Lời Tình K (T-Y)

 

Tà Áo Cưới

Tà Áo Đêm Noel

Tà Áo Em Bay

Tà Áo Tím

Tà Áo Trắng

Tà Áo Văn Quân

Tà Áo Xanh

Ta Buồn Một Đời

Ta Chẳng Còn Ai

Ta Chờ Em

Ta Chống Cộng Hay Ta Trốn Cộng?

Ta Đi Dựng Cờ

Ta Hát Tình Thương Về Biển Đông

Ta Là Gió Muôn Phương

Ta Mãi Bên Nhau

Ta Mãi Bên Nhau

Ta Mãi Có Nhau

Ta Muốn Cùng Em Say

Ta Như Là...

Ta Như Làn Gió

Ta Ở Trời Tây

Tạ Ơn

Tạ Ơn Con Gái

Tạ Ơn Đời

Tạ Ơn Giai Nhân, Tạ Ơn Trịnh Công Sơn và...…

Tạ Ơn Mẹ

Tạ Ơn Sinh Thành

Ta Phải Thấy Mặt Trời

Ta Quyết Phải Sống

Ta sẽ về Ðông Hà

Ta Thấy Gì Đêm Nay

Ta Thấy Hình Ta Những Miếu Ðền

Ta Tiếc Thiên Đàng Sớm Lập Xong

Tạ Tình

Ta Trở Lại

Ta Trở Về

Tạ Từ

Tạ Từ Ngày Hạ

Tạ Từ Trong Đêm

Ta Vui Ca Vang

Ta Yêu Em Lầm Lỡ

Tại Anh Không Nói

Tại Mẹ

Tại Sao - Why?

Tại Trời Mưa

Tại Vắng Anh

Tấm Ảnh Không Hồn

Tấm Ảnh Ngày Xưa

Tạm Biệt Anh Yêu

Tạm Biệt Chim Én

Tạm Biệt Đà Lạt

Tạm Biệt Huế

Tạm Biệt Tình Yêu

Tám Điệp Khúc

Tâm Hồn Cô Đơn

Tâm Hồn Của Đá

Tâm Hồn Trái Tim

Tâm Hồn Xao Động

Tâm Khúc

Tấm Lụa Đào

Tám Nẻo Đường Thành

Tâm Sự

Tâm Sự Của Em

Tâm Sự Đời Tôi

Tâm Sự Gửi Về Đâu

Tâm Sự Nàng Xuân

Tâm Sự Người Ca Sĩ

Tâm Sự Người Cài Hoa Trắng

Tâm Sự Người Hát Bài Quê Hương

Tâm Sự Người Hát Nhạc Buồn

Tâm Sự Người Lính Trẻ

Tâm Sự Người Yêu

Tâm Sự Với Cây Đàn

Tâm Sự Với Em

Tâm Tình Cùng Vũ Đức Nghiêm

Tâm Tình Gửi Huế

Tâm Tình Người Lính Thuỷ

Tâm Xuân (Tam Giáo Đồng Nguyên/Đạo Ca 10)

Tan Bao Giấc Mơ

Tân Hôn Dạ Khúc (Wedding Song)

Tàn Nỗi Mong Chờ

Tàn Nỗi Mong Chờ

Tan Nửa Vầng Trăng

Tàn Phai

Tàn Phai

Tàn Tạ

Tan Tác

Tan Tác

Tan Theo Ngày Nắng Vội

Tàn Thu

Tàn Tro

Tan Vỡ

Tan Vỡ

Tan Vỡ

Tan Vỡ Tức Lạnh Hương Nguyền

Tặng Người Mẹ Già Đã Gặp Trong Đoàn Người Từ Quảng Trị Về Huế (chưa có)

Tặng Nhau

Tặng Những Thành Phố Việt Nam (chưa có)

Tặng Vật

Tango Dĩ Vãng

Tango Say

Tango Tím

Tango Xanh

Tango Xanh

Tập Đàn

Tát Nước Đầu Đình

Tàu Đêm Năm Cũ

Tàu Về Quê Hương

TCS người hát rong trên cõi tạm

Tết Đến Rồi (chưa có)

Tết Này Có Em

Thà Đừng Yêu Nhau

Thà Là Quên Nhau

Tha La Xóm Đạo

Thà Làm Hạt Mưa Bay

Thà Như Giọt Mưa

Thà Rằng Anh Nói

Thà Rằng Chia Tay

Thà Rằng Như Thế

Thà Trắng Thà Đen

Thạc Sanh (Truyện Ca)

Thầm Gọi Tên Nhau Trên Chiến Trường

Thăm Huế

Thầm Kín

Thầm Lặng

Thầm Lặng Một Vầng Trăng (chưa Chép)

Thầm Thì

Thầm Ước Một Chiều

Thầm Yêu

Thân Con Gái Kiếp Con Trai

Thần Điêu Đại Hiệp 95

Thần Kinh Thương Nhớ

Thân Phận

Thân Phận Biệt Xứ

Thân Phận Nghèo

Thần Tài Đến

Thần Tượng

Tháng 9 và Một Người

Tháng Bảy Bên Nhà

Tháng Bảy Chưa Mưa

Tháng Bảy Vu Lan

Thằng Bé "Tí Non" (Truyện Ca)

Thằng Bé Tát Dầu

Thằng Bợm

Tháng Chín Giòng Sông

Thằng Cuội

Thằng Cuội (chưa có)

Tháng Giêng Và Anh

Thăng Long Hành Khúc Ca

Tháng Mấy Anh Đi

Tháng Mấy Trời Mưa

Tháng Mười Thương Nhớ

Tháng Ngày Gió Xóa

Tháng Sáu Mùa Thi

Tháng Sáu Trời Mưa

Tháng Sáu Trời Mưa

Tháng Tư Đen

Thằng Tý Sún

Thanh Bình Ca

Thanh Lan Viết Về Hoàng Thi Thơ

Thanh Niên Ca

Thanh Niên Ơi

Thanh Niên Quyết Tiến

Thành Phố Buồn

Thành Phố Hoa Phượng Đỏ (chưa Có)

Thành Phố Không Có Mùa Đông

Thành Phố Kỷ Niệm

Thành Phố Mưa Bay

Thành Phố Mùa Xuân

Thành Phố Sương Mù

Thành Phố Trẻ

Thành Phố Vắng Anh

Thanh Tùng: Tác giả & tác phẩm

Thanh Xuân Đánh Giấc Ngậm Ngùi

Thao Thức

Thao Thức

Thao Trường Hành Khúc

Thắp Sáng Chánh Niệm

Thật Lòng Không Anh

Thật Lòng Xin Lỗi

Thất Tình

Thề

Thế Giới Hào Hoa

Thề Không Phản Bội Quê Hương

Thế Là Hết

Thề Non Nước (Serment De Fidélité)

Thế Rồi

Thế Rồi Một Mùa Hè

Thế Thôi (Thiền Ca 3)

Thêm Một Đứa Đi Xa

Thêm Một Tuổi

Thêm Một Tuổi Hồng

Thêm Yêu Đời Hơn

Theo Cánh Cò Bay

Theo Em Quên Đếm Tuổi Mình

Theo Lá Vàng Bay

Theo Nắng Hạ Nhạt Phai

Thí Dụ (Rơi Lệ Ru Người)

Thi Nhau Chăm Học

Thì Thầm

Thì Thầm Mùa Xuân

Thị Trấn Đìu Hiu

Thị Trấn Mùa Đông

Thích Ca Mâu Ni Phật

Thiên Đàng Ái Ân

Thiên Đàng Bơ Vơ

Thiên Đàng Đánh Mất

Thiên Địa Nam Nhi

Thiên Đường

Thiên Đường Búp Bê

Thiên Đường Địa Ngục (Thiền Ca 9)

Thiên Đường Không Tìm Thấy

Thiên Đường Là Đây

Thiên Đường Lẻ Loi

Thiên Đường Mong Manh

Thiên Đường Quạnh Hiu

Thiên Đường Tôi Về

Thiên Duyên Tiền Định

Thiền Hành

Thiên Sứ

Thiên Sứ Bâng Khuâng

Thiên Thai

Thiên Thần Của Mẹ

Thiên Thần Mũ Ðỏ

Thiên Thần Sa Mạc

Thiên Thần Tội Lỗi

Thiên Thu

Thiên Thu

Thiền Trà I

Thiền Trà II

Thiếp Hồng Anh Viết Tên Em

Thiệp Hồng Báo Tin

Thiệt Thòi

Thiếu Nữ

Thiếu Nữ Trên Ngàn (Bông Hoa Rừng)

Thiếu Phụ Nam Xương

Thiếu Sinh Quân

Thiếu Sinh Việt Nam (chưa Có)

Thinh Không (Thiền Ca 1)

Thơ Ấu

Thở Đi Con

Thơ Ngây

Thở Than

Thơ Tình Cuối Mùa Thu

Thỏa Nỗi Nhớ Mong

Thoáng Mây Bay

Thoáng Mơ Qua

Thoáng Mộng Mơ

Thoáng Mưa Sa

Thoát Ly

Thoát Vòng Tục Lụy ?

Thôi

Thôi 2

Thôi Anh Hãy Đi Theo Người

Thôi Anh Hãy Về

Thôi Đã Muộn Rồi

Thôi Đành Chia Tay

Thói Đời

Thôi Đừng Lưu Luyến Em Ơi!

Thôi Em Hãy Về (chưa Có)

Thời Thơ Ấu Đã Xa

Thoi Tơ

Thổn Thức Tình Buồn

Thôn Trăng

Thu

Thu (autumn)

Thủ bút về người hát

Thu Ca

Thu Ca Điệu Ru Đơn

Thu Chiến Trường

Thư Cho Mẹ

Thư Cho Vợ Hiền

Thu Cô Liêu

Thu Đã Về

Thú Đau Thương

Thu Đến Bao Giờ

Thu Đến Bao Giờ

Thu Hát Cho Người

Thu Hồng

Thu Khóc Trên Ngàn

Thu Không

Thu Ly Hương

Thu Mộng Vàng

Thư Người Chiến Binh

Thu Nhớ Em

Thu Nhớ Người Đi

Thu Phai

Thu Quyến Rũ

Thu Rơi

Thu Sàigòn

Thu Sầu

Thứ Sáu Điên

Thu Tàn

Thu Tha Hương

Thu Trên Đảo Kinh Châu

Thu Trên Sông Seine(Un Automne Sur La Seine)

Thu Trong Mắt Em

Thu Tưởng Nhớ

Thu Vẫn Qua đây Mình Ta

Thu Vàng

Thu Vàng Trên Lối

Thư Về Em Gái Thành Đô

Thu Về Phố Nhỏ

Thu Về Trên Cánh Lá Phong

Thu Về Trong Mắt Em

Thư Xuân Trên Vùng Cao

Thú Yêu Thương (Speak Softly Love)

Thu, Nỗi Nhớ

Thực Phẩm Miền Nam

Thung Lũng Chim Bay

Thung Lũng Hồng

Thung Lũng Mùa Đông

Thuở 20

Thuở Ấy Có Em

Thuở Ấy Mới Yêu Em

Thuở Ấy Yêu Nhau

Thuở Ban Đầu

Thuở Ban Đầu

Thuở Bống Là Người

Thuở Hoàng Lan

Thuở Học Trò

Thuở Làm Thơ Yêu Em

Thuở Làm Thơ Yêu Em

Thuở Làm Thơ Yêu Em

Thuở Nào Sao Lạc

Thuở Theo Nhau

Thuở Trăng Về

Thương Ai Nhớ Ai

Thương Anh

Thương Áo Bà Ba

Thương Ca Mùa Hạ

Thương Đời Hoa

Thương Em Chín Đợi Mười Chờ (chưa Có)

Thương Em Lý Miệt Vườn

Thương Hoài Góc Trời Quê

Thương Hoài Ngàn Năm

Thương Lắm Tóc Dài Ơi

Thương Mãi Câu Hò

Thương Mối Tình Đầu

Thương Một Người

Thương Một Người Ở Xa

Thương Người Chiến Binh

Thương Nhau Lý Tơ Hồng

Thương Nhau Ngày Mưa

Thương Nhớ Cố Đô

Thương Nhớ Người Dưng

Thương Nhớ Sài Gòn

Thương Nhớ Trong Mưa The End Of The World

Thương Quá Quê Hương Ơi

Thương Quá Việt Nam

Thương Tà Áo Bay

Thương Thân

Thương Tình Ca

Thương Tình Nhân

Thương Và Hận

Thương Về Cố Ðô

Thương Về Em - Cry

Thương Về Mẹ Huế

Thương Về Miền Đất Lạnh

Thương Về Miền Trung

Thương Về Mùa Đông Biên Giới

Thương Về Quán Trọ

Thương Về Xứ Huế

Thương Về Xứ Thượng

Thúy Đã Đi Rồi

Thụy Khúc

Thủy Thủ Và Biển Cả

Thuyền Chưa Đỗ Bến

Thuyền Giấy Chiều Mưa

Thuyền Hoa

Thuyền Lãng Tử

Thuyền Mơ

Thuyền Tình Trên Sóng

Thuyền Trăng

Thuyền và Biển

Thuyền Viễn Xứ

Thuyền Xa Bến Đỗ

Thuyền Xa Bến Xưa

Thuyền Xưa Bến Cũ

Tí Ngọ của tôi

Tí teo

Tia Nắng Dưới Mưa

Tia Nắng Dưới Mưa

Tíc Tắc Thời Gian(chưa có)

Tiệc Cưới Cuồng Say

Tiếc Làm Gì

Tiếc Một Người

Tiếc Nhớ Ngày Cũ  Non, Chéri

Tiếc Nuối

Tiếc Nuối

Tiếc Nuối Cuộc Tình

Tiếc Thầm

Tiếc Thu

Tiếc Thương

Tiếc Thương (Donna, Donna)

Tiếc Thương 2

Tiền

Tiễn Anh

Tiễn Anh

Tiễn Anh Trong Mưa

Tiễn Bạn

Tiễn Bạn Lên Đường

Tiễn Biệt

Tiễn Bước Sang Ngang

Tiễn Đưa

Tiễn Đưa

Tiễn Đưa

Tiễn Em

Tiễn Em Chiều Mưa

Tiễn Em Lần Cuối (Five Hundred Miles)

Tiễn Em Nơi Phi Trường

Tiễn Em Theo Chồng

Tiên Hạ Giới

Tiền Kiếp Gọi Tên

Tiễn Nhau Lần Cuối

Tiến Quân

Tiến Thoái Lưỡng Nan

Tiến Thoái Lưỡng Nan (Tản mạn)

Tiền Và Lá

Tiến!

Tiếng Bước Trên Đường Khuya

Tiếng Ca Dân Lành

Tiếng Ca Đó Về Đâu

Tiếng Ca U Hoài

Tiếng Chuông Chiều

Tiếng Chuông Chiều Thu

Tiếng Chuông Ngân

Tiếng Chuông Ngân

Tiếng Chuông Nhà Thờ

Tiếng Còi Trong Sương Đêm

Tiếng Dạ Tiếng Thương

Tiếng Đàn Ai

Tiếng Đàn Bầu (chưa Có)

Tiếng Dân Chài

Tiếng Đàn Phù Du

Tiếng Đàn Tôi

Tiếng Đàn Tôi (lời 1950)

Tiếng Dương Cầm

Tiếng Dương Cầm Của Nhã

Tiếng Gọi Miền Xưa

Tiếng Gọi Sinh Viên(Quốc Ca VNCH)

Tiếng Hát Biên Thùy

Tiếng Hát Chiều Thu

Tiếng Hát Chim Đa Đa

Tiếng Hát Dân Chàm

Tiếng Hát Đêm Noël

Tiếng Hát Đồi Sim

Tiếng Hát Học Trò

Tiếng Hát Khói Sương

Tiếng Hát Lạc Loài

Tiếng Hát Lênh Đênh

Tiếng Hát Liêu Trai

Tiếng Hát Nửa Đêm

Tiếng Hát Nửa Vời

Tiếng Hát Quay Tơ

Tiếng Hát Quê Hương

Tiếng Hát To

Tiếng Hát Trên Sông

Tiếng Hát Trên Sông Lô

Tiếng Hát Trong Sương

Tiếng Hát Về Khuya

Tiếng Hát với Cung Đàn

Tiếng Hát Xa Vời

Tiếng Hò Miền Nam

Tiếng Hờn Trong Gió

Tiếng Khóc Trong Phòng The

Tiếng Lòng

Tiếng Lòng Đêm

Tiếng Lòng Xao Động

Tiếng Mưa Đêm

Tiếng Mưa Lời Mẹ

Tiếng Mưa Rơi

Tiếng Mưa Rơi

Tiếng Mưa Rơi

Tiếng Mưa Rơi

Tiếng Rao

Tiếng Ru Ngàn Đời

Tiếng Sáo Chiều Quê

Tiếng Sáo Chiều Quê

Tiếng Sáo Phiêu Bồng

Tiếng Sáo Thiên Thai

Tiếng Sét

Tiếng Sét Nơi Vườn Hoang

Tiếng Sóng

Tiếng Sông Cửu Long

Tiếng Sông Hồng

Tiếng Sông Hương

Tiếng Sông Xưa

Tiếng Thời Gian

Tiếng Thời Xưa

Tiếng Thu

Tiếng Thu

Tiếng Trống Paranưng

Tiếng Trúc Bên Sông

Tiếng Vang Trên Đồi

Tiếng Vĩ Cầm

Tiếng Vọng Chiều Vàng

Tiếng Xưa

Tiếng Yêu Dại Khờ

Tiếng Yêu Dĩ Vãng

Tiểu Cô Nương

Tiểu Phương

Tiểu Phượng

Tiểu Sử

Tiểu Sử

Tiểu Sử Anh Bằng

Tiểu Sử Ca Nhạc Sĩ Hoài Trung (Phạm Đình Viêm)

Tiểu Sử Cung Tiến

Tiểu Sử Đăng Khánh

Tiểu Sử Đỗ Nhuận

Tiểu Sử Đức Huy

Tiểu Sử Dương Thiệu Tước

Tiểu sử Gs Trần Quang Hải

Tiểu sử Hoàng Thanh Tâm (chưa có)

Tiểu sử Hoàng Thi Thơ

Tiểu sử Hoàng Việt Khanh

Tiểu Sử Hùng Lân

Tiểu Sử N.S. Nhật Bằng

Tiểu Sử N.S. Phạm Thế Mỹ

Tiểu Sử N.s. Thục Vũ

Tiểu sử N.S. Văn Phụng

Tiểu Sử Ngô Thụy Miên

Tiểu Sử Ngọc Bích

Tiểu sử Nguyễn Đức Quang

Tiểu sử Nguyễn Ngọc Thiện

Tiểu sử Nguyễn Xuân Khoát

Tiểu Sử Nhạc Sĩ Phạm Đình Chương

Tiểu Sử Nhạc Sĩ Phạm Duy

Tiểu Sử Nhạc Sĩ Thu Hồ

Tiểu Sử Nhạc Sĩ Trịnh Công Sơn

Tiểu Sử Nhạc Sĩ Xuân Tiên

Tiểu Sử Nhật Ngân

Tiểu sử Ns Lưu Hữu Phước

Tiểu Sử Ns Mạnh Phát

Tiểu Sử Ns Nguyễn Văn Thương

Tiểu Sử Ns Thúc Đăng

Tiểu Sử Ns Tiến Đạt

Tiểu sử Phan Huỳnh Điểu

Tiểu Sử Thông Đạt

Tiểu Sử Trầm Tử Thiêng

Tiểu Sử Văn Cao

Tiểu Sử Vũ Thành An

Tiểu Thư Con Gái Nhà Ai

Tìm Anh

Tìm Anh

Tim Bé Nhỏ

Tìm Bóng

Tim Buồn Lên Tiếng Gọi

Tím Cả Rừng Chiều

Tìm Đâu

Tìm Đâu

Tìm Ðâu Phút Ban Ðầu

Tìm Đâu Tình Yêu

Tìm Dấu Yêu Xưa

Tìm được ca khúc bị lãng quên của Đoàn Chuẩn & Từ Linh

Tìm Em

Tìm Em

Tìm Em

Tìm Em Trong Nắng

Tìm Hợp Âm Cho Bài Nhạc

Tìm Lại Cành Ngọc Lan

Tìm Lại Dấu Yêu

Tìm Lại Dấu Yêu Xưa

Tìm Lại Hương Yêu

Tìm Lại Lần Nữa

Tìm Lại Mùa Xuân (chưa có)

Tim Lạnh (C' Etait L' Hiver)

Tìm Một Ánh Sao

Tím Một Đường Hoa (chưa có)

Tìm Một Vị Sao Nhỏ

Tìm Nhau

Tìm Nơi Em

Tìm Tôi

Tìm Trong Giấc Mơ

Tìm Về Bên Anh

Tìm Về Chốn Cũ

Tìm Về Chốn Hoang Vu

Tim Vỡ

Tin

Tín Hiệu Trái Tim

Tình

Tình 1088

Tình 2000

Tình Ấm Chiều Quê

Tình Anh

Tình Anh

Tình Anh

Tình Anh Bán Chiếu

Tình Anh Lính Chiến

Tình Bạn

Tình Băng Giá

Tình Băng Giá (Will You Still Love Me Tomorrow)

Tình Biển

Tình Biển Dâu

Tình Bơ Vơ

Tình Bỗng Khói Sương

Tình Bọt Nước

Tình Buồn

Tình Buồn

Tình Buồn

Tình Buồn Đêm Mưa - Rhythm of the Rain

Tình Buồn Hãy Vui

Tình Buồn Phố Cũ

Tình Buồn Trăm Năm

Tình Buồn Trong Mưa

Tình Buồn Trong Mưa 2

Tình Ca

Tình Ca Cho Em (chưa có)

Tình ca của Ngọc Loan

Tình Ca Điên

Tình Ca Du Mục (Those were the Days)

Tình Ca Hai Mươi

Tình Ca Hai Mươi (chưa có)

Tình Ca Hồng

Tình Ca Mùa Hạ

Tình Ca Mùa Thu

Tình Ca Mùa Xuân

Tình Ca Mùa Xuân *

Tình Ca Muôn Đời

Tình Ca Muôn Thuở

Tình Ca Người Đi Biển

Tình Ca Người Lính (??)

Tình Ca Người Mất Trí

Tình Ca Người Sơn Cước

Tình Ca Nhung

Tình Ca Quê Hương

Tình Ca Sĩ

Tình Ca Trên Lúa

Tình Ca Vũng Tàu

Tình Câm

Tình Cầm

Tình Cha

Tình Cha 2

Tình Cha Con

Tình Cha Rộng Mở

Tình Chàng Ý Thiếp

Tình Chấp Nhận

Tình Chết Như Mùa Ðông

Tình Chết Như Mùa Thu

Tình Chết Theo Đàn

Tình Chết Theo Mùa Đông

Tình Chết Theo Người Đi

Tình Chết Theo Tiền

Tình Chỉ Đẹp Khi Còn Dang Dở

Tình Chỉ Là Giấc Mơ

Tình Cho Không

Tình Cho Không Biếu Không (L'amour C'est Pour Rien)

Tình Chợt Đến

Tình Chưa Đỗ Bến

Tình Cờ

Tình Cờ

Tình Cờ Gặp Nhau

Tình Có Như Không

Tình Cỏ Xanh

Tình Còn Lất Phất Mưa Bay

Tình Cũ Chưa Quên

Tình Cuối Chân Mây

Tình Cuối Cho Quê Hương

Tình Cuối Hạ

Tình Cuối Mùa Đông

Tình Cuối Tình Đầu

Tình Cuối Xót Xa

Tình Cuốn Mây Ngàn

Tình Cuồng Điên

Tình Cuồng Say

Tình Cuồng Si

Tình Đã Bay Cao

Tình Đã Bay Xa

Tình Đã Chia Xa

Tình Đã Hết Rồi

Tình Đã Lãng Quên

Tình Đã Lỡ

Tình Đã Trôi Xa

Tình Đã Vội Quên

Tình Đã Vụt Bay

Tình Đã Xa

Tình Đã Xa

Tình Đã Xa

Tình Dại Khờ

Tình Đắng Lý Khổ Qua

Tình Đau

Tình Đầu

Tình Đầu

Tình Đầu Bên Nhau

Tình Đầu Chưa Nguôi

Tình Đầu Hạ

Tình Đầu Khó Quên

Tình Đầu Một Thời Áo Trắng

Tình Dẫu Muộn Màng

Tình Đầu Tình Cuối

Tình Đầu Trôi Đi Không Trở Lại

Tình Đầu Vẫn Khó Phai

Tình Đầu Xa Mãi

Tình Dấu Yêu Xưa

Tình Đêm Liên Hoan

Tình Đến Không Ngờ

Tình Đến Rồi Đi

Tình Đẹp Mùa Chôm Chôm

Tình Đẹp Như Mơ

Tình Điên

Tình Đời

Tình Đời (Duyên Kiếp Cầm Ca)

Tình Đời Ca Sĩ

Tình Đời Đổi Thay

Tình Đợi Mong

Tình Đời Tay Trắng

Tình Đơn Côi

Tình Đơn Phương

Tình Đơn Phương 2

Tình Đồng Chí

Tình Đông Phương

Tình Duyên Đã Mất (Cho Nhau Lời Nguyện Cầu)

Tình Em

Tình Em

Tình Em

Tình Em Băng Giá (Run Away)

Tình Em Biển Rộng Sông Dài

Tình Em Búp Bê

Tình Em Dại Khờ

Tình Em Đêm Giáng Sinh

Tình Em Mùa Xuân

Tình Em Ngọn Nến

Tình Em Sao Vẫn Bơ Vơ

Tình Em Sóng Biển

Tình Em Sống Mãi

Tình Em Trao Anh

Tình Em, Tình Anh

Tình Gần Tình Xa

Tình Già

Tình Gió Mưa

Tình Héo Mòn

Tình Hờ

Tình Hoa

Tình Hoài Hương

Tình Hoàng Hôn

Tình Hồng

Tình Hồng Cho Anh

Tình Hồng Như Mơ

Tình Hư Ảo

Tình Khô

Tình Không Biên Giới

Tình Không Biên Giới

Tình Không Dễ Phai

Tình Không Đổi Thay

Tình Không Như Là Mơ

Tình Không Phai Nhòa

Tình Khúc 24

Tình Khúc Áo Dài (chưa có)

Tình Khúc Buồn

Tình Khúc Chẳng Bao Giờ Cũ

Tình Khúc Chiều Mưa

Tình Khúc Cho Em

Tình Khúc Cho Loài Sâu

Tình Khúc Cho Mai Sau

Tình Khúc Chờ Nhau

Tình Khúc Cuối

Tình Khúc Đoạn Trường

Tình Khúc Đoạn Trường 2

Tình Khúc Dối Gian  Devaneios

Tình Khúc Hoàng Linh Duy

Tình Khúc Hồi Hương

Tình Khúc Lứa Đôi

Tình Khúc Mong Manh

Tình Khúc Một Thuở

Tình Khúc Mùa Đông

Tình Khúc Mùa Xuân

Tình Khúc Ơ-bai

Tình Khúc Sau Cùng

Tình Khúc Tháng Mười

Tình Khúc Tháng Sáu

Tình Khúc Thơ Ngây

Tình Khúc Thứ Nhất

Tình Khúc Trên Chiến Trường Tồi Tệ

Tình Kỹ Nữ

Tình Kỷ Nữ

Tình Là Gì

Tình Là Giấc Mơ

Tình Là Giấc Mơ

Tình Là Hư Không

Tình Là Nửa Vời

Tình Là Sợi Tơ

Tình Là Thế Đó

Tình Lạc Lối Về

Tình Lầm Lỡ

Tình Lầm Lỡ 2

Tình Lẻ Bóng

Tình Lẻ Loi

Tình Lính

Tình Lỡ

Tình Lỡ Cách Xa

Tình Lỡ Trăm Năm

Tình Lúa Duyên Trăng

Tịnh Mặc Nét Ai Cười

Tình Mãi Bên Anh

Tình Mãi Còn Buồn

Tình Mãi Không Phai

Tình Mãi Không Phai

Tình Mãi Không Phai *

Tình Mãi Mãi Xanh

Tình Mãi Mong Chờ

Tình Mãi Trôi Xa

Tình Mãi Xanh

Tình Mẹ

Tình Mẹ

Tình Mẹ

Tình Mênh Mang

Tình Mơ

Tình Mơ

Tình Mơ

Tình Mơ

Tình Mộng

Tình Mong Manh

Tình Mộng Mơ - Just A Dream

Tình Một Chiều

Tình Một Thuở

Tình Mùa Chinh Chiến

Tình Mùa Đông

Tình Mùa Hoa Đào

Tình Muộn

Tình Muộn

Tình Muộn

Tình Muộn

Tình Ngăn Đôi Bờ

Tình Ngang Trái

Tình Nghệ Sĩ

Tình Nghệ Sĩ

Tình Nghèo

Tình Nghèo Có Nhau

Tình Nghĩa Đôi Ta Chỉ Thế Thôi

Tình Người Còn Đó

Tình Người Hậu Tuyến

Tình Người Ngoại Đạo

Tình Người Tri Kỷ

Tình Nhân Loại, Nghĩa Đồng Bào

Tình Nhạt Phai (Caravan of Life)

Tình Nhớ

Tình Nhỏ Mau Quên

Tình Như Bóng Mây

Tình Như Cây Cà Rem

Tình Như Cơn Gió

Tình Như Giấc Mơ

Tình Như Giấc Mộng Tàn

Tình Như Lá Bay Xa

Tình Như Lá Bay Xa 2

Tình Như Lá Rụng (Les Feuilles Mortes)

Tình Như Mây Khói

Tình Như Phôi Phai

Tình Như Tia Nắng (Just a dream)

Tình Nồng

Tình Nồng

Tình Nồng Cháy

Tình Nước

Tình Ơi

Tình Ơi !

Tình Ơi Có Hay

Tình Ơi Xin Ngủ YênCaravan Sary

Tình Ơi Xin Thứ Tha

Tình Ơi!

Tình Phai

Tình Phai

Tình Phai 3

Tình Phiêu Lãng

Tình Phụ

Tình Qua Cơn Bão

Tình Quay Gót

Tình Quê

Tình Quê

Tình Quê

Tình Quê

Tình Quê Hương

Tình Quê Hương

Tình Sầu

Tình Sầu

Tình Sầu Biên Giới

Tình Si

Tình Si

Tình Si

Tình Sơn Nữ (chưa Có)

Tình Sử

Tình Sử Của Nàng

Tình Sử Huyền Trân

Tình Sử Romeo & Juliet

Tình Sương Khói

Tình Ta

Tình Ta Lý Qua Cầu

Tình Ta Thắm Thiết

Tình Ta Và Nữ Tu

Tình Ta Với Mình

Tình Thắm

Tình Thắm Duyên Quê

Tình Thiên Thu

Tình Thiên Thu

Tình Thơ

Tình Thơ

Tình Thơ (Puppy Love)

Tình Thơ Mộng

Tình Thoáng Vụt Bay

Tình Thôi Xót Xa

Tình Thu

Tình Thư Của Lính

Tình Tiếc Nuối

Tình Tiếc Nuối

Tình Tôi Mới Lớn

Tình Tôi Với Người

Tình Trầm

Tinh Trăm Năm

Tình Trăng

Tình Trong Cơn Mưa

Tình Trong Dĩ Vãng

Tình Trong Mắt Em

Tình Trong Mơ

Tình Trong Mộng Mơ

Tình Trong Như Đã

Tình Trong Phút Giây

Tình Trong Thoáng Giây (I Left My Heart In San Francisco)

Tình Tự

Tình Tự Mùa Xuân

Tình Tự Tin

Tình Tuổi Ô Mai

Tình Tuyệt Vọng

Tình Và Đời

Tình Vẫn Chưa Yên

Tình Vẫn Còn Đây

Tình Vẫn Đam Mê

Tình Vẫn Hoài Mong

Tình Vào Quên Lãng

Tình Vào Thu

Tình Viễn Xứ

Tình Vỗ Cánh Bay

Tình Vỗ Cánh Bay 2

Tình Vỡ Tan

Tình Vui (Plaisir d'Amour)

Tình Vui Hay Buồn

Tình Vương Khói Mây

Tình Vương Vấn

Tình Xa

Tình Xa

Tình Xa Khuất

Tình Xa Khuất Rồi

Tình Xa Người Xa

Tình Xanh

Tình Xót Xa

Tình Xót Xa

Tình Xót Xa ( I'm So Sorry)

Tình Xót Xa Vừa

Tình Xưa

Tình Xưa

Tình Xưa Gái Huế

Tình Xưa Không Phai

Tình Xưa Nghĩa Cũ

Tình Xưa Nghĩa Cũ  3

Tình Xưa Nghĩa Cũ 2

Tình Xưa Xa Rồi

Tình Xuân

Tình Xuân

Tình Xuân

Tình Xuân

Tình Xuân

Tình Xuân (mustapha)

Tình Yêu

Tình Yêu

Tình Yêu Cách Biệt

Tình Yêu Chưa Dám Đâu

Tình Yêu Cô Đơn

Tình Yêu Có Khi

Tình Yêu Có Phải Chăng Là Vực Sâu

Tình Yêu Còn Mãi

Tình Yêu Con Tàu Và Dòng Sông (chưa Có)

Tình Yêu Còn Xa

Tình Yêu Cuối Chân Mây

Tình Yêu Đam Mê

Tình Yêu Đất Nước

Tình Yêu Đầu Đời Faire L'amour Pour La Première Fois

Tình Yêu Đầu Tiên

Tình Yêu Đầu Tiên

Tình Yêu Đến Trong Giã Từ

Tình Yêu Đơn Phương

Tình Yêu Internet

Tình Yêu Khó Quên

Tình Yêu Không Lời

Tình Yêu Là Gì

Tình Yêu Là Mãi Mãi

Tình Yêu Lần Cuối

Tình Yêu Mãi Mãi (chưa Chép)

Tình Yêu Mắt Nai

Tình Yêu Màu Tím

Tình Yêu Mê Say

Tình Yêu Mờ Khuất

Tình Yêu Mong Đợi

Tình Yêu Mong Manh

Tình Yêu Mong Manh

Tình Yêu Muôn Màu

Tình Yêu Muôn Thuở

Tình Yêu Ngàn Năm

Tình Yêu Ngang Trái

Tình Yêu Ngày Mai (Will You Still Love Me Tomorrow)

Tình Yêu Như Bóng Mây

Tình Yêu Như Mũi TênEl Choclo - Kiss of Fire

Tình Yêu Như Ván Bài

Tình Yêu Niềm Nhớ

Tình Yêu Ở Lại

Tình Yêu Ôi Tình Yêu - (Oh! Mon Amour)

Tình Yêu Ơi Xót Xa

Tình Yêu Sẽ Đến

Tình Yêu Sỏi Đá

Tình Yêu Thầm Kín

Tình Yêu Thầm Kín

Tình Yêu Thì Thầm

Tình Yêu Thiết Tha ( La vie c'est une histoire d'amour)

Tình Yêu Thứ Nhất

Tình Yêu Thủy Thủ

Tình Yêu Tìm Đâu

Tình Yêu Tìm Thấy

Tình Yêu Tôi Hát

Tình Yêu Trả Lại Trăng Sao

Tình Yêu Trở Lại

Tình Yêu Trong Đời (Sealed with A Kiss)

Tình Yêu Tựa Chiếc Bóng Bay

Tình Yêu Tuyệt Vời

Tình Yêu Tuyệt Vời (Une Belle Histoire)

Tình Yêu Và Huyền Thoại

Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Tình Yêu Và Trái Đắng

Tình Yêu Và Tuổi Trẻ

Tình Yêu Vĩnh Cửu

Tình Yêu Vỗ Cánh

Tình Yêu Vừa Chợt Đến

Tình Yêu Vừa Đến

Tô Đông Pha

Tơ Duyên

Tơ Hồng

Tổ Khúc Bầy chim bỏ xứ

Tơ Lòng Nghệ Sĩ

To Love You More

Tơ Sầu

Tỏ Tình

Tơ Tình (Tình Ca Mùa Thu)

Tóc Em Chưa Úa Nắng Hè

Tóc Em Đuôi Gà

Tóc Gió Thôi Bay

Tóc Mai Sợi Vắn Sợi Dài

Tóc Mây

Tóc Mây Cài Lược

Tóc Nâu Môi Trầm

Tóc Ngắn

Tóc Ngắn

Tóc Ngang Bờ Vai

Tóc Thề

Tóc Ướt

Tôi Bán Đường Tơ

Tôi Bảo Tôi Mãi Mà Tôi Không Nghe

Tôi Biết Tôi Sẽ Buồn

Tôi Biết Tôi Yêu

Tôi Bước Vào Yêu

Tôi Chưa Có Mùa Xuân

Tôi Cố Bám Lấy Đất Nước Tôi

Tôi Có Em Chiều Thu

Tôi Còn Yêu Tôi Cứ Yêu

Tôi Đã Mất

Tôi đã mơ thấy chuyến đi của mình...

Tôi Đã Sống

Tôi Đang Lắng Nghe

Tôi Đang Mơ Giấc Mộng Dài

Tôi Đi Giữa Hoàng Hôn

Tôi Đi Tìm Lại Một Mùa Xuân

Tôi Đi Tìm Tôi

Tôi Đưa Em Sang Sông

Tôi Đứng Trên Đồi Mây Trổ Bông

Tôi Gặp Em

Tôi Không Cô Đơn

Tôi Không Còn Yêu Em

Tôi Không Còn Yêu Em

Tôi Không Phải Là Gỗ Đá

Tôi Không Tin

Tôi luôn sống với hiện tại

Tôi Mất Người Yêu

Tôi Muốn

Tôi Muốn Hỏi Các Bạn

Tôi Muốn Hỏi Tại Sao

Tôi Muốn Làm Cánh Chim Trời

Tôi Muốn Nói Yêu Em

Tôi Muốn Quên Người

Tôi Muốn Tin Tôi Muốn Yêu Cuộc Đời

Tôi Ngàn Năm Đợi

Tôi Nhớ Tên Anh

Tôi Ơi Đừng Tuyệt Vọng

Tôi Ru Em Ngủ

Tôi Sẽ Đi Thăm

Tôi Sẽ Đưa Em Về

Tôi Thích Anh Này

Tôi Tìm Tôi

Tội Tình

Tôi Trở Về Thành Phố

Tôi Ước Mơ

Tôi Vẫn Chờ Em

Tôi Vẫn Cô Đơn

Tôi Vẫn Nhớ

Tôi Vẫn Yêu Hoa Màu Tím

Tôi Với Người Đã Quên

Tôi Với Trời Bơ Vơ

Tôi Xa Người

Tôi Yêu

Tokyo By Night

Tôn Nữ Còn Buồn

Tống Biệt

Tống Biệt Hành

Trả Hết Cho Người

Trả Lại Anh

Trả Lại Cho Đời

Trả Lại Chồng Tôi

Trả Lại Cuộc Tình Lỡ

Trả Lại Em Yêu

Trả Lại Thoáng Mây Bay

Trả Lại Tôi Tuổi Trẻ

Trả Lời Thư Em

Trả Lời Thư Em

Trả Nhẫn Kim Cương

Trả Nợ Tình Xa

Trách Chi Lời Em Nói

Trách Hờn

Trách Người Đi

Trách Người Trong Mộng

Trái Đắng

Trái Đất Này Là Của Chúng Mình

Trai Độc Thân

Trai Gái Thời Đại

Trái Mồng Tơi

Trái Sầu Đau

Trai Thời Nay

Trái Tim

Trái Tim An Bình

Trái Tim Băng Giá

Trái Tim Bên Lề

Trái Tim Biết Khóc

Trái Tim Bình Yên

Trái Tim Buồn

Trái Tim Chung Tình

Trái Tim Còn Trinh

Trái Tim Dại Khờ

Trái Tim Đang Yêu

Trái Tim Đau

Trái Tim Dịu Dàng

Trái Tim Em Là Của Riêng Anh

Trái Tim Hao Mòn

Trái Tim Hóa Đá

Trái Tim Hoang Tưởng

Trái Tim Hoang Vu

Trái Tim Không Lời

Trái Tim Không Ngủ Yên

Trái Tim Không Vời

Trái Tim Lầm Lỡ

Trái Tim Lỡ Lầm

Trái Tim Luôn Xao Động

Trái Tim Mộng Mơ

Trái Tim Mùa Đông

Trái Tim Mùa Thu

Trái Tim Năm 2000

Trái Tim Nặng Trĩu Hoang Sầu

Trái Tim Ngục Tù

Trái Tim Nhiều Ngăn

Trái Tim Phiêu Lãng

Trái Tim Rạng Vỡ

Trái Tim Sỏi Đá

Trái Tim Tật Nguyền

Trái Tim Thơ Ngây

Trái Tim Thôi Hết Cô Đơn

Trái Tim Thổn Thức

Trái Tim Tôi Là Bến

Trái Tim Tội Lỗi

Trái Tim Về Đâu

Trái Tim Vô Tình

Trăm Năm Như Một Chiều

Trăm Nhớ Ngàn Thương

Trầm Tử Thiêng: Người Nhạc Sĩ Của Thời Cuộc

Trấn Thủ Lưu Đồn

Trần Trụi

Trần Văn Khê - Thân thế và sự nghiệp

Trần Văn Khê - Thân thế và sự nghiệp 2

Trần Văn Khê - Thân thế và sự nghiệp 3

Trăng Chiều

Trăng Già (Rong Ca 8)

Trăng Khuya

Trăng Lại Sáng

Trăng Mờ Bên Suối

Trăng Mòn

Trăng Muôn Thuở

Trang Nhật Ký

Trăng Rụng Xuống Cầu

Trăng Sáng Sân Nhà Em

Trăng Sáng Trong Làng

Trăng Sáng Vườn Chè

Trăng Sao

Trăng Sơn Cước

Trăng Tàn Trên Hè Phố

Trăng Thanh Bình

Trăng Thề

Trăng Trong Phố

Trăng Úa Sao Mờ

Trăng Và Em

Trăng Về Thôn Dã (chưa có)

Trăng Viễn Hoài

Trăng Xưa

Trao Lòng

Trao Nhau Nhẫn Cưới

Trầu Cau - Nhạc kịch

Trầu Ơi

Trẩy Nhánh Sương Mù

Tre Xanh Ru

Trên Bốn Vùng Chiến Thuật

Trên Da Tình Yêu

Trên Đầu Súng

Trên Đỉnh Mùa Đông

Trên Đỉnh Phù Vân

Trên Đồi Xuân

Trên Đồng Trong Rừng

Trên Đường Quê

Trên Đường Về

Trên Kiếp Hoa

Trên Lối Nhỏ

Trên Mảnh Đất Tình Người

Trên Ngày Tháng Đã Qua

Trên Ngọn Tình Sầu

Trên Những Phím Mây

Trên Sông Bạch Ðằng

Trên Sông Hương

Trên Sông Lô

Trên Tháng Ngày Đã Qua

Triền Miên (chưa có)

Triết Lý Yêu

Triệu Đóa Hồng

Trịnh Công Sơn - Chim họa mi và Nàng thơ

Trịnh Công Sơn - Để gió cuốn đi

Trịnh Công Sơn - Ngôn ngữ và những ám ảnh nghệ thuật (Phần 1)

Trịnh Công Sơn - Ngôn ngữ và những ám ảnh nghệ thuật (Phần 2)

Trịnh Công Sơn - Như Cánh Vạc Bay

Trịnh Công Sơn - Tiếng hát Hoà Bình

Trịnh Công Sơn (Tản mạn)

Trịnh công sơn đã ra đi

Trịnh Công Sơn đã rời xa

Trịnh Công Sơn qua hồi ức của Khánh Ly và các ca sĩ

Trịnh Công Sơn và những điều ít ai biết

Trịnh Công Sơn Và Tôi

Trịnh Công Sơn, Cỏ Xót Xa Người...

Trịnh Công Sơn, con tinh yêu thương

Trịnh Công Sơn, kẻ hát kinh trong cõi người lầm lạc

Trịnh Công Sơn, Như Cánh Vạc Bay.

Trịnh Công Sơn, Nơi Vùng Ưu Tư Thành Tiếng Du Ca

Trịnh Công Sơn: Đôi nét chấm phá

Trịnh công sơn: Người ca thơ

Trinh Trắng Áo Dài

Trịnh-Công-Sơn-của-tôi

Trò Chơi

Trò Chơi Dưới Mưa

Trở Lại Bạc Liêu

Trở Lại Mùa Hè

Trở Lại Phố Cũ

Trở Về

Trở Về

Trở Về Bến Mơ

Trở Về Cát Bụi

Trở Về Cát Bụi 2 (Cát Bụi Tình Đời)

Trở Về Cố Đô

Trở Về Dĩ Vãng

Trở Về Dòng Sông Tuổi Thơ

Trở Về Huế

Trở Về Mái Nhà Xưa (Come Back To Sorrento)

Trở Về Phố Cũ

Trở Về Surriento - Torna a Surriento

Trở Về Theo Mơ Qua (chưa Có)

Trở Về Thôn Cũ

Trời Chưa Muốn Sáng

Trời Còn Mưa Không Anh

Trời Còn Mưa Mãi

Trời Huế Vào Thu Chưa Em

Trời Mưa

Trời Tháng Giêng Mưa Bay

Trôi Vào Xứ Mộng

Trời Về Đêm Mưa

Trời Xanh Thắm

Trộm Nhìn Nhau

Trọn Đời Vẫn Nhớ  (N'oubliez Jamais)

Trọn Ngày Nhớ Anh

Trong Ánh Chớp Số Phận

Trống Cơm

Trong Cơn Mưa

Trong Cơn Mưa

Trong Cuộc Tình Sầu

Trong Đêm Vắng

Trong Đôi Mắt Em

Trong Em Tình Vẫn Sáng

Trong Giấc Chiêm Bao

Trong Góc Nhỏ Linh Hồn

Trong Lần Tái Ngộ

Trong Lúc Cần Ra Đi

Trong Màn Đêm

Trong Mắt Em Là Biển Nhớ

Trong Miền Ký Ức

Trong Mùa Lúa (Tía Em Má Em)

Trong Nắng Trong Gió -Dans Le Soleil Et Dans Le Vent

Trong Niềm Thất Vọng

Trong Nỗi Đau Tình Cờ

Trong Nỗi Nhớ Muộn  Màng

Trong Tầm Mắt Đời

Trong Tay Nhau

Trong Tay Thánh Nữ Có Đời Tôi

Trong Tiếng Đàn Của Anh

Trống Vắng

Trong Vòng Tay Của Mẹ

Trót Yêu

Trú Mưa

Trưa Vắng

Trúc Đào

Truly Madly Deeply

Trưng Nữ Vương

Trưng Vương Khung Cửa Mùa Thu

Trước Biển

Trước Biển Ngỏ Lời

Trước Giờ Tạm Biệt

Trường Ca Con Đường Cái Quan

Trường Ca Hàn Mặc Tử

Trường Ca Mẹ Việt Nam

Trương Chi

Trường Cũ Tình Xưa

Trường Làng Tôi

Truyện Tình Nghèo

Từ “Diễm Xưa” đến “Một Cõi Đi Về”

Từ Biệt Mái Trường Xưa

Từ Công Phụng và những tình khúc lãng mạn

Từ Đàm Quê Hương Tôi

Từ Đó

Từ Độ Ánh Trăng Tan

Từ Đó Em Buồn

Từ Đó Khôn Nguôi

Từ Giã

Từ Giã Kinh Thành

Từ Giã Mùa Đông

Từ Giã Thơ Ngây

Từ Giọng Hát Em

Từ Khi Có Nhau

Từ Khi Vắng Anh

Từ Khúc

Từ Khúc

Tự Khúc Ngày Sinh

Tu Là Cõi Phúc

Từ Lúc Em Đi

Từ Lúc Em Đi

Từ Lúc Tôi Ra Đi

Tư Mã Phượng Cầu (Minh Hoạ Kiều - Phần 2)

Tú Minh & Cuộc Đời Âm Nhạc

Từ Một Cách Hoa Sim (chưa Có)

Từ Một Cơn Mơ

Từ Một Giấc Mơ

Từ Nay

Từ Nay Vắng Anh

Tự Nguyện

Từ Nửa Vòng Trái Đất

Tự Sự

Từ Tiếng Hát Tiếp Nối

Tự Tình Khúc

Tự Tình Khúc

Tự Tình Lý Cây Bông

Tự Tình Lý Mình Ên

Tự Trầm

Từ Xa Em

Tựa Cánh Bèo Trôi

Tuần Trăng Mật

Túi Đàn

Tủi Phận

Từng Giọt Café

Từng Ngày Qua

Tụng Xưng Tình Yêu

Tuổi 17

Tuổi 18 (chưa có)

Tuổi 18 Vào Đời

Tuổi Bâng Khuâng

Tuổi Biết Buồn

Tuổi Đá Buồn

Tuổi Dại Khờ

Tuổi Đời Mênh Mông

Tuổi Đôi Mươi

Tuổi Hoa Niên

Tuổi Hoa Niên

Tuổi Học Trò

Tuổi Học Trò 2

Tuổi Hồng

Tuổi Hồng

Tuổi Hồng

Tuổi Mây Hồng

Tuổi Mây Trắng

Tuổi Mộng Mơ

Tuổi Mười Ba

Tuổi Mười Lăm

Tuổi Mười Tám

Tuổi Ngọc

Tuổi Ngu Ngơ (Tuổi Vu Vơ)

Tuổi Sợ Ma

Tuổi Thần Tiên

Tuổi Thần Tiên 4

Tuổi Thần Tiên 5

Tuổi Thanh Xuân

Tuổi Thơ

Tuổi Trẻ Chúng Ta

Tuổi Trẻ Lên Đường

Tuổi Trẻ Việt Nam

Tuổi Vàng

Tuổi Xa Người

Tuổi Xuân

Tuổi Xuân

Tuổi Xuân Thì

Tưởng Đã Phôi Pha

Tưởng Không Còn Nhìn Thấy Nhau

Tưởng Mình Đã Quên

Tưởng Người Chết Đi

Tưởng Như Con Người

Tưởng Như Còn Người Yêu

Tưởng Niệm

Tưởng Niệm Nhạc Sĩ Ngọc Bích

Tưởng Rằng Đã Quên

Tương Tư

Tương Tư

Tương Tư

Tương Tư 2

Tương Tư 3

Tương Tư 4

Tương Tư 44

Tương Tư Hằng

Tương Tư Khúc

Tương Tư Thu

Tương Tư Trăng

Túp Lều Lý Tưởng

Túy Ca

Tùy Hứng Lý Qua Cầu

Tuyển Tập Nhạc Nguyễn Thiện Lý

Tuyết Hồng

Tuyết Lạnh

Tuyết Lạnh  2

Tuyết Muộn

Tuyết Rơi (Tombe La Neige)

Tuyết Sơn Phi Hồ

Tuyệt Tình

Tuyết Trắng

Tuyệt Vời Khi Có Em

Tỳ Bà

Ừ Thôi

Ú Tim

U Tình

Ước Gì

Ước Gì Em Chưa Bao Giờ Yêu Anh

Ước Hẹn

Ước Hẹn

Ước Hẹn Chiều Thu

Ước Mơ

Ước Mơ Hồng

Ước Mơ Không Phôi Pha

Ước Mơ Phai

Ước Mộng Không Thành

Ước Muốn

Ước Muốn Làm Cơn Mưa Chiều

Ước Nguyện Đầu Xuân

Ước Thầm

Ước Vọng

Ươm Tơ Tằm

Uống Nước Bên Bờ Suối

Ướt mi

Và Anh Vẫn Hát

Và Cơn Mưa Tới

Và Con Tim Đã Vui Trở Lại

Và Cũng Như Yêu

Và Em Còn Mãi Yêu Anh (Tình Đã Lỡ)

Và Em Hãy Nói Yêu Anh

Và Như Cơn Gió Thoảng

Và Tôi Cũng Yêu Em

Vai Áo Màu Xanh (Greensleeves)

Vài Cảm Nghĩ Về Ca Khúc

Vài Dòng

Vài Dòng Về N.S. Hồng Đăng

Vài Dòng Về N.S. Nguyễn Ánh 9

Vài Dòng về Nhạc Sĩ Võ Đức Thu

Vài hàng về Nhạc Sĩ Lê Mộng Bảo

Vài Kỷ Niệm Với Duy Trác

Vài nét sinh hoạt VHNT...

Vài nét về An Thuyên

Vài nét về Bằng Kiều

Vài nét về Bảo Chấn

Vài nét về Bảo Phúc

Vài nét về Bùi Đình Thảo

Vài Nét Về Đan Thọ

Vài nét về Đỗ Quang

Vài nét về Dương Thụ

Vài nét về Duy Thái

Vài nét về Hồ Ngọc Minh

Vài Nét Về Hoàng Kim Chi

Vài nét về Huy Tuấn

Vài nét về Jimmii J.C. Nguyễn

Vài nét về Khanh Phương (chưa có)

Vài nét về Lê Ngân

Vài nét về Lê Tín Hương

Vài nét về Lê Uyên Phương

Vài nét về Lưu Bích

Vài Nét Về N.S. Hoàng Quý

Vài nét về Nguyễn Cường

Vài nét về Nguyễn Đình Phúc

Vài nét về Nguyễn Hiền

Vài nét về nhạc sĩ Trần Trịnh

Vài nét về nhạc sĩ Trúc Giang

Vài nét về ns Bảo Thu

Vài nét về ns Trường Huy

Vài nét về ns Vũ Hoàng

Vài nét về Ns. Hoàng Quốc Bảo

Vài nét về Ns. Trần Tiến

Vài nét về Ns. Trịnh Hưng

Vài nét về Phạm Trọng

Vài nét về Phạm Văn Kỳ Thanh

Vài nét về Phan Ni Tấn

Vài nét về Phó Đức Phương

Vài nét về Phú Quang

Vài nét về Quốc Bảo

Vài nét về Thế Thông

Vài nét về Tôn Thất Lập

Vài nét về Trần Duy Đức (chưa có)

Vài nét về Trần Long Ẩn

Vài nét về Trần Quý

Vài nét về Trần Thiện Thanh

Vài nét về Trịnh Nam Sơn

Vài nét về Trúc Hồ

Vài Nét Về Trúc Phương

Vài nét về Trúc Sinh

Vài nét về Trường Sa

Vài nét về Trương Tuyết Mai

Vài nét về Tuấn Khanh

Vài nét về Văn Thành Nho

Vài Nét Về Việt Anh

Vài nét về Việt Dzũng

Vài nét về Vũ Đức Sao Biển

Vài nét về Vũ Hữu Toàn

Vài nét về Vũ Quốc Việt

Vài nét về Vũ Thư Nguyên

Vẫn Chờ Anh

Vẫn Chờ Em

Vẫn Có Em Bên Đời

Vẫn Còn Đây

Vẫn Còn Mùa Xuân Cho Em

Vẫn Hát Lời Tình Yêu

Vẫn Là Tôi

Vẫn Mãi Cô Ðơn

Vẫn Mãi Mong Chờ

Vẫn Mãi Nơi Đây

Vẫn Mãi Yêu Em

Vẫn Mãi Yêu Em

Vẫn Mong Chờ Em

Vẫn Một Cõi Đời Hiu Quạnh

Vẫn Nhớ

Vẫn Nhớ Cuộc Đời

Vẫn Như Lầu Hoang

Vần Thơ Sầu Rụng

Vấn Vương

Vấn Vương

Vấn Vương

Vẫn Xanh Tình Yêu

Vẫn Yêu Dại Khờ

Vẫn Yêu Đời Mãi

Vẫn Yêu Em

Vẫn Yêu Người

Vắng Bóng Em

Vắng Bóng Em

Vắng Bóng Người Yêu (Après Toi)

Vắng Cha

Vắng Chàng (chưa có)

Vắng Em

Vắng Em

Vắng Em Trong Đời

Vàng Phai Mấy Lá (Vĩnh Biệt)

Vàng Phai Trước Ngõ

Vàng Son

Vàng Thu Ta Mất Nhau

Vầng Tóc Rối

Vầng Trán Suy Tư

Vầng Trăng Đêm Trôi

Vầng Trăng Đơn Côi

Vầng Trăng Khuyết

Vầng Trăng Khuyết

Vầng Trăng Lẻ Bóng

Vầng Trăng Vỡ Tan

Vắng Xa

Vào Hạ

Vào Mộng

Vào Mộng

Vào Mưa

Vật Vã Trôi

Vẫy Tay Biệt Ly

Vẫy Tay Chào

Về

Về Bến Xưa

Về Biển

Về Cuối Mùa Đông

Về Đất Mũi

Về Đâu

Về Đâu Em Hỡi

Về Đâu Hỡi Em

Về Đâu Mái Tóc Người Thương

Về Đây

Về Đây

Về Đây Anh

Về Đây Em

Về Đây Hỡi Em

Về Đây Nghe Em

Về Đi Em

Về Đồng Hoang (Về Đồng Quê)

Về Dưới Mái Nhà

Ve Gọi Tiếng Hè

Về Lại Đồi Sim

Về Lại Phố Xưa

Về Lại Vườn Xưa

Vè Làm Biếng

Về Mái Nhà Xưa

Về Miền Nam

Về Miền Tây

Về Miền Trung

Về Một Quãng Đời Của Trịnh Công Sơn (Quy Nhơn 1962-1964)

Về một tâm hồn nghệ sĩ

Về Nơi Cuối Trời

Về Nơi Xứ Lạ

Về Quê

Về Quê Ngoại

Về Sống Một Mình

Về Tây Đô

Về Thăm

Về Thăm Đất Mẹ

Về Thăm Mái Trường Xưa

Về Thăm Quê Anh (chưa chép)

Về Thuở Hồng Hoang

Về trịnh công sơn (nguyễn vy khanh)

Về Trong Suối Nguồn

Về Với Anh

Về Với Em

Về Với Mẹ Cha

Về Với Non Sông

Về Với Yêu Thương

Vết Bụi Thời Gian

Vết Buồn

Vết Chân Thời Gian

Vết Chân Tròn Trên Cát

Vết Chim Bay

Vết Đau Trong Linh Hồn

Vết Lăn Trầm

Vết Sâu

Vết Thù Trên Lưng Ngựa Hoang

Vết Thương Cuối Cùng

Vết Thương Lòng

Vết Thương Nghịch Cảnh

Vết Thương Sỏi Đá

Vết Tình Buồn (Có Lẽ)

Vết Tình Xưa

Vị Đắng Tình Yêu

Vì Đang Tương Tư

Vì Đâu Anh Hỡi

Vì Đâu Em Chết (chưa Có)

Ví Dầu Qua Cầu Đạp Xe

Vì Đó Là Em

Vì Lỡ Thương Nhau

Vì Người Bỏ Tôi

Vì Sao ?

Vì Sao Em Buồn ?

Vì Sao Em Ơi

Vì Sao Im Lặng

Vì Sao Trong Lòng Tôi

Vì Tình Còn Đây

Vì Tôi Cần Thấy Em Yêu Đời

Vì Tôi Là Linh Mục

Vì Tôi Nghèo

Vì Trong Nghịch Cảnh

Vì Yêu

Vì Yêu Dấu Ngày Xưa

Vì Yêu Đó Anh

Viện Cớ

Viễn Du

Việt Bắc

Viết Dòng Tâm Sự

Việt Nam

Việt Nam Minh Châu Trời Đông

Việt Nam Niềm Nhớ

Việt Nam Ơi Hãy Vùng Lên

Việt Nam Ơi Ngày Vui Đã Tới

Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ

Việt Nam Quê Hương Tôi

Việt Nam Quê Hương Tôi

Việt Nam Về Trong Nỗi Nhớ

Viết Trên Tà Áo Em

Viết Từ KBC

Vĩnh Biệt

Vĩnh Biệt Em

Vĩnh Biệt Màu Xanh

Vĩnh Biệt Mùa Hè

Vĩnh Biệt Sài Gòn

Vĩnh Cửu

Vinh Danh Người Lính

Vỗ Cái Trống Cơm

Vỗ Cánh Chim bay

Vó Câu Muôn Dặm

Vợ Chồng Ngâu

Vợ Chồng Quê

Vó Ngựa Giang Hồ (Le galop des cavaliers d’aventures)

Vó Ngựa Trên Đồi Cỏ Non

Vô Tình

Vô Tình

Vô Tình

Vô Tình

Vô Tình

Vợ Tôi Là Súng Các-bin (?)

Vô Tư

Vỗ Về Nỗi Đau

Vội

Với Quỳnh

Vội Vã

Với Vũ Thành An, tác giả các ca khúc Không Tên

Võng (Thiền Ca 2)

Vọng Cố Ðô

Vọng Gác Đêm Sương

Vọng Nam Quan

Vọng Ngày Xanh

Vòng Nhẫn Cưới

Vòng Quay Kỷ Niệm

Vòng Tay

Vòng Tay Bạn Bè (Circle Of Friends )

Vòng Tay Đam Mê

Vòng Tay Lỡ Làng

Vòng Tay Người Ấy

Vòng Tay Người Yêu

Vòng Tay Thương Yêu

Vòng Tay Xin Giữ Trọn Ân Tình

Vũ Điệu Thần Tiên

Vũ Khúc Tình Yêu

Vũ Khúc Trong Đêm

Vu Lan Nhớ Mẹ

Vũ Nữ Thân Gầy - La Cumparsita

Vũ Thành An - Những ngày cuối cùng của Đại tá Sơn Thương

Vũ Thành An, giã từ nhạc không tên

Vu Vơ

Vu Vơ Tình Ðầu

Vừa Biết Dấu Yêu

Vua Bịp

Vừa Một Đêm Xinh

Vui Bên Ánh Lửa

Vui Bên Nhau

Vui Cảnh Mùa Hè

Vui Cảnh Xây Đời

Vui Đêm Nay Rồi Mai Sẽ Hay

Vui Dựng Gia Đình

Vùi Trên Lối Mòn

Vui Trọn Đêm Nay

Vui Trong Ngày Cưới

Vui Với Thiên Nhiên

Vui Xuân

Vùng  Biển Vắng

Vững Chãi Thảnh Thơi

Vùng Lá Me Bay

Vũng Lầy Của Chúng Ta

Vùng Ngoại Ô (Cô Hàng Xóm)

Vùng Quê Tương Lai

Vừng Trán Đau Buồn

Vùng Trời Bình Yên

Vùng Trời Kỷ Niệm

Vùng Trời Ngày Đó

Vùng Trước Mắt

Vùng Trước Mặt

Vườn Cây Của Ba

Vườn Đời

Vườn Hoa

Vườn Hồng Dưới Trăng (Thềm Trăng)

Vườn Tàn Phai

Vườn Tao Ngộ

Vườn Thu

Vươn Tới Tương Lai

Vườn Xưa

Vườn Yêu

Vương Tơ

Vương Vấn

Vượt Đèo

Vuốt Mặt

Vượt Qua

Vứt Đi Chữ Tình

Vỹ Dạ Đò Trăng

Xa

Xa Cách

Xa Cách Muôn Trùng

Xa Cuộc Tình Xưa

Xa Dấu Mặt Trời

Xa Em Kỷ Niệm

Xa Em Rồi (Sans Elle)

Xa Khơi

Xa Mấy Phương Trời

Xa mối tình đầu

Xa Người Mình Yêu

Xa Nhau Mùa Thu

Xa Nhau Ngày Mưa

Xa Nhau Từ Đây

Xa Quê

Xa Quê Hương

Xa Rồi Mùa Đông

Xa Rồi Tuổi Thơ

Xa Vắng

Xa Vắng

Xa Vắng

Xa Vắng

Xa Vắng

Xa Vắng Em (Without You)

Xanh Lòng Phai Tàn

Xây Nhà Bên Suối

Xe Đạp Ơi

Xe Hoa Cách Biệt

Xe Hoa Một Chiếc

Xé Thư Tình

Xích Lô

Xiết Chặt Bàn Tay

Xin Anh Đừng Đan Ngón Tay Em

Xin Anh Giữ Trọn Tình Quê

Xin Bình Yên Về Nơi Đây

Xin Cảm Ơn (chưa Chép)

Xin Cám Ơn Đời

Xin Chào Anh

Xin Cho Một Nụ Cười

Xin Cho Tôi

Xin Chọn Nơi Này Làm Quê Hương

Xin Chúa Thấu Lòng Con

Xin Có Em Giữ Lại Ở Bên Đời

Xin Còn Gọi Tên Nhau

Xin Đến Trong Giấc Mộng

Xin Dìu Nhau Đến Tình Yêu

Xin Đời Cho Có Đôi

Xin Đừng Bỏ Anh

Xin Đừng Chờ Em Nữa (chưa có)

Xin Đừng Hoài Nghi

Xin Đừng Quên Anh

Xin Đừng Quên Tôi

Xin Đừng Trách Đa Đa

Xin Đừng Xa Anh

Xin Đừng Xa Em

Xin Được Là Tình Cuối

Xin Được Tha Làm Người

Xin Em Đừng Buồn

Xin Em Giữ Dùm Anh

Xin Gọi Nhau Là Cố Nhân

Xin Gửi Lòng Biển Khơi

Xin Hãy Là Tình Nhân

Xin Hãy Quên Đi

Xin Hãy Quên Tôi

Xin Hãy Rời Xa

Xin Làm Người Hát Rong

Xin Làm Người Tình Cô Đơn

Xin Làm Người Xa Lạ

Xin Mãi Yêu Anh

Xin Mặt Trời Ngủ Yên

Xin Một Lần Thôi

Xin Một Ngày Mai Có Nhau

Xin Mưa Ngừng Rơi

Xin Người Trả Lại Cho Tôi

Xin Rửa Tội Tôi

Xin Thời Gian Đừng Trôi

Xin Thời Gian Qua Mau

Xin Tình Yêu Giáng Sinh

Xin Trả Lại Thời Gian

Xin Trả Nợ Người

Xin Trả Tôi Về

Xin Tròn Tuổi Loạn

Xin Yêu Tôi Bằng Cả Tình Người

Xổ Số Kiến Thiết Quốc Gia

Xóm Cũ

Xóm Đạo

Xóm Đêm

Xôn Xao Bến Nước

Xôn Xao Mùa Hạ

Xót Xa

Xót Xa

Xót Xa

Xót Xa Trong Chiều

Xứ Thâm Trầm

Xua Đi Huyền Thoại

Xuân

Xuân (Thiền Ca 5)

Xuân Ca

Xuân Cho Em

Xuân Đã Về

Xuân Ðến Con Về

Xuân Đoàn Tụ

Xuân Gọi (chưa có)

Xuân Hành

Xuân Hiền

Xuân Họp Mặt

Xuân Ly Hương (chưa Có)

Xuân Miền Nam

Xuân Mơ

Xuân Nào Bên Mẹ

Xuân Này Anh Chưa Về

Xuân Này Con Không Về

Xuân Nghệ Sĩ Hành Khúc

Xuân Nhớ Chiến Sĩ

Xuân Nơi Đây

Xuân Nồng

Xuân Sầu

Xuân Tha Hương

Xuân Tha Hương(Un printemps à l’étranger)

Xuân Thì

Xuân Tôi

Xuân Và Tuổi Trẻ

Xuân Và Tuổi Trẻ - Tưởng Niệm Nhạc Sĩ: La Hối

Xuân Về

Xuân Về

Xuân Về

Xuân Vui Ca

Xuân Xa Vắng (Xuân Thương Nhớ)

Xuân Yêu Thương

Xuân Yêu Thương

Xuất Quân

Xứng Lứa Vừa Đôi

Xuống Phố Mùa Thu

Ý Nhạc Thời Gian

Yêu

Yêu

Yêu

Yêu

Yêu

Yêu

Yêu Ai Dám Nói

Yêu Anh Dịu Dàng

Yêu Chàng Ca Sĩ

Yêu Cuồng Sống Vội

Yêu Dại Khờ

Yêu Dân Tộc Việt Nam

Yêu Dáng Em Xưa

Yêu Dấu (chưa Chép)

Yêu Dấu Chưa Nguôi

Yêu Dấu Đã Về

Yêu Dấu Tan Theo

Yêu Em

Yêu Em

Yêu Em

Yêu Em

Yêu Em

Yêu Em

Yêu Em Âm Thầm

Yêu Em Anh Làm Thơ

Yêu Em Bằng Cả Trái Tim(Cuando Caliente El Sol)

Yêu Em Chiều Thu

Yêu Em Dài Lâu

Yêu Em Đắm Say

Yêu Em Mãi Mãi

Yêu Em Mộng Mơ

Yêu Em Một Nửa

Yêu Em Sài Gòn

Yêu Em Thêm Một Ngày

Yêu Em Trọn Đời

Yêu Em Và Yêu Em ...

Yêu Em Vào Cõi Chết

Yêu Hết Con Tim

Yêu Là Chết Ở Trong Lòng

Yêu Là Gì ?

Yêu Là Khổ

Yêu Là Thế

Yêu Lầm

Yêu Lầm

Yêu Mãi Nhé Em

Yêu Mãi Thôi

Yêu Một Mình

Yêu Một Người

Yêu Một Người

Yêu Nghìn Năm

Yêu Người Chung Vách

Yêu Người Như Thế Đó

Yêu Người Phụ Tôi

Yêu Người Say

Yêu Người Và Yêu Đời

Yêu Người Yêu Mãi

Yêu Nhau

Yêu Nhau Bốn Mùa

Yêu Nhau Cho Nhau

Yêu Nhau Đi (Besame Mucho)

Yêu Nhau Ghét Nhau

Yêu Nhau Lần Nữa T'aimer Encore Une Fois

Yêu Nhau Mùa Hè Khóc Nhau Mùa Đông

Yêu Nhau Mùa Xuân

Yêu Nhau Như Mới Hôm Qua

Yêu Nhau Trên Biển

Yêu Nhau Trong Phận Người

Yêu Thầm

Yêu Thầm

Yêu Tiếng Hát Ngày Xưa

Yêu Tinh Tình nữ

Yêu Trong Hoàng Hôn

Yêu Trong Mộng Mơ

Yêu Và Mơ

Yêu Xuân

Yêu! Yêu! Yêu!

You - My Love

You And I - Tình Bạn


Tà Áo Cưới

Hoàng Thi Thơ

 

 


Tôi đi trong nắng Thu mầu nhớ

Ngơ ngẩn vì tiếng gió Thu buồn

Tôi đi trong lá Thu vàng úa

Cứ ngỡ là muôn lá tình thư.

 

Hôm nay sao áo bay nhiều thế !

Tôi tưởng ngàn cánh bướm khoe màu

Ô hay ! Tiếng pháo đâu buồn quá ?

Xác đỏ làm xao xuyến đường hoa...

 

            Những tà áo cưới thướt tha bay bay trong nắng chiều

            Đưa người em gái bước chân đi đi về bến nao ?

            Ôi buồn làm sao !  Em có nhớ Thu nào ?

 

            Những tà áo cưới tiễn em đi em lấy chồng

            Chim trời theo gió biết nơi đâu đâu mà ước mong !

            Cung đàn thầm rơi rơi mãi tiếng tơ lòng

 

Bâng khuâng trông gió bay tà áo

Gió hỡi làm sao bớt lạnh lùng ?

Tôi đi đi mãi theo mầu nắng

Nắng để lòng tôi với quạnh hiu.


Tà Áo Đêm Noel

Tuấn Lê

 

 


Tiền đồn biên giới heo hút trong màn tối,

Vài đóm hỏa châu le lói soi cuối trời.

Trầm trầm chuông ngân đây nghe buồn tênh,

Ánh sao hiền lấp lánh báo tin lành Chúa sinh.

Kỷ niệm năm ấy trong phút giây chợt đến.

Tà áo màu xanh tha thướt đi lễ đêm.

Nàng quì bên me đôi mắt nhung huyền xinh chấp tay nguyện Kinh thánh

thầm mơ tôi ước se mộng lành.

Tôi đã được yêu,

E mình còn xa cách lối;

Đạo, đời ngăn đôi đứa đôi nơi,

Nhưng mà tôi tin có Chúa Trời.

Tôi đi, đi vì chiến cuộc quê hương,

Áo học sinh nhuốm bụi đường,

Nhớ hoài người tôi đã thương,

Từ miền khu chiến trông ánh sao mà nhớ !

Tà áo màu xanh năm ấy em vẫn chờ ?

Một mùa Noel hai đứa nghe niềm vui,

Hát chung một ca khúc :

"Đêm đông lạnh lẽo Chúa sinh ra đời" !

HyTran


Tà Áo Em Bay

Nguyễn Dũng

Nguyễn Dũng

 

Nhịp 3/4, nhanh vừa

 

 

Tà áo em bay bay trong chiều vàng

Nhẹ gót dịu êm thướt tha nhẹ nhàng

Em đi ngập ngừng trong nắng

Nóng má hồng nóng cả tim anh

 

Tà áo đoan trang bay bay nhẹ nhàng

Nhẹ ngón tay thon em vuốt tóc mềm

Em nghiêng mặt cho đời mê đắm

Mơ áo nàng mơ cả thơ ngây

 

Cùng gió theo em bước về

Cùng gió tung tăng phố phường

Từng nẻo đường cỏ lá hoa bay

Đưa em vào lớp học thân yêu

Đến ngôi chùa cổ kính xa xưa

Đưa em về một ngày cuối thu

Khóc tiếc thương dưới tượng chúa cao

 

Tà áo em bay bay trong chiều nhạt

Nhạt ánh sao đêm lẻ loi một mình

Em bươc nhẹ cho người say đắm

Say áo nàng dáng nhỏ kiêu sa

 

 

Tuyển tập "Mười Tình Khúc Nguyễn Dũng", Thời Văn xuất bản 1993

 

Đã do ca sĩ Thanh Vân và Thái Thảo trình bày trong CD "Tình Ca Nguyễn Dũng - Đã Lỡ Yêu Em", Sound Mark Production - 1994

 

Bảo Trần


Tà Áo Tím

Hoàng Nguyên

 

 


Một chiều lang thang bên giòng Hương Giang

Tôi gặp một tà áo tím

Nhẹ thấp thoáng trong nắng vương

Màu áo tím ôi luyến thương

Màu áo tím ôi vấn vương

 

Rồi về đêm đêm mơ màu áo ấy

Màu áo tím hôm nào

Dường quyến luyến trăng sầu

Chập chờn tâm tư màu áo thoáng chiêm bao

Mơ một tà áo, một tà áo qua đường

Như mong một lời nói, một lời nói yêu thương

Mặc thời gian dìu đôi cánh biếc

Mặc giòng sông dịu hiền luyến tiếc

Mà chiều thu buồn như gối chiếc

Tôi mơ..màu áo

Ước mong sao áo màu khép kín tim nhau

 

Để rồi chiều chiều lê chân bên giòng Hương Giang

Mong tìm lại tà áo ấy

Màu áo tím nay thấy đâu

Người áo tím nay thấy đâu

Giòng nước vẫn trôi cuốn mau

Rồi chợt nghe tin qua lời gió nhắn

Người áo tím qua cầu

Tà áo tím phai màu

Để giòng Hương Giang hờ hững cũng nao nao


Tà Áo Trắng

Trần Ngọc Lân

 

 


Tà áo trắng ngày xưa em mặc

Thật thơ ngây trong trắng êm đềm

Một mùa thương bao hôm gặp gỡ

Má em hồng e ấp nhìn anh

 

Tà áo trắng ngày xưa em mặc

Để trong anh không nói nên lời

Lòng càng thương khi em giận dỗi

Thương thật nhiều tà áo trắng của em

 

-Ôi tìm đâu tà áo năm nào

-Nay còn đâu cổng trường đón em

-Nay còn đâu màu áo sân trường

-Nay còn đâu tà áo trắng trường xưa

 

Tà áo trắng ngày xưa em mặc

Còn thơ ngây hay đã hoen mờ

Một mùa thương xin em gìn giữ

Tháng năm dài tà áo trắng ngày xưa

Hương Xưa


Tà Áo Văn Quân

Phạm Duy Nhượng

 

 


Có những chiều hoa, nồng nhạt say liên hoan

Bên những người hoa, ngạt ngào hương tóc phấn

Một chàng phiêu lãng, ôm đàn tới giữa đời

Đàn hôn làn tóc, người đẹp tươi nét môi

Mộng vương tà áo

Nhạc giao tình chơi vơi!

 

 Ta gửi về người ôi! mấy cung đàn Tư Mã xưa

 Yêu đôi mắt huyền

 Xinh như dáng thuyền

 Ai nhẹ lay màn the thấp thoáng?

 Nàng nhẹ đôi gót hài

 Dừng bên mái ngoài

 Văng vẳng tiếng ai cười

 Như mộng đời xa xôi

 

Tư Mã chàng ơi, dừng đàn bên Văn Quân

Nâng phím hào hoa, kề làn môi giai nhân

Dựng nhà bên suối, cung đàn ấp má đào

Mộng chưa tàn khúc, Phượng Cầu lưu luyến nhau

Phượng ôi! đàn vắng

Tìm chim Hoàng nơi nào?


Tà Áo Xanh

Đoàn Chuẩn & Từ Linh

 

 

 


Gió bay từ muôn phía tới đây ngập hồn anh, rồi tình lên chơi vơi

Thuyền anh một lá ra khơi về em phong kín nhờ mây trời đêm đêm ngồi chờ sáng, mơ ai

 

 Mộng nữa cũng là không

 ta quen nhau mùa thu

 ta thương nhau mùa đông

 ta yêu nhau mùa xuân

 để rồi tàn theo mùa xuân

 người về lặng lẽ sao đành

 

Anh còn nhớ em nói rằng

Sao mùa xuân lá vẫn rơi ?

Sao mùa xuân lá vẫn bay ?

Em ơi, có hoa nào không tàn

có trời nào không mây

có tình nào không phai ?

 

 Em còn nhớ anh nói rằng

 khi nào em đến với anh

 xin đừng quên chiếc áo xanh

 Em ơi, có đâu ngờ đến rằng

 có màu nào không phai

 như màu xanh ái ân

 

Rồi chiều nao xác pháo

bên thềm tản mác bay

em đi trong xác pháo

anh đi không ngước mắt

thôi đành em

 

 Lúc anh ra đi lạnh giá tâm hồn

 hoa mai rơi từng cánh trên đường

 lạnh lùng mà đi tiếc nhớ thêm chi

 hoa tàn nhạc bay theo không gian

 

Biết nhau để mà nhớ

nhớ nhau để sầu dâng

tình trần ôi mong manh

người mơ một sớm đến anh

rồi đi đi mãi cho anh sầu

đêm đêm ngồi chờ sáng mơ ai

 

 Mộng nữa cũng là không

 ta quen nhau mùa thu

 ta thương nhau mùa đông

 ta yêu nhau mùa xuân

 để rồi tàn theo mùa xuân

 người về lặng lẽ sao đành

 

Anh còn nhớ em nói rằng

sao mùa xuân đến không vui ?

sao mùa xuân đến không tươi ?

Em ơi, có trăng nào không tà

có diều nào không bay

có tình nào không say ?

 

 Em còn nhớ anh nói rằng

 tâm hồn anh dễ chóng quên

 tâm tình anh dễ chóng phai

 Em ơi,  có đâu ngờ đến rằng

 có tình nào không phai

 như tình anh với em

 

Rồi chiều nào băng giá

tâm hồn tìm đến nhau

Em mơ trong tiếng hát

Anh mơ trong nét bút đa tình sao

Trách sao hoa xưa còn có lúc tàn

Nhưng riêng anh dệt mấy cung đàn

Nhạc đời còn ghi những nét thương yêu

Hoa tàn tình tan theo không gian...

Lâm Viên


Ta Buồn Một Đời

Lê Tín Hương

 

 

 


Ta buồn ta một mình

Ta buồn cho cuộc tình

Ta buồn khi ngồi nhìn chiếc bóng chênh vênh

Ta buồn nói hẹn thề

Ta buồn câu từ tạ

Ta buồn thương cuộc tình như lá thương cành

 

Này em hỡi yêu thương như mặt trời

Làm nắng hồng soi rọi dáng một đời rong rêu

Này em hỡi yêu thương như mặt trời

hoàng hôn tắt ven đồi, tối một đời hư vọng

 

Ta buồn ta một ngày

Ta buồn ta một đời

Ta buồn thân phận người như lá rơi rơi

Ta buồn ta một ngày

Ta buồn ta một đời

Ta buồn thân phận ngưòi như nước xuôi dòng

 

Ta buồn góp nụ cười

Ta buồn khô giòng lệ

Ta buồn như bầu trời đưa mây nổi trời

Ta buồn khi trở về

Ta buồn ôm lòng mẹ

Ta buồn cha thở dài, sợi tóc bạc đời

 

Này em hỡi quê hương ta bọt bèo, ngược xuôi về muôn nẻo, nước một dòng trong veo

Này em hỡi quê hương ta đổi rồi

Mình ta đứng bên đời, khóc phận người lưu lạc

 

Ta buồn ta một ngày

Ta buồn ta một đời

Ta buồn thân phận người như lá rơi rơi

Ta buồn ta một ngày

Ta buồn ta một đời

Ta buồn thân phận ngưòi tha phương mỏi mòn

tvmt


Ta Chẳng Còn Ai

Đức Trí

 

 


Ngày anh ra đi mang theo trái tim ai bao buồn đau

Bỏ đi rất xa nơi quê nhà có người hờn ghen đôi ta

Để em nơi đây cô đơn với nỗi đau riêng mình em

Chẳng còn ai xót thương duyên tình của đôi mình ngày sau anh ơi

 

Ai đã từng khóc vì yêu

Xin hãy yêu nhau thật nhiều

(Xin hãy yêu nhau thật nhiều)

Những ai được chết vì yêu

Là đang sống trong tình yêu

(Đang sống trong tình yêu nhưng đã mất đi người yêu

 

Khi con tim ai trót trao ai tiếng yêu đầu

Xin đừng đem nỗi xót xa gieo sầu trên yêu thương

(Chớ đem xót xa gieo sầu trên yêu thương)

Cô đơn anh đi để nơi đây em vẫn ngồi

Vẫn chời anh mang dấu yêu xóa dừng bao chua cay

(Anh mang dấu yêu xóa dừng bao chua cay)

Bích Phương


Ta Chờ Em

Trần Quảng Nam

 

 


Slow Ballad

 

Ta chờ em chờ em,

và quên đi cuộc đời xoay quanh lũ chúng ta

Ta chờ em chờ em,

ngủ quên đêm nào,

em vui trong giấc mơ.

 

Em buồn bao giờ chưa?

Chim bay không trở lại.

Ta buồn với ngày dài.

 

Bao giờ em trở lại?

Nhìn nhau mà không nói?

Mắt có buồn như xưa?

Tóc có còn nhung bay?

 

Bao giờ em trở lại,

lang thang trên đường cũ,

em sẽ buồn hơn ta,

quên đau thương lạc loài ...

 

Ta chờ em chờ em,

Buồn vui không nhắn lại cho ta thấy bóng em .

Mưa còn rơi mùa Thu.

Lòng nghe sao hiu quạnh.

Quanh ta đôi chim bay.

 

Em về nơi miền xa.

Không cho ta han hỏi.

Em giờ nơi xứ người

 

Bao giờ em trở lại?

Mầu son còn nhớ nhung

Tóc sẽ mềm hơn xưa?

Mắt sẽ  buồn hơn xưa?

 

Bao giờ em trở lại?

Lang thang trên đường cũ

Em sẽ buồn hơn ta, Em sẽ buồn hơn ta,

Em sẽ buồn hơn ta, Em sẽ buồn hơn ta,

 

 

tvmt


Ta Chống Cộng Hay Ta Trốn Cộng?

Phạm Duy

 

 


(Fort Walton Beach, Florida-1977)

 

Ta chống Cộng hay ta trốn Cộng

Đây là điều ta phải hỏi ta

Ta chống Cộng hay ta trốn Cộng

Đây là điều ta phải hỏi ta, nhắc ta.

Ta nếu sống như con chuột nhắt

Quên đời bằng ly rượu buồn tênh

Hay vùi đầu trong cuộc đỏ đen

Nô lệ tiền, ham gái đẹp, gái hoang

Ta nếu sống như dân ngoại quốc

Quên mình là con của Rồng Tiên

Quên đồng bào đau khổ triền miên

Ta được quyền đơn độc ngủ yên.

 

Ta chống Cộng hay ta trốn Cộng

Đây là điều ta phải hỏi ta

Ta chống Cộng hay ta trốn Cộng

Đây là điều ta phải hỏi ta, nhắc ta.

Ta đã thắng, khi ta vượt thoát

Ra ngoài, cùng bao bạn đồng hương

Nuôi hận thù ta nhủ người thương

Ta phải về, ta chiếm lại quê hương

Ta hãy cất cao lên lời hát

Của loài người yêu chuộng Tự Do

Dân Quyền và Dân Tộc của ta

Ta phải về xây lại đời ta.

KẾT

Ta chống Cộng, ta không trốn Cộng

Ta và cả trăm ngàn đồng hương

Mai này rồi, ta về Việt Nam mến yêu.

 

 

 

 

 


Ta Đi Dựng Cờ

Trịnh Công Sơn

 

 


Ngày nào dân ta đi dựng cờ

Một đời âm u sẽ sáng loà

Bao năm dân ta cúi đầu chờ

Hèn mọn thân trai không dám nhớ

Một ngày dân ta quyết dựng cờ

Dạy tình anh em cho dã thú

Cây hoang sẽ chết trái căm thù

Từ sông Hương ta kêu sông Hồng về

Cửu Long có áo cơm vàng

một bình minh dân ta ca hát khắp giang sơn

 

 

Ngày nào dân ta đi dựng cờ

Dựng lại quê hương không héo úa

Quanh ta nôn nao những mẹ già

Rượng đồng hoang vu đang nhớ lúa

 

Việt Nam đã bao năm quên đi đời sống bình thường nhân loại

Đến nay quyết đòi áo cơm

Việt Nam đến hôm nay dân ta phải thấy

cần hoà sức mạnh đứng lên xây lại nước non.

 

1969

 

 

 

 

hoctro


Ta Hát Tình Thương Về Biển Đông

Trầm Tử Thiêng

 

 


Cả thế giới đang lắng nghe

Cả thế giới đang lắng nghe

nghe bên đây tiếng hát nhân đạo

nở hoa trong lòng người

 

Cả thế giới đang lắng nghe

Cả thế giới đang lắng nghe

nghe bên kia chới với tiếng gọi

thuyền nhân trên biển khơi

 

Mai này con tàu mang tình thương

đi trong nước trời bềnh bồng

ánh lửa nhân đạo chiếu trên sóng

tin yêu sáng rực biển đông

 

Cả thế giới đang lắng nghe

Cả thế giới đang lắng nghe

ta ca vang cho mỗi hy vọng

vượt cao hơn thủy triều

 

Cả thế giới đang lắng nghe

Cả thế giới đang lắng nghe

Ta ca vang cho tắt bão bùng

đại dương cùng hòa theo

 

Ta nhìn con tàu mang tình thương

quăng phao vớt từng cuộc đời

hỡi người mơ hạnh phúc chưa tới

yên tâm đón chờ ngoài khơi

 

Cả thế giới đang lắng nghe

Cả thế giới đang lắng nghe

Ta ca chung mơ ước nhân loại

dù da không cùng màu

 

Cả thế giới đang lắng nghe

Cả thế giới đang lắng nghe

ta chia nhau những nỗi vui mừng

và đau chung niềm đau

 

Xin hẹn tấm lòng mang tình thương

Muôn nơi mãi vì tình người

đất liền vẫn đầy dẫy tai biến

như bao bất hạnh ngoài khơi

 

Cả thế giới đang lắng nghe

Cả thế giới đang lắng nghe

Ta ca chung mơ ước nhân loại

dù da không cùng màu

 

Cả thế giới đang lắng nghe

Cả thế giới đang lắng nghe

ta chia nhau những nỗi vui mừng

và đau chung niềm đau

Giáng Sinh 2001


Ta Là Gió Muôn Phương

Phạm Duy

 

 


Ôi! Này hỡi gió lạnh miền Gia Nã Đại

Phủ tuyết bốn mùa

Là gió căm thù của người di cư

Ú u ù u! Ú u ù u

Ôi! Này gió sa mạc, miền Úc thưa người,

Làn gió nung hồn của anh với tôi

Ú u ù u! Ú u ù u!

Này làn gió Thu!

Bên bờ sông Seine, làn gió mát

Thổi lá chết về nơi hóa kiếp.

Ú u ù u! Ú u ù u

Ôi! Làn gió Xuân, về xứ anh đào

Rồi vượt sóng, ghé Hạ Uy Di, vút về Cali

 

Ta từ cõi Nam Việt, làn gió lên đường,

Để thoát gông cùm

Tự do vẫy vùng thổi vào bốn phương.

Ú u ù u! Ú u ù u

Rồi gọi gió nhân loại

Về nước gió gào cùng với gió Lào,

Cuồng phong ngọn gió, quét sạch Cộng nô.

Ú u ù u! Ú u ù u!


Ta Mãi Bên Nhau

Sỹ Đan

 

 

 


Em yêu ơi có những buổi chiều

Mây đi hoang nắng thắp dịu dàng

Buồn tênh từng giọt phím đàn

Tình sầu chưa trọn giấc mơ hoang

những ngày mình xa vắng nhau

Và anh yêu em yêu những ngày xưa

anh yêu em yêu lúc em cười

và em nhiều khi dỗi hờn

giọt lệ buồn làm ướt đôi mi

 cho tình yêu luôn đắm say

 

 

Khóc cho những dòng sông

tiếc thương những mùa đông

muốn ôm em trong lòng

để môi hôn quấn quít như những ngày xưa

gió ơi gió đừng chờ

tháng năm đã dại khờ

chợt tình yêu bắt đầu

để mãi yêu em hoài

 

 

Anh yêu em, yêu giấc ngủ hoang

tay trong tay khi bóng chiều tàn

tình yêu đẹp như giấc mộng

đừng quên lãng ngày đó bên nhau

cho tình yêu luôn khắc sâu

tvmt


Ta Mãi Bên Nhau

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Bùi Thắng

 

Còn ngại ngùng gì ta hãy đến bên nhau đêm nay

(vì em đây chính là người bấy lâu anh vẫn trông đợi)

Còn gì đẹp bằng khi chúng ta tay trong vòng tay

(vì em đây chính là người bấy lâu anh vẫn mong chờ)

Khi hai trái tim cùng ngất ngây , ta hãy yêu thật đắm say,

quên hết bao điều đắng cay khổ đau đã qua sau những tháng ngày cách xa,

hạnh phúc càng chờ đón ta , đời tựa bài ca.

Hỡi em (này người tình ) chẳng ai phân ly tình thắm đôi mình (này này người tình)

cùng nhau ta xây mộng ước thanh bình (này người tình )

nụ hôn trao nhau là đoá hoa tình ngất hương mến trao người!

 

Qua bao gian lao anh luôn có em đêm kề bên

(vì em đây chính là người bấy lâu anh vẫn trông đợi)

Đôi khi xa nhau anh luôn ngỡ em bên kề bên

(vì em đây chính là người bấy lâu anh vẫn mong chờ)

Sau mỗi lúc ta tạm cách xa , duyên chúng ta càng thiết tha,

cuộc sống đang chào đón ta mùa xuân thắm tươi như lũ chim trời có đôi,

tung cánh bay về phương trời, chào một ngày mới.

 

Hỡi em (này người tình) tình em luôn như nguồn sánh trong đời (người tình tuyệt vời)

nguyện luôn bên em trọn kiếp không rời,

và đôi tim chung nhịp cất muôn lời thiết tha hát dâng đời!

Quên


Ta Mãi Có Nhau

Nhật Vũ

Nhật Linh

 

1.

 

Em mừng vì có anh hôm nay

Em mừng vì có anh mai sau

Em mừng vì có anh

Em mừng vì có anh\ trong cuộc đời hôm nay..

 

2.

 

Anh mừng vì có em hôm nay

Anh mừng vì có em mai sau

Anh mừng vì có em

Anh mừng vì có em\ trong cuộc đời ...

 

ĐK:

 

Hai đứa mình\ tuy hai mà một

Hai đứa mình\ tuy một mà hai

Tuy hai \ nhưng chỉ có một lòng

Đồng lòng ta\ tát cạn Biển Đông...

 

.............

 

Em sẽ sinh con trai anh bế

Em sẽ sinh con gái anh bồng

Mình yêu nhau tới lúc lưng còng

Yêu đến ngày răng long... bạc đầu...

 

3.

 

Ta mừng vì có nhau hôm nay

 

Ta mừng vì có nhau mai sau

 

Ta mừng vì có nhau

Ta mừng vì có nhau\ đi vào đời ...

Hoài Thương


Ta Muốn Cùng Em Say

Đăng Khánh

 

 

 


Người yêu, người ơi đừng khóc nữa

Vàng thu tàn lá úa

Tình yêu như rượu cay

Ấm bờ môi từ đây

Yêu mãi vòng tay này

Hãy vui trọn đêm nay

 

Người yêu, người ơi đừng khóc nữa

Tình yêu người đã hứa

Nghìn năm vẫn còn say

Hãy cạn ly chiều nay

Vui với tình yêu này

Ta muốn cùng em say

 

Một ngày không có em

Nhớ xôn xao bàng hoàng

Một đời xa vắng em

Réo âm vang muộn màng

Một ngày em không tới

Một ngày em không nói

Nụ cười rong rêu mãi

Nát tan

 

Ngày mai tàn phai màu hoa cũ

Thời gian cuồng thác lũ

Hoàng hôn rơi đầy tay

Sẽ vì em từ đây

Cho những ngày hao gầy

Ta muốn cùng em say 

 

họctrò


Ta Như Là...

Lê Tín Hương

 

 


Ta như là hạt bụi

Bay bay vào hư không

Ta như là chiếc lá

Rơi rơi xuống vườn trần

Ta như là sương khói

Tan tan giữa không trung

Ta như là nắng đẹp

Phai phai trong vô cùng.

 

Này người ta là ai

Là ai trong cuộc đời

Đời chỉ là hư vọng

Tình chỉ là men say

Có rồi không một thuở

Đến rồi đi một ngày.

 

Ta như dòng nước lạc

Trôi trôi về xa khơi

Ta như là lớp sóng

Dâng dâng cuốn hư đời

Ta như là cơn gió

Bay bay khắp nhân gian

Ta như là giấc mộng

Phai phai trong đêm tàn.

BS2K


Ta Như Làn Gió

Mai Anh Tuấn

 

 


Ta như  làn gió, cuốn áo em bay,

vuốt tóc em say, ngây ngất tim khờ dại

Ta như vạt nắng, rớt xuống vai em,

suởi ấm môi em, trên thế gian còn lại

Ta như lời đố, với những băng khoăn,

với những phân vân, muôn nẻo về đâu

Em cho lời đáp, xóa hết ưu tư,

xóa hết âu lo, như nước êm mặt hồ

 

Đến với em xa nghìn trùng,

dẫn đón đưa nhau vào mộng,

Nắng vui đùa gió, mây hồng che bao dung.

 

Trái đất quay đi từng mùa,

thế giới yêu thương dại khờ.

Những cánh hoa mai rộn nở,

hạnh phúc đơm bông đợi chờ.

 

Tìm về thung lũng xanh, một giòng sông nước trong,

Một chiều thu mây xám, khói sương xây thành.

 

Tình ngủ say giấc êm, tròn vầng trăng nỗi niềm,

Bụi thời gian phai trắng, thiên thu qua thềm.

 

Khoanh tay nhìn xuống, thế giới mênh mông,

thế giới lưu vong, ta với em cùng về

Ta như làn gió, vẫn mãi bên em,

vẫn mãi yêu em, dưới bóng cây chiều hè.

Ta như loài bướm, quấn quít bên em,

mãi mãi yêu em, trên gối chăn hẹn thề


Ta Ở Trời Tây

Phạm Đình Chương

Kim Tuấn

 

Ta ở trời tây, ôi ta nhớ, nhớ trời đông

Nhớ trong sợi khói, cuốn phiêu bồng

Có muôn trùng núi, ngăn người đến

Có một nguồn xa, chia mấy sông

 

Ta ở trời tây, ôi nhớ trời đông

Nhớ nhau nghìn nỗi, xót xa lòng

Sao ta chợt thấy, men đời đắng

Thấy một mình trong, nỗi nhớ mong

Ta, ta ở trời tây, ta nhớ trời đông

Nhớ như con nước, trôi thành giòng

Ta, như chim mõi cánh, bay tìm về núi

Có một mình riêng, hoài trông ngóng

 

Ta ở trời tây, ôi ta nhớ, nhớ trời đông

Nhớ mưa nhòa phiếm, nắng tơ hồng

Nhớ đôi dòng tóc, chia đường gió

Cõi mình ta mù, như hư không.

 

Tài liệu tham khảo: Băng nhạc Hoài Bắc 2.

Chủ đề: Người Ði Qua Ðời Tôi

Phạm Ðình Chương thực hiện năm 1983

 

 

 

Hư Vô


Tạ Ơn

Trịnh Công Sơn

 

 


Dù đến rồi đi tôi cũng xin tạ ơn người

tạ ơn đời, ta ơn ai đă đưa em về chốn này

tôi xây mãi cuộc vui.

Dù đến rồi đi tôi cũng xin tạ ơn người

tạ ơn đời, tạ ơn ai đã cho tôi

còn thấy những ngày ngồi mơ ước cùng người.

 

Ôi mênh mông tháng ngày tháng vắng em

Tình tựa lá bỗng vàng bỗng xanh

Em ra đi như thoáng gió thầm

để lại đây thành phố không hồn

Qua con sông nhớ người đă xa

thành phố vẫn nắng vàng, vẫn mưa

Cây sang Thu lá úa rơi mù

Chuyện ngày xưa heo hút trong mơ

 

Dù đến rồi đi tôi cũng xin tạ ơn người

tạ ơn đời, tạ ơn ai đã cho tôi

còn những ngày quên kiếp sống lẻ loi.

Dù đến rồi đi tôi cũng xin tạ ơn người

tạ ơn đời, tạ ơn ai đã cho tôi

tình sáng ngời như sao xuống từ trời

tvmt


Tạ Ơn Con Gái

Đinh Trầm Ca

 

 


Ngày xưa ta cứ tưởng xem là chết

Ai ngờ con sáo cũng sang sông

Ai ngờ em rồi cũng theo chồng

Em rồi cũng theo chồng

Đâu có sợ chết ai

Ngày em hớn hở theo tình mới

Tưởng rằng ta chết giữa thương đau

Tưởng rằng ta rồ sống không nỗi

Ta rồi  chết không được, giữa đời quạnh hiu

Thôi ta biết rồi,  ta biết rồi

Một trăm lời con gái có ước thề cũng gió bay

Như em hôm nay đi trong hạnh phúc như chưa lần làm khổ ai

Ôi con gái đẹp, con gái đẹp

Một trăm người cũng ác

Cũng kiêu kỳ rất giống nhau

Cho nên ta đâu ta điên và khóc cho những cuộc tình nghiệp quanh

Ngày xưa trúng đọc chiêu tình ái

Bây giờ đâu nhức mãi con tim

Không ngờ bao lời gái xinh đẹp

Bao lời con gái xinh đẹp, rất là quỷ ma

Dù sao cũng tạ ơn trời đất

Cho nhiều con gái rất kiêu sa

Cho người bao bài hát u buồn

Cho dù chết tâm hồn, người tình yêu

 

 

 

 

tvmt


Tạ Ơn Đời

Phạm Duy

 

 


(Sài gòn -1959)1.

Tim vang còn giây lát

Hơi run còn thơm ngát

Dương gian còn trong mắt

Nghe tiếng hát chưa nhạt tan

Bao nhiêu là thương mến

Bao nhiêu là quyến luyến

Với bao nhiêu niềm xao xuyến

Đời vắng xa như mẹ hiền

 

2.

Ôi một lần nương náu

Đi trên đời chẳng lâu

Trong trăm mùa xuân héo

Tay hái biết bao niềm yêu

Dăm em sèo nhân thế

Chưa phai lòng say mê

Với đôi ba lần gian dối

Đời vẫn ban cho ngọt bùi

 

ĐK:

 

Ôi ơn đời chói vói

Nhớ khi thân tròn ôm gối

Ba trăm ngày trong gói

Ngóng trông ra đời góp mối chung vui

 

Ôi ơn đời mãi mãi

Thoát thai theo đời vun xới

Bao nhân tình thế giới

Lớn lên trong vườn ân ái muôn đời

 

3.

Mang ơn đời chăn vỗ

Dâng cho người yêu goá

Dâng cây đàn bơ vơ

Dâng biết bao ân tình xưa

Mang ơn đời nâng đỡ

Dâng nấm mồ thô sơ

Với dâng hương hồn thương nhớ

Còn vấn vương trong chiều tà


Tạ Ơn Giai Nhân, Tạ Ơn Trịnh Công Sơn và...…

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

Nguyễn Ðắc Xuân

 

Tư liệu nhân một năm ngày mất Trịnh Công Sơn

 

Tạ ơn giai nhân,

tạ ơn Trịnh Công Sơn và...…

 

Không biết có ai đó đã nhắc tôi câu dịch từ thơ của Anvers: Xem thơ nào biết có mình ở trong. Mỗi lần nghe người yêu nhạc nói chuyện tình của Trịnh Công Sơn (giai đoạn đầu), tôi bỗng thấy nhớ và tự bảo thầm: "nào ai có biết chuyện tình trong nhạc của Sơn cũng chính là chuyện tình của thế hệ tuổi tôi".

 

"Cuối cùng cho một tình yêu"

 

Ở Ðại học Văn khoa Huế lúc ấy có cô Trần Thị Nh. H. Cô không nằm trong danh sách người đẹp, nhưng cô hay mặc áo dài tím, với dáng đi “mềm mại như tơ”, hát hay nên H. được mến mộ không kém người đẹp. Hoạ sĩ Trịnh Cung lúc còn học Mỹ thuật Huế rất mê Nh. H. và tuyệt vọng, anh đã làm nên bài thơ Cuối cùng cho một tình yêu. Bài thơ này đã được Trịnh Công Sơn phổ nhạc và nổi tiếng gần bốn mươi năm qua. Ðiều không ai hiểu nổi là: "Cho đến nay (2002) Nh. H. đã có gia đình, đã có cháu nội, cháu ngoại mà cô vẫn chưa biết bài thơ phổ nhạc bất hủ ấy Trịnh Cung đã làm cho chính Nh. H." (lời thú nhận của Trịnh Cung với tôi).

 

Cùng một mẫu yêu như Trịnh Cung, Trịnh Công Sơn đã yêu Ph. Th. - em ruột của ca sĩ Hà Thanh. Bạn âm nhạc của Trịnh Công Sơn lúc ấy có Lê Gia Phàm, Hà Thanh và Thanh Hải (Hồ Quang Hải). Lê Gia Phàm yêu Hà Thanh, Trịnh Công Sơn, Thanh Hải (học đệ nhất với tôi và bác sĩ Trương Thìn sau này) đều yêu Ph. Th. Và, không chỉ hai người ấy, nói chung những người quen biết gia đình Hà Thanh, hay học cùng một lứa (promotion) với Ph.Th. đều là “đệ tử” trước vẻ đẹp thánh thiện của Ph. Th. Trong số “bái phục giai nhân Ph.Th." ấy, Trịnh Công Sơn thuộc loại quán quân. Sau này có lần Trịnh Công Sơn kể lại là: "Hà Thanh có đến bốn năm người em gái, mình ngồi nói chuyện với Hà Thanh, mỗi lần Ph. Th. đến sau lưng mình là mình biết ngay. Khi nào cô ấy đến gần thì có một mùi hương đến trước. Nhờ cái mùi hương ấy mà mình không bao giờ nhầm Ph.Th. với các cô em gái khác của Hà Thanh". Chưa bao giờ Trịnh Công Sơn dám tỏ tình với Ph.Th. và Ph.Th. cũng chưa bao giờ có một cử chỉ khiến cho người bạn âm nhạc của chị mình hiểu nhầm là cô có cảm tình riêng với bạn chị. Thế mà Trịnh Công Sơn đã si tình và nhờ cái vẻ đẹp thánh thiện “em đứng lên gọi mưa vào hạ” ấy của Ph.Th. mà anh đã viết nên mấy bài hát Nhìn những mùa thu đi, Nắng thuỷ tinh và Gọi tên bốn mùa. Ph. Th. lập gia đình với ông tiến sĩ B. làm trưởng khoa luật rồi làm Bộ trưởng giáo dục, "tuổi tác không cân xứng nhưng danh vọng và sắc đẹp thì đẹp đôi”. Sau đó vì thời cuộc, tiến sĩ B. mất sớm, Ph.Th. vẫn giữ sự đoan trang, đức hạnh nuôi dạy các con ăn học đến nơi đến chốn tại Boston (Mỹ). Cuối năm 2000, gặp lại Hà Thanh và Ph. Th. tại Huế, tôi vẫn thấy hai chị em này "không sợ thời gian", vẫn đẹp như "nắng thuỷ tinh" thuở nào. Nhớ lại chuyện xưa, các cô rất vui và xem đó là những kỷ niệm đẹp của giai đoạn đẹp nhất của đời mình.Tuy chỉ mới một chiều, nhưng bạn bè thuở ấy của Trịnh Công Sơn vẫn xem chuyện Trịnh Công Sơn si mê Ph.Th. là "mối tình đầu" của anh.

 

“Hai mươi năm xin trả nợ dài"

 

Khoảng năm 1962, gia đình Trịnh Công Sơn gặp khó khăn kinh tế, gian phố lớn ở đường Phan Bội Châu (Ngã Giữa) phải sang cho người khác và qua thuê một căn hộ ở tầng một dãy lầu mới xây ở đầu cầu Phú Cam . Hằng ngày Trịnh Công Sơn đứng trên lầu ngắm các cô nữ sinh đi qua cầu Phú Cam, đi dọc theo đường Nguyễn Trường Tộ đến trường Ðồng Khánh. Trong đám xuân xanh ấy có cô Ngô Thị Bích Diễm, con gái thầy Ngô Ðốc Kh. - người Hà Nội, dạy Pháp văn tại trường Ðồng Khánh và trường Quốc học Huế. Bích Diễm giống bố, người dong dỏng cao, nét mặt thanh tú, bước đi thong thả nhẹ nhàng. Con người của Diễm rất hợp với cái tên Diễm và cũng thích hợp với tâm hồn bén nhạy của Trịnh Công Sơn. Anh yêu Diễm mê mệt. Những ngày không thấy Diễm đi qua anh đau khổ vô cùng. Anh trông thấy con đường trước nhà "dài hun hút cho mắt thêm sâu" (Diễm xưa). Nhưng anh cũng biết gặp Diễm để nói lên nỗi đau ấy không phải là chuyện dễ. Thầy Ngô Ðốc Kh. - thân sinh của Diễm, là một ông giáo rất nghiêm. Ông không thể chấp nhận một anh chàng chưa có bằng đại học, tóc dài, cằm lún phún râu chuyện trò với các cô con gái đài các của ông. May sao lúc ấy hoạ sĩ Ðinh Cường thuê nhà ở gần nhà Diễm để làm xưởng vẽ. Hai bạn canh chừng những khi thầy giáo có giờ dạy, mà Diễm đang ngồi ở nhà học bài thì hai bạn liền "liều mình" qua thăm. Những lần liều đầy mình ấy, có khi Diễm tiếp, có khi Diễm để cho người nhà tiếp và cũng có khi đang có bố ở nhà Diễm tránh để cho khách ngồi chơi xơi nước rồi tự ý ra về. Khác với Ph. Th., Diễm biết Trịnh Công Sơn yêu mình và trái tim cô nhiều khi cũng rung động. Nhưng lúc ấy Diễm không thể vượt qua được sự nghiêm khắc của gia đình để nói cho tác giả Ướt mi biết điều đó. Trịnh Công Sơn trút hết nỗi lòng yêu Diễm vào bài Diễm xưa như sau này Sơn đã kể lại nhiều lần. Có một điều lúc ấy Sơn không để ý: những lúc Trịnh Công Sơn đến nhà Diễm, thì Dao A. - em gái Diễm còn là một cô bé, nhỏ hơn Diễm đến bốn năm tuổi, chạy loăng quăng theo chị. Không ngờ chỉ mấy năm sau, Dao A. trở thành một thiếu nữ xinh đẹp với khuôn mặt bầu bĩnh, dễ thương khác thường. Với cái cầu đã bắc từ hồi yêu Bích Diễm, nay Bích Diễm đã vào học đại học ở Sài Gòn, tâm hồn của Sơn qua cây cầu cũ, nói như Ðinh Cường "Sơn lại da diết với cái dáng vẻ khoan thai, áo lụa vàng của Dao A. để rồi thất vọng, để rồi…”. Khác với những lần yêu trước, thất vọng về Dao A., Trịnh Công Sơn không bắt nhạc của anh phải mang cái gánh thất tình của anh. Không ngờ hai mươi năm sau, trải qua bao nhiêu dâu bể, từ bên Mỹ, Dao A. trở về Việt Nam tìm Trịnh Công Sơn. Không rõ Dao A. nói gì với Sơn, và còn gì nữa không, mà anh đã rất hài lòng với thực tại "hai mươi năm xin trả nợ dài, trả nợ một đời em đã phụ tôi” (Xin trả nợ người). Trong hai mươi năm ấy, Dao A. đã có gia đình, đã hiểu rõ cuộc đời, nên "hết phụ” tình Trịnh Công Sơn. Như Ðinh Cường đã viết: "Tháng cuối cùng trước khi Sơn mất, Dao A. về thăm suốt tuần, sáng nào A. cũng đến ngồi bên chiếc xe lăn của Sơn, chỉ còn biết nhìn Sơn, cho đến chiều tối mới về nhà". Trịnh Công Sơn yêu Dao A. phải trải qua hai mươi năm mới “nhận” được lời đáp. Tuy đã quá muộn, nhưng trên cõi đời này có mấy ai được yêu và được nhận có một khoảng cách dài lâu đến thế đâu!

 

“Coi như phút đó tình cờ”

 

Gặp người đẹp, Trịnh Công Sơn dễ yêu, mà không riêng gì Sơn, các bạn thân sơ của anh cũng đều như thế. Sơn không nề hà chuyện yêu một chiều, không sợ đau khổ vì tình phụ, đã yêu là yêu mãi, yêu hoài, yêu hết mình. Nhưng cũng có lúc anh "chán tình", vì cho rằng mình yêu nhầm. Ngày ấy, ở bên kia sông Thọ Lộc, đối bờ với nhà tôi, thuộc phường Vỹ Dạ, có cô nàng tên Nguyệt, rất đẹp. Trịnh Công Sơn đã yêu say đắm. Vô tình, trong lúc nói chuyện với Sơn, cô buột miệng khen một anh chàng nào đó đẹp trai “vì anh ấy lai Tây". Chỉ một chuyện vô tình rất nhỏ, thế mà Trịnh Công Sơn cảm thấy bị xúc phạm, anh không thể hiểu nổi một người mình yêu mà lại có một quan niệm thẩm mỹ "lệch lạc" đến như thế. Tất cả những yêu thương Nguyệt trong lòng anh bỗng nhạt nhoà hết. Anh viết bài Nguyệt ca. Anh ca ngợi cô nàng Nguyệt hết lời khi "trăng là nguyệt". Nhưng khi anh phát hiện ra "từ trăng thôi là Nguyệt", Nguyệt không phải là người anh mơ ước, anh xem chuyện anh yêu Nguyệt “coi như phút đó tình cờ” và về sau anh không nhắc đến Nguyệt nữa. Tuy nhiên đối với tôi và nhiều bạn bè của anh, mong sao Sơn có nhiều dịp yêu "tình cờ” như thế để anh có thêm nhiều Nguyệt ca nữa.

 

Trịnh Công Sơn yêu rất nhiều, về sau có thêm Bích Kh. (như tôi đã viết nhiều lần), có Chu Nguyệt Ng., có Michiko, có Hồng Nhung… nhưng định mệnh vẫn cứ bắt anh phải đứng trước cái ngưỡng của tình yêu. Nếu anh còn sống thêm vài mươi năm nữa, sẽ "còn ai nữa”… và cũng thế thôi. Nếu anh bước qua khỏi cái ngưỡng ấy thì chưa chắc anh đã có được cái địa vị “người sáng tác nhiều nhạc tình hay nhất thế kỷ”. Tôi viết điều ấy với kinh nghiệm thực tế. Có một người làm thơ, bạn của Trịnh Công Sơn, cưới được một cô nàng hồi đi học ngồi cạnh Dao A. của Sơn, về sau “người ấy" không còn thơ nữa (đó không phải là một trường hợp cá biệt). Trịnh Công Sơn bị "tình phụ”, còn người ấy lại bị "thơ phụ”.

 

Hơn sáu mươi năm nhìn lại cuộc đời, tôi xin tạ ơn những giai nhân đã làm "sáng giá" cho tuổi trẻ của chúng tôi. Vẻ đẹp của các cô là hành trang đẹp cho suốt cuộc đời theo đuổi chân thiện mỹ của lứa tuổi tôi. Chúng tôi không những giữ hình ảnh các cô trong tâm hồn mà còn giữ được hình ảnh thực của người đẹp trong các tập album. Cám ơn nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, cám ơn Trịnh Cung, cám ơn Ðinh Cường… nhờ tài năng của các bạn mà những người đẹp trong tâm hồn, trong các tập album của thế hệ chúng ta trở thành vĩnh cửu.

 

Nguyễn Ðắc Xuân

 

học trò


Tạ Ơn Mẹ

Lam Phương

 

 


Ðêm nay nằm nghe sóng vỗ, êm đềm như tiếng mẹ ru

Lời ru của thuở ban đầu, nụ cười tiếng khóc đầu môi,

đã làm đời mẹ buồn vui...

Ðến khi khôn lớn ra đời, lời mẹ hiền nhớ khôn nguôi

 

Năm con tròn xuân chín mộng, bước vào mái ấm trời xa

Mong sao gió ngọc trăng ngà, mà đời sao lắm phong ba!

Có khi đời là muôn hoa... có khi mưa gió nhạt nhoà,

nhưng lời mẹ không phôi phai...

 

Ạ... ơi... lời đó cho con ngọt bùi...

Ạ... ơi... tiếng ru man mác xa vời...

Những lúc đông sang, những ngày băng giá tuyết rơi,

lời mẹ hiền như... giọt nắng... muôn đời...

 

Nếu gặp ngày dài giông tố triền miên,

chớ buồn rồi đời con sẽ bình yên.

Xuân đẹp rồi xuân cũng sẽ phai tàn,

chỉ còn tình mẹ ở mãi tim con...

 

Ðêm nay đường xa đất lạ, gió về ôm ấp biển khơi,

quê hương ở tận phương trời. Lời nào thương nhớ cho nguôi

những lời nồng nàn trong nôi... sẽ theo con đến cuối đời,

ơn mẹ ngàn kiếp... chưa... vơi...

 

"Mẹ mãi mãi là ngọn đuốc soi đường trong đêm dài triền miên đen tối

Dù dòng đời trăm ngàn thay đổị

Lời yêu thương chở che của mẹ vẫn ngàn đời ấm mãi tim con..."

Như Quỳnh trình bày

AK


Tạ Ơn Sinh Thành

Võ Tá Hân

thơ: Thích Quảng Thanh

 

Lạy tạ ơn mẹ

Sứ mệnh thiêng liêng

Lời mẹ êm ái

Thiết tha dịu hiền

Lạy tạ ơn cha

Vũ trụ muôn lối

Hiến dâng cuộc đời

Vui buồn đầy vơi

 

Lạy tạ ơn mẹ

Suốt đời hy sinh

Cần cù năm tháng

Xiết bao ân tình

Lạy tạ ơn cha

Dãi dầu mưa nắng

Sá chi nhọc nhằn

Gieo mầm ngày mai

 

Lạy tạ ơn mẹ

Mạch máu luân lưu

Con vương sức sống

Từ lời mẹ ru

Lạy tạ ơn cha

Khuyên dạy ân cần

Tâm hoài nguyện ước

Con mình thành nhân

 

Lạy tạ ơn mẹ

Tình những bao la

Cho con ánh sáng

Vượt nghìn trùng xa

Lạy tạ ơn cha

Ơn thầy, ơn bạn

Ơn của tổ quốc

Ơn người gần xa

 

Lạy tạ ơn mẹ

Có mẹ trong tâm

Tình mẹ nhung gấm

Chứa chan vô vàn

Lạy tạ ơn cha

Vững lòng đi tới

Bước chân vào đời

An lành thảnh thơi

 

Lạy tạ ơn mẹ

Bóng mẹ lung linh

Mẹ là tia sáng

Chiếu soi đưa đường

Lạy tạ ơn cha

Sánh bằng non thái

Khắc ghi trong lòng

Muôn đời nào quên

 

Công cha nghĩa mẹ

Con nguyện đền ơn

VTH


Ta Phải Thấy Mặt Trời

Trịnh Công Sơn

 

 


Ta phải thấy mặt trời sáng trên quê hương này đầy loài người

ta phải thấy một ngày

Ngày dân ta đi lên dành lấy hoà bình

kêu nhau từ khắp mọi miền

Đòi sống!

Ta phải thấy hoà bình

Làng xóm những năm xưa yên vui đã vắng

Người Việt Nam đã quên nhau trong bom đạn

Ngày Việt Nam đã âm u trong thù hận

 

Ta phải thấy Hoà bình

Ta phải thấy Hoà bình

Hỡi anh em thân yêu cùng khắp

Đứng lên!

Bước chân ta đi trong hồn nước bập bùng

Triệu trái tim người rộn ràng chờ

Triệu bước chân người cứ mãi tiến lên

Ta phải thấy

Ta phải thấy một ngày

Hoà bình rực sáng quanh đây.

 

1969

 

 

 

 

hoctro


Ta Quyết Phải Sống

Trịnh Công Sơn

 

 


Trong đêm tối quê hương này

                    Ta bước đi hoài sao chưa tới

                    Còi tương lai đang kêu gọi

                    Tuổi thanh niên sao dễ vui chơi

 

                    Còn sống xin các anh quyết còn cách mạng

                    Dời ta ta lo xin xếp vũ khí

                    Bàn tay không tiến lên

                    Đã qua bao năm hy sinh thịt xương

                    Nay ta quyết phải sống

                    Toàn nước chiến đấu

                    Ta bền vững một lòng với nhau

                    Máu luân lưu sức sống hồng hào

                    Dân ta đến một trời cơm áo

                    Dân ta sẽ đến những nơi không còn đời bán máu

                    Dựng lại Việt Nam sáng tươi trong yêu thương nhân loại

                    Anh em đã chết máu xương vun đời loài lang sói

                    Triệu người dân ta đứng lên quyết xây lại ngày mai.

 

 

                    Trong đêm tối quê hương này

                    Ta bước đi hoài sao chưa tới

                    Còi tương lai đang kêu gọi

                    Tuổi thanh niên sao dễ vui chơi

                    Dò khó ta vẫn đi trên đường cách mạng

                    Bàn tay tương lai đi lấp bóng tối

                    Đời bình yên sống vui

                    Đã qua bao năm con tim ngồi yên

                    Con tim đã buốt cóng

                    Ngày tháng đã đến phơi giòng máu mở lòng tối tăm

                    Bước gian nan trong bước nhọc nhằn

 

                    Trăm tay yếu trở thành thép cứng

                    Quanh đây ta xoá vết thương tôi đòi còn ghi dấu

                    Mặt người hôm nay ngước lên đã không còn lo sợ

                    Quanh đây có tiếng máu xương kêu gào đòi phấn đấu

                    Dựng người Việt Nam đứng lên trên đất này Tự Do

Thiên Thu


Ta sẽ về Ðông Hà

(chưa biết)

 

 


Ta sẽ về Đông Hà, ta sẽ về Gio Linh

Dành lại đất quê hương xây bằng nước mắt

Dành lại đất quê hương tháng năm mồ hôi

 

Ta sẽ về Cam Lộ, ta sẽ về Triệu Phong

Bằng con tim lửa cháy, bằng bàn tay xiết lại

trong hờn căm lòng người Gio Linh ơi

 

Đây giờ đã đến, giờ bão tố,

giờ sấm sét lên trên đầu giặc.

Giờ hờn căm quân dân ta vùng lên.

Giờ phản công, giờ oai linh đã đến

Giờ oai linh đã đến

 

Từ không trung: anh hùng mây xanh

Từ đại dương: anh hùng biển khơi

Đây bộ binh: sức mạnh tuyệt vời

Ta sẽ thắng! ta sẽ thắng!

 

Ta sẽ về Đông Hà, ta sẽ về Gio Linh

Dành lại đất quê hương chan hoà ánh nắng

Dành lại đất quê hương thiết tha ngàn đời

 

Ta sẽ về Mai Lĩnh, ta sẽ về Hải Lăng

Bằng con tim hẹn ước, bằng giòng máu kiêu hùng

trong hờn căm lòng người Gio Linh ơi

 

Ta sẽ về Sài Gòn, ta sẽ về Thừa Thiên

Dành lại đất quê hương chan hoà ánh nắng

Dành lại đất quê hương thiết tha ngàn đời

 

Ta sẽ về Hà Nội, ta chiếm lại Thăng Long

Bằng con tim hẹn ước, bằng giòng máu kiêu hùng

trong hờn căm lòng người Thăng Long ơi

Quốc Việt


Ta Thấy Gì Đêm Nay

Trịnh Công Sơn

 

 


Ta đã thấy gì trong đêm nay

Cờ bay trăm ngọn cờ bay

Rừng núi loan tin đến mọi miền

Gió Hoà bình bay về muôn hướng

Ngày vui con nước trôi nhanh

Nhịp sống bao la xoá bỏ hận thù

Gặp quê hương sau bão tố

Giọt nước mắt vui hay lòng gỗ đá

 

Ta đã thấy gì trong đêm nay

Bàn tay muôn vạn bàn tay

Những ngón tay thơm nối tật nguyền

Nối cuộc tình nối lòng đổ nát

Bàn tay đi nối anh em

Về suối quê hương tắm gội nhục nhằn

Mười năm đêm trong tiếng súng

Ruộng lúa bãi dâu qua cơn kinh hoàng

 

Mẹ già cười xanh như lá mới trong khu vườn

Ruộng đồng Việt Nam lên những búp non đầu tiên

Một đoàn tàu đi nhả khói ấm hai bên rừng

Một đàn gà cao tiếng gáy đánh thức bình minh.

 

Ta đã thấy gì trong đêm nay

Cờ bay trăm ngọn cờ bay

Đường phố hôm nay sáng rực đèn

Sáng rực đèn trong làng trong xóm

Người đi như nước qua đê

Mặt đất ưu tư đã mở nụ cười

Hàng cây xanh thay áo mới

Người bước bước nhanh như rừng đi tới

 

Ta đã thấy gì trong đêm nay

Đèn soi trăm ngọn đèn soi

Mặt đất rung rinh bước triệu người

Phá ngục tù đi dựng ngày mới

Rạng đông soi sáng tương lai

Giòng máu anh em đã nhuộm mặt trời

Cùng xương khô lên tiếng nói

Đời sống ấm êm nhân danh Con Người

 

1969

 

 

hoctro


Ta Thấy Hình Ta Những Miếu Ðền

Trần Duy Đức

Mai Thảo

 

 

 

Ta thấy tên ta những bảng đường

Đời ta, sử chép cả ngàn chương

Sao không, hạt cát sông Hằng ấy

Còn chứa trong lòng cả đại dương

 

Ta thấy đường ta Chúa hiện hình

Vườn ta Phật ngủ, ngõ thần lính

Sao không, tâm thức riêng bờ cõi

Địa ngục ngươi là, kẻ khác ơi !

 

Ta thấy hình ta những miếu đền

Tượng thờ nghìn bệ những công viến

Sao không, khói với hương sùng kính

Đều ngát thơm từ huyệt lãng quên

 

Ta thấy muôn sao đứng kín trời

Chờ ta, Bắc Đẩu trở về ngôi

Sao không, một điểm lân tinh vẫn

Cháy được lên từ đáy thẳm khơi

 

Ta thấy rèm nhung khép lại rồi

Hạ màn, thế kỷ hết trò chơi

Sao không, quay gót, tên hề đã

Chán một trò điên diễn với người

 

Ta thấy nhân gian bỗng khóc òa

Nhìn hình ta khuất bóng ta xa

Sao không, huyết lệ trong trời đất

Đều phát sinh từ huyết lệ ta

 

 ....

Ta thấy ta treo cổ dưới cành

Thật hiền giấc ngủ giữa xanh xanh

Sao không, sao chẳng không là vậy

Khi chẳng còn chi ở khúc quanh

 

 

TvmT


Ta Tiếc Thiên Đàng Sớm Lập Xong

Phạm Gia Cổn

Du Tử Lê

 

(sẽ đăng)

RMGT


Tạ Tình

Hoàng Thi Thơ

 

 


Từ kiếp nào ta ngỡ bơ vơ

Người ân tình sao nỡ xa ta

Từ kiếp nào tình nỡ tình sầu

Và lòng thì ngỡ lòng buồn

Lòng ngỡ lòng buồn vì lòng tìm mãi tình hồng

Tìm mãi tình hồng mà tình thì mãi mịt mùng

Ai đi tìm ai suốt đời.

Ai đi tìm ai suốt đời ...

 

Tình yêu nào như đến trong mơ

 Tình yêu nào êm ái như thơ

  Tình yêu nào lòng cứ đợi chờ

   Đợi chờ từng phút từng giờ

    Từng phút từng giờ mà tình thì đến nào ngờ

     Tình đến nào ngờ vì tình nào có hẹn giờ

      Em đi tìm anh suốt đời.

      Em đi tìm anh suốt đời.

 

Đời em ngỡ chết theo ngày buồn

Buồn lẻ loi thấy đâu niềm vui

Niềm vui đó xót xa đợi chờ

Chừ đã tới với tình anh cho

 

Tình yêu này em nhớ ơn anh

Tình yêu này em nhớ ơn thêm.

 

Tình yêu này, tình quá ngọt ngào

 Và tình còn quá tràn đầy

  Tình quá tràn đầy làm lòng cảm thấy nghẹn lời

   Lòng thấy ngẹn lời vì tình hồng rực rỡ một trời

    Em tôn thờ anh suốt đời

     Em tôn thờ anh suốt đời

 

     Tình yêu này, tình yêu này

      Tình yêu này, em nhớ ơn anh.


Ta Trở Lại

Võ Tá Hân

Nguyên Huy

 

Ta  trở lại qua từng con phố nhỏ

Hỏi những người quen ai mất ai còn

Ai đã sống nơi rừng sâu núi thẳm

Mãi không về dù chỉ một lần thăm

 

Ta trở lại nơi người yên giấc ngủ

Bao năm rồi không một bóng người qua

Ôi thương nhớ tưởng chừng như đã hết

Bỗng ngậm ngùi lưu luyến phút chia xa

 

 

Ta trở lại nơi ngày ta khôn lớn

Nhặt lại những gì kỷ niệm ấu thơ

Nơi đã nuôi ta nước mặn đồng chua

Bao năm rồi ôi thương nhớ vô bờ

 

Ta trở lại thăm đồn biên giới cũ

Nhớ lại từng thằng chung cuộc đao binh

Hai chục năm qua giờ chỉ một mình ta

Ta cúi mặt nghe thổn thức nỗi lòng

VTH


Ta Trở Về

(chưa biết)

 

 


Ta trở về ta phải trở về cây còn thương gốc nước thơm nguồn

Lá trên cành còn về ôm ngất huống chi con người

Ta trở về nay ta trở về cha mẹ nay tóc đã bạc màu

Từng ngày qua vẫn mông sao sẻ có đêm ngày thấy con

 

Kìa bông lúa cành dâu đàn em bé trên mấy con trâu

Kìa cây chuối vường dâu trái dưa non lẩn lư trên đồng

Kìa những cánh cò bay nhìn quê hương sao mắt cay cay

Bờ đê vẫn đìu hiu khối lam chiều

 

Ta trở về ta phải trở về nghe từng câu hát đón câu vè

Tiếng ve sầu còn văng vắng những khi trưa hè

Ta trở về nay ta trở về quay về sông núi thuở lạc lòng

Này cùng nhau hãy vương vai hết sức góp mình đắp xây

Quốc Việt


Tạ Từ

Tô Vũ

 

 


1946

Rồi đây khi mùa dứt chiến chinh,

gió dâng khúc đàn thanh bình.

Ta đi tìm thơ muôn phương

gót in núi rừng thâm u

và lướt trên muôn trùng sóng

 

Lời anh thầm ước khi nao,

dưới trăng giữa mùa hoa đào

Trong ánh dư âm còn vang tiếng đồng

Lầu chiều còn luyến ánh hồng,

lầu xây trong không -- sóng gió rót chia ly,

Phồn hoa em chia tay ra đi,

Đưa chân dừng bước bên cầu giã từ mấy câu

 

Khi về son thắm lòng người

thu cánh tạ mây trời

Nếu tình quê đôi lần nhắc miền quê xa xôi

Mỗi khi vang âm ngàn phương,

nhạc chinh nhân trong chiều sương,

em có mong giòng sông cũ

vẫn suôi niềm thương

 

Tình anh như thông đầu non,

Vời cao trông mây buồn đứng

Muôn kiếp cô liêu,

Ngàn năm còn reo ...

New Year 2002


Tạ Từ Ngày Hạ

Quốc An

P.N. Thường Đoan

 

Reggae  4/4 - Gm

Mai em đi rồi xa thành phố cũ

Trả lại cho đời kỷ ngiệm bay cao

Đêm nhớ mong ai đêm ngồi khóc mãi

Nắng nhớ mong ai nắng ngẩn ngơ hoài

Mai em đi rồi xa vùng tóc thơ

Vầng mây ngang trời như tóc ngang vai

Anh có nhớ em dáng gầy thon nhỏ

Mỗi chiều tan trường vui bước chân nai

 

ĐK:

Mai em đi rồi còn lời này cuối

Sách vở học trò gửi lại hạ xưa

Kỷ niệm trên tay đong đầy nỗi nhớ

Áo trắng bây giờ nhòa lấp trong mưa

 

Tam ca Áo Trắng trình bày

Phương Dung


Tạ Từ Trong Đêm

Trần Thiện Thanh

 

 


Thăm thẳm chiều trôi, khuya anh đi rồi sao trời đưa lối

Khi thương mến nhau hai người hai ngả tránh sao tủi hờn

Hẹn  gặp nhau đây đêm thâu lá đổ, sương giăng kín mờ nhạt nhòa đường mờ

Đã gặp nhau, sao em không nói, sao em cúi mặt, em giận hờn anh chăng

 

Anh hiểu rồi đây khuya nay em về trăng gầy soi bóng

Nên em cúi mặt ngăn dòng nước mắt phút giây tạ từ

Đừng buồn nghe em tuy anh biết rằng xa xôi vẫn làm tâm tư héo mòn

Nếu em đã thường thường anh xa vắng

Xin em chớ buồn cho nặnh lòng chinh nhân

 

Nếu em biết rằng có những người đi đấu tránh chưa về

Mang lời thề lên miền sơn khê từng đêm địa đầu hun hút gió sâu

Nếu em đã gặp mẹ già thường cầu khấn nguyện đêm rằm

Vợ yêu chồng đan áo lạnh từng đông

Thì duyên tình mình có nghĩa gì đâu

 

Anh hỏi một câu khi trong đêm dài vọng về tiếng súng

Sao em, sao em cúi mặt không nhìn đôi mắt anh hứa thương em trọn đời

Đầu đường chia phôi anh không nói gì

Nên phong kín lời hẹn tình lứa đôi

Nếu anh có về khi tàn chinh chiến

Xin em cúi mặt dấu lệ mừng nghe em

 

tvmt


Ta Vui Ca Vang

Văn Phụng

 

 


Nhạc ngày xanh reo vang nơi nơi

Miền đồng quê bao la xanh tươi

Trong ánh nắng mai tràn hương mới

Có tiếng ríu rít đôi chân xinh xinh

Tắm ánh nắng mới một ngày hòa bình

Ðời đẹp như bông lúa thắm xinh

 

Từ thành đô ra đi muôn phương

Hòa niềm vui trong bao yêu thương

Reo rắt khắp nơi nguồn vui sống

Tiếng gió lướt sóng mênh mông mênh mông

Dốc núi bát ngát chập chùng chập chùng

Ðời tự do say trong phong sương

 

 

Tình lai láng với cây đàn

Ta chung hòa tình ca hát theo đàn

 

Nhạc ngày xanh reo vang nơi nơi

Miền đồng quê bao la xanh tươi

Trong ánh nắng mai tràn hương mới

Có tiếng ríu rít đôi chân xinh xinh

Tắm ánh nắng mới một ngày hòa bình

Ðời đẹp như bông lúa thắm xinh

 

Ngàn lời ca dâng lên say sưa

Dù bình minh hay trong đêm mưa

Ta hát vang vang ngập muôn lối

Gió mát lát đát hương quê êm dâng

Có tiếng ríu rít rì rào chào mừng

Mừng tự do về trên quê hương

 

 

Khánh Ly và Lệ Thu song ca

Hư Vô


Ta Yêu Em Lầm Lỡ

Phạm Duy

 

 


(CAPO 0.TIME 3/4)

 

Loài cỏ cây mát rượi. Loài ma quái ngu si!

Ta yêu em lầm lỡ. Bây giờ đường nào đi!

Em yêu ma quỷ dữ, đã đến gieo sầu thương!

Em là cây cỏ úa, em đến gieo buồn thương!

 

Ta cho em tất cả. Hỡi nụ hôn tình đầu!

Bây giờ tình tan vỡ, ta còn lại thương đau

Ta yêu em lầm lỡ. Ôm vòng tay dại khờ.

Em là loài hoang thú. Ta vất vả tinh khôn.

 

Loài cổ hoang (ngu si) mắt mờ.

Bạc vàng phấn son mơ.

Nơi mộ hoang lạc thú. Em bước hỏng lửng lơ

Ôi! chông gai đầy lối. Cất bước đi về đâu?

Một lần ta lầm lỡ, Trăm đường còn sầu đau!

 

Ta yêu em vất vả. Ôi! lần cuối lần đầu

Em là cành gai sắt, cho thịt nát xương đau.

Yêu em nên mất cả. Vỡ nụ hôn tình đầu.

Yêu là sầu chất chứa. Yêu còn được là bao?

 

Người ngoảnh lưng dấu mặt.

Cuộc đời mới đi xây.

Đi van xin hạnh phúc, nô lệ nào rủi may.

Ta thương em nhỏ bé, với giấc mơ bạc vàng.

Em là cây cỏ úa, ta là loài ma hoang !

Nha Trang


Tại Anh Không Nói

(chưa biết)

 

 


x

 

Chiều về chiều tím ngắt hoàng hôn cuối chân trời

Lòng buồn thầm nhớ những kỉ niệm đã qua

Cầm đàn ngồi hát những câu ca tan nát lòng

Yêu em chân tình mà đời vẫn còn lẻ loi .

 

ĐK:

 

Bởi vì cần nói với em một lời

Thì anh lại sợ nên đành câm nín thôi

Bởi vì cần đến tìm em trước nhà

Thì anh lại sợ nên đứng nhìn từ xa .

 

Thế rồi mùa Xuân lại đến

Mùa Xuân mùa cưới ai ơi

Em như đoá Mai vàng khoe sắc

Tươi cười trên chiếc xe hoa

Mà anh chẳng biết nói một lời

Người đi bỏ lại một người chơi vơi .

 

Bởi vì cần nói với em một lời

Thì anh lại sợ nên đành câm nín thôi

Bởi vì cần đến tìm em trước nhà

Thì anh lại sợ nên đứng nhìn từ xa .

 

Thế rồi mùa Xuân lại đến

Mùa Xuân mùa cưới ai ơi

Em như đoá Mai vàng khoe sắc

Tươi cười trên chiếc xe hoa

Mà anh chẳng biết nói một lời

Người đi bỏ lại một người chơi vơi

 

TẠI ANH KHÔNG NÓI  -  hai? a^u – nho+’ nguoi yeu

 

Chiều về chiều tím ngắt hoàng hôn cuối chân trời

Lòng buồn thầm nhớ những kỉ niệm đã qua

Cầm đàn ngồi hát những câu ca tan nát lòng

Yêu em chân tình mà đời vẫn còn lẻ loi .

 

ĐK:

 

Bởi vì cần nói với em một lời

Thì anh lại sợ nên đành câm nín thôi

Bởi vì cần đến tìm em trước nhà

Thì anh lại sợ nên đứng nhìn từ xa .

 

Thế rồi mùa Xuân lại đến

Mùa Xuân mùa cưới ai ơi

Em như đoá Mai vàng khoe sắc

Tươi cười trên chiếc xe hoa

Mà anh chẳng biết nói một lời

Người đi bỏ lại một người chơi vơi .

 

Bởi vì cần nói với em một lời

Thì anh lại sợ nên đành câm nín thôi

Bởi vì cần đến tìm em trước nhà

Thì anh lại sợ nên đứng nhìn từ xa .

 

Thế rồi mùa Xuân lại đến

Mùa Xuân mùa cưới ai ơi

Em như đoá Mai vàng khoe sắc

Tươi cười trên chiếc xe hoa

Mà anh chẳng biết nói một lời

Người đi bỏ lại một người chơi vơi

 

 

Chép từ băng Hải Âu - Nhớ người yêu

vk


Tại Mẹ

Võ Thiện Thanh

 

 


Hạt mưa bay bay lên áo em, hạt mưa vấn vương ở lại

Chiều qua công viên có lá vàng, mùa thu rơi xuống bờ vai

Mẹ may cho em chiếc áo dài, chợt thấy dáng em thẹn thùng

Đạp xe ôi sao ngán quá chứng

Sợ bao con mắt dòm theo

Sợ ánh mắt ai đăm đăm chọc ghẹo

sợ những bước chân theo về

Hỏi mãi vẫn không buông tha lời nào còn huýt sáo vang thay câu chào

Ôi tại mẹ, ai kêu may áo đẹp quá chi vậy khổ thân này

Mai đây khi trường tan làm sao con dám đi đường này

 

vk


Tại Sao - Why?

Ngoại Quốc

 

 


Nà na na ná nà ná na na, nà na na ná ná nà ná na na...

Nà na na ná nà ná na na, nà na na ná ná nà ná na na...

 

Rồi đây đứng bên Người

Em mong muốn sao được gần anh mãi

Làm sao nói lên lời

Rồi từng đêm thấy anh về trong giấc mơ..

Chỉ một giây...người yêu ơi

Em sẽ không bao giờ xa anh

 

Sao? Vì sao hôm nay đôi ta chưa nói yêu nhau

Vì anh không yêu hay cho rằng em gian dối

Đừng ngờ vực em khi yêu mỗi anh thôi

Trọn đời tình em chỉ hiến dâng cho người

 

Từ trong trái tim mình

Bao nhiêu nỗi đam mê rồi rực cháy

Và rồi em muốn thêm rằng

Nhiều khi muốn quên lãng.. thương nhớ thêm

Dù một giây...người yêu ơi

Em sẽ không bao giờ xa anh

 

Sao? Vì sao hôm nay đôi ta chưa nói yêu nhau

Vì anh không yêu hay cho rằng em gian dối

Đừng ngờ vực em khi yêu mỗi anh thôi

Yêu không bâng khuâng mai đây sẽ khóc hay cười

 

Nà na na ná nà ná na na

Đôi ta sẽ có nhau

 

Nà na na ná nà ná na na

Đôi ta sẽ có nhau

 

Nà na na ná nà ná na na

Đôi ta sẽ có nhau

 

Nà na na ná nà ná na na

Đôi ta sẽ có nhau

 

hu hu.........

huh huh........................

 

Dù một giây...người yêu ơi

Em sẽ không bao giờ xa anh

 

Sao? Vì sao hôm nay đôi ta chưa nói yêu nhau

Vì anh không yêu hay cho rằng em gian dối

Đừng ngờ vực em khi yêu mỗi anh thôi

Yêu không bâng khuâng mai đây sẽ khóc hay cười

 

Nà na na ná nà ná na na

Đôi ta sẽ có nhau

 

Nà na na ná nà ná na na

Đôi ta sẽ có nhau

 

Nà na na ná nà ná na na

Đôi ta sẽ có nhau

 

Nà na na ná nà ná na na

Đôi ta sẽ có nhau

 

 

 

Why / Tiggy

 

Na na na na, Na na na

Na na na na, Na na na

Na na na na, Na na na

 

Standing beside you

Wishing you always be close to me

And how can I tell you

Everynight I see you in my dreams

 

Believe me, don't be me

I would never let you go

 

Why, why do this have to be a fantasy

Let's make our love become reality

Oh, how I pray for that day to come

When will be join together calls as one

 

Together calls as one

 

I feel the passion

Burning deep inside my soul

And don't have solution

I know you catch me if I fall

 

Believe me, don't be me

I would never let you go (Why...)

 

Why, why do this have to be a fantasy

Let's make our love become reality

Oh, how I pray for that day to come

When will be join together calls as one

 

(Na na na na, Na na na)

Together as one

(Na na na na, Na na na)

Together as one

(Na na na na, Na na na)

Together as one

(Na na na na, Na na na)

Together as one

 

Whoo........ Yee...h..

Whoo........ Ye...h.

Believe me, don't be me

I would never let you go

 

Why, why do this have to be a fantasy

Let's make our love become reality

Oh, how I pray for that day to come

When will be join together calls as one

 

(Na na na na, Na na na)

Together as one

(Na na na na, Na na na)

Together as one

(Na na na na, Na na na)

Together as one

(Na na na na, Na na na)

Together as one

TnTran - HBPN


Tại Trời Mưa

Song Ngọc

 

 


Anh giận em vì một cơn mưa nhỏ

Em lỗi hẹn để anh mãi chờ mong

Gốc phố chiều qua một mình anh đứng ngóng

Mưa gió lạnh đầy làm giá buốt con tim

 

Nên thứ hai chờ phone hoài chẳng thấy

Thứ ba hờn anh không đến tìm em

Tối thứ tư chuông điện thoaị reo mãi

Đi phố về muộn, mẹ nói có anh mong

 

Anh giận em xin để em phân tỏ

Chỉ taị trời hôm ấy nhiều mưa bay

Mẹ em ngồi dưới hiên nhìn mưa đổ

Ông trời già cắt cớ dài cơn mưa

 

Thôi người ta chịu rồi……….. em xin lỗi

Thứ bảy này em ra phố đợi anh

Dù nắng hay mưa nhất định anh nhớ đến nhé

Để em chờ….. em sẽ giận cho xem

 

tvmt


Tại Vắng Anh

Tuấn Khanh

 

 


Tại nhớ anh chim quên gọi sáng

Tại vắng anh chiều muốn ngừng trôi

Đêm xuống thấy tiếc nhớ chợt nghe tim bơ vơ cuồng nhớ

dáng em gầy gầy

Thuyền lướt êm dưới trăng ngày đó

Hẹn có nhau từng phút từng giây

Em nhé những phút ấy ru đưa ta trong mơ thì đừng thờ ơ!

 

Từ đó ngại gió may về lạnh đầy, ngại ngắm chim chiều lạc bầy

Đường về ngơ ngác lòng bàng hoàng

Cuộc tình quên lãng lại rộn ràng tràn lan

 

Từ đó anh say quên ngày tháng

Mà mãi chưa mờ bóng hình em

Đôi mắt sáng lóng lánh cuốn trôi tim anh trong biển tình

mộng xinh!

 

Angie


Tấm Ảnh Không Hồn

Lê Kim Khánh

 

 


Tôi ngó về cuối trời,

Tay ôm kỷ vật tình yêu giữa tôi với người

Chỉ còn xót lại tấm hình gìn giữ được thôi

Hình hài này giết lần tôi

Cũng bởi lời thề non hẹn suối.

 

Trong nét mặt nhớ người

Hôm đi còn gặp nỉ non suốt đêm những lời

Nào là nói tặng tấm hình để bớt lẻ loi

Và còn thề thốt đầu môi

Yêu chỉ có mình tôi suốt đời.

 

ĐK: Từ khi tôi yêu người

chân trời góc biển ngược xuôi

Thấy hình thấy mặt để tôi

Chia sẻ những khi buồn vui

Ước vọng cùng người nên đôi

Bây giờ tan thành mây khói

Vẫn còn tôn thờ bóng không hồn.

 

Tay hứng trọn mối sầu

Đeo thêm hình ảnh người tôi trót yêu quá nhiều

Vài lần muốn hủy tấm hình mà có được đâu

Vì tình người khắc đậm sâu

Quên thật khó người yêu lúc đầu.

Katty


Tấm Ảnh Ngày Xưa

Lê Dinh

 

 


Ngày xưa em đến chơi tặng tôi một chiếc hình

Ghi nhớ ngày chúng mình vừa quen nhau

Năm tháng dài ngày sau ghi nhớ mãi

Hình em tóc ngang vai lượt dất với hoa cà

Nét mi cong viền mí mắt u hoài

Khóe mắt u hoài làm xao xuyến lòng anh.

 

Chiều nay sao nhớ thương người em qua chiếc hình

Qua nét mực yêu kiều và xinh xinh

Ghi mấy hàng gởi anh câu luyến mến

Tặng anh để mai sau mình còn vẫn nhớ nhau hoài

Dẫu xa xôi lòng vẫn nhớ thương hoài

Thương nhớ lâu dài này em nhé đừng quên.

 

ĐK:

 

Rồi thời gian êm trôi xa cách buồn vời vợi

Khi ánh trăng vàng lên khơi

Người về nơi xa xôi năm tháng để một người

Thương nhớ biết thuở nào nguôi.

 

Rượu nồng nân ly sao uống cạn để rồi

Lưu luyến phương trời mờ xa

Rồi ngày nay phôi pha

Thương lúc đầu mặn mà

Thương này vui chóng qua.

 

Giờ đây trong bóng đêm mình tôi bên chiếc hình

Bao kỷ niệm êm đềm ngày xa xưa

Như sống lại người ơi trong ánh mắt

dù cho cách xa nhau lòng vẫn nhớ nhau hoài

Tháng năm qua hình bóng khó phai mờ

Ôi khó phai mờ thuở niên thiếu mộng mơ...!!!

tvmt


Tạm Biệt Anh Yêu

(chưa biết)

 

 


Tạm biệt nhé... tạm biệt... người yêu hỡi

Anh yêu cứ đi có người... đang đợi

Anh yêu cứ quên và quên thật nhanh

Như lần đầu... anh bước qua đời tôi

 

      Tạm biệt nhé... từ đây... nghe anh nhé

      Hãy cười lên... anh yêu hãy... cười lên

      Đừng để mắt gợn buồn... dù rất nhẹ

      Nơi anh về... năm tháng chớ u buồn

      Ta vẫn yêu... đôi mắt ấy... anh ơi

      Dù hồn ta phiêu bạt... mấy năm rồi

      Cho dù đã thất tình... là giã biệt

      Ta vẫn hoài... nhớ mãi... suốt đời thôi

 

Vĩnh biệt nhé... vĩnh biệt người yêu hỡi

Mai xa nhau... se sắt cả đời tôi

Hãy im lặng... mà nghe... tim ta nhói

Vẫn vui cười... dù biết... đã xa... người

Vẫn vui cười... dù biết... đã xa... người


Tạm Biệt Chim Én

Trần Tiến

 

 


Tạm biệt chim én xưa tạm biệt những giấc mơ

Và giàn hoa tím bên nhà ai nhớ mong

Chào nụ hoa bé nhỏ dịu dàng trong đám cỏ

Đợi chờ con én những chiều xa rất xa

ah ah ah ha ha .....

 

Em như chim bay xa giữa đồng xanh quê hương bao la

Tóc mùa xuân theo gió ru em ru em ru em bồng bềnh

Em như chim bay xa giữa đồng xanh quê hương bao la

Tóc mùa xuân theo gió ru em ru em ru em về quê hương

 

Chiều nào trên phố xưa lặng nhìn chim én bay

Lòng thường mơ ước những đỉnh núi xa mờ

Một ngày tiếng súng về rồi người trai lên đường

Để nhành hoa tím vẫy chào theo thiết tha

ah ah ah ......

 

Anh như chim bay xa những đàn chim bay trong phong ba

Góc trời kia chim én thương ai thương ai thương ai đợi chờ

Anh như chim bay xa những đàn chim bay trong phong ba

Góc trời kia chim én thương ai thương ai thương ai đợi chờ ai

 

Một ngày tiếng súng ngưng, một người đi trở về

tìm người con gái trong mùa chim én bay

bầu trời chim én liệng

ngoài vườn hoa tím nở

mà người con gái đã về trên núi cao

ah...ah...ah...ah ....

 

Ôi quê hương bao la tiếng đàn tôi ngân xa ngân xa

Hát về em cô gái yêu ai yêu ai đợi chờ ai

Ôi quê hương bao la tiếng đàn tôi ngân xa ngân xa

Hát về em cô gái yêu ai yêu ai đợi chờ ai


Tạm Biệt Đà Lạt

Hạnh Cư

Nguyễn Ánh Tuấn

 

Tạm biệt nhé, Đà Lạt ơi, những đồi hoa thương nhớ.

Cơn mưa chiều, qua phố

Ta mang niềm thương đi

Ôi màu hoa Mimosa vấn vương điều gì

Hằn lên con đường quen thuộc

Tạm biệt nhé

Đà Lạt, mùa giá buốt

Run rủi ban chiều, áo trắng em qua.

Tạm biệt nhé

Những rặng thông già

Hiu hắt đi về

Lóc cóc vó nhịp câu

Tạm biệt thôi

Đà Lạt ơi

Đà Lạt ơi...

Tạm biệt thôi

Lâm Viên


Tạm Biệt Huế

Xuân An

Thu Bồn

 

 

 

Nhịp 2/4 Chậm, dịu dàng Điệu Tango chậm Hợp âm La trưởng

 

 

Theo em . . . lên những ngôi đền

Chén vàng chén ngọc . . . đắm chìm sông sâu

Mặt trời vàng . . . và mắt em nâu

Cho anh gởi Huế . . . một câu thơ tình

 

Huế ơi . . .

Áo trắng ngày xưa . . . thuở tìm em không thấy

Mênh mang mấy nhịp . . . Trường Tiền . . . nắng lên

Nắng lên từ phía . . . nón em nghiêng . . . qua cầu

 

Huế ơi . . .

Nhịp cầu cong mà con đường thì thẳng

Một đời anh tìm mãi Huế nơi mô

Con sông dùng . . . dằng con sông không chảy

Sông chảy vào lòng . . . nên Huế rất sâu

 

Huế ơi . . .

Tạm biệt nhau mà trong lòng còn Huế

Hải Vân ơi đừng tắt ngọn sao khuya

Xin tạ từ với chiếc hôn thầm lặng

Anh trở về . . . hoá đá phía bên tê

 

Tài liệu tham khảo: Tập San “Áo Dài Huế” (Nhớ Huế - tập 3) Nhà Xuất Bản Trẻ 1999

 

 

Biển Nhớ


Tạm Biệt Tình Yêu

Phương Uyên

 

 

 


Ngoài trời buốt giá con tim đơn côi

Vùi bên chiếc gối còn ấm hơi anh

Từng hạt tí tách mưa rơi không thôi

Mưa trên khóe mi

Anh ơi em nhớ anh!

Ngày ngày tháng tháng đôi ta bên nhau

Buồn vui khắp chốn kỷ niệm thấm sâu

Còn gì khi ta chia phôi hai nơi

Goodbye my love

Anh giờ đây tựa như chim lãng du cuối trời tự do

Em là con thuyền trôi không bến bờ nương thân

Đêm về buông lạnh căm hiu hắt trong nỗi buồn tả tơi

Anh ở phương trời kia có bao giờ tiếc nuối

Mưa ơi xin đừng rơi, cho thôi buốt con tim gầy

Xin ngàn năm sống kiếp lênh đênh

Goodbye my love

 

 

Hoa Biển


Tám Điệp Khúc

Anh Việt Thu

 

 

 


Bài hát của chàng dành ru khi nàng buồn ngủ

 

 Chậm Vừa ... Réo gọi

 

1. Trời làm cho mưa bay giăng giăng mây tím dệt thành sầu

Bàn tay năm ngón mưa sa

Dìu anh trong tiếng thở

Đưa tiễn anh đi vào đời

Mẹ Việt Nam ơi! Hai mươi năm ngăn lối rẽ đường về

 

2. Trời làm cho mưa bay giăng giăng mây tím dệt thành sầu

Bàn tay đón gió muôn phương

Bàn tay đan gối mộng

Đưa tiễn anh đi vào đời

Mẹ Việt Nam ơi! Ai chia ly tan tác cả ngàn đời

 

3.6. Tiếng hát hát trên môi

Giấc ngủ ngủ trong nôi

Một đàn, đàn chim nhỏ bay khắp trời Việt Nam mến yêu

Ôi tiếng chim muông gọi đàn

Mẹ Việt Nam ơi! Con xin dâng hiến trọn cả đời

 

4. Trời làm cho mưa bay giăng giăng mây tím dệt thành sầu

Nằm nghe tiếng hát đu đưa dìu anh trong giấc ngủ

Ôi tiếng ru ru ngọt ngào

Mẹ Việt Nam ơi! Ai chia ly tan tác cả ngàn đời

 

5.Trời làm cho mưa bay giăng giăng mây tím dệt thành sầu

Từng đêm ấp ủ trong tim

Từng đêm khe khẻ gọi

Anh nhớ thương em từng giờ

Mẹ Việt Nam ơi! Ai chia ly tan tác cả ngàn đời

 

7. Trời làm cho mưa bay giăng giăng mây tím dệt thành sầu

Trùng dương sóng nước bao la

Trùng dương vang tiếng gọi

Ôi sóng thiêng em về Trời

Mẹ Việt Nam ơi! con xin ghi xin khắc nguyện lời thề

 

8. Trời làm cho mưa bay giăng giăng mây tím dệt thành sầu

Rừng thiêng lá đổ âm u

Rừng thiêng vang tiếng gọi

Ôi núi thiêng em về nguồn

Mẹ Việt Nam ơi! con xin ghi xin khắc nguyện lời thề

 

 

Tài Liệu tham khảo: Tác giả xuất bản ngày 18 tháng 12 năm 1965

 

tvmt


Tâm Hồn Cô Đơn

Anh Bằng

 

 


Đời không như ước mơ lòng người

Cuộc đời xô đẩy mình đến rã rời

Còn lại gì?..Người yêu đã khuất

Tình yêu đến như cơn mưa buồn

Rồi héo hắt, rồi bơ vơ cho đến bao giờ

 

Ngày tôi quen biết em lần đầu

Mặt trời hôm ấy bỏ trốn nơi nào

Và đường về, trời mưa tầm tã

Sợ buốt giá đến ôm vai gầy

Sợ tiếng gió quyện lời tâm tình xa bay

 

Làm sao? Làm sao biết được ý trời.

Làm sao? Làm sao biết được lòng người

Làm sao ai biết tình tôi

Sợ lo tình yêu vỗ cánh bay đi

Người yêu sẽ khóc chia ly

Mình tôi đưa đón ai về

 

Rồi một hôm gió đưa thiệp hồng

Người tình năm cũ giờ bước theo chồng

Trời thì buồn mình tôi lầm lũi

Đội mưa gió bước đi âm thầm

Lòng vẫn nhớ gọi thầm tên em


Tâm Hồn Của Đá

Trần Lập

 

 


Một đời vô danh đá sống vẫn thờ ơ

Nhọc nhằn năm tháng, tháng năm nhọc nhằn thêm

Đá sống không thật gần ai và cách xa mọi người

Dường như không biết yêu và dường như không biết nhớ

Vì con tim giá băng nên tâm hồn vô nghĩa

 

Vốn sống đời tha phương

Mòn gót bước mà thấy trong lòng như luôn luôn lẻ loi

 

Đừng sống giống như hòn đá, giống như hòn đá

Sống không một tình yêu

Sống chỉ biết thân mình

Tâm hồn luôn luôn băng giá

Đừng hóa thân thành đá

Vì tâm hồn đá giá băng

 

*

* *

 

Từng ngày cuộc sống thoáng chốc lại đổi thay

Bầu trời mỗi tối có biết bao sao đổi ngôi

Nhưng có bao giờ hòn đá ấy bỗng khóc như loài người

Vì đá không biết yêu và vì đá không biết nhớ

Vì con tim giá băng nên tâm hồn vô nghĩa

 

Vốn sống đời tha phương

Mòn gót bước mà thấy trong lòng như luôn luôn lẻ loi

 

Đừng sống giống như hòn đá, giống như hòn đá

Sống không một tình yêu

Sống chỉ biết thân mình

Tâm hồn luôn luôn băng giá

Đừng hóa thân thành đá

Vì tâm hồn đá giá băng

 

Mèo Ướt


Tâm Hồn Trái Tim

Nguyễn Đức Trung

 

 


Bomba[4/4 - F]

Từ thuở xa xưa, một câu chuyên thât xa xưa

Đẹp như giấc mơ, giấc mơ trong huyền thoại .....

Tình người như gương... sáng soi trong tâm hồn

Đẹp hơn tất cả ... tấm chân tình yêu thương

 

Nụ hồng mong manh, từng cánh hồng nhẹ rơi rơi

Và ta sẽ xa, sẽ xa em nào ngờ .....

Một lời yêu thương ... xóa tan đi lời nguyền

Từ trong ánh mắt ... trái tim trao về người

 

 

Mơ ..... một ngày em đến

Thời gian như đã ... xôn xao lắng đọng

 

Và quên đi tất cả ... để trái tim ta luôn mộng mơ

Mong ước không bao giờ xa

Lòng thương nhớ ......

 

Nhớ phút giây gặp nhau

 

Lòng này như đã ... quên hình bóng mình

 

Chỉ còn lại tiếng hát

Đẹp mãi trong tâm hồn người ơi

Như những câu chuyện thần tiên... từ xa xưa ....

 

Phương Dung


Tâm Hồn Xao Động

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Chu Minh Kỳ

 

Đời anh như con thuyền trôi giữa dòng sông mênh mông lãng du

Cơn gió êm ru tháng năm lòng hoang vắng

 

Rồi hôm nay không là mơ, vòng tay em ru anh làm thơ

Biết mong chờ, anh biết bay giờ anh đã yêu

 

Thuyền anh trôi trên sông tình em, em đã cho anh giây phút xao động

Người ơi cho anh được yêu, cho anh được có em

Người yêu ơi anh như người say, em có hay em là bến neo dừng

Người yêu ơi xin em đừng đi, xin em đừng hững hờ

 

Chờ em trên con đườg xa bóng hình em như muôn sắc hoa

Trong nắng mai ta sánh vai cùng nhau đến chân trời yêu

 

Đời anh như con thuyền trôi giữa dòng sông mênh mông lãng du

Có gió êm ru tháng năm lòng hoang vắng

 

Rồi hôm nay khôn glà mơ, vòng tay em ru anh làm thơ

Biết mong chờ, anh biết bây giờ anh đã yêu

 

Thuyền anh trôi trên sông tình em, em đã cho anh giây phút xao động

Người ơi cho anh được yêu cho anh được có em

Người yêu ơi anh như người say, em có hay em là bến neo dừng

Người ơi xin em đừng đi, xin em đừng hững hờ

Ôi tình yêu!

Bích Phượng


Tâm Khúc

Nguyên Chương

 

 


Tôi sẽ cố gắng mà sống cùng với anh

Cho dù mỗi ngày chỉ mang nỗi buồn thêm

Cho dù tình yêu bao đắng cay

Nhưng anh ơi lần đi đến cuối đường dài

 

Tôi sẽ sống và sẽ yên vui chờ đợi

Cơn mưa dài về qua con phố đìu hiu

Tôi sẽ sống ...và sẽ không hy vọng gì

Tiếng thở dài vang vo,ng vào tương lai

 

Tôi sẽ cố gắng mà nói lời nhớ thương

Cho dù mỗi ngày chỉ mang nỗi sầu thương

Cho dù thời gian sẽ mang đi tình yêu tôi

Tình yêu lúc tuổi xuân thì

 

tvmt


Tấm Lụa Đào

Song Ngọc

 

 

 


Thân em, thân em như tấm lụa đào

Dám đâu xé lẻ vương nào là nào cho ai

Em thì em vịn cành trúc em tựa cành mai

Dong dao tay liệu biết ai, biết ai là vấn cùng

 

++

Thân em thân em như ớt là chín cây

Càng tươi ngoài vỏ càng cay càng cay ở trong

lòng

Thân em thân em như hạt là mưa rào

Hạt rơi, hạt rơi là rơi xuống giếng hạt vào hạt vào là vào vườn hoa

 

Mận ơi, mận ơi mận chớ hỏi đào

Vườn hồng đã có ai vào là vào hay chưa

Mận ơi hỏi đào thì đào xin thưa

Vườn hồng có lối nhưng chưa là chưa ai vào!

Phương Dung


Tám Nẻo Đường Thành

Trầm Tử Thiêng

 

 


Bé thơ ơi ! Bé thơ ơi !

Nín đi đừng khóc.

Xót xa nhiều trào thêm nước mắt

Chiến tranh nào mà không tan nát

Khói lên cao trăng bay mau dân nghèo lơ láo.

 

Mẹ bồng con giờ về đâu

Nhìn vành tang con quấn ngang đầu

Xác ai đây chết hôm qua đến nay còn thấy

Vắt cơm gầy nằm trong gói dây

Dưới chân tường nhà ai đang cháy.

 

Ðốt đêm đen trái châu treo hay đèn lấp lánh

Cầu chữ Y, Lộ Hàng Xanh

Lửa bao thiêu tám nẻo đường thành

Ðầu Xuân súng nổ reo rắc tóc tang

Giờ đây nhúm lửa thiêu đốt phố xưa

Súng nào giết trẻ đêm đen

Súng nào banh xác mẹ hiền

Một lần đêm vài bạn viếng mộ dày thêm.

 

Khóc quê hương suốt hai mươi năm ngoài lửa khói

Cũng do một bàn tay anh mãi

Nếu xa lạ thì không ai nói

Ðếm đi anh ! Ðếm đi anh !

Bao hồn oan đó

Mộ chẳng sinh, cỏ chẳng xanh

Người nghìn sau nhắc chuyện đường thành.

 

 

( Chép từ băng nhạc Trường Sơn 5 “Tình Trong Khói Lửa”

Duy Khánh và nhóm Trường Sơn thực hiện. Phát hành tại Saigon. Trước 1975).

Hu Vo


Tâm Sự

Đoàn Chuẩn

Đoàn Chuẩn

 

 

 

Khi mùa thu đến ánh hoa Phù Dung in cành

Nhìn đàn bướm trắng bay nhanh mỏng manh

Những giấc mơ xưa hiện về giữa lúc ánh tơ

Anh biết nói gì với mùa thu?

 

Một phút điên cuồng Cô Tô mất

Ngàn năm ân hận nữa Phù Sai

Nên anh ghê sợ cho đôi mắt

Giấc mộng đêm nào trong Liễu Trai

 

Mộng đã qua rồi anh mới nhớ

Rằng xưa Bao Tự cũng cuồng điên

Bao nhiêu tơ lụa đem xé nát

Mong được tiếng cười trong mắt em

 

Đường về ngàn lối

Giòng sông xưa còn in bóng mây đi

Tình yêu em như còn mãi

Trang giấy nào viết đủ nét tình si

Để có những chiều im tắm nắng

Người ta nhớ lại mối tình đi

Theo trăng không ngủ anh thao thức

Sao nỡ dối lòng Dương Quý Phi! 

  

 

Ăn Mày Già


Tâm Sự Của Em

Anh Bằng & Huy Cường

Anh Bằng & Huy Cường

 

Nhịp C, slowly

 

Ai nói với anh xa anh nhiều rồi em quên nụ cười

Tàn đêm ra đứng nhìn trăng đếm sao thương về xa xôi

Ai nói với anh em thường sầu nhớ mong chờ

nên dáng người thành bóng tương tư

mắt xanh mang nhiều thương nhớ.

 

Ai nói với anh em hay giận hờn nên me buồn lòng

Thường khi em hát bài ca ái ân thương sầu mênh mông

Ai nói với anh phai lạt màu phấn hoa đào

trên má người tình ấy anh yêu

nét môi thắm đượm sầu đau.

 

Không không trăm lần không ngàn lân không

Không không trăm lần không vạn lần không

Anh cứ vui tranh đấu cho quê hương hoà bình

xây đắp cho tương lai đời mình

đó là ước nguyện của em và của anh

 

Em vẫn nhớ anh nhưng vui thật nhiều cho anh vừa lòng

Và em ngoan mãi để me chúng ta thương nhiều nghe anh

Em hứa với anh hoa còn gặp bướm trao tình

cô gái này còn mãi yêu anh

đoá hoa trắng đợi chờ anh.

 

 

Ấn bản 1966 - Sóng Nhạc số 6

Chụp lại trong Tuyển Tập 11 "Hát Cho Tình Yêu"

Bảo Trần


Tâm Sự Đời Tôi

Thanh Sơn

 

 


Khi vừa lớn lên, tôi đã vội yêu một người

   Nên chưa hiểu đời, cuộc đời bạc trắng như vôi

   Tình yêu thứ nhất đã đổi ngôi

   Người yêu thứ nhất đã phụ tôi

   Giấc mơ chung đời

   Thường êm đẹp bên nhau cho đến ngàn sau

  

   Khi vừa biết yêu, tôi ngỡ tình yêu là đẹp

   Nên chẳng ngại ngùng, tình đầu trao hết cho nhau

   Nụ hôn thứ nhất cho người yêu

   Để người đem đến bao sầu đau

   Trót thương nhau rồi

   Đành ôm hận thương đau cho đến muôn đời

  

   ĐK:

   Ai ơi tình cũ lỡ làng rồi

   Người về nơi ấy có vui không

   Để lòng tôi mãi nhớ thương mong

   Lạnh lùng kiếp cô đơn mùa đông

 

   Tương lai đừng nhắc đến làm gì

   Thiệp hồng thôi nhé hết chung tên

   Cuộc tình hai đứa đã vô duyên

   Đường trần có riêng tôi tìm quên

  

   Không còn có nhau, thôi nhé gặp nhau càng buồn

   Chôn vùi kỷ niệm, kỷ niệm đường vắng không tên

   Hàng cây cao vút như lặng im

   Biển tình tôi chết sau một đêm

   Phút giây ban đầu

   Rồi đi vào thiên thu muôn kiếp bẽ bàng


Tâm Sự Gửi Về Đâu

Phạm Duy

Lê Minh Ngọc

 

Ngoài ấy tuổi xuân lạnh

Rét căm lòng cỏ hoa

Em nhìn mây không cánh

Bay về phương trời xa

Nghẹn ngào em thầm hỏi

Người đi có nhớ nhà

Nghẹn ngào em thầm hỏi

Người đi có nhớ nhà...

Ra đi mùa Xuân ấy

Mây hồng bay cuối thôn

Hoa vàng cài trên tóc

Em ngây thơ mắt buồn

Trời sáng trong lòng anh

Vực thẳm trong lòng em

Hai đứa hai tâm sự

Xa nhau như đêm ngày...

 

Người đi vì lý tưởng

Em ở lại hờn căm

Mỗi mùa hoa lại nở

Mỗi hình bóng người xa

Đã bạc phai mầu áo

Nổi trôi dưới gốc dừa

Một trời hoa gạo đỏ

Và mưa nắng hai muà...

 

Hẹn mai về, hẹn mai về

Xuân rồi Xuân quạnh quẽ

Người gái quê, người gái quê

Xuân buồng Xuân vắng vẻ

Đường anh đi, đường anh đi

Ôi bước dài thương nhớ

Giờ em ơi, giờ em ơi

Mây trùng dương cách chia.

 

Lìa nhau vì lý tưởng

Hỡi em người quê hương

Đâu phải vì biên giới

Đâu phải vì nghìn phương

Muôn ngàn năm còn mãi

Lệ trên đá rơi hoài

Chuyện mình ai người biết

Và ai sẽ xót thương.

 

Hẹn mai về, hẹn mai về

Xuân rồi Xuân quạnh quẽ

Người gái quê, người gái quê

Xuân buồng Xuân vắng vẻ

Đường anh đi, đường anh đi

Ôi bước dài thương nhớ

Giờ em ơi, giờ em ơi

Mây trùng dương cách chia.

 

hoctro


Tâm Sự Nàng Xuân

Hoài Linh

 

 


Trong thế gian đang vui mừng đón xuân

Chắc nàng xuân năm nay đẹp bội phần

Ngắm rừng hoa mai đua nở tuyệt trần

Đồi hương thay phấn giữa đêm chờ tin báo xuân

 

Tôi đón xuân giữa lúc còn chiến chinh

Chúc mừng xuân bên ly rượu hành trình

Chúc người trai đi xây dựng hòa bình

Để cho đất nước vui trọn mùa xuân thắm xinh

 

Xuân đến mang cho một niềm tin

Đất mẹ vui bình yên

Ruộng cày thêm nhiều lúa

Hạnh phúc dâng triền miên

Se những mối lương duyên

Mái tranh chung bóng nguyệt

Gia đình lại đoàn viên

 

Xuân tới đây với muôn ngàn thiết tha

Chúc trần gian năm nay được thuận hòa

Với một năm xuân vui vẻ đậm đà

Cùng xuân quên hết những chuyện buồn năm đã qua

Cả Ngố


Tâm Sự Người Ca Sĩ

Phú Quang

 

 


Chuyện về đời tôi, chuyện người ca sĩ rất giản dị thôi.

Từng ngày ngày qua, những lời tôi hát dâng đời niềm vui.

Cả cuộc đời tôi là ngàn lời hát về những con người.

Từng điệu buồn vui, từng niềm hạnh phúc nhỏ bé trong đời.

Lời ca nào cho em, lời ca nào cho tôi.

 

Và từng lời ca hát từ lòng tôi bao điều xót xa.

Về một giòng sông chất nặng phù sa sâu thẳm trong ta.

Về bầu trời cao, về một đỉnh núi ngời chói khát vọng.

Về giọt mồ hôi bằng cả tình yêu đổ xuống cho đời.

Lời ca tràn yêu thương,

Lời ca và năm tháng đi cùng tôi khắp nẻo đường xa.

 

Và tôi hát thiết tha dâng về mọi người,

Bằng niềm tin mãi không bao giờ nhạt phai.

Lời tôi hát sáng lên tia lửa mặt trời,

Niềm hạnh phúc chắc chiu suốt cuộc đời tôi.

tvmt


Tâm Sự Người Cài Hoa Trắng

Thích Trường Khánh

 

 


Tôi trở về đây thành phố đang sang mùa,

Khung trời đầy mây, ngày tháng đang vào thu.

Bâng khuâng tôi đứng ngắm nhìn mây bay,

Thương cho con nước vơi đầy,

Tình quê lưu luyến bao ngày,

Tháng năm dài con mãi trắng tay.

 

Bấy giờ mùa thu vàng lá bay bay nhiều,

Khung trời từ ly mẹ đã một lần đi.

Bao nhiêu đau xót nát lòng con thơ,

Me ơi! yêu mến vô bờ,

Trần gian sương khói bơ thờ,

Mất mẹ rồi đời hết ngây thơ.

 

(Điệp Khúc).

Mẹ hiền ơi! mùa Vu Lan đã về rồi,

Người ta đang say cùng đời,

Hoa hồng đỏ thắm trên môi.

Còn mình con, lang thang nhặt cành hoa trắng,

Nghe cay đắng tìm về trong hồn,

Đời mất vui khi mẹ chẳng còn.

 

Tháng Bảy ngày trăng mùa Hiếu Vu Lan về,

Hoa hồng người ta cài áo sắc hồng tươi,

Riêng con hoa trắng, trắng mầu xót thương,

Me ơi! thương mến khôn lường,

Nhìn ai mang đóa hoa hồng,

Tủi phận mình mầu trắng đơn côi.

 

 

BL


Tâm Sự Người Hát Bài Quê Hương

(chưa biết)

 

 


Xin đừng hỏi tôi

Tại sao tại sao tôi hay hát nhạc buồn

Xin đừng hỏi tôi

Tại sao tại sao tôi hay hát dân ca

Xin đừng hỏi đừng hỏi tôi

Sao tôi hay hát ngoài chiến trường

Sao tôi không hát ở vũ trường

Say mê điệu vũ nhịp buồn thị thành.

 

Biết trả lời sao

Người ơi người ơi chắc người cũng hiểu rằng

Quê mình từ lâu

Lửa binh lửa binh gieo tan tác triền miên

Bây giờ bình yên dù bình yên

Nhưng khăn sô thiếu phụ vẫn còn

Nhưng anh em thiếu hụt hao mòn

Nên tôi hay hát loài nhạc buồn quê hương.

 

ĐK:

 

Người ơi bởi tôi không là gỗ đá

Trong tôi trong tôi chan chứa tình người

Nên trên môi tôi trên môi tôi hay thiếu nụ cười

Vì nụ cười là nước mắt khô

Mà người đời che lấp đau thương

Người ơi tôi không dối mình dối đời.

 

Xin người hiểu cho

Dù tôi dù tôi vương tơ kiếp nợ tằm

Nhưng người hiểu cho

Hồn tôi hồn tôi ôi chan chứa tình quê

Nên cả đời tôi cả đời tôi

Tôi say mê khúc nhạc u buồn

Tôi yêu thương tiếng hò êm đềm

Như yêu sông núi mình một đời khổ đau..!!!

NhatLan


Tâm Sự Người Hát Nhạc Buồn

Mạnh Quỳnh

 

 


Có người hỏi tôi sao ca nhạc buồn chuyện tình dở dang

Có người hỏi tôi ca chi những lời buồn thê lương

Có người hỏi tôi gieo chi tiếng lòng tan nát tâm tư

Người còn hỏi tôi có phải anh đã yêu tình yêu trắt trơ?

Nên mỗi lời ca như ngàn lời than vang

 

ôi ca nhạc buồn vì đời có mấy chi vui

Tôi ca nhạc buồn vì cuộc đời ngang trái trong tình yêu

Thương cho những người chìm trong đau khổ

Vì tình bạc đen tham sang phụ khô?

Xem tơ duyên là trò đùa nhân gian

Tôi ca nhạc buồn hát lên tâm sự những người không may

Thấu dùm tôi khi ca nhạc buồn thì lòng cũng tả tơi

Nếu còn khổ đau câu ca tôi còn đông đầy bi thương

Chút nỗi niềm riêng tôi xin gởi vào câu hát mai sau

Để được cùng ai trút cạn bao đắng cay

Tình duyên chẳng tròn vơi bớt sầu thương cho nụ cười đậm trên môi

 

 


Tâm Sự Người Lính Trẻ

Trần Thiện Thanh

 

 

 


Từ khi anh thôi học, từ khi đôi lứa đôi đường

Từ sông ngăn núi trở ....Tạ từ không nói nên lời

Từ khi gót sông hồ ngược xuôi,

Ôi những đêm thật dài hồn nghe thương nhớ ai

Một năm tìm vui nơi quan ải chưa về một lần,

dù chỉ một lần thôi

 

Tàn đêm anh chưa ngủ, lều xưa in bóng trăng gầy

Đời trai chưa biết mỏi, ngại gì giông tố trong đời

Người ơi, nếu hay rằng vì yêu

Vai áo tôi bạc màu để in dưới lối xưa.

Tình yêu vừa nhen tin đôi lứa xin hẹn một lời,

dù chỉ một lời thôi

 

Đầu Xuân mình yêu nhau, cuối hạ mình giã từ.

Mùa thu xuôi quân về biên khu

cho đến đông tàn chỉ nhận một lần thư.

 

Mong sau em anh hiểu rằng, đời lính dẫu phong trần

Nhưng yêu, như yêu nhân tình và đậm đà như chúng mình.

Những đêm hẹn hò, giận hờn rồi yêu nhau hơn

 

Từ khi anh thôi học, lòng thương biết mấy cho vừa

Từ khi ta cách trở, kỷ niệm chưa xóa bao giờ

Cầu xin tóc em còn màu xanh

Xin má em vẫn hồng, và môi em vẫn nồng

 

Đại đương tình yêu dâng cao sóng

Xin về ngập tràn lòng chúng mình chờ mong.

Tình kia vừa nhen tin đôi lứa

Xin hẹn một lời dù chỉ một lời thôi!

 

Tác giả: Trần Thiện Thanh còn có ký tên là Anh Chương

 

Tài Liệu tham khảo: Mười lăm tình khúc Trần Thiện Thành - Nhật Trường hát một mình

tvmt


Tâm Sự Người Yêu

(chưa biết)

 

 


Vắng anh lúc buồn lấy ai chìu em

Khi trời đêm giá gió đưa ngoài mành

Cùng ai san sẻ nỗi niềm tàn canh

Khi lòng vương vấn nhớ thương người yêu.

 

Vắng anh tuyết trời đổi thay về đêm

Sao ngon giấc lúc xa bạn hiền

Rồi khi thao thức nỗi niềm chẳng yên

Ai người tha thiết với em bằng anh.

 

ĐK:

 

Tình như giấc mộng êm đềm

Bao ngày mình ước mơ mới nên

Để ta ấp ủ hương mềm

Thì em chẳng lẽ hững hờ phụ anh.

 

Trót yêu giữ vẹn chớ nên đổi thay

Cho mình không cách những đêm này đây

Gần nhau ta hãy nối lại vòng tay

Cho tình dang dở sẽ vui từ đây... !!!

<font color=maroon>Mưa Ngâu</font>


Tâm Sự Với Cây Đàn

Nguyễn Văn Khánh

 

 


Viết để tặng...người đã hiểu tôi

Và không muốn người xa tôi từng giây phút...

(N.V.K..., Hanoi 1950)

 

Nhịp 3/4, chậm êm đềm

 

Ta yêu đàn, yêu tha thiết, say đắm trong ta.

Yêu quá nhiều, yêu đến nỗi reo rắc trong ta.

Với bao nhiêu muôn ngàn đường tơ vương,

Vấn vương bao nỗi niềm riêng trong ta,

Có chăng riêng một người tình là hiểu được lòng ta.

 

Bên cây đàn, ta sao quá đắm say mê ly.

Ta với đàn, duyên đôi lứa sao quá vấn vương.

Biết sao? Khi đôi lòng cùng rung theo,

Ái ân trong những chiều nhạc buông rơi,

Phút thiêng ôi! say sưa dịu dàng nhạc lòng ta ơi!

 

Đường đời nhiều se sắt làm gì, nhiều nỗi đắng cay.

Người ơi! Vui lên tiếng làm chi? tôi thấy bẽ bàng.

Lạnh lùng nhìn đời người ta vui tươi,

Với lòng người rạt rào sung sướng quá,

Riêng lòng này buồn rầu tê tái hỡi người.

 

(lời cây đàn)

 

Bạn này, đừng buồn để lòng vương vấn gì.

Lạnh lùng mặc đời kia trôi qua.

Đời người trường đời tình thường thế éo le,

Khiến lòng người đời buồn khổ não.

 

Nhìn đời lạnh lùng bạn cùng tôi nén lòng,

Mặc đời để lòng chớ vương chi.

Và lòng người đời sẽ thấy vui thắm tươi,

Không buồn khổ gì và đời vui.

 

Bên cây đàn ơi! tha thiết hãy giúp cho ta.

Sung sướng nhiều, vui, quên hết những nỗi thương đau.

Chúng ta đôi tâm hồn cùng rung theo,

Ái ân trong những chiều nhạc buông rơi,

Phút thiêng ôi! say sưa dịu dàng nhạc lòng ta ơi!

 

 

Ấn-bản 1950 - Tác Giả Xuất Bản

 

Bảo Trần


Tâm Sự Với Em

(chưa biết)

 

 


Em vô tình em chẳng hiểu cho anh trong những đêm sầu đau

Giờ trách em đâu phải để bắt đền nhưng tại vì anh buồn

Vì hai đứa ta, hai cuộc đời như một

Chung một niềm sầu từ lứa tuổi hai mươi

Trong lúc vòng tay anh chưa tròn ân ái

Nên nhiều đêm thức giấc anh lo sợ đơn phương

 

Thương nhau rồi anh lại sợ khi xa anh mất đi người yêu

Lòng ước mơ hoa pháo nở đỏ đường

nhưng mộng lòng không trọn

Vì sao thế em, chắc một mình em hiểu

Em thường bảo rằng tình cảnh dù chông gai

Anh vẫn là anh yêu muôn đời muôn kiếp

Nhưng làm thân gái lỡ yêu nên sợ thương đau

 

Con xin ân trên cho con lấy được người con yêu suốt đời

Cho người yêu con thương con thật nhiều

như trầu yêu mến cau

Em ơi hay chăng anh đang khóc thầm vì đôi ta lỡ làng

Trên đường ăn năn xin em hiểu rằng anh chỉ yêu mình em

 

Anh cam chịu chấp nhận sự yêu em trong trái ngang khổ đau

Phần số anh Thượng Đế như an bài cho cuộc đời bé nhỏ

Vì sao thế em, chắc một mình em hiểu

Em thường bảo rằng tình cảnh dù chông gai

Anh vẫn là anh yêu muôn đời muôn kiếp

Nhưng vì anh bối rối nên tâm sự đêm nay

Lá Rơi


Tâm Tình Cùng Vũ Đức Nghiêm

Vũ Đức Nghiêm

Hương Kiều Loan

 

 

 

Trong một khu vườn trăm hoa đua nở,  thông thường những bông hoa sặc sỡ, hương thơm ngào ngạt hoặc có một kích thước dễ được nhìn thấy, thường được tự phô bầy ngay trước mắt khiến mọi người có thể nhận thức được ngay khi mới bước vào vườn hoa.  Còn có những loài hoa vớiù hương thơm nhẹ diụ quyến rũ và với những mầu sác hài hoà thanh nhã, tuy đã hiện hữu cùng với những loài hoa khác, nhưng loài hoa hiếm quí này không dễ gì mà thấy chúng dễ dàng được.Trong vườn hoa âm nhạc, Vũ Đức Nghiêm là một trong những loài hoa hiếm quí ấy. Nhạc của ông thanh nhã, tiết điệu rất tuyêt vời, không quá cầu kỳ để trở thành diêm dúa lố bịch, nhưng cũng không giản dị mộc mạc thái quá để dễ bị đồng hóa với hình ảnh của người “nhà quê đi guốc mộc”. Nhạc của VDN có một sức quyến rũ lạ thường rất dễ thông cảm, càng nghe càng thấm thía và thích thú.  Nhạc của VDN không ồn ào xô bồ, mà lãng đãng như mây trời, có khi như tiếng suối reo, có khi ầm ì như sóng biển vỗ trên ghềnh đá và đôi lúc tuôn trào như thác lũ. Cũng có chút thoáng buồn nhưng không cay đắng. Bằng thanh âm trầm bỗng trong tiếng nhạc VDN đã diễn tả tài tình một “Tình Yêu”  thanh nhã, thật lãng mạn nhưng cũng không kém đam mê. Tình yêu qua nhạc VDN quả thật là những bông hồng, những nụ hồng  hiếm, thật đẹp, trân quí và nồng nàn cho  “người yêu dấu”.

VDN, một tên tuổi đi vào lòng người không bằng xảo thuật của thương trường âm nhạc, không bằng những quảng cáo ồn ào nặng mùi thương mại, mà bằng những nét nhạc trong sáng, nhẹ nhàng đầm ấm, rất dễ ru hồn người vào những cơn mộng ảo của “Tình Yêu.”

 

Hôm nay Hương Kiều Loan mời độc giả bước vaò khu vườn hoa của nhạc sĩ Vũ Đức Nghiêm để trò chuyện cùng ông, và cùng thưởng thức những đóa hoa thơm, xinh đẹp mà nhạc sĩ đã tặng cho người và cho đời.

HKL :  Thưa anh, sau khi nghe cái CD “Đóa Hồng Cho Người Yêu Dấu” thì tôi đã nghĩ phải nhấc điện thoại, để nói lời cảm tạ nhạc sĩ đã cho nghe những bản nhạc mà tôi  rất yêu thích.  Nhân tiện, cũng xin anh cho độc giả biết chút ít về thân thế, tiểu gia đình và đại gia đình của anh ạ.

VDN:  Tôi sinh năm 1930 tại làng Hoành Nha, tỉnh Nam Định. Tôi là con thứ nhì trong một gia đình gồm 8 anh em trai và 2 em gái. Chín anh em tôi đang sống rải rác nhiều nơi ở hải ngoại. Một người còn đang ở Việt Nam.

 

Tôi lập gia đình năm 1954. Chúng tôi được 7 cháu, tất cả đều đã có gia đình.

HKL :  Xin anh cho biết ngoài CD ”Đóa Hồng Cho Người Yêu Dấu”, anh có ra những CD khác không ạ?  và thể loại của nhạc? Tình cảm? Thánh ca? Quân hành?

VDN:  Ngoài CD “Đóa Hồng Cho Người Yêu Dấu”,  tôi còn có mấy CD về Tôn Vinh Ca, và về Giáng Sinh. Tôi gọi là Tôn Vinh Ca, mà không dám gọi là Thánh Ca, vì “Thánh Ca” là những bài đã được giáo hội công nhận từ bao thế kỷ.  Tôi chỉ viết Tôn Vinh Ca để ca ngợi Thương Đế, chứ không dám có cao vọng viết thánh ca, từ ngữ có vẻ lớn lao quá. Tôi đã thực hiện những CD Tôn Vinh Ca 1,2,3,4 và một vài CD về Giáng Sinh mà tôi sẽ cho ra mắt trong dịp Giang sinh năm tới.  Còn về nhạc quân hành, thì ngày xưa, tôi có viết, nhưng bây giờ, còn có ai hát quân hành nữa đâu? Bản nhạc Tôn Vinh Ca đầu tiên tôi sáng tác trong tù là Thi Thiên 90, bài thánh vịnh cổ nhất, cũng là bài cầu nguyện của thánh Môi se.

 

Vào tù rồi, nhưng Vũ Đức Chỉnh, em tôi, đã giấu đuợc một cuốn Kinh Thánh. Đây là cuốn Kinh Thánh của bố tôi cho, trước khi mất nước. Trong tù, hai anh em tôi đã phải lén lút, mỗi lần đọc Kinh Thánh. Một hôm, đọc đến Thi Thiên 90, tôi đã phổ ngay bài này trong vòng tuần lễ sau đó. Tôi tìm cách chuyển bài hát ra ngoài, và Thi Thiên 90 đã đuợc phổ biến rộng rãi ở nhiều Hội Thánh Tin Lành trong nước, cũng như ở ngọai quốc. Ca khúc này dài vào khoảng 200 trường canh. Nhạc sĩ Vĩnh Phúc, cô em tôi ở nhà thờ Tin Lành Saigòn, đã tìm cách chuyển đuợc bản nhạc qua Mỹ, gửi làm nhiều lần, mỗi lần một vài tờ.

HKL :  Xin anh cho biết cơ duyên nào khiến anh bước vào lãnh vực âm nhạc?

VDN:   Ngay từ ngày còn nhỏ, tôi thường đi hát trong ca đoàn của nhà thờ, đến khi là tráng niên cũng vậy. Tôi yêu âm nhạc, có lẽ do ảnh hưởng của bố tôi. Ông cụ ngâm thơ rất hay. Bây giờ nhớ lại, tôi vẫn còn thấy bồi hồi, tưởng như đang nghe đươc giọng ngâm thơ của cụ,  Hơn nữa, tôi cũng được ảnh  hưởng của mẹ tôi, qua những lời ru ngọt ngào của bài, nên từ đó, lòng yêu âm nhạc đã gắn liền với tôi tự bao giờ không hay.

HKL :   Anh có tốt nghiệp ở trường âm nhạc nào, hay là theo học với một nhạc sĩ nào không?  VDN:   Thưa không, tôi không hề được đặt chân đến  một trường âm nhạc nào, và cũng như chưa đựợc theo học một nhạc sĩ nào cả. Tôi tự học, và học hỏi qua bạn bè. Tôi có nhưng người bạn thân rất giỏi về âm nhạc như Phạm Đình Chương, Nhật Bằng đã chỉ vẽ cho tôi.  Sau này, thì đuợc thêm một số nhạc sĩ khác chỉ bảo cho. Ngoài ra, khi ở trong tù, tôi có cơ may đươc hoc hỏi thêm về âm nhạc qua những nhạc sĩ Thiên Quang, Lê Như Khôi, và Lê Ngọc Linh.

HKL : Bản nhạc đầu tiên anh sáng tác vào thời điểm nào, xin anh cho độc giả đuợc biết.

VDN:   Bản nhạc đầu tiên tôi sáng tác là một bản nhạc tình, tặng cho cô bạn  gái cùng tuổi, học cùng trường ở Hải Phòng. Năm đó, chúng tôi mới 15, 16 tuổi, cùng thích hát, thường nghêu hát với nhau.  Bây giờ nhớ lại, bản đó thật quá đơn sơ về nhạc lý, nhưng vẫn thấy lòng bồi hồi rung cảm, bởi vì đó là bản nhạc đầu tiên mình viết được.

HKL : Thưa anh, trong đại gia đình anh, có người nào có khả năng về văn nghệ như anh không? Nếu có, thì trong  lãnh vực nào? Văn, thơ, họa? v..v

VDN :  Tôi có người anh lớn, chơi Violon, nhưng chỉ là chơi nhạc chứ không sáng tác. Ngoài ra, tôi có người em gái là Bạch Cúc, chơi piano, và người em út, Vũ Trung Hiền, chơi guitar, và hát, nghe cũng được. Vũ Trung Hiền viết cuốn Duyên Anh và Tôi, Những Câu Chuyện Bên Ly Rượu, xuất bản đầu năm 2000, ghi lại rất nhiều kỷ niệm với Duyên Anh.

HKL : Vâng, để xin ngắt lời anh, HKL đã đuợc nghe anh Hiền hát, và tự đệm piano. Anh Hiền nói là “ Play by ears”, nhưng làm HKL đây lé mắt luôn,  để xin mời qúy  độc giả nghe anh Vũ Trung Hiền trong bản : “Này Cô Bé Yêu”, thơ Buì Vi Thiện, mà anh VDN mới phổ nhạc:.....

HKL : Nguời ta noí văn thơ... thường vận vào đời sống, số mạng con người. Anh thấy những nhận xét này có đúng không ạ? Và nếu đúng, đã vận vaò số mệnh anh như thế nào? VDN:   Theo tôi nhận xét, những người nghệ sĩ  thường đuợc Thiên Chúa ban cho một sự linh cảm nhiệm mầu, đôi khi họ có thể cảm đươc những gì  sẽ xẩy đến, Thí dụ như Nhạc Sĩ Phạm Duy, cách đây mấy chục năm, ông đã viết bản nhạc Viễn Du: “Ra sông, biết mặt trùng duơng, biết trời mênh mông, biết đời viễn vông, biết ta hãi hùng”  Tôi có cảm tưởng như Pham Duy đã đuợc một mặc thị nào đó, và tiên đoán đuợc những gì xẩy ra cho đất nước ở tương lai.

Riêng với tôi, những năm còn ở Đàlạt, tôi đã viết bài hát Trong Ngục Tù Bao La khi nghĩ đến người yêu bé nhỏ của mình, vì hoàn cảnh trái ngang, phải xa tôi. Nàng đi lấy chồng, và người chồng đó vì quá ghen tuông, sau đám cưới, đã nhốt nàng ở nhà, không cho nàng tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Tôi đã hình dung ra một nàng cung phi bị giam nơi lãnh cung, khi nghĩ và nhớ về nàng.

Không đầy sáu năm sau, tôi đã bước vào tù ngục, khi miền Nam chúng ta thua trận, hàng trăm ngàn đồng bào và đồng đội của tôi đã bị giam nhốt vào cái nguc tù bao la đó.

HKL :  Đuợc biết anh đã bị cầm tù trong traị cải tạo tới 13 năm, thưa anh trong tù, anh có gặp đuợc những nhạc sĩ nào? Và đã có những kỷ niệm vui buồn nào anh muốn chia sẻ với độc giả HQ ?

VDN:  Tôi đã gặp đươc các nhà thơ Hà Thương Nhân, Tô Thùy Yên, Nguyễn Xuân Thiệp...v.v, và anh em đã chia xẻ với nhau những vui buồn, nâng đỡ tinh  thần nhau, và sáng tác chung với nhau.  Trong thời gian bị biệt giam cùng với Hà Thượng Nhân, tôi có dịp trao đổi với ông về những cảm xúc dạt dào  nhớ vợ thương con, và tôi đã phổ nhạc một số bài thơ tù của Hà Thuợng  Nhân, cùng mấy bài thơ của Tô Thùy Yên (Mùa Hạn) và Nguyễn Xuân Thiệp (Điệu Hoài Hương Xanh, Giả sử Mai Ta Về).Tôi nghĩ đó là những tuyệt bút sẽ đưa tên tuổi của họ vào thi sử, nhất là trong địa hạt thơ tù. Bài thơ “Xin Làm Cỏ Biếc Vương Chân Em Đi” của Hà Thượng Nhân, do tôi phổ nhạc năm 1981 đã được thu băng (Bích Ngọc hát). Bài này còn được biết đến dưới tên Mai Em, Anh Về. Bài thơ đó như sau:

Xin làm cỏ biếc vương chân em đi 

Mai em, anh về

Xin làm cỏ biếc

Vương chân em đi

Xin làm giọt mưa

Mưa dầm rưng rức

Trên vai người yêu

 

Anh cầm tay em

bàn tay khô héo

anh nhìn mắt em

gió lùa lạnh lẽo

 

Anh nhìn lòng mình

mùa đông mông mênh

cỏ non mùa xuân

còn xanh dấu chân

trăng non mùa hạ

uớt đôi vai trần

Có xa không nhỉ

ngày xưa thật gần

 

Có xa không em?

Ngày xưa thật gần.

 

 

Mong rằng có dịp thu âm lại và gửi HKL để tạ lòng tri kỷ, xin HKL vui lòng chờ nhé

 

HKL :Được biết anh đã từng ở trại tù Long Giao.  Kỷ niệm nào đặc biệt tại nơi đây đã khiến anh viết bản nhạc Mưa Long Giao?

Trong hơn 13 năm tù ngục, có một thời gian tôi ở cùng trại với nhạc sĩ Nhật Bằng (đài phát thanh quân đội), nhạc sĩ Thiên Quang, chỉ huy trưởng quân nhạc Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.  Chúng tôi có nhiều lần trao đổi tâm tình và kinh nghiệm sáng tác. Thiên Quang cũng giúp tôi học hỏi thêm về hòa âm. Những ngày tù đầu tiên ở trại Long Giao, tôi cũng ở gần các nhạc sĩ Lê Như Khôi, Lê Ngọc Linh và cũng học hỏi đuợc thêm từ hai anh nhiều kinh  nghiệm sáng tác và lý thuyết hòa âm.

Bây giờ kể đến kỷ niệm những ngày ở  trại tù Long Giao, năm 1975.  Có nhiều hôm trời mưa, mưa nhiều như nuớc mắt những người tù.

Hà Thượng Nhân ở tù chung với tôi trong thời gian đó. Ông  là một nhà thơ nổi tiếng từ lâu. Lúc ấy, ông đã khoảng 60 tuổi rồi, nên coi tôi như một người em. Một hôm, anh Hà Thượng Nhân đưa tôi một bài  thơ, và bảo: -     Tôi mới làm bài này, cậu xem có được không?

Tôi xem xong, nói ngay:-     Em sẽ phổ nhạc  bài thơ này.

Bài thơ như sau :

 

Mưa Buồn Long Giao 

Trời có điều chi buồnMà trời mưa mãi thế Cây cỏ có chi buồnMà cỏ cây đẫm lệMà cỏ cây lệ tuôn?Anh nhớ em từng phútAnh thương con từng giây Chim nào không có cánhCánh nào không thèm bay Người nào không có lòngLòng nào không ngất ngây Gủi làm sao nỗi nhớTrao làm sao niềm thương Nhớ thương như trời đấtTrời đất cũng vô thường Ngày xưa chim hồng hộcVượt chín tầng mây cao Ngày xưa khắp năm châuBước chân coi nhỏ hẹp Bây giờ giữa Long GiaoNgồi nghe mưa sùi sụt Cuộc đời như chiêm baoCó hay không nẻo cụt?Anh châm điếu thuốc lào Mình say, mình say sao?

HKL : Thưa anh, làm cách nào anh cho  bản nhạc đi thoát ra ngoài để đến tay người nhà và được phổ biến sau đó ạ?

VDN:  Năm đó có người tù đuợc thả về. Tôi gửi anh bạn tù bản nhạc, nhờ anh mang ra ngoài. Anh  ta nói nếu đề tên VDN, thì không cách gì lọt qua đuợc mạng lưới kiểm soát của ho, nhưng nếu ghi là Nhạc Liên Xô, chắc mang ra đuợc.  Nhờ thế, bản nhạc đã đến tay người nhà tôi.

HKL : Trong 13 năm  bị giam cầm đó, xin anh cho biết, anh đã trải qua những trại giam nào ? Và nơi nào đã có những kỷ niệm vui buồn, đau thuơng đặc biệt nhất?

VDN : Từ trại giam Tân Hiệp, Biên Hòa, tôi bị đưa  ra Bắc ( Hoàng Liên Sơn), tháng Sáu 1976, và chuyển qua nhiều trại ở vùng Yên Báy, Lào Cay, v.v.

Tháng 10,1978, chuyển trại về trại giam Nghệ Tĩnh G ( NT 6)

Tháng 1/1981 chuyển trại về Hàm Tân

Tháng 4/1982 chuyển về trại Xuân Phước ( Phú Khánh), cho đến tháng 9/88, đuợc trả tự do.

HKL : Nhiều bạn bè khen bản nhạc Giả Sử Mai Ta Về, thơ Nguyễn Xuân Thiệp, do Vũ Đức Nghiêm phổ nhạc.  Anh có kỷ niệm đặc biệt nào với nhà thơ đó không? Và do đâu anh cóï cảm xúc để viết thành bản nhạc?

VDN: Tôi rất thích thơ Nguyễn Xuân Thiệp. Bài Giả Sử Mai Ta Về đã gợi trong tâm hồn tôi một nỗi buồn khi nghĩ đến thân phận mình ngày đuợc thả về, nếu như có một ngày như thế.

Bài thơ ấy như sau:

 

Giả Sử Mai Ta VềGiả sử mai đây ta về lại trên đường, gặp tuổi thơ ta cười giòn tan trong nắngĐuổi bắt trái sao khô xoay tròn khi gió vang, ai gọi ta mà mùa Thu rơi đỏ mộngGiả sử mai đây ta về trên con phố cũ, ai đốt lên cho ta những ngọn đèn trong sương?Có đôi mắt nào nhìn ta qua khung cửa kính?Ôi con gấu bông vàng từng mơ mùa chín mật hươngÔi cuộc đời dẫu đã xa còn y như ngày trướcNhững bức tường nghiêng và những khóm tầm xuânAi trèo lên cao mà vừa nghe huýt sáoMặt trời, bạn hiền ơi, chờ ta qua mấy ngọn thùy dương

Bởi chiếc roi bạo lực chẳng thể vung hoài trong gióChú ngựa non reo tiếng lạc trên đồiCác con ta dưới vầng trăng tuổi nhỏ với ước vọng xanh như người thổi bóng lên trờiVà em nữa tất nhiên vẫn là em thời trẻ, của Saigon nằm mở cửa những đêm vuiEm và Saigon ăn ô mai ngoài phố, em và Saigon như một vệt son môiĐã lâu lắm dường như ta không còn trẻ nữaCon chim biếc bay rồi vườn vắng cây khôChợt một buổi nghe dòng sông nức nở, gọi ta về thầm kể những đêm xưa

Ôi giả sử mai đây ta về lại bên đờiDẫu chẳng còn ai biết đến ta chẳng còn ai đợi cửaThì trọn kiếp ta xin làm người nghệ sĩ rong chơiĐi đọc thơ ta giữa vùng bụi đỏ

HKL : Trong tù,  bị kiểm soát nghiêm ngặt như vậy, làm thế nào những người nghệ sĩ như các anh vẫn sáng tác được, và làm sao để giấu được những sáng tác của mình?

VDN:  Tôi có đọc  một cuốn sách tựa đề “Hót Trong Tháng Tù”. Bià sách in hình mấy con chim nhảy nhót trong lồng. Tôi thầm nghĩ “ Trong ngục tù chim vẫn hót mà sao ta không hót được?”. Do đó, tôi tiếp tục sáng tác trong tù để nói lên tâm tư, tình cảm, và những uớc vọng thiết tha nhất của mình . Tatá cả đều đuợc ghi trong ký ức, sau khi tôi đã nghiền ngẫm, suy nghĩ về cấu trúc và lời ca. Có một số bài đặc biệt, như  Thi Thiên 90, Khi Tôi Quỳ Nơi Chân Chúa, và  Tôi Uớc Mơ Là Viên Than Hồng  đều được chuyển tới tay Vĩnh Phúc (tác giả  ca khúc Ngàn Thu Áo Tím, viết cùng với Hoàng Trọng) bằng đường bưu điện. Thật là một phép lạ, vì nếu cai ngục kiểm duyệt thư, biết được tôi chuyển nhạc đạo ra ngoài, thì họ cùm tôi là cái chắc! Những bài hát ấy đã đuợc chuyển qua Mỹ và được hát nhiều lần trên đài phát thanh  Far East Broadcasting Company (FEBC) và các Hội Thánh Tin Lành hải ngoại.

Bản nhạc đó đã viết năm 86, 87 tại trại giam Xuân Phước. Hơn 10 năm mòn mỏi trong tù, của chờ đợi và tuyệt vọng, bản nhạc đã nói lên tâm tư người tù là tôi, và những người khác nói chung. 

HKL : Có kỷ niệm nào trong tù mà anh không quên được?

VDN :   Một kỷ niệm đau thương  mà tôi nhớ mãi, là một lần đi lao động về, ngang qua một cánh đồng lúa mới đâm bông, lúa non vừa lên đòng đòng. Theo thói quen của một người nhà quê, tôi đã tuốt một cọng lúa non, cho vào miệng nhâm nhi, vì lúa khi đó ngọt lắm. Không ngờ tôi bị hai tên cán binh bắt gặp. Khi về đến trại, bọn cán binh tuổi chừng 18, 19, lôi tôi ra sân. Mỗi đứa đứng một góc, chúng  đấm đá tôi văng từ đầu này qua đầu kia, và chỉ đấm đá vào ngực, vào bụng tôi thôi. Lúc ấy tôi đã gần 60, rất ốm yếu vì thiếu ăn, và lao lực. Chúng đánh dã man lắm, đánh đến khi tôi chịu không nổi, tiêu tiểu trong quần và ngất đi, lúc đó chúng mới dừng tay! Anh em bạn tù đã vực tôi dậy, đưa tôi về phòng và dùng nước muối xoa bóp những vết thương cho tôi.

HKL :   Thưa anh,  chắc là những tù nhân khác cũng bị hành hạ, không dưới hình thức naỳ thì cũng ở hình thức khác? Đau đớn thật, tại sao con người có thể trở thành dã man đến như thế!

VDN : Vâng, nếu nhắc lại thì còn phải kể nhiều nỗi đau thuơng khác nữa, nhưng tôi đã tin theo Thiên Chúa, và làm theo lời Ngài dạy là  tha thứ cho kẻ thù mình. Làm đuợc như thế, lòng mình  thanh thản hơn. Còn kẻ ác, hãy để Thượng Đế xét xử họ.

HKL : Anh có thể cho biết tên một số bản nhạc mà anh đã sáng tác trong  thời gian bị cải tạo, và những bản nhạc đã được thu vào CD.

VDN :  Trong CD Đóa Hồng Cho Người Yêu Dấu, có chừng 10 bản  tôi sáng tác trong tù, như Tâm Tư Chiều, Muôn Trùng Xa Em Về, Như Mây Bay Về, Tâm Khúc Đêm Sao,  Đóa Hồng Cho Ngươì Yêu Dấu..v..v

HKL : Chắc bản nhạc này anh đã sáng tác khi vợ hiền lên thăm nuôi?

VDN:  Vâng, một kỷ niệm quá vui là được nhìn thấy mặt vợ con mà mình hằng ngày đêm mong nhớ. Sau bao nhiêu năm xa vắng, thế mà nào có đuợc cầm tay nhau! Nhưng cuối cùng cũng ráng lén hôn vợ đuợc một cái.

 

“Khi nụ hôn trao nhau vội vàngCòn ấm chút hương môi,Em đã xa tôi rồi, tay rời tay, con tim bồi hồi.”

HKL:  Thưa anh, không phải mình  HKL đâu, mà HKL tin rằng  những bản nhạc hay, những bài văn hay, đuợc độc giả thật tình yêu thích là vì họ tìm thấy họ trong tác phẩm của tác giả, không ở khía cạnh này, thì ở khía cạnh khác. Thông thường những tác phẩm về tình cảm, nhất là về tình yêu, thì đều đuợc dễ dàng đón nhận

VDN:  Vâng đúng vậy, “Yêu em anh bỗng thành thi sĩ; Ở tù anh bỗng thành nhạc sĩ.” Những bài thơ và nhạc viết trong tù, thường rất cảm động và hay. Trong tù có những anh em, không  phải là nhạc sĩ, mà họ cũng sáng tác nhạc bằng âm điệu, nghe hát lên cũng hay lắm.  Bản đầu tiên tôi sáng tác trong tù là một bản tôn vinh Chuá, vì trong  tình trạng tuyệt vọng của cuộc sống, lúc đó chỉ còn biết cầu nguyện và cầu nguyện. Tôi có đươc cuốn thánh kinh, do người em là Vũ Đức Chỉnh giấu đuợc, nên anh em có những ngày mang ra chỗ sáng để đọc, và tôi đã phải nhập tâm đoạn nguyện cầu đó, rồi tôi đã phổ.  Bài này đuợc phổ biến nhiều ở Hội Thánh Tin Lành. Đưa về Saì gòn, sau đó chuyển qua Mỹ, dài vào khaỏng 200 trường canh, cỡ 5, 6 tờ. Nhạc sĩ Vĩnh Phúc, cô em tôi ở nhà thờ Tin Lành Saigòn, đã tìm cách chuyển đuợc bản nhạc qua Mỹ, gửi làm nhiều lần, gửi rời từng tờ một.

HKL :  Anh đã sáng tác đuợc bao nhiêu bài tôn vinh ca tất cả.

VDN: Khoảng 50 đến 70 bài, tôi cũng có sáng tác Tù ca, một CD 12 baì, phần lớn viết trong tù. Thơ nhạc viết trong giai đoạn ở tù này đã nâng đỡ tinh thần tôi rất nhiều.  Nên tôi đã viết : “Xin tạ ơn Chuá, đã ban cho con một đời tự do, xin tạ ơn Chúa đã ban cho con ngày tháng lao tù”

HKL :  Anh còn kỷ niệm naò trong tù , muốn chia xẻ với độc giả nữa không ạ?

VDN :  Suốt mười ba năm dài đằng đẵng, hẳn HKL cũng biết chúng tôi có bao nhiêu là kỷ niệm đau buồn trong tù. Kể sao cho hết, nhưng  có một kỷ niệm đây tôi muốn nhắc đến:

Khi ở Hoàng liên Sơn, tôi đi đánh sắn trên đồi mang về trại. Trên đồi cao nhìn xuống traị tù, tôi đau lòng nhìn thấy một lá cờ đỏ sao vàng ngaọ nghễ bay trong nắng sớm.  Nghĩ đến thân phận lưu  đầy biệt xứ của người tù khổ sai, gia đình tan nát, vợ con nheo nhóc, quê huơng đồng bào quằn quạị duới gót giầy bạo tàn của giặc Cộng, tôi lấy một chiếc lá sắn úa, mầu vàng như màu nghệ, đặt lên lòng bàn tay; trên lá sắn vàng, tôi đặt ba cọng lá sắn đỏ rực song song, thành hình ảnh lá cờ vàng ba sọc đỏ, lá quốc kỳ của miền Nam thân yêu tôi, nay đã bị giặc chiếm đóng, và đồng bào tôi bao nhiêu ngươì đã chết trên đuớng vuợt biên và trong tù  cải tạo.  Xúc động đến cùng cực, tôi nghẹn ngào, nuớc mắt trào ra. Phải một lúc lâu sau, mới qua cơn xúc động.  Tôi lau nuớc mắt gánh sắn về traị.

HKL:    Nghe nhạc sĩ nhắc đến vụ lá cờ, HKL đây cũng có một kỷ niệm khó quên, xin phép độc giả, để HKL kể một kỷ niệm của mình:  năm 75, đếm Guam bằng chiếc taù Đại Dương, qua rất  nhiều ngày lênh đênh trên biển, thiếu nuớc, thiếu ăn, v..v. Lúc tàu cập bến,  truớc khi đặt chân lên lên đất liền, tự dộng moị người chẳng ai bảo ai, bỗng cùng đứng thẳng, không hiểu ở đâu trên taù con giữ đuợc lá cờ vàng ba sọc đỏ. Và thế là bài quốc ca đuợc mọi người cùng đồng thanh hát.  Thú thật, HKL  lúc đó mắt nhoà đi, không hát đuợc và chưa bao giờ thấy đau đớn như thế trong ý nghĩ rồi đây có bao giờ, và biết đến bao giờ mình mới lại đuợc nhìn thấy lá cờ thân yêu đó bay phấp phới trên vùng trời thân yêu như ngày xưa, khi mà thân  ta đang lưu đầy tỵ nạn như thế này, chưa biết tương lai ra sao của bao dân VN lưu lạc. nỗi đau đớn đó bây giờ nhớ lại vẫn thấy trào nước mắt anh ạ.  Để trở lại những câu hỏi, đươc biết anh có phổ nhạc một baì thơ của Cao Tiêu? 

VDN: Thưa đúng vậy, thi sĩ Cao Tiêu, tức đại tá Hoàng Ngọc Tiêu Tôi đã xúc động khi đoc những câu thơ sau của Cao Tiêu:

 

“Hàng binh gom sư đoànBắt quân lính con nít đưa vô NamBắt phải vào chỗ chết

Thương cho em mười lămEm cũng quê Hà Nội

Em cúi đầu khẽ nóiEm gọi ta bằng ông”

Cao Tiêu viết về những em bé lính miền Bắc bị bắt làm tù binh. Sau khi quân ta chiếm lại được Cổ Thành Quảng Trị, nhà thơ Cao Tiêu lúc đó là Cục trưởng Tâm  Lý Chiến, đã ra thăm Quảng Trị. Anh chứng kiến cảnh tù binh CS toàn là con nít ở tuổi vị thành niên, đã bị CS đưa vào Nam và cảnh Cổ Thành Quảng Trị điêu tàn sau khi giặc cộng bị tiêu diệt. Đó cũng là lúc ra đời của bài hát Cờ Ta Bay Trên Quảng Trị Thân Yêu .Tiếng hát đầy nước mắt “...lòng ta như thành này. Vinh quang trong tan nát”  Đó là mấy câu cuối trong baì thơ của Cao Tiêu mà tôi phổ nhạc   HKL : Khi nhỏ, anh có từng dự thi về sáng tác nhạc trong  một buổi tổ chức nhạc không ạ? 

VDN:  Những năm cuối thập niên 50, tôi có tham dự cuộc thi sáng tác ca khúc do đài quân đội tổ chức, tôi được may mắn trúng tuyển một số bài:       1955         Đoàn Quân Bắc Tiến      1956         Chào Mừng Quốc Khánh 26 tháng 10      1960         Chúng Ta Đi Xây Nền Cộng HòaNgoài ra tôi cũng viết một số nhạc, vài bản Quân Hành Khúc.

1956         Sư Đoàn 3 Hành Khúc ( sau đổi là Sư Đoàn 5 )1958-59    Sư Đoàn 22 hành khúc1967          Sư Đoàn 23 Hành Khúc.

Ngoài ra tôi cũng đuợc giải thưởng cuộc thi viết nhạc cho các sư đoàn; như Sư Đoàn 22 ở KonTum. Bản Sư Đoàn 22 Hành Khúc gồm 62 trường canh: “Sư đoàn 22 đi lênSơn hà mang trên vai”

Và năm 67 viết hành khúc cho sư đoàn 23, đuợc giaỉ nhất. Khi đó sư đoàn ở dưới quyền đại tá tư lệnh Trương Quang Ân.

Tôi cũng viết hành khúc cho sư đoàn 3, sau đổi thành sư đoàn 5, bản nhạc cũng đổi tên theo luôn, “Đi lên sư đoàn 5, Muôn dân đang chờ ta. Làm cho nuí sông lừng danh Sư Đoàn 5”

Bài hát đó, từ năm 70 tới 73, đuơc nhạc sĩ Thục Vũ, khi đó là trưởng phòng 5  của sư đoàn cho hát hàng tuần trên đaì phát thanh Saì Gòn.

HKL :  Được biết anh học khóa đầu tiên của Trường Sĩ Quan Trừ Bị Nam Định, năm 1951, cùng khoá với những tên tuổi lớn sau này, như Trung tướng Nguyễn Bảo Trị, Trung tướng Nguyễn Đức Thắng, Trung tướng Lê Nguyên Khang, Thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ  .v.v.Xem như vậy, coi như đường binh nghiệp của anh không đuợc may mắn như những người bạn cùng khoá, vì họ lên lon vù vù. Anh có thể cho biết vì nguyên nhân naò đã làm cản trở sự  thăng cấp bậc của anh không ạ?

VDN:   Thuở còn là trung uý đóng ở miền Bắc, tôi lập gia đình giữa năm 1954. Sau đám cuới, tôi  về phép trễ đến 7,8 ngày, và bị cấp trên báo cáo đào ngũ. Tôi bị nhiều ngày trọng cấm. Do đó. việc thăng cấp của tôi sau này bị lận đận.

HKL: Kỷ niệm nào đáng nhớ nhất trong đời văn nghệ của anh?

VDN:---Kỷ niệm đáng nhớ nhất trong đời văn  nghệ của tôi là vào năm 1969, tháng 11, sau khi viết Gọi Người Yêu Dấu, tôi tình cờ gặp ca sĩ Thanh Lan ở Đàlạt. Thanh Lan hỏi tôi có bài nào mới viết không?  Tôi đã đưa bài Gọi Người Yêu Dấu cho Thanh Lan. Sau đó ít lâu, khi tôi đang uống cà phê ở một tiệm nước khu Hoà Bình, gần chợ Đàlạt, chợt nghe tiếng hát rất quen. Đó là tiếng Thanh Lan hát Gọi Người Yêu Dấu. Ngọc Chánh thu thanh trong băng Shotguns Nhạc vàng 70.  Tôi  xúc động lắm, nghe Thanh lan  hát bài ấy lần đầu tiên. 

HKL :  Tên anh đuợc gắn liền với bản nhạc naỳ khi bản nhạc được ra đời, đã là top hit của giai đọan đó, và bản nhạc đến bây giờ vẫn còn hay, vẫn làm người nghe bồi hồi xao xuyến, nếu không muốn nói là ray rứt trong cái đau thương  mất mát của tình  yêu., HKl nhớ đến những tình khúc trong CD, có những lòi nhạc.   Khi đọc lên, không khỏi ngậm nguì, nhất là khi nghe nhạc đuợc hát.  HKL nhận thấy không  phaỉ chỉ có bản Goị Người Yêu Dấu là xuất sắc, trong cáí CD 12 bản nhạc kia, đã có những bản nhạc xuất sắc, mà chưa có cơ hội để được phổ biến rộng rãi, như bản Bâng Khuâng Nhớ Tình Xưa, Tâm Tư Chiều, Vùng Trời Kỷ Niệm, Thấp Thoáng Như Giấc Mơ..v..v.

VDN : Cám ơn HKL đã rất rộng lượng đối với những nhạc phẩm của tôi. Tìm đuợc tri kỷ cảm thông đuợc những gì mình viết ra, thật hiếm và quý. 

HKL: Âm nhạc là tiếng nói chân thành nhất của nguời nhạc sĩ, tình khúc của anh mang nhiều giai điệu tha thiết, luyến nhớ., tuyệt vọng..Phaỉ chăng đã phản ảnh phần naò cuộc đời tình cảm riêng tư của anh?

Thưa anh, trưóc khi hỏi anh  về một chú riêng tư, HKL phaỉ xin raò trước đón sau như thế naỳ:  Từ bao thế hệ, ngay cả bây giờ , nhiều người vẫn còn thắc mắc về những nhân dáng trong baì thơ hay nhạc đã nổi tiếng. những bản nhạc đã đi vaò lòng người mãnh  liệt của những mối tình không trọn, dang dở, đau khổ dấu kín trong một góc đời của thi, nhạc sĩ¼nên  đã khiến họ viết đuợc những  tuyệt  tác để lại cho đời..

Bản nhạc Gọi Người Yêu Dấu của anh cũng đã đuợc coi như nằm trong những con số  nói trên.  Người ta cũng ao ước muốn đuợc biết chút xíu về những nhân dáng naò, đã đánh động đuợc tâm linh nhạc sĩ như thế, nhất là anh khi viết về Gọi Người yêu Dấu.  Anh có thể tâm sự chút it với độc giả được không ạ?   VDN  : Tôi xin cám ơn HKL đã thông cảm tâm trạng tôi trong hoàn cảnh trái ngang: một người nghệ sĩ khi đã có gia đình, không thể phụ bạc vợ con để đi theo tiếng gọi của tình  yêu, nên thật đau đớn lúc cắt đứt chuyện tình đó. Kết quả của nỗi đau đớn khôn nguôi ấy là bài Gọi Người Yêu Dấu. Cho đến cả chục năm sau, có đêm trong tù, khi nhớ về kỷ niệm xưa, tôi đã mơ thấy Ly Cơ, và  gọi tên nàng trong  giấc mộng.  Ngày xưa , những năm còn nhỏ, đọc truyện Tàu, tôi đã say mê những nhân vật Bao Tự, Ly Cơ... Ly Cơ là người yêu của Sở Bá Vuơng.  Ly Cơ với dáng đi dịu dàng, tha thướt kiêu sang.

HKL:  Thưa anh, như vậy nhân dáng Ly Cơ chắc là nhìều lắm trong các nhạc phẩm của anh?   VDN:  Vâng, đúng vậy, bản nhạc đó đã viết riêng cho nàng, cho Ly Cơ. Nàng là nhân dáng trong bài Gọi Người Yêu Dấu.

HKL:  Thưa anh, những gì người nghệ sĩ viết ra từ cảm xúc chân thành nhất, bao giờ cũng  là những tác phẫm  hay, làm rung động lòng người, và theo thiển ý của HKL thì Gọi Người Yêu Dấu đã là bản nhạc mà tất cả những ai đã yêu, đuợc yêu, hoặc mất tình  yêu, đều thấy bóng dáng mình trong đó. Thế còn Vùng Trời Kỷ Niệm, Thấp Thoáng Như Giấc Mơ, anh đã viết chung về một nhân dáng hay từ những cảm xúc khác¼.   VDN :  Tôi đã viết cho Ly Cơ, cho nhân dáng trong Gọi Người Yêu Dấu. Cám ơn HKL thật nhiều về những cảm nhận từ giòng nhạc tôi viết. Phần lớn các baì hát đều hướng về một nhân dáng. Ly Cơ là một nhân vật có thật, hiện sống tại Mỹ nhưng đã không còn liên hệ gì mật thiết từ hơn 30 năm. Biệt hiệu Ly Cơ tôi tặng nàng  là do một bài thơ của Xuân Diệu mà tôi yêu thích:

 

Tôi yêu Bao Tự mặt sầu biTôi yêu Ly Cơ hình nhịp nhàngTôi tưởng tôi là Đường Minh Hoàng Trong trăng nhớ nàng Dương Quý Phi (Nhị Hồ của Xuân Diệu)

HKL :Trong số những bản nhạc anh đã sáng tac, anh ưu aí bản nhạc nào nhất ạ? và vì sao? 

VDN:  Tôi có bẩy người con và ___?___cháu, tôi đều yêu quý như nhau, thì những đứa con tinh thần cũng vậy. Có những bản nhạc, may mắn đuợc hiều người biết đến, và có những bản nhạc kém may, vẫn nằm đâu đó trong hộc tủ, nhưng không  phải vì thế mà tôi không  yêu quý, Tôi qúy tất cả những gì mình đã sáng tác.  Tôi ưu ái tất cả những bản nhạc đã viết, đặc biệt là Đoá Hồng Cho Người Yêu Dấu và những  baì  Tôn Vinh Ca  đã viết trong tù.   HKL :  Hiện nay có rất nhiều nhạc sĩ trẻ, amateur, nhưng nhạc họ sáng tác thật hay, và họ cũng bị kẹt như nhiêu nhạc sĩ tên tuổi khác khi không đuợc những trung tâm lăng xê, cho nên những bản nhạc hay đành ngậm nguì phổ biến trong nhóm nhỏ bạn bè, hoặc may mắn trên mạng luới. Tuy nhiên, nghe nhạc trên mạng lưới không thể hay bằng những  bản nhạc đã đuợc thâu vào CD, với hoà âm, phối khí chuyên nghiệp. Anh có điêu gì nhắn nhủ hay góp ý với những nhạc sĩ trẻ này không? VDN: Xin cứ tiếp tục theo đuờng lối của mình, không sáng tác theo thị hiếu quần chúng, nên trau dồi nghệ thuật, học hỏi, trao đổi với các bạn cùng chí huớng, Thận trọng trong sáng tác và thực hiện băngnhạc.

HKL : Về môi truờng phổ biến hạn hẹp của loại nhạc A (xin xem baì phỏng vấn NNN) thì anh có nghĩ lọai nhạc này sẽ dần dần mai một; và rồi trong tuơng lai, loai nhac A này sẽ không còn thấy nữa?

VDN:   Tôi không nghĩ rằng loại nhạc A sẽ có ngày mai một. Không phaỉ là trình độ thẩm âm của người nghe quá kém, nhưng là sự lan tràn của loại nhạc rẻ tiền quá mạnh, gây một thói quen thưởng ngọan quá dễ dãi trong quần chúng.  “Hữu xạ tự nhiên hương”, cái gì hay và có giá trị sẽ tồn tại. Điển hình là những ca khúc tiền chiến của các nhạc sĩ Văn cao, Đặng Thế Phong, Hoàng Quý, Đoàn Chuẩn đến nay vẫn cón đuợc mến mộ. HKL : Anh có ý kiến gì để chúng ta có thể duy trì loại nhạc A  mà chúng ta yêu thích?

VDN:   Sự lan tràn của nhạc rẻ tiền chỉ có tính cách giai đọan. Sẽ có ngày, người ta sẽ chán những loại ca khúc naỳ, và sẽ đi tìm kiếm những ca khúc có giá trị nghệ thuật. Tôi cũng hy vọng các nhà sản xuất băng nhạc sẽ lưu tâm phổ biến những ca khúc có giá trị nghệ thuật để nâng cao trình độ thưởng ngoạn của đa số quần chúng.   HKL :  HKL rất thích CD Đóa Hồng Cho Người Yêu Dấu.  Quả thật CD này đã như một món quà qúy giá tặng tất cả những người vợ hiền đã vất vả lo nuôi con, nuôi chồng trong những năm dài tù tội. Biết bao nhiêu người vợ VN , và  chỉ có những người vợ VN thôi, mới có thể kiên nhẫn chịu đựng những nỗi khốn khó nhọc nhằn trong giai đọan tang thương, tuyệt vong đó.  Có phải thế không,  anh Vũ Đức Nghiêm?Anh có kỷ niệm naò đặc biệt hôm ra mắt CD Đóa Hồng Cho Người Yêu Dấu không ?    VDN:  HKL thật tinh ý. Vâng, có một câu chuyện nhỏ. Hôm ra mắt CD đó, anh MC có hỏi khó tôi một câu:  “ Đóa hồng naỳ có phaỉ cho người trong bản nhạc  Gọi Người Yêu Dấu và người đó có phải là hiền nội của nhạc sĩ bây giờ?”  Tôi không thể nói dối, nên tránh né như sau: “Gọi Người Yêu Dấu là  gọi người mình yêu mà mình  đem giấu đi. Kẻo vợ biết thì nguy lắm.  Còn Cho Người Yêu Dấu là tặng người vợ hiền đã vất vả vì tôi trong suốt 13 năm tù tội.”

HKL: Cái tưạ CD của anh rất hay, chắc anh đã lấy từ tên một bài thơ nào chăng?

VDN: Thưa không phải. Lúc đầu, tôi định đặt là : “Đóa Hồng Cho Vợ Hiền” thì các con tôi góp ý là nghe không thơ, không lãng mạn gì cả, và đề nghị tôi đổi là “Đóa Hồng Cho Người Yêu Dấu” . Khi viết  Đóa Hồng Cho Người Yêu Dấu, tôi đã hình dung ra đến ngày  mình đuợc trở về, 13 năm hay hơn nữa, chắc sẽ thấy vợ hiền biến thành một bà già lụ khụ rồi

 

“...Xin cho tôi hôn mái tóc điểm sươngXin cho tôi hôn vầng trán ưu phiềnXin cho tôi hôn đôi mắt héo hon, năm tháng mỏi mòn, chờ người xa vắngXin cho tôi hôn bàn tay chai sần, thay chồng nuôi con, một đời vất vả.....”

HKL : Bức hình anh chụp trên bià CD của anh, coi rất nghệ sĩ và rất là lãng tử; khiến HKL nhớ đến đoạn văn của Ký giả Lô Răng đã viết về anh: hồi ông ấy ở tiểu đoàn 6 bộ binh đang theo dấu trung đoàn của VC đến  vùng duyên hải Bùi Chu , Phát Diệm, nơi xứ đạo đang yên vui thì bùng khói lửa, tại đó ông đã gặp  Trung uý Nguyễn Bảo Trị, Trung Uý Nguyễn Đức Thắng.v..v..và Trung Uý Vũ Đức Nghiêm.” Qua vùng Hoành Nha, một miền xứ đạo thuần thánh, có những chiếc cầu đá rệu phong bò qua những con nước trong leo lẻo tôi gặp một sinh viên khoá một nưã, Trung Uý Vũ Đức Nghiêm đồn trưởng Hoành Nha, Nhưng khác với những quân nhân ném cả tâm hồn lẫn thể xác vào cuộc chiến. Tôi thấy Vũ Đức Nghiêm ngồi một mình trên lô cốt, đang nghiêng đầu trên cây guitare, dạo một khúc đàn. Một hình ảnh tương phản hẳn vói tình hình chiến trận ở chung quanh. Hình như người dạo đàn kia đang quên trời quên đất, quên chiến sự đang sôi sục, để sống riêng cho hoài cảm của mình”   VDN: Tấm ảnh đó là do nhiếp gia danh tiếng Nguyễn Ngọc Hạnh chụp tặng cho tôi.

HKL:  Xin cám ơn anh đã đành cho HKL buổi phỏng vấn này, và xin chúc anh tiếp tục sáng tác thật nhiều.

Dec 2001HUONGKIEULOAN

Tham Khảo: viet-e.com

Bảo Trần


Tâm Tình Gửi Huế

Hoàng Thi Thơ

 

 


Hoàng Thi Thơ (Tôn Nữ Trà Mi), 8/1960

 

Tango

 

Mùa thu đến bao giờ

Lòng chợt thấy bơ vơ

nghe tâm tư chạnh nhớ

quê hương tôi ngoài nớ

Con sông Hương tình tứ

Bên tiếng thông Ngự Bình

Gửi vài chữ tâm tình

Về xứ Huế xa xôi,

Thương Kim Luông vành nón

Thương Vân Lâu điệu hát

Thương Đông Ba giọng nói

Thương khói trên sông chiều

 

Chuông nức nở trên đồi

chuông Thiên Mụ trầm ngâm

làm hồn ai trầm lắng

Văng vẳng muôn câu hò

tưởng chừng giữa giấc mơ

 

Giờ thương nhớ tơi bời

Ngày đêm nhớ khôn nguôi

khi mưa rơi nẻo vắng

khi chuông buông chiều nắng

tôi tương tư trời Huế

Ôi xứ Huế xa vời

Lê Phan


Tâm Tình Người Lính Thuỷ

Anh Thy & Thanh Viên

Anh Thy & Thanh Viên

 

Nhịp c, slow rock

 

 

Mai tầu xa bến xin em đừng buồn.

Cho dù xa cách muôn nghìn đại dương,

hay lênh đênh qua nhiều bến,

bao nhiêu đoá hoa chào đón,

vẫn không phai ước nguyền ban đầu.

 

Xưa thường mơ ước ôm mộng hải hồ.

Nay đời lính chiến bốn bể trời mây.

Em đâu hay khi chiều xuống,

bao la mênh mông trời nước

kinh đô xa nhớ em gọi tên.

 

Ai đem bông hoa rừng tặng nhau.

Và ai cài lên mái tóc hoa "sao".

Còn mình biết hái cánh hoa chi?

Đêm đêm vớt hoa BIỂN dành cho em.

 

Bao ngày ngăn cách bao nhiêu đợi chờ.

Mong rằng em hiểu quê hương còn kia.

Mong cho trăng sao vẫn sáng.

Mong cho hoa kia vẫn nở

cho đôi ta vẫn không lìa đôi.

 

(để hết)

 

Mong cho hoa kia vẫn nở

cho duyên chúng mình đẹp đôi.

 

 

Ấn bản 1966 - Việt Nam Nhạc Tuyển số 22

Bảo Trần


Tâm Xuân (Tam Giáo Đồng Nguyên/Đạo Ca 10)

Phạm Duy

 

 


Xuân về trong gió, hoa lay lửng lờ

Xuân về đám mây, bướm vàng nhụy bay

Xuân về lòng đất, mầm tươi nhựa trào

Xuân về non cao, chim mừng suối reo...

 

Xuân về biển mát, suôi nhanh cánh buồm

Xuân về suối xanh, cá hồng lượn quanh

Xuân về trầm ngát, Di Lạc hiền lành

Em về thiên nhiên, ngâm mình suối tiên.

 

Em về thôn trang, tiếng hò giao duyên

Em về khơi hương, thơm ngôi từ đường

Em về quê nhà, lễ đình làng ta

Nhớ cội, nhớ nguồn, đất tổ, quê cha

Em về siêu nhiên, hành hương chùa chiền

Dâng hoa cúng Phật, ưu phiền sẽ tan

Em mở lòng ra, vui cùng cỏ hoa

Xuân về vũ trụ! Ta về lòng Ta!

 

Có thiên nhiên mới, an vui hiền hoà

Có lò hương đợi, nối liền ngày qua

Mái đình diệu vợi, nặng tình quốc gia

Chuông chuà siêu thoát, Ta vượt lòng Ta.

Bao dung độ lượng như bốn mùa hoa.

 

Mùa Xuân có không? Hay là cõi Tâm?

Mùa Xuân có không? Hay là cõi không?

Về nguồn về cội! Về nguồn về cội!

Để rồi vươn tới, với lòng mênh mông...

Hoctro


Tan Bao Giấc Mơ

Ngoại quốc (Trung Hoa)

LV: Nguyễn Ngọc Thiện

 

 

Ðêm nao nghe trăng bước xuống nói với em rằng,

cuộc tình tuyệt vời quá khứ sao đành xa rời.

Ðể ngàn đời làm sóng khơi, biết nơi đâu anh tìm kiếm.

Chỉ còn lòng mình nỗi xót xa em ngồi khóc.

Ðêm nao cơn đau bước xuống ghé thăm tim mình,

đời chờ người về héo úa sao người vô tình.

Ðợi chờ dại khờ xác thân, biết khi nao anh ghé chân.

Chỉ còn lòng mình trống vắng ơi người biết chăng.

Làm sao em biết giông tố kéo về đang vỗ cánh tan bao giấc mơ,

khi đêm tối nhấn chìm mộng mơ phút đầu.

Làm sao em biết anh muốn dối lừa khi đã nói mãi mãi... yêu em.

Hỡi người ơi, tình đắm say, như là mơ.

Mỹ Lệ giới thiệu

Ngọc Dung


Tân Hôn Dạ Khúc (Wedding Song)

Trần Quang Hải

 

 


Tối hôm nay ngày vui chúng mình

Hát bên nhau hạnh phúc dạt dào

Từ nay, từ nay vui sống trăm năm

Ước mơ nay tình yêu đã thành

Hứa cho nhau dù bao khổ sầu

Gần nhau, gần nhau mình sống bạc đầu

 

Thương với nhớ khúc nhạc tình ca

Cùng chung sức kết tạo tương lai, ngát say đậm đà

Từ nay chúng ta tươi thắm như ánh trăng ngà

 

Khắp muôn nơi bè bạn đón mừng

Chúc tân hôn đượm sắc tình nồng

Đời em, đời anh như đóa hoa mai

Nắm tay nhau thề yêu suốt đời

Ước mơ sao tình không đổi dời

Giờ đây, giờ đây yêu nhau suốt đời 

 

Từ CD Souvenir, với tiếng hát Bạch Yến

 

tvmt


Tàn Nỗi Mong Chờ

Ngoại Quốc

Lê Xuân Trường

 

Màn đêm buông xuống không gian trầm lắng

Gợi thêm xa vắng tơ vương buồn giăng

Ngàn cây xanh biết màu lòng em hoen uá màu

Nguyện trong tim nỗi sầu thiếu vắng anh

Từ anh xa vắng trăng soi nửa bóng

Đời em như sóng lênh đênh buồn tênh

Cùng mây chia nỗi niềm lòng sương khuya ướt mềm

Đời em đây mãi chìm với đắng căy

Thuyền yêu ơi mãi chưa cặp bến

Nghìn sao đêm tắt trong chờ mong

Niềm cô đơn hỡi trăng còn u buồn

Huống chi người kiếp âm thầm

Người yêu như lá, tung bay ngàn hướng

Còn em như nhánh, cây khô chờ mong

Chờ cho qua kiếp người, đời em không tiếng cười

Cùng đêm đen khóc thầm, với cỏ cây


Tàn Nỗi Mong Chờ

Trung Hoa

Lê Xuân Trường

 

(Thần Điêu Đại Hiệp)

 

Màn đêm buông xuống

không gian trầm lắng

Gợi thêm xa vắng

Tơ vương buồn giăng

Ngàn cây xanh biếc mầu

Lòng em hoen úa mầu

Nghẹn trong tim nỗi sầu

thiếu vắng anh.

 

Từ anh xa vắng

Trăng soi nửa bóng

Đời em như sóng

Lênh đênh buồn tênh.

Cùng mây chia nỗi niềm

Lòng sương khuya ướt mềm

Đời em đây mãi chìm

với đắng cay

 

Thuyền yêu ơi mãi chưa cập bến

Nghìn sao đêm tắt trong chờ mong

Niềm cô đơn hỡi trăng còn u buồn

Huống chi người, kiếp âm thầm

 

Người yêu như lá tung bay ngàn hướng

Còn em như nhánh cây khô chờ mong

Chờ cho qua kiếp người

Đời em không tiếng cười

Cùng đêm đen khóc thầm

với cỏ cây.

Cùng mây chia nỗi niềm

Lòng sương khuya ướt mềm

Đời em đây mãi chìm

với đắng cay

 

Ngàn cây xanh biếc mầu

Lòng em hoen úa mầu

Nghẹn trong tim nỗi sầu

thiếu vắng anh.

 

(ca sĩ Như Quỳnh trình bầy)

Lê Xuân Trường


Tan Nửa Vầng Trăng

Mỹ Huyền

 

 


Anh nỡ quên đi mối tình của em

Anh nỡ quên đi kỷ niệm êm đềm

Anh trao duyên về người khác

Cho em khóc hận ngàn Thu

Trời bầy chi cho thân gái vô duyên

 

Anh đã đem theo nữa đời của em

Anh đã đem theo nữa vầng trăng đầy

Cho em ôm trọn tình say

Cho em uống trọn men cay

Nữa vầng trăng khác tan thành khói mờ

 

Anh cho em nhiều

Và em trao anh nhiều

Nhưng nay tan rồi tình yêu em chân thành

Anh đã cho mong chờ và anh đã đi không ngờ

Em ngỡ anh không đành

Mà anh đi sao đành

 

Trăng vẫn đêm đêm đi vào hồn hoa

Anh vẫn đêm đêm đi vào tim hồng

Em nghe tim mình vỡ nát

Em nghe ước mặt bờ môi

Người phụ tình em như gió quên trăng

 

Anh nỡ quên đi mối tình của em

Anh nỡ quên đi kỷ niệm êm đềm

Anh đem theo nữa đời em

Anh đem ném nữa vầng trăng

Nữa vầng trăng khác tan thành khói mờ

Mỹ Phượng


Tàn Phai

Hoàng Song Nhy

 

 


(1968)

 

Đời thương ta nên đời gieo nhiều sầu đau

Người thương nhau nên người đành phụ lòng nhau

Nửa đêm thức giấc trong kinh hoàng

Nghe mơ màng : “Đời thương ta… người thương ta…”

Từ bao la giấc ngủ ru vào tình ca

Rồi đêm qua đêm về còn lại mình ta

Bàn tay chới với ôm chân đời, nghe xa vời

Rồi nơi nơi ngàn sao rơi.

 

ĐỜI ĐÊM! Bước dần vào quên lãng

Trong thế giới đơn côi, nghe tiếng Mẹ ru hời…

Lòng vẫn còn chờ xa xôi, để tình đời hững hờ

Đôi môi…

 

Đời thương ta xin đời chôn trọn tình ta

Và thương nhau xin người cho đẹp ngàn sau

Bờ mi khép kín nghe trong hồn tim giá lạnh

Đời mong manh, tình mong manh …

Hoa Biển


Tàn Phai

Lê Tín Hương

 

 

 


Mai nếu ta xa đờì

Đời có nhớ ta chăng

Mai nếu ta xa người

Người có nỗi ăn năn

Một ngày tình yêu qua

Như cơn mưa mùa ha.

Một ngày tình bao la

Như con sóng dâng xa

Một lần lòng xôn xao

Bờ môi khuyết nụ cười

Một lần vòng tay ôm

Cho hơi nào nồng hơn

 

Và mai nếu xa xôi

Tình cũng vẫn rất gần

Người có thấy bâng khuâng

Mỗi ngày nhìn bước chân

Đời khuất dấu chân ta

Người khuất dấu chân mình

Dù có tiếc thương chi

Tình cũng vẫn xa tình

 

Mai nếu ta xa đời

Đời có thấy hư hao

Mai nếu ta xa người

Lòng có tiếc thương nhau

Một ngày tình yêu qua

Như trăng thu mời gọi

Một lần bờ môi say

Cho yêu dấu ngất ngây

Một lần còn trong tay

Hồn thắp cơn mê đầy

Một lần rồi xa ai

Nghe hương đời tàn phai ...

 

Bao Bất Đồng


Tàn Tạ

Mai Anh Tuấn

 

 


Nhiều hôm, ngón tay vẽ lên mặt buồn giá băng

Vẽ lên mắt xanh đượm màu nhớ nhung

Vẽ lên mắt khoé môi giận hờn tiếc thiêng

 

Nhiều hôm, ngón tay đánh lên điệu buồn tóc tang

Viết lên khúc ca lời còn dở dang

Vẽ lên trong mơ ảnh người yêu dấu

 

Nhưng người yêu dấu chẳng buồn nói năng

Nhưng lời yêu dấu chẳng một tiếng vang

Nhưng ca khúc vấn vương trong dở dang

Dù người không bao giờ tới

Dấu chân đã in trong đời

Dù người không bao giờ nói

Âm vang buồn mãi không thôi

 

Gửi người lời hát lạc loài

Gửi người tình đã cuồng si

Cho người quá khứ. cho người hiệi tại,

cho người chút tương lai

 

Rồi mai có khi khúc ca lời còn dở dang

Có khi mắt xanh chẳng còn nhớ nhung

Có khi khóc môi chẳng còn tiếc thương

 

Rồi mai đến khi bước chân ngại đường quá xa

Đến khi tấm thân thèm thuồng gấm hoa

Sẽ đem mến yêu tìm nơi mua bán

 

Thôi lời âu yếm đừng lừa dối nhau

Thôi tình tha thiết mượn màu đổi trao

Thôi tiếng yêu em chết trong hồn đau.

<font color=darkmaroon>Mèo Ướt</font>


Tan Tác

Ngoại Quốc

Lữ Liên

 

Ta đưa người đi đường về tình chia hai lối

Nỗi tiếc nhớ khôn nguôi

Tạ từ đêm ấy đêm cuốir ồi xa mãi

Biết đến nay đã sang bên nao

 

Tìm nhau trong cõi mơ

Hồn mình nghe xa vắng ai ca khúc hát năm nào

Ta nhấn phím giao

Đàn buồn thương ta khóc tiếng hát vang trong hồn

 

Rượu rót chưa uống

Mà hồn đã say khướt

Anh chưa đi khuất sao đã mơ hồ

Chớp mắt bỗng thấy cách xa bến bờ

Bóng dáng xưa khuất chân trời tím

 

Mộng cũ xanh ngắt mà tình đã tan nát

Đêm khuya hiu hắt ta vẫn trông chờ

Một ngày nào mỏi cánh chim nhớ

Nắng xưa cũ thương chốn xưa chim về


Tan Tác

Tu My

 

 


Mây bao la trời đen u tối

đêm đông trường lữ khách bâng khuâng

 Ngóng về . . . phương xa chờ tin nhạn , . nhưng nhạn nào có biết nơi nao  mà chờ ,

Nhạn còn véo von bay cao bay xa tít, . . . . chẳng có hẹn ngày về tìm ai nơi nao

Nhạn . còn say mê những bông hồng tươi thắm nô đùa cùng ngàn cành liễu lả lơi như gợi tình Xuân .

Nhạn còn mải bắt bướm vàng xinh xinh bay lướt nhẹ nhịp nhàng bên  ngàn suối trong . . .

Bây giờ chim đã bạt ngàn khôn tìm . . Cách sông cách núi muôn trùng gió ơi . . .

gío đưa chim về cùng ta kẻo ta mong  . . . gío im gío chẳng trả lời . . .

Chim  hỡi hận lòng quyết gởi mây bay kiếp sau hẹn gặp . . . kiếp này đành thôi . . . . . . . . . . . .

 

Ngô Đồng


Tan Theo Ngày Nắng Vội

Trần Duy Đức - Việt Dzũng

Du Tử Lê

 

Phải rồi, em cũng như sương

phải rồi, em cũng như mây

phải rồi, em cũng như mưa

tan theo ngày nắng vội

Phải rồi, em cũng như ta

đời chìm theo bóng chim cuối ngày

ôi bóng chim cuối ngày mà thôi

 

Phải rồi, ta đã đi qua

cuộc đời em đã mưa sa

phải rồi, ta đã phôi pha

tan theo ngày nắng vội

Phải rồi, ta cũng như em

tình chìm theo bóng chim rữa tàn

ôi bóng đêm rửa tàn mà thôi

Phải em

rồi như hạt sương long lanh

trong tình chàng,

mong manh trong muộn màng

Sao vội tan...

Sao vội tan...

Phải em rồi như hạt sương lê thê

đêm tình kề

đêm ru câu chia lìa

đêm còn ai...?

đêm còn ai...?

khc


Tàn Thu

Lam Phương

 

 


Em đâu có quên con đường đưa đến tình êm đềm

Như đã yêu ánh đèn giăng mắc về đêm

Từ độ thu sang đêm đêm nhạt ánh trăng vàng

Chia nhau từng cánh hoa tàn

Lời vui nhiều hơn lá úa

 

Anh yêu có hay, ngay từ giây phút buổi ban đầu

Em đã rơi ngay vào thung lũng tình yêu

Người yêu anh hỡi duyên đâu tìm đến bên chàng

Cho em thờ thẫn canh tàn

Để thương để nhớ ngập tràn

 

Vào ngày đầu, em nghe tình lắm trăng sao

Mùa thu tàn yêu đương rồi sẽ về đâu

Và một ngày âm u trời dâng mưa lũ

Cuốn trôi hạnh phúc trong đời

Lệ buồn nhỏ xuống tim côi

 

Em đâu có quên những lời tha thiết bờ môi mềm

Như đã yêu những ngày thơ ấu thần tiên

Đường đi chưa tới, sao nghe tình đã xa vời

Mây đen phủ kín lưng đồi

Tàn thu tàn cả tình người

Ghét ai


Tàn Tro

Ngoại Quốc

Julie

 

Giọt nước rơi hay giọt sầu rơi rơi

Lệ vẫn tuôn khóc tình ta nát tan

Thu vẫn trôi, giờ biệt ly đến

Anh về đi, em vẫn đứng đây

 

Nhìn lá rơi nghe lòng ta tan tác

Từng xác hoa rơi tàn tạ cuối sân

Anh cứ đi tìm vui nơi khác

Đừng nên thương xót em mà chi

 

            Cuộc tình thứ nhất em đã trót trao về anh

            Tình yêu đầu tiên

            Tình yêu đó đậm đà và nhiều xót xa

            Người yêu quá hững hờ

            Lạnh lùng bớt đi anh

            Đừng chạy theo bao cuộc vui

 

            Chờ anh nơi đó có biết bao nhiêu người

            Tình nhân trai gái đó đây anh hẹn hò

            Chỉ còn mỗi em, đợi chờ đứng trông

            Mà nghe buốt giá thấm đôi vai gầy

 

Và mỗi khi ánh hoàng hôn rơi xuống

Tình ngỡ quên phai dần theo tháng năm

Nhưng dáng quen lại theo bóng tối

Trở về đây để em nhớ thương

 

Còn rớt rơi những tàn tro năm cũ

Sưởi ấm tim cho lòng thôi giá băng

Thôi nhé anh tình duyên đã dứt

Và em xin giữ ấm hương tàn tro


Tan Vỡ

Lam Phương

 

 


Một chiều thu xưa e ấp bên nhau

Lặng nhìn mây trôi mơ mối duyên đầu

Mơ ngày hai đứa bước chung nhịp cầu

Dệt bao mộng thắm cho nhau

Và mơ đến mai sau

 

Mà chiều thu nay ai nỡ bước đi

Để hồn bơ vơ giữa tuổi xuân thì

Ôm sầu cay đắng đớn đau riêng mình

Tàn phai một giấc mơ hoa

Thương ngày vui chóng qua

 

Ngàn năm mây vẫn bay

Có buồn chăng hỡi ai

Sao tình đời chóng phai

Ái ân xưa quên rồi

Bước đi không đôi lời

Còn gì đâu nữa ân tình

 

Rồi người ra đi đẹp mối tơ duyên

Còn một mình tôi thương chút hương nguyền

Cho dù ai đã bước sang ngang rồi

Mình tôi một bóng đơn côi

Thương ngàn đời khó nguôi

Ngô Đồng


Tan Vỡ

Phạm Trọng Cầu

 

 


Sáng tác trong thập niên 60

Em ơi !

Tôi vẫn còn nhớ mãi

Vào ngày đầu xuân lành lạnh của Paris

Có ánh nắng vàng hiu hắt

Tôi gặp em ngoài phố

Với mái tóc buông lơi

Đôi mắt buồn xa vắng

Em ơi !

Tôi thường bảo rằng:

Tuy em không đẹp lắm, thế mà . . .

Thế mà tôi vẫn yêu

Tôi yêu em say đắm

Như tình thuở đôi mươi

Em chưa muốn lấy chồng

Vì em còn trẻ quá

Tôi thì không lấy vợ

Vì cuộc đời nghệ sĩ

Tôi sợ tình tôi dễ đổi thay

Em ơi !

Làm sao cho tình ta sống mãi

cho đẹp như bài thơ

và đừng bao giờ

tan vỡ . . .

 

(Chậm buồn Hợp âm Mi thứ)

 

Em ơi gặp nhau lần đầu

Như ta yêu nhau từ lâu

Tình yêu ai xui vì đâu

Gặp nhau ta chưa nói đôi câu

Ta chưa nói yêu nhau

Nhưng lòng mến thương nhau

 

Em ơi gặp nhau làm chi

Em ơi yêu nhau làm gì

Đời ta mua thêm biệt ly

Ngày mai bâng khuâng bước em đi

Nhớ thương tràn lên mi

Dù cho xa xôi xin đừng quên

 

(Ngâm đoạn thơ ở trên rồi về lại nhạc)

 

Em ơi qua bao thời gian

Em ơi gặp nhau muộn màng

Gặp nhau yêu nhau lìa tan

Ngày mai khi em bước sang ngang

Nhớ thương dù mênh mang

Kỷ niệm xa xưa xin đừng quên

 

Tài liệu tham khảo: Tuyển tập Nhạc Hay Của Bạn: "Trên Ngọn Tình Sầu", tái bản tại Hoa Kỳ


Tan Vỡ

Đỗ Lễ

 

 


Bao nguồn vui đã mất, lòng chết theo ngàn tiếng ca

Nghe niềm đau day dứt hoa lá nức nở xót xa

Ôi làn da thơm hương trinh dâng lên tuyệt vời

Ôi bờ môi thắm thơ ngây in trong nụ cười

 

Khi tình yeu đã đến lòng đắm say ngàn ước mơ

Ôi mộng tình đôi lứa êm ái như ngàn ý thơ

Khi tình tan vỡ tan theo mơ uớc mot đời

Trong niềm băng giá con tim thổn thức không nguôi

 

Em ơi, nếu biet thế thà đừng quen nhau

Đừng mơ phút ban đầu cho tình ta thêm lâu

Em ơi, nếu biết thế thà dừng yêu nhau

Đừng yêu phút ban đầu cho tình ta thêm sầu

 

Phấn son chưa nhạt môi hồng

Xa xôi em còn nhớ không

Một chiều mưa bay giăng giăng

Anh gửi màu hoa tím

Như màu máu con tim đang tàn lửa hương duyên

 

Một mai mang xuống tuyền đài

Bóng hình em muôn kiếp không phai


Tan Vỡ Tức Lạnh Hương Nguyền

Đỗ Huyền

Huyền Linh

 

Tan Vỡ tức Lạnh Hương Nguyền

 

nhạc: Đỗ Huyền

thơ: Huyền Linh

 

Ad Libitum

4/4

 

Bao nguồn vui đã tắt, lòng chết theo ngàn tiếng ca

Nghe tàn canh ray rứt, mưa gió nức nở xót xa

Ôi làn môi trinh hương yêu dâng men tuyệt vời

Ôi làn da thơm năm xưa đê mê lịm người

 

Bao mùa xuân em nhớ ? đàn nói muôn lời thiết tha

Khi tình yêu đem đến ta thấy như lòng nở hoa

Nhưng rồi em ơi! uyên ương tan theo mạch sầu

Hồn lạc về đâu xa nhau lòng vẫn thương nhau

 

Em ơi, nếu biet thế thà đừng quen nhau

Đừng mê phút ban đầu cho lòng ta thêm đau

Em ơi, nếu biết thế thà dừng thương nhau

Đừng yêu lúc ban đầu cho hận tình thêm sâu

 

Phấn son chưa nhạt môi hồng

Xa nhau em còn nhớ không ?

Một chiều mưa xuân rơi rơi

Em gửi anh bông hoa tím

Như màu máu con tim đang tàn lửa hương duyên

 

Ngày mai mang xuống tuyền đài

Bóng hình em muôn kiếp không phai

 

TÀI LIỆU THAM KHẢO: Tan Vỡ tức Lạnh Hương Nguyền, nhạc Đỗ Huyền, thơ Huyền Linh, An Phú ấn hành

Phạm Anh Dũng




Tặng Nhau

Jimmii J.C. Nguyễn

 

 


Tặng nhau tiếng nói thật thà

Tặng nhau mái tóc mượt mà kiêu sa

Tặng nhau từng câu hát lời ca

Tặng nhau từng tiếng thì thầm yêu nhau

Ngày mai rũ bóng tàn phai

Tặng nhau tặng cả cuộc đời mai sau

Tặng nhau khói thuốc đợi chờ

Tặng nhau nhung nhớ miệt mài bơ vơ

Tặng nhau từng tiếng gọi người trong mơ

Ngày mai người ở người đi

Tặng nhau cả giọt sầu hoen mi

 

Nhớ nhau là bởi yêu rồi

Xót xa là bởi khi ta xa người

Một yêu trăm nhớ ngàn thương

Vạn triệu cay đắng đời đời vấn vương

Ngày mai người ở người đi

Tặng nhau tặng cả giọt sầu hoen mi

Ngày mai người nhớ người mong

Tặng nhau tặng hết nỗi lòng mênh mông

Ngày mai người có người người không

Tặng nhau tặng cả đời này cho không

 

tvmt


Tặng Những Thành Phố Việt Nam (chưa có)

Trịnh Công Sơn

 

 


(chưa có)


Tặng Vật

Võ Tá Hân

Thơ: Phạm Thị Ngọc Liên

 

Anh gửi cho em một cành hoa

Như một lời giã từ dịu dàng

Em không thể ngăn mình mỉm cười

Mỉm cười trước khi bật khóc

 

Mỗi nụ hoa như một nụ hôn

Sóng soài nằm trên bao kỷ niệm

Em sẽ ôm giữ và chẳng hề

Kể lể những bí ẩn của chúng mình

 

Gửi cho em nỗi trắc ẩn của anh

Mỗi cánh hoa bao kỷ niệm êm đềm

Em sẽ rắc lên đó những giọt lệ

Âm thầm gọi khẽ tên anh

 

Anh gửi cho em một cành hoa

Như một lời giã từ dịu dàng

Em không thể ngăn mình mỉm cười

Mỉm cười trước khi bật khóc

 

Hãy gửi cho em một niềm vui

Như lời hẹn yêu thương ngọt ngào

Em sẽ ôm giữ và mỉm cười

Bềnh bồng lời giã từ không nói

Mỹ Ngọc


Tango Dĩ Vãng

Anh Bằng

 

 


Em khóc tơ duyên bẽ bàng nằm ôm sầu nhớ mênh mang

Anh xót xa cho thân người lữ khách nơi phương trời

buồn hơn lá thu rơi.

 

Em ngóng quê hương xa mờ gọi ân tình quá bơ vơ

Anh ngóng chim bay thẫn thờ thương nhớ hơn bao giờ

Tình thiên thu đứng chờ.

 

Bài Tango hôm nào bước đi Tango người yêu

Thành kỷ niệm ngàn sau,

Thành vết thương tình yêu, thành những cơn cuồng bão.

Bài Tango xa rồi bước đi Tango lẻ loi

Ðường năm xưa hoang tàn lòng cô đơn muôn phần

Thành phố vắng đi đôi tình nhân.

 

Như lá xanh bỗng xa cành đời em vàng võ mong manh

Như cánh chim kia xa bầy.

Em sống cho qua ngày và cho qua kiếp này.

©¿®


Tango Say

(chưa biết)

 

 


Rượu đã say

Sao nghe lòng thêm buồn

Lòng giá băng

Có ai người biết cho mình

 

Vắng anh tháng ngày

Ôi đời em xót xa

Buồn mãi dâng

Chiều trôi nảo nồng

 

Nhớ tháng năm tháng tình

Ta cùng chung chén quỳnh

Ôi tình yêu ngất ngây

Rượu men ấm hay tìm men ấm

Nhấp men say tình thơm ngát

Quên lối về

 

Nước mắt rơi âm thầm

Chiều trôi đi Tango

Ôi còn đâu bước chung đôi êm đềm

Ờ hơ ... nhịp Tango não nề

©¿®


Tango Tím

Anh Bằng

 

 


Bài tango tím như cánh pensee buồn.

Như tiếng cô đơn tận cùng tâm hồn.

Bài tango tím tôi viết chiều mưa rơi.

Chiều mưa hắt hiu,chiều mưa tiếc nuối.

 

Bài tango tím như mắt em tôi buồn.

Như lúc xa nhau vào giờ canh tàn.

Bài tango tím em khóc trọn đêm vui.

Trọn đêm hai đứa từng bước ngậm ngùi.

 

Phút cuối bên nhau,

Tóc em bay bay giăng sầu.

Khép kín môi nhau,

Còn nghe xót xa tình héo.

Có tiếng ca nào

Buồn như tiếng gió mưa sa.

Với tiếng dương cầm

Từng giọt rơi trên phiếm đàn.

 

Bài tango tím như tóc em buông dài.

Như nỗi thương đau kể chuyện vai gầy.

Bài tango tím tôi viết còn đó

Như những yêu thương vô bờ

Tiếng chân em tôi sang đò.

Alexander T.G.


Tango Xanh

Ngoại Quốc

Phạm Duy

 

Bằng một vòng cánh tay

Bằng một kề sát vai

Bằng một nhịp bước vui

Dìu dắt nhau về cõi mê say suốt đời.

 

Bằng điệu nhạc ngất ngây

Bằng kỷ niệm khó phai

Bằng cuộc tình đêm phơi phới

Chúng ta ghi trong cõi tim này.

 

Bằng một nghìn cái hôn

Vào một làn tóc thơm

Lắng nghe tiếng đàn réo tình hoan

Đàn như nói cho ta

Lời nói yêu đương

Trầm bổng du dương

Thì đừng rời cánh tay

Thì ghì chặt lấy vai

Sẽ xin tiếng đàn đến nghìn nơi

Ngàn năm khắc sâu tình ta đẹp ngời.


Tango Xanh

Hoàng Quốc Bảo

 

 


Tango

(Am, Dm6, E, E7, Am, F, Am...)

 

Ai ngắt đóa quỳnh hương dưới trăng

Đêm lắng mơ hồ tai gió nghe, dạt về

Tiếng mưa buồn rơi có khi, tình cờ

Giữa dòng trí nhớ.

 

Đời  vắng mấy cung nguyệt cầm

cũng chẳng ai hay.

Đời cách xa bao ngày vui, thơ ấu

Rồi...

        Ai cười ai giữa

                đêm mùa trăng long lanh

Ai cười vỡ tiếng đàn trầm mỏng manh...

Rừng lá khua bốn mùa

Đời gió đi không về ... tựa đời ta

Quê hương biếc xanh là nhớ

Trăng khuya rớt xô hiên nhà

Mênh mang tiếng thơ chuông ngày cũ

Ai qua áo bay (bước chân) cơ hồ

Ngỡ là mơ......!

 

(1979)

©¿®


Tập Đàn

Hoàng Kim Chi

 

 


La lá la .....

Em tập đàn

Em tập đàn

Tiếng đàn bay cao

Như con cò trắng lượn quanh cánh đồng

Ơ cánh đồng bát ngát lúa trĩu bông

Ơ nghe đàn lúa hát lúa cười thật tươi

 

Em tập đàn

Em tập đàn

Tiếng đàn vang xa

Đưa con thuyền vượt qua sóng cồn

Ơ cánh buồn no gió

Cá đầy khoang

Ơ nghe đàn sóng hát

Sóng hòa lời ca ...

<font color=lightblue>Mèo Ướt</font>


Tát Nước Đầu Đình

Y Vân

 

 


Ðêm qua tát nước í a chứ đầu đình

Trời đêm sáng tỏ ấy cái đêm trăng rằm

Bỏ quên chiếc áo chứ trên cành là hoa sen,

Là cành hoa sen ớ ơ

Em được thì cho anh xin

Hay là em để chứ làm tin làm tin trong nhà

 

Ơi hỡi chàng ơi chứ tình rằng ơi hỡi chàng ơi

Áo anh sứt chỉ chứ đường tà chứ biết rằng

Vợ anh chưa có chứ mẹ già, mẹ già chưa khâu

Mẹ già chưa khâu chứ tình rằng tình vẫn chưa khâu

 

Áo anh sứt chỉ đã lâu mới mượn cô ấy về khâu cho rồi

Khâu rồi anh sẽ trả công đến khi lấy chồng anh sẽ giúp cho

Giúp em... một thúng xôi vò một con lợn béo một vò rượu tăm

Giúp em chứ giúp em mà đôi chiếu chứ em nằm

Ðôi chăn em đắp í a chứ đôi tằm, chứ đôi tằm

Là tằm em đeo, là tằm em đeo...

Giúp em quan tám, quan tám, chứ tiền treo,

Quan năm tiền cưới, lại đèo lại đèo buôn cau

í.. a.. í.. a...

Lại đèo lại đèo buôn cau, í.. a.. i.ì.í.. a...

©¿®


Tàu Đêm Năm Cũ

Trúc Phương

 

 


Trời đêm dần tàn tôi đến sân ga

Đưa tiễn người trai lính về ngàn

Cầm chắc đôi tay ghi vào đời tâm tư ngày nay

Gió khuya ôi lạnh sao, ướt nhẹ đôi tà áo

 

Tàu xa dần rồi, thôi tiếc thương chi khi biết người ra đi vì đời

Trở gót bâng khuâng, tôi hỏi lòng đêm nay buồn không, chuyến xe đêm lạnh không?

Để người yêu vừa lòng

 

Đêm nay lặng nghe gió lùa qua phố vắng,

Trăng rằm về xa xăm

Trong giây phút này, tôi mơ ước sao nằm trọn vào tay nhau

 

Ngày tháng đợi chờ, tôi đến sân ga nơi tiễn người trai lính ngày nào

Tàu cũ năm xưa mang người tình biên khu về chưa?

Trắng đêm tôi chờ nghe tiếng tàu đêm tìm về

 

Dù xa vời vợi

Tôi vẫn tin anh qua bước đường tha hương còn dài

Nợ nước đôi vai, khi người tìm tương lai đời trai

Nhớ thư anh hẹn tôi, sẽ về thăm một tối

Và câu chuyện đời e ấp trong tim

Đêm ước hẹn cho nhau nụ cười

Hình bóng thương yêu

Anh để vào tâm tư còn không?

Giữ trong tim được không

Những chuyện xưa của lòng?

 

Đêm qua nằm mơ thấy người trai lính chiến xuôi tàu về quê hương

Vui đêm phố phường quên đi phút giây

Gió lạnh ngoài biên cương

 

Một đêm mùa hè tôi đến sân ga

Vui đón người trai lính trở về

Tàu cũ năm xưa mang về trả cho tôi người xưa

Để đêm nay ngồi đây

Viết lại tâm tình này...

 

 

tvmt


Tàu Về Quê Hương

Hoàng Thi Thơ

 

 


Anh ơi đô thành ở đây em sống không quen

Đưa nhau lên tàu về quê em thấy vui hơn

Về đây mình cưới nhau luôn

Về đây mình sống vui hơn

Về đây mình có nhau luôn chẳng bao giờ buồn.

 

Không ai thương mình bằng tim hai đứa đâu anh

Không ai cho bằng tình yêu em có cho anh

Về đây mình sống như tiên

Một con đường trắng trinh nguyên

Một căn nhà bé xinh xinh, một khu vườn tình

 

Em là dâu ngày cưới và anh là chú rể mới

Em đi theo anh em đi theo anh em theo anh về

Em là mây mười hướng còn anh là trăng là bướm

Anh đi nơi đâu anh đi nơi đâu là em ở đó.

 

Nơi nào yên mình tới và nơi nào thơ mộng nhất

Anh đưa em đi anh đưa em đi anh đưa em về

Chim còn bay về núi thì ta tìm nơi hạnh phúc

Em đi theo anh em theo anh về làm dâu nhà anh

 

Em theo anh về cùng đi trên khắp quê hương

Xem quê ta nằm mộng mơ trong nắng trong sương

Về đây để thấy quê hương mình đang rộng lớn thênh thang

Dọc ngang một cõi mênh mang cùng trên mọi làng

 

Thương cho con tàu cùng chung như kiếp sân ga

Sinh ra trong đời làm thân đưa khách đi xa

Tàu đi tàu bỏ sân ga, tàu đưa khách đi xa

Tàu đi tàu đến quê ta để ta về nhà.


TCS người hát rong trên cõi tạm

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


TCS người hát rong trên cõi tạm

Nguyễn Hồng Lam

 

HÀNH TRÌNH VÀO ÂM NHẠC

 

... Sinh năm 1939 tại Buôn Ma Thuột , nhưng gần như toàn bộ tuổi thơ của Trịnh Công Sơn đều trôi qua trên đất Huế . Nhà anh nằm ở Ngã Giữa , đường Gia Long (nay là đường Phan Đăng Lưu ) , ở khoảng giữa từ cửa Đông Ba lên cầu Gia Hội . Năm Sơn 15 tuổi thì cha mất , gánh nặng mưu sinh với 8 đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn chất chồng lên vai mẹ Sơn , một người đàn bà bán tạp hoá trên đường Gia Long . Mẹ anh là một người phụ nữ tảo tần và tháo vát . Vì thế , dù vắng cha , tuy không giàu có dư dật nhưng cuộc sống của 8 anh em cũng không đến nỗi giật gấu vá vai , tất cả đều được học hành tử tế . Năm 1956 , học xong tiểu học tại Trường Lycée Francaise Huế , Sơn tiếp tục theo học bậc trung học ở Trường Providence ( Thiên Hựu - Huế ) ...

 

... Trong mắt bạn bè , Sơn được đánh giá là rất thông minh và giàu cá tính. Tuy vậy , anh chưa bao giờ là một học sinh giỏi . Với Sơn , những kiến thức được truyền dạy trong trường trung học vốn nặng tính quy phạm và khoa cử hoàn toàn không có sức hấp dẫn anh . Ngoài môn Văn chương Pháp , Sơn không hề thích và giỏi bất kỳ môn học nào khác . Bù lại , TCS có một năng khiếu âm nhạc rất tuyệt vời . Ngay từ khi mới 10 tuổi , Sơn đã có thể gảy ghita chơi lại một bản nhạc dù chỉ mới nghe qua một đôi lần . Có điều , anh chỉ chơi lại theo cách mà anh thích - nghĩa là sẵn sàng đổi nốt lung tung - vì "chơi vậy hay hơn , nhạc mới ra nhạc ! " Nhưng vào thời điểm đó (1956) , trong huyết quản của Sơn, máu thể thao hình như còn "nóng" hơn nhiều so với máu ca hát . Áo gilê , ria mép lún phún , vài cuốn tập vo tròn nhét túi quần sau , Sơn thường đến lớp bàng xe "Cuốc" , trông rất "bụi" và ra dáng con nhà võ , dù tính nết hiền lành , nhỏ nhẹ ...

 

... Có một tương lai rực rỡ đang mở ra trước mắt Sơn. Đùng một cái , trong khi nhóm bạn thân cứ thẳng đường vượt qua các kỳ thi để thẳng tiến vào đại học thì TCS lại "thản nhiên" thi trượt tú tài II và lặng lẽ bỏ học . Năm 1958 , anh vào Sài Gòn , sau mấy tháng học lại tú tài ở Trường Chasseloup Laubat (Trường Lê Quý Đôn , Q3 ngày nay ) với kết quả không có gì khả quan hơn , TCS lại bỏ để ra Quy Nhơn theo học nghề sư phạm và trở thành một thầy giáo dạy tiểu học . Chối từ những quy phạm của trường quy nên bỏ học nhưng chọn nghề thầy giáo , rèn lễ nghĩa quy phạm cho thế hệ sau , Sơn đã khiến bạn bè cùng thời "Không tài nào hiểu nổi " . Đó là nét "khác người " đầu tiên của TCS trong cuộc hành trình trên cõi tạm...

 

NHỮNG NỐT LẶNG CỦA TÌNH YÊU

 

... Trong những ca khúc của TCS , nhất là trong các tình khúc , bao giờ cũng có hình bóng một người con gái , vừa gần gũi, vừa xa vời ngự trị . Tất cả đã dệt nên không ít huyền thoại về những "mối tình" của người nhạc sĩ tài hoa này . Sự thật , giữa lời đồn và đời thực luôn có một khoảng cách ; những lời đồn không hẳn đã đúng hết mà cũng không chắc là đã sai toàn bộ .

 

Một số bạn bè thân cho biết , Trịnh từng kể rằng vào khoảng 17 , 18 tuổi anh đã từng tương tư một cô bạn cùng trường Providence nhưng sau mấy lớp . Chưa bao giờ và chưa ai từng nghe TCS gọi tên người con gái đó , nhưng theo TCS đó là một cô gái đẹp , hiền thục nhưng rất nghèo , phải một buổi đi học , một buổi đi gánh nước thuê cho các nhà trong phố . Không hẳn gọi là tình yêu , Trịnh đã nghĩ về người bạn gái ấy với tất cả tấm lòng cảm thông thân phận và mong ước được sẻ chia . Đó chính là nguồn cảm hứng cho TSC viết Ướt Mi - bản nhạc khởi đầu cho gia tài sáng tác đồ sộ gồm 600 ca khúc của Trịnh .

 

Sau đó , cũng tại trường Providence , Trịnh đã yêu Diễm - con gái của thầy dạy văn chương Pháp khó tính của anh . Lúc này , khả năng âm nhạc của Trịnh đã bắt đầu được khẳng định . Ông thầy dạy văn chương Pháp cũng quý người học trò thông minh TCS ( môn này Trịnh học rất giỏi ) nhưng lại không muốn gửi con gái mình vào tay một "lãng tử của kiếp cầm ca " . Ở Huế vào thời điểm đó tầng lớp trung lưu xứ cố đô ít nhiều vẫn còn nệ cổ, chỉ đánh giá chữ môn đăng hội đối ở mảnh bằng - điều mà TCS trước sau vẫn không thấy hứng thú và coi trọng . Cuộc tình ngưng tại đó , nhưng nỗi nhớ nhung khắc khoải thì vẫn đeo đuổi Trịnh , rút lòng anh thành ca khúc Diễm Xưa nổi tiếng sau này . Một trong những ca sĩ đầu tiên hát Diễm Xưa khá thành công , không ai khác hơn , chính là nữ ca sĩ Giao Ánh - em ruột Diễm !

 

Một thời gian dài sau đó , một vài người con gái khác cũng lần lượt lướt qua đời Trịnh nhưng không ai dừng lại lâu . Với TCS , tình yêu hình như chỉ là một cái cớ , một nguồn cảm hứng cho anh sáng tạo , nó không mang hình hài vật chất , không mang một dự định hay toan tính nào khác . Nói đúng ra , người yêu Trịnh rất nhiều và anh cũng yêu tất cả , nhưng tâm hồn anh chưa hề có ý định dừng chân ở bất cứ ai .

 

Trong suy nghĩ của người yêu nhạc , hễ nhắc đến Trịnh là người ta nghĩ đến Khánh Ly , và ngược lại . Kỳ thật , giữa TCS và KL , ngoài âm nhạc , họ chưa bao giờ thuộc về nhau ở bất kỳ một mối giao cảm nào khác . Năm 1967 , Trịnh tìm gặp được cô ca sĩ phòng trà KL ở Đà Lạt . Theo TCS xuống Sài Gòn , KL đã thể hiện rất thành công những ca khúc của anh, thành công hơn bất cứ một ca sĩ nào trước đó và sau này , từ các tình khúc xưa đến Ca Khúc Da Vàng hiện tại . Lúc này , KL đã có chồng - một sĩ quan không quân - và đã có con . Một vài người bạn thân của TCS từ thời Ca Khúc Da Vàng kể rằng , có lần KL đã níu áo Trịnh và hỏi : "Anh bảo anh yêu tất cả mọi người , tại sao anh không một lần nói yêu em ? " . Lúc đó , TCS đã quay sang những người xung quanh , vừa cười vừa hỏi : "Đó các ông các bà đã nghe cả , còn bảo TCS "cặp" với KL nữa hay thôi ".

 

Sau 1975 , ít nhất đã có hai lần TCS định lập gia đình. Lần đầu vào năm 1983 , với một thiếu phụ tên là C.N.N. , sinh năm 1944 . Từ quận 18 , Paris , bà C.N.N. đã bay về Việt Nam trong dự định sẽ tổ chức đám cưới với TCS , không hiểu sao sau đó đám cưới ấy lại vĩnh viễn không được tổ chức . Lần thứ hai , Trịnh định cưới một cô gái thua anh 30 tuổi , là Vân Anh - Á hậu báo Tiền Phong năm 1990 , người mà ngay cái nhìn đầu tiên, ở đêm thi hoa hậu TCS đã phải trầm trồ "Đẹp quá!" . Lễ cưới đã chuẩn bị , đồ cưới đã may , nhưng đến phút cuối , TCS lại khước từ đám cưới của chính mình, chỉ với một cái nhún vai , mà không hề giải thích dù là với bạn bè thân . Là một người nặng chữ hiếu , ý định lập gia đình chỉ tồn tại trong ý nghĩ của TCS khi mẹ anh còn sống. Khi bà mất, ý nghĩ ấy không bao giờ còn xuất hiện lại trong anh ...

 

... Thập niên cuối cùng của cuộc đời , niềm say mê lớn nhất , TCS gần như dành hết cho ca sĩ Hồng Nhung mà theo anh là "Một người quá gần gũi không biết phải gọi là ai !" ... Với HN , tâm hồn Trịnh gần như trẻ lại , khiến bước chân anh trở nên bối rối , ngập ngừng với buổi hẹn ban đầu .

 

... Trước và sau HN , còn một cô gái khác , khá đẹp và rất trẻ (sinh năm 1974 ) đã hiện diện trong đời người nhạc sĩ tài hoa . Từ yêu nhạc đến yêu người , cô gái ấy đã nghĩ về TCS với tất cả tình yêu sự hy sinh từ năm cô mới lên 14 tuổi . Những ngày anh đau ốm , cô là người thường xuyên có mặt chăm sóc anh . Cô kể: "Lần đầu tiên đứng trước nhau , cả tôi và anh Sơn đều run . Tôi run vì quá trẻ và Sơn run vì anh quá ... già ! " Đó là người cùng với HN, tuy không cùng dòng máu nhưng đã đội khăn tang TCS trong tang lễ của anh . Và cô không muốn được nêu tên , dù vẫn không nguôi nhớ rằng , hằng năm cứ đến ngày 7/4 , sinh nhật cô , TCS lại cầm cọ để vẽ lên mặt lụa hình một khuôn mặt khá đẹp và buồn do chính cô ngồi làm người mẫu . Dù sao cô cũng đã là một nguồn cảm hứng sáng tạo ở trong anh .

 

 


Tết Đến Rồi (chưa có)

Tuấn Thành

 

 


(chưa có)


Tết Này Có Em

Hàn Châu

 

 

 

 


Tết này anh không thèm kẹo mứt

vì đã có môi em thơm ngọt tựa sen hồng!

Tết nay anh không thèm đi chơi,

xi nê hay nhạc hội, Đà Lạt hay Vũng Tàu...

 

Vì đã có môi em đem lại mộng đời,

tô thêm vào lòng người chan chứa mọi nguồn vui.

Tết nay anh không thèm đốt pháo,

vì tiếng cười em làm rộn rã lòng anh rồi!

 

Tết này anh không thèm đi đánh bài

vì trong vòng tay anh đã có em ngọc ngà.

Tết này anh chẳng thèm chơi hoa

vì môi em cười chan chứa cả vườn xuân ...!!!

 

 

©¿®


Thà Đừng Yêu Nhau

Khánh Băng

 

 


Thà rằng đừng yêu nhau mà niềm tin sống mãi trong lòng

Thà rằng đừng yêu nhau để rồi tình có như không

Thà rằng đừng yêu nhau sớm chiều hờn ghen trông ngóng

Thà rằng đừng yêu nhau có đâu tơi tả đoá hoa hồng.

 

Thà rằng đừng yêu nha vì một mai chối bỏ cuộc tình

Thà rằng đừng yêu nhau tiếng đàn lạc lõng chơi vơi

Thà rằng đừng yêu nhau trách gì người vui duyên mới

Thà rằng đừng yêu có đâu nước mắt tuôn rơi.

 

ĐK:

 

EM cho anh thật nhiều mà nhận chẳng có bao nhiêu

Anh xa anh một ngày sầu thương tâm tư héo gầy

Trong cơn mê đọa đầy bằng nghìn nụ hôn nồng cháy

Trên đôi tay giờ này chỉ còn lại bao đắng cay.

 

Thà rằng đừng yêu nhau lời thề xưa đã lỡ quên rồi

Thà rằng đừng yêu nhau tủi hờn trọn kiếp bơ vơ

Thà rằng đừng yêu nhau chỉ là tình yêu dan dối

Thà rằng đừng yêu nhau có đâu anh mãi xa tôi...!!!

NhatLan


Thà Là Quên Nhau

Phạm Duy

 

 


INTRO:

  C                         Dm

Thà quên đi bao nhiêu nỗi buồn từng ngày

 F        ^G                C              ^Em

Thà quên đi cho thôi ngóng chờ từng giờ

 Am                        Dm

Thà quên đi cơn vui tiếng hát, tiếng ca

 G                              C

Thà là quên nhau, thà mất nhau rồi, xa nhau rồi.

 

Thà như mây Thu trong những ngày mịt mù

Thà bay theo chiếc lá úa vàng chiều mơ

Thà như cơn mưa đêm buốt giá cuối Thu

Thà là xa em, thà mất em rồi, xa em rồi.

 

Quên đi, xin hãy quên đi môi mềm thơm ngát

Quên đi, xin hãy quên đi nụ cười tươi mát

Quên đi, xin hãy quên đi từng vòng tay ấm

 

Thà mất em thôi, thà mất em thôi, tìm mời.

Thà quên nhau khi đã mất dần tình nồng

Thà quên nhau khi hoa héo tàn và rụng

Thà quên nhau khi không thấy nhớ, thấy thương

 

Thà là quên nhau, thà mất nhau rồi, xa nhau rồi.

Thà như cơn sống trôi tới biển mịt mùng

Hoặc như cây lá đốt cháy ở rừng già

Còn đâu đây miên man khói bóng sẽ tan

Thà là xa em, thà mất em rồi, xa em rồi.


Tha La Xóm Đạo

(chưa biết)

 

 


Đây suối rừng xanh đùn quanh

Đây mây trắng nghìn hoa với cây lành

Còn gì viễn khách về đây chi hỡi người

Đất Việt giặc tràn lan

Biết Tha La hận căm

Nhẹ bước gặp cụ già, ngạo nghễ đang ngóng gióo

Em chẳng biết gì ư

Cười run run dấu trắng

Đã từ bao năm qua khói loạn khu mịt mù

Khách về chi đây, nghe tiếng hát khách hận do đây buồn

Tiếng hờn ai oán, cời ra áo một chiều thu lửa dậy

 

Nghe não nùng chưa,

Tha La buồn tiên kiếp, Tha La giận mùa thu

Ôi khi hết giặc xong

hãy về thăm Tha La có trái ngọt cây lành

Cây lá ngẩn ngơ nằm trên nghìn hoa máu

làm hoen cả ven rừng

Lòng người viễn khách bỗng dưng tê tái lạnh với rừng già mong manh

Đám mây tan phủ quanh, trời tối về bàng hoàng

Lạnh dài đôi khúc hát

Vang giữa chiến trường xa, giặc đang gieo tan tóc

từng đoàn trai ra đi đã thề chẳng về nhà

 

 

tvmt


Thà Làm Hạt Mưa Bay

Trần Thanh Tùng

Thơ: Lý Thiện Ngộ

 

 

Thà làm hạt mưa bay

Ướt tóc em một ngày

Còn hơn anh phải đợi

cuối đường chiều nắng phai.

 

Thà làm giọt sương đêm,

ướt mắt em u buồn

Còn hơn ôm giấc mộng

chập chờn cuối ánh trăng.

 

Thà như lá rơi,

lênh đênh trên mặt hồ

Em ơi

          em có biết không em?

 

Thà như bướm bay,

phiêu du trong giòng đời

Còn hơn... anh phải nói...

                               yêu em!

 

Thà làm ngọn thông xanh,

cứ đứng im trong đời.

Còn hơn em hứa hẹn...

                 những lời... tình viễn vông

 

Thà một mình yêu em

với nỗi đau âm thầm

Và anh ôm giấc mộng

ngàn đời mong có nhau!

Thanh Hà trình bày

©¿®


Thà Như Giọt Mưa

Phạm Duy

Nguyễn Tất Nhiên

 

Thà như giọt mưa vỡ trên tượng đá

thà như giọt mưa khô trên tượng đá

thà như mưa gió đến ôm tượng đá

có còn hơn không, có còn hơn không

có còn hơn không, có còn hơn không

 

  Người từ trăm năm về như dao nhọn

  người từ trăm năm về như dao nhọn

  dao vết ngọt đâm ta chết trầm ngâm

  dòng máu chưa kịp tràn

  dòng máu chưa kịp tràn

 

Người từ trăm năm về khơi tình động

người từ trăm năm về khơi tình động

ta chạy vòng vòng ta chạy mòn hơi

nào có hay đời cạn nào có hay cạn đời

 

  Người từ trăm năm về phai tóc nhuộm

  người từ trăm năm về phai tóc nhuộm

  ta chạy mù đời ta chạy tàn hơi

  quỵ té trên đường rồi

  sợi tóc vương chân người

 

Người từ trăm năm về qua trường Luật

người từ trăm năm về qua trường Luật

ta hỏng Tú Tài ta hụt tình yêu

thi hỏng mất rồi ta đợi ngày đi

đau lòng ta muốn khóc

đau lòng ta muốn khóc

 

  Thà như giọt mưa vỡ trên mặt Duyên

  thà như giọt mưa khô trên mặt Duyên

  để ta nghe thoáng tiếng mưa vội đến

  những giọt run run ướt ngọn lông măng

  những giọt run run ướt ngọn lông măng

  khiến người trăm năm đau khổ ăn năn

  khiến người tên Duyên đau khổ muôn niên.


Thà Rằng Anh Nói

(chưa biết)

 

 


Thà rằng anh nói đôi câu từ giã

Thà rằng anh nói hết yêu em rồi

Một thời ân ái tan cho dù em ngỡ ngàng

Dẫu cho tình phai em chẳng hờn dỗi

 

Từ ngày em biết nói câu hẹn ước

Là ngày em thoáng nghe câu giã từ

Một ngày sẽ cách xa đôi dòng nước mắt nhòa

Trái tim còn vương vấn bao kỷ niệm

 

Ôi tình yêu ơi sao mãi cách xa nhau

Ôi tình yêu ơi có nghe chăng người hỡi

Sao đời em cứ mãi cuốn theo tình yêu

Sao người yêu dấu vẫn cho em tình sầu

 

Thà rằng anh nói đôi câu từ giã

Thà rằng anh nói hết yêu em rồi

Cuộc tình khi đã phai cho dù em ngỡ ngàng

Em không hề than trách nhau làm gì !!!

Lâm Thúy Vân trình bày

Thương Thương


Thà Rằng Chia Tay

Hoài An

 

 

 


Một mai ta nhận ra... đường đời không chung đôi

Những phút giây có nhau như giấc mơ thôi

 

Ngày nào khi yêu nhau... cùng nguyện thề trăng sao

Mà nay ta không nói một câu

 

Đường chia ly đến rồi, hoàng hôn khuất xa người

Cùng chung bước nơi đây, sao khác xa nẻo đường

 

Còn đâu những ân tình, những say đắm bên mình

Nguyện cầu người tìm thấy khung trời riêng

 

Thà rằng mình quên nhau để vơi nỗi sầu

Thà rằng mình quên nhau riêng bước ngày sau

Thà rằng ta nói dối, dẫu khó nói, mình phải mãi mãi xa lìa nhau

 

Thà rằng chia tay, xót xa mối tình

Thà rằng chia tay, phải lãng quên bóng hình

Một mình hoang vắng với tiếc nuối

Đường về gió vẫn hát những ngày xưa

Thì thầm tên nhau

Cẩm Ly trình bày

Sơn Nguyễn


Thà Rằng Như Thế

Nguyễn Hoài Anh

 

 


Cố dấu nước mắt lặng thầm nhìn nhau nghe nhói lòng

biết nói chi đây một câu trước khi biệt ly

chiều buồn nghẹn ngào buông lơi chút ánh sáng ngạt ngào

tựa như níu kéo bước chân người đi

 

hãy cố nhắm mắt tìm đường vươt qua cơn bão lòng

hãy cố quên nhau dù cho xót xa lệ rơi

đễ lại cuộc tình trong cơn hấp hối chút ngọt ngào

người hỡi hôn nhau đi lần cuối

 

thà như thế thà rằng như thế

thà đừng cố níu kéo nát tan lòng nhau chi hỡi em

thà như thế thà rằng như thế

thà đừng nhắc đến nữa những ân tình đã phôi phai

giác mơ qua rồi

 

chẳng còn gì ta biết chẳng còn gì cho nhau nữa đâu

dù con tim nát tan thôi ta cũng đành chia tay

Ưng Hoàng Phúc trình bày

CD Thà rằng như thế

khanh


Thà Trắng Thà Đen

Dương Tiến Thụ - Diễm Nhi

 

 


Chúng mình không còn yêu nhau thì thôi

Anh nói ra đi chẳng đem một lời

Có gì mà ngại anh ơi

Có gì mà đành gian dối

Em không hề kết tội anh đâu

Duyên tình không trọn gieo neo làm chi

Em cũng như anh sướng vui được gì

Chẳng thà đường tình đôi nơi

Em về trọn tình duyên mới

Còn anh đi cưới vợ là xong

Duyên kiếp đôi ta từ đây thôi bẽ bàng

Kỷ niệm chôn kín trong tim

Đời sẽ đổi thay và thời gian xóa mờ

Bận lòng chi mối duyên hờ

Duyên tình không trọn xa nhau là hơn

Gian díu chi thêm đớn đau tủi hờn

Có gì mà gại anh ơi

Chẳng còn gì mà suy tính

Tình không thương xin đừng lụy vương


Thạc Sanh (Truyện Ca)

Trần Thiện Thanh

 

 


Một chàng trai tuấn tú, sống quanh năm trong rừng rú

Dựng lều bên góc đa, tháng năm qua bên nghìn xa, rất xa

Người tiêu phu lặng lẽ đếm sương rơi trên màu lá

Chuyện phồn hoa nếm dưới tiếng búa vang trên rừng cây

 

Chàng tên gọi Thạch Sanh

Mang trên vai sức voi thân, và mang trong tim máu con người, hiền lương, dễ thương

 

Chàng tên gọi Thạch Sanh

Cũng có lúc lẻ loi, và chàng cũng có lúc khát khao tình thương mến

Một ngày kia có tiếng bước ly thông qua rừng vắng

Chàng ngây thơ trót kết nghĩa anh em trong cuộc đời

Thạch Sanh bỏ rừng xanh,

Ngỡ đã hết lúc cô đơn, tìm thấy mái ấm gia đình cho đời mình

 

Gặp chằng tinh tác oai bắt nhân gian, ôm sầu oán

Người hùng vung kiếm, chém yêu ma cho rừng xa, hát ca

Lòng người thông, lập bắt kế bắt em đi xa biệt tăm

được mình, khoe chiến tích, đón cao sao vua giạ  ban

 

Thạch Sanh! về lại rừng xanh sau lưng mang chiếc cung vàng

Về lại nơi hoang liêu,  dấu thân trong rừng sâu mãi sâu

Một sớm nhìn trời cao, thoáng thấy có cánh Chim to được dấu sâu ,Lạ lùng chim cố cắp ai kia mang về đâu

Chàng lạ lùng quyết cứu công nương trả lại đời

 

Thạch Sanh vào miệng hang, giết ác thú cướp giai nhân và biết

Lấp hang trong đời chàng

 

Lần mò trong bóng tối cứu quân vương nơi ngục sắt

Vì lời thề Biếu ân nhân cây đàn xinh, rất xinh

Chàng về cây đa cũ kiếp cô đơn nơi rừng rú

Chuyện hàm oan, kế tiếp bắt giam thân trong ngục tù

 

 

Thạch sanh dạo đàn lên ai đưa công chúa lên bờ,

Để cho ai se mối duyên tơ còn ai sót xa

Đan tính tình tan, thánh thót bay đến cung son

Nàng chớp mắt nghe ân tình kêu réo

 

Ngày ơn cứu thóat bỗng  giai nhân quên giọng nói

Nhặt hài  xanh chim oanh cất tiếng hát trên lầu tình

 

Thạch Sanh gặp tình yêu  biết đã hết lúc dô đơn,

Tìm thấy mái ấm duyên tình cho đời mình

 

Phút oán ghét đã khg màng, chàng đón lây mối duyên tơ nồng nàn

Xoá hết những lỗi dân gian, cùng đón lấy mối duyên tơ nồng nàn

 

Chàng tên gọi Thạch Sanh

 

 

 

 

 

tvmt


Thầm Gọi Tên Nhau Trên Chiến Trường

Phạm Duy

Ngô ĐìnhVận

 

 

(Saigon-1971)

Thầm gọi tên mày !

Thầm gọi tên tao !

Thầm gọi tên nó !

Những thằng tốt đen trong cuộc đời

Thằng lính non hay già rồi

Gọi tên mày !

Gọi tên tao !

Gọi tên nó !

Gọi tên nhau, tên nhau...

Thầm gọi tên mày !

Thằng baïn của tao !

Mày vừa ngă xuống

Chiến trường núi cao nơi địa đầu

Thung lũng sâu nơi Hạ Lào

Gọi tên mày !

Gọi tên tao !

Gọi tên nó !

Gọi tên nhau, suốt đời !

 

Tao gọi tên mày !

Tao gọi tên tao !

Tao gọi tên nó !

Chiến tranh ơi ! Mỗi cuộc đời nắm trong chiếc thẻ bài

Mày ơi, v₫ con mày đâu, bạn bè mày đâu ?

Tao gọi tên mày !

Tao gọi tên tao !

Tao gọi tên nó !

Lũ chúng ta biết du dương, mến quê hương, biết yêu thương

Có anh em, có con tim, biết đau thương, biết cả thù oán...

 

Thầm gọi tên mày !

Thầm gọi tên tao !

Thầm gọi tên nó !

Giữa làn gió đêm trong rừng già

Hay dưới mưa trên vỉa hè

Gọi tên mày !

Gọi tên tao !

Gọi tên nó !

Gọi tên nhau, tên nhau !

Thầm gọi tên mày !

Thằng ban của tao !

Mày vừa ngã xuống

Hỡi mày chết đi cho người đời

C̣ònsống yên trong nụ cười

Gọi tên mày !

Gọi tên tao !

Gọi tên nó !

Gọi tên nhau, suốt đời !

 

ngodong


Thăm Huế

(chưa biết)

 

 

 


Về với Huế mà không SAY một lần

Là vô tình làm buồn giòng sông Hương

Vì bao năm đã đầy ắp nhớ thương

Chừ gặp lại, mần răng không say được !

 

Bạn bè xưa chừ đi mô mất biệt ?

Thằng nông trường , thằng biền biệt ra đi

Mà Huế vẫn một mầu tím thiết tha !

Vẫn đậm tình, mắt biếc nuôi câu hò !

 

Em của tôi, em của ngày xưa

Vẫn áo trắng sân trường tha thiết

Vẫn dịu dàng chiếc nón Bài Thơ

Vẫn khúc khích bên cầu Gia Hội

Vẫn thẹn thùng đôi má ửng hồng

 

Gửi lại Huế lòng thương thương vời vợi

Chút rượu nồng cạn một lần về thăm

Bụi Thần Kinh có làm hoen áo em ?

Xin mặc niệm ngàn đời Huế yêu ơi !

Mạnh Đình giới thiệu

langtieu.com


Thầm Kín

Phượng linh

 

 


Xin trả cho anh lời nói yêu đầu

Cùng màu thời xanh anh viết cho em

Duyên kiếp ngăn đôi hai đứa mình rồi

Thì giử chi cho thêm buồn, càng gợi thêm bao nhớ thương

 

DK:

 

Em chúc cho anh đẹp mối duyên tình

Cùng người anh yêu quyền quý cao sang

Em biết thân em phận gái nghèo hèn

Mà lở thương yêu ai rồi

Cầm bằng như án mây trôi

Anh hay chăng anh

Khi buồn em cố mau quên

Nhưng càng thương nhớ thêm

hay chăng anh ơi, ân tình em ch? một

Ngàn đời em lẻ loi

Em chỉ xin anh đừng mỉa mai gì

Dù một lời thôi xin nhắc tên em

Cho kẻ yêu anh không tủi phận mình

Còn vẻ lên môi nụ cười

Dù rằng trong giấc mơ thôi

 

vk


Thầm Lặng

Mạnh Quỳnh & Khả Tú

 

 


Thương mà chi để vương vấn mãi

Từng đêm buồn riêng bóng cô đơn

Không gặp anh lòng nghe khắc khoải

Tâm tư vơi đầy em biết ngỏ cùng ai.

 

Khi gặp anh lời không dám ngỏ

Để đêm về thương nhớ vu vơ

Khi gặp anh lòng không dám tỏ

E khi thương vội khi lìa lỉa xa.

 

ĐK:

 

Nếu tình yêu trong đời

Chỉ đẹp khi dở dang

Thì tình buồn lắm anh ơi

Nên gặp nhau không dám nói

Ngại ngùng không dám tới

Mà lòng mãi mong chờ.

 

Ta gặp nhau tình yêu chớm nở

Lời ban đầu bỡ ngỡ trên môi

Ta gặp nhau tình trong như đá

Thương nhau chưa tròn nên ngoài còn e. . . !!!

Lạc loài


Thầm Lặng Một Vầng Trăng (chưa Chép)

Trần Hữu Bích

Thơ: Hồ Thụy Mỹ Hạnh

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bản nhạc có nốt


Thầm Thì

Trầm Tử Thiêng

Định Nguyên

 

 

 

Thầm thì lá nói cùng cây

Nhớ ai em vẫn hao gầy như xưa

Nắng hanh sợi tóc sang mùa

Vai đêm hạ trước, vậy giờ còn ngoan?

 

Cali, 3-1989

 

Moderato

 

Thầm thì sông hỏi đò ngang

Thương ai em vẫn chưa sang nhà chồng

Vườn sau cây bưởi ra bông

Hương bay đầy xóm động lòng người ta

 

Thầm thì trăng lại hỏi hoa

Yêu ai em cứ vào ra một mình

Cây đa giếng gạch sân đình

Bao nhiêu trai gái tỏ tình với nhau

 

Thầm thì trầu lại hỏi cau

Đợi ai em chẳng qua cầu gió bay

Cầu tre lắc lẻo lung lay

Biết sang rồi có được ngày về không

 

Thầm thì bướm nói cùng ong

Chờ ai em vẫn một lòng với ai

Xuân về mặc lá mặc cây

Hương bay mặc gió, cầu gầy mặc sông

 

Kẻo ai mặc người ra bông

Ai tương tư cũng mặc lòng người ta

Trăng tròn trăng khuyết mặc hoa

Sân đình giếng gạch cây đa mặc người

 

Trầu cau mặc kệ tháng mười

Bướm ong mách lẻo mặc lời bướm ong

Hỡi em yêu dấu quê hương

Mai anh dù ở mười phương anh cũng về

 

Tài Liệu tham khảo: Tình Ca Trầm Tử Thiêng - Diễm Xưa - CD Vũ Khanh - Hạnh Phúc Ta, Hạnh Phúc Người.

tvmt


Thầm Ước Một Chiều

Vũ Thành

 

 

 


Thầm ước một chiều

Một chiều mơ hồ, đàn trầm tiếng tơ

Ngừng bước giang hồ

Gạt lệ mong chờ, lòng tràn ước mơ

Xa thế nhân hững hờ

Thuyền nương sóng cách chia đôi bờ

Hận thù lánh sang đợi ngày tháng qua

 

Thầm ước một chiều

Một chiều mê ly, tìm hình bóng yêu

Cùng chắp cánh hồng

Hòa nhịp đôi lòng, thề cùng chung sống

 

Se bao niềm thương nhớ lãng quên

Bao ngày mong chờ cùng nhau sánh vai

Hương đời ngây ngất tình xưa

 

Ðêm xuân êm đềm sương sa ướt rèm

Ðẹp như dáng tiên soi bóng bên hồ dịu hiền

Nhưng đêm u huyền còn vương tiếng tơ

Nhắn mối duyên hờ tàn theo giấc mơ

 

Hoa xuân tươi đẹp khoe muôn cánh vàng

Ðẹp như ngón tiên ngân tiếng đàn

Ngày mai gương mờ phai hương sắc tàn

Tình anh muôn kiếp không bao giờ phai tàn.

 

 

Hư Vô


Thầm Yêu

Quốc An

 

 


Từ lúc quen được anh em thầm yêu tha thiết

Từ lúc quen được anh con tim em yếu mềm

Vì yêu anh em ôm ngàn thương nhớ

Vì yêu anh em chợt biết mong chờ

Giờ biết đi về đâu khi màn đêm buông xuống

Giờ biết đi về đâu khi hồn em rã rời

Làm sao em quên đi niềm thương nhớ

Làm sao em quên được nỗi mong chờ

 

ĐK: Giờ này anh yêu đang vui với ai

Lòng em cô đơn bao nỗi xót xa

Để đêm về mình em thương nhớ những tháng ngày bên nhau

Người ơi có biết em đang cố quên cuộc tình đơn phương em trao đến anh

Chỉ mong rằng một ngày nào đó bóng anh sẽ nhạt nhòa

Mỹ Tâm trình bày

Hoài Thương


Thân Con Gái Kiếp Con Trai

Quốc Hùng

 

 


Anh lang thang trên phố

bước theo em con gái dịu dàng

Cho anh đi theo với

bước theo nàng dù năm phút thôi

Sao cô em bối rối

đôi má hồng em đã nghẹn lời

Em mang thân con gái

anh âu sầu làm kiếp con trai

 

Mừng vì thân con gái

đi đến đâu cũng có bạn trai

Anh sanh kiếp con trai

nên tình yêu còn nhiều ngang trái

Vậy là em đã biết

xin làm quen được đi với em

Em quen quá đi thôi

vậy mà em làm ngơ tôi hoài

 

Ôi cô em da thắm

bước tung tăng em hát em cười

Ôi sao anh bối rối

xin đi cùng để hát với em

Em mang thân con gái

tôi cũng là một kiếp con người

Yêu em đi anh nhé

anh không buồn là kiếp con trai

 

TiVi


Thần Điêu Đại Hiệp 95

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Minh Tâm

 

Cánh chim bạt gió tung lượn đó, vượt ngàn khó.

Không mỏi cánh bay bay đi bay đi khắp phương trời.

Lướt qua biển cát, qua đồi núi, qua đồng cỏ.

Bay lượn trời mây bao la chim bay mãi về đâu?

Chập chùng ngàn phương bóng xé.

Khi trên mây còn sáng mù khơi.

Mà lòng chẳng màn trần thế.

Phương xa xăm ra đi không dừng chân.

 

Vút trên đầu núi, mây bạc trắng, trên ngọn gió.

Không mỏi cánh bay bay đi bay đi khắp phương trời.

Đã xa rồi nhưng bao ngày tháng nghe mòn mỏi

Xa rồi trần gian vây quanh chân ta những buồn nhớ.

Hồng trần còn nhiều gian dối.

Ta không ham lợi danh cuồng si.

Tìm về vùng trời quên lãng.

Ta phiêu du rong chơi trong trời mây.

 

À há...  Nay không gian đôi ta chẳng phiền lo.

 

Khi cuộc đời còn nhiều hận thù trên đuôi công danh

Để những nỗi hờn dâng bao thương đau chất cao.

Lửa hận thù lòng người còn nhiều tâm tư gian ngoa

Dối trá, sao ta không thương gây oán thù chi?

Nếu một ngày thật gần cuộc đời nhân gian vui tươi

Thắm thiết, chẳng còn buồn phiền lòng người đổi thay.

Cánh chim bằng lại về một thời khi xưa yêu thương sẽ mãi.

 

Vô tư khi nhân gian chẳng phiền lo, chốn phiều bồng.

Lam Trường trình bày

Hoài Thương


Thần Kinh Thương Nhớ

Thế Minh

 

 


Sao anh không về thăm lại miền Trung

Thăm đôi đỉnh Ngự và nước Hương Giang

Ngày nào đôi đứa đôi đường

Lòng em thương nhớ vô vàng

Mong anh mấy mùa thu sang

 

Anh ơi! bây giờ anh ở nơi mô

Có thầm nhắc nhở đến chốn cố đô

Rằng đây em vẫn mong chờ

Người đi xây đắp cơ đồ

Để tô thắm đẹp tình ta

 

Mai đây anh về giữa lòng đất me.

Kể chuyện thương nhau cho vơi bớt thương đau

Anh vui sông hồ, quê nhà em đợi

Nhìn vào không gian mơ ước ngày đoàn viên

 

Xa xôi cách trở có buồn không anh

Con đò Vỹ Dạ ngược bến Bao Vinh

Chờ mong mong bướm trao tình

Giờ đây mình vẫn một mình

Chờ anh giữa lòng thần kinh

 

tvmt


Thân Phận

Lê Mộng Bảo

 

 


Nhịp 4/4 Andante Có thể chơi theo điệu Habanéra Hợp âm Fa thứ

 

1.

Tối qua có người . . . đến nhà xin bỏ trầu cau

Ba me đón chào . . . chuyện hỏi cưới bàn thật lâu

Em buồn em khóc . . . biết bao nhiêu

Nhớ anh và thương . . . anh thật nhiều

Nhưng lòng giận anh . . . mình yêu nhau

Cớ sao không tìm nhau

 

Điệp khúc

(đổi qua điệu Boléro, hợp âm Fa trưởng)

 

Me thương em . . . đến bên giường nằm

Hôn trán em thì thầm:

 

"Con nhỏ này dại ghê

Mẹ chọn nơi quyền quý

Người ta thế mà chê !

Nhà họ sang giàu lắm

Một bước lên xe hơi

Con khỏi phí cuộc đời

Cưng nghe mẹ đi con

Hai lần hai là bốn

Thực tế vậy mà khôn"

 

Trở về điệu Habanéra, hợp âm Fa thứ

 

2.

Vắng anh thấy buồn . . . khóc hoài không ngủ cả đêm

Gió mưa trước thềm . . . đèn le lói càng buồn thêm

Em là con gái . . . yêu hôm nay

Biết sao ngày mai . . . trong cuộc đời

Xin đừng bỏ em . . . đừng xa em

Dưới cơn mưa trời đêm

 

Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm của Tinh Hoa Miền Nam tại Saigon, in lại tại Hoa Kỳ trong "Tình Khúc Quê Hương", tuyển tập "Nhạc hay của bạn" số 40, trang 60 - 61 .

 

Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng

 

Hoài Thương & Biển Nhớ


Thân Phận Biệt Xứ

Trần Quan Long

 

 

 


Có những người biệt-xứ

Nhớ Hà Nội chiều mù sương,

Nhớ câu hò buồn sông Huơng,

Nhớ Sài-Gòn hoa đăng muôn hướng.

 

Khóc thân-phận biệt-xứ,

Chắt-chiu từng kỷ-niệm xưa,

Gió mưa về lùa song thưa,

Nhớ quê-hương, nhớ sao cho vừa.

 

Quê-hương thân yêu ơi!

Giờ trời cao đất xa, xa tít cuối chân mây.

Một lần nào chia tay,

Còn sương khói hư không, sóng nhấp-nhô bạc đầu.

 

Lá rơi chiều nhạt nắng,

Nhớ ai lạc-loài đường trăng,

Nhớ khung trời đầy mây giăng,

Nhớ chập-chùng cho thêm cay-đắng.

 

Nhớ như chưa lần nhớ,

Giữa muôn vàn niềm sầu thương,

Xót-xa gọi thầm quê-hương

Bóng cô-đơn hắt-hiu trên đường.

 

 

 

 

Bảo Trần


Thân Phận Nghèo

(chưa biết)

 

 


"Anh nghèo tay trắng bao năm

Yêu không dám ngỏ âm thầm đắng cay

Anh về trông những cơn say

Lênh đênh trọn kiếp trắng tay trọn đời... "

 

Một đời lênh đênh trắng tay

Yêu em nhiều bao năm ngại cưới

Sợ tình vây kín thương đau

Khi đời mình nghèo khó mai sau

Để rồi hôm nay xót xa

Khi nhình người yêu mê kiếp sa hoa

Ngậm ngùi thương tiếc riêng ta

Tìm đâu giây phút mặn mà.

 

Phân nghèo như con nước trôi

Đưa con thuyền rời đâu là bến

Bồng bềnh duyên kiếp mong manh

Bao ngày sầu ngặp mãi xuân xanh

Đường về hôm nay vắng tanh

Mưa lạnh lùng qua mái tranh sơ

Chạnh lòng thương nhớ bơ vơ

Nhân thế ơi sao mà hững hờ.

 

ĐK:

 

Từ lâu âm thầm sống kiếp nghèo nàn

Bao cuộc tình bao lần gian dở trong tôi

Bởi trắng tay nên người ta mới phụ mình

Thân phận nghèo nên lòng dám trách chi ai.

 

Làm người không ai ước cao

Mơ sang giàu lợi danh quyền quý

Mà trời cho tôi trắng tay

Nên một đời ôm lấy chua cay

Nhìn đời bon chen đổi thay

Bao cuộc tình mua bán trao tay

Lạy Trời thương xót thân con

Cho kiếp sau không là kẻ nghèo... !!!

Hoài Thương


Thần Tài Đến

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Minh Châu

 

Thần tài đến, Thần tài đến hãy giang tay đón mời

Thần tài đến, Thần tài đến thắm tô trên môi nụ cười

Thần tài đến, Thần tài đến ấm no cho muôn nhà

 

Sẽ xóa đi bao nhiêu nghèo đói thế gian an hòa

Mùa xuân đã đến đây gió xuân an lành

Nguồn vui cùng đón xuân sang đón câu bình an

Trời xuân thật sáng trong xua tan lạnh giá

Hãy vui đón bao lộc tài phước an lành lâu dài

 

Cùng vui đời ấm no chẳng lo cơ hàn

Niềm vui bừng sáng chứa chan ấm êm tràn lan

Mùa xuân đem đến đây tình yêu ngày mới

Gió đùa lá hoa xôn xao đón ông Thần tài

 

Tình yêu đến tình yêu đến ấp e trên môi cười

Tình yêu đến tình yêu đến khiến ta thêm yêu đời

Mùa xuân đến mùa xuân đến ước mơ bay cao vời

Muốn nắm trong tay xuân ngời vút bay ngang trời hòa

Cùng dang tay nghênh đón .... đón Thần tài đến ...

giaidieu.net


Thần Tượng

Phạm Duy

Đào Tiến Luyện

 

Đôi mắt em là biển cả

Tôi là ngư phủ lênh đênh,

Thả mặc thuyền trôi nghiêng ngả

Giữa làn sóng nước mông mênh.

 

Tôi lấy mầu xanh biển cả

Tô cho ước vọng thêm xinh.

Tôi lấy bao la muôn ngả

Ngày đêm ấp ủ tâm tình.

 

Môi em sắc hồng bạch lạp

Còn tôi là cánh thiêu thân

Lao mình trong đêm bão táp

Tìm về ánh lửa thiên thần.

 

Tóc em, dòng suối diụ hiền,

Tôi như con thuyền độc mộc,

Cuối thác đầu gềnh nhẹ lướt

Trên làn sóng nước triền miên.

 

Để nghe suối reo róc rách

Hòa âm sóng vỗ mạn thuyền

Như bản tình ca diù dặt

Cuộc tình đẹp xứ thần tiên.

 

Thân em tuyệt tác ngọc ngà

Tôi quyết là nhà điêu khắc

Tạo pho tượng thần tuyệt sắc

Ngàn đời sau chẳng phôi pha.

 

Dáng em tha thướt mây trôi

Tôi là cơn gío lưng trời đón đưa.

Nghiêng nghiêng dịu mát bóng dừa,

Tình ta thắm đẹp ước mơ ban đầu.

 

Đào Tiến Luyện

trong tập thơ Người Em Gái

 

Phạm Duy phổ nhạc

Cơ sở Luỹ Thầy phổ biến

trong CD Tiễn biệt Huyền Trân

DTL


Tháng 9 và Một Người

Trang Thanh Trúc

 

 


(Giải nhất cuộc thi sáng tác do hội y sĩ Việt Nam tại Pháp tổ chức tại Paris vào tháng 3 năm 2000)

 

Tháng chín trở lại mưa nắng buồn mong manh

Thắp chút mặt trời trên cát mềm long lanh

Em vẫn chưa về không thấy buồn nơi anh

Chút ánh mắt trời ngơ ngác tựa như anh

 

Yêu em anh trở lại những con đường

Nhắc trí nhớ từng hạt mưa tan vỡ

Áo, màu áo em vàng

Hơn chiều nắng công viên

Và mắt em dịu dàng hơn sương mù buổi sáng

 

Như anh đã nhiều lần đến ngôi trường

Đón ánh mắt và dòng sông quên lãng

Có những tiếng chim buồn

Trên một  nhánh cây khô

Và lẻ loi chờ mùa thu quay về

 

Tháng chín trở lại rơi rớt một cơn mưa

Mai mốt em về hong tóc mềm hương xưa

Đếm nốt buổi chiều trên những tờ thư quen

Anh hát một mình bên những giọt cà-phê đêm

 

©¿®


Tháng Bảy Bên Nhà

Võ Tá Hân

Trần Huy Sao

 

Mẹ ơi, giờ Mẹ ngủ yên rồi!

Đâu còn vương nợ với dương gian

Loan Phụng Hòa Minh đời hợp tan

Cha vui, và Mẹ chắc vui hơn...

 

Lòng con còn nặng nỗi u hoài

Chưa dịp về thăm lại chốn xưa

Tháng Bảy, bên nhà mưa thấm đất

Ướt lạnh, chi không chỗ Mẹ nằm!

 

Phong rêu mấy lớp xanh dâu bể

Đời con cũng lắm nỗi phong trần

Tóc bạc theo dòng trôi hưng phế

Búp măng lại nhú, nhớ tre tàn

 

Con ngó bên kia trời quê cũ

Chỉ thấy mây mờ, núi khuất xa

Nghĩa Mẹ, công Cha đền chưa đủ

Mẹ, Cha giờ hạc nội mây ngàn!

 

Mẹ ơi giờ Mẹ ngủ yên rồi

Đâu còn vương nợ với dương gian

Loan Phụng Hòa Minh đời hợp tan

Cha vui, và Mẹ chắc vui hơn...

 

Chiều nay, vàng nhạt nắng bên trời

Tháng Bảy buồn hiu cơn gió lay

Lòng con gửi nhớ về theo gió

Quyện khói nhang ấm chỗ Mẹ nằm

 

Mỹ Ngọc


Tháng Bảy Chưa Mưa

Phạm Anh Dũng

Y Dịch

 

Tháng Bảy chưa mưa, em đi thành phố lạnh

Nhịp xe cằn cỗi lối lên phi trường

Lời nhạc nào tiễn đưa ...

 

Ôi cặp mi sầu và đôi mắt lệ

Dấu kín khăn tay, vai nhỏ hững hờ

Bàn tay trống không dài thêm mưa với

Lối ngập ngừng, ngập ngừng chẳng kịp vẫy theo

 

Tháng Bảy em đi, trời sắp mưa nhiều

Lòng rưng rưng ướt, không khăn nào thấm hết

Vòng tay tạ từ, lên buồn tha thiết

Chiếc hôn cuối cùng, còn ấm trên môi

 

Em đi rồi, anh trở về hồn lạnh mắt sao rơi

Từ nay tay thơ, bỏ hoang giã từ

 

tvmt


Tháng Bảy Vu Lan

Võ Tá Hân

Hàn Trúc

 

Tháng bảy Vu Lan

Trời mưa ngâu pha nắng

Con trở lại tìm

Ngày ấy xa xưa

Mẹ ở đâu?

Bây giờ mẹ xa vắng

 

Nhớ tuổi ô mai

Lời mẹ ru mẹ mắng

Êm đềm hiền hòa

Bài hát trong mơ

Ngủ đi con

Hãy ngủ đi con

Con thiếp trong hương môi mềm mại

 

Tháng bảy ngậm ngùi

Trời đang mưa bụi

Nhìn đóa hồng cài trên những áo vui

Gương mặt hân hoan vì đang còn mẹ

Nhưng trên áo con

Nhưng trên áo con

Trên áo con

Một bông hồng vương lệ

 

Tháng bảy năm xưa

Trời Vu Lan nhiều nắng

Tay mẹ dịu hiền sưởi ấm ru con

Ngày xưa ấy ôi giờ tìm đâu thấy

 

Tháng bảy năm nay

Trời Vu Lan không nắng

Mưa buồn bồng bềnh

Màu trắng xót xa

Hạt mưa ngâu khóc mẹ đêm thâu

Con đớn đau Vu Lan gọi mẹ

 

Tháng bảy năm nay

Trời Vu Lan không nắng

Mưa buồn bồng bềnh

Màu trắng xót xa

Mẹ ở đâu?

Bây giờ mẹ xa vắng...

 

Mỹ Ngọc


Thằng Bé "Tí Non" (Truyện Ca)

Lê Thương

 

 


1.

Vào thời xưa có một thằng bé tí hon. Dáng đi ngoan ngoan cái mặt tròn tròn, má thì hường hường tên nó là Tí Non. Mà mẹ cha nó đẻ bảy đứa lớn khôn. Giữa năm tai ương bỗng nghèo bồn chồn. Sáng chiều buồn buồn, làm sao mà có cơm. Thương con đã nhịn phần ăn, đã nhường nệm chăn. Kiếm củi tảo tần hòng giữ đám con. Nhưng ăn có nào được no. tấm lòng mẹ cha đâm nghĩ kế là đem dấu đám con.

 

2.

Bàn cùng nhau lúc giờ đà khuya, rất khuya. Sáng mai đem con dẫn vào đường rừng, thế rồi lẻn về hoạ may người cứu con. Nào ngờ đâu cũng nhờ thằng bé Tí Non. Nó nghe hết trơn lấy đầy ruột mì. Nó dồn một bí. Vào trong một túi con. Hôm sau tính rằng đường đi có lạc một khi. Dấu vết bánh mì chỉ lối sẽ ra. Nhưng khi rắc đầy đường đi. Bỗng từ ngàn cây chim chóc xuống đầy ăn hết…lối về.

 

3.

 Lạc rừng sâu mới tìm một lối cố ra. Bỗng nhiên xa xa thấy một tòa nhà, dáng thì thật thà bèn xin vào ghé nhờ. Nhà nhà kia chính là một nơi gớm ghê. Chính nơi tư gia của thằng Kẹ già. Tánh thèm thịt thà. Đòi ăn trẻ nít không. Con yêu thèm thịt non thấy mùi trẻ con. Cứ hỏi quanh dồn :” đùi chúng chắc ngon”. Nhưng may cũng nhờ vợ can. Hứa chờ vừa ăn xin tới giữa đêm thịt xương thêm ròn.

 

4.

 Mà vợ Yêu cũng đẻ bảy đứa bé con. Giống nhau như gương cũng nằm một giường. Giống bảy thằng “còm” bên thằng Tí Non. Rồi để cho khác “người” và mấy đứa con. Nó đem nón xanh úp đầu trẻ…còn nón đỏ một màu đội bên thằng Tí Non. Đêm sương giữa rừng lạnh khuya, lúc nhà ngủ mê. Yên lặng tứ bề thằng bé Tí Non. Mon men lén vào giường bên. Nó liền trèo lên thay mấy nón xanh đội cho anh mình.

 

5.

Một giờ sau lúc thằng Kẹ đi dón chân. nắm tay con dao nó hầm hừ vào nón đỏ thằng nào là giết rồi nướng ăn. Thịt thì ngon có mùi “kẹ” hơi khét nôn. Nó ăn năm con biết mình “lầm đường”. Tức mình chạy vào, tìm ăn bọn Tí Non. May thay bé này cùng anh mấy người chạy nhanh. Núp dưới cây cành tận đáy hố sâu. Con Yêu lấy một bộ hia. Bước bảy dặm quê đi kiếm tứ bề mệt thân chẳng nề.

 

6.

Nằm nghĩ thân chú Kẹ mệt hai bắp chân. Ngáy nghe rân rân biết rằng Kẹ nằm Tí liền lại gần để mưu một kế thần. Kẹ nằm mê Tí liều một phen gớm ghê. Gỡ ngay đôi hia Tí liền chạy về. Lúc mẹ ngồi chờ lệ chan hoà bốn bề. Đôi hia đã được nhà vua lấy về và cho mấy túi tinh vàng để sống ấm no. Anh em lúc gặp mẹ cha. Khóc ròng rồi ca tang tính tính tang từ nay giàu sang.

 

 

midup


Thằng Bé Tát Dầu

Phan Văn Hưng - Nam Dao

Ý thơ: Nguyễn Song Pha

 

(1980)

 

Tôi muốn hát cho thằng bé tát dầu

Chết nơi cầu cạnh xưởng Ba Son

Tuổi mười ba da trần xạm nắng

Vớt cặn dầu về đổi lấy miếng cơm

 

Hai đứa bé bơi xuồng đến gầm cầu

Đứa quơ dầm miệng giục em ơi

Phải làm nhanh coi chừng họ thấy

Tát lẹ vào dầu đổ ướt chiếc khoang

Ôi quá nhiều dầu sao quá nhiều

Chắc phen này hẳn được cơm no !

Ngày chợ đến sẽ mua sữa một lần

Cho thằng Cu nếm thử nghe em

 

Mơ chưa dứt, trên cầu chúng thấy rồi

Mắt lạnh lùng nạp khẩu AK

Ở ngoài kia con thuyền vùng vẫy

Cố vào bờ liều mạng trốn thoát thân

Cố sức chèo thằng bé cố chèo !

Tay quơ dầm mà thuyền như không đi !

Tràng đạn bắn chết em quá vội vàng

Buông dầm rơi ngỡ ngàng trên khoang...

 

Thuyền không lái nghiêng nghiêng xoáy giữa giòng

Máu em trào nhuộm cả hai vai

Thằng nhỏ ôm anh mình bật khóc

Lớp cặn dầu này đổi lấy xác anh !

Bé tát dầu, thằng bé tát dầu !

Chết nơi cầu cạnh xưởng Ba Son

Thằng nhỏ chết vớ đôi mắt mở trừng

Trên giòng sông sóng gợn rưng rưng

 

Tôi muốn hát cho thằng bé nước Việt

Chết như một kẻ thùvô danh

Phản động chăng hay là đế quốc ?

Biết đâu rằng chỉ chủ nghĩa giết em !

Bé tát dầu, thằng bé tát dầu !

Chết nơi cầu cạnh xưởng Ba Son

Thằng nhỏ chết vớ đôi mắt mở trừng

Trên giòng sông sóng gợn rưng rưng...


Thằng Bợm

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1973)

Thằng Bợm, thằng Bợm có cái quạt mo

(Phù phu) Phú Ông, Phú Ông muốn đổi (ý)

Ba bò chín trâu, Bợm chỉ lắc đầu.

Thằng Bợm, thằng Bợm nó chỉ lắc đầu

(Phù phu) Phú Ông, Phú Ông muốn đổi (ý)

Ao sâu cá mè, Bờm chỉ nín khe.

Thằng Bợm, thằng Bợm nó chỉ nín khe

(Phù phu) Phú Ông, Phú Ông muốn đổi (ý)

Dăm bè gỗ lim, Bợm chỉ im lìm

Thằng Bợm, thằng Bợm nó chỉ im lìm

(Phù phu) Phú Ông, Phú Ông muốn đổi (ý)

Con chim đồi mồi, Bờm chẳng hé môi.

Thằng Bợm Bợm, thằng Bợm chẳng hé (ý) môi

(Phù phu) Phú Ông, Phú Ông quyết đổi (ý)

Nắm sôi cho Bợm thì Bợm cười vang.

Một tay thì giữ quạt mo

Một tay nắm cổ ba bò chín trâu

Bợm chạy cho mau, là Bợm chạy cho mau

Cùng sâu cá mè

Cùng bè gỗ lim

Cùng chim đồi mồi

Cùng với nắm sôi

Bợm chạy đi thôi

Là Bợm chạy đi thôi

Mặc Ông kêu trời.

họctrò


Tháng Chín Giòng Sông

Tuấn Khanh

 

 


Tình đã xót xa nhiều rồi

Mình đã trót thương yêu người

Giọng hát ngất ngây tuyệt vời

Ru chiều đơn côi

Ươm mộng chung đôi

 

Từ lúc dắt nhau vào đời

Mình đã có nhau không rời

Rồi tháng chín gió sông lần đầu

Níu bờ vai nhau bước mau qua cầu

 

Đ.K.

Dù gío có bão xô cuộc tình

Và có cách ngăn đôi minh

Lòng muốn nhắn anh một lời

Hỡi người yêu nhớ anh muôn đời

 

Từ lúc dắt nhau vào đời

Mình đã có nhau không rời

Rồi tháng chín gió sông lần đầu

Níu bờ vai nhau bước mau qua cầu

Hỡi anh giòng sông, có thương con đò

Tháng năm chờ mong, cuốn trôi theo dòng

Đời còn mưa ngâu, Ướt hai mái đầu

Tình càng đậm sâu chờ nhau

 

 

 

tvmt


Thằng Cuội

Lê Thương

 

 


Bóng trăng trắng ngà có cây đa to

Có thằng Cuội già ôm một mối mơ

Lặng im ta nói Cuội nghe

Ở cung trăng mãi làm chi

Bóng trăng trắng ngà có cây đa to

Có thằng Cuội già ôm một mối mơ

 

     Gió không có nhà

     Gió bay muôn phương

     Biền biệt chẳng ngừng

     Trên trời nước ta

     Lặng nghe trăng gió bảo nhau

     Chị kia quê quán ở đâu

     Gió không có nhà

     Gió bay muôn phương

     Biền biệt chẳng ngừng

     Trên trời nước ta

 

Các con dế mèn suốt trong đêm khuya

Hát xẩm không tiền nên nghèo xác xơ

Đền công cho dế nỉ non,

Trời cho sao chiếu ngàn muôn

Các con dế mèn suốt trong đêm khuya

Hát xẩm không tiền nên nghèo xác xơ

 

     Sáng rơi xuống đời, sáng leo lên cây

     Sáng mỏi chân rồi, sáng ngồi xuống đây

     Cùng trông ánh sáng cười vui

     Chị em ta hãy đùa chơi

     Sáng rơi xuống đời, sáng leo lên cây

     Sáng mỏi chân rồi, sáng ngồi xuống đây

 

Các em thích cười muốn lên cung trăng

Cứ hỏi ông Trời cho mượn cái thang

Mười lăm tháng Tám trời cho

Một ông trăng sáng thật to

Các em thích cười muốn lên cung trăng

Cứ hỏi ông Trời cho mượn cái thang

Các em thích cười muốn lên cung trăng

Cứ hỏi ông Trời cho mượn cái thang

Cho mượn cái thang ...


Thằng Cuội (chưa có)

Phạm Đình Chương

 

 


(chưa có)


Tháng Giêng Và Anh

Ngô Thụy Miên

Nguyên Sa

 

Người yêu nhỏ

Hôm nào thì sẽ tới

Em mặc áo xanh hay mặc áo thêu hồng

Bầu trời mây ở dưới áng mi cong

Em có muốn anh giữ giùm phân nửa

Tháng giêng và anh vươn vai và mở cửa

Trời trên cao em cũng ở trên cao

Tháng giêng cho anh một nụ hoa đào

 

Tháng giêng và anh rủ nhau ngồi dưới phố

Tô môi hồng xin nhớ cánh sen non

Tháng giêng chờ một chút lượng xuân em

Nụ cười đó anh chờ xuân vĩnh viễn

 

Tháng giêng và anh rủ nhau châm điếu thuốc

Điếu thuốc đầu ngày và điếu thuốc đầu năm

Yêu cuộn tròn trong áo trắng mây qua

Một góc trời âu yếm khúc Bolsa

 

honque.com/ngothuymien


Thăng Long Hành Khúc Ca

Văn Cao

Đỗ Hữu Ích và Văn Cao

 

To di Marcia

4/4

 

Cùng ngước mắt về phương Thăng Long thành cao đứng

Trông khói sương chiều ám trên dòng sông

Nhị Hà còn kia, Nhị Hà còn đó!

Lũ quân chàng Tôn sập cầu trôi đầy sông

 

Tháp đây! Gươm Thần đâu dưới nước biếc

Có chăng! Bao ngươì bao nhiêu luyến tiếc

Này phường này phố cũ

Này đường về Ô xưa!

Bóng xưa ngàn năm hồ phai khi tàn mơ

 

Thăng Long! Thành xưa!

Thăng Long, ngày nào cờ khoe sắc phấp phới

Loa vang xa chiêng thu không tiếng hát ngát trong trống thành

Bao năm qua các chốn cũ cũng đã mất hết tinh anh

 

Thăng Long thành:

Ơi Thăng Long! Ơi Thăng Long! Ơi Thăng Long ngày nay

Dân trí sống yên vui chờ gió mới theo về

Bao ánh sáng phương Tây từ khắp chốn theo về

Ơi Thăng Long! Ơi Thăng Long! Ơi Thăng Long ngày mai

Xây đắp dưới vinh quang bằng chí khí anh hùng

Gần xa hò hét:

Thăng Long! Thăng Long! Thăng Long Thành

 

TÀI LIỆU THAM KHẢO: THĂNG LONG HÀNH KHÚC CA, nhạc Văn Cao-lời Đỗ Hữu Ích và Văn Cao, T.H. 287, Tinh Hoa Huế ấn hành lần thứ hai, 1953 (Phạm Anh Dũng chép lại)

Phạm Anh Dũng


Tháng Mấy Anh Đi

Lê Dinh

 

 


Thương mến gửi người anh lạc hướng nơi miền Bắc đau thương

 

 

Tango Dolcissimo

 

Chiếc lá hoe vàng rơi rơi thì là thu đến rồi,

nhớ tới thu nào anh đi, ngày ngày em vẫn đợi.

Có những đêm dài tiếc nhớ vì lầm tin anh đã dấn thân nơi chốn mịt mờ lê kiếp sống phong sương

 

Thắm thoát bao thu đã qua từ ngày xa vắng rồi, nhớ mãi bao giờ cho nguôi, kỷ niệm xưa nhớ hoài .

 

Anh ơi quay về đi anh về miền Nam thương mến có sông xưa bến đò đã bao ngày chờ đón anh

Ôi đau xót vô vàn, thương mến vô ngần cho anh trai đã lạc hướng

Nơi phương Bắc giờ đây đang sống lầm than, hận sầu tràn dâng xóm làng .

 

Viết nốt đôi giòng thư xanh gửi người em mến nhiều;

nhớ nhé quay về đi anh dệt mộng xưa thắm tình

 

Tháng mấy anh về anh ơi để rồi em ra bến đón anh vui xóm làng đắp xây mộng đẹp chứa chan.

 

 

Tài Liệu tham khảo: Ấn phẩm Diên Hồng xuất bản

tvmt


Tháng Mấy Trời Mưa

Mặc Thế Nhân

 

 


Tháng mấy trời mưa hỡi em

Mà chiều nay mây dệt xám khung trời

Đường ngày xưa vắng em một mình anh lẻ loi

Nẻo về xa bước chân sao nghe lạnh lùng

 

Tháng mấy trời mưa hỡi em

Chuyện ngày xưa em đừng trách hay hờn

Thì ngày nay có đâu mình rời xa cách nhau

Và mình đâu tiếc thương duyên không bền lâu

 

Hôm nay xa rồi đường hoa nắng bước chung đôi

Mây trôi hững hờ gọi tâm tư xuôi vào nhớ

Em nếu không hờn và anh biết vỗ về

Thì giờ mình đâu xa vắng nhau

 

Tháng mấy trời mưa hỡi em

Mà chiều nay sương lạnh buốt vai gầy

Nẻo đường xa có mây về nhẹ vương lối đi

Và đường xa có ai đưa em về không???

ĐừngTắmChiềuNay


Tháng Mười Thương Nhớ

Võ Tá Hân

Thơ: Sương Mai

 

Tháng mười về có lá vàng rơi nhẹ

Rớt xuống hồn trang trải nụ tình xưa

Em còn đây vẫn năm tháng mong chờ

Vẫn se sắt một mối tình năm cũ

 

Tháng mười về có lá vàng rơi rụng

Có anh về thơm ngát nụ môi hôn

Lời dịu êm ngọt lịm đến tận hồn

Đôi tay rắn dìu em vào cõi mộng

 

Tháng mười về cho lòng em xôn xao

Anh đến kia, là sự thật hay mơ?

Mười năm qua, em nào có đâu ngờ

Tình vẫn đó, vẫn cháy nồng trong tim

 

Tháng mười về như cây cao bóng mát

Trời vào thu đẹp nhất mấy hôm nay

Đời có anh dù chỉ trọn một ngày

Bao lưu luyến như mãi mãi vẫn còn

 

Tháng mười về nghe thoáng mùi hoa dại

Như môi anh, như mùi tóc vấn vương

Để em mơ một giấc ngủ bình thường

Cạnh bên anh cho đời em ấm êm

 

Tháng mười về có cơn mưa đến chậm

Có gió về làm lạnh buốt hồn em

Vì bóng anh đã dần khuất bên thềm

Bỏ em lại mỏi mòn trong nỗi nhớ

Mỹ Ngọc


Tháng Ngày Gió Xóa

Hoàng Quốc Bảo

 

 


(1972 - 1982)

 

Còn nhớ về đôi mắt em xanh hồn tuổi thơ

Nồng hương tóc thơm trong chiều ngủ mơ

Đàn ôm bóng chờ

Nghe tiếng hát em dạt dào âm xưa

Tiếng lá rung chiều vàng cơn mưa mùa xuân

Nhạc lắng rụng trên phím tơ lao đao đời gió

Hồ như áo xiêm bay lạc hồn hoa

Tình riêng thẫn thờ

Môi đắm chén say yêu người truy hoan

Tay cót trót nuôi từng giọt đêm đêm ...Võ vàng

 

Một hương quê  xác lá

Tuổi buông khăn gió thoáng

Vàng khô rơi xác cháy ...Gió xóa

 

Mộng xưa xanh, xanh ngát

một đêm xưa che khuất

nằm xuôi tay bấm đốt thời gian ...Thời gian

 

Nên tiếng hát thêm bàng hoàng

Ai nuối giấc mơ hồ tàn

Tơ óng vướng nghìn mối

Soi ánh trăng vàng mãi

Nghiêng tóc em một mái sương đầy vơi

Theo tiếng gió qua ngậm ngùi

Ngơ ngác ...tử sinh vẫn xanh

Chờ đôi bờ qua

Rượu xưa tiễn em

Thân vàng dặm xa

Hẹn sông núi về

Ô lý trúc ô tình vẹn dặm xưa

Như dễ oán than đời đời trong mưa ... mưa mù

 

 

tvmt


Tháng Sáu Mùa Thi

Nguyễn Văn Hiên

 

 


Cơn mưa đưa mình vào tháng Sáu

Thời gian trôi theo tiếng ve kêu

Nghe mùa hạ bồn chồn gõ cửa

Nhớ không em kỷ niệm rất nhiều (2x)

Tháng Sáu mùa thi

Con đường học trò, anh đưa em đi

Trong nếp nghĩ, chứng dẫn bao dự định,

Ngọn đèn đêm, thao thức suốt canh thâu

Tháng Sáu mùa thi

Anh hiểu lắm, cái nhíu mầy chân thật

Những nghĩ suy, khiến con người chợt lớn,

Em bắt đầu, nơi anh đi quạ

Mùa thi ơi, mùa thi ơi, mùa thi oi

Và tháng Sáu, bao la

Nơi gặp gỡ của những vì nối tiếc

Để nhận ra giữa màu xanh trùng điệp

Một mảnh lòng mình xanh, rất xanh

 

 

 

vk


Tháng Sáu Trời Mưa

Ngô Thụy Miên

Nguyên Sa

 

(1984)

 

Tháng sáu trời mưa trời mưa không ngớt

Trời không mưa anh cũng lạy trời mưa

Anh lạy trời mưa phong tỏa đường về

Và đêm ơi xin cứ dài vô tận

Đôi mắt em anh xin đừng lo ngại

Mười ngón tay đừng tà áo mân mê

Đừng hỏi anh rằng có phải đêm đã khuya

Đừng hỏi anh rằng có phải đêm đã khuya

Da em trắng anh chẳng cần ánh sáng

Tóc em mềm anh chẳng thiết mùa Xuân

Trên cuộc đời sẽ chẳng có giai nhân

Vì anh gọi tên em là nhan sắc

Anh sẽ vuốt tóc em cho đêm khuya tròn giấc

Anh sẽ nâng tay em cho ngọc sát vào môi

Anh sẽ nói thầm như gió thoảng trên vai

Anh sẽ nhớ suốt đời mưa tháng sáu em ơi

Tháng sáu trời mưa em có nghe mưa xuống

Trời không mưa em có lạy trời mưa

Anh vẫn xin mưa phong tỏa đường về

Anh vẫn xin mưa phong tỏa đường em


Tháng Sáu Trời Mưa

Hoàng Thanh Tâm

Nguyên Sa

 

 

Tháng sáu trời mưa trời mưa không dứt

trời không mưa anh cũng lạy trời mưa

anh lạy trời mưa phong kín đường về

và đêm ơi xin cứ dài vô tận

 

Mình dựa vào nhau cho thuyền ghé bến

sưởi ấm đời nhau bằng những môi hôn

mình cầm tay nhau nghe tình dâng sóng nổi

hãy biến cuộc đời thành những tối tân hôn

 

Da em trắng anh chẳng cần ánh sáng

tóc em mềm anh chẳng tiếc mùa xuân

trên cuộc đời sẽ chẳng có giai nhân

vì anh gọi tên em là nhan sắc

 

Anh vuốt tóc em cho đêm khuya tròn giấc

anh sẽ nâng tay cho ngọc sát kề môi

anh sẽ nói thầm như gió thoảng trên vai

và bên em tiếng đời đi rất vội

 

Tháng sáu trời mưa trời mưa không dứt

trời không mưa em có lạy trời mưa

anh vẫn xin mưa phong kín đường về

anh nhớ suốt đời mưa tháng sáu.


Tháng Tư Đen

Phạm Duy

 

 


(Midway City, CALIFORNIA-1978)

 

THÁNG TƯ ĐEN !

Xin cúi đầu mình xuống

Khóc quê hương, trói trong tay bạo cường.

THÁNG TƯ ĐEN !

Ba mươi năm quật cường

Tàn tanh vì lọt vào tay đế quốc.

THÁNG TƯ ĐEN !

Xin cúi đầu một phút

Nhớ anh em, sống trong ngục trong tù.

THÁNG TƯ ĐEN !

Nuôi cho sâu hận thù

Mong và chờ, về Việt Nam ước mơ.

Này người Việt ở trên thế giới !

Nào cùng nhau họp chung khí giới

Cất tiếng đòi tự do cho triệu đồng bào ta.

HÃY ĐOÀN KẾT LẠI !

THÁNG TƯ ĐEN !

Xin ngước mặt nhìn tới.

Tới tương lai, tới quê hương vời vợi

Tháng Tư ơi !

Hơn năm mươi triệu người

Như một người, phải thành công mới thôi !

Tháng Tư ơi !

Hơn năm mươi triệu người

Như một người, phải thành công mới thôi !


Thằng Tý Sún

Vô Danh

 

 

 

 

 

 


vncentral.com


Thanh Bình Ca

Nguyễn Hiền

Thanh Nam

 

Valse (3/4)

 

Về nơi đây chung xây đắp quê hương

Và nơi nơi, vui câu hát yêu thương

Lúa reo mừng, mùa về ngát thôn làng

Đời vui tươi như muôn sóng trùng dương

 

Từng bàn tay bao đôi mắt long lanh

Miền đồng hoang vươn lên bóng tre xanh

Đất quê nghèo bừng nguồn sống no lành

Và muôn phương say sưa reo bình minh

 

Ôi! mừng sao khi sông núi thanh bình

Lau nước mắt xóa tan mùa chiến chinh

Bóng trăng vàng đùa cùng mái tranh hiền

Lời hẹn hò nhịp cầu gieo thương mến

 

Đời yên vui ta xây đắp tương lai

Niềm tin yêu bao la khắp muôn nơi

Thoát điêu tàn người người sống vui cười

Bầy em thơ xanh đôi mắt ngàn khơi

 

Nhìn đàn trâu em mơ ước xa xôi

Chiều vàng rơi trong sương khói chơi vơi

Khắp thôn làng rộn ràng tiếng yêu đời

Ngày mai ơi! thương yêu về ngàn nơi

 

 

TÀI LIỆU THAM KHẢO: tuyển tập nhạc Hoa Bướm Ngày Xưa, 12 ca khúc chọn lọc của Nguyễn Hiền, tác giả xuất bản 1991

Phạm Anh Dũng


Thanh Lan Viết Về Hoàng Thi Thơ

Hoàng Thi Thơ

Thanh Lan

 

Tuỳ Bút Thanh Lan

 

Những người Việt Nam yêu nhạc không ai mà không biết đến nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ, một tài năng đã dâng hiến cho đời, biết bao dòng nhạc vui buồn trải dài đã mấy mươi năm. Từ khi nền tân nhạc VN còn phôi thai cho đến hiện nay, những bài hát do nhạc sĩ họ Hoàng sáng tác vẫn là một niềm vương vấn trong tâm tư của người nghe. Mỗi bài hát ghi dấu mỗi thời điểm. Một câu nhạc vang lên là một kỷ niệm ập về, gây xôn xao bao niề m thương nhớ.

 

Có lẽ tôi là một tiếng hát thường được chú Thơ giao cho trọng trách đưa bài của chú đến với khán thính giả khi chú có bài mới. Dấu giày in trên cát con sóng nào đã cuốn trôi đi... Chữ tình in trên cát, cơn gió nào đã xóa tan đi... Đó là những lời hát vang lên từ màn ảnh vô tuyến truyền hình của Sàigòn ngày xưa, những lời trong một sáng tác của chú Thơ, còn thực tế thì tâm hồn và sự rung cảm của chú sẽ không có con sóng nào cuốn trôi đi, mà vẫn mãi mãi còn nằm sâu trong đáy lòng những người mến mộ nhạc sĩ họ Hoàng.

 

Ngoài bài hát trên, tôi còn được chú Thơ ân cần giao cho những bản nhạc rất được ưa chuộng sau này như Chuyện tình cô lái đò bến Hạ, Chuyện tình trinh nữ tên Thi, Ô kìa đời bỗng dưng vui... Riêng Tạ Tình rất đặc biệt để hát trong phim Tiếng Hát Học Trò, cuốn phim đầu tiên do tôi đóng vai chính hãng film Alpha sản xuất và đạo diễn Thái Thúc Nha thực hiê.n. Đó là câu chuyện một cô nữ sinh mới lớn, buồn vì mẹ không gần gũi vỗ về, thất vọng vì mối t ình đầu không thần tiên đẹp đẽ như cô hằng mơ tưởng, chán chường vì cuộc đời có quá nhiều chuyện xấu xa dồn dập xảy đến cho cô, cô sanh ra depressed đến nỗi bệnh nă.ng. Cũng may cô còn có một cô bạn gái thân thiết để mà tâm sự và để mà cố gắng hy vọng rằng tương lai sẽ tốt đẹp hơn. Niềm hy vọng giúp chúng ta tiếp tục sống mà, phải không quý vị?

 

Tôi rất yêu mến chương trình ca vũ nhạc do nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ thực hiện tại Maxim's, một nhà hàng ăn có sân khấu huy hoàng tráng lệ nằm cuối đường Tự Do, Saigon. Nhà hàng có sân khấu tròn nằm gọn giữa sân khấu lớn, được nâng cao lên, khiến người ca sĩ đang đứng hát nơi đó như được bay bổng giữa không trung đầy màu sắc. Thực khách quên cả những món ăn ngon, nhìn sững lên sân khấu, quên cả thực ta.i. Ngoài ra một phần của sân khấu được trải dài theo những dãy bàn ăn, nên thực khách có thể chiêm ngưỡng nghệ sĩ với xiêm y mũ mão đang từng bước đến gần với người xem, sân khấu và cuộc đời như hoà nhập mô.t.

 

Cuối năm 1974, tôi qua Noumea, một hòn đảo thuộc New Caledonia trình diễn trở về, nghe nói chú Thơ dẫn đoàn văn nghệ Việt Nam đi diễn ở Nhật trong dịp Tết. Từ đó bẵng đi mấy mươi năm tôi không được gặp chú Thơ, đoàn của chú ở lại Nhật sau ngày 30/04/1975, tôi thì quanh quẩn tại Việt Nam. Vậy mà cũng có những kỷ niệm nho nhỏ liên quan đến chú như là đã có lần cùng đi vượt biên với anh Hoàng Thi Thao, cháu của chú Thơ. Có dạo tôi nghe những người con của chú Thơ sắp sửa được đi đoàn tụ với chú và cô Thúy Nga, tôi mừng thầm cho các em. Và rồi thật lâu, thật lâu sau đó, có lần chú về VN thăm họ hàng, chú đã ghé qua thăm tôi, vào đầu những năm 90. Tôi rất cảm kích trước tấm lòng của chú.

 

Đầu năm 94 tôi qua đến Mỹ, chú cũng là người nghệ sĩ đầu tiên thăm hỏi, giúp đỡ tôi. Cô Thúy Nga đã cho tôi mượn chiếc măng tô dạ màu đen để quay video cho cuốn băng Washington by nignt và chú chính là người hướng dẫn đưa tôi đi vì lúc đó tôi chỉ qua Mỹ mới có một tuần. Lần đó tôi có quay hình bài Điệu Buồn Dang Dở, tôi xúc động khóc thật nhiều khi trình diễn. Không hiểu sao T.T Băng Nhạc Washington By Night ngưng phát hành, nên chỉ mới có trình làng có cuốn băng trong đó tôi hát Con Thuyền Không Bến và một bài hát Pháp. Nhưng có lẽ chú Thơ cũng xúc động nhiều khi xem tôi trình diễn bản nhạc đó nên chú lại yêu cầu tôi để dành bản Điệu Buồn Dang Dở cho tôi khi T.T Thuý Nga Paris thực hiện cuốn băng nhạc chủ đề về nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ. Tôi rất cảm động khi nghe chú nhắc vào giờ ăn trưa rằng những bài hát của chú ngày xưa bán rất chạy nhờ "cái người này này" và chú chỉ vào tôi, mắt nhìn qua các ca sĩ đang ngồi cùng bàn, rồi lại nhìn qua tôi cười đầy vẻ hài lòng.

 

Dịp Tết vừa rồi, tôi không dự ngày thượng thọ của chú được vì bận đi hát tại Noumea (lại Noumea, tôi sẽ viết một bài riêng về chuyến trở về sau 25 năm này), nhưng tôi tin rằng đêm đó chú rất hài lòng với tình cảm của những người bạn đồng niên và tất cả những nghệ sĩ của thế hệ tiếp nối đến chung vui với chú.

 

Thưa chú Thơ, cháu xin chân thành "Tạ Tình", tạ ơn những ân tình chú đã dành cho đời. Chú là một trong những hạt ngọc lấp lánh tô điểm cho đời sống phong phú và nhẹ nhàng hơn, khiến người vui càng vui hơn, kể buồn vơi đi nỗi buồn. Sự tươi trẻ của tâm hồn chú là điểm sáng xóa tan đi những ê chề của cuộc sống. Dù là nghệ sĩ hay không là nghệ sĩ, chúng ta hãy lắng tai nghe những bài hát của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ để ru hồn vào một cõi tuyệt vời, không hận thù, không chiến tranh, không ganh đua oán ghét, một thế giới thần tiên được hiện ra theo từng nốt nhạc, từng lời ca. Một lần nữa, xin cảm tạ chú Thơ đã tin tưởng vào cháu từ lúc cháu mới xuất hiện trên Tivi cho đến ngày hôm nay.

 

Chân thành kính chúc chú luôn luôn bình yên và vui vẻ.

 

Cháu của chú

THANH LAN

 

 

<font color=blue>Tà Áo Xanh</font>


Thanh Niên Ca

Phạm Duy

Đào Duy Kỳ

 

Đây thanh niên, sức mạnh vô cùng

Muôn nhát búa, phá tan xiềng xích.

Đây thanh niên dũng cảm vô cùng

Tung ngục tù tiến lên.

Một đoàn người tươi trẻ, gái cùng trai

Đang say sưa tranh đấu cho ngày mai.

Muôn bước tiếng nhịp hùng cường

Muôn tiếng thét điệu quật cường

Đi miên man tới phương trời tươi thắm.

Cả đoàn người hăm hở quyết xung phong

Đang say sưa ôm ấp sâu trong lòng

Một lý tưởng : Phụng thờ nước

Một ý chí : Bảo toàn nhà

Một phong trào tuổi trẻ đứng vùng lên.

Lòng ta là sắc hồng tươi thắm

Của bầu trời đỏ rực lửa đấu tranh

Hồn ta là ánh vàng tươi sáng

Của sao mai chiếu rọi ánh bình minh.

pdsuperfan


Thanh Niên Ơi

Thẩm Oánh

 

 


Còn gì vui hơn bước đường thanh niên

Ðường rắc toàn hương như là cỏ tiên

Hãy say sưa mà quên hết buồn đi

Gắng công lên đời đúc rèn tâm trí

Thanh niên ơi !

Dắt nhau lên đường cùng vui vang hát

Sánh vai cùng đi

Thanh niên ơi !

Ngắm trông phương trời đừng lùi bước

Và chớ phân ly

Ta trông xem trời đang xanh tươi

Kìa hoa sao đêm còn ôm sương rơi

Ðắm đuối cười

Nhắn nhủ lời

Thiếu niên là người buổi mai …

Ta nghe xem lời ca muôn chim

Nhịp trong không gian mừng vui xôn xao

Ríu rít chào

Ánh nắng đào

Và cùng vun vút bay cao …

Thanh niên ơi !

Dắt nhau lên đời cùng vang hát

Sánh vai cùng đi …

Thanh niên ơi !

Ngắm trông phương trời đừng lui bước

Ngần ngại mà chi.

 

Tham khảo: http// kicon.com/phamduy

Hư Vô


Thanh Niên Quyết Tiến

Phạm Duy

 

 


Thanh niên Việt Nam bước lên như bao anh hùng

Của ngày lịch sử đã khơi nguồn anh dũng.

Thanh niên Việt Nam bước lên, ta vẫy vùng

Lòng còn bừng reo ý hùng.

Kìa là đoàn người thanh niên

Nhào mình vào đời hi sinh

Hi sinh, thanh niên hi sinh cho dân.

Vui đi trong gian lao

Say mê trong binh đao

Lửa hờn quật cường thanh niên muôn năm nêu cao.

Đoàn trai đang lên là ta

Cùng nhau đi trên đường xa

Nhịp đều một nhịp oai nghiêm

Lời thề một lời linh thiêng

Thanh niên Việt Nam quyết tiến

Thanh Niên ! Thống Nhất ! Thống Nhất !

Thanh Niên ! Hi Sinh ! Hi Sinh !

Thanh niên hiên ngang ra đi với đời.

Thanh Niên ! Quyết Chiến ! Quyết Chiến !

Thanh Niên ! Quyết Thắng ! Quyết Thắng !

Thanh Niên muôn năm nêu cao giống nòi.

 

(Yên Bái-1947)

 

 

pdsuperfan


Thành Phố Buồn

Lam Phương

 

 


Thành phố nào nhớ không anh?

Nơi chúng mình tìm phút êm đềm

Thành phố nào vừa đi đã mỏi

Đường quanh co quyện gốc thông già

 

Chiều đan tay nghe nắng chan hòa

Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em

Mắt em buồn trong sương chiều..

Anh thấy đẹp hơn..

 

Một sáng nào nhớ không anh?..

Ngày chủ nhật ngày của duyên mình..

Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa

Người lưa thưa chết dưới sương mù

Qùy bên nhau trong góc giáo đường

Tiếng kinh cầu dệt mộng iêu đương

Chúa thương tình, sẽ cho mình mãi mãi gần nhau.

 

Rồi từ đó vì cách xa duyên tình thêm nhạt nhòa

Rồi từ đó chốn phong ba .. em làm dâu nhà người

âm thầm anh tiếc thương đời,

  đau buồn em sống chia phôi

Anh về gom góp kỷ niệm tìm vui.

 

Thành phố buồn  .. lắm tơ vương ..

Cơn gío chiều lạnh buốt tâm hồn

và con đường ngày xưa lá đổ..

Giờ không Anh sỏi đá u buồn..

Giờ không Anh hoang vắng phố phường..

Tiếng chuông chiều chậm chậm thê lương

Tiễn đưa người quên hết rồi,

  quên cả tình yêu..(3 lần)


Thành Phố Hoa Phượng Đỏ (chưa Có)

Lương Vĩnh

Thơ: Hải Như

 


Thành Phố Không Có Mùa Đông

(chưa biết)

 

 

 


Thành phố không có mùa đông.

Nắng hồng hồng trên khung cửa.

Nhà cao nguy nga lộng gió.

Hoa nở thom ngát dịu dàng.

Thành phố không có mùa đông.

Mây xanh như mắt em xanh.

Quanh năm vẫn nắng hai mùa.

Gọi mầm non tiếp nối trổ bông

 

ĐK :

 

Thành phố không có mùa đông.

Gối đầu trên chiếc (gối) dòng sông.

Bến nhà rồng xôn xao bóng nước.

Sáng lunh linh viên ngọc viễn đông.

Tình ơi băng giá phương xa.

Bạn bè giữ tiếng thiết tha.

Mơ về nắng ấm quê ta

Một thành phố chỉ có lời ca.

 

Trung Hiếu


Thành Phố Kỷ Niệm

Vũ Hoàng

 

 

 


Bước chân lãng du khắp chốn hôm qua mới quay về.

Về thăm thành phố thơ dại bâng khuâng bên nhau ngày ấy.

Tháng năm chẳng quên phố cũ trong tôi vẫn âm thầm. Giàn hoa đầu phố êm đềm nơi ta chia tay nhau lặng lẽ.

Tình yêu như lá bỗng rơi khi mới xanh nồng.

Lòng ta căm nín xót xa khi bước ra đi.

Mây xa xăm vẫn bay theo ngàn năm.

Anh bên kia biển xanh thu quay về.

Trong cơn mưa phố xưa tôi về thăm.

Nghe mênh mông phút giây im lặng giữa.

Hớ hơ hơ...

Phố xưa êm đềm cuộc tình, phố xưa xanh tuổi hoa niên. Tình yêu ban đầu mãi mãi lặng im lặng im.

Hớ hơ hơ...

Mỹ Tâm giới thiệu

Hoài Thương


Thành Phố Mưa Bay

Ngân Giang

 

 


Có những chiều thành phố mưa bay

Công viên buồn tượng đá cũng buồn

Chân đi tìm tuổi hồng sa mạc nắng

Câu kinh giáo đường ngày tháng trút đau thương

Có những chiều thành phố mưa bay

Thương em gầy giọng hát liên dài

Nghe hơi thở chạnh lòng khơi niềm nhớ

Môi nhăn mắt đỏ mòn mỏi theo đợi chờ

 

Cuộc tình đó đã thoát xa tầm tay

Tiếng hát em còn đây tơ vương lệ thấm đầy

Hồn còn say men ái ân chiều ấy

Bóng dáng em còn đây đã khuất sau trời mây

 

Em đi rồi thành phố hôm nay

Mưa giăng đầy lạnh buốt tim này

Em đi rồi kỷ niệm xưa còn đấy

Em đi mất rồi còn nhớ chăng tình này ...

 

Có những chiều thành phố mưa bay

Công viên buồn tượng đá cũng buồn

Chân đi tìm tuổi hồng sa mạc nắng

Câu kinh giáo đường ngày tháng trút đau thương

 

Có những chiều thành phố mưa bay

Thương em gầy giọng hát liên dài

Nghe hơi thở chạnh lòng khơi niềm nhớ

Môi nhăn mắt đỏ mòn mỏi theo đợi chờ

 

Cuộc tình đó đã khuất xa tầm tay

Tiếng hát em còn đây tơ vương lệ thấm đầy

Hồn còn say men ái ân chiều ấy

Bóng dáng em từ nay đã khuất sau trời mây

 

Em đi rồi thành phố hôm nay

Mưa giăng đầy lạnh buốt tim này

Em đi rồi kỷ niệm yêu còn đấy

Em đi mất rồi ... còn nhớ chăng ... tình ... này"

 

 

tvmt


Thành Phố Mùa Xuân

Trịnh Công Sơn

 

 


Sàigòn mùa xuân còn thoáng lá vàng bay

Có mùa thu nào đang ở lại

Mặt đường bình yên nằm ngoan như con suối

Kết hoa vàng cho lộng lẫy đời

 

Ngọn gió rung cành khi chiều chưa hết nắng

Đường phố em về tóc cùng hoa quyến luyến

Chồi lá khoe mầm cho đời biết tên

Mùa xuân thay lá mùa đông

Để cho chim hót chuyện tình.

Mùa xuân thay lá mùa đông

Để cho chim hót chuyện tình.

 

Sàigòn mùa xuân về dưới những hàng cây

Có nhiều tiếng cười như trẻ lại

Ngày vội vàng lên bình minh thay đêm tối

Nắng phai từ lâu chiều vẫn dài.

 

Ngọn gió rung cành khi chiều chưa hết nắng

Đường phố em về tóc cùng hoa quyến luyến

Chồi lá khoe mầm cho đời biết tên

Mùa xuân thay lá mùa đông

Để cho chim hót chuyện tình.

Mùa xuân thay lá mùa đông

Để cho chim hót chuyện tình.

 

 

 

 

họctrò


Thành Phố Sương Mù

Huỳnh Anh

 

 


Thành phố sương mù, mưa mùa chớm thu

Trời mây xanh nhạt màu, ôi buồn sao

Tôi hay lang thang đường phố nhỏ quán đìu hiu

Một mình đêm đêm tìm về

Một người bỏ quên thành phố

Từ thuở xa người, mấy mùa lá rơi

Người đã đi xa thật rồi, xa tầm với

Nên đêm thâu đêm nằm nhắc chuyện cũ ngày xưa

Để nghe cay riềm mắt

Để nhớ thương nghẹn ngào

 

Mây vẫn bay trên vùng thương nhớ

Mưa vẫn rơi trên thành phố quạnh hiu

Em ra đi thành phố xa đất lạ

Quên một người, quên cả lối trăng sao

 

Rồi có đêm nào, mưa về nhớ nhau

Tìm lại trang thư ngày nào, thêm buồn đau

Đêm nay qua con đường xưa lạnh buốt bờ vai

Đường khuya ta một bóng

Giữa thành phố sương mù


Thành Phố Trẻ

Trần Tiến

 

 


(Là là lá lá là la ...)

Em đi đâu về, mà tóc đầy me

Em ngồi em chải, nghĩ gi vui thế... mà cười một mình

(la la la ... )

 

Anh đi đâu về, dầu máy đầy tay

Lưng trần gió bể, nghĩ gì vui thế... nhìn người vợ hiền

( la la la ...)

 

Thành phố tôi ... (mang tình yêu) rất trẻ ... ( như mùa xuân)

Bạn hãy nghe ... (vang lời ca) họ hát... về mình,

Bằng trái tim ... (mang tình yêu) rất trẻ ... (như mùa xuân),

Bằng khát khao bỏng cháy... (la la la ...)

 

(Music)

 

Đêm khuya tiếng đàn, xao xuyến hàng me

Có người lính trẻ ... nhớ người bạn gái... ngồi đàn một mình

( tình tình .... tang...)

 

Đi trong tiếng đàn ... thành phố tình ca ...

Thấy mình bỗng trẻ .... ôm đàn tôi hát...

Hoà cùng bạn bè...

 

Thành phố tôi ... (mang tình yêu) rất trẻ ... ( như mùa xuân)

Bạn hãy nghe ... (vang loi ca) ho hat... ve minh,

Bằng trái tim ... (mang tình yêu) rất trẻ ... (như mùa xuân),

Bằng khát khao bỏng cháy... (la la la ...)

 

Tiểu Mai


Thành Phố Vắng Anh

Thuận Yến

 

 


Đêm mưa bay, lá rơi xào xạc

Bước chân lặng câm, phố đêm ánh đèn khuya

Thành Phố Vắng Anh, trắng đêm có mình em

Biết không anh, nhợt nhạt ánh trăng

Những chiếc lá, những chiếc ...lá đậu mềm cỏ ướt

 

Đêm nay không có anh đâu nhé

Bước chân lẻ loi, lắng nghe tiếng đàn rơi

Còn em mãi đây ngóng đợi một tình yêu

 

Những chiếc lá, những chiếc lá đâu mềm cỏ ướt

Đêm nay không có anh đâu nhé

Giọt sương sa lạnh giữa lòng em

Người yêu dấu nay đã rời xa

Giọt sương sa thấm ướt hàng mi

Người yêu ơi em vẫn đợi anh

 

Đêm mưa bay, lá rơi xào xạc

Bước chân lặng câm, phố đêm ánh đèn khuya

Thành phố vắng anh, trắng đêm có mình em

Biết không anh, nhợt nhạt ánh trăng

Những chiếc lá, những chiếc lá  ...

 

tvmt


Thanh Tùng: Tác giả & tác phẩm

Thanh Tùng

 

 


Sinh ngày: 15-09-1948 tại Gò Vấp, tập kết ra Bắc năm lên sáu.

- Tốt nghiệp tối ưu đẳng Nhạc viện Bình Nhưỡng (Triều Tiên) năm 23 tuổi.

- Chỉ huy dàn nhạc Đài Tiếng nói Việt Nam II từ năm 1971 - 1975.

- Là người có công xây dựng dàn nhạc nhẹ Đài Truyền Hình Tp. HCM

- Khai sinh nhóm hợp ca Những Làn Sóng Nhỏ.

- Đã viết khoảng 200 ca khúc, trong đó phần lớn bắt nguồn từ việc dàn dựng phong trào cho các địa phương

- Là một trong những nhạc sĩ có album riêng sớm nhất sau 1975.

 

Thanh Tùng lãng mạn bẩm sinh nên cô đơn bẩm sinh. Ấu thơ sống với bà ngoại và mẹ càng tạo điều kiện cho khí chất lãng mạn nảy nở, niềm cô độc có đất để lớn nhanh và dìm anh vào nhân cách hướng nội, khó kết bạn.

 

Anh sinh ở Sài Gòn, trưởng thành ở miền Bắc. Chính quê hương thứ hai này - mảnh đất Hà Thành , chốn lý tưởng để suy niệm - mới hợp với thể tạng lãng mạn của anh, để lại trong anh nhiều kỷ niệm đẹp, trong đó có cả tình yêu.

 

Mỗi bài hát của Thanh Tùng, kể từ bài đầu tay "Cây sầu riêng trổ bông" viết năm 1975, ở tuổi 27, cho một vở cải lương, đều gắn bó với một tâm cảm bất chợt nhưng không kém mãnh liệt. ý tứ lời ca rất giản dị, nói về nỗi đau, cuộc được thua bằng một giọng thản nhiên, song đó là cái thản nhiên của người đã từng vắt khô lệ và máu của mình.

 

Thanh Tùng không hay nói về cõi mộng, không đào bới những tiên cảm để tìm lấy sự hợp lý cho mình. Anh viết như đi chân trần trên cát bỏng, tận hưởng nỗi đau một thân một mình và không đòi hỏi chia sẻ.

Vậy, Thanh Tùng dám trần thân nhận chịu những bất trắc do sự mơ mộng tác thành, không áp đặt chúng cho người khác.

 

Giai điệu và cách phát triển ý nhạc của anh tuân theo những nguyên tắc kinh điển của pop ballad: mở toang, thanh thoát và dành nhiều "đất" cho dàn nhạc phô diễn. Nhờ đầu tư kỹ về nền hòa âm, anh tạo được khoản tự do cần thiết cho sự ứng tác của ca sĩ. Thiên hướng tự do ấy ngày xưa vốn được coi là đặc điểm của dòng romantism Âu Châu.

 

Vật lộn mưu sinh để nuôi nghệ thuật, để được làm nghệ thuật một cách tự do và hết mình, Thanh Tùng quả có được lòng can đảm của kẻ leo núi. Ai bảo người leo núi không lãng mạn !

Quốc Bảo(Thế Giới Âm nhạc)

Tham Khảo: Tapnhac.net

Hoài Thương


Thanh Xuân Đánh Giấc Ngậm Ngùi

Hoàng Quốc Bảo

 

 


(1978)

 

Nói với người, tuổi xanh chóng phai,

khi thức dậy chợt như lá bay...

Nói với trăng, vầng trăng đã già,

Nói với trời rộng lượng mây qua...

 

Nói với ai, làm viên đá cuội,

lăn xuống đời nằm im nhớ ai ...

Nói với chân, đường xa đã đi,

không lối về... biển mù sương che ...

 

Nói với mình, bằng trăm thương nhớ...

Tuổi thanh xuân như giấc ngủ mơ.

Tiếng võng đưa vàng trời tháng hạ,

dế giun buồn nằm gọi mưa xa...

 

Nói với tình, tình yêu bốn mùa...

chưa tới kỳ vội tan biến đi...

Nói với dòng thời gian cuốn trôi...

Mang suốt đời cuộc tình cho ai...

 

Dahuong


Thao Thức

Nguyễn Tuấn

Thơ: Ngô Thy Vân

 

[2/4 - Am] Blues

Đêm nay gió lành lạnh

Xào xạc lá me xanh

Trở mình em thức giấc

Tên anh em gọi thầm

 

Giờ anh yên giấc mộng

Mơ người đẹp trong tranh

Nào hay người em gái

Thao thức mãi vì anh

 

Gió trăng nào đưa lối

Khiến em thầm yêu anh

Cho tim em giờ tan nát

Tương tư giấc mộng không thành

 

Lệ nhòa hoen gối chiếc

Trăng thanh xuyên qua mành

Như trêu người con gái

Đang yêu đang si tìnhLuân Vy trình bày

 

TvmT - CR


Thao Thức

Hồng Hà

 

 


Đêm

Từng đêm thao thức

Xoáy trong tâm hồn

Từng tiếng đêm thâu

Ánh sao muộn màng

Rớt trên mái đời

Vọng tiếng hư vô

Đêm

Hàng cây im vắng nén trong cõi lòng

Từng giấc mơ khuya

Bóng ai đi về

Bước chân âm thầm

Trọn kiếp lang thang

Từng tiếng chân khuya

Về trong ngõ nhỏ

Cành lá lao xao.

Đường khuya hiu quạnh

Hỏi bước chân ai,

lần trong đêm dài

Hỏi ánh sao khuya,

Ngàn năm vẫn đợi

bên cửa nhà ai

Từng tiếng đêm thâu,

Hỡi người về đâu

....

Trần Thu Hà thể hiện

Trần Dương


Thao Trường Hành Khúc

(chưa biết)

 

 


Một hai ba bốn...một hai ba bốn

 

Đây khúc ca vang lên nơi thao trường đầy hào hùng

Vai ghé vai ta đua tài trong tình thân ái

Đường còn dài nhưng chân cứng đá mềm

Thao trường đổ mồ hôi

Thao trường đổ mồ hôi

Chiến trường bớt đổ máu

Chiến trường bớt đổ máu

 

Bước bước bước chân hăng say

Ta thi gan cùng nhọc nhằn

Làm rạng người với giòng xương trắng máu hồng

 

Thao trường đổ mồ hôi

Thao trường đổ mồ hôi

Chiến trường bớt đổ máu

Chiến trường bớt đổ máu

 

Cố lên cố lên dù nhọc nhằn

Da chan mồ hôi pha máu hồng viết thành sử xanh

 

Anh em ơi

Đem sức trai nêu chí hùng lưu tiếng ngàn thu

Anh em ơi

Ta quyết thề đem mồ hôi rủa sạch hận thù

 

Thao trường đổ mồ hôi

Thao trường đổ mồ hôi

Chiến trường bớt đổ máu

Chiến trường bớt đổ máu

 

Cố lên cố lên dù nhọc nhằn

Da chan mồ hôi pha máu hồng viết thành sử xanh

 

Một hai ba bốn... Một hai ba bốn


Thắp Sáng Chánh Niệm

Võ Tá Hân

Sơn Cư

 

Đừng mong ai cho mình nụ cười

Đừng quên đi phút giây hiện tại

Đừng mong ai cho mình hạnh phúc

Ta quay về nương tựa trong ta

Hạnh phúc đâu phải đi tìm nhọc nhằn

Đời đau thương ta quyết tâm thề nguyện

Đường tu tâm sẽ là đất mới

Thắp Chánh niệm đem về nơi nơi

 

Đường tu thôi ta đành miệt mài

Vì không ai cho mình giải thoát

Vì không ai cho mình tự tại

Vì tình nào thương ta hơn ta đâu?

Đường quy tâm bắc nhịp cầu hơi thở

Niềm tin yêu sẽ là nắng mới

Đường đi lên tuy có nhiều gian khổ

Thắp Chánh niệm đem nguồn yên vui

 

Đừng mong ai cho mình hòa bình

Đừng mong ai cho mình thanh thản

Đừng mong ai cho mình no ấm

Vì tình nào thân thương hơn tình ta

Dù bao lâu chưa nhìn được mình

Đường ta đi con đường sáng lạn

Tình anh em sẽ là sức sống

Thắp Chánh niệm xây nhà của ta

VTH


Thật Lòng Không Anh

Ngoại Quốc (Thái Lan)

LV: Quang Huy

 

 

Nên em đâu hay anh có yêu em.

Thật lòng nhe anh xin chớ như là cơn gió đến đây rồi lại đi.

Tim em hân hoan lúc anh trao lời nhưng anh yêu ơi em vẫn chưa tin.

Đời đời mai sau hay sẽ phai mau như cánh hoa tàn trong gió thu.

 

Giờ phút giây rung động, ngại ngùng bên anh em đây muốn nói ra.

 

I love you! Người biết không?

Một tình yêu nơi đáy lòng.

I love you!

Đợi chờ nơi đây anh biết.

I love you.

 

<font color=darkcream>Mèo Ướt</font>


Thật Lòng Xin Lỗi

(chưa biết)

 

 

 


Gọi phone liền lúc mới quen em, vội đến nhà khi biết em chốn nào.

Rồi bao lần đưa đón, nàng yêu mình tha thiết, tình em trao về anh ấm nồng.

Rồi bao ngày anh mải vui chơi, thường trêu đùa bao dáng hoa dễ thương

Và cuộc tình anh đã làm tim nàng đau đớn mà anh đâu nào hay biết trước gì.

Rồi từng ngày dần qua, giận anh em đã đi về đâu khi trái tim em buồn

Bỏ lại mình anh cùng bao nỗi nhớ thương, này em yêu xin em hãy quay về cuộc tình nồng.

Giờ anh thật xin lỗi em yêu, cầu mong nàng tha lỗi anh nhé em

Giận hay hờn chi nữa làm chia lìa đôi lứa, lòng anh ôi giờ đây rất nhớ nàng.

 

 

Trần Dương


Thất Tình

(chưa biết)

 

 


Hỡi người yêu trái tim anh ngày đêm nhớ nàng

Cách mặt nhau nhớ em trong lòng tê tái

Phút gặp nhau em đẹp sao đôi môi em cười

Càng nhìn em đôi mắt em buồn xa xăm

Biết làm sao vắng em anh buồn anh thất tình

Nói gì đây phút giây ai đành xa cách

Nhớ về em bao ngày qua sao nghe nặng tình

Đời vắng em thêm u sầu một mình anh

Cuộc tình từ đây như là mây, như là mưa gió đưa về đâu

Có thương nhau như ngày xưa trong vòng tay nói yêu ngàn lần

Rồi hôm nay không gặp em riêng mình anh bước trong chiều đông

Nhớ em anh lê bước về trong thương nhớ

tvmt


Thề

Hồng Hà

Nguyễn Huy Hoàng

 

 

Đã thề sẽ quên nhau

Mơ chi nắng sớm mưa chiều

Một liều ba bảy cũng liều

 

Quay lưng khỏa một mái chèo

Buồm căng cuốn kẻ ngược dòng

Muôn cơn sóng vỗ theo lòng

Gió mưa quên hết mọi lời

Thời gian mờ mảnh gương soi

Gương soi, gương soi thuở nào

Đã thề là sẽ quên nhau

Tàn tro ngọn lửa hai đầu

 

Bên bờ năm tháng phân ly

 

Xin thề từ bỏ lời thề

Xin thề từ bỏ lời thề năm xưa

Thanh Tâm trình bày

 

Trần Dương


Thế Giới Hào Hoa

Chu Minh Ký

 

 


Bao la trời mây bốn phương, đường thênh thang ôi ta biết đi về đâu!

Cuộc đời là những phong ba trong thế gian ai có ngờ!

Mênh mông đại dương sóng xô, đời ta trôi lênh đênh nhấp nhô ngoài khơi!

Hoàng hôn đang xuống dần đâu bến bờ vẫn xa mù khơi.

 

Trong bao la những cánh chim vẫn bay tìm nơi ấm êm.

Trôi lênh đênh trên phong ba vẫn mong ngày mai đến bờ.

 

Khi yêu nhau hãy nắm tay dắt nhau về nơi dấu yêu.

Tình yêu sẽ đưa ta đi bước qua chông gai,

rồi một ngày nào khi em đã biết rằng:

nếu có lúc trong tim mình, thấy thế giới như vô tình,

Ta yêu nhau cứ yêu trong cuộc sống này nhé.

Thế giới có vui hay buồn, mãi mãi vẫn do tâm hồn.

Yêu nhau đi cho thế giới bao la mãi vang câu tình ca.

Phụng Nhi


Thề Không Phản Bội Quê Hương

(chưa biết)

 

 


1)

Một cánh tay đưa lên

Hàng ngàn cánh tay đưa lên

Hàng vạn cánh tay đưa lên

Quyết đấu tranh cho một nền hòa bình công chính

Đập phá tan mưu toan, đầu hàng cái quân xâm lăng

Hoà bình phải trong vinh quang

Đền công lao bao máu xương hùng anh

 

Nào đứng lên bên nhau

Nào cùng sát vai bên nhau

Thề nguyền với vung tay cao

Quyết đấu tranh đến khi nào đạt thành mong ước

Vận nước trong tay ta

Là quyền của quân dân ta

Tình đoàn kết quê hương ta

Chận âm mưu chia cắt thêm sơn hà

 

ĐK:

 

Quyết chiến Thề quyết chiến ! Quyết chiến!

Quyết không cần hoà bình đen tối

Chẳng liên hiệp ngồi chung quân bán nước vong nô

 

Quyết chiến Thề quyết chiến ! Quyết chiến!

Đánh cho cùng dù mình phải chết

Để mai này về sau con cháu ta sống còn

 

2)

Vận nước đang vươn lên

Hàng ngàn chiến công chưa quên

Hàng vạn xác quân vong nô

đã chứng minh cho sức mạnh hào hùng quân dân

 

Thề chớ bao lui chân.

Ngồi cùng với quân xâm lăng

Ta thà chết chớ không hề lui

 

Quyết không hề phản bội quê hương (2)


Thế Là Hết

(chưa biết)

 

 


Yêu nhau rồi phụ nhau hỏi ai không buồn

Con đường tình em đi sao quá chua cay

Chuyện mình yêu nhau không là ảo tưởng

Thành thật trong nghĩa yêu đương

Nhưng tiếc thay phận em bọt bèo.

 

Bao nhiêu giọt lệ em khóc trong đêm này

Chân thành gởi cho anh anh có hay không

Chuyện tình đôi ta muôn vạn kỷ niệm

Đẹp tựa như giấc chiêm bao

Khi thức giấc ngỡ ngàng bơ vơ.

 

ĐK:

 

Biết yêu là khổ đau nhưng trót lỡ yêu rồi

Đâu có ngờ lòng người gian dối

Chữ tình yêu là chữ định mệnh

Em biết em phận nghèo không may mắn

Một lần yêu một đời thương đau.

 

Trên con đường hành hương để qua thiên đường

Em gặp nhiều chong gai trên ngõ yêu đương

Ngoài trời trăng sao muôn vẫn đổi rời

Lòng người có khác chi đâu

Thế là hết hết một chuyện tình....!!!

Lạc loài


Thề Non Nước (Serment De Fidélité)

Lê Mộng Nguyên

Thơ: Tản Ðà (1922)

 

Andantino

[4/4 - C]

Nước non nặng một lời thề,

Nước đi, đi mãi, không về cùng non.

Nhớ lời nguyện nước thề non,

Nước đi chưa lại, non còn đứng không.

Non cao những ngóng cùng trông,

Suối tuôn dòng lệ chờ mong tháng ngày,

Xương mai một nắm hao gầy,

Tóc mây một mái đã đầy tuyết sương.

Trời tây ngã bóng tà dương,

Càng phơi vẻ ngọc nét vàng phôi pha.

Non cao tuổi vẫn chưa già,

Non thời nhớ nước, nước mà quên non.

Dù cho sông cạn đá mòn,

Còn non, còn nước, hãy còn thề xưa.

Nghìn năm giao ước kết đôi,

Non non nước nước không nguôi lời thề.(2001)

Tham Khảo: honque.com

Hu Vo


Thế Rồi

Phú Quang

Chu Hoạch

 

Thế rồi mưa .. và thế rồi đêm

Mưa không chỉ bên thềm tí tách

Đêm không chỉ mướt mềm giá lạnh

Thế rồi mưa và thế rồi đêm

Chỉ mình em bé nhỏ liêu xiêu lặn lội phố

Chỉ mình em bé nhỏ ngược dòng nước cuốn

Ngược chiều gió ngược dòng ước muốn đành về lại chốn hoang cư

 

Và mình anh lặn lội dòng mơ

Vớt tìm câu ca lạc đường về

Thế rồi .... về ... về .....

Em bé nhỏ liêu xiêu lặn lội phố chỉ mình em bé nhỏ

Ngược dòng nước cuốn ngược chiều gió

Ngược dòng ước muốn đành về lại chốn hoang cư

Vớt tìm câu ca lạc đường về

Thế rồi ............Về ...........về .............

giaidieu.net


Thế Rồi Một Mùa Hè

Phạm Mạnh Cương

 

 


[Slow]

 

Thế rồi mùa hè qua từ đấy

Tạm biệt nhau ngày ấy

Thương nhớ trong tim đầy

Nhớ hoài miền thuỳ dương mướt xanh

Chiều chiều hai đứa mình

Ngồi nhìn đợt sóng nhô

Biết đâu ngày vui mau chóng tàn

Giã từ nhau muộn màng

Phượng tàn trên hè phố

Nhìn trăng khuya tránh bên mái lầu

Cánh phượng đã nhạt màu

Ép trong lòng tay sầu...

 

Nhớ sao nguôi...

Rặng thông đưa tiễn chúng mình một lần cuối

Tóc em bay...

Chiều theo gió cuốn mắt em u buồn

Viết tên anh...và tên em

Trên cát biển đùa theo sóng

Phút chia tay...

Mình lưu luyến quá...để ngày mai biết sao?

 

Thế rồi mùa hè qua từ đấy

Trời vào thu dạo ấy

Nghe lá rơi vai gầy

Mỗi chiều nhìn hoàng hôn lướt êm

Cõi lòng thương nhớ về

Biển sóng lòng mướt xanh

Có ai đang đứng nhìn sóng buồn

Nhớ lại câu tạ từ

Hẹn về thăm lần nữa

Giỡ đây xin nhớ nhau cho tròn

Khác vào đáy tâm hồn

Bóng ai một đêm hè...

 

(Trích trong CD "Tình Đầu" do Hoàng Oanh Productions)

phuong_xa


Thế Thôi (Thiền Ca 3)

Phạm Duy

 

 


Một vườn hồng

Một vườn hồng

Một vườn hồng

Chao ôi, rất nhiều gai đâm

Một cuộc tình

Một cuộc tình

Một cuộc tình

Thật bền, rồi cũng chênh vênh

Một giọt lệ

Một giọt lệ

Một giọt lệ

Mặn nhạt, đau thương, hạnh phúc

Một cuộc đời

Một cuộc đời

Một cuộc đời

Ừ, chỉ cần thế thôi.

họctrò


Thêm Một Đứa Đi Xa

Võ Tá Hân

 

 


Tiễn người đi lòng nghe buồn vô kể

Trời thiên thanh mây trắng ngỡ ngàng bay

Tiễn người đi nỗi thương trầm tịch lặng

Bến sông thơ ru lạnh ánh trăng gầy

 

Quán ngày xưa mình vui thường tới lui

Rượu tràn ly say nhấp chén men cay

Chừ qua đó chao ơi sầu biết mấy

Nghe nghẹn ngào hờn lẫy phút chia tay

 

Tiễn người đi đò xưa không chuyển bến

Ngược bờ xa trên dòng nước bạc màu

Tiễn người đi nghe tim côi phiền não

Gởi nỗi niềm theo cánh gió heo may

 

Tiễn người đi mình thôi về một bóng

Biết tìm đâu là bóng dáng chim di

Bạn bè chừ đây xa thêm một đứa

Bến sông thơ mòn mỏi bước ai về

 

Mỹ Ngọc


Thêm Một Tuổi

Hoàng Việt Khanh

 

 


1.

Thêm một tuổi cho mưa

Dòng sông xưa còn chảy

Cho ngày tháng đi xa

Còn lại bài tình ca

Thêm một tuổi cho trăng

Vầng trăng kia đã già

Mà con tim em cứ

Nhịp theo tiếng anh ca

 

ĐK:

Là la lá là la lá

Là la la là la la

Là la lá là la lá

Là la la ù là la la

 

2.

Thêm một tuổi cho mây

Trời xanh đây còn trẻ

Xuân còn đứng trong cây

Chồi nào vừa trồi lên

Thêm một tuổi cho em

Tình anh đâu có già

Vì anh đem thương nhớ

Về trong khúc dân ca

 

ĐK:

Là la lá là la lá

Là la la là la la

Là la lá là la lá

Là la lá là la la

 

Hoài Thương


Thêm Một Tuổi Hồng

Nguyễn Văn Hiên

Nguyễn Thái Dương

 

&lt;font color=teal]Giọt mực tím lấp lánh trang vở trắng

Bạn bè hỡi nắn nót tay cầm bút

Cho tiếng yêu thương, vang mãi trong tim!

Thời mực tím thắp sáng trong niềm nhớ

Một ngọn nến ấm áp thêm tuổi mới

Cây nến tin yêu, sáng trong lòng nhau

 

&lt;font color=purple]

ĐK:

Chúc Mừng Sinh Nhật! Lòng bao yêu thương thời mực tím!

Chúc Mừng Sinh Nhật! Lòng bao yêu thương tuổi mộng mơ!

Chúc Mừng Sinh Nhật! Lòng bao yêu thương thời mực tím!

Chúc Mừng Sinh Nhật! Lòng bao yêu thương tuổi mộng mơ!

 

(Nhạc...)

(lại từ đầu ...)

(repeat as much as you wish)

 

©¿® & tvmt


Thêm Yêu Đời Hơn

Ngoại Quốc

LV: Nguyễn Ngọc Thiện

 

 

Hãy bước ra từng con phố ngắm biết bao người qua.

Sẽ thấy hoa hồng phơi phới trên gương mặt người.

Hãy lắng nghe bình minh tới với tiếng chim bình yên

Sẽ thấy tim mình lưu luyến, thêm yêu đời nhé!

 

 

Nếu nỗi đau vừa chợt ghé với tiếng chân lạ xa

Hãy bước ra vườn ta hái bông hoa dâng đời,

Sẽ thấy tâm hồn thư thái, sẽ thấy yêu ngày mai

Thấy ước mơ mình vươn mãi tương lai rộng mở

 

Dù đêm tối vẫn có ánh sao trên trời

Ánh sáng ấy đã xua tâm tối giúp ta tìm lối...

 

Thêm yêu đời hơn (thêm yêu thương người)

thêm yêu đời hơn (thêm yêu thương người)

Cho bao bàn tay cho ta về đây nối trọn tình

Thêm yêu đời hơn (thêm yêu thương người)

Thêm yêu đời hơn (thêm yêu thương người)

Cho trong lòng nhau như trời xanh còn xanh mãi

Hãy yêu đời...

&lt;Mắt Ngọc trình bày

Trần Dương


Theo Cánh Cò Bay

Hoàng Việt Khanh

 

 


1.

Em nhắn theo cánh cò

Bay về miền xa quê hương

Nhắn câu chờ mong

Người thương ơi em vẫn đợi

Lúa vừa sạ xong

Quít em trồng đà ra trái

Ai hò giữa đồng quê ta

Thêm thương cây lúa vàng

Như thương người miền xa

Đã bao mùa mưa với nắng

 

Cánh cò ơi, chớ quên tình quê Cửu Long

Chở dùm ta tiếng ca thiết tha yêu người

Cò ơi cò ơi

Nối dùm nhịp cầu thương nhớ

Nhắn dùm ta, tấm tình quê thiết tha

 

2.

Em nhắn theo cánh cò

Bay về người xa quê hương

Biết chăng người ơi

Dù xa xôi em vẫn đợi

Thấy ngọn sầu riêng

Nhớ anh càng thêm nhớ

Bơi xuồng giữa vườn cây xanh

Trông theo con nước lớn ròng

Bao đêm ngày đợi mong

Hỡi anh người em yêu quý

 

Cánh cò ơi, chớ quên tình quê Cửu Long

Chở dùm ta tiếng ca thiết tha yêu người

Cò ơi cò ơi

Nối dùm nhịp cầu thương nhớ

Nhắn dùm ta, tấm tình quê thiết tha

 

Hoài Thương


Theo Em Quên Đếm Tuổi Mình

Nhật Vũ

Thơ : Phạm Ngọc

 

4/4_Slow

 

1.

Lại thêm một ngày tháng Tám

Từ lâu quên đếm tuổi mình

Lại thêm một ngày sinh nhật

từ bên trời viễn xứ chay quanh...

 

2.

Em xưa tóc dài qua phố

Anh theo quên đếm tuổi mình

Xa nhau lá vàng nỗi nhớ

Bây giờ lối cũ buồn tênh

 

DK:

Em xưa môi cười mắt biếc

Một lần lạc bước về đâu

Chia tay tháng năm biên biệt

Ta thành màu cũ trong nhau

 

3.

Em xưa chưa lời thề ước

Bây giờ khuyểt nửa vầng trăng

Chút tình không ai giữ được

Trôi theo con nước độc hành

 

4.

Lại thêm một ngày tháng Tám

Bao năm quên đếm tuổi mình

Anh như cây sồi lẻ bạn

Xa ngươi nhớ mãi không quên...

 

Nhật Vũ


Theo Lá Vàng Bay

(chưa biết)

 

 

 


Tình đầu tiên theo lá vàng bay.

Luyến lưu rồi cũng như làn mây

Lời mặn nồng theo tiếng thời gian

Vỡ tan mộng ước phai tàn.

 

Một mình em đi giữa nỗi buồn

Giọt lệ rơi mặn mắt môi

Tiếc thương cũng vậy thôi

Thà rằng quên đi người ơi

 

Hoài Thương


Theo Nắng Hạ Nhạt Phai

Paul, Webster Francis

Lê Xuân Trường

 

Từng con bướm bay trong vườn

lả lơi khoe những mối tình

nồng say chìm trong nắng hạ

chim khuyên cười ca vang

Tà áo trắng nghiêng bay trong chiều

Trường im vắng ta xa nhau rồi

Hè reo nhớ nhung, cách xa nhau; Mối tình dở dang rồi.

 

Đồi thông ngát hương thơm nồng

Tình yêu như những cánh diều

Tuổi xuân hồng như cánh phượng

mông lung tình thơ ngây

Mầu nắng úa phai tan trong chiều

Tình xưa thắm bỗng cô liêu

Chiều lộng gió, Xót thương cho; Mối tình quá mỏng manh.

 

 

Lê Xuân Trường


Thí Dụ (Rơi Lệ Ru Người)

Trịnh Công Sơn

 

 


Thí dụ bây giờ tôi phải đi

Tôi phải đi

Tay chia ly cùng đời sống này

Có chiều hôm đưa chân tôi

Về biên giới mới

Nghe ra

Quanh tôi đêm dài

Có còn ai trong yên vui về yêu dấu

Ngồi rơi lệ ru người từ đây

 

Thí dụ bây giờ em phải đi

Em phải đi

Đôi tay em dù ưu ái đời

Em phải đi

Đôi môi ngon dù chưa chín tới

Quanh em trăm năm khép lại

Có còn ai mang hoa tươi

Về yêu dấu

Ngồi quên đời xoá hết cuộc vui

 

Có còn,

Có còn em

Im lìm trong chiều hôm

Nước mắt rơi cho tình nhân

Nếu còn,

Nếu còn em

Xin được, xin nằm yên

Đất đá hân hoan một miền

 

Nếu thật

Hôm nào em bỏ đi

Em bỏ đi

Sau lưng em còn con phố dài

Những hàng cây loan tin nhau

Rồi im tiếng nói

Quanh đây hoang vu tiếng cười

Có ngày xưa em theo tôi

Cùng ra quán ngồi

Bên đời xe ngựa ngược xuôi

 

Nếu thật

Hôm nào tôi phải đi

Tôi phải đi

Ôi bao nhiêu điều chưa nói cùng

Với bình minh

Hay đêm khuya

Và từng trưa nắng

Bao nhiêu sen xanh, sen hồng

Với dòng sông hay anh em

Và những phố phường

Chắc lòng rất khó bình an

 

Hero Tèo & Ngọc Thanh


Thi Nhau Chăm Học

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1955)

 

Học sinh đua nhau tiến tới

Ra trường học chăm học mãi

Trẻ thơ siêng năng hăng hái

Nhớn lên đắp xây cuộc đời.

Anh lớn hay làm thơ

Thì em biết đọc i, tờ

Me mến yêu đứng chờ

Nhìn em với bạn vui đùa

Anh biết chăm ruộng nương

Thì em biết chăm đến trường

Cơn gió lên cuối đường

Mừng em sống đời trẻ mặng

họctrò


Thì Thầm

Phạm Anh Dũng

 

 


Từ ngày em đến nhẹ như giấc mộng mơ

Tình duyên trong sáng long lanh tắm ngàn hoa

Nụ tình xanh biếc lung linh ánh sắc ngời

Làn môi xinh thắm đưa tình anh lên ngôi

 

Em ơi, hãy hôn anh, hãy yêu anh

Rót lên anh mật ngọt ái ân

Cho đời anh suối nhạc trào dâng

Và nghe anh thì thầm lời yêu đương

 

Từ ngày em đến lòng anh ngát hồn thơ

Nồng nàn say đắm anh mê mãi người mơ

Tình em như gió đưa anh đến địa đàng

Người yêu anh hỡi muôn đời anh yêu em

PAD


Thì Thầm Mùa Xuân

Ngọc Châu

 

 

 


Từng chồi non xanh mơn man

Từng hạt mưa long lanh rơi ... mùa xuân

Và trong ánh mắt lấp lánh

Lời yêu thương yêu thương ai .. ngập ngừng

 

Mùa xuân đã đến bên em

Và mùa xuân đã đến bên anh ... thì thầm

Làn gió khẽ vuốt tóc em

Và làn gió nói cùng em ... nhớ thương

 

ÐK:

Và em đã biết nói tiếng yêu đầu tiên

Và em đã biết thương nhớ biết giận hờn

Mùa xuân đã đến bên em trao nụ hôn

Và mùa xuân đã trao cho em ánh mắt anh

 

Để rồi, đắm say ... Ðể rồi, ngất ngây!!!

(quay lại ÐK 2 lần)


Thị Trấn Đìu Hiu

Hoàng Thi Thơ

 

 


Từ lâu mới về thi trấn quê hương.

Lòng xao xuyến buồn nỗi nhớ niềm thương.

Thương dòng sông vắng, rặng liễu làm thơ.

Ngôi trường tường trắng tình ái vẩn vơ.

 

Ôi tôi về thị trấn tuổi thơ.

Thị trấn ngày xưa.

Từ lâu mới về thị trấn quê hương.

Làm sao đáy lòng khỏi nhớ khỏi thương.

Ngôi chùa thanh vắng thường đến niệm hương.  Con đường phượng vĩ thường viết tình thư.

Ôi tôi về.   Thị trấn mộng mơ.  Thị trấn ngày xưa.

 

Tôi trở về đó men theo từng ngõ.

Tìm hình bóng cũ nhớ kỷ niệm xưa. 

Nhưng còn đâu nữa, còn đâu nữa.

Người đã đi rồi, người đã xa rồi, quên đường quên phố, quên cả tình tôi.

 

Lòng man mác buồn thị trấn quê hương.

Người xa vắng rồi thị trấn ngẩn ngơ.

Sông thành hoang vắng, rặng liễu chịu tang.

Ngôi trường nhạt nắng cỏ úa đầy sân.

Thương vô cùng. 

Thị trấn buồn thiu, thị trấn đìu hiu.

Chilli


Thị Trấn Mùa Đông

Tuấn Khanh (Nguyễn TK)

 

 


1. Mùa đông đến những phố quen vắng lưa thưa người. Chiều nghe gió, gió buốt tôi gió đi phương nao. Hàng ghế đá mãi vắng im suốt công viên buồn. Bầy chim bay về đâu, về đâu, về đâu đến đâu.

 

2. Người con gái đứng trước hiên ngắm hoa đã tàn. Rồi em hát, hát nhớ ai nhớ ai đêm mai. Vàng thêm lá, lá cuối thu chết khô trên đường. Lời tình yêu buồn như, buồn như, buồn như mắt em. Sao buồn như mắt em (x3).

 

Chorus: Ngôi sao nào đứng lẻ loi buồn. Đêm đông cho người tiếng thở dài. Em ngủ quên dưới chân ngọn đồi (ê i ê i ê i ê i) Nghe tháng năm dấu yêu phai tàn. Khi mùa đông đến quanh nơi đây. Nghe trong thị trấn gió đông về. Nghe đêm mùa đông buốt tim người. Em ngủ quên dưới chân ngọn đồi (ê i ê i ê i ê i) Nghe tháng năm dấu yêu phai tàn. Khi mùa đông đến quanh nơi đây.

Album: Áo Xanh

Hoài Thương


Thích Ca Mâu Ni Phật

Thẩm Oánh

 

 


Sáng tác năm 1942

 

Nam Mô Thích Ca Mâu Ni Phật

Nam Mô Thích Ca Mâu Ni Phật

Người thương cứu trần gian đầy trầm luân kiếp cơ hàn.

 

Nam Mô Thích Ca Mâu Ni Phật

Xin Ngài ban phước lành cho Từ Bi cao đầy ước mơ.

 

Nam Mô Thích Ca Mâu Ni Phật

Nam Mô Thích Ca Mâu Ni Phật

Người vớt tâm hồn đầy buồn thương

Ban ngàn phước cho trần gian.

 

Nam Mô Thích Ca Mâu Ni Phật

Nam Mô Thích Ca Mâu Ni Phật

A Di Đà Phật

 

 

Tham Khảo: quangduc.com/nhac/04thichca.html

Anthony Trần


Thiên Đàng Ái Ân

Lam Phương

 

 


(Capo 0.Time 2/4)

 

INTRO: D  D  A7  A7  D  D  A7  A7

 

D                        A7

Đường nào vào thiên đàng ái ân

G                     D

Là đường vào nhịp thở lân-lân

F#m                        G

Mùa Xuân đang đi trong lời yêu mới

       A7                     D

Có hoa vàng phủ đường mòn gót chân mềm.

 

Lạc vào vườn Xuân tình ngất ngây.

Thả hồn vào cơn gió mê say.

Cành hoa tươi chôn sâu cành xa vút

Để muôn đời mình còn được yêu nhé em.

 

            D                      G

            Yêu mới biết quên thời gian

                         Bm                   F#m

            Khi biết yêu hoa sẽ mãi không phai tàn

                 Em                   F#m

            Đừng nghe chim ru tai tìm hư ảo.

                  A7                   D

            Không tình nào say đắm hơn anh đâu.

 

Chờ một ngày pháo hồng réo vui

Là đường về ôm bóng đơn côi.

Vừa khi đôi tim yêu được giải thoát

Bứt gông xiềng là mình tính chuyện trăm năm.


Thiên Đàng Bơ Vơ

Mai Anh Tuấn

 

 


Thôi đã xa em rồi người tình trong tôi

Sao còn tiếc nuối sao mắt rã rời,

lệ tình không nguôi, ngày vui mất rồi

Chiều tím, những chiều lê thê, vẫn còn đam mê

ngóng trông quên đường quên lối chưa về

 

Sầu nấc lên cung đàn, điệu tình mênh mang

ngậm ngùi dĩ vãng năm tháng phai tàn

tội tình ai mang sầu giăng ngút ngàn

Đàn khóc than điệu bơ vơ, tơ chùng say sưa

nhớ ai bao ngày bau tháng qua chưa vừa

 

Mơ ai kia tóc xoã ngang đầu, cô đơn mòn mỏi âu sầu

dặm dài phong sương. lối đi vẫn hun hút sâu

Ôi tháng năm dĩ vãng cũng là nhàm chán

Hạnh phúc trong tay bay xa mịt mù chốn nào

 

Thôi đã xa thiên đàng, một thời hân hoan, khung trời cháy sáng

cây cỏ hoang tàn, một vùng hoang mang, ngàn hoa úa vàng

Lạc lối thiên đàng bơ vơ sao trời không mưa

khát khao ngày ân ái chưa vừa

Đời vắng em ôi đời chỉ là thiên đàng bơ vơ.

<font color=pink>Mèo Ướt</font>


Thiên Đàng Đánh Mất

(chưa biết)

 

 


Một nụ hoa tang trắng em gửi theo cuộc tình.

Một nụ hôn héo hắt nghe tàn phai đời mình.

Biển xanh ru con sóng xô vào đêm muộn phiền.

Còn lại vần trăng khuyết, bàn chân ai dẫm lên.

 

Em với tay gọi mặt trời,

Mặt trời đừng rơi, hoàng hôn đừng tới.

Em chấp tay lạy cuộc đời,

Cuộc đời đuổi xô chia tay lần cuối.

 

Em là oan hồn trên đỉnh rêu phong.

Giữa chiều muôn trùng em ngồi xõa tóc.

Ru tình cúi đầu trong lòng con sóng.

Thiên đàng đánh mất giữa đêm chập chùng.

 

Ôi, thiên đàng đánh mất,

Giữa bao đêm vòng tay chất ngất.

Tiếng ca êm, bờ môi khô héo.

Dẩn đưa em vào lòng biển đợi.

 

Giờ đây thiên đàng đánh mất.

Hãy cho em một lời yêu cuối.

Tiễn em đi bằng hồn tiếc nuối.

Chỉ riêng em với biển mà thôi.

 

Về đâu trong đêm vắng, ru tình yêu muộn màng.

Lệ tràn dâng khóe mắt, chôn đời kiếp dã tràng.

Kỷ niệm xưa đã chết, như niềm đau bàng hoàng.

Biển mịt mù giăng kín lạnh hồn em giá băng.

Em với tay gọi mặt trời,

Mặt trời đừng rơi, hoàng hôn đừng tới.

Em chấp tay lạy cuộc đời,

Cuộc đời đuổi xô chia tay lần cuối.

 

Em là oan hồn trên đỉnh rêu phong.

Giữa chiều muôn trùng em ngồi xõa tóc.

Ru tình cúi đầu trong lòng con sóng.

Thiên đàng đánh mất giữa đêm chập chùng.

 

Ôi, thiên đàng đánh mất,

Giữa bao đêm vòng tay chất ngất.

Tiếng ca êm, bờ môi khô héo.

Dẫn đưa em vào lòng biển đợi.

 

Giờ đây thiên đàng đánh mất.

Hãy cho em một lời yêu cuối.

Tiễn em đi bằng hồn tiếc nuối.

Chỉ riêng em với biển mà thôi

Alex.T.G.


Thiên Địa Nam Nhi

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

 

 

 


Yêu đương nay còn đâu

Hỡi ơi tình đó cho tôi nỗi sầu

Tiếng khóc như nghẹn trong lòng tôi

Khóc cho tình yêu một sớm tiêu điều

 

Bao vui tươi dở dang

Có chăng còn chút dư hương xóa nhòa

Nuối tiếc giấc mộng yêu còn đây

Hương tình đã xa bay

 

Giờ còn đây (đâu) vòng tay ấm êm

Riêng mình tôi đắng cay

Đành lòng sao em

Cho ước mơ xưa lụi tàn

Giọt lệ rơi rơi

Xót xa cuộc tình dở dang

Chất ngất thương đau ngập tràn lòng nát tan

 

Giờ còn đâu bờ môi nhớ nhung

Đang chờ mong chiếc hôn

Rượu tình chưa say,

Sao đã quên câu trọn đời

Tình nồng dịu êm

Sao nỡ lạnh lùng hỡi em

Luyến tiếc trong tim ta muôn đời khó phai

Tình đâu mãi không nguôi

Minh Thuận trình bày

Sơn Nguyễn


Thiên Đường

Anh Quân

 

 


Chuông chiều ngân giáo đường vắng lạnh

Ngước lên trời cao xa vời

Tôi vẫn mãi hỏi lòng thiên đường còn đó

Ngày xưa tôi với em cùng mơ

Hoa và nắng ngập tràn

Ðắm say tình yêu nồng nàn

Em vẫn hay đùa rằng thiên đường nơi đây

 

Giờ đây em đã xa thật xa

Còn lại tôi và ngôi giáo đường

Tiếng chuông chiều vấn vương

Chiều nay mưa ướt thiên đường xưa

Cầu mong em ở nơi xa ấy

Có hoa thơm và nắng vàng

 

Chuông ơi đừng ngân

Giáo đường vắng lạnh rồi

Ngước lên trời cao xa vời

Tôi vẫn mãi hỏi lòng thiên đường còn đó

 

Ngày xưa tôi với em cùng mơ

Hoa và nắng ngập tràn

Ðắm say tình yêu nồng nàn

Em vẫn hay đùa thiên đường nơi đây

 

Còn đâu đôi mắt hay mộng mơ

Hàng mi cong thường vương chút buồn

Ôi thiên đường quá xa

Người tôi yêu giống như bài ca

Mà lời ca dở dang chưa hát

Bóng lệ nhạt nhòa thiên thu

 

Còn đâu đôi mắt hay mộng mơ

Hàng mi cong thường vương chút buồn

Ôi thiên đường quá xa

Người tôi yêu giống như bài ca

Hỡi người yêu ở nơi xa ấy

Biết chăng thiên đường nơi đâu ? 

   

 

tvmt


Thiên Đường Búp Bê

(mầm non)

 

 


Em có ba là em có má

Má yêu em như suối trên ngàn

Từ ngày sinh ra mẹ nâng như trứng

Mẹ hứng như hoa, mẹ ôm vào lòng

 

Em có ông là em thương mến

Suốt bao năm sống với ông bà

Từ ngày sinh ra thường hay khóc mếu

Ðòi mãi ăn khi bà đi chợ về

 

Em có anh và em của bé

Bé thương yêu như chính thân mình

Cuộc đời sinh ra tình yêu trái chín

Mình hái cho nhau tình gia đình mình

 

Xí Xọn


Thiên Đường Địa Ngục (Thiền Ca 9)

Phạm Duy

 

 


Vượt chín tầng mây tới Thiên Đường này

Tìm em chín nắng và chín mưa bay

Thấy em khoả thân đứng bên Ngọc Hoàng

Nữ thánh nam thần, đèn đóm sáng choang.

Làn gió trần gian thoát lên tầng trời

Làm cho huyên náo một cõi Thiên Thai

Gió tôi lên thì tắt đi đèn đóm

Mới hay Thiên Đường kia cũng tối om.

 

Chín vạc dầu sôi đường vào Địa Ngục

Gặp em bội tình, tội gốc em mang

Em chọn nhục hình, giàn thiêu lửa đốt

Lửa cháy ngụt ngàn quỷ sứ la vang

Khổ lụy tận cùng là thoát đau thương

Tưởng Địa Ngục đen, ngục sáng hơn đèn.

 

Tìm em cao thấp chỉ là ảo vọng

Thôi ! Ở lưng chừng

Nhớ nhau mà sống

họctrò


Thiên Đường Không Tìm Thấy

Jimmii J.C. Nguyễn

 

 


Mặt trời hôm nay bỗng nhiên lạnh giá

Và giọt nắng thôi rớt qua hiên nhà

Cho ta xin bên em,

Vì nơi em không có mùa đông

Ngọn cỏ chết khi mất đi làn mưa

Hạt sương đau trên nhánh gai xương rồng

Ai cho ta thiên đường

Khi cuộc đời nhiều thay đổi

 

Thiên đường đó

Là một ngày mà ta có em

Giờ tìm đâu cho ra lối theo người

Nghe con tim nhắc tên người

Làm sao cho ta biết em ở đâu

Hoài mong thiên đường đó

Còn một mình lạc trên thế gian

Nhìn đời ta không sao thấy yên bình

Khi nhân gian quá vô tình

Tìm sao cho ta thấy ra niềm vui

Hỡi em yêu dấu (heh, heh)

 

Vườn hoa nay mất đi màu sắc

Và ong bướm thôi đến bên hoa rồi

Cho ta xin theo người

Vì bên em sẽ có muà xuân

Đại đương chẳng thiết tha gọi sóng

Vì mây trắng đang khóc bên chân trời

Ai cho ta thiên đường

Khi đời còn nhiều gian dối

 

*Chớ hãy hỏi tình yêu sao đớn đau

Mà khi chính ta vẫn thương nhớ người

Chớ hãy hỏi mình sẽ quên được sao

Vì con tim vẫn nhói cơn đau


Thiên Đường Là Đây

Lê Xuân Trường

 

 


Sáng trong màn đêm. Ngàn sao lấp lánh giữa khung trời êm.

Giấc mơ thần tiên. Là niềm hạnh phúc thiên đường lãng quên.

Những chua xót của bao ngày qua.

Đã tan bié^n vào chân trời xa.

Hãy cho hết tình yêu đêm nay, người hỡị

Sống vui hồn nhiên. Dù bao sóng gió phá tan bình yên.

Lỡ cho ngày mai. Dù là muôn kiếp muôn đời cách xạ.

Vẫn yêu mãi tình không đổi thay.

Vẫn thương nhớ dù xa tầm tay.

Thế mới biết đời không cần chi.

ngoài hạnh phúc.

Thiên dường là đây.

Là ngày được thấy thế gian bình yên.

Thiên đường là đây.

Loài người chẳng biết dối gian hờn ghen.

Thiên đường là đây.

Là cuộc tình mãi thiết tha ngàn thu.

Là lời nồng ấm trái tim thủy chung ...

muôn.. kiếp.

Thiên dường là đây.

Là ngày chẳng biết nỗi đau buồn chi.

Thiên dường là đây.

Là nụ cười mãi thắm trên bờ môi.

Thiên đường là đây.

Từ ngày được thấy chúng ta gần nhau.

bao đắm say, thiên đường là đây.

 

tvmt


Thiên Đường Lẻ Loi

Mai Nguyễn

 

 


Những đêm đơn lạnh

Mang niềm nhớ trong thầm kín

Vắng em thiên đường sao lẻ loi

Giòng nhạc buồn hiu hắt

Ngấn trong tim tâm hồn tan nát

Ngày trôi mau

Tình thương đau

Mãi xa nhau.

 

Gió như reo buồn

Cây đã chết trong sầu úa

Ướt đôi vai gầy bao lệ rơi

Đời nhạt nhòa hương phấn

Mãi cô đơn âm thầm lây lất

Từng đêm thâu

Tình khép sâu

Lòng đớn đau

 

Yêu trong phong ba

Trói tâm hôn cuộc tình nhòa

Bao đêm đơn côi nhớ xa xôi

Trôi đi miên man

Dấu chân mờ phai nhạt tan

Xin yêu thương cho đầy hồn nhau

 

Vắng em thiên đường

Như chợt tắt trong màu nhớ

Rót cho tim lạnh quên sầu rơi

Nhìn dòng đời cay đắng

Mãi cô đơn ngậm ngùi hoang vắng

Tình thương đau

Đành mất nhau

Xin hẹn kiếp sau

vk


Thiên Đường Mong Manh

Nguyễn Đức Trung

 

 


Một giấc chiêm bao tha thiết chi tình đời ... hỡi người

Còn bao nhớ thương trao hết cho người rồi ...hỡi anh

Dòng đời cuốn xoay, thế gian bao thăng trầm

Cũng đành vỡ tan giấc mộng...vỡ tan

 

Chuyện vui đã qua, nghe nỗi đau liệm dần ... hỡi người

Một chút hương yêu, em xót xa kỷ niệm ... hỡi anh

Từ trong gió mưa, mơ bóng ai quay về ...Giá lạnh,

giấc mơ thiên đường mong manh

 

Còn trông mong chi cơn mơ phù du

Theo gió bay bay xa thật xa

Hãy thôi đam mê vấn vương buồn thương

Từng nỗi đau trong đời sẽ qua

Rồi mang bao nhiêu yêu thương gởi theo

Câu hát cho những mối tình si

Đã yêu xin yêu từ nỗi đau chân tình của trái tim


Thiên Đường Quạnh Hiu

Từ Công Phụng

 

 


Chiều buồn về quắt quay ngày tháng xoay mòn giấc mơ

Vàng khua hiu hắt trên cung đàn đã chùng nhịp đời phôi pha

Em thấy bóng thiên đường vừa khuất khi tàn cơn mê

Lệ nhỏ xuống đêm thâu từng ái ân sâu vời vợi tan

 

Có những điều tôi muốn nói cùng em,

vẫn vời vợi trên cao

Những điều tôi muốn hiểu

vẫn mù cõi vực sâu

Này em, em vẫn biết tình vương nhiều tội lỗi -

sao cứ bước vào chuốc lấy những thương đau ?

 

Hồn dật dờ bến xưa, buồn vấn vương hoài tháng năm

Nhịp trùng dương xót xa theo đợt sóng dồn dập gọi tên ai

Em dõi bóng thiên đường vừa xa

cõi lòng tan hoang

Tình là những cơn mê

nhịp bước chênh vênh

đời buồn tênh ...

BBĐ


Thiên Đường Tôi Về

Jimmii J.C. Nguyễn

 

 


Nhìn kìa đàn nai đùa bên bầy sói,

cầu vồng mọc khi màn đêm vừa tối .

Loài hoa không tàn phai,tình yêu không đổi thay,

Con người chẳng cần gian dối

Dòng lệ ngừng rơi người đau còn khóc,

người cười tặng nhau nụ hôn hạnh phúc .

Họ đi đôi từng đôi và không ai chờ ai,thế gian này thôi u hoài

 

ĐK:

 

Rồi chiều nay nước biển cuốn đi sa mạc cuộc đời,

Thuyền ghé bến sẽ không muốn quay lại ngoài khơi

và trên đá xung quanh mình nở ra một loài hoa mới

Từng đàn bướm sẽ đến với những mật ngọt nồng say,

Làn gió mang hương chải tóc em xanh chiều mây,

và trên đoá hoa xanh vàng điểm tô cho đời

Dòng sông yêu thương ơi xin chảy mãi không thôi,

Người yêu thôi không ai quên đi hết những lời thề,

Giọt nước mắt em tôi thôi tủi hờn tình sẽ không nhạt phai ...

.

Nguyễn Hoàng Linh


Thiên Duyên Tiền Định

Lê Kim Khánh

 

 


Nữ:

Đầu năm hoa lá xôn xao nở như đón chào

Nhờ anh tiên đoán năm nay duyên nợ thế nào

Phận nghèo chẳng dám ước cao

Chỉ cần tình nghĩa với nhau

Nếu ai tâm đầu ngõ lời làm nên giai ngẫu

 

Nam:

Mười hai con giáp em đây cầm tinh quý mùi

Cầm tay anh đoán năm nay duyên lành đến rồi

Gặp chồng hiền đức dễ thương

Tuổi này thì số lắm con

Muốn cho vuông tròn thì anh mối giới mối mai đưa tình

 

Nữ:

Người ấy quê quán nơi nào giàu nghèo

Tuổi tác bao lớn sang hèn thế nàỏ

 

Nam:

Anh ta khoảng chừng ba mươi mấy

Quen lắm nhìn xem em biết ngay

chẳng ai xa lạ chàng ấy chính là anh, là anh đây

 

Nữ: Tài năng tiên đoán như anh thật khôn quá trời

Tình duyên đưa tới em ơi duyên định sẵn rồi

 

(chung)

Giàu tiền ngày cưới sẽ vui

Nghèo thì đại khái thế thôi

Đầu năm lo cưới, cuối năm thêm người

 

 

BacLieuCongTu


Thiền Hành

Võ Tá Hân

Quảng Thanh

 

Sáng nay đi thiền hành

Hương lòng quyện chung quanh

Bát ngát rừng thông xanh

Dòng suối reo êm đềm

 

Sáng nay đi thiền hành

Sương mù còn long lanh

Ríu rít lời chim ca

Từng bước trong an lành

 

Con đường nhiều sen bay

Có chim oanh trên cành

Lặng nghe chim nói Pháp

Lời chim vọng bay xa

 

Con đường nhiều sen búp

Dâng cúng Phật chân thành

Tâm là tâm thư thái

Đi từng bước an vui

VTH


Thiên Sứ

Quốc Bảo

 

 


Người đến như ngày mới

Hoà trong những cơn vui

Áo in hoa như những môi cười

Ngời sáng lên hồn tôi

Người nói thưa trìu mến

Người hát xua bóng đêm

Khi những yêu thương vừa thiết tha

Người tan vào trong mơ

 

Nghe cơn mơ dâng lên muôn trùng bao la

Dấu giày in lấp loáng bên tôi

Nghe lao xao câu ca hôm nào cứ vang đều

 

Người nhớ mây trời thắm

Người thương đoa hoa gần

Nhớ hay thương chưa hết chưa nguôi

Người đã xa lìa tôi

Người sẽ bay thật khẽ

Về hát sông núi nghe

Tôi vẫn an tâm rằng biết đâu

Ngày mai lại bên nhau

 

Nghe cơn mơ dâng lên muôn trùng bao la

Dấu giày in lấp loáng bên tôi

Nghe lao xao câu ca hôm nào cứ vang đều

Nghe cơn mơ dâng lên muôn trùng bao la

Dấu giày in lấp loáng bên tôi

Nghe lao xao câu ca hôm nào cứ vang đều...

 

 

 

 

 

Mèo Ướt


Thiên Sứ Bâng Khuâng

Trịnh Công Sơn

Trịnh Cung

 

Con chim, con chim về đậu bên người,

Là thiên sứ đó, là tôi cũng chừng.

í a a

Tôi lại là chim,

là thiên sứ đó, là tôi cũng chừng...

Vô tình em thả (í a) bâng khuâng,

Tôi làm chim nhặt để phần mai sau,

để phần mai sau...

Tôi làm chim nhặt để phần mai sau.

Mai sau thiên sứ về trời,

thiêm sứ về trời,

Ở lại

Còn tôi ở lại bên nguoì tôi yêu,

Còn tôi ở lại bên nguoì tôi yêu...

 

 

Lys


Thiên Thai

Văn Cao

 

 

 


Tiếng ai hát chiều nay vang lừng trên sóng

Nhớ Lưu Nguyễn ngày xưa lạc tới Đào Nguyên

Kià đường lên tiên, kìa nguồn hương duyên

theo gió tiếng đàn xao xuyến

Phím tơ lưu luyến, mấy cung u huyền

Mấy cung trìu mến như nước reo mạn thuyền

 

Âm ba thoáng rung cánh đào rơi

Nao nao bầu sương khói phủ quanh trời

Lênh đênh dưới hoa chiếc thuyền lan

Quê hương  dần xa lấp núi ngàn

Bâng khuâng chèo khua nước Ngọc Tuyền

Ai hát trên bờ Đào Nguyên

 

Thiên Thai chốn đây Hoa Xuân chưa gặp Bướm trần gian

Có một mùa đào dòng ngày tháng chưa tàn qua một lần

Thiên Tiên chúng em xin dâng hai chàng trái đào thơm

Khúc nghê thường này đều cùng múa vui bầy tiên theo đàn

 

Đèn soi trăng êm nhạc lắng tiếng quyên

đây đó nỗi lòng mong nhớ

Này khúc bồng lai

là cả một thiên thu trong tiếng đàn chơi vơi

Đàn xui ai quên đời dương thế

Đàn non tiên đàn khao khát khúc tình duyên

 

Thiên Thai! Ánh trăng xanh mơ tan thành suối trần gian

Ái ân thiên tiên em ngờ phút mê cuồng có một lần

 

Gió hắt trầm tiếng ca tiếng phách ròn lắng xa

Nhắc chi ngày xưa đó đến se buồn lòng ta

 

Đào Nguyên trước Lưu Nguyễn quên trần hoàn

Cùng bầy tiên đàn ca bao năm

Nhớ quê chiều nào xa khơi Chắc không đường về

Tiên nữ ơi!

Đào Nguyên trước Lưu Nguyễn khi trở về

Tìm Đào Nguyên, Đào Nguyên nơi nao ?

Những khi chiều tà trăng lên

Tiếng ca còn rền trên cõi tiên.

 

 

 

Tài liệu tham khảo: Nhạc Tiền chiến - Kẻ sĩ xuất bản - Sài gòn 1970


Thiên Thần Của Mẹ

(chưa biết)

 

 


Thiên thần ơi !

Thiên thần của mẹ ơi

Vầng trăng kia đâu rồi

Thiên thần ơi !

Thiên thần của mẹ ơi

Vì sao kia đâu rồi

 

Vầng trăng đã đi ngủ

Vì sao đang ngoan giấc

Con yêu ơi hãy khép mắt lại

 

Thiên thần ơi !

Thiên thần của mẹ ơi

Vầng trăng lên kia rồi

Thiên thần ơi !

Thiên thần của mẹ ơi

Vì sao đến kia rồi

 

Vầng trăng đang sáng tỏ

Vì sao đang lấp lánh

Con yêu ơi ... hãy ngước mắt nhìn

 

Vầng trăng này

Vì sao này

... là mãi mãi

 

Vầng trăng này

Vì sao này

... là của con

 

Bầu trời có vầng trăng

Có ngàn sao ... cho con mơ mộng

 

Mẹ chỉ có vầng trăng

Có ngàn sao ... để cho con mai này

Hoài Thương


Thiên Thần Mũ Ðỏ

Y Vân

 

 

 

 


Ai đã bảo anh là thiên thần

Không anh chỉ là một quân nhân thôi

Với áo hoa mũ đỏ chân mang bốt - đờ - sô

Khi sa trường khi trong thành phố

 

Ai đã bảo anh là anh hùng này

Không anh chỉ làm bổn phận người dân thôi

Lúc đất nghiêng nước ngả nên không tiếc tuổi thơ

Anh mới xung vào trong lính nhảy dù

 

Em ơi em ơi biết em thường ưu sầu

Dung nhan năm xưa chắc không điểm trang nhiều

Anh luôn ra đi vẫn thương về dáng kiều

Thiên thần ở đâu chính người anh yêu

Ai đã bảo anh là vô tình

Anh yêu cả bầu trời quanh em

Nếu máu xương vẫn đổ

Xin em vững niềm tin

Mong thiên thần chỉ lối giùm anh.

 

 

 

 

Hư Vô


Thiên Thần Sa Mạc

Nhật Trung

 

 


Đã nói tiếng yêu em suốt đời

Em đẹp xinh tựa muôn ngàn sao chiếu sáng.

 

Như sa mạc khô tàn úa cháy trong nắng chiều

Em mang dòng sông tình yêu đến nơi đợi chờ

Lấp lánh ánh sáng đi qua bóng em về

Con tim rêu phong đổi thay

Sỏi đá hết u sầu

Hát câu ca, khúc tình yêu.

 

Trong mơ ngủ say tìm câu hát ru ngọt ngào

Em mang bình minh của anh đến nơi thiên đường

Ánh mắt đắm đuối say mê bóng thiên thân

Anh mang cho em đóa hoa,

Bờ cát hát yêu đời

Đã cho anh, phút bình yên.

 

Em dịu dàng, đến bên cuộc tình

Em nồng nàn mà hơi ấm

Em tuyệt vời như ánh trăng tuyệt vời

Lung linh trong đêm ngọn nến cháy

Mãi trong sa mạc.

Lam Trường trình bày

Dan Nguyen


Thiên Thần Tội Lỗi

Sỹ Đan

 

 


Đêm, đêm trong hoang vắng đêm trong đìu hiu

Lang thang trong những cơn mưa buồn bã

Có bóng thiên thần rộng đôi cánh vút bay

Em, bao thơ ngây đó nay đâu còn nữa

Vui chơi nên đã sa chân vào lỗi lầm

Lỗi lầm của tình yêu...

 

Một thiên thần đã hoá thân vì lỗi lầm

Một thiên thần sống giữa nơi trần gian

Vì bao tội lỗi đã mang về với mình

Cửa thiên đàng đã khép sau màn đêm

Tình yêu nào đưa em vào giông tố ???

Cúi xin ơn trên xóa tội cho người

Để thiên thần dấu yêu

Sẽ không còn nỗi đau..lẻ loi...

 

Vang, vang trong đêm vắng bao lời sám hối

Đâu ai hay biết trái tim mòn mỏi

Dưới bóng thiên thần, từng giọt nước mắt rơi

Em mau quên đi hết tháng năm tội lỗi

Mau quên đi hết xót xa và lỗi lầm

Lỗi lầm của tình yêu..

 

Một thiên thần đã hóa thân vì lỗi lầm...

...Cúi xin ơn trên xóa tội cho người

Để thiên thần dấu yêu

Sẽ muôn đời sống trong lòng ta...

 

NHATRANGangel :  ...Mong cho ơn trên sẽ xóa hết tất cả các tội lỗi mà thiên thần đã lỡ mắc fải..vì...bản thân tình yêu không hề có lỗi...và cả thiên thần cũng vậy...

 

NHATRANGangel


Thiên Thu

Nguyễn Đức Quang

Thơ: Nguyễn Tất Nhiên

 

 

Sao thiên thu không là xa nhau

Khi trời mưa vẫn gây nên sầu

Tôi đứng đây như cây cột đèn

đã đút giây đã gãy ngang mình

 

Để lại con đường

để lại chung quanh triền miên bóng tối

Em ơi chung quanh bóng tối

 

Sao thiên thu không là chôn sâu

Khi trời nắng nhớ tóc xanh màu

Tôi đứng nhu xe tang gập ghềnh lăn bánh đi trên con đường mòn

Để cả họ hàng , bạ, bè yêu quen phải mang khăn tang

Chung quanh đời là khăn tang , buồn

 

Gm

 

Sao thiên thu không là đường chim, quên được mây quên được muộn phiền

Tôi đứng đây như thân cây già

Trông nát tan như vách tường nát cổ

Trên tường rong rêu , trong lòng quạnh hiu,

Trên tường rong rêu , trong lòng quạnh hiu,

hay chăng Em ơi

 

Sao thiên thu không là lãng quên, cho tình xưa hết nơi thầm thì

Cho trái tim không như nung lửa

Khi đứng lên chung quanh run sợ

Cho từng người thân trốn chạy vội vã

như gặp người điên trong lòng thành phố

riêng tôi Em ơi ...bơ vơ

 

G

 

Sao thien thu không là sương tan

Trông trời xanh vẫn mơ êm đềm

Tôi đứng như con sông thinh lạng

Trong phút giây chơ vơ khô cạn  nhìn từng cánh buồm

cuộc đòi lênh đêng làm sao tới bến . Em ơi  không sao tới bến

 

Sao thiên thu không là thiên thu

Cho ngươì yêu chết trong nấm mồ

Tôi bước quanh tha ma nghỉa địa

Tôi muốn đi theo câu tạ từ

tìm lại bóng người chỉ một giây thôi

đành sao quên tôi.

Sao em đành lòng quên tôi, buồn

SiliconBand


Thiên Thu

Bodhi

Quế Phương

 

Đã bao lần tôi muốn nói yêu em

Nhưng chợt thấy vực sâu của đắm say

Cho qua đi những vội vã đam mê

Để lắng dần những giây phút miệt mài

 

Đã bao lần tôi chưa nói yêu em

Vì tình đẹp vẫn là tình của đắng cay

Cho qua đi những thổn thức đêm sâu

Để lắng dần những giây phút u sầu

 

Chưa yêu nhau nhưng trong ta đã thấy

Cả một trời bao la và mây nước

Ở trong đó có em đang đứng đợi

Ở trong ta đã là một thiên thu

 

Chưa yêu nhau nhưng trong ta đã thấy

Cả một rừng cây xanh và cỏ lá

Ở trong đó có em đang đứng đợi

Và thiên thu vẫn là của riêng em

 

Giữ cho mình những giây phút bên nhau

Của hoàng hôn, của ánh nắng ban mai

Rồi ta về giữa lòng trời mênh mông

Ta vẫn thấy có em đang đứng đợi

 

 

Chép từ lởi hát in trên bìa CD "Thiên Thu" - Sống Productions phát hành - 1993

 

Đã do ca sĩ Quế Phương trình bày trong CD "Thiên Thu"

 

 

Bảo Trần


Thiền Trà I

Võ Tá Hân

Thơ: Thích Nhất Hạnh

 

 

Chén trà trong hai tay

Chánh niệm nâng tròn đầy

Thân và tâm an trú

Bây giờ và ở đây

 

Khi uống chén nước trong

Ta nhớ nguồn nhớ cội

Khi nhấp miếng trà thơm

Hỏi nước đến từ đâu?

