Hớn Minh Đem Vân Tiên Về Chùa

 

          "Đi vừa tới huyện Loan Minh,"

          "Gặp con quan huyện Đặng Sinh là chàng.

          "Giàu sang ỷ thế dọc ngang,"

1160.  "Gặp con gái tốt cưỡng gian không nghì."

          "Tôi bèn nổi giận một khi,"

          "Vật chàng xuống đó bẻ đi một giò.

          "Mình làm nỡ để ai lo,"

          "Bó tay chịu trói nộp cho huyện đàng."

1165.  "Án đày ra quận Sóc Phang,"

          "Tôi bèn vượt ngục lánh đàng đến đây."

          "Vừa may mà gặp chùa này,

          "Mai danh ẩn tích bấy chầy náu nương."

          Vân Tiên nghe nói thảm thương,

1170.  Lại bày một khúc tai ương phận mình.

          Minh nghe Tiên nói động tình,

          Hai hàng châu lụy như bình nước nghiêng.

          Tiên rằng: "Thương cội xuân huyên,

          "Tuổi cao tác lớn chịu phiền lao đao.

1175.  "Trông con như cá trông dào,

          "Mình nầy trôi nổi phương nào biết đâu ?

          "Vầng mây giăng bạc trên đầu,

          "Ba năm chưa trọn một câu sinh thành.

          "Hữu tam bất hiếu đã đành,

1180.  "Tiểu đồng trước đã vì mình thác oan.

          "Tưởng thôi như cắt ruột gan,

          "Quặn đau chín khúc, chứa chan mấy lần."

          Minh rằng: " Người ở trong trần,

          Có khi phú quý có lần gian nan.

1185.  Thấp cao vàng biết tuổi vàng,

          Gặp khi lửa đỏ máu càng thêm xuê.

          Thôi thôi anh chớ vội về,

          Ở đây nương náu toan bề thuốc thang.

          Bao giờ hết lúc tai nàn,

1190.  "Đem nhau ta sẽ lập đàng công danh."

          "Cam La sớm gặp cũng xinh,"

          "Muộn mà Khương Tử cũng vinh một đời."

          "Nên hư có số ở trời,"

          "Bôn chôn sao khỏi đổi dời sao xong."

1195.  Vân Tiên khi ấy an lòng,

          Ở nơi am tự bạn cùng Hớn Minh.

 

                   previous                       next