Một chút tử tế : nhẫn nại
04.08.2010
18:54
Đứng trước những khó khăn của cuộc
sống dù lớn dù nhỏ, chúng ta thường khi mất nhẫn
nại. Trong nhiều tình huống, sự nhẫn nại
là một sức mạnh giúp chúng ta sống tốt hơn.
Nhưng nhẫn nại cũng có những giới
hạn của nó mà vượt qua những giới hạn đó
thì nó lại trở thành sự yếu đuối, sự
dửng dưng, sự từ chối vô bổ. Chúng ta có
nên cho những người nhẫn nại là nhu nhược không ? Có lẽ không nên.
Vì có thể nó là một sự yếu đuối, nhưng ......
Một chút tử tế : nhẫn
nại
Người chậm giận thì hơn trang hào kiệt,
người tự chủ hơn kẻ chiếm được thành.
Cn 16, 32

Đứng trước những khó khăn của cuộc
sống dù lớn dù nhỏ, chúng ta thường khi mất nhẫn
nại. Trong nhiều tình huống,
sự nhẫn nại là một sức mạnh giúp chúng ta sống
tốt hơn. Nhưng nhẫn nại cũng có
những giới hạn của nó mà vượt qua những giới
hạn đó thì nó lại trở thành sự yếu đuối,
sự dửng dưng, sự từ chối vô bổ.
Chúng ta có nên cho những người nhẫn nại là nhu nhược
không ? Có lẽ không nên.
Vì có thể nó là một sự yếu đuối,
nhưng nó là một tính tốt cho chúng ta sức mạnh tuyệt
vời, nhất là trong những lúc khó khăn.
Sự nhẫn nại không phải
tự dưng mà có.
Tính nhẫn nại không phải tự nhiên mà có
; một đứa bé tự nhiên là không nhẫn nại,
nóng vội. Cái gì cũng muốn và muốn
có liền. Người mẹ phải rất
kiên trì, khéo léo để dạy cho nó chấp nhận sự
chờ đợi để được cái mà nó muốn. Tuy là người lớn, nhưng chúng ta suy nghĩ lại
xem, chúng ta cũng còn mãi dấu vết đó không ít
thì nhiều được che giấu đi vì tập luyện,
vì nhân đức hay vì một lý do nào khác nữa.
Chúng ta hãy cùng nhìn lại, khi phải
đứng xếp hàng dài ngất ngưỡng lúc đang cần phải
làm một công việc gì gấp, không dễ gì
chúng ta giữ được sự nhẫn nại, không càm ràm.
Khi đồng hồ đã chỉ 8g30 và buổi họp được
mời bắt đầu là 8g00, nhưng vẫn còn một vài
người chưa đến, chúng ta có tiếng to tiếng nhỏ
không ? Điều đó cho thấy rằng, để nhẫn
nại, chúng ta cần phải làm một cố gắng, có
thể một cố gắng rất lớn.
Những học sinh trường La San đều rất quen với
từ tiếng Pháp « piquet », nó có nghĩa là cái cọc, nhưng
cũng có nghĩa là bị phạt, đứng yên một chỗ,
quay mặt vào tường. Học sinh nào lộn
xộn, đầu tiên là bị « piquet ». Sau
đó mới bị « xét xử ». Hiếm khi
ông Thầy đánh, phạt ngay tức thì. Sau nầy
tôi mới hiểu lý do, đó là các sư huynh áp dụng đúng sư
phạm của Gioan La San rằng : « không
bao giờ phạt học sinh trong lúc nóng giận » và khi
đã bình tĩnh rồi thì học sinh đó không
còn nhận một hình phạt quá nặng đối
với lỗi mà em đó đáng chịu. Trong chương trình « Tư
duy tích cực » mà tôi hân hạnh được tham dự cách nay 10
năm do bà Trish hướng dẫn. Người ta đề cập đến
vấn đề nhẫn nại và được thu tóm qua 3 ký tự : S - O –S. (Stand – Observe – Steer) : (dừng
lại – quan sát – điều khiển). Đứng
trước một nghịch ý, chúng ta hãy dừng lại,
quan sát-suy nghĩ, và sau đó chúng ta sẽ có một lối giải
quyết vấn đề chính xác. Hoặc
trước một việc xảy ra ngoài ý muốn nhưng nếu
chúng ta nói được từ « KHOAN », thì chúng ta sẽ có thời
gian đủ để tìm được một cách giải quyết
vấn đề tốt nhất, sẽ có được câu trả lời
phù hợp nhất.