 

Nước từ nguồn suối cao

Nước từ lòng đất sâu

Nước mầu nhiệm tuôn chảy

Ơn nước luôn tràn đầy

Mỹ Ngọc


Thiền Trà II

Võ Tá Hân

Thơ: Thích Nhất Hạnh

 

Ta ngồi nhìn khói trầm

Trầm xông ướp chân tâm

Chân tâm đồng pháp giới

Thực tại của ngàn năm

 

Ta ngồi nhìn khói trầm

Lòng thanh thoát vô ngần

Hương trà thơm nhất quán

Vạn pháp không mê lầm

 

Ta nhìn ta biết ta

Trầm trà tâm nhất quán

Thưởng thức hương vị trà

Ta và Phật không xa

 

Ta, Phật vốn không xa

Phật có trong hương trà

Trà thơm hương đạo hạnh

Thiền trà ta với ta

Mỹ Ngọc


Thiếp Hồng Anh Viết Tên Em

Hoài Linh

 

 


Hôm ấy anh đi mình với mình chưa quen

Tình những chưa thành tên

Đôi ta đều biết rằng tình yêu như hình với bóng

Tình yêu như tờ giấy trắng, như nước êm xuôi giữa dòng

 

Từ hôm nao người đi, nụ hoa yêu vừa hé

Chỉ xin giữ ân tình mình em nhé

Sống cho kỷ niệm

Quá khứ tuy úa màu

Tương lai mình cùng nhau

 

Biên cương không may xanh màu lá rừng

Nơi đây đơn sơ như lòng đường phố vắng

Ngày mai đến bâng khuâng

Giờ vui nếp lớp chinh nhân

Đôi lúc tuy buồn nhưng rồi quen

Em từ lúc chia ly ...bạn bè bắn tin về

Hôm nay mùa đông, mai kia là thu đến

Rồi ngày đêm chinh chiến, vẫn hoài nhớ em

 

Anh biết khi đi là cách biệt người quen, mà nhớ nhiều là em

Đêm nay trời núi rừng, nhịp canh thay bằng tiếng súng

Nửa trăng nghiêng đồi chếch bóng

Như xé hoang vu núi rừng

 

Đời chinh nhân mộng mơ

Bài thơ chưa đoạn cuối

Ngày mai chép thêm vần vào, em ơi

Viết trên thiếp hồng nét chữ hoa cuối dòng tên em vào được không

 

 

tvmt


Thiệp Hồng Báo Tin

Minh Kỳ - Huy Cường

 

 


Tango Habanera

 

Nhận được tin báo em lấy chồng

Bâng Khuâng nhìn cánh thiệp buồn không

Hai năm sương gió tận miền xa

Mấy lần hồi âm vắng tin

Ngờ đâu giờ em lên xe hoa

 

Vì thời gian xóa tan hết rồi

Bao nhiêu lời ước hẹn đầu môi

Không mang theo kỷ niệm buồn vui

Biết rằng tình ta thế thôi

Thì đâu còn ước mộng xa vời

 

Em ơi giờ đây pháo hồnt tan tác rơi,

đưa người em đi lấy chồng

Có người yên lặng buồn trông

Nhìn theo hun hút bóng xe hoa

đây nghiến lòng mình tan nát rồi.

 

Tình chết từ đây.

Giờ hành trang xếp xong hết rồi .

Mai sông hồ kết bạn làm vui .

Ta không duyên số thì đành thôi .

Chúc người đẹp duyên lứa đôi

Và xin đừng nhắc nhở đến tôi .

 

 

tvmt


Thiệt Thòi

Song Ngọc

 

 

 


Ai nhất thì tôi thứ nhì

Ai mà hơn nữa tôi thì (là) thứ ba

Ai thứ ba thì tôi thứ tư

Ai mà hơn nữa thì tôi (là) sau cùng

 

Ở đời muôn sự chỉ thế thôi

Tranh nhau hơn thiệt, buồn ơi là buồn

Ở đời chớ vội (là) cười nhau

Cười người hôm trước, hôm sau (là) người cười

 

Ai lắm tài thì tôi chịu thấp hèn

Ai nhiều mưu trí, tôi làm kẻ ngu ngơ

Ai là kẻ thắng thì tôi thua

Được, thua, hơn, thiệt, chỉ mua muộn phiền 

  

 

hottieu


Thiếu Nữ

Võ Tá Hân

Thơ : Huỳnh Văn Dung

 

 

Không tuổi không tên như loài hoa dại

Em dịu dàng giữa đá sỏi trần gian

Bóng dáng em chập chờn không níu được

Nhưng em trong anh từng phút từng giây

 

Gieo ngàn ý thơm lên trang giấy này

Thả xuống lòng bao xúc cảm đầy vơi

Em không là tiên nữ

Em chẳng phải người trần

Anh chắt lọc những gì tinh khiết

Thầm lặng đón em về trong ý thơ

 

Nắng một ngày anh một ngày mộng tưởng

Mưa từng chiều chiếc lá cũng bâng khuâng

Lửa ngàn năm chợt bùng lên kỳ diệu

Lấp lánh hoài em thiếu nữ suốt đời thơ

 

Mỹ Ngọc


Thiếu Nữ Trên Ngàn (Bông Hoa Rừng)

Ngọc Bích

 

 


Valse Lente

 

Nhà em ở tận nẻo xa

Có cây bên suối có nhà sàn bương

Quanh co độ mấy thôi đường

Men rừng, men núi, men nương men đồi

 

Làng em ở một khoảng trời

Gió lùa hiu mát, mây trôi êm đềm.

Hôm xưa anh đến nhà em

Thấy đôi mắt đẹp anh thèm muốn xin

Môi em nở nụ cười duyên

Thân em thoáng hiện, dáng hiến tình yêu..

 

Ra về anh thấy vương theo,

Phấn hương ân ái gió chiều thoảng đưa

Đường đi cảnh mộng dần thưa

Vắng em vũ trụ bao thu không hồn

Sương mai nắng muộn trăng hôm

Giục lời chim nhắn bồn chồn lòng ai?

 

tvmt


Thiếu Phụ Nam Xương

Thẩm Oánh

 

 


Ai đời còn nhớ chăng ? xóm Nam Xương có một nàng .

Lòng trinh muôn đời muôn kiếp mang đến  tuyền đài cam ức ôm hờn .

Ôi đến bao giờ tan !

Từ chồng ra đi chiến tranh phân kỳ rầu rầu chiếc thân tàn canh soi bóng .

Ôm con nhớ thương ngợp lòng chờ ngày quang thái, tái lai rợp hồng ánh Xuân .

 

Con thơ nhiều đêm hoài kêu nhớ cha .

Khi ánh đăng soi mờ bóng nhoà , chỉ bóng tường dụ dỗ gối con thơ .

Rằng :"đây chính cha đêm tối mới về cùng con ."

 

Rồi từ đó ánh đèn tàn đêm , hình nàng in trên vách tường, con giỡn đùa nô bóng cha rộn ràng , nào ngờ đâu từ đó ly tan .

 

Người cha sau ít lâu hồi hương . Một sáng quang minh chim ngàn kêu đàn , mừng mừng tủi tủi mang mang .

Nàng bế  con ra :"đây bố đã về cùng con "

Thằng bé la lên :" không không bố tôi đêm tối mới về , không không bố tôi đêm tối mới về , không không bố tôi đêm tối mới về "

Ôi đau thương, ôi ly tan , đau đớn cho nhau , chua xót cho nhau chim thương lìa đàn .

Ôi đau thương ôi nguy nan cuồng ghen sôi máu phũ phàng dày đạp nát tan .

 

Trời thấu cho lòng thiếp chăng ?

Trinh chuyên mang oan phụ chàng

Xin đem thân như hoa tàn

trôi đi, trôi khuất xuôi với nước giòng Hoàng Giang .

 

Bóng đêm mờ đèn khêu u uất , chàng bồng con thơ in bóng lên tường . Thằng bé vui mừng :" Đây đây bóng cha đêm tối đã về , đây đây bóng cha đêm tối đã về , đây đây bóng cha đêm tối đã về ".

 

Ôi nghi oan , ôi ly tan , đau đớn cho nhau , chua xót cho nhau chim thương lìa đàn .

Ôi đau thương, ôi nguy nan cuồng ghen sôi máu lỡ rồi tình đã nát tan .

 

Bồng con đứng trông theo giòng Hoàng Giang .

Tình oan ngập mây u ám , muôn năm mối hờn bao tan nơi cửu tuyền bao đời còn nhớ ghi

Ngô Đồng


Thiếu Sinh Quân

Phạm Duy

 

 


Đoàn Thiếu Sinh Quân

Vượt đường chông gai và theo chí lớn

Khắp trời Việt, muôn dân đang cùng nhau reo hò

Quyết đi lên, nhịp nhàng theo chân toàn dân kháng chiến

Vang tiếng hò: Thiếu Niên, ta đi lên !

Đoàn chúng em đi

Đồng lòng em đi và em quyết thắng

Không phân biệt em Kinh hay là em Mán, Mường

Thái hay Đê, em là Việt Nam vùng lên chiến đấu

Khi căm thù dâng lên.

Đoàn ta vui tươi đi trong nắng vàng

Hồn ta vươn lên như ánh chiêu dương

Thiếu Sinh Quân ! Thiếu Sinh Quân !

Như hoa mùa Xuân đang tắm nắng vàng

Thiếu Sinh Quân ! Thiếu Sinh Quân !

Đây măng mọc lên trong vườn hận thù

Còn vang dư âm oán thù bao lũ giặc

Giục ta đi lên thiếu sinh Việt Nam.

 

(Việt Bắc-1947)

pdsuperfan


Thiếu Sinh Việt Nam (chưa Có)

Lưu Hữu Phước

 

 



Thinh Không (Thiền Ca 1)

Phạm Duy

 

 


Thinh Không

Trống trải mênh mông

Rộng rãi vô cùng

Cao thấp vô lường

À à a a bỗng

Đầy ắp sinh trùng

Tất cả là tôi

Mà cũng là chung...

 

Thinh Không

Vắng vẻ trầm ngâm

Lặng lẽ âm thầm

Yên tĩnh vô cùng

À à a a bỗng

Rộn rã tưng bừng

Nhất nhất trùng trùng

Nhưng cũng là không...

 

 

 

 

họctrò


Thơ Ấu

Quang Lộc

Hồ Thi Ca

 

Chú bé thơ, ham mê chiếc cù,

 bỗng một sáng quay quay

Không nghe tiếng thở dài nén

Nén trong chiếc chân nhắm mắt

Anh bé thơ thích cột đời mình vào quả bóng bay

Cao tít, cao tít… cao tít

Cô bé thơ, thích được dỗ dành bởi tiếng chim

Mơ cây cóc, cây xoài, cây chùm ruột thương con nít khóc

Em bé thơ suốt đêm ngồi khóc bên xác bướm

Thương con búp bê hơn chính bản thân mình

 

Em ơi em tuổi thơ chú bé năm nào

Em ơi em, tuổi thơ cô bé năm nào

Bao yêu thương truyền trang lưu bút cho nhau

Không quên đâu không biết vì sao

Em ơi em, tuổi thơ bắt bướm đâu rồi

Bao yêu thương chìm trong lưu bút em trao

Ta thương nhau xin nhớ tìm nhau.

 

Trần Dương


Thở Đi Con

Hoàng Việt Khanh

 

 


Thở đi con

Hơi thở mẹ hiền

Đã theo con từ lúc còn thơ

Thở đi con

Máu cha tươi suốt đời

Thiên thu cha đợi

Một ngày về không

 

Thở đi con

Con thở nhẹ nhàng

Biển mênh mông

Và sóng dịu êm

Thở đi con

Vất sau lưng tiếng cười

Con nuôi cho đẹp

Tình yêu đất trời

 

ĐK:

Thở đi con nhé

Mùa Xuân sang

Dòng sông mưa nắng

Lòng thôi mang

Thở đi con nhé

Ngày phôi pha

Đường sen thơm ngát

Chờ con về

Hoài Thương


Thơ Ngây

Anh Việt

 

 


1951

 

Khi ấy em còn thơ ngây

Đôi mắt chưa vương lệ sầu

Cười đùa qua muôn ánh trăng

Đắm xinh đôi môi hồng thắm

Em ngắm mây hồng hay giòng nước trong

Thấy lòng vẩn vơ như tìm một bóng ai

 

Kìa đôi bướm nhởn nhơ vờn hoa

Và trong nắng em nhìn đôi chim

Nắng tỏ bướm vàng ánh trăng

Tiếng đàn bóng thông gió ngàn lòng càng say sưa

 

 

ĐK:

 

Rồi một hôm

Có chàng trai trẻ đến nơi này

Đời em có một lần

Là lần tim em thấy yêu chàng

Khi lòng yêu ai

Môi hồng đầu phai

Lắm buồn nhớ bâng khuâng

Lắm yêu đương, lắm tơ vương

Nước mắt không vơi hết lúc thơ ngây....

Hoài Thương


Thở Than

Chế Phương

 

 

 

 


Trong màn tối ta ngồi tiếc những ngày qua

Trong màn tối tiếng côn trùng đang khóc thở than

Ddêm ta nhìn thấy cuộc tình ấy đi vào lãng quên 

Em chắc bây giờôm ấp kẻ lạ

 

Còn gì cho nhau khi tình đã quá thương đau 

Một thời yêu em ta chìm trong lũng sâu

Còn gì cho nhau ân tình em đã quên mau

Trong bóng đêm ta gọi thầm mãi tên em

 

Thế là hết đêm dài ôm lấy tình sâu

Ta cùng với côn trùng ca khúc thở than

Trong cuộc tình ấy ta nhìn thấy có điều dối gian 

Em chắc bây giờ ôm ấp kẻ lạ

Hoài Thương


Thơ Tình Cuối Mùa Thu

Phan Huỳnh Điểu

Xuân Quỳnh

 

2/4

 

(Chậm vừa)

Cuối trời mây trắng bay

Lá vàng thưa thớt quá

Phải chăng lá về rừng

Mùa Thu đi cùng lá

Mùa Thu ra biển cả

Theo dòng nước mênh môg

Mùa Thu vào hoa cúc

Chỉ còn anh và em

Là của mùa Thu cũ

Chỉ còn anh và em

 

Tình ta như hàng cây

Đã yên mùa bão gió

Tình ta như dòng sông

Đã yên ngày thác lũ

Thời gian như ngọn gió

Mùa đi cùng tháng năm

Tuổi theo mùa đi mãi

Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em

Cùng tình yêu ở lại...

 

Kìa bao người yêu mới

Đi qua cùng heo may

Chỉ còn anh và em

Cùng tình yêu ở lại

Chỉ còn anh và em

Cùng tình yêu ở lại

Phạm Anh Dũng


Thỏa Nỗi Nhớ Mong

(Dân Ca)

Dân ca Quan Họ

 

Em ở đầu sông chứ riêng anh i i ,

riêng anh ở cuối i í i chứ dòng sông.

Dòng sông đôi bờ nước chảy lơ thơ i í i

Sông Cầu nước chảy lơ thơ chứ đôi ta i i

đôi ta thương nhớ i í i í i chứ bao giờ ,

bao giờ chứ cho nguôi.

Lại nhớ đến người i i i ...

Ra sông lại nhớ đến người,

chứ xuống sông i i i

xuống sông uống nước nước i í i

chứ dòng sông cho nguôi tấm lòng.

Thỏa nỗi nhớ mong í i i

 

Dahuong


Thoáng Mây Bay

Đức Huy

 

 


(Capo 0.TIME 2/4.tempo 108)

 

INTRO:  | Em | C | Bb | Fm | C | G7 | C F | C

 

| Dm | Dm

Đời lênh đênh trôi giòng nước một thoáng mây bay.

| Bb        | F           | G7 | G7

Tình yêu ơi xin dừng bước chân heo mây.

| Em       | C             | Bb | Fm

Ngày hôm qua, em ra đi theo gió tha phương.

 | C               | G          | F     | C

Để lại những thương cùng nhớ trên con đường.

 

Tình vòng tay trong cuộc sống từ bấy lâu nay.

Tìm quên lãng trong rượu đắng trong cơn say.

Người yêu ơi cho anh thấy em cười.

 

| C           | G7        | Fm | C

Tình quay bước xin tình yêu ghé vào đời.

| Bb               | Bb               | Am

Xanh xao trong màu mắt thơ dại in vết trên đường muôn lối.

| Dm7               | G               | F      | C

Thoáng mây bay cuối trời cuộc đời vẫn trôi qua mau.

 

Ngày thơ ấu đâu còn nữa một thoáng mây bay.

Tình yêu ơi xin dừng bước chân heo mây.

Một mình tôi đêm nay bóng tối không tên.

 

 | C          | G7       | C  F | C

Chờ em đến cho ngày mai hết ưu phiền.


Thoáng Mơ Qua

Phạm Quang Tuấn

 

 


Cho tôi thành cụm tuyết mong manh

Trong đêm dài ngậm ánh băng trinh

Cho tôi thành một ánh sao mờ

Lênh đênh trôi trên ngân hà mông mênh

 

Cho tôi thành ngọn gió lang thang

Hiu hiu buồn đợi lúc thu sang

Cho tôi thành cọng lá thu vàng

Bay miên man trong tâm hồn thi nhân

 

Cho tôi thành trận bão đêm đông

Lay cây ngàn, cuộn sóng muôn phương

Cho tôi thành một giải sương mờ

Lê thê giăng ngang chân trời tha hương

 

Cho tôi thành làn mưa mênh mang

Tuôn trên cành trụi lá khô khan

Cho tôi thành màn đêm tối tăm

Chôn vùi không gian và thời gian

 

Cho tôi thành làn mây xanh xanh

Tôi sẽ nương theo làn gió nhẹ

Tôi sẽ trôi qua muôn phương trời

Qua trùng dương sóng dồn

Qua núi cao vực tối

 

Tôi sẽ bay về tìm tình yêu đắm đuối

Tôi sẽ bay về tìm ánh mắt nụ cười

Tôi sẽ tan sẽ tan thành mưa miên man

Choàng lên mái tóc, ôm đôi bờ vai, hôn môi nồng nàn...


Thoáng Mộng Mơ

Nguyễn Đức Trung

 

 


Em che tay áo cươi nghiêng tóc mây bay ngang trời

Đùa tung tăng lá rơi ngập đường về

Chiều tà lộng gió gửi em chút nắng trên hè phố

Ai đón em mà chờ mong

 

Anh như tia nắng tình yêu đến mang bao mơ mộng

Từ khi em giũ bao lời hẹn hò

Đường về nhẹ bước thoảng nghe anh hát trong chiều vắng

Sao bỗng dưng là người yêu

 

Chorus:

 

Dù không nói ra nhưng lòng nghe nhớ mong

Vẫn nghĩ đến những phút giây đầu tiên

Ngập ngừng nói không nên lời

Đừng như giấc mơ chợt đến đã thoáng qua

Vẫn nhớ những ngón tay đan chiều mưa

Là cuộc tình ta với ta

 

Quang Vinh trình bày

ĐừngTắmChiềuNay


Thoáng Mưa Sa

Lê Minh Bằng

 

 


Từng giọt mưa, từng giọt mưa giá buốt vai gầy

Một mình lang thang ngoài mưa, một mình với cô đơn âm thầm

Người yêu ơi, trọn đời em đã sống cho tình

Để rồi ôm xót xa nhớ nhớ thương thương cuộc tình

 

Người thoáng đến rồi chợt đi

Tình thoáng đó rồi biệt ly

Đời vẫn mãi như cơn đau vô tình

Để tim em muôn đời mang cay đắng

 

Vì mắt anh quá say mê

Từng cháy trong tâm hồn em

Nụ cười ngất ngây

Với đôi môi thần tiên

Làm em say đắm

Ngàn ước mơ

Phút chốc cháy tan thành khói mây

Để mắt anh đành chôn sâu

Mối tình đôi mình

Kitty75


Thoát Ly

Quốc Dũng

 

 


(nhạc dạo...)Thôi mình đi, còn trông chờ chi

Kỷ niệm chỉ thêm xót xa mà thôi

Mộng ... đã tàn rồi !

 

Quên sầu đi, còn đâu biệt ly

Chỉ cần một giây thoát cơn khổ đau

Mình sẽ bên nhau !

 

Mơ mà chi, còn mơ làm chi ?

Mệng đời độc cay đã xô ta dần

. . . . . . . . . . . . . . . . . đi vào ngõ tối !

 

Bao cuộc vui, đến trong phút giây mà thôi

Cũng tan dần mãi ... theo dòng đờiĐK:Môi hồng em, giờ như mọi đêm

Để hồn mình như đóa hoa mà thôi

Đừng nói nên lời !

 

Đôi vòng tay, ngập trong tình say

Còn ngàn đời sau sẽ không còn ai

. . . . . . . . . . . . . . . . . tìm thấy đêm nay !

 

Sao buồn ơi, ngừng tuôn lệ rơi

Vì cuộc tình ta đến mai sẽ không

. . . . . . . . . . . . . . . . . ai còn chắn lối !

 

Bao buồn vui, sẽ theo đôi ta mà thôi

Khi tinh cầu đã, thu hẹp rồi ....(nhạc..., trở lại ĐK...)Bao buồn vui, sẽ theo đôi ta mà thôi

Khi tinh cầu đã, thu hẹp rồi ....

 

Bao buồn vui, sẽ theo đôi ta mà thôi

Khi tinh cầu đã, thu hẹp rồi ....

Thiên Kim trình bày

©¿®


Thoát Vòng Tục Lụy ?

(chưa biết)

 

 


Một người bỏ xứ ra đi,

Một người ở lại buồn ơi kể gì.

Một người nhắm đưa chân,

Một người nước mắt hai hàng tiễn đưa.

Từ ngày tình bỗng đi xa,

Tình dại, tình vội, tình nông nỗi tình...

Tình nào dứt áo quay lưng,

Tình nào xếp aó để giành...

Rồi tình đau ngàn nỗi lúc chia lìa tưởng như mơ,

Rồi tình đau ngàn thuở bỗng nhiên lên cơn sóng xô.

Rồi tình đau ngàn kiếp hắt hiu con tim tối đen.

Một tình yêu cho hết, một tình yêu ngã chết...

Chuyện tình khô nuớc mắt, chuyện một đại đuơng biến mất.

Một chuyện tình qua cầu, một chuyện tình gió bay...

Gió bay thì gió cứ bay...

Chỉ xin gởi gió trăm năm tình này.

Người đành dứt áo quay lưng,

Thì đành nước mắt lưng tròng ngó theo...

 

 

Bài hát này trong Audio truyện Thoát Vòng Tục Lụy qua tiếng hát Nhật Trường.

Phù Du


Thôi

Y Vân

Nguyễn Long

 

Thôi em đừng khóc nữa làm gì

Kỷ niệm sầu ân tình cũ xa xưa

Thôi em đừng khóc,

Em đừng khóc, đừng khóc nữa giọt lệ sầu

Làm sao xóa hết tâm tư

 

Thôi em đừng tới nữa làm gì

Đừng để lòng se lại khúc yêu đương

Thôi em đừng tiếc

Em đừng tiếc, đừng tiếc nữa

Đừng để lòng anh trở lại kiếp u buồn

 

Ôi, cuộc đời đầy phong ba giữa lòng người

Lệ sầu chia ly buồn tê tái

Ly rượu này đầy thương đau tấm hình hài

Thu man mác buồn mùa thu ơi

 

Thôi em đừng nhắc nữa làm gì

Từng nẻo đường in hình bóng chung đôi

Thôi em đừng nhớ

Em đừng nhớ nữa chuyện của mình

Kiếp nay đành lỡ duyên rồi

 

Thôi đôi bờ vai đừng rung động

Đã hết rồi còn khóc nữa chi em ...


Thôi 2

(chưa biết)

 

 

 


Thôi ! Thế từ đây đành đứt đoạn

Thôi ! Anh về đi, về với vợ với đàn con 

Để mặt cho em đời phấn son

Và xóm vắng chờ trông mỏi mòn

Thôi ! Thế từ đây đành đứt đoạn từ đây

 

Thôi ! Thế từ đây đành giã biệt

Thôi ! Giã từ nhau ... đành quyết liệt giã từ nhau 

Trả lại cho nhau này ái ân, này ân ái

Nghìn năm vĩnh biệt

Thôi ! Thế từ đây, đứt đoạn từ đây

 

Thôi anh nhé còn chi nói nữa 

Biết nói gì, biết nói gì đây

Ôi con chim non chết lạnh trên cây 

Tằm non ruốt ruột, đêm ngày nhớ mong

Thôi ! Thế từ đây, đứt đoạn từ đây

 

Thôi ! Giã biệt, giã từ tất cả

Cả hồn em, hơi thở mỏng manh

Em xin mơ về tới chốn trời xanh

Trả lại anh một đời tục lụy 

Thôi ! Thế từ đây, đứt đoạn từ đây

 

Thôi ! Thế từ đây chỉ có một

Có một mình em, một bóng hình với lặng tanh

Còn ai nói đến tình nghĩa xưa

Ddường vắng còn em một mình 

Thôi ! Thế từ đây, đứt đoạn từ đây

 

Thôi ! Thế từ đây đành vĩnh biệt

Thôi ! Giã từ anh và tất cả cuồng say

Và cả yêu đương cùng xót thương đành tan hết

Về đi nỗi buồn 

Thôi ! Thế từ đây, đứt đoạn từ đây

Thanh Lan

ChiLaMuaThuRoi


Thôi Anh Hãy Đi Theo Người

(chưa biết)

 

 


Thôi anh hãy đi theo người, tình đời bạc trắng như vôi

Thôi anh hãy đi theo người, nụ cười vừa tắt trên môi

 

Cho anh tiếng yêu thật thà, để rồi người dối gian ta

Khi xưa có nhau làm gì, người đành vĩnh viễn chia ly

 

Cho anh chiếc hôn êm đềm, để rồi cùng sống cao thêm

Cho anh mối duyên ban đầu, giờ còn tiếng yêu âu sầu

 

Xa nhau từ đây, anh hỡi nhớ nhung từ đây

Chia tay từ đây, chúc người tìm nhiều duyên mới

Chia tay biệt ly, ngang trái mối duyên tình tôi

Xa nhau người ơi, chúc người vui nhiều hơn tôi....

BLCT


Thôi Anh Hãy Về

Nguyễn Ngọc Thiện

 

 


(1994)

 

Thôi anh hãy về mối duyên mình nhạt nhòa như khói mây

Thôi anh cứ đi để em lại một mình trong xót xa

Chiều buồn qua mau bóng tối vây quanh mù khơi

Ngồi ôm thương nhớ nghe con tim em lạnh giá

 

Em đâu có ngờ mối duyên đầu tựa như chiếc lá thu

Xoay trong bão dông ngỡ duyên mình được đời chắp cánh bay

Tình sao chua xót nhức nhối trong em từng đêm

Ừ thôi anh nhé ta chia tay nhau từ đây

 

Nghe đêm đang thở dài tình trót trao nay xa thật rồi

Biết không người dòng lệ trào trên mắt ai

Xưa qua bao phố quen từng nhịp chân vui khi có nhau

Để bây giờ còn bước em cô đơn lạc loài

 

Thôi anh hãy về cứ yên lòng rồi dông tố sẽ qua

Em mong tháng năm sẽ chôn vùi tình đầu tiên khó quên

Chờ cơn mưa đến xóa hết nỗi đau triền miên

Ừ thôi anh nhé ta chia tay nhau từ đây.


Thôi Đã Muộn Rồi

Phạm Mạnh Cương

 

 


Thôi đã muộn rồi người đi qua đời tôi

Thôi đã muộn rồi tình yêu xa tầm với

Trên dốc ân tình mù sương thoáng yên bình

Tình như cơn gío thương đau xuống vực sầu

 

Thôi monh manh tơ trời người ơi!

Tình đã muộn rồi .

Cheo leo trên ghềnh đá

Xa vời ngày tháng mờ xoá

Thôi quên đi quên đi

Vết buồn một lần hẹn hò

Giờ chỉ còn tiếc nuối

Gía băng thêm mà thôi .

 

Thôi đã muộn rồi đừng mang theo đời tôi

Thôi đã muộn rồi đừng xin nhau lần cuối

Phong kín ân tình mình tôi kiếp lưu đầy

Cuộc tình còn đó nhưng

Thôi đã muộn rồi . . .

Ngô Đồng


Thôi Đành Chia Tay

Ngoại Quốc

Trường Huy

 

Đường phố đã về khuya

Mình tôi lang thang bóng đêm cô đơn bước chân

Em đã xa để cho tôi đi tìm bóng em

Trong lòng bao đớn đau

Tôi giờ mới hay mình yêu em đắm say

 

Em yêu buồn vui xưa bên em nay đdã xa ôi bao xót xa

Tôi những đêm ngóng trông em quay về với anh

Từ nay xa cách nhé em

 

Có nuối tiếc thì người cũng xa

Bóng dáng ấy nay sao mịt mù

Mình tôi đánh mất trái tim thuỷ chung

Tìm vui phút ấy dối gian tình em

 

Giấu nước mắt vào lòng bước đi

Dĩ vãng hỡi xin quên một người

Từng yêu dấu trong đời

Tình ơi hãy quên

 

Em yêu buồn vui xưa bên em nay đdã xa ôi bao xót xa

Tôi những đêm ngóng trông em quay về với anh

Từ nay xa cách nhé em

 

Có nuối tiếc thì người cũng xa

Bóng dáng ấy nay sao mịt mù

Mình tôi đánh mất trái tim thuỷ chung

Tìm vui phút ấy dối gian tình em

 

Giấu nước mắt vào lòng bước đi

Dĩ vãng hỡi xin quên một người

Từng yêu dấu trong đời

Tình ơi hãy quên

vk


Thói Đời

Trúc Phương

 

 


Đường thương đau đày ải nhân gian

ai chưa qua chưa phải là người !

Trong thói đời, cười ra nước mắt !

Xưa trắng tay gọi tên bằng hữu.

Giờ giàu sang quên kẻ tâm giao,

còn gian dối cho nhau.

 

Người yêu ta rồi cũng xa ta

nên chung thân ta giận cuộc đời !

Đôi mắt nào từng đêm buốt giá !

Bên chiếu chăn tình xa nhịp thở,

Tiền đổi thay khi rủ cơn mê

để chua xót trên lối về !

 

Rượu trần ai gội niềm cay đắng.

Những suy tư in đậm cuộc đời,

Mình còn ai đâu để vui

khi trót xa vũng lầy nhân thế.

Cỏ ưu tư muộn phiền lên xám môi.

 

Bạn quên ta tình cũng quên ta

nên trắng đêm thui thủi một mình !

Soi bóng đời bằng gương vỡ nát,

Nghe xót xa ngời lên tròng mắt.

Đoạn buồn xa ta đã đi qua.

Ngày vui tới, ôi còn xa.

 

 

Hytran


Thôi Đừng Lưu Luyến Em Ơi!

Hoàng Trọng

Hồ Đình Phương

 

Nhịp C, boléro

 

Thôi đừng lưu luyến em ơi,

than gì đau xót chia phôi,

khi lòng không đổi dời

yêu còn yêu suốt đời

e gì duyên chóng phai?

 

Thôi đừng lưu luyến em ơi

cho sầu hoen úa đôi môi,

thương tình ca lắng rồi,

bao người đang hé cười

chia tay mà lòng vui

 

non sông đang chờ

người theo bóng cờ

nề chi thương nhớ

Mai sau anh về,

đời dâng đầy hoa,

ta mừng thái hoà.

 

Thôi đừng lưu luyến em ơi,

câu thề đã trót trao môi

cho dù xa mấy trời

ta còn ghi nhớ hoài

câu tương phùng ngày mai.

 

 

Ấn bản 1959 - Lam Sơn 40

 

 

Bảo Trần


Thôi Em Hãy Về (chưa Có)

Tiểu Linh

 

 



Thời Thơ Ấu Đã Xa

Quốc Vượng

 

 


1.Thời thơ ấu tôi thường đứng sân nhà ngắm sao trên trời

Và mơ ước mai này sẽ lớn khôn, được đi muôn lối

Đùa vui với bao bạn dưới trăng, cùng tắm mát bên dòng suối trong

Ngày cắp sách tới truờng ôi biết bao mộng mơ.

 

2.

Ngày thơ ấu cha thường đến bên giường mỗi đêm tôi nằm

Và âu yếm xoa đầu với biết bao lời ru thương mến.

Lời ru ấy sao thật thiết tha. Dù năm tháng không hề xoá nhoà.

Thời thơ ấu bây giờ ỗi đã xa thật xa.

 

ĐK:

Thời gian đã vội mang tuổi thơ đi rồi

Còn đâu những ngày xưa dấu yêu tuyệt vời

Nhớ bao bạn thân mến yêu của tôi

Nhớ ngôi trường xưa mái rêu tường vôi

Và nhớ bóng hình cha trước sân đứng chờ con

 

3.

Ngày thơ ấy mẹ thường dắt tôi đi khắp nơi quanh làng

Lòng mê mãi cánh đồng có con sông cùng đàn chim đua hót

Từng con suối êm đềm mát trong, ngày thơ ấy mang nhiều ước mộng

Giờ khôn lớn nên người tôi vẫn luôn hoài mong

 

4.

Tuổi thơ ấy bây giờ đã qua đi tiếc chi không còn

Tìm đâu thấy những hình bóng thân thương cùa ngày xuă yêu dấu

Đời tôi vút như một giấc mơ, cuộc đời với bao đổi thay có ngờ

Tuổi thơ ấy bây giờ ôi đã xa thật xa.

 

Hoa Biển


Thoi Tơ

Đức Quỳnh

 

 


Em lo gì trời gió

Em lo gì trời mưa

Em tiếc gì mùa hè

Em tiếc gì mùa thu

 

Ta cứ yêu đời đi

Như lúc ta còn thơ

Rồi để anh làm thơ

Và để em dệt tơ

 

Tơ dệt xong may áo

Áo em và áo anh

Thiếu tơ nàng se thêm

 

Thơ anh làm em hát

Tơ anh dệt em may

Ta xây đời bằng mộng

Như tiếng dệt con thoi

Lê Song Minh Tâm


Thổn Thức Tình Buồn

Nhất Sinh

 

 


Con sóng buồn, con sóng lang thang

Ngọn gió buồn, ngọn gió đi hoang

Con dế buồn cất tiếng kêu than

Còn tình buồn nước mắt chứa chan

Tình buồn tình sẽ xót xa cho người

Và người buồn, người sẽ mãi nhớ đến tình

 

Sóng ru tình bao năm

Đời sống vẫn còn lênh đênh

Tháng năm dài xa xăm

Tình ngỡ như là chiêm bao ơ hờ

 

Em có buồn khi vắng xa tôi

Xa mối tình nồng cháy trong tim

Thôi hãy về ru giấc mơ xưa

Nghe tình buồn thổn thức đêm mưa

 

Con sóng buồn, con sóng lang thang

Ngọn gió buồn, ngọn gió đi hoang

Con dế buồn cất tiếng kêu than

Còn tình buồn nước mắt chứa chan

Tình buồn tình sẽ xót xa cho người

Và người buồn, người sẽ mãi nhớ đế n tình

 

Sóng ru tình bao năm

Đời sống vẫn còn lênh đênh

Tháng năm dài xa xăm

Tình ngỡ như là chiêm bao ơ hờ

 

Em có buồn khi vắng xa tôi

Xa mối tình nồng cháy trong tim

Thôi hãy về ru giấc mơ xưa

Nghe tình buồn thổn thức đêm mưa

tvmt


Thôn Trăng

Mạnh Bích

Nguyên Diệu

 

Kính tặng thầy Nguyễn Trung Phán

 

Boléro

 

Đêm nay trăng soi thôn trang,

Gió đưa gió đưa nhịp chảy vang (quê hương à ơi)

Trăng đến vui thôn làng cho nặng tình yêu thương

(âm vang) ...

 

Êm êm trên sông ven thôn,

Gió đưa gió đưa giọng hò khoan hò khoan (hò khoan hò khoan)

Nghe sóng vỗ mạn thuyền gợi tình, tình quê hương

Nghe sóng vỗ mạn thuyền thêm nặng lòng biết bao là tình .

Ớ! quê hương mình (hò dô hò) đồng rộng trời thanh

Ớ! nước non mình (hò dô hò) cảnh đẹp người xinh

 

Ớ ờ ơ, này là trai (ơ) gái (ớ ớ dô ớ hò) ta như đôi bàn tay,

Ớ ờ ơ, cùng một giòng (ư) máu (ớ ớ dô ớ hò) ta thương yêu (ờ) nhau.

 

Đêm nay trăng soi thôn trang,

Gió đưa gió đưa dật dìu cành tre (quê hương à ơi)

Ai hát câu thơ Kiều nặng tình quê hương (âm vang) ...

 

Đêm đêm ai ca ru con khẽ đưa, khẽ đưa à ơi câu buồn thương (khoan khoan hò khoan)

Bao trẻ thơ trong làng ra bờ đê cười ca vang

Ra ngắm ông trăng vàng thêm nặng lòng mến yêu thôn làng

Ớ! Quê hương ờ ơi! Ơi, quê hương ờ ơi!

 

Tài Liệu tham khảo: Tinh Hoa Miền Nam ấn hành 1968

Ớ! Quê hương ờ ơi! Ơi, quê hương ờ ơi!

tvmt


Thu

Nguyễn Văn Khánh

 

 


1947

 

Chiều thu lướt thuớt bao đám mây thu vàng

Lờ lững trôi về rừng núi xa xăm

Chiều thu lớt phớt trên cô thôn êm đềm

Cùng bầy trâu đoàn mục tử trở về

 

Đây đàn chim loáng thoáng bay

Trên ngành cây gió phất lay

Trong tiếng gió đưa hắt hiu

Vang theo trầm ngân tiếng tiêu

Hồ biếc lắng nhìn đàn cò trắng trắng ngà

cùng nhau tung cánh trong sương khói

Tơ liễu hững hờ nhìn nước ngắm dịu dàng

Đêm êm êm xuống xóa muôn mầu

Ngày đi bóng dáng đêm thu rơi trên cành

Dừng chân đây người nghệ sĩ xa nhà

 

Dừng đây đứng ngắm riêng ta trong chiều tà

Chiều lâng lâng lòng nghệ sĩ bâng khuâng

Thuyền ai lướt lướt trôi êm trên mặt hồ

Chiều thu sao nặng nề chiếm tâm hồn

 

Chuông chùa xa văng vẳng đưa

Ru lòng bao kẻ gió mưa

Thân chiếc én bay bốn phương

Sao nay dừng đây với thu

Canh cánh nỗi lòng đời nghệ sĩ với chiều

Lòng chim kia bỗng thấy man mác

Xuân sẽ trở về ngày nắng ấm dịu dàng

Trên muôn cây thắm chim hót mừng

Chiêu thu đứng ngắm xa núi sôngmơ màng

Chiều tha hương lòng nghệ sĩ bẽ bàng

<font color=pink>Hạt Mưa</font>


Thu (autumn)

Imst

Vấn Vương

 

 

 

Hoài Thương


Thủ bút về người hát

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 

 

 


trịnh công sơn

 

KL, một người bạn của định mệnh vĩnh viễn thương yêu nhau.

VT, một người em ruột phải bù đắp vì không kịp thy bố khi vừa ra đời

HN, một người quŸ gần gũi không biết phải gọi là ai?

IKhŸnh Ly hŸt cho một thời vừa lng mạn vừa đau thương trong chiến tranh. Hay nht.

IVT. Một người thích hŸt và hŸt hay những bài hŸt của anh mình. Lưỡng lự giữa đời ca hŸt và đời thường. Tuy nhiên cŸi nghiệp ca hŸt lại trói buộc ở chặng đời mà mọi ràng buộc khŸc không còn ý nghĩa nữa. Thế cũng là một điều may mắn cho đời, và cho tôi.

IH.N. làm mới lại những ca khúc của tôi. Có người thích có người không thích. Tuy nhiên tôi thích vì đó là cŸch biểu hiện mới phù hợp với (...) thời hiện đại - Một sự lng mạn mới. Nó giúp mình có được một chỗ ngồi trong hiện tại chứ không phải là kẻ nhắc tuồng từ quŸ khứ.

IKhŸnh Vĩnh Hồng hay Ly Trinh Nhung là điều phải có, gần như tt yếu, trong cuộc đời sŸng tŸc của một người. Mà hình như còn nhiều nữa, như KhŸnh Hà, Cẩm Vân, ThŸi Hiền, Thu Hà, Lan Ngọc, Lệ Thu, ôi nhiều lắm vân vân và vân vân.

Trịnh Công Sơn

(1995)

 


Thu Ca

Phạm Mạnh Cương

 

 


Tango&gt;

Lạnh lùng sương rơi heo may

Buồn ngơ ngác bóng chim bay

Mây tím giăng sầu đó đây

Ngày đi chiều mang sầu tới

Làn sương chiều thu lả lơi

Tiếng mưa rơi đều trên lối

 

Chiều về gieo thương với nhớ

Lòng người lữ thứ bơ vơ

Nghe lá hoa rụng xác xơ

Chiều thu về đây lạnh lẽo

Mà sương chiều rơi hắt hiu

Gió xa đưa nhẹ tiếng tiêu

 

Nhớ ai chiều thu

Nhìn bao lá úa rơi đầy lối

Nhẹ rung tà áo

Làn môi cười thắm như cánh hoa đào

Cách xa vì đâu!

Dù bao lần lá hoa phai màu

Rung chi cành hoa lá

Khi tà dương đã khuất non xa

 

Mầu chiều thu reo lá úa

Buồn se sắt nhớ Thu xưa

Tôi biết em chiều gió mưa

Người đi về đâu ngàn lối

Màu hoa chiều thu úa phai

Xót xa cho lòng tê tái

 

Ngập ngừng sương rơi non xa

Chiều thu giăng lối cô đơn

Nghe tiếng mưa sầu chứa chan

Mà bóng chiều phai vàng úa

Mưa xóa tình quen biết nhau

Trách chi cho lòng đớn đau

Bần Sĩ 2K


Thu Ca Điệu Ru Đơn

Phạm Duy

Paul Verlaine

 

Mùa Thu nức nở ơ ớ

Tiếng thở ơ ơ ơ dài

Tiếng vĩ cầm, buồn ơi mùa Thu ơi !

Lòng ta khốn khổ ô ố

Với mỏi ý y y mòn

TiếngThu buồn, buồn ơi điệu ru đơn...

 

Nghẹn ngào tê tái, nghẹn ngào tê tái

Khi giờ đã điểm, ta ngồi ta nhớ

Những ngày nào xưa

Những ngày nào xưa, và ta khóc lóc

Và ta khóc lóc....

 

Mùa Thu nức nở ơ ớ

Tiếng thở ơ ơ ơ dài

Tiếng vĩ cầm, buồn ơi mùa Thu ơi !

Lòng ta khốn khổ ô ố

Với mỏi ý y y mòn

Tiếng Thu buồn, buồn ru điệu ru đơn...

 

Ta đi, rồi ta đi theo ngọn gió

Ta đi, ta đi theo ngọn gió xấu

Cuốn ta đi, trôi dạt đây đó

Trôi dạt đây đó, trôi dạt đây đó

Như chiếc lá mùa Thu, lá chết vàng khô.

Mùa Thu nức nở ơ ớ

Tiếng thở ơ ơ ơ dài

Tiếng vĩ cầm, buồn ơi mùa Thu ơi !

Lòng ta khốn khổ ô ố

Với mỏi ý y y mòn

Tiếng Thu buồn, buồn ru điệu ru đơn...

 

 

họctrò


Thu Chiến Trường

Phạm Duy

 

 


Chiều biên khu, vào mùa sang Thu

Không còn nghe tiếng oán thù (u ú)

Rừng vi vu là lời thiên thu

Ru người chốn phiêu du.

Ai chinh phu nghe mùa Thu tới

Âm vang trong trời, hồn quê đến với muôn đời.

Hề Thu ơi ới ! Hề Thu ơi ới !

Nghe gió thu tơi bời trong góc trời chiến tranh

Nghe lá thu thương tình bao kiếp người mong manh.

Hề Thu ơi ới ! Hề Thu ơi ới !

Hương thắm xưa đã về với những người chiến chinh

Bao khúc ca thanh bình vang tới ngàn dâu xanh.

Thu đã về với ta

Nhớ tiếc không oán thù (u ù)

Ta nghe chăng một mùa

Thu bao la, vang tiếng bom cuối cùng

Còn đây mùa gươm súng

Khi lá hoa bừng sống với non sông

Nhớ tiếc không nát lòng (ư ừ)

Ta nghe chăng một mùa

Thu muôn năm hoà bình

Hề Thu ơi ới ! Hề Thu ơi ới !

Thu ơi Thu ! Ta vỗ súng ca,

Ca cho đời, cho Thu với ta.

Nơi biên khu, mong nhớ khúc ca

Câu Thái Hoà cho muôn chúng ta.

 

(Huế, 1946 sau khi từ chiến khu trở ra Bắc)

 

pdsuperfan


Thư Cho Mẹ

(chưa biết)

 

 


Lâu lắm rồi con không về thăm mẹ

Mà mẹ như cây lá giữa trời giông

Mẹ ngồi nghe mưa gió đổ sau vườn

Lưng mẹ còng còn oằn nỗi nhơ thương

Bao tháng ngày con xa hình bóng mẹ

Bờ giậu thưa mẹ có đứng chờ trông

Lòng mẹ đau mà vẫn cứ tươi cười

Nhìn đàn con đi mãi mãi không về

Mẹ ơi con sẽ về quỳ dưới chân mẹ

Hôn lại mảnh đất quê hương

Uống lại dòng nước ngọt ngào

Để nghe mẹ hát câu

Đí dầu cầu ván đóng đinh

Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh mà khó -đi

Gập ghềnh mà khó đi

Lâu lắm rồi con không về với mẹ

Để đươc nghe mẹ hát tiếng ầu ơ

Để giành lại hơi ấm của mẹ hiền

Mẹ hiền ơi con hứa sẽ quay về

 

 

vk


Thư Cho Vợ Hiền

Song Ngọc

 

 


Tôi ở đơn vị xa

Đã lâu không về nhà

Khu chiến từng quen tên

Thu nằm nơi trận tuyến,

Xuân trấn ngoài ven biên.

Thư muốn gởi về em.

Chắc em không nhận được

Vì quê nghèo xa quá đâu có người mang thư,

Anh biết mình lo âu.

 

Ngày đó anh còn nhớ buổi đăng trình em bồng con đứng nhìn.

Ngoài kia trống giục quân reo bao lớp trai anh hùng, đã tìm ra

chiến trường.

Còn nhớ con mình ngày đó tháng chưa tròn anh đặt tên chúng mình.

Giờ con biết đọc hay chưa?

Hay nhắc tên ba hoài để em nhớ thương thêm.

 

Hoa nở trên cành mai

Biết xuân nay lại về

Bên chiến hào đồn xa

Mua quà xuân chẳng có,

Anh đã vội biên thư

Thư biết em chẳng được

Vẫn ghi cho đẹp tình.

Mùa xuân này không đến cho chúng mình bên nhau,

Thư viết :"Hẹn xuân sau".

HyTran


Thu Cô Liêu

Văn Cao

 

 

 


Thu cô liêu, tịch liêu

Cô thôn chiều ta yêu thu, yêu thu, yêu mùa thu

 

Vàng hoen đáy nước soi rõ đường đi.

Một mùa thu, một mùa thu

  rơi, rơi rụng buồn chi lá vàng.

 

Sương ấp lạnh non hương cứng lá

Đã từng nghe gió biết thu sang

 

Một chiều êm nghe gió thu xưa bao đềm êm

Một chiều êm, một chiều êm

 

Tài Liệu Tham Khảo: Thu Cô Liêu, nhạc và lời Văn Cao, Tinh Hoa Huế ấn hành 1955

 

 

Lâm Viên & Phạm Anh Dũng


Thu Đã Về

Vũ Thư Nguyên

 

 


SLOW

Thu đã về rồi em có biết?

Cây lá đổi màu,

Nắng nhạt,

nhẹ mây bay.

 

Chiều êm trôi cho thương nhớ giăng đầy

Bên khung cửa có vần thơ bỏ dỡ

Thu đã về rồi, em có nhớ

Chuyện chúng mình...

Chuyện nắng?

Chuyện mưa?

Chuyện hôm xưa, thương nhớ mấy cho vừa

Em đã đến trong hồn anh bỏ ngõ

 

Thu đã về rồi em gái yêu

Nhặt chiếc lá vàng

nghe tình chớm ươm mơ

Mây giăng giăng trên cành nhỏ

Thẫn thờ...

Nghe lá đổ...

Nghe mong chờ người mắt nai

 

Thu đã về rồi em có thấy

Mưa đầu mùa,

Mưa ướt cả hồn ai

Mưa rơi rơi

Mưa hiu hắt đêm dài

Thu đã về rồi để ai nhớ thương ai?

Như Nguyên

Dallas 9/27/1987

 

 

Hello quý vị,,

 

Nghe lại bài "15 năm hò hẹn", thật là hay. Tôi chợt nhớ đến bài thơ đầu tiên tôi tôi làm cho "người trong mộng" của tôi khi "lúc đầu gặp em, tinh tú quay cuồng".

 

Bài thơ nầy tôi làm cách đây....15 năm. Đúng 8 ngày sau khi tôi gặp...nàng.  (Xem hình).

 

Hồi đó làm thơ lấy bút hiệu là Như Nguyên. Chuyện dài dòng. Nàng từ New Orleans (yea anh QD). Đọc thơ và truyện của Như Nguyên trong tờ báo "Thân Hữu" xuất bản ở Dallas. Nàng tưởng Như Nguyên là... con gái. Nhưng nàng lại ghét ông Hồ Ngọc Minh dziết nhạc "khiến chán" và dziết bài tham luận chính chị chính em lăng nhăng.

 

Nàng lên Dallas và đòi gặp cho được "Cô" Như Nguyên.

 

Hì hì, nàng đã gặp "Cô" Như Nguyên... ngày 9/19/1987. Gotcha!!

 

Một tuần sau, khi chàng thức giấc, một buổi sáng cuối tuần nhạt nắng. Trong máy radio loan báo đây là ngày đầu của mùa thu. Chàng vội làm một bài thơ và gửi cho nàng gấp gấp. Hồi đó không có e-mail. Phải chờ 4 ngày, 5 ngày, 6 ngày...rồi 7 ngày.....

 

Và,,

 

chuông điện thoại đã reo...

 

Xin mời nghe bài nhạc Thu Đã Về, mới "giết" chiều nay.. Có vài chữ phải tự ý sửa chữa từ nguyên bản

©¿®


Thú Đau Thương

Phạm Duy

Lưu trọng Lư

 

Saigon 1960

Tình đã len trong mầu nắng mới

Lòng anh buồn vời vợi em ơi!

Niềm ái ân rung động trên môi

Tình đâu khôn lựa nên lời thắm tươi

 

Đã héo lắm nụ cười trong mộng!

Đã mờ dần hình bóng thân yêu!

Đã lam tím cả cảnh chiều

Trong hồn lặng đã hiu hiu mộng tàn

 

Để gối chăn nằm yên chốn cũ

Hãy lịm người trong thú đau thương

 

Tình đã không một lần nữa tới

Nhìn nhau buồn vời vợi em ơi

Rượu ái ân em cạn trên môi

Lệ anh xin nhỏ nên lời đắng cay

 

Hãy xếp lại muôn vàn ân ái

Đừng thương nhau đừng ái ngại nhau!

Thuyền yêu không ghé bến sầu

Như đêm thiếu phụ bên lầu không trăng

 

Thành kiếp sao còn băng mãi mãi

Để lòng buồn mãi mãi không thôi!!!

 

Tài liệu tham khảo:

Phạm Duy Tuyển tập 2 "Vườn Thơ Cánh Nhạc" - Ba Mươi bài thơ phổ nhạc [Nhà sách Nam Á Paris 1989]


Thu Đến Bao Giờ

Nhật Vũ

Thơ : Phạm Ngọc

 

4/4_Slow_C minor

 

1.

Khúc hát mùa thu vang trong lòng phố

Rơi vào nỗi nhớ từng hạt mưa quen

Em qua sông Seine, anh về lối cũ

Thơm mùi hoa sứ, chiều lên , chiều lên

 

2.

Theo bước chân em thu vàng gót nhỏ

Đường xôn xao gió lay động mùa xưa

Như ngọn sòng đưa vỡ oà ký ức

Lửa tàn khói thuốc ấm bờ môi khô

 

Điệp khúc:

 

Chút buồn bâng quơ hồn đau ngọn cỏ

Chút buồn bâng quơ hồn đau ngọn cỏ

Chia tay ngày đó, thu đến bao giờ....

Midi

NV


Thu Đến Bao Giờ

Lam Phương

 

 


Mùa thu hỡi,

Đời đã đón thu về đây bao giờ

Người đã đón thu bằng câu

Mong chờ với mộng mơ.

 

Mình em đếm lá úa

Từng chiếc lá kỷ niệm xưa.

Vai sát vai trong chiều mưa

Nói sao tình cũng chưa vừa .

 

Em xin yêu ngày tháng còn có nhau

Em xin ghi lời đó ngọt ngào

Xin cám ơn đời

Xin cám ơn người

Đã cho em buồn vui hờn tủi

Và cho em sầu chia phôi

Trong đơn lạnh lệ ướt đôi môi.

 

Còn chi nữa vườn thu ái ân

Ngày xưa đâu rồi

Dù tha thiết trăm ngàn câu bên người

Cũng vậy thôi .

 

Giờ anh đến cứ đến

Tình xin giữ cho người sau

Bao đớn đau anh vừa trao

Cố quên phải đến kiếp nào .

 

AlexTG


Thu Hát Cho Người

Vũ Đức Sao Biển

 

 


Giòng sông nào đưa người tình đi biền biệt.

Mùa thu nào đưa người về thăm bến xưa.

Hoàng hạc bay, bay mãi bỏ trời mơ.

Về đồi sim, ta nhớ người vô bờ.

Ta vẫn chờ em dưới gốc sim già đó,

Để hái dâng người một đóa đẫm  tương tư.

Đêm nguyệt cầm ta đợi em trong gió.

Sáng linh lan hồn ta khóc bao giờ.

Ta vẫn chờ em trên bao la đồi nương,

Trong mênh mông chiều sương

Giữa thu vàng, bên đồi sim trái chín

Một mình ta ngồi khóc tuổi thơ rơi .

Thời gian nào trôi bềnh bồng trên phận người.

Biệt ly nào không muộn phiền trên dấu môi.

Màu vàng lên, biêng biếc ánh chiều rơi.

Nhạc hoài mong, ta hát vì xa người.

Thu hát cho người,Thu hát cho người , người yêu...ơi !

Thủy Đăng


Thu Hồng

Phan Nguyên Anh

Du Tử Lê

 

Và tháng Tám, dòng sông về rất lạ

Mùa thu tôi, em thả tóc đi qua

Dòng sông mãi đầy lòng tôi u buồn

Chiều quê người, từng phiến lá thiết tha

 

Thanh xuân người như chiếc lá chưa rơi

Lời nói thật, cuối đời tôi muốn khóc

Sớm thu về, hong tóc cũ đi qua

 

Và tháng Tám, cỏ cây trông mắt thần

Về theo em, vui lại với chân quen

Vê theo em,  gian dối nhớ môi tìm

Bàn thơ nhỏ vàng theo lá cuốn bay

 

Tài Liệu tham khảo: K. Khúc của Lê III - HT Productions - 2002

tvmt


Thu Khóc Trên Ngàn

Ngô Thụy Miên

 

 


(1982)

 

 

Anh có nghe mùa thu khóc trên ngàn

Con nai vàng đạp chết lá thu tàn

Điệu thu mưa gọi hồn bao thương nhớ

Anh có nghe mùa thu lá thu rơi

 

Anh có hay tình ta vỡ tan rồi

Em đi tìm ngày tháng cũ trong đời

Tình yêu xưa giờ buồn như đêm tối

Anh có hay mùa thu lá vàng rơi

 

Hôm nay mùa thu đang trở về

Nhìn thu trôi tình em thêm não nề

Người yêu ơi, người quên hết câu thề

Chỉ còn em, chỉ còn em tái tê

Giọt nước mắt, giọt nước mắt long lanh

Nhỏ xuống tim xanh cho ướt hoen môi hồng

Gọi tên anh từ cõi ấm tình nồng

Gọi tên anh từ héo hắt mùa đông

 

Anh vẫn mơ mùa thu hát bên trời

Em bây giờ lệ héo hắt tơi bời

Lời yêu xưa một đời em thương nhớ

Em vẫn mơ mùa thu lá vàng rơi...

 

ngothuymien.cjb.net


Thu Không

(chưa biết)

 

 


Hãy cho em một thời tuổi nhỏ

Mắt mười lăm chớm mộng mơ hoài

Em thân yêu bạn bè lớp học

Như bắt đầu một chút si mê

 

Hãy cho em một thời mắc cỡ

Mười sáu xuân tóc chải chưa dài

Như đã xưa một lần ai đó

Gửi em cành thiên lý hay hay

 

Hãy cho em một thời bỡ ngỡ

Đường em đi lá rụng rơi đầy

Vai nghiêng nghiêng mấy sân sầu rụng

Rụng xuống mười bảy tuổi buồn hiu

 

ĐK:

 

Hãy cho em, hãy cho em

Mười tám xuân chưa biết hẹn hò

Trang giấy mỏng còn in nét chữ

Mỗi nét là một chút thơm tho

 

Hãy cho em, một thời xúc động

Mười chín xuân tiếng nhạc reo đều

Em yêu lắm khúc ca tiền chiến

Nhớ hai người khi mới yêu nhau

 

Hãy cho em, hai mươi tuổi buồn

Giữa người đông vẫn còn lạc loài

Như lá cỏ còn bâng khuâng không

Mắt nai còn ngơ ngác thu không...

Hoài Thương


Thu Ly Hương

Nhật Bằng

Đan Thọ

 

Tango

 

Ra đi với tình thương mang theo luyến sầu vương, khi thu nắng vàng phai bụi trần vương lòng ai?

Ra đi khóc tình quê nặng gót chân lê thê tìm nhắn quê xa vời hẹn ngày mai sẽ quay về.

Về nơi cũ sống vui đầm ấm.

Ngàn hoa thắm còn vương tình xuân.

 

Reo thế nhân tình luyến thương,

Mơ ước mong về cố hương,

Chiều xa xôi gió đưa làn sóng,

Nhẹ đôi cánh bày chim tìm bóng,

Khi nắng thu về cuối thôn,

Nhắn chim đôi lời về cố hương,

Đường về còn xa,

Đây kiếp không nhà

Nơi đất quê người ta mong thấy những chiều êm êm lá vàng rơi.

Chiều ly hương gió thu tàn mơ.

Nhìn quê xưa lòng vương sầu nhớ.

Chân bước đi còn tiếc trông.

Bóng tre xanh mờ dần khuất xa.

 

Tài Liệu Tham Khảo:

1. Nhà Xuất Bản An Phú ấn hành lần thứ nhất năm 1955

2. Mộc Lan trình bày trong chương trình Tiếng Tơ Đồng của nhạc sĩ Hoàng Trọng trên đài phát thanh tại Sài Gòn trước 1975; tuyển chọn trong băng nhạc Anh Ngọc 4

TvmT - AnthonyTran


Thu Mộng Vàng

Triệu Thiên Tuyến

 

 


Từng đêm xuống dáng ai dịu dàng

Bờ môi ai ánh mắt thơ ngây cứ khiến cho ai mê mãi

Tình yêu thương ngất ngây nồng nàn

Tình mê say cứ cháy trong tim bốc cháy trong tim ai mãi

 

Người yêu ơi

Hãy đến bên nhau

Kể cho nhau những nỗi ưu tư trong tim mình

Người yêu ơi

Hãy nói lên đi

Ngại ngùng chi hãy nói lên đi câu yêu thương

 

Mùa Thu tới lá úa rơi rơi

Tình yêu tới chắp cánh ta bay lên cao vời

Tình yêu hỡi hãy chớ bay đi

Tình yêu hỡi hãy chớ bay đi như chim di

 

Na na na na na na na na

 

Mùa Thu qua mất trong mộng vàng

Bờ môi ai ánh mắt thơ ngây vẫn khiến cho ai mê mãi

Tình yêu đến dẫu trong muộn màng

Tình mê say vẫn cháy trong tim bốc cháy trong tim ai mãi

 

(1987)

Triển Chiêu


Thư Người Chiến Binh

Nguyên Diệu và Nguyên Đàm

 

 


Giờ chia tay tôi ra chốn biên cương anh đi sa trường.

Tình đôi mươi đời vui với phong sương lãng quên ngày tháng.

Đường lên non chim ca với mây vương nhớ câu tương phùng.

Một ngày mai đời như cánh chim bay đến nơi nào đâỵ

 

Nhớ lúc chiến tuyến những đêm nhìn trăng lên

trên đồi hoa sim

Kề chung ba lô nằm kênh giữa rừng già

chuyện trò vu vơ

Tiếc nhớ biếc mấy nhớ khi mình chia tay

bao giờ gặp đây

Anh đưa hoa sim cài lên áo bạn mình

miệng cười an lành.

 

Giờ chia tay tôi say chốn biên cương anh vui sa trường.

Hẹn mùa xuân về vui giữa thôn trang cắm hoa đầu súng.

Tình đôi mươi xin đem hiến quê hương mến thương khôn lường

Ngày gặp nhau ngày vui khắp quê hương ấm no làng thôn.


Thu Nhớ Em

Minh Nguyễn

 

 


Hôm nay dừng bước chân,

Lòng bàng hoàng ngơ ngác,

Thu lại đến nữa rồi.

Vàng đỏ lá rụng rơi,

Cho hồn ai thương nhớ,

Tiết thu cũ năm nào.

 

Đà Lạt trời xanh ngát

 Mây trắng hờ hững trôi.

  Đồi thông reo tiếng hát,

   Khúc nhạc dạ vũ chiều.

 

Tôi cùng em dạo bước,

Đi khắp phương trời yêu

Đôi ta cùng mơ ước,

Tình mình mãi lâu dài.

 

Nhưng có ai ngờ,

 Tình vừa hé nở,

  Tôi phải rời xa,

   Người em yêu dấu.

 

Em ơi mãi không quên,

Kỷ niệm thời thơ ấu,

Tình mình mãi dài lâu,

Anh hẹn sẽ quay về.


Thu Nhớ Người Đi

Nhật Vũ

Nhật Vũ

 

4/4 Tango

 

1.

Một sớm thu về mây trắng bay

Heo may giăng mắc lối đi về

Sương thu lạnh lẽo đời cô quạnh

Em có hay rằng tôi nhớ em

 

2.

Nhặt lá thu vàng trên lối đi

Hoang mang trong nắng cuối thu vàng

Em đi đã mấy mùa thu lạnh

Để dáng thu buồn mây vấn vương

 

Điệp khúc:

 

Thu đến rồi đi ...

tình băng giá hồn hoang lạnh

Em đến rồi đi..

tình buồn như lá thu rơi

Thu nhớ người đi

 

3.

Tôi mãi ca bài thu nhớ thương

Thương mây bay mãi tháng năm buồn

Thương thu lạnh lẽo hồn hoang dại

Nhặt lá bên đường thương nhớ ai

 

4.

Mai một tôi về che dấu đi

Tương tư ai đó tháng năm buồn

Mênh mang sầu nhớ hồn cô qua.nh

Và cố quên ngày vui có em

 

 

Khung Nhạc

Nhật Vũ


Thu Phai

(chưa biết)

 

 


Bao nhiêu niềm vui giờ đã quá xa rồi

Người yêu hỡi, những ước mơ xưa vội tàn

Khói sương phủ lấp trái tim ôi giá băng

Dòng nước trôi bao dấu yêu. Tình ơi!

Em ơi giờ đây mình anh đếm sao trời

Lòng thương nhớ những phút giây ôi thắm nồng

Ánh trăng đã hết, bóng em nay khuất xa

Những lá rơi lối anh về biết tình đâu?

Hết rồi, dĩ vãng nay xa thật xa

Hỡi người, dẫu biết ta thôi còn nhau

Vẫn chờ, bóng dáng anh nay còn đâu

Bóng thu vàng đã phai.


Thu Quyến Rũ

Đoàn Chuẩn & Từ Linh

 

 


Anh mong chờ mùa Thu

Trời đất kia ngả mầu xanh lơ

Đàn bướm kia đùa vui trên muôn hoa

Bên những bông hồng đẹp xinh.

 

Anh mong chờ mùa Thu

 Dìu thế nhân dần vào chốn Thiên Thai

  Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay

   Mùa Thu quyến rũ Anh rồi.

 

Mây bay về đây cuối trời

Mưa rơi làm rụng lá vàng

Duyên ta từ đây lỡ làng

Còn đâu những chiều

Dệt cung đàn yêu.

 

Thu nay vì đâu tiếc nhiều

 Thu nay vì đâu nhớ nhiều

  Đêm đêm nhìn cây trút lá

   Lòng thấy rộn ràng

    Ngỡ bóng ai về.

 

Anh mong chờ mùa Thu

Tà áo xanh nào về với giấc mơ

Mầu áo xanh là mầu Anh trót yêu

Người mơ không đến bao giờ.

Lâm Viên


Thu Rơi

Châu Đình An

Thơ: Hoàng Thượng Dung

 

 

Chiều ngang qua phố gầy

Nhìn tà áo ai bay

Môi khô niềm tê tái

Quay quắt sầu vương tay

Bao giờ thu trở lại

Cho mắt môi nồng say

Cho ấm đôi vai gầy.

 

Chiều nay mây giăng đầy

Hàng cây lá thu bay

Thu rơi và thương nhớ

Môi mắt em còn đây

Bao giờ em trở lại

Cay đắng anh nhận đây.

 

Em ơi ngày xưa ấy

Tình chúng mình mê say

Môi hôn lời giã biệt

Quên hết tháng năm này

Quên hết đời hôm nay

Hôm nay xa nhau rồi

Một lời cho phố xưa

Những lời như lá đổ

Cho nát tình ngây thơ.

 

Nhịp tim tôi đau nặng

Trần gian khó phôi pha

Em vô tình như đã

Đâu biết thu vừa qua

Tôi về nơi đảo lạ

Theo tháng ngày chia xa.

 

 

 

Chép theo tiếng hát Lệ Thu trong CD " Tình khúc Dạ Vũ - Trái Sầu Đau".

nhluong


Thu Sàigòn

Ngô Thụy Miên

 

 


(1980)

 

 

Em hỏi anh mùa thu Sàigòn

Nắng còn vương vương trên hàng phố vắng

Em hỏi anh mùa thu Sàigòn

Nước mắt bây giờ có như mưa tuôn

 

Sàigòn đó em ơi

Nước mắt đau thương che bao nụ cười héo hắt trên môi

Cuộc đời đó em ơi

Đã quá gian nan cho bao phận người chơi vơi một thời

Tìm đâu tháng năm xưa

Đâu nắng như thơ, đâu mưa tình cờ, lá hát như mơ

Và đường phố quanh đây

Nghe vẫn chưa quen bao nhiêu nhọc nhằn kiếp sống hôm nay

 

Như mùa thu về qua một trời

Áo lụa năm xưa đâu còn phố cũ

Anh giờ như mộng du một đời

Em có bao giờ thấu cho lòng anh...

ngothuymien.cjb.net


Thu Sầu

Lam Phương

 

 


Mùa thu thưa nắng gió mang niềm nhớ

Trời chiều man mác buồn nát con tim

Lệ tình đẫm ước tà aó trinh nguyên

Kỷ niệm êm đềm còn in trên giấy

Người ôm thương nhớ ra đi từ đấy

Trời đày hai đứa vì thiếu tơ duyên

Rừng còn thay lá tình vẫn chưa yên

Thương chi cho lắm giờ cũng vô duyên.

Người từ ngàn dặm về mang nỗi sầụ

Nhịp cầu ô thước hẹn đến mai sau

Ngày đài nhung nhớ mình cũng như nhau

Trên cao bao vì sao sáng

Rung vắng có bao là vàng

Là bấy nhiêu sầụ

Người đi hoa lá chết theo mùa nhớ

Người về lặng lẽ tình vẫn bơ vơ

Thà rằng chôn kín mộng ước bên nhau

Quên đi cho hết một kiếp thương đaụ


Thứ Sáu Điên

(chưa biết)

 

 


Thứ Sáu này anh có nhớ em không

Thứ Sáu này em nhớ anh như điên

Sáng thức dậy chờ mãi tiếng phone reo

Đợi mãi tiếng anh yêu

Hẹn đón nhau rong choi

 

Thứ Sáu này homework nhớ anh ghê

Thứ Sáu này hai đứa đi ciné

Thứ Sáu này con mắt trái lao xao

Lòng chắc có tin vui, mình sẽ có nhau thôi

 

Ngồi trong lớp mà cơn mơ bay cao

Vì chiều thứ sáu tình đẹp hơn trăng sao

Ngày vui hỡi, đừng phôi pha tin yêu

Thời gian không trôi mau

Để tình yêu đẹp mãi

 

Thứ Sáu này anh nhớ phone nghe anh

Thứ Sáu này là thứ sáu yêu điên

Thứ Sáu này con mắt trái lao xao

Lòng chắc có tin vui, mình sẽ có nhau thôi

 

Thứ Sáu này anh nhớ phone nghe anh

Thứ Sáu này là thứ sáu yêu điên

Nhớ lắm rồi tình mãi cú xôn xao

Chờ ngóng đón tin nhau

Chợt có tiếng phone reo

Chèo


Thu Tàn

Văn An & Vũ Nhân

 

 


Nhịp 4/4, blues

 

Lời 1:

 

Bao lá rơi mùa thu héo tàn

Sao-suyến chi mùa thu thương nhớ

Lòng nhủ lòng người trai tha hương

Đây năm tháng nước mây lờ trôi.

 

Thu đã qua lòng ta nhớ hoài

Thu đã qua chiều buông sương rơi

Chiều dừng chân nơi đây bâng-khuâng

Đi về đâu hỡi ai giang-hồ?

 

Về đâu khi tàn thu dâng nhớ thương.

Về nơi quê nhà bóng tre xanh rờn.

Diều êm vi-vu hoàng hôn chênh bóng.

Đời sống đầy thơ.

 

Bao giấc mơ mùa thu hết rồi

Ôi tiếng thu trầm-ngân lưu-luyến.

Người nghệ-sĩ chiều nay cô-đơn

Duyên tình thu với ta bẽ-bàng.

 

 

Lời 2:

 

Thu đã qua nhạt phai giấc vàng

U-ám sương nhoà trong im vắng

Chiều chập-chùng về trong cô-liêu

Ta dừng nghe tiếng thu đìu-hiu.

 

Theo lá rơi nhạc rung thẫn-thờ

Đây đó thu tàn dâng thương nhớ

Chiều dừng chân cô-đơn bâng-khuâng

Vương buồn chi hỡi ai giang-hồ?

 

Tàn thu khi chiều xa chốn cố-hương

Tìm đâu quê nhà luỹ tre xanh rờn

Hoàng hôn dân thôn hoà vang tiếng hát

Nhịp sống nhạc vương.

 

Trong nắng thu trầm-lan khói chiều

Hương chiến-chinh còn buông đây đó

Người nghệ-sĩ hồn thơ phiêu-diêu

Bên đồi thông lá rời tiêu-điều.

 

Tham khảo:

Ấn-bản 1950, Nhà xuất bản Lê Quang Vinh

Bảo Trần


Thu Tha Hương

Nhật Vũ

 

 


1.

Có mùa thu nào không đổ lá

Lá mùa thu nào không vàng úa

Heo may chất ngất tiếng thu buồn

Vẫn màu vàng thu của tranh của thơ

mà tôi vẫn yêu năm nào

Nay cớ sao thu buồn

........

Có phải vì thu thiếu dáng em

Có phải vì thu vắng bóng quê

Nên bầu trời không xanh

Nên bầu trời vương mây đen

Lá vàng sao rướm máu

Buốt tim kẻ tha hương

 

2.

Có người em nhỏ nơi miền quê

Trông chờ tôi về trong mùa thu

Thu đi, thu đến, tiếng thu buồn

Mắt người tình thơ đỏ hoe chờ trông

Người đi vẫn đi chưa về

Thương dáng hoa phai tàn

..............

 

Thế rồi mùa thu vẫn cách xa

Thế rồi mùa thu vẫn nhớ thương

Nên bầu trời không xanh

Nên bầu trời vương mây đen

Lá vàng sao rướm máu

Buốt tim kẻ tha hương

 

***********

 

Xin mời nghe Thanh Tuyến trình bầy :

 

geocities.com/nhatvu2k/nvThuThaHuong2.html

NV


Thu Trên Đảo Kinh Châu

Lê Thương

 

 

 


Đàn chim bay thiết tha, trên núi cao miền xa

Mang theo những nỗi buồn mộng mơ

Nguồn thảm sầu đã qua.

Khi ta đi liễu đang còn xanh lá

Trong đám cây oanh hót vài lời ca để chòng đám hoa

 

Ngày nay cúc đẫm thâu, hoa héo khô vì đâu.

Chim oanh nhắc tiếng một vài câu để thương đời cúc thâu

Sông Kinh Châu có con buồm trắng

Gió thu mang người biệt ly vào cảnh sầu đó chăng

 

Hồn thu theo gió đến ngọn núi chót cao cạnh mây

Gió đưa hồn thu xuống cây

Bao lá rơi để gió thu cuốn đi.

 

 

Nhạc Tiền Chiến - Kẻ Sĩ xuất bản - Xuân Thu in tại Sài Gòn 1970-

 

tvmt


Thu Trên Sông Seine(Un Automne Sur La Seine)

Lê Mộng Nguyên

Thơ: Vương Thu Thủy

 

Andantino

 

Đêm qua ngồi đếm sao rơi

Lắng nghe thu rụng bên trời Paris

Sông Seine nước đến rồi đi

Luxembourg cỏ còn xanh ghi ngút ngàn

 

Đêm nay ngồi đón thu sang

Nhớ người thu ấy thu này mênh mang

Thu xưa duyên đã gặp nhau

Thu này lỗi hẹn nghìn sau mong chờ

 

Dòng sông lượn khúc lững lờ

Chiều về gió lng đôi bờ sông xanh

Paris sương phu mong manh

Vàng thu lá đổ phím đàn bâng khuâng

 

Đêm qua thu bỗng chuyển mình

Đêm nay thu rụng dệt tình thơ yêu

Nhắn thu lá đổ muôn chiều

Vô tình thu đã để nhiều nhớ mong

 

(Nguyệt san Nghệ Thuật Montréal, số 83 tháng 02-2001)

©¿®


Thu Trong Mắt Em

Ngô Thụy Miên

 

 


(1995)

 

 

Rồi một mùa Thu tới cho mắt em buồn trong nắng

Mầu tình hôn tóc rối ru má em hồng say đắm

Chiều về dâng lá úa

Lá ươm trên dòng tóc xanh

Lá ướp môi em thêm tình

Gọi mùa Thu đến trao mình

 

Rồi một chiều qua phố nghe nhớ thương về bên ấy

Giọng cười bờ môi ướt e ấp vương hồn phiêu lãng

Gọi mùa Thu quyến rũ đến đây cho hồn ngất ngây

Lang thang theo gió heo may

Đếâm bước cho quên lạnh lùng

 

Ô hay mùa Thu lại về cho mình giăng hẹn hò

Gọi tên nhau khi chiều đến

Mây Thu vấn vương đan ngập lối đi

Aùi ân theo hồn vút cao

Vết mơ tình xõa tay mềm

 

Rồi một mùa Thu nữa theo mắt em về trong nắng

Chuyện mình xin quên lãng cho bước chân dìu cay đắng

Chuyện mùa Thu năm ấy

Hãy xin ghi vào giấc mơ

Thu đi cho lá thôi về

Đếm bước Đông nghe buồn hơn

ngothuymien.cjb.net


Thu Tưởng Nhớ

Ngô Thụy Miên

 

 


(1995)

 

 

Mùa thu cho lá vàng rơi bên thềm

Nhạt nhòa mơ dưới trăng

Gợi thoáng lòng ta bao niềm nhung nhớ

Người có thấu chăng tình xa xưa ấy

 

Rồi đây như gió nhẹ vương bên trời

Tình theo những tháng năm trôi

Lòng vương bao nhớ mong

Thu sầu ai oán than cùng ánh tà dương

 

Hãy nói đi em yêu

Mầu thời gian có thấp thoáng trôi

Lời thề hẹn nghìn đời

Dù hôm nay có là mãi chia phôi

Dù tình yêu có nhạt phai rồi

Ngậm ngùi đếm từng chiếc lá rơi

 

Chiều thu nhẹ lướt hồn mang mang sầu

Dạt dào lệ mãi tuôn mau

Người xưa thôi khuất xa

Thu về mang giá băng, buồn trôi ngàn năm...

ngothuymien.cjb.net


Thu Vẫn Qua đây Mình Ta

Trường Sa

 

 

 


Nếu em chẳng đến đưa ta vào cuộc tình

Và tình yêu thắp ánh lửa trong tim

Nếu em chẳng đến ta trao một nụ hồng

Để tình sưởi ấm trên làn môi thơm

Nếu em chẳng đến như hơi thở vào đời

1 lần vui gấp mấy trời thương đau

Nếu em chẳng khóc qua vai kề nồng nàn

để lòng cầm chắc thiên đường xa đã gần

 

Và còn đây thu đến thu đi mình ta

Tình yêu đâu cánh tay ngà

Mùi tóc xưa còn vươn

Tà áo xưa lồng lộng

Mà mùa thu lặng câm

 

Tình đi không chờ mong

Nỗi buồn dậy trên phím đàn

Nếu em còn nhớ xin cho lại một lần

Một lần yêu dấu mãi gọi tên em

Nếu em còn ước xin cho tình một ngày

Một ngày còn thấy như mùa xuân ta về

 

tvmt


Thu Vàng

Cung Tiến

 

 

 


...Cơn gió thổi ... lá bàng rơi lác đác,

Cùng rơi theo loạt nước đọng trên càn,

Những cây khô đã chết cả màu xanh;

Trong giây phút lạnh lùng tê tái ấy ..

 

Thế Lữ

 

Tặng Hà Nội những ngày ấu thơ

 

Tempo di Valsa - Moderato

 

Chiều hôm qua lang thang trên đường

Hoàng hôn xuống, chiều thắm muôn hương

chiều hôm qua mình tôi bâng khuâng

Có mùa Thu về, tơ vàng vương vương

 

Một mình đi lang thang trên đường

Buồn hiu hắt và nhớ bâng khuâng

Lòng xa xôi và sầu mênh mông.

Có nghe lá vàng não nề rơi không

 

Mùa Thu vàng tới là mùa lá vàng rơi

Và lá vàng rơi, khi tình Thu vừa khơi

Nhặt lá vàng rơi, xem màu lá còn tươi

Nghe chừng đâu đây màu tê tái

 

Chiều hôm qua lang thang trên đường

Nhớ nhớ, buồn buồn với chán chường

Chiều hôm nay trời nhiều mây vương

Có mùa Thu Vàng bao nhiêu là hương.

 

Saigòn 1953

 

Tài Liệu Tham Khảo: “Ca Khúc Cung Tiến” - Kẻ Sĩ xuất bản

 


Thu Vàng Trên Lối

Ngoại Quốc

Khúc Lan

 

Tình em sao vẫn bơ vơ

Giữa cơn mưa buồn

Yêu người trong muôn ngàn thương nhớ tiếng yêu vắng xa

Làm sao quên câu hát trên môi cười dở dang

Yêu làm chi mùa thu đã rơi bằng lối đi

Từng giọt nắng đã gởi nhớ thương trong khúc nhạc êm đềm

Tình yêu đã phai

Đừng có chờ mong

Sao ngàn năm em vẫn mơ ước được bên người

Trên giòng sông thao thức cho giấc mộng ngày mai

 

Tình bao năm vẫn mong manh

Bóng đêm mơ màng

Yêu người cho mưa sầu giăng kính bóng đêm lẻ loi

Từ nay em xin hát cho bao mộng ước xưa

Yêu người cho màu hạnh phúc muôn đời vẫn yêu

Từng giọt nắng đã gởi nhớ thương trong khúc nhạc êm đềm

Tình yêu đã phai

Đừng có chờ mong

Sao ngàn năm em vẫn mơ ước được bên người

Trên giòng sông thao thức cho giấc mộng ngày mai

Mỹ Phượng


Thư Về Em Gái Thành Đô

Phạm Thế Mỹ

 

 


1.

Nhiều khi tôi muốn viết thư thăm em

Về kể chuyện rừng xanh

Chuyện vui buồn quân ngũ

Chuyện quân hành đất đỏ

Nhiều đêm dài mưa đổ?

Nhưng ngại em nhớ tôi chăng?

 

Mười năm tôi xa mái trường yêu

Mang theo bao hẹn hò

Rời tuổi xanh học trò

Dù đời còn lắm mộng mơ!

Dù biết bao giờ,

Tìm về người cũ hoa xưa?

 

2.

Giờ đây, nghe nói em đang vui say

Chiều hoa lệ thành đô

Vòng tay ngà đua nở

Dìu em vào giấc ngủ

Cùng hoa đèn sáng tỏ

Quay cuồng khúc hát đam mê

 

Hỏi em, ai sương gió đường xa

Vai ba lô nặng đầy

Tay súng giữa đêm dài

Miệt mài tranh đấu vì ai?

Đừng để cho nhau

Lời nguyện cầu đau xót ngày mai!

 

ĐK:

Nhớ đêm nào, đường về nhà em

Có trăng lên sáng soi lối vào

Có đôi mình, cùng chung bóng hình

Chung tiếng hát ấm êm ngày xanh

 

Nhớ câu thề, một lần chia tay

Có hoa rơi cuối chiều nắng hè

Đến bây giờ, dù ai hải hồ

Xin em nhớ tiếng xưa đợi chờ

 

3.

Làm sao tôi nói hết trong trang thư

Tình yêu gởi về em

Mười năm dài chưa mỏi

Đời trai còn trôi nổi

Vì nghe lời khắc khoải

Quê mình đau xót em ơi!

 

Trời biên khu,

Trăng vẫn sáng triền miên

Nhưng tim tôi lạnh đầy

Ngồi viết trang thư này

Gửi người em gái thành đô

Tôi vẫn chưa quên

Lời nguyện câu ước ngày xanh.


Thu Về Phố Nhỏ

Hồng Hà

 

 


Hà Nội vào thu

Mùa thu phố nhỏ

Thu buồn không nói mùa thu cũng xa

Cây bàng trước ngõ lặng nghe thu về

Bao lần lỡ rụng chỉ tại Mùa Thu

 

Mùa thu không tên không biết mình bao tuổi

Chỉ có cây bàng cứ ra theo mùa đông

Mùa thu không biết đơn côi

Cây bàng giờ bao chiếc lá vàng theo hoài mùa thu

Bao chiếc lá vàng theo hoài mùa thu

 

Hà Nội hôm nay thu bước vào phố nhỏ

Chỉ có cây bàng đứng ngóng đợi một mùa thu

 

Mùa thu không tên không biết mình bao tuổi

Chỉ có cây bàng cứ ra theo mùa đông

Mùa thu không biết đơn côi

Cây bàng giờ bao chiếc lá vàng theo hoài mùa thu

Bao chiếc lá vàng theo hoài mùa thu ...

 

Hà nội hôm nay bâng khuâng

Cây bàng già thương chiếc lá vàng hững hờ mùa thu ...

Ngọc Dung


Thu Về Trên Cánh Lá Phong

Nhạc Phạm Tuân

Thơ: Miên Du

 

 

Ngắm nắng Thu về trên lá phong

Nhớ ai hoa nắng ngập trong lòng

Nhớ ai mà lá rơi vàng lối

Phong kín đường về bao nhớ mong

 

Có viết gì không trên lá phong?

Mà sao ta cứ mãi chờ mong

Ba mươi năm chẳn đời đôi ngã

Có hứa gì đâu sao ngóng trông?

 

Thôi thế thì thôi: chuyện chúng mình

Như sương che phủ ánh bình minh

Như chiều nắng nhạt hoàng hôn xuống

Như gío khóc than một chuyện tình...

 

"Dù chẳng bao giờ muốn nhớ đâu" (*)

Nhưng sao tim vẫn nhuốm lòng đau

Đêm đêm hỏi gió người thơ hỡi!

Muôn kiếp chờ nhau đã bạc đầu...!

Miên Du - Dalat

(CA 08/08/01)

 

(*) Cảm hứng khi đọc bài thơ Cánh lá Phong của Nhất Tuấn

Hoài Thương


Thu Về Trong Mắt Em

(chưa biết)

 

 


Trong mắt em mùa thu về đây

Nghe nhớ thương nặng chĩu vai gầy

Làn mây tím đậm buồn đôi mi

Heo maygợi sầu chia ly

Nhắc ai xuôi ngoài vạn lý

 

Đôi mắt em buồn thương mùa thu

Xa vắng như một giải Ngân Hà

Câu thước giọt lệ Chức Nữ

Khóc than tình chàng Ngưu Lang

Gió thu khơi động nguồn cơn

 

Qua mấy năm tròn đợi chờ

Làm cho mắt hoen lệ mờ

Dĩ vãng đã chìm vào đời

Và giòng sông vắng nước truôn về khơi

 

Theo bóng mây thời gian chậm trôi

Em nhớ ai giờ cách xa rồi

 

Chiều thu đến gợi sầu tiếc nhớ

Biết bao kỷ niệm xa xưa

Mắt em tan vào mùa thu

 

Chép từ CD "Thu Về Trong Mắt Em" tiếng hát Kim Anh

 

tvmt


Thư Xuân Trên Vùng Cao

Trầm Tử Thiêng

 

 


Mời anh mời chị mùa xuân lên đây thăm tôi

Nơi xa xôi khuất nẻo thưa người

Núi rừng mịt mù sương

Mời em một lần rời xa nơi đang yên vui

Lên đây thăm lính ở trên rừng

Ðể cùng ngọt bùi xớt chia

 

Thành phố xuân về vui rộn rịp

Chân người chen chân lụa là khoe

Sợ rằng đồn ta nay chẳng ai thăm

E Tết lại không rượu mềm môi

Không bánh không trà chẳng hát xướng

Chắc lại mừng xuân bằng quân lương khô

Ðón giao thừa bằng đèn hỏa châu rơi

 

Mời anh, mời chị, mời em lên đây thăm tôi

Thư xuân đi tính đã bao ngày

Biết người nhận được chưa

Nhìn mai nở vàng lòng tôi sao nghe chơi vơi

Xuân ơi xuân nếu chẳng vui chi

Hãy đừng đừng tìm đến chi

 

 

Xin mời vào đây nghe Duy Khánh hát: phapviet.com

Hu Vo


Thú Yêu Thương (Speak Softly Love)

Williams, Andy

Trường Kỳ

 

Tình như thoáng mây tình đến cùng ta âm thầm không ngờ

Tình như cánh hoa tình chiếm hồn ta đâu ngờ là tình

Tình như mưa gió thoảng vào trong tim

Tình như cánh chim bay đến trong ta sao nghe bồi hồi...

 

   Có biết đau thương... mới hay là tình

   Say đắm trong đời... thì mới là yêu...

 

Tình như đớn đau tình xé lòng nhau muôn đời không lành

Tình như ngất ngây tình đến cùng nhau mang nhiều tuyệt vời

Tình như giông bão dập vùi yêu thương

Tình như tiếng ca theo gió phương xa cho nhau lời chào...

 

   Có biết đau thương... mới hay là tình

   Say đắm trong đời... thì mới là yêu...

 

Đời không thiết tha vì có tình yêu không còn là đời

Người không xót xa vì mất tình yêu không còn là người

Đời ta muôn kiếp thả hồn theo yêu

Tình như khói sương bay thóang trong mơ ngàn đời vu vơ..

 

  ...........................ngàn đời sầu nhớ ............

 

                             Speak Softly Love

 

Speak softly love and hold me warm against your heart

I feel your words the trembling moments (that I) start

We\'re in a world of our very own

Sharing a love that only few have ever known...

 

  Wine colored days... warmed by the sun

  Deep velvet nights... when we are one...

 

Speak softly love so no\-one hears us but the sky

The vows of love we make will live until we die

My life is yours... and all because

You came into my world with love... so softly love...

 

  { Repeat }


Thu, Nỗi Nhớ

Mai Anh Tuấn

 

 


Hàng cây khô đứng sát nhau

hoàng hôn rơi lá úa

đôi sóc âu yếm hôn nhau miền cỏ nhung

sân vẫn hoang vắng như hôm nào chớm xuân

chân bước ngang qua lòng đường sang bên kia nỗi nhớ

Ngày gục chết bên kia sông dài

từng giọt nắng nghe cơn đau này

từng vạt gió kêu lên vô vọng trong tôi mãi mãi

 

Tình yêu đó em cho ai rồi

còn đau nhói trong tim tê dại

còn buồn theo tôi mang mang mãi trong kiếp người

Hỏi gì em có biết không, hỏi gì tôi có nhớ không ?

cắn môi nát trong hơi thở xót xa ,tay xoắn mãi bên nhau ngày thứ tha

tôi vẫn yêu em như một người điên còn bao cố chấp

 

Một lần yêu cũng đã xong, về đây chôn dấu thất vọng

tôi uống hoài chén cay mùi khát khao

em cứ bay mãi trên khung trời ước ao

ve vuốt mơn man Thu về, nhưng Thu trong tôi chết đi năm nào

Mèo Ướt


Thực Phẩm Miền Nam

(chưa biết)

 

 


Hủ tiếu, bò kho, bánh canh, phở tái, cháo huyết

Một đĩa bánh cuốn, bún riêu và chén nước mắm

Tôm cua chiên, tiết canh, lòng bò xào, cháo gà

Bánh ướt hay chân heo giả cày

Đây chả chiên bì cuốn

Đây thịt nai chiên bơ

Măng cụt, sầu riêng, chôm chôm hay chuối chà

Hay chuối cau măng cụt quít xoài

 

Đ. K.

 

Cà phê cô ca, trà chanh, đá đường (2)


Thung Lũng Chim Bay

Việt Dzũng

 

 


(Capo 0.Time 3/4)

 

Cho tôi xin đa tạ, những tháng ngày diễm mộng

Ta đã trao cho nhau trong một cuộc tình nồng

Khung sầu tôi hắt hiu, tình tan vào giữa sóng

Thôi có còn lại gì, mà  tiếc nhớ chờ mong

 

Anh theo mây cuối trời, biển vẫn còn réo gọi

Tôi vẫn ru câu thơ, cung đàn sầu diệu vợi

Mây buồn mây vẫn bay, trên vùng trời nhung nhớ

Tôi buồn tôi vẫn say, giữa phố phường quạnh hiu

 

Chim trời không ghé bến, thung lũng tàn màu hồng

Tôi gọi cơn đau đến, rừng thưa lá mùa đông

Ngày tháng trôi mau, nỗi nhớ đong đầy

Đường mây biền biệt, lạc dấu chim bay

Những ước ao, trôi xa tầm tay với

Tôi tìm anh, qua mắt lệ lưu đày

 

Cho tôi vẫn ngóng đợi, một cánh chim khuất trời

Tôi gió mây thênh thang, muôn vàn lời gọi mời

Kỷ niệm trôi vẫn trôi, tan dần vào con sóng

Hoang tàn tôi vẫn tôi, giữa cuối đời lặng câm


Thung Lũng Hồng

Phạm Mạnh Cương

 

 


(Capo 0.TIME 4/4)              

 

Gọi gió lên thung lũng hồng, mây trôi bềnh bồng.

Hạt nắng lunh linh tím dần, mong mênh thu vàng.

Còn đó em yêu dỗi hờn, long lanh lệ buồn.

Còn đó sương vây kín đầy, cho tình ngất ngây.

 

Tình xa trên thung lũng hồng,

Tình nhớ trên thung lũng hồng.

Ngàn sau rồi sẽ khóc thầm,

Tình yêu vụt theo lời gió.

 

Tình xa trên thung lũng hồng,

Tình nhớ trên thung lũng hồng.

Ngàn sau tình cũng lỡ rồi,

Tình yêu vỗ cánh mà đi.

 

Còn nhớ trên thung lũng này, ru em tình mềm.

Gọi nắng cho mây trắng về, cho trôi câu thề.

Tìm mãi trên thung lũng hồng, hương yêu ngọt ngào.

Người hỡi cho ta suốt đời, một mình lẻ loi.

CN


Thung Lũng Mùa Đông

(chưa biết)

 

 


Mùa đông sang chim bay về én xưa

Chiều ơi! sao mênh mông ngọn gió

đưa để hồn ai xanh xao chiều tiễn đưa

 

Mùa đông mây giăng sầu tiên núi

tiếng suối reo cuối lưng đồi

Tình đôi ta sao thật tăm tối

có những ánh mắt đắm đuối

đã trao giữa môi cười

 

Có tuyết trắng bay giữa khung trời nhớ thương

cuộc tình hôm nay không vấn vương

Mộng về trên bến vắng hao gần tuyết sương

đời buồn nên cô đơn ánh dương

 

Mùa đông trên con sông đầy giông bão

chiếc lá rơi cuối con đường

Nụ hôn xưa sao thật hoang vắng

dưới phố có tiếng chim rất buồn

Phụng Nhi


Thuở 20

Trần Minh Phi

 

 


La.... la

Ngày đó tuổi xanh ban đầu, ôi vòm me tuổi xan hồn nhiên ngã vào tim ta, đôi bờ vai tóc mây vòng tay rũ về hoa bướm.

Ngày đó đóa môi em hồng, tặng anh ngàn xanh ước mơ. Ngày đó bóng me ban đầu thương ru ta trong chiều xanh lá, vòm lá khép thầm chiếc hôn mộng mơ.

Ngày đó bóng me ban đầu tuổi xanh vừa qua tuổi yêu và phố lá xanh tim buồn, một hôm em qua miền thơ trăng, ngày đó mãi xanh tuổi 20.

La.... la

 

Mỹ Tâm trình bày,

Album Màu tóc nhung

TamNhí


Thuở Ấy Có Em

Y Vũ

 

 


Thuở ấy có em anh yêu cuộc đời,

yêu đôi môi hồng điểm nét son tươi.

Yêu đôi tay ngà làn má thắm, tóc xanh buông lả lơi,

        nhớ em nhớ bao thuở ấy.

 

        Thuở ấy có em anh chưa từng sầu,

chưa đi âm thầm ngoài phố đêm thâu.

Chưa mang hoang lạnh ngoài bến vắng,

Hỡi em em về đâu, cho đời mình luôn nhớ nhau.

 

      Đ.K:

Em dần xa mãi,

ngày đi buồn không nói,

dù một câu cho vơi nhớ.

Hay là chua xót nên em nghẹn lời,

mái lầu kia thiếu trăng,

cõi lòng anh thiếu em.

 

        Từ lúc vắng em nên anh thường buồn,

hay lang thang ngoài đường nhỏ không tên.

Hay ghi câu nhạc tình héo hắt,

với tâm tư sầu đau, kể từ ngày xa cách nhau.


Thuở Ấy Mới Yêu Em

Vũ Thư Nguyên

Mỹ Ngọc

 

[3/4 - C]

Gặp... em có bao lâu, nghe chừng như... nghìn năm

Gởi... trăm lá thư xanh, ươm mộng tình... êm lụa gấm

Đường... hai đứa chung đôi, ngón tay đan... bờ vai ấm

 

Ánh mắt, nụ cười; quyến luyến, bồi hồi

Lòng ngây ngất say

 

Thuở... ta mới yêu nhau, con đường vui... nhịp chân

Về... mơ dáng em thơ, ngơ ngẩn hồn... tim lửa cháy

Vạn... câu nói yêu thương, phấn hương thơm... ngập trong nắng

 

Cánh én - trở về; ríu rít - gọi tìm

Mùa xuân ái ân

 

 

Mây giăng tơ hồng

Cỏ cây, hoa lá lay động

Lộc non, nụ đơm bông, bừng sống

 

Tin yêu đong đầy

Thủy chung ... trao hết cho người ... từ đây

Tình ta đã lên ngôi !

 

Này... em dấu yêu ơi, xin nguyện không... đổi thay

Dầu... dông bão phong ba, luôn đậm đà... như thuở ấy

Để... năm tháng trôi qua, ước mơ xanh... còn vương mãi

Quấn quít - chẳng rời, sẽ nhớ - đời đời

Thời gian đắm say...

©¿®


Thuở Ấy Yêu Nhau

Hoàng Nguyên

 

 


Thuở ấy yêu nhau anh làm thơ

Thuở ấy yêu nhau em đợi chờ

Dòng nước Hương Giang trôi lặng lờ

Chưa biết chi giận hờn

Và chưa biết sầu mộng mơ

 

Thuở ấy yêu nhau mình lặng yên

Chẳng nói yêu thương nhau một lời

Người đem thư tôi lên vành nón

Nâng niu như lời nguyền

Và mơ ước chút tình duyên

 

Rồi đường mây thênh thang

Chim núi Ngự bay đi

Rồi thuyền xuôi Hương Giang

Không nhớ bến quay về

Rồi mùa Xuân đi qua

Ai dám đợi chờ ai

Và người nay đi xa

Từ giã bến sông dài

 

Để đến hôm nay tôi ngồi đây

Lặng ngắm hoa xoan rơi rụng đầy

Người ơi! thơ ngây đã lỡ rồi

Tình xa rồi thì cho tôi chép lại vần thơ xưa.

 

BS2K


Thuở Ban Đầu

Phạm Đình Chương

 

 


Sáng tác khoảng cuối thập niên 50

 

Nhịp 3/4, valse moderato

 

Lời giới thiệu của thi sĩ Đinh Hùng

 

Bản nhạc "Thuở Ban Đầu" của Phạm Đình Chương gợi tôi nhớ tới câu thơ của Paul Verlaine:

 

Ah! Les premières fleurs, qu'elles sont parfumées!

 

Và sung sướng thay cho ai, giữa bao nhiêu sóng gió của cuộc sống, vẫn còn giữ lại được tất cả hương thơm thanh khiết của một đoá hoa đầu!

 

Tiếng nói ân tình của Phạm Đình Chương chính là tiếng nói chung của mọi tấm lòng đã yêu, đang yêu hoặc mới chớm lên cái hy vọng được yêu. Tiếng nói ấy gợi lại cho những tấm lòng đã yêu tất cả âm hưởng thiết tha và đôn hậu của một quá khứ thơm hương. Tiếng nói ấy hoà nhịp với những tấm lòng đang yêu và đang hy vọng được yêu. Tiếng nói ấy, muôn đời vẫn mới...

 

 

 

Sao không thấy em lại

Để cùng anh thẩn thơ

Trước sân trăng vòi vọi

Để rồi cùng ước mơ

 

Sao không thấy em lại

Hàng dừa nghiêng thương nhớ

Này khúc ân tình biết đưa về đâu

 

Ôi đẹp thay là thuở ban đầu

Chìm sâu đáy mắt một màu xanh khơi

Niềm thương không nói nên lời

Chỉ nghe xao xác một trời bâng khuâng...

 

Bâng khuâng lúc em cười

Kìa ngàn cây ngẩn ngơ

Sáng trăng xanh khung đời

Dặt dìu nhạc với thơ

 

Nhưng không thấy em lại

Hàng thùy dương chếch bóng

Và lũ hoa thầm khép hương chờ mong

 

 

 

Ấn bản 1957 - Trùng Dương 3

 

 

Biển Nhớ + Bảo Trần


Thuở Ban Đầu

Nhất Sinh

 

 


Cho anh về thăm lại bến đò xưa nhiều kỷ niệm.

Xa xôi nhiều năm rồi lòng vẫn nhớ tình vẫn thương.

Xưa trên cùng chuyến đò tình chợt đến khi tuổi vừa yêu

Bao nhiêu là mộng mơ tình như thơ ôi thuở ban đầu

 

Lơ thơ hàng tre già nắng chiều nghiêng đàn trâu về.

Xa xa từng cánh cò chập chờn bay về tổ ấm.

Trên con đường quen thuộc ngày nào tôi vẫn đứng chờ em.

Nay lối mòn ngày xưa còn mình tôi thơ thẩn trong chiều

 

Thời gian như nước qua cầụ

Tình yêu vỗ cánh bay xa

Thương em người gái quê tình trắng trong như những hạt sương.

Trăm năm một chữ yêu làm đảo điên bao kẻ dại khờ.

Em ơi một chữ thương một chữ yêu ta giữ cho bền lâu

Không duyên phận với nhau hẹn kiếp sau ta sẽ chung tình.

 

Nay em về chốn xa đèn kết hoa giăng lối người qua

Anh quay về nẻo xưa tìm chút hương sưởi ấm linh hồn.

Trong bể đời hắt hiu tình vẫn ru anh giấc ngủ saỵ

Bên em giờ pháo bay kiệu lắc lư ngựa vàng em về dinh.


Thuở Bống Là Người

Trịnh Công Sơn

 

 


Bống đùa biển khơi

Bống đùa núi đồi

Bống đùa đuổi thôi

Làm chi mà vội

Giọt nắng ban mai

Làm chi mà vội

Em đi bống về

Em về bống đi

Làm chi mà vội

Đừng buồn gió ơi

Đừng buồn gió ơi

Gió ngủ ở đâu

Bống ngủ nơi nào

Có còn bờ ao

Trăng về thuở ấy

Thuở bống là người

 

Bống vội vàng đi

Xa lìa quê nhà

Xa lìa vườn xưa

Ngày xưa ngần ngại

Xõa tóc trên vai

Ngày xưa ngần ngại

Hư vô bốn bề

Câu thề đã bay

Trời như nhỏ lại

Đừng buồn suối ơi

Đừng buồn núi ơi

Nắng vàng ở đâu

Bống về nơi nào

Vó ngựa tình sâu

Đất nồng nỗi nhớ

Tình bống nhạt nhòa

GiGiLam


Thuở Hoàng Lan

Trúc Hồ

 

 


(capo 1.time 2/4)              

 

INTRO:          Am  Am  Dm  Dm  G  G  C  C

                        Am  Am  Dm  Dm  Bdim  E7  Am  Am

 

Am             Am      Dm        Dm

Yêu thương như cây hoa trái thơm xanh

Bdim         E7            Am    Am

Sao vườn địa đàng nay chợt vắng.

Am             Am        A7       Dm

Yêu thương như cơn giông bảo mênh mông

Bdim        E7          Am    Am

Che đời tôi kiếp sông u\-hoài.

 

Tôi xin em đưa tôi đến cơn mơ

Trong vòng tay muôn vàn ân-ái.

Ôi! Đôi môi em trong bóng đêm sâu.

Rất thầm em nói tiếng yêu đầu.

(*)

            F          F    C              C

            Bên em tôi ghi, trong tim ngàn lần.

            Dm         Dm               Am    Am

            Để rồi một mình buồn thương nhớ.

            F          F   C           C

            Em ơi, tôi yêu con tim dại khờ

            Dm            Bdim        E7    E7

            Mộng tàn ngậm ngùi đã mất em.

 

(lần 1)

Xin em cho tôi quên những môi hôn

Bên dàng hoa xưa thơm nồng nhớ

Đôi ta xa nhau chỉ có thương đau

Tim này tôi đã trao ai rồi.

 

INTRO:          Am  Am  Dm  Dm  G  G  C  C

                        Am  Am  Dm  Dm  Bdim  E7  Am  Am

 

(repeat *)

 

(lần 2)

Xin em cho tôi quên những môi hôn

Bên dàng hoa xưa thơm nồng nhớ

Đôi ta xa nhau chỉ có thương đau

Biết rằng em đã quên tôi rồi.

 

INTRO:          Am  Am  Dm  Dm  G  G  C  C

                        Am  Am  Dm  Dm  Bdim  E7  Am  Am


Thuở Học Trò

Tuấn Hùng

 

 

 


Tuổi thơ con tim nhỏ bé biết bao ước vọng

Cùng với thời gian và trang sách học trò

Ngày nào mình cùng chung bước

Sân trường phượng hồng rợp bóng

Trong vòng tay bạn bè thầy cô mến yêu

Còn nhớ trên con đường nắng tiếng ve hối hả

Hè bỗng chợt sang mùa thi đã qua

 

ÐK:

Biết bao ngày tháng êm đềm dần trôi

Mái trường xưa đã xa

Tiếng nói thầy cô dịu dàng theo ta năm tháng

Còn đâu nữa dòng lưu bút mến thương

Màu mực tím cùng trang sách vấn vương thuở học trò

 

tvmt


Thuở Làm Thơ Yêu Em

Cung Tiến

Trần Dạ Từ

 

 

Thuở làm thơ yêu em ...

Trời mưa chưa ướt áo

Hoa cúc vàng bền thềm

Nắng hanh lưng bờ dậu ... là thủa làm thơ anh yêu em,

ôi thuở làm thơ yêu em

Chiều sương dầy bốn phía

Lòng anh mấy ngã ba

Tiếng đời đi rất nhẹ

Nhịp sầu lên .., nhịp sầu lên thiết tha ...

ôi thuở làm thơ yêu em

 

Thuở làm thơ yêu em,

Cả dòng sông dài thương nhớ

Nửa vai cầu tay nghiêng

Tương tư trời thành phố

Thuở làm thơ yêu em ...

Đâu thủa làm thơ yêu em ...

[Ngậm miệng ] ....

Cả dòng sông dài thương nhớ ...

Anh đi rồi lại đến

Bài thơ chưa hết lời ...

Bao nhiêu lần hò hẹn ...

Sớm chiều sao xa xôi ...

Anh đi rồi lại đến

Bài thơ chưa hết lời ...

Bao nhiêu lần hò hẹn ...

Sớm chiều ...Sớm chiều, ôi xa xôi ...

 

Mười bảy năm chợt thức ...

Bây giờ là bao giờ

Bàn tay trên mái tóc

Nghìn sau còn bâng quơ

 

Tài Liệu Tham Khảo: “Ca Khúc Cung Tiến” - Kẻ Sĩ xuất bản

tvmt


Thuở Làm Thơ Yêu Em

Mai Xuân & Hoàng Hạc

Trần Dạ Từ

 

Thuở làm thơ yêu em

 Trời mưa chưa ướt áo

 Hoa cúc vàng bên thềm

 Nắng hanh lưng bờ dậu

 Chiều sương dày bốn phía

 Lòng anh nay xót xa

 Tiếng đời đi rất nhẹ

 Nhịp sầu lên thiết tha

 

 Thuở làm thơ yêu em

 Lòng anh đau mấy kiếp

 Ôm ấp vần thơ nồng

 Mắt sâu đêm gối mộng

 Tình anh lộng theo gió

 Và trăng sao rất thân

 Duỗi dài tháng năm rộng

 Tình đầy trong cánh tay

 

 Anh đi rồi lại đến

 Bài thơ không hết lời

 Bao nhiêu lần hò hẹn

 Sớm chiều sao xa xôi

 

 Thuở làm thơ yêu em

 Trời mưa chưa ướt áo

 Hoa cúc vàng bên thềm

 Nắng hanh, tình anh say

 

Tham khảo: Chép lại từ băng nhạc có tựa đề: "Thuở Làm Thơ Yêu Em" do trung tâm Làng Văn phát hành năm 1993)

Ca sĩ trình bày: Duy Quang

 

hottieu


Thuở Làm Thơ Yêu Em

Võ Tá Hân

Thơ: Trần Dạ Từ

 

Andante

4/4

 

Thuở làm thơ yêu em

Trời mưa chưa ướt áo

Hoa cúc vàng chân thềm

Gió may lưng bờ dậu

 

Chiều sương dày bốn phía

Lòng anh mấy cách xa

Tiếng đời đi rất nhẹ

Nhịp sầu lên thiết tha

 

Thuở làm thơ yêu em

Cả dòng sông thương nhớ

Cả vai cầu nghiêng ngả

Tương tư trời Sài Gòn

 

Anh đi rồi lại đến

Bài thơ chưa hết lời

Bao nhiêu lần hò hẹn

Sớm chiều sao xa xôi

 

Mười bảy năm chợt thức

Bây giờ hẳn là đến bao giờ

Bàn tay trên mái tóc

Nghìn sau còn bâng quơ

 

 

Tài Liệu Tham Khảo: Thuở làm thơ yêu em, Tuyển Tập Ca Khúc Võ Tá Hân, Kim Hoàng Sơn xuất bản 1985

Phạm Anh Dũng & Mỹ Ngọc


Thuở Nào Sao Lạc

Nhật Vũ

Thơ: Toàn Phong

 

6/8_Slow

 

1.

Năm xưa bay tới đỉnh trời,

Ánh sao, ánh sao rơi xuống hoá người hiền lương.

Nhìn em thấy đẹp dị thường,

Đầu em ta đặt chiếc vương miện này

 

2.

Mắt nhìn đắm đuối mê say,

Ta xin cho đuợc lưu đầy thế gian.

Bỗng nhiên một phút bàng hoàng,

Lệnh trên truyền xuống ta hoàn về ngôi.

 

Điệp khúc:

 

Nhớ em nhớ mắt nhớ môi

Nhớ em tấc dạ bồi hồi,

Nụ hôn trinh nữ, tóc phơi non bồng.

 

3.

Năm nay lưu lạc phương trời,

Thẩn thơ đi khắp biển trời lưu ly.

Nhớ em từ buổi phân kỳ,

Nhắm sao thiên mã ta thì về ngôi.

 

4.

Gỡ sao mà rối tơ hồng,

Buông ra trái cấm cho lòng ta say.

Đêm nay giáp mặt nơi này

Sao em yên lặng, lâu ngày quên nhau.

Midi & nốt nhạc

 

___________________________________________

 

Nguyên tác bài thơ:

 

Thuở Nào Sao Lạc

 

 

Năm xưa bay tới đỉnh trời,

Ánh sao rơi xuống hoá người hiền lương.

Nhìn em thấy đẹp dị thường,

Đầu em ta đặt chiếc vương miện này

Mắt nhìn đắm đuối mê say,

Ta xin cho đuợc lưu đầy thế gian.

Bỗng nhiên một phútù bàng hoàng,

Lệnh trên truyền xuống ta hoàn về ngôi.

 

Năm nay lưu lạc phương trời,

Thẩn thơ đi khắp biển trời lưu ly.

Nhớ em từ buổi phân kỳ

Nhắm sao thiên mã ta thì về ngôi.

Nhớ em tấc dạ bồi hồi,

Nụ hôn trinh nữ, tóc phơi non bồng.

Gỡ sao mà rối tơ hồng,

Buông ra trái cấm cho lòng ta say.

 

Đêm nay giáp mặt nơi này

Sao em yên lặng, lâu ngày quên nhau.

 

Toàn Phong

( Một ngày đông thiếu gió năm 2001)


Thuở Theo Nhau

Hoàng Quốc Bảo

Thơ: Hoàng Chính Nghĩa

 

(1980)

Theo sông vào trăm sóng

Sóng cho ta bạc đầu

Người năm xưa cũng vội

Theo mộng bước qua mau

Người năm xưa cũng vội

Theo mộng bước qua mau

 

Theo mây vào bóng núi

Ta chia núi quạnh hiu

Mỗi năm lòng mỗi nặng

Nỗi trời rộng tiêu điều

 

Theo em... Theo em.... Theo em...

 

Theo mưa vào bóng lá

Ngó lên tựa mắt ai

Ta nổi trôi như bọt

Chỉ còn áo sờn vai

Ta nổi trôi như bọt

Chỉ còn áo sờn vai…

 

Theo chim vào cuối gió

Như thầm nợ trời xanh

Ta gửi cọng rơm nhỏ

Ði tìm mộng không thành

 

Theo em... Theo em.... Theo em...

 

Theo sương vào nhánh cỏ

Là la lá… lá là la… ta về, ta nhớ mộng rất xa,

Là la lá... lá là la,

Khi về có con trăng ngày nọ, đã như là xa ta

 

Theo hoa vào sân nắng

Nắng hay ta mang mang

Tiếc người xưa đã uổng

Không đến theo hoa vàng

Tiếc người xưa đã uổng

Không đến theo hoa vàng

 

Theo em vào một thửơ

Bụi mấy bước theo sau

Mấy năm ta như bụi

Ðến nay thơ còn sầu

 

Theo em... Theo em.... Theo em...

tvmt - BatGioi


Thuở Trăng Về

Ngọc Bích

 

 


Thuở ấy trăng về tắm nắng mây

Rung theo bước gợn gió vươn dài

Muôn ngàn đợt sóng đua nhau múa

Để sóng loang vầng lót bướt ai ?

 

Thoảng gió đêm vê với sắc trăng

Không trung nới rộng ánh tơ vàng,

Đôi người nhẹ bước vui bên suối,

Thổn thức đôi lòng hát mến thương,

 

Thênh thênh trăng vàng

tràn lan mênh mang trên vòm cây thắm tuôn chảy suối trăng

Em còn nhớ lại hay chăng ?

Nguồn vui trên suối, dưới trăng đêm nào ?

Muôn ngàn lớp sóng  nao

 

Lửa khói mùi khét chiến tranh,

Đôi chim hoãn mộng rẽ đôi cành

Anh đền nợ nước theo chinh chiến

Phỉ chí tung hoành kiếp chiến binh .

Đợi lúc qua mùa hết chiến chinh

Giang sơn sáng lạn khúc thanh bình

Anh về nhịp bước say công chiến

Để nối duyên hồng lúc thắm xinh!

Mong khi thanh bình! Chờ ua đao binh,

Quay về chung sống xây tổ ấm xinh,

Anh về nhắc lại năm xưa

Lời thơ ân ái dưới trăng đêm nào?

Cho lòng bớt chút  thương đau

Thỏa khi đơn chiếc âu sầu xa em.

tvmt


Thương Ai Nhớ Ai

Phạm Duy

 

 


khăn thương nhớ ai, khăn rơi xuống đất?

khăn thương nhớ ai, khăn nhặt để vai?

khăn thương nhớ ai, khăn chùi nước mắt?

khăn thương nhớ ai, khăn giặt chẳng phai?

 

  đèn thương nhớ ai, mà đèn không tắt?

  mắt thương nhớ ai, mắt ngủ chẳng sâu?

  ôi! thương nhớ nhau, như cánh diều mong gió!

  ôi! thương nhớ nhau, tựa ngọn gió chờ mây!

 

hoa thương nhớ ai, hoa cài mái tóc?

hoa thương nhớ ai, hoa mọc đầu môi?

hoa thương nhớ ai, hoa ngồi áo vóc?

hoa thương nhớ ai, hoa bọc đường đi?

 

  mùa thương nhớ ai, mà mùa thu khóc?

  nước thương nhớ ai, nước nhọc nhằn trôi?

  ôi! thương nhớ ơi, thương giống nòi lòng mang mác!

  ôi! thương nhớ ơi, tìm giọng hát bài thơ.


Thương Anh

Y Vân

 

 


Non sông cho sức trai xây đắp

Đi lên người chiến binh đất nước

Thương anh gió mát trên đường xa

Ánh nắng soi đường đi những lối xa xa mờ

 

Ra đi vừa lúc xuân tươi thắm

Qua bao ngày tắm mưa phơi nắng

Thương anh tiếng hát trên đường quê

Với tiếng ca thành đô

Đón bước chân người đi

 

Bước chân anh đi qua núi đồi miệt mài

Tiếng ca nhan theo cơn gió chiều dot do

Bóng anh in trên than thơm cùng rừng già

Noi duoi chua tan cau hat con nhịp hoa

 

Thương anh dù biết hay không biết

Thương anh vì bước đi chung bước

Thương anh chí hướng ta cùng xây

Hãy sánh vai kề vai quyết đắp xây ngày mai.

Hoài Thương


Thương Áo Bà Ba

Đình Văn

 

 


Tôi thương chiếc áo bà ba, áo bà ba em mặc ra đồng.

Trưa nắng hè áo đẫm mồ hôi, áo dãi dầu sớm nắng chiều mưa.

Tôi thương chiếc áo bà ba, áo bà ba em mặc đưa đò, đời dãi dầu trong chiếc áo nâu.

Đêm anh về nhớ áo bà ba.

Áo bà ba tình quê sao đậm đà.

Màu áo vàng em gặt lúa đồng xa.

Màu thiên thanh gặp anh chiều hò hẹn.

Màu hoa cà em nói đợi người thương.

Áo ngày xưa tình anh vẫn đợi chờ mà em giờ phiêu dạt cuối trời xa.

Chuyện tình xưa giờ đây thành kỷ niêm.

Áo ân tình ai mặc em ơi. áo ân tình em gửi cho ai.

Một lần thương là thương đến trọn đời.

Dù xa rồi chuyện tình ngày xưa

Một lần thưong đến trọn đời.

Tôi vẫn thương hoài chiếc áo bà ba.

 

Trần Dương


Thương Ca Mùa Hạ

(chưa biết)

 

 


Hè về rồi đây tâm hồn xuyến xao

Nhắc đến biệt ly thương cảm nỗi sầu

Tiếng ve nức nở chan chứa

Sân trường còn lại hai đứa

Cầm tay nhau nói nhiều cũng buồn.

 

Ngoài trời phượng rơi trong lòng vấn vương

Nhớ những bạn thân chung một mái trường

Biết bao kỷ niệm mang đến

Thương rồi một tà áo tím

Dù xa nhau nhớ đừng lãng quên.

 

ĐK:

 

Mai đây cách biệt nỗi buồn này ai biết

Thấy phượng rôi khóc thầm

Rưng rưng tiếng lòng như ve ru não nùng

Tình này riêng lạnh lùng.

 

Một ngày biệt ly trăm ngày nhớ nhau

Nuối tiếc cuộn vui ân tình lúc đầu

Nếu ai đã từng rung cảm

Đôi lần nhặt màu hoa thắm

Lòng bâng khuâng biết mình đã yêu ... !!!

<font color=brown>Mưa Ngâu</font>


Thương Đời Hoa

Lê Dinh

 

 


Buồn viết nên bài ca

vì nhớ thương đời hoa

Mặn mà thay lúc đầu

dịu dàng khoe sắc mầu

nhìn giòng đời vui biết bao

 

Ngày ấy nay còn đâu

vì xác hoa tàn mau

Ngại ngùng hoa biếng cười

vì đời hoa úa rồi

mà thời gian lạnh lùng trôi

 

Thôi nhé hoa ơi

buồn chi cho duyên kiếp

mau héo úa tả tơi

tháng năm dần trôi

thương cánh hoa lẻ loi

u buồn dâng khắp trời

kiếp hoa tàn rồị

 

Vì nhớ thương đời hoa

mà viết nên bài ca

Dù rằng năm tháng dài

một lòng thương nhớ hoài

tình này không hề lạt phai




Thương Em Lý Miệt Vườn

Trương Quang Tuấn

 

 


Em ở miệt vườn con gái nhà quê

Ăn nói vụng về xin anh đừng chê

Kiếp nghèo mải mê buồn hiu bóng khế

Đen đúa quê mùa hông có ai mê

Anh ở thị thành cửa rộng nhà cao

Ăn nói ngọt ngào quần áo bảnh bao

Cuộc sống sang giàu biết lòng dạ ra sao

Hẩm hiu phận hèn em đâu dám trèo cao

 

Hò..... ơị...

Ơi... lý miệt vườn

Báo hiếu song thân ơn nghĩa sanh thành

Em làm đa đa vỗ cánh sao đành

Hò ..... ơị...

Ơi ... lý miệt vườn

Khác họ người dưng duyên nợ thuở nào

Bên hiếu bên tình em biết liệu làm sao

Bên hiếu bên tình em biết liệu làm sao

 

Hò .... ơị...

Ơi lý miệt vườn (2)

 

Trong cơn mê đọa đày

Bằng nghìn nụ hôn nồng cháy

Trên đôi môi giờ này

Chỉ còn lại bao đắng cay

Thà rằng đừng yêu nhau

Vìlời thềxưa đã lỡ quên rồi

Thà rằng đừng yêu nhau

Tủi hờn trọn kiếp đơn côi

Thà rằng đừng yêu nhau

Chỉ là tình yêu gian dối

Thà rằng đừng yêu nhau

Có đâu anh mãi xa tôị

 

tvmt


Thương Hoài Góc Trời Quê

Nguyễn Tuấn

Nguyễn Thanh Trúc

 

Người có vào thăm lại cố hương

Xin ghé vào con phố nho nhỏ

Trước ngõ nhà ta hoa trắng lắm

Đêm về thơm ngát trời thương

 

Nhà cũ còn chăng lu nước mưa

Đưa nước bằng máng xối thân dừa

Ngụm nước ngọt lòng tha thuở ấy

Ngây ngất tình quê nói sao vừa

 

Cây khế nhà ta lấm tấm hoa

Rớt rụng vàng sân phía sau nhà

Con chim chích choè say sưa hót

Đàn kiến suốt ngày ra lại vào

 

Mẹ già giúp gội tóc cho con

Sóng nước mát rượu tóc thêm mượt

Hương thơm bồ kết vương vấn mãi

Suối tình tay mẹ dịu êm

 

Hãy nhắn dùm ta kẻ viễn phương

Mong mãi niềm thương nhớ quê nhà

Nhớ mẹ thật nhiều, yêu em quá

Ngày về xin hứa sẽ không xa

 

tvmt


Thương Hoài Ngàn Năm

Phạm Mạnh Cương

 

 


Ngàn nåm thường hoài một bóng ngươì thôi

Tình ðã khơi rôì mộng khó nhạt phai

Trång khuyết rôì có khi đầy

Ngån cách rôì cũng xum vầy

Mây bay bay hoài ngàn nåm

 

Lòng như con thuyền đổ bên'' tình yêu

Ngại gió mưa chiều thuyền vẫn còn neo

Ai ðó dù có hững hờ, ai ðó dù ðã âm thầm

Ra đi ôm trọn niềm thương

 

Thương hoài ôi ngàn nåm còn đó

Ðá mòn mà tình có mòn đâu

Tình đầu là tình cuối người ơi

Suốt đời mình nguyện câu lứa đôi

 

Thơì gian âm thầm như nươ'c về khơi

Lòng trót yêu ngươì tình khó ðổi thay

Hoa thắm rôì có khi tàn,

Tình ấy chỉ đến một lần

Tâm tư thương hoài ngàn nåm

 

 

tvmt


Thương Lắm Tóc Dài Ơi

Phú Quang

 

 


Thương lắm thương lắm tóc dài ơi

một đời long đong long đong thân cò lặn lội

Thương lắm thương lắm tóc dài ơi

một mình lênh đênh dòng đời đục trong

 

Mưa vẫn giăng đầy trên triền sông chiều đông giá rét

Em vẫn âm thầm đi về đâu để ta thương lắm

Yếm rách còn ngăn được gió, tình em dang dở, yếm nào che

Thương lắm tóc dài ơi, cánh chim chiều đã mỏi

ta hát cho em bỏng rát tiếng ca buồn

tvmt


Thương Mãi Câu Hò

Lê Phùng

 

 


Câu hò chiều nay ai buông trên bến sông

Nghe chạnh tình quê nặng lòng ai nhớ mong

Xa rồi kỷ niệm đò ơi xa rời bến đậu

Trăm nhớ ngàn thương răng mãi còn vương

 

Con đò ngày xưa đưa em mỗi sớm trưa

Mang cả tình yêu trĩu đầy vai gánh vai

Qua đồng An Cựu ngập ngừng giữa mùa bấc lạnh

Em gánh ngày mai đi giữa trời đông

 

Ới! câu hò quê hương trong ngần giữa thời gian

Cho dù đi mô một đời mong nhớ mong

Lòng người Ðông Ba ân tình sâu nặng

Còn in năm tháng những mùa đấu tranh

Ðò ơi, bên nay sông Hương trông chờ chuyến đò sang

Ðưa người đi xa kịp về với cố hương

Từng nhịp chèo khua nghe từng hơi thở

Chờ hoài năm tháng mấy nhịp chèo đưa

 

Câu hò chiều nay ai buông trên bến sông,

Câu hò chiều nay nghe chạnh tình quê.

 

Vân Khánh trình bày

Hư Vô & tvmt


Thương Mối Tình Đầu

(chưa biết)

 

 


Thương sao mối tình đầu

Như trầu thương lắm buồng cau

Thương sao mối tình đầu

Như tằm tha thiết nhành dâu

Dù anh chưa gửi trầu

Thì đời cau vẩn đượm màu

Dù anh chưa ướm tằm

Thì đời dâu vẩn dịu mềm

Một lời anh đã trao

Và một lần ta nhìn nhau

Ngọt ngào đi vào tim

In bóng hình nhau đằm thắm

Sớm chiều lòng nôn nao

Bóng hình càng in sâu

DK

Tình yêu trong trắng, như tờ giấy thơm

Tình yêu tươi thắm, như sợt chỉ hồng

Anh ra thăm đồng ngập nắng

Em lên chợ chiều đường xa

Mẹ về mẹ thấy thôi mẹ biết rồi đây

Ngày anh xa xôi nơi thành đô

Trang thư hoen lệ ướt

Với chồng khăn hoa mới thêu

có cả tấm hình, chân dung của ngươì tình

Ngươì tình đầu tiên

Thương sao mối tình đầu

Thương trầu duyên thắm tình cau

Thương sao mối tình đầu

Thương tằm maĩ maĩ chờ dâu

Ai nỡ reo phũ phàng

Để cho lệ ngàn hàng

Ai làm cho mối tình hợp rồi tan thật ngỡ ngàng

Tình đầu tiên còn đây

Kỷ niệm buồn xa tầm tay

Một ngươì quay mặt đi che dấu buồn đau từ đấy

Pháo hồng ngày vu quy nổ rộn đường em đị


Thương Một Người

Trịnh Công Sơn

 

 


Thương ai về ngõ tối

Sương rơi ướt đôi môi

Thương ai buồn kiếp đời

Lạnh lùng ánh sao rơi

Thương ai về ngõ tối

Bao nhiêu lá rơi rơi

Thương ai cười không nói

ngập ngừng lá hôn vai

 

Thương nụ cười

Và mái tóc buông lơi

Mùa thu úa trên môi

Từng đêm qua ngõ tối

Bàn chân âm thầm nói

Lặng nghe gió đêm nay

Ngại  ai vuốt đôi vai

Bờ vai như giấy mới

Sợ nghiêng hết tình tôi

 

Thương ai về xóm vắng

Đêm nay thiếu ánh trăng

Đôi vai gầy ướt mềm

Người lạnh lắm hay không

Thương ai mầu áo trắng

Trông như ánh sao băng

Thương ai cười trong nắng

Ngại ngùng áng mây bay ...

 

oOo

 

Thương nụ cười

Và mái tóc buông lơi

Mùa thu úa trên môi

Từng đêm qua ngõ tối

Bàn chân âm thầm nói

Lặng nghe gió đêm nay

Ngại ai vuốt đôi vai

Bờ vai như giấy mới

Sợ nghiêng hết tình tôi

 

Thương ai về xóm vắng

Đêm nay thiếu ánh trăng

Đôi vai gầy ướt mềm

Người lạnh lắm hay không

Thương ai mầu áo trắng

Trông như ánh sao băng

Thương ai cười trong nắng

Ngại ngùng áng mây bay ...

Ngại ngùng áng mây bay ...

Tín


Thương Một Người Ở Xa

Hoàng Phương

 

 

 


Thương một người ở xa một mình đôi mắt đỏ

Con thuyền đi sóng vỗ sông nước sao đổi bờ

Về thăm lại Phú Đông lòng bỗng thấy mênh mông. (*)

Sông rì rào ca hát tình yêu em dạt dào

Đi qua cầu Cả Thu nhìn dòng sông bối rối

Rung rinh chùm hoa sứ bỗng nhớ em cuối trời.

 

ĐK:

 

Thương ai nặng trên vai tình yêu nồng đôi tay (*)

Con tim nồng chân lý anh mơ mãi vườn dừa

Xanh xanh bên đồng lá vạn lúa đồng hương bay

Điện sáng soi đêm dài đường Phú Đông tương lai...!!!

 

(lại từ đầu ...)

 

Xanh xanh bên đồng lá vạn lúa đồng hương bay

Điện sáng soi đêm dài đường Phú Đông tương lai...!!!

 

 

 

* Lời cũ:

(1) Về nông trường Phú Đông rừng tổ quốc mênh mông.

(2) Ba lô nặng trên vai tình yêu nồng đôi tay

Hoài Thương


Thương Người Chiến Binh

Văn Đàm

TVH (*)

 

(sáng tác tại Thành Nội Huế khoảng 1958, 1959)

 

Nhịp 4/4 Trầm hùng Điệu Boléro

 

1.

 

Giờ chia tay... tôi ra chốn biên cương... anh đi sa trường

Tình ngàn phương... đời vui với phong sương... lãng quên ngày tháng

Đường lên non... chim ca với mây vương... nhớ câu tương phùng

Một ngày mai... đời như cánh chim bay... đến phương nào đây

 

Điệp khúc

 

Nhớ lúc chiến tuyến... những đêm nhìn trăng lên... trên đồi hoa sim

Kê chung ba lô... nằm canh giữa rừng già... chuyện trò vu vơ

Tiếc nhớ biết mấy... nhớ khi mình chia tay... bao giờ gặp đây

Anh đưa hoa sim... cài lên áo bạn mình... miệng cười an lành

 

2.

 

Giờ chia tay... tôi say chốn biên cương... anh vui sa trường

Hẹn mùa Xuân... về vui giữa thôn trang... cắm hoa đầu súng

Tình đôi mươi... xin đem hiến quê hương... mến thương khôn lường

Ngày gặp nhau... ngày vui khắp quê hương... ấm no làng thôn

 

 

Tham khảo: (*) Bài hát được ông TVH phụ đặt lời .

 

(Chép theo lời hát của ông TVH và tiếng hát Duy Khánh trong băng nhạc "Tiếng hát Duy Khánh 1", Trung Tâm Nhạc Phượng Nga tái phát hành tại Pháp đầu thập niên 80).

Biển Nhớ


Thương Nhau Lý Tơ Hồng

Trương Quang Tuấn

 

 


Từ miền Nam em ngược ra Bắc mang theo câu hò điệu lý chín dòng sông

mang theo tấm lòng con trai miệt vườn

Em ra đón chàng với cả yêu thương

Này ngựa ô kiệu vàng em khớp xôn xao câu hò điệu lý bớ nàng ơi

băng qua núi đồi cao cao chập chùng đưa nàng về dinh xao xuyến lý chung tình

 

Quan họ người ơi tương tư mà chim sáo

se chỉ luồn kim thiếp thương chàng từ lâu

Áo bay ai đã qua cầu đôi mình duyên tình đậm sâu

Quan họ người ơi tương tư mà chim sáo

đến hẹn lại lên thiếp theo chàng một phen

Gió đưa bông lúa trên đồng thương nhau lý tơ hồng

 

... Tơ hồng ngựa ô ngựa ô ... 

Quang Linh - Cẩm Ly

 

tvmt


Thương Nhau Ngày Mưa

Nguyễn Trung Cang

 

 


Khi mặt trời vắng bóng

Khi lời nguyền khuất lấp

Nghe lạc loài kiếp sống sao mỏi mong

Như giọt buồn nước mắt

Mưa ngại ngùng héo hắt

Thương người về buốt giá trên đường xa

Mưa từng ngày thướt tha

Mưa bàng hoàng xót xa

Còn mưa mãi giữa bơ vơ nắng trong mơ

 

Như mưa ngày nào thấm ướt vai em

Như mưa ngày nào khuất lấp sao đêm

Thương em ngày nào khóc ướt môi mềm

Thương nhau thật nhiều biết mấy tin yêu

Cho nhau trọn tình dẫu có điêu linh

Xa nhau trọn đời vẫn nhớ thương nhau

 

{ fade }

... thương nhau

     ... yêu nhau

          ... thương nhau


Thương Nhớ Cố Đô

Võ Tá Hân

Phạm Ngọc

 

Huế bây giờ trời mưa hay nắng?

Nơi đây giờ gió lạnh từng cơn

Chiều qua Thành Nội có buồn

Nhớ người phương nớ mắt tuôn lệ tràn

 

Người em gái mái trường Đồng khánh

Mắt vương buồn trong những chiều mưa

Để anh biết đợi biết chờ

Để  anh nhung nhớ, bơ vơ chốn này

 

Dòng Hương Giang còn say trong gió ?

Con đò chiều có còn người qua

Chợt nghe thương nhớ quê xa

Còn đâu tiếng sáo vấn vương lòng ta

 

Chợ Đông Ba chừ sao xa vắng

Cầu Tràng tiền mấy nhịp thương yêu

Giờ đây Vỹ Dạ đã xa

Một mình trên xứ lạ xót xa

 

Huế bây giờ trời mưa hay nắng

Xin ôm dùm bao kỷ niệm xưa

Nhớ thương biết mấy cho vừa

Còn đâu những lúc đón đưa hẹn hò

 

Lần xa Huế sương mờ liễu rũ

Giầc mộng lành ấp ủ ra đi

Ngờ đâu có lúc xa lìa

Để  anh ôm mối tình si bẽ bàng

 

tvmt


Thương Nhớ Người Dưng

Nguyễn Nhất Huy

 

 


1) Gió lay cành cây nhãn lồng

Hát câu ầu ơ nhớ mong

Chim chiều lẻ bạn ngoài sông

Em còn mong đợi người dưng . . .

Tháng năm tiếng chim buồn nhớ nhau.

(Gió ...)

 

2) Ánh trăng còn soi mái đầu

Nhớ ai buồng cau héo khô

Sông dài cá lội biệt tăm

Như bèo mây dạt về đâu

Nỡ đem trái tim mong chờ người dưng

 

ĐK:

 

Ngày nào em đứng bên song

Thương anh từ lúc lúa xa trên đồng

Chạnh lòng. nghe khúc ca dao,

Lia thia còn nhớ sông dài đã qua

 

Ngậm ngùi chim sáo bay xa

Chim quyên còn đứng lẻ loi một mình

Chạnh lòng đau xót chim quyên

Sao anh đành bước qua cầu quên em./.

 

3) Gió lay cành cây nhãn lồng

Hát câu ầu ơ nhớ nhau

Chim chiều lẻ bạn ngoài song

Em còn mong đợi người dưng . .

Qua không thương bậu, bậu còn buồn ơi!

 

(ĐK)

Vì Đâu


Thương Nhớ Sài Gòn

Phạm Duy

 

 


(1981)

Saigon ơi! Tôi thương và tôi nhớ!

Tôi nhớ Saigon mà như nhớ người tình!

Từng hàng cây lung linh, từng bóng mát ...

Tôi nhớ từng nhà, từng khu phố hiền lành!

Từng buổi trưa đi trên đại lộ tươi sáng ...

Phố xá Saigon, rộn ràng mạch sống tưng bừng ...

Từng chiều êm yên vui về trong ngõ vắng!

Gió mát saigon mơn trớn tình nhân!

Những đêm không trăng, soi hồn vào ngọn hoả châu!

Sớm mai sôn sao, chim đậu cột đèn gọi nhau ...

Tháng năm trôi mau ...

Giữa Saigon yêu, kỷ niệm thật nhiều,

cùng nắng sớm với mưa chiều ...

 

Saigon ơi! Yêu tôi xin chờ tôi nhé ...

Tôi sẽ trở về, để hôn những vỉa hè của thành đô,

cao sang và say đắm!

Chia sớt tủi hờn và xây đắp tình nồng!!!

 

Saigon ơi! Dù có thay tên ...

Mà người yêu còn nhớ không quên ...

Chẳng bao giờ quên ...

 

Tài liệu tham khảo: Phạm Duy - Thấm thoắt mười năm / Hội Văn hoá Việt Nam tại Bắc Mỹ - Tủ sách Cành Nam - Tạp chí Xác định


Thương Nhớ Trong Mưa The End Of The World

Davis, Skeeter

Trường Kỳ

 

 

Có lúc tâm hồn sao thấy ơ thờ

đâu ai mong chờ mà ước mơ

còn chăng đây mùi hương cũ bóng hình xưa

em đã ra đi khi trời giăng mưa

 

Có lúc tâm hồn sao thấy u sầu

dung nhan yêu kiều ôi thấy đâu

nụ hôn xưa làn môi cũ đã chìm sâu

theo gót em đi xa vời đã lâu

 

âm thầm ngồi đây trong bâng khuâng

nghe buốt giá dâng tràn

ngoài kia trời mưa buồn rơi như khóc thầm

mưa xót xa dùm ai

và mưa nhớ thương về ai

nghe tiếng mưa rơi đau buồn không phai

 

Có lúc tâm hồn cay đắng dâng tràn

như muôn cung đàn buông tiếng than

lòng chôn sâu lời thương nhớ đã mờ tan

mong cố quên bao đau buồn thế gian..

Alexander TG


Thương Quá Quê Hương Ơi

Ngọc Sơn

 

 


Hò ... ơi ...

Chiều chiều ra đứng ngõ sau

Trông về quê mẹ ... hò ... ơi ...

Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều

 

Ngày trở về thăm quê sao thấy lòng tê tái lòng

Trưa nghe tiếng gà, hồn miên man thương sông nước quê nghèo

Thương quá quê hương ơi, thương bờ tre giếng nước đầu làng

Thương con sông nhỏ, bến đò thời thơ ấu

Tiếng võng trưa đong đưa như lời mẹ, một trắng hai sương

Mẹ già tựa cửa nhớ thương con

Xuồng ba lá với xẻo cây đa

Nay đa già cùng nỗi quạnh hiu

Hơn hai mươi năm xa quê nhiều nhung nhớ

Nay về chân bỡ ngỡ qua mấy nhịp cầu tre

Ôi thương quá man mác điệu ca dao

Quê tuy nghèo nhưng lòng người thủy chung

 

Ngày trở về thăm quê sao thấy buồn lây lất buồn

Dang tay bắt mặt mừng

Mềm cắn môi rưng rưng mắt nghẹn lời

Thương quá quê hương ơi

Câu ầu ơ với tiếng đàn bầu

Thơ Vân Tiên buồn vẫn ngọt ngào ai oán

Tiếng võng đưa như ru thương đời mình từ thuở trong nôi 

 

vk


Thương Quá Việt Nam

Phạm Thế Mỹ

 

 


1. Em nghe gì không hỡi em

Con chim nó hót vang đầu hè

Em thấy gì không hỡi em

Con chim nó múa trên cành tre

 

Hót đi chim, hót đi chim

Hót cho hồng mặt trời quê ta

Hót đi chim, hót đi chim

Hót cho đời nhọc nhằn trôi xa

 

Chim trên đồng chim trên non

Chim tung cánh xóa tan sương mù

Chim trong hồn chim trong tim

Ôi thương quá tiếng chim việt Nam

 

2.

Hoa cúc vàng trên sân anh

Xinh như áo mới em ngày nào

Hoa nắng hồng trên quê anh

Xinh như má thắm em ngày xanh

 

Nắng lên đi, nắng lên đi

Nắng lên hồng nụ cười quê em

Nắng lên đi, nắng lên đi

Nắng lên hồng ruộng mạ xanh thêm

 

Hoa tim người hoa yêu thương

Hoa thơm ngát thế gian đêm buổn

Hoa trên đồi hoa trên môi

Ôi thương quá cánh hoa việt Nam

 

3.

Trăng sáng ngời trên môi hoa

Trăng lên tiếng hát vui đêm già

Trăng sáng ngời trên non xa

Trăng xua bóng tối trong hồn ta

 

Sáng lên trăng, sáng lên trăng

Sáng cho ngưởi tìm về bên nhau

Sáng lên trăng, sáng lên trăng

Sáng cho tình ngưởi nở đêm sâu

 

Trăng muôn đời trăng muôn nơi

Trăng đem bóng mát cho muôn người

Trăng thanh bình trăng yên vui

Ôi thương quá ánh trăng Việt Nam

 

4.

Bao nhiêu đèn bao nhiêu hoa

Bao nhiêu nến thắp lên trong hồn

Yêu quê Mẹ yêu quê Cha

Yêu luôn những mái tranh làng xa

 

Thắp tim lên thắp tim lên

Thắp cho tình người dậy trong ta

Thắp tim lên thắp tim lên

Thắp cho mặt trời dậy trong ta

 

Yêu thương người yêu thương ta

Yêu luôn những thú hoang rừng già

Yêu bạn bè như yêu ta

Ôi thương quá trái tim Việt Nam

 

Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm tại Saigon trước 1975, tác giả tự xuất bản, in lại tại Hoa Kỳ trong 'Tuyển tập 40 “Tình Khúc Quê Hương”', tuyển tập 6, Nhạc Hay Của Bạn, trang 4 - 5 . Tác giả giữ bản quyền .

 

 

 

Biển Nhớ & tvmt


Thương Tà Áo Bay

Thông Đạt

 

 


Thương vô Thành nội Cửa Đông

Thương ra Thượng Tứ chiều hong nắng vàng

Bến đò Thừa Vũ xa xa

Trông qua Vĩ Dạ bao tà áo bay

 

Áo bay...áo bay...trong gió...chiều nay

Nắng nghiêng nghiêng vành nón

Má hây hẩy tình

 

Trường Tiền thiếu nhịp cầu xinh

Sông Hương rũ bóng, chiều im lặng buồn

Ngọ Môn cổ kính rêu phong

Súng đồng (mà) hai dãy thần công thở dài

 

Đường vô Đại Nội hôm nay, mang nhiều chứng tích

những ngày... tang thương.

 

 

Nguồn: Băng nhạc Hoạ Mi 4 phát hành tại SG trước 75, do ca sĩ Hồng Vân trình bày.

Trăng Xanh


Thương Thân

Hồng Hà

 

 

 


Thương một chiều mưa lá vàng bay

Lòng còn theo cơn gió cùng mây đi tìm mùa thu cõi buồn

 

Thương thân mình một kiếp rong chơi hoang đàng

Một chốn hư vô làm chi người ơi

Thôi đành mùa thu đến muộn

Thôi đành một kiếp lỡ làng

Thương tình còn đắm say hoài

 

 

Em với tôi như mùa thu đến muộn

Xót xa hoài thương mệnh bạc như vôi

 

Em thôi đừng hờn trách chi nữa cho lòng buồn khúc ly ai

Thương tình sầu xót xa cho nhau

 

Thương thân mình một kiếp rong chơi hoang đàng

Một chốn hư vô làm chi người ơi

Thôi đành mùa thu đến muộn

Thôi đành một kiếp lỡ làng

Thương tình còn đắm say hoài

 

Thương tình còn đắm say hoài

Thương tình còn đắm say hoài ....

.

Ngọc Dung


Thương Tình Ca

Phạm Duy

 

 


Dìu nhau đi trên phố vắng

Dìu nhau đi trong ánh sáng

Dắt hồn về giấc mơ vàng, nhẹ nhàng

Dìu nhau đi chung một niềm thương.

Nhịp chân êm êm thánh thót

Đừng cho trăng tan dưới gót

Chớ để mộng vỡ mơ tàn, dịu dàng

Đừng cho không gian đụng thời gian.

Đưa nhau vào cõi vô biên

Có chim uyên tình thiêng

Hát ru êm triền miên

Đưa nhau vào chốn không tên, mặc đời quên

Không bến, không thuyền, hết câu nguyền.

Dìu nhau sang bên kia thế giới

Dìu nhau nương thân ven chín suối

Dắt dìu về tới xa vời, đời đời

Dìu nhau đưa nhau vào ngàn thu.

 

láxanh


Thương Tình Nhân

Hoài Nam

 

 


Nhắc đến tên anh em cảm thấy buồn

Những lúc cô đơn anh càng mến thương

Tâm tư biết ngỏ cùng ai

Thức đêm mới biết đêm dài

Tình nhân anh hỡi có hay?

 

Muốn đến thăm anh sao lòng vẫn ngại

Cửa đóng then gài tâm sự với ai

Anh ơi có hiểu lòng em

Có nghe tiếng nói chẳng thành

Tâm tình gởi trọn về anh.

 

ĐK:

 

Đường vào tình yêu chông gai em không đáng ngại

Cho bằng dòng sông không đáy

Bằng lòng tình nhân đổi thay

Anh ơi thương em xin đừng gian dối

Đừng yêu chót lưỡi đầu môi

Chỉ làm khổ lụy mà thôi.

 

Vắng bóng hai hôm sao lòng nhớ nhiều

Mới biết con tim đau vì đã yêu

Anh ơi có hiểu lòng em

Có thao thức với nhân tình

Chúng mình tâm sự tàn canh...

VV


Thương Và Hận

Quốc Anh

 

 


Cuộc tình ngày xưa tôi yêu anh, tôi yêu thật chân thành

Lần đầu được yêu không vui, không mơ chuyện duyên lành

Nhìn đời màu xanh, tôi mơ ước thầm suốt đời tôi có anh

Tình nồng đôi mươi trong trắng, tôi mong chờ ngày vui mới

Tình hồng trổ hoa tôi miên man, say mê trên tháp ngà

Thuyền tình mãi mê trôi lênh đênh, phiêu du bờ bến lạ

Tình còn nồng say nhưng có đôi lần thấy từ trong mắt anh

Ðiều gì mong manh xa vắng xa, như lạnh lùng hững hờ

 

Ôi có ai ngờ đâu, đắng cay vì đâu, khi biết tình chẳng bền lâu

Anh nỡ phụ tình tôi khiến đời bể dâu, vì sao đành lòng gian dối nhau

 

Chỉ một lần yêu, ôi đau thương trăm năm hồn rã rời

Chỉ một lần thôi ôi cưu mang đau thương hận suốt đời

Ngày một, ngày hai tôi muốn quên người nhưng tình tôi khó phai

Dù người phụ tôi, tôi vẫn yêu thương người yêu suốt đời

(Người tình tôi ơi, anh biết chăng, tôi hận anh suốt đời)

tvmt


Thương Về Cố Ðô

Thanh Sơn

 

 


Người đi chốn xa thương về Cố Đô

Thương tà áo trắng thương mấy câu hò

Và giọng cười, vành nón Kim Luông

Ôi nắng chiều Vỹ Dạ thoáng buồn

Ngự Bình chơ vơ nhìn sông Hương

Nhìn lăng tẳm, ôn thế hệ đã qua

Oai hùng di tích trang sử chưa nhòa

Từng giọng hò trên bến Vân Lâu

Năm tháng buồn như nước qua cầu

Chạnh lòng mấy phút giây âu sầu

 

Gió đưa cành trúc la đà

Tiếng chuông Thiên Mụ canh gà Thọ Xương

Thuyền về xuôi mái sông Hương

Có nghe tâm sự đôi đường đắng cay

 

Một đời gió mưa trăm nghìn bến thương

Vui tình non nước ai nỡ quê nhà

Hẹn trở về thăm Huế yêu ơi

Bao tháng ngày chất lên tuổi đời

Một lòng hoài Cố Đô xa vời

tvmt


Thương Về Em - Cry

Ngoại Quốc

 

 

 


Phút giây ngày biết yêu

Ngồi thao thức bao đêm dài

Hỡi em em về nơi chốn nào

Những khi mình có nhau

Tình say đắm khong âu sầu

Ước mơ trọn đời yêu mãi hoài

Và lòng này thầm nhớ thương về em

Cry Cry Cry anh tiếc cho duyên tình ta

Hồn băng giá tim em quên anh rồi

Đành phải chia ly người ơi

Thương về em Cry Cry Cry ai khóc bao đêm lẻ loi

Kỷ niệm cũ bao yêu thương đong đầy vượt khuất bay theo thời gian

Bước trên đường vắng khuya

Còn một bóng anh âm thầm

Đếm bao nhiêu giọt mưa giá lạnh

Khói dăng sầu mắt anh giọt nước mắt như núi tiếc

Hỡi em em về nơi chốn nào, để lòng này thầm nhớ thương về em

Cry Cry Cry anh khóc cho duyên tình ta

Hồn băng giá trơ vơ em xa rồi

Tình khuất xa bao mù khơi

Thương về em Cry Cry Cry có biết tim anh sầu đau

Kỷ niệm cũ bao yêu thương đong đầy vụt mất bay theo thời gian

 

 

Miêu Diệp Lan


Thương Về Mẹ Huế

Hoài Ân

 

 


Mẹ ở phương nào chiều hôm nay

Hoàng hôn đang về trong heo may

Mây trắng lững lờ ôm đỉnh núi

Mẹ biết không mình con ở đây

 

Mẹ ở phương nào chiều hôm qua

Sương trắng có mù chợ Đông Ba

Mẹ có gánh hàng qua Thượng Tứ

Mẹ có nghe tình con thiết tha

 

Mẹ ở nơi này hay ở đâu

Nam Giao xanh ngát thông một mầu

Nhớ mẹ những lần qua Thiên Mụ

Những chiều xuôi ngược bến Vân Lâu

 

Mẹ ở nơi này hay ở đâu

Hương Giang trong nước soi nhịp cầu

Núi Ngự vẫn còn chim theo bạn

Bây chừ bóng mẹ tìm nơi mô

 

Mẹ ở phương nào chiều hôm nay

Tóc trắng như ngày trời nhiều mây

Thương mẹ như người còn thương Huế

Mẹ biết không mình con ở đây

 

 

Tham khảo: Băng nhạc "Các bài ca về Mẹ" phát hành sau 75.

Trăng Xanh


Thương Về Miền Đất Lạnh

Minh Kỳ

Dạ Cầm

 

Tôi nhớ Đà Lạt mơ

   Ru lòng người lữ thứ với bao nhiêu ước mơ

   Lưu luyến Đà Lạt thơ

   Khi hoa anh đào nở đường lên phố xưa

   Gập ghềnh suối đá, lá chen hoa đẹp tươi

   Với sương lam nhẹ rơi với chim ca ngàn lời

   Thác ngàn lả lơi

   Hẹn hò của giai nhân đón ai trong ngày vui

  

   ĐK:

   Cam Ly vô tư lên tiếng ca muôn đời

   Thông reo vi vu than thở như ngậm ngùi

   Lữ khách bâng khuâng, thương nhớ vô vàn

   Cuộc tình duyên nàng trinh nữ

  

   Linh Sơn đâu đây buông tiếng chuông ban chiều

   Như ru ai say trong giấc mơ dạt dào

   Cho thế nhân thôi, ru hết u sầu

   Để lòng quay về bến yêu

  

   Thôi nhé Đà Lạt ơi

   Xa rồi em có nhớ có thương trong lòng nhiều

   Tuy tháng ngày dần trôi

   Nhưng bao nhiêu kỷ niệm ngày xưa khó phai

   Đà Lạt thương mến, đã ghi trong lòng tôi

   Biết bao nhiêu buồn vui lúc trao thân vào đời

   Xứ lạnh yêu ơi

   Đừng buồn để lạt phai nét son trên làn môi


Thương Về Miền Trung

Duy Khánh

Tạ Hiếu

 

Ai về xứ mộng xứ mơ

Cho tôi gởi một vần thơ tặng nàng

Sông Hương lắm chuyến đò ngang

Chờ anh em nhé đừng sang một mình.Đã bao lâu rồi không về Miền Trung thăm người em

Nắng mưa đêm ngày cách trở, giờ xa xôi đôi đường

Ngườì hỡi! Có về miền quê hương Thùy Dương

Nước chảy còn vương bao niềm thương,

cho nhắn đôi lời.

 

Bridge:

 

Dẫu xa muôn trùng tôi vẫn còn thương sao là thương

Nhớ ai xuôi thuyền Bến Ngự đẹp trăng soi đêm trường

Và nhớ tiếng hò ngoài Vân Lâu chiều nao

Ước nguyện đẹp duyên nhau dài lâu

Xa rồi còn đâu.

 

Refrain:

 

Em ơi! Chờ anh về

Đừng cho năm tháng xóa mờ thương nhớ

Đêm nao trăng thề, đã vang ước hẹn đẹp lòng người đi.

Em biết chăng em

 

Đã bao Thu rồi vắng lạnh lòng trai đi ngàn phương

Mỗi khi sớm chiều xóa nhòa hồn hoa nơi phố phường

Người ơi! Nếu còn vầng trăng soi giòng Hương

Núi Ngự còn thông gieo chiều buông

Tôi vẫn còn thương.

CN - TvmT - LePhan41


Thương Về Mùa Đông Biên Giới

Phượng Linh

 

 


Nghe gió Đông sang, nhớ về người ngoài biên khụ

Ú u ù ụ  Ú u ù ụ  Ú u ù u

Hiu hắt trời mây,

Hàng cây xơ xác gió lay,

Bên thềm ngập lá Thu gầy,

Lạnh lùng em thương nhớ aị

 

Nghe gió vi vu, gió lạnh từ miền biên khụ

Ú u ù ụ  Ú u ù ụ  Ú u ù u

Vương vấn tình quê,

Người đi ngày ấy chưa về,

Ngoài trời mưa bay cho lòng ai thương nhớ aị

 

Anh ơi! Gió lạnh mùa đông,

Gió lạnh lòng trai đi giữ non nhà trong đêm lạnh giá.

Thương anh, dù cho đá mòn,

Dù cho bể cạn, tình em vẫn không đổi dạ thay lòng.

 

Nghe gió Đông sang, nhớ người ngàn dậm quan san.

Ú u ù ụ  Ú u ù ụ  Ú u ù u

Giây phút này đây,

Niềm hương nhớ dâng đầy,

Dù thời gian kia chóng phai, nhưng lòng em không đổi thay.


Thương Về Quán Trọ

Lê Dinh

 

 


Biết rằng anh sẽ buồn

Ngày mai đến nhà tôi

Mong thăm người bạn cũ

Dừng bước chân dầu ngõ

Anh thấy nhà chơ vơ

Không tiếng cười trẻ thơ

Người người như dợi chờ

Một màu lam thương nhớ

Hỏi thăm anh mới biết

tôi lên dường tòng chinh

Giờ tôi nghiệp lính

Đời tôi đã vướng kiếp

phong trần rồi bạn ơi.

 

Những chiều vui thành phố

Anh có thương tôi đang

gác giặc ngoài biên khu

Hay hành quân rừng sâu

Bàn tay sạm nắng cháy

không còn như ngày xưa

Khoảng thời gian nào dó

Tôi chiếm huy chương xin

phép về nhà thăm anh

Mơ một đêm trời thanh

nằm chung chuyện vãn trút

tâm sự riêng lòng mình

 

Lúc này nơi quán trọ

Buồn vui có gì không

biên thư kể chuyện nhé

Làm lính oai hùng đó

Nhưng cũng nhiều gian lao

Anh biết rồi tại sao

Đừng hẹn tôi ngày về

Vì đường xa thiên lý

Đời trai như chiến sĩ

Kinh Kha một lần đi

Bạn anh vì nước

Vì anh vì máu thắm

da vàng người Việt Nam

Lãng Tử & Phuong_xa


Thương Về Xứ Huế

Minh Kỳ

Hoài Linh

 

Mây vương khói chiều, xứ Huế đẹp yêu kiều

Ngơ ngẩn lòng du khách những chiều xưa

Hương Giang lững lờ, trăng nước vờn đôi bờ

Câu hò vang xa đưa khúc buồn mơ

 

Tôi thương nhớ nhiều khi nắng chiều êm dịu

Trên đường về thôn Vĩ vắng đìu hiu

Thông reo Núi Ngự man mác sầu Thiên Mụ

Ai về gửi thương nhớ chốn ngàn thơ

 

Huế đẹp ơi, những chiều lơ

Sông Hương nước chảy,

Vân Lâu bến đợi chờ

Nghe hò rằng đêm vắng biết về mô

Huế là thơ, Huế là mơ

Mưa đêm nức nở như câu hát nghẹn lời

Cung đàn buồn lưu luyến nỗi niềm vơi

 

Huế đẹp ơi! Sông Hương nước chảy lửng lờ

Huế đẹp ơi Nam Giao dốc uốn ven đồi

Huế đẹp ơi Đông Ba chen chúc bao người.. Huế... đẹp ơi

Hoài Thương


Thương Về Xứ Thượng

Lê Dinh

Hồ Đình Phương

 

"Gởi 1 người bạn miền sơn cước" (Lê Dinh, 1961)

 

Từ khi xa rừng núi cũ

Chiều sương rơi lạnh hơi thu

Sao thấy lòng thương nhớ

Khi bóng chiều vươn khói trên lưng đồi mịt mù

Còn đâu khi mình gối súng

Rừng đêm khuya nằm im nghe

Nghe gió lùa khe lá

Nghe suối đồi vi vút,

Nghe đêm rừng hòa ca

 

Rừng ơi nhớ khi nào

Chòi canh suốt đêm thâu,

Tai nghe gió biên cương về xa vắng.

Đời chiến sĩ là đây,

Kề báng súng mòn vai,

Thương nhớ đêm dài thương nhớ aị

 

Hẹn mai đây về chốn cũ

Để thăm trăng rừng hoang vu

Thăm lối mòn dốc núi

Thăm bóng người bên suối

Thăm hoa rừng chiều thu

ironmonkey


Thúy Đã Đi Rồi

Y Vân

Nguyễn Long

 

Thúy ơi

Thúy đã đi rồi

Những ngày băng giá không tiếng cười

Thúy đã đi rồi

Biết làm sao cho nhớ thương nguôi

Đời em về đâu

Cho gió trăng sầu

Tìm em ở đâu

Đường mây tìm dấu

 

Thúy ơi

Thúy quá vô tình

Ví dù em có hay dỗi hờn

Cũng vẫn hơn là bến tình anh lê gót cô đơn

Đành đi tìm quên

Muôn bước xa gần

Để qua nhiều đêm

Anh thao thức một đèn

 

Anh muốn sống riêng trong một thế giới

Xa loài người

Xa cuộc đời đầy đắng cay

Nơi đây không còn biết nhớ thương ai

Xa tình người

Không một lời

Anh mỉm cười

 

Thúy ơi

Thúy đã đi rồi

Thúy còn đi mãi trong cõi đời

Thúy đã đi rồi

Bóng hình em xa khuất trong tôi

Nàng đi về đâu hay cũng u hoài

Người yêu còn ai trong suốt cuộc đời

 

Anh muốn sống riêng trong một thế giới

Xa loài người

Xa cuộc đời đầy đắng cay

Nơi đây không còn biết nhớ thương ai

Xa tình người

Không một lời

Anh mỉm cười

 

Thúy ơi

Thúy ơi

Thúy đã đi rồi

Thúy còn đi mãi trong cõi đời

Thúy đã đi rồi

Bóng hình em xa khuất trong tôi

Nàng đi về đâu hay cũng u hoài

Người yêu còn ai trong suốt cuộc đời

tvmt


Thụy Khúc

Vũ Thành

 

 


3/4

 

Hè tàn úa, vấn vương tia nắng cuối mùa, hấp hối bên đồi

Trời vừa chớm thu, ố hoen mây chiều, gió vàng hắt hiu

Chiều dần xuống, tâm tư chan chứa mối sầu cô lữ u hoài

Ngàn thông bóng nghiêng, khẽ ru triền miên

 

Hương chiều nhạt phai màu, sương dần lan đêm về, man mác nhẹ khép cánh mi dài

Ru hồn vào mơ, ru lòng say sưa, quên thề đã lỡ tình đã sớm phai, chiều đã chiều rồi

 

Nhớ chi bao năm tháng ân tình đã thoáng qua rồi

Lại đây lắng nghe sáo thu ngang trời, hát cùng gió thu

Mặc đời phù du, mặc tình thờ ơ, lòng tan nát theo cùng làn gió

 

Gió đưa hồn phiêu lãng theo ngàn lá úa quay cuồng tan tác bên đồi

Lại đây sánh vai tựa đầu bên nhau lắng tiếng chiều rơi

 

TÀI LIỆU THAM KHẢO: Băng nhạc Nhạc Vàng Lê Văn Khoa, Tiếng Chiều Rơi, mặt A, bản thứ 4, Kim Tước hát

Phạm Anh Dũng


Thủy Thủ Và Biển Cả

Y Vũ

 

 


Với biển cả anh là thủy thủ...u

Với lòng nàng anh là hoàng tử...ư

Nhớ chuyện ngàn đêm xứ Ba Tư

Và chuyện thần tiên bao thế hệ

Cho anh bao giây phút say sưa,

cho anh thêu muôn giấc mơ hoa,

cho anh luôn yêu đời hải hồ

 

Càng đi xa anh càng nhớ em

Trước đại dương ngát xanh muôn trùng

Kìa ngư nhân in hình trên sóng

Bao nàng công chúa dưới thâm cung

Em ơi ! ảo hình kia lôi cuốn,

nhưng anh đã nói anh yêu em

thì ngàn kiếp vẫn không thay lòng

 

Với biển cả anh là thủy thủ...u

Với lòng nàng anh là hoàng tử...ư

Nhớ chuyện ngàn đêm xứ Ba Tư

Và chuyện thần tiên bao thế hệ

Cho anh bao giây phút say sưa,

cho anh thêu muôn giấc mơ hoa,

cho anh luôn yêu đời hải hồ

 

(lập lại cả bài)

Lê Phan


Thuyền Chưa Đỗ Bến

(chưa biết)

 

 

 


Sẽ nhớ mãi khúc ca chiều ấy

Trong cơn mê vẫn luôn xanh ngời

Một cuộc tình sương khói đã mau tàn phai

 

Sẽ nhớ mãi chiếc hôn nồng cháy

Cho con tim vẫn luôn yêu đời

Này người tình yêu dấu, sao đã xa rồi

 

Từng giọt lệ long lanh trên bờ mi

Yêu nhau cớ sao xa nhau, cớ sao xa nhau

Cánh hoa mơ màng

Làn mây trôi, trôi đi theo phương nào

 

Thuyền kia ơi sao chưa được bến mơ

Cho em nỗi đau không vơi

Vết thương muôn đời

Mãi sống trong lòng em

 

Nini trình bày

Hoài Thương


Thuyền Giấy Chiều Mưa

Ngoại Quốc (Thái Lan)

Tường Vân

 

 

 

Chiều chiều ngày xưa em bên hiên thường ngóng anh sang

Xếp thuyền dùm em xinh xinh trang giấy đỏ giấy vàng

Nhìn trời trong mưa, mưa rơi mưa rơi đầy ướt sân

Gió đưa mây bay về ngóng chờ từng giờ chuyển mưa .

 

Chiều chiều ngày xưa em bên anh thường tắm trong mưa

Thả thuyền lênh đênh em chia hai bến đợi bến chờ

Nhạt nhòa mưa rơi mưa rơi mưa tuôn thuyền vở tan

Xót xa đôi con thuyền chìm, tiếc hoài thuyền chiều ngẩn ngơ .

 

Lạnh cóng chiều mưa gió về

Dở dang đôi mình ly tan

Bây giờ xa ngút ngàn

Còn đâu mưa rơi ngày xưa

Rớt rơi hiên nhà nhìn đời đong đưa .

 

Chiều chiều bên sông mưa anh còn nhớ hay quển

Trắng đời điều hiêu anh ơi anh, mưa nhạt mưa nhòa

Lạnh lùng chiều mưa mưa rơi mưa tuôn thuyền vở tan

Mắt em như đôi thuyền buồn, bẻ bàng nhìn trời đổ mưa .

 

Performed by: Tâm Đoan & Quốc Dũng

 

vk


Thuyền Hoa

Phạm Thế Mỹ

 

 

 


Thuyền em đi trên sông trăng sáng

Cưới nhau về ta rước hội vui

Trên sông dài thuyền hoa giăng

Bao cô nàng miệng cười xinh xắn.

 

Thuyền em trôi vào ánh sáng

Ánh sáng hồng tươi những đèn hoa

Với bao màu xanh ngát hồn ta

Thuyền em trôi vào đêm vui.

 

Ơi... ơi ơi... hò khoan ơi hò khoan

Tiếng hát em vang cả giòng sông

Giòng sông xanh, xanh lên tình người

Giòng sông xanh, xanh lên ước mơ

 

Thuyền em trôi về bến mới

Bến yên lành xuôi mái chèo vui

Bến thanh bình ta sống thảnh thơi.

Làng quê ta hôm nay vui quá

Rước em về trên chiếc thuyền hoa

Chân mang giầy đầu che khăn

Đôi môi hồng miệng cười tươi tắn...

 

Chợ quê xưa thành phố mới

Rước em về con nước mừng vui

Rước em về cho bến nghỉ ngơi

Thuyền hoa ơi dừng đây thôi

Ái Vân & Nguyễn Hưng trình bày

tvmt & TrienChieu


Thuyền Lãng Tử

Lê Trọng Nguyễn

Lê Trọng Nguyễn

 

(1954)

 

Nhịp 3/4

 

Ad lib espressivo

 

Thuyền ơi! gió lên rời bến cho rồi

Quanh ta có trăng ngập lối.

Thương đầy vơi, anh và em ra xa ngoài khơi.

Thuyền ơi! nước xanh gợn hoa sao sáng,

Lấp lánh buồm trong ánh trăng.

Chở về đâu đời phiêu lãng sống với tiếng đàn?

Anh mơ thuyền mai ghé bến nao,

Cho duyên đời như ánh sáng sao,

Cho xa mờ nhân thế đang đắm trong kiếp sầu.

Bên cung đàn em hát ái ân.

Câu ca tưởng như nước suối ngân,

Cho quên cuộc xâu xé giành lấy thế gian.

 

Rythmo-mélodique

 

Trùng dương ca hát.

Làn hương thơm ngát.

Gió trăng xanh mát

Tiếng gió reo vang.

Đời vui phiêu lãng

Ngập trong hoa nắng

Tình ta quang đãng

Chân mây tươi sáng.

 

Ad Lib

 

Niềm vui thiết tha là chiếc du thuyền,

Lênh đênh sóng ru trìu mến.

Anh và em, ta cùng nhau say mơ thần tiên.

Triền miên gió lay hồn mộng lai láng,

Lấp lánh lệ vui ánh trăng.

Trời mây sáng

Thuyền êm lướt sóng hát vang.

 

 

Tài liệu tham khảo: Sao Đêm và những bài ca khác của Lê Trọng Nguyễn, Khai Trí xuất bản, 1971

Bảo Trần


Thuyền Mơ

Dương Thiệu Tước

 

 


Thuyền mơ trên dòng sông văng buồn in bóng trên ngàn thông xanh

Núi lam khuất sau ngàn cây như bức tranh chiều nắng tơ xây mộng vàng

Làng ai bên dòng sông vắng, kề bến núi lam miền trung sơn

Nhà ai khói tỏa mây mờ giống niềm thương nhớ, chìm theo mây nước bao ước mơ, bên sông lững lờ

Truyền trôi trôi khuất xa mờ. Thuyền ơi trôi về bến nao, hồn thơ reo khúc ly tao.

Trong bóng chiều, từng thông rung, chuông chùa buông tiếng trầm ngâm âm u.

Triền miên trên dòng sông vắng thuyền mơ bến xưa dòng trường giang

Buồn trông bóng in núi thành, gió về lưu luyến, buồn thơ chan chứa trong sương chiều

Bến sông tiêu điều.

Thuyền ai ai nhớ ai nhiều?

Thu êm êm, bến sông cô liêu có chàng thi sĩ hồn phiêu diêu.

Giờ lâu nơi đâu ngồi ngắm mây bay lòng xao xuyến khi bóng chiều rơi.

Gíó thu hiu hiu, nước thu trong veo rung bóng cánh buồm lẵng lờ trôi, nước mây mơ hồ, tâm hồn thi á nhân triền miên sầu hương thu.

Làng ai bên dòng sông vắng, kề bến núi lam miền trung sơn

Nhà ai khói tỏa mây mờ giống niềm thương nhớ, chìm theo mây nước bao ước mơ, bên sông lững lờ

Truyền trôi trôi khuất xa mờ. Thuyền ơi trôi về bến nao, hồn thơ reo khúc ly tao.

Trong bóng chiều, từng thông rung, chuông chùa buông tiếng trầm ngâm âm u.

Triền miên trên dòng sông vắng thuyền mơ bến xưa dòng trường giang

Buồn trông bóng in núi thành, gió về lưu luyến, buồn thơ chan chứa trong sương chiều

Bến sông tiêu điều.

Thuyền ai ai nhớ ai nhiều?

Nhớ cố hương thi nhân hồn thơ lai láng.

Lâm Viên


Thuyền Tình Trên Sóng

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Khúc Lan

 

Tình đôi ta xanh như cơn sóng

biển tươi thắm trong giấc mơ đong đầy

Lúc yêu hãy yêu cho thật nhiều

trùng dương gọi đời hồn nhiên

 

Tình đôi ta xanh như cơn sóng

biển xa vắng trong những đêm mong chờ

Phố xưa với trăm ngọn đèn vàng

lá hoa rơi muộn màng

      

       Chiều nay có tiếng mưa rơi đều trên ngõ

       nhớ em cơn mộng đam mê buốt gía thời gian

       Yêu làm chi mà anh yêu thật tràn trề

       những khi thiếu em thật hoang vắng

       Chiều nay giữa bóng đêm nghe hồn đi hoang

       trái tim ru tình nhân gian khúc hát tình lang

       Câu tình yêu rồi đây có khi nhạt phai

 

Tình đôi ta xanh như cơn sóng

trời mưa xuống nghe mắt môi ưu phiền

Sóng xô có con thuyền vội vàng

lướt đi trong hồng hoang


Thuyền Trăng

Nhật Bằng

Thanh Nam

 

 

Boléro

 

Thuyền trôi triền miên trên sông nhịp nhàng

Thuyền trôi lướt êm trong sương mơ màng

Gió đưa con thuyền dìu theo ánh trăng

Bờ xa âm thầm làn sóng luyến thương

 

Thời gian nhẹ trôi như ru mộng đời

Thuyền ơi hãy đi thăm nơi chân trời

Dưới trăng ta về dạo chơi xứ thơ

Cùng với tiếng đàn hò khúc mơ hồ

 

Ta nghe trăng sầu ngàn năm soi chốn giang đầu

Thương anh Trương Chi yêu nàng Ngọc Nữ đêm nào

Câu hát ân tình muôn đời duyên kiếp chưa phai

Hồn còn nghẹn ngào hận tình sầu mộng về đâu

 

Thuyền trôi chèo nghiêng trên sông lặng lờ

Vầng trăng khuất sau chân mây mơ hồ

Lắng nghe sông buồn dạo lên khúc ca

Thuyền hỡi nhớ về cùng bến mong chờ.

Angie & tvmt


Thuyền và Biển

Phan Huỳnh Điểu

Xuân Quỳnh

 

Chỉ có thuyền mới hiểu

Biển mênh mông nhường nào

Chỉ có biển mới biết

Thuyền đi đâu về đâu

 

Những ngày không gặp nhau

Biển bạc đầu thương nhớ

Những ngày không gặp nhau

Lòng thuyền đau rạn vỡ

 

Nếu từ giã thuyền rồi

Biển chỉ còn sóng gió

Nếu phải cách xa em,

Anh chỉ còn bão tố

 

--o0o0o--

 

Nếu phải cách xa em,

Anh chỉ còn... bão tố...!

 

 


Thuyền Viễn Xứ

Phạm Duy

Hà Huyền Chi

 

Chiều nay sương khói lên khơi

 Thùy dương rũ bến tơi bời

 Làn mây hồng pha rán trời

 Sóng Đà Giang thuyền qua xứ người

 Thuyền ơi! viễn xứ xa xôi

 Một lần qua dạt bến lau thưa

 Hò ơi! giọng hát thiên thu

 Suối nguồn xa vắng, chiều mưa ngàn về

 

 Đ.K.:

 

   Nhìn về đường  cô lý, cô lý xa rồi

   Đời nhịp sầu lỡ bước

   Bước hoang mang rồi

   Quay lại hướng làng

   Đà Giang lệ ướt nồng

   Mẹ già ngồi im bóng

   Mái tóc tuyết sương

   Mong con bạc lòng

 

 Chiều nay gửi tới quê xưa

 Biết là bao thương nhớ cho vừa

 Trời cao chìm rơi xuống đời

 Biết là bao sầu trên xứ người

 Mịt mù sương khói lên hương

 Lũ thùy dương rủ bóng ven sông

 Chiều nay trên bến muôn phương

 Có thuyền viễn xứ, nhổ neo lên đường...


Thuyền Xa Bến Đỗ

Huy Phương

 

 


Chuyện tình đôi ta như thuyền không bến đỗ

Anh đưa em về đâu? Trên suốt nẻo đường tình

Chuyện tình ngày xưa anh trách ai hững hờ

Hay vì gian dối nhau, mơ chuyện tình mai sau

Dòng đời trôi qua, cho dù bao cách trở

Anh ơi con đường xưa xa khuất những hẹn hò

Giờ tìm về đâu ánh mắt xanh thuở nào

Có còn trông bóng ai! Những đêm về cô đơn...

Còn gì cho nhau hay chỉ là nỗi nhớ

Xót thương phận mình sao tình duyên lắm phủ phàng

Nụ cười trên môi hay lệ sầu hoen mi

Khóc cho đời mình sao còn nhiều trái ngang?

Tình tựa chiêm bao, nay thuyền xa bến đỗ

Chia ly nào hay? Ai biết được tình đời...

Chuyện tình hợp tan như sóng xô dạt bờ

Xin người thương hãy thương những kỷ niệm trong ta..


Thuyền Xa Bến Xưa

Trương Hoàng Xuân

 

 


Ðêm thu lạnh bên sông đầy lá rụng.

Từng nỗi sầu, theo chiếc lá bay đi 

Có còn sót lới một chút gì

Gọi là kỷ niệm tình năm cũ

 

Hay anh đành chôn sâu một kỷ niệm?

Ðể chết dần theo năm tháng khôn nguôi

Có còn nhớ đêm mưa phố nhỏ

Tình buồn trở thành thiên thu

 

Chợt nghe nhớ nhung những nơi mình hẹn hò

Em trở mình thầm gối giấc mơ xưa

Thuyền xa bến xưa chưa hẳn thuyền bạc tình

Em xa rồi chưa hẳn đã quên anh

 

Xa nhau rồi chưa hẳn là vĩnh biệt

người xa người chưa hẳn hết yêu thương.

Tiếc là tiếc hoa chưa hé nụ

Mà ai nỡ vùi chôn hoa 

 

tvmt


Thuyền Xưa Bến Cũ

Văn Phụng

 

 

 


Thuyền về bến xưa

Thuyền ơi nhớ tìm ta bên bờ

Dù làn gió đưa

Thuyền ơi đừng quên bến năm xưa

Nhẹ nhàng gió đưa

Thuyền theo sóng nhẹ dâng vô bờ

Lòng tràn ước mơ

Hoà lên muôn ca khúc tình thơ

 

Thời gian êm trôi

Thuyền đi nay đã mấy thu rồi

Đàn thầm tiếc nhớ

Còn vương vấn bên mấy cung tơ

Thuyền về chốn đây

Lặng nghe khúc nhạc xưa êm đềm

Thoả lòng ước mơ

Thuyền về đây vui với bến xưa

 

Tham khảo:

1. Giọng hát Thái Thanh trong băng nhạc Diễm Ca 2: Kỷ niệm chúng mình do nhạc sĩ Văn Phụng hoà âm và thực hiện trước 1975.

 

 

 

Anthony Trần


Tí Ngọ của tôi

(chưa biết)

 

 


Trên đường đi về tình cờ tôi gặp em

Người con gái trên lầu cao sau hàng chậu hoa mười giờ

Hoa mười giờ nở, đỏ rực giờ thôi hồn

Chôn chân tôi đứng lặng câm, lung linh màu mắt

Tóc mây vương nắng hạ tôi cứ mải mê nhìn nàng

Thẹn thùng bốn mắt nhìn nhau

Nàng cười như mơ để hồn tôi ngẩn ngơ

Không hẹn không hò ngày nào tôi cũng đến

Đưa mắt ngóng trên lầu cao mong gặp nàng tiên liệm hồn

Để rồi một hôm

Có nụ hoa mười giờ trên cao lao vút vào tôi

Nâng niu hồn hoa ép trong trang sách nhỏ

Tôi đã biết yêu lần đầu mười giờ đã hiểu lòng tôi

Thầm đặt tên em Tí Ngọ là của riêng tôi

Đêm về căn gác nhỏ ôm trọn vào lòng

Niềm nhung nhớ bâng khuâng

Yêu ai thao thức bao đêm dài

Thương tiếc thật nhiều hẹn với lòng gửi đến người yêu

Thư xanh màu xanh ước hẹn

Bao lần muốn gửi nhưng ngại ngùng cứ viết vậy thôi

Xuân qua rồi nắng hạ vàng

Tôi về thăm làng, thăm họ hàng xa vắng ngày qua

Hết một mùa hè

Rộn ràng tôi tìm đến người con gái tôi thầm yêu

Dẫu rằng chưa nói một lời

Tí Ngọ của tôi trên lầu hoa đâu rồi

Sao nghe hoang vắng đìu hiu

Trên ngôi nhà cũ phủ dây leo kín rào

Tôi biết tin phương trời nào mười giờ đã nói hẹn nhau

Mười giờ ở đâu, Tí Ngọ giờ ở đâu?


Tí teo

(Hài)

 

 


Tôi tên Tí Teo, tôi thật thê thảm

Tôi tưởng tôi trở thành thầy tu

Thuở trước tôi thiết tha thương thầm Thúy

Tướng Thúy thật to, tôi thì Tí Teo tựa tôm tép

Thúy thấy tôi tí teo Thúy thương tôi

Tôi thích Thúy tướng to tôi thương Thúy

Thế thì tôi tỏ tình tới Thúy

Thế thì Thúy tặng tôi trái tim

Tôi tên Tí Teo tôi thiết tha thương Thúy

Tôi thương Thúy từ thuở tôi tám tuổi

Tướng Thúy thật to, tôi thì Tí Teo tựa tôm tép

Tuy Thúy tướng to, tôi thật thích Thúy

Thúy tựa tiên trần thế, Thúy tựa tài tử

Thúy thích tập tạ, Thúy thích thể thao,

Thúy thích thưởng thức thơ tình tôi trao

Tôi thì tiện tặn, Thúy thì thích tiêu tiền

Tôi thích tiểu thuyết , Thúy thích trữ tình

Tôi thích Tam Tạng, Thúy thích Tề Thiên

Tôi thích trăng tròn, Thúy thích trăng tàn

Tuy Thúy tửng tửng, tôi thật tình thương Thúy

Thiếu Thúy thì tim tôi thật thê thảm tê tái

Tôi tôn thờ Thúy từ tận trái tim

Thúy trèo trên trời, tôi trèo theo Thúy

Thúy tự tử thì tôi trở thành thầy tu

Tôi tên Tí Teo, tôi thật thê thảm

Tôi tưởng tôi trở thành thầy tu

Thuở trước tôi thiết tha thương thầm Thúy

Tướng Thúy thật to, tôi thì Tí Teo tựa tôm tép

Thúy thấy tôi tí teo Thúy thương tôi

Tôi thích Thúy tướng to tôi thương Thúy

Thế thì tôi tỏ tình tới Thúy

Thế thì Thúy tặng tôi trái tim

Tới tháng Trung Thu tôi thường tới thăm Thúy

Tôi trao tới Thúy trăm trang thơ tình

Thúy thấy tôi tỏ tình, Thúy thật thẹn thùng

Tôi trao Thúy trái tim, tôi tặng Thúy thẻ tiền

Thúy thấy tôi thật tình, Thúy thương tôi thiệt

Tôi thì tham tình, tươm tướp tiến tới Thúy

Tôi thật thích thú tôi tù ti tú tí

Tức thời tôi từ từ tôi thò tay tôi thọt Thúy

Thúy thích thú Thúy thỏ thẻ tai tôi: " Từ từ "

Tôi thấy thế tôi thỏ thẻ tai Thúy: " Thương thương "

Tiếc thay thân tôi tâm trí tiêu tan tỉnh táo

Tôi tấn Thúy tới tấp, Thúy thất thế thiệt thòi

Thế thì Thúy tức tối thét to: " Thôi!"

Thúy tát tai tôi tới tấp tơi tả thân tôi

Thế thì tình tôi từ từ tan tành

Thế thì tôi trở thành thê thảm thiên thu

Tôi tên Tí Teo  tôi thật thê thảm

Tôi tưởng tôi trở thành thầy tu

Thuở trước tôi thiết tha thương thầm Thúy

Tướng Thúy thật to, tôi thì Tí Teo tựa tôm tép

Thúy thấy tôi tí teo Thúy thương tôi

Tôi thích Thúy tướng to tôi thương Thúy

Thế thì tôi tỏ tình tới Thúy

Thế thì Thúy tặng tôi trái tim

Tôi thích thú tôi thò tay tôi thọt Thúy

Thúy tức tối Thúy tặng tôi tát tai

Thôi thế thì trái tim tôi tan tác

Thế thì tình tôi thê thảm thiên thu

Tôi tên Tí Teo

Tôi tên Tí Teo

Tôi tên Tí Teo

Tôi tên Tí Teo

Thúy thấy tôi Tí Teo Thúy thương tôi


Tia Nắng Dưới Mưa

(chưa biết)

 

 


Ngồi lại thật gần em đi ngại ngùng gì mà còn tìm

Khi anh hôn em mà tựa hôn ai,

Chuyện tình mình buồn như thơ

 

Ðến khi thấy anh cùng say đắm trong men tình

Cùng ngây ngất bên môi hồng, cùng tha thiết khi trao người

Cớ sao vẫn nghe xa vời

Anh ơi sao anh hững hờ cho em lạnh lùng

 

Làm tim em mãi ước ao ngày nao mình gần bên nhau,

Tình ngọt ngào

Buồn trong mắt chất ngất trao về anh

Muôn ngàn lời yêu thương nhưng mà thôi

 

Và chuyện tình thường không vui mà người thì mãi đợi chờ

Người tình lạnh lùng cười (haha), làm lòng mình buồn vu vơ

 

Anh ơi biết chăng tháng năm giá băng

Mong chờ bóng anh mãi nơi xa mờ

Mãi ngây ngất bên môi hồng,

Mãi say đắm tim trao người

Anh ơi anh đâu biết rằng tim em nhạt nhòa

 

Tình đơn phương mãi mãi trao về anh muôn ngàn lời yêu thương

Dù cuộc tình đầy gian dối chút ái ân

Còn đây em mặc kệ nhân gian, xin gần anh

Ghét ai


Tia Nắng Dưới Mưa

Bảo Chấn

 

 


Khi cơn mưa rơi góc phố

Từng giọt buồn, giọt mưa

Em đi trong cơn mưa rơi dưới phố

Thì thầm từng giọt thờ ơ

Em mong dưới mưa có tia nắng vui âm thầm

Giá như có anh bên mình xóa tan những cơn mưa buồn

Xóa tan những đêm giận hờn

Cho em long lanh mắt buồn mênh mang đợi chờ

 

Lòng em mong như sóng khơi

Về cho xa dưới nhạc tình ru em thật dịu hiền

Lòng em thế đó như áng mây

Về trôi trên bầu trời xa xăm

Em hằng mong

 

 

tvmt


Tíc Tắc Thời Gian(chưa có)

Trung Nghĩa

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


Tik Tik Tak trình bày

(chưa có)


Tiệc Cưới Cuồng Say

Ngoại Quốc

LV:

 

(Bebop/ChaChaCha)

 

Đi trong đêm nay... quanh ta bốc cháy lên

Ngọn lửa hồng từ bốn phương

Đêm nay ai vui... cho ta quên hết buồn phiền

Hãy mang đến cho đời bao đắm say

 

Đêm nay đêm vui... Quanh ta bốc cháy lên

Ngọn lửa tình khắp bốn phương

Chân ta bước nhanh... Với sóng với gió ngập ngừng

Hãy mang cho anh đêm nay phút giây tuyệt vời

 

ĐK:

Tiệc cưới đêm nay tươi sáng ngọn lửa tình yêu

Tiệc cưới đêm nay có anh và em chung bước

Này Em yêu ơi không gì chia cách đôi ta

Ta sẽ sánh vai bên nhau trong đêm quay cuồng

Ta sẽ sánh vai bên nhau trong đêm quay cuồng

 

 

I see your face

Across the dance floor

Once looking now I need more

You've got a look

It's kind of get me high

So let's stick together tonight

I see your eyes

And your desire

Don't play around with my heart

You've been around

And think you know (see) it all

You've never seen a guy like me

 

So dance with me we set the night on fire

So dance with me we let the flame burns higher

I'll take you where you've never been before

I'll promise you'll be coming back for more

 

End: I'll promise you'll be coming back for more

Là la la la...la lá la là la lá

Là la la la...la lá la là la lá

Là la la la...la là la lá lá la

I'll promise you'll be coming back for more

 

Hoài Thương


Tiếc Làm Gì

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Lê Hựu Hà

 

Đã nhiều lần muốn nói nhưng thôi đành thôi

Quyết dằn lòng nhất định sẽ không gặp nhau

Gặp chi cho thêm đớn đau

Tiếc chi trái tim nhạt màu

Chỉ còn lại nước mắt xin tạ lòng nhau

Nỗi buồn nào cũng sẽ qua đi người ơi

Quá nhiều rồi chán chường chất trong lòng tôi

Dù cho yêu đương vẫy gọi

Cắn răng lánh xa cuộc vui

Chữ tình càng níu kéo chỉ thêm tả tơi

Một khi con tim đổi thay

Thì hàng vạn lời ân ái

Đều là mật ngọt đẩy đưa gắn trên đầu môi

Tiếc làm gì những năm tháng yêu đương trong giả vờ

Tuy luôn mong được yêu cũng xin khoanh tay làm ngơ

Tiếc làm gì chút thương thoáng trong gió đêm cuối đông

Đừng nghĩ suy làm gì chỉ thêm đầy đọa trái tim héo khô

Bảo Trâm


Tiếc Một Người

Thanh Bình

 

 


Nghe như mùi hương xưa từ quá khứ đưa về

Lâng lâng hồn bay đi, lùi về xa dĩ vãng

Hay người xưa trong nắng thấy thu vàng mênh mông

Lá đò qua sông vắng mây mù trong mắt trong

Bao nhiêu thời gian qua đường nét đã phai mờ

Ôi bóng hình xa xưa chỉ còn trong quá khứ

Lâu rồi nhưng vẫn nhớ vẫn rong hồn bơ vơ

Cánh hồng bay theo gió trên nhìn còn tương tư

 

Hỡi hương nào gây nhớ mới hay tình thật bền

Tình ngủ yên trong tim

Đã thấy tàn cuộc đời, còn tiếc hoài một người

Ngổn ngang tâm sự đắng

 

Hỡi tay ngà yêu dấu cố ngăng dòng lệ sầu

Lệ càng tuôn rơi mau

Đã lỡ lầm một lần từ đó thấy ngại ngùng

Sợ đêm tâm sự đắng

 

Hôm qua hồn bay xa hồn đã tới bên người

Nghe dòng lệ rơi nhạt nhòa bên chăn gối

Sau cùng cơn yêu dấu vẫn hay là thương đau

Hỡi người xa xăm đó biết nhau thì xa nhau

tvmt


Tiếc Nhớ Ngày Cũ  Non, Chéri

Sheila

 

 


Không hỡi anh, không hỡi anh

Lẽ ra anh đừng ra đi tối hôm nay.

Không hỡi anh, vì chút cuồng điên phút giây

Mà giờ đành tâm đập tan mơ ước

Ta đã đắp xây.

 

Mất anh đêm tối tăm giá lạnh

Sống đơn độc thiếu anh hiu quạnh

Mất anh sao đớn đau.

 

Có tiếng chân ai đi ngang qua đây hoài

Cứ ngỡ như anh nhưng không anh không lại .

Với bóng đêm âm u ta như ngây dại

Vì tình sầu chưa phai

Lòng ta như tê tái .

 

Đã mất đi bao nhiêu tin yêu trong đời

Nghĩ đến anh vui trong đôi tay ai rồi .

Dẫn dắt anh đi xa em xa muôn đời

Sẽ xa em mãi thôi.

 

Không hỡi anh, không hỡi anh

Lẽ ra anh đừng ra đi tối hôm nay.

Không hỡi anh, vì chút cuồng điên phút giây

Mà giờ đành tâm đập tan mơ uớc

Ta đã đắp xây.

 

Mất anh đêm tối tăm giá lạnh

Sống đơn độc thiếu anh hiu quạnh

Mất anh sao đớn đau.

 

Cất bước cô đơn đăm chiêu trong căn nhà

Bóng dáng anh như đâu đây  chưa phai nhoà

Nhớ mãi bên nhau hôm qua nơi đây mà

Chỉ vài giờ trôi qua

Nhìn tương lai xa quá .

 

Biết thế nhưng em luôn luôn mong anh về

Nắng ấm ban mai đưa anh yêu quay về

Sẽ gắng vui bên anh quên bao ê chề

Dấu đi bao tái tê.

 

AlexTG


Tiếc Nuối

Ngọc Đại

Vi Thuỳ Linh

 

Sau giấc mơ, em còn nguyên

Cảm giác được ôm anh rất chặt

Em cố thiếp đi, nhưng ký ức thức bên giường,

Những bông hoa rơi từng cánh,

Bắt đầu rơi từng cánh

Thời gian về nhắc em!

Có tiếng chớp lửa mi mắt em

Có tiếng búa chạm đục vào giới hạn

Em với em thiết đêm vào anh.

Em ngồi đếm sao rơi, kìa hạt cỏ khô dần,

Hỡi, khát, khát;

Anh hãy vớt nhặt sợi tóc em,

Những hạt lông mi từ hạt cỏ,

Hãy ném khát vọng vào mắt đi,

Hãy mở tung ra cánh cửa đêm,

Để chúng mình

Lại bắt đầu

Khát, khát, khát truyền đời!

Sau giấc mơ, em còn nguyên!

 

 

 

Mèo Ướt


Tiếc Nuối

Quốc An

 

 


Khi có nhau đừng gieo nỗi đau

Khi cách xa tình thêm thiết tha

Em có hay chăng em

Mùa đông gió rét lạnh lùng

Cầu mong có em bên anh đêm nay

Vòng tay ấm áp ôm em trong lòng

Nỗi tiếc nhớ vẫn ray rứt trong hồn

Còn mãi quyến luyến những ân ái hôm nào

Nếu biết trước chúng ta phải chia lìa

Nếu biết trước tình ta muôn kiếp mãi rời xa..

 

Sẽ luôn bên em có em từng chiều buồn nhạt nắng

Sẽ luôn bên em đắm say trao nụ hôn ngất ngây

Sẽ thôi không hờn dỗi nhau dù còn nhiều gian dối

Sẽ thôi không xa cách nhau yêu thương nhau muôn đời

Hãy quên đi bao trái ngang bao sầu thương em hỡi

Hãy quên đi bao xót xa cho sầu đau sẽ vơi

Hãy bên nhau ta ước mơ một cuộc tình nên thơ

Rồi một ngày ta sẽ có nhau bên nhau muôn đời

 

Hạnh phúc tuyệt vời

Sẽ luôn bên em có em.

 

 

 

tvmt


Tiếc Nuối Cuộc Tình

Châu Ngọc

 

 


Mình em, trong đêm giá băng

Tái tê bước chân lẻ loi

Tình em, đã trao cho anh

Tình yêu dở dang là chút tình đau

Ngày xưa chúng ta hẹn nhau

Mình sẽ mãi yêu... muôn đời

 

Giờ đây trái tim vỡ tan

Tình yêu nồng say, còn chi đâu nữa...

 

Ngày anh ra đi thật xa

Mây cũng thương em mây ngừng trôi

Trời ngừng gió, với em khóc thầm

 

Còn anh đang vui cùng ai

Có biết chăng nơi đây mình em

Cùng chăn gối.. tiếc thương... tình ta...

 

Thời gian xin cho lãng quên

Nhớ anh, yêu anh nhiều hơn

Chiều nay ngóng trông ra hiên

Lòng đau đớn thêm, nhìn đôi tình nhân

 

Giờ đây chúng ta đã xa

Mình đã mất nhau muôn đời

Lòng em nhớ nhung tình xưa

Chỉ yêu riêng anh.... tình yêu ngang trái..

 

ĐK:

 

Ngày anh ra đi thật xa

Mây cũng thương em mây ngừng trôi

Trời ngừng gió, với em, khóc thầm

Còn anh đang vui cùng ai

Có biết chăng nơi đây mình em

Cùng chăn gối... tiếc thương... tình ta...

Châu Ngọc

DiVeNoiXa & BacLieu CongTu


Tiếc Thầm

Lữ Liên

 

 

 


GIỚI THIỆU GIỌNG HUẾ:

 

Kính thưa quý vị, ban kích động nhạc AVT chúng tui hân hạnh trình bày hiến quý vị một bản nhạc vui tựa đề là Tiếc Thầm. Tiếc Thầm có thể là một kinh nghiệm cho những ai đến tuổi yêu mà khi được người ta yêu thì ráng mà thương lại chớ đừng để bỏ lỡ cơ hội hiếm có rồi ân hận tiếc thầm. Và đây bài Tiếc Thầm:

 

HÁT:

Khi tôi chưa đi lính, vợ tôi thường chê là khó tính

Mấy cô trông tôi thầm khinh.

Trông tôi ai cũng ngán ! Bà con ngồi đâu là ta thán:

“Cái thằng người lính mà tính quan!”

 

Nhưng hôm nào! A lô! A lô!

Ði quân dịch! A lô! A lô!

Tôi mang ba-lô, leo lên ô-tô, nhân dân hoan hô

Trông theo ô-tô, bao nhiêu tay dơ: Hoan Hô!! (tiếng vỗ tay tiếng la hoan hô)

 

Máy rồ (giả tiếng máy rồ rồồồồồ … )

Ba anh em chúng tôi mới vào Quang Trung

Mang súng đi tập. Nằm nghiêng bò sấp

Ban ngày trèo lên dốc

Anh nào coi chừng hấp tấp. Một vòng cái sân! Chạy một vòng cái sân!

 

NÓI GIỌNG BẮC:

Dạ kính thưa quý vị, người chiến sĩ là phải làm bạn cùng cây súng thanh gươm nhưng có những lúc dừng chân ở bên rừng vắng hoặc tạm nghĩ nơi doanh trại, người chiến sĩ lại còn biết làm bạn với câu ca tiếng đàn để đem lại nguồn vui thanh nhã cho tâm hồn. Bởi thế cho nên là (bởi thế cho nên là …)

 

HÁT:

Tối về nghĩ ngơi hát với xướng, sướng đời quân ngũ kiếp gió sương

Nhiều anh thì làm thơ, nhiều anh thì làm nhạc,

Nhiều anh thì thổi sáo, đánh đàn là vui ghê ( tiếng nhạc giựt dạo một lúc lâu ..)

 

Tôi quen sống với tập đoàn, tha thiết với cây đàn

Ðời tôi bỗng dưng thành nghệ sĩ ! (Ðời tôi bỗng dưng thành nghệ sĩ !)

Vừa là ca sĩ ! Vừa là nhạc sĩ ! Vừa là kịch sĩ ! Vừa là văn sĩ !

Vừa là họa sĩ ! Vừa là thi sĩ ! Vừa là ….võ sĩ !

Nếu cần ba anh em chúng tôi cũng có thể là …bác sĩ !!

 

NÓI GIONG BẮC:

Anh lại nói dóc rồi ! Từ thuở bé tới giờ tôi có thấy anh học thuốc ngày nào đâu mà anh dám tự nhận anh là bác sĩ. Này anh đừng…coi chừng nhận ẩu há ! Tôi hỏi thực nhá: Ba anh em chúng mình đây này hiện bây giờ đang là gì ? Có biết không ?

- Binh sĩ

- Ðúng ! Ðúng ! Ðúng !

 

NÓI GIỌNG HUẾ : 

- Mà binh sĩ rồi đi lính hai ba năm rồi lên tới cái chi hí ?

- Hạ sĩ

- À ! Hạ sĩ

 

NÓI GIỌNG BẮC: 

Hạ sĩ rồi đi hành đi hành quân nhiều rồi mới lên đến cái chức .. a ..a

....Trung sĩ !

Thế mà không biết gì hết !

Trung sĩ ở trong quân đội lâu năm lập được nhiều chiến công, rồi được cấp trên thăng thưởng, lúc đó mới lên cái chức mà người ta kêu là … là ...

 

NÓI GIỌNG HUẾ:

Thượng sĩ !

 

NÓI GIỌNG BẮC:

 

Ừ đúng rồi Thượng sĩ ! Thế rồi các bạn có biết lúc đó cái gì xảy ra không ?

 

HÁT:

Lúc đó thì sướng cái đời mẹ đĩ

Một lòng chung thủy ngóng chờ nơi phương xa

 

Hôm nao tôi đi phép. Vợ tôi mừng kêu là vui tính, ghé tai: “ Yêu ai bằng anh !”

Tôi ca nghe rất chiến. Nhiều cô nàng xem chừng lưu luyến

Tiếc thầm: Sao không đẹp tơ duyên !

Tiếc thầm: Sao không đẹp tơ duyên !

Tiếc thầm: Sao không đẹp tơ duyên !

Tơ duyên ! Tơ duyên !

Tiếc thầm: Sao không đẹp tơ …duyên !

 

 

Hư Vô


Tiếc Thu

Hoàng Dương

 

 


Chiều tàn mây thu, man mác buồn vương

vật vờ chim kia lướt cánh ngoài sương

theo vút làn mây bên đường

gió táp từng cơn điên cuồng,

buồn thu lai láng cố hương

 

Chiều tàn mây thu, lơ lửng về đâu ?

Dừng chèo thuyền ơi, ta nhắn vài câu

có biết lòng ai ưu sầu,

theo bóng người đi bên cầu

mịt mờ xa khuất về đâu ?

 

Thu, có người ôm đàn khóc mùa thu tàn

nhìn lá úa, rụng rơi đầy ngoài hiên sóng

Thu, bên lòng heo hắt theo gió về

nơi xa chốn nào băng người nức nở canh thâu

 

Trời chiều mây thu, lơ lửng mờ bay

từ ngoài xa xăm ai nhớ về đây

thôi bước dừng chân giang hồ

thương nhớ về đây bây giờ

còn ngờ theo làn mây thu

 

tvmt


Tiếc Thương

Quốc Hùng

 

 


Tình em trao anh bao đắm đuối

Khát khao nụ hôn đêm dài

Mà anh yêu đan tâm quay bước bỏ đi thật xa sao đành

Người yêu anh có biết những đêm trăng không đèn

Mình em nằm ôm gối hoen bờ mi

 

Tại sao anh không cho em biết giấc mơ của anh lâu dài

Mà giờ đây sao anh bối rối đau thương vì sao anh buồn

Người yêu đừng oan trách nữa chi duyên đôi mình

Em, em muốn đi thật xa

Em cố quên tình ta

 

Đừng để lòng oan trái

Cho con tim đau buồn

Đừng buồn phiền chi nữa cho đôi mình

Anh, anh ước mơ gì anh hỡi

Và xin anh đừng có phụ tình

 

Vì cuộc sống lắm lúc dối gian nhiều

Vì anh ít có nhớ đến em nhiều

Người dấu yêu anh ơi

Tiếc thương, tiếc thương làm gì

 

Vì cuộc sống lắm lúc dối gian nhiều

Vì anh ít có nhớ đến em nhiều

Người dấu yêu anh ơi, anh ơi

Tiếc thương, tiếc thương làm chi

Mỹ Phượng


Tiếc Thương (Donna, Donna)

Ngoại Quốc (English)

LV: Trần Tiến

 

Ánh đèn vàng hiu hắt

Khói trần cay đôi mắt

Em nằm đó sao không cười không nói?

Dáng buồn còn vương nét

Mắt huyền giờ đã khép

Em nào đó như đang mơ mộng gì

 

Em theo mây mây bay quên cuộc đời

Đời đầy nghĩa thương đau

Mây đưa em bay đi tìm trời

Và nơi đó em có nhớ tôi

 

Em ơi em ơi! em hỡi người yêu dấu

Sao em yêu vội sớm ra đi

Em ơi em ơi! em hỡi người yêu dấu

Đau lòng thay phút giây chia lìa

 

Tiếng đàn ai buông lơi

Tiếng đàn như tiếng khóc

Ru từng phím tơ não nùng ai oán

Khiến lòng tôi thổn thức

Khiến lòng tôi ray rức

Môi mặn đắng nước mắt thơ tiếng kèn

 

Em theo mây bay quên tình người

Người đầy những dối gian

Mây đưa em bay đi về trời

Và nơi đó em có nhớ tôi

 

Em ơi em ơi! em hỡi người yêu dấu

Sao đôi ta vội sờm chia ly

Em ơi em ơi! em hỡi người yêu dấu

Biết rồi tôi mất em suốt đời

New Year 2002


Tiếc Thương 2

(chưa biết)

 

 


Còn gì đâu trong tôi người hỡi

Tình còn đây trong tôi người hỡi

Anh gian dối chi với tôi nhiều rồi

Còn lại gì trong tiếc nuối trong cô đơn

 

Ngày mình vui bên nhau chưa lừa dối

Là ngày ta song đôi trên ngàn lối

Nay cách xa đã xa ngàn trùng

Tình còn gì tan nát với cô đơn

 

Anh nhớ những ngày vừa mới quen anh nhìn tôi mỉm cười

Hương gió đùa hồn tôi bay theo tiếng anh cười...

 

Mình say sưa trong khung trời đó

Mình ngồi đây bên nhau anh còn nhớ

Chỉ có anh có em chỉ chúng mình

Ta yêu nhau và ta có nhau

 

Tiếc thương gì người yêu đã mất

Nhưng lòng buồn miên man tiếc nuối

Nhưng cố quên cho anh vui lòng

Kỷ niệm nào tan vào hư không

 

Ôi hết rồi tình phôi pha những chiều mưa thật buồn

Căn gác trọ mình tôi tiếc nhớ xa xưa...

 

Và cầu mong tim côi thôi lặng lẽ

Chiều cô đơn thang lang trong buồn bã

Xa ái ân rã cung đàn

Ôi chuyện tình chan chứa những yêu đương.

 

NgocLan trình bày

Kool Duke


Tiền

Song Ngọc

 

 


Tiền! Tiền là gì mà đời lại thiết tha

Tiền! Tiền là gì mộng đẹp hay xót xa

Tiền! Tiền là chi mà uy lực lắm thế

Tiền mang lại cao sang hay tiền mang lại tội tình.

 

Tiền! Tiền là gì mà đời lại bán nhau

Tiền! Tiền là gì mà người lại giết nhau

Tiền! Tiền là vua là cung vàng gác tía

Là điện ngọc kiêu sa thế nhân gọi là TIỀN.

 

Khi lắm Tiền thì đời mua lợi danh

Không có Tiền thì thân phận mỏng manh

Tiền ơi là tiền, người cũng bỏ ta.

 

Tiền! Tiền vào đời thì đời thêm nổi trôi

Tiền tiền tìm tình thì tình se lẻ đôi

Tiền là chi, tiền  là thiên đường chiếc bóng

  địa ngục tham lam, thế nhân phải vây mang

 

***

Tìền là gì, mà tình người lại với ta

Tình! Tình mặn nồng rồi tình lại xót xa

Tiền! Tiền là chi tình yêu đành đứt áo

Người yêu đành quên ta sao tình đi không hẹn về.

 

Tiền là gì mà tiền  mua sắc hương

Tiền là gì, lọc lừa không tiếc thương

Tiền, tiền là chi trần gian mộng chất ngất

Bạn bè đành quay lưng thế gian thật điêu linh

 

Ôi lắm Tiền mà đời chắc gì vui

Trong cõi đời chỉ mong được thảnh thơi

Người không vì Tiền thì cũng vậy thôi

Tiền! Tiền thật nhiều mà tiền đâu biết yêu

 

Người! Người vì Tình thì tình mãi lại thiết tha

Tiền tiền vạn muôn mà sao tìền vẫn thiếu

Nhưng tình thì đâu dư, cớ sao người quên ta

 

Ôi lắm Tiền mà đời chắc gì vui

Trong cõi đời chỉ mong được thảnh thơi

 

 

 

tvmt


Tiễn Anh

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

LV: Nguyễn Đức

 

Tay nắm tay, trong tim sao không nói lên lời.

Vì biết mai, ta sẽ xa rời nhau.

Đừng tiễn đưa... nhau chi cho lòng anh rối bời

Nhìn thấy nhau, anh đắn đo sầu lo

Mai cách xa, nơi đây em hãy gắng đợi chờ

Tàu sắp đi, đưa anh xa khuất nơi mù sương

Còn bóng em, cô đơn trong chiều đông giá lạnh

Lòng nghẹn ngào, đôi ta xa nhau từ đây

Ngàn lời yêu thương đôi ta chưa kịp nói

Ở phương xa, anh vẫn mong nhớ về em

Đừng muộn phiền chi em ơi, trong giờ phút chia xa

Chờ ngày về vui bên nhau tay trong vòng tay

Từng ngày trôi qua, đôi khi tim ta chợt nhớ

Nhớ hôm nao, trên phố xưa đôi ta gặp nhau

Lòng ngập tràn đam mê, mong hạnh phúc lâu dài

Ngày gặp lại, đôi tim yêu đi chung một lối

Nhớ nha em, trong tim anh, đã có em rồi

Dù đường ngàn dặm, xin giữ lấy tim yêu

 

Hoa Biển


Tiễn Anh

Trường Huy

 

 


Này người tình của tôi giờ tiễn anh ra phi trường

Này người tình của tôi giờ bước lên căn phòng nhỏ một thời im vắng

Lấy chiếc bóng làm người tình, cùng đi về bên ấy

Lấy tiếng sét làm cuộc tình, cùng đi về cuối trời

 

ĐK:

Còn đâu anh ơi, còn đâu ... ngày xanh dài trôi mãi

Còn đâu anh ơi, còn đâu ... mà mong chờ từng ngày

Người đi lang thang tìm vui mà sao tìm không thấy

Còn đâu anh ơi, tình yêu của tôi tựa đêm dài lạnh lùng ...

 

Này người tình của tôi giờ nhắn tin với người

Này người tình còn nhớ ngày tiễn anh tôi thầm lặng nhìn làn khói trắng

Lấy chén đắng làm người tình ở nơi này hoang vắng

Lấy tiếng sét làm cuộc tình nhìn mây cuối trời

 

(ĐK ...)

 

CD - Tình Sương Khói - Phương Thanh

Ghét ai & tvmt


Tiễn Anh Trong Mưa

Ngoại Quốc

Lữ Liên

 

Lòng ngậm ngùi thương nhớ

Em tiễn anh trong chiều mưa

Ngồi chờ người yêu dấu

Ðã khuất sau ngàn dâu

Còn một mình bên ga vắng

Em đứng vói trông theo mây trắng

Bỗng thấy gió mưa lạnh đôi vai

Mới biết mất nhau trong đời

Ôi người đi suốt kiếp

Ta còn chốn đây tuy lòng đã chết

Vẫn nhớ thương hoài

Và từng đêm mãi kêu tên người

Ðường đời dù hai lối

Ôi tình xưa thắm thiết theo ngày tháng đi

Dĩ vãng đang còn xanh thắm

Chốn cũ thương mưa về

Ðể người yêu em lỡ quên câu thề

Lòng còn dài nhung nhớ

Nước mắt đẫm theo mùa ngâu

Thầm hỏi người yêu dấu

Ðã ra đi về đâu

Chiều này trời giông tố chăn gối

Bỗng thơm hương quyện cũ

Nhắm mắt thấy anh còn nhẹ ru

Ru mãi giấc mơ năm nào

Ôi người đi suốt kiếp

Ta còn chốn đây tuy lòng đã chết

Vẫn nhớ thương hoài

Và từng đêm mãi kêu tên người

Ðường đời dù hai lối

Ôi tình xưa thắm thiết theo ngày tháng đi

Dĩ vãng đang còn xanh thắm

Chốn cũ thương mưa về

Ðể người yêu em lỡ quên câu thề.

Khánh Hà trình bày

Lục Bình


Tiễn Bạn

Minh Kỳ

 

 


Giờ đây bạn ra đi, đến phương trời xa xa.

Nhìn con tàu chia ly, vấn vương lòng ta.

Tàu đêm lạnh buốt giá, lạnh đến tận tim ta.

Lạnh cho người đi xa, xa quê nhà.

 

Mai đây khi buồn đến sân ga.

Êm mơ con tàu mấy đêm qua.

Mà rồi giờ đây, tìm đâu thấy bóng, chung vui hòa ca.

Rồi lòng buồn mơ, chậm lê nhịp bước, mang theo tình ta.

 

Mai đây khi bạn sống nơi xa

Mai đây sông bờ cách đôi ta

Bạn ơi có biết, đời ta sẽ sống, trong bao chờ mong.

Chờ một ngày mai, bạn cùng tôi hát, khúc ca tương phùng.

 

Giờ đây bạn ra đi, trên con tàu chia ly

Giờ đây còn vui chi, kẻ ở người đi

Ngày mai bạn biên thư, để cho lòng bớt nhớ

Ðể cho tình đôi ta, không phai mờ

 

Tài liệu tham khảo : Băng nhạc Phạm Mạnh Cương.

Chủ đề 10: Những Bài Ca Giã Từ

Phát hành tại Sài Gòn 1970


Tiễn Bạn Lên Đường

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Minh Tâm

 

Tôi và anh đôi bạn thân rất thân

Niềm thân ái khắng khít bền lâu

Cùng nhau san chia buồn vui

Ta mến nhau như sông biển dài

Dìu nhau qua bao gian lao không ngại khó khăn

Nay biệt ly tôi tìm anh trên bước đi

Lòng quyến luyến muốn nói nhưng chẳng thành câu

Trầm tư nghe chuông vọng xa như báo tin chia tay não nề

Biệt ly đêm nay sân ga sương mờ trăng buồn

Hành trang trên vai quay gót đi không mang những gì

 

Lợi danh, vinh quang bấy lâu ...

Và tôi không sao ngăn nỗi đau nuốt lệ vào tim

Gượng cười vẫy chào lần cuối ...

 

Rồi ta sẽ đem lạnh giá đưa người đi khắp chân trời

Đường tìm tương lai còn xa biết đâu bến chờ

Tôi nguyện cầu anh phút may yên lành vượt bao gió sương

Trên đường muôn hướng anh đi về đâu ...

Tàu đã khuất xa rồi đấy lưu lại tôi những kỷ niệm

Người bạn muôn phương giờ đây đã xa cuối trời

Khuya về sân ga vắng tanh nỗi buồn thương nhớ đến anh

Mong ngày nào đó ... ta gặp nhau

Bích Phượng


Tiễn Biệt

Tô Thanh Tùng

 

 


Ở nơi nào cũng nhớ về quê hương

Ở nơi nào cũng có tình yêu thương

Em đi mây gió u buồn

Biết nơi xa đó có gì vui hơn

Riêng tôi ôm mối tơ lòng vấn vương

 

Nhớ nhớ phút phân ly

Tiễn bước em đi biết nói câu gì

Em, em bước lên tàu, em vẫy tay chào

Là từ đây xa nhau, là từ đây xa nhau

 

Ở nơi này với dáng tự nhiên xưa

Vẫn tin là bến đầu của mai sau

Ðêm đêm tôi chắp tay cầu

Chúc em phương đó có nhiều tương lai

Với bao mơ ước đong đầy trong tay

 

Thuở ban đầu ai nghĩ chuyện mai sau

Ðể bây giờ rồi cũng đành thương đau

Ðêm đêm tôi chắp tay cầu

Chúc em phương đó có nhiều tương lai

Với bao mơ ước đong đầy trong tay

Bảo Yến / Nhã Phương trình bày

©¿®


Tiễn Bước Sang Ngang

Hoàng Trọng

 

 


Nhịp 2/4 Điệu tango

1.

Biết đến bao giờ

Gặp lại người em thời ấu thơ

Để đón tin mừng

Từ ngày thuyền xuân về bến mơ

Thì phút giờ đây

Gặp mùa áo cưới nở hoa

Quà nghèo chỉ có bài ca

Tặng nàng trước khi lìa xa

 

2.

Hết ấu thơ rồi

Cửa đời mừng em đẹp lứa đôi

Gắng sức theo chồng

Vợ hiền là trăng rằm sáng soi

Hạnh phúc tròn tươi

Nào cần nếp sống nhàn vui

Mà là mái ấm tình đôi

Một lòng mến thương nhau hoài

 

ĐK:

 

Mái ấm che tình đôi

Ấm như nắng quê hương

Đang soi mùa gặt mới

Góp sức xây ngày mai

Gắng vui bằng hôm nay

Vui như rượu hồng môi

 

3.

Tiếng hát thay quà

Tặng mừng thuyền em gặp bến qua

Nếu có khi nào

Chạnh lòng còn trông về chốn xưa

Thì nhớ đừng quên

Ngày này với những lời ca

Cùng chồng gắn bó đời hoa

Rồi ngàn ý xuân chan hòa

 

Chép theo băng Shotguns hải ngoại, "Bản Tango cuối cùng", tiếng hát Khánh Ly, hòa âm Lê Văn Thiện, Ngọc Chánh thực hiện năm 1983.

Biển Nhớ


Tiễn Đưa

Nguyễn Nhất Huy

 

 

 


Chợt một ngày lòng anh đau nhói,

Đời vẫn xanh sao em đành ra đi.

Một người về bàn chân quên lối,

Nhặt cánh hoa trên con đường chia ly.

Thoáng nghe tiếng em cười từ nơi xa vắng,

Bước qua phố âm thầm đời không tia nắng.

Chiều nay mây buồn quên trôi.

Ngày nào mình dìu nhau qua phố,

tình đắm say đâu ai ngờ chia ly.

Chào một người về trong thương nhớ,

Đời cách ngăn đôi ta rồi em ơi.

Biết xa cách nhau rồi nhìn nhau không nói,

Những hơi ấm trong lòng bàn tay đêm cuối.

Ngày mai em thật xa xôi

 

ĐK:

 

Mãi mãi sống với những tiếc nuối,

Với những niềm đau đã qua trong đời.

Nếu có thấy tiếc nhớ dĩ vãng hãy đến tìm nhau khi đời yên vui.

Em ra đi nơi đâu vẫn như là quanh đây.

Anh mang em trong tim tháng năm dài chưa nguôi,

Vì cuộc tình mình không lừa dối.

Hãy góp lấy những chiếc lá úa

Sưởi ấm đời nhau những khi thu về.

Hãy xóa hết bóng tối dĩ vãng cuối xuống gần hơn khi mùa thu đi.

Hôm nay em mang theo tiềng ca còn thơ ngây.

Qua bao cơn mưa giông trái tim còn mê say,

Tình yêu sẽ làm em quay về

Ngọc Dung


Tiễn Đưa

Ngoại Quốc

 

 


Khi em về chừng như sao đông

Trời tháng năm mà nghe lành lạnh

Khi em về ngồi nghe biển hát

Chiều qua nhanh như em xa anh

 

Mai em về mình không đưa nhau

Lời cám ơn giữ lại cho người

Một nụ cười thôi cũng đủ

Mai em về ta không đưa nhau

 

Làm người ở lại có bao giờ vui

Khi tình nhân không còn đứng chung đôi

Làm người ở lại bao giờ cũng buồn

Như nụ quỳnh hương chẳng còn ngát hương

 

Em đi rồi còn chi em ơi

Bao yêu thương cũng theo người rồi

Em xa rồi trời buồn không hát

Mưa sẽ buồn ai vuốt tóc em

 

Em đi rồi tình ta tan mau

Và tháng năm phai tàn úa màu

Em xa rồi nụ cười đã tắt

Người ở lại có bao giờ vui

catnhu


Tiễn Đưa

Hoàng Trọng

Thơ: Nguyên Sa

 

Người về chiều mai hay đêm nay

Người sắp đi hay đã đi rồi

Muôn vị hành tinh rung rung

Lung linh thềm ga vắng

Hay rượu tàn rung trên môi

Người về nhặt sao rơi đêm nay

Đường sắt kia trên những con tàu bùi ngùi

Sao đường tàu không đi quanh

Cho con tàu xuôi bến

Tay người lại trong tay tôi

 

Đêm vẫn trôi canh dài bồi hồi

Ai tiễn ai nên hẹn nhiều lời

Biết bao điều thương yêu

Tàn đêm bên quán nhỏ

Sân ga vời vợi nhớ

Chuyện tâm tư thành thơ

 

Mà người về nơi đâu nơi đâu

Tàu vẫn đi nên vẫn có người đợi chờ

Sương lạnh nhẹ rơi trên vai

Trăm con tàu trăm lối

Tôi đưa người hay đưa tôi

 

 

Tham khảo:

1. Giọng hát Khánh Ly trong băng nhạc Phạm Mạnh Cương 4: Nhạc và Thơ, trung tâm Tú Quỳnh phát hành trước 1975.

Anthony Trần


Tiễn Em

Phạm Duy

Cung Trầm Tưởng

 

Lên xe tiễn em đi

Chưa bao giờ buồn thế

Trời mùa Đông Paris

Suốt đời làm chia ly.

 

Tiễn em về xứ Mẹ

Anh nói bằng tiếng hôn

Không còn gì lâu hơn

Một trăm ngày xa cách

 

Tuyết rơi mỏng manh buồn

Ga Lyon đèn vàng

Cầm tay em muốn khóc

Nói chi cũng muộn màng.

 

Lên xe tiễn em đi

Chưa bao giờ buồn thế

Trời mùa Đông Paris

Suốt đời làm chia ly.

 

Hôn nhau phút này

Chia tay tức thì

Em ơi khóc đi em, khóc đi em, khóc đi em

Sao rơi rớt rụng

Vai em ướt mềm

Em ơi khóc đi em, khóc đi em, khóc đi em.

 

Lên xe tiễn em đi

Chưa bao giờ buồn thế

Trời mùa Đông Paris

Suốt đời làm chia ly.

 

Hỡi em người xóm học

Sương thấm hè phố đêm

Trên con đường anh đi

Lệ em buồn vương vấn.

 

Tuyết rơi phủ con tầu

Trong toa em lạnh đầy

Làm sao em không rét

Cho ấm mộng đêm nay?

 

Nơi em có trăng soi

Anh một mình ở lại

Trời mùa Đông Paris

Suốt đời thèm trăng soi

 

Lên xe tiễn em đi

Chưa bao giờ buồn thế

Trời mùa Đông Paris

Suốt đời làm chia ly

Hoctro


Tiễn Em Chiều Mưa

Đăng Khánh

 

 


(Đường Huyền Quang, Tân Định 1966)

 

Hôm qua tiễn em đi

Buồn biết nói năng gì

Đường chiều mưa tiễn bước

Hồn khóc theo người đi

 

Tim như vỡ trong mưa

Còn vẳng tiếng ai thề

Một mình trên ngõ vắng

Buồn nhìn theo lối xưa

 

Dù mãi mãi xa nhau

Cố quên mối duyên đầu

Tình này ai sẽ quên, được sao

Tình đã chết trong nhau

Vẫn mơ phút ban đầu

Một lần yêu dấu mãi cho nhau

 

Sao em nỡ quay đi

Tình đang lúc xuân thì

Một đời sao bỗng vắng

Cuộc tình không lối đi .

 

họctrò


Tiễn Em Lần Cuối (Five Hundred Miles)

Anthony, Richard

Trường Kỳ

 

Bài này còn có tên là "Nhớ nhung trong chiều" hay

(Et j'entends siffler le train)

 

Trời lạnh quá bước chân buồn bã,

Đưa hồn em tới nơi xa vời

Đoàn xa tang tiễn đưa em về vùng trời xa xôi.

 

Một ngày nào có mắt em rực rỡ,

Môi hồng tươi tóc xanh mây trời

Nụ hôn xưa ngất ngây tuyệt vời. Ngập ngừng xôn xao...

 

Thầm lặng bước tim hồn nhớ

Vang lời kinh chứa chan u buồn

Hàng cây khô hắt hiu bên đường. Lặng nhìn bơ vơ...

 

Còn gì nữa mắt em vội khép

Thế thôi còn Đâu tóc em phai màu

Nụ hôn xưa lấp sâu trong mơ. Chìm vào hư vô...

 

Một ngày nào có mắt em rực rỡ

Môi hồng tươi tóc xanh mây trời,

Nụ hôn xưa ngất ngây tuyệt vời. Ngập ngừng xôn xao...!

-------------------------------------------------

 

ngày lặng lẽ đến đây vội vã

đễ tâm hồn ta nhớ nhung trong chiều

người xa xôi chốn xưa tiêu đìu

lòng buồn cô liêu

 

còn gì nữa ái ân vụn vỡ

chết trong chiều mơ xót xa ơ hờ

về trong đêm giấc mơ êm đềm

để buồn con tim

 

tình đã chết giữa đêm lạnh giá

buốt đau lòng ta xót xa trăm ngàn

buồn miên mang vấn vương cung đàn

lệ sầu ly tan

 

ngày lặng lẽ đến đây buồn tẽ

xót xa niềm đau nhớ nhau muôn đời

người yêu ơi cách xa phương trời

Giọt sầu chơi vơi

 

+++++

J'entends siffler le train

J'ai pensé qu'il valait mieux

Nous quitter sans un adieu.

Je n'aurais pas eu le coeur de te revoir...

Mais j'entends siffler le train, {2x}

Que c'est triste un train qui siffle dans le soir...

 

Je pouvais t'imaginer, toute seule, abandonnée

Sur le quai, dans la cohue des "au revoir".

Et j'entends siffler le train, {2x}

Que c'est triste un train qui siffle dans le soir...

 

J'ai failli courir vers toi, j'ai failli crier vers toi.

C'est à peine si j'ai pu me retenir !

Que c'est loin où tu t'en vas, {2x}

Auras-tu jamais le temps de revenir ?

 

J'ai pensé qu'il valait mieux

Nous quitter sans un adieu,

Mais je sens que maintenant tout est fini !

Et j'entends siffler ce train, {2x}

J'entendrai siffler ce train toute ma vie...


Tiễn Em Nơi Phi Trường

Ngoại Quốc

Phạm Duy

 

(Adieu Jolie Candy)

 

Từ nay cách xa nghìn trùng

Người em bé bỏng

Anh tiễn em ra mãi tới nơi phi trường.

Tầu bay cánh vươn mịt mùng

Đường bay não nùng

Hỡi em, vào khung trời mênh mông !

Ôi cơn gió buồn !

Phi cơ sẽ đưa em đi muôn trùng.

Chờ em viết thư tình về

Anh đã ước thề

Nhưng biết đâu em sẽ nhớ tới bạn hè ?

Còn anh khó quên mùa hè

Gặp em, tóc thề

Anh đã yêu người em tuổi say mê.

Ôi đã hết rồi !

Phi cơ đã đưa em đi xa vời.

Từ nay cách xa nghìn trùng !

. . . . . .

Từ nay cách xa nghìn trùng !

Tình yêu sẽ mờ, ôi sẽ phai,

Trong bóng tối trên đường dài.

Từ nay nhớ nhung còn dài.

Còn vương xuống đời

Như bóng mây còn bay mãi trong khung trời.

CODA

Adieu ! Xa em !

Adieu ! Xa em !

 

 

bếnthành


Tiễn Em Theo Chồng

(chưa biết)

 

 


Vừa biết mai này em đi lấy chồng

Thương hoài con đò thương cả dòng sông

Ngày vu quy em đã đến

Buồn chi em ơi đừng khóc

Chớ lo gì đã có người thaỵ

 

Ngoài tóc hoa bạc trông em mõi mòn

Em buồn chi đời ta lắm sầu bi

Tình yêu nâng niu ngày mới

Rược thơm hoa vui ngày cưới

Cho đời em hết bao mong chờ.

 

ĐK:

 

Anh hiêủ lòng em rất chân thành

Từ khi em kết cô duyên lành

Mặt tha son phấn sao âu sầu

Bỏ cả một thời con gái bao mộng mơ

Buồn gì em cớ sao ngẩn ngơ cho tình vu vợ

 

Tình đã trao tình tơ duyên thắm nồng

Mai này em làm dâu mới người ta

Anh thương cho em phận gái

Đục trong ai đâu nào biết

Mong rằng em hiêủ khi theo chồng

 


Tiên Hạ Giới

Lữ Liên

 

 


Hò:

 

Hò ơ ơ ơi hò ơi hò hò ơi,

Ngày xưa mà Lưu, Nguyễn gặp tiên,

Bây giờ mà ta cũng Đào-Nguyên hẹn-hò.

A li hò lờ, a li hò lơ.

 

Hát:

 

Phàm-trần, phàm-trần có Tiểu Bồng-Lai (ớ...ờ),

Có bầy tiên-nữ xuống chơi phòng-trà.

Tiên thuờng lượn phố Bô-Na,

Tiên vào tiên nhót trong ba,

Áo quan khêu-gợi rõ một toà thiên-nhiên.

A li hò lờ.

Bao khách trần hồn như thấy đảo-điên.

Khách-trần hồn như thấy đảo-điên (ớ...ờ),

Nhạc êm mà luân-vũ bóng tiên vật-vờ.

Đêm đêm theo lối Biên-Hoà,

Tiên-nương ngồi dưới trăng tà

Lặng nghe kép gảy khúc đàn hoà nhịp yêu.

A li hò lơ, a li hò lơ hò lờ.

Sài-Gòn, Sài-Gòn vớ-vẩn mà lắm tiên (ớ...ờ)

Tiên cầu Ông-Lãnh, tiên lên Nhà Bè,

Tiên ở quán cóc la-ve,

Tiên thường trong quán cà-phe,

Những đêm trăng rụng xuống bên ke Lăng Tô (1).

A li hò lờ.

Trai dưới trần thuờng đến đấy tìm mơ.

Khách trần thường đến đấy tìm mơ (ớ...ờ),

Cùng tiên mà đấu-hót phất-phơ cặp-bồ.

Xóm Mới có thú ăn sò,

Dân Sinh là chốn hẹn-hò,

Nhiều tiên bé nhỏ, giá lại vừa bình-dân.

A li hò lơ, a li hò lơ hò lờ.

 

Hò:

 

Hò ớ...

Có tiên mà tu ở trong hẻm trong hang,

Chuyên chơi nhạc tuýt (tuýt tuýt) mê-man đêm ngày.

 

Hát:

 

Tiên thường lướt gió tung mây,

Tiên nằm nhả khói tiên say,

Trần-gian vẫn gọi tiên này: "tiên-nâu"

Quanh năm tiên tắm bằng dầu.

A li hò lơ, a li hò lơ hò lờ.

 

Thời hoàng-kim, thế-gian này có một loài tiên.

Nhắc đến tên lắm kẻ đảo-điên.

Trai trông mê liền, gái nhìn mờ mắt,

Mấy ông già gần chết cũng còn mê,

Trẻ (là) vớ được, nghe được, tương (là) tư hết trọi.

Có khi bụng đói, tiên đến chơi là no.

Buôn-bán đang vô, mà tiên đi luôn là rách.

Nhiều tay hạng rách, áo giầy quần áp-phe,

Nhờ tiên cho tậu xe, tậu ghe, cho thuê mướn nhà.

Bố con là nhất, ghen-ghét nhau vì tiên.

Cho đến anh em vì tranh nhau tiên mà chết.

Vợ yêu chồng nhất cũng mất công đắn-đo.

Còn bao ông hạm to vì tiên ra vô Chí Hoà.

 

Ngâm:

 

Tiên chi kiều-diễm quá?

Tiên chi mơ quá ta?

Sóng mắt như Ngọc Nữ, nét môi như Hằng Nga.

Thứ tiên này thật là mê ly! (mê ly! mê ly!)

Dưới dương-trần gọi là tiên chi?

Tiên chi?

 

Hát:

 

Việt Nam tục gọi là tiên-huyền.

Bên Tàu, các-chú gọi tiên là xìn.

Tiên ở bên Pháp ấy tiền phật-lăng.

Tiên thường tu kín khắp nơi nhà băng.

Tiên thường được rất cưng.

Tiên ở nơi chốn xa,

Dân-tộc Mỹ kêu là đô-la.

Dân hạ-giới đem tiên mạc-sê-noa (2),

Dân hạ-giới mua tiên mạc-sê-noa.

 

(1) bài-hát này nói đến môt vài địa-điểm ăn chơi của Sài-Gòn hoa-lệ trước 1975. Người chép lại bài này nghe ban AVT hát là "ke Lăng-Tô", nên phỏng-đoán môt bến (tiếng Pháp: le quai) tàu nào đó ở trong hoặc ở ngoại-ô Sài-Gòn.

 

(2) phiên-âm từ chữ Pháp "marché noir", nghĩa là chợ-đen.

 

 

Bảo Trần


Tiền Kiếp Gọi Tên

Mai Anh Tuấn

 

 


Tiền kiếp thoát hiện trên dung nhan người,

Khi em cười nụ cười mới lớn, chớm trên môi ngà ngọc,

Tiềm thức thét vội lên, tôi yêu người,

Thương yêu người từ ngày biết nói, nhớ ai mãi gọi tên.

 

Tha thướt, đếm bước em đi về, con đường rợp lá thu vàng,

Sương khói cuốn gót chân nàng đi dịu dàng,

Niềm thương e ấp dấu trong tim chờ mong.

 

Ngày mới biết người yêu ơi,

Ngày gió mát dội tim côi,

Ngày ánh mắt nhìn xa xôi,

Nhớ thương người yêu hỡi

 

Ngày tiếng hát vụt lên ngôi,

Ngày ước muốn về chơi vơi,

Ước mong sao luôn luôn mãi gần em.

 

Tình đến rất dịu êm,

Trong ân cần, đưa em về ngày trời nắng ấm,

Bước chân em thật gần.

 

Ngày dẫn dắt vào đêm,

Đêm thiên thần, đêm vô tận, tình về đắm đuối,

Có em, mãi gọi tên.


Tiễn Nhau Lần Cuối

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

 

 


Chiều về vàng nhung nhớ

Từng chiếc lá úa rơi tàn phai.

Bỗng nghe trong tim xót xa

Tràn dâng yêu thương tháng ngày qua.

 

Người giờ đành quay bước

Người về với những ái ân xa.

Ra đi vui duyên mới

Người quên câu yêu xưa lỡ làng.

 

Nhìn mây trôi lang thang trôi mãi

Cánh mây xa xôi nơi phương trời phiêu lãng.

Tình ta như mây kia trăm hướng

Ngàn đời hoài mong những nổi nghiệt oan.

 

Tiếc nuối ân tình cũ, những áng mây xa vời

Có trách cũng vậy thôi thì đành quên lãng.

Hãy cố chôn vùi nhé niềm đau dĩ vãng

Phố cũ xưa chiều rơi vắng đi từ đây.

 

Bóng dáng ai mờ khuất phút cuối nơi phi trường.

Biết đến bao giờ quên được hình bóng ấy

Hãy chúc cho người mãi bền vui duyên mới

Nước mắt cho lần cuối tiễn nhau một đời.

 

Người giờ đang nơi nao?

Người hạnh phúc hay đã xót xa?

Mây ơi cho ta nhắn vài câu

Yêu thương xưa đến người.

 

(Nhạc phẩm này còn được dịch ra dưới tựa là Trái Tim Lầm Lỡ)

Alex.T.G.


Tiến Quân

Nguyệt Ánh

 

 

 


Nhịp 2/4 Điệu: Nhanh- Theo nhịp bước

 

1. Đi ta đi anh em mình ơi

Bước không ngừng vượt qua biên giới

Đêm có muôn sao trời bừng bừng sáng soi

Soi lối đưa ta về với tin yêu sáng ngời

Về là về từ muôn phương, về là về cùng quê hương

Trên đường đông tiến tấm can trường xem thường nguy biến

Về là về cùng non sông đốt lên ngọn lửa hồng

Nung nấu cho cách mạng thành công.

 

2.Đi ta đi gian lao nề chi đ quen cùng dặm dài thiên lý

Vai sát vai ta đồng một lòng bước đi

Tay xiết tay ta cùng khắc ghi sâu ước thề

Thề là thề nguyền trung trinh, thề là thề cùng hi sinh

Thương nhà yêu nước chốn sa trường không hề lui bước

Thề là thề cùng ra đi thác sinh nào sá gì.

Ta bước lên xá giặc mà đi

 

3.Đi ta đi xuyên qua Trường Sơn, áo vai sờn một sương hai nắng

Nhưng trái tim không sờn tình yêu nước non

Nhưng trái tim vẫn còn ngút sâu lửa oán hờn

Hờn là hờn cho non sông, hò là hò vang xung phong

Con đường biên giới xác quân Cộng phơi cùng hoa lá

Này là này anh em ơi muốn ngăn thù lối về

Mau bước lên xác giặc mà đi

 

ĐK 1.

Bước ta đi có trăng vàng soi lòng nung chí

Bước ta qua có cây rừng ru tình sơn hà

Đường biên giới đưa ta về dù gập ghềnh dù nguy khó

Đoàn ta quyết không nao lòng vượt sỏi đá lướt gai chông

2ĐDi ta...

 

Đk 2.

Tiến lên đi tiến lên ngàn xác giặc mà đi

Tiến lên đi tiến lên ngàn xác giặc ta về

Đừng thương tiếc quân vô thần vì giặc còn thì ta mất

Sử xanh chứng minh trăm lần giặc Cộng sống nước non tan

3- Đi ta...

 

 


Tiến Thoái Lưỡng Nan

Trịnh Công Sơn

 

 


Tiến thoái lưỡng nan

đi về lận đận

Tình đôi ngập ngừng

tiến thoái lưỡng nan

 

Mây bay khắp xứ

Chân mờ cõi xa

Vàng phai nhè nhẹ

Chiều hôm cửa nhà

 

Tiến thoái lưỡng nan

đi về lận đận

Ngày xưa lận đận

tiến thoái lưỡng nan

 

Mây bay ... khắp xứ

Chân mờ cõi xa

Vàng phai nhè nhẹ

Chiều hôm ... cửa nhà

 

Tiến thoái lưỡng nan

đi về lận đận

Ngày xưa lận đận

không biết về đâu !

 

Về đâu cuối ngõ ?

Về đâu cuối trời ?

Xa xăm tôi ngồi

tôi tìm giấc mơ

Xa xăm tôi ngồi

tôi tìm lại tôi ...

 

Tiến thoái lưỡng nan

đi về lận đận

Ngày nay lận đận

Là ... giọt hư không !

BaoBatDong


Tiến Thoái Lưỡng Nan (Tản mạn)

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


Hơn bốn tháng đã đi qua, kể từ ngày anh mất. Vậy mà trên không biết bao nhiêu diễn đàn, người ta vẫn hãy còn tranh cãi. Ngày 15 tháng 7 vừa rồi, người ta có tổ chức một đêm nhạc tưởng niệm anh ở La Mirada. Thế là lại thêm một cơn chào xáo nữa. Người đến nghe nhạc để tìm lại một thoáng kỷ niệm với anh, chia buồn với bạn bè và gia đình anh không khỏi đau lòng khi nhìn thấy người ta vẫn còn chưa để cho anh yên giấc. Biết làm sao bây giờ? Anh nổi tiếng quá, cho nên ở từ cả hai bên chiến tuyến, người ta không ngừng lôi kéo anh, canh chừng anh. Và mặc nhiên khi đứng giữa hai lằn đạn, anh "tiến thoái lưỡng nan" là phải.

 

Với tôi, tôi vẫn mong những ngày hôm qua được để lại hết với quá khứ. Dĩ nhiên nói thì dễ mà làm thì khó, vì dù sao, tôi vẫn là nạn nhân của cuộc tương tàn kia. Cho nên tôi hiểu những gì đang diễn ra trong tâm tư của những người đang mãnh liệt chống đối kia. Tôi cũng đã từng là một người trong số họ, đã từng cùng họ đứng cùng một chiến tuyến. Có khác chăng, tôi không đủ dũng khí để làm như họ hôm nay. Người đã về với cát bụi, cho dù có lỗi lầm, cũng nên được thứ tha. Huống chi ... ?

 

Tôi gặp anh lần đầu ở Huế. Lúc đó tôi hãy còn rất trẻ, còn anh đã quá tuổi 40 rồi. Vẫn đúng như tôi đã hình dung, anh ăn nói nhỏ nhẹ, cười bằng mắt, đi đứng khoan thai. Tất cả mọi cái ở anh đều rất nhẹ nhàng và chừng mực, chỉ trừ có mỗi ... uống rượu. Người đàn ông mảnh khảnh đó uống rượu như chưa từng biết say, và rượu vào làm anh thoải mái hơn, dạn dĩ hơn, rộng mở hơn. Nên lúc đó, mọi người thích thú tiếp ... rượu cho anh, không ngờ đó cũng là một trong những lý do chủ yếu dẫn đến việc anh phải ra đi vĩnh viễn. Anh nói chuyện mình mà như nói chuyện đâu đâu, "mỗi người có quyền được lựa chọn cho mình một con đường. Không sợ đúng sai, chỉ sợ đời làm cho mình ngại bước ..." Thưở ấy, mọi chuyện còn mơ hồ quá đối với tôi. Bao nhiêu giòng tư tưởng thi nhau diễu qua diễu lại trước mắt. Xung quanh tôi, kẻ phản bác anh vì một vài chuyện đã xảy ra trong những ngày loạn ly, người lại bênh vực anh. Thực lòng mà nói, lúc đó tôi thích anh vì những bài tình ca anh viết hơn là chính kiến của anh. Rồi cho đến bây giờ, tôi vẫn kính trọng anh vì những gì anh đã để lại cho cuộc đời thay vì phải đào bới quá khứ lên để tìm một câu trả lời chính xác, anh là ai?

 

Những năm đó khổ lắm, cơm độn khoai khô, rau muống rau khoai thay nhau đi vào mâm cơm như một món không thể thiếu. Rồi từ thiếu thốn vật chất, con người cũng dao động theo. Nhà này trông sang nhà nọ, rình rập. Bạn bè nhiều lúc vui với nhau cũng phải phòng bị. Một câu nói hớ hênh cũng có thể dẫn đến một kết quả tai hại. Và người với người bỗng trở thành tai ương. Chế độ cũ sợ anh vì ảnh hưởng của anh qua những ca khúc giàu tính hiện thực, chế độ mới lại càng sợ. Người ta vắt anh đến kiệt quệ trong những ngày đầu còn bát nháo, rồi vứt anh vào sọt rác, không quên canh chừng anh. Cho nên tôi rất lấy làm khâm phục vì anh vẫn còn đủ cảm hứng sáng tác. Mới đây, có người đem bài "Em ở nông trường em ra biên giới" ra đả kích, tôi thấy buồn cười chi lạ. Người có lỗi ở trong cuộc chiến không phải là những người dân thấp cổ bé miệng đâu quý vị ạ, cho nên việc ngợi ca những người con gái đã hy sinh tuổi thanh xuân của mình trên biên giới không có gì là không phải, xin đừng đem chuyện chính trị ra mà làm vẩn đục tình người. Không biết có ai ở đây từng có thân nhân bạn bè gì đã nằm lại mãi mãi trên chiến trường Tây Nam thuở đó không? Tôi thì có, cho nên tôi rất đồng cảm với anh. Nhiều lúc họ đã ngã xuống đơn giản vì là những người con dân Việt, không phải vì đang phục vụ cho một chính thể nào hết! Họ là những anh hùng không tên tuổi, đáng được xưng tụng. Họ không có lỗi! Lỗi là lỗi của ai kia thôi! Nên anh càng không có lỗi, khi anh đã biết hát vang lên những lời ca đầy nhân tính.

 

Nhiều bài ca ra đời trong giai đoạn đó đã phải chịu số phận hẩm hiu, và chính những người nhạc sĩ mang nặng đẻ đau những bài hát đã phải chịu nhiều rắc rối. Nhạc hơi ủy mị một chút, như "... có tiếng gió khi chiều về, qua con sông nghe rì rào, vi vu sáo diều reo vi vu. Có tiếng võng đêm mẹ già ru con ngoan ơi ời à ..." sẽ bị cấm đoán. Lời hơi bay bổng một chút, như "... em đi về những nơi, bạn bè ta ở đó, còn vượt đèo băng sông, giữa biển trời mênh mông ...", sẽ không được phổ biến. Cho nên anh rút lui vào im lặng, tập vẽ tranh, tuy vẫn viết đều và viết khỏe, viết dễ như "lấy chữ ra từ trong túi" (NXK). Với tính cách và trường phái nhạc anh, chuyện bị cấm đoán là không thể tránh. Mươi năm trước, người ta sợ anh bao nhiêu thì giờ đây người ta cũng lo về ảnh hưởng của anh như vậy thôị Chuyện lúc trước anh có thể mạnh dạn lên tiếng, bây giờ anh lại tỏ ra cam chịu hơn, có thể là vì nhiều lý do chủ quan và khách quan mà tôi không muốn nêu ra ở đây. "Ở bầu thì tròn, ở ống thì dài" là vậy, không ai dại dột tự đập đầu vào vách đá để chứng tỏ mình đây có một cái đầu ... cứng cỏị

 

Anh đi rồi, hơn 600 nhạc phẩm anh để lại cho đời mới là quan trọng. Còn tất cả những gì liên quan đến xu hướng chính trị của anh, tôi không muốn tìm hiểu thêm. Tôi không muốn biết anh đứng bên phía nào của cuộc chiến, vì chính mình cũng không đủ lý luận chứng cứ để thuyết phục bản thân mình ... về một người khác, nhất là về một người mà tôi hằng kính trọng. Mà thôi, nhu tôi đã nói, chuyện hôm qua hãy cho theo những tờ lịch cũ bay vào sọt rác là xong. Tôi chỉ biết chắc một điều, anh căm thù chiến tranh và thương dân mình. Một kịch sĩ, dù giỏi đến đâu, cũng không thể nhập vai đến mức có thể viết lên những giòng nhạc chan chứa tình người như anh. Tôi tin thế!

 

bbd


Tiền Và Lá

Tô Thanh Phương

Lý Dũng Liêm

 

Tuổi thơ ! Tuổi thơ tóc để gáo dừa

Tuổi thơ Mẹ bắt đeo bùa Cần Ông

Hai ta cùng học vở lòng

Dắt tay nhau giữa cánh đồng cỏ xanh.

 

Hai nhà ! Hai nhà chung một mái tranh

Chia vui từng trái ngọt lành có nhau

Đêm cùng đón ánh trăng cao

Ngồi bên giếng Ngọc đếm sao trên trời.

 

ĐK:

 

Em moi đất nặn hình người

Anh thơ thẩn nhặt lá rơi làm tiền

Mỗi ngày chờ hộp mười phiên

Em mang ngồi bán lấy tiền lá rơi.

 

Tiền là giấy bạc em ơi

Tiền là giấy bạc của đời làm ra

Người ta giấy bạc đầy nhà

Cho nên mới được gọi là chồng em

Bây giờ mỗi buổi chiều lên

Tôi gom lá đốt khói lên ngút trời...!!!

 


Tiến!

Nguyễn Hữu Ba

 

 

 


(1947)

 

Moderato

 

2/4

 

Hùng tiến, hùng tiến quân Nam !

Giặc cướp dày xéo hung tàn

Toàn dân chúng ngàn gươm súng ta vùng lên !

 

Hùng tiến, hùng tiến quân Nam !

Giặc cướp dày xéo hung tàn

Toàn dân chúng ngàn gươm sung ta vùng lên !

 

Tiến, chúng ta cùng nhau tiến

Chúng ta cùng nhau tiến

Chúng ta cùng nhau tiến !

 

Tiến, chúng ta cùng nhau tiến

Chúng ta cùng nhau tiến

Giết sạch tan quân thù

Toàn thắng

 

 

Tài liệu: Bản “TIẾN” do Tinh Hoa và Tỳ Bà (Huế) ấn hành lần thứ nhất.

Copyright 1950 by NGUYỄN HỮU BA - Thuận Hóa

 

Nguồn: http://perso.club-internet.fr/nmchau

 

Hư Vô


Tiếng Bước Trên Đường Khuya

Phạm Duy

 

 


(Hà Nội - 1946)

 

Tiếng chân ngân dài từ từ đi ngoài đêm thâu

Tiếng chân dưới lầu, ôi tàn mộng Bích Câu!

Ôi tiếng chân ai mang dài năm tháng?

Ôi tiếng chân ai đã tàn tuổi thơ

 

Có phải đó là bước chân miệt mài của người ăn chơi

Vừa lăn ra khỏi chốn yên hoa

Mang mùi hương úa?

Hay đó là người nào đi

Khóc cuộc từ ly

Đêm tối chân tần ngần

Thương bóng ai tàn Xuân?

 

Nhưng tiếng chân sao vẫn còn rên xiết?

Nhưng tiếng chân sao vẫn còn tha thiết?

Vẫn còn kể lể

Vẫn còn nặng nề

Vẫn còn đê mê...

Vẫn còn ê chề !

 

Ôi bước chân nào rầu rầu

Chen tiếng mưa Ngâu?

Ôi bước chân sầu

Vọng lời ai oán dân nghèo?

Ôi tiếng cơ cầu

Lên với trời cao!

Ôi tiếng kêu gào không mầu!

 

Có phải đó là bước chân ngậm ngùi của người lầm than

Âm thầm trong bóng đêm

Vang lời ưu phiền?

 

Tiếng chân cứ dần từ từ đi vào đêm mưa

Tiếng chân thẫn thờ đi vào hồn tôi!

pdsuperfan & hottieu


Tiếng Ca Dân Lành

Trịnh Hưng

 

 


Miền quê tôi

Bóng dừa nghiêng mình xuống Đồng Nai

Mái chèo khua rủ sóng sông dài

Vẳng tiếng hò chiều lên êm ái

Và nơi đây

Nắng chiều soi đẹp lắm người ơi

Có người vui vì thắm duyên đời

Đất miền tôi người biết thương người

Hò hò ơi

Ánh bình minh rọi xuống miền Nam

Nắng đẹp như dải gấm huy hoàng

Cho những bà mẹ vui năm tháng

Hò hò ơi

Nắng về đây ngợp cánh đồng xanh

Gió về trao lời hát tâm tình

Mái nhà tranh đẹp mối duyên lành

 

Nơi đây có người

Trọn duyên môi tươi thắm cười

Ai ca những lời

Niềm thương yêu tràn muôn lối

Tiếng hát như lả lơi

Mái lá nhưng đời vui

Ở đây người thương câu nghĩa nặng

Tâm tình tôi trong trắng

Yêu sống đời tự do

 

Chiều hôm nay

Có bàn tay lại nắm bàn tay

Hứa cùng nhau chung cánh vai gầy

Bên luống cày chàng ca em cấy

Để hôm mai

Dưới vầng đông đồng lúa đầy bông

Lối về thôn nàng gánh anh gồng

Lúa đầy xe tình thắm duyên nồng

 

Tham khảo:

1. Giọng hát Giao Linh trong băng nhạc Nhạc Tuyển Tâm Anh, do nhạc sĩ Tâm Anh thực hiện trước 1975.

Anthony Trần


Tiếng Ca Đó Về Đâu

Nguyen T. Thinh

 

 


Tiếng ca đó đưa em vào đời

Em từng ước vọng thành đóa hoa tươi

Nụ cười em vẽ lên môi

Nhịp nhàng cơn gió trăng trôi

Lời ca ngân nga không biên giới

 

Tiếng ca đó say sưa miệt mài

Cho đàn bướm mộng lồng ý lên khơi

Nụ hồng vừa chớm đôi mươi

Vội vàng để dáng xuân trôi

Người đi đi qua ôi mất rồi

 

Trên đôi tay vàng bàn tay nào trong trắng

Bàn tay nào yêu dấu để cho mình nương náu

Trước cánh hoa tươi giờ đây đã rã rời

Còn tìm đâu thấy ai?

 

Tiếng ca đó chơi vơi giữa trời

Trên vùng đất lạnh còn bóng em thôi

Nghẹn ngào làn tóc buông xuôi

Giọt buồn nhỏ xuống tim tôi

Lời ca đi theo với kiếp người

Ghét ai


Tiếng Ca U Hoài

Lê Minh Bằng

 

 


Tôi chưa quên một bài ca chan chứa u hoài

Những đêm vắng lạnh bùi ngùi nhớ thương ai

Tôi chưa quên một giọng ca ôi luyến lưu làm sao

nỉ non như tiếng sáo ru ban chiều

và dịu êm như khúc ca tình yêu

 

Bao năm qua miệt mài đi giữa chốn non ngàn

Tiếng ca vẫn gửi niềm thương nỗi nhớ bâng khuâng

Bao năm qua mà giọng ca xưa vẫn ghi vào tôi

hình nguời em mái tóc đen buông dài

dù ngàn sao thương nhớ chẳng nhạt phai

 

Có những khi ngồi đón hoàng hôn

những khi nhìn trăng xế đầu non

ngờ rằng mình yêu vì nghe lòng nhớ

thoáng bóng không gian thành tơ với cung đàn thương

 

Nhưng biết yêu là đau khổ vì duyên mình dang dở

vì đời mình còn đi xây tình đất nước quê hương

sông hồ muôn hướng

biết ngày nào thuyền đến bờ

 

Ai không qua một lần yêu tha thiết trong đời

Lấy trăng gối mộng dệt nhiều mơ ước xa xôi

Tôi xin dâng trọn niềm thương lên phím tơ người ơi

Dù ngày mai xa cách muôn phương trời

thì đàn tôi chỉ nhớ một người thôi

tvmt


Tiếng Chuông Chiều

Minh Thu

 

 

 


Những chiều sương lạnh rơi ướt vai

Chợt nghe vẳng tiếng chuông ngân dài

Hồi chuông ngân khơi sầu viễn xứ

Hồi chuông ngân như gợi quá khứ

Năm ấy heo may vào thu

Quê tôi tre xanh in bóng mát, bốn mùa là bài thu, đời sống êm mơ

Quê tôi chiều về  bóng xế, giáo đường vọng tiếng chuông, ru hồn nhân thế

Năm xưa sao tôi ghi nhớ mãi đến ngàn đời nào khuây hình bóng ai đây

Năm xưa hoa cau vương xác pháo tiễn người về bến yêu vào lúc chuông chiều

Thế rồi mỗi lần nghe tiếng chuông ...

gợi bao chuyện cũ trong tâm hồn

Giờ đây nơi nao người em gái chiều mênh mang dâng sầu tê tái

Mang mác buồn riêng tôi, nghe tiếng chuông chiều chậm rơi

 

tvmt


Tiếng Chuông Chiều Thu

Tô Vũ

 

 


1948

 

Lá thu nhẹ rơi rơi.

Nắng thu vàng phai phai

Ai về âm thầm nẻo cũ bâng khuâng tình xưa?

Hiu hiu luồng hơi may, Du du làn mây bay

Ai nhắn theo mây miền quê vấn vương xa đó ngàn dâu thưa?

Từ miền xa tiếng chuông ngân.

Hồi buông lớp lớp theo gió vàng.

Từng cơn sóng mờ xóa dần trong sương lắng.

 

Lá thu nhẹ rơi rơi.

Hồn ta chìm đắm tiếng chuông xa vời .

Hồi chuông ngân nga trong chiều thu ngợp gió .

Ngàn thiết tha êm đềm ru lời thu.

Ai xót ly hương mấy thu vàng úa.

Nhạc say mùa xương máu.

Tóc xanh bơ phờ bù rối mấy dây tơ huyền ngụt khói.

Dạn dày đời mới. Ngọt ngào đường tơ

Hồi chuông ngân nga ru hồn mơ.

 

Ngày thắm đường cũ vang vang bước chân người về.

Hoa vàng phơi phới. Thu bừng nắng xuân tràn trề.

Người phương trời xa xôi.

Gửi em lời yêu thương khi lòng mơ màng trầm lắng tiếng chuông chiều thu

 

Ngày lại ngày tiếng chuông tan. Tình thu cuộn lá thu úa vàng .

Chuông ran lời nhắc nhở .

Người em đẹp xa anh

Đừng như lá thu phai phai dần.

 

Ngày thắm đường nắng vang vang gót chân reo mừng.

Hoa vàng phơi phới. Thu tràn sóng xuân tưng bừng.

 

Ngày nào khi chiến chinh xong.

Hồi chuông vui reo như tiếng đồng

Chuông ran lời ước cũ.

Tình ta đẹp bao nhiêu.

Hồn anh thầm nhắn tiếng chuông ban chiều.

tvmt


Tiếng Chuông Ngân

(Thánh Ca)

Mai Thanh

 

“Ring a ling ding dong”

Chuông vọng vang từ thánh đường thiên chúa

“Ring a ling ding dong”

Mang niềm vui cho khắp muôn nơi

“Ring a ling ding dong”

Thông hòa reo thật vui cùng với gió

“Ring a ling ding dong”

Mang mùa đông lạnh giá đã về

Chúa xinh ra đời một đêm trần gian đầy sao sáng.

Khắp nơi tưng bừng đón tiếng chuông ngân.

Với bao tiếng cười mùa đông trở nên thật ấm áp

Trái tim say nóng ta cùng hãy hát vang lên.

Nào mình cùng tay nắm tay

và cầu nguyện cho nhân thế

luôn bình yên trong tình nhân ái.

Hòa mình vào đêm rất vui

cùng mọi người vang khúc hát ta

mừng sinh nhật Thiên Chúa.

Thánh Ca


Tiếng Chuông Ngân

Bảo Chấn

 

 


Lặng yên một cây nến nhỏ

Hồi chuông thoảng ngân trong gió

Lặng yên cành thông bé nhỏ

Một đêm mùa đông xa khuất mờ

 

Bóng nhà thờ thấp thoáng sau hàng cây

Tiếng nguyện cầu thấp sáng tâm hồn ai

Những dòng người nối tiếp bao niềm vui

Trong đêm xanh em chờ anh tới

 

Gác chuông cao vời vợi

Tiếng chuông ngân xa vời

Tiếng chuông nói với người nỗi niềm giáng sinh

 

 

tvmt


Tiếng Chuông Nhà Thờ

Nguyễn Xuân Khoát

Nguyễn Xuân Khoát

 

Thánh-đường tôn-nghiêm,

Giặc Vàng tới chiếm,

Gác cao quả-thánh, đặt súng thay chuông,

Khúc hát bạo-cuồng,

Tàn-sát dân lành.

 

Đây xưa nay, ngày những ngày, những hồi chuông.

Đây xưa nay, ngày những ngày, tiếng tiếng buông.

 

Tiếng buông hồi chuông nhân-chủng cầu Chúa ban phước ân lành cho nhân-loại.

 

Đây xưa nay, ngày những ngày, những hồi chuông.

Đây xưa nay, ngày những ngày, tiếng tiếng buông.

 

Tiếng buông hồi chuông vui mừng nỗi duyên đôi lứa uyên-ương lập gia-đình.

 

Đây xưa nay, ngày những ngày, những hồi chuông.

Đây xưa nay, ngày những ngày, tiếng tiếng buông.

 

Tiếng buông hồi chuông nhân-từ vui đón rửa tội-tổ-tông kẻ sơ-sinh.

 

Đây xưa nay, ngày những ngày, những hồi chuông.

Đây xưa nay, ngày những ngày, tiếng tiếng buông.

 

Tiếng buông hồi chuông rỉ-rền đưa cất linh-hồn kẻ chết về thiên-đường.

 

Thế mà giờ đây

Thánh-đường tôn-nghiêm,

Giặc Vàng tới chiếm,

Gác cao quả-thánh, đặt súng thay chuông,

Khúc hát bạo-cuồng,

Tàn-sát dân lành,

Tàn-sát dân lành.

 

Nhưng rồi đây, rồi đây giết hết loài gian.

Nhưng rồi đây, rồi đây giết hết loài gian.

Nhạc thánh buông lơi đổ tiếng vàng

Đời-đời âm-vọng gác nghiêm-trang.

 

Nhưng rồi đây, rồi đây giết hết loài gian.

Nhưng rồi đây, rồi đây giết hết loài gian.

Nhạc thánh buông lơi đổ tiếng vàng

Đời-đời âm-vọng gác nghiêm-trang.

 

Tài-liệu tham-khảo:

 

(1) Băng nhạc Mây Hồng - Giáng-sinh 1970 - Y Vân thực-hiện - Giọng hát: Anh Ngọc và toàn ban phụ-hoạ.

 

 

baotran


Tiếng Còi Trong Sương Đêm

Lê Trực

 

 


1954-

 

Bến nước gió rét đò thưa khách sang

Lau xanh ven sông mờ run bóng trăng

Đêm nay không gian chìm trong giá băng

Con đò sang ngang...

 

Kể lúc vắng bóng người chinh chiến xưa

Đã cắm giữa gió mùa thu thổi đưa

Đêm nay đông sang mà tin vẫn chưa ...

đưa đò ...về ... xưa

Mà đoàn hùng binh âm thầm xông lướt trong sương

Hồi còi còn vang như hòa lẫn theo người lái đò ru:

 

Tiếng còi trong sương đêm

Tiếng còi trong sương đêm theo gió đưa ôi buồn, nghe vi vu oán than

Thôi toán quân đi rồi, thôi toán quân đi rồi ...

Hơ hờ hơ ...hơ hơ hơ đi rồi ...

 

Con ơi lòng mẹ ủ ê thương cho chồng mấy dặm sơn khê

Khi ra đi có hứa thu nay về

Mà hôm nay lá thu đã rơi tràn,

Rồi mùa đông sang qua luôn mòn mỏi trong đau buồn

 

Hò hơ hớ ... Hò hơ hớ ...

Tiếng còi trong sương đêm

Tiếng còi trong sương đêm theo gió đưa ôi buồn

Nghe vi vu oán than

Thôi khóc chi đau lòng, con cứ an giấc nồng

Hơ hờ hơ ...hơ hơ hơ bên lòng ...

Hơ hờ hơ ...hơ hơ hơ ...

 

Bản nhạc có nốt


Tiếng Dạ Tiếng Thương

(chưa biết)

 

 


Nghe tiếng dạ em ngọt ngào dịu mát trong anh.

Tiếng mời chào nghe ngọt ngào xứ Huế……

Thương em áo trắng bay mùa phượng về tỏa mát hương say.

Thương nụ cười thương giọng hò, thương lời giảng mà thương thương, thương lý mười thương.

Ðêm sông trăng lung linh con thuyền tình Vỹ Dạ tình nhớ thương.

Tình nặng tình nào chăng sông Hương, để tình ta tâm tình

Hò ơi!.......

Câu ca xưa nay còn lấp lánh lời nói em ướt làn môi

Từ trong tiếng dạ đã vừa lòng nhau

Ơi!...... Ngọt ngào như nước dòng Hương

Lời em dạ dạ để anh thương chừ thương em hoài.


Tiếng Đàn Ai

Hoàng Trọng

Quốc Bảo

 

(Sầm Sơn - 1942)

Nhịp 2/4, tango

 

Lời 1:

 

Trời khuya thanh vắng,

Hồn ai khóc trong đêm trường.

Đường tơ ai buông,

Trong sương rền khúc.

 

Hồn ai quanh khuất,

Đường tơ nhắn bao lời thương.

Sầu tư chung khúc,

Tầm tã châu buông.

 

Đàn lòng tràn bay,

Vẵng đưa xa tiếng hờn.

Đàn sầu trầm buông,

Chìm trong đêm tiếng thương.

              

Đàn ai theo gió,

Dường như nhắn bao lời thương.

Đường tơ ai buông,

Thánh thót kêu sương.

 

 

Lời 2:

 

Buồn ơi xa vắng,

Buồn thương nhớ ôm bên lòng.

Buồn ơi mênh mônh,

Thương mây lạc gió.

 

Đàn than chi đó?

Đàn van gió thương cùng mây!

Đàn than chi đó?

Nhủ gió thương mây.

 

Ngừng ngừng đàn ai,

Nẩy chi cung nát lòng,

Ngừng ngừng lời than,

Lòng ta ôi nát tan.

 

Đàn than chi đó?

Đàn than gió vương cùng mây!

Hồn ai quanh đây,

Nhắn gió đưa mây.

 

 

Ấn bản 1955 - Tinh Hoa 435

 

Thanh Thúy

(Tiếng Tơ Đồng - Những Tình Khúc Tango)

Alex.T.G. - Bảo Trần


Tiếng Đàn Bầu (chưa Có)

Nguyễn Đình Phúc

Lữ Giang

 


Tiếng Dân Chài

Phạm Đình Chương

 

 


1954

 

Moderato Macarto

 

Đêm dâng với ngọn triều

Dô à dô kéo thuyền nhổ neo

Vi vu buồm lên cao

Dô à dô sóng reo dạt dào.

Trăng lên vừa nhô xa

Con thuyền trôi trong trời bao la.

Mái chèo này chèo xa tắp bến bờ. 

Mau mau anh em ta ...

 

Dô dô dô hò hò

Tay bàn tay siết chặt trôi mau

Sông sâu (là) sông sâu

Sông này nuôi sống dân chài nghèo.

Anh em cùng ra đây khoang thuyền

Đây tay chài tay lưới. 

 

Ấy đời nhọc nhằn mà vui.

Ơ này anh em ơi!

Tôi nhớ một chiều ánh lửa hồng soi thân yêu

Đâu bóng tre xanh,

đâu mắt mẹ hiền giọt lệ  rưng rưng chờ mong bóng con.

Ơ này anh em ơi!

Hương khói gia đình bát ngát trong câu mong chờ!

Đêm khuya mơ hồ chan hòa bao tiếng ta hò.

 

Hò ô hò, hò dô ta

Lẳng lặng mà nghe ơ ơ hò dô ta

Đêm nay thuyền ngược trường giang.

Cho mai sớm được vui khoang cá đầy .

 

Hò ô hò, hò dô ta

Lẳng lặng mà nghe ơ ơ hò dô ta.

Lưới vung chụp ánh trăng vàng.

Mồ hôi tôi đổ xuống hàng bờ lau.

 

Hò ô hò, hò dô ta

Lẳng lặng mà nghe ơ ơ hò dô ta

Ới ai đời sống dân chài,

Đêm đêm soi bóng sông dài mà ca .

 

Hò ô hò, hò dô ta

Lẳng lặng mà nghe ơ ơ hò dô ta

Sóng ru đợt vỗ lênh đênh

Tiếng reo cơn gió bập bềnh thuyền ta.

Hò ô hò, hò dô ta

 

Hò ô hò, hò dô ta

Lẳng lặng mà nghe ơ ơ hò dô ta

Hò ô hò, hò dô ta

Hò ô hò, hò dô ta

tvmt


Tiếng Đàn Phù Du

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

LV: Minh Khang

 

Làn gió khẽ nhẹ ru tình lênh đênh trôi theo cánh chim bay đi rất xa

Nghe lá khô rới rơi trôi phiêu bạt khắp nơi

Em từ đâu đến đây để rồi bước đi cuộc tình như giấc mơ

 

Thu qua mùa đông sang mang theo những tiếng ca bên nhau thuở nào

Nơi nắng khô gió mưa giăng phủ đầy bão giông

Chợt nhìn mây đen xót xa

 

Điệp Khúc:

 

Dẫu núi đá cạn mòn bước chân

Nơi xa xôi bóng ai mịt mù

Ngày tháng cũ mãi cuốn theo phù du

Buồn đêm vắng với tiếng vĩ cầm xưa

Biết dĩ vãng đễ lại nỗi đau

Em mang theo phong ba cuộc đời

Vội đem dấu muộn phiền ở nơi biển sâu

 

Thu qua mùa đông sang mang theo những tiếng ca bên nhau thuở nào

Nơi nắng khô gió mưa giăng phủ đầy bão giông

Chợt nhìn mây đen xót xa

ĐừngTắmChiềuNay


Tiếng Đàn Tôi

Phạm Duy

 

 


Đời  lạnh lùng trôi theo giòng nước mắt

Với bao tiếng tơ xót thương người

Vì cuôc tình đã chết một đêm nao

Lúc trăng hãy còn thơ ấu

 

Dù đời tàn trên cánh nhac chơi vơi

Vẫn còn mong nhớ khúc yêu đời

Lúc bao nhiêu tiếng cười

Rôn ràng chảy về xuôi

 

Mêng mông lả lơi, thuyền về tới bến mơ rồi khoan khoan hò ơi dặt dìu trong tiếng đàn tôi

Mêng mông lả lơi thuyền về bát ngát hương trời

khoan khoan hò ơi nhịp câu xa vắng mà thôi

 

Buồm về dội nắng trên khơi

bao nhiêu hoàng hôn đên cho yên vui người ơi

có tiếng hát theo đàn tôi

như ru như thương linh hồn đắm đuối

 

Mêng mông lả lơi, thuyền chờ mong gió lên trời

mang theo đàn tôi chảy về đậu bến ngày mai

tvmt


Tiếng Đàn Tôi (lời 1950)

Phạm Duy

Phạm Duy

 

Nhịp 2/4, tango

 

Đời lạnh lùng trôi theo giòng nước mắt,

Với bao tiếng tơ xót thương đời.

Vì cuộc tình đã chết một đêm nao.

Lúc trăng hãy còn thơ ấu!

 

Dù đời tàn trên cánh nhạc chơi vơi.

Thoáng nghe tiếng ai khóc ai cười.

Người đẹp về trong lúc mùa thu rơi.

Tiếng chuông tiễn đưa đến tôi.(*)

 

Mênh mông lả lơi!

Đàn trầm xa lánh cõi đời.

Mênh mông lả lơi!

Lạnh lùng em đã rời tôi.

Khoan, khoan, hò ơi!

Người về xa tắp không lời.

Khoan, khoan, hò ơi!

Lệ sầu rụng xuống đàn tôi.

 

Hồn về lả lướt thương ai.

Bao nhiêu màu hoa ngát trên đôi môi.

Với tiếng hát ru lòng tôi

cho đau thương trên cung đàn đắm đuối.

 

Khoan, khoan, hò ơi!

Đàn lìa dương thế xa vời.

Khoan, khoan, hò ơi!

Lệ sầu rụng xuống đàn tôi.

 

Ấn bản 1950 - Tinh Hoa xuất bản

 

 

--------------------------------------------------

(*) Khác với ấn bản 1953 mà sau này các ca sĩ thường trình bày, phần nhạc của đoạn này, với những nốt viết hoa là nốt cao, như sau:

 

mi si mi La Si La Mi Mi

Mi Ré Mi Do Ré La-Si mi

mi si mi Si Do La Si Si

Do Si Do Si Do La

Bảo Trần


Tiếng Dương Cầm

Văn Phụng

 

 


Nhớ khi nào mùa xuân mới sang

muôn bầy chim ca hót vang

tung cánh nhẹ bay la đà

bướm khoe màu trên muôn sắc hoa

chập chờn tung bay thướt tha

đùa giỡn trong tia nắng vàng

 

 Nhớ đêm nào tình xuân ngất ngây

  mưa phùn rơi rơi ướt vai

   đi mãi tìm ai yêu đàn

    bước chân lạc nơi đây chốn nao

     trên lầu ai kia vút cao

      vang tiếng dương cầm thiết tha

 

Trầm trầm êm êm thánh thót

nhịp nhàng khoan thai thắm thiết

nhạc lòng vang câu luyến tiếc

người ơi còn nhớ

Chopin ngày xưa vì ai dệt nên cung nhạc lâm ly

cho đời say trong ý thơ

cho hồn bay theo tiếng tơ

về phía trời xa xa mờ

tiếng dương cầm còn vang thiết tha

riêng mình ta đây với ta

chìm đắm trong một giấc mơ...


Tiếng Dương Cầm Của Nhã

Bảo Trâm

Trần Ngọc Khôi

 

Người ơi lặng nghe, đàn dương cầm đây

Một chiều ta qua đó, có dáng em mơ hồ với tiếng dương cầm buồn

Mùi hoa dạ lý quyện vào hương tóc em, cho ta say nhẹ nhàng

Một màu thiên thanh áo em chiều ấy

Thấp thoáng bên hiên nhà, với tiếng dương cầm buồn.

Bạch dương quạnh vắng, hẹn hò nghe khúc mơ... êm êm đi vào lòng.

Vạn đời đêm nay, mây gió trăng sao... vẫn thương mình em.

Nhớ nét em cười bên cung đàn buồn.

Ngàn năm đợi Nhã, đợi đàn ngưng phím tơ... cho ta yêu một lần.

Ðàn xưa còn đây mà Nhã đâu rồi ?

Nhớ đến lúc ta qua nhà xưa.

Giàn thiên lý hững hờ không còn hoa.

Tiếng đàn chiều hôm xưa mất rồi... Không thấy người đâu !

Nắng đã tắt bên hiên nhà em.

Mình ta đứng trông vào... không còn ai !

Bóng nàng chiều hôm nao mất rồi ! Ði khuất về đâu ?

Trần gian người cũ xa xăm nơi nào

Thương nhớ về em, gọi chút tương tư muộn màng.

Paris 1986.

 

*****

Nhã

 

Tiếng dương cầm của Nhã

Nhẹ thôi mà lắng buồn

Mái tóc sầu của Nhã

Trầm thôi mà tơ vương.

Trần Ngọc Khôi

 

tvmt


Tiếng Gọi Miền Xưa

Lã Văn Cường

 

 


Vó câu tìm lối về

Miền xanh xưa ấp yêu ngàn câu thề

Thời liệt oanh gió tưng bừng đê mê

Bụi đông bay cỏ nghiêng mình lê thê

 

Vó câu về với rừng

Vó câu rộn tưng bừng

Trời mênh mong cất cao giọng hí, hí ... yeah yeah ..

 

Xin vẫy tay chào Thành Đô

Chân gót ê chề đường khuya

Lệ che mắt mờ oằn vai kéo nặng

Xin giã từ đời cùng gong

Dấu muối thơm lừng hàng vong

Về thôi với rừng

cỏ xanh óng mượt

 

Vó câu về với rừng

Đằm mình trong suối mơ màng ân tình

Gột soi bao vết soi hằn đau thương

Bụi phù du cuốn theo đời áo cơm

 

Vó câu về với rừng

Vó câu nhịp lẫy lừng

Trời thanh thanh vút cất cao giọng hí, hí  ... yeah yeah ...

tvmt


Tiếng Gọi Sinh Viên(Quốc Ca VNCH)

Lưu Hữu Phước

 

 


F - 4/4 - Trầm hùng

(Nhạc mở đầu..)

 

Này công dân ơi, đứng lên đáp lời sông núi.

 

Đồng lòng cùng đi hy sinh tiếc gì thân sống.

 

Vì tương lai quốc dân, cùng xông pha khói tên,

làm sao cho núi sông từ nay luôn vững bền.

Dù cho thây phơi trên gươm giáo.

Thù nước lấy máu đào đem báo.

 

Nòi giống lúc biến phải cần giải nguy,

Người công dân luôn vững bền tâm trí,

Hùng tráng quyết chiến đấu làm cho khắp nơi,

vang tiếng người nước Nam cho đến muôn đời.

 

Công dân ơi,

 

Mau hiến thân dưới cờ,

Công dân ơi,

 

Mau làm cho cõi bờ,

thoát cơn tàn phá vẻ vang nòi giống,

xứng danh nghìn năm giống Lạc Hồng!

 

Nguyên thủy bài này là bài "Tiếng Gọi Sinh Viên" của Lưu Hữu Phước sáng tác khoảng cuối thập niên 30. Từ: "Này sinh viên ơi ! Chúng ta kết đoàn hùng tráng, Đồng lòng cùng nhau ta đi kiếm nguồn tươi sáng..." khi trở thành bài "Tiếng Gọi Thanh Niên" trong thập niên 40 (vẫn giữ nguyên nhạc) thì lời được đổi là: "Này thanh niên ơi ! Đứng lên đáp lời sông núi, Đồng lòng cùng đi, đi, đi mở đường khai lối..."

 

Năm 1956, qua bàn tay gọt dũa tài tình của nhân viên Đài Phát Thanh Saigon, bài "Tiếng Gọi Thanh Niên" trở thành quốc ca mở đầu như sau: "Này công dân ơi ! Quốc gia đến ngày giải phóng . . ."

Hoài Thương


Tiếng Hát Biên Thùy

Hoàng Giác

 

 


Một chiều biên cương anh mơ về xa

Bâng khuâng lòng trông bốn phương tìm đâu bóng quê nhà

Tìm nụ cười tươi thắm tô những em tôi

Bao nhiêu ngày vui mong chờ anh quay về nơi cũ

 

Lạnh lùng heo may se vương lòng anh

Quê hương chìm trong khói binh mà say đắm sao đành

Ngày đoàn người vang hát ca khúc vinh quang

Say sưa cười vui với bao cô nàng đứng bên đường

 

Anh nhớ mái tóc xanh, xõa trong nắng ấm, với đôi mắt xinh

Anh nhớ đôi môi tươi, hoa hé dâng hương, cười khi chiều lắng

Rồi ngày hoan mê anh quay về em

Quê xưa nghìn năm với nhau, cùng vui sống êm đềm

Cuộc đời phồn hoa lánh xa, thiết tha chi

Bao nhiêu lần mơ thấy em, vui mừng đón anh về.

 

 

 

 

Hư Vô


Tiếng Hát Chiều Thu

Ngọc Bích

 

 


Nhịp 4/4, medium

 

 

Một chiều mùa thu gió lướt êm,

Ngồi trên đồi thông ai ca hát:

Lúc thánh-thót, lúc êm-đềm mê hồn,

Người nghe dường như thấy lòng đang ngất ngây.

 

Từ đồi thông ai cất tiếng ca,

Làm cho đàn chim kia ngơ-ngác.

Mấy tiếng hát véo-von và êm-đềm,

Làm cho khách trần-gian thấy lòng thêm đắm say.

 

Người nào hát phải chăng người trên trần?

Người nào đó làm chi mà ca hoài!

Hay trên trời xuống dưới trần?

Đến cho kiếp bao khách phong-trần!

 

Từ xa rền vang mấy khúc ca.

Lời oanh nỉ-non êm như gió.

Mấy tiếng hát khiến bao người mê hồn,

Còn vang dưới chiều thu với trời mây lướt êm.

 

 

Tài-liệu tham-khảo:

 

Ấn-bản 1952, Tinh Hoa 262

Bảo Trần


Tiếng Hát Chim Đa Đa

Võ Đông Điền

 

 


Ngày nào em tuổi mười lăm

Em hay nghe tôi ngồi đánh đàn

Tiếng đàn làm nỗi nhớ mênh mang

Rồi thời gian dần trôi mau

Em không nghe tôi dạo phím đàn

Mà chỉ nhìn lén lén bên sông

 

Sao em không như ngày nào sang đây nghe tôi ngồi đàn

Để điệu đàn buồn mênh mang

Em như mây trôi dịu dàng trôi lang thang trên bầu trời

Và mây đã xa tôi

Ầu ơ, ầu ơ ...

 

Có con chim đa đa nó đậu cành đa

Sao không lấy chồng gần mà đi lấy chồng xa

Có con chim đa đa hót lời nỉ non

Sao em nỡ lấy chồng từ khi tuổi còn son

Để con chim đa đa ngậm ngùi đành bay xa

 

Tình cờ tôi gặp lại em

Ta đi chung trên một chuyến đò

Con đò chiều đưa khách sang sông

Tình cờ ta nhận ra nhau

Nghe mênh mong nhớ chuyện hôm nào

Để đò chiều sóng vỗ lao xao

 

Hôm cô dâu sang nhà chồng qua sông trên con đò hồng

Mà giọt buồn nhỏ bên sông

Hôm cô dâu sang nhà chồng ai ru con nghe buồn lòng

Lời ru nghe nhớ mong

Ầu ơ, ầu ơ ...

 

Có con chim đa đa nó đậu cành đa

Sao không lấy chồng gần mà đi lấy chồng xa

Có con chim đa đa hót lời nỉ non

Sao em nỡ lấy chồng từ khi tuổi còn son

Để con chim đa đa ngậm ngùi đành bay xa...

Mỹ Phượng


Tiếng Hát Dân Chàm

Châu Kỳ

Hồ Đình Phương

 

4/4

Andantino

Ngồi nhìn trăng xế

Sương khói mờ ngập tràn non nước Chàm

cuộn nhạt màu trong bóng ngàn.

Thuyền đâu, thuyền tan trên sóng,

Nhắc chi điêu tàn lòng chạnh nao ý hoài hương

gợi gợi thêm tiếng hờn oan

 

Đồ Bàn, xao xuyến,

trên cốt hài vạn hồn khóc máu đời vạn vạn hồn thảm thiết

Hời!

Tàn canh, cuồng âm theo gió

Sắc se tơ lòng người

dật dờ nơi cuối trời...

lạnh lùng ôi tiếc thời !Moderato

Năm xưa, ta nhớ

Non nươc này liệt oanh ngát danh

cùng trời mây thắm xanh

Rừng sâu, đồi cao,

là đây Chiêm nữ kết hoa tô đời cười

nhịp theo tiếng bình minh

Đồ Bàn, giây phút

tan nát thời nghiệp cường xây đá vàng lộng

rạng ngời bao tháp ngàn

Giờ đây, còn dăm chiếc bóng

lắng trong điêu tàn lòng ngập tràn muôn tiếng hờn đợi đợi ngày tung xóa hờn!

 

Hò hơ, hò ho ho hó

Hó ho ho hò hò ho ho hó ho hò !

 

TÀI LIỆU THAM KHẢO: Tiếng Hát Dân Chàm, Châu Kỳ và Hồ Đình Phương, A.P. 124, An Phú ấn hành lần thứ ba 1954

Lê Phan - PAD - BN


Tiếng Hát Đêm Noël

(chưa biết)

(chưa biết)

 

Nhịp C

 

Vầng sao chìm vào xanh mắt người yêu

Một đêm tơ vàng vương gió đìu hiu

Đường trần đêm Noël chói loà ánh đèn

Lời kinh đẹp vầng sao thánh thót ngân trong giáo đường

 

Thoảng xa gọi hồn xưa bước về đêm

Gặp nhau trong thoáng ngỡ chuyện thần tiên

Sóng âm thanh ghé trên mi buồn dịu êm

Khẽ nấc lên cung mơ huyền hát cầu xin

 

Duyên thơ đẹp những lối vào thiên thai

Nghiêng nghiêng hoa mừng gặp lối nói yêu nhau rồi

Hương đêm ngọt ngào chìm xuống lòng tôi

Dìu về mộng ước ngày mai có đôi người thôi

Ngây thơ khúc hát thơm nồng vẻ môi

Xao xuyến mãi cung hồn tôi

Những đêm sao thương trời tối

Rồi đành trời đày một sớm chia phôi

Người về để héo duyên rồi

Riêng còn tủi hờn mà thôi

 

Người ơi một đêm trăng sáng về khuya

Lặng nghe lời gió khóc kể chuyện xưa

Có đôi chim ngắt bông hoa chiều Noël

Bay xuống bên hiên giáo đường hót nỉ non

 

 

Ghi từ một bản chép tay sau khi nghe nam ca sĩ Duy Trác trình bày trong chương trình Nhạc Chủ Đề, tháng mười hai 1967

 

Được ghi âm lại trong băng nhạc Shotguns - Giáng Sinh 1972, cũng với tiếng hát Duy Trác

Bảo Trần


Tiếng Hát Đồi Sim

Hoàng Lang

Thơ: Nhất Tuấn

 

Một đôi vòng tay nhỏ

Với đôi mắt nâu buồn

Cành hoa hồng nhung nở

Đỏ như màu nụ hôn

Nhiều đêm dài thức nhớ

Những hình ảnh vàng son

Giờ chỉ là dĩ vãng

Kỷ niệm trên đồi sim

 

Đà Lạt mờ sương khói

Một mình anh lặng im

Nghe hồn mình nức nở

Nghe hồn lẻ trong tim

Giá mình đừng gặp nhau

Giá mình đừng gặp nhau

Trên núi đồi Đà Lạt

Và tình yêu ban đầu

Đã tàn theo song nhạc

Vì tình yêu ban đầu

Đã tàn theo song nhạc

 

Người xưa người xưa đâu

Để lòng anh tan nát

Nơi bãi bể nương dâu

Cũng buồn như tiếng than

Em có chắc mai sau

Tình mình không phai nhạt

Em có chắc mai sau

Tình mình không nhạt phai

 

Ôi tiếng hát đồi sim

Xin em đừng hát nữa

Để cho anh lặng yên

Để cho anh lặng yên

Nghe hồn mình nức nở

Nghe buồn lén trong tim

Giữa một trời nhung nhớ

Với mộng đẹp thần tiên

Của những ngày êm mơ

Với người xưa diệu hiền

Ngồi bên hồ than thở

Ngồi bên hồ than thở

Với người xưa diệu hiền

Ngồi bên hồ thở than

Ngồi bên hồ than thở

Ngồi bên hồ thở than

 

Ôi tiếng hát đồi sim

Xin em đừng hát nữa

Để cho anh lặng yên

Để cho anh lặng yên

Nghe hồn mình nức nở

Nghe buồn lén trong tim

Giữa một trời nhung nhớ

Với mộng đẹp thần tiên

Của những ngày êm mơ

Với người xưa diệu hiền

Ngồi bên hồ than thở

Ngồi bên hồ than thở

Với người xưa diệu hiền

Ngồi bên hồ thở than

Ngồi bên hồ than thở

Ngồi bên hồ thở than

 

Nếu để anh đừng nhớ

Nếu để anh đừng quên

Thì em đừng hát nữa

Bài hát đồi sim

Tham khảo:

1. Giọng hát Thanh Lan trong băng nhạc Phạm Mạnh Cương 4: Nhạc và Thơ, trung tâm Tú Quỳnh phát hành trước 1975.

Anthony Trần


Tiếng Hát Học Trò

Nguyễn Hiền

 

 


Thuở ấy không gian chìm lắng trong mơ

Tà áo em xanh màu mắt ngây thơ

Nụ cười hồn nhiên không vương sầu nhớ

Lời ca vang bên gác nhỏ

Tiếng tơ êm đềm trong ngõ

Giọng hát trinh nguyên ngời ánh sao đêm

Dìu áng mây trôi về kết bên em

Một vòng hoa mây lung linh trìu mến

Đẹp như muôn tơ óng mềm

Yêu đời em hát triền miên

Tôi đi trong mơ tìm bóng dáng yêu kiều

Mùa Thu lá rơi bên đường thật nhiều

Dư âm câu ca ngày xưa nào thấy?

Tìm đâu tiếng hát thơ ngây

Tà áo năm xưa còn mãi trong tôi

Còn thiết tha như giọng hát buông lơi

Rồi thời gian trôi Xuân qua hè tới

Mùa Thu mây bay khắp trời

Gieo niềm thương nhớ đầy vơi

 

Angie


Tiếng Hát Khói Sương

Đắc Đăng

 

 


Mới thương nhau vẫn nghĩ rằng mình nhiều hạnh phúc

Lúc xa nhau em mới hiểu đời lắm bể dâu

Thuở biết yêu giờ đã qua rồi,

Đành thế thôi còn dám trách ai 

Bước đi, bước đi trên nỗi thoáng của đời này

Bước chân đi khg dám nhìn trở lại lần nữa

Bước chân đi xin chấp nhận niềm bất hạnh đó

Từ ủi an đời có nghĩa gì

Tìm hát ca để cố quên đi

có ai  hiểu cho đời nghệ sĩ chỉ sống vì yêu

 

Để rồi từng đêm thổn thức

Biết nhau nhiều nào dễ gì quên

mượn câu ca xoa diệu

Và cố dấu thương đau một lần hát cho người yêu

Rồi mãi mãi không lừa dối

Tự biết đã xa anh rồi

Lòng khó nguôi vì yêu, vì nhớ nhau

Vì nhớ nhau nên suốt đời vụng về câu hát

Vì nhớ nhau nên cuối cùng hồn đêm lạnh buốt

Tiếng đàn yêu hờ hững dư âm

Ánh đèn nhung lệ đẫm sương khuya

Tiếng ca khói sương nàng thu đó vẫn còn hương

tvmt


Tiếng Hát Lạc Loài

Nguyễn Ánh 9

 

 


1.

Còn gì nữa đâu trong cuộc tình này

Còn gì nữa đâu chua xót tình đầy

Nhạc buồn đêm thâu nghẹn ngào thương đau

Tình sầu cho nhau, em bây giờ nơi đâu

 

Ngày nào có nhau mơ duyên tình đầu

Ngày nào có nhau tiếng hát ngọt ngào

Rồi mình xa nhau một ngày thương đau

Giọt buồn xanh xao khi không còn có nhau

 

Cô đơn! tình yêu trống vắng

Bơ vơ! chiều loang hoang nắng

Tiếng hát ngày nào vẫn mãi lạc loài ..nơi đâu

 

Nghìn trùng cách xa thương yêu nhạt nhòa

Còn lại với ta bóng dáng hiền hòa

Một ngày xa xưa một ngày nên thơ

Thuyền tình êm trôi đưa nhau vào bến mơ

 

2.

Còn gì nữa đâu trong cuộc tình này

Còn gì nữa đâu chua xót tình đầy

Nhạc buồn đêm thâu nghẹn ngào thương đau

Tình sầu cho nhau em bây giờ nơi đâu

 

Ngày nào có nhau mơ duyên tình đầu

Ngày nào có nhau tiếng hát ngọt ngào

Rồi mình xa nhau một ngày thương đau

Giọt buồn xanh xao khi không còn có nhau

 

Cô đơn! niềm đau vây kín

Bơ vơ! chiều vàng mây tím

Tiếng hát ngày nào vẫn mãi lạc loài ..nơi đâu

 

Nghìn trùng cách xa thương yêu nhạt nhòa

Còn lại với ta bóng dáng hiền hòa

Một ngày xa xưa một ngày nên thơ

Thuyền tình êm trôi đưa nhau vào bến mơ

 

Tình yêu đã chết trong tôi

Nụ cười đã tắt trên môi

Chỉ còn tiếc nuối khôn nguôi

Cô đơn… Bơ vơ … Tiếng hát lạc loài …

 

Hư Vô


Tiếng Hát Lênh Đênh

Tử Phác và Lương Ngọc Châu

 

 


Chậm - Êm

4/4

 

Nghe ầm vang lên tiếng chiến chinh

Mơ làm diều mang sáo thanh bình

Nghe vườn cây xao xác gió may

Mơ làm kiếp lá úa rơi đầy

 

Chiều lắng xuống bao kiếp cô liêu, đìu hiu bến vắng, trong lòng muôn dòng nước trôi

Nhà ai thấp thoáng lửa hồng

Người đi có nhớ đường về, miền giang khô héo đìu hiu

 

Nghe ầm vang lên tiếng chiến chinh

Mơ làm diều mang sáo thanh bình

Nghe vườn cây xao xác gió may

Mơ làm kiếp lá úa rơi đầy

 

Hiu hiu theo chiều gió dâng lời thầm ước

Anh nghe chăng lá vàng rụng lay lắt rót nhớ thương

 

Lời 1:

Anh nghe chăng bao tiếng đời, bao tiếng lòng

Ngàn muôn xa cách bừng lên phố phường

Hoa rung rinh chập chờn gió lướt bâng khuâng

Cho mềm cánh bướm phân vân

 

Lời 2:

Anh nghe chăng bao tiếng đời, bao tiếng lòng

Hòa muôn tiếng dế nỉ non mấy lời

Đêm không trăng, ai làm ngây ngất sương mây ?

Ai buồn tiếng hát lênh đênh

 

Tài Liệu Tham Khảo: Tiếng Hát Lênh Đênh, Tử Phác và Lương Ngọc Châu, Tinh Hoa ấn hành 1951

 

Phạm Anh Dũng


Tiếng Hát Liêu Trai

Phạm Anh Dũng

 

 


Andante

4/4

 

Tiếng hát xanh xao buồn, vọng về từ ngàn xưa

Trong đêm dài loài sâu nhớ mưa

Trăng tàn, từ thuở hồn hoang

 

Tiếng hát chơi vơi buồn, tựa dòng sông cuốn xa

Mây giăng đầy, bầy chim ngủ say

Sương mờ, giọt lạnh bay bay

 

Tìm đâu ... tìm đâu những ngón tay mềm

Còn đâu mùi hương tóc đẫm sương đêm

Một loài hoa đã vỡ ... vỡ trong tâm hồn

Rượu đắng, khói thuốc cay trên môi

 

Tiếng hát bên kia đồi, lạnh về dậy lòng đau

Hoa không mầu, làn hương héo quên

Sao rụng, giọt lệ chìm sâu

 

Tiếng hát liêu trai tàn, lạnh hồn như oán than

Không gian mờ, nhẹ cơn gió lay

Trên cành một chiếc lá rơi

Hoài Thương


Tiếng Hát Nửa Đêm

Y Vũ

 

 

 


Nhịp 3/4 Chậm, thiết tha Điệu Boston Hợp âm La thứ

 

1.

 

Về . . . thành đô yêu dấu

Bước chân vào . . . tìm hình dáng yêu

Bao . . . tháng ngày qua

Vì sống xa nhà . . . thường thiếu mộng mơ

 

2.

 

Ngồi . . . lặng nghe em hát

Những u hoài . . . chìm trong đáy ly

Thôi . . . uống cạn đi

Vì đã lâu rồi . . . đến nay mới về

 

Điệp khúc

 

Yêu . . . em như một cánh hoa

Mênh mang đời sương gió

Ngậm ngùi anh thầm nói

Em . . . em ơi hình bóng em

Anh mang hồn anh mãi

Cớ sao em không cười ?

 

3.

 

Nụ . . . cười em không tiếc

Chỉ trao người . . . một người biết thôi

Khi tiếng đàn ca

Thành tiếng ru hờ . . . mình xây giấc mơ

 

Tài liệu tham khảo: Nhạc Việt tập 1, NS Trường Hải biên soạn và xuất bản, 1988.

 

 

Biển Nhớ


Tiếng Hát Nửa Vời

Trần Trịnh

 

 


Biết đến ngày nào mình còn lê bước lang thang

nhìn lá rơi trên hè chiều

đã mấy chiều rồi, buồn nào không cánh bay cao,

giọt nắng rưng rưng cả trời

màu vương đắm hoa, buồn như tiếng ca lạt lõng ru say vào hồn

mình ta với ta một bóng ưu tư nặng đầy thành ra con đường hun hút chân mây

Biết đến ngày nào mình còn gom lá ươm hoa để ép trang thư

những lúc giận hờn, ngoảnh mặt không nói, thương sao tà áo đoan trang, lệ nhòa

tình yêu đó ư, nhìn nhau phút giây và trót trao nhau nụ cười,

đường gieo nắng hoa, ngỡ say sưa trọn đời, nào

 

Đã bao lần, mình bảo sao không nói đi,

biết bao lần chỉ cười mà không nói chi

vuốt tóc rồi, ngại bước đi thêm

đưa nhau về để lại đàng sau trời tím

bỗng một ngày mình dìu nhau đi rất xa

gió thu vàng để vòng tay thêm thiết tha

tiếng hát nào chợt vút lên cao

O-RA E SEM-PRE! Ân tình là đời mê

 

tiếng hát nửa vời người vội quay gót đi nhanh

mình đứng im nghe ngậm ngùi,

mãi mãi nghìn đời mình còn thương nhớ nhau không thì cũng xa nhau thật rồi,

ngày vui chóng qua , thành ra lắm khi mình nghĩ không nên hẹn hò

người đi quá xa còn nỡ mang theo nụ cười

để lại khung trời hoang vắng đơn côi

 

 

tvmt


Tiếng Hát Quay Tơ

Tử Phác

 

 


Khoan Thai, nhẹ nhàng

3/4

 

Chiều không hương, buông mây lắng xuống đồng quê

Trời mênh mông, tím ngắt, thoi thóp pha hồng

Hàng nước mắt, lá rơi bên thềm

Vun vút bóng câu khắp trời, bát ngát khói hương

 

Thì thào lá biếc, có thương lá vàng

Tre ngà đưa võng, heo may hòa đàn

Ngập ngừng xe quay, run run in bóng dáng người

 

Người chiến sĩ ầm gió rít mưa bay,

Dấn mình trong khói súng,

Chiến trường áo mong manh,

Căm thù nuôi ấm thân,

Quyết gắng sức nâng cao sắc cờ

 

Chàng ra đi giữ miếng vườn này, giữ mái tranh này

Em về xa vắng thầm lo cho cánh chim bay

Chiều nghe vang lá siết em run ngỡ tiếng, ngỡ tiếng bước ai về

 

Quay quay, thương nhớ quyến vào tơ

Quay quay, se áo rét dâng chàng

Rộn ràng tơ lướt tới người chiến sỹ yêu

 

Quay quay, thương nhớ quyến vào tơ

Quay quay, chăn ấm cuốn thân chàng

Mỗi một đường tơ là mối giây tình

Trong lòng em dâng người hiên ngang

 

Nhịp xe quay vang trong tiếng gió đìu hiu

Mình tơ êm óng chuốt như nắng hanh vàng

Mùa lá trút sắp qua nhớ chàng, quay gấp bánh xe

Tơ vàng chắn lối gió đông

Cho người chiến sỹ đêm không lạnh lùng

Ơn lòng trai cứu nước

Gửi cùng áo ấm muôn vàn nhớ thương

 

Tài Liệu Tham Khảo: Tiếng Hát Quay Tơ, Lời và Nhạc Tử Phác, Tinh Hoa Huế xuất bản 1953

 

 

 

tvmt & Phạm Anh Dũng


Tiếng Hát Quê Hương

Xuân Lôi – Y Vân

 

 


(1958)

Guaracha

 

Có cô gái miền quê hát bài ca

Giữa hoa lá xanh tươi bên làn gió

Thôn xóm nhà khi nắng tà

Êm êm trong muôn câu hò

 

Tiếng ai vẫn thường ngâm những bài thơ

Lúc qua núi cao hay bên đồng lúa

Non nước nhà vui thái hòa

Vang vang lên muôn lời ca

 

Ngàn muôn câu thơ câu hò

Hay bài ca trên lúa

Nhưng sao cho hết tình ta

Yêu non nước ngàn hoa

 

Có khi thấy mình như đã từ lâu

Biết bao nỗi yêu thương trong giòng máu

Nên nhớ nhiều, bao mái đầu.

Mong cho yên vui dài lâu

 

Có cô …... dài lâu

Ði tìm thơ …

Trên miền quê. Và bài ca, bài ca sông núi.

 

 

*Thủ bút của cụ Xuân Lôi: “Năm 1958 Bộ Thông Tin tổ chức thi sáng tác nhạc cho toàn quốc, tôi đoạt giải nhất với bài Tiếng Hát Quê Hương . Do ông Bộ Trưởng Trần Chánh Thành trao tặng bằng khen”.

Hư Vô


Tiếng Hát To

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1965)

 

Tôi sẽ hát to hơn súng nổ bên bờ ruộng già

Lời tôi ca, lời tôi ca xin lúa đừng lo

Lời tôi thay cho tiếng đạn bay

Lời tôi xây cho vững tay cầy

Rồi đêm đêm xua ác mộng đầy

Lời ca êm ru giấc ngủ say

Tôi sẽ hát cho vơi thống khổ vơi dòng lệ nhòa

Một miền quê, một miền quê tim héo và khô

Lời tôi ca khâu vá tình thương

Lời hôm qua chắp nối Con Đường (1)

Lời hôm nay vương tiếng Mẹ buồn (2)

Lời mai đây cao ngút Trường Sơn (3).

 

Tôi sẽ hát to hơn những kẻ khơi ngọn lửa thù

Lời tôi ca, lời tôi ca như suối rừng thu

Lửa âm u ai đốt từ lâu

Miền quê tôi khan tiếng kêu gào

Lời tôi ca như nước nhiệm mầu

Thành mưa rơi cho dứt niềm đau

Lời tôi ca, lời tôi ca xua hãi hùng đi

Mùa xuân qua ai mất tuổi thơ

Lời tôi ca hôn má xuân già

Còn yêu nhau xin cứ mặn mà

Đừng cho ai ăn cướp tình ta.

 

Tôi sẽ khóc to hơn đứa nhỏ đang ngồi vỉa hè

Trẻ bơ vơ, trẻ bơ vơ đi giữa vườn hoa

Hỏi thăm em, em có mẹ cha

Hỏi thăm em, em có ông bà

Hỏi thăm em, em có cửa nhà

Một ngày qua em mất cả ba.

Tôi sẽ khóc to hơn đứa nhỏ đang tìm nụ cười

Trẻ thơ ơi, trẻ thơ ơi, xin đến gần tôi

Cùng em côi tôi có bàn tay

Và đôi môi tôi hát ăn mày

Chia hạt cơm rơi hay bát gạo đầy

Cùng ngủ ven sông hay gối bụi cây.

 

Tôi sẽ khóc cho em gái nhỏ theo mụ chủ nhà

Một chiều mưa, một chiều mưa đi trong ngõ bùn nhơ

Từ vườn quê ra chốn phồn hoa

Người em xua dĩ vãng đen nhoà

Rồi đêm đêm son phấn nhạt mờ

Mới nhận của tôi dâng mấy lời thơ

Tôi hát tiễn đưa dăm thiếu phụ quay về đường nhà

Lời tôi ca, lời tôi ca hun bếp lạnh tro

Lời như tơ như tóc tìm nhau

Giường thơm tho chăn gối tươi mầu

Mảnh gương to rơi vỡ ngày nào

Còn lại bao nhiêu vẫn soi rõ mặt nhau.

 

Tôi sẽ hát to hơn tiếng nhạc mơ hồ phòng trà

Nàng danh ca, nàng danh ca không có giọng ca

Nàng danh ca vo khúc tình ca

Thành vui điên hay khóc than vờ

Nồng hơi da hơn tiếng nhạc thừa

Nghẹn lời ca hay dứt đường tơ

Tôi muốn hát thay cho gánh cải lương gầy, một ngày

Về chợ quê, về chợ quê rung trống cầu may

Lời tôi thay anh kép già câm

Làm quân đi theo nữ anh hùng

Diệt loài gian hay giết nịnh thần

Và hoan hô ông lão hiền trung.

 

Tôi sẽ hát to nhưng hát nhỏ hơn lời mọi người

Một ngày nao, một ngày nao nghe bỗng đầy vơi

Toàn dân tôi ca hát niềm vui

Toàn dân tôi ca khúc yêu đời

Một ngày tan chinh chiến thật rồi

Toàn dân tôi vui sống thảnh thơi

Tôi sẽ hát to nhưng hát nhỏ như lời nguyện cầu

Lời yêu nhau, lời thương nhau cho đến dài lâu

Lời tôi ngoan như tiếng trùng kêu

Lời tôi vang như tiếng chuông chiều

Lời tôi cao như tiếng ngọn diều

Lời tôi sâu như tiếng tình yêu

Lời tôi sâu như tiếng tình yêu...

 

 

họctrò


Tiếng Hát Trên Sông

Phạm Duy

 

 


Trên nước sông xanh

Thuyền tôi buông giữa đêm thanh

Theo gió mong manh

Thuyền trôi trên sóng đa tình

Trăng sáng mong manh

Thuyền ơi chiếc lái đưa nhanh

Tiếng hát lung linh

Làm cho trăng vỡ lại lành

Trăng vỡ lại lành… Hò ..khoan

 

“Hỡi ai .. đi kiếm hạnh phúc trên đời

Mà chưa tìm thấy yên vui

Lặng nghe tôi gởi.. ơ…mấy lời ..gió trăng”

 

Ca rằng ..khoan hỡi hò khoan…

Yêu đời sông gió lầm than

Trên giòng sông mênh mang

Riêng mình ta thênh thang

Ðêm dài tiếng dế nỉ non

Vui về với cá đầy khoan

Trên giòng sông vinh quang

Riêng mình ta hiên ngang

Trên giòng sông mê man

Ta ngồi ta ca vang

 

(chép từ băng nhạc Trường Sơn số 4 do Thái Thanh hát )

Kitty75


Tiếng Hát Trên Sông Lô

Phạm Duy

 

 


(Tuyên Quang - 1947)

 

Trên nước sông Lô, thuyền tôi buông lái như xưa

Sau lúc phong ba, thuyền tôi qua bến qua bờ

Ai nhớ sông Lô, giặc lên ăn cướp dân ta

Tôi nhớ sông Lô, ngày qua chôn xác quân thù

Khoan hỡi khoan hò hò khoan

Hỡi cô con gái, giặt yếm bên bờ

Thuyền tôi đậu bến sông Lô

Nửa đêm nghe tiếng quân thù... thở than

Than rằng:

Khoan hỡi hò khoan

Hôm nào chiến sĩ Việt Nam

Trên dòng sông mênh mang

Súng thần công vang vang

Sông mờ hoen máu thực dân

Hai nghìn quân Pháp vùi thân

Oai hùng thay Lô Giang (3 lần)

 

Trên nước sông Lô, thuyền ơi, ta hát say sưa

Quân cướp đi xa, về đây ta sống chan hoà

Sông nước hôm qua còn reo như gió như mưa

Sông nước hôm nay lại trôi êm ái như xưa

Khoan hỡi khoan hò hò khoan

Hỡi anh Vệ Quốc cầm súng ngang tàng

Thuyền tôi đậu bến Tuyên Quang

Nửa đêm trông ánh trăng vàng (tôi) nhớ anh

Ca rằng:

Khoan hỡi hò khoan

Hôm nào chiến sĩ Việt Nam

Trên dòng sông mênh mang

Súng thần công vang vang

Sông mờ hoen máu thực dân

Hai nghìn quân Pháp vùi thân

Oai hùng thay Lô Giang (3 lần)

 

Trên nước sông Lô, từ nay vang tiếng dân ca

Quân cướp đi xa, về đây ta sống chan hoà

Bên suối xanh lơ, mọc lên những mái tranh xưa

Đây chốn biên khu lòng ta như nước sông Lô.

Khoan hỡi khoan hò hò khoan

Hỡi anh du kích tập bắn trên rừng

Thuyền tôi đậu bến Đoan Hùng

Bình minh nghe tiếng chim mừng líu lo

Chim rằng :

Khoan hỡi hò khoan

Hôm nào chiến sĩ Việt Nam

Trên dòng sông mênh mang

Súng thần công vang vang

Sông mờ hoen máu thực dân

Hai nghìn quân Pháp vùi thân

Oai hùng thay Lô Giang (3 lần)

 

 

pdsuperfan


Tiếng Hát Trong Sương

Xuân Tiên

 

 

 


Nhịp 4/4 Chậm, kể lể Điệu Slow Hợp âm Sol trưởng

 

1.

Mênh mông nước xuôi

Chiếc thuyền lờ lững theo dòng

Lờ lững theo dòng

Đùa ánh trăng vàng đầy sông

 

Sông sầu nghe hát

Gió đưa tiếng một cô nàng

Hát chi cho lòng càng buồn thương

Đau thương sầu nhớ

 

2.

Đêm đêm vắng tanh

Có người mộng vỡ tan tành

Nhìn mảnh trăng tàn

Chìm dưới sông một màu xanh

 

Sông sầu buông tiếng

Nước reo gió than sóng gào

Nhắc chi cho lòng gợi buồn thương

Tiếng hát vấn vương

 

Điệp khúc

Tơ lòng . . . buông tiếng đàn

Ru hồn . . . người mơ màng

Nhịp nhàng hoà theo sóng reo

Cùng lời ta thán . . . ai oán

Khóc ướt tơ chùng não nùng

Tiếng hát còn rung

 

3.

Nhưng trên sóng xao

Bóng thuyền lờ lững phương nào?

Lờ lững phương nào

Buồn vắng con thuyền nhẹ trôi

Ôi vầng trăng úa

Nhớ chăng tiếng một cô nàng

Xót xa can tràng nặng buồn vương

"Tiếng Hát Trong Sương"

 

1.Tài liệu tham khảo: "Duyên Tình Xuân Tiên", Tuyển Tập Ca Khúc, tác giả xuất bản, Sydney, Úc, 2000 .

 

2.Giọng hát Thanh Thuý trong băng nhạc Tình ca quê hương 1: Đỉnh sầu tương tư do nhạc sĩ Anh Sơn thực hiện và phát hành trước 1975.

 

Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng

 

Anthony Trần & Biển Nhớ


Tiếng Hát Về Khuya

Tôn Thất Lập

 

 


Từ lâu quên hát

Tiếng ca xin đời cho loài phù dung nở

 khi em chưa mở mắt

Tóc sẽ xanh cho đời già

Xin lời nói khoan dung

Mẹ tiễn con đi viễn xứ.

 

Cuộc đời nào đó anh sống và chết trong cô đơn

Xin sẽ không có chi nhau hơn

Trùng khơi dâng sóng tiếng ca âm thầm đi về biển khơi

thắp lên cơn đau buồn này

Nước mắt em lên nụ cười

 

Trong lời hát anh nghe mầu sắc khô âm sỏi đá

Ngoài trời bão tố

Xin lũ hoa đã chết yên đêm qua

Xin trẻ thơ vẫn chưa ra đời.

 

Đêm đêm, tiếng ca hao gầy đậu xuống môi em

Chút hơi sau cùng giải thoát nhân gian

Đất quê hương gầy mẹ hát cho xanh

Vườn khoai bông lúa.

 

Đêm đêm, vó câu anh về một tiếng ca xưa

Những thung lũng buồn ngủ suốt trong mưa

Tiếng ca không còn vì đất dỗi hờn.

 

Tiếng hát dỗ anh suốt đời

Tiếng hát khép làn môi cuối cùng

Cuộc đời hôm nay không còn gì để nói

Suốt kiếp thế nhân mắt ngời xanh biển hoang

Những tiếng hát bay qua một mai rồi tắt thở

Thôi sẽ còn câu hát với hư không

©¿®


Tiếng Hát với Cung Đàn

Văn Phụng

 

 


Đêm nay khi ánh trăng êm đềm trong sáng

Ngân nga tiếng tơ gieo sầu nhớ chan hoà

Xa xa bóng đôi chim nhẹ xóa trăng ngà

Buồn nhìn đôi chim nhớ người , nhớ người tình mơ bóng dáng vẫn xa mờ

 

Chim ơi cho ta nhờ

Đưa tin sang bến bờ sông vắng nên thơ

Em ơi anh mong chờ

Xuân sang không hững hờ tình duyên anh mơ

 

Anh mơ , khi ánh trăng êm đềm trong sáng

Bên em khẽ rung cung đàn chiếu mơ màng

Say sưa tiếng em ngân hoà tiếng tơ vàng

Tình duyên đôi ta sẽ hoà, sẽ hoà như muôn tiếng hát với cung đàn .

 

Là là la lá , là lá la la , là là la la

 

 

Ngô Đồng


Tiếng Hát Xa Vời

(chưa biết)

 

 


Người tình đâu còn nữa

Tiếng hát ngày nào vừa mới quen

Tiếng hát như tiếng chim, nay còn đâu

Chỉ còn tiếng ru con

Ngày nào em còn nhớ

Hai đứa mình xây ước mơ

Giờ đây vành hoa trắng

Em cuối đầu làm thơ

 

Ôi đau thương biết nói năng sao

Ðêm nay không trăng lòng thấy xót xa

Thương và nhớ đến em chiều xưa

Chuyện tình buồn em ơi quên đi

Theo mây hồng vương vấn rồi bay xa

Chuyện đôi ta anh mong thầm dĩ vãng

Nào vấn vương đừng tiếc thương

 

Người tình không còn hát

Tiếng hát ngày nào vừa mới quen

Tiếng hát như tiếng chim nay còn đâu

Chỉ còn đây tiếng ca xa vời

 

Tài liệu tham khảo: Băng nhạc Tình Khôn Biên Giới

Tiếng hát Khánh Ly - Sĩ Phú - Lệ Thu

Trung Tâm Thanh Lan phát hành 1987

 

 

Hư Vô


Tiếng Hò Miền Nam

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1956)

 

Nhà Bè nước chẩy chia hai

Ai về Gia Định Đồng Nai thì về

Ai li hò lờ ! Ai li hò lờ !

Đường về xứ bạn không xa

Qua vùng Đất Đỏ rồi ra Biên Hoà

Ai li hò lờ ! Ai li hò lớ !

Ai nghe chăng tiếng hò bao la

Những tiếng lòng di cư vẫy vùng theo gió

Ai nghe chăng tiếng người công phu

Biết tìm tự do tránh xa ngục tù

Đường chiều gió thổi vi vu

Tình nghèo vẫn nở như hoa

Ai nghe chăng tiếng hò bao la

Những tiếng cười đôi ta, Nam Bắc một nhà.

Mẹ hiền nựng bé ngủ mơ

Yêu con thơ mỹ miều

Yêu non sông rất nhiều

Vẳng lời hò mến yêu.

Nhà Bè nước chẩy chia đôi

Ai về dưới ruộng cùng tôi thì về

Ai li hò lờ ! Ai li hò lờ !

Đường về nước chẩy trôi mau

Đưa thuyền tới mũi Cà Mâu ta truyện trò

Ai li hò lờ ! Ai li hò lớ !

Quê em mãi tận Hà Tiên

Có hạt tiêu cay, có tình quyến luyến

Theo em tới miền Cần Thơ

Dưới hàng dừa cao trái thơm ngọt ngào

Ruộng đồng lúa trổ bông mau

Lạch nguồn cá lội xôn xao

Đêm hôm nao gió về biển Đông

Cuốn mối tình Cửu Long, xe kết đôi lòng.

Ngày nào cạn nước Đồng Nai

Ngày nào cạn nước ngoài khơi

Non sông ta xoá mờ

Không ai nghe tiếng hò

Thì lời nguyền mới phai...

 

họctrò


Tiếng Hờn Trong Gió

Văn Thanh

 

 


1954

 

Tiếng hờn trong gió

Lừng reo vang đó đây

Thét gào muôn lá

Những khi chiều tà

 

Tiếng hờn trong gió

Hờn tàn đêm thâu

Có nào ai thấu ?

Reo hờn vì đâu ?

 

Hờn cho cho sanh linh đang sống lầm than

cho đến giờ hết tan.

Hờn cho non sông đang chinh chiến lừng reo vang

bao ngày ly tán.

Chờ cho êm nguôi tan bao hết niềm đa mang

nước non ngập tràn.

Ngày vui tươi ấy sẽ mang đến cho non sông

muôn ngàn vinh quang.

 

Tiếng hờn trong gió

Lừng reo vang đó đây

Thét gào muôn lá

Những khi chiều tà

 

Tiếng hờn trong gió

Hờn tàn đêm thâu

Có nào ai thấu ?

Reo hờn vì đâu ?

 

 

tvmt


Tiếng Khóc Trong Phòng The

Thẩm Oánh

 

 

 


Tango

 

Sáng tác năm 1938

 

Tiếng khóc trong phòng the

Cuống quít tơ lòng xe

Tình hỡi lưu luyến chi

Nát lòng người bước đi

Trời u buồn chan chứa

Khóc chi thêm sầu

Cho lòng thêm đớn đau

Nhớ hình bóng nhau

 

Giờ đây tình hết

Xe nối làm chi mối tơ lòng năm xưa

Một ngày bên nhau

Cũng nên duyên rồi

Cần chi nay ước mai mơ

 

Tiếng khóc trong phòng the

Réo rắt tơ lòng xe

Tình hỡi than khóc chi

Nát lòng người bước đi

 

Tham khảo:

1. Giọng hát Thanh Thuý trong băng nhạc Shotguns 30 Dạ Vũ phát hành trước 1975.

 

 

 

Anthony Trần


Tiếng Lòng

Hoàng Trọng

 

 


Sáng tác năm 1953

 

Nhịp 2/4 Điệu Tango Hợp âm Đô trưởng

 

1.

Mộng đẹp về trong đêm lắng mơ

Nhạc triền miên lâng lâng ý thơ

Bóng em tôi tha thiết mơ hồ

Đến bên tôi trong lúc không ngờ

Nhắc cho tôi phút giây mong chờ

 

2.

Rồi nhìn nhau không nói mấy câu

Thời gian chờ đợi ai mãi đâu !

Lúc xa nhau muốn nói đôi lời

Ước mong sao cho đến bên người

Mắt nhung huyền ngất ngây hồn tôi

 

Điệp khúc

Em ơi . . . giờ đây . . . gần tôi

Nhưng sao ngại ngùng khó nói nên lời

Có biết . . . chăng tiếng . . . lòng tôi

Thổn thức ngập ngừng những phút giờ trôi

 

3.

Mộng tình sao lắm nỗi vấn vương

Ngày ngày mang trăm nỗi nhớ thương

Biết bao đêm thao thức canh trường

Thấy bóng ai tha thướt bên đường

Đó chỉ là bóng đêm mờ sương

 

 

Biển Nhớ


Tiếng Lòng Đêm

Chu Minh Ký

 

 


Mưa đêm vẫn rơi quanh co ngõ sầu

Bao năm đã xa ngôi nhà đơn sơ yêu dấu

Đêm nay bước chân về ôi căn nhà xưa

Dưới ánh đèn mờ khói hương trầm bay

 

Cô đơn trên căn gác vắng bao nhớ thương

Còn đâu bóng dáng mẹ hiền khi tiếng chuông ngân

Thức đêm cầu kinh mong giấc bình yên cho đàn con

Xa chốn tựa nương

 

Đêm khuya vọng nghe tiếng hát ai nhẹ ru

Lời ru ấm áp tình mẹ bên võng đong đưa

À ơi con hãy ngủ ngoan, con hời hãy ngủ ngoan

Ôi một đời dù bao cay đắng dẫu nắng mưa mẹ vẫn tươi cười

Mãi hy sinh vì con

 

Bao năm lạc bước bây giờ con mới biết

Giọt nước mắt xuôi theo dòng

Hôm nay con về đây bên mẹ xin thứ lỗi

Mẹ đã không còn ... hu ... hu ... hu ....

 

Ôi dịu dàng mẹ hát ru con nồng nàn tiếng ru hời , từng lời ca dao nước non

Ơi mẹ là dòng suối mát tuôn , những lúc tâm hồn cháy khô cằn giữa xa mạc cuộc đời

Bao năm ngược xuôi bây giờ con mới biết ngày tháng đi không quay về

Đêm nay căn nhà xưa bên mẹ trong ký ức mẹ đã không còn hu ... hu ... hu .. u

 

Mẹ mãi xa rồi mẹ ơi

Hương thơm khói bay

Đôi môi tiếng kinh cầu bay lên chốn thiên đường

Tiếng lòng con đêm nay

Ngọc Dung


Tiếng Lòng Xao Động

Đức Chương

 

 


Vẫn mãi mãi tiếng anh (anh yêu em),

Nụ cười và ánh mắt anh (không hề phai).

Vẫn mãi mãi đắm say (dù ra sao),

chuyện tình dịu êm thiết tha (anh vẫn yêu em)

 

Dịu dàng như cơn gió thoáng hương nhẹ bay ngất ngây lòng em,

say đời em tình ơi thương nhớ, đường về bỗng gần hơn,

có trong lòng em tiếng yêu từ đây, ru lòng em nồng nàn ngầt ngây

 

Tiếng anh vấn vương, mắt môi ngập ngừng e ấp.

Hỡi ai mới yêu đã yêu, tình có chơi vơi

 

Vẫn mãi mãi tiếng yêu trong em,

và nụ cười rạng rỡ đắm say.

Vẫn mãi mãi tiếng anh thơ ngây,

tình một lần tình không đổi thay

 

Vẫn mãi nhớ tiếng anh, nụ cười và ánh mắt anh.

Vẫn mãi mãi đắm say, tình một lần mãi ngất ngây

 

Hoài Thương


Tiếng Mưa Đêm

Đức Huy

 

 


Còn rơi mãi trên phiếm đàn

Còn rơi mãi những tiếng buồn thở than

Đã lâu rồi, nụ cười vắng(héo) trên môi

Mưa rơi mưa rơi

Còn rơi mãi nhớ thương ai

Ướt bờ mi em dài

Mưa rơi mưa rơi

Còn làm mưa mãi trong đời

Người đã xa vắng rồi

Con tim cô đơn

Còn ôm ấp những câu thề

Ướt chiều mi anh(em) về

Chôn đi bao nhiêu

Kỷ niệm xưa mãi tôn thờ

Cuộc tình còn ước mơ

 

DK:

Từng giọt mưa từng giọt buồn

Ngoài sân vắng buổi chiều tối dần

Từng giọt mưa như hờn giận

Nào người có biết chăng

Từng giọt mưa, từng giọt buồn

Như dĩ vãng của cuộc tình mình

Còn rơi mãi không bờ bến

Trong tiếng mưa đêm

 

 

Sophisticated


Tiếng Mưa Lời Mẹ

Võ Tá Hân

Nguyễn Phúc Sông Hương

 

Con vẫn nghe hoài những tiếng mưa

Điệu buồn như tiếng hát ai đưa

Ngày xưa còn bé bên tay mẹ

Mẹ hát ru con tuổi dại khờ...

 

Con vẫn nghe hoài những tiếng mưa

Lớn lên trong khói lửa, đâu ngờ

Con đi đi mãi vào sương gió

Chỉ gặp mẹ hiền qua giấc mơ!

 

 

Con vẫn nghe hoài những tiếng mưa

Bao nhiêu lần hẹn sẽ quay về

Như giòng thác lũ trôi ghềnh đá

Như cánh chim trời còn mải mê!

 

Con vẫn nghe hoài những tiếng mưa

Điệu buồn như tiếng hát ai ru

Tháng năm viễn xứ thương câu hát

Mẹ hát ru con trong cõi mịt mù

 

 

Con vẫn nghe hoài những tiếng mưa

Giọt buồn nghe tha thiết xa xôi

Vườn xưa lời dế than đêm lạnh

Mẹ hát ru con qua bao chặng đời

 

Con vẫn nghe hoài những tiếng mưa

Điệu buồn nghe như tiếng ru hời

Tiếng mưa mưa mãi qua lòng mẹ

Rơi xuống hồn con lạnh xứ người...

VTH


Tiếng Mưa Rơi

Ngoại quốc

LV:

 

Dẫu tiếng mưa rơi bên ta dư âm xưa chập chùng

Dẫu trong mưa dầy gương mặt em bao dung

Lẫn bước khi mưa thân ta co ro chìm trong đêm bão bùng

Tình theo dấu mưa cuốn vào mông lung

 

ĐK:

 

Rồi người sẽ qua đi chiêm bao trăm năm một khi héo tàn

Trái tim ta vì nàng vỡ tan (vì nàng vỡ tan)

Hết ngây thơ se giấc mơ xây về vui bạt ngàn

Mộng ước nhắc câu hát tình miên man

Sao không ly biệt khi chói chang mặt trời

Và không chia tay khi mây nơi mắt môi rạng ngời

Tình dư âm sao đành ly biệt nhau giữa đêm mưa nhòa, người yêu ơi.

 

Dẫu tiếng mưa rơi bên ta dư âm xưa chập chùng

Dẫu trong mưa dầy gương mặt em bao dung

Oh cất bước khi mưa thân ta co ro chìm trong đêm bão bùng

Tình trong mưa dẫu xót xa khôn cùng

Tam Ca Áo Trắng trình bày

Mèo Ướt


Tiếng Mưa Rơi

Khánh Băng

 

 


Nhìn mưa rơi nhuộm tím bầu trời

Gió đêm vi vu muôn ngàn lời

Mấy ai yêu thương nhau trọn đời

Gió ơi !

 

Hạt mưa rơi lạnh buốt vào người

Xót xa dâng lên môi nụ cười

Tiếc thay giấc mơ xưa tuyệt vời

Gió ơi !

 

Nhìn giòng lệ sầu rơi hiên má hồng

Em bước theo chồng, em đi đường em

Rồi cuộc tình đành ôm kín mơ mộng

Xin chớ khơi tìm vết thương lòng

 

Rồi từ đây xa tiễn chân người

Trai lính biên thùy anh đi đường anh

Chợt tưởng mình là một ánh thơ sầu

Thương nhớ ai còn vấn vương hoài

 

Từ đây trên vạn nẻo đường dài

Nắng mưa bóng in đôi hình hài

Bước phong sương đôi nơi miệt mài

Gió ơi !

 

Tình yêu xin đừng đến làm gì

Đến chi cho đau thương ngập tràn

Lắng nghe tiếng mưa rơi bàng hoàng

Gió ơi ! .....

tvmt


Tiếng Mưa Rơi

Hoàng Trọng & Hoàng Dương

Hoàng Trọng & Hoàng Dương

 

Nhịp 2/4, tango

 

Thánh thót mưa rơi lắng buồn bên mái lầu

Ngàn mây u ám vương vấn trôi về đâu.

Thương thay cánh chim bạt gió,

Mong tìm mái nhà xưa dưới ngàn xa mờ.

 

Mưa xuống đô thành đêm nào reo thì thầm

Ngồi bên sông vắng thương nhớ kiếp nào nguôi.

Ôi tiếng mưa rơi chập chờn

Rầu rĩ bao là nhớ, là nhớ chơi vơi.

 

Trong tiếng mưa buồn ngân hắt hiu

Ai về xa mãi đâu

Lòng vấn vương u sầu lắng.

Bến vắng sông xưa con đò cũ

Có hay chăng giờ đây

Ta đang chạnh niềm đau.

 

Mưa xuống cô thôn xa xôi bao lạnh lùng

Người đi mái tóc theo gió cuốn ngàn mây.

Mưa thấm đôi lòng bên trời

Ngàn tiếng tơ sầu lắng, sầu lắng xa mờ.

 

Tài Liệu tham khảo:

 

Ấn bản 1954 - Tinh Hoa Miền Nam

 

Theo Băng nhạc Bài Tango Cho Em

Băng Vàng Khánh Ly

Thanh Lan phát hành 1984

 

 

 

 

AlexTG & Hư Vô & Bảo Trần


Tiếng Mưa Rơi

Ngoại Quốc

 

 


(CAPO 0.TIME 4/4.TEMPO 125)    (RAIN)

 

                    | Dm7   G7       | C  Am

Tiếng mưa rơi chiều nay, ưu phiền nhớ ai

               | Dm7    E7       | Am

Gió vi vu hành cây, mưa làm nắng phai

                 | Dm7    Bdim   | E7

Trời còn làm mưa mãi, anh xa xôi rồi

                     | Am  G | Am

Lời nào làm run khóe môi

                  | Dm7     G7       | C  Am

Vẫn mưa rơi ngoài sông, như lời nhớ mong

                 | Dm7     E7        | Am

Vẫn mây mưa dòng sông, như tình cuối Đông

                   | Dm7     Bdim    | E7

Đường chiều mưa tê tái, buốt đôi vai gầy

                     | Am

Từng giọt mưa rơi có hay

 

        | Am | Am                   | G             | G

        Hỡi, người yêu dấu xin dừng chân chiều nay

                | F | F                     | E7 | E7

        Nhớ nhé em .. ngoài kia gió mưa còn bay

 

Có những đêm ngày mưa, ngại ngùng nhớ thương

Nhớ đôi tay người xưa, dịu dàng đón đưa

Giờ tình đi quên lối, tiếng yêu lạc loài

Để rồi ngàn năm mãi rơi


Tiếng Rao

Võ Thiện Thanh

 

 


Có tiếng rao

nghe sao lạc lõng giữa phố chiều lao xao!

Có tiếng rao ngơ ngác xanh xao ;

Khuất sau hàng phố cao cao.

 

Có phải chị tôi,

ra đi từ chốn quê nghèo!

Có phải mẹ anh,

bôn ba từ miền Trung xa xôi?

 

Thôi về đi anh,

về đi anh, ký túc xá giờ vắng tanh.

Tụi nó đi cả rồi, lao vào những cuộc chơi,

Chỉ còn chúng ta, nghẹn ngào chơi vơi.

 

Có tiếng rao như lời mẹ tôi, như  lời chị tôi ...

Mang quê hương trên đôi vai gầy,

Những trái ổi xẻ, những trái me, đậu phộng luộc, đòn gánh tre!

 

Ai mua...? Ai không mua... ?

Ai mua... ? Chỉ có lũ trẻ...

Tý ơi! có chua không?

Tèo ơi có đắng không?

 

 

Bansi2k


Tiếng Ru Ngàn Đời

Huỳnh Anh

Huỳnh Anh

 

Lời mẹ ru con mãi về sau còn rung tiếng người

Một ngày trong nôi tay mẹ nâng giấc mơ vào đời

Dạt dào thương yêu, chong đèn khuya mẹ thức từng đêm

Xót xa trong lòng, mai sớm đời con sẽ về đâu

 

Lời mẹ ru con lên đồi xanh ngàn năm vẫn còn

Tình mẹ thương con lấy gì đong mấy sông cho vừa

Biển đời mênh mông đôi bàn tay mẹ dắt dìu con

Đến khi bạc đầu mẹ vẫn là sao sáng trên cao

 

Ôi! tiếng ru,

Ôi! tiếng ru mãi ngân dài đến trong lòng

Lời mẹ trong trái ngọt

Đường trần còn lắm khổ đau

Đắm cuộc người trong vũng tối

Mẹ đã soi con đường đi

 

Từng mùa đông sang mang lửa thiêng sưởi con ấm lòng

Mẹ là cây xanh che đời con những khi hạ về

Tình mẹ thênh thang qua ngàn sau còn mãi lời ca

Khắc sâu trong đời cho tháng ngày con bước chân qua

 

 

CD Tình Khúc Huỳnh Anh - Khung Trời Tưởng Nhớ

Chín Ròm & Bảo Trần


Tiếng Sáo Chiều Quê

(chưa biết)

 

 


Dù ngày qua lòng vẫn nhớ cuộc tình dấu yêu ngày xưa

Ta bên nhau trong niềm vui xây giấc mộng ái ân

Mà cớ sao người nỡ lìa xa người về chốn nơi nào

Con tim em giờ đây tiếc thương cuộc tình đã xa

Môi hôn còn say ánh mắt còn vương

Nhưng sao ai đành quên đi ngày tháng

Trong tim còn đây bóng dáng hình ai

Con tim em từng đêm nhói đau vì còn đâu nữa

 

ĐK :

 

Hỡi ơi người, hỡi ơi người, hỡi ơi người ở phương nào

Thấu chăng người, thấu chăng người, thấu chăng người thấu chăng tình này

 

Ahhh ........

 

Dìu người yêu cùng bước đến, đến mộng bình yên

Trao cho nhau nụ hôn đắm đuối tình yêu

Người hỡi suốt đời em là tình mới đến

Tay trong tay cùng xây giấc mơ ngàn năm

Nhưng nay còn đâu những ước muốn ngày xưa

Anh ra đi vùi chôn bao kỷ niệm

Cô đơn mình em vẫn nhớ về anh

Bao tang thương sầu thương em khóc vì tình đã chết

Cớ sao lòng, cớ sao lòng, cớ sao lòng vẫn yêu người ơi

Cớ sao lòng, cớ sao lòng, cớ sao lòng vẫn luôn đợi chờ.

Hoa Biển


Tiếng Sáo Chiều Quê

Thu Hồ

 

 


Tiếng Sáo Chiều Quê

 

nhạc và lời: Thu Hồ

 

Runba mélodie

2/4

 

Chiều vương sáo êm du say hồn quê

Gió vi vu lay tình quê

Lòng tha thiết mong ngày về

Chiều quê, tình quê, nào ai đang vui nắn khúc say mơ

Mơ tiếng tiêu đây hồn núi sông

Ai lắng nghe theo giòng nước trong, chiều quê ?

 

Đây lũ trâu xuôi về cô thôn

Kìa bóng chim bay về phương trời từng đàn

Sáo chiều êm êm theo gió đưa

Người lữ khách dừng chân bao xiết buồn

Gió mơ tiếng tiêu chiều quê

Ôi nhớ nhung lòng mong ước ngày về

 

(solo musique ...)

 

Sáo ơi !

Lòng tôi thêm nhớ thương

Tình quê hương vấn vương

Còn ở quê người

Bao tình lưu luyến nghe sáo mơ hồ hòa gió sương

 

Từ xa sáo êm ru say hồn quê

Gió vi vu lay tình quê

Lòng tha thiết mong ngày về

Chiều ơi ! Tình quê !

Nào ai đang vui nắn khúc say mơ

Mơ tiếng tiêu đây hồn núi sông

Ai lắng nghe theo giòng nước trong, chiều quê

 

TÀI LIỆU THAM KHẢO: Tuyển Tập Nhạc Hoa Bốn Mùa của nhạc sĩ Thu Hồ, Nhà Xuất Bản Thứ Tư ấn hành năm 1993

 

Phạm Anh Dũng


Tiếng Sáo Phiêu Bồng

Minh Tâm

 

 


Rảo bước, đi khắp chân trời, có gió có mây theo cùng ta

Hành khúc, chiếc sáo bên mình, những lúc giá rét đêm lạnh lùng

Nhạc khúc, gieo rắc tâm hồn, tiếng sáo với ta đi ngàn xa

Trần thế, nơi chẳng phũ phàng, cho ta quên hết bao sầu đau

Nơi chân trời hoàng hôn mình ta đứng trông đàn chim cuối trời

Chim bay về đầu thôn chiều hương khói lam quyện mãi trăng nghèo

Nghe rạt rào triền miền ngoài kia nghe tiếng sáo hòa trời mây cùng thiên nhiên, tiếng sáo chói lên thay vần thơ

Ta mong được làm mây dạo chơi khắp nơi lạc chốn hy vọng

Ta không màng lợi danh trần gian thế nhân đầy những lọc lừa

Nghe sông hồ ngàn khơi ngoài kia nghe cánh én hòa trời mây cùng gió mát, chẳng nghĩ đến chi bao phiền lo!


Tiếng Sáo Thiên Thai

Phạm Duy

Thế Lữ

 

Xuân tươi!

Êm êm ánh xuân nồng,

Nâng niu sáo bên rừng,

Dăm ba chú Kim đồng . . .

(Hò xàng xê) Tiếng sáo,

Nhẹ nhàng lướt cỏ nắng,

Nhạc lòng đưa hiu hắt,

Và buồn xa buồn vắng,

Mênh mông là buồn!

 

Tiên nga, buông lơi tóc bên nguồn,

Hiu hiu lũ cây tùng,

Ru ru tiếng trên cồn . . .

(Hò ơi làn) Mây ơi!

Ngập ngừng sau đèo vắng,

Nhìn mình cây nhuộm nắng,

Và chiều như chìm lắng,

Bóng chiều không đi...

 

Trời cao xanh ngắt!  Ô... kìa!

Hai con hạc trắng (ư) bay về (ề) nơi nao?

Trời cao xanh ngắt!  Ô... kìa!  Ô ... kìa!

Hai con hạc trắng bay về, về Bồng Lai!

 

(Đôi) Chim ơi,

Lên khơi sáo theo vời

Hay theo đến bên người,

Tiên nga tắm sau đồi . . .

(Tình tang ôi) Tiếng sáo,

Khi cao, cao mờ vút,

Cùng làn mây lờ lững,

Rồi về bên bờ suối,

Cây xanh mờ mờ . . .

 

Êm êm, ôi tiếng sáo tơ tình,

Xinh như bóng xiêm đình,

Trên không uốn thân hình . . .

(Đường lên, lên) Thiên Thai!

Lọt vài cung nhạc gió,

Thoảng về mơ mộng quá,

Nàng Ngọc Chân tưởng nhớ,

Tiếng lòng bay xa . . .


Tiếng Sét

Phương Uyên

 

 

 


Tung tăng xuống phố mình em

Hôm nay phố xá thật đông thật vui

Con Tim bỗng thấy sao rộn ràng

Âm vang khúc hát rung lên theo nhịp tình yêu

 

Dìu dàng thật đẹp một cành hoa

Cuộc đời tuyệt vời từ trong đôi mắt em

Không gian phút chốc như ngừng động

Ta trao ánh mắt mê say cho lần đầu tiên

Em đẹp xinh như bông hồng tươi

Lần đầu tiên gặp em tim anh đã thấy xôn xao

Con Tim vui Vì thấy anh

Con Tim vui Vì thấy anh

Em là ai xin cho được biết và cho gọi tên

Để anh cùng đi dạo phố và em không còn le loi

Em mênh mang hạnh phúc

Cuộc đời một màu xanh

Nắm tay cùng dạo vòng quanh phố

Đông người rộn ràng nghe tiếng rung lên nhịp đập chơi vơi

Hát vang bài nhạc lòng ta thấy vui hơn

Hòa nhịp theo khúc ca tình nhạc tình xanh mới.....

Thanh Thảo giới thiệu

Hoài Thương


Tiếng Sét Nơi Vườn Hoang

Quốc Hùng

 

 


Tìm về dĩ vãng lúc xưa ta bên nhau,

bước chân ta lang thang trong vườn hoang

Giờ thì đã biết trái tim đang cô đơn

sống vui nơi phương xa ta được gì?

 

Tìm về nơi đây, ước mong ta bên nhau

Gọi thầm tên anh trong niềm đau

Giờ còn trong mơ, bóng ai đang bơ vơ

cành hồng đã héo úa phai

 

Người tình đi mãi nơi đây tôi một mình

Tìm về dĩ vãng mộng mơ

Người là cơn gió khi xưa tôi chuyện trò

người là nhung nhớ dịu êm

nghe trong dĩ vãng ngàn tiếng ru xa vời

nghe như có tiếng người khóc than

kêu than tiếc nuối làm trái tim đau buồn

Có tiếng sét trái ngang nơi vườn hoang

tvmt


Tiếng Sóng

Dương Thụ

 

 


Tiếng sóng xô bãi cát

Tiếng biển xanh đang hát

Tiếng sóng dội về bài hát khơi xa

Hát tóc em xanh lắm

Hát mắt em xa lắm

Sóng hát ru em một sớm mùa hè

 

Tiếng sóng âm vang mãi

Tiếng biển âm vang mãi

Tiếng sóng rì rào thật khó quên

Nắng sớm long lanh thế

Hát mắt em xa lắm

Tiếng sóng mênh mông thế

Sóng dưới chân em biển rất dịu hiền

 

Tiếng sóng biển

Hát tia nắng đầu tiên

Tiếng sóng biển

Hát khao khát tình yêu trong sáng

... Hát khao khát tình yêu trong sáng

... Hát khao khát tình yêu trong sáng 

 

michette


Tiếng Sông Cửu Long

Phạm Đình Chương

 

 


Ồ ồ ồ Đây Miền Nam

Nước sông sông cao cá lội ngù ngờ

Nước xanh xanh lơ có thêm cây rừng

Về về đây miền Đồng Nai có Cửu Long

Cuộn chảy dâng miền Nam mạch sống

Một sáng em ra khơi Vĩnh Long tươi cười

Và Cần Thơ, Long Xuyên lừng vườn cau lửa chín

Đời vươn lên thuyền ghé bến

Sống no nê dân quê một miền

Kìa Hắc Dương, Sơn Đây nắng khô đồng lầy

Chiều chiều tới. Hò lơ hò lơ, hò là hò lơ

 

Chẻ tre bện sáo cho dầy, ơ chứ anh lên sông Mỹ có ngày . . . gặp em

 

Ô hò ơi ra . . . biển khơi

Trùng Dương . . . Ba chị em là ba miền Đem nhưng tình thương nối liền

Gặp nhau bên trời biển Đông thắm duyên

Hẹn nhau . Tha hồ sống lại bốn phương trời, đem tự do tranh đấu bao người, cho quê hương ấm no muôn đời

Giờ đây bao tâm tư, rộn ràng như câu thơ

Hội Trùng Dương tay tay xiết chặt nguồn thương

Dựng đời vinh quang hoa đời tự do

 

 

Bài này là một các ca khúc của trường ca "Hội Trùng Dương" sáng tác trong thập niên 60:

 

- Tiếng Sông Hồng

- Tiếng Sông Hương

- Tiếng Sông Cửu Long.

TvmT - Biển Nhớ


Tiếng Sông Hồng

Phạm Đình Chương

 

 


Trùng dương, trùng dương, trùng dương ...

 

Trùng dương .....chốn đây ngàn phương, có ba dòng sông cuốn xuôi biến Đông nhớ câu chờ mong.Về khơi sóng muôn triền tới, nước non buồn vui đây hội trùng dương đầy vơi. Sóng muôn triền tới, sóng xô về khơi, như muôn tình mới, vươn sức người dựng giữa đời.

 

Chiều nay nước xuôi dòng đại dương có em tên sông Hồng dâng sóng tuôn trên nguồn. Vẩn vơ nắng quái vươn trên phù sa có những cô thôn mờ xa đón bầy dân đánh cá. Ngày qua trai gái sống vui một miền, quanh năm anh cuốc em liềm vun xới ruộng mùa lúa chiêm.

 

Từ thượng du nước trôi về trung châu, ấp êm đồng ruộng sâu bên người áo nâu dãi dầu.

 

Hò ơi ..... Gối đầu trên Lào Cay Việt Trì, em nằm tóc xõa bãi cát dài thả hồn mơ tới Thái Tình qua Sơn Tây. Hò ơi ..... Nhớ ngày nao dân chúng lên đường đem thịt xương ngăn giữ nương đồng đem vinh quang thắm tô sông Hồng.

 

Nằm mơ, xuân vinh quang, trở về, cho non sông, và ngày nao nơi nơi xiết chặt nguồn thương là ngày em mơ duyên người lập công.

 

 

Bài này là một các ca khúc của trường ca "Hội Trùng Dương" sáng tác trong thập niên 60:

 

- Tiếng Sông Hồng

- Tiếng Sông Hương

- Tiếng Sông Cửu Long.

TvmT - Biển Nhớ


Tiếng Sông Hương

Phạm đình Chương

 

 


Miền Trung vọng tiếng, em xinh em bé tên là Hương giang, đêm đêm khua ánh trăng vàng mà than. Hò ơi, phiên Đông Ba buồn qua cửa chợ, bến Vân Lâu thuyền vó đơm sâu. Hỡi hò, hỡi hò. Quê hương em nghèo lắm ai ơi, mùa đông thiếu áo hè thì thiếu ăn. Trời rằng, trời hành cơn lụt mỗi năm à ơi, khiến đau thương thấm tràn, lấp Thuận An để lan biển khơi, ơi hò ơi hò.

 

Hò ơi...... Ai là qua là thôn vắng, nghe sầu như mùa mưa nắng cùng em xót dân lều tranh chiếu manh.

Hò ơi...... Bao giờ máu xương hết tuôn tràn, quê miền Trung thôi kiếp điêu tàn cho em vang khúc ca nồng nàn.

 

Ngày vui, tan đao binh, mẹ bồng, con sơ sinh, chiều đầu xóm xôn xao đón người trường chinh. Ngậm ngùi hân hoan tiếng cười đoàn viên .

 

 

Bài này là một các ca khúc của trường ca "Hội Trùng Dương" sáng tác trong thập niên 60:

 

- Tiếng Sông Hồng

- Tiếng Sông Hương

- Tiếng Sông Cửu Long.

TvmT - Biển Nhớ


Tiếng Sông Xưa

Lê Tín Hương

 

 


Chiều trên dòng sông vắng

Lắng nghe sóng vỗ nhịp nhàng

Mái chèo vang tiếng khua

Chiêu hồn về xa xưa

Bồi hồi lòng tưởng nhớ

Gợi buồn theo những thăng trầm

Sau lưng thành dĩ vãng

Lòng buồn nghe tiếng sông than.

 

Ôi sông xưa, nước một màu long lanh

Như làn mây soi tình nhớ

Mây nhuộm làn nước xanh

Mây lang thang cho đời mong manh

Bao nhiêu con đò sang sông

Cuốn theo bao tà áo lụa

Chiều chiều bên dòng sông mộng

Vắng nụ cười ai có buồn không.

 

Chiều bên dòng sông vắng

Lặng nhìn bến nước hoang tàn

Mơ hồ nghe vấn vương

Sông buồn tương tư bước chân

Ngậm ngùi khi chiều xuống

Một mình bên dòng sông xưa

Quanh ta là mây nước

Lòng buồn theo tiếng sông đưa.

 

BS2K


Tiếng Thời Gian

Lâm Tuyền

Dạ Chung

 

 

Boston

 

Mưa rơi hiu hắt, ai sầu mùa đông.

Không gian u ám sương mờ, mờ buông.

Xa trong đêm vắng chuông buồn, buồn ngân.

Mùa đông xưa rét mướt, bến sông, ngừng chân

Chờ ai trong tê tái, lắng nghe, chuông than.

Thời gian trôi tan tác, mang theo, ngày xuân

Mưa đêm nay khóc thầm

Cuộc đời đầm ấm đã theo thời gian.

 

Ngoài kia gió sương mờ.

Lìa cây lá giang hồ.

Về đâu!  Về đâu!

Ngày xuân thoát đi dần,

lòng ta tái tê sầụ

Người cười nhưng ta vẫn khóc thầm.

Đời chim bạt gió

Kìa ai thoáng mơ hồ

Ngừng chân dưới mưa dầm.

Nhìn lầu nguy nga ước mơ thầm.

Bao nhiêu xuân qua, lòng không tình yêu

 

Mưa rơi hiu hắt, ai sầu mùa đông.

Không gian u ám sương mờ, mờ buông.

Xa trong đêm vắng chuông buồn, buồn ngân.

Mùa đông mưa rét mướt, bến sông, ngừng chân

Chờ ai trong tê tái, lắng nghe, chuông than

Thời gian trôi tan tác, mang theo, ngày xuân

Mưa đêm nay khóc thầm

Cuộc đời đầm ấm đã theo thời gian.


Tiếng Thời Xưa

Phạm Duy

 

 


(Midway City, CALIFORNIA-1979)

 

Có ai nhớ tiếng rao hàng buổi sáng ?

Tiếng xe máy rú trên đường thành đô

Có ai nhớ tiếng chuông chùa đầu ngõ

Tiếng chim hót, tiếng học trò hò la

 

Có ai nhớ tiếng đêm về mùa nóng ?

Tiếng mưa vỗ những mái nhà lợp tôn

Những câu nói tiếng cha mẹ từ tốn

Tiếng đôi lứa, tiếng e thẹn chờ hôn

 

Giờ ở trong nước câm lặng tiếng rồi

Giờ ở ngoại quốc, xa lạ tiếng người

Tôi thương nhớ lời nói

Của người yêu hờn dỗi

Lời Mẹ tôi thường vỗ về tôi

Có tôi nhớ tiếng ông bà hàng xóm

Tiếng anh chiến sĩ, say rượu, cười vang

Có tôi nhớ tiếng bé đùa ngoài nắng !

Tiếng êm ái, tiếng tôi gọi : Việt Nam.

 

Tài liệu tham khảo: Phạm Duy Tuyển tập 6 - Đôi ta mất hết chỉ còn nhau [Nhà sách Nam Á -1992]

 

 

 

 

hoctro


Tiếng Thu

Lê Thương

Lưu Trọng Lư

 

Sáng tác trong thập niên 40

 

Nhịp 4/4 Chậm

 

Hợp âm Fa trưởng

 

Em không . . . nghe mùa thu

Dưới trăng ngà thổn thức

Em không . . . nghe rạo rực

Hình ảnh kẻ chinh phu

Trong lòng . . . người cô phụ

 

Đàn

 

Em không . . . nghe rừng thu

Lá thu kêu xào xạc

Con nai vàng ngơ ngác

Đạp trên lá vàng khô

 

Đàn

(qua hợp âm Si giảm trưởng, hát 2 giọng)

 

Em không . . . nghe mùa thu

Dưới trăng ngà dưới trăng ngà

Em không . . . nghe mùa thu

Dưới trăng ngà thổn thức

Em không . . . nghe mùa thu

Dưới trăng ngà thổn thức

 

Em không . . . nghe rạo rực

Hình ảnh kẻ chinh phu

Trong lòng . . . người cô phụ

Dưới trăng ngà . . . dưới trăng ngà . . . thổn thức

 

Em không . . . nghe rừng thu

Lá thu kêu xào xạc

Con nai vàng ngơ ngác

Đạp trên lá . . . vàng khô

&lt;/fỏnt

Tài liệu tham khảo: "Những ca khúc một thời vang bóng" do NS Văn Giảng chủ biên, Saigon, 1971 .

 

Biển Nhớ


Tiếng Thu

Phạm Duy

Lưu Trọng Lư

 

Em không nghe mùa Thu

Dưới trăng mờ thổn thức

Em không nghe rạo rực

Hình ảnh kẻ chinh phu

Trong lòng người cô phụ...

 

Em không nghe rừng Thu

Lá thu kêu sào sạc

Con nai vàng ngơ ngác

Đạp trên lá vàng khô...

 

họctrò


Tiếng Trống Paranưng

Trần Tiến

 

 


Tôi yêu chiếc khăn Mat'ra

Vương trên trán em dịu êm

Tôi yêu tiếng ca A-ti-dza

Mênh mang mênh mang biển sóng

Tôi yêu đóa hoa sớm mai

Vương trên trên áo em nhẹ rơi

Tôi yêu ánh trăng thiết tha

Bao la bao la biển lúa

 

Như nắng buông trên dòng Tiền giang

Như gió reo trên dòng Hậu giang

Như lời thương nhớ ai

Mà giọng hát xa vời

 

Pa ra pa ra nưng, ôi tiếng trống ru lòng tôi

Ru êm ru êm con thuyền

mênh mông bờ sông vắng

Pa ra pa ra nưng, ôi tiếng trống những chàng trai

thương ai thương ai đợi chờ

thoi đưa bóng dừa xa

Tôi yêu tiếng em ca

Tôi yêu pa ra nưng

 

Pa ra pa ra, pa ra pa pa pa

Pa ra pa ra, pa ra pa pa pa

Pa ra pa ra, pa ra pa pa pa

Pa ra pa ra, pa ra pa pa pa

Pa ra nưng ...

BBĐ


Tiếng Trúc Bên Sông

Nguyễn Thiện Tơ

 

 

 


Ai nhớ chăng một đêm hè, bên khúc sông giòng êm lắng

Dưới ánh trăng huy hoàng, gió đưa lời than

Hòa với cung đàn, u huyền trong gió đưa từ xa vắng

Tiếng tiêu mơ hồ ngân dưới trăng ngà

Lời gió vi vu trầm lắng

Hòa dưới trăng đêm u hoài

Ngàn tiếng tiêu sầu ru triền miên xa vắng

 

Ai nhớ chăng một đêm hè, bên khúc sông giòng êm đềm

Từ xa  đưa mấy khúc tiêu mơ hồ

Miền sông còn ngân bạc lời nhớ mong

Cùng trăng ngà nhắc lời ước nguyện muôn đời

Là đây nóc nhà tươi sáng nắp sau ngàn hoa thắm tươi

Là đây lòng ta ước xây mối tình ngàn thu vẫn còn

 

Đêm nay trăng sáng hơn xưa và giòng tràng giang còn đó

Bao lời ước phai mờ

Theo làn mây trắng trôi

Đêm nay trăng chiếu huy hoàng

Nhưng bên sông sầu nào thấy

Đâu khúc tiêu sầu lời u huyền

Than oán trong đêm mối u tình

 

 

Tham khảo:

1-Tuyển tập nhạc Nửa thế kỷ tình ca I, nxb Trẻ 1996.

tvmt & Anthony Trần


Tiếng Vang Trên Đồi

Văn Phụng

 

 

 


Khi đến chân đồi phai nắng hoàng-hôn rơi dịu êm như giấc mơ.

Có tiếng sáo ai đang say-sưa êm-đềm,

Thoáng có mái lều nhẹ buông khói lam trong sương chiều rơi.

Nghe thoáng trên đồi ai hát lời tha-thiết hoà theo tiếng đàn vang.

Tính tính tính tang, tang tính tính tính tình,

Cất tiếng hát vang ta ca hoà với tiếng vang trên đồi.

A...ta nhịp bước bên nhau hát trên đường xa,

Đàn vang nhạc khúc hoà theo gió lơi ban chiều.

Đâu có chi bằng bên nhau nhìn trăng lên mà ca trên đồi vắng.

Tính tính tính tang, tang tính tính tính tình,

Nhớ mãi khúc ca vang trên đồi vắng lắng trong sương chiều.

(để hết)

Chiều ơi...chiều

 

 

 

 


Tiếng Vĩ Cầm

Ngoại Quốc

Lời Việt: Minh Tâm

 

 

Từng đêm mưa nhẹ rơi

đàn buông lơi

ôi niềm đau đêm buồn

tình mộng mơ

chỉ còn không gian quạnh vắng

người đã khuất cõi hư vô

cơn gió lạnh câm giá buốt hồn

một mình em mòn mỏi

trông ngóng bóng ai mịt mờ

ôi ... tan nát trong tim

cuộc tình mình mãi trốn tìm

người yêu ơi mộng ước

rất đơn sơ nhưng không gần

giờ chỉ còn mình em

đêm khuya lạnh vắng ...

người hãy lặng cố nói với em

biết rằng tháng ngày

tình đôi ta

sao giờ đay trông ngóng

hỡi anh tình xa khuất mờ

 

 

vk


Tiếng Vọng Chiều Vàng

Văn Phụng

Văn Phụng

 

Nhịp C, baiao

 

Hò ơi chiều ơi

Hò ơi ơi, chiều ơi chiều

Chiều nơi đây trên đồng xanh bát ngát

Hoàng hôn rơi khi đàn chim sáo sác

Tiếng hát ai êm đềm cuối thôn?

Bóng dáng ai như bóng mục đồng?

Tiếng mõ trâu xen cùng tiếng ca

Đến với ta như nhạc đường xa

 

Chiều ơi!

Reo buồn khắp nơi

Ai ơi!

Cung sầu khó vơi

Khi ta ra đi, biết sầu chia ly, nỗi buồn chia ly lúc xa quê nhà.

 

 

Ấn bản 1955 - Trưng Vương 30

Bảo Trần


Tiếng Xưa

Dương Thiệu Tước

 

 


Hoàng hôn lá reo bên thềm

Hoàng hôn tơi bời lá thu sương mờ ngậm ngùi xuân xanh

Bâng khuâng phím loan vương tình

đâu bóng trăng xưa mơ khúc nghê thường

phải tàn một thời liệt oanh xa đưa gió mây lạnh lùng

Chiều thu nhớ nhung vì đâu, thắm đôi giòng Châu

tiếc thay tại sao đành lỡ làng man mác khói hương bay dịu dàng như tóc mây vương dáng liễu mơ màng cung đàn nhỏ lệ Tầm Dương ai đó tri âm biết cùng.

 

Hoàng hôn gió sương lạnh lùng

Hoàng hôn bao niềm nhớ nhung

thiết tha đàn rung tiếng tơ

vấn vương trôi theo mây mờ

đâu khúc cô liêu duyên dáng tiêu điều

dư âm chìm theo giòng Châu tràn lan sóng vương mạch sầu.

Đàn ơi thiết tha vì đâu, tiếng xưa trầm ngâm lắng rung đường tơ bao mơ màng

Lưu luyến hương thu thêm dịu dàng

Ai có hay chăng Say khúc ưu tư, gió sương chiều thu buồn mơ ai đó tri âm hững hờ.

Lâm Viên


Tiếng Yêu Dại Khờ

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Lê Xuân Trường

 

(nhịp đi, lôi cuốn)

 

*

Vừa gặp nhau đừng nói yêu

Câu yêu xin giữ im lặng

Vì tình yêu là gió bay mênh mang theo áng mây

Không hương, không sắc, không hình

Em nói yêu anh thì thầm chất ngất, bằng ánh mắt nhìn đắm đuối

Anh đã ra đi như làn khói trắng

để trống vắng vây kín em.

 

chorus:

Em đây ngây thơ trao vội cho anh tiếng yêu

Nên anh ngang nhiên coi tình yêu như khói sương

Như bao bông hoa khi mặt trời lên thiết tha

không ai nâng niu hoa còn gì bao sắc hương, mặn mà

Mây đen giăng mưa âm thầm lạc trong mắt em

Môi hôn si mê vẫn còn đọng trên khóe môi

Em mang con tim có lần tình yêu ghé thăm

Bơ vơ đi trên chiếc cầu tình yêu gẫy đôi

là la..là la là la ..là la.. là la là lá

 

Về chợt ngang đường cũ xưa

Cây xanh, hoa lá nguyên mầu

Chợt lòng nghe buồn hắt hiu, mông lung ôi! thiết tha

Bao nhiêu thương nhớ quay về

nước mắt rơi trong khoảng trời tím ngắt, chiều sắp tắt, đời héo hắt

Em dấu trong tim nỗi buồn chất ngất

dòng tóc xõa che nỗi đau...

 

(ÐK..)

(nhạc ...)

(quay lại từ đầu tới hết ĐK)

Thiên Kim trình bày

Lê Xuân Trường


Tiếng Yêu Dĩ Vãng

Ngoại Quốc

Khúc Lan

 

(capo 0.time 4/4) 

 

INTRO:

 

Hởi cô em thơ ngây mắt nai dịu dàng

Tóc em bay ru cơn gió say chiều viễn phương

Cuộc tình anh sẽ trao cho em với bao niềm nhớ thương

 

Hởi cô em xinh xinh hãy mau dừng chân

Có anh trong đêm nay nhớ em và nhớ thêm

Một trời hạnh phúc xin trao cho em với muôn vàng khát khao

 

            Giữa lòng đường hoang vắng

            Một trái tim buồn thật cay đắng

            Ôi tiếng yêu nay còn đâu

            Có ai chờ mong hạnh phúc tương lai

            Nhớ nụ cười thật êm ái, lời nói cho hồn mình tê tái

            Đêm thức trắng mơ tình nhân, rồi những cơn mộng xa mãi.

            Tình sẽ hận sầu, chớ nuối tiếc dĩ vãng đớn đau rồi sẽ phai mau.

            Xin mãi mãi yêu em, dù có qua bao đoạn đường.

            Tình vẫn đợi chờ, cho anh quên đi trên đôi tay tháng năm xưa

            Yêu những phúc bơ vơ, mình sẽ sống trong giấc mơ qua

           

            Yêu tiếng ca đậm đà, yêu những đêm ngọc ngà

            Cuộc tình rồi sẽ ngàn đời cho ta vết thương thật xót xa.


Tiểu Cô Nương

Lê Đức Long

 

 


DK:

Lại gần đây, lại gần đây,

Cho anh vẽ lại chân mày Triệu Minh

Ngày xưa học cửu chân kinh,

Giờ đi ở trọ, làm thơ tặng người

 

Này cô nương, tiểu cô nương

Trăm năm sẽ đẹp như bài thơ ngoan

Lời thơ, tình đẹp hoang mang

Vì anh lỡ dại, thì thôi cũng đành.

 

Bởi thương nàng, thương nàng

Nên anh làm thơ, thơ nét học sinh

Tình trong như ngọc, thơ nét học trò,

Tặng người anh thương.

Bởi thương nàng, thương nàng,

Anh quên lời kinh, quên hết lời kinh

Lời kinh mẹ dạy, quên hết lời thầỵ

Vì người anh thương…


Tiểu Phương

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

 

 

 


Có một nàng thật đẹp sống chốn làng quê

Mắt hạt huyền đắm đuối bờ mi

Khiến thật nhiều gười đã để ý thầm yêu

Cô nàng tên Tiểu Phương

 

Dáng người thật dịu dàng thắm thiết quá đóa trà my

Sống thật hiền hòa giữa chốn bình yên

Chẳng hề gợn buồn, ánh mắt hồn nhiên

Mới lần đầu tiên biết yêu

 

Cám ơn em, hỡi người tình ơi

Cho tôi yêu em một tình yêu đắm đuối

Tiểu Phương ơi, này hỡi người tình ơi

Em đưa tôi vượt qua những đêm dài

 

Vẫn muốn sống bên nàng cùng vầng trăng sáng chiếu những đêm rằm

Non xanh bao la như tình yêu ta thắm thiết

Sống giữa lũy tre làng, ngạt ngào hương lúa thắm thiết duyên tình

Có đôi ta, Tiểu Phương ơi

Minh Thuận trình bày

Sơn Nguyễn


Tiểu Phượng

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Lê Hựu Hà

 

Có một nàng thật đẹp sóng chốn làng quê, mắt hạt huyền đấm đuối bờ mi, khiến thật

nhiều người đã để ý

thầm yêu cô nàng tên Tiểu Phương

Dáang người thật dịu dàng

thấm thiết quá đó trà Mi,

sống thật hiền hoà giữa chốn bình yên

chẳng hề được buồn ánh mắt hồn nhiên,

mới lần đầu tiên biết yêụ....

Cảm ơn em...hỡi người tình ơị..

cho tôi yêu em..một tình yêu đấm đuối,

Tiểu Phương oiiiiị...nầy

hởi người tình ơị..em đưa tôi

vượt qua những đêm dàị..

Vẫn muốn sống bên nàng cùng

vần trăng sáng chiếu những đêm

rằm...non xanh bao la như tình yêu

ta thắm thiết..sống dưới những

tre làng ngạt ngào hương lúa thấm

thiết duyên tình..có đôi ta

Tiểu Phương ơiiiii ...

Submitted by: Cupid

Submitted On: Monday, February 12, 2001


Tiểu Sử

Từ Công Phụng

 

 


Sinh ngày 27.7.19 tại Văn Lâm Ninh Thuận.  Cử nhân luật, cựu biên tập viên đài phát thanh VOF.  Rời Việt Nam vào tháng 10.1980 hiện cư ngụ tại Hoa Kỳ.  Viết nhạc từ năm 1960

Tác phẩm đã xuất bàn :

 

  Tình Khúc Từ Công Phụng (thập niên 60) gồm 12 Ca khúc:

   

      Bây Giờ Tháng Mấy

      Mùa Thu Mây Ngàn

      Lời Cuối

      Tuổi Xa Người

      Mùa Xuân Trên Ðỉnh Bình Yên

      ....

   

 

  Trên Ngọn Tình Sầu (thập niên 70) 12 ca khúc:

   

      phổ biến nhiều nhất : Giọt Lệ Cho

        Ngàn Sau

      ...

   

 

  Giữ Ðời Cho Nhau (1983 tái bản 1993) 12 ca khúc :

   

      Giữ Ðời Cho Nhau

      Qua Vùng Biển Nhớ

      Hóa Kiếp

      Mắt Lệ Cho Người

      Nằm Nghe Em Hát Trên Vùng Biển

      Một Thoáng Nhìn Nhau

      Một Mình Trên Ðồi Nhớ

      Tình Tự Mùa Xuân

      Thiên Ðường Quạnh Hiu

      Trên Tháng Ngày Ðã Qua

      Như Chiếc Que Diêm

      Mùa Xuân Và Tình Yêu Em

   

 

 

www.digital-info.com/luanhoan


Tiểu Sử

Nguyễn Thành Vân

 

 


Là con trai của ca sĩ và kịch sĩ Linh Sơn, Nguyễn Thành Vân học thanh nhạc và chỉ huy hợp xướng tại trường Quốc Gia Âm Nhạc Sài Gòn từ năm 1974.

 

Anh tới Hoa Kỳ năm 1980 và tiếp tục học thanh nhạc tại San Francisco, California.  Từ 1984 tới 1987, anh là thành viên của ban Hợp Xướng Giao Hưởng Thành Phố San Francisco.  Khởi từ năm 1988, với giọng nam cao trữ tình, anh trình diễn các ca khúc cổ điển và hiện đại Tây Phương cũng như dân ca và ca khúc Việt Nam trong nhiều buổi hòa nhạc tổ chức ở thủ đô Washington và các tiểu bang California, Massachusetts, Michigan, Minnesota, Texas, Virginia tại Mỹ và Vancouver tại Canadạ  Buổi trình diễn vào tháng 12 năm 1990 của anh với những trích đoạn trong 2 vở ca kịch Broadway "West Side Story" và "Phantom of the Opera" đã được đề nghị giải Cable Car Awards của thành phố San Francisco.

 

Nguyễn Thành Vân đã trình diễn trên chuyến du thuyền Carnival đặc biệt dành cho 2,000 người Việt Nam vào tháng 12 năm 1995 và trong Liên Hoan Âm Nhạc Thế Giới Việt Nam vào tháng 3 năm 1996 tại Minnesota.  Buổi ra mắt với Ban Nhạc Thính Phòng Sàigòn vào tháng 6 năm 1998 tại San Jose mới đây của anh đã được khán giả và báo chí địa phương rất khen ngợi. Nguyễn Thành Vân biểu diễn thường xuyên với các ban hợp xướng tại vùng Vịnh San Francisco, cũng như Dàn Nhạc Thính Phòng  Sàigòn, và với ban Hợp Xướng Ngàn Khơi tại Orange County. Anh cộng tác với Trung Tâm Diễm Xưa và Ý Lan, và đã thực hiện được 6 album cùng 1 video ca nhạc mang chủ đề "Xin Mặt Trời Ngủ Yên."

 

CÁC ĐĨA NHẠC CD ĐÃ PHÁT HÀNH

 

2000 - Xuân Tôi

1998 - Hò Khoan Lệ Thủy

1997 - Dạ Khúc - Serenade

1995 - Nguyễn Thành Vân Hát Cùng Các Bạn

1994 - Bông Hồng Cài Áo

1993 - Bèo Giạt Mây Trôi

1992 - Tình Mong Manh

Hoài Thương


Tiểu Sử Anh Bằng

Anh Bằng

 

 


Tên thật Trần An Bường. Sinh năm 1925 tại Hà Nội, sau 1954 sống tại Sài Gòn, hiện định cư tại Hoa Kỳ.  Năm 1965 - 1975 cùng hai nhạc sĩ Lê Dinh và Minh Kỳ lập nhóm sáng tác ký tên chung là Lê Minh Bằng Những ca khúc thịnh hành của Anh Bằng :    Nếu Vắng Anh   Hẹn Anh Ðêm Nay   Chuyện Giàn Thiên Lý (theo thơ Yên Thao)   Bướm Trắng   Nỗi Lòng Người Ði   Anh Biết Em Ði Chẳng Trở Về (thơ Thái Can)   Tango Dĩ Vãng   Sài Gòn Thứ Bảy   Nửa Ðêm Buốt Giá   Tình Yêu Tuyệt Vời   Lời Tình Băng Giá   Trả Em Cay Ðắng Mộng Vàng   Dù Nắng Có Mong Manh   Nhớ Sài Gòn (cùng Trúc Giang)   Tâm Hồn Cô Ðơn   Cô Bé Môi Hồng   Chuyện Người Con Gái Ao Sen   Người Thợ Săn Và Ðàn Chim Nhỏ   Mất Nhau Mùa Ðông   Từ Ðộ Ánh Trăng Tan (thơ Ðặng Hiền)   Khúc Thụy Du (thơ Du Tử Lê)   ...  Những ca khúc sáng tác chung dưới tên Lê Minh Bằng:    Ðêm Ngoại Ô   Ðêm Nguyện Cầu       Tình Là Sợi Tơ   ...

 

www.digital-info.com/luanhoan


Tiểu Sử Ca Nhạc Sĩ Hoài Trung (Phạm Đình Viêm)

Hoài Trung

 

 


Nghệ sĩ Hoài Trung tên thật là Phạm Đình Viêm, sinh ngày 20-7-1920 tại Bạch Mai, Hà Nội. Xuất thân từ một gia đình nghệ sĩ, cụ ông chơi đàn bầu, cụ bà chơi đàn tranh. Ông lớn lên cùng các anh em trong đó có Phạm Đình Sỹ, Phạm Đình Viêm, Phạm Thị Thái Hằng, Phạm Đình Chương và Phạm Thị Thái Thanh. Những tính danh vừa kể là những tên tuổi đã gắn liền với ca nhạc, sân khấu, điện ảnh Việt Nam hơn nửa thế kỷ qua. Phạm Đình Sỹ người anh cả trong gia đình là một tên tuổi lớn của kịch nghệ và điện ảnh, và là thân sinh của ca sĩ Mai Hương. Kế đó là Hoài Trung Phạm Đình Viêm một trong những giọng ca chính của ban Hợp Ca Thăng Long. Kế nữa tới Thái Hằng người phối ngẫu của nhạc sĩ Phạm Duy, và dưới mái nhà này đã sản xuất thêm Duy Quang, Duy Cường, Thái Hiền, Thái Thảo. Kế tiếp tới ca nhạc sĩ Hoài Bắc Phạm Đình Chương, một tên tuổi lớn trong cả hai lãnh vực sáng tác và trình diễn. Sau cùng là Thái Thanh, người đã sinh ra ca sĩ Ý Lan. Thật ra liên quan tới đại gia đình này, người ta còn có thể kể thêm vài tên tuổi nữa như Khánh Ngọc, Tuấn Ngọc...

 

Nghệ sĩ Hoài Trung Phạm Đình Viêm có tài ca diễn từ nhỏ. Ông chuyên hát những bài Ta theo điệu Tây, và những bài cải cách (danh xưng đầu tiên của tân nhạc hiện tại). Vừa khi Phạm Đình Viêm trưởng thành, thì cuộc kháng chiến chống Pháp đã nổ bùng ra trên toàn quốc. Ông gia nhập đoàn văn nghệ Giải Phóng, do người anh họ rất gần là họa sĩ kiêm kịch sĩ Phạm Văn Đôn thành lập tại Sơn Tây, đi lưu diễn vùng trung du và thượng du Việt Bắc trong hai năm 1946-1948.

 

Ông là một ca sĩ thuộc giọng "Tenor", chuyên hát những bài nhạc hùng trong đoàn văn nghệ lúc đó là "Gươm Tráng Sĩ" của Phạm Duy, "Đợi Anh Về" của Văn Chung và những bài ca có đi kèm theo điệu bộ như "Thằng Bờm - Con Voi" của nhạc sĩ Nguyễn Xuân Khoát. Ngoài giọng hát đặc biệt kể trên, ông lại còn có tài chọc cười quần chúng trong các tiết mục sân khấu hay kịch nghệ, và đã rất thành công trong cả hai lãnh vực âm nhạc và kịch nghệ.

 

Ông đã có công dẫn dắt các em mình là Thái Hằng, Phạm Đình Chương và Thái Thanh vào ngành ca diễn. Trong kháng chiến, ông đã từng phục vụ cho Trung Đoàn 304 tại Khu IV, Thanh Hóa vào những năm 1948, 1949. Khi đại gia đình ông di cư vào Sài Gòn vào năm 1951, ông cùng các em Phạm Thị Thái Hằng, Phạm Đình Chương, Phạm Thị Thái Thanh tiếp tục sinh hoạt trong lãnh vực âm nhạc. Hoài Trung Phạm Đình Viêm có một giọng ca mà những nhạc sĩ hàng đầu cùng thời với ông, trong đó có cả Phạm Đình Chương và Phạm Duy cho là "giọng ca tenor có một không hai" của âm nhạc Việt Nam. Ông đã cùng các em ruột và em rể là Phạm Duy thành lập ban Hợp Ca Thăng Long, và đưa tên tuổi của ban hợp ca này lên tột đỉnh danh vọng, và đồng thời góp sức vào việc phát triển tân nhạc tới chỗ cao nhất của nó.

 

Từ thập niên 50 trở đi, Hoài Trung luôn luôn là một giọng ca nam hàng đầu của âm nhạc Việt Nam. Ông lúc nào cũng là giọng nam chính của ban Hợp Ca Thăng Long, mà công chúng hằng thấy và được nghe trên các sân khấu Sài Gòn, trên các làn sóng điện của đài phát thanh Pháp Á, đài Tiếng Nói Tự Do, đài Phát Thanh Quốc Gia...

 

Trong những năm từ 67 đến 73, ông đã cùng các em Hoài Bắc và Thái Thanh trình diễn tại phòng trà nổi tiếng nhất Sài Gòn là Đêm Mầu Hồng. Ngoài những đóng góp cho nền âm nhạc Việt Nam, bản thân Hoài Trung Phạm Đình Viêm còn là một tài tử điện ảnh, và đã xuất hiện trong nhiều cuốn phim sản xuất từ Sài Gòn.

 

Sau năm 1975, ông đã cùng gia đình di tản sang Hoa Kỳ và cư ngụ tại Pasadena. Năm 1979, khi được đoàn tụ lại với em là nhạc sĩ Phạm Đình Chương và cháu gái là ca sĩ Mai Hương, ông lại tiếp tục ca hát trong ban Hợp Ca Thăng Long Hải Ngoại, và đã từng đi lưu diễn tại khắp các cộng động Việt Nam tại Hoa Kỳ cũng như tại Âu Châu.

 

Trong quá trình trình diễn, Hoài Trung Phạm Đình Viêm đã để lại tiếng của ông trong những bản nhạc mà sau này không thể có người thay thế, như tiếng ngựa hí trong bản "Ngựa Phi Đường Xa", tiếng ngân dài bất tuyệt trong bản "Ô Mê Ly". Trong suốt hơn 50 năm qua, tiếng hát sang sảng của Hoài Trung trong những ca khúc lừng danh của âm nhạc Việt Nam như "Tiếng Dân Chài - Hội Trùng Dương - Hò Leo Núi - Tình Hoài Hương - Ô Mê Ly - Ngựa Phi Đường Xa...", và nhất là trong thời gian gần đây, khi đài phát thanh Little Saigon chọn ca khúc "Ra Đi Khi Trời Vừa Sáng" để làm nhạc hiệu cho đài, thì mỗi buổi sáng, tiếng hát của ông lại đến với mọi thính giả.

 

Ông mất vào ngày 27-7-2002, tại West Covina California, hưởng thọ 83 tuổi để lại vợ và 4 con đã trưởng thành. Đối với ngành âm nhạc Việt Nam, đối với bao nhiêu thế hệ đã từng yêu tiếng hát và phong cách trình diễn của ông nói riêng, và của ban Hợp Ca Thăng Long nói chung, sự ra đi của ca nhạc sĩ Hoài Trung Phạm Đình Viêm là mất mát không thể thay thế.

 

 

(Trích từ nhật báo Người Việt, số ngày 30 tháng 7 năm 2002)

 

Chilli


Tiểu Sử Cung Tiến

Cung Tiến

 

 


Cung Tiến

 

Sinh năm 1938 tại Hà Nội, Cung Tiến học xướng âm và ký âm với hai nhà viết ca khúc nổi tiếng Việt Nam tại hai trường trung học Nguyễ­n Trãi và Chu Văn An: Thẩm Oánh và Chung Quân. Khi du học Úc Châu trong các năm 1957-1963, theo học ngành kinh tế, ông đã dự các lớp riêng về dương cầm, hòa âm, đối điểm, và phối cụ tại Âm nhạc viện Sydney. Trong các năm 1970-1973, với một học bổng cao học của British Council để nghiên cứu kinh tế học phát triển tại Cambridge, Anh quốc, ông đã dự các lớp nhạc sử, nhạc học, và nhạc lý hiện đại tại đó. Năm 1992, với một "đơn đặt hàng" của tổ chức ái nhạc học, và nhạc lý hiện đại tại MN, ông đã hoàn tất tập Ta Về, thơ Tô Thùy Yên, viết, cho giọng hát/nói/ngâm và một đội nhạc cụ thính phòng. Năm 1993, với tài trợ của The Saint Paul Companies để nghiên cứu nhạc quan họ Bắc Ninh và các thể loại dân ca VN khác, ông đã soạn Tổ Khúc Bắc Ninh cho dàn nhạc giao hưởng. Năm 1997, ca đoàn Dale Warland Singers, MN, đã đặt ông một bản hợp ca nhân dịp kỷ niệm 25 năm thành lập ca đoàn nổi tiếng quốc tế này. Từ năm 1992 tới nay Cung Tiến là thành viên của Ban Giám Đốc Di­ễn Đàn Soạn Nhạc Gia Mỹ.

 

Ngoài sáng tác, Cung Tiến còn đóng góp nhiều khảo luận và nhận định về nhạc dân gian Việt Nam và nhạc Hiện Đại Tây Phương trên các tạp chí Mỹ như Colors, và Việt Nam hải ngoại như Văn, Văn Học Nghệ Thuật, Người Việt, Thế Kỷ 21, và Quê Mẹ. Trong lãnh vực văn học, hồi thập niên 50 và 60, với bút hiệu Thạch Chương, ông cũng đã từng đóng góp những sáng tác, nhận định và phê bình văn học, cũng như dịch thuật, cho các tạp chí Sáng Tạo, Quan Điểm, và Văn. Hai trong số các truyện ngắn ông dịch và xuất bản ở Việt Nam là cuốn Hồi Ký Viết Dưới Hầm của Dostoievsky và cuốn Một Ngày trong đời Ivan Denisovitch của Solzhenitsyn. Từ hồi tị nạn cộng sản ở Hoa Kỳ ông viết cho các báo và tạp chí Việt Nam hải ngoại dưới bút hiệu Đăng Hoàng.

 

 


Tiểu Sử Đăng Khánh

Đăng Khánh

 

 


Đăng Khánh: Nguyễn Nhật Thăng

 

@ Học Classical Guitar

     với nhạc sĩ Hoàng Bửu 1964

 

@ Học Classical Piano

     với Cha Tiến Dũng. 1966 L.M. Giám Đốc Trường Suối Nhạc Sàigòn

 

@ Cùng với nhạc sĩ Trịnh Lê Trung sáng lập trường Suối Nhạc Mozart Institute of Music, Houston Texas USA

 

@ Viết nhạc từ 1966

 

@ Học Chu Văn An, Sàigòn

 

@ Học Đại Học Khoa Học Saigon, B.S.

 

@ Học Đại Học Nha Khoa Saigon. D.S.

 

@ Học Đại Học Nha Khoa Alabama in Birmingham Hoa Kỳ D.M.D.

 

@ Hiện đang hành nghề Nha Khoa tại Houston, Texas


Tiểu Sử Đỗ Nhuận

Đỗ Nhuận

 

 

 


Đỗ Nhuận sinh ngày 10/12/1922, quê ở Cẩm Bình, Hải Dương. Ông là Tổng thư ký đầu tiên của Hội nhạc sĩ Việt Nam khóa I và II, 1957-1983. Ðã mất..

 

Ðỗ Nhuận sống nhiều năm niên thiếu ở thành phố Cảng Hải Phòng - một ngọn nguồn văn nghệ những thập niên đầu thế kỷ. Năm 14 tuổi, ông tự học âm nhạc dân tộc và biết chơi sáo trúc, tiêu, đàn nguyệt, đàn tứ, đàn bầu. Sau đó, trong không khí âm nhạc cải cách bắt đầu nhen nhóm thời bấy giờ, ông đã tiếp xúc với tân nhạc, học đàn guitar, banjo, violon và ghi âm.

 

Năm 1939, Ðỗ Nhụân viết bài hát đầu tiên ở tuổi 17, bài Trưng Vương nhằm ngày kỷ niệm Hai Bà Trưng ở tỉnh Hải Dương được phổ biến rộng rãi và đã xuất bản ngay trong năm đó. Ông đã lớn từ cái nôi âm nhạc truyền thống, bước những bước tự tin vào âm nhạc.

 

Từ những bài hát mang cảm hứng lịch sử như: Chim than, Ðường lên ải Bắc làm cơ sở soạn nên ca kịch Nguyễn Trãi - Phi Khanh (đồng thời với ông - nhà thơ Hoàng Cầm - soạn nên vở kịch thơ Hận Nam Quan từ cùng tích sử). Năm 1943 ông bị thực dân Pháp bị bắt đi đày ở Sơn La và đã viết nhiều bài hát cách mạng như: Chiều tù, Côn Ðảo, Hận Sơn La, Tiếng gọi tù nhân (Lời Ðào Duy Kỳ), Viếng mồ tử sĩ (Bài hát sau này soạn thành nhạc tang lễ)... Cảm hứng về chiến khu, về rừng núi gợi cho ông khi ra tù về Hà Nội viết tiếp Du kích ca và Nhớ chiến khu trong cao trào cách mạng tiến tới Tổng khởi nghĩa.

 

Sau ngày 23/9/1945, Đỗ Nhuận có bài Tiếng súng Nam Bộ. Bài hát Ðoàn lữ nhạc của ông cũng được phổ biến rộng rãi.

 

Trong Kháng chiến chống Pháp, với một ngôn ngữ âm nhạc độc đáo chiếm vị trí đặc biệt trong nền âm nhạc Việt Nam, Ðỗ Nhuận đã viết nhiều tác phẩm gây ấn tượng mạnh mẽ, thúc giục cả dân tộc hành trình trong gian khó. Nhưng sau đó dưới chế độ Cộng Sản, Đỗ Nhuận sáng tác phục vụ chế độ, như  Du kích Sông Thao,  Hành quân xa, Trên đồi Him Lam, Chiến thắng Ðiện Biên và ca cảnh về chiến thắng Tây Bắc.

 

Sau 1975, Đỗ Nhuận là Tổng thư ký Hội nhạc sĩ Việt Nam, các sáng tác thuộc về Nhạc Kịch. Là nhạc sĩ duy nhất trong thế hệ đầu của tân nhạc (đa phần là tự học) đi tu nghiệp đại học tại Nhạc viện Tchaikovsky (Liên xô cũ, từ năm 1960-1963). Các bản nhạc kịch có tên là : Chú Tễu, Ai đẹp hơn ai, Trước giờ cưới, Quả dưa đỏ... Ðỗ Nhuận là nhạc sĩ Việt Nam đầu tiên bước tới opera với Cô Sao hoành tráng, rồi sau đó là Người tạc tượng (1971). Bên cạnh những thành tựu về nhạc kịch, Ðỗ Nhuận còn có những tác phẩm khí nhạc đi vào kinh điển như Vũ khúc Tây Nguyên cho violon và dàn nhạc... Nhưng tên tuổi ông vẫn gắn bó với những ca khúc đầy bản sắc dân tộc như Việt Nam quê hương tôi, Người chiến thắng là anh (Viết cùng thầy V.Féré), Tôi thích thể thao (bài hát vui, lắp toàn chữ t), Em là thợ quét vôi, Ðường bốn mùa xuân...

 

    Tuyển tập đã xuất bản: Chiến thắng Ðiện Biên Phủ (1961), Người tạc tượng (1973), Việt Nam quê hương tôi (1977), Tuyển chọn ca khúc Ðỗ Nhuận (1994) và Album Audio tác giả, phim truyền hình Video "Ðỗ Nhuận, người nhạc sĩ của nhân dân" (1996).

tvmt


Tiểu Sử Đức Huy

Đức Huy

 

 


Sinh ngày 10 tháng 6 năm 1947 tại Sơn Tây Việt Nam.  Học nhạc từ 1963 qua sự hướng dẫn của nhạc sĩ Nguyễn Vũ (anh họ).  Ðến Hoa Kỳ năm 1975, theo học SF City College về nhạc căn bản và hòa âm Tác phẩm đã phổ biến: (khởi sáng tác từ   1969 tại Ðà Lạt)     Cơn Mưa Phùn    Người Tình Trăm Năm    Trái Tim Ngục Tù    Tiếng Mưa Ðêm    Một Tình Yêu    Ðể Quên Con Tim    Ðường Xa Ướt Mưa    Yêu Em Dài Lâu    Bay Ði Cánh Chim Biển    Và Tôi Cũng Yêu Em    Như Ðã Dấu Yêu    Khóc Một Giòng Sông    .....

 

 

Tham Khảo:

* www.digital-info.com/luanhoan

* vietscape.com/music/productions/duc_huy/

CN


Tiểu Sử Dương Thiệu Tước

Dương Thiệu Tước

 

 


Dương Thiệu Tước sinh ngày: 15-05-1915, mất ngày: 01-08-1995

 

Quê quán: Làng Vân Đình, Huyện Sơn Lãng, Phủ Ứng Hòa, Tỉnh Hà Đông

 

Tác phẩm chính: Tiếng xưa, Đêm tàn Bến Ngự, Ơn nghĩa sinh thành, Ngọc Lan, Ước hẹn chiều thu, Cánh bằng lướt gió, Chiều ...

 

Xuất thân trong gia đình Nho học truyền thống, cháu nội cụ nghè Vân Đình Dương Khuê, nguyên Đốc học Nam Định. Thuở nhỏ học ở Hà Nội, những năm 30 ông gia nhập nhóm nghệ sĩ tài tử Myosotis (Hoa lưu ly) gồm Thẩm Oánh, Lê Yên, Doãn Mẫn, Vũ Khánh ... Dương Thiệu Tước là người có sáng kiến soạn các nhạc phẩm thuộc loại "bài Tây theo điệu ta". Phần lớn nhạc của ông lúc đầu đều bằng tiếng Pháp đó là một thể loại đầu tiên ở nước ta và chính nó đã mở ra một hướng mới cho nền tân nhạc Việt Nam.

 

Những nhạc phẩm: Vầng trăng sáng, Thuyền mơ, Bến xuân xanh, Dưới nắng hồng... của ông mới ra nồng nhiệt, tạo cho nét nhạc dân tộc bay bổng trên nền nhạc hiện đại.

 

Những năm chiến tranh Việt Pháp và hòa bình được tái lập (1954), ông vẫn tiếp tục sáng tác đều tay, có lúc dạy ở Trường Quốc gia âm nhạc Sài Gòn.

 

Tác phẩm của Dương Thiệu Tước sẽ sống mãi với lịch sử âm nhạc Việt Nam vì nhạc ông "là loại nhạc tình tứ, nhưng rất sang trọng. Đó là những ca khúc tình ái, thốt lên từ con tim nhạy cảm của một nhạc sĩ từng trải".

 

Lâm Viên


Tiểu sử Gs Trần Quang Hải

Trần Quang Hải

 

 

 


Giáo sư tiến sĩ Trần Quang Hải (gs TQH) sinh ngày 13 tháng 5, 1944 tại làng Linh Ðông Xã, huyện Thủ Ðức, tỉnh Gia Ðịnh trong một gia đình năm đời nhạc sĩ cổ truyền Việt Nam.

 

Tốt nghiệp trường Quốc gia âm nhạc Saigon năm 1961.

 

Sang Pháp học nhạc học (musicology) tại trường đại học Sorbonne, dân tộc nhạc học (ethnomusicology) tại trường cao đẳng khoa học xã hội Paris (Ecole des Hautes Etudes en Science Sociale, Paris).

 

Bắt đầu làm việc nghiên cứu tại Viện Bảo Tàng Con Người (Musée de l'Homme, Paris) từ 1968. Ngoài sự nghiên cứu về kỹ thuật hát đồng song thanh (overtone singing) từ 1969, gs Trần Quang Hải đã trình diễn trên 2500 buổi tại 50 quốc gia trên thế giới, giảng dạy về nhạc Á châu tại hơn 100 trường đại học.

 

Hiện đang nghiên cứu nhạc dân tộc và kỹ thuật giọng hát thế giới tại Music Department, Musee de l'Homme, Paris với tư cách là Dân tộc nhạc học gia của Trung Tâm Quốc Gia Nghiên Cứu Khoa Học, Pháp (National Center for Scientific Research, France).

 

Từ năm 1975, gs TQH đã cộng tác với 30 tờ báo Việt ở hải ngoại, viết cho nhiều tự điển nhạc như New Grove Dictionary of Music and Musicians (Anh quốc, 1980), Algemene Muziekencyclopedia (Hòa Lan, 1984), và nhiều báo chuyên về âm nhạc như Journal of Ethnomusicology (Hoa kỳ), Journal of Asian Music (Hoa kỳ), The World of Music (Ðức), Koukin Journal (Nhựt), Cahiers de Musiques Traditionnelles (Thụy Sĩ).

 

Giáo sư TQH đã thực hiện 15 dĩa 33 vòng và 8 CD về nhạc Việt Nam từ 1971 ở Pháp, Ý và Hoa kỳ, 6 quy video về nhạc Việt và hát đồng song thanh, 1 phim 16ly "The Song of Harmonics" được 4 giải thưởng quốc tế, 30 giải thưởng cho công trình nghiên cứu nhạc Việt, Á Châu và hát đồng song thanh.

 

Ngày 10 tháng 4 năm 2002, giáo sư tiến sĩ Trần Quang Hải vừa được tổng thống Pháp Jacques Chirac ban huân chương Bắc đẩu Bội Tinh (Chevalier de la Legion d'Honneur) để tôn vinh những đóng của giáo sư về nghiên cứu hát đồng song thanh trên thế giới và làm rạng danh xứ Pháp trong lĩnh vực hát đồng song thanh.

 

Các thông tin khác có thể tìm qua trang web: TranQuangHai.net


Tiểu sử Hoàng Thanh Tâm (chưa có)

Hoàng Thanh Tâm

 

 


Tiểu sử Hoàng Thanh Tâm


Tiểu sử Hoàng Thi Thơ

Hoàng Thi Thơ

 

 


Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ sinh ngày 1-7 năm 1928 (Mậu Thìn) tại làng Bích Khê, Phủ Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị, miền Trung Việt Nam - bắt đầu hoạt động cho văn học nghệ thuật từ năm 1945, khi còn học bậc Trung Học tại Huế rồi Hà Tĩnh.

 

Sau khi học xong cấp Tú Tài, tháng 10-1950, Hoàng Thi Thơ vào Đại học tại Hậu Hiền, Thanh Hóa.

 

Năm 1951, Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ vào Sài Gòn dạy Anh ngữ và đi theo luôn con đường viết nhạc, hoạt động văn nghệ. Năm 1957 ông bắt đầu tổ chức những kỳ Đại nhạc hội lớn tại rạp Thống Nhất Sài Gòn; năm 1960 thành lập Đoàn Văn Nghệ Việt Nam và lưu diễn qua nhiều nước Á Châu. Từ 1967 ông là Giám đốc tổ chức những chương trình ca vũ nhạc kịch, đặc biệt tại nhà hàng Maxim's, Sài Gòn... Ông cũng từng lưu diễn tại nhiều thành phố trên thế giới: Vạn Tượng, Hồng Kông, Ðài Bắc, Tokyo, Bangkok, Singapore, Sénégal, Paris, London... và nhiều nơi ở Hoa Kỳ!

 

Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ lập gia đình với nữ ca nhạc sĩ Thúy Nga vào tháng 9-1957 và có 4 người con - 3 trai, gái - mà người con trưởng là Hoàng Thi Thi, vừa là nhạc sĩ vừa là kỹ sư. Ngoài ra ông còn một dưỡng tử là Hoàng Thi Thao, người cháu gọi ông bằng chú và cũng là người theo sát chân ông trong nhiều năm hoạt động văn nghệ.

 

Ông có trên 500 ca khúc từ tình cảm đến nhạc quê hương, dân ca đến nhạc thời trang, đoản khúc đến trường ca, nhạc cảnh đến nhạc kịch. Nhiều bài hát của Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ đã rất quen thuộc với người Việt Nam từ những năm 1950 cho đến sau năm 1975, nhất là những bản nhạc có tính chất dân gian, mộc mạc có âm hưởng quê hương đã đi vào lòng dân mà lại lãng mạn như "Rước tình về với quê hương", "Rong chơi cuối trời quên lãng", "Đường xưa lối cũ", "Tà áo cưới", "Trăng rung xuống cầu", Gạo trắng trăng thanh", "Đám cưới trên đường quê", "Duyên Quê", "Tình ta với mình" ...

 

Ngoài ra Hoàng Thi Thơ cũng có những bản nhạc kể lại những mối tình thường là đau khổ của những người con gái "hồng nhạc bạc mệnh", "Chuyện tình cô lái đò Bến Hạ", "Chuyện tình La Lan", "Chuyện tình người trinh nữ tên Thi", "Nỗi buồn Châu Pha"... Sơn Ca và Thanh Lan ưa hát những bản nhạc này lắm, cô ca sĩ nào cũng đầm đìa nước mắt, làm khán giả cũng thương dùm phận gái trong thời loạn, những người con gái có trái tim lãng mạn, nhạy cảm (người trinh nữ tên Thi), "Ai buồn hơn ai"...

 

Qua những hoạt cảnh quê hương, một thời miền Nam VN được sống lại những mối tình mộc mạc, những hình ảnh êm dịu của làng mạc, lũy tre, đêm trăng có tiếng chày giã gạo, có đám trai gái hò qua, đáp lại phá phách nhau, những hình ảnh bị lãng quên vì chiến tranh, với giọng hát của cặp song ca Sơn Ca, Bùi Thiện. Sơn Ca thật duyên dáng, giọng hát lanh lãnh và Bùi Thiện, một giọng miền Bắc, điêu luyện đã làm say mê nhiều tầng lớp khán giả khác nhau.

 

Một trong những bài sáng tác đầu tiên của Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ là vào năm 1949, mang nhiều ý nghĩa của một sự dứt khoát, đó là "Xuân chết trong lòng tôi," kết thúc những năm ông đi theo kháng chiến và trở về thành (Huế).

 

Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ là người duy nhất đã được Bộ Thông Tin VNCH và Tổng Cục Chiến Tranh Chính Trị nhiều lần cử thành lập và dẫn các đoàn văn nghệ Việt Nam đến Âu Châu trình diễn... nhất là trong thời gian có hòa đàm Paris.

 

Nói đến vũ, tên tuổi của Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ cũng đã chói sáng cùng với vũ sư Trinh Toàn và vũ sư Lưu Hồng trong công trình nghiên cứu và sáng tạo vũ dân tộc, dựng lên các điệ.u dân vũ hấp dẫn và sống động. Những điệu vũ như: Vũ múa trống, Vũ lên đồng, Vũ múa nón, Múa xòe, Múa Koho...

 

Trong lãnh vực điện ảnh, Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ là đạo diễn sáng tác vỡ nhạc kịch đầu tiên năm 1963, mang tên "Từ Thức lạc lối bích đào," năm 1964, vỡ nhạc kịch thứ nhì "Dương Quí Phi", năm 1966 vỡ "Cô gái điên," năm 1968 vỡ "Ả Đào say"...

 

Bị mổ tim mấy năm trước nên sức khoẻ từ dạo đó cũng không được khá, nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ đã qua đời một cách thanh bình, trong khi chờ vợ ông ta đang làm một món cá mà ông thích. Ông mất sáng ngày chủ nhật ngày 23 tháng 9 năm 2001 tại nhà riêng ở Glendale (Nam California), hưởng thọ 74 tuổi.

 

Theo thông báo của gia quyến thì lễ Phát tang cho cố nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ, pháp danh Hồng Đức, được cử hành vào ngày 25-9. Đến thứ Bảy 29-9 và Chủ nhật 30-9, những người quí mến ông có thể thăm viếng tại Nhà quàn Heritage Memorial Services, tại số 17712 Beach Boulevard, Huntington Beach. Điện thoại (714) 842-2400.

 

Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ được đưa đến nơi an nghỉ cuối cùng vào thứ Ba sau đó, 2-10-2001

 

Xin thắp một nén hương cho một nhạc sĩ đã đóng góp nhiều cho âm nhạc Việt Nam. Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ có lời trăn trối là tất cả tiền phúng điếu xin quý vị đề tên cho Hội Hồng Thập Tư, vì biến cố 9/11 vừa rồi.

TvmT

Tham Khảo:

* Bài viết của giáo sư Trần Quang Hải

* Trang web Luận Hoán

* Bài sưu tầm của chị Minh Thanh


Tiểu sử Hoàng Việt Khanh

Hoàng Việt Khanh

 

 


Tre Magazine (03/10/02)

 

 

 

  Vien Dong Daily News (03/13/02)

 

 

 

  Nguoi Viet Daily News (03/17/02)

 

 

 

  Nguoi Viet Daily News (04/26/02)

 

 

 

 

 

 The Sparrows

Singer: Hoàng Kim (Recorded in 1991)

 Nhớ Về Ðà Lạt

Duo: Ngọc Sương & Duy  Hiển, Arranged: Trần Chúc (Live recording, 2002)

 Ngày xưa yêu dấu.

Singer: Hoàng Kim (Recorded in 1991)

 Nỗi Ngu Ngơ của Tôi

Singer: Tuấn Khanh. (Recorded in 1991)

 Bóng Dáng,

Singer:Khánh Tâm (Recorded in 1998)

 Chờ Xuân,

Singer: Thế Sơn(Recorded in 1990, Ðài Truyền Hình Tp HCM)

 Tìm Tôi,

Singer: Quang Minh, Arranged by: Luận Hoàng

 Con Đường Tình Yêu

Singer: Hoàng Việt Khanh, Arranged by: Luận Hoàng

 Mưa Xa

Singer: Tâm Khanh (Recorded in 2000), Arranged by: Luận Hoàng

 Yêu Em

Singer: Quang Minh, Arranged by: Luận Hoàng

 Gánh Trên Vai Mẹ

Singer: Trần Văn Khiêm, Arranged by: Luận Hoàng

 Thở Đi Con

Singers: Ngan Khoi Chorus, Arranged by: Lê Hồng Phúc

(Acapella, Live recording, 2002)

 Dòng sông và Tình Tôi


Tiểu Sử Hùng Lân

Hùng Lân

 

 


HÙNG LÂN

(1922-1986)

Nhạc sĩ giáo sư Hùng Lân, tên thật là Hoàng Văn Hường, sinh năm 1922 tại Hà Nội, trong một gia đình có 8 anh chị em. Lúc thiếu thời, theo học các trường Gendreau, Lasan Puginier và Saint Sulpice ở Hà Nộị.

Ông bắt đầu chính thức học nhạc đều đặn bắt đầu năm 8 tuổi cho đến năm 22 tuổi, với các linh mục người Pháp P. Depautis và J. Bouis.

Từ năm 1944, Hùng Lân là giáo sư âm nhạc cho các trường trung học Chu Văn An và Nguyễn Trãi ở Hà Nội.

Sau Hiệp Định Genève 1954 chia đôi đất nước Việt Nam, nhạc sĩ Hùng Lân di cư vào Nam làm giáo sư âm nhạc của trường Ca Vũ Nhạc Phổ Thông Sài Gòn và cũng là Trưởng Ban Phát Thanh Nha Tổng Giám Đốc Thanh Niên Và Thể Thao Sài Gòn.

Từ năm 1957, ông là giáo sư nổi tiếng của trường Quốc Gia Âm Nhạc Kịch Nghệ Sài Gòn. Cùng một lúc ông vẫn bỏ thì giờ ghi tên học và tốt nghiệp bằng Cử Nhân Văn Chương Pháp tại Đại Học Văn Khoa Sài Gòn năm 1963.

Đến năm 1965, ông được bổ nhiệm chức vụ Chủ Sự Phòng Phát Thanh Học Đường, Trung Tâm Học Liệu, Bộ Quốc Gia Giáo Dục, Sài Gòn.

Sau khi tu nghiệp tại Hoa Kỳ về ngành giáo dục và truyền thông, từ năm 1971 đến năm 1975 ông Hùng Lân trở lại việc dạy nhạc tại Âm Nhạc Viện Đà Lạt.

Sau 1975 và mãi đến khi gần qua đời năm 1986, giáo sư Hùng Lân tiếp tục việc dạy nhạc và nghiên cứu âm nhạc tại tư gia.

Là một nghệ sĩ nhưng cũng là một nhà mô phạm, được mọi người kính mến, giáo sư nhạc sĩ Hùng Lân có tiếng dạy học tận tâm, đứng đắn nhưng thật ra tính tình ông hòa nhã, vui vẻ.

Sự nghiệp về âm nhạc ngoài chuyện dạy nhạc kể trên còn những lãnh vực khác như trình diễn, nghiên cứu, viết sách nhạc và sáng tác nhạc.

Hấp thụ kiến thức thần học sở đắc tại Đại Chủng Viện Xuân Bích tại Hà Nội, nhạc sĩ Hùng Lân là người khởi xướng và phát huy phong trào dùng tiếng Việt trong thánh ca. Năm 1945, Hùng Lân người sáng lập Ca Đoàn Lê Bảo Tịnh tại Hà Nam. Tính đến năm 1974, Ca Đoàn Lê Bảo Tịnh đã xuất bản được 16 tuyển tập Thánh Ca của nhiều tác giả.

Ngoài ba tập nhạc Thánh Ca có tên Ca Vang Lời Chúa, những sách khác do giáo sư Hùng Lân viết có thể được chia làm hai loại chính, sách nghiên cứu âm nhạc và sách giáo khoa âm nhạc.

Công trình nghiên cứu âm nhạc của nhạc sĩ Hùng Lân đã được ông ghi lại ở những sách ông viết:

1970: Tìm Hiểu Dân Nhạc Việt Nam

1971: Nhạc Ngữ Việt Nam

1972: Tìm Hiểu Dân Ca Việt Nam (giải nhất Biên Khảo Nghệ Thuật)

1973: Vui Ca Lên 1 và 2

1975-1986: Nhạc Lý Tân Biên là Di Cảo của Hùng Lân

Sách giáo khoa âm nhạc của giáo sư Hùng Lân đã xuất bản:

1952: Giáo Khoa Âm Nhạc (giải thưởng Bộ Quốc Gia Giáo Dục)

1960: Nhạc Lý Toàn Thư

1964: Hỏi Và Đáp Nhạc Lý, Nhạc Hòa Âm Và Nhạc Đơn Điệu

1974: Thuật Sáng Tác Ca Khúc, Sư Phạm Âm Nhạc Thực Hành

Thêm nữa ông có soạn 100 bài viết cho phong cầm độc tấu hay đệm nhạc.

Riêng về phương diện sáng tác âm nhạc, theo tài liệu của gia đình và các bạn hữu, Hùng Lân có khoảng 900 tác phẩm và rất nhiều bản bị thất truyền.

Về Thánh Ca, ngoài tác phẩm Ca Vang Lời Chúa 1, 2 và 3, nhạc sĩ Hùng Lân còn 80 bài Thánh Vịnh Ứng Tác.

Ông viết khá nhiều nhạc cho nhi đồng, nổi tiếng là những bài Em Yêu Ai, Thằng Tí Sún, Con Cò, Ông Trăng Thu... Tập nhạc Vui Ca Lên là nhạc Hùng Lân biên soạn cho thiếu nhị Nhạc sĩ Hùng Lân cũng đã phụ trách chương trình Phát Thanh Học Đường cho trẻ em, thiếu niên ở đài phát thanh Sài Gòn ngày xưạ

Nhiều sáng tác Tân Nhạc của Hùng Lân đã sống mãi trong lòng người Việt. Vài bản được ghi lại sau đây, một số bài ghi lại theo ký ức.

Nhạc phẩm Rạng Đông được giải thưởng Sáng Tác của Hội Khuyến Nhạc Hà Nội năm 1943 đã cho thấy ngay từ lúc đầu, khuynh hướng viết nhạc của Hùng Lân là những sáng tác của tuổi trẻ, của sức mạnh:

Anh nghe chăng cung kèn rạng đông

Đang uy linh lừng vang trên không

Đang thiết tha hùng hồn

Khơi chí gan Lạc Hồng

Cháy lên nhuộm trên ánh hồng...

Một bài hát khác cũng được rất nhiều người biết đến và hát là Khỏe Vì Nước:

Khỏe vì nước kiến thiết quốc gia

Đoàn thanh niên ta cố tài ba

Tạo nguồn dân sinh mới

Hùng mạnh trong năm giới

Hợp lực xây hưng thịnh chung nước Nam...

Những trường học nữ sinh thường hát bản Cô Gái Việt, đây cũng là bài nhạc hầu như bao giờ cũng được hát lên trong những ngày hội lễ của phụ nữ, như ngày kỷ niệm Hai Bà Trưng:

Lời sông núi bừng vang bốn phương trời

Giục chúng ta đường phụng sự quyết tiến

Triệu Trưng xưa đẹp gương sáng muôn đời

Dòng máu thiêng còn đượm nồng trong trái tim...

Hùng Lân viết rất ít nhạc tình cảm ủy mỵ, có vài bài còn lưu truyền đến nay như bài hát Hận Trương Chi:

Thuyền ơi, đêm nay biết trôi về đâủ

Dòng sông bao la, nước non xanh xanh một mầu

Hoa bèo dạt xuôi hòng đâu lúc về nguồn

Én bay đã mỏi cánh hồng...

Một bài nhạc có lẽ không có ai mà không biết đến là Hè Về, một tuyệt tác trong âm nhạc Việt Nam:

Trời hồng hồng sáng trong trong, ngàn phượng rung nắng ngoài song

Cành mềm mềm, gió ru êm lọc màu mây bích ngọc qua màu duyên

Đàn nhịp nhàng, hát vang vang, nhạc hòa thơ đón hè sang

Hè về trong khóm trúc mềm đầu bờ

Hè về trong tiếng sáo diều dật dờ

Hè về gieo ánh tợ.."

Một bài nhạc khác, Việt Nam Minh Châu Trời Đông, được giải nhất kỳ thi Âm Nhạc Toàn Quốc năm 1944, đã làm dậy lòng ái quốc của giống dân Lạc Hồng:

Việt Nam! Minh Châu Trời Đông

Việt Nam! Nước thiêng Tiên Rồng

Non sông như gấm hoa uy linh một phương

Xây vinh quang ngất cao bên Thái Bình Dương

Từ ngàn xưa tài danh lừng lẫy khắp nơi

Tiếng anh hùng tạc ghi núi sông muôn đời

Máu ai còn vương cỏ hoa

Giục đem tấm thân sẻ với sơn hà

Chung tâm cương quyết ta ôn lời thề ước

Hy sinh tâm huyết trong báo đền ơn nước.

Giáo sư nhạc sĩ Hùng Lân là một nhân tài hiếm có và quý báu của nước Việt Nam.Tháng 10, 2000

Santa Maria, California, U.S.A.

Phạm Anh Dũng

PAD


Tiểu Sử N.S. Nhật Bằng

Nhật Bằng

 

 

 


• Ông sinh năm 1930 tại Hà Nội

 

• Học Nhạc từ 7 tuổi tại một trường Nhà Dòng, học hòa âm cùng với Ðỗ Thế Phiệt ( em họ nguyên giám đốc trường Quốc Gia Âm Nhạc Saigon)

 

• SÁNG TÁC: Trên 100 ca khúc. (Bản đầu: “Ðợi Chờ” 1947)*

 

• HÒA ÂM: Soạn cho nhiều ban nhạc (Ðài Phát Thanh: Quân đội, Tự Do, Ðài Truyền Hình Việt Nam) và các hãng băng nhạc tại Hà Nội và Saigon.

 

• TRÌNH DIỄN:

- Với các ban nhạc Ðài Phát Thanh Hà Nội và Saigon ( các ban Hoàng Trọng, Nghiêm Phú Phi, Thăng Long, Văn Phụng, Nhật Bằng, Tiếng Hát Tâm Tình (Anh Ngọc), Nguyễn Ðình Toàn, Vũ Thành, Ðào Trường Phúc …)

- tại Vũ trường và Nhạc hội: Hà Nội ( 1952 – Ban Gió Nam – Thăng Long)

và Hoa Kỳ ( 1991 Houston – 1993-94 San Jose)

 

• DẠY NHẠC: Lớp “ Luyện Ca Sĩ” (1995 – Hoa Kỳ)

 

• THÀNH LẬP:

- Ban Hợp ca HẠC THÀNH (Saigon 1954) với 4 anh em Nhật Bằng, Nhật Phượng,Thể Tần, Hồng Hảo .

- Ban DO-SI-LA ( Saigon 1963 với Anh Ngọc, Văn Phụng)

- Ban THE BLUE OCEAN ( Washington DC 1990) cho 3 con Nhật Hải, Nhật Hùng, Nhật Huấn .

 

• SỞ TRƯỜNG: Nhạc cụ: guitar, Piano, Contrebasse - Ca -  Soạn hòa âm.

 

• NHẬT HÀO: (con trai) hiện là ca sĩ tại ca vũ trường, video, nhạc hội tại Saigon và lưu diễn hải ngoại.

 

• VÂN BÍCH: (con gái) dạy piano ở vùng Hoa Thịnh Ðốn.

 

• HOẠT ÐỘNG: ( tại Hà Nội, Nha Trang, Saigon, Hoa Kỳ)

- Trước 1951 : HÀ NỘI – Sinh viên Trường Bưởi và Trường Ðào Duy Từ

Nhạc sĩ Ðài Phát Thanh và Phòng trà

- 1956-75: SAIGON: Ðài Phát Thanh Quân Ðội.

- 1975-81: Ði học tập cải tạo.

- 1990: Sang Hoa Kỳ. Hiện tại (1996) mở Lớp “Luyện Ca Sĩ” và soạn hòa âm tại Fairfax, VA.

 

Tài liệu tham khảo:

Tập Nhạc Tuyển 1: “Tình Yêu và Quê Hương”

Văn Phụng - Ðan Thọ - Nhật Bằng - Nguyễn Túc

Ấn hành tháng Giêng 1996 tại Arlington, VA. USA

 

Hư Vô & Biển Nhớ


Tiểu Sử N.S. Phạm Thế Mỹ

Phạm Thế Mỹ

 

 

 


Phạm Thế Mỹ sinh năm 1932 tại Bình Ðịnh. Học Quốc Gia Âm Nhạc Sài Gòn (1959-1970). Cựu giáo chức, cựu trưởng phòng Văn Nghệ Thuật Viện Ðại Học Vạn Hạnh. Hiện sống tại Sài Gòn.

 

Tác phẩm đã xuất bản :

 

nhạc phẩm đầu tay : Nắng Lên Xóm Nghèo

Những nhạc phẩm quen thuộc:

           Bóng Mát

           Bông Hồng Cài Áo

           Tóc Mây

           Ðưa Em Về Quê Hương

           ...

 

Các tập nhạc ấn hành: 

 

           Hòa Bình Ơi, Hãy Ðến (in chung Luân Hoán Lê Vĩnh Thọ)

           Trái Tim Việt Nam (Ðối Diện)

           Lửa Thiêng (trường ca 1963)

           Con Ðường Trước Mặt (1971)

           Trang Sử Mới (sinh viên Phật tử xuất bản tại Pháp)

           Thêm Một Lần Hoa Nở (Ðại học Van Hạnh xuất bản)

           Sắc Lụa Trữ La (nhạc kịch)

           Tiếng Hát Dậy Từ Lòng Ðất (nhạc kịch)

           Miếu Âm Hồn (nhạc kịch)

 

Tham Khảo: http://www.digital-info.com/luanhoan/tacgiavn

Hư Vô


Tiểu Sử N.s. Thục Vũ

Thục Vũ

Vũ Chương

 

Năm 1960, một nhạc phẩm có tên là "Tình mùa chinh chiến" được giới yêu nhạc mến chuộng và được các nhà xuất bản tranh giành để được ưu tiên độc quyền xuất bản. Bản nhạc này cũng được thính giả của Đài phát thanh Saigon yêu cầu nhiều nhất trong thời gian đó. Thục Vũ, tên của tác giả bản nhạc nói trên, đã viết nên những dòng thơ nhạc dễ mến mà hơn 30 năm sau chúng ta hãy còn nhớ như in vào lòng :"Người ơi tôi lắng dòng tâm tư

Nghe chuyện tình người em gái

Mắt vương khói lam chiều..."

Với 4 câu thơ mở đầu bản nhạc :"Nếu có khi nào nhớ đến tôi

Thì xin dòng lệ chớ đầy vơi

Hãy đem ánh mắt pha màu tóc

Nhuộm áo thời gian, gửi cuối trời..."

Nhạc sĩ Thục Vũ, tên thật là Vũ Văn Sâm, sinh năm 1932 (tuổi Nhâm Thân) tại vùng Non Côi Sông Vị (làng Nam Lạng, Trực Ninh, Bắc Việt). Anh tốt nghiệp khóa 4 phụ Đà Lạt năm 1954, đúng vào năm ký kết hiệp định đình chiế Geneva chia đôi đất nước. Do đó, Thục Vũ kẹt lại ở miền Nam VN, bỏ lại phía bên kia bờ Bến Hải người vợ chưa cưới mà khi anh còn học ở Chu Văn An, anh đã sáng tác bản nhạc đầu tiên có tên là "Duyên em" để tặng nàng. Nhưng may thay năm sau (1955) người yêu của thiếu úy Vũ Văn Sâm đã vào được nơi miền Nam tự do và lễ cưới được cử hành vào năm 1956.

 

Bước đầu của việc binh nghiệp, Thục Vũ được đưa ra phục vụ ở Đà Nẵng, và sau đó là Sư Đoàn 13 ở Tây Ninh và sau một thời gian tu nghiệp bên Hoa Kỳ về ngành Bộ Binh, anh được bổ nhiệm về Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung với chức vụ Trưởng phòng Tâm Lý Chiến ở Trung Tâm Huấn Luyện nàỵ Cũng tại đây, một bản hùng ca được Thục Vũ cho ra đời để tác động tinh thần anh em tân binh. Đó là bài "Quang Trung hành khúc" mà chúng ta thường nghe trong phần nhạc hiệu của chương trình phát thanh của Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung của đài phát thanh Quân Đội trước 1975 :"Quang Trung đây

Quang Trung

Anh về đây với tôi

Ta thi gan xây đời sống mới..."

Năm 1972, Thục Vũ đưọc đề cử làm Tam mưu phó của Sư đoàn 5 Bộ Binh ở Lai Khê (Bến Cát). Và đơn vị cuối cùng của nhạc sĩ Thục Vũ là Trường Sĩ quan Bộ binh Long Thành trước ngày CS cưỡng chiếm miền Nam. Lúc đó cấp bậc của Thục Vũ là Trung Tá.

 

Với cấp bậc Trung Tá, lại phụ trách ngành Tâm Lý Chiến, Trung Tá Nguyễn Văn Sâm chắc chắn là phải đi học tập "mút mùa" nhưng người nhạc sĩ tuy cung cách nhà binh nhưng rất hiền lành này của chúng ta đã phải bỏ mình nơi chốn rừng thiên nước độc chỉ sau hơn 1 năm cải tạo.

 

Năm 1975, Thục Vũ được CS đưa về Long Giao rồi đến trại Tân Hiệp (Biên Hòa). Ở đây, anh đã sáng tác nhạc phẩm "Suối máu" với 8 câu thơ cảm đề cũng của Thục Vũ :"Em ở Sai Gòn anh ở đây

Đồi pha cát trắng kẽm gai đầy

Ngẫn ngơ dăm chuyến tàu xuôi ngược

Để nhớ nhung về che khuất mây

 

"Tôi vẫn thường đêm thương nhớ con

Thương em tình nghĩa vẫn vuông tròn

Thương mình ray rứt từng đêm trắng

Thương bạn anh trong chuyện mất còn

 

"Anh ở đây bạn bè anh cũng ở đây

Áo rách xác xơ thân gầy

Cùng chung nếp sống lưu đày

Anh ở đây ngày ngày cơm chưa đầy chén

Chiều buồn ra xem bầy én

Kiếm mồi thấp thoáng bay quanh..."

Nghe nhiều anh em tù cải tạo có dịp đuợc gần nhạc sĩ Thục Vũ lúc còn trong tù kể lại, chính vì bản nhạc này mà nhạc sĩ Thục Vũ bị bọn CS đày đọa để đến giữa năm 1976, anh được đưa ra Sơn La và bỏ mình nơi sương lam chướng khí này vào ngày 15/11/1976. Ngày nay, một tấm mộ bia đơn sơ với đôi hàng nguệch ngoạc "Vũ Văn Sâm, 1932", được anh em tù cải tạo ghi lại, ngoằn ngoèo nơi chốn rừng thiêng nước độc Sơn La.

 

Thục Vũ sáng tac không nhiều nhưng mỗi nhạc phẩm của anh là một tác phẩm, như bản "Trăng vàng dạ vũ" mà nhiều người rất thích. Vì là một quân nhân lại phục vụ trong ngành Tâm Lý Chiến cho nên phần đông những sáng tác của Thục Vũ là để phục vụ cho quân đội, cho chính ngành anh đang cộng tác. Ở đài phát thanh Saigon, anh có mặt trong ban Thi Văn Tao Đàn, chương trình Thi nhạc giao duyên và anh cũng là người thay thế thi sĩ Đinh Hùng để phụ trách chương trình Thi nhạc giao duyên trên đài Saigon khi Đinh Hùng mất.

 

Là nghệ sĩ, vốn giàu cảm lụy, cho nên cuộc đời tình cảm của nhạc sĩ Thục Vũ cũng không thoát khỏi vòng "tình ái giăng tơ" nhưng với trường hợp của Thục Vũ, đây mới là chuyện tình thật sự vì nó đi ra ngoài những cái thông thường. Người ta bảo "trai tài gái sắc", nếu Thục Vũ yêu một cô gái đẹp, chúng ta cẳng nói làm chi vì họ mến nhau vì tài, cảm nhau vì sắc như trăm ngàn những chuyện tình tầm thường trên đời. Nhưng người yêu của Thục Vũ lại là "một cô gái trời bắt xấu". Nàng là Dương Thị Khánh, tức thi sĩ Lệ Khánh, tác giả những tập thơ "Em là gái trời bắt xấu", một công chức ở tòa tỉnh trưởng Đà Lạt. Chúng ta còn nhớ những vần thơ diễm tình của Lệ Khánh như:"Hôm nay trời vào thu

Đà Lạt lắm sương mù

Cây khô buồn trút lá

Gió ven hồ bay xa

 

Mây thu lờ lững trôi

Lồng lộng gió lưng đồi

Xin anh đừng giận dỗi

Viết thư về thăm em..."

mà Thục Vũ đã phổ nhạc với tựa đề "Tình người hậu tuyến", một bản nhạc đã làm xôn xao trong giới nhạc một thời. Tình yêu giữa họ xảy ra khi Lệ Khánh tròn 20 tuổi cho đến 1975, ngày mà Thục Vũ phải đi "cải tạo" và bỏ mình hơn 1 năm sau đó. Lệ Khánh đã sanh được một đứa con trai mang họ mẹ (Dương) và chữ lót là tên của mẹ (Khánh) với tên chữ đầu là Thục. Bà Thục Vũ, tuy đã biết về mối tình này, nhưng tuyệt nhiên không làm to chuyện mà trái lại ngày con của Lệ Khánh ra đời bà đã đến chăm nom và giúp đỡ kẻ tình địch.

 

Năm 1976, tin nhạc sĩ Thục Vũ bỏ mình trong trại cải tạo Sơn La đã đem lại cho những bạn bè và những người ái mộ anh một nỗi bang hoàng và căm phẫn. Thục Vũ là người rất hiền lành, hồn nhiên và vui vẻ với bạn bè, mất đi, để lại một người vợ cao thượng (với 5 đứa con), một người tình nhỏ bé, một đứa con kết hợp qua dòng thơ nhạc và một số tác phẩm vẫn còn in sâu trong lòng của những người mến mộ anh."...Hôm nay dành tặng anh

Vài giọt nắng thơm lành

Mai kia tàn chinh chiến

Áo em màu "Mosa"

Đón anh về hoan ca"

Vũ Chương

Lê Phan


Tiểu sử N.S. Văn Phụng

Văn Phụng

Biển Nhớ

 

Nói đến Văn Phụng người ta nghĩ ngay đến tài năng hòa âm phối khí xuất chúng và óc khôi hài của ông. Ông khôi hài trong mọi trường hợp, kể cả lúc bi quan nhất và ăn nói rất "tếu".

 

NS Văn Phụng (VP) sinh năm 1930 tại Hà Nội. Ông đam mê âm nhạc từ nhỏ nên đã được hai giáo sư dương cầm là bà Perrier và bà Vượng đặc biệt nâng đỡ và chỉ dẫn.

 

Đúng là trời không phụ tài. Năm 1945, cậu bé Nguyễn Văn Phụng đã đoạt giải nhất độc tấu dương cầm bản "La Prière d'une Vierge" tại Nhà Hát Lớn Hà Nội. VP chơi dương cầm hay lắm. Mời các bạn xem lại băng video "Thúy Nga" 27 xem ông đệm cho vợ là Châu Hà hát "Suối Tóc". Lúc ấy, ông đã trên 65 tuổi, tay trái đã bị cứng đi nhiều mà chơi vẫn còn rất hay và... lả lướt. Tài năng làm "mưa trên phím ngà" của ông vẫn như thuở nào.

 

VP là một học sinh xuất sắc, 16 tuổi đã thi đậu Tú Tài. Thân phụ của ông rất muốn ông làm bác sĩ nên... VP theo học ngành y. Được một năm thì... ông bỏ học để chạy theo tiếng gọi của âm nhạc.

 

Cũng bởi quá mê nhạc nên ông thường gặp quý nhân và... giai nhân. Thôi để BN kể phần quý nhân trước nha. Còn giai nhân thì để hẹn những lần sau vậy.

 

Như bao nhiêu cư dân khác, VP phải rời xa Hà Nội khói lửa vào mùa thu 1946 chạy loạn về mãi tận Nam Định rồi nương náu tại nhà thờ Tứ Trùng ở Chợ Cồn. Tại đây, ông gặp một quý nhân khác: Linh mục Mai Xuân Đình. VP được linh mục dạy âm nhạc và giáo lý. Qua sự gặp gỡ này, VP trở thành tín đồ Thiên Chúa Giáo cho đến lúc trút hơi thở cuối cùng.

 

Năm 1948, VP hồi cư về Hà Nội thì bị lệnh tổng động viên. Ông gia nhập Ban Quân Nhạc Đệ Tam Tiểu Đoàn Danh Dự (Hà Nội). Tại đây, ông gặp những người bạn mà sau này khi di cư vào Nam đã trở thành những nhạc sĩ nổi tiếng tô điểm cho "nắng đẹp miền Nam" như Nhật Bằng, Đan Thọ, Nguyễn Hiền, Văn Khôi, Vũ Thành, v.v... Và cũng tại đây ông gặp một quý nhân khác.

 

Đó là quân nhạc trưởng người Pháp gốc Đức tên Schmetzer. Ông hướng dẫn VP về hòa âm. Thế là VP trở thành nhạc sĩ hòa âm đại hòa tấu theo lối Tây Phương đầu tiên của Việt Nam. VP soạn hòa âm những bản nhạc VN cho Ban Đại Hòa Tấu Quân Nhạc gồm cả 100 nhạc viên.

 

Giữa lúc vui đùa, ca hát cùng bạn bè đồng sự, năm 1948, VP cho ra đời tác phẩm đầu tay của mình: "Ô Mê Ly". Ông thường trình diễn nhạc phẩm này tại những vũ trường ở Hà Nội. Bài hát đã được hoan nghênh đón nhận và kể từ đó tên tuổi VP được giới yêu nhạc chú ý.

 

Cùng với những người bạn BN kể ở trên, VP di cư vào Nam và chẳng bao lâu ông trở thành Nhạc Trưởng của Đài Phát Thanh Quân Đội và phụ trách chương trình ca nhạc trên Đài Phát Thanh Saigon.

 

Trong không khí tưng bừng của "nắng đẹp miền Nam", Văn Phụng, Đan Thọ, Nguyễn Hiền, Nhật Bằng, Trọng Khương, Y Vân, v.v... đã "trăm hoa đua nở". Họ đã sáng tác những tuyệt phẩm mà cho đến bây giờ gần 50 năm sau chúng ta vẫn còn hát.

 

VP mang đến miền Nam những bản nhạc ngộ nghĩnh, lạ tai, sống động mang âm hưởng nhạc Nam Mỹ như "Ô Mê Ly", "Tiếng Vọng Chiều Vàng", "Trăng Sơn Cước". Nhiều người cho rằng nhạc của ông chịu ảnh hưởng nặng của Tây Phương. Nhân xét này đúng nhưng cũng có phần sai nữa.

 

Đúng là vì cùng với một số nhạc sĩ theo trường phái cổ điển Tây Phương (do Nguyễn Xuân Khoát và Võ Đức Thu khởi xướng) như Vũ Thành, Lâm Tuyền, Văn Giảng, Nghiêm Phú Phi, v.v... VP muốn đưa âm sắc của nhạc giao hưởng vào ca khúc Việt Nam nhưng chỉ một chút thôi vì sợ quần chúng chưa quen. "Tiếng Dương Câm", "Mưa Trên Phím Ngà" (Văn Phụng), "Giấc Mơ Hồi Hương" (Vũ Thành), Tơ Sầu (Lâm Tuyền) là những thí dụ.

 

VP còn "dám" sáng tác những bản nhạc theo thể điệu... "quái đản" vào thời đó như mambo, rock and roll, boléro, slow rock, calypso, v.v...

 

Tuy nhiên, ngay cả điệu "slow rock" là thể điệu thích hợp với không khí nghẹt khói thuốc, men rượu và nhục cảm của vũ trường nhưng khi vào tay VP thì khác. VP đã nâng ý nhạc trong "Tôi Đi Giữa Hoàng Hôn" (slow rock) bay bổng vào không khí lâng lâng siêu thoát, nhẹ nhàng và trầm ấm vô cùng của người Á Đông. Bạn hãy thử đi dạo sông một mình khi nắng chiều dần tàn, lòng nhớ đến người yêu thì mới thấy thấm thía cái cảm giác siêu thoát nhẹ nhàng ấy.

