Tưởng Vân Tiên Chết, Tiểu Đồng Thủ Nghĩa

 

          Nửa mừng nửa lại sợ thay,

          Chạy ra chốn cũ kiếm thầy Vân Tiên.

          Mặt trời vừa khỏi mái hiên,

          Người buôn, kẻ bán, chợ phiên nhộn nhàng.

905.  Hỏi thăm bà quán giữa đàng,

          Bữa qua có thấy người tang chăng là?

          Quán rằng thôi đã ra ma,

          Khi mai làng xóm người đà đi chôn.

          Tiểu đồng nghe nói kinh hồn,

910.  Hỏi rằng: "Biết chỗ nào chôn chỉ chừng?"

          Tay lau nước mắt rưng rưng,

          Xảy nghe tiếng nói đầu rừng lao xao.

          Tiểu đồng vội vã bước vào,

          Xóm làng mới hỏi: "Thằng nào tới đây?"

915.  Đồng rằng : "Tớ tới kiếm thầy,"

          "Chẳng hay người thác mả nầy là ai ?"

          Người nầy : "Một gã con trai,"

          "Ở đâu không biết lạc loài đến đây."

          "Chưng, tay, mặt, mũi tốt thay,"

920.  "Đau chi nên nỗi nước nầy khá thương."

          Tiểu đồng chẳng kịp hỏi han,

          Nằm lăn bên mả khóc than một hồi.

          Người đều xem thấy thương ôi !

          Kêu nhau vác cuốc đều lui ra đàng.

925.  Tiểu đồng nằm giữa rừng hoang,

          Che chòi giữ mả lòng toan trọn bề.

          Một mình ở đất Đại Đề,

          Sớm đi khuyên giáo, tối về quảy đơm.

          Dốc lòng trả nợ áo cơm,

930.  Sống mà trọn nghĩa, thác thơm danh hiền.

 

                   previous                       next