Vân Tiên Trùng Phùng Cùng Nguyệt Nga

 

          Lão bà nghe nói sợ thay:

          "Xin ông chớ chấp tôi nay mụ già."

          Vân Tiên ngồi nhắm Nguyệt Nga,

          Lại xem bức tượng lòng đà sinh nghi.

1835.  Hỏi rằng: "Bức ấy tượng chi,

          "Khen ai khéo vẽ dung nghi giống mình.

          "Đầu đuôi chưa rõ sự tình,

          "Lão bà khá nói tính danh cho tường.

          Lão bà chẳng dám lời gian:

1840.  "Tượng nầy vốn thiệt chồng nàng ngồi đây."

          Tiên rằng nàng xích lại đây,

          "Nói trong tên họ tượng nầy ta nghe."

          Nguyệt Nga lòng rất kiên dè,

          Mặt thời giống mặt còn e lạ người.

1845.  Ngồi che tay áo hổ ngươi,

          Vân Tiên thấy vậy mỉm cười một khi.

          Rằng sao nàng chẳng nói đi,

          "Hay là ta hỏi động chi chăng là?"

          Nguyệt Nga khép nép thưa qua:

1850.  "Người trong bức tượng tên là Vân Tiên.

          "Chàng đà về chốn cửu tuyền.

          "Thiếp lăm trọn đạo lánh miền gió trăng."

          Vân Tiên nghe nói hỏi phăng:

          "Chồng là tên ấy vợ là tên chi?"

1855.  Nàng bèn tỏ thiệt một khi,

          Vân Tiên vội vã xuống quì vòng tay,

          Thưa rằng: "May gặp nàng đây,

          "Xin đền ba lạy sẽ bày nguồn cơn.

          "Để lời thệ hải minh sơn,"

1860.  "Mang ơn trước phải đền ơn cho rồi.

          "Vân Tiên vốn thiệt là tôi,

          "Gặp nhau nay đã phỉ rồi ước mơ."

          Nguyệt Nga bảng lảng lơ,

          Nửa tin rằng bạn nửa ngờ rằng ai.

1865.  Thưa rằng: "Đã thiệt tên ngài,

          "Khúc nôi xin cứ đầu bài phân qua."

          Vân Tiên dẫn tích xưa ra,

          Nguyệt Nga khi ấy khóc oà như mưa.

          Ân tình càng kể càng ưa,

1870.  Mảng còn bịn rịn trời vừa sáng ngay.

 

                   previous                       next