Bị Lạc, Vân Tiên Hỏi Thãm Bà Lão

 

          Ôi thôi bốn phía ðều rừng,

          Trời ðà tối mịt lạc chừng gần xa.

          Một mình lạc nẻo vào ra,

          Lần theo ðàng núi phút ðà tam canh.

1805.  Một mình trong chốn non xanh,

          Không ai mà hỏi lộ trình trở ra.

          Ðoạn này tới thứ Nguyệt Nga,

          Ở ðây tính ðã hõn ba nãm rồi.

          Ðêm khuya chong ngọn ðèn ngồi.

1810.  "Chẳng hay trong dạ bồi hồi việc chi,

          "Quan Âm thuở trýớc nói chi,

          "Éo le phỉnh thiếp lòng ghi nhớ hoài.

          "Ðã ðành ðá nát vàng phai,

          "Ðã ðành xuống chốn dạ ðài gặp nhau?"

1815.  Khôn trông mồng bảy ðêm thu,

          Khôn trông bầy quạ ðội ðầu ðýa sao.

          Phải chi hỏi ðặng Nam Tào,

          Ðêm nay cho ðến ðêm nào gặp nhau

          Nguyệt Nga gýợng giải cõn sầu,

1820.  Xảy nghe nhạc ngựa ở ðâu tới nhà.

          Kêu rằng: "Ai ở trong nhà,

          "Ðýờng về quan ải chỉ ra cho cùng."

          Nguyệt Nga ngồi sợ hãi hùng,

          Vân Tiên xuống ngựa thẳng xông býớc vào.

1825.  Lão bà lật ðật hỏi chào:

          "Ở ðâu mà tới rừng cao một mình?"

          Vân Tiên mới nói sự tình:

          "Tôi là quốc trạng trào ðình sai ra.

          "Ðem binh giẹp giặc Ô qua,

1830.  "Lạc ðýờng ðến hỏi thãm nhà bà ðây."

 

                      previous                       next