 

Nhưng sai là ở chỗ này. Các bạn có thể tìm thấy âm hưởng dân tộc đậm đà trong "Các Anh Đi", "Trăng Sáng Vườn Chè" (phổ thơ Nguyễn Bính) "Đêm Buồn" (phổ ca dao "Vì Nhớ Mà Buồn" trong "Quốc Văn Giáo Khoa Thư). VP còn sáng tác những bài nhạc vui như "Nhạc Ngày Xanh", "Vui Bên Ánh Lửa", "Tiếng Ca Bên Đồi Vắng" có âm hưởng rất... Việt Nam. Còn bài "Nhớ Bến Đà Giang" thì thật là thiết tha, gần gũi như câu hò trên sông nước.

 

VP quả là một nhạc sĩ đa dạng. Ông có nhiều sáng tác mà giới yêu vũ trường rất mê và không thể thiếu. Trước giờ giới nghiêm phải ráng "gỡ" thêm bài "Ô Mê Ly" cho đáng tiền vào cửa. "Đi chợ" thì phải có bài paso doble "Ghé Bến Saigon" còn dập dìu với người yêu trong điệu luân vũ đưa tâm hồn cả hai về chốn phiêu bồng thì không thể quên "Gió Chiều".

 

VP được giới sành điệu cho là nhạc sĩ soạn hòa âm phối khí số 1 của VN trong suốt thời gian từ 1954 đến 1975

Biển Nhớ


Tiểu Sử Ngô Thụy Miên

Ngô Thụy Miên

 

 


Ngô Thuỵ Miên tên thật Ngô Quang Bình.  Sinh ngày 26.9.1948 tại Hải Phòng.  - Theo học trường trung học Nguyễn và đại học Khoa Học Sàigòn những năm 60,70.  - Theo hoc vĩ cầm với giáo sư Đỗ Thế Phiệt, và nhạc pháp với giáo sư Hùng Lân tại trường Quốc Gia Âm Nhạc Sàigòn thập niên 60.  - Là một chuyên viên kiểm soát không lưu tại phi trường Tân Sơn Nhất Sàigòn từ 1970-1975.  - Trưởng ban nhạc Luân Phiên tại đài phát thanh Quân Đội Sàigòn từ 1970-1975.  - Bắt đầu sáng tác từ năm 1963. Tháng 2 năm 1965 hoàn tất tình khúc đầu tiên Chiều Nay Không Có Em, sau đó là Mùa Thu Cho Em, và những nhạc phẩm phổ từ thơ của thi sĩ Nguyên Sa như Paris Có Gì Lạ Không Em, Tuổi 13… Trong thời gian theo học đại học, đã trình diễn và phổ biến những sáng tác của mình tại các hội quán văn nghệ, các trung tâm văn hóa và giảng đường đại học.  - Năm 1974, cùng với một số thân hữu thực hiện băng nhạc đầu tay với chủ đề Tình Ca Ngô Thụy Miên gồm 17 tình khúc đã được viết trong khoảng thời gian 1965-1972, với những tiếng hát của Thái Thanh, Khánh Ly, Lệ Thu, Châu Hà, Thanh Lan, Xuân Sơn, Sơn Ca, Duy Trác, Duy Quang, Kim Tuấn, cùng với phần hòa âm của nhạc sĩ Văn Phụng. Một vài nhạc phẩm tiêu biểu là Từ Giọng Hát Em, Mắt Biếc, Giáng Ngọc, Áo Lụa Hà Đông, Niệm Khúc Cuối…    - Tháng 10 năm 1978, vượt biên đến Mã Lai, sau đó qua Montreal, Canada.   Tháng 10 năm 1978, vượt biên đến Mã Lai, sau đó qua Montreal, Canada.  -Năm 1981 tốt nghiệp BS về Computer Science và hiện đang làm Computer Information Consultant tại thành phố Olympia, thủ phủ của tiểu bang Washington.   - Năm 1982, nhạc sĩ Ngọc Chánh thực hiện cuốn băng Tình Ca Ngô Thụy Miên 2, gồm một số tình khúc được sáng tác ở hải ngoại như Bản Tình Ca Cho Em, Nắng Paris Nắng Sàigòn, Dốc Mơ, Mùa Thu Xa Em… và một tình khúc duy nhất viết tại Sàigòn sau năm 1975 Em Còn Nhớ Mùa Xuân.   - Năm 1993, trung tâm Thúy Nga thực hiện CD và video Tình Ca Ngô Thụy Miên gồm những sáng tác viết trước 1975 và trong hai thập niên 80-90 như Bản Tình Ca Cho Em, Em Về Mùa Thu, Tình Cuối Chân Mây…   Đầu năm 1997, trung tâm Thúy Nga phát hành CD Ngô Thụy Miên và Những Sáng Tác Mới, và thu video một số tình khúc được viết trong thập niên 90 như Riêng Một Góc Trời, Trong Nỗi Nhớ Muộn Màng, Cần Thiết, Dấu Vết Tình Yêu, Miên Khúc, Ở Nơi Nào Em Còn Nhớ, Một Đời Quên Lãng…   - Năm 1998 nhà sách Văn Khoa đã phát hành một tuyển tập nhạc tình ca với tựa đề Góc Trời Ngô Thụy Miên.   - Tình khúc mới nhất được sáng tác trong năm 2000 là Mưa Trên Cuộc Tình Tôi đã được nam ca sĩ Hoàng Nam trình bày lần đầu tiên trong đêm nhạc chủ đề Tình Ca Ngô Thụy Miên qua bốn thập niên do nhóm thân hữu tổ chức tại La Mirada theater, California vào ngày 3 tháng 9 năm 2000 vừa qua.

ngothuymien.cjb.net


Tiểu Sử Ngọc Bích

Ngọc Bích

 

 

 


(1924-2001)

Ngọc Bích là con trai của cụ Đốc thú y Nguyễn Huy Bằng, là người có biệt tài sử dụng đủ loại nhạc cổ truyền như đàn bầu, đàn thập lục, tỳ bà ...

Lúc 10 tuổi bắt đầu học về ký âm pháp của thầy Nguyễn Văn Thông, cùng với Đỗ Thế Phiệt, Nguyễn Văn Huấn, Nguyễn Văn Ngạc, Nguyễn Hiền, Tu Mi Đỗ Mạnh Cường, Ngọc Bích lúc đó đã tỏ ra có năng khiếu về âm nhạc.

 

Sau khi tốt nghiệp tiểu học, Ngọc Bích đậu vào trường Bưởi . Cùng năm ông tham dự đơn ca ở Nhà Hát lớn Hà Nội, chương trình ca nhạc giữa các màn kịch, do Nhạc Sĩ tiền phong Thẩm Oánh đặc trách . Tuy còn trẻ nhưng N.S. Ngọc Bích được hướng dẫn bởi N.S. Nguyễn Thiện Tơ, nên chơi nhạc và ca rất rành. Nhạc sĩ Ngọc Bích còn chơi đàn với ban nhạc tại vũ trường TaKara, ở khu phố Khâm Thiên, Hà Nội, tiệm khiêu vũ đầu tiên chơi nhạc sống tại Hà Nội.

 

Vào khoản năm 1942, Ngọc Bích rời trường Bưởi và dứt khoát theo nghiệp cầm ca, lúc đó ông vừa vào năm thứ hai, bậc cao đẳng tiểu học.

Năm 1943, ông được mời tham gia một ban nhạc lớn xuất ngoại sang Côn Minh chơi cho vũ trường giúp vui cho lực lượng Đồng Minh bên đó.

Vào khoản 1947, Ngọc Bích bắt đầu viết tình ca, theo nhịp swing và blues rất mới lạ.

 

Theo lời Nhạc Sĩ nguyễn Hiền, Nhạc Sĩ Ngọc Bích rất thận trọng trong lãnh vức sáng tác, chú ý nhiều về cách sử dụng các âm trình, cung bậc, tránh tối đa những quãng mang tính cách Âu Tây. Nhạc Sĩ luôn cố giữ bản sắc VN trong nhạc của mình, sợ mình làm nhạc có khuynh hướng tây phương.

 

Thời kỳ kháng chiến (1947 ...) là giai đoạn N.S. Ngọc Bích sáng tác mạnh mẽ nhất với các bản Khúc nhạc chiều Mơ, Thiếu Nữ trên Mây Ngàn (Bông Hoa Rừng), Lời Hẹn Xưa, Con đò đưa Xác, Thuở Trăng Về, Đêm Trăng Xưa, Bến đàn xuân, Đôi chim giang hồ, Dưới Trăng Thề, Bản Đàn Xuân ... "

 

Đặc biệt Ngọc Bích là người sử dụng đầu tiên nhịp điệu swing hay blues trong các bài ca phục vụ cuộc kháng chiến như "Say Chiến Công" ...

 

"Hôm nay chúng tôi say

Say vì tiêu diệt được một đồn Tây

Hôm nay chúng tôi say

Say vi súng, say vì đạn

Say say vì chiến công"

 

"Bà già giết giặc"

Làng kia có một bà già

Thân hình tiều tụy tuổi đà sáu lăm

Một hôm giặc Pháp đói ăn

Chúng liền tìm tới xóm nghèo tìm lương ...

 

Ngọc Bích rời bỏ kháng chiến năm 1947, trở về Hà Nội .

Sau đó ông vào Nam, hoạt động mạnh mẽ cả về sáng tác lẫn trình diễn ở các đài Pháp Á, đài Saigòn, đài Tiếng nói quốc gia VN, và trên sân khấu đại nhạc hội ở các rạp chiếu bóng . Năm 1954, Ngọc Bích đã sáng tác bản: Suy tôn Ngô Tổng Thống, cùng với Thanh Nam.

 

Nhạc sĩ Ngọc Bích sang Hoa Kỳ năm 1975 . Chỉ làm hãng xưởng một thời gian ngắn, ông theo lời mời của Nhạc Sĩ Hoàng Thi thơ, đã cùng nhạc sĩ Lữ Liên nghỉ việc đi hát rong . N.S. Lữ Liên thành lập ban AVT Hải Ngoại gồm có N.S. Lữ Liên, Nhạc sĩ Ngọc Bích, Và N.S. Vũ Huyến. Ban AVT có thêm cô đào Thúy Liễu (vợ N.S. Lữ Liên), thành lập ban thoại kịch Gió Nam, đã cùng đoàn nghệ sĩ của Hoàng Thi Thơ qua Âu Châu trình diễn từ năm 1976. Từ thành công đầu tiên, đoàn đã đi trình diễn nhiều lần tại khắp nơi trên thế giới.

 

Các năm về sau các nghệ sĩ Lão thành này, trình diễn giúp vui cho cộng đồng, và cho những Hội Đoàn trong những buổi tiếp tân có quan khách ngoại quốc tham dự, như ngày "Tế Tổ Hùng Vương" cho Hội Cao Niên Á Mỹ, ngày "Kỷ Niệm Hai Bà Trưng" ... vvv...

 

Nhạc sĩ Ngọc Bích có một cuộc đời thăng trầm lên xuống với âm nhạc và với tình duyên . Những năm đầu thập niên 70, ông sống trầm lặng, không được vui . Những năm theo đoàn hát Hoàng Thi Thơ thì là những năm sung túc, vui vẻ, tiền bạc dư giả, nhưng khi cuối đời ông sống một mình sau khi qua hai lần mỗ. Nhạc của Nhạc Sĩ Ngọc Bích tiêu biểu nhạc lãng mạn đầu thập niên 50. Xin chép lời phê bình của nhà văn Nguyễn Đình Toàn nói về nhạc Ngọc Bích, có lẽ là xác đáng nhất khi muốn tóm gọp Nhạc Ngọc Bích qua một câu nói:

 

"Nhạc của Ngọc Bích biểu trượng cho tuổi trẻ thành thị một thời, cái thời ông gọi là "chiến binh" nhưng "ngát hương thanh bình" (Trở Về Bến Mơ)" (Nguyễn Đình Toàn) -

 

Nhạc Sĩ Ngọc Bích mất một tuần sau khi đến dự đám táng Nhạc Sĩ Hoàng Thi Thơ, tức đầu tháng Mười năm 2001 .

 

Tài liệu tham khảo: Bài viết và nói chuyện của Nhạc Sĩ Nguyễn Hiền và Lữ Liên.

 

tvmt

 

 

 

 


Tiểu sử Nguyễn Đức Quang

Nguyễn Đức Quang

Cao Luận

 

 

 

Mãi đến sau 1965, một số những bài hát của Nguyễn Đức Quang mới xuất hiện rải rác trên một số ấn phẩm sách, báo và vài tuyển tập sơ sài do Tình hình thiếu thốn phương tiện và điều kiện lúc bấy giờ, người ta đã thấy có các tập nhạc in bằng ronéo như: Trầm ca, Những bài Ca Khai Phá, Ruồi và Kên Kên, Lời Nguyện Cầu Hạnh Phúc v..v.

 

Năm 1995, Ngô Mạnh Thu và Nguyễn Thiện Cơ trong nhóm Đồng Vọng thu gom lại hầu hết các tập chính và ấn hành tuyển tập Dưới Ánh Mặt trời. Duới đây là những nét chính và  9 tập nhạc đã được tác giả  hình thành trên suốt quãng đường sinh hoạt và sáng tác của anh. (Trích trong " về những ca khúc Nguyễn Đức Quang đă viết" trong tuyển tập "Dưới Ánh Mặt Trời")

 

Liên lạc: Nguyendu0123@aol.com

 

Tác Phẩm

1. Chuyện Chúng Mình: 52 ca khúc, viết từ 1960 đến 1964, thời kỳ đầu sáng tác, hầu hết là các khúc tình ca tuổi học trò và thời gian sinh sống tại Đà lạt.

 

2. Trầm Ca: 10 ca khúc cho thanh niên và thời cuộc, những thao thức lớn nhất về con người, đất nước. Những ca khúc này tạo nên cả một cao trào tuổi trẻ nhập cuộc vào các sinh hoạt.

Nỗi Buồn Nhược Tiểu,  Người Anh Vĩnh Bình, Tiếng Hát Tự Do,

Chiều Qua Tuy Hòa, Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ  là dấu ấn chưa phai mờ trong nhiều thế hệ thanh niên Việt Nam từ đó đến nay.

 

3. Những Bài Ca Khai Phá: Trên 40 ca khúc sinh hoạt đặc biệt cho tuổi trẻ dùng trong các buổi họp mặt công tác xã hội, các hoạt động đám đông: Không Phải Là Lúc, Về Với Mẹ Cha

Khởi động phong trào hát cộng đồng, hát chung khắp mọi nơi, sau này được lan truyền sang nhiều địa hạt và nhiều giới khác, kể cả tôn giáo.

 

4. Cần Nhau: 12 tình khúc được biết đến nhiều với: Bên Kia Sông, Vì ́ Tôi Là Linh Mục, Cần Nhau, Như Mây Trên Cao.

 

5. Lời Nguyện Cầu Hạnh Phúc: 18 bài sinh hoạt trong ngày hạnh phúc lứa đôi, hình thành 1969, nhiều bài hì́nh như đă thành nếp trong các đám cưới như: Lời Nguyện Cầu Hạnh Phúc, Đám Cưới Chúng Mình, Lũ Chén Diã Có Tội Tình Gì

 

6. Khúc Nhạc Thanh Xuân: Khoảng 40 bài nhạc sinh hoạt thanh niên quốc tế. Nhiều nhất là các ca khúc trong thời lập quốc Do Thái, phong trào Kibbuz, những bài hát nhân quyền, tự do từ Âu sang Á và Mỹ như: Về Miền Gian Nan, Bài Ca Hải Tặc.

 

7. Hương Đồng Quê: Các khúc Dân Ca và nhạc đồng quê nổi tiếng trên thế giới chuyển dịch sang lời Việt, gần 200 bài, hầu hết bị thất lạc năm 1975.

 

8. Phúc Ca Mùa Lễ: 25 bài đồng dao quốc tế hát trong mùa Giáng sinh.

 

9. Ruồi Và Kên Kên: Hoàn tất năm 1970, gồm 11 bài, là những ca khúc bi phẫn về những vấn đề lớn nhất trong một khung cảnh chính trị và xă hội đen tối nhất của cả 2 miền đất nước: Im Lặng Là Ðồng Lõa, Ruồi Và Kên Kên. Những ca khúc này vẫn được yêu chuộng cho đến nay.

Cao Luận


Tiểu sử Nguyễn Ngọc Thiện

Nguyễn Ngọc Thiện

 

 


Nguyễn Ngọc Thiện sinh ngày 20 tháng 11 năm 1951 tại Sài Gòn. Ông là Bác sĩ Viện Răng Hàm Mặt Thành phố Hồ Chí Minh.

 

    Ông sáng tác âm nhạc từ thời sinh viên, nhưng sau năm 1975, tên tuổi ông mới được biết đến rộng rãi trong giới trẻ hâm mộ nhạc. Những ca khúc Nguyễn Ngọc Thiện trữ tình và trẻ trung, thiên về đề tài tình yêu và tuổi trẻ.

 

    Ông đã xuất bản hai tập ca khúc và một số bài hát được phát hành trong băng âm thanh và băng video. Nguyễn Ngọc Thiện là thành viên nhóm "Những Người Bạn". Ðã xuất bản Tập nhạc Nguyễn Ngọc Thiện và kèm băng cassete tác giả (DIHAVINA và Hội nhạc sĩ VN).

 

Tác Phẩm Tiêu Biểu:- Ôi cuộc sống mến thương

- Tình Sương Khói

- Nắng xuân

- Ngọn lửa trái tim

- Cô Bé Dỗi Hờn

- Này người yêu nhỏ xinh

- Người mẹ

- Người yêu nhé

- Thôi em hãy về

- ....

 

 

Tham Khảo: Hue.vnn.vn


Tiểu sử Nguyễn Xuân Khoát

Nguyễn Xuân Khoát

 

 

 


Nhạc sĩ Nguyễn Xuân Khoát sinh ngày 11/2/1910, quê ở Hà Nội. Ông là vị Chủ tịch đầu tiên và duy nhất của Hội nhạc sĩ Việt Nam. Ðã mất năm 1994.

 

Ông được mệnh danh là "Người anh cả", "Con chim đầu đàn" của nền âm nhạc mới VN. Có thể nói, ông là người kiên trì bảo vệ và phát huy tính dân tộc trong âm nhạc từ những ngày đầu cho đến phút cuối cuộc đời.

 

Nguyễn Xuân Khoát là một trong số hiếm hoi các học viên của Viễn Ðông Nhạc viện mở ở Hà Nội thập NIÊN 30. ÔNG CHƠI THÀNH THẠO VIOLON, PIANO VÀ NHẤT LÀ CONTREBASS. ẤN PHẨM nhạc đầu tiên của ông- bài hát Bình minh (thơ của Thế Lữ) in trên tờ "Ngày nay" mùa thu 1938 được xem như mốc son đánh dấu sự ra đời CỦA TÂN NHẠC VIỆT NAM. Ý THỨC ĐƯỢC SỰ RIÊNG BIỆT CỦA ÂM NHẠC VIỆT NAM, ở nhiều tác phẩm của mình Nguyễn Xuân Khoát đã phủ vào đấy đậm đặc chất liệu âm nhạc dân gian như Con cò đi ăn đêm, Con voi, Thằng Bờm... và những tiểu luận, khảo cứu đăng tải trên báo chí về ca trù, quan họ, chèo...

 

Năm 1942, ông tham gia nhóm "Xuân thu Nhã tập"cùng với tiêu chí trên và đã thực hiện phổ nhạc một cách độc đáo bài thơ Màu thời gian của Ðoàn Phú Tứ (một nhà thơ thành viên của nhóm). Cùng Thế Lữ tổ chức Ðoàn kịch Anh Vũ, ông đã đi dọc suốt những năm tháng đầu tiên sau khi Cách Mạng tháng Tám thành công. Ông là thành viên quan trọng trong Hội khuyến nhạc tổ chức ở Hà Nội lúc bấy giờ. Quán nghệ sĩ Hà Nội, mà khi ấy, ông là linh hồn của ban nhạc, đã ghi lại một dấu ấn văn hoá trước ngày toàn quốc kháng chiến. Trong Kháng chiến chống Pháp, ông nổi tiếng với Tiếng chuông nhà thờ, Uất hận...Trong giai đoạn tham gia quân đội, ông đã cùng Nguyễn Ðình Thi viết lại Con voi vẫn một tâm niệm về nghệ thuật âm nhạc dân tộc. Hòa bình lập lại, ông hứng khởi với hợp xướng Ta đã lớn, Hò kiến thiết và Lúa thu - một ca khúc thiếu nhi khá độc đáo về đề tài đấu tranh thống nhất đất nước.

Cũng thời kỳ này, trong sự tín nhiệm của toàn thể anh em nhạc sĩ, ông được bầu là Chủ tịch Hội nhạc sĩ Việt Nam khóa I.

 

Kiên trì trên con đường gìn giữ bản sắc dân tộc trong âm nhạc, bên cạnh những khảo cứu, tiểu luận bày tỏ quan niệm, tình cảm của mình, Nguyễn Xuân Khoát thực hiện tiêu chí ấy trong nhiều tác phẩm như thanh xướng kịch Vượt sông Cái, Trống Tràng Thành viết cho piano, rồi đến hoà tấu nhạc cụ như: Ông Gióng, Sơn Tinh- Thuỷ Tinh. Và hoàn toàn cho bộ gõ dân tộc như: Tiếng pháo giao thừa, Cúc-Trúc-Tùng-Mai....

 

Những năm gần đây, tuổi càng cao, ý nghĩ của ông càng sắc sảo, sâu nặng. Ông đã truyền được ngọn lửa gìn giữ bản sắc dân tộc sang các thế hệ nhạc sĩ lớp sau bằng bài viết, bằng tác phẩm, bằng cả những cuộc trò chuyện. Ông đã xuất bản nhiều tuyển tập ca khúc, nhiều sách chuyên khảo và Album Video tác giả.

 

Nguyễn Xuân Khoát để lại một dấu ấn không phai mờ trong lịch sử tân nhạc Việt Nam, trong lịch sử Hội nhạc sĩ Việt Nam.

TÁC PHẨM tiêu biểu:

 

Bình minh

Màu thời gian

Con voi

 

Tham Khảo: http://hue.vnn.vn

 

 

 

Nhạc sĩ Nguyễn Xuân Khoát

(NXK) (1910 - 1993).

 

Nhạc sĩ NXK cùng với các nhạc sĩ khác như Nguyễn Văn Tuyên, Thẩm Oánh, Dương Thiệu Tước, Lê Thương, v.v... là những người đã có công khai phá và dựng nên nền Tân Nhạc Việt Nam trước sự lạnh nhạt, hững hờ của quần chúng và sự chống đối của những nhà thí trức bảo thủ trong thập niên 30.

 

Cụ NXK đã đóng góp cho nhạc cải cách (bây giờ chúng ta gọi là tân nhạc) bằng một số bài hát mang nhiều âm hưởng Việt Nam như "Bình Minh" (1938 - thơ Thế Lữ) (nhạc ngũ cung mang âm hưởng miền Bắc), "Hồn Xuân" (khoảng cuối thập niên 30), "Mây Cao Bay" (1944 - lời Thế Lữ) (mang âm hưởng hát chèo).

 

Điều thú vị và cũng là điều để chúng ta kính mến cụ hơn là ở chỗ này. Trong giai đoạn đầu của sự nghiệp, cụ sáng tác mang nhiều âm hưởng Việt Nam nhưng cụ là người được giáo dục trong môi trường âm nhạc Tây Phương từ lúc còn rất trẻ.

 

Cụ học đại hồ cầm tại Conservatoire de Musique Française d'Extreme Orient, một nhạc viện do người Pháp lập ra tại Hà Nội từ năm 1930. Cu còn là một trong những nhạc sĩ VN đầu tiên trình diễn chung với nhạc sĩ ngoại quốc như Pháp, Nga, Phi Luật Tân tại những buổi hòa nhạc nhạc Tây Phương.

 

Trong khi những nhạc sĩ khác chạy theo thời trang tranh đua đặt lời Việt cho những bản nhạc foxtrot, valse hoặc tango của Pháp thì cụ lại hướng lòng về những tinh hoa tiềm ẩn trong âm nhạc truyền thống Việt Nam. Cải cách nhưng cụ vẫn muốn bảo tồn tinh tuý dân tộc.

 

Cho nên ngoài việc chơi nhạc Tây Phương thính phòng hoặc tại những vũ trường dành cho người Pháp ở Hà Nội để mưu sinh, cụ còn đem sở học của mình từ một nhạc viện Tây Phương để nghiên cứu nhạc truyền thống dân tộc.

 

Cụ sưu tập, ký âm và phổ biến những điệu hát như hát chèo, hát ả đào (lúc ấy đang suy tàn) theo nhạc ngữ Tây Phương. Để làm công việc này, cụ đến gặp những thầy dạy hát chèo để tầm sư học đạo. Thậm chí cụ còn mở một "nhà cô đầu" để dễ quen biết với giới hát ả đào, giúp cho công việc nghiên cứu và ký âm của cụ.

 

Trong hai năm 1944 - 45, cụ làm một việc rất ngộ nghĩnh là đem những câu ca dao quen thuộc vốn đã có chất thơ của nhi đồng Việt Nam vào âm nhạc. Một lần nữa, cụ là người tiên phong mở đường dẫn lối. Sau này theo bước cụ là NS Lê Thương, Hùng Lân, Phạm Duy, Phạm Đình Chương, Hoàng Thi Thơ, Văn Phụng, v.v...

 

Xin mời các bạn thưởng thức một trong những bài hát đó để thấy tài phóng tác của cụ từ những câu ca dao ngắn ngủi, bình dị nay trở thành những bài hát có điệu bộ, xúc tích, sống động lạ thường.

 

Xin dâng lên cụ những lời thô thiển trên đây của kẻ hậu sinh này với tất cả tấm lòng kính mến và biết ơn.Biển Nhớ

Biển Nhớ & Hư Vô


Tiểu Sử Nhạc Sĩ Phạm Đình Chương

Phạm Đình Chương

Biển Nhớ

 

Nhạc sĩ Phạm Đình Chương (PĐC) xuất thân từ một gia đình có thể nói là “royal family” của tân nhạc VN.

 

Thân phụ của ông là cụ Phạm Đình Phụng. Người vợ đầu của cụ sinh được 2 người con trai: Phạm Đình Sỹ và Phạm Đình Viêm.

 

Phạm Đình Sỹ là một công chức, thỉnh thoảng lên sân khấu để đóng kịch tài tử cho vui nhưng vợ của ông là một nữ kịch sĩ tài hoa chuyên nghiệp: bà Kiều Hạnh. Bà còn nổi tiếng qua một tác phẩm khác của bà: nhóm Tuổi Xanh, từng đào tạo nhiều ca sĩ thiếu nhi thành những ca sĩ chuyên nghiệp cho miền Nam. Con của ông bà là ca sĩ Mai Hương hiện sống tại Mỹ.

 

Phạm Đình Viêm chính là ca sĩ Hoài Trung của ban hợp ca Thăng Long, một ban nhạc khởi sự hoạt động từ thời kháng chiến chống Pháp ở Liên Khu IV ngoài Bắc. Tháng 6 năm 1951, ban hợp ca Thăng Long đến với “nắng đẹp miền Nam” và kể từ đó họ làm mưa làm gió trên sân khấu văn nghệ miền Nam qua lối trình diễn có một không hai của họ.

 

Hoài Trung có tài bắt chước tiếng cầm thú. Khi nghe ban hợp ca Thăng Long trình bày những bài hát như “Ngựa Phi Đường Xa”, (Lê Yên), “Sáng Rừng” (Phạm Đình Chương), nếu thỉnh thoảng bạn nghe tiếng ngựa hí, chim kêu thì đó là “tiếng kêu” của Hoài Trung dấy.

 

Dòng vợ sau của cụ Phạm Đình Phụng có 3 người con: trưởng nữ là Phạm thị Quang Thái, tức ca sĩ Thái Hằng, vợ nhạc sĩ Phạm Duy, người con gái út là Phạm thị Băng Thanh, tức ca sĩ Thái Thanh một thời là vợ của đệ nhất nam minh tinh điện ảnh Lê Quỳnh (cha của ca sĩ Ý Lan, Quỳnh Hương). Còn người con trai giữa chính là nhạc sĩ Phạm Đình Chương.

 

PĐC còn là ca sĩ Hoài Bắc, linh hồn của ban hợp ca Thăng Long. Những thành viên khác của ban hợp ca như: NS Phạm Duy, Thái Hằng, Thái Thanh, Hoài Trung, Khánh Ngọc (vợ PĐC) có thể vắng mặt hẳn hoặc thay thế nhưng ca sĩ Hoài Bắc thì không thể thay thế được.

 

PĐC sinh năm 1929 (có tài liệu ghi năm 1930). Ông được nhiều người chỉ dẫn nhạc lý nhưng phần lớn vẫn là tự học. Ngoài tài ca hát, PĐC còn được xem là một nhạc sĩ tài ba đồng thế hệ với Phạm Duy, Hoàng Trọng, Hoàng Thi Thơ, Văn Phụng, Ngọc Bích, Nguyễn Hiền v.v…

 

Như bao nhiêu chàng trai yêu nước khác, ông theo kháng chiến chống Pháp ngay từ lúc ban đầu. Bốn anh em Phạm Đình Viêm, Phạm thị Quang Thái, Phạm Đình Chương và Phạm thị Băng Thanh đều gia nhập ban văn nghệ Quân đội ở Liên Khu IV.

 

PĐC bắt đầu sáng tác trong thời gian theo kháng chiến. Lúc ấy ông chỉ mới 18 tuổi. Những bài ca ra đời trong giai đoạn này là loại nhạc hùng tráng như “Ra Đi Khi Trời Vừa Sáng”, “Hò Leo Núi”, v.v….

 

Khi thấy Việt Minh bắt đầu lộ bộ mặt CS, ông “dinh tê” về thành rồi theo anh em vào Nam giữa 1951. Những sáng tác của ông trong giai đoạn này là những bài mang âm hưởng dân ca miền Bắc ca tụng cái đẹp của thôn quê như “Khúc Giao Duyên”, “Thằng Cuội”, “Được Mùa”, “Tiếng Dân Chài” như muốn nói lên tâm trạng hoài cố quận của mình.

 

Cuối thập niên 50, qua ban hợp ca Thăng Long, giới yêu nhạc miền Nam được biết và yêu thích những sáng tác của ông như ”Xóm Đêm”, “Đợi Chờ”, “Ly Rượu Mừng”, “Đón Xuân”, v.v…

 

Sau khi cuộc hôn nhân với ca sĩ Khánh Ngọc tan vỡ, ông bắt đầu sáng tác tình ca. Ông đem tâm trạng đau thương vào những bài nhạc tình da diết, đau nhức, buốt giá tâm can như  “Đêm Cuối Cùng”, “Thuở Ban Đầu”.

 

Nhạc tình của ông là những tình khúc tuyệt vời dù không là những bài ca hạnh phúc. Nhiều nhạc sĩ sáng tác để nói về “tình” nhưng PĐC để “tình” nói hộ trong những tình khúc đau thương của mình.

“Đêm nay đêm cuối cùng gần nhau.

Lệ buồn rưng rưng, lời hát thương đau.

Nhịp bước bâng khuâng ngoài phố lạnh.

Giọt sầu rơi rớt hồn phiêu linh.

Nắm tay không rời

Cố hé run run môi cười.

Lúc chia tay bên trời tiếc thương.

Em ơi đêm cuối cùng gần nhau.

Hẹn rằng một ngày mai nối mộng ban đầu.

Em ơi đừng khóc sầu chia ly.

Vì lệ tuôn rơi làm héo xuân thì.

Dù đêm sâu như hồn chúng mình

Dù quan san cách trở mong manh.

Hãy tin một niềm

Nỗi nhớ nhung xưa ven tuyền.

Sẽ cho ngày về thắm duyên.

Em ơi đêm cuối cùng gần nhau.

Sợ rằng một ngày mai giấc mộng không thành"

(Đêm Cuối Cùng)

 

Phải nói là ông có biệt tài phổ thơ thành nhạc. Ngoài bài “Mộng Dưới Hoa” nói trên, ông đã đưa nét nhạc bi thiết vào những bài thơ như “Màu Kỷ Niệm” (thơ Nguyên Sa), “Nửa Hồn Thương Đau” (thơ Thanh Tâm Tuyền), “Người Đi Qua Đời Tôi” (thơ Trần Dạ Từ), “Đôi Mắt Người Sơn Tây” (thơ Quang Dũng), “Mưa Sài Gòn Mưa Hà Nội” (thơ Hoàng Anh Tuấn), “Đêm Màu Hồng” (thơ Thanh Tâm Tuyền), để trở thành những tình khúc bất tử.

 

Đây là những bài hát có nhiều chuyển cung rất hay lạ và Thái Thanh đã làm cho khách phòng trà phải nín thở mỗi khi nghe cô hát. Thuở ấy, Thái Thanh và ban hợp ca Thăng Long thường trình diễn tại phòng trà “Đêm Màu Hồng” (tên bài thơ của TTT) ở đường Nguyễn Huệ, Saigon. Ca sĩ Hoài Bắc thỉnh thoảng vẫn đơn ca tại đây.

 

Ông có giọng trầm và dội, nhừa nhựa như phảng phất men rượu và khói thuốc nên càng thêm gợi cảm. Nếu bạn có dịp nghe ông hát trong một quán rượu về khuya, tay cầm ly rượu và điếu thuốc nghi ngút khói, hát một mình bằng một giọng hát ngỡ như khét lẹt vì khói thuốc nhưng lại được dập tắt bởi rượu và ngoài kia tiếng súng xa vọng về, lúc đó bạn mới cảm được cái hay độc đáo của giọng hát Hoài Bắc.

 

Tuy thế, khán giả vẫn thích nghe ông hát chung với ban hợp ca Thăng Long hay song ca với Hoài Trung hơn, nhất là bài  ”Hàm Xôi Phá Xa” dí dỏm:“Ối lạc rang

Mới mua nóng giòn

...

...

...

Lạc rang... lạc rang

Ai mua lạc rang

Nóng ngon thêm giòn"

 

Có lẽ đóng góp lớn nhất của ông cho nền tân nhạc Việt Nam là trường ca “Hội Trùng Dương” sáng tác trong thập niên 60 gồm ba ca khúc “Tiếng Sông Hồng”, “Tiếng Sông Hương” và “Tiếng Sông Cửu Long”.

 

Ta có thể kể hàng trăm bài hát ngợi ca tình yêu quê hương, thương mến đất nước trong gia tài nhạc Việt nhưng không gì hùng vĩ, hoành tráng và ý nghĩa bằng trường ca “Hòn Vọng Phu” của Lê Thương, “Con Đường Cái Quan” của Phạm Duy và “Hội Trùng Dương” của Phạm Đình Chương.

 

Ông mất năm 1993 tại California, Mỹ. Sự ra đi của nhạc sĩ Phạm Đình Chương là một mất mát lớn cho nền âm nhạc Việt Nam.

...

 

Con tằm đã nhả tơ cho đến sợi tơ cuối cùng. Và... những sợi tơ ấy giờ vẫn còn sáng ngời lắm, rực rỡ lắm, lấp lánh lắm.

 

Thắp nén hương lòng này kính dâng hương hồn nhạc sĩ

Biển Nhớ


Tiểu Sử Nhạc Sĩ Phạm Duy

Phạm Duy

 

 

 

 


New:

 

Xin mời xem buổi phỏng vấn nhạc sĩ Phạm Duy gần đây nhất 5/2002 tại tư gia ở đây.

 

Mời xem buổi trình diễn "Phạm Duy: Một Đời Nhìn Lại" (5/26/02) ở đây.

 

Mời xem Phạm Duy: Hội Luận 1 (5/18/02)

ở đây.

 

Mời xem Phạm Duy: Hội Luận 2 (5/25/02)

 ở đây.

 

 

 

Phần Một: Tiểu sử

 

Giọt mưa trên lá

Nước mắt mẹ già

Lã chã đầm đìa

Trên xác con lạnh giá

 

Giọt mưa trên lá

Nước mắt mặn mà

Thiếu nữ mừng vì

Tan chiến tranh chồng về . . . . . . . .

 

Đó là lời ca của một ca nhân trong buổi trình diễn tại Institut Francais ở Saigon vào đêm 28 tháng 11 năm 1974, một người mà người Pháp trong Institut này đã gọi là thi nhân của ca khúc Việt Nam (le poète de la chanson vietnamienne). Nhưng đối với dân chúng Việt Nam thì Phạm Duy còn là một trong những người, từ cuối thập niên 30, đã thành lập một nền nhạc mới thường được gọi là Tân Nhạc (nouvelle musique).

 

Trong khi các người khác đi theo xu hướng nhạc Âu Tây thì Phạm Duy chủ trương nhạc Việt Nam loại mới phải khởi nguồn từ nhạc dân ca cổ truyền, và suốt trong 50 năm qua, trong chiến tranh cũng như trong hoà bình, Phạm Duy đã sáng tác khoảng trên dưới 1,000 ca khúc, nói lên niềm vui, nỗi buồn, vinh quang, tủi nhục... của người Việt trong một thời kỳ sôi động nhất của lịch sử.

 

Phạm Duy xuất thân từ một gia đình văn nghiệp. Cha là Phạm Duy Tốn thường được xem như nhà văn xã hội đầu tiên của nền Văn Học Mới ra đi hồi đầu thế kỷ. Tác phẩm của Cụ Tốn được đưa vào học trình Trung Học, đăng trong các sách giáo khoa ví dụ những bài Sống Chết Mặc Bay, Một Cảnh Thương Tâm... Anh là Phạm Duy Khiêm, Giáo Sư Thạc Sĩ, Cựu Đại Sứ Việt Nam tại Pháp Quốc, văn sĩ Pháp văn, tác giả những cuốn Légendes Des Terres Sereines, Nam Et Sylvie, De Hanoi à Lacourtine...

 

Phạm Duy sinh tại Hà Nội năm 1921, theo học các Trưng Trung Học Thăng Long, Cao Đẳng Mỹ Thuật, Kỹ Nghệ Thực Hành, tự học nhạc và đi huấn nghệ tại Pháp trong 2 năm 1954-1955, học trò của Robert Lopez và bàng thính viên tại Institut de Musicologie, Paris...

 

 

Khởi sự đi nhạc của mình là một ca sĩ trong gánh hát Đức Huy, đi hát lưu động từ Bắc qua Trung vào Nam trong những năm 1943-1945. Là người đầu tiên hát nhạc cải cách trên đài Radio Indochine ở Sàigòn vào năm 1944, mỗi tuần, trình bày 2 lần.

 

Rồi trở thành cán bộ văn nghệ trong cuộc Kháng Chiến chống Pháp và

là một trong những người thành công nhất trong những người soạn nhạc lúc đó.

 

Kết duyên với ca sĩ Thái Hằng và là người đã đóng góp vào sự thành lập của ban hợp ca nổi danh trong thập niên 50 là ban Thăng Long, thành phần của ban này là anh em ruột của Thái Hằng. Vào giữa thập niên 60, các con của Phạm Duy, Thái Hằng cũng theo nghề nhạc và trở nên những ca nhạc sĩ trong loại nhạc trẻ và đã tự thành lập một ban nhạc combo gọi là The Dreamers. Duy Quang và Thái Hiền là hai giọng ca sáng giá trong 2o năm qua. Duy Cường thì được coi như một arrangeur có hạng. Những người con của Phạm Duy đã mở phòng thu thanh và nhà ấn hành sách nhạc, băng nhạc là Dream Studio và PDC Musical Productions.

 

Phạm Duy đã chia sự nghiệp của mình ra nhiều giai đoạn :

 

* Khởi đi từ dân ca, phản ánh người dân Việt Nam trong thời đấu tranh giành độc lập rồi tới trường ca là liên khúc của nhiều bài dân ca, nói lên cái vĩ đại của dân tộc Việt.

 

* Sau đó là tâm ca, những bài ca thức tỉnh lương tâm, phản đối bạo lực và lòng phi nhân.

 

* Tới đạo ca, mang tính chất thiền ca, là những bài hát đi tìm sự thật.

 

* Rồi tới tục ca, những bài hát tiếu lâm nói thẳng vào cuộc đi đầy rẫy ngụy thiện.

 

* Tới bé ca, nữ ca và bình ca là những khúc hoan ca.

 

Ngoài ra, còn những tình khúc mà suốt 50 năm qua, trải qua nhiều thế hệ, hầu hết đôi tình nhân Việt Nam nào cũng đều hát tới và sẽ nhớ mãi.

 

Ngoài việc viết nhạc và đi hát rong, Phạm Duy còn là tác giả của nhiều sách và bài báo chuyên về khảo cứu nhạc Việt, sau khi ông đã làm Giáo Sư về Khoa Nhạc Ngữ tại Trường Quốc Gia Âm Nhạc Saigon.Cuốn Đặc Khảo Về Dân Nhạc Việt Nam tức Musics of Viet Nam đã được ấn hành bằng Việt ngữ và Anh ngữ. Loạt bài về Lược Sử Năm Mươi Năm Tân Nhạc Việt Nam đang được đăng trên một số báo.Cuốn sách Đường Về Dân Ca đã được xuất bản năm 1990 do nxb Xuân Thu ấn hành.

 

Sau biến cố tháng Tư năm 1975, Phạm Duy và gia đình di cư qua Hoa Kỳ, cư ngụ tại Thành phố Giữa Đàng (MIDWAY CITY) gần Los Angeles.

 

Người ca sĩ này vẫn tiếp tục hành nghề hát rong và trong 25 năm qua, ông đã thường xuyên có mặt tại hầu hết các cộng đồng Việt Nam trên khắp thế giới, đ hát những bài thuộc loại mới mà ông vừa soạn ra từ 75 là :

* tỵ nạn ca

* ngục ca và

* hoàng cầm ca.

 

Phạm Duy đã thực hiện những cuốn băng hồi tưởng trong đó có hát lên và nói vào từng loại ca mà ông đã soạn ra trong nửa thế kỷ qua. Ông cũng đang viết 4 tập Hồi Ký chia ra các thời kỳ là : thời thơ ấu-vào đời, thời cách mạng kháng chiến, thời phân ly và thời hải ngoại.

 

Rồi sau khi đã dành quá nửa đi mình cho nhạc đơn điệu, từ 1988, với sự cộng tác của Duy Cường, ông bước qua giai đoạn nhạc đa điệu (polyphonique).

Những tác phẩm có tính chất đại nhạc tuần tự ra đời, hoặc là những nhạc phẩm hoàn toàn mới hoặc là những nhạc phẩm đơn điệu cũ nay được phóng tác thành nhạc đa điệu như: Người Tình Già Trên Đầu Non, Hát Cho Năm 2000, Bầy Chim Bỏ Xứ, Đạo Khúc Thiền Ca, Trường Ca Hàn Mặc Tử, Con Đường Cái Quan Nhạc Hòa Tấu, Mẹ Việt Nam Nhạc Hòa Tấu ...

 

Là người đầu tiên đem nhạc Việt Nam vào compact disc, Phạm Duy cũng là người đầu tiên đem nhạc mình vào CD-ROM là bản trường ca Con Đường Cái Quan Multimedia.

 

Tác phẩm nghệ thuật mới nhất của ông là Minh Hoạ Kiều Phần II (đĩa compact disc thứ hai trong bộ 4 đĩa) vừa hoàn thành vào tháng 12/2001.

 

Các nhạc phẩm được thính giả yêu thích qua nhiều thế hệ:

 

Bên cầu biên giới

Bên ni bên nớ

Chuyện tình buồn

Áo anh sứt chỉ đường tà

Cô Bắc Kỳ nho nhỏ

Cây đàn bỏ quên

Còn chút gì để nhớ

Con quỳ lạy Chúa trên trời

Việt Nam

Cành hoa trắng

Bà mẹ Gio Linh

Tình ca

Con đường tình ta đi

Hai năm tình lận đận

Ngậm ngùi

Đưa em tìm động hoa vàng

Em hiền như ma soeur

Còn gì nữa đâu

Thà như giọt mưa

Dạ lai hương

Giết người trong mộng

Ngày Xưa Hoàng Thị

Kỷ Niệm

Chiều về trên sông

Em lễ chùa này

Kỷ Vật Cho

Yêu Là Chết Ở Trong Lòng

Mùa thu Paris

Nghìn trùng xa cách

 

... và còn nhiều nhiều nữa ...

 

 

Phần Hai: Các bài tiểu luận về Nhạc Phạm Duy

 

Minh Hoạ Kiều

Bốn mươi mốt câu hỏi của một phóng viên ở Sài Gòn (Khuyết danh)

Phạm Duy - Đại Lực Sĩ (Nguyên Sa)

Phạm Duy - Nắng chiều rực rỡ (Lê Uyên Phương)

Phạm Duy, người nghệ sĩ tự do

Phỏng vấn nhạc sĩ Phạm Duy (Minh Nguyệt - Radio Australia)

Phòng vấn Nhạc sĩ Phạm Duy (Báo Gió Đông Germany)

Khi con dế hát rong bước vào cõi lớn

Nhân Xem Trường Ca "Con Đường Cái Quan" của Phạm Duy (Trần Văn Khê)

Phạm Duy, cái nhìn trong tân nhạc Việt Nam

 

 

Phần Ba: Thư Mục Sách Xuất Bản

 

Tất cả các nhạc phẩm của nhạc sĩ Phạm Duy, kể từ bản đầu tay Cô Hái Mơ, soạn trong năm 1942, cho tới những bản mới soạn gần đây nhất, đều đã được in ra dưới hình thức bản nhạc rời (music sheet). Đại đa số được in trong những nhạc tập. Sau đây là danh sách các nhạc tập :

 

 

Việt Ngữ

 

 

NHỮNG ĐIỆU HÁT BÌNH DÂN Nhà xuất bản ĐẤT MớI -Thanh Hoá, 1950.

 

TÌNH CA

(thơ Cung Trầm Tưởng, họa Ngy Cao Uyên,

nhạc Phạm Duy) Tự xuất bản - Saigon, 1969.

 

MộT MẸ TRĂM CON Bộ Thông Tin - Saigon, 1962.

 

Trường Ca CON ĐƯờNG CÁI QUAN Tập San SÁNG DộI MIỀN NAM - Saigon,1960.

QUẢNG HOÁ, Saigon, 1970.

 

Mười Bài Tâm Ca LÁ BỐI - Saigon, 1965.

 

NGÀY ĐÓ CHÚNG MÌNH YÊU NHAU AN TIÊM - Saigon, 1968.

 

GÌN VÀNG GIỮ NGỌC, Saigon, 1971

 

NGHÌN TRÙNG XA CÁCH AN TIÊM - Saigon, 1968.

 

HÁT VÀO ĐờI AN TIÊM - Saigon, 1969.

 

VÒNG TAY THẾ GIớI QUẢNG HOÁ - Saigon, 1969.

 

GIẾT NGƯờI TRONG MộNG TRÍ DŨNG - Saigon, 1970.

 

CA KHÚC CHO NGÀY MAI QUẢNG HOÁ - Saigon, 1970.

 

CHO NHAU RIÊNG NHAU MộT ĐờI KHAI PHÓNG - Saigon, 1970.

 

GIỌT LỆ CHO TÌNH TA CHÂN MÂY - Saigon, 1970.

 

MƯờI BẢY TÌNH CA BẤT TỬ THƯƠNG YÊU - Saigon, 1971.

 

 

ĐẠO CA VĂN HỌC SỬ - Saigon, 1971.

 

NHI ĐỒNG CA CỤC TÂM LÝ CHIẾN - Saigon,1971.

 

Kỷ VẬT CHÚNG TA GÌN VÀNG GIỮ NGỌC - Saigon, 1971.

 

THƯƠNG CA CHIẾN TRƯờNG GÌN VÀNG GIỮ NGỌC - Saigon, 1971.

 

CHIẾN CA MÙA HÈ TIÊN RỒNG - Saigon, 1972.

 

CON ĐƯờNG TÌNH TA ĐI GÌN VÀNG GIỮ NGỌC- Saigon, 1973.

 

TUYỂN TẬP NHẠC TIỀN CHIẾN

(trong đó có nhạc Phạm Duy) KẺ SĨ - Saigon, 1968.

 

TUYỂN TẬP 20 NĂM NHẠC TÌNH

 

(trong đó có nhạc Phạm Duy) KHAI PHÓNG - Saigon,1970.

 

HOÀNG CẦM CA HộI VĂN HOÁ VN TẠI BẮC M_ - VA USA, 1984.

 

THẤM THOÁT MƯờI NĂM HộI VĂN HOÁ VN TẠI BẮC Mỹ,

TỦ SÁCH CÀNH NAM và

TẠP CHÍ XÁC ĐỊNH, USA, 1985.

 

MƯờI BÀI RONG CA PDC PRODUCTIONS, Midway City, USA 1988

 

MƯờI BÀI TÂM CA PDC PRODUCTIONS, Midway City, USA 1990

 

BẦY CHIM BỎ XỨ CÀNH VÀNG - Westminster, CA USA 1990

 

 

MộT ĐờI ĐỂ YÊU (30 tình khúc) NAM Á - Paris FRANCE 1989

 

VƯờN THƠ CÁNH NHẠC

(30 bài thơ phổ nhạc) NAM Á - Paris FRANCE 1989

 

TÌNH SI (30 tình khúc) NAM Á - Paris FRANCE 1992

 

TÌNH CA QUÊ HƯƠNG

(30 bài ca quê hương) NAM Á - Paris FRANCE 1992

 

LỊCH SỬ TRONG TIM

(30 bài ca kháng chiến) NAM Á - Paris FRANCE 1992

 

HÁT TRÊN ĐƯờNG VỀ

(Đạo Ca, Rong Ca, Thiền Ca) NAM Á - Paris, FRANCE 1992

 

NIỀM VUI CÒN ĐÓ

 

(Bé Ca, Nữ Ca,Bình Ca) HỒNG LĨNH - Westninster, CA USA 1994

 

TẠ ƠN ĐờI HỒNG LĨNH - Westninster, CA, USA 1994

 

 

Có Thêm Ngoại Ngữ

 

 

Trường Ca MẸ VIỆT NAM

(Việt-Anh-Pháp) Phủ Đặc Ủy Chiêu Hồi - Saigon,1960

LÁ BỐI, 1967

 

Trường Ca MẸ VIỆT NAM (Việt-Pháp) NAM Á, Paris, FRANCE 1985

 

DÂN CA - FOLK SONGS (Việt -Anh) USIS - Saigon, 1968.

 

HOAN CA (Việt - Anh) DU CA - Saigon, 1973.

 

HÁT TRÊN ĐƯờNG TỊ NẠN (Việt-Anh) ĐÔNG PHƯƠNG - Santa Ana, CA USA1979.

 

MƯờI BÀI NGỤC CA (Việt-Anh) NGUYỄN HỮU Hiệu - Arlington, VA USA1980.

 

HAI MƯƠI BÀI NGỤC CA (Việt-Anh) Hội VĂN HOÁ B¡c Mỹ - Arlington, VA USA 1980.

 

 

NGỤC CA (Việt-Anh-Pháp) QUÊ ME - Paris, 1982.

PDC Productions - MIdway City CA USA 1989

 

DÂN CA

FOLK SONG-CHANT POPULAIRE

(Việt, Anh, Pháp) PDC Musical Productions - Midway City, 1980.

 

Trường Ca CON ĐƯờNG CÁI QUAN

(Anh-Việt) PDC Musical Productions, Midway City, 1980

 

 

Sách Giáo Khoa, Sử Liệu

 

 

LƯợC KHẢO VỀ DÂN NHẠC

ở VIỆT NAM Hiện Đại - Saigon, 1970.

Xuân Thu tái bản, USA 1991

 

MUSICS OF VIET NAM S.I.U - Carbondale, ILL USA 1975.

 

TỰ HỌC GUITARE (3 Tập) Phạm Duy Enterprises

Midway City, CA USA 1976.

 

HỒI KÝ (3 tập) PDC Productions

Midway City, CA USA 89, 90, 91

 

NGÀN LờI CA PDC Productions

Midway City, CA USA 1987, 88

 

ĐƯờNG VỀ DÂN CA XUÂN THU - Los Alamitos, CA, USA 1990

 

 

NỬA THẾ Kỷ TÂN NHẠC (bài báo) Nguyệt san VĂN Học, USA

NHỮNG NĂM ĐẦU CỦA TÂN NHẠC

(bài báo) Tập San HợP LƯU - CA 1994

 

 

Viết Về Phạm Duy

 

 

Tạ Tỵ, Phạm Duy Còn Đó Nỗi Buồn Nhà xuất bản VĂN SỬ HỌC, Saigon 1971.

 

Georges Etienne Gauthier,

Một Người Gia Nã Đại Và Nghệ Thuật

cùa Phạm Duy, Nguyệt San BÁCH KHOA, khởi đăng trên bán

nguyệt san BÁCH KHOA từ số 332 (1/11/70)

qua các số 334, 335, 337, 339, 340, 342, 345, 346,

347, 350, 354, 355, 363, 367, 372 và chấm dứt

trong số 375, tháng 7-1971.

 

Xuân Vũ, Nửa Thế Kỷ Phạm Duy Nhà Xuất Bản Thằng Mõ

 

San Jose, Ca-USA 1995

 

 

Phần Bốn: Thư Mục Nhạc tập

 

Tuyển tập 1 - Một đời để yêu (30 tình khúc trong một đời người)

1. Cây đàn bỏ quên

2. Khối tình Trương Chi

3. Tình Kỹ nữ

4. Bên cầu biên giới

5. Tiếng đàn tôi

6. Đêm xuân

7. Chú cuội

8. Cành hoa trắng

9. Hẹn hò

10. Tìm nhau

11. Thương tình ca

12. Ngày đó chúng mình

13. Đừng xa nhau

14. Mưa rơi

15. Đường em đi

16. Mộng du

17. Nếu một mai em sẽ qua đời

18. Còn gì nữa đâu

19. Nghìn trùng xa cách

20. Trả lại em yêu

21. Con đường tình ta đi

22. Cỏ hồng

23. Nha trang ngày về

24. Phượng yêu

25. Giết người trong mộng

26. Yêu tinh tình nữ

27. Tình hờ

28. Yêu là chết ở trong lòng

29. Chiếc bóng bên đường

30. Chỉ chừng đó thôi

 

Tuyển tập 2 - Vườn thơ cánh nhạc (thơ phổ nhạc)

 

31. Cô hái mơ (thơ Nguyễn Bính)

32. Vần thơ sầu rụng (thơ Lưu Trọng Lư)

33. Hoa rụng ven sông (thơ Lưu Trọng Lư)

34. Tiếng thu (thơ Lưu Trọng Lư)

35. Thú đau thương (thơ Lưu Trọng Lư)

36. Thuyền viễn xứ (thơ Huyền Chi)

37. Tâm sự gửi về đâu (thơ Lê Minh Ngọc)

38. Tiếng sáo thiên thai (thơ Thế Lữ)

39. Mầu thời gian (thơ Đoàn Phú Tứ)

40. Tỳ bà (thơ Bích Khê)

41. Tình quê (thơ Hàn Mặc Tử)

42. Ngậm ngùi (thơ Huy Cận)

43. Mộ khúc (thơ Xuân Diệu)

44. Kiếp nào có yêu nhau (thơ Hoài Trinh)

45. Đừng bỏ em một mình (thơ Hoài Trinh)

46. Tiễn em (thơ Cung Trầm Tưởng)

47. Mùa thu Paris (thơ Cung Trầm Tưởng)

48. Chiều đông (thơ Cung Trầm Tưởng)

49. Kiếp sau (thơ Cung Trầm Tưởng)

50. Về đây (thơ Cung Trầm Tưởng)

51. Bên ni bên nớ (thơ Cung Trầm Tưởng)

52. Nhân danh (thơ Tâm Hằng)

53. Bi hài kịch (thơ Thái Luân)

54. Đi vào quê hương (thơ Hoa Đất Nắng)

55. Áo anh sứt chỉ đường tà (thơ Hữu Loan)

56. Kỷ vật cho em (thơ Linh Phương)

57. Tưởng như còn người yêu (thơ Lê thị Ý)

58. Tình khúc trên chiến trường (thơ Ngô Đình Vận)

59. Thầm gọi tên nhau (thơ Ngô Đình Vận)

60. Khi tôi về, khi tôi về, khi tôi về (thơ Kim Tuấn)

 

Tuyển tập 3 - Lịch sử trong tim (thời cả nước lên đường - nhạc Kháng chiến)

 

61. Gươm tráng sĩ

62. Chinh phụ ca

63. Xuất quân

64. Chiến sĩ vô danh

65. Thu chiến trường

66. Nợ xương máu

67. Nhạc tuổi xanh

68. Về đồng hoang

69. Đường về quê

70. Thanh niên ca

71. Thanh niên Việt nam quyết tiến

72. Dân quân du kích

73. Khởi hành

74. Thiếu sinh quân

75. Đường Lạng Sơn

76. Đoàn quân văn hoá

77. Đường ra biên ải (Văn nghệ sĩ ra tiền tuyến)

78. Ngọn trào quay súng

79. Nhớ người thương binh

80. Ru con

81. Dặn dò

82. Nhớ người ra đi

83. Mùa đông chiến sĩ

84. Nương chiều

85. Tiếng hát trên sông Lô

86. Bên ni bên tê (Người lính bên kia)

87. Quê nghèo (Bao giờ anh lấy được đồn Tây)

88. Bà mẹ Gio linh

89. Về miền Trung

90. Gánh lúa

 

Tuyển tập 4 - Tình si tình ngây dại (30 tình khúc trong bốn mùa tình yêu)

91. Ngày em hai mươi tuổi

92. Tôi đang mơ giấc mộng dài

93. Tóc mai sợi vắn sợi dài

94. Mùa xuân yêu em (thơ Đỗ Quý Toàn)

95. Xuân ca

96. Bài sa sao

97. Bài ca trăng

98. Hạ hồng

99. Ngày tháng hạ

100. Gió thoảng đêm hè

101. Ngày xưa hoàng thị (thơ Phạm Thiên Thư)

102. Đưa em tìm động hoa vàng (thơ Phạm Thiên Thư)

103. Gọi em là đoá hoa sầu (thơ Phạm Thiên Thư)

104. Huyền thoại trên một vùng biển (thơ THái Phương Thư)

105. Em lễ chùa này (thơ Phạm Thiên Thư)

106. Cho nhau

107. Thương ai nhớ ai

108. Làm sao mà quên được

109. Con quỳ lạy Chúa trên trời (thơ Nhất Tuấn)

110. Đố ai

111. Nụ tầm xuân (Ca dao soạn lại thành ca khúc)

112. Còn chút gì để nhớ (thơ Vũ Hữu Định)

113. Mùa thu chết (theo thơ Appolinaire)

114. Anh đưa em vào cõi chết (soạn chung với Nguyễn Long)

115. Cô Bắc kỳ nho nhỏ (thơ Nguyễn Tất Nhiên)

116. Thà là giọt mưa (thơ nguyễn Tất Nhiên)

117. Ở rừng U Minh ta không thấy em (thơ Nguyễn Tiến Cung)

118. Chuyện tình buồn (thơ Phạm Văn Bình)

119. Nghìn năm vẫn không quên

120. Quán bên đường (thơ Bình Nguyên Lộc)

 

Tuyển tập 5 - 30 khúc Tâm Đạo Thiền Ca

 

a. 10 bài Đạo Ca (thơ Phạm Thiên Thư)

121. Pháp thân

122. Đại Nguyện

123. Chàng dũng sĩ và con ngựa vàng

124. Quán thế âm

125. Một cành mai

126. Lời ru bú mớm nâng niu

127. Qua suối mây hồng

128. Giọt chuông cam lộ

129. Chắp tay hoa

130. Tâm xuân

 

b. 10 bài Rong Ca (Người tình già trên đầu non hay là Hát cho năm 2000)

131. Người tình già trên đầu non (Hoá sinh)

132. Hẹn em năm 2000

133. Mẹ năm 2000

134. Mộ phần thế kỷ

135. Ngụ ngôn mùa xuân

136. Nắng chiều rực rỡ

137. Bài hát nghìn thu (Vô hư)

138. Trăng già

139. Ngựa hồng

140. Rong khúc

 

c. 10 bài Thiền Ca (Tất cả là tôi mà cũng là chung hay là Hát trên đường về)

141. Không

142. Võng

143. Thế thôi

144. Không tên

145. Xuân

146. Chiều

147. Người tình

148. Răn

149. Thiên đường địa ngục

150. Nhân quả

 

Tuyển tập 6 - Đôi ta mất hết chỉ còn nhau

151. Chỉ còn nhau

152. Con dế hát rong

153. Giờ thì em yêu

154. Ở bên nhà em không còn đứng đợi chờ anh

155. Mây trôi, trôi hết một đời (thơ nNguyễn Xuân Quang)

156. Tiếng thời xưa

157. Tình thu

158. Thương nhớ Saigon

159. Xin em giữ dùm anh

160. Những mùa đông dĩ vãng (thơ Hà Huyền Chi)

161. Giải thoát cho em

162. Rồi đây anh sẽ đưa em về nhà

163. Lời người thiếu phụ Việt Nam

164. Như là lòng tôi

165. Tình nhân loại nghĩa đồng bào

166. Dấu chân trên tuyết

167. Lấp biển vá trời

168. Bên bờ sông Seine ta ngồi ta khóc

169. Thư em đến (thơ Cao Tần)

170. Vết sâu (thơ Nguyên Sa)

171. Mai mốt ông về (thơ Cao Tần)

172. Anh đi từ độ ấy (thơ Nhật Nga)

173. Em đã chết từ lâu (thơ Duyên Anh)

174. Xa em anh về

175. Nguyên vẹn hình hài

176. Bài thơ xanh (thơ Vi Khuê)

177. Hãy yêu chàng (thơ Nguyễn Tất Nhiên)

178. Anh vái trời (thơ Nguyễn Tất Nhiên)

179. Trên đồi Xuân

180. Mừng Xuân

 

Tuyển tập 7 - Tình ca quê hương

181. Tình ca

182. Tình hoài hương

183. Bà mẹ quê (Bà mẹ chiến sĩ)

184. Vợ chồng quê

185. Em bé quê

186. Hoa xuân

187. Xuân thì

188. Xuân nồng

189. Kỷ niệm

190. Chiều về trên sông

191. Tiếng hò miền Nam

192. Hò lơ

193. Bà mẹ phù sa

194. Người về

195. Ngày trở về

196. Anh hỡi anh cứ về

197. Tình nghèo

198. Mười hai tháng anh đi

199. Huyền sử ca một người mang tên Quốc

200. Điệp khúc Trần Thế Vinh

201. Dạ hành

202. Chim lồng

203. Tôi không phải là gỗ đá

204. Chuyện hai người lính

205. Người lính trẻ

206. Tôi còn yêu tôi cứ yêu

207. Kể chuyện đi xa

208. Mùa xuân du ca

209. Cung chúc Việt nam

210. Chào mừng Việt nam

 

Nhạc Tập Phạm Duy- Niềm vui còn đó

 

a. 10 bài Bé ca

211. Chú bé bắt được con công

212. Ông trăng xuống chơi

213. Thằng Bợm có cái quạt mo

214. Bé bắt dế

215. Đốt lá trên sân

216. Đưa bé đến trường

217. Bé, cây đàn, ngôi nhà xanh, đồi cỏ

218. Một đàn chim nhỏ

219. Trong tiếng đàn của anh, trong tiếng cười của em

220. Một con chim nhỏ trên cành yêu thương

 

b. 10 bài Nữ ca

221. Tuổi mộng mơ

222. Tuổi ngọc

223. Tuổi hồng

224. Tuổi thần tiên

225. Tuổi xuân

226. Tuổi sợ ma

227. Tuổi vu vơ

228. Tuổi bâng khuâng

229. Tuổi biết buồn

230. Ngày em hai mươi tuổi

 

c. Mười bài Bình ca

231. Bình ca

232. Sống sót trở về

233. Dường như là hoà bình

234. Xin tình yêu giáng sinh

235. Xuân hiền

236. Ru mẹ

237. Lời chào bình yên

238. Giã từ ác mộng

239. Chúa hoà bình

240. Ngày sẽ tới

 

Nhạc Tập Phạm Duy- Tạ ơn đời (29 bài hát vào đời)

 

241. Một ngày một đời

242. Lữ hành

243. Xuân hành

244. Viễn du

245. Bao giờ biết tương tư (viết chung với Ngọc Chánh)

246. Vết thù trên lưng ngựa hoang (viết chung với Ngọc Chánh)

247. Em hiền như Ma Soeur (thơ Nguyễn Tất Nhiên)

248. Hai năm tình lận đận (thơ Nguyễn Tất Nhiên)

249. Dạ lai hương

250. Thu ca điệu ru đơn (theo thơ Verlaine)

251. Nước mắt mùa thu

252. Lan sầu (thơ Thanh Lan)

253. Phố buồn

254. Tiếng bước trên đường khuya

255. Tôi biết

256. Nước mắt rơi

257. Tình ca mùa thu

258. Đường chiều lá rụng

259. Nhạc tuổi vàng

260. Một bàn tay

261. Tình tự

262. Nhục tình

263. Đêm hôm đó

264. Người tình trong cánh tay

265. Tình vẫn rong chơi

266. Còn cát bụi tìm (thơ Ngô Tịnh Yên)

267. Lời mẹ dặn

268. Những gì sẽ đem theo về cõi chết

269. Tạ ơn đời

 

Thấm thoát mười năm

 

Ta chống cộng hay ta trốn cộng

Nguyên vẹn hình hài

Hát trên đường vượt biển

Có phải tôi là người quê hương ruồng bỏ giống nòi khinh ?

Ở bên nhà em không còn đứng đợi chờ anh

Người Việt cao quý

1954 Cha bỏ quê - 1975 Con bỏ nước

Hát trên đường tạm dung

Ta là gió muôn phương

Tháng Tư đen

Bây giờ các ngài ở đâu

Người con gái Việt rời xa Tổ quốc

Giấc mơ khủng khiếp

Tình nhân loại nghĩa đồng bào

Hát cho người ở lại

Tiếng thời xưa

Quê hương còn đó

Bên bờ sông Seine ta ngồi ta khóc

Lấp biển vá trời

Dấu chân trên tuyết

Thư em đến

Biển máu

Lời người thiếu phụ Việt Nam

Mây trôi, trôi hết một đời

Thương nhớ Saigon

Giải thoát cho em

Xin em giữ dùm anh

Chỉ còn nhau

Rồi đây anh sẽ đưa em về nhà

Cung khúc Võ Đại Tôn

Mai mốt Ông về

Như là lòng tôi

Trả lại chồng tôi

Giờ thì em yêu

Con dế hát rong

Nghìn năm vẫn chưa quên

Tình thu

Qua vườn ổi

Cỗ bài tam cúc

Hoàng Cầm Ca 60

Lá diêu bông

Mùa xuân máu đổ

Bài ca tử sĩ cho người quê tôi

Mầu thời gian

 

(còn tiếp)

 

*****

 

 

Phần Năm: Vinh Danh Nhạc Sĩ Phạm Duy

 

La Mirada: 1,200 khán giả thưởng thức Chiều Phạm Duy Một Đời Nhìn Lại (26 tháng 5 / 2002)

 

Vũ Ánh

 

LA MIRADA.- Gần 1,200 chỗ ngồi, nhưng thính đường tối tân tại La Mirada không còn một chỗ trống. Khán thính giả một nửa là trẻ tuổi. Số còn lại là những người thuộc thế hệ 1.0 và 1.5 nói theo cách mô tả bằng con số để chỉ thế hệ người Việt tị nạn thứ nhất và thế hệ "bắc cầu" tại hải ngoại.

 

Chương trình được khai mạc trễ 10 phút so với dự tính. Người khó tính cho rằng điều này vẫn có thể chấp nhận được vì thính đường nằm hơi xa khu Little Saigon. Những khách mời gồm những thân hữu của nhạc sĩ Phạm Duy, đại gia đình ông, nữ diễn viên Kiều Chinh, ông bà Đỗ Ngọc Yến, chủ nhiệm nhật báo Người Việt, ông bà Trần Dạ Từ, chủ nhiệm nhật báo Việt Báo, ông bà Nguyễn Đức Quang, chủ nhiệm nhật báo Viễn Đông, ông Nguyễn Xuân Nghĩa chủ nhiệm tuần báo Việt Tide, Cô Mai Khanh Đài Little Saigon Radio, và đại diện một số các cơ quan truyền thông khác cùng khách mời của Hội Ung Thư Việt Mỹ.

 

Khi đèn trong thính đường tối dần, tấm màn nhung vén lên và thính đường được trùm phủ bằng thứ ánh sáng dịu, khán thính giả đã nhìn thấy dàn nhạc giao hưởng của Hội Hiếu Nhạc Việt Mỹờ ngồi sẵn ở những ghế của mình:

 

Violin 1: Nguyễn Phúc Hải (concermaster), Phạm Phúc, Michelle Nguyễn, Grace Yanagisawa, Nguyễn Nhân, Đặng Kính Robert Bates-

 

Violin 2: An Nguyễn, Vũ Nguyễn, Minh Nguyễn, Lisa Nguyễn, Cecilia Hahnl-

 

Viola: Sĩ Trần, Hà Trần, Isabel Thiroux.

 

Cello: Fernado Hahnl, Lê Thanh.

 

Bass: Steven Lê, Marie Kubiak.

 

Guitar: Huỳnh Hữu Đoan.

 

Picolo/Flute: Bob Morgan,

 

Flute 2: Tina Huỳnh. Oboe: Maralynne Mann.

 

Clarinet: Monica Mann.

 

French Horn: Brian Shetland.

 

Trumpet: Kenny Wood.

 

Trombone: Jeremy DelaCuadra.

 

Timpani: Kris Mettala.

 

Percussion: Jamie Baker.

 

Piano: Mỹ Lệ Nguyễn và Vương Hương.

 

Người điều khiển dàn nhạc là nhạc trưởng Nguyễn Khánh Hồng của Hội Hiếu Nhạc Việt Mỹ.

 

Chương trình đã bắt đầu ngay với "Chiều Về Trên Sông", tác phẩm mà Phạm Duy viết năm 1956 khi ông đi qua dòng Cửu Long bát ngát vào buổi chiều. Nhạc phẩm này được coi như đại diện cho các tác phẩm lớn khác mà ông viết về đất nước và tình yêu quê hương. Duy Cường, con trai của nhạc sĩ Phạm Duy đã viết phần hòa âm cho tác phẩm trên của bố.

 

Sau những tiếng vỗ tay tán thưởng bùng lên, hai người điều khiển chương trình là nhà văn Hoàng Khởi Phong và Lê Đình Y Sa mới bắt đầu giới thiệu sơ lược về buổi chiều âm nhạc Phạm Duy, một tài năng lớn của nền âm nhạc Việt Nam với sức sáng tác miệt mài qua nhiều thế hệ. Ở tuổi 82, ông vẫn tiếp tục viết nhạc với "đầy nỗi đam mê trên con đường cái quan đã đủ dài để tên tuổi của ông được xếp vào hàng đầu những tác giả đã đóng góp, cống hiến và vun đắp cho nhạc Việt".

 

Và sau phần mở đầu, Bích Liên, một ca sĩ tài tử và đồng thời là Hội Trưởng Hội Ung Thư Việt Mỹ, cơ quan đứng ra tổ chức vinh danh Phạm Duy đã trình bày kiệt tác phẩm mà Phạm Duy viết năm 1953: đó là "Tình Ca". "Tôi yêu tiếng nước tôi, từ khi mới ra đời, người ơi... Mẹ hiền ru những câu xa vời à ơi...." Dường như nhiều thế hệ người Việt Nam đã nghe được những lời lẽ đầy tình người ngọt ngào và gắn bó này. Dường như không thiếu gì những người Việt lưu vong đã khóc khi nghe "Tình Ca" giữa những góc phố xa lạ và bước chân lạc lõng trong những thành phố cách xa đất nước.

 

Dường như nhiều người đã bàng hoàng khi những ca từ này làm sống lại cả những trang sử từ thời Việt Nam lập quốc, từ thời chúng tôi, người Việt Nam sinh ra và lớn lên từ những lời du của mẹ. Cứ như thế, một loạt những tình ca của người nhạc sĩ tài hoa này trôi đi như những lời ru nhẹ nhàng qua phần dẫn nhạc của Lê Đình Y Sa.

 

Những giấc mơ ấy đôi khi được đánh thức bởi những nhắc nhở của nhà văn Hoàng Khởi Phong khi ông nhấn mạnh đến một đặc điểm nào đó trong số những tác phẩm của Phạm Duy được coi như đánh dấu một giai đoạn nào đó trong dòng lịch sử cận đại đầy gió bụi của Việt Nam.

 

Từ những "Cô Hái Mơ" (1942-phổ từ thơ Nguyễn Bính-Đặng Xuân Thìn soạn hòa âm, ca sĩ trình diễn Thái Hiền), "Kỷ Niệm" (1966, Arr Duy Cường, hát: Thái Hiền), "Tóc Mai Sợi Vắn Sợi Dài" (1969, arr Trần Chúc, hát: Mộng Thủy-Duy Quang), "Còn Chút Gì Để Nhớ" (phổ thơ Vũ Hữu Định, arr: Đặng Xuân Thìn, hát: Anh Dũng), "Đưa Em Tìm Động Hoa Vàng" (1971, phổ thơ Phạm Thiên Thư, arr: Đặng Xuân Thìn, hát: Mai Hương).....cho đến tình ca khác như "Tìm Nhau" (arr: Vương Hương, hát:Trần Thái Hòa với Flute của Bob Morgan và piano: Vương Hương), "Mùa Thu Chết" ( 1968, arr: Vương Hương, hát: Lệ Thu và tứ tấu: Vương Hương Piano, Nguyễn Khánh Hồng violin, Huỳnh Hữu Đoan guitar và Bob Morgan flute), "Tình Nghèo" (1954, viết theo ý thơ Hồng Nam, arr Duy Cường, hát: Nguyễn Thành Vân, tenor), "Còn Gì Nữa Đâu" (1960, arr: Duy Cường, hát: Quỳnh Giao,soprano), "Lữ Hành" (1953, arr: Lê Văn Khoa, Lê Hồng Quan, tenor với hợp ca: Mai Hương, Quỳnh Giao, Ngọc Sương, Bích Liên, Mộng Thủy, Hoàng Liên, Thúy Hằng, Bảo Quỳnh, soprano, và alto Kim Tước, Thái Hiền, Vương Lan, Ngọc Trang, Mỹ Linh, Đan Tâm cùng với giọng nam Nguyễn Thành Vân, Vũ Đình Soái, Phạm Lê Đông Phương, tenor và Vũ Duy Hiển, Vũ Thái Sơn, Nguyễn Phạm Hà, Ngô Việt Hải, bass)....chương trình trôi qua phần Một rất điển hình cho những giai đoạn viết tình ca.

 

Nó cho thấy Phạm Duy dàn trải tâm hồn và tài năng của ông qua nhiều biến tấu từ dân ca và những giai điệu quê hương, phản ảnh nét đa dạng của tình ca mà có lẽ chỉ Phạm Duy mới khai thác được. Ông đã đắp lên bức tranh dân gian những màu sắc khác thói thường của ngũ cung, những tình cảm, cuộc sống giản dị được ông mô tả một cách trang trọng và đầy lãng mạn. Trong phần một, nhiều lần nhạc sĩ Phạm Duy đã đứng lên bày tỏ sự tán thưởng dàn nhạc của Hội Hiếu Nhạc và các ca sĩ trình bày.

 

Với bộ phim ngắn "Người Tình Già" (thực hiện: Đạo Diễn trẻ Charlie Nguyễn, viết kịch bản và dẫn: Lê Đình Y Sa), phần một đã được kết thúc sau khi đã phản ảnh được tính chất hoành tráng của một buổi hòa nhạc mang nhiều chất cổ điển: ca sĩ trình diễn với dàn nhạc Đại Hòa Tấu và đôi khi với ca đoàn. Sau khi giải lao 20 phút, phần hai được mở đầu với "Tình Hoài Hương", một ca khúc đã đi sâu vào lòng người Việt, tâm hồn Việt. (arr: Lê Văn Khoa, hát: Lê Hồng Quang và hợp ca nữ).

 

Bóng dáng chiến tranh, những hủy hoại cùng sự đau khổ của chiến tranh chỉ xuất hiện trong những ca khúc điển hình cho những giai đoạn biến động, sóng gió của đất nước được trình bày tại phần II. Và cũng chính tại phần hai của chương trình, sự hợp tan đã trở thành nỗi sợ hãi, ưu tư của chính tác giả đối với cuộc đời đổi thay với vận nước được lồng vào những tác phẩm ông viết từ 1953 cho tới 1972. Vì thế trong phần hai, những tác phẩm của Phạm Duy không được xếp theo thứ từ ngày tháng. Từ "Tình Hoài Hương", "Nghìn Trùng Xa Cách", "Khối Tình Trương Chi", "Rồi Đây Anh Sẽ Đưa Em Về Nhà", "Bà Mẹ Quê", "Vợ Chồng Quê", "Em Bé Quê", "Áo Anh Sứt Chỉ Đường Tà", "Nước Mắt Rơi", "Như Là Lòng Tôi", "Kiếp Nào Có Yêu Nhau" (hát: Tuấn Ngọc), "Tâm Sự Gởi Về Đâu" (hát: Tuấn Ngọc), "Qua Suối Mây Hồng"....cho đến "Mẹ Trùng Dương-Mẹ Việt Nam Ơi" (1960: hai ca khúc này được trích ra từ phần BIỂN MẸ, của trường ca MẸ VIỆT NAM. Trường ca này gồm 4 phần: Đất Mẹ, Núi Mẹ, Sông Mẹ, và Biển Mẹ. Những nhà phê bình coi đây là một âu ca về Mẹ Tổ Quốc và Mẹ Điển Hình trong truyền kỳ lịch sử nước nhà.

 

Trường ca này được Phạm Duy đề tặng: "Kính dâng Mẹ tôi/Tặng tuổi trẻ nước tôi")....Phạm Duy đã cho thấy những bước thăng trầm của lịch sử Việt Nam phản ảnh qua cách nhìn và lối suy nghĩ lãng mạn của một nghệ sĩ lão luyện. Những chia ly, đau khổ, ưu tư, lo lắng, tuyệt vọng và hy vọng chỉ thấp thoáng trong những ca khúc của ông, nhưng nghe ra vẫn như một vết dao chém hắn sâu trong mỗi con người Việt Nam. Nhưng đặc biệt, những vết thương đó không làm Phạm Duy tuyệt vọng.

 

Trong những đêm tăm tối bao giờ cũng vẫn còn chút ánh sáng của niềm tin vào phía trước. Có lẽ cũng vì thế, mà khi tất cả các nghệ sĩ trình diễn trong chương trình nhạc Phạm Duy chiều Thứ Bẩy vừa rồi cùng dàn nhạc của Hội Hiếu Nhạc tiến ra sân khấu để trình diễn trường ca "Mẹ Trùng Dương-Mẹ Việt Nam Ơi", nhạc sĩ Phạm Duy đã dìu nữ ca sĩ Thái Thanh lên sân khấu.

 

Hai mái đầu bạc trắng đã cùng hát và cùng chia sẻ quan điểm: "Đừng vinh danh Phạm Duy, hãy vinh danh những người đứng ra tổ chức một buổi trình diễn và đầy ý nghĩa này: Nguyễn Bích Liên, Nguyễn Văn Thân, Phạm Duy Quang, Nguyễn Cửu Tuấn, Trần Ngọc Lân, Phương Lan, Lê Đình Y Sa, Hoàng Khởi Phong, Mimi Thủy Tiên, Ecetera, Lenonard Huy Trần, Kenneth Khánh Trần, Bùi Lê Lan Chi, Phạm Thái Vân, Nguyễn Anh Thư, Dzung Phinouwong và những diễn giả Nguyễn Đức Quang, Nguyễn Xuân Nghĩa, Nguyễn Xuân Hoàng, Bùi Bảo Trúc, Nguyễn Ngọc Bích, Bùi Bích Hà, Jason Gibb và Trịnh Cung.

 

Vâng chính họ đã làm việc miệt mài trong nhiều tháng trước đó vì lòng trân trọng tài năng và ngưỡng sự đóng góp cống hiến của Phạm Duy đối với nền âm nhạc Việt, để cho buổi trình diễn những tác phẩm điển hình trở thành một buổi trình diễn tuyệt vời nhất trong vòng hai thập niên vừa qua. Buổi hòa nhạc tương ngộ này kết thúc bằng một cuộc tiếp tân. (VA)

 

*****

 

Hội Luận 2: Phạm Duy Một Đời Nhìn Lại

 

 

Hơn 200 văn nghệ sĩ và khán giả ái mộ, có nhiều người từ ở xa về đã thm dự buổi Hội Luận và Triễn Lãm 2: Phạm Duy Một Đời Nhìn lại tại Phòng Sinh Hoạt Nhật Báo Người Việt (mới) vào chiều ngày thứ Bẩy 25 tháng Năm 2002 do Hội Ung Thư Việt Mỹ tổ chức.

 

Trong kỳ hai các diễn giả Bùi Bảo Trúc, Nguyễn Xuân Nghĩa và Jason Gibbs đã nói về nhạc sĩ Phạm Duy cùng với những chặng đường sáng tác của ông qua hơn 60 năm ông gắn bó với nền âm nhạc Việt Nam từ thuở bình minh của nền tân nhạc cho đến nay cùng với vận nước và tấm lòng yêu quê hương tha thiết của ông.

 

Trong buổi hội luận 2 này, chính nhạc sĩ Phạm Duy đã bầy tỏ tâm tình của mình cũng như cả những tội tình mà ông đã vương mang từ bao nhiêu năm qua. Ông cũng giải thích về "nhạc ngữ" cũng như việc đưa dân ca Việt Nam qua âm nhạc tây phương từ "ngũ cung" đến "thất cung". Về phương diện sáng tác ông đã vượt qua khỏi mọi thế lực chánh trị của suốt nửa thế kỷ để giữ được tính độc lập trong sáng tác.

 

Trong dịp này, một đoạn phim tài liệu Người Tình Già sơ lược cuộc đời nhạc sĩ Phạm Duy do Charlie Nguyễn thực hiện được chiếu lại. Tạp chí Văn và báo Mimi Studio News dành một số đặc biệt về nhạc sĩ Phạm Duy do một số văn nghệ sĩ viết. Tác phẩm mới nhất mà nhạc sĩ Phạm Duy đang hoàn tất là Minh Họa Kiều.

 

Một chương trình nhạc Phạm Duy: Một Đời Nhìn Lại với sự hiện diện của một số danh ca Việt Nam được tổ chức tại rạp hát La Mirada vào chiều ngày 26 tháng Năm 2002 đã bán hết vé từ đầu tuần, một số không ít khán giả đã không tìm được vé đi xem.

 

*****

 

Dư hương của "Phạm Duy một đời nhìn lại"

NGUYỄN QUANG AN

 

Được sửa soạn trên nhiều lãnh vực cách đây từ ba tháng, để kết thúc bằng một buổi trình diễn không phạm phải một khuyết điểm lớn nào, nói chung sinh hoạt "Phạm Duy: Một đời nhìn lại" là một phối hợp thành công của nhiều cá nhân, tổ chức, và cơ quan bảo trợ. Giờ đây Nguyễn Ngọc Bích và Ngô Vương Toại đã về với RFA, vợ chồng Nguyễn Xuân Hoàng đã về với Văn và Viet Mercury, những khán giả tụ về từ nơi xa như Canada, Atlanta, Seattle, Arizona...đã trở về nhà, và người khách cuối cùng của Người Việt đã trở về Dallas, bài viết này xin được coi là một phúc trình chung cho một công tác dài hơi của nhiều đơn vị...

 

Trên hết phải nói tới đơn vị chủ động chính, Hội Ung Thư Việt Mỹ - Vietnamese American Cancer Foundation (VACF) mà tôn chỉ của hội là: "Hội Ung Thư Việt Mỹ dồn hết khả năng vào việc ngăn ngừa ung thư, cải tiến đời sống bệnh nhân, và cứu sinh mạng qua những nỗ lực giáo dục, nghiên cứu về ung thư, cũng như cung ứng các dịch vụ giúp đỡ và tranh đấu cho các bệnh nhân".

 

Theo lời tâm sự của Bác sĩ Nguyễn Bích Liên, VACF là một hội thiện nguyện mới thành lập, quy tụ một số bác sĩ và chuyên viên Việt Nam đang hàng ngày cùng với các bệnh nhân ung thư người Việt, đối đầu với những khổ đau do căn bệnh này gây ra . VACF xuất hiện trong cộng đồng Việt Nam chưa lâu, trong khi đó thì hình bóng của nhạc sĩ Phạm Duy như là một gốc sồi già trong khu rừng nguyên sơ của âm nhạc Việt Nam. Các sáng lập viên Hội Ung Thư Việt Mỹ sau khi bàn thảo đã đi đến kết luận, trong hơn 60 năm qua, những nhạc phẩm của nhạc sĩ Phạm Duy đã làm vợi đi không ít những giọt nước mắt cùng với khổ đau cho quần chúng. Nói chung những khổ đau mang đến bởi chiến tranh, sự chết, tuổi già, bệnh tật... đều giống nhau, và do đó VACF đã quyết định tạo một sinh hoạt lớn, để tỏ lòng biết ơn người nhạc sĩ đã đem những câu hát làm đẹp cho đời, và đồng thời Hội Ung Thư Việt Mỹ cũng nương vào bóng mát này để cộng đồng Việt Nam biết đến cuộc chiến âm thầm của hội cùng các bệnh nhân của chứng bệnh nan y này.

 

Dự định của VACF được sự hưởng ứng tới tấp bởi các cơ quan truyền thông. Hầu như tất cả các đài phát thanh và các tờ báo lớn đều đóng góp nhân lực, và vật lực cho công tác dài hơi này. Sau hai tháng âm thầm sửa soạn, với những bài viết liên tục trên báo chí, những cuộc hội thảo trên đài phát thanh, chương trình sinh hoạt "Phạm Duy, một đời nhìn lại" được chính thức mở ra bằng một cuộc triển lãm những nhạc phẩm, tác phẩm và hình ảnh liên quan tới nhạc sĩ Phạm Duy bắt đầu từ ngày 18- 5, song song với cuộc hội thảo đầu tiên tại Phòng Sinh Hoạt tạm thời của Nhật Báo Người Việt. Công tâm mà nói cuộc hội thảo này không thành công vì thiếu sự hiện diện của nhạc sĩ Phạm Duy, ông có việc phải đi Minnesota, do đó số người tham gia không được đông đảo và đồng thời buổi sinh hoạt thiếu đi sự linh hoạt cần thiết cho một buổi hội luận.

 

Việc thiếu thành công trong buổi hội luận đầu, như là một lời cảnh tỉnh các cá nhân trách nhiệm. Khi có quá nhiều đơn vị tham gia,phải được phối hợp, liên lạc chặt chẽ, nếu không sẽ vấp phải một tình trạng thiếu kiểm soát. Để cho buổi hội luận lần thứ hai không vấp phải những khuyết điểm lần trước, một chương trình hội thảo với các diễn giả đã được thông báo trước đến mọi người, để việc sửa soạn bài phát biểu được chu đáo. Cuộc hội thảo thứ hai với sự tham dự của hơn hơn hai trăm thính giả, được tổ chức tại Phòng Sinh Hoạt Nhật Báo Người Việt, với sự hiện diện của nhạc sĩ Phạm Duy, giáo sư Nguyễn Ngọc Bích, nhà nhạc học Jason Gibbs, nhà báo Ngô Vương Toại, Nguyễn Xuân Nghĩa, ký mục gia Bùi Bảo Trúc, nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng và nhà văn Hoàng Khởi Phong trong vai trò điều hợp.

 

Trong kỳ hội thảo lần thứ hai, phần đầu không được xuông xẻ ví lý do để tôn trọng vị diễn giả đến từ phương xa nhất, Giáo Sư Nguyễn Ngọc Bích là người đăng đàn đầu tiên, không ngờ ông đã mất giọng, khản đặc cho một chuyến đi xa được quyết định vào phút chót, ông Nguyễn Ngọc Bích phải nhờ một người cháu đứng ra đọc hộ bài viết rất công phu của ông. Diễn giả thứ hai là nhà nhạc học Jason Gibbs. Bằng một tiếng Việt không hoàn hảo, song bài viết của Jason Gibbs đã chứng tỏ ông là một người Mỹ am tường nhạc Việt Nam, đặc biệt là nhạc Phạm Duy hơn rất nhiều người Việt hiện diện trong hội trường. Chẳng những Jason Gibbs biết và hiểu rõ những nhạc phẩm của Phạm Duy, ông còn am tường cả bối cảnh lịch sử, và hoàn cảnh sáng tác của các ca khúc này.

 

Ký mục gia Bùi Bảo Trúc, người đã thở hơi thở âm nhạc của Phạm Duy suốt mấy chục năm qua. Trong bài nghiên cứu của ông về nhạc tình Phạm Duy, Bùi Bảo Trúc cho người nghe thấy những biến dạng của đời sống, chiến tranh cũng như hoàn cảnh xã hội chung quanh đã ảnh hưởng tới những giai đoạn nhạc tình của Phạm Duy như thế nào. Những dẫn chứng trong bài viết của Bùi Bảo Trúc đã soi tỏ rất nhiều điều, mà những người thưởng thức âm nhạc Phạm Duy chưa hề nghĩ đến, bởi lẽ khi nghe một bài hát hay, người ta ngợp trong đó mà quên đi mọi chi tiết liên quan tới bài hát. Bằng một phong thái đĩnh đạc, ngôn ngữ lưu loát bài phát biểu của Bùi Bảo Trúc đã chinh phục thính giả, để từ đó người nghe lại được nhìn thấy một Phạm Duy khác qua phần trình bầy của nhà báo Nguyễn Xuân Nghĩa.

 

Nếu ta coi Kiều như một môn học đã đóng góp vào sự hình thành văn hóa và văn học Việt Nam, thì Nguyễn Xuân Nghĩa là một chuyên gia thượng thặng trong môn học này. Bài phát biểu của Nguyễn Xuân Nghĩa lấy cái nền từ một tác phẩm âm nhạc của Phạm Duy, tựa vào truyện Kiều đã vẽ cho thính giả một vài khía cạnh đặc biệt tới một vài nhân vật trong truyện Kiều. Để từ đó Nguyễn Xuân Nghĩa giả dụ nếu Phạm Duy là Kim Trọng, thì cuộc gặp gỡ và tái ngộ giữa hai nhân vật Kiều và Kim Trọng phải...... viết lại. Tất nhiên đây chỉ là một giả dụ không thể xẩy ra, vì ngay cả những Kiều, Kim Trọng, Từ Hải, Tú Bà, Sở Khanh.. chỉ là những nhân vật mượn trong tiểu thuyết của Tầu, nhưng qua đó Nguyễn Xuân Nghĩa cho mọi người thấy không phải ông chỉ là một chuyên gia thượng thặng về Kiều, ông cũng am tường nhạc Phạm Duy không kém.

 

Phần hai của cuộc hội thảo là cái đinh trong buổi sinh hoạt này, với Phạm Duy trực tiếp trả lời các câu hỏi của Nguyễn Xuân Hoàng, Ngô Vương Toại và Hoàng Khởi Phong cũng như của các thính giả có mặt trong buổi sinh hoạt. Mặc dầu đã qua tuổi tám mươi, và mặc dầu mới trở về sau một chuyến đi xa, nhạc sĩ Phạm Duy cho thấy ông là người bén nhọn, sắc sảo, trước các câu hỏi xoay quanh con người đa dạng, phức tạp như ông. Những câu hỏi liên quan tới đời tư, đời công, đến chính trị, đạo đức, Quốc, Cộng, tình ái... đã được Phạm Duy trả lời nhanh, gọn, sắc sảo. Phần thảo luận này cũng cho người nghe được dịp nhận dạng những câu hỏi và những người đặt câu hỏi không phải là vì Phạm Duy, nhưng vì mình. Tôi cho cách nhìn Phạm Duy như thế không chỉnh. Phải nhìn Phạm Duy như là Phạm Duy, hay ít nhất hãy nhìn Phạm Duy qua những đóng góp của ông với nền âm nhạc Việt Nam. Tất nhiên trước khi là Phạm Duy, ông cũng là một con người bình thường như mọi con ngừơi khác, có tốt và có xấu. Điều quan trọng là tiêu chuẩn tốt xấu này do cảm quan, và sự hiểu biết của mỗi con người. Phạm Duy ở vào tuổi ngoài tám chục, tôi tin là vào lứa tuổi này, ông đã có nhiều cơ hội để chiêm nghiệm lại đời mình. Vị quan tòa trong trái tim mỗi con người mới quan trọng, kỳ dư những cách đánh giá, phê phán của mọi người đối với Phạm Duy đều vô giá trị, ít nhất là vô giá trị với Phạm Duy. Chính ông đã tuyên bố như thế.

 

Cả hai buổi hội thảo trong Phòng Sinh Hoạt Nhật Báo Người Việt, hợp cùng với tạp chí Văn, và MiMi News phát hành số đặc biệt về Phạm Duy là cái khung cho sinh hoạt chính: Buổi trình diễn âm nhạc tại La Mirada Theatre vào ngày Chủ Nhật 26-5-02. Mặc dù đã được lưu ý trước trên báo chí và đài phát thanh, chúng tôi ghi nhận khán giả phần đông đến đúng giờ, nhưng tốc độ xé vé quá chậm, do đó dù không muốn trễ một phút nào, chương trình "Phạm Duy, một đời nhìn lại" cũng vẫn bắt đầu trễ đến 10 phút.

 

Đúng 4 giờ 10 phút, Dàn Nhạc Giao Hưởng của Hội Hiếu Nhạc Việt Mỹ trình bầy hòa tấu nhạc phẩm Chiều Về Trên Sông, để mở đầu cho một buổi trình diễn 24 ca khúc của Phạm Duy, kéo dài 3 giờ 40 phút mà torng đó có 15 phút nghỉ giải lao và 10 phút trình chiếu một cuốn phim tài liệu ngắn về Phạm Duy, do Y Sa và Charlie Nguyễn thực hiện. Với một thành phần ca sĩ hùng hậu gồm Kim Tước, Mai Hương, Quỳnh Dao, Lệ Thu, Thái Hiền, Mộng Thủy, Bích Liên, Trần Thái Hòa, Nguyễn Thành Vân, Lê Hồng Quang, Anh Dũng, Duy Quang, Tuấn Ngọc cùng sự phụ họa của các ca sĩ trong ban hợp ca Ngàn Khơi. Các ca khúc được viết hòa âm bởi Lê Văn Khoa, Đặng Xuân Thìn, Trần Chúc, Duy Cường và Vương Hương, và dàn nhạc được điều khiển bởi nhạc sĩ Nguyễn Khánh Hồng, và sau cùng được điều hợp chương trình bởi Y Sa và Hoàng Khởi Phong.

 

 

 

www.kicon.com/phamduy & Multimedia Con Đường Cái Quan & Nhật Báo Người Việt


Tiểu Sử Nhạc Sĩ Thu Hồ

Thu Hồ

Lê Dinh

 

 

- Sinh ngày 14/10/1919

- Mất ngày 19/05/2000 tại Santa Ana,  California (Hoa Kỳ),

Hưởng thọ 81 tuổi

 

Nhạc sĩ Thu Hồ,  tên thật là Hồ Thu, sinh quán tại làng Tân Mỹ,  ngó ra cửa Thuận An thuộc tỉnh Thừa Thiên. Ông là tác giả của những ca khúc nổi tiếng như "Tím Cả Rừng Chiều, " "Tiếng Sáo Chiều Quê, " "Sầu Ly Biệt, " "Khúc Ca Ðồng Tháp, "...

 

Thu Hồ là một trong những ca nhạc sĩ đầu tiên trong phong trào phổ biến và phát triển tân nhạc tại miền Nam Việt Nam,  nối tiếp thời gian nhạc Pháp lời Việt do các bậc tiền bối như Tư Chơi,  cô Kim Thoa,  Thanh Tùng... là những người tiên phong mở lối. Trước đó,  những bài hát nổi tiếng của Pháp được thu thanh vào đĩa nhôm,  Vincent Scotto sáng tác và do tài tử kiêm nam ca sĩ Tino Rossi trình bày đã được lớp tuổi thanh thiếu niên Việt Nam ở lứa tuổi học sinh đón nhận một cách nồng nhiệt.  Nhưng ngay từ năm 1936,  nhạc sĩ Thu Hồ đã là ca sĩ và lần đầu tiên xuất hiện trước công chúng Huế với bài "La chanson du gondolier" và đã được công chúng đón nhận thật nồng nhiệt.

 

- Khi còn học ở bậc Trung học tại Huế,  trường Pellerin,  nhờ ở trọ tại nhà của ông bác là thân phụ của nhạc sĩ Trần văn Lý,  nhạc sĩ Thu Hồ đã nhờ nhạc sĩ Trần văn Lý chỉ dẫn cho bước đầu về phần nhạc lý.

 

- 1943,  lúc ông còn làm trưởng ga xe lửa ở Ga Dầu Giây,  ông nhớ nhà,  nhớ mẹ và viết bài "Quê Mẹ",  nhạc phẩm đầu tay của ông.

 

- Năm 1947,  ca sĩ Thu Hồ gia nhập ban Thần Kinh Nhạc Đoàn khi ban này vừa mới ra đời với sự cộng tác của ban nhạc Trần văn Lý và các ca sĩ Minh Diệu,  Minh Tần,  Mộc Lan,  Thu Thu,  Kim Nguyên,  Mạnh Phát,  Vĩnh Lợi,  Châu Kỳ,  Tôn Thất Sở v. v...

 

- Năm 1948,  Đài Phát Thanh Pháp Á mở thêm mục Tân nhạc Việt Nam và nhạc sĩ Thu Hồ được đài mời cộng tác và nhờ Đài Pháp Á mà tên tuổi nhạc sĩ Thu Hồ được mọi người biết đến. Sau này Đài Phát Thanh Pháp Á trở thành Đài Phát Thanh Saigon và nhạc sĩ Thu Hồ cũng nối tiếp công việc của mình ở Đài Phát Thanh Saigon rồi sau đó ông cũng cộng tác với Đài Quân Đội.

 

- Thu Hồ còn là một nhà soạn kịch nổi tiếng thời đó và đồng thời cũng là một diễn viên có hạng. Ông cũng là diễn viên chính trong nhiều vở kịch do ông soạn như "Hai chàng một áo" và "Thầy lang bất đắc dĩ" đã đem đến cho khán giả những trận cười rất thâm thúy. Về kịch ngắn cũng như trường kịch,  Thu Hồ đã soạn có hơn 100 vở mà một số lớn đã được ban Thẩm Thúy Hằng mua bản quyền để trình diễn trên Đài Truyền Hình.

 

Ông định cư tại Hoa Kỳ năm 1980 cùng với tất cả gia đình 18 người con,  gồm trai,  gái dâu và rễ

 

Năm 1954,  N. S. Thu Hồ gia nhập Quân đội và được trao giữ chức vụ Trưởng ban Tuyên truyền lưu động Đệ I Quân khu,  đi khắp đó đây để ủy lạo binh sĩ. Trong dịp này ông có viết bài "Khúc ca Đồng Tháp" với phần lời ca của Trọng Danh.

 

- Hết hạn quân dịch,  Thu Hồ trở về đời sống dân sự và năm 1957,  ông gia nhập ban văn nghệ Vì Dân của Tổng Nha Cảnh Sát Quốc Gia.

 

- Từ năm 1959 đến năm 1970,  nhạc sĩ Thu Hồ là giáo sư Âm nhạc các trường Trung học tư thục nổi tiếng ở Saigon như Nguyễn Bá Tòng,  Thánh Thomas,  Thiên Phước,  Nguyễn Trường Tộ v. v... Nhạc sĩ Thu Hồ là thành viên của Hội Âm nhạc S. A. C. E. M. (Pháp),  trụ sở tại Paris.

 

- N. S. Thu Hồ còn là thơ.  Năm 1965,  ông đã xuất bản tập thơ đầu tay của ông mang tên "Ánh Bình Minh",  mang sắc thái Công giáo vì theo ông,  thơ tình cảm yêu đương ca ngợi tình yêu đôi lứa đã có quá nhiều cho nên ông muốn dành riêng tập thơ này của ông để ca tụng đạo Thánh.

 

-Năm 1993,  thi sĩ Thu Hồ cùng với thi sĩ luật sư Đỗ Đức Hậu được Hội Thi sĩ Quốc tế (International Society Of Poets) bầu là "Đại sứ thi ca hòa bình" trong Hội nghị Thi ca Quốc tế nhóm họp tại thủ đô Hoa Thịnh Đốn. Đây là chức vụ cao trọng nhất của Hội dành cho các thi sĩ ngoại quốc về tham dự Hội nghị. Hội này có hơn 100 ngàn thi nhân đại diện cho toàn quốc Hoa Kỳ và 41 quốc gia trên toàn cầu.

 

-Ngày 14/10/1993,  một đêm ca nhạc mang tên là "Đêm Quê Mẹ" được tổ chức tại khiêu vũ trường Ritz ở Anaheim (Cali) để đánh dấu ngày ca khúc "Quê mẹ" được 50 tuổi. Cũng trong dịp này,  một tuyển tập nhạc có tên là "Hoa Bốn Mùa" của Thu Hồ cũng được phát hành với 22 bản nhạc ưng ý nhất của Thu Hồ,  trong số hơn 200 ca khúc do ông sáng tác trong hơn 50 năm nay,  như "Quê Mẹ",  "Tiếng Sáo Chiều Quê",  "Mẹ" (thơ Lâm Tường Dũ),  "Nhớ Nhau",  "Sầu Ly Biệt",  "Tím Cả Rừng Chiều",  "Cô Nữ Sinh Đồng Khánh",  "Tà Áo Trưng Vương" v. v...

 

-Sau năm 1975,  nhạc sĩ Thu Hồ còn kẹt lại Việt Nam cho đến năm 1990 mới được cô con gái là Mỹ Hà,  cựu xướng ngôn viên Anh Ngữ Đài Phát Thanh Saigon và chồng là tài tử điện ảnh Trần Quang bảo lãnh sang Hoa Kỳ. Lúc ban đầu,  ông cư ngụ tại San Diego,  2 năm sau ông dời về Santa Ana sống với cô con gái là ca sĩ Mỹ Huyền cho đến ngày ông qua đời.

 

Hơn nửa thế kỷ phục vụ cho nền tân nhạc Việt Nam,  từ thuở phôi thai cho đến khi lớn mạnh như ngày hôm nay,  nhạc sĩ Thu Hồ đã góp thật nhiều công sức để làm phong phú thêm bộ môn này. Ông mất đi,  làng tân nhạc Việt Nam mất một cột trụ để giữ vững ngôi nhà tân nhạc Việt Nam.

 

Xin vĩnh biệt một người nghệ sĩ đã suốt cuộc đời tận tụy phụng sự nền ca nhạc Việt Nam,  đem niềm vui và yêu thương tô điểm cho cuộc đời từ hơn nửa thế kỷ nay.

 

Lê Dinh

 

Tưởng cũng nên nhắc lại,  một tuần trước khi nhạc sĩ Thu Hồ từ trần,  một buổi dạ vũ tương trợ dành cho họ Hồ,  đã diễn ra tại khiêu vũ trường Ritz,  và theo ý nguyện của ông,  gia đình đã trích 567 Dollars góp vào quỹ xây dựng tượng đài Chiến Sĩ Tự Do.

 

Một trong những người con của Nhạc sĩ Thu Hồ là ca sĩ Mỹ Huyền,  đang cộng tác với một số trung tâm băng nhạc tại hải ngoại.

tvmt & Biển Nhớ


Tiểu Sử Nhạc Sĩ Trịnh Công Sơn

Trịnh Công Sơn

 

 

 

 


I. Tiểu Sử

 

Trịnh Công Sơn sinh ngày 28 tháng 2 năm 1939 tại Lạc Giao (cao nguyên miền Trung Việt Nam).

Ông lớn lên ở Huế, tốt nghiệp tú tài ban Triết tại Chasseloup Laubat, Sài Gòn.

Trịnh Công Sơn tự học nhạc, b¡t đầu sáng tác năm 1958 với tác phẩm đầu tay Ướt Mi (NXB An Phú in năm 1959). Cho đến nay, nhạc sĩ đã sáng tác hơn 600 tác phẩm, có thể được phân loại dưới 3 đề mục lớn: Tình Yêu -- Quê Hương -- Thân Phận.

 

Quan niệm sáng tác: "Tôi chỉ là 1 tên hát rong đi qua miền đất này để hát lên những linh cảm của mình về những giấc mơ đời hư ảo..."

Nhận xét của nhạc sĩ Văn Cao: "Trong âm nhạc của Sơn, ta không thấy dấu vết của âm nhạc cổ điển theo cấu trúc bác học phương Tây. Sơn viết hồn nhiên như thể cảm xúc nhạc thơ tự nó trào ra. Nói như nhạc sĩ Nguyễn Xuân Khoát, người bạn già của tôi, "Trịnh Công Sơn viết dễ như lấy chữ từ trong túi ra". Cái quyến rũ của nhạc Trịnh Công Sơn có lẽ là ở chính ở chỗ đó, ở chỗ không định tạo ra một trường phái nào, một triết học nào, mà vẫn thấm vào lòng người như suối tưới. Với những lời, ý đẹp và độc đáo đến bất ngờ hôn phối cùng một kết cấu đặc biệt như một hình thức của dân ca hầu như không thay đổi, Trịnh Công Sơn đã chinh phục hàng triệu con tim, không chỉ ở trong nước, mà ở cả ngoài biên giới nữa..."

 

Nhạc sĩ đã qua đời lúc 12g45 ngày 1 tháng 4 năm  2001 tại SàiGòn.

Tác phẩm:

 

  Ca Khúc Da Vàng

  Kinh Việt Nam

  Ta Phải Thấy Mặt Trời

  Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận

  Như Cánh Vạc Bay

  Cỏ Xót Xa Đưa

  Tuyển tập những bài ca không năm tháng

&lt;/ul?

 

 

II. Danh Sách Nhạc Trịnh Công Sơn

(Tổng số bài hát ghi nhận được tới nay là 227 bài. Trong LTK hiện sưu tầm được 209 bài, and counting .)

 

Sưu tầm: các bạn trong Phố Rùm.

 

 

Bài Ca Dành Cho Những Xác Người (Tiếng hát Khánh Ly 1 - Gia Tài Của Mẹ / ấn hành trước 1975)

Bà Mẹ Ô Lý

Bài Ca Đường Tàu Thống Nhất

Bay Đi Thầm Lặng

Bên đời hiu quạnh (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Bến Sông

Biển Nghìn Thu Ở Lại

Biển Nhớ (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Biển Sáng (viết chung với Phạm Trọng Cầu)

Biết Đâu Nguồn Cội (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Bốn Mùa Thay Lá (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Bống Bồng Ơi! (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Bống Không Là Bống (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Buồn Từng Phút Giây  (Tiếng hát Khánh Ly 9 - Buồn từng phút giây / ấn hành trước 1975)

Ca Dao Mẹ (tập nhạc Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận)

Cát Bụi (tập nhạc Cỏ Xót Xa Đưa)

Cánh Đồng Hoà Bình (tập nhạc Kinh Việt Nam 1968)

Cánh Chim Cô Đơn

Chỉ Có Ta Trong Cuộc Đời  (Tiếng hát Thiên Phượng - Trở Về Mái Nhà Xưa - PDC 2000)

Chiếc Lá Thu Phai (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Chiều Một Mình (Tiếng hát Khánh Ly 5 - Lời Ru Đêm / ấn hành trước 1975)

Chiều Một Mình Qua Phố

Chiều Trên Quê Hương Tôi

Chìm Dưới Cơn Mưa (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Chính Chúng Ta Phải Nói (tập nhạc Ta Phải Thấy Mặt Trời 10/1969)

Cho Đời Chút Ơn (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Cho Một Người Vừa Nằm Xuống (Tiếng hát Khánh Ly 7 - Nhìn Những Mùa Thu Đi / ấn hành trước 1975)

Chờ Nhìn Quê Hương Sáng Chói (tập nhạc Kinh Việt Nam 1968)

Chuyện Đóa Quỳnh Hương (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Chưa Mòn Giấc Mơ (tập nhạc Ta Phải Thấy Mặt Trời 9/1969)

Chưa Mất Niềm Tin  (Tiếng hát Khánh Ly 5 - Lời Ru Đêm / ấn hành trước 1975)

Có Một Dòng Sông Đã Qua Đời (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

 

Có Một Lần Không Còn Bóng Dáng Con Người(tập nhạc Phụ Khúc Da Vàng 1972) - (theo Đặng Tiến - Văn Học số 186&187 - 2001)

Có Một Ngày Như Thế (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Có Nghe Đời Nghiêng (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Có Những Con Đường (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Cỏ Xót Xa Đưa (tập nhạc Cỏ Xót Xa Đưa)

Cõi Tạm

Còn Ai Với Ai (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Còn Có Bao Ngày (tập nhạc Cỏ Xót Xa Đưa)

Còn Mãi Tìm Nhau

Con Mắt Còn Lại (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Còn Thấy Mặt Người(tập nhạc Cỏ Xót Xa Đưa)

Còn Tuổi Nào Cho Em (tập nhạc Tình Khúc Trịnh Công Sơn)

Cúi Xuống Thật Gần (tập nhạc Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận)

Cũng Sẽ Chìm Trôi (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu ( thơ Trịnh Cung) (tập nhạc Tình Khúc Trịnh Công Sơn)

Dã Tràng Ca

Dân Ta Vẫn Sống (tập nhạc Kinh Việt Nam 1968)

Dấu Chân Địa Đàng (tập nhạc Tình Khúc Trịnh Công Sơn)

Diễm Xưa (tập nhạc Tình Khúc Trịnh Công Sơn)

Du Mục (tập nhạc Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận)

Dựng Lại Người, Dựng Lại Nhà (tập nhạc Kinh Việt Nam 1968)

Đại Bác Ru Đêm  (Tiếng hát Khánh Ly 1 - Gia Tài Của Mẹ / ấn hành trước 1975)

Để Gió Cuốn Đi (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Đêm Thấy Ta Là Thác Đổ (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Đêm Bây Giờ Đêm Mai  (Tiếng hát Khánh Ly 1 - Gia Tài Của Mẹ / ấn hành trước 1975)

Đi Mãi Trên Đường (Bản viết tay trong "TCS - người hát rong qua nhiều thế hệ - NXB Trẻ / 2001))

Đi Tìm Quê Hương  (Tiếng hát Khánh Ly 9 - Buồn từng phút giây / ấn hành trước 1975)

Đóa hoa Vô Thường (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Đoản Khúc Thu Hà Nội (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Đời Cho Ta Thế (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Đời Gọi Em Biết Bao Lần (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Đợi Có Một Ngày  (Tiếng hát Khánh Ly 5 - Lời Ru Đêm / ấn hành trước 1975)

Đôi Mắt Nào Mở Ra (tập nhạc Kinh Việt Nam 1968)

Đồng Dao 2000

Đồng Dao Hoà Bình (tập nhạc Kinh Việt Nam)

Đừng Mong Ai Đừng Nghi Ngại (tập nhạc Ta Phải Thấy Mặt Trời 9/1969)

Đường Xa Vạn Dặm

Em Còn Nhớ Hay Em Đã Quên (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Em Đã Cho Tôi Bầu Trời (tập nhạc Như Cánh Vạc Bay)

Em Đến Từ Nghìn Xưa (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Em Đi Bỏ Lại Con Đường (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Em Đi Trong Chiều (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Em Hãy Ngủ Đi (tập nhạc Cỏ Xót Xa Đưa)

Em Là Hoa Hồng Nhỏ

Em Ở Nông Trường Em Ra Biên Giới

Gần Như Niềm Tuyệt Vọng (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Ghế Đá Công Viên

Gia Tài Của Mẹ (Tiếng hát Khánh Ly 1 - Gia Tài Của Mẹ / ấn hành trước 1975)

Giọt Lệ Thiên Thu

Gọi Tên Bốn Mùa (tập nhạc Tình Khúc Trịnh Công Sơn)

Góp Lá Mùa Xuân (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Hạ trắng (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Hai Mươi Mùa Nắng Lạ (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Hành Ca (tập nhạc Kinh Việt Nam)

Hành Hương Trên Đồi Cao

Hát Cho Tôi

Hát Trên Những Xác Người  (Tiếng hát Khánh Ly 1 - Gia Tài Của Mẹ / ấn hành trước 1975)

Hãy Cố Chờ  (Tiếng hát Khánh Ly 5 - Lời Ru Đêm / ấn hành trước 1975)

Hãy Cứ Vui Như Mọi Ngày

Hãy Đi Cùng Nhau (tập nhạc Kinh Việt Nam 1968)

Hãy Khóc Đi Em (tập nhạc Như Cánh Vạc Bay)

Hãy Nhìn Lại  (Tiếng hát Khánh Ly 5 - Lời Ru Đêm / ấn hành trước 1975)

Hãy Sống Dùm Tôi  (Tiếng hát Khánh Ly 1 - Gia Tài Của Mẹ / ấn hành trước 1975)

Hãy Yêu Nhau Đi (tập nhạc Cỏ Xót Xa Đưa)

Hãy Cứ Vui Như Mọi Ngày (tập nhạc Như Cánh Vạc Bay)

Hoa Vàng Mấy Độ (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Hoa Xuân Ca

Hôm nay Tôi Nghe (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Huế Sài Gòn Hà Nội (tập nhạc Ta Phải Thấy Mặt Trời 9/1969)

Huyền Thoại Mẹ

Im Lặng Thở Dài

Khói Trời Mênh Mông (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Kinh Việt Nam

Lại Gần Với Nhau (tập nhạc Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận)

Lặng Lẽ Nơi Này (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Lời Buồn Thánh (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Lời Của Dòng Sông (tập nhạc Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận)

Lời Mẹ Ru (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Lời Ở Phố Về  (Tiếng hát Khánh Ly 4 - Lời Mẹ Ru / ấn hành trước 1975)

Lời Ru Đêm  (Tiếng hát Khánh Ly 5 - Lời Ru Đêm / ấn hành trước 1975)

Lời Thiên Thu Gọi (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Mẹ Bỏ Con Đi

Mẹ Của Anh

Mẹ Đi Vắng (thơ Nguyễn Quang Dũng - 1982) NEW!

Môi Hồng Đào (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Một Cõi Đi Về (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Một Lần Thoáng Có (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Một Ngày Như Mọi Ngày (tập nhạc Như Cánh Vạc Bay)

Một Sáng Mùa Xuân (Tiếng hát Khánh Ly 9 - Buồn từng phút giây / ấn hành trước 1975)

Một Ngày Vinh Quang

Một Ngày tuyệt Vọng (tập Phụ Khúc Da Vàng 1972, theo Đặng Tiến)

Mùa Áo Quan(tập nhạc Phụ Khúc Da Vàng 1972) - (theo Đặng Tiến - Văn Học số 186&187 - 2001)

Mùa Phục Hồi  (Tiếng hát Khánh Ly 5 - Lời Ru Đêm / ấn hành trước 1975)

Mưa Hồng (tập nhạc Tình Khúc Trịnh Công Sơn)

Mưa Mùa Hạ (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Muôn Trùng Biển Ơi

Nắng Thủy Tinh (tập nhạc Tình Khúc Trịnh Công Sơn)

Này Em Có Nhớ (tập nhạc Như Cánh Vạc Bay)

Nhân danh ai anh bắn vào người (?)NEW

Ngẫu nhiên (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Ngày Dài Trên Quê Hương  (Tiếng hát Khánh Ly 1 - Gia Tài Của Mẹ / ấn hành trước 1975)

Ngày Nay Không Còn Bé (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Ngày Mai Đây Bình Yên (tập nhạc Kinh Việt Nam 1968)

Ngày Về  (Tiếng hát Khánh Ly 5 - Lời Ru Đêm / ấn hành trước 1975)

Nghe Những Tàn Phai (tập nhạc Cỏ Xót Xa Đưa)

Nghe Tiếng Muôn Trùng (tập nhạc Cỏ Xót Xa Đưa)

Ngủ Đi Con  (Tiếng hát Khánh Ly 9 - Buồn từng phút giây / ấn hành trước 1975)

Ngụ Ngôn Mùa Đông  (Tiếng hát Khánh Ly 1 - Gia Tài Của Mẹ / ấn hành trước 1975)

Người Con Gái Việt Nam Da Vàng (Tiếng hát Khánh Ly 1 - Gia Tài Của Mẹ / ấn hành trước 1975)

Người Đi Hành Hương  (Tiếng hát Khánh Ly - Hát Cho Quê Hương Việt Nam 2 / ấn hành trước 1975)

Người Về Bỗng Nhớ (tập nhạc Như Cánh Vạc Bay)

Người Già Em Bé (tập nhạc Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận)

Nguyệt Ca (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Nhìn Những Mùa Thu Đi (tập nhạc Tình Khúc Trịnh Công Sơn)

Nhớ Mùa Thu Hà Nội (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Như Cánh Vạc Bay (tập nhạc Như Cánh Vạc Bay)

Như Chim Ưu Phiền (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Như Tiếng Thở Dài (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Như Một Lời Chia Tay (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Như Một Vết Thương (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Như Sóng Triền Miên (theo anh Chilli)

Nhưng Hôm Nay  (Tuyển tập Ca Khúc Da Vàng )

Những Con Mắt Trần Gian (tập nhạc Như Cánh Vạc Bay)

Những Ai Còn Là Việt Nam (tập nhạc Ta Phải Thấy Mặt Trời 9/1969)

Những Giọt Máu Trổ Bông (tập nhạc Ta Phải Thấy Mặt Trời 9/1969)

Níu Tay Nghìn Trùng (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Nối Vòng Tay Lớn (tập nhạc Kinh Việt Nam 1968)

Nước Mắt Cho Quê Hương (tập nhạc Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận)

Ở Trọ (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Phôi Pha (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Phúc Âm Buồn (tập nhạc Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận)

Quê Hương Đau Nặng  (Tiếng hát Khánh Ly 9 - Buồn từng phút giây / ấn hành trước 1975)

Quỳnh Hương (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Ra Chợ Ngày Thống Nhất

Ra Đồng Giữa Ngọ (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Rơi Lệ Ru Người

Rồi Như Đá Ngây Ngô (tập nhạc Như Cánh Vạc Bay)

Ru Đời Đã Mất (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Ru Đời Đi Nhé! (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Ru Em (tập nhạc Như Cánh Vạc Bay)

Ru Em Từng Ngón Xuân Nồng (tập nhạc Tình Khúc Trịnh Công Sơn)

Ru Ta Ngậm Ngùi (tập nhạc Như Cánh Vạc Bay)

Ru Tình (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Rừng Cây Trút Lá

Rừng Xưa Đã Khép (tập nhạc Như Cánh Vạc Bay)

Rừng Xanh Xanh Mãi (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Sao Mắt Mẹ Chưa Vui (tập nhạc Kinh Việt Nam 1968)

Sẽ Còn Ai  (Tiếng hát Khánh Ly 4 - Lời Mẹ Ru / ấn hành trước 1975)

Sóng Về Đâu? (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Ta Đi Dựng Cờ (tập nhạc Ta Phải Thấy Mặt Trời 9/1969)

Tạ Ơn (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Ta Phải Thấy Mặt Trời (tập nhạc Ta Phải Thấy Mặt Trời 9/1969)

Ta Quyết Phải Sống (tập nhạc Ta Phải Thấy Mặt Trời 9/1969)

Ta Thấy Gì Đêm Nay (tập nhạc Kinh Việt Nam 1968)

Tặng người Mẹ già đã gặp trong đoàn người từ Quảng Trị về Huế(tập nhạc Phụ Khúc Da Vàng 1972) - (theo Đặng Tiến - Văn Học số 186&187 - 2001)

Tặng Những THành Phố Việt Nam(tập nhạc Phụ Khúc Da Vàng 1972) - (theo Đặng Tiến - Văn Học số 186&187 - 2001)

Thành Phố mùa Xuân (Sài Gòn Mùa Xuân) (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Thuở Bống Là Người

Thương Một Người (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Tiến Thoái Lưỡng Nan

Tiếng Hát Dạ Lan (Tiếng hát Khánh Ly - Hát Cho Quê Hương Việt Nam 2 / ấn hành trước 1975)

Tình Ca Người Mất Trí

Tình Nhớ (tập nhạc Như Cánh Vạc Bay)

Tình Khúc Ơ-Bai (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Tình Sầu (tập nhạc Tình Khúc Trịnh Công Sơn)

Tình Xa (tập nhạc Như Cánh Vạc Bay)

Tình Xót Xa Vừa (tập nhạc Như Cánh Vạc Bay)

Tình Yêu Tìm Thấy (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Tôi Biết Tôi Yêu

Tôi Đã Mất (Tiếng hát Khánh Ly 5 - Lời Ru Đêm / ấn hành trước 1975)

Tôi Đang Lắng Nghe (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Tôi Ơi Đừng Tuyệt Vọng (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Tôi Ru Em Ngủ (tập nhạc Tình Khúc Trịnh Công Sơn)

Tôi Sẽ Đi Thăm (Tiếng hát Khánh Ly 1 - Gia Tài Của Mẹ / ấn hành trước 1975)

Tôi Tìm Tôi

Trong Nỗi Đau Tình Cờ (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Tự Tình Khúc (Tiếng hát Khánh Ly 4 - Lời Mẹ Ru / ấn hành trước 1975)

Từng Ngày Qua (tập nhạc Cỏ Xót Xa Đưa)

Tuổi Đá Buồn (tập nhạc Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận)

Tuổi Đời Mênh Mông (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Tuổi Trẻ Việt Nam (tập nhạc Ta Phải Thấy Mặt Trời 9/1969)

Từng Ngày Qua (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Tưởng Rằng Đã Quên (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Ướt Mi (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Vết Lăn Trầm (tập nhạc Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận)

Vẫn Có Em Bên Đời (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Vẫn Nhớ Cuộc Đời (tập nhạc Cỏ Xót Xa Đưa)

Vàng Phai Trước Ngõ (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Về Giữa Đồng Hoang

Về Trong Suối Nguồn

Về Thăm Mái Trường Xưa(Tự Tình Khúc - Nhạc Hoà Tấu TCS)

Vì Tôi Cần Thấy Em Yêu Đời (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Việt Nam Ơi Hãy Vùng Lên (tập nhạc Ta Phải Thấy Mặt Trời 9/1969)

Vườn Xưa (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Xa Dấu Mặt Trời (tập nhạc Tình Khúc Trịnh Công Sơn)

Xác Ta Xác Thù (tập Phụ Khúc Da Vàng 1972, theo Đặng Tiến)

Xanh Lòng Phai Tàn  (Tiếng hát Khánh Ly 4 - Lời Mẹ Ru / ấn hành trước 1975)

Xin Cho Tôi  (Tiếng hát Khánh Ly 1 - Gia Tài Của Mẹ / ấn hành trước 1975)

Xin Cho Tôi Nói (tập nhạc Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận)

Xin Mặt Trời Ngủ Yên (tập nhạc Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận)

Xin Trả Nợ Người (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

Yêu Dấu Tan Theo (Tuyển tập những bài ca không năm tháng)

 

 

****

III. Thư Mục các Tập Nhạc Đã Xuất bản

 

1. Nhạc Trịnh Công Sơn - 72 bài ca chọn lọc

(gồm 6 tập nhạc xuất bản trước 1975)

 

a. Kinh Việt Nam

1. Dân ta vẫn sống

2. Chờ nhìn quê hương sáng chói

3. Dựng lại người dựng lại nhà

4. Ngày mai đây bình yên

5. Cánh đồng hoà bình

6. Ta thấy gì đêm nay

7. Sao mắt mẹ chưa vui

8. Đôi mắt nào mở ra

9. Hãy đi cùng nhau

10. Hành Ca

11. Đồng dao hoà bình

12. Nối vòng tay lớn

 

b. Ta phải thấy mặt trời

13. Ta phải thấy mặt trời

14. Những giọt máu trổ bông

15. Những ai còn là Việt nam

16. Tuổi trẻ Việt Nam

17. Chính chúng ta phải nói

18. Ta đi dựng cờ

19. Đừng mong ai, đừng nghi ngại

20. Việt nam ơi hãy vùng lên

21. Ta quyết phải sống

22. Chưa mòn giấc mơ

23. Huế Sài gòn Hà nội

 

c. Thần thoại quê hương, tình yêu và thân phận

24. Xin mặt trời ngủ yên

25. Nước mắt cho quê hương

26 Lại gần với nhau

27. Phúc âm buồn

28. Ca dao mẹ

29. Người già em bé

30. Du mục

31. Xin cho tôi nói

32. Vết lăn trầm

33. Lời của dòng sông

34. Tuổi đá buồn

35. Cúi xuống thật gần

 

d. Như cánh vạc bay

36. Tình nhớ

37. Tình xa

38. Những con mắt trần gian

39. Ru ta ngậm ngùi

40. Như cánh vạc bay

41. Một ngày như mọi ngày

42. Người về bỗng nhớ

43. Rừng xưa đã khép

44. Ru em

45. Tình xót xa vừa

46. Hãy khóc đi em

47. Em đã cho tôi bầu trời

48. Rồi như đá ngây ngô

49. Này em có nhớ

50. Hãy cứ vui như mọi ngày

 

e. Tình khúc Trịnh Công Sơn

51. Nhìn những mùa thu đi

52. Diễm xưa

53. Nắng thuỷ tinh

54. Dấu chân địa đàng

55. Cuối cùng cho một tình yêu

56. Còn tuổi nào cho em

57. Mưa hồng

58. Xa dấu mặt trời

59. Ru em từng ngón xuân nồng

60. Gọi tên bốn mùa

61. Tôi ru em ngủ

62. Tình sầu

 

f. Cỏ xót xa đưa

63. Cát bụi

64. Từng ngày qua

65. Nghe tiếng muôn trùng

66. Còn có bao ngày

67. Nghe những tàn phai

68. Em hãy ngủ đi

69. Còn thấy mặt người

70. Vẫn nhớ cuộc đời

71. Hãy yêu nhau đi

72. Cỏ xót xa đưa

 

...

 

 

 


Tiểu Sử Nhạc Sĩ Xuân Tiên

Xuân Tiên

 

 

 

 


Ngày sinh: 28/1/1921

Nơi sinh: Hà Nội, Việt Nam

Tên thật: Phạm Xuân Tiên

 

Quá trình rèn luyện kỹ năng xử dụng nhạc cụ và kiến thức nhạc học:

 

1927 - Mandolin, nhạc lý Tây Phương và Trung Hoa .

1936 - Clarinet, saxophone và sáo Tây (flute), hòa âm Tây Phương .

1941 - Các nhạc cụ cổ truyền Việt Nam, Thái Lan, Lào và Cam Bốt .

- Khảo cứu âm nhạc ba miền Bắc, Trung, Nam .

1941 - 46 - Trumpet, trombone, banjo, guitar, violin, xylophone, vibraphone, piano accordion, button accordion, bandoneon .

 

Trình tấu:

1941 - 42 - Trình tấu clarinet, saxophone và sáo Tây từ Bắc chí Nam .

 

Xuất bản:

1949 - Các sách Tự Học Kỹ Thuật Độc Tấu Clarinet, Saxophone và Sáo Tre .

 

Cải tiến sáo tre:

1950 - Cùng với bào huynh là nhạc sĩ Xuân Lôi cải tiến sáo tre thành hai loại 10 lỗ và 13 lỗ có khả năng bao gồm nhiều âm giai khác nhau, kể cả âm giai dị chuyển . Hai loại sáo này hiện được tàng trữ tại Musée de l'Homme, Paris, France .

 

Điều khiển dàn nhạc:

1944 - 46 - Hà Nội: ở Victoria, Moulin Rouge, Hotel Splendide và Lucky Star .

1951 - 52 - Nam Định: ở Văn Hoa .

1952 - 75 - Saigon: ở Văn Cảnh, Đại Kim Đô, Blue Diamond, Eden Rock, Palace Hotel, Bách Hỷ (Chợ Lớn) .

 

Làm việc với các đài phát thanh:

1952 - 75 - Pháp Á, Saigon, Quân Đội, Mẹ Việt Nam .

 

Sáng chế các nhạc cụ mới:

1976 - Sáng chế cây đàn 60 dây có khả năng bao gồm tất cả các âm giai . Kỹ thuật trình tấu tương tự như cây đàn tranh nhưng tay phải để khảy giai điệu và tay trái để đệm hợp âm .

 

1990 - Sáng chế cây đàn bầu mới với trái bầu dài làm hộp khuếch âm . Đàn này đã được đem ra trình tấu nhiều lần ở Úc Đại Lợi . (Đàn có tên là Đàn bầu Xuân Tiên)

 

Những ca khúc phổ thông nhất:

1939 - 42 - "Chờ Một Kiếp Mai", "Trên Kiếp Hoa" .

1952 - 62 - "Khúc Hát Ân Tình", "Hận Đồ Bàn", "Về Dưới Mái Nhà", "Duyên Tình" .

1963 - 83 - "Đường Đi Lối Về", "Xa Quê Hương", "Đất Việt" .

1987 - 95 - "Lòng Người Xa Quê", "Tiếng Bình Minh" (đưa tiếng gà, trâu, bò vào bài hát), "Tiếng Trống Trong Rừng Sâu" (đưa tiếng trống vào bài hát) .

 

Trích từ "Duyên Tình Xuân Tiên", Tuyển Tập Ca Khúc, tác giả xuất bản, Sydney, Úc, 2000 . Những chữ in đậm là ghi chú thêm của BN .

 

 

Cụ sáng tác nhiều ca khúc nhưng đã bị thất truyền . Bây giờ cụ chỉ còn nhớ 40 bản và đã đưa vào tập "Duyên Tình Xuân Tiên" thực hiện trong điều kiện hết sức khó khăn, eo hẹp tài chánh, v.v... vì cụ nói "các anh chị ca sĩ cứ hát sai lời của tôi . . ."

 

Cụ còn là một nhà thơ . Đầu thập niên 90, cụ xuất bản tập "Thơ Xuân Tiên".

Biển Nhớ


Tiểu Sử Nhật Ngân

Nhật Ngân

 

 


Tên thật là Trần Nhật Ngân. Sinh tại Thanh Hóa và lớn lên tại Ðà Nẵng. Cựu cán bộ tâm lý chiến trung tâm huấn luyện Quang trung. Hiện định cư tại Hoa Kỳ từ năm 1982. Theo học nhạc với giáo sư Ðỗ Thế Phiệt về violon và piano. Khởi sáng tác từ năm 1959. Ngoài viết những ca khúc ký tên Nhật Ngân, ông còn một số sáng tác chung với nhạc sĩ Trần Trịnh, Và vì, cả hai chơi thân với Lâm Ðệ (con rể chủ hãng dĩa Sóng Nhạc) nên đã khai sinh ra tên: Trịnh Lâm Ngân.

 

Những nhạc bản phổ biến rộng trong quần chúng:Tôi Ðưa Em Sang Sông (viết chung với Y Vũ)

Ngày Vui Qua Mau

Lời Ðắng Cho Một Cuộc Tình

Bài Hát Cho Người Kỷ Nữ

Ðêm Nay Ai Ðưa Em Về

Một Mai Giã Từ Vũ Khí

Xuân Này Con Không Về

Qua Cơn Mê

Xin Chia Buồn

Mùa Xuân Của Mẹ

Người Tình Và Quê Hương

Anh Giải Phóng Tôi Hay Tôi Giải Phóng Anh?

Ngày Ðá Ðơm Bông

Cả Nhà Làm Thơ (phổ thơ Trần Mộng Tú)

Nhật Ngân: 40 năm cho âm nhạc Việt Nam

 

"Tôi không bao giờ than vãn cuộc đời. Tôi vẫn mang trái tim của tôi, mang sự yêu mến cuộc đời của mình để bước vào cuộc đời".

Năm nay (?) 58 tuổi đời, nhưng Nhật Ngân đã có một quá trình hoạt động trong lãnh vực âm nhạc từ 40 năm qua. Ðó là một tên tuổi lớn trong làng âm nhạc, tác giả của nhiều ca khúc giá trị - với số lượng lên tới hàng trăm bài, không kể đến những nhạc phẩm Mỹ hoặc Pháp do ông soạn lời Việt. Không những thế, ngoài việc sáng tác ca khúc, Nhật Ngân còn là tác giả của nhiều nhạc kịch rất quen thuộc trong các chương trình video.

 

Trần Nhật Ngân, sinh năm 1942 tại Thanh Hóa và là con út trong một gia đình sáu người con. Vì thân phụ là một công chức thường phải di chuyển nhiều, nên Nhật Ngân cũng đã từng sống ở nhiều nơi: Huế và Ðà Nẵng.

 

Vào khoảng cuối thập niên 50, Nhật Ngân cùng mẹ vào SàiGòn, theo chân các anh chị đã vào đây từ trước, trong khi bố ông đã qua đời từ lâu. Sau khi học hết trung học ở trường Võ Trường Toản và lấy được mảnh bằng tú tài, ông trở ra Ðà Nẵng dạy nhạc và Việt văn tại trường Phan Thanh Giản. Trước đó, tại Ðà Nẵng và Huế, Nhật Ngân đã đến với âm nhạc qua sự chỉ dẫn của các linh mục và sau đó ở Sài Gòn, qua sự hướng dẫn của những người thân trong họ là giáo sư âm nhạc và nhạc sĩ nổi tiếng như Ðỗ Thế Phiệt và Nhật Bằng.

 

Theo lời tâm sự của Nhật Ngân, đáng lẽ ông đã trở thành một nhạc công xử dụng vĩ cầm như người em họ là Nhật Hiền, nhưng vì gia đình ông quá nghèo, không đủ khả năng mua cho ông nhạc khí này. Do đó, ông đành quyết định thôi học. Và chính quyết định đó đã đưa Nhật Ngân đi theo con đường sáng tác.

 

"Tôi Ðưa Em Sang Sông"

 

Vì lòng đam mê âm nhạc và nhất là nhờ ở khả năng thiên phú của mình, Nhật Ngân đã hoàn thành nhạc phẩm đầu tay khi ông mới vừa 18 tuổi vào năm 1960. Ðó là một ca khúc tình cảm mang tên "Tôi Ðưa Em Sang Sông."

 

Về trường hợp ra đời ca khúc này, Nhật Ngân cho biết: Khi trở về dạy học ở Ðà Nẵng, ông có một người yêu.Mà thời đó các gia đình ở miền Trung, vấn đề là phải có chức phận, thì họ mới gả con gái cho mình. Thế nhưng thuở đó ông chỉ là người dạy học thôi, nhất là còn trẻ lắm, nên gia đình cô ấy không chịu gả và cô ấy đi lấy chồng. "Thật sự là ngẫu hứng thôi, tôi làm bài hát đó".

 

Mặc dù chưa có phương tiện phổ biến rộng rãi trong thời gian đầu, nhưng "Tôi Ðưa Em Sang Sông" đã trở thành một ca khúc được giới học sinh, sinh viên Ðà Nẵng rất ưa thích, chép tay chuyền cho nhau hát.

 

Sau đó Nhật Ngân gửi ca khúc này vào Sài Gòn nhờ nhạc sĩ Y Vân phổ biến dùm, với sự sửa đổi một vài chữ trong bản nhạc cho hợp với đường lối của Bộ Thông Tin, lúc đó không cho phép phổ biến những nhạc phẩm ủy mị, ướt át. Câu "Rồi thời gian lặng lẽ trôi, đời tôi là cánh mây trôi bốn phương trời. Và đời em là cánh hoa thì bao người ước mơ, đưa đón trông chờ" được nhạc sĩ Y Vân đổi thành "Rồi thời gian lặng lẽ trôi, đời tôi là chiến binh đi khắp phương trời. Mà đời em là ước mơ đẹp muôn ngàn ý thơ, như ngóng trông chờ" cho phù hợp với hoàn cảnh chiến tranh của đất nước.

 

Câu kết của bản chính là "Nàng đã thay một lối về, thay cả bàn tay đón đưa" cũng đã được Y Vân đổi thành "Nàng đã thay một lối về, quên cả người trong gió mưa." Sự thay đổi lời ca này đã khiến cho cảm thấy "hẫng" đi một chút, như lời ông nói, vì không đúng với tâm trạng của mình khi đến lúc đó, chưa hề trải qua đời sống trong quân ngũ.

 

Hơn nữa, vì tác giả còn là một người chưa có tên tuổi nên cần nhờ tới một nhạc sĩ nổi tiếng đứng chung tên với "Tôi Ðưa Em Sang Sông" để dễ dàng đến với quần chúng hơn. Khi được phát hành, "Tôi Ðưa Em Sang Sông" được ký tên bởi hai người là Trần Nhật Ngân và Y Vũ.

 

Ðêm Nay Ai Ðưa Em Về

 

Với một tâm hồn lãng mạn của thời niên thiếu, Nhật Ngân, vì cảm mến giọng ca của một nữ ca sĩ tên tuổi thời đó, đã cảm hứng để sáng tác tình khúc thứ nhì của ông là "Ðêm Nay Ai Ðưa Em Về" đã được Lệ Thanh trình bầy lần đầu tiên qua phần phụ họa của Hồng Phúc và Thanh Sơn. Cũng như "Tôi Ðưa Em Sang Sông, " nhạc phẩm "Ðêm Nay Ai Ðưa Em Về" vào đầu thập niên 60 đã trở thành ca khúc quen thuộc đối với thính giả của các đài Sài Gòn và Quân Ðội và là những nhạc phẩm được nhà Diên Hồng xuất bản dưới hình thức những bản nhạc rời bán rất chạy.

 

Cuộc đời quân ngũ.

 

Năm 1965, Nhật Ngân gia nhập Cục Tâm Lý Chiến, một năm sau ông được chuyển về làm trưởng ban văn nghệ của Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung cho đến năm 1975. Trong thời kỳ này ông viết rất nhiều ca khúc về quân đội trong số có những bài quen thuộc như "Người Tình Và Quê Hương, " "Lính Xa Nhà, " "Mùa Xuân Của Mẹ, " "Xuân Này Con Không Về, " v.v. Riêng ca khúc sau là một trong những ca khúc dính liền với tên tuổi của Duy Khánh, khiến có nhiều người lầm tưởng chính Duy Khánh là tác giả.

 

Sau 1975 kẹt lại Việt Nam, Nhật Ngân thỉnh thoảng cùng với một số anh chị em cùng hoàn cảnh đi trình diễn nhiều nơi. Thời gian này ông đã cho ra đời nhạc phẩm nổi tiếng, có tính cách châm biếm điều mà nhà cầm quyền Việt Nam thời kỳ này gọi là "giải phóng" vào tháng Tám năm 75. Ðó là ca khúc "Anh Giải Phóng Tôi Hay Tôi Giải Phóng Anh?" được nữ ca sĩ Ngọc Minh phổ biến đầu tiên tại hải ngoại sau khi vượt biển rời khỏi Việt Nam.

 

Nhật Ngân sau đó cũng một mình rời Việt Nam vào năm 1982, bị kẹt ở trại tỵ nạn Sikiu, Thái Lan cho đến năm 84 mới được nhận vào Hoa Kỳ và ông được nữ ca sĩ Thanh Thúy bảo trợ về sống tại phía bắc Hollywood. Một thời gian sau, ông dời xuống Orange County ở chung với nghệ sĩ Nguyễn Long trong khi chờ ngày đoàn tụ với vợ con vào năm 90.

 

 

"Thích thì tôi viết, không thích thì tôi thôi".

 

Nhật Ngân lập gia đình vào năm 1969 và có ba người con. Người con gái lớn của ông tên Ngân Khánh, đã tốt nghiệp cử nhân về âm nhạc Ðại học Fullerton, nam California. Ông đã lấy tên Ngân Khánh để ký dưới một số nhạc phẩm như "Giã Từ Vũ Khí" và "Cám Ơn." Người con trai kế của ông đang theo học về ngành dược, trong khi người con trai út đã tốt nghiệp về ngành điện toán. Với tình trạng như vậy, Nhật Ngân cho là mình đã được thảnh thơi trong việc sáng tác "thích thì tôi viết, không thích thì tôi thôi."

 

Ngay thời gian đầu đặt chân lên đất Mỹ, Nhật Ngân đã vùi đầu ngay vào công việc sáng tác. Ông cho ra đời nhạc phẩm đầu tiên tại hải ngoại là "Hương." Nhật Ngân đã dựa trên một bài thơ của Nguyễn Long để soạn thành cakhúc này.

 

"Hương" đã thành công ngay từ bước đầu với tiếng hát của Elvis Phương, kế đó với tiếng hát của Tuấn Anh và gần đây hơn cả là Nguyễn Hưng.

 

Nhật Ngân cũng từng phổ nhạc từ một số bài thơ tại hải ngoại, trong số có bài thơ "Kiếp Sau" của Trần Mộng Tú, do Ái Vân trình bầy trên một chương trình video của trung tâm Thúy Nga.

 

Nhật Ngân cho biết đối với những sáng tác có "hơi hướng quê hương" của ông "thì Duy Khánh, Hương Lan, Thanh Tuyền là thích hợp hơn cả ". Do đó, ông thường nhắm vào một tiếng hát đặc biệt để sáng tác trước khi gửi đến người nghe. Còn về những ca khúc tình cảm thì "những bài của tôi như "Ngày Vui Qua Mau, " "Lời Ðắng Cho Một Cuộc Tình" hay "Hương" thì đủ giọng ca có thể hát được."

 

Tình trạng nghệ sĩ sáng tác hiện nay.

 

Theo Nhật Ngân, cuộc sống của một nghệ sĩ sáng tác hiện nay ở hải ngoại đang trong tình trạng dễ thở hơn những năm trước về mặt kinh tế mà nguyên nhân chính do sự phổ biến mạnh mẽ của các chương trình video ca nhạc.

 

Sự phát triển của video từ hơn 10 năm nay đã nuôi dưỡng được phong trào sáng tác nhạc mới cũng như một số hoạt động văn nghệ cho các nhạc sĩ bằng cách này hay cách khác có thể sống được. "Những năm trước thì tôi nghĩ là không sống nổi. Cái thời điểm trước, từ 84 trở đi cho tới khoảng độ 90, 91, 92 chẳng hạn thì tương đối mình sống vẫn èo ọt lắm. Nhưng những năm sau này chẳng hạn, từ khi mà video mạnh lên, những video như là Thúy Nga, Asia hay mấy trung tâm lớn họ làm mạnh lên thì tôi nghĩ nếu những người nào có khả năng thì có thể vẫn sống được với ngành âm nhạc."

 

Ðối với một số nhạc sĩ khi ghi nhận về dòng nhạc Việt trong nước và hải ngoại đã cho rằng có sự khác biệt, nhưng theo Nhật Ngân thì hai dòng nhạc đều giống nhau, đặt căn bản trên sự rung động của tâm hồn mình: "Tôi thật sự không biết đối với những tác giả khác như thế nàọ Nhưng mà riêng tôi, thì tôi thấy khi mình gặp những cái rung động nào đó xẩy đến với tâm hồn mình thì mình vẫn viết thoải mái. Tôi nghĩ trước năm 75 và sau năm 75 cũng đều giống nhau cả. Những nguồn cảm hứng đến với tôi thì tôi có thể trọn vẹn đem tới được người nghe."

 

Ngay như dựa trên sự thay đổi về hoàn cảnh xã hội trước kia và hiện nay, ông cũng không cho là có ảnh hưởng đến công việc sáng tác của mình vì hiện nay ông vẫn sáng tác một cách đều đặn.

 

Mức độ sáng tác của Nhật Ngân được ông ví von như một cái máy xe hơi chạy đều nên không bị trục trặc và rỉ sét. Trái với một vài nghệ sĩ cùng thời với ông, không còn tìm thấy được hứng thú trong việc sáng tác hoặc không có dịp để phổ biến tác phẩm mình.

 

Những kinh nghiệm cho những người tiếp nối.

 

Nhật Ngân cho biết cách hiệu quả nhất để phổ biến những ca khúc của những người sáng tác hiện nay là qua phương tiện video. Tuy nhiên đó không phải là điều mà những trung tâm nhạc có thể thực hiện được một cách dễ dàng. Vì phần lớn các trung tâm nhạc hiện nay vẫn dùng nhiều nhạc phẩm cũ, trong khi có rất nhiều sáng tác mới từ khắp nơi được gửi đến. Về điểm này, Nhật Ngân đưa ra những nhận xét "Những trung tâm nhạc tốn kém nhiều trong việc thực hiện một bài hát hoặc là một màn video chẳng hạn. Họ làm ăn, cho nên họ chắc ăn hơn. Họ không muốn đánh bài với những tác phẩm mới mà không biết có đi đến đâu không. Thật sự tôi cũng không dám nói là mọi trung tâm đều nặng về thương mại. Thế nhưng phải "có thực mới vực được đạọ" Tôi nghĩ là họ vẫn phải nghĩ đến chuyện sản phẩm của họ có được yêu thích không. Thành ra khi lựa bài, họ rất là khó khăn. Khó khăn vì nếu xài bài của người trẻ mà lỡ bài không ăn là họ mất credit, sản phẩm bán không chạy. Ðã tốn tiền mà không chạy, rồi sẽ khiến khán giả bắt đầu sợ các sản phẩm có những bài nhạc không ăn khách."

 

Vấn đề phổ biến những ca khúc mới của những tác giả trẻ cứ luôn ở trong vòng lẩn quẩn. Một giải pháp tương đối hữu hiệu theo ông là nếu những nhạc sĩ trẻ có khả năng thì nên tự mình thực hiện một clip video cho ca khúc của mình để giới thiệu với các trung tâm như trong trường hợp của nhạc sĩ Trịnh Nam Sơn trước kia đã thực hiện một clip video rất công phu và tốn kém để giới thiệu tác phẩm của mình. "Mà khi ca khúc đó thật sự được mọi người chấp nhận thì trung tâm họ sẽ bắt đầu từ từ chấp nhận cái tên đó luôn."

 

Nhật Ngân gọi đó là một sự đầu tư và là một sự hy sinh đầu tiên để đẩy tác phẩm của mình lên. Hoặc theo như kinh nghiệm của ông, nếu các nhạc sĩ trẻ muốn được các trung tâm lớn chú ý tới, cần phải làm một băng nhạc hay một CD "demo" thật hay ở phòng thâu, nhờ những giọng ca tên tuổi thu một hai nhạc phẩm của mình để gửi đến các trung tâm. Sau khi nghe băng nhạc mẫu đó các trung tân nhạc mới có thể quyết định đưa vào chương trình của họ hay không. Nếu chỉ gửi đến họ những nhạc phẩm viết hoặc in trên giấy, Nhật Ngân khẳng định kết quả chỉ là một con số không. Vì theo ông phần lớn các trung tâm nhạc không có khả năng nhìn bài để định giá được vấn đề nhạc phẩm đó có ăn khách hay không.

 

Trước vấn đề nhạc trong nước lan tràn tại hải ngoại.

 

Một vấn đề khác hiện vẫn còn là một đề tài đang được bàn tán tới nhiều là sự lan tràn của nhạc trong nước tại hải ngoại. Trước sự kiện này Nhật Ngân đã đưa ra một số nhận xét của ông về những giọng ca cũng như những sáng tác trong nước. Thêm vào đó là những lý do khiến những trung tâm nhạc tại hải ngoại nhắm vào việc khai thác những tác phẩm đó: "Thật sự thì nhạc trong nước trong thời gian vừa rồi rộ ra ở ngoài, thì mình công nhận là trong đợt đó, trong nước có một số bài có vẻ nghe được, có vẻ ăn khách đối với quần chúng.

Sự kiện được mọi người thích thì cũng đúng thôi. Vì bài dễ nghe, có một chiều hướng tương đối khác với sáng tác bên này. Thứ đến là các giọng ca bên đó rất rất thích hợp với các loại bài đó. Các trung tâm bên này xử dụng lại những bài hát đó là vì những bài đã được lăng xê rồi, thành họ mạnh bạo thu thanh với những giọng hát ở hải ngoại. Nhất là vấn đề tác quyền gần như không có, cho nên mọi người đều sẵn sàng làm thôi. "

Tuy nhiên theo ông sự tràn ngập của nhạc trong nước tại hải ngoại chỉ là một phong trào nhất thời, dấy lên từng đợt và không có khả năng duy trì lâu dài vì "cho tới bây giờ đâu còn bài nào nữa đâu. "

 

Nhật Ngân còn nhấn mạnh thêm là dù trong nước có đông người sáng tác thật sự, nhưng không phải lúc nào cũng có những nhạc phẩm haỵ Riêng đối với những ca sĩ trong nước, ông đã không phủ nhận khả năng về kỹ thuật của những tiếng hát này.

 

Yêu đời và thoải mái

 

Hiện nay sinh hoạt của nhạc sĩ Nhật Ngân là sinh hoạt của một người nhàn hạ, trong niềm hạnh phúc gia đình cùng với những người con đã thành đạt và một người vợ với công việc làm thường nhật về ngành y tá: "Sinh hoạt bình thường của tôi là ngoài những giờ thể thao, buổi sáng cà phê ra thì về nhà sáng tác, làm việc."

 

Những giờ thể thao như ông nói là những giờ đánh tennis từ sáng sớm đến gần 9 giờ sáng để cố gắng duy trì sức khỏe tốt sau khi đã bị cắt đi hai phần ba bao tử để ngăn chận sự phát triển của bệnh ung thư vào năm 1992.

 

Tự nhận mình là một người được nhiều ưu đãi, về mặ.t gia đình cũng như nghề nghiệp, Nhật Ngân - với một tính tình luôn vui vẻ - có một cái nhìn rất lạc quan về cuộc đời, để từ đó ông tiếp tục sống trong thế giới âm nhạc mà ông đã đóng góp không ít. Từ tư tưởng lạc quan về cuộc đời đó, lý luận của Nhật Ngân trong âm nhạc là cuộc sống bao giờ cũng rộng mở trước mặt để " Cũng vì còn nhiều gắn bó với cuộc đời mà Nhật Ngân đã thoát được bệnh ung thư bao tự Và từ đó ông còn cảm thấy yêu đời hơn nữa sau 40 năm tạo cho mình được một gia tài âm nhạc lớn lao.

Trường Kỳ

Alex.T.G.


Tiểu sử Ns Lưu Hữu Phước

Lưu Hữu Phước

 

 


(Thông tin sao chép từ internet và có nhiều sai sót, xin vui lòng góp ý vào Diễn Đàn)

 

 

Pen name: Huynh Minh Sieng, Anh Luu, Hong Chi.

Date of birth: September 12th 1921

Native place: Hau Giang

Some of his well-known songs:

 

- Bach Dang River

- The festival of children in the world

- The call for youth

- The age of twenty

- Liberate the south

- The youth in a state of preparedness

 

Raw data, not reviewed yet:

 

Dấu ấn Lưu Hữu Phước

 

Sinh trưởng trong một gia đình giáo học nghèo, lên 9 tuổi, Lưu Hữu Phước đã

học đàn nguyệt. Thời ấy, trong nhiều thị trấn ở vùng đồng bằng sông Cửu Long

thường có sinh hoạt âm nhạc của nhóm nhạc tài tử.

 

Những "nghệ sĩ dân gian" ấy thỉnh thoảng tụ hội, đàn hát thâu đêm suốt sáng

và họ là những người truyền thụ, sớm thức tỉnh tâm hồn âm nhạc của Lưu Hữu

Phước.

 

Có năng khiếu đặc biệt, mới 16 tuổi, Lưu Hữu Phước đã soạn bản nhạc Non sông

gấm vóc cho đàn nguyệt. Kế đó là những ngày ngồi trên ghế Trường trung học ở

tỉnh Cần Thơ, sau đó là Sài Gòn, Lưu Hữu Phước được tiếp cận các loại nhạc

"tân kỳ" qua nhiều đĩa hát và qua phong trào hướng đạo. Điều may mắn là ông sớm

làm quen nhiều bài hát cách mạng quốc tế, khi ấy được lưu hành bí mật như Bài

ca Hoàng Phố, Nghĩa dũng quân tiến hành khúc, Đại lô ca (của Nhiếp Nhĩ)...

 

Sự nghiệp sáng tác ca khúc của Lưu Hữu Phước bắt đầu từ việc đặt lời mới

tiếng Việt theo những điệu dân ca Pháp hoặc theo những giai điệu quen thuộc trên

màn ảnh, đĩa hát đương thời để cùng với thanh niên, sinh viên sinh hoạt ca

hát, giải trí trong đoàn thể hướng đạo mà anh là thành viên. Hưởng ứng khẩu

hiệu “Đoàn kết và học tập” trong phong trào học sinh các trường trung học ở Sài

Gòn - Chợ Lớn, Lưu Hữu Phước viết ca khúc Bài hát câu lạc bộ học sinh (1939).

 

Mùa thu năm 1940, ông cùng một số bạn bè ra học tại Trường đại học Y khoa Hà

Nội và bắt đầu hoạt động trong tổ chức sinh viên, thanh niên yêu nước, trong

đó hạt nhân lãnh đạo là Dương Đức Hiền, Đặng Ngọc Tốt, Huỳnh Văn Tiểng, Mai

Văn Bộ, Nguyễn Ngọc Minh... Những buổi cắm trại, thăm các di tích, thắng cảnh

thời sinh viên gợi trong ông chủ đề sáng tác từ lịch sử dân tộc với những ca

khúc tiêu biểu như Người xa đâu tá (còn gọi là Kinh cầu nguyện 1940), Ải Chi

Lăng (1942), Hồn tử sĩ (1943), Hội nghị Diên Hồng, Hờn sông Gianh (1944).

 

Sau Đại chiến thế giới lần thứ hai bùng nổ, trong nước dấy lên một cao trào

cách mạng sôi sục. Tiếng súng khởi nghĩa Bắc Sơn, Nam Kỳ, Đô Lương... đã giục

giã lớp trẻ thời ấy lao vào nhiều hoạt động cứu nước. Những sự kiện chính trị

ấy đã hướng ngòi bút của Lưu Hữu Phước đến với hàng loạt bài hát mang nội

dung chính luận...

 

Giáo sư, Nhà giáo Nhân dân Trần Văn Giàu từng kể lại: Bài hát kêu gọi khởi

nghĩa (1941) Lưu Hữu Phước soạn thảo sau sự thất bại của hai cuộc khởi nghĩa

Bắc Sơn (27-9-1940) và Nam Kỳ (23-11-1940). Bài hát ra đời hầu như cùng một lúc

với cuộc chuẩn bị Hội nghị trung ương lần thứ 8 của Đảng Cộng sản Đông Dương

với sự thành lập Mặt trận Việt Nam Độc lập Đồng minh (Việt Minh).

 

Lúc bấy giờ, Lưu Hữu Phước chưa biết gì về Hội nghị trung ương 8 của Đảng

cùng sự ra đời của Mặt trận Việt Minh, nhưng sau hai cuộc khởi nghĩa Bắc Sơn và

Nam Kỳ, có lẽ Lưu Hữu Phước linh cảm rằng cách mạng còn nổ ra nơi này, nơi

khác và cách mạng rất cần một bài hát kêu gọi khởi nghĩa. Trong một đêm, ông đã

viết xong Bài hát kêu gọi khởi nghĩa, tiền thân của Tiếng gọi sinh viên và

Tiếng gọi thanh niên.

 

Có thể thấy rõ thành tựu sáng tác của Lưu Hữu Phước trong giai đoạn trước

cách mạng thể hiện đậm nét nhất ở thể hành khúc. Ông là một trong những người

đặt viên gạch đầu tiên đối với thể loại này.

 

Bạch Đằng giang (1940) là thành công mở đầu của ông trong thể loại hành khúc,

ca khúc đã ngợi ca chiến công oanh liệt của cha ông ta thuở trước, hai lần

chiến thắng quân xâm lược phương Bắc trên dòng sông lịch sử này để từ đó nhắc

nhở mọi người noi gương tiền bối cùng suy nghĩ và hành động vì đất nước.

 

Trong hành khúc của Lưu Hữu Phước nổi bật chủ đề khích lệ cộng đồng cùng

"xuống đường" theo tiếng gọi yêu nước chiếm một vị trí đáng kể qua nhiều ca khúc

tiêu biểu như Ta cùng đi (1940), Thượng lộ tiểu khúc (1943), Xếp bút nghiên

(1943) và Lên đàng (1944).

 

Những bài hát yêu nước của Lưu Hữu Phước đã thể hiện khát vọng đấu tranh của

tuổi trẻ, là tiếng kèn thúc giục họ lên đường vị sự nghiệp giải phóng dân

tộc...

 

Trong đó, Lên đàng là đỉnh cao tiếp nối thể loại hành khúc trong sáng tác ca

khúc trước cách mạng của Lưu Hữu Phước. Ca khúc có kết cấu tinh giản (cấu

trúc hai đoạn), súc tích và tỏ rõ sự điêu luyện về bút pháp nghệ thuật. Nhà

nghiên cứu Trần Bạch Đằng trong bài Kỷ niệm với anh Lưu Hữu Phước cho biết: "Bài

Lên đàng - một bài hát được hàng triệu người đồng ca trên


Tiểu Sử Ns Mạnh Phát

Mạnh Phát

 

 

 


Mạnh Phát - Tiến Đạt - Thúc Đăng - Nguyên Thông là những bút hiệu của nhạc sĩ Văn Giảng


Tiểu Sử Ns Nguyễn Văn Thương

Nguyễn Văn Thương

 

 


Nguyễn Văn Thương sinh ngày 22/5/1919, quê ở Thừa Thiên Huế. Ông từng là Giám đốc Ðoàn ca múa nhạc Việt Nam, cố vấn Ðoàn ca múa Nhạc nhẹ Sài Gòn, Giáo sư cấp II, và được tặng danh hiệu Nghệ sĩ nhân dân. Hiện đã nghỉ hưu và cư trú tại quận Bình Thạnh, TP.HCM.

 

Ông là một trong những nhạc sĩ thế hệ đầu tiên về tân nhạc ở nước ta. Nguyễn Văn Thương sinh trưởng trong một gia đình yêu nghệ thuật, lên 9 tuổi đã học đàn nguyệt và tự học ký xướng âm qua sách Pháp. Năm 1936, sau khi tốt nghiệp Trung học tại Quốc học Huế đã viết Trên sông Hương là một trong những tác phẩm tân nhạc đầu tiên ở VN. Năm 1939, khi du học ở Hà Nội ông viết Đêm đông nổi tiếng. Năm 1942, khi làm việc ở Trung tâm Bưu điện Sài Gòn, ông viết Bướm hoa. Nguyễn Văn Thương là một trong những tác giả nổi tiếng thời tiền chiến.

 

Trong kháng chiến chống Pháp, ông công tác ở mặt trận Bình Trị Thiên. Bài hát Bình Trị Thiên khói lửa của ông ra đời và gây được ấn tượng mạnh mẽ. Hòa bình lập lại, ông tập kết ra Bắc và là một trong những nhạc sĩ đầu tiên soạn nhạc cho các điệu múa chuyên nghiệp như thơ múa Chim gâu, kịch múa Tấm cám, Múa ô, Chàm rông... Sau Bài ca trên núi viết cho phim Vợ chồng A Phủ .Nguyễn Văn Thương còn có những ca khúc, hợp xướng khác.

 

Ông còn nổi tiếng với những tác phẩm khí nhạc như: Lý hoài nam (độc tấu sáo trúc cộng tác với Ngọc Phan), Buôn làng vào hội, Quê hương (cộng tác với Hoàng Dương). Sau khi tu nghiệp ở CHDC Ðức, Nguyễn Văn Thương dường như bừng khởi trong khí nhạc. Ông đưa ra từ những tiểu phẩm nhỏ đến các tác phẩm lớn như: Ngày hội non sông (độc tấu sáo trúc và bộ gõ), Rhasodie số 2 cho đàn T'rưng và dàn nhạc giao hưởng, Trở về đất mẹ, cho violoncelle và piano... đặc biệt là thơ giao hưởng Ðồng khởi đã từng trình diễn lần đầu tại Leipzig (CHDC Ðức) năm 1971.

 

Từ sau năm 1975, ông vẫn tiếp tục sáng tác cho đến nay như Adagio Bên dòng sông Thương cho violoncelle và piano, ca khúc Thu Hà Nội- mùa thu tuyệt vời... Bên cạnh sáng tác, Nguyễn Văn Thương còn đóng góp lớn trong sự nghiệp đào tạo âm nhạc nước nhà.

 

Ông nguyên là Giám đốc Nhạc vịên Hà Nội, đưa hệ Trung cấp âm nhạc cổ truyền lên hệ Ðại học. Cũng tại nôi đào tạo âm nhạc, ông còn viết các tập sách giáo khoa âm nhạc như Tuyển tập piano (trung cấp), Tuyển tập 16 bài dân ca và dân vũ Việt Nam (soạn cho piano) do nhà xuất bản Peters (Ðức) ấn hành năm 1972. Ngòai ra, ông còn có một số tác phẩm sân khấu như Mệnh Lệnh, Cải Tô và sách dịch Beethoven (NXB Thanh Niên). Ðã có tuyển tập 10 bài hát với phần đệm piano, Tuyển tập ca khúc Nguyễn Văn Thương và Album Audio tác giả.

 

CÁC TÁC PHẨM TIÊU BIỂU:

 

- Đêm Đông

- Bướm Hoa

- Trên Sông Hương

- Bài Ca Trên Núi

- ....

 

Tham khảo: http://www.hue.vnn.vn

Hư Vô


Tiểu Sử Ns Thúc Đăng

Thúc Đăng

 

 

 


Mạnh Phát - Tiến Đạt - Thúc Đăng - Nguyên Thông là những bút hiệu của nhạc sĩ Văn Giảng


Tiểu Sử Ns Tiến Đạt

Tiến Đạt

 

 

 


Mạnh Phát - Tiến Đạt - Thúc Đăng - Nguyên Thông là những bút hiệu của nhạc sĩ Văn Giảng


Tiểu sử Phan Huỳnh Điểu

Phan Huỳnh Điểu

 

 

 


Phan Huỳnh Điểu sinh ngày 11/11/1924, quê ở Ðà Nẵng, còn có bút danh là Huy Quang.

 

Ông hoạt động âm nhạc từ những năm 40, trong nhóm tân nhạc.

 

Kháng chiến chống thực dân Pháp, ông gia nhập quân đội, công tác ở Liên khu V. Năm 1955 - Tập kết ra Bắc.

 

Tháng 12/1964 ông vào chiến trường Trung Trung Bộ, ở trong Ban văn nghệ Khu.

 

Sau năm 1975, ông chuyển về Hội âm nhạc thành phố HCM làm việc và sáng tác.

 

Hiện cư trú và làm việc tại TPHCM.

 

Những bài hát nổi tiếng:

 

-Năm 1940: Trầu cau

-Năm 1945: Ðoàn vệ quốc quân

-Kháng chiến chống Pháp: Quê tôi ở miền Nam, Mùa đông binh sĩ...

- Sau 1954: Cuộc đời vẫn đẹp sao, Hành khúc ngày và đêm,  Bóng cây Kơnia, Anh ở đầu sông em cuối sông, Sợi nhớ sợi thương, Thuyền và biển....

Hư Vô


Tiểu Sử Thông Đạt

Thông Đạt

 

 


Thông Đạt là một bút hiệu khác của nhạc sĩ Văn Giảng

 

Xin xem thêm ở đây:

 

http://dactrung.com/nhac/loica.asp?id=5132


Tiểu Sử Trầm Tử Thiêng

Trầm Tử Thiêng

 

 

 


Nhạc Sĩ Trầm Tử Thiêng tên thật là Nguyễn Văn Lợi, sinh ngày 01 tháng 10 năm 1937(tuổi Đinh Sửu) tại Đại Lộc, Quảng Nam và lớn lên ở miền Nam .

 

-Bắt đầu ca hát từ thuở lên 10 ở các thôn quê miền Nam VN trong thời kỳ kháng chiến chống Phăp1945-1949)

-Lánh nạn lên Saigon tiếp tục đi học và sinh hoạt ca hát ở các học đường và các đoàn thể trẻ

 

-Tốt nghiệp Sư Phạm và bắt đầu dạy học từ năm 1958.

 

-Bắt đầu sáng tác nhạc từ năm 1958 cho đến cuối đời với trên 200 ca khúc bao gồm các đề tài về tình yêu, quê hương, chiến tranh và thân phận của dân tộc VN và hàng trăm ca khúc viết cho thiếu nhi . Ông sáng tác bản hát nổi tiếng "Bài Hương Ca vô Tận" trong thời kỳ đầu tiên.

 

- Nhập ngũ và phục vụ tại Cục Tâm Lý Chiến thuộc Tổng Cục Chiến Tranh Chính Trị QLVNCH từ năm 1966, và sáng tác những bài hát cho các chiến hữu miền Nam như "Quân trường vang tiếng gọi", "Đêm di hành", "Mưa trên poncho" vvv ...

 

-Sau Tết Mậu Thân 1968, Nhạc Sĩ đã sáng tác bài "Chuyện một chiếc cầu đã gẫy" để chia sẻ niềm đau với người dân xứ Huế, rất gần với quê hương ông, xứ Quảng Nam .

 

- Đến năm 1970 ông sáng tác bản "Tôn Nữ Còn Buồn", nói về trận bão lụt tàn phá miền Nam

 

- Biệt phái Bộ Giáo Dục từ năm 1970, tiếp tục làm việc trong ngành Phát Thanh Học Đường cho đến năm 30 tháng 4 năm 1975 .

 

Sau mấy lần trốn tránh vì bị kết án "nhạc sĩ phản động", Nhạc Sĩ Trầm Tử Thiêng đã vượt biên, bị bắt tù, cuối cùng ông đã đến bến bờ Tự Do vào năm 1985 .

 

Sang Hoa Kỳ, Nhạc Sĩ Trầm Tử Thiêng luôn sát cánh cùng các đoàn thể, tổ chức trong mục đích giữ gìn văn hóa dân tộc. Ông là cố vấn ban chấp hành Hội Ký Giả VN Hải Ngoại 2 nhiêm kỳ 1996-2000 .

- Vào cuối năm 1999, ông cùng các bạn văn nghệ sĩ sáng tác lập Thư Viện Việt Nam tại Little Saigon .

 

Từ khi lưu vong tị nạn, ông sống tại thủ đô tị nạn Little Saigon, tiểu bang California, hợp tác làm việc với Mây Productions, Hollywood Night và trung tâm Asia. Nhạc Sĩ Trầm Tử Thiêng đã cùng với Nhạc sĩ trẻ Trúc Hồ sáng tác nhiều bản nhạc thích hợp cho thể loại nhạc đồng ca như  "Bước Chân Việt Nam, Việt Nam niềm Nhớ, Một Ngày Việt Nam, Tình Đầu Thời Áo Trắng, Cám Ơn Anh, Hẹn Nhau năm 2000 .... ." .

 

Bài "Có Tin Vui Giữa Giờ Tuyệt Vọng" sáng tác vào tháng Tám năm 1996, nhân ngày Đại Nhạc Hội "Góp Một Bàn Tay" là một bản hát lịch sử đánh dấu một làng VN được xây tại Phi Luật Tân cho những người VN lưu vong không còn tổ quốc, và không có quốc gia nào còn chấp nhận họ.

 

Nhạc Sĩ Trầm Tử Thiêng còn được biết qua nhiều bản nhạc Tình sáng tác sau và trước thời điểm năm 1975, "Chợt Nghĩ Về Hai Nơi", Mười Năm Yêu Em, "Tình Ca Mùa Đông (1965), Mây Hạ (1967), Đêm Nhớ Về Sài Gòn (1987)"

 

Những tác phẩm của ông viết suốt hơn 40 năm đã được hầu hết các ca sĩ trong và ngoài nước trình diễn .

 

Ước nguyện cuối đời ông là được mang tình thương đến cho các trẻ em mồ côi. Qua nhạc sĩ Trúc Hồ và Việt Dzũng, Nhạc Sĩ Trầm Tử Thiêng đã ký thác ước nguyện thành lập một quỹ "Bên Em đang có Ta" (là tên một sáng tác của ông viết cho trẻ em mồ côi tị nạn), để giúp các trẻ mồ côi.

 

Ông mất vào ngày 25 tháng 01 năm 2000.

 

***Tài Liệu Tham Khảo: Diễm Xưa, ngày ra mắt "Hạnh Phúc Ta, Hạnh Phúc Người" . Nguyễn Ngọc Chấn.

 

tvmt


Tiểu Sử Văn Cao

Văn Cao

 

 


(1923-1995)

Tên thật là Nguyễn Văn Cao, gốc người Nam Định, sinh ngày 15-11-1923, tại Lạch Tray, Hải Phòng. Vì nhà nghèo nên học tới lớp Bảy thì nghỉ học, xin làm sở bưu điện.

 

Vào năm 1939 (16 tuổi) ông sáng tác bài “Buồn Tàn Thu”. Năm 1940, ông sáng tác bản “Thiên Thai”, sau khi du ngoạn một chuyến ở Nam về. Bản Thiên Thai là một giấc mơ của người nghệ sĩ vào chốn an bình, mà người Việt khó đạt được trong hoàn cảnh đất nước bị đô hộ. Năm 1941, ông gặp Phạm Duy, Phạm Duy đã khuyên ông lên Hà Nội sống đời nghệ sĩ. Trong thời gian này ông sáng tác nhiều nhạc phẩm danh tiếng như “Trương Chi”, “Thu cô liêu”, “Bến Xuân”, “Suối Mơ”.

 

Vì mối giây liên hệ Gia đình căm thù Pháp nên Văn Cao đã theo Việt Minh dưới sự hướng dẫn và tuyên truyền của Vũ Quí.Vũ Quí đã nhờ Văn Cao soạn một bản nhạc quân hành cho trường quân sự Việt Minh, nên Văn Cao đã cho ra đời bản “Tiến quân Ca”, vào năm 1944.

 

Vào cuối Xuân năm 1945, Văn Cao đã có mặt trực tiếp tham dự vụ ám sát nổi tiếng, đó là vụ giết ông Đỗ Đức Phin tại Hải Phòng, bị Việt Minh kết án là Việt Gian thân Nhật. Sau vụ ám sát, Văn Cao tạm lánh một thời gian để tránh mật thám Pháp và Nhật theo dõi. Sau này khi biết nạn nhân Đ.Đ.P là một nhà hoạt động yêu nước, thì Văn Cao lại ân hận và chỉ hoạt động cầm chừng cho Việt Minh thôi.

 

Trong cuộc biểu tình cướp chính quyền của Việt Minh ngày 19-8-1945 tại Hà Nội, Văn Cao đánh nhịp cho đoàn Thanh Niên Xung Phong hát bài "Tiến Quân ca" của ông trước nhà hát lớn. Về sau bài này được chọn là bản quốc ca của Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa VN.

 

Sau khi chiến tranh bùng nổ vào năm 1946, Văn Cao được lệnh lên chiến khu Việt Bắc và tại đây ông viết bản trường Ca "Sông Lô" năm 1947, và gia nhập đảng CS Đông Dương năm 1948. Năm 1949 ông được lệnh viê't bản lãnh tụ ca, nhưng bản này ít được nhắc đến (kể cả phía CS).

 

Theo tài liệu Hoàng Văn Chí, năm 1952 ông đươc gởi đi Liên Xô để nghiên cứu thêm về âm nhạc, và cuộc xuất ngoại này làm Văn Cao thất vọng về thiên đường CS.

 

Năm 1954, khi chiến tranh đến hồi khốc liệt và thay vì viết về đề tài Điện Biên Phủ như các văn công CS khác thì Văn Cao lại về bày tỏ ý tưởng của ông qua một bức tranh sơn dầu lập thể. Bức tranh đó được mô tả như sau:

 

Một cậu bé thổi sáo bằng 2 cái mồm, một cái được vẽ từ cách nhìn thẳng, và 1 cái được vẽ bằng cách nhìn nghiêng. Đằng sau cậu bé, trên cái nền đông nghịt những con người trong 1 tiết tấu đầy chuyển động của nhịp chiến tranh.

 

Ý nghĩa của bức tranh được giới phê bình lý luận như thế này: "Bư'c tranh thể hiện đứa trẻ với 2 cái mồm, phải chăng hàm ý Đảng CS Đông Dương có hai miệng? ". Ý nghĩa thật của bức tranh chỉ có Văn Cao biết mà thôi.

 

Sau hiệp định Genève 1954, Văn Cao hồi cư về Hà Nội, làm việc cho Đài Phát Thanh, nhưng rất ít sáng tác. Một nghệ sĩ tài danh, say mê âm nhạc và sống với âm nhạc từ thuở nhỏ mà phải giữ mình không sáng tác thật là một khổ tâm khó nói.

 

Theo lời tác giả Nguyễn Thụy Kha, năm 1955, Văn Cao đã quyết định cầm bút lại sau 10 năm vắng tiếng (từ sau bài “ngoại ô mùa đông sáng tác vào năm 1945”). Qua bài thơ “Anh có nghe không” đăng trong “Giai phẩm mùa Xuân”, phát hành tháng 2-1956, người ta nhận thấy thơ của Văn Cao có lời lẻ rất buồn và chán nản.

 

Đặc san Giai Phẩm và báo Nhân Văn, là 2 tờ báo ở Hà Nội theo chủ trương đòi hỏi tự do báo chí và tư tưởng. Đặc san Giai Phẩm ra được 5 số, số đầu Giai Phẩm Xuân (tháng 2, 1956), đến số thứ 6 đang in thì bị tịch thu và bị đình bản vào giữa tháng 12-1956.

 

 

Như những văn nghệ sĩ có bài đóng góp cho hai tờ báo Nhân Văn Giai Phẩm, Văn Cao bị kỷ luật, phải tham dự khoá học tập chính trị vào năm 1958, và bị XD chỉ tri’ch qua bài viết “Những tư tưởng nghệ thuật của Văn Cao”. Ông bị phê bình là “hai mặt, giả dối, dùng âm binh để chọi với Đảng”. Thế là Văn Cao bị loại trừ ra khỏi ban Chấp hành Hội Nhạc Sĩ sáng tác. Từ đó tên tuổi VC hầu như khg xuất hiện trên các tạp chí văn chương nghệ thuật ở Hà Nội. Ông sống âm thầm bằng đủ thứ nghề, như viết nhạc không lời cho các truyện phim và truyện kịch, trang trí sân khấu cho các đoàn kịch, và vẽ quảng cáo các báo.

 

Dầu rất ít sáng tác vào gần cuối đời ông, người nghệ sĩ tài hoa này cũng cho ra một bản nhạc vào cuối năm 1975, đó là bài “Mùa Xuân đầu tiên”, một bản hát rất nhẹ nhàng, êm đềm và rất tình người. Nhưng bản nhạc cũng bị phê bình là không đi đúng đường lối của Đảng, không phục vụ cho Cách Mạng, vì thế bản nhạc mới phát hành đã bị tịch thu. Tuy thế, các chương trình Việt Ngữ tại Moscow vẫn cho trình bày bài hát, nên bài hát đã không bị vào lãng quên.

 

Văn Cao còn là một họa sĩ. Ông đã dùng nghệ thuật này để nói lên tâm tư của ông mà không ai có thể đem ra phê bình chỉ trích gì được vì những bức họa của ông không được bày bán và lưu hành.

 

Văn Cao qua đời vào ngày 10-7-1995

(Theo tài liệu của Trần Gia Phụng)

tvmt


Tiểu Sử Vũ Thành An

Vũ Thành An

 

 


Sinh năm 1943 tại Hải Hậu Nam Ðịnh Bắc Việt. Tốt nghiệp Luật Khoa Sài gòn 1971. Cựu sĩ quan VNCH, cựu chánh sở Thông Tin phụ trách chương trình, đài phát thanh Sài Gòn. 10 năm tù Cộng sản. Ðịnh cư tại Hoa Kỳ từ năm 1991.  Bắt đầu viết nhạc từ năm 1965.

 

Tác phẩm đã phổ biến:

 

Những Bài Không Tên (khoảng 40 bài)

Những Bài Có tên (khoảng 13 bài, )

Những Ca Khúc Phổ Nhạc từ thơ của nhiều thi sĩ

 

Tất cả sáng tác của Vũ Thành An xoay quanh hai chủ đề :

 

Tính Ca - 1965-1981

Thánh Ca (từ 1981 cho đến hiện nay)

 

www.digital-info.com/luanhoan


Tiểu Thư Con Gái Nhà Ai

Vũ Hà

 

 

 


Nàng từ đâu đến nào ai biết được

Hình như cô em từ xa mới đến đây

Mùi hương trinh nữ nhẹ trong gió chiều

Quyện vào không gian ngất ngây bao chàng trai

 

Em là aiiiiiiiiii........á a à em là aiiiiiiiii...........

 

Nàng từ đâu đến mà rất ngoan hiền

Nụ cười ngây thơ vang trong gió đêm

Làn da em trắng bờ môi em hồng

Và đôi mắt em, sáng long lanh như vì sao

 

Em là ai ? Sao đi qua khu phố này

Làm bâng khuâng con tim ta em biết không

Em là ai ? Sao lang thang qua chốn này

Làm xôn xao cả thành phố em đi qua

 

ĐK:

 

Tiểu thư con gái nhà ai... sao mà tươi sao mà vui

Sao mà ngoan sao mà hiền

TIểu thư con gái nhà ai... trông thật xinh....

Như nụ hoa... hoa không tàn ... hoa không héo

 

(ĐK....)

 

Tiểu thư con gái nhà aiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

 

Khi thấy em là anh đã biết

Cuộc đời này anh thuộc về em

Đây thân xác, này linh hồn

Anh trao em hết không cần gì đâu

.

Hoài Thương


Tìm Anh

Thuận Yến

 

 


Con gió nào đưa em đến cùng anh

Cái nắng nào đưa em tới tận cùng nỗi khát

Em khao khát mong mùa xuân trở lại

Lá non tô sương sớm đậu trên cành

Chiều góc phố sương giăng buồn từng sợi

Mắt nhạt nhòa như ngóng đợi ánh sao xa

Dẫu có thể ngày mai thành hư hảo

Cả vũ trụ bao la cả vời vợi nỗi buồn

Em sẽ là ngọn gió mai

Lặn vào bão tố tìm anh ... tìm anh

tvmt


Tìm Anh

Hoàng Thi Thơ

 

 


Valse moderato hoặc Pasodoble, 3/4

 

1.

Tôi đi tìm anh vì nhớ đến tên anh

vì nhớ bóng trăng thanh treo đầu cành.

Những đêm trời xanh làng xóm sống yên lành

dậy tiếng hát quân hành bóng anh qua mành...

 

2.

Tôi đi tìm anh người lính quá hiên ngang

cầm súng giữ giang san xây Cộng hòa.

Tôi đi tìm anh giòng máu thắm vô cùng

hình bóng những anh hùng thiên thu không nhòa.

 

Anh ơi bây giờ anh ở đâu

Bến Hải hay Cà Mau

Anh ơi bây giờ anh ở đâu

góc biển hay rừng sâu

Anh ơi bây giờ anh ở đâu

biên cương hay nông trường.

Xóm làng đêm ngày,

nhớ anh từng phút lại từng giây.

 

3.

Tôi đi tìm anh vì nhớ đến tên anh

vì nhớ bóng trăng thanh treo đầu cành.

Tôi đi tìm anh giòng máu thắm vô cùng

hình bóng những anh hùng thiên thu không nhòa.

 

Hoàng Thi Thơ, Saigon 4/1958

Đã do hầu hết danh ca trình bày và mới nhất do giọng ca Khánh Ly thu vào băng nhạc Hoàng Thi Thơ 4 "Vết Chân Đà Điểu"

Lê Phan


Tim Bé Nhỏ

Phạm Uyên Nguyên

Ý thơ: Nguyễn Thị Xuân Hương

 

[D - 2/4]

 

Nhẹ - Êm - Chậm vừa

 

Giấu trong ngăn tim sâu

Một chút tình bé nhỏ

Ủ trong tấm lòng sầu

Một nỗi đau không rõ

Ngủ cho ngoan tim nhé

Ẩn cho kín cho sâu

Giấu đừng cho ai biết

Hai đứa mình với nhau..... !

 

(Thiết tha)

Tim ơi, tim bé nhỏ

Nhớ sưởi ấm giùm em

Bên ngoài đời lạnh lẽo

Nào có ai thương mình

 

Tim ơi, tim bé nhỏ

Nhớ sưởi ấm giùm em

Một nụ hôn nhẹ êm

Chỉ còn trong kỷ niệm....

 

©¿®


Tìm Bóng

Lã Văn Cường

 

 


Tìm không ra bóng em

Tôi tìm lại bóng tôi

Một đời như ngủ quên âm thầm như bóng đêm

Tôi tìm ai té dưới chân vỉa hè

Tôi tìm ai trú dưới chân hàng me

Tôi tìm trong quán rượu

Tôi tìm trong xó chợ

Một đời đảo điên

Trong màn đêm tê tái bóng lăn trên phố dài

Nghe từng cơn mưa đổ nước mắt cơ hồ cay

Ðêm làm thân linh thú quắt queo không mái nhà

Ðôi bàn chân rã mòn

Bước nặng nề xót xa

 

Tìm không ra bóng em

Không nhìn lại bóng tôi

Tìm lời ru dịu êm vổ về cho trái tim

Tôi tìm lửa cháy đốt thiêu cõi lòng

Cho ngày quên tháng ước mơ lặng câm

Cho đời hương trái ngọt

Cho người thêm má hồng

Trọn đời ruỗi dong

Tìm không ra bóng em

Không nhìn lại bóng tôi

 

Tìm không ra bóng em

tôi tìm lại bóng tôi

tìm cho ra bóng tôi

tvmt


Tim Buồn Lên Tiếng Gọi

Lê Tín Hương

 

 


Nghe sầu héo lên môi

Nghe nhớ thương xa vời

Một mình ta đơn côi

Một mình chân bước vội

 

Đường dài còn có ai

Bước sầu bên bóng lẽ

Đường dài còn có ai

Bóng sầu bên bước đời

 

Tình yêu đến như cơn gió thoáng trong vườn đời

Chiều đời nghe thơm ngát hương hoa

Tình yêu đi như cơn lốc xoáy trong tim sầu

Như cơn bão cuốn cho hồn đau

Tình yêu muôn đời chỉ là chiếc bóng thôi

 

Nghe tình quá xa xăm

Nghe tiếc thương âm thầm

Nhịp buồn chân bâng khuâng

Ngập ngừng chân muốn đợi

 

Đường dài nào thấy ai

Bóng buồn cho bước mõi

Đường dài nào thấy ai

Tim buồn lên tiếng gọi

tvmt


Tím Cả Rừng Chiều

Thu Hồ

 

 


Tím cả rừng chiều một chiều tan bóng xế

Khi gió cuốn đìu hiu tím chiều lên màu

Từ xưa có nàng vẫn đợi

Vẫn chờ trông ngóng mùa hoa tím rừng thu

Hẹn khi nao ngày đi chiến đấu hoa rừng tiễn người yêu

Hôm nay tím rừng hoang vắng, ôi tím rừng hoanh vắng

Đợi bóng anh về

 

Gió lạnh đầu mùa, một mùa thu man mác

Rung gió tím ngàn hoa, như màu tóc nàng

Ngồi mơ ngóng ngoài biên thùy

Bóng người chiến sĩ hành quân giữa trời khuya

Lạnh đâu ôi vì chân rét mướt

Thương người với tình thương

Khi nghe gió rừng xao xuyến, khoe tím rừng hoa tím

Mừng hết bao lần

 

Vi vu vi vu đưa lòng về từ biên khu

Non xanh bao la chập chùng khuất trong rừng thu

Dư âm đâu đây nghe vọng buồn lên ướt mi

Qua bao ngăn cách ôi buồn kẻ ở người đi

Rồi một đàn chim theo gió ngàn đưa lối

Mách bóng người đã về khi chiều tím nhuộm thu

Nụ cười đẹp môi, hoa cài lên áo anh

Đóa hoa thơm dịu hiền

 

Tím cả rừng chiều, thẹn thùng mơ áo cưới

Nhắc nhở đến người đi, duyên thầm ước gì

Ngoài xa cách biệt kinh kỳ

Có người lính chiến đẹp ghi khắc lòng em

Chờ khi nao ngừng tay chiến đấu mong đẹp lứa vừa đôi

Say sưa với rừng hoa tím mà nhắc ngày hẹn ước

là lúc anh về

Hoài Thương


Tìm Đâu

Nguyễn Hiền

 

 


Niềm thương dù cho xa cách

muôn trùng không phai mờ

Ngày tháng vấn vương theo áng mây trôi đi bơ vơ

Tìm lúc chiều về những phút say mơ

Tìm về lối cũ nên thơ

Hàng cây im bóng bên hồ

 

Đàn ơi hòa theo tiếng gió mơ màng đi xa vời

Lời ai sao mà tha thiết êm đềm như chơi vơi

Hình bóng ngày nào đã quá xa xôi

Một tà áo tím bên tôi

Thầm nghe lá vàng nhẹ rơi

 

Không gian sao chìm vắng

Dáng xưa khi chiều xuống

Bên hàng cây dương liễu vẫn xác xơ

Đường chiều vương vương nắng

Đàn lòng ơi xa vắng

Mộng đời dệt hoa gấm khi còn thơ

 

Tìm đâu bàn tay che mái tóc huyền rung tơ mềm

Tìm đâu muôn màu hoa nắng lung linh vương chân êm

Tìm lúc chiều về tiếng hát buông lơi

Tìm về tiếng sáo chơi vơi

Thời gian vẫn lạnh lùng trôi

tvmt


Tìm Đâu

Nguyễn Hưng

 

 


Nụ hồng ơi xin trao đến người yêu dấu

Dù một đóa hoa thôi gởi tặng cho người

Tình là chỉ để con tim mãi đợi chờ

Dẫu cho em vẫn thờ ơ,

Để riêng anh sầu nhớ

 

Một lời hát thay cho những gì chưa nói

Chỉ là chút dư hương giữ lại cho đời

Giọt rượu cay đắng môi khô những ngày dài

Lối quen xưa có còn ai

Với cô liêu từng đêm dài

 

Tìm đâu thấy bóng hình người em yêu dấu

Chỉ còn thấy hoa vàng rụng rơi trước sân

Còn đây bao nhiêu nơi cũ hẹn hò

Với mùa thu mênh mông lá úa bao giờ

 

Gặp mà chi cho ta nỗi sầu nhung nhớ

Dù một phút giây thôi đã là muôn đời

Người về đâu có mang theo những kỷ niệm

Đã bên nhau một thời, nhớ hay chăng

Người ơi người

 

Tìm đâu thấy bóng hình người em yêu dấu

Tìm đâu thấy môi hồng người con gái xưa

Còn đây mênh mông bên vang mong chờ

Tìm đâu thơ ngây.......bóng hình....ngày xưa...

Thủy Tiên


Tìm Ðâu Phút Ban Ðầu

(chưa biết)

 

 


Nhìn áng mây chiều, nhạt mầu như sắp tàn

In theo bóng hoàng hôn

Hoa rơi từng cánh bên thềm

Mơ màng nghe lá thu, lạnh lùng rụng tả tơi

Ngày ấy đâu còn, thuyền tình neo bến mộng

Bơ vơ biết về đâu

Ta nương nhờ gió mây ngàn

Thầm ghi mấy cung đàn gửi người em cách xa

 

Nhớ chiều nào bên bến xưa, ngồi kề ta ước mơ

Giữa mùa hoa lá rơi

Men tình ôi chưa đắm say, mà đò ngang lạc lối

Cách xa nhau luyến thương

 

Rồi mấy thu tàn, thời gian đã mấy lần

Trôi qua đến sầu thương

Thu nay về với u buồn, tìm đâu phút ban đầu

Tàn rồi một giấc mơ

 

 

Tài liệu tham khảo: Băng nhạc Tiếng Hát Lệ Thu

Ngọc Chánh thực hiện

Phát hành tại Hoa Kỳ năm 1980

Hư Vô


Tìm Đâu Tình Yêu

Nguyễn Yên Nho

 

 


Ơi mây cao!

Vẫn trôi đi thênh thang không như tình tôi chiêm bao

Khắc sâu trong tâm tư bao hoen sầu,

nhắm mắt để vuốt cơn mê nào,

biết bóng dáng ấy nay đi về đâu

Ơi sông sâu, có mang ra khơi xa bao nhiêu tình yêu nơi đây

Có như tôi yêu ai hơn thân này,

Có lúc nỗi nhớ thương dâng đầy

Nỗi nhớ xé nát thân tôi từng giây

 

ĐK:

 

Đường tình bồng bềnh người đi về bao nhiêu lối

Đường tình này tôi bước trong đau vùi

Tôi lao vào đêm tối

Khi hồn đau nhói

Đem tâm tư kia chôn vào trong đáy con tim

Đường tình bồng bềnh người đi vaè bao nhiêu lối

Đường tình này tôi bước trong đau vùi

Tôi lao vào đêm tới

Khi hồn đau nhói

Cô đơn miên man trong dòng đời

 

Bao năm buông trôi, sao tôi chua nguôi

Chân dung cơn đau em hằn sâu

Buông hai tay xuôi

Em quên đi tôi

Những đắm đuối ấy biết tìm đâu?

 

Hoa Biển


Tìm Dấu Yêu Xưa

Lê Quang

 

 


Sẽ có lúc tôi về nhìn ngắm mây trời trên sông thuở xưa

Tôi ngồi hát lên ru câu tình ca

Và đâu tình yêu thưở ấy như trăng vàng mãi trong lành

Hơi ấm đâu đây ngày xưa người ơi luôn trong tim khó phai

Vẫn cứ mãi đi tìm tìm dáng em yêu trên bao lối xưa

Đâu rồi những đêm ta luôn gần nhau

Người ơi tìm đâu trong đáy nước bao hình bóng năm nào

Thôi hết yêu thương còn đây mình em trở về chốn cũ

Nhớ những phút giây êm đềm

Những con đường lá vàng lại rơi

Mùa xuân về qua cuộc tình vừa xa

Nhìn từng đàn chim qua với nỗi sầu

Hỡi những dấu yêu xa rồi

Vẫn một đời mãi chờ đợi nhau

Đường xưa còn đây lại còn mình anh

Nhìn từng bàn chân xưa em dấu yêu ơi!

9rom


Tìm được ca khúc bị lãng quên của Đoàn Chuẩn & Từ Linh

Đoàn Chuẩn & Từ Linh

 

 


Saigòn: Tìm được ca khúc bị lãng quên của Đoàn Chuẩn - Từ Linh, sáng tác năm 1953

 

11/11/2002

 

SAIGON. Việt Nam - Gần ngày kỷ niệm đúng một năm ngày mất của Nhạc sĩ Đoàn Chuẩn (15-11-2001), người ta đã tìm thấy một ca khúc của nhạc sĩ này, đã bị bỏ quên từ rất lâu nay trong bộ sưu tầm nhạc của ông Nguyễn Ngọc Khôi (tốt nghiệp Viện Đại học Minh Đức, Saigon trước năm 1975), hiện vẫn cư ngụ ở Saigòn.

 

Bản nhạc có tên là "Ánh trăng mùa Thu" do nhà xuất bản Hương Sen ấn hành năm 1953, in đẹp và rõ tại nhà in Continentale, 23 Amiral Courbet, Hải Phòng (khổ 22 cm x 28 cm), hơn hai năm trước khi Việt Minh về tiếp quản thành phố.

 

Bìa tờ nhạc, có ghi rõ "Bản nhạc do tác giả giữ bản quyền, giấy phép kiểm duyệt số 21 ngày 13-3-1953, giá bán tại miền Bắc là 5 đồng, miền Trung và miền Nam: 6 đồng.

 

Nhạc sĩ Tô Vũ hiện sống ở Saigòn, sau khi được phối kiểm về bản nhạc này, với nhạc của Đoàn Chuẩn, lời của Từ Linh, đã xác nhận bài "Ánh trăng mùa Thu" này đã được Đoàn Chuẩn sáng tác vào mùa Thu 1953, ở Đống Năm, một thị trấn nằm trên đường số 10 đi từ Kiến An (nằm gần Hải Phòng, thành phố quê hương của Đoàn Chuẩn) đến Thái Bình.

 

Nhạc sĩ Tô Vũ, lớn tuổi hơn Đoàn Chuẩn, xác nhận thêm rằng, sau khi sáng tác xong, Đoàn Chuẩn đã giới thiệu cho 2 nhạc sĩ Tô Vũ và Tạ Phước cùng thưởng thức.

 

Năm 1984, người ta cũng đã tìm được một ca khúc của Đoàn Chuẩn bị bỏ quên, đó là bản "Vĩnh Biệt" (hay "Bài ca bị xé") sáng tác năm 1953.

 

 

 

 

Phạm Anh Dũng


Tìm Em

Nguyễn Hoài Anh

 

 


Một mình tôi trên đường với chiếc bóng đơn côi,

Từng ngày qua phiêu bạt tìm em.

Hối tiếc hoài ngày tháng đôi ta gần nhau,

Đã một lần lầm lỡ ta xua đuổi em.

Giờ đã mất em rồi ta mới thấy cô đơn,

Đường khuya vắng nhớ kỷ niệm xưa.

Đã không còn gì nữa cho ta hoàI mong,

Suốt một đời chỉ biết chờ trông.

Nhớ những lúc tôi cùng với nàng,

Quấn quít suốt bao ngày tháng dài.

Phút cuối trước khi nàng giã từ,

Em không cho tôi lời oán trách.

Giọt mưa đêm lạnh lùng như oán than ai,

Kỷ niệm xưa bây giờ đã hết.

Hối tiếc nhiều chỉ biết trách ta mà thôi,

Biết nơi nào để đến tìm em.

TiVi


Tìm Em

Võ Tá Hân

Thơ: Lê Mộng Nguyên

 

Em của anh giờ đây ở đâu

Tìm em anh dạo suốt canh thâu

Ðường chia hai ngả anh đâu biết

Là sẽ ngàn năm vĩnh biệt nhau

 

Em của anh giờ nay ở đâu?

Mình anh thui thủi suốt canh thâu

Ðêm nay thức trắng bên bờ gió

Mặc tuyết mưa rơi, bạc mái đầu!

 

Thôi thế là thôi đã hết rồi

Một chiều thương nhớ cũ xa xôị

Hôm qua mới đó trời tươi đẹp

Mà đến nay buồn muôn kiếp thôi

 

Trên bước đường anh đã dãi dầu

Mà duyên em đến thuở ban đầu

Nuôi anh sung sướng giờ hy vọng

Nay héo, điêu tàn trong khổ đau

Bài thơ "Tìm Em" của Lê Mộng Nguyên (đăng trong CHTY 5-1999) được nhạc sĩ Võ Tá Hân phổ nhạc và do Khắc Dũng ca trong CD ''Hẹn Về Phan Thiết'', 2000, Singapore

tvmt


Tìm Em

Đoàn Nguyên

Đoàn Nguyên

 

Tìm em đêm giá lạnh, gió lùa trăng úa sầu.

Tìm em bao tháng ngày mắt u-hoài nhớ nhau.

Tìm em trong giấc mộng đêm thâu chưa thấy về.

Em ơi đâu những ngày yên vui.

 

Ngày xưa khi nắng chiều tím dần sau cánh đồi,

Nhìn em, anh ước nguyện sớm mong thành lứa đôi.

Giờ đây nghe gió lạnh vi-vu qua lá cành,

Đơn-côi anh thấy lòng chơi-vơi.

 

Duyên ta giờ xa-cách rồi.

Em đi về muôn hướng đời.

Anh mơ làm mây bốn trời tìm em.

Nhiều đêm lòng tha-thiết buồn,

Sầu rơi đầy trong phiến hồn.

Tình anh không tan như sóng đại-dương.

 

Dù cho sương phủ mờ dưới trời không bến bờ,

Dù cho mơ ước nhiều vẫn chưa thành ý thơ,

Dù cho năm tháng dài, sông Ngân chưa bắc cầu,

Lênh-đênh anh vẫn hoài yêu em.

 

 

baotran


Tìm Em Trong Nắng

Nhật Vũ

 

 


G Maj_3/4_Valse lent

 

1.

 

Tìm em trong nắng/

 

Tìm em trong gió/

 

Tìm em trong đám bụi mờ

 

Người em năm ấy/ tìm đâu cho thấy

 

Chỉ thấy rừng aó màu/ nhưng áo em tìm đâu

 

2.

 

Người em duyên dáng/

 

Người tôi thương mến/

 

Tình tôi trao đến bên người/

 

Tình yêu trong sáng/ Tình yêu say đắm

 

Nguyện suốt đờI giữ hoài/ hình bóng mà thôi/

 

dk.

 

Chiều nay anh về/

 

tìm em trong nắng say mê/

 

Gió cuốn bụi mờ/

 

Cất bước dại khờ/

 

Mặt trời hốc hác/ chân còn bước/

 

Bụi vướng ngang đầu/ em ở đâu./.

 

Xin mời nghe giai thoại và âm thanh: geocities.com/nhatvu2k/TimEmTrongNang1.htm

NV


Tìm Hợp Âm Cho Bài Nhạc

(Nhạc Lý)

go.to/thebad

 

Tìm hợp âm cho bài nhạc đôi khi không dễ, và thường chỉ tương đối mà thôị Nhạc công hay người chơi nhạc tự quyết định các hợp âm sao cho hợp với bài nhạc, và làm sao cho bài nhạc hay và có hồn. Có rất nhiều cách thức tìm hợp âm cho 1 bài nhạc. Và dưới đây là 2 cách thức (theo kinh nghiệm của TheBad) để tìm hợp âm cho 1 bài nhạc

Tìm hợp âm cho 1 bài nhạc khi nghe CD/mp3/cassette

Tìm hợp âm cho 1 bài nhạc, có nốt nhạc nhưng thiếu hợp âm

Tìm hợp âm cho 1 bài nhạc khi nghe CD/mp3/cassette

Khi nghe 1 bài nhạc và muốn tìm hợp âm cho bài đó thì thường TheBad dùng guitar gảy nốt theo tiếng hát hay tiếng đàn đệm/solo của bài nhạc đó. Nếu bài nhạc không có nốt thăng (#) hay nốt giảm (b), thì bài nhạc thường có những hợp âm sau đây: Minor: Am Dm Ey

Major: C  F  Gy

 

y = m or m7 or 7 or blank ...

Làm sao chúng ta biết được như vậy ? Đây là một phương pháp để tính gia đình hợp âm (chord families, nếu bạn muốn biết thêm chi tiết, xin bạn đọc sách nhạc lý về advanced music theories)       x        x  x

step:  1  2  3  4  5

Minor: Am Bm Cm Dm Ey

     

       x        x  x

step:  1  2  3  4  5

Major: C  D  E  F  Gy

Chúng ta nhớ là gia đình hợp âm được bao gồm hợp âm mẹ (step 1) và các hợp âm phụ ở step 4 và step 5. Đây chỉ là một phương pháp tạm thôi, chứ hợp âm trong âm nhạc không cố đi.nh. Có nghĩa là 1 bài nhạc có thể có nhiều hợp âm khác nhau, tuỳ theo tác giả quyết đi.nh. Duc Huy thường dùng các hợp âm Sus4 hoạc Maj7 etc. Làm sao biết được hợp âm mẹ ? Một bài nhạc thông thường có phần minor (thứ) và major (trưởng). Nếu bạn nhìn trong Bộ Khóa thì bạn sẽ biết khi nào phải dùng đến hợp âm mẹ nào cho hợp ! Thí dụ:

Nếu bài nhạc có 2 nốt thăng (#Fa và #Do) thì hợp âm mẹ là:

 

Minor: Bm

Major: D

 

Và hợp âm gia đình là:

 

Minor: Bm(1) Em(4) F#y(5)

Major: D(1)  G(4)  Ay(5)

 

 

Tại vì:

       x         x  x

Step:  1  2   3  4  5

Minor: Bm C#m Dm Em F#y  (F#y , vì nốt Fa có dấu thăng (#))

 

       x         x  x

Step:  1  2  3   4  5

Major: D  E  F#  G  Ay

 

y = m or m7 or 7 or blank ...

 

Xin bạn xem thêm trong Bộ Khóa

Tìm hợp âm cho 1 bài nhạc, có nốt nhạc nhưng thiếu hợp âm

Phần này cũng giống phần trên, nhưng đỡ hơn là chúng ta không cần mò nốt nhạc và đếm tìm nhịp ! Chúng ta chỉ cần nhìn vào Bộ Khóa và tìm ra ngay các hợp âm mẹ và sau đó tính ra các hợp âm phụ còn lại theo phương thức step 1, step 4 và step 5 như phần trước đây. Thí dụ bài nhạc: Em Ơi Hà Nội Phố ! Nhìn lên nốt nhạc, chúng ta thấy có 2 dấu giảm (bSi và bMi). Chúng ta theo Bộ Khóa và tìm ra hợp âm mẹ là: Minor: Gm

Major: Bb  (Bb vì có bSi)

 

Vì vậy gia đình hợp âm cho bài Em Ơi Hà Nội Phố có thể có những hợp âm: Minor: Gm(1) Cm(4) Dy(5)

Major: Bb(1) Eb(4) Fy(5)   (Eb, vì có bMi)

 

Tại vì:

       x         x  x

Step:  1  2  3   4  5

Minor: Gm Am Bbm Cm Dy

 

       x        x   x

Step:  1  2  3  4   5

Major: Bb C  D  Eb  Fy

 

y = m or m7 or 7 or blank ...

 

 

Ngoài ra các hợp âm có thể có sus2, sus4, 7sus4, maj7, dim etc ... Và rất thường cần đến những hợp âm ngoại lệ ! Vậy khi tìm hợp âm cho 1 bài nhạc, chúng ta nên lắng nghe bài nhạc kỹ lưỡng !


Tìm Lại Cành Ngọc Lan

Huỳnh Nhật Tân

 

 


Tôi vẫn đi về tìm lại cành ngọc lan

cành ngọc lan năm cũ có còn trên bến xưa

dòng sông lơ lững một chiều đông

gió đưa lời ai hát vắng xa buồn xa vơì

 

Chuyện xưa ngày ấy còn rơi

đã yêu thầm cô bé tóc vừa ngang búi vai

nàng hay e ấp cười nhìn tôi

mắt thẹn thùng ngu ngơ , nói sao lời chẳng vừa

 

Nhưng em đâu nào có biết

tôi đâu nào dám nói

mối duyên thầm từ lâu

Em ngây thơ vừa mới lớn

bao nhiêu là uớc muốn

tôi đâu nào dám gần

Nhưng khi xuân tình mới chớm

thương yêu vừa mới hé

nỡ sao đành chia xa

Em không nói lời biệt ly

không giã từ nhau đi

cho lệ tràn bờ mi

 

Trong nỗi u hoaì , tìm kiếm người xưa

cành ngọc lan năm cũ , tả tơi đầy ngoài sân

Bờ sông vắng lặng một chiều đông,

xót xa lời thương nhớ, tiễn đưa một bóng hình

Ngọc lan còn đó Ngọc Lan ,

em tôi giờ đâu mất

để tôi buồn thâu đêm

Tìm em chỉ còn tìm trong mơ

ngõ về lòng bơ vơ

lẻ loi đời quạnh hiu

 

 


Tìm Lại Dấu Yêu

Hoài An

 

 


Groundbeat[4/4 - Bm]

 

Những cây khô mùa đông, ngóng trông xuân về

một ngày nào trời trong sáng.

Giống như em và anh

Đã qua tháng ngày mình bên nhau nhiều yêu thương rồi chia xa.

Có không em người ơi

Những khi ta về chỉ một mình buồn thâu đêm.

Sẽ như là giấc mơ

Nếu như bây giờ đừng giận hờn,

đừng quên anh, đừng xa anh, em hỡi...

 

Để mình còn bên nhau.....

 

 

Gió xua tan niềm đau, gió mang xuân về một ngày nào trong chiêm bao.

Gió sang đôi cùng em để thôi âm thầm chuyện tình buồn ngày xa nhau người yêu ơi.

Bước đi trong mùa đông nhớ em thật nhiều một nụ hồng còn trên môi.

Mãi u buồn vấn vương sẽ mang trong lòng tình yêu xưa,

Nhiều yêu thương, nhiều phong ba em hỡi...

 

Đợi chờ ngày bên nhau.....

 

 

Trong đêm buồn hoang vắng lời yêu ngày xưa đã rời xa... ah... ah...

Nay tình phiêu bạt nơi nào... Còn giận em.....?

Anh xa rồi mùa đông về đây tình em như cành khô... ah... ah...

Có không một giấc mộng hỡi em?

 

Đợi chờ em thôi những tháng ngày.

Tìm lại anh ơi trong ta dấu yêu.

Đợi chờ em thôi đến bao giờ.

Tìm lại anh ơi trong ta dấu yêu...

Cẩm Ly giới thiệuTham khảo: 117 Ca khúc "Cho bạn, cho tôi". NXB Đồng Nai, 2002

ĐừngTắmChiềuNay


Tìm Lại Dấu Yêu Xưa

Lê Quốc Dũng

 

 

 


Em, nếu em muốn tôi ra đi, tôi sẽ ra đi vì em

Được yêu em là niềm vui là hạnh phúc của đời tôi

Em, nếu em muốn tôi quên tất cả, tôi cũng sẽ quên vì em

em bảo tôi đừng yêu em nữa, tôi không thể nào làm được điều đó

Đôi mắt tôi khép hờ, đôi tay tôi bơ vơ

tôi phải ra đi để tìm lại dấu yêu xưa

 

Mùa thu cây trút lá, ta về trong xót xa lạc loài trong căn nhà vắng

âm thầm ôm giá băng

Tình yêu đến cho lòng vấn vương, tình tan vỡ muôn đời nhớ thương

ta có em cuộc đời hạnh phúc tuyệt vời

 

Vì em tôi chết trong lòng không oán than

và người ơi xin đừng nói bao lời yêu dối gian

Cuộc đời xa em là bóng đêm, dành cho em cả trái tim

Ôi giây phút ban đầu là những u sầu

 

Còn bên nhau giây phút mai rời xa mãi xa

Để được trao lần nữa những nụ hôn thiết tha

Đời tôi chỉ cần có em, vì sao em đành lãng quên

tôi vẫn muốn ra đi để tìm lại dấu yêu xưa

Đời tôi chỉ cần có em

Cho dù em đã quên rồi

tôi vẫn muốn ra đi để tìm dấu yêu xưa

 

Ngọc Dung


Tìm Lại Hương Yêu

Hoàng Trọng

 

 


Sáng tác năm 1969

Tôi tìm yêu

Trong nắng lê thê ngày trắng

Trong dấu chân trên đường vắng

Trong áng mây xanh mùa trăng

Tôi tìm yêu

Trong cánh chim bay ngàn lối

Trong xác hoa bên lòng đời

Trong ánh sao dâng ngập trời

Tôi tìm yêu

Hoà tiếng ngân cung đàn lắng

Qua ý thơ vương tình thắm

Qua khúc tiêu sầu từng năm

Tôi tìm yêu

Hoà gió mơ xuân một bóng

Hoà giấc mơ say tình nồng

Hoà sống tâm tư chờ mong

 

Nhưng yêu đương

Nhưng tình thương

Như chìm lắng trong đêm trường

Khi xa em

Cung nhạc êm

Sao lạnh như sương bên thềm

Gợi lòng em sao tăm tối

Bùi ngùi xa xưa lướt trôi

Lệ đắng cay kề vành môi

Hương yêu ơi

 

Tôi gặp em

Trong cánh hoa đua màu thắm

Trong ái ân xây mộng đắm

Hương ngát phơi bên hàng năm

Bên tình em

Muôn ánh hân hoan ngập lối

Muôn tiếng ca vui ngàn lời

Bên sống thương yêu đẹp tươi

 

Tham khảo:

1. Giọng hát Thanh Thúy trong băng nhạc Trường Hải 5: Tiếng hát Thanh Thuý, do trung tâm Trường Hải phát hành năm 1972.

Anthony Trần


Tìm Lại Lần Nữa

Vũ Quốc Việt

 

 


Em cố tìm lại nơi cuối phố

Giờ còn đâu bóng cây hoàng hôn

Giờ còn đâu đóa hoa đợi chờ

Anh có còn về thăm nỗi nhớ

Nhớ phố xưa có em chờ anh

 

Anh có còn về ngang lối ấy

Đợi chờ thêm giấc mơ hoàng hôn

Đợi chờ thêm gót chân người về

Nhưng vẫn là niềm đau giăng kín

Phố thênh thang biết anh về đâu ?!

 

ĐK:

Tìm lại lần nữa trên phố vắng xưa một hình bóng

Tìm lại lần nữa những đam mê phút ban đầu

Tìm lại lần nữa trong nỗi nhớ hay trong niềm đau

Tìm lại lần nữa tiếng yêu xưa .............

nhưng ... anh quên rồi !

 

(hát lại từ đầu --&gt; ... quên rồi)

 

Xưa có em mộng mơ ngồi hát

Anh ôm đàn dạo khúc tình ca

Nay bỗng nhiên tựa như mây khói

Ôi xa rồi ! người về nơi đâu, về đâu,

Người về nơi đâu, về đâu ........ ?!

 

(ĐK ... )

(ĐK ... )

Thanh Thanh trình bày

Hoài Thương


Tìm Lại Mùa Xuân (chưa có)

Tuấn Khanh (Nguyễn TK)

 

 


(chưa có)


Tim Lạnh (C' Etait L' Hiver)

Ngoại Quốc (Pháp)

Lê Xuân Trường

 

Đông về đây, tuyết rơi đầy trên phố đêm

Hàng cây hai bên đường xơ xác như cuộc tình....gầy theo tháng ngày

Đêm lạnh căm, ánh trăng mờ trong hắt hiu

Em nhớ anh. Đêm nay mắt ai nhuốm buồn. Hạnh phúc đã qua đời

 

chorus 1:

Trên sân bay buốt giá lúc ta chia tay

Nhìn vào ánh mắt biết xa nhau muôn đời

nước mắt rơi theo lạnh lùng.

Trời đem cơn giông bão tố đến cho hai chúng ta

Ngôi sao băng tuyệt vọng... lặng rơi hững hờ

 

ooh...ooh...ooh...

 

chorus 2:

Đêm nay trên phố vắng tuyết bay muôn phương

Gửi về bên ấy nhớ nhung buồn não nề.

Tiếng khóc trong đêm lạc loài.

Quả tim em đang đông đá xác thân như tái tê

Bao đau thương tuyệt vọng... người sao hững hờ

 

Tình đời luôn dở dang, đời bao trái ngang

yêu không bao lâu nhưng đớn đau một đời

Lòng sao vẫn luôn yếu mềm...

Trời vào Đông trái tim từ khi vắng anh

Con tim em đây như đông lạnh trong nỗi buồn

Tình theo gió Đông ngậm ngùi...

 

(repeat chorus 1 và chorus 2 to end)

 

 

Lê Xuân Trường


Tìm Một Ánh Sao

Hoàng Trọng

 

 


(1962)

 

1.Mây cuốn mịt mù che khuất ánh sao,

Lạnh lùng sương xuống đã lâu,

Hồn đêm nay mơ về đâu?

Nhiều khi nhìn trời sao chiếu thần tiên,

Lòng hằng mơ ánh sao hiền,

Lộng lẫy sáng giữa trời đêm...

 

Tôi muốn tìm về vang bóng lúc xưa,

Mà lòng sao mãi ngẩn ngơ,

Tàn đêm qua tôi nằm mơ :

Và mơ trời vừa tan bóng hoàng hôn,

Một vì sao rớt trong hồn,

Dịu như ngàn câu mến thương!

 

Bao nhiêu tình thơ chìm trong cõi xa mờ,

Bao nhiêu lần đêm xuống mơ hồ,

Ngôi sao ngày xưa, hiện trong tim rạng rỡ,

Rồi tan biến thành ngàn thương nhớ...

 

...Nhung đã muộn làm sao níu giấc mơ,

Tìm làm sao những phút xưa

Ngùi trông sương rơi thờ ơ.

Giờ đây ngoài trời khuya vắng mình tôi,

Tìm vì sao khuất bên trời,

Thầm mơ một tinh tú rơị..

 

2.Tê tái lặng nhìn năm tháng lướt mau,

Nghẹn ngào như mới vắng nhau,

Hồn mênh mang mơ về đâu?

Mộng xưa tàn rồi tôi vẫn còn mơ,

Tình ngày xưa có xa mờ,

Lòng vẫn luyến nhớ ngày xưạ..

 

Năm ấy mình thường đi dưới ánh sao,

Hẹn rằng khi thấy nhớ nhau,

Mình ra bên song tìm saọ..

Nhìn sao thề rằng yêu mãi người ơi !

Dù nhiều giông tố trong đời,

Dù cho ngàn sao đổi ngôi !

 

Nay xa ngàn phương, lòng se sắt khôn lường,

Đêm đêm sầu thương nhớ qua hồn,

Tôi đi tìm sao, thầm ôm trong vạt áo,

Mà sao khuất mờ bên trời caọ..

 

Không biết giờ này phương ấy xa xôi,

Người tình xưa có nhớ tôị

Mà đi trong sương mờ rơị..

Mà mơ, mà nhìn lên cõi trời cao,

Mà ngùi thương những năm nào...

Mà mong tìm một ánh sao?


Tím Một Đường Hoa (chưa có)

Huy Thục

Nguyên Linh

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Ngọc Quỳnh trình bày

(chưa có)


Tìm Một Vị Sao Nhỏ

Trần Thiện Thanh

 

 


Tìm một vị sao nhỏ trong không gian đêm nay

Tìm một án mây bay trên tóc em buông dài

Ôi mây trời đẹp quá cho anh ngẫn ngơ nhớ

Tà áo tím em yêu, ngày xưa hai chúng mình

Trong sao thề yêu nhau, giờ đây qua mất rồi

Xóa tan trong mông đời, nên sao trời chợt tối

Ta chia lìa hai lối, cho mình thêm đớn đau

 

ĐK:

 

Em ơi tà áo tím

Chiều nay còn tím không

Một mgày xa vắng nhau

Ngàn nhung nhớ dong đầy

Ôi mắt môi người yêu

Ngàn đời mình còn nhớ

cho dù năm tháng trôi ...

 

Tìm lại vị sao vỡ, trong chiêm bao đêm nay

Tìm lại phút mê say trong tiếng ca u hoài

Bao nhiêu chiều hoang vắng trong mây chiều tan tác

Trong đêm nhìn sao vỡ, một mình anh nhớ em ...

Song_Anh


Tìm Nhau

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1956)

Tìm nhau trong hoa nở

Tìm nhau trong cơn gió

Tìm nhau trong đêm khô hay mưa lũ

Tìm nhau khi nắng đổ

Tìm nhau khi trăng tỏ

Tìm nhau như chim mộng tìm người mơ.

Tìm trong câu thơ cổ

Tìm qua tranh Tố Nữ

Tìm trên môi đương ca câu thương nhớ

Tìm sâu trong muôn thuở

Tìm nhau như Thiên Cổ tìm Ngàn Thu.

Gặp nhau trong hơi thở của cuộc đời, người ơi

Gặp nhau, hãy nép hơi im trong hương mới

Gặp nhau trong Nhân Tình đầy Bác Ái, ơi người

Gặp nhau trong kinh cầu một hồi chuông.

Tìm nhau trong bom lửa

Tìm nhau trong mưa bão

Tìm nhau trên kinh đô xây trong xương máu

Tìm nhau trong thống khổ

Tìm nghe câu than thở

Tìm nhau như goá phụ tìm mộ bia.

Tìm đâu môi em đỏ

Tìm đâu mây trong mắt

Tìm cho ra mái tóc ngây thơ đó

Tìm xem trong kinh sử

Tìm tương lai sáng tỏ

Tìm nhau khi nhân loại được trùng tu.

Gặp nhau trong vinh dự của đời người, người ơi

Gặp nhau dưới Đức Tin bao la phơi phới

Gặp nhau trong cơ khổ của thế giới, ơi người

Gặp nhau, đôi tâm hồn được nghỉ ngơi.

 

 

 

 

pdsuperfan


Tìm Nơi Em

Lê Trọng Nguyễn

 

 


(1969)

 

Valse lente

3/4

 

Tìm nơi em ánh trăng sao

Tìm mầu mắt thiên thần

Tìm bán tài mua lấy thiên đàng

 

Tìm nơi em phút mê man

Tìm tiếng cười trong trắng

Tìm quên cả cuộc sống thế gian

 

Có oán trách gì đâu hỡi em

Có sám hối vì gây bão tố

Có luyến tiếc thuyền qua lỡ bến

Hằng đêm trống vắng không em ?

 

Tìm nơi em tiếng yêu thương

Tìm lửa ấm ân tình

Để đốt niềm cay đắng

Thời gian đè nặng mái tóc xanh.

Phạm Anh Dũng


Tìm Tôi

Hoàng Việt Khanh

 

 

 


1.

Tôi tìm tôi khi tình mới trao

Tôi tìm tôi với nắng tự tình

Tôi tìm tôi khi tình mới xa

Tôi tìm tôi trong mưa

 

Tôi tìm tôi khi ngồi với em

Tôi tìm tôi với những nụ cười

Tôi tìm tôi qua lời dối gian

Tôi tìm tôi hoài

 

(Vào Điệp khúc)

 

2.

Tôi tìm tôi khi còn ấm hơi

Tôi tìm tôi với xác thịt này

Tôi tìm tôi khi ngày mới lên

Tôi tìm tôi trong đêm

 

Tôi tìm tôi cây đòi gió lên

Tôi tìm tôi hết những dại khờ

Tôi tìm tôi môi nhạt phấn phai

Tôi tìm tôi hoài

 

ĐK:

Tìm tôi, tôi tìm

Trong hơi thở tình người

Tìm tôi, tôi tìm

Trong thinh lặng hư vô

Tìm tôi, tôi tìm

Trên lối nhỏ vào đời

Tìm tôi, tôi tìm

Trong bao la tôi tìm

 

Trần Dương


Tìm Trong Giấc Mơ

(chưa biết)

 

 


Đời em băng giá khi chưa gặp anh.

Tìm trong khắp chốn biên cương tình yêu.

Em biết duyên đã lỡ làng,

Ai nỡ chia rẽ đôi đàng,

Cho lòng em thêm xót xa.

 

Giờ đây em biết khi em vừa yêu,

Lòng em say đắm khi ta nhìn nhau.

Anh hỡi em đã yêu rồi,

Mong chóng cho hết đêm này,

Để rồi mình tìm đến nhau.

 

Những phút bên nhau chiều thu ấy,

Tiếng nói con tim vang vọng đâu đây.

Nào ngờ trong giây phút êm đềm,

Tình còn say như giấc mơ hoang

Mà nào ngỡ sao chia lìa.

 

Giờ đây chỉ có mỗi một tình yêu.

Lòng em ghi khắc thâm tâm từ đây.

Em biết duyên đã lỡ làng,

Mong chóng cho hết đêm này

Để rồi tìm trong giấc mơ.

Alex


Tìm Về Bên Anh

Quang Huy

 

 

 


Rồi ngày hôm qua em vô tình đánh mất anh.

Để ngày hôm nay em ngẩn ngơ hoài.

Ngày còn bên nhau em vô tình em băng giá.

 

Để ngày hôm nay anh không về nữa.

Muốn anh quay về để cho tình ta.

Như ngày đầu ấy giờ mình hãy tìm về.

 

Nhé anh xin anh đừng chần chừ.

Hãy quên đi chuyện hờn ghen.

Cho tình nình vẫn đẹp hoài như lúc đầu (hoài nhé anh!)

Hỡi em khi ra đi anh vẫn còn yêu em lắm.

Nếu em vẫn mong anh quay về

thì em hãy cho anh biết rằng

em sẽ yêu anh như anh từng dành đến em.

Quên


Tìm Về Chốn Cũ

Đặng Quang Vỹ

 

 


Đường về buốt giá khiến con tim ta hững hờ

Một ḿình với gió bước trong đêm theo dĩ vãng

C̣òn đâu nữa ánh sao đêm

cùng với những giấc mộng dài

Theo bước chân phiêu du với đêm dài

 

C̣òn ǵì tiếc nuối với bao nhiêu câu ước hẹn

Cuộc t́ình thứ nhất đă trót trao chưa kịp nói

Giờ đây biết đâu mà tìm

Về nơi ấy, theo chân người

Mộng viễn du t́m về với thời gian

 

Tình yêu sẽ theo chân người

Tình yêu ấy về chốn xưa

Ngày xưa ấy, anh đâu ngờ sẽ cuồng say

Tình yêu đó, anh đâu ngờ

T́nh yêu chỉ là viễn du

Đừng tha thiết với mong chờ

Dù đã yêu theo thời gian

 

Tìm về chốn ấy sẽ cho ta bao kỷ niệm

Đường về cuối phố gió heo may sao lạnh buốt

C̣òn lại những thoáng hư vô

Người yêu hỡi anh mong chờ

Tình  chúng ta chỉ là kỷ niệm xưa

 

tvmt


Tìm Về Chốn Hoang Vu

Bruce Đoàn

Nguyên Hà

 

Nhìn về nơi cuối chân trời

Từng làn mây lướt trôi

Theo tiếng đời vẫn rơi

Nụ cười vừa vui chợt tắt

Còn lại bao hắt hiu

hay chỉ là những phù du thoáng qua

 

Tình về nơi cuối chân trời

Để mình ta với ta

Bên dốc đời lẻ loi

Một thời màu nắng chợt tắt

Nụ hồng phai sắc hương

Cũng chỉ buồn hương mãi thôi

 

Yêu đương là nước mắt khuất sau môi cười

Là chìm trong đắng cay thôi

Là tia mắt héo hon xa vời

để bờ mi khép nhanh

nghẹn ngào dấu tình đau

Tàn theo năm tháng dài

Để rồi không còn nữa hỡi em

 

Hãy khóc bằng nước mắt xót xa vô vàng

bằng hồn thơ rất mênh mang

bằng giông bão xóa tan ưu phiền

Tình ta như thế thôi

Đừng làm nát đời nhau

Tìm về nơi cuối trời

Tìm về chốn hoang vu

 

Đời người như lá trên cành

Rồi một mai gió qua

Trôi cuốn về chốn xa

Tình mình buồn theo ngày tháng

Cuộc tình tan vỡ mau

Cuối cùng tàn như áng mây

tvmt


Tim Vỡ

Lam Phương

 

 


Chiều hỡi, biết mây về đâu ở đâu hay mây còn đau,

nỗi đau hằn trong tim sầu

Mùa đông màn đêm buông mau, đàn chim một ngày gian lao,

từng đôi líu lo lời thương yêu ngọt ngào .

 

Người hỡi có bao giờ nghe thoáng qua,

chút hương tình xa mỗi khi chiều rơi âm thầm?

Thời gian làm tim quên mau thời gian làm nguôi cơn đau

mà sao với ta thời gian không nhiệm màụ

 

(ĐIỆP KHÚC)

 

Người ơi biết làm sao nhạt phai được bóng người,

còn chăng tiếng chân khua lẻ loi trên đường đời!

Anh như gió lộng mây trời thênh thang giữa chợ đời vui .

Riêng em gối mộng xa vời đêm đêm ấp ủ tình côi ...

 

Người hỡi biết đau từ khi mất nhau,

mỗi khi hoàng hôn tắt trên nẻo xa im lìm...

Nhìn lên trời cao mong manh, nhìn ta đời sao lênh đênh...

buồn hỡi có nghe nhịp tim đang lạnh lùng!


Tin

(chưa biết)

 

 


Dù lời nói có gian dối cũng từ em mang đến anh,

vẫn nghe như bao nhiêu lời yêu em đã nói.

Dù chua xót anh vẫn nghe ngọt ngào như bao giấc mơ hoang đường,

yêu chi cho phai nhanh những lời dối gian.

Tình là thế vẫn cay đắng như tình đẹp trên thế gian,

để trần gian luôn luôn phải chứng nhân đau buồn.

Buồn là thế nhưng bao nhiêu người đời luôn mang trái tim dâng tình cho đêm cô lạng mang tim quay về.

Bỏ lại chốn xưa, tìm lại tiếng yêu, tình yêu là những trái cấm vẫn biết mà chẳng tin.

Một lần xót xa, ngàn năm chẳng nhòa, một tình yêu tôi xin người ơi hãy ban.

Thật lòng tôi vẫn tin lời nói của người dẫu có nuốt nước mắt vào tim,

tình yêu tôi giờ đây chỉ vâng theo tiếng nàng dù cho tôi phải mang trái ngang.

Thật lòng tôi vẫn tin lời em gian dối, dẫu có nuốt nước mắt vào tim.

Rồi mai sau tình ta dẫu ra sao cũng đàng vì tôi tin rằng sẽ có một mai nàng sẽ quay trở về.

 

Trần Dương


Tín Hiệu Trái Tim

Trần Long Ẩn

 

 


Trái đất kia như đang bé lại

Và mỗi trái tim như đang mở ra

Trời xanh bao la bốn bề thế giới

Thế giới bao la mà đâu có xa lạ

 

Đâu còn cách trở quá xa

Đâu còn xa cách không dài

Chỉ trong phút giây đã gặp tiếng nói

Chỉ trong phút giây đã được vần thơ

Chỉ trong phút giây người đâu nỡ hững hờ

 

Trái đất kia như đang bé lại

Và mỗi chúng ta như đang trẻ ra

Niềm vui bao la hướng ra thế giới

Thế giới yên vui là mơ ước nhân loại (1x)

 

Tình yêu đưa ta hướng ra thế giới

Em có nghe chăng mùa xuân mới đang về ?!

New Year 2002


Tình

Văn Phụng

 

 


1.

Tình là một truyện muôn màu

Tình là mình thành vui thật mau

Tình là một bài thơ sầu

Tình là mình thành nhớ thương nhau

 

Tình đẹp tưạ mùa thu vàng

Tình mình nhiều mộng ước mênh mang

  Tình là một chuyện huy hoàng

  Tình là mình thành nhớ hoang mang

 

Yêu nhau khi xuân tươi thắm

Yêu nhau trong tiếng ca tiếng đàn

Yêu nhau trong muôn tia nắng

Yêu nhau trong ánh trăng mơ màng

 

  Yêu nhau khi sương thu rơi

  Yêu nhau khi hoa lá xanh tươi

  Yêu nhau khi mưa đông rơi

  Yêu nhau Yêu nhau mãi suốt đời

 

Ú . . . ù u

Ú . . . ú ù u

Ú . . . ù u

U . . . ú u ù

 

2.

Tình là một chuyện âu sầu

Tình là mình nhiều nỗi thương đau

Tình là một chuyện chia lìa

Tình là mình thổn thức đêm khuya

 

  Tình đẹp tưạ mùa thu vàng

  Tình là mình lệ ướt rơi tuôn

  Tình là một chuyện đau lòng

  Tình là mình mỏi mắt chờ mong

 

Yêu nhau chi cho thương nhớ

Yêu nhau chi khiến đôi mắt mờ

Yêu nhau sao không đi tới

Yêu nhau sao đã quên nhau rồi

 

  Yêu nhau chi cho tan mơ

  Yêu nhau chi cho mắt hoen mờ

  Yêu nhau chi cho thương đau

  Yêu nhau chi cho mãi âu sầu

 

Ú . . . ù u

Ú . . . ú ù u

Ú . . . ù u

U . . . ú u ù

 

3.

Đành rằng tình là âu sầu

Đành rằng tình là nhớ là đau

Đành rằng tình là chia lìa

Đành rằng tình là khóc dêm khuya

 

  Đành rằng tình là ..đau buồn

  Đành rằng lệ mình ướt rơi tuôn

  Đành rằng tình là ..đau lòng

  Đành rằng tình là mãi chờ mong

 

Nhưng sao ta mơ yêu mãi

Nhưng sao ta vẫn thương nhớ hoài

Mơ yêu đương trong tia nắng

Say sưa trong ánh trăng mơ màng

 

Bâng khuâng khi sương thu rơi

Cô đơn khi hoa lá tơi bời

Lang thang khi mưa rơi rơi

Mơ yêu đương mơ mãi suốt đời......

 

Ú . . . ù u

Ú . . . ú ù u

Ú . . . ù u

U . . . ú u ù

 

Chép lại từ băng cassette "Tiếng Hát Với Cung Đàn" , Châu Hà hát nhạc Văn Phụng, băng nhạc Tơ Vàng số 5 do Văn Phụng thực hiện tại Saigon năm 1971.

tvmt & Biển Nhớ


Tình 1088

1088

 

 


Tình này .. trao em đến cuối đời

Tình này .. trao em bao ái ân tuyệt vời

Và rồi ... khi trong tin em có những buồn phiền

Xin nhớ anh xin đến với anh

 

Mưa mưa ướt đôi vai em

Mưa mưa giá băng trong tim

Mưa mưa khóc hoen mi em

Mưa mưa cuốn đi cô đơn

Mưa mưa ấm đôi môi em

Mưa mưa hát câu yêu thương

Mưa cho chúng ta bên nhau

 

Anh mang tặng em những nụ hôn

Mong em cười vui bờ môi

Tươi mát xinh như cánh hoa thiên thần

Đôi ta hoà ca và mãi hát ....

giaidieu.net


Tình 2000

Võ Thiện Thanh

 

 


Đời lắm lúc đâu có ngờ

Đời có lúc không là giấc mơ

Người sống riết quen nghi ngờ

Tình chỉ là giấc mơ ....

Đời lắm lúc quen hững hờ,

Tình có lúc không là ý thơ

Này những trái tim lấp lờ

Còn chi mà đắn đo

 

Này cô em kia ơi rất xinh

Sao đắn đo mãi một cuộc tình

Ngoài kia mây đen về rất nhanh

Từng cơn gió, cuốn, xoay đám lá úa

Không tôi vẫn còn, không tôi vẫn chờ

Không tôi vẫn đợi mãi một tình yêu

Yêu không nghi ngờ, yêu không hững hờ

Yêu vẫn yêu người mãị...

 

Này em hỡi ...xin hãy tin, tình yêu đó sẽ vẫn mãi trao về em,

Một tình yêu ...như màu xanh , xanh mãị...

 

Không tôi vẫn còn, không tôi vẫn chờ

Không tôi vẫn đợi mãi một tình yêu

Yêu như hơi thở,

Yêu trong mong chờ

Yêu vẫn yêu người mãi

Này em hỡi ... xin hãy tin,

Tình yêu đó sẽ mãi không hề phai

Một tình yêu như lời ca, vang mãi, vang mãi trong ta ...

 

Đời lắm lúc đâu có ngờ

Tình có lúc không là giấc mơ

Thì cứ thế ta mong chờ

Dù chỉ là giấc mơ…


Tình Ấm Chiều Quê

(chưa biết)

 

 


Chiều chiều mưa phủ đi câu

Cá đâu chẳng thấy mà đụng tay bèo

Buôn câu ông cũng ngó dùm

Kẻo câu ông máng ...

Kẻo câu anh máng vào xuồng của em

 

Trên bên sông chiều nay tiếng ai hò nghe bâng khuâng

Con nước xuôi êm đềm chợt xôn xao

Ơi cô em làng quê tóc phiêu bồng trong nắng gió

Có hay không người lòng anh muốn quên lối về

 

Thôi anh ơi đừng khen nắng sẽ hồng trên môi em

Em chỉ như hoa đồng mọc ven sông

Ơi cô em dễ thương biết cho lòng trai tha phương

Sóng xô dâng trào dường như kiếp sau ta gặp nhau

 

Ơi chiều ơi nắng vàng soi đẹp tình ta

Anh muốn quên đi bao ngày dãi dầu mưa nắng ngược xuôi

Nhớ nghe anh mối tình nồng nàn duyên trao

Anh chớ quên bao câu thề muôn đời ta mãi gần nhau

 

Em không mong gì hơn có anh kề bên sớm tối

Như tiếng ve sau hè gọi vang vang

Ơi em thương thật thương chớ nghi ngờ tình anh trao

Gió mây xin đừng gọi ta lãng du trời xa

Hoài Thương


Tình Anh

Vũ Quốc Việt

Vũ Quốc Việt

 

Ngồi nhớ con phố ngày xưa anh đón đưa em chiều mưa.

Bờ vai dù cho ướt mềm,tình vẫn ấm khi gần em.

Ngày đó đêm xuống thật khuya,anh ở nơi chân trời xa.

Vượt qua trong cơn bão bùng,tình anh đến mang vô cùng.

 

ĐK :

 

Tình vẫn tràn đầy chẳng khi phai màu,

Ngày vẫn từng ngày yêu thương say đắm,

dù giữa cuộc đời biết bao bóng hình,

Nhung trái tim anh chỉ có em

Đời sẽ rộn ràng nếu ta tươi cười ,

Tình sẽ tràn đầy khi ta vun sới,

Dù giữa cuộc đời lắm khi mưa về,

Nhưng trong tim anh vẫn yêu em

 

Việt Quang trình bày

 

 

 

Ngọc Dung


Tình Anh

Dương Thiệu Tước

Dương Thiệu Tước

 

Nhịp C

 

Thương người trai ấy

Đường đời lăn lóc gió sương pha màu quan tái

Anh từ đâu tới

Trùng dương bát ngát túi thơ vai đàn bao la

Anh từ đâu tới

Tình anh tha thiết lắng như rung muôn đường tơ

Thấy đâu bóng ai lạc trong chốn thành đô

 

Anh xa xôi chốn đây

Theo dòng thời gian lắng trôi xuôi nguồn

Nơi giang đầu năm ấy

Nước lồng bóng vương bên nhịp cầu

Em vui trong bóng đêm

Nhạt màu son phấn chốn chợ đời

Rồi mộng cũ tan rồi

Tìm nhau làm chi

 

Anh từ năm ấy

Nguyện đem thân thế hiến cho quê nhà yêu mến

Quên tình nhi nữ

Một trời lưu luyến khiến cho tâm hồn mềm yêu

Xa hình bóng cũ

Nguyện đem sức sống kiến thiết quê hương Việt Nam

Hỡi anh, hỡi anh tình yêu nước mặn nồng

 

 

Ghi lại từ một bản chép tay 1968

Bảo Trần


Tình Anh

Tôn Thất Lập

 

 


Moderato - Sâu lắng, Dạt dào.

[2/4 - Am] - Tự do như nói

 

Adlib

Khi anh trở về, em vẫn mong đợi, tháng năm dài...

Hôn một loài hoa; Em đã, em đã,

đã...... cho anh nhiều như thế

Chiến tranh dài như thế, Nên có bao giờ có bao giờ anh nghĩ về anh, dù có hy sinh cả tuổi thanh xuân ở chốn chiến trường xa......

 

Vào nhịp

Khi anh trở về, bỗng nhớ đồng đội nằm xuống quê hương

Và khi anh trở về ở đó, những ngôi nhà nằm thức ngóng anh ơ hờ hờ hơ....

 

Mãnh liệt

1.

Biết ơn cuộc đời, vì đã cho tôi nụ cười,

trái tim yêu tuyệt vời, Tổ quốc xin dâng về người

Hãy cho tôi trở lại, cùng với bao nhiêu đồng đội

từng sống với chiến trường xa

 

2.

Biết ơn cuộc đời, vì đã cho tôi nụ cười,

trái tim yêu tuyệt vời, Tổ quốc xin dâng về người

Hãy cho tôi trở lại, cùng với bao nhiêu đồng đội

từng sống với chiến trường ngày qua.......

 


Tình Anh Bán Chiếu

Viễn Châu

 

 


Hò ơ .. chiếu Cà Mau nhuộm màu tươi thắm

Công tôi cực lắm mưa nắng dãi dầu

Chiều nay tôi chẳng bán đâu

Tìm em không gặp .... hò ơi ... Tìm em không gặp tôi gối đầu mỗi đêm

 

Ghe chiếu Cà Mau đã cắm sào trên bờ kinh ngã bảy , sao cô gái năm xưa chẳng thấy ra ....chào , cửa vườn em đã khoá kín tự năm nào . Tôi vác đôi chiếu bông từ dưới ghe lên xóm rẫy , chiếc áo nhuộm bùn đã lấm tấm giọt mồ hôi , nhà em thì sau trước vắng tanh , trong gió lạnh chiều đông bỗng có ai dạo tiếng nguyệt cầm như gieo vào lòng tôi một nỗi buồn thê thảm ...

giaidieu.net


Tình Anh Lính Chiến

Lam Phương

 

 


Xuyên lá cành trăng lên lều vải

Lòng đất ấm thương tình đôi mươi

Thương những người mạch sống đang khơi

Đang tìm một cuộc đời cho lòng vơi nét phong sương

 

Anh chiến trường tôi nơi hậu tuyến

Đời lính chiến xui gặp nhau đây

Đôi đứa mình còn mỗi đêm nay

Nói gì cạn niềm thương để rồi mai ta lên đường

 

Rồi ngày mai ra đi

Chốn biên thùy anh sá chi gian nguy

Có bao giờ anh nhớ chăng

Đêm nào nằm gần nhau

Hồn xây mộng ước mai sau

 

Mai nếu đời ngăn chia ngàn lối

Đừng quên nhé những ngày bên nhau

Đêm cuối cùng buồn quá anh ơi

Bao giờ tình ngàn phương hòa lòng trai nơi sa trường

 

 

Phượng Các


Tình Bạn

Thùy Linh

Dzoãn Bình

 

Tình bạn đó biết bao đầm ấm,

Biết bao chông gai và lỗi lầm...

Bạn đừng lo dù giông tố bên nhau,

Luôn luôn nhìn bằng đôi mắt yêu thương.

 

Này bạn hỡi biết bao buồn vui,

Biết trao cho nhau từng tiếng cười,

Từng vòng tay & chia sớt cho nhau,

Quên đi buồn riêng những ngày đã qua ...

 

+ ta muốn có bao nhiêu lần, đã có lúc mang hy vọng, bạn nhớ nhé...bên nhau vững bền bên nhau gian dối ... Nào quấn quýt được bạn ơi...!!!

 

Tình bạn đó giữ sao bền vững, tháng năm trôi qua chẳng biết gì, cuộc đời vui vì ta biết thương nhau, xôn xao tình bạn luôn gắn nhau lâu ...

 

++Bạn bè hỡi có nghe lời hứa, mãi mãi luôn bên nhau đừng dối lừa ... Đừng bận tâm lời chia cắt

trong ta, vui lên cùng tha thiết đừng cách xa

 

 

****  

 Lời 2 . 

Này hỡi người bạn

Bạn biết gì không ?

Đời bao chông gai bao điều ngoa lộc lừa

Đời thương biết cho bao ưu phiền

 

Bạn hỡi đừng lo

Bạn hãy nhìn tôi

Này bao yêu thương xin trao chia cho người

Và cùng vui bước trong cuộc đời

Bạn ơi

 

Dù đời nhiều giông tố

Đời nhiều hận sầu mình cùng dìu bước

Bước mãi những tháng năm miệt mài, ah ...

Tay ta luôn trong tay bao ân cần

Vui buồn chia sót

 

Mình cùng nhau chung bước cùng vào

Cuộc đời này rồi sẽ có

Sẽ có những chứa chan hy vọng, bạn ơi

Cho dù thương đau

Ta luôn bên nhau

Và rồi sẽ một ngày nào đó

Chúng ta gần nhau, bạn tôi hỡi

 

Chilli


Tình Băng Giá

Lê Quốc Dũng

 

 


Người yêu hỡi sao nỡ quên những ân tình xưa

Để mình tôi ôm xót xa cô đơn ngày tháng qua.

Người quay bước quên câu từ giã để cho trái tim khô buồn bã

Hàng cây trút lá như tiếc thương mối tình chúng ta.

 

Còn đâu nữa năm tháng qua khi em rời xa,

Lời yêu thương như vết roi in sâu vào trái tim.

Ngày em đến xua tan lạnh giá,

Ngày em đến biến anh thành đá

Rồi em ra đi có trách nhau chẳng được gì.

 

Rồi tình mình còn nhiều gian dối

Hỡi em yêu anh luôn mong chờ em tới,

Khi con tim em nghe cô đơn hãy quay về.

Ta bên nhau rong chơi phiêu lãng

vùi chôn tháng ngày sẽ mãi không gì đổi thay.

 

Bao đau thương trôi qua mau,

Đôi ta luôn bên nhau người ơi !

.....

Bao đau thương trôi qua mau

Đôi ta luôn bên nhau suốt đời !

tvmt


Tình Băng Giá (Will You Still Love Me Tomorrow)

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Lê Quang Dũng

 

Một ngày mùa đông âm u

ngoài kia tuyết trắng đang vơi đầy

Một mình ngồi suy tư

người yêu ơi nhớ chăng hôm nào

Tình đẹp như giấc mơ qua

chợt tan biến khi em xa rồi

Tình đó anh luôn trọn khắc sâu trong lòng.

 

Một ngày từ khi anh đi

về xa tít cuối nơi chân trời

Một mình em cô đơn

hồn băng giá tuyết rơi lạnh lùng

Tình mình sao chóng qua mau

người yêu hỡi em luôn mong chờ

Dù cho xa xôi và ngày tháng qua, em vẫn chờ.

 

Dẫu biết trên cõi đời

Tình yêu đến như cơn mơ thoáng qua

Vẫn biết em không già đi trong lòng anh

Vẫn biết yêu nghĩa là

từng cơn gió qua đi không trở lại

Cuộc đời những ngậm ngùi

nào ta hãy cho nhau sướng vui.

 

Tình mình mùa đông âm u

Làm sao biết sẽ yêu nhau hoài

Tình mình rồi mai sau

nào ai biết sẽ bên nhau hoài

Lòng người ai thấu cho ai

trời xui khiến đôi ta xa cách rồi

Mà lòng vẫn mãi yêu như hôm nào

Mà lòng vẫn mãi yêu như ban đầu......

 

 

Một mình ngồi trong đêm khuya,

Ngoài sân vắng tiếng mưa rơi đều.

Bài nhạc tình năm xưa

Làm em nhớ đến bao kỷ niệm

Một lần còn nhớ không anh

Lời anh nói ta yêu nhau hoài

Bao năm qua anh còn nhớ không, hay quên rồi

 

Tình mình buồn như đêm nay

Ngoài hiên vắng, tíêng mưa rơi nhẹ

Bài nhạc tình năm xưa,

Lời ca như trách ai vô tình

Ngày nào còn nhớ không anh

Lời anh nói ta yêu nhau muôn đời

Này anh ơi còn nhớ em như hôm nào

 

Nhớ mãi phút giây nào

Làm sao cố quên đi bao xót xa

Nước mắt nghe đắng cay trên bờ môi

Đã biết thôi hết rồi

Còn đâu nữa bao đêm ân tình nồng

Người tình đã quên rồi

Đừng thương nhớ chi thêm đớn đau

 

Và rồi trong đêm nay

Ngoài hiên vắng tiếng mưa thật buồn

Kỷ niệm dường như đâu đây

Người yêu dấu đã quên em rồi

Bài nhạc tình vẫn êm êm

Lời yêu đó bỗng nghe sao xa vời.....

Will you still love me tomorrow.....

 

 

Will You Still Love Me Tomorow

 

(chưa có lời)


Tình Biển

Trần Quang Huy

 

 


Đêm nằm nghe tiếng sóng xa vọng về.

Nghe biển ru lên tiếng ru bồi hồi.

Chờ đón con tàu anh ra khơi.

Mai anh rời xa bờ quê hương tuyệt đẹp.

Anh ra biển rộng ngoài khơi xa nghìn trùng.

Mai anh tạm biệt tạm xa cách em yêu.

Anh theo tàu đi và tung lưới khơi xa vời.

Anh xin làm ánh đèn đêm đỏ hồng.

Lung linh biển rộng đèn giăng giăng trập trùng. Vây quanh ngọn đèn từng đàn cá xôn xao.

Cho mai tàu anh về bến vui bình minh.

 

Khi biển yên anh vẫn nghe biển trào.

Trong lòng anh tưởng nhớ em từng giờ.

Biển biếc như tình em nồng thắm.

Rong mãi chân trời nơi xa xa.

Khi anh gần em biển như nghiêng vào lòng.

Như tâm hồn biển đều luôn mở rộng.

Cho anh tạm biệt rời mái ấm thân yêu.

Đi ra ngoài khơi tìm nguồn cá cho quê nhà.

Khơi xa đèn sáng từng ngôi sao bập bùng.

Em soi vào lòng lửa tim anh rực hồng.

Em không còn buồn mà thao thức ngóng trông. Mong cho tàu anh về bến vui bình... minh.

 

 

 

tvmt


Tình Biển Dâu

(chưa biết)

 

 

 


Nàng bên tôi những đêm trăng tỏ

Tôi ôm nàng dìu lời nàng ca

Nàng ngân nga xóm đêm vui bạn bè

Mến thương nhau câu vè

Chuyện tình yêu tôi với nàng say đắm

Hẹn mùa Xuân khi đàn én bay về

Miếng trầu cau duyên nên nghĩa câu thề

Con đường trăng bóng thề

 

Nàng xa tôi suốt đêm không ngủ

Tôi ôm đàn đàn thở đàn thân

Nàng sang ngang bước vu quy bẽ bàng

Bỏ quên tôi cây đàn

Buồn đìu hiu tôi với nàng thao thức

Vùng mộng du đưa tình cố nhân về

Lối mòn quen chân bước âm thầm

Nghe hồn lặng câm

 

ĐK:

 

Đếm thời gian qua mấy tuổi đông sầu

Đêm não nề buồn sâu

Nhìn sao thức canh thâu

Thương tiếc tình thơ mộng

Đưa rước em đi về đêm rước tình

 

Nhiều đêm mưa nước mưa rơi dột

Trên cây đàn giọt sầu gọi tên

Đàn không ngân nước mưa đêm rã rời

Gió mưa giăng đang lời

Đàn đàn ơi đôi ngã đường ngăn cách

Còn mình tôi đem tình chứng nhân sầu

Gió gào mưa ngơ ngẩn giang đầu

Nghe cuộc tình bể dâu

Trình Bày: Mạnh Quỳnh

TvmT


Tình Bơ Vơ

Lam Phương

 

 


Càng nhìn em yêu em hơn và yêu em mãi

Dù phút êm đềm xa xưa nay đã đi vào quên lãng

Trời vào thu việt Nam buồn lắm em ơi

Mây tím đang dâng cao vời

Mà tình yêu chưa lên ngôi

 

Ngày mình yêu

Anh đâu hay tình ta gian dối

Để bước phong trần tha hương

Em khóc cho đời viễn xứ

Về làm chi rồi anh lặng lẽ ra đi

Gom góp yêu thương quê nhà

Dâng hết cho người tình xa

 

Anh đâu ngờ

Có ngày đàn đứt dây tơ

Một phút tim anh ơ hờ

Trọn kiếp anh vương sầu nhớ

 

Nói đi em cả đời mình mãi đi tìm

Cả đời mình xây ước mơ

Cho ngày mộng được nên thơ

Cuối cùng là tình bơ vơ

 

Cho anh xin một đêm trăn trối

Gởi đống tro tàn năm xưa

Dâng hết cho lần yêu cuối

Rồi từng đêm

Từng đêm nhịp bước cô đơn

Em khóc cho duyên hững hờ

Anh chết trong mộng ngày thơ


Tình Bỗng Khói Sương

Phạm Anh Dũng

Phạm Ngọc

 

Một ngày em đã xa tôi

Đường mây hướng gió xa xôi nghìn trùng

Quanh tôi là cõi thinh không

Tìm đâu lại áng mây hồng vụt bay

 

Một ngày em bỏ nơi này

Công viên ghế đá giăng đầy bụi mưa

Và Thu cũng sớm sang mùa

Hoang mang cành lá vàng úa trên đường

 

Một ngày tình bỗng khói sương

Tôi về gom chút tàn hương cuối trời

Hồn sầu mộng giấc chơi vơi

Tàn canh quạnh vắng Trăng rời  phố khuya

 

 

 

 

 

 

tvmt


Tình Bọt Nước

Huy Phong

 

 


Một chiều tôi tìm đến thăm anh ngày cuối Hạ

Đường hôm nay rất lạ từ ngoài ngõ vào nhà

Ngỡ ngàng khi hoa lá đan nhau

Kết bằng hai chữ Tân Hôn.

 

Thiệp hồng anh vừa mới trao bây giờ đã muộn

Lời nguyện xưa anh nói yêu tôi

Đá vàng không hề phai.

 

ĐK:

 

Thôi ! Thôi hết rồi

Hết rồi người đã xa tôi

Bao kỷ niệm rây rứt triền miên

Năm năm âm thầm nuôi nấng tình yêu muộn phiền.

 

Cuộc tình như bọt nước trôi tan hợp bất ngờ

Người ra đi hững hờ khi đành lỡ hẹn thề

Rượu tình yêu nâng chén ly bôi

Uống cạn cho sầu vơi...???

tvmt


Tình Buồn

Việt Hùng

 

 


Đường em đi ...

Đường xa vắng buồn

Đôi mắt nhìn nhau

Không nói một câu

Chiều nay lá rơi

Buồn xa vời vợi

Sầu đến chơi vơi!

 

Khi tay trong tay run rẩy

Xót xa vơi đầy

Lòng bỗng dâng sầu

Ngập trong gió mưa

Mùa thu tiễn đưa

Hồn mãi bơ vơ ...

 

Yêu anh, để tình ngang trái

Ray rứt mãi không thôi

Lệ sầu vương trên môi

Tâm hồn hoang vắng lạnh

Nhìn nhau trong giây lát

Rồi thẫn thờ tê tái

Ảo ảnh trôi trôi mau!

 

Còn đâu nữa ...

Đường xa vắng buồn

Trong giấc mộng về

Chỉ có mình em!

Nhìn anh thoáng buồn

Lòng thấy đơn côi

Sầu mãi trên môi ...

 

Yêu anh, yêu trong dang dở

Nhưng không ơ thờ!

Mà ai gieo sầu ?

Tình bao đắm say,

Lòng không đổi thay

Mà vẫn chua cay ...

tvmt


Tình Buồn

Chương Đức

 

 


Còn nhớ khi vừa mới quen

Cuộc tình đôi ta nhẹ nhàng êm ái

Từng ánh mắt nói thay bao lời

Đêm cho nhớ thương đêm cho rã rời

 

Ngày tháng yêu nhau nồng say

Ta đam mê trong cuộc tình ngây ngất

Dù đã biết cách xa nhau rồi

Ta mơ vẫn mơ ước người mãi bên ta

 

Ngày anh ra đi, mưa rơi thay lời biệt ly

Bến sân hoa rơi ngập lối

Thôi đã hết, nhớ mong thêm chi người ơi

Đã cách xa nhau từ đây

Mình đã mất nhau thật rồi

 

Ngày tháng trôi trong buồn tênh

Cuộc tình ngày xưa vẫn còn ray rức

Dù đã biết cách xa nhau rồi

Tôi cứ mong chờ người đã xa xôi

 

tvmt


Tình Buồn

(chưa biết)

 

 


Tình đã chết như mùa Thu

(Chết như mùa Thu)

Ta xa nhau tình sao quá buồn

(Tình ta sao quá buồn)

Mình quen nhau làm chi người hỡi ?

(Lỡ quen nhau rồi)

Nhớ, nhớ anh, tim em héo mòn !

 

Đời là thế yêu mà chi ?!

Anh yêu em đời như giấc mộng

Mình yêu nhau để thương, để nhớ

Nhớ em, yêu em mãi thôi !

 

Cuộc tình nào cho ta yêu mãi muôn đời

Niềm cay đắng xa vời mối duyên đầu

Còn lại đây con tim buốt giá muôn đời

Một lần trót yêu người cho buồn đau !

 

Còn lại đây con tim buốt giá muôn đời

Một lần trót yêu người cho buồn đau !

Hoài Thương


Tình Buồn Đêm Mưa - Rhythm of the Rain

Cascades (The)

Trường Kỳ

 

 

Lắng nghe mưa rơi rơi sao trong lòng ta bồi hồi

phút chia ly ngày nào lệ tràn hoen mi

còn nhớ chăng em khi xưa mưa rơi kề nhau nghẹn ngào

cùng mong ước sao sẽ đừng chia phôi

 

Ngày đó bên nhau tơ vương say sưa triền miên quyện lời

dắt đưa nhau hòa mình vào nhịp cung thơ

nhẹ lắng như mơ mong manh lao xao giọt mưa vào đời

cùng nhau nắm tay bước nhẹ như thơ

 

Mưa mưa rơi quạnh hiu chất cao ngập trời

còn đâu người yêu ngày xưa cùng nhau hát ca tuyệt vời

lòng bàng hoàng mơ xa

còn đâu phút giây êm đềm ngày nào bên nhau

 

Sầu chất trong tim miên man dâng lên lời ru trầm buồn

gió hiu hiu nhẹ nhàng gợi mộng nhung tơ

từng tiếng mưa rơi xôn xao mang theo ngàn câu muộn phiền

còn chăng nữa đây khúc nhạc mưa rơi...

 

Rhythm Of The Rain

(Cascades)

 

Listen to the rhythm of the falling rain

Telling me just what a fool I've been

I wish that it would go and let me cry in vain

And let me be alone again.

 

The only girl I care about has gone away

Looking for a brand new start

But little does she know that when she left that day

Along with her she took my heart.

 

Rain please tell me know does that seem fair

For her to steal my heart away when she don't care

I can't love another when my heart's somewhere far away.

 

The only girl I care about has gone away

Looking for a brand new start

But little does she know that when she left that day

Along with her she took my heart.

 

Rain won't you tell her that I love her so

Please ask the sun to set her heart aglow

Rain in her heart and let the love we knew start to grow.

 

Listen to the rhythm of the falling rain

Telling me just what a fool I've been

I wish that it would go and let me cry in vain

And let me be alone again

Oh listen to the falling rain...


Tình Buồn Hãy Vui

Ngoại Quốc

 

 


Dù đã yêu vẫn chưa nói nên tiếng

gặp gỡ sao cứ như mới quen biết

tình đã cao ngút sao vẫn chưa nói

sao cứ âm thầm...

Chờ mãi sao vẫn chưa thấy anh nói.

chẳng lẽ em thốt lên tieng yêu trước

giận quá em quyết không ngó anh nữa,

quay gót nghẹn ngào!

Tình yêu giống như... trò chơi cũ

cứ lanh quanh... nào ai biết thắng hay thua...

tinh buon hay vui ai biet...

di da di da di/ da di da di da di da dị

di da di da di/ da di da di da di da di.

di da di da di/ da di da di da di da d....

 

Thầm hứa không nhớ không nhắc anh nữa...

mà trái tim vấn vương khờ người

chiều xuống mưa gió sao cứ rơi mãi

rồi mai trong hồn...

Ngày tháng như nước trôi vẫn trôi mãi

buồn cứ theo đến với ta

lòng muốn quen hết bao nỗi xao xuyến, nhưng biết biết bao giờ

tình buồn hay vui ai biết...

di da dịdi da di/ da di da di da di da di

di da dịi da di/ da di da di da di da di

Tình yêu giống như...trò chơi cũ

Cứ lanh quanh.. nào ai biết..thắng hay thua...

tình buồn hay vui ai biết...

di da dịi da di/ da di da di da di da di da di

di da di .........

<font color=pink>Nhạt Nhòa</font>


Tình Buồn Phố Cũ

(chưa biết)

 

 


Trở về thành phố sau bốn năm giã từ

Tôi tìm gặp người xưa

Bạn bè giờ đâu ?

Tình nhân ở nơi đâu ?

Lòng tôi bỗng xôn xao!

Phố cũ phai màu

Chợt thấy dâng sầu

Có còn gì đâu câu hứa năm nao

Bây giờ riêng tôi lẻ bóng phương nào...

 

[Chorus]

 

Buồn một đêm không trăng sao

Buồn mình ta trong chiêm bao

Ước chi thân này chuốc đầy rượu cay

Tình nhân hỡi, em nơi đâu

Bạn lòng ơi....ngươi có hay

Chốn nao lạc loài tấm thân hao gầy

Chút tình còn đây

Mong người nhận lấy

Sống qua kiếp này.

 

Điệu nhạc tình ái

Xin hát thay cho lời ước nguyện cùng ai ...

Tình buồn nhạt phai

Hành trang trĩu đôi vai

Mình tôi bước tương lai

Xin hát cho đời một tiếng tơ lòng

Hát về dòng sông con nước mênh mông

Hát về người yêu vội bước theo chồng.

CR


Tình Buồn Trăm Năm

Ngọc Thành

 

 


Vừa nhận được tin buồn em sắp phải xa tôi

Xa thật xa tôi rồi cùng người khác chung đôi

Nghẹn ngào bờ môi nói sao không nên lời

Xác pháo lịm hồn tôi.

 

Này chồng thư ân tình ai viết gửi cho tôi

Mơ ngày vui trong đời duyên kiếp chẳng phai phôi

Giờ đành lòng quên sao câu thủy chung cao vời

Cho tiếng nhạc buồn chơi vơi.

 

ĐK:

 

Em ơi khi bước vào yêu anh đây đã biết

Tình buồn biết bao nhiêu

Nhưng yêu ai nào toan tính

Yêu là chấp nhận cho dẫu tình nhân đổi thay.

 

Thân anh trăm đắng nghìn cay tương lai mờ lối

Nên suốt đời nổi trôi

Mai em bên chồng êm ấm

Về xây duyên thắm anh ngậm ngùi trăm năm.

 

Rượu cạn ly đêm này ôi những nỗi chua cay

Sao cạn rượu đong đầy chôn lắp những men say

Cuộc tình buồn trăm năm xin khắc ghi trong lòng

"Cho dẫu....người bội vong" ... !!!

Phụng Nhi


Tình Buồn Trong Mưa

Nhật Ngân

 

 


Em cúi đầu đi trong mưa xót xa chuyện chúng mình

Như giấc mộng vừa bay thoát xa tằm tay với

Bao tháng ngày vui bên nhau phút giây thành ngỡ ngàng

Sao nỡ vội vàng mau quên những tình thắm sâu.

 

Còn chi đâu anh khi nỡ vội quay lưng

Sánh vai cùng duyên mới

Vui hạnh phúc bên người

Mình em chua xót mắt hoen mờ nhìn bước ai đi

Thôi mất nhau rồi còn chi nữa đâu

Tình yêu chơi vơi theo gió khơi.

 

Mưa vẫn thầm mưa rơi rơi tiếng mưa buồn não nề

Khơi những kỷ niệm xa xưa đón đưa đường chung lối

Thôi hết rồi anh yêu ơi cánh chim lạc nẽo về

Nơi cũ lạnh lùng cô đơn một bóng em.....

Tình yêu đôi ta như cánh diều nghe bay

Chợt đâu phong ba rây rứt diều lạc loàị..!!

 

tvmt


Tình Buồn Trong Mưa 2

(chưa biết)

 

 


Từ lúc mới quen nhau, chúng ta mơ tình yêu mình sẽ muôn đời

Tình đến quá huy hoàng, có ai ngờ ân tình kia một sớm phai tàn

Em yêu ơi bây giờ trên trời lạc loài, bay cô đơn trong chiều phai nắng

Tình đến chốn yêu xưa, vắng bóng em, mưa buồn rơi lạnh ước vai gầy

Anh lang thang qua từng còn đường đèn nhạc nhòa mờ soi chân bước

 

Tình ngày đó tan rồi, tình mình còn gì từ khi vắng nhau

Nỗi đau không nguôi, điệu càng nào buồn nào mãi từng đêm

hỡi em còn nhớ hây quên tình ta

 

Lặng lẽ giới hiên mưa, khói thuốc bay, mơ hồ theo hình bóng xa vời

Tà áo trắng thiên thần thoáng quay về khơi hồn ta niềm nhớ bao ngày

Em yêu ơi nay tình xa rồi kỷ niệm nào gởi bao nỗi nhớ

Chiều thành phố âm thầm, điệu nhạc nào buồn từ trong quán xưa, vẫn nghe trong đêm

Từng lời nghẹn ngào khơi nỗi niềm riêng hỡi em đừng hát câu ca buồn vương

 

Ngày vui đã tàn, tình ta lỡ rồi, từng chiều lạnh lùng giọt mưa rớt rơi

Đường xưa vắng người, mình ta bước về nỗi nhớ sao nguôi hỡi em yêu bóng em nào giờ xa quá

Điệu nhạc nào buồn từ trong quán xưa, vẫn nghe trong đêm

Từng lời nghẹn ngào khơi nỗi niềm riêng hỡi em đừng hát câu ca buồn vương!!!

Ghét ai


Tình Ca

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1953)

 

Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời, người ơi

Mẹ hiền ru những câu xa vời

À à ơi ! Tiếng ru muôn đời

Tiếng nước tôi ! Bốn ngàn năm ròng rã buồn vui

Khóc cười theo mệnh nước nổi trôi, nước ơi

Tiếng nước tôi ! Tiếng mẹ sinh từ lúc nằm nôi

Thoắt nghìn năm thành tiếng lòng tôi, nước ơi

Tôi yêu tiếng ngang trời

Những câu hò giận hờn không nguôi

Nhớ nhung hoài mảnh tình xa xôi

Vững tin vào mộng đẹp ngày mai

Một yêu câu hát Truyện Kiều

Lẳng lơ như tiếng sáo diều (ư diều) làng ta

Và yêu cô gái bên nhà

Miệng xinh ăn nói thật thà (à à) có duyên...

Tôi yêu đất nước tôi, nằm phơi phới bên bờ biển xanh

Ruộng đồng vun sóng ra Thái Bình

Nhìn trùng dương hát câu no lành

Đất nước tôi ! Dẫy Trường Sơn ẩn bóng hoàng hôn

Đất miền Tây chờ sức người vươn, đất ơi

Đất nước tôi ! Núi rừng cao miền Bắc lửa thiêng

Lúa miền Nam chờ gió mùa lên, lúa ơi

Tôi yêu những sông trường

Biết ái tình ở dòng sông Hương

Sống no đầy là nhờ Cửu Long

Máu sông Hồng đỏ vì chờ mong

Người yêu thế giới mịt mùng (*)

Cùng tôi ôm ấp ruộng đồng (ừ đồng) Việt Nam

Làm sao chắp cánh chim ngàn

Nhìn Trung Nam Bắc kết hàng (à hàng) mến nhau

 

Tôi yêu bác nông phu, đội sương nắng bên bờ ruộng sâu

Vài ngàn năm đứng trên đất nghèo

Mình đồng da sắt không phai mầu

Tấm áo nâu ! Những mẹ quê chỉ biết cần lao

Những trẻ quê bạn với đàn trâu, áo ơi

Tấm áo nâu ! Rướn mình đi từ cõi rừng cao

Dắt dìu nhau vào đến Cà Mâu, áo ơi

Tôi yêu biết bao người

Lý, Lê, Trần... và còn ai nữa

Những anh hùng của thời xa xưa

Những anh hùng của một ngày mai

Vì yêu, yêu nước, yêu nòi

Ngày Xuân tôi hát nên bài (ư bài) tình ca

Ruộng xanh tươi tốt quê nhà

Lòng tôi đã nở như là (ừ là) đoá hoa...

 

 


Tình Ca Cho Em (chưa có)

Nguyễn Nam

Nguyễn Nam - Phan Vũ

 

(chưa có)


Tình ca của Ngọc Loan

Ngọc Loan

Phương Duy

 

VNNB, 23/8/02

 

Tác phẩm và Tác giả

 

Từ xưa đến nay, trong giới sáng tác ca khúc Việt Nam, người nữ viết ca khúc rất hiếm, chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Vì thế khi được giới thiệu một CD " mới ra lò" của một nữ nhạc sĩ (đang sống ở Santa Clara county) là tôi chú ý ngay.

 

Đó là CD "Nhớ gì không em" tình khúc của nữ nhạc sĩ NGỌC LOAN.

 

Đĩa CD này gồm 13 ca khúc do Hải Bằng Music, Milpitas sản xuất. Hòa âm: Bảo  Chấn, Mạnh Trinh, Quang Đạt. Tranh vẽ và Graphic design: Huỳnh Ngọc Điệp.

 

*

 

Tên của nữ nhạc sĩ có lẽ còn mới lạ với cộng đồng chúng ta, vì viết ca  khúc chỉ là một "nghề tay trái của Ngọc Loan", nhưng về mặt khác thì tên của NGỌC LOAN (kèm theo ảnh đẹp) thường xuất hiện trên các báo, bên cạnh KHỔNG TRỌNG HINH của Hilldale Properties. Bayshore Financial, chuyên viên về dịch vụ vay nợ, đổi nợ, mua nhà, bán nhà từ nhiều năm qua, đã được cộng đồng biết tới và ủng hộ với phương châm "Lấy Thành Tín Làm Đầu".

 

Ngọc Loan bắt đầu học nhạc từ hồi còn là nữ sinh trung học. Cô học mandolin và guitar với vài thầy dạy nhạc tại Mỹ Tho. Cô nhớ lại thuở đó cô rất say mê âm nhạc. Hàng ngày đạp xe đạp, đội nón lá, đeo cây đàn lủng lẳng sau xe, đi trên những con đường lầy lội dẫn đến căn nhà lá ba gian của Thầy Ninh ở miền quê Bình Đức để học nhạc. Khung cảnh yên lành của miền quê lúc đó, ngồi học nhạc, nghe giảng lý thuyết rồi tập đàn những bài nhạc đầu tiên vẫn còn nằm sâu trong ký ức của cô nữ sinh trẻ cho đến bây giờ. Bẵng đi một thời gian dài, chính cô cũng không hiểu tại sao, cô không còn hứng thú trong việc đàn hát nữa. Cho đến một hôm vì lý do hay tình cờ nào đó, Ngọc Loan cầm lại cây đàn mà "ông xã" đã tặng trong dịp mừng sinh nhật. Cô đàn rồi ngâm nga mấy ý nhạc vừa gợi ra trong đầu. Thế là Ngọc Loan chợt có ý định muốn học sáng tác ca khúc. Sau đó, cô tìm thầy để học sáng tác nhạc khoảng bốn năm trước đây. Mặc dầu rất bận rộn trong công việc làm ăn hàng ngày ở Hilldale Properties. Bayshore Financial toàn thời gian, nhưng ít khi nào cô bỏ học. Hiện giờ cô còn đang tiếp tục học hỏi thêm môn sáng tác này vì cô đã tìm thấy một niềm vui thật sự trong đam mê âm nhạc. Còn gì thích thú hơn khi nhạc sĩ  "nghe" được những âm điệu đang manh nha trong đầu. Sau đó ngồi ghi lại những " âm thanh hình như vô tình" kia trên những khuông nhạc trải dài trên giấy rồi với những ý tưởng mới khi đặt lời ca cho ca khúc vừa hình thành.

 

Ngày tháng âm thầm trôi mau, nhìn lại, Ngọc Loan đã sáng tác được một số ca khúc. Cô chọn mười ba ca khúc để thu vào CD và "trình làng". Đó là các ca khúc:1  Phố Xưa.

2  Thiên đàng đã mất.

3  Tình yêu sa dị

4  Mưa rơi đêm vắng.

 5  Tiếng hát trong chiều.

 6  Mùa xuân bình yên.

7  Đêm trăng sao.

8  Đành quên tôi.

 9  Nhớ gì không em.

10 Ngày tháng đó.

11 Kỷ niệm ngày xanh.

12 Tình xanh.

13 Thoáng mơ xưa.

Nếu có ai hỏi Ngọc Loan, vì sao lại chọn 13 ca khúc này để ra mắt CD đầu tiên ?

 

Cô không ngần ngại tỏ bày ngay: "... thật tình mà nói, khi chọn những bản nhạc cho CD đầu tay của mình thật là khó và cũng do hên xui nữa. Ngọc  Loan muốn tạo cho tác phẩm CD của mình nhiều nét mới lạ nhưng không nhàm chán, do đó đã chọn những bản nhạc với nhiều tiết tấu và âm điệu khác nhau. Ngoài ra, Ngọc Loan cũng muốn nhớ lại nhiều kỷ niệm về ngày xưa ấy, nên Ngọc Loan đặt cho nó một tên là "Nhớ Gì Không Em". Vì Ngọc Loan "thích những cái gì giản dị, dễ hiểu, không cầu kỳ nhưng phải có một ý nghĩa nào đó."

 

Sau đĩa CD này, Ngọc Loan đang thực hiện một CD "TÌNH KHÚC NGỌC LOAN" vol. 2 có thể trình làng vào cuối năm nay. Trong CD mới này, Ngọc Loan không hẳn viết về kỷ niệm mà Ngọc Loan muốn viết " những ca khúc về Mình, về Con Người, về Thiên Nhiên. Đặc biệt là sự liên hệ tình cảm giữa "Con Người và Thiên Nhiên " (có phải mình là một phần của Thiên Nhiên không?). Về quê hương, về những kinh nghiệm sống mà mình thấy được trong đời sống hàng ngày.

 

Bây giờ, tôi xin mời quý vị độc giả thưởng thức 13 tình khúc của NGỌC  LOAN.

 

Tôi không phải nhà chuyên môn phê bình âm nhạc mà tôi chỉ là người đã viết ca khúc, một người đã theo học hòa âm, sáng tác nên nay thấy có nhạc sĩ viết ca khúc hay thì tôi giới thiệu đến bạn đọc.

 

* Bản nhạc mở đầu là một ca khúc viết theo nhịp 3/4 chậm : "Phố Xưa" do ca sĩ Hồng Nhung trình bày.

"Chiều nay tôi lang thang

trên phố vắng nghe âm thầm

buồn dâng trong tâm tư

như thương nhớ một thời đã qua..."

Tác giả đã chọn " món khai vị" khá ngon làm cho chúng ta muốn thưởng thức ngay các món kế tiếp. Nhạc êm dịu, lời ca trong sáng nhẹ nhàng. Giọng ca của Hồng Nhung rất ấm đã diễn tả những gì tác giả muốn gửi đến

người nghẹ Ban nhạc đã đệm theo hòa âm, phối khí hay.

 

* Ca khúc "Thiên đàng đã mất" do Bằng Kiều" hát. Những "coups d' archet " của violin diễn tả điêu luyện đã làm tăng sức hấp dẫn của ca khúc lên rất nhiều.

 

* Tiếp theo là một ca khúc có cái tên lạ : " Tình yêu sa di "do Thanh Lam hát.

 

Sa di hay Sa môn là người xuất gia đi tu đạo Phật. Đã đi tu mà còn vướng tình yêu thì chỉ còn "sa đọa, sa lầy" thôi. Nhưng không, qua lời ca, ta nghe:

"Tình yêu tôi trao cho em

hay yêu thương chỉ còn bão tố

để tôi nay thành sa di

bao yêu thương gởi vào thượng đế

nhớ em tôi nguyện cầu

trời hãy cho em tiếng cười."

chỉ có vậy thôi!

* Nhạc mở đầu của ca khúc này rộn ràng như một vũ khúc Nam Mỹ. Lối hòa âm, phối khí tạo cho ca khúc nghe "rất trẻ"!

 

Tiếp theo, Thu Phương và Huy MC song ca bản "Mưa rơi đêm vắng". Những chuỗi âm thanh nối nhau như mưa rơi không dứt! Mưa rơi suốt đêm!

 

" Mưa rơi đêm vắng chợt thấy hoang vu mưa rơi suốt đêm em mơ dáng anh mưa rơi lạnh giá thấy nhớ thương một người mưa đêm vẫn dài lam sao mình có nhau."

 

* Cẩm Vân, giọng ca tình cảm điêu luyện đã diễn tả bản "Tiếng hát trong chiều" theo nhịp điệu chậm rãi, buồn bã làm người nghe gợi nỗi nhớ nhung... đến một cái gì.

 

* Nhạc dân tộc và tiếng sáo cao vút đã mở đầu ca khúc "Mùa Xuân bình yên" do Đình Văn ca sao mà buồn cho kiếp tha hương khi mùa Xuân về. Ca khúc đầy âm hưởng nhạc quê hương, dân tộc, đi sâu tận lòng kẻ hoài hương.

 

* Ngón đàn tây ban cầm đệm cho ca sĩ Mỹ Linh trình bày bản "Đêm Trăng Sao" rất đạt làm người nghe cũng phải "đêm trăng sao... quên thế gian nhưng không quên nguyện cầu:"Đêm trăng sao ta nguyện cầu

an lành về vui thế gian."

* "Đành quên tôi" là khúc ca nức nở , buồn buồn do Hồng Nhung hát khi diễn tả tình ý của tác giả:

 

"Người phụ tình tôi bước theo một hình bóng để cuộc tình thơ chết khi ngày tôi xa người chiều đông buốt giá con đường nào về xa quá còn chút cỏ hoang cũng theo tình cũ phai tàn."

 

* " Nhớ gì không em" là ca khúc thứ 9 đã dược chọn làm tên cho CD tình ca Ngọc Loan này do Bằng kiều hát.

 

"Một ngày mùa đông sang lạnh buốt muôn cỏ cây một ngày đợi em hình bóng em giờ đâu gió mưa sao lạnh lùng phố xưa sao hững hờ biết chăng nơi nầy ta lặng chết theo ngày tàn phai"

 

Một ca khúc đầy tình cảm của một thời đang yêu. Một kỷ niệm của một ngày đông đã đi vào dĩ vãng.

 

* "Ngày tháng đó" do Mỹ Linh ca:

"Tôi như con nước trôi

sông sâu hay núi cao

đôi khi lặng lẽ bên bờ thảnh thơi

tôi như con nước trôi

bao nhiêu sông suối reo

trôi theo ngày tháng

thiên thu bóng tối"

* "Kỷ niệm ngày xanh" do Đình Vân ca."Một chiều đi rong chơi trên con đường kỷ niệm

nhìn hàng cây xanh lá nhìn trời mây trắng bay

tôi chợt ôm nuối tiếc ngày xưa đã qua nhanh"

Lời ca đi kèm với những dòng âm thanh khi trầm khi bỗng làm người nghe thấy như chính mình sống lại những ngày xanh xa xưa đó.

 

"Tình xanh" do Quang Minh ca."Tình là ánh sáng mùa xuân

tình là sương mai đọng đầy

tình là sóng vỗ dịu dàng

để biển ru ta đắm say"

* "Thoáng mơ xưa" viết với nhip 3/4 rộn rã để kết thúc CD TÌNH KHÚC NGỌC LOAN là ca khúc êm êm, tình cảm nhẹ nhàng dễ thương. Nghe rồi lại muốn nghe lại lần nữa do Tam Ca Áo Trắng ca."Chiều hôm nay nhớ em qua đường xưa nhìn mây trắng nhớ em cuối chân trời qua mất rồi em tôi dáng mơ mộng

còn những chiều mình tôi với nắng vàng"

Nghe xong 13 tình khúc trong CD " NHỚ GÌ KHÔNG EM" của nữ nhạc sĩ NGOC LOAN chúng ta có những cảm nhận: 13 ca khúc viết về tình yêu, cho tình yêu tuổi trẻ, về tình đời và cho tình người xuyên qua những kỷ niệm. NGỌC LOAN viết ca khúc tuy bình dị, dễ dàng nhưng rất hấp dẫn người nghe. Đó mới là cái khó, đó mới là cái tài của người viết ca khúc. Ca khúc càng dễ nghe, dễ nhớ thì sẽ có nhiều người hát và sẽ được phổ biến rộng rãi. Lời ca trong các ca khúc của Ngọc Loan có lẽ cô viết theo cảm hứng chợt đến lúc bắt đầu hình thành ca khúc, nên ít được trau chuốc sau đó và ít chú trọng đến gieo vần cuối câu tuy nhiên điều này không làm giảm giá trị của ca khúc. Lời ca đượm nhiều chất "Thiền" và "triết lý" trong một vài ca khúc đôi lúc cũng làm cho tâm hồn người thưởng thức ca khúc  "thăng hoa!"

 

Tuy chỉ dựa vào một phần nhỏ các sáng tác " có thể gọi là đầu tay" của Ngọc Loan giới thiệu ở trên, nhưng người nghe nhạc cũng thấy được nữ nhạc sĩ Ngọc Loan sẽ cống hiến cho âm nhạc Việt Nam tại hải ngoại trong tương lai gần những ca khúc giá trị.

 

Một điểm son nữa là kèm theo CD, một tập lời ca trình bày rất mỹ thuật do họa sĩ Huỳnh Ngọc Điệp chăm sóc từng trang.

 

Bốn nhạc sĩ soạn hòa âm, phối khí, cộng với chừng 11 giọng ca truyền cảm, 13 tình khúc của Ngọc Loan đã thành công, vì theo định nghĩa ở một cuốn sách giáo khoa âm nhạc xuất hiện hơn năm mươi năm trước đây tại Sàigòn: " âm nhạc là tổ hợp các âm thanh để làm vui tai người nghe". Nếu 13 tình khúc của Ngọc Loan đã "làm vui tai người nghe" thì còn gì quý bằng!

 

Ước mong trong tương lai, nữ nhạc sĩ Ngọc Loan sẽ "trình làng" nhiều sáng tác mới nữa.

 

Phương Duy

 

(nhạc sĩ Trương Duy Cường)

 

Thung lũng Hoa Vàng Mùa Thu 2002


Tình Ca Điên

Hoàng Thi Thơ

 

 


Sáng tác trong thập niên 60

Nhịp 2/4 Fox chậm Hợp âm Rê thứ

 

1.

Còn gì đâu . . . cho quê hương yêu . . . dấu

Còn gì đâu . . . cho quê hương ta . . . nào

Còn gì đâu . . . cho quê hương yêu . . . dấu

Lấy đâu ra gia tài

Còn gì đâu . . . còn gì đâu

Ngoài bàn tay . . . một bàn tay trắng . . . vết nhăn ngày tháng

 

2.

Còn gì đâu . . . cho quê hương yêu . . . dấu

Còn gì đâu . . . cho quê hương ta . . . nào

Còn gì đâu . . . cho quê hương yêu . . . dấu

Lấy đâu ra gia tài

Còn gì đâu . . . còn gì đâu

Ngoài khổ đau . . . chất lên cao như . . . non cao trong đời

 

Điệp khúc

 

Chẳng lẽ . . . ta cho manh áo tả tơi

Khi quê hương . . . đang rách nát tơi bời

Chẳng lẽ . . . ta cho cuộc sống xác xơ

Khi quê hương . . . mất mát quá nhiều rồi

 

Chẳng lẽ . . . ta cho nụ cười héo hon

Khi quê hương . . . đang sống phút đau buồn

Chẳng lẽ . . . ta cho giòng nước mắt trong

Khi quê hương . . . đã khóc bao năm ròng

 

3.

Còn gì đâu . . . cho quê hương yêu . . . dấu

Còn gì đâu . . . cho quê hương ta . . . nào

Còn gì đâu . . . cho quê hương yêu . . . dấu

Lấy đâu ra gia tài

Còn gì đâu . . . ngoài buồng tim

Đầy lời ca . . . lời ca tha thiết . . . với cây đàn ốm

 

4.

Này buồng tim . . . ta cho quê hương . . . nhé

Này lời ca . . . ta cho quê hương . . . này

Này đàn ta . . . ta cho quê hương . . . nốt

Đấy bao nhiêu gia tài

Của người điên . . . của người đau

Của tình thương . . . vuốt ve quê hương . . . trong cơn đau buồn

 

Trở lại điệp khúc, hát đoạn 3 và 4 rồi thêm đoạn dưới đây

 

Đấy bao nhiêu gia tài

Của người điên . . . của người đau

Của tình thương . . . vuốt ve quê hương . . . trong cơn đau buồn

 

Chỉ còn buồng tim . . . này

Tràn đầy lời ca . . . say

Chỉ còn chiếc đàn . . . đấy ta cho quê hương

 

Chép lại từ băng cassette "Chương Trình Nhạc TNĐ số 1, chủ đề "Hiện Trong Khói Lửa"", nhóm Trần Ngọc Đức thực hiện tại Saigon khoảng năm 1973 - 74

 

Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng

 

Biển Nhớ


Tình Ca Du Mục (Those were the Days)

Ngoại Quốc (English)

 

 


Thảo nguyên bát ngát mênh mông tận chân trời

Cỏ cây hoa lá, hương thơm toả ngát đồng

Tìm em năm tháng, thấy đâu hình bóng nàng

Em thân yêu ơi, biết em giờ này nơi nao ?

 

Nhắn giúp cho ta chim ơi

Nhắn giúp cho ta mây ơi

Thảo nguyên bát ngát, đem giấu em tôi nơi nào ?

Lần theo dấu vết em đi

Tìm đâu cho thấy em thân yêu

Tình yêu đốt cháy trong tim phút giây nào nguôi

 

Tháng tháng năm năm trôi qua

Gió tuyết mưa rơi sương sa

Tình anh vẫn xanh như lá cây đang mùa xuân

 

Dù cho năm tháng phôi phai hình bóng nàng

Dù thời gian có xóa tan bao ước vọng

Hàng mi đen láy như nhung vì nắng chiều

Trên vai em tôi, vẫn buông dài đôi bím tóc ...

 

Nhắn giúp ....

 

 

LE TEMPS DES FLEURS

 

Dans une taverne du vieux Londres

Où se retrouvaient des etrangers

Nos voix criblées de joie montaient de l'ombre

Et nous écoutions nos coeurs chanter

 

 

C'était le temps des fleurs

On ignorait la peur

Le lendemain avait un goût de miel

Ton bras prenait mon bras

Ta voix suivait ma voix

On était jeune

Et l'on croyait au ciel

La, la, la...

 

 

Et puis sont venus les jours de brume

Avec des bruits étranges et des pleurs

Combien j'ai passé de nuit sans lune

A chercher la taverne dans mon coeur

 

 

Tout comme au temps des fleurs

Où l'on vivait sans peur

Où chaque jour avait un goût de miel

Ton bras prenait mon bras

Ta voix suivait ma voix

On était jeune

Et l'on croyait au ciel

La, la, la

 

 

Et ce soir je suis devant la porte

De la taverne où tu ne viendras plus

Et la chanson que la nuit m'apporte

Mon coeur déjà ne la connait plus

 

 

C'était le temps des fleurs

On ignorait la peur

Le lendemain avait un goût de miel

Ton bras prenait mon bras

Ta voix suivait ma voix

On était jeune et on croyait au ciel

La la la...

 

 

Those were the Days

 

Once upon a time there was a tavern

where we used to raise a glass or two.

Remember how we laughed away the hours,

think of all the great things we would do.

 

Those were the days, my friend,

we thought they'd never end.

We'd sing and dance forever and a day.

We'd live the life we choose,

we'd fight and never loose,

for we were young and sure to have our way.

 

La da da da da da da.

La da da da da da da.

 

Then the busy years went rushing by us,

we lost our star emotions on the way.

If by chance I'd see you in the tavern

we'd smile at one another and we'd say:

 

Those were the days, my friend,

we thought they'd never end.

We'd sing and dance forever and a day.

We'd live the life we choose,

we'd fight and never loose,

for we were young and sure to have our way.

 

La da da da da da da.

La da da da da da da.

 

Just a night I stood before the tavern,

nothing seemed the way it used to be.

In the glass I saw a strange reflection.

Was that lonely woman really me?

 

Those were the days, my friend,

we thought they'd never end.

We'd sing and dance forever and a day.

We'd live the life we choose,

we'd fight and never loose,

for we were young and sure to have our way.

 

La da da da da da da.

La da da da da da da.

 

Through the door there came familiar laughter,

I saw your face and heard you call my name.

Oh my friend, we're older but no wiser,

for in our hearts the dreams are still the same.

 

Those were the days, my friend,

we thought they'd never end.

We'd sing and dance forever and a day.

We'd live the life we choose,

we'd fight and never loose,

for we were young and sure to have our way.

 

La da da da da da da.

La da da da da da da.

 


Tình Ca Hai Mươi

Quốc Bảo

 

 


Ðón em về, thấy chân trời đầy mây trắng

Gió xuân về, em rực rỡ giữa rừng hoa

Ngày hai mươi em ùa vào đời

Ðời vừa hai mươi xanh lạ

Ðón em về, thấy trên tay em nở lộc xuân

 

ÐK:

Một mùa về rất mới đón em vào trông xinh tươi

Ðón em về viếng thăm chân trời hồng nắng

Môi trầm tiếng ca làm thơm vườn trăng

Hai mươi em tung tăng cho vui đời

Em là nụ cười rất mới gió đưa vào xuân chơi vơi

 

Có em là thế gian thêm một ngày thắm

Thêm một tiếng ca để xuân tràn căng

Hai mươi em cho đời một giấc mơ

Có em về thấy chân trời hồng hơn trước

Có em về thơ chợt có những vần vui

Nụ cười hai mươi khoe tình hiền lành

Tình tròn hai mươi thơm nồng

Ðón em về thấy trong tim em rực hồng thôi

 

(ÐK)

 

 

tvmt


Tình Ca Hai Mươi (chưa có)

Tiểu Linh

 

 


Xin một tia nắng thắp lên môi hồng... để nhung nhớ

...

 

 


Tình Ca Hồng

Nguyễn Trung Cang

 

 


Ầm ầm triền sóng nhấp nhô trên ngàn khơi,

Chuyện tình từ đó hết hoa trên vạn lối.

Yêu nhau như gió với mây trên trùng dương.

Yêu nhau như cá nước vui quên ngày tháng.

Yêu nhau như đám cỏ cây yêu ngàn hoa.

Bên nhau ta thấy vững tin trong vòng tay.

 

 

(Lời1) Đó đây là bao nước mây hồn ta ngất ngây cùng cơn sóng say cùng cơn gió bay.

(Lời 2) Có nghe lời chim hót ca cùng muôn sắc hoa quỳ dâng chúng ta tình yêu thiết tha

 

Ngập ngừng trao khóe môi ngọt ngào.

Bừng bừng như uống ly rượu đào.

Người cùng mây ước ao thì thào

ngàn lời yêu dấu.

 

Tình còn e ấp trên môi cười

Mà hồn như của nhau lâu rồi.

Tưởng chừng như đa trao trọn đời

cùng người dấu yêu...

Phụng Nhi


Tình Ca Mùa Hạ

Lê Đức Long

 

 


Tóc em dài lượt là

Mùa thu theo gió bay qua.

Tay em đẹp lụa là

Chiều nào kiêu sa tà áo .

 

Mắt em hiền thật hiền

Nhìn vào xao xuyến tim anh.

Mắt em hiền thật hiền

Sưởi hồn anh ấm qua đêm.

 

Vai em gầy phủ quanh mái tóc

Môi em mềm nụ hôn ngây ngất

Đường em đi lá lót trong sân

Ngõ em về cỏ cũng bâng khuâng.

 

Thương em chiều mùa hạ

Nụ cười tươi mát trên da

Em trao tình ngọc ngà

Muộn phiền tan theo ngày tháng

 

Yêu em tình muộn màng

Ủ phiền dĩ vãng bay xa

Yêu em dù muộn màng

Nguyện cầu ta mãi bên nhau.

AlexTG


Tình Ca Mùa Thu

Thuận Yến

Ðỗ Huy Chí

 

Lá cứ đổ triền miên trên mái phố

Anh không qua lối cũ vẫn thu về

Không ngoái lại sao anh không khép cửa

Ðể hoa vàng thêm một sắc bơ vơ

 

Trôi về đâu! Trôi về đâu những số phận không ngờ

Em cứ hát! Hát một ngày cho mặt trời

Một vòng lăn dịu bớt em cứ hát, cứ hát!

 

Hát một đời cho mọi người chưa kịp hát tình ca

Và lúc này mùa thu đi qua

Mùa thu Hà Nội ... mùa thu tình ca 

 

tvmt


Tình Ca Mùa Xuân

Tôn Thất Lập

 

 


A 6/8 Rock

Nửa đêm nghe xuân về

Nghe đời lên rất trẻ

Gọi tên anh thầm nhớ

Lời ru em dạt dào

 

Mùa xuân đến thật lâu

Mới hay tình ban đầu

Như mùa hoa vừa nở

Cánh én tung trời cao

 

Xuân xanh tình kết nụ

Xuân hồng giấc em ngủ

Đời vui khoác áo mới

Phố phường hát tình ca

 

Xuân đến khắp mọi nhà

Hát mừng bao tin lạ

Mùa xuân mùa yêu thương

Tình xuân tình quê hương

 

Vì yêu con sông dài

Yêu rừng xanh núi đỏ

Và yêu bao đồng lúa

Chợt yêu anh lính trẻ

 

Nửa đêm đón chờ xuân

Nhớ anh còn ven rừng

Ôm đàn ôm cây súng

Đứng gác bao niềm vui

 

Anh đi về cuối trời

Giữ mùa xuân còn mãi

Từng ngọn cây biên giới

Đến ngàn sóng ngoài khơi

 

Em đứng hát bên trời

Hát tặng anh xuân này

Bài ca của quê hương

Bài ca của yêu... thương.

Nhạc sĩ Tôn Thất Lập có 2 bài cùng tên TCMX, một bài từ năm 1960 đậm chất trữ tình, lãng mạn - dấu ấn của một thời trẻ. Bài thứ hai sau này được biết đến nhiều hơn với giai điệu nhẹ nhàng, phô diễn cảm xúc tươi vui, trong sáng của mùa xuân lứa đôi...(trích lời ns Nguyễn Phú Yên). Thân ái chép tặng các bạn ghé thăm trang nhạc ĐT như một chút gì của mùa xuân đang đến gần. ©¿®

Mừng Xuân Con Ngựa


Tình Ca Mùa Xuân *

Tôn Thất Lập

 

 


[E - 4/4 - Slow Rock - Nhẹ Nhàng]

 

Hương trinh nguyên thoắt thành suối tơ mềm gội trời xuân đan bằng mắt biếc, bằng hoa thơm thần tiên trong giấc mê.

Chim xa ôm suối nguồn tấu cung đàn, nhạc xanh lên cung thương đầm ấm.

 

Xin mây tơ nắng vàng kết lên ngàn chuyện mùa xuân cho hồn bướm trắng lả lơi đi tìm hương bên lũ hoa.

Môi em quên nuối sầu hát tơ trời dìu nhau qua không gian hẹn ước.

 

Xin đêm sâu dài lâu cho môi em chẳng biết những dỗi hờn về ngủ yên lúc tàn phai.

 

(dồn nhanh)Tình xuân như chim bay,

Một đêm cơn mê say,

Một sáng vút tiếng hát,

chợt tiếng khóc trong tay.

 

Trên mắt biếc cao đến chân trời,

mưa ngút tim người,

Ôi cánh tay

vời hương ngất ngây

tình nồng ấm.

 

Đưa nhau đi

như giòng nước mênh mang,

Chiều mùa xuân

áo tím loang sân trường

sẽ tím bao phố phường

hồn như chín mộng tình thương

 

Nhạc sĩ Tôn Thất Lập có 2 bài cùng tên TCMX, một bài từ năm 1960 đậm chất trữ tình, lãng mạn - dấu ấn của một thời trẻ. Bài thứ hai sau này được biết đến nhiều hơn với giai điệu nhẹ nhàng, phô diễn cảm xúc tươi vui, trong sáng của mùa xuân lứa đôi...(trích lời ns Nguyễn Phú Yên).

Nhớ


Tình Ca Muôn Đời

Võ Thiện Thanh

 

 


Tình yêu mới đến mới đến

Làm cơn gió cuốn gió cuốn

Lòng như lá nhẹ tình qua

Gió cuốn đi hoài

 

Tình yêu mới đến mới đến

Làm mây trắng trôi lênh đênh

Lòng như gió, vờn theo áng mây trôi hoài

 

Tình yêu như mây như mưa

Hóa trên mi em bao giờ

Rồi có lúc, trời mưa quá ai nào ngờ!

 

Tình yêu như trăng như sao

Ánh mắt long lanh đêm nào

Ngồi bên nhau, tình bay vút lên trời cao !!!

 

* Dù có gió mưa tơi bời

Dù có sóng cao ngất trời

Ôi tình yêu trao cho anh

Năm tháng không bao giờ phai !

 

Mình dắt nhau đi cuối trời

Mình sẽ bên nhau suốt đời

Thế gian đổi thay

Vẫn yêu nhau hoài ...

 

Tình yêu mới đến mới đến

Là tia nắng ấm nắng ấm

Lòng có lúc là hạt sương, bốc hơi âm thầm.

 

Tình yêu mới đến mới đến

Làm cơn sóng lớn sóng lớn

Thuyền ta đó, thuyền vẫn lắc lư bồng bềnh...

 

Tình yêu như thơ như thơ

Có đôi khi cũng dại khờ

Từng đêm trong lòng cay đắng ai nào ngờ !

 

Tình yêu như mây trên cao

Biết trôi đi đến phương nào ...

Ngồi bên nhau nào ai biết mai này xa ?...

 

Dù có gió mưa tơi bời

Dù có sóng cao ngất trời

Ôi tình yêu trao cho anh

Năm tháng không bao giờ phai ..

 

Mình dắt nhau đi cuối trời

Mình sẽ bên nhau suốt đời

Thế gian đổi thay

Vẫn yêu nhau hoài ...


Tình Ca Muôn Thuở

Trung Dũng

 

 


Nhớ quá màu mắt em hiền hòa xa xăm.

Lang thang chiều nắng buông dần tàn héo hắt.

Bóng tối về mau, ai ngóng ai buồn sâu.

Cô đơn từng đêm gió mưa ôi lòng đau.

 

Nước mắt chiều ấy sao ngàn đời chia ly.

Em đi về cuối phương trời nào nhung nhớ.

Có biết tình ta ôm bóng đêm hoài mong.

Tơ duyên về đâu trách ai quên câu thề.

 

Giờ xa cách xa sầu riêng người ơi.

Dáng em khôn tìm thôi tàn phai.

Chiều xưa ta trót (...thiếu...bạn nào biết bổ sung giùm)

Trót đi tìm lấy câu ca buồn.

 

Khuất bóng kìa cánh chim chiều tà đơn côi.

Bay đi về cuối phương trời nào xa xăm.

Nhớ nhớ hoài tơ vương dáng hoa ngày nào.

Sao quên chiều xưa ấy trăng sao ơ thờ.

 

Lệ Thu - CD "Đêm Hạ Hồng"

Peter Lam & Alex TG


Tình Ca Người Đi Biển

Trường Hải

 

 

 


Nhịp 4/4 Nhộn Điệu Twist Hợp âm Đô trưởng

 

1.

 

Chiều nay ra khơi

Thoáng thấy mắt em nhuốm buồn

Đời anh là gió . . . sương

Anh đi khắp muôn phương

 

2.

 

Chờ một người đi xa

Áo trắng bay trong nắng tà

Nhìn theo lệ ướt . . . nhòa

Khóc một người đi xa

 

Điệp khúc

 

Vẫn biết kiếp sống biển khơi là nhớ nhiều

Nhớ phút quyến luyến trên bến khi chia ly

Sóng xô trong lòng đời hải hồ

 

3.

 

Đừng buồn nghe em

Cố nén đau thương ngóng chờ

Trùng dương còn sóng . . . gào

Nhớ còn tình đôi ta

 

 

 

 

Tài liệu tham khảo: Nhạc Việt tập 2, NS Trường Hải biên soạn và xuất bản, 1988 .

 

Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng

 

 

 

 

Biển Nhớ


Tình Ca Người Lính (??)

Thế Hiển

 

 


Một ba lô, cây súng trên vai

Người chiến sĩ quen với gian lao

Ngày dài đêm thâu vẫn có những người lính trẻ

Nặng tình non sông anh dâng trọn tuổi đời thanh xuân

 

Cho em thơ ngủ ngon, và vui bước sớm hôm đến trường

Cho yên vui mùa xuân đôi lứa còn hẹn hò ước mơ

Đã có những gian lao

Đã có những nhọc nhằn

Mang trong trái tim anh trọn niềm tin

 

Cho tôi ca bài ca về người chiến sĩ nơi tuyến đầu

Nơi biên cương rừng sâu anh âm thầm chịu đựng gió sương

Đã có những hy sinh

Khó nói hết bằng lời

Nên đọng lại trong tôi những nghĩ suy

 

Xin hát mãi về anh, người chiến sĩ biên cương ...

BBD


Tình Ca Người Mất Trí

Trịnh Công Sơn

 

 


Tôi có người yêu chết trận Plei-me

Tôi có người yêu ở chiến khu D

Chết trận Đồng Xoài, chết ngoài Hà Nội

Chết vội vàng dọc theo biên giới .

Tôi có người yêu chết trận Chu-prong

Tôi có người yêu bỏ xác trôi sông

Chết ngoài ruộng đồng , chết rừng mịt mùng

Chết lạnh lùng mình cháy như than .

 

ĐK

 

Tôi muốn yêu anh, yêu Việt Nam

Ngày gió lớn tôi đi  môi gọi thầm

Gọi tên anh tên Việt Nam

Gần nhau trong tiếng nói da vàng

Tôi muốn yêu anh, yêu Việt Nam

Ngày mới lớn tai nghe quen đạn mìn

Thừa đôi tay, dư làn môi

Từ nay tôi quên hết tiếng người .

 

Tôi có người yêu chết trận A-sao

Tôi có người yêu nằm chết cong queo

Chết vào lòng đèo, chết cạnh gầm cầu

Chết nghẹn ngào mình không manh áo .

Tôi có người yêu chết trận Ba-sia

Tôi có người yêu vừa chết đêm qua

Chết thật tình cờ, chết chẳng hẹn hò

Không hận thù nằm chết như mơ .

 

 

Angie


Tình Ca Người Sơn Cước

Nguyễn Trung Cang

 

 

 


Này hỡi em ơi, thành phố xa xôi

 còn có nghe chăng dòng nhạc tình riêng cho chúng mình

Cho cõi đời lòng nghe thiết tha không phai nhào

Dù qua nhiều năm tháng

Dù qua nhiều mưa nắng

Yêu em như yêu cô học trò xưa

Cùng tà áo yêu thương

từng buổi sớm đến trường

 

Đời ta nay trên núi đèo

rừng thấm sâu ta cần suối reo

Băng gian lao quên đi khát khao

Lúc đêm về chợt nghe đắng niềm đau

Vì yêu em qua bao gió sương

Mà hồn ta mãi còn rừng rưng

Bài tình ca dệt bao thiết tha

Mấy thủy chung còn son sắt thời gian

 

Rừng núi xưa, rừng núi hoang vu

Lòng vẫn trơ gan, ngày hiện trường niềm tin chứa chan

mấy nhọc nhằn cùng bao khó khăn

ta tin rằng niềm đau và nỗi khó

trải qua ngàn gian khổ

như con thoi đưa ta gần nhau

Và ngày đó vui sao

nNềm hạnh phúc nghẹn ngào

tvmt


Tình Ca Nhung

Quốc Bảo

 

 


Người về có mây đưa nghiêng nghiêng tóc bồng

Để tóc không rối tung

Thướt tha thướt tha gót chân rất hồng

Nghe niềm vui bỗng đến mông lung

Người nói thưa tiếng an lành

Lời rót ra yến oanh

Cơn gió đưa hương xuân nồng về đây

Trầm bay thơm hết khối tình này

Ngồi bên nhau hát ca ung dung

Tìm nhau trong vô cùng

Ngồi bên nhau hát ca mênh mông

Câu ca như lời hẹn ước

Rồi dắt tay đi vào đêm

Này nhung này êm

 

Một sớm mai đứng bên trời

Người như là nắng thôi

Cây lá hoan ca biết ơn người đấy

Người sinh ra bát ngát tình đầy

Người sinh ra ánh trăng thêm duyên

Vàng nâu trăng u huyền

Người sinh ra áng mây thêm bông

Cho êm vai tình một giấc

Nào dắt tay đi vào mơ

Này êm này thơ

 

Sẽ có đôi và sẽ mãi vui

Ta còn nhau đây cho đến muôn sau

Không già đâu

 

Một sớm mai đứng bên trời

Người như là nắng thôi

Cây lá hoan ca biết ơn người đấy

Người sinh ra bát ngát tình đầy

Người sinh ra ánh trăng thêm duyên

Vàng nâu trăng u huyền

Người sinh ra áng mây thêm bông

Cho êm vai tình một giấc

Nào dắt tay đi vào mơ

Này êm này thơ

 

 

 

Mèo Ướt


Tình Ca Quê Hương

Duy Khánh

 

 


Tôi sinh ra giữa lòng miền trung

Miền thùy dương

Ruộng hoang nước mặn đồng chua

Thôn xóm tôi sống đời dân cày

Quê hương tôi ấp ủ Trường Sơn

Quê hương tôi là đây nước chảy xuôi nguồn

Sông cát dài biển xanh Thái Bình

Ðêm trăng cao tiếng hò à ơi

Lời mẹ ru trẻ thơ giấc ngủ hiền ngoan

Và trai gái quê gửi lời chân tình

Qua bao nhiêu tuổi đời ngả ngiêng

Quê hương tôi tả tơi khói lửa điêu tàn

Thôn xóm làng ngẩn ngơ lầm than

 

ÐK:

Hò ơi …Hương Giang ơi…

Giã từ kinh thành mộng mơ

Lòng tuổi xanh chia tay nhau biết trở về mô.. ơi hò…

 

Ðây Phương Nam, lúa xanh bóng dừa uốn quanh

Ta sức trai đem cánh tay vẫy vùng ngày mai

Người đi, đem dân ca,

Tiếng hò tiếng hò miền Trung,

Về miền Nam cho nhau nghe những lời thở than giống nòi ..

Ta chia nhau tiếng vui tiếng buồn nước non

Ta quên đi (bao) tiếc thương tủi hờn tuổi son…

 

Hôm nay đi giữa giòng lệ rơi

Mẹ Việt ơi từ nay hiến trọn đời trai

Theo bước chân những người qua rồi

 

Ta thương yêu đất mẹ mà thôi

Quê hương ơi ! dù sinh thác gửi cho người

Trong tiếng cười giọng khóc đầy vơi

 

 

Tham khảo:

1. Tình ca quê hương: lời & nhạc Duy Khánh, trung tâm 1001 Bài Ca Hay phát hành, ấn phẩm số 59, KD số 1566/XB ngày 19-05-1967.

Hư Vô & Anthony Trần


Tình Ca Sĩ

(chưa biết)

 

 


Tưởng đời ca sĩ không sao biết nhớ thương yêu đương

Tưởng đời ca sĩ chẳng biết nỗi buồn

Đời là bài ca dịu dàng say đắm

Ngày tựa như tơ đêm như nhung không biết ưu phiền

 

Nào ngờ năm xưa anh mang bão đến trong tim em

Tình là cơn say chất ngất những ngày mê đắm

Tình yêu đã cho em những đêm tơ nhung lả lơi

Và bao tươi vui với nhớ nhung thùng nước mắt rất buồn

 

Tình yêu đó những ngày ái ân

Thơm nồng mùi hương tóc

Lòng vẫn nhớ kỷ niệm dấu yêu

Sống bên người những ngày như mơ

 

Tình yêu đó những ngày đã qua

Tình lấp lánh như ngàn ánh sao

Vui như chim nõn như hoa hồng

Ngọt ngào trong tim em

 

Dù là ca sĩ em cũng biết yêu biết thương

Là một ca sĩ cũng biết dỗi hờn

Tình bạn đôi môi tình nặng trong mắt

Tình buồn trong tim khi anh xa em hay anh ơ thờ

 

Là một ca sĩ yêu anh với trái tim thơ ngây

Tình tựa trong nắng ấm bao mùa xuân đến

Làm cho tiếng ca em ngất ngây hơi men tình ai

Hàng đêm trên sân khấu thân quên rộn rã tiếc anh đã nhìn

CN - Angie


Tình Ca Trên Lúa

Hoàng Thi Thơ

 

 


Trên đồng lúa vàng, một bầy sơn ca

Trên đồng lúa vàng, chỉ mình đồi ta

chỉ mình đồi ta, nhìn mây, mây ngập ngừng, nhìn chim, chim ngại ngùng, mình nhìn nhau, nhìn được lòng thẹn thùng trên đôi má em hồng hồng

 

Trên đồng lúa vàng, một chiều yêu em

Trên đồng lúa vàng, ngàn đời không quên

ngàn đời không quên, vừng trăng trên trời, ngàn sao cao vời vợi, mình nhìn nhau, nhìn được tình phơi phới trong mắt em tuyệt vời

 

Ta yêu nhau trên đồng lúa vàng

Ta quen nhau ngày lúa còn xanh

Ta quen nhau khi bày én lượn, đôi cò nào hạ cánh vu vơ

Ta yêu nhau khi ngọn lúa vàng, ngọn gió chiều thoạt mát đưa ru

 

tvmt


Tình Ca Vũng Tàu

(chưa biết)

 

 


Chiều chiều em đạp xe

Thả dốc dài Bến Đá

Anh như hòn núi lớn

Em như hòn núi nhỏ

Bãi Trước và Bãi Sau

Mãi mãi là của nhau

Em như bãi cát dài

Anh muốn làm ngọn sóng

Ngàn năm đến bờ sau

Sóng vỗ về yêu thương

La lá la lá la

Là la lá la lá la

Là la lá la

Tình em như biển lớn

Trái tim em mỏ dầu

Tình anh người địa chất

Mũi khoan dài năm tháng

Sóng vỗ về hy vọng

Thương em thương vô cùng

Thương anh thương vô cùng

La lá la lá la

Là la lá la lá la

Là la lá la

 

Trieu8


Tình Câm

(chưa biết)

 

 


Tôi viết lên đây bao nhiêu nỗi u hoài để gửi trao người ấy

Thư viết đã xong nhưng tôi ngại không gởi sợ em chẳng hiểu cho mình

Muốn viết gửi về em bao nhớ nhung triền miên qua cánh thư đầu tiên

Nhưng vẫn ngại một mai thư trao mẹ em biết làm em thêm khổ trong lòng

 

Em biết chăng em sao em quá vô tình để tôi mang sầu nhớ

Ôm ấp từ lâu trong tim một hình bóng mà sao em quá vô tình

Những lúc thoáng gặp em trên phố đông người qua muốn hỏi thăm làm quen

Ðã mấy lần gặp em nhưng thôi mình không hỏi vì tôi vẫn thấy ngại ngùng

 

Biết yêu là nhận thương đau nhưng lòng mình vẫn ước ao

Ðời nghèo ngại nói với người tình nghèo ngại dám tỏ bày

Một mình sầu khổ tháng ngày thầm thương trộm nhớ

Ước mong một ngày không xa giã từ cuộc sống buông ba

Nhờ người dạm hỏi cưới nàng lòng mình tràn những ước nguyện

Ngày cùng nàng bước xuống thuyền lệ vương tơ hồng

 

Nhưng ước mơ kia như sương khói lam chiều đã tàn trong chiều tím

Ngước nhìn nhìn xe đưa em về bên ấy mà sao tôi ngẩn ngơ hoài

Dấu kín mối tình câm trong đáy tim mình thôi theo tháng năm dần trôi

Yêu có tội gì đâu nhưng sao mình không nói tại sao em quá vô tình

Hoài Thương


Tình Cầm

Phạm Duy

Hoàng Cầm

 

Nếu anh còn trẻ như năm cũ

Quyết đón em về sống với anh

Những khi chiều vàng phơ phất đến

Anh đàn em hát níu xuân xanh.

Có mây bàng bạc gây thương nhớ

Có ánh trăng vàng soi giấc mơ

Có anh ngồi lại so phím cũ

Mong chờ em hát khúc Xuân xưa.

 

Nhưng thuyền em buộc trên sông Hận

Anh chẳng quay về với trúc tơ

Ngày tháng tỳ bà vương ánh nguyệt

Mộng héo bên song vẫn đợi chờ.

 

Nếu có ngày nào em quay gót

Lui về thăm lại bến Thu xa

Thì đôi mái tóc không còn xanh nữa

Mây bạc trăng vàng vẫn thướt tha...

 

 


Tình Cha

Ngọc Sơn

 

 


Tình Cha ấm áp như vầng Thái Dương

Ngọt ngào như giòng nước tuôn đầu nguồn

Suốt đời vì con gian nan,

Ân tình đậm sâu bao nhiêu, Cha hỡi Cha già dấu yêu

 

Và con nhớ mãi những ngày tháng qua

Kỷ niệm năm nào khó phai trong lòng

Nhớ hoài tuổi thơ bên Cha, gian khổ ngày đêm chăm lo

Mong muốn con được lớn khôn

Còn nhớ những ngày ấy, những đêm trường giá lạnh

Và Cha nằm ôm con sưởi ấm những canh dài

Nhè nhẹ hôn con và Cha khẽ nói: Này con yêu ơi...

Con hãy nhớ.. hãy nhớ... lời Cha sống cho nên người

và con hãy chớ bao giờ dối gian

Nghèo thì cho sạch rách sao cho thơm!

Những lời của Cha năm xưa

Con nguyện ghi sâu trong tim

Cha hỡi Cha già dấu yêu...

Ngọc Hồ trình bày

AK


Tình Cha 2

(chưa biết)

 

 


Người là vầng Thái Dương

Không như mẹ hiền trăng rằm dịu mát

Người là ngọn núi cao

Ðứng che bão bùng cho rừng mãi xanh

Tình người thật lớn lao

Lấy chi đo lường lòng Cha kính yêu

Mặt Người giá băng, dấu trong tâm hồn chan chứa yêu thương

 

ÐK.:

Cha muốn cho con nên người, mà nghiêm khắc hơn mẹ yêu

Cha giúp cho con cuộc đời, đừng lạc bước chân trong màn đêm

Người vui lúc con thơ ngoan hiền

Người thương lúc con thơ học hành

Tình Cha mấy ai nào biết đâu

Từng ngày lặng lẽ qua, biết bao êm đềm bên tình của Cha

Lòng bùi ngùi xót xa, nhớ xưa dại khờ vô tình lãng quên

Người vì hạnh phúc con,đắng cay muôn phần,chẵng than oán chi

Trọn đời nhớ ơn,chắp tay lạy Người, Cha kính yêu ơi ...

&lt;p align=Hoàng Ðạt & Quý Luân trình bày

AK


Tình Cha Con

Thế Hiển

 

 


Lộc cà Lộc cà Lộc, Lộc cà Nhong Nhong Nhong 

Lộc cà Lộc cà Lộc, Lộc cà Nhong Nhong Nhong

(tiếng Ngựa chạy)

 

Nhong Nhong Nhong Cha làm con ngựa

để cho con lên cưỡi trên lưng

Nhong Nhong Nhong Cha làm con ngựa

để cho con vui thỏa tiếng cười

Nhong Nhong Nhong ngựa Cha mệt quá

con không biết con nói ngựa phi

Nhong Nhong Nhong ngựa phi tận cùng

hai cha con cùng ngã lăn đùng

 

hơ hơ ha ha ha

(cười nói) Vui thật vui con cười ròn rã,

ngựa Cha ngã bốn võ lăn quay,

(hát) con chạy ngay chạy đi hỏi Mẹ

tìm ở đâu con có bồ đề.

(nói) Mẹ bảo con đừng đi tìm võ,

mà con hãy thỏ thẽ bên tai,

con thương Cha, con ngoan thật nhiều,

ngựa Cha laị cõng con nhong nhong

Nhong Nhong Nhong Cha làm con ngựa

để cho con khôn lớn con ơi,

Nhong Nhong Nhong Cha làm con ngựa

để cho con nương tựa suốt đời


Tình Cha Rộng Mở

Triệu Thiên Tuyến

Triệu Thiên Tuyến

 

 

Nhìn những chiếc lá rơi trong chiều Thu

Một lối đi cũ nay đã vàng úa

Kỷ niệm tuổi thơ ngập tràn giấc mơ

 

Còn nhớ ngày đó khi con còn thơ

Mẹ đã đi mãi không quay vềnữa

Ðể một mình Cha chăm lo chúng con

 

Còn nhớ ngày đó Cha hay dạy con

Là hãy cố gắng không nên lười biếng

Ðể một ngày mai khi con lớn khôn

Cha mới hạnh phúc vì con

 

Ngày tháng dần trôi

Thời gian dần trôi

Và nay con đã lớn khôn rồi

Lời Cha là thơ Tình Cha rộng mở

Biển trời mây nước không bến bờ

 

Và nay con viết bài ca tặng Cha

Ðể riêng tặng Cha ơi Cha già

Lời Cha là thơ Tình Cha rộng mở

Ngàn năm rực rỡ không xoá mờ

Uh uh uh uh... Ah ah ah ah ....

Uh uh uh uh... Ah ah ah ah ....

 

Còn nhớ ngày đó mỗi khi giận con

Mà thấy con khóc oa trong lòng Cha

Thì rồi sau đó Cha không mắng con

Mà ôm con hôn thật lâu ....

 

Trienchieu


Tình Chàng Ý Thiếp

Y Vân

 

 


Ý từ "Chinh Phụ Ngâm" của nữ sĩ Đoàn thị Điểm

Sáng tác trong thập niên 60

 

Nhịp 2/4 Chậm, kể lể Điệu Habanera Hợp âm Rê thứ

 

1.

Từ chàng xa . . . vắng

Lên đường . . . ruổi rong chiến chinh

Đã bao mùa xuân . . . càng vắng . . . xa thêm nhiều hơn

Thiếp bên song cửa . . . nhìn trăng úa

Chàng ngoài chân mây . . . gội mưa bay

Trời đầy phong ba . . . làm tê tái . . . biết bao giờ nguôi

 

2.

Ngày ngày ra . . . đứng

Trước thềm . . . nhìn theo lối xưa

Thấy xanh ngàn dâu . . . mà bóng . . . câu nay còn đâu

Nắng nghiêng về ngàn . . . hoàng hôn xuống

Mịt mờ sương rơi . . . màn đêm buông

Xào xạc canh năm . . . gà lên tiếng . . . xuôi lệ sầu tuôn

 

Điệp khúc

Thương người gió lạnh . . . đường xa

Khuê phòng em đan áo

Thương đời bé bỏng . . . miền quê

Anh giữ yên biên thùy

Dẫu rằng xa cả . . . ngàn trùng

Cho dù ngăn cách . . . mấy sông

Tình chàng ý thiếp

Ai sầu . . . mối sầu nào hơn

 

3.

Vì chàng xa . . . vắng

Má hồng . . . điểm trang với ai?

Nước dâng rồi vơi . . . lòng thiếp . . . biết bao giờ nguôi

Thẫn thờ trâm lệch . . . buồn thương nhớ

Lỏng vòng lưng eo . . . sầu tương tư

Nhạt làn môi son . . . hờn duyên ngỡ . . . những mùa xuân qua

 

Chép lại từ băng cassette "Chương Trình Nhạc TNĐ số 1, chủ đề "Hiện Trong Khói Lửa"", nhóm Trần Ngọc Đức thực hiện tại Saigon khoảng năm 1973 - 74

 

Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng

 

Biển Nhớ


Tình Chấp Nhận

(chưa biết)

 

 

 


Còn bao nhiêu giấc mơ ta vẫn mơ về.

Còn bao nhiêu khát khao ta vẫn chờ mong.

Mà thời gian đâu có đợi

Để giờ đây ta đang có gì?

Khi vẫn chơi vơi trong tình đời.

Thử hỏi lòng ta, ta đang muốn gì?

Thử hỏi lòng ta đã thật sự yêu chưa?

Để cho nhau mãi tiếng yêu thương

Để rồi mai không ân hận

Thì xin cho nhau ta cùng đến

Tình chỉ cần hai đứa chấp nhận mà thôị

Cùng nhìn về nơi ánh sáng của tình yêu

Là sự hy sinh đến cho nhau trọn đời

Và cùng giấc mơ ngày mai.

Tình chỉ cần hai đứa vui trọn vẹn mà thôi

Đừng nhìn về nơi dĩ vãng của ngày qua

Dù là không như ý ta mong đợi,

Thì cùng bắt đầu từ đây...

MộtÐờiYêuEm


Tình Chết Như Mùa Ðông

Trần Văn Bùi

 

 


Ðưa em vào huyệt đất sâu

Ðưa em vào huyệt đất sâu

Một chiều đông mưa giăng tơ sầu

Tiếng kinh cầu, lệ thương đau

 

Môi em mềm còn thơm hơi

Tóc em dài còn buông lơi

Ngàn niềm yêu chưa tan trên đời

Dáng xa vời, hận thiên thu

 

Gió mưa gào! Gió mưa gào!

Ðưa... em vào huyệt lạnh

Phủ lấp đời người

Gió mưa gào! Gió mưa gào!

Ru .. em vào tình đông

Một thoáng phù du

Bước chân nào! Bước chân nào!

Khua... con tim bồi hồi

Gọi niềm xa xôi

Bước chân nào! Bước chân nào

Ðem cơn mê tuyệt vời

Liệm chết hồn anh

 

Ðưa em vào huyệt đất sâu

Ðưa em vào huyệt đất sâu

Một chiều đông vương bao u sầu

Tiếng kinh cầu gọi thương đau

 

Em đi vào cuộc hư vô

Em đi vào cuộc hư vô

Còn gì đây trong nhân gian này

Tiếng thở dài hận thiên thu

 

 

Tài liệu tham khảo: Băng nhạc Tiếng Hát Lệ Thu 2

Phát hành tại Saigon (trước 1975)

 

 

 

 

 

Hư Vô


Tình Chết Như Mùa Thu

Trần Quảng Nam

 

 


Slow, Waltz

 

Tình ta như lá khô vàng úa

Rơi xuống chân ai bên đường .

Tìm nhau những phố chưa lần đến

Tôi thấy bóng ai chợt như quen

 

Giọt mưa rơi xuống bên tà áo ...

Trên mắt, trên môi người tình nhân

Giọt mưa rơi xuống vô tình quá ...

Đã xóa tan đi tình xưa rồi

 

Mùa thu đã đến như bao lần qua

Tình ta cũng úa như lá vàng rơi

Tôi đã say mê, đã cuống theo vực sâu

Nhìn nhau em ngỡ như chưa lần quen

Vì ta đã lỡ yêu nhau mà thôi

Ôi dĩ vãng làm đớn đau lòng ta

 

Tìm quên đi, nếu em còn nhớ

Cho nắng cho mưa làm phai dần

Nhìn nhau như đã chưa lần đến

Như lá thu bay về phương nào

 

Tìm quên đi trong những men rượu say

Cho những yêu thương đừng trở lại

Bàn tay mái tóc xưa còn nhớ

Xin hãy phai đi đừng quay về

 

 

tvmt


Tình Chết Theo Đàn

Hoài An

 

 


Nhìn căn gác võ vàng

Dưới cơn mưa buồn bẽ bàng

Ddường khuya tiễn chân nàng

Nuốt từng giọt lệ trái ngang

Tình không duyên lỡ làng

Từ nay ngưng nhạc xếp đàn

Hầu quên được những giờ phút bên nàng

 

Ngày tôi đến thăm nàng

Lối đi trong mộng ngỡ ngàng

Rồi khi đã quen nàng

Lối về mộng đẹp chứa chan

Thời gian quen biết nàng

Tìm thơ hay nhạc biếu nàng

Tập cho nàng hát, nàng hát tôi đàn

 

Nhưng, nhưng bây giờ

Thuyền tình sắp tách, tách bến xa vời

Nên, nên bây giờ

Nhìn nhau không nói nên lời

Nàng đâu còn yêu gì tôi

Ngày mai buồn vui lẻ loi

Có nhớ thương hoài chắc riêng mình tôi

 

Ddời sao quá phũ phàng

Dưới cơn mưa buồn sắp tàn

Về ôm lấy kỷ niệm

Mối tình chẳng trọn nên dỡ dang

Kể từ đây mất nàng

Còn tôi với lại cây đàn

Ddàn xưa nhạc cũ, tình chết theo nàng

tvmt


Tình Chết Theo Mùa Đông

Lam Phương

 

 


Chiều buồn ngồi một mình

Nhìn mây trôi mênh mang

Nhìn đôi chim lang thang, lang thang

 

Trời buồn người càng buồn

Trông mây nước thêm bâng khuâng

Nhớ em từng phút mong từng giây em ơi

 

Biết rằng cuộc tình đầu

Thường gây bao thương đau

Càng yêu nhau càng xa nhau mãi mãi

 

Thà rằng người đừng về

Cho nuối tiếc thêm dâng cao

Để cho tình chết theo mùa Đông năm nao

 

Người đến tìm tôi một đêm trời bão bùng

Giọng nói người xưa như hờn oán

Đừng nhắc người ơi mười năm rôì còn gì

Anh sợ anh sợ những ngày biệt ly

 

Thế rồi tình lại buồn

Vì ai gây chia ly

Vì ai em ra đi mãi mãi

Giờ thì còn lại gì

Hay muôn kiếp khóc cho nhau

Chúc em hạnh phúc trong tình duyên mai sau

tvmt


Tình Chết Theo Người Đi

Hiếu Anh

 

 


[4/4 - Am]

 

Hỡi thương đế, xin cho tôi đôi cánh

Ít bụi trần để con bay lên cao

Êm như nhung man mác tựa chiêm bao

U sầu này muôn đời xin xa lánh

Hỡi thương đế, xin cho tôi đôi cánh

An giấc điệp trong vòng tay thần thánh

Những bồng bế thế trần tôi xin tránh

Hưởng an bình trên cõi phúc lòng thanh !

 

[4/4 - A]

Thế trần ơi, hãy cất bước cho nhanh,

Rũ sạch hết, để hồn ta thanh thoát

Âm vang yêu, xin cho vàng quên lãng

Mây cao xanh, xinh đừng nhắc đến tên anh !

Ta yêu nhau mong bên nhau giờ chia cách

Rưng rưng đôi hàng lệ rơi ta tiễn nhau

Anh Ngưu Lang, em Chức Nữ ôi đau buồn !

Ngày tao ngộ xa vời vời, giờ anh đi !

[4/4 - Am]

Lỡ yêu rồi, ôi con tim se sắt !

Im sao nổi, hình ai kó phôi pha ?

Nguyện thần linh, cho tôi mau siêu thoát

Hồn nhẹ bay, bay lên đỉnh cao xanh !

Hoài Thương


Tình Chết Theo Tiền

Quan Chí Thành

 

 


Thôi hết rồi em ơi

Em đi lấy chồng bỏ lại mình tôi

Kiếp nghèo đã lắm chơi vơi

Hết tiền tình cũng chia phôi

Đành ôm uất hận chắp nhận lẻ loi

 

Xưa mỗi lần bên nhau

Em hay ước nguyện tình thật bềnh lâu

Những hẹn thề khắc ghi sâu

Suốt đời mình luyến thương nhau

Niềm yêu bất diệt đến tận nghìn sau

 

ĐK:

 

" Tình chỉ đẹp khi tiền dư dã

Đời mất vui khi bạc chẳng còn "

Hôm nao hẹn biển thề non

Giờ đây cháy túi uyên ương phân kỳ

Đôi người đôi ngã chia ly

Em vầy duyên mới ... tôi thì đơn côi

 

Thôi thế là xa em

Canh khuya vắng lạnh buồn lại buồn thêm

Tháng ngày dài chuỗi đêm đen

Kỉ niệm hẳn mãi chưa quên

Lòng mang trĩu nặng nỗi sầu triền miên

 

Goitenkyniem


Tình Chỉ Đẹp Khi Còn Dang Dở

Thủy Tiên

 

 


Tôi đã yêu anh từ muôn kiếp nào

Cho dẫu mai sau đời nhiều bể dâu

Biết rằng chẳng được gần nhau

Đừng đem cay đắng cho nhau

Cho cung đàn lỡ nhịp thương đau

 

Tôi đã yêu anh tình yêu ban đầu

Tôi biêt' duyên tôi gặp nhiều khổ đau

Mắt buồn thức đã quầng sâu

Để thương để nhớ cho nhau

Nước mắt nào rơi vào đêm thâu

 

ĐK:

Thôi xin anh đừng buồn, xin anh đừng buồn

Tình chỉ đẹp khi còn dang dở

Đời mất vui khi đã vẹn câu thề

Tôi đã yêu anh tình yêu ban đầu

 

Tôi biết duyên tôi gặp nhiều khổ đau

Cũng đành chấp nhận hợp tan

Bèo mây trọn kiếp lang thang

Cho cung buồn rơi vào đêm đen…!!!


Tình Chỉ Là Giấc Mơ

Lê Quốc Dũng

 

 


1.Ngày em xa vắng tôi là bóng đêm vì sao em nỡ quên bao ngày dấu yêu tìm đâu ngày tháng cũ

Đành chôn vùi dĩ vãng người âm thầm cất bước lòng đau buồn nuối tiếc.

 

ĐK:

 

Vì sao rơi và tim tôi lòng đau nhói và rồi tan biến tình yêu như giấc mơ mà thôi tình tôi trao để mê vui đùa

Nhìn em đang vớI ai cười vui lòng tôi tan nát tơi bời đừng quen ai đừng yêu ai tình sẽ hoá mình thành tượng đá.

 

2. Ngày xưa em đến tôi vui buồn ngẩn ngơ tình yêu say đắm cho tôi dệt ý thơ

Tình yêu là chiếc bóng mình tôi lặng lẽ sống thờI gian vừa xóa hết tình yêu giờ đã chết.

 

(Lặp lại ĐK)

 

Tình yêu như giấc mơ mà thôi, tình tôi trao đến em rồi. Nhìn em đang vớI ai kia đùa vui, lòng tôi tan nát tơi bời.

Tình như trò trốn nhau suốt đời đuổi theo hình bóng ai nào thấy đâu.

 

Trần Dương


Tình Cho Không

Khánh Băng

 

 


Cho nhau tình yêu đó

Yêu thương càng nhiều gắn bó

Khi tin yêu sống trong mộng vàng

Tình yêu thêm nhiều tươi sáng

 

Chuyện tình ấy không lạt phai

 Cuộc đời biết đâu ngày mai

  Dù người có quên câu thề

   Nhưng tim ta vẫn yêu hoài

 

Tình yêu như giấc mơ

Như làn hương thắm tuyệt vời

Tình yêu ta hiến dâng

Sẽ tươi đẹp mãi người ơi!

 

Đau thương tình đã mất

 Đơn côi sầu hận cao ngất

  Khơi lên chi đống tro tàn

   Làm con tim càng ray rứt

 

Niềm sầu khổ in hằn sâu

Lòng người cố quên được đâu

Rượu nồng cháy bao đêm thâu

Nhưng than ôi vẫn thương đau

 

Tình yêu sao đắng cay

 Như liều thuốc đắng đọa đầy

  Mà sao ta vẫn yêu

   Dẫu cho người có đổi thay

 

Chuyện tình đau thương ấy!

Trách ai sao đổi thay?


Tình Cho Không Biếu Không (L'amour C'est Pour Rien)

Ngoại Quốc (Pháp)

Phạm Duy

 

(L'amour C'est Pour Rien)

 

 

Ngon như là trái táo chín

Thơm như vườn hoa kín

Mong manh như dây tơ chìm

Nhẹ êm như là mây tím.

Tình là rất cao mù khơi

Tình là thấp như biển vơi

Tình tỏa khắp, khắp cuộc đời

Đi bao la khắp nơi nơi...

 

CHORUS

 

Tình cho không, biếu không

Ân tình ai cũng cho được nhiều.

Tình cho không, biếu không

Chớ nên mua bán tình yêu.

Khi em mơ niềm yêu dấu

Em run như là tơ liễu

Khi con tim em xoay động

Và tình yêu vừa lên tiếng

Tình cần có hai lời ca

Tình là bãi khô cần mưa

Diều chờ gió cong ngoài trời

Đêm khuya mong sáng yên vui.

 

CHORUS

 

Ta yêu nhau là mong nhớ

Không băn khoăn hoặc suy nghĩ

Như say mê như hi vọng

Tình yêu như là may mắn.

Tình là mắt ta vừa che

Tình là biết yêu người xa xa

Người tình vẫn nhớ mong dù

Ta không quen biết bao giờ.

 

CODA

 

Tình cho không không thiếu

Không bán mua tình yêu!

 

bếnthành


Tình Chợt Đến

Lan Anh

 

 


Chiều nay sao nhới quá là nhớ khi anh nhìn em đắm đuối

Bờ mi kia khép kín chờ đón chiếc hôn nồng thiết tha

Chúng trong chìm trong hạnh phúc

Quấn quít không rời nhau

Phút ấy như nhừng trôi cuốn tâm hồn em đưa vào giấc mơ

Nhìn anh em khẽ nói mình sẽ không bao giờ cách xa rời nhau

Sẽ chia buồn vui từ dây

Với bao niềm tin sẽ luôn vững bền

Và ta sẽ mãi mãi sống bên nhau đến giây phút sau cùng

  Tình chợt đến như là mơ

   Cùng nhau ta sống với những tháng ngày vui

   Để rồi không nuối tiếc

   Nước mắt sẽ không còn rơi

   Môi hồng thắm với khúc hát

   Lời yêu hết vụng về, còn đây những hẹn thề

   Ngời sáng tâm hồn em

   Tình mình sẽ không nhạt phai

    Ngồi đây em nhớ đến những phút ân ái

    Mặn nồng bên chăn gối

    Dưới bóng tối chìm sâu sao trời lấp lánh chiếu sáng

    Lòng em ước hẹn trọn một đời yêu anh

    Hạnh phúc trong tầm tay mình

 

 

tvmt


Tình Chưa Đỗ Bến

(chưa biết)

 

 

 

 

 


Sẽ nhớ mãi khúc ca chiều ấy

Trong cơn mê vẫn luôn xanh ngời

Một cuộc tình sương khói đã mau tàn phai

Sẽ nhớ mãi chiếc hôn nồng cháy

Cho con tim vẫn luôn yêu đời

Này người tình yêu dấu sao đã xa rồi

 

Từng giọt lệ long lanh trên bờ mi

Yêu nhau cớ sao xa nhau

Cánh hoa mơ màng

Làn mây trôi trôi đi theo phương nào

Cho em nỗi đau không vơi

Vết thương muôn đời

Mãi sống trong hồn em

 

 

vk


Tình Cờ

Vũ Thư Nguyên

Thơ : Phạm Ngọc

 

SLOW

[4/4 Am]

 

Ta gặp nhau trong trăm nỗi tình cờ

như khúc nhạc lạc vần không âm điệu

để chia tay nỗi buồn tôi chẳng thiếu

cứ tràn dâng như ngọn sóng xô bờ

 

Tôi là tôi mải miết những giòng thơ

em ngan ngát hương trăng mùa thiếu nữ

và giấc mộng ngàn năm dù đã cũ

vẫn một lần xin đến được yêu em

 

Dẫu ngại ngùng trong giây phút chưa quen

và có lúc đôi bàn tay bối rối

xin em hãy khoan thai đừng bước vội

để cho tôi tha thiết buổi đầu tiên

 

Em là trăng lơ lững ở trên cao

tôi quanh quẩn thiên đường không hạnh phúc

đây tiếng gọi vang lên từ đáy vực

tôi và em - ôi "khoảng cách không màu" (*)

 

10042002

Phạm Ngọc


Tình Cờ

Diệp Minh Tuyền

 

 


Tình yêu như tiếng hát bỗng cất cánh trong tim tình cờ

Tình yêu như tiếng sét bỗng giáng xuống nào ai có ngờ

Phút trao vai kề vai

Phút trao tay cầm tay

Tình yêu như thế cứ đến cứ đến như đã hẹn bao giờ

 

Phải thế chăng tình yêu

Phải thế chăng tình yêu

Phải thế chăng tình yêu

Phải thế chăng thì sánh đôi

 

Tình yêu như ánh nắng chiếu ấm áp tim ta tình cờ

Tình yêu như gió xoáy bóng cuốn lốc lòng ai có ngờ

Phút trao chung lời ca

Phút trao chung lời thơ

Tình yêu như thế cứ đến cứ đến như đã hẹn bao giờ

 

Phải thế chăng tình yêu

Phải thế chăng tình yêu

Phải thế chăng tình yêu

Phải thế chăng thì sánh đôi…

 

Bản nhạc có nốt


Tình Cờ Gặp Nhau

Trần Quang Lộc

 

 


Tình cờ gặp lại nhau

Dường như lâu lắm rất quen nhau

Gặp lại nhau mắt vương niềm đau

Gặp lại nhau lúc sắp xa nhau

Gặp lại nhau tóc xanh phai màu

 

Khăn thờ nàng đội ai

Mà em đội  í ...ơ .. trên đầu

Nửa thương bên nọ thì thương

Nửa sâu bên phía ớ hơi nao

Này nàng ơi thấu chăng nỗi lòng

 

Hỏi người người về đâu

Đường đi ấy thấy nỗi sông sâu

Chờ nhau bạc áo trốn xa xăm

Ngoẳnh nhìn nhau lúc em qua cầu

 

Chờ nhau bạc áo trốn xa xăm

Ngoảnh nhìn nhau lúc em qua cầu


Tình Có Như Không

Trần Thiện Thanh

 

 


(CAPO 0.TIME 2/4)                           

INTRO:     D  Em  A7  D  D  Em  A7  D

 

D                      Em           A7                     D

Tình là tình nhiều khi không mà có. Tình là tình nhiều lúc có như không

D                     Em                     A7                     D

Tình xôn-xao như giọt nắng lên cao.Cho lòng mình mang-mang như làn khói

D                    Em                      A7                  D

Tình trôi qua như là giấc chim bao. Ôi, tình đầu bỡ ngỡ cơn mộng du.

D                      Em           A7                     D

Tình là tình nhiều khi không mà có. Tình là tình nhiều lúc có như không

            D                   Bm

Tình cho đi, cho từ lúc quen sơ.

             E7                    A7      

Cho thật nhiều, bỡ ngỡ chưa hề cho.

            D                        Bm

Tình cho đi, nhưng chẵng nói năng chi.

                         E7                      A7

Nên ngập ngừng, mãi\-mãi nên tình câm.

 

D                     Em            A7                    D

Tình một ngày tình xa nên tình nhớ. Tình gặp rồi, tình cứ nói vu\-vơ

A7                  D           Bm                         D

Nên mà lòng thì vẫn cứ như thơ. Cả cuộc đời thì vẫn cứ như mơ.

 

INTRO:  D  Em  A7  D  D  Em  A7  D

 

Tình là tình tìm nơi đâu cũng có, tình gặp rồi nhiều lúc có như không

Chiều hôm kia trên đường phố anh qua anh tình cờ quen em bên hàng nước

Hàng mi xanh, xuôi làng tóc em xanh

Cho đường chiều xao xuyến cơn mộng lành.

Rồi tình chợt bừng lên như lửa nóng. Rồi tình là một tiếng sét trên không

 

Này em ơi có phải lúc ta yêu. Ta vụng về chới với trong biển khơi.

Này em ơi, em đẹp quá đi thôi. Áo học trò trắng xóa trong hồn tôi.

 

Ới kìa tình nào chờ em nơi đường vắng.

Ới kìa tình nào là những ngón tay đang

Thôi thì mình đành đứng mãi xa trông. Lại một lần tình cũng như không.

A7               D               Bm                        D

Lại một lần tình cũng như không. Lại một lần tình cũng như không.


Tình Cỏ Xanh

(chưa biết)

 

 


Chiều câm lặng, ta nhìn lên sân cỏ

 Xem hạ tàn bóng nắng dạt về đâu.

  Nhìn cỏ xanh trong từng niệm pha mầu,

   Đời trôi chảy có bao giờ ngưng lại.

 

Đôi mảnh tình ta nhìn vào cỏ dại,

 Dấu chân ai hờ hững dẫm đi qua.

  Dấu chân ai hờ hững với cỏ hoa,

   Xin cúi xuống nâng niu loài thảo mộc.

 

Này cỏ ơi, cỏ đâm chồi nảy lộc,

 Cỏ xanh lên cho cánh bướm chiều bay.

  Cho đời tươi, cho đời đẹp hôm nay.

   Cho ta hát bài ngợi ca tình cỏ.

 

Cỏ cho ta lời thơ không bỏ ngỏ,

 Cho màu xanh, xanh mãi giữa cuộc đời.

  Giữa đất trời, giữa xanh dệt đời mới.

   Ta cúi xuống ta ngợi ca tình cỏ.

Angie


Tình Còn Lất Phất Mưa Bay

Nguyễn Trung Cang & Lê Hựu Hà

 

 

 


Chiều tan sân trường áo bay

Chiều tan bỗng dưng nghe hồn say

Chiều dâng bồng mê tóc len bờ vai

Thoáng ngẩn ngơ quên mình

Đứng dưới mưa si tình đã đến rồi

Đường về lẩn thẩn tương tư

Đường về nắn nót câu

Để rồi len lén trao em

Câu thơ đan từng đêm

Câu thơ đan lời yêu

Yêu ai màu áo trắng bay trong chiều

 

Biết bao ngày đón đưa

Biết bao ngày ướt mưa

Tình gió xa hè đên

Sân trường vắng bóng yêu kiều

Nàn thương yêu cũng bay cao

Người yêu ơi cũng xa nhau

Hợp tan thoáng như mơ

Bài thơ xưa lãng quên mất rồi

 

Về đây sân trường vắng tanh

Còn đâu chút hương xưa mỏng manh

Về đây còn đâu áo ai ngày xưa

Đứng ngẩn ngơ một mình

Chơi vơi cơn mê tình đã xa rồi

 

Tình còn lất phất mưa bay

Tình còn lãng đãng men say

Chiều còn luyến nhớ chưa phai

Mưa ơi đâu người xưa

Hay chăng ta về chưa 

Bao la mất mát khi quay về

 

 

 

tvmt


Tình Cũ Chưa Quên

(chưa biết)

 

 


" Xe hơi anh lái về ngang phố

Hạnh phúc làm sao với vợ giàu

Xe lam em vẫn về muôn thuở

Nên mới dở dang mối tình đầu."

 

Anh tốt phước lấy được vợ giàu sang

Người ta nhung gấm nhiều

Anh với vợ thường đi ngang qua phố

Ai thấy cũng mơ một hạnh phúc của anh.

 

Em xấu số nhà nghèn nên cô đơn

Về xe lam mỗi chiều

Đâu có gì để ai đưa ai đón

Anh mới lãng quên mối duyên đầu.

 

ĐK:

 

Xe lam nghèo em vẫn như xưa

Gian nan ngày tháng

Xe hơi giàu anh chở vợ anh

Dạo phố xem phường.

 

Ngang quán nước gặp lại anh bên ai

Nhìn nhau không dám chào

Thôi hết rồi tình xe lam năm cũ

Anh đã lãng quên nhìn em kỷ niệm buồn..!!!

NhatLan


Tình Cuối Chân Mây

Ngô Thụy Miên

 

 


(CAPO +1.TIME 2/4)              

 

INTRO:  | Am | Am | Em | Em | F#dim | B7 | Em | E7

                        | Am | Am | Em | Em | F#dim | B7 | Em | C B

 

| Em (NO CHORD)   | Em      | Em        | B7 | B7

Tình yêu như lá Thu tàn uá gió heo mây

                  | Em         | D7          | G | E7

Người yêu như cánh chim mờ xoá cuối chân mây

             | Am7     | D7          | G            | C

Tình yêu dấu trong đời người yêu dấu tuyệt vời

            | F#dim       | B7      | Em C | B7

Làm sao đến bên người người yêu hỡi.

 

Người vui bên ấy, ta buồn héo hắt nơi đây

Rượu nồng riêng bóng, đêm quạnh vắng bước chân say

Người hạnh phúc bên trời, còn ta xót xa đời

               | F#dim     | B7      | Em | E7

Tình không nói nên lời biết mình thôi

(*)

                            | Am7 | D7

            Một lần gặp gỡ em

                                       | G              | C

            Tình như giông bão chợt vút qua

                                        | Am

            Tình như say đắm và thiết tha

                         | F#dim        | B7 | E7

            Một mình ta ngồi thương nhớ

                             | Am7        | D7

            Chiều về hồn vấn vương,

                                      | G            | C

            Nhìn mưa rơi giáo đường hôm xưa

                                       | Am         | F#dim

            Lời kinh vang khắp trời bơ vơ

                                         | B7          | B7

            Người ơi có thấu cho lòng ta

 

Một mai em nhé, khi mùa Thu đã phôi pha

Hàng cây nghiêng bóng vẫn chờ mong bước em qua

Vòng tay lãng quên đời người lặng lẽ xa vời

Tình yêu dấu rã rời đã mù khơi.


Tình Cuối Cho Quê Hương

Trần Quan Long

 

 

 


Đừng nỡ quên em!

Thành-phố xưa thay tên,

Hồn cỏ cây lênh-đênh,

Cát sỏi muộn phiền,

Lôi ngõ thở dài,

Vết thù đoạ-đày từng ngày.

 

Hàng ghế công-viên

Ngập lá thu bay bay,

Tượng đá mơ triền-miên,

Uất nghẹn gục đầu,

Ứa lệ tù đày,

Tháng nặng ngày dài phôi-phai.

 

Em nín lặng trọn đời,

Du theo heo may kỷ-niệm còn tìm về khơi hoang-vắng.

Trót xa nhau ngàn phương,

Kiếp anh lưu-đày, kiếp em mang nỗi sầu bèo may.

 

Còn có yêu em,

Cầu cố-nhân nguôi quên

Niềm xót-xa không tên

Những chiều lạc-loài

Xứ người lạnh đầy

Khổ-luỵ mệt nhoài một trời.

 

Hình bóng quê-hương,

Tình cuối trong tim anh,

Là núi non biển xanh,

Phố thị đường dài,

Xóm nhỏ ruộng gầy

Suốt cuộc đời này, anh ơi!

 

 

 

 

Bảo Trần


Tình Cuối Hạ

Duy Thành 8

 

 


Anh thấy em ngày hôm qua

Buồn đau như nỗi nhớ nhà

Anh thấy em ngày hôm qua

Buồn ngây ngây như sỏi đá

Anh thấy em ngày hôm qua

Vội vàng trong giấc mơ màng

Anh nhớ em nhiều em yêu

Tà áo xanh yêu kiều

Trong nắng mai đầy thương yêu

Còn rơi trên lá vàng

Anh nhớ em buồn thơ thẩn

Xõa tóc ướt nghiêng vai trần

 

Điệp Khúc:

 

Em hỡi! em ơi! em có biết?

Anh nhớ em yêu đôi mắt biếc

Khi đã xa nhau thêm nuối tiếc

Mơ dáng em cười nép dưới hoa

 

Anh thấy em ngày hôm qua

Trời rưng rưng nắng nhạt

Anh thấy em ngày hôm qua

Gọi thầm tên anh em khóc

Anh thấy em ngày hôm qua

Niềm đau thương thêm xót xa

Anh mơ thấy em đợi mong anh

Cho nỗi ưu tư trong lòng

Khi vết thương đau lặng câm

Còn thương xin tha thứ lỗi lầm

Em đã trao ai đôi môi

Hạnh phúc anh mất rồi

 

 

tvmt


Tình Cuối Mùa Đông

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Minh Tâm

 

Giọt buồn vương trên khóe môi

Giá buốt như thêm rã rời

Vì tình yêu đem sớt chia khi trái tim đang say nồng

Thà đành quên theo tháng năm

Ôi tình xa nhưng đêm đêm mộng về

Khẽ nhắc em bao niềm riêng khi mình bên nhau gối chăng

Giờ thôi xa nhau mãi mãi anh vui say bên người xưa

Còn em mang theo những xót xa tim đau muôn ngàn sau

Tình ta không chung lối bước thôi anh ơi xin đừng quay gót lại

cho thêm đau lòng nhau

 

Rồi đây em trong buốt giá khi đông buông quanh màn đêm

Sầu vương khi em nghĩ đến thân em như con vạc bay

Và em xin anh hãy nhớ kêu tên em trong mùa thu lá vàng

Như khi xưa vào thu mình nói yêu nhau

 

Rồi đây anh trong buốt giá khi đông buông quanh màn đêm

Sầu vương khi anh nghĩ đến thân anh như con vạc bay

Và anh xin em hãy nhớ kêu tên anh trong mùa thu lá vàng

Như khi xưa vào thu mình nói yêu nhau


Tình Cuối Tình Đầu

Trầm Tử Thiêng

 

 


1. Đêm lắng sâu cho hồn rơi vỡ từng cơn mưa

Tình yêu đó phải chăng người

Từ đêm nay sao bơ vơ lạ đời

Ta thoáng nghe như vài cơn lốc về đêm nay

Một niềm mơ, một trời mơ

Hẹn người đến cho ta tình cuối mùa

 

2. Ta đã trao cho người yêu góa một đêm yêu

Rồi từ đó tình yêu đầu

Thành muôn thâu, muôn thâu quen đợi chờ

Bao ước mơ cho dù như đá mờ xanh rêu

Nhạc tình yêu gọi người yêu

Đang héo hắt ru ta mòn giấc chiều

 

ĐK:

 

Ơi người yêu hỡi! Người yêu hỡi!

Sắc hương cho đêm si mê

Tình đầu của ta và tình cuối của người

Ta yêu cuộc ngang trái

Ta thương đời về chiều

Ta thương ta, ta thương ta ngày mai

 

3. Em đến đây cho đời ta bớt dài cơn đau

Đừng đi mãi, đừng phụ người

Đừng quên ta, xa ta không trọn lời

Ta ước mơ sao tình yêu cuối còn trong em

Một ngày mai và ngày mai

Tí`nh đầu mãi ru ta trọn giấc dài

 

Người yêu hỡi! Nhớ chăng em.....

sophisticated


Tình Cuối Xót Xa

(chưa biết)

 

 


Hôn em lần cuối ...chiều nơi cổng trường

Mưa rơi làm ướt bờ vai em gầy

tay em lạnh giá, bờ môi âu sầu

Mưa rơi tưởng xóa cuộc tình bấy lâu

Yêu nhau lầm lỡ vi ta không ngờ

Trong con mộng thắm là bao oan tình

Em ơi, tình mãi tình không phai mờ

Em ơi tình chóng chia lìa chúng ta

 

Hôn nhau lần nữa trong đời

Yêu nhau tình mãi vẫn còn đắm say

Mưa rơi làm ướt đôi mình

Nhưng không thể xóa cuộc tình bấy lâu

 

Hôn em lần nữa vì ta không đành

Chia tay để mất tình bao ân cần

Hôn em lần nữa bằng môi giá lạnh

Em ơi tình cuối là tình xót xa


Tình Cuốn Mây Ngàn

Nguyễn Kim Tuấn

 

 


Rồi một ngày dài tình xa mây bay buồn ơi tôi đây ngày xưa anh từ đâu tời phương này

Người từ ngàn về đem hoang mang tan lìa mộng vàng khi em còn xót thương chàng

Rồi một ngày nhạt phai tim tôi tình yêu ra khơi buồn ơi xin làm giông tố tơi bời

Có chăng bây giờ những yêu thương là áng mây trên thiên đường cỏ ơi

 

Dẫu nắng có nhạt môi thơ ngây tình xưa nắng phai biển không lắp đầy người ơi tình em chôn kín

Dẫu bóng tối vùi dấu chân xưa đời thôi tiếng cười mộng mơ chết rồi còn đâu tình cuốn theo người

Vì quá mê dại tình tôi

 

Rồi một ngày nằm nghe mưa rơi tình như ra khơi buồn ơi xin làm giông tố tơi bời

Tình màu hồng là mây trên không bây giờ nghìn trùng nỗi đau thầm kín trong lòng

Loài cỏ dại thầm yêu thương ai sầu khô trên cây cỏ ơi sao gầy sơ xác thân gầy

Có chăng bây giờ những yêu thương là áng mây trên thiên đường cỏ ơi

tvmt


Tình Cuồng Điên

Ngọc Trọng

 

 


Thời gian sao vẫn cứ trôi lặng lẽ

Tim em đã héo úa bao ngày qua

Đêm đêm không có tiếng anh thì thầm

Bao ân aí đã xa dần xót xa và bẽ bàng

 

Từ lâu em vẫn biết anh lừa dối

Rong chơi theo những bước chân tình mới

Đêm nay khi nghe tiếng mưa bên thềm

Nằm ôm gối chăn kỷ niệm xót xa tình điên cuồng

 

Yêu đã lỡ yêu anh tràn ngập trong trái tim

Ngày tình hát êm đềm với nụ cười dáng em hồn nhiên

Một mình khóc trong đêm, lòng càng thêm nhớ thương

Rồi vẫn cứ hy vọng, Anh trở lại xóa tan đêm dài

 

Tình yêu tình yêu ấy đã nhàm chán

Yêu anh em đã lãng quên ngày tháng

Đêm nay cô đơn nhớ nhung chất đầy

Nghe buốt giá trong tâm hồn xót xa tình điên cuồng

 

Đêm nay cô đơn nhớ nhung chất đầy

Nghe buốt giá trong tâm hồn xót xa tình điên cuồng

Đêm nay cô đơn nhớ nhung chất đầy

Nghe buốt giá trong tâm hồn xót xa tình cuồng điên

 

tvmt


Tình Cuồng Say

Hàn Thái Châu

 

 


Có phải em là mây

Theo làn gió em bay về đây

Có phải em là hoa ngát hương

Nhìn em mà nghe xao xuyến

 

Nắng ấm xua màn đêm

Em chợt đến như một nàng tiên

Cho ta nghe lòng thôi giá băng

Đời ta rồi bỗng như mùa xuân

Người yêu ơi, người yêu ơi

Tình ta cuồng say

 

PK1:

Nhớ, nhớ hình bóng yêu kiều năm ấy

Em từ đâu chợt đến rồi em lại đi vội vàng

Ta từng đêm vì em

Ta ngẩn ngơ ngày đêm

Chôn tình em trong lòng ta

Em hỡi em hỡi (Người yêu ơi)

 

(lại từ đầu...)

 

PK2:

Nhớ, nhớ hình bóng yêu kiều năm ấy

Em từ đâu chợt đến rồi em lại đi vội vàng

Ta cuồng điên vì em

Ta ngẩn ngơ ngày đêm

Chôn tình em trong lòng ta

Người yêu ơi....!

Lâm Chí Khanh trình bày

Hoài Thương


Tình Cuồng Si

Trần Quảng Nam

 

 

 


Vẫn biết rằng tình là mây trôi.

Tình là gió cuốn người ơi

Nhưng tôi vẫn thấy tim tôi bối rối

Khi tôi ngồi gần ngồi gần bên em

Và tôi đã biết yêu em

 

Cho rất gần là làn môi thơm là làn tóc rối bờ vai

Cho tôi quấn quít cho tôi đắm đuối bên em

Khi tôi hôn em lần đầu

Trái tim cuồng si đã yêu người ơi

Tim tôi cuồng si tim tôi sầu bi

Vì tình là nhớ là thương nói sao vừa

Em ơi tình tôi như cây sầu đông

Tôi đâu có biết tim tôi cuồng si

 

Theo tháng ngày người còn bên tôi người còn thắm thiết cùng tôi

Nhưng năm tháng đó trôi theo gió cuốn trôi theo mây bay

Cuộc tình dần tàn

Trái tim cuồng si vỡ theo tình tôi

 

Tiếng hát Khánh Ly

Hư Vô


Tình Đã Bay Cao

(chưa biết)

 

 


Từng cánh gió nhẹ cuốn,

Từng chiếc lá vàng rơi.

Cuộc tình xưa trên ấy,

Nay xót xa lên đầy.

Như lá bay bay hoài

Tình yêu đem đến cho nhau những sầu.

 

Dù hôm nay còn tôi,

Người đi trong cuộc vui.

Giòng đời chia hai lối,

Bao ước mơ phai rồi.

Nhưng mãi ghi trong đời

Lời thương đã hứa cho nhau tình yêu.

 

Còn gì cho nhau em

Những phút giây mộng mơ thoáng về.

Trong một ngày tuổi xanh đi hoang.

Trong một ngày tình anh lang thang.

Còn gì cho nhau em hơn

Những lúc nghe mùa thu đã về.

Lạnh lùng mùa thu bay đi

Cho cuộc tình chìm trong hôn mê.

 

Còn cho nhau tình yêu

Là cho nhau sầu đau.

Đời còn bao gian dối

Ôi suốt cơn đau này.

Trong những đêm không dài

Tình yêu đem đến cho nhau còn đâu.

Alex.T.G.


Tình Đã Bay Xa

Ngoại Quốc

 

 


Tình yêu ơi sao buồn quá

Sao ta si mê người hoài

Kỷ niệm xưa như còn đó

Nuối tiếc mãi bónh hình

Một phút vui chung

Rồi bỗng chia xa

Tình mãi như ghi hận

Một đời ta không mờ xóa

Đôi mắt đam mê xưa...

 

Người yêu ơi xa vời quá

Nơi đây ta u buồn

Từng đêm mưa âm thầm bước

Bước mãi với nỗi buồn

Người có hay chăng

Ngày tháng bơ vơ

Phòng vẫn cô đơn buồn

Và vòng tay ôi lạnh giá

Còn gì đâu hỡi anh...

 


Tình Đã Chia Xa

Vũ Anh Tuấn

Nhật Ngân

 

 

Tình em trao anh với đam mê cuồng si chất ngất

Biết không anh sao nỡ ra đi, không một lời

Người yêu anh hỡi nhớ hay quên

Vòng tay xưa đó

nhớ không anh giây phút bên nhau môi ấm vai kề

Gió mưa kín nỗi nhớ ... kín nỗi nhớ

Khi tình ta chia xa

Âm thầm em nơi đây

đi về trong cô đơn

la la la

Phố xưa vắng bóng cũ ... vắng bóng cũ

Mua buồn dâng trên mi  ... dâng trên mi

Cung đàn xưa bơ vơ

Chợt nghe thoáng những tiếc nuối

Xót xa

 

Tình yêu đã hết

Tiếc thương chi thì cũng đã lỡ

Ái ân xưa thôi cũng như mây chờ cuối chân trời

 

tvmt


Tình Đã Hết Rồi

Lê Xuân Trường

 

 

 


Tình đã hết rồi

Dù cho nuối tiếc em vẫn xa vời

Tình đã chết rồi

Dù em có khóc thế kỷ sau

Ta mất nhau rồi

Đời người chỉ chết một lần thôi

Mà đời anh chết hai lần

Lần đó; Là lần em bước theo người ta

áo cưới huy hoàng

Còn gì thôi hết rồi người ơi! Hết rồi.

 

 

Hồi chuông giáo đường

Nhẹ buông thánh thót trong chiều êm

Em say đắm cười

Còn anh nơi gác xưa đìu hiu

Ôm vết thương lòng

Kỷ niệm xưa thoáng qua đây

Làm cho nỗi nhớ thêm đầy

Nhìn quanh đây; Chỉ là bóng tối vây đời cô đơn

Theo tháng năm dài

Còn gì thôi hết rồi tình ơi! Hết rồi.

 

 

(trình bầy bởi Ca Sĩ Gia Huy)

 

Lê Xuân Trường


Tình Đã Lãng Quên

(chưa biết)

 

 


Còn nhớ khi xưa anh thường nói

Mình sẽ yêu nhau rất bền lâu

Nhưng sao bỗng thấy anh vô tình

Chẳng nói với em câu yêu nồng nàn

 

Rồi những sống gió như ùa tới

Và bỗng biến mất bóng hình anh

Anh như đã lãng quên câu ân tình

Giọt nước mắt rồi tình chúng mình

 

Tình yêu là những đam mê bao đêm thao thức

Tình yêu là những chua cay có nói lên thành lời

Tình yêu đến chẳng ai ngờ rồi sẽ âm thâm biến mất oh...

 

Tình yêu là những mê say trong tim mơ ước

Tình yêu là khói sương bóng giáng anh mịt mờ

Tình yêu mãi câu mong chờ

Tình lãng quên ơ thờ

Lối qua em về

Chợt vắng bóng ai ngày xưa?

 

Hoài Thương


Tình Đã Lỡ

Đình Huấn

 

 


Này em hỡi ta đã xa nhau rồi

Đời hai ngả cách chia tình ta

Đường muôn lối không biết nơi nao

Cho ta lạc vào cõi âu sầu

Tình đã lỡ lòng ta ngậm ngùi.

 

Mình anh với trái tim lẻ loi

Người yêu ơi, em ở nơi đâu

Đang xây bao hạnh phúc yêu thương

Lòng anh luôn nhớ thương em

Như phút giây lần đầu tiên .

 

Bao nhớ thương ....

Bao vấn vương .....

Này em hỡi! Ôi môi thương nay đâu còn

 

Từng cơn gió mùa đông lại về

Lòng se sắt tái tê niềm đau

Người yêu ơi, ta biết đi đâu ??

Cho quên đi hẹn ước ban đầu

Mình anh thao thức đêm nay

Cho mắt môi thêm nồng say ....

 

 

 

 

Đi Về Nơi Xa


Tình Đã Trôi Xa

Ngoại Quốc

Nhật Ngân

 

Đã hết anh ơi đôi ta đành xa nhé

Ngày tháng vẫn lướt trôi còn chi nữa hỡi người ơi

Ngày em cất bước ra đi dẫu biết anh buồn trông ngóng

Vẫn ước mơ đời tự do

Mình hãy cố quên đi đẫu trong lòng chua xót

Tình đã chấp cánh bay vào giông bão

Nhìn nhau khóe mắt rưng rưng hỡi anh đừng than khóc

Đường em đi tựa như gió thênh thang

Giờ xa hết bao nỗi buồn nỗi đau đã tan

Bước chân ra đi nơi phương trời sẽ xa thật xa

Chớ khóc nữa ơi người ơi nỗi đau kia rồi phai

Tình mình đã bay xa đi tầm tay ôi còn chi

Giờ thôi hết đêm úa sầu với cô đơn ngóng trông

Từ đây em xin sẽ hứa rằng

Sẽ không bao giờ ghen hờn

Sẽ xóa trong tim những kỷ niệm

Sẽ giữ không rơi đôi hàng lê.

Sẽ cất giấu hết em đi thật xa

 

Đã hết anh ơi đôi ta đành xa nhé

Ngày tháng vẫn lướt trôi còn chi nữa hỡi người ơi

Ngày em cất bước ra đi dẫu biết anh buồn trông ngóng

Vẫn ước mơ đời tự do

Cất bước hôm nay em đi và đi mãi

Có tiếc nuối chi thì vẫn thế

Dù anh cố níu ân tình vẫn có thay được trong em

Đường em ra đi mây nước thênh thang

 

Giờ xa hết bao nỗi buồn nỗi đau đã tan

Bước chân ra đi nơi phương trời sẽ xa thật xa

Chớ khóc nữa ơi người ơi nỗi đau kia rồi phai

Tình mình đã bay xa đi tầm tay ôi còn chi

Giờ thôi hết đêm úa sầu với cô đơn ngóng trông

Từ đây em xin sẽ hứa rằng sẽ không bao giờ ghen hờn

Sẽ xóa trong tim những kỷ niệm

Sẽ giữ không rơi đôi hàng lê.

Sẽ cất giấu hết em đi thật xa

 

 

tvmt


Tình Đã Vội Quên

(chưa biết)

 

 


Khi anh thấy em trong tay người xa la

Khi anh thấy em trên phố đông người qua

Khi anh thấy em đi trong chiều băng giá , phút giây nhớ thương , nhớ thương giờ đã phôi phạ.....

Anh như cánh chim bay trong trời xa lạ

Con tim giá băng , nghe giấc mơ nào qua

Cô đơn bước chân đi trong chiều băng giá ....

Phố quen , phố quen , phố quen .....bây giờ xa lạ .....

 

Rồi mai xa cách em có ( thương nhớ )nhớ thương chiều nào lá rơi ?

Ngày xưa em đến em đến ( nơi ấy ) chiếc môi hồng đầy lả lơi .

Một nụ hôn đầu nghe chơi vơi , bước chân về mưa khuya lấp lối .

Ngỡ như (3)em còn đây mãi

 

Hôm nay thấy em trong tay người xa la

Hôm nay thấy em trên phố đông người qua

Hôm nay thấy em nghe trong lòng băng giá , phút giây xót xa, xót xa giờ đã phôi pha.....

 

Anh như cánh chim bay trong trời xa lạ

Em khong thâ'y anh trên phố đông người qua

Con tim đổi thay , mau như nguoi thay áo .

Có anh tháng năm vẫn yêu em như hôm nào

 

Bảo Trâm


Tình Đã Vụt Bay

Vũ Tuấn Đức

 

 


Em đến bên anh những đêm dài cô đơn

Gieo bao thương nhớ khát khao mong chờ

Một chiều naò ngỡ thôi hết bơ vơ

Ôi tình như giấc mơ

 

Năm tháng lướt trôi đắng cay ngập bờ môi

Yêu đương tan vỡ mắt môi thẫn thờ

Chiều về lạnh giá tim thấy xót xa

Mông ước phai nhòa

 

Người yêu em hỡi sao nỡ vội quên

Lơì tình ngày đó có chăng hững hờ

Một lần lầm lỡ khi đã yêu em

Cho hồn anh nát tan

 

Cuộc tình ngày đó xót xa giờ đây

Tình nhiều mộng ước ước mơ tàn phai

Một chiều nhạt nắng mắt hoen lệ cay

Tình đã vụt bay...

tvmt


Tình Đã Xa

Vũ Thành An

Nhật Ngân

 

Tình em trao anh với đam mê cuồng si chất ngất

Biết không anh sao nỡ ra đi không một lời

Người yêu anh hỡi, nhớ hay quên vòng tay xưa đó

Nhớ không anh, giây phút bên nhau môi ấm vai kề

 

Gió mưa kín nhỗi nhớ

Khi tình ta chia xa

Âm thầm em nơi đây

Đi về trong cô đơn

La la la la

 

Phố xưa vắng bóng cũ

Mưa buồn dâng trên mi

Cung đàn xưa bơ vơ

Chân nghe thoáng những tiếc nuối xót xa

Tình yêu đã hết, tiếc thương chi thì cũng đã lỡ

Ái ân xưa thôi cũng như mây, trôi cuối chân trời

 

tvmt


Tình Đã Xa

Lý Nhật Ngân

 

 


Mênh mang trong đêm giá băng anh mơ về em

Cuộc tình nào giờ đã bay xa theo thời gian

Theo gió heo may bay xa dần về phương nao

Chiều đông buốt giá trên đường vắng nhớ ai cho lòng bồi hồi

 

Thu qua mau trời đã sang đông trên hàng cây

Cuộc tình tàn tình đã bay xa như làn mây

Như lá thu rơi trong đêm dài ngồi nhung nhớ

Người xưa đã khuất như màu nắng tắt trên lá vàng

 

Tình đã xa tiếng nói yêu xưa còn đâu ngàn thu mãi mãi

Giấc mơ xưa nay giờ tan và cuộc tình giờ theo gió mây

Ngồi mình tôi ôm niềm nhớ tình đã xa

Ánh mắt xưa nay còn đâu ngàn thu quyến luyến

Bước chân mau bên vực sâu về cùng người

Rồi theo gió bay về nơi đâu hỡi người...

CN - TvmT


Tình Đã Xa

(chưa biết)

 

 


Sao anh còn mãi mong chờ, mãi ơ hờ

Dù có biết trước mối duyên ta là khói sương

Giọt lệ vương bờ mi, khóc ai suốt đêm dài

Nặng trĩu đôi vai em nghe con tim chợt nhói đau

 

Em không hờn trách đâu người,

Trách cho mình, vì quá yếu đuối trước giấc mơ tình yêu

Giờ còn nệm ôm mù khơi, xót xa muôn đời

Chuyện tình đã bay đi xa xôi hỡi người ơi

 

Rất khó đoán trước mối duyên tình sau cùng

Khi ta không chung một lối về

Qua cơn đam mê em không than trách làm gì

Khi anh bước đi bóng đêm tràn ướt mi

 

Còn nỗi trống vắng dưới bóng trăng khuya âm thầm

Em mang trong tay giấc mơ xưa nồng cháy

Đêm nay lang thang chân em bước không hồn

Muốn thắp cho trái tim rực sáng bao niềm tin

 

Nếu ta không còn có chung ước mơ trong đời

Để đành lìa tàn, cố quên tháng năm dại khờ

Nhé anh xin đừng nhắc chi trái tim tội tình

Lòng muốn quên đi bao nhiêu cơn đau vô hình

Diễm Bạch


Tình Dại Khờ

Ngọc Sơn

 

 

 


Anh ơi thức trọn đêm này

Mình trông giây phút biệt ly nghẹn ngào

Nghẹn ngào cho lệ hoen mi

Cho lòng thêm khổ khi đã yêu rồi

Mai đây xa cách phương trời

Tình chia hai lối anh có buồn không ???

 

Yêu em anh khổ thật nhiều

Mà anh không trách rằng em phụ tình

Cành vàng phải tựa lầu son

Còn anh thì vẫn tay trắng tay hoài

Mơ chi gác tía son vàng

Nên nay anh đứt ruột nhìn nàng ra đi

 

ĐK:

 

Đêm nay ... trăng sắp tàn trên phố nhỏ

Những kỷ niệm êm đềm

Ngày hai đứa yêu nhau

Em xin gửi trả lại anh

 

Em ơi hai quả tim vàng

Một căn nhà nhỏ chỉ là mơ thôi

Nên em mới hiểu được rằng

Tình trên nhân thế chẳng đẹp như thơ

Yêu em anh quá dại khờ

Trèo cao té nặng ai ngờ đâu em !!!!!!

 

GoiTenKyNiem


Tình Đắng Lý Khổ Qua

Trương Quang Tuấn

 

 


Mảnh trăng non thao thức giữa trời khuya

Xóm nhỏ ven sông than thở gió Thu về

Đàn ai kêu tích tịch tình tang

Trăn trở năm canh em nhớ thương chàng.

 

Đã bao năm rây rứt nỗi chờ mong

Quá đỗi mưa giông nghiêng ngả lúa trên đồng

Bờ sông xưa trĩu nặng phù sa

Như Khổ Qua đèo thêm đắng tình em.

 

ĐK:

 

Tình đắng... ôi lý Khổ Qua

Chàng đã đi xa như ngựa ô

Lạc mất kiệu vàng ai đưa nàng cho kịp về dinh

Tình đắng... ôi lý Khổ Qua

Bếp lửa cơm sôi chưa kịp chín

Lắc lẻo cầu tre đứng một mình

Nước chảy vô tình chim sáo làm thinh.

 

Tình đắng... ôi lý Khổ Qua

Một nắng hai sương em mình ên

Phận gái miệt vườn qua bao mùa vui cùng ruộng nương

Tình đắng... ôi lý Khổ Qua

Lối cỏ năm xưa ai hẹn ước

Sóng vỗ bờ sông nước ngược giòng

Ai đổi thay lòng... nỡ.. phụ... tình.. em... ! ! ! :(

Hoa Nắng


Tình Đau

Lam Phương

 

 

 


Có người đôi mắt xa vời

Đi tìm hư aỏ trong đời

Khi hoàng hôn tắt sau đồi

Nghe gió quyện sóng ra khơi

 

Cát vàng chôn ánh trăng tàn

Cho đời quên kiếp lỡ làng

Gió sầu ru mãi trên ngàn

Như khóc tình mới ly tan

 

Có về tình cũng thở than

Tình đau như chim lìa đàn

Còn đây sao em vội vàng

Tìm chi ngõ tối thênh thang

 

Từ đó buồn bỗng lên ngôi

Từ đó bạn với đơn côi

Lời yêu xa xôi dịu vợi

Bao giờ buồn cho nguôi

 

Bao giờ anh đôi má em hồng

Bên ngoài xuân vẫn thắm nồng

Bao giờ anh hết phiêu bồng

Cho nắng vàng chiếu mênh mông.

 

 

tvmt


Tình Đầu

Hoàng Trọng

 

 


TangoVườn lòng vừa hé hoa yêu đời.

Tình đầu đã chớm trên môi cười.

Hôm nao gió ngân lời

Dù rằng thời gian trôi

Nhưng không xóa phai tình ngời.

 

Nụ cười càng thấm duyên mơ mông.

Dịu dàng tà áo vương hương lòng.

Ôi đôi mắt trong lành

Đẹp màu làn tóc xanh

Càng lưu luyến xuân tình.

 

Ai thay ai đổi tơ duyên

Bước chân sang thuyền.

Ta riêng ấp ủ trong tim

Tình đầu nào quên.

 

Vì lòng đã trót đem hoa đào

Buộc vào cành thắm xuân ban đầu.

Bao nhiêu lá thư màu

Ngày nào vẫn khắc sâu

Ngàn câu mến thương nhau.

Alex. & P.A.D.


Tình Đầu

Jimmii J.C. Nguyễn

 

 


Cuộc tình đầu tiên

Chuyện tình thần tiên

Đẹp như giấc mộng

Trôi thật dịu êm

Đến trong cuộc đời

Tình đầu ta trao

Này người yêu ơi

Em có nhớ chăng

Vào một chiều mưa

Từng hạt nhẹ đưa

Mà ta núp lại bên cạnh đàn chim

Dáng em dịu hiền

Bồi hồi con tim

(Tướng anh cowboy. Bồi hồi con tim)

Rồi tình yêu chợt đến bất ngờ

Lúc đó ta cứ hãy đùa vui

Gọi nhau bằng những tiếng mến thương

Những con đường qua để lại đời ta

Ngọt ngào nụ hôn thiết tha

Tình yêu anh mãi mãi và suốt kiếp là em đó

Tình yêu em mãi mãi và suốt kiếp là anh đó

Đôi khi xa em trong cô đơn anh cảm thấy oh no

Thẫn thờ như mất cả linh hồn anh

Tình yêu anh mãi mãi trọn hết kiếp là em đó

Tình yêu em mãi mãi trọn hết kiếp là anh đó

Đôi khi xa em trong bơ vơ anh cảm thấy oh no

Thẫn thờ như chết cả linh hồn anh


Tình Đầu Bên Nhau

Trần Huân

 

 


Nụ cười đầu tiên khi mới quen em phút giây nồng say

Và tình đầu tiên có những đam mê, đắm say mặn nồng

Ta đi bên em một chiều nhạt hoàng hôn buông bước chân dịu dàng

Không gian nơi đây như thầm lặng, tình đầu ta có mấy khi vui buồn

 

Tình đầu bên nhau em khẽ trao anh phút giây thần tiên

Và tình đôi khi chia sớt cho nhau những cơn ưu phiền

Ta đi bên nhau trong chiều lộng, cơn gió thoảng xóa tan nỗi buồn

Không gian nơi đây như thầm lặng tình đôi ta có mấy vui buồn

 

Tình như đôi chim bay xa bay xa bay xa theo thời gian

Tình tựa như cơn mưa xuân mưa xuân thênh thang

về trên phố xưa

Tình ta đắm đuối như cơn sóng, sóng khẽ tan vào nhau

Nồng nàn giây phút chất ngất khẽ nói yêu em ta thầm mơ

 

tvmt


Tình Đầu Chưa Nguôi

Quang Huy

 

 


Rồi người đi mãi mãi không bao giờ trở lại

Còn lại mình tôi nỗi cô đơn càng vây kín

Dù phương ấy em vui cùng ai

Tình ta vẫn giữ cho mình em

Một mình trong đêm bóng em bây giờ xa khuất

 

Dù mai xa nhau vẫn chôn sâu một mối tình

Mộng tình đôi ta vẫn mang theo hình bóng đó

Dù xa cách vẫn yêu mình em

Một mình tôi bước đi lệ rơi

Cuộc tình cho em sẽ không bao giờ đổi thay

 

Tình mình xưa đó có em và tôi

Mình cùng bên nhau sống trong mộng mơ

Thì ngày hôm nay sao em lặng bước ra đi phương nào hỡi em

 

Tình mình nay đã cách xa thật xa

Để mình anh mãi sống trong lẻ loi

Tình này cho em sao em chẳng biết hay em hững hờ hỡi người


Tình Đầu Hạ

Khánh Băng

 

 


Mình yêu như mình chưa yêu,

Mình quen như mình chưa quen,

Nói lên lời nói yêu thương đời,

Cho mình thôi lẻ loi

 

Mình vui như mình chưa vui,

Mình quên nhưng giờ quên thôi

Đuốc yêu thuyền cũ trong nắng hạ

Mưa về sẽ cuốn trôi

 

Đ.K.:

 

    Qua rồi lời người nhức nhối

    Xin chào quãng đời u tối

    Nắm tay em, nắm tay em...

    Tôi nghe hơi ấm trong tay mềm

    Ôi đời còn trôi

 

Cường toan trên đầu môi em

Đại dương trên bờ mi em

ấp thêm lần nữa môi em nồng

 

Có về cũng vui

 

 

Đại dương trên bờ mi em

Ấp thêm lần nữa môi em nồng

Có về cũng vui.


Tình Đầu Khó Quên

Ngoại Quốc

Nhật Ngân

 

ĐK:

Dù gì tình ta giờ đây cũng đã lỡ trách chi ngừời mau quên lãng những yêu dấu ngày nào như cơn gió đã vút bay cao.

Chuyện ngày nào nay đã vỡ

Tình một thời chiềm theo giông bão tiếc nối gì cũng thôi

Lòng ta mãi vẫn không sao quên người...

 

Lời Tự Tình: Nếu đừng có những thời gian mặn nồng tuyệt vời. Chúng mình sẽ cất bước đi, quên hết những ngày bên nhau. Tình yêu thật ngọt ngào. Thôi, tiếc gì rồi thì mối tình cũng vào dĩ vãng. Còn đâu ngày vui khi mình có nhau. Tình ta giờ đây chìm sâu.

 

Tình mình một thời giờ này chìm khuất trong bao la màn đêm

Tình dù một lần đến cho đời ta đâu thương ê chề

Sao tim ta vẫn mê say ngày đêm sao chưa quên người

Anh yêu ơi anh có thấu cho tình tôi?

 

repeat ĐK:

 

Lời Tự Tình: Thôi, tiếc gì rồi thì mối tình cũng vao dĩ vãng. Có trách nhau chi cũng vậy thôị Xin em hãy giữ mãi tình này, là một cuộc tình đầu khó quên, dù.. chẳng bao giờ mình còn gặp nhau nữa...

 

Tình mình một thời giờ này chiềm khuất trong bao la màn đêm

Tình dù một lần đến cho đời ta đâu thương ê chê

Sao tim ta vẫn mê say ngày đêm sao chưa quên người

Anh yêu ơi anh có thấu cho tình tôi?

 

repeat ĐK

Hoài Thương


Tình Đầu Một Thời Áo Trắng

Trầm Tử Thiêng

 

 


(Đ.K.)

Một thời quá khứ xa xôi lòng còn tiếc nhớ khôn nguôi

Một thời áo trắng bên kia nhìn về rưng rưng một trời

Tình đầu với những đêm mưa nằm chờ tiếng dế bên hiên

Áo trắng thư sinh, và lòng giây trắng tinh nguyên

Một thời áo trắng ngây thơ đời còn quá đỗi đơn sơ

Tình đầu vẫn tiếng rao khuya hàng quà thơm ngon từng mùa

Tình đầu chớm biết yêu em từ độ mái tóc chia ngôi

Bỡ ngỡ tinh khôi phút chốc xoa tay vào đời

 

Em còn nhớ không em trong ta một thời áo trắng

Mỗi ngày thắm thân yêu xôn xao kỷ niệm xa gần

Em còn nhớ em đi đêm xưa lòng thuyền sướt mướt

Khi bờ bến sau lưng còn ngập dấu chân

 

1.

Dòng đời cứ ngỡ hôm qua nhìn lại ngót mấy mươi năm

Một thời áo trắng xa xưa chợt về nghe em gọi thầm

Mộng đời réo bước chân đi mộng tình réo phút chia phôi

Tiếc nhớ khôn nguôi áo trắng xa ta đời đời

 

Trở lại (Đ.K).

2.Từ độ áo trắng phôi pha thành vòng ngũ sắc lung linh

Dòng lệ nối tiếp trôi theo dòng đời, trôi theo cuộc tình

Vì đời sớm bước chân đi, vì tình sớm biết chia phôi

Tiếc nhớ khôn nguôi áo trắng xa ta đời đời ...

Vì đời sớm bước chân đi, vì tình sớm biết chia phôi

Tiếc nhớ khôn nguôi áo trắng xa ta đời đời ...

 

 

tvmt


Tình Dẫu Muộn Màng

(chưa biết)

 

 


Bao nhiêu năm qua như cơn sóng vỗ bờ

Hai mươi năm qua anh không thể nào ngờ

Có một người thầm mãi yêu anh

Yêu trong lặng lẽ yêu trong niềm nhớ

Yêu không lạc lối yêu không chơi hơn.

 

Bao nhiêu năm qua sao anh cứ hững hờ

Hai mươi năm qua em mong mỏi đợi chờ

Mong mỏi đợi chờ vẫn một lòng thầm yêu anh

Yêu trong lặng lẽ yêu trong niềm nhơ

Yêu không lạc lối yêu không sầu lắng.

 

ĐK:

 

Ôi tình yêu ôi

Tình yêu ơi sao quá nhiệm màu

Tình yêu sao quá lạ thường

Tình yêu kia seo lắm trái ngang

Khi ta yêu người người không yêu ta ?

khi ta quên người người lại yêu " (???)

 

Rồi một ngày tiếng bên sông kia

Mưa bụi bay ướt đôi vai gầy

"Tình ngọt ngào dâng hết cho anh"

Tình muộn màng hay sưởi ấm tim em ... !!!

Quên


Tình Đầu Tình Cuối

Trần Thiện Thanh

 

 


Tình đầu hay tình cuối,

khi một ngày một người đã ra đi.

Tình đầu hay tình sau,

khi cơn đau không biết đến bao lâu.

Một ngày ta được yêu,

rồi một ngày một mình ta buồn hiu,

biết trống vắng, biết thức trắng và biết nếm trái đắng.

Mà đời thì như chiêm bao,

khi yêu nhau biết ra sao ngày sau.

Tình đầu thường lên men đau,

nên đôi khi trái tim yêu nhỏ máu.

đầu tình nào biết đến phút cuối.

Bẽ bàng rồi lòng chất ngất tiếc nuối.

Thì tình đầu chỉ còn là trong  kỷ niệm mà thôi ...

 

Anh ơi anh ơi anh đâu rồi,

làm sao em hôn làn tóc rối ...

Anh ơi anh ơi anh đâu rồi,

Làm sao làm sao ta có đôi?

Anh ơi anh ơi anh đâu rồi,

mộ bia đề tên anh đó sao ...

Anh ơi anh ơi anh đâu rồi

để tình đầu là tình cuối đau lòng nhau!

 

Tình đầu hay tình cuối,

khi cuộc đời chỉ là những thương đau

Tình đầu hay tình sau,

hay cơn mơ khi thức trắng đêm thâụ

Chỉ là cơn mộng thôi,

mà người đời được nhìn cơn mộng trôi

lúc bở ngỡ, lúc gắn bó và có lúc sóng gió.

Dù tình thì rất mong manh,

khi ta yêu trái tim ta màu xanh.

Dù tình đẹp như trong tranh,

nhưng tranh suông vẫn không như lòng muốn

Tình trần thì vẫn quá bát ngát,

mà đường trần thì vẫn thấy quá ngắn,

thành một đời người chỉ toàn ôm trắc trở mà mơ


Tình Đầu Trôi Đi Không Trở Lại

Hoàng Thi

 

 


Năm năm trời anh là thằng ngu dại

Vì yêu em rơi nước mắt đã nhiều lần

Năm năm rồi tay vẫn trắng tay

Ôi cuộc đời đầy chua chát đắng caỵ

Năm năm trời chỉ có một tên em

Vì cuồng si anh nguyền rũa đã nhiều lần

Ôi ngọn dao sao anh tự đâm mình

Ôi ngọn dao anh mù quán lỡ đâm em.

 

ĐK:

Xin một lần được ta lỗi cùng em

Ôi bao lỗi lầm giờ đã đục mầu sông

Xin em còn thương tuổi mười lăm

Vì kiếp sau mình không còn gặp lạị

Năm năm trời anh là thằng thất bại

Đời khinh anh anh dở giọng khinh đời

Năm năm trời chẳng còn được câu kinh

Ngày anh buồn Thần Thánh cũng thôi linh.

Năm năm trời ôi cuộc tình giông bão

Dòng sông xưa đã cuống kẻ quên bờ

Cuộc tình đầu trôi đi không trở lại

Sân nhà em chỉ còn xác lá trúc đào!

 

tvmt


Tình Đầu Vẫn Khó Phai

Trúc Hồ

 

 


Tình yêu ngày đó đôi ta trao nhau trong anh sẽ mãi không quên

Dù cho ngày tháng có trôi qua mau tình đầu vẫn khó phai

 

Buồn theo ngày tháng riêng anh ra đi

Nghìn trùng bao thương nhớ đến em

Tình yêu thuở ấy yêu trong ngày thơ

Như lòng anh ngỡ em vẫn chờ

 

Về đây lang thang nhớ em nhớ đêm ngày xưa

Ngày ta yêu nhau có nhau hứa không rời xa

 

Ngờ đâu hôm nay em nay như bóng mây

Dừng chân phiêu du chốn nào biết đâu tìm

 

(Translated to English)

 

The Love we had never fade in me

This Love will remain in me for days to come

you were my first true lover, How could I forget U?

 

I ran away to hide my feeling for U.

But the father I went the more I pains I sowed

'Cause My love for U was so strong and pure !

That I thought we would never far apart.

 

I live here with those lovely moments we were together

Those loves, touches and cares and we promised to keep this way.

Who thought that U were in this dripping away cloud

Let me stand alone with your love shadowed over me !

(Anh Huy wrote for Thùy Trang... Nov 2001)

Chèo


Tình Đầu Xa Mãi

Phương Uyên

 

 


Ðêm dần qua ngày qua tàn giấc mơ gọi tên anh mãi không ngừng

lệ rơi trên má em nhạt nhòa woo ...

Ta cạn ly rượu cay nhấc chén nồng say

vì sao ôm mãi cuộc tình

tình riêng ta mãi trong tự tình

Em lang thang trên bờ cát ru

trời buồn nghiêng nắng sóng vỗ dạt dào

sóng mãi cười đùa chỉ có riêng em ...

 

Ta cùng chung ngày xanh cùng lớn lên

cùng chung bao ước mơ đẹp cùng nhau

chia xớt bao muộn phiền hôm nào

Anh mừng vui muốn nói cùng em từ nay

Anh có ai cùng, cùng anh nay đã xa nghẹn ngào chua xót

Biết đã muộn màng muốn nói thật lòng mà khó nên câu ...

 

Buồn giăng tơ vương trên mắt sầu bi trên

khóe môi trách cứ sao ta riêng mối tình

thầm kín riêng ta một bóng hình anh yêu

nay phương trời nào biết nơi đây một người

thầm chờ mong anh ...

 

Tình đầu nay xa mãi

còn nữa đâu giờ anh cùng ai ngay đêm

ân tình còn em lệ rơi chờ anh nơi này mãi

thôi tình đầu khôn nguôi

 

tvmt


Tình Dấu Yêu Xưa

(chưa biết)

 

 


Sẽ có lúc tôi về

Nhìn ngắm mây trôi trên sông thuở xưa

Tôi ngồi, hát ru lên câu tình ca

Và đâu tình yêu thuở ấy

như trăng vàng mãi trong lành

Hơi ấm đâu đây ngày xưa người ơi luôn trong tim khó phai

 

Vẫn cứ mãi đi tìm,

Tìm dáng em yêu trên bao lối xưa

Đâu rồi, những đêm ta luôn gần nhau

Người ơi! Tìm đâu trong đáy nước bao hình bóng... năm nào

Thôi hết yêu thương còn đây mình anh, trở về chốn cũ

 

ĐK:

 

Nhớ! Những phúc giây êm đềm

Những con đường, lá vàng lại rơi

Mùa xuân về qua, cuộc tình vừa xa

Nhìn từng đàn chim qua, với nỗi sầu

Hỡi! Những dấu yêu xa rồi

Vẫn một đời mãi chờ đợi nhau

Đường xưa còn đây, lại còn mình anh

Nhìn từng bàn chân xưa

Em Dấu Yêu Ơi !!

<font color=


Tình Đêm Liên Hoan

Hoàng Thi Thơ

 

 

 


Mambo (vừa, thiết tha), 2/4

 

Vui một đêm nay rồi mai lên đường

Vui buồn ai hay

Tình dâng đêm trường

Mai anh về quê hương

vui tiếng chày kêu sương

bông lúa ngời ánh dương

mà còn mến thương

mà còn vấn vương

dường như nghe ai hát trong đêm trường

 

Vui một đêm nay rồi mai lên đường

Vui buồn ai hay

Tình dâng đêm trường

Theo tiếng gọi quê hương

anh ra ngoài biên cương

say với đời đấu tranh

Rồi bên suối xanh

chợt nghe tiếng oanh

lòng anh nao nao nhớ đến phút này

 

Lửa hồng càng reo vui

nàng Hằng càng lên khơi

đàn trầm càng chơi vơi

Tiếng hò lưng trời,

Kìa này là sương rơi

Lửa hồng chuyền thêm hơi

Lòng mình càng vui tươi

ghi nhớ lần cuối

 

Lửa bập bùng reo vui

nàng Hằng càng lên khơi

đàn trầm càng chơi vơi

Tiếng hò lưng trời,

Kìa này là sương rơi

Lửa hồng chuyền thêm hơi

Lòng mình càng vui tươi

nhưng luống bùi ngùi

 

Vui một đêm nay rồi mai lên đường

Vui buồn ai hay

Tình dâng đêm trường

Trên nẻo đường quê hương

mai cho dù muôn phương

nhưng vẫn còn vấn vương

một chiều liên hoan

buồn vui chứa chan

ngàn đời chưa tan

với muôn tiếng đàn...

 

(lập lại từ đầu)

...

 

với muôn tiếng đàn...

 

Tham khảo : Chép từ bản sao không có xuất xứ bên dưới

 

 

 

Lephan41


Tình Đến Không Ngờ

Nguyễn Văn Hạnh & Trần Bội Anh

 

 


Người ơi tim tôi nay đã yêu rồi yêu đến muôn đời.

Mà sao ánh mắt kia mãi hững hờ với tôi.

Không nói một lời, xin nói một lần.

Cho trái tim hồng được ấm khi mùa đông.

 

Làm sao tôi quên đôi mắt nai buồn xao xuyến tâm hồn.

Nụ cười trên môi chan chứa muôn lời ái ân.

Nghe thoáng mơ màng, thu tím đang tàn.

Trên mấy cung sầu, người ơi tôi đã yêu rồi.

 

Ai xuôi chi tình yêu đến không ngờ

Cho con tim sầu nhớ mong.

Tôi yêu em, yêu nức nở

Qua bao đêm tôi thầm mơ

Mong riêng mình chung lứa đôi.

 

Người ơi nghe không đây tiếng tơ lòng tôi nói nên lời.

Tình yêu đã đến tim khắc ghi hình bóng ai.

Trong những khi chiều ra đứng bên thềm.

Ai có đâu ngờ tình yêu đã đến trong đời.

Sĩ Phú

Tham Khảo: (Tình Ca Quê Hương 1 - Đỉnh Sầu Tương Tư)

Alexander T.G. - Bao Tran


Tình Đến Rồi Đi

Dalida

Phạm Duy

 

 

Tình đến như bão, như gió... thời tối tăm, lúc hoang dã

Xác xơ như kiếp hoa lá, tình yêu hồng hoang thuở xa.

Tình đến như những giông tố, ùa tới cho thác nghiêng lũ,

Cuốn đi muôn nỗi thương nhớ, tình thu lẻ loi ngẩn ngơ...

Tình cũ rưng rức thương tiếc, lắng nghe tình xa, rồi quên.

Tình mới thao thức khao khát, đắm say tìm đến.

 

CHORUS

 

Ta níu tay kéo mộng mơ, tình yêu đã đến với ta

Ta trói ta với tình xa, tình yêu đã đến với ta

Ta biết ta sẽ chua sót, tình vừa mới đến với ta,

Để ta đắm say... Rồi đi!

. . . .

Tình đến như sóng đêm tối, biển vắng le lói trăng mới

Ánh trăng như mắt ma quái, nhìn ta một đêm tả tơi.

Tình đến như nắng trên cát

Làm cháy thêm những cơn khát,

Khát yêu đương, khát môi mát

Làn môi ngổn ngang tình hoang.

Tình cũ rưng rức thương tiếc, lắng nghe tình xa, đời quên.

Tình mới thao thức khao khát, đắm say tìm đến.

 

CHORUS

. . . . .

 

Tình đến như những con thú rừng rú, khi thú hung dữ

Cắn cho tan nát câu hứa, tình yêu dở dang nghìn thu.

Tình đến như tiếng giun dế, lả lướt ru tiếng dương thế,

Hãy yêu cho hết ơn nghĩa, tình đây còn qua tình kia.

Tình cũ rưng rức thương tiếc, lắng nghe tình xa, rồi quên.

Tình mới thao thức khao khát, đắm say tìm đến.

 

CHORUS

+++++++

 

Il pleut sur Bruxelles

par Dalida

 

Y'a Jeff qui fait la gueule

Assis sur le trottoir

Depuis qu'il est tout seul

Il est pas beau à voir

Y'a aussi la Mathilde

Qu'est jamais revenue

Y'a aussi la Mathilde

Qui ne reviendra plus

Et puis y'a la Frida qui n'a aimé que lui

Chez ces gens-là, on est jamais parti

 

Mais lui il s'en fout bien

Mais lui il dort tranquille

Il n'a besoin de rien

Il a trouvé son île

Une île de soleil et de vagues de ciel

Et il pleut sur Bruxelles

 

Les marins d'Amsterdam

S'mouchent plus dans les étoiles

La Marie qu'a des larmes

A noyé un canal

Et puis y'a les Flamandes

Qui n'oublient rien du tout

De Vesoul à Oostende

On s'habitue, c'est tout

Seules Titine et Madeleine

Croient qu'il est encore là

Elles vont souvent l'attendre au tram 33

 

Mais lui il s'en fout bien

Mais lui il dort tranquille

Il n'a besoin de rien

Il a trouvé son île

Une île de soleil et de vagues de ciel

Et il pleut sur Bruxelles

 

A force de dire "j'arrive"

A force d'en parler

A force de dire "J'arrive"

Il y est quand même allé

 

Il a rejoint Jojo,

La Fanette et Fernand

Peut-être un peu trop tôt

Mais lui il est content

 

Il n'a pas entendu

Que des milliers de voix

Lui chantait

"Jacky ne nous quitte pas!"

 

Mais lui il s'en fout bien

Mais lui il dort tranquille

Il n'a besoin de rien

Il a trouvé son île

Une île de soleil et de vagues de ciel

Et il pleut sur Bruxelles

 

Mais lui il s'en fout bien

Mais lui il dort tranquille

Il n'a besoin de rien

Il a trouvé son île

Une île de soleil et de vagues de ciel

Et il pleut sur Bruxelles

 

 

láxanh


Tình Đẹp Mùa Chôm Chôm

Vinh Sử

 

 


Nhớ muà chôm chôm trước

Mùa chôm chôm kỷ niệm

Biết bao nhiêu nồng thắm.

Có một chàng thiếu niên

Nơi đô thành tìm xuống

Vỉnh Long thăm bạn hiền.

Định mệnh xuôi khiến nên

Sắp đặt chuyện tình cờ

Chẳng hẹn mà nên thợ

Khi xe vừa đổ bến

Cô em cười tươi thắm

Mời anh mua chôm chôm.

 

Tiếng cười thay tiếng nói

Lời vui thay tiếng chào

Luyến trong theo tà aó.

Để rồi nghe vấn vương

Khi hay người bạn ấy

Có cô em là nàng.

Rồi từ đây có nhau

Sớm chiều lời hẹn hò

Kết chặt tình ban sợ

Bao nhiêu lời thương mến

Bao nhiêu tình lưu luyến

Gởi trao nhau mối duyên đầu.

 

Mong cho mai sau đời ta luôn có nhau

Như những ngày mới gặp nhau

Đưa em sang sông

Vào vườn chôm chôm chín

Bằng xuồng ghe máy đuôi tôm.

Vườn sai trái ngọt

Tình mình cũng thật đậm đà

Đời vui sớm chiều

Dù nghèo vẫn đẹp hiền hòa.

Tương lai mình như thế

Anh đi làm ông giáo

Và em mua bán chôm chôm.

 

Thế rồi muà mưa tới

Muà chôm chôm chín rộn

Thắm như hoa hàm tiếu.

Má hồng không phấn son

Em xinh như mộng ước

Yêu thương dâng ngập lòng.

Vì ngươì yêu thuở xưa

Ðã trở lại tìm nàng

Với lễ vật cầu hôn

Bên nhau lòng phơi phớí

Tình yêu về giăng lối

Tình Đẹp Mùa Chôm Chôm.

 

 


Tình Đẹp Như Mơ

Lam Phương

 

 


Tình yêu từ đâu mà tình yêu vội vã chiếm tim ta

Chỉ một lần qua mà đêm đêm hình bóng mãi bên ta

Lời nào dịu êm người đưa ta tìm những giấc mơ xa

Lòng thầm bảo nhau rằng đôi ta gặp gỡ trong kiếp nào

 

Một lần hẹn trước

có phải là mộng ước về sau

Cách xa mặt nhau

chỉ làm ngày tháng hư hao

Tuổi xuân là bao

chẳng đợi thời gian vụt tới

Rồi mai đây

trăng tà soi bóng

ngó quanh lại

còn ai

 

Tình đẹp tình mơ là tình khi gặp gỡ lúc ban sơ

Tình là vần thơ mà đôi khi tình ngỡ vẫn bơ vơ

Tình còn chờ ai để con tim vàng võ suốt đêm nay

Tình đừng nhạt phai tình ơi xin tình chớ thêm u hoài...


Tình Điên

Trần Quảng Nam

 

 

 


Xin trả về cho nhau, những dấu yêu cuối cùng.

Vì thời gian trôi mau, không giữ được tình ta.

Vì lòng còn yêu nhau, đã nói yêu mãi hoài.

Nhưng trái tim vụt tan, cho mắt ai lệ rơi.

Ôi dòng lệ đã cuốn theo tình ta.

 

Nhưng người ơi tôi yêu, ôm trái tim nức nở.

Dù ngày mai xa xăm, có mãi thêm ngàn năm.

Dù niềm đau không vơi, vẫn cứ say đắm hoài.

Tôi có thêm niềm đau, dấu kín trong nụ cười.

Khi người xưa đã khuất xa mất rồi.

 

Nắng mưa hai mùa làm đôi ta mất nhau.

Sớm trưa nhạt nhòa làm tình ta đã thấy xa mù khơi.

 

Ái ân ban đầu làm nồng say đã phai.

Đớn đau bây giờ còn lại đây khi đã không thấy người.

 

Tôi về nơi xa xôi sẽ cố quên bóng người.

Nhưng tình tôi mênh mang trong trí dâng đầy vơi.

Rồi ngày mai ai vui có dấu đi nét buồn.

Khi đã ghi tình tôi có nhớ không người ơi.

Yêu người tôi đã thấy không lối về.

 

Tôi trả về cho em, những đớn đau cuối cùng.

Nhưng tình tôi không phai trong trái tim nồng say.

Dù ngàn năm mây bay tôi có xa cõi đời.

Nhưng vẫn yêu người ơi, yêu mãi mối tình điên.

Cho thời gian cuốn hút... không trở về.

Peter Lam


Tình Đời

Lam Phương

 

 


Em có còn thương nhớ gì không

   Trong những đêm lạnh giá canh trường

   Một mình lẻ bóng đơn côi

   Lời yêu ai đành gian dối

   Kỷ niệm buồn che khuất vành môi

  

   Hôm pháo hồng trước ngõ nhà em

   Tôi đứng trông mà tái tê lòng

   Bàng hoàng không biết tại sao

   Người ta giờ đành gian dối

   Những ân tình thôi giờ lìa xa

  

   ĐK:

   Còn nhớ tiếng nói thơm môi, lời yêu một thời

   Tình xanh tuyệt vời mà ta đã trao

   Và tôi say trong tình vừa nở

   Ngờ đâu ngày tan vỡ

   Giờ còn trong giấc mơ thôi

  

   Nên mới hiểu nhân thế đổi thay

   Khi trắng tay người ngoảnh xa người

   Người thì tính toán lợi toan

   Người thì trăm bề gian dối

   Ngẫm sự đời ta buồn mình ta


Tình Đời (Duyên Kiếp Cầm Ca)

Minh Kỳ & Vũ Chương

 

 


Khi biết em mang kiếp cầm ca

Đêm đêm phòng trà dâng tiếng hát cho người người bỏ tiền mua vui

Hỏi rằng anh ơi: Còn yêu em nữa không

Đừng nói nữa anh ơi

Xin đừng nói nữa làm gì

Anh nghĩ rằng

Đời người ca sĩ đáng thương và đáng được yêu

 

Tình yêu, em sợ tình yêu

Vì tình yêu như là hương hoa

Lỡ mai sau em mất người yêu

Em khổ thật nhiều

Ngày mai trên đường phố này

Những đêm khuya có anh đưa về xóm nhỏ

Xa lìa ánh đèn  có anh đưa em về bến mơ

Khi trót mang duyên kiếp cầm ca

Em xin bằng lòng nghe tiếng trách chê của đời

Chỉ cần anh thôi, chỉ cần anh thôi

Còn tin anh nữa thôi

Đời vẫn thế anh ơi

Xin đừng nói đến tình đời

Em nhớ rằng  đời là gian dối

Nhưng đôi ta mãi còn nhau

 

tvmt


Tình Đời Ca Sĩ

Lê Xuân Trường

 

 


Ánh đèn sáng mầu khói mờ

Nhạc bùng lên vang dội khắp vũ trường

Môi rượu thắm cùng tiếng cười

Người bên nhau vui đùa trong đắm say

Từng lời ca em ngân lên theo nhịp sống

Lời nhạc nào say với những kẻ si tình

Cặp tình nhân hôn nhau, (có người) đang ôm nhau

(có mình) Em đang cất tiếng hát gửi người

 

Đời ca sĩ với bao nỗi buồn

Từng đêm cất giọng hát môi cười

Nào ai biết những đêm cô đơn về

 

Lặng im thầm khóc...

(background vocals)

Có những lúc buồn ngồi thầm khóc trong âm thầm...

 

Thương đời hiu quạnh...

(background vocals)

Có những lúc buồn ngồi thầm khóc thương cho đời...

 

Vương vấn nỗi niềm...

(background vocals)

Có những nỗi niềm mà một kiếp vẫn âm thầm...

 

Mối tình thuở nào...

(background vocals)

Có những mối tình giờ lạc mất trong xa mờ...

 

Lạc trôi về đâu...

Mỹ Phượng


Tình Đời Đổi Thay

Diên An

 

 


Ngày xưa yêu em anh thường nói là tình yêu thứ nhất

Ngày xưa yêu em anh thường nói là tình yêu ban đầu

Gặp anh lên ngôi ngôi báu tôn thờ

Ngôi báu tôn thờ niềm tin vô bờ

Tình mong duyên chờ mình dệt bao ước mơ

 

Ngày xưa yêu anh em nào nghĩ mình người yêu thứ mấy

Ngày xưa yêu anh em nào biết người phụ em sau này

Tình như cơn say như phút điên cuồng

Như phút điên cuồng

Tình yêu non dại lòng không e ngại

Ngày mình gặp đắng cay

 

ĐK:

 

Nhưng bây giờ còn lại lời thề gian dối

Những ân tình mặn nồng ngoài tầm tay với

Bước chân đi anh có buồn chi

Phút chia ly anh ngoảnh mặt đi

Đêm hôm nay em còn những gì ngoài tình buồn ướt mi

 

Ngày mai yêu ai anh đừng nói là tình yêu thứ nhất

Ngày mai xa ai anh đừng nói là lần yêu sau cùng

Cầu cho dương gian không biết thay lòng

Không có con người thường hay thay lòng

Để những đêm dài chuyện tình thôi đắng cay

TvmT


Tình Đợi Mong

(chưa biết)

 

 


Biển rộng đến chân trời.

Thuyền theo sông lênh đênh ngoài khơi

Tình yêu cuốn theo gió, mưa bao ơi có anh buồn thay.....

Hồn anh như may trắng bay

Sẽ trôi bềnh bồng về phương ấy

Mộng xưa ai mang trong niềm đau thênh thang

Em hỡi suốt kiếp vẫn còn mãi

 

Biển rộng vẫn xanh màu

Chiều êm ái rơi trên bờ vai

Ngươi yêu đã xa vắng

Nơi biển xưa có ai đợi mong

Tình em như con suối mơ sẽ đem về ngàn ý thơ...

Giọng ca nhân ngư trong màu trăng thiên thu,

phiêu lãng với những giấc mộng cũ...

 

Cho dù xa cách xin vẫn yêu mình em

Gió say lòng chinh nhân chốn xa xăm

Cho dù xa cách xin vẫn không nhạt phai tình đầu....

 

Thuỳ dương ơi đừng quên bờ cát trắng...

Ôi người yêu dấu xin vẫn luôn chờ nhau

Trái tim còn thương đau

Khi lá hoa tàn mau, cơn mộng xa mãi

Em hỡi khi tình yêu tạ từ.....

Từ nay xin chốn kín câu hẹn xưa trong cơn gió thu

Lạc loài


Tình Đời Tay Trắng

(chưa biết)

 

 


Biết em sang giàu còn anh trắng tay,

Đâu dám trèo cao tỏ bày cùng nàng,

Dẫu em tỏ ra thương mến,

Dẫu mình đi về chung lối,

Em giang đầu anh cuối sông Tương,

Biết em không màng giàu sang gấm hoa,

nhưng áo mặc sao khỏi đầu được nàng,

có ai mẹ cha không muốn gã chồng,

con mình mai sau không ai tìm rể quý cao sang,

Đêm đêm chẳng ngủ được yên,

thao thức trở trăn gác lạnh một mình,

thâu canh tiếng gà xao xác,

em trong gấm lụa êm ấm,

chỉ riêng mình anh lạnh thôi,

Ước mong sau này công danh rõ ràng,

thưa vói mẹ cha đến dạm hỏi nàng,

Cúi xin trời cao thương xót,

Để chuyện sau nầy đôi lứa,

Không muôn đời chia cách sông Tương ...…


Tình Đơn Côi

Nguyễn Phi Hùng

Nguyễn Yên Nho

 

Đã có những lúc tôi nhìn lại,

Cuộc tình đó lúc bóng em xa rồi

Thế giới có biết bao người yêu nhau suốt đời

Cớ sao số kiếp tôi vẫn hiu quạnh

Vẫn mãi dấn thân trên đường đời

Dù tình yêu trói tôi giữa đau vùi

Thế giới có mấy ai được vui trong ái tình ..

Thế nên chẳng thấy tôi quá đớn lạnh ...

Lúc biết yêu đã xa người

Lúc trái ngang đã giăng trời ...

Hương hoa yêu đương nào không mang theo trái đắng

Thì tôi yêu đây giữa đơn côi .......

 

Tìm trong nhân thế để nắm lấy lấy một tình yêu

Để vẫn thấy ta được yêu ...

Hỡi linh hồn tha hương

Tình yêu đó lúc trống vắng khi cuồng quay

Lúc đắm đuối khi đổi thay như hằn lên vết thương ..

 

Nhân gian kia mấy ai được vui ...

Yêu đương trong giấc mơ lẻ loi

Tình tôi đó đốt cháy hết bao ngày qua

Thấm ướt hết bao lời ca

Khúc ca tình đơn côi .....

 

**

Vẫn mãi dấn bước trên đường đời

Dù tình yêu trói tôi giữa đau vùi

Thế giới có mấy ai được vui trong ái tình

Thế nên chẳng thấy tôi quá đơn lạnh

Yêu nhau lúc xa nhau rồi

Lúc trái ngang đã giăng trời

Hương hoa yêu đương nào không mang theo trái đắng

Thì tôi yêu đây giữa đơn côi .....ơ ớ ớ ớ ....

 

ĐK:

 

Tìm trong nhân thế để nắm lấy một tình yêu

Để vẫn thấy ta được yêu

Hỡi linh hồn tha hương

Tình yêu đó lúc trống vắng khi cuồng quay

Lúc đắm đuối khi đổi thay như hằn lên vết thương

 

Nhân gian kia mấy ai được vui,

Yêu đương trong giấc mơ lẻ loi ...

Tình tôi đó đốt cháy hết bao ngày qua

Thấm ướt hết bao tình ca

Ôi tình ca lẻ loi ..... a há .......

 

Hà há ... há.... há .... há .......

 

(ĐK)

 

Tình tôi đó đốt cháy bao ngày qua thấm ướt hết bao tình ca

Ôi tình ca lẻ loi ....

Tình tôi đó đốt cháy bao ngày qua thấm ướt hết bao tình ca

Ôi tình ca lẻ loi .......


Tình Đơn Phương

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Minh Tâm

 

Nhiều lần ngập ngừng muốn ngỏ ý

Tiếng yêu đương sao không thành câu

Sợ rằng đường về không còn xa

Để bên em anh đưa lối về

 

Nhiều lần trộm nhìn em thầm lắng

Nét thơ ngây chưa vương sầu lắng

Nàng đẹp tựa ngàn muôn ánh sao

Dịu dàng mong manh em xinh như cánh hoa đào

 

ĐK

 

Tình đơn phương đôi khi thấy em cười vui

Lòng anh xao xuyến

Nàng ơi hãy biết chăng

Anh đã yêu từ lâu

 

Đôi khi bên em thơ ngây mà rằng lòng đừng nói ra

Nghe con tim trinh nguyên vương tình sao chất ngất

Sợ nụ hồng phai nhanh em hờn em dỗi

Anh mang cô đơn trên lối về

 

Anh xin yêu em đơn phương

Thà rằng mình đừng nói ra

Để mai đây bên em ta chung về lối cũ

Dù lòng nhiều đớn đau yêu em từ lâu...

 

 

CN


Tình Đơn Phương 2

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Minh Tâm

 

Đã như mơ sao lòng đợi chờ, tình yêu kia tan theo khói mây về đâu.

 Bao lời yêu lời thương gửi trao, còn in dấu trong tim bao giờ phôi phai.

 Phút bên nhau anh thầm nguyện cầu, tình đôi ta luôn như ánh trăng về đêm.

 Nhưng tình ta giờ đã cách ngăn, người sao nỡ quay đi cho tình đơn côi.

 Bao nhiêu ân ái bên nhau ngày tháng, tim này đang còn ôm ấp không rời.

 Nơi phương xa đó em ơi còn nhớ duyên tình xưa ngày ta có nhau

 

 DK: Đã qua rồi phút êm đềm, thoáng như một giấc mơ.

 Tiếng yêu đầu, tiếng chân tình sẽ mãi giấu kín trong lòng anh.

 

 Phút bên nhau anh thầm nguyện cầu, tình đôi ta luôn như ánh trăng về đêm.

 Nhưng tình ta giờ đã cách ngăn, người sao nỡ quay đi cho tình đơn côi

 Thoáng bên tai những lời tình nồng, bài ca xưa đôi ta sánh vai cùng nhau.

 Nay mình anh thầm ôm nỗi đau, tìm trong khúc ca xưa kỷ niệm qua mau.

 Bao nhiêu ân ái bên nhau ngày tháng, tim này đang còn ôm ấp không rời

 Nơi phương xa đó em ơi còn nhớ duyên tình xưa ngày ta có nhau

 

 

 DK: Đã qua rồi phút êm đềm, thoáng như một giấc mơ.

 Tiếng yêu đầu, tiếng chân tình sẽ mãi giấu kín trong lòng anh.

 

 


Tình Đồng Chí

Minh Quốc

Chính Hữu

 

 

Vừa phải - tình cảm, 2/4

 

Quê hương anh nước mặn đồng chua

Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá

Anh với tôi đôi người xa lạ,

tự phương trời chẳng hẹn quen nhau

Súng bên súng, đầu nép bên đầu

Đêm tối chung chăn thành đôi tri kỷ

Đồng chí ! Ruộng nương anh gửi bạn thân cày

Gian nhà không mặc kệ gió lung lay

Giếng nước gốc đa nhớ người trai làng ra lính

Tôi với anh biết từng cơn ớn lạnh

Sốt run người, vừng trán đổ mồ hôi

Áo anh rách vai, quần tôi có hai mảnh vá

Miệng còn cười buốt giá chân không giày

Thương nhau ta nắm lấy bàn tay

Đêm nay rừng hoang sương muối

Nằm kề bên nhau chờ giặc tới

Đầu súng trăng treo

 

 

 

Lephan41


Tình Đông Phương

Võ Tá Hân

Thơ: Nguyên Lương

 

Chiều bên sông người đi người ở lại

Cồn cát chơ vơ lặng ngắm nước sông

Bèo trôi dạt, thuyền khua mái động

Đôi bàn tay, che dấu lệ long lanh

 

Đêm Đông phương, ơi hỡi! buông rơi nhịp

Vụng đường tơ xe chỉ mấy cho vương

Đường còn dài truông đã mòn lối cỏ

Mái tóc bồng hương gió dấu mây trời

 

Em Đông phương mắt đen trời đất khách

Ta từ xưa trí nhớ về thành kinh

Màu Đông phương phất phơ hai vạt mỏng

Hồn ta đau thấm máu nghĩa non xanh

 

Bên kia sông em có vui hạnh phúc

Bên này sông ta giữ trọn lòng đau

Rượu cạn ly sao còn đầy nước mắt

Đã chia tay tơ tóc nghĩa gì đâu

 

Chiều bên sông tình ơi nay trơ trọi

Vụt tầm tay thơ dại mất ngày xưa

Thương nhớ nhiều hồn đau đớn lạ

Mưa về đâu? em hỡi! lệ rơi mau

 

Tình Đông phương giờ đây sao tê lạnh

Mộng từng đêm hong lại mấy bài thơ

Chôn ngày cũ bên bờ lau sậy mọc

Mắt môi xưa lồng lộng đến bao giờ.

 

Mỹ Ngọc


Tình Duyên Đã Mất (Cho Nhau Lời Nguyện Cầu)

Phạm Mạnh Cương

 

 


Đừng sầu đừng trách nếu ai hững hờ.

Ai đã lạnh lùng ai có giận hờn,

Tình yêu mong manh tựa khói,

Tình yêu rơi như màu lá thu vàng ngập trên lối đi.

Một người chợt thấy pháo vui nhuộm đường

Mưa ướt ngoài trời mưa ướt trong lòng.

Còn đâu trăng thanh ngày đó,

Còn đâu đêm thơ mộng ấy,

Bây giờ chỉ có heo may.

 

Nếu biết yêu chỉ là bóng mây,

Nếu biết yêu để rồi đớn đau,

Khép kín tim sầu đầy giá băng.

Tình yêu là thế !

 

Nguyện cầu thời gian xóa bao ân tình,

Xin chớ giận hờn xin chớ u hoài.

Người đi vui trong ngày cưới,

Thì xin cho tôi lần cuối thấy tình yêu đã lên ngôi.

HyTran


Tình Em

Mai Xuân & Hoàng Hạc

 

 


Tình em một dòng sông

 Lòng anh con nước ròng

 Tình em tựa mật ong

 Ngọt đời anh tháng ngày

 

 Tình em là ngàn mây

 Mây bay khắp muôn phương

 Cho anh đời phiêu lãng

 Ân tình chẳng dở dang

 

 Tình em một vầng trăng

 Chạy theo anh tháng ngày

 Tình em ngọn hải đăng

 Để thuyền anh đến bờ

 

 Tình em là vần thơ

 Thơ nuôi dưỡng tim anh

 Cho anh làm thi sĩ

 Ấp ôm mối tình si

 

 Tình em như lửa nóng

 Thiêu tan những mùa đông

 Tình em như ngọn sóng

 Để ta chết âm thầm

 Tình em ôi nồng thắm

 Cho ta hoài mê đắm

 Để tử sinh cũng là

 Mắt ai liếc tình ơi

 

 Tình em là mùa xuân

 Hồn ta chim én liệng

 Tình em ngọn lửa thiêng

 Để tình ta cháy ngời

 

 Tình em một làn hơi

 Hơi nuôi dưỡng thân anh

 Cho anh còn yêu mãi

 Yêu em mãi, người ơi

 

Tham khảo: Chép lại từ băng nhạc có tựa đề: "Thuở Làm Thơ Yêu Em" do trung tâm Làng Văn phát hành năm 1993)

 Ca sĩ trình bày: Thái Hiền

 

 

hottieu


Tình Em

Phạm Duy

 

 


Như những đóa hoa, trong nắng chan hòa

Đến trong lòng ta, một niềm vui mới

 

Như những ước mơ, chưa đến bao giờ

Bỗng dưng chiều nay, chợt về không ngờ

 

Như những áng mây, bay bốn phương trời

Cuốn theo ngàn năm, tình ta phơi phới

 

Anh hỡi có hay, em đã yêu rồi

Có anh mà thôi, làm em yêu đời

 

Người tình ơi, hãy đến cùng em, hãy đến cùng em

Chung xây đời mới, cuộc tình ta sẽ mãi bền lâu

Không hoen u sầu, không mang đớn đau

 

Người tình ơi, hãy đến cùng em, hãy đến cùng em

Nơi chân trời mới, buộc vào nhau giữ mãi tình sau

Như khi ban đầu mình trông thấy nhau

 

Ôi những ngất ngây, trong trái tim này

Đã bao ngày qua, mà ta không thấy

 

Nay bỗng có anh, trong cõi linh hồn

Thắp lên giùm em, ngày vui không tan

 

Xin giữ mãi sau, âu yếm ban đầu

Thiết tha đời nhau, bằng tình nương náu

 

Xin mãi có nhau, cho đến bạc đầu

Có đôi tình nhân, về miền xa vời

Thiên Kim trình bày

<font color=red>Nhất Ánh</font>


Tình Em

Ngoại Quốc

LV: Minh Tâm

 

 

Em yêu anh không sợ phong ba

Một mai chợt đến xoá tan mối tình

Trái tim này dù ngàn đời cay đắng, xót xa buồn tênh

Em yêu anh không cần chi âu lo dù tim em có nát tan héo mòn

Nếu mai này ngày từng ngày bước cô đơn có còn hơn

 

Vẫn biết trước anh đổi thay

Nhưng lòng em mê say cứ yêu người âm thầm

Cứ yêu dù tim nhức nhối trên đôi môi mong chờ nụ hôn

Vẫn biết trước anh lìa xa

Trong lòng bao phong ba cứ yêu người yêu suốt đời

Cứ mong tình yêu bước đến dù muôn kiếp lang thang ôm mù khơi .....

 

Trần Dương


Tình Em Băng Giá (Run Away)

Ngoại Quốc (English)

Khúc Lan

 

Tình xa rồi nhưng anh vẫn mong chờ,

Muôn đời yêu vô bến bờ.

Sao lòng em luôn giá băng.

Tình khi đớn đau khơi lên vết thương sầu,

Mang hồn anh đi đến phương nào,

Đâu là con sống ước mơ.

Em dấu yêu, xin đừng quên anh.

            Vắng em bóng đêm sẽ âu sầu.

            Em dấu yêu, xin đừng xa anh.

            Thế gian này sẽ không còn một đóa hoa hồng.

            (Một đóa hoa hồng)        Yêu, (và sẽ mãi yêu hoài)

            Sẽ luôn chung tình, tình anh say đắm.

            Này người yêu chớ xa anh, mong em yêu xin chớ xa anh.

 

 

Run Away

 

(chưa có lời)


Tình Em Biển Rộng Sông Dài

Thông Đạt

 

 


Hòa bình ơi,

Tình yêu em như sông biển rộng.

Tình yêu em như lúa ngoài đồng.

Tình yêu em tát cạn biển đông.

 

Hòa Bình ơi, ơi hòa bình ơi

Sao em nỡ lòng kẻ đợi người trông.

Sao em nỡ lòng lúa khô ngoài đồng.

Sao em nỡ lòng.

 

Người về đây xin may áo cuới

Tặng người yêu vui trong lúa mới.

Tôi đón em đi về. Tôi đón em đi về.

Xây dựng lại tình quê.

 

Hòa bình ơi, chờ trông nhau như con chờ mẹ

Chờ trông nhau như gió muà hè

Chờ trông nhau nắng đẹp tình quê

Hòa bình ơi, ơi hòa bình ơi

Ba muơi tuổi đời thoát từ vành nôi

Ba muơi năm truờng khổ đau nhiều rồi.

Về đây hỡi người ơi! Về đây hỡi người ơi...!

AK


Tình Em Búp Bê

Thái Hoàng

 

 


Mình với trang nhật ký ghi chép chuyện yêu đương

Tâm tư giăng niềm nhớ ôi những ngày xưa êm đềm

Ngày xưa anh ví em xinh đẹp như "Búp Bê"

Mỗi lần cười vui em trêu đùa bảo anh rằng

"Tặng anh Búp Bê, lỡ mai cách xa anh sẽ còn Búp Bê giữ lại".

 

Cầm lấy kỷ vật ấy ôm ấp vào trong tim

Nâng niu như ngọc quý bao tháng ngày không xa rời

Còn gì vui hơn lúc mong chờ khi lớp tan

Mình được gặp nhau tay đan từng ngón xuân nồng

Chợt em đổi thay để lại thương ca dở dang tình em Búp Bê.

 

ĐK:

 

Rồi em đã bước chân theo ai về nơi lắm bạc tiền

Còn đâu nữa ước mơ chung đường hạnh phúc mãi bên nhau

Còn đâu nữa bóng dáng thơ ngây đã xa khuất chân trời

Mình tôi với Búp Bê cô tình mà xót xa đầy vơi.

 

Giờ đây bên trường xưa tôi thẫn thờ trông ai

Bâng khuâng mơ hồ tưởng như đứng chờ em như hôm nào

Mình tôi lê bước trên lối mòn in dấu xưa

Tìm lại tình yêu nay đâu rồi buổi ban đầu

Tình em búp bê giờ em ở đâu sao không về thăm Búp Bê ... !!!

ĐừngTắmChiềuNay


Tình Em Dại Khờ

(chưa biết)

 

 


Vẫn biết yêu em ôm hoài thương đau

Muốn cố quên anh cho vơi nỗi sầu

Nhưng, lỡ yêu rồi, tình vẫn say, càng cay

Đã biết riêng anh chưa bao giờ yêu em

Sẽ mãi không yêu như em ước nguyện

Ôi! biết làm sao để được anh trong đời em...

 

Yêu! Yêu như đã quên đi đời mình

Thôi! Em đành chờ mong

Chờ mãi ân tình, chỉ dành riêng anh đó...

Yêu! Yêu cho dẫu ngu ngơ dại khờ

Tim anh hoài thờ ơ

Những xót xa này, từng đêm em sầu ôm lấy...

Cớ sao, vẫn mãi yêu anh, yêu anh ngàn đời

Cớ sao, vẫn mãi yêu anh, yêu anh ngàn thu...

April Fool


Tình Em Đêm Giáng Sinh

Bảo Chấn

 

 


Một ánh mắt dịu dàng

Một câu nói ngập ngừng

Một dáng dấp thẹn thùng giữa bao người

Một vương trắng rạng ngời

Một mái tóc dễ thương

Khiến anh đi tìm em một đêm giáng sinh

 

Rất đông người em đâu đó

Rất đông người thoáng bên lề thoáng bên lề

Tìm sao thấy em nơi đâu cho anh tới

 

Hơ vì một người tìm mãi để làm quen

Người mà ta thầm nhớ không thể quên

Đã cho đêm giáng sinh này một niềm vui thánh sáng trong tuyệt vời

 

Hơ vì một người tìm mãi để làm quen

Người mà ta thầm nhớ không thể quên

Đã cho đêm giáng sinh này một tình yêu sáng trong để nhớ suốt đời

 

tvmt


Tình Em Mùa Xuân

Trường Huy

 

 


Slow Surf

 

Lần đầu gặp em

Bỗng thấy vấn vương màu mắt nhung huyền.

Từ đôi mắt ấy, em đã cho nhiều ước mơ.

Mình nhìn thật lâu

Ánh mắt thiết tha thầm nói bao điều

Em đâu có biết, anh đã yêu màu mắt em.

Xin hãy cho anh được một lần

Nhẹ hôn lên đôi mắt ấy.

Cho xuân thêm đắm say, cho mình mãi yêu nhau

 

Kìa mùa xuân ngàn tia nắng ấm.

Cho lứa đôi yêu dài lâu suốt đời.

Muôn hoa tươi thắm, đón chúa xuân về khắp nơi.

Kìa tình em ngàn tia nắng ấm.

Sưởi ấm trong tim tình ta thắm nồng.

Bên nhau em hỡi, con tim khẽ hát khi mùa xuân đến.

