Vân Tiên Bị Trịnh Hâm Xô Xuống Sông

 

          Thứ nầy đến thứ Vân Tiên,

          Năm canh ngồi dựa be thuyền thở than.

          Trong khăn lụy nhỏ chứa chan,

          Cảm thương phận tớ mắc nàn khi không.

935.  Lênh đênh thuyền giữa biển đông,

          Riêng than một tấm cô bồng ngẩn ngơ.

          Đêm khuya lặng lẽ như tờ,

          Nghênh ngang sao mọc, mịt mờ sương bay.

          Trịnh Hâm khi ấy ra tay,

940.  Vân Tiên bị gã xô ngay xuống vời.

          Trịnh Hâm giả tiếng kêu trời,

          Cho người thức dậy lấy lời phôi pha.

          Trong thuyền ai nấy kêu la,

          Đều thương họ Lục, xót xa tấm lòng.

 

                   previous                       next