Đến Lúc Thi, Mẹ Mất Vân Tiên Phải Trở Về

 

          Mảng còn nghĩ việc tới lui,

          Xảy nghe trống đã giục thôi vào trường.

          Kẻ thùng, người thấp đầy đường,

550.  Lao xao đoàn bảy, chàng ràng lũ ba.

          Vân Tiên vừa bưóc chân ra,

          Bỗng đâu xảy gặp tin nhà gởi thơ.

          Khai phong mới tỏ sự cơ,

          Mình gieo xuống đất dật dờ hồn hoa.

555.  Hai hàng lụy ngọc nhỏ sa,

          Trời Nam, đất Bắc xót xa đoạn tràng.

          Anh em ai nấy đều thương,

          Trời ơi! Há nỡ lấp đường công danh.

          Những lăm công toại danh thành,

560.  Nào hay từ mẫu u minh sớm dời.

          Gắng vào trong quán an nơi,

          Tớ thầy than thở, liệu thời quy lai.

          Tiểu đồng thở vắn than dài,

          "Trời ơi! trời nỡ phụ tài người ngay.".

565.  Trực rằng: "Đã đến nỗi nầy,"

          "Tiểu đồng, bậu hãy làm khuây giải phiền."

          "Sớm mai thang thuốc giữ gìn,"

          "Chờ ta vài bữa ra trường sẽ hay."

          "Bây giờ kíp rước thợ may,

570.  "Sắm đồ tang phục, nội ngày cho xong.

          "Dây rơm, mũ bạc, áo thùng,"

          "Cứ theo trong sách Văn Công mà làm."

          Tiên rằng: "Mẹ Bắc con Nam,"

          "Nước non vòi vọi đã cam lỗi nghì."

575.  "Trong mình không cánh không vi,"

          "Lấy chi bớt dặm, lấy chi bớt đàng."

          Vào tràng phút lại gặp tang,

          Ngẩn ngơ người ở, ngỡ ngàng kẻ đi.

 

                   previous                       next