 

Bản nhạc có nốt

tvmt


Tình Em Ngọn Nến

Hàng Vy

 

 


Buổi sáng hôm ấy,

tình đã êm ái,

đến trong con tim ấm nồng

Kỷ niệm xưa cũ,

mộng lòng muôn thuở,

vẫn xanh như niềm ước mơ

 

Thành phố hôm đó,

và những cơn gió,

mãi lênh đênh như chuyến đò

Giòng nhạc êm ái,

nụ cười tê tái,

đã trôi theo những cơn mộng say

 

Tình em ngọn nến,

đêm nao lạc bến,

xót xa nỗi đau,

rụng đầy sân úa

Thôi tình ơi đừng đến,

con tim mềm yếu,

hãy cho em mơ hoài một tiếng yêu...

 

Có bản chép đây là nhạc Hoa, lời Việt của Khúc Lan

Ivy


Tình Em Sao Vẫn Bơ Vơ

Ngoại Quốc

Khúc Lan

 

Tình em sao vẫn bơ vơ

Giữa cơn mưa buồn

Yêu người trong muôn ngàn thương nhớ tiếng yêu vắng xa

Làm sao quên câu hát trên môi cười dỡ dang

Yêu làm chi mùa thu đã rơi vàng lối đi

Từng giọt nắng đã gọi nhớ thương trong khúc nhạc êm đềm

Tình yêu đã phai

Đừng có chờ mong

Sao ngàn năm em vẫn mơ ước được bên người

Trên giồng song thao thức cho giấc mộng ngày mai

 

Tình bao năm vẫn mong manh

Bống đêm mơ màng

Yêu người cho mưa sầu giăng kín bống đêm lẻ loi

Từ nay em xin hát cho bao mộng ước xưa

Yêu người cho màu hạnh phúc muôn đời vẫn yêu

Từng giọt nắng đã gọi nhớ thương trong khúc nhạc êm đềm

Tình yêu đã phai

Đừng có chờ mong

Sao ngàn năm em vẫn mơ ước được bên người

Trên giồng song thao thức cho giấc mộng ngày mai

tvmt


Tình Em Sóng Biển

Ngoại Quốc

 

 

 


Tình em đắm say như từng ngọn sóng xôn xao

Tình em thiết tha tựa gió mây ngàn

Dù bao tháng năm nhưng tình vẫn mãi đơm bông

Tình như biển xanh gợn sóng long lanh

Hòa muôn ánh sao bao chiều gọi nhớ mong nhau

Tình em say đắm chất ngất sóng tràn

 

Vòng tay ái ân như lời tình xiết đêm qua

Tựa trăng với hoa ngày tháng say tình

Bờ môi khát khao say tìm những phút yêu đương

Chìm trong sóng yêu hòa tiếng ru êm

Ngàn câu nhớ thương ngàn phút mê say

Tình em tha thiết bão tố vụt tan

 

Anh, tình em đã cho anh

Say đắm bao mơ mộng ban đầu

Mơ sao duyên ta thành đôi sóng...

 

Tình em tháng năm như từng ngọn sóng miên man

Ngày đêm vuốt ve cùng cát se tình

Hòa trong ánh trăng bên chiều lọng gió mưa ngâu

Cùng bao hải âu đùa hát đêm thâu

Tình em ngát hương như từng ngọn sóng dâng cao

Tình em bão tố cuốn lấy đời anh.

Loan Châu trình bày

 

Thương Thương


Tình Em Sống Mãi

Ngoại Quốc

Khúc Lan

 

Đêm trong đêm bao mộng mơ

Em thường hay trong thay anh

Luôn bên em trong mùa xuân muôn đời

Như câu ca trên đại dương đông đầy bao nhiêu luyến thương

Anh cho em khung trời xanh thơ mộng

Tình ta dù thoáng qua trong đời

Trong trái tim em xin nguyện luôn tôn thờ

Một khi mình đã trao cho nhau

Nguyện trái tim chứa chan buồn vui

Ân tình kia muôn kiếp không tan

Yêu thương xin không hề phai

Cho dù qua bao đổi thay

Trong tim em luôn mình anh như một

Cho trăm năm bóng hình ai

Luôn bền lâu trong đáy tim

Cho mi em không lệ hoen úa màu

Tình ta dù thoáng qua trong đời

Trong trái tim em xin nguyện luôn tôn thờ

Một khi mình đã trao cho nhau

Nguyện trái tim chứa chan buồn vui

Ân tình kia muôn kiếp không tan.


Tình Em Trao Anh

Lưu Bích ?

 

 


Tình em trao cho anh ôi tình nồng cháy nhất trên đời

Mà sao anh không cho em được hạnh phúc lứa đôi

Còn chất ngất những nỗi đau khi anh xa rồi

Bỏ lại em cô đơn âm thầm một bóng với u hoài

 

Người yêu ơi ! Cho em thêm một lần nữa sống bên người

Vòng tay em trong bao đêm ngày thèm quấn quít anh

Người yêu hỡi ! Vẫn biết đớn đau nhưng em không màng

Để tình em trao anh vô vàn và mãi mãi huy hoàng

 

Há Ha Há Hà Há Hà

Há Ha Há Hà Há Ha

Há Ha Há Hà Há Hà

Há Ha Há Ha Hà Ha

 

Tình em như những sóng gào tới những bến bờ

Mà anh không những tới lui không chút tiếc nhớ

Tình em như những sóng gào tới những bến bờ

Bờ môi em khô hắt hiu ray rứt nỗi nhớ

 

Người yêu ơi cho em thêm một lần nữa sống bên người

Vòng tay em trong bao đêm ngày thèm quấn quít anh

Người yêu hỡi vẫn biết đớn đau nhưng em không màng

Để tình em trao anh vô vàn và mãi mãi huy hoàng.


Tình Em, Tình Anh

Song Ngọc

 

 


Em là dòng sông mát, anh là con thuyền tình

Ðôi mình yêu nhau mãi

Sông kia êm đưa thuyền về bến mộng

 

Em bầu trời xanh thắm, anh là én lượn bay

Em là trăng anh gió

Gió trăng mơn man giữa trời tình yêu

 

Ðôi ta yêu nhau trăm năm mãi yêu

Ðôi ta như chim chung đôi cánh bay

Ðôi ta như cây liền cành

Em như hoa tươi mênh mang ngát hương

Anh như bướm kia yêu hoa ngất ngây

Mình yêu nhau mãi nghe em

 

Em hàng dừa bóng mát, anh lữ khách dừng chân

Em là vạt nắng ấm sưởi trái tim anh muôn đời chẳng phai

tvmt


Tình Gần Tình Xa

(chưa biết)

 

 


Hỏi rằng tình gần sao thành tình xa

Em sang sông quên cám gia gà

Quên con đò nằm phơi dưới nắng nắng vàng

Hỏi rằng tình gần sao hóa tình xa

Vì em ham nhung gấm lụa là

Hay bởi lời ong bướm trăng hoa

Để rồi tình gần nay thành tình xa

Em ra đi không nói một lời

Dẫu lời tình buồn phai mái tóc hững là

Lời tình lời tình ru mãi ngàn năm

Dù trăng sao kia đỡ mỏi mòn

Anh vẫn còn một mối tình si

Từ ngày từ ngày em bỏ ra đi

Em như con chim sáo sổ lồng

Sao sổ lồng con sáo sang sông

Sáo sang sông em quên mấy nhịp cầu tre

Em quên con đê dài vắng vẻ

Đem ân tình chúng mình trao nhau lời thề

Để giờ ngồi buồn anh tựa cành đa

Trông sao khuya anh hỏi trời già

Sao tình gần tình lại chia xa xa rồi

Tình buồn như trái mùng tơi

Mùng tơi đang rơi rớt giữa đời

Thân phận nghèo thôi thế thì thôi

Yếu Nhân


Tình Già

Võ Tá Hân

Thơ: Nguyên Phương

 

Sáng hôm nay bỗng dưng đường ngập lá

À thì ra trời đã trở vào thu

Bao năm rồi nơi xứ lạ quê xa

Đời vẫn thế: bồng bềnh, trôi nổi

 

Nửa đời người, rong ruổi em ơi!

Sống bên anh cơ cực quá nhiều

Tuổi xuân qua em chưa phút trầm tư

Sao bây giờ thoáng chốc đầu đã bạc

 

Đêm thao thức, em thở dài than vắn

Buồn nao nao giấc ngủ không yên

Tóc điểm sương ắt đã lắm ưu phiền

Hay cuộc sống làm cho em mòn mỏi

 

Ngày xưa ấy, dưới bầu trời xanh mát

Nơi quê nhà nào muốn sống tha hương

Bên lũy tre mái ấm khói lam chiều

Đàn con trẻ vui đùa đầy hạnh phúc

 

Đứng lên em gắng gượng để mà đi

Xóa lấp dần từng tháng ngày trông đợi

Con lớn khôn giữa cuộc sống mênh mông

Mình mát dạ vui thú điền viên

 

Để cho ta nhớ lại thời xa xưa

Mảnh vườn xinh hạnh phúc nở đầy hoa

Để tình nghĩa vuông tròn theo năm tháng

Để cho ta trọn vẹn mối tình già

Mỹ Ngọc


Tình Gió Mưa

Ngoại Quốc

 

 


Một hôm dìu em bước đi

Bàn tay tìm trong bóng đêm

Bài ca nào ta đắm say

Biết bao lần tiếng yêu xưa vẫn dịu hiền

 

Lòng anh chìm trong ước mơ

Ngày nào mình vui kết tơ

Mà sao tình yêu dối gian

Những ân tình, những yêu thương, những cung đàn

 

Tim ta đau xót trong chiều nay

Thân ta lê bước trong đìu hiu

Ôi đời cay đắng trách ai sao hững hờ

Em đã trong tay ta không ngờ

 

Còn ai về trong ước mơ

Lời ai nhẹ vang tiếng thơ

Tình yêu chỉ là gió mưa

Khóc cho nhiều giấc mơ yêu đã tiêu điều


Tình Héo Mòn

Vân Quang Long

 

 


Trong đêm mưa rơi, trăng xưa đã phai mờ, bóng em xa khuất

Khi con tim yêu thương trót thương trót yêu, người quay lưng bước

Ôm bao yêu thương xưa, sao nghe nhói đau lòng, nhớ ai xa vắng

Thu qua đông sang buốt giá trái tim đã hao gầy, mà em có hay?

 

Khi em ra đi bóng tối cứ mãi vậy

Cho hồn mang đầy nhung nhớ trắng xóa những đêm tuyết rơi đầy

Anh ngồi đây, nghe cô đơn miên man ướt đẫm mắt ai xanh xao

Tìm đâu bóng dáng đã mãi mãi khuất trong sương trong gió

Anh bơ vơ trên môi chiếc hôn ấm êm năm xưa

Con đường trơn ướt có chiếc lá úa vương rớt trong chiều

Tiếng yêu thương giờ xa xôi, bao đêm vùi ân ái nghe tình xa.

 

Biết xa là ngút ngàn mà sao còn mãi mong chờ em đến

Trong mưa anh thét gào

Lần tìm hình bóng giờ đã chìm sâu trong màn đêm

Biết xa là nát lòng, mà em đành nỡ quên đi lời ân ái

Con tim anh đã khô héo

Lạnh lùng gió vùi lấp một tình yêu giờ héo mòn.

Vân Quang Long trình bày

Ngọc Dung


Tình Hờ

Phạm Duy

 

 


Tôi đang lừa dối em

Mà sao em không biết

Nhừng lời nói tình duyên

Với tôi không cần thiết

Chớ nên thề thốt chi

Đùa vui thôi đây nhé

Say đắm và si mê

Sẳn sàng đang nhạt nhòa

 

Tội nghiệp quá! xây những lâu đài cát mơ

Biển vắng những chiều sắp mưa

Tình cũng như là đám mây mịt mù

Tình là nhớ xin nhớ không lừa dối ai

Đừng nói câu chuyện lứa đôi

Tình cũng như dòng nước trôi

 

Khi tôi tìm đến em

Là tìm vui trong chốc lát

Đến một lúc rồi thôi

Nhớ nhung không cần thiết

Nếu em hiểu rõ tôi

Thì không nên bối rối

Yêu nghĩa là phôi phai

Nghĩa là mang hận hoài

 

tvmt


Tình Hoa

Trần Thanh Sơn

 

 


Hoa trên tay em

Hoa phố xưa thơm hương về người

Những trưa xanh nồng nàn

Mây bay trên vai mây rất êm

Nhớ con đường dài níu chân ta ngày nào

Chậm mùa xuân ghé

Vì xanh quá những bước cỏ non

Đừng hồng thêm nữa

Này những cánh hoa thơm đầu gió

Bao nhiêu thơm thơ, bao ước mơ

Bao nhiêu mộng chờ sẽ tan đi mịt mù

Bao nhiêu mai xanh, trưa nắng trong

Bao nhiêu chiều hồng cũng trôi đi vội vàng

Một ngày theo gió về

Ca hát những câu tình xưa

Một ngày theo nắng về

Ôm lấy hư không rồi khóc... 

 

Hoa trên tay em

Hoa thơm ngơ ngác chút tình duyên

Có khi cũng ngậm ngùi

Hoa trên tay em

Hoa như thương nhớ người

Về đâu những tháng ngày yêu dấu

Còn trong tay em hoa phố xưa

Với tình hoa mong manh chưa úa tàn

Còn trong tay em đôi chút hương

Theo mùa xuân bay đi, bay đi mãi...

Quên


Tình Hoài Hương

Phạm Duy

 

 


(Saigon 1952)

 

Quê hương tôi, có con sông dài xinh xắn

Nước tuôn trên đồng vuông vắn

Lúa thơm cho đủ hai mùa

Dân trong làng trời về khuya vẳng tiếng lúa đê mê.

Quê hương tôi có con sông đào ngây ngất

Lúc tan chợ chiều xa tắp

Bóng nâu trên đường bước dồn

Lửa bếp nồng, vòm tre non, làn khói ấm hương thôn!

Ai về, về có nhớ, nhớ cô mình chăng?

Tôi về, về tôi nhớ hàm răng cô mình cười ơ ơ ớ!

Ai về mua lấy miệng cười

Để riêng tôi mua lại mảnh đời, thơ ngây thơ ơ ớ ơ ơ ờ!

 

Quê hương ơi! Bóng đa ôm đàn em bé

Nắng trưa im lìm trong lá

Những con trâu lành trên đồi

Nằm mộng gì? Chờ nghe tôi thổi khúc sáo chơi vơi.

Quê hương ơi! Tóc sương mẹ già yêu dấu

Tiếng ru nỗi niềm thơ ấu

Cánh tay êm tựa mái đầu

Ôi bóng hình từ bao lâu còn ghi mãi sắc mầu!

 

Điệp khúc:

Tình hoài hương!

Khói lam vương tâm hồn chìm xuống

Chiều soay hương!

Sống vui trong mối tình muôn đường.

Tình ngàn phương!

Biết yêu nhau như lòng đại dương

Người phiêu lãng!

Nước mắt có về miền quê lai láng

Xa quê hương! Yêu quê hương


Tình Hoàng Hôn

Nguyễn Nhất Huy

 

 


Nghĩ suy về cuộc đời

Từng giọt nước mắt vẫn rơi trong từng nụ cười

Nghĩ suy về tình người

Chỉ là cơn gió thoáng qua mà thôi

Lòng mình hoang vắng phía sau tiếng cười

Dù bàn chân mõi xót xa lối về

Còn có ai về với ta đêm nay

 

Nghĩ suy về một người

Để lòng ta tiếc xót xa cho nhiều cuộc đời

Chiếc môi hồng gọi mời

Lần nào em quá lả lơi người ơi

Rồi lòng hoang vắng phía sau tiếng cười

Và giọt nước mắt đứng lên với đời

Về với em đời vẫn vui anh hỡi... hỡi... hỡi

 

Sao nỡ quay lưng về phía mặt trời

Anh đã ra đi để phố ngậm ngùi

Bao bước chân hoang

lạc trong khói mây... ah huh

(Đời ta đã có anh còn ai)

 

Xin chớ quay lưng về phía mặt trời

Đôi cánh tay không đo hết cuộc đời

Xin mãi lênh đênh

Nụ hôn ngất ngay

Hãy vui như trong đêm tân hôn

Quên nỗi đau còn đây...

Phương Thanh trình bày

Hoài Thương


Tình Hồng

Quốc Vượng

 

 


Tình yêu như khói mây nhẹ trong gió trời

trôi vào tim ta có hay tình sao ngất ngây

nào ai có ngờ khung trời riêng em ước mơ

 

người yêu như cánh hoa

mỏng manh ngỡ ngàng

âm thầm tim anh nhớ mong

người ơi biết không tình yêu duy nhất

trao về cho anh dấu yêu

 

người ơi hãy đến đây nụ hôn ấm nồng

cho hồn anh bao ngất ngây

lời yêu đắm say làm quên tháng ngày

cho tình hồng đôi chúng ta

 

Tình yêu như tiếng thơ trôi vào cõi trời mơ

mong chờ anh dấu yêu từng đêm thương nhớ

rồi đây ta sẽ đưa nhau vào vùng trời xanh ngát

mây chiều đẹp như giấc mơ hiền ... hoà …


Tình Hồng Cho Anh

Ngoại Quốc

LV: Loan Châu

 

 

Sáng nay vừa thức giấc mơ đến anh, người tình ơi !

Xuyến xao chợi nhớ đến trưa ta hẹn

Phút giây dường như vẫn hững hờ trôi

Ngồi nhìn làn mây trắng ơ thờ xuôi...

 

Cất lên vài câu hát như tiếng tơ, người tình ơi !

Nhớ anh, em mặc áo như mây trời

Thướt tha ngồi duyên dáng bên thềm hoa

Đợi chờ anh ghé qua... Nhớ nhung làm sao !

Người yêu ơi, nào thấu cho lòng em !

Chờ từng phút chàng tới... Em thờ thẫn, mắt mơ màng ướt...

 

Nhìn trời xanh em ôm niềm nhớ môi nồng ấm trao...

Đôi mắt anh đắm say, quấn quít trao lời trìu mến

Em ngất ngây xao xuyến tình nồng,

Thắm thiết môi nồng ấm trao

Con tim trinh nguyên say sưa hiến dâng

Cung đàn êm ái cất cao nhạc khúc tình

 

Ngàn năm ân ái bên anh dấu yêu...

Nhớ nhung hồn xao xuyến khi vắng anh, người tình ơi !

Phút giây môi kề má... em mơ màng

Nhớ anh ngồi ôm gối trong phòng xanh

Nguyện cầu ngàn năm có anh...

 

Hoài Thương


Tình Hồng Như Mơ

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Phó Đức Phương

 

Ánh mắt ấy quá thắm thiết ân tình người ơi bao đêm anh luôn thầm nhớ. Có sóng gió lòng anh vẫn yêu người tình yêu anh trao em luôn đắm say.

 

Tình hồng như mơ, tình hồng như thơ dù thời gian bao đắng cay đổi thay. Từng lời anh nói đừng làm mây khói, mình cùng chung đôi giấc mơ uyên ương

 

Từng đêm dài người tình có hay chăng, người em xinh tươi lung linh màu mắt. Làm cho hồn anh phiêu lãng nơi nào và bao đêm anh luôn mơ dáng em.

 

Tình hồng như mơ, tình hồng như thơ dù thời gian bao đắng cay đổi thay. Từng lời anh nói đừng làm mây khói, mình cùng chung đôi giấc mơ uyên ương

 

Có sóng gió qua  bão tố, ta luôn bên nhau mãi không xa rời. Ánh mắt người luôn ấm nồng dìu em đi qua bao nhiêu khó khăn.

 

Cất tiếng hát trong nắng ấm đôi ta yêu nhau thiết tha không rời. Núi có mòn hoa có tàn, người yêu ơi mãi có nhau trong đời.

tvmt


Tình Hư Ảo

Ngọc Trọng

 

 


Ngày xa xôi nhớ mong

Rộn ràng đôi mắt long lanh

Tình đầu tiên đã trao

Ai ngờ đời còn lênh đênh

Năm xưa khi đón đưa

Em về khu phố lưa thưa

Trở về bên gối mộng

Kỷ niệm còn ngát hương màu xanh

Chiều nay xa vắng bóng em

Ngồi nghe sóng vỗ êm đềm

Vòng tay đã trót u mê

Theo cơn mê đời đắm đuối

Niềm tin năm tháng không phai

 

Ngày mai nắng sẽ lên cao

Dù đời có lắm khi buồn

Ðừng để xa vắng niềm tin

Tìm cho ra lối đi

Khi lòng đã quá si mê

Chờ ngày về bến mơ

Mơ mộng đời là bài thơ

Và đôi ta sẽ vui

Trong ngày hạnh phúc nơi nơi

Ngàn sao sẽ chiếu rọi

Bỏ lại bóng tối bao ngày qua

Ngày nhân gian khắp nơi

Vui mừng trong tiếng reo cười

tvmt


Tình Khô

Đăng Minh

 

 


Tôi còn buồn hoài trong bóng đêm

Tay ngần ngại hoài ôm tiếng khóc

Nửa đêm thức nghe tim mình

Quạnh hiu tháng năm vô tình

Khô nụ hôn

 

Em đã mịt mờ theo tháng năm

Nhưng tình còn hoài trong đêm vắng

Bàn tay cố quên không đành

Nụ hôn vỡ rơi tan tành

Cố lượm lên

Một chút tình khô

 

ĐK

 

Rồi đem nỗi nhớ gắn lên vầng thơ

Tình khô lắng xuống với rượu nồng

Giọt lệ tiếc nuối rắc khóc hồn tôi thành ngàn khúc hát

Tình khô rêu đã bám xanh tháng ngày

Tôi còn đây mà em ở đâu

Ngàn đêm nuối tiếc phơi tình khô

Trong hồn tôi

saigonmusic.com


Tình Không Biên Giới

Thanh Tùng

 

 


Khi anh trao con tim cho em

mặt đất chưa hề bình yên

Còn đâu nay trong môi hôn đôi ta

là biết bao u phiền

Và khi đôi ta xa nhau em ơi

anh vẫn nhớ em mãi thôi

Một ngày cách xa, một ngày đớn đau,

Một ngày ước mong sao cho đôi ta bên nhau

 

ĐK:

 

Tình không biên giới, tình càng triền miên

Tình trong xa cách, tình càng khó quên

Tình mong em hãy một đời ngủ yên

Ngày ngày vuốt ve để còn thấy em trong tim!!

 

 

tvmt


Tình Không Biên Giới

Văn Lương

Văn Lương

 

 

Lời 1:

Lòng còn yêu mãi!

Dù ở chân mây nhờ cánh chim đem hành lý yêu em...

Tình không biên giới!

em ở cao sang còn anh vẫn mang số kiếp phong trần mặc cho ngày tháng

Tình không biên giới!

anh vẫn tin rằng không cách chi ngăn lứa đôi chúng mình

Tình là thiên thu

như vượt thời gian luôn cả không gian,

em ơi ngày nào chúng mình có nhau.

 

Tôi yêu cho tôi âm thầm tình yêu Hằng Nga

hay là người trên lầu buồn

cho đường đầy hoa lá rơi!

Tôi yêu cho tôi, để lòng mình mơ mộng quá,

Mỗi lần mình nghe người yêu muốn rằng: "đời em có anh"

 

Lòng còn thương nhớ

dù cách sơn khê tình vẫn say mê người đã yêu tôi

Tàn cơn chinh chiến

Tôi sẽ sang sông tìm em khắp nơi

để cho đôi lòng hoà chung nhịp sống

Ngày mai tươi sáng,

Mê luyến cung đàn không oán không than trách chi kiếp tầm

Và đường trăng xưa

đôi ta cùng đi anh sánh vai em,

Bóng soi hình bóng giữa lòng núi sông.

 

Lời 2:

 

Lòng còn yêu mãi!

Dù đã bao năm chàng ở xa xăm còn nhớ thương em?

Tình không biên giới!

em vẫn trung trinh và như đoá hoa sắc duyên mặn mà chờ anh lầu vắng.

Tình không biên giới!

không nói nên lời khi ngắm hoa rơi tả tơi trên đường

Đường vào tim em

Đêm nay vầng trăng len lén đem theo bao nhiêu tình ý của người gió sương.

 

Yêu anh, anh ơi! xin trời đừng gieo biệt ly

Cho người còn đợi chờ người

Bao giờ môi em thắm tươi

Em như bơ vơ, giữa lòng đại dương gào sóng,

Khiến thuyền lòng em đảo điên

Bởi rằng: "đời em vắng anh"

 

Lòng còn thương nhớ

Bài hát cho em ngày ấy anh vui ngày ấy em mơ...

Chờ khi yên gió!

Con bướm bay bay tìm hoa ngát hương

Giữa muôn hoa mừng trời xuân đầm ấm.

Ngày mai tươi sáng!

Bao tiếng tơ lòng không vấn vương chi những cung thảm sầu

Và lầu trăng xưa,

em say tình yêu trong cánh tay anh

ngỡ đâu mình đã thoát trần với nhau.

 

 

Tham Khảo:

 

Ấn bản 1965 - Tác giả xuất bản

 

 

 

 

Anthony Trần + Bảo Trần


Tình Không Dễ Phai

Nguyên Lộc

 

 

 


Mong trao em yêu câu ca vui

Sao nghe câu ca như khan hơi

Con tim yêu em mong cất lời

Dâng cho em bao nhiêu ân tình

Đưa nhau đi đêm đêm quay cuồng

Em tôi như tiên nga tươi thắm bé yêu ơi] x2

 

Dìu em nhẹ nhàng cha cha cha

Cuồng quay vòng tay cha cha cha

Yêu đi lỡ mai bướm hoa tàn phai

Nhạc quay lời ca cha cha cha

Mộng mơ cùng ta cha cha cha

Bên nhau ngất ngây

Xuân đã phai tình không dễ phai

 

Ngọc Dung


Tình Không Đổi Thay

Nguyễn Nhất Huy

 

 


Người hỡi dẫu năm tháng phôi pha cuộc tình

Lòng vẫn ngỡ như có anh bên đời mình

Đêm mùa đông ray rứt nhớ tên anh

Ôm tình yêu trong nỗi nhớ mong manh

Anh chỉ đến bên anh trong bao đam mê ngày tháng

Người hỡi dẫu anh đã ra đi thật rồi

Lòng vẫn ngỡ như có anh trong cuộc đời

Đêm từng đêm em vẫn nhắc tên anh

Mang hồn trăng che chiếc bóng cô đơn

Anh chỉ đến bên em trong phút giây rồi quên

Ngày đó anh về bên em

Lòng em đã quên đời mưa giông

Một phút anh rời xa em

Là mùa đông bên hiên chợt đến

Chiều nay bước âm thầm qua phố

Xót xa yêu thương ngày xưa

Giờ anh đã không về lối cũ

Tình đầu em vẫn nhớ

Giờ anh bước bên đời hoa nắng

Để em cô đơn chiều mưa

Người yêu nếu mai này xa cách

Em vẫn yêu anh như ngày xưa.

Hải Uyên


Tình Không Như Là Mơ

Đỗ Quang

 

 


Yêu anh mà chi vì tim anh mang bao dối gian !

Yêu anh mà chi hỡi người !

 

Xuyên qua màn đêm đợi mong người về như bóng mây thực hay mơ ?

Với anh giờ đây vẫn chờ mong đắm say, để rồi ngồi buồn ôm nhớ thuong

Anh khong cần chi nữa, anh không màng chi nữa, mua thu tàn phai rất mau .

Thu qua rồi đông tới cô đơn về xâm chiếm tim anh;

Tình không là mơ hỡi nhân gian!

Yêu anh mà chi vi tim anh mang bao dối gian!

Yêu anh mà chi hỡi người!

Xuyên qua màn đêm đợi mong người về như bóng mây thực hay mơ?

Với anh giờ đây vẫn chờ mong đắm say , để rồi ngồi buồn ôm nhớ thuong

Anh khong cần chi nữa, anh không màng chi nữa, mua thu tàn phai rất mau .

Thu qua rồi đông tới cô đơn về xâm chiếm tim anh Tình không là mơ hỡi nhân gian!

 

Cần chi tình gian dối, cần chi tình chia lìa,

Bờ môi giờ đây nát tan nát tan rồi .

Vi ai người quên lối?

Vi ai người quên ái ân xưa ?

Vi ai người gian dối con tim

Yêu anh mà chi vi tim anh mang bao dối gian!

Yêu anh mà chi hỡi người!

Xuyên qua màn đêm đợi mong người về như bóng mây thực hay mơ?

Với anh giờ đây vẫn chờ mong đắm say, để rồi ngồi buồn ôm nhớ thuong

Anh khong cần chi nữa, anh không màng chi nữa , mua thu tàn phai rất mau .

Thu qua rồi đông tới cô đơn về xâm chiếm tim anh Tình không là mơ hỡi nhân gian!

 

Bảo Trâm


Tình Không Phai Nhòa

(chưa biết)

 

 


INTRO:  | G | Am | C D | G    (2x)

 

 | G            | Am

Quyện vào nhau suốt đêm này

 | C     D        | G      | G

Hãy giữ mãi hương nồng say

 | Am

Tình yêu xô đi năm tháng lạnh lùng

 | C      D         | G      | G

Hãy xiết nhau trong vòng tay

 | Em          | Em

Mặc cho trời gió tơi bời

| C                | C

Cuốn những chiếc lá rơi không xót thương

 

 | Am        | Am

Chớ tiếc ơi, người dấu yêu

   D             | D

Hãy nhớ trọn kiếp anh yêu người mãi

   | G Bm | Am

Cầu xin có nhau

   D        | G         Bm | Am

Dẫu sóng gió theo ta không dời

   D         | G          Em7   | Am7

Vẫn giữ mãi trong tim một bóng hình

      D7                 | G Bm | Am D

Với những đắm đuối không hề phai nhòa

 

Mãi mãi mang hình bóng em

Với nỗi nhớ không sao nguôi ngoai

Với ước muốn ta luôn bên nhau, người hỡi

 

  D7                | G | C | G

Giờ đây tim em tìm nơi phương nào

 

Hỡi em yêu, em nhớ chăng em?

Mình đã bao buồn vui nay sao em quay gót ra đi

Để nhớ thương mình anh

Cầu xin người sẽ về hừa em yêu ơi

 

Có nghe bài hát này hãy mau cất bước quay về

Đây cầu xin có nhau dẫu sóng gió theo ta không dời

Vẫn giữ mãi trong tim một bóng hình

Với những đắm đuối không hề phai nhòa

 

Mãi mãi mang ... ta luôn bên nhau, hỡi người

 

Dù có nhớ tới vui buồn năm nào cầu xin có nhau

Dẫu sóng gió theo ta không dời

Vẫn giữ mãi trong tim một bóng hình

Với những đắm đuối không hề phai nhòa


Tình Khúc 24

Phú Quang

Thơ : Dương Tường

 

24 phím cầm chiều

24 nhành sương mím

24 tiếng ve sầu

đại lộ tháng tư.

gửi lại Em

tờ thư 24 gác mưa

mùi hoa sữa

24 miền hoài niệm

cơn mơ

chợt hiện chợt tan

gửi lại Em

24 lối công viên

24 vầng trăng góa

anh gủi lại Em tất cả

riêng đêm Em xỏa

24 quầng bóng xuống đời

anh giữ lại cho anh.

Hồng Nhung trình bày

midup


Tình Khúc Áo Dài (chưa có)

Duy Trác

 

 


(chưa có)


Tình Khúc Buồn

Ngô Thụy Miên

 

 


Em như một nụ hồng cầu mong chẳng lạnh lùng.

Em như một ngày mộng mà ta hằng ngại ngùng,

Sẽ ru ta nghìn nhớ một ngày thoáng mây đưa.

Chuyện tình đã như mơ ...

 

Em như giọt rượu nồng dìu ta vào cuộc mộng.

Em như vạt lụa đào quyện ta lời thì thào,

Sẽ qua đi ngày tháng tình rồi cũng xa xưa, buồn ...

 

Cuộc tình ngỡ đã xa xưa, đã xanh xao từ thuở nào.

Chợt người đến với tim ta xóa tan đi một mảnh đời.

Cuộc tình quý giá mong manh

Có chơi vơi ngược dòng đời,

Nghìn trùng dòng sông có vui.

 

Ôi ! sao người miệt mài ngày vui nào còn dài.

Ta ưu phiền từng ngày vội chôn cuộc tình gầy,

Chết đi bao lời nói

Rừng nào có sa mưa tình nào sẽ như thơ.

 

Sao chưa gặp một lần mà nghe tình thật gần.

Xin cho được một lần gọi tên người thì thầm,

Có qua đi ngày tháng trả lại thoáng mây bay buồn ...

 

Cuộc tình ngỡ đã xa xưa, đã xanh xao từ thuở nào.

Chợt người đến với tim ta xóa tan đi một mảnh đời.

Cuộc tình quý giá mong manh

Có chơi vơi ngược dòng đời,

Nghìn trùng dòng sông có vui.

 

Ôi ! sao người miệt mài ngày vui nào còn dài.

Ta ưu phiền từng ngày vội chôn cuộc tình gầy,

Chết đi bao lời nói

Rừng nào có sa mưa tình nào sẽ như thơ.

 

Sao chưa gặp một lần mà nghe tình thật gần.

Xin cho được một lần gọi tên người thì thầm

Có qua đi ngày tháng, trả lại thoáng mây bay buồn ...

Có qua đi ngày tháng, trả lại thoáng mây bay buồn ...

Có qua đi ngày tháng, trả lại thoáng mây bay buồn ...


Tình Khúc Chẳng Bao Giờ Cũ

Châu Đăng Khoa

Nguyễn Viện

 

Khi em đi, anh tưởng chừng như mất

Khi em đi, anh tưởng chừng như quên

Đời muôn trùng nhưng quanh quẩn

Và lối mòn ướt trơn

Những lối mòn ướt trơn

Anh ngã lòng cơn mưa

Anh ngã lòng cơn mưa

Anh ngã chiều vàng úa

Hiu hắt dòng sông xưa

Không có em! Không có em!

Anh mỏng manh vật vờ gió cuốn

Gió... cuốn... xa!

Anh cũng không biết nữa

Anh cũng không biết nữa

Về lối cỏ mòn xưa và tiếng gió nhẹ đưa

Anh ngã lòng cơn mưa, ngã chiều vàng

Chiều... vàng... úa...!

 

Khi em đi, anh tưởng chừng như mất

Khi em xa anh, tưởng trong lòng đã quên

Đời muôn trùng quanh quẩn

Và lối mòn ướt trơn

Những lối mòn ướt trơn

Anh ngã lòng cơn mưa

Anh ngã lòng cơn mưa

Anh ngã chiều vàng úa

Hiu hắt dòng sông xưa

Bài tình khúc chẳng bao giờ cũ

Anh hát quên ngày đêm

Vọng buồn đến cỏ cây

Em ơi, em ơi! Biền biệt chi đến thế?

Em ơi, em ơi! Biền biệt chi thế em?

Em ơi, em ơi! Biền biệt chi đến thế?

Em ơi, em ơi!

Biền... biệt... chi... thế... em...?

Chilli


Tình Khúc Chiều Mưa

Nguyễn Ánh 9

 

 


Sáng tác đầu thập niên 70)

 

Nhịp 3/4 Thê lương, sầu bi Điệu Boston

 

(Hợp âm Đô thứ)

 

1.

 

Tình chết . . . không đợi chờ !

Tình xa . . . ai nào ngờ !

Tình đã . . . phai nhạt màu . . . còn đâu ?!

 

Tình trót . . . trao về người

Thì dẫu . . . lỡ làng rồi

Người hỡi . . . xin trọn đời . . . lẻ loi !

 

(qua Sol trưởng)

 

Điệp khúc

 

Chiều mưa ngày nào . . . sánh bước bên nhau

Tin yêu rạt rào . . . mộng ước mai sau

Cho ân tình đầu . . . mãi mãi dài lâu

Cho duyên tình đầu đừng có thương đau !

 

Chiều nay một mình . . . chiếc bóng đơn côi

Mưa rơi giọt buồn . . . giá buốt tim tôi

Mưa rơi lạnh lùng . . . xóa dấu chân xưa

Tin yêu bây giờ . . . trả lại người xưa

 

(về lại Sol thứ)

 

2.

 

Tình lỡ . . . nên tình buồn

Tình xa . . . nên tình sầu !

Tình yêu . . . phai nhạt màu . . . tình đau !

 

Lời cuối . . . cho cuộc tình

Dù đã . . . bao muộn phiền

Lòng vẫn . . . yêu trọn đời ... người yêu ơi !

 

 

Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm nguyên thủy tại Saigon, không rõ nhà xuất bản, in lại tại Hoa Kỳ trong “Hát Cho Tình Yêu”, tuyển tập 11, Nhạc Hay Của Bạn, trang 50 - 51 .

 

Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng

 

 

 

 

Biển Nhớ


Tình Khúc Cho Em

Lê Uyên Phương

 

 


1.Như hoa đem tin ngày buồn

Như chim đau quên mùa xuân

Còn trong hôn mê buồn tênh

Lê mãi những bước ê chề

Cho tôi yêu em nồng nàn (2)

Dù biết yêu, tình yêu muộn màng

 

DK.

Vì đâu mê say phồn hoa

Như áo gấm sáng lóng lánh

Ôm rách nát trong tâm linh

Ôm tiếng hát không hơi rung nghèo nàn

Còn đâu như hoa ngày xanh

Héo hon vì mong manh

Bỏ quên lại người sau lỡ làng.

 

2.Cho em môi hôn vội vàng

Cho em quen ân tình sâu

Dù em không mong dài lâu

Xin cất lấy ước mơ đầu

Cho tôi yêu em nồng nàn (2)

Dù biết yêu tình yêu muộn màng

 

DK.

 

3.Thương em khi yêu lần đầu

Thương em lo âu tình sau

Dù gương xưa không được lau

Soi lấy bóng mối duyên sầu

Cho tôi yêu em nồng nàn (2x)

Dù biết yêu tình yêu muộn màng


Tình Khúc Cho Loài Sâu

Châu Đình An

 

 


Phố khuya tôi về bóng người in xuống,

Có con sâu nằm ngủ giấc mồ côi,

Vầng trăng chợt lên mây mù che kín,thoáng tiếng hò ơi nhặt khoan mấy hồi

 

Nhớ khuya tôi nằm bên người dĩ vãng,

Gối chăn bây giờ màu trắng lặng câm, người đi thật xa quen bàn tay nhỏ,

mái tóc tù đầy chắc hẳn là bơ vơ

 

** người bỏ ta đi quê xa mịt mù,

Một ngày tháng tù quê hương ngục tù,

Để lại non sông còn đau hận thù,

Nỗi đọa đày ai chịu đựng đây?

 

Ngày ngày tôi qua trên con đường buồn,

Kỷ niệm vẫn dây treo tâm hồn người

Như gieo ddời đau đớn tù hình tôi,

 

Sáng nay tôi đợi ai về bên ấy,

Lấy cho tôi lại một chút bình minh,

ở đây nhục vinh có gì đâu nữa,

Nước mắt hoài nhau ước vọng một đời sau

 

 

 


Tình Khúc Cho Mai Sau

Trang Thanh Trúc

 

 


Đếm ngày tháng trở lại

Đếm thời gian lặng trôi

Mưa sầu giăng ngập lối

Nhớ người, những điều chưa nói ...

Tiếng đàn có trở về

Viết dùm ta lời kinh

Kinh cầu thay lời nói

Vỗ về ân tình chắp nối ...

 

DK 1 -

 

Dẫu biết cơn đau nào cũng xót xa

Vẫn cố xin chia sẻ một thiết tha

Giữ lấy tay nhau, gửi người an bình giấc tối

Có tiếng thông reo vùng trời rất xa

Chút ánh trăng tan hòa theo tiếng đêm

Giữ lấy tay nhau ! Dòng đời, không còn vắng xa ...

Sống đời sống còn lại

Mang một bóng hình ai

Cho ngày sau còn nhớ

Mai về ta còn tiếc, ngỡ ...

Mây trắng ơi, thôi bay ...

 

DK 2 -

 

Hãy cố vươn lên, ngày buồn sẽ qua

Hãy biết yêu thương, cuộc đời bao la

Hãy đến bên nhau, nỗi niềm, tưởng chừng đã mất ...

Có đám mây xưa, trở về bến Mơ

Có những cơn mưa, đợi chờ, rất thơ !

Giữ mãi cho nhau, tình Người, không còn cách xa ...

 

Hoài Thương


Tình Khúc Chờ Nhau

Ngoại Quốc

 

 


Này em hỡi! Bóng em như lạc vào mây gió

Còn đâu nữa những đêm ta ngồi bên quán khuya

Bên ly café, khói thuốc đang huyện tóc em

Ðêm nay ngồi đây một mình anh nhớ !!!

 

Này em hỡi! Biết bao đêm dài anh thao thức

Tìm em mãi dẫu cho tim này còn nhói đau

Thôi anh đành mãi xa em rồi, em yêu dấu…

Xa em và mãi xa em rồi!...

 

Chiều buồn mưa mãi, người ơi!

Nhớ bóng em rồi chợt bay xa

Trong đêm khuya anh thầm gọi, tên em

Lời ái ân nay còn đâu?...

 

Thà đừng nói tiếng, yêu mãi...

Xa cách nhau cho lòng thương đau

Ðêm nay anh vẫn ngồi, chờ em

Ðèn quán khuya cùng anh chờ!...

Hoài Thương


Tình Khúc Cuối

Thập Nhất

Thơ: Phạm Dạ Thủy

 

 

Đa đoan nặng gánh đa tình

Rối mù trăm nẻo quên mình chiều rơi

Lời yêu ai thả về trời

Chút nhan sắc cũng rơi  ...cũng rơi theo tháng ngày

Mà tình như thể lây bay

Mà ta như thể trăng gầy cuối thu ...

 

 

 

 

 

Bản nhạc có nốt

tvmt


Tình Khúc Đoạn Trường

Tú Nhi

 

 


"Cay đắng bao nhiêu cũng đủ rồi

Em đừng vắt nữa máu tim côi

Cho tôi sống những ngày còn lại

Với kiếp tơ tằm lận đận trôi"

 

Ngày hôm qua đôi ta còn thấy mặt

Ngày hôm qua bên nhau còn rong chơi

Ôi ngàn lời chiều men đó chưa nguôi

Cho một người dù đã cách xa xôi .

 

Em ra đi cho mây lịm phố buồn

Người ra đi cho tôi nhiều đau thương

Đêm nghẹn ngào từng đêm bước cô đơn

Ru hồn về lạc vào khúc đoạn trường .

 

ĐK:

 

Em đi rồi đường em đi quá xa

Tôi đâu ngờ tình ta sẽ phôi pha

Lòng người như cơn mây chiều tôi xa rồi

Người đã xa tôi xa thật rồi trong tôi .

 

Tơ duyên ơi tơ duyên chào vĩnh biệt

Người yêu ơi tôi xin cám ơn em

Thôi đừng về đừng "vắt" máu tim tôi

Tôi sợ rồi nhiều và sợ lắm người ơi ... !!!

Hoa Nắng


Tình Khúc Đoạn Trường 2

(chưa biết)

 

 


Từ khi em sang bên ấy, em có vui không hay em buồn ?

Nhìn mưa lòng em có nghe bao nhiêu cơn sầu rơi tuôn

Làm sao anh quên lần đó trong đêm nhiều mưa ôi bao lời em nói, với anh:

"Yêu anh thật nhiều, yêu anh trọn đời, anh ơi!"

Từ khi đưa em đi rồi, từ khi ta xa nhau rồi

Từng cơn đau thương vời vợi

Lặng câm mi môi chờ đợi

Dấu lệ ôm bao kỷ niệm

thuở nào tơ duyên ban đầu

Bao nhiêu ước vọng giờ để cho nhau

Để lại cho nhau... bao thương đau

 

Chiều nay sao nghe thương quá

Thương mắt môi em đắm tình

Mình anh lội trong cánh mưa ru cơn mê gọi tên em

Thời gian chưa quen mùi tóc

Sao anh và em đôi ta giờ ngăn cách

Hết rồi, xa nhau thật rồi, ta xa thật rồi em ơiiiii !

Tường Vi


Tình Khúc Dối Gian  Devaneios

Iglesias, Julio

 

 


(Capo 0.TIME 4/4)              

 

Một tình khúc hát cho người dấu yêu.

Một bài hát vấn vương dấu lệ.

Để tưởng nhớ chút duyên tình chúng ta.

Dư hương cũ chưa phai niềm nhớ.

Để bôi xóa câu hứa luôn sắt son

Lời thề hứa ta trao ngày xưa.

Cánh chim én nay đã vun vút bay.

Vẽ xuân đời bằng chiếc cánh non.

 

Ôi anh yêu thương hỡi

Em đã ăn năn ngày tháng qua.

Xin anh thôi đừng trách

Năm xưa em đã lừa dối anh.

Trong đêm u tối

Em lỡ sa chân lạc dấu xưa.

Em như bướm hoa

Đam mê qua muôn ngàn sắc hương.

Công viên xưa quyến rũ

Nay đã rêu phong phủ lối đi.

Bao đêm em nằm khóc

Thương cho mối duyên tình trái ngang.

Và đời quá cay đắng

Khi sống bên ai chẳng chút yêu.

Kỷ niệm cũ như bóng ma

Vẩn mang dư hương vào trái tim.

 

_______________________________

 

LES DÉROBADES (Devaneos)

 

Ou tu m'aimes, ou tu me quittes,

mais ce soir il faut choisir.

Ne dis pas que tu hésites;

tu fais mal pour le plaisir...

 

Le plaisir de voir un homme

comme un jouet dans tes mains,

que tu laisses pour personne

et vas retrouver pour rien.

 

Moi je n'en peu plus de tous tes caprices,

des jours où tu m'aimes, des jours où je glisse,

tout au fond de l'ombre, tout au bout du vide,

de ces nuits trop longues ou mon coeur se ride.

 

Je n'ai plus la force de toujours t'attendre.

Solide est l'écorce mais le bois est tendre.

Ma vie se disloque. Je me barricade...

Ce soir, je me moque de tes dérobades!

 

Je veux lire entre les lignes,

deviner entre les mots.

Je m'accroche au moindre signe

naufragé sur ton radeau.

 

Je ne suis qu'un fou, peutêtre,

et tu joues de mon amour

comme avec ces marionnettes

dont l'enfant se lasse un jour.

 

Moi je n'en peu plus de tous tes caprices,

des jours où tu m'aimes, des jours où je glisse,

tout au fond de l'ombre, tout au bout du vide,

de ces nuits trop longues ou mon coeur se ride.

 

Je n'ai plus la force de toujours t'attendre.

Solide est l'écorce mais le bois est tendre.

Ma vie se disloque. Je me barricade...

Ce soir, je me moque de tes dérobades!

 

_______________________________________________________

 

DEVANEIOS (Portugese)

 

Ou me queres, ou me deixas.

Não dá mais prá conviver.

Prá estar assim contigo

eu prefiro te esquecer.

 

Que eu te quero tu bem sabes,

mais jamais posso aceitar

esse jogo de caprichos

do teu modo de pensar.

 

Me diga de verdade o que sentes comigo,

se eu sou o teu amante ou apenas amigo.

Quero me convencer se ficoujá nem sei

alguma coisa boa do amor que eu te dei.

 

Me diga se mentias quando me abraçavas

e ao me dar teu corpo depois me enganavas.

Se os teus caprichos e sonhos são feios,

já não me interessas com teus devaneios.

 

Muitas vezes me arrependo

e outras me deixo levar

pelos vagos sentimentos

do teu modo de pensar.

 

Já não sei mais o que faço

nem meu coração me diz;

não me queres nem me deixas...

Eu não posso ser feliz.

 

Quizera eu saber o que se passa comigo,

pois tento esquecer de uma vez, não consigo.

Não sei se é desejo, paixão ou loucura,

ou um mal tão grande que não tem mais cura.

 

Porém eu te asseguro que é chegada a hora

em que ficas comigo ou então vais embora.

Teu jogo acabou; sufoquei meus anseios...

Já não me interessas com teus devaneios.

CN - tvmt - Alex


Tình Khúc Hoàng Linh Duy

Hoàng Linh Duy

 

 


Hoàng Linh Duy (1940-1998) tên thật là Nguyễn Tự Nguyên, sinh năm 1940 tại Hải Dương Bắc Việt.

 

Ông di cư vào Sài Gòn năm 1954.

Trại sinh Pavie Lamothe Phú Thọ.

 

Cựu sĩ quan QLVNCH, Đại Đội Trưởng Bộ Binh, ngành CTCT.

 

Vượt biển qua Philippines 1987, đến Mỹ 1989.

 

Đã qua đời tại Quận Cam, California (Hoa Kỳ) ngày 16 tháng 10 năm 1998 vì bệnh gan, hưởng thọ 58 tuổi.

 

Âm Nhạc:

Học nhạc từ 1956: Trường Ca Vũ Nhạc Phổ Thông, Quốc Gia Âm Nhạc, Đại Học Thành Nhân.

Có chứng chỉ hoà âm và ca trưởng.

 

Viết ca khúc từ 1957, trường ca từ 1961. (Miền Đất Hồi Sinh, Việt Nam Chiến Đấu Ca, Anh Em Một Nhà, Đi Tới Ngày Mai, Ngày Vui, Xuân Thắm Quê Hương, là những bài đoạt giải nhất, nhì do ngành truyền thông tổ chức 1966, 1967, 1968, 1972).

 

Đã sáng tác trên 300 ca khúc. (Riêng 64 bài phổ thơ Hà Huyền Chi).

 

Tác phẩm:

 

* Trên Cánh Đồng Mây (thơ Hà Huyền Chi, do Thế Quý trình bày)

* Gái Bắc Ninh (thơ Hà Huyền Chi, do Thế Quý trình bày)

* Gặp Làm Chi Đây (thơ Hà Huyền Chi, do Nguyễn Bích trình bày)

bày)

* Hãy Thương Nhau Hơn Thương Mình Đôi Chút (thơ Hà Huyền Chi, do Ngô Kim Dung trình bày)

* Nguyệt Cầm (1) - thơ Hà Huyền Chi, do Nguyễn Tiến Dũng trình bày

* Nguyệt Cầm (2)- phổ thơ Hà Huyền Chi do Nguyễn Tiến Dũng trình bày

* Nỗi Nhớ Lạ Lùng (thơ Hà Huyền Chi , do Phạm Anh Dũng trình bày)

 

Tôi nghĩ bài Nguyệt Cầm version 2 (viết theo cung Đô trưởng) của Hoàng Linh Duy phải là một trong những bài hay nhất trong số 64 bài ông phổ từ thơ Hà Huyền Chi. Bài thơ đã hay và buồn, bài hát cũng đã trôi theo dòng buồn của thơ mà ngây ngất, sũng ướt, nhất là ở những câu "Em xa nhưng tình gần - Ba năm hai lần gặp - Có tình không dám tỏ - Tấc gang mà đợi chờ." Từ gam Re thứ, khi chuyển xuống Fa trưởng ở "nhưng" và "gần", sao mà mượt mà và buồn quá đỗi!! Tôi hát bài hát này coi như tỏ lòng thương kính đến một người nhạc sĩ tài hoa chưa lần gặp mặt nhưng đã đi xa.

Nguyễn Tiến Dũng

 

Tham Khảo:

http://saomai.org/~vhnt/cgi-bin/unicvt.cgi?unicode+htm+../RA/hld.htm


Tình Khúc Hồi Hương

Phạm Anh Dũng

 

 

 

 


Này người yêu dấu, anh muốn đưa em về dòng sông xưa làng cũ.

Tìm trời mây cao.

Nơi có trăng sao có lá xôn xao tình ái.

Tìm hàng cây xanh, lá thắm năm nào ...

 

Này người yêu hỡi

Anh hứa đưa em về lại thăm ngôi trường cũ

Tìm lại sân chơi.

Nơi có em thơ vang tiếng chơi vơi chiều vắng

Tìm hàng cây xanh.

Lá thắm ngàn năm ...

 

Bao nhiêu năm rồi, lòng luôn nhớ khung trời, kỷ niệm miền quê hương đó.

Nơi đây xa vời, này em tôi có nhớ những khi lứa đôi thầm thì .

Mơ ước đến ngày được về nơi cũ vui tình quê hương ...

 

Này người yêu nhé, anh sẽ đưa em tìm về thăm con đường cũ

Đường rộng mênh mang.

Nơi có nắng thanh vương mắt em xanh màu biếc.

Tìm hàng cây xanh.

Lá thắm ngàn năm ...

 

Đường rộng mênh mang.

Nơi có nắng thanh vương mắt em xanh màu biếc.

Tìm hàng cây xanh.

Lá thắm ngàn năm ...

 

tvmt


Tình Khúc Lứa Đôi

Bảo Chấn

 

 


Đầu xuân đôi ta chưa biết nhau

Hè xôn xao trôi qua đã lâu

Gặp nhau đôi câu em nói sao dịu dàng

Rồi thu qua đi cho lá rơi

Giọt mưa thu rũ êm ái thôi

(Hồn em khi không xao xuyến mỗi khi gặp anh)

 

Tàn đông heo mây cơn gió lay

Dù nghe tim anh bao ngất ngây

Vì sao đôi khi em nói không nên lời

Tàn cơn heo mây khi én bay

Mùa xuân trên cao gieo đắm say

(Lòng ta xôn xao khi nắm tay nhau lần đầu)

 

Anh ơi xuân về bao nhiêu hoa lá xanh

Câu cười câu ca thêm ngất ngây

Tình khúc lứa đôi mình mãi có nhau.

Anh nghe trong lòng yêu em bao thiết tha

Khi đời đôi ta thôi cách xa

Nguyện mãi đôi tim nồng thắm không rời.

 

Trần Dương


Tình Khúc Mong Manh

Phú Quang

Chu Hoạch

 

Tình yêu là tia nắng soi ngàn khát khao ngày nào

Là cơn gió ru ngàn tiếng ca dạt dào

Cho ta ngất ngây, cho ta đắm say

Giờ đây còn đâu phút ban đầu nhớ thương ngập tràn

Còn đâu phút nghe hồn lắng sâu nồng nàn

Kỷ niệm xưa dần phai tàn

 

Còn mình em hai bàn tay hoang trắng

Còn mình em hai bờ vai tê cóng

Ngày đêm một bóng ngóng trông

Thương khúc tình ca mong manh

 

Còn mình em nghe chiều rơi xao xác

Còn mình em bên đường xưa ngơ ngác

Từng bước chân lang thang

Thương khúc tình ca mong manh

 

 

tvmt


Tình Khúc Một Thuở

(chưa biết)

 

 


Tình khúc ấy bao lần em hát,

  mùa hạ xa mưa nắng cũng xa rồi.

Lối em về không còn bay hoa trắng.

Dấu yêu xưa ngủ quên bên trời,

  chiều nay lời ca về đánh thức.

Kỷ niệm nào tê buốt trong tôi.

 

Chiều mưa qua em hát cho ai,

  vũng nước soi xanh trời một thuở.

Anh trong mong vườn hồng chín đóa.

Dâng cho người thao thức thương yêu.

Áo xưa bay nắng trắng loang chiều

  chiều ngủ quên trong bài hát cũ.

 

Anh nhặt cơn mưa trên vùng ký ức.

Nhặt phiến môi buồn giữa cỏ hoang sơ.

Tuổi nào qua cùng bóng mây xưa,

  tình yêu đầu đời vụng dại...

Và tình khúc ấy còn ở lại cho ngày

  sau xa vắng trong nhau.

 

Mùa hạ qua rồi, thu tím, đông sầu.

Đêm vụng vỡ giữa cơn mưa trời xa nhớ.

Điệu slow xa xưa,

  em ở đâu hát gọi khúc tình đầu.

 

Một thuở nào thành mãi mãi xưa sau...

<font color=blue>Nhất Ánh</font>


Tình Khúc Mùa Đông

Thanh Trang

 

 

 


Mắt đã một chiều thu hoen lệ sầu

Tiếng đã lạc loài trong tim nghẹn ngào

Đưa em về chiều thu reo dưới gót

Âm thầm từng hồi giá buốt

Nghe tiếng đông sang

 

Nhớ những đường về sương rơi mịt mùng

Mắt biếc là màu riêng tôi lạnh lùng

Thương cho người về cô đơn với bóng

Mây chiều lạc loài đã xuống

Với thu mênh mông

 

Anh lãng du đêm dài cùng khói mây

Hôn tóc em, nghe hồn mình đắng cay

Tháng năm buồn miệt mài từng ngón tay

Khi về còn xao xuyến ru hồn người đắm say

 

Nhớ mãi từng chiều thu rơi ngàn trùng

Tóc đó là vùng mây trôi ngập ngừng

Đêm mong người về cho vơi giá buốt

Nghe hồn từng mùa đã khuất

Tiếc thu mênh mông

 

tvmt


Tình Khúc Mùa Xuân

Ngô Thụy Miên

 

 


Tình yêu đó cho em

tháng năm trên từng phím Xuân lay

đóa môi xinh giòng tóc mây bay

Mùa Thu lá heo may gọi về

Mùa Đông nắng hanh trên tuổi thề

Mình đan nắng ru mây ước mơ xa vời

 

Một hôm gió Xuân sang

Mây lang thang cài tóc em mang

đến thăm em chiều nắng miên man

Rồi Thu đến sao em giận hờn

Rồi Đông đến sao em lạnh lùng

Đường phố vắng thênh thang ru buồn gót chân

 

Chiều còn mưa bay

ướt bước chân mòn lãng du

Ướt áo cho tình thấm sâu

ướt đóa môi hồng hững hờ

Rũ ướt cung đàn

buồn dâng mây tím giăng ngang

buồn vương ân ái phai tàn

 

Mùa Xuân đến chưa em ?

Bước chân ai dìu tiếng mưa đêm

vắng xa chưa giòng tóc mây bay ?

Mùa Thu vẫn chưa nguôi giận hờn

Mùa Đông vẫn chưa thôi lạnh lùng

Giòng lá cuốn em mang - trôi dài mãi trôi.


Tình Khúc Ơ-bai

Trịnh Công Sơn

 

 


Tôi đi bằng nhịp điệu

Một hai ba bốn năm

Em đi bằng nhịp điệu

Sáu bảy tám chín mười

Ta đi bằng nhịp điệu

nhịp điệu không giống nhau,

ta đi bằng nhịp điệu

nhịp điệu sao khác màu

 

Sông cạn, đá mòn

Sông cạn, đá mòn

Làm sao ta gặp,

làm sao ta gặp được nhau

Ơ bai í à í á

Ơ bai í à a á

Ơ bai i à a á

Ơ bai i à a a á

 

 

họctrò


Tình Khúc Sau Cùng

Trầm Tử Thiêng

 

 

 


Em trở về như mùa hè giăng mưa sầu

Em trở về cho buổi chiều xuống qua mau

Ôi não nề hai tên tù hai bàn tay trói

Rưng rưng ngồi nghe nhau kể chuyện cũ mưa rơi

 

Em mỗi chiều còn quỳ bên Chúa

Nên sáng ngời thánh giá lời kinh

Anh lạc loài linh hồn cỏ úa

Xin quên em ngày tháng yêu tinh

Anh bây giờ giây đàn rét mướt

Anh đứng run từng phím chơi vơi

Anh bây giờ héo vàng mộng ước

Như cuối thu phận lá ngậm ngùi

 

Xin trả người những hẹn hò bên kia trời

Xin trả người môi mặn nồng lúc yên vui

Xin êm đềm quên những chiều hai vòng tay rối

Ta ân cần đưa nhau về quá khứ xa vời

 

 

(Chép từ tiếng hát Khánh Ly. CD Ai Trở Về Xứ Việt. Khánh Ly Enterprises phát hành tại Hoa Kỳ 1987)

 

 

Hư Vô


Tình Khúc Tháng Mười

Nguyễn Anh Thơ

 

 


Khi anh đến đây trời giông bão tháng Mười

Nhìn nụ cười héo hắt ta bỗng ngu ngơ buồn đôi chân

Và khi anh đến đây trời giông gió thay mùa

Đường trần nhiều nỗi đắng ...

ta muốn quên đi đời lang thang

quên đi kiếp sống dập vùi

 

Chàng hỡi! ta chợt muốn men tình ái say nồng cháy trên đường dài

Chàng hỡi! xin yêu nhau như trăng sao chẳng xa rời

như thuyền viễn xứ quay trở lại bến đời

mai sau có nhau trăm năm

 

Khi anh đến đây trời tuôn gió tơi bời

Lòng giật mình nỗi sóng,

con sóng mang theo tình mênh mong

Và khi anh đến đây rừng trút lá sang mùa

Tình chợt đầy ánh mắt

ta muốn quên đi đời lang thang

quên đi kiếp sống nhục nhằn

 

tvmt


Tình Khúc Tháng Sáu

Ngô Thụy Miên

Nguyên Sa

 

Tháng sáu nhạt mưa, mưa ướt mềm vai em

Trời mênh mang xõa kín bờ mi ngoan

Gót bước buồn lây trong gió chiều mưa bay

Hồn bâng khuâng nghe tiếng gọi đam mê

 

    Anh muốn cùng mây giăng kín đường về

    Gọi tên em, gọi tên em cho mát bờ môi ấy

    Hãy nói bằng đôi môi, bằng tiếng rượu nồng

    Mình yêu nhau, mình yêu nhau

    Dù trời mưa bay, mưa bay...

 

Tháng sáu nhạt mưa, anh muốn cùng mưa bay

Cùng mây trôi tan biến vào môi em

Khép kín lòng môi anh ước tình yêu tới

Và mưa bay tháng sáu đẹp không em?

 

Anh muốn cùng em, yêu mãi nụ cười

Dựa vai nhau, dựa vai nhau

Như những ngày xưa ấy

Hãy nói mình yêu nhau bằng tiếng loài người

Trời thôi mưa, trời thôi mưa

Mình xa nhau, xa nhau

 

Tháng sáu trời mưa, mưa ướt mềm môi em

Mình yêu nhau, xin biết mình yêu nhau

Nước mắt thật cay, cay với tình yêu ấy

Và mưa bay, tháng sáu buồn không anh?


Tình Khúc Thơ Ngây

Quốc Bảo

 

 


Người xinh xinh ơi mau bước ra chào nắng trong

Vừa lên đây thôi, soi sáng em bừng má hồng

Sáng bừng lên phố dài cho bàn chân vui

Sáng lên trong em tâm hồn hoa gấm cài

Nào người thương thương ơi hãy hát đi êm đềm nhé

Người ngoan ngoan ơi em bước ra là nắng về

Về trên lá vườn trên phố phường

Về trên áo người trong mắt người

 

Em lướt cùng gió cuốn đi ưu phiền

Em tung tăng cho đời biết duyên

Em đến cùng lá làm xanh khu vườn

Làm lũ chim bay về hoà ca âu yếm

 

Người thơ ngây ơi xin giữ cho lòng sáng trong

Lòng như gương soi soi thấu trăm nghìn giấc mộng

Soi mùa xuân én về soi mùa thu êm

Giữ cho thơ ngây trăng về soi dấu hài

Này người xinh ngoan ơi tôi hát cho người đấy

Lời ca chơi vơi bay đến cơn mơ tiếng đầy

Này đây tiếng lòng vang đến người

Này đây hát thầm xin thấu lời

 

 

 

Mèo Ướt


Tình Khúc Thứ Nhất

Vũ Thành An

Nguyễn ĐìnhToàn

 

Tình vui theo gió mây trôi

Ý sầu mưa xuống đời

Lệ rơi lấp mấy tuổi tôi

Mấy tuổi xa người

Ngày thần tiên em bước lên ngôi

Đã nghe son vàng tả tơi

Trầm mình trong hương đốt hơi bay

Mong tìm ra phút sum vầy

 

Có biết đâu niềm vui đã nằm trong thiên tai

Những cánh dơi lẻ loi mù trong bóng đêm dài

Lời nào em không nói em ơi

Tình nào không gian dối

Xin yêu nhau như thời gian làm giông bão mê say

 

Lá thốt lên lời cây

Gió lú đưa đường mây

Có yêu nhau xin ngày thơ ngây

Lúc mắt chưa nhạt phai

Lúc tóc chưa đổi thay

Lúc môi chưa biết dối cho lời

 

Tình vui trong phút giây thôi

Ý sầu nuôi suốt đời

Thì xin giữ lấy niềm tin dẫu mộng không đền

Dù trời đem cay đắng gieo thêm

Cũng xin đón chờ bình yên

Vì còn đây câu nói yêu em

Âm thầm soi lối vui tìm đến

 

Thần tiên gẫy cánh đêm xuân

Bước lạc sa xuống trần

Thành tình nhân đứng giữa trời không

Khóc mộng thiên đường

Ngày về quê xa lắc lê thê

Trót nghe theo lời u mê

Làm tình yêu nuôi cánh bay đi

Nhưng còn dăm phút vui trần thế

Học Trò


Tình Khúc Trên Chiến Trường Tồi Tệ

Phạm Duy

Thơ: Ngô Đình Vận

 

(Saigon-1971)

 

Gửi tới em ! Gửi tới em ! Gửi tới em !

Một hạt mưa lẻ loi,

Một hạt mưa trong đêm tối, mưa bay dài...

Gửi tới em ! Gửi tới em ! Gửi tới em !

Một giọt mưa, hạt nước mắt

Hạt nước mắt hiếm hoi trong đời này !

 

Gửi tới em ! Gửi tới em ! Gửi tới em !

Một đốm lửa lạc loài

Điếu thuốc trên môi, lập lòe trong giông bão

 

Gửi tới em ! Gửi tới em ! Gửi tới em !

Hơi thở này nồng nàn, ta yêu nhau đắm say (ơ ơ ờ)

Gửi tới em ! Gửi tới em ! Gửi tới em !

Những gì còn sống sót trên đời

Như hơi ấm tuyệt vời

Như hơi ấm tuyệt vời

Ta ôm em và tan loãng trong không gian

Ta ôm em và tan loãng trong không gian lưu đày.

 

Gửi tới em ! Gửi tới em ! Gửi tới em !

Em có nghe xào xạc ?

Tiếng lá bay xào xạc

Tiếng gió đêm buồn buồn

Lang thang trên muôn vàn đỉnh cây

Hạnh phúc nào không tả tơi không đắng cay ?

Hạnh phúc nào không tả tơi không đắng cay ?

 

họctrò & hottieu


Tình Kỹ Nữ

Phạm Duy

 

 


Đêm nay đôi người khách giang hồ

Gặp nhau tình trăng nước

Sánh vai nhịp bước giang hồ

Kề vai ước xây nhà bên suối

Kề môi ước gây vài đường tơ.

Đêm nay hương tình bốc mơ màng

Huyền âm buồn lai láng

Thướt tha hình dáng yêu kiều

Bền không hỡi duyên tình kỹ nữ

Dài không hỡi cung đàn thờ ơ.

Ta ôm người đẹp trong tay

Bên nhau mà hồn xa vắng

Ta nâng niu làn dư âm

Của khách năm xưa yêu nàng.

Đêm nay khi tàn giấc mơ vàng

Ngồi đây sầu ngơ ngác

Ngắm bao tình khách giang hồ

Lòng ta nhớ duyên tình kỹ nữ

Lòng ta nhớ cung đàn mùa xưa.

 

(Hà Nội - 1946)

 

 


Tình Kỷ Nữ

Trịnh Lâm Ngân

 

 


Ta tiếc cho em trong cuộc đời làm người

Ta xót xa thay em là một cánh hoa rơi

Loài đời vô tình giẵm nát thân em

Loài  đời vô tình giày xéo thân em

Loài người vô tình giết chết đời em

 

Em hỡi em ơi trong đèn màu mờ mờ

Sau những cơn vui thấy lòng mình vẫn bơ vơ

Và từng đêm về lòng vẫn cô đơn

Và từng đêm về tình vẫn xa xôi

Và từng đêm về lệ vẫn đầy vơi

 

Ta tiếc cho em, ta tiếc cho em

Nhìn em trong lòng mọi người

Quay cuồng theo tiếng nhạc vui

Nhìn em tay nâng ly rượu

Môi cười mà lệ như rơi

Môi cười mà lệ như rơi

 

Trong xót xa đưa theo từng ngày lạnh lùng

Em hỡi em ơi mai này đời sẽ ra sao

Từng mùa xuân buồn lòng vẫn cô đơn

Từng mùa đông lạnh tình vẫn xa xôi

Loài người vô tình em sẽ về đâu

tvmt


Tình Là Gì

Tùng Châu - Lê Hựu Hà

 

 


Một chiều buồn

Buồn lai láng đi vào lòng người

Buồn mang theo nỗi đau

Khắc sâu thịt da

Nỗi đau lòng ta.

 

Tình là gì

Nào ai biết đâu tình là gì

Tình yêu như bóng ma

Phủ lên đời ta

Lời nguyền muôn kiếp

Rằng mãi mãi đuổi theo một bóng hình

Nhưng chẳng ai thương xót mình

Đời dư đã chẳng cho ta chút tình

Thôi đành câm nín.

 

Buồn làm gì

Tại sao cứ phải buồn làm gì

Nhiều khi ta hỏi ta

Khổ đau là chi, xót xa là chi.

 

Tình là gì

Nào ai biết đâu tình là gì

Tình yêu như bóng ma

Phủ lên đời ta

Lời nguyền muôn kiếp

Rằng mãi mãi ấp yêu một bóng hình

Nhưng chẳng ai thương xót mình

Đời dư dã chẳng cho ta chút tình

Thôi đành câm nính.

 

Hỡi, tình hỡi,

Bao năm qua

Chẳng ai yêu ta

Có lắm lúc ta chờ mong

Câu yêu thương dối lòng.

 

Tình yêu hỡi, tình hỡi,

Ta vang xin, hãy tha cho ta

Nếu biết trước yêu là đau

Chẳng dám mơ mộng đâu

Chẳng ước được yêu dấu

Để ta vui từ đầu.

 

Đ.K.:

Tình là gì

Nào ai biết đâu tình là gì

Tình yêu như bóng ma

Khắc sâu thịt da.

 

Tình là gì

Nào ai biết đâu tình là gì

Tình yêu như bóng ma

Phủ lên đời ta

Lời nguyền muôn kiếp.

 

Hỡi, tình hỡi,

Bao năm qua chẳng ai yêu ta

Có lắm lúc ta chờ mong

Câu yêu thương dối lòng.

 

Tìng yêu hỡi, tình hỡi,

Ta vang xin, hãy tha cho ta

Nếu biết trước yêu là đau

Chẳng dám mơ mộng đâu

Chẳng ước được yêu dấu

Để ta vui từ đầu.

Hy Trần


Tình Là Giấc Mơ

Trường Huy

 

 

 

 


Xưa bên nhau bước qua bao con phố quen

Tay trong tay tình ấm như làn môi em

Anh yêu ơi mình đã mơ bên nhau suốt đời

Nay cớ sao mình nỡ xa lìa nhau

 

....

 

 

Hoài Thương


Tình Là Giấc Mơ

Ngoại Quốc

 

 


Người yêu ơi hãy đến với em đêm nay

Đừng để em theo cơn lốc quấn mãi mãi một đời bềnh bồng

Trong mắt môi khô mỗi khi tô sầu gọi thầm nhớ

Tìm đây thấy ước mơ chân tình để em giữ trong lòng

 

Người yêu dấu ơi, tình là giấc mơ

Giá băng tình ơi xanh sao đêm gầy

Tình đã ưa mộng mơ

Chuyện tình đó sao có xa xôi

Mộng đầu dẫu tan vỡ những ước mơ

Đã cho nhau một lần

Là nhớ thương trao một đời

 

Kể từ đây chăn gối ái ân mặn nồng

Đừng vội yêu muôn hoa nở thêm tươi thắm tình đậm đà

Em đã cho anh hết cả một đời người con gái

Kỷ niệm ấy mãi ghi trong lòng, nghìn thu khó phai mờ

 

Người yêu dấu ơi, từ nay cách xa

Tiếng ca từ đây nghe thêm não nề, rèn quá xót xa

Chuyện tình đó đã vỡ tan mau

Mà lòng mãi say bức không thôi

Hãy cho nhau một lần để nhớ thương nhau suốt đời

 

Người yêu dấu ơi ... nhớ thương trao một đời ...


Tình Là Hư Không

Phạm Anh Dũng

 

 


TÌNH LÀ HƯ KHÔNG

 

nhạc và lời: Phạm Anh Dũng

(viết tháng 10 năm 1993)

 

Andante

4/4

 

Chiều thu mưa vẫn rơi

Chiều thu mưa vẫn rơi

Nhạc thu ru nắng phai nhạt nhòa cuối trời

Rồi em theo gió bay

Tình em như bóng mây

Tình anh như núi sông, biển rộng mênh mông

 

Tóc mây dài gọi hồn sương khói

Ngón tay ngà gợi buồn xa vắng

Rồi một ngày, lệ thu hoen mầu nắng

Lá thư vàng dần theo năm tháng

Nhớ nhung hoài cuộc tình không lối

Thương người, lặng lẽ nghe mùa thu rơi

 

Chiều thu mây trắng bay

Chiều thu mây trắng bay

Ngàn thu mây vẫn bay dù mộng không đầy

Mùa thu cơn gió lay

Hồn thu đưa lá bay

Tình ta như sắc không (*), tình là hư không

 

(*) sắc không: viết tắt của "sắc sắc không không", chữ của nhà Phật, nghĩa là có cũng là không, không cũng là có

 

Phạm Anh Dũng


Tình Là Nửa Vời

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Chu Minh Ký

 

Vào đường tình thênh thang quá

Nhiều khi ta còn đi suốt một đời

Tìm cho quên những nỗi buồn

mỗi khi chờ em đếm tiếng mưa nhẹ rơi

Tình một đời còn mãi đi

Nhiều khi ta tìm nhau suốt một đời

Gọi tên nhau trong bóng tối biết đến bao giờ ta sẽ có nhau người ơi

Rồi một mai trong buồn vui em đã quên đi tôi nhiều khi

Người năm xưa chờ em trong nỗi qụanh hiu

Trọn đời anh luôn chờ em dẫu xót xa rơi trong hồn anh

Vắng xa em, đời anh quá chơi vơi

Rồi một mai trong buồn vui em đã quên đi tôi nhiều khi

Lòng đau xót vì em đã khóc trong chiều tiễn đưa

Ngày em đi xa đời anh có mưa rơi trên tình yêu

Lối anh về vừa thêm bước chân lẻ loi

Tường Vi


Tình Là Sợi Tơ

Anh Bằng

 

 


Tiếng khóc không vơi được nỗi sầu đâu em.

Nước mắt không đem lại chuỗi ngày ấm êm

Đừng buồn nghe em, đừng sầu nghe em,

Tình yêu đẹp nhất khi xa nhau còn thương nhau

 

Hãy biết hôm nay mình vẫn còn nhau đây

Nếu lỡ mai sau tình trôi vào đắng cay

Tiếc nuối thêm chi, hãy cố quên đi

Hãy cố quên đi bao nhiêu chuyện tình đam mê

 

Ôi! Đời là đại dương đại dương mông mênh

Tình là sợi tơ sợi tơ mong manh

Và ta là chiếc thuyền con bồng bềnh

trên sóng lênh đênh

 

Nếu lỡ mai sau mình không còn bên nhau

Nếu lỡ mai sau tình trôi vào đớn đau

Đừng buồn nghe em, đừng sầu nghe em

Tình yêu là những ngôi sao bay vèo trong đêm.


Tình Là Thế Đó

Ngoại Quốc

Nhật Ngân

 

 

Đời chẳng biết, nên khóc hay cười đây

Tình đã bay xa tầm tay

Nguời bỏ tôi, không nói một lời

Sao nhẫn tâm vậy người ơi

Người đã phụ tình tôi

Còn đem bán rao cho đời

Đời cũng khinh tôi

Tình cho không, cũng chẳng màng đâu

 

Đời là thế, ai khổ đau mặc ai

Người sống riêng cho người thôi

Đừng người ơi

Vui suớng chi hỡi người

Khi dẫm lên tình tôi

Một lần yêu, khổ đau trăm chiều

Nhưng càng khổ đau lại càng yêu

Hoài Thương


Tình Lạc Lối Về

Mai Anh Tuấn

 

 


Gió hỏi thăm trăng lâu chẳng qua nơi này

Gió hỏi thăm trăng sao trăng nhiều lúc vơi đầy

Sao trăng chẳng đến nơi này để ai nhớ ai

Ngõ hỏi thăm em sao em đứng lâu không vào

Ngõ mừng chân em rung rung cất câu khẩn cầu

Nhịp điệu bối rối bước ai về lạc lối

Khiến tôi phân vân không biết vì đâu

 

Vì đâu ngõ xưa buồn rầu, ngõ buồn chờ em quá lâu

Vì đâu tóc xanh phai màu, vì đời ta mãi lo âu

Vì đâu gió im lời nói, nói em đâu nghe được lời

Lòng bỗng rung cơn tơi bời và tôi không hiểu vì đâu

 

Gió hỏi thăm tôi sao em mãi không lại

Gió hỏi thăm tôi sao tôi lạc bước nơi này

Sao tôi trọn kiếp kưu đầy ngủ quên giấc say

Cúi mặt ngồi yên tôi không biết câu trả lời

Cúi mặt ngẩn ngơ tôi nghe tiếng em nhẹ gọi

Đường đời rắc rối nên em đi về lạc lối

Óc tôi hoang mang không biết vì đâu

Mèo Ướt


Tình Lầm Lỡ

Nguyễn Ngọc Thiện

 

 


Từ đây thôi vĩnh viễn ra đi cố quên người xưa ấy

Từ đây ôm kiếp sống lang thang một loài chim phiêu lãng

Có tiếc nuối cũng không còn nữa, khóc mà chi

Than làm gì tình đã héo hon, ôi những đêm rất buồn

 

ĐK

Chót có những phút giây lầm lỡ

Mới biết chén đắng ân tình vỡ

Xa nhau nhé anh, quên nhau nhé anh

Đã biết số duyên dang dở, hãy như lòng kiếp sau

Đừng để cho nhau mai khổ đau

 

Tình yêu gây sóng gió trong ta với trăm mùa đông giá

Tình yêu gây héo hắt bao la để sầu rơi như lá

Tiếc nghĩ tới ân tình mới, những ngày vui

Những đêm cười giờ tình đã chết non như câu ca rất buồn

 

Tình yêu như những lỗ chông gai bước chân buồn tê tái

Tình yêu như những áng mây bay, một ngày bay xa mãi

Nếu đã biết thế em từ chối những nụ hôn

Những câu mời từ ngày mới biết nhau, đâu có nay héo sầu

tvmt


Tình Lầm Lỡ 2

Nguyễn Ngọc Thiện

 

 


Mối duyên ngày đó

còn lại đây thêm bao nhiêu xót xa

Phố bao mùa gọi mưa đến

cùng ai bước tìm về thương nhớ

 

Cố quên chuyện xưa đi nhé

thời gian chìm trôi

nhớ chi hoài tình xưa dở dang

Bóng đêm u ám, một thời mây xám

Như sao còn nhớ mãi thôi

 

ĐK:

 

Chuyện tình ta dù có phai vẫn nghe dư âm ngọt ngào

Chuyện tình xưa như bao xót xa

Chờ thời gian cho ai lành vết đau.

 

Chuyện tình xưa như tình xưa áng thơ.

Nhưng rồi là một giấc mơ.

Đã xa rồi mối tình đầu,

Chuyện tình ngỡ như ngàn mây trôi...

 

(lại từ đầu)

(ĐK...)

(ĐK...)

Bích Phương


Tình Lẻ Bóng

Lương Bằng Vinh

 

 


Bấy nhiêu luyến bấy nhiêu lưu là thế.

Như cánh chim bay anh đã xa em rồi.

Dấu môi vẫn in sâu vết son hằn lên trái tim.

Bấy nhiêu nhớ bấy nhiêu thương là thế.

áng mây trôi anh đến phương xa nào.

Những giây phút mê say ta sống bên nhau tình đắm say ngày xưa thân ái.

Những đêm tối gối cô đơn thầm nhớ.

Nghe tiếng mưa rơi thao thức trong mong chờ.

Nhớ khi mới quen nhau trú mưa, còn đây phố xưa.gió hiu hắt ướt đôi vai mình em lê bước lang thang trong gió mưa u hoài.

Nhói đau nhói con tim bao ước mơ đã phôi pha đành xa nhau thôi.

Chớ oán trách em yêu ơi nay tình xa rồi mãi mãi xa rồi.

Chớ tiếc nuối em ơi bờ xa không bến.

Hãy để cho em đơn phương thầm nhớ.

Hãy để cho em cô đơn thầm yêu.

Hãy để cho em lang thang tìm anh trong gió trong mưa người yêu hỡi.

Hãy để cho em đơn côi lẻ bóng.

Hãy để cho em đêm đêm hoài mong.Hãy để cho em con tim từ đây buốt giá cõi lòng.

 

Hoa Biển


Tình Lẻ Loi

Trúc Sinh

Anh Bằng

 

Cuộc tình năm xưa nay đã không còn

Lịm tắt như hoàng hôn

Còn lại đâu đó trăm vết thương sầu

Và con tim lẻ loi

 

Người tình năm xưa xa vắng lâu rồi

Quên lãng như làn mây

Còn lại ta với xác thân hao gầy

Ôi hoang vắng như hàng cây

 

Ta nghe trong gió mưa suốt đêm này

Ngàn lời gian dối của đời

Chân ta trên bước đi trĩu giận hờn

Lòng như lá tả tơi

 

Mưa rơi rơi mãi hắt hiu bên ngoài

Lời buồn hơn tiếng thở dài

Mưa reo chi nữa những cung u hoài

Tình như cánh chim vụt bay....

KittyUPN


Tình Lính

Y Vân

 

 


Anh là lính đa tình

Tình non sông rất nặng

Tình hải hồ ôm mộng

Tình vũ trụ ngát xanh

Và mối tình sống êm đềm

Là tình riêng trong lòng

Anh yêu em

 

Có lúc muốn lấy hoa rừng

Anh gửi về em thêu áo

Cà ngàn vì sao trên trời

Kết thành một chuỗi em đeo

 

Dù rằng đời lính không giàu

mà chắc không nghèo tình yêu

 

Anh là lính đa tình

Anh là lính đa tình

 

 

 

 

 

vk


Tình Lỡ

Thanh Bình

 

 


1969

Chậm vừa Nhịp 4/4 Điệu Slow

 

Thôi rồi còn chi đâu em ơi

Có còn lại chăng dư âm thôi

Trong cơn thương đau men đắng môi

Yêu rồi tình yêu sao chua cay

Men nào bằng men thương đau đây

Hỡi người bỏ ta trong mưa bay

 

Phương trời mình đi xa thêm xa

Nghe vạn mùa thu sau lưng ta

Em ơi, em ơi! Thu thiết tha

Ơi người vì ta qua phong ba

Có còn gì sâu trong tâm tư

Mắt lệ mờ hoen dư âm xưa

 

Một vầng trăng vỡ đã thôi không theo nhau

Cuộc tình đã lỡ với bao nhiêu thương đau

Hết rồi thôi đã không còn gì thật rồi

Chỉ còn hiu hắt cơn sầu không nguôi

 

Con đường mình đi sao chông gai

Bước vào đời nhau qua bao nay

Em ơi, em ơi! Sao đắng cay

Thôi đành vùi sâu tâm tư thôi

Hết rồi còn chi đâu em ơi

Hết rồi còn chi đâu em ơi ...


Tình Lỡ Cách Xa

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

LV: Trung Nghĩa

 

Một mùa thu qua có anh bên giấc mộng,

tình hồng chưa phai cớ sao anh lại xa

từng chiếc lá nhẹ rơi đường phố vắng buồn tênh

người ra đi khúc biệt ly rất buồn.

 

Lời nào cho em phút giây ta ấm nồng

tình hồng như mơ có em yêu mình anh,

giờ phút cuối nhẹ trôi đường phố vắng mình em

người quay lưng giấc mộng xưa úa tàn.

 

Trời mưa tuôn ngoài đêm vắng nhớ anh

bàn tay em bao khát khao đợi chờ.

 

Người đã đến với em thì mãi mãi có nhau

dù cho bao tháng năm có trôi đi vào quên lãng.

Tình lỡ nếu cách xa thì mãi mãi nhớ nhau

bao câu hát chỉ yêu một người là anh thôi.

Mỹ Tâm trình bày trong CD "Ban Mai Tình Yêu"

Vol.1 tháng 6-2002

Hoài Thương


Tình Lỡ Trăm Năm

Ngoại Quốc

 

 


Tình yêu ấy anh mang về trao cho người tình mới đi anh

Rồi năm tháng em nơi này vẫn thương hoài người tình lỡ trăm năm

 

Lòng như giông tố phong ba khi thuyền yêu trôi xa

Thuyền anh tách bến sang sông nước mắt em tuôn thành giòng

 

Anh đã hết yêu em rồi thì anh hãy đi theo người

Đừng gian dối thêm chi vào phút giây biệt ly

 

Em nói đây em không buồn, em hứa đây em không hờn

Tình yêu chết hôm nay đành cố quên ngày mai

 

Gọi nhau ba tiếng cố nhân ơi sao buồn dâng chơi vơi

Từ nay xa cách cố nhân ơi muốn nói nhưng sao nghẹn lời

 

Lòng đã quyết không u sầu mà nước mắt em tuôn trào

Lòng đã quyết quên nhau mà thấy tim quặn đau

 

Anh cứ đi đi theo người em đã quen cô đơn rồi

Đừng thương xót em chi đời biết bao biệt ly

 

Lòng như giông tố phong ba khi thuyền yêu trôi xa

Thuyền anh tách bến sang sông nước mắt em tuôn thành giòng

 

Anh đã hết yêu em rồi thì anh hãy đi theo người

Đừng gian dối thêm chi vào phút giây biệt ly

 

Anh đã hết yêu em rồi thì anh hãy đi theo người

Đừng gian dối thêm chi vào phút giây biệt ly

 

Đừng gian dối thêm chi vào phút giây biệt ly

Đừng gian dối thêm chi đời biết bao biệt ly

Nguyễn Hưng & Ái Vân trình bày

catnhu


Tình Lúa Duyên Trăng

Hoàng Thi Thơ

 

 

 


Mây bay qua

Ánh trăng chiếu dần vào ruộng đồng bao la

Nghe xa xa

Mấy câu hát vè vọng từ đầu thôn đưa về

Quê hương ta đất xưa vốn nghèo

Nhưng giàu tình thương nhau

Biết yêu lúa mầu xa cuộc đời cơ cầu

Gái trai biết làm tròn lời thề ghi ban đầu

 

Ðêm hôm qua

Gió lay lá cành chờ cảnh đẹp trăng thanh

Theo dư âm, tiếng ru quyện tròn chừng

Buộc vào mối duyên lành

Thương cho nhau

Nắng mưa cấy cày ngoài ruộng đồng nông sâu

Sớm hôm tưới trồng nào quản đời dãi dầu

Vững tin có ngày mình được nhìn lúa thơm vàng

 

ÐK:

Ai thiếu tình quê

Lòng hằng mơ ước cùng trăng gió hiền

Ðây chính là nơi

Người tìm trăng lên gió đưa êm đềm

Thay lời một lá thư duyên

Câu hò lại ấm vui thêm

Nhọc nhằn lại thấy say thêm

Dân vui đón mùa về trao duyên lành

 

Em em ơi !

Sớm hôm có nàng giờ được mùa no ấm

Anh anh ơi !

Nắng mưa có chàng cày ruộng mình mới thơm vàng

Quê hương ơi !

Chúng ta sẽ làm tròn cuộc đời tươi sáng

Ghép đôi mái nghèo làm đậm tình thôn làng

Ðể năm tới được mùa được ngàn bát cơm vàng

 

Ðêm hôm nay

Ánh trăng thắm màu cùng đẹp người mai sau

Trăng thanh ơi !

Chứng cho những lời thề trọn đời ta chung tình

Yêu thương nhau góp tay giả đều đều

Gạo mình mau trắng

Sáng mai gánh nhiều nhiều ngược về đô thành

Bát cơm ấm lòng người để cùng sống no lành

 

 

Hư Vô


Tịnh Mặc Nét Ai Cười

Hoàng Quốc Bảo

 

 


1983

 

Xin làm con đò chở nhân gian qua

Bờ bến trăm năm, thân chú mịt mù

Làm sông dài chảy mênh mang nhớ

Không có người ... vốn không có người

Ta nhớ ai ?

 

Xin làm mây trời một phương xa bay,

Mộng lớn mang theo, ngày hồn như bụi

Hồng hoang nào, bụi theo nhau tới

Không chốn về

vắng tênh chốn về bụi ở với ta thôi

 

Đ.K.

Làm cội mai vàng, nở ngát thiên thu

Không hẹn ai xuân đến xuân về

Vọng lời kinh vàng, mười phương quê cũ

Chuông đại hồng xoá oán thù xưa

Hương không thoát tự chuông

Tâm nghiêng từ tâm

Xuân vẫn như xuân

 

Xin làm môi cười hồn nhiên đâu đây

Dù gió đông se, rừng già trơ trụi

Tự hôm nào đời thay áo mới

Riêng nét cười có riêng nét cười

Tịnh mặc dưới môi ai

 

 

tvmt


Tình Mãi Bên Anh

Đoàn Chuẩn & Từ Linh

 

 


Từ khi xa nhau em nhớ anh luôn từng ngày

Nghe xót xa một trời kỷ niệm.

Anh nơi đâu giờ này anh quên hay nhớ

Những giây phút tình ngọt ngào khi có nhau.

 

Anh yêu ơi tình em như trăng sáng

Ngàn năm vẫn thắm tươi khung trời.

Tháng ngày dẫu mình cách xa phương trời

Vẫn luôn một màu xanh dấu yêu.

 

Người ơi nghe chăng câu hát yêu thương nồng nàn

Em hát trao gởi trọn về người.

Anh yêu ơi đừng để cho bao câu hát

như mây khói chìm vào trong gió mưa.

 

Anh yêu hỡi thời gian trôi mãi

Mùa xuân vẫn lướt qua âm thầm.

Hãy tìm đến cùng với nhau trong đời

Hãy mang tình về đây hỡi anh.

 

Ôi ngày vui đã qua tìm đâu ấm êm

Ngày ta có nhau.

Những phút giây nồng ân tình

Muôn đời trong em khó phai.

 

Ngày anh ra đi anh nói mai kia trở về

Ta sẽ chung diệt mộng cuộc đời.

Nhưng anh ơi tình ngày xưa bay theo gió

Xa xôi qúa còn gì đâu hỡi anh.

 

Anh ra đi đường xưa quên lối

Lời yêu dấu tắt trên môi rồi.

Nỗi buồn tháng ngày kéo theo nhau về

Hỡi anh còn gì cho chúng ta.

Thùy Vi


Tình Mãi Còn Buồn

(chưa biết)

 

 


Đời là lắm lúc đau buồn

Đời là lắm lúc ê chề

Tình là thế giới muôn màu

Ôi...ôi...

 

Đời là chán ngán mong chờ

Tình là bóng dáng mịt mờ

Người còn mãi nhớ nhung hoài

Ôi....ôi...

 

Trong đêm thâu có tiếng than van

Trong đêm mơ tiếng khóc cay đắng

Tình là gì mà làm cho ta ngổn ngang

 

Nhớ giữa lúc êm ái phút giây ấm nồng

Nhớ giữa lúc say đắm tiếng ai nói cười

Nhớ con phố quen cũ có ai đón chờ

Xa lòng đau, gần nhau cho tim vỡ tan tành

 

Nhớ giữa lúc êm ấm chẳng vương vấn buồn

Nhớ giữa lúc say đắm trái tim dối hờn

Nhớ sao nhớ nhung mãi trái tim thẫn thờ

Yêu làm chi người ơi cho ta mãi u sầu

Cát Tiên

Hoài Thương


Tình Mãi Không Phai

Anh Tuấn

Hoang Nhac Do

 

 

Anh ơi, cho dù năm tháng qua,

Vẫn mong chờ người em hằng yêu dấu.

Anh ơi, cho dù bao cách xa,

Vẫn nhớ hoài hình bóng mối tình đầu

 

Tình này em đã trao,

Vẫn nguyên vẹn lời hẹn ước xưa

 

Rồi thời gian sẽ qua, người ơi biết chăng a há...

Tình mình dù cách xa, vẫn như ngày nào còn trong nỗi nhớ

Anh yêu ơi, anh nơi đâu, có biết chăng...!

 

Cẩm Phượng


Tình Mãi Không Phai

Vân Quang Long

 

 

 


Trong đêm lung linh có dáng ai nhẹ nhàng

Bay qua tim anh mang theo những mong chờ

Khi yêu thương kia thoáng trao về em mất rồi

Lòng đầy hoài mong sẽ sánh bước chung đường về

 

Em xinh tươi như đoá hoa dịu dàng

Đón anh nắng sớm long lanh những ân tình

Anh ca vu vơ khúc ca tin yêu ấm nồng

Cùng ngàn lời yêu thương anh trao em không hề phai

 

Từng đêm anh kêu tên em trong nỗi xót xa

Người tình ơi sao em ra đi không trở về

Còn lại đây bông hoa tình yêu đã úa khô

Lạc loài trong cơn mưa giông lần tìm theo bóng dáng em…

Mình anh lang thang đơn côi trên phố năm xưa

Nhìn từng chíêc lá héo úa mãi xa khỏi cành

Kỷ niệm xưa chôn sâu trong tim, em có chăng hỡi em.

 

Ngọc Dung


Tình Mãi Không Phai *

(chưa biết)

 

 


Anh đã cho em giọt tình đầu lả lơi

Anh đã cho em lời ngọt nồng bờ môi

Anh đã cho em từng nụ hôn đắm đuối

Từng giờ trong tiếc nuối với những giấc mơ đẹp đôi

 

Anh đã ra đi vào một chiều biệt ly

Không nói năng chi người lạnh lùng bỏ đi

Anh đã cho em cả một đời nước mắt

Một tình yêu chất ngất mà xa nhau thật rồi

 

Hạnh phúc ơi người ở đâu

Người ở đâu sao ta không gặp nhau ?

Ðêm đêm bao ly rượu trong tay bao nhiêu người

Mà tình sao vẫn chưa phai ?

 

Anh đã đưa em vào cuộc đời nổi trôi

Em vẫn kiêu sa nhìn dòng người ngược xuôi

Anh đã xô em lạc loài trong bóng tối

Cuộc đời yêu anh mãi mãi mà anh nào có hay

Thanh Trúc trình bày

<font color=violet>Mưa Ngâu</font>


Tình Mãi Mãi Xanh

Bảo Chấn

 

 


(1) Em tìm anh tình như sóng xô trên ngàn, qua đại dương mênh mông xa

Em chờ anh bờ hoang cát bay muôn trùng, chôn vùi em trong phong ba

Thuyền tình vượt ngàn trùng sóng, trái tim em luôn khao khát

Bờ em hoang vu cỏ lá, trái tim em phơi trong gió

Tình yêu dọc theo biển hát, yêu anh em vượt giông tố

 

(2) Biển xanh hát những khúc, nhớ thương nhau tình mặn nồng

Và trên sóng khát ấm nắng, nụ hoa thắm vẫn khát nắng.

Tình yêu như mây lang thang đã hân hoan tìm về trời

Ánh trăng rạng ngời trên mi mắt

 

Như tình yêu tựa như đoá hoa phơi mình trên bờ cát nắng chói loá.

Anh và em là mưa rớt trên sa mạc cho tình xanh thêm câu ca.

Thuyền tình vượt ngàn trùng sóng, trái tim em luôn khao khát.

Thuyền anh tìm được về bến, bãi cát êm êm sóng

Tình yêu cho ta say đắm, bên nhau biển trời xanh thắm

Mãi mãi xanh

 

Hát lại (2)

Hát lại (1)

 

Thuyền tình vượt ngàn trùng sóng, trái tim em luôn khao khát.

Thuyền anh tìm được về bến, bãi cát êm êm sóng

Tình yêu cho ta say đắm, bên nhau biển trời xanh thắm

Mãi mãi xanh

Hoài Thương


Tình Mãi Mong Chờ

(chưa biết)

 

 


Chân trời xa với bao khát vọng

        Chờ nhau cho dù năm tháng qua mỏi mòn

        Trần gian như ngàn muôn cánh cánh chim ngát ngàn

        Ngoài hiên gió đông đưa buồn tênh

        Sau nhiều năm lãng du đất trời

        Về nơi xa chờ mong bóng ai mỉm cười

        Và đôi hạnh phúc với nhau suốt đời

        Từ nay sẽ không xa rời nhau

 

        Ngày chia tay lòng bao đớn đau

        Đời không em chìm bao giá băng

        Những phút giây ta gần nhau cùng quên đi thế gian

        Đã khiến cho đời chúng ta đầy đau buồn

 

        Trời gieo chi trái ngang ưu phiền

        Đem mối tơ duyên chúng ta mà chia cắt

        Để gót chân bước trên đường chông gai muôn ngàn

        Đời cay đắng xót xa trào dâng

        Cùng chim ưng lãng du giang hồ

        bao hiểm nguy trên thế gian cùng chung sức

        Có ánh trăng sáng soi và những ủi an

        Rằng nơi xa có em chờ mong

        Nguyện đôi ta mãi có nhau

        Dù chông gai với bao bão giông

        Muôn trùng sông luôn mang hình bóng

        Lòng trong mong đến chốn xưa

        Lời em anh vẫn khắc ghi

        Cho dù xa cách anh vẫn mong ngày ấy

        Cùng cô đơn anh đứng nơi đây mong chờ em

Angie


Tình Mãi Trôi Xa

(chưa biết)

 

 


Chân trời xa với bao khát vọng.

Chờ nhau cho dù năm tháng qua mỏi mòn.

Trần gian lưu lạc như cánh chim ngút ngàn.

Ngoài hiên gió đong đưa buồn hiu.

Sau ngàn năm lãng du đất trời.

Về nơ i xa chờ mong bóng ai mỉm cười.

Và đôi ta hạnh phúc với nhau suốt đời.

Từ nay sẽ không xa rời nhau.

Ngày chia tay lòng bao đớn đau.

Đời không em chìm trong giá băng.

Nhớ phút giây ta gần nhau cùng quên đi thế gian.

Đã khiến cho đời chúng ta đầy đau buồn.

Trời gieo chi trái ngang ưu phiền.

Đem mối tơ duyên chúng ta mà chia cách.

Để dấu chân bước trên đường chông gai ngút ngàn.

Đời cay đắng xót xa trào dâng.

Cùng chim ưng lãng du giang hồ.

Bao hiểm nguy trên thế gian cũng chung sức.

Có ánh trăn sáng soi và như ru ủi an,

Rằng nơi xa có em chờ mong.

Nguyện đôi ta mãi có nhau.

Rồi chông gai với bão giông.

Muôn trùng sông luôn luôn mang hình bóng.

Lòng trông mong đến chốn xưa.

Lời em anh vẫn khắc ghi.

Cho dù xa cánh vẫn mong ngày ấy.

Cùng cô đơn anh đứng nơi đây, mong chờ em


Tình Mãi Xanh

Bảo Phúc

 

 


1) Em tìm anh tình như sóng xô trên ngàn, qua đại dương mênh mông xa

Em chờ anh bờ hoang cát bay muôn trùng, chôn vùi em trong phong ba

Thuyền tình vượt ngàn trùng sóng, trái tim em luôn khao khát

Bờ em hoang vu cỏ lá, trái tim em phơi trong gió

Tình yêu dọc theo biển hát, yêu anh em vượt giông tố

 

(2) Biển xanh hát những khúc, nhớ thương nhau tình mặn nồng

Và trên sóng khát ấm nắng, nụ hoa thắm vẫn khát nắng.

Tình yêu như mây lang thang đã hân hoan tìm về trời

Ánh trăng rạng ngời trên mi mắt

 

Như tình yêu tựa như đoá hoa phơi mình trên bờ cát nắng chói loá.

Anh và em là mưa rớt trên sa mạc cho tình xanh thêm câu ca.

Thuyền tình vượt ngàn trùng sóng, trái tim em luôn khao khát.

Thuyền anh tìm được về bến, bãi cát êm êm sóng

Tình yêu cho ta say đắm, bên nhau biển trời xanh thắm

Mãi mãi xanh

 

Hát lại (2)

Hát lại (1)

 

Thuyền tình vượt ngàn trùng sóng, trái tim em luôn khao khát.

Thuyền anh tìm được về bến, bãi cát êm êm sóng

Tình yêu cho ta say đắm, bên nhau biển trời xanh thắm

 

 

 

tvmt


Tình Mẹ

(chưa biết)

 

 


Trở về làng quê bao tháng năm xa xôi

trên từng lối mòn, hàng tre xưa nay đã già nua

tìm lại mẹ yêu nơi làng quê

tháng năm ngóng chờ mong người con

đã lâu lắm rồi không về thăm mẹ già nơi chốn xưa

 

Ngược dòng thời gian bao dấu yêu xa xưa trở về

nhớ vài năm nào, mẹ gian nan dãi nắng dầm mưa

nhọc nhằn trông lo cho đàn con

miếng ăn giấc ngủ từng đêm

những khi gió lạnh bên nhà tranh nghèo

ấm ôm từng người

 

À ơi, tiếng võng đong đưa chiều mưa

mẹ ru con ngủ, con hỡi con ngủ cho ngon

ngọt ngào tiếng ru âù ơ

như vẫn còn đây trong lòng con

giờ này mẹ ơi, biết tìm mẹ ở đâu?

 

Hỏi từng bờ đê, gió hiu hiu mẹ tôi đâu rồi

mái tranh im lìm nhìn hàng tre ngơ ngác buồn hiu

mẹ hiền yêu ơi suốt đời con

mãi luôn gắng ghi ơn mẹ cha

sẽ không phai nhòa tháng năm êm đềm

sống bên mẹ hiền.

Thủy Tiên


Tình Mẹ

Võ Tá Hân

Sơn Cư

 

Mẹ hiền thương con, như trái tim mình

Con như hơi thở, như mặt trời lên

Thương con mẹ thở, thương con mẹ cười

Mẹ cười cho con, mẹ thở cho con

 

Để dành cho con, đêm đêm mẹ ngồi

Tựa như trái núi, lặng dòng tâm trong

Lặng dòng tâm trong, xa vương giọt buồn

Nụ cười tươi vui, ngày mới thênh thang

 

Mẹ vui con vui, mẹ cười con thở

Mẹ an lạc bước, tươi sáng đời con

Mẹ khóc con đau, mẹ buồn con tủi

Mẹ vương sầu lo, u tối đời con

 

Tình mẹ lan trong từng nhịp con thở

Mẹ lắng tâm tư, tươi mát hồn con

Mình sống trong nhau, chập chùng duyên khởi

An vui của mẹ, gia tài của con

Bảo Yến trình bày

tvmt


Tình Mẹ

Nguyễn Nhất Huy

 

 


Khẽ ngắt nụ hồng cài lên mái tóc xanh mẹ yêu

Tóc rối một đời vì năm tháng chở che đời con...

Khi thơ ấu con nào đâu có biết, mẹ lặng lẽ trong ngàn nỗi muộn phiền

Dù bao gió mưa, tình mẹ vẫn thiết tha êm đềm

Mẹ là những tiếng hát ấm áp ru con khi đông lạnh về

Mẹ là những ánh nắng lấp lánh đưa con đi trên đường quê, để con khôn lớn lên dang rộng đôi vai, rồi đưa chân bước đi theo từng đêm vui. Mẹ vẫn tha thứ dù cho con mang bao nhiêu lầm lỗi.

Mẹ đã có phút dấu nước mắt cho con thơ ngây nụ cười

Mẹ đã có những lúc thức trắng cho con bao đêm ngủ say

Ngày con nâng bó hoa xinh chào tương lai, mẹ cô đơn đứng bên hiên đầy mưa bay.

Trên mỗi bước đi, xin mãi khắc ghi tình mẹ bao la biển trời.

Hoài Thương


Tình Mênh Mang

Trương Quang Lộc

 

 


Dòng sông trôi đi đâu đâu biết sông trôi về đâu?

Dòng thời gian qua mau đâu biết ai người yêu mình

Dòng đời trôi mênh mang đâu biết ai người mình yêu.

Anh mong có một ngày em đến trong tình anh muôn ngàn thương nhớ

Mang cho anh tình nồng say đắm biết yêu em oh... oh... oh...

 

Dòng sông trôi đi đâu đâu biết sông trôi về đâu?

Dòng thời gian qua mau đâu biết ai người yêu mình

Dòng đời trôi mênh mang đâu biết ai người mình yêu.

Anh mong có một ngày em đến sân nhà anh ngập tràn tia nắng

Trao cho anh thiệp hồng tươi thắm của đôi mình.

 

Biết rằng chuyện tình nào tình chẳng phôi phai.

Biết rằng tình là buồn người xa người nhớ.

Dẫu lời tình nồng nàng lời nói đầu môi

Bước vào cõi tình sầu nào biết được đâu?

 

Biết rằng chuyện tình nào tình chẳng phôi phai.

Biết rằng tình là buồn người xa người nhớ.

Dẫu rằng lời nguyện cầu nào chắc được đâu?

Anh cầu cho tình mình bên nhau dài lâu

Vivian Ngo


Tình Mơ

Văn An

Thanh Hằng & Văn An

 

Ngày 12 tháng 7 năm 1953, thính-giả của Đài Phát-Thanh Hà Nội có dịp thưởng-thức lần đầu-tiên bài-hát Tình Mơ qua tiếng-hát của một đôi nghệ-sĩ: Cô Thanh Hằng, thủ-khoa kỳ thi-hát năm 1953 của Đài Phát-Thanh Hà Nội và ca nhạc-sĩ Văn An.

 

Nhịp 4/4, slow

 

(đồng ca)

Một chiều xa xôi bóng thân yêu về đây.

Nhạc trầm du dương quyến đôi tâm hồn say.

(nam)

Dịu dàng em hát ca.

(nữ)

Nhịp đàn anh lắng xa.

(đồng ca)

Hoà lòng ta lãng quên màu nắng phai chiều tà.

 

(đồng ca)

Một chiều bên nhau luyến lưu bao tình thương.

Ngập ngừng rời tay, khiến đôi lòng thầm vương.

(nữ)

Còn vọng muôn tiếng tơ.

(nam)

Lời em gieo ý thơ.

(đồng ca)

Dịu hồn ta đắm say còn khắc ghi tình mơ.

 

Lời 1

 

(nam)

Tiếng đàn gây nhớ hình bóng em, tha thướt chiều êm đềm, anh đắm đôi mắt huyền.

(nữ)

Vắng người sao suyến lòng yêu rồi, em nhớ chiều trăng lên, anh tới mang tình êm.

 

(đồng ca)

Nhạc tình rung lên trái tim yêu hoà đôi.

(nam)

Hồn anh không phai dáng em hồng làn môi,

(nữ)

Nhịp nhàng muôn tiếng tơ,

(nam)

Gửi em bao ý thơ.

(đồng ca)

Nụ cười trong mến thương hẹn chớ quên tình mơ.

 

Lời 2

 

(nữ)

Những chiều em nhớ hình bóng anh, trong nắng hoàng hôn tàn, em đắm mơ tiếng đàn.

(nam)

Vắng người sao suyến lòng yêu rồi, vương vấn chiều xa xôi em tới mang tình tôi.

 

(đồng ca)

Nhạc tình rung lên trái tim yêu hòa đôi.

(nam)

Hồn anh không phai dáng em hồng làn môi,

(nữ)

Nhịp nhàng muôn tiếng tơ,

(nam)

Gửi em bao ý thơ.

(đồng ca)

Nụ cười trong mến thương hẹn chớ quên tình mơ.

 

 

Tài-liệu tham-khảo: Tình Mơ, tác-giả xuất bản, 1953

Bảo Trần


Tình Mơ

Ngoại Quốc

LV: Trần Minh Phi

 

Một loài hoa không còn biết cười

Một loài hoa làng hương thơm xưa đã mất

Từng ngày vui ra đi, bao hẹn ước đã bứt xa vòng tay

Ân tình cũ cũng đã phai

 

Em ra đi ngàn gió buông

Chốn hoa thắm vùi quên sau lưng

Đời anh đã vắng em

 

Từ khi anh đã mất em, ngàn hoa xuân đã úa khô

Đời anh nghe tình héo hắt muốn quên chuyện nhân gian

Đến cõi mơ cùng với người, lãng du cùng nỗi buồn

Về thiên thu cùng với em, yêu em cùng tháng năm

 

Từ khi anh đã mất em, đã ra đi về khói mây

Đời anh như là chiếc lá đã xa cành khô

Mãi ngẩn ngơ mà kiếm tìm, giấc mơ ngàn giấc mộng

Giờ em yêu ở chốn ấy, anh nơi này thầm mơ..

 

 

 


Tình Mơ

Mỹ Tâm

 

 


Mình em trong cô đơn căn phòng khuya vắng lặng

Thầm gọi tên anh trên môi nhưng đã xa

Trời sao mưa rơi nhanh trái tim em lạnh lùng

Vọng trong đêm đơn côi

Người ơi anh ở chốn nào ( biết chăng ) ?

Ðêm nay tim em lẻ loi

Phải chăng mưa rơi trên mắt em buồn ( hỡi người )

Ðôi khi nghe quá xót xa

Tình còn đâu khi chúng ta trái tim đã quay ngược hai phương xa

Em kêu tên anh ước mong tìm về bóng xưa

Ta trao tim nhau với bao dấu yêu

Mà người nơi nào để tình xa vời

Mưa vẫn cứ rơi giọt tim em với bao giá băng

 

Ðêm ... Em kêu tên anh

Ước mong tìm về bóng xưa

Ta trao tim nhau với bao dấu yêu

Mà người nơi nào để tình xa vời

Mưa vẫn cứ rơi giọt tim em bao giá băng

Ðã qua sao tình như trẻ lại

Ðể đôi con tim yêu thôi xa cách

Cứ mơ giấc mơ tình yêu sẽ về

Dù đêm sẽ vội tan rất mau

 

Ðêm ... Yêu em xin mãi thiết tha

Dù tình nhẹ trôi qua như cơn gió xa

Trái tim vẫn mơ về anh thân yêu

Quên


Tình Mơ

Mai Xuân & Hoàng Hạc

 

 

 


 Người yêu hỡi! Tiếc gì cho anh nụ cười

 Một nụ cười thôi cũng làm cơn đau tình vỡ

 Người yêu hỡi! Tiếc gì cho anh nụ tình

 Một nụ tình xanh sẽ nở ngàn đóa hoa đời

 

 Người yêu hỡi! Uớc gì tình mãi trăm năm

 Một đời chung bước có nàng cùng anh ước mơ

 Từng nụ hôn thắm nồng ngày tháng vu vơ

 Sẽ thôi mong chờ, những phiền muộn cũng xa mờ

 

 Người yêu hỡi! Nhớ người mắt môi dại khờ

 Từng vầng thơ non, rớt rụng theo cơn tình nhớ

 Người yêu hỡi! Tháng ngày hắt hiu đợi chờ

 Chờ một vòng tay cuốn tình về chốn thiên đường

 

 Tham khảo: Chép lại từ băng nhạc có tựa đề: "Thuở Làm Thơ Yêu Em"  do trung tâm Làng Văn phát hành năm 1993)

  Ca sĩ trình bày: Duy Quang

 

hottieu


Tình Mộng

Nguyễn Văn Thanh Nhã

 

 

 


Hãy cất tiếng hát vang lên một tình ca.

khúc hát sẽ vơi đi niềm đau trong lòng.

Tình gọi mời cơn nắng đến thiêu linh hồn.

Để một ngày nhìn lại như giấc mơ thôi.

 

Hãy cất tiếng khóc đưa nhau dặm tình xa.

Nước mắt ấy trôi đi niềm đau trong lòng.

Tình thật thà như những vuốt ve tay người.

Để một đời vời vợi như áng mây trôi.

 

ĐK:

 

Cuộc tình nào người yêu nhau thật thiết tha.

Tình vội vàng để mấy ai khg âu sầu.

Nụ cười nào rồi buông rơi một nỗi đau.

Để cuộc tình nhẹ nhàng cánh mây bay qua đời.

 

Nếu kiếp sống đã ban cho một tình yêu.

Kiếp sống nói ta nghe đời vui bao điều.

Dành ngọc ngà cho đó ái ân không rời.

Dành một chiều lạnh lùng ta lướt qua nhau.

 

( Lập lại ĐK )

 

Hãy ngước mắt đến than van cùng trời cao.

Cành gió sẽ đem theo niềm tin quay về.

Rồi từng ngày mưa náng cũng chen chân người.

Chuyện tình buồn về làm câu hát nhân gian [3x].....

Nguyễn Phi Hùng

Ngọc Dung


Tình Mong Manh

Lê Ngọc Chân

Lê Thị Ý

 

Em tôi từ Paris

Thăm nhau chiều thứ bẩy

Ba mươi năm qua đi

Tình đôi ta vẫn vậy

Đôi mắt biếc xa xưa

Lên khung vẽ bao giờ

Cây phong cầm nhung nhớ

Tâm Thanh buồn ngu ngơ

Em như giấc mơ hoa

Anh tháng năm nhạt nhòa

Khung trời chiều Đà Lạt

Còn mãi trong lòng ta

Lối cũ đã rêu phong

Từ thuở em theo chồng

Công viên, pho tượng đá

Đắm chìm vào hư không

Đông đến rồi thu qua

Môi em vẫn mặn mà

Belpre chiều gió nổi

Cuộc tình đầu vút xa

Như sương khói mong manh

Thôi mất đi người tình

Cung đàn xưa lỗi nhịp

Anh chẳng còn thư sinh

Angie


Tình Mộng Mơ - Just A Dream

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

 

 


Tình cho ai không hề phai

Tháng ngày trôi như mây thoáng baỵ

Em dấu yêu, bao ước mơ giờ đâu nữa??

 

Tình mộng mơ như ngày thơ

Lòng thầm yêu em anh nào hay (?)

Suốt một đời cay đắng trong lòng riêng mình anh...

 

Giờ phương xa em vui cùng ai?

Em đã quên những giây phút ban đầu

Nhìn sân ga ôi lặng câm,

Nhớ một bóng hình...

 

Rượu cạn ly chua cay bờ môi

Thương xót ai cô đơn mãi đêm dài

Giờ đây xin câu biệt ly,

Tiếc nhớ thương mối tình..

 

Một đêm mơ anh gặp em

Phút thần tiên sao qua rất nhanh.

Em bước đi không nói chi,

Tình bay xa theo ngàn phương...

 

            -0o0o0-

 

Just A Dream (Chinese Melody)

 

Why did you have to go?

Why did you just have to leave?

Broke my heart, took my soul, blow my mind..

 

I thought you loved me too,

Never knew it wasn't true

Now I know, you never did felt the same..

 

You are more than just a friend,

Don't you know you are all I have.

Must you hurt me again?

Hurt me one more time.

 

Now that you're with someone new,

I can see that you're happy now.

But I'm left here alone

With tears in my eyes.

 

It's a dream: you and me

Guess we've never meant to be.

Memories, you and me.

Just a dream, just my dream...

(It's a dream)

BLCT


Tình Một Chiều

Lan Anh

 

 


Tình yêu anh hỡi như mật đắng

Ngọt ngào êm ái ru vào giấc mộng

Rôì như mây khói xóa tan bao ước mơ

Nghe đắng cay trong nỗi nhớ

 

Vì sao tình mãi trong lạnh giá

Để tình muôn kiếp nghe sầu lắng đọng

Màn đêm dâng nỗi cô đơn nên có hay

Mình anh với muôn vì sao

 

Tình một chiều anh yêu ơi sao trái ngang

Tình một chiều mang cho em bao xót xa

Nhìn trong mắt anh hình bóng cũ chưa phai

Tim tái tê trống vắng.....

 

Vì đâu anh mãi yêu ai trong đắm say

Vì đâu em mãi thiết tha chờ mong

Ai đã gieo chi bao đớn đau

Cho em yêu trong lẻ loi.

 

Tùng đêm về đến trong quạnh vắng

Đời buồn anh hỡi khi tình lỡ hẹn

Niềm đau vây kín trong tim anh có hay

Mình em với muôn lời than.

 

 

CN


Tình Một Thuở

Võ Tá Hân

Thơ: Nam Giao

 

Một thuở nào ta đứng lại nhìn em

Nhìn thật lâu dung nhan ngày tháng cũ

Nhìn thật lâu ru hồn vào quên lãng

Ta và em - chân chim sáo xôn xao

 

Một thuở nào chín đỏ trái xa nhau

Vườn hạnh phúc chất đầy cành lá chết

Ngày chia tay chút tình dâng trao hết

Nên bây giờ - ta chỉ có mình ta

 

Một thuở nào em thầm nói riêng ta

Lúc thương nhau như đôi chim liền cánh

Lúc yêu nhau như dòng sông liền nhánh

Và cuộc tình sẽ đẹp mãi trăm năm

Một thuở nào trăng còn giấc chiêm bao

Mãi tương tư con sóng triều lặng câm

 

Một thuở nào thôi hết nghĩa tri âm

Ta trăn trở trong vòng quay ngày tháng

Hồn chưa nguôi bóng người tình lãng đãng

Nên trăm năm mang mối sầu chưa vơi

 

Xa thật rồi - một thuở có riêng em

Trăng có sao - nên trời cao thăm thẳm

Mây có gió - nên tình luôn tươi thắm

Còn riêng ta - ta chỉ có truông sầu

Mỹ Ngọc


Tình Mùa Chinh Chiến

Thục Vũ

 

 


Người ơi, tôi lắng dòng tâm tư

Nghe chuyện tình người em gái mắt vương khói lam chiều

Ngày xưa tóc ngang vai đến trường nắng ban mai

Hoa tím hay cài trên nếp áo xanh

 

Thời gian tô nắng hồng lên môi

Thương đời được người chiến sĩ áo xanh lá cây rừng

Cùng mơ lúc thanh bình nắng vàng sáng lung linh

Chung đắp xây đời đẹp như hoa đầu xuân

 

Người đi như cánh chim bay chiều vắng

Buồn nhớ mái tóc hoa duyên cài nắng

Hậu phương ai ngóng tin nơi chiến trường

Tình thương như thương núi mẹ bồng con

 

Người ơi, tôi chép vào tâm tư

Câu chuyện tình mùa chinh chiến thấy thương nhớ vô bờ

Rồi đây sử xanh ghi những người đã hy sinh

Dâng hiến thân mình để đắp xây ngày mai

Lê Phan


Tình Mùa Đông

(chưa biết)

 

 

 


Một người đã đi xa đời hoang vắng

Tình yêu đắm say nay tìm nơi đâu

Mình ta vẫan lang thang ngày tháng dài

Gió đông giờ đây về trên phiến băng buồn

Đêm nay hỡi em yêu miệt mài nơi đâu

Cho ta chết theo cung nhạc buồn chơi vơi

Nhớ đôi bờ môi đêm nào trao tình tuyệt vời ngất say

à a a há....

Hồn người sao đắm đuối,

cho tình sâu dìu nhau cuối chân trời...

Mình ta đứng đây bên trời nhung nhớ

Nhạc buồn xót xa chôn đời tịch liêu

Tình như thoáng mây tan vào cuối chiều

Thấy trong giọt mưa lệ nào vỡ tan hồn

Phân ly thú đau thương sao đành cho nhau

Đêm thâu tiếng chim kêu nghe lòng mình xôn xao

Nhớ đôi vòng tay thiên thần mặn nồng giờ đây đã xa

à a a há....

Này người yêu dấu hỡi mưa còn rơi

Mình sao mãi xa nhau muôn đời ....

 

 

Lucy Nguyễn


Tình Mùa Hoa Đào

Hoàng Thi Thơ

 

 


Một mùa đông có khách đa tình đến miền cao nguyên

Đây miền thần tiên, giữa lúc hoa đào mang buồn vào duyên

Đà Lạt ơi, khách nghe tiếng giận hờn,

Cánh hoa rớt ngoài trời, đắng cay rớt vào hồn,

Rồi khách thấy buồn,

ngồi nghe mối tình một người giống hoa đào rơi

 

Nàng nữ sinh chúa cho đa tình, yêu một chàng trai, Thế hệ ngày nay, chiến binh anh tài thắm mộng lòng ai

Nàng hằng mơ ước, mơ ước một mình,

 ước mơ với lòng thành, ước mơ với người tình

chờ khi thanh bình cùng xây ân tình, dìu vào giấc mơ đẹp xinh

 

Tình yêu ban đầu ấy thường như cánh hoa mai,

màu hoa, hoa hồng tươi làm ai thiết tha ai

Tình yêu như đào thắm, màu ân ái hây hây,

Tình đang say họ yêu nên đặt tên hoa "Ái Tình"

 

Thời gian vô tình lắm, thường mang đến chia ly

Người trai vui lòng đi, chàng vui khoác chinh y

Rồi đông mang buồn tới, chiều đông có hoa rơi,

chiều đông thê lương, nàng nghe tin chàng hy sinh chiến trường

 

Rồi từ đây, má môi không còn thắm đậm màu son

Sắc hồng màu son đã tô hoa hồng thắm từng mùa đông

Từng mùa đông mỗi khi thấy ngoài trời,

Gió mang đến bồi hồi, cánh hoa rớt ngoài trời,

Buồn duyên lỡ làng đặt tên hoa đào,

Nàng gọi cánh hoa "Bẽ bàng".

 

tvmt


Tình Muộn

Trần Trịnh

 

 


Kìa ít ra vừa mới quen thì cũng không nên vội vã chia tay

giọt đắng chưa cạn đáy ly, ngại lắm không em, một

tiếng cơ may

đời ít cho ta điều may, điều may lại thường cao bay

vạt nắng qua mau, tiếc thương nguyệt quế thơ ngây

đêm lắng đầy, ngồi xuống đây rồi hãy hay

đợi gió trên trời cao mây

vùng tối quen rồi cũng qua

dang tay ngọc khép chân ngà

để hát em nghe bài ca tình yêu muộn màng đơm hoa

 

Triền dốc xưa mở lối đi, mỏi gối chân ai ?

em có hay lúc thanh xuân mười ba, nhật ký bâng khuâng kỳ hoa, tháng năm trôi càng xa, càng xót xa cung cầm ca 

 

ước mơ ai cho vừa, đừng gieo cay đắng thêm nữa trước khi xuân ngủ yên

chờ cho con én bay đến, lúc thanh xuân mười ba, nhật ký bâng khuâng kỳ hoa, tháng năm trôi càng xa, càng xót xa cung cầm ca ...

ước mơ ai cho vừa, đừng gieo cay đắng thêm nữa trước khi xuân ngủ yên

 

 

tvmt


Tình Muộn

Hoàng Tuyết Trâm

 

 


(Đọc):" Anh yêu,

Khi anh đọc được lá thư này thì em đã xa anh. Bao nhiêu tâm sự đã chồng chất trong em từ lâu. Em không biết phải bắt đầu từ ở đâu. Nhưng em muốn anh hiểu một điều. Em đi không phải vì em oán trách hay giận hờn gì anh. Em đã cố hết sức mà em không thể làm cho anh yêu em được. . . . Đó là lỗi nỡi em. . . không phải với anh. Em ra đi để trả lại với tất cả những gì đẹp và hạnh phúc nhất. . .

 

Nắng mang đến tình nống thắm thiết trao

Nắng dâng hiến trọn vẹn hết trái tim

Mà ta nỡ lạnh lùng dẫm nát lên

Giờ ta khóc riêng một mình giữa bóng đêm

Giờ ôm ấp kỷ niệm lúc ấm êm

Giờ thương tiếc cuộc tình đã khuất xa

Giờ ta mất em yêu rồi. . .

 

(Đọc):" Nếu có một ngày mưa thật buồn, Anh biết rằng em vẫn đợi anh. Dù anh không đến, em vẫn lặng thinh suốt con mưa dài. Nếu có một lần ta nhìn nhau xa lạ, Em sẽ lặng lẽ bước đi, dù cơn đau vẫn đọa đày. Rồi anh sẽ chột nhớ. . . đã một lần mình yêu nhau."

 

Cuộc tình đó ngày nào rất đắm say

Mà ta nỡ vùi dập tắt ái ân

Mà ta nỡ để lệ đẫm mắt cay

Người yêu hỡi xin một lần hãy thứ tha

Giờ ta biết muộn màng nỗi xót xa

Người xa quá nghìn trùng có biết chăng

Rằng ta mãi không quên người. . .

Rằng ta mãi sẽ yêu người. . .

Tây Độc


Tình Muộn

Chí Tài

 

 


Này người tình hỡi, yêu anh ngày tháng mong chờ

Từng mùa thu đến, đông sang tình vẫn bơ vơ

Thao thức đêm dài, một mình nhìn ánh trăng buồn

Lệ tràn khóe mắt u sầu, cuộc tình đầu nhiều cay đắng.

 

Ngày nào anh đến cho em hạnh phúc tuyệt vờì

Nụ hôn ân ái hôm nao còn mãi trên môi

Từng ngón tay dài, nhẹ nhàng vuốt tóc em mềm

Tình nồng sưởi ấm đêm lạnh

Ngày nào mãi trong lòng em

 

ĐK:

Ngươì yêu ơi! anh có hay, bây giờ em lẻ loi

Từng cơn đau xé nát tim em

Những kỷ niệm, những ân tình

Cầm tay anh đã nói rằng

Thề bên nhau mãi không rời

Dù đời có nhiều đổi thay, nhưng tình không xa.

 

Chờ em anh nhé, yêu anh dù tháng năm dài

Mặc cho ngăn cách, phong ba mình mãi bên nhau

Tình thắm duyên nồng, ngày nào mình đã ước hẹn.

Cuộc đơì dù có chia lìa

Tình mình chẳng bao giờ phai... ..

 

 

Đi Về Nơi Xa


Tình Muộn

Vũ Đức Nghiêm

 

 


1. Tình yêu muộn màng, như nắng quái chiều hôm

Chiều nao dâng tình, sao bối rối trao hôn

Tình yêu muộn màng, là trăng đêm về sáng

Soi chập chùng không gian, thoáng hiện... rồi thoáng tan...

 

2. Tình xa vời vợi, như lớp sóng ngoài khơi

Tình cho nhau rồi, còn vướng vít không nguôi

Giờ phút bàng hoàng, ngàn sao đêm thổn thức

Trong rừng chiều mờ sương, gió thu... lộng mê buồn

 

Cho tim bồn chồn, cho sắt se hồn

Cho vai ướt mềm, từng đêm trở giấc

Cho mây xám về, khung trời ngập hoa hương

Thương nhau xót xa, ân tình cách chia... đôi đường

 

Tình yêu muộn màng, giây phút thoáng lìa tan

Mình ta âm thầm, nghe tiếng gió thở than

Tình yêu muộn màng, đành trôi theo ngày tháng

Khi chiều về thênh thang, nhớ nhau lòng ngỡ ngàng

 

.... . ....

 

(trở lại đoạn 2... )

Quỳnh Lan trình bày

©¿®


Tình Ngăn Đôi Bờ

(chưa biết)

 

 


Lặng buồn nhìn dòng sông

Đâu rồi bao kỷ niệm

Ngày xưa hai chúng mình

Cùng đùa vui ngoài hiên.

 

Chơi trò chơi trốn tìm

Em hồn nhiên tóc mềm

Thả con thuyền giấy

Trôi lênh đênh cuối sông.

 

Còn đâu ngày ấy

Em thơ ngây má hồng

Cách trở nghìn trùng

Pháo đỏ rượu nồng

Nay đưa em bước theo chồng.

 

Chuyện đời hợp rồi tan

Thôi đành em lỗi hẹn

Đò đưa sang bến buồn

Ngoài trời mưa còn rơị

 

ĐK:

 

Nên lệ khô héo rồi

Tâm hồn anh rối bời

Những câu thề ước

Nay chôn xa bến xưa

 

Sang sông lạnh lẻo

Lưa thưa đôi cánh bèo

Trách mình phận nghèo

Để rồi một chiều

Nghe cô liêu đến trong lòng.

 

Nước cuộn trôi

Con đò về phương ấy

Sống quê người

Lặng lẽ giữa trời mây

Em sang sông hiu hắt mang trăng gầy

Sông còn đây,

Mà người thương nào thấy.

 

Chiều nay trong cánh cò bay

Nhớ ngày xưa xót xa trong lòng

Em lấy chồng, cách một dòng sông

Đò ngang có tình ngăn đôi bờ.

ĐừngTắmChiềuNay


Tình Ngang Trái

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Khúc Lan

 

 

Tình yêu như cánh hoa

Rồi sẽ nhạt phai

Đêm nằm nghe sóng vỗ giá buốt hồn ai

Tình yêu như khói sương,

Êm ái trôi về đâu

Trên bờ môi tiếng hát mãi mãi chìm sâu

 

ĐK:

Mai dù ta cách xa xin đừng quên ngày nao có nhau

Vui buồn trong trái tim ân cần chia sớt

Ôi! tình yêu trái ngang

nên ngàn năm lệ rơi chứa chan

Xin ngày mai ân ái đừng dở dang

 

Tình yêu như cánh chim

Ngày thang rủi rong

Ôi vòng tay ân ái suốt kiếp chờ mong

Tình yêu như lá thu

Say đắm cơn mộng du

Hoa tàn trăng đã khuất,

Nuối tiếc ngàn sau

 

ĐK

 

Mai dù ta cách xa xin đừng quên ngày nao có nhau

Vui buồn trong trái tim ân cần chia sớt

Ôi! tình yêu trái ngang

nên ngàn năm lệ rơi chứa chan

Xin ngày mai ân ái đừng dở dang .

 

 

Đi Về Nơi Xa


Tình Nghệ Sĩ

Đoàn Chuẩn

Lời: Từ Linh

 

Đây khách ly hương mấy thu vàng ấm...

Nơi quán cô đơn mơ qua trùng sóng...

Mơ tới bên em em tô quầng mắt...

Em tôi ngập ngừng trong tấm áo nhung...

 

Tung phấn hương yêu qua muôn lời hát...

Bay tới bên em tới em thầm nhắc...

Đây ý tơ xưa đâu duyên tình cũ...

Bóng anh phai dần ái ân tàn theo...

 

(1)

Mối tình nghệ sĩ như giấc mơ...

Chóng tàn vì vương muôn ý thơ...

Mỗi chiều ngàn tiếng tơ khóc than

còn nhắc mãi tới đêm nao trăng về...

 

Theo gió tha hương bay về miền xưa...

Nâng phím tơ lên mấy cung lả lơi...

Đây phím đưa duyên đây hoa đợi bướm...

Lá thu lìa cành nhớ hoa ngàn xưa...

 

(2)

Mối tình nghệ sĩ như áng mây...

Gió hồng dìu cánh bay tới em...

Tiếc rằng tình đó hay chóng phai...

tình ghép ấy khiến xui nên duyên hờ...

 

Nhưng mỗi thu qua gây tro tàn cũ...

Gây chút hương xưa đã phai màu nhớ...

Ai trách chi nhau mấy thu đầm ấm...

Pháo nao nhuộm đường nhớ chăng tình anh..

 

Ấn bản 1954 - An Phú 195

Lâm Viên + Bảo Trần


Tình Nghệ Sĩ

Trần Nhật Bằng

Trần Nhật Bằng

 

Từ ngàn xưa người say men tiếng đàn ca

Từ ngàn xưa bao người nắn nót đường tơ

Đem cho cõi đời hoà vui trong câu khóc cười

Đôi tay nghệ sĩ thiết tha xót thương kiếp người

 

Vui trong muôn đau thương

Trong gió sương trăng úa vàng

Say mê trong thanh âm

Cho thế nhân quên ơn đời

Vui trong muôn câu ca

Reo khắp nơi muôn tiếng ca

Ca vang cho lên hương

Say phút vui ngàn năm tươi sáng

 

Rồi ngày mai người đi theo bóng thời gian

Và nhân thế không người luyến tiếc sầu thương

Dư âm tiếng đàn còn vang trong muôn tấm lòng

Gieo bao lời hát sẽ không bao giờ phai tàn

 

Tham Khảo:

1. Mộc Lan trình bày trong một chương trình ca nhạc thu âm trước 1975, tuyển chọn trong băng nhạc Mộc Lan, Châu Hà, Kim Tước.

 

 

trananthony


Tình Nghèo

Phạm Duy

Hồng Nam

 

Hò là hò lơ

Hò là hò lờ

Hò là hò lơ

Hò là hò lơ

 

Nhớ nhớ thuở nào

Anh (lơ) cầy thuê

Em (lơ) dắt trâu

Đôi ta cùng (lơ) gặp nhau dưới cầu

Bóng mát (ý) cầu.

Nhớ nhớ thuở nào

Anh (đây) làm công

Em (lơ) gánh rong

Miếng trầu cau (lơ) nên đôi vợ chồng

Đôi vợ (ừ) chồng.

Cuối cuối nẻo làng

Túp (lơ) lều hoang

Che (lơ) gió sương

Ơn hai mùa (là) lúa chín ngồ vàng

Lúa chín ngô (ý) vàng.

Suốt suốt một đêm

Anh (lơ) cùng em

Dưới (lơ) bóng trăng

Tiếng chày tre (lơ) cối đất nhịp nhàng nhịp nhàng vui.

 

Hô ! Nước từ ngàn trùng xa

Nước tràn về làng ta

Nước hờn cuộc tình quê

Hò lờ hò lơ

Ruộng màu (lờ) tan vở

Vường nghèo (lờ) xơ rơ

Cửa nhà (lờ) ngơ ngác

Đôi (lơ) trẻ thơ

Đi (lơ) về mô (láỵ..)

Hô ! Khói lửa ngụt trời mê

Bốc về ngàn nẻo quê

Kéo cuộc tình nghèo đi

Hô là hò lơ

Giặc về (là) ta đánh

Gia9.c tràn (là) ruộng xanh

Tình nghèo (là) mỏng manh

Đừng chia rẽ đôi lứa mình (láỵ..)

 

Hò là hò lơ

Hò là hò lờ

Hò là hò lơ

Hò là hò lơ

 

Lúc lúc trở về

Quãng (lơ) đường xa

Anh (lơ) bước lê

Không may dù (là) mời anh cứ về

Anh hỡi anh cứ về

Cánh cánh đồng quê

Vẫn (lơ) còn kia

Vẫn (lơ) lũy tre

Tiếng chày tre (lơ) đang mong người về

Mong đợi (ư) người về

Mái mái nhà xiêu

Ánh (lơ) đèn khêu

Đôi (lơ) lứa yêu

Hơ hai mùa (là) lúa lắm ngô nhiều

Lúa lắm ngô (ý) nhiều

Sớm sớm ngày mai

Nắng (lơ) hồng soi

Nghe (là) khắp nơi

Tiếng cày xe (lơ) cối máy nhịp nhàng vui.

 

Hô ! Nước từ ngàn trùng xa

Nước tràn về làng ta

Nước hờn cuộc tình quê

Hò lờ hò lơ

Ruộng màu (lờ) tan vở

Vường nghèo (lờ) xơ rơ

Cửa nhà (lờ) ngơ ngác

Đôi (lơ) trẻ thơ

Đi (lơ) về mô (láỵ..)

Hô ! Khói lửa ngụt trời mê

Bốc về ngàn nẻo quê

Kéo cuộc tình nghèo đi

Hô là hò lơ

Giặc về (là) ta đánh

Gia9.c tràn (là) ruộng xanh

Tình nghèo (là) mỏng manh

Đừng chia rẽ đôi lứa mình (láỵ..)

 

Phạm Duy, 1954

HyTran


Tình Nghèo Có Nhau

(chưa biết)

 

 


Anh không đi tìm người yêu lý tưởng đâu em

Anh không đi tìm người yêu tuyệt đối đâu em

Anh không đi tìm người yêu nhân sắc mỹ miều

Người yêu đài các cao sang lụa là gấm hoa vàng son.

Anh không đi tìm người yêu dổi trắng thay đen

Anh không đi tìm người say đắm sa hoa

Anh không đi tìm người yêu cao qúy ngọc ngà

Lầu cao xe các em ơi có gì vẫn luôn vững bền.

 

ĐK:

 

Em ơi anh tìm người yêu chung thủy

Anh tìm người trong mơ

Dẫn nghèo nguyện không đổi lòng

Em ơi biết rằng ở đời

Ai không muốn đẹp giàu cao sang

Vì nghèo đâu dám mơ.

 

Em ơi anh tìm người yêu không ước mơ cao

Em ơi anh tìm người yêu thương mái tranh siêu

Mai đây cho dù giận đời gốc bể chân trời

Cuộc đời tan tác phong ba

Suốt đời có nhau bên mình...

NhatLan


Tình Nghĩa Đôi Ta Chỉ Thế Thôi

Lam Phương

 

 


Thôi là hết anh đi đường anh

Tình duyên mình chỉ bấy nhiêu thôi

Còn mong gì hình bóng xa xôi

Nhắc làm gì chuyện năm xưa

Cho tim thêm ngẩn ngơ

 

Thôi là hết em đi đường em

Từ nay sầu dẫm nát tim côi

Vì sao trời đành bắt duyên em

Lỡ làng cùng người em thương

Lỡ làng cùng người em yêu

 

Từ đây anh xin người yêu

Đừng oán trách hay giận hờn vì anh

Nếu trước chúng ta đừng quen

Thì thương nhớ không về trong đêm nay

 

Nhiều đêm chăn gối bên người không quen biết

Trong tim em có thấy nghe cô đơn

Tại em không nói, hay tại anh không biết

Mà tình ta tan vỡ theo thời gian

 

Thôi là hết, chia ly từ đây

Người phương trời kẻ sống bơ vơ

Nhiều đêm buồn về chiếu tâm tư

Nghe lòng mình còn thương ai

Nghe lòng mình còn yêu ai...


Tình Người Còn Đó

Nguyễn Hữu Thiết

 

 


1963

 

Quên nhau sao đành mùa thương năm ấy

Bên trăng, bên đồi, một trời đắm say !

Đón gió mây về cùng bao ước thề

Kỷ niệm buồn vui nhớ đời !

Trăm năm mối tình chớ phai !

Qua bao thu rồi lòng tôi vẫn nhớ

Xa nhau lâu rồi tưởng như giấc mơ !

Cách núi, ngăn đồi, giòng sông hững hờ

Mà ngàn đời không xóa mờ !

Cuộc tình mình tự ngày xưa !

Biết chăng ! Thu về ngập tràn nhớ thương !

Thấu chăng tơ lòng ngậm ngùi năm tháng !

Người ơi, xa cách có buồn lòng !

Người ơi, mưa nắng có ngại ngùng ?

Nơi này đợi ai mong ai mùa thương còn đang vấn vương !

Anh nơi xa vời ngoài kia có biết !

Bao năm mỏi mòn lệ hoen mắt ai !

Ngóng cánh chim trời về đây nối lại

Tình người còn đây hỡi người !

Thương nhau cho trọn người ơi !

 

Le Phan


Tình Người Hậu Tuyến

Thục Vũ

Lệ Khánh

 

Hôm nay trời vào thu,

Đà Lạt lắm sương mù,

Cây khô buồn trút lá,

Gió ven hồ bay xa.

 

Mây thu lờ lững trôi,

Lồng lộng gió lưng đồi.

Xin anh đừng giận dỗi,

Viết thư về thăm em,

Viết thư về thăm em

 

Thương anh, thương màu áo hoa rừng,

Và thương con đường đầy gió sương,

Chiến tuyến chiều xuống mưa rừng bay,

Thương anh, thương khung trời hoang sơ.

 

Hôm nay dành tặng anh

Vài giọt nắng thơm lành.

Mai kia tàn chinh chiến,

Áo em màu "Mosa"

Đón anh về hoan ca.

 

Ghi lại theo một bản chép tay từ ấn bản số 4, Nhạc Hay Của Bạn

Bảo Trần


Tình Người Ngoại Đạo

Phượng Linh

 

 


Lạy Chúa con thương nàng đã lâu rồi

Thương thật nhiều nhưng con chưa dám nói

Con thương nàng đã lâu rồi

Mà chưa dám hé môi

Ngại ngùng không cùng tôn giáo thôi

 

Lạy Chúa con tin nàng rất ngoan đạo

Thương nàng thường hay luôn đi xem lễ

Con thương nàng rất dơn sơ

Màu áo trắng trinh nguyên

Với nét môi hồng thắm thêm duyên

 

Con yêu nàng, tình yêu rất chân thành

Tình yêu không lừa dối

Nhưng Chúa ơi, Nàng nào hay biết đâu

Một người ngoại đạo tha thiết yêu nàng

Tình yêu trái ngang

 

Lạy Chúa con xin nguyện Chúa trời

Cho trọn niềm tin ơn trên Thiên Chúa

Con xin được sống bên nàng

Người con gái đoan trang

Kính mến tôn thờ Chúa! Amen


Tình Người Tri Kỷ

Nguyễn Dũng

Thơ: Phạm Đỗ Hùng

 

Nhịp 3/4, chậm, thiết tha

 

 

Chiều hôm đã rủ xuống rồi,

Bên nàng ta chẳng muốn rời bước đi.

Với bao kỷ niệm khắc ghi,

Mà lòng rào rạt xuân thì năm xưa.

Đò ngang nàng bước sang chưa,

Hay nàng vẫn ngại gió mưa cuối trời.

Còn ta, ta vẫn nhớ lời,

Hồn ta vẫn gởi xa vời chân mây.

Dẫu cho lưu lạc đó đây,

Lòng ta vẫn chẳng sao khuây nhớ nàng.

Yêu nàng ta vẫn mơ màng,

Trao nàng bao những muôn vàn nhớ thương.

Tóc huyền nay đã điểm sương,

Mà sao duyên nợ vấn vương chưa tròn.

Nhưng ta vẫn chẳng mỏi mòn,

Tình người tri kỷ vẫn còn như xưa.

Nếu nàng chẳng ngại gió mưa,

Đò ngang một chuyến cũng chưa muộn gì.

Đôi ta chẳng lỡ xuân thì,

Yêu thương đâu có xá chi muộn màng.

Ngày xuân vẫn đợi chờ nàng,

Cùng ta sóng bước bên đàng đón xuân.

 

 

Tuyển tập "Mười Tình Khúc Nguyễn Dũng", Thời Văn xuất bản 1993

 

Đã do chính tác giả bài hát, Nguyễn Dũng, trình bày trong CD "Tình Ca Nguyễn Dũng - Đã Lỡ Yêu Em", Sound Mark Production - 1994

Bảo Trần


Tình Nhân Loại, Nghĩa Đồng Bào

Phạm Duy

 

 


(Midway City, CALIFORNIA-1978)

 

Trời cho anh được hơn muông thú

Sinh ra đời với kiếp con người

Trời cho anh bộ tim khối óc

Cho linh hồn, cho biết buồn vui (láy)

Mẹ cho anh còn hơn thế nữa

Cho tấm lòng không thiếu không thừa

Niềm vui hay niềm đau thấp thoáng

Anh yêu người, dun dế còn thương (láy)

Tình nhân loại, nghĩa đồng bào

Chia cho nhau hột cơm manh áo

Tình nhân loại, nghĩa đồng bào

Tránh cho nhau máu chảy ruột đau (láy)

Gọi nhân loại, cứu đồng bào

Đang kêu to : Tự Do yêu dấu

Gọi nhân loại, cứu đồng bào

Sống yên vui dưới mặt trời cao (láy)

 

Phật cho em bàn tay măng búp

Xoa cõi đời chan chứa đau buồn

Lệ em rơi thập phương, muôn hướng

Khi em nhìn thấy cõi trầm luân (láy)

Mẹ cho em một đôi mắt sáng

Cho em nhìn đất nước hoang tàn

Me ru em lời ru tranh đấu

Cho dân mình ra thoát lầm than (láy)

Tình nhân loại, nghĩa đồng bào

Chia cho nhau hột cơm manh áo

Tình nhân loại, nghĩa đồng bào

Tránh cho nhau máu chảy ruột đau (láy)

Gọi nhân loại, cứu đồng bào

Đang kêu to : Tự Do yêu dấu

Gọi nhân loại, cứu đồng bào

Sống yên vui dưới mặt trời cao (láy)

 

Người van lơn, lạy ơn Thiên Chúa

Ban cho người Bác Ái, Khiêm Nhường

Xin mang tội thế giới gần xa (láy)

Mẹ xin cho người cầm vận nước

Hối tiếc vì đã rõ lỗi lầm

Gục đầu đi, Mẹ cho khiêm tốn

Khiến giống nòi sẽ thoát lầm than (láy)

Tình nhân loại, nghĩa đồng bào

Chia cho nhau hột cơm manh áo

Tình nhân loại, nghĩa đồng bào

Tránh cho nhau máu chảy ruột đau (láy)

Gọi nhân loại, cứu đồng bào

Đang kêu to : Tự Do yêu dấu

Gọi nhân loại, cứu đồng bào

Sống yên vui dưới mặt trời cao (láy)

 

Đời cho ta bàn tay sắt đá

Bước chân dài đi khắp cõi đời

Của thiên nhiên, của chung không chiếm

Chia nhau thì sẽ sống bình yên (láy)

Mẹ cho ta ngàn năm sử sách

Nước non mình bao lúc nguy nàn

Bàn tay ta, cùng giơ tay nắm

Thương nhau nhiều nên có Việt Nam (láy)

Tình nhân loại, nghĩa đồng bào

Chia cho nhau hột cơm manh áo

Tình nhân loại, nghĩa đồng bào

Tránh cho nhau máu chảy ruột đau (láy)

Gọi nhân loại, cứu đồng bào

Đang kêu to : Tự Do yêu dấu

Gọi nhân loại, cứu đồng bào

Sống yên vui dưới mặt trời cao (láy)

 

 

họctrò


Tình Nhạt Phai (Caravan of Life)

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Tùng Giang

 

Chiều buồn nghiêng nắng

Biển vắng mênh mông lang thang mình ta

Mây trên cao bay khuất chân trời

Và theo gió cuốn trôi đi bao nhiêu mộng mơ.

 

Ngày nào mình tình cờ quen nhau

Và đến bên nhau vui quên thời gian

Quên đi bao âu lo buồn đau với kiếp sống lạc loài.

 

Em ơi, anh như con thuyền kia,

Lênh đênh theo sóng nước ngoài khơi

Trôi đi, trôi đi bao niềm đau đã vây kín trong lòng.

Nếu đã có những lúc em biết rằng,

Dù đã ra đi nơi phương trời xa

Em yêu ơi từng ngày nhớ em

Trong trái tim anh luôn mong em mau về đây.

 

Tình còn xa khuất

Biển vắng kêu tên em trong hoài mong

Em nơi đây vui những buổi chiều

Và tìm đâu phút giây yêu thương nồng say.

 

Đời thật buồn và nhiều thương đau

Từ lúc em đi mang theo tình anh

Trong cơn mơ anh mong chờ em với nỗi nhớ đọa đầy.

 

Em ơi, anh như muôn loài chim,

Sống cô đơn qua đi bao thời gian

Bay đi, bay đi ôi loài chim đã gẫy cánh bên trời.

Nếu đã có những lúc em biết rằng,

Dù muốn ra đi phương xa tìm em

Nhưng em đã lạc vào cõi mơ

Ôm trái tim anh mang theo bên về đâu ...


Tình Nhớ

Trịnh Công Sơn

 

 


Tình ngỡ đã quên đi

như lòng cố lạnh lùng

Người ngỡ đã xa xăm

bỗng về quá thênh thang

Ôi áo xưa lồng lộng

đã xô dạt trời chiều

Như từng cơn nước rộng

xóa một ngày đìu hiu

 

Tình ngỡ đã phôi pha

nhưng tình vẫn còn đầy

Người ngỡ đã đi xa

nhưng người vẫn quanh đây

Những bước chân mềm mại

đã đi vào đời người

Như từng viên đá cuôị

rớt vào lòng biển khơi

 

Khi cơn đau chưa dài

thì tình như chút nắng

Khi cơn đau lên đầy

thì tình đã mênh mông

 

Một người về đỉnh cao,

một người về vực sâu

Để cuộc tình chìm mau

như bóng chim cuối đèo

 

Tình ngỡ chết trong nhau

nhưng tình vẫn rộn ràng

Người ngỡ đã quên lâu

nhưng người vẫn bâng khuâng

 

Những ngón tay ngại ngùng

đã ru lại tình gần

Như ngoài khơi gió động

hết cuộc đời lênh đênh

    

Người ngỡ đã xa xưa

nhưng người bỗng lại về

Tình ngỡ sóng xa đưa

nhưng còn quá bao la

Ôi trái tim phiền muộn

đã vui lại một giờ

Như bờ xa nước cạn

đã chìm vào cơn mưa


Tình Nhỏ Mau Quên

(chưa biết)

 

 


Hôm nao hoa phượng nở về quê ghé thăm nhà em

Em như con chim nhỏ, chạy quanh mé sau chân rèm.

Lặng thinh nhìn anh đăm đăm, rồi thẹn thùng che mắt biếc.

Bé nay không còn cô bé như năm nào, em đã lớn thật rồi.

Hôm nay em đã thành nàng con gái xinh thật xinh.

Đôi môi tươi thơm nồng, làm anh ngẩn ngơ trong lòng.

Để rồi làm sao anh quên, lần hẹn hò em đã đến.

Dắt nhau qua cầu, đuổi bắt nhau trên đồi, tình yêu nói thành lờị

Rồi ngày vui qua mau, anh gửi lại em lời chào,

Gửi lại em một mối tình hồng, tình nồng hai đứa yêu nhau ...

Anh gửi lại cho em, cầu tre lắc lẻo đôi bờ.

Nhịp cầu tre một thuở mong chờ. đôi mình dệt mối tình thơ

Sau bao năm xa nhà, chiều qua ghé thăm nhà em.

Nhưng em yêu đâu rồi, còn chăng mái tranh im lìm.

Hỏi nhịp cầu tre đong đưa, hỏi từng dòng sông tím ngắt.

Nói em theo chồng, em đã quên câu thề, lòng anh thấy não nề.


Tình Như Bóng Mây

(chưa biết)

 

 


Nhớ đêm đầu ngồi đây với ly cà phê

Khói thơm ngọt là cho mắt em say mê

Ôi tiếng ca làm quên lối em về

Ôi tiếng ca ru trái tim thơ ngây cô bé

 

Nhớ đêm đầu bài ca đó anh tặng em

Khúc ân tình qua tiếng hát yêu nhau thêm

Ôi tiếng ca làm em chết êm đềm

Trong cánh tay trong những mê say đêm trắng đêm

 

Rồi chợt anh đi như chim én sau mùa xuân

Những ngày tháng đẹp và nên thơ nay cũng

      úa như cành thu

Những lời nói ngọt và nâng niu nay

      đã thành đau nhói

Đã như mật đắng trên đầu môi

Từ ngày xa nhau anh như bóng mây nhẹ trôi

Cuối trời phiêu bạt đời em như bơ vơ

      cánh chim lẻ loi

 

Bỗng hôm nào gặp anh đứng ôm người yêu

Mắt cô nàng như đắm đuối như tin theo

Em xót xa mình đã lỡ tin nhiều

Em xót thương cô gái không may khi trót yêu

 

Giận đời quay lưng em muốn nói cho nàng nghe

Những ngày tháng đẹp và nên thơ kia sẽ

      úa như cành thu

Những lời nói ngọt và nâng niu kia

      sẽ thành đau nhói

Sẽ như mật đắng trên đầu môi


Tình Như Cây Cà Rem

Việt Dzũng

 

 


Anh hôn lên tóc em, ôi thơm lừng mùi hương bồ kết

Anh hôn lên trán em, rất ngoan hiền vầng trán dịu êm...

Anh hôn lên tay em, bàn tay thon nhỏ xinh năm ngón...

Anh hôn lên mắt nhung, tình yêu như con thuyền trôi giữa dòng...

Anh yêu em đắm say đã bao ngày tương tư người ấy...

Anh lang thang trắng tay chỉ còn lại một khối tình say...

Anh mơ trong ngất ngây vòng tay ôm bờ vai xinh xắn

Anh mơ hôn má em ôi mát rượi như cây cà rem...

 

Điệp Khúc:

 

Tình yêu ôi thơm ngát như cây cà rem mùi vanila...

Tình yêu ôi thơm ngát như cây cà rem mùi chocola

Tình yêu... giữa trưa hè nắng cháy, con tim nào bốc cháy

Tình yêu như bóng mây, anh hôn lên má em ôi mát rượi như cây cà rem


Tình Như Cơn Gió

Hữu Xuân

 

 


Tình anh như cơn gió lãng du tận cuối trời

Một hôm cơn gió ấy gặp tôi

Bồng bềnh như mây trôi, hoa ngát hương mặt trời

Thuyền tình nhẹ chơi vơi trốn ra khơi

Nồng nàn rung trên môi anh nói yêu trọn đời

Dại khờ con tim tôi trót trao người

 

Thế là anh như cơn gió cuốn bay đi mất rồi

Thế lời thề xưa anh hứa anh đã quên rồi

Thế là anh đã xé nát, xé nát tim tôi

Tình yêu ấy ta xin người

Ðừng làm nát con tim này

Lời yêu thương xin cho dài lâu

Còn mãi đó mối tình đầu

Môi ta hát khúc ưu sầu

Gửi cơn gió mà ta trót yêu

tvmt


Tình Như Giấc Mơ

Ngoại Quốc

 

 

 


Tình chỉ là giấc mơ thôi,

nào ai sống trong mơ hoài

Tình dứt ta nghe con tim đau,

vì lòng đã vướng bao âu sầu

 

Tình chỉ là nắng trên cao,

chìm tắt vào bóng tối đêm sâu

Người quay bước đi hững hờ,

người ôm gối chăn ơ thờ

Tình ơi trách ai bây giờ

Đắm đuối nhưng rồi biết xa nhau

Có thắm thiết chi rồi cũng quên mau

Ấm áp trong lần cuối chia tay,

để giá buốt trong lòng ta còn mãi

Ôi người yêu hỡi đam mê nay không còn nữa

Ôi tình yêu hỡi giấc mơ thiên thu tàn úa

Chiều nay nghe gió run cây bơ vơ

đời cũng tàn qua...

 

Tình chỉ là thoáng mơ qua,

giọt nước mắt thêm nhạt nhòa

nhỏ xuống cho tim đơn côi

mà lòng đã trót yêu ai rồi

Tình chỉ là bão tố phong ba

Lạnh buốt vào dưới đáy tim ta

Ngày nào ta có nhau êm đềm

mà nay xót xa riêng mình

Đời một bóng ta âm thầm.....

 

Ai thương


Tình Như Giấc Mộng Tàn

Quốc Vượng

 

 


Từ ngày em xa vắng, anh đã nghe sầu dâng trong mắt

Lời nào em chưa nói cớ sao vội cách xa người ơi

Tình rồi như mây khói tan vào một cõi xa mù khơi

Nhớ khg em ngày hai chúng ta tình đầy thiết tha

 

Rồi những giấc mộng đã tan, cùng mây bay về chốn nao

Còn chi nữa tiếc nuối làm chi cho lòng nhớ

Chờ em mãi trong những giấc mơ

dù cho em xa cách chân mây,

lòng anh vẫn nhớ mãi về em bao giờ quên

Từ ngày em xa cách, lối xưa u buồn trời giăng mây xám

Đường nào ta chung bước vẫn ghi từng dấu chân mình qua

Tình vụt bay xa mãi cho lòng tiếc nuối đến bao giờ nguôi

Hỡi em ơi ngày ấy còn đâu tình như giấc mơ.. .


Tình Như Lá Bay Xa

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Jimmii J.C. Nguyễn

 

Tình yêu mới hôm qua

Nay lạnh lùng băng giá

Ôi người yêu dấu hỡi

Người chiếm lấy tim ta

Nay phũ phàng xa vắng

Thôi thì cuộc tình đau

 

Chiều nay ta bơ vơ

Trên cát dài hoang vắng

Xót thương cho cuộc tình tan

Nhìn sóng vỗ miên mang

Thương cho đời cay đắng

Người yêu hỡi có biết hay chăng

 

Tình yêu ta như muôn vàn giấc mơ mỏng manh

Với những ước mơ cho đêm về ta vẫn còn mãi bên nhau

Hãy đến một lần thôi

Hãy nói một lần thôi

Mãi mãi không bao giờ lià xa

 

Tình yêu ta như lá vàng bay xa thật xa

Cùng mây cao ta trôi về cuối chân trời xa

Nếu như ta mãi mãi là những chiếc lá bay hững hờ

Thì người ơi xin nhớ mãi tình ta

Nếu như ta vẫn cứ là những chiếc lá bay hững hờ

Thì người ơi xin nhớ mãi tình ta


Tình Như Lá Bay Xa 2

Jimmii J.C. Nguyễn

 

 


Tình yêu như chiếc lá rớt xuống trong chiều thu

Buồn cho cơn gió đến, thổi lá bay ra đồng hoang

Đời ru ta tiếc nuối, đẹp thắm như ngày xưa

Đến khi đã quên, mối tình nay

Ta đã muộn màng

Tình yêu như chiếc lá rớt xuống trong chiều thu

Buồn cho cơn gió đến, thổi lá bay ra đồng hoang

Đời như mây lang thang, có chốn nào về đâu

Nắng mưa cũng phai, để muà đông sao mãi lạnh lùng

Tình yêu sao đớn đau, những đêm đông lạnh về ta không có nhau

Để giấc mơ âm thầm trong cô đơn, ôi xót xa

Đời ru ta tiếc nuối, những tháng năm ngày xưa

Biết khi nào quên mối tình nay thôi đã muộn màng

Vòng tay anh tha thiết, vết đâm sao dịu êm

Ngậm ngùi em đâu biết, lãng quên trong triền miên

Giờ xa nhau mới thấy, vết đau nào nằm đây

Bóng mây trên cao cũng nghẹn ngào khoc' tàn đông

Thời gian trôi lướt qua những đêm đông lạnh về

Ta ôm lấy ta, để giấc mơ phai tàn trong cô đơn nghe vỡ tan

Đời như mây lang thang, có chốn nào về đâu

Nắng mưa cũng phai, để muà đông sao mãi lạnh lùng

Tình yêu sao đớn đau, những đêm đông lạnh về ta không có nhau

Để giấc mơ âm thầm trong cô đơn, ôi xót xa

Đời ru ta tiếc nuối, những tháng năm ngày xưa

Biết khi nào quên mối tình nay thôi đã muộn màng


Tình Như Lá Rụng (Les Feuilles Mortes)

Ngoại Quốc (Pháp)

Phạm Duy

 

Tình như chiếc lá

Ngày nào lả lướt

Ở đầu cành tươi

Tình nồng và ướt

Rồi tình héo hắt

Chỉ chờ ngọn gió

Đẩy nhẹ cành khô

Là chết không ngờ.

Vừa ôm trong vòng tay

Vừa mới nói : Yêu chẳng bề phai

Vừa nói yêu nhau

Tình ta thắm thiết trong đêm nào

Nhớ hay không ?

Rồi như lá rụng lúc chiều đông.

. . . . . .

Tình như chiếc lá

Ngày nào lả lướt

Ở đầu cành tươi

Tình nồng và ướt

Tình là non yếu

Một sợi tình ái

Đụng vào mỏng manh

Là đứt dây tình.

Tình yêu như thời gian

Mùa xuân tới, xanh thẳm tình non

Tình thắm môi son

Rồi khi tuyết trắng bay trong khung trời

Thiếu nắng vui

Tình như lá rụng lúc chiều rơi.

 

 

bếnthành


Tình Như Mây Khói

Lam Phương

 

 


Nhịp 4/4 Rất buồn Hợp âm Rê thứ

 

 

Em . . . khóc đi em khóc . . . nữa đi em

Khóc để rồi quên . . . một cuộc tình buồn

Còn biết tìm ai . . . để mà giận hờn

Đêm này gặp nhau lần cuối

Thương nhớ biết bao giờ nguôi !

 

Mộng đẹp đời tôi . . . đã bay cao vời

Lời xưa âu yếm trao người

Như mây như khói tan rồi

Tựa kề vai em . . . sầu dâng muôn lối

Để nghe ái ân xa vời

Tan nát . . . lòng tôi !

 

Rồi một chiều buồn . . . chìm trên sân ga

Con tàu về lạnh lùng

Dìu em sang . . . bến vắng

Bao nhiêu yêu thương . . . cũng đi qua rồi

Anh nguyện trọn . . . một đời

Làm mây khắp . . . phương trời

 

Em . . . khóc đi em khóc . . . nữa đi em

Khóc để rồi mai . . . mỗi người một đường !

Tình mãi còn vương . . . dù lệ cạn nguồn

Có ai thấu từng đêm trường

Ôm bóng . . . mà thương !!!

 

Tài liệu tham khảo: Tuyển tập Nhạc Hay Của Bạn: "Trên Ngọn Tình Sầu", tái bản tại Hoa Kỳ .

 

Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng

Biển Nhớ


Tình Như Phôi Phai

(chưa biết)

 

 


Vẫn biết yêu thương vưà tan theo lời gió

Vẫn biết yêu em là nỗi nhớ xa nghìn trùng

Lắm lúc mong lung tình hững hờ

Những nỗi đam mê giờ chìm theo mong chờ

Tiếc nuối xa xôi về lặn trong mơ hồ

Mặt trời hẹn hò về cho ta giọt nắng

Một mình lặng thầm lòng nuôi nấng giấc mơ

Đường dài thiệt dài dù em chưa về tới

Cuộc tình đợi chờ dệt lên bao lời yêu em say đắm

 

Vì em là gió nhớ lúc thoáng bên ta ngồi

Vì em là nắng nhớ lúc thắp trong tim ta

Vì em là gió gió vẫn cứ phiêu du hoài

Vì em là nắng nắng vẫn cứ như phôi pha

Cho dù em về cuối nơi chân trời

Nhưng lòng ta vẫn mãi mãi yêu em

 

 


Tình Như Tia Nắng (Just a dream)

Ngoại Quốc (English)

LV: Minh Tâm

 

 

I can't believe it's just a dream (a dream)

I can't believe it's only dream (a dream)

A dream...

 

Tình như tia nắng ban mai dịu êm

Để có những lúc trăng vàng hẹn thề ái ân

Con tim rung động người đã cho tôi

Niềm vui hạnh phúc, kỷ niệm ngất ngây

 

Vòng tay sao giữ cho chớ rời xa

Và nhớ mãi lúc môi nồng tìm đâu nhớ mong

Say sưa đắm chìm một thoáng êm đềm

Rồi bây giờ có bẽ bàng đắng cay

 

Ai có hay biết con tim nhuộm sầu

Tình ơi sao đến chi nỡ vội đi

Người ơi sao nỡ để hoen cay bờ mi


Tình Nồng

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Khúc Lan

 

Đừng buồn nhé em hỡi, cuộc tình nào lúc xót xa.

Một lần đã tan vỡ, để lại từng vết thương ..

Ôi! sao thiết tha.

Từng chiều xuống anh vẫn ngóng chờ

Tình yêu sao đã phôi pha.

Phút cuối tiễn đưa cánh sao lưa thưa.

 

Đừng sầu nhé em hỡi, kỷ niệm là cơn mơ buốt đau

Từng giọng hát xa vắng,

Nhạt nhòa tình đã trót trao luôn khát khao

Từng giọt nắng trôi hững hờ, gọi nhau trên lối đi xưa

Nhớ nhé ... em giây phút mặn nồng

 

        Tình yêu đã đến, đến trong cơn mơ thật xa vắng

        Rồi cho ta dòng lệ đắng ... cay

        Tình tựa bão tố,

        Dù có tàn uá, mộng đẹp xin giữ trong tim

        Hãy cho nhau nụ cười, dù nay mai có phai mau

        Về đau em hỡi khi gối chăn, còn lại hơi ấm đêm nao

        Xin giữ cho anh câu hứa trên đôi môi đến bạc đầu ...

 


Tình Nồng

Nguyễn Phương Uyên

 

 


Piano ballade[  4/4 - Dm  ]

 

Ôm anh trong vòng tay, con tim nghe nồng say

Môi hôn ta trao nhau ngàn lời yêu đắm say

Tình nồng là tình ta, không bao giờ lìa xa

Ta cho nhau yêu thương tuyệt vời ôi thiết tha

 

Ta đi bên nhau, say xưa tay trong bàn tay

Nhịp tim em trong tình anh ngất ngây

Bao nhiêu người khen, đôi ta tình nhân đẹp đôi

Tình yêu đôi ta nồng say quá! Ta yêu nồng say quá!

 

Ta yêu nồng say tình đôi ta ngất ngây

Sẽ quên sầu đau buồn vui kiếp người

Ta yêu nồng say tình đôi ta ngất ngây

Dẫu cho thời gian tình ta mãi yêu, woh !

 

Ta yêu nồng say tình đôi ta ngất ngây

Khúc ca tình yêu ngàn năm mãi còn

Ta yêu nồng say tình đôi ta ngất ngây

Phút giây thần tiên tình em khát khao

 

 

Tham khảo: 116 tình khúc Lời Ru Tình, NXB Đà Nẵng, 1/2002

tvmt & CR


Tình Nồng Cháy

Ngoại quốc

Anh Bằng

 

Em không mơ hoang kiếp sống trên cung Hằng

Em không tham lam diễm phúc trên thiên đàng

Làm sao em nói cho hết những tâm tình

Ước mơ khiêm nhường - có anh bên mình

 

Đ. K.:

 

 Anh yêu anh yêu ơi có những đêm đơn lạnh

 Hôn anh hôn trong mơ thấy xót xa riêng mình

 Tình trong đôi mắt xưa ấy nay đâu rồi

 Mất anh đêm này, mất anh muôn đời

 

 

Anh hay chăng anh nước mắt em vơi đầy

Anh nghe chăng anh những tiếng đêm thở dài

Gọi tên anh mãi trên gối chăn kỷ niệm

Chỉ nghe trong lòng tiếc thương âm thầm

 

  { Lập lại Đ. K. }

 

Như bao cây xanh trước gió đông cây vàng

Xa anh hôm nay thấy giấc mơ hoang tàn

Vòng tay âu yếm em ngỡ như thiên đàng

Đến nay chỉ là - đắng cay bẽ bàng

 

  { Lập lại Đ. K. }

tvmt


Tình Nước

Vũ Hòa Thanh

Chính Hữu

 

Quê hương anh nước mặn đồng chua

Làng tôi nghèo đất cầy lên sỏi đá

Anh với tôi, hai người xa lạ

Từ phương trời chẳng hẹn quen nhau

 

Lúc nguy biến tình xiết chặt tình

Đêm tối chung chăn thành đôi tri kỷ

Vì nước ruộng nương anh bỏ bạn thân (để vợ anh cầy)

Gian nhà tranh mặc kệ gió lung lay

 

Giếng nước dốc đá có (gốc đa nhớ) chàng trai làng ra lính

Tôi với anh đã từng cơn ấm lạnh

Rét run người vầng trán toát mồ hôi

Áo anh rách vai, quần tôi có hai mảnh vá

Miệng mỉm cười buốt giá chân không giày

Thương nhau tay nắm lấy bàn tay

 

Đêm nay đồng hoang sương xuống

Mình ngồi (Nằm kề) bên nhau chờ trăng lên

Lòng thấy nao nao

New Year 2002


Tình Ơi

Quốc Bảo

 

 


Người xa mấy rừng xa mấy ngàn vực sâu

Người xa mấy mùa không thấy nhau buồn rầu

Người xa cách người khi cất lời hẹn sai

Người chưa biết khóc mộng bay

 

Người chưa biết tình đang hát gọi mùa đông

Tình đang hát dài như chút hơi cầm lòng

Là ta nhớ tình ta dấu đi hàm oan

Tình yên ấp nhé đừng tan

 

Tình yên ấm rồi em sẽ nghe

Tự nhiên khóc oà khi có nhau

Lệ rơi sáng loà không dấu nữa tình đau

Tình đau miễn là em sẽ về

Về ta nối lại tơ tóc xưa

Để khi có tình ta đón đưa

Và em sẽ gần ta chút nữa tình ơi

Vì ta sẽ cần em suốt đời

 

Gần nhau vẫn là xa cách ngàn lần đau

Một manh áo nhầu ta cố lau giận hờn

Một câu hát buồn sao thấu được lòng sông

Mà ta vẫn hát tàn hơi

 

Mà em vẫn chờ vẫn chờ mùa đông

Mà ta vẫn còn thao thức trông đèn ngồi

Vì em sẽ về cho ngỡ ngàng rồi đi

Mùa theo gót ấy mùa ơi.

Mèo Con


Tình Ơi !

Ngoại Quốc

 

 


Tình ơi ! Tình ơi ! Tình yêu thắm thiết nồng nàn

Ðã trót yêu anh suốt cuộc đời này

xin anh chớ phụ tình người

Tình ơi ! Tình ơi ! Dù cho thiên lý lạnh lùng, lý lạnh lùng

Gió cuốn mưa bay tháng chậm ngày dài

vẫn yêu thiết tha không rời

Tình ơi ! Tình ơi ! Ước mơ có nhau trong đời

Ta sẽ là một

Yêu dấu tràn trề như đã hẹn thề anh nhé!

Và ân tình kia, đắm say mãi không phai mờ

Anh hỡi người tình, yêu dấu đời đời

Ta kết mộng tình thắm tươi.

Hỡi anh dấu yêu đến đây với em,

đến đây với em, hát câu ái ận

Giờ tình ơi ! Tình ơi !

Dìu nhau trên phố đường dài, phố đường dài

Nắng ấm công viên hé nụ tình nồng,

gió hôn tóc em thơm hồng

Tình ơi ! Tình ơi ! Hơ hơ hớ hơ.....

Lucy Nguyễn


Tình Ơi Có Hay

(chưa biết)

 

 


Trời mưa ướt mưa, buồn trên lá thưa

Người yêu hỡi biết rằng có em chờ

Trời mưa rất mưa, cỏ cây đón đưa

Tình yêu ơi! con tim bâng khuâng làm chi

 

Cớ sao... lòng em luôn đắng đo ?

Dẫu cho... tràn đầy bao ước mơ,

Vì con gái hay lo, tình yêu lúc ban sơ ...ôi khổ chưa...

 

Ngoài kia con bướm bay (bướm bay...), bướm bay (bướm bay....)

Hỡi ai ! biết em đang hờn ?

Tình ơi xin chớ phai (chớ phai), chớ phai (chớ phai)

Nhớ anh có em chiều nay...hôn tóc mây

 

Trời mưa ướt mưa, dù che dưới mưa

Từng giọt mưa rơi trên bờ mi dại khờ

Trời mưa quá mưa, đèn khuya hắt hiu

Lạy trời cho cơn mưa đêm nay ngừng rơi

 

Cớ sao... lòng em luôn đắng đo?

Dẫu cho... tràn đầy bao ước mơ

Vì con gái hay lo, tình yêu lúc ban sơ ... ôi khổ chưa...

 

Ngoài kia con bướm bay (bướm bay...), bướm bay (bướm bay....)

Hỡi ai biết em đang hờn ?

Tình ơi xin chớ phai (chớ phai), chớ phai (chớ phai)

Nhớ anh có em chiều nay...hôn tóc mây

 

(Trời mưa ướt mưa, buồn trên lá thưa

Người yêu hỡi biết rằng có em chờ

Trời mưa rất mưa, cỏ cây đón đưa

Tình yêu ơi! con tim bâng khuâng làm chi)

 

Ngoài kia con bướm bay (bướm bay...), bướm bay (bướm bay....)

Hỡi ai biết em đang hờn ?

Tình ơi xin chớ phai (chớ phai), chớ phai (chớ phai)

Nhớ anh có em chiều nay... hôn tóc mây

 

 

(Trời mưa ướt mưa, dù che dưới mưa

Từng giọt mưa rơi trên bờ mi dại khờ

Trời mưa quá mưa, đèn khuya hắt hiu

Lạy trời cho cơn mưa đêm nay ngừng rơi)

 

Lạy trời cho cơn mưa đêm nay ngừng rơi...

Hoài Thương


Tình Ơi Xin Ngủ YênCaravan Sary

Kitaro

LV: Đàm Vĩnh Hưng

 

[Funk - 4/4 - Em]

 

Nếu biết trước em không hề hối tiếc

anh nơi đây sẽ không mong chờ

Bao yêu thương đam mê cũng sẽ rời xa

 

Có những lúc anh nghe dòng nước mắt

đang trôi theo những bước chân người

Con tim yêu đương ơi ra đi thật sao

 

ĐK:

 

Em đâu hay tim anh chỉ có em

Anh ngu ngơ ôm lấy những giấc mơ

Em ra đi mang theo bao khát khao... còn gì cho nhau

 

Mai rời xa tình còn nghe xót xa

Mai rời xa đường mình ta với ta

Mai rời xa đời bình yên vắng em

Anh sẽ hoài cô đơn hỡi em

 

Khóc đi con tim dại khờ tình yêu sẽ qua

Thôi tình ơi xin ngủ yên... giấc mơ êm đềm ...

 

++++

 

Caravan Sary - KITARO

Vocal by PAGES

 

Once along long time ago

Setting out to find our dreams

Lost in memories of olden days

 

Sometimes rising in the spring

Glowing, shinning comes the sun

Golden day beams come through to me now

 

Those who know the firebird

Try to find forever the dreams

Try to find forever the way, my way

 

Caravan, journey in the sky

As the sun comes out from the day

Caravan, we know who we are

We discover where or when

Caravan, now we find a love

Love's shimmering and soon our love is gone

tvmt - Temely


Tình Ơi Xin Thứ Tha

Ngoại quốc (Trung Hoa)

 

 

 


Vẫn cho những gian dối, tình tôi vẫn... đã kêu gào.

Con tim tôi như nát tan, nhát chém héo... hư vô.

Những câu nói cay đắng là cơn hấp hối đêm tối.

Em ra đi trong nhớ thương có xót xa...

Vẫn mấy chẳng tôi biết, tình yêu sẽ không xanh màu.

Đêm nay khuya như mất lối, xa xôi... ôi...

Vẫn biết đó thương nhớ tìm trong dĩ vãng... xa vắng.

Lòng càng buồn vẫn tìm đến ngày tháng dấu yêu...

Sống vui sướng, em yêu ơi, em còn nhớ đến anh.

Trong bơ vơ, tình thơ anh mơ về em... đó

Có nuối tiếc chỉ thêm đau, thôi đành mãi cách xa.

Trong cơn đau, tình hôm nao, sao hao gầy.

 

Trung Hiếu


Tình Ơi!

Nguyễn Ngọc Thiện

 

 

 


Tình ơi! Tình xa tít mù.

Nhớ không anh chuyện mình ngày xưa.

Tìm trong tình yêu chôn kín.

Còn lại gì khi anh bước đi.

Nghe như mùa đông đã về.

Nghe như từng đêm vắng tênh.

Tim em còn nguyên khát vọng.

Mong anh quay về bên em nhé.

Góc phố xưa hồn nhiên bao lần ước hẹn.

Những chiếc hôn đầu tiên sao như còn nguyên.

Những ngón tay tìm nhau ngỡ không muốn rời.

Những dấu yêu ngày xưa sao còn ngất ngây.

Ngày xưa yêu dấu đã xa tầm tay.

Tìm nhau không thấy dư âm nỗi nhớ.

Tình ơi! Tìm trong kỷ niệm.

Nhớ không anh.

Mỹ Tâm trình bày

CD "Cây Đàn Sinh Viên" vol 2

Hoài Thương


Tình Phai

Nguyễn Ngọc Tài

Phan Thị Nguyệt Hồng

 

Buồn vì em bỗng nhiên xa vắng

Tình phai theo lời hứa rêu phong

Em yêu hỡi , Em đâu có biết

Gió sẽ dịu dàng khi gió bên trăng

Rồi khi nhớ, khi buồn em khóc

Nước mắt nào nặng nợ đã vâyi

 

ĐK:

Rồi khi đắm say tình yêu mới

Em có còn nhớ chuyện ngày xưa

Rồi mai mốt ôm đàn sang bến

Em có nhớ khi mình đắm say

 

Em ơi có lẽ nào tình đẹp là tình yêu dở dang

Em ơi có lẽ nào đời buồn khi đã sống bên nhau

Xa nhau nhưng trong lòng anh vẫn yêu em

Xa nhau nhưng trong lòng anh vẫn nhớ em.

 

 


Tình Phai

Anh Bằng

 

 


Anh đã cho tôi thời gian tuyệt dịu

Với chuổi hôn nồng môi ấm hương yêu

Nhưng tiếc thay cho ngày vui qua mau

Trái ân ái kia phai màu trái sầu nầy dâng lên cao

 

Cho đến hôm nay thì đã nhạt rồi

Chén đắng vơi đầy tôi tiếc thương tôi

Xin cám ơn con đường đi bên anh

Cám ơn cánh tay ân tình cám ơn khoảng thời gian xanh

 

Tình yêu không là ước mơ

Tình yêu khóc buồn như mưa

Tình yêu đến như mù lòa

Đến như dại khờ, cuối cùng bơ vơ

 

Thôi nói bao nhiêu thì cũng lạnh lùng

Cũng sẽ ôm đời cay đắng mênh mông

Ôi kiếp sau xin làm thân cây thông

Đứng nghe gió than trên đồng

Khóc van mối tình cho không

 

 

tvmt


Tình Phai 3

(chưa biết)

 

 


Từng ngày qua lòng vẫn nhớ

Người tình dấu yêu ngày xưa

Ta bên nhau cùng vui

Xây giấc mộng ái ân

Mà cớ sao người đã ngút ngàn

Cho riêng em giờ đây khóc thương tình đã xa

 

Chorus:

Xa nhau trời ngâu, buốt giá mãi lòng đau

Yêu nhau chi, giờ biệt ly chia tay xa nhau muôn trùng

Bên anh ngày vui, thoáng chốc đã vụt bay

Trên mi em chỉ còn nước mắt trống vắng vì tình đã chết

Hỡi ơi người, hỡi ơi người,

Hỡi ơi người, người ở phương trời nao ?

Thấu chăng người, thấu chăng người,

Thấu chăng người, thấu cho tình này ?

 

Cuộc tình ta tựa gió cuốn

Từng ngày tháng mãi còn trôi

Yêu nhau chi để cho lệ rơi

Thắm đẫm ướt cả giấc mơ

Trời nỡ gieo bao nỗi tình đau

Cuộc tình mới xanh đã vàng

Nghe mưa rơi trong lòng nát tan

Gió đôi lời thở than

 

Chorus:

Nhớ thương người, nhớ thương người,

Nhớ thương người, nhớ thương người ơi

Nhớ thương người, nhớ thương người,

Nhớ thương người, nhớ thương đời đời…

Thương Ai


Tình Phiêu Lãng

Quốc An

 

 


Nhớ mong mãi thao thức canh dài

thương về ai lòng sao tê tái.

Nhớ mong mãi một người con gái những ân tình khó phai.

Tình yêu sao nồng say, tình yêu như làn mây

Phiêu lãng phương trời xa.

Người tình ơi sao mau đổi thay,

Giọt sầu trên môi nghe nồng cay

Cớ sao duyên tình dở dang.

 

Người tình đi xa thật xa,

Để mình ta bao ngày qua mãi mong chờ.

Người tình ơi sao đành quên, để giờ đây ta ngồi ôm dĩ vãng.

 

Nhớ thương còn đây tháng năm đong đầy

khát kháo vòng tay ấm êm từng đêm.

Cách xa từ nay xác thân hao gầy

còn lại bao vấn vương người hỡi.

Nhớ thương làm chi chuốc thêm ưu phiền

khát khao nụ hôn xót đau triền miên.

Trách than vì ai nỡ xa nhau hoài

Lệ rơi ướt hoen đôi mi dài.

<font color=lightcream>Mèo Ướt</font>


Tình Phụ

Đỗ Lễ

 

 


Nhịp 3/4 Chậm buồn Điệu Boston Hợp âm Rê thứ

 

Chuyện tình mười mấy năm qua nay bỗng xót xa những khi sầu dâng.

Còn đâu ngày quen biết nhau đã yêu em rồi, yêu cả cuộc đời.

 

Khi em đã phụ lòng anh, nỡ phụ lòng anh,

đau thương để lại xót xa vô vàn.

Chỉ là bội ước những lời hẹn thề mà lòng tái tê.

 

Điệp khúc

 

Thôi nhé em còn hận tình này,

Bao nhiêu đắng cay, hãy cố quên đi

Đem chôn vùi vào ngày thật buồn

cho anh cô đơn mãi mãi mà thôi.

 

Thôi nhé em! người nào phụ tình!

Lòng buồn một mình, ray rứt không thôi

Khi phụ lòng, thì ngờ tình người

Mang theo thương đau khi giã từ nhau!

 

2.

Chuyện mình tàn với năm qua mang thêm xót xa mỗi khi lệ rơi.

Sầu dâng ngày tháng đớn đau trách ai phụ mình, trách ai bạc tình.

Cho em vẫn phụ lòng anh, vẫn phụ lòng anh

Cho anh vạn sầu đắng cay tình đầu.

Còn lại màu trắng xóa mờ cuộc tình đời còn dở dang.

 

Thôi nhé em còn hận tình này,

Bao nhiêu đắng cay, hãy cố quên đi

Đem chôn vùi vào ngày thật buồn cho anh cô đơn mãi mà thôi.

 

Thôi nhé em! người nào phụ tình!

Lòng buồn một mình, ray rứt khi phụ lòng

Thì ngờ tình người mang theo thương đau khi giã từ nhau!

 

Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm của chính tác giả (tự xuất bản), in lại tại Hoa Kỳ trong "Nhạc Vàng Việt Nam", tuyển tập 2, trang 58-59 .

 

 

HyTran & Biển Nhớ


Tình Qua Cơn Bão

(chưa biết)

 

 


Bão tố rồi cũng qua mau

Tình yêu vẫn dâng đầy trong nhau

Tựa chiếc thuyền lắc lay

Khi vượt thoát qua cơn cuồng say

Bão tố rồi cũng qua đi

            Tình chợt nồng tình say trong mắt

            Đã cho ta những ngày

            Một bầu trời ngát màu xanhBên nhau mình chung tiếng ca

Bên nhau mình đi rất xa

Bao ân tình tựa là đại đương

Ngọt tình yêuBên nhau nào ta hát ca

            Bên nhau tình ta thiết tha

            Những ân tình tuyệt vời

            Hạnh Phúc nào nguôi

 


Tình Quay Gót

Trần Quang Huy

 

 


Intro: Em... Thế là chúng ta đã xa nhau thật rồi... phải không em ????

Từ khi em đi anh vẫn thường nhớ đến mãi, để mà nhớ tới em

Nhưng xin em hãy ở lại nơi đây

Đừng quên đi lời hứa của chúng mình

Để rồi phải thấy anh đau buồn

Và em hãy quên đi dĩ vãng của chúng mình

Cầu mong em sẽ được hạnh phúc... em nhé.

 

 

Xuân nhưng sao lá rơi vàng

Còn lại đây thoáng chút thu buồn

Từ khi em đi mùa thu xanh xao úa tàn

 

Mây, sao mây vẫn trôi nhanh

Về miền thương nhớ cuối chân trời

Chiều nay không mưa mà sao mây đen giăng ngang ngập lối

 

Tay anh đếm tháng năm qua

Rớt trên buồn đau rã rời

Lòng hỏi lòng người đi có nhớ tình xưa?

 

Thầm đau xót nghe tình quay gót mãi xa thật rồi

Còn đâu nữa chia lìa đôi lứa mỗi nơi một người

Tình ân ái sao giờ phôi phai

Lòng vẫn nhớ ân tình tan vỡ hỡi em ?

Trở về đây...

 

Thầm đau xót nghe tình quay gót mãi xa thật rồi

Còn đâu nữa chia lìa đôi lứa mỗi nơi một người

Cầu mong em sẽ được hạnh phúc

Đừng nhớ đến nơi này dĩ vãng

Tiếc chi... một tình yêu... đã trao... !¡!

Tuấn


Tình Quê

Phan Bá Chức

 

 


Trước sân anh thơ thẩn

Đăm đăm trông nhạn về

Mây chiều còn phiêu dạt

Lang thang bên đồi quê

 

Gió ơi sao ngưng lại

Lau thưa quên thở dài

Anh chừng như ngây dại

Nước trôi vẫn trôi hoài

 

Dầu ai không mong đợi

Dầu ai không lóng nghe

Tiếng buồn trong sương đục

Tiếng hờn trong lũy tre

 

Dầu ai bên liễu bờ

Dầu ai dưới bóng lê

Với ngày xanh hờ hững

Ra đi ôi quên về

 

Trong khi nhìn mây nước

Lòng xuân cũng não nề

 

 

tvmt


Tình Quê

Hiếu Anh

Thơ: Đắc Trung

 

 

Tình quê thầm lặng tình quê

Khi qua ngõ ngóng khi về ngõ trông

Xa nhau tưởng nhớ ngập lòng

Gần nhau bẽn lẽn ở bước ngoài, í bước trong

Nói năng ơ thẹn chẳng í nên lời

Cầm tay rung rẩy à bồi hồi nhịp tim

Nói năng ơ thẹn chẳng í nên lời

Cầm tay run rẩy à bồi hồi (ấy) nhịp tim.

 

(nhạc dạo ..... )

 

Hôn  nhau thì sợ lúa í a thì thầm

Sợ lúa í a thì thầm

Sợ chim mắch lẻo và cá ngầm í lắng nghe,

cá ngầm í lắng nghe.

 

Hôn nhau thì sợ lúa í a thì thầm

Sợ lúa í a thì thầm

Sợ chim mách lẻo và cá ngầm í lắng nghe

Cá ngầm í lắng nghe.

 

(nhạc dạo ..... )

 

Rời nhau che nón í a ra về

Rời nhau bẽn lẽn ấy ra về

Ngoài ta ai biết tình quê bao mặn nồng

Ngoài ta ai biết tình quê bao mặn nồng

Thùy Dương trình bày

Hoa Biển


Tình Quê

Hoài An

 

 

 


Mưa về trên con phố khuya

giá lạnh bàn chân lối đi

những vui buồn trong tôi bỗng quay về

 

quê nhà ngày xưa nhớ mong

nô đùa ngây thơ bên sông

những trưa hè gió lao xao hàng tre

 

ước mong về ngày xưa đẹp như cơn mơ

để ngắm nhìn tuổi thơ hồn nhiên trắng trong

những con đường lượn quanh màu xanh quê hương

giờ tìm đâu tôi tìm đâu

 

giấc êm đềm dòng sông ngày xưa ban trưa

mãi đắm chìm vào trong tình quê thiết tha

nhớ đêm nào chợt nghe từng câu hát ru

sẽ nhớ hoài sẽ nhớ hoài tình quê.

 

Trần Dương


Tình Quê

Châu Kỳ

Hồ Đình Phương

 

Tình quê : giòng suối thanh,

Tình quê : đồng lúa xanh,

Dịu dàng hoa ngàn thắm ngát hương trinh.

Lâng lâng cô thôn nữ tay mềm mơn chồi lúa

Cung lòng vươn lời ca đùa theo gió.

Ngừng đây người khách tơ,

Ngừng đây nguồn ý thơ,

Chiều tàn đêm dần xuống lướt sương mơ.

Bâng khuâng cô thôn nữ nghiêng mình qua chồi lúa

Ngây nhìn ai tìm trao lời thơ.

 

(Khách thơ) - Xa xa chim say lưng trời ?

(Thôn nữ) - Chim tung bay muôn lối

(Khách thơ) - Đây trông hoa xinh yêu đời ?

(Thôn nữ) - Hoa lung linh đàn lơi

(Thôn nữ) - Xa xa êm đưa hương ngàn ?

(Khách thơ) - Hương gieo thơ lai láng

(Thôn nữ) - Bên sông trăng lên mơ màng ?

(Khách thơ) - Trăng buông buông tơ vàng

 

Tình quê : ngàn lúa reo,

Tình quê : lời suối theo

Hoà cùng muôn vàn tiếng sáo phiêu diêu

Bao la trăng rơi ánh

Ngây nhìn : đôi hồn thanh

Quên đời, mơ màng kiếp đồng xanh

HyTran


Tình Quê Hương

Việt Lang

 

 


1. Ngàn dâu xanh ngát mấy nếp tranh xa mờ

Tiếng sáo bay dập dìu đường về thôn xưa.

Tình quê lai láng dưới trời thu,

Khói xây thành chập chùng mây đưa.

Cành tơ liễu thấp thoáng bên hồ,

Mùa nhớ nhung dòng nước lững lờ.

Ta ra đi một chiều thắm

Vang lời ca buồn trong khóm lá

Nỗi u hoài ngày tháng khôn nguôi.

Miền xa thương nhớ,

Tình quê hương thiết tha

Buồn lắng nhắn theo lời gió.

Mùa trăng êm tiếng tơ một trời còn vương.

Ôi buồn nhớ quê hương !

 

2.Lòng trai muôn thuở những bước chân giang hồ

Kiếp sống tung bụi mờ một chiều chia phôi.

Đường đi xa tắp tháng ngày trôi,

Nhớ nhung hoài nhạc sầu chơi vơi.

Lòng say mê dấn bước ra đi

Vì núi sông ca khúc nguyện thề.

Bên nương dâu đồng xanh ngát

Ta về đây chiều mơ gió mát

Bóng chiều tà tràn thắm hương quê.

Này đây khóm lá,

Này đây bao nếp tranh mờ xoá những khi chiều xuống.

Này đây bao thiết tha êm đềm tình thương.

Ôi buồn nhớ quê hương !


Tình Quê Hương

Đan Thọ

Phan Lạc Tuyên

 

Tango Habanera

(2/4)

 

Anh về qua xóm nhỏ,

Em chờ dưới bóng dừa.

Nắng chiều lên mái tóc,

Tình quê hương đơn sơ .

 

Quê em nghèo, cát trắng,

Tóc em lúa vừa xanh.

Anh là người lính chiến,

Áo bạc màu đấu tranh .

 

Em mời anh dừng lại,

Đêm trăng ướt lá dừa,

Bên nồi khoai mới luộc,

Ngát thơm vườn ngâu thưa,

Em hẹn em sẽ kể:

Tình quê hương đơn sơ

 

Mẹ già như chiều nắng,

Nhớ con trai chưa về,

Ruộng nghèo không đủ thóc

Vườn nghèo nong tằm thưa

Ngõ buồn màu hoang loạn

Quê nghèo thêm xác xơ .

 

Anh chiến binh tiền tuyến,

Về giải phóng quê em.

Bao nhịp cầu đất nước,

Nối về quê miền Trung

 

Anh sẽ là anh đàn em nhỏ,

Là con của mẹ giữ quê hương.

Quê nghèo mai sẽ lên mầm sống,

Đàn trẻ thơ reo giữa lúa vàng ...

 

Tài Liệu Tham Khảo: Tình Quê Hương, Đan Thọ-Phan Lạc Tuyên, Minh Phát xuất bản năm 1968

 

Phạm Anh Dũng

 

Hoa hướng dương


Tình Sầu

Phạm Duy

Du Tử Lê

 

Ta như sương cao mà người như hoa sâu

Ta giối gian nhau nên nát nụ hôn đầu

Tình đi từng bước, đi từng bước trên đầu gió

Gieo nhau lòng nhau ôi từng hạt thương đau

Người một phương ta cũng một phương

Phố cao ngày thấp nên nắng mưa trùng trùng

Mắt có sâu để nhốt trời giông tố

Ta là hồn câm cho mưa bão tan

 

Người ở đây ta cũng ở đây

Lòng không như mặt mà lòng lệ tràn đầy

Chân đi theo gió sầu ba hướng

Tay vói một trời, trời mưa bay

Người đã vì ta tan ước mơ

Phấn son chửa ngát thịt da ngà

Môi non đã lỡ tình đau đớn

Mộng vữa theo trời hoa phượng xưa

 

Người chôn đời mà ta đắng cay

Cây im lá và khói sương bay

Chim treo mỏ cứng trơ xuơng mục

Sông đã chẳng cùng, chết sao hay

Người ở đâu, ôi người ở đâu

Cỏ xanh còn áp má những đêm sầu

Dế giun còn tiếc mùa ân ái

Từng phiến trời mang bao vết thương ...

 

 

họctrò


Tình Sầu

Trịnh Công Sơn

 

 


Tình yêu như trái phá

con tim mù loà.

Một mai thức dậy,

chợt hồn như ngất ngây,

chợt buồn trong mắt nai,

rồi tình vui trong mắt,

rồi tình mềm trong tay.

 

Tình yêu như vết cháy

trên da thịt người.

Tình xa như trời,

tình gần như khói mây,

tình trầm như bóng cây,

tình reo vui như nắng,

tình buồn làm cơn say

 

Cuộc tình lên cao vút

như chim mỏi cánh rồi,

như chim xa lìa bầy,

như chim xa lìa trời,

như chim bỏ đường bay

 

Tình yêu như trái chín

trên cây rụng rời,

một mai thức dậy

chuyện trò với lá cây,

rồi buồn như lá bay

Một giòng sông nước cuốn,

một cuộc tình không may

 

Tình yêu như thương áo

quen hơi ngọt ngào

Rời nhau hôm nào,

hồn mình như vá khâu,

buồn mình như lũng sâu

Rồi tình trong im tiếng,

rồi tình ngoài hư hao

 

Tình yêu như nỗi chết

cơn đau thật daì.

Tình khâu môi cười,

hình hài xưa đã thay,

mặn nồng xưa cũng phai,

tình chia nhau gian dối,

tình đày tình đôi nơi

 

Tình yêu như cơn bão

đi qua địa cầu

Tình thắp cơn sầu,

tình dìu qua hố sâu,

tình vời lên núi cao

Rồi trong cơn yêu dấu,

tình đày tình xa nhau

 

Cuộc tình lên cao vút

như chim mỏi cánh rồi,

như chim xa lìa bầy,

như chim xa lìa trời,

như chim bỏ đường bay

 

Tình yêu cho anh đến

bên cơn muộn phiền,

tình đi âm thầm,

nghìn trùng như vết sương,

lạnh lùng như dấu chim.

Tình mong manh như nắng,

tình còn đầy không em?

 

Tình yêu như đốt sáng

con tim tật nguyền,

tình lên êm đềm,

vội vàng nhưng chóng quên,

rộn ràng nhưng biến nhanh,

Tình cho nhau môi ấm,

một lần là trăm năm.


Tình Sầu Biên Giới

Hoàng Thi Thơ

 

 


Sáng tác đầu thập niên 60

 

Nhịp 4/4 Rất chậm Hợp âm Si giảm thứ

 

Đêm hôm qua . . . anh trở về

Về bên sông . . . sông mờ mờ

Mặt ngước nhìn . . .

Nhà ta chìm trong khói súng thù

 

Đêm hôm qua . . . lòng biết lòng

Nghe tin chồng . . . về bên song

Lòng biết lòng . . .

Nhưng mong vì thấy đôi mắt trong

 

Điệp khúc

 

Em ơi . . .

Mướp cà mấy độ lên hoa ?

Hương cau còn tỏa mái nhà ?

Khóm trầu tô đậm duyên tơ ?

Theo rồi khói lửa bao la

Ai khơi dòng lệ chẳng được

Oán thù dâng ngập quê hương

Cho ai khóc những đêm . . . trường . . .

Ai gây . . . thương nhớ

Ai gợi . . . mong chờ

 

Những chiều mái tóc buông lơi

Những chiều đem áo ra phơi

Lòng thấy chơi vơi

Nói không nên lời

Tiếng lệ thắm qua . . . muôn . . . đời

Xa nhau cách mấy phương trời . . . vì . . . ai

 

(hát lại điệp khúc để hết)

 

Chép lại từ băng cassette "Tiếng hát Hoàng Oanh 1", ca nhạc sĩ Duy Khánh thực hiện tại Saigon năm 1974, băng "Trường Sơn 1: Hát Giữa Quê Hương" cũng do Duy Khánh thực hiện năm 1969 .

 

Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng

 

 

Biển Nhớ


Tình Si

(chưa biết)

 

 


Tuổi đôi mươi tôi là kẻ si tình

Mê cô nàng mười tám xinh xinh

Nhìn đâu tôi cũng thấy bóng hình

Nghịu ngọng một mình khúc hát tình si

 

Tôi đôi mươi, tôi bỗng hóa dại khờ

Mê cô nàng mười tám ngây thơ

Kêu tên em trong chiều một mình

Mang trong lòng mối tình ngẩn ngơ

 

Muốn nói với em hiền

Chất chứa trong lòng

Khi cơn mưa về trên phố nhỏ

 

Khi bóng nắng qua thềm

Khói thuốc xưa mềm

Hay trong men đắm say

 

Em có đến bên đời.

Đắm đuối tuyệt vời

Như giai nhân vô tình vừa bước

 

Hãy để kẻ si tình

Nhắm mắt một mình

Mơ cô tiên trong chuyện thần tiên

 

Tuổi thơ ngây, xưa mười tám ước vọng

Hé nụ cười đời hóa mênh mông

Mùa thu vui mái tóc phiêu bồng

Vai má hao gầy ấm áp mùa đông

 

Tuổi thơ ngây theo em dáng hay gầy

Cho đường chiều tà áo tung bay

Cho si mê, anh chàng khờ dại

Theo em về ngỡ mình là mây

 

(Mang trong lòng mối tình ngẩn ngơ)

Sơn Nguyễn


Tình Si

Ngoại Quốc (English)

 

 

 


Biết em trong một đêm vũ trường

Ngất ngây quay cuồng theo tiếng nhạc

Khiến bao mắt nai nhìn em

Chìm trong vũ điệu say đắm.

Đón em khi màn đêm xuống dần

Đón em khi đường khuya vắng người

Mắt em ánh muôn vì sao

Lòng em ngây ngất bao ngày

 

ĐK:

 

Anh luôn ước mong cùng sánh với em

Trên đường đến nơi thần tiên

Anh luôn ước mong tình mãi dấu yêu

Cho dẫu muôn trùng cách xa

Nhưng cớ sao tình kia ơ thờ

Cho lòng bỗng dưng lạnh vắng

Em đã quên tình xưa phai nhòa

Anh đứng trông hoài hình ai...

 

Hỡi em đừng nên chối từ

Trái tim anh hàng đêm giá lạnh

Nắng lên sẽ tan màn đêm

Nụ hôn sẽ nồng hơi ấm

Dẫu em không còn yêu phút đầu

Dẫu em cho rằng anh si tình

Trái tim trót mang tình em

Người yêu cho đến muôn đời.....

 

Thương ai


Tình Si

Nguyên Bích

thơ: Mùi Quý Bồng

 

 

Chiều nay em biết không mưa rơi lạnh lùng

Ở bên em, mưa có rơi hay nắng đang lên

Chắc em đang đắm say tình mới

Ðâu biết phương này anh nhớ mong...

 

Từ khi xa cách em cô đơn từng ngày

Niềm đau héo hon với nỗi cô liêu

Thế thôi, đừng ôm lòng tiếc nuối

Thôi ước mơ gì đã xa xôi

 

Thà rằng mình quên thôi nhớ thương

Vi lòng minh đã trót tơ vương

Và niềm tâm tư đã ôm hình bóng

Mà kỷ niệm xưa quá mặn nồng

 

Giờ đây vẫn đắm say miên mang miệt mài

Hoài trông ngóng cánh thư xanh sẽ đến với anh

Vẫn mong em sẽ quay về bến

Hâm nóng ân tình em với anh

 

Cầu mong em hãy đem yêu thương ngày nào

Gửi cho anh đang khát khao với nỗi tương tư

Giúp anh còn chút gì bám víu

Ôm mối hư mộng trong dối gian

 

Vũ Khanh trình bày - CD "Sao Vội Nhạt Phai

 

Âm điệu nhạc tiền chiến, có lẽ là bản thơ phổ nhạc có nhạc điệu hay nhất trong CD "Sao Vội Nhạt Phai"

(trích lời PAD)

tvmt


Tình Sơn Nữ (chưa Có)

Thanh Tuyền

 

 



Tình Sử

Mai Anh Tuấn

 

 


Chuyện tình viết cho em,

Tình ca viết cho em, ngày anh gởi theo gió ngàn,

Khúc ca vội vàng, anh quên trao câu hát cuối cho em.

 

Lời nói cuối cho em,

Treo vắt ngang trên cành, ngày gió phủ phàng,

Xé lời cho em, vất tung bay trên quãng đường bơ vơ.

 

Nâng niu lời cuối,

Tay nhặt chắp những mảnh tàn, gởi đến cho nàng,

Một mình đi giữa cô liêu, tìm bóng người yêu ngày xưa.

 

Ngày xưa quá xa xưa,

Ngày xưa chết trong mơ, ngày nao tình yêu xóa nhòa,

Vết đau âm thầm, chìm tan quên trong dĩ vãng hoang sơ.

 

Ngày phán quyết buông rơi,

Em bước lên hoang đài, người gác ngăn ngoài,

Ngỡ ngàng nhìn theo bóng em, gọi trong tê tái.

Người yêu ơi, người yêu ơi, người yêu ơi ....


Tình Sử Của Nàng

Vinh Sử

 

 


Tôi kể người nghe một thiên tình sử

Một thiên tình sử đẫm lệ thương đau

Em là con gái sang giàu

Xây mộng hạnh phúc ban đầu

Ai ngờ chuốt lấy thương đau.

Em vẫn hằng mong đẹp duyên cầm sắc

Cùng ai hẹn ước mối tình trăm năm

Nhưng chàng trai vốn cơ hàn

Nên chàng đâu dám mơ màng

Kết tóc xe tơ với nàng.

 

ĐK:

 

Khi hay tin chàng rời làng quê bước dậm ngàn

Lòng em nghe như nát tan

Bao nhiêu giọt lệ bao nhiêu xót xa ê chề

Vùi chôn niềm đau trần thế.

Em muốn tìm quên niềm đau buồn đó

Tìm lên chùa khoác áo sòng ni cô

Đêm ngày em khẩn kinh cầu

Cho lòng quên mối duyên đầu

Cố nén đi bao nỗi sầu...!!!!

tvmt


Tình Sử Huyền Trân

Nam Lộc

 

 


Trở về quá khứ lật trang sử tình đau thương

Xưa nàng Huyền Trân một trang quốc sắc thiên hương

Để cho vua cha ôm mộng lớn

Gọp thâu giang sơn chung một cõi

Nàng đành hy sinh một đời một đời trâm anh.

Giã từ Mâu quốc nàng theo Chê’ Bồng sang Chiêu

Với của hồi môn để dâng Châu Lý Châu Ô

Huyền Trân ra đi đi vì nước

Huyền Trân ra đi đi vì quốc

Ngậm ngùi dân Nam xót thương một đời giai nhân .

 

ĐK:

 

Còn ai đau đớn hơn Trần Khắc Chung

Nhìn theo u uâ’t khối tình thủy chung

Trăm năm đa’ vàng còn đây

Anh không thể nào xuôi tay

Thế nên quyết lòng không kể gian nguy

Giữ cho mối tình keo sơn.

 

Đồ bàn anh đến tìm em lúc lửa ngút cao

Ôi giàn hỏa thiêu sẳn sàng thiêu đốt thân em

Dành em qua tay của thần chết

Nhìn nhau rưng rưng trong lòng mắt

Thuyền vừa ra khơi mơ’i hay mình vừa chiêm bao ... !!!

 

tvmt


Tình Sử Romeo & Juliet

(chưa biết)

 

 


Tình ấy cao vời nghìn thu nào phai

Mắt môi người yêu những đêm trăng thềm

Ngát hương tình âu yếm

 

Tình đã đong đầy, cầu xin từ đây

Đừng lỡ làng, đừng úa phai như ngàn lá

Rơi trong chiều thu

 

Ngờ đâu tình kia tan nát hồn đau

Chìm sâu vì đâu ôi vì đâu

Thôi đã hết rồi tình yêu thần tiên

kiếp sau trờ nhau

 

Mối tơ duyên đầu vẫn yêu hoài một bóng

Đôi đứa đã dìu về trong mộ sầu để kiép nào

Tình đó thiên thu đời nhắc cho ta hoài mơ

Angie


Tình Sương Khói

Nguyễn Ngọc Thiện

 

 

 


Đêm rót vào tim từng giọt lệ sầu

Em gióng vào đêm bao hồi chuông thánh

Làm sao em quên bao ngày anh đến

Giọt sương mong manh như giọt nước mắt đọng trên mái tình ta

Đêm đã tàn chưa còn em ngủ vùi

Ôm suố't đời em bao mùa đo^ng giá

Ngày ta bên nhau anh cười em nói

Lòng nghe xôn xao khi tình yêu tới ngỡ đời thôi giá băng

Anh vội đi còn lại em ngõ tối mênh mang

Anh vội đi còn lại em một đóa hư vô

Để muôn kiêp ôm cơn đau vùi

Tựa như trái tim đang lưu đày

Vì sao ta không có nhau

Đêm có bình yên để em ngủ vùi

Xin chút hồn nhiên trong mộng kiêu sa

Để không có gió khi trời giông tố

Để em quên đi ôi tình sương khói nhủ lòng thôi giá băng

 

tvmt


Tình Ta

Quốc Bảo

 

 


Hái lấy trăng cao về soi nỗi buồn

Nhìn ra ta rất vui

Tóc vẫn xanh ngần thôi

Tìm lại một nhành hoa lan thật bé dại

Là tình ta đấy thơm hương đầy vơi

 

Tìm bờ vai nhau tựa vào rất khẽ

Ta bình yên ngắm thời gian

làm sương trước hiên mờ trắng

Tìm làn môi nâu rượu nồng ấm cúng

Em và anh ngồi yên

Đón trăng ngà xõa dòng trôi trên tình ta

 

Những lúc ta vui thì đêm rất vội

Vầng dương không biết yêu

Xóa đêm xanh làm nắng

Nồng nàn một lần

Aâu lo từ đấy về

Là tình ta đấy khi xuân tàn rơi

Gọi thuộc tên nhau mà tình vẫn mới

Như mùa sang những màu hoa

đổi tên rất mau chẳng biết

 

Cầm bàn tay anh cầm một chút ấm

Em cần anh cần anh mãi

Như đường vắng cần vui chân người qua

 

 

Không anh, hát gì trong đêm sáng trăng

Và mơ cơn mơ nào cho đầy những trưa vàng

Không anh, em tìm ai khi mưa nắng mà đưa đón...

 

Có vai anh tựa đầu rất khẽ

Em bình yên ngắm thời gian

làm sương trước hiên mờ trắng

Và làn môi nâu rượu nồng ấm cúng

Em và anh nhìn nhau nói cho vừa chút hơi

Ta yêu nhau

Hoài Thương


Tình Ta Lý Qua Cầu

Trương Quang Tuấn

Kim Tuấn

 

Anh ở bên đây cầu hát lời thương mến

Em ở bên kia cầu cuối bến chờ mong

Qua cầu bài lý đong đưa

Như nắng ban trưa, như mưa chiều đến

Anh ở bên đây cầu nói lời hẹn ước

Em ở bên kia cầu bến nước thủy chung

Ước gì đừng có dòng sông

Để không chín đợi mười mong một người

 

 

Ơ…cầu dáng rung rinh

Ơ..cầu tre lắc lẻo

Nước con sông dài nước chia mấy nẻo

Dứt áo em về kẻo tía má đợi trông

Ơ..Cầu dáng tình anh

Ơ..Cầu tre tình em

Thui thủi nơi đây cầu đứng một mình

Còn ai lắt lẻo đưa tình qua sông

 

Ngọc Dung


Tình Ta Thắm Thiết

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Nhật Ngân

 

Người yêu ơi, em hay chăng anh luôn thầm nhớ

Lời dịu dàng và bờ môi mắt biếc

Lời nói thắm thiết đó với nhau ngày hôm nào

Em yêu ơi, em có mơ về anh?

 

Người yêu ơi, em hay chăng anh luôn thầm nhớ

Lời hẹn hò đầu anh đã hứa

Mình sẽ mãi mãi sống vui gần nhau hoài

Ta se duyên tình thắm vui trọn đời

 

Mình sẽ mãi mãi sống thiết tha gần nhau hoài

Ðời đẹp tuyệt vời và ta bước chung lối

Tình đến với khắp chốn có nhau mình vui hoài

Mong bên anh luôn mãi gần bên anh

Cho nhau lời nói yêu, yêu trọn đời

 

Người yêu ơi, em hay chăng anh luôn thầm nhớ

Lời hẹn hò đầu anh đã hứa

Mình sẽ mãi mãi sống vui gần nhau hoài

Bên nhau xây duyên thắm vui trọn đời

tvmt


Tình Ta Và Nữ Tu

(chưa biết)

 

 


Từ khi em trở thành nữ tu...

Kinh với sách em mang đầy hồn...

Tình dấu kín lấy chi buồn phiền...

Trong chiếc áo chùng tu khăn von

Từ khi anh trở thành nguòi điên...

Anh không biết thế gian là gì

Anh không biết đến chi cuộc đời

Anh chỉ biết có em mà thôi

 

ĐK

 

Em ơi em ơi...

Em mơ chúa hay mơ thiên đuòng này...

Em yêu chúa hay yêu nhân loại này

Còn anh là người sao chẳng yêu

Em ơi...em ơi...

Em mơ chúa hay mơ thiên đường này...

Em yêu chúa hay yêu nhân loại này...

Bỏ anh hoả ngục sao đành

 

Rồi ma sơ cười buồn bỏ đi...

Anh đứng chết trong khung trời chiều...

Nghe đâu đấy tiếng kinh nguyện cầu...

Bỏ...anh...sao...đành...ma...sơ...

thienthu


Tình Ta Với Mình

Hoàng Thi Thơ

 

 


Ở lưng trời có con bươm bướm

Đâu, đâu  nào đâu

Ở dưới đồng có đóa hoa xinh

Ô kìa, kìa kìa

Ơi tình yêu ta đã chớm, bướm hoa rập rình

Ấy, ấy tình ta với mình

 

Ô tình tình tang Ô

Ô lưng trời có dây mây trắng

Đâu, đâu  nào đâu

Mây cuốn vào, cuốn lấy non xanh

Ô kìa, kìa kìa

Ôi tình yêu ta thần thánh

núi mấy xây cuộc tình

Ấy, ấy tình ta với mình

 

Ô tình tình tang Ô tình

Ta yêu nhau như ánh trăng rằm nằm trên, trên giàn thiên lý

Như gió khơi trên đồng về ru, ru hàng tre tơ

yêu nhau qua mùi hoa ngâu, hương cau,

Ôi mùi thương nhớ thế đó, vẫn còn còn mơ

Mơ là mơ vẫn còn còn mơ

Mơ là mơ cái duyên tình

Ô duyên tình, lấy chi mà đem ví

Tính tình tang

Ta lấy gì ví với duyên xanh

Ô tính tình tình

Cho dù tiên  trên trần thế vẫn thua tình này

Ấy, ấy tình ta với mình

Ấy, ấy tình mình với ta

Tính tình tình tang tính ....

 

tvmt


Tình Thắm

Vũ Nhân

Vũ Nhân

 

Tôi nhớ một ngày xa xôi chớm thu

Em đến thăm tôi một chiều khi nắng tàn

Cỏ hoa dường như khoe sắc thắm

Nghiêng nghiêng đón gót người đi

Yêu đương dâng sóng tình mến

 

Tôi nhớ một chiều đơn côi chớm thu

Em đến thăm tôi hoàng hôn rơi lá vàng

Gần nhau đẹp bao mơ duyên dáng

Bên em ngát gió tình thương

Mơn man đính ước trầm hương

 

Chiều vắng tình thắm nhớ mãi phút giây bên nhau

Tình tôi đây người ơi

Chiều xa lòng ta rung trong kiếp sống

Dưới trăng khuya âm thầm bến cầu

Ðàn không nhưng không tình thâm (?)

Dư âm còn vương tình thương nhớ nhung

Ngát hương bên say mơ

Dìu trăng bên mái lầu

Ðời trót luyến mến bóng dáng người

 

Tôi nhớ miệng cười xinh xinh ngát hương

Tiếng hát say sưa trầm rung khi nắng chiều

Lời thơ đẹp bên nhau đôi phút

Dâng trong khóe mắt huyền nhung

Vương trên đôi môi trìu mến

 

Tôi nhớ nụ cười xinh bao ước mơ

Em đến thăm tôi một chiều khi gió về

Rời tay còn trông theo lưu luyến

Say hương mến tiếc người đi

Xa nhau nhớ phút biệt ly

 

 

Vũ Nhân còn lấy hiệu là Văn Như Hoàng Băng

 

Hu Vô


Tình Thắm Duyên Quê

Trúc Phương

 

 


Tình nồng thắm xuyên qua bao mái tranh

Ngọt ngào hương thơm mái tóc xanh

Những tình mặm mà là những tình đơn sơ

Quê tôi vẫn đẹp đẹp mấy tình ngây thơ

Chiều làng quê say sưa trong tiếng ca

Người làng quê yêu bông lúa thiết tha

Những mẹ già ngồi chom che lụa xóm dưới

Rung rung môi cười như tuổi còn đôi mươi

Em ơi khoan hò khoan, trên sông con đò ngang

Khoan ơi khoan hò, em về chăm lo

Việc nhà thắm lúa, vun vườn cà liếp dứa

Anh ơi khoan hò khoan, lúa chín tô mồ hôi

Khoan hời khoan hò tới mùa đơm bông

Khơi ngàn lối sống, gặt nhanh ta gánh về

Chiều tàn rơi trên đê nghe tiếng ai

Hẹn hò nhau vui duyên thắm gái trai

Tiếng hò chơi vơi khi trăng ngà lả lơi

Đêm quê rộn ràng bao tiếng chày buông lơi

Hàng dừa cao nghiêng mơ soi bóng sông

Mộng ngày mai say sưa những ước mong

Gái miền sông Hương hẹn trai miền Cửu Long

Hai ta ước thề xây thắm tình duyên quê

 

Em ơi khoan hò khoan, trên sông con đò ngang

Khoan ơi khoan hò, em về chăm lo

Việc nhà thắm lúa, vun vườn cà liếp dứa

Anh ơi khoan hò khoan, lúa chín tô mồ hôi

Khoan hời khoan hò tới mùa đơm bông

Khơi ngàn lối sống, gặt nhanh ta gánh về

Chiều tàn rơi trên đê nghe tiếng ai

Hẹn hò nhau vui duyên thắm gái trai

Tiếng hò chơi vơi khi trăng ngà lả lơi

Đêm quê rộn ràng bao tiếng chày buông lơi

Hàng dừa cao nghiêng mơ soi bóng sông

Mộng ngày mai say sưa những ước mong

Gái miền sông Hương hẹn trai miền Cửu Long

Hai ta ước thề xây thắm tình duyên quê ...

Studentkit


Tình Thiên Thu

Trần Thiện Thanh

 

 


Vẫn biết trên cõi đời thường yêu thường mơ lứa đôi

Nếu biết sống giữa trời tình yêu là con nước trôi

Trôi lang thang qua từng miền

Lúc êm ái xuôi đồng bằng.

Cũng có lúc thác gập ghềnh chia từng con nước xuôi

Mời bạn nghe chuyện thê lương

Khóc cho người lỡ yêu đương

Trời già nhưng còn ghen tương

Cách chia người trót thương

 

Em xinh em tên Mộng Thường Mẹ gọi em bé ngoan

Em xinh em tên Mộng Thường cha gọi em bé xinh

Đến lúc biết mơ mộng như những cô gái xuân nồng

Nàng yêu anh quân nhân Biệt Động trong một ngày cuối đông

Chuyện tình trong thời giao tranh vẫn như làn khói mong manh

Chàng về đơn vị xa xăm nàng nghe nặng nhớ mong

 

Yêu nhau lúc triền miên khói lửa

Chuyện vui buồn ai biết ra sao

Nhìn quanh mình sao lắm thương đau

Khi không thấy người yêu trở lại

Tình không tìm ra dấu ban mai

Người không tìm ra dấu tương lai

Nhưng không chết người trai khói lửa

Mà chết người em nhỏ phương xa

Một đêm buồn có gió đông qua

 

 

Xin cho yêu trong Mộng Thường nhưng mộng thường cũng tan

Xin cho đi chung một đường sao định mệnh chắn ngang

Xin ghi tên chung thiệp hồng bỗng giây phút nghe ngỡ ngàng

Cô dâu chưa về nhà chồng

Ôi lạnh lùng nghĩa trang

Chàng thề không còn yêu ai dẫu cho ngày tháng phôi phai

Nhiều lần chàng mộng liêu trai

Chàng hẹn nàng kiếp mai...

tvmt


Tình Thiên Thu

Ngoại Quốc (Ấn Độ)

Johnny Dũng

 

Em vẫn mong anh bao ngày tháng qua

Anh vẫn lang thang duyên tình xót xa

Rồi bao năm qua đời em phong ba buồn tênh vì anh

Em đôi vai héo gầy, ôm đau thương tháng ngày

Trong đêm đen hỡi ai thấu cho tình em

Em mong anh nhớ anh, con tim xanh úa tàn

Vẫn xin anh đến bên em một lần thôi.

 

Nghe thoáng đâu đây có lời khóc than

Bao nỗi tâm tư cõi lòng chứa chan

Thì ra nơi đây, người em thơ ngây ngày đêm quạnh hiu

Anh luôn thương nhớ em, tuy xa xôi cách ngăn

Mong đôi ta sẽ yêu nhau như ngày xưa

Dâng em bao thiết tha, bên em sẽ có ta

Mang thương yêu đắm say đến cho đời em

Em vẫn yêu ai chân tình thiết tha,

Giây phút năm xưa như ngày mới qua

Tình em hôm nay nghìn thu không phai cùng anh thề sau

 

Dưới ánh trăng soi tình chúng ta

Cho dẫu thiên thu không hề cách xa

Dù cho mai sau, đời bao chông gai cùng em thề sau

 

Tuy quanh ta vẫn còn, bao đau thương trái ngang

Tay trong tay chúng ta mãi không rời nhau

Dẫu núi đá có mòn, hay sông sâu có cạn

Trong tim ta khắc ghi mối duyên tình sâu.


Tình Thơ

Hoàng Thanh Tâm

 

 


Xin mùa Xuân về nhẹ vương trên tóc mây

cho ngàn mây hồng điểm tô đôi má hây

cho nắng hạ vàng ươm lên môi thắm

mùa thu về chìm trong mắt say

rồi đông sầu gầy trên đôi cánh tay

 

thôi đừng dỗi hờn anh nữa nhé em

cho mùa đông đừng làm phai đôi má xinh

cho nắng hạ đừng khóc trên môi mắt

ngày mai này mình có xa nhau

em sẽ tiếc đã giận vu vơ

 

anh sẽ hẹn em bên đồi ven suối thơ

anh sẽ dìu em đi vào trong bến mơ

ta say trong giấc nồng

môi thơ thơm phấn hồng

tay đan tay nhủ thầm

mình sẽ mãi gần nhau

 

có phải em về cỏ cây vương ý thơ

cho ngàn sỏi dại làm nghiêng nghiêng bước chân

có phải em về ngàn hoa phai sắc

mưa bay nhẹ từng bước chân đi

để vai mềm gầy thêm trong gió mai

 

xin thời gian đừng tàn phai trên cánh mi

cho từng đêm về ngàn sao soi lối đi

cho tình thơ còn đẹp bao mơ ước

lời ru nào nhẹ thắm cơn mơ

chuyện tình mình đẹp tựa muôn ý thơ

QuocMai


Tình Thơ

Hoài An

 

 


Swing4/4 - Am

 

Hàng ghế đá xanh tàng cây góc sân trường

Hành lang ấy xa dần xa bước chân người

Bạn thân hỡi ta khắc ghi trong lòng

Những ước mơ hồng ngày tháng chờ mong

 

Dòng lưu bút chưa kịp ghi đã ướt nhòe

Nhành hoa thắm chưa kịp trao tay một lần

Kỷ niệm đó trong chiều mưa tan trường

Hai đứa chung trường sao nghe vấn vương

 

 

Bao yêu thương trong ta tìm về

Một thoáng trường xưa đã nghe thời gian thoi đưa

Nghe bâng khuâng trong ta một thời

Tìm bước ngày xưa ướt mưa người còn đâu nữa

 

Ai thương ai quen ai giận hờn

Buồn cánh phượng rơi khi ta chờ người không tới

Cho hôm nay miên man bồi hồi

Nhặt lá vàng mơ khi xưa một mối tình thơ

 

Đàm Vĩnh Hưng giới thiệuTham khảo: 117 Ca khúc "Cho bạn, cho tôi". NXB Đồng Nai, 2002

Phương Dung


Tình Thơ (Puppy Love)

Tuấn Dũng

 

 


Mọi người vẫn cho tôi còn bé (thơ)

Không ai thấu cho biết cho rằng

Tuy mang trái tim xanh mộng mơ

Mà tôi đã biết yêu vẩn vơ...

 

Mọi người cấm ngăn duyên tình thơ (ngây)

Không cho trái tim vướng âu sầu

Làm sao nói cho ai hay bao nỗi ước mơ

Và ngàn muôn khát vọng tình yêu...

 

   Nước mắt đầy vơi... tuôn rơi vì đâu?

   Khóc cho vơi bớt giận hờn...

   Tôi xin được yêu thương... dẫu mai sau tình lỡ làng

   Tôi xin mang bao đau thương riêng mình thôi...

 

Làm ơn giúp tôi nói giùm cho (tôi)

Tôi muốn nói nhưng chẳng nên lời

Làm sao để không ai kêu tôi đứa bé con

Và đừng xem đó là tình thơ (ngây)?...


Tình Thơ Mộng

Hoàng Trọng

Lời: Vĩnh Phúc

 

Em yêu chiều thanh vắng

Yêu trời thanh vắng

Yêu đời sống êm như mộng

Em yêu ngày xanh thắm

Yêu tình say đắm

Yêu hình bóng anh ngàn năm

Yêu anh bằng thương mến

Yêu bằng âu yếm

Muôn vàn thướt tha trên đời

Yêu anh bằng mong nhớ

Yêu bằng muôn đóa hoa

Tươi đẹp cuộc tình mơ

 

Tình em ghi bằng lời của trái tim

Hát bằng giọng hát ấm êm

Trong câu tình ca yêu mến

Tình em kết bằng mộng ước trắng trong

Kết bằng ngàn nỗi nhớ nhung

Ghi trong ý thơ chờ mong

 

Với bao ngày tháng

Bên người yêu dấu

Êm đềm như giấc mơ

Vàng mãi không phai tàn

Êm như mùa thu đến

Đem tình yêu ngất ngây

Vỗ về lòng trần gian

 

Tham khảo:

1. Giọng hát Tâm Vấn trong băng nhạc Tiếng hát Tâm Vấn: Mộng đẹp ngày xanh (Tình khúc Hoàng Trọng), Tâm Vấn tự phát hành tại Việt Nam năm 1991.

Anthony Trần


Tình Thoáng Vụt Bay

(chưa biết)

 

 


Hạt mưa rơi ướt đôi vai ngây thơ

Trên lối về lẻ bước mình ai

Cuộc tình đầu rồi cũng trôi theo bao ngày

Màng làm gì lời hứa anh ơi

Lời hẹn hò dưới trăng khuya hôm ấy

Lòng quặn đau nước mắt đong đầy

Anh quay gót, cùng duyên mới để lại những tiếc thương vô bờ

 

Giọt lệ nào trong đêm lạnh vắng hiu quạnh,

buốt giá tâm hồn, giờ trong em tình đã xa vời

Thôi còn đâu ngày tháng bên nhau

trách nhau chi anh ơi tình mình bay xa

 

Chìm vào bao nhung nhớ yêu thương xa xưa

Cho lòng dịu bớt niềm đau

Cuộc tình này giờ đã xa xôi muôn trùng

Nghẹn ngào lệ đẫm ướt đôi mi

Giọt buồn nào làm trái tim em tan nát

Lời biệt ly đau đớn rã rời

Yêu thương say đắm hẹn hò đêm vắng

Trả lại hết ấu thơ ngày nào

Tình như cơn gió bay qua trong em, thôi tình mình đã vụt bay

 

Hạt mưa rơi ướt đôi vai ngây thơ

Trên lối về lẻ bước mình ai

Cuộc tình đầu rồi cũng trôi theo bao ngày

Màng làm gì lời hứa anh ơi

Lời hẹn hò dưới trăng khuya hôm ấy

Lòng quặn đau nước mắt đong đầy

Anh quay gót, cùng duyên mới để lại những tiếc thương vô bờ

Hoài Thương


Tình Thôi Xót Xa

Bảo Chấn

 

 


Từ khi quen em

Anh đã biết bối rối

Vì những phút thoáng nghe em cười

Anh đã biết con tim yêu em mất rồi

Người yêu ơi, xin em chớ quên

 

Mùa xuân trên cao

Và hoa lá lấp lánh nắng

Nụ hôn thơ ngây trao em rồi

Em yêu kiều thướt tha

Cho lòng đắm say

Cuộc tình ngỡ dài lâu, ngủ sâu vòng tay êm ái

 

Anh nào biết

Anh nào có hay

Tình đó trôi qua tay giấc mộng tan

Lòng cay đắng

Khi em lỗi hẹn

Lời thương, lời yêu em đã quên

 

Nhưng lòng anh

Nuôi hoài giấc mơ

Tình sẽ không phôi phai như làn mây

Có nhiều đêm

Trong mơ anh vẫn chờ

Chờ em đến tình thôi xót xa


Tình Thu

Phạm Duy

 

 


(Midway City, California-1983)

 

Điệp khúc:

 

Đã Thu về đó, ới ơ người tình

Đã già thêm nửa hành trình thương yêu

Đã nghe nhịp sống, ới ơ đìu hiu

Đã nghe gần gũi nhạc thiều âm ty !

 

1. Tôi đã sống cuộc đời lung linh hiển hiện

Mặt trời lên, rồi chết dưới chân mây

Hoa đang tươi chợt héo hắt trong ngày

Rồi Thu tới cho đời thêm goá bụa

Tôi đã sống một đời thừa thương nhớ

Thừa đôi tay, thừa nước mắt, làn môi

Tôi vẫn hát khi đời câm tiếng hát

Người xa người, và tình sẽ pha phôi.

 

(về Điệp Khúc)

 

2. Tôi đã sống một đời mong manh ảo vọng

Một lần vui bù mấy kiếp thương đau ?

Con nai tôi thường mắc lưới trong chiều

Hoàng hôn xuống cho thời gian ngã gục

Tôi đã sống một đời thừa sức sống

Tình lên cao, tình cũng đã chìm sâu

Tôi vẫn biết Thu về, tình sẽ chết

Đời xa đần, và người vốn quên mau.

 

Điệp khúc cuối:

 

Đã Thu vàng úa, ới ơ tình rồi

Tôi còn mê mải cuộc đời đi quanh

Hát lên một tiếng, ới ơ buồn tênh

Tiếng Thu một khúc mà thành thiên thu .

 

Tài liệu tham khảo: Phạm Duy Tuyển tập 6 - Đôi ta mất hết chỉ còn nhau [Nhà sách Nam Á -1992]

 

họctrò


Tình Thư Của Lính

Trần Thiện Thanh

 

 


Từ khi anh thôi học, và từ khi anh khoác aó treilli

Từ khi anh xa nhà, một ngàn đêm nhung nhớ giữa trời mây

Ngại chăng đêm di hành và thường khi dừng bước giữa hoang vu,

Một thằng ước ao để một thằng khát khao, còn mình thì nằm đếm sao.

 

Đồn anh bên sông cạn, và hoàng hôn ướt dẫm đáy sông thưa,

Nhiều tên trong dơn vị gọi đùa anh chiến sĩ của mộng mơ,

Thường khi hai ba thằng, chiều chiều ra bờ vắng ngắm mông lung.

Một thằng nhớ em, để một thằng nhớ thêm. Một thằng thì lấy hình  xem.

 

Thư của lính không xanh màu trời như mơ ước dâu em.

Thư của lính không thơm nồng hương, không nét hoa da tình.

Thư của lính ba lô làm bàn nên nét chữ không ngaỵ Nhưng thư của lính ghi giữa rừng cây khi nhớ em thật đầy.

 

Chiều hôm kia thăm làng, tiểu dội anh ra đứng gác ven ranh.

Một cô đi trên đường, đẹp tựa như em khóc lúc giận anh.

Để cho anh nghe thèm, đường chiều xưa ngời sáng áo em xanh.

Thèm một nét môi, một lần về phép thôi, và mình thì lại có đôi.

 

Thư của lính thư không được dài như mong ước đâu em.

Thư của lính chấm dứt ở dây, sau khi đề thêm hai chữ hôn em.

 

tvmt


Tình Tiếc Nuối

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

 

 


Verse

Đưa Em đi... không thề hẹn...

Đưa Em đi... trong nỗi nhớ miên man

Đời màu mắt... trời màu mây

Đời lắp lánh... trong mắt Em... bồi hồi

Xa xôi rồi lòng Anh tiếc nuối

Anh yêu bằng tình yêu nông nỗi

Bàn tay Em níu cả cõi đời

Bàn tay làm giông tố trong tôi...

 

Chorus:

Xin chia tay, bao nhiêu niềm đam mê

Mai Anh đi, như con tàu ra khơi

Ta cho nhau... một giây phút... biết vui kiếp người

Trên môi cười, còn đây nụ hôn cuối Em ơi...

 

Xin dâng hoa trên con đường Em đi

Xin bên Em cho Em trọn đêm vui

Ta xa nhau... tình yêu cũng thoáng qua mất rồi

 

Anh đâu ngờ tình yêu làm môi mắt Em phai

 

Solo

Repeat

 

Ending: Repeat Chorus

 

Ta xa nhau... tình yêu cũng thoáng qua mất rồi

Anh đâu ngờ tình yêu làm... môi mắt... Em phai...

vk


Tình Tiếc Nuối

Lâm Hùng

 

 


Chiều Đông đi qua phố vắng

Anh nhớ em trong dòng đời bão giông

Hoàng hôn xôn xao ngõ vắng

Anh vẫn đi bên đời âm Thầm

Tình yêu tan như chiếc bóng

Người yêu nay xa cách lắm

Đời có ai có ai bên anh mùa đông

 

Người ơi em đâu có biết

Trong giấc mơ anh còn thấy em

Hoàng hôn buông lơi nuối tiếc

Năm tháng chưa phai làn môi hồng

Tìm đâu trong mơ chút nắng

Để anh quên đi trái đắng

Lòng xót xa, xót xa từng phút bên em...

 

Dù biết thế biết thế...

Vẫn yêu em cho trọn yêu thương

Tưng gốc phố dĩ vãng

Đã ghi thêm bao ngày qua ghềnh

Dù biết thế biết thế...

Lối yêu xưa in bàn chân mới

Nhưng anh còn lặng lẽ yêu em... (lặng lẽ yêu em)

 

Dù biết thế biết thế...

Sát bên em như từng yêu em

Mà vẫn thấy tiếc nuối

Phút bên nhau hôm nào êm đềm

Rồi sẽ đến phút cuối

Dẫu mai đây Khi đời thay đổi...

Vẫn bên em Cho Trọn yêu thương...

 

Dẫu biết rằng em đã ra di, nhưng trong lòng anh vẫn yêu em mãi mãi

Châu Gia Kiệt trình bày

Hoài Thương


Tình Tôi Mới Lớn

Trần Quảng Nam

 

 


Người ấy

Làm tôi đắm say trong tình ái

Tình yếu ớt trái tim chậm lớn

Để dâng hiến cho anh vui đùa tháng ngày

Người ơi

Từ đây có tôi theo chân người

Sẽ theo để xin tình yêu

Ngày tháng

Rồi đây sẽ cho tôi niềm vui

Tình mới lớn nên không cần biết

Tình dâng hiến cho tôi đi tìm mãi hoài

Chờ anh

Một ngày nắng tươi vui bên đồi

Mỉm cười nói yêu rồi

 

DK:Thời gian qua mau

Tháng năm tàn phai

Tình tôi vẫn mãi

Ngóng trông người thôi

Và rồi thu tới

Bước chân người đi

Đến bên đời ai

Bỏ tôi một mình

Tình yêu

Giờ đây đã cho tôi niềm đau

Vì đã biết yêu anh lầm lỡ

Còn nghe tiếng con tim đau buồn ngỡ ngàng

Chiều nay

Ngồi đây nhớ tiếng anh rộn ràng

Và nghe những muộn màng.


Tình Tôi Với Người

(chưa biết)

 

 


Vào cuộc yêu đương ngày đó

Em vừa qua tuổi tròn trăng

Còn chàng đôi mươi mộng mơ

Biết nhau trên con đường vắng

Ngày đó vẫn nhớ chiều mưa rơi

Cùng chú dưới quán nghèo thơm xua

Chàng đã khép nép làm quen em

Hỏi thăm bâng khuâng làng xóm

 

      Rồi chàng yêu em từ đó

      Sao lòng em cũng mộng mơ

      Chàng hẹn khi thôi học xong

      Mối mai đưa cau trầu đến

      Là gái giữa chốn làng xa xôi

      Vừa lớp trốn kiếp tình yêu thương

      Đặt hết tất cả niềm tin yêu

      Ước mơ xây mộng ban đầu

 

Tháng năm dài tiếp nối, quen đến thăm

Thân rồi thương, tiếng thương trọn nghĩa

Cho cả cuộc đời mà lòng không phân vân

chỉ cũng với mình yêu

Thế nhưng nào biết trước ai biết ai

Chim rồi bay, gió mưa rồi đến ôm cả khung trời

Sầu đè nặng lên tim tôi khi người dối gian

 

      Giờ thì thôi đâu còn nữa

      Trách người sao nỡ lừa tôi

      Để tình tôi đây dở dang

      Đắng cay cho tôi từ đó

      Người lỡ giết chết đời xuân tôi

      Lời hứa chót lưỡi đầu môi thôi

      Người hỡi có nghĩ mà thương tôi

      Bởi tôi đã thật yêu người


Tình Trầm

Quốc Bảo

 

 


Xin em xin thật khẽ bàn tay, bàn tay nhẹ êm nhẹ êm như trăm lời ru

Ta xin em một dấu môi xinh lướt trên vai ôi đôi vai mòn

Để trong mưa sẽ đơm hoa Trong mưa sẽ đơm hoa Xin vùng đêm tóc mùa

Xin em xin giọng hát nồng say Để nếu giông bão mưa nắng có nơi dừng chân

Ta xin em xin lộc biếc thanh xuân ấp trên môi sẽ không phai tàn

Ngàn sau vẫn ngát hương hoa Thiên thu ngát hương hoa

 

Xin vùng đêm tóc mùa đông dài hong phố vắng

Mời nắng lung linh lung linh in trong màu mắt hồ thu

Xin ngày ân ái và xin yêu em yêu em tình trầm

Cùng xin một trái tim thật ngoan

Mai này dù vắng nhau ta tìm em qua vết chân chim

Mai này dầu dốc xanh sỏi đá sẽ biết âu yếm nhau

Đồi núi cũng biết tương tư người

Chiều phai vẫn chờ em hong tóc

Còn ta cũng sẽ vuốt ve nụ hôn xưạ

Chilli


Tinh Trăm Năm

(chưa biết)

 

 

 


Từ ngày qua nhà em lòng đã thấy vấn vương nhiều thêm

Nắng hôn bờ đê rồi bước anh về

Đường về không còn xa

Chiều đưa tiễn có chim hoà ca

Bỗng nghe trong lòng nở hoa.

 

Nụ cười sao là xinh làng môi thắm ngất ngây lòng anh

Tóc mây vờn bay chiều nắng nghiêng dáng em thon dài

Nàng là bao nguồn thơ

Và cấu kết biết bao mộng mơ

Ước mơ cho trọn ý thơ.

 

Đ.K.:

 

Tình trăm năm là đây hãy bước sau em dành cho ai

Nắng vui hiên ngoài trời bỗng dưng hắt hiu thôn đoài

Nếu một mai đường không chung lối

Trên cõi đời anh biết thương ai.

 

Một đời trong vòng tay một câu hứa chung lo ngày mai

Có mâm trầu cây nhìn đắm say qua mâm cau đầy

Mẹ nhìn yêu nàng dâu

Rằng con đã lớn lên đồng sâu

Chớ theo cuộc đời bễ dâu...!!!

 


Tình Trăng

Hoàng Trọng

 

 


1956

 

Tango

 

Ánh trăng là đèn trời soi dìu những phút vui bên nhau

Ánh trăng là nụ cười xinh mơn trên lá hoa

Ánh trăng là tình ta đã ghi từ xưa

Nhạc ghi trót vương lời thơ

Xui lòng ta nhớ muôn đời còn mơ

 

Kìa trông vầng trăng yêu dấu

Xoá mờ làn mây trôi tới đâu

Cầu nào vừa nối duyên mơ

Cho dòng Ngân Giâng hết âu sầu

Người trông màu trăng lai láng

Bước từng nhịp chân đi ngỡ ngàng

Hồn thơ lên vút mây cao

Ôi càng nhìn thấy càng bâng khuâng

Tơ lòng vương theo gió lâng ôi tình trăng

 

Có trăng là cuộc đời ta vừa qua bóng đêm chơi vơi

Có trăng là cuộc đời ta thôi hết lẻ loi

Có trăng mộng đẹp duyên thắm tươi lòng ai

Nhìn hoa lá vương lả lơi

Gieo tình ngàn lối khơi tràn niềm vui

 

Trờ lại từ đầu

……………………………………………

Gieo tình ngàn lối khơi tràn niềm vui

Ánh trăng còn đó ta còn say mơ

 

Tham khảo:

1. Giọng hát Thanh Lan trong băng nhạc Tiếng Tơ Đồng 3: Những tình khúc Tango yêu dấu, phát hành trước 1975.

 

Anthony Trần


Tình Trong Cơn Mưa

Ngoại Quốc

Lê Quốc Thắng

 

Người đi trong đêm mưa gió buồn

Những bước chân lẻ loi một mình nỗi quạnh hiu

Có nghe lời gió lạnh lùng như tình yêu mới hôm nào

Khi một lần tìm đến nhau một lần tình đam mê

Tìm đâu nữa môi hôn dấu yêu đã chia xa rồi

Người đi trong -dêm mưa gió buồn

Nước mắt rơi xuống môi ngập tràn những niềm đau

Khóc cho lời cuối cuộc tình khi người yêu dối gian mình

Qua rồi một thời đắm say

Cuộc đời buồn không hay

Tìm đâu nữa khi duyên trái ngang khiến ta ưu  phiền

Đêm dài phố xưa vắng em bước chân buồn tênh ...trên con đường

Nỗi đau như cào xé trong tim này người yêu hỡi nào biết

Đêm dài nghe tiếng ta khóc thương tình duyên đã tàn

Giọt mưa xóa đi ưu phiền quên mộng mơ dĩ vãng

Mãi mãi chia lià nhau lời yêu đương bờ môi với nụ cười

Mãi mãi đôi đường cách xa người yêu ơi đừng quên ta nhé


Tình Trong Dĩ Vãng

Ngọc Trọng

 

 


Trời đêm khuya gió xôn xao

Cuộc đời ta gió mưa là bao

Tình yêu như giấc chim bao

Dòng thời gian cuốn trôi em về đâu

 

Tìm trong hiu hắt đêm sâu

Tìm trong bao xót xa thật đau

Ngày vui ôi đã qua mau

Còn ai đang khóc tơ duyên ban đầu

 

Tìm trong bao dấu lạ

Dĩ vãng ấy chưa hề phai nhòa

Anh đã ra đi ngày ấy

Ðau thương từ đấy đong đầy

 

Trời còn phân chia đôi chúng mình

Chút tiếc nhớ chớ cho một bóng hình

Thôi trách chi thêm sầu úa

Ðau thương lần nữa cho vừa

 

Kỷ niệm xưa vẫn nâng niu

Lần yêu xưa chắc không hề quên

Ðừng làm tim xót xa thêm

Một lần say đắm bao nhiêu ưu phiền

Hoài Thương


Tình Trong Mắt Em

(chưa biết)

 

 


Anh ơi anh đâu hay biết

Con tim em đang xao xuyến

Tình mãi bền lâu

 

Trăng sao ơi em thương nhớ

Cô đơn ơi em thao thức

Tình mãi bền lâu

Yêu anh mãi mãi

 

Tình em vẫn luôn còn xanh

Từng giây phút em chờ anh

Bước chân anh nay về đâu

Tình em thiết tha đầy vơi

Còn đâu mắt môi mộng mơ

Trái tim em như cuồng quay

 

Cho em vương cao mây trắng

hãy như chim non tung cánh

Rồi hát thật hay

sao cho tương lai hai đứa

Như đôi uyên ương ta sẽ

tình mãi bền lâu

Yêu anh mãi mãi

Hoài Thương


Tình Trong Mơ

Anh Tuấn

 

 


Người yêu ơi từ khi ta mới quen

lòng em luôn mãi thao thức bao ngày đêm

Giờ tim em chỉ có bóng dáng anh

tình đời ta đẹp như giấc mơ hiền hòa

Bao vui đùa rong chơi dần theo tháng năm

ta xây mộng uyên ương bằng trái tim mình

 

Anh ơi dù cho bao thời gian không mờ phai nhưng ước mơ ta hẹn năm xưa

Tay trong vòng tay anh và em ta cùng xây ước mơ

Em mong tình ta theo thời gian luôn vẹn nguyên những khát khao như ngày hôm nao cho duyên tình ta luôn bền lâu không ngại chi năm tháng

 

Thời gian ơi đừng trôi qua quá mau

để đời ta đượm thêm chút hương vị yêu

vườn yêu kia giờ đây đang hé mở

hẹn anh yêu gặp nhau chốn yêu dịu dàng

 

Bao vui buồn trôi qua dài theo tháng năm

ta yêu đời đi anh bằng trái tim mình.

Cẩm Ly trình bày

Yếu Nhân


Tình Trong Mộng Mơ

Trịnh Nam Sơn

 

 


Ngày em đến đây

 em đã khiến cho tâm hồn tôi ngất ngây

Lòng khẽ ước mong

 bên em mãi mãi không bao giờ đôi ta xa cách nhau

Rồi em với tôi

 vòng tay ân ái quên đi thời gian trong đêm tối tăm

 đến khi trời lên nắng mai

 mới biết tình trong mộng mơ

 

Người iêu ơi em có nghe

 tôi muốn nói iêu em từ khi đôi ta mới quen

Người iêu ơi em biết không

 tôi sẽ nhớ em nếu một mai đôi ta mỗi nơi

Rồi đời tôi sẽ như

 loài chim phiêu lãng cuối chân trời bay bay đi lẻ loi

Hãy nói rằng em sẽ không, không bao giờ xa rời nhau !

 

Màn đêm đã xuống dần

Ngoài kia tuyết rơi đầy

Không muốn thấy em lạnh giá

Hãy đến bên cạnh tôi

Chúng ta cùng nhau ái ân

Đến khi trời lên nắng mai mới thấy

     tình trong mộng mơ..


Tình Trong Như Đã

Quốc Dũng

 

 


Mỗi khi nhìn anh, dù phút giây mỏng manh

Hồn em như mãi thuyền lướt trên dòng nước xanh

Đang cuốn trôi về anh. Hmm..Hmm...

Lòng bâng khuâng dù quay lưng

mà sao không bước được nhanh

Mắt anh sáng ngời và nét môi hé cười

Để em thầm đơn đợi một đôi lời đắm say

Không biết anh nghĩ gì mà mãi chưa nói gì

 

Mỗi khi gặp nhau, ngàn ước mơ thầm trao

Lời tuy chưa nói lòng đã như thầm khắc sâu

Muôn kiếp không rời nhau. Hmm..Hmmm...

Dù yêu nhưng rồi xa nhau mà lòng vương mãi sầu đau

Thấy nhau hững hờ, dù đã bao ngóng chờ

Để đêm về thân thờ dệt muôn ngàn ý thơ

Chưa đến nhau ngỏ lời, lại đã xa nữa rồi


Tình Trong Phút Giây

(chưa biết)

 

 


Tình thoáng trong phút giây mà hồn ngỡ như đã lâu

Bầu trời có mưa giăng đầu lối

Buổi chiều ngóng trông người yêu tới

 

Đời mấy ai biết được nhiều lần cũng không hiểu chi

Còn lại những đau thương

Sầu nhớ từng ngày nuối tiếc trong ơ thờ

 

Ngàn đời nhung nhớ mắt môi người xưa

Đường xưa chung lối bước xa đìu hiu

Ngày tình yêu đến có nghe nhạt phai

Rồi mùa Đông đến dâng sầu tê tái

 

Còn đâu năm tháng sống trong tình yêu

Đường đời muôn lối biết đi về đâu

Nụ hôn trong gió phút giây đầu tiên

Cuộc tình tan vỡ xót xa triền miên

 

Nhạc sầu khẽ rung tiếng than miên man

bước chân ngỡ ngàng

Cuộc đời vẫn miên man sầu úa

Lòng người vẫn mơ màng chan chứa

 

Kỷ niệm sắc hoa úa vàng

bao đêm nhớ thương hững hờ

Hẹn hò chút thương yêu còn đó

Một đời sống mãi trong mong chờ


Tình Trong Thoáng Giây (I Left My Heart In San Francisco)

Cross & Cory

Trường Kỳ

 

Tình trong thoáng giây,

Mà như đã lâu rồi

Khung trời muôn lối,

Có mây đưa tình...

Lòng bừng say say

Cho tình ngây ngất

 

Như sét trong trời giống tố,

Như trời thiêu đốt...

Trái tim cằn khô... có đâu ngờ

 

Tình trong thoáng giây,

Mà như sét ngang đầu

Không ngờ không biết

Tình yêu bay đến...

Khi tình yêu đến... trong đời,

Ai biết ai ngờ...

 

Mong tình yêu đó

Dừng bước mãi đây...

 

****

 

I Left My Heart In San Francisco

 

I left my heart in San Francisco

High on a hill, it calls to me

To be where little cable cars

Climb halfway to the stars, the morning fog...

May chill the air... I don't care

 

May love waits there in San Francisco

Above the blue and windy sea

When I come home to you... San Francisco,

Your golden sun will shine for me...


Tình Tự

Phạm Duy

 

 


Calypso

1.

Em đã đưa anh, em đã đưa anh đi vào tình tự

Anh cũng theo em, anh cũng theo em tới nơi đợi chờ

Tình, tình tự này, tình nơi chăn gối

Chờ, chờ đợi này, đêm kết duyên đôi

Em níu lưng anh, anh níu lưng em

Như những con sâu cuộn tròn

 

Anh cắn môi em, em cắn môi anh

Ngây ngất trong muôn nụ cười hôn

 

2.

Em đã đưa anh, em đã đưa anh ra ngoài thẹn thùng

Anh cũng theo em, anh cũng theo em thoát ly ngại ngùng

Tình, tình của mình, tình không ngăn cấm

Tình, tình địa đàng hơn cõi thiên tiên

Em quấn chân anh, anh quấn chân em

Ta khóa nhau trên giường tình (à) tung

 

Tình là không kinh hãi. Không dây trói buộc

Tình là không gian dối. Yêu không ngần ngại

 

Ta đã yêu nhau, ta đã yêu nhau trong nhiều mộng đẹp

Ta cũng yêu nhau, ta cũng yêu nhau với da thịt mềm

Tình, tình tự này, trời cho ta đấy

Tình, tình tự này, giữ lấy cho nhau

 

 

Nguồn: may4phuong.dns2go.com

 

 

Hư Vô


Tình Tự Mùa Xuân

Từ Công Phụng

 

 


Em, lại đây với anh

ngồi đây với anh

trong cuộc đời này

nghe thời gian lướt qua

mùa xuân khẽ sang

chừng như không gian đang sưởi ấm những giọt tình nồng

 

tay này tay nắm tay

nhìn nhau đắm say

như chưa bao giờ

nghe chừng trong mắt nâu

hồn anh đã tan thành muà xuân ngọt ngào phủ ấm thiên đường đôi ta ...

 

 

Đã qua đi ngày tháng uá môi sầu nhớ tình người buồn tênh ...

Em chút giọt lệ ấm, khóc mừng một ngày hạnh phúc miên man ...

 

Đã qua đi ngày tháng uá môi sầu nhớ tình người buồn tênh ...

Em chút giọt lệ ấm, khóc mừng một ngày hạnh phúc miên man ...

 

qua ... ngày buồn đã qua

vì đã có em trong cuộc đời này

em, ngồi đây với anh

cùng nhau lắng nghe

giòng sông đang thầm thì trong đất những khúc nhạc tình ...

 

em, lại đây với anh

ngồi đây với anh

trong cuộc đời này

bên đàn chim hót ca

này em có nghe

mùa xuân đang mờ thoảng trong mát tình người ... mênh mang .....


Tình Tự Tin

Phạm Duy

 

 

 


Tình bằng có tiếng trống lơi

Khen ai khéo vỗ.. ấy.. tay mà vui tay..

(Tay mà vui tay… Tay mà vui tay…)

Một bầy tang tình con gái

Chứ mấy thảnh… í … thơi…

Ði tìm …tìm tìm ai… ( Tìm tìm ai…)

 

Tình bằng có tiếng trống cơm

Khen ai khéo vỗ… ấy… bông mà nên bông…

(Bông mà nên bông… Bông mà nên bông…)

Một đàn tang tình trai tráng

Chứ mấy lội… sông…

Ði tìm... tìm tìm ai…. (Tìm tìm ai…)

Bông mà bông bông… Bông mà bông bông….

(Bông mà bông bông…. Bông mà bông bông…)

 

Một đoàn tang tình trai gái…( Một đoàn tang tình trai gái …)

chứ mấy lội.. í … sông…

Ði tìm… tìm tình thương ..(Tìm tình thương…)

Quên tạm những nỗi căm hờn

(Quên tạm những nỗi căm hờn)

 

Tình bằng có tiếng véo von

Nghe như tiếng hát lũ chim… mà chim non…

(Chim mà chim non…. Chim mà chim non….)

Một đàn chim còn nhỏ bé

Chứ mấy vượt cũi son

Ði tìm.. tìm tự do…(Tìm tự do…)

 

Tình bằng có tiếng líu lo

Tôi yêu tiếng hát ngây thơ… mà ngây thơ…

(Thơ mà ngây thơ ... Thơ mà ngây thơ…)

Một bầy tang tình con nít

Chớ mấy mãi mơ.. chim trời

Mày mày ơi…(Mày mày ơi..)

Bông mà bông bông… Bông mà bông bông

(Bông mà bông bông …bông mà bông bông)

 

Một đoàn tang tình thi sĩ.. (Một đoàn tang tình thi sĩ…)

Chứ mấy làm …í … thơ…. yêu đời đời tự do… (đời tự do)

Ca ngợi nỗi vui con người… (ca ngợi nỗi vui con người)

 

Tình bằng có tiếng dứt ca

Vi vu tiếng hát… ấy.. bay vào kinh đô…

(Bay vào kinh đô…. Bay vào kinh đô…)

Người người tang tình trong nước

Chứ mấy cùng.. í … vui..

Tin đời… người người ơi… ( người người ơi…)

Tình bằng nhớ mãi nhớ hoài

Ta xin quyết chí …í ..tin vào tương lai…

(Tin vào tương lai…. Tin vào tương lai…)

Cuộc đời tin vào quá khứ

Chứ mấy vào sớm mai

Ban chiều…. chiều chiều ơi… ( chiều chiều ơi.. )

Bông mà bông bông …. Bông mà bông bông…

(Bông mà bông bông …bông mà bông bông…)

 

Một bầu tang tình vú sữa..(một bầu tang tình vú sữa ..)

Chứ mấy mẹ ru… êm đềm.. à à ơi.. (À à ơi…)

Con hãy ngủ giấc mơ yên lành… (Con hãy ngủ giấc mơ yên lành…)

Bông mà bông bông. Bông mà bông bông

(Bông mà bông bông ..bông mà bông bông …)

 

 

 

Tài liệu tham khảo:

Giọng hát Thái Thanh trong băng nhạc Trường Sơn 4. Phát hành trước 1975.

 

 

 

 

 

Hư Vô


Tình Tuổi Ô Mai

(chưa biết)

 

 


Khi đã yêu rồi em nào có nghĩ gì

Tình đời vạn nẻo em đâu biết chi

Tình yêu tình yêu từ phép nhiệm mầu

Nên xui em nhắm mắt qua cầu

Ai đâu ngờ cầu gẫy làm đôi.

 

Nay đã biết rằng yêu anh đã lỡ làng

Tình tuổi ô mai nay cũng đã nát tan

Tình yêu tình yêu là lắm phủ phàng

Khi thương nhau đã quá vội vàng

Đến khi lìa thì lại lìa xa...

 

ĐK:

Hôm nay tình yêu em đã hiểu rằng

Là viên thuốc đắng bọt đường

Mà một lần lầm lỡ đau thương

Tuổi ô mai bây giờ đã khổ vì ai

Đêm về than vắng thở dài

Lệ thương thân khóc đời con gái.

 

Bây giờ chỉ còn đau buồn trong kỷ niệm

Hiện tại còn đâu bao giây phút ấm êm

Tình yêu nhìn xa tựa ánh kim cương

Nên em đâu biết là buồn

Đến khi gần là giọt lệ tuôn...!!!

Cupid


Tình Tuyệt Vọng

Dương Tử Thông

Khái Hưng

 

Lòng ta chôn một khối tình.

Tình trong giây phút buồn tênh.

Tình trong giây phút mà thành, thành thiên thu.

Tình yêu này là tình tuyệt vọng.

Niềm đau kia là nỗi thẳm sầu,

Mà người quen ta sao quá hững hờ,

Mà người gieo thẳm như hầu không hay.

Hỡi ơi !  Người đó ta đây sao ta thui thủi đêm ngày chiếc thân.

Dầu ta đi trọn đường trần,

Chuyện riêng nào dám một lần hé môi.

Người dù ngọc thốt hoa cười.

Nhìn ta, nhìn ta như thể nhìn người không quen, nhìn người không quen.

Đường đời lặng lẽ bước tiên.

Ngờ đâu chân đạp khối tình.

Người đâu chỉ thấy hồn trinh.

Người đâu chỉ thấy một vùng đoan trinh.

Nào biết mình lòng buồn lạnh lùng,

Chợt xem thơ lòng sẽ hỏi lòng

"Người ở đâu đây sao biết

Tim ta tình này ai viết mấy dòng thơ đây ?"

HyTran


Tình Và Đời

Jimmii J.C. Nguyễn

 

 


Tình là những lúc khi ta đang gần bên nhau

Mà đời thì lắm lúc mang đến nỗi âu sầu

Vết nhớ ngậm ngùi,

Với những tháng năm dài bao cô đơn trong lòng

Đời đâu hiểu thấu cay đắng cho tình

Đời là những lúc khi ta không còn nhau nữa

Mà tình thì lắm lúc mang tiếc nuối ban đầu

Nói chẳng nên lời, những ước muốn cho người,

Ôi cơn đau trong lòng, tình sao hiểu thấu, chua xót cho đời

Tình đời là thế đó mang rất nhiều thương đau

Mà ngày nào thơ ngây chưa biết đến ưu sầu

Hãy nhớ cho rằng, dẫu có những vui buồn

Xin nghi sâu trong lòng mình còn nhau mãi, quên hết thương đau

Tình là khi mình bên nhau,

Bao yêu thương dâng trao về người hết

Đớn đau đời mang đến, đâu ai ngờ hay biết

Tình đời là chuyện buồn mà mình câm nín, với những dĩ vãng quá ngậm ngùi

Đời là những lúc khi ta không còn nhau nữa

Mà tình thì lắm lúc mang tiếc nuối ban đầu

Nói chẳng nên lời, những ước muốn cho người,

Ôi cơn đau trong lòng, tình sao hiểu thấu, chua xót cho đời

Tình là khi mình bên nhau, bao yêu thương dâng trao về người hết

Đớn đau đời mang đến, đâu ai ngờ hay biết

Tình đời là chuyện buồn mà mình câm nín, với những dĩ vãng quá ngậm ngùi

Đời hằng thương đau lòng ta đây mang bao câm lặng mà người ơi

Sao trong tim anh từng giọt sầu đắng

Hãy nhớ khi còn bên nhau

Là lúc đôi mình hạnh phúc

Đừng dối gian nhau, vì đời còn nhiều đắng cay

Tình là khi mình bên nhau, bao yêu thương dâng trao về người hết

Đớn đau đời mang đến, đâu ai ngờ hay biết

Tình đời là chuyện buồn mà mình câm nín, với những dĩ vãng quá ngậm ngùi


Tình Vẫn Chưa Yên

Lam Phương

 

 


Từ lúc xa anh trời bỗng im lìm

Mây trôi lang thang gió không về để yêu làn tóc rối

Từ lúc xa anh nhà vắng không đèn

Đen như con tim quá mỏi mòn thèm nói câu tình duyên

Ngày ấy không xa, tình vẫn thiết tha

Đôi ta tung tang trên rừng, vang tiếng ca trên đồi

Rồi tháng năm qua, tình vẫn phôi pha

Cho em chơi vơi giữa khung sầu bằng nhớ thương thật lâu

Hôm nao khi tình nồng lên cao

Anh bảo mình yêu nhau đến khi sông núi mòn

Yêu anh em đặt trọn tình yêu đi vào vùng tương lai mặc cho đời ngang trái

Hôm nay núi vẫn còn trơ trơ

Sông còn mầu xanh lơ cớ sao người hững hờ

Anh ơi tuổi mộng được bao lâu bóng chiều kề bên nhau sao trút thêm đớn đau

Chiều xuống kinh đô phủ bóng giáo đường

Sao còn bơ vơ mãi nơi đây, bên tiếng chuông nhiệm mầu

Lạy chúa con yêu đời xót xa nhiều

Bao năm qua con mãi đi tìm tình vẫn chưa được yên


Tình Vẫn Còn Đây

Ngô Thụy Miên

 

 


(2001)

 

 

Mưa vẫn còn rơi cho mặt trời buồn ơi lẻ loi

Ngày tháng chơi vơi, riêng mình em bối rối ngậm ngùi

Anh có bao giờ tiếc nuối

Nụ hôn cuối, mắt môi u sầu

Người yêu dấu, anh có hay ước mơ tàn phai

 

Anh vẫn còn đây sao nụ cười vòng tay đổi thay

Thành phố hôm nay, riêng mình anh buốt giá lạnh đầy

Em có mong chờ, có nhớ

Lời yêu cuối, ái ân xa rồi

Là hạnh phúc xót xa bên người

Riêng bóng em thôi

 

Tình em như nắng, như gió, vấn vương mây trời

Tình anh như mưa, như khói sương bên kia đồi

Một mình em, chờ cơn bão tới

Một mình anh, giờ trong bóng tối

Nào ai hay, tình buồn như lá bay

 

Ta vẫn còn đây, bên cuộc đời nhiều nỗi đắng cay

Tình có phôi pha, cho mùa thu mắt ướt lệ nhòa

Em vẫn mong chờ, vẫn nhớ

Và anh vẫn tiếc thương muôn đời

Người yêu hỡi dẫu xa xôi rồi

Yêu mãi nhau thôi

Nngothuymien.cjb.net


Tình Vẫn Đam Mê

Ngoại Quốc (English)

Khúc Lan

 

(capo 0.TIME 4/4)

 

INTRO:

 

Con tim anh in sâu hình bóng em

Tình một thuở không bao giờ đổi thay

Và người tình đừng có ơ hờ

Đừng giận hờn một trái tim thương đau.

 

Tình đam mê, thiên thu tình đã trao

Hẹn hò những đêm đen thật khát khao

Tình mặn nồng giọt nắng tươi hồng

Tình đợi chờ ngọn gió đêm Xuân nào.

 

Rồi đôi uyên ương muôn đời có nhau

Cuộc sống thấm thiết, anh và em.

Cho ta quên đi hết những đắng cay.

Mãi mãi yêu nhau thật bền lâu.

 

 

 * * *

EVERYTIME WE FALL IN LOVE

 

             Everytime we fall in love

            I believe we'll be forever

            Everytime that feeling dies

            Then I tell myself I'll never,

            Never fall in love again

            But I know when we're together

            I start all over and then

 

            Everytime we fall in love

            And you love me so completely

            And I live to feel your touch

            And you spend your nights to please me

            Everytime I love you more

            But I know that you will leave me.

 

            Everytime we fall in love

            And you love me so completely

            And I live to feel your touch

            And you spend your nights to please me

            Everytime I love you more

            But I know that you will leave me.


Tình Vẫn Hoài Mong

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Song Nguyễn

 

*Chiều đông lạnh buốt giá

Mờ trong khói thuốc anh mong bên em

Vòng tay ấm ấp bao ân tình nồng

Nụ hôn mãi vấn vương muôn đời

 

** Mỗi khi bên nhau

Hồn em chất ngất như say men yêu

Người như nắng ấm sóa đêm lạnh lùng

Tình nhân chấp cánh bao giấc mơ

Ta dìu nhau dìu nhau rời ra thế gian ưu phiền

 

* Quên sầu vương ngày qua ngày qua đã khuất xa

Và ta mong sao mãi như chim trời mãi bay xa rời

 

** Để lánh xa đời dối gian, về cõi mơ tình ái !!!


Tình Vào Quên Lãng

Ngoại Quốc

Mai Nguyễn

 

Ngày nào anh đến,

tình ngỡ như mơ

Nhịp chân đưa lối, từng bước bơ vơ

Rồi trong ánh mắt, tìm dấu mơ hoa

Thời gian quên lãng, hình bóng phôi pha

Tình nào đdi mãi, như giấc mơ cuốn xa vời

 

Giọt bâng khuâng âm thầm, ngày buồn trôi mau

Gọi nhau trên những dấu vết xưa phai màu

Ái ân giờ đây tan theo dòng tháng ngày

Rồi trong thương nhớ, quạnh vắng cô đơn

Tình nào xa mãi, một kiếp chia phôi.


Tình Vào Thu

Trịnh Nam Sơn

 

 


Này người yêu hỡi

Em hãy quay về đây

Vì tôi vẫn nhớ em

Vẫn nhớ đến tình xưa

Trời mùa thu lá rơi

Chân bước trên đường khuya

Nhìn hàng cây lá khô

Sao thấy chơi vơi cuộc đời

 

Thời gian lạnh lẽo

Đã mất đi tình yêu

Và khi tôi nhớ em

Không bóng ai hình dung

Trời mùa thu lá rơi

Khao khát một tình yêu

Lòng sao vẫn thiết tha

Mong em về thăm bến xưa

 

đ.k.

  Xa nhau rồi tôi mới biết rằng

  Mình vẫn yêu người, tình vẫn

     ngập tràn không phôi phai

  Cô đơn trên lá khô mùa thu đang khẽ nhắc tên

  Em ơi em hãy về, em ơi hãy lắng nghe

 

  Xa nhau rồi thời gian vô tình dìu những u sầu

    vào trái tim người không tiếc nuối

  Tôi như cơn gió thu cuộn bay theo chiếc lá rơi

  Đêm nay em có hay, đêm nay tôi vẫn đợi

     vẫn chờ Em.

 

Mùa thu chia ly

Cây lá bên đường xưa

Giờ đìu hiu xác xơ

Rơi gốc cây tàn phai

Buồn nào em có hay

ôi xót xa tình xưa

Chờ mùa thu đến nay

Hàng cây dài vẫn nhắc tên

...vẫn chờ Em.


Tình Viễn Xứ

Hồng Hà

 

 

 


Nhớ ngày nào tôi ra đi

Bước chân xa, miền đất lạ

Nhớ ngày nào tha phương

Xa phố phường yêu dấu

Người em tôi nhỏ xinh

Khăn trắng lệ ướt hẹn

Người em tôi

Giờ nơi đâu ?

Tình viễn xứ

Lưu bước tha phương

Trọn kiếp cô đơn

Thân xã rã rời, tóc xanh đã bạc

Em vẫn xa xôi, năm ngón đơn côi

Theo lá thu rơi

Nhớ thương nào nguôi

Hoa Biển


Tình Vỗ Cánh Bay

Chu Minh Ký

 

 


Người yêu xa tôi rồi

Còn chi mà nhớ mong

Tình yêu vỗ cánh bay,

bay xa thật xa

 

Còn đâu một bóng hình

Ngày xưa hẹn ước mơ

Giờ đây đã cách xa,

xa vạn nẽo đường

 

ĐK:

Yêu thương lắm cho nhiều

Rồi cay đắng muôn chiều

Đường trần không bóng anh

Hàng cây buồn thương nhớ

Nhớ ngày xưa chung đôi

 

Giờ đây thôi hết rồi

Mà sao lòng vấn vương

Người ơi tôi vẫn thương,

yêu người suốt đời


Tình Vỗ Cánh Bay 2

(chưa biết)

 

 


Cách mặt nhau, từng ngày qua vắng xa nỗi lòng.

Nhớ ngày xưa, từng lời nói tiếng yêu vẫy gọi

Ngày nào ta bên nhau rong chơi, từng nụ hôn tin yêu trao môi

Mà hôm nay xa nhau tình vỗ cánh bay đi rồi

 

Phút này đây, mình gặp nhau nói câu giã từ.

Nhắc làm chi đời cay đắng xót xa kỷ niệm

Còn lại đây trong đêm cô liêu

Một mình ta lang thang phiêu diêu

Cuộc tình xưa mong mang tựa lá cuốn trong chiều thu

 

Con tim ai hững hờ, vội quên quá khứ tiếng yêu ngày xưa

Miên mang trong chiều mưa, từng giọt nước mắt nhớ ai biệt ly

Cuộc tình đã vỗ cánh bay đi

Mặt trời khuất bóng phía chân đồi

Người yêu sao vội xa

Để lòng thương nhớ mỗi khi chiều xuống

 

Tháng ngày qua chuyện tình ta cách hai ngã đường

Biết làm sao để ngang trái trắng đen khó lường

Một thời ta bên nhau đam mê

Để rồi quên đi trong cơn mê

Người tình xưa quay lưng để mãi kết duyên cùng aị

 

*****

 

Con tim ai hững hờ, vội quên quá khứ tiếng yêu ngày xưa

Miên mang trong chiều mưa, từng giọt nước mắt nhớ ai biệt ly

Cuộc tình đã vỗ cánh bay đi

Mặt trời khuất bóng phía chân đồi

Người yêu sao vội xa

Để lòng thương nhớ mỗi khi chiều xuống

 

Tháng ngày qua chuyện tình ta cách hai ngã đường

Biết làm sao để ngang trái trắng đen khó lường

Một thời ta bên nhau đam mê

Để rồi quên đi trong cơn mê

Người tình xưa quay lưng để mãi kết duyên cùng ai

 

*****

 

Để rồi quên đi trong cơn mê

Người tình xưa quay lưng để mãi... kết duyên... cùng ai.

Son Nguyen


Tình Vỡ Tan

(chưa biết)

 

 


Tình đôi ta sao vỡ tan

Để em ngồi

Một bóng u hoài

Từng hạt mưa rơi

Trên chiếc lá khô

Chờ mùa thu vàng úa

Nếu đã biết trước

Tình yêu ta ly tan

Cách chia thì

Đừng ước mơ

Cho em bao nhiêu

Đắng cay trong

Con tim đắm say

Bóng ai khi chiều phai

Ai cho em giây phút ân tình

Đã thấy những

Giấc mơ thương yêu

Ai cho em bao đắm say

Cho em

Thêm đắng cay

Cuộc tình mình

Nay sao vỡ tan . . .

Tình đôi ta sao vỡ tan

Để em ngồi

Một bóng u hoài

Từng hạt mưa rơi

Trên chiếc lá khô

Chờ mùa thu vàng úa

Nếu đã biết trước

Tình yêu ta ly tan

Cách chia thì

Đừng ước mơ

Cho em bao nhiêu

Đắng cay trong

Con tim đắm say

Bóng ai khi chiều phai

Ai cho em giây phút ân tình

Đã thấy những

Giấc mơ thương yêu

Ai cho em bao đắm say

Cho em

Thêm đắng cay

Cuộc tình mình

Nay sao vỡ tan . . .

 

Nếu đã biết trước

Tình yêu ta ly tan

Cách chia thì

Đừng ước mơ

Cho em bao nhiêu

Đắng cay trong

Con tim đắm say

Bóng ai khi chiều phai

Ai cho em giây phút ân tình

Đã thấy những

Giấc mơ yêu thương

 

Ai cho em bao đắm say

Cho em

Thêm đắng cay

Cuộc tình mình

Nay sao vỡ tan

 

Ai cho em bao đắm say

Cho em thêm đắng cay

Cuộc tình mình

Nay sao vỡ tan . . .

Yếu Nhân


Tình Vui (Plaisir d'Amour)

Martini, Giovanni

Phạm Duy

 

Tình vui đôi lứa

Khi đến thấp thoáng như giấc mơ

Tình sầu rồi buông rơi lững lờ

Ôi đắng cay thiên thu !

Ngày Xuân ấy

Này một hoàng hôn khoác áo sương chiều mờ.

Này một bàn tay, ta uống cho mê say đời ta.

Niềm vui thơ ấu

Xin nhớ thoáng không thương tiếc nhau

Tình sầu rồi gây bao tiếng cười

Oán trách nhau suốt đời.

. . . . .

Nhớ mái tóc xưa

Hương cũ bát ngát giữa giấc mơ

Tôi nhớ một đêm

Ngồi im nhìn em xoã mái tóc êm đềm.

Và thuyền hồn như lưu luyến

Thuyền nhẹ nhàng trôi trên sóng mơ huyền.

Nhớ đến lúc đêm dần tan.

Bóng em hắt hiu chìm với tiếng than.

Còn vui giây lát

Xin hát khúc ca (a) tái sinh.

Rồi buồn về mai sau

Nhớ đền duyên với câu ân tịnh

láxanh


Tình Vui Hay Buồn

(chưa biết)

 

 

 


Làm sao biết Tình buồn hay vui

Khi cuộc đời như gió thoảng mây trời

Ngày nào đó, mới quen đã xa nhau

Giấc mộng đẹp chỉ còn lại niềm đau

 

Làm sao biết tình đời mau thay

Những hẹn thề sẽ tan cùng cơn mộng

Lòng mình nhớ, Cớ sao ai lại quên ?

Trách càng nhiều tình em càng xa thêm

 

Em rồi đi cách chim bạc tình

Anh lặng lẽ dấu Trời trong tim

khi đã yêu mấy ai chẳng dại khờ

Đã làm vỡ giấc mơ tình cuồng si

 

Làm sao biết tình nào mau phai

Quên càng nhiều thì nhớ lại rất nhiều

Người yêu dấu cớ sau mình xa nhau

Mối tình đầu là mối tình thiên thu

 

Làm sao biết Tình buồn hay vui

Khi cuộc đời như gió thoảng mây trời

Ngày nào đó, mới quen đã xa nhau

Giấc mộng đẹp chỉ còn lại niềm đau

 

Làm sao biết tình đời mau thay

Những hẹn thề sẽ tan cùng cơn mộng

Lòng mình nhớ, Cớ sao ai lại quên ?

Trách càng nhiều tình em càng xa thêm

 

Em rồi đi cách chim bạc tình

Anh lặng lẽ dấu Trời trong tim

khi đã yêu mấy ai chẳng dại khờ

Đã làm vỡ giấc mơ tình cuồng si

 

Làm sao biết tình nào mau phai

Quên càng nhiều thì nhớ lại rất nhiều

Người yêu dấu cớ sau mình xa nhau

Mối tình đầu là mối tình thiên thu

 

Làm sao biết tình buồn hay vui

Giấc mông đẹp chỉ còn lại niềm đau

 

Làm sao biết tình buồn hay vui...........Hoàng Nam trình bày

Hoài Thương


Tình Vương Khói Mây

Nguyễn Kim Tuấn

 

 


Thật đẹp ánh mây trời nhẹ vương

Khi đông cơn gió về đùa tóc em , người yêu hỡi tôi đã nhìn khi em lặng lẽ bước âm thầm để rồi lòng ôm nhớ thương

 

Người là giấc mộng vàng mùa thu

Còn em chính là vùng biển xa , và nơi đó tôi nghe đồn

Em như bọt biển kế tình thành huyền thọi ngàn năm khó quên

 

Còn gì để ta sầu để ta thương

Cơn mưa không tháng ngày nào nói tên

Ngày nào đó ánh mặt trời thôi ngừng chiếu sáng muôn nơi

Cuộc đời buồn tênh như vắng em

 

Cuộc tình thấm hương rượu trên môi

Đôi khi trong mắt người thường có mây

Em có thấy tôi say rồi khi nhìn em nhìn tôi đôi môi ngọt ngào

Ngày dài vỡ tan giá băng

 

Bằng đêm tối gây vỡ tan linh hồn xót xa

Bằng nước mắt không vơi bờ bến

Và tiếng khóc thầm kín mộng mơ

Niềm yêu thương chôn dấu cơn mê dại khờ ...

 

 

 

 

tvmt


Tình Vương Vấn

Vân Quang Long

 

 

 


Em là thiên thần bay trên cao

Làm ai thẫn thờ bao đêm trong giấc mơ

Ôm cuộc tình ngày ngày em vẫn chờ

Chỉ thấy trong màn đêm vì sao tìm nhau héo tàn

Một lần em mãi rời xa ngút ngàn.

Con tim quặn đau thương nhớ trong cô đơn trong âm thầm

Tình yêu đã vỗ cánh về nơi ấy

Cho lòng ai giờ đau nhói thầm khóc duyên tình xưa

 

Thiên đường ta ngày nao hoang vắng

Từng đôi bướm vàng bên nhau khi xưa nay lẻ loi

Con đường chiều lạnh lùng anh bước về

Sỏi đá nghe bàn chân trào dâng niềm đau buốt lạnh

Ngày nào ta mãi đùa vui chốn này

Ta trao nhau nụ hôn ngây ngất trong đam mê môi ấm nồng

Tìm đâu buổi đầu tiên hẹn đó

Em cười xinh hồng đôi má, giờ xa.

 

Những dĩ vãng yêu thương xưa đành vùi sâu

Yêu thương xưa nát tan vội vàng theo tháng năm

Tình đong đầy vấn vương, từng đêm buốt giá hồn anh

Nhìn mưa rơi thầm nghe em xa mãi nghìn trùng

Em yêu ơi sao em xa mù khơi?

Bông hoa xưa tả tơi dập vùi trong gió mưa

Tình trao người chứa chan, ngàn năm ôm bóng hình em

Dù xa nhau người xưa, từng đêm trong mưa, đường xưa chờ em qua.

Mèo Ướt


Tình Xa

Trịnh Công Sơn

 

 


Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại

Cuộc tình nào đã ra khơi ta còn mãi nơi đây

Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ

Ôi những dòng sông nhỏ lời hẹn thề là những cơn mưa...

 

     Khi bước chân ta về, đêm khuya nhìn đường phố,

     Thành phố hoang vu như một lần qua cuộc tình

     Làm sao em biết đời sống buồn tênh...

 

     Đôi khi ta lắng nghe ta,

     Nghe sóng âm u dội vào đời buốt giá

     Hồn ta gió cát phù du bay về...

 

     Đôi khi trên mái tình ta nghe những giọt mưa,

     Tình réo tình âm thầm,

     Sầu réo sầu bên bờ... vực sâu

 

Còn thấy gì sáng mai đây thôi ta còn bạn bè

Giọt rượu nào mãi chua cay trong tình vẫn u mê...

Từ một ngày tình ta như núi rừng cúi đầu

Ôi tiếng buồn rơi đều,

     nhìn lại mình đời đã xanh rêu....


Tình Xa

Vân Quang Long

 

 

 


Em bước đi trong chiều úa màu

Anh nằm nghe lá rơi rớt vàng mái phố

Tình xa vắng có nhớ đến không?

Gĩưa mênh mông ngút ngàn

Lòng xót thương duyên tình xưa

 

Đường mãi xa em về chốn nào?

Khi mùa đông tuyết rơi trắng trời thương nhớ

Lệ len lén ướt đẫm mắt ai

Phố mưa giăng lối về

Đường có xa vời, tình mãi trao về nhau

 

Ngày chia ly cánh hoa phai tàn rơi

Tiễn bước chân em xa bỗng nghe đau nhói lòng

Dòng sông xưa mãi soi bóng hình em

Ánh trăng khuya hôm nào vỡ tan

Tiễn em đi nghe lòng nhói đau

 

Ngọc Dung


Tình Xa Khuất

Trường Huy

 

 


Một mình em, lang thang trong chiều mưa... tâm hồn em lạnh lùng buốt giá... Anh yêu ơi, nhớ thật nhiều về anh... dù cho cuộc tình chúng mình đã phôi pha...

 

Chiều một mình trên phố

Tâm hồn lạnh lùng buốt giá

Sao em nghe thấy môi mắt anh yêu còn đây

Đêm về trằng trọc thao thức

Nhớ nhiều thật làn môi ấm

Anh yêu dấu hỡi sao nỡ quay lưng bước vội đi

Tình ta vẫn thiết tha bao tháng ngày

Sao anh nỡ bước đi theo người

Bóng anh mờ khuất tâm hồn em vỡ nát rã rời

Giờ anh đã bước đi theo tình với người

Vì anh đã hết yêu em rồi

Bóng em lẻ loi trong chiều mưa

 

Chiều một mình trên phố

Tâm hồn lạnh lùng buốt giá

Sao em nghe thấy môi mắt anh yêu còn đây

Đêm về trằng trọc thao thức

Nhớ thật nhiều làn môi ấm

Anh yêu dấu hỡi sao nỡ quay lưng bước vội đi

Tình ta vẫn thiết tha bao tháng ngày

Sao anh nỡ bước đi theo người

Bóng anh mờ khuất tâm hồn em vỡ nát rã rời

Giờ anh đã bước theo tình cới người

Vì anh đã hết yêu em rồi

Biết anh còn nhớ những ngày xưa bên nhau tha thiết

 

Em vẫn nhớ anh nhớ phút ân ái

Làn tóc xõa môi hôn thật sâu

Sao anh quên hết phút giây bên nhau còn đâu

Ta lang thang chiều mưa

Tìm bóng dáng của mối tình xưa

Anh yêu ơi sao anh nỡ quay lưng bước vội đi

 

Tình ta vẫn thiết tha bao tháng ngày

Sao anh nỡ bước đi theo người..??

Bóng anh mờ khuất tâm hồn em vỡ nát rã rời...

Giờ anh nỡ bước theo tình với người

Vì anh đã hết yêu em rồi...

Bóng em lẻ loi, trong chiều mưa...

Bích Phương


Tình Xa Khuất Rồi

Ngoại Quốc

Nguyễn Xuân Hùng

 

Anh yêu... trong ngày xưa đó xa lắm

Quá xa xôi... mình đã từng quen biết nhau

Lá cây non thật xanh... trời có nắng thật êm

Đôi chúng ta líu lo... tiếng chim vui...

Tháng năm lướt trôi...

 

Anh yêu... bây giờ sao hoang vắng?

Khắp quanh em... cảnh cũ đã đổi thay

Đã miên man sầu mây... còn chút gì đâu mùa xuân

Và tiếng cười vui... tình xa khuất rồi...

 

    Như mùa xuân non tuổi thơ

    Thoảng chút nồng say, nắng trưa hè tươi

    Với bao cười vui... quanh năm lướt trôi...

 

    Bây giờ em hết còn tin

    Từ cõi nào trong bóng đêm tối kia

    Sẽ mang cho em cuộc tình thuở nào

    Mình ta vẫn tin, mãi luôn thủy chung...

 

Anh yêu... trong ngày xưa đó xa lắm

Quá xa xôi... mình đã từng quen biết nhau

Lá trên cây thật xanh... trời có nắng thật êm

Giờ sao héo tàn khô... tình ta xa khuất rồi...


Tình Xa Người Xa

Lý Hải

 

 


Theo cơn mưa về đâu hỡi em

Có hay chăng anh giờ đang thẫn thờ

Đôi môi xinh và đôi mắt kia

Hồn nhiên mi bao trong câu cuời nói

Em lung linh đẹp như ánh trăng

Tóc mây bay bay vờn bên má đào

Đêm cô đơn tìm trong giấc mơ

Nhịp chân em đưa anh đi trong mơ hồ

 

Còn đâu nữa bao nhiêu nụ hôn nồng say

Đã vội theo người đi về nơi trời mây

Và đi mãi xa mãi xa mãi, sẽ không trở lại

Và anh biết anh sẽ thương nhớ em mãi

Sẽ thao thức nghe tiếng tim nói say đắm

Còn yêu em yêu êm yêu hoài.

 

Theo cơn mưa về đâu hỡi em

Có hay chăng anh giờ đang thẫn thờ

Đôi môi xinh và đôi mắt kia

Hồn nhiên mi bao trong câu cuời nói

 

Em lung linh đẹp như ánh trăng

Tóc mây bay bay vờn bên má đào

Đêm cô đơn tìm trong giấc mơ

Nhịp chân em đua anh đi trong mơ hồ

 

Còn đâu nữa bao nhiêu nụ hôn nồng say

Đã vội theo người đi về nơi trời mây

Và đi mãi xa mãi xa mãi, sẽ không trở lại

Và anh biết anh sẽ thương nhớ em mãi

Sẽ thao thức nghe tiếng tim nói say đắm

Còn yêu em yêu êm yêu hoài.

 

Còn đâu nữa bao nhiêu nụ hôn nồng say

Đã vội theo người đi về nơi trời mây

Và đi mãi xa mãi xa mãi, sẽ không trở lại

Và anh biết anh sẽ thương nhớ em mãi

Sẽ thao thức nghe tiếng tim nói say đắm

Còn yêu em yêu êm yêu mãi.

 

Mưa bay cho lòng anh nhớ thêm

Nhớem trong bao đường quen lối về

Ai đem chia vần trăng vỡ tan

Lặng lẽ trôi mênh mong mơ không ngàn lối

 

Sao không như loài hoa thủy chung

Ấp e trong đêm tình nhân ước hẹn

Đêm bơ vơ tìm trong giấc mơ

Niềm yêu thương trời theo mây bay xa mờ (3x)

mt


Tình Xanh

Ngoại Quốc

 

 


( Love Is Blue - L'Amour Est Bleu)

 

Ngát xanh, xanh như khung trời

Tình yêu màu xanh lúc em đã yêu rồi

Ấm êm trong đôi tay người

Đời bao hồng say khi môi hồng tìm môi

 

Ngát xanh khi em bên chàng

Tình yêu màu xanh vuốt ve trái tim buồn

Đã qua đi cơn mê chiều

Mùa xuân vừa sang trong lòng người mình yêu

 

Tưởng tình ta êm đềm giòng suối mơ

Như nắng lên tình mong manh như đại dương

Nhớ thương đôi vai rã rời

Tình đâu còn xanh ngát xanh mắt em cười

 

Tháng năm qua trông âm thầm

Đừng yêu đời em trong cơn sầu ngàn năm

Sám đen như đêm đông dài

Tình sao màu đen lúc anh đã đi rồi

 

Khóc lên cho vơi u hoài

Trời mưa ngoài kia hay giọt lệ sầu rơi

Gió ơi ru chi cơn buồn

Tình yêu dở dang gẫy đôi cánh thiên thần

 

Xót xa khi đôi tay rời

Tình mang màu tang trong chiều vào hồn em

Rồi một hôm khi người về lối xưa

Nghe ngỡ ngang, tình say xưa vui đại dương

 

Ngát xanh, xanh như trăng thề

Tình em lại xanh lúc anh đã quay về

Cánh tay yêu đương vỗ về

nụ hôn nở hoa hay giọt lệ sầu ngả nghiêng


Tình Xót Xa

Lưu Bích

 

 


Đến làm gì tình yêu đến làm gì

tình đến cho ta càng thêm xót xa

Đến làm gì tình yêu đến làm gì

tình hỡi cớ sao lòng người gian dối

trót dại khờ tình trao hết nào ngờ,

tình đã bay cao lòng ta đớn đau

đã muộn màng, tình yêu đã lỡ làng,

người hỡi giấc mơ phai tàn

 

Nghe mưa rơi cho buồn dâng chơi vơi

tình khuất xa bay mù khơi

tim đơn côi, sao giờ nghe phai phôi,

tình đó như mây sầu giăng muôn lối

ôm thương đau, bây giờ như chiêm bao,

người đó ra đi thật sao

đêm xanh xao, nghe sầu thương dâng cao,

tình đến cho đêm thương đau.

 

Đến làm gì người ơi đến làm gì,

tình vấn vương xin đừng thương

đã muộn màng người ơi đã lỡ làng,

tình hết giấc mơ phai tàn

lạc loài


Tình Xót Xa

Nguyễn Ngọc Thạch

Nguyễn Ngọc Thạch

 

Đến làm gì tình yêu đến làm gì

Tình yêu đến cho ta càng thêm xót xa

Đến làm gì tình yêu đến làm gì

Tình hỡi cớ sao lòng người gian dối

Trót dại khờ tình trao hết nào ngờ

Tình đã bay cao lòng ta đớn đau

Đã muộn màng tình yêu đã lỡ làng

Người hỡi giấc mơ tàn phai

 

Nghe mưa rơi cho buồn chơi vơi

Tình khuất sau mây mù khơi

Tim đơn côi sao giờ nghe phai phôi

Tình đã như mây sầu giăng muôn lối

 

Ôm thương đau bây giờ như chiêm bao

Người đã ra đi thật sao

Đêm xanh xao nghe sầu thương dâng cao

Tình đến làm gì người ơi đến làm gì ?

Tình vấn vương xin đừng thương

Đã muộn màng người ơi đã lỡ làng

Tình hết giấc mơ phai tàn .

NgocDung


Tình Xót Xa ( I'm So Sorry)

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

 

 


(Are you alright? I miss you tonight)

Trăng sao lấp lánh khơi trong ta hình bóng ai

Người đi về đâu, riêng ta vẫn mong chờ

Tình xưa chưa quên, từng đêm hồn tê tái

 

Oh .. oh .. oh .. thiên thu vẫn nhớ

Khi xưa ta cùng ướt mơ

Anh và em, mình bên nhau đến muôn đời

Giờ đây chia hai, còn thấy đâu ngày mai

 

ĐK:

 

Em mong anh về đây bên bờ yêu thương

Sẽ sống với những tháng năm bình yên

Oh .. oh .. oh .. em mong anh về đây

Vui buồn ta xớt chia

Người có hay chăng em đang chờ

Người hỡi mau về đây. Hãy nhớ ...

 

Feel so sorry, baby, I'm so sorry

I never meant, I never meant to hurt you

Ngày anh ra đi, lòng em nhiều sám hối

Oh .. oh .. oh .. feel so lonely

Baby ím so lonely. Do you know I need you to come back

Are you alright, buồn nhớ anh từng đêm.

 

Oh .. oh .. oh .. thiên thu vẫn nhớ

Khi xưa ta cùng ước mơ

Anh và em, mình bên nhau đến muôn đời

Giờ đây chia hai, còn thấy đâu ngày mai

 

Oh ... mau quay về đây, có em chờ mong

Với những yêu thương ngất ngây quên đi sống gió

Quên đi những hận sầụ Oh .. mau về đây

Baby, please come back. Oh.. yeah yeah yeah yeah..

 

Feel so sorry, baby, I'm so sorry

I never meant, I never meant to hurt you

Ngày anh ra đi, lòng em nhiều sám hối

Oh .. oh .. oh .. feel so lonely

Baby I'm so lonely. Do you know I need you to come back

Are you alright, buồn nhớ anh từng đêm.

 

Feel so sorry, baby, I'm so sorry

I never meant, I never meant to hurt you

Ngày anh ra đi, lòng em nhiều sám hối

Oh .. oh .. oh .. feel so lonely

Baby I'm so lonely. Do you know I need you to come back

Are you alright, buồn nhớ anh từng đêm ./.

Yếu Nhân


Tình Xót Xa Vừa

Trịnh Công Sơn

 

 


Xin vỗ tay cho đều khi đêm đổ xuống đời ta

Xin vỗ tay cho đều khi tình trôi đã trôi xa

Nụ cười đã cuốn ta đi, một ngày lại thấy ta về

Xin đứng yên trong chiều, trên môi thở khói quạnh hiu

Xin đứng yên trong chiều, phơi tình cho nắng khô mau

Về đây thân xác hư hao, đêm đêm nằm nghe lá

than van chút niềm đau ngọt ngào.

 

Một ngày trên vai bão tố nguôi ngoai

Nh́ìn đời quanh đây hết những mê say

Lòng chùng đam mê sớm tối qua đi ơ hờ

Từng ngày chôn chân nhớ phố lang thang

Đời tình  nuôi quên những sáng mênh mông

Trả lại hôm nay bốn phía thinh không ngỡ ngàng.

 

Xin vỗ tay cho đều trong tim giọt máu vừa khô

Xin vỗ tay cho đều, môi người thôi những âm ba

Một lời tình cuối vu vơ, một ngày tình xót xa vừa

Xin đứng yên trong chiều lao xao từng bóng hoàng hôn

Xin đứng yên trong chiều treo tình trên chiếc đinh không

Gập ghềnh nhiều kiếp lưu vong

ta lăn đời đã quá đôi tay vẫn c̣òn ôm mịt mùng.

 

tvmt


Tình Xưa

Đình Văn

 

 


Giữa Sài Gòn phồn hoa chợt nghe câu hát dân ca lòng tôi nhớ một người

Ngọt ngào lời ru thắm đượm tình quê

Ngược dòng thời gian hình bóng xưa quay về

Người em gái nhỏ dịu hiền ca nhạc buồn "gợi nhớ quê hương".

 

Tiếng đàn cùng lời ca ngày xưa hai đứa bên nhau tình vẫn sống dạt dào

Dệt mộng trăng sao có nào ngờ đâu

Đời hợp tan giòng nước trôi qua cầu

Giờ nơi xứ lạ quê người ai dạo đàn mỗi lúc em ca.

 

ĐK:

 

Khoảng cách đôi ta ngày xưa chỉ một con đường

Mà nỗi nhớ ai ơi dai gió tầng

Như biển xanh có bao giờ hết mặn

Như trái tim này anh xin tặng riêng em.

 

Cách biệt ngàn dặm xa chiều nay nghe khúc dân ca lòng em có chạnh buồn

Chuyện tình đôi ta gởi trọn bài ca

Để tình quê còn mãi không phai nhòa

Dòng sông bến cũ câu hò phương trời nào còn nhớ không em ... !!!

Hoa Nắng


Tình Xưa

Diệu Hương

 

 

 


Bao nhiêu năm tưởng đã lãng quên rồi

Ta trôi theo dòng thác nơi quê người

Ôm trong tim niềm mơ ước xa vời

Câu đam mê ấp như mộng thôi

Theo mây xa tình cũ đã khuất mờ

Cho ta yên lặng lẽ kiếp sống hờ

Cho ta thôi đừng mãi mãi trông chờ

Sao con tim thức dậy thuở ngày xưa

 

Yêu để dằn vặt suốt cả kiếp người

Yêu lòng ta ray rức biết chăng người ơi

Yêu chỉ còn lại đây những mất mát không nguôi

Hãy quên đi tình cũ đã xa xôi

 

Ta cho nhau hạnh phúc quá lỡ làng

Ta bên nhau tình cũ nghe muộn màng

Yêu bao lâu ngàn năm mãi thêm sầu

Trong đêm sâu khóc thầm thân phận nhau

Ta buông xuôi niềm ước muốn bên người

trong tâm tư hình bóng vẫn không rời

Nhưng em ơi ngày ấy đã qua rồi

Yêu trong ta chỉ còn mối tình trôi

tvmt


Tình Xưa Gái Huế

Vũ Thành An

 

 


Một bóng dáng mảnh mai

Một mái tóc mềm ướt dài

Thướt tha buông chảy

Gió chiều thoảng ngất ngây

Mộg tiếng nói lặng thinh

Một ánh mắt ẩn dấu tình

Ấp yêu một mình bóng hình ngày xanh

 

Cuộc tình đầu chẳng được thiết tha bao lâu

Vừa đượm nồng đã phải cách xa nhau

Lời xưa ân ái thoáng đau tê tái tê tái

Sắc như một làn dao cứa sau

Còn bóng dáng mảnh mai

Còn mái tóc mềm ướt dài

Vẫn đi đi hoài bước đời lẻ loi

 

Vừa ngày nào tình cùng bóng soi

Giờ trở lại một mình với lang thang

Tình xưa gái Huế, người xưa khuê quế khuê quế

Thoảng khơi một niềm đau kín sâu

 

Lời nguyện cầu nào mình đã xin cho nhau

Còn quyện vào đậm màu ngói rêu nâu

Lời xưa ân ái thoảng đau tê tái tê tái

Sắc như một làn dao cứa sau

Còn bóng dáng mảnh mai

Còn mái tóc mềm ướt dài

Vẫn đi đi hoài bước đời lẻ loi

 

tvmt


Tình Xưa Không Phai

(chưa biết)

 

 


Chiều buồn nhớ đến lúc xưa khi còn yêu nhau

Kỷ niệm bay cao chìm khuất chân trời

Tiếng tơ lòng có tiếc nuối ân tình

Nỗi xa xôi khi nào người ơi có biết em vẫn yêu anh

Hỏi người đã có lúc yêu nhau tình say đắm

Chợt người ra đi tình yêu quá bẽ bàng

Trái tim này vẫn tiếc nhớ ân tình

Gom bao nhiêu kỷ niệm tình duyên xưa cũ ôm ấp trong lòng

Cuộc tình quí giá đã trao anh trọn tình yêu

Lòng buồn khi anh dường như quá vô tình

Trái tim này vẫn tiếc nhớ ân cần

Anh xa em xa rồi làm sao anh biết em vẫn yêu anh

Chiều buồn dần trôi tàn đêm vắng

Tâm tư miên mang giọt sầu đắng

Lối xưa vầng trăng úa, vết trong mùa thương nhớ

Đầu tình nghẹn ngào mình trên lối cũ ôm mối tơ duyên sầu

 

ĐK:

 

Một mình đi mãi giọt sương đêm rơi trên đôi vai

Tình xưa sao không nghe đêm ngu ngoai thôi cơn sầu nhớ

Anh hỡi một lời anh nói dù biết thôi đành tiếc nuối

Tình cũ năm xưa lệ này khó phai

Chiều buồn dần trôi tàn đêm vắng

Tâm tư miên mang giọt sầu đắng

Lối xưa vầng trăng úa, vết trong mùa thương nhớ

Đầu tình nghẹn ngào mình trên lối cũ ôm mối tơ duyên sầu

Cupid


Tình Xưa Nghĩa Cũ

Jimmii J.C. Nguyễn

 

 


Đời bể dâu ai biết sao ngày mai

Tình mới đây nhưng vội phai

Đời phù du tay trắng hay sang giàu

rồi sẽ đi về đâu ?

 

Người đi ta còn đây

nhìn quanh thế gian đổi dời

Trời đất vẫn ngàn năm

Hận làm chi tất cả rồi cũng đi

 

Tiền là giấy, ta mất nhau vì đây

đừng nói chi ân tình xưa

Người giàu sang quên mất khi cơ hàn

Tình nghĩa thâm sâu vùi mau

 

Lòng quặn đau thế nhân xa rồi

Sao nỡ quên khi xưa ta nổi trôi

 

Tình là máu xương máu rơi vì nhau

mình khóc nhau khi biệt ly

Người giờ đây vui sướng hay ưu sầu

Người có ôn lại ngày xưa

 

Lệ lại tuôn nhắc chi thêm buồn

Mai ta sẽ ra đi nơi ngàn phương…


Tình Xưa Nghĩa Cũ  3

(chưa biết)

 

 


Dzòng đời trôi dzần trôi

nắng mưa đã thay mấy mùa

Nhìn bàn tay già nua

ước mơ khi nào cho vừa

Cuộc đời như cơn gió

thoáng đi wa trong đời

Ta với em mỗi nguoi một nơi

Gặp lại nhau giờ đây

tóc đã fai theo tháng ngày

Ngoài trời mưa buồn than

khóc cho mối dzuyên bẽ bàng

Cuộc đời như con nước

vấn vương bao ưu fiền

Thôi cứ trôi theo dzòng triền miên

Giàu sang có mấy khi được gần nhau

Nghèo ta mãi ngóng trông một đời giãi dzầu

Hàng cây nay thay lá,

nắng thu nay thay bóng

Con nước xưa cũng thay đổi dzòng

Rồi thời gian dzần wa

trái tim ta nay đã già

Gọi tên nhau lòng đau

ái ân xưa giờ fai nhòa

Đành nhìn nhau quay bước

nhớ thuong trong ngậm ngùi

Ta với em hai dzòng ngược xuôị..


Tình Xưa Nghĩa Cũ 2

Jimmii J.C. Nguyễn

 

 


Tình đời khi trắng khi đen,

cười vui mới đó nhưng giờ tưởng chẳng hề quen,

gặp thì người thờ ơ, làm như chẳng biết bao giờ,

tình nghĩa xưa chỉ còn lời nói hững hờ.

 

Cuộc đời khi có cho không,

rồi khi túng thiếu hỏi người có đòi được không,

giàu thì nhiều người theo, quạnh hiu trống vắng khi nghèo,

lời nói yêu thương đành trả lại người thôi.

 

Nhìn cuộc đời trách sao không vừa tay với,

nhìn lại mình sao tay còn đang trắng tay,

bao lời yêu tiếng thương sao giờ xa vời,

trong bóng đêm chập chùng ngồi một mình tôi.

 

Suốt cả đời này biết mấy ai thân,

nhiều đêm thức giấc ngỡ ngàng nhớ người tình nhân,

không gì để tặng nhau, một khi lá đã đổi màu,

tình nghĩa mai đem về trong lòng nguyện sâu.

 

Đăng Khôi


Tình Xưa Xa Rồi

(chưa biết)

 

 


Tình mình ngày đó bao êm đềm

Nay còn tình đâu vòng tay mê đắm giây phút xưa

Em sống bây giờ tựa bóng đêm

Ngày dài hiu hắt hướng vê nơi phương trời nào

Còn nhớ xưa chúng ta

Tựa làm cánh chim tung trời bay đến khắp nơi

Cánh chim bạc tung gió say đắm

Bên nhau không rời giây phút

Bây giờ chỉ có em u buồn

Âm thầm ngồi đây mà ngàn nhung nhớ nơi chốn xa

Ngày tháng rơi rơi ôi vô tình

Lòng em sao mãi vẫn hoài vấn vương

Con đường tình đã xa xăm rồi

Đâu còn chiều thắm nồng say môi ấm ngây ngất trao

Người hỡi phương trời người có hay

Tình này luôn mãi hướng về bên đợi chờ

Còn nhớ chăng hỡi anh

Ngày ta mới quen ta hẹn hò nhau dưới mơ

Đắm say làn môi ấm

Mưa ướt đôi vai ta nào hay biết

Bây giờ trời vẫn mưa mưa hoài

Con đường tình xưa mình em lê gót trong giá băng

Người hỡi sao đi đi không về

Để buồn năm tháng héo mòn cánh hoa


Tình Xuân

Ðức Trinh

 

 



Tình Xuân

Vũ Thành

 

 


Ðào, mỉm cười trong gió, chào đón xuân về

Nhạc, tràn lan đây đó, muôn loài lắng nghe

Tình, ngày xuân chứa chan, vương vấn cung đàn

Mắt huyền yêu, cách muôn trùng dương, như mơ hồ

 

Mưa, sầu còn lưu luyến, ngàn cánh hoa buông tơi bời

Dường như nhớ thương, đong đầy gió sương , xa xôi

Hồn người tuy cách theo, mây đến chân trời

Mong ước ngày, cùng chung tiếng tơ, nói bao lời

 

Xuân, này còn xa vắng người, tơ chùng phiếm ngà

Hình ai, giờ nay xa khuất.... nơi chân mây xa

Mưa sầu ru lưu luyến, ngàn cánh hoa buông tơi bời

Dù còn tiếc thương, đong đầy gió sương, xa xôi

 

Tình ngày xuân chứa chan, vương mấy cung đàn

Hẹn ước ngày, cùng nhau sống chung.... giấc mơ vàng

 

Tiếng nhạc lắng u hoài, dường như nhớ thương

Phút vui êm đềm, qua rồi

Giờ này than tiếc chi, mộng ngày xuân, sớm sao tàn phai

Sóng lòng vướng muôn lời

Tràn lời bao la như khơi châu về đầy vơi

Tình xuân xao xuyến, sầu khiến trong sương, trên cành mai

 

Tài liệu tham khảo: * Băng nhạc Phạm Mạnh Cương

Chủ đề: Xuân Quê Hương phát hành tại Saigon (trước 1975)

* Tập nhạc do Tinh Hoa Xuất Bản

Hư Vô - Bảo Trần


Tình Xuân

Trần Minh Phi

 

 


1/ Anh là mùa xuân đến mang yêu thương trong lòng

Khi tình yêu, thơm chín đôi môi.

Anh sẽ mang mai về gửi nhắn con tim.

Anh sẽ mang mai về trong bếp vui giao thừa.

Tình anh như cách chim bâng khuâng

Đường xa lắm tôi mong về nhà.

Vì tình yêu tôi đi nơi đâu

Ai nhớ ai bao giờ.

Sao nhớ thương vô bờ.

 

2/ Anh chờ tình yêu đến, trong đêm mơ êm đềm,

Khi mùa xuân mở hé con tim.

Anh sẽ như mai vàng gọi tết yêu thương.

Ai nhớ ai vô bờ.

Ai biết ai thương nhiều.

Lòng tôi mang trái tim khôn nguôi,

Nhà xa lắm nhưng tôi lại về,

Vì tình yêu không nơi đâu xa

Trong trái tim vô bờ,

Trong trái tim êm đềm.

 

(Sao nhớ thương vô bờ

Trong trái tim êm đềm).

Vivian Ngo


Tình Xuân

Lê Đức Long

 

 


Ha a ... ha a.. ha ha ...

Ha a ... ha a.. ha ha ...

Ha a ... ha a.. ha ha ...

Ha a ... ha a.. ha ha ...

 

Em, này em, chiều nay mây có về bên ấy

Đưa đường cho mưa rơi xuống đời chiều nay

á a a ... a ... ạ ..

Ôi nhớ.. ơ ...

Ôi ta nhớ con đường đường quê xưa

Mưa rơi ướt áo nàng để anh che

Che đời đời ai .. á..a ...a ... à

Nhớ ... ơ ...

 

Cali xuân đang về

Đâu thấy hoa mai nở bên đường

Đâu ngờ em khoác áo dài xinh

Em thiết tha đi với mẹ già

Em, đẹp đẹp làm .. sao

Tay em mang cây dù

Bong bóng bay bay ở trên đầu

Cặp bờ mi xinh quá là xinh

Em hé môi thêm lún đồng tiền

Aạ. tình tình làm sao

Tên em tên hoa dại

Em bước đi si trong quãnh đường

Bên đường đi bóng mát nhiều ghê

Anh xót xa không thấy đường về

Ộ. buồn buồn làm sao

 

Anh, chiều nay, nhìn mưa nơi xứ người

Anh nhớ con đường đường quê xưa

Ta gặp gặp nhau .. á..ạ.ạ.à

Ô nhớ..ợ.

Cô em nhé giữ tình tình cho anh

Anh sẽ viết viết bài bài ca xinh

xin tặng tặng em .. á..ạ.ạ.à

Nhớ..ợ.

 

oOo

 

Ha a ha ha ha ...

Ha a ha ha ha ...

 

Em, này em, chiều nay mây có về bên ấy

Đưa đường cho mưa rơi xuống đời chiều nay

á..ạ.ạ.à

Ôi nhớ..ợ.

Ôi ta nhớ con đường đường quê xưa

Mưa rơi ướt áo nàng để anh che

Che đời đời ai .. á..ạ.ạ.à

Nhớ..ợ.

 

Cali xuân đang về

Đâu thấy hoa mai nở bên đường

Đâu ngờ em khoát áo dài xinh

Em thiết tha đi với mẹ già

Em, đẹp đẹp làm .. sao

Tay em mang cây dù

Bong bóng bay bay ở trên đầu

Cặp bờ mi xinh quá là xinh

Em hé môi thêm lún đồng tiền

Aạ. tình tình làm sao

Tên em tên hoa dại

Em bước đi si trong quãnh đường

Bên đường đi bóng mát nhiều ghê

Anh xót xa không thấy đường về

Ộ. buồn buồn làm sao

 

Anh, chiều nay, nhìn mưa nơi xứ người

Anh nhớ con đường đường quê xưa

Ta gặp gặp nhau .. á..ạ.ạ.à

Ô nhớ..ợ.

Cô em nhé giữ tình tình cho anh

Anh sẽ viết viết bài bài ca xinh

xin tặng tặng em .. á..ạ.ạ.à

Nhớ nghe em

Um..úm..um..um..ùm

Mãi mãi yêu em .. a ... a .. a a ...

 

 

Nhớ nhớ nghe không

Um..úm..um..um..ùm

Mãi mãi yêu em .. a ... a .. a a ...

Ha a ... ha a.. ha ha ...

Um..úm..um..um..ùm

Úm..um..um.. á..ạ.ạ.à

 

tvmt


Tình Xuân

Bảo Chấn

 

 


Đèn hồng hoa cưới

Bên nàng Xuân có chú rể hiền

Họ hàng cùng chúc

Mâm trầu cau mình sánh lương duyên

Mùa Xuân đến bên em đó

Mùa Xuân đến bên ta rồi

Trao nhau hương duyên

Để cánh hoa Xuân thêm hồng

Cuộc đời ai biết, ai ngờ đâu đón mối tình đầu

Dù lòng chưa nói, nên mùa Xuân ngọt quá đôi môi

Dù anh nói thương em quá, dù anh nói yêu em hoài

Mong cho đôi ta đẹp mối duyên tình đầu năm

 

Đón Xuân mới hân hoan mọi nơi

Đón Xuân mới quê hương đẹp hơn

Có lá hoa có tiếng ca rộn rã

Chúc năm mới quê ta giàu hơn

Chúc năm mới tương lai rạng ngời

Cho duyên tình lứa đôi đẹp mùa Xuân mới

 

Đón Xuân mới hân hoan mọi nơi

Đón Xuân mới quê hương đẹp hơn

Có lá hoa có tiếng ca rộn rã

Chúc năm mới quê ta giàu hơn

Chúc năm mới tương lai rạng ngời

Cho duyên tình lứa đôi đẹp mùa Xuân mới ...

 

oOo

 

Nhìn vườn hoa thắm theo mùa Xuân chúc Tết mọi nhà

Rộn ràng trăm lối, mai vàng đua nở khắp muôn nơi

Mùa Xuân đến bên em đó

Mùa Xuân đến bên ta rồi

Trao nhau hương duyên

Để cánh hoa Xuân thêm hồng

Cuộc đời ai biết, ai ngờ đâu đón mối tình đầu

Dù lòng chưa nói, nên mùa Xuân ngọt quá đôi môi

I love you are you sure

Dù anh nói thương em quá

Dù anh nói yêu em hoài

Mong cho đôi ta đẹp mối duyên tình đầu năm

 

"Chúc anh hai cưới được vợ xinh

Chúc chị cả lấy được chồng hiền

Làm ăn phát tài vạn sự như ý

Tiền vào như nước đếm hoài không hết

Rồi chúc em cháu học hành tấn tới

Lên lớp ào ào cha mẹ sướng vui

Cả năm không biết buồn lo

Tươi cười thoải mái mà cả nhà thương nhau"

 

Đón Xuân mới hân hoan mọi nơi

Đón Xuân mới quê hương đẹp hơn

Có lá hoa có tiếng ca rộn rã

Chúc năm mới quê ta giàu hơn

Chúc năm mới tương lai rạng ngời

Cho duyên tình lứa đôi đẹp mùa Xuân mới

 

Đón Xuân mới hân hoan mọi nơi

Đón Xuân mới quê hương đẹp hơn

Có lá hoa có tiếng ca rộn rã

Chúc năm mới quê ta giàu hơn

Chúc năm mới tương lai rạng ngời

Cho duyên tình lứa đôi đẹp mùa Xuân mới ...

 

Đón Xuân mới hân hoan mọi nơi

Đón Xuân mới quê hương đẹp hơn

Có lá hoa có tiếng ca rộn rã

Chúc năm mới quê ta giàu hơn

Chúc năm mới tương lai rạng ngời

Cho duyên tình lứa đôi đẹp mùa Xuân mới

 

Đón Xuân mới hân hoan mọi nơi

Đón Xuân mới quê hương đẹp hơn

Có lá hoa có tiếng ca rộn rã

Chúc năm mới quê ta giàu hơn

Chúc năm mới tương lai rạng ngời

Cho duyên tình lứa đôi đẹp mùa Xuân mới ... ơi ...

 

tvmt


Tình Xuân (mustapha)

Ngoại Quốc

Thanh Xuân

 

 

Những cánh hoa đùa vui với muôn ngàn sắc bướm

Một mùa xuân thắm ngát hương yêu thương với bao mộng vàng

Những cánh hoa đùa vui với muôn ngàn sắc bướm

Một mùa xuân thắm ngát hương yêu thương với bao mộng vàng

 

Tình xuân dâng lên đời tươi thắm như muôn hoạ

Hương hoa tung bay vờn trong ánh xuân chan hòa

Say hương hoa xuân ngàn chim én tung mây bay

Ai trong phiêu linh về vui hát câu sum vầy

 

Xuân đã mang về đây hương thơm mùa hoa xinh tươi

Tay nắm tay mừng xuân ai ơi nghe chăng tình xuân nơi nơi

Thắm thiết bên nhau trao nhau hoa xuân mãi mãi thương yêu

trong duyên tình đầu chớ có xa nhau,

Hương xuân chơi vơi xóa hết đau thương, tan bao tình sầụ

 

Đời ta vui xuân như bao cánh bướm bên hoạ

Xuân đem hân hoan về gieo khắp trong muôn loài

mênh mang bao la trời xuân thắm tươi muôn hoa

tay tay trong tay nào ai có hay chăng là

 

Em ơi ! em ơi hòa vui ca hát lên đi

Dù mà xa cách cũng không sao quên những câu nguyền thề

Em, anh chung vai cùng nhau đắp xây tương lai

Rồi ngày mai sẽ hát câu yêu thương cũng không muộn màng.

 

Những cánh hoa đùa vui với muôn ngàn sắc bướm

Một mùa xuân thắm ngát hương yêu thương với bao mộng vàng

Những cánh hoa đùa vui với muôn ngàn sắc bướm

Một mùa xuân thắm ngát hương yêu thương với bao mộng vàng

 

Đời tươi như hoa

Trời xuân thắm trong bao la

Hương hoa tung bay vờn trong ánh xuân chan hòạ

Hương xuân chơi vơi tình xuân khắp trong muôn nơi

Vui say hương xuân hòa trong khúc ca yêu đời

 

oOo

 

Chérie je t'aime chérie je t'adore

commo la salsa del dommo do re

Chérie je t'aime chérie je t'adore

commo la salsa del dommo do re

 

Ya mustapha, ya mustapha

Anebahe bak mustaphạ

Sabaa sémine fel attarine

Del w'atiguinạ "Chez maxim's"

 

Taala ya mustapha ya ebn el sarhane

Guibtoa mira agami wé le faal guirane

Wa mma yigui kéfo, kéfo yes hra baa la

kéfo wamma yigui, kéfo yes hra baa la

Kéfo kéfo ya mustapha ya mustapha

Anaba hébak, ya mustapha,

Sabaa sémine fel attarine

Del w'atiguinạ "Chez maxim's"

 

Quand je t'ai vu sur le balcon

Tu m'as dit "monte et ne fait pas d'facon"

Quand je t'ai vu sur le balcon

Tu m'as dit "monte et ne fait pas d'facon"

 

Chérie je t'aime chérie je t'adore

commo la salsa del dommo do rẹ

Chérie je t'aime chérie je t'adore

commo la salsa del dommo do re

 

Ya mustapha, ya mustapha

Anebahe bak mustapha

Sabaa sémine fel attarine

Del w'atiguinạ "Chez Maxim's"

 

 

Lephan41


Tình Yêu

Trúc Hồ

 

 


(Lâm Nhật Tiến trình bày)

--------------------------------------------

 

Tình yêu là vết dao đâm vào tim

Tình yêu là những nhát roi bầm tím

Tình yêu là đóa hoa nhưng nhiều gai

Tình yêu là nỗi ngất ngây trong đời

 

Biết thế sao vẫn tìm đến

Đến với yêu thương trọn kiếp

Chẳng biết chẳng biết... vì sao!

 

Tình yêu là khát khao mong gần nhau

Tình yêu là nhớ thương quên ngày tháng

Tình yêu là chết cho người mình yêu

Tình yêu là sống cho nhau muôn đời.

 

 

Thương Thương


Tình Yêu

Trần Long Ẩn

P.N. Thường Đoan

 

Em mang biếu mẹ, một chục bông huệ trắng

Cúng Phật ngày rằm, cúng Phật ngày rằm

 

Mẹ khấn cầu cho anh, mẹ khấn cầu cho anh

Bình yên trong cuộc sống, bình yên giữa đời rộng

 

Ôi không có chiều nào... chiều nào

Em mang tặng anh đóa hồng nhung thắm

Sợ gai lại châm, sợ gai lại châm

Chính ngón tay em sợ gai lại châm

Sợ giọt máu cuối cùng tuôn ra sợ niềm đau thức giấc

 

Ôi tình yêu, tình yêu

Vẫn thường không nhìn thấy

Chỉ có trái tim, chỉ có trái tim

Mới biết nó trốn ở nơi nào

 

Em bắt chước mẹ, một chiều mang huệ trắng

Cúng Phật ngày rằm, cúng Phật ngày rằm

 

Để khấn cầu cho anh, để khấn cầu cho anh

Bình yên trong cuộc sống, bình yên giữa đời rộng

 

Ôi không có chiều nào... chiều nào

Em mang tặng anh đóa hồng nhung thắm

Sợ gai lại châm, sợ gai lại châm

Chính ngón tay em sợ gai lại châm

Sợ gịot máu cuối cùng tuôn ra

Sợ niềm đau thức giấc

 

Ôi tình yêu, tình yêu

Vẫn thường không nhìn thấy

Chỉ có trái tim, chỉ có trái tim

Mới biết nó trốn ở nơi nào

Tình yêu trốn ở nơi nào...


Tình Yêu Cách Biệt

Lưu Trần Lê

 

 


Em biết tại sao anh luôn u buồn ?

Và thường suy tư trong những chiều buông ?

 

Anh muốn xa em phải không ?

Ôi đời ai hiểu đàn ông

Mới yêu thì hứa một lòng

 

Em biết tại sao anh em hay buồn ?

Vì sợ mai đây em khóc nhiều hơn

Tay trắng nên anh nào mong

Mơ nhiều cũng chỉ bằng không

Vì yêu nên muốn xa người

 

Anh ơi ! Ddừng nói xa nhau !

Yêu anh, yêu mối duyên đầu

 

Xa em dù biết khổ đau

Dứt bỏ tình yêu không nợ

Anh nghèo biết tính làm sao ?

Thì thôi nhé em !

 

Anh có còn yêu em như hôm nào ?

 

Còn nhiều em ơi nên lắm khổ đau

 

Anh muốn xa em thật sao ?

Thôi đành kiếp nào gặp nhau

Tình ta gởi gió mây sầu

 

Em muốn xa anh thật sao ?

Thôi đành kiếp nào gặp nhau

Tình ta gởi gió mây sầu

 

tvmt


Tình Yêu Chưa Dám Đâu

Ngoại Quốc

LV: Chu Minh Ký

 

Di da…….

Chiều rơi lung linh trên con phố quen.

Hàng cây me xanh soi chung bóng em.

Con đường em bước về lúc tan trường.

 

Cặp ôm nghiêng tay che con nắng phai.

Sao chiều hôm nay như thêm bóng ai.

Ai đằng sau bước nhẹ miệng hát câu gì.

 

Vội vàng em bước đi mau về nhà câu ca vọng theo nghe lạ.

Này cô bé học chung trong trường.

 

Dịu dàng cơn gió mơn man đường chiều công viên người đi thật nhiều.

E thẹn câu nói xin cho anh được làm quen, đưa em về nhé.

 

Đừng đi theo em nữa mà.

Mai mốt anh đến thăm nhà.

Bạn thôi nhé, không nói nhiều.

Trang sách kia vẫn xanh màu.

Tình yêu chưa dám đâu.

Hoài Thương


Tình Yêu Cô Đơn

(chưa biết)

 

 


Nửa đêm nằm nghe cô đơn day dứt xác hồn tôi

Vì tôi yêu ai rồi cũng đớn đau âm thầm một mình

Tình nhân hỡi bao nhiêu nỗi chờ mong

sao vẫn không được gì?

Phải chăng thân phận con gái như nước cuốn bèo trôi

Vì đâu người gieo cô đơn cho kiếp phận hồng nhan

Ngày mai xe hoa một chuyến đón đưa ai về nhà chàng

Tình yêu đó tôi ôm ấp từng đêm

Sao bỗng nghe mặn môi

Nỗi cô đơn sao mình tôi gánh sầu thương cho kiếp người

 

Yêu ai, tôi chẳng cần giàu sang,

tôi chỉ cần tình yêu không gian dối,

không lọc lừa và tôi mong manh nhỏ bé

chỉ mong kẻ chở che

Yêu ai,tôi chẳng cần phồn hoa,

tôi đặt trọn niềm tin, yêu tha thiết yêu đậm đà.

Ngờ đâu anh đem sầu oán, từng đêm ướt lệ nhòa

 

Đời tôi luôn cô đơn khi yêu quá người ơi

Giờ đây tim tôi rạn vỡ khóc thương duyên phận bẽ bàng

Tình nhân hỡi gieo chi nỗi sầu thương

Cay đắng tấm thân gầy

Xót xa thay yêu ai rồi cũng ngập trong nỗi cô đơn

Lạc loài


Tình Yêu Có Khi

Mai Anh Việt

 

 


Tình yêu có khi là khúc nhạc sầu

Tình yêu có khi là phút nhiệm mầu

Tình yêu có khi là giấc mộng đầu

Ta đã mơ, rồi quên lãng

 

Tình yêu có khi là những tượng hình

Về trong giấc mơ mà ngỡ người tình

Tình yêu có khi là những nụ cười

Ta đã trao, rồi biến mau

 

Tình như bão cuốn xoáy trong lòng

Tình như cơn gió buốt đêm đông

Tình như lửa cháy nóng trong đời kẻ phiêu du , ú u ù

 

Tình như con thú chốn hoang sơ

Lạc loài đâu đó kiếp bơ vơ

Tình như viên đá phủ rong rêu, quên tình yêu

 

Tình yêu có khi là tóc lượt là

Tình yêu có khi là mắt mặn mà

Tình yêu có khi là những đoạn đường

Mang dấu anh làm em nhớ

 

Tình yêu có khi là lúc đợi chờ

Làm trang giấy anh đầy những vần thơ

Tình yêu có khi là lúc tàn phai

Ta đã xa, ngày cũng qua

 

tvmt


Tình Yêu Có Phải Chăng Là Vực Sâu

(chưa biết)

 

 


Nghe mưa buồn rơi, thổn thức vơi chiếc hoang vắng đêm tối, chợt nước mắt bỗng ướt hoen bờ mi, bởi những yêu thương nồng say vòng tay người yêu. Mùi hương mê say đắm mê ngất ngây, với suối tóc sống mênh mang đâu còn.

 

Khi đôi ta còn nhau, chiều mưa ấy có bóng anh bước âu yếm, làn gió buốt chiếc lá rơi bờ vai. Dù cho lạnh câm hạt mưa nhẹ rân, sao lòng anh ấm lại. Dù cho đường mưa chiều hoang vắng, câu tình yêu vẫn nồng. Thoáng ánh mắt đôi ta nhìn nhau thầm mong, tình yêu sẽ lâu dài.

 

Tình yêu nào đâu là câu mộng mơ, cớ sao người mau đành quên, để anh giờ đây lòng tê tái, tim vỡ tan hỡi người. Để anh không ngăn được lệ xót xa, giờ đây mình em buồn lê bàn chân, gió mưa đời em người ơi. Vực sâu niềm đau giọt nước mắt như giọt mưa xuống đời, nuối tiếc mãi bao nhiêu nồng say ngày qua, tình ta chết theo người.

 

** Đêm nay mưa lại rơi, lòng tan nát chới với trong nỗi cay đắng, đường phố vắng tiếng bước chân người xưa. Lòng đau hồn ta lạnh vắng tình em, sao người yêu nỡ đành. Giờ đây người yêu tình duyên mới quên ngày xưa ước thề, để nỗi nhớ trong anh đêm nay trào dâng, tình ơi hãy quay về!

Hoài Thương


Tình Yêu Còn Mãi

Ngoại Quốc

Tùng Giang

 

Bài ca ngày xưa gợi ta bao nhớ nhung ngày tháng qua

Và những yêu dấu đam mê ngày có nhau đẹp biết bao

Ôi nhớ thương quá bao nhiêu đường phố quen mình đã qua

Nay đã xa quá anh ơi tìm đâu ...

 

Giờ đây còn chăng chỉ là trong giấc mơ và lá rơi

Những lá rơi đã cho ta nhiều vấn vương những nhớ thương

Nay đã xa quá anh ơi giờ mãi đâu có nhớ chăng

Hay đã yên lắng trôi sâu vào đêm

 

Tình yêu như mây ngàn năm hoài bay biết đến phương nao

Tình yêu như là thơ thoáng đó đã xa

Tình yêu ôi đẹp sao ngàn năm còn mãi

 

Tình yêu đưa ta lênh đênh muôn nơi

Tựa chiếc lá trôi nhẹ trên dòng sông

Cuốn mãi mãi xa không mong quay về bến cũ năm nào

 

Tình ta ngày xưa đẹp như trong giấc mơ ngàn tiếng thơ

Vang mãi trong gió ngân lên lời thiết tha với tiếng ca

Nồng ấm chan chứa bao la tựa sóng xô sóng nhấp nhô

Ôi những con sóng mênh mang triền miên

 

Rồi đây đôi ta xa trôi đi quá xa những bến đa

Ddưa tiễn năm đó giờ đây còn thấy đâu những bến xưa

Xin hãy cho nhớ thương trôi vào bóng đêm những bóng đêm

Như đã xô lấn xoay quanh đời ta

 

Tình yêu như mây ngàn năm còn bay mãi mãi vẫn bay

Tình yêu như là mơ đẹp đến thoáng đó đã xa

Tình yêu dìu ta vào trong mộng ước

 

Tình yêu đưa ta lênh đênh muôn nơi

Tựa chiếc lá trôi nhẹ trên dòng sông

Cuốn mãi mãi xa không mong quay về bến cũ năm nào

 

Tình yêu như mây ngàn năm hoài bay biết đến phương nao

Tình yêu như là mơ thoáng đó đã xa

Tình yêu tình yêu ... ngàn năm còn mãi muôn đời

Tô Chấn Phong trình bày

Kool Duke


Tình Yêu Con Tàu Và Dòng Sông (chưa Có)

Nguyễn Đức Trung

 

 


Em có nghe dòng sông

hát cung bậc trầm lòng anh say đắm

con nước mang phù sa vẫn trôi thành dòng bồi đắp bến đợi

cho những con tàu mang bao nhiêu yêu thương

xuôi về bến đợi

tàu anh theo gió ra khơi.....

 

...

Ta chia tay nhau, trong lòng bao lưu luyến

Anh đi ra khơi, mưa nguồn gió biển

Anh đi lên tàu, nghe tiếng sóng reo

...

Julia, BBĐ


Tình Yêu Còn Xa

Jimmii J.C. Nguyễn

 

 


Một mình lang thang giữa phố buồn

Vẫn nhớ đôi mắt em ngày nào, mắt mùa thu

Nắng qua đường vắng tìm ngày, ta ngồi đợi bóng em gầy

Cho dù tình mình có đắng cay. Lòng người thường đổi thay

Giờ đây vắng em ta vẫn mơ, vẫn luôn trông chờ.

Đường chiều hôm nay đã vắng rồi

Vắng tóc ai thướt tha xõa dài dưới trời mây

Lá rơi trải lối vàng màu,

côn trùng buông tiếng cung sầu

Cho dù đời này có lẻ loi, từng chiều về đơn côi

Mà ta vẫn một đời thiết tha, vẫn yêu thương người

Xa rồi, đêm đến ta vẫn hay thầm kêu tên người

Xót xa cho tình, xót xa riêng mình

Người nào hay nào biết

Hỡi người, em có thương tiếc cho tình ta lỡ làng

Tìm đâu phút giây ban đầu,

Hỡi người yêu dấu hỡi ooh ooh

Nhắm mắt nát tan đời nhau,

Kỷ niệm xưa giờ theo gót phai màu

Cuối xuống dấu chân chìm sâu

Hồn lại đau, tình yêu tìm đâu

Hỡi những giấc mơ về em,

Đừng vội tan dù ai đã bội bạc

Phố cũ lẻ loi mình tạ

Ngày lại qua, tình yêu còn xa


Tình Yêu Cuối Chân Mây

Quang Đạt

 

 


Khi tình yêu chấp cánh bay xa

Một mình ta một chiếc bóng đơn côi

Con đường xưa còn in gót kiêu

Bao ngày qua ngồi buồn thấy mưa ngập lối

 

Em giờ đây ôm ấy trái tim xưa

Mưa sầu bay lệ tràn có ai hay

Anh giờ đây hạnh phúc trong tay ai

Chỉ còn lại tình yêu cuối chân mây

 

Còn gì cho em, còn gì cho anh

Mắt ai buồn

Để thương nhớ long lanh

Mưa lạnh rồi về bên phố khuya

Ai còn nhớ ai?

 

Em ngồi đây quay quắt nỗi thương

Mắt lệ rơi và mật đắng trên môi

Anh còn đâu? Giờ lạc bước nơi đâu

Tháng ngày dài ngủ quên với cơn đau

tvmt


Tình Yêu Đam Mê

(chưa biết)

 

 


Anh mong em bên anh trong từng giấc đam mê,

để biết phút giây đợi chờ như thế.

Để hoá cánh bướm khát khao ánh sao đêm,

đưa lối giúp bước đến muôn loài hoa.

Khi ta không bên nhau, anh chợt nghe trống vắng,

nằm buồn tênh nghe mưa hắt hiu đêm ngày,

nhìn đời anh thêm bao xác xơ.

Ôi hao gầy như người điên.

Anh mong ta yêu nhau không là giấc chiêm bao,

khiến anh đứng bên dòng đời chua xót, tựa những chiếc lá héo úa khóc giấc mơ phai,

khi gió bước đến rứt lá xa trần gian.

Khi ta không bên nhau anh chợt nghe trống vắng,

nằm buồn tênh nghe mưa hắt hiu đêm ngày,

nhìn đời anh thêm bao xấc xơ ôi hao gầy, như... người điên!

Một hôm giông tố kéo đến khiến ta xa nhau,

còn lại anh lang thang trong âm thầm,

còn một mình anh nghe mưa rơi nghe đơi sao héo úa,

Còn đêm vắng xót xa khóc cho cuộc tình ta.

Đời anh lênh đênh ước mơ kiêu sa, người tình ta qua đi không quay về

Còn lại mình anh ôm cô đơn nghe đời sao buốt giá

Từng đêm vắng khóc than cho mối duyên tình ta....

 

Hoa Biển


Tình Yêu Đất Nước

Văn An

 

 

 


Làng em có bờ ruộng xanh bên khóm tre lành

Dưới hàng dừa xinh ngã bóng trên sông

Làng anh cách xa làng em một con sông lành

Một con sông lành nước chảy trong xanh

Làng anh bên đồi non xa muôn mái tranh già

Dưới ngàn thông reo tiếng suối hoà theo

Làng em muốn sang làng anh chỉ cách nhịp cầu

Chỉ cách nhịp cầu mong đợi từ lâu

 

Chiều chiều ra đứng bờ sông

Chiều chiều ra đứng bờ sông

Chiều chiều mỏi mắt hằng trông

Chiều chiều mỏi mắt hằng trông

Trông theo nước lớn nước ròng

Trông theo nước mắt tuôn giòng

Mà bao năm vẫn cách giòng sông sâu

Mà bao năm vẫn cách giòng sông sâu

 

Giòng sông sâu vì đâu cách chia đôi tình

Giòng sông sâu vì đâu cách chia đôi ngã

Mong bắc lại nhịp cầu cho đời thêm tươi

Mong bắc lại nhịp cầu cho tình ta không dở dang

 

Chiều chiều nghe tiếng hò khoan

Chiều chiều nghe tiếng hò vang

Hò rằng sông núi Việt Nam

Hò rằng xương máu tiền nhân

Không ai chia xẻ sơn hà

Ai đi tô thắm nước nhà

Tình ta như nước chan hòa Cửu Long

Tình Trung Nam Bắc một nhà muôn năm

Tham khảo:

1-Tuyển tập nhạc Nửa thế kỷ tình ca III, nxb Trẻ 1998.

Anthony Trần


Tình Yêu Đầu Đời Faire L'amour Pour La Première Fois

Delorme, Alain

 

 


Tình anh đó hiến dâng trọn về người .

Thầm mơ ước luôn ở mãi bên cạnh em.

Vòng tay ấm thiết tha êm đềm

Và ngày qua là hạnh phúc ngát hương thơm.

 

Tình anh đó hiến dâng trọn người rồi .

Tình hôm nay ngàn đời sẽ không hề quên.

Tình yêu đó ta hoài mang trong đời .

Tình là đóa hoa ôi tuyệt vời .

 

Giờ mình cùng dìu nhau

Để đến chốn có riêng mổi đôi ta.

Mình dệt mộng cuồng say ngất ngây.

Ngập tràn là tình yêu

Mình đắm đuối mãi trong cánh tay nhau

Đôi ta như mây khói vụt cao.

 

Tình anh đã hiến dâng trọn người rồi .

Đời anh đó xin dành hết riêng mình em .

Tình thơm ngát sẽ không bao giờ tàn .

Dù ngày qua cuộc đời có lắm phong ba.

 

Tình trao hết hiến dâng trọn cuộc đời

Một tình yêu nồng nàn mãi không hề phai.

Người yêu hỡi ôi đẹp sao tình đầu

Tình này mãi xin dâng cho người .

AlexTG


Tình Yêu Đầu Tiên

Nguyễn Nhất Huy

 

 


Có những lúc em ngồi một mình trong nghe như tiếng anh

có những lúc trong lòng bồi hồi tưởng như anh đến bên em

Có những lúc mẹ chợt hỏi em con mong ai đó trông gió ngây ngô

Có những lúc mong anh là hạt mưa nhẹ rơi trên trán em

Có những lúc em là nụ cười gọi anh nhưng cố vui

Có những lúc ta thật ngây thơ tình yêu đã đến bên em bao giờ

 

Ôi tình yêu đầu tiên là tia nắng ấm

Ôi tình yêu đầu tiên là cơn gió mát

Ôi tình yêu đầu tiên là muôn tiếng ca bay xa a há

Em còn đây nụ hôn yêu dấu em còn đây vòng tay êm ấm

Khi tình yêu đầu tiên em đã trao như nụ hôn trên môi anh đó

hãy giữ lấy người ơi

Khi tình yêu đầu tiên em hiến dâng những nụ hôn trên môi anh đó

hãy giữ lấy đừng quên

tvmt


Tình Yêu Đầu Tiên

Dương Đức Thụy

 

 

 


Cơn mưa mùa xuân vừa qua mới hôm nào

Thời gian dần trôi, mình em vẫn đợi chờ

Tình yêu đầu tiên tựa như muôn ánh sao

Nụ hoa tầm xuân chờ anh sao chờ mãi.

 

Giọt mưa nhẹ rơi tình em gót sen hồng

Dù cho thời gian nhạt phai vẫn nhớ thương

Mùa xuân hồn nhiên tựa như những giấc mơ

Khi tình yêu đầu chờ mong dấu yêu xưa

 

 

Dù cho ước muốn gần bên nhau, tình yêu đầu vẫn mãi là trăng sao

Dù cho năm tháng không biết khi nào ta có nhau dài lâu

Và em vẫn biết tình yêu, bờ mi này ướt đẫm giọt sương rơi

Thời gian trôi mãi em vẫn mong chờ khi ước mơ vội qua.

Trần Dương


Tình Yêu Đến Trong Giã Từ

Nguyễn Ánh 9

 

 


Mưa vẫn rơi mãi trên đường phố vắng đêm khuya

Mưa vẫn rơi mãi cho lòng thương nhớ khôn nguôi

Thôi hỡi em nhé xin đừng tiếc nuối làm gì

Tình yêu đến trong lần cuối

 

Ai có hay biết cho lòng người chốn xa xôi

Năm tháng day dứt cuộc tình sao sớm chia phôi

Sương tuyết sao nỡ chôn vùi dĩ vãng đời người

Tình yêu đến trong giã từ

 

            Em hỡi xin hãy quên hết cay đắng tình đời

            Em hỡi xin hãy quên hết say đắm tình người

            Em hỡi xin hãy quên hết giây phút tuyệt vời

            Hãy quên đi, hãy quên đi.

 

Theo với năm tháng cuộc tình cũng sẽ phai đi

Chôn kín thương nhớ trong giờ phút cuối chia ly

Thôi nhé em hỡi xin đừng tiếc nuối làm gì

Tình yêu đến trong giã từ.


Tình Yêu Đơn Phương

(chưa biết)

 

 


Ta đã yêu rồi người ấy đâu hay

Để năm tháng vô tình lặng lẽ mây bay

Một ngày vừa quen nhau, ta đã trót thương yêu

Để chuốc lấy cô liêu, men đắng cay tình yêu

 

Ta đã yêu rồi, người ấy cao sang

Còn ta kiếp phong trần mờ bóng tương lai

Giọng cười người vô tư chôn lấp những say mơ

Để tiếng hát bơ vơ, ta trách ai hững hờ

 

ĐK:

 

Đêm nay đốt thư xanh mấy lần

Chuyện tình đơn phương lòng ta muốn ngó lại thôi

Chỉ muốn cho tình yêu con mãi theo thời gian

Tình ấy thêm đẹp dù dở dang

Mong cho ước mơ kia chẳng tàn

 

Một ngày cảm tâm

Ngày vui hoa pháo rền vang

Lặng lẽ riêng mình ta

Ngày tháng êm đềm qua

Ai đó đâu hiểu được lòng ta

 

Ai bước đi rồi

Người đứng trông theo

Tình yêu đó xa dần

Thuyền đã sang sông

Một người rồi mau quên ai nuối tiếc không quay

Rượu chưa uống nhưng say câu hát ru lòng ai

 

Thôi lỡ xa rồi tình vẫn đơn phương

Giờ cay đắng thêm dài, người đó ta đây,

Chuyện tình đầu tiên xin cho mãi giữ trong tim

Ngày tháng dẫu xa xăm

Đêm nhớ thương gọi thầm


Tình Yêu Internet

Ngoại Quốc

LV: Lê Quốc Thắng

 

 

La... ... la

 

Chờ ai, chờ mãi sao lâu quá đi mà vẫn làm ngơ.

Chờ ai để nhớ cho vơi ước mơ mà vẫn làm ngơ.

Hẹn nhau mà không muốn gặp,

Ai đó thấy ghét ghê.

Thôi thì thôi hãy chờ,

Chờ nhau trong phút giây, đợi nhé.

Một ngày đã qua biết mong đợi,

Chờ hoài thấy đâu để ai sẽ nhắn bao điều

Rồi lại thấy nhau, tìm trong ngày ấy đâu rồi.

Ngồi cùng hát ca, chờ ai chờ mãi sao lâu ghê

Tình yêu tìm đến sao thân thương.

 

 

Mắt Ngọc giới thiệu

Trần Dương


Tình Yêu Khó Quên

Hoài An

 

 


Làm sao em biết, yêu thương trong ai nhạt nhòa

Làm sao em biết, con tim sẽ không đổi thay?

Bàn tay thánh thót những phím đàn ngày xưa đó

Người chỉ là cơn gió, ru em rồi lại xa.

 

Dài theo năm tháng, ưu tư xuân qua vội vàng

Chìm trong quên lãng, ánh mắt bên sông chờ mong

Và em chôn dấu những tháng ngày còn bên nhau

Mặt trời nay tan vỡ, mình em hắt hiu đợi chờ...

 

ĐK.1:

Khép mi đi em, khi tình yêu một thời xa rồi

Khép mi đi em, cho tình khoan nhẹ như bóng mây

Khóc chi hỡi em, dù vòng tay ngày nào êm đềm

Lá rơi rơi hoài, trên lôi xưa đi về cùng ai?

 

Trong tình yêu thật dễ nhớ khó quên

Nghe mưa đêm, cô đơn về quanh em...

 

ĐK.2:

Khép mi đi em, cho tình yêu một thời xa rồi

Khép mi đi em, cho tình khoan nhẹ như bóng mây

Khóc chi hỡi em, dù vòng tay ngày nào êm đềm

Bươc chân xa rồi em hãy quên,

Con tim đổi thay!

Nhỏ Ngầu


Tình Yêu Không Lời

Thuận Yến

 

 


Chưa dám hôn nhau

Chưa lời thố lộ

Mà sao hơi thở như là của nhau

Chưa nắm tay nhau

Chưa ngồi sát lại

Mà sao năm tháng như là của nhau

 

Rồi anh đi xa đi xa

Mang trọn mối tình hôm ấy

Lặng im lặng im không nói

Đợi nhau chờ nhau tháng ngày

 

Thời gian trôi qua trôi qua

Sao vẫn nhớ hoài hôm ấy

Tình yêu đầu tiên như thế

Thật ra là đôi mắt nhìn

Tình yêu không có lời

Tình yêu không có lời

 

Chưa dám trao tay

Thư gài cánh cửa

Mà tưởng yêu đã trao tình cho nhau

Chưa nói yêu nhau

Chưa lời ước hẹn

Mà sao đêm cứ mơ về gặp nhau!

Quốc Mai


Tình Yêu Là Gì

Lê Quang

 

 


Em xin hỏi anh tình yêu là gì?

Nghe nói rằng tình như khói sương

Hay đớn đau sầu khổ tơ vương

Tấm thân gái như con thuyền

Bập bềnh giữa muôn đợt sống.

 

Em xin hỏi anh tình yêu là gì?

Nghe nói rằng như trái đắng không tên

Tình yêu là bể khổ giây oan

Cánh hoa đến khi phai tàn

Em sợ sợ lắm anh ơi

 

ĐK:

 

Tôi thương em làm sao

Em tôi vẫn còn ngây thơ

Có đâu như lời em nói

Thương em hãy còn dại khờ

Tình yêu cao đẹp vô ngần

Làm sao em tôi hiểu thấu.

 

Này này em ơi! Tình yêu như giọt sương đêm

Long lanh giữa chùm hoa tím

Soi đom đóm đường về tìm

Này em gái anh nghe lời

Tình yêu như hoa xinh tươi.

 

Em chưa hiểu tình yêu là gì?

Tình yêu nào mang đến đắng cay

Tình yêu nào lệ thấm khăn tay

Khóc cho số duyên bẻ bàng

Âm thầm lạnh lùng một bóng.

 

Thôi em chớ hỏi anh thêm nhiều lời

Chỉ biết rằng tình yêu thế thôi

Yêu để xây hạnh phúc cho nhau

Mấy Xuân nữa em sẽ hiểu

Thế nào là ý nghĩa tình yêu...!!!!

Hoa Nắng


Tình Yêu Là Mãi Mãi

Tôn Thất Lập

 

 


Anh sẽ viết cho em bài thơ cuối cùng

Dù ngày mai có sống trong chờ mong

Anh sẽ hát cho em bài ca chia ly

Dù đêm nay còn sống bên nhau

Rồi một ngày ta xa cách nhau

Hãy yêu nhau như trong tình đầu

Vì một ngày ta thương mến nhau

Khắp tinh cầu xua đi bao lạnh giá

Rồi một ngày ta không có nhau

Chiếc hôn xưa trên môi ngày nào

Còn đọng lại những chiếc lá non

Tình yêu sẽ hóa môi son

 

Anh sẽ viết cho em bài thơ bắt đầu

Dù tình yêu đó sóng xô về đâu

Anh sẽ hát cho em bài ca đêm nay

Một đêm thức dài đến mai sau

Rồi một ngày ta xa cách nhau

Chiếc hôn qua trên môi ngọt ngào

Vì cuộc tình như chiếc lá non

Trái đất tròn quay trong tim nỗi nhớ

Rồi một ngày ta thương mến nhau

Khắp nhân gian bỗng nhiên hiền hậu

Vì cuộc tình như chiếc lá non

Tình yêu sẽ xóa thương đau

Hoài Thương


Tình Yêu Lần Cuối

Đức Huy

 

 


Tóc mây ngang bờ vai

Em dáng gầy nho nhỏ

Nụ cười sao ngất ngây

Thương em từ dạo ấy

 

Bước chân em tung tăng

Ðôi mắt hoài mơ mộng

Một trời thơ với trăng

Cho Cuội thương chị Hằng

 

Hôm đầu anh gặp em nghe rộn ràng niềm vui đến mau

Anh về ôm đàn viết khúc nhạc tình nào anh biết đâu

Xin yêu em như yêu lần cuối

Ðón đưa em vào trong cuộc đời

Tình yêu lần cuối là một lần trăm năm

 

Ánh sao đêm lung linh

Ðôi mắt bồ câu huyền

Nhìn em trong thoáng giây

Nghe thương về từ đây

 

Biết bao nhiêu là mơ

Mơ ước chuyện chúng mình

Mình ngày mai kết thơ

Ðể anh thôi đợi chờ Ðức Huy trình bày

Hư Vô


Tình Yêu Mãi Mãi (chưa Chép)

Tôn Thất Lập

 

 

 

 


Bản nhạc có nốt


Tình Yêu Mắt Nai

Quốc Dũng

 

 


Một hôm mắt nai, mặt trông rất hay

Nhìn anh như đắm đuối mê say

Vì anh có duyên

Phải không mắt nai

Phải không cô bé tóc mây bay

 

Về trên phố cao, cùng đi với nhau

Cùng nghe hoa lá hát xôn xao

Và hai trái tim, thành hai cái chuông

Sợ gì mà cứ rung trên đường

 

Trên đồi cao ta đi cùng nhau nên thơ

Như là ngọn suối em và anh

Như đôi tình nhân

Nhưng xa hơn cả trời xanh

Em đẹp xinh bên anh

Hiền khô hai con nai vàng ngu ngơ

Em là nai, hay anh là nai

Bâng quơ tay chờ vòng tay nhìn nhau ngất ngây

Mà sao chẳng nói câu yêu thương

 

Người em tóc mây chợt buông tóc mây

Làm anh suýt chết bởi mê say

Thời gian chẳng qua, sợ rồi cách xa

Để tim yêu mãi cứ ngân nga

 

Này em mắt nai, tình anh sẵn trao

Ngập ngừng chi tiếng yêu ban đầu

 

NSW


Tình Yêu Màu Tím

Song Ngọc

 

 


Muốn nói yêu anh thật nhiều

mà tay anh mang nhẫn cưới

Muốn nói yêu anh thật nhiều

Sợ tình héo hắt trên môi

Mình quen nhau chi để lỡ làng

Trời cao xui chi chuyện phũ phàng

Biết nhau để làm khổ cho nhau.

 

Muốn nói yêu anh thật nhiều

Mà tay anh mang nhẫn cưới

Chớ trách nhau câu bạc lòng

Tình là biển cát mênh mông

Đời em như hoa ngàn giữa đời,

Thuyền anh hôm qua cập bến rồi

Tiếc thương cho nhiều thế thôi.

 

ĐK:

Tình yêu hôm nay em xin trả lại cho ai

Anh vui cuộc tình tương lai

Đắng cay riêng một mình em

Rồi mai khi xa nhau xin trời cho em quên

Bên người ta anh ơi

Lòng còn thầm nhớ thương ai

 

Muốn nói yêu anh thật nhiều

Mà tay anh mang nhẫn cưới

Nếu biết yêu thương muộn rồi

Thì đành chối tiếng đam mê

Trần gian hôm nay còn chúng mình

Thì xin mai kia đừng lỗi tình

Kiếp sau thôi đừng dở dang...!!!

 

 

tvmt


Tình Yêu Mê Say

Hoài An

 

 

 


1.

Ánh nắng ban mai rơi nhẹ trên đôi vai

Nhìn nghiêng nghiêng tóc dài

Ánh mắt long lanh vui tình xanh đôi ta

Đời êm ấm ngày qua.

 

2.

Hãy đến bên nhau trong tình yêu mê say

Buồn vui không đổi thay

Hãy đến trao nhau bao mùa xuân yêu thương

Đời sẽ vui tình ta

 

Xuân vui cùng anh, vui cùng em

Ta ca hát sánh vai tình yêu, trong ngàn xuân nắng hoa

Xuân ôm bờ vai như báo tin vui ngày mai

Nguyện cầu tình yêu đầu

 

ĐK:

 

Ngàn câu hát xôn xao về đây em cười

Cùng ngàn hoa sắc thắm bên anh những ngày

Tình yêu đó mong như nụ hoa xuân nồng cùng ta mãi mãi yên vui ngày mai

 

Hoa Biển


Tình Yêu Mờ Khuất

Ngoại Quốc (English)

Trường Kỳ

 

(Love Is Blue - L'Amour Est Bleu)

 

Thiết tha, say sưa êm đềm

Tình yêu rực rỡ, xóa tan hết ưu phiền

Ngất ngay bên nhau mơ màng

Tình yêu đẹp mãi nếu ta đừng chia xa

 

Đắm say trong muôn mây hồng

Cùng em chìm đắm suối mơ thắm hương nồng

Có em phiêu du tang bồng

Cùng nhau nhẹ bước, gót chân mềm thinh không...

 

   Cùng say đắm... trong nhịp đàn tiếng thơ...

   Cùng gió ngân, hòa tiếng hát... say tình mơ...

 

Xót xa, đau thương ê chề

Tình yêu vuột mất, cánh chim đã quên về

Nhớ thương riêng tôi não nề

Tình yêu mờ khuất, mang theo niềm đam mê...

 

   Người yêu dấu... nay còn tìm thấy đâu?

   Còn có chăng... là chiếc bóng tôi mình tôi...

 

Love is Blue

Written by Blackburn, P. Cour, & A. Popp

 

Blue blue, my world is blue

Blue is my world now I'm without you

Gray gray, my life is gray

Cold is my heart since you went away

 

Red red, my eyes are red,

Crying for you, alone in my bed

Green green, my jealous heart,

I doubted you and now we're apart...

 

   When we met... how the bright sun shone...

   Then love died... now the rainbow is gone...

 

Black black, the nights I've known,

Longing for you, so lost and alone

Gone gone, the love we know

Blue is my world, now I'm without you...


Tình Yêu Mong Đợi

Vũ Trọng Hiếu

 

 


Hạt mưa rơi rơi mãi rơi trên hàng cây xanh mơ

Khiến ta nhớ ngày xa xưa tay nắm tay nô đùa

Cùng bên nhau ta chung bước

Dìu nhau đi đi mãi trên cuộc tình ngây thơ

Mãi nhớ thương gọi trong em bao ước mơ tháng ngày

Ngồi bên nhau mình khẽ nói

 

ÐK:

Hãy giữ lấy những tiếng yêu trong đời

Và sẽ mãi mãi đến với nhau không rời

Hãy yêu nhau như lúc ta mong đợi

Hạnh phúc tuyệt vời trọn suốt cuộc đời

Nhớ mãi thôi

 

Trời đêm đêm rơi xuống trong ta từng giọt sương mơ

Khiến ta nhớ ngày xa xưa

Khi bước chân anh cùng em đi qua bên phố vắng

Niềm thương yêu chôn dấu trong tim mình

Cuộc tình hồng mãi tươi thắm

Gợi trong em bao ước mơ mong chờ

Ngồi bên nhau mình khẽ nói

 

(ÐK)

tvmt


Tình Yêu Mong Manh

Trúc Hồ

 

 


Hỏi anh mây ấy đã ngàn năm phôi pha.

Hỏi những khúc hát hay khi mắt anh u buồn.

Nghe như mưa rơi tưởng nỗi đau anh có hay người ơi..."

Con thuyền kia trôi về đâu ru tình ta miên man.

Xua tan đi cô đơn mong tim nhau.

Như là mây xa tầm tay bay về nơi xa xăm.

Nếu có lúc bối rối thấy tình yêu ngang qua.

Sẽ đến lúc tiếc nuối không có nhau trong đời.

Câu yêu thương thơ ngây, sao anh chẳng hay người ơi!

 

Bao mộng mơ nhu lời thơ ân tình đẹp trên tay.

Mong ngày mai bên nhau vui nồng say.

Mơ ve anh trong ngày xanh hương tình yêu mong manh.

Sẽ nhớ mãi phút giây ta gặp nhau.

Nếu có lúc bối rối thấy tình yêu ngang qua.

Sẽ đến lúc tiếc nuối không có nhau trong đời.

Câu yêu thương thơ ngây, sao anh chẳng hay người ơi!

Con thuyền kia trôi về đâu ru tình ta miên man.

Xua tan đi cô đơn mong tìm nhau.

Như là mây xa tầm tay bay về nơi xa xăm.

Anh ơi có thấu chăng cho lòng em.

 

Nếu có lúc bối rối thấy tình yêu ngang qua.

Sẽ đến lúc tiếc nuối không có nhau trong đời.

Câu yêu thương thơ ngây, sao anh chẳng hay.

Bao yêu thương đắm say nỗi đau anh có hay.

Ôi con tim nhân gian sao thương yêu vu vơ.

Khi đá mềm ta trao sao ai quá hững hờ.

Xin bao nhiêu ước mơ nâng tình yêu mong manh.

Quên đi xót xa tình anh...

Anh Gàn


Tình Yêu Mong Manh

Võ Hoài Phúc

 

 


Hỡi những ánh mắt ấy đã ngàn năm phôi pha

Hỡi những khúc hát ấy khi mắt anh u buồn

Nghe như mưa rơi tuôn, sao anh chẳng hay, người ơi…..

 

***

 

Con thuyền kia trôi về đâu ru tình ta miên man

Xua tan đi cô đơn mong tìm nhau

Như là mây xa tầm tay bay về nơi xa xăm

Sẽ nhớ mãi phút giây ta gặp nhau

 

Sẽ có lúc bối rối thấy tình yêu ngang qua

Sẽ đến lúc tiếc nuối không có nhau trong đời

Câu yêu thương thơ ngây

Sao anh chẳng hay. Người ơi!

 

Bao mộng mơ như lời thơ ân tình đẹp trên tay

Mong ngày mai bên nhau vui nồng say

Mơ về anh trong chiều thu hương tình yêu mong manh

Quên em quên khúc ca vui ngày xanh

 

Hỡi những ánh mắt ấy đã ngàn năm phôi pha

Hỡi những khúc hát ấy khi mắt anh u buồn

Nghe như mưa rơi tuôn, sao anh chẳng hay

Bao yêu thương đắm say nơi đâu anh có hay?

 

Ôi con tim nhân gian sao thường yêu vu vơ

Khi đam mê ta trao sao ai quá hững hờ

Xin bao nhiêu ước mơ nâng tình yêu mong manh

Quên đi xót xa tình anh……

 

Trần Dương


Tình Yêu Muôn Màu

Lê Hựu Hà

 

 


Nếu biết thế giới đổi thay

Yêu đương kia mau phai nhạt

Sẽ biết cả cuộc đời chết trong lòng

Nếu biết ánh mắt chẳng vui

Đôi môi kia không quen cười

Sẽ biết cả cuộc đời ta khổ đau.

 

Vừa gặp gỡ đã ôm nỗi sầu

Tình thương đau từ giây phút đầu

Tình yêu tỏa muôn ngàn sắc màu

Những lại chìm vào bóng đêm theo dòng đời.

 

Nếu biết thế giới đổi thay

Con tim luôn u sầu

Sẽ biết cả cõi băng giá trong lòng

Nếu biết ánh mắt chẳng vui

Đôi môi kia không quen cười

Sẽ biết cả cuộc đời ta khổ đau.

 

ĐK:

 

Ngàn nỗi nhớ muôn vạn nỗi sầu

Tình hợp tan đời sao phủ phàng

Người gốc bễ kẻ nơi cuối trời

Hai cuộc đời hai lối đi nhớ nhau làm chi.

 

Đã không mong lâu dài

Tiếc thương nhau chỉ thêm buồn thôi

Nếu đôi ta không đi chung một lối

Đừng để lòng mang nhớ nhung cả một đời

Đi tìm nhau thêm khổ đau hỡi người ơi....??????...

tvmt


Tình Yêu Muôn Thuở

Ngoại Quốc

Lê Hựu Hà

 

Nếu biết thế giới đổi thay

Yêu đương kia mau phai nhạt

Sẽ biết cả ước mơ chết trong lòng

Nếu biết ánh mắt chẳng vui

Đôi môi kia không quen cười

Sẽ biết cả cuộc đời ta khổ đau

 

Vừa gặp gỡ đã ôm nỗi sầu

Tình thương đau từ giây phút đầu

Tình yêu tỏa muôn ngàn sắc màu

Nhưng lại chìm vào bóng đêm theo dòng đời

 

Nếu biết thế giới đổi thay

Con tim tôi luôn u sầu

Sẽ biết cả cõi băng giá trong hồn

Nếu biết ánh mắt chẳng vui

Đôi môi kia không quen cười

Sẽ biết cả cuộc đời ta khổ đau

 

Ngàn nỗi nhớ muôn vạn nỗi sầu

Tình hợp tan đời sao phũ phàng

Người góc bể kẻ nơi cuối trời

Hai cuộc đời hai hướng đi nhớ nhau làm gì

 

Đã không mong lâu dài

Tiếc thương nhau chỉ thêm buồn thôi

Nếu đôi ta không đi chung một lối

Đừng để lòng mang nhớ nhung cả một đời

Đi tìm nhau thêm khổ đau hỡi người ơi...

9rom


Tình Yêu Ngàn Năm

Triệu Thiên Tuyến

 

 

 


Bao ngày cách xa, ân tình thiết tha ngập tràn

Nay cùng nắm tay tâm hồn ngất ngây nồng say

Dẫu cuc đời đầy những gió mưa

Trên con dường đồi núi nhấp nhô

Kỷ niệm yêu thương vẫn bên ta từng ngày

Dẫu lòng người còn những hố sâu

Những ưu phiền chấp kín đêm thâu

Một niềm yêu thương nguyện giữ mãi trong lòng nhau

 

Hãy giữ mãi tình yêu

Một tình yêu thiết tha nồng say

Dẫu đến mt ngày

Con sóng kia có quên bến bờ

Hãy giữ mãi tình yêu

Một tình yêu đắm say tuyệt vời

Một tình yêu ngàn năm

(1998)

Triển Chiêu


Tình Yêu Ngang Trái

Quốc Hùng

 

 

 


Ngày em ra đi mưa vẫn rơi rớt bên thềm,

Từng hạt buồn rơi hay giọt lệ sầu rơi.

Ta đả có nhau trong đời nay bỗng em yêu xa vời,

Từng vết đau lòng thấm sâu.

Và nhớ đến em ngồi ôm mối duyên sầu

Ngồi nhớ em để trái tim còn vấn vương chi chuyện tình.

 

Tình yêu ngang trái thôi đành hẹn kiếp sau

Mình sẽ có nhau trọn đời hạnh phúc bên nhau

Đời còn ngang trái không buồn cũng chẳng dám yêu,

Tình đã ra đi để rồi ta biết chia ly.

Lương Tùng Quang trình bày

 

Hoài Thương


Tình Yêu Ngày Mai (Will You Still Love Me Tomorrow)

Ngoại Quốc (English)

LV: Minh Tâm

 

Nam: Này người tình anh yêu ơi, người đem đến biết bao vui buồn. Và người cùng đôi môi, làn môi thấm ngất ngây tim này. Bên nhau từng phút với nhau và ta sẽ quên đi tháng ngày. Thầm mơ sao ta hoài có nhau muôn đời

 

Nữ: Này người tình em yêu ơi, người đem đến biết bao vui buồn. Tình nồng này em trao và mong sẽ mãi bên anh hoài. Bên nhau từng phút với nhau. Người yêu hỡi xin quên đi tháng ngày. Hãy yêu như ngày mới yêu với em.

 

Nữ: Bước đến bên suối tình và ta lắng nghe chim xanh hát vang. Khúc hát như câu nói đôi ta thường trao

 

Nam: Hãy đến bên anh hỡi người. Vòng tay ấm đôi môi thêm rộn ràng

 

Song Ca: Yêu như lúc mới yêu và sẽ mãi bên nhau đắm say

 

Nữ: Này người tình em yêu ơi, em xin hứa sẽ yêu anh hoài

Nam: Này người tình anh yêu ơi, anh xin hứa mãi bên em hoài

 

Song ca: Bên nhau từng phút với nhau. Người yêu hỡi xin quên đi tháng ngày. Will you still love me tomorrow?

 

 

Will You Still Love Me Tomorrow

(Laura Branigan)

 

Tonight you're mine completely

You gave your love so sweetly

Tonight the light of love is in your eyes

But will you love me tomorrow?

Is this a lasting treasure?

Or just a moment's pleasure?

Can I, can I believe the magic of your sigh?

Will you still love me tomorrow?

 

Tonight with words unspoken

You say that I'm the only one

But will my heart be broken, baby,

When the night meets the morning sun?

 

I'd like to know that your love

Is a love I can be sure of

So tell, tell me now, and I won't ask again

Will you still love me tomorrow?

 

Tell me now, and I won't ask again

Will you still love me?

Will you still love me?

Will you still love me tomorrow?


Tình Yêu Như Bóng Mây

Song Ngọc

 

 


Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lạt

Thành phố này xin trả lại cho anh

Ngàn thông buồn chiều nay im tiếng

Ngôi giáo đường lặng đứng suy tư

Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lạt

Đồi núi buồn xin gởi lại cho anh

Và con đường mù sương giăng mắc

Hai đứa hôm nào lạnh buốt trong tình yêu

 

Rồi mai tôi sẽ xa

Tình yêu như bóng mây

Tình yêu cơn gió bay hương thời gian phai

Rồi mai tôi cố quên

Người đi như bóng chim

Người đi đâu dễ quên kỷ Niệm đau thương

 

Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lạt

Thành phố chiều sương khói buồn riêng em

Còn bao điều sao anh không nói

Tôi cúi đầu từ giã Đà Lạt ơi .

Ngô Đồng


Tình Yêu Như Mũi TênEl Choclo - Kiss of Fire

Ngoại Quốc (Argentina)

Trần Ngọc Sơn

 

Cuộc đời chỉ để mà buồn sao em mưa đêm gió oán than

Cuộc đời đã mất khi thu lại về với lá rơi ly tan

Còn gì đâu em lời thề trăm năm chỉ là dĩ vãng thôi

Nguời tình đã vắng như vở kịch đời giữa đêm khuya buông màn

Còn gì đâu em vì tình ra đi bay theo những bóng chim

Cho ta nhức nhối đau hơn một lần khi tan rã trái tim

Hạnh phúc đã héo khô giữa đôi tay trong cuộc đời

Có nghe đêm này tuợng đá khóc hơn mưa ngàn

Thì đành quên nhau như lá chôn đi mùa đông,

như nắng phai đi hình bóng,

cho chết đi khung trời mơ mộng

Thì đành quên nhau cho tắt đi khung đàn đớn đau,

sân khấu yêu đuơng muôn đời mang theo vạn câu gian dối

Chiều ti'm vây chân trời, nguời đã đi xa nguời

Ngày tháng yêu nhau chỉ còn lại trong ta bao nhiêu xót xa

Thôi ta cố quên đi buồn nào rồi cũng phai mờ

Đuờng phố đêm xa mù

Thành phố quên lên đèn

Một thoáng đam mê trả lại đời em mang đi như mũi tên

Ôi tình yêu mũi tên ngập sâu vào đáy tim

 

Cuộc đời chỉ để mà buồn sao em mưa đêm gió oán than

Cuộc đời đã mất khi thu lại về với lá rơi ly tan

Còn gì đâu em lời thề trăm năm chỉ là dĩ vãng thôi

Nguời tình đã vắng như vở kịch đời giữa đêm khuya buông màng

Còn gì đâu em vì tình ra đi bay theo những bóng chim

Cho ta nhức nhối đau hơn một lần khi tan rã trái tim

Hạnh phúc đã héo khô giữa đôi tay trong cuộc đời

Có nghe đêm này tuợng đá khóc hơn mưa ngàn

Như hồn ta mang vết thuơng đời

Kiếp này thôi trót lỡ duyên rồi

Ngày tháng yêu nhau chỉ còn lại trong ta bao nhiêu xót xa

Thôi ta cố quên đi,

buồn nào rồi cũng phai mờ

Ta nhìn ta cây lá sang mùa

Quảng đời ta tăm tối u phiền

Một thoáng đam mê trả lại đời em mang đi như mũi tên

Ôi tình yêu mũi tên ngập sầu vào đáy tim.

Tuấn Ngọc trình bày

 

EL CHOCLO

Enrique Santos DiscépoloJuan Carlos Marambio CatánAngel Villoldo

Con este tango que es burlón y compadrito,

se ató dos alas la emoción de mi suburbio.

Con este tango nació el tango y como un grito

salió del sórdido barrial buscando el cielo.

Conjuro extraño de un amor hecho cadencia

que abrió caminos sin más ley que su esperanza,

mezcla de rabia, de dolor, de fe, de ausencia

llorando en la inocencia de un ritmo juguetón.

 

Por tu milagro de notas agoreras

nacieron sin pensarlo las paicas y las grelas,

luna en los charcos, canyengue en las caderas

y un ansia fiera en la manera de querer...

 

Al evocarte...

tango querido...

siento que tiemblan las baldosas de un bailongo

y oigo el rezongo de mi pasado.

Hoy que no tengo...

más a mi madre...

siento que llega en punta 'e pie para besarme

cuando tu canto nace al son de un bandoneón.

 

Carancanfunfa se hizo al mar con tu bandera

y en un pernó mezcló París con Puente Alsina.

Fuiste compadre del gavión y de la mina

y hasta comadre del bacán y la pebeta.

Por vos susheta, cana, reo y mishiadura,

se hicieron voces al nacer con tu destino,

misa de faldas, kerosén, tajo y cuchillo

que ardió en los conventillos y ardió en mi corazón.

 

Tango querido ... tango argentino

 

siento que tiemblan las baldosas de un bailongo

y oigo el rezongo de mi pasado.

 

Tango querido ... tango argentino

 

siento que llega en punta 'e pie para besarme

cuando tu canto nace al son de un bandoneón.

 

Kiss of Fire

 

-Artist: Georgia Gibbs as sung on "Her Nibs Miss Georgia Gibbs"

-Polygram Records DPSM 5126/138024

-peak Billboard position # 1 for 7 weeks in 1952

-competing versions charted by Tony Martin (#6), Toni Arden (#14), Billy

-Eckstine (#16), Louis Armstrong (# 20), and Guy Lombardo (#30)

-adapted from the Argentine tango "El Choclo"

-Music by A. G. Vilodo and English Words by Lester Allen and Robert Hill

 

[opening trumpet fanfare and the remainder is a tango rhythm]

 

I touch your lips and all at once the sparks go flying

Those devil lips that know so well the art of lying

And though I see the danger, still the flame grows higher

I know I must surrender to your kiss of fire

 

Just like a torch, you set the soul within me burning

I must go on, I'm on this road of no returning

And though it burns me and it turns me into ashes

My whole world crashes without your kiss of fire

 

I can't resist you, what good is there in trying?

What good is there denying you're all that I desire?

Since first I kissed you my heart was yours completely

If I'm a slave, then it's a slave I want to be

Don't pity me, don't pity me

 

Give me your lips, the lips you only let me borrow

Love me tonight and let the devil take tomorrow

I know that I must have your kiss although it dooms me

Though it consumes me, your kiss of fire

 

 

 

Since first I kissed you my heart was yours completely

If I'm a slave, then it's a slave I want to be

Don't pity me, don't pity me

 

Give me your lips, the lips you only let me borrow

Love me tonight and let the devil take tomorrow

I know that I must have your kiss although it dooms me

Though it consumes me……. your kiss of fire!!!

Transcribed by Robin Hood

AnhTu & Alex


Tình Yêu Như Ván Bài

ABBA

LV: Lê Xuân Trường

 

Đời đã vắng tiếng cười

Dòng lệ tuôn phút chia ly

Trái tim em rạn vỡ

Dĩ vãng xưa nay mờ khuất.

 

Tình yêu như ván bài

Và người đời vẫn biết luôn thua

Thế nhưng sao mù quáng

Quyến rũ, u mê ngày tháng?

 

Chorus:

Người mừng chiến thắng reo vui

Người buồn chán ngán khi thua

Rồi lòng chỉ thấy chua cay

Sao ai cũng đều đắm đuối.

 

Lần em đã ngã vào

Vòng tay chất ngất đam mê

Tiếng nói anh như dòng suối

Hứa yêu em mãi mãi.

Và em đây cứ ngỡ rằng

Đời này đẹp mãi bên anh

Thế nhưng em khờ quá

Ước muốn không như mộng tưởng

 

Chorus:

Trời thì ở tít trên cao

Này trời có thấu cho con

(Hay) lòng trời lạnh giá như băng

Chẳng đoái hoài thương tiếc.

Một người chiến thắng hân hoan

Một người khóc suốt đêm thâu

Cuộc tình nến sáng lung linh

Tiễn xa rời nhân thế.

 

Và hỏi lòng anh có khác thường

Một người nào đó hôn anh?

Lúc cô gọi tên anh?

Có giống như em thuở ấy?

Và hỏi anh có biết rằng

Từng chiều về em vẫn nhớ anh.

Biết nói những gì đây?

Trái ngang khi yêu là thế.

 

Chorus:

Và trời đã gán cho em

Một đời với những chua cay.

Vở kịch chấm dứt nơi đây,

Sao khán giả lưu luyến.

 

Trò đùa vẫn cứ chơi vui,

Mọi người cũng thế như nhau

Cười đùa trước những thương đau

Chiến thắng là được hết......

 

Em không biết nói gì.

Vì từ biệt thì chẳng mấy khi vui.

Trái tim em ngừng tiếng;

Khi nói chia tay từ đây.

 

Và em xin lỗi người,

Vì cuộc tình đã quá vô duyên

Khiến anh đây nhàm chán

Cất bước theo ân tình mới.

 

(Nhưng cuối cùng rồi)

Thì người vẫn cách xa em....

 

Còn lại em với bơ vơ.....

Lưu Bích trình bày

Lê Xuân Trường


Tình Yêu Niềm Nhớ

Vũ Quốc Việt

 

 


Sao em quá vô tình

Anh mong chờ từng ngày từng tháng từng năm…

 

Tình yêu đâu biết ngày mai vui buồn

Và em đâu biết rằng em vô thường

Đôi khi em bước cùng anh chung đường

Đôi khi em bỗng về nơi phương nào

Ơi em sao nỡ vô tình quá

 

Còn đây anh mãi ngồi ru cung đàn

Buồn vui nâng phím lòng nghe hoang tàn

Hôm kia em đến nụ hôn dịu dàng

Hôm qua em vẫn hồn nhiên rộn ràng

Mà nay em như hóa kiếp lang thang

Người yêu hỡi sao ra đi quên nhắn nhau

 

Chorus:

 

Vẫn biết vướng víu để rồi sầu nhớ

Vẫn biết níu kéo cũng chỉ trong mơ

Lắm lúc cũng muốn khép lại một niềm nhớ mong manh

Nhưng trong tim nghe vẫn yêu, u hu…

Vẫn mãi nhớ đến tháng ngày hạnh phúc

Vẫn mãi nhớ đến bóng dáng em yêu

Dẫu có tiếc nuối cũng đành một niềm nhớ riêng anh

Mong cho con tim vơi niềm đau

Quang Vinh trình bày

ĐừngTắmChiềuNay


Tình Yêu Ở Lại

Quốc Trung

Dương Thụ

 

Đã hết rồi ngày nắng chói chang

Lúa đã vàng chiều đã khói sương

Và đã hết rồi mùa bão với giông

Gió thu trong vườn vằng man mác hương đêm

 

Đã hết buồn và hết vấn vương

Đã hết hờn giận hết nhớ thương

Và đã hết ngồi nhìn mãi bóng đêm

Sớm nay em lặng ngắm vệt nắng cuối thềm

 

Mùa thu đến nhẹ nhàng mùa thu rất trong

Dòng sông lắng đọng dần sông rất trong

Chuyện xưa đã xa dần rồi cũng lãng quên

Tình yêu vẫn vô hình sống với em

 

Đã hến buồn và hết vấn vương

Lúa đã vàng tỏa ngát hương đồng

 

 

 

 

Chilli


Tình Yêu Ôi Tình Yêu - (Oh! Mon Amour)

Christophe

Phạm Duy

 

Cuộc tình ngày đó đã ghi trong ta ôi bao nhiêu ngọt bùi, bao kỷ niệm

Rồi một thời tiếc nuối ôi xanh xao, nghe tiếc nuối xót xa vô vàng

Giờ chỉ còn nước mắt rưng rưng thôi

Bao nhiêu đêm rồi thức trắng canh trường mình ta chua xót

 

Anh nơi phương xa nào anh có biết

có hay tình ta nhớ thương vơi đầy

Anh ơi anh ơi ở nơi xa đó có bao giờ anh tiếc thương ngày cũ?

Đắm đuối xa xưa, khi sống gần nhau

Hay anh quên mau như cơn mơ

 

Kỷ niệm làm tiếng hát lên chơi vơi Ôi lung linh tuyệt vời, nghe rã rời

Kỷ niệm làm nước mắt hoen đôi mi sao vấn vương theo bên ta hoài

Này người tình hỡi có nghe không anh?

Bao nhiêu trông chờ, bao nhiêu gọi mời

Tình ta tha thiết

 

Em nơi phương đây, đường xưa vẫn đó, dấu chân còn đây, ngóng trông đêm ngày

Anh ơi, anh ơi, vòng tay còn ấm, môi còn say, cớ sao còn mãi, cứ mãi lênh đênh như chiếc thuyền trôi,

Trôi đi mênh mang chẳng biết khi nao, trở về bến cũ

khiến ai chờ mong, héo hon đêm ngày

Anh ơi, anh ơi ở phương xa đó, nếu mây mù giăng, nếu mưa ngập lối

Hãy nhớ nhé anh, em vẫn chờ mong,

Dang đôi tay yêu trong cơn mơ đường tình yêu

đắm say triền miên khiến ta tình ái

Cất bước lên cao, em vẫn chờ mong ...

