Mọi Người An Ủi Vân Tiên

 

          Việc trong trời đất biết chi,

580.  Sao dời vật đổi còn gì mà trông.

          Hai hàng lụy ngọc ròng ròng,

          Tưởng bao nhiêu lại đau lòng bấy nhiêu.

          Cánh buồm bao quản gió xiêu,

          Ngàn trùng biển rộng, chín chiều ruột đau.

585.  Thương thay chín chữ cù lao,

          Ba năm nhũ bộ biết bao nhiêu tình.

          Quán rằng: "Trời đất thình lình,

          "Gió mưa đâu phút gãy cành thiên hương ."

          Ai ai trông thấy cũng thương,

590.  Lỡ bề báo hiếu, lỡ đường lập thân.

          Dầu cho chước quỷ mưu thần,

          Phong trần ai cũng phong trần như ai.

          Éo le ai khéo đặt bày,

          Chữ tài liền với chữ tai một vần.

595.  Đường đi hơn tháng chẳng gần,

          Khi qua khi lại, mấy lần xông pha.

          Xảy đâu bạn tác vừa ra,

          Trực cùng Hâm, Kiệm xúm mà đưa Tiên.

          Hâm rằng: "Anh chớ ưu phiền,"

600.  "Khoa này chẳng gặp ta nguyền khoa sau."

          Thấy nhau khó nỗi giúp nhau,

          Một vừng mây bạc dàu dàu khá thương.

          Vân Tiên cất gánh lên đường,

          Trịnh Hâm ngó lại đôi hàng nhỏ sa.

605.  Đi vừa một dặm xa xa,

          Phút nghe ông quán bôn ba theo cùng.

 

                   previous                       next