Vân Tiên Gặp Lại Hớn Minh

 

          Khỏi rừng ra tới ngã ba,

1120.  May đâu gặp một chàng là Hớn Minh.

          Lão tiều lật đật bôn trình,

          Hớn Minh theo hỏi sự tình một khi.

          Vân Tiên nghe tiếng cố tri,

          Vội mừng bạn cũ còn nghi nỗi mình.

1125.  Minh rằng: "Dám hỏi nhân huynh,

          "Cớ sao nên nỗi thân hình thể ni ?"

          Tiên rằøng: "Chẳng xiết nói chi,"

          "Thân nầy nào có khác gì cây trôi."

          "Lênh đênh gió dập sóng dồi,"

1130.  "Rày đây mai đó khôn rồi gian nan."

          Minh rằng: "Đây khó hỏi han,"

          "Xin vào chùa sẽ luận bàn cùng nhau."

          Tiều rằng: "Chẳng dám ngồi lâu "

          Vào rừng đốn củi bán chầu chợ phiên."

1135.  Hớn Minh quỳ gối lạy liền :

          "Ơn ông cứu đặng Vân Tiên bạn lành."

          "Nầy hai lượng bạc trong mình,"

          "Tôi xin báo đáp chút tình cho ông."

          Tiều rằng: "Vốn lão tình không,

1140.  "Một mình ngơ ngẩn non tòng hôm mai."

          "Tấm lòng chẳng muốn của ai,"

          "Lánh nơi danh lợi chông gai cực lòng."

          "Kìa non, nọ nước thong dong,"

          "Trăng thanh gió mát bạn cùng hươu nai."

1145.  "Công hầu phú quí mặc ai,"

          "Lộc rừng gánh vác hai vai tháng ngày."

          Vân Tiên nghe biết người ngay,

          Hỏi thăm tên họ phòng ngày đền ơn.

          Lão tiều trở lại lâm sơn,

1150.  Tiên, Minh hai gã đều hoàn am mây.

          Tiên rằng: "Đã gặp khoa nầy,"

          "Cớ sao ngọc hữu ở đây làm gì ?"

          Minh rằng: "Xưa dốc xuống thi,

          "Gặp nơi miếu võ đề đi một lần.

1155.  "Anh thì về trước tỉnh thân,"

          "Tôi thì mang gói sau lần ra kinh."

 

                   previous                       next