Dang đôi tay yêu trong cơn mơ đường tình yêu

đắm say triền miên khiến ta tình ái

 

~~~~~~~~~~~~

Oh! Mon amour

Par: Christophe

 

Elle a des yeux qui voient la mer

A travers la pluie qui descend

Elle fait des rêves où elle se perd

Entre les grands nuages blancs

Elle ne sait plus le jour ni l'heure

Elle a des larmes au fond du coeur

Qui lui font peur

 

 

Oh ! mon amour écoute-moi

Déjà la vie t'attends là-bas

Non n'ai pas peur il faut me croire

La vie est belle même sans mémoire

Tu sais je te raconterai

Avec le temps tu comprendras

Elle n'entend pas ce que je dis

Et sa main dans ma main s'endort

Je voudrais être ce pays

Où elle s'en va chercher encore

Dans le miroir de son passé

Ce rêve qui s'était brisé

Un soir d'été

 

Oh ! mon amour écoute-moi

Un autre monde t'attend là-bas

Non n'ai pas peur il faut me croire

La vie est belle et notre histoire

Peut continuer quand tu voudras

Et tout sera comme autrefois

 

Oh ! mon amour ouvre ton coeur

Tu m'entendras

Pardonne le mal que je t'ai fait

Je ne te quitterai plus jamais

Oui mais demain dans mes cheveux

Je vois des soleils dans tes yeux

 

Oh ! mon amour

Une autre vie t'attend là-bas

Je t'aime tant il faut me croire

Le monde est beau et notre histoire

Peut continuer quand tu voudras

Et tout sera.........

 

tvmt


Tình Yêu Ơi Xót Xa

(chưa biết)

 

 


Tình yêu kia mình đã trao cho ai

Mà cuộc đời thật nhiều những đổi thay

Tưởng tượng rằng là tình sẽ không nghiệt ngã.

Mà trọn đường trần thuyền sao đã không may

Cho anh ra đi như cánh chim biệt lối

            Cho anh xa em, trong nhớ thương, thầm mong.

            Khi ta chia tay đâu nói câu từ giã

            Nay ta xa nhau, buồn vương vấn trong tim.

Lệ rơi trên mi phút giây chia ly

Mình còn lại gì một hạnh phúc ngày mai

Để lại cuộc tình thương đau nhiều nỗi

Cho con tim ngàn năm vẫn không phai

Cho anh ra đi như cánh chim biệt lối

            Cho anh xa em, trong nhớ thương, thầm mong.

            Khi ta chia tay đâu nói câu từ giã

            Nay ta xa nhau, buồn vương vấn trong tim.

            Nhớ năm xưa hai đứa bên nhau

            Nắm tay nhau, dạo phố vui chơi

            Đến hôm nay ta đã xa nhau

            Tình yêu kia, cách xa đôi bờ

ENDING

 

            Khi ta chia tay đâu nói câu từ giã

            Nay ta xa nhau, buồn vương vấn trong tim

 


Tình Yêu Sẽ Đến

Triệu Thiên Tuyến

 

 


Hỡi người yêu,

đang ở đâu,

biết đang ở đâu hỡi người ?

Hỡi người yêu,

đang ở đâu

để ai nhớ mong âu sầu

 

Ðã có lúc con tim yêu thương nồng nàn mê say

Cất tiếng hát tiếng hát yêu thương ngập tràn thơ ngây

Hãy sống với con tim yêu thương nồng nàn mê say

Hãy hát với tiếng hát yêu thương ngập tràn thơ ngây

 

Tình yêu sẽ đến bên em,

sẽ đến bên em như em mơ

Tình yêu sẽ đến bên em,

sẽ đến bên em như mong chờ

 

Tình yêu sẽ đến với em thôi

Tình tuyệt vời bên em mãi suốt đời

Tình yêu sẽ đến với em thôi

Và ở lại bên em mãi mãi

 

Nói:

Tình yêu sẽ đến bên em,

sẽ đến bên em như em mơ

Tình yêu sẽ đến bên em,

sẽ đến bên em như mong chờ

 

Thương người mãi

Yêu người mãi

Sẽ luôn chờ mong mãi người

Mong chờ mãi

Như làn mây

Tình yêu tháng năm đong đầy

(1993)

Triển Chiêu


Tình Yêu Sỏi Đá

(chưa biết)

 

 


Ôi tình yêu mộng mơ như loài hoa ngát hương

Trôi về đâu ngàn năm chợt tình dứt đắng cay

Mang lời ru tình yêu chôn dấu nơi sông sâu

Cuộc tình ngày nào giờ sao vội vã

 

Yêu nhau chợt xa nhau rồi mang theo nỗi đau.

Khi em chợt quay đi ngồi hát câu buồn bã

Anh mong ngày mai kia tình nắng ấm đêm về

Con tim trăm năm muôn nghe sỏi đá

 

Đêm từng đêm buồn lê gót mong gặp em ở nơi nào

sẽ xóa hết bóng đêm chợt giá lạnh

Nhưng mùa đông nào hay biết dẫu tình yêu đã xa khuất

Sẽ mãi mãi xóa tan kiếp phù du

 

Khi mùa đông chợt tan biến em vội quay về nơi này

Mong lời ru ngày xưa đó, sẽ khắc ghi tình đôi ta ...... trọn đời...

Trong... tình yêu... sỏi đá.

Lâm Chí Khanh trình bày

Dan Nguyen


Tình Yêu Thầm Kín

Ngoại Quốc

Nguyên Vũ

 

Lời thương yêu em muốn trao

Nhưng mãi ngại ngùng từ ngày đầu lúc biết nhau

Lời thương yêu anh muốn trao

Câu nói êm đềm ngàn đời anh vẫn đi tìm

 

Từ ngày ta quen nhau, em vui nhiều trông thấy

Nụ cười luôn trên môi, từng lần nghĩ đến anh

Và vì anh không tin, nên anh đã biết được

Tình yêu đã chớm trong lòng em

 

Lời thương yêu em muốn trao

Nhưng mãi ngại ngùng từ ngày đầu lúc biết nhau

Lời thương yêu anh muốn trao

Câu nói êm đềm ngàn đời anh vẫn đi tìm

 

Chỉ cầu mong sao anh cũng rộn ràng thương nhớ

Chỉ cầu mong sao anh luôn luôn nghĩ đến em

Chỉ cầu mong sao đôi ta mai sau luôn có nhau

Hạnh phúc thương yêu đến bạc đầu

 

Lời thương yêu em muốn trao

Nhưng mãi ngại ngùng từ ngày đầu lúc biết nhau

Lời thương yêu anh muốn trao

Câu nói êm đềm ngàn đời anh vẫn đi tìm

 

Em hy vọng tình yêu anh cho

Là tình yêu anh cho bằng hết trái tim

Anh mong rằng tình yêu em cho anh

Là tình yêu em đã để dành

 

Lời thương yêu em muốn trao

Nhưng mãi ngại ngùng từ ngày đầu lúc biết nhau

Lời thương yêu anh muốn trao

Câu nói êm đềm ngàn đời anh vẫn đi tìm

 

Em hy vọng tình yêu anh cho

Là tình yêu anh cho bằng hết trái tim

Anh mong rằng tình yêu em cho anh

Là tình yêu em đã để dành

 

Lời thương yêu em muốn trao

Nhưng mãi ngại ngùng từ ngày đầu lúc biết nhau

Lời thương yêu anh muốn trao

Câu nói êm đềm ngàn đời anh vẫn đi tìm

Don Hồ & Delena trình bày

<font color=brown>Hạt Mưa</font>


Tình Yêu Thầm Kín

Hoài Vũ

 

 


Anh là bạn thân bên em,

Nhưng mà người em luôn yêu

Chắc chắn không phải là... anh đây!...

Em chọn người yêu cho Em,

Cũng là ban thân với anh

Tiếng nói yêu giờ sao lên lời!...

Nhìn em bên bạn thân

Nhói tim anh bao ngày

Hãy biết cho lòng này... người ơi!

Tình yêu anh đành chôn

Dấu trong tim anh mà thôi...

Giữ xho tình bạn không rời xa!

Ngoài sân hoa lá cũng hay anh buồn đau

Vì Em nay đã cất bước vui cùng ai.

Dù mai rời xa, có anh luôn chúc em thật lòng:

"Rồi em sẽ hạnh phúc bên ai trọn đời !!!!!"

Ngọc Hà


Tình Yêu Thì Thầm

Ngoại Quốc

LV: Lê Quang

 

(rạo rực, dồn dập)

 

* Chiều, một mình anh trên con phố xưa

Nghe lòng nôn nao khó quên gió mưa một thời đáng yêu!

Chiều, chiều đợi chờ em không thấy đâu

Mưa buồn anh mơ ước mơ đi tìm hạt nắng trên cao

 

ĐK:

 

Và yêu em như yêu từ kiếp nao

Chờ em đến lóng ngóng dại khờ

Mà người ơi anh đâu nào biết đâu

Chợt tỉnh giấc cơn mơ vội tan!

 

Người yêu nhớ chăng, lời nói ngỡ ngàng

Dù tình đã trao lời yêu mình anh mãi nói thầm

Người yêu biết chăng, chờ mãi những ngày

Tình nồng đắm say em có hay biết giờ đây...

Trái tim đã yêu!

 

**

Ngồi, nhìn cuộc tình đi qua tháng năm

Mong chờ con tim dấu yêu biết chăng bao giờ em ơi !

Giờ, giờ chỉ còn con tim lẻ loi

Em về bóng tối giá băng mong hoài giờ phút bên nhau...

 

(trở lại ĐK...)

 

Người yêu nhớ chăng, lời nói ngỡ ngàng

Dù tình đã trao lời yêu mình anh mãi nói thầm

Người yêu biết chăng, chờ mãi những ngày

Tình nồng đắm say em có hay biết giờ đây...

 

Người yêu nhớ chăng, lời nói ngỡ ngàng

Dù tình đã trao lời yêu mình anh mãi nói thầm

Người yêu biết chăng, chờ mãi những ngày

Tình nồng đắm say em có hay biết giờ đây...

 

Trái tim đã yêu!

©¿®


Tình Yêu Thiết Tha ( La vie c'est une histoire d'amour)

Ngoại Quốc (Pháp)

 

 


Có tiếng hát cất bóng mát cho đời

có đuốc sáng ấm áp nét môi cười

có khóe mắt chiếu nắng ấm cho người

người tôi thương yêu

 

Sẽ đến đón những tiếng hát mỹ miều

sẽ đến thắp những đuốc sáng yêu kiều

sẽ đến chiếu ánh nắng ấm áp ban chiều

tình yêu thiết tha

 

Tình như tia nắng ấm lấp lánh trong đời ta

tình thiết tha cho những mùa xuân ngát hoa

tình như cơn gió buốt thấp thoáng trong đời ta

tình giá băng cho những mùa đông lãng quên

 

Có những chiếc ghế đá vẫn mong chờ

có những chiếc lá úa rớt hững hờ

có những tiếng cất bước rất ơ thờ

người qua trong mơ

 

Đã hết những lúc đứng dưới sương mờ

đã mất đáy ánh mắt biếc mong chờ

biết chất chứa nuối tiếc đến bao giờ

tình cho giấc mơ...


Tình Yêu Thứ Nhất

Trần Thiện Thanh

 

 


Xin được một lần tôi hát cho tôi

Cho vừa tình yêu thứ nhất trong đời

Cho mình hiểu rằng chỉ bấy nhiêu thôi

Cho cơn đau còn mới, cho người ta thấy lòng vui.

 

Xin được một lần nhắc em ngày cưới

Rượu hồng xe hoa ngỡ gói đôi đời

Ai ngờ một chiều nhạt má lem mi

Tương lai không vừa ý nên người ta mới đành đi.

 

Cho hỏi một lời giữa ngày vu quy

Đầu đời chung đôi ta đã hứa gì

Sao lại đành lòng chia cách đời đôi

Duyên trăm năm không trọn từng ngày dài mỏi mòn mình tôi.

 

Xin được giận hờn trách em lần cuối

Và tình xưa xin từ đó buông xuôi

Thêm một lần trời đổi gió thay mưa

Trong đêm hoang nào đó xin một giây khóc người xưa.

 

Tài Liệu tham khảo: The Best of Nhật Trường - Nhật Trường Production

 

 

tvmt


Tình Yêu Thủy Thủ

Y Vân

 

 


Mắt em màu trùng dương.

Tóc em như sóng cồn.

Gió nhẹ tưạ như hơi

thở cuả người yêu

buồn mà duyên dáng.

 

Anh là thủy thủ

mang lòng biển cả

trao về tình em.

 

Đã đành em yêu anh.

Sao bằng anh thương em.

Như biển đông lai láng.

Ví bằng đất nước mình.

Nên bể dâu hoang tàn.

Nhưng tình không tan biến.

 

Nhớ em điểm sao đêm.

Đếm sao mà vấn lòng.

Vấn lòng càng thương hơn.

Tình nào cho em tình nào cho nước ?

 

Anh là thủy thủ yêu đời biển cả

như người tình chung.

Mắt em màu trùng dương .....


Tình Yêu Tìm Đâu

Ngoại Quốc

LV: Nguyễn Yên Nho

 

Ôi mây cao vẫn trôi thênh thang không như tình tôi chiêm bao

Khắc sâu trong tâm tư hoen sầu

Nhắm mắt để vuốt cơn mê nào

Biết bóng dáng ấy nay đi về đâu

 

Ôi sông sâu có mang ra khơi xa bao nhiêu tình yêu

nơi đây

Có như tôi yêu ai hơn thân này

Có lúc nỗi nhớ thương dâng đầy

Nỗi nhớ xé nát thân tôi từng giây

 

ĐK:

 

Đường tình bồng bềnh người đi về bao nhiêu lối

Đường tình này tôi bước trong đau vùi

Tôi lao vào đêm tối khi linh hồn đau nhói

Đem tâm tư kia chôn vào trong đáy con tim

Đường tình người đi về bao nhiêu lối

Đường tình này tôi bước trong đau vùi

Tôi lao vào đêm tối

Khi lòng đau nhói

Cô đơn miên man trong dòng đời

 

( Lập lại từ đầu )

 

Bao năm buông trôi

Sao tôi chưa nguôi

Chân dung cơn đau em hằn sâu

Buông hai tay xuôi

Em quên tôi đi

Những đắm đuối ấy biết tìm đâu

 

( Lặp lại Điệp khúc )

 

Trần Dương


Tình Yêu Tìm Thấy

Trịnh Công Sơn

 

 


Từ khi có đôi chân vào đời

Màu hoa lá quen như mặt người

Với bao ngày sống buồn vui

Có những tình yêu tìm thấy

Từng ngọn núi con sông ruộng vườn

Từng giòng suối con kênh đầu làng

đã mang hình bóng quê hương

Đã nuôi giòng máu trong tim

 

Tiếng ru mẹ hát những năm xưa

Mãi là lời ca dao bốn mùa

Tìm thấy nỗi nhớ từ mỗi chiếc lá

Góc phố nào cũng thấy quê nhà.

 

Từng ngày nắng hay mưa vội vàng

Từng chiều xuống hay đêm dịu dàng

Đã đi vào nỗi đời riêng

Đã cho hạnh phúc thầm kín

Còn tìm thấy quanh đây tình người

Còn tìm thấy bao nhiêu mời gọi

những tâm hồn lá xanh tươi

Biết ơn đời những tin vui.

họctrò


Tình Yêu Tôi Hát

Việt Anh

 

 


Có cơn mưa nào qua đây, sao trời trong xanh là thế

Giá như em còn bên tôi, giá như tôi đừng lặng lẽ

Giấc ngủ vùi chiều hôm, giữa đền đài bỏ hoang

Những dại khờ đầu tiên, những thề nguyền ngày xưa

 

Anh nhớ em buồn vui nơi đó

Anh nhớ em từng đêm gió về

bao ước mơ một đời thiếu nữ

theo lá rơi con sông mùa thu

Xuân thiết tha mùa xuân đi mãi

Em ghé qua dừng chân đứng lại

Ðong đếm chi niềm vui nước mắt

tre vẫn xanh hai bên đường ta

Theo gió qua miền quê hoang vắng

cho tiếng dương cầm đêm chết lặng

Em có nghe tình yêu anh hát

khi nắng xôn xao trên hàng cây

 

Ðến bao giờ vườn đầy hoa trắng rơi

Chôn vùi nơi đó bóng dáng em lặng yên

Bao niềm hạnh phúc thật gần

giữa cuộc đời nhỏ nhoi

Bao giông tố đã trôi qua đời anh

Bao hoàng hôn tím ngắt rơi trên dòng sông

Bao bình minh chói chang trên miền quê hương nắng gió

Sóng rất hiền và đại dương rất xanh

trên bờ cát trắng những dấu chân trẻ thơ

Em ngồi ca hát một mình

giữa khoảng trời bỏ quên

 

Em có nghe tình yêu tôi hát

Xa vắng đi niềm kiêu hãnh nào

đong nỗi đau đầy bàn tay bé

Ai đó nơi xa xôi chờ mong

 

Trước sân bao lần ra hoa

bao lần trăng treo đầu ngõ

Có con sông nào rong choi cuốn theo đôi bờ mưa lũ

 

Em có nghe tình yêu tôi hát

Xa vắng đi niềm kiêu hãnh nào

đong nỗi đau đầy bàn tay bé

Ai đó nơi xa xôi chờ mong...

 

 

tvmt


Tình Yêu Trả Lại Trăng Sao

Lê Dinh

 

 


Cho L.T.P. cảm thông nỗi đau buồn qua thi phẩm

"TIN VUI ĐÁM CƯỚI NHÀ AI".

L.D.

 

Thôi hết rồi người đã xa tôi

Quên hết lời thề ngày xa xôi

Quên đường xưa lối qua ngậm ngùi

Nghe thời gian bước đi bồi hồi hai ta cùng chung lối

 

Ôi những kỷ niệm ngày bên nhau

Nay chỉ còn là niềm thương đau

Sao tình yêu hóa ra hận sầu

Sao dịu êm hóa ra nghẹn ngào

Sao cuộc đời tựa chiêm bao

 

Hết những ước mơ lệ tuôn gối nhỏ

Đêm dài rưng rưng nhớ

Cuộc đời từ đây u buồn ngang trái để mình em đắng cay

Anh nhớ hay chăng ?

Anh nói rằng trọn đời yêu em

Sao nỡ đành lòng nào lại quên

Câu "tình yêu giữ không nhạt màu"

Câu "mình thương đến khi bạc đầu"

bây giờ trả lại trăng sao .


Tình Yêu Trở Lại

(Nguyễn Văn Hiên ?)

 

 


Tưởng rằng tình đã xa thật xa

Nhưng vì đời là những chuyện bất ngờ

Ngại ngùng ngày ấy em tìm tôi

Dịu dàng nụ hôn ấm làn môi

 

Để lại đường cũ cho đời vui

Bao đợi chờ tình em đã đến rồi

Muộn phiền hờn trách nhau mà chi

Vì cuộc tình thôi đã hết chia ly

 

Có chút nước mắt trên mi ngày em đến

Có chút nắng ấm khi con thuyền ghé bến

Thương... nhớ nhau trao nụ cười

Xin hãy yêu cho đời vui

 

Lấp lánh ánh mắt em hay lòng bối rối

Hãy hát khúc hát năm xưa ngày em tới

Giăng... nỗi vui như gợi mời

Một ngày em về với tôi

 

(lại từ đầu ...)

Nhóm Mây Trắng trình bày

New Year 2002


Tình Yêu Trong Đời (Sealed with A Kiss)

Hyland, Brian

Trường Kỳ

 

 

 

Ngồi kề bên nhau cất tiếng ca... say tình chan hòa

Ngàn mây xanh cùng sống ngút ngàn xa,

Đời thắm tươi như ngàn hoa

Nắng say say như vang tiếng cười... thiết tha yêu đời

 

Đời mình trong năm tháng sẽ qua... lo gì sau này?

Ngồi đây ta cùng hát khúc tình ca,

Và sẽ trao nhau tình yêu

Tiếc nhau chi cho nhau phút này... nhớ nhau muôn đời

 

   Còn mấy lúc như ngày hôm nay?

   Đời hết nghĩa nếu không tình yêu

   Rồi sẽ đến lúc ta cùng chia tay

   Yêu nhau đi, không buồn không tiếc!

 

Nếu có đến khi ta rồi xa... tim còn mơ màng

Tình yêu ta còn mãi về sau,

Còn nhớ khi ta gần nhau,

Đã trao nhau bao nhiêu yêu mến...

mình sống mãi trong tình yêu...

... Mình sống mãi trong tình yêu...

 

*********

 

Sealed With A Kiss

(Brian Hyland)

 

Though we've got to say good-bye

For the summer

Darling, I promise you this

I'll send you all my love

Everyday in a letter

Sealed with a kiss

 

(Chorus)

Yes it's gonna be cold, lonely summer

But I'll fill the emptiness

I'll send you all my dreams

Everyday in a letter

Sealed with a kiss

 

I'll see you in the sunlight

I'll hear your voice everywhere

I'll run to tenderly hold you

But, darlin' you won't be there

 

I don't wanna say good-bye

For the summer

Knowing the love we'll miss

Let us make a pledge

To meet in September

And seal it with a kiss

 

(instrumental)

 

(Chorus)

 

Sealed with a kiss

Sealed with a kiss

Sealed with a kiss


Tình Yêu Tựa Chiếc Bóng Bay

Nhật Ngân

 

 


Kìa nhìn xem thằng bé đùa chơi cùng chiếc bóng bay

Nắm trong tay lay hoay sao bong bóng kia bay đi

Rồi ngẩn ngơ nhìn theo đôi dòng lệ bỗng hoen mi

Bóng bay đi xa xăm mù khơi biết đâu mà tìm

 

Chuyện tình anh và em tựa như chuyện chiếc bóng bay

Lúc bên nhau ta đâu xem ân ái kia ra chi

Ðể rồi khi tình yêu đôi ngã chia ly

Mới bâng khuân tơ vương buồn ơi xót xa là buồn

 

ĐK:

 

Hỡi tình hỡi mênh mang là cơn gió

Hỡi tình hỡi mênh mang là mây trời

Tình một ngày tình cũng trăm năm

Tình một đời tình vẫn xa xăm

Bến yêu đương mịt mù....

 

Giờ mình em ngồi ngồi đây nhìn mưa ngoài kia trắng bay

Áo ai nơi xa xăm cho tim mãi nghe chơi vơi

Từng ngày qua buồn ơi âm thầm theo lá rơi rơi

Bến yêu thương nơi nao mà sao mãi nghe mình buồn

Hoài Thương


Tình Yêu Tuyệt Vời

Anh Bằng

 

 


Có những lúc mình đi trong nắng mà đời như giá băng.

Có những lúc mình đi trong tuyết sao nghe hồn dầy ấm êm.

Có những lúc ngoài kia mưa lũ mà tình ta héo khộ

Có những lúc lùm hoang khuya vắng nghe như lòng dầy giấc mợ

Tình yêu giờ tan như khói lam,

bỗng dâu tình di dến bên ta thì thầm.

Người yêu ngỡ như chim bay rất xa,

bỗng dâu về dây líu lo trong lòng tạ

Có những lúc buồn di trên phố mà hồn dâng ý thợ

Có những tiếng cười pha-lê vỡ nghe như lời buồn lá khô

Dó có mối tình vui dó,

dẫu có mối tình tan vỡ. . .

(Ớ. . . ớ. . .)

Người yêu ơi! Tình yêu tuyêt vời.

 

 

tvmt


Tình Yêu Tuyệt Vời (Une Belle Histoire)

Fugain, Michel

 

 


Ngày hôm nay tình xanh

Thiết tha, vòng tay người yêu

Mà hôm nay tình phai, hỡi người yêu dấu

 

Ngày anh đi biệt ly

Với anh chiều qua thật nhanh

Tình đôi ta còn đâu

Hỡi người yêu dấu, anh hỡi!

 

Chàng ơi xin dừng bước

Hãy trao nhau niềm ân ái

Tình xanh em xin dành hết cho người tình xưa

Tình em xin dâng trọn kiếp hết đến một mình anh

 

Người ơi xin dừng bước

Hãy vui trọn đêm nay

Tình đôi ta sẽ nồng thắm như tình ngày xưa

 

Tình em nay sẽ còn mãi không hề nhạt phai

Ôi tình yêu, người ơi, chàng ơi

Đừng xa vắng người

 

Học Trò


Tình Yêu Và Huyền Thoại

Khuyết Danh

 

 


Nàng mọc cánh bay đến nơi chân trời

Chàng đuổi theo trên chuyến xe cuộc đời

Nàng vươn tay hái sao trời đỉnh núi

Kết lên tóc mây như đôi mắt tình yêu.

 

Nàng cầm đuốc soi sáng tâm tư chàng

Bầy thỏ ngoan đi trốn đôi tay chàng

Hồn chết đuối nơi sông dài yêu đương

Bóng đêm đứng trông chiều khóc ai sương mù.

 

Trên đồng bằng ân ái, môi nàng là hoa thắm

Cho mật ngọt tình yêu, đam mê đừng trốn mất

Mây mùa hè thiêu đốt, sa mạc lòng rực cháy

Chim rừng về hỏi lá, đàn quạ bên cười rũ.

 

Nàng là đá bao tuổi xanh hỡi nàng

Chàng là rêu ôm đá mơ thiên đàng

Bằng đôi chân mang linh hồn rã điếu

Đá xanh chở rêu về núi ta tự tình.


Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Trần Quảng Nam

 

 


Chiều hôm nay anh mơ đến em

Có giọt nắng vương trong mắt nâu

Buồn từ đâu lân la đến gần

Nhớ nhung vu vơ thật lâu

 

Tình yêu sao mong manh đớn đau

Nhưng tình yêu cho em trái tim

Nồng nàn như bông hoa mới nở

Đón nhau đi trong tình yêu

 

(ĐK):

Và hôm nay, còn nỗi nhớ đong đầy đáy trái tim

Nhìn mây bay, mà mơ ước đôi môi ấm nồng

Và thời gian càng thêm đắm say từng dấu ái ân

Rồi em mong anh luôn nhớ mãi phút giây này

 

Vì yêu em yêu đôi mắt trong

Hay vòng tay khi ta có nhau

Cuộc đời kia xôn xao tiếng cười

Ấm êm bao nhiêu mộng mơ

 

Tình yêu như cơn say đến mau

Cho giọt máu trong tim thắm tươi

Làm hồn anh bao la nỗi buồn

Nhớ nhung em trong chiều nay.

Bài này còn được biết với tên "Chỉ yêu mình em"


Tình Yêu Và Trái Đắng

Sỹ Đan

 

 


Tình Yêu như trái đắng ngọt

Tình Yêu trong những nỗi buồn

Ngậm trên môi cay đắng

Mùa thu trên bao lối vế

Tình yêu như chiếc lá vàng

Rơi vào miền quên lãng,

Tình yêu như cuồng giông, như bão tố

Rồi bỗng chốc tan vào vùng quá khứ

Tình yêu như giòng sông trôi về đâu

Nào ai biết chăng lòng ai ?

 

Tình yêu trái đắng trái đắng

Cuộc tình trống vắng, trống vắng

Một lần đã xé tan trong đời

Tình yêu đã lỡ đã lỡ

Ðể mình ta nghe bơ vơ

Trong đêm cơn mê dài nỗi nhớ

 

Tình yêu trái đắng trái đắng

Ngậm ngùi tiếc nhớ tiếc nhớ

Ðể người quay lưng quay lưng

Cuộc tình lỡ

Ngày mai nếu có tiếc nhớ

Tìm lại nhau trong cơn mơ

Cho quên đi trái đắng tình yêu  ...

tvmt


Tình Yêu Và Tuổi Trẻ

Y Vân

 

 


Tiếng đàn guitar mở đầu:

 

(pừng, pừng, pừng, pừng pừng pừng, pừng pừng, pừng pừng)

 

Đã từ lâu biển dâu vùi lấp trời xuân

Nén sầu đi vào trong quên lãng

Hãy cùng nhau đời ta chỉ biết tình yêu

Ớ tình yêu, tình yêu thanh cao

Đốt lửa tim, làn môi và mắt bừng lên

Với tình yêu, tình yêu mang đến

Có mình anh, mình anh chỉ biết mình em

Mắt đắm mắt thế là ân tình

Phố phường ơi chiều nay nhìn đến là vui

Đến là vui người như nêm cối

Có từng đôi dìu nhau đầu nép vào vai

Ớ niềm vui, niềm vui chơi vơi

Hỡi nàng ơi đừng nên hoài phí ngày xanh

Ớ thời gian, thời gian nhanh lắm

Tháng ngày qua dệt bao mộng thắm tuổi xuân

Hãy uống hết không gian nên thơ.

Ớ....ơ!

Người em thơ ngây

.......................(oa tu oa, tu oa tu oa)

Ngày xa xưa ấy

...................(oa tu oa, tu oa tu oa)

Hàng mi nét buồn

.....................(oa tu oa, tu oa tu oa)

Thường hay khóc thầm

.............................(oa tu oa, tu oa tu oa)

Nay đã vui mừng

....................(oa tu oa, tu oa tu oa)

Muôn lối xa gần

..................(oa tu oa, tu oa tu oa)

Em hỡi vì em.

..............(oa...oa)

 

 

 

 

Bảo Trần


Tình Yêu Vĩnh Cửu

(chưa biết)

 

 


Trong cơn mơ em hằng đêm

Gương mặt anh như vẫn đây

Ta bên nhau tay cầm tay không rời

Xa trăm năm hay ngìn năm

Vẫn còn anh trong trái tim

Trên da em in nụ hôn đêm nào

 

Tình ơi! dù cách xa mây trời

Em vẫn tin ta không nhạt phai bao ân tình

Em giữ hòa trái tim năm xưa

Ôi trái tim khát khao tình anh

Và còn khao khát tim muôn đời

 

Yêu anh, em yêu ngàn năm

Ôi tình si anh có hay

Trong tim em chỉ mình anh muôn đời

Xa trăm năm hay ngìn năm

Bóng hình anh vẫn mãi đây

Trên da em in nụ hôn khó nhòa

 

You're here, there's nothing I fear,

And I know that my heart will go on

We 'll stay forever this way

You are safe in my heart

And my heart will go on and on

Hoài Thương


Tình Yêu Vỗ Cánh

Mạnh Quỳnh & Khả Tú

 

 


Rồi từng đêm từng đêm, tâm hồn thoáng u buồn

mấy năm xa người thương

Và nhiều khi tình quên, vùi chôn bao kỷ niệm

hằng ôm ấp trong tim

 

Ngàn lần không là không, khi tình thiếu hương nồng

mấy ai vui chờ mong

Người thì ở đầu non, nhìn xuân qua mỏi mòn

hỏi ai sao chẳng buồn

 

Anh ơi, khi đã xa rồi, xin hỏi nhau một lời

vì đâu không chung lối

Nhớ phút từ ly, em quay mặt bước đi

đôi đường cách biệt, rồi còn thương tiếc làm chi

 

Tình đời hay hợp tan, cho hình bóng vô vàng

cuốn trôi theo ngày tháng

Một lần yêu vội qua, thời gian chưa xóa mờ

mà sao ai hững hờ

Như Quỳnh & Mạnh Đình trình bày

Hoài Thương & Băng Tâm


Tình Yêu Vừa Chợt Đến

Nam Anh

 

 


Tình yêu vừa chợt đến,

tình như cơn mê chiều!

Cuộc tình nào đã chết,

cơn mơ đã xóa mờ.

Tình yêu tình lại đến,

dù ta không mong chờ,

Cuộc tình chiều giông bão,

Sương đêm mù lối về ...

 

Ôi ! Mưa khuya vẫn rơi,

rơi trên tóc ai, mắt môi đắng cay,

miên man gót chân bước đường dài

Người em rất xinh!

Tình ta đã say, khát khao phấn son,

hương hoa tuyết trinh phút ân tình

 

Tình yêu tình chợt đến!

Tình như chưa khi nào,

thẹn thùng còn trong mắt,

thơ ngây trên má hồng.

Về em một lời cuối,

rằng ta yêu không ngờ!

Tình yêu là mệnh số,

nên ai đâu có ngờ

 

Em ! Mưa đêm vẫn rơi,

rơi trong giấc mơ, mơ hôn nét môi,

mơn man tóc mây, giấc miệt mài ...

Đường khuya sáng sao,

vừng đông ước mơ, cho em áo xiêm,

cùng ta bước đi hết xuân thì

 

Tình yêu vừa chợt đến!

Hình như chưa bao giờ?

Ngập ngừng từng nét bút

chơi vơi giữa phím đàn

Còn em người tình cuối

Niềm tin yêu trong đời,

cùng em một lần cuối,

ru em qua mê chiều,

dìu em một lần cuối,

đưa em qua mê chiều !

Cùng em một lần cuối,

xin qua cơn mê chiều ...

Vì Đâu


Tình Yêu Vừa Đến

Phan Nguyên Anh

 

 

 


Tình Yêu vừa đến, trái tim rộn rã

Đón nắng mùa Xuân, môi rung cánh hoa

Tiếng hát mờ phai, bước chân giang hồ

Còn giấc mơ nào, tình đã trao người ...

Còn nhau niềm vui

 

Tình Yêu vừa đến, trái tim dâng hiến

Những tháng ngày vui tung đôi cánh chim

Ríu rít đùa ca, thiết tha yêu người

ngàn ánh sao trời tìm thấy trong đời

về trên môi nụ cười

ta vui bên nhau với muôn vì sao

lấp lánh chiếu sáng yêu người thiết tha

trên đôi môi em cho ta hôn nụ hồng

Thương đôi vai xuân cho ta một trời thơ

 

Tình Yêu vừa đến, trái tim rộn rã

Hát khúc nhạc vui cho đôi mắt trong

Mái tóc nhẹ bay ấm đôi vai gầy

Ngồi đếm sao trời,

Lời nói yêu đầu còn hơn muôn vì sao

 

Tình Yêu vừa đến, trái tim dâng hiến

Hiến những mùa xuân đôi ta ước mơ

Tới phía trời xa có nhau trong đời

Cùng với nhau về tìm thấy câu thề

vì ta yêu một người

 

tvmt


Tô Đông Pha

Bảo Trâm

 

 


Ngoài kia mây bay một cõi Vu Sơn buồn

Trăng thanh ngày ấy còn treo trên đỉnh núi

Vần thơ hôm xưa nhuộm bóng trăng sơ huyền

Ðông Pha ngày đó làm thơ trong chiều gió

Ðứng bên dốc đời, em mơ mình như Ðông Pha ...

Ðời biết câu trung thành.

Còn em đây ngàn bão tố vây quanh

Ðường vắng em đi, tiếc quá, không mang được anh!

Ðường em đi có bóng Vu Sơn buồn.

 

Ngoài kia mưa bay một cõi Vu Sơn buồn

Thi nhân ngồi khóc hàng cây ngô đồng úa

Ngồi bên thi nhân một bóng Triệu Vân buồn

Ðông Pha ngày đó làm thơ trong chiều gió

Ðứng bên dốc đời, em mơ mình như Triệu Vân...

Ðời biết câu chung tình.

Còn em đây ngàn tội lỗi vương mang.

Ðừng trách chi em kiếp sống không ngày mai

Ðừng thương em bao luân lý đã không còn!

 

Ngoài kia mưa bay một cõi Vu Sơn buồn

Thu qua rồi đấy và mây ôm đỉnh núị

Người thơ thôi khóc, lặng lẽ kiếp lưu đàỵ

Thơ nay còn đấy, người xưa đâu còn nữa.

Gió nương bóng chiều, em mơ màng theo cung thơ

Trạnh nhớ đêm ân tình.

Ngàn giao hoan còn vọng mấy vần thơ

Bài hát cho anh, hãy giữ cho ngày mai!

Ðường em đi hun hút không ai chờ.

 

tvmt


Tơ Duyên

(chưa biết)

 

 


Đường mòn làng hôm nay đông vui,

Áo hoa màu vàng xanh đôi mươi,

Tung tăng đưa người thương mến xa lạ

Qua bến tình yêu trao gởi thân.

Người người cùng ra xem cô dâu nè

Nói cô đẹp hiền ngoan xinh xinh.

Nhưng vui hơn là là anh rể quê nghèo.

Trong áo dài khăn đống quê hương.

Đời nghèo mà vui cũng do tình nghèo là tơ.

Tơ sẽ xe duyên lòng mang thắm đời hiền thật thà.

Trời thương cho anh vui sống bên tiên nga.

Ôi cao đẹp thay tấm lòng thủy chung.

Trên dương gian thương biết bao cuộc tình.

Chia tay nhau so sánh chuyện giàu nghèo.

Em thấy lòng sao xuyến đắng cay

Em thấy lòng yêu mến anh thêm.

Em... đang mong chờ anh tới,

Xin cưới vào mùa xuân;

Cho đời em thành vợ hiền,

Anh sẽ là chồng duyên

Tình Nhớ


Tơ Hồng

Nhất Sinh

 

 


Anh đến quê em nơi đây có dòng sông Cầu,

Dự ngày Hội Lim anh đã hứa khi xưa.

Vượt bao đèo cao bao suối sâu,

Nắng mưa gió sương anh không ngại.

Chỉ mong gặp em, người em gái,

Hát câu dân ca: "Người ơi, ở đừng về".

Câu dân ca ngày xưa em hát,

để nhớ thương anh phải đi tìm.

Và hôm nay vào ngày Hội Lim,

gặp lại em, em vẫn như xưa.

 

ĐK1 : Vào Hội Lim em mặc áo the,

chân đi guốc mộc, đội nón quai thao em bước qua cầu

Hát câu quan họ chung tình làm đôi,

hát câu quan họ chung tình làm đôi

 

Về với quê anh quê anh có dòng sông Hậu,

và dòng dừa xanh soi bóng nước quanh năm.

Từng đêm từng đêm dưới ánh trăng,

gái trai sánh vai vui thanh bình.

Vẳng trên dòng kinh giọng ai hát,

con sáo sang sông, rồi sáo xổ lồng.

Em yêu ơi về quê anh nhé,

 mùa gió lên có nước vơi đầy.

Một con sông ngày đục đêm trong,

một lều tranh, ta sống trăm năm.

 

ĐK2 : Về cùng nhau chia buồn xớt vui,

chung tay xây mộng, mộng ước bấy lâu nay thỏa mong chờ.

Cám ơn tơ hồng cho mình gặp nhau,

Cám ơn tơ hồng se mình thành đôi.


Tổ Khúc Bầy chim bỏ xứ

Phạm Duy

 

 


1.- Bầy Chim Buồn Bã

2.- Chim Quyên Từ Độ Bỏ Thôn Đoài

 

Trời đang rực rỡ

Chợt đâu kéo mây đen,

Bầy chim buồn bã

Rủ nhau vút bay lên.

Chim hỡi chim ơi !

Chim hỡi chim ơi !

 

Cuốc kêu khắc khoải trên ngàn

Chim quyên thảm thiết gọi đàn chim đi...

 

Chim Quyên từ độ ở quê nhà

Chim là hồn Thục Đế nghìn xưa.

Lìa cố hương nhục nhằn nơi xứ Bắc,

Hồn tìm về đậu chót cành Nam.

Hồn hóa sinh ra thành con chim Quốc,

Hồn hóa thân là họ Đỗ chim Quyên.

Đỗ Vũ không ngừng kêu mất nước,

Khuyên đời bằng một khúc dao ca

Nhớ nước đau lòng con quốc quốc,

Thương nhà mỏi miệng cái gia gia.

 

 

Chim Quyên từ độ ở Thôn Đoài

Trong mùa Xuân nức nở tình dài

Thì nước non tới một thời biến đổi

Bình minh mà mờ ảo ánh sao rơi.

Toả cánh diều đưa nắng vào đêm tối

Cánh nặng chim bằng đè xuống tim tôi !

 

 

Chim Quyên phải từ bỏ quê mình

Bay về miền tuyết phủ buồn tênh.

Thổ máu tươi, một đêm chim chết

 

 

Chết khi đêm về, xác chưa tan, thì...

...Tái sinh thành lần nữa Đỗ Quyên.

Đỗ Quyên ! Đỗ Quyên !

Nơi mùa Đông vắng lạnh,

Kêu gào : Ôi Tổ Quốc linh thiêng !

Vẫn tái sinh thành chim khóc nước,

Cho dù phải gục chết như xưa.

Nhớ nước nên gào lên quốc quốc

Khắc khoải lòng người sống lưu vong.

 

Bầy chim buồn bã

Rủ nhau trốn quê hương.

Vì đâu bỏ xứ

Để lê kiếp tha phương ?

Chim hỡi chim ơi !

Chim hỡi chim ơi !

Chim Quyên từ độ bỏ thôn Trầu,

Quê nhà tôi ruộng trắng quạ kêu.

Là vắng tanh lời yêu, lời thương mến,

Là bầy diều sai khiến lũ kên kên

Bầy ác bầy ưng nạt nộ chim hiền,

Thành lũ thần nanh đỏ mỏ chuyên quyền.

Chim Quyên từ độ bỏ đi rồi,

Quê nhà tôi héo hắt đìu hiu,

Nghe bình minh lơ láo vẹt kêu,

Đêm sập về lôi cú vọ theo.

 

 

3.- Bầy Chim Nhỏ Bé

4.- Con Chích Choè, Con Chào Mào

5.- Chim Bay Từ Đồng Lúa Phương Nam

 

 

Bầy chim nhỏ bé, nào đâu khác chim Quyên ?

Loài ưng loài ó, nào dung lũ chim non ?

Chim lớn hung hăng sai áp chim con

Chim dữ gieo oan gieo oán chim ngoan.

 

Con chim sáo sậu ăn cơm nhà cậu

Uống nước nhà cô, đánh vỡ bát ngô, cậu cô bắt đền.

 

Con chích choè mày đậu cành chanh

Thì tao ném, tao nèm hòn sành,

Con chích choè lộn cổ xuống đây !

Con chích choè mày ở trên cây

Tao đứng dưới gốc,

Đứng dưới gốc, mày bay đằng nào ?

Con chào mào mày đậu cành lau

Thì tao chém, tao chém vào đầu,

Con chào mào sứt trán trụi lông !

Chim hãi hùng vùn vụt bay tung

Xa lánh đất nước,

Chim xáo xác giã từ quê hương !

 

Chân tu như chú bồ câu

Mà sao nên nỗi áo nâu đeo xiềng.

 

Con chích choè vượt biển về đâu ?

Rồi chim hót, chim hót giọng sầu,

Chim chúc đầu vào biển sóng nâu.

Con chích choè chìm vào đêm sâu,

Vẫn cất tiếng hót,

Cất tiếng hót gọi tôi rầu rầu.

Con chào mào đậu ở rừng thông

Học câu hót, câu hót lạ lùng,

Con chào mào liú lưỡi ngọng câm!

Chim hãi hùng cuộc đời mênh mông,

Nhưng vẫn vỗ cánh,

Chim nhớn nhác bay về muôn phương.

 

 

Chim bay từ đồng lúa phương Nam,

Chim vượt trùng về lũng phương Tây

Chim xa bầy thương cây nhớ cội

Người xa người, tội lắm chim ơi !

Ôi người xa người, tội lắm ai ơi !

Tội lắm ai ơi !

Tội lắm chim ơi !

Tội lắm tôi ơi !

 

 

6.- Một Đôi Phượng Quý

7.- Trên Cành Vàng, Con Hoàng Khuyên

 

 

Một đôi phượng quý

Than ôi ! Xù lông dưới mưa Đông

Nhìn công thèm múa

Ơi ơ, rồi chim xuống ven sông.

Mưa vẫn lâm dâm,

Chim đứng căm căm

Khi tuyết rơi tung

Chim chết trên sông.

 

Tuyết rơi lả tả là tà

Như chim lạc tổ như ma lạc mồ.

 

Trên cành vàng trơ trụi nơi xứ tuyết,

Con hoàng khuyên lên giọng hát nao nao.

Mây vẫn trôi cao, trời vẫn xanh xao,

Chim vẫn nâng niu giọng hót yêu kiều.

Mây trời này, mây trời không tím ngát,

Con hoàng khuyên không ngừng hát chiêm bao

Mây vẫn trôi mau, trời vẫn thâm sâu,

Ai có nghe đâu giọng hót chim đau.

Con hoàng khuyên ngưng giọng ca tiếc nuối,

Trên đầu non, chim tưởng tới khi xưa

Khi lũ chim ri gọi nó bay đi.

Theo cuốc, theo gia, bỏ xứ đi xa.

Nay hoàng khuyên không còn ai nghe hót!

Chim khổ đau, cấu cổ chết không hay

Ta đứng đâu đây, đàn mốc trên tay

Nghe đất lung lay, đàn đứt tung dây.

 

 

8.- Bầy Chim Hoài Xứ

9.- Én Bay Thấp, Én Bay Cao

10.- Bầy Chim Một Nhà

 

 

Bầy chim hoài xứ

Còn u uất trong hang.

Thì nghe bầy én

Nhạn xanh tới hân hoan !

Trong phút cô đơn

Nghe én ca vang

Chim nén đau thương

Trong trái tim đen.

 

Nhạn xanh chắp cánh bay chuyền

Én xanh ríu rít đưa tin tháng ngày

 

Én bay thấp, nên mưa ngập bờ ao

Én bay cao nên mưa rào lại tạnh

Én hay nhạn thương cho bạn tỉnh mê.

Bạn tình xa nếu nhớ gốc đa bộn bề

Không cần được bay khắp cõi thế gian thì về.

Bầy chim một góc khung trời

Được bay về bốn phương đời

Chim đã yêu mình, nên nhớ yêu người

Từ kiếp đơn côi vào đám đông vui

Thì tôi nào có lẻ loi.

Én bay thấp, nên không sợ diều hâu

Én bay cao, không khi nào gặp nạn.

Én thương bạn trong ly loạn, hoài hương

Bạn buồn thương có lẽ vấn vương tình nhà

Nên kể bạn nghe gốc tích lũ chim hiền hoà.

Én kể cho nghe...

Nhạn kể cho nghe...

 

Bồ các là bác, ý a chim ri,

Chim ri là dì là dì sáo sậu.

Sáo sậu là cậu, là cậu sáo đen

Sáo đen là em ý a tu hú.

Tu hú là chú, là chú hoàng oanh,

Hoàng oanh lấy anh của chim bói cá.

Bói cá là mạ, là mạ bồ nông,

Bồ nông là ông ý a con cò.

Buồn cho con yểng là yểng nhát gan,

Thấy mầu đỏ chót là toan giết mình.

Phục cho chèo bẻo rất ư hùng anh,

Hễ mà thấy quạ, nó rình đánh ngay

 

11.- Lên Rừng Ba Mươi Sáu Thứ Chim

 

Con công tố hộ trên rừng

Chim trời cá nước vẫy vùng dọc ngang.

Tiếng chim qúy báu vô chừng

Con công tố hộ trên rừng, mặc công.

 

Lên rừng già ba mươi sáu ơ... chim loài chim.

Có con chim chèo bẻo

Có con chim anh hùng

Quan họ rằng, tôi hiểu rằng

Chim chèo bẻo đánh, đánh chim đen.

Nơi rừng nhà ba mươi sáu ơ... chim loài chim.

Có con chim ở lại,

Có con chim đi rồi,

Quan họ rằng, tôi hiểu rằng

Chim ở lại quyết, quyết không thua.

Chim thuở nào chim đã hót ơ... tiếng chim vượt thời gian.

Hát cho, cho cuộc sống

Hát cho, cho cuộc tình

Quan họ rằng, tôi hiểu rằng

Rằng chim hót tiếng chim Thanh !

Chim ở nhà, chim không hót ơ... chim nhất định lặng thinh.

Dẫu cho chim thèm khóc

Dẫu cho chim thèm cười

Quan họ rằng, tôi hiểu rằng

Chim gìn giữ tiếng, tiếng chim Thanh

 

 

12.- Bầy Chim Nghìn Xứ

13.- Én Bay Dọc, Én Bay Ngang

14.- Bầy Chim Một Tổ

 

Nhạn xanh và én thì đưa những tin êm

Bầy chim nghìn xứ còn đưa những tin thêm

Trên khắp dương gian Xuân đã vươn lên

Nên chốn quê hương Xuân cũng mon men...

 

Nhạn kia ríu rít trời xanh

Én kia chắp cánh bay quanh địa cầu

 

Én bay thấp, nhưng bay dọc biển sâu

Én bay cao, bay ngang nhiều lục địa.

Én hay nhạn, cho hay lạnh mùa thu,

Lạnh mùa đông đã tới lúc phai và tàn.

Trong trời tự do đã có lũ chim bạt ngàn.

Bầy chim được lúc tung hoành

Tường ô nhục đã tan tành

Xuân tới khi màn tre nhốt chim lành,

 

Màn sắt ô danh, đều đã rung rinh

Tự Do là tiếng loài chim.

Én bay thấp, nên nghe được lòng dân

Én bay cao, nên trông vào thời vận.

Én kêu gọi, bao chim bạn cùng nghe.

Một trời xuân đã bát ngát trên đường về !

Tôi hiểu loài chim đã hót tiếng Xuân chàn chề.

Én kể cho nghe...

Nhạn kể cho nghe...

 

Tình nghĩa là lứa ý a chim uyên,

Lên tiên thì tìm, thì tìm cánh hạc.

Tấu nhạc là phượng, là phượng xuống non,

Nắng lên đầu non, véo von kim tước.

Tha thướt, tha thướt là dáng thiên nga,

Còn nuôi giấc mơ là chim gõ mõ.

Sóng gió, sóng gió là bầy hải âu,

Gọi nhau, gọi nhau, cháu con chim Rồng.

Bìm bịp dựa nước, dựa nước nhoi ra

Yến ơi ! Khạc máu chẳng qua tin người.

Giẻ cùi tốt mã, tốt mã dài hơi

Ăn gian, uống bẩn ai nuôi làm gì ?

 

15.- Bầy Chim Tỉnh Giấc

16.- Bầy Chim Huyền Sử

 

Bầy chim tỉnh giấc cùng nghe tiếng thiêng liêng,

Từ nơi huyền bí, nổi lên tiếng chim Tiên.

Chim đã vươn lên như gió thiên niên

Tôi đã nghe vang cơn bão không gian.

 

Trứng rồng lại nở ra rồng

Liu điu lại nở ra dòng liu điu.

Trứng rồng lại nở ra rồng

Chim tiên lại đẻ ra dòng chim tiên.

 

Lặng nghe đây con chim Hồng, đây con chim Lạc !

Hỡi những cánh chim huyền sử xa vời.

Những cánh chim là NGƯỜI cho THIÊN và ĐỊA chung vui.

Lặng nghe đây con chim Hồng, đây con chim Lạc !

Hỡi những cánh chim của Tiên với Rồng.

Những cánh chim ẩn ngữ Đông Sơn, hoàn mỹ âm dương.

Những cánh chim dẫn đường đưa lối,

Những cánh chim sinh tử không rời.

Vỗ cánh theo Cha về miền suôi,

Vỗ cánh bay theo Mẹ lên núi.

Những cánh chim bay từ Mê linh,

Bát ngát trời Phù Đổng oai linh.

Những cánh chim khơi động Hoa Lư

Những cánh chim Lê, Lý, Trần xưa!

Lặng nghe đây con chim Hồng, đây con chim Việt!

Hỡi những cánh chim huyền sử mơ mòng

Những cánh chim lịch sử oai phong, bảo vệ non sông

Lặng nghe đây con chim Hùng, đây con chim Việt !

Hỡi những cánh chim mở hội Diên Hồng

Những cánh chim Hồng Đức hân hoan, mở cõi giang sơn.

Những cánh chim trên Bạch Đằng Giang,

Những cánh chim vui cảnh Tao Đàn.

Lướt gió bay qua miền Chi Lăng,

Hót liú lo trên đồi Yên Thế

Những cánh chim nối lòng nhân dân

Khiến ó, ưng và diều hung hăng

Muốn đắp xây uy quyền độc tôn

Đã thấy bơ vơ giữa loài chim.

 

17.- Bầy Chim Hồi Xứ

18.- Chim Quyên Về Đậu Ở Thôn Đoài

 

Vì hung tợn quá

Và không biết yêu thương

Diều hâu bạo dữ

Mời đi giữ biên cương!

Cho cánh chim ngoan

Xây đắp quê hương

Câu hót hân hoan

Cho mãi xuân sang.

 

Vũ đi thì Vũ lại về

Giặc đến Bồ Đề thì giặc lại tan

Đầu cha lấy làm thân con

Mười lăm năm tròn hết số thời thôi!

 

Chim đi rồi một buổi chim về

Cho Tình Yêu nở khắp miền quê.

Vì đã không làm nên mùa Xuân thắm

Thì một ngày chim dữ cũng lui chân

Để thấy giang sơn là không riêng rẽ

Của lũ chim nào, là chốn vui chung.

Cất tiếng vang lừng trong gió mới

Trong tình nồng nhiệt lũ chim ơi!

Giữ nước, cao giọng con quốc quốc,

Canh nhà, rền rĩ tiếng gia gia

 

Chim vui về họp ở khu rừng,

Chim hồi sinh réo bạn tưng bừng

Từ Bắc Quang, Bắc Mục về núi Tản

Hội chim còn dài, biết mấy Thu Đông.

Điệu vũ loài công, tiếng hùng chim núi,

Chim biển vẫy vùng, bầy én mông lung.

Chim Xuân về lượn rợp cánh đồng

Bên bờ sông, cá lội chờ mong

Đằm thắm, đôi bồ câu bú mớm

Khói lên mơ màng, mái tranh êm đềm

Lũ chim về sưởi ấm nóc rơm

Ấm nóc rơm... Ấm nóc rơm...

Nơi vườn thơm, nắng rọi,

Kết bầy, chim ủ ấp quê hương.

 

Vỗ cánh chim chiều vang lớp sóng

Như lòng của một kiếp ca nhân.

Nước hỡi, thương loài chim lắm chứ!

Ơi nhà, dìu dặt hắn du ca.

 

Bầy chim hồi xứ về quê cũ yêu thương

Dựng xong mùa mới rồi chim sẽ bay tung

Bay khắp dương gian trong nỗi vui chung

Ra tít không gian thăm cõi mông lung

 

Chim Quyên về đậu ở Thôn Đoài

Trong phận mình ở cõi tử sinh

Buồn với vui bằng tâm hồn chân chính

Bầu trời này hay thế giới mông mênh

Thì cũng chỉ ca một bản Xuân Tình

Ở chốn trần gian hoặc ở vô hình.

Chim ngoan về đậu ngọn tre già

Ta và chim khâu vá đời sau

Chim và ta âu yếm gọi nhau,

Ta còn nhiều phen hát tình yêu


Tơ Lòng Nghệ Sĩ

Hoàng Lang

Hoàng Lang

 

(1952)

 

Buồn nắn phím tơ

Ðàn réo rắt vương sầu nhớ

Lòng tê tái trong buồn thương

Lòng tan nát trong tình vương

Lòng đã chết trong bóng mờ

Ðàn khóc tơ vương

Ðời ta chỉ có đau thương

Ðời đâu biết chỉ tiếng cười

Ðời chỉ có mong nhớ buồn lòng lưu luyến một niềm thương

 

Kiếp sống bơ vơ , kiếp con tầm luôn kết đường tơ

Kiếp sống tha hương , kiếp không nhà thân phơi gió sương

kiếp loạc loài đầy bao cay đắng đường đời chỉ biết sống trong âm thầm

 

Buồn nắn phím tơ

Ðời ta chỉ thương buồn nhớ

Lòng đâu biết chi tình yêu

lòng chỉ có mơ buồn đau ôi kiếp tầm luôn rút tơ

 

 

 

baotran


To Love You More

Ngoại Quốc

LV: Quốc Bảo

 

 

Anh yêu ôm em trong vòng tay nóng ấm,

quấn quýt tựa ngày xưa duyên mới,

hãy đắm say mối tình để nhớ đêm thanh bình chỉ có ta bên đời nhau.

Anh yêu trái tim xa lìa anh đã vỡ,

tình mới vào đời anh như gió chỉ có em quay mặt ôm trái tim lưu đầy thành đá khô im lìm đấy,

em chờ anh.

Chờ anh mãi hơn ngàn năm,

giữa nắng mưa trần gian em chờ anh vẫn yêu anh như tình thơ.

Về với nhé em chờ anh bối rối tay cầm tay ta dìu nhau dắt nhau chân trời mới vào mơ.

Hoài Thương


Tơ Sầu

Lâm Tuyền

 

 


Với ánh tơ sầu sắc thắm muôn màu

làm cho tim ta tê tái thương đau

Với ánh tơ sầu ném xuống nhân loại

làm cho bao giống người sầu đau

 

Ngàn muôn nhạc sỹ kia ơi

buồn thương tương tư chờ ai

đời người tươi thắm sáng như ngàn sao

Nguồn nhạc tinh túy xướng trong hồn người

không bao giờ phai là suối rừng mai

Tơ dáng như mây chiều

tơ úa như lá vàng

tơ giống như trăng ngà

nhiều khi tơ giống tóc người yêu.

 

Nhớ tới đêm nào gió thét mưa gào

hồn tim ta say đôi mắt nhung êm

Cố nắn tơ đồng khóc oán phong trần

hồn ta mưa gió lạnh lùng đau

 

Tơ dáng như mây chiều

Tơ úa như lá vàng

Tơ giống như trăng ngàn

Nhiều khi tơ giống tóc người yêu

tvmt


Tỏ Tình

Châu Đăng Khoa

Phạm Quốc Thăng

 

Tôi chờ em ngủ giấc sâu...

Tháng giêng mai vẫn còn lao xao vàng

Ngoài sân nắng vẫn điệu đàng

Rọi chênh cánh bướm liệng ngang vườn chiều

Trong chiêm bao có mộng nhiều

Hồn tơ tóc dệt bao nhiêu sợi tình

Ru em đời hãy còn xanh

Nụ còn phong nhụy trên cành lửng lơ

trên cành... lửng... lơ

Năm dài, tháng chạy bâng quơ

Ngày mênh mông quá cho giờ đi hoang

Xuân non hoa chấp chới vàng

Môi non lời tỏ tình đang ỡm ờ

Giấc sâu em ngủ tôi chờ

E chiều vô ý cứ hờ hững đi

Chilli


Tơ Tình (Tình Ca Mùa Thu)

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1956)

Đêm nay sương mờ bao phủ u ú

Như lòng thương nữ

Nhớ mấy cung đàn

Thương đường tơ

Mơ hiền hoà

Đêm nay sương mờ bay toả a á

Như hồn câu thơ

Ngát khúc tình ca

Trong mùa Thu.

Có hương gây mùi nhớ

Ngỡ hương là tình duyên trong cõi bao la

Có trăng treo tình gió

Mây quên đường xưa

Hoa Thu nở trong tiếng tơ.

Đêm Thu yêu kiều, hớn hở ơ ớ

Như lòng trinh nữ

Đón gió muôn phương

Bay về đây

Hương ngọc ngà

Đêm Thu mơ màng ru ngủ u ú

Những người yêu Thu

Có những tình tơ trong bài thơ.

 

họctrò


Tóc Em Chưa Úa Nắng Hè

Phạm Mạnh Cương

 

 

 


Rồi nắng hạ tàn phai

Cơn mê tình ái

Rã rời lạc lối

Theo dấu chân em về

Chập chùng lờp sóng.

Trắng xóa mênh mộng

Bờ cát mịn từ đây

Không em hờn dỗi

Tháng ngày mù tối.

Em tóc em hong vàng

Tìm chiều rụng nắng

Em bước hoàng hôn .

 

Em buông lơi tóc thề

Tỉnh mê theo cơn lốc về

Em như mưa nắng hạ

Hôn bờ biển xanh sỏi đá.

 

Anh lang thang dấu giầy

Vòng tay em cho đã đầy.

Men yêu đương rũ rượi

Mây trời phong kín chùng khơi.

 

Rồi cánh phượng hồng rơi

Chơi vơi ngàn lối.

Mai đường tình ái

Cơn sóng khuya xô về

Ngậm ngùi sỏi đá

Nuối tiếc trôi qua

 

Còn dấu buồn hồn hoang

Nghiêng nghiêng vực nhớ.

Nửa chiều lạnh giá,

Em tóc em hong vàng

Hạ buồn chiều úa

Em khóc chiều xưa.


Tóc Em Đuôi Gà

Thế Hiển

 

 


Này cô bé có mái tóc đuôi gà

Đạp xe trên phố, phố đông người qua.

Chờ anh với, nếu có lỡ ai cười,

Thì anh sẽ nói tình cờ sánh đôi.

 

Này cô bé có mái tóc đuôi gà.

Ðạp xe nhanh quá khiến anh hụt hơi.

Chờ anh với, sắp tới ngã tư rồi.

Thì xin em hãy chầm chậm mà thôi.

 

** Tóc đuôi gà trong gió bay nhẹ ngây ngất lòng anh.

Nắng xuân hồng môi thắm em cười chúm chím thật xinh.

Ước chi làm cơn gió hay là tia nắng dạo quanh phố vui.

À há !!!!!!

 

** Chớ vội vàng em hãy coi chừng kẻo không kịp thắng.

Giữa con đường thành phố đông người đừng nên chạy nhanh.

Ðể anh được nhìn ngắm em cười trong nắng.

Tóc em đuôi gà!!!

 

Này cô bé có mái tóc đuôi gà.

Chiều nay trên phố đón em về qua.

Tà áo trắng vẫn trắng mãi trong anh.

Nụ cười ai đó mà lòng vấn vương.

 

Này cô bé, bé có biết chăng là

Vòng xe lăn bánh khiến anh ngẩn ngơ.

Nào ai biết có những nỗi mong chờ.

Vì anh yêu mãi tóc em đuôi gà !!!!!

Hùng Nguyễn


Tóc Gió Thôi Bay

Trần Tiến

 

 


Chiều mưa có một người con gái nhớ quê xa vời vợi

Dòng sông giấc mơ xưa một thời thiếu nữ buồn trôi

Tuổi thơ xưa đã qua, người xưa xa cách xa

Còn đâu bóng quê nhà trong chiều xa vắng

 

Thuyền xưa xuôi dòng người xưa đã có chồng

Buồn vui những tháng năm bên người yêu dấu

Tóc gió thôi bay những ngày thơ

 

 

Tình em đóa hoa hồng lặng lẽ thơ ngây bên thềm

Tình em như khúc sông quê nhà khao khát con thuyền xa

Tình em như gió gào tình em như sóng xô

Dạt trôi đến bến bờ có người mong nhớ

 

Hạnh phúc đợi chờ tình yêu dẫu chia lìa

Dù xa nhau đóa hoa xưa vẫn cài lên mái tóc

Tóc gió thôi bay những chiều mưa

Cả Ngố


Tóc Mai Sợi Vắn Sợi Dài

Phạm Duy

 

 


Thuở ấy em vừa thôi kẹp tóc

Thuở ấy anh vừa thôi học xong

Yêu anh, yêu anh em làm thơ

Yêu em, yêu em anh soạn nhạc

Thuở ấy thơ còn non mùi sữa

Thuở ấy tiếng đàn nghe vụng quá

Cho nên không khoe nhau bài thơ

Cho nên không khoe nhau bài nhạc

Ở nhà mẹ dạy câu ca

Mang ra cho nhau nghe nhé

Ở nhà mẹ dạy câu ru

Mang ra cho nhau ghi nhớ.

A à ! Lan Huệ sầu ai Lan Huệ héo

Lan Huệ sầu đời trong héo ngoài tươi.

 

Từ đó ta thành đôi tình nhân

Từ đó ta cùng vui tình xuân

Yêu nhau, yêu nhau theo thời gian

Xa nhau, xa nhau theo mộng tàn

Từ đó em làm dâu người ta

Từ đó anh thành anh nghệ sĩ

Em thôi, em thôi không làm thơ

Em yên, em yên vui chuyện nhà

Còn đời người bạn năm nao

Trôi theo, trôi theo cơm áo

Cười đùa đàn địch xôn xao

Nhưng không quên câu hoa héo.

A à ! Lan Huệ sầu ai Lan Huệ héo

Lan Huệ sầu đời trong héo ngoài tươi.

 

Đời sống trôi hoài không nghỉ ngơi

Đời sống kéo dài cõi trần ai

Con tim, con tim gieo ngàn nơi

Anh yêu, anh yêu cũng nhiều rồi

Lòng vẫn thương người em tuổi thơ

Lòng vẫn nhớ tình duyên ngày xưa

Bao nhiêu, bao nhiêu thiên Trường Ca

Không qua, không qua câu Mẹ hò

Ngày nào Mẹ dạy câu ca

Đôi ta ru nhau trong gió

Ngày rày đọc lại câu thơ

Mưa rơi, mưa rơi trên má.

A à ! Tóc mai sợi vắn sợi dài

Lấy nhau chẳng đặng, thương hoài ngàn năm

Ông Kẹ


Tóc Mây

(chưa biết)

 

 

 


Theo gió heo may đến đêm gọi tình

Một trời áo tím trong mắt trên môi

Như chiếc nôi êm ru cơn mộng lành

Gọi vầng trăng cũ sáng cho hồn vui

 

Như cánh hoa đêm đong đưa nụ tình

Gọi mời cơn gió hôn lá trên cao

Như cánh chim đêm bơ vơ một mình

Trời bao nhiêu gió tóc bao nhiêu buồn

 

Mùa hè vui đôi chân chấp cánh

Tóc mây hồng cho mắt long lanh

Trời mùa đông môi em thắp nắng

Tóc mây dài, chân vui đường vắng

Rồi mùa xuân cây thay áo mới

Tóc mây vàng cho nắng thêm tươi

Rồi mùa thu xôn xao lá úa

Tóc mây buồn phủ kín tim tôi

 

Ôi tóc mây bay ru lên điệu buồn

Sợi tình theo gió vỗ cánh bay xa

Ôi tóc mây thơm men say lạ thường

Tình ta xanh lá tóc mây không vàng.


Tóc Mây Cài Lược

Võ Công Anh

 

 

 


Này cô bé lược cài trên tóc, sao vô tình rớt xuống dòng sông

Cho anh bơi thuyền con qua đó, để tháng ngày nhớ nhớ thương thương

Này cô bé tuổi vừa đôi tám, mắt nheo tròn tóc xoã bờ vai

Thuyền của ai đòi trăng đầy bến, cho ai neo đợi bến sông này

 

**

 

Tóc mây cho ai cài lược làm hồng má đỏ hây hây

Nói đi đợi ai ngoài ngõ, như con chim nhỏ líu lo

Tóc mây cho ai cài lược, tan trường áo trắng bay bay

Có nghe lòng ai xao động, bâng khuâng chợt ngẩn ngơ hoài

 

Hoa Biển


Tóc Nâu Môi Trầm

Quốc Bảo

 

 


Lúc buồn người hát trong tay người

Người sẽ thấy chút vui sẽ thấy đời sáng xuân ngời

Hát rằng trái tim này đang hồng

Nắng lên và mây đưa đi trái tim bềnh bồng

Người sẽ thấy chân son lại sẽ tung tăng

Đường về vui như mới xây từ trong cơn mơ

 

Có khi đâu ngờ nắng tưng bừng thế kia

Mây trắng đến che nghiêng một dáng ngọc

Rồi có khi đâu ngờ bước lên khu vườn thơm

Nhìn ra màu lóng lánh hoa đơm bên vai người

 

Có lần người khóc trong tay người

Vườn nắng cũng héo hon xuân cũng tàn hết bên đời

Nắng ngời hết nơi nương náu rồi

Nắng tan thành sương chết trong trái tim người buồn

Rời xa nhé âm u để trái tim xinh

Lại hồng lên như mới trong ngực em lung linh

 

Tóc nâu môi trầm bước ra nhìn phố đông

Con phố sẽ đưa em về chốn hẹn

Rồi có khi đâu ngờ thấy xôn xao tình yêu

Tình như lòng giấy mới ngây thơ ta dâng người  

Mỹ Tâm trình bày

tvmt


Tóc Ngắn

Anh Quân

 

 


Phố đông người còi xe nghe thật vui phố đông người

Mùa xuân tóc ngắn anh trên đường

Trẻ trung dáng hồn nhiên trên phố phường

lướt đi rất nhẹ nhàng

Nhanh nhanh nhanh nhanh bay trên con đường hồng

Nụ cười tóc ngắn sáng bừng đêm xuân

Kìa mình em để tóc ngắn dễ thương

 

Tóc ngắn mắt bồ câu sáng ngời

Tóc ngắn vì em vẫn thích mình xinh tươi với chị em tóc dài

Ðể cho em vẫn như bao nhiêu người

Tóc ngắn mắt bồ câu rất hiền

Tóc ngắn chạy chạy trên phố như chim bay

Thấy mùa xuân rất vội

Em muốn hát, muốn kêu lên, muốn cười

tvmt


Tóc Ngắn

Huy Tuấn

 

 


Buổi sáng người con gái bước chân ra biển khơi

Nhẹ lướt cùng cơn gió

Bước chân em nhẹ in trên bờ cát

Em có biết cát dưới chân là tôi

Vết thương tôi đầu đời

 

Tình yêu tựa như nắng

Mái tóc em thật ngắn

Nụ hôn nhờ cơn gió

Cát hôn lên bờ môi em hồng thắm

Em có biết cát đã nghe tình yêu

Dẫu cho em rời xa

 

Em có biết những đêm cát nằm nghe

Em có biết sóng hát lên lời ru

Em có biết cát lắng nghe từng đêm tuôn

Cát đã yêu em từ đó

 

Tình yêu là những phiến nhấc lên tâm hồn tôi

Tình yêu nào ai biết biến nhanh như triều dâng lên bờ cát

Em có biết trái tim tôi quặn đau

Biết đâu khi gần nhau...

EG


Tóc Ngang Bờ Vai

Vũ Tuấn Đức

 

 


Trong bóng đêm đèn mờ

Đôi tình nhân mê say

Ôm ghì nhau trong tay

Người con gái tóc ngang bờ vai

Thướt tha trong muôn khúc nhạc chơi vơi

 

Trong bóng đêm đèn mờ

Với nhiều đêm xa xăm

Đôi bờ vai nghe quên

Người con gái tóc ngang bờ vai

Bổng quay lại vì một thoáng ngại ngùng

 

Tôi gục đầu chua cay

Tôi hận đời đêm nay

Tóc tìm quên nơi đây

Cho lòng thêm tan hoang

Đêm qua phút chia tay

Em vẫn còn yêu tôi

Ôi đời sao gian dối

Ôi tình sao bẽ bàng

 

Trong bóng đêm đèn vàng

Tôi về trong cô đơn

Tôi về trong cơn say

Người con gái tóc ngang bờ vai

Biết chăng em, có hạnh phúc đêm nay ?

 

tvmt


Tóc Thề

Sỹ Đan

 

 


nah ah ah hah hah hah

 

Mùa xuân long lanh trong nắng ngủ quên trên vai bé yêu

chiều nay sao không đến cho mưa rơi trên phố này

 

xinh xinh đôi má hồng buông lơi mái tóc thề

dịu dàng bờ môi ánh mắt yêu đương đam mê

 

và khi bên em anh ngỡ thời gian thôi không úa mờ

tình yêu đê mê đánh thức con tim u mơ dại khờ

(tình yêu đê mê đánh thức con tim u mơ oh oh)

 

vui say trong tiếng cười quên đi bao nỗi sầu

rồi từ ngày em đến mang mùa xuân rạt rào trong tim

 

Biết vẫn biết tình yêu em trao chỉ riêng cho anh mà thôi

nhớ vẫn nhớ hạt mưa rơi rơi đậu trên mái tóc thề bay

 

Biết vẫn biết mình yêu nhau đây rồi mai chia tay giã từ

kỷ niệm còn xao xuyến đầy vơi

......

kỷ niệm còn xao xuyến đầy và lòng còn ray rứt mãi thôi

 

tvmt


Tóc Ướt

(chưa biết)

 

 


Sáng nao trời thấp, mây nhiều quá

Mây xám giăng tơ, chĩu cả lòng

Vài giọt mưa mềm, mưa rất nhỏ

Cũng làm sợi nắng, chẳng còn trong

Và mưa cứ thế, mưa rơi mãi

Không lớn, nhưng cũng đủ ướt đầu

Em hỡi! chúng mình xa cách quá

Còn ai che hộ tóc em đây

Tóc em sẽ ướt, sẽ thêm ướt

Anh sẽ buồn thêm, sẽ khổ thêm

Sẽ nhớ em nhiều hơn mọi lúc

Đêm nay gối ướt giống bao đêm

Tháng Tư mưa thế cho hoa nở

Hoa sẽ muôn màu khoảng tháng năm

Anh ướp hồn hoa vào tim vỡ

Để mà nhớ mãi buổi hôm nao

Để mà nhớ mãi nhau em nhé

Dù đã chia xa hai mảnh đời

Dù chẳng bao giờ mong gặp lại

Gặp thì cũng thế, lỡ làng thôi

Còn đây một chút hương tình cũ

Anh phổ vào thơ để ấm lòng

Để những cơn mưa chiều chúa nhật

Không làm xao gợn mặt hồ trong

Để anh giữ mãi tình chung thủy

Dù cho ai kia có cạn lòng

Thế mới là yêu, yêu mới thế

Mặc người thiên hạ có cười chê

Đứng trên thềm đá nghe chiều gọi

Cúi mặt nhìn mưa vắt xuống hồn

Em hỡi! mười năm em có biết

Là anh quay quắt mỗi hoàng hôn

Chiều rồi mà vẫn còn mưa ấy

Anh chẳng cần che lại mái đầu

Tóc ướt cho lòng xót xa nhớ

Một chiều chúa nhật đã mưa ngâụ....

 

tvmt


Tôi Bán Đường Tơ

Thẩm Oánh

 

 


Tôi bán đường tơ

Ca ca hát hát, điên điên rồ rồ

Quên quên nhớ nhớ, mơ mơ hồ hồ

Thương vay khóc mướn

Khéo vui cợt đùa khéo se tình cờ

Rút tơ lòng ra

Chiều nhân thế say ước mơ

 

Tôi bán đường tơ

Quên quên nhớ nhớ, mơ mơ hồ hồ

Ca ca hát hát, điên điên rồ rồ

Thương thương nhớ nhớ

Khéo say vật vờ, khéo vui cợt đùa

Rút tơ lòng ra

Tình duyên ta se mối hờn (?)

 

Tục trần nào ai  Tan hết niềm say

Nhớ tiếc mơ màng Luyến ái vô cùng

Hồn theo áng mây

 

Vì đời xin chuốt đường tơ

Chiếu lý niềm tơ

Ta nhớ ta buồn ta ước ta mơ

Con tằm rút tơ

Cho đời diêm dúa Cho đời giai lơ

Tôi bán đường tơ

Cho lòng tan nát Cho ai cợt đùa

 

Trần gian còn thương nhớ

Góp tiếng tơ chung có tiếng lòng ta

Hòa cùng với tơ lòng người

Tình tứ ngập trời buồn nhớ bao nguôi

 

Trần gian mơ ước gì

Vì đời xin hiến ngàn đường tơ đó

Tôi bán đường tơ

Trút hết tâm cạn nhịp lời ca

 

 

tvmt


Tôi Bảo Tôi Mãi Mà Tôi Không Nghe

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1965)

 

Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không nghe

Cứ muốn đi về nẻo đường mình thường mong ước

Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không nghe

Cứ cố tin rằng lòng người còn trong, còn trắng

Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không nghe

Nhất quyết yêu người, cả người thực thà gian dối

Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không nghe

Cứ cố yêu người dù rằng người đang lừa người.

Đời sinh tôi ra tôi ra như thế !

Đời sinh tôi ra tôi ra như thế !

Thương tôi thương tôi cho sống say mê

Không thương không thương xin giết tôi đi !

 

Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không nghe

Mới chớm yêu đời lại buồn vì đời mau hết

Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không nghe

Mới biết ái tình là ngờ mình yêu còn ít

Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không nghe

Quyến luyến bạn bè để rồi về nhà mong nhớ

Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không nghe

Cứ thích la cà để rồi chợt thương người nhà.

Đời sinh tôi ra tôi ra như thế !

Đời sinh tôi ra tôi ra như thế !

Thương tôi thương tôi cho sống say mê

Không thương không thương xin giết tôi đi !

 

Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không nghe

Cứ nói những lời mọi người hằng ngày không nói

Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không nghe

Cứ chối không làm đàn cừu làm con vẹt nữa

Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không nghe

Cứ hát những lời buồn rầu mà người ta giấu

Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không nghe

Cứ hát vui đùa chọc cười người quên nụ cười.

Đời sinh tôi ra tôi ra như thế !

Đời sinh tôi ra tôi ra như thế !

Thương tôi thương tôi cho sống say mê

Không thương không thương xin giết tôi đi !

 

Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không nghe

Đứng giữa hận thù chỉ ngờ mình là Horace

Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không nghe

Chiến đấu quân thù mà tìm chưa ra thù ghét

Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không nghe

Thấy máu quân thù chỉ buồn và thề không uống

Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không nghe

Thấy xác lăn quay không say không thích phanh thây.

Đời sinh tôi ra tôi ra như thế !

Đời sinh tôi ra tôi ra như thế !

Thương tôi thương tôi cho sống say mê

Không thương không thương xin giết tôi đi !

 

 

họctrò


Tôi Biết Tôi Sẽ Buồn

Nhật Ngân

 

 


Tôi biết tôi sẽ buồn

Khi một mình lang thang trên đất khách

Tôi biết tôi sẽ buồn

Khi một đời sống kiếp lưu đày

Tôi biết trên xứ người

Khi tìm lại một chút quê hương

Một sợi khói hắt hiu bay trong nắng chiều

Cũng sẽ làm mình thương nhớ xót xa

Tôi biết tôi sẽ buồn

Khi một mình đêm sâu thức giấc

Tôi biết tôi sẽ buồn

Khi nhìn trời tuyết trắng giăng đầy

Tôi biết tôi sẽ buồn

Như là người Do Thái lang thang

Một giọng nói tiếng ru sực thơm sữa mẹ

Cũng chỉ còn gặp trong giấc mơ thôi

 

Nhưng tôi vẫn đi. Dù gì tôi vẫn đi

Ði để được nói tiếng con tim

Ði để được nói những sự thật

Ði tôi vẫn đi. Dù gì tôi vẫn đi

Cho dù biển sóng lớn dập vùi

Cho dù ngục tù vẫn giăng giăng

 

Tôi biết tôi sẽ buồn

Khi vụng về môi chưa quen tiếng nói

Tôi biết tôi sẽ buồn

Khi lạc loài giữa chốn xa lạ

Tôi biết tôi sẽ buồn

Khi đành lòng rời bỏ quê hương

Và dù thế vẫn dang tay ôm nỗi buồn

Ðể được làm người nói tiếng TỰ DO

 

 

Chép từ băng nhạc Tiếng Hát Ngọc Minh 1

“Anh Giải Phóng Tôi Hay Tôi Giải Phóng Anh”. Phát hành tại Hoa Kỳ năm 1980

Hư Vô


Tôi Biết Tôi Yêu

Trịnh Công Sơn

 

 

 


Tôi biết tôi yêu, những con đường, những con đường

Ðường về hai miền Bắc Nam

Ðêm.. nằm.. ngủ muộn.. mà ước mong

Ðêm.. ngủ.. muộn… mà nhớ thương.

 

Ðường còn thênh thang, hay đã ngăn chân quen

Ruộng đồng tôi ơi, hãy gắng nuôi dân này

Ðường về đất nước, ôi có bao giờ quên.

 

Tôi biết tôi yêu, những con người, những con người

Người còn nuôi hoài trái tim

Biết..nghe.. nhỏ lệ… đời héo hon

Ðang… chờ… đợi… ngày tái sinh.

 

 

Tôi biết tôi yêu, những đêm dài, những đêm dài

Còn nhiều kiếp người tối tăm

Bên.. hầm ..ngủ vội.. đạn réo vang

Ðêm ..lời.. nguyện… lời trối trăn.

 

Ðường còn thênh thang, hay đã ngăn chân quen

Ruộng đồng tôi ơi, hãy gắng nuôi dân này

Ðường về đất nước, ôi có bao giờ quên.

 

Tôi biết tôi yêu, những căn nhà, những căn nhà

Là tình yêu là bến sông

Nơi.. về.. đổ lại.. đời nát tan

Nơi.. còn.. lại.. lời ru mình.

 

 

Tài liệu tham khảo: Băng nhạc "Khánh Ly và Trịnh công Sơn"

Chủ đề: Lời Buồn Thánh

Sóng Nhạc phát hành 1981 tại Hoa Kỳ

 

Hư Vô


Tôi Bước Vào Yêu

Hồng Vân

 

 


Tôi bước vào yêu sợ một ngày đau thương tới

Khi ấy là khi người đã hết thương tôi rồi

Hình bóng của tôi mờ hẳn trong tim người

Để lại bao nhiêu cơn sầu héo trong lòng tôi

Tôi vẫn thường lo sợ một ngày xa xôi ấy

Khi thấy người yêu ôm gối qua tay người

Tôi sẽ hỏi tôi mình nên khóc hay nên cười

Cười để quên đau hay xa người yêu

 

ĐK:

 

Khi yêu biết sao mà ngờ

Thương đau vẫn vây quanh từng giờ

Để rồi tim tôi âm thầm nức nở

một mình cô đơn đêm dài xót thương

Khi thói đời hay ở đèo này trông núi khác

Ai biết được đâu mà lấy thước do lòng người

Nhìn thấy người ta còn duyên dáng hơn tôi nhiều

Bởi vậy tôi lo cho người ấy mau đổi thay.


Tôi Chưa Có Mùa Xuân

Châu Kỳ

 

 


Đợi hai ba năm nữa, quê mình thôi khói lửa

 mời xuân đến với tôi, giờ này còn nổi trôi,

  riêng tôi xin từ chối, mà xuân chán gì nơi,

   nàng xuân chán gì nơi, xuân là của muôn người,

    mặc tình xuân lả lơi, xuân chẳng phải riêng ai,

     xuân đi rồi xuân tới, ngại rằng xuân kém tươi.

 

Hai mươi mấy tuổi đời, ai đón ai mời,

 tôi chưa muốn trao lời, bản đàn xuân lả lơi,

  tơ lòng đang rối, xuân đến thêm buồn thôi,

   qua mươi mấy xuân rồi, tôi vẫn đi hoài,

    nghe như vắng tiếng cười, chạnh vì non nước tôi,

     đang còn lửa khói, ôi xót xa đầy vơi.

 

Đợi hai ba năm nữa, quê mình thôi khói lửa,

 mời xuân đến với tôi, giờ còn nặng hai vai,

  thân tha hương hồ hải, hỏi xuân có gì vui,

   hỏi xuân có gì vui, xuân làm dáng cho đời,

    đẹp lòng giây phút thôi, ôi đất nước xa xôi,

     xuân đi làm sao tới, dặm dài xin chớ lui.


Tôi Cố Bám Lấy Đất Nước Tôi

Nguyễn Đình Toàn

 

 


Tôi đã bám lấy đất nước tôi, bằng sức người vô hạn.

Bằng sức người đầu đội trăm tấn bom,

Tim mang nghìn dấu đạn.

 

Tôi đã đổ mồ hôi, đổ máu tươi

Để mong ở lại đây

Dù thế nào cũng ở lại đây.

 

Nhưng đất đã đỏ, vì bị nung bằng những lời dối trá

Người bám vào lửa đã đốt cháy tay

Lửa hờn căm, lửa hiểm thâm, lửa khốn cùng cay đắng

Người lừa nhau, trời đất còn bưng mặt thảm thương

 

Ba mươi năm cuộc tương tàn chưa đủ ?

Người giết người, không kịp mở mắt trông

Ba mươi năm mạng người như rác cỏ

Giây hóa bình, còn thắt cổ người tin

 

Khăn tang nào, che ngang đầu,

những kiếp người một đời giông bãọ

Trong binh lửa, giữa oán thù, hằng cầu mong đến khi bình an.

 

Ai đâu ngờ, sau tiếng súng, đời lại thêm một thời nát tan

Non sông buồn, đã điêu tàn, thêm máu lệ chứa chan một lần.

 

Khăn tang người như cây rừng, khắp chốn giờ hẳn còn in bóng.

Đêm oan hồn, đêm điên cuồng, còn chảy tuôn, máu chưa hề quên

Nửa nước này, đã cố giết một nửa kia, để lập chiến công.

Ai đau lòng, ai vô tình, ôi sách sử, dấu thiêng anh hùng.

 

Tôi đã bám lấy đất nước tôi, bằng sức người đã kiệt

bằng sức người đã tả tơi ước mơ, tay chân dường rũ liệt

Tôi cố đợi ngày Việt Nam tái sinh, trong sông biển yêu thương.

Cho dẫu lòng đã bạc lòng mong.

 

Tài Liệu tham khảo: Tập nhạc "Quê Hương Thu Nhỏ" - 23 Ca khúc Nguyễn Đình Toàn - Văn Khoa xuất bản năm 2000

 

 

Temely


Tôi Có Em Chiều Thu

Phan Bá Chức

 

 


Chiều phai mây trắng trôi, trôi ngang giòng đời muộn phiền

Chiều nay tôi thấy em đi về gọi nắng ...và gió lên

Chiều thu tôi thấy em ngang qua giòng đời êm đềm

Chiều thu tôi có em như một tình cờ vừa đến

Bàn chân em e thẹn, bàn tay em thơ dại

Vội vàng con chim bé vỗ cánh bay lên cao

 

Hạt mưa vương gót chân em trong một ngày muộn màng

Hạt mưa rơi xót xa trên con đường vắng chiều thướt tha

Ngàn âm thanh lướt mâynhư đang bay ngang trời

Ngàn âm thanh cỏ cây như đang tìm lời hẹn mới

Vì yêu em e ngại, vì yêu em thơ dại

Chiều nay con chim bé vờn cánh bay xa vời

 

Dù cho tôi xót xa yêu em miệt mài ... đường dài

Bàn tay thôi cũng trôi cho vừa làn gió ...vờn tóc ai

Đời cho tôi có em trong một chiều không mong đợi

Đời cho tôi có em trong thu về hương tình tới

Bàn tay thôi e thẹn, bàn chân thôi thơ dại

Chiều nay con chim bé chợt líu lo thương đời

 

tvmt


Tôi Còn Yêu Tôi Cứ Yêu

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1964)

 

Tôi còn yêu, tôi cứ yêu !

Tôi còn yêu, tôi cứ yêu !

Tôi còn yêu mãi mãi mãi

Tôi còn yêu đời, tôi còn yêu người,

Tôi còn yêu tôi !

Cho dù tôi đã chết rồi

Cho dù ai đã giết tôi

Cho dù xương trắng vẫn chất núi

Cho dù sông ngòi vẫn hoen máu người

Õán thù vẫn dài.

Vâng ! Tôi còn yêu !

Tôi còn lẽo đẽo mang nhiều mộng nghèo

Đường về cõi tiên xa vời

Nhạc trời đứt dây tơ rồi

Thần đồng gẫy đôi cánh vàng tả tơi

Vâng ! Tôi còn yêu !

Bên bờ suối vắng lạnh lẽo tiêu điều

Dòng lệ hết vơi lại đầy

Ngập lụt thế gian đêm ngày

Chập chờn bóng ma kêu bầy cuồng quay.

Tôi còn yêu, tôi cứ yêu !

Tôi còn yêu, tôi cứ yêu !

Cho hào quang chiếu khắp thế giới

Cho giải oan rồi, cho tình lên ngôi

Ơi tình ơi ! Tôi cố nuôi

Chờ ngày mai sẽ thoát thai

Xin thành cơn gió mới, chới với

Trong nhiều đêm dài

Bay về cõi đời

Bên người yêu người.

 

Tôi còn yêu, tôi cứ yêu !

Tôi còn yêu, tôi cứ yêu !

Tôi còn yêu mãi mãi mãi

Tôi còn yêu đời, tôi còn yêu người

Tôi còn yêu ai

Cho dù ai xa lánh tôi

Cho dù ai oán trách tôi

Cho dù duyên mới đã chắp nối

Cho tình xa vời, đã tan vỡ rồi

Tôi còn yêu hoài.

Vâng ! Tôi còn yêu

Tôi còn nhớ mãi thân hình gầy yếu

Một dòng tóc mây yêu kiều

Một cặp mắt ngây hương chiều

Nụ cười đắm say tâm hồn người yêu.

Vâng ! Tôi còn yêu

Tôi còn nhớ mãi làn môi ngọt ngào

Một vòng cánh tay mỹ miều

Còn lại chút hương tiêu điều

Và mộng đắng cay đi về, đìu hiu.

Tôi còn yêu, tôi cứ yêu !

Tôi còn yêu, tôi cứ yêu !

Tôi còn yêu mãi mãi mãi

Tới ngày mai rồi, xa lìa cõi đời

Tôi còn yêu ai

Ơi người ơi ! Hãy lắng tai

Nghe hồn tôi trong nắng mai

Trong làn gió mới, trong đêm tối

Trong giọt mưa dài, suốt năm tháng ngày

Yêu người, yêu hoài.

Tôi còn yêu, tôi cứ yêu !

Tôi còn yêu, tôi cứ ... yêu !

 

 

họctrò


Tôi Đã Mất

Trịnh Công Sơn

 

 


Tôi mất trong chiến tranh này

                    bao nhiêu bao nhiêu người tình

                    Người tình của tôi lớn lên trên khắp ba miền

                    Một ngày đạn bom giết em

                    người tình Việt Nam lớn lên chưa gặp một lần

 

                    Tôi mất trong chiến tranh này

                    bao nhiêu bao nhiêu người tình

                    Người tình Việt Nam ôi dịu dàng

                    Người tình Việt Nam quá hùng anh

 

                    Tôi mất trong chiến tranh này

                    bao nhiêu bao nhiêu nụ cười

                    Em từ Hà nội có bao giờ được yên vui

                    Bao năm lửa khói nung khô trái tim yêu người

                    Mộ bia quanh đây chôn theo những cuộc tình tôi

                    Tôi mất trong chiến tranh này

                    bao nhiêu bao nhiêu mộng rồi

 

                    Tôi mất trong chiến tranh này

                    bao nhiêu bao nhiêu hẹn hò

                    Từng ngày miền Nam dấu đạn mù

                    Từng ngày miền Bắc những đời lo

                    Tôi mất trong chiến tranh này

                    bao nhiêu bao nhiêu người tình

                    Những người còn lại cố vững lòng chờ tương lai

                    Bay trong lời gió, nghe ra tiếng oán bên trời

                    Tuổi xuân xanh ơi

                    cho em muôn vạn ngày mai

 

                    Tôi mất trong chiến tranh này

                    bao nhiêu bao nhiêu mộng rồi

                    Tôi mất trong chiến tranh này

                    bao nhiêu bao nhiêu mộng ngời

BBĐ


Tôi đã mơ thấy chuyến đi của mình...

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


trịnh công sơn

 

Càng sống nhiều ta càng thy cŸi chết dễ dàng đến với bt cứ một ai. Chết quŸ dễ mà sống thì quŸ khó. Hôm qua gặp nhau đy, ngày mai lại mt nhau. Sống thì có hẹn hò hôm nay hôm mai. Chết thì chẳng bao giờ có một cuộc hẹn hò nào trước. Một buổi sŸng cŸch đây bốn năm, lúc tôi đang ngồi uống rượu với bạn, mẹ tôi bảo: "Mạ đi chơi chút nghe". Thế rồi một giờ sau tôi được điện thoại bŸo tin mẹ tôi đ mt tại nhà người bạn.

Nhạc sĩ Xuân Hồng cũng đ từ biệt chúng tôi như thế. Không kịp nói một lời, không kịp đưa tay vẫy chào bạn bè, vẫy chào cuộc sống. Thế kỷ 21 thế mà cũng khó đến được dù chỉ còn my năm.

Càng yêu ta càng thy: có tình yêu thì khó mà mt tình thì quŸ dễ. Hôm qua mới yêu nhau đy, hôm nay đ mt rồi. Mt sạch như người đi buôn mt hết vốn liếng. Cứ tự an ủi mình khi nghĩ rằng mình đau khổ thì có một kẻ khŸc đang hạnh phúc. Và biết đâu cŸi thời gian mình được yêu thì một người khŸc cũng đang đau khổ vô cùng. Nghĩ thế thì thy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ cho nhau. Sống mà giữ mi trong lòng những hờn oŸn thì cũng nặng nề.

Có người bỏ cuộc đời mà đi như một gic ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đng trí. Dù sao cũng đ lng quên một nơi này để đi về một chốn khŸc. Phụ đời và phụ người hình như cũng vậy mà thôi. Người ở lại bao giờ cũng nhớ thương một hình bóng mình đ mt. Khó mà quên nhanh, khó mà xóa đi trong lòng một nỗi ngậm ngùi.

Tưởng rằng có thể quên dễ dàng một cuộc tình nhưng hóa ra chẳng bao giờ quên được. Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vŸ víu cho tâm hồn. Những mảnh vŸ y chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi. Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mt tình mà giữ mi một lòng nhớ nhung.

Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Cuối cùng thì tình yêu không giữ được người mình yêu...

Trịnh Công Sơn

(1996)

 


Tôi Đã Sống

Nguyễn Đình Toàn

 

 


Tôi đã sống những ngày không tên không tuổi

sống những ngày không nói không nghe

sống những ngày gỗ dá vô tri

Tôi đã sống những ngày tăm tối u mê

sống lạc loài như cơn gió khuya

sống nặng nề như tiếng chân người

đi về mỏi mê

 

Tôi đã sống những ngày không trông không đợi

sống những ngày no đói quanh co

sống những ngày râu tóc ngây ngô

Tôi đã sống những ngày gân máu xanh khô

sống vật vờ như con sóng đưa

sống mịt mù lê kiếp sống thừa

ra vào ngẩn ngơ

 

Đêm nghe ngóng quanh mình

đêm gan thắt tim buồn

tay thiêu đốt hư không

Đêm vang tiếng côn trùng

đêm thân xác hao mòn

đêm tay gối sương mềm.

Sao rơi rớt lưng trời

hay nứơc mắt đưa người

đưa ta đến đâu đây

Đêm thao thức trông trời

đêm xa vắng tin người

âm u tíêng đời vui

 

Tôi đã sống những ngày

như con sâu mỏi

co thân gầy đo lối bơ vơ

nghe mưa về nghe gió ra đi

Tôi đã sống những ngày

thôi sống cho qua

thấy một người trên nỗi xót xa

sống đợi ngày theo nứơc sông đầy

trôi về miền xa

 

Tôi đã sống những ngày không trông không đợi

..........trôi về miền xa

 

 

Temely


Tôi Đang Lắng Nghe

Trịnh Công Sơn

 

 


Im lặng của đêm tôi đã lắng nghe

Im lặng của ngày tôi đã lắng nghe

Im lặng của đời tôi đã lắng nghe

Tôi đã lắng nghe trái tim lạc loài

bao đêm đã qua im lặng của người

tôi đã lắng nghe im lặng của tôi

 

Im lặng giòng sông tôi đã lắng nghe

Im lặng ngọn đồi tôi đã lắng nghe

Im lặng thở dài tôi đã lắng nghe

Tôi đã lắng nghe im lặng thở dài

sau cơn bão qua im lặng mặt người

nghe bao nỗi đau trên một bàn tay

 

Tôi đang lắng nghe im lặng cuộc tình

Sau một cuộc tình tôi đang lắng nghe

Khi hoa héo khô im lặng nụ tàn

Tôi đang lắng nghe tôi đang lắng nghe

Tôi đang lắng nghe im lặng đời mình

họctrò


Tôi Đang Mơ Giấc Mộng Dài

Phạm Duy

 

 


Tôi đang mơ giấc mộng dài

Đừng lay tôi nhé, cuộc đời chung quanh

 

Tôi đang nhìn thấy màu xanh ở trên cây cành trôi xuống thân mình

Tôi đang nhìn thấy màu hồng ở khắp nẻo đường nhẹ thấm vào hồn

Từ bình minh tươi mát, về hoàng hôn thơm ngát

Làn gió đưa hương đời vào chứa chan lòng tôi

 

Tôi nghe từ cõi đời vui vượt qua đêm dài lên tới sao trời

Tôi nghe từ cõi lòng người lời nói bồi hồi tìm kiếm ngọt bùi

Và nhìn thấy trong tim, tình yêu nở những con chim

Nở những con chim tuyệt vời

 

Đừng lay tôi nhé cuộc đời,

Tôi còn trẻ dại, cho tôi mơ mộng.

Phan Bá Trác


Tôi Đi Giữa Hoàng Hôn

Văn Phụng

 

 


Tôi đi giữa hoàng hôn,

Khi ánh chiều buông, khi nắng còn vương

Một mình tôi ngắm cánh chim lạc loài

Mà lòng mình thấy u hoài

 

Tôi thương nhớ ngày qua, trên bến Hoàng Hoa

Hay những đường xa

Thường thường hai đứa dắt nhau tươi cười

Mắt say sưa thắm mộng đời

 

     Dù cho mưa gió, bên mái tranh nghèo

     Dù cho nắng, dù cho sương khói mịt mù

     Niềm thương yêu hằng xin mãi maĩ không hề phai

     Nhớ, nhớ, nhớ đêm nào, trên bến tìm sao

     Hai đứa nhìn nhau, không nói một câu

     Như thầm mơ ước, ước mơ dạt dào

     Như thầm hẹn nhau mùa sau

 

Tôi vẫn đi giữa hoàng hôn

Tôi vẫn đi giữa hoàng hôn

Tôi vẫn đi giữa hoàng hôn

Lòng thương nhớ....

 

 


Tôi Đi Tìm Lại Một Mùa Xuân

Đoàn Nguyên

 

 


Tôi đi tìm lại một mùa xuân

Mùa xuân xưa cũ qua mất rồi

Mùa xuân đã rơi vào dĩ vãng

Mà xuân nay vẫn còn dư hương

 

Tôi đi tìm lại một mùa xuân

Gặp nhau khi pháo vang cuối đường

Tay khép áo xanh nhìn không nói

Lạc hồn về cõi tiên nào đây

 

Tôi đi tìm lại một mùa xuân

Sợ khi tan biến bao kỷ niệm

Sợ áo xanh phai màu năm tháng

Sợ xuân chưa hết mà đông sang

 

Nên tôi tìm lại một mùa xuân

Người xưa không biết lạc phương nào

Không biết khi xuân về trên áo

Màu xanh năm đó còn xanh không

 

Ngày xanh niên thiếu qua mất rồi

Khi cuối thu mùa đông vẫn rơi

Khi áo xanh đã vượt sông dài

Khi pháo rơi dưới thuyền hoa rồi

Còn xuân này thương nhớ khôn nguôi

 

Tôi đi tìm lại một mùa xuân

Dù không mong đến chuyện tương phùng

Dù tháng năm trôi vào xa vắng

Và xuân nay khác biệt xuân xưa

 

Tôi đi tìm lại một mùa xuân

Mùa xuân năm đó chưa thấy lại

Tôi vẫn đi trong chiều xuân tái

Tìm để mà tìm như thế thôi

Ngọc Lan trình bày

Tài liệu tham khảo: * Băng nhạc Phạm Mạnh Cương

Chủ đề: Xuân Quê Hương phát hành tại Saigon (trước 1975)

* Nhạc Hay Của Bạn - (Làng Văn - Xuân Tha Hương)

Hư Vô - BaoTran


Tôi Đi Tìm Tôi

Nguyễn Hoài Anh

 

 


Có những tối, nghe mưa rơi thật buồn,

quạnh vắng góc quán quen mình tôi,

tôi đi tìm trong tôi trong hơi men cay một hình bóng đã xa mãi tầm tay,

dù đã có lúc tôi cố quên cuộc tình chìm đắm trong những môi hôn dối lừa,

nhưng nghe lòng thêm đau vì con tim thơ ngây còn yêu em yêu mãi em người ơi.

 

Đã bao nhiêu đêm về đơn côi tìm em trên con phố ngày xưa,

dường như còn đây những đêm ngày xưa chung lối yêu,

dường như còn đây bao môi hôn nồng ấm,

một thời tình mình đã trao về nhau.

 

Chốn xa xôi nơi nào bên ai người yêu em ơi có hay?

 

Từng đêm lòng tôi vẫn luôn hoài mong trong xót xa, mặc cho màn đêm ôm đôi vai lạnh giá, đi tìm một hình bóng quen ngày xưa...!

 

Tình tôi như ngàn sóng, mãi lênh đênh khát bờ, tìm lại bao ngày tháng trong nhớ thương đong đầy.

 

Từng đêm cô đơn tôi vẫn mong em về đây.

 

Tình tôi luôn còn đó tháng năm không phai màu, dù cho em lạc bước nơi chốn xa bên người, thầm mong em yêu xin quay về đây...

 

Hoài Ngọc


Tôi Đưa Em Sang Sông

Nhật Ngân và Y Vũ

 

 


Tôi Đưa Em Sang Sông

 

Nhật Ngân  và Y Vũ

 

Very slow

 4/4

 

Tôi đưa em sang sông, chiều xưa mưa rơi âm thầm

Để thấm ướt chiếc áo xanh, và đẫm ướt mái tóc em

Nếu xưa trời không mưa, đường vắng đâu cần tôi đưa

Chẳng lẻ chung một lối về mà nở quay mặt bước đi

 

Tôi đưa em sang sông, bàn tay nâng niu ân cần

Sợ bến đất lấm gót chân, sợ bến gió buốt trái tim

Nếu tôi đừng đưa em, thì chắc đôi mình không quen

Đừng bước chung một lối mòn, có đâu chiều nay tôi buồn

 

Rồi thời gian lặng lẽ trôi,

Đời tôi là chiến binh đi khắp phương trời

Mà đời em là ước mơ,

Đẹp muôn ngàn ý thơ, như ngóng trông chờ

 

Hôm nao em sang ngang, bằng xe hoa thay con thuyền ?

Giờ phút cuối đến tiễn em, nhìn xác pháo vướng gót chân

Gót chân ngày xa xưa sợ lấm trong bùn khi mưa..

Nàng đã thay một lối về, quên cả người trong gió mưa

 

TÀI LIỆU THAM KHẢO: Tuyển Tập Ca Khúc Nhật Ngân - Trịnh Lâm Ngân, trang 4-5, Tú Quỳnh xuất bản (không đề năm)

tvmt và PAD


Tôi Đứng Trên Đồi Mây Trổ Bông

Lê Uyên Phương

Phạm Công Thiện

 

 

Mười năm qua, mười năm qua, gió thổi đồi tây

tôi long đong theo bóng chim gầy, theo bóng chim gầy

một sớm em về ru giấc ngủ

bông trời bay, bông trời bay trắng cả rừng cây

gió thổi đồi tây hay đồi đông,

gó thổi đồi tây hay đồi đông

hiu hắt quê hương bến cỏ hồng

trong mơ em vẫn còn bên cửa

tôi đứng trên đồi mây trổ bông

gió thổi đồi thu qua đồi thông

mưa hạ ly hương nước ngược dòng

tôi đau trong tiếng gà xơ xác

một sớm bông hồng nở cửa đông

 

 

<font color=blue>Temely</font>


Tôi Gặp Em

Thúc Đăng

 

 

 


Nhịp 4/4 Điệu Boléro

 

1.

Tôi gặp em

Trong chiều nắng thu êm đềm

Sau vành nón nghiêng dịu hiền

Môi hồng tươi lòng xao xuyến

 

Em gặp tôi

Tay cầm tay buồn không nói

Mắt huyền mơ về xa xôi

Như thầm ước tình nhịp đôi

 

Điệp khúc

 

Ngày nào tôi đến tìm em

Ngập ngừng khi nắng vừa lên

Thẹn thùng đôi má bừng men

Tóc em đùa trong gió mềm

 

Chiều chiều em vẫn cầu xin

Được gần mãi mãi người anh

Người mà em đã thề trao

Mối duyên đầu tiên say đắm

 

2.

Tôi gặp em

Trong dịp ghé thăm quê nhà

Duyên tình mới sao mặn mà

Làm nặng câu thề yêu ai

 

Xin đừng phai

Cho dù mai đời xa cách

Hẹn ngày nao về thăm nhau

E thẹn nói chuyện trầu cau

 

Chép lại từ băng cassette "Rừng Lá Thấp: Tiếng Hát Thanh Tuyền, số 2" thực hiện tại Saigon năm 1973, hòa âm: Lê Văn Thiện và Trần Trịnh

 

 

Biển Nhớ


Tôi Không Cô Đơn

Vinh Sử

 

 


Tôi không cô đơn vì anh gian anh dối

Quen cho tôi vay nhiều cay đắng lâu nay

Tay đagn trong tay xưa tôi đây hay

Lời ái ân vơi đầy chỉ là cơn gió heo mâỵ

 

Tôi không cô đơn vì tôi hay tôi biết

Anh yêu cho vui bằng ngôn ngữ trên môi

Nên anh xa tôi, nên ai chung đôi bài toán anh xong rồi

Vương trình sau thuộc về tôị

 

Cô đơn mà chi, cô đơn làm gì

Khi người yêu bỏ ra đi

Không lời thăm hỏi phân trình

Cô đơn mà chi, cô đơn được gì

Khi tình tôi chẳng ra gì

Thêm gầy héo tuổi Xuân thì.

 

Tôi không cô đơn, mà cô đơn chi nữa

Trăm không thơ anh còn muôn dấu con tem

Nay đem thơ anh cho trăng khuya xem

Rồi đốt lên ven thềm nghe mình không còn cô đơn.

tvmt


Tôi Không Còn Yêu Em

Vũ Tuấn Đức

 

 

 


Tôi không còn yêu em

Yêu tha thiết như hôm nào

Tôi không còn yêu em

Yêu ray rứt như ban đầu

Giờ này đời tôi đã vắng đi tiếng cười

Tình như mây khói tan trong chiều

Và lòng ta sẽ mãi cô liêu

 

 

Bao ngày trôi qua

Sao tim vãi nghe ơ thờ

Khi tình rời xa

Lòng không khát khao mong chờ

Lời thề ngày xưa

Em hứa giữ muôn đời

Giờ theo cơn gió bay đi rồi

Ðể niềm chua xót dâng đầy vơi

 

 

Ðời tôi chỉ muốn yêu người thôi

Mà em đã nỡ giết tình tôi

Ðể yêu thương ấy nay còn đâu

Kỷ niệm năm xưa đành chôn dấu

 

Vì em nuôi lắm mối tình si

Từ nay thôi  nuối tiếc làm chi

Nhiều đêm thao thức mãi chờ trông

Ðể hồn dâng lên niềm cay đắng

 

 

Tôi không còn yêu em

Ðã quên hết những ưu phiền

Tôi không còn yêu em

Vì em phá vỡ ân tình

Giờ này đời như đã vắng đi tiếng cười

Ðừng nên thương tiếc nhau không rời

Chỉ thêm bao xót xa mà thôi

 

 

 

Julia


Tôi Không Còn Yêu Em

(chưa biết)

 

 


Tôi không còn yêu em yêu tha thiết như hôm nào

Tôi không còn yêu em yêu ray rứt như ban đầu

Giờ nay đời tôi đã vắng đi tiếng cười

Tình như mây khói tan trong chiều

Và lòng ta sẽ mãi cô liêu

 

Bao ngày trôi qua sao tim vẫn nghe ơ thờ

Khi tình rời xa lòng không khát khao mong chờ

Lời thề ngày xưa em hứa giữ muôn đời

Giờ theo cơn gió bay đi rồi

Ðể niềm chua xót dâng đầy vơi

 

Ðời tôi chỉ muôn yêu người thôi

Mà em đã nỡ giết tình tôi

Ðể yêu thương ấy nay còn đâu

Kỷ niệm năm xưa đành chôn dấu

Vì em nuôi lám mối tình si

Từ nay thôi nuối tiếc làm chi

Nhiều đêm thao thức mãi chờ trông

Ðể hồn dâng lên niềm cay đắng

 

Tôi không còn yêu em đã quên hết những ưu phiền

Tôi không còn yêu em vì em phá vỡ ân tình

Giờ này đời như đã vắng đi tiếng cười

Ðừng nên thương tiếc nhau không rời

Chỉ thêm bao xót xa mà thôi

Ghét ai


Tôi Không Phải Là Gỗ Đá

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1968)

Tôi không phải là cỏ cây

Tôi không phải là gỗ đá

Nên tôi khóc Việt Nam tôi

Ròng rã ba đời không biết vui.

Tôi không phải là người dưng

Tôi không phải là nước lã

Nên tôi khóc người không xa

Gục ngã chiến trường tuổi còn xuân.

Đừng ngụy trang trong tiếng hát

Đừng cần mang đôi kính mát

Hãy lắng nhìn vào quê hương điêu tàn

Hãy đếm từng người dân đang chết oan

Hãy oán hờn cuộc binh đao tương tàn

Hãy khóc thầm dù nước mắt đã cạn

Vì non sông còn tối đen.

Tôi không thể nào thản nhiên

Tôi không thể nào im tiếng

Nên tôi thét vào thinh không

Lời nói hãi hùng hơn tiếng bom

Tôi không thể nào miệng câm

Tôi không thể nào tai điếc

Nên tôi khóc và tôi điên

Cho đến bao giờ đời bình yên!

 

 

 

 

họctrò


Tôi Không Tin

(chưa biết)

 

 


Tôi không tin đời tôi có em rồi phải xa em suốt đời

Nắng ấm nơi người xa thật xa cớ sao lại cho mưa gió nơi này.

Tôi không tin tình em dễ yêu rồi dễ quên nhau mất rồi...

... Đã thế nay tình tôi đành thôi không còn nhớ đến ai.

Trong nhân gian giờ đây có muôn ngàn lối em đã chọn,

Những bước đi của tôi giờ đây phải đi về đâu để thấy em tôi

Khi đôi ta gặp nhau biết đâu rồi sẽ xa nhau suốt đời,

Nắng ấm cho mình em thật sao ? nơi này gió mưa hoài.

Ngày tình yêu tìm đến chúng ta anh nào đâu có hay,

Ngày mình xa nhau đã đến như trong giấc mộng,

Rồi mai đây nếu trên đường đời thấy nhau

Biết nói sao đây tình em đã qua.

Rồi tình yêu rời bến chúng ta đi về nơi rất xa

Người về một phương biết đến khi nào gặp lại

Rồi mai đây nếu trên đường đời thấy nhau

Hãy nói anh nghe sao em đành lòng bỏ đi,

Tình đành dở dang thôi.

Ưng Hoàng Phúc

Hoa Biển


Tôi luôn sống với hiện tại

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


mai thi

 

Xin mượn một cŸch người ta ví von rt hay về Tagore, ông là một "Người tình của cuộc đời", "Người lính canh của cuộc sống". Vâng, có thể nói anh là "Người lính canh của tình yêu" "Người tình của người tình"...không?

(Cười) Nếu cần phải có một tên gọi cho vui, thì tôi nghĩ rằng mình có lẽ là "Người tình của cuộc sống"...

Cuộc sống của anh thế nào, anh nghĩ nhiều về quŸ khứ hay hướng về hiện tại, tương lai?

Tôi luôn sống với hiện tại. CŸi giờ phút mình đang sống đây, tôi thy mới thật là quan trọng.

Sự nổi tiếng, anh có phải đôi khi trốn chạy nó không?

Có. Nổi tiếng là một sự trả giŸ mệt mỏi, buồn phiền. ‡ược có những phút riêng tư, tĩnh lặng là hạnh phúc. Tuy nhiên, cũng không nên để mình rơi vào không gian vắng vẻ quŸ.

Có lẽ. Tôi thy rằng anh ngồi một mình nhưng tiếng chuông điện thoại luôn luôn reo. Một ai đó đ nói rằng, trong một lúc say sưa nào đó, anh chứ không phải ai khŸc, mới là người hŸt nhạc TCS hay nht...

‡iều đó thì tôi nghĩ rằng, trong mọi lúc tôi luôn luôn là người hŸt hay nhạc của tôi. Vn đề đơn giản là tôi hiểu nội dung bài hŸt mà mình đ sŸng tŸc.

‡iều gì quan trọng trong cảm hứng và sŸng tạo của anh, nuôi dưỡng một tâm hồn âm nhạc anh suốt đời? Tình yêu, những người phụ nữ hay là sự hp dẫn của câu chữ ngôn từ?

Câu hỏi này khŸ thú vị. Tôi đ nhiều năm suy nghĩ về chuyện này. Cuối cùng tôi đ tin rằng có một cŸi gì đó không xa xôi cũng không gần gũi, cŸi đó chính là định mệnh, cũng như định mệnh vẫn thường chi phối cả một đời người. Cũng như tôi đ sống và luôn nghĩ về cuộc đời, về con người.

Bây giờ sŸng tŸc thì anh sẽ sŸng tŸc như thế nào?

Tôi nghĩ về một lối sŸng tŸc mới, phù hợp với đời và với tôi. ‡ó có thể là những bài hŸt thật ngắn, ngắn như một bài thơ 4 câu, ngắn như ngôn từ đang ngắn đi trong cuộc sống hiện tại. ý tưởng xúc tích hơn, hoặc có thể vẫn như cũ, nhưng con đường đi đến nó sẽ gọn gẽ hơn...Mà nói chung, sŸng tŸc là sŸng tŸc, tôi thy "không thế nào cả!".

Vâng, xin cảm ơn anh.

Mai Thi

 


Tôi Mất Người Yêu

Hồng Vân - Trần Quý

 

 


Đang lúc nửa đêm tôi đánh mất người yêu

Có ai tìm thấy nhớ xin mang trả dùm

Người ấy của tôi thường hay đón mộng ngoài trời

Chạy theo tiếng gọi một người

Chẳng xót thương gì tôi.

 

Tôi biết tại tôi không khéo giữ người yêu

Mới xui để mất thế nên tôi buồn phiền

Rồi có nhiều đêm làm tôi thức trọn vì tình

Ngồi nghe nỗi buồn một mình

Tìm đến viếng quả tim.

 

Đang lúc nửa đêm tôi đánh mất người yêu

Có ai tìm thấy nhớ xin mang trả dùm

Người ấy của tôi thường hay đón mộng ngoài trời

Chạy theo tiếng gọi một người

Chẳng tiếc nhớ gì tôi.

Lạc loài


Tôi Muốn

Lê Hựu Hà

 

 


Tôi muốn mình tìm đến thiên nhiên

Tôi muốn sống như loài hoa hiền

Tôi muốn làm một thứ cỏ cây

Vui trong gió và không ưu phiền

 

Tôi muốn mọi người biết thương nhau

Không oán ghét không gây hận sầu

Tôi muốn đời hết nghĩa thương đau

Tôi muốn thấy tình yêu ban đầu...

 

   Em có thấy hoa kia mới nở

   Trong giây phút nhưng đẹp tuyệt vời

   Như hạnh phúc thoáng qua mất rồi

   Giờ đâu còn tìm được nét vui...

 

Tôi muốn thành loài thú đi hoang

Tôi muốn sống như loài chim ngàn

Tôi muốn cười vào những khoe khoang

Tôi muốn khóc thương đời điêu tàn...


Tôi Muốn Hỏi Các Bạn

Lê Hoài Anh

 

 


Tôi muốn hỏi các bạn, làm phiền chút được không ?

Có bao giờ bạn nghĩ, hoặc đã ngồi tính chơi ...

Một phút có mấy giây ?

Một giờ có mấy phút ?

Một ngày có mấy giờ ?

Một tháng có mấy ngày ?

 

Tôi muốn hỏi các bạn, làm phiền chút được không ?

Một năm có mấy tháng,

và một đời,

một đời có mấy năm ?

 

Tôi muốn hỏi các bạn, đời người có bao năm...

Sống thế nào là đúng ?

Và thế nào là sai ?

Đừng sống với ngất ngây,

đừng cười lấp tiếng khóc,

đừng bôi kín cuộc đời bằng những tháng ngóng chờ !

 

Tôi muốn mời các bạn, nào cùng hãy chọn ngay...

Đời chan chứa ánh sáng,

nào ta cùng kề vai múa hát chơi !

 

Bansi2k


Tôi Muốn Hỏi Tại Sao

Diệu Hương

 

 


Tôi muốn hỏi tại sao có những chiều

Những chiều mưa xuống nhiều

Mà sao em không đứng nhìn mưa

Đế nghe trong mạch tim em xao xuyến bất ngờ

Tôi muốn hỏi tại sao có những chiều

những chiều nắng chiếu rọi

Ở bên kia mái ngói nhà ai

Đẹp như nung đỏ hơn son tô thắm môi hồng

Tôi muốn hỏi tại sao có những ngày

Những ngày bên bếp hồng

Lửa yên vui soi mái nhà xưa

Mẹ ru con lời ca dao hương lúa ngát ngào

Tôi muốn hỏi tại sao có những dòng

Những dòng đời êm ấm lạ

Mà em không giữ hết trong vòng tay

Còn đi xa, tìm đâu ra bao tháng năm này

Nhưng em ơi đừng ngỡ dòng đời chảy trôi xuôi

Em đi vẫn thấy biết bao đời kỳ bí

Xin em tôi đừng ngại đừng thắc mắc hôm qua

Đừng hỏi đến hôm nay và đừng âu lo cho ngày mai

Tôi muốn hỏi vì đâu những đêm dài

Đêm dài không ngủ được và sao em tha thức từng giây

Để môi em đậm tô thêm nét vẽ hao gầy

Tôi muốn bảo cùng em có những gì

Trong lòng không nói được

Thì em ơi xin em hãy lặng yên

Vì quanh đây còn bao nhiêu

những nỗi ưu phiền

tvmt


Tôi Muốn Làm Cánh Chim Trời

(chưa biết)

 

 


Tôi muốn làm cánh chim trời

Bay về quê cũ thăm quê hương tôi

Nơi đó tôi có bạn bè

Có giòng sông cũ có lũy tre xanh

 

Tôi muốn thành cánh chim trời

Bay về quê cũ thăm quê hương tôi

Nơi đó tôi có mẹ già

Có người yêu dấu có trời Việt Nam

 

Quê hương ơi tôi đã khóc khi chiều về

mơ thật nhiều ôm muộn phiền cho kiếp người

Quê hương ơi tôi sẽ chết trên quê người

không bạn bè không một người thân bên mình

 

Tôi muốn thành cánh chim trời

Bay về quê cũ thăm quê hương tôi

Nơi đó tôi có mẹ già

Có người yêu dấu có trời Việt Nam

 

tvmt


Tôi Muốn Nói Yêu Em

Mai Anh Việt

 

 


Tôi không muốn nói cho thêm bối rối khi em xa tôi

Tay ôm bóng tối, ăn năn xám hối chân mây tình rồi

Có nghe lòng tiếc, khi bao hạnh phúc phôi phai miệng cười

Lúc quay về bước tôi nghe giọt nóng lăn trên mặt người

 

Tôi không muốn biết tôi không muốn nhớ cho thêm nặng lòng

Mai sau sẽ tới tương lai dĩ vãng như nhau cùng buồn

Mảnh ân tình cũ hư hao vụn vỡ theo tôi ngày dài

những đêm về sáng tôi vô tình ngỡ như em đâu đây

Sao tôi muốn nói yêu em

 

Sao tôi muốn nói yêu em trong nỗi vui chiêm bao

Pha sắc xanh mây cao như ước mơ xôn xao

Nghe những khuya mưa êm, nỗi nhớ trôi qua thềm

Sao tôi muốn nói yêu em trong nỗi đau không tên

Như cánh rong lênh đênh theo sóng xô miên man con nước đưa xa bờ

 

Tôi nhớ em không ngờ

Sao tôi muốn nói yêu em

tvmt


Tôi Muốn Quên Người

(chưa biết)

 

 


Tôi muốn quên em khi đường đời mình không chung lối

Tôi muốn quên em khi lời thề em đã quên rồi

Tôi muốn quên em vì sầu thương ngày đem tàn phá

Tôi muốn quên em vì đời tôi lắm phong ba

 

Tôi muốn xa em xa kỷ niệm làm tôi ray rứt

Tôi muốn xa em xa cuộc tình lịm chết trong đời

Tôi muốn xa em xa đôi môi hồng nhiều gian nhiều dối

Tôi muốn xa em ...Thôi nhé đừng nói yêu tôi

 

Rồi tình yêu thương ấy

chốn thiên đường phồn hoa lạc lối

Tình yêu thương ấy

biết đâu rằng em lừa dối

Thôi đã hết rồi, đã hết rồi

Thì tại sao người còn sống tôi 

cho mình đau xót thêm thôi

 

Tôi muốn quên em trong men rượu nồng mềm môi cay đắng

Tôi muốn quên em trong cuộc tình nồng đêm trắng trên đời

Tôi biết yêu em như đem đời mình chìm trong ngục tối

Tôi muốn quên em cho chết trọn kiếp đơn côi

 

 

tvmt


Tôi Muốn Tin Tôi Muốn Yêu Cuộc Đời

Lê Uyên Phương

 

 

 


Tôi muốn tin, tôi muốn tin, tin cả cuộc đời

tôi muốn yêu, tôi muốn yêu, yêu cả mọi người

như ngày xưa, như ngày xưa yêu sân trường lớp học

yêu thầy, yêu bạn, yêu anh, yêu em

Nhưng, nhưng cuộc đời khốn nạn

đã giết chết trong tôi những tình yêu đầu

đã giết chết trong tôi những tình yêu đầu

 

Tôi muốn tin cuộc đời như trang sách giáo khoa thư

chuyện thật thà như theo gió diều bay

như trái bứa như trái sung

tíêng guốc reo vui đường trưa vắng tanh

Nhưng thế giới thần tiên sụp đổ

những người hiền lương sống kiếp đọa đày

những người thật thà chết xác treo cây

Hỡi cô bé quàng khăn đỏ đã chết trong hàm răng sói già

 

Tôi muốn tin, tôi muốn tin, tin cả cuộc đời

Tôi muốn yêu, tôi muốn yêu, yêu cả mọi người

Như ngày xưa, như ngày xưa yêu sân trường lớp học

yêu thầy, yêu bạn, yêu anh, yêu em

Nhưng, nhưng cuộc đời khốn nạn

đã giết chết trong tôi những tình yêu đầu

đã giết chết trong tôi những tình yêu đầu

 

Hỡi bạn bè anh em

mắt chúng ta đục ngầu cát bụi

Kìa trái đời đã chín trên cây, rồi héo

vì loài sâu đục ruỗng trong tim

Thế giới chúng ta bây giờ đầy sâu bọ

không có chỗ cho những con người

 

Anh tìm gì trong bóng tối

Anh tìm gì trên dòng cổ ngư,

trên bia đá nghìn thu

 

Xin bạn bè anh em, xin bạn bè anh em, xin bạn bè anh em

hãy dừng lại, hãy dừng lại, trong hoang vu, chiêu niệm những con người

Xin bạn bè anh em, xin bạn bè anh em, xin bạn bè anh em

hãy dừng lại, hãy dừng lại, trong hoang vu, chiêu niệm những con người

 

Temely


Tôi Ngàn Năm Đợi

Nguyễn Kim Tuấn

 

 


Đêm cô đơn không còn ai lang thang

Con phố lạnh thật buồn

Có tình tôi mênh mang

Ánh trăng tàn ngọn vàng

có tình tôi mênh mang

Ánh trăng tàn ngọn vàng

Đêm hoang vu, yêu ngàn năm thiên thu

Nơi gậm bụi đường trần

Tôi là con thiêu thân, đứng trước cổng đèn vàng

Em nhìn tôi trên cao, thương tình tôi lao xao

Em thanh cao, tình em sáng lấp lánh,

như ngàn sao trên trời ...

Tôi ngây ngô, trông cây em cuối góc phố, ôm mộng mơ..

Em trăng non sáng cho đêm rằm

Như mây tan giữa không gian

Tôi ngàn năm đợi, dẫu tình xa vời

Nỗi đau của tôi...

Đêm suy tư trong tình yêu suy tư

Cơn gió nào lạc loài, cuốn tình tôi qua đây

Bấy như loài cỏ dại, khiến tình tôi lay hoay

Dấu đêm dài miệt mài

Đêm cô đơn muôn vì sao không tên

Như đám bạn thật hiền, thức cùng tôi thâu đêm

Nhớ thương về một người, khiến hạt mưa bay bay

Đêm nằm nghe hay hay

 

Em thanh cao, tình em sáng lấp lánh,

như ngàn sao trên trời...

Tôi ngây ngô, trồng cây cuối ngóc phố, ôm mộng mơ ..

Em trăng non sáng cho đêm rằm

Như mây tan giữa không gian

Tôi ngàn năm đợi, dẩu tình xa vời

Nỗi đau của tôi...

 

Đêm suy tư, trong tình yêu suy tư

Cơn gió nào lạc loài, cuốn tình tôi qua đây

Bấy như loài cỏ dại

Khiến tình tôi lay hoay

Dẫu đêm dài miệt mài

Đêm cô đơn, muôn vì sao không tên

Như đám bạn thật hiền, thức cùng tôi thâu đêm

Nhớ thương về một miền, khiến hạt mưa bay bay

Đêm nằm ghe hay hay, nhớ hạt mưa bay bay

Thương tình đầu.

tvmt


Tôi Nhớ Tên Anh

Hoàng Thi Thơ

 

 


Tôi viết tên anh trên lá trên hoa.

Tôi viết tên anh trong trái tim tôi.

Tôi viết tên anh trên đá, trên vôi.

Tôi viết tên anh ngập nẻo đường đi ngàn lối.

 

Tôi viết tên anh trên gấm, trên nhung.

Tôi viết tên anh trên trán, trên tay.

Tôi viết tên anh trong gió, trong mây.

Tôi viết tên anh vào lòng biển lớn sông dài.

 

Anh, lớp trai ngày nay

đắp xây ngày mai.

Đem tự do cho người

mang niềm vui cho đời.

 

Anh, nơi biên thùy xa

Vắng muôn màu hoa.

Không hề nao núng lòng

Oai hùng nơi chiến trường.

 

Tôi nhớ tên anh khi gió khi mưa.

Tôi nhớ tên anh khi nắng lưa thưa.

Tôi nhớ tên anh qua ánh trăng thanh.

Khi tiếng tơ ngân vào lòng thời gian màu tím.

 

Tôi nhớ tên anh như nhớ tương lai.

Tôi nhớ tên anh như nhớ trông ai.

Tôi nhớ tên anh muôn kiếp không phai.

Tôi chắc trong tôi đời đời còn nhớ nhung hoài.

 

Anh, lớp trai ngày nay

Đắp xây ngày mai.

Đem tự do cho người

Mang niềm vui cho đời.

 

Anh, nơi biên thùy xa

Vắng muôn màu hoa.

Không hề nao núng lòng

Oai hùng nơi chiến trường.

 

Tôi nhớ tên anh khi gió khi mưa.

Tôi nhớ tên anh khi nắng lưa thưa.

Tôi nhớ tên anh qua ánh trăng thanh.

Khi tiếng tơ ngân vào lòng thời gian màu tím.

 

Tôi nhớ tên anh như nhớ tương lai.

Tôi nhớ tên anh như nhớ trông ai.

Tôi nhớ tên anh muôn kiếp không phai.

Tôi chắc trong tôi đời đời còn nhớ nhung hoài.

 

Hy Trần


Tôi Ơi Đừng Tuyệt Vọng

Trịnh Công Sơn

 

 


Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng

Lá mùa thu rơi rụng giữa mùa đông

Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng

Em là tôi và tôi cũng là em.

Con diều bay mà linh hồn lạnh lẽo

Con diều rơi cho vực thẳm buồn thêm

Tôi là ai mà còn ghi dấu lệ

Tôi là ai mà còn trần gian thế

Tôi là ai, là ai, là ai?

Mà yêu quá đời này.

 

Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng

Nắng vàng phai như một nỗi đời riêng

Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng

Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh

Có đường xa và nắng chiều quạnh quẽ

Có hồn ai đang nhè nhẹ sầu đêm.

NSW


Tôi Ru Em Ngủ

Trịnh Công Sơn

 

 


Tôi ru em ngủ một sớm mùa đông

em ra ngoài ruộng đồng

Hỏi thăm cành lúa mới

Tôi ru em ngủ một sớm mùa thu

em đi trong sương mù gọi cây lá vào mùa

 

 Con đường thật buồn  một ngày cuối đông

 Con đường mịt mù  một ngày cuối Thu

 Em vào mùa Hạ nắng thắp trên cao

 và mùa xuân nào ngẩn ngơ tình mới

 đi nhẹ vào đời thầm thì gót chân

 

Em gọi nụ hồng vừa tàn cuối sân

Nghe tình chợt buồn trong lá xôn xao

để mùa xuân sau mua riêng tình sầu

 

Tôi ru em ngủ một sớm mùa xuân

em hôn một nụ hồng

Hỏi thăm về giọt nắng

Tôi ru em ngủ

Hạ cũng vừa sang

em hôn lên tay mình

để chua xót tình trần...

Lâm Viên


Tôi Sẽ Đi Thăm

Trịnh Công Sơn

 

 


Khi đất nước tôi thanh bình, tôi sẽ đi thăm,

tôi sẽ đi thăm, một phố đầy hầm,

đi thăm một con đường nhiều hố

Khi đất nước tôi không còn chiến tranh

bạn bè mấy đứa vừa xanh nấm mồ

 

Khi đất nước tôi thanh bình, tôi sẽ đi thăm,

tôi sẽ đi thăm, cầu gẫy vì mìn,

đi thăm hầm chông và mã tấu.

Khi đất nước tôi không còn giết nhau

Trẻ con đi hát đồng dao ngoài đường.

 

Khi đất nước tôi thanh bình, tôi sẽ đi không ngừng

Sài gòn ra Trung, Hà Nội vô Nam,

tôi đi chung cuộc mừng

và mong sẽ quên chuyện non nước mình.

 

Khi đất nước tôi thanh bình, tôi sẽ đi thăm,

tôi sẽ đi thăm,

đi thăm nhiều nghĩa địa buồn

đi xem mộ bia nhiều như nấm

Khi đất nước tôi không còn chiến tranh

Mẹ già lên núi tìm xương con mình

 

Khi đất nước tôi thanh bình, tôi sẽ đi thăm,

tôi sẽ đi thăm, làng xóm thành đồng

đi thăm từng khu rừng cháy nám

Khi đất nước tôi không còn giết nhau

Mọi người ra phố mời rao nụ cười

 

Khi đất nước tôi thanh bình, tôi sẽ đi không ngừng

Sài gòn ra Trung, Hà Nội vô Nam,

tôi đi chung cuộc mừng

và mong sẽ quên chuyện non nước mình.

 

VIET NAM REVISITED

When my land has peace

I shall go visiting,

I shall go visiting

Along a road with many foxholes.

When my land is no longer at war

I shall visit the green graves of my friends.

When my land has peace

I shall go visiting

I shall go visiting

Over bridges crushed by mines,

Go visiting

Bunkers of bayonets and pungi sticks;

When my people are no longer killing each other

The children will sing children's songs

Outside on the street.

 

Trinh Cong Son

"I Shall Go Visiting"

in Don Luce, John C. Schafer, and Jacquelyn Chagnon

We Promise One Another (1971:92).

 

 

họctrò


Tôi Sẽ Đưa Em Về

Y Vân

 

 


Sáng tác trong thập niên 60

 

Nhịp 4/4 Điệu Slow Hợp âm Fa trưởng

 

1.

Tôi sẽ đưa em về

Về miền đất thân yêu

Về kiếp sống cô liêu

Tình thương không còn thiếu

 

Tôi sẽ đưa em về

Miền quê hương êm ấm

Miền sông sâu xanh thắm

Cùng soi đêm trăng mềm

 

2.

Tôi sẽ đưa em về

Miền hoa thơm cỏ biếc

Chiều hôn trên làn tóc

Mùa thu in màu mắt

 

Tôi sẽ đưa em về

Tôi sẽ đưa em về

Mà không lo thiếu tình yêu

 

Điệp khúc

 

Bao . . . nhiêu . . . câu thơ . . . đợi nguồn

Bao . . . nhiêu . . . duyên mơ . . . vừa tròn

Hạt . . . nắng . . . nhiều đỗi . . . có mềm . . . thời gian (*)

Qua đây bao tháng năm

 

3.

Tôi sẽ đưa em về

Đường không xa vạn lý

Cùng quê hương nhỏ bé

Đừng lo không vừa ý

 

Tôi sẽ đưa em về

Tôi sẽ đưa em về

Mà không lo thiếu tình yêu

 

Chép theo băng cassette "17 tình khúc Phạm Duy - Đỗ Lễ - Y Vân - Trịnh Công Sơn" thực hiện tại Saigon khoảng năm 1973 .

 

 

Biển Nhớ


Tôi Thích Anh Này

(chưa biết)

 

 

 

 

 

 

 


vncentral.com


Tôi Tìm Tôi

Trịnh Công Sơn

 

 


Tôi là ai, là ai,

ba trăm năm trước tôi là ai?

Là ai, là ai, vu vơ đất bồi,

em ngồi ngọn sóng mang thai.

 

Tôi là ai, là ai,

 

Ba trăm năm trước tôi là ai?

Là ai, là ai,

 

Sài Gòn gánh gió trên vai, mưa lầy lội.

Tôi tìm chập chùng dấu vết hươu nai.

Không ai chờ đợi hình dáng tôi phai.

 

Tôi, tôi là ai?

Hôm nay tôi đến, tôi tìm tôi.

 

Tôi là ai, là ai,

ba trăm năm trước tôi là ai?

Là ai, là ai?

ra đi vời vợi,

gót hồng lạc dấu em ơi!

 

Tôi là ai, là ai,

ba trăm năm trước tôi là ai?

Là ai, là ai?

Trở lại hoá kiếp rong chơi giữa nơi này.

Phố phường Sài Gòn nhớ nhớ quên quên,

Đi quanh tôi tìm hình bóng xưa quen,

 

Đi, đi tìm em,

Cho tôi dấu vết bóng Phù Nam....

 

 

Lys


Tội Tình

Vinh Sử

Hàn Châu

 

Sao anh bỏ ra đi em nào có tội tình gì?

Sao anh bỏ ra đi em nào có lỗi lầm chi

Sao anh bỏ ra đi để em thương nhớ hoài ôm kỷ niệm

Buồn lê mấy nẻo đường tìm anh biết không?.

 

Sương khuya lạnh đôi vai đi về thui thủi một mình

Ưu tư nặng con tim em buồn thao thức cả đêm

Sao anh bỏ ra đi bỏ quên em giữa dòng đời xuôi ngược

Giờ đây mất nhau rồi tình mồ côi.

 

ĐK:

 

Trong bơ vơ trong nỗi đau buồn

Em chợt biết rằng đời em nghèo quá người ơi

Mà trèo cao vướng sợi tình rồi

Nên nén sư đời ôm trái sầu buồn đơn côi.

 

Em mang tội si mê nên đường yêu lạc nẻo về

Em mang tội yêu anh khi đời em trắng bàn tay

Nay anh bỏ ra đi đèn đêm hiu hắt sầu ngơ ngẩn buồn

Buồn lên mấy nẻo đường tình buồn nào hơn..!!!!!

 

tvmt


Tôi Trở Về Thành Phố

Y Vân

 

 


Tôi trở về thành phố làm khúc hát một mình,

buổi chiều chưa ngã xuống bóng đêm còn viễn chinh.

Tôi trở về thành phố, làm tuổi thơ một mình.

Mỗi ngày đi ngả trái, bờ sông nước mênh mông.

Tôi trở về thành phố, một ngày chưa thấy em,

ba ngày chưa thấy nốt, bây giờ tôi bỏ đi

U u u u u

 

cobebo


Tôi Ước Mơ

Phạm Duy

Nhất Hạnh

 

(Saigon-1965)

Sáng nay vừa thức dậy

Nghe tin em gục ngã nơi chiến trường

Nhưng trong vườn tôi

Vô tình khóm tường vi

Vẫn nở thêm một đoá.

Tôi vẫn sống ! Tôi vẫn ăn ! Và tôi vẫn thở

Tôi vẫn sống ! Tôi vẫn ăn ! Và tôi vẫn thở

Nhưng biết bao giờ

Tôi mới được nói thẳng

Những điều tôi ước mơ ? Biết bao giờ ?

Biết bao giờ ?

Tôi mới được

Tôi mới được

Nói những điều

Nói những điều

Tôi ước mơ, tôi ước mơ

Tôi ước mơ, tôi ước mơ...

 

***

 

English lyrics by Steve Addiss

 

 

Six o'clock, when I wake

A friend brings me the news

My brother is killed.

Now he lies slain, and yet

By this house, by this wall

A flower blooms.

I, I still breathe, I still eat, I still live

How shall I speak, how shall I say

All I hope for my land ?

All I hope for Viet Nam ?

How shall I speak, how can I say

All that I hope, all that I pray

For my home, for my land ?

Some how I must say

All I hope for Viet Nam.

 

 

họctrò


Tôi Vẫn Chờ Em

Võ Tá Hân

Thơ: Trần Hữu Bích & Nguyên Lương

 

Một ngày xa vắng em

Là một ngày tim đau nhói

Một mình tôi bước đi

Lang thang hoài không thấy đâu

 

Yêu thương tìm trong dĩ vãng

Nỗi đau dài theo năm tháng

Cô đơn chìm trong nỗi nhớ

Ôi xót xa tình yêu

 

Một lần ta mất nhau

Là trọn đời bao thương tiếc

Lệ tràn răng cắn môi

Em xa rồi ôi buốt đau

 

Trong tim hồng loang vết máu

Bởi đâu mình không nương náu

Trăm năm làm mây cuốn gió

Gió mây về cùng bay

 

Em đã rời xa tôi

Hơi ấm áp còn trong tay

Mơn man cơn gió heo may

Tình nồng say ngất ngây

Lạc chợ đời em bước nhanh

Rã rời không có nhau

Tôi vẫn đợi...

Vẫn đợi, ngàn năm

 

Tôi vẫn thầm yêu em

Xin mãi mãi gọi tên em

Chia ly day dứt trong tim

Chiều buồn mây thoáng bay

Lại một mình tôi bước đi

Mỏi mòn trong cách xa

Tôi vẫn đợi...

Vẫn đợi, chờ em

... chờ em... chờ em... chờ em

... chờ em... em ơi.

 

Mỹ Ngọc


Tôi Vẫn Cô Đơn

Anh Bằng

 

 


Tôi vẫn cô đơn, em dù đẹp như mộng mơ

Tôi vẫn cô đơn chưa hề nói yêu bao giờ

Tôi vẫn cô đơn không người thương không người nhớ

Chiều một mình đi phố hồn không nắng không mưa

 

Tôi muốn quen em nhưng ngại đời ưa giàu sang

Tôi muốn yêu em nhưng tình nghĩa thua bạc vàng

Tôi biết em đang âm thầm ước mơ nhiều lắm

Mà mình thì tay ngắn làm sao với được em

 

Những khi hoàng hôn lẻ bóng

Những đêm nằm nghe gió lộng,

Ngoài trời hiu hắt mưa rơi

Lòng tự hỏi lòng cuộc đời đơn côi có buồn không

 

Tôi vẫn cô đơn không hận sầu không hờn dỗi

Tôi vẫn cô đơn quen chuyện đắng cay nhiều rồi

Xin hãy cho tôi ghen hạnh phúc em lần cuối

Dù tình là mây khói là cay đắng người ơi


Tôi Vẫn Nhớ

Ngân Giang

 

 


Nam : Tôi vẫn nhớ ...

 

Nữ : Tôi vẫn nhớ ...

 

Chung : Tôi vẫn nhớ ...

 

Nữ : Bao năm qua dù xa anh nhưng tôi vẫn nhớ

       Nhớ con đường nắng u buồn

       Dìu nhau đi tìm râm bóng mát

       Lòng bâng khuâng nghĩ chuyện vu vơ

 

Nam : Tôi vẫn nhớ, nhớ đêm hẹn hò bên trăng sao

          Từng câu nói yêu đương ngọt ngào (à a á a a à à)

 

Nữ : Tôi vẫn nhớ câu chuyện tình đầu

        Đã ngụ yên trong cõi thơm sâu

        Ngày anh đi tôi nhuộm nước mắt thê lương sầu bi

 

Nam : Tôi vẫn nhớ những đêm nhiệm màu

           Cùng người đan tay đếm sao đêm

           Hẹn trăm năm ta cùng kết tóc se duyên mộng vàng

 

Nữ : Nhưng đêm nay gọi tên anh tim nghe giá buốt

       Mới hay mình vẫn yêu người

       Ngày xa nhau càng xa mãi mãi

       Tình yêu ơi biết làm sao nguôi

 

Nam : Tôi vẫn nhớ mắt em buồn nhìn nơi phương xa

           Sợ năm tháng duyên kia nhạt nhòa (hà a á a a à à)

 

Nữ : Tôi vẫn nhớ anh hay một mình

       Thường làm thơ nên thích suy tư

       Thường gom trăng sao dệt muôn lối quên đi chiều nào

 

Nam : Tôi vẩn biết xa nhau là buồn

          Chuyện tình kia vỗ cánh bay cao

          Để riêng tôi âm thầm chuốt lấy đau thương mọi mòn

 

Chung : Câu ca dao, mẹ ru con bao năm vẫn nhớ

             Nước non này chiến chinh dài

             Người ra đi còn đi mãi mãi

             Mộng chung đôi vẫn còn chia phôi

 

Nữ : Tôi vẫn nhớ anh lên đường chiều mưa giăng cao

       Mình tôi đứng rung rung nghẹn ngào (ừ ư ứ ư ư ừ ừ)

 

Nam : Tôi nhớ mãi năm xưa một chiều

           Lần về qua tôi ghé thăm em

           Quà cho nhau em tặng tôi chiếc khánh thêu màu xanh

 

Nữ : Tôi vẫn biết xa nhau thật rồi

        Kỷ niệm ơi anh đã quên tôi

        Ngàn năm sau tôi còn giữ mãi trên môi nụ cười


Tôi Vẫn Yêu Hoa Màu Tím

Hoàng Trọng

 

 


Trời buồn đem mây tím về chơi vơi khiến lòng tối nhớ :

Một mùa thu xưa lúc còn thơ ấu bên vườn mộng mơ.

Tôi đã yêu hoa màu tím.

Tôi đã hay mơ thầm kín,

Hay đứng bên song trông áng mây trôi lướt sang ngàn nơi.

Chiều chiều đi trong nắng nhặt hoa rơi ép vào trang giấy.

Và màu tôi yêu thuở nào xa vắng bây giờ còn đây.

Hiu hắt trăng thu mờ úa

Nâng cánh hoa xưa thầm nhớ

Man mác không gian mây tím giăng ngang in vào thu vàng.

 

Thu về hoa tím tàn, trần gian ngỡ ngàng và tim tôi xao

xuyến mơ màng.

Ôi màu hoa mỹ miều, gợi thương nhớ nhiều,

ngàn năm tôi mãi còn yêu !

 

Dù thời gian trôi hững hờ đem thơ ấu vào xa vắng.

Dù rằng hoa kia có tàn phai dưới muôn vàn màu trăng.

Tôi đã yêu hoa màu tím.

Nên vẫn hay mơ thầm kín.

Đem những cung tơ trao hết trong mơ âm thầm mong chờ.

 

oOo

 

Ngập ngừng trăng thu lững lờ vương soi xuống trần gian vắng

Lạnh lùng mây đem gió về khua lá rơi người buồn chăng ?

Tôi trót yêu hoa màu tím,

Nên vấn vương duyên thầm kín,

Ôi biết bao đêm thao thức bên song bâng khuâng chờ trông.

Mà thời gian trôi mấy mùa thu qua vẫn hoài mong nhớ.

Đàn lòng ngân lên những lời tha thiết bên người thờ ơ.

Trăng chiếu qua song quạnh quẽ.

Tôi vẫn yêu trong lặng lẽ.

Gom nhớ thương trao cho gió cho mây, ươm mộng xum vầy.

 

Âm thầm mơ bóng người buồn vương khắp trời

Gần nhau nhưng sao vẫn xa vời ?

Ôi ! người yêu hững hờ, mình tôi thẫn thờ.

Tình câm muôn kiếp là mơ !

 

Lạnh lùng trăng thu sắp tàn riêng tôi vẫn ngồi thương nhớ.

Nghẹn ngào tim tôi não nùng như lúc thu về thờ ơ.

Tôi vẫn yêu hoa màu tím, nên mãi ôm duyên thầm kín.

Yêu thiết tha nhưng không nói nên câu âm thầm u sầu.

HyTran


Tôi Với Người Đã Quên

Hoàng Trọng Thụy

 

 


Ngày ấy như chim lạc lối, em theo làn gió cuốn trôi

Gọi nắng vương trên làn tóc, bay đi về nơi có anh

 

Chiều xuống, nghe tiếng vỗ về, em gói lòng mây cho đời bước xoay

 

Ngày ấy anh mơ tìm đến, đôi môi ngọt trái đắng cay

Lời nói mang bao trìu mến, anh quên mình với đắm say

Và gió theo dấu chân mềm, đưa giấc triền miên, anh ngỡ bình yên

Rồi em sẽ hát lên những tha thiết

Buồn cho nuối tiếc, anh cố quên hết ngày mai đã mất

Giờ còn đâu đây từng lời thương nhớ

 

Rồi em sẽ khóc cho những tan nát

Ngày xưa yêu dấu ai đã bôi xóa

còn lại nơi đây vết thương mỏi mòn

Tôi với người đã quên

tvmt


Tôi Với Trời Bơ Vơ

Tùng Giang

 

 


Đêm có tiếng thở dài

Đêm có những ngậm ngùi,

Khu phố yên nằm

Đôi bàn chân mỏi

Trên lối về mưa bay

 

Đêm anh hát một mình

Ru em giấc mộng lành

Xin những yên bình

Cho loài chim nhỏ

Cao vút trời thênh thang

 

Anh ru em ngủ

Không bằng những lời buồn anh đã viết

Anh ru em ngủ

Này lời ru tha thiết rộn ràng

Ai cho tôi một ngày yên vui

Cho tôi quên cuộc đời bão nổi

Để tôi còn yêu thương loài người.

 

Đêm hiu hắt lạnh lùng

Sâu thêm mắt muộn phiền

Soi bóng đời mình bên giòng sông cũ

Tôi với trời bơ vơ


Tôi Xa Người

Phạm Anh Dũng

Du Tử Lê

 

Tôi xa người như xa núi sông

Em bên kia suối bên kia rừng

Em bên kia nắng bên kia gió

Tôi một giòng sương lên mênh mông

 

Tôi xa người  xa hương tóc mây

Rồi mai chim sẻ rời xa bầy

Chiều em không đến hàng cây cũng

nghiêng xuống tôi từng ngọn heo may

 

Tôi xa người xa niềm thiết tha

Hoa xuân đã rụng héo hiên nhà

phố xưa em buộc đôi hàng bím

Nay tóc về đâu, hồn nơi đâu ?

 

Tôi xa người như xa biển đông

Chiều dâng lênh láng, chiều dâng hàng

những cây ghi dấu ngày em đến

đã chết từ đêm mưa không sang

 

tvmt


Tôi Yêu

Trịnh Hưng

 

 


Tôi yêu quê tôi yêu lũy tre dài đẹp xinh

Yêu con sông xanh dâng cát hoe vàng bên đình

Yêu trăng buông lơi trên má cô hàng đẹp xinh

Và yêu mấy nhịp cầu tre là đây đang dựng mùa hoa.

 

     Tôi yêu đơn sơ qua mái tranh nghèo mẹ quê

     Yêu duyên nên thơ trong tiếng khoan hò ước thề

     Yêu con đê xưa đưa lối qua chợ làng xưa

     Và yêu mấy nhịp cầu tre là đây anh chờ em về

    

              Kìa cùng đùa vui trẻ thơ ca hát say đời

              Dù nghèo mà vui hỏi ai không hé môi cười

              Mưa nắng ơn trời luống cày thắm đẹp lúa ngời

              Xóm làng đón mùa chiêm mới

              Ấm no ấp ủ làng tôi

 

     Tôi yêu quê tôi yêu mãi bây giờ còn yêu

     Yêu chim bay qua mang đến tin mừng thái hòa

     Yêu anh yêu em yêu nước yêu trời gần xa

     Và yêu cánh đồng vời xa là đây anh chờ em về


Tokyo By Night

(chưa biết)

 

 


Ôi anh yêu ơi

Em mong bên anh đêm nay

Giờ này tình mình

Em mong sao những phút giây bên mình

 

Biết không anh

Em mang những vết thương đau

Cuộc tình giờ đành

Người đi xa xa mãi không quay về

 

Tokyo by night

Ôi những đêm mặn nồng

Đến với những say mê

Cho nhớ nhung muôn đời

 

Tokyo by night

Ta sống vui đêm nay

Nhớ lúc ấy bên anh

Tay nắm tay tâm tình

 

Anh mang cho em

Bao đêm nhớ mãi khôn nguôi

Từ giờ cuộc tình mình

Đêm nay mãi mãi không phai nhòa

 

Hỡi anh yêu

Mình sống với những thương đau

Từng giờ từng ngày

Em mong sao những phút giây bên người

 

Ôi Anh Yêu Ơi

Em Mong Sao

Bên Anh Đêm Nay

Cuộc Tình Ta

Sẽ Không Phai ... Sẽ Không Phai


Tôn Nữ Còn Buồn

Trầm Tử Thiêng

 

 

 


Sau cơn mưa trời vẫn thế

Hương giang trong cơn nước ngập bờ đê

Trời gieo bão lụt giữa lòng, giữa lòng mùa thu

Sau cơn mưa trời vẫn thế

Sao em thương đôi chân nửa đường đi

tóc xõa vai mềm giá lạnh từng đêm

 

Lụt về làm sạch nương ta

Ai đi ngăn nổi gió mưa của trời

Ðường mô tôn nữ sang chơi

áo trắng quên cười nát dạ sông Hương

 

Sau cơn mưa trời vẫn thế

Sao em mãi mang nắng dại bờ đê

Tìm em tóc đẫy vai mềm thương trọn một đêm

 

Qua bao đêm người mơ suốt canh thâu

Mơ trăng soi nửa đường câu

Bờ vai mấy nhịp thương sầu của ngày biệt ly

 

Yêu thương ai mà thương nhớ không phai

Mưa tuôn cách trở mịt mùng

Lệ rơi in nhạt môi hồng em gái miền Trung

 

Thuyền vừa vào cửa Thuận An

Hay tin tôn nữ áo khăn biển người

Dù mai con nước chưa vơi

Mưa bão tơi bời vẫn về thăm em

 

Sau cơn mưa người chờ mong tình thương

đêm đêm trăng rải đồi nương

Nhìn em thắm lại môi hường

Thương trọn niềm thương

 

tvmt


Tống Biệt

Võ Đức Thu

Tản Ðà

 

 

Lá đào... rơi rắt... lối thiên thai

Suối tiễn ...oanh đưa ... những ngậm ngùi

Nửa năm tiên cảnh

Một bước trần ai

Ước cũ ... duyên thừa ...có thế thôi

Ðá mòn ... rêu nhạt ... nước chảy huê trôi

Cái hạc... bay lên ... vút... tận trời

Trời đất ...từ nay ... xa... cách mãi

Cửa động ...

Ðầu non ...

Ðường lối cũ

Nghìn năm ....thơ thẩn .... bóng trăng chơi

 

Tài liệu tham khảo:Băng nhạc Chương Trình Nhạc Tuyển Selection 1

Tiếng Hát Thái Thanh .

Phát hành tại Saigon ( trước 1975 )

 

 

 

 

 

Hư Vô


Tống Biệt Hành

Trầm Tử Thiêng

Thâm Tâm

 

Đưa người ta không đưa qua sông

Sao có tiếng sóng ở trong lòng

Bóng chiều không thẳm không vàng vọt

Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong

Đưa người ta chỉ đưa người ấy

Một gia gia đình, một dửng dưng

Ly khách, ly khách con đường nhỏ

Chí lớn chưa vềbàn tay không

Thì không bao giờ nói trở lại

Ba năm, ba năm mẹ già cũng đừng mong

Ta biết người buồn chiều hôm trước

Bây giờmùa hạ sen nở nốt

Một chị, hai chị cũng như sen

Khuyên nốt em trai dòng lệ xót

Ta biết người buồn sáng hôm nay

Trời trưa mùa thu tươi lắm thay

Em nhỏ thơ ngây đôi mắt biếc

Gói trọn thương tiếc chiếc khăn tay

Người đi ừ nhỉ, người đi thực

Mẹ thà coi như chiếc lá bay

Chị thà coi như là hạt bụi

Em thà coi như hơi rượu cay

sophisticated


Trả Hết Cho Người

Lê Hựu Hà

 

 


Nhìn lại sau lưng giờ đây

Bóng đêm giang rộng tay

Đuổi xua ta vào kiếp lưu đày

Tình yêu nay xa tầm tay

Trả chưa xong nợ vay

Lấy gì được bình yên sớm tối

 

Dù nước mắt đã khô

Niềm đau kia vẫn còn

Đọng lại trong cơn mơ vật vã

Tình yêu xâu xé ta

Đầy đọa trong hững hờ

Một đời nghe bơ vơ

Ôm lấy nổi tiếc nhớ

 

Trả hết ân tình không giử lại

Chẳng ai nợ ai, một khi phủi tay

Trả cho hết bao ngày vui xót lại

Với ta giờ đây không cần yêu ai

 

Trả cho hết cho lònh ta bớt nặng

Chỉ riêng sầu thôi đã oằn vai trỉu lưng

Trả cho hết khi người quên hối hận

Dẫm lên tình ta nói cười như không

Dẫm lên tình ta hồn nhiên.

Son


Trả Lại Anh

Đức Quỳnh

 

 


Trả lại anh câu yêu mà anh đã tặng

Trả lại anh nhớ nhung mặn nồng cay đắng

Trả lại anh thư xanh, màu xanh ái ân

Dĩ vãng buồn giống nghĩa trang

Cô đơn như mộ không tên

 

Trả lại anh câu yêu em, tình yêu bất diệt

Trả lại anh với câu xây nhà bên suối

Trả lại anh hoa khô cài bên bướm xanh

Đây trang nhật ký đôi ta

Đang ghi sao đành dở dang

 

Khi em yêu anh còn cô gái thơ ngây

Nay em xin anh trả em lúc ban đầu

Yêu anh em đâu ngờ duyên kiếp ba sinh

Van anh quên đi như khi ta chưa hề quen

 

Trả lại anh câu thơ người em tóc thề

Trả lại anh khóc thương cho phận con gái

Trả lại anh tương tư mà anh đã trao

Bên nhau tình nhớ với thương

Xem như cơn mộng mà thôi

Coi nhau như bạn mà thôi

 

Tham khảo:

1. Giọng hát Xuân Sơn trong băng nhạc Tiếng Thuỳ Dương 2: Kiếp người và tình đời do Châu Kỳ thực hiện và phát hành trước 1975.

2. Giọng hát Hải Lý trong băng nhạc Chế Linh 4 phát hành trước 1975.


Trả Lại Cho Đời

Lê Tín Hương

 

 

 


Một ngày, ngày sẽ qua, dù hạnh phúc có chan hòa

Một ngày như bóng mây, dù đắng cay hay nghèo khó

Một ngày, ngày sẽ qua, dù không gian mang tiếng cười

Một đời như giấc mơ, dù đêm đêm giấu lệ nhòa

 

Nhìn ngày tháng trôi qua, như hương hoa như gió thoảng

Tay ta đếm bao nhiêu tuổi biết buổn

Rồi một ngày qua như giấc mộng rơi

Trả lại trần gian ngày nắng bụi đời

 

Bình minh rồi cũng qua,  vì hoàng hôn làm nhạt nhòa

Buồn vui rồi cũng tan, vì ngày mai giấc mộng mới

Thời gian như bóng câu, vì mái tóc sẽ nhạt màu

Còn lại gì nữa đâu, giấc mơ đời sẽ tan mau ...

 

tvmt


Trả Lại Chồng Tôi

Phạm Duy

 

 


Midway City, California-1983)

 

Trả lại chồng tôi, chồng của tôi

Trả lại người yêu qúy của tôi

Bao năm chinh chiến đã xa vời

Hoà Bình về nơi quê hương rồi

Mà người chồng tôi vẫn bặt hơi

Hình dạng người yêu vẫn bặt khơi.

Người chồng của tôi người hiền ngoan

Vào đời để mang kiếp nghiệt oan

Thư sinh, ai khoác lên chiến bào

Người hiền chẳng mong chi anh hào

Vì còn tình thương sót đồng hao

Cùng là đàn con nước Việt yêu

Cũng là anh em

Hai miền ruột thịt

Mà sao nỡ bắt đem đầy xa

Đi nơi xa

Cũng là con dân

Máu đỏ da vàng

Mà sao nỡ giết nhau, hại nhau

Gây thương đau.

Trả lại chồng tôi, chồng của tôi

Trả lại quyền dân sống thảnh thơi

Cho quê hương ấm no yên lành

Trả lại thương yêu cho gia đình

Trả lại Việt Nam những tình thiêng

Của triệu đàn con giống Rồng Tiên.

 

 

 

 


Trả Lại Cuộc Tình Lỡ

Bruce Đoàn, Nguyễn Hà

 

 


Trả lại cuộc tình từ khi mới quen

từ khi biết tên, từ lúc yêu Em

Trả lại tình xưa từng đêm thiết tha

mộng ước bên đời trôi theo dĩ vãng.

 

Trả lại cuộc tình giờ đã nát tan

vì bao dối gian, vì bước chân hoang

Giờ chỉ còn trong anh bao đắng cay,

và tiếc cho một tình yêu lỡ làng .

 

Trả lại hết lời yêu đầu

còn lại gì ? chỉ là hư hao

Người còn nhớ câu hứa nào

"ngàn đời tình mình là vẫn thế "

 

Người còn nhớ nhẫn kia đã trao

quyết không bao giờ ta sẽ mất nhau trong đời

nhưng bây giờ ... Tình chia mỗi người mỗi nơi

 

Trả lại cuộc tình cùng bao dối gian

cuộc tình nát tan vì kiếp mê hoang

để giờ này em tìm về lối xưa

trả hết cho người tình yêu lỡ làng

Bảo Trâm


Trả Lại Em Yêu

Phạm Duy

 

 


Trả lại em yêu, khung trời Đại Học

Con đường Duy Tân cây dài bóng mát

Buổi chiều khuôn viên mây trời xanh ngát

Vết chân trên đường vẫn chưa phai nhạt

 

Trả lại em yêu, khung trời mùa Hạ

Ngọn đèn hiu hiu nỗi buồn cư xá

Vài giọt mưa sa hôn mềm trên má

Tóc em thơm nồng, dáng em hiền hòa.

 

Anh sẽ ra đi về miền cát trắng

Nơi có quê hương mịt mù thuốc súng

Anh sẽ ra đi về miền mênh mông

Cơn gió Cao Nguyên, từng đêm lạnh lùng

 

Anh sẽ ra đi nặng hành trang đó

Đem dấu chân soi tuổi đời ngây thơ

Đem nỗi thương yêu vào niềm thương nhớ

Anh sẽ ra đi chẳng mong ngày về.

 

Trả lại em yêu con đường học trò

Những ngày Thủ Đô tưng bừng phố xá

Chủ nhật uyên ương, hẹn hò đây đó

Uống ly chanh đường, uống môi em ngọt

 

Trả lại em yêu mối tình vời vợi

Ngôi trường thân yêu, bạn bè cũ mới

Đường buồn anh đi bao giờ cho tới?

Nỗi đau cao vời, nỗi đau còn dài

 

Trả lại em yêu! Trả lại em yêu!

Mây trời xanh ngát...

 


Trả Lại Thoáng Mây Bay

Hoàng Thanh Tâm

 

 


Nước mắt nào nhỏ xuống lấp môi khô

Những đêm khuya khi tình về réo gọi

Những chiều thu mưa bay từng hạt bụi

Giọt mưa sầu rơi rụng vào tim anh

Em bây giờ lạc lõng bước chân chim

Thấm ước mơ soi cuốc đời êm đềm

Đốt khói cay ru hồn mình bàng hoàng

Anh bây giờ mịt mờ dấu chân hoang

 

Cuộc tình như cơn mơ

Để lại trong thiên thu (tim ta)

Một trời mây bơ vơ

một hồn ta ngu ngơ

Những cơn sầu mưa lũ

Những vết thương mù lòa

Nước mắt mặn bờ môi

Còn gì trên đôi môi

Còn gi trong đoi tay

Còn lai bao men say

Trả lại cho mưa bay

Những ân tinh xưa ấy

Những ái ân nhạt nhòa

Để đời thôi xót xa

 

Cơn mê nào lịm chất ngất trong tim

Rót nhớ nhung đong đầy từng đêm dài

Rót tiếc thương bao tháng ngày miệt mài

Cho tình đầu thành những vết thương sâu

Em đi về một chiều nắng úa mi

Đường em đi phai nhạt dấu chân hồng

Khép xót xa em về chôn tình mộng

Để hồn anh là một cõi hư vô

 

Lâm Viên


Trả Lại Tôi Tuổi Trẻ

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1968)

 

Trả lại tôi là tuổi trẻ mênh mông

Chúng mình như lúa reo trên ruộng đồng

Dù mưa tuôn, dù bão cuốn

Bông lúa vàng cuồn cuộn gió vươn lên

Dù bom rơi, dù súng tới

Bông lúa ngời vượt lửa khói lên ngôi

Trả lại tôi là tuổi trẻ yên vui

Dẫu rằng đang chiến tranh hay hòa rồi.

 

Trả lại tôi là tuổi tự do theo

Chúng mình: hoa hướng dương trên ngọn đèo

Là hoa niên tìm ánh sáng

Hoa biết đường về mọi chốn vinh quang

Là măng non, là thép mới

Khi đáp lời thì quả đất lung lay

Là tuổi son ở Phù Đổng vươn vai

Chúng mình khi đứng lên cao bẵng trời.

 

Trả lại tôi là tuổi trẻ vô tư

Chúng mình như lũ chim trong rừng già

Rừng âm u đầy ác thú

Chim biết ngừa luật rừng rú bao vây

Đời chông gai rồi sẽ tới

Chim biết cười đừng vội gánh âu lo

Trả lại tôi là tuổi trẻ nên thơ

Chúng mình như giấc mơ chưa hề nhoà.

 

Trả lại tôi là tuổi trẻ say mê

Chúng mình yêu, sẽ yêu đương tràn trề

Càng thương yêu, càng thấy thiếu

Yêu rất nhiều chẳng cần lấy bao nhiêu

Tình ra đi từ tấm bé

Cho tới ngày nào tận thế chưa quên

Trả lại tôi là tuổi trẻ như điên

Sống và xin chết cho câu thề nguyền.

 

Trả lại tôi là tuổi trẻ bao dung

Chúng mình như gió khơi nơi mịt mùng

Dù non sông còn cháy nóng

Ai chán chường và người có khinh nhau

Dù ai gieo điều tiếng xấu

Tha thứ nhiều để lòng thấy tin yêu

Trả lại tôi là tuổi lượng bao la

Chúng mình xa, biết xa câu hận thù.

 

Trả lại tôi là tuổi trẻ hôm nay

Chúng mình như đoá sen trong bùn lầy

Việt Nam đây, đầy rắc rối

Nhưng vẫn còn nhiều hình dáng vui tươi

Việt Nam ơi! Còn tiếng nói

Yêu giống nòi đặt Tổ Quốc lên vai

Trả lại tôi là thần tượng tôi đây

Chúng mình xin khắc sâu trong dạ này.

 

 

họctrò


Trả Lời Thư Em

(chưa biết)

 

 


Được thư em rồi nhưng anh biết làm sao trả lời

Em trách anh sao biên thư em quá muộn

Cho em đợi chờ như tím cả Xuân xanh

Lần này về phép anh sẽ đền em, thương em thật nhiều

Và ngày gặp em anh xin ngồi tù trong đáy mắt thơ ngây

Đêm vui lúc đợi chờ.

 

ĐK:

 

Em yêu dấu ơi, tháng ngày qua vội quá

Tuổi hoa niên còn nặng bước sông hồ

Từ nay thôi đừng em đừng khóc mong ai

Áo cưới may xong thương yêu còn đó

Mẹ bảo chờ anh sẽ về, anh sẽ về

Và cùng em sống trọn câu thề.

 

Ngày anh lên đường nghe sông núi gọi nhau dị thường

Anh kiếp trai mơ sông nghiêng vĩ đại

Yêu em tình này trong có cả quê hương

Đường hành trình bước chân vẫn còn say ghi trong đời này

Rồi một ngày mai khi anh lìa đời đâu lẽ trắng đôi tay

Nên anh vẫn miệt mài.

<font color=pink>Nhạt Nhòa</font>


Trả Lời Thư Em

Trần Quang Lộc

 

 


Thư em hỏi Sài Gòn giờ có gì lạ?

Anh có hay ngồi ôm đàn hát tình ca?

Anh có còn nhớ những con đường mùa thay lá

Có còn mưa nhỏ trên những lối đi xưa

 

Thư em kể nơi em đang ở tuyết rơi đầy

Mặc áo lông cừu em sưởi ấm thật hồn nhiên

Anh (bỗng) chợt thấy thương quê hương mình quá đỗi

Áo cơm đâu thừa để chống rét như em

 

Sài Gòn giờ đã thay tên

Cũng như em đã đổi họ năm nào

Sài Gòn vui buồn dấu trong tim

Chỉ biết thương nhau bằng ánh mắt nhìn

 

Sài Gòn bây giờ sống hôm nay,

còn sáng hôm sau hỏi lại ơn đời

Sài Gòn quen dần bước chân xiêu

chỉ biết nuôi nhau bằng nụ cười héo hon (xót xa)

 

Em mua tặng gửi về cho anh món quà nhỏ

Một chút ân tình (hương nồng) ngày tháng cứ xa xôi

Em đâu biết, sẽ nghĩ thư anh là kể oán

Lá thư viết rồi anh đâu muốn gởi đi xa (cho em)

 

 

 

 

 

 

 

 


Trả Nhẫn Kim Cương

Vinh Sử

 

 


"Cha Mẹ em tham giàu phụ khó

Em làm con đành chịu ép duyên

Anh nghèo em vẫn thương vẫn nhớ

Hạnh phúc không so ở bạc tiền"

 

Trả nhẫn kim cương cho kẻ kêu chồng

Bạc tiền mua duyên sao ở đẹp lòng

Thầy Mẹ tham sang mang duyên ép

Người tuổi xưng hô vai cha chú

Kim cương nào soi sáng con tim.

 

Trả nhẫn kim cương ai để hiểu rằng

Nhà lầu xe hơi chưa hẳn huy hoàng

Tìm về nơi xưa ôi xa vắng

Kỷ niệm đâu đây nghe cay đắng

Giờ người trao nhẫn cỏ đi rồi.

 

ĐK:

 

Anh ơi từ ngày trao nhẫn kim cương

Là ngày giam lỏng cuộc đời

Yêu gì đâu em phải nuông chiều

Anh ơi giờ đã nhụy rữa hương tan

Giờ thì hoa đã phai tàn

Đeo "nhẫn cỏ" chắc cũng không màng.

Hoài Thương


Trả Nợ Tình Xa

Tuấn Khanh (Nguyễn TK)

 

 


Dốc hết tình này ta trả nợ người

Dốc hết tình này ta trả nợ đời

Trả hết tình tôi còn nợ không thôi

 

Mắt đã mù lòa vì đợi tin xa,

Tóc trắng bạc màu vì nợ yêu nhau

Nào biết ngày sau trả nợ tình nhau

 

Chorus:

Trả hết, trả hết cho người

Trả luôn mắt môi nụ cười

Trả xong đời còn hư không

 

Nào gío gío bay về trời

Này hoa sẽ bay về cội

Còn ta đường nào cho ta

 

Em ơi em ta không thể

Nuôi bao nhiêu yêu thương này

Nhớ nhung hoài

 

Em ơi em ta không thể

Nuôi bao nhiêu yêu thương này

Chờ mong mãi

Tony


Trách Chi Lời Em Nói

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Trần Minh Phi

 

Hôm nào em đến

môi hồng rất hiền

bao lần anh thấy

em cười trong mắt

i e....

Ngôi nhà xinh xắn

hoa vàng như nắng

ngất ngây tình yêu phút đầu tiên !

Bây giờ anh đến

không người ra chào

ngôi nhà yên lắng

em vừa đi vắng

u..o......

Ngôi nhà xinh xắn

hoa vàng như nắng

vắng em rồi hoa lá ngủ yên

 

Những con đường trên phố biết em nơi nao khi màn đêm xuống

Tiếng phôn dài vang mãi tiếng anh chờ em, em vẫn không màng

Đứng bên đường anh như nhánh cây cỏ khô hao gầy mong ước tiếng mưa trách chi lời anh nói cớ sao giận anh đây !

hờn anh......

 

Biết bao giờ anh mới thấy em mừng anh trong nhà ra đón !

Đóa môi hồng như nắng ngát thơm em hát anh đàn vui cười

Hỡi ngôi nhà xinh xắn biết em nơi nào mong chờ em mãi hãy quay về trách chi lời anh nói cớ sao giận anh đây !

Hờn anh.....

Đan Trường trình bày

Khánh


Trách Hờn

(chưa biết)

 

 


Ai dìu em đi ngõ tối cô đơn

Ai vuốt má em khi nũng nịu dỗi hờn

Ai cài hoa hồng trên mái tóc mây

Cung đàn giọng hát thơ ngây

Hương tình tim ta đắm say.

 

Con đường em đi dệt gấm thêu hoa

Đâu biết đến ai mắt lệ ướt nhòa

Tiễn đưa pháo hồng hình dáng kiêu sa

Quên rồi tình nghĩa đôi ta

Đớn đau đến tận ngày qua.

 

ĐK:

 

Ai ơi ai ơi thức khuya mới biết đêm dài

Đường tôi đi đầy dẫy chông gai

Em ơi em ơi nếu đời mịt mùng xa xôi

Mỗi lần sầu tình đơn côi

Xin người gọi đến tên tôi.

 

Đâu ngờ con thuyền bỏ bến sang ngang

Thương xót kiếp hoa sớm nở tối tàn

Trách hờn câu thề lòng gió đi hoang

Trách người lời đắng ly tan

Trách sao thói đời dối gian... !!!

ĐừngTắmChiềuNay


Trách Người Đi

Đan Trường

 

 


(1951)

 

Lời 1:

Sương lam tuôn rơi hắt hiu trên hàng thông xám reo vi vu

Khiến xui bao nhiêu nhớ nhung tràn lòng ước mơ

Người đi phương xa đâu ngờ

Miền quê hương ai mong chờ

Ðau đớn xót thầm từ ngày biệt ly

 

Gió thu về mang thương nhớ

Ðến cho lòng thêm chan chứa

Lá ngô bay trong sương sầu

Biết bao giờ còn thấy nhau

 

Tối buông màn sương pha muỗi

Xót xa lòng riêng trăm mối

Gió thu xưa không quên về

Cớ sao mà người cứ đi ?

 

Lời 2:

Ðêm đêm canh ba lắng nghe câu hò êm ái trên dòng sông

Tiếng ca năm xưa thản nhiên cùng thuyền cuốn xuôi

Ðò quen không mang duyên về

Còn gan đâu tin câu thề

Xa vắng mấy ngàn lần nhìn thuyền đi

 

Gió thu về mang thương nhớ

Ðến cho lòng thêm chan chứa

Lá ngô bay trong sương sầu

Biết bao giờ còn thấy nhau

 

Tối buông màn sương pha muỗi

Xót xa lòng riêng trăm mối

Gió thu xưa không quên về

Cớ sao mà người cứ đi?

 

Trách Người Đi:

Tài Liệu Tham Khảo: Trách Người Đi, Từ và Nhạc: Đan Trường, Tinh Hoa Huế ấn hành 1951

 

 

tvmt & Phạm Anh Dũng


Trách Người Trong Mộng

Giao Tiên

thảo nguyên

 

Người ơi anh đã xa tôi mất rồi

Tại anh gian dối nên làm khổ tôi

Buổi đầu gặp gỡ chưa nguôi

Kỷ niệm mang mãi trên môi

Mong ước sao ta cùng chung lối.

 

Nhiều khi tôi muốn cố quên đi nỗi niềm

Càng quên thêm nhớ vô vàn chẳng yên

Nghĩ mình bạc bẽo vô duyên

Để người ta đổi thay đen

Cam chấp nhận số phận buồn tênh.

 

ĐK:

 

Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội

Người đi xa người tội lắm người ơi

Anh quên rồi đàn lia thia quen chậu

Bọn mình quen hơi anh bạc tựa như vôi.

 

Làm sao tôi nỡ quên anh trong mộng

Để cho nhung nhớ không còn nhớ nhung

Trả thù duyên kiếp long đong

Trả thù ai đã bội vong

Gương đã vỡ sao lành mà mong...!!!

 

 

 

 

tvmt


Trái Đắng

Tùng Châu

Ðặng Quang Vỹ

 

 

Nếu sẽ biết người yêu khuất xa

Những ân ái chỉ là giấc mơ

Xác thân ấy mình đã trao nhau

Môi ấm êm tìm quên phiêu lãng.

 

Có những lúc tình sẽ xót xa

Có những lúc tình ta như bao trái đắng

Những gian dối tựa vết khắc sâu

Như ánh trăng khuất trong mùa đông.

 

Người dấu yêu hỡi xin quay về đây

Tình vẫn như đang trong em nồng cay

Tha thiết môi hôn ửng say ái tình

Cùng với khát khao.

Vì những đam mê anh đang đùa vui

Với bao lỗi lầm chôn sâu nối tiếc

Mất anh dấu yêu phôi pha màu tóc

Với bao ý thơ xót trong lòng em.

 

Lương Tùng Quang, Như Loan

Hoài Thương


Trái Đất Này Là Của Chúng Mình

Trương Quang Lục

 

 


Trái đất này là của chúng mình

Quả bóng xanh bay giữa trời xanh

Bồ câu ơi tiếng chim gù thương mến

Hải âu ơi cánh chim vờn trên sóng

Cùng bay nào - Cho trái đất quay

Cùng bay nào - Cho trái đất quay

 

Trái đất này là của chúng mình

Vàng trắng đen tuy khác màu da

Bạn yêu ơi, chúng ta là hoa quý

Đầy hương thơm nắng tô màu tươi thắm

Màu hoa nào - Cũng quý cũng thơm

Màu da nào - Cũng quý cũng thơm

 

Trái đất này là của chúng mình

Cùng xiết tay môi thắm cười xinh

Bình minh ơi khúc ca này êm ấm

Học chăm ngoan đắp xây đời tươi sáng

Hành tinh này - Là của chúng ta

Hành tinh này - Là của chúng ta

©¿®


Trai Độc Thân

Ngoại Quốc

Phạm Duy

 

Nhớ lúc bé dại nghe bố đã nói rằng

hỡi con yêu nghe bố dạy

và đến lúc cuối đời tôi đâu dám quên lời nói

bố tôi khuyên nhủ lúc thơ dại

 

ĐK:

Này con yêu hỡi hãy sống độc thân vui tính cho khỏe khắn.

đừng có ham vợ con nhé

Hãy sống độc thân cho tới hơi thở cuối

nhé con ham vợ chi vậy

 

thấm thoát tháng ngày nay tôi đã trai mười sáu

tôi thoáng yêu em xinh đẹp

bỗng thấy những lời ba đã nhắc khi còn bé

thốt vang như từng tiếng trong lòng

 

thấm thoát tháng ngày duyên kiếp xui khiến gặp

cô bé xinh xinh ôi thoáng nhìn tôi đã yêu

tính sẽ cưới nàng hân hoan sống bêm vợ mới

với đám con như loa vang chơi đùa

chợt câu ba nói lúc bé dại nay tôi vẫn cứ nhớ hoài

sung sướng chi khi lấy vợ hỡi con

 

vì vẫn nhớ bố dặn nên thôi muốn lấy vợ

sung sướng thấy đời ôi đơn độc

 

để đời luôn vui sướng chớ lấy vợ

coi tôi đó trai độc thân

vui sướng không sầu lo nghĩ

 

mãi sống thế này ôi đâu chút chi phiền toái

sung sướng thấy đời ôi đơn chiếc


Trai Gái Thời Đại

Phụng Tiên

 

 


Ngâm:

 

Mẹ em mà ham thúng...thúng xôi-vò,

Ham con (mà) lợn béo...ham vò...vò rượu tăm.

Em bảo mẹ em rằng "Đừng!"

Nhưng mẹ hâm rồi mẹ hứ, mẹ bưng ngay vào !

Bây giờ chồng thấp vợ cao

Như đôi đũa lệch, em so sao...so sao... cho...vừa ?!

 

Hát:

 

Lấy vợ, lấy chồng, là đeo gông vô cổ.

Trừ-phi xuống lỗ, mới hết nợ trần-ai, mới hết nợ trần-ai, mới hết nợ trần-ai.

Người nào vướng vào chồng bé (ối a) thêm vợ hai,

Ơi này này ai ơi!

Ấy là tình đời kiếp trước (ối a) nợ ngoài, nợ ngoài vay trong.

Cho nên (tình tang) đã trót (ối a) đèo-bồng,

Hãy nên lựa kỹ, kẻo sau than trời.

Hỡi này tình ơi, hỡi này tình ơi có thấu chăng cho tình.

 

Gái than rằng chồng (ơ) đánh tơi-bời,

Trai than (là) than rằng vợ nó (ý y y ỳ ý) mấy cho tôi...tôi mọc sừng (y ỳ y ý ỳ ỳ y).

 

Nói:

 

Lấy vợ, lấy chồng là quan-trọng cả một đời.

Vì thế cho nên người ta lấy nhau, người ta phải kén chọn kỹ lưỡng lắm.

Tôi hỏi các anh rằng là bên đàn-bà thì họ kén chọn đàn-ông, họ kén như thế nào ?

 

Hát:

 

Về phe phụ-nữ, họ kén chọn đàn-ông:

Thứ-nhất xem tông, thứ-nhì xem giống.

Tông nào anh-dũng ?

Giống nào trường-can (mà) giống nào trường-can ?

Sợ nhầm những chàng họ Sở gian-ngoan chuyên môn sáng-tác (ơ) những con vô-tình.

Sợ tay bác-sĩ lưu-manh trá-hình,

Kỹ-sư đào-mỏ muốn rinh, muốn rinh két-tiền.

Hỡi này tình duyên, hỡi này tình duyên, yêu thiếp hay yêu tiền ?

 

Nói:

 

Ấy tôi hỏi các anh: "Các cô lô-li-ta bây giờ các cô khôn tàn trời ! Anh đừng tưởng các anh đẹp trai như vậy mà tán được các cô ấy đâu !"

 

Ớ anh nói thế, bộ già như anh, còn tụi này là...là...là bỏ hay sao đây ?

 

Ê! đừng nói rứa, ta già mà ta chịu chơi thì thôi !

 

 

Hát:

 

Có cô người nhỏ xíu,

Chồng to lớn mới nghe.

Chị em bảo: "so-le",

Cô cho là vừa khéo.

Thà chồng thừa vợ thiếu, hơn vợ béo chồng còm,

Anh-hùng chẳng lẽ ốm nhom,

Thuyền-quyên phốp-pháp, mập tròn khó trông.

Trót thương, trót thương nên ráng đèo bồng.

Trót thương, trót thương lớn mấy em cũng bồng.

 

Nói:

 

À, các bạn ơi ! Về phe nữ-giới thì họ kén chồng như vậy đấy. Còn thanh-niên như mình thì kén vợ làm sao hả ?

 

Ô chao ! gặp mấy anh thanh-niên thì khó lắm, người ta là khó lắm !

 

 

Hát:

 

Kén vợ hoàn-toàn, trai khôn kén vợ hoàn-toàn.

Cô nào trông cho bảnh gái,

Thêm cái mình tròn, thắt đáy lưng tôm,

Cái dáng khom-khom là dáng (ý) đẻ sồn-sồn.

Làm thường-xuyên không ngán,

Nước da đen dòn, cái tướng chân cao,

Thức suốt canh-thâu mà sức (ý) vẫn dồi-dào.

Tóc dài, rậm, tướng khoan-thai làm ăn (mà) mát tay.

Này hỡi ai ơi !

Lông mày mà có lai-rai, mọc phất-phơ như lược cài,

Lơ thơ tơ liễu, hãm tài quanh năm.

 

Nói:

 

Bây chừ tôi muốn nói chuyện với hai anh.

 

Ờ ?

 

Hồi xưa vấn đề người ta lấy vợ lấy chồng là kỹ-lưỡng lắm. Tại răng chừ hơi ẩu đó ? Người ta ưa lấy tưới hạt sen à. Hồi xưa người ta lấy vợ, lấy chồng là người ta có ri...

 

Ngâm:

 

Ngày xưa lấy vợ, lấy chồng...

Người ta thường xem lịch Tam-Tông bên Tàu...

 

Hát:

 

Tuổi nào phù-hợp với nhau,

Giờ nào giờ Hoàng-Đạo, rước dâu, động phòng.

Ngày nay tính chuyện vợ chồng,

Mấy ai cần biết đến Tơ-Hồng (mà) ra sao.

Chỉ cần cái lễ bàn-giao,

Mời quan-viên hai họ cùng vào (là) ô-ten.

Nhiều đôi chưa kịp cưới xin,

Cô-dâu đã thấy đột-nhiên (là) có bầu !

Bà-con hai họ lỡ-tầu,

Ít lâu thăm đến, tí-nhau thôi cả bầy.

Thế mà đi bói ông-thầy,

Có khi thầy đoán: "tuổi này hiếm-hoi" !

 

Năm một tí nhau, rồi năm một cái nhau,

Rồi thuận nhau có bầu,

Rồi hẹn nhau đập bầu.

Đập bầu rồi hẹn sang lứa sau,

Gái tơ giờ họ gớm đẻ mau mau như gà, đẻ mau mau như gà.

 

Phải chăng thời buổi ra-đa,

Thử bom nguyên-tử nên là...mà...lên ?

 

 

 

Bảo Trần


Trái Mồng Tơi

Vinh Sử - Cô Phượng

 

 


Thân nghèo rớt trái mồng tơi

thôi đành dỡ mộng buồn ơi

dòng si men, nhẩn cưới nàng đeo vui tình mới

nhắn tin dùm tôi mấy lời

ầu ơ cánh bướm mình ơi

thương thì ôm trái mồng tơi

 

Mưa phùn ướt trái mồng tơi

nghe nặng kỷ niệm mồ côi

ngày xưa em vẫn nói mồng tơi chung một lối

cớ sao giờ quên mất rồi

cô quạnh cánh bướm mình ơi

đi về ôm trái mồng tơi

 

trái mồng tơi tím rụng tả tơi

gót son ưu phiền em vần chơi vơi

mồng tơi ơi hỡi mồng tơi

trái mồng tơi tím rụng tả tơi

cố nhân đâu còn thăm hỏi

ai ơi

mộng tơi ơi hỡi  mồng tơi

 

canh gầy đem trái mồng tơi

hao mòn nối nhịp đầy vơi,

tình bay xa tầm với

mò tìm không người tới

lẻ loi mình tôi cuối trời

đêm nằm anh ..... giàn ơị

sao còn ôm trái mồng tơi

Trà Mi


Trái Sầu Đau

Châu Đình An

Hoàng Thương Dung

 

Bây giờ đời đôi nơi

nhớ xưa cho một lời

một lời dù gian dối

nhưng mãi còn trong tôi

thôi còn gì cho nhau

ngõ xưa cây gục đầu

nghẹn ngào niềm yêu dấu

ôm trái sầu thương dau...

 

Từ người đi xa vắng

tôi về kiếp lang thang

áo xưa màu trinh trắng

gói hồn tôi khăn tang

còn vòng tay ai đó

ôm ghì nỗi bơ vơ

mắt khô vùi thương nhớ

cuối trời tim đong đưa

 

Nhớ cuộc tình cho nhau

cánh thư xưa nhạt mầu

tình đầu còn nguyên dấu

ngỡ ngàng trái sầu đau

bây giờ còn trên tay

dắng cay tôi đọa đày

mặt trời buồn phương ấy

rơi trái sầu đâu đây

rơi trái sầu đâu đây.....

 

tvmt


Trai Thời Nay

Ngoại Quốc

Lê Xuân Trường

 

Trai thời nay sao thờ ơ quá đỗi

Trai thời nay không tỏ tình thương nhớ

Trai thời nay không đợi chờ đưa đón trong mưa

Trai thời nay không nồng nàn say đắm

Trai thời nay không gửi thư trông ngóng

Trai thời nay như chẳng còn câu nói " một đời yêu em"

 

Hãy mở rộng trái tim hỡi! Bad Boys

Sao hững hờ khi trái tim còn mãi yêu

Nên ca ngợi tình wo.. wo...

 

Trai thời nay coi tình yêu nhẹ quá

Trai thời nay không ngọt ngào âu yếm

Trai thời nay không còn chiều con gái khi yêu

Trai thời nay không tặng hoa xin lỗi

Trai thời nay mau vội quên khi hứa

Trai thời nay không hiểu lòng con gái một lần trót yêu

 

Hãy mở rộng trái tim hỡi! Bad Boys

Sao hững hờ khi trái tim còn mãi yêu

Nên ca ngợi tình wo.. wo...

 

Bad Boys, Bad Boys; Please open your heart with love

Bad Boys, Bad Boys; You'' ll see how much I care

Bad Boys, Bad Boys; Please love me with all your heart

Bad Boys, Bad Boys You'' ll see just how much I care


Trái Tim

(chưa biết)

 

 


Em thích nghe bài ca của các vi sao

Tựa như những lời ngọt ngào

mà chúng ta đã từng lắng nghe

Em sẽ mang theo mình một tình cảm nồng thắm

Mà em đã tìm thấy trong ánh mắt của anh

Giữa khung cảnh làm say đắm lòng người

Ai cũng nói rằng ngôi sao băng sẽ mang đến

Những điều mà em luôn yêu mến và mong mỏi

Em đã từng tự không cho phép mình

Bước vào trái tim mênh mông như đất trời của anh

Hãy nhìn xem

Những ngôi sao bé nhỏ trên bầu trời bao la

Chính là ánh mắt sáng ngời của anh

Làm bạn với tâm hồn cô đơn của em

Hãy nghe xem

Những ngôi sao bé nhỏ trên bầu trời bao la

Mang cho em muôn ngàn giấc mơ được gặp anh

Và trái tim anh chính là nơi em muốn được ẩn nấp ...

Hoa Biển


Trái Tim An Bình

Minh Châu

 

 


Khi lòng còn tiếc nuối

Hồn còn nhức nhối

Ta vẫn đam mê cõi đời

Như lá cây vừa rơi

Dứt đi tuổi thơ

Bước chân lạc vào bầu trời

 

Để khi đêm dài

Vấn vương nặng lòng ta

Rưng rưng trái tim ưu buồn

Và từ khi biết anh ơ thờ

Gối chăn hững hờ

Đời chỉ là cõi hư vô

 

Dẫu có hoang mang vì người

Dòng đời quanh ta vẫn thế

Vẫn giữ yên tâm hồn mình

Lặng nhìn bao nhiêu điêu linh

Và khi ấy nỗi đau lìa xa

Vì đôi ta cũng như cỏ hoang

 

Và khi ấy nỗi đau lìa xa

Vì đôi ta cũng như cỏ hoang……..

Quên


Trái Tim Băng Giá

Vũ Hà

 

 


Hoàng hôn nắng úa lá khi mùa thu đi qua

bóng mây che ngang chân trời xa

tình ta đã buốt giá

khi đời em đi qua

bỏ lại một thời yêu thiết tha

 

bình minh nắng hấp hối

khi mùa đông đi qua

giá băng con tim khi tình xa

lòng ta đã hóa đá khi tình yêu đi qua để lại cuộc tình qua xót xa

 

đời là đại duơng lênh đênh

sóng nước mênh mông

thuyền tình ta mong manh đã đắm giữa dòng

mộng tàn phai tình xưa vỡ tan tình xa ngút ngàn

 

đời là vực sâu hoang vu

vách đá chơi vơi

giờ tình ta rơi trong bóng đêm mịt mờ

tình phai dấu con tim giá băng chẳng còn ai

braska


Trái Tim Bên Lề

Phạm Khải Tuấn

 

 


Em! Đã biết bao ngày bên em,

Là anh đã có bấy nhiêu ngày yêu em.

Nhưng em vẫn ngây thơ không biết tình anh,

thầm yêu em nên tim đau rã rời .

 

Anh đã thấy bao người yêu em,

Tim anh đã nhức nhối yên lặng bên em.

Nhìn em yêu tuy ngay đây nhưng rất xa xôi,

vì tim em đã trót trao ai rồi .

 

Tinh yêu dấu kín trong anh đã bao ngày thầm lặng,

Nhìn em không nói nên câu nói chi đây.

Lòng xót xa đi bên đời em

và thấy em chịu nhiều đắng cay

mà tim anh đây vi yêu em nên đau rã rời .

 

Vì em đã trót yêu ai nên mãi vô tình không nhận ra

Tình yêu anh đã trao em bấy lâu nay.

Một trái tim bên lề rất đau

vi biết em chẳng hề biết đâu

Tình yêu anh đã cho em rồi .

 

 

 

 

Bảo Trâm


Trái Tim Biết Khóc

Jimmii J.C. Nguyễn

 

 


Thời gian như đưa nôi

Từng giọt sầu vội lăn trên khóe mắt

Có mấy ai lau khô trái tim lệ rơi

Em đã quên đi khi tim ta tiếc hời

Em nói yêu ta lúc đã cách xa

 

Em cứ lên ngôi đi, trên tim anh vỡ nát

Em có vui không em hỡi em

Em đã cho anh đây con tim nay biết khóc

Ai ghép cho anh đây khi tim anh vỡ tan

 

Tình em trao trên cao

Làm cuộc đời nhìn đôi tay chơi vơi

Đến lúc ta buông lơi, trái yêu thương lại rơi

Em đã quên đi khi ta đây đắm say

Em nói yêu ta lúc ta đã đỗi thay

Em đã trao thương yêu, trên đôi tay non nớt

Anh lơ buông đôi tay tim yêu vỡ tan

Biết bao nhiêu đau thương, ta chôn trong ký ức

Trong bóng đêm hoang mang, sau ta nghe ngỡ ngàng

 

Có mấy ai lau khô, biết có ai lau khô

Chẳng có ai lau khô khi tim ta biết khóc

Em ghép cho ta khóc, khi tim ta vỡ rồi

Thời gian như đưa nôi

Từng giọt sầu vội lăn trên khóe mắt

Có mấy ai lau khô trái tim lệ rơi

Em đã quên ta đi khi tim ta tiếc hời

Em nói yêu ta lúc đã cách xa

 

Tình em như mây trôi

Rồi một ngày mưa rơi trên phố vắng

Mấy ai dang đôi tay hứng cuộc tình ta

Em đến như cơn mưa tuôn rơi qua kẽ tay

Cũng như đôi ta mãi mãi cách xa

Hoa Biển


Trái Tim Bình Yên

Lê Quang

 

 

 


Mặt trời sáng sớm đã lên cho đàn chim sớm mai bay về.

Em giờ đâu ở muôn trùng xa, nơi đây nắng phai dần.

Rồi từng đêm ai nhớ ai, mưa còn rơi bên thềm.

Người đừng đi, để trái tim ai đợi mong.

 

Một lần biết trước cách xa, chân trời kia tím trong ly biệt.

Đưa người đi sớm mai bình yên, đem mây thả lên trời.

Một mình anh ôm giấc mơ, mơ tình yêu quay về.

Một lần thôi để gió đưa tình về đâu.

 

Rồi ngày cũng tắt dưới phố mưa bay chiều nay, anh nhớ em.

Cho ngày hoang tàn thêm, loài chim ngủ muộn.

Ngoài trời bão tố vẫn bước chân đi vào đêm, em có hay.

Thôi còn mong chờ chi, trái tim này rồi sẽ bình yên.

 

Xin mãi cho nhau trái tim bình yên,

Cho mưa không còn rơi trên đường vắng,

Xin nắng mai lên xoá tan màn đêm dài,

Xin giữ cho nhau trái tim bình yên.

 

Xin hãy cho nhau trái tim bình yên,

Cho mưa không còn rơi trên đường vắng,

Xin nắng mai lên xoá tan màn đêm dài,

Xin giữ cho nhau trái tim bình yên.

 

Trần Dương


Trái Tim Buồn

Hàn Thái Tú

 

 


Người yêu hỡi có biết, bước chân anh như đang rã rời

Người yêu hỡi có biết, trái tim anh buồn đau

Ngồi nơi đây anh mơ, mơ có em đang đùa vui cùng anh

Nhẹ nhàng như đang ru bên tai, khúc hát em yêu ngày xưa

Người yêu hỡi có nhớ, tiếng yêu thương ta trao đến người

Người yêu hỡi có nhớ, ấm êm đôi vòng tay

Mà giờ đây còn đâu năm tháng bên nhau tính yêu đậm sâu

Còn gì cho nhau hỡi em, khi vắng xa em suốt đời

Sao em nỡ vội quên cho cõi lòng anh xót xa cô đơn héo mòn

Vì sao em nỡ lìa xa chia cắt tình ta cho lòng anh vương sầu nhớ

Tìm nơi đâu môi hôn tha thiết hôm nao,

Tìm nơi đâu tin yêu nay đã chôn sâu

Tìm nơi đâu yên vui, tìm nơi đâu em ơi, tìm nơi đây dấu yêu ngày sau

Tìm nơi đâu cho nhau trăng sáng đêm thâu,

Tìm nơi đâu cho nhau lấp lánh ánh sao

Tìm nơi đâu hỡi em một làn hơi ấm mỗi khi đông về

 

Trần Dương


Trái Tim Chung Tình

Nguyễn Văn Thanh Nhã

 

 

 


Một ngày ta không bên nhau

Một ngày ôi sao dài thế

Anh muốn quên đi phút giây trôi

Để trái tim anh bớt đơn côi

( Cầu nối )

Giận hờn chi lâu cưng yêu ơi

Để lắng nghe anh một lần

 

Em, em là tình yêu duy nhất trong anh

Em là hình dung in dấu trong anh

Nơi đây trái tim buồn vì

Giờ như đã không có gì để em lưu luyến nữa

 

ĐK :

 

Thì trái tim anh chung tình

Dành yêu chỉ mình em thôi

Dù ngang trái trong dòng đời thì anh vẫn mang theo

Một trái tim yêu chân tình

Hoạ riêng bóng hình em thôi

Dù cay đắng hơn nhiều lần, nhiều lần nữa

 

Rồi từng ngày anh trông mong tin em

Từng ngày qua anh quạnh quẽ

Ôm những suy tư thức thâu đêm

Để biết con tim vẫn yêu em

Và anh không tin ta mất nhau

Cuộc đời ai không lầm lỡ

Xin hãy dang tay đến bên anh

Để trút đi cơn giận hờn

 

( Lập lại cầu nối và Điệp khúc )

Rêu Phong & Ngọc Dung


Trái Tim Còn Trinh

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Phạm Duy

 

Một ngày xuân ấm, tuổi đang mơ mộng, tóc xanh

Một ngày tươi sáng, yêu thương vô vàn, trắng tinh

Ta yêu cuộc sống, yêu người, yêu mình,

Yêu ai gần gũi, yêu người xa vắng mông mênh,

Trái tim còn trinh !

Rồi tình yêu đó, tình yêu nguyên vẹn, tiết trinh

Tình yêu man mác, mến yêu không ngừng, đắm say

Yêu không cần biết ai người yêu mình

Ai hay hờn dỗi hay là ai đã coi khinh

Mối tình còn trinh !

Này hỡi con tim, xinh xinh

Vì yêu quá nên tim lao đao, gập gềnh

Rồi có đau thương một mình,

Thì đành con tim, nhớ nhớ thương thương lênh đênh.

Này hỡi con tim con con

Vì yêu đương quá nên tim xanh xao gầy còm

Rồi có đau thương mỏi mòn,

Nhưng tim trắng trinh như ngày trái tim xanh non.

Rồi đời sẽ cuốn đời đi vô tận khắp nơi

Một đời tăm tối hay bao tưng bừng mãi thôi

Ta yêu cuộc sống, yêu người, yêu mình,

Yêu ai gần gũi, yêu người xa vắng mông mênh,

Trái tim còn trinh !

Rồi tình yêu đó, tình yêu nguyên vẹn tiết trinh

Tình yêu man mác, mến yêu không ngừng đắm say.

Yêu không cần biết ai người yêu mình

Ai hay hờn dỗi hay là ai đã coi khinh

Mối tình còn trinh !

láxanh


Trái Tim Dại Khờ

Nguyễn Kim Tuấn

 

 


Có mối tình thơ mộng, với tới trời cao rộng

Em cô đơn trăng sao yêu đương thầm kín

Có tiếng cười êm đềm, đánh rớt nụ hoa mềm

Khi đang yêu đương chắc con tim ngủ quên

 

Làm sao em biết người ấy

Thầm có trái tim không da

Mặc tình trong trắng mãi miết

Buôn lơi đôi cánh tay ngã

Ðể rồi cơn gió thoáng vương mắt em lệ úa

Trái tim dại khờ thôi đừng xót xa vu vơ

 

Có biển đời sóng nổi, có khát vọng xa vời

Anh lang thang qua đây phiêu dạt cùng tôi 

 

tvmt


Trái Tim Đang Yêu

Ngoại Quốc

Lê Hựu Hà

 

Xin ôm em trong lòng

Khẽ hôn đôi môi hồng

Thời gian trôi không ngừng

Đừng xa nhau đêm này

Hãy yêu trăng êm đềm

Ánh sao rơi bên thềm

Gạt nước mắt cúi đầu

Buồn chi nữa hỡi em

Xin ôm em trong lòng

Khẽ hôn đôi môi hồng

Thời gian trôi không ngừng

Đừng xa nhau đêm này

Hãy yêu trăng êm đềm

Ánh sao rơi bên thềm

Gạt nước mắt cúi đầu

Buồn chi nữa hỡi em

Hương thơm muôn đóa hoa đẹp xinh

Không hơn chi một trái tim đang yêu

Tương lai ai biết được tình sẽ mất hay còn

Khi yêu ta hiến dâng đời ta cho ai kia dù đắng chua thiết tha

Ta không mong đáp lại tình cứ mãi trôi xa

Núi không cao hơn tình

Biển sao thua tim mình

Ngừng cú mai trong chờ

Tình cứ mãi bơ vơ


Trái Tim Đau

Ngoại Quốc (Thái Lan)

LV: Lê Quang

 

Vẫn biết có lúc nước mắt rớt phía cuối phố.

Xóa hết xóa hết những tháng năm mong chờ

Bỗng thấy nỗi nhớ lấp lánh trái đắng dĩ vãng.

Tiếc nhớ tiếc nhớ hỡi trái tim đau buồn

 

(Người yêu hỡi anh nơi đâu anh nơi đâu

Lòng thương nhớ bao yêu thương em trao anh.

Tình xa vắng trôi nơi đâu trôi nơi đâu.

Tìm đâu thấy môi hôn xưa)

 

Muốn khóc muốn khóc đâu biết nước mắt đã hết.

Thấp thoáng dưới phố bóng dáng ai đang về.

Đã hết đã hết cho có tiếc nuối dĩ vãng.

Gió cuốn dấu vết biết trái tim đau hoài.

 

 

Người ơi tình xưa giờ đây còn đâu mình em

Anh ơi anh biết chăng anh ơi

 

Nghe con tim trong em đau nhói đau

Đã xa rồi còn đau hỡi anh

Bao yêu thương trong tim này đã xa

Khóc bao đêm mình em nhớ anh.

Thanh Thảo hát trong CD "Em Vẫn Chờ"

ĐừngTắmChiềuNay


Trái Tim Dịu Dàng

Hoàng Bửu

 

 


Còn ai nhớ ai trong đêm lạnh

Tình ta đã trôi, giờ xa rồi

Tình như mây khói bay trong sương mờ

Mặn nồng không còn thầm lặng em mang

 

Nghẹn ngào em hát, vô vàn thiết tha

Ngày mộng trôi qua đêm lạnh buốt giá

Rồi màn nhung khép chân em rã rời

Đường về hun hút bóng loang tường vôi

 

ĐK:

 

Thiếu nữ đứng nép dưới mưa khóc thầm

Từng chiếc lá vẫn xanh xanh mơ mộng

Nuối tiếc cũng hát xót xa lỡ lầm

Tình ca dở dang còn mình ôm ước mơ sầu giăng

Gió cuốn, cuốn lắm áng mây cuối trời

Còn chút vấn vương phố buồn níu kéo tiếng hát lỡ mang kiếp tàn

Giờ em lẻ loi, tình đã mất từng ngày bay xa

 

Người yêu dấu ơi sao vô tình

Để ai nhớ nhung trong âm thầm

Nhạt nhoà năm ngón tay cô đơn buồn muộn màng

Anh lại vời vợi trong đêm ….

Mộng tình em nhớ thương người lãng quên

Trả lại anh yêu giai điệu đắm say

Trả lại thương nhớ bơ vơ giữa đời

Trả lại hoa bướm bước chân lẻ loi

Trần Dương


Trái Tim Em Là Của Riêng Anh

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

LV: Quốc Dũng

 

Ô kìa cô bé về trên phố làm say đắm biết bao chàng trai

Bao con tim yêu ngây dại

Má hồng môi thắm,

người duyên dáng đẹp như những đóa hoa hồng tươi

Lòng lạnh lùng không yêu một ai

Chiều nay theo em suốt con đường đi

Nhưng em đâu biết trước sân nhà em có tên cuồng si

Đang mong chờ em đến trao nhau

tình yêu xóa tan mùa đông

 

Xin em đừng hờ hững khi lòng vẫn luôn yêu

thương em người hỡi

Người tôi yêu quá xinh

khiến bao người ngắm nhìn

Vì tôi trót yêu,

lòng lo âu trái tin buồn đau

Đừng nhìn ai nhé em

Mỗi khi em bước về

Đừng cười với người, vì tim em là của riêng anh rồi

Phi Hùng thể hiện

Trần Dương


Trái Tim Hao Mòn

Ngoại Quốc

LV: Chu Minh Ký

 

1) Trái đất cứ mãi xoay tròn

Ngày đêm thoi đưa rất nhanh

Thế giới cứ mãi vô tình

Giành nhau trên môi ướt xanh

 

Kiếp sống thác lũ quay cuồng

Đời vui buồn xuôi trong lãng quên

Xóa hết dấu con người

Làm sao vui chơi trắng đêm

 

2) Trái đất vẫn mãi xoay tròn

Ngày đêm theo nhau nắng mưa

Túi áo vết mới cho vừa

Rộng may bay cao vẫn thưa

 

Kiếp sống vẫn cứ quay cuồng

Niềm vui trên bao nỗi đau

Giẫm nát dưới gót chân tình

Đời vui cho không tiếc thương

 

ĐK:

 

Đếm đi thôi....bao tháng năm rồi

Trái tim mòn hao biết chờ ai...

 

Cuộc đời này bao nhiêu cơn sóng xô

Đời ta lênh đênh nhấp nhô

Từ lúc con tim héo khô...

Đã hao mòn chạy như viên đá lăn

 

Đời ta ai ơi có hay

Về đâu khi tay trắng tay

Bình yên đi thôi trái tim,

Đã hao mòn nằm trong cõi xay... cuộc đời

Hiền Thục trình bày

Hoài Thương


Trái Tim Hóa Đá

Giao Tiên

 

 


Người bảo tôi yêu người nên yêu bằng trái tim,

Ôi trái tim tuyệt vời của tôi đã hóa đá rồi,

Tôi hôm nay không thể yêu ai

Bao đau thương khổ lụy mòn chai

Nên tim tôi không còn luyến ái ...

 

Người bảo tôi yêu người nên yêu bằng trái tim,

Ôi trái tim tuyệt vời của tôi đã hóa đá rồi,

Tôi hôm nay như người vô tâm,

Đôi khi như đang tuổi mười lăm,

Đôi khi như nua già ngàn năm.

 

Cứ xem tôi như là

Kinh cầu vang tiếng xa

Mơ tưởng chi giao hòa

Tôi sẽ không bao giờ mộng mơ mơ mộng vấn vơ

Cho trái tim ngoan hiền bình yên đá cuội

 

Đừng thấy tôi ngoan hiền đoan trang mà dễ thương,

Tôi phải đâu trăng rằm mà mơ hình bóng chị hằng,

Không ai không trót lưỡi đầu môi

Không ai không sớm ngược chiều xuôi

Nên tim tôi hóa thạch mà thôi!

 

Tài Liệu tham khảo: CD -Tình Quay Gót - Tình 2000- với tiếng hát Phương Thanh


Trái Tim Hoang Tưởng

Nguyễn Kim Tuấn

 

 


Chiều buông lơi cho vòng tay khát khao

Có tình em ôm bờ vai rã rời

Em có biết bao đêm hao gầy

Dòng lệ này khóc vì ai.

 

Tình là mây theo dòng sông mãi trôi

Cuốn về đâu cho người thương nhớ người

Khi đã biết con tim hoang dại

Lòng anh tan vỡ từ đây.

 

ĐK:

 

Bờ môi ai làm anh quá ngây dại

Đôi vai gầy chất chứa ngọt ngào

Còn tình em giờ đây đã xa la.

Cho lòng đau càng thêm buốt giá.

 

Biết anh yêu lầm trái tim hoang dại

Nỗi đau ngậm ngùi  theo cơn mê dài tăm tối

Biết yêu anh là xót xa trăm ngàn

Đắng cay riêng mình mà lòng người có hay.

 

Trái tim hoang đường lỡ yêu chân tình

Trót mang lỡ lầm yêu đam mê và say đắm

Trái tim tội tình vỡ như tan tành

Phút giây yêu người nên bây giờ lệ rơi...??????...

tvmt


Trái Tim Hoang Vu

Thanh Tùng

 

 


Đã có một ngày, một ngày như thế em vừa qua đây

Ngay trong tim tôi vốn đã hoang vu cỏ dại mọc đầy

Đã có một ngày, một ngày như thế thôi

chuyện trò nghe rất vui, nụ cười trong mắt ai

dịu dàng tay nắm tay rồi em về

 

Đã có một lần, một lần như thế em vừa qua đây

Ngay trong tim tôi vốn đă hoang vu cỏ dại mọc đầy

Sao em hiền như thế, sao môi cười hồn nhiên như thế

sao tôi lại lòng nghe xao xuyến thế

 

Trái tim hoang vu từng ngày từng ngày chờ lá thu rụng đầy

đợi bước chân ai qua đợi nắng trong mưa

đợi tiếng chim trong vườn khuya

Trái tim hoang vu từng ngày từng ngày c̣n cám ơn người

Nào em biết không từ lúc quen nhau

trong tim tôi có chút nắng mặt trời

 

Đă có một lần một lần như thế tôi vừa quen em

Sao nghe trong tim bỗng thấy nôn nao những kỷ niệm buồn

Đã có một lần một lần như thế thôi để ḷng ai bỗng chơi vơi

rồi người như áng mây trôi để lại tôi với tôi rồi em về

 

Đã có một lần một lần như thế em vừa qua đây

Trong con tim tôi vốn đă hoang vu cỏ dại mọc đầy

Sao tôi buồn như thế, sao tôi lại bâng khuâng như thế

sao tôi lại chờ mong em đến thế

 

Trái tim hoang vu từng ngày từng ngày đợi lá thu rụng đầy

đợi bước chân ai qua đợi nắng trong mưa

đợi tiếng chim trong vườn khuya

Trái tim hoang vu từng ngày từng ngày từng nỗi u hoài

Nào em biết không từ lúc xa nhau trong tim tôi cỏ dại lại mọc đầy

Trong tim tôi cỏ dại lại mọc đầy

 

tvmt


Trái Tim Không Lời

Nguyễn Hồng Sơn

 

 

 


Này anh, bao nhiêu đêm dài thao thức

Đã nói hết những hoài mong và khát khao hơn ngàn lời nói

Tình em, ánh mắt đọng niềm thương mến

Câu yêu thương mấy khi cần đến, trái tim không lời

 

Vì lời son trên môi, thời gian biết đâu đổi dời

Chỉ mong âm thầm gửi trọn niềm yêu chân tình em đó

 

ĐK:

 

Em yêu anh bằng khóe mắt nụ cười

Em không yêu bằng chót lưỡi đầu môi

Sâu trong tim và tận đáy lòng thành

Em không yêu anh bằng lời

Em yêu anh bằng điều em muốn thật lòng

Không băn khoăn và suy tính được không

Cho bao nhiêu mà không muốn nhận nhiều

Xin trao anh chân tình này.

Thanh Thảo trình bày

Albums Búp bê xinh đẹp

 

Hạt Mưa & LTB


Trái Tim Không Ngủ Yên

Thanh Tùng

 

 


Nếu anh nói anh vẫn chưa yêu

Là thật ra anh đang dối mình

Còn anh nói đã trót yêu em rồi

Là hình như anh đang dối em

 

Nếu anh nói anh muốn xa em

Là thật ra anh mong rất gần

Còn anh nói đã muốn quên em rồi

Là trong tim anh luôn nhớ em

 

Rồi một ngày vắng em, bước chân buồn tênh

Rồi từng ngày nhớ em, trái tim không ngủ yên

Thôi xin em hãy hờn dỗi như ngày mới quen nhau

Thôi xin em hãy hờ hững như là đã xa nhau.

 

Nếu anh nói anh muốn xa em

Là thật ra anh mong rất gần

Còn anh nói đã muốn quên em rồi

Là trong tim anh luôn nhớ em


Trái Tim Không Vời

Ngoại Quốc

Nhật Ngân

 

Đôi ta thôi đành xa nhau

Và tim anh như chợt tan

Âm u trời mưa giăng

Dâng ngập tràn hồn này.

 

Ưu tư dâng đầy trong tim

Lòng chơi vơi như trong Đại Dương

Hỡi ơi tình yêu,

Không hướng đi trong đời.

 

Hôm nao ta gần bên nhau

Cùng nhau xây bao mộng mơ

Ta dang rộng đôi tay

Ôm trọn cả bầu trời.

 

Đêm nao ta nhìn trăng sao

Và bên nhau ta quên thời gian

Ta quên đời khổ đau,

Quên dối gian trong đời.

 

ĐK:

 

Nhưng trong lòng anh, tình vẫn luôn dâng cao

Sóng gió, mưa bão cho dẫu giăng đầy tình đôi ta

Anh mong bên nàng chân vui ngày tháng ta say ái ân

Chỉ mong em cùng anh, ta đi mãi mãi với nhau.

 

Em ơi, xin cùng anh đi

Về nơi bao la bình minh

Ta đang nhìn trăng sao,

Ta dệt mộng cuộc đời.

 

Em ơi, tim nồng bao la

Ta dệt câu thơ cho tình lên khơi

Đêm mộng mơ

Ta dâng trái tim yêu người.

<font color=green>Nụ Hôn</font>


Trái Tim Lầm Lỡ

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Khúc Lan

 

Chiều về lạnh cơn gió

Hạnh phúc rét mướt như mùa đông

Thềm hoa đâu con bướm xưa ?

Người yêu ơi đêm đen đã tàn chưa ?

 

Chiều về lạnh mây tím

Giọt sầu vẫn mãi héo uá trên mi

Lá rơi cho cơn bão mùa thu

Vội vàng xa người !

 

Một ngày nào thuyền tình lạc bến

Giấc mơ không lên sao dạt dào ngọn nến

Vườn hồng đào kỷ niệm vây kín

Nụ hôn tàn theo tia nắng vừa sang

 

Hỡi trái tim lầm lỡ

Hãy sống trong dại khờ

Những ái ân rồi sẽ chìm vào thương nhớ

Có nỗi đau vào vẫn hoài niệm nhân gian

Nước mắt đêm mồ côi sẽ không còn mang

 

Hỡi trái tim lầm lỡ

Hãy xót xa một lần

Những giấc mơ nào cũng

Một thời say đắm

Có nỗi đau nào vẫn mịt mờ đêm xưa

Những khúc ca rồi sẽ tàn giữa chiều mơ

 

Những ái ân rồi sẽ tàn giữa chiều mơ .....

Ivy


Trái Tim Lỡ Lầm

Lê Quang

 

 

 


Giờ tình đã xa

Con tim giá buốt trong đêm

Tìm hoài tháng năm

Anh như loài chim phiêu lãng không về

Mình em ngồi đây ngắm ánh sao rơi

Trái tim lầm lỡ âm thầm

Buồn thương ngày qua

Nước mắt em rơi

Nghe đau tình ơi...

 

(repeat)

 

Thà đừng nói yêu em

Nơi đây em khóc một mình

Đừng lừa dối chi nhau

Cho đêm mưa qua đời nhau

Lạnh lùng bước chân đi

Sương rơi trên mối tình gầy

Hãy khóc, hãy khóc đêm nay

Em ôm trái tim lỡ lầm

Mỹ Lệ giới thiệu

Hoài Thương


Trái Tim Luôn Xao Động

Ngoại Quốc

Quang Huy

 

Bao đêm nay em nằm mơ

Em gặp anh, em nhớ anh

Em luôn mong thiên tình ta mãi còn

Ôi phong ba trên đại dương

Chia lìa nhau, em mất anh

Nhưng anh luôn luôn còn trong giấc mộng.

Gần, xa, dù chốn nao anh còn

Em vẫn tin em đang còn anh không rời

Một lần thôi được thấy anh bên em

Hai chúng ta chng một nhịp tim

Luôn quyện nhau như giấc mơ kia

Không gian kia như bừng lên

Khi gặp nhau anh nhớ không ?

Nay đôi ta chỉ còn trong giấc mộng

Yêu đương như không còn chi

Anh lìa xa trên thế gian

Tim em như đang còn trông thấy ngườị

Từ đâu chàng đến bên em

Rồi đi mãi xa nơi chân trời giá lạnh

Người oi về chốn nơi thiên đường

Có biết chăng cung nhạc lòng ta rung thiên ca...

...nhưng vắng bóng người.


Trái Tim Mộng Mơ

Ngoại Quốc

LV: Nguyễn Ngọc Thiện

 

Nhìn lại một lần này cô bé ơi

Nhìn lại đây hãy ngước nhìn

Chớ có cố quya mặt đi hững hờ

Nơi đây đang rộn vang tiếng nhạc rất vui

 

Nhìn lại một lần đừng bước quay đi

Nhìn lại đây hãy ngước nhìn

Đến với muôn người bao tiếng cười

Hãy đến đây vui cùng anh

 

Đừng vội vàng nhìn qua lối kia

Người nào biết anh vẫn chờ

Ánh mắt thay lời yêu thương phút đầu

Em thấu chăng cho lòng anh hỡi em

 

Em ....... em ......

 

Cuộc đời vẫn thế ngày ngày trôi qua dần

Mình anh lang thang ngoài kia phố đông người qua

Mà lòng vẫn ngóng chờ một người yêu trông mong

Mà sao không ai trao anh ánh mắt trìu mến

 

vk


Trái Tim Mùa Đông

Trúc Hồ

 

 


Ta gặp nhau trong muộn màng

Ta gặp nhau trong lỡ làng

Cơn mưa đến sao vội vàng

Như đôi ta xa nhau.

 

Ta gặp nhau trong tình cờ

Không lời nói nhưng trao thật nhiều

Qua ánh mắt, qua nụ cười

sưởi ấm trái tim anh đã lạnh khô.

 

Một trái tim khô,

Một trái tim mùa đông.

Trái tim đã nhiều lần

Nhiều lần chạy trốn tình yêu.

Suốt đời anh vẫn mãi là người đến sau,

Nên đành ôm trọn một mối tình câm.


Trái Tim Mùa Thu

Bảo Đăng

 

 

 


Vầng trăng năm xưa sáng soi về đâu đây dĩ vãng mong chờ.

Người yêu ơi! giờ em ở đâu,

Có nghe mùa thu đang chuốt lá bên đời. Buồn không em.

Mùa thu xưa đơi ta vui bên nhau.

Đếm những chiếc lá rơi.

Rồi thu nay anh đi trong cô đơn đếm bước âm thầm.

Nghe trái im rêu phong theo thời gian.

Tình yêu đó nay xa mịt mù.

Trong bóng đêm anh cô đơn gọi tên.

Người tôi yêu ơi! Về đây.

 

ĐK:

 

Vầng trăng của dĩ vãng sáng soi bên đời.

Mà bóng em nay theo mây bay về đâu.

Cuộc tình đôi ta nay xa tầm tay.

Phố vắng em rồi, đưòng về không lối.

Dòng sông của thưở ấy vẫn mãi trôi âm thầm.

Từng phút giây anh kêu tên em.

Người Ơi! Người quên ta, như quên đi bao ngày qua

Ta vẫn mong chờ bóng em quay về....

Lâm Hùng

TnTran


Trái Tim Năm 2000

Nguyên Thanh

 

 


Pop Rock

 

Từng trái tim mong năm 2000

Năm 2000 như một giấc mơ

Từng lứa đôi tay nâng những nụ hồng

đến thật lạ như một bông hoa

Một sớm mai con chim trong vườn

Tìm lại từng khúc hát thật hay

Để gió đưa hương bay dịu dàng

Người trẻ mãi đón năm 2000

 

Yêu thương mang cả mùa xuân

Yêu thương trong từng khúc hát

 

Lòng vẫn mơ đến năm 2000

Lời ngọt ngào chia xẻ buồn vui

Sưởi ấm cho con tim đau buồn

Người trẻ mãi đón năm 2000

 

ĐK:

Lòng vẫn mơ đến năm 2000

Lời ngọt ngào chia xẻ buồn vui

Sưởi ấm cho con tim đau buồn

Chỉ còn lại nụ cười và yêu thương...

 

(nhạc.....)

(Quay lại từ đầu & lập lại ĐK...)

Minh Anh trình bày trong CD "Trái Tim Năm 2000"

©¿®


Trái Tim Nặng Trĩu Hoang Sầu

Ngoại Quốc

Trần An Thanh.

 

Đời như là lâu đài hoang chợt gió mưa không tàn.

Tình như nụ hoa hồng xinh, để vết gai trên cành.

Ôi bao nụ cười cũng thoáng như một bóng mơ thôi. Ôi suối lệ vẫn rơi rơi quanh vùng chăn gối.

 

Còn đâu là môi hồn nhiên, hạnh phúc như thiên thần.

Còn đâu nụ hôn nồng say, ngày ấy trao ân cần.

Khi anh là làn mây giữa khung trời có trăng sao. Anh nhớ gì nữa đâu có em là bến sông sầu.

 

Ngai vàng nào tuyệt vời hơn căn gác có anh.

Băng lạnh nào hành hạ hơn khuya vắng lúc xa anh. Xa anh rồi đời em hoá con thuyền đêm ra khơi.

Vắng anh em sẽ theo theo chiều sương khói.

 

Đêm nhớ anh, nhớ nụ hôn và nhớ đôi môi hiền.

Nụ hôn đầu cho đời em, hạnh phúc bên ưu phiền. Anh bây giờ tìm vui ở đâu để nhớ cho nhau.

Em mãi ngồi đây đợi trái tim nặng trĩu hoang sầu.

 

vk


Trái Tim Ngục Tù

Đức Huy

 

 


Anh đã gọi em, lời buồn chân mây

Anh đã chờ em, đến khi lá bay

Anh đã nhiều lần, bắt gặp mình trong gương

Chẳng hiểu vì sao, đời mình mãi lao đao

 

Xuân đến rồi đi, ngày tàn nắng ấm

 Em đến rồi đi như con sóng ngân

  Anh đã một lần, một lần được biết yêu em

   Để bây giờ, chỉ biết yêu em một mình

 

Trái tim ngục tù, trái tim ngục tù

Anh yêu em, anh yêu em cho đến ngàn thu

Trái tim ngục tù, trái tim ngục tù...

Anh yêu em, anh yêu em cho đến ngàn thu...

 

Đến bao giờ, anh tự hỏi đến bao giờ

 Đến bao giờ, anh sẽ quên được em

  Anh đã tìm em, từ trong kiếp trước

   Anh đã gặp em, về cho xót thương

    Cho dẫu ngàn lần, trăm ngàn lần phải khổ đau

     Anh xin bằng lòng, cho anh được biết để yêu

 

Trái tim ngục tù, trái tim ngục tù

Anh yêu em... anh yêu em cho đến ngàn thu...

Trái tim ngục tù, trái tim ngục tù...

Anh yêu em... yêu em cho đến ngàn thu....


Trái Tim Nhiều Ngăn

Trần Tiến

 

 


*

Hãy cho tôi một ngăn, một ngăn nhỏ

trong muôn ngàn triệu ngăn trái tim em

Hãy cho tôi tình yêu, tình yêu nhỏ,

tôi xin làm lá cỏ cánh rừng em

 

(nhạc...)

 

Một ngàn người yêu em trong đó có tôi

Còn mười người yêu em trong đó còn tôi

Còn hai người yêu em...

Người kia rồi sẽ ra đi. Tôi thì ở lại !....

 

(nhạc...)

 

ĐK:

 

Hãy cho tôi một ngăn tình yêu nhỏ

Yêu như là ... lá cỏ xót lòng em .....

 

(nhạc...)

 

**

(quay lại từ đầu)

 

Yêu như là ... lá cỏ xót lòng em .....

Yêu như là ... lá cỏ xót lòng em .....

Tiểu Mai - BBĐ


Trái Tim Phiêu Lãng

Vũ Quốc Việt

 

 

 


Hãy cứ rong chơi và quên hết tháng năm dài

Để thấy đôi chân buồn vui thôi hết mong chờ

Hãy cứ lang thang về nơi phố cũ yêu người

Để thấy trái tim ta còn vương những sớm ban mai

Hãy cứ rong chơi và quên hết những tháng năm dài

Để thấy đôi vai nhẹ vương chút nắng mơ màng

Hãy cứ lặng về nơi phố cũ yêu người

Để một lần ngồi nghe trái tim vui

 

ĐK :

 

Buồn vui ta cứ hát hồn nhiên

Rồi ta bước, bước chân thật nhanh

Gởi mây gió theo về cùng ta phiêu lãng

 

Ngồi ôm gối chiếc bóng giữa hoàng hôn

Lòng nhung nhớ dáng tình nhân

Rồi chợt thấy tim mình chợt nhớ dáng huyền

 

Trần Dương


Trái Tim Rạng Vỡ

Quốc Hùng

 

 


Anh đứng trước sân nhà em

Một chàng thi sĩ ngu ngơ dại khờ

Anh đã bắt đầu mộng mơ

Một người thiếu nữ mang tên đợi chờ

Em đứng trước sân chờ ai

Chờ mong ai đó không có tên anh.

Khi con tim ai đã trao ai một lần .

 

Anh, đã đứng bên đời em

Một chàng thi sĩ ngu ngơ dại khờ

Anh đã viết bao giòng thơ

Và giòng thơ ấy mang tên đợi chờ

Anh đã đứng đây chờ em

Mà sao em quên đi trái tim anh.

Khi con tim ai đã trót trao về ai.

 

Khi yêu nhau mấy ai, quên được nhau lúc đầu

Khi yêu nhau có ai, phai mờ mau

Khi con tim dã yêu

Anh làm sao biết được

Anh xin em hãy quên đi dĩ vãng .

 

ĐK:

 

Vì anh mang trái tim yêu lầm lỡ

Và con tim đó khi xưa đã vỡ

Giờ anh xót xa đắng cay

cho đến hôm nay.

 

Vì anh mang trái tim yêu lẫm lỡ

Và con tim đó khi xưa rạng vỡ

Vì sao trái ngang, nát tan

Xao xuyến bẽ bàng ... !!!

 

 

tvmt


Trái Tim Sỏi Đá

Đài Phương Trang

 

 


Tôi mang trong tim,

một tình yêu đổ nát,

trái tim rụng rơi

Bao nhiêu giọt buồn chẳng vơi

Tôi mang trong tim,

một tình yêu vở tan,

trái tim chẳng lành

Còn đầy bao vết thương

 

Trái tim sỏi đá,

trái tim sỏi đá,

héo úa bao ngày qua

Trái tim sỏi đá,

trái tim sỏi đá,

xé nát tâm hồn ta

Trái tim sỏi đá,

trái tim sỏi đá,

xóa hết bao tình thơ

Trái tim sỏi đá,

trái tim sỏi đá,

xóa hết bao mộng mơ

 

Bao năm trôi qua,

đời lặng căm chiếc bóng,

trái tim tình yêu

Đã quên rồi mọi tuổi tên

 

Bao năm trôi qua,

ngủ vùi bao  khát khao,

trái tim thuở nào

còn mòn khô luôn mãi sao

 

Trái tim sỏi đá,

trái tim sỏi đá,

héo úa bao ngày qua

Trái tim sỏi đá,

trái tim sỏi đá,

xé nát tâm hồn ta

Trái tim sỏi đá,

trái tim sỏi đá,

xóa hết bao tình thơ

Trái tim sỏi đá,

trái tim sỏi đá,

xóa hết bao mộng mơ

Cango


Trái Tim Tật Nguyền

Ngoại Quốc

 

 

 


Rót mãi những chén chua cay này

Lêu bêu như gã du ca buồn

Lang thang bước với nỗi đau

Với trái tim ta tật nguyền

 

Buồn nào đưa ta qua những nỗi đau thương này

Giọt hồng ta say cho quên đi đôi mắt u tình

Ánh mắt đắm đuối đôi môi đam mê đôi tay buông lơi

Em yêu đã giết ta trong một đêm si mê buồn

 

Vì yêu em nên ta đã hoá ngây ngô rồi

Mỗi sáng mỗi tối ta điên ta say với bóng em

Ðã thấy những nỗi đau thương chua cay đâu không ai hay

Khi em đã bước đi theo niềm vui ai kia rồi

 

Nào ngờ em quay lưng cho ta quá đau buồn

Giữa quãng đường làm người tình si quá mê dại

Ôm lòng vỡ nát trút hết trong ly rượu nồng

 

Ðã trót đã lỡ yêu em rồi

Con tim ta lỡ trao em rồi

Ta say ta hát nghêu ngao lời tình si mê

Em có hay không nào ...

 

 

Hoài Thương


Trái Tim Thơ Ngây

Quốc An

 

 


Ơi cô em trông rất xinh tươi.

Vì sao cô em cứ mãi âu sầu.

Hay cô em đang ôm ấp một tình yêu quá ngây thơ.

Trong trái tim khờ dại.

 

Ai cho em giây phút bơ vơ.

Và ai cho em ánh mắt mong chờ.

Cuộc tình đầu ai có ngờ.

Khi yêu ta cứ mơ dù tình yêu quá ơ hờ

 

Rồi một ngày kia em sẽ quên.

Quên đi nỗi đam mê trong bóng đêm.

Quên đi nỗi ưu tư trong trái tim.

Quên đi bao niềm thương thương nhớ nhớ.

Cuộc đời quanh ta luôn đổi thay.

Niềm hạnh phúc tin yêu sẽ đến đây.

Xua tan hết đau thương và đắng cay.

Chuyện tình buồn sẽ qua.

 

Ơi cô em trông rất xinh tươi.

Vì sao môi cô em không nở nụ cười.

Hay có em đang ôm ấp một tình yêu quá ngây thơ.

Trong trái tim khờ dại.

 

Ai cho em giây phút bơ vơ.

Và ai cho em anh mắt mong chờ.

Cuộc tình đầu ai có ngờ.

Khi yêu ta cứ mơ dù tình yêu quá ơ hờ.

Nhóm 1088 & Minh Thuận trình bày

Hoài Thương


Trái Tim Thôi Hết Cô Đơn

(chưa biết)

 

 


Mặt trời chiếu muôn ngàn tia nắng.

Và hàng cây đứng yên mong bước em về

Lòng vẫn nhớ đến mãi những phút giây,

yêu dấu bên người.

 

Nào ai muốn ân tình chia cách

Sao em nỡ xóa tan những hy vọng

Để băng giá hồn anh ngày ngày nhung nhớ xót xa...

Cô đơn thương nhớ em.

 

Mặt trời khuất sau ngàn đỉnh núi

Chỉ còn heo hắt cây khô đứng u buồn

Lời hứa sẽ mãi mãi có nhau bây theo gió... xa vời

Còn chi nữa ân tình cay đắng

Ngàn đời ai biết có khi ước mơ thành

Ước mơ sẽ gặp lại hình bóng cũ nhớ thương

Cho anh mơ thấy em.

 

Lang thang qua bao nhiêu phố quen

Người yêu hỡi biết em về đâu

Anh xin em xin em chớ nói câu chia lìa!

Lòng này đã chót nhớ mãi đến em

Ngày dài thao thước nươc mắt cạn khô

Nhìn thuyền xa bến mịt mờ

Biết chăng khi nào quay về

Nguyện thề chỉ có mỗi bóng dáng em

Ngàn đời in dấu những ước mơ đầu

Trở về em hỡi gặp lại...

Trái tim thôi hết cô đơn.

Ngọc Liên


Trái Tim Thổn Thức

Ngoại Quốc

 

 


Đêm nay tim em nghe thổn thức

Nhớ nhung theo nhau về trong hồn

Khúc ca xưa như khơi niềm đau tưởng đã dấu kín

Chôn sâu mãi trong con tim ngỡ như ngủ yên

 

Xưa bên nhau rong chơi ngày tháng

Đắm say trong ân tình thơm nồng

Hứa trao nhau yêu thương dài lâu

Tình thắm chất ngất đam mê

Nồng cháy những phút ái ân cuồng si...

 

Nhớ không anh bao ngày đưa đón

Ly cà phê quán chiều ngát thơm

Nhớ không anh đêm vui đầu tiên

Chúng mình hẹn hò chung lối

Phố vui bước chân ngỡ như là mơ

 

Phút vui xưa tan thành mây khói

Ly cà phê bỗng chợt đắng môi

Nỗi đau dâng trong tim đầy vơi

Phố chiều lạnh lùng chân bước

Biết chia với ai những đau buồn này...

CN


Trái Tim Tôi Là Bến

Phan Văn Hưng

Bắc Phong

 

Buồm của anh rách nát

Bởi bao đợt sóng nhồi

Thì xin anh hãy vá

Bằng những miếng da tôi

Ngòi của anh đã gãy

Hãy mài trên xương tôi

Chấm máu tôi mà viết

Về lương tâm con người

 

Đ.K.:Dù đêm trăng không lên

     Nhưng mắt trẻ là sao

     Trái tim tôi là bến

     Xin anh cứ bơi vào

Đàn của anh đã vỡ

Hãy dạo trên thân tôi

Lấy tiếng tôi mà hát

Về đau thương con người


Trái Tim Tội Lỗi

Quốc Dũng

 

 


Mộng về những tháng năm xưa

Khi ta quen nhau lúc đầu

Những buồn vui qua rất mau

Nào ngờ bão tố yêu đương

Len sâu vào trong đáy mồ

Muốn rời xa ôi đã muộn

 

Dù mình đã quyết tâm

Sẽ khg bao giờ yêu

Cho trái tim bớt dày xéo

Mà lòng vẫn cứ yêu anh

Yêu anh hơn muôn lúc nào

Dẫu tình yêu mang tôị lỗi

 

Em muốn chìm vào bóng tôí

Để khg còn nhìn thấy mặt nhau

Em muốn làm người mất trí

Cho tâm hồn được sống bình yên

Mà tình vẫn mãi khg tha

Giam ta vào trong cõi buồn

Vơí sầu đau giăng đầy kín

 

 

tvmt


Trái Tim Về Đâu

Trúc Hồ

Lê Tâm

 

Ngày em bỏ anh

Thế gian tưởng chừng vỡ tan

Ngày em bỏ anh

Lấy đi theo một trái tim

Còn đây mình anh

Với xác thân giờ mất đi

Linh hồn chìm trong vực sâu

Ngất ngơ biết đi về đâu

Ngày như là đêm

Ước mong em về với anh

Trời đang vào đông

Tuyết rơi cho lòng nhớ thêm

Dù cho thời gian

Có vãng đi được vết thương

Linh hồn một khi tình xa

Mất em trái tim về đâu ?

tvmt


Trái Tim Vô Tình

Nguyễn Nhất Huy

 

 


Từng chiều nhìn lá khô rơi bên hiên

Anh nhớ em mùa thu gọi tên

Dòng đời lặng lẽ trôi trong cô đơn

Ta hát lên cho tình yêu đến

 

Đã bao lần gọi tên em giữa cô đơn

Bước chân về đời ơi sao quá mênh mông

Đời đã xa mùa đông

 

Cuộc đời là giấc mơ mang tên em

Nhưng tháng năm đời không bình yên

Người về vội vã quên câu yêu thương

Ta khát khao đôi lần người hỡi

 

Những vui buồn ngày xưa anh đã trao em

Đã tan thành giọt sương rơi giữa đêm đông

Đời có ai chờ mong

 

Vẫn yêu cho dù đời đổi thay

Trái tim vô tình người có hay

Bao lần, tình yêu thoáng qua tầm tay

 

Dẫu chia đôi dòng lệ đã khô

Tiễn đưa nhau về miền lá rơi

Con đường ngày mai bên ta còn ai

 

Tìm người cùng sớt chia bao thương đau

Trong bão giông đời ta còn nhau

Dòng đời lặng lẽ như con sông sâu

Con nước lên nghe tình phai dấu

Cánh chim nào vừa bay qua giấc chiêm bao

Gót son nào vừa đi qua những cơn đau

Về lối xưa tìm nhau

Lâm Chí Khanh trình bày

Hoài Thương


Trăm Năm Như Một Chiều

Phạm Duy

Hoàng Cầm

 

Anh đứng đây là đâu?

Là đâu, anh đứng đây là đâu?

Em cười như lá mỏng

Khép cửa vào chiêm bao a á...

Anh đứng đây là đâu?

Là đâu, anh đứng đây là đâu?

Anh đứng đây là đâu?

Là đâu, anh đứng đây là đâu?

Em nói như gió nghẹn

Chiều như mây Thị Mầu

Em nhìn như mưa trắng

Trăm năm bay ngang đầu...

Anh đứng đây là em

Là em anh đứng đây là em...

. . . . . .

Em đứng đây từ bao

Từ bao, em đứng đây từ bao?

Em từ trong lối hẹn

Hé cửa về mai sau a á

Em đứng đây từ lâu

Từ lâu em đứng đây từ lâu

Em đứng đây từ lâu

Từ lâu em đứng đây từ lâu

Anh tới nơi ước hẹn

Chiều nay như thuở nào

Anh nhìn em trong nắng

Trăm năm như một chiều

Anh đứng đây là em

Và em, em đứng đây là anh...

họctrò


Trăm Nhớ Ngàn Thương

Lam Phương

 

 


Mất em rồi xa em rồi

Hoa đã tàn nhụy đã phai

Chiều hôm nay trời thanh vắng

Em đi về, về với ai

 

Một người đi, một người sầu

Nhìn hoa úa buồn về mau

Đôi chân mòn tìm dư âm hè phố vắng

 

Lòng còn thương tình còn nồng

Mà đêm nhớ ngày chờ mong

Bao thu rồi nhìn lá úa rơi ngoài sông

 

Cánh thư này kỷ niệm này

Ta đã tìm về với nhau

Rồi hôm nay tàn mơ ước anh u sầu

Em ở đâu ?

 

Chiều nay mây đen giăng sầu đường về

Nhìn hoa rơi não nề, người ơi sao chẳng về

Còn mong chi câu thề giận nhau sao em không nói

Ra đi không một lời để giá buốt tim tôi

 

Ai ngờ chim trời vỗ cánh tung bay

Người đi để nhớ cho đời

Làm sao tôi đến bên người

Bao giờ mây hồng đưa bước em sang

Hay từ đây anh dỡ dang

Tình hỡi chôn vào thiên thu


Trầm Tử Thiêng: Người Nhạc Sĩ Của Thời Cuộc

Trầm Tử Thiêng

Nguyễn Ngọc Chấn

 

Vào một chiều cuối năm, tôi và nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng không hẹn mà gặp trong một quán vắng. Cali bị El Nino hoành hành, lúc nắng, khi mưa, đang nắng chang chang, mây đen bỗng kéo đến, mưa trút xuống ào ạt. Ngồi chờ nắng, uống đến tuần trà thứ ba, trời chưa tạnh hẳn, bị mưa gío cầm chân, tôi bèn gợi ý để nghe Trầm Tử Thiêng tâm sự về quá trình sinh hoạt văn hóa của anh. Tôi vẫn gọi anh là một nhạc sĩ của thời cuộc, Bất chợt chính tôi bị cuốn hút vào một cuộc đời rất ngoạn mục của người bạn từ 30 năm nay Thế nhưng, tôi lại thất bại, một lần nữa, lại với câu hỏi: "Tại sao lại là "TRẦM-TỬ-THIÊNG" ? Anh vẫn cười bí mật, lắc đầu với tôi như đã lắc đầu với hàng chục người, hỏi anh từ mấy chục năm trước. Thì thôi, anh có lý của anh, tôi xin chào thua. Năm 1971 tôi biệt phái về Bộ Văn Hoá Giáo dục, trình diện phòng Truyền hình học đường, Trung tâm học liệu. Tôi vô cùng thích thú gặp lại Trầm Tử Thiêng, được làm chung trong cùng một nhiệm sợ Chúng tôi có rất nhiều kỷ niệm trong suốt 3 năm tại Trung Tâm Học Liệu. Sau biến cố 1975, tôi nhanh chân đi trước, Trầm Tử Thiêng kẹt, 10 năm sau gặp lại, chúng tôi tiếp tục sinh hoạt mật thiết hơn tại thủ đô tỵ nạn. Là một nhà giáo, xếp bút nghiên theo việc kiếm cung, trong thời gian gần 10 năm tại ngũ, tôi đã góp mặt trong nhiều đơn vị, nhiệm sở, chức vụ, khoác những mầu áo, kỳ hiệu khác nhau. Tuy có những gian truân, khó nhọc nhưng tôi vô cùng trân quí những ngày được mặc quân phục. Dù là một chuyên viên vận tải hay một trưởng đoàn quân xa, sát cánh với các chiến đoàn Biệt động quân. Dù là một ký gỉa chiến trường hay là một thuyền trưởng tiếp vận tôi luôn luôn hãnh diện về những đóng góp khiêm nhường của cá nhân mình, cũng như chuyên ngành Quân vận của tôi. Những ký ức ấy đã giúp cho tôi thêm chất liệu hiếm quí, để khi trở về nhiệm sở dân sự, tô điểm cho kỹ thuật điện ảnh của tôi phong phú hơn, đa năng hơn sau này. Tương tự như tôi, Trầm Tử Thiêng may mắn hơn, mặc quân phục nhưng công việc có ít nhiều liên quan đến sở trường âm nhạc của anh. Là một quân nhân phục vụ tại Cục Tâm Lý Chiến, Trầm Tử Thiêng đã theo dõi cuộc chiến, điều nghiên lãnh vực tâm lý, từ tiền đồn đến hậu phương, từ trung tâm huấn luyện đến quân y viện. Nơi anh phục vụ được góp nhặt những tin vui chiến thắng, xen kẽ với những bất hạnh của đồng bào bị kẻ thù bách hại. Từ những dữ kiện chung quanh ấy, anh trở thành chứng nhân của cuộc chiến. Như các sử gia viết nên những trang quân sử, Trầm Tử Thiêng dùng khuông nhạc ghi lại hành trình cuộc chiến, chiếm mất một quãng đời thanh xuân của chúng tôi. Chứng nhân qua âm nhạc. Nếu sách sử được lưu trữ trong kho tàng văn khố quốc gia, thì nhạc Trầm Tử Thiêng đi vào kho tàng nhạc Việt của dân gian. Âm nhạc có lợi thế phổ thông, đại chúng dễ ghi sâu vào lòng người, loan truyền mau lẹ và bén nhậy hơn sử sách. Rất sớm, từ cuối thập niên 50 Trầm Tử Thiêng đã bắt đầu sáng tác nhưng mãi đến giữa thập niên 50, tác phẩm anh mới có dịp được phổ biến trên các đài phát thanh và truyền hình... Trầm Tử Thiêng mơ màng dẫn tôi về những ngày cuối năm 1967. Trong lúc đồng bào chuẩn bị đón xuân. Cả nước chào đón những giờ phút linh thiêng nhất của một năm. Như một số anh em quân dân chính được phép ở nhà, đang chuẩn bị cúng ông bà, Trầm Tử Thiêng bị gọi trở lại Cục Tâm Lý Chiến sau nửa đêm giao thừa, để đón nhận những tin chẳng lành của một trận chiến khốc liệt: trận tổng công kích tết Mậu Thân. Tin chẳng lành dồn dập báo về não bộ Cục tâm lý chiến: Giờ này, một tiền đồn bị địch quân tràn ngập, phút khác, một thôn xóm bị Cộng quân thiêu rụi, nơi đây, quân ta đẩy lui Cộng quân khỏi một khu phố, chỗ nọ, giặc phá nát một đoạn đường. Những ngày kế tiếp Quân lực Việt Nam Cộng Hoà phản công mãnh liệt, bẻ gẫy kế hoạch tổng công kích của địch. Kẻ xâm lăng trở nên hung bạo, quay mũi dùi tàn sát thường dân cả nước. Cố đô Huế hứng chịu nhiều đau thương nhất, cầu Trường Tiền gẫy một nhịp, cắt đứt con đường huyết mạch thân quen của đất thần kinh. Xuân Mậu Thân Cảm thông với nỗi xót xa của người dân xứ Huế, Trầm Tử Thiêng viết bài ca bất hủ "Chuyện một chiếc cầu đã gẫy", không chỉ khóc than cho một nhịp cầu vô tri vô giác, nhưng, anh đã chia sẻ niềm đau, với hơn 4 ngàn gia đình Huế, gẫy nhịp với người thân trong những nấm mồ tập thệ Hàng chục ngàn đồng bào khắp nước, bị bức tử ngay trong những giờ phút linh thiêng nhất của một niên lịch. Nhạc phẩm "Chuyện một chiếc cầu đã gẫy" trở thành bản kinh cầu tang chung của đất nước. Nhạc phẩm này đã dính liền với hàng chục ngàn sinh mạng, chết tức tưởi trong dịp tết Mậu thân. Cho đến nay, đồng bào vẫn hát mãi bài ca và Tết vẫn là ngày giỗ chung cho cả nước, đông đảo nhất vẫn là gia đình đồng bào xứ huế. Sang năm, để kỷ niệm 30 năm sau Tết Mậu Thân đồng bào sẽ khoác lại vành tang, tưởng niệm người quá vãng, Trầm Tử Thiêng sẽ gợi lại cho chúng ta vết thương của một nhịp cầu gẫy. Thu Mậu Thân. Vành khăn xô chưa mục, Huế chưa ráo lệ, mùa thu năm ấy lại gặp thêm tai hoạ,lần này Trầm Tử Thiêng sáng tác một ca khúc bi thương khác, xót xa, chua chát cho đồng bào ngoài nớ, tai trời giáng xuống sau cái họa do con người gây ra. Nhạc khúc  "Tôn nữ còn buồn" nói về trận bão lụt vĩ đại, tàn phá miền trung, trong đó anh mở đầu bằng lời than não nuột. Thay vì câu: sau cơn mưa, trời lại sáng, anh hát rằng: "sau cơn mưa, trời vẫn thế sao em!" rồi Trầm Tử Thiêng viết tiếp: "Giặc về còn đánh, còn xua, ai đi ngăn nổi gió mưa của trời! Dù mai con nước chưa vơi, mưa bão tơi bời, vẫn về thăm em..." Trầm Tử Thiêng không là một nhạc sĩ viết bài ca tuyên truyền, anh dùng nét nhạc để ghi lại những giai thoại lịch sử, đôi khi có gởi gấm một vài phê phán với cảm xúc đầy nhân bản của một bộ môn nghệ thuật, ngợi ca những mối tình trong thời chiến, những lần hẹn hò, những xao xuyến chờ mong, những lo âu bồi hồi, những cách ngăn ly biệt. Bên các anh có chúng tôi. Phục vụ tại cục tâm lý chiến Trầm Tử Thiêng, theo dõi, cập nhật hoá các mặt trận, nhiều ca khúc anh ghi lại chứng tích kiêu dũng của các chiến sĩ quân lực việt nam cộng hoạ Anh rất hãnh diện được đóng góp khả năng sáng tác vào quân vụ của mình. Trầm Tử Thiêng sáng tác rất nhiều, một số nhạc phẩm được phát xuất từ ngưỡng cửa đời binh nghiệp như: "Quân trường vang tiếng gọi", "Đêm di hành", "Mưa trên poncho" ..v..v. đó là một vài nhạc phẩm được anh em hát nhiều. Sau những ca khúc viết cho người tân binh, Trầm Tử Thiêng đi song song với nhịp bước của các chiến sĩ, anh đã đến nhiều tiền đồn, khích lệ tinh thần chiến đấu của chiến sĩ. Thăm viếng, ủy lạo, chia sẻ nỗi đau với anh em thương binh tại quân y viện. v...v. Dõi theo bước chân các trận đánh hào hùng, Trầm Tử Thiêng viết lên những bài ngợi ca tinh thần các chiến sĩ .Thời gian này có đến hàng chục ca khúc. (tiếc thay anh không lưu trữ được, vì sau biến cố 1975 các ca khúc này đã trở thành tai họa, anh đã phải thiêu hủy một số, và, thất lạc nhiều trên bước đường lẩn tránh). Thời gian này Trầm Tử Thiêng phối hợp với các phái đoàn chiến tranh chính trị vùng, các sinh viên, học sinh tổ chức các chuyến viếng thăm tiền đồn.  "Ðưa em vào hạ", một ca khúc mang hình ảnh khá cảm động mà anh muốn gởi gấm đến người hậu phương: -"Mùa hè năm nay, anh sẽ đưa em rời phố chợ đôi ngày, qua miền xa mà nghe rừng thiêng gọi lạ  -Tiếng nỉ tiếng non, khi chiến trường năm yên thở khói. Ðứa bé nhìn cha đang chờ giặc dưới giao thông hào". Viếng thăm tiền đồn gây cho anh nỗi xúc động, có đến tận nơi chúng ta mới thấy cuộc sống thật của anh em lính chiến, vợ con họ phải sống ngoài chiến tuyến, những bé thơ mon men bên giao thông hào nhìn cha cầm súng chờ giặc. "Bài vinh thăng cho một loài chim", anh viết cho phi công Trần Thế Vinh, người chiến sĩ không quân đã kiêu hùng hạ 21 xe tăng bắc việt, trong trận chiến mùa hè đỏ lửa, sau đó phi cơ của anh hùng Trần Thế Vinh đã bị việt cộng bắn hạ. Mười năm tang thương (1975-1985) Sau khi cuộc chiến chấm dứt, Trầm Tử Thiêng còn ở lại Việt Nam. May mắn tránh né khỏi đi học tập cải tạo, sinh hoạt văn hóa của anh bị chậm lại. Trầm Tử Thiêng thuộc thành phần ngụy. Trong suốt cuộc chiến nhiều ca khúc anh sáng tác, ca ngợi sự chiến đấu dũng cảm của quân lực Việt Nam Cộng hòa. Một số bài hát trong đó có "Chuyện một chiếc cầu đã gẫy" và "Bài hương ca vô tận" biến thành bản án của anh đối với chế độ, nhạc anh bi khép vào loại văn hóa phản động, được đưa về bắc bộ phủ để nghiên cứu từ nhạc đến lời. Thời gian này Trầm Tử Thiêng trốn tránh, tìm đường vượt biên nhiều lần nhưng bất thành, bị bắt ở tù . Tại khám lớn rạch gía, Trầm Tử Thiêng viết bài  "Tâm ca của người tù vượt biển", sau đó anh bị đầy xuống trại cải tạo lao động U minh, sống chung với anh em công chức cao cấp và sĩ quan QLVNCH. Xót xa nhìn những người hùng một thời, nay sa cơ nằm trong tay giặc, một buổi chiều từ láng nhìn ra, từng đám tù cải tạo, sau một ngày lao động trở về, tả tơi như những thây ma, tủi nhục, Trầm Tử Thiêng viết nên bài  "Hành ca trên nông trường oan nghiệt": "Anh em độ vài trăm, anh em độ vài ngàn, anh em chừng vài mươi vạn, chới với dưới mặt trời hắc ám, như không hẹn hò ai, đau thương chung một ngày. Ngước mắt anh em nhìn nhau. Cười vang vương đồng loại. Bao năm chưa nghỉ ngơi Ðiêu linh qua từng thời. Anh em mù loà nhân đạo, đua nhau nuôi thù hằn tiếp nối. Những tình khúc chia ly. Thời gian mười năm kẹt lại với nhà cầm quyền cộng sản, Trầm Tử Thiêng vẫn sáng tác, ghi dấu những cuộc chia ly: Người vượt biển ra đi, kẻ tìm đường di tản, Trầm Tử Thiêng viết một số ca khúc như: "Gởi em hành lý" như một lời nhắn gởi ra nước ngoài, cảm nhận nỗi đau thương nơi quê nhà, những phút chia ly thật cảm động. Kế đó là những bài "Tình khúc sau cùng" "Một thời uyên ương" ; " Dứt bão, bắt đầu nước mắt". Ca khúc nói đến chia ly có những bài như "Người ở lại đưa đò", nói về một người cựu chiến binh Việt nam cộng hòa, ở lại, làm nghề đưa đò cho người vượt biển. Bài đưa đò thứ hai, cảm động hơn chí tình hơn:  "Mẹ Hậu Giang". Ngày xưa bà mẹ Hậu Giang đưa đò cho những người con theo kháng chiến chống Pháp, đánh đồn, sập bóp. Giai đoạn kế, bà mẹ bị lôi cuốn vào cuộc chiến, nhưng lại không ở cùng chiến tuyến với ta, hỗ trợ con theo chiêu bài kháng chiến. Sau khi quê hương bị chụp mũ bởi mỹ từ "giải phóng" mẹ Hậu Giang bừng mắt, nhận biết mình bị lừa, bà lại đưa đò chở những người con lần lượt bỏ nước ra đi sau năm 1975. Trầm Tử Thiêng viết rằng: "Mẹ Hậu Giang âm thầm quày dìa hậu giang, chèo chống thêm cảnh ly tan ly tan, tình mẹ hậu giang. Ngày xưa thương con đưa đò, ngày nay thương con đưa đò" Cuối cùng Trầm Tử Thiêng cũng thoát đi sau khi để lại nhạc khúc đầu tiên, ghi dấu giai đoạn đầu đen tối của đất nước, gói ghém trong bài "Du ca trên thành phố đỏ", "Một thời uyên ương" Nhắc đến "du ca", xin mở một cái ngoặc kép, nói về một thể nhạc khác của Trầm Tử Thiêng, viết cho tuổi trẻ trong phong trào du ca. Thời gian đó, anh đã về Trung tâm học liệu, gần gũi hơn với hoạt động giới trẹ Lúc bấy giờ thanh thiếu niên bị xao xuyến trước những biến động thời cuộc, họ cảm thấy lạc lõng, lo sợ trước viễn tượng của đất nước. Trầm Tử Thiêng cùng các nhạc sĩ thân hữu khởi xướng phong trào du ca, hát tập thể, ràng kết những người trẻ với nhau, nối nối vòng tay nhau, nhìn rõ mặt nhau, tìm ý nghĩa cho cuộc sống, xoá đi mặc cảm lạc lõng. Hiện nay phong trào du ca cũng vẫn được phát triển tại hải ngoại, Trầm Tử Thiêng vẫn hăng hái đóng góp như lúc anh trẻ lại 20 năm trước. Nhạc "du ca" của Trầm Tử Thiêng nổi rõ trong thời hiệp định Paris, khi mọi người chờ đợi hình ảnh của môt ngày hòa bình. "Hòa bình ơi ! Việt nam ơi! đã được phổ biến mạnh mẽ đến với mọi người. Nhưng bài "Làng hòa bình giả tưởng" mới chính là điều anh cảm nhận thời bấy giờ. Con sâu thoát khỏi cái kén. Trở lại với Trầm Tử Thiêng, khi đến trại tỵ nạn anh tiếp tục sáng tác hăng hơn, tự do hơn. Tự ví mình như con sâu, gói tròn trong cái kén, 10 năm sau mới mọc cánh, mới cắn lũng nổi cái vỏ để thoát ra, bay đi thành cánh bướm: "Ta như con sâu, 10 năm nhốt đời trong cái kén, cố xé đau thương từng đêm đen. Mộng tìm một không gian rộng thênh thang, trút nỗi đau và ca lên.... Trầm Tử Thiêng không vì cái kén đã kềm hãm anh 10 năm mà trở thành cùn nhụt. Anh vẫn tiếp tục sáng tác. Bên cạnh những bài viết cho cuộc sống mới như "Mười năm yêu em" , "Chợt nghĩ về hai nơi", "Hãy ngủ yên tình yêu", anh vẫn khắc khoải hướng về đất nước bằng tâm trạng của kẻ lưu vong. "Ðêm nhớ về sàigòn" là một điển hình: "Ta như cậu bé mồ côi. Cố vui cuộc sống nhỏ nhoi. Cố quên ngày tháng lẻ loi để lớn: Ðể đêm đêm nhớ về sàigòn..... Giai đoạn chao động. Vừa đặt chân đến hải ngoại Trầm Tử thiên chào ra mắt bằng ca khúc  "Mười năm yêu em". Qua cái nhìn khách quan, đó là một tình khúc, nhưng bên trong, Trầm Tử Thiêng có gởi gấm, ẩn dụ, nói với những người sống ở hải ngoại đang thấy mỏi mệt với cuộc sống mới. Trong "Mười năm yêu em" anh cảm nhận phần nào khác biệt với tâm trạng mỏi mệt của người khác. Cuộc sống nơi bến bờ tự do là lý tưởng, thực sự đối với anh, nhưng, nhiều người không ý thức cái lý tưởng đó, có thể họ đã để lý tưởng quá cao, trước khi bước chân đi, khi va chạm thực tế, họ bị hụt hững. Trầm Tử Thiêng lưu ý hai tiền đề trong Mười năm yêu em: "Dường như trong ta em có điều tuyệt vọng! Dường như trong em ta vẫn đầy hoài mong." Ðó là điều Trầm Tử Thiêng nói đến giữa lý tưởng và con người. Lý tưởng gọi con người là "EM", mang thông điệp tình yêu. "EM" có thể thất vọng với lý tưởng, nhưng lý tưởng thì làm sao biết thất vọng Giai đoạn nổi trôi. Ðược chắp cánh bay, được hít thở cái không khí tự do, Trầm Tử Thiêng trân trọng những ưu ái đọ Ðường anh đi chỉ gặp những ngọn sóng lăn tăn làm mình chao đảo, gập ghềnh. Nhưng nhìn về hướng Ðông, anh nghĩ đến hàng trăm ngàn đồng bào vẫn còn lênh đênh trên biển. Trong các trại tỵ nạn, hàng chục ngàn người còn gặp khó khăn, tình trạng định cư bi đát lắm. Trầm Tử Thiêng viết cho trại tỵ nạn ca khúc "Trại tỵ nan Galang" lúc ở Indonesia. Hướng về biển Ðông anh chia sẻ bằng ca khúc  "Ta hát tình thương về biển đông". Ai đã từng lênh đênh trên biển, biết hàng ngày đồng bào vẫn lũ lượt bỏ đi, bất chấp tình trạng sức khoẻ, phương tiện chỉ là những chiếc thuyền mục rữa. Con tầu Tình thương về biển Ðông cứu vớt bao người khỏi cơn thịnh nộ của tạo hoá, cũng như, dành lại những người dân yếu đuối khỏi bàn tay thô bạo của bọn hải tặc. "Ta hát tình tương về bển Ðông" là thông điệp của một người từ biển vừa bám được đất liền, gởi cho người đang sống bình yên trên đất liền: "Ta ca vang cho mỗi hy vọng vượt cao hơn thủy triều.Ta ca vang cho tắt bão bùng, đại dương cũng hòa theo....."Xin hẹn tấm lòng mang tình thương muôn nơi mãi vì tình người. Ðất liền vẫn đầy dẫy tai biến như bao bất hạnh ngoài khơi... Giai đoạn cảm thương. Những biến cố của thế giới đôi khi cũng ảnh hưởng đến đời sống tình cảm của anh. Cuối năm 89, toàn thể khối cộng sản Ðông âu hoàn toàn tan rã, anh nghe như một tin mừng. Bài "Từ mùa xuân Ðông âu" đã biểu lộ nỗi vui mừng..đầy nước mắt đó: "Có lúc ta mơ thật lạ lùng.Thấy đất quê ta ươm mầu xuân.Người bạn Ðông âu ơi, hãy nhớ,quê ta cũng chờ một mùa xuân.." Nhìn về trại tỵ nạn mỗi ngày mỗi tàn lụi đi, lương tâm nhân loại đã cằn cỗi theo tháng năm. Chánh sách định cư ngày một thay đổi, gây khó khăn cho những người còn kẹt lại trên các hải đảo. Hàng ngàn trẻ em mồ côi, có em sinh ra, lớn lên ngay trong hàng rào kẽm gai trại tỵ nạn, chưa từng một lần bước ra khỏi khuôn viên nhà tù, không một tia sáng cuối đường hầm. Yếu tố ấy thúc đẩy Trầm Tử Thiêng viết lời ca bài  "Bên em đang có ta" dựa theo ý và nhạc của Trúc Hồ: "Cha yêu em thiết tha mang gởi con cho tình người. Mặc đại dương mênh mông khoác lên thân nhỏ nhoi...." Cũng như trước đó anh đã viết cho các trại tỵ nạn (đã đóng cửa). những bài "Nói với Hồng kông", "Thà chết nơi này"..v..v. Ca khúc "Bước chân việt nam", một lần nữa Trầm Tử Thiêng viết lời cho nhạc Trúc Hồ, đánh dấu 20 năm tỵ nạn. Nghe bản nhạc như xem một khúc phim từ ngày đầu, người việt tỵ nạn, ngơ ngác bước chân ra khỏi quê hương điêu tàn, túa ra sống trên bao nhiêu đất nước xa lạ. Thế rồi, sau 20 năm cần cù nhẫn nại, cố gắng bơi chèo, nhiều người Việt Nam đã thành công rực rỡ. Ðến nay, hầu như nơi nào trên thế giới cũng có những bước chân của người Việt Nam, ở đâu chúng ta cũng cố gắng vươn lên và mạnh hơn. Trong  "Bước chân Việt Nam" Trầm Tử Thiêng và Trúc Hồ cũng gởi lời cám ơn thế giới tự do đã giang tay đón nhận, cưu mang những người lưu lạc, cho chúng ta cơ hội tạo dựng cuộc sống tốt lành. Niềm xúc cảm sâu xa. Thế rồi khi các quốc gia tự do, vì áp lực kinh tế khó khăn, người tỵ nạn bỗng trở thành gánh nặng cho họ, thế giới đồng lòng ngỏanh mặt làm ngơ trước nỗi lo âu của hàng chục ngàn đồng bào còn kẹt trong các trại tạm cư. Viễn tượng bị trả lại nơi họ đã hy sinh cả mạng sống để ra đi. Cánh cửa tự do khép lại, xua đuổi người việt tỵ nạn. Nỗi tuyệt vọng dâng cao, nhiều người tự tử thay vì bị cưỡng bách hồi hương về với chế độ cộng sản. Trong lúc ấy chỉ có Phi luật tân đã can đảm, đơn phương chấp thuận cho người việt được lưu lại, lập nghiệp tại quốc gia họ, dưới sự bảo bọc của hội đồng Giám mục Phi. Nguồn tin naỳ như một gáo nước cứu người đang chết khô, cái phao cho người sắp chết đuối. Trầm Tử Thiêng xuất thần viết bài   "Có tin vui giữa giờ tuyệt vọng", diễn tả nỗi vui mừng của những người  Việt Nam khỏi bị cưỡng bách hồi hương. "Hãy nói cho mọi người cùng nghe; "người đã cứu người" "Hãy nói cho mọi người cùng nghe: "làng Việt Nam đang xây thêm bên ngoài Việt nam"..... "Một ngày Việt Nam" viết chung với Trúc Hồ, Trầm Tử Thiêng nói lên niềm mơ ước của người việt nam lưu vong, thoát khỏi những đau thương của trăm năm này, nghìn năm nọ. Bài này những người Việt Nam bị chính quyền cộng sản bán đi lao động tại các quốc gia Ðông âu cảm thấy tác giả diễn tả đúng, cảm thông với tâm trạng của ho Khi Việt cộng cần ngoại tệ, đã xuất khẩu họ ra nước ngoài như những tên nô lệ, bán đi để trả nợ. Vì không muốn trở về sống với bạo tàn vô nhân đạo, những công nhân lao động này trốn tránh ở lại, sống lạc lõng tại các quốc gia Ðông âu. Trong khi đó cộng đồng Việt tỵ nạn vẫn chưa hoàn toàn cảm thông, chấp nhận họ vào đại gia đình tỵ nạn. Những lần họp mặt với nhau, họ cùng hát lên bài "Một ngày Việt Nam" như một bản quốc ca mới cho một nhóm người Việt lưu vong vô tổ quốc. Ā ớc cứu người đang chết khô, cái phao cho người sắp chết đuối. Trầm Tử Thiêng xuất thần viết bài "Có tin vui giữa giờ tuyệt vọng", diễn tả nỗi vui mừng của những người việt nam khỏi bị cưỡng bách hồi hương. Cộng sản việt nam lên án bài "Một ngày việt nam", cho là một khúc ca cực kỳ phản động: "Từng vòng tử sinh quay thấm thoát cũng vài ngàn năm, nhiều lần nằm mơ, ôi đất nước bao lần đổi mới" Anh cố tình dùng chữ "đổi mới" của Cộng sản, phác họa mấy ngàn năm lịch sử Việt nam, nhưng cộng sản vẫn mặc cảm tự ti với hai chữ đổi mới này Một sự đổi mới mỗi ngày thêm tệ hại và tang thương. Ðổi mới ra sao: "Bằng cuộc bể dâu, xương trắng vẫn cao nghệu thành non, Giòng máu vẫn tuôn trào thành sông. Chưa thấy bóng thanh bình một lần ! Sau đó anh mạnh dạn kêu gọi tình ruột thịt: Dù nhục dù vinh, xin hãy hát vang lời Việt nam. Hãy tựa vào lòng nhau, ơi những trái tim cùng dòng máu. Chứng nhân thành quả. Tháng 4 năm 1997 Trầm Tử Thiêng tháp tùng phái đoàn báo chí, văn nghệ sĩ hải ngoại đến tham dự lễ khánh thành "Làng Việt nam" ở phi luật tân. Các anh đã chứng kiến ngôi "làng Việt nam đang xây, bên ngoài Việt nam" (lời bài có tin vui). Thành quả của gần 2 triệu dollars do đồng bào hải ngoại đóng góp, trợ giúp, xây dựng ngôi làng Việt nam cho dân tỵ nạn, được chính phủ Phi luật tân cho phép ngụ cư vĩnh viễn trên quê hương ho Theo anh đây là một chuyến đi thật cảm động và lý thú. Từ đốm lửa Thái bình Xuân lộc. Khi đồng bào quốc nội nổi dậy chống lại bạo quyền việt nam, phát xuất từ vựa lúa Thái bình. Các đảng viên cộng sản về vườn, sau khi dâng trọn đời cho chủ nghĩa cộng sản. Bạo quyền đàn áp thân quyến những cựu chiến binh của ho Cuộc nổi dậy của Thái bình làm nức lòng đồng bào hải ngoại, quyết tâm yểm trợ cuộc đấu tranh của ho Trầm Tử Thiêng vội viết ca khúc "Từ đốm lửa Thái bình Xuân lộc", tức tốc thâu thanh suốt đêm để kịp thời trình diễn trong ngày biểu tình tháng 9 tại Little Sàigòn. Trong ngày biểu tình, với 12,000 đồng bào tham dự, ca khúc từ đốm lửa Thái bình Xuân lộc được trình diễn liên tục, trên các làn sóng radio tại little sàigòn, và tiếp vận đến các tiêu bang khắp Hoa kỳ. Bài này viết: "Những nhánh lúa đã được cấy xuống, dân làng ta về nhà chợ Nghĩ đến lúc có hạt thóc mới, đêm nào cũng nằm mơ. Nhưng người dân Thái bình cũng như cả nước đã bị bọn cường quyền ác bá bóc lột không thương tiếc: "Nếu tránh thoát những phường ác bá, cũng gặp bọn cường quyền.' Ðồng thời phía nam, đồng bào giáo dân Xuân lộc cũng nổi lên chống chính phủ, đòi lại quyền tự do tín ngưỡng. Hiện nay đã lan rộng tới đồng nai Cộng sản đàn áp cuộc nổi dậy, nhưng họ biết những người đang bị họ cưỡng bức cũng là những đồng chí của họ trong suốt quá trình năm mươi năm xây dựng chủ nghĩa cộng sản: "Năm mươi năm bơi chèo chới với,trong hồ ao đục ngầuNăm mươi năm chung đường sớm tối,đã nhìn rõ mặt nhau." Trong "Hãy vui lên, khi lòng còn biết buồn" anh kêu gọi mọi người hãy tiếp tục nuôi dưỡng và duy trì tình cảm bén nhạy của đời sống. Trong đó Trầm Tử Thiêng nói đến hai điểm nóng thời sự:    Trường hợp cơ quan NASA thám hiểm hoả     tinh, thâu thập dữ kiện, hy vọng có đời     sống và một tia hy vọng con người có     thể lên sống trên ấy trong tương lai.           Trường hợp thứ hai, Pete Peterson, một người     tù binh của Cộng sản Việt nam ngày trước,     đã trở thành một nhà ngoại giao, đại     diện cường quốc mạnh nhất thế     giới, làm đại sứ tại quốc gia đã     cầm tù ông. Văn phòng đại sứ không mấy     cách xa nơi giam ông suốt sáu năm trước.          Bài Exodus, nhạc của Ernest Gold, Trầm Tử Thiêng     viết lời việt: "Lưu vong khúc của người     Việt nam" (6/97), nói lên thân phận của người     Việt qua những thời chiến tranh và những     cuộc dời đổi, chia ly, dưới cái nhìn     của một người Việt lưu vong. Hy vọng     độc gỉa đã có dịp thưởng thức     và thấm thía qua 2 ca khúc mới này trên video Hollywood     night 17.  Trên 30 năm sáng tác, Trầm Tử Thiêng đã có trên dưới 300 ca khúc, bao gồm những bài tình ca viết cho lứa đôi, hàng trăm ca khúc viết cho thiếu nhi, trong khoảng thời gian anh phụ trách chương trình phát thanh học đường tại Trung tâm học liệu, với hai cố nhạc sĩ Lê Thương và Hùng Lân, phát tuyến trên đài phát thanh quốc gia (không đề cập trong bài viết này). Một số tác phẩm của anh đã trở thành bất Tử, gắn liền tên anh với những biến chuyển, thăng trầm của đất nước.Trầm Tử Thiêng còn đóng góp nhiều tình khúc mang đầy nhân bản từ cảm xúc bén nhạy của anh. LỜI CUỐI CHO ANH. Khi tìm đọc lại bài viết này thì hàng ngàn thân hữu, khán, thính gỉa ái mộ đến với anh lần cuối, để tiễn đưa TRẦM TỬ THIÊNG về nơi yên lành. Trong cuộc sống trên 60 năm đầy ý nghĩa, anh đã để lại nhiều tuyệt phẩm, hàng triệu người đã hát theo anh. Anh chỉ giã từ cõi tạm nhưng nơi này anh đã trở thành bất tử trong lòng mọi người. Là một người bạn trong suốt 35 năm; Từ các quân trường Quang Trung, Ðà Lạt, Thủ đức, nào những chuyến ủy lạo thương binh, đến viếng thăm tiền đồn, và rồi 3 năm cuối tại Trung Tâm Học Liệu. Tôi và anh Trầm Tử Thiêng có hàng trăm kỷ niệm. Cuộc đời đầy nghiệt ngã, dù anh còn nghị lực nhưng định mệnh đã thắng, cướp anh đi khi anh vừa kiệt lực. Xin cúi đầu giã biệt anh. Hẹn một ngày không xa, mình sẽ xum họp dưới sự quan phòng của Thượng đế. Vĩnh Biệt TRẦM TỬ THIÊNGNguyễn Ngọc Chấn

Xuân 2000

 

Tham Khảo: www.xuquang.com/amnhac/ttt/

Alex.T.G.


Trấn Thủ Lưu Đồn

Phạm Duy

 

 


Ðất ngài đây thanh lịch (.. thanh lịch…)

Ðất có hữu tình (.. đất có hữu tình…)

Có đường vô sảnh (ơ) tới dinh quan lưu đồn

Ba năm bác còn đương trấn

Tình dẫu cái mà tình ơi ! Ơi ờ ơi !

 

Trấn thủ lưu đồn (Ứ ừ ư ứ ừ ứ …Ứ ừ ư ứ ừ ứ)

Trấn thủ lưu đồn ngày thời canh điếm, sớm tối dồn việc quan

Anh chém cành tre còn như ngả gỗ

Tình dẫu mà tình ơi…ơi ờ ơi …

Ngả gỗ trên ngàn (Ứ ừ ư ứ ừ ứ …Ứ ừ ư ứ ừ ứ)

Ngả gỗ trên ngàn than thân rằng khổ, biết phàn nàn cùng ai

Anh hãy phàn nàn những trúc cùng mai

Có cái cây măng nứa, có cái cây ngô đồng

 

Xót xót xa còn như muối đổ.

Tình dẫu mà tình ơi ! Ơi ờ ơi !

Muối đổ trong lòng (Ứ ừ ư ứ ừ ứ …Ứ ừ ư ứ ừ ứ)

Muối đổ trong lòng đồ ăn kham khổ, biết lấy gì làm ngon

Kìa mi khoe còn như mi đẹp

Tình dẫu mà tình ơi ! Ơi ờ ơi !

Mi đẹp mi dòn (Ứ ừ ư ứ ừ ứ …Ứ ừ ư ứ ừ ứ)

Mi đẹp mi dòn so cái bề nhan sắc, mi hãy còn kém xa

 

Thì anh muốn cho còn như đó vợ

Tình dẫu mà tình ơi ! Ơi ờ ơi !

Ðó vợ đây chồng (Ứ ừ ư ứ ừ ứ …Ứ ừ ư ứ ừ ứ)

Ðó vợ đây chồng

Ðó bế con gái để tôi tôi bồng con trai

Kìa con xinh còn như vợ đẹp

Tình dẫu mà tình ơi ! Ơi ờ ơi !

Vợ đẹp nhất ở trên đời

(Vợ đẹp nhất ở trên đời)

Trên đời …

 

Tham khảo: Băng nhạc "Sóng Nhạc 4: Ban Kích Động Nhạc AVT" thực hiện tại Saigon trước 1975

Hu Vo


Trần Trụi

Trần Tiến

 

 


Tôi đã thấy bạn tôi đi buôn trên đường phố Nga, bạn tôi lang thang trên đường phố Mỹ. Bạn bè lừa nhau ngay trên quê hương. Cũng chính vì.............

Anh có đau không ?

Tôi đã thấy người mẹ năm xưa chào đón quân đi. Mẹ mang mo cơm nuôi từng chiến sĩ. Bà mẹ nào giờ đây lang thang xin ăn bên những toa tầu.

Anh có đau không anh, Chị có đau lòng không ? Đừng hát, xin đừng mãi ngợi ca, những lời hát nhàm chán ru quê hương ta vinh quang thăng hoa trong bao niềm kiêu hãnh, mà quên đi áo cơm và hoa hồng.

Không, những người lính nằm xuống, không hề mong nhìn thấy quê hương hôm nay, đôi tay ăn xin cào xé tim ta. Không, xin đừng nói giả trá. Đâu rồi những bàn tay năm xưa gian lao, nay ta bên nhau xây lại đời sống, vì tự do áo cơm và hoa hồng.

 

Tôi đã thấy bạn tôi lao công trên đường phố Nga, bạn tôi xây bao công trình cho Mỹ. Người Việt tài năng lang thang nơi đâu? Xa dấu quê nhà.....

Anh có đau không ?

Tôi đã thấy người Việt năm xưa con rồng cháu tiên. Thật thà yêu thương nhau xây dựng nước. Người Việt nào giờ đây lo toan riêng tư. Khôn quá hoá hèn.

Anh có đau không anh. Chị có đau lòng không ? Đừng hát, xin đừng mãi ngợi ca, những lời hát nhàm chán ru quê hương ta vinh quang thăng hoa trong bao niềm kiêu hãnh mà quên đi áo cơm và hoa hồng.

Không, những người lính nằm xuống không hề mong nhìn thấy quê hương hôm nay, đôi tay ăn xin cào xé tim ta. Không, xin đừng nói giả trá. Đâu rồi những bàn tay năm xưa gian lao, nay ta bên nhau xây lại đời sống vì tự do , áo cơm và hoa hồng.

Không những người lính nằm xuống, vẫn chờ mong nhìn thấy Quê hương hôm nay, sau bao gian lao, no ấm yên lành.

 

Hãy quay lại nhìn lại chính mình...

Hãy quay lại nhìn rõ chính mình...

Hãy quay lại nhìn về quê hương hôm nay

Anh có đau không ?.

Temely


Trần Văn Khê - Thân thế và sự nghiệp

Trần Văn Khê

Trần Quang Hải

 

Trần Văn Khê - Thân thế và sự nghiệp

 

--Trần Quang Hải-- Cái khó nhứt của tôi là viết về cha tôi, một người rất nổi tiếng trong giới nghiên cứu nhạc Việt Nam và Á châu. Nếu viết khen nhiều hơn chê thì thiên hạ sẽ cho là thiên vị, là người trong nhà khen lẫn nhau. Dù ai có muốn nói gì, nghĩ gì, đối với tôi không quan trọng. Tôi viết về cha tôi cũng như tôi đã viết về nhiều nhạc sĩ, ca sĩ khác. Tôi chỉ ghi những gì tôi biết về cha tôi với một cái nhìn khách quan tối đa. Nhân dịp Lễ Các Người Cha (Father's Day), tôi ghi lại một số hình ảnh của một người cha, một người thầy và một nhà nghiên cứu âm nhạc đã mang lại cho nền âm nhạc Việt Nam những hào quang rực rỡ chói sáng trên thế giới mà chưa có ai có thể làm được cho tới ngày hôm nay.

 

I- Thời thơ ấu

 

Đêm rằm tháng 6 âm lịch năm Tân Dậu (1921), chú bé Trần Văn Khê chào đời trong một gia đình bốn đời nhạc sĩ

 

Cụ cố Trần Quang Thọ trước kia là nhạc công Triều đình Huế. Ông nội là Trần Quang Diệm, tục danh là Ông Năm Diệm, biết đàn kìm, đàn tranh nhưng chuyên đàn tỳ bà theo phong cách Thần kịnh  Cha là Trần Quang Triều, mà giới tài tử trong Nam thường gọi là Ông Bảy Triều biết đờn nhiều cây, mà đặc biệt nhứt là đờn độc huyền (đàn bầu), và đờn kìm (đàn nguyệt). Với đờn độc huyền, Ông Bảy Triều đã bắt chước tiếng đào thán, tiếng ca nỉ non, nũng nịu của một người con gái, và ông đã chế ra cách lên dây đờn kìm mà ông gọi là «dây Tố Lan», thuộc hò nhì, lấy chữ xự làm hò mà dây Tồn cao bằng giọng hò trầm, thường dùng để đờn Văn Thiên Tường và Tứ đại oán, mà giới tài tử trong Nam đều biết và còn sử dụng. Người cô thứ ba Bà Trần Ngọc Viện, tục gọi là Cô Ba Viện, trước dạy nữ công tại trường áo tím, năm 1926 vì để tang Cụ Phan Châu Trinh nên bị sa thải, về Vĩnh Kim lập gánh hát đồng Nữ Ban, toàn diễn viên con gái, con nông dân vùng Vĩnh Kim, đông Hoà, Long Hưng, đàn tranh rất hay và đã truyền ngón cho Trần Văn Khê trong những bài Nam Xuân, Nam Ai.

 

Cụ cố ngoại là Nguyễn Tri Phương, đã làm đến chức Khâm sai Kinh Lược Nam Kỳ, tuyệt thực tử tiết khi Pháp chiếm thành Hà Nội lúc Cụ đang giữ chức Tuyên sát đồng sức đại thần miền Bắc. Ngoại tổ là Nguyễn Tri Túc, lúc sinh thời đã nuôi rất nhiều nhạc sĩ danh tiếng vùng Cần đước, Vĩnh Kim để cho hai người con là Nguyễn Tri Lạc và Nguyễn Tri Khương học các thứ đờn. Ông Nguyễn Tri Khương, cậu thứ năm của Trần Văn Khê mà cũng là thầy dạy Trần Văn Khê đánh trống nhạc lễ và trống hát bội, đã sáng tác nhiều bản nhạc theo truyền thống như «Yến tước tranh ngôn», «Phong xuy trịch liễu» mà Trần Văn Khê đã ghi âm vào dĩa hát CD OCORA số C 56005. Mẹ là Nguyễn Thị Dành không được Cha cho học nhạc, nhưng thường thích nghe hoà nhạc trong gia đình.

 

Trần Văn Khê chẳng những được may mắn sanh trong một gia đình mà hai bên nội ngoại đều là nhạc sĩ, mà lại được «thai giaó» một cách rất đặc biệt. Nhà phía bên nội ở gần lò heo, nên người cậu thứ năm lầOng Nguyễn Tri Khương đã xin phép nội tổ được đem mẹ Trần Văn Khê về dưỡng thai trong miếng vườn riêng có trồng nhiều thứ hoa đẹp lại xa lò heo, không nghe tiếng heo kêu la khi bị thọc huyết. Mỗi ngày ông lại thổi sáo và đàn tranh cho người em gái là thân mẫu Trần Văn Khê nghe mỗi sáng, trưa, chiều. Mắt không xem hát bội, không xem đá gà, chỉ thường đọc những sách như «Nhị Thập Tứ Hiếu», «Gia Huấn Cạ» Sau khi chào đời, mỗi ngày Trần Văn Khê vẫn tiếp tục được nghe đàn sáo của cậu Năm Nguyễn Tri Khương, và cậu Mười Nguyễn Tri Ân cũng là người thổi ống tiêu rất hay.

 

Sau khi cúng thôi nôi, được ông nội rước về ở gần Ông và hàng ngày nghe ông đờn tỳ bà, cha đờn độc huyền, cô đờn tranh, chú bé đã sống trong một không khí đầy nhạc. Khách tới, ông nội đờn bài Lưu Thuỷ, để cho chú bé Trần Văn Khê nhảy cà tưng trong tay người cô hay người khách, cho thấy chú bé biết theo nhịp, hễ ông đờn mau, thì nhảy mau, ông đờn chậm thì nhảy chậm.

 

Sáu tuổi đã biết đờn kìm (đàn nguyệt), đờn mấy bản dễ như «Lưu Thuỷ», «Bình Bánvăn», «Kim Tiền», «Long Hổ Hội».Bảy tuổi đã tập cho các chị diễn viên gánh đồng Nữ Ban của cô Ba Viện hát bài «La Madelon» để chưng màn đầu cải lương. Tám tuổi biết đờn cò. Mười hai tuổi biết đờn tranh và đánh trống nhạc, biết cùng với người anh họ, anh Ba Thuận, con của cậu Năm Khương chơi trò làm chai, xô giàng, khai xá, đề phang.

 

Nhưng Trần Văn Khê lại bị mồ côi rất sớm. Ba tuổi ông ngoại qua đời. Năm tuổi đến phiên ông nội. Mẹ mất năm 9 tuổi, và năm sau 10 tuổi cha từ trần. Cô Ba Viện nuôi ba anh em Trần Văn Khê, Trần Văn Trạch và Trần Ngọc Sương đến ngày khôn lớn. Tuy mới lên 10 tuổi, mà cô ba đã lo việc đào tạo con người cho cháụ Trước hết phải biết đi xe đạp, phải đạp đi lần từ nhà ra ngả ba chim chim, rồi đi đến Xoài hột, rồi tới Mỹ Tho cách nhà 14 cây số. Phải biết lội. Hàng ngày cô nhờ mấy anh em bà con tập cho lội lần đến lúc bỏ bập dừa lội sang sông, cô mới cho tắm sông. Rồi cho học võ Thiếu Lâm với anh Ba Thuận, với mấy thày dạy võ trong vùng. Cho học để tự vệ, để khỏi sợ ma, mà không cho đi đấu. Cô lại mua cho một cây đờn kìm nhỏ vừa tay như bên Châu Âu con nít phải đờn violon 2/4 để khỏi hư ngón. Lúc nào đờn chơi, cô cũng nghe và vừa sai là sửa liền.

 

II- Thời kỳ học tập

 

Sơ học

 

10 tuổi đậu Tiểu học. Sang Tam Bình Vĩnh Long nhờ người cô thứ năm nuôi. đến Tam Bình, Trần Văn Khê được học chữ Hán trong ba năm với Nhà thơ và nhà nho Thượng Tân Thị và trong kỳ Sơ học năm 1934 tại Vĩnh Long được đậu Sơ Học có phần Hán Văn. Cả tỉnh chỉ có Trần Văn Khê và Nguyễn Trọng Danh được đậu bằng chữ Hán.

 

Trung học

 

Vào trường trung học Trương Vĩnh Ký năm 1934, được cấp học bổng. Năm nào cũng đứng đầu lớp, và năm thứ tư học Pháp văn với ông Champion, được chấm đậu kỳ thi tuyển một học sinh xuất sắc nhứt trong năm đệ tứ để được du lịch trên chiếc xe lửa xuyên Việt năm 1938 từ Saigon đến Hà nội, ghé qua Phan Thiết, Tourane (đà Nảng), Nha Trang, Huế. Thêm một cái may trong đời học sinh là được học Việt văn và Hán văn với Giáo sư Phạm Thiều.

 

Đậu tú tài phần nhứt năm 1940, thủ khoa phần nhì năm 1941, và nhờ vậy được Giải thưởng đặc biệt của đô đốc Decoux, để đi viếng cả nước Cao Miên (Kampuchea) xem Chùa Vàng, Chùa Bạc tại Nam Vang, viếng đế Thiên đế Thích và trên đường vềViệt Nam, ghé Hà Tiện Nhờ thầy Phạm Thiều giới thiệu, được nhà thơ đông Hồ tiếp đãi trong một tuần, dẫn đi xem thập cảnh mỗi nơi được nghe một bài thơ hay do thi sĩ đông Hồ đọc để vịnh cảnh đẹp.

 

Trong lúc học tại trường trung học Trương Vĩnh Ký, đã cùng Lưu Hữu Phước, Võ Văn Quan lập dàn nhạc của trường, và dàn nhạc của học sinh trong Câu lạc bộ học sinh mang tên là Scola Club của Hội SAMIPIC (đức Trí Thể Dục Nam Kỳ). Trần Văn Khê chỉ huy hai dàn nhạc đó, vừa phối khí dàn nhạc dân tộc có chen đàn Tây như mandoline, ghi-ta (guitar), vừa diễn trong khuôn khổ dàn nhạc Scola Club, những bài hát Tây loại «Les Gars de la Marine», «Sunset in Vienna», vv…làm trưởng ban tổ chức lễ Ông Táo trước ngày lễ nghỉ vào dịp Tết Ta, Tổng thư ký hội Thể Thao, và giữ tủ sách của trường trong ba năm Tú Tài.

 

Được học bổng của chánh phủ thuộc địa, lại được bổng đặc biệt của hội SAMIPIC, Trần Văn Khê ra Hà Nội học y khoa.

 

Đại Học

 

Tại đại Học Hà Nội, cùng với các bạn Huỳnh Văn Tiểng, Lưu Hữu Phước, Mai Văn Bộ, Phan Huỳnh Tấng (nay đổi thành Phạm Hữu Tùng), Nguyễn Thành Nguyên, hoạt động trong khuôn khổ của Tổng Hội Sinh Viên mà Chủ tịch là Dương đức Hiền và sau này là Phạm Biểu Tâm.

 

Trần Văn Khê đứng trong ban tổ chức đêm hát trường đại học hằng năm, không được học nhạc Tây phương bao giờ, chỉ học dương cầm (piano) vài giờ với Bình Minh, con gái của đốc Công đức, sau tự học piano, mà dám phê bình các nhạc sĩ trong dàn nhạc trường đại học, mà phê bình đúng, nên được các nhạc sĩ cử làm chỉ huy dàn nhạc trường đại học. Trần Văn Khê thừa dịp đó để có thể, ngoài những bản thông thường của nhạc Tây phương như «La Veuve Joyeuse», «Marche Turque», «Monument Musical»,v.v. giới thiệu những bài hát thanh niên và lịch sử của Lưu Hữu Phước.

 

Trần Văn Khê và Lưu Hữu Phước tập cho học sinh trường Thành Nhân hát bài hát «Thiếu Sinh», các cô trường đồng Khánh hát bài «Thiếu Nữ Việt Nam», sinh viên đại Học Hà Nội hát bài «La Marche des Etudiants», và đầu năm 1943, dựng ca nhạc kịch «Tục Luỵ» (Thơ của Thế Lữ, nhạc phổ Lưu Hữu Phước) với nữ sinh trường đồng Khánh Hà Nội, hè 1943, dựng ca kịch «Tục Luỵ» với nữ sinh trường áo tím Nữ học đường (sau đổi thành trường Gia Long cho tới năm 1975 đổi thành trường Nguyễn Thị Minh Khai).

 

Trần Văn Khê tham gia phong trào «Truyền bá quốc ngữ» trong ban của Bà Hoàng Xuân Hãn, «Truyền bá vệ sinh» của các sinh viên trường Thuốc, và cùng các bạn Lưu Hữu Phước, Mai Văn Bộ, Huỳnh Văn Tiểng tổ chức những chuyến «đi Hội đền Hùng», và đi viếng sông Bạch đằng, Ải Chi Lăng, đền Hai Bà.

 

(còn tiếp)

Tytee


Trần Văn Khê - Thân thế và sự nghiệp 2

Trần Văn Khê

Trần Quang Hải

 

III- Lập Gia đình và Hoạt động Xã hội

 

Năm 1943, Trần Văn Khê lập gia đình với Nguyễn Thị Sương, người bạn gái học cùng lớp Triết ở trường Pétrus Ký. Bà Sương là một trong bốn nữ sinh học ban Tú Tài của trường con trai Pétrus Ký vì lúc đó trường Áo Tím không có lớp trình độ trung học nhị cấp như bây giờ. Nguyễn Thị Sương rất giỏi về triết lý, bài viết đã từng được trên đài phát thanh. Lúc đó còn đang học trường thuốc, Trần Văn Khê nghe lời người cô Trần Ngọc Viện, người đã lo cho ăn học từ nhỏ tới lớn, để lập gia đình, với hy vọng có con trai nối dòng họ Trần. Trong gia đình họ Trần, thân phụ Trần Văn Khê đã qua đời sớm, để lại hai trai là Trần Văn Khê và Trần Văn Trạch (từ trần năm 1994 tại Paris, Pháp). Nếu không may hai cậu trai ấy qua đời mà chưa có con trai nối dòng thì dòng họ Trần sẽ tuyệt. Nghe theo lời của cô, Trần Văn Khê chịu lập gia đình. Trần Văn Khê yêu cô Nguyễn Thị Sương, bạn học cùng lớp Tú tài ở trường Pétrus Ký, người con gái thuỳ mị, dễ thương, học giỏi nhứt bên phía nữ, con gái đầu lòng của ông Hanh (Nguyễn Văn Hanh), giáo viên tại Saigon và sau đó làm đốc học tại Thủ Đức. Vào mùa hè năm 1943, sau mấy năm đeo đuổi hình bóng người con gái miền Nam kiều diễm, hiền hoà, Trần Văn Khê đã cùng Nguyễn Thị Sương sánh duyên, mang lại cho dòng họ Trần 4 đứa con: hai trai (Trần Quang Hải hiện là nhà nghiên cứu nhạc dân tộc tại Paris, Trần Quang Minh hiện là kiến trúc sư ở Saigon) và hai gái (Trần Thị Thuỷ Tiên hiện sống tại Paris, và Trần Thị Thuỷ Ngọc, nữ nhạc sĩ đàn tranh và làm việc cho một ban nghiên cứu đông Nam Á của trung tâm quốc gia nghiên cứu khoa học ở Paris).  Sự hy sinh cao cả của người vợ hiền suốt thời gian tranh đấu cho đất nước đã giúp cho Trần Văn Khê làm tròn sứ mạng của một thanh niên yêu nước có đủ thì giờ tranh đấụ Từ 1949 khi Trần Văn Khê lên đường sang Pháp để lại quê nhà một vợ, 3 con thơ dại và một đứa con còn nằm trong bụng mẹ, người vợ đã trở thành cô giáo dạy Pháp văn vaÀnh văn để nuôi và dạy dỗ 4 con cho tới ngày trưởng thành. Sự hy sinh đó đã được đền bù xứng đáng là các con ngày nay đều thành danh, mang lại cho đất nước những tiếng thơm tốt đẹp qua những thành quả gặt hái khắp năm châu bốn biển của con trai đầu lòng Trần Quang Hải.

 

Mùa thu năm 1943, sau khi thi đậu đầu từ năm thứ nhứt đến năm thứ nhì trường Thuốc, đã bắt đầu chuẩn bị thi ngoại trú (Externe des Hơpitaux) thì nhiều sự kiện làm Trần Văn Khê phải xin thôi học để trở về Nam. Thứ nhứt là tại vấn đề sức khoẻ: bị rét rừng rất nặng. Trần văn Khê không có vi trùng lao trong cơ thể thử theo cách tiêm dưới da (intra dermo) cũng không thấy có vi trùng, thì khi học đến những bịnh truyền nhiễm, thì không đủ sức để kháng cự

 

Thứ hai là lúc đó có phong trào «Xếp bút nghiên.» Lưu Hữu Phước đặt nhạc và Huỳnh Văn Tiểng viết lời bản nhạc «Xếp bút nghiên» đã được các sinh viên thời đó hát hăng say.

 

….Lúc quê hương cần người

Dứt là tơ vương

Giã trường lên yên …

 

Nhiều bạn trong đó có Lưu Hữu Phước và Huỳnh Văn Tiểng đã rời nhà trường, không phải lên yên ngựa mà lên xe đạp đi về Nam bằng xe đạp. Trần Văn Khê lúc đó đau rét rừng mới hết, còn yếu, nên về Nam bằng xe lửa.

 

Lý do thứ ba là lúc ấy bắt đầu có nạn đói tại miền Bắc. Trần Văn Khê và Lưu Hữu Phước định về Nam để lập một gánh hát sinh viên đi các tỉnh vừa giới thiệu bài hát thanh niên, lịch sử của Lưu Hữu Phước, vừa góp tiền mua gạo gởi ra cứu đói ngoài Bắc. Và gánh hát không chuyên nghiệp và lưu động của sinh viên đã đi trong mấy tháng tại các tỉnh miền đông và miền Tây để hát.

 

Về Nam, cùng với các bạn sinh viên, Trần Văn Khê tham gia tổ chức «Đêm Lam Sơn» tại Saigon, để ủng hộ học sinh trại «Suối Lồ Ồ». Rồi tham gia phong trào «Thanh Niên Tiền Phong» đầu năm 1944, Trần Văn Khê dạy học tại hai trường tư lớn nhứt tại Saigon: trường Lê Bá Cang và trường Nguyễn Văn Khuê.

 

Ngày 13 tháng 5 dương lịch, năm 1944, Trần Quang Hải, con trai đầu lòng của Trần Văn Khê ra đời tại nhà bảo sanh Thủ Đức. Lưu Hữu Phước đã viết một ca khúc «Trần Quang Hải bao nỗi mừng» để chào mừng con trai đầu tiên của người bạn chí thân của mình.  Đứa cháu trai nối dòng họ Trần.

 

Các trường tản cư xuống tỉnh. Trường Pétrus Ký do Giáo sư đặng Minh Trứ làm Giám đốc, được chuyển về Bến Tre.  Trần Văn Khê trong khi chuẩn bị dạy trường ấy, dạy học trường tư thục của bác sĩ Nguyễn Văn Còn.

 

Lúc ấy, ngoài việc dạy học, còn tham gia Ban tuyên truyền của tỉnh Bến Tre cùng với Đặng Ngọc Tốt, đi các nơi trong tỉnh Bến Tre, Sa đéc.  Anh Đặng Ngọc Tốt diễn thuyết, Trần Văn Khê hát các bài nhạc của Lưu Hữu Phước để nhắc lại những trang lịch sử oai hùng của dân tộc Việt Nam.

 

Sau ngày 9 tháng 3, năm 1945, Nhựt đảo chánh, Trần Văn Khê cùng các bạn sinh viên đại Học Hà nội, ủng hộ «Chánh phủ cá", «Chánh phủ cách mạng lâm thời " và thành lập nhóm «Hoàng Mai Lưu» (Huỳnh Văn Tiểng, Mai Văn Bộ và Lưu Hữu Phước). Lúc đó Trần Văn Khê bắt đầu quen biết Phạm Duy, và giới thiệu Phạm Duy cho Lưu Hữu Phước.

 

IV- Tham Gia Kháng Chiến

 

Từ tháng 8, năm 1945, Ông Phạm Văn Bạch lúc ấy làm chánh chủ tỉnh Bến Tre đã ký giấy cho Trần Văn Khê lên chợ Thiên Hộ gặp Huỳnh Văn Tiểng, lúc đó làm Phó Chủ tịch uỷ ban kháng chiến Nam bộ.

 

Trước khi vào khu kháng chiến, Trần Văn Khê đưa gia đình về Vĩnh Lọng Tại đó gặp Phạm Duy lúc Duy theo gánh hát cải lương «Đức Huy – Charles Miều» đêm đêm hát tân nhạc giữa hai màn cải lương.  Mỗi đêm sau khi vãn hát, Trần Văn Khê và Phạm Duy gặp nhau nói chuyện về nhạc mới.

 

đến chợ Thiên Hộ, Trần Văn Khê được Huỳnh Văn Tiểng ký tên bổ nhậm làm «Nhạc trưởng quân đội Nam bộ» với cấp đại đội trưởng trong Cộng hoà vệ binh.

 

Lưu Hữu Phước đã cùng Trần Văn Khê đặt các điệu kèn cho quân đội để thay thế các giọng kèn Tây thổi lúc sáng thức dậy, lúc chào cờ, lúc đi ngủ, v.v. Lưu Hữu Phước tình nguyện đi làm thuốc súng và lựu đạn với Nguyễn Mỹ Ca tại Hoả Lựu (Rạch Giá). Trần Văn Khê đi kháng chiến, mà hiếu hoà, không ưng cầm súng, nên đi khắp nơi thay đổi các điệu kèn quân đội, tổ chức đoàn quân nhạc gồm các nhạc sĩ công giáo làng Lương Hoà. đi khắp vùng đồng Tháp, Chợ Thiên Hộ, đi đến Hậu giang, các tỉnh Sóc Trăng, Bạc Liêu, đi đến Cà Mau, Năm Căn, Cái Nước vừa giúp ban tuyên truyền Nam bộ trong việc huy động toàn dân kháng chiến, vừa thâu tiền lẻ để giúp nhà thương quân y, như nhà thương ở Lẫm Biện Tú, vùng Cái Nước do bác sĩ Nguyễn Tú Vinh cai quản. Uỷ lạo chiến sĩ ngay mặt trận, đàn và hát cho thương binh nghe những điệu hát câu hò dân gian, và nhứt là những bài nhạc của Lưu Hữu Phước.

 

Tháng 3, năm 1946, đứa con trai thứ nhì Trần Quang Minh ra đời. Như vậy là Trần Văn Khê đã làm cho cô ba Viện an lòng nơi chín suối. Gia đình họ Trần đã có con trai nối dòng rồi! Và lúc ấy cả gia đình của Trần Văn Khê đều tản cư đến Cái Nước, nên chưa lo xong việc nhà, không cùng đi ra Bắc với Lưu Hữu Phước, và bác Tôn đức Thắng được.

 

Vì thế, cuối năm 1946, thay vì ra Bắc, Trần Văn Khê trở về thành. Nhưng về để tham gia với nhóm «kháng chiến tại thành» do kiến trúc sư Huỳnh Tấn Phát, sau Mai Văn Bộ chỉ huy, bằng cách viết báo cho nhóm Thống Nhứt, liên lạc với các giới nghệ sĩ cải lượng Lúc ấy Trần Văn Khê vừa viết cho báo Thần Chung, Việt Báo, tạp chí Sông Hương, tạp chí Mai, vừa dạy Anh Văn tại hai trường Huỳnh Cẩm Chương, Ngô Quang Vinh, và mở lớp dạy tư Anh văn tại nhà. Được phái cho phận sự phê bình âm nhạc và sân khấu, Trần Văn Khê lúc ấy gặp gỡ rất thường càc đào kép cải lương như Tư Chơi, Năm Châu, Bảy Nhiêu, Duy Lân, và hằng tháng gặp các anh có cả anh Tư Trang để bàn về sự phát triển của cải lương.

 

Năm 1948, các tổ kháng chiến tại thành bị lộ, Trần Văn Khê bị bắt vàgiam tại khám Catinat cùng một lúc với các giáo sư tư thục Nguyễn Văn Hiếu (sau này là Bộ trưởng Văn Hoắ, Trần Thọ Phước (sau này là Giám đốc Air Vietnam ở đông Nam Á ). Năm ấy vào mùa thu, con gái đầu của Trần Văn Khê chào đời.

 

V- Những Năm đầu Tiên trên đất Pháp

 

Năm 1949, vì bị lộ nên Trần Văn Khê, sau khi bàn với các bạn, rời nước Việt Nam sang Pháp, vừa «lánh nạn», vừa du học.

 

Tới Pháp với hai bàn tay trắng, một bộ đồ vải tropical, và bản hợp đồng với các báo kể phía trên để làm «phóng viên.» Trần Văn Khê lúc ấy thành ký giả chuyên nghiệp, có được thẻ nhà báo chuyên nghiệp do sở Thông tin Pháp cấp cho.

 

Vừa tới Pháp tháng 5, thì tháng 8 cùng đi với học sinh Việt Nam tham dự Liên hoan thanh niên tại Budapest (HungGia Lợi). Cùng với anh Nguyễn Ngọc Hà (hiện giữ chức Phó trưởng ban Việt kiều trung ương), tổ chức chương trình văn nghệ giới thiệu nước Việt Nam đang tranh đấu dành tự do. Trần Văn Khê dự thi nhạc cụ dân tộc, với hai cây đàn cò và đàn tranh, được Giải nhì, sau Liên Xô, đồng hạng với Mông Cổ, trước Hung Gia lợi và Bảo Gia lợi. đồng thời Trần Văn Khê được anh đại diện Kháng chiến Việt Nam từ chiến khu sang Miến điện để đi Bupadest, tặng «Lá cờ thi đua» vì đã giới thiệu có hiệu quả nhứt trong đoàn, tinh thần kháng chiến anh dũng của dân tộc Việt Nam cho thanh niên nhiều nước biết. Sau chuyến đi Budapest, Trần Văn Khê mất học bổng sắp được để học Khoa báo chí tại đại học Michigan, và không được thẻ tạm trú tại Pháp, mỗi ba tháng phải lên sở cảnh sát Paris trình diện.

 

Tự làm việc để sinh sống, từ năm 1949 tới 1951 đọc các báo Pháp để viết tiết mục «điểm baó», làm phóng viên về các sinh hoạt Việt kiều, và viết du ký, phóng sự, và cắt gởi về toà soạn những bài báo xã thuyết về chánh trị quốc tế, và chánh trị liên hệ đến Việt Nam. Nhân làm báo, mới thi vào trường chánh trị nổi tiếng là «Sciences Po» Paris thử chơi. được đậu vào năm thứ nhì của trường, Trần Văn Khê học hai năm trong môn Giao dịch quốc tế, và học thêm Anh văn tại đại học văn khoa Paris.

 

Tiền học nhờ báo bên nhà hàng tháng chuyển ngân. Nhưng báo thường bị đóng cửa. Trần Văn Khê phải đi đờn mỗi tối thứ năm, và tối chủ nhựt tại hiệu cơm «La Paillote» của bà Từ Bá Hoà để được một bữa cơm ngon và chút ít tiền túi. Trong năm sau, mỗi cuối tuần, giới thiệu đờn cò, đờn tranh tại nhà hàng «Bồng Lai» của ông Bùi Văn Tuyền, tại vùng Champs Elysées. Ghi âm cho hãng dĩa hát ORIA, hơn 30 bài nhạc mới của Lưu Hữu Phước, Phạm Duy, Võ đức Thu, Nguyễn Hữu Ba, Lê Thương, Hùng Lân, với bí danh là Hải Minh (tên của hai đứa con trai ghép lại ).

 

Ngày 10 tháng giêng năm 1950, con gái út của Trần Văn Khê ra đờị Trần thị Thuỷ Ngọc sanh tại tỉnh Vĩnh Lọng Lúc ấy Trần Văn Khê đã ở Pháp hoạt động văn nghệ cho Hội Ái hữu Việt Kiều do GS Phạm Huy Thông làm hội trưởng, chơi thân với nhà viết báo Khuông Việt, nhà thơ Nguyễn Văn Cổn, Lê Văn Sáu, lúc ấy là sinh viên trường Chánh trị và đại học văn khoa (cựu giáo sư đại học sư phạm Thành Phố Hồ Chí Minh). Trần Văn Khê khi rời Việt Nam đi sang Pháp thì vợ mới cấn thai có 10 ngàỵ  đứa con gái út mở mắt chào đời không thấy mặt cha và cũng không biết cha cho tới năm 1969 mới được sang Pháp để nhìn thấy mặt cha lần đầu.

 

Mùa hè năm 1950, Trần Văn Khê sang La Haye, Hoà Lan học về luật quốc tế, một khoá với Lê Thành Khôi (từng làm giáo sư đại học Paris, người viết quyển Histoire du Vietnam được nổi tiếng)

 

Hè năm 1951, thi đậu ra trường Chánh trị Khoa giao dịch quốc tế. Nhờ đậu hạng 5, nên được tuyển vào ngạch thư ký quốc tế cho Liên Hiệp Quốc, năm ấy họp đại hội tại Paris.

 

Trong khi chờ đợi nhậm chức vào mùa thu 1951, thì tháng 8, hai tháng sau khi đậu bằng Chánh trị, bị đưa vào nhà thương Cochin, bị giải phẩu gấp và từ đó đến tháng 10 năm 1954, phải bị sống «bên lề cuộc đời», đi từ bịnh viện này, đến trung tâm dưỡng bịnh nọ, bị giải phẩu 4 lần, và đã phải uống, và bị tiêm bao nhiêu thứ thuốc có thể chữa bịnh này gây bịnh khác. Ba năm hai tháng, mới được trở về cuộc sống bình thường. Nhưng cũng nhờ bị «nhốt» trong nhà thương mà Trần Văn Khê có cơ hội, có thì giờ đọc bao nhiêu sách tại thư viện Paris. Ghi tên soạn luận án Tiến sĩ đại học Paris năm 1952, Trần Văn Khê được các uỷ viên văn hoá (délégué culturel) của các nhà thương dành cho sinh viên như Centre de Cure Universitaire tại rAie sur l'Adour, Postcure Universitaire tại vùng Sceaux, ngoại ô Paris, lo việc mượn, và trả sách.

 

Từ năm 1954, ra khỏi nhà thương, cho đến 1958, theo học khoa nhạc học và chuẩn bị luận án Tiến sĩ dưới sự chỉ đạo của các Giáo sư Jacques Chailley, Emile Gaspardone, và André Schaeffner.

 

Ngoài ra Trần Văn Khê làm nhiều công việc để mưu sống. đáng kể nhứt là bốn việc sau đây:

 

1. Thực hiện 52 buổi nói chuyện bằng tiếng Việt cho đài BBC Luân đôn với các đề tài âm nhạc kịch nghệ và chuyện cổ tích Việt Nam

 

2. đóng phim cho hãng «Arthur Rank Corporation» bên Anh. Phim tên là «A Town Like Alice» (Một thành phố giống như Alice Springs, một thành phố giữa sa mạc bên châu Úc). Phim dựa theo tiểu thuyết của Nevil Shute, Pháp dịch tên phim là «Ma vie commence en Malaisie» (đời tôi bắt đầu từ Mã Lai ). đóng vai đại uý Nhựt Sugaya, cai quản trại tù binh Anh và Úc. đóng chung với Peter Finch và Virginia Mac Kennạ Phim được lựa chiếu tại Liên hoan phim Cannes năm 1957.

 

3. Trong phim Pháp «La Rivière des Trois Joncques» (Ba chiếc thuyền trên con rạch), phim gián điệp. Trần Văn Khê đóng hai vai: vai chánh cảnh sát trưởng Việt Nam trong cơ quan phản gián điệp, vai phụ: ông già Tàu bán đồ cổ. đóng với Jean Gaven và Dominiques Wilms.

 

4. Lồng tiếng phim «Gengis Khan» trong vai Thừa tướng Kao Lịnh Vai do tài tử Mỹ James Mason đóng. Tiếng Pháp do Trần Văn Khê nói.

 

Còn lồng tiếng cho phim «Tarzan nỗi giận» trong vai Rokov do dược sĩ Nguyễn Trọng Thu, người tiền phong trong việc lồng tiếng phim ngoại quốc ra tiếng Việt chủ trương, và hai phim Mễ Tây Cơ do Vạn Ý Phim phát hành. Giám đốc: ông Huỳnh Tấn đốc.

 

Lồng tiếng phim cho mấy chục phim Mỹ chuyển sang tiếng Pháp cho các hãng Kikoine, Hen, vv…. đóng phim quảng cáo cho xe Renault 4, cho hãng rượu Martini, v.v.

 

Tháng 6 năm 1958: đậu Tiến sĩ Văn Khoa (Môn Nhạc Học) đại học Sorbonnẹ Tối ưu với lời ban khen của giám khảo (Mention Tr(`s Honorable avec félicitations du Jury). Luận án chánh: Âm nhạc truyền thống Việt Nam (La musique vietnamienne traditionnelle / The Traditional Vietnamese Music). đề tài phụ: 1. Khổng Tử và âm nhạc (Confucius et la Musique / Confucius and Music). 2. Vị trí âm nhạc trong xã hội Việt Nam (Place de la musique dans la société vietnamienne / Place of Music in the Vietnamese Society).

 

(còn tiếp)

Tytee


Trần Văn Khê - Thân thế và sự nghiệp 3

Trần Văn Khê

Trần Quang Hải

 

VI- Sau khi đậu Tiến sĩ Văn Khoa

 

Tháng 8 năm 1958: dự hội nghị quốc tế đầu tiên tại trụ Sở UNESCO Paris. Tham luận và Hoà nhạc chung một chương trình với Ravi Shankar (Ấn độ), Ebadi và Hossein Malek (Ba Tư), Yuize Shinichi (Nhựt Bổn) và Yehudi Menuhin (Mỹ gốc Ngă danh cầm thế giới về vĩ cầm (violon/violin)

Năm 1959: Hội Singer Polignac cho học bổng một năm để nghiên cứu và phổ biến nhạc Việt Nam và nhạc châu Á tại Paris. Sáng lập Trung Tâm Nghiên cứu nhạc đông Phương (Centre d'Etudes de Musique Orientale / Center of Studies for Oriental Music). Giữ chức Giám đốc học vụ và Giáo sư nhạc Việt Nam. Từ năm 1979 chủ tịch Trung tâm kiêm Tổng giám đốc học vụ đến năm 1989. Trung tâm này giải tán khi Trần Văn Khê hưu trí, sau 30 năm hoạt động.

 

Từ khi đậu Tiến sĩ đến lúc về hưu năm 1987, các hoạt động đi vào 5 hướng chánh:

 

1. Nghiên cứu âm nhạc

 

Năm 1960, được bổ nhiệm vào Trung Tâm nghiên cứu khoa học Pháp (Centre National de la Recherche Scientifique / National Center for Scientific Research) với chức Tuỳ viên (attaché de recherche), 1964 lên chức Chuyên viên nghiên cứu (chargé de recherche), năm 1968 lên chức nghiên cứu sư (mâitre de recherche), và từ năm 1971 lên chức Giám đốc nghiên cứu (Directeur de recherche).

 

Đề tài nghiên cứu: trước hết là âm nhạc truyền thống Việt Nam rồi đi lần đến đề tài «đối chiếu nhạc cụ, nhạc lý và ngôn ngữ âm nhạc các nước Châu Á». Trong mỗi đề tài đi dài trong thời gian và rộng trong không gian. Trong thư viện tìm thư mục, trong các Bảo tàng viện nghe các băng từ, dĩa hát làm phiếu, và nhứt là đi diền dã (recherche sur le terrain / field research), và tự ghi âm, chụp ảnh trên thuộc địạ Mỗi năm báo cáo kết quả và phải có ít nhiều bài đăng trong các tạp chí chuyên môn.

 

Phải tham gia giảng trong các trường đại học, và tham luận tại các hội nghị quốc tế.

 

Không thể đi sâu vào chi tiết, nhưng chỉ đưa ra vài con số điển hình:

 

            Trần Văn Khê đã đăng trong 27 năm làm việc, gần 200 bài đa số viết bằng tiếng Pháp, một số nhỏ bằng tiếng Anh có một số bài được dịch ra tiếng đức, tiếng Trung quốc, tiếng Ả Rạp trong đó có hơn 130 bài đăng trong từ hai ba chục đến cả trăm trang đánh máy, và những bài đăng trong tạp chí Le Courrier de l'Unesco được dịch ra hơn 15 thứ tiếng.

 

            Trần Văn Khê được các nước mời hay được Trung tâm nghiên cứu khoa học Pháp và UNESCO phái đi dự gần 200 hội nghị quốc tế trên 67 nước trên thế giới.

 

            đã tựghi âm trên 600 giờ âm nhạc và trao đổi với nghệ nhân, nghệ sĩ Việt Nam, trên 300 giờ âm nhạc Châu Á, châu Phi, chụp hơn 8.000 tấm ảnh, dương bản, ảnh màu hoặc đen trắng về sinh hoạt âm nhạc tại Việt Nam và tại nhiều nước đãi qua, thu thập được gần 500 dĩa hát của các nước trên thế giới, thực hiện được hơn 15 dĩa hát về âm nhạc truyền thống Việt Nam, 4 dĩa được 5 giải thưởng lớn của Hàn lâ m viện dĩa hát Pháp, năm 1960, 1970, dĩa hát đức quốc năm 1969, Diapason dór của tạp chí chuyên về giới thiệu và phê bình dĩa hát tại Pháp, và Giải các nhà phê bình dĩa hát tại đức quốc năm 1994.

 

            đã thực hiện nhiều phim ngắn dài về dân tộc nhạc học như phim vềlối hát cổ điển Dhrupad( Ấn độ), vếong Sheng Trung quốc (Sanh hầu), đàn Gu Quin (cổ cầm Trung quốc), đàn tranh Việt Nạm

 

2. Giảng dạy trong các trường đại học

 

Từ năm 1963 dạy trong Trung Tâm Nghiên cứu nhạc đông Phương, dưới sự bảo trợ của Viện Nhạc Học Paris (Institut de Musicologie de Paris / Institute of Musicology) môn thực tập đàn tranh và lớp lý thuyết, ngôn ngữ âm nhạc các nước Châu Á đến năm 1980 chỉ lo vềhành chánh và tổ chức chương trình giảng dạy.

 

Từ năm 1965 được mời dạy một lớp về âm thanh, thang âm điệu thức trong các truyền thống tại châu Á.

 

Từ năm 1970 đến sau dạy môn dân tộc nhạc học cho lớp cử nhân và Cao học. Có cả Séminaire cho các thí sinh Tiến sĩ. GS Trần Văn Khê chỉ đạo nghiên cứu, đỡ đầu và làm giám khảo cho hơn 50 thí sinh bảo vệ tiểu luận án cao học và luận án tiến sĩ về nhạc châu Á châu Phi. Trong số đó chỉ có một tiến sĩ Việt Nam là Nguyễn Thuyết Phong là có thời gian được dạy âm nhạc Việt Nam tại trường đại học Kent bên Mỹ.

 

Ngoài ra còn giảng ba năm cho trường Cao học Khoa học xã hội (Ecole des Hautes Etudes en Sciences Sociales), giảng nhiều lần tại Nhạc viện Paris lớp về nhạc cụ Châu Á của bà bá tước Genivieve de Chambure, và được thỉnh giảng trên 15 đại học năm châu, chỉ nhắc đến một vài nơi như Hàn Lâm viện List tại Budapest, đại học Varsovie, đại học Vicenza, Venise, T('h('ran (Ba Tư), Tây Nam Úc châu, Perth, Trường nhạc Algerie, 3 lần tại đại học Hawaii, 2 lần UCLA, Los Angeles, Carbondale (Southern Illinois), 3 lần tại Nhạc Viện Hà nội, và nhiều lần tại lớp thể nghiệm dạy nhạc dân tộc trên cấp đại học của Viện Nghiên cứu âm nhạc và múa do cố GS Lưu Hữu Phước làm Viện trưởng, v.v.

 

GS Trần Văn Khê thường nói trong 20 năm vừa qua đã «đốt đuốc tìm học trò». Và trong nhiều buổi thuyết trình Giáo sư có nhắc đến người môn sinh theo dõi và thực hiện được một số công trình mà Giáo sư mơ ước là Nhà giáo ưu tú Phạm Thuý Hoan, giảng viên đờn tranh tại Nhạc viện Thành Phố HồChí Mịnh

 

3. Nhạc sĩ truyền thống Việt Nam

 

Tuy Giáo sư Trần Văn Khê dạy về nhạc học, nhưng vẫn không quên mình là nhạc sĩ truyền thống. Trong các hội nghị quốc tế, thường được mời tham dự với hai tư cách: người nghiên cứu tham luận trong các buổi họp và tối còn đàn như một nghệ sĩ.

 

            Trần Văn Khê còn dự rất nhiều nhạc hội, liên hoan âm nhạc Châu Á như Nhạc Hội Rennes, Royan bên Pháp, Ajaccio tại đảo Corsica, Bá Linh bên đức, Pamplona, bên Tây ban nha, Venise, Roma bên Ý, Bratislava vàBrno (Tiệp Khắc), Shiraz (Ba Tư), Sao Paulo bên Nam Mỹ, Wellington bên Tân Tây Lan, v.v.

 

            Trần Văn Khê đã dạy đờn tranh trong Trung Tâm Nghiên Cứu Nhạc đông Phương và kết quả rõ nhứt là hai người con của Giáo sư, Trần Quang Hải và Trần Thị Thuỷ Ngọc đều biết đờn tranh và đã dạy lại cho nhiều trẻ em và thanh niên Việt Nam tại Pháp. Riêng Trần Quang Hải rất có khiếu về âm nhạc. Tốt nghiệp nhạc viện Saigon về vĩ cầm (học với nhạc sĩ đỗ Thế Phiệt), sang Pháp học rất giỏi về đàn tranh, đỗ đầu các cuộc thi về nhạc Ba Tư, nhạc Ấn độ, nhạc Trung quốc, lý thuyết và thực tập. Trần Quang Hải là nhạc sĩ Việt Nam thực hiện 3 dĩa 33vòng về đàn tranh và dân ca Việt Nam với người em cô cậu Hoàng Mộng Thuý từ năm 1975 tới 1978, 7 dĩa 33 vòng về nhạc Việt Nam với vợ là nữ ca sĩ Bạch Yến (từng nổi tiếng qua bài đêm đông của nhạc sĩ Nguyễn Văn Thương và các thể loại nhạc thời trang bằng tiếng ngoại quốc. Trần Quang Hải tổng cộng làm 15 dĩa 33 vòng, 8 CD về nhạc Việt Nam, và 10 CD cộng tác với các nhạc sĩ khác, và là người Việt Nam duy nhứt được hai giải thưởng dĩa hát của Pháp (giải thưởng Hàn lâm viện Charles Cros / Grand Prix du Disque de l'Académie Charles Cros năm 1983 và năm 1996). Trần Quang Hải vừa là nhà nghiên cứu dân tộc nhạc học, làm việc cho Trung tâm nghiên cứu khoa học Pháp (viết 4 quyển sách, 300 bài viết về nhạc Á châu và hát đồng song thanh, giảng dạy tại trên 100 trường đại học tại 60 quốc gia ), vừa là nhạc sĩ trình diễn nhạc dân tộc Việt Nam (tham dự trên 140 đại hội liên hoan nhạc cổ truyền). Trần Quang Hải trở thành một chuyên gia về hát đồng song thanh nổi tiếng nhứt thế giới sau 32 năm nghiên cứụ Ngoài ra còn được tặng cho danh hiệu là «Vua Muỗng «(Le Roi des Cuillers / The King of Spoons) sau khi thắng giải tại một đại hội liên hoan nhạc dân tộc tại tỉnh Cambridge (Anh quốc) năm 1967, và «Người đánh đàn môi giỏi nhứt thế giới «(The Best Jew's Harp player in the World) trong một đại hội liên hoan thế giới về đàn môi (The 3rd World Festival of Jew's Harp) tại tỉnh Molln (Áo quốc) năm 1998 với trên 300 nghệ nhân đàn môi giỏi nhứt trên thế giới tham dự Trần Quang Hải vừa là con và là học trò có khiếu nhứt của Trần Văn Khê, vừa bảo vệ truyền thống âm nhạc gia đình (đời thứ 5), vừa phát huy nhạc truyền thống thế giới qua sự giao lưu âm nhạc trình diễn trên các sân khấu đại nhạc hội trên thế giới từ trên 30 năm qua.Con đường của Trần Quang Hải hoàn toàn khác con đường của Trần Văn Khê nhưng cả hai đều hướng về nhạc dân tộc. Trần Thị Thuỷ Ngọc, con gái út của Trần Văn Khê, rất chăm học đàn tranh, luyện tập rất kỹ và nắm vững truyền thống gia đình. Cô Thuỷ Ngọc đã giúp đỡ người cha trong việc dạy nhạc Việt và đàn tranh tại Trung tâm nghiên cứu nhạc đông phương gần 10 năm trời và đã cộng tác với hai dĩa nhạc Việt Nam với cha của cô. Hiện nay Thuỷ Ngọc làm việc cho một toán nghiên cứu đông Nam Á của Trung tâm quốc gia nghiên cứu khoa học Pháp.Tại Pháp, Trần Văn Khê có ba môn sinh người Pháp, Nelly Felz, André Lant, và Kim Lý,đã học đờn tranh rồi sau đó tiếp tục học với ái nữ là Trần Thị Thuỷ Ngọc. Cả ba đều đờn được các hơi Bắc, Quảng, Nhạc, Xuân, Ai, đảo, Oán.

 

            Nhạc sĩ truyền thống Trần Văn Khê đã thực hiện những dĩa hát trong đó nhạc sĩ đờn độc tấu, vừa đờn vừa ca những bản xưa như «Bắc Cung Ai», đờn hoà với con gái Trần thị Thuỷ Ngọc, con trai Trần Quang Hải, với bạn tri âm là nhạc sư Nguyễn Vĩnh Bảo và nữ nhạc sĩ đàn tranh Nguyễn thị Hải Phượng. Nhạc sĩ có giới thiệu những cách tuỳ hứng đờn nguyệt (đờn kìm), đờn tranh trong một dĩa hát mang tên là «Âm nhạc truyền thống mới» (Nouvelle Musique Traditionnelle/New Traditional Music). đây là sự phối hợp giữa Trần Văn Khê (đờn kìm, đờn tranh, trống) với Trần Quang Hải (muỗng, sinh tiền). Cả hai người đã thử tìm một hướng đi cho nhạc cổ truyền Việt Nam, biến đổi cách rao, cách phát triển bài bản dựa theo tuỳ hứng như trong nhạc Jazz, nhạc Ấn độ, thêm vào đó tiết tấu cho hấp dẫn dựa theo chu kỳ tiết tấu (cycles rythmiques /rhythmical cycles). Cuộc thể nghiệm đầu tiên tại đại hội liên hoan nhạc cổ truyền tại tỉnh Shiraz (Ba Tư) giữa đàn kìm và muỗng đã gặt hái một sự thành công ngoài sức tưởng tượng. Sau vài năm thử thách tại các đại nhạc hội, hoà tấu với sự phụ hoạ tiếng gõ song lang của Trần Thị Thuỷ Ngọc, một thể loại mới cho nhạc cổ truyền Việt Nam được thành hình. Năm 1973, hãng dĩa OCORA của Pháp mời ba cha con thu một dĩa nhạc cổ truyền Việt Nam theo thể loại mới. Sau ba năm bị «ngâm» trong học tủ, dĩa 33 vòng «Âm nhạc truyền thống mới» được xuất bản, đánh dấu một bước đường mới trong việc vạch một hướng đi mới lạ cho nhạc Việt. Từ đó, Trần Văn Khê có dịp về Việt Nam mang ý kiến này về xứ, thử thách với các nhạc sĩ trẻ (đặc biệt nhóm nhạc gõ Phù đổng) và được giới trẻ tiếp nhận và phát triển mạnh mẽ. Một dĩa CD khác với các thể loại ngâm thơ cổ, thơ mới và ca những bài cổ như Ngũ đối hạ, Nam Xuân với sự cộng tác của con gái Trần Thị Thuỷ Ngọc

 

            Giáo sư Trần Văn Khê đã nhận lời thuyết trình cho Thanh niên yêu nhạc Thuỵ Sĩ, Nam Tư, cho các đài phát thanh, đài truyền hình nhiều nước trên thế giới về nhạc Việt Nam.

 

            43 nước trên thế giới đã mời GS Nhạc sĩ Trần Văn Khê thuyết trình và biểu diễn âm nhạc truyền thống Việt Nam

 

4. Nhiệm vụ quốc tế

 

Giáo sư Trần Văn Khê là thành viên của nhiều hội nghiên cứu âm nhạc trong nước Pháp, Mỹ, Trung Quốc, và trên trường quốc tế:

 

            Hội nhà văn Pháp (Société des Gens de Lettres) (Pháp)

            Hội âm nhạc học (Société Francaise de Musicologie) (Pháp)

            Hội dân tộc nhạc học Pháp (Société Francaise d'Ethnomusicologie) (Pháp)

            Hội âm nhạc học quốc tế (Société Internationale de Musicologie)

            Hội dân tộc nhạc học (Society for Ethnomusicology) (Mỹ)

            Hội nhạc học Á châu (Society for Asian Music) (Mỹ )

            Hội Âm nhạc Á châu và Thái Bình Dương (Society for Asian and Pacific Music)

            Hội quốc tế giáo dục âm nhạc (International Society for Music Education)

 

            Thành viên và chủ tịch hội đồng khoa học Viện quốc tế nghiên cứu âm nhạc với phương pháp đối chiếu (International Institute for Comparative Music Studies (Đức)

            Hội đồng quốc tế âm nhạc truyền thống (International Council for Traditional Music) nguyên phó chủ tịch (Mỹ)

            Hội đồng quốc tế âm nhạc (International Music Council / UNESCO), nguyên uỷ viên ban chấp hành, nguyên phó chủ tịch, đương kim Chung sanh hội trưởng danh dự (Pháp)

            Viện sĩ thông tấn, Hàn lâm viện Châu Âu, Khoa Họ, Văn chương, Nghệ Thuật

 

Từ 14 năm nay, thành viên ban giám khảo quốc tế Giải thưởng cho cổ nhạc thế giới của đài phát thanh Insbruck (Áo quốc)

 

Từ 27 năm nay, thành viên và từ 10 năm nay chủ tịch ban tuyển lựa quốc tế của Diễn đàn âm nhạc châu Á do Hội đồng quốc tế âm nhạc tổ chức

 

Ban giám đốc của chương trình viết lại lịch sử âm nhạc thế giới (UNESCO đề xướng và tài trợ)

 

Với nhiều nhiệm vụ đó, GS Trần Văn Khê trong 36 năm nay đã tham dự rất nhiều Hội nghị quốc gia Pháp, đức, và Hội nghị quốc tế. Tất cả gần 200 hội nghị cử hành trong số 67 trên thế giớị

 

Xin đơn cử một số thí dụ:

 

Hội nghị các hội quốc tế

 

1. Hội đồng quốc tế âm nhạc (Unesco), Paris 1958; Paris 1960; Roma 1962; Hambourg 1964; Rotterdam 1966; New York 1968; Moscou 1971; Geneva 1973; Ottawa, Montreal 1975; Bratislava, Praha 1977; Perth, Merbourne, Sydney 1979; Budapest 1981; Stockholm 1983; Berlin Est 1985; Brasilia 1987; Paris 1989.

 

2. Hội đồng quốc tế âm nhạc truyền thống, Jerusalem 1961; Honolulu 1977; Oslo 1979; Seoul 1981; New York 1983; Stockholm-Helsinki 1985; Berlin Est 1987; Schladming (Áo) 1989.

 

3. Hội quốc tế âm nhạc học, Copenhague 1972; Berkeley (Mỹ) 1977; Strasbourg (Pháp) 1982.

 

4. Hội quốc tế giáo dục âm nhạc, Perth 1979; Varsovie 1980.

 

5. Viện quốc tế nghiên cứu âm nhạc theo phương pháp đối chiếu, Berlin 1965, 1967, 1971, 1986, 1989

 

6. Diễn đàn âm nhạc châu Á, Paris 1969; Paris 1971, Alma Ata (Nga sô) 1975; Manila (Phi luật tân) 1976; Bagdad 1979; Bình Nhưỡng (Bắc Hàn) 1983; Ulan Bator (Mông cổ) 1985; Thành phố HồChí Minh 1990; Bombay 1993.

 

+ đề tài: Bảo vệ và giới thiệu truyền thống âm nhạc

 

Teheran 1967; Berlin 1968; Berlin 1969; Lisbonne 1971; Montreal 1975; Manila 1976; Manila 1978; Baghdad 1979; Brest 1982; Wellington (Tân Tây Lan) 1982; Madagascar 1985; Dakar 1985.

 

+ đề tài: Các phương tiện truyền thống và âm nhạc

 

Tokyo 1961; Jerusalem 1963; Paris 1967; Hyderabad (Ấn độ) 1978; Baden Baden (đức) 1980; New York 1983; Tây Bá Linh, 1986.

 

+ đề tài giáo dục âm nhạc

 

Teheran 1967; Tây Bá Linh 1969; Perth (Úc châu) 1979; Varsovie 1982; Budapest 1982; Cannes 1984; Nice 1985; Paris 1988.

 

Giải thưởng, Huy Chương, Bằng Danh Dự

 

* 1938: Bỗng du lịch Saigon-Hànội-Saigon trên đường xe lửa xuyên Việt, cho học sinh xuất sắc các trường trung học miền Nam.

 

1941: Bỗng Toàn quyền đô đốc Decoux, cho học sinh đậu Thủ khoa Tú tài phần nhì và được toàn thể Giáo sư của lớp đề nghị

 

* 1949: Giải thưởng nhạc cụ dân tộc tại Liên hoan Thanh niên Budapest.

 

* 1960: Giải thưởng lớn của Hàn lâm viện dĩa hát Pháp (Grand prix de l'Academie du Disque Français) Giải thưởng đại Học Pháp (Prix des Universit('s de France). Dĩa hát về nhạc Việt Nam của Boite à Musique số BM LD 365.

 

* 1969: Deutscher Schallplatten Preis, Giải thưởng dĩa hát đức quốc cho Dĩa về nhạc Việt Nam Truyền thống miền Trung, dĩa Barenreiter Musicaphon số BM 30 LD 2022. Dĩa UNESCO Collection

 

* 1970: Giải thưởng lớn Hàn lâm viện dĩa hát Pháp (Grand Prix du disque de l'Academie du Disque Français), Prix de l'Ethnomusicologie (Giải thưởng dân tộc nhạc học), dĩa Barenreiter Musicaphon số BM 30 LD 2022, UNESCO Collection.

 

* 1974: được cử làm hội viên danh dự của hội nghệ sĩ ái hữu và được bằng ban khen của hội do ba nghệ sĩ lớn trong bộ môn cải lương ký tên: Năm Châu, Phùng Há, Kim Cương.

 

Huy chương bội tinh hạng nhứt của chánh phủ Việt Nam cộng hoà

 

Văn hoá bội tinh hạng nhứt của bộ giáo dục Việt Nam cộng hoà

 

* 1975: Tiến sĩ âm nhạc danh dư (Docteur en musique, honoris căusa đại học Ottawa (Canadă

 

* 1981: Giải thưởng âm nhạc của Unesco – Hội đồng quốc tế âm nhạc (Prix Unesco –CIM de la Musique)

 

* 1991: Officier de l'Ordre des Arts et des Lettres. Ministère de la Culture et de l'Information du Gouvernement francais (Huy chương về Nghệ Thuật và Văn Chương của Bộ Văn Hoá Chánh phủ Pháp).

 

* 1993: Cử vào Hàn Lâm Viện Châu Âu về Khoa Học, Văn Chương, Nghệ Thuật. Viện Sĩ thông tấn, Membre correspondant de l'Académie européenne des Sciences, des Lettres et des Ạrts

 

* 1993: được Tổng Thống Pháp Francois Mitterrand mời tháp tùng chuyến công du của Tổng thống tại Việt Nam

 

* 1994: Giải thưởng của các nhà phê bình đĩa hát đức quốc (Deutscher SchallplattenKritik Preis)

 

* 1995: Giải thưởng Koizumi Fumio về dân tộc nhạc học (Koizumi Fumio Prize for Ethnomusicology, Nhựt Bổn)

 

* 1998: Huy chương Vì Văn Hoá Dân Tộc Bộ Văn Hoá (CHXHCNVN)

 

* 1999: tháng 5 dương lịch: Tiến sĩ danh dự đại học Monoton (Nouveau Brunswick, Canadă

 

* 1999: Tháng 8 dương lịch: Huân chương Lao động hạng nhứt do Chủ Tịch Trần đức Lương cấp (CHXHCNVN)

 

Danh sách dĩa hát do Trần Văn Khê đờn hay thu thanh điền dã:

 

            1950-1952: 14 dĩa 78 vòng do hãng dĩa ORIA sản xuất bên Pháp, phát hành bên Việt Nam, gồm có 28 bản tân nhạc của các nhạc sĩ Lê Thương, Phạm Duy, Võ đức Thu, Hoàng Quý, Thẩm Oánh, Hùng Lân, Nguyễn Hữu Ba, Hoàng Quý, Lưu Hữu Phước, vv…Lấy bí danh là ca sĩ Hải Mịnh

 

            1959: «Musique du Vietnam»(Nhạc Việt Nam), hãng La Boite a Musique số LD 365 (17cm/33 vòng), Paris. Grand Prix de l'Academie du Disque Français 1960. Prix des Universites de France (Giải thưởng Hàn lâm viện Dĩa hát Pháp 1960)

 

            1969: «Viet Nam 1», hãng Barenreiter Musicaphon số BM 2022 (30cm/33 vòng), collection Unesco, Kassel, đức. Deutscher Schallplatten Preis 1969 (Giải thưởng dĩa hát đức 1969), Grand Prix de l'Acad('mie du Disque Français 1970 Prix d'ethnomusicologie (Giải thưởng Hàn lâm viện Dĩa hát Pháp 1970 Giải thưởng Dân tộc nhạc học )

 

            1970: «Viet Nam 2», hãng Barenreiter Musicaphone số BM 2023 (30cm/33 vòng), collection Unesco, Kassel, đức.

 

            1972: «Musique du Viet Nam, Tradition du Sud» (Nhạc Việt Nam, truyền thống miền Nam với Nguyễn Vĩnh Bảo và Trần Văn Khê), hãng OCORA số 68 (30cm/ 33 vòng), Paris.

 

            1972: «South Viet Nam, Entertainment Music» (Miền Nam Việt Nam, Nhạc Tiêu Khiển với Nguyễn Vĩnh Bảo), hãng Philips số 6586 028 ( 30cm/33 vòng) collection Unesco: Musical Sources, Hoà Lan.

 

            1972: «Inde du Nord / Pandit Ram Narayan/ Le Sarangi» (Ấn độ miền Bắc/ Nhạc sư Ram Narayan / đàn Sarangi), hãng OCORA số OCR 69 (dĩa 30cm/33 vòng), Paris. Lời dẫn giải: Trần Văn Khê.

 

            1972: «Narendra Bataju, Sitar/Surbahar» (Nhạc sĩ Narendra Bataju/ đàn Sitar và Surbahar), hãng CETO SELAF – ORSTOM số W 751, Paris. Lời dẫn giải: Trần Văn Khê.

 

            1976: «Viet Nam: Nouvelle Musique Traditionnelle» (Việt Nam: Nhạc cổ truyền kiểu mới, với Trần Văn Khê, Trần Quang Hải, Trần thị Thuỷ Ngọc), hãng dĩa OCORA số 558 512 (30cm / 33 vòng), Paris.

 

            1978: «Viet Nam / Ca Trù and Quan Họ» hãng EMI ODEON số 064-183113 (30cm / 33 vòng), collection Unesco: Atlas Musical, Venise, Ý đại lợi.

 

            1979: «Hát chèo / Vietnamese Traditional Folk Theatre», hãng Philips số 658 6035 (30cm / 33 vòng), collection Unesco: Sources Musicales, Amsterdam, Hoà Lan.

 

            1983: «Viet Nam, Instruments et ensembles de musique traditionnelle» (Việt Nam, Nhạc khí và Ban nhạc cổ truyền), hãng ARION số ARN 38783 (30cm /33 vòng), Paris

 

            1985: «Viet Nam, Court Theatre Music» (Việt Nam, nhạc tuồng hoàng giă, hãng EMI –ODEON số 260 2821 (30cm / 33 vòng), collection Unesco: Musical Atlas

 

            1985: «Musique du Vietnam» (Nhạc Việt Nam), hãng ACCT (Agence de Coopération Culturelle et Technique) số 18110 (30cm/33 vòng), Paris.

 

            1990: «Viet Nam / Hat Cheo», hãng AUVIDIS số đ8022 (dĩa CD), collection Unesco, Paris. Tái bản của dĩa «Hat Cheo/Vietnamese Traditional Folk Theatre» của hãng Philips số 6586035 (30cm/33 vòng). Một băng cassette của CD này được xuất bản cùng một lúc.

 

 

            1991: «Viet Nam / Ca Tru & Quan Ho», hãng AUVIDIS đ8035 (dĩa CD), collection Unesco, Paris. Tái bản của dĩa cùng tên của hãng Emi-Odeon số 064-183113 (30cm / 33 vòng). Một băng cassette của CD này được xuất bản cùng một lúc.

 

            1994: «Viet Nam: Tradition du Sud/ Nguyen Vinh Bao & Tran Van Khe», dĩa OCORA số C 580043 (dĩa CD), Paris. được giải Diapason dÓr. Tái bản của dĩa OCORA số 68 (30cm/ 33 vòng, năm 1972)

 

            1994: «Viet Nam / Poésie et Chants / Tran Van Khe & Tran Thi Thuy Ngoc» (Việt Nam / Ngâm thơ và Hát), hãng OCORA số C 560044 (dĩa CD), Paris.

 

            1995: «Viet Nam / Le Dan Tranh: Musique d'Hier et d'Aujourd'hui» (Việt Nam / đàn Tranh: Nhạc quá khứ và hiện taị» với Nguyễn Thị Hải Phượng và Trần Văn Khê, hãng OCORA số 560045 (dĩa CD), Paris. Grand Prix de la Critique Allemande (Giải thưởng Phê Bình đức), CHOC de la revue Le Monde de la Musique.

 

            1996: «Viet Nam / Tradition du Sud/ Nguyen Vinh Bao & Tran Van Khe», hãng AUVIDIS số đ8049 (dĩa CD), collection Unesco, Paris.

 

            1998: «Viet Nam / Improvisations/ Tran Van Khe, Tran Quang Hai, Tran Thi Thuy Ngoc», hãng OCORA số C 580070 (dĩa CD), Paris. Tái bản của dĩa OCORA số 558 512 (30cm / 33 vòng, năm 1976).

 

            1997: «Viet Nam Ca Tru», hãng INEDIT số W 260070 (dĩa CD), Paris. Lời dẫn giải: Trần Văn Khê.

 

            1997: «Viet Nam: Tradition de Hue» (Việt Nam: Truyền thống Huế/ Nhạc cung đình và Nhạc thính phòng), hãng INEDIT số W 260075 (dĩa CD), Paris. Lời dẫn giải: Trần Văn Khê.

 

            1998: « Viet Nam: Tradition du Sud» (Việt Nam: Truyền thống miền Nam), hãng AUVIDIS đ8070 (dĩa CD), collection Unesco, Paris. Tài liệu thu thanh và lời dẫn giải: Trần Văn Khê & Nguyễn Hữu Ba.

 

            1998: «Viet Nam: Musique bouđhique» (Việt Nam: Nhạc Phật giáo), hãng INEDIT số ……. (dĩa CD), Paris. Lời dẫn giải: Trần Văn Khê.

 

Phim

 

Một số phim do Trần Văn Khê thực hiện và một số phim về Trần Văn Khê

 

1. Một phim về kỹ thuật hát Dhrupad của Ấn độ điệu thức Raga Todi do hai anh em Dagar trình diễn, do trung tâm GRM (Groupe de Recherche Musicale của ông Pierre Schaeffer), Paris, 1964. Một phim về cách lên dây đàn Tanpura Ấn độ và một phim về kỹ thuật đánh trống Pakhawaj và chu kỳ tiết tấu Chautala với 12 đơn vị.Một đoạn phim về cách đọc thơ và sau đó hát theo thể điệu Dhruapd và những thí dụ hát theo thể điệu Dhrupad, Kheyal và Thumrị

 

2. Phim «Histoire du riz», phần 1 về sắc tộc Ifugao ở Phi Luật Tân, phần 2 ở Việt Nam, phim nói bằng tiếng Pháp do Trần Văn Khê đọc. Thực hiện bởi Điier Mauro và Hồ Thuỷ Tiện Sản xuất: Orchidees.

 

3. Phim «Dis moi, Philippines» do Trần Văn Khê đọc tiếng Pháp và do Eric Dazin thực hiện. Sản xuất: Orchidees.

 

Tài liệu băng thu thanh

 

1. Les Traditions musicales de l'Asie (Truyền thống âm nhạc Á châu ), nói tiếng Pháp

 

2. Le Dhrupad: un art vocal de l'Inde du Nord (Dhrupad: nghệ thuật hát Ấn độ miền Bắc), nói tiếng Pháp

 

3. Le Tabla et les cycles rythmiques dans la musique hindoustane (Trống Tabla và chu kỳ tiết tấu trong nhạc ấn theo trường phái hindoustane), nói tiếng Pháp.

 

4. La musique arabe (Nhạc ả rạp), 6 tập, với sự cộng tác của Giáo sư Amnon Shiloah, nói tiếng Pháp.

 

Băng Video

 

Với sự cộng tác của cơ quan thính thị của trường đại học ParisĐauphine, INALCO (viện quốc gia ngôn ngữ và văn minh đông phương) đặc biệt với Guy Senelle, Điier Tauin và Paul Hervé.

 

1. Le Sheng, orgue à bouche avec Cheng Shui Cheng (đàn Sanh Hầu với nhạc sĩ Cheng Shui Cheng). Quá trình lịch sử, cách chế tạo nhạc khí. Diễn giả: Trần Văn Khệ Khái quát về «Sanh Hầu ở Á châu»

 

2. Le Quin, cithare chinoise à 7 cordes sans chevalets (đàn Cổ Cầm 7 dây không có nhạn với các nữ nhạc sĩ Liu, Yip Ming Mei). Quá trình lịch sử, kỹ thuật đàn, một vài bài cổ điển của đàn tranh cổ cầm. Diễn giả: Trần Văn Khê.

 

3. Le «Dan Tranh», cithare vietnamienne à 16 cordes (đàn Tranh Việt Nam 16 dây ) với sự cộng tác của Trần Thị Thuỷ Ngọc. Quá trình lịch sử, miêu tả, kỹ thuật đàn, một vài bản cổ truyền. Giải thích về điệu thức theo truyền thống miền Nam, đối chiếu với các loại đàn tranh Trung quốc, Nhựt Bổn, đại Hàn và Mông Cổ.

 

4. Le «Dan Tranh», cùng một đề tài nhưng với bài bản khác. Với sự cộng tác của Trần Thị Thuỷ Ngọc. Trình bày và giải thích bằng tiếng Pháp: Trần Văn Khê, thực hiện cho Trung tâm nghiên cứu nhạc đông Phương.

 

Tài liệu thu hình video tại Việt Nam:

 

1. Nhạc dân gian và tuồng ở Việt Nam năm 1982

 

            Lễ Giỗ Tổ Cải lương miền Nam ở TP HồChí Minh (29/09/1982)

            Trích đoạn tuồng «Thần nữ dựng ngũ linh kỳ»(29/09/1982)

            Nhạc dân gian vùng Huế (làng Xuân Long) (29/09/1982)

            Hát Tuồng, truyền thống Quảng Nạm Trang điểm, đọng tác, đấu võ (25/10/1982)

            Hát Tuồng, truyền thống Bình định: Nhạc, Diễn xuất, minh hoạ đọng tác, những cách ngâm do ông Võ Sĩ Thừa biểu diễn (27/10/1982)

            Tuồng dân gian Hát Bài chòị Minh hoạ và trích đoạn một vài tuồng cổ truyền (18/10/1982)

            Viếng thăm nữ nghệ sĩ nhân dân Phùng Há (tháng 11, 1982)

 

Đời sống âm nhạc ở Việt Nam năm 1987

 

            Tiết tấu cổ truyền dùng trong múa và tân nhạc với Văn Thinh

            Sáng chế cây đờn độc huyền Lạc Cầm phối hợp chung với đàn tranh 12 dây và 2 đàn kìm 4 dây do Mạc Tuyên sáng tạo Trình bày và thể nghiệm minh hoạ do các nhạc sĩ và giáo sư nhạc của trường âm nhạc Hà nộị Giáo sư Lưu Hữu Phước và Trần Văn Khê dẫn giải (17/11/1987)

            Nhạc truyền thống và dân ca trong các lớp mẫu giáo ở Củ Chi, và trường Lê Lợi (TP HCM) (27 /11/1987)

            Buổi hoà nhạc của nhóm Tiếng Hát Quê Hương, nhóm Tao đàn do Phạm Thuý Hoan, giáo sư trường Âm nhạc HCM xếp đặt đặc biệt cho Giáo sư Trần Văn Khê (29/11/1987)

            độc tấu đàn tranh do Hải Phượng đàn những bản cổ truyền và sáng tác mới của Phạm Thuý Hoan (30/11/1987)

            Nhóm đàn gõ Phù đổng tại TP HCM (04/12/1987)

            Lễ đặc biệt dành cho GS Trần Văn Khê do 3 nhóm trẻ «Tiếng Hát QuêHương», «Tao đàn», «Bình Thạnh» (06/12/1987)

            Dạ Hội nhạc cổ truyền Việt Nam tại toà Tổng Lãnh Sự Pháp ở TP HCM. Phần giới thiệu bằng tiếng Pháp: Trần Văn Khê (07/12/1987)

            Âm nhạc truyền thống Việt Nam tại Montreal (Canadă, ngày 19 và 27 tháng 4, 1987.

Thu hình video năm 1989:

            5 chương trình nhạc truyền thống Việt Nam cho Viện nghiên cứu âm nhạc và múa được chiếu trên đài truyền hình của TP HCM (5 tháng 3, 1989) với GS Trần Văn Khê là diễn giả và với sự tham gia của nhạc sĩ Phạm Đức Thành (đàn bầu) và nhóm Phù đổng (nhạc cụ gõ).

            Buổi họp của nhóm nhà thơ Quỳnh Dao do nhà thơ Tôn Nữ Hỷ Khương tổ chức vinh danh GS Trần Văn Khê (2 tháng 9, 1989) (video NTSC)

            Lưu Hữu Phước, cuộc đời, sự nghiệp, nghệ thuật, thuyết trình bởi Trần Văn Khê với minh hoạ của nhiều nhóm nhạc sĩ tại nhà hát Thành phố (TP HCM) vào hai ngày 11 và 12 tháng 9, 1989 (6 giờ phim video)

            Đêm Trung Thu do bà Phạm thuý Hoan tổ chức và GS Trần Văn Khê trong vai tuỳ hứng Ông Tiên Già (phim video NTSC)

            Hội nghị quốc tế âm nhạc tại Osaka với bài tham luận bằng tiếng Anh «International Reception of Music in VietnameseTradition» (22/07/1990), tham gia bàn tròn về «International Recepion in Music» (24 tháng 7, 1990) (phim video NTSC)

            Hội nghị về nhạc Á châu và Thái Bình Dương tại Kobe (Nhựt Bổn) (28 tháng 7, 1990) (phim video NTSC)

            Lễ 70 tuổi của GS Trần Văn Khê do hội các nhà thơ Gia đình Quỳnh Dao do nhà thơ nữ Tôn Nữ Hỷ Khương tổ chức tại TP HCM (14 tháng 11, 1990) (phim video NTSC)

            Giới thiệu nhạc đàn tài tử miền Nam do Trần Văn Khê thuyết trình do đài Truyền hình Cần Thơ thực hiện (16 tháng 11, 1990) (phim video NTSC)

            Đêm vinh danh GS Trần Văn Khê do nhóm Tiếng Hát Quê Hương tổ chức (16 tháng 11, 1990) (phim video NTSC)

            Buổi nói chuyện của GS Trần Văn Khê về các hoạt động của giáo sư ở hải ngoại tại Thuỳ Khương trang (22 tháng 11, 1990) (phim video NTSC)

            Kỷ niệm Nguyễn Tri Phương, ông cố ngoại của GS Trần Văn Khê tại phường Bửu Hội, tỉnh Biên Hoà (đồng Nai ) (2 tháng 12, 1990) (phim video NTSC)

            Chương trình âm nhạc của nhóm Tiếng Hát Quê Hương cho đài truyền hình TP HCM (1 và 2 tháng 12, 1990) (phim video NTSC)

 

Ngoài ra từ 1991 tới nay (2001) hàng trăm chương trình phim video đã được thực hiện tại Việt Nam.

 

Về băng thu thanh, GS Trần Văn Khê đã thu trên 600 giờ nhạc cổ truyền Việt Nam về ca trù, hát chèo, hát tuồng, ca Huế, nhạc cung đình Huế, đàn tài tử miền Nam rất hữu ích cho việc nghiên cứu lịch sử nhạc Việt sau này.

 

Sách mới

 

            2000: "Văn Hoá với Âm Nhạc Dân Tộc", Nhà Xuất Bản Thanh Niên, 158 trang, TP HCM, Việt Nạm

 

Tiểu luận của GS Trần Văn Khê về cải lương, ca trù, Tán Tụng trong nhạc Phật giáo, nét nhạc dân tộc trong nhạc Lưu Hữu Phước, và một vài nhận xét về những nghệ sĩ trẻ Phương Phương,

 

Nguyễn Thanh Hằng và Ea Solạ

 

            2000: "Trần Văn Khê & Âm Nhạc Dân Tộc", Nhà Xuất Bản Trẻ, 432 trang, TP HCM, Việt Nam

 

Sách gồm có hai phần: hồi ký và bút ký ghi lại những kỷ niệm của tác giả ở Việt Nam và hải ngoại qua âm nhạc trong thời gian 50 năm, và khảo cứu với 10 bài viết về ngôn ngữ và âm nhạc Việt / Á Châu, dân ca Quan Họ, đàn đá Khánh Sơn, cải lương với ưu và nhược điểm, và liên hệ giữa âm nhạc và kiến trúc.

 

            2001: "Hồi ký Trần Văn Khê: ướm mầm trổ nụ " tập 1, Nhà Xuất bản Trẻ, 303 trang, TP HCM, Việt Nam

 

Giai đoạn đầu tiên của GS Trần Văn Khê từ lúc sơ sinh tới lúc đi vào kháng chiến. Lúc nhỏ học ở Pétrus Ký, gặp Xuân Diệu, Huy Cận, Phạm Duy, và hoạt động lúc học trường thuốc ở Hà nội cùng với Lưu Hữu Phước, Mai Văn Bộ. Có liên hệ với giai đoạn sơ khai của lịch sự tân nhạc Việt Nạm

 

            2001: "Hồ i ký Trần Văn Khê: đất khách quê người", tập 2, Nhà Xuất Bản Trẻ, 287 trang, TP HCM, Việt Nam

 

Giai đoạn đi sang Pháp năm 1949 đưa tới việc đậu xong tiến sĩ âm nhạc và phát huy vốn cổ nhạc Việt ở hải ngoại (Pháp và các diễn đàn hội nghị quốc tế) cho tới đầu thập niên 70.

 

Xin xem thêm về sự nghiệp âm nhạc của GS Trần Văn Khê:

 

Prof. Dr.Tran Van Khés Homepage:

 

www.philmultic.com/tran

 

Tôi sẽ phát triển thêm về khía cạnh nghiên cứu nhạc Á châu cũng như ảnh hưởng của GS Trần Văn Khê trong ngành dân tộc nhạc học (ethnomusicology) trên thế giới trong một dịp khác.

Trần Quang Hải

(Paris/ Pháp)

Tytee


Trăng Chiều

Đặng Hữu Phúc

 

 


Nắng chưa kịp tới

Nắng buông dịu dàng từng tia nắng mong manh

Ánh sao mặt hồ phiá đông nhạt nhoà lời ai thoáng xa xôi

Bóng em ngời sáng đóa hoa màu trắng khi trăng chiều lên

Đến nơi thầm kín, giấc mơ màu tím

Bước chân hoàng hôn

Cầm tay em nói hàng mi chợt uá

Chiều vương trong mắt, vầng trăng dịu êm

Cầm tay em nói mùa thu thần tiên

Vầng trăng trong vắt lời ru bình yên

 

Tiếng chuông lặng dần trái tim chợt buồn

Mùi hoa sữa trong sương lướt qua nụ cười

Bóng mây cuộc đời thêm chiều nhớ thêm nhớ mênh mang

Bóng em ngời sáng, đóa hoa màu trắng khi trăng chiều lên

Đến đây thầm kín, giấc mơ màu tím bước chân hoàng hôn

Cầm tay em nói hàng mi chợt úa

Chiều dâng trong mắt, vầng trăng dịu êm

Cầm tay em nói, mùa thu thần tiên

Vầng trăng trong vắt, lời ru bình yên

 

Trần Dương


Trăng Già (Rong Ca 8)

Phạm Duy

 

 


(Cựu Kim Sơn, tháng Hai, 1988)

 

Trăng bao nhiêu tuổi á a, ới a trăng già

Mà sao ta thấy ý a ới a ta già, ta già như trăng

Ta già như trăng, ta già như em

Hỡi em trăng già, em vẫn sáng êm

Trăng ơi, trăng ở à ơ trăng ở một mình

Thì ta cũng sống ơ a, ới a một mình như trăng

Một mình như trăng, cô quạnh như em

Hỡi em trăng tình, em sáng lung linh.

Đá bao nhiêu tuổi a a, ới a đá mòn

Mà sao ta thấy ý a, ới a đá buồn, đá long lanh buồn

Đá buồn như ta, đá buồn sâu xa

Đá ơi, tuy buồn, đá vẫn nguy nga.

Đá, trăng bao tuổi y ý, đá, trăng mới già

Mà sao ta thấy ơi a trăng tà, cũng như đá già

Vẫn còn đương tơ, vẫn còn trơ trơ

Giữa nơi ta bà hay đối với ta.

 

Trăng ơi, im lặng à a ới a suốt đời,

Mà sao ta cứ ý a ới a đứng ngồi, đứng ngồi không yên

Suốt đời lăn quanh, suốt đời lang thang

Hát ca êm đềm hay hát vang vang

Trăng ơi, sống cả a a sống cả muôn đời

Còn ta sống chết y a ới a không ngoài

Chẳng ngoài trăm năm

Không ngoài trăm năm, nên phải lênh đênh

Hát ca một mình thay tiếng đá, trăng

Kiếp xưa cây ở ờ ơ ới a dưới rừng

Hoả Sơn đi xuống y a ới a đốt từng núi non cây rừng

Cây còn tươi xanh hay già trăm năm

Hoá sinh ra thành tảng đá im lìm

Đá, trăng không tuổi y ý đá, trăng ít lời

Dù ta sống chết ới a cũng gợi tiếng ca cho đời

Đá nằm nghe ta hát vọng trăng cao

Hát trong kiếp này hay hát trong kiếp sau.

 

 

hoctro


Trăng Khuya

Xuân Tiên

 

 


Sáng tác khoảng cuối thập niên 50

 

Nhịp 4/4 Điệu Mambo (có thể chơi theo điệu Cha cha cha) Hợp âm Đô trưởng

 

1.

Đêm . . . về khuya . . . ánh . . . trăng . . . màu u . . . huyền . . .

Như . . . dòng suối . . . triền . . . miên . . .

 

2.

Trăng . . . càng lên . . . gió . . . khuya . . . càng êm . . . đềm . . .

Ru . . . về chốn . . . thần . . . tiên . . .

 

3.

Kìa trăng thanh . . . lọt vào rừng cây xanh . . . rờn

Kìa sương rơi . . . đọng thành hạt châu bên . . . đường

Đàn nai non . . . uống trăng dưới con suối . . . vàng

Hàng lau thưa . . . gió qua . . . nghiêng mình

 

4.

Kìa sông Ngân . . . dệt thành vành khăn ngang . . . trời

Kia sao Hôm . . . còn đợi tình ai u . . . hoài

Kìa trăng khuya . . . ghép bao ý thơ với . . . đời

Nhìn mây bay . . . gió đưa . . . xa vời

 

Kết

Trăng . . . càng khuya . . . ánh . . . trăng . . . càng mơ . . . hồ . . .

Cho . . . trời đất . . . thành . . . thơ . . .

 

 

Tài liệu tham khảo: "Duyên Tình Xuân Tiên", Tuyển Tập Ca Khúc, tác giả xuất bản, Sydney, Úc, 2000 .

 

Ghi chú:

Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng

Nhạc đoạn 1, 2 và kết giống nhau

Nhạc đoạn 3 và 4 giống nhau

 

 

 

 

Biển Nhớ


Trăng Lại Sáng

Lê Trọng Nguyễn

Hồ văn Thiết (1927 - 1964)

 

(1948)

 

Nhịp 3/4, boston

 

Một trời mơ tắm ánh sương mờ

Bờ thuỳ dương suối biếc buông tơ.

Giòng trăng nuớc qua bao bến thơ.

Thuyền êm lướt trăng soi hững hờ.

Gió cuốn lớp sóng reo lắng tiếng tơ đàn.

Nắn phím tuyết thiết tha nhớ giấc mơ vàng.

Ru hồn vương trăng gió khơi bao nhớ thương.

Ôi! mùa xưa trăng nuớc tan theo phấn sương

Hỡi trăng ngàn say gió lay, đâu trời mơ?

Suối reo niềm thương vấn vương đâu lời thơ?

Cung đàn gió đưa về hương bóng ai phương trời xa?

Ôi! trăng về gây thương nhớ bao la.

 

Tài liệu tham khảo: Sao Đêm và những bài ca khác của Lê Trọng Nguyễn, Khai Trí xuất bản, 1971

Bảo Trần


Trăng Mờ Bên Suối

Lê Mộng Nguyên

 

 

 


Người hẹn cùng ta đến bên bờ suối

Rừng chiều mờ sương ánh trăng mờ chiếu

Một đêm thiết tha rồi đây xa cách

Rồi đây hai ngả biết tới phương nào?

 

Mịt mùng ngàn thâu suối mơ trầm lắng

Lòng buồn từ ly nhớ nhung chiều vắng

Người ơi nhớ khúc nhạc lòng đêm ấy?

Ngàn đời vang nhắc bên suối trăng tà...

 

Suối mơ... lời hẹn ước ven bờ suối xưa

Nhớ chăng... người phương xa trong khói điêu tàn?

 

Suối ơi... vờn theo bóng trăng vàng ngày xanh,

Nào những lúc trên thuyền say sưa

Nhìn trăng vừa lên, ai hay chia lìa

Sương khói biên thùy hiu hắt người đi xa trường sa.

 

Một ngày xa nhau xóa bao hình bóng

Trời bày chia ly chi cho lòng héo?

Giờ đây cách xa người quên hay nhớ?

Ngày xưa còn đó trăng nước mong chờ....

13/11/1949

LMN


Trăng Mòn

Nguyễn Đình Toàn

 

 


Em như trăng mòn

chờ mùa đông sẽ tan

Ta yêu em

như dòng nước tối tăm buồn

Còn bao nhiêu tóc xanh để thắt cho tình

Ta nghe ra từng xác bướm trên cành xuân

 

Tình vừa gần vừa xa

Ta như là bóng trăng

Lòng ta như dòng sông

đêm chan hoà sóng ngân

Có môi em như nụ hoa trôi ngang

 

Ôi tấm gương mờ ám thầm cháy

Sáng soi tâm hồn ta

Những ngón tay gầy héo ấy

với ta vẫn còn là thơ

Một bài thơ xót xa từng nét nhăn chờ

Ta dâng em giọt nước mắt

Đừng già hỡi em hỡi người

Xa nhau đã dài hơn nhớ nhau

 

Tài Liệu tham khảo: Tập nhạc "Quê Hương Thu Nhỏ" - 23 Ca khúc Nguyễn Đình Toàn - Văn Khoa xuất bản năm 2000

họctrò


Trăng Muôn Thuở

Bạch Bích

 

 

 

 


Trăng vừa lên sau khóm tre

Mây vàng vừa thôi khuất che

Chúng ta mơ màng

Ngắm ánh trăng xanh

Vườn hoa biếc huy hoàng

Gió thu chan hoà

Lòng thêm đắm say

Theo ánh vàng đưa nhẹ lay

Trăng vừa gây bao ước mơ

Chuông chùa vừa thôi tiễn đưa

Sóng thu dâng hồn

Đắm đuối trong hương

Trời thu sáng lan tràn

Gió rung tơ đàn

Lòng thêm sốn sang

Theo ánh trăng thu vừa lan

 

Trăng thu ơi là trăng thu ơi

Ta hát ca vang trời mừng mùa thu khắp nơi

Trăng thu ơi là trăng thu ơi

Hương thắm dâng ngang trời bầy ta reo múa chơi

Trăng trăng trăng là trăng trăng trăng

Quân cướp kia tham tàn đừng làm hoen sắc trăng

Mây ơi mây là mây ơi mây

Mây hãy tô thêm hồng màu hờn căm lúc này

 

Trăng mùa đạn bom chiến chinh

Hương trời ngập hương sắc xanh

Chúng ta vui hoà

Mơ ước trăng xanh

Mùa thu khắp thanh bình

Giết xong quân thù

Toàn dân ấm no

Ta đón trăng tươi nghìn thu

 

Tham khảo:

1. Giọng hát Thái Thanh trong một chương trình nhạc thính phòng do nhạc trưởng Vũ Thành điều khiển trước 1975, tuyển chọn lại trong băng nhạc Anh Ngọc 7: Nhạc tiền chiến do Anh Ngọc tuyển chọn 2.

 

 

Trananthony


Trang Nhật Ký

Hoàng Trọng

 

 

 


Sáng tác trong thập niên 60

 

Nhịp 4/4 Hợp âm Rê thứ

 

1.

Giờ đây âm thầm bên trang nhật ký

Lắng xuôi tâm tư hoài mơ bóng ai xa ngàn

Mà im nghe thời gian đi ngỡ ngàng

Lòng vấn vương gì mà buồn khi bước sang ngang

 

2.

Một khi yêu dù xa nhau ngàn lối

Vẫn yêu trong tim và luôn nhớ nhau trong đời

Mà nay ôi giờ vu quy đến rồi

Nhật ký ôm vào lòng mà tiếc thương đầy vơi

 

Điệp khúc:

Có . . . dâu ngờ . . . ai se duyên tơ

Ai làm cho tan giấc mơ

Lỡ . . . mong chờ . . . xuôi nên bơ vơ

Xuôi tình yêu ra hững hờ

 

3.

Để nay duyên buồn đưa sang mùa cưới

Bước lên xe hoa còn ngơ ngác trong xa vời

Thầm buông câu biệt nhau trong cõi đời

Nhật ký năm nào đành lòng đốt thôi người ơi

 

Tài liệu tham khảo: Nhạc Việt tập 2, NS Trường Hải biên soạn và xuất bản, 1988 .

 

Anh Dũng, hình như bài này điệu tango phải không ? BN nghe Khánh Ly hát vài lần nhưng không chắc . Tài liệu trên ghi là điệu Boléro . Không hiểu ai đặt lời cho bài này và không chừng lời ghi ở trên không đúng lắm . Nếu có chính bổn nhờ anh sửa lại giùm nha . Cám ơn anh .

 

 

Biển Nhớ


Trăng Rụng Xuống Cầu

Hoàng Thi Thơ

 

 


Nhịp Chèo Thuyền

 

Đêm nay bao con thuyền về đâu xuôi mái

Ai ca dưới trăng ngà gần xa vắn dàỉ

Mái chèo khoan thai, trên sông hai màu

Con thuyền về đâu

Ô hay! Sao trăng rụng xuống cầu ?

Vì đâu, Ô hay, sao trăng rụng xuống cầu ?

 

Đêm nay bao con thuyền về ngang bến vắng

Cô em hát lên rằng dừng chân hỡi chàng

Hỡi chàng chiến đấu!

Nắng mưa dãi dầu

Đừng vội về đâu

Trăng vui nên trăng rụng xuống cầu

Vì đâu trăng vui nên trăng rụng xuống cầu

 

Hỡi? Bao con đò!

Đêm nay trăng soi trên sông lờ đờ

Mang theo bóng cờ

Ngày về chiến thắng ánh trăng làm thơ

Hỡi! trăng mơ màng

Sao trăng êm soi trên con thuyền chàng?

Trăng rơi cầu làng

Đợi thuyền chiến thắng sóng tách đôi hàng

Hò khoan! Hò huệ!

Say sưa chiến thắng về sau bao ngày mưa nắng.

Hò khoan! Hò huệ!

Đêm nay cờ lộng gió muôn câu hò ngân dài:

Ơ này! Anh Hai, Anh Ba!

Thuyền anh lướt trên trăng ngà

Mà ơ này! Anh Tư, anh Năm!

Dừng tay ghé thăm thôn này

 

 

Đêm nay bao con thuyền về ngang bến vắng

Cô em hát lên rằng:

Dừng chân hỡi chàng

Hỡi chàng chiến đấu, nắng mưa dãi dầu

Đừng vội về đâu

Trăng vui nên trăng rụng xuống cầu

Vì đâu! Trăng vui nên trăng rụng xuống cầu

Vì đâu! trăng vui nên trăng rụng xuống cầu

 

 

Phạm Anh Dũng


Trăng Sáng Sân Nhà Em

(mầm non)

 

 


Ông trăng tròn sáng tỏ

Soi rõ sân nhà em

Trăng khuya sáng hơn đèn

Ơi ông trăng tròn sáng tỏ

Soi rõ sân nhà em.

 

Hàng cây cau thẳng đứng,

Hàng cây chuối đứng im.

Con chim quên không kêu

Con sâu quên không kêu

Chỉ có trăng sáng tỏ

Soi rõ sân nhà em.

 

MTP


Trăng Sáng Trong Làng

Tiến Đạt

 

 


Valse

 

3/4

 

Đêm nay, trăng sáng soi làng tôi

Một vài cô thôn nữ, xay lúa lo ngày mai

Cười vui theo ánh trăng huyền lan

Đưa câu hò tình tứ, lúa thoáng bao mùi hương

 

Bên hàng dậu thưa, một đoàn trai tráng

Cùng nhau ca vang câu tình quê

 

Trăng lên cao dần, trên hàng tre thắm, soi sáng làng tôi

Gió đưa êm đềm, mơn hồ sen thắm, rung mấy hàng cau

 

Đêm nay trăng sáng soi triền miên

Một chiều vương lưu luyến, hương thoáng bay ngàn phương

Làn trăng soi sáng trên dòng sông

Trên ven đồi mờ thắm, chiếu khắp lên trần gian

 

Bên bờ ruộng quê, đượm nồng hương lúa

Chiều nay trăng lên trên đồng xanh

 

TÀI LIỆU THAM KHẢO: Trăng Sáng Trong Làng, T.H. 410, Tinh Hoa Huế ấn hành lần thứ hai 1954

 

 

 

Phạm Anh Dũng


Trăng Sáng Vườn Chè

Văn Phụng

Nguyễn Bính

 

Sáng trăng sáng cả vườn chè

Một gian nhà nhỏ đi về có nhau

Vì tằm tôi phải chạy dâu

Vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay

Chồng tôi thi đỗ khoa này

Bõ công kinh sử từ ngày lấy tôi.

Kẻo không rồi chúng bạn cười

Rằng tôi nhan sắc cho người say sưa

Tôi hằng khuyên sớm khuyên trưa

Anh cha thi đỗ thì chưa (thì chưa) động phòng.

 

Một quan là sáu trăm đồng

Chắt chiu tháng tháng cho chồng (mà) đi thi

Chồng tôi cỡi ngựa vinh quy

Hai bên có lính hầu đi dẹp đường

Tôi ra đón tận gốc bàng

Chồng tôi xuống ngựa cả làng ra xem.

 

Đêm nay mới thật là đêm

Ai đem trăng tới lên trên vườn chè.

 

 

NSW


Trăng Sao

Lê Đức Long

Hàn Quân Thủy

 

 

Hỡi cô bé ngây thơ đôi mắt cô như sao trời,

dường như cô đang đứng ngắm

nhìn trăng sáng lung linh .

Hỡi cô bé xinh xinh tôi muốn

cô như người tình cùng xem sao

trên trời rơi rụng vào đêm trăng .

Đừng nên nói năng gì đếm sao đi đếm đi

bao nhiêu sao trên trời là bấy nhiêu tình anh trao

Một vì sao lung linh hai vì sao diễm tình mai nầy

anh xin cưới nhớ gật đầu nghe không

Ước chi có cô em chung bước đi trong cuộc đời

cùng nhau ta gom hết, hết ngàn sao sáng đêm trăng

Hỡi cô bé trong trăng môi mắt cô như trăng rằm

cùng nhau ta đi vào khu vườn tình trăng sao

 

tvmt - TieuQuay


Trăng Sơn Cước

Văn Phụng

Văn Khôi

 

Nhịp 4/4 Hoang dã, man dại Điệu Cha Cha Cha

 

1.

Suốt canh tàn . . . một mình ta dưới trăng vàng

Đàn trầm rung . . . khúc mơ màng

Gợi lòng ta . . . nhớ mường vang xa

Nhìn ánh trăng . . . mơ về phía trời khuất xa

Một tình thơ . . . chốn non [ngàn

Ôi ! giờ phút . . . sao sớm tàn . . .

 

2.

Lòng còn hoài mơ . . . một đêm

Điệu nhạc rền vang . . . rừng thẳm

Rượu cần càng vui . . . càng uống

Đắm say men nồng . . . tình duyên

 

Cùng nàng ngồi bên . . . bờ suối

Hẹn hò một duyên . . . tình mới

Nàng ngồi lặng nghe . . . chàng nói

Khẽ rung rinh đôi . . . làn môi

 

3.

Suốt canh tàn . . . kề vai say ánh trăng vàng

Nhạc xa đưa . . . khúc mơ màng

Nàng nhìn ra . . . phía trời xa xa

Như ước mơ . . . duyên tình thơ mộng dưới trăng

Nhưng thời gian . . . vẫn trôi hoài

Trăng tàn uá . . . rồi khuất tàn . . .

 

4.

Tình vương sơn nữ

Tình thơ ngây . . . bên suối

Xót xa . . . duyên tình xưa

 

Lạnh lùng . . . ngồi trông trăng sáng

Ta nhớ . . . ngày qua . . .

Nhờ làn . . . gió đưa

 

Gió ơi . . . đưa về chốn xưa

Thiết tha . . . bên bờ suối thơ

Bóng ai . . . xa còn ước mơ

 

hát trở lại từ đoạn 1 rồi kết

 

Ôi . . . ngày vui . . . sao quá . . . vội qua

 

(Chép theo băng nhạc ”Cỏ Mây 1”, NS Duy Khánh thực hiện tại Saigon năm 1972) .

 

Ghi chú: 

- Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng .

- Nhạc đoạn 1 và 3 giống nhau .

- Bài này đã có trong LTK nhưng bị thiếu 1 chữ, dư 2 chữ và bị sai những chữ in đậm .

 

 

 

 

Biển Nhớ


Trăng Tàn Trên Hè Phố

Phạm Thế Mỹ

 

 


Tôi lại gặp anh

Người trai nơi chiến tuyến

Súng trên vai bước lê qua đường phố

Tôi lại gặp anh

Giờ đây nơi quán nhỏ

Tuổi 30 mà ngỡ như trẻ thơ

Nhớ gì từ ngày anh xa mái trường

Nhớ gì từ ngày anh vui lên đường

Lối gầy về nhà anh hoa phượng thắm

Màu xanh áo người thương

Nắng chiều đẹp quê hương

Hay nhạc buồn đêm sương

 

Tôi lại gặp anh

Trời đêm nay sáng quá

Ánh trăng như hé tươi sau ngàn lá

Tôi lại gặp anh

Đường khuya vui bước nhỏ

Kể nhau nghe chuyện cũ bao ngày qua

Lối gầy về nhà anh hoa vẫn nở

Kỷ niệm từ ngày xưa chưa xóa mờ

Ánh đèn vàng ngoài ô vẫn còn đó

Bạn anh vẫn còn đây

Sống cuộc đời hôm nay

Với bọn mình đêm nay

 

Anh sống đời trai giữa núi đồi

Tôi viết bài ca xây đời mới

Bờ tre quê hương

Cây súng anh gìn giữ

Tôi hát vang giữa đời để người vui

 

Thôi mình chia tay

Cầu mong anh chiến thắng

Ánh trăng khuya sắp tàn trên hè phố

Thôi mình chia tay

Rồi mai đây có về

Quà cho tôi anh nhớ chép bài thơ

Nắng đẹp của bình minh đang hé chờ

Nỗi buồn vui biệt ly chưa xóa mờ

Súng thù từ rừng sâu vẫn còn đó

Đừng lưu luyến gì đây

Thôi bọn mình chia tay

Thôi bọn mình chia tay

 

NQ_fan


Trăng Thanh Bình

Lam Phương

 

 


1.

Ngày nào súng biên cương rền nổ khắp đồng xanh

bao la súng rền vang xa xa.

Xác thù tràn đầy khắp sơn hà

tựa hờn ai trong đêm trăng tà ?

Vì ai giữa đêm thâu từng lớp sóng người rơi

thây phơi trong rừng sâu âm u.

Trăng sầu nhìn cuộc sống dương trần còn lầm than

xui bao điêu tàn.

Về cùng vui đêm nay trăng ơi !

Xa cung hằng trần thế chơi vơi.

Đêm lắng sầu nhìn lá phai mầu tình lúa trăng ơi !

chan chứa đêm dài.

Lặng nghe dưới sương đêm nhạc tấu khúc tình trăng

say mơ yêu đồng xanh xanh lơ.

Mơ màng ngồi nhìn ánh trăng vàng lòng

mừng vui trăng lên huy hoàng.

 

2.

Giờ đây ánh trăng lên rơi xuống khắp đồng quê

bao la la bao la a...a...

Có một đàn cò trắng bay về về đồi xa

xa xa xa vời.

Mừng vui lúa tung tăng hò reo lúa mừng trăng reo

vang vang tình tang lúa reo.

Lúa mừng cuộc đời sống thanh bình đã về đây

với dân yên lành.

Cùng cười lên thắm tươi lúa ơi !

Cho nhân loại được sống yên vui.

Cho cung hằng cũng hé môi cười,

cười lả lơi trong nhân thế yêu đời.

Hò khoan ánh trăng lên rọi xuống khắp trần gian

xa xôi lúa đầy vơi trăng ơi !

Trăng về là nguồn sống yên lành

của toàn dân yêu trăng thanh bình !

Lê Phan


Trăng Thề

Khánh Băng

 

 


Một đêm trăng sáng lung linh

Bên đồi thanh vắng im lìm

Người trai chinh chiến biên thùy

Mơ về tìm phút yêu đầu

 

Và nhớ lúc sánh bước bên đồi thông

Và nhớ đến ánh mắt đã ghì nhau

Lất lơ trăng kia soi sáng lứa đôi mình

Ước thề... khó quên

 

                   oOo

 

Nhìn trăng em ước mơ sao

Cho mình đừng có xa nhau

Dù anh chinh chiến phương nào

Em là nghìn ánh sao trời

 

Để những lúc sóng gió trên đường xa

Để sưởi ấm buốt giá tâm hồn ta

Nhưng đêm nay hai ta cách xa nhau rồi

Bóng mình... với ta

 

ĐK:

 

Ngày mai khi non sông hết chia đôi

Về thăm nơi quê xưa mái nhà tranh

Hẹn em sau bao năm sống trong mong chờ

Phút vui ấy đẹp biết bao

 

Từ nay trên chốn quan san

Con đường thiên lý mịt mù

Làm sao cho ánh trăng thề

Quay về niềm nhớ thương này

 

Và nếu có nhớ đến duyên tình xưa

Và nếu có nhớ đến bao ngày qua

Anh yêu ơi xin anh chớ quên câu... thề

Suốt đời... có nhau …!

©¿®


Trăng Trong Phố

Huy Tuấn

 

 


Nơi về đêm mặt trăng ló

Vần trăng sáng lấp lánh giữa khung trời

Nơi về đêm xanh biếc áng mây nhẹ nhàng bay

trăng soi sáng ngời

Khu nhà em nhà cao lắm

Một ô kính lung linh giữa khung tròi

Và mỗi đêm xanh nhìn lên đó

nhìn lên đó thấy em thôi

 

Vì lẽ em là ánh trăng sáng ngời

Ðêm đêm anh loanh quanh ngắm trăng trên trời

Loanh quanh nơi khu phố nhà em đó, loanh quanh vì em thế thôi

Vì lẽ em là ánh trăng sáng ngời

Ðêm đêm anh loanh quanh phố em đi hoài

Kìa vầng trăng thật ngời sáng

Dịu dàng soi suốt đêm

(dịu dàng như mắt em(

 

Ðêm nay trăng lên thật êm, thật trong sáng

Ðêm nay trên cao, cửa kính sao không ánh đèn

Sao chẳng thấy em ?

Sao chẳng thấy ?

tvmt


Trăng Úa Sao Mờ

Vũ Tuấn Đức

 

 


Ði bên nhau bầu trời muôn trăng sao

Trên bãi vắng từng cơn sóng ru êm đềm

Làn gió quấn quýt những vòng tay

Vầng trăng ôm ấp đôi vai gầy

Biết chăng tình yêu cho nhau nhiều cay đắng

Nghe cô đơn dài năm tháng

 

ĐK:

Này em yêu hỡi trăng sao mờ khuất đêm nay

Anh giờ đây lang thang tìm dấu chân kỷ niệm

Bao ước mơ êm đềm

Tìm đâu hình dáng em

 

Người yêu hỡi trăng sao vụt tắt đêm nay

Anh còn đây không gian sầu vắng hao gầy

Và không có em nơi này

Chỉ còn trăng úa sao mờ đêm nay ...

 

Nghe sao rơi lòng buồn dâng chơi vơi

Trên bãi vắng từng cơn sóng ru âm thầm

Làn gió rét mướt thấm hồn đau

Bờ vai nghe sóng xô nghẹn ngào

Có hay tình yêu cho nhau nhiều cay đắng

Nghe cô đơn dài năm tháng

Julia & Triển Chiêu


Trăng Và Em

Nguyễn Thanh

 

 

 


Chỉ vầng trăng, vầng trăng trên trời

Tỏa ánh vàng giữa lô xô sóng biển

Chỉ mình em, chỉ mình em trong đời

Và cuộc đời mãi là tươi tắn thân thương

 

Trăng ơi trăng lặn rồi sóng mỏi nhoài bờ cát

Em ơi ! Em xa rồi dù chỉ là một thoáng anh đâu nỡ nhìn ai

Trăng đến mùa trăng lại về với biển

Còn em !

Còn em lẽ nào để biển sóng cô đơn

 

Trăng đến mùa trăng lại về với biển

Còn em ! Có lẽ nào để biển nhớ người mong

Lẽ nào em để biển nhớ người mong

 

Ngọc Dung


Trăng Về Thôn Dã (chưa có)

Huyền Linh - Hoài An

 

 


(chưa có)


Trăng Viễn Hoài

Lê Tín Hương

 

 


Một mình ta cùng nỗi nhớ xa xăm

Lặng nhìn trăng, trăng cũng rất âm thầm

Niềm quạnh hiu vây kín không gian

Dù ánh trăng lan tràn xuống bao la

Đường sáng nhưng sao lòng ta tìm không thấy lối?

 

Một mình ta buồn thương nhớ mênh mang

Lặng nhìn trăng gieo rắc ánh tơ vàng

Đường thì xa, trăng cũng rất xa

Còn có riêng ta, từng bước lang thang

Mòn mõi theo trăng dần khuất trong đêm tàn

 

Trăng, trăng ơi vầng trăng soi bóng đêm chơi vơi

Trăng ru hồn ta,

Trăng khơi nguồn thơ

Trăng gieo niềm ước mơ

Ngày xa xưa bên vầng trăng ấy

Có ai từng đợi chờ

Có ai từng hẹn hò

Vầng trăng xưa vẫn còn

Mà người xưa giờ cách xa muôn trùng

 

Một mình ta buồn bã ngắm trăng xa

Nhìn làn mây đưa đẩy ánh trăng ngà

Vầng trăng ơi có đến bên ai

Hãy nhắn cho ta ngày tháng phôi pha

Tình ta còn mãi cùng ánh trăng viễn hoài

 

 

tvmt


Trăng Xưa

(chưa biết)

 

 

 


Gió về ngàn phương

Hoàng hôn lắng chìm u buồn

Úa vàng hoen nhuốm

Vầng trăng khuyết mây sầu vương

Trăng thu ngày nao

Đôi bóng kề lời trao ân ái

Ngày thắm chóng phai

Dưới trăng này

Bóng ai năm xưa còn đâu

 

Nhớ mùa trăng soi bóng

Thuyền ai lướt mơ xuôi dòng

Lệ sầu vương trên sóng

Khuất xa rồi

Ánh trăng năm xưa còn đây

 

Tham khảo:

1. Giọng hát Ngọc Bảo trong CD Ngọc Bảo: Ghen, Trung tâm Kim Lợi phát hành năm 1999.

 

 

trananthony


Trao Lòng

Hữu Châu

 

 


Lá vàng bay theo gió hoa tàn rụng bến sông

Ôi một chiều thu buồn,

Ôi một chiều nhớ mong

Hương tình vương bóng mây

Đan tình dạo đắm say

Hồn tưởng lạc bến tình

Tìm thói bạch lưu lưu

Men nồng say ngây ngất

Cho trời đất cùng quay

Nước dâng lên sóng in bầu trời hồng tươi

Cây xanh xanh xen núi tim tím

Cánh buồm lảo đảo uống cong

 

Đây trăng trắng khói mờ trong mây lướt bay

Dăm cô tiên xiêm áo trắng toát, cánh vàng dập dìu rẽ mây

Say, say buồn, say mơ, say quên cố say, nhưng nào hề say

Thôi im đi tơ lòng

Thôi quên đi tâm hồn

Bầu tràn lướt dốc luôn, dốc luôn

Cho đời cùng quay ta thêm say

 

Nước dâng lên sóng in bầu trời hồng tươi

Cây xanh xanh chen núi tim tím

Cánh buồm lảo đảo uốn cong

Sông trăng trắng khói mờ chân mây lướt bay

Dăm cô tiên xiêm áo trắng toát,  xách bầu rượu đào tràn lướt đi đó đây

tvmt


Trao Nhau Nhẫn Cưới

(chưa biết)

 

 


Thôi thì ta trao nhau chiếc nhẫn nầy

Để làm kỷ vật cho mai sau

Đến khi người nghe tiếng pháo vui

Pháo của ai để lòng càng buồn hơn.

 

Trả nhẫn kim cương cho kẻ kêu chồng

Bạc tiền mua duyên sao ở đẹp lòng

Thầy Mẹ tham sang mang duyên ép

Người tuổi xưng hô vai cha chú

Kim cương nào soi sáng con tim

 

Chắc là em khóc suốt ngày vu quy

Có phải đôi ta dìu bước nhau đi

Dẫu sao cũng duyên phận thôi

Trách đâu mối tơ xui

Ai lòng son sắt thì xin nhớ lời.

 

Dẫu sao cũng duyên phận thôi

Trách đâu mối tơ trời xui

Ai lòng son sắt thì xin nhớ lời ... !!!

Hoài Thương


Trầu Cau - Nhạc kịch

Phan Huỳnh Điểu

 

 


Sự tích trầu cau là một câu chuyện dân gian, giải thích tại sao có trầu, cau và vôi. Hai anh em sinh đôi Tân Sinh, Lang Sinh. Tân Sinh lập gia đình, vợ nhầm lẫn giữa anh và em. Người em xấu hổ bỏ nhà ra đi, hoá đá (vôi) Người anh đi tìm, gục chết ngay bên phiến đá hóa thành cây (cau). Vợ đi tìm chồng, gục chết bên thân cây hóa thành loại dây leo (trầu).

 

Ngày xưa có hai anh em nhà kia

Cùng yêu thương ở cùng nhau bỗng đâu chia lìa.

Vì hai người cùng yêu mến một cô gái làng bên,

Nhưng người anh được kết duyên cùng nàng.

Vì như thế nên người em lòng buồn rầu bỏ ra đi khỏi làng...

 

(Người em: Lang Sinh)

 

Ôi ta buồn ta đi lang thang bởi vì đâu ?

Kìa sông sâu giòng êm reo như gợi mối sầu

nhìn nước cuốn lệ rơi tuôn biết sao vơi niềm riêng

Kìa mây sầu giăng chơi vơi

Làm  sao dừng cho nhắn đôi lời

Giòng nước lờ trôi mây trắng cùng trôi qua chốn nao

nơi xa xôi anh say sưa cùng ai đang xe mối tình duyên.

Thôi hết rồi giấc mơ huyền.

Qua bao nhiêu ngày ta đi lang thang bởi vì đâu ?

Ôi ta buồn ta đi quyên sinh cũng vì ai...

 

(Tiếng vang hợp ca)

 

Tang tính tình tính tang tính tình bên sông sâu

tình Lang sinh thành phiến đá sầu thương theo ngày qua

Trông ngóng chờ tin không biết vì sao nên Tân sinh

Ra đi mong tìm em thương yêu nỗi niềm thương nhớ.

 

(Người anh: Tân Sinh)

 

Qua bao ngày ta đi lang thang cố tìm em

Giòng sông êm đềm trôi cuốn như vương tiếng buồn

nhìn nước cuốn lệ rơi tuôn

biết sao ngăn niềm thương

Trời xanh cùng mây bay cao

Rừng sâu tìm em biết phương nào ?

Nhìn chốn rừng hoang nghe tiếng rừng vang

trong gió ngàn như than van

Bao nhiêu đau lòng sao ta đâu thấy hình em.

Thôi hết rồi phút êm đềm

Qua bao ngày ta đi lang thang cố tìm em

Ôi ta buồn ta đi quyên sinh cũng vì em.

 

(Tiếng vang hợp ca)

 

Tang tính tình tính tang tính tình tang tính tình

bên sông sâu

Người Tân Sinh gần phiến đá thành cây cau trồi lên Trông ngóng chờ tin không biết chồng sao

Nên bâng khuâng,

trong yêu thương nàng ra đi mong kiếm chồng yêu mến.

 

(Vợ Tân Sinh)

 

Đây cây rừng thông reo vi vu bóng chồng đâu ?

giòng sông ơi nào ai sớt cho vơi mối sầu ?

nhìn nước cuốn lệ rơi tuôn

Biết sao vơi niềm thương

Làn mây chiều đang giăng tơ

Nhìn mây lòng man mác mong chờ.

Kìa gío rừng lên xao xuyến lòn g em thương nhớ chàng ôi sao quên ?

Mây ơi xin đừng bay cho ta nhắn vài câu.

Cho thấy chồng bớt nguôi sầu.

ôi đây cây rừng thông reo vi vu biết làm sao ?

Đây hương hồn em xin theo anh đến trời cao.

 

(Tiếng vang hợp ca)

 

Tang tính tình tính tang tính tình tang tính tình

Bên sông sâu, niềm tương tư nàng chốc biến

thành ra dây trầu xanh.

Lưu luyến tình xưa âu yếm trầu leo

Quanh thân cau

Qua bao năm tình thiêng liêng

Thắm cùng mưa nắng...

Ngô Đồng


Trầu Ơi

Thế Hiển

Minh Hiền

 

Em thường qua ngõ nhà tôi,

Nghiêng nghiêng dáng nhỏ  với đôi thúng trầu

Chợ làng xa tận đâu đâu,

Hằn sâu dấu cát, in từng dấu chân

Ngõ về tôi ướm lời thăm,

Trầu xanh dăm miếng có còn nhường anh ?

Em cười duyên đến là duyên,

Bảo tôi: "Trầu hết, em quên để dành"

 

Mưa hay nắng bao năm,

Thương em luôn thắm trầu xanh

Hoa cau rơi trắng ngoài sân,

Tình tôi vẫn mơ chuyện cau với trầu

Thế mà một dạo tôi đi,

Lời thương lời nhớ chưa gì đã xa

Chiều nay trời nổi phong ba

Về ngang qua ngõ gọi thầm: "Trầu ơi"

 

 

tvmt


Trẩy Nhánh Sương Mù

Phạm Anh Dũng

Phạm Ngọc

 

Valse

 

3/4

 

Hạ về thay áo

Xôn xao bờ cỏ

Em về bỗng nhiên

Hồn anh mở ngỏ

 

Hanh vàng giọt nắng

xanh màu áo lụa

Trên những ngổn ngang

Tim anh giao mùa

 

Tình như cánh gió

Chuyển hướng ai ngờ

Xô con nước vỡ

Tan hoang bến bờ

 

Em đi mùa lá

Tím biếc trời thu

Mất nhau từ đó

Trẩy nhánh sương mù

 

tvmt


Tre Xanh Ru

Quốc Trung

 

 


Ah hu ah hu ah hu ah ah uh ah uh ah

 

Nắng có thương người tóc phai màu

Xin nắng đừng về giữa trưa hè

Mưa có thương người mắt hoen lệ

Mưa nhớ bay xa bay xa

 

Mưa nhớ ai mưa buồn không ngừng rơi

Mây cũng theo người xa

Cây héo khô vì nắng buồn trưa nay

Tình ai còn nơi đây

 

Gió có thương người áo phai màu

Xin gió căng buồm gió đưa thuyền

Cây có buồn vì lá xa rời

Cây nhớ vươn cao xanh tươi

 

Ai đã xa còn nhớ con đường

Có dấu chân người lúc đi về

Ai có thương về chốn quê nhà

Câu hát ru, tre xanh ru

 

Ah hu ah hu ah hu ah ah hu ah hu ah

 

 

 

tvmt


Trên Bốn Vùng Chiến Thuật

Trúc Phương

 

 


Tôi thường đi đó đây

Bùn đen in dấu giày

Lửa thù no đôi mắt

Chân nghe lạ từng khu chiến thuật,

áo đường xa không ấm gió phương xa,

nhiều đêm vắng nhà

 

Mây mù che núi cao

Rừng sương che lối vào

Đồng ruộng mông mênh nước

Đêm đêm nằm đường ngăn bước thù

Áo nhà binh thương lính lính thương quê

Vì đời mà đi

 

            Gio linh đón thây giặc về làm phân xanh cây lá

            Pleime gió mưa mùa

            Tây Ninh nắng nung người, mà trận địa thì loang máu tươi

            Đồng Tháp vắng bóng hồng, hỏi rằng tôi yêu ai ?

 

Ân tình theo gót chân, bọn đi xa đánh trận.

Gặp gỡ trong cơn lốc

Xưng tao gọi mày nghe quá gần.

Bốn vùng mang lưu luyến bước bâng khuâng,

của vạn người thân.


Trên Da Tình Yêu

Lê Uyên Phương

 

 


Bao đêm cùng nhau ta cùng theo cơn mộng đã tan .

Bao đêm cùng chăn cùng gối êm đềm

Cơn mê rồi tan đâu còn thấy môi hồng say

Ôi ái ân đâu rồi cơn tình ngất buông xuôi

Khi ta còn yêu tình thơ ngây

Yêu hoa yêu nắng lòng như nở ngàn cánh nhung

Yêu chim nhỏ hót trên cành

Ôi ta còn đấy da thịt trắng riêng ta

Qua những cơn đau dài sao còn nhớ đến nhau

Qua những cơn mê cuồng sao còn mãi khôn nguôi

 

Người yêu hỡi yêu mãi như thịt da

Ngươ`i yêu hỡi yêu mãi , mãi mãi thức giấc như trời đêm

Rồi quen hơi trên thân người qua  giòng thời gian biến động .

Yêu nhau yêu như qua cơn mưa trên vùng đất khô cằn ấy như từng đêm với cuộc đời

âm thầm đã qua bao mùa Thu vàng lá

Người yêu ơi , đem tim tươi rưng rưng

Cho tình ấy cho đời sống cho ngàn kiếp đã qua Qua rồi ! hãy qua như mùa Xuân tràn đầy

 

Ngô Đồng


Trên Đầu Súng

Anh Việt Thu

 

 


Ssáng tác trong mùa hè đỏ lửa 1972

 

Nhịp 2/4 Hùng dũng Điệu Fox chậm

 

1.

 

Trên đầu súng quê hương . . . tổ quốc đã vươn mình

Trên lưỡi lê căm hờn . . . hờn căm như triều sóng

Ôi xôn xao . . . chiêng trống hối thúc

Đã giục giã khắp . . . chốn thôn làng

Ôi lửa thiêng dậy bập bùng

Cao ngất . . . trời say câu hát

 

2.

 

Trên đầu súng xâm lăng . . . xiềng xích với bạo tàn

Trên lưỡi lê nô lệ . . . cùm gông và gục ngã

Tay nâng niu . . . cây súng súng thép

Với đạn đồng mới . . . đã lên nòng

Và những loạt đạn đồng vàng

Vun lúa . . . trổ tràn đồng sâu

 

Điệp khúc:

 

Cho quê hương ta rạng ngời

Cho yêu thương cao vời vợi

Cho quê hương ta những đoá tuổi xuân

Để mai đây đắp xây hoà bình

Ông cha ta còn mảnh đất phủ mình

Ôi quê hương ta nước Việt Nam

 

3.

 

Ta từ đó vươn lên . . . nhà máy với công trường

Những xí nghiệp ngôi trường . . . nhà thương với hầm mỏ

Ôi bao la . . . xanh thắm bát ngát

Cánh đồng vàng . . . với lũy tre xanh

Và tiếng ê a đầu làng

Là kinh nguyện cầu cho người nằm xuống

 

(chép theo băng video Asia 36, chủ đề "Người Lính")

 

tvmt & Biển Nhớ


Trên Đỉnh Mùa Đông

Trần Thiện Thanh Toàn & Trần Thiện Thanh

 

 


Từ một ngày xa trước anh đưa em về bóng ngã đam mê

Em dấu son gót mềm nhủ lòng lãng quên mà nhớ đêm đen

Chuyện một lần yêu ai như chuyện một đời con gái

Cho anh một lần anh được gì không, em còn gì không?

 

Ôi những câu chuyện lòng làm thơm ngát thêm tuổi hồng

Anh ơi yêu đi yêu đi trên đỉnh yêu đương gió tỏa thêm hương

Ôi những câu chuyện lòng từ lâu vẫn như mùa đông

Anh ơi yêu đi yêu đi nếm thử thương đau

Khi hạnh phúc qua mau

 

Kể từ sau đêm đó sân vui đại học

Mất tiếng chim ca ho dẫu không xóa nhòa

Thì rồi cũng qua tình cũng bay xa

Ngàn ngày trôi xa vắng chưa cạn một lần cay đắng

Xa nhau một đời, em còn gì đâu anh còn gì đâu

 

Ôi những câu chuyện lòng

Làm thơm ngát thêm tuổi hồng

Anh ơi yêu đi yêu đi

Trên đỉnh yêu đương gió tỏa thêm hương

 

Ôi những câu chuyện lòng từ lâu vẫn như mùa đông

Anh ơi yêu đi yêu đi nếm thử thương đau

 

Khi hạnh phúc qua mau kể từ sau đêm đó

Sân vui đại học mất tiếng chim ca

Cho dẫu không xóa nhòa

Thì rồi cũng qua tình cũng bay xa

Anh anh còn gì đâu và em em còn gì đâu

 

Xin cho em thêm một ngày nữa thôi

Xin cho em thêm một đời thương nhớ

tvmt


Trên Đỉnh Phù Vân

Phó Đức Phương

 

 


Mênh mang mênh mang Phù Vân Yên Tử

Vi vu vi vu Trúc Lâm thiền tự

Thổn thức nỗi lòng ai kẻ tình si

Nước mắt tràn mi tìm người trong mộng

(huơ huơ huơ huơ huơ)

 

Lên đỉnh núi cao cách trời ba thước

Xuống đáy thung sâu thăm thẳm sông dài

Vào rừng trúc mai véo von con sáo sậu

Ta khóc ròng một câu: Đâu người ta yêu dấu ???

Bao giờ hết tơ vương?

 

Ha! Vời vợi đất trời phiêu bạc tình si

Giữa chốn huyền không tìm người trong mộng

(huơ huơ huơ huơ huơ)

 

Như cánh chim ngóng trời lồng lộng

Vương vấn yêu đương (ta) hứng giọt mưa nguồn

một đời khát khao rút lòng nhả kén sầu

Ta muốn hỏi một câu: Bao giờ thôi tơ vương ?

 

Mênh mang mênh mang Phù Vân Yên Tử

Vi vi vu vu Trúc Lâm thiền tự

Vời vợi đất trời phiêu dạt tình ai

Giữa chốn huyền không tìm người trong mộng

... tìm người trong mộng


Trên Đồi Xuân

Phạm Duy

 

 


(Saigon 1975)

 

Một buổi sáng vừa tỉnh giấc là tàn Đông

Liền vội đứng dậy mở tung cửa đón Xuân

Nắng trên thềm lấp lánh

Lũ bướm vàng tung cánh

Với to nhỏ chim hót trên cành

Chải vội tóc, mặc áo vóc, xỏ dầy cong

Rồi mở cánh cửa mầu xanh, rời gót xinh

Bước ra đường thơm mát

Dắt lên đồi xanh ngát

Đón Xuân về trên khắp quê hương.

Đi êm, đi êm trên cỏ nõn nà

Ta đang đi trong hơi thở quê nhà

Gió mát cũng đến với đôi tay ngà

Một bầu trời hồng ôm lấy ta

Xanh như mây xanh, thay cặp mắt này

Thơm, trong ta thơm hơn loài hoa dại

Suối tóc bát ngát cuốn quanh vai gầy

Dâng trong tim ta, sóng vơi đầy...

Một con ốc nằm yên giấc ở đồi hoang

Bỏ mộng ngoan từ vỏ, vươn chào đón Xuân

Khiến ta là làn rêu bám

Cũng ngước mặt nghênh đón

Bóng dáng người con gái tươi ròn

Chuồn chuồn ghé về ngấp nghé ở vòm tre

Mùa Xuân sẽ còn thổi đi liều thuốc mê

Khiến cho bầy giun dế

Cũng như đàn em bé

Quấn quýt đời, không muốn ra đi !

 

CODA

Từ đồi Xuân, lòng vương vấn rồi phân vân

Bèn gửi luôn một nụ hôn vào Xuân mới !

họctrò


Trên Đồng Trong Rừng

Ngoại Quốc (Đan Mạch)

Lơì Việt : Phan Lân

 

Nhạc Đan Mạch

 

1.

Đây gió đây trong rừng,

Đây cánh đồng đời bao phóng khoáng.

Kìa chim non đang rờn hoa tươi trên cành

líu lo muôn lời.

 

Tay ngắt bông hoa hồng,

Cây với cành cùng đua sắc thắm,

Nhìn ra nơi phương trời cô em tôi sầu

nhớ chi trong lòng !

 

Chiều dang lên chuông hòa tiếng vàng,

Và bâng khuâng như lòng vướng buồn.

Gió mát mách rằng :

Cô em tôi sầu nhớ chi trong lòng !

 

 

2.

Ai biết năm, tháng, ngày,

Giây phút nào sầu vương cắt đứt.

Và đau thương không còn ! Cô em ơi !

mời nói đi ! bao giờ ?

 

Ai biết đâu giây nào.

Đâu phút nào, ngày, năm với tháng.

Rằng không lâu nếu lòng ta đây chưa già,

Sướng vui sẽ về.

 

Rằng không lâu khi lòng chưa già.

Đời vui tươi, ưu phiền tiểu trừ.

Gió mát mách rằng :

Cô em không sầu nhớ chi trong lòng !

Hy Trần


Trên Đường Quê

(chưa biết)

 

 


Trên con đường về quê em sao mà cứ như đi hoài

Trên con đường về quê em sao mà cứ như dài mãi

Chim líu lo líu lo trên cành đón anh

Về thăm quê mới để lần sau không quên lui tới với em.

 

Qua bao nhịp cầu tre xa qua cầu ván lung linh hoài

Lên con đò để qua sông trên giòng nước soi hình bóng

Đã có em có em đi cùng với anh

Đường xa xa quá lần đầu anh như chưa quen lối đi về.

 

ĐK:

 

Quê của em đẹp xinh tươi quê của em là bức tranh

Đẹp tuyệt vời màu nắng chan hòa tình hai chúng ta

Duyên tình thắm mùa lúa chín

Vui là vui anh đến thăm chỉ một lần mà khắc trong tim sâu mãi trong lòng.

 

Đôi ba ngày dạo quanh đây vô vườn trái anh leo trèo

Hương trong vườn làm mê say anh chẳng muốn xa rời đó

Chim líu lo líu lo trên cành đón anh

Về thăm que mới chào mừng anh không quên lui tới với em.

 

Anh đã thật lòng thương em cha mẹ cũng thương đôi mình

Mong cao trầu rượu anh xin qua mùa lúa mang qua cưới

Anh đón em đón em xinh đẹp áo hoa

Đường quê vui quá họ hàng đông vui trong tiếng pháo vu quy ... !!!

Chèo


Trên Đường Về

Nguyễn Thiện Tơ

 

 


Trầm vương trong khói lam chiều xuống

Một bóng chìm sâu trong màn sương

Chập chờn lang thang trong u tối

Mờ khuất sau ngàn dâu, lặng ngẩn ngơ v́ề đâu

Người ơi lòng vướng chi thêm sầu

Lạnh lùng theo chim âu gào sóng

Đừng oán có ngày xa cách nhau

Tình thế nhân đâu c̣òn hiểu ḷòng ta

Trên đường xa bóng ai dần khuất

Tim sắt se thẩn thơ rời bước

Bao đắng cay trên đời trong sương chiều xóa mờ

Đàn ̣lòng ngân cung oán hòa theo tiếng trầm

Ôi kiếp tha hương với ngàn sầu vương tiếc người ngàn phương

Lời xưa rồi đây theo gió cùng bay ngàn trùng

Người xưa còn hay lãng quên để lòng xao xuyến

Nhắn chim đưa lời nhớ hương, nhắn mây đem lời trìu mến

Ngày về nhắc lời xưa thề bên đồi huyền mơ

 

tvmt


Trên Kiếp Hoa

Xuân Tiên

 

 


Sáng tác đầu thập niên 40

 

Nhịp 4/4 Điệu Slow Hợp âm La thứ

 

1.

Bầu trời xanh

Đôi chim chuyền lá cành

Tung tăng bên gió lành

Đùa vui dưới lá xanh

Gần hoa . . . bướm lượn đồi vắng tanh

Suối reo nước . . . trong lành

Thoảng mùi non . . . lá xanh

 

2.

Trời trong sáng

Sương đêm mờ đã tan

Muôn hoa nhuộm nắng vàng

Bầy chim vui hát vang

Nụ hoa . . . đua nở bên cành hoa

Ánh dương soi . . . chan hòa

Khoe màu của . . . loài hoa

 

Điệp khúc

Hoa ơi! Hoa ơi!

Hoa đừng héo . . . đừng tàn

Gió về đừng . . . oán than

Giữ hương nồng . . . thơm ngát

 

Hoa ơi! Hoa ơi!

Hãy tươi lúc . . . mưa xuống

Hoa cười gieo . . . niềm thương

Sống vui dưới . . . màn sương

 

3.

Chẳng buồn đau

Hoa không ngại dãi dầu

Hoa không nhuộm sắc sầu

Ngày đêm tươi thắm màu

Cùng đời hoa . . . vươn mình trên kiếp hoa

Sắc hoa không . . . phai nhòa

Ngát mùi hương . . . gần xa

 

Tài liệu tham khảo: "Duyên Tình Xuân Tiên", Tuyển Tập Ca Khúc, tác giả xuất bản, Sydney, Úc, 2000 .

 

Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng

Biển Nhớ


Trên Lối Nhỏ

Cô Phượng

 

 


Trên lối nhỏ đi vào hẻm sau

Nhà anh đầu xóm nhà em cuối đường

Ngày ra vào hai đứa gặp nhau

Trước lạ sau rồi cũng quen

Quen trong ánh mắt nhưng không dám chào

 

Trên lối nhỏ anh thường gặp em

Tình yêu thầm đến dần theo tháng ngày

Và hôm nào em vắng vào ra

Suốt ngày đứng ngồi không yên

Trắng đêm thức trọn anh nghe nhớ thượng

 

ĐK:

 

Nhưng khi gặp em trên phố anh muốn chào để làm quen

Nhưng ngại em ngoảnh mặt làm ngơ

Thư xanh viết lời thương yên chân thành

Mấy lần anh muốn trao em

Nhưng sợ không nhận bạn bè cười chê

 

Trên lối nhỏ bây giờ quạnh hiu

Chiều qua cả xóm tiễn em lấy chồng

Nhìn theo đoàn xe đón nàng dâu

Ai cũng khen nàng tốt số

Đâu hay có người đang nghe xót thương... !!!!


Trên Mảnh Đất Tình Người

Trần Long Ẩn

 

 


Vượt ngàn dặm xa người đến đây với mảnh đất này

đâu biết cuộc đời ngày mai ra sao nhưng tin số phận chẳng lẽ nào.

Một ngày mưa đến một dòng suối đỏ

làn sương trắng bay bên kia lưng đồi cây xanh lá biếc.

Ôi nhớ! nhớ bóng dáng một con đò

nhớ bến nước xưa vằng trăng hờ

cúi mặt nhìn quê hương trong mơ.

Nhớ những phút đầu ngỡ ngàng

nhớ tiếng lũ chim như nhắc rằng

em là đôi cánh bay lưng trời

với những ngày buồn tênh

khóc hay cười cũng buồn tênh.

Đời người qua mau mảnh đất kia nay thành nấm mộ

chôn dấu những người mà ta yêu thương

yêu thương mái nhà mà ta đang ngồi.

Rồi mùa xuân đến ngoài vườn hoa nở

đàn bướm trắng bay trên kia lưng đồi mây bay thấp thoáng.

Ôi nhớ! nhớ bóng dáng người sinh thành

nhớ những bức tranh đợi riêng mình

như một phần quê hương mang theo.

Hãy giữ lấy tình yêu con người

dẫu có cách ngăn đừng nghi ngại

mơ một hôm nắng lên xum họp

với những người đang chờ nhau

với những người biết chờ nhau.

tinasoledad


Trên Ngày Tháng Đã Qua

(chưa biết)

 

 


Am E7

Rung một cánh nhạc buồn

F E

Biết có hay người khóc trên cung đàn lẻ loi

Am E7

Rơi một ngấn lệ sầu

Dm C E7 Am

Có ai hay người khóc cho duyên tình bẽ bàng

 

F Am E7

Rung một cánh nhạc buồn, rơi một ngấn lệ sầu

Dm C E7 Am

Có ai hay người khóc trong tinh cầu lẻ loi

C E7 Am

Ngoài kia mưa là những giòng lệ rơi

Am G

Theo cuộc tình khi cơn bão đi qua đời mình

 

C Dm Am

Người ơi, người ơi, tìm đâu thấy nửa đi Xuân thắm

C E7 G E7

Với tình yêu chúng ta như giọt sương sớm mai

E7 G E7

Như giọt sương sớm mai long lanh trên cánh hoa vàng

Am E7

Gom một chút nắng vàng

 

F E

Hắt lên soi hạnh phúc trên tháng ngày đã qua

Am E7

Em nhìn thấy chút gì,

Dm C E7 Am

Có phải chăng rạn vỡ trong tâm hồn chúng ta

F Am E7

Thôi còn ngấn lệ này với một chút nhạc buồn

Dm C E7 Am

Hát lên cho đời sống với kỷ niệm đớn đau

 

 

 

vk


Trên Ngọn Tình Sầu

Từ Công Phụng

 

 


Hạnh phúc tôi hạnh phúc tôi

Từ những ngày con nước về

Ngoài trời mưa mau ngoài trời mưa mau

Tay vuốt mặt không cùng

Bầy sẻ cũ hom hem

Chiều mái xám rêu xanh

Trời êm cao chân nhỏ

Cũng không về trên dòng sông tội lỗi

                                                     

Tôi nghe hắt hiu từ mắt em ngắt tạnh

Môi thâm khô từ thuở định hôn người

Ngày tháng hạ khi không mà trở rét

Giọt nắng vàng lung linh màu lạnh ngắt

Sao khi không người ngoảnh mặt kiêu sa

                                                     

đk:

 

Chiều qua đó chân ai còn ríu rít âm thưa

Lời ai ru như mơ cho trời xuống thật gần

Người trông ngóng hương đưa mùi mái tóc đêm mưa

Nhẹ theo lá oan khiên lả tả mái hiên người

                                         

Tôi nghe hắt hiu từ mắt em ngắt tạnh

Còn dế buồn tự tử giữa đêm sương

Bầy sẻ cũ cũng qua đời lặng lẽ

Em ở đó bờ sông còn ẩm cát

Con sóng tình vỗ mãi một âm quen

 


Trên Những Phím Mây

Trang Thanh Trúc

 

 

 


Mùa mưa rồi cũng đến, mùa mưa về cây lá xôn xao

Chào đón ta

Mùa mưa về tha thiết, nhìn ta nằm đơn chiếc

Môi hôn nhánh cây mềm

Vòng hoa vừa trao nhau, về theo từng nhánh nhớ

Giăng trên phím mây sầu

Phím mây gọi nhau

 

Nằm nghe mùa Thu chết

Tình ca người hay hát năm xưa, thuở chúng ta ..

Còn góc trời yêu dấu

Buồn vui cùng chia xẻ, bên những phím dương cầm

Đàn xưa giờ nay đâu ?

Người xưa giờ có nhớ, ngang qua chốn ta nằm ..

Hát ru đời ta

 

Có hôm mong người

Tóc bay theo gió mời

Ôm nắng hôn mà ngỡ

Mắt môi nào đây

Lòng muốn quay trở lại

Để thiết tha yêu thương người

Giấc mơ năm nào, có nhau

 

Tìm em chiều quá khứ

Tìm em chiều đã thắp cho anh, một bóng đêm ..

Gọi em, mềm tiếng khóc

Thời gian tựa như nhánh mây xưa, khuất xa dần ..

Còn đây tình anh đây

Về theo dòng sương khói, lênh đênh tiếng kinh buồn

Hát ru mình anh

(CD "Mây Khúc" với Bảo Trâm)

Hoài Thương


Trên Sông Bạch Ðằng

Hoàng Quý

 

 


Trên sông Bạch Ðằng

Quân Nam ầm reo

Sóng nước vang đưa

Bao con thuyền mành trôi theo

Cờ bay gươm tuốt ra, quân vùng lên

Làm cho đuổi tan hết quân Nguyên

Ðến bây giờ mỗi khi đi trên sông Bạch Ðằng

Thì anh em ta vui ca rằng :

Con sông Bạch Đằng

nước trôi triền miên

có biết đâu bao năm qua là mộ quân Nguyên

ai nhớ thương ________

cho quân Việt hết ______

Ðến bây giờ mỗi khi đi trên sông Bạch Ðằng

Thì anh em ta vui chiến thắng

 

 

(Hát lại từ đầu)

 

tvmt


Trên Sông Hương

Nguyễn Văn Thương

 

 


(Sáng tác trong thập niên 40)

 

Boston

 

Chiều tàn trên bến Hương Giang lờ trôi

Bóng chim bay về chân núi xa vời

Chiều tàn trên bến mang theo hoàng hôn

Giòng sông buồn mơ chiếu áng mây hồng

Khóm lau mờ nghiêng mình bên dòng nước

 

Trên sông Hương, bến nước mờ chan chứa bao tình

Hằng Nga vừa lên nhìn qua khóm cây

Dưới ánh mơ, khách du thuyền lòng bao đắm say

Hồn tràn nguồn thơ trước cảnh Hương Bình

 

Tiếng đàn đâu đây thoáng theo chiều gió

Vấn vương xui lòng ngẩn ngơ

Đưa từ xa xa tiếng ca trầm bỗng

Thoáng nghe u huyền mơ hồ

 

Trên sông Hương khách đắm say trong giấc mơ màng

Rồi bao năm sau lòng ai nhớ nhung

Những đêm mơ

Nước du thuyền nặng tình gió trăng

Hồn theo giấc vàng

Vương buồn tiếng đàn

tvmt


Trên Sông Lô

Phan Huỳnh Điểu

 

 


2/4

 

Ngày xưa Bạch Đằng Giang đã ghi bao chiến công anh dũng

Trải qua bao năm tháng nước xanh còn nhuốm máu quân thù

Ngày nay trên sông Lô thề noi theo gương xưa trong sáng

Bao chiến binh Việt Nam súng gươm diệt tan lũ sài lang

Sông Lô

Sông Lô

Nước xanh đã nhuốm máu quân thù

Sông Lô

Sông Lô

Gương chiến đấu vẻ vang nghìn thu

Sông Lô

Sông Lô

Người nghìn phương đều nghe tiếng sông Lô

Sông Lô là mồ chôn lũ quân thù xâm lăng tràn trên dòng sông

 

 

 

(chép lại theo 1 bản nhạc viết tay)

 

 

Quỳnh Lệ


Trên Tháng Ngày Đã Qua

Từ Công Phụng

 

 


Rung một cánh nhạc buồn

Phím có hay người khóc trên cung đàn lẻ loi

Rơi một ngấn lệ sầu

Có ai hay người khóc cho duyên tình bẽ bàng

 

Rung một cánh nhạc buồn

Rơi một ngấn lệ sầu

có ai hay người khóc trong tinh cầu lẻ loi

Ngoài kia mưa là những giòng lệ rơi

Theo cuộc tình khi cơn bão đi qua đời mình

Người ơi, người ơi tìm đâu thấy nửa đời xuân thắm

Với tình yêu chúng ta như giọt sương sớm mai

như giọt sương sớm mai long lanh trên cánh hoa vàng

Gom môt chút nắng vàng

Hát lên soi hạnh phúc trên tháng ngày đã qua

Em nhìn thấy chút gì

Có phải chăng rạn vỡ trong tâm hồn chúng ta

thôi còn ngấn lệ này với một chút nhạc buồn

Hát lên cho đời sống vơi đi niềm đớn đau ./.

 

tvmt


Triền Miên (chưa có)

Tiểu Linh

 

 


(chưa có)


Triết Lý Yêu

ABBA

LV: Lê Xuân Trường

 

Những phút yêu xưa chợt một chiều đã khuất xa

 Mất đi tình yêu đang như thơ

 giờ đôi ta mỗi đường

 Hỡi bức tranh yêu, một cuộc tình đã vẽ lên

 sắc hương còn vương bao si mê

 mà người yêu nay ra đi

 Riêng mình em nơi đây sầu trong nhung nhớ.

 

 chorus:

 

 Chỉ có em lệ tuôn rơi,

 Chỉ có em ngồi trông theo

 Những dấu yêu tàn phai.

 Biết hễ yêu là chua cay; 

 Mà khi yêu con tim ngu ngơ chẳng biết.

 Chỉ có em là cô đơn, 

 Chỉ có em chờ mong anh.

 Dẫu biết xa nghìn trùng.

 Đã trót trao ân tình cho dù biết đớn đau một đời

 Mà khi yêu con tim em không hối tiếc

 

 Thoáng thấy trong gương một hình hài đã héo hon

 Héo hon từ khi em mất anh;  Còn gì vui đây hỡi người?

 Đã quá ngây thơ em tưởng tình như giấc mơ

 Giấc mơ nào không xinh như hoa

 mà thực ra không như mơ

 nên đời còn đau thương tình luôn gian dối.

Le Xuan Truong


Triệu Đóa Hồng

Ngoại Quốc (Nga)

 

 

 


Một chuyện tình yêu anh họa sĩ

Gợi trong tranh vẽ những vui buồn

Lòng anh thầm yêu nàng ca sĩ

Cô gái rất yêu bông hoa hồng

Tặng một đại dương hoa hồng thắm

Cho nàng ca sĩ anh yêu thầm

Và một nhạc tình anh đã bán

Bằng dòng máu nóng trái tim mình

 

Dưới ánh nắng xuân long lanh triệu cành hồng khoe sắc thắm

Mỗi sáng sớm bên song thưa em bên hoa cười trong nắng

Sẽ giữ khúc cho ai kia được yêu thương lòng say đắm

Sẽ mãi mãi như hoa kia trao cho em suốt cuộc đời

 

Và khi bình minh em tỉnh giấc

Tưởng còn say đắm giấc mơ vàng

Ngoài tận nhà em hoa rực rỡ

Ai đã mang hoa trao cho nàng ?

Thầm hỏi lòng em ai chiếu cố ?

Ai người mang đến những bông hồng ?

Một mình lẻ loi trong thương nhớ

Chờ em anh đứng dưới hiên buồn


Trịnh Công Sơn - Chim họa mi và Nàng thơ

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


Trần Nhựt Tân

 

 

Trên khắp nẻo lãng du cho một cuộc tình, cho cuộc đời, thân phận, quê nhà, hay cả một-cõi-đi-về, có một người làm thơ mà không mang danh là thi sĩ: Trịnh Công Sơn, người chép sử tương lai trên lưng sóng nhạc, trên lưng thời gian, hay đó là gã du ca có trái-tim-làm-bến-hẹn, thật tự nhiên và cũng thật tình cờ, của họa mi với nàng thơ, và, là thiên-đàng-của-những-cuộc-tình-đã-mất: cái gì đã mất thì còn lại mãi mãi, “On ne possède éternellement que ce quõon a perdu” (Ibsen). Biết bao phút giây yêu dấu ngậm ngùi, họa mi đã hót, đã hát, hát bằng hơi thở và cả hiện sinh của nàng thơ - tiếng hát vẳng từ cõi bất định đến vô hạn - tiếng hát sao rạt rào ước mơ đang trôi xuôi vào lòng vĩnh cửu, mà sao cũng mênh mông mênh mông một nỗi tàn phai: “Tôi như trẻ thơ ngồi bên hiên nhà chờ xem thế kỷ tàn phai [...] Tôi như là người ngồi trong đêm dài nhìn tôi đang quá ngậm ngùi”: cảm thức về nỗi tàn phai, in như, có thể là chủ đề chính yếu vừa là mẫu số chung cho hết mọi chủ đề khác trong suốt khoảng sáu trăm ca khúc. Cảm thức này ta nghe vang dội vào lòng mình từ NHạC hay từ nỗi bâng khuâng không nơi nương tựa trong LờI CA, hay từ sự kết hợp tự nhiên của nhạc và lời? Một trường hợp tương tự ta có Charles Trénet: “La poésie? Je ne lõai jamais cherchée. Elle est venue à moi, de temps en temps comme elle va à tous ceux qui savent regarder les choses. Parfois une phrase musicale nait en même temps que les rimes. Ce hasard nõest pas extraordinaire”. Thơ làm cho nhạc thêm màu ray rứt, và nhạc lại tạo cho lời thêm nhiều mộng mơ. Ca khúc của Trịnh Công Sơn quả là đám cưới của lời-thơ-và-ca-khúc “nhạc và thơ quyện chặt cho nhau đến độ khó phân biệt cái nào là chính cái nào là phụ.”

 

Bây giờ ta thử đi vào khu vườn lãng du kia xem người nhạc sĩ đã trồng cấy loại kì hoa dị thảo gì khiến tình chàng buồn tha thiết trong một thông điệp Nàng thơ gửi lại cho nhân gian khiến cho nhân gian cũng buồn tha thiết, như trang phúc âm buồn gửi cho một-cõi-đi-về, và nhất là, một nỗi tàn phai vương vương đầy tiếng hát mà ta nghe cũng như chính lòng mình vương vướng một nỗi tàn phai. Hai chủ đề mà chúng ta muốn nghe tiếng du ca kể lại cũng chính là những ám ảnh lớn của một đời người giữa cuộc đời đầy những bất trắc đó sao? là những gì mà chàng đã từng gọi là những giấc mơ đời hư ảo?

 

 

Ị Gã DU CA GIữA LòNG BIệN CHỨNG CỦA TìNH YÊU

 

 

Có ai nghe tiếng hát giữa trời khuya: “Tình ngỡ đã phôi pha nhưng tình vẫn còn đầy” “Trời buông gió và mây về lưng đèo. Mùa xanh lá loài sâu ngủ quên trong tóc chiều. Cuộc đời đó nửa đêm tiếng ca lên như than phiền (Dấu chân địa đàng). Môi nào hãy còn thơm cho ta phơi cuộc tình [...] Không còn không còn ai. Ta trôi trong cuộc đời (Ru ta ngậm ngùi). “Con sông là quán trọ và trăng tên lãng du” (Biết đâu nguồn cội). Ai hát giữa trời khuya? Trầm mình trong một cảm thức về nỗi tàn phai, gã du ca hát lớn giữa trời khuya. Chàng tự gọi tên mình - vì không còn không còn ai, Ta trôi trong cuộc đời -, tự ru lấy tim mình, trong một cõi tình xa, tình nhớ, khi tình đã vội quên - không chờ không chờ ai - từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ “Ôi những dòng sông nhỏ lời hẹn thề là những cơn mưa” (Tình Xa). Gã du ca chỉ muốn, cũng như bao thi sĩ lãng mạn, trốn chạy chốn đang ở, đang cư ngụ, đang sống, những mong chờ một chốn nào khác, một nơi yên tĩnh trên mây, ngoài địa cầu, phía bên kia hành tinh, như một gã trăng-tên-lãng-du. Chàng muốn làm một trăng kia (chứ làm gì có trong vũ trụ này một trăng tên lãng du!). Hẳn , chỉ có một người chĩu nặng tâm thức lưu đày mới ước mong một quê nhà để trốn chạy cái hiện tại vô nghĩa buồn nôn không chịu nổi, như chính “Người đàn bà ngoại tình” trong LõExil et le Royaume của Ạ Camus. Tâm thức lãng mạn với cảm thức lưu đầy chắp đôi cánh thơ mộng, cho chàng du ca bay vào cõi mênh mông của nhớ thương của vời vợi tình buồn “Khi bước chân ta về đêm khuya nhìn đường phố thành phố hoang vu như một lần qua cuộc tình. Làm sao em biết đời sống buồn tênh.” (Tình xa) Nơi này đã là nơi không còn không còn ai; chàng du ca muốn ẩn thân vào một chốn-xa-xăm-nào-đó-cũng-không-còn-ai-không-còn-ai để, nơi ấy, tháng ngày, chàng gậm nhấm nỗi tịch liêu tâm hồn cho vừa cơn yêu dấu, để ta ru ta ngậm ngùi “Con chim đứng lặng câm, khi về trong mùa đông. Tay rong rêu muộn màng. Thôi chờ những rạng đông. Xin chờ những rạng đông” (Ru ta ngậm ngùi). Vào cuối thế kỷ trước, một thi sĩ Pháp đã từng gọi trần gian này là một bệnh viện mà mỗi kẻ trần gian là một bệnh nhân chỉ muốn trốn chạy này: “Cette vie est un hôpital où chaque malade est possédé du désir de changer le lit” (Baudelaire, Invitation au voyage).

 

Từ khước nơi này và hôm nay là cảm thức lãng mạn từ đó mà nàng thơ đã xây nên bao lâu đài thi ca tuyệt mỹ. “Il est un pays superbe [...] que je rêve de visiter avec une vieille amie [...] Un vrai pays [...] où tout est beau, riche, tranquille, honnête; où le luxe a plaisir à se mirer dans lõordre; où la vie est grasse et douce à respirer [...] Oui, cõest là quõil faut aller respirer, rêver, allonger les heures par lõinfini des sensations”. (Invitation au voyage, Petits pòemes en prose). Trong thơ tiền chiến, tâm thức ấy được gọi dậy hơn một lần. “Hỡi thượng đế!Tôi cúi đầu trả lại. Linh hồn tôi đà một kiếp đi hoang. Sầu đã chín xin người thôi hãy hái! Nhận tôi đi dầu địa ngục thiên đàng” (Huy Cận, Trình bày). “Hãy cho tôi một tinh cầu giá lạnh. Một vì sao trơ trọi cuối trời xa. Để nơi ấy tháng ngày tôi lẩn tránh. Những ưu phiền đau khổ với buồn lo.” (Chế Lan Viên, Những sợi tơ lòng). “Tha phương réo gọi mong chờ. Con tàu luân lạc đêm mờ còn say.” (V.H. Chương, Con tàu say). “Nhổ neo rồi thuyền ơi xin mặc sóng! Xô về đông hay lạc tới phương đoài. Xa mặt đất giữa vô cùng cao rộng. Lòng cô đơn, cay đắng họa dần vơi. Lũ chúng ta, lạc loài, năm bảy đứa. Bị quê hương ruồng bỏ, giống nòi khinh. Bể vô tận sá gì phương hướng nữa, Thuyền ơi thuyền! Theo gió hãy lênh đênh. Lũ chúng ta, đầu thai nhầm thế kỷ. Một đôi người u uất nỗi chơ vơ; Đời kiêu bạc không dung hồn giản dị; Thuyền ơi thuyền xin ghé bến hoang sơ. (V.H.C, Phương xa).

 

Lãng mạn như những tâm hồn ấy, gã du ca đã từng hôn lên nỗi đau lưu vong để hát vọng lên non tiếng khóc thầm mà tình yêu là men say là chất đời vĩnh cửu. “Một hôm buồn ra ngắm dòng sông. Một hôm buồn lên núi nằm xuống... Tôi như trẻ nhỏ tìm nơi nương tựa mà sau vẫn cứ lạc loài. Tôi nghe sa mạc nối dài. Đừng nghe tôi nói lời tăm tối. Đừng tin tôi nhé vì tiếng cười (...). Tôi như người ngồi trong đêm dài nhìn tôi đang quá ngậm ngùi” (Tự tình khúc). Có một điều thầm kín nhất và cuối cùng mà chàng muốn nói với người yêu, với một ai đó, nhưng không còn không còn ai, chung quanh chàng chỉ có sa mạc nối dài. Chỉ có tình yêu là men say là chất đời vĩnh cửu và tình yêu cũng ra đi bây giờ không còn không còn ai... Hồn muốn trốn chạy, chân vướng địa cầu, giấc mộng phiêu lưu chìm vào ưu uất để một hôm vang lên thành tiếng họa mi “Anh đi về đâu? Về cõi chiêm bao. Lìa những cơn đau. Hồn tuyết bao la” (Có một ngày như thế). Có dòng sông nào để chàng ra ngắm? Không. Đó là một dòng đời nào khác với dòng đời hiện tại, đó là một dòng đời nào chàng những thầm mơ ước để đánh đổi cuộc đời này, để nơi ấy chàng có thể nói với ai đó một lời thầm kín nhất và cũng là lời cuối cùng của một đời người - Khúc tự tình - nhưng chung quanh chỉ có một sa mạc nối dài, và, không còn không còn ai. Chàng vội úp mặt xuống địa cầu để gửi những giọt lệ câm vào lòng núi để không còn ai biết lý lịch đời chàng, không còn ai không còn ai vì đời chàng quá ngậm ngùi vì “Tôi như nụ hồng nhiều khi ưu phiền chờ tôi rả cánh một lần” (Tự tình khúc). Bằng một khát khao sống, chàng du ca chỉ những muốn mở phơi nỗi lòng cho tình yêu, một dáng xuân nồng, cỏ hoa, cây lá mọi người và cả cuộc đời. “Tôi như là người lạc loài trong đô thị một hôm đi, về biển khơi (...) (Tự tình khúc). Sống giữa đô thị mà vẫn lạc loài giữa đô thị: chàng du ca cô độc chạy trốn đô thị để về biển khơi. Biển khơi là một phạm trù không gian mơ ước nhằm hóa giải cho hiện tượng lạc loài giữa đô thị, nơi đó có mặt trời, hoàng hôn, biển, màu tóc nhân ngư, đường chân trời quằn quại cùng sợi buồn kết dệt trong hồn chàng, và đêm đêm về, để chàng thấy rõ hơn hồn chàng là một ngọn đèn vơi cạn lửa thắp sáng lên một niềm riêng. Lòng chàng muốn là biển kia, nơi đó ý thức đam mê vượt thoát được nỗi lạc loài, và cảm thức lạc loài sẽ bật lên thành những tiếng nấc trong cổ họng chim họa mi “Tôi đi tìm ngày tìm đêm lâu dài một hôm thấy được đời tôi (...) Đừng tin tôi nhé vì tiếng cười”(Tự tình khúc) Làm sao cứu chuộc được cuộc đời lạc loài này! Làm sao vượt thoát được chiếc lưới cô độc bủa vây! Một thành trì không tường ngăn song chắn mà sao kín bưng giam lỏng một ngọn đèn vơi cạn lửa từng đêm từng đêm!

 

Thôi cũng đành. Đành sống với đời này vậy. Gã du ca đành phải trốn chạy lạc loài bằng cách lao mình vào cõi lạc loài. “Hãy cứ vui chơi cuộc đời. Đừng cuồng điên mơ trăm năm sau, còn đây em ngọt ngào, đứng bên ngày yêu dấu. Nhìn mây trôi đang tìm về núi cao.” (Hãy cứ vui như mọi ngày). Chàng tìm vui trong tình buồn, tình nhớ, tình xa và tình ngọt ngào đã chết. Bởi giữa chốn lạc loài này còn gì nữa đâu nếu không là hát khúc tình ca bình yên. “Rồi từ nay em gọi tình yêu dấu chiêm bao, gọi thân hao gầy, gọi buồn ngất ngay. Ôi tóc em dài đêm thần thoại vùng tương lai chợt xa xôi”. (Gọi tên bốn mùa). “Thôi ngủ đi em, mưa ru em ngủ, tay em kết nụ nuôi trọn một đời, nuôi một đời người.” (Ru em từng ngón xuân nồng).

 

Lãng mạn như những thi sĩ lãng mạn, nhưng tình yêu trong cõi Trịnh Công Sơn không lãng mạn theo kiểu giục giã ái ân, tình kÿ nữ vội vàng nhòa nhạt gối chăn, cũng không than van cầu khẩn, dan díu thiết tha rồi sầu xa giẫy dụa, mà tình yêu hóa thân từ những người tình theo một biện chứng đến chỗ vô thường.

 

 

 

 

 

Từ cụ thể đến trừu tượng, từ trừu tượng đến nên thơ siêu hình: đó là hành trình biện chứng của tình yêu xuyên suốt sáu trăm bài ca khúc của gã du ca vì gã là trăng và, trăng tên lãng du. “Có khi mưa ngoài trời là giọt nước mắt em (...) Ngoài phố mùa đông đôi môi em là đốm lửa hồng (...) Ru đời đi nhé ôi môi ngon này giữa trần gian” (Ru đời đi nhé). Chàng du ca không bao giờ muốn giữ lại một cơn yêu dấu: tình yêu chợt đến như bóng mây thì chàng ca ngợi rồi trả nó về cho bóng mây. Tình yêu đối với chàng không phải là tổng thể yếu tố thế gian kết cấu trong một pho tượng sống mà là chất đời và từ đó chất đời thăng hoa thành chất thơ và chất nhạc để lòng chàng phổ vào nỗi tàn phai. Những người tình không còn nữa. Những Diễm xưa, những Quỳnh hương, những người tình bỏ ta ra đi.. thảy đều không còn nữa: chỉ còn lại những cuộc tình. “Không có em còn ai với ai (...) Em đã như ngọn gió quạnh hiu. Không có em đường cũ tiêu điều. Em đã xa lìa trong nổi đau. Em đi biền biệt muôn trùng quá (...) Từng nổi nhớ trùng trùng nỗi nhớ” (Còn ai với ai). Người tình đã biền biệt: chỉ còn lại cuộc tình quạnh hiu, như một ngọn gió quạnh hiu. Chàng không còn biết người tình là ai mà chỉ có một điều chàng không thể không biết được: còn lại một cuộc tình và những cuộc tình. Từ đó lòng chàng mở phơi cho niềm rung cảm dệt xanh chất đời để hương đời tỏa ngát như một nỗi tàn phai nhè nhẹ. Chàng chỉ còn biết hát lời tình buồn mà không ngần ngại, chỉ còn biết thả hồn lang thang về thành phố cũ, giữa đô thị lạc loài, giữa mênh mông mênh mông phôi phai, Và, bây giờ còn lại là có sợi tóc nào xanh, có sợi tóc nào bay, có còn môi nào thơm có còn môi nào yên cho chàng hát rêu rao đời mình, cho chàng mượn làm thuyền buồm mà rong chơi trên đường phố quạnh hiu, trên biển khơi lặng yên, trên núi cao xanh xao. “Một buổi chiều kia có người tình trẻ đi lang thang quanh ngôi thành cổ. Từ bờ môi hát lên nhè nhẹ. Từ lời ca rớt thành cơn mưa (Níu tay nghìn trùng).

 

Cuộc tình, những cuộc tình là chất sống; men đời còn lại từ những người tình đã ra đi, và trở thành dưỡng chất trần gian (đã một lần thăng hoa) nuôi nàng thơ và họa mi trong cõi ca khúc của chàng-lãng-tử-là-trăng. Người tình đã ra đi: bây giờ còn lại là cơn mưa, mây, con đường hiu quạnh, ngôi thành cổ, như cánh vạc bay, tóc-em-dài-đêm-thần-thoại, nắng nghiêng cao... “Khi bước chân ta về đêm khuya nhìn đường phố. Thành phố hoang vu như một lần qua cuộc tình. Làm sao em biết đời sống buồn tênh. Đôi khi ta lắng nghe ta nghe sóng âm u dội vào đời buốt giá. Hồn ta gió cát phù du bay về. Đôi khi trên mái tình ta nghe những giọt mưa. Tình réo tình âm thầm sầu réo sầu bên bờ vực sâu (Tình xa). Muốn cho hồn chàng trở thành cõi hoang vu phì nhiêu để từ đó dấy lên lời thơ tiếng nhạc vang dội vào hàng triệu trái tim người thì hồn chàng phải bốn bề bỏ ngỏ cho người-tình-xa-cách-trong-không-gian, để chàng-được-gần-mãi-với-tình-trong-thời-gian mà hoang vu là bến hẹn mà bản chất là nỗi tàn phai. Chim họa mi bèn hát lên bên bờ quạnh hiu, trên đường phố chỉ có sa mạc nối dài, dưới thung lũng mưa mưa hồng, bên dòng sông nắng đang chờ, đang chờ ai, trên đường về chỉ có bóng chàng đổ dài hiu hắt chung quanh chàng không còn không còn ai và lòng chàng là cõi tình réo tính âm thần, sầu réo sầu trên bờ vực sâu. Chỉ có một mình chàng-là-trăng-là-lãng-du lắng nghe hồn mình nói với hồn mình, là mưa rơi từng giọt âm thầm bên vách tim chàng. Chàng im lặng, úp mặt xuống nghe, để kể cho lòng đất nghe một khúc tình tự mà sao hoang vu hoang vu bay đầy và mênh mông mênh mông một cõi tàn phai... “Ru mãi ngàn năm giòng (sic) tóc em buồn (...) Ru mãi ngàn năm từng ngón xuân nồng (...) Còn lời ru mãi vang vọng một trời. Mùa xanh lá vội ru em miệt mài, còn lời ru mãi, còn lời ru này, ngàn năm ru hoài, ngàn đời ru ai” (Ru em từng ngón xuân nồng). Khi người tình chưa vội đi thì hồn chàng còn gắn chặt với bây giờ, hôm nay, còn kết chặt với hiện tại và ở đây, với một người, với một ai; nhưng khi người tình đã vội đi thì chàng cũng đã cởi trói ra khỏi một người, khỏi cái-hôm-qua-và-ở-đây để một hôm chàng phiêu lãng vào một không gian phi không gian, một thời gian phi hiện tại và một cuộc tình phi người tình: cõi hoang vu của thơ-và-nhạc. “Cúi xuống bên bờ xót xa, trên cơn lửa đỏ trên khuôn mặt đã im lìm. Cúi xuống nhìn sâu trong mắt và nghe mưa bão tan đi trong đại dương. Cúi xuống cúi xuống thật buồn (...) Cúi xuống cho tắt nụ cười cho chút da thịt người trong tan hoang vẫn còn bóng mát che ngang” (Cúi xuống thật gần). Chàng vội khép mi lại nhìn lòng mình rõ hơn! Chàng bèn gọi tên mình giữa mưa gió, nắng, bão, trên núi, ngoài biển, trên cánh đồng phù du, bên dòng suối cũng thật quạnh hiu. Chàng bèn ca nỗi buồn cho chính mình nghe và cũng để cho người tình đã vội ra đi nghe cùng trong một không gian xa cách mịt mùng. “Rồi từ nay em gọi tình yêu dấu chim bay, gọi thân hao gầy, gọi buồn ngất ngây. Ôi tóc em dài đêm thần thoại vùng tương lai chợt xa xôi” (Gọi tên bốn mùa) “Thôi ngủ đi em, mưa ru em ngủ, tay em kết nụ, nuôi trọn một đời, nuôi một đời người” (Ru em từng ngón xuân nồng). Gọi tên em bốn mùa trong cõi thiên thu cũng chính là chàng du ca kia tự gọi tên mình cho đỡ nhớ vì không còn không còn ai để gọi tên mình. Quả nhiên, chàng không gọi tên một người tình nào, không gọi một ai, mà chỉ gọi chính lòng mình qua hình ảnh các em-phi-em; các em đã vội đi cho nên có còn gì chăng cũng chỉ là một mái tóc thần thoại, đôi cánh vạc bay, một môi hồng một nghìn năm trước một môi hồng một nghìn năm sau, những cơn mưa phi không gian, những đêm tối phi thời gian. Các em đã vắng mặt như một hư vô thì hư vô này lại còn hiện hữu hơn sự có mặt của các em: những cuộc tình dần dần chuyển sang tình yêu man mác mông lung, bao la là tàn phai và mông lung là hiu quạnh. “Chìm dưới cơn mưa và chìm dưới đêm khuya. Trời đất bao la còn chìm đắm trong ta. Hạt cát ngu ngơ nằm chìm dưới chân đi. Bờ biển thiên thu nằm chìm dưới hư vô. Chìm dưới cơn mưa một nghìn năm trước mây qua mây qua môi em hồng nhạt. Chìm dưới cơn mưa một ngàn năm nữa mây qua mây qua môi em hồng vừa. Chìm dưới cơn mưa, một người nằm chết đêm qua. Chìm dưới đất kia một người sống thiên thu. Chìm dưới cơn mưa một dấu chân đi chìm dưới đất kia hạt cát bao la” (Chìm dưới cơn mưa). Hẳn chàng du ca không hề sẵn sàng xoay lưng với một người tình nào chợt mất mà “hình như” lúc nào chàng cũng sẵn sàng đợi chờ sự mất ấy bởi cái đẹp cái thơ mới thật sự bắt đầu bằng sự mất mát kia: những cuộc tình còn lại mang đến cho cõi-hoang-vu-là-lòng-chàng những tiếng hát dưới cơn mưa thật ngậm ngùi, những ngôn ngữ của nhạc-và-thơ trong một hạt cát bao la, bao la.

 