Sống nhẫn
nại trong một thế giới xô bồ.
Sống trong một thế giới mà lúc nào cũng
“như ma đuổi”, thì chắc chắn dần dà chúng ta sẽ
không quen chờ đợi, sẽ quên đi triết lý sống
cần thiết cho trái chín mùi. Một sự
nhẫn nại cần thiết cho các bậc làm cha mẹ,
các nhà giáo dục. « Đức tính Kiên Nhẫn
giúp giáo viên vượt thắng những điều xấu trong đời
sống, nhất là trong việc giáo dục người trẻ.
Kiên nhẫn xoa dịu nỗi đau và làm êm dịu
tâm trí, phá bỏ sự buồn phiền, lo âu, chán nản,
và ngăn cản lời nói cay đắng và nhận xét thù hằn.
Những điều ngược lại với kiên
nhẫn là tẩy chay học sinh bằng lời nói tục
tằn, đối xử thô bạo, hành xử bạo lực,
đánh đập, và sửa phạt bất công » (12 Đức tính của
nhà giáo dục tốt).
Nhẫn nại cũng có những yếu đuối của nó
Nhẫn nại là một sức mạnh có sức
« dời núi ». Nhưng ở một mức độ
nào đó, nó có thể biến thành một yếu tố « ù
lì ». Ví dụ như chúng ta đang ở
trong tình trạng « bế tắc », nhưng cứ ngồi
đó mà chờ « cơ hội thuận lợi » để có thể
phát triển. Sự nhẫn nại đó có phải là một
sức mạnh để chấp nhận tất cả những
thiệt thòi cho cá nhân và tập thể không
? Kinh nghiệm cho thấy sự nhẫn
nại đó không mang lại một sự phát triển nào.
Nhưng ngược lại, nó còn ngăn cản bước
tiến. Trong trường hợp nầy, sự mất
nhẫn nại và sự « lì lợm » lại trở
nên cần thiết để làm sống lại, thức tỉnh
tính ù lì, thúc đẩy cái đã ngủ yên từ rất
lâu. Đó chính là thực hiện điều mà ngài Alvaro đã nói : « Khi cửa ra vào đóng lại thì
mình mở cửa sổ mà đi ».
Sử dụng tốt
nhẫn nại và nóng vội.
Không có chút ít nhẫn nại thì cuộc sống
nầy thật không chịu nỗi và chúng ta chẳng có được
điều gì là quan trọng. Nhưng để sự nhẫn
nại thực sự là một sức mạnh thì nó
phải được bảo trợ bằng một niềm hy vọng,
một niềm tin vào lời hứa có được một tương
lai tốt đẹp hơn. Và chính Thiên Chúa là Đấng đã nêu
gương cho chúng ta : « Đức Chúa ! Đức Chúa ! Thiên Chúa nhân hậu và từ bi, hay nén giận,
giàu nhân nghĩa với muôn thế hệ, chịu đựng lỗi
lầm… » (Xh 34, 6 ; Ds 14, 18…). Nếu không
có một chân trời, một lòng tin và không có một
giới hạn thì sự nhẫn nại đó được coi
như là sự cam chịu và chờ đợi vô ích. Nếu không có gì thể hiện mà không cần
đến thời gian thì cũng không có gì trở
thành hiện thực nếu không có quyết tâm và hành động.
Nhẫn nại và nóng vội chỉ có hại
khi nào nó đi quá trớn, khi nhẫn nại đi đôi với thụ
động và nóng vội đi đôi với bạo lực và hám lợi
quá trớn. Tình thật mà nói, nhẫn
nại hay nóng vội cũng có khía cạnh tốt của
chúng. Nhẫn nại giúp chúng ta không lùi bước
trước những khó khăn, nóng vội thúc đẩy chúng ta bảo
vệ mình trước những tình huống nguy hại
đến chúng ta.
Nhật nhật Tân, fsc