Kiều Nguyệt Nga Tự Vẫn

 

1485.  Mýời ngày ðã tới ải Ðồng,

          Mênh mông biển rộng, ðùng ðùng sóng xao

          Ðêm nay chẳng biết ðêm nào,

          Bóng trãng vặc vặc, bóng sao mờ mờ.

          Trên trời lặng lẽ nhý tờ,

1490.  Nguyệt Nga nhớ nỗi tóc tõ chẳng tròn.

          Than rằng: "Nọ nýớc kìa non,

          "Cảnh thời thấy ðó, ngýời còn về ðâu?"

          Quân hầu ðều ngủ ðã lâu,

          Lén ra mở bức rèm châu một mình:

1495.  "Vắng ngýời có bóng trãng thanh,

          "Trãm nãm xin gởi chút tình lại ðây.

          "Vân Tiên anh hỡi có hay,

          "Thiếp nguyền một tấm lòng ngay với chàng."

          Than rồi lấy týợng vai mang,

1500.  Nhắm chừng nýớc chảy vội vàng nhảy ngay.

 

                   previous                       next