Những cuộc tình rồi cũng tàn phai úa rữa để mọc dậy, phục sinh những tình yêu của nhạc-và-thơ. Em đã ra đi, sầu ở lại. Em đã chết đi, anh vĩnh viễn nhớ. Tình em thu gồm trong một cá thể, bây giờ anh thấy em thần thoại nối hết mọi tha nhân. Hiện hữu mới thật bộc phát từ hư vô. Trong hiện hữu mọi hiện tượng đều bị giới hạn; trong hư vô mọi biên cương đều bị phá vỡ, tưởng tượng sẽ phong phú với hư vô hơn với hiện hữu. Nét môi em bây giờ là vần thơ anh viết trên trán một người chìm trong cõi hư vô. Mắt em bây giờ xanh thẳm và hút sâu như đôi ngôi sao cổ tích lúc nào cũng lấp lánh trong anh, trong cảnh hoang vu, cõi lạc loài, cõi sa mạc nối dài, em em ơi, làm sao em biết đời sống buồn tênh... Tình yêu đối với trăng-lãng-du là tình yêu đã ra đi và tình yêu đã ra đi trong suốt một hành trình biện chứng của hóa thân và thăng hoa. Từ cụ thể - người tình- tình yêu của em hóa thân thành trừu tượng - cuộc tình; Tình yêu trừu tượng này dần dần thăng hoa thành nhạc và thơ: “Hoa thanh quý nở bừng trong diễm sử” (Đinh Hùng). Tuyệt đối, Trịnh Công Sơn không bao giờ muốn giữ lại trong tay chàng một người tình nào cả; thật ra, chàng cũng chẳng ý thức cụ thể về điều đó. Hồn chàng là cõi hoang vu dệt bằng hai canh chỉ nhạc và thơ. Trong hai từ nhạc và thơ đã bao hàm vô định lẫn vô biên, hư vô lẫn hiện hữu, buồn vui không biên giới, hạnh phúc và nỗi niềm thân phận cũng chỉ là một. Mọi cuộc tình đều mang yếu tính thế gian, chỉ có tình-yêu-nhạc-và-thơ mới phi thế gian, phi đời. Sự hoang vu dày dặc trong hồn chàng là cả một hiện sinh đợi thời gian đến để khước từ, đợi không gian đến để gọi tên rồi lặng yên. Tình yêu là gì? Là màu xanh rừng sẽ giữ mãi, là hương đời sẽ gửi mãi cho gió, là buồn vui đang nằm chờ để hợp nhất. “Tấm lòng em như lá kia còn xanh. Rừng ơi hãy giữ cho bền nhé (...) Em đã đến nơi này tựa như cánh én. Dịu dàng trao chút hương hoa mùa xuân. Nhớ gì mà nắng vàng cánh rừng. Thương gì mà sương khuya vội buông. Chiều nay bên trời xao xuyến, còn em trong từng nhớ thương.” (Vẫn có em bên đời). Tình yêu của chàng du ca không chỉ là hiển thể (étant) mà tất yếu phải biện chứng sanh hữu thể (être). Hiện thể thì tất yếu tàn phai tan tác như một vật chất thuần túy; và hữu thể thì cũng tất yếu và luôn luôn khai phóng để phong phú hơn và mãi mãi phong phú hơn như bất tử. Khi tình yêu thế gian bắt đầu ngả đổ tan tác thì cũng là lúc tình-yêu-hữu-thể bắt đầu thơ mộng. “Có khi mưa ngoài trời là giọt nước mắt đã nương theo vào đời làm nỗi ưu phiền. Ngoài phố mùa đông đôi môi em là đốm lửa hồng (...) Ru đời đi nhé ôi môi ngon này giữa trần gian” (Ru đời đi nhé). Em như cơn gió quạnh hiu. Không có em đường cũ tiêu điều. Em đã xa lìa nỗi đau. Em đi biền biệt muôn trùng quá. Từng cơn gió và từng cơn gió. Em đi gió lạnh bến xa bờ. Từng nỗi nhớ trùng trùng nỗi nhớ.” (Còn ai với ai). Hình như nhạc sĩ du ca lúc nào cũng muốn nói rằng: này tình yêu, em ơi, không bao giờ em chết trên cung tay ta như một loài côn trùng ngủ sâu, mà chính ta sẽ chết theo năm tháng hạnh phúc đã thăng hoa từ mắt em, từ môi em, từ ngón xuân nồng, từng ngón chân xưa dội về phố cũ - Ôi tóc em dài đêm thần thoại - Không, không bao giờ em chết trên tay ta theo tháng năm trần lụy mà ta sẽ ru em. Ru mãi ngàn năm giòng tóc em buồn. Ru mãi ngàn năm từng phiến môi mềm. Còn lời ru mãi, vang vọng một trời. Mùa xanh lá vội, ru em miệt mài, còn lời ru mãi, còn lời ru này ngàn năm ru hoài, ngàn đời ru ai. Người du ca không còn ru những người tình nữa mà ru những cuộc tình đã thăng hoa thành tình-thơ-và-nhạc để rồi những tình này cũng sẽ thăng hoa thành một đóa. “Hoa thanh quý bừng trong diễm sử”. Ngàn đời ru ai. Ai. Không còn ai, là tất cả các em đã ra đi, là những cuộc tình cũng đã vội trôi; giờ đây, không còn một ai, tức là còn tất cả. Tất cả các em bây giờ là một: ai. Các cuộc tình đã thăng hoa để đạt đến chỗ đồng nhất một: một là ai; ai là tất cả, là em, là những em. “Ru em ngủ những đêm khuya, ru em ngủ tháng âm u ru em cùng những u mê ru em dù đã chia xa. Ru em vì những đêm xưa (...) Ru em từng giọt bùi đã qua (...) Cuối đời còn gì nữa đâu, đã tàn mộng mị khát khao” (Ru em). Những cuộc tình bây giờ chỉ còn là kỷ niệm. Kỷ niệm là thời-gian-hoài-mộng, mà cũng là thời-gian-phóng-hiện-vào-tương-lai trên con đường sáng tạo nghệ thuật. Nhớ lại các em, những cuộc tình: người du tử bèn chép sử tương lai vì tương lai là quê hương của khát vọng, của mộng mị, là bến hẹn của tục lụy đầu thai làm thanh quý, để những tình yêu đầu thai làm tình-yêu-nhạc-và-thơ để tình-yêu-nhạc-và-thơ đầu thai làm đóa hoa vô thường.

 

Không, không bao giờ các em chết trong những quạnh quẽ của tháng năm, của bẽ bàng thân phận, của hững hờ định mệnh và, và, của bội bạc lẽ sống. Không. Các em sẽ ngủ mãi trong lời ru này, trong tiếng hót của họa mi, ngủ mãi trong lòng ta, trong hơi thở của nàng thơ. Chim họa mi và nàng thơ cùng ta sẽ ru các em mãi mãi trên lưng sóng nhạc, trong giấc ngủ thiên thu của đóa hoa vô thường . Đối với trăng-lãng-du, không có một tình yêu nào mất đi cả. Những cuộc tình đã vội qua là những thăng hoa của tình yêu vội thăng hoa theo cấp số nhân mà thời gian chỉ trôi giạt theo cấp số cộng, hỡi các em, xin đa tạ các em đã cho ta, giờ đây, sự bất tử của tình yêu. Xin đa tạ các em. Em đã cho tôi bầu trời là những mênh mông vô hạn. Em đã cho tôi yêu thêm loài người: tình yêu các em là dưỡng chất trần gian nuôi hồn tôi thêm cao quý: mở rộng cho tha nhân... Và, chiều nay em muôn đời nằm xuống là lúc tôi có em đời đời vì từ đây tôi xót xa chờ đợi, vì từ đây không còn có ai phụ người. (Em đã cho tôi bầu trời). Những cuộc tình đã vội quên là những hóa thân vội vã của những cuộc tình thành những Tình xa, Tình nhớ, Biển nhớ, Ru em từng ngón xuân hồng, Ru ta ngậm ngùi, Ru em... Nỗi bận bịu lớn nhất đối với trăng-lãng-du không phải là “sợ tình yêu sẽ ra đi hay đã quên đã chết” mà chính là hăm hở chờ cho tình yêu đã ra đi (vô thức) để tình-thật-sự-là-tình-trở-về-mãi-mãi bên chàng. “Tình ngỡ chết trong nhau, nhưng tình vẫn rộn ràng. Người ngỡ đã quên lâu nhưng người vẫn bâng khuâng” (Tình nhớ). “Cuộc tình nào đã ra khơi ta còn mãi nơi đây. Từng người tình bỏ ta đi như những giòng (sic) sông nhỏ. Ôi những giòng (sic) sông nhỏ lời hẹn thề là những cơn mưa (...) Đôi khi ta lắng nghe ta nghe sóng âm u dội vào đời buốt giá. Hồn ta gió cát phù du bay về. Đôi khi trên mái cuộc tình ta nghe những giọt mưa, Tình réo tình ta âm thầm, sầu réo sầu bên bờ vực sâu” (Tình xa) “Tình yêu như trái phá con tim mù lòa. Một mai thức dậy chợt hồn như ngất ngây, chợt buồn như mắt nai, rồi tình vui trong mắt, rồi tình mềm trong tay (...) Tình như cơn bão đi qua địa cầu. Tình khắp cơn sầu, tình dìu qua hố sâu tình vời lên núi cao rồi trong cơn yếu dấu, tình đầy tình xa nhau. Cuộc tình lên cao vút như chim mõi cánh rồi, như chim xa lìa bầy như chim bỏ đường bay. Tình yêu như trái chín trên cây rụng rời. Một mai thức dậy chuyện trò với lá cây, rồi buồn như lá bay (...) Tình cho nhau môi ấm một lần là trăm năm” (Tình sầu). Tình yêu như trẻ thơ, như người ngu si, như tên mù lòa mới sống được với cõi thật của tình yêu, để rồi, khi tình thế gian gian dối, thì ta còn lại mãi chất đời và men yêu trong mưa, trong nắng trong bóng đêm, trên đường phố, trên chiếc lá, và, trên môi trên tóc ai ôi những đêm dài thần thoại. Kẻ có mãi những nét đẹp của tình yêu là kẻ đã không giữ lại trong tay một đôi môi nào, một mái tóc nào, một ánh mắt nào. Hạnh phúc chính thống trong tình yêu nào phải là cười cợt lả lơi với người tình, mà là chính mình gặm nhắm những miếng thời gian ghi dấu ánh mắt ấy môi sầu kia, một mình trên lưng thành phố cổ, trong bóng đêm heo hút, trong quạnh hiu. Hỡi các em, xin giã biệt, để ta trở về, trở về... để thở theo nhịp thở nàng thơ và ca tụng một đóa hoa thanh quý theo giọng họa mi. Chàng đang gặm nhắm những miếng tình khuất bóng bên bờ vực sâu tâm hồn để nghe hư vô réo gọi tình về hiện hữu trong những phát sóng mông mênh, mênh mông bên đời quanh hiu, bao la trong nỗi tàn phai, bao la... Tình yêu trở về từ cõi xa xăm - ôi áo xưa lồng lộng; người ngỡ quá xa xăm bỗng về quá thênh thang. Tình yêu thật là đời sống buồn tênh, tình yêu đẹp là những giọt mưa long lanh trong mắt em, làn hơi thở mỏng trên màu lá úa trong cõi hoang vu, là tình âm thầm réo gọi bên bờ vực sâu. Tình xa không phải là tình đã mất đi mà là tình mãi-mãi-chờ-ta-bên-bờ-quạnh-hiu. Tình sầu không phải là tình gục ngã đớn đau mà là tình cấy trong thời gian và không gian những bó hoa ngát hương bốn mùa ảo giác. Tình nhớ không phải là tình ủ dột quÿ lụy van xin ố (mà van xin tình yêu sao không là một hạnh phúc kia chứ) - mà là tình thế gian đã chết và chờ ngày phục sinh để vĩnh viễn đẹp như Môi (các em), Tóc (các em) và mãi mãi thành điệp khúc của nỗi tàn phai... “Có những nghìn năm xưa hóa thân em bây giờ Nên tôi vẫn nhìn thấy em, Giữa đám đông xa lạ Vì em như chim trắng giữa đồng trống bước ra (...) Vì em như Hoa lá Giữa thiên nhiên hiền hòa” (Em đến từ nghìn xưa). P. Eluard đã từng nói “Anh còn nghe giọng em ngân vang trong mỗi tiếng lòng tạo vật” (Jõentends vibrer ta voix dans tous les bruits du monde). Chàng du ca Việt Nam vẫn còn thấy em đi quanh từng giọt nước mắt, đi quanh từng ngọn nến tắt, còn nghe tiếng em gọi xa xôi nghìn trùng, run theo từng ngọn gió “Những con mắt bình minh tắt trên giòng (sic) sông. Những con mắt mùa đông tắt trong hoàng hôn. Ta thấy em bâng khuâng vì ngọn lá úa. Ta thấy em đêm đêm đòi lại tiếng nói. Ta thấy em lênh đênh trên giòng (sic) nước lũ. Ta thấy em đêm đêm đồi bại bóng tối. Ta thấy em vang trong một ngày bão tố”. (Ru đời đã mất).

 

Những người tình đã đến với chàng đều dạy cho chàng mỗi một điều duy nhất: Cái đẹp của tình yêu là chính cái còn lại của những tình yêu đã mất. Những gì còn lại của những cuộc tình là hơi thở của Nàng thơ, là tiếng hót của họa mi: bây giờ, bóng tối gợi dậy trong lòng chàng những ánh mắt âm u, huyền hoặc, mưa, những giọt nước mắt, bão, những đợt nước mắt chứa chan, gió, tóc các em bay bay, thần thoại, hoàng hôn, bình minh, ôi những đôi môi nồng nàn dường ấy, con đường, hôn những gót chân em, những hẹn hò, những chia tay, những nỗi nhớ; tất cả, và tất cả đã làm nên thế giới ca từ của Trịnh Công Sơn. Hơn thế nữa, những gì còn lại của những cuộc tình đều hóa thân để không còn một dấu vết gì cho thế gian. “Tìm trong vô thường có đôi dòng kinh sấm bay rền vang. Bỗng tôi thấy em dưới chân cội nguồn. Tôi mời em về đêm gội mưa trong em ngồi bốn bề thơm ngát hương trầm. Trong vườn mưa tạnh tiếng nhạc hân hoan. Trăng vàng khai hội một đóa hoa quỳnh (...) Từ nay anh đã có nàng. Biết ơn núi đáp đền tiếng ca. Mùa xuân trên những mái nhà. Có con chim hót tên là ái ân (...) Từ đó ta nằm đau. Ôi núi cũng như đèo. Một chút vô thường theo. Từng phút cao giờ sâu. Từ đó hoa là em. Một sớm kia rất hồng nở hết trong hoàng hôn. Đợi gió vô thường lên. Từ đó em là sương. Rụng mát trong bình minh. Từ đó ta là đêm nở đóa hoa vô thường. Từ đó trong vườn khuya. Ôi áo xưa em là một chút mây phù du. Đã thoáng qua đời ta. Từ đó trong hồn ta. Ôi tiếng chuông não nề. Ngựa hí vang rừng xa. Vọng suốt đất trời kia. Từ đó ta ngồi mê. Để thấy trên đường xa. Một chuyến xe tựa như vừa đến nơi chia lìa (Đóa hoa vô thường).

 

 

IỊ NGƯờI DU Tử VớI CẢM THỨC TÀN PHAI

 

 

Nếu đóa hoa vô thường là sự kết tinh của cái đẹp và nỗi buồn còn lại từ những cuộc tình đã ra đi, từ những tình yêu thăng hoa, thì, thường xuyên, nỗi buồn và cái đẹp ấy lướt trôi, lướt trôi, qua bình diện ý thức của người du tử, để một lần nữa, có những lúc, hóa thân thành nỗi cô đơn giữa lòng hiu quạnh, hoang vu, khiến chàng chợt giật mình trong cơn buồn dày đặc và hút sâu. “Giật mình nhìn quanh phố xa lạ (...) Đường nào dìu tôi đến cơn say. Một lần nằm mơ thấy tôi qua đời. Lòng thật bình yên mà sao buồn thế. Giật mình nhìn tôi khóc bao giờ (Bên đời quạnh hiu). Cô đơn quả nhiên đã trở thành một nội lực thúc đẩy mọi sinh hoạt tâm lý khác trong đó nổi bật nhất là hiện tượng hãi hùng trước cuộc đời, xao xuyến trước nỗi niềm khiến chủ thể phải trốn chạy cuộc đời bằng vận tốc siêu-siêu-thanh, nhanh nhất là khước từ cuộc đời, toàn diện nhất là trốn chạy cuộc đời; và, có sự trốn chạy nào nhanh hơn mà không là giã từ nhân thế. Nơi mỗi con người đều có một ý lực muốn sống “Vouloir vivre” (Schopenhauer). Thế mà có kể chỉ những muốn khước từ cuộc sống. “Người là một con vật ham sống, kẻ cả những kẻ sắp chết” (Pascal). Trịnh Công Sơn nằm mơ thấy mình qua đời. Nếu giấc mơ là sự hóa giải những ẩn ức thì quả nhiên ca từ là bến hẹn của ẩn ức trên bình diện thực tại, và thực hữu. Ngày xưa, vào khoảng những năm sáu mươi, có một thi sĩ muốn dập tắt nỗi cô đơn đang dày xéo tâm hồn vì chàng rất cô độc, chàng đành phải buộc mình gọi tên mình cho đỡ nhớ; tiếng gọi ấy thất thanh vang vào vũ trụ khiến cho một loài sao phải vỡ tan từng mảnh, những mảnh vỡ ném vào chuông giáo đường như một ngôn ngữ khước từ thượng đế: không có thượng đế trong cuộc đời này vì nếu có thì tại sao ta phải cô độc và quá cô đơn; và, nếu có thì thượng đế cũng đã chết từ lâu chỉ còn ta, ta, cô độc giữa lòng cuộc đời này: “Ném mẫu thuốc lá xuống dòng sông. Tôi gọi tên tôi cho đỡ nhớ, Thanh Tâm Tuyền. Buổi chiều. Sao vỡ vào chuông giáo đường” (Tôi không còn cô độc). Trịnh Công Sơn trốn chạy cô đơn bằng cách yên lặng hơn, nhìn ngắm lại nỗi cô đơn. “Lòng thật bình yên mà sao buồn thế. Giật mình nhìn tôi khóc bao giờ”. Giật mình là một thức tỉnh siêu hình: từ lúc ấy trăng-lãng-du thấy cuộc đời toàn là những cấu trúc của tàn phai. Nhìn người đi như mây vô danh. Thấy mình lạc loài giữa phố cũ. Chung quanh mình sa mạc sa mạc nối dài. Nghe tuổi buồn em mang đi trong hư vô. Nhìn đường phố hoang vu. Sầu réo sầu bên bờ vực sâu. Thành phố không hồn. Lòng ta là ngọn đèn hết lửa để thắp lên một tí niềm tin trong đêm tối. Quanh ta không còn không còn ai. Ngày đi đêm tới trăm tiếng mơ hồ. Ngày đi đêm tới trăm tiếng hư không. “Có còn sợi tóc nào bay. Trong trí nhớ nhỏ nhoi. Không còn không còn ai. Ta trôi trong cuộc đời. Không chờ không chờ ai. Em về hãy về đi. Ta phiêu du một đời. Hương trầm có còn đây. Ta thắp nốt chiều nay. Xin ngủ trong vòng môi. Ta ru ta ngậm ngùi. Đời sao im vắng” (...)

 

Người về soi bóng mình

 

Giữa tường trắng lặng câm (Ru ta ngậm ngùi)

 

Giật mình nhìn tôi khóc bao giờ. Tiếng khóc hòa lẫn bất ngờ làm nên nỗi tàn phai. Một hữu thể phiêu du soi bóng mình trên tường trắng lặng im. Phiêu du hòa lẫn với màu trắng và lặng yên làm nên cảm thức tàn phai. “Linh hồn rất mong manh. Tôi như con chim buồn. Thôi quên đi thiên đường. Tôi như con chim buồn thiếu hạnh phúc trần gian. Có những mùa đông Ngồi khóc rất âm thầm (hu, hu)” (Như con chim buồn). Trong hiện tại, tàn phai là một hiện tượng tan tác, tàn tạ, phôi phai, nhạt nhòa, mờ xa, hiu quạnh, hoang vu, lặng yên, trong quá khứ là xa xôi, không-còn-nữa, luyến lưu từ cái đã mất, và, trong tương lai sắp trở thành hư vô. Và, trong yên lặng, sao nỗi tàn phai ầm vang đến thế! Quạnh hiu. Ngậm ngùi. Cảm thức về nỗi tàn phai không phải là một hiện tượng tâm lý ở đó chủ thể dửng dưng ngắm nhìn sự tàn phai lướt trôi qua bình diện ý thức mà là hiện tượng bộc phát hiện sinh của vô thức nhằm trốn chạy tàn phai bằng cách bắt tàn phai dừng lại, bảo hiện hữu đừng tan tác, cột trói đôi cánh thời gian đang là suối nguồn của tan tác và phôi pha, phá vỡ quá khứ để chụp bắt lại những xa xôi, nuối tiếc, ngậm ngùi. Nếu đã từng nói “Có còn sợi tóc nào bay. Trong trí nhớ nhỏ nhoi (...) Hương trầm có còn đây. Ta thắp nốt chiều nay” thì không những chỉ muốn, một lần nữa “Ta ru ta ngậm ngùi, cho một cuộc tình đã ra đi bây giờ những gì còn lại là nỗi tàn phai đang trãi rộng trong tâm hồn...” mà còn muốn thét rằng: cuộc tình nào đã ra đi sao ta còn mải mê chi, trời hãy lộng gió lên trong tóc em, để ta lùa bàn tay nhiệt đới vào cho tóc em thêm thần thoại cho tóc em thơm nồng hơn trong quá khứ và cho ta say sưa với tất cả những nồng nàn còn giữ mãi trong tóc em, xin đa tạ, và đâu rồi, đâu rồi một làn môi êm, hỡi em, ta muốn thời gian đứng lại cho tình yêu không tàn tạ, cho tóc em thơm mãi trong tình ta, cho tàn phai không đến, cho hiện hữu thêm rào rạt phấn hương yêu chiều nay và chiều nay ta thắp lên một ngọn nến nhỏ mà soi rõ được cả một quá khứ trong đó, ôi đôi môi em là bến hẹn của hồn du mục khát khao về miền viễn xứ... Cũng như một Baudelaire đã từng thèm khát ngụp lặn trong một làn tóc như kẻ khát nước bên dòng suối ngọt và gặm nhai những sợi tóc bềnh bồng mà cứ ngỡ rằng mình đang ăn ngồm ngoàm bao kỷ niệm “Laisse-moi respirer longtemps longtemps lõodeur de tes cheveux, y plonger tout mon visage, comme un homme altéré dans lõeau dõune source, et les agiter avec ma main comme une mouchoir adorant pour secouer les souvenirs dans lõair. Mon âme voyage sur le parfum comme lõâme des autres hommes sur la musique (...) Quand je mordille tes cheveux élastiques et rebelles, il me semble que je mange des souvenirs” (Un hemisphère dans une chevelure).

 

Tàn phai là, gọi theo thời gian, khoảnh khắc cuối, và gọi theo không gian, là trên một biên cương, những gì sắp chuyển thành hư vô mà bản thể là một nỗi buồn sâu lắng hoang vu đồng lõa với một nỗi cô đơn nào ngậm ngùi nhất, thỏa hiệp với một nỗi buồn nào quạnh hiu nhất và là suối nguồn của một khát khao nào bỏng cháy nhất và là ngôn ngữ chính thống của một tâm thức nổi loạn nào bất lực nhất và là tên gọi chính danh nhất của bất cứ thực tại nào. Và có hiện hữu nào thực hữu và vĩnh hằng hơn mà không bột phát từ hư vô! Đó là chủ đề của phim La Strada của (Pellini), của một vở kịch nổi tiếng bật nhất của Ionesco: Les chaises. Cho nên, tàn phai, bến hẹn của hiện hữu với hư vô, là thiên thai của nỗi buồn vời vợi rung bật lên bao âm vang trong nỗi lòng nhạc sĩ, bao tiếng khóc âm thầm, bao ngôn ngữ tha thiết, vừa tha thiết vừa ngậm ngùi, quạnh hiu, vừa rộn rã vừa quạnh hiu. Nhưng có là gì đi nữa, dù sao đi nữa thì cứ mặc cho nó tình cờ mà lướt qua bình diện ý thức, rồi mặc nó; đằng này chủ thể tư duy phải giáp mặt với chính nó từ một ý thức đã được phản tỉnh bao lần thì quả thật nói sao cho vừa, kể sao cho xiết tính hung hãn, bạo chúa, dã thú của nỗi tàn phai! “Tôi như trẻ thơ ngồi bên hiên nhà chờ xem thế kỷ tàn phai. Tôi như người lạc trong đô thị một hôm đi về biển khơi. Tôi như người trong đêm dài nhìn tôi đang quá ngậm ngùi” (Tự tình khúc). Tàn phai là xót xa thế ấy mà chàng ta phải chờ phải đợi. “Tôi chờ xem thế kỷ tàn phai” là một ngôn ngữ tràn đầy nước mắt, là những nước mắt tràn đầy tiếng khóc câm bặt, một lời tự tình tràn đầy uất ức và phẩn nộ. Hiện hữu là thế đó. Hiện hữu của những tâm hồn, của tư duy. Hiện hữu là nỗi niềm, là thân phận. Thân phận làm người là phải sống như một cô đơn lạc loài, hoang vu, một nỗi niềm quạnh hiu, ngậm ngùi. “Người nằm yên không kêu than chết trong căn phần. Một góc trời người vẫn ngồi một đời nhỏ nhen. Người còn đứng như tượng đá trong rừng cây già. Người còn đứng như trăm năm vết thương chưa mờ từng đêm về từng đêm về mang đời ngẩn ngơ. Còn bao lâu cho thân thôi lưu đầy chốn đây. Còn bao lâu cho mây đen tan trên hồn người. Còn bao lâu tôi xa em xa anh xa tôi”. (Phúc âm buồn) Tự đặt cho mình bao câu hỏi chính là chủ thể tra hỏi đang ý thức về thân phận mình giữa lòng biển sâu vì để trả lời cho những tra hỏi ấy thì chàng nhạc sĩ lãng du cũng chỉ có thể trốn chạy chính những tra hỏi hay, hay, cũng chỉ có thể cúi đầu và lặng yên: một nỗi cô đơn (lũy thừa theo vận tốc cấp số nhân và thời gian thì u hoài theo cấp số cộng), bởi từ-khi-sinh-ra-đời-con-người-đã-bị-kết-án-làm-người! “Người còn đó nhưng bơ vơ mắt chong đêm dài. Người còn đó nhưng trong tim máu tuôn ra ngoài” (Phúc âm buồn). “Cúi xuống cho máu ngược dòng cho nước sông cạn nguồn cho cây khô trên cành trút lá bơ vơ (...) cho da thơm trên người nay cũng phôi pha. Cúi xuống nghe đời nhấp nhô nghe tim rạng vỡ nghe trong tuổi nhỏ khóc òa (...) Cúi xuống nhìn sâu trong mắt và nghe mưa bão tan đi trong đại dương (...) Cúi xuống cho tắt nụ cười, (Cúi xuống thật gần) “Hai mươi sầu dâng mắt biếc. Nghe tháng ngày chết trong thu vàng. Thương cho người rồi lạnh lùng riêng” (Nhìn những mùa thu đi).

 

Tàn phai đồng nghĩa với buông thả, xóa tan, rã rời, chầm chậm trôi, xa xôi biết bao chừng, hoài mơ trong im vắng, tịch liêu, chiều mờ vàng úa. Tàn phai là nhạt nhòa như nước mắt em một thuở nào, như nắng hồng hoang trong mắt em, như nỗi nhớ của tình xa còn chờ trên đôi môi mềm, ngọt, ngọt ngào, em ơi, em, và không còn nữa. Tàn phai là hờ hững ngủ trên vai em trong tim anh, là hơi thở cuối của một cuộc tình còn vương, còn vương (ở đâu em ơi?) trên đôi-môi-chiều cho nên bây giờ còn vương mãi nơi đây (ở đâu em ơi?) trên mái-tóc-chiều cho nên bây giờ nó thần thoại biết mấy, em ơi, tàn phai đã tàn phai, anh ngồi chờ thế kỷ tàn phai... Tàn phai là những phút giây vô tình của một bờ môi mỏng thoáng gối đầu lên một bờ tóc mong manh và tóc đã bay xa bây giờ mây còn lại , môi, quạnh hiu, ngậm ngùi khiến ta nhớ, nhớ em, trong gió, trên lá, trên mây, trong đêm, trong bóng tối, trong nắng, giữa khuya ta nhớ ố có lẽ vì ta còn yêu, tình yêu có thật, các em ơi, có thật không nơi ta, cho ta, không nơi em, cho em, ta nhớ ố cho nhạc-và-thơ ố ta nhớ biết bao chừng như lòng mãi hoang vu...” Ngày nào vừa đến. Đã xa muôn trùng. Ngày nào vừa đi lạnh lùng bước chân. Đôi khi thấy trong gió bay đi lời em nói. Đôi khi thấy trên lá cây ngày nào em đã xa tôi. Đôi khi nắng lên phố xưa làm tôi nhớ. Đôi khi có mưa giữa khuya hồn tôi vẫn vu vơ. Đôi khi nhớ trong tóc em mùi cây trái thơm tho. Đôi khi thấy trăm vết thương rồi như đá ngây ngô”. (Rồi như đá ngây ngô).

 

Nếu tình yêu đã biện chứng thăng hoa thành một đóa hoa vô thường khiến cho ngàn năm qua cũng chính là ngàn năm sau thì tàn phai là thừa số của hết thảy mọi cảm thức của người nhạc sĩ về cuộc đời mà tình yêu là độc đạo đưa chàng vào cõi u-mê mà tàn phai vừa là suối nguồn vừa là miền đất hứa của những cảm xúc ấy. Cho nên “Tự tình khúc”của Trịnh Công Sơn khiến ta liên tưởng đến một “Tự tình khúc” của Cao Bá Nhạ, một kẻ sĩ lỗi vận bị bắt giam ngục muốn đời hiểu cho mình một nỗi oan. Với Trịnh Công Sơn thì nỗi oan gì? “Đời tưởng ta vui lắm sao? - Không đâu, ta buồn lắm, đời ơi đời!” “Đời tưởng ta đẹp lắm sao? - Không dám đâu đời ơi đời!” “Đời tưởng ta hạnh phúc lắm ư? - Không dám đâu, đời ơi là đời!” Bởi, đối với mọi hồn cảm tế nhị thì tàn phai đã nằm chờ hạnh phúc khi hạnh phúc ra đời; hay, tàn phai với hạnh phúc nào cũng chỉ là một? Bởi tàn phai là những gì còn lại từ những ánh mắt giao thoa trong một không gian tự tình bây giờ đã xa xôi, xa xôi lắm rồi! Bởi tàn phai là hương gây màu nhớ từ sự va chạm mỏng thoáng của hai bờ môi của một thuở mà hai người tình đều u mê để thời gian ngự trị giữa lòng biến động của tình tự, và, bây giờ, cũng đã xa xôi, xa xôi rồi! “... ru em cùng những u mê, ru em dù đã chia xa. Ru em vì những đêm xưa (...) ru em quỳ gối vong nô. Ru em mệt lả cơn đau, ru em về giữa chiêm bao. Cuối đời còn gì nữa đâu, đã tàn mộng mị khát khao” (Ru em). Tàn phai là mộng mị, vu vơ, hững hờ, quạnh hiu, cô liêu, sa mạc. Và, tàn phai cũng là một loài hữu thể NHớ. “Đôi khi nắng qua mái hiên làm tôi nhớ. Đi khi nắng lên phố xưa làm tôi nhớ. Đôi khi bước qua phố xưa làm tôi nhớ. Đôi khi bước qua phố xưa hồn tôi bỗng vu vơ” (Rồi như đá ngây ngô). Tàn phai là một thứ chất đời làm cho tình yêu phôi pha, làm cho cái đẹp phai tàn; nhưng nếu không có tàn phai thì cũng chẳng có luôn một tình yêu để phôi pha, hay một tình yêu phôi phai, không có luôn một cái đẹp để tàn phai, hay một cái đẹp tàn phai. Tàn phai làm cho tóc thêm thần thoại trước khi thần thoại kịp tàn phai, làm cho môi em thêm mộng mị trước khi mộng mị kịp hư vô. “Bến bờ thiên thu nằm chìm dưới hư vô. Chìm dưới cơn mưa một ngàn năm trước mây qua mây qua môi em hồng nhạt. Chìm dưới cơn mưa một ngàn năm nữa mây qua mây qua môi em hồng vừa (...) Chìm dưới đất kia một người sống thiên thu. Chìm khuất trong ta một lời nói vu vơ. Chìm dưới sương thu là một đóa thơm tho. Chìm dưới cơn mưa một dấu chân đi. Chìm dưới đất kia hạt cát bao la” (Chìm dưới cơn mưa). Tàn phai là hiện tượng pha trộn ngoại giới lẫn nội giới: đúng hơn là một cảm thức tàn phai. Cảm thức này chính là sự lướt trôi của một ý thức qua bình diện thực tại nhằm chụp bắt những hoài niệm đã mờ phai, đã xa xôi, xa xôi lắm rồi. Còn gì nữa đâu, hay có còn chăng cũng chỉ là những-gì-không-còn-nữa-còn-vương-vương. “Nghe tháng ngày chết trong thu vàng. Thương cho người rồi lạnh lùng riêng. Đơn côi bàn tay quen lối đưa em về nắng vương nhè nhẹ (...) Tay trơn buồn ôm nuối tiếc. Nghe gió lạnh về đêm. Gió heo may đã về, chiều tím loang vỉa hè, và gió hôn tóc thề. Rồi mùa thu bay đi. Anh nghe hồn mình trên ấy. Anh ghi bằng nhiều thu vắng, đến thu này thì mộng nhạt phai” (Nhìn những mùa thu đi).

 

Ca từ của Trịnh Công Sơn là thế giới của tàn phai trong đó tình yêu là nhân vật chính của một bi kịch “Làm người”. Có một người sinh ra để làm gã phù thủy của tình yêu để rồi, cuối cùng, là kẻ hiu quạnh trong nỗi nhớ, ngậm ngùi giữa sa mạc nối dài và gục đầu lên nỗi tàn phai mà viết bản chúc thư gửi lại cho không gian và thời gian: “Tự tình khúc”. Nếu gã không là phù thủy thì tóc em làm sao thần thoại những đêm dài: “Ôi tóc em dài đêm thần thoại”. Cũng chính bằng tình yêu mộng mị, chàng đã ém xì bùa cho lũ chí chết hết hay phải chạy trốn khỏi mái tóc em để từ đó mỗi sợi tóc em là một nẻo cổ lý đưa tình gã lên miền thiên thai, và mái tóc em trở thành một vườn tóc mượt ngát hương bốn mùa ảo giác, và, là một trong những suối nguồn hoài niệm tạo nên chất tàn phai. “Tôi như trẻ nhỏ ngồi bên hiên nhà chờ xem thế kỷ tàn phai. Tôi như trẻ nhỏ tìm nơi nương tựa mà sao vẫn cứ lạc loài. Tôi như là người một hôm quay lại vì nghe sa mạc nối dài. Tôi như nụ cười nở trên môi phòng khi nhân loại biếng cười”. (Tự tình khúc). Trẻ thơ nào cũng mơ giấc ngủ thiên thần, lứa tuổi mộng mị, lòng cả tin, không gian đối, chỉ trực diện với thực tại. Chàng như “trẻ thơ ngồi bên hiên nhà đợi chờ thế kỷ tàn phai”. Không có nhà mà cội nguồn cũng chẳng biết, là trăng-lãng-du, gã du ca lãng tử, và đứa con lãng tử ấy, đã từ giã quê nhà từ độ ấy, chàng chỉ “ngồi bên hiên nhà”, ở trọ như một sương, một mây kia. Mây kia ở đậu từng không, nắng kia ở trọ bên trong mắt người. Sương kia ở đậu miền xa cơn gió ở trọ bao la đất trời. Chàng đang ngồi trọ bên hiên nhà vì thật sự không có nhà để ở. Muốn được ở trọ thì phải có một không gian để trọ; trọ là trọ trong một không gian và thời gian. Nhưng chính cái hiên nhà kia cũng đang ở trọ, tức là không gian đang ở trọ và thời gian cũng đang ở trọ. Không gian và thời gian là hai phạm trù cấu trúc cho mọi vật, con người hiện hữu, hay, ở trọ; nhưng bây giờ chính không gian và thời gian cũng ở trọ luôn. Trăm năm ở đậu ngàn năm đêm tối ở trọ chung quanh nỗi buồn. Không gian (mây, sương, gió, nắng, mưa...) và thời gian (trăm năm, đêm tối...) mà cũng ở trọ thì tất cả chỉ còn là hư vô. Chính gã du ca đang ngồi bên hiên nhà là một hiện hữu như hư vô giữa một cõi hư vô. Hư vô là quán trọ (của không gian và thời gian và) của tất cả. Chàng đang đợi chờ. Đợi chờ bao hàm một hướng vọng vị lai (à venir). Nhưng cái chàng đợi chờ lại là dĩ vãng trong đó kết tinh cả một thế kỷ tàn phai vì tàn phai chỉ là tàn phai, đã-có-bây-giờ-không-còn-nữa hay đang biến dịch vào cõi không còn nữa. Vậy gã du ca đó là ai? Người đó đã vẽ tặng nhân gian một bức chân dung tự họa: một trăng-lãng-du ngây thơ cả tin vào đời (nhưng đời đã lừa dối!) đang ở trọ trong một chốn không bình yên tí nào và đợi chờ một ánh sáng đến nhưng đó chỉ là tàn phai kết tinh từ bao thế kỷ. Và đó chính là hiện hữu đích thực của chàng, mà cũng là điều mà chàng muốn đời phải hiểu trong một “Tự tình khúc”. Những gì vốn thường được ước mơ là vĩnh cửu thì cũng dẫy đầy những chốc lát và hư không: trọ: “Tim em người trọ là tôi. Mai kia về chốn xa xôi cũng đành”. Quả thật đời buồn quá, buồn quá, buồn quá đời ơi đời “Ngàn năm í a buồn như í a”. Buồn quá nghẹn ngào không nói nên lời! Bức chân dung tự họa này lại vừa là một tĩnh vật (và ngôn ngữ của im lặng nói nhiều hơn ngôn ngữ của những sự vật được gọi tên): một thân phận làm người mà không biết đâu nguồn cội (“Con sông là quán trọ và trăng tên lãng du. Tôi vui chơi giữa đời biết đâu nguồn cội”) không có hoài niệm, không có ngày mai, chỉ là một chiếc bóng trọ trong một cõi quạnh hiu, ngậm ngùi cho nên chàng đã khóc tự bao giờ “Đường thật lặng yên lòng không gì nhớ. Giật mình nhìn quanh ồ phố xa lạ. Tưởng rằng được quên thương nhớ nơi quê nhà lòng thật bình yên mà sao buồn thế. Giật mình nhìn tôi ngồi khóc bao giờ”.

 

Tàn phai vừa là bản chất vừa là hiện tượng chi phối nguyên một đời người buồn: một Trịnh Công Sơn. Hơn thế, chính đời chàng kết dệt bằng chính hiện tượng lẫn bản chất ấy: đời chàng là cả nỗi tàn phai đang ở trọ giữa lòng tàn phai. Một hôm lên núi cao nằm xuống, úp mặt hôn lấy địa cầu một lần cuối, và bèn nói: xin đa tạ nỗi tàn phai...

 

 

 

 

 


Trịnh Công Sơn - Để gió cuốn đi

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


Trên đường đến phòng triễn lãm tranh của họa sĩ Trịnh Cung tại California để từ giã người họa sĩ tài hoa này về quê nhà, tôi được thông báo về sự qua đời của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn qua một người bạn trong giới truyền thông. Tôi đã lặng cả người, nắm tay cô bạn gái chặt hơn, cố nén cảm xúc của một người ái mộ nhạc TCS. Tôi biết tôi đã vĩnh viễn mất một người dễ thương trong cuộc sống nàỵ

 

Tôi có dịp gặp TCS 2 lần vào cuối năm 1997 khi tôi trở về Việt Nam, một lần tại nhà riêng của ông trong 1 hẻm rộng ở đường Phạm Ngọc Thạch, và một lần tại đám cưới L., em trai út của tôi. Bỏ qua mọi định kiến chính trị và những đồn đãi mà nhiều người đã dành cho ông, tôi cùng L. đến thăm TCS vào một buổi trưa để "merry Xmas" người nhạc sĩ mà tôi yêu thích từ bé. Vì TCS rất mến và coi L. như em ruột, nên tôi cũng được ông tiếp thân tình như người nhà. Sau khi thăm hỏi nhau đôi điều, ông mời chúng tôi ở lại ăn trưa tại phòng khách nhỏ trên lầu. Có 2 người khách khác cũng vừa đến và có mặt trong bữa ăn đó. Một người là ông Sâm Thương, được biết là bạn rất thân của TCS, hình như là làm điện ảnh hay báo chí gì đó. Còn người kia, trẻ hơn, có lẽ là một nhà báo. Khi bước vào phòng khách, đập vào mắt tôi đầu tiên là những bức tranh do chính TCS vẽ. Vài họa sĩ bạn tôi ở Mỹ thường phê bình tranh TCS, cho rằng tranh không có giá trị nghệ thuật. Nhưng tôi vẫn yêu thích tranh của ông, nhất là lối vẽ nửa trừu tượng, nửa siêu thực. Trên tường, ngoài tranh còn có vài tấm hình đen trắng, chụp kỷ niệm thời văn nghệ sinh viên của ông. Phòng có vẻ bề bộn, giống như một studio hơn là một phòng khách. Tôi cũng có dịp chú ý đến cái chuông nhỏ mà ông thường rung để gọi những người giúp việc trong nhà, cái chuông mà tôi đã thấy trong một cuốn video nào đó về TCS. Bữa ăn của chúng tôi rất đơn sơ nhưng rất "Huế". Thức ăn được bày biện trên nhiều dĩa nhỏ, và vừa đủ cho một cái bàn làm bằng thân cây thốt nốt lớn được cưa ra. TCS ăn rất ít vì lúc ấy ông vừa mới qua khỏi một cơn bệnh nặng. Khi được hỏi thăm về sức khỏe của mình, TCS khoe với tôi rằng ông đã bỏ hút thuốc và uống rượu sau chuyến bệnh vừa qua, và cảm thấy khỏe rất nhiều. Qua cách nói và khuôn mặt của ông lúc đó, tôi có cảm tưởng TCS là một người rất ham sống và muốn sống để làm điều gì đó. Trong bữa cơm, chúng tôi nói chuyện nhiều với nhau về âm nhạc, nhất là những ca khúc cũ của ông. TCS giới thiệu với tôi tập ca khúc "Những bài hát không ngày tháng" mà sau này ông có dịp ký tặng tôi. Ngạc nhiên vì không thấy sự có mặt của nhiều ca khúc phản chiến nổi tiếng một thời của ông trong tập nhạc này, tôi bèn hỏi nhưng dường như TCS có vẻ tránh nói nhiều về những bài hát đó. Ông chỉ nhẹ nhàng bảo tôi rằng những ca khúc đó không còn hợp với thời đại bây giờ. Rồi ông quay qua khoe với tôi cây đàn guitar được đài BBC tặng. Ðàn bị hư hại, phải nhờ một nghệ nhân nào đó chữa lại. Nhân đó L. cũng đệm guitar cho tôi hát 2 bài hát của tôi sau khi hát 1 bài hát của ông mà tôi yêu thích: Một Cõi Ði Về. TCS ngồi lắng nghe, dáng trầm ngâm, nhưng không nói gì sau khi nghe xong. Tôi hỏi ông về những sáng tác mới, ông cười rất nhẹ, bảo tôi rằng ông đang viết dở dang 1 ca khúc mà cả tháng rồi vẫn chưa xong. Rồi ông hỏi thăm đôi chút về cuộc sống của tôi ở Mỹ và khuyên tôi nên tiếp tục viết ca khúc... Tôi cũng đùa với TCS, lựa vài bài hát của ông trong tập ca khúc trên tay, và nói rằng các bài này nên hát bằng chất giọng Huế thì mới "đạt" cái hồn! Ông cười. Một lần nữa tôi lại bắt gặp ở TCS một nụ cười rất nhẹ, không đầy, xa vắng, nhưng khó quên...

 

Vài hôm sau, tôi lại gặp ông trong tiệc cưới của L., nhưng vì bận rộn lo tổ chức nên tôi không có dịp trò chuyện với ông...

 

Tôi về lại Mỹ, ít khi được nghe nói về sức khỏe của TCS. Ðến sau Tết Việt nam, năm 1999, tôi nhận được tập ca khúc ông ký tặng, với lời đề tặng "rất TCS": "Ðầu năm muốn viết điều gì đó cho K., nhưng lại chẳng biết viết gì". Tôi có cảm giác, đối với TCS, mọi điều đều vô thường, không biên giới, không rõ ràng. Nhưng tôi rất hiểu, TCS là người có một tấm lòng, đúng như điều ông đã viết trong bài hát Ðể Gió Cuốn Ði: "Sống trong đời sống cần có một tấm lòng..."

 

 

Hoàng Việt Khanh

California

 

 

 


Trịnh Công Sơn - Ngôn ngữ và những ám ảnh nghệ thuật (Phần 1)

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


Bùi Vĩnh Phúc

 

 

 

Tìm thấy nỗi nhớ từ mỗi chiếc lá

 

Góc phố nào cũng thấy quê nhà

 

(Tình Yêu Tìm Thấy, TCS)

 

 

 

Không ai là một hòn đảo, tự mình toàn vẹn trong chính mình (...) ;

 

mỗi người là một mảnh của Đại lục (...). Cái chết của mỗi một

 

người đều làm tôi bị mất mát đi, bởi lẽ tôi gắn liền với Nhân loại.

 

Và, bởi thế, xin đừng bao giờ hỏi rằng chuông gọi hồn ai.

 

Chuông gọi hồn anh đó.

 

(John Donne)

 

Trịnh Công Sơn đã ra đi. Những tiếng chuông gọi hồn đã được đánh lên. Và âm ba của những hồi chuông ấy vẫn còn vương đầy trong không gian tâm hồn của chúng ta. Qua những tiếc thương và suy tư của bao người còn ở lại. Nhưng thực ra, những tiếng chuông gọi hồn đó đã luôn cất lên, gióng giả, trong suốt cuộc hành trình làm người của Trịnh Công Sơn. Chúng vang vọng trong âm nhạc của anh, với những nhịp điệu đều đều, buồn buồn, nghe như những tiếng kinh cầu; trong những nhịp kể lể với những ca từ mang nặng tính siêu hình pha vào nhịp thở của thời đại. Những tiếng chuông gọi hồn đó vang vọng trong cõi thời gian chìm chìm ẩn ẩn một màu úa tàn, bềnh bồng trôi dạt về một nơi chốn thiên thu nào đó, một cõi thời gian luôn luôn in dấu những chiếc bóng trăm năm. Những tiếng chuông gọi hồn đó, chúng vang vọng trong những khoảng không gian đựng nhiều bóng tối, trong những cánh rừng xưa đã khép mắt, những cồn biển quạnh hiu và những núi đèo mờ mịt, trong những đường phố đầy bóng hư không, hay trong những quán xá bàn ghế không bầy... Nhưng những tiếng chuông cầu hồn ấy, trước hết, đã được đánh lên với những âm vang sắc buốt nhất qua những bài hát về thân phận con người, về cuộc chiến tang thương vỡ nát trên quê hương Việt Nam.

 

Những tiếng chuông ấy vang động khắp thế giới qua âm nhạc cũng như lời ca của Trịnh Công Sơn. Những lời ca như những dòng thơ buồn rầu vỡ sắc, tả về những kinh hoàng tưởng như không bao giờ có thật, nhưng chúng vẫn hiện hữu trong cuộc sống con người. Những lời ca như những dòng thơ đẩy con người chạm mặt với cõi siêu hình. Dù chỉ là trong những khoảnh khắc của cuộc sống. Và chính những tiếng chuông cầu hồn vang lên trong âm nhạc đó của anh đã đẩy anh, nhiều lần, ra trước những vành móng ngựa của đời. Con người là một con vật xã hội (social animal). Từ đó, nó cũng là một con vật chính trị (political animal) dù nó có muốn hay không. Và nếu chỉ nhìn về khía cạnh chính trị, từ góc độ của mình, có lẽ chúng ta có thể nhìn thấy Trịnh Công Sơn có những sai lầm, những vấp ngã; và chính anh, khi nhìn lại đời mình, cũng đã có những lúc thấy và hối tiếc về những vấp ngã và sai lầm của anh trong đời. Chúng ta, trong mắt nhìn của mình về anh như một con người của quần chúng, có quyền lên tiếng và bày tỏ thái độ của mình về những chọn lựa của Trịnh Công Sơn. Nhưng nếu nhìn từ một góc độ khác, rộng lớn hơn, người nghệ sĩ ấy là một con vật xã hội. Hơn thế nữa, Trịnh Công Sơn là một con người với tất cả những yếu đuối và mỏng dòn của nó. Anh cũng là một con người hết sức thiết tha với cuộc đời. Anh yêu thương cuộc đời và đau xót vì thấy được cái thân phận mong manh và nhiều khổ đau của kiếp con người. Thật ra, trên hết và trước hết, Trịnh Công Sơn là một nghệ sĩ, một con người đã sống hết lòng với trái tim mình. Một trái tim thật nhậy cảm trước từng máy động của đời. Trịnh Công Sơn rung động với mỗi chuyển động tế vi của trời đất, với tiếng gió qua đèo, tiếng những giọt mưa, những nụ hoa hẹn hò nhau trước sân nhà anh. Những máy động mong manh như thế, con người nghệ sĩ ấy còn nghe thấy, thì làm sao những tiếng nổ làm vỡ nát thịt da người kia anh lại không nhận ra. Nhưng cuộc chiến nào cũng có hai phía, nếu không là nhiều phía, nên khi anh ghi nhận lại những hình ảnh đau thương tan nát và những âm thanh tàn phá ấy, anh dễ bị lôi ra trước những vành móng ngựa của đời. Cũng thế, những người góp tiếng nói để nhìn lại hoàn cảnh, vị trí, con người và những mơ ước, những thiết tha cùng những đóng góp nghệ thuật của anh cũng có thể bị ngộ nhận như thế. Nhưng, nếu ta nhìn cuộc đời này một cách rộng lớn hơn, nếu ta không đóng khung nó lại trong khoảng thời gian của một cuộc chiến; nếu ta nhìn con người như những tế bào, những sinh thể của một Đời Sống lớn hơn, những sinh thể được liên kết với nhau trong một sự gắn bó thiết tha sống chết, thì đúng như John Donne đã nói, “Không ai là một hòn đảo (...); mỗi người là một mảnh của Đại lục (...) Cái chết của mỗi một người đều làm tôi bị mất mát đi, bởi lẽ tôi gắn liền với Nhân loại. Và, bởi thế, xin đừng bao giờ hỏi rằng chuông gọi hồn ai. Chuông gọi hồn anh đó”. Nếu một người có tội, tất cả mọi người đều—trong những mức độ nào đó—chia sẻ sự liên đới của tội lỗi kia. Để đạt đến sự cứu rỗi, tất cả mọi người đều phải có những nỗ lực đóng góp để vươn về điểm tới ấy. Một gương mặt hằn sâu những vết cắt của tội lỗi và đau khổ (in bóng một cánh rừng âm u, quằn quại những sức sống vươn lên trong bóng tối), cùng lúc, cũng khuôn mặt ấy với ánh sáng thánh thiện và nét cứu rỗi mọc lên trong đôi mắt, bỗng hiện dần ra trước cái nhìn của tôi. Đó là khuôn mặt của con người nghệ sĩ Dostoevski. Tôi muốn chảy nước mắt khi nhớ lại cái ánh sáng kia trong các tác phẩm của ông. Con người là một sự liên đới. Và trong sự nhận thức về tính cách liên đới ấy, nó bước gần đến chỗ tìm ra được sự cứu chuộc cho chính mình. Ý nghĩa cuộc hiện sinh của con người nằm ở chính trong sự liên đới và sự cứu chuộc kia.

 

Dù sao, tôi muốn viết bài này về Trịnh Công Sơn không phải chỉ để nhắc lại những tiếng chuông gọi hồn vẫn mãi còn gióng giả trong nhạc của anh. Thật ra, tôi muốn viết về anh nhiều hơn với tất cả những khía cạnh đẹp tươi, thơ mộng mà anh đã để lại trong âm nhạc và ca từ của mình, mặc dù những nét thơ và đẹp ấy gần như luôn luôn nằm trong vùng hồi quang của những chia lìa, mất mát để, khi nhìn lại, người ta thường chỉ thấy ở đó những con gió quạnh quẽ, những chiếc bóng trăm năm đi về mãi mãi. Nhưng, bây giờ, ít nhất, trong những giờ khắc tĩnh tại của lòng mình, trong những khoảng thời gian chớp mắt của đời sống mà chúng ta thỉnh thoảng tìm được cho mình trong dòng đời này, hãy để lòng mình lắng lại những tiếng quê nhà. Hãy thử gạt bỏ đi những tạp âm trong đời sống này để nghe lại những tiếng nói thân thiết mà chúng ta hằng quen thuộc. Trịnh Công Sơn đã để lại cho tất cả chúng ta một gia tài dung chứa bao nhiêu hình ảnh đau thương, xót xa cũng như thơ mộng và đẹp đẽ về quê hương Việt Nam, nói riêng, và quê hương của con người là cõi tạm này, nói chung. Những bài hát của anh đã làm cho chúng ta sống phong phú hơn biết bao về nhiều khía cạnh. Bài viết này, về ngôn ngữ và những ám ảnh nghệ thuật trong nhạc Trịnh Công Sơn, muốn cố gắng ghi nhớ và chắt lọc những điều tha thiết được để lại trong cái gia tài ấy; từ đó, hy vọng chúng ta sẽ dễ dàng nhìn lại được chân dung và những đóng góp của Trịnh Công Sơn hơn.

 

 

Phương pháp được sử dụng trong bài này là một phương pháp tổng hợp. Tôi sẽ áp dụng phương pháp xếp chồng văn bản (superposition) cùng với phương pháp sử dụng liên-văn-bản (intertextuality) (1). Cùng lúc, tôi cũng sẽ áp dụng những thao tác và phân tích của thi pháp học (poetics). Phương pháp xếp chồng văn bản của Charles Mauron, với nỗ lực gắn phân tâm học vào phê bình văn học, sẽ cho ta những cơ hội để nghiên cứu những mạng lưới liên tưởng trong ngôn ngữ và hình ảnh được thể hiện trong thế giới nhạc ngữ của Trịnh Công Sơn. Nó sẽ giúp ta khám phá ra những ám ảnh mà anh luôn ôm ấp trong đời sống cũng như trong những giấc mơ của mình. Từ sự liên kết các mối ám ảnh này qua những văn bản là hàng trăm bài hát của Trịnh Công Sơn, ta có thể nghe ra các tiếng vọng dội âm nhau cũng như các hình ảnh phóng chiếu, khúc xạ lẫn nhau trong những giấc mơ về đời sống cũng như qua những giấc mơ về một cõi thiên thu giữa cuộc đời của anh. Tất cả những ám ảnh này làm nên con người vô thức của tác giả. Nó có thể phác họa nên một cấu trúc tinh thần, dẫn đến một thứ mà Mauron gọi là “huyền thoại cá nhân” của một nhà văn, một nghệ sĩ.

 

Khái niệm liên văn bản thường được coi là do Mikhail Bakhtin, một nhà phê bình văn học kiệt xuất của Nga, đề xuất. Sau đó, nó được phát triển thành hệ thống phương pháp với những áp dụng xuất sắc của Philippe Sollers và Julia Kristeva trong nhóm Tel Quel, và sau đó nữa với sự đóng góp phong phú của nhiều nhà phê bình khác (2). Khái niệm này cho rằng văn bản nào cũng là một liên văn bản (intertext), và mọi văn bản đều có liên hệ đến các văn bản khác, và không có văn bản nào có thể tự đứng độc lập với một bộ nghĩa đóng khung trong chính nó. Nói như Roland Barthes thì văn bản chỉ là một “tấm vải” được đan kết bằng vô số những lời trích dẫn được rút ra và tổng hợp từ nhiều nguồn, nhiều trung tâm văn hóa khác nhau, và không một trích dẫn nào được coi là có giá trị ưu quyết. Từ đó, ý nghĩa của một tác phẩm, một văn bản, được quyết định nơi người thưởng ngoạn (3). (...) Trong cái nhìn của tôi, qua sự nghiên cứu con người vô thức Trịnh Công Sơn với những ám ảnh và những giấc mơ giữa đời của anh, mặc dù coi những bài hát của anh là những văn bản chính để khảo sát, tôi còn muốn dựa vào một thứ “văn bản” khác. Đó là hoàn cảnh xã hội, không khí thời đại, bầu khí quyển triết học, chính trị trong đó những bài hát ra đời, và sự giáo dục cá nhân của chính con người nghệ sĩ. Đối với tôi, tất cả những điều ấy cũng là những loại “văn bản” khác nhau, cùng góp phần vào việc giúp ta nhìn rõ hơn chân dung, diện mạo của Trịnh Công Sơn (4).

 

Thi pháp học trong bài này giúp ta khảo sát kỹ hơn thời gian và không gian nghệ thuật trong các tác phẩm của Trịnh Công Sơn. Nó cũng giúp ta trong việc đi vào một số những phân tích trên mặt thao tác ngôn ngữ của người nghệ sĩ và phát hiện được hệ thống từ vựng của tác giả. Hệ thống từ vựng và thao tác ngôn ngữ nơi một người phản ánh thế giới tinh thần của người ấy. Thi pháp học cho ta một dụng cụ khá tốt để thực hiện những công việc trên.

 

Ngôn ngữ (5) được sử dụng ở đây, trong bài này, ở một số khía cạnh, là ngôn ngữ của nghiên cứu và phê bình văn học. Điều đó khó tránh khỏi. Trong một số khía cạnh khác, nó có thể là một thứ ngôn ngữ thơ. Dù sao, chủ yếu, nó là một thứ ngôn ngữ được sử dụng cho những phân tích hiện tượng học. Người viết bài này hy vọng, qua nó, sẽ đi vào một số ý nghĩa mang giá trị siêu hình trong mạch ngầm của những câu chữ, những từ ngữ và những hình ảnh nơi thế giới nhạc ngữ của Trịnh Công Sơn. Những ý nghĩa mang giá trị siêu hình này, dù thế, không đẩy người thưởng ngoạn rời xa những gì thân thiết mà Trịnh Công Sơn muốn chia sẻ với những người nghe anh. Ngược lại, chúng là những gì có cội rễ ngay trong chính bản thể của mỗi người chúng ta. Dĩ nhiên, không có một thứ siêu hình học nào tách rời con người. Nhưng, nhiều khi, trong một số văn bản khác có tính siêu hình rõ nét hơn, nó lại biến thành những đám mây bay lơ lửng và lờ lững trên trời cao. Chúng bay ngang và che trên phận người. Trịnh Công Sơn, qua những sáng tác của anh, có lẽ là một trong những người đã đưa được những đám mây ấy xuống thấp. Một cách rất tài hoa. Để nó hòa quyện cùng con người. Bằng cách biến chúng thành những cơn mưa, rơi xuống rơi xuống và hòa quyện với đất đai sông núi để trở thành bao nhiêu hoa cỏ và những nét mặt của cuộc đời. Từ đó, chúng ta cảm nhận cuộc sống với những ý nghĩa của nó một cách sâu xa đằm thắm hơn. Và cũng từ đó, ta thiết tha và trân trọng với cuộc đời này nhiều hơn nữa.

 

 

 

Nhạc của Trịnh Công Sơn bao gồm những khúc thức giản dị, không cầu kỳ. Và nói như nhạc sĩ Văn Cao, “Trong âm nhạc của Sơn, ta không thấy dấu vết của âm nhạc cổ điển theo cấu trúc bác học phương Tây. Sơn viết hồn nhiên như thể cảm xúc nhạc thơ tự nó trào ra...” Có người coi sự giản dị này như một điểm yếu trong âm nhạc của họ Trịnh. Họ nghĩ rằng, với những khúc thức như thế, âm nhạc của anh không phong phú, và những cảm xúc của anh, vì thế, bị giới hạn bên trong một “cái vỏ” nghèo nàn. Nhận xét này có thể có những khía cạnh đúng, nhưng là đúng cho tất cả mọi nghệ sĩ, trong đó có cả những người làm nhạc. Mỗi nghệ sĩ có một phong cách riêng, và chính là với cái phong cách riêng ấy của mình, mỗi người nghệ sĩ tự định hình con người và sắc thái nghệ thuật mình. Trịnh Công Sơn, với những khúc nhạc giản dị nhưng có một phong cách riêng, đã nói được tất cả những gì mà anh muốn bày tỏ với chúng ta, những người nghe anh. Suy nghĩ này làm tôi nhớ đến Claude Lévi-Strauss. Nhà nhân học cơ cấu này tin và cả quyết rằng những thao tác trí tuệ cũng như sự hiểu biết của những con người mà chúng ta coi là “man mọi” thật ra cũng chẳng thua kém gì những thao tác trí tuệ cũng như sự hiểu biết của chúng ta cả (6). Các nhà ngôn ngữ học thời nay cũng đều cho rằng ngay trong những ngôn ngữ của những bộ lạc mà chúng ta, những con người sống trong thời hiện đại, coi là man dã đều có những quy tắc phức tạp của chúng, và những hệ thống ngôn ngữ ấy cũng có thể diễn đạt được tất cả những điều tế vi nhất mà nhu cầu của những xã hội phát sinh ra những ngôn ngữ ấy đòi hỏi. Qua sự liên tưởng và so sánh những điều này với những khúc thức được coi là giản dị của Trịnh Công Sơn, tôi chỉ muốn nói rằng họ Trịnh đã chọn đúng dạng thức cho những khúc nhạc mình để giúp chúng đi vào lòng người nghe. Anh bắt được tiếng thở dài cũng như nhu cầu tinh thần của cả một thời, lại tạo được cho mình một giọng nói không bị nhòa đi giữa nhiều giọng nói khác. Thế giới âm nhạc của Trịnh Công Sơn, lại nói như Văn Cao, “với những lời, ý đẹp và độc đáo đến bất ngờ hôn phối cùng một kết cấu đặc biệt như một hình thức của dân ca hầu như không thay đổi [...] đã chinh phục hàng triệu con tim, không chỉ ở trong nước, và ở cả bên ngoài biên giới nữa.”

 

 

Trước khi đi vào phân tích một cách khá chi tiết những ám ảnh, thời gian và không gian nghệ thuật, cũng như những hình ảnh biểu tượng và những nét đặc thù trong thế giới nhạc ngữ của Trịnh Công Sơn, ta có thể tạm thời đưa ra một nhận xét tổng quát rằng, nhạc ngữ của anh rất mới. Chúng mới một cách giản dị. Không phải mới ở cách dùng những câu chữ phức tạp, cầu kỳ, nhưng là mới ở cách sắp đặt những từ ngữ và những hình ảnh bên nhau một cách bất ngờ và rất không truyền thống. Trịnh Công Sơn lớn lên trong một thời đại mà ảnh hưởng của văn hóa Âu Mỹ, đặc biệt là của Tây Phương, đã ghi những dấu ấn khá sâu đậm trong tâm hồn người Việt. Nó tạo nên một bầu khí quyển văn hóa đặc thù, và những trí thức trẻ Việt Nam là những người có nhiều cơ hội sống và hô hấp trong cái bầu khí quyển đó. Những nghệ sĩ, lại là trí thức, dễ trở nên những người nhạy cảm và tài hoa hơn ai hết trong việc khúc xạ những hình ảnh của thời đại, của thế giới, theo cách nói mới của con người thời đại. Trịnh Công Sơn có chịu những ảnh hưởng này, ở một mức độ nào đó. Và, trên khía cạnh ngôn ngữ và nghệ thuật, tôi cho rằng đây là những ảnh hưởng tốt, có khả năng giúp mở ra một thế giới hình tượng mới cho tuổi trẻ Việt Nam. Trong thi ca, chúng ta đã có nhiều nhà thơ, qua tiếp cận với những tiếng nói thời đại ở khắp nơi trên thế giới, làm mới được giọng nói và ngôn ngữ mình.

 

Nhớ, Apollinaire, trong bài Le Pont Mirabeau, đã có những câu thật đẹp:

 

Les mains dans les main restons face à face

 

Tandis que sous

 

Le pont de nos bras passe

 

Des éternels regards lõonde si lasse...

 

(Tay nắm lấy tay và mặt nhìn mặt

 

Trong lúc đó dưới

 

Cầu của những cánh tay đôi ta lướt chảy

 

Dòng nước mệt mỏi của những thoáng nhìn thiên thu... )

 

Hình ảnh cây cầu làm bằng những cánh tay bắc qua vai nhau này thật đẹp và mới. Nó cũng đã xuất hiện trong một câu thơ của ta vào những năm sáu mươi.

 

Cũng Apollinaire, trong bài Zone, có hình ảnh thật lạ:

 

Bergère ô tour Eiffel le troupeau des ponts bêle ce matin...

 

(Ô kẻ chăn cừu ơi hỡi tháp Eiffel, bầy cừu mà nàng chăn dắt

 

là những cây cầu kêu be be buổi sáng hôm nay... )

 

Và Trịnh Công Sơn có hình ảnh quá mới và đẹp sau đây mà chắc ít người để ý:

 

Ngày mai em đi / biển nhớ em quay về nguồn

 

Gọi trùng dương gió ngập hồn / bàn tay chăn gió mưa sang...

 

Bàn tay chăn gió mưa sang (7). Gió mưa được xem như một bầy cừu hay một bầy dê nhỏ đáng yêu mà bàn tay ai đã chăn dắt sang đây. Hình ảnh mưa gió được làm cho mềm mại và sinh động để hòa nhịp với nỗi nhớ thiết tha đang bay trong trời không.

 

Jacques Prévert nói:

 

Lõoiseau qui chante dans ma tête

 

Et me repète que je tõaime...

 

(Con chim hót trong đầu anh /

 

Và nhắc lại cho anh biết rằng anh yêu em...)

 

Và lời ca trong bài Thereõs A Time, mà Nana Mouskouri hát rất hay, có hình ảnh:

 

... Now you ride the ocean, chase the stars underneath

 

some far-away skies

 

And the bird in my heart knows youõre never coming home, never coming home till the day the sea runs dry.

 

(Giờ đây anh cưỡi trên biển cả, đuổi theo những

 

vì sao dưới những bầu trời xa thẳm

 

Và con chim trong trái tim em biết rằng anh chẳng bao giờ quay về, chẳng bao giờ quay về cho đến khi nào biển cạn khô dòng.)

 

Hình ảnh con chim hót trong đầu hay trong trái tim của một con người không phải là hình ảnh có thể xảy ra trong thời xa xưa, chẳng hạn như trong thời của “Tuyết Hồng Lệ Sử”; nhưng nó là hình ảnh tự nhiên để diễn tả cảm xúc của thời năm mươi, sáu mươi, và sau đó nữa. Trịnh Công Sơn có thể chịu ảnh hưởng trong việc sử dụng biểu tượng này. Nhưng hình ảnh chim gắn với cảm xúc trong ca từ của ông được vẽ bằng một nét mạnh bạo và độc đáo hơn nhiều:

 

Trong trái tim con chim đau nằm yên /

 

Ngủ dài lâu mang theo vết thương sâu

 

 

Trên giọt máu cuồng điên / Con chim đứng lặng câm

 

Khi về trong mùa Đông / Tay rong rêu muộn màng...

 

Trông đợi những cơn mưa, Trịnh Công Sơn viết:

 

Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua

 

“Mưa” được coi như những chuyến xe mà tác giả là người chờ ngóng mong đợi chúng. Để làm gì? Có thể là để lên đường đi đến cõi mộng mơ của mình chăng? Cũng nói về những chuyến mưa như thế, nhưng ở đây là những chuyến mưa đêm, Mai Thảo có viết một câu với đại ý là “từ những vùng xa thẳm, mưa bay qua những ga sao và những trạm trời để đến với ta.”

 

Tôi thử đưa ra một số những hình ảnh và ngôn ngữ ấy để chứng tỏ rằng thời đại làm nên con người. Và nó làm nên con người qua những hình ảnh và ngôn ngữ cùng lối suy nghĩ riêng của nó. Chính vì thế, qua thế giới nhạc ngữ của Trịnh Công Sơn, ta nhận thấy rõ anh là một người chứng quan trọng của thời đại. Âm nhạc của anh cùng với ngôn ngữ và hình ảnh trong nó đã đem lại cho chúng ta một cái nhìn rõ nét về giai đoạn mà nó ra đời. Và Trịnh Công Sơn quả thật đã là người sai sử ngôn ngữ một cách tuyệt diệu.

 

Sau đây, trước hết, chúng ta hãy thử khảo sát một số ám ảnh của Trịnh Công Sơn.

 

 

[...]

 

 

(...) Một ám ảnh khác, thu gọn trong thân phận riêng của Trịnh Công Sơn, với những biểu hiện rất riêng của người nhạc sĩ, là ám ảnh về sự cô đơn của chính mình.

 

Hãy nghe anh nói về thế giới của anh:

 

Trời cao đất rộng / Một mình tôi đi / Một mình tôi đi

 

Đời như vô tận / Một mình tôi về

 

Một mình tôi về với tôi

 

(Lặng Lẽ Nơi Này)

 

 

(...) Đời chỉ là một cuộc đi. Đi mãi đi mãi. Và đi một mình. Đi một mình như thế qua suốt cuộc trần gian này:

 

Có đường xa và nắng chiều quạnh quẽ

 

Có hồn ai đang nhè nhẹ sầu lên

 

(Tôi Ơi Đừng Tuyệt Vọng)

 

 

(...) Nếu có về chốn cũ của mình, anh chỉ nhìn thấy sự hoang vu quạnh quẽ. Tất cả những gì là êm ấm, gần gũi ngày xưa, bây giờ chỉ còn là sự hờ hững, vắng không, tăm tối, khiến cho nỗi cô đơn trong anh càng đầy, càng nặng:

 

Nhà im đứng cửa cài đóng then

 

Vườn mưa xuống hành lang tối tăm

 

Về thôi nhé, cổng chào cuối sân

 

Hờ hững thế loài hoa trắng hồng

 

(Vườn Xưa)

 

Trịnh Công Sơn nhìn ngắm thân phận mình như một cái gì hư ảo, chóng tàn, chóng mất. Phần nào giống như Trần Thái Tông trong Khóa Hư Lục ngày xưa:

 

Thân như băng kiến hiệu

 

Mệnh tựa chúc đương phong

 

(Thân như băng gặp nắng trời

 

Mệnh như ngọn đuốc giữa gió)

 

Dù sao, cái nhìn của anh về thân phận mình có chút gì mong manh, dễ tàn, dễ mất hơn:

 

Đời ta có khi là đốm lửa

 

Một hôm nhóm trong vườn khuya

 

(Đêm Thấy Ta Là Thác Đổ)

 

ánh lửa ấy, rồi cũng như vệt nắng chiều mong manh hấp hối kia, sẽ đậy lại một ngày qua.

 

 

[...]

 

 

“Tâm hồn là kẻ săn đuổi cô đơn”. Đây là tựa đề tiếng Việt một novella của Carson McCullers. Kẻ săn đuổi ấy cô đơn? Hay kẻ ấy săn đuổi sự cô đơn? Nghĩa nào cũng đẩy tâm hồn con người đối mặt với chính nỗi cô đơn của mình. Tựa đề trong nguyên bản tiếng Anh rõ ràng hơn. The Heart Is A Lonely Hunter. Nghĩa thứ nhất. Dù sao, chính trong sự cô đơn, con người nghe ngóng được cuộc đời, cảm nhận được những hiện tượng thiên nhiên một cách rõ ràng hơn. Trịnh Công Sơn cũng thế. Trong tịch lặng của niềm cô đơn, thính giác anh trở nên mẫn cảm hơn bao giờ. Sự nghe ngóng cuộc đời, cảm nhận thiên nhiên của Trịnh Công Sơn, ở một góc cạnh nào đó, cũng là một nỗi ám ảnh muốn ôm lấy đời sống này, cho dù bên tai anh vẫn luôn nghe thấy những tiếng dục gọi lên đường:

 

Đêm nghe gió tự tình

 

Đêm nghe đất trở mình vì mưa

 

Đêm nghe gió thở dài

 

Đêm nghe tiếng khóc cười của bào thai ...

 

Đêm thân xác mịt mùng

 

Đêm nghe tiếng muôn trùng đẩy đưa

 

(Nghe Tiếng Muôn Trùng)

 

Tôi Đang Lắng Nghe, bài hát đã được trích khá dài ở phần trên, cho ta thấy Trịnh Công Sơn hết sức thiết tha với cuộc sống. Anh luôn muốn sống cuộc đời mình một cách đầy tràn. Có lẽ vì anh đã cảm nhận được là mọi thứ trên đời này qua đi quá nhanh.

 

Nghe ngóng thiên nhiên, anh có dịp sống trở lại những cảm giác, những hạnh phúc và đau đớn cũ. Đời sống anh trở nên đậm nét và sâu lắng:

 

Đôi khi thấy trên lá khô một dòng suối

 

Đôi khi thấy trong mắt em một bóng tối nhỏ nhoi ...

 

Đôi khi thấy trong cánh chim từng đêm tối

 

Đôi khi nhớ trong tóc em mùi cây trái thơm tho

 

Đôi khi bước qua phố xưa lòng tôi nhớ

 

Đôi khi thấy trăm vết thương rồi như đá ngây ngô.

 

(Rồi Như Đá Ngây Ngô)

 

Trong đời ta, biết bao lần đã xảy ra những cuộc “đôi khi” đó, nhưng mấy ai là người cảm nhận rõ được hết những buốt sắc và ngọt ngào của những gì mà ta đã có trong đời. Phải là một người hết sức thiết tha với cuộc sống trong từng nếp gấp của nó, phải là người cứ mãi nuôi nấng trong lòng những tình cảm với người đã đi qua đời mình, người ta mới có thể sống trở lại một cách tận tuyệt như thế những đau đớn và hạnh phúc của đời. Bài hát trên có lẽ là một trong những bài hát đẹp lạ lùng mà Trịnh Công Sơn đã để lại cho chúng ta.

 

Trịnh Công Sơn có thể “tìm thấy nỗi nhớ từ mỗi chiếc lá”. Thật sự, mỗi một nét của đời, mỗi một sự kiện trong đời sống con người đều thấp thoáng trong nó một bức vẽ hoàn chỉnh nào đó, lớn hơn chính nó. Với cảm nhận của riêng tôi, và trong cái nhìn của tâm lý hoàn hình Gestalt, tôi có thể nhìn thấy bất cứ một hình ảnh hay sự kiện nào đã xảy ra với tôi và được cất giữ lại trong ký ức của tôi qua bất cứ một nét, một dấu, một hình nào đó mà tôi gặp gỡ trong đời. Tất cả những nét, những hình, những dấu ấy, như là một vài nét phác của một bức tranh hoàn chỉnh, sẵn sàng được tái hiện trong nhận thức và cảm thức tôi. Miễn là tôi biết rung động. Và nhìn. ở đây, không phải cái nhìn đưa ta đến một phương pháp luận để đi vào phê bình văn học như phương pháp luận của Strarobinski. Dưới con mắt của nhà phê bình này, thế giới, thu gọn lại trong tác phẩm văn học, là một vật thể mờ đục chống lại cái ý muốn làm nó trở nên trong suốt. Cái nhìn giúp con người tạo nên một mối liên hệ sống động giữa nó và thế giới chung quanh, giữa cái tôi và những người khác. Mỗi một cái nhìn của ta, hay đúng hơn của một nhà văn, một con người sáng tạo, đều đặt lại vấn đề cấu trúc của hiện thực, của quá trình giao tiếp giữa anh ta với thế giới bên ngoài. Trịnh Công Sơn đã nhìn, nhưng không phải anh nhìn để tìm biết cấu trúc của hiện thực. Anh nhìn, để sống và để cảm lại những đường nét, những khía cạnh có ý nghĩa đối với anh trong cái hiện-thực-ngày-xưa mà bây giờ đã trở thành kinh nghiệm đó. Anh luôn nghe ngóng và nhìn ngắm đời sống để có thể bắt được trở lại những đường dây mong manh cũ. Những đường dây đã kết nối anh với những nỗi hạnh phúc bây giờ đã trở thành xa vắng.

 

Nhìn và nhớ. Từ đó, bắt đầu một quá trình làm sống dậy quá khứ. Từ đó, con người sống trong thời gian đồng hiện:

 

Mùa Xuân yêu em đồi núi thênh thang

 

Hồ nước long lanh ngàn cánh vàng

 

Ngày ta yêu em màu lá thanh xuân

 

Chờ đến thu sang rồi hãy tàn

 

Đàn chim bên sông chiều chiều rung cánh

 

Người ngồi trên bến nhớ mênh mông

 

(Người Về Bỗng Nhớ)

 

Có những khi, cái nhìn của Trịnh Công Sơn không phóng ra ngoại giới, mà lại chiếu thẳng vào bên trong. Đó là một cái nhìn có tính cách quán chiếu. Anh nhìn vào đời mình, nhìn vào lòng mình, lắng nghe lòng mình. Rồi, với những cảm xúc do sự quán chiếu vừa mang lại, anh nhìn ra thiên nhiên. Cảm nhận ngoại giới. Nhìn như thế, ta sẽ thấy mình không còn giữ cái tâm biện biệt trong/ngoài. Nội giới hòa vào ngoại giới. Và ta là kẻ bắt đầu thấy được cái ta đang máy động những nhịp điệu của vũ trụ bao quanh. Nhìn như thế là nhìn theo cái nhịp thiên địa dữ ngã tịnh sinh. Ta và trời đất cùng sinh ra và cùng chia nhau một nhịp thở:

 

Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại

 

Cuộc tình nào đã ra khơi ta còn mãi nơi đây

 

Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ

 

Ôi những dòng sông nhỏ

 

Lời hẹn thề là những cơn mưa (...)

 

Đôi khi ta lắng nghe ta

 

Nghe sóng âm u dội vào đời buốt giá (...)

 

Đôi khi trên mái tình ta

 

Nghe những giọt mưa...

 

(Tình Xa)

 

 

[...]

 

 

Những sự mất mát trong đời sống đã mở mắt cho Trịnh Công Sơn thấy được cái vô thường của đời này. Nỗi ám ảnh về cái chết, về sự mất mát, về tính vô thường của đời sống, luôn luôn là một ám ảnh theo sát Trịnh Công Sơn từ những ngày anh còn khá trẻ. Có lẽ vì là một người sống ngay trong một thành phố mà lúc nào bom đạn cũng bủa vây tứ phía, được nhìn tận mặt chiến tranh, nghe và thấy cái chết một cách quá rõ nét trong cuộc đời, Trịnh Công Sơn đã có những cảm nhận sâu xa về những cái mất còn của đời sống. Cuộc chiến đã dựng lên những cận ảnh tang tóc và kinh hoàng ngay trong những thành phố mà anh đã từng sống với. Cái còn hay mất của tất cả mọi thứ, kể cả tình yêu, trong chiến tranh, cũng là một điều mà con người phải kinh nghiệm và chấp nhận. Hạnh Phúc hay Bất Hạnh. Nỗi Buồn hay Niềm Vui. Khổ Đau hay Hoan Lạc. Tất cả chỉ là hai mặt sấp ngửa của Cuộc Đời. Từ đó, người nhạc sĩ nhận ra rằng:

 

Một hôm bỗng nghe ra buồn vui kia là một

 

Như quên trong nỗi nhớ (...)

 

Vườn năm xưa em đã đến / Nay trăng quá vô vi

 

Giọt sương khuya rụng xuống lá

 

Như chân ai lần về

 

(Nguyệt Ca)

 

Anh nhìn ra là những ngày vui rồi sẽ tan mau như nắng:

 

Trong hội trần gian bao nhiêu ngày yêu dấu cũng không còn (...)

 

Người người yêu nhau đã mất nhau trong đời

 

 

 


Trịnh Công Sơn - Ngôn ngữ và những ám ảnh nghệ thuật (Phần 2)

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


Một ngày tăm tối khép nghìn sớm mai.

 

(Còn Có Bao Ngày)

 

Em theo đời cơm áo / Mai ra cùng phố xôn xao

 

Bao nhiêu ngày yêu dấu tan theo

 

Ta ôm tình nặng trĩu / Nghe quanh đời mưa bão

 

Ôi những ngày yêu dấu bọt bèo

 

(Yêu Dấu Tan Theo)

 

Trịnh Công Sơn nhìn thấy rất rõ những bào ảnh của đời. Tình trong hai tay, một hôm biến mất; Còn gì đâu những môi xưa hồng, vùng tuổi xanh thoảng bay như gió; Bốn mùa thay lá thay hoa thay hết đời ta; Trong xuân thì thấy bóng trăm năm; Chiều hôm thức dậy / ngồi ôm tóc dài / chập chờn lau trắng trong tay; Người đi quanh thân thế của người / một trăm năm như tiếng thở dài. Tất cả những kinh nghiệm, những nhận thức ấy càng làm cho anh ý thức hơn nữa cái khoảng ngắn hẹp của thời gian mà chúng ta gọi là đời người này:

 

Bao nhiêu năm làm kiếp con người

 

Chợt một chiều tóc trắng như vôi (...).

 

Cho trăm năm vào chết một ngày (...)

 

Vết mực nào xóa bỏ không hay.

 

(Cát Bụi)

 

Phải, đời sống con người cũng chỉ như một vết mực. Rồi nó sẽ nhòe đi. Rồi nó sẽ được xóa bỏ. Thực, biến. Có, không. Đi, về. Đối với ta, bây giờ, tất cả trông chỉ giống như một đường chỉ kéo dài tít tắp.

 

Dòng sông trước kia tôi về / Bỗng giờ đây đã khô không ngờ

 

Lòng tôi có khi mơ hồ / Tưởng mình đang là cơn gió (...)

 

Chợt tôi thấy thiên thu là / Một đường không bến bờ

 

(Lời Thiên Thu Gọi)

 

Một ngày có đóa hoa lan trong vườn / một ngày thấy dáng em

 

Một chiều bỗng thấy hoa lan úa tàn /

 

vườn chiều vừa mất dáng em

 

Một chiều núi bỗng mang thân cánh đồng

 

thì cùng dòng nước khóc giùm

 

Một lần thấy bóng em qua nơi này /một lần với bóng tôi

 

Một ngày đã có em xa nơi này / một ngày với vắng tôi

 

(Một Lần Thoáng Có)

 

Giống như Nguyễn Du đã nhìn thấy hình ảnh vô thường trong bóng mây:

 

Du du vân ảnh biến thần tịch

 

(Bóng mây lững thững biến đổi sớm chiều)

 

(La Phù Giang Thủy Các Độc Tọa),

 

Trịnh Công Sơn cũng nhìn thấy cái chớp mắt của vô thường kia trong bóng nắng. Bóng nắng trong câu kinh Phật:

 

Con mắt còn lại nhìn đời là không

 

Nhìn em hư vô nhìn em bóng nắng

 

Thiền sư Vạn Hạnh trong bài Thị Đệ Tử nói rõ:

 

Thân như điện ảnh hữu hoàn vô

 

(Thân như ánh chớp có rồi không)

 

Người con gái yêu dấu bên cạnh đời ta kia rồi một ngày nào đó cũng sẽ bay đi. Bay đi như một ánh chớp. Bay mãi vào cuộc trăm năm hay vào những cõi bờ không còn không mất. Hình ảnh cánh hoa trắng ngần kia có phải là hình ảnh của em không?

 

Mùa mưa tới cành hoa trắng ngần

 

Đã ra đời đùa vui phút giây

 

Sau một lần đến bên người

 

Khép lại tấm lòng nghìn năm nhớ ai

 

(Chuyện Đóa Quỳnh Hương)

 

Và hình ảnh ngọn gió kia, chính là ta đó. Một ngọn gió hư vô:

 

Ôi phù du / từng tuổi xuân đã già

 

Một ngày kia đến bờ / Đời người như gió qua

 

(Phôi Pha)

 

Em hay ta, rồi thì cũng sẽ ra đi. Và cả trần gian này nữa. Tất cả rồi thì cũng sẽ mịt mù. Tất cả rồi sẽ nằm chìm dưới cơn mưa của trăm năm. Hay của ngàn năm. Trăm năm, cái dấu chấm bé cỏn con ấy cho một đời người. Và ngàn năm, so với thiên thu, thì cũng chỉ là một cơn gió phù du:

 

Chìm dưới cơn mưa một ngàn năm trước mây qua mây qua ...

 

Chìm dưới cơn mưa một ngàn năm nữa mây qua mây qua ...

 

Bờ bến thiên thu nằm chìm dưới cơn mưa

 

(Chìm Dưới Cơn Mưa)

 

Tất cả rồi sẽ chìm trôi. Đó là nỗi ám ảnh không nguôi của Trịnh Công Sơn. Tính chất vô thường của đời sống, và của mọi sự trong nó, dẫn đến một thứ hư vô rợn ngợp bao phủ không gian tinh thần của một số ca khúc Trịnh Công Sơn. Nhưng, vì là một con người luôn thiết tha gắn bó và yêu thương cuộc đời, như đã phân tích ở trên, nhận thức về hư vô này không đưa người nghệ sĩ đến một thứ hư vô luận có tính cách tàn phá và phủ nhận cuộc đời. Trái lại, chính sự thiết tha ấy đã làm nên một chiếc phao giúp cho Trịnh Công Sơn khỏi phải “chìm dưới cơn mưa”. ít ra, cho đến hết kỳ hạn của anh. Cho đến lúc “vết mực” kia bị xóa bỏ đi.

 

 

Thời gian nghệ thuật

 

 

Một lát cắt quan trọng để khảo sát nghệ thuật sử dụng hình tượng và ngôn ngữ trong thế giới của Trịnh Công Sơn, cũng như để tìm hiểu một nỗi ám ảnh lớn trong cuộc đời anh, là lát cắt về thời gian. Một cách chung, có thể nói thời gian là một đơn vị, một đại lượng để đo và xác định quá trình phát khởi, tồn tại, vận động, phát triển và suy tàn của mọi vật, mọi loài trong thế giới hiện tượng. Khoa học tự nhiên, với những định luật khách quan của nó, cho biết là thời gian chỉ vận động theo một chiều. Đó là chiều đi tới, từ quá khứ, sang hiện tại, rồi đến tương lai. Thời gian tự nhiên không đi theo chiều nghịch đảo, và nó cũng không thể cùng đồng hiện. Thời gian được biểu thị bằng một véc-tơ theo một chiều đi tới. Thế nhưng, trong thế giới nghệ thuật, thời gian có thể giong ruổi tới lui tùy theo sự sắp xếp của kẻ sáng tạo. Trong văn chương hiện đại, có lẽ Gabriel Garcia Marquez, bậc thầy của những tác phẩm hiện thực huyền ảo (magical realism), với nhiều tác phẩm được cả thế giới biết đến, đặc biệt là hai quyển Trăm Năm Cô Đơn (One Hundred Years Of Solitude) và Yêu Trong Mùa Dịch Tả (Love In The Time Of Cholera), đã cho thấy là thời gian có thể chạy ngược hay xuôi, và có nhiều lúc nó lại trở nên đồng hiện, tức là xảy ra cùng một lúc, cả quá khứ lẫn hiện tại. Tất cả bắt nguồn từ trong trí tưởng tượng, trong hoạt động nhận thức, trong tâm lý của chủ thể sáng tạo, và trong những nhu cầu thao tác nghệ thuật để cấu trúc tác phẩm của người nghệ sĩ. Thời gian trong tác phẩm nghệ thuật, như thế, không bị đóng khung trong một chiều đi tới, mà nó có thể được sử dụng như một hình tượng, được tái hiện, được dự phóng, để diễn đạt tâm và ý của kẻ sáng tạo.

 

Trong tinh thần đó, nhìn vào thế giới nghệ thuật của Trịnh Công Sơn, ta thấy bóng thời gian đầy khắp:

 

Ta về nơi đây tháng năm quá rộng

 

(Khói Trời Mênh Mông)

 

Tháng năm quá rộng đấy, nhưng có lúc nó lại như là những hạt cát trong chiếc đồng hồ cổ kia:

 

Ngựa xa rồi ngựa xa rồi trên ngày tháng vơi

 

(Phúc Âm Buồn)

 

Anh nghe tiếng thời gian chạy trong mùa, trong từng ngọn gió bấc:

 

Nghe tiếng em run

 

Theo từng ngọn gió bấc sang mùa

 

(Ru Đời Đã Mất)

 

Mùa xanh lá vội / ru em miệt mài

 

(Ru Em Từng Ngón Xuân Nồng)

 

Thời gian, trong cảm nhận của Trịnh Công Sơn, có thể rộng, vơi, có thể được nhìn thấy trong ngọn gió mùa sang, trong từng sắc lá. Nhưng, thời gian trong anh cũng còn có thể được nhìn thấy một cách đồng hiện trong dòng chảy mịt mù của thiên thu:

 

Dòng sông trước kia tôi về

 

Bỗng giờ đây đã khô không ngờ ...

 

Chợt tôi thấy thiên thu là

 

Một đường không bến bờ

 

(Lời Thiên Thu Gọi)

 

Thời gian trong Trịnh Công Sơn được cảm nhận nhiều và rõ nét trong những không gian buổi chiều, hay là khi bóng đêm đã phủ chụp xuống, hơn là trong những sớm mai hay trong những trưa nắng. Điều này có nguyên nhân của nó, và chúng ta sẽ xét sau ở phần phân tích bên dưới. ở đây, tạm thời chúng ta hãy ghi nhận điều đó. Và hãy thử bước vào những không gian chiều và đêm ấy của anh để cảm nhận rõ hơn nữa bước đi của thời gian, và cũng để thấy được những vùng bóng lá trong linh hồn của một người:

 

Xin vỗ tay cho đều / khi đêm đổ xuống đời ta

 

Xin vỗ tay cho đều / khi tình trôi đã trôi xa

 

Nụ cười đã cuốn ta đi / một ngày lại thấy ta về

 

Xin đứng yên trong chiều / trên môi thở khói quạnh hiu

 

Xin đứng yên trong chiều / phơi tình cho nắng khô mau

 

Về đây thân xác hư hao / Đêm đêm nằm nghe lá

 

Than van chút niềm đau ngọt ngào (...)

 

Xin đứng yên trong chiều / lao xao từng bóng hoàng hôn

 

Xin đứng yên trong chiều / treo tình trên chiếc đinh không...

 

(Tình Xót Xa Vừa)

 

Đêm, nó thật sự là một cõi thời gian đặc biệt. Trong nó, Trịnh Công Sơn có nhiều cơ hội để nhìn ngắm, nghiền ngẫm đời mình:

 

Tôi như ngọn đèn từng đêm vơi cạn

 

Lửa lên thắp một niềm riêng

 

Tôi như nụ hồng nhiều khi ưu phiền

 

Nhìn tôi rã cánh một lần

 

(Tự Tình Khúc)

 

Thật sự, Trịnh Công Sơn đã cảm nhận thời gian trong từng giờ phút của đời mình:

 

Từng giờ tiếc nuối / chia tay ngậm ngùi

 

Một ngày còn sống / chiếc bóng lung linh ...

 

(Vẫn Nhớ Cuộc Đời)

 

Trong anh, từng giờ phút, từng ngày tháng là những tiếng đinh thời gian gõ đều trên cuộc đời:

 

Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại

 

Cuộc tình nào đã ra khơi ta còn mãi nơi đây (...)

 

Khi bước chân ta về / đêm khuya nhìn đường phố

 

Thành phố hoang vu như cuộc tình qua một lần

 

Làm sao em biết đời sống buồn tênh

 

(Tình Xa)

 

Trình bày qua như thế để thấy rằng, đối với Trịnh Công Sơn, thời gian không hẳn chỉ là một đại lượng. Mà nó còn là một nỗi ám ảnh. Một nỗi ám ảnh bao trùm lên hiện sinh anh, ôm ấp và ôm giữ lấy anh. Tôi thấy chúng ta có thể chia thời gian trong các tác phẩm của anh thành những loại thời gian như sau: thời gian phai tàn, thời gian tiếc nuối, thời gian trông ngóng (một hạnh phúc, một tin vui), thời gian hướng vọng thiên thu, và thời gian thực tại.

 

Dưới đây, ta sẽ lần lượt thử xét các loại thời gian này trong Trịnh Công Sơn qua những hình tượng và ngôn ngữ nghệ thuật mà anh đã sử dụng để diễn tả chúng.

 

 

Thời gian phai tàn:

 

 

Trịnh Công Sơn là một người luôn ý thức được bước đi của thời gian. Đối với anh, thời gian thường đi quá nhanh, để tất cả những gì là tươi đẹp trong cuộc sống này cứ thế mà phai úa, tàn héo dần. Gần như nhìn vào bất cứ hiện tượng thiên nhiên nào, anh (được diễn tả bằng những đại từ nhân xưng tôi, ta, hay em, những chủ thể tương thông và đối chiếu, đối điểm của chính tác giả) cũng thấy ẩn giấu trong chúng những hạt mầm của sự tàn phai. Nhìn vào trong lòng, những chủ thể tôi, ta, hay em đó cũng không thoát khỏi việc phải đối diện với những mầm hạt phai tàn hay những chiếc lá úa của những cuộc tình đã đi qua đời mình.

 

Trước hết, hãy nhìn vào những mùa thu của Trịnh Công Sơn:

 

Nhìn những mùa thu đi / Em nghe sầu lên trong nắng

 

Và lá rụng ngoài song / Nghe tên mình vào quên lãng

 

Nghe tháng ngày chết trong thu vàng (...)

 

Đã mấy lần thu sang / Công viên chiều qua rất ngắn

 

Chuyện chúng mình ngày xưa / Anh ghi bằng nhiều thu vắng

 

Đến thu này thì mộng nhạt phai

 

(Nhìn Những Mùa Thu Đi)

 

Quên lãng, chết, rất ngắn, nhạt phai. Đó là những nhận thức của Trịnh Công Sơn về bước đi hững hờ mà gây nhiều xót xa, đau đớn của thời gian. Cũng thế, trong bài Còn Tuổi Nào Cho Em, ta thấy có những câu Tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều nay và Tuổi nào ngồi khóc tình đã nghìn thu. “Vàng úa”, “nghìn thu” đã là những biểu hiện buồn bã của sự phai tàn, mất mát. Tất cả đều đang hoặc đã trôi vuột ra ngoài tầm tay. Để con người ngồi đó xót xa.

 

Nhìn vào chính thân thế mình, Trịnh Công Sơn cũng bắt gặp sự úa tàn và phai héo đó:

 

Bao nhiêu năm làm kiếp con người

 

Chợt một chiều tóc trắng như vôi

 

Lá úa trên cao rụng đầy

 

Cho trăm năm vào chết một ngày

 

(Cát Bụi)

 

Chợt một chiều tóc trắng như vôi. Tiếng kêu nghe thật thảng thốt và xót xa. Cái khoảng thời gian chiều, rồi tối, rồi đêm ấy, hình như đã là khoảng thời gian đem lại cho Trịnh Công Sơn nhiều ám ảnh nhất trong những suy nghĩ về thời gian của anh. Trong hướng nhìn thời gian, như đã nói, không phải là chúng ta không thấy những bình minh và những ban mai, những sương sớm và ánh nắng trong thế giới nhạc ngữ của Trịnh Công Sơn. Ta sẽ nhắc đến những nét hồng và vui này sau. Dù sao, nếu một ngày của con người được chia làm 24 tiếng với những thời khắc lớn hơn được xác định bằng cách chia thành từng mảng, từng đoạn, từng cụm thì, khảo sát kỹ, ta vẫn thấy Trịnh Công Sơn có nhiều, nếu không nói là rất nhiều, gắn bó với những khoảng thời gian chiều, tối, đêm, là những khoảng thời gian bắt đầu cho sự muộn màng của ngày để đi dần đến sự tàn tạ và chấm dứt của nó.

 

Hãy ngắm nhìn một buổi chiều khác trong anh:

 

Chiều hôm thức dậy / Ngồi ôm tóc dài

 

Chập chờn lau trắng trong tay

 

(Chiếc Lá Thu Phai)

 

Tóc biến thành lau trắng. Một biểu tượng vừa có tính cách ẩn dụ, vừa có tính cách hoán dụ để chỉ kiếp người quá ngắn vội. Một biểu tượng xót xa. Chập chờn cũng mang một ý nghĩa đặc biệt. Nó làm gợi nhớ đến hình ảnh một ngọn nến lắt lay, chập chờn trong gió. Ngọn nến ấy có thể tắt bất cứ lúc nào trước những cơn gió đời.

 

 

(...) Cuộc đời chóng tàn, và những cuộc tình trong cuộc đời ấy cũng qua đi quá nhanh. Con người sinh ra giữa đời là để hạnh phúc hay là để hứng chịu những nỗi đời ấy. Hạnh phúc hay đau khổ có những lúc rất rõ ràng với nhiều người; nhưng ít ai ngờ là chúng có thể là những đóa hoa nở ra từ cùng một nhánh. Hạnh phúc nào không tả tơi, không đắng cay, hình như đó là một câu trong bài Tình Khúc Thứ Nhất của Vũ Thành An phổ theo thơ của Nguyễn Đình Toàn. Nhưng nói như Camus, con người tìm được hạnh phúc chính là ở chỗ nó sống trong những nỗi đời, những giới hạn và những ràng buộc của đời sống. Bởi lẽ con người chỉ có thể tìm ra ý nghĩa của cuộc hiện sinh mình ngay trong những ràng buộc và giới hạn ấy. Cũng thế, nó tìm được những cơ hội để sống hạnh phúc ở chính ngay trong những nỗi đời và những ràng buộc, những giới hạn của cuộc đời này. Nhưng Camus là một triết gia hiện sinh, và “hiện sinh” với những ý nghĩa tốt đẹp nhất của nó. Trịnh Công Sơn không phải như thế. Anh là người sống trong cuộc hiện sinh nhưng luôn nhìn thấy những chiếc bóng trăm năm trôi qua đời mình. Anh yêu cuộc đời, muốn ôm ghì lấy cuộc đời, nhưng cuộc đời này hình như chỉ muốn để lộ cho anh thấy những nét tàn phai của nó. Đó có phải chăng là một vết thương trong cuộc sống của chàng nghệ sĩ? Bởi anh đã nhìn thấy quá rõ nét tàn tạ trong những nụ đời:

 

Đã có nghìn trùng trên môi người tình

 

Đã giấu nụ tàn bên trong nụ hồng

 

Có chớm lạnh lùng trên môi nồng nàn

 

Có thoáng gập ghềnh trên con đường mòn

 

Đời sẽ buồn như một vết thương

 

Tình sẽ buồn như là nấm hoang

 

Ôi hiu quạnh với nến tàn...

 

(Như Một Vết Thương)

 

[...]

 

 

Thời Gian Trông Ngóng:

 

 

Nhận thức được sự tàn phai của thời gian và tất cả mọi thứ nằm trong nó, Trịnh Công Sơn nuối tiếc những gì đẹp đẽ đã qua. Nhưng anh không chỉ nuối tiếc mà anh vẫn tiếp tục trông ngóng. Trông ngóng một tin vui nào đó sẽ tới. Trông ngóng một hạnh phúc mới trong đời. Một nụ hồng mới và một xao xuyến khác. Cho dù, hầu như tất cả những nụ hồng trong thế giới nhạc ngữ của anh đều là những nụ tàn, những nụ ẩn giấu trong nó ít nhiều những pha phôi, héo úa.

 

Người nhạc sĩ, trong cơn mưa bay của một bầu trời ôm đầy những tầng tháp cổ, những thành quách cũ, ngóng chờ bước chân người yêu, đã lên tiếng gọi:

 

Chiều nay còn mưa sao em không lại

 

Nhớ mãi trong cơn đau vùi

 

Làm sao có nhau / hằn lên nỗi đau...

 

(Diễm Xưa)

 

Cũng thế, anh gọi người yêu trong cơn mưa hồng, trong màu lá xanh đang vẫy mềm ngoài hiên mưa, và trong tiếng nước dâng tràn lên ngoài sông vắng:

 

Người ngồi xuống mây ngang đầu /

 

Mong em qua bao nhiêu chiều

 

Vòng tay đã xanh xao nhiều...

 

Người ngồi xuống xin mưa đầy / Trên hai tay cơn đau dài

 

Người nằm xuống nghe tiếng ru

 

Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ

 

(Mưa Hồng)

 

Cũng là những lời mời gọi yêu thương, những tiếng trông ngóng yêu thương, mà ở Trịnh Công Sơn, chúng nghe như có chút gì buồn bã, chịu đựng. Trong khi đó, ở Xuân Diệu thì đó là sự giục giã, sự hối thúc. Hãy yêu tôi vội vã, vì thời gian đang thúc hối ngoài kia, “Mau với chứ, vội vàng lên với chứ / Em, em ơi, tình non đã già rồi”, và “Xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua / Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già”. Và trong thơ Tây thì “Mignonne / Allons voir si la rose... “ Trịnh Công Sơn chỉ mong và chờ. Với sự thiết tha chân thành của anh. ở anh, hình như không bao giờ có sự thúc hối, ngoại trừ khi anh cất tiếng mời gọi tất cả mọi người hãy yêu nhau vì “rừng thay lá”, và vì “dòng nước đã trôi xa”. Chủ yếu, người nghệ sĩ chỉ mong chờ và cất lên lời kêu gọi tha thiết tự lòng mình.

 

(...) Nhìn ngắm người yêu, Trịnh Công Sơn thường thấy những ẩn hiện phi trần thế nơi người con gái anh yêu. Em hoặc là người trong tiền kiếp, hoặc là người mang những phẩm tính thiên thần. Thế nên, trong những suy nghĩ liên tưởng đó, trong những buổi chiều chủ nhật buồn, với tiếng gió hiu hắt đi về ngoài kia, anh trông ngóng được nhìn thấy em. Hoặc là chỉ xin năm ngón tay em dẫn lối để đưa anh đi vào cô đơn:

 

Chiều chủ nhật buồn nằm trong căn gác đìu hiu

 

Ôi tiếng hát xanh xao của một buổi chiều

 

Trời mưa trời mưa không dứt (...)

 

Tôi xin năm ngón tay em thiên thần

 

Trên vùng ăn năn / qua cơn hờn dỗi

 

Tôi xin năm ngón tay em đưa vào cô đơn

 

(Lời Buồn Thánh)

 

Thời gian trông ngóng trong Trịnh Công Sơn không chỉ thể hiện với đối tượng chính của anh là người nữ anh yêu, nhưng còn được thể hiện ra trong cái nhìn thiết tha chờ đợi của anh để được thấy lại những mặt người. Cho dù đó là bạn bè, anh em, những người thân yêu, hay chỉ là thuần túy những mặt người. Những mặt người xa lạ đi chăng nữa. Anh cần nghe được những tiếng con người, tiếng cộ xe, tiếng đời sống... Anh rất sợ sự vắng lặng. Vắng lặng của đời sống hay của bất cứ điều gì. Anh có thể yêu sự im lặng, vì trong nó, anh có cơ hội để nghe ngóng đời, nghe ngóng lại lòng mình. Nhưng sự vắng lặng, không. Nếu nó đã là một sự hiện hữu, anh kiên nhẫn chờ để nó đi qua:

 

Xin chờ những rạng đông

 

Đời sao im vắng như đồng lúa gặt xong

 

Như rừng núi bỏ hoang

 

Người về soi bóng mình / Giữa tường trắng lặng câm

 

(Ru Ta Ngậm Ngùi)

 

 

[...]

 

 

 

Thời Gian Hướng Vọng Thiên Thu:

 

 

Đối với Trịnh Công Sơn, dù có những lúc tiếc nuối một niềm vui, một hạnh phúc đã qua, hay dù có những khi trông đợi một niềm vui mới, trong anh, thời gian vẫn luôn luôn đem lại một ám ảnh khác, bền vững, day dứt, và giằng xé hơn. Đó là ám ảnh thiên thu, ám ảnh của bóng trăm năm. Thiên thu chạm mặt anh ở khắp mọi nơi:

 

Dưới vòng nôi mọc từng nấm mộ

 

Dưới chân ngày cỏ xót xa đưa

 

Người sẽ đến và người sẽ về bên kia núi

 

Từng câu nói là từng cánh buồm giong cuối trời

 

Còn lại tiếng cười khóc giữa đời (...)

 

Nghe tiền thân về chào tiếng lạ

 

Những mai hồng ngồi nhớ thiên thu

 

(Cỏ Xót Xa Đưa)

 

Trịnh Công Sơn biết rằng anh chỉ là một người khách trọ ở chốn trần gian này:

 

Tôi nay ở trọ trần gian

 

Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời

 

(ở Trọ)

 

Và những chiếc bóng trăm năm luôn vây phủ con người:

 

Từng chiếc bóng trăm năm đã về vây người giữa nến não nùng

 

Từng tiếng khóc trăm năm đã về vây người giữa chốn mông lung

 

(Từng Ngày Qua)

 

Anh biết là rồi một ngày nào đó anh sẽ lên đường để đuổi theo “nghìn trùng cơn gió bay”. Nhưng, giữa chốn trần gian này, những buổi sáng còn trông thấy mặt người, thấy bạn bè anh em, còn nghe tiếng ngựa xe trên phường phố, tiếng nắng trên lá vẫy gọi qua hiên, tiếng mưa ngoài sông nước lớn, tiếng đời sống líu lo trong giọng chim non, tiếng xuân thì lấp lửng trong những nụ ngọt, anh còn dễ hòa nhập vào cuộc nhân gian. Nhưng những đêm ở trọ trong chốn trần gian này, một mình anh nằm nghe hết những tiếng gọi thiên thu ấy. Những tiếng gọi quá gần gũi. Tưởng như còn gần gũi hơn cả những tiếng gọi của đời sống mà anh vừa tạm từ giã khi mặt trời đã đóng sập cửa một ngày:

 

Đêm ta nằm bóng tối che ngang

 

Đêm ta nằm nghe tiếng trăm năm

 

Gọi thì thầm gọi thì thầm gọi thì thầm

 

Đêm nghe trời như hú như than

 

Ta nghe đời như có như không

 

Còn lại mình / Đời bềnh bồng / Đời buồn tênh

 

(Còn Có Bao Ngày)

 

Sau những đêm nghe những lời thiên thu gọi như thế, Trịnh Công Sơn, có lúc, hình như bị đẩy tới chiếc hố sâu của niềm tuyệt vọng. Nhìn đi đâu anh cũng thấy bóng trăm năm bao phủ. Chỉ nhìn một vạt nắng vàng, cũng là chạm mặt thiên thu. Vạt nắng vàng, nhắc lời thiên thu / Nhớ ngàn năm trôi qua. Anh biết anh, rồi cũng sẽ như tất cả mọi người, không thể tìm ra lối thoát khỏi cuộc vây của những tiếng gọi muôn trùng đó. Một điều gì gần như niềm tuyệt vọng dấy lên:

 

Có điều gì gần như niềm tuyệt vọng

 

Trong xuân thì thấy bóng trăm năm ...

 

Những ngàn xưa trôi đến bây giờ

 

Sông ra đi hay mới bước về

 

(Gần Như Niềm Tuyệt Vọng)

 

Trong nỗi niềm gần như tuyệt vọng như thế, Trịnh Công Sơn nhìn cơn mưa bây giờ khác trước. Đây không còn là những cơn mưa hồng để “em đi về cầu mưa ướt áo / đường phượng bay mù không lối vào”, hoặc là những cơn “mưa bay trên tầng tháp cổ” nữa. Bây giờ là những cơn mưa mù mịt đất trời và mờ mịt thiên thu:

 

Chìm dưới cơn mưa một ngàn năm trước mây qua mây qua...

 

Chìm dưới cơn mưa một ngàn năm nữa mây qua mây qua...

 

Bờ bến thiên thu nằm chìm dưới cơn mưa

 

(Chìm Dưới Cơn Mưa)

 

Trịnh Công Sơn tự hỏi, “Còn bao lâu cho thiên thu xuống trên thân này / Còn bao lâu cho mây đen tan trên hồn người / Còn bao lâu cho tôi xa anh, xa em, xa tôi.” Những câu hỏi không có câu trả lời đích xác. Nhưng thật sự, có ai cần một câu trả lời không? Bởi lẽ, trong cảm nhận riêng của mình, mỗi người phải tự có câu trả lời riêng cho chính mình. Từ đó, đưa đến những thái độ sống khác nhau, những xác tín khác nhau trước cuộc đời. Câu hỏi về thiên thu thật ra là câu hỏi về đời sống. Anh nghĩ về thiên thu ra sao thì đời sống anh sẽ phản ánh rõ rệt điều đó như vậy trong cuộc làm người của anh. Trịnh Công Sơn luôn bị tiếng gọi của thiên thu nhắc nhở. Có những lúc anh cảm thấy mỏi mệt và nặng nề trước cuộc đời này. Nhưng anh vẫn luôn cảm thấy tiếng gọi và hình bóng của con người thu hút anh. Anh là chiếc cân để nhật nguyệt lên xuống hai bên. Anh là chiếc bóng để ngày và đêm tha hồ giỡn đuổi. Anh là cơn mê giữa Thực và Ảo, giữa Mộng và Giác, giữa Tiếng Xuân Thì và Bóng Trăm Năm. Cuộc đi của anh, một mình, là cuộc đi về của một con người đã nghe rõ quá những tiếng gọi thiên thu nhưng vẫn không đành lòng rời bỏ con người:

 

Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi

 

Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt

 

Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt

 

Rọi suốt trăm năm một cõi đi về (...)

 

Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tụy

 

Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xưa

 

Từng lời tà dương là lời mộ địa

 

Từng lời bể sông nghe ra từ độ suối khe (...)

 

Con tinh yêu thương vô tình chợt gọi

 

Lại thấy trong ta hiện bóng con người

 

(Một Cõi Đi Về)

 

[...]

 

 

Không Gian Nghệ Thuật

 

 

Một lát cắt lớn khác, ngoài lát cắt về thời gian, cho ta cơ hội khảo sát kỹ những ám ảnh cũng như những hình tượng và nghệ thuật ngôn từ của Trịnh Công Sơn, là lát cắt về không gian.

 

Con người sống trong không gian, hay, nói khác đi, không gian là nơi cư trú của con người. Không những không gian thể hiện lối sống, phong cách sống của những con người chiếm hữu nó, mà không gian còn cho thấy nó có khả năng “uốn nắn” con người. Chúng ta có thể thấy rõ được điều đó khi nhận thức rằng thổ ngơi và địa lý đã là những yếu tố quan trọng, đóng góp vào việc quyết định tính cách và, rất nhiều khi, cả định mệnh của một dân tộc. Lịch sử hiện đại cho ta một thí dụ rõ nét: Nhật Bản. Định mệnh của dân tộc này, những bước thăng trầm của nó, và ngay cả tính cách của con người Nhật Bản, phần lớn, cũng đã do không gian sống của nó quyết định.

 

Không gian sinh tồn của con người, nhỏ thì là một túp lều, một mái nhà, lớn thì là cả trời đất mênh mang, không chỉ thể hiện khung cảnh và điều kiện sống của nó. Không gian còn thể hiện tâm trạng của con người. Nhất là nếu không gian này được nhìn xét dưới nhiều góc cạnh khác nhau và nếu nó xuất hiện trong khung cảnh sống nói chung của con người theo một tần số nào đó. Lúc ấy, có thể không gian đó không còn chỉ mang tính chất vật lý nữa; bấy giờ, nó mang nặng tính chất tinh thần. Nó thể hiện tâm trạng của con người. Nó thể hiện thế giới bên trong, thế giới nội tâm thầm kín của con người đã chiếm hữu hay bầu bạn với nó. Không gian lúc đó, như thế, trở nên một hình tượng. Nó là một hình tượng nghệ thuật mà người nghệ sĩ đưa vào trong tác phẩm của mình để diễn tả tâm ý mình trong những hoàn cảnh nhất định.

 

Đi vào thế giới âm nhạc của Trịnh Công Sơn, xét riêng về mặt nhạc ngữ , ta có thể nhận ra là không gian sống của anh có thể chia ra thành nhiều loại. Rộng lớn thì là đất trời mênh mang nói chung, rồi thì là biển, sông, rừng, núi. Nhỏ thì là phố, quán, và những con đường. Nhưng trong những vùng không gian vừa mang tính vật lý vừa mang tính tâm trạng này, người ta thấy sáng lên những biểu tượng, chẳng hạn như mặt trăng, mặt trời, sóng, nước, mây, mưa, nắng, khói... Và con người, kẻ sống giữa không gian, trong cái nhìn của Trịnh Công Sơn, và trong thế giới âm nhạc của anh, đã được phản ánh như thế nào. Nó là một biểu tượng để tô, dập lại những đường nét của thiên nhiên, hay, có nhiều khi, ngược lại, nó lại là thước đo để từ đó thiên nhiên được diễn tả, phản ánh.

 

Sau đây, chúng ta hảy thử lần lượt đi vào những không gian vừa có tính vật lý vừa có tính tâm trạng đó trong thế giới của anh.

 

 

Không Gian Trời Đất:

 

 

Trời đất là không gian lớn rộng để Trịnh Công Sơn và những con người, những chủ thể trong thế giới của anh, đi về. Nhưng trước hết, đó là nơi đi, về của chính anh:

 

Trời cao đất rộng một mình tôi đi, một mình tôi đi

 

Đời như vô tận một mình tôi về

 

Một mình tôi về, với tôi

 

(Lặng Lẽ Nơi Này)

 

Trong không gian ấy, anh lắng nghe và cảm nhận được hết cái im lặng của đất trời. Và của lòng mình. Đời rộng thênh như im vắng tiếng rơi khô. Nhưng, cũng có khi, lạc vào vùng không gian mênh mông ấy, anh như tìm thấy ở nó những biểu tượng tôn giáo. Không gian đất trời, bây giờ, kéo anh (và những chủ thể trong thế giới của anh) xích lại với những không gian trong Kinh Thánh, trong Cựu Ước:

 

Mặt trời hãy ngủ yên / Xin mặt trời hãy ngủ yên

 

Người hãy nhớ mang theo hành trang /

 

qua khung trời vắng chân mây địa đàng

 

(Xin Mặt Trời Ngủ Yên)

 

Ôi môi hờn / xin đừng / kể lại tích xưa buồn hơn

 

Đợi chờ năm

 

Làm gió qua truông thiên đàng

 

(Vết Lăn Trầm)

 

Trời đất trong anh cũng còn là một trang giấy, một ấn bản của những giấc mơ mà anh có giữa đời. Đó chính là những giấc mơ trong lòng anh, những giấc mơ nhiều khi trở nên hiện thực hơn khi con người mở mắt:

 

Trời còn in dấu chim xa nguồn

 

Đời còn bay những cơn mưa phùn

 

(Khói Trời Mênh Mông)

 

Tình đi âm thầm / Nghìn trùng như vết sương

 

Lạnh lùng như dấu chim

 

Tình mong manh như nắng

 

Tình còn đầy không em?

 

(Tình Sầu)

 

Nói trời đất là một ấn bản của những giấc mơ giữa đời của Trịnh Công Sơn thì có thể cũng đúng. Nhưng, có lẽ đúng hơn, nó chính là một tấm phông lớn, một màn ảnh lớn để anh nhìn ra những mộng ảnh, những hư ảnh, những thực ảnh hay những hiện ảnh của đời mình.

 

Đây có phải là thực ảnh:

 

Ta về nơi đây thoáng nghe gió lạnh

 

Hết mùa thu sang đã đến ngày đông

 

Những hàng cây xanh đón em áo lộng

 

Bây giờ ta nhìn khói trời mênh mông

 

(Khói Trời Mênh Mông)

 

Và đây có phải là mộng ảnh:

 

Tình ngỡ đã quên đi như lòng cố lạnh lùng

 

Người ngỡ đã xa xăm bỗng về quá thênh thang

 

Ôi áo xưa lồng lộng đã xô dạt trời chiều

 

Như từng con nước rộng xóa một ngày đìu hiu

 

(Tình Nhớ)

 

Còn đây là hiện ảnh chăng?

 

Mây và tóc em bay trong chiều gió lộng

 

Trời làm cơn mưa xanh dưới những hàng me

 

(Tuổi Đời Mênh Mông)

 

Và đây là hư hay là thực, hay đó chỉ là một chút phù ảnh khi người nghệ sĩ nhìn mây bay ngang đầu mà gọi thầm tên em:

 

Có còn trong em những đêm gió lộng

 

Ngồi bên hiên nhìn bến nước đầy dâng

 

Có còn trong em những cây nến hồng

 

Những cầu qua sông những chút tình duyên

 

Gió trời lênh đênh nhớ con phố hẹn

 

Ta nhìn ta về giữa trời hư không

 

(Khói Trời Mênh Mông)

 

Trịnh Công Sơn hỏi thầm trong lòng mình về những cơn mơ đời đã là rất thực mà cũng là rất hư ấy. Chân hay mộng thì những phiên bản của trời đất kia gửi tới cho anh cũng chỉ làm anh nhận thức được rõ thêm một điều này: đất trời quá bao la và con người quá nhỏ bé. Đôi khi do những cảm xúc chủ quan và thiết tha của mình, anh đã nâng lên thành cận ảnh những đường nét yêu dấu trong đời, ôi áo xưa lồng lộng đã xô dạt trời chiều, nhưng anh biết rằng con người chỉ là một hạt bụi trong cõi trời đất thiên thu này. Ý nghĩ về sự mênh mông, bao la của không gian lại làm anh đụng chạm đến một nỗi ám ảnh lớn khác của mình: ám ảnh về thời gian:

 

Rộng nghìn thu một tà dương ấy ...

 

Vàng phai sẽ cuốn đi mịt mù

 

(Vàng Phai Trước Ngõ)

 

Và ám ảnh về thời gian, lại dẫn Trịnh Công Sơn, và cả chúng ta, đến một không gian khác trong tâm hồn của chàng nghệ sĩ.

 

 

Không Gian Núi và Biển:

 

 

Trong Trịnh Công Sơn, có một không gian ở dưới thấp, thu gọn lại nơi những con phố và những quán xá, nơi anh thường tìm thấy mỗi ngày hình ảnh của chính mình và những khuôn mặt bè bạn cũng như những người nữ thiết tha mà anh có trong đời; nhưng cũng có một không gian ở trên cao, như núi, trầm ngâm, chờ đợi, và một không gian ở khá xa, nhưng vẫn ầm ì tiếng gọi, như biển. Núi và Biển là những không gian vật lý, chắc chắn thế. Nhưng càng chắc chắn hơn trong thế giới âm nhạc của Trịnh Công Sơn, đó là những không gian tâm trạng. Núi và biển đều là những biểu tượng lớn trong thế giới của anh. Khi anh nói “Về bên núi đợi”, hay “buồn lên núi nằm xuống”, không có nghĩa thật là anh sẽ trèo lên núi hay về sống bên núi để làm cái công việc đợi chờ hay nghỉ ngơi (!) kia. Trịnh Công Sơn muốn nói đến một cái gì khác. Cái đó chúng ta ai cũng biết. Ngoài ra, trong anh, núi còn có thể đưa đến những liên tưởng khác nữa. Cũng thế, đối với Biển.

 

Trước hết, hãy trở lại với những núi non trong Trịnh Công Sơn. Trước hết, núi là một điểm hẹn. Một điểm hẹn trăm năm. Khi con người, dù như một ngọn gió kia, đã thấy mệt mỏi với đôi cánh lang thanh của mình:

 

Cuồng phong cánh mỏi

 

Về bên núi đợi

 

Ngậm ngùi ôi đá cũng thương thay

 

(Chiếc Lá Thu Phai)

 

Vẫn ngọn gió mệt mỏi ấy. Bay về. Nó thiết tha quay về điểm hẹn:

 

Chợt như xác thân không còn

 

Tưởng mình như là cơn gió

 

Về chân núi thăm nấm mồ

 

(Lời Thiên Thu Gọi)

 

Tôi như là người ngồi trong đêm dài

 

nhìn tôi đang quá ngậm ngùi ...

 

Một hôm buồn lên núi nằm xuống

 

(Tự Tình Khúc)

 

Tại sao chàng nghệ sĩ lại muốn trở về núi. Có phải vì chàng mong ước rằng, nơi núi, ở bên kia của núi, chàng sẽ tìm lại được những yêu dấu cũ. Chàng sẽ dựng lại được những kỷ niệm tươi đẹp bên người:

 

Người đã đến và người sẽ về bên kia núi

 

Từng câu nói là từng cánh buồm giong cuối trời

 

Còn lại tiếng cười khóc giữa đời

 

(Cỏ Xót Xa Đưa)

 

Ngày xưa, khi người còn ở bên ta, ta đã dự cảm một cuộc chia ly loang màu xanh xẫm của núi chiều, hay màu tím than của dáng đêm đổ đầy trên bóng núi. Ta đã dự cảm điều đó, và, thật sự, bây giờ, người đã đi xa. Chỉ còn lại ta đứng đây nhìn bóng núi. Và nghe tiếng núi thầm thì. Hay than vãn. Yama no Oto. Như Kawabata đã nghe, có lẽ trong suốt cuộc đời ông.

 

Trịnh Công Sơn có những lúc đã muốn trở về. Núi là điểm hẹn. Núi là biểu tượng của một nơi xa xôi, hoang vắng, là một chốn cao và xa, thoát khỏi cuộc đời lắm mộng ảo, nhiều phiền tạp và bụi bặm này. Và núi cũng là một cứ điểm bền vững để người nhạc sĩ lui về cố thủ trong những lúc mệt mỏi với cuộc đời. Thế nhưng, đó có phải thực sự là nơi mà con người có thể lui về để kiếm tìm sự thực? Hay nó cũng vẫn nằm trong một cuộc mộng lớn hơn giữa chốn thiên thu này:

 

Một chiều núi bỗng mang thân cánh đồng /

 

thì cùng dòng nước khóc giùm

 

(Một Lần Thoáng Có)

 

Núi, như thế, chưa hẳn là một cứ điểm bền vững. Nhưng nó vẫn cứ là một biểu tượng của cuộc hẹn hò trăm năm trong lòng Trịnh Công Sơn. Anh đã cùng dòng nước khóc cuộc ra đi của núi. Nước, như thế, là sự vỗ về, là sự che chở, cưu mang ta. Từ đó, ta cũng hiểu rằng biển chính là sự vỗ về, an ủi và cưu mang thiết tha đó. Và ai, nếu không phải là em, đã hòa thân và hóa thân vào biển. Biển luôn mang đặc tính nữ trong thế giới của nghệ thuật của con người. La mer. Những tiếng nhạc mênh mang ôm đỡ và vứt đẩy ta vào những vùng lênh đênh xanh. Người Tây-ban-nha cũng xem biển mang đầy nữ tính. La mar. Chỉ có bọn chài tuổi trẻ hung hăng là có những lúc nhìn biển trong vẻ nam tính của nó để muốn mang thân mình ra đọ sức cùng. Chúng gọi Biển là El mar. Nhắc lại những điều này làm chúng ta lại nhớ đến Hemingway (8)

 

Núi và biển như thế là ôm ấp, gắn bó với nhau. Như trong những suy nghĩ của Trịnh Công Sơn về trời đất:

 

 

Trong khi ta về lại nhớ ta đi

 

Đi lên non cao đi về biển rộng

 

(Một Cõi Đi Về)

 

Núi là nơi để nằm xuống, để trả về. Nhưng biển là nơi để tâm sự, để thầm thì kể lể:

 

Người tìm về biển xanh / nói thầm về đời mình

 

Ăn năn dấu rêu phong

 

(Lời Của Dòng Sông)

 

 

 

 

hoctro

Cao Ốc

 

 

USA Posted - Dec 31 2001 :  12:29:40 PM            

--------------------------------------------------------------------------------

 

Biển là sự dịu dàng mềm mại, trùng trùng ngoài khơi nước lên sóng mềm. Biển luôn luôn là nơi cất giấu hay lưu giữ những gì thân thiết, đẹp đẽ và dịu dàng ở nơi em:

 

Tóc người dòng sông xưa ấy đã phai

 

Đã lênh đênh biển khơi

 

(Có Một Dòng Sông Đã Qua Đời)

 

Biển có khi là nơi chốn em về, để cho tôi hoang mang tìm kiếm. Nào tôi có biết em vẫn đang chờ mong một lời hò hẹn:

 

Chân nhuộm phố phường em về biển xa

 

Bàn chân thoát chốn lao tù

 

Em về đứng chờ dưới ngọn tình ca

 

(Góp Lá Mùa Xuân)

 

Thế nhưng, có khi biển cũng mang tâm sự của con người, hoài mong và tiếc nhớ. Biển lên tiếng gọi, và cả không gian con người, bây giờ, cùng chia sẻ nỗi buồn đau của biển. Bởi lẽ, hình như đó chính là nỗi đau của con người được biển ôm giữ hộ trong lòng. Và tiếng biển đó, thật ra, chỉ là tiếng vọng âm của con người quắt quay trong nỗi hoài nhớ của chính mình. Biển Nhớ đã là một trong những bài hát đẹp và buồn, mang tính cách Trịnh Công Sơn nhất trong thập niên sáu mươi, một thập niên mà xã hội miền Nam Việt Nam và con người sống trong xã hội ấy đang có những chuyển mình thay đổi một cách tàn khốc. Giai đoạn đó là một cơn đau dài. Nhiều giá trị xã hội cũng như nhiều giá trị con người, mặc dù không hẳn là toàn vẹn về mọi mặt, nhưng đã được thiết lập một cách khá bền vững trước đó và mang lại cho con người một sự bình an tạm bợ, nay đang vặn mình trong một cơn thoát xác. Những cơn lốc bắt đầu cuốn lên. Tiếng gọi của Biển Nhớ, bây giờ, nghe lại, thấy như là tiếng gọi xót xa, đau đớn về một điều gì êm đềm, tha thiết đã không còn nữa. Đặt nó trong nhịp thở chung của thời đại, và thử đối chiếu nó với nét đẹp dịu mềm và tha thiết, đằm thắm, một sự tha thiết phản ánh cái bình an của hơi thở con người, của bài Nắng Chiều của Lê Trọng Nguyễn chẳng hạn, ta sẽ thấy là Biển Nhớ mang trong nó hơi thở của thời đại mà nó ra đời biết bao (9):

 

Ngày mai em đi / Biển nhớ tên em gọi về

 

Gọi hồn liễu rũ lê thê / Gọi bờ cát trắng đêm khuya (...)

 

Ngày mai em đi / Biển nhớ em quay về nguồn

 

Gọi trùng dương gió ngập hồn

 

Bàn tay chăn gió mưa sang

 

Ngày mai em đi / thành phố mắt đêm đèn vàng

 

Hồn lẻ nghiêng vai gọi buồn

 

Nghe ngoài biển động buồn hơn (...)

 

Ngày mai em đi / Biển nhớ tên em gọi về

 

Triều sương ướt đẫm cơn mê / Trời cao níu bước sơn khê

 

Ngày mai em đi / Cồn đá rêu phong rũ buồn

 

Đèn phố nghe mưa tủi hờn (...)

 

Ngày mai em đi / thành phố mắt đêm đèn vàng

 

Nửa bóng xuân qua ngập ngừng

 

Nghe trời gió lộng mà thương

 

 

Không Gian Sông:

 

 

Đây cũng là một không gian ám ảnh của Trịnh Công Sơn, người nhạc sĩ. Nhưng không như Biển, Sông thường là gần gụi với con người hơn, về khía cạnh địa lý cũng như về khía cạnh tâm trạng. Thường, sông quấn quanh không gian cuộc sống của con người và đem lại cho con người những mơ ước thoát dòng. Những không gian cuộc đời nhiều khi quá chật hẹp và làm con người cảm thấy bí bức. Sông cho con người một lối thoát. Sông sẵn sàng nghe những lời tâm sự của người, và chở những mơ ước của nó đi xa. Hoặc, có khi, sông nâng những mơ ước của con người lên cao, thành mây, rồi thành mưa. Như thế, sông là người bạn mà con người gần như luôn luôn có thể tin cậy được. Sông bồi đắp và nuôi dưỡng. Và khi những mơ ước của con người được sông đưa lên cao để nở giữa trời, sông quả thật đã dìu con người và khiêu vũ với nó giữa cuộc thênh thang trời đất:

 

Những dòng sông nối đôi tay liền với biển khơi ...

 

Con sông là thuyền / mây xa là buồm

 

Từng giọt sương thu hết mênh mông

 

(Bốn Mùa Thay Lá)

 

Sông mở rộng không gian cho con người. Và có khi, nó dìm chết một ngày của đời người trong vũng không gian ấy.

 

Dòng sông nắng cho bờ bến rộng...

 

Một dòng sông chở ngày hấp hối

 

(Vàng Phai Trước Ngõ)

 

Nhưng, dù sao đi nữa, sông với người vẫn gần như luôn cần có nhau. Bởi vì, hai thực thể đó, có lẽ đã là những chiếc bóng của nhau. Sông đã giữ gìn hình ảnh của con người trong nó. Và con người, không phải nó vẫn luôn mang trong lòng một dòng sông hay sao? Một dòng sông êm đềm hay một dòng nước cuồn cuộn chảy. Để con người nghe ra những tiếng thời gian. Thế nên, nếu có một lần nào đó người bỏ đi, dòng sông kia còn lại gì?

 

Người ra đi bến sông nằm lạnh

 

Này nhân gian, có nghe đời nghiêng?

 

(Có Nghe Đời Nghiêng)

 

Bởi lẽ ấy, rồi người lại trở về. Sông ôm ấp, gìn giữ và chở đi xa những mơ ước hay những dấu buồn đau của con người:

 

Dường như bão qua / dòng sông nước lên

 

Đời không có mưa mà vẫn ướt mềm

 

(Gần Như Niềm Tuyệt Vọng)

 

Tìm lại trên sông những dấu hài

 

(Đóa Hoa Vô Thường)

 

Một dòng sông sâu / chở hồn thương đau

 

(Em Đi Trong Chiều)

 

Chính vì sông là nguồn an ủi, là nơi ôm ấp những thiết tha, đau đớn của ta, là nơi rửa sạch những vết thương mà ta có thể bắt gặp giữa đời này, Trịnh Công Sơn (và cả người nữ của anh) thường tìm về với sông để kể lể, hỏi han. Người tìm về dòng sông / hỏi thầm về đời mình. Thậm chí, sông còn là nơi để nhận giữ những lời trăn trối cuối:

 

Một chiều em đứng cuối sông / Gió mùa thu rất ân cần

 

Chở lời kinh đến núi non / Những lời tình em trối trăn

 

(Đóa Hoa Vô Thường)

 

Cũng chính vì biết em đã ra sông để thả bay những lời trối trăn trong nắng, Trịnh Công Sơn, khi đi tìm em, cũng đi về dòng sông ấy. Vì anh hiểu rằng, sông kia đã trở nên một điểm hẹn giữa hai người:

 

Gọi em cho nắng chết trên sông dài

 

(Hạ Trắng)

 

Còn một lời gọi nào đẹp hơn thế? Người nhạc sĩ đứng bên bờ sông và gọi người yêu của mình. Anh gọi mãi, gọi mãi. Cho đến khi chiều hấp hối. Và chết trên dòng sông trắng. Tưởng như tiếng gọi đã đụng vào cõi vô biên.

 

 

 

Sóng:

 

 

Biển, sông, cũng như núi, đó là những bến hẹn. Những điểm đợi của con người. Nhưng một trong những biểu hiện của sông và biển là sóng. Sóng là tiếng nói của cả hai. Sóng là những nỗi dội đập của lòng ta trong lời sông, tiếng biển. Thật ra sóng cũng là ta, và ta là sóng. Làm sao tách hai ra được. Đó là sự phân thân. Bởi thế, khi ta nói với sóng, thì cũng chính là ta nói với ta. Đó là những lời tự nhủ thầm. Đó là những tiếng kêu trong ta. Để nhắc rằng ta vẫn còn những cảm nhận, những đau đớn xót xa buốt sắc trong lòng. Làm sao sóng không hiểu? Chỉ có người với người là còn có những lúc không hiểu nhau, còn có những lúc quay mặt đi. Nhưng sóng là ta, ta là sóng, làm sao sóng không hiểu những tiếng kêu đau đớn của chính mình?

 

Biển sóng biển sóng đừng xô nhau

 

Ta xô biển lại sóng về đâu?

 

Sóng bạc đầu / và núi chìm sâu

 

Ta về đâu đó (...)

 

Biển sóng biển sóng đừng xô nhau

 

Ta xô biển lại sóng nằm đau

 

Biển sóng biển sóng đừng xô tôi

 

Đừng xô tôi ngã giữa tim người

 

(Sóng Về Đâu?)

 

[...]

 

 

Mưa:

 

 

Có mây thì phải có mưa. Đó là hai mặt gắn bó của đời sống tự nhiên. Thật ra, mây và mưa cũng chỉ là một. Như vui và buồn. Như nụ cười và giọt nước mắt. Đó chỉ là những cách nói. Thực ra, mưa dễ nhắc con người đến những kỷ niệm buồn của đời sống. Như những cơn mưa bay nghiêng trên tầng tháp cổ nhắc người ta về những cơn đau vùi lúc người ta nằm nhớ người yêu. Đó là những ngày khởi đầu thế giới Trịnh Công Sơn mở ra với chúng ta, làm chúng ta bỗng thấy rằng ở trong những cơn mưa hình như còn có những điều khác nữa:

 

Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ (...)

 

Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua

 

Trên bước chân em âm thầm lá đổ

 

Chợt hồn xanh buốt cho mình xót xa...

 

(Diễm Xưa)

 

Trịnh Công Sơn nghe mưa để thấy đời biển động. Ngoài kia dâng lên tiếng sóng. Anh nghĩ về những bia đá lạc loài, những đời sỏi đá buồn thảm để nghĩ đến thân phận của chính mình. Và thân phận của con người. Làm sao em biết bia đá không đau? Câu hỏi khơi dậy tư tưởng vạn vật nhất thể. Nó đánh bật lên một hơi lửa ấm trong cảm xúc của con người. Hơi lửa mong tìm sự sẻ chia và đồng cảm. Lúc yêu Diễm, Trịnh Công Sơn vẫn còn trẻ lắm.

 

Tiếng mưa đánh lên những ngọn lửa cho con người hơi ấm. Mưa còn làm tiếng ru, vỗ về con người, thôi ngủ đi em / mưa ru em ngủ / tay em kết nụ / nuôi trọn một đời / nuôi một đời người... Những tiếng mưa bốn chữ vẫn tiếp tục làm nhịp võng đong đưa.

 

Mưa cũng nhắc ta đến những lời hò hẹn. Những giọt mưa, những nụ hoa, hẹn hò gặp nhau trước sân nhà. Đó là những giọt mưa làm cho những nụ hoa hạnh phúc. Hay ngược lại.

 

Và chợt nhớ những cơn mưa hồng. Có lẽ trên cuộc đời này, Trịnh Công Sơn là người duy nhất giữ được mầu nắng hồng trong mây và giữ được mầu mưa hồng trong nắng. Những giọt mưa hồng ấy đã giữ được sự thủy chung với cội nguồn mình:

 

Trời ươm nắng cho mây hồng / Mây qua mau em nghiêng sầu

 

Còn mưa xuống như hôm nào /

 

Em đến thăm mây âm thầm mang gió lên

 

Người ngồi đó trông mưa nguồn / Ôi yêu thương nghe đã buồn

 

Ngoài kia lá như vẫn xanh

 

Ngoài sông vắng nước dâng lên hồn muôn trùng

 

(Mưa Hồng)

 

Cơn mưa hồng, cơn mưa thủy chung của mầu trời, rơi xuống thành người con gái đi trong phố xá Sài Gòn đẫm nước của mùa hạ:

 

Mưa mùa mưa Sài Gòn mưa

 

Mưa phố vai mưa mềm

 

Bàn tay em đôi tay mùa hạ / Phố mưa tôi tìm

 

(Mưa Mùa Hạ)

 

Nhưng tiếng mưa bềnh bồng thánh thót nhất của Trịnh Công Sơn có lẽ vẫn là những tiếng mưa trong Tuổi Đá Buồn. Tiếng mưa ấy đã nghe một lần rồi thì không sao quên được. Tiếng mưa đánh trên những phím dương cầm của lá xanh, tiếnh mưa òa vang những nốt nhạc của mây trên cao, mây trôi từng phiến, và, đâu đó, từng vạt mây đánh chéo xuống thành những vạt mưa. Một cơn mưa kỳ ảo ướp mùi những đóa hồng tàn. Một cơn mưa nghe văng vẳng trong nó những tiếng chuông nhà thờ ngân thênh thang và đánh trầm trầm như những tiếng dương cầm ở những octave cao và trầm nhất. Cơn mưa bay ngang trên thành phố và làm rụng xuống rất nhiều giọt nước mắt của trời:

 

Trời còn làm mưa mưa rơi mênh mang

 

Từng ngón tay buồn em mang em mang

 

Đi về giáo đường

 

Ngày chủ nhật buồn còn ai còn ai

 

Đóa hoa hồng cài lên tóc mây

 

Ôi đường phố dài lời ru miệt mài ...

 

Đóa hoa hồng vùi quên trong tay...

 

Trời còn làm mưa mưa rơi thênh thang

 

Từng gót chân trần em quên em quên...

 

Đóa hoa hồng tàn hôn lên môi ...

 

(Tuổi Đá Buồn)

 

Và, cùng với cơn mưa, những tiếng chuông vẫn còn tiếp tục bềnh bồng gõ nhịp trong trái tim ta.

 

[...]

 

 

Mặt trời:

 

 

Cùng với mặt trăng, đây là một biểu tượng xuất hiện theo một tần số cao trong thế giới nhạc ngữ của Trịnh Công Sơn. Mặt trời là nguồn sống, là dấu chỉ cho sự tiếp diễn của cuộc lữ thứ trên trần gian. Nhưng, đối với Trịnh Công Sơn, mặt trời cũng có khi mang trong nó những xót xa, những dấu hiệu của nỗi tuyệt vọng của con người. Thật ra, đó là một biểu tượng muôn đời vẫn tiếp tục soi dấu của nó mãi trên trần gian này. Nhớ Zarathustra của Nietzsche có lần đứng trên đỉnh núi cao mà nói với mặt trời về sự liên hệ của nó với con người. Nếu không có con người khốn cùng đang lăn lộn dưới mặt đất kia, mặt trời lấy đâu ra sự huy hoàng và tìm đâu ra được ý nghĩa cho sự tồn tại của mình? Đối với Trịnh Công Sơn, mặt trời trong mắt anh đôi khi được nhìn với con mắt nhận xét của đứa bé khôn ngoan mà một lần Khổng Tử đã gặp trên đường đi của mình. Mặt trời lúc xa lúc gần:

 

Mặt trời lấp lánh trên cao vừa xa vừa gần

 

(Bốn Mùa Thay Lá)

 

Mặt trời xa đã bay về gần / Rơi trên sông rơi sau bờ thành

 

Nhìn cỏ cây ráng pha mầu hồng / Nhìn lại em áo lụa thinh không

 

(Níu Tay Nghìn Trùng)

 

Mặt trời của Trịnh Công Sơn thật đẹp và thơ. Nó cũng có những nét thơ và đẹp như chiếc “tịch dương hồng” của Nguyễn Du. Mặt trời của Nguyễn Du mang trong nó một mầu cổ kính, tịch lặng. Nó rơi xuống , và lặng lẽ cháy, đỏ hồng trong chiều. Còn mặt trời của Trịnh Công Sơn mang trong nó cái dáng dấp và hơi thở phập phồng của thời đại. Hơi thở trong “tà áo lụa thinh không” kia. Hãy nhìn lại một lần nữa mặt trời của Nguyễn Du, và nhớ đến mặt trời của Trịnh Công Sơn, để nghe và cảm lại, một lần nữa, cái không khí của những thời đại:

 

Hoàng Mai kiều thượng tịch dương hồng

 

(Trên cầu Hoàng Mai, bóng chiều cháy đỏ)

 

(Hoàng Mai kiều vãn diểu)

 

Có thiền sư nhìn ra mặt trời là trái tim của con người (10). Nó là nhịp đập của sự sống con người. Nó gắn con người vào nhịp đập, vào trái tim của vũ trụ. Có phải là chính người nhạc sĩ cũng có những lúc nhìn ra điều đó không?

 

Mặt trời nào soi sáng tim tôi... / Mặt trời soi một kiếp rong chơi

 

(Cát Bụi)

 

Nhưng mặt trời cũng có những khi tạo ra những ảnh hưởng có tính hỗn hóa. Mặt trời làm cho mọi thứ hóa ra những hình ảnh hỗn loạn, không nằm trong ý thức của con người. Con người như bị hôn mê đi dưới ảnh hưởng thôi miên của con mắt vĩ đại treo trên cao kia. Mặt đất im, mặt trời cúi nhìn. Hay, có khi ngược lại, chính trong lúc bị mặt trời thôi miên ấy mà con người nhìn ra những sự thật của đời sống, những sự thật không bị những ảo tưởng đời che chắn khiến cho chúng thường mang dáng dấp của những mộng-ảo-thật trong mắt người. Mặt trời giúp mở ra một cái nhìn vào hiện thực:

 

Trên đời người trổ nhánh hoang vu /

 

Trên ngày đi mọc cành lá mù

 

Những tim đời đập lời hoang phế / Dưới mặt trời ngồi hát hôn mê

 

Dưới vòng nôi mọc từng nấm mộ / Dưới chân ngày cỏ xót xa đưa

 

(Cỏ Xót Xa Đưa)

 

Mặt trời có thể tạo ra những cơn hôn mê; nó cũng có thể giúp đưa con người vào cái nhìn xuyên suốt để đi đến sự tìm hiểu cấu trúc của hiện thực. Nó cho ta một cái nhìn vào trái tim của thực tại. Nó là sự có mặt cần thiết cho cuộc sống của con người trên trần gian này. Trong tất cả những ý nghĩa vừa có tính vật lý (physical) vừa có tính siêu hình (metaphysical) của nó. (...)

 

 

[...]

 

 

 

Không Gian Phố:

 

 

Trước hết, đối với Trịnh Công Sơn, phố là nơi có những mặt người, những mặt người xa lạ cũng như những mặt người thân quen. Phố là nơi có sự sống, sự sống cứ mãi tiếp diễn và như một dòng chảy vô tận. Phố là sự sinh động. Với những quán xá, những con đường. Trong phố có nắng, có mưa, có những lá cây và có những cỏ hoa lấp lánh. ở phố, con người có thể tìm ra mọi dạng thức của đời sống. Trong phố, con người có thể thấy được đủ mọi nét vẽ của cuộc đời. Trong đó, có những nét nhạc vui và những tiếng nhạc buồn. Có những thiết tha và có những khổ lụy. Có những nụ cười, có những giọt nước mắt, có vị mặn đắng của đời sống, và có những chất ngọt thơm của cuộc đời. Hãy xem thử một cuộc triển lãm về phố trong thế giới của Trịnh Công Sơn.

 

Trước hết là một con phố hồng, một con phố lạ. Nó đẹp và tươi đến độ chúng ta cảm thấy là nó không có thật giữa cuộc đời này. Nhưng nó đã mọc lên giữa lòng ta qua mắt nhìn của người nhạc sĩ:

 

Trời đất kia, có hay ta về

 

Một phố hồng, một phố hư không

 

Đường lên cao, bước chân nhè nhẹ

 

Sương, ô kìa, sương rơi bềnh bồng

 

(Có Nghe Đời Nghiêng)

 

Một phố vui. Với nắng và lá:

 

Bên trời còn nắng / Lá trời còn xanh

 

Phố còn người đông

 

(Hãy Cứ Vui Như Mọi Ngày)

 

Một phố có em, với hoa vàng, với trời hạ, với một thoáng hương mềm tha thiết, và với tiếng cười em thoảng bay, đâu đó, tưởng chừng như có như không:

 

Em đến bên đời / hoa vàng một đóa

 

Một thoáng hương bay / bên trời phố hạ (...)

 

Em cười đâu đó giữa lòng phố xá đông vui

 

(Hoa Vàng Mấy Độ)

 

Và một phố hoa khác. Với em, trong một cảnh quay chậm, giữa những loài hoa vàng và tím. Và có thể với một chùm hoa giấy màu đỏ cam đong đưa. Tất cả bồng bế nhau, hơi nhòe đi trong nhịp chuyển động, trên nền đen của tóc:

 

Đường phố em về / tóc cùng hoa quyến luyến

 

(Thành Phố Mùa Xuân)

 

Trịnh Công Sơn là con người của phố, một con người luôn nhớ phố phường. Anh không thể sống một ngày mà không xuống phố. “Từng ngày chôn chân nhớ phố lang thang” là nỗi khổ đau cụ thể của một người bị giam hãm trong bốn bức tường, không được nghe những tiếng nói bạn bè, những tiếng cười thân yêu. Hạnh phúc của anh là sự gặp gỡ tất cả những con người thân quen cũng như những con người xa lạ mà trần gian đã gửi đến cuộc đời này. Anh muốn dang rộng vòng tay để ôm lấy và yêu thương tất cả những con người:

 

Gặp nhau trong phố, xin yêu khôn nguôi những thân người

 

(Đời Cho Ta Thế)

 

Người nhạc sĩ yêu những đường phố trần gian. Anh nhìn ra mọi vẻ mặt thân thiết của những đường phố đó:

 

Đường phố dài một đường phố dài

 

Đường phố này một chiều tôi tới

 

Đi thong dong tôi chào vẫy mọi người

 

Đường phố cười (...)

 

Đường rất tình một đường rất tình

 

Đường rất gần một ngày xưa lắm

 

Khi chân qua bỗng nghe đầy tiếng chim

 

Đường trái tim

 

Đường tình yêu nghe tiếng ai nỉ non

 

Đường hàm oan nghe tiếng ai than thầm

 

Đường máu xương chờ lau hết dấu vinh quang

 

Đường đến tôi chờ em đã quá lâu năm...

 

(Có Những Con Đường)

 

Trịnh Công Sơn đã đi qua nhiều loại phố phường khác nhau. Anh đã đi “về trên phố cao nguyên ngồi” để nghe “tiếng gà trưa gáy khan bên đồi” vắng. Anh đã đi thăm “phố xưa dấu đạn” để thấy những vết tích của “cỏ lá buồn tênh”. Những đường phố ấy buồn bã vì thưa vắng bóng người, và ở đó, “tháng năm quá rộng”, “khói trời mênh mông”, và đời lúc nào cũng vẫn “còn bay những cơn mưa phùn”. ở Huế, nơi quê hương của tâm hồn Trịnh Công Sơn, trong những đường phố của thành quách hoang vu, ẩm mốc, giữa đêm thâu vắng lặng với những “tiếng muôn trùng đẩy đưa”, anh nằm nghe ngóng cuộc đời:

 

Nghe trăm tiếng ngậm ngùi / Nghe lăng miếu trùng vây

 

Nghe xa cách cuộc đời / Nghe hoang phế cạnh đây

 

Xin trên những đường dài / Cho nghe bước rộn vui

 

Xin trên những nụ cười / Còn rạng rỡ mặt trời

 

(Nghe Tiếng Muôn Trùng)

 

Đó là hình ảnh những con đường ở Huế, như Trịnh Công Sơn trong một bài viết đã hé mở cho ta thấy, hay đó là những con đường của bất cứ nơi nào trên quê hương Việt Nam mà Trịnh Công Sơn đã phả cái tâm hồn rất Huế của mình vào. Nhưng, khi đến Hà Nội, Trịnh Công Sơn cũng bắt ngay được cái hình ảnh rất Hà Nội này, cái hình ảnh “nhòa phố mong manh nhòe phố mưa” mà Trần Anh Hùng cũng đã tìm thấy trong Mùa Hè Chiều Thẳng Đứng (À la Verticale de lõété). Trịnh Công Sơn đã bắt được cái hồn của những con phố cổ. Dòng nhạc của anh, ở đây, lan chảy thành một dòng dài với những ngoắt khúc bất chợt để làm thành những ngõ dài ngõ ngắn của Hà Nội. Trong dòng nhạc ấy và trong những ca từ mà anh đặt trên nó, có ai lại không thấy hiện lên tha thiết những con đường Hà Nội cổ xưa:

 

Hà Nội mùa thu cây cơm nguội vàng

 

Cây bàng ngói đỏ nằm kề bên nhau

 

Phố xưa nhà cổ mái ngói thâm nâu

 

Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội

 

Mùa hoa sữa về thơm từng cơn gió

 

Mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ

 

Cốm sữa vỉa hè thơm bước chân qua...

 

(Nhớ Mùa Thu Hà Nội)

 

Phố luôn gắn liền với quán xá. Đó là những chiếc cửa sổ mở ra mở vào những tâm sự của nó. Có khi đó là một tâm sự buồn:

 

Có chén rượu chờ trong quán đêm đêm

 

(Bay Đi Thầm Lặng)

 

Có khi người nhạc sĩ mong được làm cái quán kia, để chờ đón em vào. Để mong được chia sẻ những tâm sự vui buồn của em:

 

Tôi xin làm quán đợi / buồn chân em ghé chơi

 

(Biết Đâu Nguồn Cội)

 

Trong những đường phố mà Trịnh Công Sơn đã đi qua đó, tình cờ, một hôm người nhạc sĩ gặp em, một ngày tình cờ biết em / là ngày lạ lùng biết trần gian. Sự gặp gỡ đó mang trong nó những hạt mầm hạnh phúc và bất hạnh lớn:

 

Hôm chợt thấy em đi về bên kia phố

 

Trong lòng bỗng vui như đời rất lạ

 

Tôi tìm thấy tôi theo từng gót xa

 

Làm lời lá bay trên đường đi

 

Tôi tìm thấy tôi như giọt nắng kia

 

Làm hồng chút môi cho em nhờ (...)

 

Dưới phường phố kia có người nhớ em

 

Nằm mộng suốt đêm trong thiên đường

 

(Cho Đời Chút Ơn)

 

Vẫn em. Và hạnh phúc ấy nghe như một tiếng chim bay trong thành phố:

 

Em cùng lá tung tăng như loài chim đến

 

Và đã hót giữa phố nhà (...)

 

Bao đường phố em qua nắng lên đứng chờ

 

(Tuổi Đời Mênh Mông)

 

(...) Chính vì em là một nét xanh của lá, một nét tím của mây, một nét hồng của nắng, một nét trắng của mưa, một nét vàng của hoa, chính vì em là một nét mềm của tiếng chim kia, một nét vui của bờ tường ấy, nên khi em ra đi, phố trở nên trống vắng, như bức tranh thiếu cái sinh động của một linh hồn:

 

Nếu thật hôm nào em bỏ đi

 

Em bỏ đi

 

Sau lưng em còn con phố dài

 

Những hàng cây loan tin nhau rồi im tiếng nói

 

Quanh đây hoang vu tiếng cười

 

(Rơi Lệ Ru Người )

 

Trịnh Công Sơn nhắc lại những cảnh phố cũ. Đó là những điều thân thiết mà phố mang đến cho chúng ta. Đó là phố của tất cả mọi người; đồng thời, đó cũng là phố của chỉ hai người mà thôi. Phố là thế. Phố mở rộng cho tất cả, nhưng phố cũng gìn giữ những riêng tư cho mỗi hai người:

 

Nhớ phố xưa quen / biết tên bàn chân

 

Nhớ đèn đường từng đêm thao thức

 

Sáng cho em vòm lá me xanh (...)

 

Nhớ bạn bè chào nhau quen tiếng

 

Phố em qua gạch ngói quen tên...

 

Khi chiều xuống bên sông nước lên

 

én nô đùa giữa phố nhà

 

Có nắng vàng lạc trên lối đi (...)

 

Trong lòng phố / mưa đêm trói chân

 

Dưới hiên nhìn nước dâng tràn

 

Phố bỗng là dòng sông uốn quanh

 

(Em Còn Nhớ Hay Em Đã Quên)

 

Phố là nơi gặp gỡ, phố là chỗ khởi đầu, thế nên, khi người con gái ra đi, tan loãng vào cuộc đời này, “em theo đời cơm áo / mai ra cùng phố xôn xao / bao nhiêu ngày yêu dấu tan theo”, hay khi bóng người đã khuất lấp mịt mù, “ngủ đi em đôi vai lụa mát / ngủ đi em da thơm quả ngọt”, Trịnh Công Sơn cũng vẫn không thể quên được những ngày yêu dấu cũ. Anh sống với cuộc hồi tưởng:

 

Tôi đã đưa em qua nhiều phố

 

Những sáng mênh mông tôi ngồi nhớ

 

(Trong Nỗi Đau Tình Cờ)

 

Nhìn lại những con phố, những con phố mà ngày xưa đã từng là những lưu điểm của hạnh phúc, đã là những điểm lập lòa ánh sáng và lấp lánh những tiếng cười vui, những sắc màu tươi thắm của đời, Trịnh Công Sơn lắng nghe lại những âm hao cũ. Lúc đó, chỉ còn nỗi buồn rớt lại, trong một không gian xa lạc và mất dấu:

 

Giật mình nhìn quanh

 

ồ phố xa lạ

 

(Bên Đời Hiu Quạnh)

 

Con người chợt nhận thức ra rằng tất cả cuộc đời bây giờ là lạ mặt:

 

Bàn chân trong phố xa lạ nhiều

 

Có người lòng như nắng qua đèo

 

(Có Một Dòng Sông Đã Qua Đời)

 

Tất cả những đường phố trong anh, bây giờ, đều đã chết. Còn nếu không, chúng chỉ là những chứng tích của sự buồn thảm. Không còn những ngày cũ, với ta nhìn “gió trời thênh thang / nhớ con phố hẹn”. Không còn những ngày đã xa rồi, như bản tính của bất cứ một người con gái nào, đùa vui với hạnh phúc trông ngóng của người yêu, em “tặng hết cho tôi một phố chờ”. Không còn những ngày tôi đã cùng em chạy trốn mưa trong thành phố cũ, “mưa phố vai mưa mềm / bàn tay em đôi tay mùa hạ phố mưa tôi tìm”. Có còn lại chăng chỉ là một nỗi quạnh hiu rụng đầy trong ta:

 

Có đường phố nào vui cho ta qua một ngày

 

Có sợi tóc nào bay trong trí nhớ nhỏ nhoi

 

Không còn không còn ai / ta trôi trong cuộc đời...

 

(Ru Ta Ngậm Ngùi)

 

Phố, không có dáng em, bây giờ, chỉ còn là nỗi buồn đau của đời sống này kéo dài, kéo dài mãi. Phố xưa không còn là tiếng chim hót bay vào trời xanh, bây giờ “phố xưa nằm bệnh / đàn chim non réo bên vườn hoang”. Phố, đóa hoa hồng ngày xưa nở tươi trên môi cuộc đời, bây giờ, không có bóng em, nó chỉ còn là một nụ hồng “vùi quên trong tay”. Thành phố, “đóa hoa hồng tàn hôn lên môi” kia, bây giờ, chỉ là một cơn nhớ bay dài trong mưa, là vị mặn của một giọt thầm trên mắt, hay của nhiều giọt thầm như thế. Chợt nhớ những câu thơ cũ, về một nỗi đau khi bước trên thành phố nhầu nát và mất bóng em:

 

 

Đi trên thành phố phai nhầu

 

Bước chân xiêu vẹo nghe sầu vọng âm

 

Lời em trên mắt âm thầm

 

Khua chân phố nhỏ giọt đầm đìa tuôn

 

(Hoài Khanh)

 

Hình ảnh phố khi con người đã không còn bên nhau nữa chỉ mang toàn những nét xiêu vẹo và nhầu nát như thế. Nếu bị dầm trong mưa, hình ảnh buồn bã và khốn khổ ấy sẽ lại được càng làm cho rõ nét hơn. Và người đi trong phố, lúc đó, nghe đèn phố trong mưa kể lể những tiếng buồn qua ánh điện vàng. ánh điện vàng đó chính là ánh đèn soi chiếu những chiếc bóng hấp hối trong đời mình:

 

Cồn đá rêu phong rũ buồn

 

Đèn phố nghe mưa tủi hờn (...)

 

Thành phố mắt đêm đèn vàng

 

Hồn lẻ nghiêng vai gọi buồn

 

(Biển Nhớ)

 

Trịnh Công Sơn là một người thiết tha với phố, bởi lẽ, như đã nói, phố là bến đợi một thời của tuổi trẻ anh, là không gian in đẫm những hạnh phúc có thật mà anh tìm ra được giữa cuộc đời này. Phố, với anh, thật sự không còn là một khoảng không gian mang tính vật lý nữa. Nó đã trở nên một khoảng không gian tinh thần, tô đậm những hình bóng và những nhớ tiếc, xót xa có những tên gọi cụ thể trong hồn anh. Trong những phố ấy, đi đâu Trịnh Công Sơn cũng chạm mặt với những hạnh phúc cũ, mà nay đã trở nên những nỗi buồn. Những nỗi buồn mà anh vẫn mãi không muốn từ bỏ:

 

Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ, nhớ tên em

 

Gió ơi, gió ơi bay lên / để bụi đường cay lòng mắt (...)

 

Chiều qua bao nhiêu lần môi cười, cho mình còn nhớ nhau

 

Chiều qua bao nhiêu lần tay rời, nghe buồn ghé môi sầu

 

Ngày nào mình còn có nhau xin cho dài lâu

 

Ngày nào đời thôi có nhau xin người biết đau

 

(Chiều Một Mình Qua Phố)

 

Người đi trên phố, và phố nhắc nhở người những cơn đau. Đau vì một người đã ra đi, một người đã về bên kia núi. Nhưng cũng có khi đau vì một người đã không còn bên cạnh ta nữa. Cho dù người vẫn còn đâu đó trong cuộc đời này, vẫn còn cười nói “đâu đó trong lòng phố xá đông vui”; nhưng thật sự, đời sống đã dạy cho con người biết rằng “trong cuộc bể dâu ôi trăm ngày phố xá cũng trôi theo / Trong hội trần gian ôi bao ngày yêu dấu cũng không còn”. Từ đó, cho dù, “có lần bàn chân qua phố thấy người / sóng lao xao bờ tôi”, thì người vẫn biết rằng tất cả mọi sự, như dòng nước kia, đã theo nhau chảy dưới chân cầu. Người đi trên phố, đi mãi đi mãi, và phố kia, bây giờ, như một mũi tên, bay tới đâm thẳng vào trái tim người. Phố đóng đinh ta trên cây thập tự:

 

Tưởng rằng đã quên / cuộc tình sẽ yên

 

Tưởng rằng đã quên / thân đau muốn nằm

 

Vì từng bước em là từng mũi đinh cuồng điên (...)

 

Tưởng rằng đã quên / cuộc tình sẽ yên

 

Tưởng rằng đã quên / em qua phố rộng

 

Một lời trối trăn còn tìm thấy trong đôi mắt (...)

 

Tưởng rằng đã quên / tay em vẫn còn

 

Dựng đời bão lên / làm từng vết thương hồn nhiên

 

(Tưởng Rằng Đã Quên)

 

Nhưng không phải phố chỉ là nơi cho Trịnh Công Sơn, con người ở vị trí chủ thể, cơ hội thẩm thấu những kinh nghiệm của đời mình. Phố còn là nơi để người nữ, con người đối trọng của anh, cảm nhận cuộc sống. Em là tôi và tôi cũng là em. Bởi thế, người nữ của Trịnh Công Sơn, như anh, cũng đã có những cơ hội cảm nhận đời với tất cả những gam màu, những sắc độ, và những cung bậc của nó. Nhưng, cũng như anh, hình như những cảm nhận sâu sắc nhất của con người ấy cũng đều nằm trong vùng hồi quang của những bất hạnh, xót xa và đau khổ:

 

Chiều nay em ra phố về / thấy đời mình là những chuyến xe

 

Còn đây âm vang não nề

 

Ngày đi đêm tới / trăm tiếng mơ hồ

 

Chiều nay em ra phố về / thấy đời mình là những đám đông

 

Người chia tay nhau cuối đường

 

Ngày đi đêm tới / nghe tiếng hư không (...)

 

Chiều nay em ra phố về / thấy đời mình là những quán không

 

Bàn im hơi bên ghế ngồi

 

Ngày đi đêm tới / đã vắng bóng người

 

Chiều nay em ra phố về / thấy đời mình là con nước trôi

 

Đèn soi trên vai rã rời

 

Ngày đi đêm tới / còn chút hao gầy

 

(Nghe Những Tàn Phai)

 

Phố, như vậy, chính là không gian tục lụy của Trịnh Công Sơn. Tục lụy với tất cả những hạnh phúc và khổ đau của nó, với tất cả những sắc độ và gam mầu của nó. Nếu rừng, núi, sông, biển, cho dù là những biểu tượng khá thân thiết với con người, vẫn có những khi mang những nét xa cách với nó, thì phố là một biểu tượng gắn chặt với những cảm nhận và thức nhận của con người về cuộc đời với đủ nét tân toan cam khổ này. Phố là không gian để con người sống cùng và sống với. Đó là một không gian nhỏ hẹp của cuộc đời, nhưng, qua nó, người ta nhìn ra những phản ánh của cuộc sống rộng lớn hơn ngoài kia. Như thế, phố, đối với Trịnh Công Sơn, là một không gian cắm mốc trong bản ngã của anh. Và, có lẽ, cũng đúng nữa, đó là một không gian cắm một dấu mốc rõ nét trong bản ngã của con người thời nay. Nó mang trong nó dấu ấn của cuộc sống và hơi thở của con người thời đại.

 

 

Con Người, Những Bản Vị Trong Không Gian:

 

 

Không gian của Trịnh Công Sơn mang chứa trong nó nhiều biểu tượng. Những biểu tượng ấy gắn vào con người và hòa quyện với nó. Con người của anh sống giữa thiên nhiên, đặt mình trong lòng thiên nhiên, và cũng phản ánh thiên nhiên qua chính nó. Nhưng, một nét đặc biệt nơi Trịnh Công Sơn là, con người trong thế giới của anh, nhất là người nữ, thường có khuynh hướng trở thành những bản vị để, qua đó, anh đo đạc, nhìn ngắm và hạnh phúc với thiên nhiên chung quanh. Trời đất, thiên nhiên, bây giờ, không còn là một bản vị chính yếu nữa để con người theo đó mà được mô tả, so sánh. Chính con người bây giờ là những bản vị. Những bản vị nhỏ bé và duyên dáng làm ngơ ngẩn cả đất trời.

 

Ngày xưa, để tả Thúy Vân và Thúy Kiều, Nguyễn Du đã nói tới “mai cốt cách, tuyết tinh thần”, “khuôn trăng”, “nét ngài”, “mây”, “tuyết”, “làn thu thủy, nét xuân sơn”, “hoa ghen”, “liễu hờn”... Nguyễn Du đã lấy thiên nhiên làm thước đo để khen ngợi chị em Thúy Vân, Thúy Kiều. Vân, Kiều, như thế, được mang ra so sánh với thiên nhiên, cho dù sự so sánh, qua ngòi bút của Nguyễn Du, có phần hơi thiên vị hai người con gái duyên dáng và đáng yêu này. So sánh như thế là so sánh theo những ước lệ cổ điển, theo những quy phạm về văn chương mà Nguyễn Du, như một con người của thời đại mình, không thể tránh khỏi. Thiên nhiên là những bản vị, con người là những nét để bên cạnh. Nguyễn Du đã thực hiện được một sự so sánh tài tình: những nét để bên cạnh lại như nổi bật hơn cả những nét chính.

 

Trong thế giới của Trịnh Công Sơn, tình hình lại có vẻ như ngược lại. Con người trở thành thước đo của thiên nhiên:

 

Nắng có hồng bằng đôi môi em

 

Mưa có buồn bằng đôi mắt em

 

Tóc em từng sợi nhỏ

 

Rớt xuống đời làm sóng lênh đênh (...)

 

Ta nghe nghìn giọt lệ

 

Rớt xuống thành hồ nước long lanh

 

(Như Cánh Vạc Bay)

 

ở đây, nắng được mang ra để so sánh với đôi môi em; mưa, với đôi mắt. Đó là một vị thế đảo ngược trong sự so sánh. Tóc em rớt xuống đời làm thành sóng, chứ không phải lênh đênh như sóng. Nước mắt em rơi xuống thành, chứ không như, hồ nước long lanh. Tóc và những giọt nước mắt em trở nên những hình ảnh trung tâm, những hình ảnh ở ngôi thứ nhất để, từ đó, chúng được phản chiếu, khúc xạ vào thiên nhiên. Những thao tác nghệ thuật này gần với ẩn dụ hơn là với so sánh, cho dù “ẩn dụ” thì cũng là một loại tu từ dùng để so sánh. Thế nhưng, chúng lại đưa ra những ảnh hưởng khác biệt nhau, tạo ra những nét gần như đối nghịch về mặt nhận thức trên cảm quan thẩm mỹ của người thưởng ngoạn.

 

Cũng thế, trong bài Níu Tay Nghìn Trùng, lời ca của người tình trẻ rớt thành cơn mưa:

 

Từ bờ môi hát lên nhè nhẹ

 

Từ lời ca rớt thành cơn mưa

 

Chúng ta có thể tìm được nhiều thí dụ khác nữa. Chẳng hạn:

 

Đã có nghìn trùng trên môi người tình

 

Đã chớm lạnh lùng trên môi nồng nàn

 

“Môi người tình” là nơi để người yêu cảm nhận nỗi cách xa “nghìn trùng”, cảm nhận sự chia ly và nhìn thấy hình ảnh của chiếc bóng trăm năm.

 

Hình ảnh “đêm thấy ta là thác đổ” cũng mang chứa trong nó nét trung tâm của chủ thể “ta”. Cũng như vậy, trong:

 

Ôi áo xưa em là một chút mây phù du

 

Đã thoáng qua đời ta

 

Trịnh Công Sơn, qua biện pháp ẩn dụ, đã đưa hình ảnh “áo em ngày xưa” vào trong khung cận ảnh, phóng lớn nó lên, để cho thấy hình ảnh lênh đênh trôi nổi của áo em (như mây nhẹ); hay đúng hơn, kết hợp chung với biện pháp hoán dụ (dùng áo để chỉ người), câu hát cho thấy hình ảnh vô thường của em, của liên hệ giữa tôi và em, những liên hệ rất phù du mây nổi, và chút mây kia cũng đã trôi về một biên giới khác.

 

Hình ảnh “ôi áo xưa lồng lộng / đã xô dạt trời chiều” cũng đem “áo xưa” vào cận ảnh, để cả một khung trời chiều bé nhỏ lạc mất phía sau, và càng lúc càng bị mất vị thế trung tâm qua trạng từ “dạt”. Thiên nhiên bị những hình ảnh con người lấn chiếm, để càng lúc càng bị đẩy xuống vị trí thứ yếu.

 

Trong bài “ở Trọ”, có câu:

 

Mây kia ở đậu từng không

 

Mưa nắng ở trọ bên trong mắt người

 

Có phải là Trịnh Công Sơn đã lấy mắt người để đo thời tiết không? Mưa nắng ở trong mắt. Và mắt ấy là mắt của một người con gái. ở đây, không phải con người nằm trong thiên nhiên mà, ngược lại, thiên nhiên nằm trong con người. Nhìn vào em, tôi thấy thiên nhiên và tất cả những mưa nắng cuộc đời.

 

Nhưng em, dù có đẹp và có thu trọn thiên nhiên trong mình đấy, cũng không phải là sẽ còn lại mãi với cuộc đời này. Em cũng chỉ là một cái chớp mắt, một cái vụt qua của cuộc sống:

 

Đôi mắt còn lại nhìn đời là không

 

Nhìn em hư vô, nhìn em bóng nắng

 

(Con Mắt Còn Lại)

 

Tác giả thấy rõ em là bóng nắng, là hư vô. Em không phải như những ảo ảnh phù du kia, đang tan đi tan đi và biến mất. Em chính là sự phù du, em đang lung linh, hư ảo, và tan đi. Bóng nắng, một nét thiên nhiên, nếu có còn rớt lại đâu đó, chỉ cho thấy rõ là em, con người, đã ra đi mà thôi. Thiên nhiên, như thế, lại hóa ra là một nét của con người. Chứ không phải là ngược lại.

 

Câu hỏi “Mầu nắng hay là mầu mắt em”, trên bề mặt hình thức, đặt hai chủ thể ngang nhau; nhưng dưới mạch ngầm lại để “mầu mắt em” vào vị trí trung tâm. Câu “Quỳnh thơm hay môi em thơm” cũng thế, cũng cho ta thấy rõ tác giả thiên vị “môi em” nhiều hơn, cho dù nụ quỳnh cũng là một hình ảnh đáng yêu của trần gian.

 

Như thế, trong thế giới của Trịnh Công Sơn, con người, đặc biệt là người nữ, trở nên nổi bật. Nhìn kỹ, người nữ ấy hiện diện như một bản vị. Nó đứng độc lập, hay được đặt để vào những vị trí để giúp cho thiên nhiên được nhận diện một cách rõ nét hơn. Nó là ánh cầu vồng bảy sắc phản chiếu hình ảnh thiên nhiên lung linh và đẹp đẽ này.

 

 

[...]

 

 

 

Trịnh Công Sơn là một nghệ sĩ lớn. Điều đó có lẽ chúng ta đều có thể công nhận với nhau, dù chúng ta có đứng ở bất cứ vị trí hay góc độ nào để nhìn ngắm, quan sát hay đánh giá anh. Có những người không ngại gọi anh là một thiên tài. Họ có cái lý của họ. Tôi nói Trịnh Công Sơn là một nghệ sĩ lớn theo cái nghĩa mà con người trên thế giới nói chung, bất kể là họ sống dưới chủ nghĩa nào hay khoác trên mình những màu áo khác nhau nào, đã dùng để nói về Pablo Neruda, Pablo Picasso, Paul Eluard, Jean-Paul Sartre, Romain Rolland, v.v..., hay để nói về bất cứ một nghệ sĩ lớn nào khác của nhân loại đã cống hiến cho con người những rung động thiết tha, đẹp đẽ. Những nghệ sĩ lớn ấy, trong những hoàn cảnh riêng của mình, đã mở ra cho con người những viễn tượng mới. Họ đem đến cho con người những thế giới mới, hay, nói cho đúng hơn, họ đem lại cho con người những cái nhìn mới về thế giới, về cuộc đời. Họ làm con người trở nên giàu có hơn về mặt tinh thần.

 

Từ trong những hang đá cổ sơ, con người đã nhìn thấy và tìm ra những giấc mơ và những mộng ước của mình. Và họ đã để lại dấu tích của những mơ ước đó trên các vách đá mà con người thời đại ngày nay vẫn còn đang lần dò tìm hiểu. Nghệ thuật gắn liền với ước mơ, và nó là cái đến trước. Đến trước lúc con người tìm ra cách kéo sợi, dệt vải, và dùng các loại thuốc nhuộm mà nó sáng chế ra để nhuộm các màu xanh đỏ đen vàng cho quần áo của mình. Nghệ thuật có mặt trước khi con người biết lợi dụng, mạt sát, lên án và chém giết nhau qua sự phân chia của những mầu áo. Nó là tiếng nói đầu tiên của con người để xác nhận trước thiên nhiên và cuộc đời cái dấu ấn mà Thượng Đế, kẻ sáng tạo, đã để lại trong nó. Tất cả những giải thích khác về cuộc đời, kể cả tiếng nói của chính trị, là những cái đến sau.

 

Trịnh Công Sơn là một con người sống trong cuộc đời. Anh phải chấp nhận những giới hạn của cuộc sống, nhưng đồng thời anh cũng đã cất lên tiếng nói của mình để mơ ước và hoài vọng những điều tốt đẹp cho anh, cho những người thân yêu, những người chung quanh, và cho cả nhân loại, nói chung. Dù sao, nhìn một cách nào đó, có thể anh là kẻ đã đến quá muộn trong một thế giới đã “tam sao thất bản”. Một thế giới đã không còn y nguyên bản gốc. Một thế giới đã chia năm xẻ bảy với những màu quần áo sặc sỡ khác nhau. Trong bối cảnh của lịch sử, chiến tranh và xã hội Việt Nam, tiếng nói của anh có thể đã bị tô mầu, có thể đã bị lợi dụng. Và cái thân xác mỏng manh của anh có thể đã bị giằng kéo từ cả bên trong lẫn bên ngoài. Cái thân xác ấy là thân xác của một con người.

 

Nhưng tiếng nói ước mơ của Trịnh Công Sơn có lẽ không hẳn chỉ là tiếng nói của một con người. Những giấc mơ cũng như cái thế giới mà anh vẽ ra là những giấc mơ và thế giới của bao nhiêu con người thiết tha với cuộc đời này nhưng vẫn nuôi nấng trong trái tim mình những mầm hạt cho một cuộc sống đẹp đẽ, đáng yêu và thơ mộng hơn nữa. Những giấc mơ vẫn cố bay lên cao, cho dù nhiều khi chúng bị giằng giật và bị dìm kéo xuống dưới đất bằng. Con người còn sống là con người còn những mơ ước. Và những nghệ sĩ lớn là những người thiết tha với những giấc mơ của mình hơn bất cứ ai. Cho dù đó là những giấc mơ nhỏ bé hay những mộng tưởng thơ ngây.

 

Trịnh Công Sơn là một thi sĩ. Anh sống trong thời đại của mình, và anh có những giấc mơ. Và, nói như Jirí Wolker, “Qua nhà thơ, người ta nhìn ra được tầm cỡ của thời đại mà ông ta sống”. Có lẽ, nếu muốn, chúng ta cũng thấy được tầm cỡ của thời đại mình qua những giấc mơ và thế giới mà Trịnh Công Sơn đã sống, đã yêu và đã cùng xót xa với chúng.

 

Trịnh Công Sơn là một nghệ sĩ lớn. Anh đã yêu trần gian này biết bao, và anh đã hiểu được thế nào là hạnh phúc và xót xa trong cuộc sống của anh với trần gian này. Anh cũng đã mơ thật đẹp những giấc mơ của mình. Cho dù là chúng rộn vui tiếng cười hay đầy tràn nước mắt. Chúng ta là những người được chia sẻ những giấc mơ đó. Hãy nghe anh nói, và, nếu có thể, hãy khóc cười, hãy đau khổ và hạnh phúc cùng anh. Đừng tô mầu những giấc mơ của anh. Hãy để chúng y nguyên như thế. Vì, cẩn thận, có thể chúng ta sẽ tự đánh mất mình trong việc bóp méo hay chà đạp những giấc mơ của người khác. Nhất là giấc mơ của một nghệ sĩ, kẻ, như Robert W. Corrigan nói, “là máy đo độ chấn động của thời đại hắn.”

 

Trịnh Công Sơn đã làm chúng ta yêu cuộc đời này hơn qua chính những vẻ đẹp mong manh của nó. Anh cũng làm cho chúng ta thiết tha yêu thương con người hơn, muốn gắn bó với mọi người chung quanh hơn. Trịnh Công Sơn làm được tất cả những điều ấy qua những giấc mơ nhỏ bé của anh.

 

Và Trịnh Công Sơn đã để lại những giấc mơ của anh ở trần gian này.

 

Chúng ta, mỗi người, hãy tự nhìn lại những giấc mơ của chính mình.

 

 

Irvine, California

 

2 tháng IX, 2001

 

 

_____________________________________________

 

Chú Thích:

 

 

(1) Trong cái nhìn của tôi, phương pháp xếp chồng văn bản của Charles Mauron chỉ là một trường hợp đặc biệt của phương pháp sử dụng liên văn bản. Liên văn bản nối kết nhiều loại văn bản khác nhau, từ nhiều nguồn, nhiều trung tâm văn hóa khác nhau, để làm thành một “tấm vải” đan kết chằng chịt bởi những trích dẫn khác biệt. Những “tấm vải” này sẽ có hình dáng khác nhau trong sự nhìn ngắm cụ thể của mỗi một người đọc. Với kinh nghiệm, cá tính, cùng tất cả những yếu tố khác tạo nên con người đặc thù của mình, người đọc sẽ nhìn ra trong tác phẩm mình đang đọc dần dần hiện lên hình dáng “tấm vải văn bản” của tác phẩm mà người ấy đang tiếp cận. Từ đó, dẫn đến ý nghĩa của tác phẩm đối với riêng người ấy. Khái niệm “liên văn bản”, như thế, gắn bó chặt chẽ với vai trò và cá tính của người đọc. Từ đó, nó lại liên hệ đến phương pháp phê bình dựa trên sự hồi ứng của người đọc (reader-response criticism). Và, nói rộng hơn, nó liên hệ đến mỹ học tiếp nhận (reception theory) phát xuất từ trường phái Kontstanz của Đức.

 

Phương pháp liên văn bản thường sử dụng không những các văn bản có tính văn học khác để soi chiếu một tác phẩm, mà nó còn sử dụng các huyền thoại, truyền thuyết như là những nguồn, cung cấp những dữ kiện, những hình ảnh, những yếu tố để, qua đó, mỗi người đọc đặc thù tự “dệt” nên “tấm thảm văn bản” cho chính mình. Trong khi đó, phương pháp xếp chồng văn bản thường chỉ sử dụng những tác phẩm khác nhau của một tác giả, hoặc “chồng” các văn bản cùng thể loại của một số tác giả khác nhau được nghiên cứu để tìm những đường nét của huyền thoại tập thể; từ đó, cũng làm phát hiện huyền thoại cá nhân của mỗi tác giả. Mauron đã xếp chồng một số tác phẩm của Baudelaire để tìm hiểu những ẩn dụ ám ảnh của nhà thơ này. Ông cũng đã làm thế với Mallarmé để tìm hiểu hệ thống từ vựng, từ đó, đi đến hệ thống ẩn dụ của nhà thơ.

 

 

(2) Có tác giả lại nghĩ rằng phương pháp liên văn bản có thể được coi là đã xuất hiện khi nhà phân tâm học Freud so sánh những giấc mơ điển hình về sự khỏa thân với truyện cổ tích của Andersen về bộ quần áo “trong suốt” của ông vua trong bộ sách “Phân Giải Những Giấc Mơ”. Freud đi từ văn bản để phát hiện ra con người vô thức của tác giả; từ những xung đột nội tâm trong các nhân vật của tiểu thuyết để tìm ra xung đột cá nhân nơi chính con người nhà văn. Khá rõ nét về sự thể hiện phương pháp liên văn bản trong công trình của Freud là, trong tác phẩm “Ba cái hộp”, ông không chỉ bằng lòng trong việc so sánh một số tác phẩm cùng chủ đề của Shakespeare với nhau, mà ông còn tìm ra cùng đề tài đó trong huyền thoại và truyền thuyết. Từ đó, ông tìm ra được các lớp vỏ khác nhau của cùng một chủ đề. Những lớp vỏ này đưa đến sự phát hiện cả những điểm khác biệt chứ không chỉ những điểm đồng nhất khi ông nghiên cứu về một chủ đề.

 

 

(3) Roland Barthes, Image-Music-Text, do Stephen Heath dịch và biên tập, New York: Hill & Wang, 1977.

 

 

(4) Roland Barthes đã nhìn như một “văn bản” để khảo sát các hiện tượng và biểu tượng như: trò đô vật, tháp Eiffel, quần áo, để tìm ý nghĩa hiện tượng học của chúng. Tôi cũng đã viết một bài, nhìn cinéma như một văn bản, để khảo sát cấu trúc ý nghĩa của nghệ thuật phim ảnh. Xin xem “Cinéma, một văn bản đầy kỳ bí” (Hợp Lưu số 43, tháng 10 & 11, 1998)

 

 

(5) Từ “ngôn ngữ” được sử dụng ở đây không mang ý nghĩa bình thường, hay ý nghĩa từ điển, của nó. Đúng hơn, có thể nói nó là một thứ “ngôn ngữ diễn dịch và lý luận”. Như thế, ở đây, “ngôn ngữ” gần như đồng nghĩa với “phương pháp”. Như trong câu, “Nếu hai người không cùng nói chung một thứ ngôn ngữ [cho dù họ đều nói tiếng Pháp chẳng hạn], làm sao họ có thể thảo luận về vấn đề này được.” Như thế, “ngôn ngữ” ở đây là nền tảng để nhìn vấn đề. Một thứ phương pháp luận. Một hướng diễn dịch, một hướng nhìn. Phương pháp luận này bao trùm lên những kỹ thuật, tự chúng cũng là những phương pháp, được sử dụng trong bài như phương pháp xếp chồng văn bản, phương pháp sử dụng liên văn bản, và phương pháp sử dụng những thao tác phân tích phong cách học, v.v...

 

 

(6) Claude Lévi-Strauss, La Pensée Sauvage, Paris: Librairie Plon, 1962.

 

 

(7) Bài “Biển Nhớ”, trong một số sách nhạc, câu “Bàn tay chăn gió mưa sang” bị đánh lộn là “Bàn tay chắn gió mưa sang”. Điều đó làm mất hẳn đi cách dùng chữ tài hoa và đầy sáng tạo của người nhạc sĩ. Trong văn cảnh của bài hát, “chắn gió mưa sang” trở nên lạc, không thích hợp với khí hậu và tinh thần chung của toàn bài, trong đó, ta thấy có “triều sương ướt đẫm cơn mê”, có “hồn liễu rũ”, “bờ cát trắng”, “biển động”, “sầu lên”, “cồn đá rêu phong rũ buồn, đèn phố nghe mưa tủi hờn”... Thật ra, trong bản nhạc rời in ở Việt Nam thời sáu mươi, tôi đã thấy nhà xuất bản in đúng là “chăn gió mưa sang”. Trong tập nhạc “Em Còn Nhớ Hay Em Đã Quên” (nhà xuất bản Trẻ, Saigon, 1991), in lại tại Mỹ cùng năm (nhà xuất bản Hồng Lĩnh, Westminster, California), tất cả các bài hát đều do chính tay Trịnh Công Sơn viết chữ lấy, câu hát này đã được viết và in đúng. Trong tuyển tập “Những Bài Ca Không Năm Tháng” của Trịnh Công Sơn do nhà xuất bản Âm Nhạc tái bản lần thứ tư, tôi còn thấy khá nhiều những ca từ của người nhạc sĩ bị đánh máy sai. Nếu không để ý ngay từ bây giờ, khoảng một vài trăm năm sau (!), nếu bể dâu cuộc đời vẫn cho phép những bài hát này sống sót và được lưu giữ, chắc lúc đó, vấn đề nghiên cứu văn bản sẽ lại là một chuyện nhức đầu cho những người sau. Giống như bây giờ chúng ta đang nhức đầu với các văn bản của người đời xưa để lại.

 

 

(8) Ernest Hemingway, The Old Man and The Sea, New York: Charles Scribnerõs Sons, 1952. Trích: “He always thought of the sea as la mar which is what people call her in Spanish when they love her. Sometimes those who love her say bad things of her but they are always said as those she were a woman. Some of the younger fishermen, those who used buoys as floats for their lines and had motoboats, bought when the shark livers had brought much money, spoke of her as el mar which is masculine. They spoke of her as a contestant or a place or even an enemy. But the old man always thought of her as feminine and as something that gave or withheld great favours, and if she did wild or wicked things it was because she could not help them. The moon affects her as it does a woman, he thought.”

 

 

(9) Dĩ nhiên, Biển Nhớ và Nắng Chiều chỉ là những thí dụ bất chợt của tác giả bài viết này để so sánh hai hơi thở của thời đại. Có thể làm điều này bằng cách lấy một bài hát khác của Trịnh Công Sơn để so sánh với một ca khúc khác của một tác giả thời Lê Trọng Nguyễn, hay trước và sau đó một chút. Chúng ta cũng có thể đi đến một hệ quả tương tự. Tuy nhiên, trong cảm thức của tôi, dù cho đó có là những thí dụ bất chợt, chúng vẫn, ở một mức độ nào đó, biểu hiện trung thực cả cảm xúc lẫn nhận thức của tôi về những tiếng nói của người nghệ sĩ. Chúng phản ánh cả một hơi thở của thời đại. Có lẽ, đúng hơn, nó chính là hơi thở của thời đại. Cũng giống như nhạc thời Nắng Chiều khác nhạc thời Biển Nhớ thế nào, thì nhạc thời Biển Nhớ cũng khác nhạc thời sau Biển Nhớ như vậy.

 

 

(10) Xem Thích Nhất Hạnh, Trái Tim Mặt Trời: Từ Chánh Niệm Đến Thiền Quán. Paris: Lá Bối, 1982. Bản dịch tiếng Anh, The Sun My Heart: From Mindfulness to Insight Contemplation. Berkeley, California: Parallax Press (không rõ năm in).

 

 

 


Trịnh Công Sơn - Như Cánh Vạc Bay

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

Nam Dao

 

1_

9.45 ngày 31-03-2001

Ðến Hiển, viết cho Sơn trên trang đầu cuốn sách mới in "...kéo thời gian về phía mình". Linh tính sục dậy. Viết thêm "...kéo thời gian về phía đời sống". Ngần ngừ, tái bút "...đợi mình sang năm về...". Tối hôm 30, cả bốn cô em Sơn vội vã bay về. Máy bay ngừng lại Alaska để sửa. Quái ! Hãng nào. Air Canada. Chợt nhớ cách đây trên mười lăm năm, Sơn viết "Về với nhau đi. Mình hết thời gian rồi !". Tự nhủ cho vững bụng " ...có sao đâu. Mụ già định mệnh chưa gọi đâu".

Nhớ Trần Dần, anh bảo không có gì chống nổi cái kim đồng hồ. Rồi lỡ hẹn với Dần, ông " cọp" ngày, gầm gừ suốt nửa thế kỷ những lạc quan đen, những hạt bụi xổ ra trong mưa phùn.

 

Bấy giờ, tôi ở góc Mentana và Duluth thành phố Montreal. Ðêm qua trời lại đổ tuyết, thứ tuyết trắng đến đầu Xuân không ai mong đợi. Nó thừa thãi. Nhưng vẫn trinh bạch. Như một tà áo trắng. Như một cánh vạc bay.

 

2_

9.30 ngày 01-04-2001.

Anh đấy à ? Anh Sơn đi rồi. Hồi 1.30 sáng. Hả ? Bốn cô em ở kẹt ở Hồng Kông chưa về kịp. Tim Sơn ngừng ba lần. Rồi lại đập. Lần thứ tư thì thôi. Nó mệt. Yêu quá cũng mệt. Thương quá cũng mệt. Yêu thương quả là mệt. Yêu thương rồi hát, dĩ nhiên mệt. Trong cô đơn, hát rồi uống. Lại càng mệt. Mệt đến độ không còn co thắt theo nhịp vũ trụ. Thôi nhé, bung ra. The big bang. Cho toang. Cho tan vào chất hư vô, thành tố cấu tạo yêu thương. Ôi cuộc đời ơi !

 

11.30h.

Gọi Vũ. Vũ ơi, anh Sơn đi rồi. Bây giờ em qua đường nhìn xe cẩn thận. Trời đất hỡi ! Hiển cứ mang sách anh tặng Sơn, viếng mộ rồi đốt. Ðó cũng là một cách hóa vàng. Gọi Trịnh Cung : mình biết rồi ! Thôi, Cung về. Nhớ nhé, sang năm moi sẽ gặp. Ờ, ờ... biết thế nào được. Thì đợi. Ðừng ai vội hóa vàng cho ai.

 

3-

13h.

Hôm nay sinh nhật con tôi. Bạn bè cháu đến mừng. Tiếng đàn trẻ thơ. Bài folklore của người Pháp " dưới ánh trăng", hỡi bạn Perrault. Hỡi Sơn ! Cho tôi mượn cây bút. Tôi xin viết thêm một chữ. Ngọn nến tôi cầm đã tắt. Lửa nhóm cũng tàn. Hãy mở cửa, bằng tình nhân ái của mọi đấng thần linh. Hãy mở cửa, hãy mở cửa. Có phải cửa thiên đường ? Lại văng vẳng lời Cung : Sơn nó sống có nhiều nỗi khổ. Thôi, mong nó đi an nhiên. Ừ thì thế vậy. Gọi Ðinh Cường. Vẫn không có ai đầu dây nói. A, những lúc cần an ủi lẫn nhau !

 

4_

13h30.

Ðóng cửa phòng. Tiếng động đời sống xa dần, mất hút. Bỗng thèm nghe Khánh Ly hát Người con gái da vàng. Băng nhạc cũ rè rè tiếng xưa về một thời xa xưa, thời hát yêu quê hương những yêu đồng lúa chín. Nhớ về một đêm mưa, trú với Sơn, nhìn con đường Phạm Ngũ Lão góc chợ Thái Bình ( xưa ). Dưới hàng hiên độ lượng, mưa trên trút rào rào. Con đường sủi tăm dưới tầm mắt. Nước dâng lên, rồi tràn ứ, xuôi vào đục ngầu những lỗ cống không đủ lưu lượng rút nước đi. Sơn hồn nhiên " ...đấy, phố bỗng nhiên thành dòng sông uốn quanh".

 

Anh hồn nhiên như thế. Phải nói được như thế vì sự hồn nhiên đó đồng thời tồn tại với độ sâu những nỗi nghĩ suy lắng đọng về kiếp người và cuộc sống. Nhưng luôn thấp thoáng trong hôm nay là bóng ngày mai. Và anh nhắc " em hồn nhiên, rồi em sẽ bình minh". Vì thế, không phải chỉ có Sơn - hát rong. Sơn - thi sĩ, Sơn - cầm cọ. Còn một Sơn khác, Sơn - hiền giả. Nhưng chẳng bao giờ có một hiền triết nào nguyên vẹn. Họ đầy thương tích, trên thân thể, trong hồn. Sơn viết "... Những vết thương khi đã được đánh thức... là một vết thương tỉnh thức. Vết thương tỉnh thức là một con mắt sáng ngời. Nó nhìn ngược về quá khứ và ngó thẳng tương lai. Nó mách bảo cho chủ nhân của nó là không có một vết thương nào vô tư mà được sinh thành cả. Nó là một nỗi đớn đau như khi trời đất trở dạ làm thành một cơn giông bão".

Sơn ơi, còn vết thương cuối cùng. Nó ra sao, hở ?

 

5_

15h45.

Cách đây đâu trên hai mươi năm, tôi gặp nhưng tránh, cứ có Sơn là tôi lảng, vì loáng thoáng nghe kiểu tin " đồn" không rượu mời thì khỏi có " dính" được vào cái tiếng tăm một tài danh thứ " xịn". Một bữa, Sơn vào nhà Nguyễn Duy và tôi đứng dậy. Sơn nói thẳng " moi làm gì mà toa không thích moi ? Thôi, để moa hát tặng, rồi toa hãy đi ! ". Ðó là bài Ở trọ, thú nhất là hai câu " trăm năm ở đậu nghìn năm, đêm tối ở trọ chung quanh nỗi buồn". Hai hôm sau là giao thừa năm Nhâm Tuất, Sơn rượu vào, nửa đêm đến réo tôi nhà Duy, leo cổng sắt ngã trặc chân. Tôi nghe chuyện, đến thăm Sơn lần đầu. Tết năm đó, mang cho Sơn quà của cụ Nguyễn Tuân, đâu hai trăm gam đường trắng vừa nhờ người chuyển đến tay. Sơn cảm động, nói " làm sao nói ông ấy, moa đâu có thiếu đường. Chỉ Hà Nội thiếu mới quí, giữ lại mà dùng...".

 

Thế rồi chúng tôi có dăm bảy dịp lãng đãng với nhau. Sài Gòn, Paris. Rồi Montréal, Québec.

Sài Gòn - Studio của Ðinh Cường, gần chợ Tân Ðịnh : 30 độ C, nóng và nắng. Có cái gì uống không ? Mở cửa cho đỡ ngộp. Vách và bài thơ của Tô Thùy Yên viết chữ đại tự. Ðọc thơ toi cho anh em nghe.

"Tôi chịu !

Tôi không thể an tâm hô khẩu hiệu

Khi áo cơm không đủ, ai đành ?"

 

Không, Sơn nói. Tội chịu chứ không tôi chịu. Bài thơ Ung thư Me của tôi nợ Sơn một dấu nặng. Rất nặng.

 

Paris - Lang thang. Cứ thấy hiệu giày là Sơn đứng lại. Thôi, mê giày như mê gái, đi đi. Cười, xuất khẩu thành " giang hồ phố đã nghìn chân", lại nhắc Bùi Giáng, và... Marilyn monroe.

Montréal - Trầm trồ khoe ( không có mặt Khánh Ly ), nàng là Edith Piaf của moa. Vào công viên. Này, tượng là tượng ai? Một văn sĩ. Thành phố này không công viên đường phố mang tên anh hùng, may thật. Nước mình có nhiều anh hùng quá, thế mới mệt... Cười buồn.

 

Québec - Trồng cái cây trước nhà toa, khi thấy cây là phải nhớ tới moa. Ngẫm nghĩ, Sơn bảo tìm cái loài chống được mùa đông. Sơn ạ, cây vẫn đấy. Cứ tháng năm nó lại ra lá. Loại táo Nhật lá đỏ, xuân về là hoa táo màu hồng rừng rực một góc vườn...

Bây giờ, tới mùa hoa ta sẽ nhắc ai ?

 

6-

20h15.

Ðộc ẩm. Nào mời. Bạn cứ nâng ly, bây giờ kiêng khem chi nữa. Rượu ngon không có bạn hiền. Thế thì đợi gì. Bạn đây. Ta đây. Uống đến xơ gan ra với tuế nguyệt. Chẳng phải để quên mà để nhớ. Nhớ hết. Từ người yêu thuở học trò tóc xanh, rồi người bỏ ta đi thuở trường đời mắt trắng. Cho đến khi chập chờn lau trắng trong tay, lại tự mình thủ thỉ cho mình nghe " tôi ơi, đừng tuyệt vọng !".

Ðừng tuyệt vọng, tôi ơi !

 

Này, biển sóng đừng xô ta. " Ta xô biển lại sóng về đâu".

Có phải về hư vô. Không chắc. Nhưng mà đau, bởi cái bám víu vào như mảnh ván mỏng bập bềnh giữa vô bờ sương khói.

 

Tôi ơi hỡi, tôi ơi ! Bạn đâu rồi ?

 

Có phải bạn vẫn đấy, nhìn vào vạt nắng mái tường bên, ngậm ngùi " ...bây giờ mình chỉ viết về nắng...". Nghe tâm sự, khung rêu tươi lên vàng óng một nụ cười thơ. Có phải bạn nhẹ nhàng " ... hạnh phúc là lúc chờ, êm ắng như buổi trưa, lặng đi rửa mình để rước vào phần hồn những nụ hôn của cuộc đời sửa soạn bước chân vào lễ hội". Nghe tâm sự, văng vẳng đâu đây tiếng chuông nhà thờ bay từ đầu dốc Phú Cam xuống bến Ngự, mang theo tiếng thì thầm của những thiên thần cứ còn quyến luyến chốn trần ai.

 

Ðừng, đừng tuyệt vọng ! Vạt nắng vẫn đó. Khung rêu vẫn óng ả. Và tiếng chuông nhà thờ sẽ còn ngân nga ít ra là vài trăm năm nữa.

 

7_

22h55.

Thỉnh quân thí vấn đông lưu thủy Biệt ý dữ chi thùy đoạn trường...

Này, thêm một bôi. Hỏi bạn về đâu dòng nước chảy. Xứ của Thái Bạch ? Lý quân đang khề khà, quay nhắn, ngắn dài này nỗi biệt ly ơi !

 

8-

8h40 ngày 02-04-2001

Chịu. Giấc ngủ đêm qua chập chờ. Thức dậy, thấy hững đi. Tự nhủ, mơ, phải mơ. Những giấc mơ mắt mở khó dần với tháng năm. Thôi thì nhắm lại.

 

16h40

Nhớ những buổi " ngồi đồng" với Sơn. Mỗi người một góc, loay hoay với mình. Hứng thì ngưng, đọc cho nhau một đôi câu :

Nhan sắc = vẽ vời

Lý tưởng = viển vông

Chợt rụng rời giữa có và không

Mày xanh

Mi biếc

Môi hồng

Tỉnh ra sóng đã bềnh bồng cuộn trôi

Tôi ơi hỡi,

tôi ơi !

 

Sơn kêu, tôi ơi là " tới". Ta thì muôn đời "đáng ghét". Rồi thì có " tôi ơi đừng tuyệt vọng !". Sơn lại dụ, moi dậy toa viết nhạc, đánh đàn. Có thế mới chở thơ đi được. Tôi chịu (lần này không phải tội chịu).

 

Dịch xong hai trăm bài thơ Ðường, tôi có dịp bảo " thơ Sơn có những hình ảnh Ðường thi không có...". Bạn vui mồm hỏi, thí dụ đi. Này nhé " Tóc em, từng sợi nhỏ. Rớt xuống đời làm sóng lênh đênh". Rồi, " Ôi áo xưa lồng lộng, đã xô dạt trời chiều". Còn nữa, muốn biết không ? Thôi. Uống. Chuyện xong rồi, uống đã. Con chữ đã ở đấy. Nó là cỏ mỏng manh, lá mong manh, sống mong manh, tay gối mong manh, chết mong manh, tình mong manh. Nó là đời bềnh bồng, môi rồ dại, là một vòng tiều tụy, là phố xá thênh thang, là hạ trắng, nắng thủy tinh. Là nhiều đêm thấy ta là thác đổ . Là phôi pha.

 

Sơn ngậm ngùi, moa qua Canada kiếm một chỗ vắng người, ngồi viết về cuộc đời chính mình, nghệ thuật của mình. Sẽ có những chương sách chỉ một dòng chữ. Thậm chí, những chương sách bỏ cho giấy trắng tinh thì mới truyền đạt được ý thật của mình... Lần cuối gặp nhau, tôi hỏi, viết chưa ? Anh lắc đầu. Tôi gặng, bao giờ ? Sơn mím môi không đáp. Tôi nghĩ anh chưa viết. Bởi vì , ôi hệ lụy của tài danh, nó cướp của anh những phút anh cần chỉ có một mình anh. Ðêm tân niên 1999, khi những người kiều nữ môi hồng má đỏ đã thôi í a hát ca khúc Trịnh Công Sơn, khi những nhà tư sản mới vừa kiếm ra tiền đang co tay quệt miệng sau lúc cạn ly XO và chúc anh vạn sự như ý, anh ngồi với tôi, cau có "... moa khổ quá ! Thôi, thây kệ...".

 

Thây kệ, thây kệ.

Phải chăng bạn tôi đang kiệt sức trong vòng vây bủa phù hoa. Anh biết nó quá rõ, đã từng viết " Từ buổi con người sống quá rẻ rúng tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều dối tra馱uot;.

 

9-

18h10

Bờ cỏ xuyên tuyết nhú ra mầm xanh báo Xuân đang về, chậm nhưng chắc, và không thể khác đi được. Mở điện thư, từ khắp nơi bạn bè anh báo cái tin anh đã khép lại những hẹn hò. Mai mốt, anh sẽ lên Gò Dừa nằm cạnh mạ anh, như đứa con ngoan quay về ngủ yên trong vòng tay mẹ.

Sơn ơi, hãy yên nghỉ. Thực sự yên nghỉ. Sống thế là trọn vẹn với mình với người lắm rồi. Thây kệ, những kẻ còn lại nếu chỉ thấy có thiếu vắng khi bạn ra đi thì thây kệ. Họ chẳng muốn hiểu vì...." không ai muốn làm một tên tuyệt vọng. Nhưng tôi (Sơn) nguyện làm tên tuyệt vọng. Bởi nhiều sớm mai khi tôi thức dậy không thấy được hoa quả khai sinh trong trái tim người...Nỗi vinh nhục đã mang ta ra khỏi đời sống để đưa đến những đấu trường. Tôi đang bắt đầu những ngày học tập mới. Tôi là đứa bé. Tôi là người bạn. Ðôi khi tôi là người tình. Chúng tôi cùng vẽ lại chân dung của nhân loại. Vẽ lại con tim khối óc. Trên những trang giấy tinh khôi chúng tôi không bao giờ thấy bóng dáng những đường kiếm mưu đồ, những vết dao khắc nghiệt. Chúng tôi vẽ lại những đất đai, trên một đời sống không còn bạo lực..."

 

Sơn viết thêm..." Tin vào niềm tuyệt vọng có nghĩa là tin vào chính mình. Tin vào cuộc đời vốn không thể khác. Và như thế, tôi đang yêu thương cuộc đời bằng nỗi lòng của tên tuyệt vọng.".

 

Tôi đã đến vơi Sơn lần cuối như một tên nòi tình tuyệt vọng đi tìm một kẻ tuyệt vọng khác. Thời gian đó, tôi đang thai nghén vở kịch Treo đầu dây Quan Họ, lời hạ màn viết dành cho Sơn. Cuối cùng, rồi một lúc cũng sẽ phải hạ màn, cho rằng hài hay bi kịch.

 

Anh ghi dăm chữ, có lẽ chẳng phải cho riêng tôi mà là cho tất cả những người bạn anh. Tôi xin phép chép lại, lời cuối gửi đến những tên tuyệt vọng nhưng cứ còn yêu thương cuộc sống : "... May thay trong đời người vừa có tình yêu vừa có tình bạn. Tình bạn thường có khuôn mặt thật hơn tình yêu. Sự bội bạc trong tình bạn cũng có, nhưng không nhiều.

Tôi thấy tình bạn quí hơn tình yêu vì tình bạn có khả năng làm hồi sinh một cơn hôn mê và làm phục sinh một cuộc đời tưởng rằng không còn tái tạo được nữa."

 

Cuối cùng, không có gì khác hơn là sống và chết. Sống làm thế nào cho tràn đầy sự có mặt và chết cho ngập tràn cõi hư không. Phải đi đến tận cùng hai cõi sống chết để làm tan biến tất cả những giấc mộng đời không thực".

 

Cám ơn Sơn, bạn quí. Ngày mai này bạn lên đường vào cõi thênh thang không hẹn hò trói buộc. Ơ kìa, cỏ sáng mới nhú ra khỏi tuyết đã xanh mơn mởn. Còn cây táo bạn trồng cách dây mười năm, chỉ ba tuần nữa sẽ cũng đâm hoa. Bạn ơi, may thay, như không thể khác được.

 

NAM DAO

2-04-2001

 

 

họctrò


Trịnh Công Sơn - Tiếng hát Hoà Bình

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


Đặng Tiến

 

 

Báo Văn Học số 39, tháng 4-1989, có ghi lại một buổi tọa đàm về bộ truyện Mùa Biển Động của Nguyễn Mộng Giác, nhà văn Nhật Tiến đã phát biểu ngoài đề :

 

“Nói về tác phẩm văn nghệ mà ảnh hưởng rõ nét nhất, tôi nghĩ có lẽ mình chỉ có nhạc Trịnh Công Sơn, nó gây cái tâm lý phản chiến. Còn tác phẩm văn thơ của chúng ta nó chỉ bàng bạc thôi”. Anh còn khẳng định : “nó đi thẳng vào đời sống”. Nhà văn Hoàng Khởi Phong vùa vào: “Riêng với nhạc Trịnh Công Sơn, tôi nghĩ có đi thẳng vào lòng người” (tr. 55).

 

Trong văn chương, ngoài đề có khi là lời tâm huyết. Nhật Tiến nổi danh về lòng ngay thẳng và nghĩa khí. Hoàng Khởi Phong là cựu đại úy quân cảnh, một binh chủng mà Trịnh Công Sơn thường phải dè chừng ...

 

Cái thời làm nhạc phản chiến ... thời đại bác ru đêm ...

 

Dùng chữ nhạc phản chiến, theo kiểu anti-guerre, anti war, là nói cho gọn, và đã có người phản bác, cho rằng mông lung, vì người nghệ sĩ chân chính nào mà không chống chiến tranh ? Ngoài ra, những ca khúc Trịnh Công Sơn tố cáo chiến tranh, gào gọi hoà bình còn bày tỏ khát vọng thống nhất đất nước, tình tự dân tộc, tình yêu nhân loại, niềm tin vào cuộc đời, tình người và hạnh phúc lứa đôi. Những tình cảm này đan quyện vào nhau. Hơn nữa một số nhạc tình thuần tuý, nội dung không quan hệ gì đến chiến tranh, khi nghe trong đám đông, cũng tạo nên một cảm giác thời thế, từ một thời phản chiến.

 

Vì vậy, gọi là nhạc “phản chiến” là nói tắt, trong điều kiện bất túc của ngôn ngữ. Gọi cách khác, là ca khúc tranh đấu cho hoà bình, tuy dài dòng mà vẫn không đủ ý.

 

 

Nói chung, những ca khúc “phản chiến” của Trịnh Công Sơn gia tăng số lượng và cường độ dài theo cuộc chiến, đồng thời cũng chuyển mình theo từng giai đoạn ngắn của thời cuộc thập niên 1963-1973. Nhưng là tiếng nói tự phát, phản ứng tự nhiên của một cá nhân, một công dân, không thuộc đảng phái hay tổ chức chính trị nào. Đây là điều kỳ lạ trong hoàn cảnh chính trị thời đó và chính nó đã tạo ra hào quang của Trịnh Công Sơn: người ta hát, và yêu Trịnh Công Sơn, tạo ra hiện tượng Trịnh Công Sơn, một là vì ca khúc của anh đáp ứng lại những khát vọng của thời đại, hai là người nghe, trực cảm rằng những lời ca ấy không mang một ý đồ chính trị nào. Bây giờ, hơn ba mươi năm sau các sự cố, nghe lại ca khúc Trịnh Công Sơn, so sánh với những yêu sách thời đó, chúng ta có thể tin được vào chứng từ của họa sĩ Bửu Chỉ, bạn thân với Trịnh Công Sơn trong nhiều giai đoạn, trước và sau 1975,

 

“Tắt một câu, trong dòng nhạc phản chiến của mình, Trịnh Công Sơn đã chẳng có một toan tính chính trị nào cả. Mà tất cả làm theo mệnh lệnh của con tim mình (...). Trái tim nhân ái, nhạy cảm, chỉ biết nói lên những cảm xúc nồng nhiệt của mình đối với quê hương, dân tộc, dù thiếu vắng một thái độ chính trị, nhưng trung thực. Nghĩa là tự đáy lòng mình thì mình nói”.(1)

 

Bửu Chỉ đã tham dự vào Phong Trào Sinh Viên đấu tranh cho hòa bình, trực diện chống đối chính quyền Sài gòn, bị bắt 1971 và chỉ được phóng thích năm 1975. Anh sinh hoạt với Trịnh Công Sơn tại Hội Văn nghệ Bình Trị Thiên những năm 75-79, cho đến nay vẫn được xem như là một tiếng nói trung thực. Khi Bửu Chỉ nhận thấy - hay thật ra là phản ánh một dư luận - cho Trịnh Công Sơn là “thiếu vắng một thái độ chính trị, nhưng ...” thì chúng ta có thể hiểu thêm được một hoàn cảnh, để từ đó tìm hiểu vị trí Trịnh Công Sơn trong thế sự, giữa những âm thanh và cuồng nộ.

 

Và phải chăng vì chỉ viết “theo mệnh lệnh của con tim”, chứ không theo một thứ mệnh lệnh khác, mà ngày nay những ca khúc tranh đấu của Trịnh Công Sơn, dù đã đóng góp lớn lao vào biến chuyển của đất nước, đã không được in lại, hát lại trong nước, như một số tác phẩm khác, của các vị Tôn Thất Lập, Trần Long ẩn, v.v. Và những văn bia, những kỷ yếu chính thức ghi lại thành tích cách mạng thời đó, ngày nay cũng không nhắc nhở gì đến Trịnh Công Sơn.

 

Ngoài ra, nếu nhạc thời thế của Trịnh Công Sơn xuất phát từ cảm xúc, thì ta có thể lần theo lịch trình sáng tác để tìm đến những biến chuyển trong tâm tư tác giả trước thời cuộc sôi động lúc đó. Tuy nhiên chúng tôi khó nắm chắc thời điểm thành hình của từng ca khúc, dù đã cố gắng. Chỉ mong đề xuất những nét chính.

 

 

Sau đệ nhị thế chiến, nhiều tư trào hoà bình trên thế giới đã tạo ra giòng thơ nhạc phản chiến như bài Barbara, thơ Prévert, Kosma phổ nhạc, đã thịnh hành tại Miền Nam những năm 1950, với lời ca thật mạnh “ôi ngu xuẩn chiến tranh” nguyên văn tiếng Pháp khá tục “quelle connerie la guerre”. Tiếp đó, là những bài hát phản chiến thô bạo của Boris Vian đã vang dội một thời trong tuổi trẻ Trịnh Công Sơn. Theo sau là nhạc phẩm của Bob Dylan và Joan Baez. Chúng tôi đã nhắc qua điều này trong một bài trước đây(2) .

 

 

Có lẽ những suy nghĩ về dân tộc, đất nước, số phận con người trong chiến tranh đã manh nha từ lâu ở Trịnh Công Sơn, và đã được khơi động từ những biến cố tại Huế và miền Trung năm 63, mà bạn bè anh đã tham gia tích cực và sôi nổi. Bản thân Trịnh Công Sơn không dự cuộc trực tiếp, nhưng khó có thể nói là không giao động. Sau những bản nhạc tình đã nổi tiếng, thì 1964, Trịnh Công Sơn đưa vào Lời Mẹ Ru một vài âm hưởng xót xa, báo hiệu cho những ru khúc đau thương về sau :

 

Lời mẹ ru con nghe ra nỗi niềm

 

Đời mẹ ru con mây kia cũng buồn

 

Con ngủ trên mây

 

Tiếng khóc ban đầu còn đau, còn đau

 

Ru con khôn lớn ... Con Rồng cháu Tiên

 

Một đời ru con, nên mắt ưu phiền

 

Về thời điểm, tư liệu của Hoàng Nguyên Nhuận, bút danh của Hoàng văn Giàu, xác nhận “năm 1963, trong lúc anh chị em chúng tôi lận đận trong tù, sau chiến dịch Nước Lũ thì Trịnh Công Sơn vẫn còn mơ màng Nhìn Những Mùa Thu Đi. Đến năm 1964, sau khi nhập Tuyệt Tình Cốc, thì Trịnh Công Sơn hầu như đã trở thành một người mới”. (Bài viết tháng 10.1995, và tháng 8.2001).

 

Lối hát ru Việt Nam, như ru con Nam Bộ, thỉnh thoảng cũng có câu thắt thẻo ruột gan, nhưng ít khi diễn tả buồn đau trong thân phận làm người như ở Trịnh Công Sơn, càng về sau càng da diết.

 

Vết Lăn Trầm, 1965, là một ca khúc đậm đặc phong cách Trịnh Công Sơn, đau thương và huyền bí :

 

Vết lăn trầm vết lăn trầm

 

Hằn lên phiến đá nâu thêm ưu phiền

 

Như có lần chim muông hằn dấu chân

 

Người đi phiêu du từ đó chưa thấy về quê nhà

 

Người chợt nhớ mình như đá

 

Đá lăn vết lăn trầm

 

Từ cơn đau ấy lưu thân mỏi mòn

 

Ôi mắt thầm van xin lời thánh đêm

 

Bài ca dao trên cồn đá

 

Trên ngai vàng quê hương ...

 

Ca từ rệu rã, u hoài, xa vắng, nhưng cô đọng cả tâm giới Trịnh Công Sơn, lúc ấy và về sau. Về sau, sẽ có hằng vạn chuyến xe claymore lựu đạn, hằng vạn tấn bon trút xuống đầu làng, cũng chỉ là âm vang lăn trầm vết đá. Hoàng Phủ Ngọc Tường, bạn thân Trịnh Công Sơn đã tinh ý nhận xét:

 

“Vết Lăn Trầm bắt đầu tiếp cận nỗi bất hạnh của một tuổi trẻ bị cuốn hút vào cơn lốc của chinh chiến, và đây là bài hát mở đầu nội dung phản chiến của nhạc Trịnh Công Sơn” (3)

 

Chọn 1965 làm thời điểm cho nhạc thời thế Trịnh Công Sơn, còn có những lý do khác: đó là cao điểm của chiến tranh Việt Nam, thời của những Người Chết Trận Đồng Xoài, Pleime ... thời người Mỹ đổ bộ lên Miền Nam, bắt đầu ném bom miền Bắc. Cũng là cao trào tranh đấu miền Trung trước khi bị dập tắt vào năm 1966.

 

Thời đó, ca khúc Trịnh Công Sơn, nhạc tình và nhạc tranh đấu, được in ronéo, chuyền tay. Năm 1966, nhà An Tiêm xuất bản tập Ca Khúc Trịnh Công Sơn, Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận, 12 bài, ngoài Tuổi Đá Buồn làm từ 1961, những bài khác làm vào 1965-1966, đều mang nội dung : thân phận trong chiến tranh.

 

Cuối năm 1966 và sang 1967, Trịnh Công Sơn đã sáng tác một loạt ca khúc chống chiến tranh nổi tiếng: Người con Gái Việt Nam Da Vàng, Đại Bác Ru Đêm, Tình Ca của Người Mất Trí, ... Tác giả tự ấn hành lấy, do đó không ghi năm xuất bản, thành tập Ca Khúc Da Vàng. Về sau, sau Mậu Thân, 1968, anh thêm 2 bài : Hát Trên Những Xác Người và Bài Ca Dành cho Những Xác Người, ghi là Ca Khúc Da Vàng 2, dự tính in trong tập Kinh Việt Nam, tự xuất bản 1968. Những bản in lại về sau, không thấy 2 bài này. Vậy ta có thể xem Ca Khúc Da Vàng gồm 12 hay 14 bài, tùy phương pháp.

 

Gần đây Khánh Ly có hát và phát hành ba đĩa hát CD lấy tên Ca Khúc Da Vàng I (1996), II (1998) và III (1999), mỗi CD gồm 10 bài, có đủ 14 bài da vàng chính danh. Những bài khác là nhạc phản chiến nổi tiếng của Trịnh Công Sơn.

 

 

Tập Kinh Việt Nam mở đầu bằng lời tựa, tác giả bày tỏ khát vọng hoà bình, viết 1968, có lẽ sau Mậu Thân và tin tức về hòa hội Paris ; tập nhạc gồm có 12 bài, bắt đầu bằng Dân Ta Phải Sống và khép lại với Nối Vòng Tay Lớn.

 

Năm 1970, dưới tên nhà xuất bản Nhân Bản, anh tự ấn hành Ta Phải Thấy Mặt Trời, gồm 11 bài, như : Việt Nam ơi Hãy Vùng Lên, Huế Sài Gòn Hà Nội, v. v.

 

Năm 1972, sau Mùa Hè đỏ lửa, anh cho in tập Phụ Khúc Da Vàng, vẫn dưới tên nhà xuất bản Nhân Bản, gồm 9 bài : Một Ngày Vinh Quang, Một Ngày Tuyệt Vọng, Xác Ta Xác Thù, Chưa Mất Niềm Tin. ...

 

Bửu Chỉ sau khi nhắc lại thư mục, đã ghi: “tổng kết 5 tập với 58 ca khúc, chưa kể những bài rời được sáng tác ngay trong những cuộc xuống đường, cùng thanh niên, sinh viên, học sinh Huế” (bài đã dẫn).

 

Trong một tiểu luận Cao học đệ trình tại Đại Học Paris 7, 1991, Michiko Yoshi, cũng là bạn , được Trịnh Công Sơn giúp đỡ và hướng dẫn, đếm được 69 bài phản chiến. Trên tổng số 136 bài làm từ 1959 đến 1972 mà cô ấy sưu tầm được, tỷ lệ là 51 %. Nếu chỉ tính từ 1965 đến 1972, tỷ lệ còn cao hơn nữa. Nghĩa là trong một thời gian dài, thời gian sáng tác khoẻ nhất, rung cảm chính của Trịnh Công Sơn là thời thế. Và ngược chiều, chính những ca khúc kêu gọi hoà bình đã làm nên danh tiếng Trịnh Công Sơn, đã tạo nên huyền thoại Trịnh Công Sơn, trong một thời điểm nhất định của miền Nam Việt Nam vào những năm 1966-1972.

 

 

Thời điểm sáng tác hay in ấn một nhạc bản không quan trọng bằng việc công chúng phổ biến, hưởng ứng những bài hát đó trong giai đoạn, hoàn cảnh nào. Chúng tôi ghi cặn kẽ thời điểm để làm tư liệu về sau.

 

Hoàng Nguyên Nhuận nhắc lại “nếu Huế là thánh địa của Phật Giáo và nếu bản nhạc Phật Giáo Việt Nam của Lê Cao Phan là nhịp đạo hành của thanh niên Phật tử, thì Trịnh Công Sơn chính là nhịp đập con tim của phong trào thanh niên trên đường vận động hoà bình, độc lập và an lạc cho đồng bào đồng loại” (b.đ.d) tại các thành phố miền Nam từ 1963 đến 1966.

 

Từ 1965, theo trí nhớ Đinh Cường, Trịnh Công Sơn mới trực tiếp “xuống đường” tham dự vào những buổi hát của sinh viên, học sinh Sài Gòn, bắt đầu từ khuôn viên trường Đại Học Văn Khoa. Sau đó Trịnh Công Sơn thường hát với Khánh Ly, từ 1967, theo lời Khánh Ly kể, cho đến sự cố nổ súng tại trường Đại Học Văn Khoa cuối năm 1967. Sau biến cố này, Sơn thôi đi hát “cho đồng bào tôi nghe” hát trước quần chúng đông đảo, chủ yếu là thanh niên, sinh viên Sài Gòn. Nhưng vẫn còn về hát cho sinh viên Huế cho đến 1970-1971.

 

 

Nhiều người đã nhắc đến giai đoạn này, nhưng ít ai còn nhớ cụ thể : Trịnh Công Sơn và Khánh Ly đã hát những bài gì. Michiko còn giữ cuộn băng thu lại một buổi hát cộng đồng, có lẽ một trong các buổi cuối cùng tại Quán Văn Sài Gòn, tháng 12 năm 1967, với cả không khí quần chúng:

 

Trịnh Công Sơn hát: Người Già Em Bé, Đêm Bây Giờ Đêm Mai, Ngày Dài Trên Quê Hương, Ngụ Ngôn Mùa Đông, Tôi Sẽ Đi Thăm, Đi Tìm Quê Hương, Người Con Gái Việt Nam Da Vàng.

 

Khánh Ly hát: Diễm Xưa, Mưa Hồng, Ru Em Từng Ngón Xuân Nồng, Gọi Tên Bốn Mùa, Còn Tuổi Nào Cho Em, Tình Ca Của Nguời Mất Trí, Xin Cho Tôi, Xin Mặt Trời Ngủ Yên, Tuổi Đá Buồn.

 

Trịnh Công Sơn và Khánh Ly song ca: Nhìn Những Mùa Thu Đi, Ca Dao Mẹ.

 

Chúng ta lưu ý đến nội dung xen kẽ của những ca khúc, được trình diễn trong các buổi hát công cộng, đông đảo đến hàng trăm, hàng ngàn người nghe hay trong những cuộc họp mặt bỏ túi giữa bạn bè. Tình khúc được hát giữa những bài chống chiến tranh, tự dưng cũng mang tác dụng “phản chiến”. Đây là hậu quả tâm lý tự nhiên, mà ngày nay lý thuyết liên văn bản đã thừa nhận. Những bài hát ca ngợi tình yêu, tiếc thương hạnh phúc, những Diễm Xưa, Tuổi Đá Buồn bỗng nhiên mang một nội dung hòa bình. Từ đó xác định được trong sự nghiệp Trịnh Công Sơn bài nào là nhạc “phản chiến”, không phải là việc đơn giản về mặt thực tế. Dù rằng về mặt sách vở, ta có thể đếm được 58 bài như Bửu Chỉ hay 69 bài như Michiko.

 

Làm sao em biết bia đá không đau...

 

Này em đã khóc chiều mưa đỉnh cao...

 

Tóc em như trời xưa đã qua đi ngàn năm...

 

Tuổi nào ngồi khóc tình đã nghìn thu...

 

Rồi mùa suân không về, mùa thu cũng ra đi ...

 

Những câu hát, trích từ tiếng hát Khánh Ly thời 1967 ca ngợi tình yêu, nhưng có nhất thiết là tình yêu trai gái ?

 

Gọn hơn nữa : tình yêu như trái phá, là chuyện tình yêu, hay trái phá?

 

 

Về ý nghĩa, âm hưởng của một bài hát tuỳ thuộc vào bối cảnh, trong lý thuyết liên văn bản. Nhìn Những Mùa Thu Đi là một bản nhạc tình, không can dự gì đến thế sự. Nhưng Thái Kim Lan đã kể lại một kỷ niệm súc tích : Ngày 20/8/1963, chính quyền Sài Gòn tấn công vào chùa chiền khắp nước, chị bị bắt tại Huế cùng với nhiều thanh niên sinh viên Phật tử và nhiều người bị tình nghi, như Hoàng Phủ Ngọc Tường, tình cờ trong túi có mảnh giấy ghi bài hát:

 

“Huế dạo ấy đang độ vào thu, ban đêm mưa sầm sập trên mái ngói, buổi sáng sớm trời trong trẻo, một thứ trong suốt như đóng đinh vạn vật dừng lại ở một điểm cố định, cây bàng độc nhất trong sân đứng với mấy chiếc lá đỏ trên cành, chúng tôi ngồi ỏtay trơnõ trên nền nhà, trẻ măng là mái tóc và vầng trán, trẻ măng là sự ôm ấp những lý tưởng, những hoài vọng, những ước ao, những chờ đợi của tuổi hai mươi - và chúng tôi đã đếm ngày tháng bằng ỏ Nhìn Những Mùa Thu Điõ ..”

 

Và trong tù, sáng trưa, chiều tối, ngày này qua ngày khác, các bạn trẻ đã huýt sáo hay ngân nga bài này.

 

“Trong đời tôi, đã nghe và đã hát một bài chưa bao giờ nhiều lần và trong một quãng thời gian dài liên tiếp trong 3 tháng như thế (...)

 

Có thể nói hành trình ca khúc Trịnh Công Sơn thực sự bắt đầu từ ỏNhìn Những Mùa Thu Điõ chứ không phải ỏƯớt miõ, dù ỏƯớt Miõ đã làm cho người ta biết đến Sơn” (4)

 

Chị nói vậy là chủ quan. Nhưng vô hình trung, đã tiết lộ một sự thật : Nhìn Những Mùa Thu Đi có thể là tác phẩm đầu tay, dưới dạng thức một bài thơ, làm từ 1957, Trịnh Công Sơn đã tự phổ nhạc nhiều lần, nhưng chỉ mới chép tay cho bạn bè. Do đó mà tình cờ nó nằm trong túi Hoàng Phủ Ngọc Tường đêm 20/8/1963, khi anh đang ngủ ở nhà thì bị công an đến bắt. Nếu không có sự cố, có thể là bản thảo sẽ bị thất lạc, như nhiều sáng tác của Trịnh Công Sơn, có thể lên đên 50 % trên tổng số.

 

Về nội dung bài hát, không phải chỉ một mình Thái Kim Lan nhận ra niềm u hoài của một thế hệ, khi hát và nghe trong hoàn cảnh đặc biệt. Bản thân tôi không tranh đấu, không tù tội gì, cũng đã cảm nhận được tâm sự của một lứa tuổi :

 

Gió heo may đã về

 

Chiều tím loang vỉa hè

 

...

 

Thương cho người rồi lạnh lùng riêng

 

Nó không tình lụy như Chiều tím chiều nhớ thương ai của thơ Đinh Hùng, Đan Thọ phổ nhạc, mà là vết bầm tím trong tâm tư một thời đại. Bây giờ tôi còn cảm động khi nghe lại bài hát, do chính Sơn hát cùng với Khánh Ly :

 

Chuyện chúng mình ngày xưa

 

Anh ghi bằng nhiều thu vắng

 

Đến thu này thì mộng nhạt phai

 

Tình và Mộng ở đây, không nhất thiết phải dính dáng gì đến phụ nữ.

 

 

Thêm một liên văn bản khác: Nguyễn Quốc Trụ trong bài viết tưởng niệm Trịnh Công Sơn, kể lại rằng cho đến khoảng 1966 :

 

“Chưa để ý đến nhạc Trịnh Công Sơn, nói rõ hơn, nó chưa thấm vào tôi. Phải khi đứa em tôi mất, tới lượt tôi vào Trung Tâm Ba Quang Trung, trong những đêm cận Tết, nằm trên chiếc giường sắt lạnh lẽo, một anh chàng nào đó, chắc quá nhớ bồ, cứ huýt sáo bài ỏTình Nhớõ, gần như suốt đêm, thế là tiếng nhạc bám riết lấy tôi, rứt không ra. Lúc này tiếng nhạc của anh, đối với riêng tôi, qua lần gặp gỡ trên, như trút hết những âm tiết địa phương, và trở thành tiếng nói chung của Miền Nam, tức là của cả thế giới, vào thời điểm đó, khi cùng nói : hãy yêu nhau thay vì giết nhau. Bởi vì chưa bao giờ và chẳng bao giờ Miền Nam chấp nhận cuộc chiến đó. Chính vì vậy, họ lãnh đạm với chính quyền, ưu ái với Miền Bắc , vì họ đều tin một điều : Miền Bắc sẽ kết thúc cuộc chiến, và người Mỹ sẽ ra đi. Nhạc Trịnh Công Sơn nói lên tiếng nói đó.

 

Tính phản chiến của nhạc anh, chính là tính phản chiến của cả một miền đấtỂ .(5)

 

Giữa một rừng than khóc ki khu, thì bài Nguyễn Quốc Trụ, nhanh, ngắn nhưng giá trị. Vì chính xác và dũng cảm. Ai đó nói: hình học là nghệ thuật lý luận đúng trên một hình vẽ ... sai. Nguyễn Quốc Trụ khởi đi từ một bản nhạc tình ... ngoài đề. Tình Nhớ thì can dự gì đến phản chiến? Bài hát đại khái :

 

Người ngỡ đã xa xăm

 

Bỗng về quá thênh thang

 

Ôi áo xưa lồng lộng

 

Đã xô dạt trời chiều ...

 

Nói về nhạc phản chiến , cứ gì phải dựa vào Đại Bác Ru Đêm ?

 

 

Một ví dụ liên văn bản nữa, bài Cõi Tạm, thường được nghe sau này,

 

Nhân gian về trọ nhiều nơi

 

Bâng khuâng là những đôi môi rất hồng

 

Là một câu hát nhẹ nhàng, vui tươi, nhưng gợi đau thương cho những kẻ đã từng biết tiền thân câu này :

 

Nhân gian về trọ nhiều nơi

 

Riêng đây là chốn chưa nguôi máu đào

 

Tác phẩm được làm năm 1973, hoà ước Paris đã được ký kết mà bom đạn vẫn tiếp tục rơi trên đất nước.

 

 

Nếu chỉ làm nhạc tình, thì Trịnh Công Sơn sẽ là Lê Uyên Phương hay Từ Công Phụng ; nếu chỉ làm nhạc đấu tranh Trịnh Công Sơn sẽ là Nguyễn Đức Quang hay Tôn Thất Lập ; nếu pha pha tình yêu và thân phận, Trịnh Công Sơn sẽ là Vũ Thành An. Nếu chỉ phản chiến, e chỉ hơn Nguyễn văn Đông.

 

Nhưng Trịnh Công Sơn đã tổng hợp một thời đại và xây dựng được một sự nghiệp riêng, gắn bó với vận mệnh đất nước.

 

Rào nhạc phản chiến Trịnh Công Sơn vào một ấp chiến lược, là việc không sát với thực tế xã hội. Trong thời gian 1967-1972, Sơn sáng tác khoảng 70 bài hát kêu gọi hòa bình, và khoảng một nửa được phổ biến rộng rãi. Nhưng những ca khúc thuần tuý thế sự đó đã được kết hợp với hàng trăm tình khúc khác, cùng phong cách, trong một hoàn cảnh xã hội và chính trị đặc biệt, đến với quần chúng thanh niên cùng tâm trạng. Những điều kiện đó đã hội tụ vào thời hoàng kim của kỹ thuật thu âm bằng máy ghi âm gọn nhẹ, từ băng cối chuyền sang băng cassette, phổ biến từ trong nước ra đến hải ngoại. Từ những Trung Tâm Băng Nhạc và ... Đài Phát Thanh Sài Gòn !

 

 

Nghệ thuật Trịnh Công Sơn xét trong toàn bộ, nội dung, hình thức, chủ đề, thể loại, hội với những điều kiện khách quan về chính trị, xã hội, kinh tế, kỹ thuật đã tạo danh tiếng Trịnh Công Sơn trong một thời gian kỷ lục, như Phạm Duy đã nhắc : “Tình khúc Trịnh Công Sơn ra đời, từ giàn phóng là Quán Văn được hoả tiễn Khánh Ly đưa vút vào phòng trà, rồi vào băng casette và chỉ trong một thời gian rất ngắn đã chinh phục được tất cả người nghe.. So sánh với những tình khúc ba bốn chục năm qua, ngôn ngữ trong nhạc Trịnh Công Sơn rất mớiỂ (6) .

 

Sở dĩ đi nhanh như thế vì nhạc tình yêu đã kết hợp với nhạc đấu tranh, được hát trực tiếp, hát cộng đồng. Tác giả hoà nhập vào quần chúng, rồi trở thành một hiện tượng phút chốc thành thần tượng. Đã có lúc thính giả mộ điệu xâu xé để chia nhau mỗi mảnh áo măng tô cũ rách của Trịnh Công Sơn, theo lối ịfanỂ ở phương Tây.

 

Ngoài ra, hiện tượng Trịnh Công Sơn cũng đã thành hình qua vài yếu tố phụ : dáng người mảnh khảnh, nho nhã, bạch diện thư sinh làm người ta yêu mà không làm người ta sợ. Anh chăm sóc kỹ lưỡng cách ăn mặc, “sang” một cách kín đáo, “thàng” khi trình diễn. Nói năng nhỏ nhẹ, giọng Huế dịu dàng, trung lập, không phải là giọng Bắc Kỳ toàn trị, hay Nam Kỳ tự trị, mà với một giọng Huế trung dung, thường thường là phát âm đúng. Lối nói thân mật, tạo ra ảo tưởng ở nhiều người : mình là người thân thiết của Trịnh Công Sơn, không “nhất” thì cũng gần gần như vậy. Cái cảm giác “gần gần” không phải lúc nào cũng lành mạnh.

 

Lối sống đơn giản : cà kê bạn bè, khề khà quán sá. Thịnh thời 1967, đêm đi hát, khuya về, kê ghế bố ngủ với bạn bè ở hội Hoạ Sĩ Trẻ, sáng dậy ra quán đợi bạn đãi tách cà phê, mời điếu thuốc lá. Rượu chè, thuốc lá cũng là cách đến, cách ở lại với đời, đãi đưa bè bạn, dần dần tới chỗ đãi đưa số mệnh. Nghiện mà không ngập. Lữ Quỳnh, bạn thân, cho rằng Sơn không nghiện. Nói thế là để bao che, nhưng cũng có cơ sở.

 

Thêm vào hình ảnh Khánh Ly, “Ôi tóc em dài đêm thần thoại ...” , khi hát đi chân đất - nữ hoàng chân đất, la comtesse aux pieds nus - của một thời - giọng hát rũ rượi, da diết, diễn tả nỗi trầm thống vô vọng: “tin buồn từ ngày mẹ cho mang nặng kiếp người”. Hai người đi với nhau, tạo nên hình ảnh “đôi lứa”, một đôi trai/gái trong tình bạn hồn nhiên, vô tội, nhắc lại trong giới thanh niên trí thức tiểu thuyết Đôi Bạn chưa xa của Nhất Linh. Cũng có quê hương, tình yêu, thân phận, nhiệm vụ với đất nước, trong đó, mùa thu cũng ra đi, mùa đông vời vợi, mùa hạ khói mây, tình yêu dấu chim bay. Lời ca như nhắc lại một cô Loan tựa cửa nhìn xa ... Mây vẩn từng không chim bay đi ... (Xuân Diệu).

 

Truyền thuyết uyên ương là một ước mơ cao đẹp của á Đông ; nhưng giới hạn tình cảm trong vòng nam nữ, vợ chồng, tính dục. Chuyện Khánh Ly-Trịnh Công Sơn dường như không vậy. Ngày 8/4/2001, Khánh Ly kể lại “một mối liên hệ cao hơn, đẹp đẽ hơn, thánh thiện hơn là những tình cảm đời thường”(7) . Hình ảnh đôi bạn trẻ, một couple ở đây rất mới, đáp lại ước mơ hiện đại của một thế hệ thanh niên muốn phá vỡ quan niệm nam nữ thọ thọ bất thân còn đè nặng lên xã hội Việt Nam . Và muốn lìa bỏ kỷ niệm những mối “tình nghèo, anh cày thuê, em dắt trâu” kiểu đồng hương Ngọc Cẩm-Nguyễn Hữu Thiết.

 

Trong dư luận, họ cũng không bị nghi ngờ hay tai tiếng, dù người đời có kẻ thắc mắc, tò mò. Những tâm hồn phóng khoáng và “hiện đại” thì gạt phăng đi loại “tò mò bệnh hoạn” ấy. Và đặc biệt Trịnh Công Sơn là người tăm tiếng mà không tai tiếng. Thính giả yêu thương ái ngại cho anh chàng nhạc sĩ tài hoa ngần ấy mà bao giờ cũng bị tình phụ mà không nghe nói phụ tình : Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ. Mà sự thật cũng gần gần như thế, dù rằng không ai đi tìm hiểu vì sao mà “lúc đưa em về là biết xa nghìn trùng”.

 

 

Hơn nữa, ca khúc Trịnh Công Sơn gây được tiếng vang là nhờ giọng hát Khánh Ly: “Một giọng hát có thể xuống rất thấp, rất trầm, mà cũng có thể lên rất cao, một giọng hát khoẻ, dài hơi, giàu nhạc tính. Khánh Ly bao giờ cũng hát đúng giọng, đúng nhịp, ngân, láy đúng lúc, cách phát âm tiếng Việt chuẩn xác - càng về sau càng già giặn thêm - một giọng hát ngay từ thời ấy, tuy vẫn còn nguyên cái chất tươi mát, hồn nhiên của tuổi đôi mươi, nhưng dường như đã mang nặng sầu đau ; một giọng hát vừa có thể lẳng lơ một cách đáng yêu, trong các bản tình ca lãng mạn, lại vừa có thể phẫn nộ, bi ai, trong các bài ca phản chiến”(8) , như nhận xét của Văn Ngọc. Bạn Văn Ngọc, theo sự hiểu biết của chúng tôi, là một người uyên bác về âm nhạc.

 

Cuối cùng, Trịnh Công Sơn và Khánh Ly thường đi hát cộng đồng, nghĩa là hát không công, không lấy thù lao, chủ yếu là cho thính giả trẻ, tại các giảng đường, giáo đường. Họ tạo, hay tái tạo, một hình ảnh lý tưởng cho nghệ thuật, nhất là nghệ thuật ca hát - mang theo lý tưởng nhân đạo, tình yêu và chính trị. Trong khi đó, đa số nhạc sĩ khác hát để lấy ca-sê, lấy tiền, hay lãnh lương. Có khi lãnh lương để hát “cho đồng bào tôi nghe”.

 

Trong một dư luận - và hoàn cảnh xã hội - thuận lợi, nhạc Trịnh Công Sơn còn đáp ứng lại nhiều nhu cầu tâm lý khác của Miền Nam, bằng nội dung và nghệ thuật trong ca khúc.

 

 

*

 

 

Tâm lý thời đó, chủ yếu là chống chiến tranh. Và nói như Phạm Duy, ai mà chẳng phản chiến, cứ gì là Trịnh Công Sơn ?

 

Như vậy, từ đâu mà nhạc kêu gọi hoà bình của anh lại tạo nên hiện tượng? Phải chăng từ vị trí Trịnh Công Sơn chọn lựa để tố cáo chiến tranh. Không nên nói giản lược: tự quan điểm nhân dân, vì nhân dân là một khái niệm chính trị khó định nghĩa, thậm chí còn bị nhân danh trong những mưu đồ đen tối.

 

ở Miền Nam, vào thời điểm 1970, người dân không còn tin cậy vào chính quyền và những tổ chức chính trị. Họ có tín ngưỡng, nhưng không tin cậy vào tôn giáo như là những thế lực chính trị. Thiên Chúa Giáo, Cao Đài, Hoà Hảo, đã từng được võ trang từ thời chiến tranh Việt Pháp. Phật giáo nổi tiếng chủ trương bất bạo động, cũng có thời kỳ được vũ trang, dù chỉ trong giai đoạn ngắn, 1965 ; đường lối đưa bàn thờ Phật xuống đường không phải là ai cũng tán thành. Phạm Duy đã hát những bài Tâm Ca tâm huyết “tôi sẽ hát to hơn tiếng súng bên bờ ruộng già” nhưng mặc bà ba đen đứng chung với những đoàn Xây Dựng Nông Thôn. Tôn Thất Lập Hát cho Dân Tôi Nghe, thì không mấy người hát theo, vì “dân tôi” nhận ra tiếng gọi đến từ phía “bên kia”.

 

Sinh trưởng từ một gia đình Phật giáo, Trịnh Công Sơn vẫn giữ khoảng cách với các cao trào chính trị do Phật giáo chủ động, dù về sau, Hoàng Nguyên Nhuận có khẳng định “phong trào đấu tranh của thanh niên sinh viên học sinh Huế bùng nổ tự mùa Hạ 1963, đã đẻ ra Trịnh Công Sơn” (bđd). Thời điểm đó, lời nhạc Trịnh Công Sơn mang từ vựng Thiên chúa giáo nhiều hơn từ vựng Phật giáo: như giáo đường, lời buồn thánh, vùng ăn năn, cát bụi, địa đàng ... Nhưng đây là chữ nghĩa văn chương nhiều hơn là rung cảm tôn giáo, gọi là khuôn sáo cũng được, dùng để đẩy đưa câu hát cho có vẻ “hiện đại”. Khi cần phải khẳng định một thái độ chính trị giữa những biểu ngữ, gậy gộc thì Trịnh Công Sơn chọn lựa minh mẫn:

 

Đợi chờ yêu thương trên cây thánh giá

 

Đợi xoá sân si dưới bóng bồ đề

 

(Đợi có một ngày),

 

trong Phụ Khúc Da Vàng, 1972

 

Không theo giáo phái, Trịnh Công Sơn không phải là người đảng phái. Không nghe anh nói, mà không nghe ai nói là anh dây dưa với một chính đảng nào, cái đảng của Miền Nam đã để lại kỷ niệm hãi hùng gần nhất là đảng Cần Lao. Còn đảng Cộng Sản thì không dễ gì tiếp xúc, mà nói thực tình, nghe qua đã ớn.

 

Anh Nguyễn văn Trung, trong nhiều bài báo trên Văn Học gần đây, có nhắc lại giai đoạn đó và cho biết các “phong trào sinh viên thời đó do Thành Đoàn, một tổ chức của Đảng Cộng Sản, chỉ đạo, triển khai điều khiển”(9). Lê văn Nuôi, chủ tịch Tổng Đoàn Học Sinh Sài Gòn hồi đó kể lại rằng, trong ban Chấp hành Tổng Hội Sinh Viên, nhiệm kỳ 69-70, gồm có 7 người thì đã có 4 là người của Thành Đoàn, như chủ tịch Nguyễn văn Quỳ, phó chủ tịch Huỳnh Tấn Mẫm. Và có lúc phó tổng thống Kỳ đã cho mượn nhà làm trụ sở (10) .

 

Tuy nhiên, anh Trung không nhắc, có lẽ vì là ngoài đề, vô tình thôi, là những phong trào đó phát triển được là có sự khuyến khích của người Mỹ, với những Chương Trình Công Tác Hè, Lên Đường, Quận 8, v.v, chưa kể những tổ chức Thanh Niên Thiện Nguyện, Thiện Chí “nằm vùng” từ trước.

 

Và dĩ nhiên, chính sách của người Mỹ được chính quyền Sài Gòn thực thi. Đó là thời Nguyễn Cao Kỳ, với nội các chiến tranh, chính phủ của Người Nghèo, của người Trẻ, làm Cách Mạng Xã Hội, v.v. Ông Kỳ muốn lấy lòng thanh niên trí thức tiến bộ, trong đó có Nguyễn văn Trung. Ông Kỳ lại muốn dựa vào khối Phật giáo ấn Quang, và có cảm tình với đám tranh đấu miền Trung mà ông đã thẳng tay đàn áp năm 1966. Hoàng Nguyên Nhuận mới đây còn nhắc lại (11) .

 

Riêng với Trịnh Công Sơn, tướng Kỳ lại có tình riêng, một cảm tình nghệ sĩ liên tài. Ngoài những chai rượu, ông còn cho đi máy bay về Huế để ... hát nhạc phản chiến !

 

 

Dài dòng như vậy để người đọc thấy tại sao một nhạc sĩ không hợp lệ quân dịch, lại có thể ngang nhiên hát nhạc phản chiến tại trường Đại Học Văn Khoa, ngay trước dinh Độc Lập, và dõng dạc : gia tài của Mẹ một bọn lai căng, gia tài của Mẹ một lũ bội tình.

 

Trịnh Công Sơn sống giữa những tranh chấp chính trị mà không dính líu đến chính quyền hay đảng phái, giáo phái, phe phái. Mặc dầu anh thích bạn bè, ưa đàn đúm.

 

Quần chúng biết ngay điều đó. Chúng ta ngày nay mất công nghiên cứu văn bản, khổ tâm truy tầm tư liệu để tìm hiểu, chứ quần chúng thì họ rất nhạy bén, và nhận ra đâu là tiếng nói vô tư, ngay thật, đâu là tiếng nói có dụng ý, mưu đồ.

 

Đây là lý do chính giải thích sự thành công nhanh chóng của Trịnh Công Sơn, một sớm một chiều đã thành hiện tượng.

 

Ví dụ bài Tình Ca Của Người Mất Trí, 1967, đã được tiếp nhận và truyền bá tức khắc :

 

Tôi có người yêu chết trận Pleime

 

... chết ngoài Hà Nội

 

... chết không hận thù

 

Nằm chết như mơ ...

 

Quần chúng hiểu ra ngay biểu tượng “mất trí”, một bài hát không có lập trường theo bên này, hay được chỉ đạo từ phía bên kia. Lời ca dội vang chiến sự, nhưng không có mưu đồ, quả là lời người mất trí. Mất trí là mất tất cả, không còn gì, ngoài cái trí của mình, của riêng mình. Cái trí xa lìa thực tại, bị sa thải ra ngoài thực tại. Trí tuệ ấy chỉ yêu Một Người, nhưng người yêu duy nhất đã chết trên khắp chiến trường, chết mọi kiểu, mọi cách, thậm chí nằm chết như mơ. Chết như mơ ?

 

Người ta thường nói: đẹp như mơ, chứ ai nói chết như mơ .

 

Tinh nghịch đổi vài chữ, câu hát vẫn hợp lý, vẫn hay, dù ý nghĩa bị lật ngược :

 

Tôi có người yêu gặp tại Ba Gia

 

Tôi có người yêu vừa mới đêm qua

 

Yêu thật tình cờ, yêu chẳng hẹn hò

 

Yêu chẳng thề nguyền hạnh phúc như mơ

 

Lật ngược hay xếp xuôi, tỉnh trí hay mất trí, tình ca hay chiến ca, ai biết đâu là đâu.

 

Cũng như bài sau này: Hát Trên Những Xác Người, làm sau Mậu Thân 1968 :

 

Mẹ vỗ tay reo mừng chiến tranh

 

Chị vỗ tay hoan hô hoà bình

 

Người vỗ tay cho thêm thù hận

 

Người vỗ tay xa dần ăn năn ...

 

Không biết phải giải thích ra sao, ngoài cơn điên loạn của một thời đại.

 

Nói về những oan khốc chiến tranh, Trịnh Công Sơn đã có lời nhập đề tưng tửng :

 

Đại bác đêm đêm dội về thành phố

 

Người phu quét đường ngừng chổi lắng nghe

 

Nghe như là nghe nhạc, nghe quen như câu dạo buồn. Nhạc không lời, một loại romance sans parole. Thậm chí: đại bác như kinh không mang lời nguyện.

 

Đại bác như kinh ?

 

Bài hát kết thúc bằng cụm từ có mẹ có em. Cũng như những thành ngữ: có mẹ có cha, có anh có em, có vợ có chồng, có mẹ có em, diễn tả cảnh sum họp, ấm cúng, nhưng ở đây là một đống xương thịt bầy nhầy :

 

Từng vạn chuyến xe claymore lựu đạn

 

Hàng vạn chuyến xe mang vô thị thành

 

Từng vùng thịt xương có mẹ có em

 

Sơn có những lời tưng tửng tàn độc như thế, hay đèn thắp thì mờ, ám ảnh cả một đời bạn mình là Bửu ý. Nguyên tác trong bài Đi Tìm Quê Hương (1967) :

 

Người nô lệ da vàng ngủ quên

 

Ngủ quên trong căn nhà nhỏ

 

Đèn thắp thì mờ ...

 

Dĩ nhiên, trong văn cảnh, câu hát có nghĩa: đèn không đủ sáng. Nhưng lìa văn cảnh, lời ca dội vào tim : đèn thắp thì sáng, chứ sao đèn thắp thì mờ ?

 

Nhẫn nhục trong những cơ cực trầm kha truyền kiếp, người phụ nữ Huế có câu hát não nùng :

 

Ví dầu đèn tắt, có trăng

 

Khổ thì em chịu, biết mần răng đặng chừ ?

 

Nhưng cũng không đoạn trường bằng đèn thắp thì mờ. Bây giờ Sơn đã đi xa, nhớ câu hát xưa mà thương những người bạn cũ, những người còn ở lại, trong cuộc đời mà Tản Đà đã định nghĩa: đời là cõi bắt con người phải sống.

 

Những ngọn đèn. Thắp thì mờ...

 

Năm 1968 là khúc quành trong thời sự Việt Nam, đồng thời là bước ngoặt trong nhạc cảm Trịnh Công Sơn. Có thể có những lý do riêng chung.

 

 

Trước hết, là sự kiện nổ súng đêm hát 20/12/1967, tại Quán Văn trong khuôn viên trường Đại Học Văn Khoa. Để tuyên bố kỷ niệm ngày thành lập Mặt Trận Giải Phóng, một nữ khán giả đã cướp micro ; nhân viên ban tổ chức giành lại, và bị bắn trọng thương. Cô gái lên xe Honda bỏ đi. Khoảng hai trăm thính giả - trong đó có nhiều quân nhân - đã dương mắt nhìn theo. Trịnh Công Sơn cùng với Khánh Ly, từ đêm đó không còn đi hát như thế tại Sài Gòn. Nhưng về Huế vẫn hát với sinh viên, đến 1970-1971 thì lại hăng hái tham gia tích cực những sinh hoạt cộng đồng tại Huế.

 

Do đó, vụ Tết Mậu Thân 1968, anh ở Huế, và đã ẩn thân ở thư viện Đại Học Huế. Phe cộng sản dường như có lùng kiếm, dĩ nhiên, để yêu cầu tối thiểu là làm một bài hát ca ngợi “Ngôi sao trên đỉnh Phu văn Lâu”. Sơn đã không làm điều ấy, và ngược lại đã sáng tác hai bài tố cáo cảnh giết người, chôn người là Hát Trên Những Xác Người và Bài Ca Dành Cho Những Xác Người, với địa danh bãi chôn người chính xác : Chiều đi qua Bãi Dâu ... Sau đó Trịnh Công Sơn vẫn ở Huế, làm một số bài ca gửi vào Sài Gòn, mà sinh viên, thanh niên tiếp tục hát trong những phong trào xuống đường lúc đó rất sôi nổi.

 

 

*

 

Hiệu quả chính trị của vụ Tổng Công Kích 1968 là hoà hội Paris mở ra để kết thúc chiến cuộc. Khả năng hòa bình đã ló dạng và Trịnh Công Sơn chuyển hướng, làm những ca khúc có nội dung chính trị rõ rệt, trực tiếp kêu gọi hoà bình, với tập Kinh Việt Nam (1968) và Ta phải thấy Mặt Trời (1969).

 

Thời điểm này, họa sĩ Trịnh Cung, bạn anh, đã vẽ bức tranh nổi tiếng: Đứa Trẻ Du Ca, tay ôm đàn cầm, có con chim đậu trên mái tóc, ý muốn nói hòa bình đang về trong thôn xóm. Hoà bình là khát vọng chung của thanh niên, và người dân thời đó, mà ca khúc Trịnh Công Sơn đã vang vọng qua những tiêu đề : Ngày Mai Đây Bình Yên, Cánh Đồng Hoà Bình, Đồng Dao Hoà Bình. Và đặc biệt là Nối Vòng Tay Lớn.

 

Cho đến ngày hoà hội Paris, nhạc thời thế Trịnh Công Sơn chủ yếu là oán trách chiến tranh, một cách thụ động, tố giác những oan khiên vừa tàn khốc vừa phi lý, cảnh một chiếc xe tang, trái mìn nổ chậm, người chết hai lần, thịt da nát tan (Ngụ Ngôn Mùa Đông). Hay than vãn : ôi quê hương đã lầm than, sao còn, còn chiến tranh (Du Mục).

 

Trong Kinh Việt Nam, từ 1968, anh tích cực kêu gọi: Dân ta phải Sống, Dựng lại Người, Dựng lại Nhà, Hãy đi cùng nhau, và cụ thể hơn nữa Nối Vòng Tay Lớn. Hay ít nhất cũng là Chờ nhìn Quê Hương sáng chói và tra vấn Ta thấy gì đêm nay ? Sao mắt Mẹ chưa vui ? Đấy là tên những bài hát, những Hành Ca trong tham vọng trở thành một hành khúc Việt Nam:

 

Đoàn người đi miên man

 

Tìm ánh sáng cho Việt Nam

 

Tìm quê hương xưa

 

Giống Tiên Rồng, giống da vàng ...

 

Nối cho liền, nối hai miền ...

 

Nói là “quốc ca hụt” là đùa vui, nhưng cũng không sai bao nhiêu (giá dụ: nếu đám tranh đấu Miền Trung thành công trong dự tính ly khai năm 1965, rồi từ đó nắm được chính quyền Miền Nam, thì chúng ta e phải đứng nghiêm, nghe nhạc Trịnh Công Sơn khi chào cờ. Chuyện đã không xảy ra, nhưng không phải là không có khả năng xảy ra trong tuyệt đối).

 

Thời điểm 1968, hội nghị Paris thật sự đã tạo nên niềm hy vọng vô biên. Trịnh Công Sơn viết lời tựa Kinh Việt Nam :

 

Kinh Việt Nam là những tiếng kêu thương thống thiết, khởi sự tự một thực trạng máu xương ... Những bài ca được viết từ những hân hoan lắng nghe được trong lòng người. Đó là nỗi hân hoan của đám đông chờ mong ngày hồi sinh ...

 

Đã có điều gì không thật suốt hai mươi năm nay (...) Chúng ta, dù muốn dù không, bị biến thành những mũi tên định hướng được bắn đi từ những đồ hình huy hoàng tưởng tượng và ngắn hạn. Dân ta tàn phế hai mươi năm. Nước mắt và máu đã làm thành những con suối lớn chảy mòn tiềm lực sáng tạo (...)

 

Xin hãy dừng tay và cùng chờ nhìn một mặt trời tươi trẻ sẽ đựoc khai sinh ở phương đông (...)

 

Xin hãy dừng tay để được nghe ba mươi mốt triệu tiếng hò reo trong cùng một phút hân hoan (...)

 

Tiếng hát đã có thể cất lên để nuôi lớn ước mơ (...)

 

Một ước mơ vĩ đại, làm bằng những đau thương nối dài vào hoang tưởng ịmột ngày mà lòng mình vui sướng hơn muôn nghìn nămỂ (Cánh Đồng Hoà Bình).

 

 

Bây giờ, nhớ lại mà thương cho một thế hệ thanh niên đã dở sống dở chết trong hoang tưởng :

 

Hai mươi năm hận thù đã qua

 

Hôm nay thấy mặt người đổi mới

 

Ta yêu Trời, ta yêu ta, ta yêu em

 

Ta yêu nắng hòa bình vừa đến ...

 

Hai mươi năm chờ đợi từng phút giây

 

Hôm nay tiếng Hòa Bình đã thấy

 

Trên môi người trên môi ta, trên môi em

 

Trên môi những người Việt nghèo khốn

 

Hai mươi năm chờ đợi đã lâu ...

 

(Đồng Dao Hòa Bình)

 

Hai mươi năm là tính từ 1948, hay trước đó nữa, nghĩa là không kể Điện Biên Phủ, không kể đến hiệp định Genève, dù sao cũng tạo được cảm giác hoà bình trong đôi ba năm. Nhưng nền hoà bình tạm bợ ấy đã phải mua bằng cái giá chia đôi Nam Bắc, mầm mống cho một cuộc chiến tranh khác, lâu dài hơn, thảm khốc hơn, gây nhiều thù hận hơn. Khi Sơn viết hai mươi năm nội chiến từng ngày, thì hằng triệu người đã hát, từ năm này qua năm khác, dù có lúc bị cấm. Hai chữ nội chiến, nếu không có lý, cũng có cơ sở tình cảm của nó. Và đáp ứng lại với tâm lý quần chúng không bị chính trị hóa, không bị giáo dục chính trị, những người dân đau lòng vì cảnh nồi da xáo thịt, mà không truy tầm đến căn nguyên phức tạp.

 

Có lúc anh bộc trực, chính xác hơn :

 

Hai mươi năm là xác người Việt nằm

 

Làm sao ta giết hết những đứa con Việt Nam ?

 

Xưa ta không thù hận

 

Vì đâu tay ta vấy máu ?

 

(Tuổi Trẻ Việt Nam) 1969

 

Không dễ dàng gì trả lời câu hỏi vì đâu, nếu không đơn giản lặp lại luận điệu bên này hay bên kia. Không có cuộc chiến tranh nào mà lý do đơn giản, chỉ có những đầu óc đơn giản. Thời Nam Bắc Triều, Trịnh Nguyễn phân tranh, Nam Hà Bắc Hà, cuộc chiến chưa chắc đã bắt nguồn từ những lý do đơn giản. Giữa lòng thế kỷ XX, hoàn cảnh càng phức tạp. Chiến tranh Việt Nam, khởi sự là dân tộc giành quyền tự quyết, chống ngoại xâm, nhưng cũng là chiến tranh ý thức hệ, nối dài biên giới chiến tranh lạnh, với sự can thiệp của nước ngoài. Nhưng đồng thời cũng có tính cách nội chiến :

 

Triệu người đã chết, hãy mở mắt ra

 

Lật xác quân thù, mặt người Việt Nam trên đó

 

Đi trên những xác người : bao năm thắng những ai ?

 

(Những Ai còn là Việt Nam) 1969

 

Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn không nghị luận chính trị, vì nghị luận sẽ không thành bài hát ; anh chỉ nói lên cảm xúc :

 

Ôi bom đạn cày trên những xác

 

Ôi da vàng Việt Nam vỡ nát

 

Xương thịt đó thiêng liêng vô cùng

 

(Đêm Bây Giờ, Đêm Mai) 1967

 

Bây giờ lý luận rằng nguồn gốc của chiến tranh Việt Nam không phải là nội chiến là việc của người làm chính trị, phân tích “bản chất” theo chính kiến, “chính nghĩa” của mình. Người nghệ sĩ chỉ nói lên hiện tượng.

 

Trịnh Công Sơn là nhạc sĩ phản chiến ; quần chúng có hai con đường đến với anh : một là đến với người nhạc sĩ, hai là đến với người phản chiến ; họ chọn con đường thứ nhất, nếu anh có tài ; họ chọn con đường thứ hai, nếu anh đáp lại tâm tư của họ. Còn những người đi tìm một đồng chí hay chiến hữu, thì dĩ nhiên là thất vọng rồi công phẫn.

 

Cả hai chính quyền Nam Bắc đã trả công hậu hĩ, và trả ơn đầy đủ cho những cán bộ “hát cho dân tôi nghe”. Dân tôi không nghe, lỗi đâu phải tại “cánh vạc bay” ?

 

 

*

 

 

Từ 1968, trong những gào gọi hoà bình, thêm một ý tưởng hiện ra rõ nét, là thống nhất đất nước.

 

Hoà bình là một ước vọng của nhân sinh, ai ai cũng chia sẻ. Thống nhất là một đòi hỏi chính trị, người muốn thế nọ, kẻ muốn thế kia, đại khái qua hai câu hỏi : thống nhất bằng cách nào ; và ai chủ động thống nhất ? Trịnh Công Sơn nói lên niềm mơ ước công dân, và không trả lời hai câu hỏi chính kiến, cũng như nhiều nhạc sĩ khác : Phạm Đình Chương viết Hội Trùng Dương, Phạm Duy viết Con Đường Cái Quan, đều chia sẻ một nguyện vọng.

 

Khát vọng thống nhất đã bàng bạc trong những bản nhạc của Sơn trước đó :

 

Đêm sông Hương nhung nhớ

 

Ngày Cửu Long mơ, mơ thấy gì

 

Mơ một ngày Hồng Hà góp Hội Trùng Dương

 

Đây quê hương trông ngóng và mẹ chờ mong

 

(Lại Gần Với Nhau) (1966)

 

Nhưng phải đợi đến Kinh Việt Nam (1968) yêu sách ấy mới được diễn đạt chính xác :

 

Chờ ngày Việt Nam thống nhất

 

(Chờ Nhìn Quê Hương Sáng Chói)

 

Reo vui cờ thống nhất

 

Chân bước đi trên ba Miền

 

Những Ai Còn Là Việt Nam

 

Chính chúng ta phải có mọi quyền

 

Đứng lên đòi thống nhất quê hương

 

(Chính Chúng Ta Phải Nói)

 

 

Bắc Nam Trung ơi đoàn kết một miền

 

(Huế, Sài Gòn, Hà Nội)

 

Thậm chí anh đã hát rất quyền uy: Hỡi Ba Miền vùng lên Cách Mạng.

 

Nói Một Miền Rưỡi, thì không sao; nói Ba Miền là đã có vấn đề ; nói Hai Miền “vùng lên cách Mạng” sẽ còn nặng tội hơn nữa! ôi ! Sơn ơi là Sơn ơi !

 

 

Những bài hát rền vang khí thế. Quan điểm chính trị rõ nét, dù là tự phát, cũng có thể thành hình qua những thảo luận với bạn bè. Vì không dễ gì mà trong vài tháng, Sơn đã sáng tác được hằng chục bài hát đồng quy về một nội dung chính trị nhất quán.

 

Mưu cầu hoà bình đi đôi với ước mơ thống nhất là khát vọng chung. Và đến 1968, người dân thấy rõ không thể có hoà bình mà không có thống nhất. Không cần am tường chính trị cũng thấy điều ấy. Vài ba năm trước, những người thân thiết với Trịnh Công Sơn trong phong trào tranh đấu Miền Trung còn mơ tưởng: “tạm thời Nam Bắc làm hoà, để có lý do cho Mỹ rút chân ra khỏi Việt Nam. Miền Nam Trung Lập trong vòng hai mươi năm (...) Nam Bắc hiệp thương” (12) như Hoàng Nguyên Nhuận đã tuyên bố trên báo Chuyển Luân.

 

Khi tại Paris hoà hội bốn bên đang tiếp diễn, thì trên danh nghĩa Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam đã biến thành Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời. Rõ ràng là Nam Bắc thế vô lưỡng lập: muốn có hoà bình thì phải thống nhất Nam Bắc bằng cách này hay cách khác.

 

Cách nào đi nữa thì cũng dưới một màu cờ, do đó Trịnh Công Sơn đã hát: Ta thấy gì trong đêm nay ? Cờ bay trăm ngọn cờ bay ... Anh mong sớm Dựng lại Người, Dựng lại Nhà : tình ta bay theo sóng ngọn cờ ...

 

Không thể tránh được câu hỏi: ngọn cờ gì ? Thật tâm thì Trịnh Công Sơn cũng không biết là cờ gì. Trả lời câu hỏi đó, là thêm một lần chia rẽ, đau thương.

 

Nhạc sĩ rất bén nhạy, từ 1968 đã linh cảm :

 

Đêm nay hoà bình, sao mắt mẹ chưa vui

 

Nhìn quanh anh em không ai còn lại

 

Anh thầm gọi tên ai. Gọi tên ai ...

 

Anh đi trận về nghe lại chuyện kể

 

Ngỡ giấc mơ ...

 

(Sao mắt Mẹ Chưa vui)

 

Năm ấy, bài hát thành công nhất là Nối Vòng Tay Lớn :

 

Rừng núi dang tay nối lại biển xa

 

Ta đi vòng tay lớn mãi để nối sơn hà

 

(...)

 

Thành phố nối thôn xa vời vợi

 

Người chết nối linh thiêng vào đời ...

 

Nhạc điệu phong phú, hào hùng, phóng khoáng và lời ca vừa nhẹ nhàng vừa súc tích, nối liền con người với nhau, với đất nước, thành phố với thôn quê, quá khứ với hiện tại, người chết với tương lai. Nhà văn Nguyễn văn Thọ, một bộ đội “phía bên kia”, kể lại rằng khi tiến quân vào Sài Gòn ngày 30/4/1975, nghe bài này anh đã chùng tay súng :

 

“Mặt đất bao la, anh em ta về

 

Gặp nhau mừng như bão cát quay cuồng trời rộng

 

Lời ca không phải là tiếng thách thức tử thủ. Lời ca không phải là tiếng bể máu như kết cục thường của chiến cuộc, lời ca khi ấy làm chùng xuống không khí thù hận và hằn học”. (13)

 

Nhưng đây là chuyện về sau - nói ra đây - để thấy tác dụng của một khúc nhạc phản chiến.

 

*

 

 

Năm 1969, Bửu Chỉ kể lại: “thỉnh thoảng người ta lại nghe phong thanh đâu đó về một giải pháp hoà bình cho Việt Nam, rồi tại tắt ngấm... Phong trào đấu tranh hoà bình Việt Nam ở các đô thị lại bùng lên mãnh liệt”(Bài đã dẫn), nhạc khúc Trịnh Công Sơn gắn bó với hoàn cảnh, mang một nét mới : chính chúng ta phải nói : chính người dân Việt Nam phải có quyền quyết định về vận mệnh dân tộc, trên cơ sở hoà bình-thống nhất :

 

Khi tim người rực lửa cầu mong

 

Chính chúng ta phải có mọi quyền

 

Đứng lên đòi thống nhất quê hương

 

Quyết chối từ chém giết anh em

 

Chính chúng ta phải nói hoà bình

 

Đất nước này chỉ còn lại người điên

 

Tháng 8/1969, anh viết: “Hai mươi năm qua con người Việt Nam khốn khổ đã hiểu được thấm thía rằng không còn một nhân danh nào đủ ý nghĩa và xứng đáng để còn một chỗ đứng trên cái điêu tàn to lớn phủ ngập đời sống nơi đây nữa” (14)

 

Trịnh Công Sơn kêu gọi Ta Đi Dựng Cờ, Đừng Mong Ai Đừng Nghi Ngại. Lời ca hùng hồn, khẩu hiệu, có lúc đại ngôn: đã đến lúc cách mạng tiến lên. Bài Ta Quyết Phải Sống :

 

Còn sống xin các anh quyết còn cách mạng

 

Đời ta ta lo, xin xếp vũ khí ...

 

Quyết làm cách mạng và phải xếp vũ khí: nguyện vọng thành khẩn và ngây thơ của một nghệ sĩ giữa những thế lực vô minh, với hằng triệu tay súng mỗi bên, với pháo đài bay, xe tăng, hoả tiễn. Cách mạng, trong mơ ước Trịnh Công Sơn là cuộc đổi đời triệt để, tự bóng tối ra ánh sáng, từ xương máu ra hoà bình “một rạng đông mới sẽ được khai sinh. Nhựa mới sẽ luân lưu cuồn cuộn trong những thân thể Việt Nam”(14).

 

Trong Những Giọt Máu Trổ Bông, sau khi tính sổ hằng tỷ tỷ giọt máu đã chảy thành suối thành sông hay đã khô cằn trên đất nước, đã che khuất mặt trời, nhạc sĩ quyết định :

 

Những giọt máu đến ngày trổ bông

 

Nở hoà bình cho đêm vắng xôn xao tiếng người

 

Ngày dân ta đi dành lấy hoà bình

 

Ta phải thấy mặt trời

 

Và Mặt Trời là biểu tượng ánh sáng, hơi ấm, sự sống và phương hướng: phương Đông, phía mặt trời mọc: “Tuổi trẻ Việt Nam, trời sáng phương Đông”. “Một mặt trời tươi trẻ sẽ được khai sinh ở phương Đông”. Sơn có lần giải thích : người phương Tây, khi định hướng, dùng chữ orientation, nghĩa là nhắm hướng orient, phương Đông. Việt Nam là chiến trường giữa những thế lực mê chấp đến từ phương Tây. Trong khi đó, phương Đông nguồn cội của đức tin, là quê hương của hoà bình, hoà giải và hoá giải.

 

Anh và bạn bè anh ở Huế, trong giới Phật tử, đã tin như vậy, theo hồi ký gủa Giáo sư Erich Wulff khi ông kể lại vụ xe thiết giáp đàn áp dân lành tại Huế tháng 5/1963 mà ông đã mục kích. Ông nói về thanh niên Huế và chiến tranh: “Họ xem như là một cuộc chiến tranh tôn giáo (...) càng ngày càng cổ võ cho một nền văn hoá dân tộc mang tính cách Phật giáo và một sách lược chính trị trung lập”(15) .

 

Tư tưởng Phật giáo tiềm ẩn nơi Trịnh Công Sơn, có lẽ đã khởi sắc từ ý thức chính trị, xã hội và văn hoá, trong một thời điểm nhất định. Do đó, tâm hướng về nguồn, về phương Đông, về Đạo trong nghĩa Phật giáo hay Lão Trang, ở Trịnh Công Sơn khác với Hơi Tàn Đông á nơi Vũ Hoàng Chương ba mươi năm trước, và cách nhau hai cuộc chiến tranh ; rồi ý hướng về Đạo, vài ba năm sau, từ 1973, sẽ đơm hoa kết nụ thành những đoá hoa vô thường trong nhiều ca khúc.

 

Phật tính là mạch nước ngầm trong tâm hồn Trịnh Công Sơn, gặp một hố bom, nó chợt Thấy Mặt Trời, và tuôn trào thành Nguồn Thơ Suối Nhạc.

 

*

 

 

Phụ Khúc Da Vàng, xuất bản 1972, gồm 9 bài, với Người Mẹ Ô Lý, bài hát tặng người Mẹ già đã gặp trong đoàn người từ Quảng Trị về Huế ; và Mùa áo Quan, tặng những thành phố Việt Nam, có một lần không còn bóng dáng con người, phản ánh chiến trường Trị Thiên khốc liệt những năm 1971-1972, với mặt trận Nam Lào, Đường 9, Cổ thành Quảng Trị, Mùa Hè Đỏ Lửa. Xa hơn nữa, trên khắp chiến trường miền Nam, đi đâu cũng thấy xác người Trị Thiên, theo lời Phan Nhật Nam : Kontum thì dân dinh điền, An Lộc là dân cạo mủ cao su, Bình Giả là dân Cam Lộ, Khe Sanh mới đến định cư. Những phận người nằm chết cong queo, chết vào lòng đèo, chết cạnh gầm cầu, chết nghẹn ngào mình không manh áo. Phan Nhật Nam “nhìn tận mắt những thảm cảnh trên vùng đất quê hương: một bộ xương trẻ con trong chiếc thau nhựa bạc màu ... Một người đàn bà đưa bàn tay trước từng miếng thịt, xoa trên chiếc đầu lâu của người chồng xấu số” (16)

 

Khi các phe phái hoà đàm tại Paris thì bom đạn vẫn ác liệt. Chiến xa miền Bắc đã tràn qua sông Bến Hải, mục tiêu vừa quân sự, vừa chính trị là bôi xoá tàn tích hiệp định Genève và vĩ tuyến 17, chứng tỏ chiến trường Việt Nam là một, trong khi chờ đợi nước Việt Nam là một.

 

Bề ngoài Trịnh Công Sơn vẫn hô hào “Chưa mất niềm tin, vì quê hương sẽ có ngày hoà bình (...), trong lòng nhau thấp thoáng bóng cờ chung”. Nhưng ở thâm tâm anh đã bi quan lắm khi “đợi con kên kên trên cành nhỏ lệ”:

 

Bao nhiêu năm chờ đợi

 

Oán thù là khí giới

 

Trong con tim lời nói yêu thương

 

Đã mất rồi

 

(Đợi Có Một Ngày)

 

Trịnh Công Sơn gói ghém nỗi hoang mang chán chường một thế hệ :

 

Mười lăm năm em có buồn không ?

 

...Đường anh em đi hoài không tới

 

Đường văn minh xương cao cùng với núi

 

Đường lương tâm mênh mang hoài bóng tối

 

... Hãy nhìn lại anh em trên chiến trường

 

Tìm đâu ra những nét mặt thù

 

Được hay thua những thắng bại kia

 

Mặt quê hương tan nát từng giờ

 

(Hãy Nhìn Lại)

 

Khúc hát ngắn đã quy chiếu mọi góc cạnh, kích thước một cuộc chiến tranh, thuộc loại khốc liệt nhất mà dân tộc phải trải qua. Nếu ai đó chê trách Trịnh Công Sơn lờ mờ về chính trị, thì phải hiểu chính trị theo nghĩa lập trường, phe phái. Đứng trên lương tâm dân tộc mà nói, ít có sử gia hay nhà bình luận chính trị nào, mà thu vén được cả bi kịch của đất nước trong cả chiều dài, chiều rộng lẫn chiều sâu bằng bấy nhiêu câu chữ, được giai điệu của nhạc thuật xoáy sâu vào tâm khảm của thời đại.

 

 

*

 

 

Đã nhiều người nói Trịnh Công Sơn là thiên tài. Sự đánh giá thành tâm, nhưng mơ hồ, sử dụng một khái niệm khó định nghĩa và không có tiểu chuẩn. Trong bối cảnh Việt Nam hiện nay, chữ thiên tài bao hàm một ngụ ý chính trị. Nhưng nhìn dưới ánh sáng nào đi nữa, sự nghiệp Trịnh Công Sơn cũng là một khối tài tình. Tài và tình sinh ra nhau, nuôi dưỡng lấy nhau bằng lương thực một trần ai khổ ải. Chữ tài, phần nào, là của trời cho ; chữ tình là khối đau thương khổ luyện trong khổ nạn.

 

Và chính khối đau thương - qua những lời ca phản chiến - đã vinh danh Trịnh Công Sơn trong khổ nạn, vinh danh bên ngoài ý muốn của nhiều quyền lực thế trị ; và sau này nữa, bên ngoài những mê chấp sân si.

 

Song song với ca khúc hoà bình làm trong một thời điểm đặc biệt, Trịnh Công Sơn vẫn sáng tác nhạc phẩm ca ngợi tình yêu, tình bạn, thiên nhiên và cuộc đời. Tất cả tâm cảm ấy cùng chiếu rọi về tình người, nổi bật trong khổ nạn.

 

*

 

 

Nhân đề tài Ca khúc đòi hỏi Hoà Bình của Trịnh Công Sơn, chúng tôi nhắc lại từng giai đoạn trong quá trình nhạc phẩm và bối cảnh chính trị, xã hội của miền Nam chủ yếu từ 1965 đến 1972. Trong những điều kiện tạo nên hiện tượng Trịnh Công Sơn, có yếu tố lớn lao với kích thước lịch sử, có chi tiết bình thường như cách ăn mặc hay ăn nói. Trong tâm tưởng người nghe khó đo lường được cái gì là chính, cái gì là phụ trong những điều kiện làm nên danh phận một tác gia. Điều này bổ sung cho điều kia, chúng tôi ghép lại như những mảnh vỡ của một thời đại.

 

Và cũng lưu ý dè dặt: bài nào chính xác là phản chiến ? Đối với những người từng nghe, từng sống những ca khúc Trịnh Công Sơn thời thịnh hành, thì khó trả lời.

 

Với nhiều người, toàn bộ nhạc Trịnh Công Sơn thời đó đều diễn tả khát vọng hoà bình. Những bản nhạc tình, dù chỉ hoà tấu không lời, cũng vang vọng ít nhiều âm hưởng của niềm mong ước đó. Nhưng có một cách phân biệt, nghịch lý nhưng thiết thực : bài nào mà ngày nay không được in lại, đồng thời không được trình diễn trong nước, thì nó là nhạc ... phản chiến !

 

Đây lại là một cách gián tiếp minh xác vị trí chính trị của Trịnh Công Sơn trong giai đoạn anh làm khoảng 70 bài hát được gọi là phản chiến.

 

Và ca khúc duy nhất của Trịnh Công Sơn mà chúng tôi có thể xác định thời điểm sáng tác là Ra Đồng Giữa Ngọ làm tại Huế tháng 12 năm 1974, vào những ngày năm cùng tháng tận của một chế độ, chế độ đã sinh trưởng ra anh. Bài hát tiên tri về nhiều mặt :

 

Thằng bé xinh xinh chơi diều giữa Ngọ

 

Ngờ đâu hội ngộ tan giữa hư không

 

Sơn qua đời ngày 1 tháng Tư, vào giờ Chính Ngọ, như con diều bay mà linh hồn lạnh lẽo, con diều rơi cho vực thẳm buồn theo ...

 

Đối với một số bạn bè, Sơn bao giờ cũng như đứa bé, suốt đời buồn vui như một đứa bé. Và họ, ngày nay, còn hát theo Sơn :

 

Thằng bé xinh xinh bay vờn giữa Ngọ

 

Ngờ đâu hội ngộ tan giữa hư không

 

...Tan trong trời hồng làm giọt mưa trong

 

Tan trên cuộc đời làm lời ru êm

 

...Tan trong nụ cười gọi mời yêu thương

 

Tan trong cội nguồn.

 

Vậy thôi, thôi nhé, vậy nhé, Sơn nhé. Khi khác gặp lại Toa.

 

 

Đặng Tiến

 

Orléans, 15/09/2001

 

 

 

 

 

 

hoctro

Cao Ốc

 

 

USA Posted - Jan 02 2002 :  11:12:56 AM             

 


Trịnh Công Sơn (Tản mạn)

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


Bống vội vàng đi xa lìa quê nhà,

... xa lìa vườn xưa

Ngày xưa ngần ngại xõa tóc trên vai

... ngày xưa ngần ngại

Hư vô bống về câu thề đã phai

Trời như nhỏ lại ..."

 

Tôi nghe nhạc của anh từ lúc còn rất trẻ, chắc có lẽ tại vì mấy anh chị của tôi cũng nghe và mê nhạc của anh. Hay tại vì cái mớ dây mơ rễ má, hay những bức tranh tĩnh vật pha chút trừu tượng trong những bài nhạc, bài viết? Không biết nữa, chỉ biết tự lúc nào lâu lắm, những những bài tình ca anh viết đã ở lại trong tôi, những bài tình ca viết dễ như "lấy chữ từ trong túi ra" (NXK).

 

Theo người anh rể, tôi đến ngôi nhà đó, lòng hồi hộp khó tả. Tối, có cái vẻ huyền hoặc đến lạ, văng vẳng tiếng mõ từ đâu đâỵ Khi Khánh Ly viết trong "Bên Đời Hiu Quạnh" về cái người mà cô mới gặp, "mặt trái xoan, sống mũi cao, đeo kính dày cộp ..." gì đó, có nhiều người đã cườị Tôi cũng có lần đã cười khi đọc đoạn đó, nhưng không phải vì đồng quan điểm với những người khác. Đơn giản, vì tôi đã gặp anh, tuy không hoàn toàn như cô Khánh Ly tả, cũng từa tựa là thế. Tuy nhiên, phải công nhận cái đặc biệt nhất ở anh là nụ cười, vừa có cái vẻ hiền hậu của một người anh lớn, vừa có cái nét hơi e ngại của một người chuyên sống với nội tâm. Thì ra là vậy, ngôn từ phản ánh con người, bảo làm sao lời nhạc anh viết chẳng lắng sâu, nhẹ nhàng, cứ như là triết lý.

 

Hôm qua nghe tin anh mất, tôi lặng người đi khá lâụ Biết anh lâm bệnh cũng đã một thời gian rồi, cái biến cố vẫn còn làm tôi tức thở. Mới đây thôi, Sĩ Phú đi, rồi Lê Uyên Phương cũng đị Giờ đến anh, những cây đại thụ trong vườn âm nhạc Việt theo nhau ra đị Lớp trẻ rồi sẽ lớn lên, nhưng chẳng biết có kế tục nổi cái sự nghiệp các anh để lại hay không, khi cái gia tài quá lớn, cả "một nước Việt buồn" lận đó. Người đi, kẻ ở lại, "vui buồn hội ngộ trong kiếp con người" là vậy, biết mà vẫn không cầm được nỗi đau ứa rạ Biết làm gì hơn, tôi chúc anh và tất cả những người đã ra đi được yên nghỉ nơi cuối trời quên lãng...

 

Giòng nhạc đi qua, âm hưởng đọng lại trong mỗi con ngườị Nhạc TCS đọng lại trong tâm tưởng khán thính giả không chỉ ở giai điệụ Nói đúng hơn (như ai đó đã nói), lời nhạc của anh ở lại lâu hơn. Cho nên cái nguyên bản của ngôn từ trong nhạc anh quan trọng lắm, như chính anh đã nói, "tại răng mà người ta cứ muốn sửa chữ của tác giả! " Hôm nay nhớ đến anh, tôi muốn lan man viết ra đây một vài ý tưởng, mong được anh đón nhận như tấm lòng của một người em nhỏ.

 

… "Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cô?

Dài tay em mấy thưở mắt xanh xao … "

Nếu nghe nhạc Trịnh Công Sơn bằng từng chữ, chắc hẳn thiên hạ sẽ thấy nhiều nghịch cảnh lắm, cái gì mà "dài tay em mấy thưở mắt xanh xao" nghe giống … ma quá đi thôị Thế mà người ta vẫn yêu nhạc của anh, vì không ai nên "ngộ" âm nhạc theo kiểu "từ chương" như vậy hết. Thế nhưng, vẫn có nhiều trường hợp đã khiến cho anh bật cười, tôI bật cười, và bao nhiêu người bật cười rồi đó, chẳng phải vì họ ngây ngô hay mình ngây ngô mà tại vì tính người Việt Nam mình vốn vậy, chỉ muốn hiểu những gì ... mình thích hiểụ Ngay ở trong bài trên cũng có một đoạn mà không ít người vẫn còn hãy cứ mơ hồ, nhất là khi hát. "Chiều nay còn mưa sao em không lại, nhỡ mai trong cơn đau vùi làm sao có nhaụ.." Cái ý tưởng của người nhạc sĩ tưởng đã quá rõ ràng ở đó, "nhỡ mai" nghe chừng như trách móc, chừng như luyến tiếc. Đúng rồi, "nhỡ mai trong cơn đau vùi làm sao có nhau", hoàn chỉnh quá đi chứ. Vậy mà khi hát, vì âm điệu cũng được, vì biến tấu cũng được, nghe cứ như là "nhớ mãi trong cơn đau vùi, làm sao có nhau". Nhớ mãi trong cơn đau vùi thì ổn, nhưng rồi ghép chung với làm sao có nhau thì cứ như là thiếu hụt một vế nào đó. Đến lúc chép tay ra cho nhau người ta cũng đánh y như vậy, "nhớ mãi trong cơn đau vuì...", thậm chí có cả một nhà xuất bản in sách nhạc như vậy mới khổ. Nghe qua thì cũng vui, nhưng nói thiệt, có chút gì đó chẳng được như ý.

 

Mấy mươi năm sau, anh cho ra một hiện tượng, bài hát "Một Cõi Đi Về" được người ta đua nhau hát trong băng nhạc, trong biểu diễn, và ngay cả trong ... ngày đám cưới nữạ Thây kệ, bài hát là bài hát, dịp nào cũng là dịp, mà bài hát đó nghe như cao siêu, lọt vào lỗ tai này ra lỗ tai kia, cũng chẳng khóc than em đi lấy chồng anh về lấy vợ gì ráo, ngại gì. Chỉ là cái khổ cuối đã làm không biết bao nhiêu người tranh cãi, có lẽ chỉ có chính nhạc sĩ là không ... buồn cãị Cái "ngọn gió hoang vu thổi suốt xuân thì" lại là cái gì đây ở anh, nghe qua thì được, nghe lại thì hoàn toàn không ổn. Ai lại để cái ngọn gió hoang vu kia thổi xuyên suốt cả xuân thì, còn gì là ấn tượng nữạ Xin thưa rằng, nguyên văn phải là "thổi buốt xuân thì" cơ, cái ngọn gió đó làm lạnh thêm, cô đơn hóa hình ảnh của tuổi xuân thì, siêu thực theo phong thái Trịnh Công Sơn vậy mới phảị Nhân đây cũng nói luôn thể, khi nghe cô Thanh Lam hát "Một Cõi Đi Về" lần đầu tiên, trời nóng như thiêu bên ngoài mà tôi cũng đã rùng mình đấỵ Gớm cái nhà cô này đầy sáng tạo, cứ hú lên như là đồng bào vùng cao gọi nhau đi ra rẫy, khổ kết lại đưa vào cái gì là "...hôm nay ta xây ...." nghe chẳng ăn nhập vào đâụ Eo ôi, tôi cũng là thính giả mà phản ứng đã vậy, anh nghe qua rồi không biết có buồn không?

 

Viết về nhạc Trịnh Công Sơn, có lẽ mất cả năm trời vẫn không hết, thôi tôi không dám nhiều chuyện. Nếu có gì muốn nói, có lẽ chỉ xin đề đạt một cảm nhận của chính mình. Ca sĩ của chúng ta vẫn vậy, lúc lên hát hay lúc thâu băng, quên chữ nào thì phăng ra chữ đó để "hát lấp", vô tình một truyền mười, mười truyền trăm, nguyên tác khi đã truyền lưu một thời gian trở thành một phiên bản khác. Dĩ nhiên người hát không để ý và không cố ý, nhưng biết đâu đã làm người nhạc sĩ buồn lòng. Thành thử, việc truyền bá văn hóa, ngay cả thông tin, nên có một đôi phần trách nhiệm là vậy đó. Và để kết, tôi cũng xin đăng lại bài "Nôí Vòng Tay Lớn", một tuyên ngôn của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn...

 

... Rừng núi dang tay nối lại biển xa, ta đi vòng tay lớn mãi để nối sơn hà. Mặt đất bao la, anh em ta về, gặp nhau mừng như bão tố quay cuồng trời rộng, bàn tay ta nắm nối liền một vòng Việt Nam....

Cờ nối gió đêm vui nối ngày

Dòng máu nối con tim đồng loại

Dựng tình người trong ngày mới

Thành phố nối thôn xa vời vợi

Người chết nối linh thiêng vào đời

Và nụ cười nối trên môi.

Từ Bắc vô Nam nối liền nắm tay, ta đi từ đồng hoang vu vượt hết núi đồị Vượt thác cheo leo, tay ta vượt đèo, từ quê nghèo lên phố lớn, nắm tay nối liền biển xanh, sông gấm ... nối liền một vòng tử sinh ...

 

bbd

 


Trịnh công sơn đã ra đi

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


nguyễn xuân hoàng

 

 

Bức vẽ trên đây của họa sĩ ‡inh Cường, một trong số ít bạn thân của Trịnh Công Sơn, gửi cho tôi qua bưu điện theo đường express và anh bảo "cậu dành cho Sơn những trang đẹp đẻ nhé!"

Bức vẽ ghi ngày 1 thŸng Tư, năm 2001, 12h 45 là ngày giờ Trịnh Công Sơn ra đi. ‡ó là một buổi sŸng Chủ Nhật, tuần đầu tiên của thŸng Tư. Một buổi sŸng Chủ Nhật như mọi buổi sŸng Chủ Nhật khŸc trong đời tôi: một buổi sŸng để tùy nghi. Tôi nói tùy nghi theo cŸi nghĩa có nhiều chuyện phải làm và không biết phải làm cŸi nào trước cŸi nào sau, thành ra cứ ngồi nhìn thời gian đi qua.. và tùy nghi.

Cứ vào thứ Hai đầu tuần tôi tự hứa với mình là mọi việc sẽ thanh toŸn cho xong vào Chủ Nhật này: dọn bớt [lại một lần nữa!] cŸi garage, chở sŸch [lại thêm một lần nữa!] tặng thư viện; gọi một người bạn biếu hết cho anh những thứ làm vườn lỉnh kỉnh; sắp lại my số Văn theo thứ tự thời gian, xếp lại my cuốn sŸch cần đọc mang vào phòng khŸch - cũng là phòng làm việc của tôi; toàn là những lới hứa mà tôi đ không thực hiện được. SŸng nay tôi nht định phải gọi điện thoại cho Trịnh Cung hỏi thăm anh về buổi gặp bạn bè buổi chiều ở Quận Cam. Một người bạn từ tuần trước từ phía nam đ gọi lên nhắc tôi "ông đừng quên nói my lời về người bạn chúng ta nhé! ông y sắp trở về Việt Nam..." Tôi có cảm tưởng như buổi gặp gỡ của Trịnh Cung và bạn hữu là một buổi chia tay và khi bạn tôi nhắc tôi đừng quên viết my lời tạm biệt anh tôi nghe như một nỗi bùi ngùi.

Chia tay một người và biết rằng mình đang nói lời vĩnh biệt, người ta biết rằng mình đ bỏ lại sau lưng những khó chịu những sắc mắc, những điều không vui vì cŸ tính và tâm tính.

Trịnh Cung là người cùng quê với tôi và cùng lứa tuổi tôi. Anh nói với tôi là anh sẽ về Việt Nam gặp Trịnh Công Sơn "chia tay với nó trước khi moa ra đi vĩnh viễn." Trịnh Cung cho tôi biết anh mắc bệnh ngặt nghèo, và sự ra đi của anh chỉ là vn đề thời gian. "Moa hết nợ rồi chớ thằng Sơn chưa hết nợ đâu. Và toa, toa còn nhiều nợ lắm."

Nhưng buổi sŸng Chủ Nhật 1 thŸng Tư, đ là một Chủ Nhật khŸc. Trịnh Công Sơn ra đi trước khi Trịnh Cung trở lại Việt Nam. "Moa không còn cơ hội gặp nó!" Và như vậy buổi chia tay của Trịnh Cung và bạn hữu cũng đồng thời là buổi lễ vĩnh biệt Trịnh Công Sơn.

Người gọi tôi đầu tiên bŸo tin Sơn qua đời là Nguyễn Văn Khanh, đài RFA. Tôi gọi ngay cho ‡inh Cường vì tôi biết anh là ban thân của Trịnh Công Sơn. Cường nói "tôi biết tin này sớm lắm, tôi đ email cho ông tin Sơn ra đi cŸch đây my tiếng đồng hồ mà! Có lẽ ông chưa mở mail." ‡úng vậy, sŸng nay tôi chưa mở mail. Tôi cho phép mình không phải mở mail vào một ngày xem sao. Và cŸi mail đầu tiên trong ngày chính là mail ‡inh Cường bŸo tin Trịnh Công Sơn đ ra đi. Cường nói anh rt buồn. "Tôi gần như bt động, không suy nghĩ gì được, không biết làm gì. Tôi tê điếng." Tôi nghe như có tiếng nghẹn ngào của anh qua đường dây viễn liên. Tôi nói tôi muốn dành một số trang bŸo đặc biệt về Trịnh Công Sơn, và tôi hỏi xin anh những tư liệu về Sơn.

CŸ nhân tôi. tôi không có nhiều kỷ niệm về Sơn. Tôi không thân thiết với anh. Trước và sau 1975 tôi có đôi lần gặp anh. Tôi yêu âm nhạc của anh. ‡úng ra tôi yêu những ca từ của anh. Những câu viết rời của anh như là một đoản văn cho tôi. Trước hết nó là tình yêu của tôi: "Từ lúc đưa em về là biết xa nghìn trùng." Nó là nỗi nhớ của tôi trong những ngày xa quê: "Nghe mưa nơi này lại nhớ mưa xa. Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ.. Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà...." Nó là định mệnh tôi: "Những hẹn hò từ nay khép lại. Thân nhẹ nhàng như mây..."

Trong những thŸng gần đây tôi đ nói với tôi bằng cŸi giọng của Sơn. Nhiều trang sŸch của tôi trong bộ Người ‡i Trên Mây - từ Kẻ Tà ‡ạo đến Bụi Và RŸc* - tôi đ đặc tả một nhân vật nhạc sĩ từ những cŸ tính và nghệ thuật cũng như đời thường của anh.

Trước và sau năm 1975, tôi có đôi lần đi chơi với anh. Nhưng chúng tôi không có nhiều điều để nói. Tôi nhớ cŸi ngày anh lên đài phŸt thanh Sài Gòn hŸt bài Nối Vòng Tay Lớn, tôi và anh Phan Lạc Phúc [tức Ký Giả Lô Răng] đứng trước đài nhìn qua hàng rào kẽm gai. Và sau đó, năm 1992 Sơn đến Montréal, Canada thăm gia đình và cŸc em của anh, còn tôi trong chuyến đi với Nguyễn Mộng GiŸc, ‡inh Cường, KhŸnh Trường cùng nhiều bạn khŸc đến dự buổi triển lm tranh Võ ‡ình. Mặc dù đ đến cùng một thành phố , tôi và một số bạn đ "hèn nhŸt" không dŸm đến thăm anh để uống với anh một ly rượu. Những tin đồn đầy Ÿc ý muốn phŸ phòng tranh của Võ ‡ình, và lên Ÿn sự gặp gỡ giữa những người bạn với Sơn mang đầy tính chính trị.

Sơn đ ra đi. Tôi nghe my tiếng nghẹn ngào của ‡inh Cường bên kia đầu dây điện thoại. Tôi muốn nói một chút suy nghĩ về Sơn và về âm nhạc của anh.

‡ối với tôi, nghe nhạc của Trịnh Công Sơn không phải chỉ là nghe những lời tình tự, mặc dù những người yêu nhau không ngớt ly âm nhạc của anh làm kỷ niệm cho tình yêu của mình. Bởi vì nhạc Trịnh Công Sơn không đơn giản là những khúc tình ca, nhạc của anh còn mang đến cho người nghe sự đau xót của quê hương, và nỗi nhức nhối của một thân phận làm người. ‡ó là những lời kinh cầu, những tiếng thì thầm ct lên từ một nỗi đau cũa cả một thế hệ, cả một dân tộc, và caỵ một loài người, nếu tôi được phép nói như thế.

Người ta vẫn thường cho rằng âm nhạc và hội họa là hai loại hình nghệ thuật mang tính quốc tế. Nó đi thẳng từ một trŸi tim đến một trŸi tim. Nhận xét đó đúng, nhưng không phải ca khúc nào, bức tranh nào cũng làm được công việc đó - như Trịnh Công Sơn. Không phải họa sĩ nào cũng là Chagall và van Gogh, không phải nhạc sĩ nào cũng là Chopin và Mozart.

Tt nhiên. Những ca khúc của Trịnh Công Sơn đ không nhờ một trung gian nào khŸc. Tựỹ nó, âm nhạc của anh có khả năng gõ được cŸc cŸnh cửa của mọi trŸi tim, là chìa khóa giaỵi m mọi ngôn ngữ. Người ta thường so sŸnh Trịnh Công Sơn và Bob Dylan, vì tính phản chiến ơỵ ca từ chứa trong cŸc tŸc phẩm của hai tŸc giả này. Nhưng theo tôi âm nhạc của Trịnh Công Sơn cao hơn sự so sŸnh đó. Nó vượt qua "phản chiến," nó nhìn thu suốt được kiếp nhân sinh. Nó không ngừng ở chỗ những lời tình tự giữa hai người nam và nữ. „m nhạc Trịnh Công Sơn phŸt lên tín hiệu của những người cùng thế hệ với anh, thế hệ lớn lên trong một cuộc chiến nhưng đồng thời âm nhạc anh không có tuổi. Nó vượt qua không gian và tôi nghĩ nó còn sống lâu với chúng ta, khi nào người ta còn tình yêu. Chính là những ca từ như thơ trong âm nhạc anh trở thành tiếng kêu của kiếp người. Thượng đế của nó, nếu muốn gọi như thế, đó là con người.

Người ta không ngạc nhiên khi nghiệm ra ca từ trong cŸc khúc tình ca của anh đẹp đẽ mà rời rạc, chữ này không dính chữ kia, câu này không dính câu nọ, ý trên rt xa ý dưới, mông lung và mơ hồ. Xin đừng đi tìm sợi xích thuần lý trong ca từ của anh. Hy thưởng thức âm nhạc Trịnh Công Sơn trong một tổng thể. ở mỗi ca khúc của anh, người ta cảm nhận một tuyên ngôn. ở mỗi ca từ là một tiếng kêu ngạc nhiên bt ngờ trên mặt đt.

Trịnh Công Sơn là một thi sĩ.

Vâng, anh đích thị là một nhà thơ viết nhạc.

Người làm thơ giống như người đi trong rừng. Phải phạt cỏ mà đi. Phải phạt cây mà bước. Thơ của thi sĩ Trịnh Công Sơn đ mang cho âm nhạc Trịnh Công Sơn sức quyến rũ kỳ lạ.

hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi

để một mai tôi về làm cŸt bụi.

ôi cŸt bụi tuyệt vời

ôi cŸt bụi mệt nhoài

Con người là cŸt bụi và sẽ trở về cŸt bụi. CŸi ý đó không lạ, nhưng khi Trịnh Công Sơn đưa vào âm nhạc anh bằng những câu như sự "tuyệt vời mệt mỏi," như "mặt trời soi một kiếp rong chơi," ... Trịnh Công Sơn đ bước qua cŸi chân lý thường hằng quen thuộc: cŸt bụi trở về với cŸt bụi. TrŸi đt này "mỏi ngóng tin vui từng ngày" bởi vì từng ngày chúng ta chỉ có tin buồn. Nỗi đau tuyệt vời y chính là nỗi đau làm người.

Tôi như trẻ nhỏ ngồi bên hiên nhà chờ xem thế kỷ tàn phai

Tôi như trẻ nhỏ tìm nơi nương tựa mà sao vẫn cứ lạc loài...

‡ừng nghe tôi nói lời tăm tối

‡ừng tin tôi nhé vì tiếng cười.

Ngợi ca anh hay lên Ÿn anh, yêu mến anh hay căm hận anh, muốn gần gũi anh hay muốn xa lŸnh anh, bênh vực anh hay chống đối anh... mỗi người đều có lý do riêng để biện minh cho mình. Nhưng không ai có thể phủ nhận tài hoa và sức quyến rũ của âm nhạc anh. Thật tình, người ta khó mà quên anh.

Trịnh Công Sơn là nghệ sĩ có một sức thu hút mạnh mẽ và đồng thời có một lực ly tâm cũng mạnh mẽ cực kỳ.

Xin chia tay anh, Trịnh Công Sơn.

Chúng tôi nhớ anh.

Nguyễn Xuân Hoàng

* "Nguyễn Giang, một khuôn mặt lớn trong đời sống âm nhạc của đŸm đông với mŸi tóc dài hơi xoắn, chiếc kính cận gọng nhỏ, nụ cười nửa miệng. Anh là cha đẻ của những ca khúc mà mỗi lời hŸt như một lời thơ. Ngôn ngữ âm nhạc anh là bản lề giữa một bên là tiếng nói hàng ngày và một bên là suy tư triết học. „m nhạc y được trình bày bởi một giọng hŸt lôi cuốn trẻ trung và đìu hiu: Mai Khanh. Tiếng hŸt của chị vang lên từ một trŸi tim hp hối. Trong buồng ngực chị như có ngọn lửa tàn bạo thổi nóng từng tiếng ngân,... Tôi nghĩ người ta đ nói không quŸ đŸng rằng âm nhạc của Giang sở dĩ chinh phục được tim óc người nghe là nhờ tiếng ca ma túy của Mai Khanh và ngược lại, giọng hŸt của Mai Khanh có được một chỗ đứng hàng đầu như cô hiện nay chính là vì tiếng hŸt y đ tựa được vào âm nhạc Nguyễn Giang. (Người ‡i Trên Mây, Người Việt xut bản, 1987, tr. 95-96). "Tôi còn nhớ thŸng trước tình cờ gặp nhạc sĩ Nguyễn Giang ở một quŸn cà phê vỉa hè nhà bà luật sư ‡ại, Giang hỏi tôi... có bao giờ nghe những ca khúc mới của anh không.... Tôi nay ở trọ trần gian, trăm năm về chốn xa xăm cuối trời. ừ thì cũng chỉ là trọ thôi. Có lúc Giang thở ra, "Tôi như đứa trẻ tìm nơi nương tựa mà sao vẫn cứ lạc loài... ‡ừng tin tôi nhé vì tiếng cười. ‡ó là những lúc tôi thy khuôn mặt Giang vốn đ nhỏ và nhô xương, hai con mắt sâu núp dưới đôi kính trắng, tối sầm lại. Dường như quanh đây có điều gì tuyệt vọng. Giang nói lửng lơ. Tôi hiểu bạn." (Bụi Và RŸc, N‡TM tập 2, Thanh Văn xut bản, 1992, tr. 130-131). "Anh y là một trong những nhạc sĩ mà tôi ưa thích nht. Chúng tôi quen biết nhau khŸ lâu, nhưng đi lại với nhau không nhiều. Tôi phục anh. Ngôn ngữ trong âm nhạc Nguyễn Giang gần gũi với chúng tôi, với cả một thế hệ chúng tôi... „m nhạc của anh làm tôi nhức nhối..." (Bụi Và RŸc, tr. 157)... Và nhiều trang sŸch khŸc.

 


Trịnh Công Sơn đã rời xa

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


Trịnh Công Sơn đã rời xa "cõi tạm" tròn một năm

 

 

Nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 và Trịnh Công Sơn.

Không chỉ bạn bè mà rất nhiều khán giả yêu nhạc trong và ngoài nước đều tiếc thương ông. Nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9, một người bạn chí cốt của Trịnh Công Sơn, đã có đôi dòng hồi ức dành tặng độc giả VnExpress nhân dịp này.

 

Lần đầu tiên tôi gặp Trịnh Công Sơn là vào năm 1959, tại nhà một ca sĩ mà sau này rất nổi tiếng với giọng hát liêu trai: Thanh Thúy. Ngày ấy, Sơn đưa tác phẩm đầu tay Ướt mi cho cô ca sĩ có dáng vóc gầy gò, tính tình nhút nhát.

 

Từ đó, chúng tôi cùng tập dượt những tình khúc mới của Sơn và thân nhau. Lý do đơn giản là cả hai đều có chung một niềm yêu thích: âm nhạc. Thời gian qua, với bao bận rộn đời thường, chúng tôi thỉnh thoảng mới chuyện trò cùng nhau, Sơn bên ly rượu, còn tôi bên ly cà phê. Chúng tôi trao đổi những suy nghĩ về âm nhạc, về cuộc đời.

 

Năm 1970, tôi cùng Khánh Ly sang Nhật theo lời mời của Đài Truyền hình NHK để trình diễn những tình khúc của Trịnh Công Sơn. Sơn có việc bận không đi được. Lúc tiễn tôi đi, Sơn nói: “Ánh ráng thay mình giúp Khánh Ly hát cho thật tình cảm. Hãy bảo cô ấy đi đất mà hát, để hết tâm hồn của mình vào nhạc thì sẽ diễn thành công". Và quả thật, khi Khánh Ly mặc áo dài, đi chân đất hát Diễm xưa thì khán giả Nhật hoàn toàn bị chinh phục. Bởi, khi đi đất, chân đứng vững chãi thì ca sĩ có thể hát cao và mạnh mẽ hơn. Từ đó về sau, mỗi khi hát cho sinh viên, học sinh, Khánh Ly đều đi chân đất.

 

Mối quan hệ giữa nhạc sĩ tài hoa Trịnh Công Sơn và ca sĩ Khánh Ly trở thành huyền thoại. Mọi người cứ nhầm tưởng đó phải là một tình yêu rất lãng mạn. Nhưng, theo cảm nhận cá nhân tôi, Trịnh Công Sơn đối xử với Khánh Ly như một người anh đối với một người em gái. Sơn tận tình chỉ bảo cho cô từng câu hát khó, chữ nào hát to, chữ nào hát êm xuống và truyền cho Khánh Ly cái thần của bài hát. Hơn nữa, lúc đó, Ly đã có gia đình.

 

Lần cuối cùng cả 3 chúng tôi gặp nhau, đó là dịp tết 2000 khi Khánh Ly trở về thăm quê hương. Ly hát, tôi đệm đàn và Trịnh Công Sơn vừa uống rượu vừa nghe, như ngày xưa. Ngay đến cả lúc ấy, Khánh Ly vẫn như một người em gái xa quê về gặp anh.

 

Có nhiều dư luận về việc Sơn yêu Hồng Nhung, hay có ý định cưới người mẫu Vân Anh, rồi còn rất nhiều, rất nhiều nữa, nhưng theo tôi hiểu, Trịnh Công Sơn là người yêu tất thẩy mọi người. Anh nhìn cuộc đời giản dị với một lòng yêu thương tràn ngập. Đôi khi người ta lợi dụng cả danh tiếng của anh, nhưng anh vẫn bình thản.

 

 

Nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 đệm đàn cho Trịnh Công Sơn.

Những lời khuyên chân thành của anh đã giúp tôi đạt thành công  trong sự nghiệp âm nhạc. Trước khi Sơn mất, tôi may mắn có dịp đệm đàn cho Sơn hát bài Một Cõi Đi Về. Tôi không ngờ đó là lần hội ngộ cuối cùng. Hôm nay, nhân kỷ niệm một năm ngày mất của Sơn, với tất cả tình cảm thương nhớ, tôi ghi lại đây những kỷ niệm chân thành với lời nhắn nhủ của Sơn: “Hãy yêu âm nhạc với tất cả con tim mình”.

 

Nguyễn Ánh 9

 


Trịnh Công Sơn qua hồi ức của Khánh Ly và các ca sĩ

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 

 


Tôi chợt biết rằng vì sao tôi sống, vì đất nước này cần một trái tim. Và như thế, tôi đến trong cuộc đời. Và như thế, tôi sống vui từng ngày. Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi. Trịnh Công Sơn đã tâm niệm như vậy trước khi trở về cõi vĩnh hằng.

 

Hồi ức của ca sĩ Khánh Ly: Tôi bồi hồi nhớ lại những ngày tháng của năm 1967. Một đĩa cơm chia hai, một điếu thuốc cùng hút, một ly càphê cùng uống. Chia nhau nằm trên những tờ báo nhàu nát trải dưới đất. Chúng tôi không hề biết ngoài đời có gì vui. Chúng tôi không cần biết vì niềm vui đã có… Em theo đời cơm áo. Mai ra phố xôn xao. Bao nhiêu ngày yêu dấu tan theo... Tôi có cảm tưởng đó là một lời trách móc anh dành cho tôi. Rất dịu dàng như bản tính anh. Từ bao nhiêu năm nay, câu hát đó theo tôi như một vết thương. Ở đâu và bao giờ cũng vậy, mỗi khi nghe tiếng anh nói cười, tôi đều cảm thấy một nỗi yên tâm vô cùng…

 

(*) Nhớ một chiều, tôi lên lầu, rón rén bước vào phòng. Anh đang ngủ, giấc ngủ buổi chiều. Khuôn mặt gầy, xương góc cạnh. Cái kính vân vân như đồi mồi để trên bàn nhỏ đầu giường. Anh gầy quá. Có ai trong chúng tôi nghĩ rằng một ngày nào đó lại phải thương nhớ nhau từng phút giây. Tuy vậy, bằng cách nào đó, chúng tôi vẫn ở trong trí tưởng của mọi người, như ngày đầu ngồi với nhau, vào đời nhau bằng những bản tình ca. Hồn xa rồi, người ta còn có thể sống được không. Trái tim ngừng đập rồi, ta có thể nào không chết?…

 

* Trong một lần hai người gặp nhau ở Canada.

 

Ca sĩ Cẩm Vân: Lúc anh Sơn còn, câu đầu tiên khi anh em gặp nhau bao giờ cũng hỏi khỏe không, nhưng đó không phải là những lời xã giao. Trong đêm diễn hôm trước, tôi đã báo tin cho khán giả và hát "Một cõi đi về". Nước mắt rơi mà vẫn phải dằn lòng, nghẹn giọng, ngừng rồi lại hát… cho đến hết bài. Tôi cũng vừa ra album nhạc của anh. Tôi đã làm trong suốt ba năm, thu mười mấy bài không vừa ý lại loại đi thu bài khác. Cẩn thận như thế không phải vì "hơn thua" mà tôi muốn không có lỗi nào trong đó, vì mình thích, mình tự làm cho mình. Khánh Ly đã hát quá hay, tôi hát có thể "yếu" hơn một chút, nhưng cố gắng không để mất đi cái hồn Trịnh. Từ bé, tôi đã mơ ước sau này nếu làm một ca sĩ chuyên nghiệp phải có một album hát nhạc của anh.

 

Ca sĩ Mỹ Linh: Đối với Linh, anh Sơn là người có cái "đạo" của riêng mình. Anh rất hiền, không ghét ai bao giờ. Tối hôm 1/4, Linh hát ở Bà Rịa - Vũng Tàu, chưa ai biết tin buồn. Linh thông báo, mọi người giật mình, hơn 2.000 khán giả tưởng Linh thả cá Tháng Tư. Sau đó, Linh hát Em hãy ngủ đi để tưởng nhớ anh, nhưng không sao hát được… Anh và Linh không gặp nhau nhiều. Linh chỉ tiếc là thời gian hát bài của anh, Linh còn quá nhỏ (18 tuổi), không thể phong phú như bây giờ.

 

Ca sĩ Trần Thu Hà: Lần đầu tiên được biết ông khi Hà được giải Tiếng hát Vàng Anh, ông lên trao giải, bắt tay Hà nói: "Cháu hát tốt lắm, cố gắng lên!". Đến khi Hà vào Sài Gòn theo chú Trần Tiến đến chơi với ông. Chú Tiến rất thích tranh ông vẽ. Bài Sắc màu ra đời lấy cảm xúc từ tranh của Trịnh Công Sơn. Ông cũng từng vẽ chân dung Hà trong một màu xanh rất lạ pha giữa lá cây và côban. Hà rất ngưỡng mộ và kính trọng con người ông. Nhạc ông hợp với lớp trước, nhưng các ca sĩ bao giờ cũng bắt đầu bằng nhạc Trịnh Công Sơn, coi đó là chuẩn mực của ca khúc Việt Nam. Cũng không ngờ ông ra đi sớm thế… Mới năm ngoái Hà còn hát trong một đêm nhạc Trịnh Công Sơn có bày tranh Trịnh Cung. Chú Sơn lên tặng hoa, say quá bị ngã, chú Tiến phải bế ông về như bế trẻ con vậy.

 

Ca sĩ Ánh Tuyết: Tôi còn nhớ trong một cuộc giao lưu ở CLB Nghệ sĩ. Tôi hát bài Đường xa vạn dặm - bài hát anh viết về mẹ của mình. Hát xong, anh kéo tôi lại bàn, tưởng bắt uống rượu, nhưng anh nói: "Anh xin lỗi không lên tặng hoa được… vì anh khóc". Nói xong anh chìa cái khăn giấy thấm nước mắt ra. Tôi đã định ra một album hát nhạc anh từ năm 1997, nhưng còn đắn đo chọn bài, người khác hát nhạc Trịnh có thể dễ, còn tôi thì phải cẩn thận… Tôi đang định bàn với anh thì không kịp nữa.

 


Trịnh Công Sơn và những điều ít ai biết

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


Nhiều năm rồi, tôi có thói quen viết về Sơn mỗi độ xuân về, đó cũng là cái cớ để thăm Sơn. Cùng sống trong một thành phố, nhưng loay hoay cả năm rất ít dịp viếng thăm nhau. Có lần, Lưu Trọng Văn nói với tôi, viết về Trịnh Công Sơn không bao giờ hết chuyện...

Mồng 5 Tết, tôi vào Bệnh viện Chợ Rẫy cùng với họa sĩ Trịnh Cung thăm Trịnh Công Sơn. Lần này, anh bị viêm phổi nhẹ. Trước Tết, anh đã đợc đưa vào đây vì biến chứng của bệnh tiểu đờng. Ngay lần đó, tôi đã có ý định thăm anh khi anh vừa trở về nhà và nhân tiện thực hiện một bài trao đổi với anh cho số báo Xuân. Nhưng cuộc hẹn cận ngày không thành do Sơn phải vào viện tái khám.

... Sơn vẫn nằm trên giường khi nói chuyện với chúng tôi, nhưng trông anh khỏe khoắn, thần sắc tinh anh. Tôi chợt cười thầm trong bụng bởi ý nghĩ thú vị vụt đến. Con người gầy gò và nhẹ bẫng này đang mang nhiều thứ bệnh trong người, tưởng như dễ dàng rơi vào tay tử thần, lại là một "chiến sĩ bám trụ" với cuộc sống dữ dằn nhất.

Cách đây mấy năm, Sơn bị đưa vào bệnh viện cấp cứu trong tình trạng hôn mê. Lần đó, bạn bè thật sự lo lắng cho anh. Cuối cùng Sơn vẫn trở về an toàn. Gặp lại Sơn tại nhà riêng của anh lần đó, tôi tò mò hỏi: "Đúng là ông đã trở về từ cõi chết, vậy ông suy nghĩ gì về... cái chết?".

Tôi vẫn gọi Sơn nh thế, từ "ông" đợc dùng theo cách xưng hô thân mật. Sơn không cần suy nghĩ, trả lời ngay "Chết là thiệt thòi. Người Pháp nói: Les absents ont toujours tort. Chết, mình không còn được họp mặt với bạn bè, không còn được ngắm cuộc đời rất đẹp này". Nhớ câu trả lời cách đây mấy năm, tôi lại tò mò muốn biết nằm trên giường lần này, anh nghĩ gì. Câu trả lời của anh nhanh hơn và gọn hơn lần trước: "Mình muốn ra khỏi đây càng sớm càng tốt!".

Thái độ của Trịnh Công Sơn đối với cuộc sống rõ ràng và dứt khoát như thế.

Hãy cứ vui chơi cuộc đời

Đừng cuồng điên mơ trăm năm sau,

Còn đây em ngọt ngào

Đứng bên ngày yêu dấu

Nhìn mây trôi đang tìm về núi cao

(Hãy cứ vui như mọi ngày)

Vóc dáng mảnh khảnh quen thuộc của Sơn với mọi người trong những năm qua, khiến không ai có thể nghĩ rằng Sơn đã có một thời trai trẻ là con nhà thể thao chính cống. Mỗi buổi sáng anh đều quần một hai hiệp quyền Anh. Anh đồng thời còn là đệ tử Vovinam từ những ngày đầu môn này đợc thành lập tại Sài Gòn và là vận động viên điền kinh 10 môn. Nếu người em trai của Sơn không tung một cú quật, khiến ngực anh đập mạnh xuống sàn nhà làm vỡ mạch máu phổi phải nằm giường suốt 2 năm, thì chắc chắn chúng ta chỉ có một vận động viên Trịnh Công Sơn... (chưa hẳn xuất sắc?) và mất đi một Trịnh Công Sơn - tài năng âm nhạc.

Đó là khúc quanh cuộc đời của anh. Sơn nói: "Trên giường bệnh, mình suy nghĩ rất nhiều...". Khi rời giường bệnh năm 1957, trong anh đã có một đam mê khác - âm nhạc. Với nhiều người, tác phẩm đầu tay của Sơn là "Ướt mi". Nhưng Sơn tiết lộ "Bản nhạc đầu tiên đúng nghĩa của mình có tên "Sương đêm". Không ai biết sáng tác này. Nó đã bị thất lạc. Bản thân mình cũng không nhớ lời và nhạc như thế nào!?".

Tác phẩm đầu tiên của Sơn, như công chúng yêu nhạc biết, đã được Thanh Thúy - nữ ca sĩ thời thượng những năm 50 có "giọng ca liêu trai" - trình diễn đầu tiên tại phòng trà Văn Cảnh. Không giống suy nghĩ chung của nhiều người, Khánh Ly không phải là người đầu tiên và duy nhất hát thành công nhạc Trịnh Công Sơn trước năm 1975. Sau Thanh Thúy, một giọng ca lừng danh khác của Sài Gòn thời đó góp phần giới thiệu các tác phẩm của Sơn - đó là Lệ Thu.

Khánh Ly là ngời thứ ba và là người hát toàn bộ các nhạc phẩm của Trịnh Công Sơn. Lần đầu chính Sơn chủ động tiếp xúc với Khánh Ly tại phòng trà Night Club ở Đà Lạt bằng cách tự giới thiệu mình là tác giả bản Ướt mi. Sau một tháng tập đến bể cả giọng, Khánh Ly cùng Trịnh Công Sơn xuất hiện lần đầu tại sân sau của Đại học Văn khoa (hiện là Thư viện thành phố Hồ Chí Minh trước 5000 sinh viên. Khánh Ly trình bày luôn 24 sáng tác của Sơn trong đêm đó. Sau đó, Khánh Ly đã nói với Sơn: "Trớc đây mình chỉ hát trong phòng trà, lần đầu tiên hát trước hàng ngàn sinh viên, tối đó mình không làm sao ngủ được". Đó là năm 1965, các sáng tác của Sơn bấy giờ đều là tình ca.

Đến năm 1968, Sơn mới sáng tác nhạc phản chiến. Cũng từ đó nhạc của Sơn bị chính quyền Sài Gòn cấm phổ biến ("nỗi buồn trên ấy" trong bài "Những mùa thu đi" bị chính quyền Sài Gòn quy chụp là "nỗi buồn trên chiến khu; còn "Mưa hồng" lại bị hỏi: mưa làm sao hồng được?).

Tôi hỏi Sơn: "Ông không sống nhiều ở Hà Nội sao ông sáng tác về Hà Nội như người Hà Nội?". Và Sơn kể: "Mình rất yêu Hà Nội. Năm 1985, mình cùng ba đồng nghiệp được Bộ Văn hóa Liên Xô mời thăm Liên Xô, khi trở về, mình ở lại Hà Nội luôn một tháng. Mỗi sáng, mình và Thái Bá Vân đi loanh quanh Hà Nội gặp bạn bè. Chiều nào cả hai cũng lên Hồ Tây, nằm bên hồ với chai Ararat, uống lai rai và nhìn bầy sâm cầm đáp xuống bay lên".

Chiều thu hồ Tây, mặt nước vàng lay, bờ xa mời gọi.

Màu sương vương nhớ, bầy sâm cầm nhỏ, vỗ cánh mặt trời

(Nhớ mùa thu Hà Nội)

Hình như Trịnh Công Sơn có đến hai bài sáng tác về Hà Nội và chẳng có bài nào viết cho Huế. Tôi hỏi anh điều ấy. Sơn không trả lời thẳng thắc mắc của mình mà nói "Có lần Hoàng Hiệp phát biểu, bài nào của Sơn cũng có Huế trong đó mặc dù không có nói Huế trực tiếp".

Thêm một thắc mắc... tò mò khác "Có bao giờ ông nghĩ đến chuyện lấy vợ?".

"Có một lần thoáng qua lúc mình còn trẻ. Nhưng thời đó, các cô gái ít chịu lấy những ông chồng nghệ sĩ sống bấp bênh!"

"Nhưng ông yêu nhiều phải không? Bao nhiêu phần trăm trong các sáng tác của ông lấy cảm hứng từ một người đẹp nào đó?"

"Một phần năm mình viết cho một con người cụ thể." Họa sĩ Trịnh Cung, bạn thân Trịnh Công Sơn từ thời trẻ nói chen vào: "Theo tôi, hơn con số đó, phải là 40%. Tôi có thể chứng minh bài nào ông viết cho người nào".

Sơn không phản đối. Sáng tác gần đây nhất của Trịnh Công Sn là Đồng dao 2000. Tôi hỏi anh: "Ông tiếp tục sáng tác chứ?"

"Bây giờ không phải gặp cảm hứng nào mình cũng viết. Chờ gặp một thứ inspiration divine (thần cảm)". Thế là cuối cùng tôi cũng có một bài gặp gỡ Trịnh Công Sơn. Chỉ trễ ít ngày đã chệch sang một... thế kỷ!

 

 


Trịnh Công Sơn Và Tôi

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

Lang Lê

 

 

"Ðôi khi có mưa giữa khuya, hồn tôi bỗng ngẩn ngơ..."

 

Tôi biết đến tên Trịnh Công Sơn lúc tôi học đệ thất, vào khoảng niên học 61-62.

 

Tôi trọ hoc ở nhà một người cô, gia đình tôi vào Saigon một năm trước đó, tôi ở lại Huế vì vừa thi đậu đệ thất trường trung học Hàm Nghi trong Thành nội. Cô tôi có ba con gái, hai cô lớn đã lấy chồng, chỉ còn cô út, nữ sinh đệ tứ Ðồng Khánh, khá nổi tiếng thời đó vì cũng khá xinh.

 

Thuở ấy, vang danh ở Huế là ba chị em Kiều My, Trà My, Trầm My. Cô Kiều My dạy tôi Việt văn năm đệ thất đãlập gia đình, còn hai đóa My kia vẫn còn phong nhụy.

 

Nhà văn Túy Hồng lúc bấy giờ chưa nổi tiếng, mặc dù đã xuất bản tập truyện "Thở dài ", cô Túy Hồng cũng dạyViệt Văn ở Hàm Nghi.

 

Huế lúc ấy và hình như cho đến bây giờ vẫn là một phần đất của văn nghệ, nên sự kiện có một nhạc sĩ xuất thân từ Huế là một hiện tượng để cho các "anh chị" học sinh bàn tán.

 

Hình như cũng trong giai đoạn ấy, Họa sĩ Trịnh Cung ra Huế học trường Mỹ thuật, hai ông họ Trịnh, bỗng chốc trở thành những đề tài cho các cô Ðồng Khánh, các anh Quốc Học thầm thì.

 

Văn Phụng cho ra đời "Tôi đi giữa hoàng hôn", Trịnh Công Sơn cho ra " Ướt mi " ; buổi họp văn nghệ bỏ túi nào ở Huế cũng có người lên hát hai bài này. Tôi vì có cô em họ xinh và nổi tiếng , nên cũng được các anh sinh viên hay các anh Quốc học chìu chuộng , mua chuộc cho đi theo ké. Từ các

buổi họp văn nghệ này tôi dược nghe đến tên tuổi Trịnh Công Sơn .

 

Hè 64 thì tôi rời Huế, vào Saigon với gia đình, chuyển vào Petrus Ký. Giai đoạn này Trịnh Công Sơn đã rất nổi tiếng với Diễm xưa. Trước "Diễm xưa" thì có bài "Lời buồn thánh", cũng rất hay, nhưng không nổi bằng Diễm xưa.

 

Từ ấn bản "Lời buồn thánh", đám học sinh chúng tôi bắt đầu biết đến lối viết chữ mà chúng tôi gọi là kiểu chữ Trịnh Công Sơn. Ðến bây giờ, 40 năm sau, tôi vẫn còn viết theo lối chữ này và vẫn còn gọi là kiểu chữ Trịnh Công Sơn.

 

Nếu nói rằng thế hệ học sinh, sinh viên miền Nam thâp niên 60, 70 lớn lên chịu ảnh hưởng rất nặng từ Trịnh Công Sơn cũng không phải là ngoa. Chúng tôi suy nghĩ, chúng tôi lo buồn, chúng tôi ray rứt, chúng tôi băn khoăn, chúng tôi phẫn nộ rất Trịnh Công Sơn, và ngay cả khi chúng tôi viết thư tình cũng dùng lối chữ rất "văn nghệ" này của họ Trịnh.

 

Những bài hát phản chiến, khóc than thân phận con người, những ca khúc da vàng, gia tài của mẹ cho người nằm xuống ... của Trịnh Công Sơn đã theo chúng tôi từ tuổi học trò cho đến những tháng năm nhập ngũ. Những bài tình ca bất diệt của anh mãi mãi là những bài tình ca của thế hệ chúng tôi.

 

Trịnh công Sơn có cái nhìn rất khác người thường, lại càng khác xa những người hiện thực chủ nghi塬 thành ra sau năm 75 , có một số người chống cộng quá khích ở hải ngoại kết án anh đã "theo đuôi Việt cộng". Làm sao Trịnh công Sơn theo VC được khi mà chúng ta thấy trên giòng suối có trôi những cọng lá khô, còn anh thì ngược lại : " đôi khi thấy trên lá khô, một giòng suối..." Con người ấy, với cái nhìn "hay" như thế thì làm sao hòa nhập được với đám người phàm nhìn đâu cũng thấy kẻ thù.

 

Tôi bắt đầu nghe đến tên ông năm tôi 11 tuổi, và trong một quãng đời 40 năm, biết thương, biết yêu, biết hạnh phúc, biết khổ đau, biết mình trẻ và biết mình già, tên tuổi Trịnh Công Sơn và những bài tình ca của ông vẫn lànhững hành trang rất dấu yêu. Tôi biết chắc là từ đây đến chết, tôi cũng sẽ còn hát thầm thì những lời ca đã một thời thân thiết , tôi cũng sẽ còn viết hoài một kiểu chữ ngả nghiêng của anh. Vĩnh biệt Trịnh Công Sơn, người nhạc sĩ tài hoa của thế hệ tôi.

 

 

Lang Lê

lang.le@tycoelectronics.com

 

 

họctrò


Trịnh Công Sơn, Cỏ Xót Xa Người...

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

Tuấn Huy

 

“... người đã đến và người đã về bên kia núi...”

 

Như thế là suốt cả tuần, suốt cả tháng... qua bao nhiêu ngày nối ngày, đêm nối đêm... tôi ngồi một mình trong căn gác nhỏ, nghe đi nghe lại từng câu từng lời Trịnh Công Sơn (TCS) đã viết nơi những bài thơ và cũng là những bản nhạc của Anh.

 

Và, rất nhiều lần, tôi lặng đi để mặc cho con tim tái tê điếng ngất, mặc bóng chiều thoi thóp bên ngoài, mặc sương mù loang phủ những ngọn cây, và mặc nửa khuya chập chờn se giá...

 

Đây là lần đầu tiên tôi muốn nghe kỹ TCS để tìm hiểu đầy đủ hơn về con người Anh, tài năng Anh, trí tuệ Anh, và đặc biệt về tấm lòng của Anh trước Tình Yêu, trước Cuộc Đời, trước Chiến Tranh và trước Thân Phận Con Người...

 

Từng lời, từng lời trong Thơ và cũng là Nhạc của TCS đều mang những dấu tích của thảm thương bi đát, của chán chường, của hoang mang rã rời, mệt mỏi, của ray rứt, vò xé, tiếc nuối, đớn đau - nhưng rất thiết tha, rất chân thành, thật giàu có và đầy quyến rũ...

 

Bởi thế, cả mấy trăm nhạc phẩm của Anh, ngôn ngữ mà TCS sử dụng, là những lời thơ rất mới lạ, rất trí tuệ, hoàn toàn sáng tạo, hoàn toàn mở đường, hoàn toàn khai phá...

 

Có thể, trong suốt chiều dài lịch sử văn học nghệ thuật của chúng ta, dường như rất ít có một nhà thơ, một nhạc sĩ nào đã dùng những ngôn từ xuất phát từ con tim mình thiết tha đến thế và nồng nhiệt đến thế... Cũng rất ít có một nguồn thơ và ý nhạc nào phản ảnh trung thực được những ê chề quằn quại, những đớn đau tủi hận về thân phận con người, về sinh mệnh cuộc đời, về những tê tái ngỡ ngàng khi phải chia xa, về những bẽ bàng buốt nhói khi phải dứt lìa tan vỡ - như nguồn thơ và ý nhạc của họ Trịnh đã thủy chung dâng hiến cho đời...

 

Lần đầu tiên tôi gặp TCS ở Huế. Những ngày xuân mưa bụi buông phủ nhạt nhòa. Quán cà phê nhỏ trong Thành Nội. Những rặng sầu-đông mới nhú lộc non. Anh bạn nhà giáo giới thiệu. Tôi bắt tay TCS chào Anh thân thiết như gặp lại người bạn cũ lâu ngày xa cách. Bằng cả hai bàn tay gầy guộc, Anh ôm giữ tay tôi và nhìn tôi rất lâu. Đôi mắt thật thông minh, long lanh sáng sau cặp mắt kính dầy. TCS hỏi: “Chắc anh ra cùng với anh Mai Thảo?” Tôi đáp không, và nói: “Tôi ra ngoài này ăn Tết với gia đình anh Song-Linh”. TCS cười: “Ạ Anh Song-Linh(1) mới lấy vợ...” Chúng tôi ngồi xuống bên nhau, cùng uống cà phê và cùng châm thuốc hút. Mới chỉ biết nhau ít phút, nhưng tôi đã thấy TCS rất dễ thương. Giọng nói của Anh thật nhỏ nhẹ ôn tồn. Nụ cười của Anh thật đôn hậu rạng rỡ. Và ánh nhìn của Anh thật cởi mở nhu hòa... Tôi hỏi TCS về mấy bản nhạc Anh vừa sáng tác. TCS trả lời chậm rải. Anh nói hết những gì ẩn chứa trong trái tim và trong đầu óc Anh qua những ngôn từ và nét nhạc Anh sử dụng. Tôi phải thú thực với TCS là tôi rất “i-tờ-rít” về nhạc, nhưng về lời thì tôi thấu đạt được những gì Anh muốn tỏ lộ giãi bày... TCS cười. Anh khen cái tựa đề của cuốn tiểu thuyết tôi vừa cho xuất bản. Giọng Anh ngậm ngùi: “Đó là nỗi buồn của tuổi trẻ chúng ta... Nỗi buồn đó sâu xa ghê gớm lắm. Nội cái tên đó thôi, cũng đã phản ánh được bao nhiêu tâm trạng của những người trẻ trong giai đoạn bi thảm này...” Tôi đặt tay lên vai TCS. Bờ vai thật gầy, thật còm cõi. Tôi không biểu tỏ bằng lời, nhưng ngụ ý là nhạc của TCS hiện nay cũng vậy, nếu chưa muốn nói là còn thiết tha và còn đầy đủ hơn...

 

Tôi hỏi TCS sao không vào Sàigon để cùng sinh hoạt với các anh em. Sơn trả lời, Sơn thích sống ở Huế và sáng tác ở Huế. “Anh thấy đó, Huế rất trầm lặng. Sàigon quá hỗn độn, quá ồn ào...”

 

TCS hút thuốc liên miên. Vừa hết điếu này lại mồi ngay điếu khác. Và cà phê thì cũng 3, 4 tách rồi. Thứ cà phê pha qua phin, rất đậm đặc và bỏ rất ít đường... Chúng tôi ngồi với nhau thật lâu. Chung quanh là những người trẻ, những khuôn mặt trẻ, những giọng nói trẻ, những tiếng cười trẻ... Khoảnh khắc, tôi thấy mình như được trẻ lại để chia sớt với bằng hữu bạn bè bầu không khí thảnh thơi thanh thoát giữa một thành phố êm đềm tĩnh lặng và giữa một không gian tĩnh lặng êm đềm...

 

Lần thứ hai, tôi gặp TCS ở nhà Thanh-Tuệ. Căn nhà nhỏ, nóng bức trong một hẻm-của-hẻm đường Lý Thái Tổ, Sàigon. Bữa đó, chủ nhân nhà xuất bản An Tiêm rất nhiều khách. Trên lầu, đại đức T.N.T. đang diện bích. Phòng kế có P.C.T. đang “truyền tâm ấn” cho H.T.Ụ. Mấy thiếu nữ nói tiếng Huế đang sắp xếp chén đĩa và sửa soạn thức ăn. TCS ngồi cô đơn ở chiếc ghế bố, hai mắt lim dim mỏi mệt như buồn ngủ. Tôi định kéo TCS ra tiệm kem Cẩm Bình ở đầu ngõ làm chai bia lạnh hay ly cà phê đá. Nhưng Thanh Tuệ nói TCS mới ở phi trường về nên có lẽ hơi mệt. Tôi đành lẳng lặng rút lui, tuy trong lòng vừa nhen lên một chút bùi ngùi tội nghiệp, vì thấy cái dáng nửa nằm nửa ngồi của TCS trong chiếc ghế bố ở một góc nhà chật chội giữa mùa nắng khô oi ả...

 

Chiều hôm sau, tôi trở lại tìm TCS, nhưng căn nhà đã khóa trái cửa. Mọi người đi vắng. Tôi lẩm nhẩm hát nho nhỏ trong lòng một dòng thơ tuyệt vời của họ Trịnh: “Tôi ru em ngủ, hạ cũng vừa sang... Em hôn lên tay mình. Để chua xót tình trần...” rồi bẵng đi rất lâu, bận bịu nhiều chuyện, tôi không còn dịp nào gặp lại TCS. Nhà xuất bản An Tiêm (cũng là nhà riêng của Thanh Tuệ) lúc đó chưa có điện thoại, nên việc liên lạc để tìm kiếm nhau rất khó khăn. Và thời gian đó, TCS sáng tác liền tay, hầu như không ngưng nghỉ. ở đâu và lúc nào cũng tràn ngập nhạc TCS. Có thể nói, những năm tháng đó hai dòng nhạc Phạm Duy và Trịnh Công Sơn gần như chia nhau thao túng “thị trường”. Nhớ một lần, nhà văn Song Linh từ một tiền đồn gần quận Bồng Sơn - Phủ Cũ gửi thư về cho tôi. Song Linh viết: “Chiến tranh càng ngày càng khốc liệt, mà trông về đằng trước thì mịt mù, ngó về phía sau hay hai bên cạnh, chỉ thấy toàn xác chết và xác chết. Trận đánh khốc liệt vừa qua ròng rã suốt 3, 4 ngày đêm. Bọn Bắc quân chết nhiều vô kể. Họ là những người trẻ, thật trẻ, có khi chỉ là những cậu bé khẳng khiu gầy ốm. Họ chết la liệt ở phía ngoài những vòng kẽm gai hoặc trên những bãi mìn. Thân xác họ trần truồng, đen đúa và cây cỏ cũng vàng cháy thê lương cùng khắp vì bị dội bom napalm và bom hạng nặng... Bắc quân chết nhiều quá, họ không thể mang hết xác đi, nên mùi tử khí sau mấy ngày nắng gắt đã xông lên muốn nôn muốn mửa... Bọn tôi không dám uống nước suối, chỉ dám uống nước giếng và nước dừa... Lát nữa, được một trung đội khác thay phiên, tôi sẽ về Bồng Sơn uống một cái gì, và bỏ thư này cho H... H. ơi, tôi vừa được nghe loáng thoáng một bản nhạc của Trịnh Công Sơn, khi một người lính của tôi đang nằm dưới bóng mát một bụi cây, nghỉ ngơi và ôm máy nghe nhạc... Giọng ca như nức nở, thản nhiên, ai oán. Nói về chiến tranh ly loạn, nói về thân phận một kiếp người... Tôi như bị nổi gai và thấy lòng chùng xuống xót xa.. Mỗi lần về thành phố, thấy các sinh viên học sinh đua nhau nghe TCS, nhất là những bài ca có màu sắc không chấp nhận chiến tranh, tôi bực bội và thấy bất bình... Nhưng ở ngay ngoài mặt trận, sau khi đã phải một sống một chết với quân thù, thì cũng chính mấy bản nhạc đó, nghe mới thấm thía ai oán và thấm thía xúc động...

 

H. ơi, có một điều chúng ta cần ghi nhận là anh em binh sĩ đã nghe nhạc TCS như được nghe những nỗi niềm tâm sự. Tâm sự của chính mình và nỗi niềm của chung một thế hệ... Nghe riết, rồi thấy cảm thông, rồi thấy tan hòa với những kể lể thiết tha và những giải bày trung thực của người làm nhạc...”

 

Lá thư đầy cảm khái của nhà văn Song Linh tôi đã trích dẫn một hai đoạn khi viết tiểu thuyết “Hương Cỏ May”, và tôi thấy đồng ý với Song Linh vì không hề có một người chiến binh nào của chúng ta đã trốn khỏi quân ngũ, khi cái được gọi là “nhạc phản chiến” của TCS rầm rộ lan tràn.

 

 

Và một buổi tối, nơi nhà riêng của Lưu Kim Cương trong Tân Sơn Nhất, tôi gặp lại TCS giữa bao nhiêu bằng hữu bạn bè. Có Mai Thảo. Có Phạm Đình Chương. Có Lê Uyên Phương. Nhiều sĩ quan cao cấp thuộc binh chủng Không Quân cũng đều có mặt. Không khí rất vui, rất thân mật. Thức ăn khá ngon và nhiều loại rượu hảo hạng. Bữa đó, TCS ăn rất ít. Anh uống nhiều rượu và hút nhiều thuốc lá. Nét mặt anh trầm ngâm. Không phải buồn. Vẫn tươi cười khi trò chuyện, nhưng đôi mắt thoáng xa xôi sau cặp kính dầy. Thấy tôi, TCS tới gần bắt tay. Anh hỏi nhỏ: “Viết được nhiều không, T.H.?” Tôi nói đùa: “Cố gắng, nhưng không thể chạy đua với ông được”. TCS ngửa mặt cười: “Có những lúc, bao nhiêu inspirations (nguồn cảm hứng) nó đến với mình dồn dập. Nếu mình không mau chóng ghi nhận và khai triển nó, nó sẽ biến mất ngay như người con gái đẹp biến mất sau một nụ cười...” (Ghi chú của người viết: TCS tốt nghiệp ban Triết trường Chasseloup Laubat, nên khi trò chuyện thân thiết, Anh thường dùng một vài tiếng Pháp chen lẫn vào câu nói). Chúng tôi cũng đưa ly cho người chiêu đãi, châm thêm rượu. TCS đong đưa ly rượu mạnh màu hổ phách trong tay. Tiếng những cục đá va vào thành ly kêu lanh canh. Đôi mắt TCS trở nên mê đắm: “Et tu bois cet alcool brulant comme ta vie. Ta vie que tu bois comme une eau de vie”... Tôi gật đầu rồi thì thầm nói với riêng Sơn: “Apollinaire... Tuyệt vời. Uống rượu và đọc thơ Apollinaire thật tuyệt vời. Tôi mê Apollinaire lắm...” Moa cũng vậy. Những ngày còn đi học, moa chỉ cầm tập thơ của Apollinaire lâm râm đọc từng lời thơ trác tuyệt và nhìn mơ màng ra những dải mây trắng bay ngoài cửa sổ... Moa thích nhất hai câu thơ: Jeunesse adieu Jasmin du Temps, Jõai respiré ton frais parfum... “ Vâng. Chúng tôi đành giã biệt tuổi xuân, hoa thời gian ngào ngạt. Tôi đã được hít thở bao mùi hương thơm mát của Em”.

 

Vĩnh biệt tuổi thanh xuân đầy thơ mộng, để rồi chúng tôi cùng phải đối diện với những cái chết thảm thương. Lưu Kim Cương(2) đã chết. Song Linh sau đó cũng đã chết... TCS đã ngậm ngùi khóc Lưu Kim Cương. Và tôi cũng đau đớn khóc Song Linh. Cho đến khi đôi cánh của thời gian đã mang theo đi được một phần nào nỗi xót xa khổ lụy, TCS và tôi lại được gặp nhau. Bữa cơm tối thân mật ở ngôi nhà nhỏ đường Ngô Tùng Châu Gia Định. Bên những bức vẽ in loang nhiều bóng tối của Trịnh Cung và Đinh Cường, chúng tôi, TCS, Duyên Anh, Nguyễn Hữu Bào, Ninh Chữ... Cả 5 anh em đều say mèm. Nhưng rượu - và thuốc lá nữa - không thể làm nguôi tan những quằn quại, những đớn đau, những xót xa, những thống hận của mọi người, về những mất mát, những nát tan, những chia xa, những tủi hận - đang thấm lan, đang bão hòa trong trái tim rướm máu và cõi lòng tê điếng. Chúng tôi không nhắc đến Lưu Kim Cương và cũng không nhắc đến Song Linh, nhưng cả 5 chúng tôi như cùng đang hình dung đến những con người cao cả, đã bằng lòng hiến dâng trọn vẹn sinh mạng của mình, để giữ gìn đất nước...

 

Chúng tôi không khóc, nhưng cả 5 đôi mắt đã là nhạt nhòa ngấn lệ. Chúng tôi không kể lể, nhưng cả 5 tấm lòng đã như cùng hướng về một chốn xa xăm... Cho đến khi TCS nhặt lấy cây đàn. Từng âm thanh nức nở bật lên buồn đau dâng lên man mác...

 

Phút giây, tôi tưởng như những dây tơ đã loang hồng màu máu. Từ những ngón tay “bắt được của trời” (nói theo ngôn ngữ nhà văn Mai Thảo) của người nhạc sĩ họ Trịnh đã vương đầy huyết lệ... Ninh Chữ nghêu ngao hát theo dòng nhạc: “Anh nằm xuống cho hận thù vào lãng quên. Tiễn đưa nhau trong một ngày buồn. Đất ôm anh đưa về cội nguồn. Rồi từ đó trong trời rộng đã vắng Anh... Như cánh chim bỏ rừng. Như trái tim bỏ tình. Nơi đây một lần nhìn Anh đến, những xót xa đành nói cùng hư không...” Duyên Anh đến gần chiếc dương cầm, mở nắp, rồi ngồi xuống, dạo theo trên phím ngà những tiếng đàn thổn thức... Những ly rượu được châm thêm. Những điếu thuốc đốt tiếp. Chẳng bảo nhau, nhưng cả năm chúng tôi cùng cất tiếng hát nho nhỏ nhịp nhàng... “Anh nằm xuống, sau một lần đã đến đây. Đã vui chơi trong cuộc đời này. Đã bay cao trong vòm trời đầy... Rồi nằm xuống, không bạn bè, không có ai... Không có ai từng ngày. Không có ai đời đời ru anh ngủ vùi... Mùa mưa tới, trong nghĩa trang này có loài chim thôi...” Chợt có tiếng ho của ai đó. Chúng tôi ngưng hát, người nhấp lên môi chút rượu đắng, người bập miệng hút hơi thuốc cay. Rồi TCS bắt giọng cho chúng tôi cùng nghêu ngao hát tiếp: “... Bạn bè còn đó, Anh biết không Anh? Người tình còn đó, Anh nhớ không Anh? Vườn cỏ còn xanh. Mặt trời còn lên. Khi bóng Anh như cánh chim chìm xuống...” Vẫn cố gắng góp cùng mọi người tiếng hát, tôi vẫn nhìn không rời TCS. Khi TCS đàn và hát, khuôn mặt, đôi mắt, những ngón tay, dáng Anh ngồi, đều toát ra một nỗi đam mê, đều toát ra một vẻ say sưa, đều toát ra một cái gì thảm thê bi tráng. Hai mắt Anh nhắm nghiền. Khóe môi run run khép mở. Đàn ghì ôm trong lòng. Những đầu ngón tay lướt nhanh thoăn thoắt... “Vùng trời nào đó, Anh đã bay qua. Chỉ còn lại đây những sáng bao la. Người tình rồi quên. Bạn bè rồi xa. Ôi tháng năm, những dấu chân người cũng bụi mờ...” Tiếng dương cầm đang thánh thót rơi vỡ như những giọt mưa, như những hạt sương, như những lớp gió... tiếng đàn và tiếng hát của chúng tôi giây phút đó là những hồi kinh chiêu niệm. Âm vang đê mê chùng héo, nức nở, nghẹn ngào... “Anh nằm xuống như một lần vào viễn du. Đứa con xưa đã tìm về nhà. Đất hoang vu khép lại hẹn hò. Người thành phố trong một ngày đã nhắc tên. Những sớm mai lửa đạn. Những máu xương chập chùng... Xin cho một người vừa nằm xuống thấy bóng thiên đường cuối trời thênh thang...” Tôi tham lam ghi lại những lời ca này của TCS. Những lời ca tràn đầy triết lý sâu xa và ngập ngụa trí tuệ cao cả. Binh chủng không quân vừa hào hoa vừa anh kiệt của chúng ta, trong cuộc chiến đã có hai con chim đầu đàn hiên ngang nằm xuống. Cả hai, đã được hai nhạc-sĩ-hàng-đầu vinh danh, ngợi ca, tưởng niệm. Một, Phạm Phú Quốc với bài “Huyền Sử Ca Một Người Mang Tên Quốc” của Phạm Duy. Và hai, Lưu Kim Cương với bài “Hát Cho Người Nằm Xuống” của TCS mà tôi đang kể lể. Lời Phạm Duy khiến ta đằng đằng hào khí với những đắng cay thương tiếc. Lời của TCS đã khiến ta tê tái, quằn quại, bàng hoàng đau đớn. Về sự ra đi. Về nỗi tử sinh. Về định mệnh nghiệt ngã của cuộc đời và về nỗi cô đơn, nỗi bất lực của thân phận con người...

 

TCS là một thiên tài, là một con người có một tâm hồn lớn lao giầu có, hay là một thanh niên học thức, trọn đời lủi thủi lang thang ngay trên quê hương khốn khổ, dù là trong chiến tranh giặc giã, điêu tàn thống khổ, hay ngay cả trong thanh bình yên ổn, nhưng vẫn còn trầy trụa tươm máu bởi những vết thương bi đát không thể hàn gắn, không thể nào lành khỏi được.

 

Bởi thế, trọn cuộc đời Anh sống, TCS là một người lữ hành cô đơn - mãi mãi cô đơn - vì rất ít, quá ít, người hiểu Anh được một cách trọn vẹn tận tường...

 

Thấm thía với sự cô đơn quạnh quẽ của mình, TCS thường tự ôm vai mình than thở: “Tôi vui chơi giữa đời nhưng biết đâu nguồn cội... Cây chưa phủ bóng dài, mà tôi đã phủ bóng tôi... Tôi thâu tôi bé lại làm mưa tan giữa trời. Tôi xin làm đá cuội và lăn theo gót hài... Tôi tự làm khô héo tôi đây...” Và: “Đời ta hết mang điều mới lạ. Tôi đã sống rất ơ hờ... Đời ta có khi tựa lá cỏ... Lòng tôi có đôi lần khép mở. Ngồi bên vết thương tôi quỳ... Một hôm bước qua thành phố lạ... Nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà...”

 

Riêng đối với cái nhìn hạn hẹp của tôi, TCS là một nhà thơ lớn, là một triết gia đáng kể, là một thiên tài không thể chối cãi. Mỗi bài ca của TCS đều như một thông điệp rất xúc tích, rất tốt đẹp gửi đến cuộc đời, gửi đến con người những điều chói lòa nhân bản về tình yêu, về cuộc sống, về tình người, về lòng nhân ái rạng ngời cao cả...

 

Như vậy, TCS là một trong những tài năng hàng đầu của chúng ta. Nhất định tài năng đó không phải - và không bao giờ phải, của phe cộng sản. Nhất định, chế độ cộng sản không thể - và không bao giờ có thể - đào tạo nên được một tài năng đầy lòng từ ái rất nhân bản như TCS. Mà chính là thể chế của người Quốc Gia, Tổ Quốc của người Quốc Gia, đất nước của người Quốc Gia mới là những môi trường thuận lợi cho một tài năng cỡ tài năng của TCS nẩy mầm và xanh tươi phát triển.

 

Sau 30-4 ít ngày, tôi có gặp TCS một buổi sáng đầu tháng 5 năm 1975. Ngã ba đường Nguyễn Huệ và Nguyễn Thiếp. TCS đang bụm tay bật lửa châm điếu thuốc. Tôi rà chiếc xe đạp cũ đến gần Anh. Thấy tôi, Anh như hơi ngỡ ngàng, lên tiếng hỏi: “H. không đi à? Xe hơi đâu rồi mà đi xe đạp?” Tôi nhớ, giây phút đó, tôi không trả lời TCS mấy câu TCS vừa hỏi. Tôi hỏi lại TCS giọng như hơi gay gắt: “Tại sao nông nổi vậy? Tại sao hấp tấp làm việc đó?”

 

Lẽ ra, tôi không nên hỏi TCS câu hỏi ấy, vì tôi không được quyền, và nhất là không thể nhân danh một cái gì mà hạch hỏi TCS cả. Nhưng có lẽ giây phút đó, tôi nóng lòng muốn giãi tỏ với TCS phản ứng chân thành của một người bạn hằng quý mến và ngưỡng mộ tài năng của TCS, khi thấy Anh đã có một “hành động khác thường” trưa ngày 30 tháng 4 như vậy. Nhưng TCS không bận tâm câu nệ, Anh vẫn ôn tồn điềm đạm nói: “Không phải nông nổi. Mà là một sự bồng bột” (TCS dùng tiếng Pháp: “Cõest une effervescence”.) Tôi thở dài. Buồn hay giận TCS thì việc cũng đã qua rồi. Tôi nhìn Sơn kỹ hơn. Chắc mấy ngày nay râu ria Anh không cạo. Chiếc quần jean và chiếc sơ-mi màu xám nhăn nhúm. Không đâu, tôi chạnh lòng tội nghiệp cho Sơn. Việc Anh làm trong biến cố vừa qua là sai hay đúng? Thái độ đó chỉ phát xuất từ một sự bồng bột, như lời Anh vừa nói, hay chính là chủ ý của Anh đã ấp ủ từ lâu? Thực tình tôi không thể biết và cũng không thể hiểu. Tuy nhiên, vì kính trọng niềm riêng tư của cá nhân Anh, tôi không muốn hỏi thêm gì nữa. Tôi rủ Anh đến một cái kiosque gần đó để ăn sáng. Anh gật đầu. Chúng tôi đang bước đi, tự nhiên Anh khựng lại. Anh nhìn thẳng vào hai mắt tôi rồi thầm thì: “Một sự bồng bột... hay đúng hơn một sự bồng bột vì bị bắt buộc phải bồng bột. Không phải tự moa muốn làm việc đó. Entre nous (giữa chúng ta) moa mới nói, nhưng H. đừng kể với ai nghe, mấy người bạn cũ trong nhóm sinh viên pro-com. (thiên cộng) quá khích đã bắt buộc moa phải làm... Một ngày nào đó, H. sẽ biết rõ hơn. Bây giờ moa không thể nói được, vì moa đã lấy danh dự hứa với họ...” Tôi thở dài. Rồi nắm nhẹ bàn tay gầy nhỏ của Sơn. Cả hai chúng tôi câm lặng nhìn nhau... Tôi dựng chiếc xe đạp chỗ cột đèn đường. Minh Châu, cô chủ quán, ngơ ngác ngó hai chúng tôi hỏi giọng buồn rầu cam phận: “Không đi được hà anh H.? Gia đình Châu cũng bị kẹt lại...” Không biết Minh Châu, người con gái tài sắc một thời của các vũ trường Sàigon, có nhận ra được TCS không. Có lẽ không, vì cô chỉ hỏi chuyện tôi mà không đá động gì đến sự có mặt của TCS cả. Như vậy cũng là may, vì dường như tất cả dân Sàigon đang bất mãn về việc TCS đã làm. Chúng tôi ăn bún chả (món quà ngon nổi tiếng của kiosque này), và uống cà phê sữa đá. Tôi mừng khi thấy TCS ăn hết được phần bún chả của mình và đang châm thuốc hút. Nét bơ phờ mỏi mệt thấy rõ trong dáng điệu và qua ánh nhìn buồn bã của TCS. Sau đó, tôi chia tay TCS lặng lẽ, vì cũng chẳng muốn hỏi TCS những ngày sắp tới Anh sẽ làm gì? Vừa chậm chạp, vừa chán nản đạp xe trở về nhà ở vùng Gia Định, tôi nhẩm đi nhẩm lại mãi câu TCS nói: “Ce nõest quõune effervescence”. Đó chỉ là một sự bồng bột, vì bị ép buộc... Tôi, cá nhân tôi, có thể thông cảm được sự giải thích của TCS. Nhưng còn bao nhiêu người khác? Những người đã hằng ngưỡng mộ và quý mến TCS, liệu có thể hiểu được việc làm của Anh trưa ngày 30-tháng-4 chỉ là một hành động bồng bột vì bị bắt buộc? Riêng phần tôi, sau bữa ăn sáng nặng nề đó, chẳng bao giờ tôi còn được gặp TCS nữa.

 

Khi vợ tôi mang các con vượt biên, và Nàng bị tử nạn trên biển Đông đầy bi thảm, ít năm sau, tôi có được một người bạn thân hiện định cư ở Úc, nói TCS có nhờ ảnh nhắn gửi tới tôi lời chia buồn. (TCS có quen biết gia đình ỤH. ở Huế). Và một câu mà TCS nhờ người bạn nói lại với tôi ngay từ năm đó là “T.H. ơi. Đừng quá sầu khổ và đừng tuyệt vọng...” Tôi vô cùng xúc động, và rất trân quý lời Anh an ủi. Và cũng hy vọng rằng, một ngày nào đó sẽ được trùng phùng với TCS và cùng cụng ly ruợu đắng với Anh để nhắc lại một câu thơ Anh đã đọc trong bữa ăn tối ở nhà L.K. Cương: “Jeunesse adieu Jasmin du Temps. Jõai respiré ton frais parfum...”

 

TCS ơi. Chúng ta đã phải đành lòng giã biệt tuổi thanh xuân cùng với muôn hoa thời gian ngào ngạt... Chúng ta đã được hít thở vô lượng mùi hương thơm ngát của cuộc đời...

 

Xa quê hương khốn khổ và xa những tài năng hàng đầu của đất nước như TCS hơn nửa vòng trái đất, tôi hệt như một con vụ nhỏ bé đang quay cuồng trong cơn bão lốc của cuộc đời... Thỉnh thoảng chỉ được biết tin Anh qua những bạn bè và vài người quen biết. Nghe nói, TCS bị nhiều thứ bệnh trầm kha, mà nặng nhất là bệnh gan và bệnh tiểu đường. Mỗi lần Trịnh Cung đến Mỹ, câu đầu tiên tôi thường hỏi TC là TCS hồi này thế nào? Lần nào thì họa sĩ TC cũng lắc đầu và thở dài ngán ngẩm. “Mới phải nhập viện” - “Bây giờ Sơn gầy yếu lắm” - “Không còn uống ruợu mạnh nữa. Phải uống rượu chát” - Một lần khác, nhạc sĩ Đỗ Hậu kể: “Moa có ghé thăm. TCS yếu rồi, phải ngồi xe lăn” - “Sinh nhật của TCS mới rồi, có Anh P.D. đến. Một già một trẻ, chưa biết ai đi trước ai...” Những ngày tháng cuối đời, TCS đã đến với hội họa. Phải chăng Anh đã mệt mỏi với những tiếng nói và những âm thanh? Phải chăng Anh muốn tìm đến những đường nét và những mầu sắc để gửi gấm được trọn vẹn lòng mình: một tấm lòng rất nhiều màu sắc tinh khôi và rất nhiều đường nét nguy nga hoành tráng...

 

Một hôm, có được số điện thoại của TCS, tôi gọi cho Anh. Bữa đó, nhà Anh rất ồn ào. Như đang có đông người. Như đang là bữa tiệc. Tôi hỏi. Sơn đáp: “ừ. Tụi bạn bè họ kéo đến chơi... Cho moa đỡ buồn, đỡ lẻ loi...” - Tôi đùa: “Nghe nói ông đang có cô bồ nhí thơm lắm mà”. TCS cười rộ: “Cũng vậy thôi. Cô đơn thì lúc nào mình cũng thấy cô đơn, ngay cả khi đang hôn một người tình...” “Sức khỏe ông thế nào?” - “Bết bát. Rất bết bát... Bên chân phải của moa đau lắm. Đau ghê gớm. Phải cắn răng chịu đựng... Nhưng nhiều khi đau quá. Đau đến tận óc. Đau muốn khóc...” Rồi có nhiều tiếng động quá ồn. Cuộc điện đàm trở nên bị phá nhiễu khó nghe. Tôi định chào TCS để chấm dứt, thì giọng TCS lại rành rọt, tuy có nhỏ đi, yếu ớt: “H. viết được nhiều không?” - Rất giới hạn” - “Sao nghe TC nói H. đã bỏ viết? - “Tại mắc bận phải đi làm. Bây giờ về nghỉ hưu rồi, chắc sẽ viết lại”. - “Nên lắm... H. nên viết lại. Đừng bỏ cuộc. Đừng tuyệt vọng...” Tôi muốn nói cảm ơn TCS đã hơn một lần khích lệ tôi như vậy. Nhưng, tôi không còn nghe được tiếng Sơn nói. Đường điện thoại bị nhiễu âm trầm trọng. Một lúc sau, mới có tiếng một người đứng tuổi: “Ông bạn ơi. TCS tự nhiên bị mệt rồi... Thôi, lúc khác ông bạn gọi lại nhé... Xin lỗi...” Tôi đặt máy xuống, không giữ được tiếng thở dài. Tôi thầm nói một mình: “Tôi cho TCS... Không biết rồi Anh sẽ ra sao? Anh có vẻ đang kiệt sức quá rồi...”

 

Tôi còn tin tưởng ở một Phép Lạ được nữa không, hay cũng như TCS, tôi đã mất hết tin tưởng? Và lại cũng như TCS, tôi đang đặt niềm tin vào sự tuyệt vọng? Câu TCS nói cuối cùng trong cuộc điện đàm lúc nãy là “H. ơi, đừng tuyệt vọng...” Nhưng niềm tin cuối cùng của TCS lại là niềm tin vào sự tuyệt vọng. Như vậy có nghịch lý quá không? TCS giải thích với nhạc sĩ Đỗ Hậu, khi Đỗ Hậu đến thăm TCS lần sau chót, trước khi TCS qua đời: “Tin vào niềm tuyệt vọng, là chỉ còn tin được vào chính mình... Rồi TCS chậm rãi đọc nhỏ nhẹ từng lời thơ của Anh: “Đừng tuyệt vọng. Tôi ơi, đừng tuyệt vọng. Lá mùa thu rơi rụng giữa mùa đông... Đừng tuyệt vọng. Em ơi, đừng tuyệt vọng. Em là tôi và tôi cũng là Em. Con diều bay mà linh hồn lạnh lẽo. Con diều rơi cho vực thẳm buồn theo. Tôi là ai mà còn ghi dấu lệ? Tôi là ai mà còn trần gian thế... Tôi là ai, là ai, là ai... Mà thương yêu quá đỗi cuộc đời này”. Đọc xong những vần thơ, TCS như mệt mỏi nằm ngoẹo đầu và nhắm nghiền hai mắt lại. Nơi chỗ Anh nằm có những con búp bê nhỏ bé và xinh đẹp lạ thường. Nghe Đỗ Hậu kể, tôi liên tưởng là những con búp bê dễ thương đó, do một Nàng Tiên Dịu Hiền nào đó gửi xuống tặng Anh...

 

Chuyện trò với TCS qua điện thoại rồi, người tôi rã rời chán ngán. Cả con tim tôi cũng chán ngán rã rời... Tôi như linh cảm một điều gì của mất mát hẫng hụt... “Trời cao đất rộng, một mình tôi đi. Đời như vô tận, một mình tôi về. Tôi về với tôi...” Những dòng thơ xé ruột. Những dòng thơ buốt tim. Và bằng tái tim nồng nàn tha thiết nhất, TCS yêu cuộc đời, yêu quê hương và yêu hết thảy mọi người, hết thảy muôn loài... TCS thiết tha, yêu vô cùng vô tận, nên đôi khi Anh phải tự hỏi để tra vấn mình: “Tôi là ai, là ai... Mà yêu quá đời này”. Và trọn cả một đời, TCS đã nói thay cho chúng ta những âu lo, những vò xé, những thao thức, những băn khoăn, những đớn đau, những tiếc nuối những tủi hận, những ngỡ ngàng và cả những chán chường, và cả những hoài nghi, và cả những mê đắm... về thân phận con người, về chiến tranh ly loạn, về tình yêu thương gắn bó, về sự tan nát chia xa... Bởi thế, TCS là một tài năng trác tuyệt, là một thiên tài lừng lẫy. Điều đó, chúng ta không thể chối cãi được, nhưng phải cần nhấn mạnh thêm một điều: “TCS trọn vẹn là một Tấm-Lòng, một Trái-Tim, một Tâm-Hồn-rực-rỡ-Việt-Nam...”

 

 

Và rồi, Tin Đau đã đến... Sau 26 năm, dòng thời gian lại quay về một Tháng Tư Đen... Nhưng chỉ mới vừa từ đầu tháng, vòm Mây Tang đã che phủ Sàigon. Người con yêu dấu của Bà Mẹ Việt Nam, một Tài Năng Hàng Đầu của bao Dòng Thơ Nhạc, một Người Tình Mê Đắm nổi trôi trên sông đời hư ảo... đã âm thầm bỏ đi, đã trở về bên kia núi... TCS ra đi, để trọn vẹn Tình-Yêu-Bao-La ở lại.

 

“Thôi xong rồi. Tout est fini... Như một lần nào Anh đã nói... Chúng ta muốn được nắm những ngón tay khẳng khiu gầy nhỏ của Anh và nói với Anh những lời thân thiết nhất: “Chúng tôi hiểu. Chúng tôi đã hiểu. Anh là một con người đầy lòng từ ái. Cả cuộc đời Anh, Anh chẳng biết hận thù oán ghét là gì...”

 

 

“Sống giữa đời này, chỉ có Thân Phận và Tình Yêu. Thân Phận thì hữu hạn mà Tình Yêu thì vô cùng... Chúng ta làm cách nào nuôi dưỡng Tình Yêu để Tình Yêu có thể cứu chuộc Thân Phận trên cây thập giá của đời”. Trịnh-Công-Sơn đã từng viết như thế, và còn viết tiếp: “Mỗi đời sống của chúng ta ẩn náu một Định Mệnh. Có những định mệnh đời đời là cây kiếm sắc. Và một đôi lần trong giấc mơ, tôi bừng lên những ánh thép sáng ngời đó. Nhưng tôi biết rõ rằng, tôi chỉ là một loài chim nhỏ cất tiếng hát chơi trên đầu những ngọn lau hoang...” Tôi không thể nhớ hết, mà chỉ nhớ đại ý những điều TCS đã tâm sự. Tâm sự của TCS mang đầy những dấu vết của Bi Thảm, của Đắng Cay... Nỗi ám ảnh khôn nguôi hằn đọng trong tâm thức TCS là nỗi ám ảnh thảm sầu bất biến về Tình yêu, về Thân Phận, về Con Người...

 

Cho đến khi anh bỏ đi về nơi vĩnh cửu, nỗi ám ảnh đó vẫn còn nguyên vẹn tràn đầy trên khuôn mặt khắc khổ của Anh, trong ánh nhìn vừa xa xăm vừa thảng thốt của Anh, và qua nụ cười vừa tái tê vừa thơ dại của Anh...62 năm vật vã trên dòng đời... Cả mấy trăm ý thơ và men nhạc dâng hiến cho cuộc đời... Tâm hồn Anh đã trải ra. Trí tuệ anh đã trải ra. Nỗi niềm Anh cũng đã trải ra. Và tâm thức Anh thì ngời ngời rạng tỏ. Chúng ta như nghe được từng nhịp đập của trái tim Anh, từng rung động của hơi thở Anh, và từng khắc khoải dày vò của vô vàn xúc động...

 

Cho nên, vừa nghe tin Anh đã đành lòng đòi đoạn ra đi, suốt cả một tuần, suốt cả một tháng, tôi đã vừa câm nín vừa bàng hoàng, nghe lại từng câu từng lời mà TCS đã phơi trải ra trong Thơ và trong Nhạc... Tôi muốn được cúi đầu, được quỳ xuống và được cùng thổn thức với Anh: “Trên đời người trổ nhánh hoang vu. Trên ngày đi mọc cánh lá mù. Những tim đời đọc lời hoang phế. Dưới mặt trời ngồi hát hôn mê. Dưới vòng nôi mọc từng nấm mộ. Dưới chân ngày cỏ xót xa đưa... Người đã dến và người sẽ về bên kia núi. Từng câu nói là từng cánh buồm rong cuối trời. Còn lại, tiếng cười khóc giữa đời... Dưới ngọn đèn một bóng chim qua. Giữa đường đi một người đứng gọi. Có biết gì về ngày chưa tới. Những ngày ngồi rủ tóc âm u. Nghe tiền thân về chào bóng lạ. Những mai hồng về nhớ thiên thu...” Từng giọt dương cầm não nùng tê buốt. Từng tiếng kèn thê thiết đắng cay. Và giọng hát của người con gái vương đầy máu lệ. Cùng những tấm lòng tiếc thương vô bờ bến của bao người... Đó là khúc hát tiêu biểu của Trịnh Công Sơn. Khúc hát thảm sầu chiêu niệm...

 

Tuấn Huy

 

Tháng 5/2001.

 

họctrò


Trịnh Công Sơn, con tinh yêu thương

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


TRỊNH CÔNG SƠN, CON TINH YÊU THƯƠNG

28.2.1939 - 1.4.2001

 

 

Vẫn nhớ mãi hình ảnh cuả người nhạc sĩ mong manh, gầy gò, nhắm mắt ôm đàn guitar hát về một chiếc lá thu phai . Về một thân phận , một cõi đời rồ dại và thiết tha . Xiêu vẹo quá đôi chân ông trên con hẻm say Duy Tân . Chiếc xe gắn máy màu cam đâu đó thoáng bóng dáng ông trên những con đường lá xanh Sài Gòn . "Ðường đến anh em, đường đến bạn bè" . Những ngày ông ngồi trên lầu cao nhìn xuống thấy phố mưa Sài Gòn như một dòng sông uốn quanh. Và làm sao không "nhớ vài lần những má môi xinh" ấy...

 

Cuộc sống thu nhỏ lại trong Trịnh công Sơn . Cuộc đời lớn rộng và mênh mông trong nhạc ông. Dù hôm nay ông đã thu mình bé lại, làm mưa tan giữa đất trời, hay làm một đốm lửa nhỏ nhoi nhóm trong vườn tược trần gian thoáng hiện thoáng mất này - nơi ông đã một lần xem như chốn "Trọ", nơi ông đã nhận chân ra được ý nghĩa của Vô Thường.

 

"Bước tới Hư Vô,

khoac áo Chân Như,

long lanh giọt lệ,

giọt lệ Thiên Thu."

 

Vô Thường đẹp như một đoá hoa .

Trần gian này chưa bao giờ là vô nghĩa với người nhạc sĩ du ca này cả.

Vì ở đó ông đã đập nhịp thở chung với Tình Yêu, Quê Hương, Hoà Bình, Chiến Tranh, Bè Bạn, Phố Phường, Cỏ Cây,... và những chữ viết hoa khác, cho đến khi nhịp thở đã tắt . Một tháng Tư năm Hai Ngàn Lẻ Một, trên quê hương Việt Nam.

 

Ðiệu kèn của người thổi saxo bên quan tài ông bây giờ thật sự đã nghe buốt trong tim bạn bè và người yêu mến Trịnh Công Sơn .

 

Khi ông ra đi, nhiều người dường như nhận ra ông thật lớn lao .

Tôi thì thấy ông như thu mình lại .

Giữa đám đông, cuộc chơi, môi xinh, tóc đẹp, tôi cảm thấy ông thật cô đơn . "Bỏ mặc tôi buồn giữa cuộc vui" . Chữ "bỏ mặc" nghe thật bạc lòng !

 

Mà người nghệ sĩ nào lại không cô đơn với trần gian, cho dù vẫn thiết tha yêu lấy nó như yêu lấy một điều gì còn đẹp đẽ - Cái đẹp được nhìn thấy bằng cặp mắt của con người sống bao dung, vì nghệ thuật.

 

Hạnh phúc và khổ đau của kẻ hát rong đi qua miền đất này, bây giờ đã thành máu mủ của những người đã được nuôi sống bằng những tác phẩm tuyệt đẹp Trịnh Công Sơn.

Xong rồi một kiếp rong chơi . Trong thiên thu ông lại lãng du đi qua một miền khác . Biết đâu có một thế giới nào đó bình yên hơn trần gian này ?

 

Ðinh Trường Chinh

2.4.2001

dinhtchinh@yahoo.com

 

 


Trịnh Công Sơn, kẻ hát kinh trong cõi người lầm lạc

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


Nguyễn Tiến

 

 Căn lầu 2 ngó xuống một giòng sông ra biển.Bầu trời đùn mây, trắng ơi là trắng. Mỗi cốc rượu trên tay mỗi người, cạn rồi đầy. Đầy rồi cạn. Đã có nước chữa lửa là sữa trời ngoài kia.Có nước chữa lửa là tiếng hát của những bài ca đã sáng tác, vừa mới sáng tác, trong này. Nên cứ uống, mài miệt uống. Rượu say người mà người nào say rượu: Cuộc sinh hoạt ly chén đã được bày biện.

Nói rõ ra, sông là sông Đồng nai. Căn lầu là thuộc cư xá Thanh Đa, miền phụ cận Sài gòn, nơi đây đã bày ra cuộc vui giữa kẻ hèn tôi, một người làm nhạc , ông Nguyễn Sáng, và một cán bộ địa phương. Người làm nhạc có tên TCS, lần đầu tiên tôi gặp, thời gian sau bảy lăm.

 

Anh đã hát nhạc mình say sưa, bài này qua bài khác,không ngưng nghỉ.

 

Dù mới gặp anh qua hình hài xương thịt, quả thực tôi đã từng gặp anh từ thuở ấu thơ, qua trí tưởng.

 

Hồi đó, TCS đã phá những giấc ngủ trưa của tôi. Anh đã mượn môi người đẹp Hà Thanh, vẽ lên hình dạng những mùa thu đi ở Huế. Những mùa thu rang rảng đi, rồi những mùa thu rang rảng về, cái cần cổ radio của đài phát thanh Huế, cứ rướn lên mỗi trưa, không cho tôi ngủ, làm tôi thao thức, làm tôi xao xuyến, làm tôi ...nhìn những mùa thu đi, tôi nghe sầu lên trong nắng, ...giữa trưa ngọ hanh hao của Huế, lại chói chan như cặp mắt trừng của ngài Đạt mạ. Hồi đó, tôi dần trở thành người hát "hay" trong lớp trường Nam Ngọc. Và cũng hồi đó, có lẽ cái cortex trong đầu tôi đã nở ra lần thứ hai, sau một thời nằm nghe tiếng mẹ ru ngủ bên nôi, với điệu nam ai, nam bình... ôi khúc hát râm ran rạo rực, làm như cõi đời này chỉ có những mùa thu là đáng nói, mà tôi không biết ai làm, cho tới khi lớn lên. Những buổi trưa không ngủ chới với, hụt hẫng trong ngày của Huế ấy, sau này đã giúp tôi hiểu thế nào là tư tưởng giờ ngọ của Nietzsche, living on the edge của Gurdieff..., ít ra qua cảm tính, qua trái tim bừng bừng thổn thức của tôi.

 

Tôi đã theo gió và lớn lên, đúng như ý thơ của e.e cumming, với cái biền ngẫu rhétorique này: the harder the wind blows, the taller I am mà nôm Việt đã khéo gọi "lớn như gió". Tôi đã lớn lên cả thần trí lẫn thân xác song song với những bài hát của TCS mỗi ngày mỗi đầy, mỗi ngày mỗi khởi sắc đa dạng, cho tới ngày...

 

Tôi đã uống với anh trong một buổi trưa với mây trắng lồng lộng như thế. Anh đã dành cho tôi hát nhạc tôi làm lén lút trong trại cải tạo ...Cho người tình cố xứ. Xa nhau bao tháng ngày. Gió đêm này trổ dậy. Thổi hồn em tới đây... Và cái coda: Em ở xa chắc đã hắt hơi. Tin anh về tình lại sáng ngời.. Kẻ hát người nghe, chén thù chén tạc.Nhưng tôi đã dở chứng nói sảng về thời thế những gì, trong cơn túy lúy lúc cuộc gần tàn? Cốc rượu nhỏ do người cán bộ châm vào, sau mỗi câu tôi cứ nốc ực, liên tục, liên tục đến không biết bao nhiêu nữa. Đó chính cái hứng tình cho lần đầu tiên giáp mặt thiên tài TCS đã đẩy tôi vào chỗ tê liệt phản ứng.Tôi không còn ngăn được mình . Càng uống càng nói, không còn nhớ chi tiết gì nhưng nhớ chắc là nói đến đề tài hận thù dân tộc đang xảy trên quê hương Việt nam. TCS đã nhìn tôi ái ngại, bàn tay anh đặt trên miệng cốc: Thôi Tiến, thôi Tiến (tên anh đã học được lúc rời tạm bàn và hỏi nhỏ người nhà) Nhìn cử chỉ của anh, người cán bộ biết không thể châm rượu thêm để khai thác tôi được nữa(?). Tôi không muốn nghĩ như thế. Chính bàn tay anh giúp tôi thoát ra ngoài cạm bẫy lần đó.Rồi cũng đến phút chia tay... Tôi rời bàn, lúc bước xuống lầu còn ngó ra , trên cao mây trắng còn rót sữa, hơi ngã vàng vì buổi chiều đang tới.

 

Trên đường về tặt lưỡi mãi, thầm cảm ơn anh, người nghệ sĩ giàu lòng nhân hậu.

 

Sau lần đó một tháng thì rời Việt nam. Tôi dẫn ghe, 113 người vượt biên. Đức vớt, ở đó hơn năm thì qua Mỹ. Sau chuỗi dài năm tháng ở đây, vào một ngày,tôi nhận ra ở trường ca "đóa hoa vô thường" của anh vẻ lạ lùng kỳ diệu bất khả thuyết của âm nhạc. Anh làm nhạc đấy, anh tỏ lời đấy, nhưng nhạc của anh không phải là nhạc, lời của anh không phải là lời, chúng thuộc về "cõi không", chúng ở bên kia, chưa ai đặt chân.

 

Thật đó,người ta có thể làm nhạc như Beethoven, Mozart, Bach, Lehar, J. Strauss... nhưng không thể làm nhạc như TCS. Tôi không muốn nói đến bình diện thế tục những chuyển âm, tiết tấu tự nhiên như nhiên(natura naturans), lúc dìu dặt, lúc xoang điệu dồn dập tài tình trong bản trường ca vừa nhắc, tôi muốn nói đến đằng sau những tiết tấu, chuyển âm ấy sáng lên ánh đạo mầu, đạo pháp mà tôi ngưỡng mộ. Với tôi, anh chỉ mượn âm ba mà gửi gắm cho thế gian ánh đạo mầu đó thôi. Mà âm nhạc là biểu trưng rõ nét lắm giòng trầm luân, điên đảo của kiếp người, là loại hình nghệ thuật cao nhất; đạt tới một thứ khai mở tri kiến bằng âm nhạc tinh khiết thì chỉ có TCS mới đủ cơ duyên làm nổi. Trong "đóa hoa vô thường" nổi lên hình ảnh:lấy hạt sen khô, đập lên trán,hạt vỡ, nuốt hạt vào lòng. Sen và người thành một. Anh là đóa sen đó, đóa sen vô thường. Nhân và quả đồng thời. Hình ảnh siêu tuyệt!

 

Hẳn anh đã có lần, trong bóng tối tịch lặng, miên mật của tận đáy tâm hồn anh, tự mỉm cười thanh thản trước những công trình do anh tạo dựng, không ai hay biết.

 

Nhưng, TCS là ai giữa cõi người này?

 

Anh đã tới giữa cõi người, sống và viết nhạc. Đã xóa bỏ biên giới giữa đời sống và âm nhạc. Toàn khối, không chia chẻ. Đã sống rất nhạc và viết nhạc rất thơ. Đã trầm ẩm tận lạch nguồn của phù thế, tận khổ nạn của kiếp người chung và dân tộc Việt riêng, đã nhận mặt đảo điên mà mượn âm nhạc để đưa hơi, thống thiết kêu đòi tình yêu giữa con người... tình yêu bí nhiệm. Yêu người lòng chợt từ bi bất ngờ. Ôi chúng sinh...Sao ở nơi này mà lại có chúng sinh? (kinh Diệu pháp Liên hoa)... Anh đã mở ra thế giới âm nhạc như mở một cửa thành, tạo tiếng sấm nổ vang trong nền trời âm nhạc Việt và thế giới. Anh đã đến và đã đi. Nietzche nói như Phật: Không phải đời sống vĩnh cửu mà cái sống (aliveness) vĩnh cửu. Sự ra đi của anh chỉ đánh dấu một giai đoạn sống đã kết thúc, một giai đoạn mà anh đã mang bảo vật hiến dâng trần gian trong một tấm lòng trong ngần thanh bạch.

 

Hãy đảo lộn câu nói quen thuộc: Đời sống thì ngắn nghệ thuật thì dài (ars longa, vita brevis) thành : Nghệ thuật thì ngắn đời sống thì dài(ars brevis, vita longa) để áp dụng riêng cho trường hợp một TCS. Với tôi, nghệ thuật ở TCS là một cái gì đã cụ túc, hoàn tất, không dở dang. Anh chẳng cần nối tóc để sống hai đời, bởi một đời âm nhạc anh đã chạm tới bầu trời tột đỉnh của nghệ thuật cho mọi thời, mọi nơi. Cho nên,

 

TCS không của riêng Việt nam, TCS của chung thế giới.

 

Đừng nói thế, TCS chẳng bao giờ bị mắc kẹt giữa 2 lằn đạn, giữa gọng kềm nhị nguyên quốc gia -cọng sản, TCS đã siêu lên những thứ đó với tấm lòng thanh thản như nhiên. Dù anh có thể là thác đổ, nhưng phải biết rằng, tự tính của thác vẫn thường hằng ngưng đọng.

 

Phải biết rằng, thác Niagara vẫn muôn đời câm lặng. Và TCS đã trở về cơn câm lặng nền tảng tột cùng, sau chặng đường hát kinh trong cõi người lầm lạc.

 

Nguyễn Tiến

San Jose, đầu tháng tư năm 2001

perso.wanadoo.fr


Trịnh Công Sơn, Như Cánh Vạc Bay.

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

Quỳnh Giao

 

 

Trịnh Công Sơn viết nhạc từ tuổi đôi mươi cho tới những năm gần đây, cho nên đã cho chúng ta một số lượng tác phẩm rất lớn. Như ở một triết gia đích thực, ở nơi ông nỗi ám ảnh lớn về đời người đã đưa đến ba loại đề tài lớn, là tình yêu, quê hương và thân phận con người, trong đó chiến tranh và đói khổ là sự ngột ngạt bao trùm lên tất cả. Khi chiến tranh đã chấm dứt, và vận nước đã đổi thay, ông thiên về các đề tài mang nhiều triết tính về cuộc đời, nhưng thủy chung vẫn là người viết nhạc tình độc đáo nhất. Nhạc sĩ Văn Cao gọi Trịnh Công Sơn là ca nhân về tình yêu có lẽ là trong ý đó... Từ góc độ của người hát và yêu nhạc, khi nhìn lại Trịnh Công Sơn viết cho tình yêu, Quỳnh Giao muốn được nói lên một sự kiện, đó là từ Trịnh Công Sơn trở đi, các tình khúc đã đổi khác rất nhiều, và nền tân nhạc phải cảm tạ ông về sự khai phá đó...

 

Nói về tình khúc Trịnh Công Sơn, ta hãy thử nhắm mắt lại để nhìn quanh mà xem... Gió mưa, nắng cát; sông biển, núi non; sa mạc, công viên; lá vàng, sỏi đá; rong rêu, lộc nõn; phố vắng, tháp cổ; mây bay, tóc rối; thân xác, cây già, v.v... ngần ấy hình tượng tản mát đều lấp lánh siêu thực trong các tình khúc của ông. Trịnh Công Sơn là một phù thủy về ngôn ngữ, và căn bản văn hóa Pháp mà ông hấp thụ từ khi còn trẻ có thể phần nào, dù chỉ phần nào thôi, giải thích khả năng dùng chữ đầy ấn tượng lạ kỳ của ông. Phần nào thôi, vì khả năng rất tự nhiên đó, có lẽ ông phải có từ tiền kiếp, nhất là trong lối sử dụng hình dung từ bóng bảy và hình ảnh bất ngờ mà có sức biểu cảm lớn, như trong hội họa. Ông là một nhà thơ, trước khi là một nhạc sĩ. Ta hãy nghe Ru ta ngậm ngùi chẳng hạn, để bàng hoàng nhớ lại là 30 năm trước ông dùng chữ như thế nào...

 

Khi tình đã vội bay,tim lăn trên đường mòn

Trên giọt máu cuồng điên,con chim đứng lặng yên

Khi về trong mùa Đông,tay rong rêu muộn màng

Thôi chờ những rạng đông...

 

Ngoài giá trị của lời ca, điều giải thích vì sao nhạc Trịnh Công Sơn chinh phục người nghe có lẽ là nét nhạc đơn giản, có giá trị ở giai điệu hơn hoà thanh. Nhạc ông dễ nghe dễ cảm lại không đòi hỏi hoà âm cầu kỳ, nên chỉ với một cây đàn, người ta cũng đã diễn tả được cái hồn của nhạc, cái tứ của thơ, chứ không cần tới dàn nhạc lớn được phối khí công phu. Trong ý nghĩa đó, nhạc Trịnh Công Sơn là những khúc rong ca nằm ở một cực đối nghịch với nhạc Dương Thiệu Tước bác học. Nhưng hai người lại giống nhau, và có lẽ hợp nhau, ở trình độ văn hoá rất sâu và khả năng dùng chữ rất tài.

 

Trước khi phân tích về lời ca của Trịnh Công Sơn, tôi làm ngược những người viết về ông: tôi phân tích phần nhạc rất độc đáo của Trịnh Công Sơn.

 

Những tình khúc thuở ban đầu như Ướt Mi, Biển Nhớ, và ngay cả Diễm Xưa, Trịnh Công Sơn đã có nhạc thuật rất chỉnh. Giống như Văn Cao hay Phạm Duy trong những ca khúc đầu đời, Trịnh Công Sơn cũng dùng từng câu nhạc rất “balance” như cấu trúc của một câu thơ, mà không bị “monotone”. Tôi xin thí dụ:

 

Hồn cầm phong hương hình dáng xuân tàn

Ngày dần buông trôi sầu vắng cung đàn

Từ ngày ra đi chờ vắng tin người

Từ người ra đi là hết mơ rồi

Cung Thương là tiếng đàn

Cung Nam là tiếng người...

( Cung Đàn Xưa của Văn Cao)

 

Bốn câu đầu như một bài thơ tứ tuyệt, mỗi chuỗi nhạc có tám chữ. Đến câu thứ tư nhạc chuyển sang năm chữ, êm đềm, bay bổng...

 

Đêm năm xưa khi cung đàn lên tơ

Hoa lá quên giờ tàn, mây trắng bay tìm đàn

Hồn người thổn thức trong phòng loan..

Đêm năm xưa khi cung đàn gây mơ

Âu yếm nâng tà quạt hôn gió đưa về thuyền

Tưởng người trên sóng ru thần tiên...

(Khối Tình Trương Chi của Phạm Duy)

 

Đoản khúc trên được chia ra làm hai câu. Câu thứ nhất là một chuỗi tám chữ, câu thứ hai có mười chữ và câu thứ ba bẩy chữ. Rồi cứ như thế Phạm Duy kể cho chúng ta n ghe chuyện thần tiên bằng những câu nhạc cân đối, đều đặn như một chuỗi ngọc trai...

 

Ngoài hiên mưa rơi rơi

Lòng ai như chơi vơi

Người ơi nướt mắt hoen mi rồi

Đừng khóc trong đêm mưa

Đừng than trong câu ca

Buồn ơi trong đêm thâu...

(Ướt Mi của Trịnh Công Sơn)

 

Những câu nhạc như bài thơ năm chữ và thỉnh thoảng chêm câu bẩy chữ khi kết thúc đoạn nhạc, nghe như tiếng mưa rơi rỉ rả đêm khuya...

 

Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ

Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao

Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ

Đường dài hun hút cho mắt thêm sâu...

(Diễm Xưa của Trịnh Công Sơn)

 

Cả đoạn nhạc đầu là chuỗi thơ tám chữ, nhịp nhàng, cân đối. Đếm ra thì thấy đến câu chuyển nhạc (modulation) Trịnh Công Sơn mới đổi cấu trúc của nhạc. Nghĩa là anh đã dùng tám câu nhạc đầu hoàn toàn tám nốt, không chuyển đổi. Vậy mà ta không thấy bị nhàm, ngấy khi hát tám câu đầu của bài Diễm Xưa...

 

Những ca khúc rộn ràng của anh, dù không có nghĩa rộn ràng về phần lời, mà vì tiết điệu của bài hát như những bài ở Trọ, Hoa Xuân Ca, và những ca khúc da vàng của anh, lại có nét nhạc cung đình ở Huế, vì anh dùng nhiều ngũ cung và những phách “lỗi” nhịp đặc biệt của điệu “tứ đại cảnhõ và “ bình bán” này.

 

Những ca khúc mang âm hưởng “negro spirituel”, dân ca của ngườida đen của anh mới là tuyệt. Hãy nghe lại Xin Mặt Trời Ngủ Yên, Hãy Khóc Đi Em, Hạ Trắng...để thấy Trịnh Công Sơn như một Duke Ellington của xóm da đen, với tiếng Saxo thật nức nở, và giọng ca loại khàn đục của Carol Kim một thời mới nghe hết lại cái rã rượi một cách “lười biếng của loại nhạc da đen này...

 

Riêng bài hát của Trịnh Công Sơn mà tôi yêu thích nhất chính là bài Lời Mẹ Ru, tôi nghe từ thuở mới đến tuổi dậy thì, chưa có con để biết ru con. Nét n hạc như tiếng ki nh cầu, và lời ca tôi coi n hư trác tuyệt nhất của Trịnh công Sơn đưa tôi vào thế giới ảo huyền, tôn kính. Những giọng ca trong vắt như của Kim Tước và Hà Thanh thật là thích hợp. Ngày ấy, tuy đã bắt đầu hát ban “người lớn” rồi, nhưng các trưởng ban liệt tôi vào loại “nhi đồng”, chỉ hát tango, và valse chứ chưa hát những bài tình cảm như Lời Mẹ Ru...làm tôi uất ức lắm!

 

Đôi khi tôi nghĩ là Trịnh Công Sơn phần nào bị “oan”. Bị “oan” bởi vì lời ca quá đặc biệt của anh khiến người thưởng ngoạn “quên” đi phần nhạc cũng rất là độc đáo của anh. Nếu ta cứ ngẫm nghĩ lại mà xem: Một người tự học nhạc lấy, không qua một trường đào tạo nào cả. Trong gia đình cũng không hề có người đi trước để có sự di truyền, hay học hỏi. Trịnh Công Sơn đã đơn thương độc mã đi vào lĩnh vực âm nhạc, như một người “học nhạc từ kiếp trrước” , với những tác phẩm phải nói là có giá trị, và có chỗ đứng ngang hàng với những người viết nhạc được học hành hẳn hoi, không kể là còn xuất thân từ những gia đình dòng dõi, khuê các, được học cả cổ nhạc lẫn nhạc Tây phương.

 

Nhà văn Nguyễn Mộng giác có lần thắc mắc hỏi tôi nghĩ gì về nhạc của Trịnh Công Sơn. Theo anh, thì nhạc của ho Trịnh dù đơn giản , nhưng nghe vẫn có chất “trí thức” trong đó, không giống như những ca khúc phổ thông, dễ nghe dễ hát phần nhiều nghe ngây ngô và” bình dânõ lắm. Tôi đồng ý với anh Giác, nhưng cũng không giải thích nổi điều này. Đương nhiên là lời ca của anh là của người có học, có chiều sâu của sự suy nghĩ. Nhưng giải thích sao đây phần nhạc cũng rất “mélodieuse”, phong phú và uyển chuyển của anh, tuy anh không giỏi gì về nhạc thuật cả!. Tôi chỉ dám kết luận anh là một người có “gout”, có khiếu thẩm âm, thẩm mỹ mà thôi...

 

Đến đây tôi xin chuyển đoạn, để nói tới phần chính yếu mang lại sự thành công của Trịnh Công Sơn.

 

Nói về sự nghiệp âm nhạc, khi nói về nhạc tình, người ta có thể lý luận dài dòng về tình yêu của Trịnh Công Sơn. Ông viết tình ca cho người, có thể là cho người yêu, nhưng ông không ngưng ở điểm tới của tình yêu, mà đi tới, đi tiếp. Và bay mãi, một mình, như cánh vạc trong đêm. Thực ra, ông có trái tim quá lớn để có hạnh phúc. Trái tim đó đã nở thành cả trăm tình khúc cho đời, mà trong một bài viết, chúng ta chỉ có thể giới thiệu được một phần nhỏ, rất nhỏ, qua một số trích đoạn...

 

Vào cuối thập niên 50, đầu thập niêạn 60, khi chúng ta còn sướt mướt với dòng nhạc lãng mạn gọi là tiền chiến, thì Trịnh Công Sơn đã gây kinh ngạc cho mọi người, với một số ca khúc thật lạ. Lạ từ nhan đề tới hình ảnh tân kỳ mang nét siêu thực trong lời ca. Ướt mi, Diễm xưa, Tuổi đá buồn, Lời buồn thánh, Ru ta ngậm ngùi... quả là mới lạ, khi ta đã quen nghe Kiếp hoa, Nỗi lòng, Khúc nhạc tương tư, hay Lá thư, Tan tác, Tạ từ... Rồi mưa bay trên tầng tháp cổ, mắt xanh xao, hồn xanh buốt... là hình tượng mới và màu sắc lạ, đã gây sự chú ý cho người nghe. Và nét nhạc chậm buồn như lời kinh thảm sầu khiến các tình khúc của ông liền chinh phục người nghe...

 

Sang thập niên sau, Như cánh vạc bay và một loạt các tình khúc khác tiếp tục làm chúng ta say mê, với hình ảnh diễm ảo của tóc em từng sợi nhỏ, rớt xuống đời làm sóng lênh đênh... ta nghe từng giọt lệ, rớt xuống thành hồ nước long lanh... Trịnh Công Sơn viết nhạc tình với nét bút họa sĩ trong một bức tranh cổ, và ông khéo dùng kỹ thuật cổ họa, ông đảo ngược ngôi vị chủ khách để vẽ ra những thăng hoa hay tàn phá của tình yêu, khi chủ đích là hát cho người tình.

 

Cũng trong lối viết tình ca, Trịnh Công Sơn có thể là đứa bé thơ âu nói về mối tình trăm tuổi, hoặc cụ già thực hư về hoan lạc cuộc đời trẻ dại. Bài Nguyệt ca đã diễn tả được nét vui tươi mơn mởn của tình yêu, đưa ta về quê hương thanh xuân, và toàn bài duy nhất có một chữ tình thì lại là... tình cờ.

 

Nghệ thuật dùng chữ bóng bẩy, với những tĩnh từ nay mang nghĩa mới sắc mới đã tạo ra phong cách Trịnh Công Sơn. Người nghe cứ tưởng rằng mình được mời vào ngôi vườn cũ, thế rồi cảnh trí đổi thay, bao nhiêu hình tượng hay ý niệm của ước lệ cổ điển bỗng đảo tung và ngôi vườn xưa chợt mở ra khung trời lạ. Sự biến gây choáng váng đó là gì, nếu không do tình yêu? Đóa hoa vô thường, ca khúc công phu nhất và dài hơn 11 phút của ông với sáu chuyển đoạn thần diệu, có thể là điển hình cho nghệ thuật Trịnh Công Sơn khi ông viết về tình yêu như nỗi chết bất tận giữa cõi vĩnh hằng của kiếp sống.

 

Lâu lắm sau 1975, Trịnh Công Sơn đã viết trở lại về những thể tài đích thực của riêng ông, như lời thiên thu gọi, như cánh diều bay mà hồn lạnh lẽo... Bản thân ông rong chơi trên mé bờ tuyệt vọng mà tình ca của ông vẫn nuột nà đằm thắm, và Trịnh Công Sơn vẫn có thính giả của ông, ở mọi lứa tuổi. Như Môi Hồng Đào 16 tuổi và Hoa vàng mấy độ đã nối lại dòng tình đứt đoạn của một đời quá thăng trầm, như Quỳnh hương nhí nhảnh đùa vui với nhân thế, và ở trọ đã làm tuổi thơ đời nay đi từ dân ca vào âu ca, an nhiên tựa hơi thở.

 

Lời cuối ở đây, chúng ta phải dành cho chính tác giả. Năm năm trước, Trịnh Công Sơn đã viết: Tôi đã mỏi dần với lòng tin. Chỉ còn niềm tin sau cùng. Tin vào niềm tuyệt vọng. Có nghĩa tin vào chính mình. Tin vào cuộc đời vốn không thể khác. Người yêu nhạc ông cũng biết là cuộc đời vốn không thể khác, nên dù cho bão nổi sóng chìm, loài chim nhỏ hót chơi trên đầu ngọn lau vẫn để lại cho đời những tình khúc tuyệt vời. Điều đáng yêu nhất ở con người Trịnh Công Sơn chính là tình yêu người bao la bát ngát. Vì bát ngát như vậy, mà Trịnh Công Sơn không chối bỏ một tình cảm nào đưa đến cho mình, và ngược lại, không ràng buộc với một thứ tình nào hết, ngoài tình gia đình, và tình bạn, bởi lẽ đó là những thứ tình bền bỉ nhất.

 

Khi tôi viết bài này cho chương trình ỏSuối Nguồn Tân Nhạc Việt Nam” của BBC, vào thời điểm tháng Tư năm 1997, Trịnh Công Sơn vẫn còn sống và khỏe mạnh bình thường. Ngày tôi đến ngôi nhà ở đường Duy Tân cây dài bóng mát, tôi cười cười nói đùa:” Quỳnh Giao nghe ở bên kia đồn là anh đã chết rồi, thế có bậy không?”. Anh cười thú vị:”A, hôm nay là ngày mùng một tháng Tư tây đấy. Cá tháng Tư mà, Quỳnh Giao nhớ không?”. Nói rồi, đem ngay tập sách nhạc “Trịnh Công Sơn, tuyển tập những bài ca không năm tháng” viết đề tặng tôi như sau: Bản dành tặng Quỳnh Giao, Sàigon tháng Tư, poisson d'Avril!

 

Bốn năm sau, cũng đúng vào ngày poisson d'Avril, tôi lạnh người khi nghe tin anh đã ra đi vĩnh viễn.

 

Khi máy bay của mẹ tôi và tôi đáp đến phi trường Tân Sơn Nhất lúc ba giờ sáng ngày mùng Ba tháng Tư, năm 2001, thì sau đó đúng ba tiếng đồng hồ, anh cũng được hơn sáu ngàn người đưa tiễn đến nơi an nghỉ cuối cùng tại Gò Dưa, Thủ Đức, chôn cạnh người anh yêu quý nhất đời, đó là mẹ của anh.

 

Tôi trở về Huế để dời mộ phần của thân phụ tôi lên núi. Năm mươi năm qua, người nằm trong phần đất bên cạnh phủ Tuy Lý, nay đã là nhà riêng của tư nhân, thuộc vào sân vườn của họ. Đem người lên núi cùng với mộ của cô tôi (người không chồng không con, suốt đời sống cạnh cha tôi để săn sóc cho cha tôi và anh em chúng tôi), được gần mộ của ông bà nội, mẹ tôi và tôi thật là mát ruột.

 

Tôi cứ tiếc mãi là về quá cận giờ, không thể tiễn Sơn lần cuối, dù mình đã có mặt một cách tình cờ vào thời điểm đó. Sau khi lo xong công việc dời mộ của cha về, tôi có đến nhà anh cùng với thi sĩ Tôn Nữ Hỷ Khương, chị họ của tôi, để thắp nén hương tưởng niệm lên bàn thờ nghi ngút khói của anh. Khi ấy có một phái đoàn đang quay phim và phỏng vấn gia đình anh. Tôi được biết có cả nhạc sĩ Trần Văn khê đang ở lầu trên, nhưng chúng tôi không lên trên đó. Nhìn hình ảnh của anh, chữ viết của anh, nét vẽ của anh ngay nơi anh ở, tôi không muốn gặp ai khác ngoài sự tưởng nhớ và tiếc thương nặng trĩu của riêng mình

 

Anh cho rất nhiều, và nhận cũng rất nhiều. Có lẽ từ trên cao nhìn xuống một cõi đi về của mình, hẳn anh đã ngạc nhiên thấy có quá nhiều người thương khóc anh. Họ yêu anh thật tình anh ạ. Họ là một đám đông già trẻ, lớn bé, gái trai đủ mọi thành phần. Anh là người có được một hạnh phúc đích thực: Hạnh phúc của một người gieo hạnh phúc...

 

Quỳnh Giao

 

Viết lại tháng Chín, 2001

 

họctrò


Trịnh Công Sơn, Nơi Vùng Ưu Tư Thành Tiếng Du Ca

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


Thái Kim Lan

 

 

Như một sợi chỉ luồn theo cây kim, tin Trịnh Công Sơn mất đến với chúng tôi trong buổi tưởng niệm ngày giỗ thứ 40 năm của nhà thơ Ưng Bình Thúc Giạ Thị tại nhà văn học nghệ thuật ở đường Lê Lợi Huế. Tối ấy anh em nghệ sĩ đến nghe bình thơ khá đông, chúng tôi, chị Hỷ Khương, Bửu Ý, Gia Phàm, Như Ngân, Xuân, Xuân Quế, tôi và một số anh chị em nghệ sĩ khác đứng xúm vào nhau, nghe sợi chỉ theo cây kim níu mình xích lại gần hơn một tí với người bạn bên mình trong nỗi nhói đau một chút nơi tim.

 

Bỗng nhiên ít lời, một chút cay nơi mắt, một chút rã rời nơi vai, chúng tôi đứng như thế quây quần chôn chân, hình như có ai nói như một lời vĩnh biệt nủa buồn nửa vui: "Thôi rứa là từ nay hắn bỏ mình đi rong chơi chỗ khác... hắn bỏ đi thiệt rồi!"

 

Cái tên lãng tử nhu mì này! Tiếng hát lênh đênh, "chén rượu say uống hoài", rong chơi cả một kiếp người, bây giờ dứt áo ra đi ‘lìa bầy, chim bỏ đường bay‘, thỏng tay viễn du nơi chốn nghìn trùng...

 

Sơn ra đi! Cái vòng quây quần - như chúng tôi đang đứng với nhau chiều hôm ấy, nhiều đứa tóc đã rối bời sương muối - cái vòng bạn bè hay cái vòng tử sinh của thế hệ thập niên 40-60 chúng tôi, như chúng tôi đã thường đứng hay ngồi như thế mỗi khi gặp nhau ở lứa tuổi 20, như sút đi chốt mộng, chùng giây, tuột phím... cái vòng lỏng lẽo, rã rời!

 

Dẫu biết rằng trong mấy mươi năm hễ ở đâu có Sơn và tiếng hát của Sơn thì cái vòng này càng nớirộng ra,như những làn sóng, khởi đầu từ một điểm xoáy nơi nào đó ở Huế, có thể nơi khúc sông Bến Ngự, hay nơi hồ Tịnh Tâm, hay ở bến Bao Vinh, hay ở đồi Vạn Niên, ở đó Sơn ném một viên sỏi là tiếng hát của mình vào đấy và làn sóng lan ra, từ thế hệ chúng tôi cho đến thế hệ trẻ ngày hôm nay, từ Huế đến Sài-Gòn, Hà Nội, Cà Mâu hay Lạng Sơn, vượt qua mấy lần đại dương và cái vòng quây quần quả đất bao la, hôm qua, ngày nay và có lẽ mai sau...

 

Sơn là Tiếng Hát Trịnh Công Sơn của Mọi Người.

 

Nhưng chiều hôm ấy tôi vẫn thấy - hay bởi mình muốn thấy như vậy - Sơn như vừa mới đứngdậy rangoài châm điếu thuốc, rồi sẽ trở lại ngồi giũa chúng tôi, trong vòng bạn bè, có thể chỉ là ba, hay bốn, hay mười, hay hai mươi đứa, ở Huế, tại nhà một người bạn nào đó, Chỉ, Ý, Tường, Tôn, Hùng, MLan, KLan, Điền, Hạnh, Thọ, Kỳ, Lý... ở nơi điểm xoáy sâu nhất của sông Hương, là vùng tâm tư của những người bạn đang tuổi thanh xuân, ngồi yên, ít lời, đôi môi mỏng thoáng nụ cười, mi mắt chớp sau gọng kính trên chiếc mũi thanh, lắng nghe những nỗi sôi, những phiền muộn quanh mình, như lắng nghe chính con tim mình... trong vùng tôi xin gọi là vùng ưu tư của Huế những năm 60.

 

Vòng Bạn Bè

 

Chính trong những năm tháng ấy lần đầu tiên tôi gặp bộ ba - chữ của HPNTường - Tường - Cường - Sơn. Nguyên do thật là rất Huế, có thể tìm thấy rải rác đâu đó trong các bài hát của Sơn.

 

Một buổi chiều nắng vàng chiếu nghiêng trên nón lá, đường phố chính vắng người, không gian yên tĩnh có thể nghe thấy cả tiếng thời gian, chỉ có rộn rã tiếng guốc của mấy cô nữ sinh viên - đã có thể là BDiễm, TMai, Han, KLan hay MH, NB, DL, KL - đi dạo phố mua sách vở, tà áo lụa lướt bay trong nắng, bụi mờ đàng xa, và có một chàng trai xa lạ nào, có lẽ từ xứ Quảng ra, "chiều một mình qua phố", đang đứng ngơ ngác nhìn đường phố, bỗng tà áo lụa như có sức hút nam châm, chàng trai thấy mình thơ thẩn bước theo.

 

 

Chiều hôm sau nghe báo có anh Tường đến thăm mượn sách, lúc ấy anh Tường tuy đã đi dạy văn nhưng học thêm môn cử nhân triết cùng khóa với tôi, anh đến với hai người bạn nữa, cái người hôm qua đi theo tà áo lụa và người kia là Sơn, "đi theo cho vui" như Sơn bảo. Chiều hôm sau nữa thì tôi cũng biết thêm là trong nhóm bạn của mình, có đứa là bạn của Sơn.

 

Huế nhỏ bé là như thế ấy, người này là bạn của bạn cuả bạn của bạn... và bạn bè thành ra những vòng tròn quây quần với nhau. Chỉ cần một tiếng "Ới!" của thằng bạn ở trước ngõ là đứa trong nhà đã vội vàng với cái mũ bê-rê dắt xe đạp ra mà đi rong suốt ngày làm cho cả nhà chới với chờ cơm... HPNTường hôm ấy thao thao, vì lấy cớ đi mượn sách nên phải nói về sách. Chúng tôi trao đổi với nhau một vài đoạn về chủ nghĩa hiện sinh trong cuốn Hữu Thể và Hư Vô của J. P. Sartre, một chút về ý niệm thời gian của Heidegger, mà chúng tôi đang đọc ở trường.

 

Sơn ngồi nghe chúng tôi bàn cải, phân tích, hình như Sơn không bao giờ thay đổi dáng ngồi của mình, khi nào cũng như thế, tham dự nhưng không ồn ào, hiền hậu và luôn luôn thoải mái như khi ở giữa đám bạn thân, lắng nghe, chú ý mà không chút chi cố gắng, ít tranh cãi, dễ thân thiện tự nhiên, một chút phù phiếm và mỏi mệt nơi dáng người, và ánh mắt xa xôi với những chuyện cãi vã cốt dành phần lý về mình cũng như với mục đích khoa danh mà mỗi người sinh viên Huế thời ấy thường đặt ra cho mình.

 

Gió Phương Tây

 

Chủ nghĩa Hiện Sinh với Heidegger, Sartre, A. Camus, phong trào điện ảnh với Jean-Luc Godard, thể điệu chanson với Juliette Greco, Francoise Hardy ở phương Tây đã đến với lớp trẻ chúng tôi trong những năm của thập niên 60 như một làn gió chướng thổi qua cái thành phố Huế, nhỏ bé, đóng khung, còn rất cổ kính trong cách nghĩ, cách làm ấy.

 

Những danh từ như hiện sinh buồn chán, xao xuyến, hư vô, thời gian, hữu hạn và vô hạn, buồn nôn, thân phận con người, sự vô nghĩa của cuộc đời, nỗi hoài công phi lý của Sisyphus(1), ý niệm về siêu hình, bản thể học đã như những tiếng gõ bí ẩn vào cánh cửa tâm hồn của lớp thanh niên trẻ chúng tôi thời ấy như những mời gọi phiêu lưu vào những vùng đất lạ của tri thức. Bây giờ nhìn lại thì thấy mình dại khờ, bởi chính những tư tưởng mới này chẳng có chi là mới so với triết lý Phật giáo cả - thế nhưng lúc ấy chúng có một sức thu hút quyến rũ kỳ lạ trong cái khung cảnh đều đều êm đềm của xứ Huế, thành trì của thủ cựu và khuôn sáo, là những hàng rào ước lệ mà lớp trẻ thường hay muốn vuợt qua.

 

Chúng tôi thường gặp nhau để kể cho nhau nghe về một quyển sách đã đọc, soạn bài, tranh luận. Và có lần với cây đàn ghi-ta, Sơn bắt đầu hát cho chúng tôi nghe.

 

Ưu Tư và Du Ca

 

Khi nghe Sơn hát tôi giật mình. Vì Sơn hát... môn siêu hình học về cuộc đời, về tình yêu đó! cái môn mà những con sâu gạo triết - như Đinh Cường vừa nhắc lại, là chúng tôi đang còn điên đầu vật lộn với nó, nhưng ngược lại, chẳng có một chút khô khan, trừu tượng, gượng ép hay kỳ quặc gì cả, Sơn đã hát triết học như một bà mẹ Huế có giọng nói hay nhất trên đời kể câu chuyện cổ tích Tấm Cám.

 

Như một con ve vừa mới thoát xác lần thứ mấy mươi nghìn năm từ lòng đất của Huế, đã đi về thường xuyên trong tâm thức Huế, đã rung động và cảm ứng với trời đất Huế, với một âm điệu giản đơn thoát từ gam trầm của giọng Huế, Sơn đã trả lời trong cảm ứng vô thức những tiếng gõ cửa từ phương xa và giải thể chúng tôi ra khỏi ngõ bí của tư duy.

 

Trong cái không khí sôi nổi của tuổi trẻ đô thị ham mê siêu hình, Sơn đã bắt đầu hát thay vì cãi nhau, thay vì lý luận dông dài với đám bạn bè, với cả thiên hạ, Sơn hát cho vui với anh em như Sơn thường nói, Sơn hát như một sự tham dự vào những đàm luận của bạn bè thuở đó và về sau của cả thiên hạ, mà đúng thật, Sơn hát với những ưu tư thâm kín nhất của tuổi hai mươi chúng tôi, với những tư duy của thế hệ trẻ chúng tôi và với một cách đặt vấn đề - biệt ngữ của phong trào học triết học siêu hình thời ấy, khác với những người nhạc sĩ đi trước.

 

Sơn hát như cách thế cổi dép đội lên đầu đi ra khỏi giảng đường của Thiền sư Triệu Châu(2) không phải là để bỏ đi, từ chối, mà là một cách thế mở ngỏ cho sự sống như Triệu Châu.

 

Hãy xem: Sơn hát đề tài có cái gì là khởi đầu, có gì là cái cuối cùng - ngõ bí của triết học đấy, nhưng với chất keo của một điệu ca bông đùa diễu cợt, và một chút ranh mãnh hiền triết của một thiền sư thỏng tay vào chợ, Sơn hát "không có chi đâu này, là có cái chết đầu tiên, không có chi đâu này, là có cái chết cuối cùng... ", hát như con bê điên cứ đánh lưỡi tùy theo cảm hứng của nó lúc chạy theo chế diễu mọi người ở trên một đường phố nhỏ của Huế. Người nghe có thấy mâu thuẫn hay không cũng phải mỉm cười, và bỗng ngộ được tính phi lý của sự đối nghịch trước sau.

 

Sơn hát đề tài bản thể và hư vô và nhắc chúng tôi tìm về dòng sông Hương nhìn nước chảy, để thấy hay nghe "tay hư vô thắp nến, chiều chơi vơi lên cao, rồi dòng sông cũng qua mau, đưa người gợi mối sầu... " trong một giai điệu tiếng nước chảy ngược về nội tâm, để thấy sông không chảy mà tâm mình đang chảy. Ai định nghĩa được hư vô? Khổng tử cũng đã đến dòng sông để thể nghiệm với tiếng thở dài: Nước trôi mãi như thế ư ? Phạm Duy hát "im nghe nước chảy về đâu" trong một cảm giác buồn bã trôi xuôi. Với ý niệm hư vô, Sơn đặt lại vấn đề và giải mã sự biến đổi, sự trôi chảy của giòng sông với cảm tính triết học của mình trong âm giai sâu lắng, giữa tỉnh và mê, giữa buồn bã và giác ngộ.

 

Sơn hát đề tài nỗi hoài công của Sisyphus bằng tiếng vang của vết lăng trầm... phiến đá... ưu phiền... của một cuộc đời phiêu lãng quên tuổi xanh... quê nhà xa vời vợi... cô liêu vây quanh, của mùa thu bay đi với vòng tay buồn ôm nuối tiếc và đưa ta về với khung cảnh Huế - không phải Huế thơ mộng mà là một Huế như chốn lưu đày đồng thời là quê nhà trong nỗi nhớ, bằng một tiếng than dài như xâu chuỗi âm hưởng quấn quýt luân hồi.

 

Cũng phải nói thêm rằng thuở ấy, việc đi hát đối với các vị cha mẹ người Huế là một chuyện đáng nghi ngờ, nền nếp gia phong được rào lại kín cổng cao tường, không ai muốn cho con mình đi hát... hỏng đàn đúm rong chơi với những kẻ lãng tử giang hồ. Những bài hát mới do đó đối với chúngtôi thườngnhư những trái cấm.

 

(...)

 

*

(...)

Thanks Camel for pointing out!

*

Tình Huế

 

Ở Huế có lẽ có một mối tình thủy chung duy nhất không bao giờ tàn phai, đó là tình yêu cảnh Huế của người Huế, như núi Kim Phụng mãi mãi đứng đó mà yêu hoài sông Hương bạc tình chảy xuôi, sông núi đã un đúc mối tình keo sơn của ngưới Huế với cảnh vật quanh mình ngay từ khi nằm trong nôi nghe mẹ hát "ru con cho tới làng Hồ..." "thuyền về Đại Lược, duyên ngược Kim Long...", hay "ru em cho thoét cho muồi, để mẹ đi chợ... mua vôi chợ Quán chợ Cầu, mua cau Nam Phổ mua trầu chợ Dinh".

 

Huế có lẽ là thành phố duy nhất trên quả địa cầu có cả núi và sông nằm ngay trong lòng, để cho người Huế dù cho đi xa mấy mươi năm, mấy mươi nghìn vạn dặm vẫn cứ mỏi mòn mong ngày trở lại dòng sông, trở về với núi.

 

Và tình nhớ Huế hầu như trở thành một cơn "mê chiều" của cảnh thức Huế lan khắp năm châu bốn bể từ Cali cho đến Sydney cho đến Paris cho đến Muenchen, Saigon, Hanoi, và ở nơi đâu khác nữa trên địa cầu có mặt người Huế, hiện tượng Nhớ Huế như một khủng hoảng căn niên của Huế hôm nay, và trong giờ phút đứng ngay trong lòng đất Huế chính tôi cũng thấy như mình đang đứng trong một bức tranh vẽ một người đang nhớ Huế...

 

Vườn cây, hoa lá, nắng mưa, mây gió, cảnh chùa đã ôm ru thời thơ ấu và tuổi niên thiếu của mỗi con người Huế, đã uốn nắn trong tâm thức sức nhạy cảm của người Huế trước thiên nhiên, đã trở thành những âm vang gợi cảm trong suốt cả đời người mỗi khi nghe mưa rơi, nghe lá đổ, nhìn nắng lên hàng cau, nghe hoa bưởi bắt đầu lên hương trong khu vườn buổi sáng...

 

Huế bốn mùa đã đưa chúng tôi quanh quẩn đi những con đường Thành Nội, Đông Ba, Ngự Viên, Lê Lợi, Bến Ngự, Nam Giao, An Cựu, Vĩ Dạ, Kim Long, Linh Mụ, Tịnh Tâm, Đại Nội... Những cuộc đi dạo thơ thẩn trên những con đường nhỏ, thường là đi bộ hay đi xe đạp chậm rãi - cuộc sống ở Huế dạo ấy không có cách chi khác hơn là chậm rãi, từ từ, thong thả, hình như song song với đi học, đi dạo là một thứ giải trí không thể thiếu trong thời khóa biểu của mỗi một người Huế ở thị thành.

 

Đi dạo, đi bộ, đi lang thang vì thế đối với chúng tôi đã là những cuộc hành thiền ngẫu nhiên, ở đó mỗi viên sỏi trên đường đi, một dòng nước nhỏ sau cơn mưa, mỗi chiếc lá rơi tan tác trên đường, mây chiều lãng đãng trên sông, nắng le lói trên vỉa hè, sự yên tỉnh của vườn cây, một đóa hoa vừa mới nở, một tiếng chim kêu, đã là những tín hiệu về cõi đời, về ý nghĩa của thân phận làm người, về sự phù du của thời gian và về ý nghĩa của sự đợi chờ, về tình yêu... Và mỗi cuộc đi, bên cạnh những sôi nỗi ồn ào của tuổi trẻ, thường có những bước lắng nghe, chìm đắm trong cảnh vật, đã có những chiêm nghiệm trước núi và sông, "con chim nó đậu cành tre, mưa nắng ở trọ bên trong mắt người".

 

Ca khúc của Sơn, nhất là ca khúc tình yêu, thường đã mang nặng cảnh thức Huế như một nguồn sống cho ý thơ và âm điệu.

 

Cho nên khi nghe nhạc của Sơn, người nghe nhất là người Huế thường có cảm giác mình đang đi trên một con đường nào đó ở quê hương, hay đang ở trên đường đi trong cơn mưa "thì thầm dưới chân ngà", trong "mùa hạ khói mây" hay "mùa đông vời vợi", để đến thăm người yêu, chỉ đến một thoáng rồi đi, chỉ để nhìn mặt hay không nhìn mặt người yêu rồi quay trở về trên đường sỏi đá bên khúc sông Bến Ngự, để vùi trong cơn sốt thương yêu "gọi thân hao gầy, gọi hồn ngất ngây".

 

"Diễm xưa" là mối tình đầu của Diễm Xưa - sau Ướt Mi một thời mê say giang hồ, Diễm Xưa đã trở thành ca khúc tình đầu của Sơn và "Diễm" đã trở nên một huyền thoại "Xưa" như chuyện Từ Thức gặp tiên, như một câu chuyện tình cổ lụy cho đời và cho cả chính Sơn.

 

Tình yêu đã đến với Sơn như một huyền thoại bất ngờ, như một cơn mưa đến từ cõi hoang sơ rơi trên tháp cổ, nên thật bàng hoàng. Có lần Sơn bảo, con gái Huế yêu thật lạ lùng, trong cơn đau vẫn trốn mẹ, tung mền mặc áo mưa băng qua cầu chạy như bay đến để chỉ đặt một trái cây hoặc một bông hoa trước cửa, không cần gặp người yêu, rồi ra về. Để cho người con trai sửng sờ, ngạc nhiên và lặng người trong nỗi nhớ nhung "buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua, trên bước chân em âm thầm lá đổ, chợt hồn xanh buốt cho mình xót xa"... nỗi nhớ vết chim gi, bay qua vùng đất rộng, ước sao bờ sông Bến Ngự nối liền. "Chiều này còn mưa sao em không lại, nhỡ mai trong cơn đau vùi làm sao có nhau... hằn lên nỗi đau, bước chân em xin về mau". Diễm ơi, Sơn ơi, những mối tình ở Huế!

 

Tôi nghĩ rằng không ai cả ngoài "Diễm xưa" vẫn luôn luôn là bóng dáng người tình trong những tình khúc TCS. Trong Như Cánh Vạc Bay, Quỳnh Hương, Tình Nhớ, Hạ Trắng, Mưa Hồng, Gọi Tên Bốn Mùa, Tình Sầu v.v... vẫn thấp thoáng những nét đan thanh, chấm phá của Diễm: mảnh khảnh đến gió thổi bay, vai gầy guộc như đôi cánh cò (chúng tôi thường chế diễu nhau như thế), tay gầy lêu khêu, nét xanh xao, mái tóc rối quăn ôm gương mặt trái xoan nhỏ nhắn, bóng dáng chợt đến chợt đi chợt ẩn chợt hiện như trong Liêu Trai, dáng điệu thì yếu đuối như lúc nào cũng có thể ngất đi, nhưng trong lòng thì đầy cả đam mê bão táp.

 

Cái hình ảnh mảnh mai ẻo lả, lãng đãng như gần như xa, như có thực mà như không có thực ấy, khác hẳn với các khuôn mặt tình và khuôn mặt đẹp theo ước lệ trong những ca khúc tình yêu thường nghe, vẻ đẹp hao gầy mong manh trở nên nguồn cảm hứng không ngừng trong ca khúc tình yêu của TCS, xúc cảm từ một cuộc tình đam mê, trong trắng, mối tình học trò ngây thơ đầy hương sắc và ánh sáng mà Sơn chưa kịp nhận được thì đã thoáng bay.

 

Nếu tình yêu cảnh Huế keo sơn bao nhiêu thì tình yêu của người con gái Huế lại càng phù du như đám mây trời, như cơn mưa mùa hạ bấy nhiêu. Hình như là một thông lệ cho những người yêu nhau ở Huế: yêu ai thì rất mực yêu ai, nhưng khi tính cuộc trăm năm với người nào thì cha mẹ hay tiếng nói của mẹ cha đã nằm sẵn trong tiềm thức của mỗi người quyết định, và thường khi quyết định một cách thực tế là không lựa chọn người mình yêu, dù "nỗi lòng anh đầy" nhưng "lời ca anh nhỏ" bé đơn sơ quá cho nên ước mơ "ngày nào mình còn có nhau xin cho dài lâu" đã phôi pha để chỉ còn "Này em em hãy phụ người, này em xin cứ phụ tôi" "em cứ phụ đời" bởi vì trời đã sinh ra con gái Huế là để "yêu nhau thì lại bằng mười phụ nhau" (Truyện Kiều, Nguyễn Du)

 

Ai bảo Sơn không khổ vì yêu, thứ tình "mật ngọt trên môi" trở thành "mật đắng trong đời"? Cho cả cuộc đời, suốt cả bốn mùa mưa nắng "đôi khi thấy trong gió bay lời em nói, đôi khi thấy trên lá cây ngày em đã xa tôi". Có khổ tận trong tình yêu, có đạt đạo trong nỗi khổ mới thể nghiệm được nghĩa vô thường của "yêu là chết" và có thể đồng cảm với niềm vui và nỗi khổ của những ngưòi đang yêu. Trong tất cả ca khúc tình yêu của Sơn luôn luôn có tấm tình riêng chia với tấm tình chung, như đã "yêu em" thì "yêu thêm tình phụ", như "trên lá khô" chảy ra "dòng suối" tình yêu không tuyệt vọng...

 

Và đền bù lại cho những mối tình mây nổi,đã có tình bạn hữuthật chí thiết, đưa vai hứng đỡ những cơn tuyệt vọng chết người "đừng tuyệt vọng, ai ơi đừng tuyệt vọng!" "Bạn bè ở Huế thương nhau lắm, một đứa vợ la chín đứa kinh", có một nhà thơ nhận xét như vậy sau này. Cô đơn vì người tình hờn dỗi lắm khi không cô liêu bằng khi "bạn bè rời xa chăn chiếu". Và khi bạn yêu người nào thì hình như mình cũng yêu người ấy, khi bạn thất tình thì mình cũng đau khổ không kém gì nỗi đau của bạn. Trong những lúc Sơn lụy vì tình, đã nhiều lần thay bạn đi thuyết khách, giải thích, hóa ra ai yêu nhau ai giận nhau thì bạn bè đều mau mau đứng ra chịu trận như chính mình là người trong cuộc. Và chính Sơn cũng đã tâm sự với tôi như thể tôi cũng là người trong cuộc của hai người. Sơn ơi, người trong cuộc hay người ngoài cuộc, ai bỏ đi ai ở lại với tình, ai buồn hơn ai?

 

Trong rất nhiều tìnhhuống của những năm sáu mươi ở Huế, Sơn thường đứng ngoài cuộc, trong lúc chúng tôi dấn thân trong vòng khổ nạn của Huế 1963, nhưng mãi đến hôm nay mới biết được - dù hãy còn mơ hồ - người trong cuộc hay người ngoài cuộc, ai sầu ai thảm, ai thương ai cảm hơn ai, và tình bạn hữu đã khắn khít như thế nào giữa người đứng trong và người đứng ngoài hàng rào dây kẽm gai.

 

Mái Chùa

 

Đối với người Huế, và đối với chúng tôi, yêu cảnh Huế hầu như cũng đồng nghĩa với yêu cảnh chùa ở Huế. Hình như trong tất cả những lần đi ngoạn cảnh hay đi lang thang ở Huế, vô tình hay hữu ý nơi đến cuối cùng thường là bước vào cổng chùa, đứng nghỉ nắng hay chờ tạnh mưa dưới mái tam quan hay vào xin một chén nước chè tươi đỡ khát hoặc một chén trà ướp sen cho ấm lòng, tiện thể vào chiêm ngưỡng tượng Phật, thắp hương cho vị tổ sáng lập chùa, thăm thầy trụ trì, nghe một câu chuyện thiền trong một không khí ít lời, thong thả, mát dịu.

 

Thế rồi bóng nắng mời gọi, hoa trái trong vườn mời gọi, cỏ cây trong sân mời gọi là chân bước theo chân, là mắt đưa theo mắt, là tai chìu theo tai, ngẩn ngơ trong vườn sắn, vườn chè, rừng cây cổ thụ, nơi hồ sen, nơi tiếng ve kêu, nơi chùm khế sây trái, dừng lại nơi lá xanh reo, nơi suối róc rách, nơi hoa sen nở, nơi hoa mộc thơm hương - dù chỉ một vài giây vô niệm, không chủ ý - nhưng cũng đủ để thể nghiệm sự tĩnh lặng thường còn trong vạn vật, ở đó thong dong đi về không còn ngăn cách là thấy và nghe, cảm và nghĩ, xúc giác và khứu giác trong một toàn thể bao hàm tất cả những mâu thuẫn của sự trôi đi và dừng lại..

 

Buổi dừng chân có thể chỉ đủ để bóng nắng nghiên trên triền đồi hay cơn mưa vừa tạnh hạt, nhưng cũng có thể để ngả lưng đợi giờ tắt cơn nắng gắt hay cơn mưa dai dẳng chưa dứt, để thấy hơn một lần hư không là nắng và vô thường là mưa.

 

Hay nhiều khi có thể lưu lại chùa vào một đêm trăng sáng, nghe tiếng hòa điệu rộn ràng của trăm thức hương lồng bóng nguyệt hay cảm được tiếng kinh Phổ Môn cầu an tẩm ướt ánh trăng thấm đượm thân thể như giọt nưóc cành dương, rồi bỗng chiêm nghiệm được trong khoảnh khắc tiếng yêu đương và tiếng yêu người cũng chỉ là một, "yêu em lòng chợt từ bi bất ngờ".

 

Có lẽ trong tất cả những người thanh niên trẻ của thế hệ chúng tôi, Sơn là người đã bắt gặp được sự đốn ngộ bất ngờ ấy sớm hơn ai cả, không phải nghĩa "sớm" của "trước sau" mà là đã "từ bao giờ" không ai hay - trong vòng tay của người mẹ mộ đạo Phật ru đứa con đầu lòng, của gia đình thành tâm thương Phật anh em có nhau khắn khít, của cả mấy đời người Huế thương chùa, của cả mảnh đất thần kinh thâm u miệt mài hai chữ tu tâm - nên đến bây giờ, chĩ cần một chút "run rẩy" của lá là đã chuyển động "Phật tâm viên tròn thể tánh" trong ý nghĩa đơn giản nhất: chứng ngộ, thấy được chữ "thương ai" (ta và người= từ bi) viết đậm nét trên chiếc lá "hư không".

 

Mỗi ca khúc của Sơn vì thế - như ít có nơi những kẻ đi trước và những người đồng thời với Sơn trên lãnhvực âm nhạc có thể nghe và cảm nhận như những công án thiền về cuộc đời, mà mỗi câu hỏi siêu hình về nó đều bị trả đũa bằng một hay hai điều tầm thường, vớ vẩn trong chính cuộc đời; ở đó chữ nghĩa mất hết tính cách ước lệ, qui luật văn phạm, sự vô nghĩa nằm sát bên có nghĩa. Có ai không bất ngờ khi nghe câu hỏi đạo đức "Sống trong đời sống phải có một tấm lòng, để làm chi em có biết không?" được Sơn phổ thành bài ca với câu trả lời: "Để cho nước cuốn đi", cũng chẳng khác chi công án thiền: "Ý nghĩa thật sự của Bồ Đề Đạt Ma đi về phương Đông là gì?" Trả lời: "Cây trắc bá trong sân!" Trong bài ca, vô nghĩa đứng cạnh có nghĩa mà vẫn không nghịch lý, người nghe không thấy chõi tai mà ngược lại cảm thấy cảm xúc lăn tròn theo tiếng hát, và trong chuỗi âm thanh theo đuổi nhau, mọi nghịch lý, phi lý làm cho con người nghẹt thở của một Sisyphus hì hục lăn tản đá cuộc đời đều được giải tỏa bằng một hơi thở dài trút hết ưu phiền của tiếng hát lênh đênh.

 

Mỗi tiếng mỗi chữ trong các ca khúc trở thành những đơn thể của tâm thức trong tính cách hiện sinh duy nhất, tràn đầy sinh động của chúng đã được Sơn sử dụng một cách sáng tạo như những phương tiện "tiếng vỗ của một bàn tay"(3) nhằm đánh thức âm hưởng nội tâm của mỗi người nghe, từ đó người nghe có thể đưa thêm vào bàn tay của mình để gây âm thanh cho chính cảm xúc của mình. Và tiếng ca, từ những cọng lá khô không lời, những viên sỏi vô tri im tiếng, bỗng xôn xao "cây lá vào mùa", bỗng lao xao sóng vỗ bờ xa...

 

Những ý niệm, những ngôn từ trong đạo Phật - hư vô, hư không, cõi tạm, vô thường, cõi đi về, tiền kiếp, từ bi... thường được xem như những món "cơm chay" khắc khổ, đã được Sơn hóa giải rất tài tình trong lời ca theo nguyên tắc suốt cả 49 năm Phật không thuyết một lời nào, bỏ hết tất cả những chất khô cứng đóng khung của ngôn ngữ dù đó là lời kinh, chúng được lắng nghe và linh cảm trong bản chất âm giai nội tâm đối đãi nguyên sơ nhất của chúng. "Tôi đã lắng nghe im lặng dòng sông... tôi đã lắng nghe im lặng ngọn đồi... tôi đang lắng nghe im lặng của tôi... tôi đã lắng nghe im lặng thở dài". Bài hát sâu lắng như một buổi toạ Thiền quán sát hơi thở.

 

Hư vô, cõi tạm do đấy được xử dụng như tiếng thô "đục" của mõ và "thanh" bổng của chuông, hai phương tiện của nghe kinh ngộ đạo đơn sơ nhất, căn cứ vào tầng rung cảm âm thanh bẩm sinh của mỗi con người, nói nôm na là tiếng lòng của mỗi người mà âm vang của tiếng mõ và tiếng chuông có thể làm nở "đoá hoa vô thường", có thể chở ta ra đi viễn xứ và mang chúng ta trở lại quê nhà.

 

Có thể nói tính cách tân kỳ của ca khúc TCS nằm ở chỗ trong khi Sơn chuyển ý niệm sắc không vào âm nhạc, Sơn đã làm mềm chúng bằng cách dựa vào giai từng cơ bản đối đãi giữa giải thoát và cõi trần cát bụi, trong tương quan chuyền qua đối lại giữa đục - thanh, trầm - bổng của mõ và chuông, từ đó tùy tâm mà chuyển đổi và ứng dụng tất cả những phương tiện khác của âm nhạc - tứ đại cảnh, ru em, hò hay điệu blue buồn hoặc điệu soul của phong trào tân nhạc Âu châu chẳng hạn, để sáng tạo nên thể cách riêng tư của mình. Trong tất cả dòng chảy của âm nhạc TCS, sự tĩnh lặng thoát ra từ âm thanh "chuông mõ" luôn luôn làm nền tảng cho sự cảm nhận nét nhạc của mỗi bài ca, dù cho bài ấy có dồn dập đến đâu.

 

Chính nhờ nguyên tắc đối đãi, mà lời và nhạc của Sơn luôn luôn biến chuyển không ngừng, trong nắng hư vô đã thấy tóc em dài, đường xa áo bay, và lời ru của mẹ lời ru cho em thường dẫn ta đi vào cõi đời thường như một cõi đời mộng, để cho mộng thực luân lưu trong nội tâm quyện tròn thành một lời êm diụ như tiếng kinh dỗ dành giấc ngủ.

 

Có thể so sánh sức mạnh sáng tạo trong thơ nhạc của TCS với một công án của Hakuin, thiền sư và họa sĩ ngộ đạo nhất của Nhật Bản:

 

 

Tay không mà có cầm cán mai;

 

Đi bộ mà ngồi lưng trâu;

 

Người đi qua trên cầu,

 

Cầu trôi, nước chẳng trôi!

 

Cái cầu cố định hóa mềm dưới chân, nỗi ưu tư hóa mềm trong tiếng du ca. Trong cái nhìn của người nghệ sĩ, năm căn hay lục căn được cởi bỏ mọi giới hạn, để chỉ còn tự do sáng tạo, ở đó nghe là nhìn "đôi khi thấy trong gió bay lời em nói", ngửi là nghe, vị giác cũng là nghe, "tôi đã lắng nghe im lặng mặt người", mà Hakuin (Thiền sư Bạch Ẩn) gọi là phạm trù "kikan" của mỗi công án, phạm trù của cơ cấu mềm dẻo và tự do. Trong cái nghe sáng tạo, tiếng rơi thô kệch của hòn đá rớt xuống cành mai bỗng hóa thành tiếng chim ca thánh thót hát khúc qua đời! Đứng dưới mái chùa, TCS đã trả lời Sisyphus bằng một công án như thế!

 

Một Niềm Vui,

 

Một Giọt Nước Mắt

 

Trong tất cả các bài hát của Sơn, có một bài duy nhất mà tôi ít thích nghe cũng như ít thích hát, đó là bài Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui sáng tác sau 1975. Không phải vì âm điệu buồn tẻ hay lời ca không hay, nhưng vì mỗi khi nghe hát bài này tôi lại nhớ đến Sơn của lần gặp lại năm 1977, khi tôi trở về Huế thăm nhà sau 12 năm du học.

 

Trở về Huế sau mười mấy năm xa cách, tôi đã gặp lại một Huế thật là - người Huế thường chỉ tình trạng này bằng bốn chữ tả chân... "xanh xương mét máu", một Huế đang giật mình, một Huế đang run sợ kinh hãi cho ngày mai, bên cạnh một Huế rất nghèo, rất khổ. Đi trên đường phố ít ai ngẩng đầu lên, có trao đổi một nụ cười với ai thì nỗi gượng gạo nơi người ấy đã ngăn vành môi bên kia không cho cười hết miệng.

 

Khác hẳn với một Huế ngày trước mà mỗi nụ cười là ánh sáng thân hữu hiếu khách, mà mỗi cái nhìn có phản chiếu sự trong trẻo của nước sông Hương trên khúc sông Linh Mụ mời gọi tha nhân đi sâu vào một câu chuyện mới làm quen, Huế 1977 mà tôi gặp lại là một Huế lơ đãng, sầu hận và nghi ngờ, một Huế bị phá sản hết mọi thiết tha.

 

Hãi kinh và ngơ ngác đọng trong mắt, trên nét mặt của mỗi người những vũng sâu thâm quầng. Lần trở về Huế năm ấy cho tôi một nỗi bơ vơ còn hơn những nỗi bơ vơ ở xứ người, vì đâu đâu hình như ai chẳng tin ai, ai cũng nghi ngờ lẫn ai, ai cũng oán hờn với ai, ai cũng sợ ai.

 

Chỉ có một niềm vui duy nhất: gặp lại gia đình và gặp lại bạn cũ. Trong khoảng thời gian mấy mươi ngày ở Huế, Sơn là người bạn đến thăm tôi nhiều lần nhất. Khác với ngày trước thường đi bộ ba,bộ bốn,lần này Sơn đến một mình. Vẫn dáng người gầy, mũ caskette nâu như năm nào, gọng kính trên mũi thanh, ánh mắt thân thiện như chưa bao giờ có một khoảng trống vắng trong tình bạn. Chúng tôi kể cho nhau nghe những điều đã làm đã học trong mười mấy năm không gặp.

 

Tuy xa nhau rất lâu, nhưng hình như lúc nào Sơn cũng có mặt không những chỉ cho riêng tôi mà cho thế hệ chúng tôi, ở những nơi xa xôi nhất như cái thành phố Âu châu mà tôi đang ở. Nhạc tình, nhạc về chiến tranh và hòa bình của Sơn trong những năm trước 1977 đã nở rộ và âm vang đến cộng đồng người Việt khắp năm châu. Ở nơi quê người chúng tôi đã hát nhạc của Sơn như nỗi ưu tư của mình về số phận của đất nước và con người Việt Nam, về nỗi khổ chiến tranh, về khát vọng hoà bình.

 

Khác với những ca khúc khích động xuống đường thời ấy như "dậy mà đi', "cỏ cú", ca khúc về cuộc chiến của Sơn thường gây ý thức, đặt vấn đề hay trình bày vấn đề, hoàn cảnh, số phận để mỗi một người chúng ta lấy quyết định mà hành động. Và khi đã lấy quyết định rồi thì tự mình gánh lấy trách nhiệm của mình, chứ không thể đổ tội cho bài ca. Bởi thế tôi nghĩ rằng những trách cứ về Sơn, buộc tội Sơn có hơi vội vàng do sự ngộ nhận bản chất thật sự của những ca khúc TCS mà có lẽ trong một dịp khác phải được phân tích và đánh giá lại một cách trung thực.

 

Trở lại 1977. Cả một công trình sáng tác nhạc mười mấy năm đang bị đe dọa phải chối bỏ, kiểm soát, tự phê bình, Sơn đã tâm sự với tôi nỗi khó khăn cho một người nghệ sĩ trong hoàn cảnh chế độ xã hội chủ nghĩa đang được thực hành trong tính cách tuyệt đối, khai trừ mọi ý kiến khác biệt. Đã kể cho tôi nghe những buổi "đi thực tế", những lần phải viết bài tự phê bình về tác phẩm của mình, và Sơn bảo, họ không đồng ý với mình nhưng họ bảo mình viết rất hay. (Không biết những tài liệu ấy ngày nay có còn không?) Tôi đã ngạc nhiên trước những nhận xét sắc bén của Sơn, mà hồi trước vì nghe HPNTường thao thao, tôi cứ đinh ninh là Sơn đơn giản.

 

Sơn đã chạm mặt với hai vấn đề: ý thức con người trong Xã Hội Chủ Nghĩa và lý thuyết Mác-xít. Vấn nạn thứ nhất làm cho một người nghệ sĩ chân chính phải kinh hoảng là sự không thành thực với chính mình - thành thật với chính mình là điều kiện tiên quyết cho sự đạt đạo trong sáng tác nghệ thuật. Trong hai năm trường Sơn đã chạm mặt với một hiện tượng mà Sơn gọi là nhị trùng bản ngã - danh từ lần đầu nghe ở Sơn, bên ngoài nói một đằng mà bên trong nghĩ khác, mà cả hai, bên trong và bên ngoài đều được chủ nhân của chúng tưởng là đúng một cách giáo điều như nhau, chứ không phải một mặt đúng thì mặt kia phải sai, không, giáo điều là sự tin tưởng cả hai thứ sai đều đúng !

 

Vấn nạn thứ hai là sự tò mò siêu hình cố hữu, Sơn hỏi tôi ở Âu châu đã có triết gia nào dùng lý luận để bác bỏ lý thuyết Mác-xít một cách toàn diện, tương tự như Marx đã phê bình Hegel. Câu hỏi thắc mắc triết học này đã biểu lộ nỗi lo âu trí thức của một người nghệ sĩ thức tỉnh. Không băn khoăn lo âu sao được khi ở đâu cũng bị vây quanh bởi những bích chương giáo điều quá vĩ đại và hằng ngày phải điểmtâm bằng những buổi phát thanh ca ngợi chủ nghĩa như kinh nhật tụng và những buổi học tập lý thuyết Mác-Lê loại trừ mọi phê phán? Lo âu cho sức sáng tạo của mình bị tắt nghẽn khi phải đánh đổi sự yên tâm trí thức về chân lý bằng quyết đoán giáo điều nông cạn và hời hợt.

 

Một lần khác trong một cuộc đi xem triển lãm tranh tại Huế, Sơn chỉ cho tôi một bức tranh hiện thực được giải nhất, vẽ cảnh công nhân cùng với mọi tầng lớp nhân dân đang lao động, người nào cũng vai u thịt bắp mặt mày hồng hào, em bé thì bụ bẫm. Nỗi khổ của nghệ sĩ miền Nam nằm ở nơi "người người hồng hào, em bé bụ bẫm" ấy! Vì nếu vẽ hiện thực thực sự thì chỉ tìm thấy thực tế "đói dơ xương" đầy rẫy. Phải sống trong một ảo tưởng lạc quan nào đó mới có thể vẽ hay hát hiện thực "mơ mộng ngây thơ" trong hoàn cảnh Việt Nam thời ấy. Cho nên không vẽ được, không sáng tác được.Cho nên khổ!

 

Không có bài hát nào của Sơn trong quá khứ được ban giam khảo văn học nghệ thuật thời ấy cho lọt sổ. Nhạc Sơn bị cấm phổ biến.

 

Sáng tác theo chiều hướng qui định đã như một cực hình, mà không sáng tác - lẽ sống của người nghệ sĩ, thì như cây giữa mùa xuân rụng lá. Trong một hoàn cảnh như thế Sơn đã chọn lựa sáng tác và bắt đầu lượm từng chiếc lá xanh vừa rụng xuống chắp lại lên cành với bài Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui.

 

Trong đêm họp mặt bạn bè cũ nhân cuộc trở về Huế của tôi (hôm ấy có mặt bộ ba của thời trước - Sơn, HPNTường, Đinh Cường và những bạn cũ, cùng một vài khách mới, Sơn đã hát cho chúng tôi nghe ngoài những bài hát cũ, bài hát vừa mới sáng tác nói trên. Về âm điệu và lời ca, thoạt nghe, thì cảm thấy bài hát thật là bỡ ngỡ nếu được nhìn trong toàn thể ca khúc TCS.

 

Đến 1977 ca khúc TCS đã lớn mạnh và đạt đến trình độ tinh luyện, xuất thần về âm giai cũng như về ý nhạc, cho nên khi nghe Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui tôi có cảm tưởng đau đớn là Sơn đang tập đi lại những bước nhạc ấu trĩ trong sự nghiệp ca nhạc của mình, như "kìa đàn vịt ngoi dưới ao hồ" hát hồi lớp Năm, đang phải quên tình sầu, tình nhớ, mưa hồng, cõi tạm để hiện thực trong những niềm vui không có thực, đang phải tập đi những bước đoạn trường để qua cái cầu Xã Hội Chủ Nghĩa.

 

Và không những chỉ Sơn,tấtcả những nghệ sĩ miền Nam đều đã phải trải qua cay đắng ấy, trong khi họ gần nửa đời người sáng tác, họ phải bắt đầu lại từ đầu với một cảm giác đang bị cặp mắt của ban kiểm duyệt văn hoá quan sát ở sau lưng.

 

Ai nói Sơn ca ngợi niềm vui (trong lúc mọi người đang buồn đang đói) trong bài hát này? Người ấy đã nghe quá vội, chỉ nghe chữ "vui" mà không nghe chữ "chọn" đi trước. Ai vui thì nói tôi vui như bài "vui ca lên nào anh em ơi" còn một người đang ngồi "chọn" niềm vui thì người ấy chưa vui, bởi vì trong lúc chọn, "cái vui" còn là một đối tượng bên ngoài chứ chưa phải là niềm vui bên trong, cái vui nghẹn ngào, mới chỉ là một nửa, mới chỉ là "vui gượng kẻo mà" đó thôi. Âm hưởng của chữ "vui" sau chữ "chọn" nghe như có vết lăn của giọt nước mắt không nức nở của nàng Kiều!

 

Trong hoàn cảnh bấy giờ có người bảo không thể tìm ra một niềm vui nào cả và trách Sơn tại sao có thể xa thực tế, đi nói chuyện vui trong lúc cả nước khổ, ngược lại đài phát thanh Huế ngày nào cũng kể ra hàng vạn tin vui, và người ta trách Sơn sao chỉ chọn một niềm vui, và chọn một con đường để đi, trong lúc vui đã có và đường đã sẵn?

 

Trả lời chất vấn thứ hai, Sơn hát "tôi chọn một niềm vui" ấy là thái độ tích cực đó chứ, tích cực nhưng không giáo điều vì sự chọn lựa là của tôi và như thế tôi trung thành với tôi, trả lời chất vấn thứ nhất, Sơn cho thấy sự bất bình thường của việc đi chọn một niềm vui như đi lựa một chiếc áo chưa mặc, như đi mua vé xem hát mà chưa đi. Trong Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui vẫn có chữ vui, nhưng là nỗi vui được chọn lựa trong cảnh ngộ "dùi mài một thân" của người nghệ sĩ phải tìm một niềm vui để sống, phải chọn một con đường để đi giữa "gió trúc mưa mai", chọn và tìm cho được mỗi ngày một niềm vui thật sự giữa những niềm vui nhị trùng bản ngã không phải là dễ.

 

Và niềm vui mà Sơn kể ra lại không dính líu chi với những niềm vui loan ra của các đài phát thanh của cả nước thời bấy giờ cả, mà là những niềm vui tìm được trong cảnh thức Huế đã ghi đậm một thời: những bông hoa, những nụ cười, "tôi chọn gió trời mời em giữ lấy", chọn tiếng ru con để chờ nắng đầy, chờ cơn mưa tới và "nhìn gió quê hương ngồi nghĩ đời mình".

 

Tôi nhớ nàng Kiều trong "Nỗi lòng đòi đoạn xa gần, chẳng vò mà rối chẳng dần mà đau" đã nhớ về quê cũ với những kỷ niệm đầm ấm khó quên như một niềm vui an ủi cho hiện tại và cảm được tâm trạng của Sơn trong những năm sau 1975 một phần nào: Chọn ở lại trên mảnh đất quê hương như là một nhu cầu tất yếu của người nghệ sĩ - có con ve nào hát được tiếng hát trung thực của nó khi bay khỏi vùng đất mà nó vừa thoát xác? - Chọn cho được một con đường riêng cho mình để sáng tác mà không phản bội với chính mình. Chỉ với những niềm vui trong "giấc hương quan" mà đó là "gió quê hương" của tâm thức Huế, tác giả của Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui khi "nghĩ lại đời mình" đã tạo cho cuộc đời mới của mình một mảnh đất sáng tạo dù cho hạn hẹp, ở đó anh có thể chọn một niềm vui như một thứ tự do dù cho chỉ là khoảnh khắc phù du như gió, như mưa, như nắng nhưng lại trung thực với con tim, bởi lẽ "đất nước đang cần một trái tim" trung thực như thế.

 

Ngày rời Huế lúc chia tay Sơn đã đem đến tặng ba bài hát viết tay trên trang giấy học trò - hồi ấy giấy viết tốt hầu như không có, bài hát nói trên, và hai bài Con Chim Nó Đậu Cành Tre, Em Đi Qua Chuyến Đò hai sáng tác mới phối hợp điệu dân ca và nhạc soul mà Sơn rất đắc ý. Hành lý mang theo hôm ấy là tình bạn hữu và một nỗi xao xuyến lo âu cho người ở lại. Ở nơi xa mỗi khi nghe ai hát những bài hát ấy tôi lại thấy xót xa với niềm vui như một giọt nước mắt khô không chảy ấy.

 

Trong những năm kế tiếp, sau một khoảng thời gian bặt tiếng, nhạc của Sơn như một luồng nước ngầm chảy đến miền Bắc và chinh phục mọi tầng lớp thính giả, mặc dù bị cấm phổ biến, trong những chuyến xe đò từ Nam ra Huế, ra Bắc, du khách bỗng nghe ấm lòng khi nghe Tình Nhớ, Quỳnh Hương như cuộc trùng phùng bằng hữu bất ngờ, thấp thoáng, quấn quýt bên tai.

 

Tiếng hát TCS đã trở thành tiếng hát của mọi người. (Sự thành công của Sơn sau 1977 là việc nghiên cứu trong tương lai.) Sơn thường bảo "đời đã đãi ngộ" Sơn đó, tôi thì nghĩ, không chỉ do thế, chính trái tim chân thật đầy đạo vị của Sơn đã gặp gỡ trái tim của mọi người dù Bắc hay Nam, hữu hay tả, đó là nguồn suối thành công của Sơn.

 

(...)

 

Ngoảnh mặt lại nhìn thì đến bây giờ chúng tôi chỉ có Tiếng Hát Trịnh Công Sơn như tiếng của cõi lòng thế hệ 40 - 60.

 

Vĩnh Biệt

 

Ngày đưa đám Sơn, anh em ở Huế, một số vào Sài-Gòn, một số người ở lại Huế, trong đó có tôi. Nghe báo tin ra hàng ngày là đám tang sẽ rất lớn, người ái mộ đem hoa đến không kể xiết, bỗng chùn chân không muốn đi.

 

Ở lại Huế, hội văn nghệ tổ chức lễ truy điệu, bạn hữu, người ái mộ đến rất đông, nhưng cũng có người không đến. Hỏi tại sao. Trả lời, tui không tới, không đi mô hết, tui đã từng thao thức nhiều đêm với hắn ở trên chùa, thời nhỏ đã từng lăn lóc với hắn trong vườn dâu trong bụi sắn, chừ tui ở nhà tui khóc với hắn, tui nói với hắn là đủ rồi - một chiêu bằng hữu kiểu Huế kỳ quái! không phải khóc cho Sơn mà với Sơn, không phải điếu văn cho Sơn mà nói với Sơn trong nỗi "bạn bè rời xa chăn chiếu". Ô hay, sao nỗi cô liêu bỗng vô tận thế này?

 

Ngày đưa đám Sơn,tôi đã đilại những con đường ở Huế, đường qua Trường Tiền đường lên Bến Ngự, vòng xuống Ngự Viên, những con đường chúng tôi đã đi thời thanh xuân, bỗng vấp chân trên đường, hòn đá lăn rơi khô khan như tiếng đất rơi tiễn biệt trên một quan tài, những viên sỏi đá! một thời tuổi xuân! đã muốn nhìn vô tri đồng nghĩa với chữ TÂM, với chữ THƯƠNG!

 

Sơn ơi, nơi cõi "đêm chưa qua mà ngày chưa tới" trong kinh Bát Nhã có phải "ngày sau sỏi đá vẫn cần có nhau"!

 

Thái Kim Lan

 

GHI CHÚ

 

(1) Sisyphus: nhân vật trong huyền thoại Hy Lạp, con của Aiolos và nữ hoàng Korinth, nổi tiếng là tinh ranh quỉ quyệt đã dám bắt thần chết trói lại để cho con người khỏi phải chết, sau đó bị trừng phạt vì tội ấy suốt đời phải lăn một tảng đá lên núi, nhưng khi đến nơi thì tảng đá lại rớt xuống, và Sisyphus lại phải bắt đầu lại công việc lăn đá lên núi.

 

(2) và (4) Công án Triệu Châu: "Một hôm trong tự viện của Hoà Thượng Nam Tuyền, tăng chúng ở đông và tây đường tranh nhau một con mèo. Nam Tuyền cầm con mèo giơ lên nói: "Đại chúng nếu có ai nói được (đắc đạo) thì cứu mạng cho mèo, bằng nói không được (đạo bất đắc) thì ta sẽ chém mèo vậy!" Chúng chẳng ai nói được, Nam Tuyền bèn chém mèo. Chiều đến, Triệu Châu về, Nam Tuyền đem chuyện kể lại cho Triệu Châu. Triệu Châu bèn cởi giầy đội lên đầu rồi đi ra. Nam Tuyền nói: "Nếu như có ông ở đó, hẳn đã cứu được mạng cho mèo rồi."

 

(3) Công án Thiền nổi tiếng của Hakuin - Hãy Lắng Nghe Tiếng Vổ của Một Bàn Tay: "Khi ta vổ hai tay vào nhau, ta nghe tiếng vổ tay hay là nghe tiếng vổ của một bàn tay?"

 

 


Trịnh Công Sơn: Đôi nét chấm phá

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


Trúc Chi

 

 

Tình yêu như trái phá...con tim mù lòa... Lúc gặp câu hát ấy lần đầu tiên khi lật một tập nhạc Trịnh Công Sơn trong một tiệm sách ở Huế vào những ngày khá bận rộn với tin tức chiến sự trong nước, tôi đã để mắt tôi dừng lại khá lâu trên trang giấy in bài nhạc có lời ca do chính tay anh viết và tôi cũng đã suy nghĩ khá lâu về hình ảnh mới mẻ này trong ngôn ngữ của tình yêu. Một hình ảnh rõ rệt, mạnh bạo, cho thấy tác giả có óc tưởng tượng phong phú. Trước khi trái phá được Sơn khai sinh, người Việt chúng ta cũng đã quen thuộc với một từ ngữ khác, cũng chát chúa không kém, tả được cái sửng sờ, cái tình trạng ngơ ngẩn, ngẩn ngơ mà ai cũng đã sống qua sau một lần yêu thành thật và do đó đắm đuối, si mê. Và đó là tiếng sét tình yêu (le coup de foudre) trong lối nói của người Pháp.

 

Tiếng sét này, cả nhân loại nghe được, cảm nhận được. Tiếng nổ này, lọt vào kinh nghiệm sống của một người đã thấm được, mà thấm sâu sắc, cảnh chết chóc, tang tóc do chiến tranh gây ra, nó thành ra tiếng đinh tai của trái phá. Thời bình người ta xửng vửng vì tiếng sét tình yêu. Sống với khói lửa mịt mù, bom đạn chập chờn ngày đêm, âm thanh của trái phá mới lọt một cách hết sức tự nhiên vào suy tư, vào ngôn ngữ của Trịnh Công Sơn. Thật ra, có tưởng tượng nào mà không thoát thai, phát tích từ kinh nghiệm sống. Vào những năm đầu của thập niên 70, sau Tết Mậu Thân, sau Mùa Hè Đỏ Lửa, không có ai bị một cú “sốc” vì cái bạo, cái trực diện của trái phá, dù rằng trước đó mọi người vẫn thân thiết hơn với những hình ảnh khác của tình yêu, nhẹ nhàng hơn như tình trong như đã mặt ngoài còn e hoặc dịu dàng hơn như đứng ngẩn trông vời áo tiểu thơ.

 

Lời trong những ca khúc của Trịnh Công Sơn nhan nhản những hình ảnh chiến tranh, đầy rẫy những khổ hận của chiến thời như vậy. Lọt vào những bộ óc bị chính trị điều kiện hóa, chúng có thể được đem ra làm lợi khí cho một luận điệu tuyên truyền nào đó, tùy theo chỗ đứng - tôi cố ý tránh từ ngữ “lập trường” - của người phát biểu. Nhưng nếu chỉ có những thảm cảnh chiến tranh, nếu chỉ có ngần ấy thì toàn bộ tác phẩm của anh - non 600 bài chứ không ít - đã và sẽ không để lại cái lay động thấm thía mà chúng ta vẫn cảm nhận mỗi khi ngẫm nghĩ về ý nghĩa của một câu hát, một bài ca.

 

Chúng ta còn có một người nghệ sĩ. Một nghệ sĩ rất giàu tình cảm và nhạy cảm. Một nghệ sĩ bị ám ảnh bởi những thắc mắc về ý nghĩa cuộc đời. Những thắc mắc, những ray rứt bắt nguồn từ một nhận thức rất rõ ràng về tính cách phi lý của bạo động, của chiến tranh, dù là trong tất cả mấy trăm ca khúc đó, theo chỗ tôi biết, không có câu nào anh nói trắng ra như vậy.

 

Anh không ngả hẳn về một vũ trụ quan của một tôn giáo hay tín ngưỡng nào. Lý do giản dị là nếu anh hoàn toàn tin tưởng vào một tôn giáo nào thì hẳn anh đã ngưng thắc mắc. Điều tôi tạm gọi là cái “loay hoay siêu hình” của anh nó lướt qua nhiều niềm tin được nhắc đến qua thuật ngữ của Phật giáo, Thiên Chúa giáo , Lão Trang mà Sơn đã sử dụng trong ngôn từ của anh.

 

Cát Bụi mệt nhoài chăng? Thượng Đế của Thiên Chúa đã chẳng tạo ra con người từ một nắm đất là gì? Cái phù du của đời người nó nhắc nhở rằng một ngày nào đó ai cũng trở về với cát bụi. Dấu chân địa đàng chăng? Đặt câu hỏi đó là nghĩ ngay đến Thiên đàng của chúa Ki-Tô. Ta thấy em trong tiền kiếp, có nghĩa là thấy người yêu trong luân hồi vô tận. Tìm trong vô thường có đôi dòng kinh... Thì đó, tiền kiếp và vô thường lại là những đóa hoa đượm hương giải thoát luôn hé nụ trong vườn Tứ Diệu Đế của Đức Thích Ca. Không có cái chết đầu tiên..mà cũng không có cái chết sau cùng...hình như nhuốm chút vô thủy vô chung của vũ trụ Trang Tử. Một Cõi Đi Về ...loáng thoáng hình bóng của sinh ký tử qui, của sống gửi thác về trong tín ngưỡng cổ truyền.

 

Nhưng mà về đâu? Chính vì anh vui chơi giữa đời, biết đâu nguồn cội, chính vì ý thức được cái bé bỏng của con người giữa vũ và trụ, tức là thời gian và không gian trong triết học Trung Quốc, rồi không biết về đâu cho nên anh cô đơn vô cùng. Vì cô đơn nên anh khát yêu và khát được yêu. Vì khao khát tình yêu nên trái tim của anh, khối tình của anh, anh trải rộng ra “cả và thiên hạ”, nói như Hàn Mặc Tử. Anh yêu từng ánh mắt không kịp bắt, từng tà áo vụt thoáng hoa, từng tia nắng, từng giọt mưa, từng viên sỏi, từng chiếc lá. Tôi nghĩ điều anh yêu nhất chính là cái mong manh của từng phút giây hoan lạc trong cuộc sống. Anh khuyên tất cả mọi người hãy yêu, hãy yêu nhau bởi vì sẽ có lúc mà đời đốt nến chia phôi dù nhớ thương cũng hoài.Vì anh thường bận lòng với cái phù du của một nụ cười, cái chớp mắt của một sợi nắng, cái vụt thoáng của một giọt mưa, cái hối hả của ngày tháng, nên ca khúc của anh thường là buồn.

 

Nhưng cái buồn trong con người Trịnh Công Sơn không chỉ dừng lại ở những nhớ thương tiếc nuối không có đối tượng như cái buồn vơ vẩn, cái nhớ vẩn vơ thường thấy trong cảm xúc của những tâm hồn lãng mạn trữ tình, nó đi xa hơn chút nữa, nó đi sâu hơn chút nữa, có mở đường cho những chuyến lên đường đi vào thế giới sầu của những quả tim, những khối óc đã ý thức được điều mà chúng ta thường nhắc đến như là “thân phận con người.”

 

Từ ngữ “thân phận con người” thường vẫn hàm một cái ý cam chịu, có phần tiêu cực trước sự sắp xếp của định mệnh, của số kiếp. Cái sầu về thân phận con người trong thi ca Trịnh Công Sơn, có thì có đấy thật, nhưng chính cái sầu đó lại là động cơ thúc giục anh nên yêu chính mình, yêu người, yêu đời, yêu tình yêu, nó không bợn một mảy may yếm thế.

 

Cái tích cực của Trịnh Công Sơn không vùng lên mà phản kháng điều không thể tránh được. Kiếp người đã ngắn ngủi, thêm đó là cảnh con người giết con người. Vạn vật là vô thường, thêm vào đó là sức tàn phá của chiến tranh. Trịnh Công Sơn nhập cuộc - cuộc đây là cuộc đời, cuộc sống - giữa cái màn ấy của của một tấn bi kịch, nếu không hẳn là thảm kịch. Đừng bắt anh yêu đời với cái vô tư của tuổi thơ mà hãy nhìn anh yêu đời với cái bó tay của một người đứng trước điều tôi tạm gọi là cái “như-vậy-rồi-đó” của nhân sinh, cái yêu đời thoáng đôi chút ngậm ngùi, ngậm ngùi mà không chua chát, của một cái đầu đang cúi xuống trước khổ lụy của tâm giới, nhưng trí tuệ lại ngẩng lên mà hướng về viễn tượng của cái thoáng, cái thoát, cái độ lượng, cái đạt.

 

Trước mặt tôi, bây giờ, treo trên tường là bài Cõi Tạm do chính tay Sơn chép tặng vợ chồng tôi lúc chúng tôi ghé thăm Sơn vào tháng hai năm 1975 ở Huế. Bài lục bát ấy có hai câu:

 

 

 

Nhân gian về trọ nhiều nơi

 

Riêng đây là chốn chưa nguôi máu đào.

 

 

 

Trong những ấn bản về sau này của bài đó, tôi thấy vắng bóng hai câu trên. Tôi không nghĩ rằng chính Sơn đã tự ý bỏ điều nhận xét khách quan ấy, vì lúc ấy chiến cuộc chưa chấm dứt. Dễ gì mà một người mẹ lại rứt được một đứa con của mình.

 

Nhưng mà có vắng hai câu thơ kia thì toàn bộ thi ca của anh cũng vẫn không vì thế mà giảm giá. Con người nghệ sĩ lang thang dưới vòm trời này, dưới vùng trời Việt Nam ấy, con người nghệ sĩ này nặng nghìn cân vì cái suy tư của mình mà cũng nhẹ tênh trong tâm trạng của một tên hát rong, con người ấy đã xâu một viên ngọc lưu ly vào chuỗi trân châu kia của thơ và của nhạc Việt. Tôi nghĩ cái lóng lánh của viên ngọc ấy còn mãi sưởi ấm niềm cô đơn và xoa dịu nỗi khắc khoải của bất cứ ai biết ngắm nó với một cái nhìn phóng thẳng từ trái tim mình.

 

 

 

 


Trịnh công sơn: Người ca thơ

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


văn cao

 

Tôi gọi Trịnh Công Sơn là người ca thơ (Chantre) bởi ở Sơn, nhạc và thơ quyện vào nhau đến độ khó phân định cŸi nào chính, cŸi nào phụ. Và bởi Sơn đ hŸt về quê hương đt nước bằng cả tm lòng của một đứa con biết vui tận cùng những niềm vui và đau tận cùng những nỗi đau của Tổ quốc mẹ hiền.

Mi hơn một năm sau ngày 30 thŸng 4, chúng tôi mới thực sự mặt nhìn mặt tay cầm tay lần đầu, nhưng tôi có cảm giŸc như chúng tôi đ là bạn của nhau tự bao giờ, mặc dù giữa tôi và Sơn, còn cả một thế hệ đệm. Nói cŸch nào đó, tôi đ gặp Sơn từ những ngày đt nước còn chia hai miền và còn chìm trong khói lửa. Tôi muốn nhắc đến ở đây một kỷ niệm không thể quên ở nhà một người bạn trẻ. ‡êm y lần đầu tiên tôi nghe (cũng có nghĩa là gặp) Trịnh Công Sơn... Những bạn trẻ hŸt cho tôi nghe gần suốt đêm hàng loạt ca khúc Trịnh Công Sơn (không biết họ học ở đâu?) hŸt say sưa đến nỗi đứt cả dây của cây đàn ghi ta duy nht có trong nhà.

Trong âm nhạc của Sơn, ta không thy du vết của âm nhạc cổ điển theo cu trúc bŸc học phương Tây. Sơn viết hồn nhiên như thể cảm xúc nhạc thơ tự nó trào ra. Nói như nhạc sĩ Nguyễn Xuân KhoŸt, người bạn già của tôi, "Trịnh Công Sơn viết dễ như ly chữ từ trong túi ra." CŸi quyến rũ của nhạc Trịnh Công Sơn có lẽ chính là ở chỗ đó, ở chỗ không định tạo ra một trường phŸi nào, một triết học nào, mà vẫn thm vào lòng người như suối tưới. Với những lời, ý đẹp và độc đŸo đến bt ngờ hôn phối cùng một cu kết đặc biệt như một hình thức của dân ca hầu như không thay đổi, Trịnh Công Sơn đ chinh phục hàng triệu con tim, không chỉ ở trong nước, mà cả bên ngoài biên giới nữa. Và nếu tôi không lầm thì du n của Sơn đ ít nhiều in trên tŸc phẩm của một số nhạc sĩ thời kỳ sau 1975.

Có lẽ cũng không cần nghe lại nữa, dù bây giờ và sau này Sơn có in thêm. Một lần là đủ, từ cŸi đêm chiến tranh y, tôi biết mình đ gặp một tâm-hồn-chị-em xẻ chia "một cõi đi về" (1). Và tôi viết lời bạt này cho tập nhạc của Sơn như giữ một lời hẹn thầm chưa ngỏ, lời hẹn của một tri âm với tri âm...

Văn Cao

(1) ‡ầu đề một bài hŸt của Trịnh Công Sơn

 


Trinh Trắng Áo Dài

Quốc Hùng

 

 


Hôm nay trời trắng trong gió vi vu hàng cây lá rơi

Em như là tia nắng rồi soi bóng tối

Anh như bóng đêm bước lang thang tìm em khắp nơi

Như con diều tung bay bay khắp bầu trời

Em cắt con diều nó bay, nó bay bay mãi

Diều tung tăng khắp tám phương trời

Tìm em khắp nơi nhìn thấy tìm em nhìn thấy

Ngồi lên bắt đền, bắt đền ai đền ai, đền ai đừng có bắt đền

Tìm một cành hoa trắng tựa như áo dài em

Ta yêu em trinh trắng tưa như muôn cành hoa thắm

Và một lần em khóc tựa như những giọt sương rơi

Rơi trên cây bóng trắng tưa như chiếc áo dài

Áo dài ơi áo dài ơi, này chiếc áo dài ....

 

ĐK :

 

Hôm nay trời trong gió vi vu hàng cây lá rơi

Em như là tia nắng rồi soi bóng tối

Anh như là chiếc bóng đếm bước lang thang tìm em khắp nơi

Như con diều tung bay khắp bầu trời

Em có biết chăng con diều nó bay nó bay đi mãi và mãi đi tìm chiếc bóng áo dài

Diều đi với em cùng đến bên, cùng nắm tay đừng có bắt đền

Hãy vui mừng hãy vui đùa nầy chiếc áo dài

Tìm một cành bông trắng tựa như chiếc áo dài của em

Ta yêu em trinh trắng tựa như muôn cành hoa thắm

Và một lần em khóc tựa như những giọt sương rơi

Rơi trên bóng trắng tựa như áo dài

Áo dài ơi, áo dài ơi này chiếc áo dài....

Yếu Nhân


Trịnh-Công-Sơn-của-tôi

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


Trịnh-Công-Sơn-của-tôi

Ðằng Kia Góc Phố, Bên Kia Ðời...

 

 

I.

tôi chưa hề quen ông, nhưng ông rất quen tôi,

đi đi về về với từng ngõ ngách tim tôi.

tôi chưa hề trò chuyện cùng ông, nhưng ông tâm sự cùng tôi,

rất nhiều, khi tôi một mình trong tĩnh lặng, như bây

giờ.

 

 

II.

hồn nhiên tôi, ông nâng niu.

băn khoăn tôi, ông thấu đáo.

phẫn nộ tôi, ông vỗ về.

chán nản tôi, ông rủ rê.

vô thường tôi, ông cảm thấy.

yếm thế tôi, ông nhận chân.

miệt mài tôi, ông tích tụ.

 

 

III

năm nào tôi dẫn vợ con đi nghỉ hè với thiên nhiên. một buổi sáng, tôi dẫn con ra chỉ cho cháu xem núi xanh có tuyết phủ đỉnh cao. tôi vừa chỉ, vừa cắt nghĩa. một lúc sau, tôi nhìn xuống, con tôi không màng đến cảnh thiên nhiên hùng vĩ, cũng chẳng nghe lời tôi nói. cháu đang nhìn chăm chú một con sâu đang bò trên thân mỏng một loài dã thảo, chầm chậm tiến về phía nụ hoa.

 

cái tôi yêu ở ông là thế. tài hoa, nhưng vẫn phải nhạy cảm để nhìn ra cái ngẫu nhiên giữa cái đương nhiên. triết lý, nhưng vẫn phải tinh tế để bắt được cái vô thường trong những tia chớp bình thường.

 

tôi yêu nhạc ông là vậy. trong cái thông hiểu của một người biết chiêm nghiệm để thu thập, ông vẫn, cùng một lúc, là đứa trẻ thơ với những ý nghĩ hồn nhiên và ngộ nghĩnh. và sống được hai tâm hồn ấy trong một lúc, hay ít ra trong nhạc của ông. chúng, những ca khúc đó, là hiện thân của cả hai, cùng một lúc.

 

cái hay, cái bén nhạy, cái tinh vi, ai cũng nghe ra.

 

riêng tôi, yêu lắm những câu hỏi, những ngôn từ, những y 鮧hĩ thiết tưởng chỉ có những đứa bé mới bật ra, và cũng chỉ những đứa bé chúng đặt ra với nhau:

 

em đi qua chuyến đò lắng nghe con sông nằm kể

trăng ơi, trăng rất tệ, mày đi nhớ chóng về

 

tôi vẫn nhìn thấy em giữa đám đông xa lạ

vì em như chim trắng giữa trống đồng bước ra

 

đời sẽ cho lộc và đời sẽ cho hoa

em suối kia rất ngọt và tôi đứng hai bờ

đời sẽ cho lộc và đời sẽ cho hoa

em líu lo bên đời dạy tôi biết xa gần

 

em là ai? em là ai?

tôi tìm hạt bụi bay trong cuộc đời

tuổi mười sáu, xanh cho mọi người

 

 

thằng bé xinh xinh ra đông giữa ngọ

mặt kia lồ lộ mang ý yêu tinh

yêu tinh cùng diều cùng diều bay quanh

vươn tay chào mừng từng loài chim quen

mê man trời hồng vượt đồi lên non

lên cao mịt mùng

 

tôi như trẻ nhỏ ngồi bên hiên nhà

chờ xem thế kỷ tàn phai

 

 

IV.

ông ra đi, có nhiều tiếc nuối.

 

nhưng tôi tin, ông không bận bịu, không vấn vương.

 

từ khi con người đó thôi không làm nhạc nữa, hoặc nếu có,

từ khi không phổ biến nhạc của mình nữa,

con người đó đã chia tay cùng những gì mình tác tạo.

không chối bỏ chúng, nhưng không quyến luyến chúng.

 

người đi, nhạc ở lại trong lòng người nghe. là điều hẳn nhiên.

 

nhưng trái tim âm nhạc đó, với tôi, đã một hành trình mới

về nơi

nhạc không là âm thanh, mà là sự lặng thinh

lời ca không là ý niệm, mà là cái vô ngôn của tri duy.

 

thường, không ai nghe được.

nhưng nếu cảm nhận được sự dứt khoát sáng tạo đó,

thì ca khúc mới ấy vẫn miên trường.

 

 

V. KẾT

tôi viết những dòng chữ này lúc vào khuya bên châu Mỹ.

ngay bây giờ, bên kia, tiễn đưa bắt đầu, xót thương hồng thủy.

 

(tôi vẫn nghe giọng hát ấy cất lên trong cõi thinh lặng,

giữa những tiếng khóc đang níu kéo, hoài

những nỗi buồn đau.)

 

riêng tôi, tôi vẫn nghe, vẫn thấy, vẫn tâm tình cùng trái tim

ấy -

trong giấc ngủ ngoan của con tôi trong vòng tay mẹ cháu,

(giọt nước mắt thương con, con ngủ me mừng...)

trên vài chiếc lá vàng còn sót lại trong khu vườn bắt đầu

vào xuân,

(đôi khi thấy trên lá khô một giòng suối...)

và ở mỗi tao ngộ,

mỗi góc phố,

mỗi con đường,

mỗi chia ly,

mỗi tang thương,

mỗi hạnh phúc,

mỗi...

mỗi...

và muôn vàn mỗi cái-mỗi khác

đã

đang

và sẽ đến với chúng ta...

 

 

này Chinh,

này Lan,

và này Tú...

có nghe chăng?...

 

"hắn" vẫn đứng...

đằng kia góc phố, bên kia đời -

" ... tiếng ru mẹ hát những năm xưa

mãi là lời ca dao bốn mùa

tìm thấy nỗi nhớ từ mỗi chiếc lá

góc phố nào cũng thấy quê nhà... "

 

 

hắn vẫn đứng.

đằng kia góc phố,

bên kia đời.

vẫn hát

cho từng nỗi-khốn-khó-an-thường

trong mỗi chúng ta.

 

 

 

Nguyễn Phước Nguyên

4 tháng 4, 2001

 

 

 


Trò Chơi

Tôn Thất Lập

 

 


Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này.

Em ra cái kéo cắt tình vu vơ

Anh ra phong thư gửi tình thương nhớ.

Đền em đi nhé, thua rồi làm ngơ

Đền em một đoạn bài thơ chung tình.

 

Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này

Em ra cái búa đánh đòn ăn gian.

Anh ra cây kim tặng em may áo.

Ngày nay may máy ai cần kim đâu.

Ừ thôi anh để về khâu cuộc tình.

 

Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này

Em ra mái tóc trói đời anh luôn.

Anh ra đôi tay vòng quanh em mãi

Tình yêu đâu có ai trọng tài đâu.

Thua hơn thôi kệ cho nhau cuộc đời.

 

Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này

Em ra đôi mắt để nhìn anh thôi

Anh đang mơ em và nhìn thế giới.

Cùng ra đôi mắt ta huề nhau đi.

Cầu cho nhân loại cùng chơi "tù tì".


Trò Chơi Dưới Mưa

Lê Quốc Thắng

 

 

 

 


Trời mưa cho ta nhớ, khi xưa ta bé, cùng nhảy nhót bên nhau giữa cơn mưa.

Tay trong tay nắng, vang câu ca mãi, để cùng hát trong trời mưa khúc ca yêu.

Tìm đâu cho thấy thời gian trôi mãi đi vào lãng quên. Giờ đây trí nhớ như vui buồn.

Mưa, chuyện ngày xưa bé thơ những ngày thần tiên đón ta về.

Hãy hát mãi hát mãi khi chiều mưa để cùng niềm vui xôn xao kỷ niệm xa rồi.

Cùng nhảy theo nhịp mưa.

Hãy nhớ mãi nhớ mãi khi chiều mưa tìm lại ngày xưa bên nhau kỷ niệm xa rồi.

Cùng hát theo nhịp mưa!

 

 

Phương Dung


Trở Lại Bạc Liêu

Vũ Đức Sao Biển

 

 


Ca sĩ: Phi Nhung

CD: Tân Cổ Giao Duyên (Phi Nhung & Mạnh Quỳnh)

 

Về (ê) trông sóng lúa mênh mông hẹn những mùa vàng bội thu.

Bạc (o) Liêu miền đất phương Nam sáng ngời (ngọt ngào) tình yêu thủy chung.

Chất ngất trong (tim) ta tấm lòng ai thiết tha (nhớ nhung) mong đợi.

Tiếng ca mơ màng theo cung đàn Dạ cổ hoài lang.

 

Từ là từ phu tuớng (o) bảo kiếm sắc phong lên đàng.

Vào ra (Ngày đêm) luống trông tin bạn (n).

Năm (o) canh mơ màng .

Em luống trông tin chàng.

Cho gan vàng quặn đau ý a.

 

Ôi tiếng ca chứa đựng (thắm đuợm) nghĩa tình cưu mang (cả tình quê hương).

Ôi tiếng ca gói trọn tấm (cả) lòng thủy chung (yêu thương).

Buổi ấy ra đi tuởng ngàn năm lẻ đôi én nhạn.

Hôm nay quay về xin cùng nhau nói câu sum vầy.

 

(Repeat from start)

 

Lòng đây thiết tha mong đợi xin đó đừng phụ nghĩa tào khang.

Hoài lang tiếng ca đang gọi ta quay về Bạc Liêu mến yêu.

 

P.S. Những chữ trong dấu ngoặc đơn ( . ) là nguyên bản của tác giả.

Nhưng đôi khi ca sĩ hát thì có sửa lời sửa chữ! Chẳng hạn như câu "Ôi tiếng ca thắm đượm cả tình quê hương" (nguyên lời của tác giả) thì ca sĩ Phi Nhung hát là "Ôi tiếng ca chứa đựng nghĩa tình cưu mang."

BacLieuCongTu


Trở Lại Mùa Hè

Bảo Chấn

 

 


Trời chiều mùa hè

Cơn gió mát lá me xanh lao xao bên hiên nhà

Trời chiều mùa hè

Mây trắng xóa trắng xóa

Xao xuyến những chiều tháng tư

 

Và em biết những đêm rất buồn sẽ qua

Và anh đã quay về mắt nhìn thiết tha

 

Trở lại mùa hè em hát mãi khúc hát khúc ca mùa hè với anh!

Rạt rào, rạt rào, mưa xối mát xối mát

Những cơn mưa cơn mưa mưa đêm hè

Nụ cười thật hiền, trong ánh chớp sáng lóa âu yếm anh cười với em

tvmt


Trở Lại Phố Cũ

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Minh Khang

 

Chuyện tình ta hôm nay

Tựa như chiếc lá úa.

Chợt hình bóng mỗi người mỗi ngã.

Như cánh chim bay xa đến nơi em đợi chờ

Còn lại em một mình quay bước.

Đừng buồn chi em ơi

Vầng trăng đã khép kín

Gọi tên nhau chỉ để thêm đau.

Em ước mong cơn mưa xóa tan đi cuộc tình

Để lại đây dấu chân đôi tình nhân.

 

Từ khi anh ra đi về nơi rất xa.

đàn chim én ủ rũ bay về phố cũ.

Thà xa nhau yên vui còn hơn bên nhau hoài.

Trách chi khi ta đến trong lầm lỡ !

 

Người yêu ơi! Đêm qua anh nằm mơ thấy em.

Mà sao em vui với ai trong vòng tay.

Nhìn em anh ngỡ như hôm nào

tiếng bước chân em về

xóa tan đi cơn mơ dài tăm tối

 

Câu kinh xưa giờ đây dối gian.

Còn lại rêu phong lãng quên trên thềm xưa.

Thời gian xuân hết giấc mơ ngọt ngào,

sẽ mãi không quay về.

Biết trong tim ta luôn chờ nhau, chỉ là mơ!

 

Trách chi con tim ngủ say...!!!

ban nhạc 1088 trình bày

Hoài Thương


Trở Về

Châu Kỳ

 

 


Trở Về

 

Lời Và Nhạc: Châu Kỳ

 

Blues

4/4

 

Về đây nhìn mây nước bơ vơ

Về đây nhìn cây lá xác xơ

Về đây mong tìm bóng chiều mơ,

mong tìm mái tranh chờ, mong tìm thấy người xưa

 

Về đây buồn trông cánh chim bay

Về đây buồn nghe gió heo may

Về đây đâu còn phút sum vầy,

đâu còn thắm niềm say, lạnh lùng ngắm trời mây

 

Nơi xưa, ôi giờ đây nát tan,

đò vắng không người sang, thôn xóm trông điêu tàn

Xa xa, nghe tiếng chim kêu đàn,

nghe suối reo bên ngàn, dường như oán như than!

 

Chiều nay buồn trông cánh chim bay

Chiều nay buồn nghe gió heo may

Chiều nay đâu còn phút sum vầy,

đâu còn thắm niềm say,

lạnh lùng ngắm trời mây

 

TÀI LIỆU THAM KHAỎ: Trở Về, nhạc và lời Châu Kỳ, T.H. 335, Tinh Hoa Huế ấn hành lần thứ ba 1954

tvmt + PAD


Trở Về

Mai Anh Tuấn - Hoàng Yến

 

 


Ta về một tối trăng trong

Hàng dừa rũ bến sông tiêu điều

Lối về nhà cô tịnh liêu

Thềm hoang phảng phất ít nhiều dấu xưa

Trăng treo lơ lửng ngọn dừa

Cội mai ngã bóng rào thưa mấy hàng

 

Cổng xưa sao bỗng ngỡ ngàng

Đường quen sao luống bàng hoàng bước chân

Đi về mấy nỗi phân vân

Tình mơ mấy nỗi bâng khuâng hỏi mình

 

Trăng xưa vẫn nước soi hình

Dậu xưa vẫn bướm trao tình hoa tươi

Gió xưa vẫn quện mây trời

Sân kia vẫn lá bàng rơi rụng đầy

 

Cung đàn xưa vẫn ngất ngây

Khúc xuân xưa níu tháng ngày chơi vơi

Gương xưa nào thấy bóng người

Vườn xưa vọng tiếng ai cười đêm xuân

<font color=brown>Mèo Ướt</font>


Trở Về Bến Mơ

Ngọc Bích

 

 


Ngày nào một giấc mơ!

 Đâu những đêm trăng mờ ai ngóng chờ

  Khi áng mây thành thơ nhẹ gió đưa!

   Theo tiếng đàn thuyền mơ tìm bến xưa

 

Một chiều mùa chiến chinh

 Xuân ngát hương thanh bình say mối tình

  Khi ánh trăng về vui đời thắm xinh

   Bên dáng huyền thầm mơ lúc tuổi xanh!

 

Nhớ những phút sống bên nhau đêm nào?

 Trăng quyến đôi tâm hồn dìu về đâu?

  Nhớ những tiếng hát say sưa êm đềm

   Tuy vắng xa nhưng lòng còn xao xuyến!

 

Nghẹn ngào niềm nhớ nhau!

 Thương xót ai trăng sầu bên mái lầu!

  Hay đớn đau vì câu "Chờ kiếp sau!"

   Trăng úa màu lệ dâng ướt ngàn sao!


Trở Về Cát Bụi

Lê Dinh

 

 


Sống trên đời này người giàu sang cũng như

người nghèo khó.

Trời đã ban cho ta cám ơn trời dù sống thương đau 

Mai kia chết rồi trở về cát bụi giàu khó như nhau 

Nào ai biết trước số phận ngày sau ông trời sẽ

trao 

 

Này nhà lớn lầu vàng son

Này lợi danh, chức quyền cao sang

có nghĩa gì đâu ...sao chắc bền lâu

như nước trôi qua cầu

 

Này lời hứa ... Này thủy chung

này tình yêu ...chót lưỡi đầu môi

cũng thế mà thôi

Sẽ mất ngày mai như áng mây cuối trời

 

Sống trên đời này tựa phù du có đây lại rồi

mất.

Cuộc sống mong manh xin nhắc ai đừng đổi

trắng thay đen

Nào người sang giàu đừng vì tham tiền bỏ nghĩa anh em

Người ơi xin nhớ cát bụi là ta ...mai này chóng phai 

 

Người nhớ cho ta là cát bụi trở về cát bụi

Xin người nhớ cho


Trở Về Cát Bụi 2 (Cát Bụi Tình Đời)

Mạnh Quỳnh

 

 


2/4 Slow

 

Làm con người[Dm] trong cuộc đời có bấy nhiêu năm. Ai giàu sang[Gm] ai khốn khó bần hàn[Dm], ai lầu cao[C] tột đỉnh son vàng[F]. Ai dãi dầu[Dm] một nắng hai sương[A], mai lìa đo*`i[C] nhắm mắt xuôi tay[F]. Còn gì đâu[C] thể xác không hồn[F], trong quan tài[Am] vùi xuống huyệt sâu[Dm]. Còn lại gì[D] nào quyền tước uy danh[Gm], hay chỉ là[C] cát bụi hư vô[Dm].

 

ÐK : Có[Dm] nhiều đêm[F] trong giấc mơ dài[Bb], tôi mơ đời[Am] chẳng dối lừa nhau[Dm]. Người yêu người[D] bằng lẻ sống con tim[Gm], nhân nghĩa đời[C] đẹp tựa như mơ[F]. Bao[A] lứa đôi tròn mộng, người yêu người không thù oán vu vơ[Bb]. [A]Hỡi[Dm] tình nhân[F] thắm thiết không rời[Bb], đừng vì tiền[Am] phụ nghĩa phu thê[Dm]. Ðừng vì uy quyền[D] bội nghĩa thâm giao[Gm], cho nụ cười[C] ngự trị trên môi[F]. Ôi[A] ước mơ ngọc ngà, biết bao giờ tìm được ai ơi[Dm].

 

Rồi mai này[Dm] khi giã từ kiếp sống nhân sinh. Bao người thương[Gm] bao kẻ nhớ đời đơi[Dm], bia mộ kia[C] ghi khắc tên người[F]. Ôi lẽ thường[Dm] chỉ bấy nhiêu thôi[A], đua đòi gì[C] chỉ khổ thêm thôi[F]. Này bạn ơi[C] xin nhớ cho rằng[F], dù -đường đời[Am] vạn nẻo về đâu[Dm]. Cuộc đời mình[D] là bụi cát xa xôi[Gm], thế gian này[C] chẳng phải riêng ai[Dm]

www.xuviet.org (RanHoMang)


Trở Về Cố Đô

Văn Phụng

 

 

 


Bao năm sống xa quê nhà cuộc đời phiêu lưu với nắng mưa

Nhìn về quê xưa biết bao tình thương chan chứa

Nơi đây chốn xưa bao tình thần kinh với nước non Hương bình

Kìa ai duyên dáng đang nghiêng mình đón người xa về

 

Dòng sông Hương vẫn trôi thời gian trôi chưa xóa màu xanh mơ hồ

Buồm ai theo gió đưa thuyền đi xa nhưng vẫn còn vang câu hò

Về nơi đây ấm êm nhìn muôn tà áo tím trên cầu Trường Tiền

Kìa làn tóc mây u huyền vờn đôi mắt bao dịu hiền

Làn môi thắm đang cười tươi khoe bao nét duyên

 

Ôi bao năm xa cách quê hương tình hoài hương tha thiết vấn vương

Trở về đây vui với quê xưa bao niềm thương

Nghe đâu đây ai hát với câu nhịp chèo đưa khua nước sông sâu

Giàn hoa xưa nay đã lên màu nhớ khi nào còn xanh mái đầu

 

Về đây bao thiết tha nhìn Nam Giao với bóng dừa xanh la đà

Ðường về thôn Vĩ Dạ lòng lâng lâng xao xuyến tình quê chan hoà

Giờ đây sau chiến chinh miền thần kinh non nước hương bình trữ tình

Về xa lánh nơi đô thành và xây đắp bao duyên lành

Cùng chung sống bên dòng sông Hương bao mến thương.

 

 

tvmt


Trở Về Dĩ Vãng

Lâm Tuyền

 

 


Em! hồn anh đang sầu đau

Hồn anh đang thổn thức

Ai se tình duyên thắm đẹp

Kề mái tóc đầy hương

Tình như áng mây hồng

 

Anh lặng lẽ trong chiều vắng

Lòng nhớ nhung triền miên

Trăng xưa về khuya bẻ bàng

Dường như nhắn người yêu

Tình mây nước còn đâu

 

Bao nhiêu ngày xuân đau thương sầu mộng chờ giai nhân

Bao nhiêu xuân qua, bóng em mờ đắm

Bao nhiêu thu qua nỗi đau còn mãi không phai

 

Biệt ly tình đôi ta vời vợi

Thuở ấy hồn anh đắm chơi vơi ngoài khơi

Người em sầu mộng của muôn đời

Thề ước guồng tơ thắm không bao giờ phai

Tình em như tuyết giăng đầu núi

Tình anh nhu ánh trăng trầm suối

Tình ta như áng mây chiều trôi

Về tràn trên gối chăn mờ phai

 

Biêt ly! ôi biệt ly

Ngậm ngùi -dêm thâu âm thầm đôi câu

Biệt ly, anh theo cánh gió chơi vơi

Phiêu du khắp bốn phương trời

Xa xôi tiếc nhớ khôn nguôi

Men say lấp kín môi cười

Biệt ly - sầu bi


Trở Về Dòng Sông Tuổi Thơ

Hoàng Hiệp

 

 


Quê tôi ai cũng có một dòng sông bên nhà

Con sông quê gắn bó với tuổi thơ đời tôi

Bao năm xa quê ấy trong mơ tôi vẫn thấy

Hôm nay tôi trở về lòng chợt vui thấy sông không già

 

Sông vẫn in màu mây

Vẫn khi vơi đầy vẫn mang phù sa làm đẹp thêm làng quê yêu dấu

Sông vẫn như thuở ấy

Vẫn con đò ngang đón đưa người sang và từng đêm hát ru đôi bờ

 

Trong tim ai cũng có một dòng sông riêng mình

Tim tôi luôn gắn bó với dòng sông tuổi thơ

Con sông tôi tắm mát

Con sông tôi đã hát

Con sông cho tôi đậm một tình yêu nước non quê nhà

 

Sông cũng như người ấy

Có khi vui buồn có khi hờn ghen chỉ tình yêu tuổi thơ mới thấy

Ôi những con thuyền giấy những năm tuổi thơ đã đi về đâu ?

Ðể mình tôi nhớ nhung bây giờ

tvmt


Trở Về Huế

Văn Phụng

 

 


Tango

 

2/4

 

Bao năm sống xa quê nhà

Cuộc đời phiêu lưu với nắng mưa

Nhìn về quê xưa, biết bao tình thương chan chứa

Đây nơi chốn xưa bao tình

Thần kinh bên nước non Hương Bình

Kìa ai duyên dáng đang nghiêng mình đón người xa về

 

Giòng sông Hương vẫn mơ

Thời gian trôi chưa xóa màu xanh mơ hồ

Buồm ai theo gió đưa

Thuyền đi xa nhưng vẫn còn vang câu hò

 

Về nơi đây ấm êm

Nhìn muôn tà áo tím trên cầu Tràng Tiền

Kìa làn tóc mây u huyền

Vờn đôi mắt bao dịu hiền

Làn môi thắm đang cười tươi khoe bao nét duyên

 

Ôi bao năm xa cách quê hương,

Tình hoài hương tha thiết vấn vương

Trở về đây vui với quê xưa bao niềm thương

Nghe đâu đây ai hát đôi câu

Nhịp chèo đưa khua nước sông sâu

Giàn hoa xưa nay đã lên mầu

Nhớ khi nào còn xanh mái đầu

 

Về đây bao thiết tha

Nhìn Nam Giao sau khóm dừa xanh la đà

Đường về Thôn Vỹ xa

Lòng lâng lâng xao xuyến tình quê chan hòa

 

Giờ đây sau chiến chinh

Miền Thần Kinh non nước Hương Bình tràn tình

Về xa lánh nơi đô thành

Và xây đắp bao duyên tình

Cùng chung sống bên giòng sông Hương bao mến thương

 

TÀI LIỆU THAM KHẢO: Trở Về Huế, Văn Phụng, tác giả xuất bản 1957

Alexander T.G., chinrom và PAD


Trở Về Mái Nhà Xưa (Come Back To Sorrento)

Curtiss

Phạm Duy

 

Về đây khi mái tóc còn xanh xanh.

Về đây với mầu gió ngày lang thang

Về đây xác hiu hắt lạnh lùng.

Ôi lãng du quay về điêu tàn.

Đâu tiếng đàn ngoài hiên mưa ?

Và đâu bướm tơ, vui cùng mùa ?

Một mùa Xuân mới, mắt êm nắng hào hoa.

Về đây nghe tiếng hú hồn mê oan.

Về đây lắng trầm khúc nhạc truy hoan.

Về đây nhé ! Cắm xong chiếc thuyền hồn

Ôi thoáng nghe dây lòng tiếc đờn.

Mái tóc nhà lưu luyến vạt trăng xanh.

Nếu mưa về yêu lấy hạt long lanh.

Chờ mong nắng cho tươi đời xuân xanh.

Người xa vắng biết đâu nấm nhà buồn

Đốt ánh đèn in bóng vào rêu xanh.

Sẽ thấy cười tan vỡ hồn đêm thanh.

Và nghe thấy kiếp xưa bước nhẹ về

Đang khóc than trên đường não nề.

Thôi nhé đừng hoài âm xưa

Giọt mưa đã gieo trên thềm nhà

Người ngồi im bóng

Lắng nghe tháng ngày qua.

 

Back To Sorrento (Curtiss)

 

Vide'o mare quant'e  bello

Spira tantu sentimento

Comme tu'a chi tiene mente

Ca scetato'o faie sunnà

Guarda gua'chistu ciardino

Siente, sie'sti sciu-re'arance

Nu profumo accussì fino

Dinto'o core se ne va

E tu dice: I'parto addio!

T'alluntane da stu core

Da sta terra de l'ammore

Tiene'o core'e nun turnà?

Ma nun me lassà

Nun darme stu turmiento!

Torna a Surriento famme campa

 

 

Come Back To Sorrento (Ernesto DeCurtis)

 

Sunlight dances on the sea

Tender thoughts occur to me

I have often seen your eyes

In the nighttime when I dream

 

When I pass a garden fair

And the scent is in the air

In my mind a dream awakes

And my heart begins to break

 

But you said goodbye to me

Now all I can do is grieve

Can it be that you forgot?

Darling forget me not!

 

Please don't say farewell

And leave this heart that's broken

Come back to Sorrento

So I can mend

Lá Xanh - Angie - tvmt


Trở Về Phố Cũ

Minh Khang

 

 


Chuyện tình ta hôm nay tựa như chiếc lá úa

Chợt hình bóng mỗi người mỗi ngã

Như cánh chim bay xa đến nơi em đợi chờ

Còn lại em một mình quay bước

 

Ðừng buồn chi em ơi vầng trăng đã khép kín

Gọi nhau mãi chỉ để thêm đau

Em ước mong cơn mưa xoá tan đi cuộc tình

Ðể lại đây dấu chân đôi tình nhân

 

Từ khi em ra đi về nơi rất xa

Ðàn chim én ủ rủ bay về phố cũ

Thà xa nhau yêu nhau còn hơn bên nhau hoài

Trách chi khi ta đến trong lầm lỡ

 

Ðêm qua anh nằm mơ thấy em

Mà sao em vui với ai trong vòng tay

Nhìn em anh ngỡ như hôm nào

Tiếng bước chân em về xóa tan đi cơn mưa dài tăm tối

 

Câu kinh xưa giờ đây dối gian

Còn lại rêu phong lãng quên trên thềm xưa

Thời gian thôi xóa đi kỷ niệm sẽ mãi không quay về

Biết trong tim ta luôn chờ nhau ... chỉ là mơ 

 

Chép từ CD - Trở Về Phố Cũ - Minh Tuyết trình bày

 

vk


Trở Về Surriento - Torna a Surriento

Ernesto De Curtis

Trung Kiên

 

Biển hiền hòa lớp sóng đẹp bao la.

Đời ta như rộn vang ngàn câu ca.

Ôi đất nước xanh tươi như mộng đời.

Lưu luyến trong tâm hồn bao người

 

Khắp trên đồi cây cối mọc xanh tươi,

khắp trong vườn ánh nắng tràn nơi nơi.

Tình đất nước ngát trong mùi hương say,

Lòng ta khó quên được chốn này

 

Nếu ta từ biệt đất này đi xa,

khác chi từ biệt với người yêu ta,

phải xa chốn quê hương đã nặng thề.

Ai lẽ đâu không mong quay về

 

Xin chớ quên tình ai,

để cho nhớ nhung trong lòng hoài,

trở về Surriento,

hãy về người ơi,

người hỡi hãy trở về

 

==================================

 

Torna a Surriento

 

Vide'o mare quant'e  bello

Spira tantu sentimento

Comme tu'a chi tiene mente

Ca scetato'o faie sunnà

Guarda gua'chistu ciardino

Siente, sie'sti sciu-re'arance

Nu profumo accussì fino

Dinto'o core se ne va

E tu dice: I'parto addio!

T'alluntane da stu core

Da sta terra de l'ammore

Tiene'o core'e nun turnà?

Ma nun me lassà

Nun darme stu turmiento!

Torna a Surriento famme campa

Phượng Các


Trở Về Theo Mơ Qua (chưa Có)

Phan Ni Tấn

Thơ: Nguyễn Nam An

 

Vừa phải - Nuối tiếc

[2/4 - Am]

 

Năm năm rồi em nhỏ

...


Trở Về Thôn Cũ

Nhị Hà

 

 


Điệp khúc :

Làng tôi nghiêng mình soi bóng Hương Giang

Những đêm trăng sáng long lanh giòng sông

Dáng ai giặt yếm bên bờ dịu dàng

Thả tiếng "khoan hò" theo nhịp chèo vọng xa

Làng tôi những chiều khi gió lên khơi

Nắng hanh phơn phớt pha hồng gò má

Những cô thôn nữ trên đường về chợ

Và tiếng sáo diều diu dặt buông lời thơ

 

1.

Nhưng sao hôm nay ta trở lại quê hương

Tuy con sông xưa vẫn êm đềm uốn quanh

Còn đâu đồng xanh?

Còn đâu gia đình?

Còn đâu bóng hình mẹ già mến yêu?

Nơi đây điêu linh

Nơi đây quạnh quẽ

Nơi đây chẳng còn bóng người ngày trước

Nơi đây tang thương buông bức màn thê lương

Quê hương còn đó nhưng người về đâu?

Vì đâu thôn làng thành chốn nương hoang?

Cớ sao bao cánh chim xa tổ ấm?

Biết bao giờ gió tha hương trở về

Cùng tiếng sáo diều dìu dặt lời nhạc xưa?

 

 

2.

Sau bao thu qua oán than ngập quê hương

Thu nay dâng lên gió thanh bình ngát hương

Dập tắt sầu thương

Dẹp hết u buồn

Đồng quê tưng bừng dân cày ấm no

Xua tan điêu linh

Xua tan quạnh quẽ

Nơi đây chẳng còn oán hờn ngày trước

Quê hương vươn lên

Xua bức màn thê lương

Non sông chào đón bóng người ngày xưa

Cùng nhau trở về nơi chốn yêu thương

Lắng nghe câu hát yên vui ngàn hướng

Lắng nghe lời gió êm đềm rì rào

Cùng tiếng sáo diều hòa lại bản đàn xưa

Lê Phan


Trời Chưa Muốn Sáng

Trần Thiện Thanh

 

 

 


 Lạy Chúa tôi con người không đạo

 Nhưng tin có Chúa ở trên cao

 Con nghe trong đêm Việt Nam tối tăm

 Những mìn bom hoen dấu

 Lạy Chúa trên cao Chúa ở nơi nào

 Lạy Chúa tôi tuy người không đạo

 Nhưng yêu nhớ lắm nhạc chuông khuya

 Khi con bơ vơ chắp tay nguyện cầu

 Cho người thương còn xa mãi xa

 Mà suốt đêm dài ánh sáng chưa qua

 

 Xác người nào trôi sông

 Quay đầu về biển Đông

 Những bước chân nào đi

 Có khi không trở lại

 Đứa nhỏ ngồi ôm em

 Không còn nghe đạn nổ

 Một người phơi tóc bạc

 Đếm thầm 20 năm

 

 Chúa ơi Chúa ơi con người không đạo

 Nhưng tin Chúa giúp đời thương đau

 Như con tin trong một lần đã lâu

 Những hờn đau thu ngắn

 Để đám mây hồng âu yếm giăng ngang

 

 

 Tham khảo:

 1-Băng nhạc Đêm hạnh ngộ: tiếng hát Khánh Ly (kỷ niệm đại lễ phong 117 thánh tử đạo Việt Nam tại Roma), Khánh Ly Productions 1989.

Anthony Trần


Trời Còn Mưa Không Anh

Nhật Ngân

 

 


Trời ngoài kia còn mưa không anh

Trời ngoài kia còn mưa không anh

Nơi đây ấm cúng, tràn ngập ánh sáng.... mênh mông

Nay nhạc đây mời anh vui đi

Xin gửi anh lời ca say mê

Hôm nao anh đến, hôm nao anh về ... chia ly

 

Hằng đêm vừa cất giọng hát

Tưởng đời ngàn muôn màu sắc nhịp đàn

Ðưa hồn lạc về chốn, thần tiên

Hằng đêm vừa cất giọng hát

Người người vỗ tay ngợi khen

Giòng đời kết bằng vạn hoa thơm, đồng cỏ biếc,

Hạt mưa thầm rơi thầm rơi

Ðiệp khúc điệp khúc ngàn năm

Nhạc nức nở tiếng đời u sầu theo về xóm nhỏ tôi

.... nghẹn ngào

 

Xin được vui cùng anh đêm nay

Rồi ngày mai người ta quên em

Bao nhiêu nước mắt

Tô lên môi hồng..... chua cay

 

 

Tham khảo: Băng nhạc Tiếng Hát Lệ Thu

Ngọc Chánh thực hiện

Phát hành tại Hoa Kỳ năm 1980

Hư Vô


Trời Còn Mưa Mãi

Ngoại Quốc

Nhật Ngân

 

Trời còn mưa mãi cho nhớ

  thương dâng đầy vơi

Cuộc tình mình ngày qua

  ngỡ tan như bọt mưa

Nào ngờ đâu ta vẫn mang

  những vấn vương bâng khuâng ngày tháng

Hỡi những cánh chim về đâu

  cho ta nhắn tới ai nỗi niềm

 

Đ.K.:

  Em từ xa vẫn có bao giờ

    nhớ thương bao ngày cũ

  Có thấy tâm hồn mình chợt

    bâng khuâng khi thu về

  Để trời làm mưa gió

  Anh từ xa vẫn mang đầy xót xa

    những dấu yêu ngày cũ

  Vẫn mãi cứ mong chờ một ngày

    tình ta thôi chia lìa

 

Trời còn mưa mãi khiến cho ta buồn thêm

Làm một mình ngồi đây

  ngắm mưa bay ngoài song

Người dạt trôi nơi nao đêm vắng

  có nghe tâm tư sầu nhớ

Tới những phút xưa mình còn nhau

  môi ấm ngất ngây trao tình


Trời Huế Vào Thu Chưa Em

Trịnh Lâm Ngân

 

 


Trời Huế vào thu chưa em ?

Ở đây trời làm mưa bay

Mây xa bể rất nhiều

Hàng cây mưa lá vàng

Anh thấy mình cô đơn

 

Từ anh rời xa kinh đô

Mùa thu buồn không em ơi ?

Áo tím xưa có còn

Chiều Nam Giao gió lộng

Hay đã bỏ lấy chồng ?

 

Mùa thu về ngoài nớ

Cầu Trường Tiền thân yêu

Có mưa bay nón ai nghiêng nghiêng ?

Nước Hương Giang lững lờ

Chắc buồn khi có người

Bỏ dòng sông xa bến xa bờ

 

Từ sau mùa xuân tang thương

Ngoài nớ còn gì không em ?

Thu sang em có chờ

Và thương ai cuối trời

Ðang mãi mê bước sông hồ.

 

 

 

 

(chép từ giọng hát Duy Khánh trong băng nhạc “ Những khúc Tình Ca xứ Huế” Phạm Mạnh Cương số 9. Phát hành tại Saigon khoảng 1971 hay 1972 )

 

 

 

 

 

 

Hư Vô


Trời Mưa

(chưa biết)

 

 


Ðón em về lại gặp cơn mưa

Gió nghiêng cành lài lùa vai tôi

Ôi giọt mưa sao nỡ vô tình

Rơi vào lúc đón đưa chúng mình

Mưa rơi nhiều không tách vào đâu

 

Vẫn mưa hoài chẳng hiểu cho nhau

Ướt vai mềm lạnh đầy trong tim

Mưa làm chi mưa ướt đôi bờ

Cây còn vắng bóng xanh lối mòn

Mưa rơi rã đường lầy trớt mưa.

 

ÐK:

 

Mưa rơi mưa rơi rơi

Rào rát lá trên cành

Vẫn vờ mưa trôi lá

Nghe mưa rơi mưa rơi

Ước gì mưa biết chừa

Chờ lối em đi về

Mong trời gió mưa lặng mưa qua.

 

Tóc em xõa vào bờ vai tôi

Nếu ông Trời mãi còn cho mưa

Bao giọt mưa giăng lối tôi vào

Cho phòng vắng lối xưa đón chào

Trời mưa mãi vỗ về bên nhau...!!!

Phụng Nhi


Trời Tháng Giêng Mưa Bay

Trang Thanh Trúc

 

 


Buổi chiều bối rối qua nơi đây, người xưa có hay?

Nhặt một chiếc lá me trên tay

Mềm vương theo tháng ngày

Chợt buồn nắng xuống hôn vai gầy

Hàng cây lá bay

Dịu dàng mái tóc đan thơm hoa ngọc lan ngất say

Buổi chiều bối rối qua nơi đây, mùa mưa có còn?

Nhẹ nhàng khoác áo tương tư giăng

Màu mây tím ngỡ ngàng

Muộn phiền réo rắt trong khu vườn

Để lại ánh mắt trong kỷ niệm

Tuổi đời vừa lớn !

Đi trong cơn mưa

Màu khói mây

Tiếng mưa rơi xa xôi

Lòng ta vẫn nhớ người

Ơi mưa trở về

Tháng giêng xa vời

Chờ ai …

Buổi chiều bối rối qua nơi đây, ngồi thương dáng ai

Nhìn màu nắng vỡ trên tay

Về gieo bao tiếng buồn

Chờ người chiếc lá rơi trong vườn

Thầm thì tiếng khóc rơi trong chiều

Mùa mưa có hay?

(CD Hẹn Anh 15 Năm

Bảo Trâm thực hiện và phát hành 1999)

Hoài Thương


Trôi Vào Xứ Mộng

Châu Kỳ

 

 


Bao con nước trôi về

cho lòng em lê thê

bao con tàu đổ bến

Về tình anh rồi đê mê

xuôi chăng nước hương tình

cho vườn yêu ta mang

xuôi cho lòng nhung nhớ

khi tình lên ngổn ngang

 

ĐK:

tình tang rồi tình tang

buớm còn bay hoang mang

lá xanh chiều lá đổ

theo cơn gió thênh thang

mình sao vẫn  nai vàng

 

hoàng hôn còn em ơi

tung tăng bốn phương trời

mây trôi về đâu đó

sóng vỗ ngoài ngàn khơi

xé tan tình chơi vơi

 

Bao con nước trôi về

nghe mình hay  nghe ai

mênh mông sầu viễn xứ

thôi tình yêu đắng cay

(ĐK)

 

tvmt


Trời Về Đêm Mưa

Từ Công Phụng

 

 


Trời đêm nay đi về trong tiếng mưa buồn, nằm nghe cô đơn đưa vào nhớ. Tôi xin em giọt nước mắt đêm nào rơi vào lòng bàn tay còn trắng trên đời. Tôi cho em nụ cười đó đem về làm niềm tin trong cuộc tình hôm nay. Ôi, tình yêu đó cho em bằng đôi cánh tay đêm nên bây giờ thương nhớ.

 

Trời đêm nay mưa về mãi.

Làm sao cho em đừng khóc nữa.

Thôi em ơi đừng khóc nữa.

Xin trời đi về đêm nay không còn tiếng mưa này.

 

Xin cho em trọn ngàn giấc mơ dài đẹp và có tôi về làm một loài chim. Thôi em anh đừng khóc nữa khi trời về đêm mưa thương đôi mình bên nhau. Trời về đêm nay còn nhiều mưa bay xin cho những giọt mưa rơi không làm ướt nhòa mi em.

Tà Áo Xanh


Trời Xanh Thắm

Dương Thiệu Tước

 

 


còn đâu như lúc xưa ngày đôi ta còn thơ

so phím tơ bên thềm anh hòa theo với em

ngàn lời ca êm ái khiến em đắm say hoài

mà giờ đây em thấy muôn ngàn đời phong úa phai

còn đâu như lúc xưa ngày đôi ta còn thơ

em nắn cung đàn thầm còn anh thì  biệt tăm

 

hôm nay đông đã trôi qua

hôm nay xuân nay đến thái hòa

Thây nắng xuân êm đềm mà chẳng thấy anh đến

Bên song em đứng đón trong chờ

Mây xanh bao la tuyệt vời

Nắn nót mấy cung đàn lòng thấy nát tan

 

còn đâu như lúc xưa ngày đôi ta còn thơ

so phím tơ bên thềm anh hòa theo với em

ngàn lời ca êm ái khiến em đắm say hoài

mà giờ đây em thấy muôn ngàn đời phong úa phai

còn đâu như lúc xưa ngày đôi ta còn thơ

em nắn cung đàn thầm còn anh thì  biệt tăm

 

tvmt


Trộm Nhìn Nhau

Trầm Tử Thiêng

 

 


Đôi khi trộm nhìn em

Xem dung nhan đó bây giờ ra sao

Em có còn đôi má đào như ngày nào

Kể từ khi vắng anh em như tấm vải lụa nhầu

Thương thâu đêm giấc mộng xanh xao

Anh có bề nào ai đón đưa em

Cuộc đời là vách chắn là rào thưa

Thương em tiếng hát sang mùa

Một mai mưa ướt áo em áo mỏng đường mòn

Dáng nhỏ thân quen

 

Đôi khi  em trộm nhìn anh xem đôi tay rắn  phong trần năm xưa

Anh có còn mê sông hồ qua từng ngày

Kể từ khi vắng anh em như tấm vải lụa nhầu

Đêm thâu đêm giấc ngủ xanh xao

Anh có bề nào ai đón ai đưa

Cuộc đời là vách núi là tường mây

Quê hương nắng cháy đêm ngày

Mà anh chim vút cánh bay thăm thẳm đường dài

Không về thăm em

 


Trọn Đời Vẫn Nhớ  (N'oubliez Jamais)

Ngoại Quốc (Pháp)

LV: Lê Xuân Trường

 

Papa, Ngày xa xưa đó những ngày con bé thơ

Tình cha yêu mến như biển sâu sông dài

Đời con muôn kiếp không thể quên những ngày...

nồng nàn, êm ấm bên Mẹ Cha sớm ngày

Nay khôn lớn con vẫn nhớ ngày xưa đó

Năm tháng ấy ôi! Thần tiên

Cha yêu dấu con muôn đời thương nhớ

Qua bao điêu linh, nay tha hương nơi miền xa

 

chorus:

Vẫn nhớ trọn một đời. Mãi mãi không hề quên

Nơi quê hương con đã sinh ra

Những tháng năm tuổi thơ

Vẫn nhớ trọn một đời. Mãi mãi không hề quên

Cha nuôi dưỡng nên con, với dòng sữa trái tim Mẹ yêu

Vẫn nhớ trọn một đời.

Mãi mãi không hề quên.

 

Mama; Tình Mẹ như núi, như đại dương ngút ngàn

Lời ru êm ái câu tình ca nước Việt

Đời con muôn kiếp không thể quên những ngày

Cùng Cha yêu dấu bên Mẹ yêu sớm ngày

Nay khôn lớn con vẫn nhớ ngày xưa đó

Năm tháng ấy ôi! Thần tiên

Mẹ yêu dấu con muôn đời thương nhớ

Qua bao điêu linh, nay tha hương nơi miền xa

 

(repeat chorus)

 

Sống trong cuộc đời...

Biết bao cuộc tình chua cay, bao nỗi buồn

Dẫu cho đời có ra sao, tình mãi chia phôi ngàn Thu (con sẽ vẫn nhớ...)

 

(repeat chorus)

 

Lưu Bích trình bày

Lê Xuân Trường


Trọn Ngày Nhớ Anh

JB Thanh Binh

 

 

 

 

 


Bình minh mới lên,

em đã nhớ anh .

Người yêu ơi! anh là mộng mơ,

Của tình em chan chứa .

Ngươi yêu hỡi! anh là nguồn thơ,

Rải tràn ngập tim em .

 

Hoàng hôn sắp tàn,

Thương nhớ ngút ngàn .

Người yêu ơi! xin đừng than khóc,

Đễ hồn em thổn thức,

Người yêu hỡi! xin anh chớ u sầu,

Đễ lòng em quằn quại đau .

 

Yêu anh em yêu từ thuở quen nhau ban đầu,

Thương anh em thương từ lúc ta chưa biết sầụ

Mơ anh em mơ thiết tha trong giấc mộng du,

Cuộc tình ta giờ sao bỗng phù dủ

Yêu anh em yêu từ lúc chưa biết ngỡ ngàng .

Thương anh em thương từ những đắng cay phủ phàng .

Xa anh em nghe xót xa trong giấc mộng mơ .

Cuộc tình ta giờ sao đã thờ ở

 

Màn đêm xuống dần,

Em đớn đau thầm.

Người yêu ơi! anh là tất cả,

Những gì em mơ ước .

Người yêu hỡi! anh là lẽ sống,

Trọn đời em mòn mỏi trông .

 

Giờ đêm đã tàn,

Sao mãi ngỡ ngàng .

Người yêu ơi! em trọn đời yêu anh,

Và mình anh duy nhất .

Người yêu hỡi! xin anh nói lời yêu,

Để trái tim em hết cô liêu .

 

Performed by: Lâm Thúy Vân

 


Trong Ánh Chớp Số Phận

Phú Quang

 

 


Trong ánh chớp bất ngờ của số phận

Em đã kịp nhìn thấy anh

Trong vòng quay điên cuồng của số phận

Em đã dừng lại đúng nơi anh

 

Và từ đó em lặng lẽ nói cười, lặng lẽ nát tan

Và từ đó em thành sương thành lửa

Tình nào không một nửa là mơ !

 

Xe cấp cứu đang rút còi đó phải chăng ?

Hàng giậu ấy, hoa Quỳ vàng đã nở

Hay nỗi buồn xưa một thuở vẫn chưa tan ?

 

Em lặng lẽ cầu xin, lặng lẽ chờ mong

Lặng lẽ vỡ òa, lặng lẽ khô cạn

Lặng lẽ hồi sinh chứa chan trong tiếng gọi thầm tên anh !

Lặng lẽ hồi sinh chứa chan trong tiếng gọi thầm tên anh !

Lặng lẽ hồi sinh chứa chan trong tiếng gọi thầm tên anh !

Phụng Nhi


Trống Cơm

(Dân Ca)

 

 

 


Tình bằng có cái trống cơm

Khen ai khéo vỗ

Ố mấy bông mà nên bông

Ố mấy bông mà nên bông

 

  Một đàn tang tình con xít

  Một đàn tang tình con xít

  Ố mấy lội, lội, lội sông

  Ố mấy đi tìm, em nhớ thương ai

  Đôi con mắt ố mấy lim dim

  Đôi con mắt ố mấy lim dim

 

    Một bầy tang tình con nhện

    Ô ố ô ô mấy giăng tơ

    Giăng tơ ô mấy đi tìm, em nhớ thương ai

    Duyên nợ khách tang bồng

    Duyên nợ khách tang bồng...

 

(quay lại từ đầu ... )

 


Trong Cơn Mưa

Phú Quang

 

 


Mưa chiều nay buồn rơi

từng hạt mưa rơi mãi trong lòng tôi

Mưa hoài trên đường xa

Mưa như câu hát nhớ thương ngày qua

Ôi vì đâu, vì đâu?

Mà lòng ta nghe nhói lên niềm đau

Thương tình xưa chìm sâu

Vô tình hạt mưa nặng trĩu u sầu

 

Sao tim ta muốn quên, muốn quên đi những tháng ngày

Khi đôi ta bên nhau anh đã trao bao nồng say

Chỉ còn niềm đắng cay, đắng cay trong trái tim này

những khiến mưa chiều nay gọi về tháng năm vời xa 

 

tvmt


Trong Cơn Mưa

Trúc Hồ

Phạm Thị Hoàng Anh

 

Mưa qua trời hay mưa qua biển

Biển chiều nay không tiếng cười

Mưa qua trời hay mưa qua phố

Phố buồn tênh phố vắng em

 

Trong cơn mưa có em đi về

Vạt áo dài rung trong gió bay

Trong cơn mưa có em âm thầm

Trong cơn mưa có em xuôi ngược

Ðời buồn tênh cầm như lá cây

 

Mưa qua đời cho em bối rối

Chôn niềm đau trong phố biển

Xin mưa đời một chút ấm êm

Và quên đi vài nỗi ưu phiền

 

 

 

 

tvmt


Trong Cuộc Tình Sầu

(chưa biết)

 

 


Ai đón Xuân với những bồi hồi

Mà riêng ta sầu nhớ lâu rồi

Anh đi đi xây nghìn dang dở

Hương tóc bay trong đời

Quên ngày xưa ngày xưa hoa bướm chung đôi

Ta đón anh với cả nồng nàn

Chuyện môi thơm rẻ lối Xuân hồng

Nghe đam mê trùng hơi thở

Hoa lá dan tay mời

Vai kề vai nhìn nhau mắt nói thay lời

 

ĐK:

 

Cây trái nâng lời tình yêu

Tay vinh tuổi cân Xuân thì

Mà nay lỡ duyên thề

Hết rồi người đành ra đi

 

Ta đứng đây mấy nẽo đường nhòa

Đời lang thang trọn kiếp sông hồ

Nghe rong rêu mờ sương phủ

Sương ướt đôi vai gầy

Thôi giã từ anh thời gian rót cuộc tình sầu

 

vk


Trong Đêm Vắng

Văn Phụng

 

 


Sáng tác trong thập niên 60

 

Nhịp 4/4 Chậm, lê thê Điệu Blues Hợp âm Rê thứ

 

Đàn . . . vương tiếng tơ . . . êm đềm

Gieo nhớ thương . . . muôn vàn

Trong tiếng mưa . . . âm thầm

Đàn . . . ơi . . . vương tiếng tơ

Chắp . . . con tim

 

Đàn ơi . . .

Tiếng gió về . . .

Trong đêm buồn . . .

Mưa rơi . . .

 

Tiếng tim se . . . lại

Biết bao năm . . . rồi

Đã xa quê . . . nhà

Những khi mưa . . . dầm

Mưa phùn . . . mưa rơi

 

Ôi nhớ khi . . . thơ dại

Nghe tiếng ru . . . êm đềm

Trong cánh tay . . . mẹ hiền . . . thương yêu

 

Chép lại từ băng cassette "Tiếng Hát Với Cung Đàn" , Châu Hà hát nhạc Văn Phụng, băng nhạc Tơ Vàng số 5 do Văn Phụng thực hiện tại Saigon năm 1971.

 

Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng

 

 

Biển Nhớ


Trong Đôi Mắt Em

Trần Quang Lộc

 

 

 


Hòn bi xanh trong đôi mắt em

Cả ngàn sao lung linh muôn màu

Này cô em xinh xắn

Nụ cười làn môi thắm

Tim ta dường như hát câu ca yêu đời

Một hồ thu trong đôi mắt em

Từng giọt nước long lanh êm đềm

Nụ tình nào vừa hé

Nụ tình nào vừa trao

Để tiếng yêu trong hồn tôi xanh ngất ngây

 

Những viên bi tròn cho ta thấy ước mơ

Cùng ngày nào em đến

Dịu dàng anh nghe xôn xao ước mơ

Chúm chím nét hoa cười

Khép nép dáng hương thề

Ngọt ngào trìu mến

Tình nào vừa chớm trên môi em hồng

Một vầng trăng trong đôi mắt em

Là tuổi thơ trong tôi nhiệm màu

Một hồn nhiên em trong trắng

Một hồn nhiên trang giấy trắng

Ngày tháng trôi êm đềm, chim hoa bướm bay 

 

Trần Dương


Trong Em Tình Vẫn Sáng

Ngoại Quốc

Nhật Ngân

 

Anh đi rồi buổi chiều chỉ còn lại một mình

Lệ vương trên bờ mi u buồn

Người yêu ơi sao chia tay nhau làm chi khi con tim vẫn còn say

Em nơi này chỉ còn lại một trời đầy kỷ niệm

Gợi lên trong tim em niềm xót xa

Người yêu ơi mưa rơi rơi âm thầm rơi trong tim em đêm từng đêm

Anh, chốn xa vời đó mưa có rơi buồn không

Từng đêm lạnh giá anh có mơ về em

Tình em dù cách xa không chung một hướng

Vẫn thiết tha nào nguôi, vẫn nhớ anh từng ngày

Tình em còn mãi trong trái tim tuyệt vời

Dù xa ngàn lối vẫn nhớ anh không rời

Dù cho ngày tháng không đi chung một lối

Trong tình em vẫn sáng

Vắng xa nhau anh có mơ về em

Từng đêm lạnh giá anh có mơ về em

Tình em dù cách xa không chung một hướng

Vẫn thiết tha nào nguôi, vẫn nhớ anh từng ngày

Tình em còn mãi trong trái tim tuyệt vời

Dù xa ngàn lối vẫn nhớ anh không rời

Dù cho ngày tháng không đi chung một lối

Trong tình em vẫn sáng

 

 

tvmt


Trong Giấc Chiêm Bao

Lê Xuân Trường

 

 

 


Nằm mơ thấy em được mọc đôi cánh mềm

Được bay khắp nơi trên toàn thế giới

Em bay đến nơi bao người đang ngóng chờ

Ngày mai sáng tươi mong hòa bình đến

 

Nằm mơ thấy bao nhiêu người đang nói cười

Cùng nhau nắm tay ân tình thắm thiết

bao em bé thơ vui đùa trong nắng hiền

Cùng anh bước đi trong niềm vui mới

 

Tỉnh trong giấc mộng mới biết rằng trên cõi đời đầy trái ngang

bao nỗi đau thương tình còn gian dối

Tình yêu chúng mình mới sáng này ta vẫn còn nhìn thấy nhau

nhưng đã tan trong màn đêm...

 

Tìm trong giấc mơ đã làm em khóc nhiều

ngàn năm giấc mơ không là ý muốn

khi xưa đã sinh phải chịu một kiếp người

triền miên sống trong bể khổ nhân thế

 

Này anh dấu yêu trong lần gặp gỡ đầu

dù cho thế gian trăm ngàn cay đắng

sao anh với em muôn đời không hứa rằng:

" Ngàn năm vẫn yêu không hề xa cách"

Lê Xuân Trường


Trong Góc Nhỏ Linh Hồn

Nguyên Bích

Trường Đinh

 

Chiều buồn giăng mi sương

nỗi niềm vương bạt gió

em có nhớ quê hương

cánh diều bay vấn vương

 

Từng ngón tay linh hồn

Từ cuối mùa lá gọi

Em cơn nhớ sóng dồn

Tình mưa ngâu hoàng hôn

 

Hoa thời gian trắng tay

Áo em buồn tuổi dại

Kỷ niệm đời sánh vai

Tóc rơi đêm miệt mài

 

Lời trong tim nhớ mong

Ru chính mình là mộng ... ước ...

Mắt duyên em giòng sông

Môi ái ân hạt nồng

 

Tình ơi trong thoáng mơ

Nụ cười xưa Vỹ Dạ

Anh nỗi nhớ ngàn thơ

Trong anh : EM, mặt trời

 

Nguyên Bích hòa âm & thu âm & trình bày

tvmt


Trong Lần Tái Ngộ

Trần Thiện Thanh

 

 

 


Tôi xin gởi về anh lời mừng tái ngộ

Mười mấy năm qua mà ngỡ như giấc chiêm bao

Ôi! giấc chiêm bao, lặng lẽ từng cơn tiếc, cơn đau

Ôi! giấc chiêm bao, chập chùng đại dương nhớ thương nhau

 

Tôi xin gởi về em lời mừng tái ngộ

Con mắt xưa em cười giờ in dấu chân chim

Tôi tóc xanh đã bồi hồi sợi tơ trắng sương đêm

Em có nghe trong lòng mình một ray rứt không tên?

 

Gặp lại nhau trên xứ người ngập hoa vàng

Những cánh hoa màu vàng của ngày đầu yêu đương

Ấp úng mãi thôi buổi hẹn xưa trong chiều hồng

Cũng những cánh hoa màu vàng, nhận rồi cho lại cho nhau

 

Gặp trên con phố giàu rực ánh đèn,

Cơn gió núi xa lạ nào còn làm chạnh lòng không em?

Có vẫn như xưa, hẹn hò nhau tuổi học trò

Bàn tay tìm bàn tay, mà ngẩn ngơ, rồi ngẩn ngơ ...

 

Thân thương lời trao nhau

Mừng ngày tái ngộ,

Một thoáng nhớ nhung điệu hò, giờ xa quá quê xưa,

Ôi! đã lâu, những giọt lệ cạn khô lắng trong tôi

Ôi! phút giây tái ngộ ... lạ lùng mưa cứ tuôn rơi

 

Tài Liệu tham khảo: The Best of Nhật Trường - 15 Tình Khúc Trần Thiện Thanh - Nhật Trường Production

 

 

 

tvmt


Trong Lúc Cần Ra Đi

(chưa biết)

 

 


Người yêu ơi giờ đây anh mới hay

Tình yêu xưa đã xa rồi

Nỗi nhớ không nguôi về cuộc tình đã xa cho anh ngậm ngùi

Từng ngày qua đời không có nghiã chi vì em đã cách ra rồi

Chiếc lá uá rơi, còn đâu mơ ước xây tình nồng

Bao câu yêu thương ngày xưa nay đâu còn

Kỷ niệm rơi chìm trong bóng đêm

Xin em cho anh một giây phút bên em

Dù một thoáng qua mau rồi mãi xa

Người yêu ơi lòng anh như cố quên

Tình yêu xưa vẫn theo hoài

Chiếc bóng cô đơn mình anh lê gót trên đường dài

Người tình nơi đâu tìm cho ra bóng em

Ngày xưa đó giấc mơ hồng

Bóng tối vây quanh lòng ngập tràn xót xa đêm sao còn dài

Rồi ngày sau, đời mãi mãi vắng em

Sầu đơn côi đến bao giờ

Muốn nói với em rằng em có thấu cho tình này

Bao câu yêu thương ngày xưa nay đâu còn

Kỷ niệm rơi chìm trong bóng đêm

Xin em cho anh một giây phút bên em dù một thoáng qua mau rồi mãi xa

Người yêu ơi lòng anh như cố quên

Tình yêu xưa vẫn theo hoài

Chiếc bóng đơn côi mình anh lê gót trên đường daì


Trong Màn Đêm

Trúc Sinh

 

 


Trong màn đêm

Mù sương lệ rót đầy

Em thầm trách

Tình anh sao giả dối

Bao ngày tháng

Đời em như mưa dạt cuối đường

Ôi hạnh phúc

Từng đêm sao anh không về

Hỡi nhân tình hỡi

Vắng anh mưa rơi trong lòng

Với bao ngày tháng

Nhớ anh em mong gần anh

Nhớ câu hẹn ước

Nói yêu em yêu em hoài

Hỡi nhân tình hỡi

Hãy nói sẽ yêu mình em

Mỹ Phượng


Trong Mắt Em Là Biển Nhớ

Ngô Thụy Miên

Trường Đinh

 

Sâu lắng, khát vọngTừng đêm em về như môi sương từng lời em ru như gió buồn Anh đan giấc mơ trên mây trời xa Trên sóng tay em, anh là nhẫn cỏ Em trong anh là màu hoa Em trong anh là cơn sóng Người ơi, như cánh diều bay trên đồng vắng Giấc mơ anh cho em long lanh mình gọi tên nhau trong nắng hồng mình gọi quê hương trong mong manh Tình ơi, dĩ vãng miền thật trắng Kỷ niệm chiều xin mãi còn xanh... Từng làn thu êm như hương hoa từng mùa thơ trao nắng quê nhà Em thêu nhánh hồng bên giòng sông xưa Trong mắt môi nồng, em là biển nhớ Anh trong em là cơn mưa Anh trong em là gió mùa Người ơi, những lá me rơi bên sân trường Đóa hoa gầy bay ngàn tha phương mình gọi tên nhau trong dỗi hờn mình gọi xuân về trên quê hương Bao giờ, nắng nở trên nhụy trắng Cho vơi nỗi nhớ một trời thênh thang... Tuyết Dung trình bày theo điệu SlowĐoàn Thanh Tuyền trình bày theo điệu Rhumba

©¿®


Trong Miền Ký Ức

Phú Quang

 

 


Mất rồi con đường bụi đỏ

Mất rồi những chuyến xe đông

Nắng dần chạy vào đôi hàng lá thẫm

Mất rồi anh ở đâu

Con đường ngong ngóng

Em ngu ngơ giữa chợ người

Xa xa trong miền ký ức

Có lẽ một dòng sông

Xa xa đôi bờ dốc nắng

Mênh mang một chiều đông

Một nóc nhà thờ và gió

Xa lắm rồi, xin đừng gặp lại

Em về bụi đỏ tìm anh

tvmt


Trong Mùa Lúa (Tía Em Má Em)

Văn Lương

 

 


1.

Tiá em hừng đông đi cày bừa

Má em hừng đông đi cày bừa

Tía em là một người nông dân

Má em cũng là người nông dân

Cùng sống trên đồng bao la

 

Những đêm trời trăng lên tròn tròn

Gió đưa ngàn cây nghe xạc xào

Chúng em cùng họp đoàn vui chơi

Chúng em cùng họp đoàn vui ca

Trong ánh trăng ngà lung linh

 

Ngày mùa về nơi nơi

Ðồng vàng đầy thênh thang

Chúng em cùng vui múa hát trên đồng lúa

Hòa bình về nơi nơi cuộc đời mình đang lên

Sáng như vùng trăng sáng giải trên đồng làng

 

2.

Có em hừng đông đã nhọc nhằn

Có em hừng đông đã lùa bò

Có em vì nghèo mà chăn trâu

Gió mưa nào ngại ngày mai đâu

Cuộc sống trăm phần cam go

 

Có em thầm mơ đi học hành

Ước mong ngày sau sẽ thành tài

Sướng vui một cuộc đời hơn xưa

Tiến lên thành một người dân ngoan

Tươi sáng như đồng ban mai

 

Ngày mùa về nơi nơi

Ðồng vàng đầy thênh thang

Chúng em cùng vui múa hát trên đồng lúa

Hòa bình về nơi nơi cuộc đời mình đang lên

Sáng như vùng trăng sáng giải trên đồng làng

 

 

Tài Liệu: Tuyển Tập “Một Trăm Bài Ca Dựng Người Dựng Nước”

Tổ Chức Người Việt Tự Do thực hiện 11/76 tại Tokyo, Nhật Bản .

 

 

 

 

Hư Vô


Trong Nắng Trong Gió -Dans Le Soleil Et Dans Le Vent

Nourouic, Dorde

Phạm Duy

 

Thu đang êm đềm trôi qua, lũ em bé đang cắt lúa

Đống gỗ kia khô, em đã mang vô...

Anh mặc binh phục oai nghiêm với bạn hữu ra chiến tuyến

Chiến tuyến xa xăm, em nhớ trong năm... anh hát bâng khuâng...

 

Tơ không gian, bụi không gian, bám trên điếu trên ống thuốc

Muốn nhắc em luôn anh chốn muôn phương...

Nhưng còn đây lời ca vang, những câu hát thấp thoáng,

Những tiếng ru em, câu hát hân hoan, câu hát mênh mang...

 

   Nhẹ nhàng trong gió, hòa với nắng tơ

   Từng vòng cánh to chạy tròng giấc mơ

   Và còn quay mãi, vòng cánh cối say

   Ngày nào những ai còn đẹp lứa đôi...

 

Hôm qua anh bạn phương xa ghé qua chốn xưa bến cũ

Thấy dáng anh ta em đoán ngay ra

Anh bạn không cần đưa tin, thế nhưng đã, em đã biết

Tiếng hát trong năm ôi đã xa xăm... nay sẽ im luôn...

 

   { Điệp Khúc }

 

   Tưởng rằng quay mãi, vòng cánh cối say

   Nào ngờ nắng lên, nào ngờ gió lên

   Nào ngờ nắng gió còn vẫn thiết tha

   Mà đành cối say phải ngừng cánh quay...

 

 

- France - interprète par Nana Mouskouri,

paroles et musique par: Dorde de Nourouic

1969

 

C'est presque l'automne

Les enfant moissonnent

Et j'ai déjà

Rentré le bois

Toi, en uniforme

Avec d'autres hommes,

Très loin d'ici

Tu es parti

Toi qui chantais

 

{Refrain:}

Dans le soleil et dans le vent

Tournant les ailes du vieux moulin

Elles tourneront aussi longtemps

Que nous vivrons main dans la maỉn

Un peu de poussière

Sur la tabatière

Me prouve bien

Que tu es loin

Mais, je crois entendre

Le refrain si tendre

Que l'an dernier

Pour me bercer

Tu me chantais

 

{Refrain}

 

Ton ami hier

Est rentré de guerre,

Il n'a rien dit

Mais j'ai compris

En voyant ta chaîne

Ton blouson de laine

Que plus jamais

Tu ne viendrais

Me rechanter.

 

{Refrain}

 

Tournent les ailes dans la lumière

Tourne le temps rien n'a changé

Mais dans mon cœur, depuis hier

Le vieux moulin s'est arrêté ...

tvmt


Trong Niềm Thất Vọng

Mai Anh Tuấn

 

 


Hãy nhớ dội nước cho hoa tình hồng tươi,

Khi còn thiết tha mộng đời.

Dù ai hửng hờ dù ai sắt đá,

Có em, có tôi,

Có nhũng con tim chơi vơi.

 

Hãy cất giọng hát lên cho tình nổi trôi,

Cho đẹp giấc mơ tuyệt vời.

Còn ai hửng hờ, còn ai sắt đá,

Có em, có tôi,

Có con tim nhịp lời hát cho người.

 

Nước mắt nào, còn mãi buông rơi trong đời,

Bóng dáng người, còn người, còn người trong tôi.

Cánh tay nào đượm mùi ân ái,

Vết thương nào còn nhiều khoan khoái,

Trên bờ môi, trong tim người, trong tim tôi.

 

Nhớ, nhớ rồi cũng quên cơn mộng triền miên,

Ta ngồi lấp chôn muộn phiền.

Còn trong thất vọng còn trong nuối tiếc,

Có em, có tôi,

Có những con tim đơn côi.

 

Hãy thắp một nén hương cho mộ còn xanh,

Ta nằm thiếp cơn tội tình,

Còn trong vỗ về, còn trong quyến luyến.

Có em, có tôi,

Có con tim buồn gọi mãi tên người.


Trong Nỗi Đau Tình Cờ

Trịnh Công Sơn

 

 


Tôi đã yêu em bao ngày nắng

Tôi đã yêu em bao ngày mưa

yêu em bên đời lặng lẽ

Tôi đã đưa em qua nhiều phố

những sáng mênh mông tôi ngồi nhớ

yêu em trái tim thật thà

yêu đầy mùa nắng mùa mưa

yêu trong nỗi vui đợi chờ

 

Đâu ngờ tình như lá úa

khiến tôi chia lìa từng giấc mơ

Tôi đã yêu em trong mùa gió

khi lá cây khô bay đầy ngõ

yêu em không cần vội vã

Tôi đã yêu em như trẻ thơ

Đâu biết đôi khi có lìa xa

yêu trong nỗi đau tình cờ....


Trong Nỗi Nhớ Muộn  Màng

Ngô Thụy Miên

 

 


(1994)

 

        Tưởng như là tình yêu sống lại

        Bao năm qua đi tìm bóng dáng

        Tưởng như là người yêu trở lại

        Em ở nơi dâu? Anh ở nơi đâu?

 

        Nhớ tới người ngày xưa ước thề

        Bao yên vui một đời thương nhớ

        May ngỡ ngàng buồn trôi khắp trời

        Em ở nơi đau có nhớ tình sầu?

 

        Ở nơi ấy mây mùa thu có buồn?

        Em có còn ngồi đếm lá thu rơi?

        Em có còn mơ say chăn gối mộng?

        Em có còn ngồi nhớ đến anh o?

 

        Tìm đâu thấy con đường xưa gió lộng

        Và tà áo em mềm trong nắng hồng

        Dù trăm năm trôi nhẹ trên phím buồn

        Anh vẫn còn tưởng nhớ người yêu xưa

 

        Ngày tháng hạ buồn vương tóc mềm

        Mây lang thang bên trời một bóng

        Chôn giáo đường còn vang tiếng trần

        Em ở nơi đâu? Có thấu tình sầu?

 

 

 

 


Trong Tầm Mắt Đời

(chưa biết)

 

 


Nhiều khi tôi muốn bỏ đi thật xa

Bạn thân ngoảnh ngơ như người xa lạ

Người mình bao năm chăn gối

Bây giờ còn dối gian nhau

Mấy ai trong đời hiểu thấu.

 

Tiền khô cháy túi có ai hiểu ai

Nhiều khi bỏ đi như kẻ không nhà

Đọa đày trong cơn men đắng

Ôi đời còn lắm phong ba

Biết bao ước vọng trôi qua.

 

Còn nhớ bao năm xa rồi

Đời thơ tuổi đó rong chơi

Chưa yêu đương, chưa lần thương nhớ một người

Bây giờ tình đến với tôi, như mây hững hờ mây trôi.

 

Từ khi biết nhớ, biết thương rồi yêu

Là khi biết đau, biết khổ trong chiều

Người đời điêu ngoa, gian dối

Ước hẹn thù kiếm xa xôi

Có chăng chỉ là mơ thôi.

Ăn Gì


Trong Tay Nhau

Vũ Thành An

 

 


Tình mình đã chết khi nhìn rõ người

Tay mù sờ bóng tối

Chân tù quơ lối thú

Mắt lòa cõi đời chói chang

Mắt lòa cõi đời chói chang

 

Trùng nào đã hóa ra hình dáng người

Môi thừa lời hứa dối

Tim thừa nhịp nhức nhối

Có sầu cũng đành nuốt sâu

Có sầu cũng đành nuốt sâu

 

Trong tay em chợt ta nhìn thấu đời

Trong tay anh linh hồn em rữa nát

Vớt tiếng hát nâng tình ái lên cao

Cây thương đau đem ngày tháng vun vào

 

Cuộc đời đã thế xin người cố cười

Đem tình vào tiếng nói

Cho người giờ hấp hối

Có sầu cũng đành nuốt sâu

Có sầu cũng đành nuốt sâu


Trong Tay Thánh Nữ Có Đời Tôi

Trần Duy Đức

Thơ: Nguyễn Thanh Trúc

 

 

Hãy hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay

Tôi buồn như phố cũ như tay

Bàn chân từng ngón ngưng không thở

Lạc mất đường đi tận dấu bày

 

Hãy hỏi nắng đi rồi em sẽ hay

Tôi gầy như lá, lá như mây

Rừng khuya thổi suốt bao tâm sự

Thiên đàng tôi là người hay ai ?

 

Hỏi môi đi ! Môi còn muối mặn

Hỏi tóc đi ! Sông những buồn vui

Và hỏi chúa đi ! Chúa sẽ trả lời

Trong tay thánh nữ có đời tôi.

 

Hãy hỏi gió đi rồi em sẽ hay

Thiên đàng trong mỗi bước ta đi

Biển sâu chùng thấp.

Đêm quê nhà, tiếng gọi trời xa

Ơi thánh nữ ơi !

 

 

Hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay

Tôi buồn như phố cũ mưa bay 

Bàn chân từng ngón ngưng không thở

Lạc mất đường đi tận dấu bay

 

Hỏi nắng đi rồi em sẽ hay

Tôi gầy như phiến lá trên cây

Gió khuya thôi rớt ngàn tâm sự

Thiên đường tôi là người hay ai

 

Sông chẳng thể không trôi về biển lớn

Người bên bờ buông tóc thả cho mây

Nên suốt kiếp tôi vẫn là đứa trẻ

Buồn vui theo chiếc kẹo ở tay người 

 

Hỏi gió đi rồi em sẽ hay

Tôi chờ em đến thắp đêm vui

Có đêm nhìn xuống bàn tay lạnh

Và chỗ em ngủ đã bỏ không

 

Hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay

Tôi về thương nỗi nhớ trên tay

Trái tim giòng máu lệ chưa cạn

Đời đóng lên hoài vạn dấu đinh

Hạt mưa


Trong Tiếng Đàn Của Anh

Phạm Duy

 

 


(1975)

 

Trong đàn của anh, em thấy một niềm đau

Em thấy nỗi buồn theo tang tóc nơi quê nghèo

Trong tiếng đàn của anh, em thấy mối âu sầu

Rơi rớt theo giọt châu thương nữ, chốn giang đầu

Qua tiếng đàn của anh, em thấy nhạc Ly Tao

Em thấy như đời sao vun vút, sớm phai mầu

Đôi khi đàn buồn thương, tức tối với nghẹn ngào

Đã đứt dây thì sao cho nối được lòng nhau ?

Ôi tiếng đàn của anh, của anh !

 

Trong tiếng cười của em, anh thấy một mầu xanh

Anh thấy khung trời thanh, anh thấy bao tia lành

Trong tiếng cười của em, anh thấy bao ân tình

CHồ tái sinh niềm tin nơi ngón tay bập bềnh

Trong tiếng cười của em, anh thấy tình mẹ cha

Anh thấy đồng bào ta, không thấy đâu hận thù

Trong tiếng cười của em, anh thấy mối giao hoà

Anh thấy như trời xa cũng ghé lại gần ta

Ôi tiếng cười của em, của em !

 

Ôi tiếng đàn của anh, xin vẫn chẳng hề quên

Những oái oăm về trên non nước ta ngoan hiền

Ôi tiếng đàn của anh, xin vẫn chứa ưu phiền,

Nhưng cũng xin được vơi, vơi bớt chút oan nghiệt.

Ôi tiếng cười của em, xin vẫn cứ cười vang lên

Ôi tiếng cười của em, xin vẫn mãi mãi êm đềm

Ôi tiếng cười của em trong những tiếng anh đàn

Ôi tiếng đàn của anh trong tiếng cười của em !

Ôi tiếng lòng của ta, của đôi ta !

 

CHÚ Ý : Pham Duy Productions có bán casssette hay CD có những bé ca kể trên, với giá : 1 cassette : 5$; CD : 10$

 

Order : Pham Duy Minh

14692 Hunter Lane

Midway City, CA 92655 USA

 


Trống Vắng

Quốc Hùng

 

 


Ngồi nhìn chiếc lá rụng rơi theo cội nguồn

Lá rơi lá rơi

Rồi khi anh đến dịu êm trong cuộc đời

Nhớ thêm nhớ thêm

Giờ đây sao trống vắng nhớ anh em buồn

Buồn vì ai

Vì sao tôi bỗng thấy nỗi cô đơn trong lòng

Ai vì ai

Những lúc gặp nhau anh đâu nào có biết

Có những hờn ghen nhỏ nhoi

Tiếc nuối làm chi yêu thương và dĩ vãng

Thà rằng anh nói tiếng chia tay

Thà rằng biết đến để em không buồn đau

Thà rằng biết đến làm chi

Trống vắng chiều nay dâng trong hồn em

Tình em còn đây còn trong nồng say

Và em ngồi đây chờ ai đợi ai


Trong Vòng Tay Của Mẹ

Lê Quốc Thắng

 

 

 


Nơi quê nhà mẹ ngồi thương nhớ, đợi con dấu yêu một mình phương xa. Thân hao gầy nuôi con mau khôn lớn, ấm trong vòng tay như thuở còn thơ. Đêm dài có những lúc nửa khuya mẹ ơi lòng con thơ luôn nhớ mẹ yêu, hát khúc hát ngày xưa mẹ ru ngày mai đây con gắng học để... nên người

 

Dưới giảng đường, ngày ngày trong đám bạn thân kia, dưới ánh đèn, cùng bên nhau sớt chia buồn vui, giọt nước mắt rơi từng đêm, lòng đau xót khi nghe gió mùa giông bão, mẹ một mình vượt ngàn sâu, đời sinh viên biết bao buồn lo....

 

Lá lá lá là la là la là la la la lá là la...

lá lá lá là la là la là la la la lá la là...

Mỹ Tâm trình bày

Hoài Thương


Trót Yêu

Long DJ

Lê Hựu Hà

 

Phương Thanh ca

 

Tình yêu kia trốn nơi đâu? Từ khi anh bỏ ra đi. Để lại cho em trái tim đau. Đau đến nghẹn ngào em sẽ mất anh.

Ngày đôi ta mới quen nhau. Tình đơn sơ vẫn như thợ Giận hờnh vu vơ để thêm yêu. Giây phút đợi chờ. Yêu anh đến cuối đời

 

Điệp khúc:

Mấy ai biết được ngày sau chuyện yêu đương sẽ ra sao. Mấy ai có biết được tình yêu nhiều khi như giấc chiêm bao.

Nếu ai hối hận tại sao ngày xưa yêu đến ngu ngợ Hãy nên trách mình vì yêu là không hối tiếc bao giờ.

 

Repeat điệp khúc

 

Tình yêu …….. mất anh.

 

Mấy ai biết …. giấc chiêm bao.

Nếu ai đã trốn chạy. Tại sao ngày xưa yêu đến ngu ngợ Hãy nên cố tránh mình. Vì yêu là không hối tiếc bao giờ.

Mấy ai biết …. giấc chiêm baọ

Nếu ai đã trốn chạy. Tại sao ngày xưa yêu đến ngu ngơ. Hãy nên cố tránh mình. Vì yêu là không hối tiếc bao giờ

Quên


Trú Mưa

Võ Thiện Thanh

 

 


Đang trưa rơi xuống cơn mưa

Ta theo em chưa hết cơn mơ

Trú mưa a à á ( lá la la la la là lá )

Dang đôi tay em hứng bên này

Mưa rơi rơi thấm ướt môi cười

Em cứ vui mỗi mùa mưa tới

Đang lơ ngơ giữa chốn bơ vơ

Đi bên em như là ngơ

Thấy con tim cứ là như thơ

 

Ngấp nghiêng bên hiên đợi chờ

Thấy em con tim nôn nao dại khờ

Biết yêu em sao còn bỡ ngỡ

 

Mưa rơi rơi cho ngày nắng tới

Đứng bên hiên nghe ước mơ nào xa xôi

Mưa rơi rơi cho đời bão tố

Em về người còn một mình bơ vơ

 

Đang trưa rơi xuống cơn mưa

Ta theo em đi suốt cơn mơ trú mưa

A à á ( lá la la la là lá )

Dang đôi tay che mắt môi này

Nghe trong tim mưa vẫn rơi đầy

Em có vui mỗi mùa mưa tới

Đang loay hoay giữa cơn mơ này

Đi bên em ngỡ như là say

Thấy con tim như ngây thơ ấy

 

Nhớ mãi cơn mưa ngày nào

Đứng bên hiên tim ta nghẹn ngào

Nói yêu em nhưng sao còn bỡ ngỡ

 

Muốn nói yêu em nhưng lòng bối rối

Lắng ngjhe xôn xao tiếng mưa còn rơi rơi

Muốn nắm lấy tay em trao tình chơi vơi

Nghe tíc tách rớt xuống buồn lòng tôi

.... Nói yêu em yêu em tình đắm say ....

 

 

tvmt


Trưa Vắng

Huy Tuấn

Dương Thụ

 

Trưa nay phố xá đầy nắng

Riêng em với con đường vắng

Biển ngoài kia sóng nói thầm

Nói thầm rằng em nhớ thương anh

 

Hàng phi lao đứng trên bờ cát

Nghe em bỗng cất lời hát

Và trời xanh cũng hát cùng

Phố biển lời yêu thương

 

Vẫn biết mây trời bay về một nơi xa

Vẫn biết anh giờ đây ở một nơi xa

Vẫn thương thật nhiều

Vẫn yêu thật nhiều

Vẫn luôn chờ mong

Để trưa nay phố biển đẹp như mơ

 

Vẫn biết mây trời bay là bay đi mãi

Vẫn biết anh chẳng như lời anh vẫn nói

Vẫn thương thật nhiều

Vẫn yêu thật nhiều

Vẫn luôn chờ mong

Dù trưa nay phố biển không có anh

 

Vì trưa nay gió không thể nói

Nên cây lá cất lời hát

Và trời xanh cũng hát cùng

Phố biển lời yêu thương

 

Gió đưa mây trời bay về nơi xa lắm

Sóng nhấp nhô nơi ngoài xa

Biển chiều lấp lánh

Gió không ngừng thổi

Áng mây bồi hồi vẫn không ngừng trôi

Để trưa nay phố biển mình em thôi

 

Vẫn biết mây trời bay là bay đi mãi

Vẫn biết anh chẳng như lời anh vẫn nói

Vẫn thương thật nhiều

Vẫn yêu thật nhiều

Vẫn luôn chờ mong

Dù trưa nay phố biển không có anh

 

Vẫn biết mây trời bay là bay đi mãi

Vẫn biết anh chẳng như lời anh vẫn nói

Vẫn thương thật nhiều

Vẫn yêu thật nhiều

Vẫn luôn chờ mong

Dù trưa nay phố biển không có anh

Thương Thương


Trúc Đào

Anh Bằng

Nguyễn Tất Nhiên

 

Chiều xưa có ngọn trúc đào

Muà thu lá rụng bay vào sân em.

Chiều thu lá rụng êm đềm

Vàng sân lá đổ cho mềm chân em

Tại vì hai đứa ngây thơ

Tình tôi dạo ấy là ngơ ngẩn nhìn

Nhìn vằng trăng sáng lung linh

Nhìn em mười sáu như cành hoa lê

Rồi mùa thu ấy qua đi

Chợt em mười tám chợt nghe lạnh lùng

Thuyền đành xa bến sang sông

Hàng cấy trút lá tình đi lấy chồng

Chiều nay nhớ ngọt trúc đào

Mùa thu lá rụng bay vào sân em

Người đi biết về phương nào

Bỏ ta với ngọn trúc đào bơ vơ.

 

tvmt


Truly Madly Deeply

Ngoại quốc

LV: Quốc Bảo

 

 

Xin cho mây trôi, xin cho đêm xanh, xin như mùa xuân tràn nắng

Xin như cơn mơ xin như yêu thương trao về em không luyến tiếc

Xin yêu em hơn em ơi em ơi không bao giờ ta ccách xa nhau đâu

Khi anh yêu em bao nhiêu lo âu tan mau làm đêm bình yên

Không còn buồn đau

 

Đời sống quanh ta nở hoa và trái tim hiền hoà

Có em dịu dàng núi kia không còn cao vời

Có em dịu dàng sóng thôi dâng đời vơi

Có em hiền lành giấc mơ thật an hoà

Có em hiền lành tóc buông chùng vai

 

 

Mèo Ướt


Trưng Nữ Vương

Thẩm Oánh

Thẩm Oánh

 

Trưng Nữ-Vương lau phấn son mưu thù nhà,

Mài gươm vang khúc toàn thắng hùng ca,

Thu về giang-san cho lừng-uy gái Nam,

Bầu-trời Á sáng ngời ánh quang.

 

Nợ nước phó tay người nhi-nữ,

Tình riêng cứu nguy cho toàn-dân,

Một lòng trung-trinh son-sắt bên Hát-giang sóng rền.

 

Trưng Nữ-Vương dày đức cao ơn,

Xin ứng-linh ban phúc cho giang-san hoà-bình.

Trưng Nữ-Vương, nước-non còn đó,

Giống Lạc-Hồng quyết kiên-lòng bồi-đền non-sông.

 

Hồn quốc gia mờ phai má-đào,

Nhà Việt lặng buồn, rầu-rĩ, sầu-đau,

Xui lòng nhi-nữ mau phục thù,

Mê-Linh ngợp trời cờ Việt sóng xô.

Mang phấn-son to màu sơn-hà,

Lòng vì nước, vì nhà.

Cho Việt Nam muôn đời hùng-cường,

Nhờ ơn-đức Trung-Vương.

 

Trưng Nữ-Vương lau phấn son mưu thù nhà,

Mài gươm vang khúc toàn thắng hùng ca,

Thu về giang-san cho lừng-uy gái Nam,

Bầu-trời Á sáng ngời ánh quang.

 

Nợ nước phó tay người nhi-nữ,

Tình riêng cứu nguy cho toàn-dân,

Một lòng trung-trinh son-sắt bên Hát-giang sóng rền.

 

Trưng Nữ-Vương dày đức cao ơn,

Xin ứng-linh ban phúc cho giang-san hoà-bình.

Trưng Nữ-Vương, nước-non còn đó,

Giống Lạc-Hồng quyết kiên-lòng bồi-đền non-sông.

 

 

baotran


Trưng Vương Khung Cửa Mùa Thu

Peterson, Ray

Nam Lộc

 

(Tell Laura I love her)

 

Tim em chưa nghe rung qua một làn

Làn môi em chưa hôn ai cho thật gần

Tình trần mong manh

Như lá me xanh

Ngơ ngác rơi nhanh

 

Thu giăng heo may cho bóng cây lạnh đầy

Người cho em nghe câu nhớ thương từng ngày

Những ngày đợi chờ

Trong nắng vu vơ

Trong mắt ngây thơ

 

Nhớ khói xưa lạc vấn vương

Cho hơi ấm lên môi người

Lùa sương kín nhẹ vây ngập trường

Làm mây yêu thương

Vương trong hồn em

 

Người cho em nghe quen môi hôn ngọt mềm

Tình cho tim em rung những đêm lạnh lùng

Từng chiêỒ cùng người

Về trong cơn mưa bay

Nghe thương nhớ tràn đầy

Lên đôi mắt thật gầy

 

Trưng vương hôm nay mây vẫn giăng đầy trời

Công viên năm xưa hoa vẫn rơi tuyệt vời

Bóng người thì mịt mùng

Từng hàng me rung rung

Trong cơn gió lạnh lùng

Trong nắng ngại ngùng

 

Nắng vẫn vương nhẹ gót chân

Trưng vương vắng xa anh dần

Mùa thu đã qua một lần

Chợt nghe bâng khuâng

Lá rơi đầy sân


Trước Biển

Đình Nghi

Minh Thông

 

 

Ta chẳng muốn tình yêu như sóng biển

Xô trắng bờ lại tan biến ngay đi

Ta chỉ muốn tình yêu như trời biếc

Xanh hết mình xanh đến ngây thơ

 

Thôi chẳng sóng chẳng trời xanh chi hết

Ta và em có thật trên đời

Ta yêu em cả khi đời đắng chát

Sóng mãi xô biển tự hát nên lời

 

 

 

Hoa Biển


Trước Biển Ngỏ Lời

(chưa biết)

 

 

 


Đêm nằm nghe tiếng ai thở dài, nước mắt tự dưng chảy xuôi lúc nào

Còn thao thức nhiều đêm nhớ thương vô vàn, còn tiếc nuối cho đôi mi cay

Đi về đâu tiếng yêu hôm nào, về đâu hỡi nụ hôn ngất ngây thiên đường

Giờ yên vắng còn đâu tiếng chân trong vườn

Ngày em đến cho tôi thương đau

Giờ em đi để lại chốn đau, cho tình thêm buồn như lá bay

Nâng chén say mơ hình ai nước mắt bỗng rơi

Những nỗi đau đầy khắc sâu trọn đời

 

Này buồn sao cứ theo nhau về cứ ngỡ bao lấp trong ngàn cơn sóng

Nhắm mắt nghe thương nhớ làm tim anh nhói đau

Gọi tên em sóng xa tràn dâng

Này buồn sao cứ theo nhau về cứ ngỡ bao lấp trong chiều bão tố

Nhắm mắt anh mơ thấy em cùng nhau ta dấu yêu

Gọi tên em sóng xô đại dương

 

Trả lại tôi những tháng năm, trả lại tôi những đắm say

Biển đợi chờ bao nhiêu năm dậy sóng

Trả lại tôi những nỗi đau dòng đời sao mãi cứ tuôn

Vì cuộc tình như sông ra biển lớn

Biển nào sẽ chôn dấu gúp tôi mối tình si

Nguyên Vũ thể hiện

Mèo Ướt


Trước Giờ Tạm Biệt

Hoài An

 

 


Chỉ còn một đêm nay nữa thôi

Mai chúng ta mỗi người một nơi

Đã trót yêu thương nhau đầy vơi

Chớ cho hương nhạt màu trôi

Vì cuộc đời người đi cuối trời

 

Nhìn hành trang lệ rưng cuối mi

 Cố nén trong tim một điều gì

  Thôi hãy vui lên trước giờ đi

   Xóa tan bao giận hờn chi

    Ai tránh khỏi phút giây phân kỳ...

 

Chia tay lối rẽ ánh đèn nửa đêm

Mưa bay giăng mắc phố phường ngã nghiêng

Tiễn người nhẹ bước chinh yên,

Cùng chung một chí hướng

Mộng ngày về đoàn viên...

 

Ba lô cất bước lên đường

 Đôi tay gắn bó câu nguyền

  Ngó nhau lần cuối

   Mỉm cười câu hẹn mới

    Lúc quay về vui lứa đôi...

 

Dù giờ đây tạm chia cách xa

Nhưng cách chia sao được lòng ta?

Xin chớ quên kỷ niệm ngày qua

Những đêm chong đèn ngồi ca

Tin chắc ngàn kiếp không phai nhòa...

Tâm Đoan trình bày


Trường Ca Con Đường Cái Quan

Phạm Duy

 

 


Phần Thứ Nhất - TỪ MIỀN BẮC

 

1. ANH ĐI TRÊN ĐƯỜNG CÁI QUAN

 

Cô Cắt Cỏ:

 

Hỡi anh đi đường cái quan

Dừng chân đứng lại

Dừng chân đứng lại

Cho em đây than đôi lời

Đi đâu vội mấy anh ơi...

 

2. TÔI ĐI TỪ ẢI NAM QUAN

 

Lữ Khách:

 

Tôi đi từ ải Nam Quan sau vài ngàn năm lẻ

Chia đôi một họ trăm con đã lên đường

Năm mươi người ngược núi rừng

Đã dựng vòng biên ải

Năm mươi người trẩy theo sông tới khơi chừng

Tôi theo người vượt quan san

Ơi người ơi Ơi người ơi

Vẽ lối mòn gìn giữ quê hương ngăn dường giặc Hán

Tôi chưa về Ải Chi Lăng

Ơi người ơi Ơi người ơi

Dưới chiến bào người thấy băn khoăn thương ai đầu nguồn...

 

3. ĐỒNG ĐĂNG CÓ PHỐ KỲ LỪA

 

Tô Thị:

 

Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa

Có nàng Tô Thị (ý y a) đứng (a) chờ... đợi (ỳ) ai

Và khuyên người chẳng tái hồi

Cho ngàn năm được (ý y a) sống đời... vọng (a à) phu...

 

 

4. NGƯỜI VỀ MIỀN SUÔI

 

Dân thượng du:

 

Người về miền suôi đem theo tình người miền núi

Nhà sàn lả lơi đứng bên đường hoang vắng soi

Đưa chân anh qua đồi

Cơm lam đem theo người

Lên cao anh ôm trời

Để dòng suối lẻ loi...

 

Lữ Khách:

 

Đường về ruộng dưới ngát hương củi rừng gạo núi

Vượt tầm đèo khơi thấy con đường lúa tươi cười

Đường về miền suôi biết bao đò bao quán mới

Đường dài mà vui hỡi người bạn đường nặng vai

Rồi một ngày mai có qua nhịp cầu tả tơi

Nhìn bọt bèo trôi nhớ chăng mầu tóc xanh ngời...

 

Hát chung:

 

Đường ngược đường suôi

Nhớ nhau vì chuyện đầu môi

Tạm biệt một nơi

Thấy nhau ở cuối chân trời...

 

5. NÀY NGƯỜI ƠI

 

Cô lái đò miền trung du:

 

Này người ơi ghé bến (y) sang sông

Lên đường đi tới bõ công em chèo thuyền

Mừng người đi tìm thấy tình duyên

Con đường đất nước nối liền lòng dân.

 

Lữ khách:

 

Sông Thương ơi nước chẩy đôi ba dòng

Anh về Hà Nội một lòng, lòng yêu em

Sông Thương ơi nước đục người đen

Anh về thành phố không quên cô mình.

 

 

6. TÔI ĐI TỪ LÚC TRĂNG TƠ

 

Lữ Khách:

 

Ra đi từ lúc trăng tơ, trăng một miền hoa cỏ

Trăng lên đầu của ô xa vẫn chưa mờ

Im nghe lời Thủ Đô chào, ôi lời mừng đông đảo

Đi trong lịch sử dân ta, luống nghẹn ngào.

Lữ khách và dân chúng thủ đô:

Hai bên nhà cửa thân yêu

Ơi người ơi Ơi người ơi

Đã mấy lần để đám rêu xanh thay mầu gạch ngói

Thăng Long buồn tủi chia phôi

Tháp, Tháp Rùa ơi Tháp, Tháp Rùa ơi

Gió tiễn người về đến quê hương câu ca giọng Hời.

 

 

Phần Thứ Hai - QUA MIỀN TRUNG

 

7. AI ĐI TRÕNG GIÓ TRÕNG SƯƠNG

 

Lũ trẻ:

 

Ai đi trong gió trong sương ơ

Phải mau ơ phải mau để mà tới người ơi

Kẻo đường ơi, người ơi còn xa

Kẻo đường ơi, người ơi còn xa...

 

 

8. AI VÔ XỨ HUẾ THÌ VÔ

 

Bà mẹ:

 

À á ơ a a à á ơi

Ai vô xứ Huế thì vô

Chớ sợ Truông nhà Hồ, chớ sợ Phá Tam Giang à ơi

À á ơ a a à á ơi

Ngó ra quê cha đường xa sông rộng

Ngó về quê mẹ núi lộng đèo cao

À á ơ a a à á ơi

Nhưng con ơi, con ngú ngủ sâu

Chứ nối lại nhịp cầu

Chứ đã có o ó ư... người đi

À á ơ a a à á ơi.

 

 

9. AI ĐI TRÊN DẶM ĐƯỜNG TRƯỜNG

 

Dân làng:

 

Hò hô hò hò ơi hò

Ai đi trên đường là dặm đường

Đi mô mà vội vã à, cùng là hò khoan

Hố hô hò khoan

Hò hô hò hò ơi hò

Khoan khoan tôi mời là mời bạn

Vui là họp đoàn đêm nay chừ là à nay

Hố hô hò khoan.

 

Lữ khách:

 

Năm tê trong lúc sang Xuân

Tôi theo Công Chúa Huyền Trân tôi lên đường

Đường máu xương đã lắm oán thương

Đổi sắc hương lấy cõi giang san

Tôi đi theo bước ái tình

Đi cho trăm họ được hòa bình ấm no

Đèo núi cao nghe gió vi vu

Thổi phấn son bay tới kinh đô.

 

Dân miền Trung:

 

Hò hô hò hò ơi hò

Anh đi trên đường là gập ghềnh

Mau mau đi kẻo lỡ a truyện tình nước non

Hố hô hò khoan.

Hò hô hò hò ơi hò

Mau mau đi kẻo là kẻo lỡ

Câu chuyện tình năm xưa là tình à xưa

Hố hô hò khoan.

 

10. NƯỚC NÕN NGÀN DẶM RA ĐI

 

Huyền Trân Công Chúa:

 

Nước non ngàn dặm (à a a) ra đi

Nước non ngàn dặm (à a a ra) đi

Dù đường thiên lý xa vời

Dù tình cố lý chơi vơi

Cũng không dài bằng lòng thương mến người

Bước đi vào lòng (ừ ư ư) muôn dân

Bước đi vào lòng (ừ ư ư) muôn dân

Bằng hồn trinh nữ mơ màng

Bằng tình say đắm ơi chàng

Ước nuôi dần hòa bình trong ái ân

Nhưng ánh Tháp vàng

Cây quế giữa rừng

Chỉ một mùa tang là hương là sắc (ứ) tan

Tàn cả tình yêu

Vì hận còn gieo

Đất nước cháy theo với ngọn lửa thiêu

Mới hay tình nhẹ (è e e) như tơ

Mới hay tình nhẹ (è e e) như tơ

Mộng ngoài biên giới mơ hồ

Chẳng ngăn được sóng vỡ bờ

Với đêm mờ hồn về trên Tháp ma.

 

11. GIÓ ĐƯA CÀNH TRÚC LA ĐÀ

 

Cô gái Huế:

 

Ớ ơi hò ! Ớ hò ơi

Gió đưa cành trúc la đà

Tiếng chuông Thiên Mụ canh gà điểm sương

Người về chưa ghé sông Hương

Đã nghe tiếng gọi đôi đường đắng cay

Anh đi mau ơ để nối lại duyên may

Tình xưa là nghĩa cũ anh đắp xây cho thiệt bền

Ớ ơi hò ! Ớ hò ơi

 

 

12. TÔI XA QUÊ NGHÈÕ RUỘNG NGHÈO

 

Lữ khách:

 

Hò hô hò hò ơi hò

Tôi xa quê nghèo là ruộng nghèo

Tôi leo qua cồn cát à, vượt đèo Hải Vân

Hố hô hò khoan.

Hò hô hò hò ơi hò

Tôi trông én liệng là từng đàn

Tôi gọi đàn chim ơi kià là à chim

Hố hô hò khoan.

 

Dân miền Trung:

 

Vua Lê dắt lính vô Trung

Anh theo Chúa Nguyễn vượt Cù Mông anh qua đèo

Để núi cao ngơ ngác trông theo

Để tháp son thương nhớ trong chiều

Anh đi chân cứng đá mòn

Đi chưa thấy mỏi mà lòng còn say sưa

Biển thắm ru tiếng hát thiên thu

Làn gió xanh theo gót phiêu du.

 

Lữ khách:

 

Hò hô hò hò ơi hò

Lênh đênh ven bờ là biển sâu

Hương thơm là thoang thoảng à đất mầu miền Nam

Hố hô hò khoan

Hò hô hò hò ơi hò

Lênh đênh ven bờ là biển giàu

Nghe nhịp cầu đã nối tình là à xưa

Hố hô hò khoan.

 

 

Phần Thứ Ba - VÀO MIỀN NAM

 

13. ANH ĐI ĐƯỜNG VẮNG ĐƯỜNG XA

 

Cô gái miền Nam:

 

Hò ơ ơ ớ ơ... hò

Bớ anh đi đường vắng đường xa

Dừng chân đứng lại (i ì)

Hò ơ ơ ớ ơ... hò

Nghe em đây ca đôi lời

Chiều về trên cánh Đồng Nai

Chờ người xây đắp ngày mai...

 

14. NHỜ GIÓ ĐƯA VỀ

 

Lữ khách:

 

Nhờ gió đưa về, về miền gió chan hòa

Thơm lòng đất phù sa

Trời nắng huy hoàng, trời sưởi ấm con đường

Cho ta vô miền sông nước

Chiến đấu với sình lầy

Với thú dữ ư tràn đầy

Với lũ muỗi ư đặc dầy như đám mây

Chiến đấu với rừng tràm

Ta như ong từng đàn

Lập cuộc đời trên đất rừng hoang

Vào tới xóm dừa, vào vườn chuối la đà

Ôi là mát lòng ta

Bầu vú sữa tròn và mảnh trái thơm ròn

Hương sầu riêng ngọt ngon

Có mái tóc xuề xoà, có khoé mắt thiệt thà

Đôi môi xinh hàm răng xít xa

Có áo ngắn mặn mà, có tiếng nói đậm đà

Người yên lành như một giấc mơ...

 

15. ĐI ĐÂU CHO THIẾP THEO CÙNG

 

Cô gái miền Nam:

 

Đi đâu cho thiếp theo cùng

Đói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam

Ví dầu tình có dở dang

Thì cho thiếp gọi đò ngang thiếp về...

 

Lữ khách:

 

Tới đây lạ xứ quen người

Trăm bề nhũn nhặn đừng cười tôi nghe

Ví dầu tình bén duyên thề

Thi xin kết bạn đền nghì trúc mai...

 

 

16. ĐÈN CAO CHÂU ĐỐC GIÓ ĐỘC GÒ CÔNG

 

Dân chúng miền Nam:

 

Hò lơ hó lơ

Lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ

Hò lơ hó lơ

Đèn nào cao cho bằng đèn Châu Đốc

Gió nào độc cho bằng gió Gò Công

Vợ chồng son đã nuôi lòng ước mong

Thuận vợ chồng sẽ cùng tát Biển Đông

Hò lơ hó lơ

Lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ

Hò lơ hó lơ.

 

 

17. CỬU LONG GIANG và VỀ MIỀN NAM

 

Đôi vợ chồng trẻ:

 

Cửu Long Giang gió về vui trên sóng sông

Uốn quanh như chín con rồng ôm chặt đứa con

Người từ Tiền Giang đi về xa xăm

Cuối con đường say đắm là miền rộng thênh thang

Cửu Long Giang trôi về ôm ấp đất hoang

Thiết tha như gái yêu chồng trong chiều mênh mông

Người về Hậu Giang xây tổ uyên ương

Có cánh đồng lúa chín uốn mình trên sóng sông...

Đôi vợ chồng trẻ và dân chúng:

Về miền Nam ôi quê hương mới ơi

Về Cần Thơ khơi kinh, khơi nước ngòi

Về Hà Tiên ta tiễn Chúa ra đảo khơi

Về Cà Mâu ta đốt biết bao lửa vui

Về miền Nam ta theo cơn gió đưa

Về miền sông ăn cá nướng thơm ngày mưa

Về đồng dưa ta tắm nắng vui đời ta

Về miền Nam... Về miền Nam

Người về đây trong gió bình an...

 

 

18. GIÃ ƠN CÁI CỐI CÁI CHẦY và VỀ MIỀN NAM

 

Đôi vơ chồng trẻ:

 

Giã ơn cái cối cái chầy

Đêm khuya giã gạo, có mầy, có tao

Giã ơn cái nhịp cầu ao

Đêm khuya vo gạo, có tao có mầy.

 

Dân chúng:

 

Về miền Nam đem theo sương gió xưa

Về đồng khô đem cơn mưa rét về

Người về đây thương nhớ lắm con đường xa

Về miền Trung, ra xứ Bắc yêu mẹ cha

Đường từ xa đem ta đã tới đây

Chùa chiều nay rung chuông trên luống cầy

Người gửi ơn ra bốn phía chân trời mây

Ngẩng đầu lên dâng vút đóa linh hồn say

Đường về đây... Đường về đây

Trời về Tây nghe gió cuồng bay...

 

 

19. ĐƯỜNG ĐI ĐÃ TỚI

 

Toàn thể nhân dân:

 

Đường đi đã tới... Lòng dân đã nối...

Người tạm dừng bước chân vui người ơi

Người mơ ước tới... Đường tan ranh giới

Để người được mãi

Đi trong một duyên tình dài

Con đường thế giới xa xôi

Trong lòng dân chúng nơi nơi...

 

 

hoctro


Trường Ca Hàn Mặc Tử

Phạm Duy

 

 


PHẦN I - TÌNH QUÊ

 

TÌNH QUÊ

 

Trước sân anh thơ thẩn

Đắm đăm trông nhạn về

Mây chiều còn phiêu bạt

Lang thang trên đồi quê

Gió chiều quên ngừng lại

Dòng nước luôn trôi đi

Ngàn lau im tiếng nói

Lòng anh dường đê mê

Cách nhau xa muôn dặm

Nhớ chi tới trăng thề

 

Ai dù không lắng đợi

Hay ai không lặng nghe

Dù ai không lắng đợi

Hay dù ai không lắng nghe

Tiếng buồn trong sương đục

Tiếng buồn sau lũy tre

Dù ai bên bờ liễu

Hay dù ai dưới cành lê

Với ngày xanh hờ hững

Cố quên tình phu thê

 

Trước sân anh thơ thẩn

Đắm đăm trông nhạn về

Mây chiều còn phiêu bạt

Lang thang trên đồi quê

Dưới trời Thu bàng bạc

Lả lướt khắp thôn quê

Rồi khi nhìn mây nước

Lòng não nề tình quê

Trước sân anh thơ thẩn

Đắm đăm trông nhạn về

Mây chiều còn phiêu bạt

Lang thang trên đồi quê...

 

ĐÂY THÔN VĨ GIẠ

 

Sao anh không về chơi thôn Vĩ

Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền

Gió theo lối gió, mây đường mây

Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay

Thuyền ai neo bến sông trăng đó

Có chở trăng về kịp tối nay

 

Sao anh không về chơi thôn Vỹ

Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền

Mơ khách đường xa, khách đường xa

Áo em trắng quá nhìn không ra

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh

Ai biết tình ai có đậm đà.

 

 

ĐÀ LẠT TRĂNG MỜ

 

Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu (3 lần)

Trời mơ trong cảnh huyền mơ thực huyền mơ

Trời sao đắm đuối trong sương nhạt

Như đón từ xa một giấc mơ

Xin hãy nín thinh chớ nói nhiều

Xin hãy nín thinh chẳng nói nhiều

Để nghe đáy nước hồ reo nước hồ reo

Để nghe tơ liễu run trong gió

Và để nghe trời giải nghĩa chữ YÊU

Đây phút thiêng liêng đã khởi ý đầu

Hàng thông lấp loáng đứng trong im lìm

Cành lá in như đã lặng chìm

Hư thực làm sao phân biệt được

Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm

 

Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu (2 lần)

Trời mơ trong cảnh huyền mơ thực huyền mơ

Trời sao đắm đuối trong sương nhạt

Như đón từ xa một giấc mơ

Xin hãy nín thinh chớ nói nhiều

Xin hãy nín thinh chẳng nói nhiều

Để nghe đáy nước hồ reo nước hồ reo

Để nghe tơ liễu run trong gió

Và để nghe trời giải nghĩa chữ YÊU.

Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu

Cả trời say nhuộm một mầu trăng

Cả lòng tôi chẳng nói rằng

Không một tiếng gì nghe đụng chạm

Dẫu rằng tiếng nổ vỡ sao băng

Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu.

 

PHẦN II .- TRĂNG SAO

 

TRĂNG SAO RỚT RỤNG

 

Lạy Chúa tôi, lạy Chúa tôi, lạy Chúa tôi

Ôi vầng trăng cao sáng

Lạy Chúa tôi, lạy Chúa tôi, lạy Chúa tôi

Xin ban cho sáng thêm lên

Sáng thêm lên cho không gian rất đẫm

Cho hồn thơ mát rợn tới hương nguyền

Lạy Chúa tôi, lạy Chúa tôi, lạy Chúa tôi

Lạy Chúa tôi

Lạy Chúa tôi, lạy Chúa tôi, lạy Chúa tôi

Lạy Chúa tôi.

 

Tôi đi trong ánh trăng mờ

Tìm con trăng lạc ngoài bờ bên kia

Ban khuya ý tứ tôi dò

Liều thân bát ngát tôi lìa xứ yêu

Tôi gò mây lại tôi tìm sao bay

Gió nào, gió tràn, gió ngập nơi đây

Không tràn nước mắt, không thảm thê buồn

Tôi doạ không gian, tôi rủa tới cùng

Tôi khát vô cùng, khát vô cùng

Khát vô cùng, khát vô cùng...

 

Tôi riết thời gian trong nắm tay

Cất tiếng cười ròn đụng vùng mây

Tôi nhập hồn mình trong khúc hát

Để nhờ khúc hát đẩy lên trăng

Lên chơi cung Quế đây lần đầu

Để hớp tinh anh của Nguyệt Cầu

Để thoát ly ra ngoài thế giới

Để cười để khóc để yêu nhau

 

Ha ha tôi đuổi theo trăng (2 lần)

Trăng bay tơi tả trăng tan

Trăng ngã trên cành, ngã trên cành vàng

Về đây tôi sẽ gặp nàng

Về đây tôi lại gặp nàng, nàng ơi!

 

Lòng giếng lạnh sao chẳng ai hay

Nghe nói mùa thu ẩn náu nơi này

Cả âm dương đều tụ họp (2 lần)

Để cả trăng mây ngừng lại nơi đây

Để nghe, à để nghe lời nói thời loạn ly

Giọng buồn thương gió, trăng gió đã thề

Của bầy trai gái trong gió não nề, tự tình bên giếng

Lời oán hận của tuổi si mê

Lòng giếng lạnh mở miệng bao la

Giếng nuốt vì sao rụng với trăng ngà

Loạn rồi loạn rồi, tôi hoảng hốt (3 lần)

Nhẩy ùm xuống giếng vớt trăng lên.

 

HỒN LÀ AI

 

Hồn là ai, là ai, hồn là ai, tôi chẳng biết (3 lần)

Hồn theo tôi, theo tôi, hồn như muốn cợt tôi chơi

Tôi chết giả và no nê vô vạn

Cười như điên sặc sụa sụa cả mùi trăng

Tôi đã cấu đã cào nhai ngấu nghiến

Tôi đau vì rùng rợn đến vô biên

Tôi dìm hồn xuống một vũng trăng êm

Cho trăng ngập trăng dồn lên tới ngực

Hai chúng tôi lặng yên trong thổn thức

Rồi bay lên cho tới một hành tinh...

A a a à

Cùng ngả nghiêng lăn lộn giữa muôn hình (2 lần)

Để gào thét một hơi cho rởn óc

Cả Thiên Đàng, Địa Ngục, Trần Gian

Hồn là ai, là ai, hồn là ai, tôi chẳng biết (3 lần)

Dẫn hồn đi, hồn đi ròng rã một đêm nay!

(hát lại đoạn cuối)

 

 

TRÚT LINH HỒN

 

Sáng như gươm lạnh như ma (2 lần)

Ngọn bút thần khai phước lộc nhà

Mực lùa khí vị vô hồn chữ

Văn hút hào quang ở miệng ta

Giấy trắng tinh khôi tuôn huyết mạch

Lời vàng nguyên vẹn trổ tài hoa.

 

Thơ chưa ra khỏi bút, giọt mực đã rụng rời (2 lần)

Lòng tôi chưa kịp nói, giấy đã toát mồ hôi (2 lần)

Máu đã khô rồi thơ cũng khô rồi

Tình ta cũng đã, đã chết từ lâu

Từ nay trong gió và mây gió

Lời thảm thương rền mọi nẻo mơ (2 lần)

 

Ta còn trìu mến biết bao người

Vẻ đẹp xa hoa của một thời

Đầy lệ đầy thương đầy tuyệt vọng

Ôi giờ hấp hối sắp chia phôi

Ta trút linh hồn giữa nơi đây

Gió sầu vô hạn nuối trong cây

Còn em sao chẳng hay gì cả

Xin để tang anh đến vạn ngày

(hát lại hai đoạn)

 

PHẦN III .- AVE MARIA

 

LẠY BÀ LÀ ĐỨC TINH TUYỀN THÁNH VẸN

 

Ma ri a Ma ri a

Ma ri a linh hồn tôi ớn lạnh

Ma ri a Ma ri a

Run như run thần tử thấy long nhan

Ma ri a Ma ri a

Run như run hơi thở chạm tơ vàng

Ma ri a Ma ri a

Nhưng lòng nhuần ơn trìu mến

Ma ri a Ma ri a

 

Lạy Bà là Đấng tinh truyền thánh vẹn

Giầu nhân đức, giầu muôn hộc từ bi

Cho tôi dâng lời cảm tạ dâng phò nguy

Cơn lâm lụy vừa trải qua dưới thế.

Tôi cảm động rưng rưng hai hàng lệ

Dòng thao thao bất diệt của nguồn thơ

Trí tôi hút bao nhiêu là khí vị

Bút tôi reo như châu ngọc đền vua

Lạy Bà, Bà rất ư nhiều phép lạ.

Ngọc như Ý vô tri còn biết cả

Huống chi tôi là Thánh thể kết tinh (2 lần)

Tôi ưa nhìn Bắc Đẩu rạng bình minh

Chiếu cùng hết khắp ba ngàn thế giới

Sáng nhiều quá cho thanh âm vời vợi

Thơm dường bao cho miệng lưỡi khong khen.

Lạy Bà, Bà rất ư nhiều phép lạ

Ngọc như Ý vô tri còn biết cả

Huống chi tôi là Thánh thể kết tinh (2 lần)...

 

 

HỠI SỨ THẦN THIÊN CHÚA GABRIEL

 

Hỡi Sứ Thần Thiên Chúa Ga bri en (2 lần)

Khi Người xuống truyền tin cho Thánh Nữ

Người có nghe thơ mầu nhiệm ra đời

Người có nghe náo động cả muôn trời

Người có nghe xôn xao nghìn tinh tú

Để ca tụng bằng hoa hương sáng láng

Bằng tràng hạt bằng Sao Mai chiếu rạng

Một đêm Xuân là rất đỗi anh linh

Hỡi Sứ Thần Thiên Chúa Ga Bri en (2 lần)

 

Lạy Bà là Đấng ban đầy ơn phước

Cho tình tôi nguyên vẹn tợ trăng rằm

Thơ trong trắng như một khối băng tâm

Luôn luôn reo trong hồn trong mạch máu

Lạy Bà là Đấng ban đầy ơn phước

Cho đê mê âm nhạc và thanh hương

Cho vỡ lở cả muôn nghìn tinh đẩu

Cho đê mê âm nhạc và thanh hương

Chim hay tên ngọc đá biết tuổi vàng (4 lần)

 

Hỡi Sứ Thần Thiên Chúa Ga bri en (2 lần)

Khi Người xuống truyền tin cho Thánh Nữ

Người có nghe thơ mầu nhiệm ra đời

Người có nghe náo động cả muôn trời

Người có nghe xôn xao nghìn tinh tú

Để ca tụng bằng hoa hương sáng láng

Bằng tràng hạt bằng Sao Mai chiếu rạng

Một đêm Xuân là rất đỗi anh linh

Hỡi Sứ Thần Thiên Chúa Ga Bri en (2 lần)

Lòng vua chúa như lòng lê thứ

Sẽ ngất ngây bởi thơ đầy ứ

Nguồn thiêng liêng yêu Mẹ Sầu Bi... (2 lần)

 

PHƯỢNG TRÌ ÔI PHƯỢNG TRÌ

 

Ma ri a Ma ri a

Ma ri a linh hồn tôi ớn lạnh

Ma ri a Ma ri a

Run như run thần tử thấy long nhan

Ma ri a Ma ri a

Run như run hơi thở chạm tơ vàng

Ma ria a Ma ri a

Nhưng lòng nhuần ơn trìu mến

Ma ri a Ma ri a

Phượng Trì ôi Phượng Trì ôi Phượng Trì

 

(Lạy Bà là Đấng tinh truyền)

Phượng Trì ôi Phượng Trì ôi Phượng Trì

(Lạy Bà là Đấng tinh truyền)

Phượng Trì ôi Phượng Trì ôi Phượng Trì

(Lạy Bà là Đấng tinh truyền

Phượng Trì ôi Phượng Trì ôi Phượng Trì

(Lạy Bà là Đấng tinh truyền

Thơ tôi bay suốt một thời chưa thấu

Hồn tôi bay biết bao giờ mới đậu

Trên triều thiên ngời chói vạn hào quang (2 lần)

A Men

 

hoctro


Trường Ca Mẹ Việt Nam

Phạm Duy

 

 


Phần I.- ĐẤT MẸ

 

1. MẸ TA

Mẹ Việt Nam, không son không phấn

Mẹ Việt Nam, chân lấm tay bùn

Mẹ Việt Nam, không mang nhung gấm

Mẹ Việt Nam, mang tấm nâu sồng.

 

2. MẸ XINH ĐẸP

 

Đôi má tươi hồng, má tươi hồng, với bàn tay trắng

Nhỏ người vai lẳn, vú căng tròn, tròn lưng ong

Mẹ nằm phơi gió trăng

Ôi Mẹ Việt Nam

Nghiêng mắt xanh chải tóc mây ngàn

Mẹ Việt Nam

Bên bờ đại dương

Mẹ duỗi chân dài chờ mưa tuôn

Mẹ Việt Nam

Mẹ mong, mong chồng

Cũng như là ruộng sâu nông

Ruộng cứng hay mềm

Cũng êm đềm đón lưỡi cầy tìm da thơm

Mẹ cười trong gió sương

Ôi Mẹ Việt Nam

Dâng tấm thân nhuộm nắng nâu ròn

Mẹ Việt Nam

Đây ruộng đồng trinh

Mẹ khát khao mầm, mầm tươi ngon

Mẹ Việt Nam

Trời Đông ánh dương hồng

Cũng như chiều vàng mênh mông

Có đàn chim én lượn trên đất xinh

Chứa chan tình, là tình mong chờ

Mẹ Việt Nam.

 

3. MẸ CHỜ MONG

Mẹ chờ mong Ngày trông tháng đợi

Đợi Thần Trai đội đá vá trời Với hồn Nữ Oa

Mẹ giơ tay đón

Với tình nước non

Mẹ còn chờ mong.

 

4. LÚA MẸ

Yêu nhau khi lúa chưa mòng

Thương nhau khi nắng khô đồng

Ôm nhau nghe nước mưa ròng

Chẩy vào lòng cập tình nhân

Bên nhau khi lúa xanh rờn

Chia nhau bông chĩu thơm vàng

Đem nhau ra giữa sân làng

Nhìn đèn trăng kể truyện xưa

Xinh xinh bãi lúa xanh rì

Ngoan như cơn gió đêm hè

Nghe hơi dưới đất vỗ về

Một lời thề nặng tình quê.

Vươn vai lúa nhớn dậy thì

Mưa thu cưới lúa đem về

Nâng niu lúa chín tới kỳ

Kỳ nở hoa, đẹp lòng ta.

 

5. MẸ ĐÓN CHA VỀ

Mẹ đón cha về, đón cha về

Duyên thề chắp nối

Cuộc đời trôi nổi, vẫn tươi cười vì lòng vui

Đời nghèo nhưng có đôi.

Ôi Mẹ Việt Nam

Năm tháng lo gạo gánh nuôi chồng, mẹ Việt Nam

Đêm ngày thầm mong

Lửa bếp thơm nồng tình uyên ương, mẹ Việt Nam

Mẹ yêu, yêu chồng có khi Mẹ là Châu Long

Nợ trả thay chồng vẫn giữ lòng

Trắng như ngần và sạch trong.

Mẹ là tiểu Kính Tâm

Lên chùa giải oan

Ôi sót thương trẻ khóc trong vườn, trẻ con hoang

Ôi Mẹ từ bi

Giọt máu rơi này, Mẹ nhận là con, mẹ Việt Nam.

Việt Nam có anh hùng, mắt nhung và môi son

Giữa mùa Xuân giết giặc

Yêu nước non, hé môi cười

Nụ cười thanh bình

Mẹ Việt Nam.

 

Phần II.- NÚI MẸ

 

6. MẸ HỎI

 

Lính vua ! Lính chúa ! Lính làng !

Trời ơi ! Giết bao nhiêu giặc

Cho chàng, chàng phải đi ?

 

7. MẸ BỎ CUỘC CHƠI

Gió mùa Xuân, Mẹ bâng khuâng hỏi :

Hoa trên đồi, hoa trên đồi sớm tối còn tươi

Giữa ngày xuân mới, giữa hội mùa vui

Sao vắng tiếng cười ?

Sao vắng bóng người ?

Tiếng trống, trống năm xưa, trống đổ, đỏ đêm khuya

Trên trường thành trăng ngả, cho tàn cuộc vui nhỏ

Cho ai tiễn đưa người

Ra đi chốn xa vời, hỡi ai.

Gió hè qua, Mẹ ra con hỏi

Khi trên đồi, khi trên đồi nắng quái chiều hôm

Có phải chàng Trương gốc miền Nam Xương

Xa vắng xóm làng vì cha ở chiến trường

Nắng sẽ sẽ không đi, bóng Mẹ ngả trên đê

In hình người chiến sĩ, cho Mẹ nhìn con trẻ

Con ơi hỡi cha kìa

Mau ra đón cha về với con.

 

8. MẸ TRONG LÒNG NGƯỜI ĐI

Đồi cao, cao núi cao

Rừng sâu, sâu rú sâu

Cũng có, có lối leo đường trèo

Đường treo, treo giữa đèo

Đường dẫu, dẫu hiểm nghèo

Đường ta, ta vẫn có lối theo

Đường lên, lên núi Lam

Đường sang, sang Thất Sơn

Đường tới những chiến công ngọn nguồn

Hoành Sơn nghiêng dẫy nằm

Vạn kiếp chốn dung thân

Đường đưa ta đến với người thương.

Ra đi còn nhớ ngày nao

Nuôi con Mẹ vẫn nguyện cầu

Người sinh ra có nhau

Phải thương nhau mến nhau

Nhưng đã có biết bao phen khổ đau

Giặc xâm lăng nước nhà

Phải cứu lấy đân ta

Thì ta lên núi với Mẹ già

Anh ơi ! Phải lính thì đi

Nơi quê em gìn giữ lời thề

Vườn dâu em đốn sâu

Trẻ thơ khôn lớn mau

Cho chiến sĩ bước theo tiếng Mẹ kêu

Mẹ giơ tay đón chào

Gìn giữ lũ con yêu

Vì yêu, con chiến đấu dài lâu.

 

9. MẸ TRẢ LỜI

Giữ dân ! Giữ nước ! Giữ làng !

Giữ thân cho Mẹ !

Cho nàng dậy con.

 

10. MẸ HOÁ ĐÁ

Gió mùa Thu, Mẹ ru con ngủ

Con vẫn chờ bóng cũ người xưa

Bốn nghìn năm qua, bóng về rồi đi

Bóng ngã chiến trường làm phân bón cánh đồng

Tóc núi đã phơi xương, máu nhuộm cả vai non

Ai làm dòng sữa cạn?

Xin mời Mẹ lên ngọn

Nghe tin nước vui mừng

Cho nên Mẹ ứa đôi dòng sữa ngon.

Gió mùa Đông, Mẹ không thấy mỏi

Đứng trông về, đứng trông về bốn cõi trời xa

Sót người nông phu chắp từng manh áo

Thương gái gánh về thùng bánh ế cuối ngày

Biết mấy nỗi thương vay, thấy trẻ nhỏ giơ tay

Con ngựa người vất vả, xe nặng nề qua ngõ

Thương thi sĩ hay buồn

Cho nên Mẹ hóa ra hòn núi cao.

 

Phần III.- SÔNG MẸ

 

11. MUỐN VỀ QUÊ MẸ

Chiều chiều ra đứng bờ sông

Muốn về quê Mẹ

Muốn về quê Mẹ

Mà không có đò !

 

12. SÔNG CÒN MẢI MÊ

Khoan hời hò khoan, ơi khoan khoan hò hò khoan

Ai bảo là sông, ơi sông không có đò ngang

Khoan hời hò khoan, ơi khoan khoan hò hò khoan

Ai bảo là sông, ơi sông không chờ người sang

Sông Hồng cuộn sóng lôi cuốn Sông Lô

Sông Đà, Sông Đuống trôi xuống Sông Cầu

Nghe Bạch Đằng Giang chôn bao nhiêu xác quân Tầu

Sông nào cũng muốn đến trước tranh lấy công đầu

Khoan hời hò khoan

Sông còn ngổn ngang cho nên chưa được bình an

Khoan hời hò khoan

Sông còn mải mê cho nên chưa về Mẹ quê

Khoan hời hò khoan Khoan hời hò khoan

 

13. SÔNG VÙI CHÔN MẸ

Nhớ xưa, nhớ Mẹ, nhớ Mẹ xưa

Mẹ xuống sông rửa nhục anh hùng

Mẹ trôi trên dòng sông Hát

Nước ngược suôi đưa Mẹ đi muôn nơi

Nhớ chăng, nhớ Mẹ, nhớ Mẹ chăng?

Chôn đáy sông mối hận yêu chồng

Chàng Trương có buồn thương khóc

Rước Mẹ lên, nước thiêng sẽ giải oan

Nhớ Mẹ, nhớ Mẹ

Yêu đàn con, thương đàn con

Nên trao thân cho nước ngoan.

Nhớ Mẹ, nhớ Mẹ

Trên trường giang mong đàn con

Sông trôi xuốt đời trong trắng

Hỡi ôi ! Có ngày, có Mẹ vui

Ôm sóng bơi, vớt củi sông dài

Ngờ đâu sông đảo điên say máu

Nước cuộn mau khiến cho Mẹ chìm sâu.

 

14. SÔNG KHÔNG ĐƯỜNG VỀ

Khoan hời hò khoan, ơi khoan khoan hò hò khoan

Ai bảo là sông, ơi sông không dìm Mẹ oan

Khoan hời hò khoan, ơi khoan khoan hò hò khoan

Ai bảo là sông, ơi sông không đổi mầu luôn

Sông đỏ như máu tranh đấu sông nâu

Sông vàng xanh yếu kêu cứu sông giầu

Sông nhuộm vàng mau chia nhau uốn khúc khoe mầu

Sông rồng lôi kéo lũ rắn đi cắn sông đào

Khoan hời hò khoan

Sông tìm vẻ vang cho nên quên lời Mẹ khuyên

Khoan hời hò khoan

Không tìm tình thương cho nên không đường về tim

Khoan hời hò khoan

Khoan hời hò khoan.

 

15. NHỮNG DÒNG SÔNG CHIA RẼ

 

Nước đi là nước không về

Chia đôi dòng nước chia lià dòng sông

Chia đôi bên bờ bến lạnh lùng

Cho Ngưu Lang và Chức Nữ ngại ngùng

Chia đôi dòng sông Thương

Nước bên đục bên trong

Nước ân tình đổi thành ra nước căm hờn

Chia sông Gianh phân tranh mộng đồ vương

Chia con sông Bến Hải buồn thương

Nước yên vui từ nguồn

Bỗng gây nên điều buồn

Dòng lệ tuôn thành sông không có linh hồn

Chia anh em vì quên tiếng gia đình

Chia tay chân và cắt đứt ngang mình

Chia thân hình yêu đương

Cắt da thịt chia xương

Trái tim buồn còn hằn in vết thương lòng

Sông tang thương trôi nghiêng nhịp cầu sương

Cho thê lương điếm cỏ Hiền Lương

Nước sông trôi bềnh bồng

Thiếu bao nhiêu mặn nồng

Vì dòng sông, dòng sông chia rẽ đôi đường

Lũ con lạc lối đường xa

Có con nào nhớ Mẹ ta thì về.

 

Phần IV.- BIỂN MẸ

 

16. MẸ TRÙNG DƯƠNG

 

Sóng vỗ miên man như câu ru êm của Mẹ dịu dàng

Nước biếc mênh mông như đôi tay ôm của Mẹ trùng dương

Mẹ Việt Nam cho quê hương muối trắng

Thêm thơm mâm cơm mặn nồng

Me còn cho con

Luôn luôn tôm to cá lớn tươi ngon đầy thuyền

Mẹ hiền không lên bão tố

Mẹ già không đem nỗi khó

Mẹ là mẹ nhà cho mưa với gió hiền khô

Ngày ngày vươn vai

Ra khơi đón ánh dương soi con tim bồi hồi

Chiều chiều chơi vơi

Không nguôi thương thương nhớ nhớ con trong cuộc đời

Mẹ tìm con trong gió Bắc

Mẹ về phương Nam nắng gắt

Tình nhà mở cửa đem ra góp với bao la

Sóng vỗ êm êm như khuyên con nên trở lại Mẹ hiền

Gió rít thông reo như kêu con mau trở về Mẹ yêu.

 

17. BIỂN ĐÔNG SÓNG GỢN

 

Hà à a hơ ơ hờ

Biển là biển Đông sóng gợn

Hà à a hơ ơ hờ

Biển là biển Đông sóng gợn

Biển Đông gợn sóng tư bề

Gọi thuyền viễn xứ quay về Biển Đông

Hà à a hơ ơ hờ

Hà à a hơ ơ hờ

Sông ra đi từ khi non dại

Từ miền ngoài sông lại Việt Nam

Có từ Hi Mã Lạp Sơn

Cũng về biển Mẹ thành con một nhà

Hà à a hơ ơ hờ

Hà à a hơ ơ hờ

 

18. THÊNH THANG THUYỀN VỀ

 

Buồm căng, buồm căng, lộng gió, lộng gió thênh thang

Thênh thang thuyền về

Trên sóng trường giang, thênh thang thuyền về

Thuyền về trên lớp sóng vui, trên sóng vui

Thuyền về trên lớp sóng vui, vui vui vui là vui

Đàn con về với, với, với biển khơi, khơi Mẹ già

Mẹ già đang đón chờ ta, đang đón ta

Mẹ già đang đón chờ ta, đang đón ta

Có đàn chim én, én, én từ xa về rồi

Quê ta đẹp lắm Mẹ ơi, ơi Mẹ ơi !

Quê ta đẹp lắm Mẹ ơi, ơi Mẹ ơi !

Biển êm sóng lặng, lăng, lắng nước nôi, nôi hiền lành

Về đây xây đắp mối tình, một mối tình

Về đây xây đắp mối tình ôi tình Việt Nam

Yêu nhà yêu nước, nước, nước và thương thương mọi người

Tình tính tang tang tính tình, yêu Mẹ già, thương Mẹ ta

Đàn con nhớ, nhớ yêu nhau

Đàn con nhớ, nhớ thương nhau.

 

19. CHỚP BỂ MƯA NGUỒN

 

Đêm qua chớp bể mưa nguồn

Để người trong nước hết buồn lại vui

Vui buồn chút lệ rơi

Vui buồn khóc lại cười

Mẹ cười Mẹ bốc thành hơi

Mây từ biển quý lên ngôi trời già

Mây về khắp cõi đời

Mưa rửa lỗi con người.

 

20. PHÙ SA LỚP LỚP MÂY TRỜI CUỘN BAY

 

Triều dâng, triều dâng, ngọn sóng, ngọn sóng theo trăng

Theo trăng vào bờ, ôm lớp phù sa, theo trăng vào bờ

Ngọn triều dâng sóng nhấp nhô, sóng nhấp nhô

Ngọn triều dâng sóng nhấp nhô, xa xa xa là xa

Đồng chua rộng nới, nới, nới thành ra, ra ruộng mềm

Đền bồi cho máu về tim, lên cõi tim

Đền bồi cho máu về tim, lên cõi tim

Có đàn cháu bé, bé, bé nhìn chim, chim ngoài trời

Mây bay đẹp lắm Bà ơi, ơi Bà ơi !

Mây bay đẹp lắm Bà ơi, ơi Bà ơi !

Làn mây trắng cuộn, cuộn, cuốn khắp nơi, nơi đợi chờ

Làn mây che nắng bốn mùa, cả bốn mùa

Làn mây che nắng bốn mùa, bốn mùa mộng mơ

Hay là cho nước, nước, nước Mẹ mưa, mưa ngọt bùi

Tình tính tang tang tính tình

Cho đời người thêm đẹp tươi

Vì đã biết, biết yêu nhau

Vì đã biết, biết thương nhau.

 

21. MẸ VIỆT NAM ƠI !

 

Mẹ Việt Nam ơi ! Mẹ Việt Nam ơi ! (2 lần)

Chúng con đã về khát khao hơi Mẹ

Chúng con xin thề giữ thơm quê Mẹ

Cuộc đời rồi phai tàn sau thế giới

Chỉ còn tình yêu của Mẹ mà thôi

Ôi ! Mẹ Việt Nam ! (2 lần)

 

CHUNG KHÚC

 

22. VIỆT NAM VIỆT NAM

 

Việt Nam, Việt Nam, nghe tự vào đời

Việt Nam, hai câu nói

Bên vành nôi: Việt Nam, nước tôi

Việt Nam, Việt Nam, tên gọi là người

Việt Nam, hai câu nói

Sau cùng khi lià đời.

Việt Nam đây miền xinh tươi

Việt Nam đem vào sông núi

Tự Do, Công Bình, Bác Ái muôn đời

Việt Nam không đòi xương máu

Việt Nam kêu gọi thương nhau

Việt Nam đi xây đắp yên vui dài lâu

Việt Nam trên đường tương lai

Lửa thiêng soi toàn thế giới

Việt Nam ta nguyền tranh đấu cho đời

Tình Yêu đây là khí giới

Tình Thương đem về muôn nơi

Việt Nam đây tiếng nói đi xây tình người

Việt Nam! Việt Nam!

Việt Nam quê hương đất nước sáng ngời

Việt Nam! Việt Nam!

Việt Nam muôn đời !

 

Khởi soạn tháng 11, 1963

Kết thúc tháng 5, 1964

Với lòng tin yêu Mẹ càng ngày càng sâu đậm.

New Year 2002


Trương Chi

Văn Cao

 

 


I.

 

Một chiều xưa trăng nước chưa thành thơ

Trầm trầm không gian mới rung thành tơ

Vương vất heo may hoa yến mong chờ

Ôi, tiếng cầm ca thu tới bao giờ.

 

Lòng chiều bơ vơ lúc thu vừa sang,

Chập chùng đêm khuya thức ai phòng loan

Một cánh chim rơi trong khúc nhạc vàng

Đây đó từng song the hé đợi đàn.

 

Tây hiên Mỵ Nương khi nghe tiếng ngân

hò khoan mơ bóng con đò trôi

giai nhân cười nép trăng sáng lả lơi, lả lơi bên trời

 

Anh Trương Chi, tiếng hát vọng ngàn xưa còn rung, Anh thương nhớ,

Oán trách cuộc từ ly não nùng.

 

Đò trăng cắm giữa sông vắng

Gió đưa câu ca về đâu?

Nhìn xuống đáy nước sông sâu

Tuyền anh đã chìm đâu!

 

Thương khúc nhạc xa vời

Tong đêm khuya dìu dặt tiếng tơ rơi.

Sương thu vừa buông xuống

Bng cây ven bờ xa mờ xoá giòng sông

Ai qua bến giang đầu tha thiết,

Nghe sông than mối tình Trương Chi

Dâng úa trăng khi về khuya,

Bao tiếng ca ru mùa thu.

 

Ngoài song mưa rơi trên bao cung đàn

Còn nghe như ai nức nở và than,

Trầm vút tiếng gió mưa

Cùng với tiếng nước róc rách ai có buồn chăng?

Lòng bâng khuâng theo mưa đưa canh tàn

Về phương xa ai nức nở và than,

Cùng với tiếng gió vương,

Nhìn thấy ngấn nước lấp lánh in bóng đò xưa.

 

Đò ơi! đêm nay dòng sông Thương dâng cao

Mà ai hát dưới trăng ngà

Ngồi đây ta gõ ván thuyền,

Ta ca trái đất còn riêng ta.

Đàn đêm thâu

Trách ai khinh nghèo quên nhau,

Đôi lứa bên giang đầu.

Người ra đi với cuộc phân ly,

Đâu bóng thuyền Trương Chi?

 

II.

 

Từ ngày trăng mơ nước in thành thơ,

Lạc loài hương thu thoáng vương đường tơ

Ngây ngất không gian rên xiết lay bờ,

Bao tiếng cấn ca rung ánh sao mờ

 

Nhạc còn lưu ly nhắc ai huyền âm,

Lạnh lùng đôi giây tố lan trầm ngận

Trong lúc đêm khuya ai lóng tiếng cầm,

Thu đã chìm xa xa ánh nguyệt đầm

 

Khoan khoan đò ơi! tương tư tiếng ca

Chàng Trương chi cất lên hò khoan,

đêm thu dài đến khoan tiếng nhạc ơi!

Nhạc ơi thôi đàn .

 

Anh Trương Chi, tiếng hát vọng ngàn xưa còn rung, Anh thương nhớ,

Oán trách cuộc từ ly não nùng.

 

Đò trăng cắm giữa sông vắng

Gió đưa câu ca về đâu?

Nhìn xuống đáy nước sông sâu

Tuyền anh đã chìm đâu!

 

Thương khúc nhạc xa vời

Tong đêm khuya dìu dặt tiếng tơ rơi.

Sương thu vừa buông xuống

Bng cây ven bờ xa mờ xoá giòng sông

Ai qua bến giang đầu tha thiết,

Nghe sông than mối tình Trương Chi

Dâng úa trăng khi về khuya,

Bao tiếng ca ru mùa thu.

 

Ngoài song mưa rơi trên bao cung đàn

Còn nghe như ai nức nở và than,

Trầm vút tiếng gió mưa

Cùng với tiếng nước róc rách ai có buồn chăng?

Lòng bâng khuâng theo mưa đưa canh tàn

Về phương xa ai nức nở và than,

Cùng với tiếng gió vương,

Nhìn thấy ngấn nước lấp lánh in bóng đò xưa.

 

Đò ơi! đêm nay dòng sông Thương dâng cao

Mà ai hát dưới trăng ngà

Ngồi đây ta gõ ván thuyền,

Ta ca trái đất còn riêng ta.

Đàn đêm thâu

Trách ai khinh nghèo quên nhau,

Đôi lứa bên giang đầu.

Người ra đi với cuộc phân ly,

Đâu bóng thuyền Trương Chi?

 

 

 

Tài liệu tham khảo: Nhạc Tiền chiến - Kẻ sĩ xuất bản - Sài gòn 1970

 

 

Lâm Viên


Trường Cũ Tình Xưa

Duy Khánh

 

 


Hôm nay tôi trở về thăm trường cũ

Nhiều nét đổ thay tường mái rêu mờ

Bên hiên hằng giờ tìm những bạn xưa

May ra có còn đôi đứa

Vẫn yên vui sống đời học trò..

 

Bâng khuâng đợi chờ người sao chẳng đến?

Hỏi lá hỏi hoa chỉ thấy im lìm

Cây dương đầu tr` còn khắc hàng tên

Hoa leo phũ phàng đan kín

Tiếng ve ru nghe gợi buồn thêm ..

 

Bạn cũ xa rồi, có người về đất buôn xuôi

Năm ba đứa bạt phương trời

Hai thằng chờ đầu quân năm tới..

 

Ve ơi, hát gì điệu nhạc lâm ly

Khóc người biền biệt sơn khê

Cố nhân đi bao giờ mới về..

 

Hôm nay trở lại nhiều khuôn mặt mới

Thầy đó trường đây bạn hưũ đâu rồi?

Bao nhiêu kỷ niệm hoa bướm ngày thơ

Vang trong nỗi niềm nhung nhớ

Có ai đi thương về trường xưa?


Trường Làng Tôi

Phạm Trọng

 

 


[3/4 - D] Moderato

 

Trường làng tôi cây xanh lá vây quanh

muôn chim hót vang lên êm đềm.

 

Lên trường tôi, con đê bé xinh xinh

len qua đám cây xanh nhẹ lướt.

 

Trường làng tôi hai gian lá đơn sơ

che trên miếng sân vuông mơ màng.

 

Trường làng tôi không giây phút tôi quên

nơi sống bao kỷ niệm ngày xanh.

 

ĐK:

Nơi sống bao mái đầu xanh màu

Đời tươi như bao lá xanh, lá xanh

Theo tháng ngày chiến cuộc lan tràn

qua xóm thôn nát ngôi trường xưa

 

Không bóng hình bao trẻ nô đùa,

Cùng nhau vang hát khúc ca vô tư

Mơ đến ngày nước non thanh bình

trong thôn xóm ấm ngôi trường xưa

 

 

Trường làng tôi nay vang tiếng ê a,

nay in bóng bao em nô đùa

 

Trường làng tôi không giây phút tôi quên

dù cách xa muôn trùng trường ơi

Nốt nhạc

BBĐ & CR


Truyện Tình Nghèo

Hàn Sinh

 

 


Thực tế thì anh đây rất nghèo

Không được như lòng em ước mơ

Anh chẳng cao sang quyền quý

Danh vọng tựa áng mây bay

Anh chỉ là Thư Sinh nghèo.

 

Thực tế thì em đây cũng rất nghèo

Gia đình chỉ nhà tranh vách tre

Không đẹp như anh thường nói

Vụng về chẳng biết đua chen

Chỉ một tấm lòng yêu anh.

 

ĐK:

 

Em ơi tình yêu thật là nhiệm màu

Tình yêu không là lụa gấm xa hoa

Những đêm buồn em thường một mình suy tư

Lo sợ tình ta tan vỡ không đẹp như mình hằng mơ.

 

Thực tế nhiều khi hay phũ phàng

Nhưng cầu mong Trời cho chúng mình

Sẽ vượt qua cơn bão tố

Chỉ cần một mái tranh thôi

Chúng mình vợ chồng yên vui ... !!!


Từ “Diễm Xưa” đến “Một Cõi Đi Về”

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


Lê Hữu

 

 

Gió trời xin ngủ bình yên

 

coi như giấc mộng ưu phiền đấy thôi

 

Nguyễn đình Toàn

 

 

 

Nói về Trịnh Công Sơn (TCS) thì chẳng bao giờ hết chuyện. Chỉ cần ghi lại một buổi tranh luận giữa bạn bè về nhạc, về con người TCS, là đã có biết bao điều để nói. Người ta cũng có thể viết những cuốn sách rất dày nói về ông, về nhạc của ông, với những phê phán, nhận định, khen chê hay dở... Cái khó bao giờ cũng vẫn là bắt đầu như thế nào...

 

Khi ấy là vào những năm 66-67 thì phải. Tôi nhớ, lần đầu nghe tình khúc TCS, cái cảm giác ấy lạ lắm, thú vị lắm. Một vài ca sĩ đã trình bày Diễm Xưa trước đó, nhưng phải đợi đến lúc TCS tìm ra được Khánh Ly, người nghe mới thực sự nghe ra Diễm Xưa. Sau đó là những Nhìn Những Mùa Thu Đi, Lời Buồn Thánh, Tuổi Đá Buồn, Hạ Trắng, Mưa Hồng, Nắng Thủy Tinh..., tất cả đều rất mới, rất lạ, rất là cuốn hút người nghe. (Những Ướt Mi, Thương Một Người trước đó ít được biết đến dù được thể hiện qua những giọng ca khá nổi tiếng thời ấy).

 

Người ta chờ đón những tình khúc tiếp theo nữa của TCS, và ông đã không làm mọi người thất vọng. Những Biển Nhớ, Tình Nhớ, Tình Xa, Tình Sầu, Như Cánh Vạc Bay, Ru Ta Ngậm Ngùi... lần lượt theo nhau ra đời, lần lượt được người nghe tán thưởng. Có thể nói đây là thời kỳ viết nhạc sung sức nhất của TCS, và những tình khúc hay nhất, phổ biến nhất, quyến rũ người nghe nhất đã ra đời trong thời kỳ này. Nhạc tình TCS đã hoàn toàn chinh phục trái tim người nghe vì cái mới, cái lạ, cái đẹp, đến mức có một lúc nào đó mọi người tưởng như đã quên đi tên tuổi của các nhạc sĩ khác, quên đi những ca khúc thịnh hành trước đó, và chỉ còn lại có nhạc TCS. ở mỗi quán café, mỗi góc phố, mỗi con đường đều nghe vẳng ra tiếng đàn guitar bập bùng, những nốt nhạc đệm rời rạc, và giọng hát khao khao cất lên những lời buồn bã kể lể về thân phận, về quê hương chiến tranh và cả về tình yêu của những lứa đôi trong thời buổi ấy nữa. (Ngày nay không còn ai hát nữa những Ca Khúc Da Vàng của một thời, chỉ nhạc tình TCS là còn ở lại).

 

Nhạc TCS có ma lực gì mà cuốn hút, mê hoặc người nghe đến như vậy. Chắc không phải là một loại “thời trang nhạc tuyển”. Nếu chỉ là nhạc thời trang hoặc một cái mốt thời thượng thì đâu có sống lâu đến vậy, nhiều lắm cũng chỉ qua được mấy mùa. Thử nghe lại bài Diễm Xưa xem sao. Về giai điệu, cũng chẳng có gì đặc biệt lắm, cũng là tiết tấu chầm chậm, dễ dãi, những ngắt câu ngắt nhịp, lặp đi lặp lại. Câu nhạc đầu lại na ná câu đầu một bài hát thể điệu slow rock phổ biến từ những năm trước đó (Bước Chân Chiều Chủ Nhật, Đỗ kim Bảng). Không có gì đặc biệt. Vậy thì cái hay, cái lạ của nhạc TCS, của bài hát, là ở lời chứ đâu phải ở nhạc. Đến cái tựa “Diễm Xưa” cũng đã là lạ, cũng đã gợi ra nhiều dấu hỏi. Tại sao là Diễm, Diễm nào vậy, Diễm xưa thế nào, Diễm nay ra sao? Diễm xưa, mà sao lại chỉ kể toàn chuyện mưa. (Hạ trắng, mà sao lại chỉ kể toàn chuyện nắng). Mưa TCS cũng lạ, không giống những cơn mưa của những bài nhạc khác. “Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ...”, rồi lại “trên bước chân em âm thầm lá đổ...” Vậy thì mưa rơi hay lá rơi, nghe tiếng mưa hay nghe tiếng lá? Ngôn ngữ TCS nghe cũng lạ với những “tầng tháp cổ, vết chim di, xanh buốt, đau vùi, bia đá, đá sỏi, phiêu lãng, lãng du...” Người ta vẫn nói chuyến xe, chuyến tầu, chuyến đò, chuyến phà, chưa thấy có ai nói “buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua”. Lại còn những câu hỏi: “Làm sao em biết bia đá không đau? Làm sao em nhớ những vết chim di?”. Biết đâu mà trả lời. Những ý tưởng có khi chẳng dính dấp, liền lạc gì với nhau. “Mưa vẫn hay mưa cho đời biển động” thì có liên hệ gì đến chuyện bia đá đau hay không đau. “Xin hãy cho mưa qua vùng đất rộng” thì có liên quan gì tới vụ “người phiêu lãng quên mình lãng du”. Nghe như ông nói gà bà nói vịt, hoặc lấy câu trong bài hát này bỏ vào bài hát kia vậy. Vậy mà tuổi trẻ ngày ấy đã phải lòng Diễm Xưa, đã nghe đi nghe lại, nghe mãi nghe hoài không biết chán. Diễm Xưa, Trịnh Công Sơn. Trịnh Công Sơn, Diễm Xưa. Tôi không rõ từ thành đến tỉnh đã có bao nhiêu quán café mang tên Diễm Xưa, bao nhiêu quán café mang tên Tình Nhớ, Hạ Trắng, Mưa Hồng..., và những cô chủ quán hay những cô cashier xinh đẹp không đợi khách yêu cầu đã tự động cho chạy liên tục hết cuốn băng này đến cuốn băng khác những Ca Khúc Da Vàng, những Tình Khúc Trịnh Công Sơn, mà không cần phải bận tâm lắm đến chuyện café ngon hay không ngon.

 

Nhạc TCS quyến rũ người nghe đến như vậy, nhưng có một điều lạ là không phải ca sĩ nào cũng hát được nhạc TCS. Con số những ca sĩ hát nhạc họ Trịnh này nghe được không có nhiều, chỉ một vài. Ngay đến những ca sĩ tên tuổi thời ấy, hát thử TCS vài bài, cũng không thành công, cũng không nghe ra TCS. Từ đó, biết là không ăn, thôi không hát thêm nữa. Những ca sĩ khác, tự lượng sức mình, không chơi nhạc TCS, vì không muốn “như cánh chim chìm xuống”. Làm sao biết được giọng hát nào là thích hợp, là thể hiện được nhạc TCS? Cứ thử hát đi, thính giả sẽ nói cho biết, người nghe sẽ trả lời. Nghe nhạc TCS từ một giọng ca không phải để hát nhạc TCS giống như là uống rượu giả vậy. Từ khi những giọng ca chuyên hát nhạc TCS bỏ nước ra đi, ở trong nước người ta vẫn loay hoay tìm kiếm, cố gắng tìm cho bằng được những giọng ca khác để thay thế, cố gắng lăng-xê một vài tên tuổi, nhưng kết quả vẫn là “gần như niềm tuyệt vọng”, và người nghe vẫn nhắc nhở đến tên những ca sĩ cũ gắn liền với nhạc TCS. Có vẻ nhạc TCS thích hợp với giọng nữ nhiều hơn, chỉ một vài nam ca sĩ thể hiện được một đôi bài... Phải nghe Khánh Ly hát Diễm Xưa mới biết thế nào là “trong cơn đau vùi”, mới thấy đau xót “làm sao có nhau”, mới thấy “hằn lên nỗi đau”, mới hiểu được tại sao “sỏi đá cũng cần có nhau”. Còn phải nghe “sầu thôi xuống đầy” bằng những nốt nhạc luyến láy mềm mại ở chữ “xuống”, và bằng chính giọng hát ấy, mới thấy được cánh lá khô lả tả xoay vòng trước khi chạm đất, là dấu chấm “cuối cùng cho một tình yêu”. Phải nghe Lệ Thu hát Hạ Trắng mới nghe ra được tận cùng cái thê thiết của “gọi tên em mãi suốt cơn mê này” trong tiếng kèn saxo réo gọi. Và còn phải nghe cả “Ru Ta Ngậm Ngùi”, bằng chính giọng hát ấy, mới nghe ra nỗi cô đơn sâu thẳm của “người về soi bóng mình, giữa tường trắng lặng câm”.

 

 

Cái mới trong ngôn ngữ TCS:

 

 

Trong những lời nhạc TCS, người ta nhặt ra được rất nhiều cái mới, từ cách dùng chữ cho đến những ý tưởng. Về màu sắc chẳng hạn, trước đây ta đã có xuân hồng, hạ đỏ, thu tím, thu vàng... thì nay lại có thêm “hạ trắng”, và cả những cơn “mưa hồng” (của những cánh phượng rơi), “mưa xanh” (của những lá me bay) cho đủ sắc màu. Về nắng thì có “nắng thủy tinh vàng”. Sau tóc mềm, tay mềm, vai mềm, nay lại có thêm “ngoài kia không còn nắng mềm” (Chiều Một Mình Qua Phố). Đôi lúc cái mới được đẩy đi quá đà: hết nắng sớm, nắng chiều, lại đến “có khi nắng khuya chưa lên” (vẫn Chiều Một Mình Qua Phố). Tại sao không? Nhạc sĩ họ Trịnh có thể nói, “Có mưa khuya thì cũng phải có nắng khuya chứ.” Và “nắng như môi hoàng hôn trên phố” (Chiều Trên Quê Hương Tôi) cũng phải được kể là... nắng mới.

 

Ta có nghe bể mắt, hồ mắt, giếng mắt, giòng mắt... chứ chưa nghe ai nói “chiều đã đi vào vườn mắt em” (Nắng Thủy Tinh).

 

Ta có nghe giọt buồn (chắc là giọt café), sợi buồn (con nhện giăng mau) chứ chưa thấy ai nói “ta thấy em trong tiền kiếp với cọng buồn cỏ khô” (Rừng Xưa Đã Khép). Nghe hay hơn là “cọng cỏ khô buồn”. Tương tự, “tóc xanh mấy mùa”, “hoa vàng mấy độ”, “sen hồng một nụ”, “quỳnh hương một đóa” nghe hay hơn là mấy mùa tóc xanh, mấy độ hoa vàng, một nụ sen hồng, một đóa quỳnh hương.

 

Ta cũng đã nghe giọt mưa, giọt nắng, giọt đắng, giọt sầu... nay lại có thêm “giọt chiều trên lá, như mắt người cười giữa chiều phai” (Chiều Trên Quê Hương Tôi).

 

Có rất nhiều những cái mới như vậy trong lời nhạc TCS.

 

Lối sử dụng tính từ như một danh từ, và ngược lại, trước ông vẫn có người dùng, thế nhưng những chữ ông dùng nghe vẫn cứ mới và thú vị, như “nghe những tàn phai”, “tôi là ai mà còn trần gian thế?...”

 

Có những chữ dùng rất cũ, qua tay TCS, như được làm mới lại, vì được sử dụng với những ý mới mẻ:

 

Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt, rọi suốt trăm năm một cõi đi về... (Một Cõi Đi Về).

 

“Nhật, nguyệt” là những chữ thật xưa cũ, đi với “trên hai vai ta” và “rọi suốt trăm năm” lại nghe như có vẻ mới.

 

Chữ “cõi” trong cõi sống, cõi chết, cõi nhân gian, cõi người ta..., dùng trong “một cõi đi về” như được khoác cho chiếc áo mới. Nói “một chốn đi về” nghe vừa hẹp, vừa không được trọn ý.

 

Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng... (Một Cõi Đi Về)

 

“Nhân gian” thì cũ, nhưng “đôi tay nhân gian” quả là chưa có ai dùng, và cũng không thể tìm ra được chữ nào hay hơn để thay thế.

 

Em theo đời cơm áo, mai ra cùng phố xôn xao... (Yêu Dấu Tan Theo).

 

“Cơm áo” là chữ dùng quá thường, nhưng “đời cơm áo” thì nghe lại mới, nhất là đi với “phố xôn xao”.

 

Thôi em đừng khóc nuối, cho môi còn chút thanh tân... (Yêu Dấu Tan Theo).

 

Thực khó tìm ra được chữ nào hơn “thanh tân” để chỉ đôi môi chưa hôn ai một lần.

 

Chữ “chút” ở câu trên cũng hay được ông dùng. Cái gì cũng chỉ chút chút thôi, không nhiều lắm, chỉ là một thoáng mong manh. Chữ ấy tuy cũ mà lại mới, làm đẹp thêm câu hát:

 

Có chút tình thoảng như gió vội... (Như Một Lời Chia Tay)

 

Có chút nắng trong tiếng gà trưa... (Em Còn Nhớ Hay Em Đã Quên)

 

Đi về đâu hỡi em, khi lòng không chút nắng... (Đời Gọi Em Biết Bao Lần)

 

Tôi xin làm chút gió, mát thêm những bờ vai... (Vì Tôi Cần Thấy Em Yêu Đời)

 

Tóc nào hãy còn xanh, cho ta chút hồn nhiên... (Ru Ta Ngậm Ngùi)

 

Dịu dàng trao chút hương hoa mùa xuân... (Vẫn Có Em Bên Đời)

 

Cho ta còn mãi mãi, chút mùi phấn hương bay... (Yêu Dấu Tan Theo)

 

Có rất nhiều “chút” như vậy trong những lời nhạc TCS.

 

 

Khi nói “tự do như gió thổi trên đồng rộng”, hoặc “hạnh phúc như đón mẹ đi chợ về” là mượn hình ảnh để cụ thể hóa những ý niệm trừu tượng. ở TCS, ta gặp rất nhiều những lối diễn đạt như vậy. Sau mỗi chữ “như” là mỗi hình ảnh, mỗi ý tưởng giàu tính sáng tạo:

 

Tôi như từng cánh diều vui... (Nguyệt Ca)

 

Chuyện trò với lá cây, rồi buồn như lá bay... (Tình Sầu)

 

Nhìn người đi như mây vô danh... (Hãy Cứ Vui Như Mọi Ngày)

 

Em cười em nói, như sóng đùa biển khơi... (Tuổi Đời Mênh Mông)

 

Đời sao im vắng như đồng lúa gặt xong, như rừng núi bỏ hoang...

 

(Ru Ta Ngậm Ngùi)

 

Cho con mắt người tình, ấm như lời hỏi han...

 

(Những Con Mắt Trần Gian)

 

Có rất nhiều, rất nhiều những cái “như” như vậy trong lời nhạc TCS.

 

 

Ta còn gặp những cách ví von khác: “Chiều nay em ra phố về, thấy đời là những quán không” (Nghe Những Tàn Phai), hoặc: “Đời ta có khi tựa lá cỏ, ngồi hát ca rất tự do” (Đêm Thấy Ta Là Thác Đổ).

 

Trái tim TCS dễ bắt được những rung động của thiên nhiên. Trong những lời nhạc của ông, hoa cỏ, núi đồi, sông suối, nắng gió, mùa màng... cũng đều biết cảm xúc, biết nhớ biết thương, biết cười biết khóc, biết vui biết buồn...

 

Tóc em cười trong gió... (Yêu Dấu Tan Theo)

 

Gió đến chơi từ bờ biển xa... (Chiều Trên Quê Hương Tôi)

 

Gió sẽ mừng vì tóc em bay, cho mây hờn ngủ quên trên vai...

 

(Như Cánh Vạc Bay)

 

Suối đón từ bàn chân em qua, lá hát từ bàn tay thơm tho...

 

(Như Cánh Vạc Bay)

 

Dưới chân ngày cỏ xót xa đưa... (Cỏ Xót Xa Đưa)

 

Nhớ gì mà nắng vàng cánh rừng... (Vẫn Có Em Bên Đời)

 

Ngày mai em đi, đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ, sỏi đá trông em từng giờ... (Biển Nhớ)

 

Phải có một trái tim thật là nhạy cảm, những giác quan thật là bén nhạy, mới có thể đọc được, nghe được và hiểu được ngôn ngữ kỳ diệu của thiên nhiên, mới có thể “chuyện trò với lá cây”, hay “hôn một nụ hồng, hỏi thăm về giọt nắng”, hoặc “đi trong sương mù, gọi cây lá vào mùa”.

 

Thử làm một sự so sánh giữa TCS và các nhạc sĩ khác trong cách diễn đạt lời nhạc: Trong lúc Phạm Duy viết: “Nghìn trùng xa cách, người đã đi rồi...” (Nghìn Trùng Xa Cách), thì ông viết: “Từ lúc đưa em về, là biết xa nghìn trùng...” (Như Cánh Vạc Bay). Cung Tiến viết: “Lòng cuồng điên vì nhớ...” (Hoài Cảm), thì ông viết: “...chợt từng bước em là từng mũi đinh cuồng điên” (Tưởng Rằng Đã Quên). Phạm đình Chương viết: “Người đi qua đời tôi...” (Người Đi Qua Đời Tôi, thơ Trần Dạ Từ), thì ông viết: “Đời tôi có ai vừa qua...” (Đêm Thấy Ta Là Thác Đổ).

 

Ngôn ngữ TCS đôi lúc cũng được đi vào những sinh hoạt thường ngày trong cuộc sống. Bạn hỏi thăm sức khỏe: “Hồi này có gì lạ?”, trả lời: “Thì cũng một ngày như mọi ngày thôi.” Bạn rủ ra quán nhậu, không muốn đi, bèn nói: “Ngồi nhà nhậu thoải mái hơn, đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt.”

 

 

Cái lạ trong ngôn ngữ TCS:

 

 

Cái mới được đẩy đi xa chút nữa dễ trở thành cái lạ. Cái lạ dễ thấy trong lời nhạc TCS trước tiên là những điều không lý giải được. Những ý tưởng trong một bài nhạc lại như có vẻ chắp vá, thiếu mạch lạc, thậm chí đứt đoạn, rời rạc, thường tạo những khó hiểu hoặc bất ngờ cho người nghe:

 

“Tim nào có bình yên” mà sao lại “ta rêu rao đời mình”?

 

“Từ khi trăng là nguyệt” mà sao lại “trong tôi có những mặt trời”? (mà không phải là mặt trăng).

 

“Đôi khi thấy trăm vết thương” mà sao lại “rồi như đá ngây ngô”?

 

“Mặt trời nào soi sáng tim tôi” mà sao lại “để tình yêu xay mòn thành đá cuội”?

 

“Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng” mà sao lại “ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau”?

 

Người nghe tuy có thích nhạc TCS nhưng lại ít khi thuộc được trọn bài nào của ông cũng vì những chỗ khó hiểu và những ý tưởng không liền lạc như vậy.

 

Ta còn gặp những cái bất ngờ thú vị khác. “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng, để làm gì em biết không?” Ông hỏi vậy, và người nghe chưa kịp suy nghĩ để trả lời thì ông đã giải đáp luôn: “Để gió cuốn đi”. Lát sau lại hỏi tiếp: “Sống trong đời sống cần có một mối tình, để làm gì em biết không?” Câu trả lời vẫn là “để gió cuốn đi”. Một người bạn tôi gọi những câu hát này là “đố vui để học”.

 

Đến cả những cái tựa bài hát nghe cũng là lạ. “Gần Như Niềm Tuyệt Vọng” nghĩa là sao? Mới chỉ gần gần thôi, chưa đến nỗi tuyệt vọng lắm, vẫn còn có chút hy vọng (?). Vậy thì cũng được an ủi phần nào. “Cỏ Xót Xa Đưa” nghe cũng hay hay, nhưng đến “Tình Xót Xa Vừa” thì lại hơi khó hiểu. Biết thế nào là vừa. Là xót xa vừa phải thôi, không nhiều lắm chắc? “Nghe Những Tàn Phai” nghe cũng hay hay, nhưng đến “Xanh Lòng Phai Tàn” thì lại hơi lấn cấn. Nghe giống như ... “xanh vỏ đỏ lòng”.

 

Có những chữ TCS hay dùng đi dùng lại nhiều lần, đôi lúc có hơi lạm dụng, nghe không được ổn lắm. “Khói trời mênh mông” hoặc “tuổi đời mênh mông” nghe vẫn hay và dễ hình dung hơn là “mắt cười mênh mông giữa đôi bàn tay” (Vẫn Có Em Bên Đời). Dù là mắt cười hay môi cười thì cũng khó mà mênh mông được (không giống như “mắt em mênh mông buồn”). Tương tự, không dễ gì hình dung được thế nào là một tiếng hát... rực rỡ, xanh xao, hay vàng vọt, như là “nghe tiếng hát xanh xao của một buổi chiều” (Lời Buồn Thánh). Nhưng cũng không hề gì, người hát vẫn cứ hát, người nghe vẫn cứ nghe, có khi lại thấy thích vì những cái là lạ ấy.

 

Có khi những cái sai vẫn cứ được mọi người chấp nhận, và đấy cũng là một cái lạ nữa. “Một trăm năm đô hộ giặc Tây” (Gia Tài Của Mẹ), câu ấy một đứa bé lên mười ở Việt nam cũng biết là sai, vậy mà vẫn cứ được hát đi hát lại một thời nào ở trong nước. Lỗi ấy hoặc vì thiếu chữ (để sánh đôi với “môt ngàn năm nô lệ giặc Tầu” ở câu trước), hoặc vì trong lúc đặt lời phải chịu gò ép theo những nốt nhạc cao thấp, trầm bổng. (Phạm Duy chẳng hạn, cũng không vượt qua được cái khó tương tự. “Chuyện đôi ta... buồn ít hơn vui” là câu hát mà ông rất muốn viết ngược lại để kể về một chuyện tình buồn thảm mà hai kẻ yêu nhau nay đã “Nghìn Trùng Xa Cách”). Hoặc, trong một lúc vội vàng, nhạc sĩ họ Trịnh đã viết nhầm một chữ trong câu hát, đọc thành “công viên chiều qua rất... ngắn” (Nhìn Những Mùa Thu Đi), và đến nay nhiều người vẫn cứ hát theo như vậy mà không bao giờ chịu đổi lại thành “rất nắng”, cũng không bao giờ tự hỏi đâu là sự khác biệt giữa... công viên ngắn và công viên dài.

 

Sau một quá trình nhiều năm nghe nhạc TCS, và lắm lúc còn hát nghêu ngao nữa, tôi thấy cần phải thú nhận một điều, có đôi khi nghe những lời nhạc của ông, tôi thực tình không hiểu ông muốn nói điều gì, và tôi nghĩ may ra chỉ có ông mới giải thích nổi. Tôi nói “may ra” là bởi vì, nói thật, nhiều khi tôi chắc ông cũng không hiểu gì... hơn tôi lắm. Có khác một điều, ông viết ra những lời ấy là xong, là “thân nhẹ nhàng như mây”, còn lại người nghe là chúng tôi thì cứ phải suy gẫm, phải loay hoay giải đoán này nọ, thật là mệt mỏi.

 

Tôi có đứa cháu thích nhạc TCS. Có hôm cháu hỏi: “Cháu thích bài này. Nhưng mà có mấy câu cháu không sao hiểu được. Tại sao “trong khi ta về lại nhớ ta đi”? Nghe giống như “Vân Tiên cõng mẹ chạy vô chạy ra” quá. Còn “từng lời bể sông nghe ra từ độ suối khe” nghĩa là sao?” Sau khi loay hoay giải thích những đối nghịch và tương quan giữa đi, về, sông, biển mà đứa cháu có vẻ vẫn không chịu hiểu, tôi đành phải nói: “Vấn đề là cháu thích nghe hay không thích nghe, thế thôi. Nếu thích là tốt, cứ tiếp tục nghe. “Đừng băn khoăn, đừng nghi ngại”. Nhạc TCS là nhạc “đừng hỏi tại sao”. Tất nhiên là câu trả lời không làm đối tượng thỏa mãn, nên sau đó tôi lại phải đưa ra lối giải thích khác: “Câu hỏi của cháu là những “lời bể sông”, mà cách đây ba mươi năm, nghĩa là “từ độ suối khe”, chú cũng đã từng hỏi như vậy.” Không rõ đối tượng có thỏa mãn hơn, nhưng từ đó không thấy hỏi han gì thêm nữa, trong lúc nghe thì vẫn cứ nghe. Nói điều này để thấy rằng đã có đến hai thế hệ nghe và yêu thích nhạc TCS.

 

 

Cái lạ được nâng lên một bậc nữa lại đi đến chỗ cầu kỳ, lập dị, hoặc sáo rỗng, vô nghĩa, thường thấy trong những bài nhạc TCS viết ở thời kỳ đầu, như: “Ngựa hồng đã mỏi vó, chết trên đồi quê hương...”, hay “người hãy nhớ mang theo hành trang qua khoang trời vắng chân mây địa đàng” (Xin Mặt Trời Ngủ Yên); hoặc như: “Có khi nắng khuya chưa lên, mà một loài hoa chợt tím...” (Chiều Một Mình Qua Phố); hoặc như: “Bài ca dao trên cồn đá, trên ngai vàng quê nhà... (Vết Lăn Trầm), hoặc như: “Rồi dòng sông cũng mang theo tên người vào huyền thoại, tay hư vô che dấu, chiều qua truông mây sâu...” (Lời Của Dòng Sông). Những lời lẽ khiến người nghe cứ phải suy gẫm mãi và dễ cảm thấy mình... “rồi như đá ngây ngô”.

 

Tôi nhớ có lần nghe TCS loay hoay giải thích ý nghĩa về cái tựa một bài hát của ông và câu “giật mình ôi chiếc lá thu phai”, và về chữ “da du” do ông sáng chế trong câu “chờ ta da du một chuyến” (Vết Lăn Trầm). Ông sợ người nghe không hiểu rõ ý nghĩa những từ này, thế nhưng, ông càng cố gắng giải thích, người nghe là tôi lại càng... thấy khó hiểu. Ông muốn nói gì thì nói, với tôi, chiếc lá thu phai là... chiếc lá thu phai. Như thế là đủ, như thế là hay rồi, đâu có cần lời giải thích nào thêm nữa. Ngày xưa chúng tôi đã không đòi ông phải cắt nghĩa thế nào là “lời buồn thánh” với lại “vết lăn trầm”, thì bây giờ có lẽ nào lại đi thắc mắc vớ vẩn về chữ nghĩa của TCS.

 

 

Cái đẹp trong ngôn ngữ TCS

 

 

Có người gọi TCS là thi sĩ. Tôi không cho là như vậy. Ông có làm thơ, và trong những câu nhạc của ông ta nhặt được những ý thơ và cả những câu thơ thật là đẹp nữa, nhưng ông mãi mãi là nhạc sĩ, không phải là thi sĩ. (Cũng như ông có vẽ tranh, nhưng không phải họa sĩ). Nếu ông chỉ làm thơ, tôi không chắc ông sẽ được bao nhiêu người biết tên. Không có ông, ta còn nhiều thi sĩ khác. Nhưng chỉ có một TCS thôi. Tôi có đọc ít bài thơ ông, có bài hay, nhưng vẫn không gây cho tôi ấn tượng nào rõ nét lắm, nghĩa là dưới mỗi bài thơ ông không để lại dấu ấn đậm nét nào có khắc tên ông. Thế nhưng nhạc của ông thì đúng là nhạc TCS. Dường như chỉ khi ông viết lời nhạc, cái thi hứng mới trào ra, những lời ấy như hóa thành thơ, và nhạc lẫn thơ bay lên. Người nghe đôi lúc khó phân biệt những câu dưới đây là nhạc hay thơ, là thơ hay nhạc, vì nhạc thơ, thơ nhạc quyện lẫn vào nhau:

 

Ta vẫn mong, ta chờ mãi trong từng ngày quạnh hiu

 

Ta vẫn mong em về đây cho đời bày cuộc vui...

 

(Rừng Xưa Đã Khép)

 

Vườn năm xưa em đã đến, nay trăng quá vô vi

 

Giọt sương khuya rụng xuống lá, như chân ai lần về...

 

(Nguyệt Ca)

 

Ta nghe nghìn giọt lệ, rớt xuống thành hồ nước long lanh...

 

(Như Cánh Vạc Bay)

 

Những giọt mưa, những nụ hoa, hẹn hò gặp nhau trước sân nhà...

 

(Bốn Mùa Thay Lá)

 

Sau lưng ngày con gái. Môi son đừng biếng lười. Cho ta còn mãi mãi.

 

Chút mùi phấn hương bay... (Yêu Dấu Tan Theo)

 

Lời TCS hay đến mức, ở một đôi bài, nhạc không bắt kịp lời. Gặp phải những bài như thế tôi vẫn cứ tiếc, và đôi lúc nghĩ rằng ông ghép nhạc vào lời hơn là ghép lời vào nhạc. Những Nắng Thủy Tinh, Như Cánh Vạc Bay, Ru Ta Ngậm Ngùi, Yêu Dấu Tan Theo, Nguyệt Ca, Đêm Thấy Ta Là Thác Đổ... là những bài thơ hơn là những bài nhạc. “Nắng Thủy Tinh” hoặc “Nhìn Những Mùa Thu Đi” chẳng hạn là những bài đẹp cả về lời thơ lẫn ý nhạc. Những nốt nhạc mềm mại rót xuống ở cuối câu “đưa em về nắng vương nhè nhẹ...”, nghe sao mà “nhè nhẹ”. Và tiếng hát Khánh Ly, Lệ Thu quấn quýt, đan quyện vào nhau đã luôn luôn là những tiếng hát của một mùa nào lãng mạn, ru tôi trong chiếc nôi đời êm ái, nhìn những cụm mây mùa thu bay đi, bay đi.

 

 

Trong nhạc TCS không phải chỉ có thơ mà còn có cả tranh vẽ nữa, và những bức tranh sinh động của ông cũng thể hiện qua những lời nhạc giàu hình ảnh, có khi chỉ là những nét ký họa, có khi là những bức tranh cảnh vật đầy mầu sắc, có khi là những bức chân dung của... “người về soi bóng mình, giữa tường trắng lặng câm”, hoặc những tranh tĩnh vật như “... thấy đời là những quán không, bàn im hơi bên ghế ngồi”, và còn có cả những bức vẽ trừu tượng nữa. Thử dạo qua một vòng phòng tranh TCS:

 

Hồ Tây chiều thu mặt nước vàng lay, bờ xa mời gọi. Mầu sương thương nhớ, bầy sâm cầm nhỏ vỗ cánh mặt trời... (Nhớ Mùa Thu Hà Nội)

 

Mây và tóc em bay trong chiều gió lộng, trời làm cơn mưa xanh dưới những hàng me... (Tuổi Đời Mênh Mông)

 

Trong lòng phố mưa đêm trói chân, dưới hiên nhìn nước dâng tràn, phố bỗng là dòng sông uốn quanh... (Em Còn Nhớ Hay Em Đã Quên)

 

Một vài bức khác, đòi hỏi cần có chút tưởng tượng:

 

Ta thấy em trong tiền kiếp với cọng buồn cỏ khô. Ta thấy em đang ngồi khóc khi rừng chiều đổ mưa... (Rừng Xưa Đã Khép)

 

Giòng nước mắt sẽ bay trong trời, làm cơn mưa rớt trên chăn gối, lời cỏ cây hát trên da người... (Hãy Khóc Đi Em)

 

Có rất nhiều những bức vẽ giàu hình ảnh và màu sắc như vậy.

 

 

Cái đẹp, cái hay có khi chỉ nằm ở một chữ trong câu hát, như là chữ “suốt” trong những câu dưới đây chẳng hạn:

 

Ngọn gió hoang vu thổi suốt xuân thì... (Một Cõi Đi Về)

 

Gọi tên em mãi suốt cơn mê này... (Hạ Trắng)

 

Đường đi suốt mùa nắng lên thắp đầy... Hạ Trắng)

 

Hãy nghiêng đời xuống, nhìn suốt một mối tình...

 

(Để Gió Cuốn Đi)

 

Lá hát như mưa suốt con đường đi... (Em Còn Nhớ Hay Em Đã Quên)

 

Rọi suốt trăm năm một cõi đi về... (Một Cõi Đi Về)

 

Chữ “suốt” ở câu trên hay đến vậy lại bị một số ca sĩ đổi thành “xuống” thì quả là “nỗi đau phiền muộn” cho những người yêu nhạc TCS. Tương tự, trong “Hướng Về Hà Nội” của Hoàng Dương, ở câu hát “thanh bình tiếng guốc reo vui...”, tiếng “guốc” bị một số ca sĩ đổi thành tiếng “hát” cũng là một “nỗi đau” khác, vừa vô nghĩa (tiếng hát làm sao mà reo được), vừa không nghe ra được những âm thanh rộn rã rất “thanh bình” trong tiếng guốc khua vang trên những vỉa hè, đường phố Hà nội, và hình ảnh thướt tha của những tà “áo mầu tung gió chơi vơi”. Hát sai một chữ làm hỏng một câu nhạc, có khi cả một bài nhạc.

 

Có những bài nhạc tôi chắc là TCS thích, vì vẫn nghe ông nhắc đến, nhưng lại ít có người hát, ít có người nghe. Có khi ông muốn nói nhiều quá, người nghe lại ít chịu nghe. Những bài hát được ông lồng vào những triết lý, những thiền vị chẳng hạn, dường như ít được thành công, hiểu theo nghĩa ít được phổ biến. Người nghe dễ đón nhận hơn nếu chỉ một vài nét chấm phá và một chút thi vị: “Yêu em lòng chợt từ bi bất ngờ...” (Ru Em), hoặc “Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ...” (Mưa Hồng).

 

Cái đẹp còn ở những lời tả tình tả cảnh về một quê hương, một nơi chốn thân quen trong mỗi trái tim người Việt:

 

Chiều trên quê hương tôi, có những chốn riêng cho mọi người, những con đường lứa đôi, những góc hè phố vui... (Chiều Trên Quê Hương Tôi)

 

Hoặc: ... quê nhà đó năm xưa có em, có bóng dừa, có câu hò, có con đò chở nắng mưa đi.” (Em Còn Nhớ Hay Em Đã Quên)

 

Thật khó mà viết được những lời đẹp đến vậy nếu không có trái tim nặng trĩu tình yêu quê hương. “TCS đã hát về quê hương đất nước bằng cả tấm lòng của một đứa con biết vui tận cùng những niềm vui, và đau tận cùng những nỗi đau của tổ quốc mẹ hiền,” Văn Cao đã viết về ông như vậy.

 

“Đời Gọi Em Biết Bao Lần”, “Vì Tôi Cần Thấy Em Yêu Đời”, và “Tuổi Đời Mênh Mông” nữa...., là những bài hát thể hiện cái đẹp của lòng nhân ái.

 

Tôi có nghe đâu đó nói rằng nhạc TCS được cả người Nhật yêu thích, hoặc được dịch ra thứ tiếng này tiếng nọ. Tôi không tin lắm. Phải đau cái đau của thân phận máu đỏ da vàng, của một đất nước chìm ngập trong khói lửa chiến tranh, phải mang trong tim mình một quê hương rách nát, phải nghe được những lời “đại bác ru đêm”, phải thấy được “từng vùng thịt xương có mẹ có em”, phải thấy được xác những người lính chết vội chết vàng, “nằm chết như mơ”, và còn phải sống phải yêu thiết tha, sôi nổi trong những máu xương lửa đạn ấy, nghĩa là phải có trái tim hòa cùng một nhịp đập với trái tim người Việt mới nghe ra được từng lời nhạc TCS thấm vào từng mạch máu, từng tế bào. Nếu họ có tìm đến TCS, nhiều lắm cũng chỉ để “khảo sát một hiện tượng” được nhiều người Việt nói đến. Còn nếu nói rằng họ chỉ yêu thích những tình khúc TCS, tôi cũng còn chút ngờ vực cho đến khi có ai đó nói rằng có thể chuyển dịch được những lời nhạc của ông sang thứ tiếng nào đó để người ngoại quốc có thể hiểu được thế nào là “tóc em từng sợi nhỏ, rớt xuống đời làm sóng lênh đênh”.

 

Ngôn ngữ TCS quả đã làm giàu và đẹp thêm cho kho tàng tiếng Việt, hoặc ít ra có thể nói mà không sợ lầm, ông là người viết lời đẹp nhất cho những ca khúc. Những lời đó trước đây và cả về sau nữa, tôi tin vậy, chưa từng có ai viết, và cũng không ai bắt chước, không ai làm giả được. (Nếu có hàng mạo hóa, người nghe sẽ nhận ra ngay những TCS “giả”). Như thế thì cái chết của ông, ít nhiều gì cũng gây nên những mất mát và thiệt thòi, ít ra là đối với những người có cái nhìn khách quan về những đóng góp của ông.

 

Tất nhiên không phải mọi ca khúc TCS đều hay cả. Có một số những bài hay, một số những bài trung bình, có bài chỉ nhặt ra được một hai câu, có bài không được kể là nhạc vì không bắt nguồn từ một cảm xúc nào, hoặc được làm theo đơn đặt hàng, như bài hát về công trình xây đắp thủy điện Trị an: “Dòng điện như dòng sông, cho đời một tấm lòng...” chẳng hạn. Cũng nói đến “dòng sông”, cũng nói về “tấm lòng”, nhưng người nghe thấy gượng ép, giả tạo. Những bài nhạc ấy không tồn tại được, không được ai hát. Chúng biến mất ngay khi vừa mới ra đời, và không được người đời nhắc tên. Những bài hát mang một số phận khác.

 

Nghe nhạc TCS giống như là nhấm nháp từng ngụm café hay từng ngụm trà nhỏ, từng ngụm nhỏ thôi, để nghe được cái hương vị đậm đà chầm chậm, từ từ thấm vào đầu lưỡi. Nghe nhạc TCS là phải nghe trong những lúc thư thả, không bận rộn, nghe “không cần vội vã”, nghe với “trái tim thật thà”, để nghe được từng câu, từng chữ, từng lời nhạc khe khẽ, nhẹ nhàng len lỏi, luồn lách vào mọi ngóc ngách trong cơ thể, thấm vào từng mạch máu, chạm khẽ đến trái tim.

 

 

Tình yêu trong nhạc TCS

 

 

Mùa xuân thay lá mùa đông, để nghe chim hót chuyện tình...

 

(Thành Phố Mùa Xuân)

 

Câu hát ấy là một trong những câu tôi thích trong những ca khúc TCS. Có hai lý do: thứ nhất, câu ấy làm nhớ tới câu thơ ngày xưa củaVũ Thành:

 

Đàn chim về hót trong thành phố

 

kể chuyện hai người xa cách nhau

 

Thứ hai nữa, đấy là một câu hiếm thấy trong những câu viết về tình yêu trong nhạc TCS: có mùa xuân, có cây lá đâm chồi nẩy lộc, có chim hót líu lo kể chuyện tình. Tình yêu trong nhạc TCS có một khí hậu riêng, có một bộ mặt khác, không giống như những ca khúc viết về tình yêu của những người viết nhạc khác. Dường như ông ít khi viết một chuyện tình nào trọn vẹn, tròn đầy, ông chỉ viết phần cuối, hoặc về một tình yêu đã mất. Cứ đọc thử những cái tựa bài hát là đủ thấy: Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu, Hãy Khóc Đi Em, Tình Nhớ, Tình Xa, Tình Sầu... Ông viết về những hạnh phúc buồn bã, những nỗi vui ngậm ngùi, những bất an và bất trắc của những cuộc tình không may... Những kẻ yêu nhau trong nhạc TCS có vươn tay về phía nhau nhưng không chạm tay vào nhau được.

 

Nghe nhạc TCS cũng là nghe những lời đau xót, những nỗi dằn vặt, giằng xé, dày vò, những “mưa quanh chỗ nằm”, những “đêm đổ xuống đời ta”, “đêm thì thầm tiếng buồn”... ở những lời ông viết ta đọc thấy những lần chia tay, những nỗi chia lìa:

 

Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ... (Tình Xa)

 

Dù ngày mai em như chim bay, bỏ quên đây một người... (Hãy Cứ Vui Như Mọi Ngày)

 

Từ lúc đưa em về, là biết xa nghìn trùng... (Như Cánh Vạc Bay)

 

Đâu ngờ tình như lá úa, khiến tôi chia lìa từng giấc mơ... (Trong Nỗi Đau Tình Cờ)

 

Ông cũng có những lần tự thú trong tình yêu, trái tim ông quá đỗi yếu mềm đến độ lắm lúc ông rất muốn quên đi một hình bóng mà vẫn không sao quên được. “Tưởng Rằng Đã Quên” chỉ là “Tình Nhớ” nối dài. Chỉ có khác một điều, “những bước chân mềm mại đã đi nhẹ vào đời” ở “Tình Nhớ”, đã đổi thành “chợt từng bước em là từng mũi đinh cuồng điên” ở “Tưởng Rằng Đã Quên”. Ông đã phải thú nhận, “Tưởng rằng có thể quên đi dễ dàng một cuộc tình, nhưng hóa ra chẳng bao giờ quên được.” Trái tim ông cũng đầy những mảnh vá. “Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn,” ông nói, “những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi....”

 

Có lắm lúc ông thật hồn nhiên trong tình yêu: “Tôi đã yêu em như trẻ thơ...”, hoặc “tôi đã yêu em bao ngày nắng, tôi đã yêu em bao ngày mưa, yêu em bên đời lặng lẽ..., yêu em trái tim thật thà” (Trong Nỗi Đau Tình Cờ). Cách yêu của ông cũng có vẻ hơi khác thường. Ông yêu thật từ tốn, thật chậm rãi, không phải vội vàng, như người ngồi nhấm nháp và thưởng thức từng ngụm trà nhỏ, hoặc ngồi nhìn từng giọt café rót xuống từng giọt, từng giọt, trong lúc lắng nghe từng nốt nhạc... “Yêu em không cần vội vã, yêu trong nỗi vui đợi chờ.” (Trong Nỗi Đau Tình Cờ). Thậm chí, còn có những khi “yêu em, yêu thêm tình phụ, yêu em lòng chợt từ bi bất ngờ.” (Ru Em) nữa. Những lời lẽ nghe thì dịu dàng, nhẹ nhàng và đơn sơ như vậy, nhưng lại có bao nhiêu là vết thương. Những vết thương sâu mà ông gọi là... “vết thương hồn nhiên”. Những nỗi đớn đau mà ông gọi là... “niềm đau ngọt ngào” hay “nỗi đau tình cờ” (trong khi ông cũng biết chắc là khó mà ngọt ngào hay tình cờ nổi). Trong lòng ông luôn luôn dâng lên nỗi khát khao muốn được đi lại từ đầu, muốn được yêu thêm một lần nữa, muốn được bắt đầu lại một chuyện tình với trái tim mới biết yêu. Ông khẩn khoản: “Cho tôi đi xây lại chuyện tình...” (Xin Cho Tôi), những chuyện tình chắc hẳn đã để lại trong ông rất nhiều hối tiếc.

 

Trong những tình khúc TCS, tình yêu vừa là mật ngọt, vừa là mật đắng, “mật ngọt trên môi, mật đắng trong đời”. Tại sao lại như vậy? Người viết những ca khúc ấy không có lời giải thích, chỉ nghe ông nói, “Con người không thể sống mà không yêu. Có người yêu thì hạnh phúc, có người yêu thì đau khổ. Nhưng dù dau khổ hay hạnh phúc, con người vẫn muốn yêu. Tình yêu vì thế mà tồn tại.”

 

Những chuyện tình ông viết thường là những chuyện tình lặng lẽ, không sóng gió, không sôi nổi, nhưng không phải là không đắm say, nồng nàn.

 

Tôi xin làm cây xa, đứng nhìn em rực rỡ. Tôi xin làm nụ cười, chờ em giữa đôi môi. Tôi xin làm mộng nhỏ, em vừa giấc ngủ say... (Vì Tôi Cần Thấy Em Yêu Đời).

 

Trong nhạc tình TCS, không có những lời thề non hẹn biển, mà chỉ có “ta gặp tình cờ như là cơn gió”, và những lời hẹn thề chỉ “là những cơn mưa”. Cũng không có những lời thở than, sướt mướt “duyên kiếp lỡ làng rồi”, mà chỉ có những lời cố làm ra vẻ hững hờ, dửng dưng như “ừ thôi em về...”, hoặc là “em về hãy về đi, ta phiêu du một đời...” Chuyện gì cũng cho là tình cờ, như cơn mưa bất chợt, vội vàng đến vội vàng đi. Ngay đến cả tuổi thọ của những chuyện tình xem ra cũng chẳng dài lâu, chỉ “mong manh như nắng” và “thoảng như gió vội”.

 

Ta gặp tình cờ như là cơn gió... (Hoa Vàng Mấy Độ)

 

Em ra đi như thoáng gió thầm... (Tạ Ơn)

 

Tình đến lặng lẽ, “tình đi âm thầm, lạnh lùng như dấu chim...”, trong khi ông còn ngồi lại đó, “bên đời hiu quạnh”, khi mà hạnh phúc đã khô queo như một dòng suối cạn, nhưng vẫn cứ mong đợi hoài những giấc mơ sẽ không bao giờ đến.

 

Ta vẫn mong, ta chờ mãi trên từng ngày quạnh hiu.

 

Ta vẫn mong em về đây cho đời bầy cuộc vui... (Rừng Xưa Đã Khép).

 

Ông cũng hay nói về những giấc mơ. Một bài hát có những lời và hình ảnh thật là đẹp nhưng lại ít được người nghe ở đây đón nhận chỉ vì có những câu mà người ta không muốn nghe chút nào, chẳng hạn “thành phố vẫn có những giấc mơ...” Nghĩ cho cùng, chẳng ai ngăn cấm được những giấc mơ. Ngay cả khi thân ta bị giam hãm tù đày, những giấc mơ vẫn còn được tự do. Người ta đã không thể nhốt được gió thì cũng không thể nào giam giữ, bỏ đói, hay giết chết được những giấc mơ. Và cuộc sống không thể nào thiếu được những giấc mơ. TCS có một cái tội mà ngay chính ông cũng khó lòng tha thứ cho ông được (vì có tha thứ rồi cũng sẽ tái phạm): đó là ông đã có những giấc mơ (chẳng hạn giấc mơ về thành phố mà ông đang sống, và giấc mơ nối được một vòng tay lớn). Ông đã sống cùng những giấc mơ đó, và đã chết cùng những giấc mơ đó. Chính những giấc mơ đó, chứ không phải ai khác, không phải điều gì khác, đã khiến ông bị oán ghét. Nhưng ông không thể nào đổ lỗi cho những giấc mơ, mặc dầu ông đã phải trả giá cho những giấc mơ ấy. Đã có người nào đó nói rằng ca khúc TCS là “những bản tình ca không có hạnh phúc”, tôi nghĩ, đấy còn là những bản tình ca về những giấc mơ rạn vỡ.

 

“Sống mà giữ mãi trong lòng những hờn oán thì cũng nặng nề... Ta biết tha thứ những điều nhỏ thì cuộc đời sẽ tha thứ cho ta những điều lớn hơn,” ông nói vậy, và ta cũng nhận là đúng thôi. Khi còn sống, trong những năm cuối đời, ông có được lắm kẻ yêu và cũng nhiều người ghét, ông nhận được cả những lời ngợi ca và những câu nguyền rủa, cho ông thấy “những con mắt thù hận, cho ta đời lạnh câm” (Những Con Mắt Trần Gian). Yêu và ghét, cũng như tốt và xấu, hai mặt của cuộc sống, có khi chỉ là một. Những người ghét ông, là bởi vì trước đó họ đã trót yêu ông quá đấy thôi. Nếu không yêu ông lắm người ta đã không ghét ông nhiều đến vậy. Tình yêu biến thành tình hận. Ông giống như một người tình phụ bạc vậy. Đúng là do lỗi ông thôi, ông không thở than vào đâu được. “Đời tôi ngốc dại, tự làm khô héo tôi đây...” (Chiếc Lá Thu Phai), ông cũng chẳng từng đấm ngực tự thú đó sao. Nhưng cũng đâu có phải vì mối hận tình đó mà tấm nhan sắc kia bỗng đổi thành xấu xí, những bản tình ca kia chẳng còn ai muốn nghe... Còn những người yêu ông thì lại càng yêu ông hơn sau ngày ông lặng lẽ rời bỏ “một cõi đi về” này...

 

Thế còn ông, vì ông đã nói những lời trên, tôi chắc ông cũng chẳng cay đắng, hờn trách chi cuộc đời. Một người từng có những lúc “chuyện trò với lá cây” thì khó mà có thể giận hờn ai được. “Đời Cho Ta Thế,” ông nói trong một ca khúc, có nghĩa là, dẫu có hay dở, tốt xấu thế nào ông cũng sẵn sàng và vui vẻ mở gói quà tặng của cuộc đời. TCS, ông là ai vậy? “Tôi biết rõ rằng tôi chỉ là một loài chim nhỏ hót chơi trên đầu những ngọn lau,” ông nói. Nếu không muốn nghe những lời chim hót, tôi chắc cũng chẳng ai đành lòng ném đá xua đuổi để con chim nhỏ ấy phải bay đi nơi khác.

 

Tôi có người bạn, nghe tin TCS mất và thấy nhiều người tỏ lòng thương tiếc người nhạc sĩ tài hoa, anh nhún vai nói: “Chẳng nên bi lụy thái quá. Có những kẻ chết nhiều lần trước khi chết thật. Cái tin này chẳng qua chỉ là xác nhận lại một cái chết từ năm bảy mươi lăm mà thôi.” Thế nhưng sau đấy, có một lúc nào đó tôi nghe được từ miệng anh câu hát vu vơ: “Tình mong manh như nắng, tình còn đầy không em?...” Như vậy là anh bỏ TCS, chứ TCS đâu có bỏ anh. Tôi nghĩ là chúng ta sẽ dễ dàng quên TCS thôi nếu một ngày nào đó không còn ai hát nữa những câu nhạc tình vu vơ như vậy. Chắc là phải đợi cho đến lúc ở quanh ta không còn có những cặp tình nhân, không còn có những kẻ yêu nhau và phụ nhau, cũng không còn ai muốn nói với ai những lời tình tự ngọt ngào. Và nếu như thế, cuộc sống sẽ buồn tẻ biết chừng nào.

 

Nghe nhạc TCS có được chút hạnh phúc là có ông chia sớt, san sẻ cùng ta những nỗi vui, niềm đau. Ông nói hộ ta những điều ta muốn nói. Ông cũng bày tỏ, thố lộ dùm ta những tình cảm sâu kín nhất trong ta. Khi nghe những lời ông tự vỗ về, an ủi, ta như cũng được vuốt ve, xoa dịu. Trong những ca khúc TCS, ông đã vừa nói với ông lại vừa nói với ta nữa. Nhạc TCS, như vậy, cũng có thể được gọi là những “tự tình khúc”, như là tựa một bài hát của ông vậy.

 

Có ai trong mỗi chúng ta lại chẳng có mộạt chút TCS, theo cái nghĩa đó. Chỉ cần một chút thôi (nói theo chữ ông hay dùng) cũng đủ giúp ta có lúc tạm quên đi cái gánh nặng “đời cơm áo”. Vậy thì cũng nên cám ơn ông lắm chứ, vì ông đã gánh nhẹ dùm ta những nỗi phiền muộn của đời sống, và cũng vì chút lẽ công bằng (biết đâu lại chẳng khiến ông phải ân hận mà rút lại lời trách móc nhẹ nhàng “đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng”). Và, cuộc đời như thế cũng sẽ đẹp thêm lên một chút.

 

 

Nỗi cô đơn và cái chết trong nhạc TCS

 

 

Như hầu hết các nhạc sĩ sáng tác, TCS không có giọng ca tốt. Ông chỉ là người soạn ca khúc, muốn những ca khúc đó tới được người nghe, ông phải mượn đến những giọng ca khác. Ông nói giọng Huế và khi hát, ông không thoát ra được âm hưởng nằng nặng của chất giọng địa phương đó. Những ca sĩ khác làm được nhưng ông không làm được. Điều này cũng hơi bất tiện cho ông, chẳng hạn khi ông muốn giới thiệu một ca khúc mới, người nghe không dễ gì “cảm” được ca khúc ấy khi nghe ông hát lần đầu. Có thể người ta vẫn chịu khó nghe ông vì họ muốn được nghe bằng chính giọng ca của người làm nên ca khúc đó. Còn nếu ông có ý định thực hiện một đĩa nhạc chỉ với giọng hát của ông thôi, tôi e rằng đấy sẽ là một trong những đĩa nhạc bán chậm nhất. Tuy nhiên, có một lần nào đó được nghe ông hát “Một Cõi Đi Về”, tôi lại có cái cảm giác thật khác với những lần tôi nghe những ca sĩ khác hát cùng bài hát ấy. Khi ông cất giọng, giọng của ông nghe vốn đã yếu, lại như vẳng ra nỗi cô đơn thăm thẳm từ một đáy vực nào. Cái giọng hiu hắt ấy theo tôi từ câu đầu tới cuối bài hát. Lại thêm tiếng đàn đệm guitar nữa, không rõ có phải tiếng đàn của ông, nghe sao thật rã rời. Cùng với những lời buồn bã của bài hát ấy, tất cả như toát lên nỗi tuyệt vọng thảm sầu... Rõ ràng là tôi chưa hề nghe một giọng hát nào cô đơn đến vậy.

 

Nếu những ca khúc ông viết ra từ những bài đầu tiên đến những bài cuối cùng, là những bài gần đây nhất, đã trải dài suốt cuộc đời ông, đọc lại lời nhạc trong những ca khúc đó, ta như thấy nỗi cô đơn ấy cũng trải suốt những năm tháng cuộc đời ông, cũng chẳng khác chi “ngọn gió hoang vu thổi suốt xuân thì” vậy. Những chữ “hoang vu”, “âm u” được ông dùng nhiều lần trong lời nhạc của ông. Ông như một người bước đi chập choạng trên nỗi cô đơn từng ngày. Ta tưởng tượng chỉ có một mình ông thôi trên “con đường dài vắng người” ấy. Ông hay nói “một mình”, cái gì cũng chỉ “một mình” thôi. “Một ngày như mọi ngày, đi về một mình tôi”, “bóng đổ một mình tôi” (Một Ngày Như Mọi Ngày), hoặc “trời cao đất rộng, một mình tôi đi; đời như vô tận, một mình tôi về, một mình tôi về với tôi” (Lặng Lẽ Nơi Này). Câu hát “làm sao em biết đời sống buồn tênh” nghe như tiếng thở dài thật nhẹ, nhưng cũng đủ thấy lòng chùng xuống. Ông từng trải qua những nỗi cô đơn cùng tận đến có lúc ông phải tự thốt lên lời vỗ về, an ủi chính mình: “Tôi ơi, đừng tuyệt vọng”, nghe như lời kêu cứu thảm thiết để ông phải chạy lại mà cứu lấy chính ông ra khỏi vũng lầy tuyệt vọng.

 

Không phải là thế giới quanh ông không mang đến được cho ông chút ý nghĩa nào để ông thấy cuộc đời đáng sống, hoặc chẳng có ai chia sớt cùng ông những niềm vui nỗi buồn trong cõi sống mịt mùng này, ông vẫn có những khi hạnh phúc, vẫn có những thú vui, thế nhưng ngay cả khi ông nói về những nỗi vui, ta vẫn nghe pha chút ngậm ngùi: “Hãy cứ vui chơi cuộc đời, dù ngày mai em như chim bay...” (Chim bay xa rồi làm sao vui được!), hoặc “hãy cứ vui như mọi ngày, bên trời còn nắng, lá trời còn xanh, phố còn người đông, rồi quên rồi quên...” (Quên được chắc cũng còn lâu lắm!), hoặc “ôi trái tim phiền muộn, đã vui lại một giờ...” (Một giờ thì có ăn thua gì!).

 

Những ý tưởng trong bài “Một Cõi Đi Về” thực ra không mới, chỉ là tổng hợp những ý đã từng được ông lập đi lập lại nhiều lần, rải rác trong những bài trước đó. Trong những lời của bài hát ấy, có một câu khiến tôi phân vân. “Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà”. ở ngoài nước người ta đã hát như vậy, ở trong nước người ta cũng hát như vậy. Vậy thì quê hương thực sự ở đâu? ở trong tim mỗi người có lẽ. Tôi chắc là ý ông cũng muốn nói như vậy. Ông không nói ra điều này với những người lớn, nhưng với những em bé thì ông bảo rằng: “Tim mỗi người là quê nhà nhỏ” (Em Là Hoa Hồng Nhỏ), và còn dặn dò, khuyên nhủ: “Này em trong mỗi con tim, nhớ mang quê hương của mình” (Như Hòn Bi Xanh). Còn riêng ông thì sao? Liệu có đúng là mỗi người đều cần có một quê hương, một nơi chốn để mà trở về...(?)

 

Ta cũng nghe ông hay nói về gió, những làn gió bay, những hơi gió thoảng... “Em ra đi như thoáng gió thầm...” (Tạ Ơn). “Lòng tôi có khi mơ hồ, tưởng mình đang là cơn gió...” (Lời Thiên Thu Gọi). “Một ngày kia đến bờ, đời người như gió qua...” (Phôi Pha). “Đường trần rồi khăn gói, mai kia chào cuộc đời, nghìn trùng con gió bay...” (Những Con Mắt Trần Gian). Và ông cũng hay nói đến những hẹn hò: “Những hẹn hò từ nay khép lại, thân nhẹ nhàng như mây...” (Như Một Lời Chia Tay). “Đất hoang vu khép lại hẹn hò...” (Hát Cho Người Nằm Xuống). Và ông cũng đã sắp đặt lại mọi thứ mọi việc cần làm: “Về thu xếp lại..., vội vàng thêm những phút yêu người...” (Chiếc Lá Thu Phai). Và sau cùng, ông cũng ngỏ lời cảm tạ cuộc đời, cảm tạ mọi người, như cách mà người ta vẫn làm trước một chuyến đi xa: “Dù đến rồi đi, tôi cũng xin tạ ơn người, tạ ơn đời, tạ ơn ai đã cho tôi còn những ngày ngồi mơ ước cùng người...” (Tạ Ơn). Cái chết như một nỗi ám ảnh, như được báo trước, hay ít ra cũng đã được chuẩn bị. Chết là hẹn hò với lòng đất, là nói lời chia tay với cuộc đời mà ông đã sống, đã yêu thiết tha, “dù còn phút cuối, xin em nụ cười...” (Vẫn Nhớ Cuộc Đời), và cũng là nói lời chia tay với hết thảy mọi người, những người yêu ông và ghét ông. Cái chết, thật là nhẹ nhàng đối với ông, như là “một hôm buồn ra ngắm dòng sông, một hôm buồn lên núi nằm xuống” (Tự Tình Khúc).

 

Sau cái chết của ông, ta có chút hụt hẫng. Không hụt hẫng sao được. Lâu nay vẫn có ông bên cạnh mà ta không để ý, đến lúc ông bỗng nhiên bỏ đi ta mới ngơ ngác. Ta đã cùng đi với ông một đoạn đường dài, đã lỡ theo chân ông tới đây. Rồi bỗng nhiên ông đột ngột chia tay, “bỏ mặc con đường”. Trước đây, ta cảm thấy có ông đứng cạnh ta, mỉm cười nói: “Hãy cứ vui chơi cuộc đời...”. Còn bây giờ, ta thấy ông như đứng phía trước ta, đứng giữa con đường, và ông khẽ quay lại, khẽ mỉm cười, lắc lắc đầu nói: “Thôi về đi, đường trần đâu có gì...”. Rồi ông biến mất, trong lúc ta còn đứng giữa con đường. Biết làm sao bây giờ? Chắc là phải quay về thôi, phải đành nghe theo lời ông vậy. “Đường trần đâu có gì,” ông nói vậy. Nhưng biết làm sao quay về. Ông “đi bỏ lại con đường, bỏ mặc tôi ngồi giữa đời tôi...”

 

Từ khi ông mất, ta nghe cái chết có vẻ như nhẹ nhàng hơn, biên giới giữa sống và chết có vẻ như cận kề hơn, và ta nghe nhạc của ông dường như cũng “thấm” hơn.

 

 

Con chim đau, và giấc mộng ưu phiền

 

 

Nói đến TCS, không thể nào không nhắc đến tiếng hát đã gắn liền với tên ông, gắn liền suốt chiều dài của những năm tháng mà những ca khúc ông viết ra còn được nhiều người biết đến. Tiếng hát ấy đã không ở lại cùng ông sau ngày ông chọn ở lại, nhưng đã không có lúc nào ngưng hát nhạc của ông. Tiếng hát ấy đã từng là chiếc cầu bền chắc nối liền những ca khúc của ông với trái tim người nghe. Không có tiếng hát ấy, không ai biết chắc số phận những ca khúc của ông sẽ ra sao. Và ngược lại, không có những ca khúc ấy, không ai biết chắc số phận của tiếng hát ấy sẽ như thế nào. Dù sao, nghe lại một lần nữa tiếng hát ấy sau ngày ông mất, trong băng hình của một chương trình ca nhạc, cũng thấy được rằng trước sau giọng hát ấy vẫn gắn liền với ông. Chị đã thật có lý khi chọn hát Diễm Xưa. Qua bao nhiêu là năm tháng, bao nhiêu là tang thương dâu bể, bao nhiêu là vật đổi sao dời, và như cánh chim sau một vòng bay quá dài, chị vẫn muốn tìm về Diễm Xưa. Giọng hát chị không còn trẻ nữa, làn hơi chị không còn khỏe nữa, nhưng những cảm xúc ngày ấy, tôi nghe vẫn còn nguyên vẹn. Diễm Xưa bây giờ lại còn xưa hơn cả ngày xưa. Và tôi nghe lại những “cơn đau vùi”, những “làm sao có nhau..., bước chân em xin về mau”. Còn bước chân ai nữa? Biết làm sao cho có nhau? Giọng hát ấy, tôi nghe như tiếng chim kêu bi thương, thảm thiết. Tiếng chim kêu ấy ngày xưa nghe đã bi thiết, nay lại càng bi thiết hơn. Chị đứng đó mộỳt mình trông trơ trụi quá. Sân khấu chỉ còn lại những cây guitar và những nốt nhạc đệm rời rạc, những cây guitar của hơn ba mươi năm về trước. Tôi tưởng trông thấy được những giọt nước mắt chị, (như vẫn thấy ở những ca sĩ khác trong những màn trình diễn tương tự), nhưng chị không khóc, cho dù chị vẫn có thể khóc mà không ai cấm được. Vì nhạc TCS không phải để sụt sùi, hay vì trái tim “hằn lên nỗi đau” đã khiến chị tê dại. Chị không nói lời tình yêu, chị nói đến “định mệnh”, đến “bóng với hình”, đến “một nửa cuộc đời” chị, những lời ấy tôi nghe gấp nhiều lần tình yêu. Chị đã hát sai lời, đã quên cả lời trong những bài sau đó. Nhưng không hề gì, khán giả vẫn xúc động, vẫn có những giọt nước mắt... Gọi là liên khúc nhưng những câu hát ấy đôi lúc chẳng có liền lạc gì với nhau, nghe sao đứt đoạn, gãy vụn... như là những giấc mơ rạn vỡ. Tôi đã nhận ra chị, tôi đã nhận ra Khánh Ly. Chị là con chim đau trong lời nhạc TCS. Đã từ lâu lắm, ở một góc nào đó thật sâu kín trong trái tim chị “con chim đau nằm yên, ngủ dài lâu mang theo vết thương sâu”. Tôi cầu mong “một sớm mai chim bay đi triền miên, và tiếng hót tan trong trời gió lên”.

 

Có một chỗ chị hát sai lời mà tôi muốn được nhắc. Chị không cần thiết phải thêm chữ “vùi” vào cuối câu hát “không có ai từng ngày, không có ai đời đời ru anh ngủ...” Thêm hoặc bớt, dù chỉ một chữ, sẽ không còn là ngôn ngữ TCS. Và hơn nữa, TCS, ông không ngủ vùi đâu. Ông chỉ ngủ trong chốc lát. Chị có thể cầu cho ông giấc ngủ bình yên. Như thế là đủ. Có lẽ ông cũng chẳng muốn gì hơn. Tôi nhớ là ngày xưa, ông đã từng có lúc ước mơ được là trẻ thơ, ước mơ được “ngủ trong vòng nôi”, để được nghe những lời mẹ ru theo nhịp võng đong đưa. “Xin cho tôi, xin một lần thôi...,” ông khẩn khoản. (Giấc mơ ấy hình như có được ông kể lại trong bài hát nào, lâu lắm rồi tôi không còn nhớ tên). Thế nhưng cuộc sống ông thì lại khác, chẳng có nhịp võng đong đưa, chẳng có lời mẹ ru ngọt ngào, chỉ có những lời “ta ru ta ngậm ngùi”... “Đừng tuyệt vọng, tôi ơi! Tôi ơi, đừng tuyệt vọng!...” Ông cô đơn đến mức chỉ còn trò chuyện được với chính mình, và phải tự đánh lừa mình để biến niềm tuyệt vọng thành “thú đau thương”, biến nỗi đớn đau thành những “niềm đau ngọt ngào”. Nhớ có lần ông nói, “Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa.” Quả là có thứ hạnh phúc buồn bã đến như vậy sao?

 

Tôi thực tình không định cầu chúc ông hái được những bông hoa của tuyệt vọng, nói như vậy nghe sầu thảm quá. Thôi nói chuyện gì khác vậy. Vì ông vẫn hay nói đến gió, và vì ông cũng là gió của trời nữa, tôi muốn đọc ông nghe chơi câu thơ của Nguyễn đình Toàn:

 

 

Gió trời xin ngủ bình yên

 

Coi như giấc mộng ưu phiền đấy thôi...

 

 

Vì ông vẫn hay nói đến gió, thôi thì hãy để gió cuốn đi, cuốn đi cho sạch hết mọi nỗi buồn phiền và “những giấc mơ đời hư ảo”. Riêng tôi, nếu có nhớ đến ông, nhiều lắm cũng chỉ là thỉnh thoảng ngồi hát chơi cho vui mấy câu nhạc tình ông để lại cho đời, cũng như là ngày xưa, tôi vẫn nghêu ngao trong những lúc thất tình: “Người ngỡ đã đi xa, nhưng người vẫn quanh đây...”

 

Trịnh Công Sơn, tôi chắc là ông còn ở lại với chúng ta lâu lắm. Ông chỉ quanh quẩn đâu đây thôi. Ông chưa đi xa lắm đâu.

 

 

Lê Hữu

 

 

 

 


Từ Biệt Mái Trường Xưa

Y Vân

Y Vân

 

Tôi yêu một giấc mơ

Chưa tan vì mới qua

Nhớ đâu hơn trường xưa

Hôm nao còn đứng kia

Môi xuân hồng cánh hoa

Tà áo bay sau hè

 

Bao nhiêu là vấn vương

Bao nhiêu là mến thương

Đã trôi theo thời gian

Chỉ còn đó không hơn

Một trường cũ rêu phong

Và tôi đứng lặng trông

 

Một ngày tôi còn nhớ

Đầy trường hoa phượng vĩ

Tạm xa bao bạn cũ

Nào ai biết ra đi

Là sẽ không quay về

 

Hôm nay về chốn đây

Nhưng đâu còn thấy tôi

Nón nghiêng nghiêng cầm tay

Tạm biệt hoá chia phôi

Kỷ niệm mấy khi nguôi

Còn ghi mãi lòng tôi

 

 

bluecloud


Từ Công Phụng và những tình khúc lãng mạn

Từ Công Phụng

Nguyên Nghĩa

 

 

Nhạc sĩ Từ Công Phụng đã có dịp hát lại một vài tình khúc do ông sáng tác, trong chương trình Paris by Night 58 (chủ đề Những Sắc Màu Trong Kỷ Niệm) đã được phát hành tháng 3 năm 2001. Màn trình diễn này, ngoài Từ Công Phụng còn có Khánh Ly (và ngay cả MC Nguyễn Ngọc Ngạn cũng cùng hát một đoạn Bây Giờ Tháng Mấy). Hình như, sau chương trình ấy, cùng lúc sinh hoạt văn nghệ thính phòng nhộn nhịp trở lại, khán thính giả chợt nhận ra bấy lâu nay họ quên một Từ Công Phụng ca sĩ. Thế nên tiếng hát Từ Công Phụng lại có dịp cất lên, trong Đêm Nhạc Thính Phòng Nhớ Về Kỷ Niệm tại Knott's Berry Farm (21 tháng 4 năm 2001) và tại Đại nhạc hội Paris by Night tổ chức tại Long Beach (29 tháng 9 năm 2001), cũng như tại vài nơi khác nữa.

 

Trong chương trình Paris by Night "Những Sắc Màu Trong Kỷ Niệm" nói trên, khán thính giả đã nghe Từ Công Phụng tâm sự đôi lời về một số nhạc phẩm của ông.

 

Dù có muốn tránh nhắc lại điều làm tác giả mất vui, nhưng tôi vẫn thấy cần nói qua về một trong những nhạc phẩm Từ Công Phụng; bởi tôi nghĩ, mỗi sự việc đều có mặt phải mặt trái của nó, và không ít khi, bên trong lớp vỏ đen đủi lại là một thứ ruột trắng ngần. Dường như bất cứ một người lớn nào cũng biết là lời nhạc Bây Giờ Tháng Mấy đã từng bị sửa đi một cách "kém lịch sự" và mang ra làm câu ca giễu "thuộc hạng thấp". Nhưng điều đó ít ra cũng chứng tỏ rằng, âm điệu và lời nhạc Bây Giờ Tháng Mấy đã ngấm sâu vào tiềm thức người nghe, đã trở nên "câu hát dân gian", được truyền bá rộng rãi. Và khi một bài nhạc đã được người nghe thuộc nằm lòng, có nghĩa là tên tuổi người sáng tác bài nhạc ấy không dễ gì phai nhạt nữa.

 

Mới đây, tôi được dịp hỏi nhạc sĩ Từ Công Phụng vài điều liên quan đến những ca khúc của ông.

 

Nguyên Nghĩa: Thưa anh, anh có nghĩ rằng đối với thính giả thì bài Bây Giờ Tháng Mấy" là bài tiêu biểu nhất của Từ Công Phụng?

 

Từ Công Phụng: Tôi viết bài Bây Giờ Tháng Mấy khi tôi đang học thi Tú-tài đôi, đầu thập niên 60. Lúc đó tôi mới 18 tuổị Đến năm 1963 lần đầu tiên tôi hát trên làn sóng điện đài phát thanh Đà-lạt thì được rất nhiều thư của thính giả khen tặng. Khi tôi vào Sài-gòn tiếp tục học chương trình Đại học thì bài này được tung ra lần đầu tiên trên đài phát thanh Quân Đội và đài phát thanh Sài-gòn qua tiếng hát Nhật Trường. Và từ đó Bây Giờ Tháng Mấy trở thành bài hát thời thượng (theo như nhiều bằng hữu cho tôi biết như vậy khi gặp lại ở quê người). Trải qua ba thập niên sau, khi tôi xuất hiện lại tại hải ngoại thì bài hát này vẫn tiếp tục được yêu cầu hát lại bất cứ nơi nào tôi đặt chân đến. Và tôi nghĩ anh đã nói đúng khi anh cho rằng đây là bài hát tiêu biểu nhất của Từ Công Phụng.

 

Với riêng tôi, nét nhạc Từ Công Phụng bỗng "lạ" một cách bất ngờ khi ca khúc Trên Ngọn Tình Sầu của ông (phổ từ thơ Du Tử Lê) được phổ biến, mà tôi nghe lần đầu tiên tiếng hát Xuân Sơn, và không lâu sau đó Nguyễn Chánh Tín hát ngay trước mặt tôi tại phòng thu của đài Truyền Hình Việt Nam băng tần số 9, chương trình Tình Cạ Tôi cho rằng, tình khúc ấy đã đưa cả ba người (nhạc sĩ, thi sĩ và ca sĩ) đến thêm gần người thưởng thức âm nhạc và văn chương. Về sự ra đời của Trên Ngọn Tình Sầu, nhạc sĩ Từ Công Phụng cho biết:

 

TCP: Bài Trên Ngọn Tình Sầu là bài nhạc đầu tiên phổ từ thơ Du Tử Lê ở năm 1968. Năm 1969 tôi tung ra bài này từ những buổi sinh hoạt văn nghệ Sinh viên ở bãi cỏ trường Đại học Văn Khoa cũ (đường Nguyễn Trung Trực) và cũng được đón nhận nồng nhiệt từ thuở ấỵ Trước Trên Ngọn Tình Sầu tôi đã tung ra nhiều bài khác như Mùa Thu Mây Ngàn, Mùa Xuân Trên Đỉnh Bình Yên, Bài Cho Em, Lời Cuối, v.v...

 

NN: Động cơ hoặc hoàn cảnh nào đưa anh tới chỗ sáng tác, thưa anh?

 

TCP: Không có động cơ nào thúc đẩy tôi viết nhạc bằng một tấm lòng yêu thích âm nhạc ngay từ thuở tôi còn bé. Tôi có một trái tim rất mẫn cảm. Từ thuở nhỏ tôi đã biết xúc động khi nghe một bản nhạc hay, tôi đã ứa nước mắt khi đọc một truyện ngắn hay xem một chuyện phim buồn. Cho đến bây giờ nhiều khi tôi vẫn nổi da gà khi chợt nghe một bản nhạc hay ở đâu đó trên con đường đi... Như tôi đã nói với anh khi tôi viết những ca khúc đầu tiên ở thập niên 60 thì tôi còn là cậu học sinh ở trường Trung học và sau đó là sinh viên ở các phân khoa Đại học Sài-gòn.

 

Như tôi vừa viết ở phần trên, khi một bài nhạc đã được người nghe thuộc nằm lòng, có nghĩa là tên tuổi người sáng tác bài nhạc ấy không dễ gì phai nhạt nữa. Hơn thế, tôi tin rằng tên tuổi Từ Công Phụng không bao giờ phai nhạt đối với âm nhạc Việt Nam. Hôm nay dòng nhạc tình Từ Công Phụng có dịp tuôn chảy lại, đến gần hơn, với người nghe nhạc, qua một chương trình Nhạc Thính Phòng đã được thu hình tại Knott's Berry Farm (Cali) hồi cuối tháng 1-2002 và được phát hành vào đầu tháng 6 này: video Paris by Night 64.

 

Dường như dòng nhạc tình lãng mạn Từ Công Phụng miên man chảy không muốn dứt, với Trên Tháng Ngày Đã Qua, Như Chiếc Que Diêm, Mắt Lệ Cho Người, Mùa Thu Mây Ngàn, Giọt Lệ Cho Ngàn Sau, Kiếp Dã Tràng, Mãi Mãi Bên Em. Trong số đó, tôi nghĩ, đặc biệt nhất, thú vị nhất là ca khúc Mãi Mãi Bên Em do chính tác giả hát.

 

NN: Được biết Mãi Mãi Bên Em là một bài hát mới và là chủ đề của một đĩa nhạc mới. Trong chương trình Paris by Night 58, anh đã nói: "Giọt Lệ Cho Ngàn Sau là một bài hát để xin lỗi những người tình đã đi qua đời tôi, dù một khoảnh khắc sớm phai tàn nhưng đã để lại những kỷ niệm và đã nuôi lớn tôi trong tình yêu". Cũng như anh đã nói: "Tạ Ơn Em là một bài thơ của Du Tử Lê (Từ Công Phụng phổ nhạc, đặt tựa là Giữ Đời Cho Nhau). Tôi đã mượn lời thơ của anh Du Tử Lê để tạ ơn người đã cứu vớt đời tôi sau năm 1975. Có phải anh sáng tác nhạc tình cho người tình? Như vậy, lần này với Mãi Mãi Bên Em, có phải anh có ý muốn tặng riêng, nói riêng với ai?

 

TCP: Vâng. Mãi Mãi Bên Em là tựa đề của bài hát mới trong một loạt bài mới mà tôi viết cách đây vài năm (ở hải ngoại). Có một lần trong buổi trình diễn nhạc thính phòng Từ Công Phụng tại Houston Texas do nhóm Viet Arts tổ chức, có một khán giả đã hỏi tôi giống như anh vừa nóị Nghĩa là mỗi bản tình ca là viết tặng cho một người tình. Anh thử tính xem tôi có ngót một trăm bản tình ca để tặng cho cả trăm người tình sao? Tôi không nghĩ tôi là một người hoàn toàn đạo đức, nhưng tôi không có một lối sống buông thả như nhiều khán thính giả vẫn thường gán cho các văn nghệ sĩ. Và đôi khi chính nghệ sĩ cũng nghĩ nghệ sĩ là phải có lối sống buông thả để tìm cảm hứng. Tôi chọn cho tôi một lối sống trầm lặng tĩnh mặc trong khi tôi vẫn biết cuộc đời không phẳng lặng. Những biến động đột ngột trong cuộc đời làm cho tôi đau lòng nhưng tôi vẫn viết những bản tình ca dịu dàng để đền đáp trái tim đã một thời dâng hiến trọn vẹn cho tôi, đã nuôi tôi khôn lớn trong tình yêu dù không trọn vẹn. Đâu cần phải yêu nhiều người mới viết được nhiều bản tình ca. Chúng ta có nhiều lối diễn tả khác nhau cho một cuộc tình. Vài cuộc tình cũng đủ cho tâm hồn chúng ta rộng mở và khôn lớn. Miễn là chúng ta biết sống và biết dâng hiến trọn vẹn cho tình yêu và cuộc đờị Anh có đồng ý không? Mỗi bản tình ca của tôi là một dâng hiến trọn vẹn. Và bản Mãi Mãi Bên Em chính là một dâng hiến dành cho người bạn đời hiện tại của tôi trong chặng đường cuối của cuộc đời ngắn ngủi này.

 

NN: Theo anh, tới tuổi nào người ta mới hết, không còn có thể sáng tác nhạc tình nữa?

 

TCP: Tôi không biết rõ. Vì cho đến bây giờ ở cái tuổi 60 tôi nghĩ vẫn còn có khả năng sáng tác. Bởi vì, mỗi ngày khi mở mắt chúng ta còn nhìn thấy cuộc đời sinh động thì chúng ta còn có khả năng sáng tác nếu chúng ta chịu khó suy nghĩ về quá khứ về hiện tại để lúc nào cũng sẵn sàng bước vào tương laị Những biến động trong cuộc sống chung quanh luôn luôn là nguồn cảm hứng cho chúng ta.

 

Như Từ Công Phụng đã tâm sự, những người tình đã đi qua đời ông, dù một khoảnh khắc sớm phai tàn, nhưng đã để lại những kỷ niệm và đã nuôi lớn ông trong tình yêu. Sau "Mãi Mãi Bên Em", ước mong ông sẽ còn viết nhiều tình khúc khác nữa, những bài tình ca hạnh phúc, để chúng ta được thấy dòng nhạc Từ Công Phụng không bao giờ thôi ca tụng tình yêu.

Đại Chúng 106, 16/8/02

 

Nguyên Nghĩa

Lê Phan


Từ Đàm Quê Hương Tôi

Thông Đạt

 

 


Quê hương tôi miền Trung

Sớm hôm chuông chùa nhẹ rung

Tiếng muôn đời hồn tổ tiên kiêu hùng

Ôi uy nghiêm bóng chùa Từ Đàm

Nơi yêu thương phát nguồn đạo vàng

Qua bao dông tố chùa Từ Đàm tôi vẫn còn

 

Quê hương tôi là đây

Sớm hôm hương trầm nhẹ bay

Vấn vương lời kinh chiều nay vơi đầy

Ôi thân yêu bóng chùa Từ Đàm

Nơi Bắc Nam nối liền một nhà

Tay trong tay quyết vì loài người đời lầm than

 

ĐK:

Bóng ai, từng đêm, đêm về

Còn nhớ thuở nào đây

Câu thề cùng ước nguyện cứu đời

 

Tiếng ai, chiều nay u hoài

Trầm lắng vọng về theo

Câu thề nguyện hiến mình cho đời

 

Ai đi qua miền Trung

Khoan khoan ơi người dừng chân

Lắng nghe về đây hồn ai u hoài

Ôi anh linh bóng chùa Từ Đàm

Ôi nơi đây nắng chiều dịu dàng

Ai hy sinh cứu đời phũ phàng, Từ Đàm ơi!

 

Nhạc Sĩ Thông Đạt còn ký tên là Văn Giảng

 

Trăng Xanh


Từ Đó

Ly Hoàng Thao

Ly Hoàng Thao

 

Ngày đó anh bỗng dưng đi biền biệt xa. Cố nhiên tháng ngày hun hút đợi chờ. Chúng mình đã từng nhiều đêm gối súng xót xa đêm dài lạnh lùng. Nhìn trời cao nuối tiếc mông lung. Và nếu quê hương không chinh chiến đạn thù. Đất nước không khổ đau mịt mù. Quê hương ơi giờ sẽ biết bao sẽ ngọt ngào mình nói với nhau. Dìu nhau đi lên đỉnh yên bình . Như ánh sao trời đêm lung linh.

 

Nghe mùa Xuân trãi dài quê hương nỗi đau âm thầm chợt tới. Anh ơi muộn màng không anh? Xin còn giữ yêu thương về đây, còn trong trái tim hao gầy. Nên bao giờ cũng như hôm nay.

 

Ngày đó tôi với anh chỉ gặp lại nhau giữa đêm phố buồn hiu hắt tình cờ . Cuối đường im lìm nhìn theo khói thuốc bước anh xa rời bạn bè . Còn lại đây bóng tối vây che . Từ đó xa anh xa dấu chân lửa đạn . Mất mát trong trái tim bè bạn . Quê hương hay là vĩnh viễn xa Có buồn nào nhiều nỗi thiết tha . Và niềm tin tuy đến muộn màng Nhưng sẽ không buồn như ly tan.

thuvienvietnam.com


Từ Độ Ánh Trăng Tan

Anh Bằng

Đặng Hiền

 

Buồn như áo em hôm nào ướt mưa đêm

Sầu như dáng em nhẹ gót bước qua thềm

Buồn như tóc em trên đường phố mưa đêm

Sầu như mắt em làm rét mướt tình yêu

 

Thôi mình lỡ mất nhau rồi

Nát đi hy vọng ban đầu

Sao nụ cười tươi thắm

Ngày em bỏ tôi đi lấy chồng

 

Tôi trở về Half Moon Bay

Đếm từng con sóng biển

Đêm từng nỗi ưu phiền

Lòng buồn như sương mù

từ độ ánh trăng tan

 

Ngờ như tiếng em

trên từng bước chân mưa

Tưởng như đã quên

mà nhớ đến bao giờ

 

Tình yêu thuỷ tinh

Rơi vụn vỡ trong tim

Từng đêm gió mưa

Hồn chắp cánh tìm em

tvmt


Từ Đó Em Buồn

Trần Thiện Thanh

 

 

 


Từ biệt nhau đi giữa mùa trăng xẻ đôi, lúc tình mới thành lời

Trông nhau lần cuối, nước mắt tuôn mặn môi, nước mắt chia đôi đời

Bóng anh khuất sau đồi, lúc mây tím giăng trời

Lúc giông tố tơi bời, lúc đường đời ngăn đôi

Đường đời ngăn đôi để một người sầu lên môi

Nên từ đó em buồn

 

Tạ từ anh hứa đến tròn hai mùa Xuân sẽ về nối lời thề

Xuân qua hè tới, thấm thoát đã mười đông không tin thư đưa về

Nhớ anh, nhớ vô vàng, nhớ anh nhớ muôn ngàn

Nhớ anh đã bao lần mắt nhòe lệ đêm mơ

Lệ nhòa đêm mơ, mong đợi người về lau khô

Nên từ đó em buồn

 

Từ đó đâu còn nữa, đêm hẹn xưa tha thiết gọi tên nhau

Từ đó đâu còn nữa, trăng ngày xưa lưu luyến soi đôi đầu

Gương xưa còn đó nhưng bóng hình nào thấy đâu

Áo xưa còn đó nhưng mùi hương phai nhạt rồi

Từ đó, nghe trong lòng, nghe trong lòng mưa gió  từng đêm

 

Vào một đêm sương có người trai hồi hương, báo một tin thật buồn

Tin anh gục chết giữa chốn nông trường xa

cho tơ duyên bẽ bàng

Phút giây cuối trong đầu, vẫn không nói nên lời

Vẫn xa cách phương trời, uất hờn nghẹn tim côi

Một đời ngăn đôi nhưng tình đầu làm sao vơi

Nên từ đó em buồn

Nên từ đó em buồn

 

Tài Liệu tham khảo: The Best of Nhật Trường - Nhật Trường Production

 

 

tvmt


Từ Đó Khôn Nguôi

Tuấn Khanh

 

 


Mỗi lần em về là gió lộng đường đi

Anh nhìn em bồi hồi trông theo tà áo

Nhẹ gót thắm vào mãi đáy tim tôi

Từ đó nhớ khôn nguôi và chiều chiều thấy đơn côi

 

Lúc gặp em lòng định nói rồi lại thôi

Nhưng hồn tôi tựa trời giông đang nổi gió

Tình nghệ sĩ là thắm cánh môi tươi

Là gió cuốn mây trôi là thì thầm nói "yêu em"

 

ĐK:

 

Một đời chờ mong nhau em ơi

Tìm nhau cuối trời, gặp nhau giữa đời

Này em! Hỡi em người yêu dấu

Môi hồng tươi thắm biết đâu! "Dành tặng mình anh"

 

Có nhiều khi lòng quạnh vắng tựa mùa Đông

Nhưng ngờ đâu một mùa Xuân đang triền tới

Hồn chới với tình ngỡ đã chia phôi

Chợt bỗng ngát lên ngôi và đường đời bước chung đôi.

ĐừngTắmChiềuNay


Từ Giã

Vũ Thư Nguyên

 

 


Blue

4/4

Rồi một hôm, ta sẽ từ bỏ cả

Sẽ ra đi và không biết đi đâu

Sẽ cất bước trên con đường xa lạ

Lòng bình yên như đá dưới sông sâu

 

Rồi một hôm ta đành lòng để lại

Một trần gian ôi thơ mộng vô cùng

Trong giòng suối giữa cõi bờ cỏ dại

Với tiếng ca mãi mãi của côn trùng

 

Ta đã nghĩ suốt đời về cõi thế

Để thấy rằng cõi thế có gì đâu?

Và hiểu một lần cõi thế là như thế

Ra đi hay ở lại chẳng gì sầu

 

Rồi một hôm ta vui lòng giã từ

Nhìn giòng thác nước trắng đổ lưng chừng

Nghe giòng máu tim vang rền thúc giục

Soi bóng ta nhìn thấy tận sau cùng

Hoài Thương


Từ Giã Kinh Thành

Châu Kỳ

Hồ Đình Phương

 

Valse chậm[Gm 3/4]

Ra đi một sớm buồn

Sương mờ chập chùng buông

Mênh mang ôi lạnh lùng hồn xao xuyến !

 

Chia ly một bóng người

Âm thầm dìu chân tôi

Lưu luyến đưa vài tiếng lên đường[G]

Ngày nào bạn cùng tôi

Chung bước gieo khắp nơi

Say sưa trông thế nhân yêu đời

 

Ngày nào vượt thành kinh

Xa lắng trông núi xanh

Thông reo theo gió đưa ngàn lối[Gm]

Ra đi là hết rồi !

Quay nhìn đoạn đời trôi

Hôm nay sao lạnh lùng hồn lưu luyến !

 

Xa xa một bóng người

Tay buồn cầm khăn lay

Như nhắn lên vài tiếng: "tương phùng".

 

Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm số 394 năm 1954 của nhà xuất bản Tinh Hoa, Huế, in lần thứ hai.

Biển Nhớ


Từ Giã Mùa Đông

Xương Long

 

 


Quê hương tôi từ ngàn xa thương nhớ, xóm làng tôi nằm gần bến sông hiền.

Trời hạ về nghe hồn thơ khao khát, từng chiều vui thu vàng lá yêu thương.

Trời lập đông mưa về trên áo mẹ, dáng hao gầy vì mưa gió mùa đông.

 

Mùa đông mùa đông, mưa đầy trời, đau nhói vai mẹ tôi, mưa gió vô tình trôi, niềm đau dâng đầy vơi. Mẹ ơi mùa đông bao lần rồi, thêm đắng cay mẹ thôi, cho mắt vương lệ rơi, từ giã hỡi đông ơi.

 

Đông trôi theo nỗi lòng tôi ngơ ngác, vắng người xưa từng chiều nhớ quay về.

Lời hẹn thề chỉ còn trong xa vắng, tàn mùa đông tôi là cánh chim đêm. Tìm bình yên nép vào vai áo mẹ, ấm con nhiều mẹ run rét mùa đông.

 

Mùa đông mùa đông, mưa đầy trời, đau nhói vai mẹ tôi, mưa gió vô tình trôi, niềm đau dâng đầy vơi. Mẹ ơi mùa đông bao lần rồi, thêm đắng cay mẹ thôi, cho mắt vương lệ rơi, từ giã hỡi đông ơi.

 

 

Chilli


Từ Giã Thơ Ngây

Nguyễn Hiền

 

 


Từ giã thơ ngây em đi lấy chồng

Người ấy hay tin có buồn lắm không

Mộng ước thôi đành tan vỡ khi mình dang dở

Bao kỷ niệm xưa mãi mãi không phai mờ

Bên rèm song thưa nhớ ánh trăng ngày xưa

Ngày ấy quen nhau dưới hiên mái trường

Chiều xuống đã lâu sao còn vấn vương

Thầm ước trong màu hoa trắng

Như đôi bướm vàng bên miền yêu thương

Với lá hoa tưng bừng

Tơ lòng hòa theo khúc âu ca mơ màng

Chào mi, hỡi năm tháng tươi màu

Từ đây đã tan giấc mơ đầu

Nắng loang trên sân trường một mùa nào

Khi lòng buồn dạt dào một lời chưa trao nhau

Và nhớ những giây phút êm đềm

Muà thu, ánh trăng rọi bên thềm

Dáng thơ ngây chưa gợn một niềm buồn

Xây mộng đời bằng vàng son huy hoàng

Từ giã thơ ngây em đi lấy chồng

Một chuyến sang ngang mang nhiều vấn vương

Tìm cánh hoa vàng khô ép trong lòng giấy lạnh

Trao về cho ai với những trang vơi đầy

Sân trường thân yêu, biệt ly từ đâỵ.


Từ Giọng Hát Em

Ngô Thụy Miên

 

 


Rồi từ giọng hát em chợt vút cao vút cao

   một trời một trời

Bài ca thánh đêm vang lên trong ngày dài

   mệt nhoài một phận đời

Ôi biết bao giờ ta đốt hết từng lời ca yêu

   mặn nồng trong tim buồn phiền

Người đem giá băng về trên tuổi đá buồn

 

  Rồi từng ngày tháng vui

    từng bước qua bước qua một lần thật gần

  Người ta dấu yêu xin em cho một lời

    miệt mài trọn đời mình

  Ta chết theo ngày em cất tiếng

    nhạc còn buông xuôi người còn chơi vơi tìm người

  Người còn xa xôi cho mùa thu úa tàn theo

 

Thấy tiếc nuối người yêu ơi xin em một lời

  tạ từ nhau thôi cho mưa bay ngút ngàn phương trời

Ca theo lời hát đó như theo ngàn mây trôi

  đẫm ướt trên bờ môi

Trời còn làm mưa rơi cho tình còn thắm tươi nồng nàn

 

Còn chờ ngàn kiếp sau một tiếng ca tiếng ca tạ từ tạ từ

Bàn tay đã như xanh xao đan cuộc tình mù lòa trọn đời mình

Ta vẫn thương người yêu dấu cũ

  dù hồn chơi vơi dù nhạc buông lơi tàn rồi

Người còn mai sau ôi nhạc kia mãi chờ nhau


Từ Khi Có Nhau

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

LV: Nguyễn Ngọc Thiện

 

Ngày xưa em còn vô tư quá, ngồi hát ca ngoài trước sân. 

  Và anh dừng chân, dáng như thiên thần, trái táo em cắn vào. 

  Từ khi anh dìu em trong gió, ngồi ngó mây về trắng tinh. 

  Chợt nghe bình minh bước qua tim mình, thắp sáng đôi môi hồng.

  Giọt nắng lấp lánh, nằm hát trên ngàn lá xanh cho em mơ mộng.

  Đời đẹp như bài thơ, từng ngày em chắp cánh rong chơi bình yên.

  Hạnh phúc quấn quít còn mãi trên từng mắt môi nuôi bao hy vọng.

  Dù mùa đông vừa sang, sao lòng em nghe rực vàng hoa xuân.

  Từ khi có nhau từng nỗi đau thường đến muộn.

  Từ khi có nhau đời bỗng dưng tràn bao thương nhớ.

  Từ khi có nhau lòng khát khao ngày đến vội.

  Để ta vẫn muôn đời bên nhau mãi không xa rời.

 

 

CD - The Best of Chinese Melody

Hoài Thương


Từ Khi Vắng Anh

(chưa biết)

 

 


Nhiều đêm nhớ anh thấy lòng ưu hoài,

Vắng nhau một phút nhớ nhau lâu dài

Ôi đời sao quá đắng cay, người đi để nhớ từ đây,

thiếu anh lòng hoang vắng chiều nay

 

Từ khi vắng anh phố phường thêm buồn

Lấy ai nhặt lá cuối thu bên đường

Ai tặng cho em cánh hoa, và ai ca nốt bài ca,

câu hát buồn ru lòng ngày qua

 

Đêm đêm nức nở, nhớ anh phương trời

Hỏi anh, anh biết hay không

Buồn thương em chờ mong và đêm đêm thầm nhớ

Chấp tay em nguyện cầu, ngày về trọn thương

 

Mùa hè vắng anh cũng thành đông dài

Thiếu anh mùa thu cũng vương mây mờ

Nghe buồn dâng lên lũy thơ

Hỏi anh có nhớ ngày xưa, hai đứa cùng chung dệt mộng mơ

Hoa Biển


Từ Khúc

Từ Công Phụng

 

 


Dìu nhau vào cơn mê bên lề cuộc sống.

Vòng tay đầy hơi thở nồng ấm.

Dìu nhau vào tiếng hát rong rêu suởi cho nhau tình yêu cho tuổi mộng không hắt hiu.

 

Kề vai dìu nhau đi dù đường lạc lối.

Trong sương mù vay hết kiếp u mê.

Một mai đời ta có phiêu bồng.

Ghép nụ sầu ngàn sau dõi tìm nhau

Dù biết lối đi này cuộc tình gãy cánh đêm trăng nào lẻ loi.

Và những chiếc hôn này người tình tôi dấu yêu muôn đời sầu nào sẽ ghé trên môi người như thoáng rơi trong giấc mơ tả tơi.

 

Dù mai cuộc tình ta vội vàng rụng xuống.

Trên tay người hoa khép kín đôi mi.

Thì xin người hãy ghé môi sầu

Cho lệ tình ngàn sau ấm lòng nhau.

Tà Áo Xanh


Từ Khúc

Mai Xuân & Hoàng Hạc

 

 


Thôi nhé, anh về

 Đầy trong tim muộn phiền

 Từng giọt sầu rơi hay lòng anh khóc

 

 Thôi nhé, anh về

 Tình tan theo mây trời

 Sợi buồn từ nay giăng kín anh rồi

 

 Thôi nhé, trao người

 Tình yêu anh khờ dại

 Một thời ủ trong tim ngàn mơ ước

 

 Thôi nhé, trao người

 Tình yêu anh cuồng dại

 Một lần để tình anh dưới chân người

 

 Tháng năm mù khơi anh mong chờ mà người xưa đâu thấy

 Giấc mơ cuồng điên thôi cũng đành một mình anh thiết tha

 Cuộc tình rồi theo tháng ngày tàn rơi

 Tình em cũng rơi

 Mắt môi ngày xưa thôi cũng đành để thời gian cuốn trôi

 

 Thôi nhé, anh về

 Từ đây xa nghìn trùng

 Địa đàng từ nay thôi đành quên lối

 

 Thôi nhé, anh về

 Hạc thênh thang tầng trời

 Tình trần đành tan theo gót chân người

 

 Tham khảo: Chép lại từ băng nhạc có tựa đề: "Thuở Làm Thơ Yêu Em" do trung tâm Làng Văn phát hành năm 1993)

Uyên Thi trình bày

 

hottieu


Tự Khúc Ngày Sinh

Trương Quý Hải

 

 


Đêm nguyên sơ khi tôi chào đời

mẹ vơi cơn đau yêu thương nghẹn lời

giọt sữa nóng ấm áp lời ru bên nôi

chắt chiu nuôi tôi nên người.

 

Mỗi sáng sớm ôm tôi vào lòng

tình cha mênh mông bao la biển rộng

chập chùng bước tôi đi tuổi thơ qua mau

chấp chới bay những khát khao.

 

Bao năm qua cánh chim muôn phương trời giữa nắng gió cuốn trôi.

Yêu thương ơi chốn nao nơi xa vời khi đơn côi rã rời.

Lúc nước mắt thay cho nụ cười gọi tên đêm xưa kiếp ngây thơ

Dịu êm trong mơ dòng sữa mẹ hiền vòng tay cha xóa tan bao ưu phiền.

 

Vượt qua ngàn sóng gió cánh chim về giữa muôn trùng

vang giữa đêm lạnh tiếng khóa nguyên sơ.

Vượt qua ngàn sóng gió cánh chim về giữa muôn trùng

giữa mái nhà xưa giấc mơ đêm hồng.

Chèo


Tu Là Cõi Phúc

(chưa biết)

 

 


1.Ai nức nở quỳ bên chánh điện,

khi chuông chùa vừa điểm tiếng công phu

Tín nữ ơi, nguyên do nào người muốn đi tu,

vui kinh kệ và quen mùi khổ hạnh?

 

Nhưng tín nữ đi tu làm sao cho thành chánh quả,

bởi làn phấn son còn in rõ trên đôi má dạn phong trần.

Người đã giác ngộ hay vẫn vướng nợ trần?

Người đi tu vì chán mùi chung đỉnh và cảm thấy

cuộc đời là hố thẳm gành sâu ?

Hay là vì một phút giận hờn ghen tức khổ đau,

tín nữ mới toan mượn cửa am thiền để chôn lấp

mạch sầu thương và phôi pha nỗi niềm đau khổ?

 

2.Tín nữ có nghe không tiếng chuông vang

rền nơi chánh điện như đánh thức

kẻ trần gian đang hướng thiện hồi đầu.

Nhưng tu làm sao khi quỳ trước đấng

Từ Bi còn nức nở nghẹn ngào.

Tín nữ ơi, còn tủi thân còn đau khổ

thì lòng dạ còn nặng nợ trần ai.

Đây là cửa am thiền vẫn mở rộng

cho người đời chuông mõ công phu.

Vào chốn nầy không khó,

nhưng khó giữ cho bền tâm chí của một người tu .

 

3.Chấp hai tay ngước nhìn lên Phật Tổ mà đôi mắt còn

đầm đìa những giọt thu ba .

 

Nam Mô A Di Đà Phật.

 

Đây cũng là một nạn nhân của lục dục thất tình,

một tâm sự trái ngang, một đoạn đời bi thảm.

Tín nữ ơi, người ta thường bảo rằng thời gian là liều thuốc quý.

Vậy tín nữ hãy trở về đi, hãy rán phấn

đấu để vượt qua bao nhiêu trở lực.

Vì có sống trong gian khổ thì ta mới tìm

ra được lẽ sống của con người .

 

4.Nam Mô A Di Đà Phật.

 

Tóc chưa bạc đừng ngăn dòng nhiệt huyết.

Người còn xuân đừng tính việc đi tu.

Dẫu đời người tỉ như cánh phù du,

nhưng còn sống ta vẫn còn tranh đấu .

 

Sở dĩ bần tăng đi tu đây là vì ba mươi năm sương

gió cõi trần ai đã lỡ dở mộng công hầu.

Một kiếp phù sinh đã trắng nửa mái đầu.

Trước khi bước chơn vào nơi Phật tự,

bần tăng cảm thấy mình là một chiếc lá vàng rơi.

Tuổi thanh xuân không còn với

một lão già tóc bạc răng long mắt mờ tai yếu .

Thôi thì mượn lời kinh tiếng kệ để có ngăn chia

đôi ngã Đạo và Đời .

 

5.Nam Mô A Di Đà Phật.

 

Còn như tín nữ đây vốn người tuổi trẻ,

gái đôi mươi đang giữa độ xuân thời.

Đừng vì một phút buồn đau mà chán nản sự đời!

Đâu có phải lần chuỗi bồ đề niệm kinh sám hối

là dứt được dòng trần lụy thế gian.

Còn mặc chiếc áo nâu sòng là

còn mang ơn người đã dệt từng tấc vải.

Còn đỡ lòng bằng bữa cơm dưa muối

là còn nợ bác nông phu tay lấm chơn bùn.

 

6.Nam Mô A Di Đà Phật.

 

Đã có câu, "Sắc tức thị không, không tức thị sắc."

Và cũng có câu, "Tâm tức Phật, Phật tức tâm."

Tín nữ trước hãy lo tu thân

rồi sau sẽ lo tu Tiên tu Phật.

Còn như muốn nếm mùi khổ hạnh

thì năm sáu mươi năm nữa,

khi mắt đã mờ không còn nhìn

rõ vạn vật muôn màu,

tai đã lảng không còn nghe chuyện thị phi thiên hạ,

lưỡi đã tê vì tân khổ không còn

thiết đến những mùi mỹ vị cao lương.

Chừng ấy tín nữ đến đây quy y

thí phát để có gởi thân dưới bóng Phật đài.

Tín nữ nên biết rằng cửa thiền chỉ rộng

mở cho những ai không bận vòng trần lụy.

Bởi có câu:

 

Tu đâu cho bằng tu nhà

Thờ cha kính mẹ hơn là đi tu .

Angie


Từ Lúc Em Đi

Lam Phương

 

 


Em ra đi đến bao giờ ta mới gặp lại

Em ơi, em ơi nói sao vừa ôi nỗi buồn hôm nay

Tình đến như mơ thắm thiết từng giờ

Tình bỗng chia xa phút chốc nào ngờ

Mà giờ đây  ...

 

Thu đã sang chưa sao lá vàng che khuất đời mình

Đông đến rồi sao giá băng đầy trong cõi lòng ta đây

Từ lúc em đi vắng quá nụ cười

Từ lúc em đi phố vắng một người

Tình còn đây đời chia cách rồi

 

Đêm đong đầy nỗi nhớ

Ngày khắc khoải chờ mong

Em bây giờ đâu đó

Thấu cho tình ta không?

 

Ôi giữa cơn mơ bước em về nghe rất nhè nhẹ

Ôm siết bờ vai chút hương nồng vẫn thoáng còn đau đây

Giòng tóc em bay bão tố lòng này

Dầu chút môi hôn có nhạt nhòa

Tình ngàn năm là đây nỗi buồn

tvmt


Từ Lúc Em Đi

Tùng Giang

 

 


Từ lúc em đi rồi!

Ngoài mái hiên mưa đêm gọi tên người,

Đường hoang vắng đợi,

Hàng cây lớn gọi ...

Buồn nghe lá rơi ......

Từ lúc em đi rồi!

Hàng ghế công viên xưa chỉ một người,

Chiều qua rất vội,

Người yêu ái ngại!

Nhìn gió mây trôi .....

Phố đêm đèn vàng không có em ....

Tiếng mưa nhỏ buồn trong trái tim!

Khúc ca thưở nào theo bước đêm hoang,

Nhớ em lạnh lùng căn gác vắng ....

Từ lúc em đi rồi!

Từng cánh hoa yêu đương bỏ bên đường,

Bàn tay ngón gầy ..

Tìm môi thở dài,

Lời yêu gió bay ....

..................

Từ lúc em đi rồi!

Ngoài mái hiên mưa đêm gọi tên người,

Đường hoang vắng đợi,

Hàng cây lớn gọi ...

Buồn nghe lá rơi ......

Từ lúc em đi rồi!

Hàng ghé công viên xưa chỉ một người,

Chiều qua rất vội,

Người yêu aí ngại!

Nhìn gió mây trôi .....

Phố đêm đèn vàng không có em ....

Tiếng mưa nhỏ buồn trong trái tim!

Khúc ca thuở nào theo bước đêm hoang,

Nhớ em lạnh lùng căn gác vắng ....

Từ lúc em đi rồi ....

Từng cánh chim đêm hỏi tiếng người,

Nhiều khi tiếng cười ...

Buồn như rã rời!

Từ lúc em đi ....

Từ lúc em đi ...

Từ lúc .... em .... đi .....

<font color=darkbrown>Hạt Mưa</font>


Từ Lúc Tôi Ra Đi

(chưa biết)

 

 


Ngày ấy, tôi ra đi, em ở lại

Loạn ly đã xô đời màu tê tái

Giờ phút, chia tay nhau, không kịp nói

Súng vang thay lời, mắt yêu lưng trời, hỏa châu soi

 

Rời gót, tôi ra đi theo con tàu

Đại dương đã chôn vùi ngàn yêu dấu

Cuộc sống như mây trôi không định hướng

Nhớ quê hương mình, nhớ thương người tình bỏ lại sau lưng

 

Một ánh nắng, một cánh gió

Một bông lan, một chút hương trên cành

Cũng đem đến bao kỷ niệm

Cũng chua chát cho hồn mình

Cũng thêm thắt cho đầy hành trang viễn xứ

 

Một suối tóc, một khóe mắt

Một dáng dấp, một nét môi xa lạ

Cũng đem đến bao kỷ niệm

Cũng chua chát cho hồn mình

Cũng đưa dắt ta về dĩ vãng thần tiên

 

Từ đó tôi lang thang trên tuổi đời

Khổ đau biến tim này thành sỏi đá

Từ đó em bơ vơ trọng lạnh vắng

Hỡi em âu sầu, biết bao giờ mình nhìn thấy nhau

Nguyễn Sơn


Tư Mã Phượng Cầu (Minh Hoạ Kiều - Phần 2)

Phạm Duy - Duy Cường

phóng tác từ Truyện Kiều

 

 

(Ngâm)

 

Khúc đâu Tư Mã Phượng Cầu (*)

Nghe ra như oán như sầu phải chăng

 

(Hát)

 

Nhạc là nỗi lòng Tư Mã xưa

Dạo đàn cho người trong giấc mơ

Phượng hề Phượng hề bao tháng năm

Tìm Hoàng tìm Hoàng nơi bốn phương

Chim bay biển Bắc

Đi tìm biển Đông

Chim bay biển Tây

Đi tìm biển Nam

Bao giờ, bao giờ ta thấy nhau

Bao giờ, bao giờ ta thấy nhau

Văn Quân nàng ơi

Văn Quân nàng ơi

Tuy trong gang tấc

mà như nghìn trùng

Cho ta gặp gỡ

xây tổ uyên ương

Phượng hề Phượng hề quy cố hương

Phượng hề Phượng hề quy cố hương ...

 

 

 

***

 

Chú thích từ Thuý Kiều Truyện Tường Chú - Quyển Thượng:

 

Tư-mã Phượng-cầu: Khúc Phượng cầu Hoàng của Tư Mã Tương Như có câu Thất nhĩ nhân hà sầu ngã tràng: Nhà gần mà người lại xa, sầu khúc ruột ta .

 

 

 

họctrò


Tú Minh & Cuộc Đời Âm Nhạc

Tú Minh

 

 

 


Xuất thân từ một gia đình có truyền thống yêu chuộng văn học nghệ thuật, Tú Minh đến với âm nhạc như một tình nhân. Âm nhạc là hơi thở, là khí trời và là sự sống của người nữ nghệ sĩ dịu dàng và khả ái này.

Tú Minh họ Phạm, sinh ngày 29 tháng 7 năm 1972 tại Sài Gòn, là con thứ tư của ông Phạm Anh và bà Nguyễn Thúy Loan. Cô được thân phụ gửi đi học piano khi vừa lên tám. Hai năm đầu học về nhạc cổ điển với cô Hồ Đắc Thủy Hoằng và cô Hồng. Kế đến là hơn 2 năm về nhạc hiện đại với nhạc sĩ Văn Thanh ở Phú Nhuận, thầy Huyến ở Tân Bình, và nhạc sĩ Trần Trịnh - tác giả của bài Lệ Đá.

    Ngoài piano ra, cô còn chơi guitar. Năm lên 10 tuổi, Tú Minh học lóm đàn guitar từ một người chú. Về sau, cô tự học hỏi và tự trao dồi thêm. Cây đàn guitar đã theo cô đi khắp mọi nơi trình diễn, góp vui cho các chương trình sinh hoạt văn nghệ ở các trường phổ thông, trung học, đại học và các buổi thánh ca cùng các ca đoàn nhà thờ.

    Tháng Chín 1990, Tú Minh vừa xong lớp 12 trường trung học Nguyễn Thái Bình, Sài Gòn cũng là vừa lúc cô rời Việt Nam đến trại Tị nạn Bataan, Phi Luật Tân.

    Tháng Tư 1991, Tú Minh cùng gia đình gồm 6 anh chị em rời Phi Luật Tân đến Mỹ. Trạm dừng chân đầu tiên là Dallas, Texas. Tuy nhiên, gia đình cô chỉ ở Dallas hai tháng, sau đó cả nhà chuyển về San Jose cho đến nay.

    Tháng Sáu 1992, Tú Minh tốt nghiệp trung học trường Yerba Buena, San Jose. Sau ba năm học về ngành Business ở trường Mission College, cô đã chuyển lên trường San Jose State University để tiếp tục học chuyên về Accounting. Vì hoàn cảnh gia đình, cô đã tạm ngưng việc học từ đầu năm 1998.

    Tháng Tư 1994, Tú Minh lập gia đình (22 tuổi). Hơn hai năm sau, bé Yvonne chào đời. Tháng Tám, 1998 cuộc hôn nhân tan vỡ.

    Đây là thời gian âm nhạc bùng nổ trong cô. Cô bắt đầu tham gia ca đoàn Mẫu Tâm, St Patrick; dạy học và dạy hát tại trường Việt ngữ Văn Lang. Đó cũng là thời gian cô bắt đầu sáng tác nhạc trở lại. Tú Minh viết ca khúc Hãy cứ là tình nhân (HCLTN) vào lúc đó, cô muốn dùng HCLTN để nói lên cảm xúc và tâm sự thật của mình. Ca khúc này đang là một bài hát khá thịnh hành và là đề tài rất sôi nổi trong vùng Thung Lũng Hoa Vàng. Đây không hẳn là một ca khúc được viết bởi một tâm hồn nhạy cảm về âm thanh, HCLTN là một ca khúc mang tính xã hội, nó phơi bày sự thật của đời sống vợ chồng mà ít có người nhạc sĩ nào muốn đề cập đến trong dòng nhạc Việt Nam từ trước đến nay.

    HCLTN không phải là ca khúc đầu tay của Tú Minh. Cô đã bước vào thế giới âm nhạc từ rất sớm. Tú Minh bắt đầu sáng tác nhạc khi tròn 17 tuổi. Đúng vào dịp sinh nhật năm ấy, tiếng sét ái tình bất ngờ đã đến với cô. Tuổi mơ mộng và tuổi biết yêu đã sớm mang cô vào vòm trời âm nhạc. Và chỉ trong vòng một vài tháng cô đã lần lượt cho ra đời những tình khúc đầu đời: Mộng Chiều Thu, Tuổi Xuân Thì, Người Yêu Anh Ơi, Đêm Mưa, Chỉ Là Giấc Mơ Qua, Tiễn Anh và Xa Cách.

    Có khoảng 10 ca khúc Tú Minh đã viết trong thời gian vừa qua, kể cả bài Xót Xa Trong Chiều được cô viết trước khi rời khỏi nhà. Tiếp theo đó là bài Hãy Cứ Là Tình Nhân và có lẽ chúng ta sẽ còn được nghe về những ca khúc mới của cô trong tương lai. (P/S: Bạn đã từng vào paltalk và nghe nhạc Tú Minh chưa? Kỳ Lạ nhỉ!)

 

  Thi Sĩ Du Tử Lê viết về Tú Minh

  Nhạc Sĩ Phạm Mạnh Cương viết về Tú Minh

  VietMercury viết về Tú Minh

 

tvmt nhớ khi Tú Minh cho ra mắt CD "Hãy Cứ Là Tình Nhân" đã có rất nhiều xôn xao từ dư luận. tvmt có chép 1 bài thơ từ một người cũng ở San José. Anh là một nhà thơ tài tử, có nhiều bài thơ trên Net, có nhiều bài diễu lắm. Và đây là một trong bài thơ diễu của Vương Trần, cảm nghĩ về bài hát "Hãy Cứ Là Tình Nhân" của Tú Minh.

Tình Nhân Ơi Tình Nhân

 

Tại sao thì cứ phải

Thà như là tình nhân

Chắc hẳn đời chẳng gặp

Một phu quân ân cần

 

Trước khi là vợ chồng

Tình đã có hay không

Hay là do duyên nợ

Ông tơ se chỉ hồng

 

Hôn lễ cử hành xong

Tay trong tay nhủ lòng

Từ nay đà an phận

Hạnh phúc mình cầu mong

 

Nhưng đời không dễ chịu

Đa mang cùng bận bịu

Yêu thương dường như thiếu

Tình phai đi ít nhiều

 

Thấy người muôn ngã rẽ

Ngẫm mình vẫn còn trẻ

Nhiều bạn bè cặp kè

Tội gì không sua se

 

Tự đặt nhiều câu hỏi

Không làm sao tránh khỏi

Buông thả để vui chơi

Mặc chồng con mòn mõi

 

Chuyện văn nghệ văn gừng

Việc gì phải coi chừng

Nếu anh chẳng hưởng ứng

Thì cứ việc quay lưng !!!

 

Rồi lòng thấy phân vân

Hay là ta đã lầm

Qủa gia đình gánh nặng

Sao chẳng là tình nhân ?

 

Không cần nghĩ xa gần

Ra tòa đòi ly thân

Gia đình tan vỡ nát

Hiện sinh, ta bất cần!

 

Rồi năm tháng đi qua

Tuổi trẻ chóng phôi pha

Nguồn vui thôi cũng cạn

Tình nhân rồi cũng xa

 

Tiếc một mái gia đình

Tình nhân ơi nhân tình

Viện Dưỡng Lão một mình

Tình nhân hời tình nhân !!!

VươngTrần (02/13/01)

 

Trích dẫn:

* www.vietscape.com

* Thơ Thơ (Hồn Quê)

* VươngTrần

TvmT - CR




Từ Một Cơn Mơ

Ngô Mạnh Thu

 

 

 


Tôi đã thấy mặt trời lên, sau đêm dài tăm tối triền miên, sau đêm dài tăm tối triền miên 

Tôi đã thấy ngọn triều lên, xóa tan di dấu nhăn trên cát mềm, xóa tan di dấu nhăn trên cát mềm

tôi đã thấy ngàn lời ca, theo mây trời lan mãi về xa,

theo mây trời lan mãi về xa

tôi đã thấy đường nở hoa

ôi thanh bình đẹp thay một cơn mơ!

ôi thanh bình đẹp thay một cơn mơ!

 

Đ.K.

Mong hòa bình sớm về với người

mong hòa bình sớm về với người

cho tình yêu lên tiếng reo, cho tim mình xôn xao

Mong hòa bình sớm về với người

Mong hòa bình sớm về với người

anh nhìn em cha thấy con vang nhịp cười rất dòn

 

tôi đã thấy từ đồng hoang, lúa ngô vừa xanh tới trổ bông lúa, lúa ngô vừa xanh tới trổ bông

tôi đã thấy từ bờ tre, tiếng ai cười nói vang trên ruộng đồng, tiếng ai cười nói vang trên ruộng đồng

tôi đã thấy từ dòng sông, tiếng mái chèo khua nước thật đông, tiếng mái chèo khua nước thật đông

tôi đã thấy người nhìn nhau

ôi thanh bình đẹp thay một cơn mơ!

ôi thanh bình đẹp thay một cơn mơ!

(Đ.K.)

 

Tôi đã thấy mẹ già nua,  đôi môi cười nụ thắm ngày xưa, đôi môi cười nụ thắm ngày xưa

tôi đã thấy từng bàn tay, run run mừng đón nhau trên đường về, run run mừng đón nhau trên đường về

tôi đã thấy từng nhà tranh, khói lam chiều lên giữa trời xanh, khói lam chiều lên giữa trời xanh

tôi đã thấy lại ngày qua ...

Ôi thanh bình đẹp như một cơn mơ

Ôi thanh bình đẹp như một cơn mơ

(Đ.K.)

 

 

tvmt


Từ Một Giấc Mơ

Mai Anh Việt

 

 


Em như trái cấm đậu vườn thiên thai

Ngập ngừng chân ai quên chiều nay đời du tử

Em như tiếng suối tràn ngập tim tôi một trời xa xôi

Khi bờ môi còn khô tiếng cười

 

Tôi như nắng cháy ngoài đồng khô khan

Cỏ buồn hoang mang mong giọt mưa về thăm hỏi

Tôi như cánh lá rụng vàng quanh sân

Chiều nào gió đến một mình bâng khuâng

Bao giờ mang tình tôi tới người ?

           

            Từ một giấc mơ tôi gặp em niềm vui vỡ bờ

            Từ một giấc mơ tôi về trên ngõ cũ ngày nào

            Trông vời em dáng áo nhạt màu

            Cho lòng thấy đời tôi còn em như giấc mơ

                                   

Em nhung với gấm về từ xa xăm làm đẹp nhân gian

Nên vườn tôi còn xanh mãi

Tôi ôm phiến đá ngồi chờ trăm năm

Ngày ngày khắc dấu thành từng câu ca

Trên đồi son tình tôi đã già

 

Tôi mơ thấy dáng người về trong tranh

Huyền hoặc mong manh

Hương từ hoa là hơi thở

Yêu em đã hoá thành tù chung thân

Chiều chiều vui chân

Đợi chờ không lâu tôi và em tình yêu bắt đầu


Từ Nay

Trần Quảng Nam

 

 


Từ nay anh có em hỡi mối tình bao la

Từ nay em có anh tình yêu anh thiết tha

Hãy quên đau buồn những khi cuộc đời làm ta khó khăn 

Từ nay không thể xa anh thêm một ngày nữa

Từ nay ta hứa chung từng giây ta có nhau 

Những khi anh làm trái tim em buồn thì xin thứ tha

Từ nay không bao giờ rời nhau

Từ nay chung nhau một tình yêu

Vì yêu em nên anh đã vợi bớt ưu phiền

Vì yêu nhau nên hai cuộc đời đã lớn lên

Này anh hỡi hãy nghe tim mình nói tiếng yêu

hãy nghĩ về tương lai ngày nắng mới, những ngày đẹp tươi

Từ nay em sẽ nói yêu thương một mình anh

Dù cho bao đắng cay tình yêu anh vẫn như

sóng xô lên ghềnh vuốt ve cuộc đời của em với anh

 

 

tvmt


Từ Nay Vắng Anh

Vũ Hữu Toàn

 

 


Anh đã ra đi

tôi ướt đôi mi

khóc đời vắng anh

 

Anh hỡi anh ơi!

nước mắt tuôn rơi

mỗi lần nhớ anh

 

Chiều nay tôi buồn

mơ về hình bóng anh xưa

Hồn tôi thẫn thờ

nhớ anh, tìm đến bên mồ

 

Từ nay vắng anh

từng đàn cánh chim quên đường lối về

Mưa ướt rã rời

mà nào có hay mõi mòn cánh bay

 

Từ nay vắng anh

đời nhiều khúc quanh, tơ lòng rối bời

Anh đã đi rồi

ai viết cho đời những khúc tình ca ?


Tự Nguyện

Trương Quốc Khánh

 

 


Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng

Nếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương

Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm

Nếu là người, tôi sẽ chết cho quê hương

 

Là chim, tôi sẽ cất cao đôi cánh mềm

Từ nam ra ngoài bắc báo tin nối liền

Là hoa, tôi nở tình yêu ban sớm

Cùng muôn trái tim ngất ngây hoà bình

 

Là mây, theo làn gió tung bay khắp trời

Nghìn xưa oai hùng đó tôi xin tiếp lời

Là người, xin một lần khi nằm xuống

Nhìn anh em đứng lên phất cao ngọn cờ

 

Hoàng Thơ trình bày

Hoài Thương


Từ Nửa Vòng Trái Đất

Trần Thiện Thanh

 

 


Boléro

 

Từ nửa vòng trái đất khi cuộc tình đã mất .

Khi tuổi buồn đã gần

Em ơi, em anh ơi

Trên chuyến xe đò già,

Trên đường về kỷ niệm

Em ơi, em có biết .

Đau thương còn mấy kiếp

 

Từ nửa vòng trái đất

Bên ngọn đèn héo hắt .

Nghe một điều rất thật .

Anh yêu, anh yêu em .

Bên phía kia biển rộng

Nghe một ngày nắng hồng

Em ơi, em có nhớ

Nghe một chuyện tình vu vơ

Em chuyện tình vu vơ

Của tuổi học trò ngây thơ

Lúc anh còn rất trẻ

mang trong lòng nhiều ước mơ .

 

Dĩ vãng một đời người làm sao bôi xóa trong ta .

Hôm qua anh chợt nghe lại giọng hát cố nhân xa

"Em, em sẽ yêu anh trọn một đời"

Ôi những mối duyên tình chập chờn cút bắt khi lại gần .

Lỡ cung đàn, gãy nhịp tình từ thuở xa lắc đó .

Đời còn lên sóng gió em về mãi phương trời nao ...

 

Từ nửa vòng trái đất ,

con tàu định mệnh vẫn vô tình trôi mãi

về vùng u minh hôn mê

Tóc đã pha sợi bạc

Đêm gầy hao nốt nhạc

Em ơi, em đâu biết chuyện gì kế tiếp.

Trong cơn mưa mùa hạ,

hình như có chút hương bay.

Anh muốn em ngừng lại

mặc cho trái đất đang xoay

Như sao trời,

lúc anh chỉ cần nửa vòng quay trái đất .

Tìm về em chất ngất ân tình cũ không hề phai ...

 

 

tvmt


Tự Sự

Thuận Yến

 

 


Ta vẫn biết đời ta còn nhiều cơn mưa nhỏ

Ðừng ướt thấm hồn ta thành những nỗi đau dài

Hãy như những mầm xanh xứ sở

Mưa gió nhiều thành cổ thụ ngày mai

 

Nếu lòng ta có ào ào bão tố!

Thì em ơi! Hãy vững lấy tay chèo

Nhìn phong ba hãy mỉm cười

Hãy hát hơ hớ hơ hớ!

 

Cơn bão cuồng sẽ hóa gió thông reo!

Hỡi em yêu kìa bão tố qua rồi

Biển êm ru hãy mỉm cười và hát hơ hớ hơ hớ!

Cơn bão lòng sẽ hóa khúc tương tư!

tvmt


Từ Tiếng Hát Tiếp Nối

Trầm Tử Thiêng

 

 


Khi em cất tiếng hát lên ta nghe trái tim ta rực nóng

Lòng chợt đau từng nỗi hoài mong, chuyện buồn vui chia ly trùng phùng

Khi em cất tiếng hát lên đàn năm xưa vang khúc hát tình ca

Lời yêu đương nghe vẫn xa quá xa

Từ bên kia nghe hình bóng quê nhà

 

Em vẫn hát cùng ta tình yêu thiết tha

Tình đang đắp xây, bỗng chia xa sau đêm phong ba

Em vẫn hát cùng ta, tiếp nối giọng ca,

Hát lên dùm ta tình yêu thiết tha

 

Khi em cất tiếng hát lên em đâu biết em đang đợi khóc

cuộc tình ta bên kia đại dương từ bao năm ngăn chia đôi đường

Khi em cất tiếng hát lên thèm dư âm quên bước hẹn xưa

tình mỏng mang ai múa theo nắng mưa

Lời chia tay chìm lắng bao mùa

 

Khi em cất tiếng hát lên em sẽ biết sao chim lại hót

Đời cỏ cây hạnh phúc là hoa

Và nụ hôn cho em mặn mà

Khi em cất tiếng hát lên nhà trong thôn vang tiếng mẹ ru

Tình bao la trong chiếc nôi ấu thơ

Là thiên thu từ cõi mong chờ

Em vẫn hát cùng ta một trời nhớ nhung

Kỷ niệm thiết tha níu đôi chân khi em ra đi,

Em vẫn hát cùng ta, tiếp nối giọng ca

Hát lên dùm ta một trời nhớ nhung

 

Khi em cất tiếng hát lên ta nghe giữa miên mang cuộc sống,

Đời sầu héo tiếp nối đời vui

dù quê ta hay nơi quê người

 

Khi em cất tiếng hát lên lời dân ca lai láng tình quê

đời phiêu du đôi lúc ta lắng nghe

bàn chân đi, lòng vẫn mong về

 

Em vẫn hát cùng ta, tiếp nối giọng ca, hát lên dùm ta, tình yêu thiết tha

Em vẫn hát cùng ta, tiếp nối giọng ca, hát lên dùm ta giữa quê người, một trời nhớ nhung

 

 

tvmt


Tự Tình Khúc

Nguyễn Đình Toàn

 

 

 


Như giấc mơ tan còn chi

Hoá kiếp cho xong mà đi

Tiếng hát trăm năm hẹn khi quay về

Một kỳ nghỉ ngơi dù tắt tăm hơi

Lòng cũng yên vui

 

Ta đến như trong cuộc chơi

Nên cũng ra đi thảnh thơi

Dầu vết dăm câu buồn vui dâng đời

Lịch sử nổi trôi

Bọt bèo tả tơi

Góp câu khóc cười

 

Đường ta đi núi cao vực sâu

Đã nhiều eo sèo

Một đời chim mấy phen vượt qua

những rừng xương máu

Ôi non sông héo sầu tóc tang

đưa người về đâu

Một niềm ước trong muôn lời hát

nhắc người nhớ nhau

 

Đôi lúc ta nghe lòng ta

Tan nát theo muôn tình xa

Xao xác như muôn đời hoa não nề

Nụ cười đầu môi

Lệ xót xa rơi

Cành thắm hương phai

Có có ta chăng đàn ơi

Ta sống vui chăng nhạc ơi

Bóng xế đâu đây này gương xanh ngời

Một đời lẻ loi

Nghiêng sầu thử soi

Hỡi ta ! Hỡi người !

 

Tài Liệu tham khảo: Tập nhạc "Quê Hương Thu Nhỏ" - 23 Ca khúc Nguyễn Đình Toàn - Văn Khoa xuất bản năm 2000

họctrò


Tự Tình Khúc

Trịnh Công Sơn

 

 


Tôi như trẻ nhỏ ngôi bên hiên nhà

chờ nghe thế kỷ tàn phai

Tôi như trẻ nhỏ tìm nơi nương tựa

mà sao vẫn cứ lạc loài.

 

Tôi như là người lạc trong đô thị

một hôm đi về biển khơi

Tôi như là người một hôm quay lại

vì nghe sa mạc nối dài

Đừng nghe tôi nói lời tăm tối

Đừng tin tôi nhé vì tiếng cười

 

Đôi khi một người dường như chờ đợi

thật ra đang ngồi thảnh thơi

Tôi như là người ngồi trong đêm dài

nhìn tôi đang quá ngậm ngùi

 

Một hôm buồn ra ngắm dòng sông

Một hôm buồn lên núi nằm xuống

 

Tôi đi tìm ngày tìm đêm lâu dài

một hôm thấy được đời tôi

Tôi yêu mọi người cỏ cây

muôn loài làm sao yêu hết cuộc đời

 

Tôi như đường về mở ra đô thị

chờ chân thiên hạ về vui

Tôi như nụ cười nở trên môi người

phòng khi nhân loại biếng lười

Tìm tôi đi nhé đừng bối rối

Đừng mang gươm giáo vào với đời

 

Tôi như ngọn đèn từng đêm vơi cạn

lửa lên thắp một niềm riêng

Tôi như nụ hồng nhiều khi ưu phiền

chờ tôi rã cánh một lần.

CatLan


Tự Tình Lý Cây Bông

Trương Quang Tuấn

Thơ: Kim Tuấn

 

Em nhớ thương chàng, em hát lý cây bông

Như con sông nước ròng mà nước nổi

Em nhớ thương chàng như nắng trưa quá buổi

Con sáo sang sông, con sáo chẳng về

 

Con sáo sang sông con sáo biết tương tư

Em ngóng trông chàng, em hát lý cây bông

Con hương quê lúa đồng  vừa mới trổ

Em ngóng trông chàng trên bến sông sóng đổ

 

Con sáo sang sông con sáo chẳng về

Con sáo sang sông con sáo xổ lồng

Ta thương nhau, gần nhau chẳng đặng

Ta thương nhau, tình xưa nghĩa nặng

 

Như cây lục bình quấn quýt giòng sông

Trên đất phù xa vàng bông lúa mới

Chàng nhớ em sao chàng hổng tới

Để em buồn, em hát lý cây bông.........

Ai Nhớ


Tự Tình Lý Mình Ên

Trương Quang Tuấn

 

 


Xoài trổ bông nghe xao xuyến bên sông

Mắt ai buồn thêm khô héo ngóng trông

Người ra đi chẳng đặng mùa trăng nhớ

Thui thủi nơi đây em vẫn chờ mong

 

Trầu thủy chung cao son sắt héo xanh

Nắng bên thềm tương tư nhớ tới anh

Buồn xa xăm buổi chợ chiều hiu hắt

Em khóc đoạn trường ai nỡ sao đành

 

Chàng ơi, bếp lửa lêu rêu nồi cơm chưa chín

Nước chảy qua cầu chim sáo làm thinh

Chàng ơi, lắc lẻo cầu tre em đứng một mình

Ngựa ô ai biết bao giờ về dinh

Chàng ơi, xóm nhỏ ven sông đục trong con nước

Lối cỏ năm nào mơ ước mùa vui

Chàng ơi, gió thổi năm canh trăng khuyết hẹn thề

Nàng ai suốt xề em khóc lấy mình ên

Ghét ai


Tự Trầm

Việt Dzũng

 

 


Đêm nhớ về em giấc hương nồng lưu luyến thịt da

Nơi ta hôn em tự nhiên nẩy lộc

Cụm rừng trăm năm nay đã nở hoa

Hoa cuối mùa xuân nhánh điêu tàn giăng kín trùng khơi

Hoa đang xanh tươi một đêm tự trầm

Còn lại mình ta giữa cội âm thầm

 

Trong đêm hải đảo ru hồn ta cúi mặt

Ly rượu em mời ta chưa uống đã say

Từng sợi lông tơ ghi tạt dấu chân ai

Trần truồng trăm năm nhạt nhòa đó mơ phai

 

Trong đêm độc hành ru hồn tên thất trận

Ta gọi tên người trên năm đốt ngón tay

Một mình đơn côi đi lạc giữa cơn say

Bên ni bên tê đời hun hút dặm dài

 

Em hấp hối màn đêm giữa kinh hoàng bỗng hé nụ hoa

Cơn mưa hôm qua mồ hôi nhỏ giọt 

Rạt rào đam mê sóng cuốn bờ xa

Em sống nhục vinh giữa khung trời em hát lời kinh

Đêm cô đơn ta hát lời tự trầm

Còn lại riêng em giữa cội âm thầm

tvmt


Từ Xa Em

Phạm Anh Dũng

Thơ: Phạm Ngọc

 

Valse

3/4

 

Nhánh sông đời

Chia hai ngả

Thuyền ta trôi

Con nước lạ

 

Bờ cỏ xanh

Chim muông hát

Lời mật ngọt

Tình mong manh

 

Mùa thu mây biếc

bến bờ xưa

Biền biệt xa xứ

chong mắt đỏ

 

Ngày ươm nắng quái

phong trần rủ

Dòng sông dậy nhớ

Cuồn cuộn trôi

 

Ươm hạt nhớ

Bốn mùa qua

Sầu cội vỡ

Hoang tàn ta

 

Đêm đã tắt

Bình minh lên

Buồn quay quắt

Từ xa emNhã PhươngCD "Tình Bỗng Khói Sương"

Phạm Anh Dũng


Tựa Cánh Bèo Trôi

Hoàng Minh

 

 


Thôi xin đừng thương hại dùm tôi

Không cần thương hại người ơi

Vì tôi chán phấn son cuộc đời

Thôi xin đừng đưa đón vui cười

Xin đừng đưa đã gạn mời

Vì tôi khinh chót lưỡi đầu môi.

 

Khi ân tình đang thời nở hoa

Sao người ta vui thật là vui

Mình như thấy chữ yêu tuyệt vời

Nhưng khi người ta quên lời

Đem tình san sẻ đi rồi

Mình không hơn chi cánh bèo trôi.

 

ĐK:

 

Tình yêu ơi tình yêu ???

Thuở xưa biết nếu duyên tình đầu

Gặp ngang trái xót xa nghẹn ngào

Bây giờ ta ôm trái sầu

Thà làm thân gổ cây tận rừng cao

Thà làm viên đá âm thầm đáy biển thật sâu.

 

Thôi cam phận ôm tình lẻ loi

Không thèm ghen giận gì ai

Làm thân gái dĩ nhiên thiệt thòi

Xin Ông trời cho sống qua ngày

Tôi tự an ủi lâu rồi

Rằng chua cay cũng thế mà thôi...!!!

NhatLan


Tuần Trăng Mật

Đức Huy

 

 


(Tiếng hát Ý Lan 6)

Tối hôm qua khi ngủ mơ

Em thấy đôi ta vai kề vai

Chung bước dài trên bãi biển

Một ngày nắng ấm

 

Gió mơn man trên làn da

Tóc em như thơm mùi hoa

Anh thoáng cười trong giấc mộng

Chiều về nghiêng bóng

 

Trời xanh xanh bao la

Sóng vỗ nghe hiền hòa

Hồn em như bay xa

Khi anh hôn em trên má

 

Bóng trăng năm xưa còn đây

Vẫn như soi trong lòng em

Những kỷ niệm trên cát vàng

Hàng dừa nghiêng nắng

 

Trời xanh xanh bao la

Sóng vỗ nghe hiền hòa

Hồn em như bay xa

Khi anh hôn em trên má

 

Đêm qua nằm ngủ mơ

Đôi ta vừa lấy nhau

Tuần trăng mật mới bắt đầu

Tuần trăng mật mới bắt đầu

Thần thoại yêu dấu

Tuần trăng mật mới bắt đầu

Thần thoại yêu dấu

 

Tối hôm qua khi ngủ mơ

Em thấy đôi ta vai kề vai

Chung bước dài trên bãi biển

Một ngày nắng ấm

 

Trời xanh xanh bao la

Sóng vỗ nghe hiền hòa

Hồn em như bay xa

Khi anh hôn em trên má

 

Đêm qua nằm ngủ mơ

Đôi ta vừa lấy nhau

Tuần trăng mật mới bắt đầu

Tuần trăng mật mới bắt đầu

Thần thoại yêu dấu

Tuần trăng mật mới bắt đầu

Thần thoại yêu dấu

Tuần trăng mật mới bắt đầu

Thần thoại dấu yêu

EverGreen


Túi Đàn

Canh Thân

 

 


To di Swing – Moderato

 

4/4

 

Chốn chân trời mây trắng vừa hé

Ánh dương bừng lên nắng vàng hoe

Ta mơ nhìn ngây ngất về xa vời

 

Cánh chim huyền bay lướt chiều gió

Ánh mây hồng soi sáng đường phố

Thiết tha lòng xa vắng tình quê nhớ

 

Túi đàn

Chân bước đi lên đường

Kìa nơi xa xôi đợi chờ bao mến thương

 

Nhịp theo tiếng đàn

Tiếng hát vang vang lừng

Ta mang vui tươi tô đời thắm tưng bừng

 

Kìa là núi rừng

Với cánh lúa nơi đồng quê

Với sức sống tráng hùng

Lòng ta say mê

 

Nhịp theo tiếng đàn

Tiếng hát vang vang lừng

Ta mang yêu đương reo về bốn phương

 

TÀI LIỆU THAM KHẢO: Túi Đàn, A.P. 192, An Phú ấn hành lần thứ hai 1953

 

Phạm Anh Dũng


Tủi Phận

Khánh Băng

 

 


Tôi bước vào cuộc tình

Vì nhiều tin yêu nhiều mộng mơ nên chối bỏ đời mình

Đường trần thênh thang thân gái hóa sam tay mềm

Mười hai bến sông ai biết được bến nước nào trong

 

Cơn sóng tình nào không say

Rượu nào không cay và tình yêu đến chỉ một ngày

Nào ai đang yêu hay sẽ biết yêu sau này

Một mai dở dang ôm nỗi sầu đến bao giờ nguôi

 

Khi tình yêu đã tung bay

Một người ra đi một người sầu chia ly

Xót thương phận má hồng như kiếp hoa xuôi dòng

Sác hương tàn nở rồi thì tình yêu thoát xa tầm tay

 

Thân gái dầm chiều đơn côi

Khổ thân tôi vì người yêu đã phụ tôi rồi

Vì duyên không may nên biết trách ai bây giờ

Mười hai bến sông tôi vẫn mình một kiếp má hồng

tvmt


Từng Giọt Café

Phú Quang

 

 


Từng giọt café rơi

Đắng lòng anh từng giọt

Mắt em màu mật ngọt

Tóc em màu café

Từng giọt café rơi

Trong lòng anh muộn phiền

Khẽ rơi từng kỷ niệm

Vào câu hát bồng bềnh

 

Tình yêu rôì sẽ qua

Với những chiều băng giá

Lòng anh chợt xót xa

Traí tim thành viên đá

Muốn hoà tan tất cả

Trong ly café đen

Muốn hoà tan tất cả

Trong ly café em

 

 

Tình ta vẫn còn đây 

 

tvmt


Từng Ngày Qua

Trịnh Công Sơn

 

 


Từng ngày qua bóng chim về ngoài dòng sông

Từng ngày qua nắng phơi trên đầu cỏ non

Đời tình nhân đã bao lần giá rét

Đời quạnh hiu nghe chăn chiếu quá thênh thang.

Đời trần gian có môi hồng có mắt nhìn

Một ngày kia ôi thân thế lênh đênh

Từng chiếc bóng trăm năm đã về

Vây người giữa nến bão bùng

Từng tiếng khóc trăm năm đã về

Vây người giữa chốn mông lung.

Từng ngày qua thấy mưa về miền phù du

Từng ngày qua thấy nắng tan vào lời ru

Đời nửa đêm có khi nghe lời trăn trối

Đời rộng thênh như im vắng tiếng rơi khô

Đời trần gian có tim người có tay chờ

Một ngày kia ôi thân thế vu vơ.

hoctro


Tụng Xưng Tình Yêu

Võ Tá Hân

Thơ : Huỳnh Văn Dung

 

Cứ mãi là giọt mưa

Tôn vinh khuôn mặt người

Xin đừng khơi ướt lệ

Sâu thẳm nỗi lòng ai

 

Cứ mãi là ban mai

Hội hè cho đất trẻ

Đừng cho nhau đêm lẻ

Nức nở lệ đá xanh

 

Cứ mãi con sóng lành

Ru bến bờ dào dạt

Xin đừng làm giông bão

Tan tác và chia xa

 

Hãy tìm đến với nhau

Cho nhau bao mộng lành

Cho nhau tháng ngày xanh

Tụng xưng tình lứa đôi

 

Mãi là nắng là mưa

Là con sóng vỗ về

Ru lòng ai son trẻ

Hạnh phúc này đắm say

 

Cứ mãi là giọt mưa

Tôn vinh khuôn mặt người

Xin đừng khơi ướt lệ

Sâu thẳm nỗi lòng ai

Mỹ Ngọc


Tuổi 17

(chưa biết)

 

 


Có ai bảo rằng lứa tuổi mười bảy của chúng em

Chỉ là mộng mơ, chỉ là thương nhớ vẩn vơ

 

Chúng em bảo rằng lứa tuổi mười bảy đẹp biết bao

Mười bảy chẳng yếu mềm đâu

Mười bảy bẻ gẫy sừng trâu

 

Như hoa tươi xinh xắn đậm đà sắc hương

Cho tim ai xao xuyến rạo rực vấn vương

 

Như sóng rì rào, như gío rạt rào

Trái tim em rộn ràng mộng ước xôn xao

 

Như chim bay tung cánh ngàn dặm bốn phương

Em tung tăng đi giữa cuộc đời mến thương

 

Tia nắng rực vàng, cau hát dịu dàng

Trái tim em đập theo cuộc sống rộn vang.

 

Có ai bảo rằng lứa tuổi mười bảy của chúng em

Chỉ là hồn nhiên, chỉ là làm dáng làm duyên

 

Chúng em bảo rằng lứa tuổi mười bảy thật đáng yêu

Bây giờ em biết vui,

theo nhịp cuộc sống đầy vơi

Hoài Thương


Tuổi 18 (chưa có)

Tiểu Linh

Thơ: Trương Ái Minh

 

nhạc: Hiếu Anh

Ca sĩ: Mai Thảo


Tuổi 18 Vào Đời

Phương Uyên

 

 


Na nà ná na na ....

Na nà ná na na ....

 

Em vừa tròn mười tám

Ung dung bước vào đời

Cuộc đời tràn đầy ước mơ tuyệt vời

 

Một màu hồng quen lối

Bao tương lai đón mời

Ngọt ngào cho em ngất ngây

 

Em vui khi ấu thơ qua

Trong tim mãi mang theo

Ngàn mơ ước khi em còn thơ

 

Mênh mông bước em đi

Chim muôn hót vây quanh

Chờ mong tiếng hát em hòa ca

 

Ước muốn em còn mãi

Mười tám bao yêu thương

Woo ..... woo ... ooh.

 

Nắng sớm đang chờ đón

Sưởi ấm đôi chân em

woo .. woo .. oh...

 

Tuổi mười tám ... mãi xanh

Tuổi mười tám khát khao

Tuổi mười tám ... sẽ không

Sẽ không còn bé thơ

Na nà ná na na ....

Thanh Thảo trình bày

Hoài Thương


Tuổi Bâng Khuâng

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1973)

 

Sao em sao em không là hoa lá ?

Sao em sao em không là cỏ cây ?

Sao em sao em không là cơn gió ?

Sao không như mây trên đồi cỏ xa ?

Như hoa đua nhau khoe mầu tươi thắm ?

Như cây chen vai hoà hợp quanh năm ?

Cây không xa nhau nên rừng cao lắm.

Mây đem mưa vui trên ruộng thơm nồng.

Sao em sao em không là suối nhỏ ?

Cho trăng bơ vơ soi mặt ngàn thu.

Sao em sao em không là sóng cả ?

Reo vang reo vang trong lòng biển xa

Sao em sao em không là cánh bướm ?

Sao em sao em không là chân chim ?

Sao em sao em không là hương phấn ?

Cho em bâng khuâng đi tìm, đi tìm !

 

Em nghe em nghe như là cát trắng

Đôi khi đôi khi u buồn thở than.

Trong đêm lao xao những lời trách mắng

Em nghe trăng sao như tủi thân

Sao em không như một thời gian báu ?

Không lâu, không lâu giải hoà niềm đau.

Yêu nhau, yêu nhau cho đời nương náu

Thương nhau thương nhau như tự hôm nào.

Sao em sao em không là tất cả ?

Nay đây, nay đây mai lại về xa

Sao em sao em không là tất cả ?

Chung nhau, chung nhau một cuộc tình ta

Sao em sao em vẫn còn mơ mãi ?

Sao em sao em vẫn còn chơi vơi ?

Tay em phân vân se làn tóc rối

Trong đêm bâng khuâng nhớ mình, nhớ người !

 

 

họctrò


Tuổi Biết Buồn

Ngọc Chánh - Phạm Duy

 

 


(I Have Learned Sorrow)

 

Buồn đã tới rồi, một buổi sáng mưa rơi

Mưa đã cuốn mây về dĩ vãng xa vời

Ôi những bước chân chim có nhớ vườn hồng,

Nhớ khung cửa song... và còn nhớ tới em không?

 

Buồn đã tới rồi, một chiều tím trên sông

Làm cho úa vàng từng mộng ước tươi hồng

Ôi những chú nai tơ, Công Chúa rừng già,

Nơi hoang đường xa, cửa đã khép ngăn em về...

 

Nhớ bé xưa cùng chơi, đuổi nhau dưới bóng hàng cây

Nấu nướng hay nhảy dây, vòng chơi cuốn theo tuổi say

Nụ hoa dắt trên đầu, tặng nhau đứng bên cầu,

Đâu ngờ dòng đời đang cuốn mau...

 

Buồn đã biết rồi thì chờ đến cơn vui

Bàn chân ấu thời dần mạnh bước chân đời

Mang dĩ vãng trong tay trên quãng đường dài

Lưu vật còn đây, rồi còn tiếc thơ ngây hoài...

Nhớ bé xưa cùng chơi, đuổi nhau dưới bóng hàng cây

Nấu nướng hay nhảy dây, vòng chơi cuốn theo tuổi say

Nụ hôn lúc ban đầu, hẹn nhau lúc đứng bên cầu,

Đâu ngờ dòng đời đang cuốn mau…

 

Buồn đã tới rồi, một buổi tối không trăng

Tình len lén vào cửa mở lớn tim nàng

Ôi những phút say sưa, những phút dịu dàng,

Yêu người mà sao lòng còn mãi mãi băn khoăn...

 

Buồn đã tới rồi, cả một trắng đêm khơi

Tình đã hoen màu vàng cả tóc mây ngời

Ôi những mối dây tơ đã rối mù rồi

Oan tình đầy vơi mở rộng lưới giam bao người...

 

Nhớ lúc vai kề vai, dìu nhau đi giữa hàng dương

Thấy bóng soi hồ trong, ngừng chân dưới gốc đồi thông

Nụ hôn lúc ban đầu Thần Tiên dẫn ta vào,

Ai ngờ... cuộc tình tan vỡ mau...

 

Buồn đã biết rồi từ thuở biết thương yêu

Tình sẽ lớn dần và buồn sẽ thêm nhiều

Mang những vết thương đi trong cõi đời dài

Ôi tuổi buồn ơi! Tuổi còn mài theo ta hoài...

Phan Bá Trác


Tuổi Đá Buồn

Trịnh Công Sơn

 

 


Nhịp 4/4 Điệu Slow Hợp âm Fa thăng thứ

 

1.

Trời còn làm mưa

Mưa rơi mênh mang

Từng ngón tay buồn

Em mang em mang

Đi về giáo đường

Ngày chủ nhật buồn

Còn ai còn ai

Đóa hoa hồng

Cài lên tóc mây

Ôi đường phố dài

Lời ru miệt mài

Ngàn năm ngàn năm

Ru em nồng nàn

Ru em nồng nàn

 

2.

Trời còn làm mây

Mây trôi lang thang

Sợi tóc em bồng

Trôi nhanh trôi nhanh

Như giòng nước hiền

Ngày chủ nhật buồn

Còn ai còn ai

Đóa hoa hồng

Vùi quên trong tay

Ôi đường phố dài

Lời ru miệt mài

Ngàn năm ngàn năm

Ru em giận hờn

Ru em giận hờn

 

Điệp khúc

(đổi qua Fa thăng trưởng)

 

Trời còn làm mưa

Mưa rơi mưa rơi

Từng phiến băng dài

Trên hai tay xuôi

Tuổi buồn em mang

Đi trong hư vô

Ngày qua hững hờ

 

Trời còn làm mưa

Mưa rơi mưa rơi

Từng phiến mây hồng

Em mang trên vai

Tuổi buồn như lá

Gió mãi cuốn đi

Quay tận cuối trời

 

(về lại Fa thăng thứ)

3.

 

Trời còn làm mưa

Mưa rơi thênh thang

Từng gót chân trần

Em quên em quên

Ôi miền giáo đường

Ngày chủ nhật buồn

Còn ai còn ai

Đóa hoa hồng

Tàn hôn lên môi

Em gầy ngón dài

Lời ru miệt mài

Ngàn năm ngàn năm

Ru em muộn phiền

Ru em bạc lòng

 

Tài liệu tham khảo: Ca Khúc Trịnh Công Sơn: Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận, bìa họa sĩ Đinh Cường, Nhân Bản ấn hành .

 

tvmt & Biển Nhớ


Tuổi Dại Khờ

(chưa biết)

 

 


Tuổi mộng mơ như con nai tơ ngơ ngác khi thu tàn

Tuổi yêu đương em đem thơ ngây đắp xây mộng vàng

Ðường tương lai ra đi thênh thang, lòng thiết tha yêu đời

Nói sao bây giờ, biết đâu mà ngờ, tuổi em dại khờ

 

Tình đôi ta mênh mông bao la có đâu là bến bờ

Từng cơn mơ con tim đam mê khát khao vần thơ

Mặc thời gian tuy ta xa nhau vẫn sống trọn niềm thương nhớ

Nói sao bây giờ, biết đâu mà ngờ, tuổi em dại khờ

 

Một thời xanh ta trao cho nhau trong buổi yêu thương ban đầu

Thời thơ ấu với chiếc áo trắng vẫn không phai màu

Kỷ niệm xưa trong dêm trăng thanh chắp tay nguyện cầu

Suốt đời mình luôn luôn có nhau

 

Ngày nào đó nếu có sóng gió, bão dông cuộc đời

Bài tình ca đưa ta ra khơi cất cao mây trời

Ðừng ngại chi khi ta bên nhau làn hơi ấm êm tuyệt vời

Nói sao bây giờ, biết đâu mà ngờ, tuổi em dại khờ

Ghét ai


Tuổi Đời Mênh Mông

Trịnh Công Sơn

 

 


Mây và tóc em bay trong chiều gió lộng

trời làm cơn mưa xanh dưới những hàng me

em cùng lá tung tăng như loài chim đến

và đă hót giữa phố nhà

 

Ôm cuộc sống trong tay bên đời quá rộng

Tuổi thần tiên yêu dấu dưới ngôi trường kia

Em cùng đóa hoa lan hay quỳnh hương trắng

thơm ngát từ đất đai quê nhà

 

Có tình yêu thời thơ ấu, bướm hoa và chim cùng mưa nắng

Em đứng bên trời tự do, yêu đời thiết tha

 

Bao đường phố em qua nắng lên đứng chờ

Đường dấu chân em đi đến những miền xa

Thăm ruộng đất bao la những làng quê cũ

mùa cây trái níu chân về

 

Như là những bông hoa trong thành phố này

Tuổi đời mênh mông quá búp non đầu cây

Em về giữa thiên nhiên em cười em nói

... như sóng đùa biển khợi

tvmt


Tuổi Đôi Mươi

Trường Huy

 

 


Khi cô bé hai mươi, trời màu xanh giăng trong mắt em

xua tan hết ưu tư nhiều mơ ước đang mong chờ

Khi cô bé hai mươi tình yêu đến với em....

Cho em phút yêu đương ngọt ngào như trong giấc mơ

Nhớ ngày đó bước bên em chiều thu

Lòng bồi hồi nhìn em anh muốn nói

Này cô bé có hay chăng lòng anh

Bóng dáng em phủ kín con tim gầy

Khi em tròn hai mươi mối duyên đầu e ấp

Và lời yêu em sẽ trao về anh

Này cô bé cớ sao em lặng im

Đã yêu anh sao không nói nên lời

Khi em tròn hai mươi mối tình đầu sao xuyến

Vì lòng em chỉ có anh mà thôi …


Tuổi Hoa Niên

Minh Kỳ

 

 

 


Allegretto, 2/4

 

Tuổi hoa niên, tuổi hoa niên,

khóm măng non xinh tươi vươn lên

Tuổi ngây thơ đẹp vui tươi

Cánh hoa mai hương thơm vườn đời

Ngàn câu ca vạn câu thơ

Nói bao nhiêu sao cho trọn lời

Tuổi hoa niên đầy hương xuân

sáng át ánh trăng rằm

 

Tuổi ấu trí tập rèn chí khí

Để mai sau tràn ngập tương lai

Bước vào đời gắng giúp mọi người hữu ích cho xã hội

Cùng tiến bước vì đất nước

Giữ non sông thương yêu quê hương

Tuổi hoa niên học cho nên xứng đáng công dân hiền

Càng gắng sách đèn đúc rèn nhớ chớ quên

Nào ta trau dồi nên người ngày một tiến

Rồi mai sau này công thành nhớ chớ quên

Thày với chúng bạn những người dẫn dắt nên...

 

Việt Nam yêu, Việt Nam yêu

ngát hương thơm men xuân hiền hòa

Tuổi hoa niên, tuổi hoa niên

Những đóa hoa xinh tươi đẹp màu

Tuổi hoa niên, tuổi hoa niên

lấy phương châm trung kiên làm đầu

Học cho mau để mai sau

đất nước Nam tươi màu

 

Tham khảo : Nhi Đồng Ca, Zieleks Cọ xuất bản tại Hoa Kỳ, 5/1980

 

 

Lephan41


Tuổi Hoa Niên

Võ Tá Hân

Vân Đình

 

 

Thơ : VÂN ĐÌNH                    Nhạc : VÕ TÁ HÂN              

 

Xin cho bước vào cõi mộng

Xây bằng ngọc thạch lưu ly

Xin cho muôn vàn sức sống

Để nuôi tham vọng tuổi xanh

 

Xin cho hồn đầy ánh sáng

Dẫn đường giùm kẻ tình si

Xin cho uống ngàn mắt lệ

Để không nghĩ chuyện phân kỳ

 

 

Nắng chiều theo gót em đi

Bâng khuâng hồn mộng nói gì đây em

Đẹp sao màu áo trinh nguyên

Nữ sinh Đồng Khánh dáng hình liêu trai

 

Em, kiêu sa nét trang đài

Với kinh thành cũ nét hài cung phi

Một lần nhẹ gót em đi

Là bao nhiêu kẻ tình si ngỡ ngàng

 

VTH


Tuổi Học Trò

(chưa biết)

 

 


Quay về kỷ niệm lúc còn học sinh

Tà áo trinh nguyên tô thắm sân trường

Đời học sinh với nét đoan trinh

Tươi đẹp như màu hoa xinh

Có đôi khi thấy buồn một mình

 

Tâm hồn không sầu không phiền vì ai

Màu mắt thơ ngây tóc xỏa buông dài

Lời yêu đương vẫn rót bên tai

Nhưng lòng không hề yêu ai

Bến Xuân xin ước hẹn ngày mai

 

ĐK:

Tuổi thơ đi qua rồi, bạn bè người một nơi

Xa xôi cách trở phương trời

Thương nhau nhắn nhủ đôi lời

Nhớ những lúc bên nhau gọi tên

Vui say sưa mái trường thân mến

Và bao niềm tâm tư khó quên

Bây giờ kỷ niệm chôn vào thời gian

Ngày tháng trôi qua hoa nở phai tàn

Tìm tương lai giữa chốn xa hoa

Phiêu bạc cuộc đời phong ba

Nhớ thương về kỷ niệm ngày qua


Tuổi Học Trò 2

(chưa biết)

 

 


Nầy đừng theo tôi nói nữa ông ơi

Bước chân tôi lại cuống quít rồi

Đã từ lâu thấy ông cùng lối

Nhưng giả vờ không biết đó thôi

 

Nắng chiều vàng sắp tắt đó nghe ông

Tội quá ông để cho tôi về

Đường còn xa mà trời đã chợt tối

Sao ông đi cạnh mãi... quê ghê

 

ĐK:

 

Rồi tháng ngày hoa mộng qua đi

Ông theo tôi theo tôi làm gì ?

Đừng tới nhà tội tôi ông ơi

Mẹ ra chờ ngoài sân kêu tôi

 

Rồi tháng ngày hoa bướm qua đi

Ông quên đi quên đi ngày đầu

Trước cổng trường đợi nhau bao lâu

Mà chắc gì còn trong mai sau...

 

Ông nặng lòng cũng chẳng ích chi

Giấy xanh mực tím để mà làm gì ?

Chắc hẳn tối nay bên bàn cũ

Nhật ký tôi dầy thêm trang ghi

 

Đã đến nhà rồi thôi chia tay

Xin gửi lại ông phong thư nầy

Mây xám giăng giăng trùng khắp ngõ

"ANH" về đi nhé kẻo mưa bay...

ĐừngTắmChiềuNay


Tuổi Hồng

(chưa biết)

 

 


Tuổi hồng thơ ngây dưới mái trường

Ấu thơ đã đi qua rồi

Để lại trong tôi những nỗi buồn

Nói lên tiếng yêu thầm lặng

Anh chờ tin em

 

Xưa chúng ta chung trường

Cùng nhau kết hoa ước hẹn

Mà sao bỗng dưng em lại

Bỏ quên hoa, bỏ quên tình anh

Em lại ra đi không lời giã từ

Tháng năm cách xa dần trôi

Anh chờ tin em

 

Khi biết tin em rồi

Lòng anh bỗng se thắt lại

Và khi tiếng chuông giáo đường

Đổ ngân vang xe hoa ngừng lại

Em là cô dâu, em mặc áo hồng

Sánh vai bước đi bên chồng

Tình anh cô đơn

 

Kỷ niệm trong tôi

Không bao giờ nhạt phai

Dẫu cho thời gian êm đềm trôi qua

Khi em về nhà ai có hay đâu rằng

Tình anh bơ vơ

 

Hãy hát khúc nhạc buồn

Hát chung tiếng ca cung đàn

Tình yêu tháng năm anh còn

Hằng ghi sâu khắc in trong lòng

Không hề nhạt phai

 

Ôi đớn đau vô cùng

Tựa tinh tú đang quay cuồng

Còn đâu dáng em những chiều

Nhè nhẹ đưa bước chân phù du

Êm đềm trôi qua


Tuổi Hồng

Trương Quang Lục

 

 


Vui sao khi bước trên đường này, đến trường thân quen vui ngày ngày, tuổi hồng bừng sáng rực rỡ trên vai, khoảng trời mộng mơ đẹp sáng tương lai.

 

Tuổi hồng đến với em tựa xuân thắm đang về trên cánh én, tuổi hồng đến với em như ánh nắng khi bình minh rực lên.

 

Là la la la lá la, là la la la lá la tuổi hồng ơi đẹp những ước mơ. Là la la la lá la, là la la la lá la đẹp nụ hoa tuổi hồng ơi.

 

Yêu sao bao tháng năm học trò, những lời yêu thương câu hẹn hò, tuổi hồng đẹp lắm nở thắm trên tay, khoảng trời bình yên rộng cánh chim bay.

 

Tuổi hồng đến với em tựa cây lá đâm chồi non xanh biếc.

Tuổi hồng đến với em như câu hát như mẹ ru dịu êm.

 

Là la la la lá la, là la la la lá la tuổi hồng ơi đẹp những ước mơ. Là la la la lá la, là la la la lá la đẹp nụ hoa tuổi hồng ơi.

Hoài Thương


Tuổi Hồng

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1973)

Hôm nay em đi trời không có nắng

Nhưng sao đôi má em lại bừng bừng

Nơi em đi qua lửa không bốc cháy

Nhưng sao đôi má em như người say

Em không hung hăng giận, hay tức tối

Em không biết uống ly rượu người mời

Đôi khi em đi hạt mưa giăng lối

Nhưng sao môi mắt em như mặt trời.

Tuổi Hồng soi ý soi ! Tuổi Hồng soi ý soi !

Tuổi Hồng soi ý soi ! Tuổi Hồng soi ý soi !

 

Hoa chưa ra hoa nụ hoa chưa hé

Nhưng em thơm mát hương mạ chiều hè

Thơm như bông lau đồi non xanh lá

Thơm như hơi ấm miếng trầu đỏ hoe

Sao em thơm như sầu riêng quê cũ

Sao em man mác như ruộng ngày mùa

Thơm như tay ôm của cha yêu quý

Thơm như mái tóc nơi mẹ hiền từ.

Tuổi Hồng dâng ý ơi ! Tuổi Hồng dâng ý dâng !

Tuổi Hồng dâng ý ơi ! Tuổi Hồng dâng ý dâng !

 

Mây xanh mây xanh chiều nay đi vắng

Nhưng em chắp cánh em lượn ngoài đồng

Mây xanh mây xanh nhiều khi mây đứng

Nhưng em phơi phới bay vào trời quang

Không vun mây đen và không giông tố

Em như cơn bão trên ngọn rừng già

Không nghe chim bay và không nghe gió

Nhưng em vi vút em bay mịt mù.

Tuổi Hồng bay ý bay ! Tuổi Hồng bay ý bay

Tuổi Hồng bay ý bay ! Tuổi Hồng bay ý bay

 

Không ai ca vang ngoài kia trên phố

Không ai ca hát nơi này, phòng nhà

Nhưng trong tim em nhịp vui lia liá

Trong tai em réo muôn vàn lời ca

Chưa ai cho em một câu ân ái

Chưa ai đưa lối hoa mộng đường dài

Em chưa nghe thiên tình ca êm ái

Nhưng em đã bước chân vào huyền thoại.

Tuổi Hồng ơi ý ơi ! Tuổi Hồng ơi ý ơi !

Tuổi Hồng ơi ý ơi ! Tuổi Hồng ơi ý ơi !

 

 

họctrò


Tuổi Mây Hồng

Ngô Thụy Miên

 

 


(1994)

 

 

Cho mây ươm tóc em nồng

Tình yêu tắm trong mây hồng

Tuổi nào khóc trên cung đàn

Cho hoa vướng áo em dài

Mơn man hôn tóc mây cài

Bâng khuâng mơ ánh trăng vàng

Lả lơi ngoài song

 

Cho em gót bước yêu kiều

Làn mây áo bay trong chiều

Hàng cây đứng nghe tuổi buồn

Cho em đắm đuối môi cười

Xôn xao em đến bên người

Chơi vơi tiếng hát bên trời

Mùa Thu êm trôi

 

Mây bay cho gió ôm nhẹ nắng tơ

Xõa tóc em ngồi viết thơ

Giọt nắng nghe chuyện ước mơ

Đong đưa cho nắng thôi đừng lãng phai

Cho ngón tay mềm em ru

Chiều buông lá vàng nhẹ rơi

 

Cho mây giăng kín môi sầu

Lệ tình thắm tơ duyên đầu

Một đời ngát hương dịu dàng

Xin cho em giấc mơ hồng

Cho em yêu dấu trong lòng

Cho em thương nhớ mơ mộng

Tình yêu bay cao

ngothuymien.cjb.net


Tuổi Mây Trắng

Vũ Quốc Việt

 

 

 


Mây trắng sẽ mãi mãi như nụ hoa bên đời

Mây trắng sẽ hát mãi cho đời vui

 

1. Kìa một làn mây che nghiêng lối em sao hồn nhiên

Tuổi hồng của em trinh nguyên trắng trong ôi thần tiên

Tóc em nhẹ bay mà cứ ngỡ như là mây nghe sao dịu dàng

tu u tu...

Ôi làm si mê bao chàng trai

 

Môi em xinh xắn như đóa hoa tươi trong ngày xuân

Em vui em hát những ước mơ xanh tuổi mây trắng

 

Mây trắng, em mãi ước mơ làm mây trong chiều

Mây trắng, em muốn hóa thân thành mây

Mây trắng sẽ mãi mãi như nụ hoa bên đời

Mây trắng sẽ hát mãi cho đời vui

 

Repeat 1.

 

Em làm mây, làm mây trắng bay trong chiều

Em làm mây, làm mây trắng bên bên đời

Thanh Thảo trình bày

Sơn Nguyễn


Tuổi Mộng Mơ

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1973)

 

Em ước mơ mơ gì, tuổi mười hai, tuổi mười ba?

Em ước mơ em là, em được là tiên nữ

Ban phép tiên cho hoa biết nói cả tiếng người

Ban phép tiên cho người chắp cánh bay giữa trời.

Thật đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ tiên!

Thật đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ tiên!

 

Em ước mơ mơ gì, tuổi mười ba, tuổi mười bốn?

Em ước mơ mang hồn, em mang hồn thi sĩ

Theo gió mưa em đi, hát xây mộng cho người

Trên cánh thơ tuyệt vời, hát yên vui cõi đời.

Thật đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ hoa!

Thật đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ hoa!

 

Em ước mơ mơ gì, tuổi mười tư, tuổi mười lăm?

Em ước mơ em đẹp như trăng rằm tươi tắn

Thoa phấn son em mang chiếc áo dài khăn hồng

Em sẽ thi đua cùng với hoa khôi khắp vùng.

Thật đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ xinh!

Thật đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ xinh!

 

Em ước mơ mơ gì, tuổi mười lăm, tuổi mười sáu?

Em ước mơ không nhiều, xin một điều yêu dấu

Không ước mơ xa xôi, ước mơ được nên người

Cô gái yêu nước Việt bước chân theo giống nòi.

Thật đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ ngoan!

Thật đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ ngoan!

Sưu Tầm


Tuổi Mười Ba

Ngô Thụy Miên

Nguyên Sa

 

Trời hôm nay mưa nhiều hay rất nắng

Mưa tôi trả về bong bóng vỡ đầy tay

Trời nắng ngạt ngào tôi ở lại đây

Như một buổi hiên nhà nàng dịu mát.

 

Trời hôm ấy mười lăm hay mười tám

Tuổi của nàng tôi nhớ chỉ mười ba

Tôi phải van lơn ngoan nhé! đừng ngờ

Tôi phải van lơn ngoan nhé! đừng ngờ.

 

Áo nàng vàng Anh về yêu hoa Cúc

Áo nàng xanh Anh mến lá sân trường

Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương

Anh thay mực cho vừa mầu áo tím.

 

Rồi trách móc trời không gần cho tay với

Và cả nàng hư quá sao mà kiêu ...??

Nên đến trăm lần nhất định mình chưa yêu

Nên đến trăm lần nhất định mình chưa yêu

CN


Tuổi Mười Lăm

Trương Quang Lục

 

 


Ngày em... còn tuổi mười lăm

Anh thường hay nói... em như trăng rằm

Em cười... nũng nịu ngây thơ

Ơ này anh nhé...... mẹ cười cho coi

 

Mười lăm em đẹp như tiên

Ngây thơ nhu mì... hiền dịu biết bao

Trong tim... anh thấy dạt dào

Bao giờ anh được... sang nhà thăm em

 

ĐK:

 

Hò ơ hò ơi...

Bây giờ em tuổi mười lăm

Sao em nghe nặng... trong lòng băn khoăn

Mười lăm tuổi đã qua rồi

Bồi hồi mong đợi... bóng người sang thăm

Hò ơi... hò ơi...

Đêm nay... dưới ánh trăng rằm

Bên nhà ai đó... pháo hồng men say

Trời ơi... nghe mặn mắt cay...

Chúc anh hạnh phúc... vui vầy anh ơi...

Yếu Nhân


Tuổi Mười Tám

Võ Tá Hân

Phạm Thế Trường

 

Sáng tác ngày Jan 29,1997

 

Tuổi em tròn mười tám

Hay nhìn ánh trăng rằm

Mong tìm vì sao lạc

Để ước mộng trăm năm

 

Tuổi em tròn mười tám

Đêm đêm thường nằm mơ

Cho lòng thêm đắm đuối

Sáng dậy tiêc ngẩn ngơ

 

Tuổi em tròn mười tám

Thầm nghĩ chuyện vẩn vơ

Yêu ngườI chưa hề biết

Lòng thẫn thờ bâng khuâng

 

Tuổi em tròn mười tám

Mắt biếc như biển sao

Một đêm nào sương lạnh

Thuyền ai đó lạc vào

 

Tuổi em tròn mười tám

Tóc mây xõa vai gầy

Má ửng hồng trong nắng

Vương chút tình thơ ngây

 

Tuổi em tròn mười tám

Hay làm rớt nụ cười

Cho người em mơ ước

Xin dâng hiến cuộc đời…

 

Tài Liệu tham khảo: Tuyển Tập mười tình khúc phổ thơ : "Guốc Tía".

 

tvmt


Tuổi Ngọc

Phạm Duy

 

 


Xin cho em, một chiếc áo dài

Cho em đi, mùa Xuân tới rồi

Mặc vào người rồi ra

Ngồi lạy chào mẹ cha

Hàng lụa là thơm dáng tiểu thơ

 

Xin cho em, một chiếc áo mầu

Cho em đi nhẹ trong nắng chiều

Một chiều nhiều người theo

Ở ngoài đường, trên phố

Và lòng người như áo phất phơ

 

Xin cho em một chiếc áo như mây hồng !

Xin cho em một chiếc áo như mây hồng !

 

Xin cho em một mớ tóc dài

Cho em phơi ngoài hiên nắng rọi

Rụng một vài sợi thôi

Còn lại một con suối

Dòng mượt mà buông xuống chùm vai

 

Xin cho em một mớ tóc nồng

Êm như nhung, để em gối mộng

Mộng này là thần tiên

Mộng và người quyến luyến

Và chập chờn những bóng dáng quen.

 

Xin cho em một mớ tóc tơ xanh rờn !

Xin cho em một mớ tóc tơ xanh rờn !

 

Xin cho em còn một xe đạp

Xe xinh xinh, để em đi học

Từng vòng, từng vòng xe

Là vòng đời nhỏ bé

Đạp bằng bàn chân gót đỏ hoe

 

Cho em leo từng con dốc dài

Cho em suôi về con dốc này

Rồi một ngày mai đây

Từng kỷ niệm êm ái

Chở về đầy trên chiếc xe này !

 

Xin cho em nhiều thêm chuyến xe êm đềm!

Xin cho em nhiều thêm chuyến xe êm đềm!

VTER


Tuổi Ngu Ngơ (Tuổi Vu Vơ)

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1973)

 

Tuổi nào hay tủi thân

Và hay khóc với hay dỗi hờn

Tuổi nào hay ngạnh ương,

Tuổi hay bĩu môi và nguýt lườm

Có khi vùng vằng lui tới

Có khi ngồi thừ không nói

Có khi nằm dài co ro bụng đó

Tuổi nào khi dửng dưng,

Đang náo nức bỗng dưng thoáng buồn

Tuổi nào nũng nịu luôn,

Rồi gay gắt âm thầm não nuột

Có khi cười đùa thân thiết

Có khi thiệt rầu muốn chết

Sống trong nhiệt cuồng,

Yêu ghét liên miên

Dễ thương thay cái tuổi ngù ngờ

Tuổi ơ hờ, tuổi ngu ngơ hờn giận vu vơ !

 

Tuổi nào mở lòng ra,

Thả theo gió bay đi bốn mùa

Tuổi còn thêu dệt hoa

Và bốn chữ ''ái tình tôn thờ ''

Phất phơ một hồn đom đóm

Khát khao một vùng ánh sáng

Muốn dâng mình vào trong cơn lửa sống

Tuổi thường hay ngẩn ngơ,

Tuổi say đắm tương lai ngóng chờ

Tình gần bỗng vội xa,

Rồi khép nép xưng tội hững hờ

Có khi ngồi nhà vui quá

Có khi sầu về trên phố

Viết hay đọc hoài không hết phong thư.

Dễ thương thay cái tuổi dại khờ !

Tuổi trông chờ, tuổi ngây thơ

Huyền ảo như mơ !

 

Tuổi là của tình thương,

Từ con rắn đến voi, đến hùm

Kể luôn tới loài dun, dù nó dữ hay là nó hiền

Có thiên thần, thì cũng có

Lũ ác quỷ ở bên đó

Thế nên tuổi dành ngu ngơ ở giữa

Tuổi là của vị tha,

Tuổi thương sót biết cho mấy vừa

Tuổi một ngày một xa,

Thì hãy giữ cho tuổi không nhoà

Giữa nơi lọc lừa gian trá,

Vẫn mang một niềm tha thứ

Sống trong rừng già, nhún bước nai tơ.

Dễ yêu thay cái tuổi thật thà !

Tuổi nhân từ,

Tuổi đương tơ độ lượng bao la !

 

 

 

 

họctrò


Tuổi Sợ Ma

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1973)

 

Đêm qua em gặp ma, ma lem luốc con ma đen ngòm

Tóc ma dài, áo với quần tả tơi dơ dáy

Đêm qua em gặp ma, ma da trắng nhe đôi răng vàng

Con ma bùn, ma gàn gàn dở dở ương ương.

Đánh, đánh, đánh con ma, đánh con ma, đánh con ma

Loài ma qủy dữ, phải đánh !

Đánh, đánh, đánh con ma, đánh con ma, đánh con ma

Loài ma qủy dữ phải thua !

 

Đêm qua em gặp ma, ma men mắt say sưa đỏ ngầu

Giơ tay chào ma cờ bạc đầu râu xơ xác

Đêm qua em gặp ma, con ma túy xanh xao mơ màng

Ma kinh hoàng, ma cà rồng thuộc loại Ma Vương.

Đánh, đánh, đánh con ma, đánh con ma, đánh con ma

Loài ma qủy dữ, phải đánh !

Đánh, đánh, đánh con ma, đánh con ma, đánh con ma

Loài ma qủy sẽ phải thua !

 

Đêm qua em gặp ma, ma gian ác, ma cô lọc lừa

Sống nương nhờ nơi ai lầm và nơi ai lỡ

Đêm qua em gặp ma, con ma giáo lưỡi cong to mồm

Ma om xòm, bao nhiêu lần làm hại lương dân.

Đánh, đánh, đánh con ma, đánh con ma

Lũ mafia, loài ma khủng bố

Đánh, đánh, đánh con ma, đánh con ma

Loài ma đầu trữ, đầu cơ !

 

Đêm qua em gặp ma, nhưng em đánh cho ma tan tành

Ma vô hình, nhưng chúng mình phải giơ tay đánh

Đêm qua em bình an, ma đánh thức em ngay bên giường

Nhưng ma này, ma dịu dàng gọi là maman !

Hỡi bé ! Hãy nên ngoan ! Hãy nên ngoan ! Hãy nên ngoan !

Đừng cho Mẹ mắng ! Phải ngoan !

Maman ! Hỡi Maman ! Hỡi Maman ! Hỡi Maman !

Mẹ yêu, mẹ mến, mẹ thương !

 

Sưu Tầm


Tuổi Thần Tiên

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1973)

 

Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền

Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền

Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn

Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.

Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào

Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào

Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu

Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.

Đường ngôi rẽ, tóc xanh, tóc chưa dài

Guốc đây rồi, còn thêm giầy mới

Đường ra ngõ thấy xa tít chân trời

Viên kẹo đường, ngậm hoài chẳng tan.

 

Tuổi thần tiên sống theo hoa học trò

Phượng về thắm tươi trên sân trường nhà

Tuổi thần tiên rướn lên theo thầy cô

Phá vỡ sương mù, theo ánh sáng xa.

Tuổi là cây bút thon thon ngọc ngà

Tuổi là sách thơm, trong như ngoài bìa

Tuổi là tay viết xanh xanh hàng chữ

Ép trong đôi tờ, cánh bướm đã khô.

Tà áo trắng phất phơ, gió la đà

Trên đường chiều mùa Thu, đầy lá

Cỏ trinh nữ tắm trong phấn thông mờ

Khi mưa về, e thẹn cỏ hoa.

 

Tuổi thần tiên có quê hương hoà bình

Một làn khói lam bay ngang đầu đình

Tuổi thần tiên, lúa thơm tho đầy gánh

Tiếng ca dân mình, gạo trắng trăng thanh.

Tuổi thần tiên có con sông thật dài

Và nhà máy to kêu vang hồi còi

Tuổi thần tiên có quê hương đổi mới

Nước non thanh bình cho bé yên vui.

Mùa Xuân đến, lên chùa phát tâm nguyện

Nơi Phật đường, tuổi thêm thần tiên

Mùa Đông đến với đêm Chúa êm đềm

Giáng Sinh về, đẹp tuổi thần tiên.

 

 

Sưu Tầm


Tuổi Thần Tiên 4

(mầm non)

 

 


1) Thế giới tuổi thơ

nhạc ngoại quốc – lời Việt : Nguyễn Ngọc Thiện

Thanh Thảo

2) Đèn cù

Dân ca Bắc Bộ

Tam ca Aùo Trắng

3) Học đếm

Nguyễn Ngọc Thiện

Bé Thanh Thảo

4) Múa cho mẹ xem

Xuân Giao

5) Hài : Siêu nhân

Hữu Nghĩa, Trung Dân

6) Bé nhè

Nguyễn Đức Toàn

Cẩm Vân

7) Rước đèn tháng tám

Vân Thanh

Bạch Long và thiếu nhi

8) Trống cơm

Dân ca

Ba Con Mèo 9) Hòa tấu đàn đá

Phù Đổng 2

10) Phù Thủy kể chuyện

Xuân Hương & Thanh Bạch

Tất My Ly

11) Chú ong nâu

Tân Huyền

Tốp ca thiếu nhi

12) Búp bê bằng bông

Lê Quốc Thắng

Bé Xuân Mai

13) Cùng nhau hòa đàn

Trần Văn Khê

Tốp ca thiếu nhi

14) Khi bong bóng bay

Thế Hiển

Lam Trường

15) Ba cây nến lung linh

Ngọc Lễ

Ngọc Lễ & Phương Thảo

Hoài Thương


Tuổi Thần Tiên 5

(mầm non)

 

 


1) Thế giới tuổi thơ

nhạc ngoại quốc – lời Việt : Nguyễn Ngọc Thiện

Thanh Thảo

2) Người hành tinh

Hữu Nghĩa, Nhật Cường

3) Sài Gòn cô tiên năm 2000

Phương Uyên

Nhóm Mắt Ngọc

4) Trinkle Little Stars

nhạc ngoại quốc – lời Việt : Nguyễn Ngọc Thiện

Tốp thiếu nhi NHHB

5) Thiên thần của mẹ

Ngọc Lễ

Ngọc Lễ, Phương Thảo

6) Thời trang người hành tinh

Tốp thiếu nhi NHHB

7) Liên khúc : Giấc mơ bay

Sông Trà

Em vẽ con tàu tương lai

Nguyễn Ngọc Thiện

Bay lên khắp vì sao

Lê Quốc Thắng

Tốp thiếu nhi NHHB

8) Quái vật hành tinh

Tốp thiếu nhi NHHB

9) Liên khúc : Bạn cùng robot

Lê Quốc Thắng

Chú robot dễ thương

Vũ Hoàng

Nếu chúng mình có phép lạ

Phạm Tuyên

Tốp thiếu nhi NHHB

10) Tiếng ve gọi hè

Trịnh Công Sơn

Tam ca áo trắng

11) Sửa hình Thanh Bạch

Thanh Bạch

12) Xiếc : Ngẫu hứng pho tượng cổ

Đoàn xiếc TP.HCM

13) Tía má em

Minh Lương

Bé Xuân Mai

14) Phù thủy kể chuyện

Xuân Hương & Đoàn xiếc TP.HCM

15) Hoàn Châu công chúa

Lương Chí Cường

Lương Chí Cường, Quế Trân

16) The cup of life

nhạc ngoại quốc

Nhật Hào, Lý Hải, Nhóm Lí Lắc

Hoài Thương


Tuổi Thanh Xuân

Ngoại Quốc

LV: Chánh Trang

 

 

Khi ta say mê bước chân theo điệu nhạc

là đời sống kia bao ưu phiền chợt ta đi thiên đường

như ngời sáng trên bờ môi kia nồng say

ta là hương hoa về đây rực rỡ đời này

 

Khi ta vương mang những nỗi đắng cay kiếp người

để trọn đời quay quắt những ưu phiền nặng đôi vai

chi bằng vui cùng tháng năm đời kia chẳng trở lại

thời gian trôi lặng câm một kiếp dài

 

Khi con tim héo hon chất thêm những tuổi đời

đừng ngại ngần chi nữa hãy quay về

hừng đông tan đi bóng đêm dĩ vãng sau lưng người

tìm cho mình trong đời kia một lối đi

 

ĐK:

 

Ôi tuổi thanh xuân đẹp như giấc mơ trong ngần

một đời người trào dâng nỗi vui khi xuân thì

khi xuân thì em có yêu ( 2 lần ) yêu sao cuộc đời

 

Ôi tuổi thanh xuân đẹp tựa vầng trăng lung linh trời cao

một đời người trào dâng niềm vui tuổi xuân đó một thời mộng mơ

Ngọc Dung


Tuổi Thơ

Lê Thương

 

 


Trời xanh xanh mát

Hương thơm thơm ngát

Cùng nhau ta múa điệu ca

Cùng nhau ta hát đời ta

Nhụy hoa thanh khiết

Men hoa ngây ngất

Hát cho tâm hồn được khuây

Cũng như cảnh đẹp được bay

 

Sớm bắt bướm hái hoa kêu la nô đùa

Chiều lại ra dạo chơi vườn hoa

Tối quyến luyến má ba vui ca bên đèn

Bảy giờ đêm nằm ngủ mơ thấy tiên

 

Cười vui ca hát

Tươi thắm đôi môi ướt

Bàn tay năm ngón cùng xinh

Màu da trong trắng mượt tinh

Chìm trong đôi mắt bao ướt mơ trong vắt

Sướng thay cho đời trẻ thơ

Mỗi trang sách là bài thơ

 

Sớm bắt bướm hái hoa kêu la nô đùa

Chiều lại ra dạo chơi vườn hoa

Tối quyến luyến má ba vui ca bên đèn

Bảy giờ đêm nằm ngủ mơ thấy tiên

 

Trẻ con theo ánh ưa trái cây ưa bánh

Hàm răng hay sún vì chua

Mà ai cho bánh thì ưa

Dầm mưa dang nắng

Chơi cát dơ mẹ mắng

Sống vui trong bầu trời thơ

Sướng thay cho đời trẻ thơ

 

Sớm bắt bướm hái hoa kêu la nô đùa

Chiều lại ra dạo chơi vườn hoa

Tối quyến luyến má ba vui ca bên đèn

Bảy giờ đêm nằm ngủ mơ thấy tiên

 

Sớm bắt bướm hái hoa kêu la nô đùa

Chiều lại ra dạo chơi vườn hoa

Tối quyến luyến má ba vui ca bên đèn

Bảy giờ đêm nằm ngủ mơ thấy tiên

 

Evergreen


Tuổi Trẻ Chúng Ta

Châu Đình An

 

 


Tuổi trẻ chúng ta hãy đứng lên làm cách mạng

Tuổi trẻ chúng ta ngẩng cao đầu thắp sáng niềm tin

Đừng bi quan chán chường sống với quá khứ

Những sâu mọt tranh giành chỉ biết lợi danh

 

Tuổi trẻ chúng ta bước hiên ngang vì giống nòi

Tuổi trẻ oai hùng vững tin vào đất nước ngày mai

Dù bao phen nước nhà nguy biến sóng gió

Dân tộc mình nòi giống cháu con Tiên Rồng

 

Tuổi trẻ chúng ta ơi đã bao lâu ta còn e ngại

Tuổi trẻ chúng ta ơi phá tan đi những ngày đen tối

Anh cùng tôi đứng trong chiến hào

Vai kề vai đứng lên vẫy chào, một lời XÔNG TỚI!

 

Tuổi trẻ chúng ta nhớ thương yêu về nước nhạ

Cuộc sống đau buồn của dân mình kiếp sống lầm than

Lòng tin yêu quyết thề tiến bước cứu nước

Sống tuổi trẻ phải sống xứng đáng anh hùng

Sống tuổi trẻ phải sống xứng đáng anh hùng


Tuổi Trẻ Lên Đường

Trầm tử Thiêng

 

 


Tuổi trẻ như kim cương

Lóng lánh đẹp lạ thường

Rộn rã những trái tim yêu thương

Tuổi trẻ ôi mênh mông,

Như núi rừng trùng trùng.

Cơn mơ bay giữa trời nắng êm.

 

Tuổi trẻ như kim cương

Lóng lánh đẹp lạ thuờng

Chẵng lẻ cứ sống trong đau thương

Một thời xuân âm u

Tan tác lòng hận thù

đôi chân biết đâu là bến bờ

Cả đời sinh gian lao

nghèo nàn

Còn lẫn những tiếng ca hiên ngang

 

Tuổi trẻ đêm qua đêm

Thao thức về phận mình

Tương lai trôi theo chiều bấp bênh

 

ĐK

Đừng phí lãng thêm mùa xuân

Ta ghé vai báo tin giờ lên đuờng

Nguyện xóa bóng đêm từ đây

đem quyết tâm đắp xây lại ngày mai

 

Đừng sợ hãi những trái tim cằn khô

Quên chúng ta sống trong ao hồ

Mà mạnh sống vẫn cứ nuôi đại duơng

đang vút bay chói ngời theo ngàn huơng

 

Tuổi trẻ Thiên An Môn

đem máu vạch thành đường

đuờng núi sấm chớp qua Nam Dương

Tuổi trẻ quê hương ta

Dang buớc nhịp phù đổng

vuơn vai theo tuổi trẻ Á đông.

 

Tội nghiệp cho em thơ

Khôn lớn từ bụi bờ

Truờng lớp giấy bút đang bơ vơ

Tội nghiệp cho em côi

Em gái tuổi vừa tròn

Vong thân trôi theo đời áo cơm

Hẹn hò trong gian lao

Ôm ấp tình đồng bào

Bồng bế dắt díu qua cơn đau

Chần chừ thêm bao lâu ?

Chia cách tình lạnh lùng

Quanh đây hởi da vàng bốn phương ?

 

ĐK

Đừng phí lãng thêm mùa xuân

Ta ghé vai báo tin giờ lên đường

Nguyện xóa bóng đêm từ đây

đem quyết tâm đắp xây lại ngày mai

 

Đừng sợ hãi những trái tim cằn khô

Quên chúng ta sống trong ao hồ

Mà mạnh sống vẫn cứ nuôi đại duơng

đang vút bay chói ngời theo ngàn hương

 

Nặng tình yêu quê hương ta

Ta quyết buộc đời vào

Cùng với những đớn đau chia xa

 

Kể từ sau đêm nay

Muôn hướng về gặp lại

Ta chung câu " tuổi trẻ lên đường" (2 lần)

New Year 2002


Tuổi Trẻ Việt Nam

Trịnh Công Sơn

 

 


Tuổi Trẻ Việt Nam là hầm hố chông gai

Mắt đăm đăm nhìn những xóm thôn lúa vùi

Sớm mai nào nhìn đoàn quân qua đầu núi

Nghe trong lòng một nỗi ngậm-ngùi

Tuổi trẻ Việt Nam là rừng núi nguy nan

Bắc Nam hai miền những đứa con ngang-tàng

Sao không chờ diệt mối thù chung

Hai mươi năm là xác người Việt nằm

 

ÐK:

 

Làm sao ta giết hết những đứa con Việt Nam

Dù quê hương bóng tối trong tim vẫn chờ mong

Xưa ta không thù-hận vì đâu tay ta vấy máu

Mai đây ai chiến đấu cho nước non dài lâu

Trên cánh đồng và khắp bao núi rừng

Anh em đã chết máu xương hòa trong

Một tấm lòng chung

 

2.

 

Tuổi trẻ Việt Nam mìn và súng trong tay

Lớn lên trên hoang-tàn trên đất không tiếng cười

Cơn mơ nào vừa bừng lên trong giờ cuối

Khi viên đạn vừa cắm vào người

Tuổi trẻ Việt Nam nhìn trời sáng phương Ðông

Thấy tương-lai là những đấu tranh không ngừng

Mai đây từng giọt máu hùng anh

Xin quê hương nở lớn từng nụ hồng

 

(vào ÐK)

 

3.

 

Tuổi trẻ Việt Nam ngồi vào chiếc xe lăn

Nhớ, chân tay nào đã cách xa thân mình

Trên chiếc nạng một rạng đông chưa kịp lớn

Trong hy vọng đã có nụ tàn

Tuổi trẻ Việt Nam còn vừng trán nhăn nheo

Sáng bên kia rừng tối đã qua lưng đèo

Trong tim người Phật Chúa chìm sâu

Hai mươi năm tội ác còn nhiệm mầu

 

(vào ÐK để hết)

 

 

Tài liệu: Tập nhạc Trại Hè Ðất Nước - Nessonvaux 7/75 . Lực lương Sinh Viên Việt Nam Chống Cộng tại Liège – Belgique .

 

Nguồn: Băng-nhạc Kinh Việt Nam & Ta Phải Thấy Mặt Trời được phát hành năm 1971 hoặc 1972.

 

 

 

 

 

 

Hư Vô


Tuổi Vàng

Nhật Vũ

 

 


1.

Em yêu đời tuổi thơ

Yêu ban mai

Yêu nắng vàng

......................

Em yêu đời học sinh

Yêu ba me

Yêu mái trường

 

Đk:

Em yêu anh/ yêu chị hiền hoà

Không bon chen tranh tụng muộn phiền

Quanh năm vui chơi cùng bạn hiền

Yêu yên vui/ yêu đời hoà bình

Cất tiếng cười/ cho đời vui tươi

 

2.

Em yêu trời đẹp xanh

Yêu trăng thanh

Yêu chi Hằng

...............

Yêu cánh đồng cỏ xanh

Yêu hoa xuân

yêu bướm vàng

 

Đk:

Em yêu anh/ yêu chị hiền hoà

Không bon chen tranh tụng muộn phiền

Quanh năm vui chơi cùng bạn hiền

Yêu yên vui/ yêu đời hoà bình

Cất tiếng cười/ cho đời vui tươi

Midi: geocities.com/nhatvu2k/nvTuoiVang.html


Tuổi Xa Người

Từ Công Phụng

 

 


Một chiều êm tay đan tay dìu nhau trên lối

đưa em đi nhè nhẹ vào đời

Bằng vòng tay tôi nâng niu mùa thu thức giấc

đưa em vào ngày tháng vỗ về

Kể từ em đem cô đơn mọc lên phố vắng

khi em mang nụ cười khỏi đời

Từng chiều rơi nghe như cõi lòng mình tê tái

ngỡ như đời còn gọi tên nhau

 

Ngày đó khi một lần, một lần tiếng hát

đồng loã đưa em vào vùng trời lấp lánh

bằng những cánh sao trời đầy đôi mắt ngước trìu mến.

Em, em xa dần ngàn đời hoang vắng

tôi đi về buồn chưng kẽ tóc

bước chân này còn trọn kiếp hoang vu

 

Một mình đi lang thang trong mùa đông rét mướt

nghe bơ vơ hồn mình lạc loài

Buồn dậy lên trên dung nhan gầy xanh cuả tuổi

trên tháng ngày hằn vết đời mình

Trời mùa Đông hong khô đi niềm tin sỏi đá

trên đôi tay này mình còn gì

Và giòng sông trôi đi vô tình mang tất cả

cuộc đời này cuả người hay tôi


Tuổi Xuân

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1973)

Bỗng dưng yêu đời ! Bỗng dưng yêu đời !

Nhìn mây trăng trắng bay trên nền trời

Nhìn mây trăng trắng bay ra ngoài khơi

Bỗng dưng yêu đời ! Bỗng dưng yêu đời !

Tình yêu thứ nhất quê hương đẹp ngời

Rồi yêu kế tiếp năm châu mọi nơi.

Yêu biết bao cuộc sống

Yêu biết bao cuộc đời

Yêu từ ngày hôm nay

Yêu sẽ yêu còn dài.

 

Bỗng dưng yêu người ! Bỗng dưng yêu người !

Từ nơi xóm vắng hay trên lộ đầy

Từ nơi phố đó hay trong làng đây

Bỗng dưng yêu người ! Bỗng dưng yêu người !

Ở trong thương xá hay trên vỉa hè

(hoặc) Ngồi xe lam lắc rung rinh đường quê.

Em mến yêu trẻ thơ

Em kính yêu ông già

Yêu Thầy và Cô

Yêu kiếp em học trò.

 

Bỗng dưng vui nhiều ! Bỗng dưng vui nhiều !

Niềm vui thứ nhất, ba nuông mẹ chiều

Và vui thêm nữa anh yêu, chị yêu

Bỗng dưng vui nhiều ! Bỗng dưng vui nhiều !

Niềm vui kế tiếp không chê giầu nghèo

Và vui chót hết, em luôn được yêu.

Đâu xá chi đẹp xấu

Em nết na yêu kiều

Nên nhiều người đi theo

Yêu sẽ cho gặp nhiều !

 

Bỗng dưng mơ màng ! Bỗng dưng mơ màng !

Tình thương yêu đến ôi sao vội vàng

Tình yêu chất chứa ôi trong buồng tim

Bỗng dưng mơ màng ! Bỗng dưng mơ màng !

Một con tim bé bao nhiêu là tình

Chỉ lo nó vỡ con tim đẹp xinh.

Nhưng em không sợ tim mình vỡ toang

Nhưng em không ngại tim mình vỡ toang

Em ca em hát, em vui rộn ràng

Em ca em hát, em vui rộn ràng

Là la la là la la là là...

 

 

 

 

họctrò


Tuổi Xuân

Nguyễn Quí Thuận

 

 


Sáng tác đầu thập niên 40

 

 

Nào chúng mình ra quay một vòng hát mà chơi

Hoà cao tiếng lên đưa nhịp lòng vang khắp nơi

Đời có đoàn ta sao bỏ hoài những ngày vui

Vui cùng nhau hát, bao tình thân ái, bao lòng hăng hái

Nào đứng cầm tay chung một vòng nối tình thâm

Lòng khắn khít nhau ca một lời yêu chứa chan

Đồng chí đồng tâm theo gương này giống nhà Nam

Vui cùng nhau hát, bao tình thân ái, bao lòng hăng hái

Nào cất đều lên vang một trời tiếng hùng ca

Mừng trông nước non vui tươi dường như gấm hoa

Hầu khắp còn ghi công anh hùng chí ngày xưa

Vui cùng nhau hát, bao tình thân ái, bao lòng hăng hái

 

 

Tham khảo:

1-Giọng hát Phượng Bằng trong CD Ca khúc Phật Giáo: Mùa sen nở, phát hành tại Việt Nam.

Anthony Trần


Tuổi Xuân Thì

Tú Minh

 

 


Ngày đi qua đong đưa trong bóng nắng

Lòng ngập ngừng sao thấy quá bâng khuâng

Chiều nay nghe nhẹ buồn

Lặng ngắm áng mây trôi

Tình xuân ơi đến với em

Một lần thôi để nhớ mong hoài

 

Rồi chiều nhẹ buông

Rồi ngày lặng qua

Êm ái vô cùng

Có tiếng hát nào bằng ngàn lời ru

Đưa em đến trong mơ

 

Mùa Xuân em xinh môi mắt biếc

Giọng ngọt ngào lời hát vút lên cao

Gọi gió gió đi qua

Gọi mùa Xuân đến với em

Tuổi mộng mơ mười bảy xuân thì

 

 

 

tvmt


Tưởng Đã Phôi Pha

Thái Hiền Phương

Jimmii J.C. Nguyễn

 

 

Này đời tôi ơi đừng cho mong manh quá, khi cuộc tình rơi như lá,

Em vội đi từng ngày qua thương nhớ giá buốt tim ta.

Dù tình mình tan như khói ngày từ biệt người đi không nói một câu gì, này em ơi yêu nhau để làm chi...

 

Đọc:

 

Em, từ khi hai ta chia tay tôi đã đi khắp nơi để tìm quên em,

Hà Nội cũng không thể giúp tôi vì Hà Nội còn nhớ về em,

còn đợi chờ ngày em trở lại.

Huế bây giờ còn buồn hơn vì Huế không thấy em,

Huế hỏi tôi tóc em có còn muợt mà như dòng sông Hương nhiều kỉ niệm.

Ôi làm sao tôi có thể trả lời

 

Chorus:

 

Cuộc tình buồn ngày nào giờ thì tuởng đi qua trong đời ta.

Mà người tình thì cứ như là mây bay đi không về.

Để lòng mình cững bơ vơ dạt đi xa xôi phương nào,

tìm lại mình giờ đã phôi pha tình xa

Người tình yêu ơi làm sao cho em biết,

trong đời này ta không nuối tiếc,

ôi thời gian ngày xa xưa thương nhớ vẫn sống trong ta.

Dù kỷ niệm chơi vơi quá giờ chỉ còn ngồi bên khói thuốc đợi em về,

này em ơi ta vẫn khắc khoải như mê

 

Đọc:

 

Đà lạt những đồi thông vẫn khắc tên em,

những con đường mù sương vẫn còn nằm chờ đôi bàn chân nhỏ bé.

Nha trang biển cứ rì rào ngày đêm biển gọi.

Tôi về lại Sài gòn để rồi tôi nhớ em nhiều hơn

vào những buổi chiều bên quán cà phê vắng,

ngồi một mình xót thương cho cuộc tình mà tôi tuởng đã phôi pha....

Jimmii J.C. Nguyễn

vk & Nguyễn Hoàng Linh


Tưởng Không Còn Nhìn Thấy Nhau

Trầm Tử Thiêng

 

 


1.

Tưởng không còn nhìn thấy nhau

Thuở tình em đem thuộc về người

Tưởng không còn nhìn thấy nhau

Thuở  lòng anh nặng trĩu cơn đau

Tưởng không còn lôi kéo nhau

Đến cuối đường giăng mắc vực sâu

Tưởng không còn làm khổ nhau

Kể từ đêm khăn gói xa nhau

 

DK:

Tưởng không còn nhìn thấy nhau

Qua biển đêm sau trong cơn giông bão

Nhưng ai đâu ngờ đời còn vẫn gặp nhau

Em đang níu cơn đau, anh đang níu cơn đau

 

2.

Tưởng không còn nhìn thấy nhau

Cuộc tình duyên tan vỡ từ đầu

Tưởng không còn nhìn thấy nhau

Tình chìm sâu dài tháng năm đau

Tưởng không còn thương nhớ nhau

Qua mấy trời xa vắng thật lâu

Tưởng không còn lừa dối nhau

Buộc đời nhau, gieo khó cho nhau

sophisticated


Tưởng Mình Đã Quên

Thế Hiển

 

 


Tưởng mình đã quên nhau

Quên mau rồi lại nhớ

Tưởng rằng đã quên đi

Quên luôn bản tình ca

Chuyện đã mấy năm qua

Bây giờ còn gì cho ta

Giọng người vẫn quanh đây

Cho dù chỉ là phút giây

Tình yêu còn đây

Em vẫn quanh tôi

Bên phím dương cầm

Tình yêu đầu tiên

Câu hát năm xưa

Vẫn mãi trong lòng

Tưởng rằng đã chia ly

Hay đâu còn gặp gỡ

Tưởng rằng đã chôn sâu

Bao nhiêu kỷ niệm xưa

Lòng cứ mãi bâng khuâng

Quay mặt còn nặng đôi chân

Thà người đã quên ta

Cho lòng khỏi nặng xót xa

 

 

Ngọc Thi


Tưởng Người Chết Đi

Trần Thiện Thanh

 

 


Tưởng người chết đi,

Nhưng không anh lại về.

Anh trở về từ ngục tối hay mộ sâu

Người yêu ơi! anh còn đó em còn đây.

 

Tình mặn hơn nước mắt.

Người yêu ơi! khi tình thiếu phút vui gần,

Tình thành nghĩa trang buồn.

Thật không em hay là giữa cơn mộng trôi,

Bừng dậy mất nhau thôi.

Vòng tay ôm xin thật ấm, xin thật đầy,

Để còn trong bao lâu.

 

Tưởng người ... hay mộ sâu

Tình ngày xưa nhen ấm

Trong tâm hồn đôi tình nhân.

Tình bàng hoàng nghe bom súng,

Anh muôn trùng nên tình buồn.

Thật nhiều đêm ước muốn

Chiến chinh dài sẽ tàn phai.

 

Người vẫn còn người trong tay.

Rồi một đêm nghe súng

Kêu ba lần trong vườn hoang.

Một nửa hồn nghe tin báo

Anh ngã gục chiến trường gần.

Mộ nào cho bia gỗ

Dấu sơn đề tên người thân.

Còn lại chuyện gì cho em?

 

Tưởng là chết đi,

Nhưng không anh lại về,

Anh lại về, anh lại về.

Vành khăn tang, ôi! tình tứ

Như lời em đợi chờ trong giông bão.

Đại dương chân trân châu báo

Cũng không bằng một phút giây tương phùng.

Tình trăm năm cho tình ngắn trên trần gian,

Tình trọn nghĩa yêu đương.

Tình thiên thu cho người chết

Đã trở về tuyệt vời như hôm nay.

 

Tưởng người......... mộ sâu?


Tưởng Như Con Người

(chưa biết)

 

 


(CAPO -4.TIME 2/4.TEMPO 92)   (Te Quiero Dijiste)

 

INTRO:          | C | Bb | C | Bb

 

                            | C Dm | Em

Tưởng tình trăm năm núi đá

Dm                   | C  Dm | Em7

Vẫn thênh thang cùng nắng gió

     A7           | Dm Dm7/C Dm6/Bb | G7

Biết đâu một ngày trôi xa

                        | C  Dm | C

Đã phai màu ước mơ

 

Ngở người quanh đây mãi mãi

Cũng như tim mình đắm đuối

Bỗng vơi trong chiều phôi pha

                           | C  Dm | C  C7

Xóa tan ngày tháng vui

 

                                        | F         | Dm

            Cuộc tình lênh đênh sóng gió

               Adim     | Em   | Em7

            Ưu phiền đã bao ngày

                A7             | Dm   | D7

            Như giọt nước trên ly đầy

                                      | F6 | G7 (NO CHORD)

            Đã rơi tràn xuống tay

 

Ngở người cho ta phút cuối

Vẫn xanh như màu lá mới

Biết đâu trên đường chim bay

Có trôi tình qua môi


Tưởng Như Còn Người Yêu

Phạm Duy

Lê Thị Ý

 

Ngày mai đi nhận xác chồng

Say đi để thấy mình không là mình

Ngày mai đi nhận xác anh

Cuồng si thuở ấy, hiển linh bây giờ

Cao nguyên hoang lạnh ơ hờ

Như môi góa phụ nhạt mờ vết son

Tình ta không thể vuông tròn

Say đi mà tưởng như còn người yêu

 

Phi cơ đáp xuống một chiều

Khung mây bàng bạc mang nhiều xót xa

Dài hơi hát khúc thương ca

Thân côi khép kín trong tà áo đen

Chao ôi ! Thèm nụ hôn quen

Chong đèn, hẹn sẽ đêm đêm đợi chờ

Bây giờ anh phủ mầu cờ

Bây giờ anh phủ mầu cờ

 

Em không nhìn được xác chàng

Anh lên lon giữa hai hàng nến trong

Mùi hương cứ tưởng hơi chàng

Ôm mồ cứ tưởng ôm vòng người yêu !

Ngô Đồng


Tưởng Niệm

Trầm Tử Thiêng

 

 

 


Ta nghiêng vai soi lại cuộc đời, thì hãi hùng hoàng hôn chợt tới

Ta nghiêng tai soi lại tình người, thì bóng chiều chìm xuống đôi vai

Đang đam mê cho đời nở hoa, chợt bàng hoàng đến kỳ trăn trối

Đang nâng niu cuộc tình lộng lẫy, bỗng ngỡ ngàng hụt mất trên tay

Ta khổ đau một đời, để chết trong tình cờ

Ta tìm nhau một thời, để mất nhau vaì giờ

Bàn tay làm sao giữ, Một đời vừa đi qua

Bàn tay làm sao giữ, Một thời yêu thiết tha

Mang ơn em trao tình một lần, là kỷ niệm dù không đầm ấm

Mang ơn em đau khổ thật đầy, là nắng vàng dù nhốt trong mây

Mang ơn trên cho cuộc đời ta, vaì vạn ngày gío cuồng mưa lũ

Trong cơn đau một vùng hương khói, kéo ta về, về cõi hư vô

 

 

 

 

Ngô Đồng


Tưởng Niệm Nhạc Sĩ Ngọc Bích

Ngọc Bích

tvmt

 

Mộng Chiều Xuân - Tưởng Niệm Nhạc Sĩ Ngọc Bích

Một luồng gió lạnh bất ngờ tới quận Cam... Gió thổi hiu hắt, lạnh lùng, mưa rơi từng hạt lấm tấm, làm chiều tưởng nhớ Ngọc Bích mang âm hưởng của những ngày cuối năm. Mọi người đi vội từ khu đậu xe vào nhà hàng Emerald Bay, lòng chùng xuống đôi chút ... Phần đông khán giả tham dự Chiều Ngọc Bích là thân hữu của nhạc sĩ, như lời nhận xét của nhạc sĩ Nguyễn Hiền, nhưng cũng có các bác tới vì muốn được sống lại trong giây phút thời tình tứ, với nhạc lãng mạn, nhạc của thuở ban đầu tạo nên nền Âm Nhạc Việt Nam, còn gọi là Tân Nhạc.

 

“Gió chiều thầm vương bao nhớ nhung

Người yêu thoáng qua trong giấc mộng

Vui nguồn sống mơ những ngày mong chờ

Trách ai đành tâm hững hờ

Mối tình đầu xuân ai thấu chăng ?

Lòng tha thiết vương theo tiếng đàn

Mơ đời ái ân những ngày phong trần

Sống trong mộng đẹp ngày xuân”

 

Lời hát này nghe quen thuộc quá phải không các bạn trẻ ? Hẳn rồi, vì cứ độ xuân về ta lại nghe từ đài phát thanh, hay thỉnh thoảng cũng từ dĩa hát của ông bô bà bô . Bài hát quen thuộc đó là bài : "Mộng Chiều Xuân" của Nhạc Sĩ Ngọc Bích, viết từ đầu thập niên 50, cũng như phần đông những bài hát nổi tiếng của ông. Đó là các bản: "Khúc nhạc chiều Mơ, Thiếu Nữ trên Mây Ngàn, Con đò đưa Xác, Thuở Trăng Về, Đêm Trăng Xuân, Bến đàn xuân, Đôi chim giang hồ... "

 

Mộng Chiều Xuân cũng là tựa "Chiều Nhớ Ngọc Bích", một chương trình nhạc về một người Nhạc Sĩ đã đến với âm nhạc Việt Nam từ thuở đầu. Xen kẽ giữa những bài hát của Ngọc Bích, là những lời tâm tình của các nhạc sĩ lão thành, đã sống, làm việc và quen biết Nhạc Sĩ Ngọc Bích trong một thời gian dài, từ thời kháng chiến cho đến những năm tháng sống tại quê người. Nhạc Sĩ Nguyễn Hiền, có lẽ là người thân quen Nhạc Sĩ Ngọc Bích lâu nhất, từ thời hai người còn học lớp ba, thuở còn tắm sông, rảy mựt vào người nhau. Thân sinh ra Nhạc Sĩ Ngọc Bích là cụ Đốc thú y Nguyễn Huy Bằng, là người có biệt tài sử dụng đủ loại nhạc cổ truyền như đàn bầu, đàn thập lục, tỳ bà ... Những lúc bố đi vắng, Nhạc sĩ Ngọc Bích cũng đem các đàn của bố ra đánh cho bạn bè nghe. Thế rồi nhạc sĩ Nguyễn Hiền lại học nhạc chung với nhạc sĩ Ngọc Bích. Thời kỳ kháng chiến chống Pháp, Nhạc sĩ Ngọc Bích đẻ ra bài hát nổi tiếng “Say Chiến Công", để khuyến khích tinh thần chiến đấu, danh từ "Bà già giết giặc" cũng từ một bài hát kháng chiến thời đó, do Nhạc sĩ Ngọc Bích sáng tác. Nhạc Sĩ vào Nam sớm, và tiếp tục sinh hoạt cho đến khi qua Mỹ.

 

Ban nhạc The Star Band họp nhau tổ chức buổi tưởng niệm Mộng Chiều Xuân, nhạc Ngọc Bích, cũng là dịp giỗ 100 ngày của Nhạc Sĩ, tuy không là thành viên chính thức, nhưng đã tham dự rất nhiều trong các buổi trình diễn của ban nhạc The Star Band. Ban Nhạc này đặc biệt lắm! Các nhạc công gồm có Lão, Trung và Thanh niên. Các bậc lão thành gồm có N.S. Nguyễn Hiền (chơi accordeon), N.S. Trần Trịnh (Electric keyboard), N.S. Quang Anh (keyboard), các ông trung niên là N.S. Phạm Gia Cổn (chơi saxophone, clarinet), N.S. Lý văn Quý (lead guitar), Nguyễn Đức Trịnh (drum), và những thanh niên rất trẻ, Bách Tùng con trai của nhạc sĩ Trần Trịnh (trumpet), Deanna (trumpet), em Tina Huỳnh (flute, tenor sax), Kim Chi (clarinet), Kim Ngân (trombone), Hai em là cháu ngoại của Thầy Phạm Biểu Tâm . Các thành phần thuộc ba lứa tuổi khác nhau, mà làm việc chung được với nhau, thật là một thành tích đáng được đề cao! Để bắt đầu chương trình ban nhạc Star Band hoà tấu bài "Mộng Chiều Xuân" nghe rất du dương, êm ái .

 

Phải nói là chương trình có không khí thân mật, đầm ấm nhờ tài ăn nói hoạt bát của bác sĩ Phạm Gia Cổn, cô MC duyên dáng Hồng Vân,và anh nhạc sĩ Nguyễn Đức Cường . Phần nhạc đơn ca và song ca, gồm nhiều tiếng hát tài tử hơn là các ca sĩ chuyên nghiệp . Nhưng đây là những tiếng hát đầy nhiệt thành, tập dượt công phu . Nhạc của Ngọc Bích thật lãng mạn, êm tai, nhe. nhàng, là một đóng góp cho nhạc trữ tình, thuở 50, 60, một thoáng Frank Sinatra, Tony Bennett, với dàn nhạc đệm có rất nhiều loại kèn khác nhau . Có những bản hát của Ngọc Bích nghe xa xưa lắm, nhưng có bản thân quen vô cùng . Tỷ như bản "Chờ một kiếp mai", Ngọc Bích sáng tác cùng với Xuân Tiên, đã được hai ca sĩ của Ngàn Khơi, B.S. Nguyễn thị Nhuận và Vương Lan đồng ca.

 

”Môt chiều ngoài trời u ám, mưa rơi hiu hắt lắng mơ hình bóng, xót xa ngân trong cung đàn, ngày vui năm xưa đâu còn?

Rồi một ngày nào xa nhau hẹn cùng trăng nước nhớ câu nguyện ước, nhớ khi chia tay đôi đường lòng còn vương vấn!”

 

Ca sĩ tài tử cũng là một giọng ca của Ngàn Khơi, Bác Sĩ Vương Đức Hậu đã mở đầu với nhạc khúc Bến Nhạc Lòng, B.S. Phạm Gia Nghị giọng mạnh, rất có triển vọng, hát bản "Khúc Nhạc chiều Mơ", ca sĩ Duy Anh, tức nhạc sĩ Lý văn Quý của Star Band đóng góp với bản "Đôi Chim Giang Hồ", một bài hát, nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn cho là hay nhất của N.S. Ngọc Bích . Ca sĩ Kim Tước đã hát bản Giấc Mơ Ngàn, Lệ Thu vừa từ phi trường tới đã hát bản "Khúc Nhạc Tương Tư", Quỳnh Giao với hai bản "Thuở Trăng Về" và "Xuân Nhớ Chiến Sĩ", Mỹ Thúy với "Lời Hẹn Xưa ". Luật sư Michelle Mai Nguyễn hát một bản của Nhạc sĩ Phạm Đình Chương (Lá Thư Mùa Xuân) rất tới, và cô ca sĩ dễ thương Thanh Mai hát một bài của N.S. Trần Trịnh (Tiếng Hát Nửa Vời). M.C cũng là Nhạc Sĩ Nguyễn Đức Cường trình bày một bản nhạc do mình sáng tác. Hai ông bác sĩ Hậu và Nghị song ca bản "Hương Tình" để chấm dứt chương trình. Có sự đóng góp đặc biệt của ban Cổ nhạc Lạc Hồng, gồm các thành viên rất trẻ tuổi, chơi những nhạc cụ cổ truyền VN, đàn tỳ ba, đàn tranh, sáo. Các em hòa tấu bản " Mơ về Sông Hương" cũng của N.S. Ngọc Bích.

 

Bản Giấc Mơ Ngàn sáng tác cùng với Nhạc Sĩ Phạm Duy từ năm 1951, mà N.S. Phạm Duy cũng đã quên. Khi xem tập nhạc “Mộng chiều Xuân”, phát hành để gây quỹ, trang trải lệ phí cho Chiều nhạc tưởng niệm, nhạc sĩ Phạm Duy mới nhớ ra. Thế cho nên khán giả tự nhiên được nghe một câu chuyện lý thú từ Bố Già. Nhạc Sĩ Phạm Duy lên diễn đàn, với nụ cười hóm hỉnh trên khuôn mặt. Ông cho biết xuất xứ của bản “Giấc Mơ Ngàn”. Nhạc sĩ Ngọc Bích viết bản này vì đang yêu một cô gái có tên là Thái Hằng, nhưng lúc đó N.S. Phạm Duy cũng không biết, sau khi bản nhạc ra đời, thì là N.S. Phạm Duy đã cưới được người đẹp Thái Hằng. N.S. Phạm Duy cũng bày tỏ tâm sự, nói lên vai trò đóng góp của ông, cũng như của mọi người hải ngoại khi có những buổi tưởng niệm như thế này: Đó là vai trò "conserver"- cũng giống như từ "conservatoire" – tức là "giữ gìn" lịch sử âm nhạc VN . Nếu dân Việt hải ngoại không làm, thì không ai làm cả, chắc chắn là VN hiện nay sẽ cố tình quên một nhạc sĩ như Ngọc Bích.

 

Nhạc sĩ Lữ Liên người bé nhỏ, rất tếu lâm, không hổ danh là người đã đẻ ra những bản nhạc AVT bất hủ . Nhạc Sĩ Lữ Liên nhắc nhở thời gian qua Mỹ, đã cùng nhạc sĩ Ngọc Bích đi đánh đàn, lập ban nhạc AVT Hải Ngoại gồm Lữ Liên, Ngọc Bích, Vũ Huyến. Gần nhầt là lần đi trình hội chợ tết Nguyên Đán của cộng đồng, mấy ông bô lão phải xách đàn vào cổng hội chợ thật xa, may mà kiếm được xe dẩy hàng của siêu thị, chứ ông nào cũng xanh lè mặt. Nhắc đến kỷ niệm này, lòng tôi xao xuyên, nghĩ đến các ông nhạc sĩ già đã bỏ công đi đánh nhạc cho Cộng Đồng và lũ trẻ nghe, mà nhiều khi vô tình chúng ta không để ý đến . Nhạc sĩ Lữ Liên có khuyên ông bạn già của mình nên kiếm một “bà già cỡ bà già giết giặc” để nâng khăn sửa túi, thôi đừng mơ mộng một “dáng huyền” nữa. Nhưng nhạc sĩ Ngọc Bích đã ra đi mà không thực hiện được lời khuyên của ông bạn hay bông đùa Lữ Liên.

 

Nhạc sĩ Lê Trọng Nguyễn, tác giả bản "Nắng Chiều" cũng có nói đôi lời nhớ lại về ông bạn Ngọc Bích của mình, nhất là những ngày cuối trên giường bệnh.

 

Đối với người viết bài này chắc có lẽ điều thích thú nhất là được xem sự hòa hợp giữa Đông Âu, giữa đàn dây violin, cò Tây và đàn cò VN. các nhạc sĩ lão thành hoà tấu hai bản nổi tiếng quốc tế, bản Le Beau Danube (Giòng Sông Xanh) và bản La Paloma. Nhạc Sĩ Lữ Liên đã xử dụng đàn cò, nhạc sĩ Nguyễn Hiền đàn accordeon, nhạc sĩ Nguyễn Đức Lưu đàn violin, nhạc sĩ Trần Trịnh đánh đàn piano điện. Nhạc sĩ Nguyễn Đức Lưu gọi đó là ban nhạc Ráp. Giữa tiếng cười ồ của khán giả, N.S tiếp: Ráp đây khg có nghĩa là Ráp theo nhạc Mỹ Ráp mà Ráp là "Nối Lại". Ráp lại với nhau mà chơi nhạc. Thường nhạc sĩ Ngọc Bích là 1 thành viên của ban nhạc, nhưng ông đã ra đi, nên nhạc sĩ Trần Trịnh thế vào. Đúng nghĩa quá thể !

 

Người viết bài này được sinh ra sau khi Nhạc Ngọc Bích ra đời (các bản nổi tiếng của Ngọc Bích thường là đầu thập niên 50). Tham dự Nhạc Ngọc Bích không vì tưởng nhớ thời lãng mạn, nhưng vì tò mò, muốn học hỏi, tìm hiểu lịch sử âm nhạc Việt Nam. Không bỏ công đến, vì những khám phá về Ngọc Bích, những câu chuyện vui bên lề thật lý thú, và cũng biết thêm được một khía cạnh sinh hoạt âm nhạc của cộng đồng Việt Nam hải ngoại.

tvmt


Tưởng Rằng Đã Quên

Trịnh Công Sơn

 

 


Tưởng rằng đã quên, cuộc tình sẽ yên

Tưởng rằng đã quên, nhưng tim yếu mềm

Một ngày thấy em là đời bỗng đêm vây khốn.

 

Tưởng rằng đã quên, cuộc tình sẽ yên

Tưởng rằng đã quên, thân đau muốn nằm

Vì từng bước em là từng mũi đinh cuồng điên.

 

            Còn gì đâu những đóa hoa hồng

            Vì trái tim tội lỗi lưu vong

            Còn gì đâu những má xưa nồng

            Dù xác thân còn phút ăn năn.

 

Tưởng rằng đã quên, cuộc tình sẽ yên

Tưởng rằng đã quên, em qua phố rộng

Một lời trối trăn còn tìm thấy trong đôi mắt.

 

Tưởng rằng đã quên, cuộc tình sẽ yên

Tưởng rằng đã quên, tay em vẫn còn

Dựng đời bão lên làm từng vết thương hồn nhiên.


Tương Tư

Quốc Tuấn

Nguyên Sa

 

Ngày em đến, đến cho anh xây ước mộng

Để rộn ràng lời yêu thương muốn trao

Rồi em như mây gió thấp thoáng xa dần

Rồi xa anh, trôi mãi đi phương trời xa mơ

 

  Ngàn nhung nhớ, đến mang cho ai nỗi sầu.

  Để đợi chờ buồn vương trong mắt ai.

  Lời yêu, thương chưa dám nói lúc ban đầu

  Để tiếc nuối, bao ước mơ, mơ trong vòng tay ân tình.

  Thầm nguyện cùng em yêu nhau suốt đời

 

 Đ.K.:

Sầu tương tư, viết lên câu ca tiếng nhạc

Để nhịp đàn như buông tiếng tơ.

Đời anh, như cánh én mãi mãi đi tìm

Mùa xuân tươi, muôn sắc hoa đưa ta vào mơ mộng vàng.

Mộng đẹp cùng em anh mang ngóng chờ.

 

Đ.K.:

Yêu em, yêu em rồi.

Nụ cười đó, ánh mắt hôm nào.

Làm sao quên dược giây phút ban đầu.

Mơ hôn em môi nồng tình say đắm trong mơ mộng

để cho mong chờ thôi hết từ đây.


Tương Tư

Quốc An

 

 

 

 


Từ chợ em ra về quanh co con đường quê

Trời thu, mưa lất phất anh đợi dưới hàng tre.

Dừng chân, dừng chân tà áo lụa, cho anh trao bài thơ

Tương tư, tương tư anh dệt mộng, ráo bước em hững hờ.

 

 

Tím đường hoa mắc cỡ, sao em có bóng người

Dõi theo cười khúc khích, về đi thôi anh ơi!

 

 

 

 

Trần Dương


Tương Tư

Nguyễn Minh Châu

Thơ: Mỹ Ngọc

 

Em hỡi em cớ sao vô tình

Không thấy anh bước đi bên mình

Hồn nhiên em cười em nói

Quả tim anh lạc muôn lối

Chờ em tan trường theo sau

 

Mây trắng bay trắng như tâm hồn

Thơm ngát hương mắt môi ngây tròn

Nhìn nhau bao điều chưa nói

Mà sao nghe lòng xao xuyến

Phải chăng đây là cơ duyên

 

Mơ mai kia đi về chung lối

Cho anh quên mùa thu tới

Mưa rơi không lạnh tim côi

Khi đã trọn đôi

Tương tư nhớ đêm về thao thức

Tà áo dài bay, em dáng thiên thần, lịm chết hồn anh

 

Em nhé em sẽ yêu thương hoài

Yêu đến khi tóc xanh phai mầu

Gởi trao bao lời ưu ái

Gọi tên em là yêu dấu

Ðời vui khi mình bên nhau

 

Hoài Thương


Tương Tư 2

Mặc Thế Nhân

 

 

 


Một ngày không thấy em, là một ngày không thấy vui

Buồn nhớ nhớ thẫn thờ như không hồn.

Một ngày không thấy em, là một ngày nghe nhớ nhung,

Đường phố vẫn đông người mà buồn tênh.

Rượu uống đến môi mềm cho quên người,

Tìm quên, quên đâu thấy, thấy nhớ thêm.

Tà áo lướt qua thềm lại từng người,

Nhìn theo nghe cay đắng len vào tim.

Từng giờ trông bước em, rồi từng giờ trông bóng em

Người hỡi có hay rằng anh đang chờ!

Một ngày mong thấy em nhìn một lần môi mắt em

Ngày đó chắc yêu đời và trọn vui....

 

[Hát lại từ đầu]

Thanh Thanh


Tương Tư 3

Mặc Thế Nhân

 

 

 


Chờ anh trong chiều nay, nắng hôn đường phố dài

Người qua đôi từng đôi, lắng nghe buồn xua tới

Người vui sao là vui, nhởn nhơ cười nói nhiều

Lòng nghe như tịch liêu, vắng anh chiều hắt hiu.

Thèm nắm đôi bàn tay, nắm tay chuyền ấm lòng

Vì không thấy cô liêu, mà sao lại thiếu

Thiếu đôi tay mềm, hỡi chiều...

 

Chờ anh trong chiều nay, nắng lên đường phố dài

Ngày mai anh lại đi, biết đâu rồi xa cách

Hẹn nhau sao lại quên, vắng anh đường phố buồn

Hàng cây im ngủ say, cớ sao mình đứng đây...

 

Thanh Thanh


Tương Tư 4

Mặc Thế Nhân

 

 


Bao nguồn vui đã tắt lòng chết theo ngàn tiếng ca

Nghe niềm đau ray rức mưa gió nức nở xót xa

Oi làn da thơm hương trinh dâng lên tuyệt vời

Ôi bờ môi thắm thơ ngây in trong nụ cười

Khi tình yêu lòng đắm say ngàn ước mơ

Ôi mộng tình đôi lứa êm ái như ngàn ý thơ

Khi tình tan vỡ tan theo mơ ước  một ngày

Trong niềm băng giá con tim thổn thức yêu

Em ơi nếu biết thế

Thà đừng quen nhau đừng mơ phút ban đầu

Cho tình ta thêm đau

Em ơi nếu biết thế

Thà đừng yêu nhau

Đừng yêu phút ban đầu

Cho tình ta thương đau

 

Phấn son chưa nhạt môi hồng

Xa xôi em còn nhớ không

Một chiều mưa bay giăng giăng

anh gởi màu hoa tím

như màu máu con tim

đang tàn lửa hương duyên

một mai mang xuống tuyền đài

 

tvmt


Tương Tư 44

Mặc Thế Nhân

Cung Trầm Tưởng

 

Phải chi em đừng có chồng và anh còn đơn côi

Thì giờ đây em đâu buồn, anh đâu sầu

đâu long lắng, đâu phân vân

Chiều qua ru em ngủ, chiều nay em theo chồng

thế hỏi lòng có buồn không?

 

Tiếc thương cũng rồi, thành thôi ván đóng thuyền

Còn đâu ước mơ gì cũng thế

Nhưng lỡ yêu rồi, em ơi biết bao giờ

Lòng mới quên được người xưa, hỡi em?

 

Phải chi em đừng có chồng và anh không là riêng ai

Thì ngày nay duyên đôi mình không âm thầm

Không xa cách không đau thương

Lòng anh không than thở, lệ em không chan nhòa

Những khi mình đến tìm nhau

 

Tiếc thương cũng rồi, đành thôi ván đóng thuyền

Còn đâu ước mơ gì cũng thế

Nhưng lỡ yêu rồi, em ơi biết bao giờ

Lòng mơí quên được người xưa, hỡi em ?

 

 

Ghét ai


Tương Tư Hằng

Vinh Sử

Trường Hải

 

(sáng tác đầu thập niên 70)

 

Nhịp 4/4 Điệu Slow Rock Hợp âm Mi thứ

 

1.

 

Hằng ! . . . Hằng . . . tương tư em

Anh ngày tháng . . . đợi chờ

Hằng ! . . . Hằng . . . anh yêu em

Yêu từng phút . . . từng giờ

Yêu từ buổi . . . quen sơ

Trong một quán . . . ta quen nhau

Mưa chiều ta trú chung hiên

 

2.

 

Hằng ! . . . Hằng . . . tương tư em

Anh cảm thấy . . . mỏi mòn

Hằng ! . . . Hằng . . . anh yêu em

Như biển sóng . . . dập dồn

Yêu nhiều lắm . . . nên đau

Đau nhiều quá . . . nên tương tư

Anh hoài mang bóng hình em

 

Điệp khúc

 

Hằng hỡi ! . . . Hằng ơi !

Sao em . . . đành hững hờ

Hằng hỡi ! . . . Hằng ơi !

Em là hơi thở tim anh

 

Hằng hỡi ! . . . Hằng ơi !

Sao em . . . đành lạnh lùng

Hằng hỡi ! . . . Hằng ơi !

Em là lẽ sống đời anh

 

3.

 

Hằng ! . . . Hằng . . . tương tư em

Anh cảm thấy . . . thiệt thòi

Hằng ! . . . Hằng . . . anh yêu em

Cho dù Chúa . . . ngậm ngùi

Anh vẫn muốn . . . yêu em

Anh vẫn mãi . . . yêu em

Cho dù sương khói đời anh

 

Tài liệu tham khảo: Nhạc Việt tập 2, NS Trường Hải biên soạn và xuất bản, 1988 .

 

 

Bien Nho


Tương Tư Khúc

Ngoại Quốc

Mỹ Huyền

 

Ánh trăng lẻ lơi sao muôn ngàn đang chiếu soi

Cô gái xinh tươi đang mơ mộng cho mối duyên đầu

Nhớ bao ngày qua dưới trăng ngà hai chúng ta

Hẹn hò nhau tiếng yêu đương sao

mặn mà

Ánh sao nhẹ rơi em yêu kiều môi mắt say

Trong trái tim em câu ân tình anh rót êm đềm

Chỉ riêng mình anh không bao giờ em

đổi thay

Dù thời gian có phôi phai tình nào xa

Nhẹ nhàng tình yêu đến rất nhanh

Em say muá ca với bao cung đàn

Lòng này nguyện trao hết đến anh

Bên nhau khẫn xin ước mơ duyên lành

Bao yêu thương hiến dâng cho một người

Đêm buông lơi ánh trăng như đang cười tươi

Gió khuya lạnh căm anh đi rồi đêm

vắng tanh

Em nhớ thương ai bao mong chờ trong những đêm dài

Áo em nhẹ bay tóc mây dài buông lã lơi

Giờ mình em hát trong đêm buồn chơi vơị..


Tương Tư Thu

Lã Văn Cường

 

 


Chiều trắng lan vương đầy trên gác vắng

Dáng Thu xưa người áo tím lỡ sang rồi

Lòng say sưa mơ nói chuyện sum vầy

Em chợt đến lòng vui nhưng mở hội

 

Trời sắp tắt ta mong trời đừng tối

Đứng nhìn em say sóng cả mặt trời

Nắng em ngoan qua ánh mắt đầy vơi

Ta thấy được bằng hạt mơ diễm kiều

 

(Đừng khóc em yêu ân tình xưa vẫn đợi

Dù cánh hoa rơi bay trong trời bão gió

Ngày tháng nên thơ trong lòng ta vẫn nhớ

Màu tím bâng khuâng trong chiều tàn cuối Thu ) 2 lần

 

Chiều nháo nhác Thu vàng trên lối cũ

Vẫn chờ em biền biệt chốn xa 

Và mùa đông như đã đến mơ hồ

Ta chợt xót cõi tình thơ rơi rụng

 

Chiều chán ngắt thẫn thờ trên gác vắng

Bỗng trong lòng khao khát mộng đầu tiên

Sao tình yêu còn vương mãi lụy phiền

Có trở Lại dáng Thu người áo tím…

 

 

tvmt


Tương Tư Trăng

(chưa biết)

Từ Yên

 

Trăng nghiêng nghiêng xuống triền đồi

Ngỡ em rủ tóc về tôi mộng huyền

Chẳng hay trời đất đảo điên

Mà trăng mây ấy đã liên tưởng người

 

Ô hay đời vẫn đẹp tươi

Sao tôi đã mất tiếng cười của em

Ô hay đời vẫn êm đềm

Ô hay tôi vẫn còn vương nỗi niềm

Nỗi niềm tôi ở trăng đêm

Nỗi niềm tôi gửi cho em

 

Trăng lang thang xuống cuộc đời

Rủ tôi phiêu lãng dạo chơi cuộc tình

Mới hay tình vẫn hiển nhiên

Mà riêng tôi đã ngả nghiêng mấy vòng

 

Ô hay ngã mấy vòng không

Tôi nay mới biết tấm lòng nhân gian

Ô hay đời vẫn rộn ràng

Nên trong tôi vẫn còn vương nỗi niềm

Nỗi niềm tôi ở trăng đêm

Nỗi niềm tôi gửi cho em

 

EG


Túp Lều Lý Tưởng

Hoàng Thi Thơ

 

 


Từ ngày hai đứa yêu nhau mộng ước thật nhiều!

Từ ngày hai đứa yêu nhau lòng ước bao nhiêu!

Mộng vàng hai đứa có chi là quá xa xôi:

Ta mơ một mái nhà tranh

Ta mơ một túp lều tình

Đời mình đẹp mãi với Em và Anh

Đời mình đẹp mãi dưới túp lều xinh...

Rồi mình đi kiêm liễu xanh kết làm mành!

Rồi mình xin khóm trúc xinh trồng hết chung quanh!

Ngoài vườn hoa cúc hoa mai nào khác chi tranh

Ban mai mình ngắm màu hoa

Đêm đêm mình ngắm chị Hằng

Dù nghèo cuộc sống vẫn thêm hào hoa

Đời mình đẹp quá có ai bằng ta...

 

Túp lều lý tưởng của Anh và của Em!

đâu đâu nào Anh ơi?

Túp lều lý tưởng của Em và của Anh!

đâu đâu nào Em ơi?

Túp lều lý tưởng đó ta xây bằng duyên bằng tình

không ai mà yêu bằng mình

khi ta đứng nhìn một đàn con xinh.....

Tình mình không chắc dễ mua hạnh phúc bằng tiền!

Vì tiền chưa chắc đã cho cuộc sống như tiên!

Ti`nh nghèo hai đứa ước mơ chỉ bấy nhiêu thôi

Ta mơ một mái nhà tranh

Ta mơ một túp lều tình

Đời mình đẹp mãi với Em và Anh

Đời mình đẹp mãi dưới túp lều xinh

tvmt


Túy Ca

Tú Nhi

 

 


Thà rót cho ta trăm nghìn chung rượu độc

Đừng một lời nào mai mỉa cho nhau

Đưa ta đi, đưa ta vào cơn lốc

Cho mang mang, cho mang mang đến tột đỉnh sầu.

Này này rót đi em từng chén buồn cay đắng

Cho ta cười trong nỗi xót xa đưa

Rót nữa đi em, em rót đầy ly cạn

Say giùm ta, say giùm ta như từ thuở bao giờ.

Em cứ lên ngôi đi xin đừng run và đừng sợ

Bởi ta say nên thần tượng cũng lưu mờ

Đêm đứng đó ta ngồi nghe gió hú

Trong âm vang, vang dậy sóng sông hồ.

Rót nữa đi em rồi mai về xứ lạ

Để mình ta, mình ta buồn cho héo hắc tim gan

Hết thật rồi sao? Thôi ta xin từ tạ

Cuộc tình này, cuộc tình này rồi cũng đến dở dang

Này này uống đi em một giọt sầu ly biệt

Cho ta về trong nỗi nhớ buồn tênh

Xin đừng cho ta thêm một lời nào tha thiết

Bởi sông dài, bởi sông dài ta còn mãi lênh đênh.

tvmt


Tùy Hứng Lý Qua Cầu

Trần Tiến

 

 


Bằng lòng đi em về với quê anh

Một cù lao xanh một giòng nước xanh

Bằng lòng đi em về với quê anh

Mình ngồi bên nhau tình tự quê hương

Bằng lòng đi em về với quê anh

Mùa mưa, cầu tre dẫu khó đưa dâu

Bằng lòng bên anh dưới mái tranh nghèo

Về đây người quê chỉ có tấm lòng

Có chiếc xuồng ba lá để đưa (yêu) em

 

Ôi đóa hoa tím trôi liu riu

Giòng sông nước chảy liu riu

Anh thấy em nhỏ xíu, nhỏ xíu anh thương

Ôi những đêm ngắm sông, nhớ em buồn muốn khóc

Tình anh qua điệu lý qua cầu

 

Bằng lòng đi em, bằng lòng, bằng lòng đi em ...

 

2.

 

Bằng lòng đi em

Bằng lòng đi em

Bằng lòng đi dù muôn trùng xa

Khúc dân ca bắc cầu em tới

 

Bằng lòng đi người yêu nhỏ bé

Khúc dân ca điệu lý qua cầu


Tuyển Tập Nhạc Nguyễn Thiện Lý

Nguyễn Thiện Lý

 

 


Lời giới thiệu: Trong dịp tham dự Chương Trình Sinh Hoạt Văn Hóa Mùa Hè 2002 do Câu Lạc Bộ Văn Học & Nghệ Thuật vùng HTĐ tổ chức vào tháng 9 vừa qua, tôi được gập lại nhạc sĩ Nguyễn Thiện Lý, một người bạn đồng môn CVA. Ông ân cần tặng cho tôi CD tựa đề "Mưa Bên Kia Sông". Trước đây khán thính giả đã được nghe nhạc do Thiện Lý sáng tác, nhưng đây là lần đầu tiên ông cho ra đời một tập nhạc gồm 12 bản nhạc "tràn đầy tình cảm vẫn vương quê hương đất nước". Trong số các tác phẩm hay nhất của Thiện Lý phải kể đến 4 bản nhạc sau đây: "Dáng Xuân", "Sầu Mây", "Mưa Bên Kia Sông", và "Mừng Em Thêm Một Tuổi Đời". Tuy nhiên "Em Đi Bỏ Lại Nụ Cười" phổ thơ của Trần Quan Niệm và "Tình Đất" phổ thơ Đỗ Quảng lại là hai sáng tác siêu việt nhất của nhạc sĩ Thiện Lý, bởi vì biến thơ thành nhạc hay cần nhiều hơn là một chút cảm hứng và một chút thiên tài. Sau đây kính mời độc giả đọc hai bài phê bình nhạc của Thiện Lý do hai nhà thơ kiêm nhà văn Trần Quán Niệm và Võ Đình Tuyết biên soạn.Thái Nguyên - VietNest.

 

Trần Quán Niệm, Spring 2002

 

Trước năm 1975, ca sĩ Lệ Thu đã hát bản “Mưa Bên Kia Sông” và gần đây ca sĩ Thu Phương quốc nội cũng liên tiếp trình bầy nhạc của anh trên các CD mới nhất.

 

Ngoài Lệ Thu, có lẽ Thu Phương không hề biết tác giả Nguyễn Thiện Lý ghi trên bài ca là ai và hiện đang ở đâu. Tương tự, tại hải ngoại, ngoại trừ thân hữu cuả anh tại miền Đông, giới yêu nhạc ít khi nghe đến tên nhạc sĩ Thiện Lý mặc dù anh sáng tác khá nhiều và được ái mộ một cách nồng nhiệt trong giới văn nghệ sĩ và thính giả yêu nhạc tại Washington DC, Boston,Pennsylvania, Delaware và New Jerseỵ Sở dĩ thế vì Thiện Lý tính tình trầm lặng, anh sáng tác nhưng phần lớn chỉ giữ cho riêng anh hoặc trình bầy trong các đêm nhạc thính phòng giữa một nhóm nhỏ thân hữu mà thôi.

 

Dáng dấp nghệ sĩ, mảnh khảnh, anh dành rất nhiều thì giờ trầm tư trong thanh vắng, đắm chìm vào cõi mộng ảo riêng tư, cô đơn với cây đàn, chơi nhạc hay sáng tác. Lời nhạc thật trữ tình, chọn lọc, đầy lãng mạng tính với những hình ảnh như “Môi Em Đã Ngủ Bên Trời”, “Súng đạn kia xin giữ ngoài quan ải. Chuyện tình này xin kể lại nhau nghe”.

 

Ngoài những bản nhạc do chính anh soạn lời, Thiện Lý còn dùng ngón đàn tài hoa phổ vào nhạc những bài thơ tâm đắc của thân hữu. Phải nói rằng rất khó đưa thơ vào nhạc một cách hài hòa để thơ và nhạc nương tựa nhau tuy một mà hai, tuy hai mà một. Nhưng Thiện Lý đã thành công một cách rực rỡ. Anh đã chọn thơ của thi sĩ Hàn Trúc, Võ Đình Tuyết, Trần Quán Niệm. Người thưởng ngoạn khó mà phân biệt được đâu là thơ, đâu là nhạc. Hơi thơ lãng mạng đã được nhạc cuả anh nâng lên đỉnh cao, chắp đôi cánh lướt nhẹ vào tâm hồn người nghe, rung động ngọt ngào... Hình ảnh chàng trai áo trắng cùng người yêu dạo trên bờ cát mịn. nàng tháo đôi dép mềm, gót son bước những bước e lệ bên chàng. Và những hạt cát trinh nguyên trắng muốt của bãi biển Nha Trang đã bám lấy những ngón chân hồng, trong bài "Hạt Cát Bám Gót Chân Em" thử hỏi tâm hồn những chàng trai hải hồ nào mà không thổn thức, xao xuyến những kỷ niệm đẹp của một thời tình ái xa xưạ Em Đi Bỏ Lại Nụ Cười là một bài ca thiền vị, lãng đãng khói sương, vô thường, hư ảo.

 

CD Mưa Bên Kia Sông gồm 12 bản nhạc: Dáng Xuân, Sầu Mây, Mưa Bên Kia Sông, Hạt Cát Bám Gót Chân Em, Môi Em Đã Ngủ Bên Trời, Nụ Buồn Vương Trên Môi, Nhớ Về Đà Nẵng, Viễn Phố, Tình Đất, Em Đi Bỏ Lại Nụ Cười, Muà Thu Vàng.

 

Cô Gái Miền Nam, Mừng Em Thêm Một Tuổi Đời, hát bởi các giọng ca chọn lọc trong gia đình Hải Quân, Đức Nam, Băng Thanh, Triệu Vinh, Kim Loan, Bích Lâm, Quốc Anh, Ái Liên, Võ Đình Tuyết với lời mỏ đầu và lời cuối của Thiện Lý. Nhạc của anh biến đổi qua nhiều thể điệu, kể cả Valve lả lướt và Tango sang trong, là hai thể điệu khó viết. Hòa âm của nhạc sĩ Đức Nam đã làm nổi bật nhạc của Thiện Lý.

 

Từ trước đến nay, Thiện Lý vẫn ngần ngại trong việc thực hiện CD nhạc của riêng anh, tuy nhiên gần đây với sự khuyến khích, gần như thúc đẩy, bởi thân hữu ái mộ, Thiện Lý đã tuyển lựa 12 bài đắc ý nhất để cho ra mắt thính giả. Anh chăm sóc từng chi tiết về việc thu âm, hòa âm phối khí, chọn lựa giọng hát cho hợp với tinh cảm của từng bài và hình ảnh trình bầy bìa CD, để trước hết là chính anh hài lòng với đứa con tinh thần đầu tay và sau là không phụ lòng thân hữu ái mộ.

 

Nguyễn Thiện Lý tốt nghiệp khóa XIV Sĩ Quan Hải Quân Nha Trang. Xin trân trọng giới thiệu tuyển tập nhạc “Mưa Bên Kia Sông” đến thân hữu yêu nhạc.

 

Liên lạc Nguyễn Thiện Lý 2218 Thomas Road Wilmington, DE 19803 điện thoại (302) 655-7581.

 

* Nhạc Sĩ Thiện Lý Và CD Mưa Bên Kia Sông - Võ Đình Tuyết

 

 

Tham Khảo: vietnest.com/Tincongdong/100302_nguyenthienly.asp

Anthony Trần


Tuyết Hồng

Ngoại Quốc

Minh Tâm

 

Tình là những chuỗi ngày mong chờ.

Tình là bờ bến đợi người thương.

Là nhớ thương vòng tay,

Là nhớ nét môi người yêu nghe rộn rã êm vang tiếng cười.

 

Người gom ngàn sao đặt những bài thơ.

Ngợi ca mối tình mãi đến ngàn năm.

 

ĐK:

Khi tình đã như mơ đễ con tim nồng say đắm.

Tình yêu chứa chan bao mộng mơ.

Tình đã cho em những hạnh phúc

Kết trăng sao thành khúc tình ca yêu đời.

 

======= Lời 2:

 

Từng hạt tuyết rớt rơi phủ đầy.

Mây mùa đông phủ mờ trăng sao.

Là lúc chia tình xa tan theo gió mây.

Biệt ly ôi lạnh giá tuyết đông phũ đầy.

 

Người mang tình tôi vùi lấp mộ hoang.

Mùa đông ngập đầy lạnh buốt đáy hồn tôi.

 

ĐK:

Xin đừng trách nhau chi,

Duyên không thành đành thôi nhé.

Tình ta hãy xem như đùa vui.

Hạt tuyết rơi giữa mùa đông giá.

Tuyết đông rơi tựa máu tim tôi tuôn trào...

Chèo


Tuyết Lạnh

Lê Dinh - Phương Trà

 

 


Tại anh đó nên duyên mình dở dang

Em nào mộng mơ quyền quý cao sang

Một căn nhà nhỏ đôi trái tim vàng

Một giàn thiên lý giăng ngang

Đường tình hai đứa thênh thang

 

Tại em đó nên duyên mình lẻ loi

Ai ngờ rằng đâu tình đã chia phôi

Tại em không hiểu hay bởi tại trời

Trời đày hai đứa hai nơi

Để rồi nay thấy buồn cả đôi

 

Khi xưa anh không nói nên đâu ngờ

Để rồi anh trách em hững hờ

Để giờ anh trách em ơ thờ

Xa người thương đành phụ bạc lời

Yêu đương cho tình duyên tan tác

Cho đôi đường chia ly

 

Giờ xa cách nhau anh hiểu vì đâu

Anh đừng giận em đừng trách chi nhau

Thì thôi kỷ niệm mình khắc trong lòng tình đầu

Nay đã không mong

Cầm bằng ôm tuyết lạnh mùa đông


Tuyết Lạnh  2

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Minh Tâm

 

Mình lê bước gió héo hắt như khơi nỗi sầu

Từng hạt tuyết như phủ kín trong tâm hồn tôi

Ngàn vì sao hay nỗi nhớ thương ai

Vấn vương khắc sâu trong hồn

Niềm hạnh phúc sao quá mau trôi ai nào ngờ

 

Ôi cuộc đời đầy gian dối

Còn chi nữa để ta đam mê người ơi

Tình yêu đã chết theo thời gian

Dòng đời xô đẩy con tim đau thương về đâu?

 

Ngoài trời bão tuyết vẫn cứ rơi hoài Tuyết có biết có hay cho ôi niềm riêng sao nói

Kỷ niệm xưa nay mong manh như là sương đã vỡ tan đâu tìm thấy tháng ngày dấu yêu

Và người yêu hỡi có biết trái tim này với tháng năm giá băng do đâu còn nhiều gian dối

Xin trời thôi đừng ban tuyết trong tim tôi

tvmt


Tuyết Muộn

Lam Phương

 

 


Một người đi vào vùng trời lãng quên

Để nghe tiếng mưa rơi trên đường khuya,

buồn len vào hồn một người âm thầm,

chờ nắng hoàng hôn chờ gió đầu non

gom mây thành hình bóng người đi

con tim đau khi biết xa người,

rồi từng ngày chờ mong tin vui biết em đi về

cho trọn tình người từ đêm chia phôi

anh lắng nghe mưa rơi trong nhạc xuân bùi ngùi

 

Mình đi vào tâm tư ngày đó,

gió mưa thật êm mắt em nguồn thơ,

tóc em rừng mơ rồi một hôm,

trời xuân bỗng âm u tuyết về gọi từng cơn,

từng cơn lạnh buốt lê thê tuyết ơi!

xin đừng thêm lạnh vào đời niềm đau chưa nguôi

Xuân đến bên ta chỉ mang niềm vui muộn màng

Thương người khăn trắng nữa đời,

thương ta muôn kiếp lẻ loi


Tuyết Rơi (Tombe La Neige)

Adamo, Salvatore

 

 


Ngoài kia tuyết rơi đầy

em không đến bên anh chiều nay

ngoài kia tuyết rơi rơi

trong băng giá tim anh tả tơi

đâu đây đám tang u buồn

mắt ai vương lệ thẫn thờ

lũ chim trên cành ngu ngơ

khóc thương ai đời bơ vơ

 

Không có em vuốt ve đêm nay

môi mắt anh xanh xao hao gầy

tuyết vẫn rơi đầy trên cây

giông tố như vô tình qua đây

 

Tuyết vẫn rơi rơi

chiều nay sao em không đến bên anh?

tuyết rơi tuyết rơi

phủ kín hồn anh một màu tang trắng

 

Buồn ơi ta khóc thương thân mình

vắng em căn phòng giá lạnh

nỗi cô đơn nào không đau

nhớ thương  bao giờ qua mau.

 

Ngoài kia tuyết rơi mau

Người không đến khiến tôi buồn rầu.

Ngoài kia tuyết rơi lạnh

Như ngăn bước chân êm người tình.

Trông ra trắng xoá (trên) cây cành

Giống khăn tang phủ lên mình

Lũ chim trên cành giơ xương

Tuyết không tha đàn chim non.

Em muốn qua thăm tôi một chiều

Nhưng tuyết rơi rơi thật nhiều

Tuyết ngăn chân người em yêu

Không tới thăm được tôi đâu.

(la la la....)

Ngoài kia tuyết rơi mau

Người không đến khiến tôi buồn rầu.

Ngoài kia tuyết rơi lạnh

Như ngăn bước chân êm người tình.

Trông ra trắng xoá (trên) cây cành

Rét căm thêm vào vắng lạnh

Thế gian như lặng câm thôi

Tuyết không bao giờ ngưng rơi.

Em muốn qua thăm tôi một chiều

Nhưng tuyết rơi rơi thật nhiều

Tuyết ngăn chân người em yêu

Không tới thăm được tôi đâu

 

--------------------------------

 

Tombe La Neige

Par: Salvatore Adamo

 

Tombe la neige

Tu ne viendras pas ce soir

Tombe la neige

Et mon cœur s'habille de noir

Ce soyeux cortège

Tout en larmes blanches

L'oiseau sur la branche

Pleure le sortilège

 

Tu ne viendras pas ce soir

Me crie mon désespoir

Mais tombe la neige

Impassible manège

 

Tombe la neige

Tu ne viendras pas ce soir

Tombe la neige

Tout est blanc de désespoir

Triste certitude

Le froid et l'absence

Cet odieux silence

Blanche solitude

 

Tu ne viendras pas ce soir

Me crie mon désespoir

Mais tombe la neige

Impassible manège

 


Tuyết Sơn Phi Hồ

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

 

 


Phút đầu tình vội đến mau

Yêu thương cháy nồng

Nhớ mong tháng ngày

Vòng tay êm ái ru tình say mãi

Rồi ngỡ ngàng

Cuộc tình chóng tang

Duyên nay lỡ làng

Biết ai phũ phàng

Niềm đau thương ấy

Mình anh từ đây

 

Giữa bóng tối khuất lấp sầu tê tái

Những nói nhớ biết nói cùng ai

Có tiếc nuối cũng thế tình xa mãi

Tình theo gió ngàn khơi

 

Hỡi em .....

Cuộc tình nào vừa đến đã xa

Tình là gì làm sao ai biết

Một người tìm niềm vui mãi phương nào

Một người và niềm đau chôn dấu

 

Phút đầu tình vội đến mau

Yêu thương cháy nồng

Nhớ mong tháng ngày

Vòng tay êm ái

Ru tình say mãi

 

Rồi ngỡ ngàng

Cuộc tình chóng tan

Duyên nay lỡ làng

Biết ai phũ phàng

Niềm đâu chôn dấu nào ai hiểu thấu

 

Submitted by: Tuấn


Tuyệt Tình

Đỗ Lễ

 

 


Chuyện tình nhuộm lắm thương đau

Tủi hờn mang đến cho nhau

Vì yêu khổ đau đã nhiều

Em khóc những chiều

  mùa thu hờn giỗi.

 

Ước mơ chuyện tình đắm say,

  thì nhiều đắng cay

Tình đời phũ phàng

Thôi đành, gạt lệ cúi đầu

Nhìn theo lần cuối bóng người mình yêu.

 

Khi đã xa nhau rồi, lệ đẫm trên đôi môi.

Thầm trách ai phụ mình vì tình bạc bẽo.

Nay anh đem chôn vùi, chuyện tình đã dang dở

Dù có đem mộng về người cũng tuyệt tình...

 

Ngày đi em nuốt chua cay,

nhìn anh xa cách đôi tay

Tình yêu này sao xót nhiều!

Em khóc những chiều

mùa thu lạc lõng.

 

Cố quên chuyện sầu nát tan

để lòng khóc nhau

Cuộc tình bẽ bàng!

Cúi đầu, hận tình suốt đời

Còn đâu mà nhớ bóng người tình xưa.


Tuyết Trắng

Trần Thiện Thanh

 

 


Anh biết chiều nay em anh buồn lắm

 đã hẹn nhưng chẳng thấy bóng anh sang

  khi nắng công trường soi bước em

  khi chiều kéo lại bao nhiêu nhớ thương

  khi đường bay chờ anh tung cánh sắt.

 

Đây áo bay màu xanh xanh như tình ái

 thắt lại khăn ấm chính em đan

  khi gió quay cuồng sau cánh bay

  con tàu thét gầm cho tim ngất ngây

  phi đạo chạy dài anh cất cánh bay lên.

 

Ngả nghiêng cánh chim

 con tàu sẽ rời, rời xa thành phố rồi

  mây giăng thật thấp

  mây đan lụa trắng

  mây pha màu nắng.

 

Vượt cao vút cao

mây trời kết thành một vùng tuyết trắng ngần

tuyết ơi xin nhuộm

trắng trong tâm hồn em gái nhỏ tôi thương.

 

Khi nắng chiều đi không gian chợt tối

xóa nhòa vùng tuyết trắng mông mênh

Anh ước sao tình mình như tuyết trinh

cho dù chúng mình không gian cách chia

cho dù tuyết trắng đã chìm trong màn đêm.

tvmt & trienchien


Tuyệt Vời Khi Có Em

Lê Quốc Dũng

 

 


Lần đầu anh gặp em

Ôi không gian bao la dường như đã quay cuồng

Nỗi đau trong lòng anh

Tàn theo giấc mơ mỏng manh

Này người yêu dễ thương

Em như muôn bông hoa say sưa ngát hương nồng

Điễm tô cho đời anh ngàn mộng đẹp bao ý thơ

 

Lòng anh cô đơn giá băng

Đời anh vui khi có em

Người yêu dấu ơi hớ hơ hờ

Hãy đến bên anh và trọn đời ta luôn có nhau

Đường về vai kề vai

Đi bên em thân yêu làm anh ngất ngay lòng

Tháng năm như ngừng trôi

Đời tuyệt vời khi có em

Bích Phương


Tỳ Bà

Phạm Duy

Bích Khê

 

Nàng ơi tay đêm đang giăng mềm

Trăng đan qua cành muôn tơ êm

Mây nhung pha mầu thu trên trời

Sương lam phơi mầu thu muôn nơi.

Vàng sao im im trên hoa gầy

Tương tư ôi người thôi qua đây

Năm xưa ôi nàng quên câu thề

Hoa vừa đưa hương gây đê mê

Cây đàn yêu đương làm bằng thơ

Cây đàn yêu đương run trong mơ

Hồn về trên môi kêu : Em ơi

Thuyền hồn không đi lên chơi vơi

Tôi qua tim nàng vay du dương

Tôi mang lên lầu, lên Cung Thương

Tôi không bao giờ quên yêu nàng

Tình tang tôi nghe như tình lang...

Nàng ơi tay đêm đương giăng mềm

Trăng đan qua cành muôn tơ êm

Mây nhung pha mầu thu trên trời

Sương lam phơi mầu thu muôn nơi.

Vàng sao im im trên hoa gầy

Tương tư ôi người thôi qua đây

Năm xưa ôi nàng quên câu thề

Hoa vừa đưa hương gây đê mê

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi

Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi

Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi

Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi

Thu ôm muôn hồn lên phiêu diêu

Sao tôi không màng kêu : Em yêu

Trăng nay không nàng như trăng thiu

Đêm nay không nàng như đêm hiu

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân

Buồn sang cây tùng thăm đông quân

Ô hay buồn vương cây ngô đồng

Vàng rơi, vàng rơi thu mênh mông

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân

Buồn sang cây tùng thăm đông quân

Ô hay buồn vương cây ngô đồng

Vàng rơi, vàng rơi thu mênh mông

Vàng rơi, vàng rơi thu mênh mông

 

họctrò


Ừ Thôi

Trần Nhật Vy

 

 

 


Thôi em cứ về đi ,người ta chờ chiều vắng

Anh bây giờ như nắng , soi suốt đời mênh mông

Coi như là hư không , chút tình nghèo bé nhỏ

Cứ như là không có , lời thì thầm tình yêu

Những hẹn hò trăng sao , những nụ hôn nồng cháy ...

 

Em đi về nơi ấy. Ừ thôi em cứ đi ...

Anh con đường đất nhỏ , nâng chân em mỗi ngày

Bám vào gót chân say , hạt bụi đường còm cõi

 

Ừ , thôi em cứ quên

Bao ngày tháng ta hạnh phúc

 

Ừ , thôi em cứ quên

Như chẳng gặp nhau bao giờ ...

 

 ...

 

tvmt


Ú Tim

Thế Hiển

 

 


Ú tim, ú tim, ú tim, ú tim

 

5, 10, 15, 20

Úp mặt vào lòng bàn tay

Cúi đầu bên cây phượng đỏ

Cô bé đếm mãi đếm hoài

 

5, 10, 15, 20...

Có cậu con trai chạy chốn

90, 95, 100,

Cô bé dáo dác đi tìm

 

Ú tim, ú tim, ú tim, ú tim ...

 

Trò chơi thơ ngây ta còn nhớ mãi nhớ mãi

Năm xưa bên nhau ta đùa vui như chim non

Chơi ú tim, đi tìm nhau

Anh trốn đâu ?

Em tìm mau

 

Vườn hồng thơ ấu ta tìm thấy... nhau

 

Bây giờ mình em (anh) chờ mong

Nhớ về kỷ niệm ngày xưa

Đếm thời gian qua mòn mỏi

Ai nỡ quên mối duyên đầu

 

Một năm, hai năm, ba năm

Ngóng đợi tin sao chẳng thấy

Đến bên dưới cây phượng xưa

Úp mặt vào lòng bàn tay

 

Ú tim, ú tim, ú tim, ú tim...

©<a href="mailto:chinrom@yahoo.com">¿</a>®


U Tình

Võ Tá Hân

Thơ: Vũ Hoàng chương

 

Anh biết em từ độ

Em mới tuổi mười hai

Anh yêu em từ thuở

Em còn tóc xõa vai

 

Tháng ngày đi mau quá

Chốc đã sáu năm trời

Tình anh vẫn chưa hiểu;

"Chưa" là "không", em ơi!

 

Em vẫn tin anh lắm

Em vẫn mến anh nhiều

Nhưng em tin em mến,

Đâu phải là em yêu

 

Trái tim hờ hững ấy

Đâu thổn thức vì anh

Anh cũng chẳng hề muốn,

Van xin một ái tình...

 

Cho nên dòng lệ rơi

Thấm ướt những trang đời

Xóa nhòa hy vọng cũ

Hoen ố cả ngày mai

 

Lòng anh dần uống cạn

Đến cuối giọt yêu đương

Chỉ còn của dĩ vãng

Một dư vị chán chường

Mỹ Ngọc


Ước Gì

Hoàng Việt Khanh

Ý thơ: Hoàng Duy

 

 

Ước gì múc ánh trăng vàng

Ước gì múc ánh trăng vàng

Anh tô là tô má thắm

Rải đường là đường em đi

 

Ước gì bẻ hết vườn bông

Ước gì bẻ hết vườn bông

Chưng bên là bên má thắm

Môi hồng, môi hồng của em

 

Ước gì hái sạch trăng sao

Đổ vào biển mắt ngọt ngào

Nhìn em chợt tỉnh cơn say

Tình trong giây phút mà ngây

 

Ước gì gom mãi tơ trời

Dệt muôn sắc áo em thay sớm chiều

Ước gì anh ước trăm điều

Dìu em từng bước lên thềm yêu thương

 

Hoài Vũ


Ước Gì Em Chưa Bao Giờ Yêu Anh

Trúc Hồ

 

 


Ước gì em chưa bao giờ yêu anh

Như chiếc bóng chưa bao giờ có thật

Như con sóng ở cùng biển cả

Trang giấy đời chưa nghi tên anh

 

Ước gì em chưa bao giờ yêu anh

Con nước lớn chẳng có lần nhỏ lại

Anh mưa nắng ở miền muộn phiền

Anh cũng là như bao hôm qua

 

Ước gì.. ước gì... ước gì em chưa bao giờ yêu anh

Ước gì.. ước gì... ước gì em chưa bao giờ yêu anh

 

Ước gì em chưa bao giờ yêu anh

Yêu anh quá lên đâu nào có hiểu

Cho anh hết một lần khờ dại

Yêu thật nhiều chắc sẽ có lần quên

tvmt


Ước Hẹn

Ngoại Quốc

Khúc Lan

 

Lá lá lá là lalá, lá la la lala la là la la...

 

Trong nắng mai chan hòa, từng đàn chim én bay la đà

Bao cánh hoa trên ngàn, gởi niềm thương nhớ ai vô vàn

Xin hát cho môi hồng, ngàn đời sau không còn lệ thắm

Cuộc tình với với yêu thương sẽ đẹp, giữa khúc ca vô thường!

 

ÐK:

Hẹn ước với những giấc mộng rực rỡ

Hát lên cho nên thơ cung đàn dệt mơ

Hãy yêu đi anh ơi sao còn đợi chi

Cung đàn biệt ly !

 

Thuyền sẽ ghé đến bến bờ lặng lẽ

Phút bên nhau anh ơi xin đừng giận nhau

Giấc mơ xưa êm xuôi trên từng hạt mưa,

Ôm mối duyên đầu ...

(trở lại ĐK)

Thiên Kim trình bày

©<a href=


Ước Hẹn

Ngoại Quốc (Nhật)

(chưa biết)

 

Thuyền đã rời bên sông,

Gạt nước mắt em theo chồng

Thầm giữ kín trong tim bao lâu

Yêu thương tan vỡ mối duyên đầu.

Nhìn sóng bạc cuốn trôi

Hỏi bóng nhạn lướt cánh chung đôi

Nhạn có thấu chăng kiếp người

Một lần lỡ xa nhau rồi

Là đã mất nhau trọn đời.

 

Ơi hỡi người chốn xa xôi

Nếu biết trước duyên tình lắm thê lương

Chắc có lẽ ta chẵng vướng yêu đương

Sớm biết thế có chi sầu nhớ.

Âu là duyên kiếp đã do cao xanh xui khiến

Xin đừng oán trách cứ nhau cho thêm cay đắng

Người yêu anh hỡi kiếp nay ta chia tay

Đành phụ ngãi từ đây.

 

2.

Thuyền đã rời bến sông

Gạt nước mắt em theo chồng

Thầm giữ kín trong tim bao lâu

Yêu đương tan vỡ mối duyên đầu

Nhìn sóng bạc cuốn trôi

Hỏi bóng nhạn lướt cánh chung đôi

Nhạn có thấu chăng kiếp người

Một lần lỡ xa nhau rồi

Là đã mất nhau trọn đời.

 

Ơi hỡi người chốn tha phương

Nếu biết rõ em rời bến sang ngang

Chắc có lẽ anh buồn nhớ đau thương

Sớm oán trách thế nhân bạc bẽo.

Nhưng vì chữ hiếu khiến em vu quy duyên mới

Cũng liều nhắm mắt bước chân hy sinh đi tới

Hẹn anh sang đến kiếp lai sinh mai sau

Nguyện đền đáp tình sâu.

AlexanderTG


Ước Hẹn Chiều Thu

Dương Thiệu Tước

Minh Trang

 

(tango)

 

Chiều thu vấn-vương vì đâu?

Người ra đi nhớ chăng hôm nao

Trong lúc chia tay nhìn nhau

Thầm dấu ai đôi hàng lệ sầu.

 

Tìm đâu cố-nhân giờ đây?

Lòng quạnh-hiu gửi cùng mây gió ngàn phương,

Mơ bóng ai trong chiều sương,

Hồn thêm nhớ-thương cho lòng buồn vương.

 

Nắng vàng nhường lưu-luyến chiếu in trên hồ,

Chiều ru êm, gió vương mây mờ,

Thu tới tràn đầy niềm nhớ.

Gió chiều mang mong-nhớ tới nơi xa-vời,

Nhờ mây thu nhắn ai đôi lời chờ vui ước hẹn ngày mai.

 

Chiều nay, chốn chân trời xa-vắng,

Có ai mơ-màng cuộc đời vui trong gió sương,

Là tài trai mang chí lớn, thiết-tha cùng giang-sơn gấm-hoa,

Lòng ta thầm mong.

 

Ước-nguyền đời tươi-sáng nước-non huy-hoàng,

Ngày đôi ta thắm bao duyên nồng,

Chiều thu nhắn bạn tình chung.

 

Tài-liệu tham-khảo:

 

Giấc Mơ Hồi Hương (CD) - Tú Quỳnh tái-bản

 

 

baotran


Ước Mơ

Vũ Quốc Việt

Vũ Quốc Việt

 

 

Hỡi ước mơ cho ta làm cơn gió chiều

Hỡi ước mơ nhẹ cho ta tung cánh diều nâng niu

Được bồng bềnh trong nắng

Hỡi những yêu thương mong manh còn xa bến bờ

Hãy ước mơ đi xin cho đời không hững hờ

Để cuộc đời đẹp mãi với những ước mơ

 

Giọt nắng ấm thắp trên môi em

Làn gió mát thoáng trên tóc mềm

Là hạnh phúc biết bao nhiêu người ước mong

Này những đoá hoa tươi xôn xao

 

Dù bão tố hay mưa dạt dào

Lòng ta vẫn ước mơ , ước mơ hoài

Này những đoá hoa tươi xôn xao

Dù bão tố hay mưa dạt dào

Lòng ta vẫn ước mơ , ước mơ hoài

 

 

Nguyễn Phi Hùng trình bày

 

Ngọc Dung


Ước Mơ Hồng

Phạm Trọng Cầu

 

 


Nhịp Vừa - Yêu thương

 

Cuộc sống cho em bao ước mơ hồng

Cho em bao khát vọng và tình yêu mênh mông

Tuổi thơ đã cho em yêu tiếng ca học trò

vang khắp nẻo đường bay qua phố phường

 

Ôi tiếng hát ngàn mến thương

Như chim sơn ca hát trên cao xanh bao la,

tiếng chim sơn ca, tiếng bay xa,

tiếng ca vui mọi nhà

 

Em như hoa xuân, ngát hương thơm tràn lòng người,

Sắc hương tưng bừng,

lá hoa reo mừng đón mùa xuân sang.

tvmt


Ước Mơ Không Phôi Pha

Vũ Quốc Việt

 

 

 

 


Lòng cứ ước muốn, mong cho ngày mãi nắng ấm

Mong đêm về thoáng gió mát đến bên đời em lãng du

Rồi nắng sẽ thắp, cho môi hồng cất tiếng hát

Cho vai gầy rũ áo mới trong chiều hồn nhiên

 

 

Hoài Thương


Ước Mơ Phai

Trần Quảng Nam

Nguyễn Tất Nhiên & Trần Quảng Nam

 

1.

Em dài ngón tay mềm

Khua dòng tóc êm đềm

Đời cho ta từng cơn gió

Êm ái tan từng phiến thanh xuân

 

Tôi một mình đây đó

Qua cõi trời mây gió

Quên đi những quá khứ buồn tênh,

Quên những lần ta đến bên nhau

 

Xin cho tình hon héo

cũng nuôi được ước mơ phai

lúc không đành chia đớn đau thêm

 

Em ngồi vuốt tóc sầu

Tôi ngồi đếm ngày về

Ngoai kia cuộc đời vẫn thế

Hai chúng ta một bóng không lời

 

2.

Tôi ngồi dán bóng mình

Trên tường trắng im lặng

Ngày mai vẫn còn quá khứ

Nên sẽ quên ngày cũ cô đơn

 

Em vẫn còn ở đó

Vui qua giòng nước mắt

Cho quên những quá khứ buồn tênh,

Quên những giòng thư cũ yêu đương

 

Xin cho tình yêu đó

Có môi cười tan theo nát tim nhau

lúc không đành chia đớn đau thêm

lúc không đành chia đớn đau thêm

 

Em mầu áo mây ngàn

Tôi còn nhớ lên đồi

Ngồi nghe cuộc đời thơi thới

Êm ái nghe tình đến hân hoan

 

Xin cho tình yêu đó

Có môi cười tan theo nát tim nhau

lúc không đành chia đớn đau thêm

lúc không đành chia đớn đau thêm

tvmt


Ước Mộng Không Thành

(chưa biết)

 

 


Tôi đã sợ yêu rồi từ khi tôi biết yêu

Tôi đã sợ yêu rồi từ khi tôi biết thương

Từ khi tôi biết khổ từ khi tôi biết buồn

Từ khi tôi biết sầụ

 

Ai đã từng qua cầu gửi hồn bao đắng cay

Ai đã từng yêu rồi mà tình yêu dở dang

Tình yêu đã lỡ làng tình yêu đã phủ phàng

Hỏi ai không chán chường.

 

ĐK:

 

Anh ơi nếu tình yêu là thế

Ước mộng chi cho nhiều

Cho lòng mình thêm nát tan

Anh ơi có tình yêu nào không

Kết bằng bao giọt lệ

Dẫu rằng lệ vu quỵ

 

Tôi đã sợ yêu rồi lòng tôi như héo khô

Đôi lúc ngỡ như mình lòng tựa không trái tim

Vì tôi đã nếm rồi càng đau thương chất chồng

Nghìn năm chưa xóa mờ ... !!!

Hoa Nắng


Ước Muốn

Minh Châu

 

 

 


Vì sao gió luôn không ngừng ru

Vì sao lá rơi muôn chiều thu

Vì sao nắng hanh không mờ tan

Lòng ta vẫn luôn miên man

 

Nhiều khi muốn lênh đênh thật xa

Ðể ôm cõi trăm năm người ta

Mà sao đắm mê không đường ra

Ngàn ray rứt trong tim ta

 

Vì có lẽ cuộc đời lắm đa đoan là cõi mê muôn đời

Và kiếp sống con người

khiến ta mơ làm cánh chim vượt lên cao vút

Hòa thân xác trong thiên nhiên

Rồi tan lẫn trong không gian

tvmt


Ước Muốn Làm Cơn Mưa Chiều

(chưa biết)

 

 


Trông thấy em trên phố dài

Thấp thoáng mưa bay

Chẳng hiểu sao có cơn mưa rơi chiều nay?

 

Trông thấy em trên lối về

Trơn ướt đôi chân

Từng hạt mưa rớt rơi trên bờ vai em gầy.

 

ĐK:

Ngồi lặng nhìn mưa bay, ước ao...

Được hoá thân trong cơn mưa chiều

Muốn được làm cơn mưa

Rong chơi cùng em những chiều

Biến vào trong cơn mưa

Hôn lên bờ môi em mềm

Ước muốn làm cơn mưa chiều

Có biết rằng mình đang mơ

 

Trong giấc mơ ta thấy mình

Như đứa bé ngây thơ

Cầu xin nắng, lúc xin mưa, xin cả về em

Ôi giấc mơ tan biến rồi

Thôi hãy trôi mau

Điều ta đã ước trong mưa thật hay đùa

Ai Về


Ước Nguyện Đầu Xuân

Hoàng Trang

 

 

 


Một cành hoa mai nở

Một bầy chim én đưa tin

Chúa xuân giáng trần thật xinh

Năm rồi em trăng gầy

Năm này em mới tròn trăm

Đón xuân thấy lòng bâng khuâng

Thì ra em đã biết yêu rồi chăng?

 

Tuy năm em đã lớn

Nhưng vẫn thích bao lì xì

Thích khoe áo đẹp mẹ may

Thích nghe pháo nổ đây đó

 

Đêm xuân tiên anh khấn

Cho đất nước thêm đẹp giàu

Giấc mơ giấc mộng đôi ta

Có nhau sẽ chẳng rời xa....

Quên


Ước Thầm

Vũ Hoàng

 

 


Tôi trở về thăm chốn quê xưa

Thăm ngôi trường học thuở còn thơ

Tôi bỗng gặp một cô giáo mới

Đứng đây nhìn mà ngỡ như mơ

 

Từ đó đêm này cứ ngống trông

Dệt bao mộng ước những hoài mong

Ước gì tôi được quen cô giáo

Để được theo cô học vỡ lòng

 

Mười năm lên tỉnh học vừa xong

nay xin cô theo học vỡ lòng

Chỉ sợ trẻ đông ngồi chật lớp

Đong người cô có nhận tôi không

 

Nếu cô đồng ý nhận thêm tôi

Tôi sẽ theo cô học suốt đời

Suốt đời tôi chỉ theo một lớp

Suốt đời tôi chỉ học cô thôi

tvmt


Ước Vọng

Lã Văn Cường

Minh Nguyệt

 

 

la la la lá la la ...

 

Anh như nhạc và thơ

Cho đời em mơ mộng

Ánh mặt trời nóng bỏng

Cho tình em khát khao

 

Em xin làm chiêm bao

Ru anh vào giấc ngủ

Em xin làm chinh phụ

Dõi chân anh tháng ngày

 

Êm đềm tay đan tay

Trong thiên đàng tình ái

Em xin làm mãi mãi

Hương hoa quyện đời anh

 

Em xin làm trăng thanh

Cho anh nguồn cảm hứng

Em xin làm biển rộng

Rong chơi cùng thuyền anh

 

Anh như rừng thảo nguyên

Ươm tình cây quả ngọt

Anh người hùng phiêu bạt

Vẫy vùng nơi chốn xa

 

Em ân tình bao la

Trao dâng và đón đợi

Em mơ ở kiếp người

Được yêu anh suốt đời

 

tvmt


Ươm Tơ Tằm

(Dân Ca)

 

 


Ươm tơ tằm,

Ta kéo tơ dệt áo.

Bao mối tơ yêu kiều,

Mến yêu dạt dào, ước ao.

Tơ ấm thân đồng bào,

Rực rỡ muôn màu.

 

ĐK:

 

Cất tiếng hát,

Tay quay nhanh,

Ta đấu tranh cho đời,

Tươi đẹp ngàn năm.

Ta đấu tranh cho đời,

Tươi đẹp ngàn năm.

 

**

Tay quay đều,

Muôn tấc tơ bền óng,

Bao cánh tay âm thầm,

Kéo dây tơ tằm, suốt năm.

Thoi chỉ đưa thật đều,

Tình thắm duyên nồng.

 

(ĐK)

<font color=purple>Bồng Lai</font>


Uống Nước Bên Bờ Suối

Lê Uyên Phương

 

 


Qua bao con đường, qua bao phố phường lê mòn gót chân,

Chim muông bên rừng chờ mình về đón mừng.

Môi khô em tròn đợi từng giọt sữa non,

Dừng bên suối rồi rừng trưa nắng ngừng trôi.

Đường dài đón ta cho ta giòng nước tươi thêm tình yêu.

Ngọt bùi sẽ dem cho em ngày tháng đi qua cuộc đời.

 

oOo

 

Như con nai hiền vui đôi chân mềm trên từng gót êm đềm.

Em buông lơi tóc, nhón trên giòng nước trinh đầy.

Đôi chân suôn ấy đã theo ngày tháng cuốn theo thời gian.

Xa xôi nơi ấy để cho tình cũ chết trong buồn hiu.

 

Ngày nào đã xa ngày nào có đôi ta,

Đường dài đó em xin em đừng tiếc vui chơi ngày xanh.

Một ngày sẽ qua ôm theo cuộc sống nên thơ tràn đầy.

 

Em yêu em yêu, em yêu em yêu,

Uống cho tình ta, uống cho đời tươi hoài.

Ngày mai còn đấy, tình yêu còn thấy,

Đời ngất trong ta.

 

Em yêu em yêu, em yêu em yêu,

Uống cho ngày xanh, uống cho đời trong lành.

Ngày mai còn đó, tình yêu còn có,

Đời đã cho ta đời sẽ cho ta.

 

oOo

 

Em yêu em yêu, em yêu em yêu,

Uống cho tình ta, uống cho đời tươi hoài.

Đường quen còn thấy, tình yêu còn đấy,

Đời ngất trong ta.

 

Em yêu em yêu, em yêu em yêu,

Uống cho ngày xanh, uống cho đời trong lành.

Ngày mai còn đó, tình yêu còn có,

Đời đã cho ta đời sẽ cho ta.

 

oOo

 

Như con nai hiền vui đôi chân mềm trên từng gót êm đềm.

Em buông lơi tóc, nhón trên giòng nước trinh đầy.

Đôi chân suôn ấy đã theo ngày tháng cuốn theo thời gian.

Xa xôi nơi ấy để cho tình cũ chết trong buồn hiu.

 

Ngày nào đã xa ngày nào có đôi ta

Đường dài đó em xin em đừng tiếc vui chơi ngày xanh,

Một ngày sẽ qua ôm theo cuộc sống nên thơ tràn đầy.

Một ngày sẽ qua ôm theo cuộc sống nên thơ tràn đầy.

Một ngày sẽ qua ôm theo cuộc sống nên thơ tràn đầy ...

 

tvmt


Ướt mi

Trịnh Công Sơn

 

 


Ngoài hiên mưa rơi rơi,

Lòng ai như chơi vơi

Người ơi nước mắt hoen mi rồi

Đừng khóc trong đêm mưa,

Đừng than trong câu ca...

 

   Buồn ơi trong đêm thâu,

   Ôm ấp giùm ta nhé

   Người em thương mưa ngâu

   Hay khóc sầu nhân thế

   Tình ta đêm về,

   Có ấm từng cơn mơ em chưa...

 

Mưa lạnh lùng rơi rớt giữa đêm về

Nghe não nề...

Mưa kéo dài lê thê những đêm khuya

Lạnh ướt mi

Ai còn buồn khi lá rớt trong một cuối đông....

 

   Ngoài hiên mưa rơi rơi,

   Buồn dâng lên đôi môi

   Buồn đau hoen ướt mi ai rồi

   Buồn đi trong đêm khuya

   Buồn rơi theo đêm mưa

 

Còn mưa trong đêm nay

Lòng em buồn biết mấy

Trời sao chưa thôi mưa

Ôi mắt người em ấy

Từ đây thôi mờ

Nước mắt buồn mi em ngây thơ...


Và Anh Vẫn Hát

Bằng Kiều

 

 


Dù đất nắng cháy dù cho mưa không rơi lá cây vẫn xanh hoài

Ở mãi chốn ấy dù cho em yêu ai với anh vẫn thế thôi

Và gió vẫn hát một ngày thu trong xanh ánh mắt nào đi xa mãi ...

 

Dẫu ánh nắng không còn lấp lánh

Giữa những áng mây chiều đơn côi

Dẫu tiếng sóng không còn xô nữa

Anh vẫn yêu em ...

 

Vẫn biết cách xa là tiếc nuối

Vẫn biết mối tình xưa đã hết

Vẫn biết thế và anh vẫn hát

Những bài ca xưa ... 

   

 

tvmt


Và Cơn Mưa Tới

Bảo Chấn

 

 


Từng ngày qua đi qua đi rất nhanh

Mái hiên xưa cây hoa ngô lá xanh

Lòng buồn trong đêm, chờ gió đem ngày mưa tới

 

Người trên phố đi bên nhau rất vui

Chỉ riêng em cô đơn mãi thôi

Ðường xa lắm hắt hiu mây trời, nên mây ngừng trôi

 

Và cơn mưa tới mát tâm hồn

Em sẽ đứng bên ô cửa nhỏ

Ngoài trời mưa rất nhiều

Chờ dấu chân anh

 

Vì em đã biết dưới cơn mưa

Dịu dàng anh sẽ tới

Hát lên lời ru êm ái cho em mà thôi.

Hoài Thương


Và Con Tim Đã Vui Trở Lại

Đức Huy

 

 


Tìm một con đường

tìm một lối đi

ngày qua ngày

đời nhiều vấn nghi

lạc loài niềm tin

sống không ngày mai

sống quen không ai cần ai

cứ vui cho trọn hôm nay

 

Rồi cuộc vui tàn, mọi người bước đi

một mình tôi về, nhiều lần ướt mi

chờ tình yêu đến trong ánh nắng mai

xóa tan màn đêm u tối

cho tôi biến đổi tâm hồn

thành một người mới

 

Và con tim đã vui trở lại

tình yêu đến cho tôi ngày mai

tình yêu chiếu ánh sáng vào đời

tôi hy vọng được ơn cứu rỗi

và con tim đã vui trở lại

và niềm tin đã dâng về người

trọn tâm hồn

nguyện yêu mãi riêng người mà thôi...

 

Dẫu như tôi phải đi qua vực sâu tối

tôi vẫn không sợ hãi gì

vì người gần bên tôi mãi

 

Và bây giờ, ngày buồn đã qua

mọi lỗi lầm, cũng được thứ tha

tình yêu đã đến trong ánh nắng mai

xóa tan màn đêm u tối

cho tôi biến đổi tâm hồn

thành một người mới

 

Và con tim đã vui trở lại...


Và Cũng Như Yêu

Đức Trí

 

 


Từng giọt mắt trên môi

Người đã cho tôi bao buồn vui

Và từng phiếm tay khô

Còn vấn vương trên đôi bờ vai

Dài từng đêm lặng yên bên gốc trăng ngà

Dài từng đêm mùa thu nghe lá rơi buồn

 

Và như một giấc mơ hoang

Giấc mơ không gọi được tên

Và ai đã biết thương ai

Nhớ mong ai từng đêm vắng

Trắng đêm mình ta trốn cơn ngủ quên

Khi trót trao về ai chút tình duy nhất

 

Và cũng như yêu

Mắt đau mờ hoen ướt trong buồn thiu !

 

Và cũng như yêu

Biết bao lần ta chết trong tình yêu !

 

Và cũng như yêu

Bước đau từng đêm rớt hoang điều hiu !

 

Và cũng như yêu

Sớm mai tình ra thoát cơn tịch liêu !

Quên


Và Em Còn Mãi Yêu Anh (Tình Đã Lỡ)

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Khúc Lan

 

...hu...hù...hú...

hu...là...lá...la...

hu...hù...hú...

 

Tình đã lỡ rồi, mộng mơ vỡ tan

Cuộc tình kia xem như đã trôi xa rồi

Còn chi nữa đâu, người vui dấu yêu

Người tình ơi hãy cất giấu đi

Những phút giây êm đềm xưa

 

...hu...hù...hú...

hu...là...lá...la...

hu...hù...hú...

 

Nụ hôn ấm nồng, giờ đã quá xa

Mà sao ta vẫn thấy vấn vương trong hồn

Ngỡ như khó quên,

Con tim say đắm (con tim say đắm...)

Còn gì đâu khi ta đã buông tay nhau

 

Tình còn lại gì ngoài nỗi nhớ

Lòng nghẹn ngào nhìn cuộc tình tan vỡ

Mình đã hết phút giây môi ấm trao nhau

Còn tìm đâu bao đêm thầm ôm tóc rối...

 

Hãy khắc ghi trong tim nhau,

tình yêu đã lỡ

Hãy thắp lên trong đêm đen,

ngọn lửa ấm trái tim

Hãy giữ cho nhau men say,

dù đời mang cho ta bao chua xót bẽ bàng...(oh yeah...)

 

Hãy đến bên nhau nghe anh,

dù đời đã lỡ

Hãy giữ cho nhau yêu thương,

vā tình chất ngất men say

Hãy cất trong con tim ta,

một tình yêu trong đam mê,

bao năm tháng không tàn (ha...)

 

...tu...chu...là...lá...la...chu...là...lá...la...chu...là...lá...la...

...tu...chu...là...lá...la...chu...là...lá...la...chu...là...lá...la...

 

 

Nụ hôn ấm nồng,

giờ đã quá xa

Mà sao ta vẫn thấy vấn vương trong hồn

Ngỡ như khó quên,

Con tim say đắm (con tim say đắm...)

Còn gì đâu khi ta đã buông tay nhau

 

Tình còn lại gì ngoài nỗi nhớ

Lòng nghẹn ngào nhìn cuộc tình tan vỡ

Mình đã hết phút giây môi ấm trao nhau

Còn tìm đâu bao đêm thầm ôm tóc rối...

 

Hãy khắc ghi trong tim nhau,

tình yêu đã lỡ

Hãy thắp lên trong đêm đen,

ngọn lửa ấm trái tim

Hãy giữ cho nhau men say,

dù đời mang cho ta bao chua xót bẽ bàng...(oh yeah...)

 

Hãy đến bên nhau nghe anh,

dù đời đã lỡ

Hãy giữ cho nhau yêu thương,

vā tình chất ngất men say

Hãy cất trong con tim ta,

một tình yêu trong đam mê,

bao năm tháng không tàn (ha...)

 

Đà...đa...đí...đa...đá...

Đà...đa...đí...đá...đa...

Đà...đa...đí...đa...đá...đư...đa...đí...đề...

Oh...yeah...

 

Hãy đến bên nhau nghe anh,

dù đời đã lỡ

Hãy giữ cho nhau yêu thương,

vā tình chất ngất men say

Hãy cất trong con tim ta,

người tình ơi yêu hỡi...

 

...tu...chu...là...lá...la...chu...là...lá...la...chu...là...lá...la...

...tu...

Minh Tuyết trình bày

BLCT


Và Em Hãy Nói Yêu Anh

Việt Dzũng

 

 


Nhìn lên vầng trăng khuyết, chợt nghe hồn nuối tiếc,

Lời yêu không nói đêm nay và cho đến ngàn sau

Nhìn sâu vào mắt biếc, chợt nghe tình tha thiết

Người ơi cho đến khi nào tình thôi hết nghẹn ngào

 

Cuộc tình em ngây thơ như nắng như mưa trong mơ

Đợi anh đến dẫn đưa em vào thế giới lãng quên

Cuộc đời anh lang thang trong gió trong sương mênh mang

Chờ em nói tiếng yêu thương ngàn đời vẫn mong tìm

 

Và em muốn nói yêu anh dù tình yêu trái ngang

Và em muốn nói yêu anh dù đời đã dở dang

Bàn tay như kéo đêm đen để vầng trăng vỡ tan

Và em muốn nói yêu anh dẫu cho hồn phai tàn

 

Và xin tha thứ cho nhau để hồn thôi đớn đau

Và xin muôn kiếp yêu nhau để chờ nhau kiếp sau

Bàn tay đan kín yêu thương vì một mai cách xa

Nụ hôn chất ngất trên môi giữa ân tình phai nhòa

 

Đợi em hoài anh nhé, màn đêm rồi sẽ tắt

Biển còn dâng sóng cho mây và rừng nuối gặp nhau

Nhìn lên vầng trăng khuyết

Tình muôn đời tha thiết

Mình đưa em hỡi yêu em tình cay đắng nghẹn ngào

 

Và em muốn nói yêu anh dù tình yêu trái ngang

Và em muốn nói yêu anh dù đời đã dở dang

Bàn tay niu kéo đêm đen để vầng trăng vỡ tan

Và em muốn nói yêu anh dẫu cho hồn phai tàn

Hoài Thương


Và Như Cơn Gió Thoảng

Bảo Chấn

 

 


Tiếng chim sơn ca buồn

Giữa đêm giá băng muộn màng

Nghe vắng lặng mùa đông

Hát cho ai nghe kìa

Tiếng chim sơn ca gọi về

Nghe vắng lặng mùa đông

 

Và như cơn gió thoảng

Giọng sơn ca hòa trong tiếng chuông nhà thờ ngân nga ngân nga

Ðể em trong giấc mộng cầm tay anh

Nhẹ nhàng bay trên bầu trời lung linh sao sáng

 

Hòa giọng sơn ca và lời ai hát

Tiếng chuông còn ngân nga

Và ngày yêu thương

Và đêm xanh thắm

Mãi em còn bên anh

 

Tiếng chim sơn ca buồn

Giữa đêm giá băng muộn màng

nghe vắng lặng mùa đông

tvmt


Và Tôi Cũng Yêu Em

Đức Huy

 

 


Tôi yêu xem một cuốn truyện hay

       Tiếng chim hót đầu gành

       Và yêu biển vắng

       Tôi yêu ly càfé buổi sáng

       Con đường ngập lá vàng...

 

       Tôi yêu hương vị Tết ngày xưa

       Mái tranh với hàng dừa

       Và yêu trẻ thơ

       Buổi cơm canh cà và điếu thuốc

       Giấc ngủ không mộng mị

       Và tôi cũng yêu em  (3 lần)

       Yêu em rộn ràng, yêu em nồng nàn...

 

       Tôi yêu đi bộ dưới hàng cây

       Đấu vui với bạn bè

       Và ly rượu ngon

       Tôi yêu trong nhà nhiều cây lá

       Tôi yêu những người già

 

       Tôi yêu những gì đến tự nhiên

       Những câu nói thành thật

       Và yêu ngày nắng

       Tôi yêu mặc Jean và áo Trắng

       Yêu trăng sáng ngày Rằm

       Và tôi cũng yêu em  (3 lần)

       Yêu em rộn ràng, yêu em nồng nàn

       Yêu em chứa chan....


Vai Áo Màu Xanh (Greensleeves)

Ngoại Quốc (English)

Phạm Duy

 

1.

Tình tôi tan nát

Than ôi yêu người yêu mãi

Nhưng sao mà như mất em rồi

Tình tôi say đắm đã lâu

Hỡi người yêu dấu

Đã cho được gần nhau

 

ĐK:

Chiếc áo ấy có đôi vai

Xanh màu xanh ân ái

Xanh như một hạnh phúc lâu dài

Hỡi hỡi chiếc áo tươi

Ai người sẽ tới

Nghe tôi kể chuyện xa xôi

 

 

2.

Người ơi không nhớ đến tôi

Tôi càng như thương nhớ

Thương yêu hình bóng cũ xa vời

Người ơi như đã thoát ly tôi

Tôi càng như trói

Thân tôi vào người mà thôi

 

--------------------------------------------------

 

GREENSLEEVES

 

Alas, my love, you did me wrong,

to cast me out discourteously,

for I have loved you so long,

delighting in your very company.

Now if you intend to show me disdain,

don't you know it all the more enraptures me,

for even so I still remain your lover in captivity.

 

Green sleeves, you're all alone,

the leaves have fallen, the men have gone.

Green sleeves, there's no one home,

not even the Lady Green Sleeves

 

I sang my songs, I told my lies,

to lie between your matchless thighs.

And ain't it fine, ain't it wild

to finally end our exercise

Then I saw you naked in the early dawn,

oh, I hoped you would be someone new.

I reached for you but you were gone,

so lady I'm going too.

 

Green sleeves, you're all alone ...

 

Green sleeves, you're all alone,

the leaves have fallen, the men have all gone home.

Green sleeves, it's so easily done,

leaving the Lady Green Sleeves.

 

--------------------------------------------------

 

GREENSLEEVES

 

Henry VIII of England wrote this song to Lady Anne Bolyn (pronounced "Bullen") as he was courting her. She had a deformed pinkie finger and always wore long sleeves to cover it. Some say she actually had a 6th finger on one hand. Since the Tudor color is green, she wore long green sleeves - hence the name. Do you have all the verses? I love the last one. After he has gone though all the things that he has done for her or given her in his attempt to win her, he sings about his despair: ..."and now I pray to God on high that thou wilt vouchsafe to love me."

She finally did agree to love him, but only after forcing him to divorce Katherine of Aragon (Spanish princess), denouncing the Pope (who would not give a dispensation for the divorce and marriage), being excommunicated, founding the Anglican Church with him as the head, and insulting Spain - leading to a war with them. When Anne could not give him a son, he had her beheaded. That is what he wanted from all his 6 wives. But, he had venereal disease, weakening his sperm so that he could not give her a male sperm. It was all HIS fault!!!

trieu8, Ngô Đồng, Triển Chiêu


Vài Cảm Nghĩ Về Ca Khúc

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

Nguyễn V. Tuấn

 

 

Áo xưa dù nhàu,

Cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau ...

(Trịnh Công Sơn)

 

Càng nghe lại những bài hát trong suốt từ thập niên 60s cho tới 90s, tôi càng sửng sốt về khả năng sáng tạo liên tục của Trịnh Công Sơn (TCS), người nhạc sĩ đã gây ra nhiều sóng gió, tranh luận trong giới chính khách và ngay cả giữa những người thưởng ngoạn trong những năm chiến tranh lên cao điểm ở Việt Nam. Ngay cả sau chiến tranh, nhiều nhãn hiệu "phản bội", "nối giáo cho giặc", vv vẫn được tiếp tục gắn lên người nhạc sĩ chỉ "hát lên những linh cảm của mình về những giấc mơ đời hư ảo ..." [1]. Trong suốt hơn bốn mươi năm sáng tác, Trịnh Công Sơn đã viết hơn sáu trăm bài nhạc, xoay quanh ba chủ đề lớn: quê hương chiến tranh, tình yêu và thân phận. Có thể nói, trong cả ba đề tài, Trịnh Công Sơn đã thành công xuất sắc. Khi nhận xét về người nhạc sĩ tài hoa này, ông Nguyễn Xuân Khoát đã có lần viết "Trịnh Công Sơn viết dễ như lấy chữ từ trong túi ra". Tuy nhiên, ngôn từ và cách nói của TCS khác lạ so với nhiều nhạc sĩ khác. TCS không dùng những từ ngữ hoa mỹ để nói lên những điều hiển nhiên trong cuộc sống hay những chữ trừu tượng để nói lên những triết lý cao siêu.

 

Văn Cao cũng có nhận xét về phong cách sáng tác của TCS rất chính xác: "cái quyến rũ của nhạc Trịnh Công Sơn có lẽ là ở chỗ không định tạo ra một trường phái nào, một triết học nào, mà vẫn thấm vào lòng người như suối tươi. Với những lời, ý đẹp và độc đáo đến bất ngờ hôn phối cùng một kết cấu đặc biệt như một hình thức của dân ca hầu như không thay đổi, Trịnh Công Sơn đã chinh phục hàng triệu con tim."

 

Thật vậy, trong những thập niên 60 và 70, Trịnh Công Sơn và Khánh Ly đã chinh phục biết bao sinh viên, học sinh qua những ca khúc mà tôi nghĩ là khó có ai có thể quên được: Ướt Mi, Hạ Trắng, Diễm Xưa, Như Cánh Vạc Bay, Phúc Âm Buồn, Nối Vòng Tay Lớn, Nước Mắt Cho Quê Hương, Ca Dao Mẹ, Hát Cho Một Người Nằm Xuống vv. Đối với tôi, hình ảnh Trịnh Công Sơn trong cây đàn guitar cùng Khánh Ly không giầy, không guốc, hát những bài ca về quê hương và chiến tranh trong các khuông viên đại học trong thập niên 70s quả là khó quên. Mỗi ca khúc mang một thông điệp hết sức đơn giản, hoặc về chiến tranh triền miên trên quê hương, hoặc về thân phận con người nhỏ nhoi trong thế giới cao rộng, hoặc về tình yêu lãng mạn, rạt rào cảm xúc mà tôi và chúng bạn lúc đó đã say sưa ôm đàn hát trong những dịp liên hoan văn nghệ, picnic hay cắm trại hè.

 

Tình yêu, một đề tài muôn thủa trong âm nhạc, chiếm một phần lớn trong các tác phẩm của TCS. Phần lớn các bài nhạc tình của Việt Nam được viết bằng những lời lẽ ray rức, lồng trong một hoàn cảnh éo le và thường được dựng trong một không gian của mùa thu lá đổ hay mưa gió bão táp ... Nhạc tình của TCS vượt xa những cái "thông lệ" này. Tình yêu trong nhạc của TCS đến một cách rất nhẹ nhàng, thánh thiện, như:

 

Từ khi trăng là nguyệt đèn thắp sáng trong tôi,

Từ khi trăng là nguyệt em mang tim bối rối,

Từ khi trăng là nguyệt tôi như từng cánh diều vui,

Từ khi em là nguyệt trong tôi có những mặt trời .... [2]

và nhớ người yêu như một nỗi nhớ

 "Gọi nắng ...

Cho tóc em cài loài hoa nắng rơi,

Nắng đưa em về miền cao gió bay,

Áo em bây giờ mờ xa nẻo mây,

Gọi tên em mãi suốt cơn mê này ..." [3]

 

Để rồi sau bao năm gặp lại người yêu cũ, nàng làm mặt lạ, làm ngơ :

 

Gặp nhau không nói không nụ cười [4]

 

Ngay cả khi gặp người tình cũ đi với một người khác, thay vì nói lên một sự cay đắng, đau lòng vô hạn, ủy mị như "thôi rồi em đã xa anh ...", thì TCS lại nói một cách tượng hình và có chiều sâu:

 

Có một giòng sông đã qua đời ... [4]

Có thể nói qua những bài ca trong thập niên 60 và 70 của Trịnh Công Sơn, người ta cũng có một khái quát về về lịch sử cận đại của VN. Anh đã vui buồn với vận nước nổi trôi:

 

Một ngàn năm đô hộ giặc Tàu

Một trăm năm đô hộ giặc Tây

Hai mươi năm nội chiến từng ngày ... [5]

 

Trong hơn hai mươi năm chiến tranh đó đã có quá nhiều cảnh "những điều mắt thấy mà đau đớn lòng." [6] Và cũng có lẽ vì sự nung nấu tâm can trước những điều trông thấy chung quanh mà Trịnh Công Sơn đã viết lên nhiều tác phẩm đầy tự nhiên như một cuốn phim thời sự sống động:

 "Đại bác đêm đêm dội về thành phố, người phu quét đường dừng chổi đứng nghe", hay là bi thảm hơn nữa:

 

Một ngày mùa đông, hai bên là rừng,

Một chiếc xe tang, trái mìn nổ chậm

Người chết hai lần, thịt da nát tan. [7]

 

Trong những năm chiến tranh dữ dội ở Việt Nam, người viết bài này đã từng chứng kiến những xác chết của trẻ em la liệt trên những cánh đồng cỏ xanh ở miền Nam. Những cái chết mà nếu xảy ra bên các xứ Tây phương sẽ được cho lên trang đầu của những tờ báo lớn nhất và những bản tin nóng hổi đi khắp các đài truyền hình, nhưng lại âm thầm ở Việt Nam lúc đó. May thay, Trịnh Công Sơn đã có lòng ghi lại những cảnh thảm thương đó một cách rất chân: "một buổi sáng mùa xuân, một đứa bé ra đồng, đạp trái mìn nổ chậm ... thịt da nát tan" [7].

Có người cho là âm nhạc hay nhất và đẹp nhất là âm nhạc mang tính nhân bản. Không biết nhạc của TCS có hay nhất, đẹp nhất hay không, nhưng có lẽ nhạc của anh mang nhiều tính nhân bản nhất. Ngoài những ca khúc về tình yêu và quê hương, Trịnh Công Sơn còn viết nhiều ca khúc để đời về thân phận. Một trong những bài ca mà tôi cho là có tính đại diện cho phong cách sáng tác và nhạc thuật của Trịnh Công Sơn là bài Cát Bụị Bài ca được viết theo thể điệu chậm, khoan thai (như phần lớn các ca khúc của Trịnh Công Sơn); lời rất đơn giản, không có tính cách trao chuốt, và gần như một bài thơ :

 

Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi, Để một mai vươn hình hài lớn dậy, Ôi cát bụi tuyệt vời, mặt trời soi một kiếp rong chơi

Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi, Để một mai tôi về làm cát bụi, Ôi cát bụi mệt nhoài, tiếng động nào gõ nhịp khôn nguôi

Bao nhiêu năm làm kiếp con người, Chợt một chiều tóc trắng như vôi, Lá úa trên cao rụng đầy, Cho trăm năm vào chết một ngày

Mặt trời nào soi sáng tim tôi, Để tình yêu say mòn thành đá cuội, Xin úp mặt bùi ngùi, từng ngày qua mỏi ngóng tin vui

Cụm rừng nào lá lá xác xơ cây, Từ vực sâu nghe lời mời đã dậy, Ôi cát bụi phận này, Vết mực nào xóa bỏ không hay

Nguyên bài hát bàng bạc một âm hưởng triết lý Phật Giáo về một chu kỳ sinh ra, lớn lên và chết đi, được thể hiện qua những lời ca nhịp nhàng, lãng mạn. Đời người mong manh như hạt sương: sáng ra tóc còn xanh như hạt sương còn long lanh, chiều lại đã thấy tóc mình bạc phơ như hạt sương đã tan thành mây khóị Có lẽ sự tất yếu của cái chu kỳ này đã làm ám ảnh biết bao người nghệ sĩ và con ngườị Trong cuốn băng nhạc video Ru Tình phát hành gần đây, Trịnh Công Sơn cũng đã tâm sự là anh bị ám ảnh bởi cái chết ngay từ lúc còn thơ ấu, do vậy nhạc của anh đều biểu hiện sự quan tâm đến cuộc đời chung quanh và nhân thế một cách da diết. Anh có lần nói thân phận chỉ là một "hữu hạn" và cuộc đời chỉ là "những quán không", như một lời thơ cổ xưa của nhà sư Vạn Hạnh:

Thân như điện ảnh hữu hoàn vô

Vạn mộc xuân vinh, thu hựu khô

trong triết lý "yếm thế", đã được nói đến từ xưa. Nhưng Trịnh Công Sơn đã dịch những từ ngữ khó hiểu này ra nhạc một cách dễ hiểu và gần gủi đến ngạc nhiên.

 

Một điều xảy ra chung quanh mà bất cứ ai cũng nhận thấy được là tính cách nhịp điệụ Hết ngày lại đêm, xuân qua hạ tớị Mỗi hành tinh có nhịp điệu riêng của mình khi quay quanh mặt trờị Các chức năng của cơ thể đạt tới đỉnh cao rồi giảm xuống cực tiểu tương ứng với thời kỳ: ngày, tuần, tháng, năm. Và, theo cái chu kỳ đó, con người được sinh ra, lớn lên rồi đi về cõi tiêu daọ Do vậy, không phải ngẫu nhiên khi Trịnh Công Sơn đã mở đầu bài hát bằng câu hỏi đơn giản "hạt bụi nào hoá kiếp thân tôỉ", cho đến ngày "để một mai vươn hình hài lớn dậy", và cuối cùng "để một mai tôi về làm cát bụi". Đứng trên phương diện khoa học, có thể nói nguyên bài ca chỉ xoay quanh cái nguyên lý tự nhiên về bảo tồn năng lượng mà ai trong chúng ta cũng đã từng học qua. Nguyên tử (atom) hay hạt bụi không được ai tạo ra mà chỉ là kết quả của một sự biến da.ng. Cái quan niệm này được TCS nhắc tới trong bài ca qua chữ "hạt bụi nào hóa kiếp" rất ví von.

 

Một trong những đặc điểm của sự tồn tại là tính luân chuyển (impermenance). Ngày xưa, một triết gia trứ danh của Hy Lạp, Heraclitus, có nhận xét rằng "không một ai có thể bước vào cùng một dòng sông hai lần" để nói lên sự thay đổi biến hóa không ngừng của thiên nhiên. Đây cũng là một triết lý trung dung (centrist theory) của Phật giáo: Không có sự khởi đầu và cũng không có sự tận cùng của thế giới, nhưng chỉ có một chu kỳ sinh-sống-tử (cycle of births and deaths) vô tận. Nói như TCS là "một cõi đi về" trong một ca khúc mới sáng tác sau nàỵ

 

Bài ca Cát Bụi còn mang một luận điểm triết lý của học thuyết tương quan (dependent origination) khá sâu sắc. Các hiện tượng trong thế giới đều chịu ảnh hưởng tương quan giữa năng lượng (energy) và phân tử (elements). Cơ thể con người cũng thay đổi hàng giây, hàng phút, để rồi "bao nhiêu năm làm kiếp con người" cho đến một ngày nào đó "chợt một chiều tóc trắng như vôi", khi "ngồi ôm tóc dài, chập chờn lau trắng trong tay..." [8], rồi cuối cùng mới nhận ra là "lá úa trên cao rụng đầy, cho trăm năm vào chết một ngày". Sự luân chuyển và phụ thuộc giữa các hiện tượng trên thế giới cũng có thể ví như sự mất còn của một cuộc tình: "Mặt trời nào soi sáng tim tôi, để tình yêu say mòn thành đá cuội ...".

 

Đối với một người nghệ sĩ, chỉ cần vài, hay thậm chí chỉ duy nhất một tác phẩm để đờị Có thể cần đến hai hay ba muơơi năm hay cả cuộc đời để làm nên một tác phẩm như vậỵ Tác phẩm có thể được nổi tiếng khi tác giả còn sống hay đã qua đời, mà trong đó sẽ nói lên một vài điều trực tiếp hay gián tiếp quan niệm của tác giả về thế giới chung quanh và con ngườị Trịnh Công Sơn đã để lại nhiều tác phẩm như vậỵ

 

Biết bao nhiêu máu lửa đã đổ trùm xuống mảnh đất Việt Nam, và từ trong ly loạn, nhiều bài ca đã được ra đờị Trịnh Công Sơn đã mang chút khói lửa của chiến tranh, bi thảm của chiến tranh vào âm nhạc Việt Nam. Nhưng anh còn đi xa hơn một bước nữa là đã mang được triết lý vào trong âm nhạc Việt Nam.

 

Nguyễn V. Tuấn Sydney,

Tháng 7, 1997.

 

[1] Quan niệm sáng tác của TCS

[2] Trích ca khúc Nguyệt Ca

[3] Trích ca khúc Hạ Trắng

[4] Trích ca khúc Có Một Giòng Sông Đã Qua Đời

[5] Trích ca khúc Gia Tài Của Mẹ

[6] Trích Truyện Kiều của Nguyễn Du

[7] Trích ca khúc Một Buổi Sáng Mùa Xuân

[8] Trích ca khúc Giật Mình Ôi Chiếc Lá Thu Phai

 


Vài Dòng

Diệu Hương

bài viết của Trường Kỳ

 

Từ khoảng hơn 2 năm nay, những người yêu nhạc bắt đầu nhắc nhở đến tên Diệu Hương, nhất là sau khi nhạc phẩm "Mình Ơi" của chị do Ý Lan trình bầy trên CD" Đừng Hỏi Tại Sao" ( cũng lấy từ tên một nhạc phẩm khác của Diệu Hương ) được tung ra trên thị trường. Tuy nhiên những chi tiết về người viết nhạc thuộc phái nữ này chưa được mấy người biết tới vì Diệu Hương trước đó chỉ âm thầm sống với niềm đam mê của mình là âm nhạc mà chị coi là một phương tiện để diễn đạt những xúc cảm và suy tư của chính mình.

 

Thật ra Diệu Hương đã viết nhạc từ khi mới 22 tuổi. Cô sinh viên trường Đại Học Chính Trị Kinh Doanh Đà Lạt năm nào đã mang rất nhiều tham vọng và rất hăng say trong các công tác văn nghệ như đàn hát hoặc viết văn. Nhưng trong sự đổi thay của thời cuộc sau biến cố tháng Tư năm 75, Diệu Hương đã dồn tất cả lẽ sống của mình vào âm nhạc. Nhờ có một số vốn liếng về văn chương đến từ sự thích thú đọc sách nên Diệu Hương đã đưa những suy tư của mình qua lời ca vào trong âm nhạc một cách rất hài hòa" Hương mê viết văn lắm. Từ nhỏ Hương mê lắm, tại Hương đọc sách nhiều, Hương đọc sách không ngừng, nhất là anh tưởng tượng khoảng 8, 9, 10 tuổi mà Hương để cả một chồng sách ở trong giường để đọc. Hương nằm Hương đọc hết cuốn này Hương thả xuống, lại đọc hết cuốn kia. Đọc sách không ngừng nhưng phải công nhận cũng nhờ qua đọc sách thì Hương cũng có một cái vốn liếng về văn chương". Cũng do sự say mê với chữ nghĩa, nên qua những lời ca của chị, người nghe rất dễ dàng nhận ra sự rất đắn đo và thận trọng trong cách dùng chữ của Diệu Hương, một người luôn tìm cách thoát ra những sáo ngữ.

 

Trong sự buồn bã triền miên có thể coi như tuyệt vọng như lời Diệu Hương nói về thời kỳ nhiều xáo trộn trong cuộc sống sau tháng 4 năm 75, chị đã đi tìm một giòng nhạc để quên đi những phiền muộn nhờ có sự đam mê lôi cuốn " Cũng chính vì vậy, trong những lúc Hương suy nghĩ mà bị chìm đắm như thế thì Hương lại đi tìm cái dòng nhạc để cho Hương giải thoát qua khỏi cái đó. Thoát khoœi cái buồn để Hương quên, cho nên Hương tự động Hương kiếm ở trong đầu, tìm ra cái giòng nhạc,"...

 

Và vào năm 1977 giòng nhạc mang tên Diệu Hương ra đời với nhạc phẩm đầu tay mang tên " Tôi Muốn Hỏi Tại Sao " . Qua nhạc phẩm này, Diệu Hương cho biết muốn nói lên tâm trạng của mình sau khi lâm vào tình trạng thất vọng chán chường vì thấy những ước mơ của chị khó lòng thành tựu trong một sự xáo trộn không lối thoát, do đó đã đi tìm những niềm hạnh phúc thật nhỏ nhoi :" Đối với Hương, đời sống lúc đó không có chi nữa hết. Tại Hương ước mơ nhiều quá mà bây giờ Hương bị thất vọng quá nhiều cho nên Hương mới đi tìm một cái hạnh phúc rất là nhỏ bé, Do đó Hương mới viết là "tôi muốn hỏi tại sao có những chiều, những chiều mưa xuống nhiều mà sao em không đứng nhìn mưa để nghe trong mạch tim em xao xuyến bất ngờ’. Cho dù một cơn mưa bất chợt cũng đủ cho mình tìm thấy một niềm hạnh phúc rất nhỏ, như khi nhìn những hạt mưa, những cái bong bóng rớt xuống đường thì đó cũng có thể là niềm vui cũng được". Diệu Hương cho biết đã viết nhạc phẩm đầu tay này trong đêm tối dưới ánh sáng mù mờ của một ngọn đèn nhỏ tại căn nhà trên đường Huỳnh Tịnh Của, Sài Gòn vì không muốn làm phiền giấc ngủ của gia đình. Sau khi hoàn tất sườn bài được viết nguêch ngoạc, chị để đến ngày hôm sau mới chỉnh lại và đã rất mừng khi nhận thấy mình có được khả năng viết nhạc. Sau đó mấy ngày, Diệu Hương đã hát cho một số bạn bè nghe trong một buổi sinh hoạt văn nghệ và rất được tán thưởng vì âm điệu dễ thương cùng lời ca thích hợp với tâm trạng của tuổi trẻ. Thời gian sau đó, Diệu Hương đã tận dụng khả năng viết nhạc của mình để tạo thành môt số ca khúc khác.

 

Diệu Hương sinh ngày 26 tháng 10 năm 1955 tại Huế trong một gia đình có 13 người con mà chị là con gái duy nhất. Đến năm 5 tuổi, Diệu Hương theo bố là một sĩ quan trong quân đội, cùng với gia đình vào Đà Nẵng. Tại đây chị theo học trường Sacré Coeur ( tức Thánh Tâm ) và hoàn tất bậc trung học để sau đó lên Đà Lạt theo học trường đại học Chính Trị Kinh Doanh và từng được bầu là trưởng ban văn nghệ trong những năm đại học. Trước đó Diệu Hương đã từng theo học piano với các dì phước cũng như từng hát và đóng kịch trên sân khấu nhà trường và tham gia những hoạt động hướng đạo. Tại Đà Lạt, Diệu Hương cũng ở nội trú với các dì phước và cho biết tuy thích sự khắt khe của các dì, nhưng trong lòng lại có những ước mơ rất sôi nổi, cái gì cũng muốn làm, nhưng bị đè nặng bởi những sự khắt khe đó thành ra có những điều không thực hiện được. Cũng trong thời gian này, Diệu Hương tập guitar rồi sau đó về Sài Gòn học tiếp tục với một người bạn.

 

Với Diệu Hương, đến khi lớn lên chỉ nghĩ là sẽ viết văn để thực hiện cho mình một quyển sách, mà cho đến nay chị vẫn muốn thực hiện điều đó. Nhưng giòng nhạc tiềm tàng từ lâu bùng dậy, để sau khi nhạc phẩm đầu tiên ra đời, Diệu Hương đã liên tiếp sáng tác thêm 5,6 nhạc phẩm khác vì chị quan niệm trong cái buồn " phải đi tìm một lẽ sống rất nhỏ để có thể cứu vớt mình một tí ". . Nhất là sau khi biết là viết nhạc được nên Diệu Hương đã tận dụng khả năng sáng tạo của mình để " Có những giòng nhạc nào bất chợt đến là chụp lấy ngay ", như lời chị nói, và sáng tác tùy theo tâm trạng hoặc chủ đề thích hợp với giòng nhạc

 

Sau nhiều lần vượt biên bất thành, cuối cùng Diệu Hương và gia đình sang Mỹ vào năm 90 bằng diện HO. Đời sống nơi đất lạ đã khiến cho Diệu Hương chán nản không còn thiết tha gì đến việc sáng tác vì phải bận bịu với việc mưu sinh qua nhiều lần thay đổi việc làm. Từ thư ký cho các trường dành cho người tỵ nạn, cho văn phòng luật sư và nhân viên viên bưu điện. Hiện nay Diệu Hương đang theo học ngành graphic design. Và cuối cùng, thêm một lần nữa, chị đã " phải đi tìm một lẽ sống rất nhỏ để có thể cứu vớt mình ". Và lẽ sống đó không khác gì hơn là âm nhạc. Nhạc phẩm Diệu Hương sáng tác đầu tiên ở hải ngoại là Mùa Thu Nơi Đây vào năm 90, ngay sau khi đặt chân đến Hoa Kỳ, diễn tả tâm trạng của một người xa quê hương, nhớ về thành phố cũ trong khung cảnh một mùa thu :" Mùa Thu nơi đây tôi nhớ thương thành phố xa mờ mà bao năm qua tôi đã đi về trên những đường xưa. Mùa thu nơi đây lạnh lùng, từ nơi phương xa trời rộng lòng ai có nhớ ai không? Có tôi nỗi nhớ vô cùng...Mùa Thu nơi xưa dịu dàng, giờ trong tôi nghe muộn màng. Tình yêu cho anh một ngày, rồi một ngày nào đã phai. Về đây khi tôi ngồi lại, niềm cô đơn ôi còn dài...". Nhưng phải chờ đến một thời gian Diệu Hương mới tìm được niềm vui trong sự sáng tạo một giòng nhạc mới, điển hình như nhạc phẩm Mưa Còn Rơi Mãi Vì Ai. Chị đã sáng tác nhạc phẩm này trong một ngày mưa rất hiếm hoi ở miền nam California, được coi như một phối hợp tâm trạng mình với cảnh mưa rơi :" Đối với Hương, nếu mà nói chung thì đời sống buồn nhiều hơn vui. Có lẽ vì con người Hương có quá nhiều ưu tư. Thì có một bữa...ở Cali thì trời đâu có mưa đâu, trời không có mưa cái chi hết đó. Nhưng bữa đó không biết sao mà trời mưa dầm dề ... Mưa thì tự nhiênHương cũng nhớ Sài Gòn nữa, nên đã viết nhạc phẩm này""

 

Được sinh ra với một bản chất rất nhậy cảm, diệu Hương không biết sao lúc nào cũng buồn để rồi suy nghĩ. Ngay từ khi 9, 10 tuổi đã như vậy để ngay trong đôi mắt của chị người ta cũng có thể nhìn thấy sự ưu tư, qua nhiều năm tích lũy những trầm mặc. Nơi Diệu Hương, tuy bên ngoài rất năng động nhưng lại là một con người rất dễ xúc cảm: có thể vì một chuyện nhỏ buồn nào đó cũng khiến chị mất ngủ cả tháng với những trằn trọc và suy nghĩ liên miên.

 

Tuy nhiên đời sống trên một góc nhìn nào đó đối với Diệu Hương rất vui, do chưa gặp phải những khó khăn, trắc trở nào vì được sinh ra và hài lòng với gia thế của mình, được thoải mái với những gì nhận được từ bố mẹ do đời sống sung túc của gia đình, cùng với những chiều chuộâng thương yêu. Nhưng đó đã chắc hẳn là một niềm hạnh phúc? Diệu Hương đã trả lời câu hỏi này qua một nhạc phẩm mang tên Nơi Đâu Hạnh Phúc, phảng phất triết lý sắc sắc, không không của nhà Phật…:" Đối với Hương cái gì rồi cũng sẽ tan biến. Niềm vui đối với Hương cũng thế, nó vui rồi Hương lại thấy nó tan biến. Như hạnh phúc đối với Hương cũng vậy. Hương thấy nó hạnh phúc, xong rồi tại sao Hương suy nghĩ để rồi Hương lại thấy nó không có hạnh phúc"

 

Vào năm 97, Diệu Hương hoàn tất một nhạc phẩm mang tựa đề " Lặng Nhìn Ta Thôi ", để diễn tả kiếp sống của người nghệ sĩ, được ấp ủ từ lâu " Hương muốn viết một bài về một người nghệ sĩ, mà Hương muốn viết cách đó mấy năm rồi! Bài đó nó được hình thành trong một thời gian rất lâu. Vì Hương viết nửa chừng lại không viết được ! Mấy năm rối, bốn năm năm trước đang lái xe hơi giữa đường đó, Cái giòng nhạc chỉ đến với Hương có nửa chừng nên viết không được. Hương lại bỏ qua một bên, nhưng vẫn ấp ủ cái điều đó hoài"

 

Và cuối cùng " Lặng Nhìn Ta Thôi " được hoàn tất vào năm 97. Diệu Hương cho biết rất hài lòng với nhạc phẩm này và đặc biệt là nhận thấy rất thích hợp với tiếâng hát của Lệ Thu. Và cũng do đó Lặng Nhìn Ta Thôi đã được đưa vào CD do Lệ Thu trình bầy với một số ca khúc khác của Diệu Hương. Và Lặng Nhìn Ta Thôi cũng đã được dùng làm đề tựa cho CD này của Lệ Thu, được ra mắt rất thành công tại vũ trường Ritz vào năm 98

 

Trước khi dòng nhạc của Diệu Hương được biết đến qua CD " Lặng nhìn Ta Thôi " với tiếng hát Lệ Thu thì nhạc phẩm mang tựa đề " Mình Ơi " do Ý Lan trình bầy đã một thời được coi là nhạc phẩm đưa tên tuổi của Diệu Hương đến với thính giả nhất. Đó là một nhạc phẩm mang âm điệu dân ca, một loại nhạc Diệu Hương không bao giờ nghĩ là sẽ sáng tác, trong khi chỉ chủ trương sáng tác tình ca. Từ năm 97 qua đến năm 99, Mình Ơi đã là một trong những nhạc phẩm được ưa thích nhất, được yêu cầu phát thanh rất nhiều lần trong những chương trình nhạc tại Nam California, mặc dù Diệu Hương không hề mong mỏi một sự thành công như vậy. Trước đó Diệu Hương dã soạn lời Việt cho một số nhạc phẩm Pháp và Mỹ để Ý Lan trình bầy rất thành công trong CD " Ghét Quá Trời Mưa " như " Xin Biết Cho Em Tình Này" ( Compare Me With The Rest ), " Dòng Nhạc Từ Đâu Đến" ( Et J’Ecoute La Musique ), " Chỉ Một Người" ( Nothing Compare To You ), " Niềm Tin Đã Mất " ( Losing My Religion ), " Khi Đôi Ta Biệt Ly" ( Everytime We Say Goodbye). Khi Ý Lan ngỏ ý muốn Diệu Hương sáng tác một nhạc phẩm dân ca, Diệu Hương nhận lời dù trước đó chưa hề sáng tác thể loại này. Cũng trong thời gian đó thân phụ Diệu Hương - một người chị rất khâm phục về khả năng mỹ thuật - qua đời và đã thôi thúc chị sáng tác một nhạc phẩm dành riêng cho ông, mà chị coi như những lời tạ lỗi về những gì đã làm cho thân phụ chị không được vui. Nhưng chính yếu là Diệu Hương muốn viết nhạc phẩm này thay cho lời thân mẫu chị dành cho người bạn đời đã khuất bóng, để lại nơi bà một sự hụt hẫng trong cuộc sống, luôn lệ thuộc vào thân phụ chị lúc còn sanh tiền.

 

Lời ca mộc mạc của " Mình Ơi" đã khiến nhiều người lầm tưởng Diệu Hương đã gặp phải một sự đổ vỡ trong tình yêu để thốt ra những lời than thân trách phận:’" đôi chim là chim ríu rít trên cành, em yêu tiếng gọi là mình, mình ơi . Đêm qua thức giấc bùi ngùi, nhìn quanh là em không thấy mặt người, là người mình thương. Từ khi mình bỏ em buồn, đôi chim lơ láo quay cuồng biếng ăn. Co ro tìm một chỗ em nằm, phòng không chiếu lạnh nhện sầu giăng ngang ". Nhạc phẩm này trích từ CD " Tôi Muốn Hỏi Tại Sao " của Ý Lan gồm một số ca khúc của Diệu Hương, phát hành trong năm 97. Cũng trong CD này, còn có nhạc phẩm Vẫn Còn Mùa Xuân Cho Em là một nhạc phẩm Diệu Hương rất hài lòng và đã được Ý Lan diễn tả một cách rất đạt.

 

Là một người luôn sống với những suy tư và hướng về những kỷ niệm một cách trân trọng, Diệu Hương đã phối hợp tất cả với tâm hồn nhậy cảm của mình để viết nên " Vẫn Còn Mùa Xuân Cho Em", là một trong những ca khúc thành công nhất trong dòng nhạc tình của mình :" Khi Hương viết bài đó, Hương hay suy nghĩ lắm. Hương hay suy nghĩ về cái đời sống lắm. Hương suy nghĩ về những câu chuyện tình, Hương suy nghĩ về đời sống, Hương phối hợp vô trong đó là Hương viết. Tại vì con mắt Hương hay có những nét ưu tư, thì đầu tiên hết Hương viết là " vẫn còn mùa Xuân cho em thôi, sao trong mắt em đong đầy nét muộn phiền, tiếp thành mùa đông đem vây quanh, cho đời em rã rời từng ngày tháng"

 

Hiện nay Diệu Hương đang nuôi ý định thực hiện một CD gồm những nhạc phẩm ưng ý nhất của mình, dự định sẽ được phát hành trong năm 2001. Tuy nhiên Diệu Hương chỉ đi theo con đường âm nhạc bằng sự đam mê và những cảm xúc của riêng mình, nên chỉ muốn được gọi là một người viết nhạc mà không muốn dùng danh từ nhạc sĩ với nghĩa nhà nghề cho những hoạt động âm nhạc của mình:" Hương không thích theo con đường nhà nghề, Hương chỉ làm theo cảm xúc thôi. Ví dụ như có cái cảm hứng lúc nào thì Hương viết, và Hương để dành, nếu như được dịp mà phổ biến thì Hương cũng thích. Những ngày đầu tiên nghe trên đài hay nghe trên CD mà giọng hát của ca sĩ hát nhạc mình, Hương thấy vui vui. Bởi vì anh biết là Hương cũng không nghĩ là mình trở thành nhạc sĩ. Hương không nghĩ là Hương đi theo con đường nhà nghề, vì vậy ai dùng chữ nhạc sĩ để gọi Hương thì Hương rất mắc cỡ! "

 

TRƯỜNG KỲ


Vài Dòng Về N.S. Hồng Đăng

Hồng Đăng

 

 


Nhạc sĩ Hồng Ðăng tên thật là Phan Ðăng Hồng), sinh ngày 1/1/1936, quê quán Nghệ An. Hồng Ðăng thuộc thế hệ nhạc sĩ trưởng thành từ sau hòa bình lập lại trên miền Bắc (1954). Từ đó đến nay, ông đã viết một khối lượng tác phẩm khá lớn các thể loại như ca khúc, hợp xướng, thanh xướng kịch, ca cảnh, tiểu phẩm khí nhạc, nhạc phim, nhạc sân khấu...

 

Hồng Đăng có nhiều ca khúc trong phim được quần chúng yêu thích như "Hoa sữa" (phim "Hà Nội mùa chim làm tổ"), "Lênh đênh" (Phim "Ðời hát rong"),"'Biển hát chiều nay" (nhiều phim về biển)...

 

vk


Vài Dòng Về N.S. Nguyễn Ánh 9

Nguyễn Ánh 9

 

 

 


Nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 tên thật là Nguyễn Đình Ánh, sinh ngày 1 tháng 1 năm 1940 tại Phan Rang, nhưng lớn lên và ăn học tại Nha Trang, rồi sau đó là Đà Lạt.

 

Thuở nhỏ, Nguyễn Đình Ánh đã tự học hỏi và chơi dương cầm từ những đĩa nhạc cổ điển đi mượn được của bạn bè.

 

Trong thời gian học ở Đà Lạt, một điều may mắn lớn nhất của anh, Nguyễn Ánh 9 đã được nhạc sĩ Hoàng Nguyên, tác giả của nhiều bài tình ca nổi tiếng như Ai Lên Xứ Hoa Đào, Cho Người Tình Lỡ.... tận tình chỉ dạy và dìu dắt vào thế giới âm nhạc.

 

Năm 1951, qua sự giới thiệu của nhạc sĩ Hoàng Nguyên, Nguyễn Ánh 9 được vào tham gia chương trình Tuổi Xanh của Đài Phát Thanh Sàigòn và Đài Phát Thanh Đà Lạt. Từ đó, Nguyễn Ánh 9 đi khắp nơi biểu diễn dương cầm ở các bar, các nhà hàng nổi tiếng và những ban nhạc thanh niên.

 

Cuộc đời nghệ sĩ của Nguyễn Ánh tưởng chừng như dừng lại ở vai trò một nhạc sĩ hòa âm và biểu diễn dương cầm, nhưng sau chuyến đi Nhật vào tháng 8 năm 1970, cùng với Khánh Ly biểu diễn tại hội chợ Osaka (Nhật), với cảm xúc dạt dào, anh viết bài KHÔNG trong vòng một tiếng đồng hồ với những lời lẽ thật lạ thật mới..."Không, không... tôi không còn yêu em nữa". Bài hát lúc đầu cũng có tên thật dài như thế, cảm hứng từ một ca khúc của Christopher "Non, Non, Je ne t'aime plus"...Về sau, Nguyễn Ánh 9 cắt gọn tất cả, chỉ còn lại một chữ KHÔNG duy nhất.

 

Sau khi đi Nhật về, Khánh Ly lấy KHÔNG thu cho hãng dĩa 45 vòng Tình Ca Quê Hương. Một thời gian ngắn sau đó, Elvis Phương hát lại bài này trong một băng nhạc của nhạc sĩ Ngọc Chánh và thu lên truyền hình số 9, thì nhạc phẩm "Không" của Nguyễn Ánh 9 mới thật sự gây được một tiếng vang rầm rộ.

 

Cũng chính ca khúc "Không" của Nguyễn Ánh 9 và "Mộng Dưới Hoa" của Phạm Đình Chương là hai ca khúc Việt Nam đầu tiên đưa tên tuổi Elvis Phương lúc bấy giờ đang hát ở những Club Mỹ qua những tình khúc ngoại quốc bỗng một sớm một chiều được khán giả VN say mê và trở thành một giọng ca vàng hay nhất của nền tân nhạc VN trong suốt hơn 3 thập niên qua.

 

Khi bài Không được phổ biến, tên tuổi của Nguyễn Ánh 9 được mọi người hâm mộ, anh mới thật sự có cảm hứng sáng tác những ca khúc mới lần lượt như "Ai đưa em về", "Một lời cuối cho em", "Chia phôi", "Không 2", "Trọn kiếp đơn côi" ... vào cuối năm 1971 và đầu năm 1972...

 

Cùng thời gian đó, Nguyễn Ánh 9 cộng tác với Khánh Ly và Ngọc Chánh ở phòng trà Queen Bee. Cuối năm 70, sau khi Khánh Ly và Ngọc Minh đi Mỹ về, Queen Bee có một vài thay đổi quan trọng. NS Ngọc Chánh mời nữ danh ca Thanh Thúy "tái xuất giang hồ" đóng trụ ở Queen Bee, trong khi đó thì Khánh Ly về hoạt động ở Tự Do của ông bầu Cường.

 

Làm ở Queen Bee một thời gian, Nguyễn Ánh 9 về đầu quân ở Mini Club (đường Nguyễn Du vài tháng) cùng với Carol Kim, ban Ba Trái Chuông... Thời gian này, Carol Kim hát thật nức nở đam mê một sáng tác của Nguyễn Ánh 9 "Trọn kiếp đơn côi".

 

Cuối năm 71, nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 về cộng tác cho vũ trường Olympia (đường Lê Lợi) và đến năm 1972, Anh về phụ trách chương trình ca nhạc của phòng trà Hồng Hoa.

 

Thời gian này, Nguyễn Ánh 9 sáng tác thêm 2 ca khúc, đó là "Đêm Tình Yêu" và "Mùa Thu Cánh Nâu" (viết chung với một người bạn tên Hoàng Nhu). Hai bài hát này chỉ được thu mỗi bài một lần duy nhất trong những tác phẩm băng nhạc nghệ thuật của Phạm Mạnh Cương phát hành năm 1972 bằng giọng hát Khánh Ly, về sau này, khoảng năm 1981, TT Diễm Xưa mua lại cuốn master "Thương Một Người" gồm 14 ca khúc chọn lọc với giọng ca Khánh Ly, trong số đó có nhạc phẩm "Mùa Thu Cánh Nâu" rất lãng mạn nồng nàn. 

 

 Một thời gian dài sau 75, Nguyễn Ánh 9 tạm ngưng các hoạt động âm nhạc, và sống âm thầm làm một người bình thường, bương chải lao động kiếm sống bằng những nghề khác với chính đôi bàn tay nghệ sĩ của mình.

 

Năm 1982, Nguyễn Ánh 9 mới chính thức tái ngộ trở lại với thế giới âm nhạc, và thế là, với tất cả tâm hồn của một nhạc sĩ, anh lại tiếp tục tham gia các chương trình hòa tấu và biểu diễn dương cầm khắp nơi. Nguyễn Ánh 9 còn được mời viết nhạc nền cho một số phim như "Mảnh tình nghiệt ngã", "Mênh mông tình buồn..."

 

Khoảng thời gian 1989 đến 1992, Nguyễn Ánh 9 không còn sáng tác nhiều. Tình ca của Nguyễn Ánh 9 thời gian đó có bài "Cô Đơn". Nhạc phẩm này được Anh nuôi dưỡng và hoàn tất trong 5 năm. Với "Cô Đơn", ta không còn nghe một giai điệu u buồn như những ca khúc xưa mà là những lời triết lý về tình yêu, hạnh phúc mang tiết tấu nhạc bán cổ điển thật nhẹ nhàng. Bài hát này, đã được Khánh Hà thu băng đầu tiên ở hải ngoại trong cuốn CD "Hãy Yêu Như Chưa Yêu Lần Nào" năm 1992... và sau đó được nhiều nghệ sĩ nổi tiếng như Phi Khanh, Vũ Khanh, Như Mai... thu hình, thu Video những thời gian sau đó.

 

Năm 1995, anh sáng tác thêm ca khúc "Cho Người Tình Xa" là những vần thơ nhẹ nhàng, sâu lắng về một cuộc tình đã dở dang. Năm 1994, nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 được mời sang Pháp viết nhạc nền cho một bộ phim viết về trẻ em ở Cửu Long của Hội Từ Thiện Pháp và tham gia Hội Sáng Tác Gia Quốc Tế Sacem của Pháp. Nhân đó, Anh đã thực hiện đĩa compact disc độc tấu dương cầm của mình.

 

Nguyễn Ánh 9 cùng Quốc Dũng viếng thăm Hoa Kỳ năm 2001, được bạn bè cũ đón tiếp nồng nhiệt, và  tổ chức một đêm chào mừng Nguyễn Ánh 9 và Quốc Dũng . 

 

tvmt


Vài Dòng về Nhạc Sĩ Võ Đức Thu

Võ Đức Thu

Biển Nhớ

 

Nhạc sĩ Võ Đức Thu (VĐT) là một trong những nhạc sĩ lão thành của nền Tân Nhạc Việt Nam . Ông đã sáng tác từ thời phôi thai của nền Tân Nhạc . Bài ”Nhớ Ai” của ông đã dược thâu vào dĩa nhựa của hãng Oria tận bên Pháp với tiếng hát của Văn Lý rồi gửi về VN để tiêu thụ . Bài hát này rất thịnh hành trong những năm cuối cùng của thập niên 40 . Tuy nhiên, bài hát sáng tác trước dó, ”Quyết Tiến”, thì rất phổ thông . Đến thập niên 70, sinh viên học sinh và nhất là Hướng Đạo Sinh vẫn còn hát bài này trong những sinh hoạt của họ . Bài ”Quyết Tiến” còn được các ban quân nhạc chơi trong những dịp lễ hoặc diễn hành .

 

Năm 1945, trước cao trào nổi lên giành độc lập trên toàn quốc, VĐT đã cảm hứng để sáng tác bài ”Một Ngày Đã Qua” với âm điệu thật da diết và đã được thâu vào dĩa nhựa Asia qua tiếng hát của ca sĩ Hải Minh (tức giáo sư Trần văn Khê):

 

Bao ngày qua

Mà lòng ta luống xót xa

Biết bao chiến sĩ phương xa

Liều máu xương vì nước non nhà

 

Những tác phẩm nổi tiếng khác của ông như: "Gươm Thần" nhằm khích động lòng yêu nước của tuổi trẻ và ”An Phú Đông” với nội dung tương tự sáng tác năm 1953 trong chuyến lưu diễn dài ở Huế, Hà Nội, Hải Phòng của ban Gió Nam (thành phần gồm ban hợp ca Thăng Long, Phạm Duy, Trần Văn Trạch, Võ Đức Thu, vũ bộ Mỹ An) được khán giả khắp nơi ủng hộ nhiêt liệt .

 

Nhạc sĩ Võ Đức Thu chơi dương cầm rất hay và ban nhạc Charles Thu của ông là một trong những tiết mục chính không thể thiếu của Đài Pháp Á trong thập niên 40 tại Saigon .

 

Biển Nhớ

 

 

 

 

Biển Nhớ


Vài hàng về Nhạc Sĩ Lê Mộng Bảo

Lê Mộng Bảo

Biển Nhớ

 

NS Lê Mộng Bảo (LMB) được dân chúng miền Nam biết đến qua trên 50 nhạc phẩm của cụ nhưng cụ lại càng được biết đến nhiều hơn qua những hoạt động văn nghệ khác và sự đóng góp lớn lao của cụ cho nền tân nhạc Việt Nam .

 

LMB sinh năm 1923 tại Huế, xuất thân từ một gia đình Nho Giáo thanh bạch gốc Minh Hương . Cụ có năng khiếu trong nhiều lãnh vực như làm thơ, viết báo, hội họa, nhiếp ảnh và âm nhạc .

 

Năm 1940, khi chỉ mới 17 tuổi, cụ rời mái ấm gia đình để bắt đầu cuộc sống tự lập . Cụ làm việc tại tòa soạn báo Tiếng Dân của cụ Huỳnh Thúc Kháng , một nhà cách mạng nổi tiếng . Cụ rất ham học . Cụ học chữ Hán với cụ Phan Bội Châu, vĩ cầm với nhạc sĩ Đặng Thế Phong (tác giả "Con Thuyền Không Bến") và nhạc lý với nhạc sĩ Nguyễn Văn Thương (tác giả "Đêm Đông") .

 

Sau một thời gian ở Bắc, cụ trở về Huế khoảng năm 1944 để làm việc tại Sở Bưu Điện Huế . Trước tình hình hỗn loạn của đất nước năm 1945, quá chán chường với không khí chính trị căng thẳng đầy thủ đoạn, cụ lui về cuộc sống ẩn dật .

 

Cụ mở một tiệm sách nhỏ ở đường Trần Hưng Đạo, đối diện với sông Hương, Huế . Nhạc phẩm "Quãng Đường Mai" của nhạc sĩ Nguyễn Hữu Ba xuất hiện lần đầu tiên tại Huế năm 1939 đã đưa cụ đến với "nhạc cải cách" (bây giờ ta gọi là tân nhạc) và ngành xuất bản những bản nhạc rời .

 

Trong công việc phân phối và tiêu thụ những bản nhạc đã được in, cụ thường đi lại Hà Nội và có nhiều dịp tiếp xúc và giao du với những nhạc sĩ tiên phong của tân nhạc Việt Nam như Nguyễn Xuân Khoát, Lưu Hữu Phước, Bùi Công Kỳ, Văn Cao, Phạm Duy, Phan Huỳnh Điểu, Nguyễn Đình Phúc v.v...

 

Năm 1948, cụ được ông Tăng Duyệt, giám đốc nhà xuất bản Tinh Hoa (Huế), một trong 2 nhà xuất bản lớn và có uy tín nhất trên toàn quốc, một "bố già" của nền tân nhạc Việt Nam có khả năng và quyền bính lăng xê nhạc sĩ và . . . nhạc phẩm vào thời đó, mời cộng tác . (Mời các bạn đọc tiểu sử của nhạc sĩ Văn Giảng viết bởi nhạc sĩ Lê Dinh để thấy thế lực của ông Tăng Duyệt .) .

 

Qua sự làm việc tháo vát, quen biết rộng, giao tế giỏi, LMB đã góp phần rất lớn trong việc mở mang và phát triển nhà xuất bản này . Trong thời gian này, LMB đã viết một loạt bài biên khảo giá trị mang tựa đề "Lịch Trình Tiến Hoá của Nền Tân Nhạc Việt Nam Qua Các Giai Đoạn". Cũng trong lãnh vực viết lách, cụ đã cùng thi sĩ Tô Kiều Ngân cho ra đời giai phẩm "Sóng Nhạc" năm 1955 . Đây là tờ báo đầu tiên của Việt Nam cổ súy cho nền Tân Nhạc Kịch Việt Nam . Chẳng bao lâu, tờ báo trở thành diễn đàn của giới ca, nhạc, kịch sĩ .

 

Năm 1952, cụ được ông Tăng Duyệt phái vào Nam để thành lập chi nhánh và đại diện cho nhà xuất bản Tinh Hoa (Huế) tại miền Nam . Rất tiếc là vì tình hình chiến tranh nhà xuất bản Tinh Hoa (Huế) đã phải tạm ngưng hoạt động từ năm 1956 .

 

Một mình ở trong Nam, LMB tìm mọi cách khôi phục . Cuối cùng cụ cho ra đời nhà xuất bản Tinh Hoa (Huế) – "Mark 2" dưới tên ”Tinh Hoa Miền Nam” . Kể từ đó, sự nghiệp xuất bản của cụ chắp cánh và thênh thang thăng tiến dưới ánh sáng chan hoà của "nắng đẹp miền Nam" .

 

Trong vai trò giám đốc, LMB đã thổi một luồng gió mới và trẻ trung cho không những nhà xuất bản "Tinh Hoa Miền Nam" mà còn cho ngành xuất bản và phân phối "nhạc rời" được bày bán trên rất nhiều quán vĩa hè của Saigon . Tinh Hoa Miền Nam là nhà xuất bản nhạc đầu tiên của Việt Nam có tên trong danh mục các nhà xuất bản nhạc quốc tế "Worldwide Music Trade Directory" .

 

Trong lãnh vực sáng tác tân nhạc, cụ đã để lại trên 50 tác phẩm như "Mùa Ve Sầu", "Phận Nghèo" (hiện có trong LTK), "Bọt Bèo", "Xa Anh Rồi", "Không Hiểu Tại Sao", "Sao Lừa Dối Em", v.v... . Sáng tác đầu tay của cụ là "Không Làm Nô Lệ" viết năm 1945 trong khao khát của toàn dân thèm độc lập sau 80 năm đô hộ của Pháp và đã đứng lên đáp lời sông núi .

 

Cụ cũng sáng tác chung với Văn Phụng, Lam Phương, Mạnh Phát, Tô Kiều Ngân, Phạm Mạnh Cương, Song Kim (bài "Còn Gì Cho Em" hiện có trong LTK) . Nhưng . . . LMB không dừng lại tại lãnh vực tân nhạc .

 

Cụ còn soạn những bài tân cổ giao duyên và vọng cổ . Chính bản nhạc "Thân Phận" mà các bạn vừa thưởng thức ở trên đã được cụ tiếp tay với soạn giả cải lương nổi tiếng Quế Chi để biến thành bản tân cổ giao duyên và đã được thu thanh vào dĩa hát và băng cassette của hãng Việt Nam (trụ sở ở đường Võ Di Nguy, Chợ Cũ Saigon) qua tiếng hát của đôi danh ca vọng cổ Minh Vương, Thanh Kim Huệ .

 

Những hoạt động văn nghệ đáng kể của cụ như:

 

- Sáng lập viên của Hội Nhạc Sĩ Việt Nam cùng với các nhạc sĩ Lê Thương, Nguyễn Hữu Ba, Phạm Duy, Xuân Phát .

 

- Phụ trách lớp nhạc lý tại Viện Khoa Học Giáo Dục năm 1973 cùng với nhạc sĩ Văn Giảng và những ca sĩ như Mộc Lan, Kim Tước .

 

- Cộng tác với nhạc sĩ Song Ngọc trong chương trình "Hoa Tình Thương" thường được trình diễn trên Đài Truyền Hình Việt Nam và tại nhiều tiền đồn trên khắp 4 vùng chiến thuật .

 

LMB còn hoạt dộng trong những lãnh vực khác như thể thao, xã hội và báo chí mà lãnh vực nào cụ cũng xuất sắc cả . Cụ là chuyên viên baó chí, phụ tá Thứ Trưởng đặc trách báo chí dưới thời Hoàng Đức Nhã, Bộ Trưởng Bộ Thông Tin và Dân Vận . Cụ là nhân vật chính của tờ báo Lẽ Sống tại Saigon trong thập niên 70 .

 

Viết đến đây BN không khỏi xấu hổ khi nhớ lại tuổi thanh xuân, "ngựa non háu đá " của mình, thuở mà BN ảo tưởng rằng thế hệ trước hủ hóa, chậm tiến rồi, không theo kịp với đà tiến hóa của nhân loại, còn thế hệ của BN, của chúng ta thì "Yes, we know it all . . ." mà thật ra sự hiểu biết rất phiến diện và nông cạn .

 

Qua những bản nhạc "thời trang" của LMB, dưới cái nhìn thiển cận và tầm nhìn "ếch ngồi đáy giếng coi trời bằng vung" của mình, BN đã có lúc nghĩ rằng cụ cũng tầm thường như những nhạc sĩ sáng tác nhạc "thời trang" khác . BN đã lầm to . Thế mới biết biển học bao la vô cùng các bạn nhỉ .

 

Với một sự nghiệp đa dạng, huy hoàng và lẫy lừng như vậy, năm 1975, cụ đã được chính quyền mới chiếu cố rất kỹ . Cụ được gửi "đi học" mãi đến năm 1981 mới "tốt nghiệp" .

 

Sau khi được thả về, cụ lây lất mưu sinh với nhóm Phi Thoàn - Khả Năng một thời gian . Sau khi Khả Năng vượt biên và mất tích, cụ rời nhóm này rồi . . . lây lất tiếp .

 

Năm 1993, cụ sang Hoa Kỳ theo diện HO và định cư tại tiểu bang California .

 

Kính thưa cụ Lê Mộng Bảo,

 

Hôm nay con viết những dòng này để xin cụ tha cho con tội "hậu sinh khả ố " . Nếu chỉ làm được 1/10 những gì cụ đã làm thì chắc ba mẹ của con hãnh diện lắm nhưng thực tế phũ phàng thì không được một góc của 1/10 đó cụ ơi .

 

Chúc cụ sống lâu để vui với con cháu và còn dịp để truyền lại cho thế hệ sau những tinh hoa của một vị tiền bối đáng kính nể và ngưỡng mộ .

 

Biển Nhớ

26/5/2002

 

 

Tài liệu tham khảo:

 

1. Lê Thương, “Thời tiền chiến trong tân nhạc (1938 - 1946)”, biên khảo viết năm 1970 .

2. Lê Mộng Bảo, “Lịch Trình Tiến Hoá của Nền Tân Nhạc Việt Nam Qua Các Giai Đoạn”, viết khoảng cuối thập niên 40 đăng trên báo Thu Thần Kinh, Huế .

3. Phạm Duy, Hồi Ký Phạm Duy, tập 1, Thời Thơ Ấu Vào ĐờI

4. Phạm Duy, ”Hồi Ký Phạm Duy, tập 2, Thời Cách Mạng Kháng Chiến”

5. Trường Kỳ, ”Tuyển Tập Nghệ Sĩ 1996”

6. Jason Gibbs, ”Reform and Tradition in Early Vietnamese Popular Song” .

 

 

 

Biển Nhớ


Vài Kỷ Niệm Với Duy Trác

Duy Trác

Phạm Anh Dũng

 

Duy Trác thuộc vào thế hệ đàn anh của tôi, độ hơn một thập niên. Ngày xưa và mãi đến lúc gần đây, mỗi lần nghĩ đến Duy Trác, tôi có những cảm nghĩ lẫn lộn về anh, vừa gần gũi và vừa xa vắng.

 

Giọng hát Duy Trác, tiếng hát tuyệt vời, bất diệt qua mấy thế hệ, đã đi vào lòng người từ bao nhiêu lâu, qua hàng trăm bản nhạc tình ca Việt Nam tuyệt diệu. Có thể nói trong lịch sử âm nhạc Việt Nam, ít ra theo ý riêng tôi, anh là người hát tình ca nhiều nhất và hay nhất.

 

Hàng chục năm, hầu như ngày nào tôi cũng nghe Duy Trác hát, không qua những chương trình đài phát thanh như Nhạc Chủ Đề của Nguyễn Đình Toàn, thì cũng qua rất nhiều băng nhạc phổ biến trước 1975 và còn được lưu lại mãi đến thời gian dài về sau.

 

Nghe Duy Trác hát mãi thành có cảm giác rất gần gũi, rất quen thuộc, cái cảm giác không rõ rệt và rồi một lúc nào đó chợt nhận thấy như vậỵ

 

Không giống như các ca sĩ Việt Nam nổi tiếng khác xuất hiện thường xuyên trên sân khấu hay đài truyền hình, Duy Trác không trình diễn trước khán giả cho mãi đến lúc gần đây sau khi anh đã định cư ở Hoa Kỳ. Hình như ngày xưa khi mới nổi tiếng, anh cũng có hát ở những Đại Nhạc Hội do Học Sinh Sinh Viên tổ chức. Nhưng từ ngày thế hệ tôi mới lớn, bắt đầu thích và biết nghe nhạc, không bao giờ thấy hình dáng của "Chàng Ca Sĩ Cấm Cung", tên của nhà văn Duyên Anh đặt cho Duy Trác.

Thành ra mỗi lần nghe Duy Trác hát, tôi cũng có cảm giác vừa gần gũi vừa xa vắng.

 

Duy Trác là một người thật đặc biệt, vừa là ca sĩ hạng nhất, vừa là luật sư chuyện nghiệp, còn là ký giả và lại còn là dịch giả nữa.

 

Tôi còn nhớ một chiều thu nắng nhẹ. Ngày đó đang học đệ ngũ hay đệ tứ trường trung học. Ba bốn đứa hứng tình rủ nhau "cúp cua" bỏ học, vào ngồi ở sân quán cà phê Thu Hương ở Tân Định, góc đường Hai Bà Trưng và Hiền Vương. Ngồi nhìn những giọt cà phê phin đen lóng lánh nhỏ xuống, vừa nghe nhạc qua máy phát thanh, vừa chuyện trò. Tình cờ, tất cả cùng tự nhiên yên lặng sửng sốt lắng nghe tiếng hát của một nam ca sĩ trình bày một bản nhạc thật hay:

 

Sao không thấy em lại

Để cùng anh thẩn thơ

Trước sân trăng vòi vọi

Để rồi cùng ước mơ

Nhưng chưa thấy em lại

Hàng dừa nghiêng thương nhớ

Và khúc ân tình biết đưa về đâu...

(Thuở Ban Đầu / nhạc và lời Phạm Đình Chương)

 

Tiếng hát sao mà truyền cảm, đầm ấm, tha thiết, nồng nàn, ân cần.... Thời gian như muốn ngừng lại trong giây phút đó. Bản nhạc chấm dứt, mấy đứa ngơ ngác nhìn nhau!

Đó là kỷ niệm lần đầu tiên nghe Duy Trác hát. Kể từ đó tôi say mê giọng hát này, và kể từ đó tôi đi tìm nghe cho bằng được những bài Duy Trác hát.

 

Duy Trác hát thật hay, không chỉ những loại nhạc đòi hỏi kỹ thuật trình diễn của người hát và trình độ thưởng thức của người nghe như Nguyệt Cầm (thơ Xuân Diệu, nhạc Cung Tiến), Đôi Mắt Người Sơn Tây (thơ Quang Dũng, nhạc Phạm Đình Chương), Đường Em Đi (nhạc và lời Phạm Duy)... mà ngay cả những bản nhạc giản dị, nhậy cảm như Người Em Nhỏ (thơ Thiệu Giang, nhạc Nguyễn Hiền), Tôi Sẽ Đưa Em Về (nhạc và lời Y Vân), Áo Lụa Hà Đông (thơ Nguyên Sa, nhạc Ngô Thụy Miên)... Duy Trác cũng làm người nghe rung động một cách kỳ lạ.

 

Kỷ niệm đáng nhớ thứ hai với Duy Trác là ngày đã định cư ở Hoa Kỳ khá lâu, bất ngờ đọc một tờ báo tiếng Việt thấy tin anh đã qua đời, tôi đã lặng người đi một lúc khá lâu. Tôi vẫn còn nhớ cái cảm giác xót xa, nhạt nhòa của mình, tưởng như vừa mất đi một cái gì quý giá nhất trong đời. Dĩ nhiên, về sau, tôi được biết đó là một tin không đúng sự thật.

 

Mùa Thu năm 1992, anh Duy Trác đến được Hoa Kỳ và ở Houston, Texas. Tôi nghĩ sau 17 năm cực khổ kể cả 6 năm trong các trại cải tạo và 4 năm lao tù, anh không còn giọng hát ngày xưa. Nhưng tôi đã lầm. Thật không còn gì hạnh phúc hơn được nghe lại tiếng hát Duy Trác, không có gì khác ngày trước, qua một băng nhạc anh gửi đến:

 

Tôi đã gặp em bỡ ngỡ tình cờ

Đôi mắt ngây thơ đến từ thành phố

Ngục tù tăm tối nói với cuộc đời:

"Sài Gòn có vui, Sài Gòn có vui ?"

Em ngước mắt nhìn tôi cúi đầu nói nhỏ:

"Còn gì nữa đâu thành phố mộng mơ

Thành phố đớn đau vẫn còn nhắn nhủ

Sài Gòn chỉ vui khi các anh về"...

(Sài Gòn Chỉ Vui Khi Các Anh Về / nhạc và lời Duy Trác)

 

Những bài hát do chính anh sáng tác cả lời lẫn nhạc: "Sài Gòn Chỉ Vui Khi Các Anh Về", "Ở Lại", "Trả Lời Thư Em", "Còn Tiếng Hát Gửi Người", "Hãy Mời Tôi Bạn Nhé", "Tình Khúc Áo Dài", "Muôn Trùng Có Nhớ"... theo ý tôi đã diễn tả hoàn toàn được nỗi đắng cay, "loay hoay", gần như có thể nói là tuyệt vọng của những người còn ở lại Việt Nam sau cơn bão đen tối tháng Tư 1975, mà tôi chưa thấy nhạc sĩ nào ghi lại được như vậỵ

 

Gặp anh Duy Trác ở California, cảm động vì lần đầu trong đời gặp anh. Đưa anh đi phòng thu thanh hát:

 

Tôi xa người, như xa núi sông

Em bên kia suốỉ- Bên kia rừng

Em bên kia nắng?- Bên kia gió

Tôi một giòng: sương lên mênh mông

Tôi xa người, như xa biển Đông

Chiều dâng lênh láng, chiều giăng hàng

Những cây ghi dấu ngày em đến

Đã chết từ đêm mưa không sang...

(Tôi Xa Người / thơ Du Tử Lê, nhạc Phạm Anh Dũng)

 

Và vẫn tiếng hát ngày xưa, vẫn truyền cảm, đầm ấm, tha thiết, nồng nàn, ân cần...

 

1993

Santa Maria, California USA

 

 

 

 

Phạm Anh Dũng


Vài nét sinh hoạt VHNT...

Lê Mộng Nguyên

 

 


Vài nét sinh hoạt Văn Học Nghệ Thuật về Nhạc Sĩ Lê Mộng Nguyên

 

Lê Mộng Nguyên, PARIS, 15.06.2002

 

Lê Mộng Nguyên: Nhạc sĩ, Giáo Sư Hàn Lâm Viện Học Sĩ Khoa Học Hải Ngoại Pháp, Tiến Sĩ Quốc Gia Khoa Học Chính Trị (Đại Học Paris).

 

Sinh tại Phú Xuân (Huế), tỉnh Thừa Thiên, nước Việt Nam (cha tên là Lê Viết Mưu, mẹ là Hồ Thị Ngơ, cả hai đều tạ thế), trong một gia đình nho giáo, Phật giáo đi đơi với phụng thờ tổ tiên, cĩ 7 con (5 trai, 2 gái). Trưởng nam Lê Mộng Tùng mất năm 1981, trưởng nữ Lê Thị Tố Huệ năm 1966, cịn chồng là Ơng Lê Văn Hy hiện trú ngụ tại Montréal, Québec (Canada). Con út của gia đình là Lê Mộng Quán mất tại Lille năm 1968. Lê Mộng Nguyên hiện giờ chỉ cịn hai người anh ở Sài Gịn: Lê Mộng Đào và Lê Mộng Hồng (đạo diễn phim) và một người chị: bà Lê Thị Tố Vân ở Huế (chồng là Lê Đình Sum vừa tạ thế năm 2000).

 

Lê Mộng Nguyên qua Pháp du học từ ngày 05/10/1950, sau khi đỗ bằng Tú tài Sinh ngữ Triết lý niên học 1949-1950. Sau khi trúng tuyển Cử nhân Luật khoa Đại học Paris năm 1954 và làm tham vụ ngoại giao tại Đại sứ quán Việt Nam ở Pháp (từ 1955 đến 1958), đỗ bằng Luật sư năm 1959 (hành nghề Luật sư tại Tịa Thượng thẩm Paris từ 1960 tới 1967), LMN đỗ bằng Cao Học Cơng Pháp năm 1959, Cao Học Khoa học Chính trị năm 1960, Cao Học Tư Pháp năm 1962. Trình Luận án Tiến sĩ Quốc gia Khoa học Chính trị (Thèse de Doctorat d'Etat ès Sciences Politiques) ngày 08/02/1962, Ưu Hạng, với tất cả lời khen ngợi của Ban giám khảo Đại học Luật khoa Paris (và được Giải thưởng Luận án - Prix de Thèse của Đại học Paris ngày 25/06/1963). Từ niên học 1962-1963 cho tới niên học 1996-1997, với tư cách Giáo sư Tiến sĩ Quốc Gia, LMN đã giảng dạy luật Hiến pháp (và trở thành chuyên mơn lỗi lạc) đi song với Khoa học Chính trị (cùng Tài chánh, Hành chánh) liên tục tại Đại học Paris-Assas, Besanậon, Paris-Saint Denis và Paris-Sorbonne Nouvelle.

 

Lê Mộng Nguyên làm thơ nhạc và viết văn từ thuở nhỏ. Trúng tuyển Giải Thưởng Hồng Đế Bảo Đại (Prix S.M. Bảo Đại) trong một cuộc Thi Văn Chương Học Sinh Trường Trung Học, được đăng báo lúc mới cịn 15 tuổi (Phan Đình Phùng (biên khảo), Việt Nam Tân Báo 1945) và cĩ thẻ nhà báo ngay năm 18 tuổi. Đã cộng tác ở quốc nội với Phật Giáo Văn Tập (của Hịa thượng Minh Châu), Tập Văn Học Sinh (kỷ niệm niên khĩa 1948-1949 trường Trung học Khải Định), Quốc Gia (nhạc phẩm Xuân Tươi viết năm 15 tuổi, được đăng dưới biệt hiệu Lan Đào), Việt Nam Tân Báo (dưới thời chính phủ Trần Trọng Kim) và hải ngoại, từ ngày đi du học Pháp: Việt Nam (của Tịa Đại sứ Việt Nam tại Paris), Kinh Tài Pháp (của Nguyễn Văn Bơng), Đường Mới (của GS Bùi Xuân Bào), Cách Mạng (thơ đăng thường xuyên với biệt hiệu "Yên Hà"), Quê Mẹ (của Võ Văn Ái), Tiếng Sơng Hương-Dallas (của sử gia Nguyễn Cúc), Tiếng Sơng Hương-Virginia, Việt Điểu-Giai Phẩm Mùa Thu 97 và 98 ( của Hội Thơ Tài Tử Việt Nam Hải Ngoại), Cụm Hoa Tình Yêu IV-1998, CHTY V-1999, CHTY VI-2000, CHTY VII-2002 (HTTTVN Hải Ngoại, Sacramento), Flowers of Love (Vietnamese International Poetry Society, 2000, Sacramento),Chúng Ta (của Bùi Xuân Quang và Lê Thị Bạch Nhựt), Le Médecin du Vietnam (của BS Trần Quang Lộc), Tiếng Gọi Dân Tộc (của Võ Long Triều), Tin Tức (của Nguyễn Đình Nhân), Á Châu (Đỗ Thành, Hồng Kim Thảo), Y Học Thường Thức (của BS Nguyễn Xuân Quang, Orange County), Ngày Mới (của Lê Trân - Diễm Thy, Antony, Pháp), Đối Lực & Khai Thác Thị Trường (của TS Nguyễn Bá Long, Toronto), Định Hướng (của GS Nguyễn Đăng Trúc & LM Lê Phú Hải), Biển Đơng (của nữ sĩ Dư Thị Diễm Buồn, Chicago), Đại Chúng (của ký giả Hồi Thanh, Maryland, USA), Dịng Việt (của Võ Long Tê & Lê Văn, Huntington Beach), Human Rights / Droits de lõHomme (của TS Lâm Lễ Trinh, Huntington Beach, California), Nhân Quyền DROITS DE LõHOMME (của LM Trần Thanh Giản, Paris), Hồn Quê, Multimedia Magazine (của ký giả Vương Huyền, trên mạng lưới), nguyệt san Nghệ Thuật - Montréal (của Nhạc sĩ Lê Dinh) một cách thường xuyên từ tháng 12-1998 trong mục phê bình văn nghệ và truyện, hồi ký, tùy bút, vân vân. Lê Mộng Nguyên đã cộng tác với "Nhĩm Khởi Hưng" trong Việt Sử Khảo Luận, Tập 16, của Luật sư Hồng Cơ Thụy (2001).

 

Đã sáng tác hơn một trăm nhạc phẩm, như Trăng Mờ Bên Suối (viết ngày 13.11.49), Vĩ Ngựa Giang Hồ (08.11.48), Đàn Chim Xuân (07/12/1948), Kỷ Niệm Chiều (22/05/1950) Mừng Khánh Đản (1948), Thành Đạo, Một Chiều Thương Nhớ (29.11.49), Hồng Hoa Thơn (22.01.50), Nhớ Huế (28.02.50), Bài Thơ Huế (1950), Về Chơi Thơn Vỹ (25.04.50), Xa Vời Bĩng Chim (26.02.50), Mỵ Châu Trọng Thủy (06/05/1950, cĩ lời băng tiếng Pháp, 2001), Xuân Tha Hương, Cơ Gái Huế (16.09.50), Dạ Lan Hương (1949), Ngàn Dặm Quan San (07.08.49), Đơi Mắt Nhung, Mơ Đà Lạt (21.03.50), Từ Giã Đế Đơ (08/05/1950), Ly Hương (1950)... Bụi Đời (06.09.57, nhạc phim), Lá Thư Cho Mẹ (1951), Xuân Tha Hương (20.03.51), Sơng Seine, Bao Giờ Ta Về Nước Nam? (tự bài "Bên Giịng Sơng Seine", 26.04.51) , Chiều Vàng Bên Chợ Đơng Ba (1988), Kiếp Giang Hồ (1992), Xuân Về Nhớ Mãi Quê Hương (1981) Quê Tơi (1991), Việt Nam Thắm Tươi (2000) ... và trong năm 2001- 2002 : Tìm Lại Ngày Xưa, Mưa Trên Phố Huế Ngày Em Đi, Thề Non Nước (Thơ Tản Đà), Giao Mùa (Thơ Phạm Ngọc), Thu Trên Sơng Seine (Thơ Vương Thu Thủy), Tình Vơ Vọng (Thơ Bích Thuận), Chiều Vàng Năm Xưa... phần lớn do Hương Mộc Lan, Tinh Hoa (nhạc và Sách Hồng: "Lá Thư Cứu Mệnh", là cuốn truyện đầu tiên được xuất bản, 1949), và Ái Hoa, Á Châu, An Phú... xuất bản và tái bản nhiều lần. Thu Hồ là nhạc sĩ danh ca đã ngay từ năm 1949 đặc biệt trình bày trên đài phát thanh Pháp Á (Radio France-Asie) hầu tất cả sáng tác đầu lịng của Lê Mộng Nguyên và từ đĩ đến lượt Mạnh Phát, Thanh Phong, Jo Marcel, Phương Bằng, Phạm Đăng... cùng các nữ danh ca như Hồng Oanh, Hà Thanh, Thanh Thúy, Khánh Ly, Thái Thanh, Lệ Thu, Thanh Lan, Kim Tước, Hương Thủy, Hương Lan, Kim Thu, Ánh Tuyết, Lê Dung, Huyền Châu, Thanh Trúc, Tuyết Dung... đã trình bày trên đài phát thanh, trên mạng lưới hoặc truyền hình hoặc thu vào băng nhạc hay CD (hoặc Vidéo) cho phổ biến ở nước nhà và hải ngoại. Trong thư riêng trả lời cho nhạc sĩ Trịnh Hưng (đề ngày 02/03/1998), tác giả Lê Mộng Nguyên đã giãi bày tâm sự như sau: Bài trăng mờ bên suối viết ngày 13 tháng 11 năm 1949 (tơi cịn giữ bản thảo), một buổi chiều khơng mưa ở nhà một mình tơi ở Huế (đường Gia Long), với cây lục huyền cầm Y Pha nho, vừa nhạc vừa lời song song với nhau, rất mau lẹ (từ 20 đến 30 phút là xong), trong một cuốn vở cĩ phân ly (papier millimétré) đầy ký chú những bài học Lý Hĩa ở trường Khải Định. Ai là nhạc thần trong sự sáng tác bài nhạc này đã làm cho ngay tác giả lúc nghe lại chiều ấy cũng rụng rời con tim? Tơi vừa viết xong thì anh Lê Mộng Hồng lúc ấy mới đi chơi về, hát thử ngay với giọng ténor léger của anh rất xúc cảm, tơi quyết định gửi cho Thu Hồ là một danh ca của Đài Phát thanh Pháp Á (Radio France Asie) hồi ấy ở Sài Gịn. Hai ba ngày sau, TMBS được Thu Hồ trình bày lần đầu tiên trên làn sĩng điện Việt Nam, và anh đốn biết thành tích của TMBS từ ngày ấy đến bây giờ. Hồi ấy, chiến tranh bắt đầu giữa Quốc Gia (dưới thời Chính phủ độc lập của cựu hồng Bảo Đại, Quốc trưởng kiêm Thủ tướng Chính phủ thành lập ngày 01/07/1949, với Nguyễn Văn Xuân, Phĩ Thủ tướng và Tổng trưởng Quốc phịng) và Cộng quân của Võ Nguyên Giáp (chính phủ Hồ Chí Minh). Khơng hiểu sao tơi cĩ linh tính sẽ chia tay một cách vĩnh viễn với cuộc tình rất tha thiết nhưng trong sạch thuở ban đầu? Linh tính một sự đau khổ trong tương lai vì phải rời quê cha đất tổ qua năm sau cùng với ĩc tưởng tượng dồi dào của một người thi nhạc sĩ đã làm cho tơi biến hĩa những cuộc gặp nhau bên bờ sơng Hương (sau Đài Kỷ Niệm Chiến Sĩ Trận Vong) và trên đường Nam Giao (nơi trú ngụ của cơ gái Huế người hồng tộc mới tuổi dậy thì), những buổi chiều vàng mặt trời sắp xuống, thành một gặp gỡ cuối cùng bên bờ suối dưới ánh trăng mờ, mà ngay hoa lá cũng động lịng nức nở khĩc nỗi chia ly (Ngày xưa cịn đĩ trăng nước mong chờ).

 

Ngồi luận án Tiến Sĩ Quốc Gia với chủ đề Classes sociales et mouvements politiques au Vietnam de 1919 à 1939 (Giai Cấp Xã Hội và Phong Trào Chính Trị ở Việt Nam từ 1919 đến 1939), được Giải Thưởng Luận Án Đại Học Paris năm 1963, Lê Mộng Nguyên đã cho in và phổ thơng (với tư cách Giáo sư Luật sư Tiến sĩ Quốc Gia chuyên mơn luật Hiến pháp và Chính trị học), khoảng 20 tác phẩm lược luận và nghiên cứu, tỷ dụ: La Constitution de la Ve République, de Charles de Gaulle à Franậois Mitterrand [Hiến Pháp Đệ Ngũ Cộng Hịa, từ Charles de Gaulle đến Franậois Mitterrand] (xb lần thứ tư, năm 1989, Ed. STH), Les systèmes politiques démocratiques contemporains [Những Chính Thể Dân Chủ Hiện Đại] (xb lần thứ tư, năm 1994, Ed. STH), Initiation au droit [Khai Tâm Luật Pháp] (1996, Ed. L'Hermès), La Constitution de 1958 [Hiến Pháp 1958] (1996, Ed. L'Hermès), Le budget de l'Etat [Ngân Sách Quốc Gia] (1997, Ed. L'Hermès), Finances publiques [Tài Chánh Cơng Hữu] (1997, Ed. L'Hermès) và trong nhiều sách tập hợp như: La loi nouvelle (résumé, analyse et commentaire), 1997 (L'hermès), La loi nouvelle (résumé, analyse et commentaire), 1998 (L'Hermès), Les agglomérations urbaines dans les Pays du Tiers Monde (Ed. de l'Institut de sociologie, Bruxelles 1971), Le Viêt-Nam au présent (1992, Đường Mới), Đảng Cộng Sản Trước Thực Trạng Việt-Nam (1994, Đường Mới) và Những Vấn Đề Cấp Thiết của Việt-Nam (Tiếng Gọi Dân Tộc xuất bản, 1995), vân vân...

 

Đã viết hơn 130 bài xã thuyết về Hiến pháp và Dân chủ cho nhiều tạp chí Âu châu lừng danh: như Revue du Droit Public, Civilisations, Approches-Asie hoặc Echos de l'Edition Juridique, Légis-France, Lois et décrets, Mondes et Cultures (tập san của Hàn Lâm Viện Khoa Học Hải Ngoại Pháp), Nhân Quyền, DROITS DE LõHOMME (Paris), vân vân và trên báo song ngữ Pháp Anh ở Hoa Kỳ Human Rights (của TS Lâm Lễ Trinh, Huntington Beach, California), Việt Pháp ở Paris như Quê Mẹ, Tin Tức, hoặc L'Appel de la Nation hay Le Médecin du Vietnam và ở Gia-Nã-Đại như Đối Lực và Khai Thác Thị Trường (đã nĩi trên)... Sẽ xuất bản một thi tập Đời Khơng Cĩ Em, một sách biên khảo Nhà Văn Hải Ngoại (Phê Bình Văn Nghệ) và bằng Pháp ngữ (Tùy bút): La Guerre Civile Vietnamienne, Chroniques politiques 1993-2002, (Việt Nam Nội Chiến, Chính Trị Ký Sự 1993-2002), Contes Asiatiques, une philosophie de la vie et du bonheur (Truyện Ngắn Á Đơng, một triết lý cuộc đời và hạnh phúc) và Poèmes dõAmour du Vietnam (Tình Thơ Việt Nam)...

 

Được bầu làm Viện Sĩ Hàn Lâm Viện Khoa Học Hải Ngoại của Pháp từ ngày 05/12/1997, thay thế Cựu Hồng Bảo Đại (Membre de l'Académie des Sciences d'Outre-Mer depuis le 5 décembre 1997, en remplacement de S.M. Bảo Đại), với kết quả: 81 phiếu thuận trên 90 người bầu (90 phần trăm). Đại diện cho Việt Nam hiện giờ trong bác học viện này chỉ cĩ nhà văn Hương Giang Thái Văn Kiểm (được chọn lựa năm 1990, với tư cách hội viên liên hợp-membre associé, TS Hà Vĩnh Phương được bầu ngày 03/12/1999 với tư cách hội viên thơng tín-membre correspondant và nhạc sĩ, Giáo sư Tiến sĩ Lê Mộng Nguyên (Hội viên thực sự, với quyền bỏ phiếu bầu hội viên mới cùng ứng cử bất cứ chức vụ nào trong Viện Hàn Lâm). Thi văn nhạc sĩ và luật gia LMN cũng là hội viên của Hội Thơ Tài Tử Việt Nam Hải Ngoại (Vietnamese International Poetry Society tại Sacramento, U.S.A.), SACEM (Société des Auteurs Compositeurs et Editeurs de Musique: Hội những người Nhạc Sĩ và Xuất Bản Âm Nhạc) và Hội Những Nhà Văn Pháp Ngữ (ADELF: Association des Ecrivains de Langue Franậaise) tại Paris, Hội Chuyên Gia Lập Hiến Pháp Quốc (AFC: Association Franậaise des Constitutionnalistes), vân vân... Được Thủ Tướng Chính phủ Pháp ban thưởng Huy Chương Văn Hĩa với trật Sĩ Quan (Officier dans l'Ordre des Palmes Académiques) từ năm 1984 và vinh danh trong vẻ vang dân việt (The Pride of The Vietnamese), Tuyển Tập IV - 1998, California.

 

 

Tham khảo: vietnest.com/Amnhac/lemongnguyen.asp

Hoài Thương


Vài nét về An Thuyên

An Thuyên

 

 


Ngày sanh: 15 tháng tám , 1949

Nơi sanh:  Huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An

Sáng tác đầu tay: "Em Chọn Lối Này" (1971)

 

AN THUYÊN VỚI NHỮNG BÀI HÁT DÂN CA

 

An Thuyên đã được đông đảo công chúng yêu âm nhạc biết đến từ tác phẩm đầu tay Em chọn lối này, viết năm 1971 (khi anh tròn 21 tuổi). Rồi đến Ðêm nghe hát đò đưa nhớ Bác (1974), Khi xe tăng qua miền quan họ (1984), Huế thương (1992), Neo đậu bến quê (1993)... Tất cả đều mang âm hưởng dân ca ngọt ngào sâu lắng. Hãy nghe anh tâm sự xung quanh những vấn đề âm nhạc, về bản lĩnh sáng tác...

 

- Mỗi người đều có một hoàn cảnh riêng biệt. Tôi sinh ra và lớn lên từ vùng quê nghèo (huyện Quỳnh Lưu- Nghệ An), ở đó dân làng có truyền thống văn nghệ dân gian. Những buổi chiều chăn trâu, những tiếng sáo diều tiếng cồng chiêng của đồng bào dân tộc ít người đã ăn sâu vào tiềm thức của một "đứa trẻ". Môi trường thuần chất âm nhạc dân gian có một sức cuốn hút kỳ lạ với những người như tôi...và dòng sữa ban đầu về thế giới âm nhạc đó đã tác động trực tiếp đến thiên hướng sáng tác của tôi của sau này.

 

+ Nhạc sĩ đã sử dụng rất thành công chất liệu dân ca trong sáng tác của mình. Nhạc sĩ có thể nói rõ hơn về chất liệu ấy?

- Tôi đã được lớn lên trong dòng sữa âm nhạc dân gian. Nhưng điều đấy không có nghĩa là chất liệu đó sẽ vào trong sáng tác của mình. Ðiều cốt lõi là người nhạc sĩ phải biết nâng niu, gọt giũa, kết hợp cái thuần tuý thắm đượm của âm nhạc dân gian với tri thức âm nhạc dân gian với tri thức âm nhạc bác học hiện đại. Có như vậy mới tạo ra được những tác phẩm tân thời hiện đại mà đậm đà chất liệu dân ca.

 

+ Ðã gần 30 năm sáng tác, đứa con tinh thần nào nhạc sĩ cho là tâm đắt nhất?

- Xin được trả lời ngay rằng đó là tác phẩm đầu tay Em chọn lối này viết khi tôi vừa tròn 21 tuổi. Khi mà bản thân chưa được học một chút gì về sáng tác; nhưng ở đó, cái chất liệu dân ca, cái tự nhiên, cái máu thịt, cái khí trời đã thực sự vận động. Và đến bây giờ tôi vẫn đang học cái tự nhiên, giữ mình quay lại điểm xuất phát, xem đó là "một chuẩn mực- khuôn mẫu để hoàn thiện những tác phẩm sau này.

 

+ Thưa nhạc sĩ, đã có ý kiến cho rằng An Thuyên quá "liều lĩnh" khi "dám cắt nửa vầng trăng... chặt đôi câu thơ" (ca khúc Ca dao em và tôi)?

- Ðó là một cái gì rất ca dao, rất dân gian. Ngày xưa cụ Nguyễn Du cũng đã từng có Vầng trăng ai xẻ làm đôi, nửa soi gối chiếc, nửa soi dặm trường. Nói lên nổi nhớ trong tình yêu của các chàng trai, cô gái nhưng nổi nhớ ở đây còn thụ động, thiếu sức mạnh... Với lẽ đó, đòi hỏi con người hôm nay- mà tôi là nhạc sĩ phải có một lối tư duy, cách nhìn nhận mới "nhìn dân gian của người hiện đại" Dám cắt nửa vầng trăng để làm con đò nhỏ, dám chặt đôi câu thơ để làm mái chèo lướt sóng... Tất cả chỉ để đưa tôi về với người tôi yêu. Thể hịên được tính chủ động, quyết đoán, sức mạnh phi thường của tình yêu mà dân gian chưa có. Cái khó là để làm sao trong từng sáng tác của mình, công chúng "nghe thì quen nhưng ngẫm lại lạ".

 

+ Xin được hỏi "nhạc sĩ dân ca" câu cuối cùng. Có bao giờ nhạc sĩ sợ dẫm lên chân của người khác và chân của chính mình không?

- Sao lại phải sợ điều đấy! Nếu dẫm lên chân của người khác mà không dẫm gai thì thật là tuyệt. Mấy ai mà không thừa hưởng tinh hoa của những người đi trước đâu. Ðiều cốt yếu là mình phải biết "gợn đục khơi trong" tìm ra được cái riêng mình, cái không giống một ai chính trên điều tinh hoa ấy. Âm nhạc dân gian giống như một dòng sông mênh mông, mát rượi, nếu anh sợ (anh không tắm) thì thật là phí. Nhưng nếu anh tắm mà không biết bơi thì sẽ... chìm. Cũng như khai thác âm nhạc dân gian, nếu không có cách nhìn mới, cảm thụ mới thì sẽ trở nên khô cằn và đơn điệu.

 

+ Xin cảm ơn nhạc sĩVăn hóa- Giang Nam Sơn

* Tham khảo: Tapnhac.net


Vài nét về Bằng Kiều

Bằng Kiều

 

 


Tên thật: Nguyễn Bằng Kiều

Sinh ngày: 13/7/1973

Nơi sinh: Hà Nội

Tên cúng cơm: “Bầu”

Musical instrument played: kèn, guitar, bass, trống, keyboard

Favorite food: Bánh tráng phơi sương cuốn thịt luộc

Favorite sport: soccer (đá banh)

Favorite color: màu đen và xanh da trời

Favorite song: nhiều lắm

Favorite singer: Michael Jackson và Marc Anthony

 

Bằng Kiều sinh trong gia đình có truyền thống nghệ thuật, mẹ là nghệ sĩ sân khấu Lưu Nga, đã từng tham gia trong các lĩnh vực kịch nói, chèo, cải lương, ngâm thơ…Bố là bác sĩ nhưng cũng tham gia nghệ thuật rất hăng say. Bằng Kiều tham gia phong trào văn nghệ từ khi còn học tiểu học, nhưng đến năm 1989 mới chính thức học nghệ thuật chuyên nghiệp tại Nhạc Viện Hà Nội. Bằng Kiều học chính là kèn Basson (một loại kèn bè bass trong dàn nhạc giao hưởng) nhưng vì đam mê ca hát và nhạc nhẹ nên đã tự lập một ban nhạc gồm toàn những bạn bè đang học trong NVHN để thỏa mãn lòng đam mê đứng trên sân khấu của mình. Ban nhạc đầu tiên đó là “Chìa Khóa Vàng” sau đó được ban nhạc “Hoa Sữa” là một ban nhạc đàn anh gồm rất nhiều các nhạc sĩ trẻ đầy tài năng như: Ngọc Châu, Vũ Quang Trung, Ngọc Hưng, Lương Ngọc Minh..v.v đã giúp đở và tạo điều kiện cho Bằng Kiều được ca hát thật nhiều, và dìu dắt BK đến những bậc thang đầu tiên trong làng ca nhạc chuyên nghiệp. Với “Hoa Sữa” BK đã hát ở tất cả các tụ điểm ca nhạc, vũ trường, cho sinh viên các trường đại học..v.v ở Hà Nội trong suốt những năm từ 1990 đến 1996. Năm 1997 BK đã được Mỹ Linh mời thâu hát song ca các ca khúc: Nếu Điều Đó Xảy Ra, Giọt Sương Trên Mí Mắt, Trái Tim Không Ngủ Yên trong album “Chiều Xuân” của Mỹ Linh, và BK được khán giả khắp nơi yêu mến từ Trái Tim Không Ngũ Yên của nhạc sĩ Thanh Tùng. Sau đó năm 1998 BK lập nhóm “Quả Dưa Hấu” gồm BK, Anh Tú, Tuấn Hưng và Tường Văn, cũng gặt hái rất nhiều thành công đến năm 2000 thì “Qủa Dưa Hấu” tan rã và BK tiếp tục sự nghiệp solo đến nay. Album thì rất nhiều trên thị trường nhưng album BK tự tay thực hiện và tâm đắc nhất cho đến nay chỉ có “Chuyện Lạ”. Trong album này có 4 bài do BK sáng tác đó là “Chuyện Lạ” (viết khi anh mới quen với Trizzie Phương Trinh), Dòng Sông Sao, Chỉ Là Như Thế và Lại Đây Với Anh. Bài Trái Tim Bên Lề của ca nhạc sĩ Phạm Khải Tuấn hiện được rất nhiều người yêu thích và đang là top hit trong và ngoài nước cũng nằm trong album này.

 

Tham Khảo: Trang nhà của Bằng Kiều


Vài nét về Bảo Chấn

Bảo Chấn

 

 

 


BẢO CHẤN - vẻ đẹp hài hòa của giai điệu

 

Năm 1996, lần đầu tiên người Hà Nội được biết đến một Bảo Chấn - người viết ca khúc của Sài Gòn trong chương trình nhạc hội năm 96. Chương trình này giới thiệu một số nhạc sĩ mới xuất hiện trong khoảng thập niên 90, được coi là nhạc sĩ trẻ nhưng năm nay Bảo Chấn đã sáu mươi ba, kém Dương Thụ hai tuổi. Những ca khúc lạ tai so với nền âm nhạc chính thống Bắc Kỳ của anh thoạt đầu bị chê là nghe có vẻ "Hải ngoại". Nhưng khi sự thực là các ca sĩ hải ngoại đã thu băng đĩa những ca khúc đó thì nhạc Việt trong hay ngoài nước vẫn là nhạc Việt.

 

Bảo Chấn có một sự nghiệp "âm nhạc trong nhà". Hầu hết các băng đĩa nhạc ấn hành tại Sài Gòn thời kỳ sau giải phóng đều do anh em Bảo Chấn - Bảo Phúc hòa âm. Lần đầu tiên tôi tiếp xúc với hệ thống "âm nhạc trong nhà" của ông là đĩa nhựa 75 của Dihavina "Tiếng hát Thanh Hoa" năm 1985. Anh hòa âm cho bài Tình yêu bên dòng sông Quan họ của cố nhạc sĩ Phan Lạc Hoa. Rất thán phục, lúc ấy tôi chỉ ngạc nhiên là tại sao cái ông Bảo Chấn này duyên ngầm thế mà không sáng tác ca khúc.

 

Từ năm 98, Bảo Chấn và Dương Thụ đã liên tục cùng được bình chọn là những nhạc sĩ có nhiều ca khúc được yêu thtch nhất trong năm những: "Tình thôi xót xa", "Một ngày mùa đông", "Nỗi nhớ dịu êm, "Bên em là biển rộng", "Giấc mơ tuyệt vời", "Hoa cỏ mùa xuân" hay là "Dường như"...v..v của Bảo Chấn đều mách bảo cho tôi thấy con đường đi đến cái đẹp theo dấu ấn của sự hài hòa. Các ca khúc của anh không rườm rà về khúc thức cũng không hay chuyển điệu đột ngột, sự bình ổn trong lối tiến hành giai điệu đem lại cho các ca khúc một sự êm dịu, lãng mạn có những lúc rất du dương, bay bổng. Riêng "Về với anh" và "Dường như" thì tôi đánh giá là vượt trội hơn về tư đuy và sớm được một hình thức thể hiện khá nhuần nhuyễn, tinh tế hơi... tiểu tư sản tiền chiến (điều này chỉ là cảm nhận cá nhân). Cũng có ý kiến cho rằng ca khúc của Bảo Chấn "sến". Tôi không đồng tình và cũng không cho rằng đó là ý kiến không thỏa đáng. Quan niệm về "sến" vốn không dùng để qui kết. Lâu nay "Sến" tính từ đã bị lạm dụng thay cho "Sến" danh từ. Có thể thấy trong âm nhạc của cả Dương Thụ lẫn Bảo Chấn một sự phục sinh của những cái bảng lảng mơ mộng thời bình bắt lại một mạch không qua chiến tranh; hay cái trong sáng hồn nhiên cũng lại không bom đạn thuốc súng, không vương dấu ấn của cái chết hay sự mất mát, không có ám khí, không có sự hô hào lên hay tuyên thệ, minh họa. Cái duy nhất mà các anh minh họa là cái tôi, cái tình và cái đẹp.

 

Album. Nghe mưa mới chỉ là mười tám ca khúc của hai nhạc sĩ Bảo Chấn và Dương Thụ trong một sê - ri cùng hợp tác sản xuất. Thu băng đĩa, xuất bản và biểu diễn, minh họa cho album đó. Tiếp sau đây có thể là những CD mới và cũ trong "hàng chục năm các ca khúc tồn kho" của các anh. Xin được nói lời cuối với Nghe mưa xuyên Việt suốt từ 26/12/98 đến 18/l/99 là một chương trình có sự đầu tư trí tuệ bố cục chặt chẽ và đặc biệt là tỏ rõ thái độ tôn trọng người nghe, tôn trọng người diễn và tôn trọng chính những ca khúc của mình.

 

Tham khảo: * Tapnhac.net


Vài nét về Bảo Phúc

Bảo Phúc

 

 


Bảo Phúc

 

- Đã viết khoảng 80 bài hát và làm nhạc cho khoảng 200 bộ phim. Ca khúc anh thích nhất là bài Bay đi ôi cô đơn viết cho bộ phim Ngôi sao cô đơn, bài hát này lột tả số phận của một ngôi sao, khi đạt đến đỉnh vinh quang của sự nghiệp cũng chính là lúc chạm vào nỗi cô đơn đến không ngờ của một kiếp người...

 

Date of birth: October 31, 1958

Native place: Thua Thien - Hue

Residence: Ho Chi Minh city

Some of his well - known songs:

 

- Far away you

- The allavium ways

- The rosebud lonely

- The sound of violon in former time

 


Vài nét về Bùi Đình Thảo

Bùi Đình Thảo

 

 


Date of birth: February 4th, 1931

Native place: Ha Nam

Some well-known songs:

 

- Letter from border

- Bustling Cuc Phuong

- In the lull of mother's country

- You go in the golden sea

- Mother's hands

 


Vài Nét Về Đan Thọ

Đan Thọ

 

 


• Ông sinh năm 1924 tại Nam Ðịnh.

• Nhạc Cụ sở trường: Violon và Saxophone Tenor.

 

1936 - 42 - Học Chữ và Nhạc tại trường Thày Dòng Saint Thomas d’ Aquin (Nam Ðịnh). Thầy dạy violon là Frère Maurice.

 

1942 - 45 - Học Hòa Âm và Sáng Tác với giáo sư Tạ Phước cùng Vũ Ðình Dự.

 

1945  - Ðàn Violon tại phòng trà Thiên Thai của Hoàng Trọng (Nam Ðịnh)

 

1948 - 54 - Gia nhập Ban Quân Nhạc Ðệ Tam Quân Khu Hà Nội cùng với Nguyễn Túc, Nhật Bằng, Văn Phụng, Nguyễn Khắc Cung, Nguyễn Cầu, Nguyễn Hiền…

- Học Kèn Saxophone với Quân-Nhạc- trưởng Schmetzler và nhạc sĩ Phi luật tân Mano Umali ( Saigon)

- Ði Trình Diễn tại các vũ trường và phòng trà ở Hà Nội với Nguyễn Túc.

 

1954 - 56 - Theo ban quân nhạc di cư vào Nha Trang

Sáng tác BÓNG QUÊ XƯA, VỌNG CỐ ÐÔ (với Nhật Bằng) TÌNH QUÊ HƯƠNG ( phổ thơ Phan Lạc Tuyên)

 

- Vào Saigon: Sáng tác CHIỀU TÍM (thơ Ðinh Hùng), XA QUÊ HƯƠNG (với Xuân Tiên), MIMOSA THÔI NỞ (thơ Nhất Tuấn), DƯƠNG CẦM (ý thơ Mùi Quý Bồng)

- Trưởng Ban Nhạc nhẹ Ðài Phát Thanh TIẾNG NÓI QUÂN ÐỘI (Ði trình diễn tại Bangkok (1956) và Manila (1961)

- Trình diễn tại nhiều phòng trà, Vũ Trường, Ðài Phát Thanh và Vô Tuyến Truyền Hình

- Thành viên trong Ban Nhạc SHOTGUNS của Ngọc Chánh tại Saigon

 

- Sang Hoa Kỳ: làm công nhân hãng General Ribbon và cuối tuần chơi nhạc tại Vũ Trường Ritz PHA LÊ (California) của Ngọc Chánh.

 

* Hiện tại (1996) vẫn soạn hòa âm bằng computer và nuôi chim yến cho vui tuổi già tại California.

 

Tài liệu tham khảo:

Tập Nhạc Tuyển 1: “Tình Yêu và Quê Hương”

Văn Phụng - Ðan Thọ - Nhật Bằng - Nguyễn Túc

Ấn hành tháng Giêng 1996 tại Arlington, VA. USA

 

Bổ sung: Nhạc-sĩ Đan Thọ thường chơi đàn vĩ-cầm trong ban-nhạc Tiếng Tơ Đồng. Tên của ông ghi trong danh-sách các nhạc-sĩ là Đan Đình Thọ. Như vậy, có lẽ tên thật của ông là Đan Đình Thọ. (BaoTran)

Hư Vô


Vài nét về Đỗ Quang

Đỗ Quang

 

 

 


Đỗ Quang và nhóm 1088

Đỗ Quang được biết đến trong vai trò người đào tạo và quản lý ban nhạc 1088 trong thời hạn hai năm, từ ngày 4/5/2000.

 

Sau khi kết thúc hợp đồng với Công ty Cánh Chim Việt, anh chia tay nhóm 1088 và giới thiệu album riêng của mình với tựa đề "Mai" với sự thể hiện qua giọng ca trẻ Triệu Hoàng....

 

(ca khúc "Mai" do Triệu Hoàng sáng tác cùng Đỗ Quang).

 

 

(Trích "Thế Giới Nghệ Sĩ")


Vài nét về Dương Thụ

Dương Thụ

 

 


Pen name: Tran Xuan Nam, Van Dinh, Ai Nhac

Date of birth: February 10th, 1943

Native place: Ha Son Binh

Some well-known songs:

 

- Thinking of old village

- Lulling you by the wave

- You passing my life

- Coming with me in the rainy day

- Spring's breath

- The gentle sun

- One day for you

 

 

DƯƠNG THỤ - MƠ VÀO MỘT NGÀY XANH

 

Dương Thụ cao 1,80m, mặt chữ điền, cao lớn như một người lao động có sức khoẻ. Anh có hai điều để rất yêu mến mình: là người lao động đúng nghĩa làm âm nhạc và thăng bằng khi những chân lấm tay bùn của đời thường không lọt vào ca khúc.

 

Ca sĩ Hồng Nhung có nói "... nhạc Dương Thụ rất... ngây thơ". Dương Thụ thích được nhận xét như vậy, lời nhận xét dành cho người đàn ông 55 tuổi, đã sống vất vả, đã có một cuốn kinh nghiệm sống đồ sộ từ a đến z trong người và đang đều đặn sáng tác những ca khúc nhẹ nhóm, trong sáng, có gió, mưa, sóng và tiếng chim... (Tiếng sóng, Vẫn hát lời tình yêu, Hoạ mi hót trong mưa, Bay vào ngày xanh, Ðưa mưa trở về, Bài hát ru cho anh...)

 

Nhạc Dương Thụ nhiều sóng, ai cũng thấy thế. Dương Thụ nhăn mặt, giải thích bằng chất giọng bèn bẹt, hơi khàn, rằng sóng là một hình tượng nằm trong hệ thống biểu đạt riêng phù hợp với anh và đưa ví dụ: "Tôi không phải típ người có thể yêu mạnh mẽ, dữ dội. Tôi thể hiện tình yêu của mình bằng sự tận tụy và chu đáo". Rồi ngân ngư: "Tiếng sóng biển hát tia nắng đầu tiên, tiếng sóng biển...". Ðấy nhớ, ngay cả lúc cao trào cũng vẫn dịu thế thôi" - Dương Thụ kết luận.

 

Sinh tại làng Vân Ðình, Hà Ðông, từ nhỏ cuộc sống đã không cho anh cơ hội để hài lòng với nó. Sau cải cách ruộng đất, cậu bé Dương Thụ bắt đầu một cuộc sống khổ cực, hết đẩy xe bò chở lứa từ phà Ðen về Bắc Ninh, đi Chèm... lại lăn lưng gánh mộc, sáu, bảy chục cân mỗi chuyến... Dương Thụ vỗ bồm bộp vào người: "Mà hồi đấy trắng trẻo, thư sinh lắm, không như bây giờ". Dương Thụ của bây giờ da ngăm đen, đã đến tuổi hệ thống kinh nghiệm sống: "Con người có thể bị thương nhưng cố gắng đừng để lại sẹo".

 

Âm nhạc của anh không có sẹo của những ngày lao khổ ấy mà hầu hết thanh sạch và an hoà.

 

Năm 1977, Dương Thụ sau một thời gian dạy học ở Tuyên Quang đã chuyển vào trường Cao đẳng Mỹ thuật thành phố Hồ Chí Minh. Nhưng Sài Gòn lại biết đến Dương Thụ như một nhạc sĩ và có anh là một trong những nhà tổ chức chương trình đầu tiên của âm nhạc tụ điểm. Dương Thụ là người có cái đầu "đi trước thời đại", dĩ nhiên là ở cấp quốc gia.

 

Với sự giúp đỡ của Hồng Nhung, anh đã dịch lời 5 ca khúc của mình sang tiếng Anh nhằm đưa tác phẩm ra ngoài biên giới. "Hội nhập văn hoá phải bằng con đường thương mại, bán băng, bán đĩa chứ không phải bằng ngoại giao" Dương Thụ nói thế. Có nhạc sĩ hô lên: "Ô! Ông này hay nhỉ, ông bảo bây giờ các nhạc sĩ phải cắp cặp đi học tiếng Anh à?" .

 

Video Clip bài Cho em một ngày của anh, Thanh Lam hát, Phạm Hoàng Nam quay, đã được truyền hình NHK (Nhật Bản) phát sóng. Dương Thụ khoái chi tiết này lắm, thỉnh thoảng anh lại nhắc đến. Theo Dương Thụ, "Năm 2000, cách nghe và cách sống âm nhạc sẽ rất khác, những người làm nhạc cũng bắt đầu khác, ca sĩ sẽ hát chân thật hơn thì thay vì đãi giọng, gia công giọng. Cái khác này là rất tự nhiên về chất lượng và quy mô. Không lâu nữa chúng ta sẽ có âm nhạc đương đại đúng với hai chữ hiện đại. Tôi sợ rằng rồi bản thân tôi không theo kịp những chuyển động mới của âm nhạc trong những năm tới".

 

Dương Thụ sống chân tình, chơi nhiều với người trẻ và rất hợp cạ. Dương Thụ có lần nói với một hoạ sĩ chưa đầy 30 tuổi: "Giá mà anh trẻ được như cậu". Hoạ sĩ hỏi lại: "Trẻ như em thì anh làm gì?", "Anh sẽ ảo tượng hơn".

 

Vợ của anh 28 tuổi, người viết liên tục những bài báo về nhạc, hoạ,... đầy ắp thông tin đáng tin cậy trên "Thể thao Văn hoá" Phạm Thị Thu Thuỷ.Hai vợ chồng có một khu nhà đẹp và yên tĩnh ở Sài Gòn, có ao, như Dương Thụ nói: "Thuỷ có thể câu cá" và có bể để Dương Thụ thắc mắc: "Thuỷ tập bơi nhưng không hiểu sao cứ chìm". Anh rất dễ thương khi nói về vợ mình.

 

Lần này Dương Thụ ra Hà Nội là để thu phần tiếng cho một video ca nhạc của riêng anh mang tên một ca khúc mới Bay vào ngày xanh và để "xây móng" cho "Ðêm trẻ", sẽ là sân diễn hàng tháng của các ban Rock sinh viên, mở màn vào tháng 10. Dương Thụ nói anh thích chơi với giới trẻ vì họ trong sáng. Ra Hà Nội bị vướng mấy ngày mưa, Dương Thụ đội trời đi uống cà phê với các ban nhóm Rock sinh viên đến khuya để rồi ra về lại tấm tắc khen: Chúng nó hay lắm!

 

Dương Thụ xem The Wall của Pink Floyd lần thứ tư ở Hà Nội, tại nhà nhạc sĩ Lương Nguyên. Lần này xem xong anh rất buồn. Dương Thụ có nói là lâu lắm anh mới bị cảm giác như thế, bỗng chốc thấy tất cả những gì mình làm được thành quá bé nhỏ. Tất nhiên việc mỗi lần đi xem, lại giật mình ngưỡng mộ trước một kiệt tác âm nhạc dị thường như The Wall là rất thường. Nhưng mừng cho Dương Thụ, vì thay chỗ cho những định kiến và sự cực đoan "đóng khung" của tuổi tác, anh vẫn luôn thấy bản thân mình mới mẻ, vẫn khám phá, dằn vặt, vẫn muốn làm hơn nữa, những gì mình đã làm...

 

21 năm sống giữa Sài Gòn, Dương Thụ nhận ra rằng từ một con người không được giáo dục đầy đủ (sống tự lập từ nhỏ) anh đã thay đổi để xoá đi khoảng cách từ mình tới người khác. Dương Thụ đọc cuộc sống theo cách nhẹ nhõm nhất, với anh ở đời không có người tốt, người xấu, chỉ có cách đọc cuộc sống là khác nhau. Dương Thụ thích kết bạn nên nhiều bạn. Ra Hà Nội, nếu Dương Thụ ung dung đánh quần soóc đi bộ trên đường, thế nào cũng có người quen xịch đến: Anh Thụ, lên em chở! Theo tạp chí Người đẹp Việt Nam

 

Tham khảo: * TapNhac.net


Vài nét về Duy Thái

Duy Thái

 

 


Duy Thái - một hồn nhạc trong sáng

 

Tác giả "Lời của gió" luôn cố gắng viết không dễ dãi về phần lời và gửi gắm trong đó chiều sâu ý tưởng. Nhạc của anh, vì thế vừa đẹp về giai điệu, vừa đằm thắm, nồng nàn xúc cảm ở ca từ.

 

Tuy nhiên, Lời của gió không phải là tác phẩm xuất sắc nhất của nhạc sĩ Duy Thái, anh còn sáng tác một loạt ca khúc trữ tình tươi sáng như Hãy đến với em, Tìm tên anh trên bờ cát, Tình yêu đầu tiên, Mong manh ngày xưa, Hoài niệm, Ta cùng thời gian, Em về Pa-ri...

 

Sinh năm 1954 tại thành phố Hải Phòng, trong một gia đình không làm nghệ thuật, nhạc sĩ Duy Thái bắt đầu sự nghiệp âm nhạc từ... sân khấu. Tốt nghiệp Trường Nghệ thuật Sân khấu Việt Nam năm 1977, anh về đầu quân tại Đoàn Kịch nói Hải Phòng với hàng chục vai diễn suốt hơn 10 năm lăn lộn, trong đó có những vai khá thành công, để lại ấn tượng tốt như thị vệ trưởng Káp trong vở Âm mưu và tình yêu (đạo diễn Đức Đọc), ông Thiết - Ông không phải bố tôi (kịch bản Lưu Quang Vũ), người phó mộc - Trận đấu trong làng (kịch bản Học Phi)...

 

Nhưng với tâm hồn giàu chất thi ca, nhạc điệu, năm 1986, Duy Thái bỏ quên sân khấu để cho ra mắt bài hát Lời của gió. Sự thăng hoa của những giai điệu và ca từ đẹp, trong sáng đã chinh phục người nghe. Lần đầu tiên, ca sĩ Thái Bảo hát tại Nhà hát Lớn Hải Phòng, ca khúc còn có phần mới mẻ. Cho đến khi Hồng Nhung và Quang Vinh thể hiện qua sự hòa phối ăn ý về chất giọng cùng phong cách biểu diễn trẻ trung, sôi động ở sân khấu thủ đô, tác phẩm này lập tức được công chúng Hà Nội yêu mến.

 

Rời sân khấu từ năm 1991 đến nay, Duy Thái chuyển hẳn sang sáng tác tại Trung tâm tổ chức biểu diễn thuộc Sở Văn hóa - Thông tin Hải Phòng. Năm 1993 là thời điểm đánh dấu bước chuyển quan trọng trong cuộc đời hoạt động âm nhạc khi anh chính thức trở thành hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam. Sau những ca khúc thành công, Duy Thái vẫn lặng lẽ, điềm tĩnh trên con đường của riêng mình, với một mong ước giản dị, khiêm nhường: "Tôi muốn kiếm tìm, thể hiện những thân phận, sự vật đơn sơ, nhỏ bé quanh mình mà lâu nay mọi người vô tình bỏ qua, để mỗi chúng ta cùng thấy rằng cuộc đời phía trước vẫn luôn tươi đẹp".

 

Tham khảo & trích dẫn:

- vnexpress

 

* Những bài chưa có, cần các bạn giúp một tay:

 

Tìm tên anh trên bờ cát

Tình yêu đầu tiên

Mong manh ngày xưa

Hoài niệm

Ta cùng thời gian

Em về Pa-ri...

 


Vài nét về Hồ Ngọc Minh

Hồ Ngọc Minh

 

 

 


Hồ Ngọc Minh là tên thật của tác giả.

 

Tuy nhiên ông được biết đến nhiều hơn qua các sáng tác với bút hiệu là Vũ Thư Nguyên.

 

Đôi dòng về ông có thể tìm thấy ở đây:

http://dactrung.com/nhac/loica.asp?id=6589

 

©¿®


Vài Nét Về Hoàng Kim Chi

Hoàng Kim Chi

 

 


Hhoàng Kim Chi

Sinh quán Hội An, Quảng Nam. Tốt nghiệp trường âm nhạc Huế (1982-86). Ðến Mỹ năm 1996. Hiện mở các lớp dạy tư về sáng tác và các nhạc cụ: violin, Piano, mandolin, guitar... tại Song-thành.

 

Other things:

Ðã xuất bản tập ca khúc "Thương Tiếng Yêu Dại Khờ", sẽ xuất bản tập ca khúc "Khi Nỗi Nhớ Ði Hoang" và ca khúc thiếu nhi "Hạt Nắng Xuân"

 

 

- HKC home page: http://www.geocitiescom/hkimchi/

- Nhóm sáng tác: http://www.nhomsangtac.ca.tc/

 

 


Vài nét về Huy Tuấn

Huy Tuấn

 

 


Sau "Trưa vắng", "Hát thầm", anh lại tiếp tục giới thiệu hàng loạt ca khúc như "Một đêm mưa tháng Giêng", "Giữ lại mùa hè", "Đừng hát khi buồn", "Quán cà phê mùa hè" và "Em mơ về anh". Anh là một trong những nhạc sĩ trẻ của Hà Nội được đặt hàng nhiều nhất.

 

- Anh đến với âm nhạc như thế nào?

 

- Gia đình tôi không ai theo nghiệp âm nhạc, bố mẹ là công nhân về hưu. Tôi học khoa kèn tại Nhạc viện Hà Nội 5 năm, sau đó sang Nga học tiếp 5 năm nữa rồi chuyển sang Đức, vừa học vừa lang thang thổi kèn, chơi guitar ở các quán bar, đến năm 1997 mới về VN.

 

- Mỹ Linh đã đưa anh đến với công chúng bằng "Tóc ngắn", anh nghĩ gì về ý kiến trên?

 

- Tôi chưa hề nhờ vả ca sĩ nào hát bài của mình. Các ca sĩ như Hồng Nhung, Mỹ Linh, Thu Phương đều đặt hàng tôi. Trước khi chúng tôi về nước, Mỹ Linh đã tỏ ra khoái công việc chúng tôi làm, thích nhạc R&B, sau đó cô tìm cách hợp tác. Những gì đầu tiên thường gây ấn tượng nên người nghe tưởng rằng tôi và Anh Quân chỉ sáng tác cho Linh.

 

- Thể loại nhạc R&B của anh dường như không được chuộng lắm tại VN, anh nghĩ sao?

 

- Phong cách pha trộn jazz-funk-soul-pop này phù hợp với số đông và được nhiều ca sĩ nổi tiếng thế giới như Whitney Houston, Mariah Carey, Celine Dion ưa thích. Những luồng dư luận cho rằng nhạc Huy Tuấn hơi tây không làm tôi nản. Tại sao lại phải nản nhỉ? Mỗi thể loại có nguyên tắc riêng của nó, nhạc sĩ không thể phá vỡ nguyên tắc tối thiểu. Tôi có tội gì khi trót bị R&B mê hoặc, mà R&B không bắt đầu từ VN. Nhạc của tôi là nhạc tây trăm phần trăm.

 

- Thị trường âm nhạc phía Nam đang nóng lên với tên tuổi của Trường Huy, Việt Anh, Hà Dũng... anh thấy gì ở họ?

 

- Tôi không gặp họ. Theo tôi, mỗi thể loại đều tìm được khán giả. Tôi thích trở thành nhạc sĩ cho một dây chuyền sản xuất âm nhạc chuyên nghiệp, dù cho đấy là công việc cực kỳ khắc nghiệt. Thị trường phía Nam dễ chấp nhận cái mới, còn công chúng phía Bắc quá thận trọng. Nếu câu nệ, nền âm nhạc của chúng ta mãi mãi đứng yên, chứ không thể sôi động như mấy năm trước đâu.

 

- Vì sao dạo này ban nhạc Anh Em có vẻ im hơi lặng tiếng vậy?

 

- Chúng tôi vẫn gắn bó với nhau, hàng ngày tập dượt tại studio của Anh Quân. Hiềm nỗi, để mời một ban như Anh Em, người ta không đủ tiền đâu. Thường thì, cát xê trả cho ca sĩ 9-10 triệu đồng/sô, trong khi mỗi nhạc công trong ban nhạc chỉ nhận vỏn vẹn 1 triệu/chương trình. Không chỉ thế, trước mỗi chương trình, ban nhạc phải tập với nhau 2 tuần, chi phí này không ai trả. Nhìn người chơi nhạc như vậy bèo quá.

 

- Cách đây không lâu, anh tỏ ý bức xúc với chuyện bản quyền âm nhạc, nhưng anh vẫn "sinh nở" đều đấy thôi?

 

- Tôi đăng ký bản quyền ở công ty Gema (Đức), có thể nếu vi phạm xảy ra tại VN, họ khó lòng can thiệp nhưng tôi không sợ. Ca khúc của tôi ra đời là có chủ mới đón lõng ngay.(Tiền Phong)

Trích:

* vnexpress


Vài nét về Jimmii J.C. Nguyễn

Jimmii J.C. Nguyễn

tvmt

 

Jimmii JC Nguyễn đi cùng với cha đến Hoa Kỳ lúc anh 10 tuổi (kinh nghiệm được diễn tả trong bài hát “Nhìn Mai Con Khóc”, là bài hát anh viết khi nhớ Mẹ và các em mỗi độ Xuân về). Đến năm 1992, cả gia đình đoàn tụ. Jimmi đã ghi danh vào trường luật Golden Gate University, dự tính theo ngành Luật, nhưng khi cô gái em gái duy nhất mất trong một tai nạn xe hơi vào ngày July 4, 1992, thì sự việc này đã làm thay đổi đời anh. Anh buồn nản, tìm lãng quên qua âm nhạc và sáng tác ra bản “Mãi mãi bên em” (Besides you eternally). Bài hát là một diễn tả tâm trạng thương tiếc, rất cảm động. Với sự khuyến khích của gia đình và bạn bè, Jimmii cho ra đời cuốn CD đầu tiên cùng tựa với bài hát. Không ngờ bài hát mau chóng được giới trẻ Việt Nam toàn thế giới ưa chuộng. Lúc đó Jimmii được 22 tuổi.

 

Với bài hát này, Jimmii JC Nguyễn đã được Hội Đông giải Grammy kỳ thứ 39, tức năm 1998, đề cử anh trong danh sách giải “Nghệ Sĩ Mới Trong Năm” (New Artist Of the year). Đây là một vinh hạnh cho riêng cá nhân anh nhạc sĩ trẻ này và niềm hãnh diện cho Cộng Đồng VN, vì giải Grammy là giải thưởng Âm Nhạc có giá trị nhất tại Hoa Kỳ, mà người Nhạc Sĩ nào tại Mỹ cũng muốn được đề cử vào. Tên anh đứng hàng thứ 36, tuy không hy vọng giật giải nhưng như thế chứng tỏ dòng nhạc của anh có giai điệu mới lạ và anh là nhạc sĩ có đầu óc sáng tạo. Album của Jimmii JC Nguyễn đồng thời cũng được đề cử trong các danh sách “Best Pop Album”, “Record of the Year, Song of the Year (Bài hát hay trong năm), Best Male Pop Vocal Performance, (Nam Ca sĩ có giọng hát, lối trình diễn hay). Album đó có bài những bài sau: The Sight of You, Love Gone with the Autum Leaves (Tình như lá bay xa), Still Waiting and Love and Life, (Ngồi Đây Vẫn Mong Đợi), and Goodbye Blue Sky (Vĩnh biệt màu xanh).

 

Tiếng tăm của Jimmii lên và anh được chính thức mời về VN trình diễn vào mùa Xuân năm 1997. Buổi trình diễn được giới trẻ nhiệt liệt hưởng ứng, tuy rằng khi mới tới VN anh bị tai nạn xe hơi rất nặng, và phải dời ngày trình diễn lại 2 tháng sau đó.

 

Jimmii đã cho ra nhiều albums khác nhau, chứng tỏ một sức sáng tác dồi dào. Trong tay tôi có Album “Đá có buồn không“, - The best of Jimmii JC Nguyễn - Jimmii JC Nguyễn chịu ảnh hưởng các nhạc mới ngày nay của Mỹ quốc, Âu Châu. Bài hát, tuy lời buồn, nhưng khg ảm đạm, với các âm thanh mới của đàn điện và các dụng cụ nhạc hòa âm (percussions) nên nghe như tiếng suối róc rách, thánh thót, dật dìu, êm đềm. Thời Tân Nhạc VN, các nhạc sĩ đã cho ra đời rất nhiều bài hát có lời thật hay như thơ, và âm điệu thì chịu ảnh hưởng nhạc Tour của Tây Phương, Tango, Rumba ... Các nhạc sĩ VN trẻ thời nay lớn lên với Nhạc đã được đổi mới, với Rock, New Wave, âm nhạc đã trưởng thành rất nhiều, vì thế họ cũng sáng tác khác, họ khg theo một luật định nào. Với giai điệu mới mẻ, nhưng lời nhạc nhiều khi khg đi đôi với âm điệu, nhất là VN lại có âm thanh bằng trắc, thành ra lời nhạc thường giản dị hơn xưa. Nhạc sĩ Trịnh Nam Sơn đặt nhạc trước, và khi viết lời thì anh phải đành đổi lời hát, chứ còn âm điệu thì anh vẫn giữ cái melody mà anh đã có ý định từ đầu.

 

Bài hát và là tựa của CD "Đá có Buồn không" là một bài hát âm điệu nhẹ nhàng, róc rách, lời bản hát buồn, nhưng không ủy mị, giản dị nhưng chất chứa một hình ảnh, ý tưởng mới lạ.

 

Người đã đi rồi đá buồn không?

Tình đã tan rồi đá đau không?

Mình đá u hoài mối tình câm

Mình đá trơ trọi theo ngàn năm

 

Hình ảnh đá ở đây phải chăng là một người có trái tim sắt đá, để rồi khi người tình đã bỏ đi, thì đá mới thấy tiếc nuối, tự vấn mình "đá có đau không?"

 

Hỏi những tiếng buồn có còn rơi

Hỏi những tâm sự có chơi vơi

Hỏi đá có vàng theo thời gian

Dù những phím đàn đã phai tàn

 

Với lời nhạc như thế, khó ai biết được đã viết từ một người qua nước ngoài lúc mới 10 tuổi. Jimmii JC Nguyền đã diễn tả tâm trạng với những lời rất thơ, rất tình và nồng nàn:

 

Đời dài còn buồn dấu chân

Tan giọt mời một bóng hình ai vẫn đợi chờ

Lệ nào chìm vào đá sâu

Môi nhạt màu giọt sầu rớt mau, đá ngậm ngùi

 

Trong CD có bài hát mà Nhân Vật Phố Rùm này thấy rất lạ, đó là bài: "Đất Thần Kinh Xứ Huế"

 

Huế đẹp và thơ, Huế mộng mơ. Hình ảnh Huế với cầu Tràng Tiền, với sông Hương, Núi Ngự, Kim Luông, Gia Hội và cô gái tóc thề, nón bài thơ đã được bao nhiêu nhạc sĩ ghi qua những âm điệu, thường là những bài hát buồn man mác, mơ màng. Đến Jimmii JC Nguyễn thì Đất Thần Kinh Xứ Huế là một tưởng tượng, là một bắt đầu khi chúa Nguyễn tới khai khẩn đất hoang, với những trận chiến, qua lời kể của Mẹ.

 

Anh bắt đầu bằng lời thuật:

 

"Đêm qua nằm mơ tôi thấy tôi là vua, hiên ngang hét vang giữa đoàn quân. Trên lưng ngựa tôi rực chém quân thù, gươm tôi đến đâu là xác thù tả tơi"

 

Và tiếp với lời hát:

 

Kìa chung quanh tiếng hò reo vang trời

Người VN hết mình cho non sông

Là thân trai hiến mình cho giống nòi

Vì tôi yêu đất Thần Kinh xứ Huế

 

Anh tiếp lời thuật:

 

Khi tôi vượt sông, ngựa bỗng nhiên bị dềnh (nghe khg rõ), tôi mất gươm ...

Tôi mơ màng nghe tiếng nói của mẹ tôi: "Này khi con lớn lên hãy nhớ đến Tổ Tiên ..."

 

Hát tiếp:

 

Rồi tôi mơ thấy bàn tay dịu hiền

Một nàng tiên tóc dài bay trong gió

Nàng nhìn tôi, mắt nàng như sóng bình

Người con gái đất Thần kinh xứ Huế

 

Rồi tôi nghe tiếng hò khoan êm đềm

Và nơi đây của nàng tiên xứ Huế

Lòng lâng lâng thấy hồn tôi bay về

Vì tôi yêu đất Thần kinh xứ Huế

 

Âm điệu được hòa với tiếng la, trống, các nhạc cụ loảng xoảng diễn tả sực tưởng tượng của một thanh niên khi về đất Kinh Thành và mơ màng, tưởng như thấy các hình ảnh xưa hiển hiện về. Tiếng nhạc được kết thúc bởi một tiếng xẻng đánh thật lớn. Hay! Một cái nhìn khác lạ về cố đô, Kinh Thành Huế.

 

CD có bản hòa âm "Mãi mãi bên Em" và "Hỏi đá có buồn Không" dành cho hát Karaoke, nghe thật hay.

 

Với đầu óc sáng tạo như thế, hy vọng chúng ta còn được nghe nói nhiều về người nhạc sĩ trẻ này.tvmt




Vài nét về Lê Ngân

Lê Ngân

 

 


Date of birth: March 7th, 1956

Native place: Ben Tre

Some well-known songs:

 

- The appointment place of two rivers

- The city - I loved

- Evening on the sea

- Electric coming from your hand

 


Vài nét về Lê Tín Hương

Lê Tín Hương

Triệu Thần

 

Sinh ngày 18 tháng 3 năm 1949 tại Huế.

 

Rời Việt Nam năm 1979.

 

Hiện cư ngụ tại Santa Ana, CA, USA.

 

Theo học nhạc cùng giáo sư Lê Quang Nhạc.

 

Bắt đầu sáng tác năm 1970.

 

Tác phẩm đã ấn hành: Có Những Niềm Riêng (tập nhạc)

 

 

Những ca khúc tiêu biểu:Trả Lại Cho Ðời

Con Ðường Tôi Về

Anh Ði

Dòng Ðời Mong Manh

Còn biết về đâu

Vùi Trên Lối Mòn

Như Mây Như Mưa

Như Cánh Chim Trời

Một Góc Ðời

Ðừng Bao Giờ Hứa

Ta Buồn Ta Một Ðời

Buồn Mãi Quanh Ta

Dòng Ðời

Tim Buồn Lên Tiếng Gọi

Trăng Vin Hoài

Người Có Nhớ Ta Chăng

Cũng Ðành Chia Xa

Tàn Phai

Ngày Rời

Bóng Cũ Chiều Mưa

Gửi Sầu Theo Mây

Một Nơi Không Ðịnh Ðến

Trường Xưa

Ta Còn Lại Gì

Có Khúc Sông Nào

SàiGòn Ngày Trở lại

Dòng Lệ Dòng Mưa

Buồn Nào Cho Nguôi

Ta Như Là

Trời Mưa ! Trời

Tiếng Sông Xưa

Có Lúc Nào Em Nghe

Mẹ

Ta Có Vui Ðâu

Bài Tình Ca Một Ðời

Khúc Hoài Hương

vv...

 

LÊ TÍN HƯƠNG

và những niềm riêng

 

Con đường tôi về

còn đó như xưa

Nhưng người năm cũ là xác chưa đưa

Cha về tử tù

đau thương hao mòn

Mẹ quê gầy còm

mong manh áo vá

Vá được áo đời, hồn rách tả tơi...  

 

Chị đã khóc, khóc một cách thản nhiên như trẻ thơ khi viết những dòng này. Chắc chắn, ca khúc "Con Đường Tôi Về" không phải được viết ra dưới dạng một kịch bản, khi người nghệ sĩ phải sống trong vai diễn. Nó được thai nghén từ một chuyến về thăm quê hương...

 

Lê Tín Hương sinh năm 1949. Cô học trò xứ Huế xưa vẫn còn cái vẻ e thẹn khi nói về những ca khúc của mình, ngay cả với người quen. Hai mươi mốt tuổi, chị bắt đầu viết nhạc. Với cái vốn thanh nhạc học rất bài bản, những ca khúc của chị ắt hẳn không tệ về mặt âm điệu. Nhưng có lẽ, cái đặc trưng trong nhạc của chị nằm ở phần ca từ, mà đôi khi, có người cảm thấy là... hơi chán. Vậy mà không có bao nhiêu người biết hoặc nghe về Lê Tín Hương, mãi cho đến khi chị phát hành hai đĩa nhạc đầu tiên của mình, Có Những Niềm Riêng và Dòng Đời Mong Manh, với những giọng hát gạo cội trong làng âm nhạc Việt Nam như Duy Trác, Bạch Yến, Thái Hiền góp phần trình diễn...

 

Cho tới nay, đã có bốn đĩa nhạc của chị được phát hành. Và im lặng hẳn, kể từ Dòng Lệ, Dòng Mưa. Có nhiều người đã thắc mắc, và sẽ có nhiều người sẽ còn thắc mắc. Nhiều người biết, nhưng không bao nhiêu người lên tiếng, vì tất cả dường như đang chờ đợi, biết đâu chị sẽ thay đổi ý định. Đối với một người phụ nữ, có lẽ một mái ấm gia đình còn quan trọng hơn tất cả, bao gồm cả tiền tài và danh vọng. Cho nên Thái Hằng rút lui vào sau hậu trường để cho Phạm Duy thăng hoa trong làng nhạc Việt, cho nên Xuân Sơn thôi nghiệp ca hát để cho đức ông chồng Ngô Thụy Miên yên tâm chuyện cửa nhà mà theo đuổi ước mơ. Và mới đây thôi, người ta cũng thấy Thái Thảo bắt đầu vắng bóng trên những sàn diễn. Vậy đó, hạnh phúc luôn luôn là một sự hòa hợp, đôi lúc cần một chút hy sinh. Giống nhau quá thì cái sức đẩy càng lớn càng đẩy người ta ra xa nhau, khác nhau quá thì vô hình chung cái níu kéo vào nhau lại trở thành một hệ lụy cho nhau. Và đối với Lê Tín Hương, chị hiểu điều này rất rõ, nếu không muốn nói là hiểu hơn ai hết.

 

Không biết trong cộng đồng, người ta đón nhận những nhạc phẩm của chị như thế nào, và có cảm nghĩ gì về nét nhạc Lê Tín Hương. Buồn, có chút gì đó hơi cường điệu, hơi mơ hồ ? Hơi đặt nặng về mặt ngôn từ ? Không biết nốt, nhưng hãy nghe một tác phẩm của chị cái đã

 

Ta Như Là...

Ta như là hạt bụi

Bay bay vào hư không

Ta như là chiếc lá

Rơi rơi xuống vườn trần

Ta như là sương khói

Tan tan giữa không trung

Ta như là nắng đẹp

Phai phai trong vô cùng

Này người ta là ai

Là ai trong cuộc đời

Đời chỉ là hư vọng

Tình chỉ là men say

Có rồi không một thươ?

Đến rồi đi một ngày

Ta như dòng nước lạc

Trôi trôi về xa khơi

Ta như là lớp sóng

Dân dâng cuốn hư đời

Ta như là cơn gió

Bay bay khắp nhân gian

Ta như là giấc mộng

Phai phai trong đêm tàn...

 

Hừm, không có gì sai, lại hay, lại có ý tưởng nữa. Nhưng vẫn có một chút gì đó chưa hoàn chỉnh lắm. Có lẽ, có một chút gì đó quá bó buộc, quá kết cấu trong ngôn từ. Nói chung là không được thoáng ! Không biết có phải không, lại không biết ! Nhạc của chị lúc nào cũng có hơi hướm của một nỗi sầu, có một chút quyến luyến. Âm điệu không quá phức tạp, và từ ngữ rất niêm luật, vần điệu chặt chẽ. Nhiều người cho rằng nhạc của chị bị cái ảnh hưởng của Trịnh Công Sơn, chị cũng chẳng phủ nhận. Lão cũng thấy thế, chẳng việc gì phải phủ nhận, có cũng tốt mà không có cũng hay. Nói cho cùng, mảnh đất chị sinh ra và lớn lên, những người xung quanh chị, lại chẳng khác với Trịnh Công Sơn là mấy...

 

Học nhạc từ giáo sư Nhạc, có một căn bản vững vàng là điều chắc chắn. Đánh được nhiều loại nhạc cụ, cũng chẳng lấy gì làm ngạc nhiên. Thế nhưng, có một điều ít người biết, chị hát rất khá, và nếu như không khó tính lắm, cũng có thể gọi là hay. Lão ? Không có ý kiến ! Giọng chị nhẹ nhàng, trong trẻo, vậy thôi. Hát vững vàng, vậy thôi. Còn gì nữa không ? Không biết ! Nhưng Mẹ lão thì có đó. Sau này Mẹ lão hay so sánh giọng của chị với Trịnh Vĩnh Trinh, cũng một người Huế, đơn thuần chỉ vì cách phát âm của họ Lý thú lắm phải không ? Phụ nữ có cái cách nhìn nhận sự việc rất đặc biệt như vậy đấy, và thông thường, họ lại hay bấu víu vào những điểm mà người đời (dĩ nhiên là khác phái) ít để ý đến nhất, và đưa ra kết luận không cãi lại được. Bởi vậy họ mới là... phụ nữ, muôn đời... đúng !

 

Lão phân vân mãi không biết có nên nói về đời tư của chị hay không ? Viết về môt. người mà không nhắc đến một chi tiết nào về đời tư của người đó, hẳn là khó lắm. Cho nên lão sẽ chọn lọc rất kỹ. Chỉ có thể nói, chị chẳng hạnh phúc lắm (trước đây), còn bây giờ thì có lẽ khác rồi. Tạo hóa cứ có một cái gì đó rất không công bằng cho những người phụ nữ có tài (có người sẽ phản đối, và cho đó là công bằng, không sao cả), vì thông thường trong số họ, chẳng mấy ai tìm được hạnh phúc một cách dễ dàng, mà không phải đi qua mấy cuộc dở dang. Chị cũng vậy, đã từng yêu say đắm một nghệ sĩ, người có ngón đàn độc đáo, người có những vần thơ và điệu nhạc rất kỳ lạ. Nhưng họ chẳng được hạnh phúc...

Và gần đây, chị lên xe hoa, rời xa cái kịch trường văn nghệ đầy giông bão. Lão nghĩ, lần này chị sẽ được hạnh phúc. Ít nhất, lão mong là như vậy ! Và lão cầu chúc cho hai người được sống bên nhau yêu thương đằm thắm cho đến lúc đầu bạc răng long...

Cuối cùng, lão chép tặng mọi người ca khúc Tàn Phai của chị, một trong những ca khúc lão thích nhất

 

Mai nếu ta xa đờì

Đời có nhớ ta chăng

Mai nếu ta xa người

Người có nỗi ăn năn

Một ngày tình yêu qua

Như cơn mưa mùa ha.

Một ngày tình bao la

Như con sóng dâng xa

Một lần lòng xôn xao

Bờ môi khuyết nụ cười

Một lần vòng tay ôm

Cho hơi nào nồng hơn

Và mai nếu xa xôi

Tình cũng vẫn rất gần

Người có thấy bâng khuâng

Mỗi ngày nhìn bước chân

Đời khuất dấu chân ta

Người khuất dấu chân mình

Dù có tiếc thương chi

Tình cũng vẫn xa tình

Mai nếu ta xa đời

Đời có thấy hư hao

Mai nếu ta xa người

Lòng có tiếc thương nhau

Một ngày tình yêu qua

Như trăng thu mời gọi

Một lần bờ môi say

Cho yêu dấu ngất ngây

Một lần còn trong tay

Hồn thắp cơn mê đầy

Một lần rồi xa ai

Nghe hương đời tàn phai... Triệu Thần

Café Đen & Julia


Vài nét về Lê Uyên Phương

Lê Uyên Phương

 

 

 

 


Song writer Lê Uyên Phương came to Saigon in the turbulent years of the 60's and brought with him in his songs the sensitivity of Dalat. After a few appearances, the entire young generation of Saigon, and of Vietnam, fell in love with his songs and Le Uyen's voice. That was the beginning of his more than 30 years of prolific and passionate career in music. On June 29, 1999 at 2:45 p.m., the beloved songwriter passed away in Orange County, California. He was 58 years old.

 

The memorial service took place on July 6th at the Peak Family Funeral Home in Westminster, California. Please leave your thoughts and comments in the Guestbook (Kicon)

 

 

Lê Uyên Phương là bút hiệu người nhạc sĩ ghép từ tên chung của vợ (Lê Uyên) và tên mình (Phương). Ông tên thật là Lê Văn Lộc (Còn có tên là Lê Minh Lập). Sinh ngày 2 tháng 2 năm 1941 tại Ðà Lạt, Việt Nam. Bắt đầu viết nhạc từ năm 1960.

 

Mất tại nhà thương UCI vào trưa ngày 29 tháng 6, 1999 vì bệnh ung thư phổi, hưởng dương 59 tuổi.

 

Tác phẩm đã xuất bản:

Nhạc:Khi Loài Thú Xa Nhau (1970)

Yêu Nhau Khi Còn Thơ (1971)

Biển, Kẻ Phán Xét Cuối Cùng (1980)

Và một số tập nhạc đã hoàn tất, chưa ấn hành:

 

Uyên ương Trong Lồng (1970-1972)

Bầu Trời Vẫn Còn Xanh(1972-1973)

Con Người, Một Sinh Vật Nhân tạo (1) (1973-1975)

Con Người, Một Sinh Vật Nhân tạo (2) (1973-1975)

Trại Tỵ Nạn Và Các Thành Phố Lớn (1979-1983)

Trái Tim Kẻ Lạ (1987-1988)

Lục Diệp Tố (1977-1990)

Văn:Không Có Mây Trên Thành Phố Los Angeles (truyện, tùy bút Tân Thư 1990)

 

 

Tham Khảo:

* http://kicon.com/LUP/

Café Đen & Julia


Vài nét về Lưu Bích

Lưu Bích

 

 


Name: Lã.....Uyen

Birthday: 28th December ( Luu Bich was nearly 7 in 1975 when she first came to the US)

Father: song writer Lu Lien

Siblings: Bich Chieu, Tuan Ngoc, Khanh Ha, Thuy Anh, Anh Tu, Lan Anh and the baby of the family Luu Bich herself.

Friends: MC Nguyen Cao Ky Duyen is Luu Bich's best friend, and with almost all the singers especially those in Paris By Night production.

 

Height 5'5

Fav.Food: Luu Bich love Vietnamese foods the best, spicy foods, xôi gà... what else, yeah Luu Bich can cook eggs and rice... hehehe

 

Fav.Singer Celine Dion

 

trungtam.com/luubichmania/biography/biomain.html


Vài Nét Về N.S. Hoàng Quý

Hoàng Quý

 

 


Hoàng Quý (1920-1946) 

 

 Nhạc Sĩ Hoàng Quý là tác giả bản nhạc tình "Cô Láng Giềng" , sáng tác từ thời đầu của Tân Nhạc, thời tiền chiến. Nhưng có lẽ bản hát được biết đến rộng rãi với quần chúng nhờ tiếng hát thật trầm ấm của  Sĩ Phú vào cuối thập niên 60, đầu thập niên 70 . 

 

 Hôm nay trời xuân bao tươi thắm.

 Dừng gót phiêu linh về thăm nhà.

 Chân bước trên đường đầy hoa đào rơi

 Tôi đã hình dung nét ai đang cười.

 

 Tôi mơ trời xuân bao tươi thắm.

 Đôi mắt trong đen màu hạt huyền,

 Làn tóc mây chiều cùng gió ngàn dâng sóng

 Xao xuyến nỗi niềm yêu...

 

 Cô láng giềng ơi!

 Không biết cô còn nhớ đến tôi.

 Giây phút êm đềm ngày xưa kia khi còn ngây thơ.

 ...

 

  Năm xưa khi tôi bước chân ra đi.

 Đôi ta cùng đứng bên hàng tường Vi.

 Em nói rằng em sẽ chờ đợi tôi.

 Đừng nói đến phân ly.

 

 Cô láng giềng ơi!

 Nay bóng hoa bên thềm đã thắm rồi.

 Chân bước vui bên bờ đường quê.

 Em có hay chăng giờ tôi về...

 

 Các bản nhạc tình khác của Hoàng Quý gồm có Đợi Chờ, và “Tú Quyên” (mà ít người biết đến). Trong thời gian đó, N.S. Hoàng Quý còn sáng tác những bản nhạc có tính chất ca tụng quê hương như Chiều Quê, Đêm Trăng Trên Vịnh Hạ Long , Hương Quê, và Chùa Hương với âm điệu êm đềm, mang nét tây phương.

  

 Phải tới khi có phong trào Thanh niên, với khuynh huớng nhạc hùng ca, thì N.S. mới sáng nét sở trường của mình, nhạc sĩ đã soạn cho nhóm huớng đạo và học sinh thời đó những bản hùng ca  bất hủ cho đến bây giờ . Đó là các bản như Trên Sông Bạch Ðằng, Gọi Bạn Lên Ðường, Tiếng Chim Gọi Ðàn, Bóng Cờ Lau, Nước Non Lam Sơn, Lời Vọng Ngàn Xưa, Dưới Bóng Thông Xanh, Chiều Xuân, Nắng Tươi... Bài Ðêm Trong Rừng  của Hoàng Quý được các anh em hướng đạo sinh sử dụng làm bài ca của những đêm lửa trại:

 

 Âm u ngàn gió lá

 Khuất bóng ánh trăng sao

 Ngồi chung quanh phiến đá

 Ta khơi lửa đào

 Bập bùng bập bùng trong đêm thâu

 

 Mờ sương reo trong không

 Âm u ngàn thác lá

 Gió lắng xa mênh mông

 Ngồi trong hơi núi giá

 Ta khơi lửa hồng

 Bập bùng bập bùng trong đêm sâu

 

 Ta ngồi trong ánh hương đêm

 Ta cùng cất cao lời nguyền

 Thề đồng tâm ta quyết thề sông núi

 Ðem tâm can xây đắp ngày tươi mới

 Thề đồng tâm ta quyết thề sông núi

 Ðem tâm can xây đắp ngày tươi mới

 

 Các bản nhạc hùng như " Trên Sông bạch Đằng, Bóng Cờ Lau, Nươ’c Non Lam Sơn"  thường được học sinh các trường dùng làm nhạc cảnh cho những vỡ kịch về lịch sử. Trong thời kỳ đầu khai lập của Tân Nhạc, các bản nhạc hùng được ấn hành bởi một cơ sở gọi là tổ chức ÐỒNG VỌNG, nơi qui tụ được hầu hết các nhạc sĩ trẻ của thời đó.

 

 Theo tài liệu thì N.S. Hoàng Quý mất sớm, có lẽ vì vậy mà những sáng tác của ông không nhiều. Tuy thế ông cũng đã cống hiến cho đời các bản nhạc hùng bất hủ cũng như bài tình ca " Cô láng giềng"  với hình ảnh " cô em đứng bên bờ tường vi"  và " đôi mắt màu hạt huyền" , một bản hát nhẹ nhàng, tiêu biểu thời tiền chiến.

 

Theo tài liệu của N.S. Phạm Duy

 

tvmt


Vài nét về Nguyễn Cường

Nguyễn Cường

 

 


Nguyễn Cường và những chặng đường sáng tác nhạc

 

Không thuộc diện con nhà nòi trong làng nhạc nhưng khao khát trở thành nhạc sĩ bắt rễ trong Nguyễn Cường từ hôm anh trèo tường vào Nhà hát Lớn, xem buổi trình diễn nhân kỷ niệm 300 năm ngày sinh thiên tài Schubert. Hồi đó, anh mới 16 tuổi. Quyết tâm thi vào trường nhạc, Nguyễn Cường tìm cách bắt quen với một ông trong trường, và thế là, anh kéo bằng được một sinh viên năm thứ 3 Trung cấp Âm nhạc Hà Nội về nhà mình ở. Nhưng khi anh thổ lộ nỗi niềm muốn học để trở thành nhạc sĩ thì ông bạn kia bảo: “Chú thì làm sao mà sáng tác được, phải là cán bộ cốt lõi cơ”.

 

Nghe vậy, Nguyễn Cường đành đi theo đường vòng là học cello, góc ngồi khuất nhất trên con tàu âm nhạc. Mới vào Trung cấp Âm nhạc Hà Nội được 4-5 tuần thì anh bị cắt mất suất học bổng 22 đồng/tháng vì tội “con nhà tư sản”. Gia sản cũng bị tịch thu, cả nhà chỉ trông chờ vào suất lương ít ỏi của mẹ. Để không phải bỏ học, Nguyễn Cường đã ăn ké suất cơm với người bạn là nhạc sĩ Cát Vận trong 3 tháng liền. Nhờ thành tích học tập xuất sắc, anh được nhà trường khôi phục học bổng. Sau khi tốt nghiệp năm 1965, anh về công tác tại Đoàn văn công Tây Nguyên và từ đây, trang đời mới mở ra khi anh được tiếp xúc và làm quen với các làn điệu của miền núi rừng và bắt đầu sáng tác.

 

Anh tâm sự: “Cái tài của người nghệ sĩ dân gian là không chỉ thể hiện trong từng câu chữ, ý tứ mà còn bày ra trong những nét nhạc. Tôi đã vận dụng được những sự độc đáo ấy trong tác phẩm của mình, bài Say trăng là một ví dụ: Đường khuya ngõ hẹp, chân khuya ngập ngừng, ngực trăng mới nhú nõn nà vú măng.... Ca khúc này được giải nhất của Hội nhạc sĩ năm 1995, tôi cũng phục vì ban giám khảo dám trao giải cho bài hát bị cho là có hơi hướng sex như vậy. Còn về tình hình âm nhạc hiện nay, tôi thật bất bình vì các nhạc sĩ cứ cóp nhặt nhạc Tây về để làm nhạc mình rồi cho đó là sáng tạo. Đó là thứ văn hóa Tây quăng”.

 

Được nhận rất nhiều giải thưởng của Hội Nhạc sĩ về mảng ca khúc với các tác phẩm như Em muốn sống bên anh trọn đời, Nghiêng nghiêng rừng chiều, Mái đình làng biển..., nhưng Nguyễn Cường lại thổ lộ khát vọng lớn nhất là viết khí nhạc. Anh nói: "Nếu chỉ viết dăm ba ca khúc được nhiều người biết đến thì cần gì phải học hành cho mệt".

 

Nguyễn Cường là một trong số rất ít các nhạc sĩ sáng tác ca khúc theo đơn đặt hàng một cách thành công. Khi vấp phải nhiều ý kiến phản đối chuyện này, anh thẳng thắn giải thích: “Tôi thấy viết các bài địa phương ca chẳng sao hết, miễn là mình không làm ra sản phẩm tồi, đến nỗi người ta không thèm nhắc đến. Đằng này, công chúng vẫn thích kia mà”.(Theo Nông Thôn Ngày Nay)

 

Những đứa con hoang kỳ lạ của Nguyễn Cường

 

Mấy chục năm nay Nguyễn Cường không đến hiệu cắt tóc. Mớ tóc dài lơ thơ của ông cứ mọc hồn nhiên như đám cỏ dại. Nếu thấy dài ông soi gương, thò kéo, cắt. Người ta nghĩ ông để tóc dài như vậy là cho hợp với âm nhạc của mình.

 

Ông nói, cũng chẳng phải cố tình như thế. Mình vốn đơn giản, xuề xòa, cứ kệ cho chúng nó mọc, ra kiểu gì thì ra. ấy thế mà ai cũng bảo kiểu tóc ấy rất hợp với Nguyễn Cường. Phải thừa nhận ông có một phong thái rất Tây Nguyên. Năm nào Nguyễn Cường cũng đến Tây Nguyên đôi ba lần, sống với đồng bào, cho nắng gió, tình người Tây Nguyên ngấm vào da thịt mình, vào suy nghĩ mình và vào âm nhạc mình... Với Tây Nguyên, Nguyễn Cường không thích nói đến những chữ như lựa chọn, hay duyên nợ, mà ông dùng chữ định mệnh. Không là định mệnh sao được, bởi ông vốn là một chàng trai Hà Nội chính gốc, sinh trưởng trong một gia đình không có truyền thống về nghệ thuật. Thế mà lại nảy nòi ra một kẻ ham mê âm nhạc. Kỳ quặc hơn gã đam mê đó là đam mê một vùng đất cách xa mình hàng ngàn cây số.

 

Từ nhỏ Nguyễn Cường đã mong ước được trở thành nhạc sĩ. Tôi đồ rằng trong những giấc mơ tuổi ấu thơ Nguyễn Cường đã thường xuyên đi lạc tới một vùng đất ngất ngây hương cà phê, âm vang cồng chiêng và bạt ngàn tiếng suối reo, tiếng chim muông, cỏ cây hoa lá. Hơi thở của núi rừng đã ở sẵn trong tiềm thức của ông, như phải đến nhiều năm sau nó mới bật thành như âm thanh mê hoặc lòng người. Lúc đầu Nguyễn Cường theo học violon, rồi trở thành nghệ sĩ violon của đoàn ca múa Tây Nguyên (tiền thân của đoàn nghệ thuật Đam San). Rồi ông về công tác ở trường Mỏ, rồi ông đi học sáng tác, rồi lại về công tác tại đoàn nghệ thuật Việt Bắc...

 

Xem ra ông cũng là một người thích xê dịch. Từng sống ở rất nhiêu vùng đất khác nhau nhưng Nguyễn Cường phải lòng Tây Nguyên ngay từ buổi đầu. Ông rất thích các làn điệu dân ca Tây Nguyên. Bởi vì nó gợi cho ông những ấn tượng bí ẩn về một cuộc sống hồn nhiên, phóng khoáng của con người nơi đây. Chưa nơi nào giống xứ sở này, mỗi lời nói mỗi giấc mơ của con người đều chứa đầy âm nhạc. Mà là một thứ âm nhạc vừa hùng vĩ vừa dịu dàng, vừa khiêu khích vừa vỗ về. Thứ âm nhạc ấy có sức quyến rũ đến mức người ta không thể cưỡng lại được.

 

Người Tây Nguyên vẫn thường dành cho Nguyễn Cường một cảm tình đặc biệt. Bao giờ họ cũng đón ông như đón một người con xa quê hương trở về chứ không phải đón một vị khách từ xa đến. Nguyễn Cường thích được chìm đắm trong bầu không khí của mùa lễ hội tháng ba, ngồi uống rượu cần bên bếp lửa trong nhà sàn nghe những mẹ già Tây Nguyên kể chuyện hay cùng chung điệu nhảy với những cô gái da nâu, đôi mắt như đang thắp lửa.  Có người hỏi tôi rằng hình như anh phải lòng rất nhiều cô gái Tây Nguyên. Không, tôi phải lòng cả Tây Nguyên. Đó là một vùng đất tôi yêu thiết tha, mảnh đất khơi nguồn cho mọi rung động, mọi cảm hứng sáng tạo của tôi.

 

Nhìn cái cách Nguyễn Cường cười phá lên, rất cởi mở, hào phóng thì thấy đúng là không có gì quan trọng với ông thật. Tôi nhắc lại con số 200 ca khúc của ông ngầm ý đó là một kết quả lao động nhọc nhằn của một nhạc sĩ. Nguyễn Cường lại ngất ngư: Con số chẳng nói được gì nhiều đâu. Mỗi nhạc sĩ chỉ cần có được một vài ca khúc sống lâu bền trong lòng công chúng đã là quý lắm rồi. Mặc dù ca khúc Nghiêng nghiêng rừng chiều của tôi được giải thưởng của Hội nhạc sĩ năm ngoái, giải cao hẳn hoi, nhưng tôi vẫn không tin vào sự trường tồn của các tác phẩm, dù là tác phẩm được giải nếu như nó chưa hề được lăn vào đời sống. Công chúng là thước đo lớn nhất giá trị của một bài hát. Mà thôi, nghiêm trọng quá, nghiêm trọng quá! - Nguyễn Cường xua xua tay, lại cười phá lên. Ông hồn nhiên và bí mật như một khu rừng, với tất cả vẻ hoang sơ, bề bộn và ngập tràn âm thanh cây cỏ. Một người yêu âm nhạc đến cuồng si, yêu đến nỗi trái tim muốn vỡ tan rồi.

 

*****

 

"Người làm nghệ thuật nào cũng có những tác phẩm không hài lòng. Chúng tôi thường gọi đó là những đứa con hoang. Tôi có một vài đứa con hoang như vậy. Ví dụ ca khúc Tôi về đây nghe sóng. Thực lòng viết xong tôi không ưa hắn lắm. Chẳng hiểu sao. Thế nhưng hắn chẳng tủi thân mà rời bỏ tôi. Hắn sống khỏe mạnh, sống hồn nhiên trong lòng công chúng mấy chục năm qua và thỉnh thoảng lại về gõ của nhà tôi qua giọng hát của một vài ca sĩ. Một đứa con hoang nữa là ca khúc Em muốn sống bên anh trọn đời. Khi viết xong bài hát này tôi tìm đến một người bạn rất thân của tôi là Dương Thụ và hăm hở hát cho cậu ấy nghe. Ai dè cậu ấy bảo: Mày viết bài này không hay, như hủi ấy. Chả biết câu nói thật hay đùa. Thế là tôi ném nó vào ngăn kéo, cho nó thành con hoang. Rồi quên luôn. Một lần thằng Y Moan đến chơi nó hỏi thầy có bài gì cho em hát với. Rồi nó lôi đứa con hoang có tên Em muốn sống bên anh trọn đời ra tập hát. Bài hát này gắn với Y Moan từ đó và thật ngạc nhiên nó rất được người nghe yêu thích. Đôi lúc ngồi nghĩ tôi buồn cười, hóa ra mình cũng chỉ là một người nghe bình thường đối với âm nhạc của chính mình. Rõ ràng người nhạc sĩ khi đã cho ra đời đứa con tinh thần của mình rồi thì không thể tự định đoạt được số phận của nó nữa. Quyền năng tối thượng ấy thuộc về khán giả.

 

Tôi biết Siublack từ khi nó chập chững đến với âm nhạc. Dạo ấy nó đang thi tuyển vào Đoàn Nghệ thuật Tây Nguyên và có nguy cơ bị rớt. Tôi nghe Siublack hát, tôi nói với một số anh ở đoàn Nghệ Thuật rằng: ở đất Tây Nguyên này không thể kiếm đâu ra một giọng hát như nó đâu. Mười năm nữa tên tuổi của nó sẽ vượt ra khỏi Tây Nguyên này, thậm chí quốc gia này, với danh nghĩa là một ca sĩ chứ không phải diễn viên một đoàn nghệ thuật.

 

Chưa đến 10 năm sau Siublack đã làm được việc đó. Giọng hát của Siublack rất phù hợp với âm nhạc của tôi. Nó đúng là tiếng của đại ngàn, khoẻ khoắn và hoành tráng, rất Tây Nguyên. Trong nhiều ca sĩ hát thành công ca khúc của tôi như Y Moan, Hoàng Vũ, Nhóm 2M, Trần Thu Hà, Mỹ Linh thì Siublack là người hát nhiều và hát thành công nhất những bài hát của tôi".  - Nguyễn Cường tâm sự.

Bình Nguyên Trang

Trích dẫn:

* Netnam.com

* vnexpress.com

Hoài Thương


Vài nét về Nguyễn Đình Phúc

Nguyễn Đình Phúc

Phan Hoàng

 

Nguyễn Đình Phúc sinh ngày 20 tháng 8 năm 1919, tuổi Kỷ Mùi, tại huyện Thanh Oai, tỉnh Hà Tây.

 

Theo gia đình về Hà Nội sinh sống, Nguyễn Đình Phúc, học tiểu học trường Hàng Vôi, học trung học Thăng Long, rồi học Cao Đẳng Mỹ Thuật Đông Dương. Bố đi dạy học tỉnh xa, mẹ tảo tần mưa nắng với đôi quang gánh kẽo kịt trên vai. Nguyễn Đình Phúc sớm tiếp xúc với thế giới nghệ thuật, ông là tác giả bài hát phổ thơ nổi tiếng của Nguyễn Bính, "Cô lái đò" và bài hát "Chiến Sĩ Sông Lô" trong thời kỳ kháng Pháp. Ông còn là nhà thơ, một hoạ sĩ chuyên vẽ chân dung của các văn nghệ sĩ Việt Nam như Văn Cao, Nguyễn Tuân, Nguyễn Công Hoan, Nam Cao, Xuân Diệu, Tô Hòai, Vũ Trọng Phụng vvvv với những nét vẽ rất lạ lẫm.

 

Năm 1943, bức "Chú bé thổi sáo" của ông đã đoạt giải nhất tại phòng Triễn lãm Đông Dương, Hà Nội. Với số tiền thưởng 500 đồng ông đã đi du lịch xuyên việt Bắc Nam. Khi đang du lịch tại thành phố thơ mộng Đà Lạt, ông được tin bố mất, mà không có tiền về kịp chịu tang, ông ngậm ngùi, ngồi nhìn đồi thông với dãy Langbiang cao vút, ông cảm thấy vô cùng cô đơn, chua xót. Mỏi mắt trông về quê hương, thương cha, nhớ mẹ, và cũng buồn cho sự chia rẽ của người trong một nước, ông đã cảm tác bài "Lời Du Tử "."Chiều nay biết về nơi đâu,

Dừng chân ta ngắm bao cảnh sầu

Ai đi trong lớp sương sa

Người về đâu tá tới nơi quê nhà...

Vào năm 2000, bước vào tuổi 80, ông và bạn hữu phát hành tập thơ "La Hát". Mấy năm trước đó, Nguyễn Đình Phúc được Trung Tâm Văn Hoá Pháp mở một cuộc triễn lãm chân dung văn nghệ sĩ VN của ông. Cuộc triễn lãm này đã gây được sự chú ý của một phụ nữ Mỹ, bà S. Letch, một nhà sưu tập tranh và bà đã tài trợ và cho in một tuyển tập 80 chân dung của văn nghệ sĩ của Nguyễn Đình Phúc.

Ông hiện sống tại Hà Nội, phố Giang Văn Minh với vợ hiền của bao nhiêu năm. Hai ông bà có tất cả năm người con, hai trai, ba gái đều làm nghệ thuật.

Phan Hoàng(Báo Phụ Nữ)

TvmT


Vài nét về Nguyễn Hiền

Nguyễn Hiền

 

 

 


Nguyễn Hiền người Bắc, hiện sống tại Mỹ, thuộc thế hệ Văn Phụng, Phạm Đình Chương, Y Vân, Nhật Bằng (đều là dân đi tìm "nắng đẹp miền Nam" cả) và là tác giả của những bản như "Mái Tóc Dạ Hương", "Lá Rơi Bên Thềm", "Tìm Đâu", "Về Bến Xưa", "Hồ Than Thở", "Em Là Vì Sao Sáng" (Trang hỡi Trang, em là vì sao sáng . . .) , v. v . . .

 

Phạm Anh Dũng & Biển Nhớ


Vài nét về nhạc sĩ Trần Trịnh

Trần Trịnh

 

 


Sinh năm 1937 tại Hà Nội. Vào Nam năm 1945.

Học Nhạc thầy Remy Trịnh Văn Phước (tiến sĩ tại Roma), vì vậy ông lấy tên là Trần Trịnh.

 

Tác phấm đầu tay của ông là Cung Đàn Muôn Điệu, sáng tác năm 1954.

Tác phẩm đã làm cho ông nổi tiếng là "Chuyến xe về Nam", sáng tác năm 1955.

Ông đã phổ bài thơ "Hai Sắc Hoa Ti Gôn" của T.T.KH. vào năm 1958.

Từ năm 1958-1968, ông tạm ngưng sáng tác để nghiên cứu về nhac.

Năm 1968, ông sáng tác bản "Lệ Đá", và cùng năm ông điều khiển chương trình Đại Hợp Tấu và Hợp Xướng "Đống Đa" trên đài truyền hình.

 

Cộng tác với nhạc sĩ Nhật Ngân và nhạc sĩ Lâm Đệ, lấy tên chung là TRỊNH LÂM NGÂN, với những tác phẩm nổi tiếng như: "Xuân này Con không về", "Mùa Xuân của mẹ", "Thu Xuân trên rừng cao", "Qua Cơn Mê", "Yêu Một Mình"...

 

Ông đến Hoa Kỳ năm 1995, và bắt đầu sáng tác trở lại, mà tác phẩm cuối cùng làm cách đây 20 năm về trước, đó là bản  "Tiếng Hát Nửa Vời", sáng tác năm 1975. 

 

 

 

tvmt


Vài nét về nhạc sĩ Trúc Giang

Trúc Giang

 

 


Chưa có thông tin nào thêm...

 

Trúc Giang là cụ thân sinh của 2 nhạc sĩ đã thành danh:

- Trúc Sinh (nhạc sĩ hòa âm)

- Trúc Hồ (ca khúc)


Vài nét về ns Bảo Thu

Bảo Thu

 

 


Bảo Thu: Từ ảo thuật gia thành nhạc sĩ

 

Ông là nhạc sĩ của những ca khúc quen thuộc với đông đảo quần chúng từ trước năm 1975 như "Ước vọng tương phùng", "Giọng ca dĩ vãng", "Đừng hỏi vì sao tôi buồn". Ngoài ra, ông còn nổi tiếng là ảo thuật gia có tài. Dưới đây là tâm sự của ông.

 

- Tại sao từ ảo thuật gia Nguyễn Khuyến, ông lại trở thành nhạc sĩ Bảo Thu?

 

- Con người tôi khá ôm đồm. Ngoài ảo thuật, tôi còn sáng tác nhạc, biên tập, dàn dựng, đạo diễn nhiều chương trình và phim video ca nhạc. Thậm chí cả lĩnh vực múa, kịch rối tôi cũng đã học ở Hà Lan năm 1971. Riêng âm nhạc, 8 tuổi tôi đã học đàn mandoline, 15 tuổi học guitar. Thấy một thằng Sơn Đông mãi võ nghèo xác xơ nhưng chú tâm học hỏi, thầy thương, miễn học phí rồi cho cả cây đàn. Năm 20 tuổi, tôi viết bản nhạc đầu tiên Ước vọng tương phùng, năm sau ra ấn phẩm đầu tiên là Đừng hỏi vì sao tôi buồn.

 

- Anh có thể nói về hoàn cảnh ra đời ca khúc "Giọng ca dĩ vãng"?

 

- Dạo đó, cô ấy sinh hoạt trong Ban văn nghệ thiếu nhi của nhạc sĩ Nguyễn Đức. Tôi thỉnh thoảng cũng đến tham gia sinh hoạt và phụ thầy Đức dạy nhạc cho nhóm. Rồi vì nhà ở gần nhau nên tôi thường đến nhà cô ấy dạy nhạc thêm. Tình cảm giữa hai đứa nảy sinh, nhưng chưa đi đến đâu thì cô ấy cho hay là gia đình đã đính hôn cho cô từ trước. Tôi bị sốc, bèn viết: "Ngày xưa, mỗi lần em buông tiếng hát, thì anh tay phím nắn nót cung đàn. Từng nhịp nhặt khoan anh ru hồn theo tiếng tơ, nhẹ dìu lời ca em thăng trầm theo từng lúc... Cung lỡ dây chùng, mấy ai đàn đừng sai". Sau khi chia tay, chỉ 1-2 năm sau cô ấy trở thành ca sĩ nổi tiếng. Dẫu vậy, đến năm 1970 vẫn chưa thấy cô ấy lấy chồng.

 

- Thế còn bà xã anh hiện nay?

 

- Cô ấy là ca sĩ Thanh Tâm. Thanh Tâm cũng là học trò của tôi trong những năm 1969-1970, nhưng đến năm 1973 thì trò hết hát, thầy hết dạy vì phải cùng... chuẩn bị cho đứa con đầu lòng.

 

- Công việc hiện nay của anh như thế nào?

 

- Sản xuất, thực hiện các chương trình video cải lương. Đạo diễn các video clip ca nhạc... Bận rộn lắm. Tôi vừa đi vào vùng rốn lũ ở Tân Hồng, Đồng Tháp để làm phim ca nhạc.(Theo Thanh Niên)

 

Tham khảo, trích dẫn:

* vnexpress.net


Vài nét về ns Trường Huy

Trường Huy

 

 


Nhạc sĩ Trường Huy sáng tác như thế nào?

Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, có tuổi thơ vất vả, ngoài việc đi học còn phải đi làm thuê để phụ giúp gia đình. Vốn đam mê âm nhạc, tôi đã dành dụm được một số tiền để mua cây guitar và tự mày mò học. Những đêm trăng sáng, tôi ôm đàn ngồi trước hiên nhà, hát say sưa bên tiếng muỗi vo ve.

 

Tôi viết ca khúc đầu tay khi đang học lớp 10 có tựa đề Thiên thần nhỏ, phỏng theo truyện của Nguyễn Nhật Ánh. Bài hát tiếp theo Ngôi trường của tôi đã làm bạn bè cười phá lên vì có đoạn tả về hai hàng cây xanh tươi mà trường tôi thì chẳng có bóng dáng một cây nào. Khi sắp rời cấp III, tôi lại sáng tác Nhớ trường xưa với những cảm xúc hồn nhiên nhất.

 

Với mơ ước được học và hiểu biết hơn về nhạc lý, sau một thời gian làm thêm, tôi quyết định đầu tư 2 chỉ vàng vào việc học. Thế nhưng khi mang tiền đến thì bị thày từ chối. Cũng may là tôi được thọ giáo nhạc sĩ Trường Sa. Đó là người thày đầu tiên đã dạy không công, giúp tôi tự tin trên con đường sáng tác. Tôi đã lấy tên đệm của thày và của mình thành Trường Huy để đề tựa dưới mỗi bài hát.

 

Năm 1995, khi còn là sinh viên năm thứ hai Đại học Sư phạm TP HCM, trong một chuyến picnic, tôi xung phong hát 2 sáng tác mới Mắt buồn và Tình xa khuất. Không ngờ, trong số bạn bè hôm ấy, có người bạn là con của chủ hãng băng đĩa Kim Lợi. Anh đề nghị tôi đưa hai ca khúc về cho mẹ nghe thử và sau đó hãng này đã tung ra ca khúc Mắt buồn do Minh Tuyết trình bày. Tôi bắt đầu được giới âm nhạc chú ý. Năm 1997, tôi đoạt 2 giải B và C cuộc thi sáng tác ca khúc sinh viên do Hội Âm nhạc TP HCM tổ chức.

 

Năm 1998, Phương Thanh hát Một thời đã xa đoạt Giọng hát vàng ASEAN và giúp nâng tầm các ca khúc của tôi. Sau đó, Cô bé mắt nai, Tình em mùa xuân, Cho em lời cuối... liên tục lọt vào Top Làn Sóng Xanh.

 

Nhiều khán giả hỏi rằng vì sao ca khúc của Huy thường đề cập đến chuyện thất tình, bị phụ tình... Thật ra, đây chỉ là sự tình cờ. Tôi thường dựa vào cảm xúc thật và sự đồng cảm với những người xung quanh để viết nhạc. Tuy nhiên, các bài hát buồn lại được khán giả biết đến nhiều hơn.

 

Gần 10 năm sáng tác, tôi không nghĩ viết nhạc để kiếm danh tiếng, với tôi, âm nhạc là hơi thở không thể thiếu trong cuộc đời.

Trường Huy(Theo MASK)

vnexpress


Vài nét về ns Vũ Hoàng

Vũ Hoàng

 

 


Tình khúc Phượng hồng

      Thơ phổ nhạc, bài thơ như được chắp thêm đôi cánh để bay cao, bay xa hơn. Những năm tháng qua Vũ Hoàng làm một trong những nhạc sĩ trẻ đã gắng công góp vào bầu trời thơ nhạc ấy những cánh chim xinh đẹp, đáng yêu. "Hương thầm" đã tỏa lan rộng rãi từ Nam ra Bắc, khiến Phan Thị Thanh Nhàn, cái tên rất đỗi quen thuộc trong giới thơ nữ, giờ đây lại càng đi sâu vào tâm hồn mọi lứa tuổi một cách sâu đậm, thân thương hơn qua giai điệu của Vũ Hoàng.

 

      Ở đây, hầu hết âm nhạc đều hiền lành và khiêm tốn, giản dị như con người của tác giả, có lẽ bản thân Vũ Hoàng cũng là một nhà giáo nên cái lễ độ, mực thước của sư phạm cũng hồn nhiên thâm nhập vào tiếng hát, lời ca. Nhạc của Vũ Hoàng không hô hào, gào thét, mà là ngọn lửa nồng nhiệt cứ âm ỉ cháy bên trọng Chẳng lẽ chúng ta lại không cần đến những ngọn lửa đó sao?  Vũ Hoàng không muốn phô ra cái hào nhoáng, phô trương, mà chỉ nặng về tâm tư, tình cảm nhẹ nhàng của nội tâm, cứ thấm dần, thấm dần, cho đến lúc nào đó thì đến độ chín của tình yêu.

 

      Vũ Hoàng còn rất trẻ, con đường nghệ thuật âm nhạc còn bày ra trước mặt rất dài, và cũng không mấy bằng phẳng. Hy vọng anh sẽ phấn đấu vượt qua, mang lại nhiều tác phẩm thật dễ thương, thật đáng yêu đến với mọi người.

Nhạc sĩ Phan Huỳnh Ðiểu

1990

Tiểu Sử

Vũ Hoàng tên thật là Vũ Bảo Hoàng, sinh ngày 23/04/1956 tại Biên Hòa.

 

Ông tốt nghiệp Cao đẳng Sư phạm (1976 - 1979), tốt nghiệp Khoa Sáng tác - lý luận - chỉ huy bậc Ðại học Nhạc viện TP.HCM (1984 - 1989)

 

Sáng tác đầu tay: "Gửi lại em" (1978)

 

Hiện là:

- Trưởng phòng Văn hóa Văn nghệ báo Người Lao động .

- Phó chủ nhiệm CLB Văn hóa Văn nghệ Hội Nhà báo .

- Ủy viên BCH Hội Sinh viên Việt Nam  (Khóa 1).

- Ủy viên Quỹ bảo trợ nạn nhân chất độc màu da cam .

- Ủy viên BCH Công đoàn cơ quan Liên đoàn Lao động .

- Phó chủ nhiệm CLB Giai điệu xanh Cung Văn hóa Lao động .

 

Những ca khúc tiêu biểu:

 

Gửi lại em (1978).

Hương tràm (thơ đỗ Trung Quân - 1978).

Nói với em (1982).

Bụi phấn (viết cùng Lê Văn Lộc - 1982).

Hương thầm (thơ Phan thị Thanh Nhàn - 1984).

Phượng hồng (thơ đỗ Trung Quân - 1988).

Cung đàn xanh (1990).

Hương quê (1994).

Khát vọng tuổi trẻ (1996).

Mùa hè xanh (1998).

Tác phẩm khí nhạc:

Sonate cung C Dur.

Giao hưởng đất nước viết cho dàn nhạc nhẹ (3 chương)...

 

Những ấn phẩm đã xuất bản:

 

10 tình khúc Phượng hồng - NXB âm nhạc. 1990.

15 ca khúc chọn lọc Bụi phấn - Hội âm nhạc TP.HCM. 1993.

10 tình khúc Gửi lại em - NXB âm nhạc. 1996.

50 ca khúc thiếu nhi Tiếng ve gọi hè - NXB âm nhạc. 1997.

Albums nhạc Hoa tím ngày xưa - Sài Gòn Audio. 1992.

Albums nhạc Vui đến trường - Vafaco. 1993.

Albums Cho hương đừng bay đi - Phương Nam phim. 1994-1999.

Albums Phượng hồng - Sài Gòn Audio. 1995.

Albums Như khói lam chiều - Trung tâm Băng nhạc Trẻ. 1996.

Vidéo ca nhạc thiếu nhi Mùa xuân tuổi thơ - đài Truyền hình . 1995.

Albums Gởi lại em - Dihavina. 1996.

Âm nhạc viết cho phim tài liệu Những con mắt của biển và kịch bản Người gõ cửa (đoàn kịch), Nồi cháo trắng (đài Truyền hình TP).

 

Tham khảo, trích dẫn:

* 10 tình khúc Phượng hồng - nxb Âm Nhạc. 1990.

* http://www.saigonnet.vn/vanhoa/

©¿®


Vài nét về Ns. Hoàng Quốc Bảo

Hoàng Quốc Bảo

 

 


Dòng thời gian bôi xóa mãi đâu

Người về qua sông nhớ giấc đầu

Mộng rơi nhòa áo

Trăng nhập tâm tịnh chiếu

Thực hay ảo hóa, vừng trăng với ta ?...

 

Đôi Dòng Tiểu Sử

Sinh đầu mùa xuân năm 1950, làng Rãng, huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình.

Lúc nhỏ học nhạc với một thầy dòng, lớn tự học nhạc thêm. 1968 theo Khoa học Toán, rồi 1970 bỏ sang Luật khoa. Công tác cho Toà Đại Sứ Hoa Kỳ, phân vụ truyền thanh, làm xướng ngôn viên đọc tin tức, bình luận, đọc truyện, đóng kịch truyền thanh, biên tập và Producer cho các đài phát thanh của miền Nam cho đến năm 1975. Phụ trách các chương trình Nhạc Xanh, nhạc Vàng, nhạc Chủ Đề trên đài Tiếng Nói Tự Do (VOF); Thế Hệ Mới (cho thanh niên sinh viên) trên luồng sóng đài Saigon; Đêm thứ Tư, Nghệ Sĩ với Chiến Sĩ trên đài Quân đội cùng ca sĩ Mai Hân; và làm Producer cho Đài Mẹ Việt Nam. Thời gian này giao du và học hỏi thêm nhạc, không chính thức, ở một người bạn thân, bậc thầy, nhạc trưởng Hồ Đăng Tín. Sang Hoa Kỳ học nhạc bổ túc đó đây ở các đại học.

Sau năm 1975 ở hải ngoại cộng tác làm tờ báo Quê Hương (tờ báo đầu tiên ở California) với Thi sĩ Du Tử Lê và một số thân hữu; làm nhà xuất bản Bố Cái với các thân hữu Hoàng Chính Nghiã, Hoàng Khởi Phong; tổ chức các buổi Thơ Nhạc chủ đề cho các trường Đại học (1976-1979); các buổi nói chuyện và trình diễn âm nhạc cho 1 số văn nghệ sĩ lão thành.

Lúc sau này (từ năm 1984 trở đi) ưa sống ẩn dật và làm việc lặng lẽ. Ngoài nghề công chức kiếm cơm Sr. Programmer Analyst cho Nha Thuỷ Điện thành phố Los Angeles, và Đại diện cho Nghiệp Đoàn Lao Động Kỹ sư và Kiến trúc sư thuộc thành phố Los Angeles, thời gian còn lại, dành cuốc đất, làm vườn và thiền quán.

Sáng tác từ năm 1969, một số tác phẩm phổ biến trong giới sinh viên. Thỉnh thoảng có làm thơ dấu diếm. Nhạc sáng tác, gom được non trăm bài. Chờ đầy đủ cơ duyên và hết lười thì thực hiện băng và in sách.

 

Tác phẩm đã xuất bản:

* Vườn Tàn Phai, Sài Gòn, 1972

* Tịnh Tâm Khúc, Hoa Kỳ, 1984

Tác phẩm đợi chờ xuất bản:

* Về Hát Giữa Nhân Gian

* Khúc Xưa Sau

* Hú Dài Một Tiếng Lạnh Về Hư Không (Hồ Đăng Tín hòa âm phối khí cho dàn nhạc đại hoà tấu)

* Những Tình Khúc Cũ Hoàng Quốc Bảo

* Những Bản Tình Ca Muôn Thuở Của Thế Giới (HQB dịch lời Việt)

 

Tham khảo: Phần tiểu sử này bị mất khi database bị hack. Bản sao lại từ các trang khác trong net thiếu mất phần phụ chú

©¿®


Vài nét về Ns. Trần Tiến

Trần Tiến

Triệu Thần

 

Tôi gặp anh mấy lần, nhưng thực sự được hầu chuyện cùng anh thì chưa có lần nào.  Có thể vì tôi ngại, ngại cái gốc gác của mình, ngại cả cái gốc gác của anh.  Đời vẫn thế, vẫn có những chướng ngại ngăn cản con người đến với nhau một cách chân thành... 

 

Nếu ai hỏi tôi có ấn tượng thế nào về anh, chắc tôi phải bật cười vì khó bắt đầu quá.  Thôi thì để tôi kể chuyện cho mọi người nghe, rồi từ đó mọi người có thể tự mình rút ra kết luận, vậy đỡ hơn cho tôi.

 

Ở cái chợ trời chuyên giao dịch đồ "xoáy" đó, người ta dậy sớm lắm.  Kẻ thì phải dọn hàng, người vì không ngủ được, còn đám trẻ thì vì ham vui, dậy sớm lăng xăng giúp người lớn dọn dẹp sửa soạn hàng họ cho một ngày mới.  Tôi là một trong số đó, giúp chị tôi dọn hàng buổi sớm.  Một người đàn ông to khỏe lao vào như một cơn lốc, mang theo cả cái rờn rợn của buổi mai.  Rậm râu, khoác áo bộ đội bạc màu, anh hỏi tìm mấy cái mền dù (poncho)cũ, tàn tích của chiến tranh.  Chị tôi khèo nhẹ vào tay tôi, "Trần Tiến!  " Tôi tự dưng giật mình vì tò mò, và bắt đầu quan sát người đàn ông la.  Cái tên của anh đã nổi đình nổi đám từ mấy năm nay, bắt đầu từ sự ra đời của mấy ca khúc "Hứng", và Mặt Trời Bé Con.  Tôi cũng đã đi nghe anh hát vài lần, nhưng tuyệt nhiên không nhận ra (hay không tin)người đàn ông trước mặt.  Đặc điểm "nổi bật" nhất của Trần Tiến là...  hàm răng, xin miễn triển khai vì eo ôi...  Kế đến là lối nói chuyện.  Giọng Bắc Hà Nội tiêu chuẩn, không có gì đáng nói.  Cái đáng nói là cái "phong thái" gây nhiều ngạc nhiên.  Không như những ca khúc của anh, nhẹ nhàng, có một chút duyên dáng, tư lự, anh ở ngoài đời ào ào như một người...  lính.  Mà nghe nói, anh đã từng là một người lính, thảo nào anh chẳng viết thật nhiều về những người lính, bạn anh... 

 

                                                    *****

 

Anh đi rồi, ông anh rể tôi nhìn mặt tôi ngẩn ngơ mà bật cười khùng khục, "bộ thất vọng hở? " "Không hẳn, chỉ có chút ngạc nhiên!" "Ngạc nhiên vì ổng ở dơ quá hở, nghệ sĩ ấy mà, ai mà chẳng có chút quái dị, thành thử mới có cảm hứng. " Tôi ráng chống chế, "đâu có phải, em nghe nói nhiều người sạch sẽ lắm mà. " Ông anh phá ra cười, "vậy anh không biết, những người anh biết, thấy ai cũng có vẻ xơ xác, dơ dáy.  Lê Uyên Phương nè, râu cùng tóc, cùng trang phục.  Trịnh Công Sơn nè.  Còn cái ông Trần Quang Lộc, thấy cái xe đạp là biết, hề hề!  " "Anh nói Trịnh Công Sơn không sạch sẽ hở? " "Anh không nói vậy, anh chỉ nói nơi ở của Trịnh Công Sơn chỉ sạch sẽ lên khi có bóng những người phụ nữ tới lui...  "

 

Tôi im lặng, trong đầu bỗng hình thành một ý tưởng mới.  Không lâu sau đó, tôi có dịp gặp anh Sơn.  Không đến nỗi như tưởng tượng, mà cũng phải, hút thuốc như cái đầu máy xe lửa, uống rượu tì tì, giấy tờ vương vãi, chắc là cuộc sống của một người đàn ông độc thân nên là như vậy!  Mà đang nói chuyện Trần Tiến ấy mà, quay trở lại cái đã... 

 

Có một thưở, thiên hạ nói Trần Tiến là người nhạc sĩ của...  dòng sông.  Hầu hết trong các ca khúc anh viết, lúc nào cũng có bóng dáng một dòng sông.  Hồng Hà!  Anh sinh ra bên dòng sông Hồng, mang nặng hình ảnh con sông đỏ quạch phù sa mỗi mùa nước lớn.  Để trên bước đường du ca của mình, anh vẫn thích viết về những dòng sông.  Nhưng con đường "nghệ thuật" của anh cũng không phải được trải thảm đỏ, cho dù có ông anh là một tên tuổi lớn.  Lúc đầu, với những "Mùa Xuân Gọi" và "Thành Phố Trẻ", người nghe chỉ đón nhận một cách e dè, cho dù trong nét nhạc của anh có những đột phá mới lạ.  Nhưng sau đó, với những "Vết Chân Tròn Trên Cát", "Mặt Trời Bé Con", "Tùy Hứng Lý Qua Cầu", anh đã tự khẳng định mình.  Nói rằng nét nhạc Trần Tiến có vương chút dân ca cũng chẳng phải là quá lời.  Vì cái âm điệu anh viết, có chút gì đậm đà mà mộc mạc tình quê, có chút gì duyên dáng mà trầm mặc của những bài ca dao, và có những tuồng tích rất gần với người dân nghèo lam lũ.  Những chuyện con sáo sang sông, những điệu lý câu hò, những cô Tấm cô Xít, những hàng me qua thành phố, những bến sông quê, và những chiếc cầu lắt lẻo điệu hò, phải ở đâu nếu không từ những mảnh đời thường mà hiện ra.

 

Một hôm, tôi được vé đi xem anh biểu diễn.  Lần đó tôi còn nhớ, anh có hát "Sao Em Nỡ Vội Lấy Chồng".  Bài hát phỏng theo thơ Hoàng Cầm, nhưng lại phục vụ mục đích...  kế hoạch hóa gia đình.  Anh bắt đầu bằng hai câu ca dao "bướm vàng đậu nhánh mù u, lấy chồng càng sớm lời ru càng buồn" Giọng anh mạnh lắm, lại thích luyến láy, hợp với cái giai điệu của bài hát lắm.  "Bướm vàng đã đậu nhánh mù u rồi, lấy chồng sớm làm gì để lời ru thêm buồn...  " Chao ơi, cái cách nhấn chữ "làm gì", cọng với cái cách phát âm chữ "gì" rất Bắc, rất Hà Nội, làm tôi không dưng mà rợn người.  Rồi anh hát "Mặt Trời Bé Con", kể về một lần đi hát, có em bé leo ngọn cây chui hậu trường xem lén, có cơn mưa đổ trong đêm, để anh ngẫu hứng viết thêm một đoạn thứ ba cho ca khúc vốn đã rất phổ biến vào lúc đó..."Ngày bé, vé không có, chẳng ai cho

tôi vẫn thường trộm nghe

Nhà bên, có anh lính rời xa quê

vẫn chơi đàn rất khuya... 

 

Trời mưa quá em ơi

bài ca ướt mất rồi

còn đâu

 

Còn mưa đến bao lâu

mà sao em vẫn chờ

vẫn đợi

 

Hạnh phúc quá đơn sơ

đời tôi đâu có ngờ

từng đêm em vẫn chờ

vẫn chờ đợi dưới mưa

 

Hạnh phúc vốn đơn sơ

Đừng quên các em thơ

ngày đêm vẫn ngóng chờ -

Những mặt trời bé thơ "

Người ta yêu cầu anh hát lại, và đến một lúc nào đó, cả mọi người cùng hát theo.  Anh huýt sáo miệng, đệm vào những đoạn chuyển, rồi bỗng không thể huýt sáo nữa.  Anh cúi đầu dường như muốn khóc.  Và từ những đêm như thế, anh tìm ra một hướng đi mới cho riêng mình.  Trong mấy năm ròng rã, anh đi hát nhiều nơi, và tiền thu được, anh gởi tặng cho trẻ em trong các trường mồ côi, các đoàn thể từ thiện giúp trẻ em.  Tôi đâm ra kính trọng anh từ đó! 

 

Ở giai đoạn này, tìm một người nhạc sĩ có tài, lại phù hợp những "tiêu chuẩn" quan trọng kiểu Trần Tiến, coi bộ hiếm.  Nên anh được các đơn vị, các ngành, các tỉnh thành đặt hàng liên tục, thế là cứ tha hồ mà "du ca".  Những ca khúc theo nhau ra đời, và trong số đó, anh viết và hát rất nhiều những ca khúc mà ở Mỹ, người ta xếp vào dạng "story teller" Viết mãi về những cảnh đời và những điều tai nghe mắt thấy, anh trở nên "hiện thực" đến lì lợm.  Người ta thuê anh viết nhạc cho họ, anh nhận tiền và quay qua viết nhạc châm chích.  Những bài hát viết về ngành Đông lạnh, Hải Quan, Đường biển được giới thiệu cho quần chúng, những buổi trình diễn bỏ túi đầy khán giả, anh cùng Lưu Quang Vũ thời đó trở thành hai tên tuổi lớn chuyên châm chích tệ nạn xã hội đương thời.  Và người nghe, trong khi không thể làm gì được, nghe anh hát bằng sự thích thú, và đón nhận anh bằng cả tấm lòng.

 

Rồi Lưu Quang Vũ mất, anh cũng im lặng.  Tôi gặp lại anh, bấy giờ đã là một người bạn của anh Sơn.  Họ giống nhau ở cái chỗ...  uống rượu.  Họ kính nhau ở cái nét nhạc, và ở những cảm xúc chỉ dành cho những người dân đen vô tội hơn là cho những nhân vật nắm quyền sinh sát trong tay... 

 

Hôm nay tôi lại nghe anh hát trong cái đĩa nhạc này.  Giọng anh trầm hơn, tha thiết hơn, và dễ nhận thấy là yếu hơn rất nhiều.  Nghe nói, anh đã phải vào viện chữa bệnh.  Người ta còn nói, đó là hậu quả của rượu.  Thế là từ anh Sơn, tới anh, ai cũng là tri kỷ và là nạn nhân của rượu.  Và tôi cũng hơi rét, nhưng nghĩ lại thì bỗng nghe lòng mình chợt ấm.  Cũng có những lúc, người ta muốn nghe lòng mình thơ thới, người ta muốn được sống với chính mình, và quên hết những muộn phiền đang giăng mắc ở đâu đây.

Triệu Thần


Vài nét về Ns. Trịnh Hưng

Trịnh Hưng

 

 


Trịnh Hưng lấy tên thật làm bút hiệu, nhưng trong căn cước mang tên là Nguyễn Văn Hưng, sinh năm 1930 tại Hà Nội, quê quán Bắc Ninh.

 

1945-1953 theo kháng chiến chống thực dân Pháp, đội phó văn công Trung Đoàn Thăng Long.

 

1954 hồi cư về Hà Nội, sau đó di cư vào Nam và mở lớp dạy nhạc qua bộ môn: Đàn, luyện giọng và sáng tác.

 

Bắt đầu sáng tác từ năm 1950, nhưng mãi đến năm 1956 mới được công chúng đón nhận qua những ca khúc quê hương: Lối Về Xóm Nhỏ, Tôi Yêu, Lúa Mùa Duyên Thắm, Trăng Soi Duyên Lành, Tình Thắm Duyên Quê...

 

Sau năm 1975 bị kẹt lại, nhạc sị Trịnh Hưng đã bị cộng sản bắt đi tù hết 8 năm, vì sáng tác nhạc phẩm Ta Quyết Tâm Giết Lũ Hồ để phản đối chế độ CS.

 

Sau khi mãn tù 1990, Trịnh Hưng được gia đình bảo lãnh sang Pháp. Ra hải ngoại ông vẫn tiếp tục sáng tác nhạc và đã cộng tác với nhiều tạp chí văn học ở hải ngoại qua nhiều thể loại.

 

Tham khảo: DaiChung.com

Hư Vô


Vài nét về Phạm Trọng

Phạm Trọng

 

 


Phạm Trọng là một bút hiệu của nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu.

 

Lúc đầu sáng tác ông dùng bút hiệu Phạm Trọng như tập 10 Bài Ca Quen Thuộc Trên Đất Pháp (có những bản như Trường Làng Tôi, Mùa Thu Không Trở lại ...)

 

Về sau ông lấy bút hiệu lại như tên thật cho những bài mới hơn. Những bài hát của ông sáng tác sau 1975 đều ký tên là Phạm Trọng Cầu (ngay cả bài "Quê Hương" phỏng thơ Giang Nam vào 1972).

 

 

 

 

Phạm Anh Dũng, ÚtLém ...


Vài nét về Phạm Văn Kỳ Thanh

Phạm Văn Kỳ Thanh

 

 


Phạm Văn Kỳ Thanh tên thật Phạm Mỹ Lộc, sinh ngày 03 tháng 9 năm 1947 tại Sai Gòn.

 

Tốt nghiệp cử nhân luật khoa (ban kinh tế)

Ðại Học Sài gòn 1970.

 

Du học tại Hoa Kỳ năm 1971, tốt nghiệp cao học kinh tế, thuế vụ và tiến sĩ luật khoa tại San francisco USA, hiện hành nghề tại San Jose california

 

Tác phẩm :

 

Mười Bài Hát Cho Tình Yêu (Sàigòn 1968)

Hoa Thương Yêu (trường ca, USA 1973)

(phổ biến trên nhiều tạp chí Văn Học Hải Ngoại

nhiều bài biên khảo, tiểu luận, phê bình về âm nhạc)


Vài nét về Phan Ni Tấn

Phan Ni Tấn

 

 


Phan Ni Tấn sinh năm 1948, tại Ban Mê Thuột

 

Sinh Viên Đại Học Khoa Học Sài Gòn, 1969

 

Sĩ Quan QLVNCH, 1971

 

Sinh hoạt với Du ca Ban Mê Thuột,1972.

 

Tù cải tạo tại Trại Cải Huấn BMT, 1975.

 

Vượt biên cuối tháng 11/1979 tới Thái Lan.

 

Hiện định cư cùng gia đình tại Toronto, Canada.

 

Đã cộng tác với báo chí tại hải ngoại: Văn, Văn Học, Nhân Văn, Làng Văn, Phố Văn, Hợp Lưu, Hồn Việt,Văn Nghệ, Văn Phong, Diễn Đàn Tự Do, Phụ Nữ Diễn Đàn,Saigon Times...

 

Tác Phẩm:- Dậy Lửa Trường Sơn (Nhạc, Lửa Việt, 1983)

- Em Hát, Em Vui (Nhạc Thiếu Nhi, Làng Văn, 1987)

- Hồi Kư Thơ (Thơ, Làng Văn, 1988)

- Câu Thơ Về Người (Thơ, Nhân Văn, 1996)

- Tuyển Tập Hai Mươi Ba Người Viết Sau 75 (Văn Nghệ, 1989)

- Tuyển tập Hai Mươi Người Viết Tại Canada (Năng Mới, 1995)

- Hai Mươi Năm Văn Học Việt Nam Hải Ngoại 1975-1995 (Đại Nam, 1995) vân vân...

Liên lạc: taniphan@yahoo.com

Cao Luận

 

 

Trả lời Quỳnh My

 

Thập niên 60, thỉnh thoảng ba tôi vẫn hay tổ chức các buổi đờn ca với các nghệ sĩ cổ nhạc địa phương hoặc vài đào kép chính của đoàn cải lương miền Nam lưu diễn tại thị xã Banmêthuột. Thời đó bà mẹ hiền đảm đang của tôi lo phục dịch rượu chè và đồ nhắm; còn đám thiếu niên tụi tôi vẫn hay tò mò đứng lấp ló bên cửa lắng nghe. Có lẽ đó cũng là một cơ duyên để những bản nhạc của tôi được thành tựu sau này.

 

Kể cũng lạ, trước 75 ở bên nhà mỗi khi có dịp nhắc tới tên tôi người ta ai cũng đều nhắc đến cái danh nhạc sĩ. Ra hải ngoại tôi lại được đón nhận vai trò Thi Sĩ hơn là Nhạc Sĩ . Nhiều bạn bè trong nước ra hải ngoại sau tôi cũng lấy làm ngạc nhiên về sự thay đổi vị trí chức năng này.

 

Thay vì ảnh hưởng tới vọng cổ thì tôi lại hướng sang tân nhạc. Những ca khúc

 

đầu tay tôi viết về Mẹ và Quê Hương trong chiến tranh Việt Nam.

 

Nhạc của tôi thời đó (năm 1969 tới 1975) chỉ phổ biến bằng cách ôm đàn cùng bạn bè rong ca, về sau có một số thành nhạc truyền khẩu; còn lại đều rơi vào lãng quên. Bạn bè, anh em hay người nào khác quên đã đành, chính tác giả cũng quên luôn những đứa con tinh thần của mình một cách đáng tiếc .

 

Hồi đó ’’nghệ sĩ’’ đến độ viết xong bản nhạc nào tôi đều ‘’quăng’’ cho bạn bè

 

muốn giữ lấy mà hát không thì thôi không cần biết, dĩ nhiên là mất tất thôi.Thành ra sau này ra hải ngoại nhạc của tôi có nằm trên hay nằm dưới thi ca tôi cũng đều trân trọng hết .

 

Ngoài những ca khúc thuần túy, có dịp đọc thơ của các anh Bắc Phong, Nguyễn Nam An, Du Tử Lê,....tôi thấy hay thì phổ nhạc. Dĩ nhiên, bài thơ phải có hồn. Tượng thanh tượng hình trong ý tứ cộng thêm phần nhạc tính và sự cảm xúc của người đọc cũng là một trong những yếu tố quan trọng . Có điều, tôi mắc phải cái ’’bệnh’’ rất khó tánh khi chọn thơ để phổ, nên bài nào đã được soạn thành ca khúc hát lên tôi cũng đều... ưng ý ráo .Thí dụ như bài Hãy Em Là Thị Lộ thơ Bắc Phong...vv.. đã từng phổ biến ngoài đời chút đỉnh. Bài Ðất Nước thơ Nguyễn Nam An cũng vậy, dù mới phổ biến quanh bạn bè, lại thêm phần hòa âm của nhạc sĩ Trần Duy Ðức nên ai... lỡ nghe qua cũng lấy làm phấn chấn.

 

Với tôi làm thơ, viết nhạc đều rất khó. Tuy nhiên làm thơ dễ hơn viết nhạc nhiều. Nói trắng ra là viết nhạc khó hơn làm thơ gấp hai lần, vì lời nhạc cũng là một phương thức làm thơ vậy.

 

Viết nhạc là một trò chơi phức tạp của tinh thần. Ôm cây đàn hay ngồi vào máy để viết nhạc có khi hoàn tất trong vòng một tiếng đồng hồ, có khi cả năm không xong một câu. Phức tạp là ở cái chỗ đó.

Phan Ni Tấn (ND)

 

Tham khảo: *http://www.digital-info.com/luanhoan


Vài nét về Phó Đức Phương

Phó Đức Phương

 

 


* Năm sinh: 1944

* Sinh quán: Hà Nội

* Vài tác phẩm tiêu biểu:

 

- Không Thể Và Có Thể

- Những Cô Gái Quan Họ

- Huyền Thoại Hồ Núi Cốc

- Trên Đỉnh Phù Vân

- Nha Trang Mùa Hè

- The blue asperation

- Let the river flow

- Da river resounding

 

Phó Đức Phương: Nhạc và Đời

Nằm trong ngõ Văn Chương (cạnh chùa Huy Văn), cách mặt đường Tôn Đức Thắng (Hà Nội) chừng 30m, ngôi nhà 3 tầng của nhạc sĩ Phó Đức Phương dường như tách hẳn khỏi âm thanh rầm rập của xe cộ và không khí bán mua náo nhiệt bên ngoài. Trong phòng khách có rất nhiều tranh treo tường và những bức tượng nhỏ bày khắp nơi, câu chuyện giữa tôi và nhạc sĩ được bắt đầu bằng chủ đề tác quyền trong âm nhạc. Trong giới nhạc sĩ, anh có tiếng là người hăng hái đấu tranh với tình trạng vi phạm quyền tác giả (Phó Đức Phương chính là tác giả của bản kiến nghị về vấn đề bản quyền sáng tác với chữ ký của gần 200 nhạc sĩ đã được gửi lên Quốc hội hồi đầu năm).

 

Quê nội ở Hưng Yên, quê ngoại ở Bắc Ninh, nhà không có ai theo nghệ thuật, Phó Đức Phương đến với âm nhạc trên con đường khá vòng vèo. Anh vốn là sinh viên Toán - Lý của Trường Đại học Sư phạm. Đến năm thứ 3, không thể kìm nén được khao khát nghệ thuật cứ ngày một trỗi dậy, anh bỏ học đi lao động ở nông trường Hòa Bình nuôi ước mơ được trở thành sinh viên của Trường Đại học âm nhạc (thời đó sinh viên hầu như không được chuyển trường). Rồi ước mơ đó cũng thành sự thật.

 

So với những nhạc sĩ cùng thời như Trần Tiến, Nguyễn Cường, Dương Thụ, Phó Đức Phương là người có tác phẩm nổi tiếng sớm nhất. Trên quê hương quan họ, anh viết từ năm 1961. Song khác với những nhạc sĩ trên, Phó Đức Phương không có những giai đoạn nổi đình nổi đám với những sáng tác ra đời một cách ào ạt và dồn dập. Vài năm, người ta mới lại thấy Phó Đức Phương có một bài nhưng mỗi khi xuất hiện, các bài hát của anh (Một thoáng Tây Hồ, Trên đỉnh Phù Vân, Chảy đi sông ơi...) bao giờ cùng gây nên một xung động trong đời sống âm nhạc. Điều khá kỳ lạ là dù không thời thượng, rất khó hát song các bài của anh vẫn dễ đi vào giới trẻ. Cũng ít ai ngờ là hầu hết các bài hát ấy đều là những sáng tác theo đơn đặt hàng của các đoàn nghệ thuật chuyên nghiệp. Trên đỉnh Phù Vân anh viết cho vở kịch Yêu trên đỉnh Phù Vân (Đoàn kịch Hải Phòng), Chảy đi sông ơi - vở Thuyền Lá (Nhà hát kịch Trung ương), Không thể và có thể viết cho vở cùng tên của Đoàn kịch nói Nam Hà. Phó Đức Phương là một người rất có uy tín với các đoàn nghệ thuật chuyên nghiệp. Anh cho biết: "Có thời gian, hợp đồng nhiều, làm tối tăm mặt mũi, 16 đến 20 tiếng mỗi ngày, không còn thời gian cho những sáng tác theo đơn đặt hàng của chính mình". Vậy chỉ có những hợp đồng thôi sao? - Tôi hỏi. "Hợp đồng là lý do hồn nhiên và quan trọng nhất để người nghệ sĩ hoàn thành sự nghiệp của mình". - Anh nói với một nụ cười thoải mái và không giấu diếm rằng anh sống bằng chính các hợp đồng với các đoàn nghệ thuật. Ngược lại, chính sự gắn bó này đã khiến cho âm nhạc của anh có một sắc thái riêng, không trộn lẫn.

 

Cần mẫn như một lão nông, Phó Đức Phương cứ thế miệt mài và lặng lẽ hoàn thành hết hợp đồng này đến hợp đồng khác. Không làm băng đĩa, không tổ chức các chương trình riêng cũng như chung, ngoài một chương trình làm cùng nhạc sĩ Ngọc Đại đầu năm ngoái, Phó Đức Phương hầu như không quan tâm đền việc lăng xê các sản phẩm của mình. Thế nhưng trong dàn dựng, anh nổi tiếng là người kỹ tính. Nhạc sĩ Lương Nguyên nói "Trong giới nhạc, có lẽ hắn là người kỹ tính nhất. Ai mà hát sai của hắn một nốt nhạc là hắn rất khó chịu". Có lần, Phó Đức Phương đã bay vào tận Sài Gòn để hướng dẫn một ca sĩ chỉ vì cô có ý muốn hát bài của anh. Phó Đức Phương là thế. Anh rất yêu con đường âm nhạc mà mình đã chọn và cứ thế đi theo con đường ấy mặc cho đời sống âm nhạc có biến thiên thế nào. Sự đón nhận những sáng tác của anh từ công chúng đã không phụ tình yêu ấy, sự thủy chung ấy...

Trích từ website Netnam

©¿®


Vài nét về Phú Quang

Phú Quang

 

 


Phú Quang sinh ngày 13-10-1949 tại Hải Phòng

Nhạc phẩm đầu tay: Ballát "Niềm tin" viết cho viôlôngxen và pianô vào năm 1967.

 

Các tác phẩm khác: Em ơi Hà Nội phố, Đâu phải bởi mùa thu, Khúc mùa thu, Im lặng đêm Hà Nội, Trong ánh chớp số phận, Mơ về nơi xa lắm, ....

 

 

 

 

 

 

 

Phú Quang với nỗi nhớ mùa đông Hà Nội

 

Năm nào cũng vậy, cuối thu đầu đông tôi lại trở về Hà Nội, để nói lời yêu thương và tỏ bày nỗi nhớ bằng đêm nhạc của chính mình. Trong tôi, Hà Nội là một nỗi nhớ thiết tha, như một dòng sông không ngừng trôi chảy, lúc êm đềm thiết tha lúc lại cồn cào con sóng.

 

Không hiểu sao càng có tuổi tôi càng nhớ nhung những ngày thơ ấu của mình. Hà Nội ngày tôi còn bé đẹp và yên bình biết bao. Tôi vẫn thường cùng bạn bè chơi thổi búp lá đa, bắt dế bỏ vào ống bơ và xem chọi dế. Tôi đã lớn lên bằng những kỷ niệm của thành phố một thời bom đạn. Thời trai trẻ của tôi thuộc về Hà Nội. Mối tính đầu của tôi cũng thuộc về Hà Nội. Ấy là người bạn gái trong trẻo thầm lặng dành bánh mì luộc cho tôi mỗi sáng. Rồi chúng tôi đi qua đời nhau... Rồi phút ngập ngừng đầu tiên ấy trở thành kỷ niệm. Và Hà Nội là nơi cất giữ những quá khứ dịu dàng của cuộc đời...

 

Trong những bài hát của tôi thường có rất nhiều bóng dáng giai nhân. Bạn hỏi tôi họ là những ai ư? Họ là những chị, những em, những người con gái tôi đã quen hoặc chưa quen, tôi đã nhớ hoặc chưa là nỗi nhớ. Họ ở trong tôi như bóng dáng của Hà Nội, cổ xưa mà hiện đại, yêu kiều mà trang nhã. Tôi đã yêu họ như yêu một vùng đất nguồn cội, như yêu một phần đời của mình, tuổi trẻ của mình. Với những người phụ nữ, tôi thích dành tặng họ hai câu thơ của nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo: “Chia cho em một đời say. Một cây si với một cây bồ đề”. Tình yêu của tôi dành cho họ luôn đi kèm với lòng kính trọng. Cũng như bất kỳ ai, tôi từng nếm mùi của khổ đau tuyệt vọng, của sung sướng ngọt ngào. Tình yêu là thế, là cho và nhận, không có chiến thắng và chiến bại. Đừng tưởng tôi không có lỗi lầm. Chúng ta làm sao tránh được những sai lầm của đời sống, của tình yêu. Tôi vẫn nghĩ mình còn được yêu là bởi những lỗi lầm của mình có thể tha thứ được. Tình yêu, thực ra, cũng là một thứ âm nhạc, chỉ tồn tại bởi sự hồn nhiên và trung thực.

 

Rồi vẫn là chuyện âm nhạc, ngoài tình yêu ra, chính là số phận của tôi. Tôi đã đến với âm nhạc như duyên nợ. Vì chỉ có công việc của người sáng tác mới giúp tôi xả bớt những xúc cảm trong lòng. Tôi đã nương náu vào âm nhạc như một bến bờ vĩnh cửu có thể cứu rỗi tâm hồn tôi, sau những lo toan, những thương tổn rất con người. Âm nhạc là nguồn vui, là cách tôi tự an ủi mình. Tôi đã chọn Sài Gòn để sống, để lập nghiệp. Thành phố ồn ào và hiện đại ấy đã chấp nhận tôi như một công dân, đã cho tôi một cuộc sống đủ đầy: công việc, bạn bè, con cái. Song, không hiểu sao mỗi lần nghĩ về Hà Nội, nhắc về Hà Nội là trái tim tôi lại bồi hồi thổn thức. Mỗi khi lòng tôi xác xơ, mệt mỏi, những khi hẫng hụt vì thời gian, vì con người tôi lại tìm về Hà Nội, như đứa con mừng rỡ trở về nhà.

 

Có làm được gì nhiều cho Hà Nội, một nhạc sĩ lang thang như tôi, nhưng tôi vẫn thấy mình cần cho Hà Nội. Từ sân bay tôi vào thành phố, nhờ bạn bè đưa đi ăn bún đậu mắm tôm, đi bộ qua những con phố dài nhìn lá đổ, hay ngắm nhìn đôi chú bé con đùa vui trong con ngõ nhỏ. Tôi yêu mùa thu Hà Nội, nhất là tiết cuối thu. Nắng trải nhẹ nhàng như thảm, trời hanh khô se lạnh và lòng người như khói như sương. Hà Nội cứ như thế mà ám ảnh tôi, mà còn trong tôi như câu hát buồn: “Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông. Ta còn em góc phố mồ côi mùa đông, mảnh trăng mồ côi mùa đông”.

 

Mỗi năm, trong tiết trời đẹp, buồn và linh thiêng như thế, tôi mang âm nhạc của tôi về như một món quà tặng người Hà Nội. Sau mỗi đêm diễn trở về tôi thấy lòng mình dâng lên một nỗi gì dịu ngọt, như thể cô đơn mà lại vô cùng ấm áp. Một nỗi buồn vô cớ xâm lấn tâm hồn tôi. Con người ta rồi ai cũng thế, cứ thất vọng và kiếm tìm...

 

Ngoài âm nhạc, tôi là kẻ cô đơn. Cô đơn là một người tình của tôi, đi cùng tôi tháng năm và giúp tôi nhìn ra ý nghĩa của cuộc đời. Tôi hay có những đồ lặt vặt như bật lửa, bút... những vật dụng nho nhỏ có thể làm đầy không gian của mình. Lúc quá buồn tôi thường tìm cách trò chuyện với những đồ vật của mình. Tôi tin mọi đồ vật đều có linh hồn. Chúng có thể nói chuyện với tôi và san sẻ cùng tôi như người tri kỷ.

 

Trở về Hà Nội, nhìn nắng và gió, nghe mùa đông rét mướt lùa qua áo, nói dăm ba điều với vài người bạn không quen, rồi tôi lại đi. Nhiều năm rồi cứ thế, như một thói quen... Tôi đã không còn trẻ, bởi vậy, rồi khi tôi không còn bôn ba được nữa, tôi sẽ trở về Hà Nội sống yên bình trong một góc nhỏ bình dị nào đó, để được nghe nhịp đập của thành phố và mường tượng lại tuổi thơ mình. Những mùa đông lạnh giá đổ bóng xuống mặt hồ là nỗi nhớ sâu nặng trong tôi. Mà nỗi nhớ thì “muôn đời vẫn thế”...Phú Quang

 

Tham Khảo: Tapnhac.net

Julia


Vài nét về Quốc Bảo

Quốc Bảo

 

 


Quốc Bảo sâu lắng, nồng nàn

Ca khúc khởi sắc:Điệu Blues Cho Ly Biệt

Em Về Tinh Khôi

Vừa Biết Dấu Yêu...Anh có một mối tình sâu đậm, một người tình đằm thắm và dịu dàng... những bình minh, hoàng hôn và cả trong những đêm trăng xanh lạnh lẽo cuối mùa... hai chiếc bóng vẫn sóng đôi. Thế nên mới có một Quốc Bảo "sinh" ra Em về tinh khôi, Còn ta với nồng nàn, Ngồi hát ca bồng bềnh, Vừa biết dấu yêu, Tình trầm, Chờ em nơi thềm trăng....

 

Ðến giờ nhẩm lại mới thấy thời gian quả là "vụt qua mau" quá. Mới đó mà Quốc Bảo đã trở thành một nhạc sĩ nổi lên với những bài hát thời thượng. Thậm chí có cả một ca khúc đã đưa một ca sĩ lên hàng thời thượng. Hơn hẳn bậc đàn anh, sáng tác mãi rồi gần cuối đời mới có một giọng hát cho riêng ca khúc của mình. Giờ thì Quốc Bảo- lôi một bài hát sáng tác từ 6 năm về trước để đi tìm ca sĩ và thật may cho anh khi Trần Thu Hà hát không thể chê vào đâu được. Có thể nhạc Quốc Bảo chỉ để dành cho Trần Thu Hà hát, cứ như Trịnh Công Sơn gặp Khánh Ly ngày xưa.

 

Sợ người viết nói quá, Quốc Bảo can nhẹ "đừng, làm thế thì những ca sĩ khác không hát bài hát của tôi nữa, mà mời họ hát bây giờ đâu có dễ".- "Nói thế không sợ mếch lòng Trần Thu Hà sao?"- "Không đâu, chúng tôi rất hiểu NHAU". Ừ, Ở ĐỜI MÀ HIỂU NHAU THÌ DỄ SỐNG BIẾT bao (triết lý vụn của người viết).

 

Thế mà những bài hát của Quốc Bảo cứ rủ rỉ tâm sự mãi như sợ đời không hiểu mình, người không hiểu mình. Anh tham thế, đã có "người ấy" bên cạnh rồi mà vẫn...

 

Nhạc sĩ Quốc Bảo sinh ra và lớn lên tại Sài Gòn, cho đến năm 18 tuổi, anh vẫn ở trong một ngôi nhà nhỏ xíu rộng khoảng hơn 20m2 cùng với mẹ. Hai mẹ con giống nhau lắm từ khuôn mặt đến dáng người: nhỏ nhỏ, gầy gầy mà sức chịu đựng lớn quá đỗi. Mẹ tần tảo nuôi con trai duy nhất học, không định hướng, không ước ao nó sẽ trở thành một cái gì đó lớn lao, chỉ cần là một người tốt và sẽ không đơn côi như bà. Quốc Bảo đã được như thế. Anh ham học và say mê đàn guitar. Bỏ cặp xuống là ôm đàn mặc mọi thứ. Khi lựa chọn cho mình một nghề anh cũng chẳng mảy may suy nghĩ lâu lắc làm gì. Tiếp tục học đàn để trở thành giáo viên dạy đàn của một trường sư phạm. Ðể kiếm tiền lấy vợ, anh viết báo. Ðể viết hay hơn, có nhiều kiến thức hơn, "người ấy" khuyên anh nên học ngoại ngữ để có thể tham khảo sách báo nước ngoài. Anh vùi vào học suốt năm suốt tháng. Một lần anh khoe mới lùng được quyển sách dành cho người viết nhạc ở hiệu sách ngữ văn, mừng lây với anh, và sau đó khi ca khúc đầu tiên xuất hiện trên Top ten làn sóng xanh- Em về tinh khôi, mới biết con người tỏ ra không khao khát, không hoài bão ấy thật sự ngược hoàn toàn, anh muốn đem lại cho mình (trước tiên) và cho cuộc sống một cái gì đó biết bao. Và "cái gì đó" phải nghe được.

 

Bị xoáy vào dòng nhạc thời thượng, Quốc Bảo là người rất thận trọng, vì anh cũng là người cầm bút viết những dòng phê bình, lý lụân nhạc. Thận trọng đến nỗi không ai có thể chê trách ca từ của anh, trừ một số người cố tìm khuyết điểm và họ phát hiện ra những sự tương đồng ngôn ngữ như vô tình của anh ở những nhạc phẩm khác của những người đã một thời nổi tiếng. Ðiều đó quả là nỗi đau lòng cho anh- sự nhạy cảm và tinh tế của người nghệ sĩ giờ không chỉ dồn vào đứa con tinh thần mà làm lớn dần những mặc cảm do những ác ý- đó là nổi đau hơn người bình thường, cứ như một người cha chứng kiến cảnh con mình bị chế diễu là con "của ông hàng xóm". Quốc Bảo lặng đi và những lúc như thế anh nghĩ về mẹ, về sức chịu dẻo dai của mẹ. Anh- đứa con duy nhất của mẹ chắc chắn phải có trong mình dòng máu ấy: sự kiên nhẫn. Rồi sau này anh sẽ lại truyền cho con mình.

 

Một ngôi nhà nhỏ bé lọt thỏm giữa phố phường đông đúc của Sài Thành, ở đấy giờ đã có thêm người thứ ba. Quốc Bảo biết anh vẫn phải kiếm sống thật cật lực để có đủ sức mạnh phá vỡ bốn bức tường bức bối. Sức mạnh lớn nhất của anh- một con người dưới nhiều áp lực- một nghệ sĩ với nhiều uẩn ức- đó là sự im lặng để được sáng tác.

 

Lặng thinh dọn đến ngôi nhà mới, Quốc Bảo giờ đã không chịu nổi sự im lặng của chính mình. Anh tìm đến bạn để được nói "anh đang chuyển nhà, một ngôi nhà rộng 89m vuông, ngoài sức tưởng tượng, lại gần trung tâm quận 1, em nhớ đến chơi!"

 

Mở cửa đón tôi là một gương mặt rạng rỡ, rất khác và rất "tinh khôi" vẻ ngây thơ của con trẻ được trời ban cho món quà. "Người ấy" cũng vui và tâm tình " anh Bảo mê gia đình lắm, có lần anh ấy bỗng dưng ôm lấy vợ mà thủ thỉ "anh cảm ơn em, anh yêu em", chị biết anh ấy cảm ơn gia đình nhỏ bé mà anh chị đang có được, anh ấy đã chuẩn bị mẫu giừơng cho con". Trong sâu xa, tôi hiểu, anh có tuổi thơ phải bươn chải thật sớm, anh đã có mẹ, nhưng anh vẫn thấy thiếu thốn điều gì, bản thân anh đã là người đàn ông duy nhất trong cả hai ngôi nhà anh đã và đang sống.

 

Một con người giản dị với những ước mơ giản dị, có thể ẩn chứa đằng sau là cả một hoài bão lớn, nhưng cho đến giờ Quốc Bảo vẫn cứ cố tình nhẩn nha với cuộc đời. "Vì tôi phải học nhiều", Bảo nói.Theo báo Người đẹp- Ngân Hà

Nhạc sĩ của năm 2001

Quốc Bảo không chỉ là một nhạc sĩ, anh còn là một nhà phê bình âm nhạc biết cách xưng tụng các giọng hát, biết góc độ đẹp của các gương mặt ca sĩ, biết cách tác động tích cực vào việc khiến họ trở thành ngôi sao. Một số album đầu tay của các ngôi sao đã được anh chăm lo, cũng như Em về tinh khôi và Tóc nâu môi trầm đã đưa Trần Thu Hà và Mỹ Tâm vào quỹ đạo. Nhưng cơ bản, dòng âm nhạc của anh đã chan hoà vào thế giới băng đĩa bằng một cách diễn đạt tương đối mới, lành mạnh và duy mỹ.

Tự trang bị vốn liếng âm nhạc cho mình từ nhỏ, gần đây anh kiêm luôn công việc phối khí. Từ 1989, trung bình mỗi năm sáng tác 10 bài. Năm qua các ca khúc của anh xuất hiện trong gần 30 chương trình, trong đó có các chương trình riêng như Trần Thu Hà với Bài tình cho giai nhân, Thu Phương với Chào em, chào xinh tươi!. Quốc Bảo vol.1 Ngồi hát ca bềnh bồng ra năm ngoái đã “cháy chợ” với 7.000 bản sau 2 đợt phát hành. Vol.2 Vàng son đến cuối tháng 11/2001 đã bán được 6.000 bản.

 

Ca từ vừa là điểm mạnh vừa là điểm chưa mạnh của Quốc Bảo. Lời lẽ rất thơ nhưng lặp lại ở các ca khúc cùng một nội dung, cùng một tinh thần - ca ngợi tình yêu và sắc đẹp trong một sắc thái long trọng và cổ kính. Chuyển biến có thể nhận thấy giữa 2 album của anh là các “nhân vật trữ tình” ngày càng đẹp, và giai điệu của Quốc Bảo ngày càng ngọt ngào. Tuy nhiên, dường như Quốc Bảo vẫn tự nhiên hơn khi vận dụng nét nhạc Tây phương, dù anh đã khá chú trọng tới chất liệu dân tộc trong ca khúc của mình.

 

Tham khảo: http://tapnhac.net

©¿®


Vài nét về Thế Thông

Thế Thông

 

 

 

 



Vài nét về Tôn Thất Lập

Tôn Thất Lập

Trịnh Công Sơn

 

 

    "Đêm đêm tiếng ca hao gầy đậu xuống môi em..."

     Đầu những năm 60 tiếng hát ấy đã nằm trên những vòng tròn của đĩa hát Asia.

    Tôn Thất Lập đã đến với âm nhạc bằng những tình khúc mặc dù trong chiến tranh anh được biết đến nhiều như một nhạc sĩ của phong trào.

    Chiến tranh chỉ là một tai nạn của đời thường. Không ai mơ ước ca hát mãi về chiến tranh như một lẽ sống.

    Cũng vậy, Tôn Thất Lập đã từ lâu, lại tiếp nối cái tiếng hát về Em như một trách nhiệm của người biết rao giảng về chuyện tình.

     ... trút hơi sau cùng giải thoát nhân gian".

    Có một thời anh đã nhắc đến cái sứ mệnh ấy của tiếng hát và tôi nghĩ rằng anh chẳng phải là con người dễ quên để không thể một ngày nào đó thông báo cho cúng ta tin mừng về sự giải thoát.Trịnh Công Sơn1990        

 

 

Sẽ cập nhập và bổ sung thêm

 

Pen name: Tran Nhat Nam, Le Nguyen

Date of birth: February 25 th, 1942

Native place: Hue city

Some of his well - known songs:

 

- Singing to my people

- Rushing out

- Singing in prison

- Rice rustling over the plain

- The spring lovesong

- The kiss

- The good - looking girl

©¿®


Vài nét về Trần Duy Đức (chưa có)

Trần Duy Đức

 

 

 

 


Chưa có thông tin, mong các bạn yêu nhạc giúp giùm...


Vài nét về Trần Long Ẩn

Trần Long ẩn

 

 


Trần Long Ẩn còn có bút danh là Ðoàn Công Nhân, sinh ngày 29/9/1943, quê ở Bình Ðịnh.

 

     Tốt nghiệp ĐẠI HỌC VĂN KHOA Sài Gòn, ông tham gia phong trào "Hát cho đồng bào tôi nghe" và nổi lên với bài "Người mẹ bàn cờ" (thơ Nguyễn Kim Ngân) và một số ca khúc khác. Sau đó, ông ra Bắc và tu nghiệp sáng tác tại Nhạc viện Hà Nội.

 

     TLA hiện làm việc tại Sài Gòn Audio Video, Sài Gòn.

 

    Ca khúc TRẦN LONG ẨN có màu sắc riêng, vừa có tình, vừa phảng phất tính triết học. Ông đã tự giới thiệu rất thành công những ca khúc của riêng ông trên sân khấu cho sinh viên và cho các thính giả trẻ. Một số tác phẩm tiêu biểu: "Ði qua vùng cỏ non, Một đời người một rừng cây, Ðàn sáo Hậu Giang, Ðêm thành phố đầy sao, Xin làm người hát rong, Tiếng hát từ ánh lửa mặt trời, Tín Hiệu Trái Tim...

 

    Bài ca "Cây hai ngàn lá" (phỏng thơ Pờ Sào Mìn) được giải thưởng Hội nhạc sĩ Việt Nam năm 1994.

 

    Ðã xuất bản một số tập ca khúc "Vẫn hát ru em", "Một đời người một rừng cây"... và nhiều Album Audio, Video tác giả.

 

 

Tham Khảo: Hue.vnn.vn


Vài nét về Trần Quý

Trần Quý

 

 


Date of birth: March 26th 1933

Native place: Ha Noi City

Some of his well-known songs:

 

- The flame of love

- The lighthouse of the sea

- The sea of my country

 


Vài nét về Trần Thiện Thanh

Trần Thiện Thanh

Biển Nhớ

 

NS Trần Thiện Thanh (TTT) tên thật là Trần Thiện Thanh . Bút hiệu ông thường dùng là TTT nhưng thỉnh thoảng ông cũng ký tên Anh Chương, Anh Thy và Trần Thiện Thanh Toàn . Ông còn là ca sĩ nổi tiếng Nhật Trường (NT) .

 

Ông sinh năm 1941 tại Phan Thiết . Ông đến Saigon năm 1958 và chẳng bao lâu giọng hát trau chuốt, mượt mà, mặn nồng, hiền và . . . rất điệu của ông được giới yêu nhạc Saigon yêu mến ngay .

 

Ông có khuôn mặt hiền, hơi có nét khắc khổ nhưng lãng tử và rất sáng sân khấu . Đã hát hay, đa tài lại . . . đẹp trai nên NT thuở ấy là thần tượng của giới trẻ, là hoàng tử trong mộng của các cô nữ sinh .

 

Trong những năm cuối thập niên 60, Hùng Cường, Chế Linh và Nhật Trường thường mặc quân phục lên sân khấu để hát nhạc lính khiến các cô nữ sinh say mê chết bỏ . Có lần bà chị họ dẫn BN đi xem Đại Nhạc Hội Tình Thương Cây Mùa Xuân Chiến Sĩ . Hôm đó NT hát đến 4 bài, BN liếc qua bà chị thấy chị say mê theo dõi, mắt lim dim như mơ về chốn xa xăm nào, thỉnh thoảng chị lấy tay che ngực để giữ cho trái tim thổn thức của mình đừng rớt ra ngoài .

 

Đầu thập niên 60, NT lập ban Tứ Ca Nhật Trường gồm 3 nữ ca sĩ: Như Thủy (em gái của ông), Vân Quỳnh và Diễm Chi (nữ hoàng của phong trào du ca chuyên hát nhạc Nguyễn Đức Quang, Ngô Mạnh Thu, Miên Đức Thắng, Bùi Công Thuấn) và chính ông . Thật ra, ban Tứ Ca này chỉ có mình ông hát còn 3 ca sĩ kia thì chỉ hát phụ họa thôi .

 

Đầu thập niên 70, ông thực hiện một số nhạc cảnh về Đại Úy Đương trong đó ông đóng vai người lính còn Thanh Lan đóng vai người em gái hậu phương . Lúc đó, NT và Thanh Lan thường hát chung với nhau và hợp rơ vô cùng . Họ đẹp đôi lắm . Đây là một tiết mục rất ăn khách trên TV thời đó . Ai xem cũng xót xa cho cô con gái xinh đẹp tuyệt trần mà phút chốc bỗng trở thành người "góa phụ ngây thơ" .

 

Có lần Nhật Trường được hỏi vì sao ông chọn tên này . Ông trả lời: "Hồi nhỏ tôi thích ca hát lắm nhưng bố mẹ tôi không cho . Thế là tôi phải chờ đến ban đêm đợi bố mẹ đi ngủ rồi mới dám hát . Nhiều khi ban ngày thèm hát quá mà phải đợi đến tối, thấy ngày sao dài ghê nên tôi chọn tên Nhật Trường, có nghĩa là . . . ngày dài .".

 

Sự nghiệp nhạc sĩ đến sau sự nghiệp ca sĩ của ông nhưng cũng lẫy lừng không kém . Lời nhạc trong nhạc tình hay nhạc lính của ông đều nhẹ nhàng, lãng mạn, dễ thương và . . . điệu vô cùng . Mời bạn cùng nghe nhé .

 

Đánh trận xa nhà nhưng không quên hái hoa rừng về tặng em :

 

". . . Nếu em không là người yêu của lính

Ai đem cánh hoa rừng về tặng em . . . "

(Người Yêu Của Lính)

 

Ban đêm đi hành quân mà:

 

". . . Băng giòng sông loang trăng đầy

Lòng muốn vớt ánh trăng thề viết tên em . . . "

(Đồn Vắng Chiều Xuân)

 

Đêm gác súng biên thùy vẫn không quên . . . nhớ và viết thư cho người yêu:

 

". . . Thư của lính ba lô làm bàn nên nét chữ không ngaỵ

Nhưng thư của lính ghi giữa rừng cây khi nhớ em thật đầy . . . "

(Tình Thư Của Lính)

 

Bay trên không trung nhưng thơ thẩn nhìn mây:

 

". . . Vượt cao vút cao mây trời kết thành một vùng tuyết trắng ngần

Tuyết ơi xin nhuộm trắng trong tâm hồn em gái nhỏ tôi thương . . .

(Tuyết Trắng)

 

Làm thủy thủ tuần dương mà . . .

 

" . . . Nên đêm vượt trùng

Anh mong tìm gặp hoa trắng về tặng em . . .

(Hoa Biển)

 

Phải nói là Trần Thiện Thanh đã thi vị hóa đời lính .

 

Sau 1975, ông ít xuất hiện . Khi nhìn lại ông trên sân khấu hải ngoại sau gần 20 năm, BN thấy chạnh lòng . Ông cười nhưng khuôn mặt khắc khổ lắm . Nụ cười có vẻ héo hon . Ông ốm hơn xưa và cằn cỗi đi nhiều . Ôi . . . đau thương nào, biến động nào trong thời gian qua đã khiến ông như thế . Lúc đó, ông đang hát bài "Biển Mặn" . Chưa bao giờ BN thấy ông hát bài này hay và cảm động như thế .

 

Rồi . . . lần NT và Thanh Lan tái ngộ sau gần 20 năm không hát chung . Họ hát lại bài "Chiều Trên Phá Tam Giang" như thuở nào . Cả hai tóc đã ngả màu . Cả hai không còn là sinh viên hay người lính trẻ . Nhưng hôm đó họ đã hát với nhau rất hay và diễn xuất xuất thần . Thanh Lan đã khóc . BN cũng không ngăn được cảm xúc của mình .


Vài nét về Trịnh Nam Sơn

Trịnh Nam Sơn

 

 


Trịnh Nam Sơn

 

 

 

Profile này mất khi kho nhạc bị hack. Sẽ cố gắng khôi phục trong thời gian tới ...

 

Sinh nhật: 20 tháng 12, 19XXX  . Càng già càng sinh tật. Hiện đang ở Orange Countỵ Đang cần việc làm gấp, sắp pị layoff. Đang làm nhạc film. Hôm nọ lỡ hẹn đến với pác 5 ở Saigon Bistrọ Nên tiếc hùi hụị Ai muốn số phone của TNS, xin liên lạc với pác 5.

 

 

Trinh Nam Son is an outstanding Vietnamese singer-composer in the Vietnamese communitỵ Though starting late for a music career (this was how people used to tell him), he did not see age as an obstacle with his goal. He began studying composition in his late twenties at the Dick Grove School Of Music. After this time and thereafter, his fresh musical approach has created a new horizon for the new generation of Vietnamese youth and the Vietnamese community as a whole (as he was told after he became well known).

 

During his school years, he studied composition, orchestration, and conducting with famous film composers such as Henry Mancini, Bill Conti, Alan Ferguson,Dick Grove, Roger Steinman, Jack Feiberman, and David Angel. Under the tutelage of such great musicians, he began to write many marvelous pieces of instrumental music as well as beautiful songs and lyrics. His composition skill is demonstrated through many different styles and types. From mambo, swing, Dixie to funk, rock, and hiphop. Contemporary pop to classical. From Jazz combo & Big Band to full size orchestrạ

 

Graduating in 1986 as an honor student, Mr. Trinh went back to his community and single-handedly built a new trend of Vietnamese contemporary music (per the audience). He has continually produced album after album for the Vietnamese people to enjoỵ The way he expressed the songs through his warm voice has touched the heart and soul of the Vietnamese audience the world over. Many of his songs became top hits and his singing career soared, since then he has performed widely throughout The United States, East and West Europe, and Canada.

Café Đen


Vài nét về Trúc Hồ

Trúc Hồ

 

 


(chưa có tư liệu)


Vài Nét Về Trúc Phương

Trúc Phương

 

 


(1939-1996)

 

  Nhạc Sĩ Trúc Phương tên thật là Nguyễn Thiện Lộc sinh năm 1939 tại miền tây Nam Việt

  Một mình rời gia đình, lập nghiệp tại Gia Ðịnh với nghề dạy đàn lục huyền cầm, từng lập ban nhạc "bỏ túi" lưu diễn tại nhiều nơi như: Biên Hoà, Long Khánh, Vũng Tàu...

 

   Bản nhạc đầu tay của Trúc Phương là bản  Chiều Cuối Tuần và Nửa Đêm Ngoài Phố viết vào cuối thập niên 1950s (tức 1958 và 1959). Nửa Đêm Ngoài Phố đã đưa tên tuổi của Thanh Thuý đến gần với khán thính giả trong suốt hơn bốn mươi năm qua.

 

Bản nhạc Tàu Đêm Năm Cũ của Trúc Phương đã viết tặng cho những người "sĩ quan" phải đi xa nhà làm việc được viết vào đầu 1960, vì lúc đó chính phủ Đệ Nhất VN Cộng Hoà (gia đình ông Diệm) ra sắc lệnh là phải dời những người Nam ra ngoài Trung làm việc và những người Trung vô Nam làm việc...để tránh sự móc nối với người CS thân thuộc nơi bà con.

 

Sau đó Trúc Phương đã cho ra đời một loạt  các bản nhạc như: Chuyện Chúng Mình, Đêm Gác Trọ, Kẻ Ở Miền Xa, Ai Cho Tôi Tình Yêu, Đò Chiều, Tình Thắm Duyên Quê, v...v...

 

Tính đến nay Trúc Phương đã có hơn 30 tác phẩm và những bản nhạc của ông sáng tác thường là điệu Bolero.

 

 Năm 1979, ông vượt biên, không thoát.

 

Nhạc sĩ Trúc Phương mất tại Sài Gòn năm 1996 trong cô đơn và buồn bã .

Julia & Phương Xa


Vài nét về Trúc Sinh

Trúc Sinh

 

 


(chưa có tư liệu)

 

- Men Tình Nồng


Vài nét về Trường Sa

Trường Sa

 

 


Trường Sa tên thật Nguyễn Thìn, sinh năm 1940 tại Ninh Bình, vào Nha Trang năm 1954.

Năm 1957 định cư tại Thủ Ðức.

Tốt nghiệp sĩ quan hải quân Việt Nam Cộng Hòa (khóa 12); cựu hạm phó tàu tuần duyên Trường Sa (bút hiệu được chọn trong thời điểm này).

 

Ðến đảo Guam ngày 30.4.1975

Trở về Việt Nam bằng tàu Việt Nam Thương Tín.

 

Lần lượt ở tù tại các vùng Nha Trang, A 20 Phú Khánh và Nghệ Tĩnh cho đến nay 1984.

Vượt biển lần thứ hai 1989, thành công.

 

Hiện cư ngụ tại Tillsonburg, Ontario, Canada

Tự học nhạc và nghiên cứu, thảo luận về nhạc lý cùng

nhạc sĩ Anh Việt Thu.

 

Sáng tác đầu tay :

 

           Mây Trên Ðỉnh Núi (1965)

 

Các nhạc phẩm đã phổ biến :

 

           Rồi Mai Tôi Ðưa Em (1967)

           Xin Còn Gọi Tên Nhau

           Một Mai Em Ði

           Mùa Thu Trong Mưa

           Một Lần Xa Bến

           Tâm Sự Người Yêu Lính Thủy

           Tâm Sự Ngoài Khơi

           Hành Trang Giã Từ

           Chuyện Người Ðan Áo

           Những Mùa Thu Qua Trên Cuộc Tình Tôi

           Khi Chuyện Tình Ðã Cuối

           Mùa Xuân Sao Chưa Về Hỡi Em

           Năm Năm Viễn Xứ

           Ðôi Mắt Em Tôi

           Hạnh Phúc Hôm Nay

           ….

 

Tham khảo: http://www.digital-info.com/luanhoan/tacgiavn

Hư Vô


Vài nét về Trương Tuyết Mai

Trương Tuyết Mai

 

 


Date of birth: July 19th, 1944

Native place: Phu Yen

Residence: Ho Chi Minh city

Some of his well - known songs:

 

- Hue - mylove

- Why were you not...

- Forest and mylove

- Since that date

 


Vài nét về Tuấn Khanh

Tuấn Khanh

 

 


TUẤN KHANH, NHỮNG TÌNH KHÚC THA THIẾT NHƯNG DỊU DÀNG

 

Tôi không nhớ chính xác từ năm nào tôi đã yêu đến thế, bài Chiếc Lá Cuối Cùng do nhạc sĩ Tuấn Khanh sáng tác. Tôi chỉ có thể mang máng, hình như thời gian đó Lệ Thu đang đạt tới vị trí tột đỉnh trong nghề ca hát của cô. Thời gian đó ở Sài-gòn, cả hai phòng trà Ritz (đường Trần Hưng Đạo) và Tự Do (đường Tự Do) đều muốn Lệ Thu ký giao kèo độc quyền với mình, đến nỗi Lệ Thu bị ông Nguyễn Văn Cường chủ nhân phòng trà Tự Do kiện vì chuyện giao kèo. Như vô số thính giả khác, tôi rất say mê tiếng hát Lệ Thu, qua Nửa Hồn Thương Đau (nhạc phẩm của Phạm Đình Chương), qua Ngậm Ngùi (Phạm Duy sáng tác), ... và dĩ nhiên qua Chiếc Lá Cuối Cùng. Từ chỗ say mê tiếng hát, tôi chìm đắm trong bài hát. Lúc đó tôi chỉ vừa mới lớn, chưa tiễn ai thì làm sao có cảm giác "chiều vào thu tiễn em sầu lạnh giá" như thế nào. Tôi chưa xa ai nên làm sao biết "xa nhau chưa, mà lòng nghe quạnh vắng" ra sao. Tôi cũng chưa biết nhấp rượu, nên không rõ "rượu cạn ly uống say, lòng còn giá" đến mức nào. Thế nhưng sự xúc động sâu lắng vẫn ngấm vào tôi qua những tiếng thở dài trong ca khúc Chiếc Lá Cuối Cùng:

 

“Đêm qua chưa, mà trời sao vội sáng? Một đàn chim cánh nhỏ chở mùa sang. Chiều vào thu tiễn em sầu lạnh giá. Lá trên cành từng chiếc cuốn bay xa... Xa nhau chưa, mà lòng nghe quạnh vắng? Đường thênh thang gió lộng một mình ta. Rượu cạn ly uống say lòng còn giá. Lá trên cành một chiếc cuối bay xa... "

 

Có lẽ, óc tưởng tượng "hơi sớm" của cậu thanh niên ham thích văn chương - là tôi lúc đó - giúp tôi sớm cảm nhận những dòng nhạc Tuấn Khanh đã viết.

 

Từ chỗ cảm nhận ấy, khi gặp nhạc sĩ Tuấn Khanh mùa hè năm 2001, tôi đã trình bày với ông sự nhận xét của tôi về Chiếc Lá Cuối Cùng. Đó phải là một mối tình rất lớn, nỗi buồn đó phải in sâu lắm, niềm nhớ nhung đó phải day dứt khôn nguôi, ông mới "có thể viết nổi" bài Chiếc Lá Cuối Cùng hay đến như vậy, nhiều cảm xúc đến như vậy. Nghe tôi nói xong, nhạc sĩ Tuấn Khanh gật đầu, công nhận điều đó đúng.

 

Đối với riêng tôi, Chiếc Lá Cuối Cùng là tình khúc day dứt nhất so với những bản tình ca khác của nhạc sĩ Tuấn Khanh. Day dứt nhất, vì suốt dòng nhạc Tuấn Khanh mà tôi được biết, chỉ trong bài Chiếc Lá Cuối Cùng mới có hình tượng một chàng trai buồn tình, uống say để mong quên sầu, nhưng men rượu không sưởi ấm nổi cõi lòng lạnh giá; để rồi chợt tỉnh ra, bàng hoàng tự hỏi không biết đêm đã qua hay chưa, không biết người tình đã xa rồi hay chưa. Chiếc Lá Cuối Cùng day dứt nhất, vì dòng nhạc tình Tuấn Khanh nói chung, tha thiết lắm nhưng vẫn dịu dàng, chừng mực, như một chàng trai mới lớn, vẫn còn rụt rè trong yêu đương chứ chưa dám tận hưởng một cách trọn vẹn, phóng túng.

 

"Một hôm bước lần theo lối cũ tôi về, thầm mơ giàn hoa tím xưa chưa phai. Đời tôi đã nhiều lần gió lùa xao xuyến tim đơn chiếc thân. Lòng tôi vẫn còn ghi mãi phút êm đềm, thềm hoa chia tay lúc trăng đang lên. Hẹn tôi đến một mùa sẽ thắm duyên lành, ngắt bông hoa tím trên cành trao anh... Chiều nay dưới giàn hoa thơm ngát êm đềm, vầng trăng thu soi mắt em long lanh. Hỏi tôi những chiều buồn mây tím xây thành, có thương hoa thắm mong chờ không anh?  (Dưới Giàn Hoa Cũ)

 

"Khi nắng nhẹ vương trên lưng đồi. Xa vắng miền quê bao năm rồi, về gặp em ngây thơ duyên dáng, hôm xưa tiễn anh nơi cuối làng... Em nhé mình thương nhau muôn đời. Anh giữ gìn biên cương xa vời. Đừng buồn khi xa nhau anh nhé! Thăm em đôi ngày rồi anh đi”. (Hoa Soan Bên Thềm Cũ)

 

“Rồi đây anh đưa em về nơi vui ấm êm, trăng soi đầy thềm. Nhìn nhau khẽ nói câu thời gian trôi qua mau, không phai lạt đâu... Chiều nay nghe chơi vơi, nhìn chiếc lá sắp rơi, mưa giăng đầy trời. Ngời sáng khóe mắt em, mừng vui nghe qua đêm. Thôi đừng gọi tên”.  (Một Chiều Đông)

 

"Tại mình còn yêu. Tại mình còn thương đôi mắt lạ thường, say đắm thẹn thùng e ấp ngại ngùng. Ngày ấy yêu nhau. Giờ khóc xa nhau. Nghe lòng bão tố, thiết tha hay nhạt phai? " (Nhạt Nhòa)

 

Tôi tin là sự dịu dàng, chừng mực ấy trong nhạc tình Tuấn Khanh là điều tất nhiên, bởi thế hệ ông lúc đó còn bị nhiều ràng buộc bởi xã hội khắt khe. Ông sinh ra trước thời kỳ kháng chiến chống Pháp. Nghe kỹ lời nhạc ông viết, người nghe sẽ nhận ra trong đó mang nhiều thi tính, nói cho dễ hiểu là chất thơ và đó là loại thơ tiền chiến như chính nhạc của ông được xếp vào dòng nhạc tiền chiến. Điều này tôi không lấy làm lạ, bởi thế hệ ông lớn lên, rất gần gũi những dòng nhạc những bài thơ tiền chiến thời ấy.

 

Vì chất thơ trong nhạc nên lời nhạc bóng bẩy, dễ bị hát sai ở một vài chữ, trong một vài câu (và nghĩ cho cùng, không riêng gì nhạc Tuấn Khanh, mà nhạc của một số tác giả khác cũng bị "sửa" chữ) do sự sơ ý của người hát: "Như hương hoa soan dâng bên thềm (dịu dàng nhưng ngát say)" đã bị hát sai, thành ra "như hương hoa soan vang bên thềm... " Trường hợp tương tự như vậy cũng xảy ra với bài Chiếc Lá Cuối Cùng. Chính nhạc sĩ Tuấn Khanh là tác giả nhạc phẩm ấy cũng phải công nhận là tôi tinh ý, khi tôi đưa ra nhận xét rằng người ta hát sai, thay vì "đêm qua chưa (mà trời sao vội sáng)" thì họ lại hát là "đêm chưa qua".

 

Điều ấy, sau này nhạc sĩ Tuấn Khanh đã mang ra trình bày cùng khán thính giả Paris by Night trong chương trình thu hình Đêm Văn Nghệ Thính Phòng.

 

Dòng nhạc Tuấn Khanh nói chung, còn nét đặc biệt nữa là thường đề cập đến hoa. Và nếu không hoa thì lá. Điển hình là trong những bài Hoa Soan Bên Thềm Cũ, Dưới Giàn Hoa Cũ, Chiếc Lá Cuối Cùng, Một Chiều Đông (như đã trích ở phần trên), cũng như những bài khác nữa:

“Hôm nay bạn đi gót chân theo nhịp dạ hành. Tuổi đời vừa xinh như nụ hoa nở thêm cánh... ”  (Hai Kỷ Niệm Một Chuyến Đi)

 

"Hoa nào mà không phôi pha sắc hương. Ân tình nào mà không gây vấn vương. Lê đôi gót đi khắp chốn ngàn phương để tìm hương... " (Quán Nửa Khuya)

 

"Nhớ em gọi tên, chỉ nghe lá rơi bên thềm. Nhiều đêm thầm mơ những phút êm đềm... " (Nhớ Nhau)

 

"Thương em bé nhỏ, nụ hoa chớm nở. Tình buồn như áng mây bay... "  (Chiều Lá Đổ)

 

Nhân câu chuyện Chiếc Lá Cuối Cùng, tháng 2-2002 vừa qua tôi đã gợi chuyện, hỏi nhạc sĩ Tuấn Khanh về đời sáng tác của ông và được biết như sau:

 

Tuấn Khanh: Trước Chiếc Lá Cuối Cùng, tên tuổi Tuấn Khanh đã được biết qua các sáng tác như Quán Nửa Khuya, Chiều Biên Khu, Hoa Soan Bên Thềm Cũ... Riêng bài Chiếc Lá Cuối Cùng, theo cuốn Danh Mục Nhạc Việt in ở hải ngoại thì đó là bài đã được nhiều người hát, được nhiều trung tâm thu băng nhất, ngay cả so với những bài của những tác giả nổi tiếng khác.

 

Nguyên Nghĩa:  Ngoài bút hiệu Tuấn Khanh, được biết anh còn nhiều bút hiệu khác nữa...

 

TK:  Ngoài Tuấn Khanh, anh còn ký tên Hoàng Mộng Ngân, Mạnh Đạt, Ngọc Dũng... Thí dụ như bài này, Chuyện Người Lính Chiến Cô Đơn, ghi là ý thơ Mạnh Đạt, nhạc Châu Ngân & Ngọc Dũng. Đúng ra Châu Ngân là người bạn quen từng sáng tác chung với Tuấn Khanh một hai bản, nhưng riêng bài này thì của Tuấn Khanh từ đầu đến cuối.

 

NN:  Khi dùng nhiều bút hiệu như vậy, anh có chủ đích là chỉ ký Tuấn Khanh cho riêng một loại nhạc nào đó, còn những bút hiệu khác dành cho loại nhạc thứ nhì, thứ ba, thứ tư... chăng?

 

TK:  Ngày xưa thì anh làm như thế nhưng bây giờ chỉ còn có một bút hiệu Tuấn Khanh thôi.

Từ xưa đến giờ người ta biết đến Tuấn Khanh qua Hoa Soan Bên Thềm Cũ, Chiếc Lá Cuối Cùng, Chiều Biên Khu, Quán Nửa Khuya, Nỗi Niềm, Nhạt Nhòa, Hai Kỷ Niệm Một Chuyến Đi... Thực ra Tuấn Khanh còn nhiều bản nhạc khác nữa mà người ta vẫn thường nghe, nhưng Tuấn Khanh ký tên khác. Chú có muốn anh giải bày tâm sự, lý do tại sao anh lại làm như thế không?

 

NN:  Vâng.

 

TK:  Lý do là vì có hai loại nhạc, một loại chọn lọc và một loại mà thiên hạ gọi là nhạc đại chúng. Tuấn Khanh đã viết được Chiếc Lá Cuối Cùng, sao lại viết "Vì lỡ thương nhau nên đôi mình đành đau khổ... ", nghe "chỏi nhau" lắm. Vì thế nên phải đổi tên để viết loại nhạc đại chúng. Nhưng sau khi vượt biển, sang đến đảo anh có gặp một bà Cao Ủy Tị Nạn. Ở đảo, anh có sáng tác bài Lời Cám Ơn Sầu. Anh có nói với bà ấy rằng bài này không được đại chúng, dùng những từ ngữ hay nét nhạc hơi cao, chắc là sẽ không được quảng bá đông đảo đâu. Bà ấy mới nói với anh một câu, anh mới vỡ lẽ ra rằng từ trước đến giờ mình lầm. Bà ấy nói rằng: Anh nên làm nhạc cho cả số đông quần chúng, cho họ nghe với. Họ cũng thích nhạc lắm. Họ chỉ nghèo không được ăn học nhiều, chứ họ có tội gì đâu. Anh mới thấy rằng, mình thật ra cũng chẳng có gì khác người, chẳng có gì "ghê gớm" cả. Chẳng qua trời cho mỗi người một năng khiếu. Trời cho mình năng khiếu làm thơ thì mình làm thơ, trời cho mình năng khiếu làm nhạc thì mình làm nhạc, trời cho người khác năng khiếu đi cày thì họ đi cày. Mình làm thế nào cho hợp với năng khiếu trời cho mình. Ý trời muốn mình làm gì thì mình nên làm cho nó công bằng. Nhạc là một món ăn tinh thần rất cần thiết cho con người, cho tất cả mọi tầng lớp chứ không riêng một tầng lớp nào cả. Nếu mình chỉ làm cái gì cho thật cao thật hay, cho một tầng lớp gọi là trí thức hiểu rộng biết nhiều, thế thì còn tầng lớp kia, mình bỏ rơi người ta à? Cái đó bất công, cái đó vô lý!

 

Cảm ơn nhạc sĩ Tuấn Khanh đã chia sẻ điều ấy cùng những người nghe nhạc bình thường. Ước mong một lúc nào đó, người yêu nhạc Việt sẽ được nghe thêm những nhạc phẩm khác nữa trong toàn bộ sáng tác của ông, dành cho mọi tầng lớp.

Nguyên Nghĩa

(tháng 6-2002)

 

Xin mời các bạn cùng nghe:

 

 *** CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG - TUẤN NGỌC

 *** CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG - LỆ THU

 *** CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG - NGUYÊN KHANG

Hư Vô


Vài nét về Văn Thành Nho

Văn Thành Nho

 

 


Date of birth: August 2th, 1949

Native place: Nam Dinh

Some well - known songs:

 

- The lull of the country

- The poem about sea

- The Dawn on Da river

- The love story on Vam Co river

 


Vài Nét Về Việt Anh

Việt Anh

 

 


VIỆT ANH - tác giả & tác phẩm

 

- Tên đầy đủ: Vũ Việt Anh

- Sinh ngày: 28-3-1976

- Quê quán: Hà Nội

- Tác phẩm đầu tay: ca khúc Người đi xa mãi (1990)

- Hiện là sinh viên năm cuối của Nhạc viện Tp.HCM, là thành viên của Ban nhạc Saigon boys.

- Tác phẩm chính: Người đi xa mãi, Dòng sông lơ đãng, Mưa phi trường, Không còn mùa thu, Nơi mùa thu bắt đầu, Màu lãng quên, ...

 

Nghe "Người đi xa mãi", "Dòng sông lơ đãng", hai ca khúc được giới trẻ yêu thích, và đã được đóng dấu hàng Top, không ai nghĩ tác giả của nó là một chàng trai mới 23 tuổi. Những bài hát thì buồn, có những chút dở dang, có vay trả cay đắng và hạnh phúc nhưng người viết ra những tiếng buồn nồng đượm đó lại tỏ ra hết sức thận trọng, thậm chí rụt rè khi nói về mình.

 

Tên đầy đủ của anh là Vũ Việt Anh. Anh đã cất tiếng khóc chào đời vào năm 1976, tại Hà Nội. Bố mẹ của Anh là đôi nghệ sĩ nổi tiếng Việt Cường - Kim Quy. Anh đã được làm quen với âm nhạc từ tấm bé, rồi vào sinh hoạt trong ban nhạc Nhà Thiếu nhi quận 1.

 

Năm học lớp 10, khi còn là một cậu nhóc, Việt Anh đã tập tành viết ca khúc "Người đi xa mãi", bài hát đang nổi tiếng hiện nay! Qua giọng ca Lam Trường, Việt Anh cũng không ngờ tới bài hát mình viết cách đây 7, 8 năm lại "lên ngôi" một cách lẹ làng như vậy. Sau khi bài hát này được VAFACO thâu trong album "Giọt sầu trên môi" (1997), nó đã leo vào ngay các hạng Top. Anh tưởng chỉ giữ bài hát này cho riêng mình như một nhật ký buồn về kỷ niệm một người bạn gái ra đi nước ngoài.

 

Cũng năm 1997, Việt Anh ra Hà Nội chơi, thăm lại nơi chốn mình sinh ra. Trở lại Sài Gòn, những hình ảnh về Hà Nội và bạn bè nơi ấy cứ đọng mãi trong ký ức Anh. Rồi trong một phút vỡ òa xúc cảm, Việt Anh đã viết thành bài "Dòng sông lơ đãng". Trong ca khúc này, hình ảnh "em-người con gái chẳng đợi chờ" chính là hình ảnh của Hà Nội, của bạn bè anh hóa thân thành. Việt Anh đã cho thâu âm "Dòng sông lơ đãng" trong album "Bốn giọng ca vàng" qua tiếng hát của Thu Phương. So với "Người đi xa mãi", thì "Dòng sông lơ đãng" đã có một bước nhảy vọt về cả phần nhạc và lời. Ờ ca khúc thứ hai này, nhạc của Việt Anh đã thoát khỏi những cái bóng của người khác, giai điệu đẹp với những nét riêng, không cầu kỳ, làm duyên với kỹ thuật mà chan chứa cảm xúc. Còn lời ca thì có những câu đẹp như thơ. Người ta phải thẫn thờ với hình ảnh mở đầu: "Từng ngón tay khép như nụ hoa trắng" rồi lâng lâng với ca từ: "Rồi sớm mai sẽ không còn vết dấu, một bờ phù sa quên bước chân qua"... Với vẻ đẹp lung linh mà giản dị đó, bài hát đi ngay vào lòng người nghe.

 

Thành công thứ hai này cũng khiến cho Việt Anh bất ngờ, nói về sự "đăng quang" ca khúc của mình, Việt Anh khiêm tốn nói: "Chắc là chỉ gặp may". Bởi vì, với Việt Anh, anh chỉ viết nhạc như một cách viết nhật ký bằng âm nhạc, ghi lại những cảm xúc buồn trôi qua. Điều này rất dễ nhận thấy qua các ca khúc của Anh: những tình cảm thoáng qua, buồn man mác. Chính điều này đã làm cho các tác phẩm của Việt Anh đẹp một cách chân thành, không phấn son.

 

Hiện nay, Việt Anh đang học năm cuối, khoa piano, tại Nhạc viện Thành phố. Anh cũng đang là thành viên của ban nhạc Sài Gòn boys. ở nhóm những chàng trai này, Việt Anh chơi keyboard và anh rất thích thú với vai trò này. Còn ca khúc, Việt Anh có để nó "lơ đãng trôi qua" không ? Việt Anh không có gì phải vội, Anh đang cần một sự chín mùa hơn nữa. Không như người con gái trong bài hát của Anh, chẳng đợi chờ, ca khúc vẫn đang chờ đợi Anh: Hết những thoáng buồn mây bay sẽ là gì nữa ? Hay mãi mãi là như vậy?M.P - MH(Thanh Niên)

 

VIỆT ANH - Nhạc sĩ trẻ của dòng nhạc trẻ

 

Một vài năm trở lại đây, làng nhạc trẻ trong nước bỗng nhẹ nhàng dấy lên một số bài hát của một chàng trai rất trẻ, (trẻ so với trong giới làm nhạc của ta thôi, chứ ở phương Tây, họ có thể sáng tác, biểu diễn, nổi tiếng từ khi còn là thiếu niên 13, 14 kia). Thực ra bài hát "Mưa phi trường" đang nổi tiếng hiện giờ được Việt Anh sáng tác từ năm 1992, khi đang học lớp 10, tức 16 tuổi. Tuy nhiên, nếu hồi đó "Mưa phi trường" của một cậu bé vô danh tiểu tốt mà đem công bố chắc gì đã tạo được ấn tượng như ngày hôm nay. Nó thực sự đã được dọn đường bằng tên tuổi vừa nhen nhóm của chàng nhạc sĩ trẻ, bằng "Dòng sông lơ đãng", bằng "Không còn mùa thu", "Người đi xa mãi", và bằng cả tiếng tăm của anh chàng ca sĩ trẻ Lam Trường. Là tác phẩm khởi đầu, đầu tay nhưng lại trở thành sinh sau đẻ muộn trong chuyện công bố rộng rãi, đó cũng là duyên may. Nó sinh ra trong cơ duyên của một cuộc chia tay (có lẽ họ còn quá trẻ khi mới chỉ học lớp 10), cơ duyên ấy sản sinh ra nguồn cảm hứng của "Mưa phi trường", "Người đi xa mãi", "Không còn mùa thu", "Nơi mùa thu bắt đầu", "Dòng sông lơ đãng", "Hoa có vàng nơi ấy", và bài mới nhất "Những mùa hoa bỏ lại". Tóm lại là tất cả những bài hát đã được biết. Cơ duyên ấy đã đánh thức nỗi buồn trong cậu bé con một của cặp vợ chồng nghệ sĩ Việt Cường, Kim Quy, khơi nguồn cho khát khao được viết, mặc dù từ năm lên 6, cậu bé ấy đã được học nhạc, định hướng ngay từ đầu là sẽ trở thành nhạc sĩ, 8 tuổi thi vào nhạc viện và cứ vừa học nhạc song song như thế vv...

 

Nói gì thì nói, người ta đã biết đến và gọi Anh như một nhạc sĩ trẻ, quen quen với gương mặt Anh thường xuất hiện trên sân khấu với ban nhạc Sai Gon Boys của mình. Đón nhận những bài hát của Anh bằng tình cảm rộng mở nhất. Ca từ có thể mang hơi hướng của sự lặp lại bồng bột đâu đó, tuổi trẻ mà, Việt Anh thừa nhận mình hiển nhiên cũng bị ảnh hưởng của nhạc này nhạc kia, đặc biệt là nhạc tiền chiến, khi mà nhạc trẻ còn chưa tìm được chỗ đứng của mình. Giai điệu của Anh cũng kế thừa âm hưởng lãng mạn cổ điển đó. Tuy nhiên, giới trẻ thành phố đã đón nhận Anh như một đại diện cho ý thích nói lên ý muốn của họ, cũng như họ đã đón nhận Ngọc Châu ở phía Bắc. Và bởi vì để tìm cho mình một con đường sau vô vàn những dấu chân phía trước, không phải dễ dàng.

 

Cũng có thể, Anh nói "Mình đã sáng tác bằng sự chân thành, cho nên cũng được đón nhận bằng sự chân thành". "Bỗng nhiên trở thành người nổi tiếng, chắc là có nhiều thay đổi?" Tôi hỏi. Anh nói: "Chắc chắn thế rồi. Mình bắt đầu vô tư hơn (!), tự tin hơn. Tìm được sự đồng cảm, thành ra bỗng có rất nhiều bạn". "Lam Trường, Thu Phương hát nhạc bạn hay nhất?", "Đó là sự gặp gỡ tình cờ". "Những bài hát sắp tới thế nào?", "Mình luôn muốn mới hơn, lạ hơn những bài đã sáng tác". "Có lẽ không dễ dàng trong tình trạng quá nhiều người dẫm chân vào nhau hiện nay?", "Mình cho rằng, có nhiều nhạc sĩ luôn cố gắng nghiêm túc để hòa mình vào đời sống âm nhạc hiện nay. Phải nói là rất cố gắng. Mọi người hãy nhìn vào sáng tác của họ, đó là những thành quả, tinh hoa nhất. Còn thì, họ cũng chỉ là những người bình thường, cũng cần có cuộc sống như bình thường. Mình cũng thế, mình vẫn sống như trước đây mình muốn".

 

Hai mươi tư tuổi, cũng trẻ trung và quậy quậy như bất cứ bạn trẻ nào, cũng thích nghe đủ thứ nhạc, cùng thích được bay cao hơn, xa hơn với cuộc sống của chính mình hiện tại. Cũng ngồi quán càfe, tụ tập bạn bè tào lao tứ đế... Cũng khát khao được làm giàu tri thức của mình bằng nghe, xem hay đọc...Cũng giống như rất nhiều chàng trai Hà thành nào hội nhập với cuộc sống Sài Gòn, Việt Anh đem lại cho mọi người từ âm nhạc của mình cảm giác xao xuyến rất gần, mà cũng nhiều hy vọng.(2002)

 

Tham khảo: Tapnhac.net


Vài nét về Việt Dzũng

Việt Dzũng

 

 


Trả lời nhà báo Trường Kỳ

(T.T.N.S 1- 1995)

 

Nhạc phẩm nào viết ra cũng được coi là một đứa con, cho dù đứa con đó xấu xí, què quặt. Vì thế nên không có một tác phẩm nào ưng ý nhất. Tất cả đều ưng ý như nhau và tất cả cũng có những khiếm khuyết khiến tác gỉa không hài lòng.

 

đã viết rất nhiều, trên 400 bài hát. Phổ biến nhất là những ca khúc về tỵ nạn trong hai tập tỵ nạn ca, ấn hành năm 1980 là tập Kinh Tỵ Nạn và Lưu Vong Khúc. Qua hai tập này, những nhạc phẩm đã nổi tiếng và được nhiều ca sĩ thu thanh là các ca khúc : ‘Một Chút Quà Cho Quê Hương’, ‘Lời Kinh đêm’, ‘Mời Em Về ’...Tất cả những sáng tác này được viết ra như một thôi thúc về những điều phải nói trong những năm lạc lõng của đời sống lưu vong nơi xứ người. Sau này ca khúc viết cho thân phận người tỵ nạn cũng được phổ biến nhiều.

 

Số nhạc còn lại là tình ca, đã sáng tác nhiều, nhưng phổ biến giới hạn, và theo thiển nghĩ của tác giả là ‘chưa phải lúc’. Những nhạc phẩm đã được phổ biến cũng tạo thành công như các ca khúc : ‘Bài Tango Cuối Cùng’(Lệ Thu), Thung Lũng Chim Bay (Khánh Ly) và nhiều ca sĩ khác, ‘Khóc Ru đời Trinh Nữ’(thơ Nguyễn Bính/ - Ý Lan), Bên đời Hiu Quạnh (thơ Hoàng Ngọc Ẩn/- Lưu Hồng)vv...

 

 

Tham khảo:

* http://www.digital-info.com/luanhoan


Vài nét về Vũ Đức Sao Biển

Vũ Đức Sao Biển

 

 


Vũ Đức Sao Biển - người lữ hành đam mê tình yêu

 

"Âm nhạc là thú chơi, quà tặng của cuộc sống dành cho con người. Tình khúc của tôi không ồn ào, sôi động, nó là bức thông điệp của một người gửi đến đám đông những suy tưởng về cuộc sống, tình yêu và sự xa biệt", nhạc sĩ của "Điệu buồn phương Nam" và "Thu, hát cho người" tâm sự.

 

- Vì sao ông lấy bút danh là Vũ Đức Sao Biển?

 

- Cha tôi có lẽ đã dựa vào câu hát Có một vì sao long lanh lẻ loi trên biển vắng... mà lấy bút danh Sao Biển đặt cho tôi.

 

- "Thu, hát cho người" của ông đã gây xúc động cho người nghe bởi sự biệt ly, cô đơn và lẻ loi trong chờ đợi, ông viết bài này trong hoàn cảnh nào?

 

- Tôi viết năm 1968, khi 20 tuổi, với một tình yêu trong sáng và những cảm xúc yêu thương rất thuần khiết. Nhưng rồi cũng chỉ là một tình yêu đơn phương, vô vọng và chia xa...

 

- Ông nghĩ sao khi có ý kiến cho rằng, tất cả các bài hát của ông đều mang tâm trạng buồn?

 

- Quả thật tôi viết không có bài nào vui. Cả trăm ca khúc là cả trăm nỗi buồn, mỗi bài một vẻ. Có khi tôi cũng thử viết một vài ca khúc sôi động, nhưng rồi cảm thấy gượng ép quá, không viết nữa. Bây giờ nghiệm lại, tôi chỉ có thể viết theo những lắng đọng từ trong tim dẫn dắt và bật ra thành lời ca, nốt nhạc, thế thôi.

 

- Ngoài sáng tác, ông còn viết báo. Hai việc đó, một đòi hỏi sự tỉnh táo, khách quan, một cần sự bay bổng, lãng mạn. Tại sao chúng dung hòa được trong ông?

 

- Viết báo và sáng tác có phương tiện, cách thức thể hiện khác nhau nhưng đích đến vẫn là một: lòng yêu thương con người, nên cũng không có gì mâu thuẫn cả. Đi làm báo, tiếp xúc với những số phận con người, lòng tôi lúc nào cũng tràn ngập cảm xúc khó tả. Đêm về, nằm nghĩ lại, nhiều khi trăn trở ấy lại tạo mạch cảm hứng cho tôi viết ca khúc.

 

- Làm báo phải đối diện với những vấn đề gai góc trong xã hội. Điều đó có làm chai sạn tâm hồn của một nghệ sĩ như ông?

 

- Tôi rất sợ điều đó. Trước đây, tôi làm ở báo Công an TP HCM, gần như tuần nào cũng phải đi xem một ca giải phẫu pháp y. Nhìn những con người nằm đó, tôi đau xót tưởng chừng không chịu nổi nhưng rồi cũng dần quen. Đó mới là điều nguy hiểm. Tôi rất sợ tâm hồn mình bị chai sạn. Nhưng có lẽ, may mắn là tôi vẫn còn được sự mẫn cảm của chính mình. Vẫn còn nhiều điều khiến tôi rớt nước mắt, đau xót, phẫn uất hoặc ngậm ngùi...

 

- Điều ông luôn tìm kiếm để vươn tới trong suốt cả cuộc đời mình là gì?

 

- Tình yêu. Đó là thứ quý giá nhất trong cuộc sống. Chính tình yêu thương con người đã chắp cánh cho tâm hồn và cả nghị lực sống của tôi, cho tôi cảm xúc thăng hoa trong sáng tác... và tôi là người lữ hành đam mê tình yêu...(Theo Sinh Viên)

Tham khảo, trích dẫn:

* vnexpress.net


Vài nét về Vũ Hữu Toàn

Vũ Hữu Toàn

 

 


Sinh ngày 10-4-197? tại Nha Trang rồi di tản vào Sài Gòn. Cùng gia đình định cư tại Mỹ theo diện HO vào tháng 5-1990.

 

Vào lúc khoảng 13 tuổi, theo một người dì đi học nhạc được vài tháng thì phải bỏ dở vì dì bận bịu và cá nhân chưa biết chạy xe đạp. Được Ba Má mua cho cây đàn, tiếp tục tập dợt ở nhà. Sau đó vài năm có học ở 2 chỗ khác cũng trong một thời gian ngắn rồi phải ngưng để tập trung tinh thần cho kỳ thi tốt nghiệp ở trường trung

học Nguyễn Thị Minh Khai.

 

Theo học tại trường đại học University of Maryland ngành computer science và đi làm software engineer rồi tốt nghiệp và tiếp tục đi về hướng "software" qua các công việc Embedded Firmware Engineer, Configuration Manager...

 

Đam mê âm nhạc từ nhỏ nhưng bắt đầu chính thức sáng tác vào cuối năm 1997 sau khi ổn định cuộc sống ở tiểu bang Maryland.

 

Bài nhạc đầu tay được viết vào khoảng năm 1987 với giai điệu đã hoàn thành nhưng lời vẫn còn dang dở.  Cuối năm 1997, nhạc phẩm đầu tiên mang tên "Một Đời Yêu Anh" ra đời nhưng tới nay vẫn chưa có dịp để phổ biến ra ngoài.

 

Vì còn mới mẻ trong làng sáng tác, phần lớn các bài nhạc còn đang chờ sự giúp đỡ để thâu thanh ngoại trừ một số ít đang được phổ biến và có thể nghe ở đây:

http://geocities.com/vuhuutoan/page1.html

 

Sáng tác:

_Em Về Chiều Mưa

_Dạ Khúc Mùa Xuân

_Bông Hồng Trắng (cho ngày lễ Vu Lan)

_Vội Vã

_Còn Trong Giấc Mơ

_Hòa Chung Nhịp Sống (viết cho ngày cưới)

_Là Tình Nhân

_Điệp Khúc Tàn Phai

_Từ Nay Vắng Anh (tưởng nhớ các nhạc sĩ đã qua đời)

_Mưa Đêm Trên Sông Mường

_Anh Đã Biết

_Ngày Vui Của Mẹ – Happy Mother’s Day (viết cho các bà mẹ)

_Là Con Gái

_Cách Biệt

_Đã Xa

_Kỷ Niệm Ngày Cưới

_Tình Sơn Nữ

_Một Người Vừa Nằm Xuống (tưởng nhớ cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn)

_Đêm Đi Làm Ca Ba

_Điên Giữa Đêm Trăng (viết cho các tù nhân chính trị)

_Lá Thư Mùa Xuân

_Rước Em Về

_Mừng Bé Ra Đời

_Phôi Phai

 


Vài nét về Vũ Quốc Việt

Vũ Quốc Việt

 

 


Vũ Quốc Việt và những ca khúc gần gũi cuộc sống

 

"Giấc mơ mong tìm thấy" của anh vừa được khán giả bình chọn là ca khúc được yêu thích nhất trong "VTV - Bài hát tôi yêu". Năm ngoái, "Sài Gòn màu nắng cho em" cũng đã lọt vào top 10 ca khúc được yêu thích trong chương trình "Giai điệu trái tim" do HTV tổ chức.

 

Xuất thân từ một anh chàng đàn hát vô danh trong đội văn nghệ của Trung tâm Văn hóa tỉnh Phú Yên, Vũ Quốc Việt ôm ấp ước mơ một ngày nào đó sẽ đem lời ca tiếng nhạc góp vui cho đời. Thế rồi anh một thân một mình khăn gói từ Phú Yên vào TP HCM để tìm vận may.

 

Thời gian đầu, do lạ nước lạ cái, Việt phải bươn chải làm đủ thứ nghề kiếm sống. Gần một năm sau, Việt xin vào một ban nhạc đám cưới ở hồ bơi Cộng Hòa, vừa chơi guitar bass vừa kiêm luôn ca sĩ. Sau đó, anh được mời vào ban nhạc ở sân khấu công viên Hoàng Văn Thụ, bắt đầu sáng tác một số ca khúc để nói lên tâm tư tình cảm nơi đất khách quê người.

 

Những sáng tác lúc bấy giờ chỉ là tùy hứng nhưng đã được anh em trong giới đánh giá cao và khuyên nên đi học thêm. Vậy là Việt gom góp số tiền ít ỏi dành dụm được đăng ký vào hệ trung cấp khoa lý luận - sáng tác - chỉ huy Nhạc viện TP HCM để học sáng tác.

 

Cho đến nay, anh đã có hàng trăm ca khúc, trong đó nhiều bài hát đang rất thịnh hành như Trái tim tình si (Đàm Vĩnh Hưng), Tình anh (Việt Quang), Bóng cả (Mây trắng - Mỹ Tâm)... Ca sĩ Cẩm Vân đã chọn vào album Người đàn bà yếu đuối của chị bài Còn đó chút hồng phai và Về đi do Vũ Quốc Việt sáng tác.

 

Anh sáng tác rất đa dạng: trẻ trung, sôi động có, sâu lắng, trữ tình có, mang âm hưởng dân ca cũng có. Nhưng quan trọng là nội dung bài hát cũng như ca từ được chọn lọc kỹ, vừa mang tính tự sự, vừa có tính triết lý nhân bản, gần gũi với cuộc sống nên dễ đi vào lòng người. "Chỉ mong những bài hát của mình mỗi khi vang lên thì khán giả sẽ bắt gặp chính cuộc đời họ trong đó", anh tâm sự. Sở dĩ anh có nhiều bài hát đầy tâm trạng là nhờ vốn liếng từ cuộc sống khắc khoải, lăn lộn với trường đời bao năm qua của mình.(Theo Tuổi Trẻ)

Trích dẫn:

* vnexpress.net


Vài nét về Vũ Thư Nguyên

Vũ Thư Nguyên

 

 


Bên cạnh sáng tác nhạc, bác sĩ, họa sĩ Hồ Ngọc Minh còn được biết đến nhiều hơn với bút hiệu là Vũ Thư Nguyên qua các truyện ngắn:- Những bóng người không đầu

- Bài Toán

- Hạ Trắng

- Khoảng Cách

- Xin Cho Một Lần

- ...

 

Vũ Thư Nguyên là tên của 3 người con ông ghép lại

©¿®


Vẫn Chờ Anh

Ngoại Quốc (Nhật)

LV: Việt Anh

 

Disco Funk[Cm - 4/4]

 

Mùa xuân bước qua đây rồi anh.

Mùa hạ đó vắng hoa cúc vàng.

Tình yêu thức trong em từng đêm khuya.

Chỉ người yêu dấu xa nơi nào.

 

Buồn như cơn gió cuốn trong chiều vô vọng.

Mảnh trăng cút côi mùa đông chờ mãi nhau xa vời xa.

Từng đêm trên phố tiếng ca vụt rã rời.

Còn đó em cô đơn và khát khao.

Ta gần nhau mãi.

 

Chiều thơm ơi, rơi xuống phố

Còn ai nữa hỡi em dỗi hờn

Bước chân về căn gác chiều

Chẳng vì đâu mình xa cách

Ngày hôm qua, bao tiếc nuối

Hàng cây khóc than cho mối tình

Khép mi lại để thấy quanh em bóng đêm rơi đầy...

 

Hoài Thương


Vẫn Chờ Em

Trịnh Nam Sơn

 

 


(Capo : 0.TIME 2/4.Tempo 122)

 

F  F                      Gm7    Gm7

Anh, cuộc tình đó vẫn chờ anh.

C7 C7               F           C+

Cho dù mình cách xa ngàn trùng.

F   F                   Gm7    Gm7

Anh, trời có lẽ vẫn hờn mây,

C7 C7                   F              C+

Mây đã quên đem đến ánh sáng mùa Xuân.

 

            (lần 1)

            F  F                 Gm7         Gm7

            Sao em vẫn còn nhung nhớ nụ cười.

            C7 C7                 F      F

            Sao em vẫn còn âu yếm kỷ niệm.

            Dm7    Dm7           Gm7        Gm7

            Sao anh chẵng về bến cũ một lần.

            C7 C7               F         C+

            Cho em được tìm lại hương yêu.

 

            (lần 2)

            Sao em vẫn còn nhung nhớ nụ cười.

            Sao em vẫn còn âu yếm kỷ niệm.

            Anh nghe không từng nhịp tim rất bồi hồi.

            Cho em xin hình bóng cũ trở lại.

 

            Những, những phím nhỏ quấn quít thật gần.

            Những, những nốt nhạc tha thiết rộn ràng.

            Sao anh chẳng về bến cũ một lần.

            C7  C7              F           Gm7

            Cho em được tìm lại hương yêu.

            C7  C7 (NC)           F           F

            Cho em được tìm lại hương yêu.


Vẫn Có Em Bên Đời

Trịnh Công Sơn

 

 


Vẫn thấy bên đời còn có em.

Tấm lòng em như lá kia còn xanh.

Rừng ơi hãy giữ cho bền nhé,

những cành hoa phai quá không đành.

 

Vẫn thấy bên đời còn có em.

Mái nhà năm xưa tóc em còn bay.

Gặp nhau giây phút trong đời ấy,

nỗi gì bâng khuâng vướng chân hoài.

 

Em đã đến nơi này tựa như cánh én

dịu dàng trao chút hương hoa mùa xuân.

Nhớ gì mà nắng vàng cánh rừng,

thương ai mà sương khuya vội vàng buông.

Chiều nay bên trời xao xuyến,

còn em trong từng nhớ thương.

 

Mỗi vết thương lành, một nỗi vui.

Mắt cười mênh mông giữa đôi bàn tay,

dù em khẽ bước không thành tiếng.

Cõi đời bao la vẫn ngân dài.


Vẫn Còn Đây

Nhật Vũ

Thơ: HNTT

 

C Minor_6/8_Slow

 

1.

Anh vẫn còn đây những dấu yêu ngày tháng cũ

Thuở quen nhau anh gom ước mơ về

Đem trải rộng giữa trời để em ấp ủ

Ba mươi năm qua chưa tiếc nuối câu thề

 

2.

Em vẫn còn đây qua tháng ngày lạnh ấm

Vẫn nụ cười duyên e- ấp tuổi trăng tròn

Vẫn du dương đôi bờ vai say đắm

Buổi ban sơ e- ấp tiếng yêu còn

 

dk:

Em ngày xưa tóc mây mềm lơ lửng

Anh lang thang lên núi kết tơ trời

Em quấn quít mấy mùa trăng rụng

Vẫn cùng anh son sắt chẳng xa rời

 

3.

Em vẫn còn đây trái tim chưa thành sỏi đá

Lời ban đầu hơi ấm vẫn còn vương

Đoạn trần gian sức mòn hơi mệt lả

Em vẫn còn tha thiết những lời thương

 

4.

Ta vẫn còn nhau kiếp phù du có tuổi

Buổi luân hồi quên hết chuyện ngày nay

Dẫu là ta tóc pha màu sương khói

Ta vẫn còn nhau qua hết đoạn đời này

 

 

Xin mời nghe tiếng hát Quang Minh

NV


Vẫn Còn Mùa Xuân Cho Em

Diệu Hương

 

 


Vẫn còn mùa xuân cho em thôi

Sao trong mắt em đong đầy nét muộn phiền.

Kết thành mùa đông đang vây quanh.

Cho đời em rã rời từng ngày tháng.

 

Má hồng còn tươi như đôi môi

Em không thấm như hương tình dâng tràn.

Dẫu rằng niềm vui qua mong manh

Sao như em chối từ một nụ cười.

 

Buồn nhiều khi đến vẫn theo

Chân ta hết gần một đời.

Và niềm hạnh phúc là giọt nước ru biển khơi.

Biết bao linh hồn từng lắng nghe đêm sầu.

Để cho giòng nước mắt

Thấm quanh đời tả tơi.

 

Vẫn còn mùa xuân cho em đây

Sao bao đắng cay nghe lòng tắt lửa nồng.

Thắp lại muôn đam mê ôi xa xăm

Cho bờ vai ấm thêm cuộc tình gắng.

 

Có bầu trời xanh mây giăng bay.

Nâng niu hết trong tay từng phút này.

Vẫn còn mùa xuân đi qua đây.

Em tôi ơi hãy yêu cuộc đời dài.

AlexanderTG


Vẫn Hát Lời Tình Yêu

Dương Thụ

 

 

 


Ðừng xa vội xa em

Vội sớm câu vĩnh biệt

Giận chi giận chi em?

Lời nói êm gió thoảng.

 

Lòng em còn yêu anh

Còn nhớ mong khắc khoải

Một mai đành xa anh

Khổ đau anh có biết?

 

Trời xanh còn âm u

Ngày bão giông nắng lửa

Biển xanh thật êm ru

Còn thét vang sóng đổ

 

Tình em dành cho anh

Còn mãi như hơi thở

Ðừng xa vội xa nhau.

Ðể mai ta hối tiếc........

 

Ðã biết em để mất anh rồi

Tiếng chim ngừng hát bên trời.

Ðã biết sông mùa lũ dâng tràn

Cuốn đi bờ bãi ngút ngàn tình yêu.

 

Ðã biết nhau để mãi xa rời

Lá xanh rụng giữa xuân ngời.

Ðã biết yêu là vẫn thế rồi

Trái tim còn mãi hát lời tình yêu.

 

©¿®


Vẫn Là Tôi

Phạm Anh Dũng

Huỳnh N. Thanh Tâm

 

Vẫn Là Tôi

 

andante

 

3/4

 

Vẫn là tôi trốn ngủ

Phiêu du theo tháng ngày

Bước chân buồn lữ thứ

Nhớ hoài đôi mắt ai

 

Đêm nhìn trăng viễn xứ

Treo mêng mang giữa đời

Chợt nhớ về chốn cũ

Tóc em dài buông lơi

 

Đi ngang trời hoang vắng

Sương khuya lạnh, mơ hồ

Về đâu, mây bảng lảng

Chốn nào không chơ vơ ?

 

Vẫn là tôi trốn ngủ

Đêm canh cánh bên lòng

Biết ai người tình tự

Giữa đất trời mênh mông!

 

Huỳnh N. Thanh Tâm


Vẫn Mãi Cô Ðơn

Minh Khang

 

 


Buổi sáng thức dậy anh hái hoa hồng

phố vắng tiếng ve anh bước sang nhà tặng cô bé xinh

Bóng em chìm vào cõi mơ tâm hồn thoáng nghe dịu ngọt mắt môi thơm nồng

Kỷ niệm ngày nào đã thành tro bụi cuộc tình mộng mị quá hư vô

Em xinh em tươi như đóa hồng

Một mình chợt buồn ngồi hát cuồng si (yeah ... yeah)

Say trong cơn men anh đã ngủ mê trong đời

Em đi qua tôi con tim cô đơn u buồn

Buổi sáng thức dậy anh viết thư tình

Có lẽ trái tim băng giá khi người yêu mãi xa

Dáng em chiều vàng thướt tha bên đồi gió mưa nhẹ nhàng rớt rơi sau vườn

Từng hạt từng hạt ướt bờ vai gầy, lặng buồn thả hồn dưới đêm dài

Em xinh em tươi như đóa hoa hồng

một mình chợt buồn ngồi hát cuồng si (yeah ... yeah)

Say trong cơn men anh đã ngủ quên trong đời

em đi qua tôi con tim cô đơn u buồn 

 

tvmt


Vẫn Mãi Mong Chờ

Anh Quân

 

 

 


Bao ngày qua anh vẫn mong chờ

Một dáng quen sẽ về đây

Lối xưa cỏ mềm, thềm in dấu chân

Thu vội qua cúc đã tàn rồi

đừng trách em im lặng sao anh không nói

Ðể cho tháng năm xóa nhòa.

Gió vẫn đưa, khúc hát xưa

còn trong tim anh vẫn mãi vẹn nguyên

Sóng vẫn đưa giấc mơ xưa

dịu êm như ngày em đến bên

 

Tháng năm xóa nhòa ánh mắt hôm nào

Khúc hát hôm nào

Mùa thu bây giờ xa như em xa

 

Bờ dốc vẫn xanh bên hồ nước trôi hững hờ

Khói sương mịt mờ

Chiều vẫn còn mong nhớ em

Mặc lá vàng rơi bên thềm

Vẫn mãi mong chờ ...

 

Từng tháng ngày qua trong anh vẫn nguyên vẹn

Những thoáng heo may vội vã

Đừng trách mùa thu

Xin anh hãy nhớ nhớ ngày nào

khi chúng ta còn trao nhau lời yêu trong ánh mắt

 

Bờ dốc vẫn xanh bên hồ nước trôi hững hờ

Khói sương mịt mờ

Chiều vẫn còn mong nhớ em

Mặc lá vàng rơi bên thềm

Vẫn mãi mong chờ

Vẫn mãi mong chờ  ...

 

 

tvmt


Vẫn Mãi Nơi Đây

Lê Quang

 

 


Lặng nghe ngày tháng lướt qua

Lời yêu ngày đó gió cuốn chốn xa

Chợt nghe tình đến thiết tha

Chờ mong người đến dĩ vãng sẽ qua...

 

Rồi anh khuất xa

Từng vòng tay xa xôi đơn côi

Đêm đêm nhớ thời gian cũ qua

Mình em ôm suy tư đêm nay

Tìm hoài trong lãng quên

Bao nhớ thương

Lặng lẽ ngắm dĩ vãng

Ngóng trông ai bao ngày qua

Năm tháng trôi

 

Chờ năm tháng qua

Đừng lìa xa anh ơi

Em mơ đêm nay có người

Trong giấc mơ

Cùng tình yêu anh trao cho em

Ngọt ngào như trái thơm

Ôi đắm say

Đừng vội xoá dấu vết

Những yêu thương đang về đây

Ôi giấc mơ vẫn cứ quay về

 

Người yêu dấu hỡi có hay

Còn mãi phút này

Lặng nghe ngày tháng lướt qua

Lời yêu ngày đó gió cuốn chốn xa

Chợt nghe tình đến thiết tha

Chờ mong người đến dĩ vãng sẽ qua

Vẫn mãi nơi đây

 

 

tvmt


Vẫn Mãi Yêu Em

Ngoại Quốc

 

 


Tình anh trao em thuở ấy

Mầu thư xanh dấu yêu

Rồi em ra đi từ đấy

Khuất xa mịt mờ

Tình bỡ ngỡ

Còn đâu em yêu ngày cũ

Còn đâu bóng dáng em

Từ dạo em đi chiều ấy

Lá thu thôi vàng

Chiều ủ rũ

Còn lại mình anh

            Tiếc thương mình anh

            Xót xa mình anh

            Một nỗi sầu

 

Vì đâu em nỡ lìa bước

Tình anh em nỡ quên

Mùi hương phảng phất phòng vắng

Vết môi son hồng

Còn trên áo

Tình nồng còn đây

            Xót xa còn đây

            Nhớ thương còn đây

            Một bóng hình

Và em đã nỡ quay bước

Tình anh em lãng quên

Mầu trang thư xanh ngày cũ

Nét thêm nhạt nhòa

Màu nước mắt


Vẫn Mãi Yêu Em

Việt Quang

 

 


Màn đêm dần buông , lặng lẽ cô đơn mình anh ngồi đây hát

cho cuộc đời với nỗi đắng cay dâng trào

Cất lên lời ca thiết tha và nghe tình yêu chắp cánh bay xa

Đến với anh dù đã như mây mù khơi

Người ơi ước mong bên người đắm đuối lãng quên thời gian

Mắt môi dịu êm ái ân , và giờ đây mình anh cùng lời ca tiếc nuối

 

Tình như giấc mơ em yêu

Anh vẫn hát em nghe vàn vẫn hát với niềm đắm say

Này người yêu hỡi về lại bên anh

Dù cho thời gian xoá nhoà vẫn mãi yêu em

 

Cuộc tình ngày xưa giờ đã xa nơi tầm tay

Người ơi , nỗi đau âm thầm trống vắng , bước chân buồn tênh

Phố khuya lẻ loi nhớ em ngày nào vòng tay ấm áp yêu thương

 

Vẫn nhớ em dù đã như mây mù khơi

Người ơi ước mong bên người đắm đuối lãng quên thời gian

Mắt môi dịu êm ái ân giờ đây mình em cùng lời ca tiế nuối

 

Tình như giấ mơ em yêu

Anh vẫn hát em nghe và vẫn hát với bao niềm đắm say

Này người yêu hỡi hãy về lại bên anh

Dù cho thời gian xoá nhoà vẫn mãi yêu em

 

Tình như giấc mơ em yêu

Anh vẫn hát em nghe và vẫn hát với bao niềm đắm say

Này người yêu hỡi về lại bên anh

Dù cho thời gian xoá nhoà vẫn mãi yêu em .

 


Vẫn Mong Chờ Em

Vân Quang Long

 

 


Ngồi một mình trong đêm yêu thương trào dâng về

Xa xa từng chiếc lá vàng rụng rơi

Em ra đi tìm xót xa khóc tuôn trong lòng

Yêu nhau chi để rồi mãi rời xa nhau

 

Ngày từng ngày đơn côi lang thang bước đi tìm

Nơi xưa giờ đây lạnh lùng chiếc bóng

Em nơi đâu nào biết những đêm anh đơn lạnh

Bao nhiêu lời ân ái theo em về nơi xa rất xa

 

Tình anh trao em là muôn vì sao sáng soi

Ngày nắng đêm mưa đường xưa chờ em quay về

Ngọt ngào trong anh một mối duyên trao về ai

Vẫn mãi yêu em mà thôi

Dú biệt ly thường làm tình yêu mau đổi thay

 

Tình anh trao em là muôn vì sao sáng soi

Còn mãi trong anh nụ hôn đầu tiên dịu dàng

Lòng anh luôn mong chờ, bước em về chốn xưa

Có anh và em thiết tha môi hồng mãi không rời xa…

Người ơi!

 

Mèo Ướt


Vẫn Một Cõi Đời Hiu Quạnh

Từ Công Phụng

 

 


Trong hồn em

có một cõi đời hiu quạnh

Sao người qua đây

không một lần ghé thăm ?

Vườn trăng xưa

đóa Quỳnh Hương vẫn nở màu phôi pha

Bóng thời gian úa mờ

Và hồn em

dường như cũng úa theo mùa thu tàn tạ

 

Trong hồn em

vẫn một cõi đời mưa lạnh

Khi tình mong manh

như một giọt nắng tàn

Đời chia xa

những giòng sông khuất mờ tình phôi pha

Những mùa rơi lá vàng

Lệ em rơi

hàng lệ nến những mùa mưa nhạt nhòa

 

Có giấc mơ nào còn đọng lại trong em

Có cánh hoa nào vừa tàn vội trong em

Có tiếng chim nào vừa hót mừng xuân sang

Mà âm vang như phiến nắng vỡ tan trong hồn em

 

Trong hồn em

vẫn một cõi đời hiu quạnh

Khi người qua đây

xin một lần ghé thăm

Vườn em xưa

vẫn một vùng rất nhỏ nằm im hơi

Nghe mùa thu rớt nhẹ

vào hồn em

vào nhung nhớ những mùa xưa tàn phai ...

BBĐ


Vẫn Nhớ

(chưa biết)

 

 


La lá lá la la là là la la la là la’

Vẫn nhớ mãi một hình bóng xa vời

Trời chiều vàng úa

Ngồi buồn nhìn từng đợt sóng

Ải âu vỗ cánh gọi

Người về xa xăm

Cuộc tình xanh xao

Bờ mi xót xa

Rồi từng ngày qua

Từng giọt sầu là lời ca

Mà anh đã hát cho em

Những tiếc nuối chơi vơi tràn ngập hồn

Những ước muốn tin yêu theo mây vội bay

Có những lúc anh mơ

Được gặp lại em lúc ban đầu

Có những lúc mình chợt nghe

Tình như giấc mơ qua

Nếu đã lỡ phôi pha ngàn đời

Em không quay về đây

Vẫn nhớ mãi một hình bóng xa vời

 

vk


Vẫn Nhớ Cuộc Đời

Trịnh Công Sơn

 

 


Một ngày bỗng thấy yêu thương mọi người.

Một ngày bỗng nhớ đôi môi rồ dại

Mọi người đã tới vây quanh cuộc đời

Từng giờ tiếc nuối chia tay ngậm ngùi.

 

Một ngày còn sống góp tiếng mong manh

Bạn bè ngồi quanh tuốt sáng giáo gươm,

Từng ngày đảo điên, giết chết linh hồn,

Một ngày cầu xin thong dong con đường,

Một chiều được quên ngồi chờ tình nhân.

 

Một ngày còn sống chiếc bóng lung linh,

Tình vừa ngủ quên dưới bóng tối tăm

Một đời về không, hai tay quy hàng,

Giọng người buồn tênh cơn đau nung hồng

Thêm tuổi hồn nhiên ngồi nhìn trời xanh.

 

Nhìn lại quanh đây lô nhô loài người

Một ngày bỗng thấy gắn bó cuộc đời

Mọi người vẫn tới ta chưa lạc loài

Dù còn phút cuối xin em nụ cười.

 

hoctro


Vẫn Như Lầu Hoang

Anh Bằng

 

 


Chiều lang thang trên phố

cho mắt vui một giờ

Người yêu thương chưa có

nên lòng vẫn thờ ơ

Chiều đi hoang trên phố

không nhớ không đợi chờ

Mặc trăm cô đi tới

không thèm nhìn mắt nai

 

Trời lênh đênh mây trắng

em mặc màu áo xanh

Trời giăng giăng mây tím

em mặc màu áo lam

Làn môi em như nắng

tóc mây bồng gió bay

Tình anh như giấy trắng

chưa vướng lòng nhớ thương ai

 

Chiều rong chơi trên phố

không đón không hẹn hò

Người yêu thương không có

tôn thờ mãi độc thân

Một đôi khi nghe thoáng

như trái tim rộn ràng

Ngoài ba mươi tay trắng

hồn vẫn như lầu hoang

Chiều lang thang trên phố

hồn vẫn như lầu hoang


Vần Thơ Sầu Rụng

Phạm Duy

Lưu Trọng Lư

 

Vầng trăng từ độ lên ngôi

                           năm năm bến cũ em ngồi quay tơ

                                         em ngồi quay tơ

                                          quay đều (3)

                                                     

                        Để tóc rối vần câu thơ sầu rụng

                              mái tóc cũng buồn theo thơ

                                       cũng buồn theo thơ

                                          quay đều (3)

                                                     

                              Năm năm tiếng lụa se đều

                                          quay đều (3)

                              trong cây gió lạnh đưa vèo

                                          quay đều (3)

                                                     

                            Hằng năm tiếng lụa đưa theo

                        đêm đêm gió rét đưa vèo trong cây

                                       đưa vèo trong cây

                                          quay đều (3)

                                                     

                                    Nhẹ tay nhè nhẹ đôi tay

                  hương thơm lối xóm bay đầy thinh không

                                      bay đầy thinh không

                                          quay đều (3)

                                                     

                         Nghiêng nghiêng mái tóc hương nồng

                                          quay đều (3)

                  thời gian lặng rót một dòng buồn tênh

                                      một dòng buồn tênh

                                          quay đều (3)


Vấn Vương

Võ Thiện Thanh

 

 


Người em mắt buồn

thường hay vấn vương

Nhìn mây trắng bay

mơ hình dáng ai

Làn mây cũng buồn

nhẹ theo gió vương

Về chân trời xa

Tình yêu thật xa

 

Tình nào mới đến

Hồn nào chếnh vếnh

một hôm ra đứng

ngắm trăng sao trời lung linh

 

chợt hồn lênh đênh

Lòng có người quên

Chỉ thấy nhớ thêm

Ôi là nhớ ôi là buồn ..

 

2.

Người em mắt buồn

thường hay vấn vương

Tình đã đến rồi

Cho lòng nhớ thương

 

Này mây trắng ơi!

Này cơn gió ơi!

Làm sao giữ lấy

Tình đang rong chơi

 

 

Tình như cơn say

Hồn nào loay hoay

Một hôm đứng dang tay

Nghe trời mưa bay

hạt nào phiêu du

Vào cõi riêng tư

 

Để sớm mai đây

Cho màu mắt em thật buồn

 

Người em mắt buồn, thường hay vấn vương,

Tình đã đến rồi cho lòng nhớ thương.

Này mây trắng ơi! Này  cơn gió ơi!

Làm sao giữ lấy tình đừng rong chơi.

tvmt


Vấn Vương

Phạm Minh Tuấn

 

 


Sông chảy về đâu, mây lượn về đâu,

chim bay về đâu, hoa rơi về đâu.

Sông ra biển cả, mây trôi về trời,

chim bay về núi, hoa rơi về cội.

Còn em về đâu, còn em về đâu, về đâu.

Em về với anh như hoa rơi về cội,

em về với anh như chim bay về núi

như mây vờn nắng mới, như biển mơ về nguồn

mà anh như dòng sông chảy mãi để thuyền em đợi bến tháng năm dài.

Sông chảy về đâu, mây lượn về đâu,

chim bay về đâu, hoa rơi về đâu.

Còn em, em sẽ về, em sẽ về với mẹ quê hương

mà năm tháng nhớ thương, mà năm tháng vấn vương.


Vấn Vương

Quốc An

 

 


Yêu em dù biết em hay dỗi hờn, yêu em để trái tim luôn khát khao, sẽ yêu trọn một đời và sẽ yêu em mãi thôi, sẽ dâng trọn một đời và sẽ yêu em suốt đời. Yêu em dù biết em hay trách anh dù mai đây có lắm thương đau sẽ yêu em như ngày đầu, nguời yêu ơi đừng dối gian nhau để tình ta đừng chóng phai mau hỡi người yêu hỡi đời có bao lâu xin đừng xa nhau.

 

Này em biết chăng mỗi khi màn đêm xuống dần, mình anh chốn đây nhớ mong về em rất nhiều bao yêu thương vấn vương ngày nào giờ đây đã tan vào hư vô.  Này em biết chăng mỗi khi mình xa cách nhau mình anh chốn đây hắt hiu lòng nghe nhói đau xin yêu em vẫn như ngày nào và sẽ mãi yêu em suốt đời.

 

 

Chilli


Vẫn Xanh Tình Yêu

Ngoại quốc

 

 

 

 


Bao nhiêu đêm trong đời em luôn gặp anh qua giấc mơ

Môi em rung như làn hơi, sóng hiền

Tuy xa nhau theo thời gian, nhưng tình yêu em vẫn xanh

Con tim em luôn hình dung mong người

 

Gần xa, hoặc đến nơi thiên đường

Em vẫn tin mãi luôn có anh muôn đời

Dù xa tình yêu không như hoa

Nhưng trái tim em nay còn yêu, yêu hoài mãi

Yêu đến mai sau

 

 

Hoa Biển


Vẫn Yêu Dại Khờ

Quốc An

 

 


Biết yêu đương là tiếc nuối là những xót xa vô bờ

Biết yêu là cách xa sao vẫn yêu người mãi

Biết yêu đương là đắm đuối là mộng mơ trông ngóng ai đêm ngày

Biết yêu là mãi mong chờ sao ta vẫn mãi yêu dại khờ

 

Tình đôi chúng ta đẹp tựa muôn đoá hoa

Cùng khoe sắc hương trên ngàn lá thắm

Tình sao đến đây rồi vội chắp cánh bay

Ðể đôi tâm hồn yêu mãi lạnh giá

 

ÐK:

Người yêu dấu ơi lệ buồn trên khoé môi

Sao nỡ vội ra đi về nơi chốn ấy

Người yêu dấu ơi giờ này không có em

Nỗi u sầu cô đơn làm anh nhớ thêm 

 

vk


Vẫn Yêu Đời Mãi

Thái Vũ

Thơ: Mỹ Ngọc

 

 

Vẫn yêu đời mãi

dầu xuân đến muộn

dẫu cho cuộc sống bão bùng mãi luôn

đắng cay tìm đến trăm hướng tả tơi

cười vui một mình như lòng đại dương

 

Vẫn yêu đời mãi

mặc ai dối lừa

cứ vui mà sống sá gì nỗi đau

tháng năm vụt mất tung cánh trời mây

thời gian nhiệm mầu nhạt vết thương sâu

 

Còn yêu đời mãi dù đời bão giông

traí tim tưởng chết ngờ đâu vẫn mơ

phút giây rung động thấy hoa đua nở

trải lên giấy hồng trọn nguồn suối thơ

 

Vẫn yêu đời dẫu tuổi xanh uá tàn tóc sương nhuộm trắng

vẫn còn thiết tha

lối đi sỏi đá

băng giá buồng tim

thẩn thơ cuời vui

trời đất bao la

 

Mít Non


Vẫn Yêu Em

Nhật Vũ

HNTT

 

Am_4/4_Cha Cha Cha

 

 1.

 Vẫn yêu em như ngày mới lớn

 Vầng trăng xưa tròn lắm một thời

 Hồn tôi lạc giữa trời hoa mộng

 Bờ môi thơm còn ngọt một đời

 

 2.

 Còn yêu em như thời tuổi nho?

 Môi rung rung tà aó mân mê

 Tôi đã nói điều gì không rõ

 Hai trái tim cùng rủ nhau về

 

 DK

 Vẫn yêu em như ngày giong ruổi

 Những gian nan ngàn nỗi chia xa

 Thương quá đỗi mắt buồn vời vợi

 Tóc thả dài chẻ lệch đường ngôi

 

 3.

 Còn yêu em bây giờ hiện tại

 Còn giăng chung nỗi nhớ ngang trời

 Ngày đi xa dặn dò gặp lại

 ngày trở về rộn rã niềm vui

 

 4.

 Vẫn yêu em như thời mắt biếc

 Dẫu đôi bờ tóc cũ màu phai

 Dẫu vầng trăng ngày xưa đã khuyết

 Còn yêu em từ thuở tình say

 

 ***

 

 Nhật Vũ

 

 

Nhật Vũ


Vẫn Yêu Người

Thái Hùng

 

 


Giấc mơ ngày xưa ấy nay tìm đâu thấy khi người quay bước cho đời hoang vắng nhưng tình em vẫn mãi trao về anh

Những ân tình sâu kín vẫn còn đây em hoài ghi khắp bên đời

Dù người quên mau cho lòng rã rời

Anh trao riêng em khúc biệt ly

Mộng đẹp đời em tựa ngọn nến sẽ vỡ theo đêm dài hắt hiu

Dẫu biết sẽ mãi sống với kỷ niệm

Nhũ lòng thêm lần nữa những đắm say khi đời có nhau oh oh

Người đến...một ngày bình yên...

Tình nồng đã trao ngỡ muôn đời chung lối

Người đến...để vội vàng đi...

Cho tình lỡ sẽ mãi nhớ thương người

Tháng ngày trôi vẫn yêu người

Sha la la lá

Sha la la là ah ah

Biết bao lần nghe đắng môi từng đêm trắng với nhiều nuối tiếc dẫu lòng vẫn biết anh là nỗi xót xa bên đời em

Đam mê nào xui khiến anh còn mãi quên đường về bến mơ chìm đắm trái tim vô tình đi tìm lãng quên

Anh trao riêng em khúc biệt ly

Mộng đẹp đời em tựa ngọn nến sẽ vỡ theo đêm dài hắt hiu

Dẫu biết sẽ mãi sống với kỷ niệm

Nhũ lòng thêm lần nữa những đắm say khi đời có nhau oh oh

Người đến...một ngày bình yên...

Tình nồng đã trao ngỡ muôn đời chung lối

Người đến...để vội vàng đi...

Cho tình lỡ sẽ mãi nhớ thương người

Tháng ngày trôi vẫn yêu người

Sha la la lá

Sha la la là ah ah

Còn lại riêng mình em...khát khao mong ngày vui

Gửi anh lời yêu theo làn gió đến phương trời

Trở về bên đời em hỡi người ơi hỡi người ơi...

Hoàng Châu trình bày

Hạt Mưa


Vắng Bóng Em

Lê Toàn

 

 


Vắng bóng em, lá thu không vàng

Vắng bóng em, đông không buồn sang

Thiếu tiếng em, gió xuân nua già

Vắng bóng em, không nghe hè đi qua

 

Vắng bóng em, vắng tiếng chim mừng reo

Nghe đâu mây gió như buồn theo

 

Nhắc đến em, chứa chan trong lòng

Thiếu tiếng em, tâm tư hoài mong

Nhớ đến em, giấc mơ không dài

Vắng bóng em, anh không buồn yêu ai

 

Vắng bóng em, vắng tiếng chim mừng reo

Nghe đâu mây gió như buồn the

New Year 2002


Vắng Bóng Em

(chưa biết)

 

 


Sáng thức giấc ngó quanh phòng vắng

Em ra đi gối chăn lạnh lùng

Còn một mình ta với bóng ta lặng câm

Nhớ ánh mắt thiết tha trìu mến

Đôi môi xinh ướp say men tình

Thầm gọi người yêu dấu

Trong hoang vắng mênh mông

 

ĐK:

 

Cuộc tình mình như mây trời xa

Thoáng đến đã vút bay đi, biết đâu mong chờ

Này em hỡi có nhớ những đêm

Mình hẹn nhau trong mưa dìu bước đi

Môi trao thiết tha đam mê....

Ngỡ như muôn đời sẽ mãi không lìa xa

Nắng đã tắt giữa khu vườn cũ

Mưa bay bay phố xưa đi về

Còn một mình ta với bước chân lẻ loi

Những nỗi nhớ cuốn theo ngày tháng

Đêm bơ vơ bóng ta âm thầm

Ngồi một mình nhìn mưa gió với nỗi xót xa

XoaiCat


Vắng Bóng Người Yêu (Après Toi)

Leandros, Vicky

Phạm Duy

 

 

Cuộc tình tàn, cuộc tình vắng bóng anh

Vắng ánh sáng vắng tháng năm

Cuộc tình xanh nào ngờ mối tình mỏng manh

 

Cuộc tình rồi đành là khuất bóng thôi

Với dĩ vãng sẽ lãng đãng trôi

Người tình ơi vắng tênh cuộc đời

 

   Đời hoang vắng, khi em xin đành mất anh,

   Em đành sống quanh bao nhiêu kỷ niệm long lanh

   Quạnh hiu sống... đôi tay trơ trọi trống không,

   Mỏi mòn mắt trong, trái tim âm thầm...

 

   Ngày tươi sáng khi đôi ta đầy luyến thương

   Ta cười hát vang, ta ôm cuộc đời mênh mang...

   Tình đã chết... nên em xin là bóng đêm

   Đi tìm bóng anh... dưới trăng thanh...

 

Rồi cuộc đời, cuộc đời sẽ cuốn trôi

Với tiếng khóc với tiếng vui,

Cuộc đời ơi, cuộc đời đọa đày mà thôi...

 

Cuộc tình sầu, cuột tình mãi đớn đau

Cố níu kéo vẫn mất nhau,

Người tình đâu, tóc tang một màu...

 

    { Repeat both Refrains }

 

*****

Après Toi

 

Tu t'en vas

L'amour a pour toi

Le sourire d'une autre

Je voudrais mais ne peux t'en vouloir

Désormais

Tu vas m'oublier

Ce n'est pas de ta faute

Et pourtant tu dois savoir

 

Qu'après toi

Je ne pourrai plus vivre, non plus vivre

Qu'en souvenir de toi

Après toi

J'aurai les yeux humides

Les mains vides, le coeur sans joie

Avec toi

J'avais appris à rire

Et mes rires ne viennent que par toi

Après toi je ne serai que l'ombre

De ton ombre

Après toi

 

Même une jour si je fais ma vie

Si je tiens la promesse

Qui unit peut-être pour toujours

Après toi

Je pourrai peut-être

Donner de ma tendresse

Mais plus rien de mon amour

 

Après toi

Je ne pourrai plus vivre, non plus vivre

Qu'en souvenir de toi

Après toi

J'aurai les yeux humides

Les mains vides, le coeur sans joie

Avec toi

J'avais appris à rire

Et mes rires ne viennent que par toi

Après toi je ne serai que l'ombre

De ton ombre

Après toi.

Chilli


Vắng Cha

Quốc An

 

 

 

 


Trong màn đêm hắt hiu thoáng nghe lời ru vẫn ngọt ngào nhẹ ru

Suốt bao đêm dài cho con được yên giấc

Vẫn bên con đôi bàn tay ấm êm dáng hao gầy mẹ chịu bao nỗi đau

Áo rách vai mang đổi lấy chén cơm, chén cơm đầy vì con thơ

 

Ôi mẹ yêu thương

Cha yêu hỡi giờ nơi chốn nao, để mẹ yêu lẻ loi suốt bao tháng ngày

và giông tố nhọc nhằn xót xa vây quanh mẹ yêu

Cha yêu hỡi giờ cha đã xa để con thơ bơ vơ khát khao mong chờ

Con vẫn muốn được có cha bên đời con.

 

 

Ngọc Dung


Vắng Chàng (chưa có)

Lê Quốc Dũng

 

 

 

 

 

 


Thanh Thanh trình bày

(chưa có)


Vắng Em

Minh Khang

 

 


Mai em đi đường phố thênh thang vắng em

Mai em đi sỏi đá bơ vơ khóc thương

Và rồi ngày mai em đi mùa đông gục chết

Giá băng tuyết rơi ước lạnh vai gầy

Nhặt cánh hoa tàn phai mau,

Lá khô phủ đầy mùa tuyết rơi.

 

Ta xa nhau nhìn ngắm sao rơi lẻ loi

Ta xa nhau ngọn gió lang thang vấn vương

Và rồi ngày ta xa nhau một linh hồn

Trong nỗi đau cô đơn khóc thầm vô vọng.

Một bóng trong màn đêm xưa,

Bước chân quay về hẹn kiếp sau.

 

Em đi qua trong con tim

Đừng đánh thức tiếc nhớ trong đời

Bờ môi xưa anh ru em chiều đông

Tìm hoài bài ca xưa trong tiếng vĩ cầm

Còn lại mình anh khi em đã đổi thay

 

Em đi qua trong cơn mơ

Chợt biến mất trắng xoá vội vàng

Tìm em nơi phương nao trong mộng mơ

Và rồi gặp em nơi góc phố hôm nào,

Mà rồi nhìn nhau khi em đã quên rồi.

ĐừngTắmChiềuNay


Vắng Em

Quốc Bảo

 

 


Phố đang vắng không em đi về

Phố như thấy lòng hoang vu thế

Quán đang vắng không em yên ngồi

Gió đang vắng thênh thang lụa bay

Lá đang văng thênh thang lụa bay

Gió như chết lặng đi trên cây

Lá đang vắng tôi tay hỏi han

Lá đang tiếc thầm những ngón măng

Lá đang nhớ nâng niu thuở nào

Ấp trên lá ôi thương làm sao

Ấp yêu dấu lên môi tròn xinh

Cất yêu dấu vào tay trắng tinh

 

Phố đang nhớ chân son ra vào

Vắng em phố làm ra cơn đau

Quán đang nhớ lưng thon em ngồi

Vắng em quán làm ra u tối

Chắc ta nhớ em trăm lần hơn

Chắc ta nhớ vì môi không son

Hay vì nhớ đôi mi rèm buông

Hay vì nhớ bờ vay tóc suông

Hay là nhớ câu thưa ngọt ngào

Hay là nhớ em ngoan là thế

Nhớ ôi nhớ ôi muôn lần nhớ

Cất đi hết vào đầy giấc mơ

 

Thoáng em đến như trăng mùa cũ

Thoáng em đến câu thơ vừa chử

Thoáng em đến đã như muôn trùng

Thoáng em ghé như hoa phù dung

Thoáng cơn nắng se ngang trời đông

Ðã chia sớt cho ta lửa ấm

Ðã nuôi lớn trái tim lặng câm

Từ em qua có đêm bình yên

Vì em đấy mà ra thiêng liêng.

chilli


Vắng Em Trong Đời

Ngoại quốc (Trung Hoa)

 

 

 


Vắng bóng một người sao lòng ta luôn mênh mang nhớ mong

Lắm lúc vô vọng trách sao tình yêu ta mong manh quá

bóng tối đêm dài đôi lần lang thang đêm khuya vắng tanh

Chén đắng trong lòng xót xa mình tôi thương đau, tình ơi

 

Cố giấu nước mắt đừng thương đau tuôn rơi

trôi đi bao suy tư đời bao chơi vơi

Yêu thương hôm nay dành hết cho ngày mai

Tình đôi ta từ đây nay còn đau khóc than chi người ơi

Đời vẫn thế người hỡi lắm đắng cay nói chi lời gian dối

Bao nhiêu chua cay chưa nói lên câu

Bao nhiêu yêu thuơng chưa nói nên lời

Khi con tim ai trót trao....đớn đau lòng nhau

Yêu người mãi ! Yêu người mãi !

 

khanh


Vàng Phai Mấy Lá (Vĩnh Biệt)

Đoàn Chuẩn

 

 


[4/4 - G]

 

Ai đốt Cô Tô thành vì đôi mắt giai nhân hề

Lửa cháy bao đêm ròng, thành quách tan.

Ai trót nhấp men tình để Mỵ Cơ thương nhớ

Khi thác rồi, khi thác rồi, Tiêu Nhiễn vẫn còn mơ

Ai xui ta gặp nhau, để tình gây oán trái

Để tình anh bẽ bàng, và tình em lỡ làng, và ngàn sau lá vàng khóc tình ta

 

Từ nay bèo trôi, cầu xiêu, con đò nát

Và mây đìu hiu cây rụng lá, thân mình về đâu?

Đàn chùng, dây phím lỡ, mái đổ nhà xiêu, nhẹ như tiếng khóc thầm.

Mây sầu vương chót núi, đường chia biên giới, người  xa nhau mãi

Giấc chiêm bao đêm nào chìm trong sương khói thời gian.

 

Xưa có người Phù Sai rắc hoa vàng sau mỗi bước giai nhân.

Đến bây giờ yêu không đành, mà ghét cũng không đành, mà dứt cũng không đành.

 

Rồi đây thời gian đổi thay con người mới - Bài ca tình yêu bay lộng gió trên đường về tim. (*)

Chịu được bao giông tố, cánh buồm mong manh, nhẹ như cánh bướm vàng.

Khi mùa Thu đến báo, tình duyên đã dứt, đường chia đôi lối.

Gió nâng mây về trời đời nào quên cánh diều bay.

 

Em khác gì Quỳnh Dao lúc phát lầm phung phí hết xuân xanh

Lúc đêm về thương cho đời, và cũng ghét cho đời, và cũng chán cho đời

Mưa dồn trôi nước lũ xuôi dòng thả hết bụi nhơ, xuôi dòng trầm câu hát tương tư.

Nhủ lòng thôi hết những mùa Thu

 

Lá thu bay, về anh, như những cánh hoa đời em.

Còn đâu cành hoa màu tím  - đường đi dệt gấm vàng son.

Lòng anh chua xót

Cánh hoa vì đợi anh rã rời, héo tàn úa vàng, vùi sâu trong kiếp thời gian.

 

Chú thích:

(*) Câu này có bản chép là:

"Cầu mong thời gian dần phai bao lời hứa

Và đêm từ nay không tưởng nhớ đến người mình yêu"

(CD Gởi gió cho mây ngàn bay)

Lâm Viên - NắngThủyTinh


Vàng Phai Trước Ngõ

Trịnh Công Sơn

 

 


(Khoan thai, nhịp 3/4, A minor)

 

1. Vàng trước ngõ

    trong ngần áo lụa,

   Nụ hồng quá

   nghe ra ngậm ngùi,

   vì vàng phai

   xưa từng mấy độ,

   rộng nghìn thu

   một tà dương ấy

 

2. Hồng đi nhé

   chân về giữa Ngọ

   Đường xanh quá

   môi e ngại hồng

   Tự trời em

   ôi hồng rất lạ,

   Đường về xa

   trời đất mông lung

 

(Sáng hơn, A major)

 

 Hồng đi nhé, môi cười giữa Ngọ,

 vàng phai sẽ nhớ em một mùa.

 Hồng đi nhé xin hồng với nụ,

 vàng phai sẽ cuốn đi mịt mù.

 

3. Dòng sông nắng

   cho bờ bến rộng,

   vườn xưa vắng

   tiếng ru lạc loài,

   Một vòng nôi

   ru chiều xuống ruộng

   Một dòng sông

   chở ngày hấp hối.

 

4. Chiều ra đứng

   bên trời gió lộng,

   Hoàng hôn xuống

   ô chân mẹ về

   Chợ chiều xa

   không còn tiếng động

   Một bàn chân

   rời suối qua khe.


Vàng Son

Quốc Bảo

 

 


Mơn man ới a mơn man

Làn gió ới a gió xanh

Làn lôi ới à môi hồng

Làn môi em hồng ru ra tan bồng

Tình êm là tiếng nôi đưa

Lời êm là tiếng ru vừa

Còn rất nhẹ là nụ hôn trao

Còn rất nhẹ là cho mềm môi nhau

 

Gấm nhung một đời trải hết đêm nay

Áo khăn bao mùa xếp lại làm gối nâng niu

Ta ngồi đèn nến nguy nga

Ðầm ấm í a có em cùng ta

Có ta cùng hoa và yêu thương nữa

Cất đi vàng son vào trong tim nhé

Ðể nhớ đem này

 

Son tươi ới a son tươi

Ðời vui ới a thắm môi

Tình vui đương độ xuân thì

Tình vui đương độ xuân thì ta lo âu gì

Gọi em vào hát mơ màng

Gọi nhau giấc mơ vàng

Vàng thơm vàng là tình yêu thương

Tình hơn tình trong lòng xuân hương

 

Gấm nhung một đời trải hết đêm nay

Áo khăn bao mùa xếp lại làm gối nâng niu

Ta ngồi đèn nến nguy nga

Ðầm ấm í a có em cùng ta

Có ta cùng hoa và yêu thương nữa

Cất đi vàng son vào trong tim nhé

Ðể nhớ đêm này .

 

chilli


Vàng Thu Ta Mất Nhau

Phạm Anh Dũng

Phạm Ngọc

 

Em đi về phía khác

Nơi không còn mùa thu

Tôi nhìn ra trước mặt

Đầy đặc những sương mù

 

Hàng cây buồn ngơ ngẩn

Vàng ươm kỷ niệm đầy

Và con đường rất ngắn

Lớp nắng -lá vàng bay

 

Chập chùng trên nhịp thở

Bóng tối và lặng yên

Đắm chìm trong biển nhớ

Trăng thu vằng vặc bay

 

Em đi về mùa lá đổ

Tôi ngồi ôm nỗi đau

Xa rồi con phố nhỏ

Vàng thu ta mất nhau

tvmt


Vầng Tóc Rối

Mai Anh Việt

 

 


2/4

 

Ngày lạc bước phiêu du, tôi theo cơn dông, qua khung trời rộng

Đời lặng lẽ trôi qua, cơn mê mệt nhoài, đôi chân lạc loài

Còn lại những cơn say, theo tôi bao đêm, cho quên đời này

Nhìn lại cánh thư xưa, xanh xao nhạt màu, em yêu còn đâu ?

 

Lặng lẽ đi tìm dấu em đêm dài, nhịp nào gõ hồn tôi, cơn mưa dạt dào vỗ về

Nhiều khi tôi tìm trong ký ức, vụng về bóng hình em, đã tan vào cõi huyền không

 

Còn lại chút bao dung, tôi mang cho em, yên vui phận người

Về nhặt góp dư âm, tôi chôn trong tim, cưu mang muộn phiền

Ngọn đồi gió năm xưa, vi vu âm vang, thinh không vọng lại

Vầng tóc rối em ngoan, bay trong chiều vàng, tôi yêu ngàn năm

 

TÀI LIỆU THAM KHẢO: CD Vầng Tóc Rối, 10 Tình Khúc Mai Anh Việt, tác giả phát hành, Duy Cường hòa âm

 

Phạm Anh Dũng


Vầng Trán Suy Tư

Thanh Sơn

 

 


Tôi đếm thời gian trên ngón tay

Thường suy tư mắt đầy, hỏi lòng bao đắng cay

Bạn cũ có đứa ra đi buồn thiên thu

Đứa giàu sang bỏ bạn

Nhiều nghiệt khắc phơi bày thế gian

 

Em có lần yêu đương với tôi

Thường lên tiếng gọi đậm đà trên nét môi

Ngày cưới khoác áo vu qui đành chia ly

Ngỡ tình nhân dối gạt

Rồi từ đó không còn đối mặt

 

ĐK:

Nâng ly cà phê thật đắng

Vầng trán suy tư tô đậm hằn vết nhăn

Người đã mang cho, đem tình yêu cháy đỏ

Ôi phút giây dại khờ xin cảm ơn suốt đời tôn thờ

 

Tôi với người chung thân cách xa

Tình theo bước lạ, cuộc đời ta với ta

Còn nhớ tiếng nói yêu anh và yêu em

Nếu hình dung kỷ niệm lòng tuổi trẻ đôi lần muốn tìm


Vầng Trăng Đêm Trôi

Lê Quang

 

 


Vầng trăng đêm trôi xa sương trắng ôm trăng phai dần em ngồi đây,

Giọt lệ rơi trên sông ôi gió yêu thương dâng tràn khắp tim này

Còn rơi niềm đau theo trăng hoài chờ mong,

lặng nghe cô đơn trong tim em anh đã xa rồi,

còn mình em nơi đây ngắm mãi ánh trăng đêm nào ...

 

Vầng trăng xưa anh ơi còn đó bao nhiêu ân tình ta cùng trao,

và nụ hôn trao nhau ngây ngất men say trong lòng hỡi hoa hồng.

Vòng tay mình trao cho nhau tình còn đây,

lặng nghe đêm trôi em cho anh bao phút giây êm đềm,

giờ tình xa nơi đâu chỉ thấy ánh trăng dần trôi ...

 

ĐK

 

Tình ta giờ đã mãi mãi cách chia xa,

như trăng xưa biết sẽ trôi hoài,

tìm lệ rơi trên sông, anh ơi người yêu dấu ...

Còn đâu ngày tháng dĩ vãng vẫn mãi yêu nhau,

ta xa nhau biết đến bao giờ,

còn lại đây trên sông,

mình đã mất nhau muôn đời ...

ĐừngTắmChiềuNay


Vầng Trăng Đơn Côi

Ngọc Sơn

 

 


Đừng khóc, đừng buồn nhé em

Tàn đêm nay là mình chia tay, một người xa cách phương trời

Tình lỡ, một người xa xăm, một người lệ rơi đứng trông

Em hỡi còn gì cho nhau, hay chỉ còn nỗi nhớ thương đầy vơi

 

ĐK :

Em ơi đêm nay, vầng trăng kia như chứng minh

Tình đôi ta hôm nào, bao thiết tha mặn nồng

Đêm nay hai đứa, một vầng trăng xưa, mà đôi tim, đôi tiếng cách xa

Ôm bao đau thương, mình anh cô đơn chốn đây

Ngày mai em ra đi, chôn dấu bao kỷ niệm

Chôn theo năm tháng, để lại nơi đây,

Mình anh với vầng trăng cô đơn.

 

 

 

mt


Vầng Trăng Khuyết

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Chu Minh Ký

 

Ngồi nhìn vầng trăng mới lên

Lặng thầm ngoài sân rơi chiếc lá ngập ngừng

Lòng bâng khuâng nhớ đến ai hoài

Một đêm trăng nào bước bên nhau hẹn ước dài lâu

 

Cuộc tình tan mau giấc mơ

Còn lại một vầng trăng héo úa đợi chờ

Lòng bơ vơ biết đến bao giờ

Biết em hững hờ

vẫn âm thầm chờ em giới ánh trăng

 

Vầng trăng xưa còn đó lối cũ anh đi về

Đường lê thê một bóng ngóng ai phương trời xa

Màn sương đêm lạnh giá trăng khuyết xa mờ

Đường tình bơ vơ quá ôi bao sầu nhớ

Tình yêu nay đã lỡ những giấc mơ xa rồi

Bàn chân anh lạc lối em ơi nào có biết

Vầng trăng xưa đã khuyết dưới ánh trăng tàn

Mình anh ôm dĩ vãng xót xa.....

 


Vầng Trăng Khuyết

Mai Đức Vinh

 

 


Sao cuộc đời chẳng như mơ ước

Sao người yêu vội vàng xa cách

bao kỷ niệm, bao đợi chờ

Cuộn theo gió bay vào hư vô

 

Ai nào ngờ tình yêu tan vỡ

Ta lạc nhau một đời duyên lỡ

Xa thật rồi nên sầu muộn

Hằn sâu vết đau đêm lệ tuôn

 

Anh ngồi đong sợi nhớ, ngẩn ngơ không hồn

Buồn ai có hay

Em, chìm theo nhịp thở Biển khơi muôn đời

Gọi tên em

 

Sao tình mình vầng trăng luôn khuyết

Hương ngày xưa nhạt nhòa sương tuyết

Căn phòng nhỏ, Anh một mình

Gọi em dấu yêu, nghe lặng thinh

 

Hoài Thương


Vầng Trăng Lẻ Bóng

Vũ Thái Huy

Bùi Tá Phạm Vinh

 

Chỉ còn lại vầng trăng

Đường xưa tròn bóng lá

Tình yêu ngỡ vĩnh hằng

Bông một ngày xa ngái

 

Em em giờ xa mãi

Tình trong anh vẫn rằm

Biết em giờ kỷ niệm

Đã vây tròn tháng năm

 

Anh về lại mùa thu

Lá vàng rơi phố cũ

Riêng em xa tuyệt mù

Có bao giờ ngoảnh lại

 

Trả em ngày tuổi dại

Tóc thơm hương nồng nàn

Đã mùa sang mùa sang

Đốt dần nỗi nhớ mong

 

Chỉ còn lài dòng sông

Buồn trôi chiều sắc tím

Tình đã mãi xa rồi

Suốt đời tìm em đâu

 

Chỉ còn lại vầng trăng

Đã thức trong ngóng đợi

Bóng trăng treo lững lờ

Giữa lối về hoang vắng

EG


Vầng Trăng Vỡ Tan

(chưa biết)

 

 


Tiếng hát ai nhẹ buông theo ánh trăng mơ màng.

Một cung đàn nhặt khoan cho lòng nàng xao xuyến.

Có hay đâu chàng trai nay cách xa bao ngày

Để cung đàn dở dang theo nhớ thương trong lòng ai.

 

Nay vầng trăng vỡ tan để em buồn thương

Có ai biết cung đàn ngày xưa vấn vương

Nên chàng trai, đã quên quay lại vườn xưa

Trời giăng đầy gió mưa cho nát tan đường tơ.

 

Trái tim em ngẩn ngơ đêm ngóng trông mong chờ

Nào đâu ngờ mộng mơ bây giờ đành tan vỡ

Biết xa nhau từ đây thôi hết mong sum vầy

Để cung đàn dở dang gieo nhớ thương trong lòng em.

Ngọc Liên


Vắng Xa

Sỹ Đan

 

 

 


Mưa.. ngoài trời mưa ... lạnh lùng nghe cơn gió vô tình

Bay ... từng chiếc lá ngày trôi qua, người xa vẫn xa xôi

Xa ... mình xa nhau mùa mưa qua đã mấy thu tàn

Để giấc mơ vẫn như còn thấy em

Để cho lòng nhớ từng nụ hôn đau

 

 

Còn đâu hương thơm mùi tóc em

Trong chiều xưa đam mê ngọt ngào

Còn đâu lung linh giọt nắng mai

Trên đường xưa ta chung lối

Giờ mưa bay bay ngoài phố đêm

Ôm niềm cô đơn trên đường dài

Và hoang vây kín chôn ta giữa đời

 

Em dấu yêu sao lòng nghe vời vợi niềm nhớ vơi

theo từng hạt mưa

Anh vẫn mong cho thời gian còn lại được gần bên em mãi mãi

 

 

Còn đâu hương thơm mùi tóc em

Trong chiều xưa đam mê ngọt ngào

Còn đâu lung linh giọt nắng mai

Trên đường xưa ta chung lối

Giờ mưa bay bay ngoài phố đêm

Ôm niềm cô đơn trên đường dài

Và hoang vây kín chôn ta giữa đời

 

la la la la la ...

la la la la lá là

 

Giờ mưa bay bay ngoài phố đêm

ôm niềm cô đơn trên đường dài

Và hoang vu vây kín chôn ta giữa đời

 

tvmt


Vào Hạ

Lê Hựu Hà

 

 


Trời nhẹ dần lên cao, hồn tôi dường như bóng chim,

Vờn đôi cánh mềm lặng lẽ kiếm chốn nao bình yên,

Và dòng sông xanh kia nằm im như không muốn trôi,

phơi màu áo rêu vỗ về đánh giấc trưa nghỉ ngơi.

 

ĐK :

 

Ta rong chơi phiêu lãng cuối trời,

đời bọt bèo phù du kiếp người,

dù qua bao nhiêu đắng cay vẫn cười,

và đời còn mùa hạ tươi vui

Và lòng còn nhiều điều muốn nói.

Hãy thắp sáng tâm hồn

cháy lên trong tim mỗi người

những yêu thương cho cuộc đời,

mùa hạ ơi, tình phơi phới!

Bạn ơi xin hãy vứt hết nỗi buồn,

xóa tan đi bao đêm trường,

bước ung dung trong cuộc đời .... hạ ơi... ./.

 

Rì rào ngọn heo may thở than qua muôn khóm cây,

Chợt nghe hững hờ, mùa hạ lướt thướt qua tầm tay.

Kìa vầng mây lang thang tìm bạn đời không dối gian.

Để cùng nhỏ to câu chuyện nắng mưa trần gian.

 


Vào Mộng

Hoàng Trọng

 

 


Từ ngày đường tơ, lưu luyến vướng trên câu thơ

Từ ngày tình mơ, len lén bước sang tâm tư

Từ ngày mình yêu, mong nhớ biết đến bao chiều

Cho dẫu có hết muôn điều

Luôn bâng khuâng như còn thiếu

 

Từ ngày vườn riêng, say đón những bông hoa tiên

Mình thường nhiều đêm, ôm gối đắm trong cô miên

Và thường nằm im, mơ đến kiếp sống êm đềm

Không vướng vất những ưu phiền

Ðẹp như đóa hoa đầu tiên

 

Ðêm hôn nao trời lung linh muôn sao

Tâm hồn nguôi hết bao sầu đau

Mình lặng lẽ đi tìm mộng ngoài trời

Lặng lẽ trông sao dời ngập đôi

 

Ðường mộng đẹp như, câu hát giữa khi sang thu

Tình mình đẹp như, đôi lứa biết nhau ban sơ

Và tự ngàn xưa, nhân thế đã biết mong chờ

Ai cũng có lúc ơ thờ

Và những lúc say mộng mơ

 

2.

Vào mộng tìm quên, sao vẫn nhớ thương vô biên

Sầu mộng từng đêm, ôm gối ngắm trăng cô liêu

Chập chờn ngoài hiên, đêm vẫn chỉ có trăng về

Sương gió xóa hết hương thề

Hoa yêu rơi trong trần thế

 

Ðành rằng tìm nhau, trong những giấc mơ đêm thâu

Ðành rằng chờ nhau, trong những kiếp muôn năm sau

Và sầu nào nguôi, thương nhớ trĩu xuống tim người

Thao thức trắng mấy đêm rồi

Tình vẫn nắng như mộng thôi

 

Ôi ban đầu, đời không vương lo âu

Nhưng rồi tình yêu mến nhau vì đâu

Dù lòng biết yêu toàn là mộng sầu

Và bến yêu luôn luôn quạnh vắng

 

Từ ngày lìa đôi, khi bóng tối đen âm u

Ðường mộng mình tôi, tê tái bước trong đơn côi

Vào mộng tìm nguôi, duyên đã trót lỡ trao rồi

Xa cách biết mấy phương trời

Lòng mãi vấn vương mộng ơi !

 

Tài liệu tham khảo: Băng nhạc: Mộng Ðẹp ngày xanh

Tình khúc Hoàng Trọng - Tiếng hát Tâm Vấn

Tâm Vấn thực hiện tại Sài Gòn 1991

 

 

Hư Vô


Vào Mộng

Ngoại Quốc

Khúc Lan

 

Tango

Dòng nhạc dịu dàng môi tím

Điệu kèn ngọt ngào lưu luyến

Một lần vòng tay ai đã khẽ ru cuộc đời

 

Tình đầu là tình trong trắng

Mộng lòng ngập hồn say đắm

Ngày nào tình đưa ta đến một cõi thiên đàng

 

Anh ơi khi yêu chớ nên quên

Tình yêu chỉ là những cơn mộng

Hương hoa lung linh vương tóc thề, sầu trên lối

 

Chiều chiều đèn mờ tha thướt

Mặn nồng mình cùng nhau bước

Hẹn một ngày mai ta sẽ về bến mong chờ

 

Bến mong chờ, bến mong chờ người ơi !

Loan Châu trình bày

Yếu Nhân


Vào Mưa

Từ Công Phụng

 

 


Đường về chiều xưa mưa buồn đưa bước chân đêm.

Đường về chiều nay mưa còn rơi nữa không em ?

Mái tóc hong vàng hạ thưa, em bước đi vào mùa mưa cho mưa thương ướt bờ môi.

Ngập ngừng mùa thu đi vào đôi mắt long lanh.

Và trời vào mưa đem buồn lên ngón tay em.

Năm ngón thon mềm nhẹ đưa những giấc mơ ngà ngọc đi trong đêm tăm tối tìm nhau.

Mưa, mưa hoài không dứt ngỡ như muôn tinh cầu rụng.

Ai ôm ấp giùm cho tôi, ôm ấp giùm đôi môi khi tiếng mưa bâng khuâng gọi hồn khi tiếng mưa rơi rơi vào đời.

Xin ôm ấp giùm cho tôi.

Xin mặt trời đừng đi ngủ sớm khi áng mây mãi đi gọi mùa Thu về làm mưa mưa trong mắt em, mưa trên nỗi buồn không tên.

Mùa Thu mây bay phố đìu hiu. Ôi ! ngàn đời mình vẫn làm mây bay hoài về ngày tháng buồn tênh nên tâm hồn chợt nghe băng giá. Mùa Thu mưa bay trong lòng phố ôi biết đến bao giờ mưa thôi buồn mắt em.

Mưa đi vào mưa.

Tà Áo Xanh


Vật Vã Trôi

Lã Văn Cường

 

 


Sao anh bỏ lại trong em nỗi nhớ

Cùng ái ân đắm đuối ngọt ngào

Để hôm nay ngập chìm hơi thở

Thẫn thờ chăng? Ngây dại trời sao!

 

Sao anh bỏ em đi không tiếng nói

Lời gió mây đến ước hẹn hò

Hôm nay còn niềm đau buồn vời vợi

Và trong em thao thức mãi đợi chờ

 

Nỗi nhớ đến tựa như ngàn tên sắt

Xuyên qua em đau đớn tột cùng

Vật vã trôi trên giòng sông nước mắt

Gió buồn về buốt lạnh không gian

 

Nỗi nhớ đến làm sức mòn cạn kiệt

Vẫn mơ hồ vang vọng niềm đau

Em bất động nghe thời gian bừng cháy

Ước phút giây này ta lại có nhau

 

Sao anh bỏ lại trong em nỗi nhớ

Cùng ái ân đắm đuối ngọt ngào

Để hôm nay ngập chìm hơi thở

Thẫn thờ chăng ngây dại trời sao!

 

Sao anh bỏ lại em trong nỗi nhớ

Cùng ước mơ say đắm dịu dàng

Dư âm còn làn hương về ngập tràn

Mà sao anh như cánh chim bạt ngàn

 

Nỗi nhớ đến tựa như ngàn tên sắt

Xuyên qua em đau đớn tột cùng

Vật vã trôi trên giòng sông nước mắt

Gió buồn về buốt lạnh không gian

 

Nỗi nhớ đến làm sức mòn cạn kiệt

Vẫn mơ hồ vang vọng niềm đau

Em bất động nghe thời gian bừng cháy

Ước phút giây này ta lại có nhau

 

Ước phút giây này ta lại có nhau ....

tvmt


Vẫy Tay Biệt Ly

Trịnh Nam Sơn

 

 


Tình tuy đã xa lòng vẫn yêu em

Làn khói thuốc bay, còn vẫn vương mê.

Từng cơn gió lạnh ngập buốt trong tim

Nhớ khi xưa sống bên em bao hạnh phúc

 

Tình theo tháng năm quyện lấy tim ta

Tựa như ánh mây chiều đã bay xa

Nhìn cơn nắng chiều vội vã đi qua

Nhớ khi xưa có em bên cạnh đời anh như thơ.

 

            Vẫy tay biệt ly rồi, tình hai chúng ta là nhớ nhung

            Vẫy tay biệt ly rồi, mà tình yêu vẫn trong anh.

            Vẫy tay biệt ly rồi, từng đêm thấy em trong giấc mộng

            Mới hay tình yêu dành cho em đã tan theo dòng đời.

 

Vòng tay lả lơi hạnh phúc không may

Tình hai chúng ta thật khó phôi phai

Giòng sông vẫn còn lờ lững quanh đây

Những yêu thương sẽ không bao giờ nhạt phai

 

(lần hai)

 

Vòng tay lả lơi hạnh phúc không may

Tình hai chúng ta thật khó phôi phai

Và trong giấc mộng còn tóc mây bay

Những yêu thương sẽ không bao giờ nhạt phai


Vẫy Tay Chào

Vinh Sử

 

 


Vẫy tay chào con đường tình yêu, thuở xưa thường đưa đón muôn chiều,

Giờ anh đi trong bước đăm chiêu, tìm dư hương năm củ cô liêu,

nay chỉ còn mưa đổ muôn chiều,

 

Những khăn hồng thư tình còn nguyên,

trả cho nàng bao nỗi ưu phiền,

Để mai em vui nghĩa tơ duyên, còn riêng anh ca sĩ không tên,

buông tiếng nhạc câu hát tìm quên,

Em ơi...từng đêm đóm lửa trên môi,

nhìn sao sáng tỏ lưng trời,

 

Em đếm sao thương nhiều dĩ vãng

Còn đâu...ngày nào lối nhỏ chung đôi, thề cho tất cả ngôi đường,

Đâu có ngờ trót lưỡi đầu môi,

 

Vẫy tay chào con đường tình duyên, để em về bến nớ xuôi thuyền

Nhìn mưa rơi ray rứt con tim,

tình yêu xưa theo gió qua đêm, thương tiếc nhiều biết ngỏ mô tìm.

LiLan


Về

Anh Bằng

 

 


Về ngang qua đường cũ lá vẫn xanh nguyên màu

Có đôi chùm hoa lạ chậm tím vì mong nhau.

 

Về ngang qua quán cũ nhạc vẫn vang trong chiều

Lời ca như sóng vỗ cuốn lòng theo bay theo.

 

ĐK:

 

Về ngang qua sông cũ đò xưa nay đã già

Trăng hẹn hò thuở nọ giờ tách bến nao xao.

 

Về ngang qua phố cũ nhạc lòng theo gió mưa

Ngỡ khi mình đứng đợi chung đầu dưới hiên xưa.

 

Về ngang qua trường cũ bông rừng thèm vu vơ

Trái me ai chia nửa đến bao giờ thôi chua..???

 

tvmt


Về Bến Xưa

Nguyễn Hiền

 

 


Thuyền ơi, bến xưa ai đang ngóng chờ

Giòng sông cũ điều hiu nước trôi lững lờ

Bóng con đò chèo khua trên sông vắng

Xa bến bờ chập chùng một hàng cây

 

Giòng đời trôi nước trôi như bao tháng ngày

Còn lưu luyến tình trăng nước vui xum vầy

Mái tranh chiều mịt mờ trong sương khói

Hai mái đầu thầm ước mơ xây đời

 

Hình bóng làng xưa xa mờ

Thuyền ơi đi mãi mãi đâu

nổi trôi đi muôn phương?

Bao nhiêu lá vàng rơi đầy

Gió thoảng hoàng hôn đưa về

Vẳng tiếng ai hò gần xa gieo nhớ thương

 

Về nơi bến xưa cho tươi thắm lòng

Ðời muôn hướng dù sông nước chia đôi giòng

Sóng muôn trùng thuyền ơi mau ghé bến

Vui nối lại tình thương bao êm đềm

Vui nối lại tình thương đời ấm êm

tvmt


Về Biển

Lã Văn Cường

 

 


Đi đến với những người hiếu khách, ngoài ba-lô còn một cây đàn, ba-lô để nhớ thời chân đất, cây đàn nghe sóng vỗ thênh thang. Đưa người ta cứ đưa sang sông, không sợ tiếng sóng ở trong lòng, người xưa lên núi thèm tống biệt, ta về biển mặn hoá giòng sông.

 

Sát lại gần nhau nghe truyện xưa, chàng An Tiêm lãng mạn trồng dưa, có cô công chúa đi làm rẫy ... ớ ..., con mắt to giống như em vậy, con mắt to thành mắt con thuyền, có người kéo lưới đợi thuyền lên, có người kéo lưới thương con mắt, mắt con thuyền ...a ... con mắt em .

 

Em có thể khóc chiều nay lắm, nếu ta vờ đánh mất cây đàn, ta có thể khóc chiều nay lắm, nếu biển vờ quên một giòng sông.

 

goat55


Về Cuối Mùa Đông

Lê Quang

 

 


Anh sẽ về, về phía cuối mùa đông

Tìm cơn gió rơi vào chiều vắng khi chiếc khăn tay ai còn giữ lại, để về đêm ôm ấp mối tình thơm

Em hãy về

Về đốt lá mùa đông, nhìn làn khói tìm hình bóng cũ

Nước mắt ai rơi xoá mờ kỷ niệm ngồi bên thềm ôm gió nhớ tình buồn

Về đâu em khi vòng tay đã xa, đã xa

Về đau em khi dòng sông thôi mùa nước lớn

 

Tìm cho nhau chút gió mùa đông thổi lạnh

Tìm cho nhau chút lửa ấm tình yêu

 

Về đây em, anh từng đêm nhớ em, nhớ em

Về đây em đem tình yêu qua mùa giông bão

Ngồi bên nhau hát khúc tình ca đã muộn

Nhìn sao rơi trên lối ta về

Anh sẽ về phía cuối mùa đông, anh sẽ tìm, tìm phía cuối mùa đông

Anh Khôi giới thiệu

Ngọc Dung


Về Đất Mũi

Hoàng Hiệp

 

 


1. Anh đến quê em đất biển Cà Mau

Anh thấy xanh tươi đước rừng bát ngát

Dòng sông Tam Vang nắng trải đưa người

Về thăm quê hương đấy mũi xa xôi

Trời xanh Năm Căn gió lộng bốn bề

Biển bao la sóng, tung cánh chim hải âu

 

2. Anh đến quê em đấy biển Cà Mau

Anh thấy bao la cánh đồng mũi trắng

Miền quê hương em cá bạc tôm vàng

Miền quê hương em đất cũng sinh sôi

Ở xa anh mong tới được quê mình

Gần thêm yêu dấu, quê chúng ta Cà Mau

 

ĐK:

Ôi đất mũi Cà Mau

Nên thơ và đẹp màu

Hôm nay lòng bồi hồi

Bâng khuâng lòng dạt dào

Dựng xây cuộc sống mới

 

Ôi đất mũi Cà Mau

Trăm thương ngàn mến

Một hạt phù sa

Lấn biển thêm rừng

Đều giục người đi

Nhanh nhanh đôi bàn chân

Nhanh nhanh những nghĩ suy và ước vọng

Về đất biển Cà Mau

Thấy đất trời thêm rộng lớn

sophisticated


Về Đâu

Lê Quang

 

 


Từng đoàn người lững thững bước đi trong khói mờ

Từng đàn chim mõi cánh biết bay về nơi đâu?

Bầu trời đen u tối, khói đen đầy tim ta

Kìa từng bầy thú dữ thét vang trong đêm dài

Em về đâu hôm qua ? Ta về đâu hôm nay?

Nhân loại rồi sẽ về đâu?

 

Chorus :

Biển đã cháy ! Rừng đã cạn ! Nhân loại rồi sẽ về đâu ?


Về Đâu Em Hỡi

Hoài An

 

 


Hãy nói một lời, một lời yêu thương thiết tha chân tình, xin hãy nói - đừng gian dối hỡi đôi môi.

Hãy hứa đừng cách xa nhau, bao câu yêu thương sẽ không úa nhàu.

Xin hãy hứa rằng một mai không mất nhau....

Hãy quên đi câu muộn phiền, hãy cho nhau câu ước nguyện.

Cho nhau niềm tin, dù mai cách xa...

 

ĐK:

Về nơi đâu em yêu ơi ta sẽ luôn có đôi ?

Về nơi đâu em yêu ơi ta sẽ không xa rời ?

Gọi tên em trong cô đơn,

Làm sao xoá đi bao giọt sầu thương đau?

 

Về nơi đâu em yêu ơi cho niềm đau sẽ vơi...

Về nơi đâu em yêu ơi khi vắng xa nhau rồi ?

Về nơi đâu người ơi,

Sao anh vẫn bơ vơ giữa trời...?

 

Năm tháng vẫn lặng lẽ trôi qua , con tim anh vẫn ấp ủ một tình yêu ngày nào.

Giờ này, không biết em nơi phương trời nao ?

Làm sao có thể xoá tan đi những nỗi niềm cô đơn - đã theo anh suốt bao đêm dài.... hiu quạnh ?

Quang Dũng trình bày

Hạt Mưa


Về Đâu Hỡi Em

Trúc Hồ

 

 


Về đâu hỡi em khi mặt trời đã ngủ quên

Về đâu hỡi em con đường nào nặng bước chân buồn

Nhẹ theo gió mây trên đường dài bao thân lá vàng

Rơi rụng đầy trên những bước chân

Tình yêu đã chôn từ đây

 

 

Mùa Thu đã qua thôi cuộc tình thôi lá bay

Hàng cây xót xa đếm muộn phiền trên xác lá vàng

Về đây hỡi em khúc tình buồn cho nhau phút này

Thơ mộng nào cho nhau đắm say

Để sóng gió qua từng ngày

 

Đêm thu mưa đổ trên lối em về

Xa nhau mưa vàng tiếng khóc đêm dài

Công viên thơ thẩn riêng bóng em ngồi

Nghe buồn dâng theo gió thu

Từng hạt rơi rơi trong đêm

 

Mùa Thu vẫn sang vẫn một mình em bước đi

Tìm trong quên lãng những kỷ niệm lần cuối cùng cho người

Về đâu hỡi em trong cuộc đời cho hết bao lần

A n tình chìm tan trong bóng đêm

Về đâu khúc Thu tình buồn

 

 

CN


Về Đâu Mái Tóc Người Thương

Hoài Linh

 

 


Hồn lỡ sa vào đôi mắt em

Chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm

Thầm ước nhưng nào đâu dám nói

Khép tâm tư lại thôi

Đường hoa vẫn chưa mở lối

 

Đời lắm phong trần tay trắng tay

Trời đông ngại gió lùa vai gầy

Lầu kín trăng về không lối chiếu

Gác cao ngăn niềm yêu

Thì thôi mơ ước chi nhiều

 

Bên nhau sao tình xa vạn lý cách biệt mấy sơn khê

Ngày đi mắt em xanh biển sâu, mắt tôi rưng rưng sầu

Lặng nghe tiếng pháo tiễn ai qua cầu

 

Đường phố muôn màu sao thiếu em

Về đâu làn tóc xõa bên rèm

Lầu vắng không người song khép kín

Nhớ em tôi gọi tên, chỉ nghe lá rơi bên thềm


Về Đây

Vũ Quốc Việt

 

 


Về đây hỡi những cánh sao lung linh, về đây hỡi những đóa hoa tươi xinh

Về đây hỡi những gót chân phiêu linh về cùng nhau ca hát.

Về đây hỡi những chiếc hôn đang yêu, về đây hỡi nhưng trái tim hoang liêu

Về đây nhé như đôi khi đã về, về sưởi ấm lòng nhau

Nào hãy cùng thắp ngọn nến yêu thương bao la

Nào hãy cùng nói lời thiết tha trong tim ta

Và hãy cùng hát lời ước mơ xin trăm năm dâng đam mê ngút ngàn.

Đời sẽ là cánh diều cuốn ta bay đi xa

Dù biết rằng có lần vút cao hay lao đao

Thì hãy còn giữ lại nỗi vui trong thiên thu...... người ơi

tinasoledad


Về Đây

Phạm Duy

Cung Trầm Tưởng

 

Về đây tôi lại gặp tôi

Lang thang lối cũ trước đồi sau nương

Về đây ngô đồng lả ngọn thuần lương

Ngô đồng lả ngọn thuần lương.

Trời cao không đỉnh mến thương không bờ

Về đây, ta về, về lại gặp ta

Cố tri khóm hạnh bây giờ

Vẫn mầu thiên cổ khoác chờ kiếp xưa

Nắng toả vừa, hiu hiu tùng cũ bóng chưa phai niềm

Đường thuôn thiết tha tiếng cũ nghe luồn không trung

Bờ nghiêng nắng dọc đường thuôn

Thiết tha tiếng cũ nghe luồn không trung

Về đây, ta về trời mở vòng cung.

Ta về đường rộn bàn chân

Gần xa trời mở cánh cung thâu vào

Về đây, ta về lòng rộn ràng sao

Chân phương lòng thấy nao nao

Muôn thương ngàn mến lên cao.

họctrò


Về Đây Anh

Nhật Bằng và Nguyễn Hiền

 

 


Tha thiết

4/4

 

Người ơi ! Nước Nam của người Việt Nam

Vì đâu oán tranh để lòng nát tan

Ðây Bến Hải là nơi ngăn cách đôi tình

Ðứng lên tìm chốn yên vui thanh bình

Người ơi ! sống chi cuộc đời thương đau

Về đây áo cơm đùm bọc lấy nhau

Ðây nỗi lòng người dân tha thiết mong chờ

Cớ sao người vẫn đang tâm thờ ơ

 

Người về đây sống vui đời thắm tươi

Miền tự do đắp xây cho muôn đời

Nhịp cầu mến thương gieo vương ngàn nơi

Xuân thanh bình rộn ràng muôn lòng trai

 

Người ơi ước mong ngày tàn chinh chiến

Ðể toàn dân sống trong cuộc đời ấm êm

Ta nhắn gửi về nơi quê cũ xa vời

Hỡi ai lạc bước mau quay về đây

 

 

Tài liệu tham khảo:

Tập Nhạc Tuyển 1: “Tình Yêu và Quê Hương”

Văn Phụng – Ðan Thọ - Nhật Bằng - Nguyễn Túc

Ấn hành tháng Giêng 1996 tại Arlington, VA. USA

Hư Vô


Về Đây Em

Trịnh Nam Sơn

 

 


Và mùa đông lạnh lùng buốt giá

Nỗi cô đơn riêng mình ta

Và mùa đông một trời trắng xóa

Cho tâm tư năm tháng ngày qua

Đời còn nhiều nhung nhớ

Cho dù tình mình đã lỡ

Vẫn mong cho bóng người quay về

 

Về đây em tìm về quá khứ

Đã cho đôi ta mộng mơ

Về đây em một trời như thơ

Sẽ cho ta những kỷ niệm xưa

Tình còn nhiều tha thiết

Và đời một màu xanh biếc

Chắc em không nỡ lòng ra đi

 

Ta yêu em trong giấc mơ này

Ta yêu em trong những cơn say

Một trời ân ái mình hãy sống

  buông lơi thời gian

Ta bên nhau quên hết u sầu

Vui bên nhau cho hết đêm thâu

Tình yêu sẽ mang ta đến gần bên nhau.


Về Đây Hỡi Em

Nhật Ngân

Nhật Ngân

 

Tình xa lìa nhau, đời em về đâu, tình anh chìm sâu

Mưa gió ưu buồn rơi vẫn rơi

Mưa gió âm thầm tháng năm.

 

DK:

Em ơi, nhớ chăng ngày xưa

Khi ta gối chăn nồng ấm

Từng vòng tay cuồng say ta đã gởi trao

Nay ta xa nhau, buồn không hỡi em?

 

Chiều mưa nhẹ rơi, buồn lên khơi, tình chơi vơi.

Em có bao giờ nhớ thương

Năm tháng khi mình có nhau

 

DK:

Em ơi, dối gian mà chi

Khi tim vẫn nghe nồng ấm

Tội tình chi mà ta xa lánh tình yêu.

Em ơi!  Em ơi!  Về đây hỡi em!

TĐK


Về Đây Nghe Em

Trần Quang Lộc

Anh Khuê

 

Về đây nghe em, về đây nghe em

Về đây mặc áo the, đi guốc mộc

Kể chuyện tình bằng lời ca dao

Kể chuyện tình bằng nồi ngô khoai

Kể chuyện tình bằng hạt lúa mới

Và về đây nghe lại tiếng nói thơ ấu khúc hát ban đầu

 

Về đây nghe em, về đây nghe em

Về đây thả ước mơ đi hát dạo

Để đời đời làm giọt sương mai

Để chào đời bằng lòng mới lớn

Để hận thù người người lắng xuống

Và tìm nhau như tìm xót xa

Trong lúc lệ đã đầy vơi

 

Này người ơi vươn cao vươn cao

Đem ánh sáng hân hoan trên trời

Rọi vào đời cho ta tinh cầu yêu thương

Nụ cười tươi trên môi em thơ

Là tiếng hát hân hoan cho đời

Về đây cho nhau nụ cười tương lai

 

Về đây nghe em, về đây nghe em

Về đây đứng khóc trên sông nước này

Chở lòng người trở về quê hương

Chở hồn người vào dòng suối mát

Chở thật thà vào lòng dối trá

Và nhạc hoa xin tạ chút ơn

Hạnh phúc khi đã gặp nhau

 

 

 

 

tvmt


Về Đi Em

Trần Tiến

 

 


Về đi em làng quê cũ

có con sông xưa vỗ về

Về ôm vai Mẹ yêu dấu

đế được khóc như đứa trẻ thơ

Đế quên đi năm tháng bơ vơ

Mình em giữa phố đông không nhà

Bủa vây em nghèo đói xa hoa dối lừa

Để quên đi một phút giây lỡ làng

Đời em trong trắng như hoa

Về đi em cô gái thơ ngây của làng ta

 

Về bên dòng sông thơ ấu

Có anh trai quề vẫn chờ

Đàn vịt xiêm còn ngơ ngác nhớ

chị Tấm xinh tươi ngày xưa

Bàn tay em duyên dáng đong đưa

Chợ sông nhớ bóng em đi về

Tình quê mái lá đơn sơ vui câu hò

Để quên đi thành phố kia xa lạ

Về vui yên ấm nơi quê nhà

Về đi em cô gái thơ ngây của làng ta

BBĐ


Về Đồng Hoang (Về Đồng Quê)

Phạm Duy

 

 


Từ phố phường rời ra thôn quê

Anh em ta quyết chí về đồng hoang.

Đem máu căm hờn về đồi nương

Dưới thôn ta xây hầm, lập bao chiến khu vững bền.

Đồng ruộng kia ta gieo hạt thù

Để mọc lên ngàn muôn cánh lúa

Vượt đồi cao, đồng xa, vượt núi, núi non

Nơi cô thôn, ta xây cánh đồng kháng chiến

Từ đồi khoai, bụi sắn, nhạc lên oai hùng

Reo ca vang, bàn tay thanh niên.

Cùng đón chờ ngày vui vinh quang

Anh em ta sống với gió với trăng ngàn.

Đồng quê bát ngát

Nuôi toàn quốc đấu tranh muôn năm.

Đất cầy thơm gió lên

Nghe nhịp sống tiến bao thanh niên.

 

(Phú Thọ-1947)

pdsuperfan


Về Dưới Mái Nhà

Xuân Tiên

 

 


Người ơi, mau về đây, về bên bếp hồng tay cầm tay

Cười lên chan chứa tươi làn môi, nhớ phút vui đêm nay

Về đây cho lòng say, tìm nhau mấy mùa hoa còn tươi,

Tìm khi nắng lên hay chiều rơi, ta nhắn nhau về đây.

                                                     

Nhà ai trong chiều nay, nữa đêm đốt hồng vai kề vai

Và nghe câu hát yêu đời ai, hát mãi sao không nguôi

Vì thương yêu đời nhau,

Vì thương những chiều mưa về đâu,

Vì thương những người không tình yêu,

Nên nhớ đi tìm nhau.

           

 

Đ. K.

Ơi, bếp hồng sưởi ấm bếp hồng tươi,

tiếng ca xa vời, hát mừng mừng lửa hồng tươi

Ơi, nỗi lòng chan chứa,

Hỡi người ơi biết sao cho vừa tình thương của bếp hồng soi.

                                                    

Chiều nay mưa còn rơi, chiều nay bếp hồng đang còn say

Chiều nay vui sống trong tình yêu, nhớ phút vui không nguôi

                                                     

(2) Nào ai xa ngàn nơi,

kìa bao mái nhà đang chờ ai

Kìa bao bếp hồng đang còn tươi,

thương nhớ lên đầy vơi...


Ve Gọi Tiếng Hè

Mai Châu - Hoàng Oanh

 

 


Habanera, 2/4

 

Hôm nay hè đến rồi,

Bên cánh loài hoa phượng

Con tàu buồn ngơ ngác,

đón mầu áo thư sinh

để tiếc nhớ bâng khuâng

Những giã biệt hẹn hò

Trang giấy lưu đậm tình

kỷ niệm nào êm ái,

dưới trường cũ chưa phai,

giờ đã trôi theo hè

 

Tiếng ve ca ngoài sân

Và đàn chim tung cánh

biệt ly đã đến rồi,

hoa phượng vĩ rơi rơi

biết bao tình chia phôi

Phút chia tay bạn ơi

Ngậm ngùi trong ánh mắt

Lòng ai quá ngỡ ngàng,

sao hoài chẳng nên câu,

biết tìm đâu thấy nhau

 

Rơi rơi ngập lối về

muôn cánh hoa phượng tàn

Sân trường giờ xa vắng,

dáng mềm bướm tung bay

Cành phượng vĩ gió lay

Ép cánh hoa nhạt mầu

Êm ái ru giấc mộng,

tôi nhìn mầu hoa úa,

nhớ người cũ năm xưa,

hè biết chăng ta sầu

 

 

Lephan41


Về Lại Đồi Sim

Hàn Châu

 

 


Nhớ ngày nào về thăm đồi sim tím với người mình yêu.

Hái tặng em hoa sim cài lên tóc màu tím mây chiều.

đẹp ngây ngất đồi quê chiều hôm gió lộng toả đầy hương bay.

Em tung tăng cỏ mềm cầm tay anh baỏ rằng tình ơi chớ quên.

để một lần cùng anh về lối cũ nuí đồi tịch liêu.

Vẫn cành sim run run cài lên tóc mà xót xa nhiều.

đời ai biết ngày mai tình ta cách biệt hay còn bên nhau.

Em thơ ngây trẻ dại làm sao em hiểu được đời là bể dâu.

 

Rồi một ngày em lênh đênh.

Cuộc tình đầu không nguôi quên.

Em đi vì phận nghèo yêu anh càng buồn nhiều

càng làm thêm khổ thêm.

Rồi một ngày em đi xa kỷ niệm đầu không phôi pha.

Như hoa rồi dần tàn anh quên thề vội vàng tìm về với người ta.

 

để chiều này mình tôi về chốn cũ với lòng quạnh hiu.

Núi đồi giăng mênh mông màu sim tím gợi nhớ thương nhiều.

Còn đâu nữa bàn tay ngày xưa bé nhỏ kiếm tìm tay nhau.

Rưng rưng trong kỷ niệm màu hoa sim ngày nào nở thành niềm đau.

TĐK


Về Lại Phố Xưa

Phú Quang

 

 


Rồi cũng về lại phố xưa

Về trong  mùa thu bồi hồi làn mưa lối vắng

Rồi cũng về lại phố quen

Về trong tình em dịu dàng, dịu dàng

 

Lại đi trong đêm bình yên, bình yên

Cơn gió lang thang về chốn quê nhà

Lại ghé con sông từng đêm, từng đêm

Rì rào bên ta nỗi nhớ khơi xa

 

Về đi bên nhau cùng bao buồn vui

Sau những tháng năm ở chốn quê người

Dù mãi cách xa người ơi

Tình yêu này vẫn còn mãi trong tôi

 

tvmt


Về Lại Vườn Xưa

(chưa biết)

 

 

 


Ta mơ được trở về, ngủ trên đống rơm, giữa quê nhà có gió đồng hát ca,

Ta như trẻ thơ, muốn ôm giấc mơ vào lòng, trôi trong bình yên, quên đời sao lắm gió mưa.

Ta mơ vào vườn mộng, ngày xưa ấu thơ.

Ngẩn ngơ tìm những kỉ niệm đã qua,

Nghe trong buồng tim chứa bao khát khao ngày nào, vang vang lòng ta êm đềm điệu lí qua cầu.

Ôi thương lắm, vườn xưa thơ dại, ngoại ngồi bên ru ta vào giấc trưa.

Ôi yêu sao, tiếng đưa nào tĩnh lặng, quên sao được, bao kỷ niệm ngày thơ.

 

 

Hoa Biển


Vè Làm Biếng

Bảo Quốc

 

 


Vợ:

Nghe vẻ nghe ve nghe vè làm biếng, thật là khó kiếm một cặp xứng đôi, nói chuyện nghe chơi ông chồng mắc dịch, trưa trời trưa trợt còn nướng trong mùng, để vợ kêu rùm 5 hồi 10 hiệp, thiệt là dị kiếp ló ra cái mặt hết muống mần ăn, lại chạy lăng xăng không kịp mặc quần áo.

Thật là phát giận: như người bại trận, lết đếch bát cơm, vợ chưa kịp đơm thò tay vô bốc!!

 

Chồng:

Ngu gì không bốc đói bụng làm sao...?

 

Vợ:

Bị con vợ cọc đánh đũa lên đầu, cãi lộn hồi lâu tính la hàng xóm, nhưng bà con đến lại phải mất công, câu chuyện lòng vòng pha trà rót nước, thôi ra vài cước rồi khỏe chân tay..... (hehehe!)

 

Chồng:

Con vợ quỷ quái tội gì thưa thiệt, tui chồng mắc dịch bà vợ mắc phong, ăn rồi bồng con lê la hàng xóm, xoong nồi đũa chén bỏ dãy sau hè, heo cút vịt gà bỏ đầy nhà cửa, một đống trước ngõ mấy bãi trên giường, quà vặt thấu xương một mâm bánh ít trần, ôm con ngủ tuốt, đứa con thức khóc hỏng muốn ầu ơ, sợ mở miệng ra cái mồm tóp tép....

 

Vợ:

Thôi đừng lớn tiếng phần phải về mình, cái áo cái quần chua hơi ngâm dấm. Nhong nhong cả ngày lang thang lê lết, căn nhà dột nát cửa sứt bảng lề, ra quán cà phê ngồi mà trốn nợ, con đau mặc kệ vợ bịnh bỏ liều, từ sáng tới chiều thả trôi thả nổi... Đầu môi chót lưỡi mắc nợ có danh....đàn ông lưng dài là đàn ông lười biếng........!

 

Thật là khó kiếm được cặp vợ chồng

... làm biếng nhất thế giới....

Bảo Quốc & Hồng Đào trình bày

©¿®


Về Mái Nhà Xưa

Nguyễn Văn Đông

 

 


Về đây ngơ ngác, chim bay tìm đàn

Về đây hoang vắng, lạnh buốt cung đàn

Tôi lắng nghe tâm tình nhân thế

Qua đáy tim chưa đọng song mê

Qua ước mơ duyên tình đơn sợ

 

Về đây đâu phút vui xưa xum vầy

Thềm hoang thêu nắng, phượng thắm rơi đầy

Anh có nghe trong lòng thu chết

Bao lá khô phai nhạt hương đêm

Tan tát bay phiêu bạt giữa trời quê.

 

ĐK:

 

Nơi xưa quê nghèo,

Nhà tranh nát tiêu điều

Tình xưa khôn hàn gắn

Người đã đi rồi, người về đâu có hay

Đâu vòng tay đắm say?

 

Về đây mây nước đêm thâu lạnh lùng

Vườn dâu thưa lá ngại nỗi tương phùng

Em ái yêu trong chiều Đông giá

Mang áo xanh theo chồng sang sông

Quên mái tranh, quên con đò xưa.

 

Lưu Bích trình bày trong

Paris By Night chủ đề "Chúng Ta Đi Mang Theo Quê Hương".

<font color=lightgreen>Nhất Ánh</font>


Về Miền Nam

Trọng Khương

 

 

 


Ðứng vùng lên nào bao thanh niên yêu nước

Hướng về đây miền Nam thân yêu nắng sáng

Theo vết chân người xưa ta tiến lên đường đi

Bao nắng mưa sương gió nào ngại chi

Sông nào cắt đứt đôi nơi

Sông nào xé nát tim tôi

Sông nào bóp chết thương yêu Việt Nam ơi

Sông buồn khóc nước tang thương

Sông gầm thét khúc bi thương

Sông sầu nước mất ly hương Việt Nam ơi !

 

Ði ! Về miền Nam !

Miền hương thơm bông lúa tràn ngập đầy đồng

Ði ! Về miền Nam !

Miền xanh tươi đất rộng cùng chung đời sống

Vang lừng khúc hát hoan ca

Say đời sống ngát hương hoa

Ta cười đón gió phương Nam miền tự do

 

Ðây miền đất nước xinh tươi

Ðây miền nắng ấm reo vui

Ðây miền sống khắp muôn phương Việt Nam ơi !

 

 

 

 

 

 

Hư Vô


Về Miền Tây

Y Vân

Vân Thế Bảo

 

Về miền Tây. Có ai về miền Tây

Lúa mùa thơm thơm mãi

Dừa xanh nghiêng chênh chếch

Cá ngược dòng sông này

 

Về miền Tây. Có ai về miền Tây

Lối mòn trơ vách đá

Ðường lòng xuyên Châu Ðốc

Ai hát lời thơ ngây

 

Nước ngon uống lắm cũng say

Mái nghèo nhưng mà đẹp

Má gầy nhưng mà xinh

Em là người vợ chiến binh

Tháng năm mà duyên thắm

Mối tình em lẻ loi

Lối về mai nghỉ chân đồi

Thướt tha cành liễu trăng soi lối mòn

Nhìn trời nhìn nước nhìn non

Gia đình một gánh, giang sơn một lòng

 

Về miền Tây. Có ai về miền Tây

Má gầy thơm lúa chín

Dừa xanh liên mắt biếc

Nước ngọt về bên ngày

 

Về miền Tây. Có ai về miền Tây

Nhớ chiều vương sắc máu

Ðoàn quân qua đêm vắng

Sông nước ngập hương say

 

Tiếng hát Tuấn Vũ

Hư Vô


Về Miền Trung

Phạm Duy

 

 


Về miền Trung ! Miền thùy dương bóng dừa ngàn thông

Thuyền ngược suôi suốt một dòng sông... dài

Ôi quê hương xứ dân gầy

Ôi bông lúa, con sông xưa, thành phố cũ

Về miền Trung ! Người về đây sống cùng người dân

Lửa chinh chiến cháy bừng thôn làng điêu tàn

Đêm hôm nao gió u buồn trên sông vắng

Có tiếng hát xao xuyến ánh trăng vàng.

Hò hô hò ! Hò hố hô !

Người đi trên đống tro tàn

Thương em, nhớ mẹ hương vàng về đâu

Chiều khô nước mắt rưng sầu

Tan thân thiếu phụ, nát đầu hài nhi

Hò hố ! Hò hô !

Hà hớ hơ... Nhớ thương về chiến khu mờ

Biết bao người sống mong chờ

Hát rằng : Hà há hơ...

Nhớ về cố hương yêu dấu xa xưa !

 

Về miền Trung ! Còn chờ mong núi về đồng xanh

Một chiều nao đốt lửa rực đô thành

Tay trong tay dắt nhau về quê hương cũ

Không than van, không sầu nhớ.

Về miền Trung ! Người về đây hát bài thành công

Lửa ấm áp bếp nhà ai hồng, đêm trùng

Đêm hôm nay tiếng dân nồng vang thôn xóm

Có tiếng hát xao xuyến ánh trăng vàng

Hò hô hò ! Hò hố hô !

Về đây với lúa, với nàng

Thay bao nỗi khổ tiếng đàn (tôi) mừng reo

Nguồn vui đã tới với dân nghèo

Con sông nước chẩy, tiếng chèo hò khoan !

Hò hố ! Hò hô !

Hà hớ hơ... Tiếng ai vừa hát qua làng

Lúc em gặt lúa trên đồng

Hát rằng : Hà há hơ !

Tiếng cười, tiếng ca trên lúa trên sông

pdsuperfan


Về Một Quãng Đời Của Trịnh Công Sơn (Quy Nhơn 1962-1964)

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

Nguyễn Thanh Ty

 

Hai năm tại trường Sư phạm Quy Nhơn 1962-1964

 

Tôi học chung một khóa Sư phạm với Trịnh Công Sơn, khóa I, ngày 22- 4-1962 khóa đầu tiên mở ra ở Quy Nhơn. Tên gọi là khóa Thường Xuyên 2 năm. Tiêu chuẩn thi vào ít nhất phải cóTú Tài Ị Tuy nhiên, khóa ấy đa số thí sinh đều đã có TúTài II, một số đã có một hoặc hai chứng chỉ Đại học. Trong số 300 giáo sinh được chấm đậu đa phần đều là người Huế, chiếm khoảng 60 phần trăm, 40 phần trăm còn lại rải rác các tỉnh Bình Định, Phú Yên, Nha Trang lên tận các tỉnh cao nguyên như Đà Lạt, Lâm Đồng, Pleiku, KonTum...

 

Đa số chúng tôi lúc ấy đều là con nhà nghèo, hoặc học hành dở dang hoặc không đủ khả năng tài chánh vào Sàigòn hoặc ra Huế để vào Đại học. Cho nên cố thi vào Sư phạm để chắc chắn trong hai năm sẽ có công ăn việc làm nuôi bản thân và giúp gia đình. Nhắc lại ở đây, lúc ấy, Bộ Giáo Dục và Bộ Y Tế rất thiếu nhân viên. Khóa nào vừa đào tạo xong là được bổ nhiệm liền, lương lại tương đối cao. Trong khi những ngành khác như Công chánh,Nông Lâm Súc tốt nghiệp ra trường, nằm nhà nhiều năm vẫn chưa được tuyển dụng.

 

Trịnh công Sơn theo ban Pháp văn, tôi theo ban Anh văn. Những ngày mưa gió ủ ê,không đi ra ngoài được vì đất nhão, chúng tôi nằm khoèo ở nhà, Sơn kể cho tôi nghe về cuộc đời Sơn, nhiều chuyện vui buồn lẫn lộn. Chuyện gia đình Sơn là một trong những chuyện buồn. Cha mất sớm, gia đình khánh kiệt, má Sơn phải chật vật lắm mới nuôi nổi bầy con. Sơn phải bỏ học, về lại Huế, phụ giúp mẹ. Sư phạm Quy Nhơn là con đường ngắn nhất có thể giúp Sơn đạt được ý nguyện này. Đơn giản vậy thôi!

 

Hiệu trưởng trường là thầy Đinh thành Chương. Trường Sư Phạm và trường Kỹ Thuật Quy Nhơn được ngân sách Mỹ tài trợ xây cất rất qui mô và tân kỳ, tọa lạc tại Khu Sáu, sát bờ biển, khoảng giữa đường từ phố Quy Nhơn đến Ghềnh Ráng, nơi thi sĩ Hàn Mặc Tử an nghỉ ngàn thu. Đến một chút nữa là Quy Hòa, Trại Cùi, ở đó có nhiều bà Xơ tận tụy một đời chăm sóc cho bệnh nhân mắc phải chứng nan y, bệnh phong cùi. Lúc bấy giờ, thành phố Quy Nhơn hãy còn tiêu điều, xơ xác. Ngay con đường chính Gia Long chạy từ Núi Một (ga xe lửa ) đến bến Cảng hãy còn nhiều ngôi nhà đổ nát, vôi vữa hoang tàn trong chiến tranh chưa có ai dọn dẹp. Đường Lê Lợi chạy từ trung tâm phố thẳng ra biển còn rất nhiều nhà tranh, vách lá. Gợi lại một vài cảnh cũ để cho thấy chính phủ lúc ấy có dụng ý khi cho xây hai ngôi trường đại qui mô, đem về đây hơn một ngàn giáo sinh và học sinh kỹ thuật mỗi năm là để vực dậy nền kinh tế ở đây.

 

Để giới thiệu và quảng bá rộng rãi cho nhiều nơi biết tiếng về trường Sư Phạm, Ban Giám Đốc trường cho thành lập Ban văn nghệ, sẽ trình diễn một chương trình độc đáo chưa từng có ở Quy Nhơn từ trước đến giờ. Trịnh Công Sơn được bầu làm trưởng ban chịu trách nhiệm tổng quát, Thanh Hải phó ban thứ nhất chịu trách nhiệm về nhạc, Võ văn Phòng phó ban thứ hai chịu trách nhiệm một vở kịch thơ nhan đề “Tiếng cười Bao Tự”. Tôi được chọn phụ trách phần thổi sáo đệm thơ trong suốt vở kịch dài hơn 45 phút. Trong dịp này tôi mới biết và quen Trịnh Công Sơn. Buổi trình diễn được dự trù đúng vào ngày Song Thất năm đó (7/7/1962) chứ không phải đợi đến ngày mãn khóa như Đinh Cường nói.

 

Trong thời gian này,Trịnh Công Sơn sáng tác trường ca “ Tiếng hát Dã Tràng” hay gọi ngắn hơn là “Dã Tràng ca” làm tiết mục mở màn mà cũng là tiết mục đặc sắc nhất, công phu nhất. Nhạc trưởng Trịnh Công Sơn với ban hợp xướng do anh tuyển chọn gần 50 người, khổ công trong ba tháng trời tập luyện đã thành công tuyệt vời trước sự ngac nhiên đầy thích thú của quan khách và khán giả. Tôi không ở trong ban hợp xướng đó nên không thuộc bài này chỉ nhớ lõm bõm câu được, câu mất xin ghi ra đây:

 

Tiếng Hát Dã Tràng

 

Dã tràng...Dã tràng... Dã tràng...

Dã tràng xe cát biển Đông, Dã tràng xe cát hoài công.

Trùng dương ơi...Trùng dương ơi vỗ sóng vào bờ ...

...Thôi còn gì nữa đâu, còn gì nữa đâu...Đời lên cơn đau...

Xuân , Hạ, Thu, Đông bốn mùa làm rét mướt...

Tôi gọi tên tôi giữa nước non ngàn...

 

Cũng trong thời gian học Sư phạm, anh còn sáng tác những nhạc phẩm khác như Biển nhớ, Nhìn những mùa thu đi, Nắng Thủy tinh và một số nhạc thiếu nhi cho chúng tôi sử dụng đi thực tập, dạy các em nhỏ. Những bản nhạc ngắn, dễ hát, dễ nhớ như Ông Tiên vui, Ông mặt trời. Tôi xin ghi lại một bài tượng trưng:

 

Ông Tiên vui.

 

Ông Tiên vui,ông có cái râu dài.

Đêm ông về nằm yên trên đỉnh mây.

Hôm em lên Ông chợt đi đâu vắng!

Lúc em về,em buồn đến ngẩn ngơ.

Ông Tiên vui Ông có cái căn nhà,

trên ngọn đồi hằng đêm Ông ghé qua.

Hôm em lên Ông chợt đi đâu vắng!

Lúc em về em buồn đến ngẩn ngơ.

 

Xin nhắc lại ở đây, Quy nhơn lúc ấy còn nghèo lắm. Cả thành phố có mỗi một quán kem duy nhất, vừa bán kem, vừa bán cà phê thuốc lá, bia, trà. Đó là quán Phi Điệp, nằm trên đường Phan Bội Châu, đối diện với hội trường Quy Nhơn, nơi đã trình diễn văn nghệ. Mỗi buổi chiều hoặc tối, anh chị em nào có tiền thì vào quán kêu một bình trà ngồi với nhau nhâm nhi nghe nhạc. Khá một chút nữa thì kêu chai bia với một tô bò viên gân, ngầu pín của ông ba tàu đậu cái xe phở trước cửa quán. Thế là sang lắm rồi. Còn những anh chị nào “bô xu” thì ra biển ngồi ngắm trăng suông. Biển Quy Nhơn là biển bùn nên cát ở đó màu vàng xỉn trông dơ dáy,không trắng như biển Nha Trang. Dọc theo bãi biển là một hàng dương, chạy dài đến bệnh viện Nguyễn Huệ là xóm chài. Tuyệt nhiên không có một lều quán hay kiosque nào bán cà phê, bia rượu gì cả. Trịnh Công Sơn và Tôn Nữ Bích Khê có hẹn hò ra đó với ông Đinh Cường thì cũng chỉ để ngắm trăng vàng vỡ vụn trên sóng biển mà thôi.

 

 

BA NĂM TạI BLAO, tức BẢO LộC

 

Sau hai năm, mãn khóa, chúng tôi tốt nghiệp ra trường. Tôi và Trịnh Công Sơn cùng bốn giáo sinh khác là Nguyễn thị Ngọc Trinh (Huế), Nguyễn văn Sang, Trương khắc Nhượng, Đỗ thị Nghiễn (Nha Trang) cùng được bổ nhiệm chung một Sự vụ lệnh đáo nhậm nhiệm sở Ty Tiểu Học Lâm Đồng. Sự vụ lệnh mang số 961-GD/NV/38/SVL tạm thời tuyển bổ do ông Nguyễn hữu Quyến, Xử lý thường vụ Hiệu Trưởng Trường Sư Phạm Quy Nhơn ký ngày 4/8/1964.

 

Sau hai năm tập sự chúng tôi được điều chỉnh tuyển dụng bằng Nghị định mang số 596-GD/NV/BC/QĐ do XLTV Đổng lý Văn Phòng, Phụ tá chuyên môn Phạm văn Thuật ký ngày 6/5/1966. Đến năm1967, chúng tôi mới được chính thức bổ dụng bằng Nghị định mang số 687/GD/NV/3BC/NĐ kể từ ngày 1/9/1966 do T.ỤN Ủy Viên Giáo Dục Đổng lý văn phòng Huỳnh ngọc Anh ký ngày 7/4/1967. Với chỉ số lương 320 cộng thêm phụ cấp đắc đỏ vùng cao lúc bấy giờ,chúng tôi lĩnh được 5200 đồng, tương đương 2 lượng rưỡi vàng Kim Thành. Vật giá lại rất rẻ. Tiền ăn, ở mỗi tháng chỉ hết 600 đồng. Chai bia con cọp 3 đồng. Một dĩa thịt bò lúc lắc 4 người ăn giá 7 đồng. Tô phở 3 đồng, cà phê loại ngon 1 đồng. Cơm bữa với ba món 6 đồng. Thời gian từ 64-67 chúng tôi sống sung sướng, tiêu pha rộng rãi mà vẫn còn rủng rỉnh.

 

Tôi từ Nha Trang lên theo đường Nha Trang - Đà Lạt - Bảo Lộc. Trịnh Công Sơn từ Huế bay vào Sài Gòn, rồi từ Sài Gòn đi xe đò lên Bảo Lộc. Không hẹn mà gặp lại nhau trên bến xe vắng vẻ, thưa thớt bóng người. Bõlao - Bảo Lộc là đây sao? Một phố quận vào chiều thứ sáu sao mà vắng lặng, buồn hiu hắt. Trời lại mưa lâm râm, lành lạnh. Hai chúng tôi, mỗi người một va li quần áo nhẹ tênh. Lang thang tìm người hỏi thăm đường đến Ty Tiểu Học Lâm Đồng. Lúc bấy giờ, Thị xã Đà Lạt biệt lập với tỉnh Lâm Đồng. Tỉnh Lâm Đồng chỉ có vỏn vẹn hai quận: Blao (Bảo Lộc) và Djiring (Di Linh). Trước năm 1960, Tòa hành chánh Tỉnh đặt ở Di Linh. Sau dời về Bảo Lộc mới mấy năm khi chúng tôi đến, nên trông nó như một thị trấn nhỏ vừa mới bắt đầu tạo dựng. Chúng tôi tìm được đến Ty thì trời đã sụp tối mặc dù chưa tới 6 giờ. Sương mù bốc lên từ mặt đất, bay là đà dưới chân. Ty chỉ cách bến xe non nửa cây số. May mắn, lúc ấy bác lao công đang khóa cửa chuẩn bị ra về. Khi biết chúng tôi là giáo viên mới đổi đến, bác ân cần mời về ở tạm tại nhà bác qua đêm.

 

Đêm đó chúng tôi trải chiếu, chăn dưới thềm nhà, năm người bạn trẻ, trừ anh Lãng nằm trên giường, tuổi chỉ từ hai bốn đến hai sáu,cùng nhau trao đổi những câu chuyện quê hương đi dần từ Sài Gòn ra đến Huế rồi thiếp vào giấc ngủ. Lúc bừng thức dậy là đã 9 giờ sáng.

 

Đến sáng thứ hai, trình diện tại Ty để chờ bổ nhiệm, chúng tôi gặp hầu hết các bạn khác từ các nơi cũng đã đến từ ngày thứ bảy, chủ nhật. Sư phạm Quy Nhơn đủ mặt: Nguyễn thị Ngọc Trinh, Đỗ thị Nghiễn, Trương khắc Nhượng. Sư phạm Sài Gòn: Nguyễn hảo Tâm, Nguyễn văn Ba, Nguyễn văn Tâm, Trần văn Nghị. Nữ có các cô Nguyệt, Châu, Hải. Sư phạm Long An chỉ có một ngoe là Ngô thanh Bạch. Ty trưởng đương thời là ông Trương cảnh Ngôn sắp về hưu. Tôi, Trương khắc Nhượng, Đỗ thị Nghiễn và Nguyễn hảo Tâm được bổ về trường Tiểu học Tân Bùi, cách Bảo Lộc 5km. Nguyễn thị Ngọc Trinh bổ về trường Nữ Bảo Lộc ngay trung tâm phố. Nguyễn văn Ba ở tại Ty phụ tá kế toán. Riêng Trịnh Công Sơn được biệt nhãn hơn, bổ về một trường Sơ cấp Thượng, ở sát nách Ty chừng non cây số, với chức Trưởng Giáo. Nhắc lại ở đây, theo qui chế của Bộ Giáo Dục, một trường chỉ có bốn lớp trở xuống gọi là truờng Sơ cấp. Người đứng đầu gọi là Trưởng Giáo, không có phụ cấp chức vụ 200 $, nhưng vẫn phải đứng lớp. Trường từ năm lớp trở lên là trường Tiểu học. Đứng đầu là Hiệu trưởng. Trường dưới chín lớp vẫn phải phụ trách một lớp, có lãnh phụ cấp chức vụ. Từ 10 lớp trở lên, Hiệu trưởng được miễn dạy. Ngạch chúng tôi là Giáo học bổ túc tập sự. Chỉ số lương 320, do ngân sách Bộ Giáo dục đài thọ như đã nói ở trên. Sau khi phân bổ xong, chúng tôi được Ty cho phép một tuần ở nhà để lo thu xếp nơi ăn chốn ở. Thứ hai tuần tới sẽ trình diện nhiệm sở mới. Khi về đến nhà, chúng tôi bò lăn ra cười với cái chức Trưởng Giáo của Sơn. Vì lần đầu mới được nghe cái chức này, ai cũng liên tưởng tới các chức Trưởng lão hay Giáo chủ trong Ma giáo của tiểu thuyết kiếm hiệp Kim Dung.

 

Mấy ngày thong thả, chúng tôi đi dạo khắp nơi đểạ tìm nhà trọ nhưng không nơi nào vừa ý. Nhất là nhà vệ sinh thì khiếp quá. Có ai đó mách chúng tôi, ở về phía Ty công chánh có ngôi biệt thự vừa xây xong, chủ nhà ngỏ ý muốn cho thuê, nhưng hơi đắt. Tôi và Sơn đến ngay. Nhà rất đẹp, tọa lạc trên một khu quang đãng, thoáng tầm nhìn. Chủ nhà là một người đàn bà trạc ba mươi, người mảnh dẻ, hiện là trưởng phòng kế toán của Ty công chánh Lâm Đồng. Sau khi nói chuyện dăm phút chúng tôi bằng lòng thuê toàn bộ căn nhà, trừ cho bà và đứa con gái một phòng để ở, với giá 1200 đồng một tháng. Trên đường về nhà Sơn lẩm bẩm: “Đàn bà mà tên là Phi, lại lót thị. Thị Phi...Thị Phi !”. Sơn tủm tỉm cười một mình. Tôi biết Sơn đang nghĩ về bà chủ nhà, trẻ, sống một mình.

 

Chúng tôi rủ thêm hai người bạn nữa để chia phòng, bớt tiền. Anh Nguyễn hảo Tâm và Nguyễn văn Ba đến xem nhà và đồng ý ngay. Tôi và Sơn có công tìm nhà nên được ưu tiên ở căn phòng trước, có cửa sổ quay ra mặt đường. Tâm và Ba căn phòng kế. Bà chủ cùng đứa con gái ở phòng trong cùng. Những ngày chúng tôi sống trong ngôi “biệt thự” của bà Trần thị Phi thật là vui nhộn. Cũng chính trong căn phòng có khuôn cửa sổ ngó ra con đường đất đỏ trước mặt của căn nhà này, Trịnh Công Sơn đã sáng tác các nhạc phẩm: Chiều một mình qua phố, Lời buồn thánh, Vết lăn trầm và Ca khúc da vàng.

 

* Ngày lãnh lương đầu đời

 

Mới ngày nào vừa trình diện để nhận nhiệm sở, thoáng cái đã đến cuối tháng lãnh lương. Ngày lãnh lương đầu tiên,chúng tôi ai nấy đều háo hức đến Ty thật sớm để ký tên vào sổ lương, lãnh một món tiền lớn do chính tay mình làm ra, món tiền mà từ xưa tới nay cá nhân tôi chưa hề cầm được trong tay. Hai năm trọ học ở Quy Nhơn, cha mẹ tôi phải khó nhọc lắm mới dành dụm được 600$ hằng tháng để gửi cho tôi chi tiêu. Có tháng chậm tới ngày thứ mười mà tôi vẫn không dám viết thư dục, vì tôi hiểu rõ hoàn cảnh của tôi: con nhà nghèo.

 

Lãnh lương xong, ra khỏi cửa, Sơn sải chân đi thật lẹ. Sơn vốn cao, chân dài. Tôi thấp, chỉ tới tai Sơn, chân ngắn, nên phải nhảy ba bước một, mới bắt kịp. Vừa thở, vừa kêu Sơn đợi. Sơn không đáp cứ cắm đầu đi thẳng. Vừa vào phòng, Sơn khóa ngay cửa lại. Tôi ngạc nhiên coi anh chàng làm cái trò gì đây. Sơn để nguyên quần áo, giầy vớ nằm vật ngửa ra đi văng, tay rút trong túi quần ra cái phong bì tiền lương lúc nãy, xé phong bì, nắm hết nắm tiền 5200$ gồm giấy 5$, 10$, 50$ tung lên trên trần nhà. Giấy bạc mới tinh, phát ngân viên Thành vừa lãnh từ kho bạc ra, rơi lả tả xuống người Sơn, rơi xuống đi văng. Sơn hốt lên, tung trở lại. Sơn cười sằng sặc. Sơn cười ha hả. Tiếng cười nghe là lạ. Nó pha lẫn niềm vui và nỗi phẫn hận. Rồi Sơn chửi thề: “ Đù mạ mi ! Đù mạ mi ! Tiền! Tiền!”. Đó là lần đầu tiên tôi nghe Sơn chửi thề. Và cũng là lần duy nhất suốt ba năm sống chung với nhau. Tôi để mặc Sơn tự do trong những giây phút ấy. Tôi không muốn xen vào để quấy rầy Sơn đang đắm chìm trong thế giới riêng tư của mình. Tôi yên lặng đếm số tiền của mình một cách chậm rải. Từng tờ, từng tờ. Tôi để mười ngón tay tôi cảm nhận đầy đủ cái cảm giác sung sướng đang rung lên từng chập với tiếng kêu sột soạt của những tờ bạc mới chạm vào nhau. Cái âm thanh sao mà dễ thương thế. Cái mùi giấy bạc mới sao mà thơm thế! Đầu tôi phát họa mau lẹ một kế hoạch. Hãy trích ra 3000$, ra bưu điện mua ngay một cái “măng-đa” gửi về cho Má. Chắc Má mừng và vui lắm khi nhận được số tiền này do thằng con gửi về. Thằng con do một tay bà nuôi nấng chắt chiu, dành dụm từng đồng của gánh hàng đè nặng trên vai bà hằng ngày, để ngày hôm nay bà sung sướng và hãnh diện âm thầm không dám thổ lộ cùng ai. Con bà đã thành ông giáo!

 

Chiều hôm đó chúng tôi không ăn cơm nhà. Phải tự khao một chầu linh đình mới được. Tại nhà hàng Ngọc Hương (bây giờ ông bà chủ quen mặt chúng tôi quá rồi) có mặt đông đủ những ông giáo trẻ vừa mới có được thành tích: một tháng công vụ. Đêm đó chúng tôi tưng bừng ăn uống, cười nói hả hê. Ra về lúc chín giờ,điện cúp. Bá vai nhau đi khệnh khạng, xiên xẹo giữa phố vắng dày đặc sương mù. Đến cuối dốc cầu, xếp hàng ngang, vạch quần,vừa đi vừa tè, vẽ thành rồng, rắn loang lổ trên mặt đường nhựa. Ôi! một thời tuổi trẻ vô tư, hồn nhiên.

 

 

* Một thầy, một cô, một chó cái

 

Tôi không hình dung được lúc ông Cao Bá Quát làm Giáo thụ ở Quốc Oai cái cảnh nó ra làm sao mà ông tả oán bằng những câu thê thảm:

 

Một thầy, một cô, một chó cái. Học trò dăm đứa, nửa người, nửa ngợm, nửa đười ươi.

 

Nhưng cái cảnh ông Trưởng giáo Trịnh Công Sơn ngồi dạy học ở ngôi trường Sơ cấp Thượng thì thật là vừa bi vừa hài. Mỗi buổi sáng, cái hoạt cảnh ông đi dạy đã là buồn cười rồi. Tôi và Sơn có điểm giống nhau là không bao giờ đeo đồng hồ. Tôi dạy buổi chiều nên tha hồ nằm nướng trên giường. Sơn phải dậy sớm lúc bảy giờ để đến trường. Những ngày có mặt trời thì nhìn bóng nắng mà đi. Những ngày sương mù hay mưa dầm thì lắng nghe tiếng kèn lính chào cờ ở một đồn lính nào đó rất xa vọng lại văng vẳng. Te te...Tò tí te...Tò tí te... Sơn xỏ vội chiếc áo ka ki màu vàng cụt tay (chiếc áo này tôi thấy mặc từ lúc còn ở trường Sư phạm), đôi giầy ba-ta màu nâu, nách trái kẹp cuốn vở soạn bài cuộn tròn, miệng ngậm ống vố, chân sãi bương bã đến trường. Trường không xa lắm, non nửa cây số, Sơn lội bộ hằng ngày, trên con đường đất đỏ, càng lúc càng lên dốc. Ngày nắng thì bụi đỏ mù trời, ngày mưa thì nhèm nhẹp. Đi một lúc phải tìm chỗ nào có cây hay cục đá để gạt bớt đất nhão dính vào đế giày càng lúc càng nặng. (Ấy thế mà ông Trịnh Cung đã tưởng tượng ra cảnh Trịnh Công Sơn gò lưng đạp xe đến trường, xa năm, bảy cây số). Có hôm Sơn ngồi chờ mãi mà vẫn không nghe thấy tiếng kèn đồng giục giã tò te, tí te, cứ ngồi ôm đàn tìm nốt nhạc. Đến khi sương tan hết, mặt trời ló ra thì đã gần đứng bóng. Ba chân, bốn cẳng Sơn vội vã như ngựa phi nước đại đến trường.

 

Một hôm tôi bỗng nảy ý định đến xem ngôi trường của ông Trưởng giáo nó ra làm sao. Leo hết con dốc ngắn, ngôi trường hiện ra trên một khoảng đất trống, xung quanh trơ trọi không một cây cối gì cả. Trường được ngăn đôi thành hai lớp học. Mái tranh, vách đất, không cửa nẻo. Trong lớp, một bàn vuông cho thầy, sáu bộ bàn ghế dài cho trò. Trên vách treo một bảng đen, màu đen bạc thếch ở giữa. Chắc trải nhiều năm tháng không ai buồn sơn lại. Bụi đỏ bám khắp nơi. Từ vách đến bàn ghế thầy lẫn trò. Tôi đến đó khoảng mười giờ. Học trò hầu hết là các em bé người Thượng, chỉ xen lẫn vài em người Kinh, có lẽ con của một vài gia đình lính đóng đồn gần đó. Tất cả đều bẩn thỉu. Có đứa ở trần, đánh độc chiếc quần xà lỏn. Có đứa cũng đủ bộ nhưng màu đất đỏ đã nhuộm từ ống quần trở lên nên không còn nhận ra được màu nguyên thủy của nó là màu gì. Thầy Sơn đang ngồi tư lự, miệng ngậm ống vố, mắt nhìn lơ đãng về phía cánh rừng xa xa mặc cho đám học trò làm gì thì làm. Một túm đang gò lưng trên bàn, méo mồm méo miệng nắn nót viết bài theo trên bảng. Một túm đang bò lê bắn bi dưới đất. Cuối lớp vài đứa đang dựa lưng vào vách, há mồm ngủ.

 

Thấy tôi vào, Sơn cười méo miệng: -Tới đây chi cha? - Tới coi ông Trưởng giáo làm ăn ra sao cho biết, tôi cười cười - Còn ông già Thống đâu? - Ông Thống dạy buổi chiều. - Có mấy lớp anh Sơn - Ba, tôi dạy lớp ba, ông già Thống dạy lớp một và hai. - Học sinh đông không? - Thì ông thấy đó, bữa nào không đi hái trà thì được hai chục, bữa nào cha mẹ nó cần thêm nhân công thì mươi, mười lăm đứa.

 

Những đứa học trò thấy có người lạ thì cứ trố mắt nhìn. Sơn gõ gõ cây thước lên bàn làm hiệu. Đám học trò ngưng hẳn cuộc chơi chờ lệnh thầy. Sơn nói: “Hôm nay thầy có khách,cho các em về sớm”. Đám trẻ con mừng hớn hở ra mặt, vội thu xếp sách vở, ùa ra khỏi cửa. Trong giây lát, tất cả trở về trong yên lặng. Sơn ngồi trầm ngâm, nán lại thêm chút nữa, đảo mắt nhìn quanh một vòng rồi tặc lưỡi đứng lên. Hai chúng tôi yên lặng xuống đồi. Trong thâm tâm có lẽ mỗi người đang theo đuổi một ý nghĩ khác nhau. Sơn nghĩ gì? Tôi thì nghĩ “May cho ông thi sĩ họ Cao ngày xưa, ngồi dạy học ở nơi khỉ ho, cò gáy còn có một cô, một chó cái để an ủi. Ngày nay ông nhạc sĩ họ Trịnh cũng ngồi dạy một nơi y như vậy mà không có gì bầu bạn ngoài một nỗi buồn cô quạnh”. Trên đường về, tôi gợi ý với Sơn nên nhập hai buổi lại thành một, để có thêm ông già Thống cho vui .Sơn đồng ý là ý kiến hay.

 

Sau khoảng vài tháng đầu niên khóa 64-65, ông Trương cảnh Ngôn về hưu, ông Lê cao Lợi, thanh tra kỳ cựu, có tu nghiệp ở Mỹ một thời gian, được Bộ đề cử chức Ty Trưởng thay ông Ngôn. Đây là thời gian vàng son của Trịnh Công Sơn. Ty trưởng Lợi, trung niên, có tâm hồn văn nghệ, thích thơ, nhạc, nên đối với một người như Sơn ông dành cho nhiều dễ dãi. Đôi lúc nhắm mắt làm ngơ cho Sơn dùng thì giờ dạy học làm việc riêng của mình. Việc này khiến một vài giáo viên già, lâu năm trong nghề so bì.

 

Khi chúng tôi đặt chân lên Bảo Lộc, trời đã vào thu. Những tháng đầu hãy còn lạ nước, lạ cái, không biết đi đâu, làm gì để hết thì giờ vì chỉ phải dạy có một buổi, chúng tôi có suốt những buổi chiều lang thang. Cứ hết “những bước chân âm thầm” trong khuôn viên trường Nông Lâm Súc im lìm vắng vẻ với những tàn cây sao, cây gõ, cây gụ cao vút tận trời xanh, lại đến đoạn đường quốc lộ I chạy xuyên qua con phố Blao lèo tèo vài quán ăn dọc đường ngắn củn. Chúng tôi lại đi vòng bờ hồ cho đến khi chiều xuống hẳn, sương mù bắt đầu xuất hiện trên mặt hồ, ban đầu mỏng rồi dầy dần, cho đến lúc che khuất một chòm cây khô giữa hồ, chỉ còn thấy một thân cây khô với những cành khẳng khiu vươn lên trơ trọi giữa khoảng trời mây. Đến lúc đó ai cũng cảm thấy mỏi chân và muốn vào quán ngồi uống cà phê, hoặc uống bia nghe nhạc, chờ tối để về nhà tìm giấc ngủ. Trong cái không gian và thời gian đó Trịnh Công Sơn cảm hứng sáng tác nhạc phẩm Chiều một mình qua phố. Cái lạ là suốt thời gian gần ba năm làm nhạc tại Bảo Lộc, những bản Chiều một mình qua phố, Lời buồn thánh, Vết lăn trầm và tập Ca khúc da vàng, mặc dù đã có tiền nặng túi, Sơn vẫn không có nổi cây đàn (hay Sơn không muốn mua?). Sơn dùng cây đàn ghi ta của cô Đỗ thị Nghiễn. Cây đàn này đã giúp Sơn ghi lại những nốt nhạc mà Sơn thai nghén trong những lúc đi dạy hoặc lang thang với chúng tôi ban ngày, tối về chúng tôi say sưa trong giấc ngủ thì Sơn ôm đàn say sưa dò lại những âm thanh đang chập chờn ẩn hiện trong đầu Sơn. Sau những đêm như thế, Sơn phờ phạc hẳn. Một giỏ rác đầy tràn những tờ giấy bản dùng để quay ronéo Sơn chép vội những dòng nhạc vừa xuất hiện trong đầu rồi chợt biến, vo tròn, ném, lại dò tìm. Sơn sợ làm ồn giấc ngủ của tôi, nên phải chận phím để tạo những âm thanh câm.

 

 

* Nhạc phẩm đầu tiên được ấn hành

 

Mặc dù trước đó Trịnh công Sơn đã có nhiều nhạc phẩm rất hay như “Ướt mi”, “Thương một người”, “Biển nhớ”, “Nhìn những mùa thu đi”... nhưng chỉ chuyền tay nhau hát trong chốn bạn bè, không có điều kiện hay vì những lý do nào đó Sơn không thể xuất bản để phổ biến rộng rãi. Đến khi ở tại Blao, sau khi hoàn chỉnh nhạc phẩm “Chiều một mình qua phố”, Sơn quyết định mang đứa con của mình về Sài Gòn tìm nhà xuất bản. Sơn ở rịt tại Sài gòn gần ba tuần lễ .

 

Ông giáo già Thống chạy chiếc xe gắn máy Sach cũ kỹ, già nua không thua gì tuổi đời của ông, đến chỗ chúng tôi trọ, tìm Trịnh Công Sơn .

 

- Thầy ơi, thầy có biết ông Sơn ở đâu không ?, ông hỏi tôi.

- Ông ấy về Sài gòn rồi, ông ta không nói gì với ông sao?, tôi đáp.

- ối giời ơi, tôi chết mất, một mình tôi phải ôm ba lớp suốt ba tuần nay, ông rền rỉ.

- Thầy có biết lúc nào ông ấy về không?

- Không thể nào biết được.

- Thế thì tôi chết mất.

 

Nói xong ông thất thểu dắt xe ra ngõ. Tôi nhìn theo mà ái ngại cho tuổi già của ông. Vài năm nữa là về hưu nên ông cố đeo cái nghề này trong chốn đèo heo hút gió để mong được chút tiền hưu, an hưởng tuổi già. Tình trạng này còn dài dài đến với ông và ông vẫn phải ôm ba lớp và ông vẫn rền rĩ như mọi bận. Chúng tôi gọi đùa sau lưng, ông là “ Con ngựa già của...Trưởng Giáo Trịnh”, nhại lại nhan đề một truyện ngắn trong nhóm Nhân Văn Giai Phẩm miền Bắc.

 

Mấy ngày sau Sơn về. Phờ phạc, hốc hác. Tôi kể chuyện ông già Thống đi tìm. Sơn nói là sẽ xin lỗi sau. Xong, Sơn ngủ vùi suốt ngày hôm đó. Ngày hôm sau Sơn kể cho tôi nghe mọi việc về nhạc phẩm “Chiều một mình qua phố”.

 

Sơn nói: “Mình bán cho cha Duy Khánh. Chả trả có ba ngàn đồng bạc, mình nài thêm, chả nói, nhạc Phạm Duy là đắt nhứt mà cũng chỉ tới năm ngàn là cùng, ông là nhạc sĩ mới, giá vậy là cao lắm rồi”. Sơn tặc lưỡi nói tiếp : “Thôi cũng được, nhưng tiếc một điều là chả làm hư bài hát của mình. Mình bán đứt bản quyền rồi đâu có ý kiến chi được”. Tôi thắc mắc: “Hư là hư làm sao?”. Sơn nói: “Nhạc của mình êm, nhẹ để diễn tả nỗi buồn của những ngày lang thang trên phố vắng, đìu hiu, quạnh quẽ mà chả cứ rống lên như bò rống. Sơn giả giọng Duy Khánh, tay nắm lấy da cổ họng giựt giựt ,miệng rống lên “Chiều một mình qua phố...ố...ố...ố”. Tôi không sao nín cười được. Từ đó Sơn giải nghĩa cho tôi nghe về việc in ấn, tác quyền, phát hành, đại lý, gom tiền... rất là nhiều giai đoạn nhiêu khê, tác giả một nhạc phẩm hay một tiểu thuyết không thể nào tự mình làm được các việc đó, nên bị các nhà xuất bản bắt chẹt, đành phải bán bản quyền cho họ. Bây giờ tôi mới vỡ lẽ ra. Bấy lâu nay tôi cứ ngỡ các ông văn sĩ, nhạc sĩ có sách, có nhạc được in ra, đem bán khắp nơi chắc là giàu lắm.

 

Dịp này, Sơn kể cho tôi nghe về hai người bạn ở Sài gòn mà Sơn thường về ở chung, đi ăn, đi nhảy với nhau. Đó là Đinh Cường và Trịnh Cung. Đến giờ phút ngồi viết những dòng này, tôi vẫn chưa gặp và biết mặt Đinh Cường (trừ vài tấm hình trên Internet). Trịnh Cung thì tôi có thấy mặt một lần khi ông ta ghé Blao thăm Sơn, tại phòng chúng tôi đang ở, khoảng đầu năm 1965 thì phải. Hai hình ảnh của hai ông Trịnh thật tương phản. Ông họ Trịnh Công Sơn thì xuề xòa, giản dị trong áo kaki vàng bỏ vô quần tergal, với đôi giầy bata màu nâu muôn thuở (sau này có may thêm hai áo sơ mi, một nâu, một trắng bằng vải Nylfrance). Dạo ấy, Sơn có thêm một biệt danh do chúng tôi đặt là “Chàng nghệ sĩ nhứt y nhứt qưởn”. Có lẽ một năm Sơn mới hớt tóc một lần, tôi nghĩ vậy, vì không bao giờ tôi thấy Sơn có đầu tóc mới. Vẫn mái tóc thưa, mềm chạy dài xuống gáy. Hàng râu mép hung hung nâu, không phải râu, cũng không phải lông. Khi dài thì Sơn lấy kéo cắt bớt. Hàng râu cằm lại càng khiêm nhường. Từ sợi nọ sang sợi kia có thể mắc võng được, tôi hay đùa với Sơn như vậy. Còn ông họa sĩ họ Trịnh kia (thựa ra Trịnh Cung tên thật là Nguyễn văn Liễu) thì đỏm đáng trong bộ veston thời trang lúc bấy giờ, cà vạt hẳn hoi, giầy da láng bóng.

 

Trở lại câu chuyện “Chiều một mình qua phố”. Sơn hỏi tôi “Ông Lợi có nói gì không?” - “Không biết”. - “Nhưng ông đi lâu quá, tôi e cũng đã đến tai ông ta rồi”, tôi đáp. “Làm sao bây giờ?”, Sơn hơi lo. Tôi trấn an “Không sao đâu. Chiều nay ông lên Ty cười cầu tài một phát, nói vài lời xin lỗi rồi tặng ổng bản nhạc là xong ngay”.

 

Sơn thở phào nhẹ nhỏm. Sơn rút trong cặp ra hai bản, ký tặng ông Trưởng Ty một bản, tôi một bản. Bản đặc biệt in trên giấy láng, hai lớp. Ngoài bìa màu nâu,vẽ chàng nghệ sĩ tay trái xách đàn, tay phải vắt áo trên vai đang lầm lũi xuống con đường dốc. Hình vẽ này chắc chắn không phải của Đinh Cường hoặc Trịnh Cung, tôi nhớ vậy, vì nét vẽ chân phương không lập dị thường thấy có khuôn mặt nhọn, người dài ngoẵng và hai tay thì thường kẹp vào đùi của hai ông. Sơn ký tên đủ cả họ và tên dài theo hết bản nhạc theo chiều đứng. Cái gạch ngang chữ T trên đầu kéo dài che hết cả ba chữ Trịnh Công Sơn (không có hình con cá như ông Đinh Cường nói).

 

Chiều hôm đó, ở Ty về, Sơn hớn hở khoe với tôi: “Lúc vô Ty, mấy nhân viên văn phòng ái ngại cho tôi, chắc thế nào cũng bị ông Trưởng ty Lợi quạt một trận tơi bời vì tội bỏ nhiệm sở. Tôi cũng hơi lo. Nhưng lúc gặp ổng trong văn phòng riêng, tôi chìa bản nhạc ra trước và nói mấy lời phân bua lý do vắng mặt cùng lời xin lỗi. ổng cầm bản nhạc chăm chú xem, không nói gì. Lúc đó hơi yên tâm. Cuối cùng ông ta nói “Cám ơn anh bản nhạc, nhưng từ rày về sau đừng bỏ trường nữa, tội nghiệp ông Thống. Và tôi cũng sẽ khó đối xử với các giáo viên khác. Về âm nhạc mong anh thành công nhiều hơn”.

 

 

* Cô nữ sinh tên Ngà, tiếng kèn đồng và lời buồn thánh

 

Khoảng đầu tháng tư năm 1965 chúng tôi đau buồn tiễn biệt người bạn trẻ Nguyễn văn Ba về bên kia thế giới. Ba là người ngoan đạo. Mỗi buổi sáng, đúng 5 giờ, dứt hồi chuông, là anh đã ra khỏi nhà để đến nhà thờ dự lễ nhứt, trong khi chúng tôi còn quấn kỹ trong chăn. Rất chăm chỉ, không sót một ngày. Hôm đó, anh về Sài Gòn để thăm gia đình,Việt cọng đắp mô ở đèo Madagui. Chưa có quân đội đến gỡ, anh tình nguyện xuống gỡ, thì mìn nổ giết anh chết ngay tại chỗ.

 

Cái chết của Nguyễn văn Ba, ấy thế mà lại giúp Sơn hoàn thành một bản nhạc bất hủ khác: Lời buồn thành. Số là trước đó, cứ trưa thứ sáu, sau khi bãi học, Sơn đi thẳng ra bến xe, lấy vé về Sài gòn. Xe nhỏ Minh Tâm, chỉ bốn tiếng đồng hồ là Sơn đã tiếu ngạo ở thành phố hoa lệ. Mười hai giờ trưa chúa nhật, Sơn lại leo lên xe đò, đánh một giấc. Năm giờ chiều đã có mặt tại bàn bi da Cà phê Ngọc Trang. Sau cái chết của Nguyễn văn Ba, Sơn rét, không dám về Sài Gòn hằng tuần nữa. Những ngày bó gối nằm nhà, Sơn thường ngồi tư lự trước bàn viết duy nhất dành cho cả hai soạn bài dạy, nhìn ra con đường đất đỏ. Mùa này, bông lau nở trắng xóa khắp nơi, dọc theo con đường dốc chạy dài từ trong buôn ra tới quốc lộ, băng ngang trước nhà chúng tôi. Buổi chiều, những cơn gió nồm thổi nhẹ tới từng cơn, lướt qua rừng bông lau, xô chúng ngã nghiêng xuống, rồi chúng bật dậy, tạo thành những âm thanh xào xạc nhè nhẹ, đều đều, buồn buồn. Chiều xuống dần, những vạc nắng cuối cùng chiếu xiên trên ngọn bông lau, lấp lánh sáng ngời. Gió lắng dần, không gian trở nên im ắng, tĩnh mịch. Chợt tiếng kèn đồng xa xa vẳng lại, lúc nghe, lúc mất thật hiu hắt buồn. Đó là lúc cô nữ sinh hàng xóm, cô Ngà, đúng giờ đi lễ. Chuông nhà thờ đang dồn dập từng hồi thúc giục con chiên đến giáo đường. Thật đúng như tên đặt, da cô trắng ngà, người mảnh mai với mái tóc thề chấm ngang vai, khuôn mặt phảng phất như Đức mẹ Maria. Rất dịu dàng trong dáng đi, mỗi buổi chiều cô đi lễ, đều đi ngang nhà chúng tôi. Hai tay ấp quyển Kinh Thánh trước ngực, đầu hơi cúi xuống, lặng lẽ, khoan thai bước. Đã bao lâu rồi, cái hình ảnh rất đẹp ấy, cái mầu áo dài trắng nổi bật trên nền đất đỏ, thấp thoáng ẩn hiện trong đám lau trắng, đã đi ngang nhà chúng tôi bao nhiêu chiều rồi mà chúng tôi không hề hay biết. Thật uổng phí! Chẳng là, cứ ba giờ chiều là chúng tôi đã túc trực quanh mấy cái bàn bi da để dành chỗ rồi chơi cho đến khi tắt điện mới mò về, thì làm sao có thì giờ để biết bên hàng xóm có người đẹp. Cái tên Ngà mãi về sau, theo dõi, lắng nghe mấy đứa em cô gọi mới biết. Từ ngày Nguyễn văn Ba chết chúng tôi buồn vì thiếu vắng một người bạn, nên không còn hứng thú trong những buổi lang thang nữa. Ngồi nhà suốt một tuần nên mới phát hiện ra bên hàng dậu có người ngọc. Cả ba : Sơn, Tâm và tôi bắt đầu theo đuổi. Nhưng cả ba đều không thành công. Lý do: tuổi trẻ ham chơi nên không bỏ hết thì giờ để đeo đuổi, thứ nữa là sĩ diện, quan trên trông xuống người ta trông vào, thầy giáo mà đi chọc gái thì ê càng quá. Tuy nhiên với tâm hồn nhạy cảm của người nghệ sĩ, Sơn đã thành công khi đưa tất cả những âm thanh mơ hồ của ngàn lau,của tiếng kèn đồng, tiếng chuông nhà thờ cùng dáng yểu điệu của cô Ngà hòa nhập với gió chiều nhè nhẹ để cấu thành chất liệu tuyệt vời tạo nên nhạc phẩm “Lời buồn Thánh”.

 

 

XUẤT XỨ VÀI NHạC PHẩM - NHữNG MốI TìNH -

 

MộT THOáNG MÂY BAY

 

Ngoài những nhạc phẩm như “Biển nhớ”,” Nhìn những mùa thu đi”,”Dã tràng ca”...Sơn sáng tác ở Quy Nhơn năm 62-64, “Chiều một mình qua phố”.”Lời buồn Thánh”,”Vết lăn trầm”...Sơn làm tại Bảo Lộc thì tôi biết rõ xuất xứ và thời gian như đã lượt qua ở trên, tôi còn biết thêm một vài nhạc phẩm khá hay liên quan đến những mối tình, mà anh gọi là “một thoáng mây bay” do anh kể lại, nay một chuyện, mai một chuyện. Thường thường những chuyện này được kể trong những chiều trời mây u ám, mưa rả rích, dai dẳng. Hai anh em chúng tôi đem đàn, sáo ra hòa điệu. Rồi cũng chán. Lại cà phê. Khói thuốc mịt mù, mờ khuôn cửa kính. Anh kể chuyện hấp dẫn, có duyên. Bất cứ chuyện gì anh kể tôi cũng đều thấy hay. Có khi khôi hài cũng rất dí dỏm. Vừa nói, vừa ra điệu bộ, làm cho câu chuyện rất sống động, lôi cuốn người nghe từ đầu đến cuối.

 

 

* Diễm của “Diễm xưa”

 

Hai chị em, người chị là Bích Diễm, người em là Dao ánh, Sơn kể, hai chị em đều đẹp và quí phái, nhưng tôi theo cô chị. Mối tình học trò kéo dài từ khi tôi còn ở Huế cho đến lúc tôi vào Sài gòn trọ học. Cha mẹ Diễm khó và không thích tôi. Nhưng tôi vẫn cứ đeo đuổi hình bóng của Diễm và Diễm cũng chưa tỏ vẻ gì xa lánh tôi. Năm đó tôi thi trượt Bac IỊ Diễm thi đậu, vào Sài Gòn để vào đại học Văn khoa. Còn tôi thì lại về Huế, bỏ ngang việc học vì gia cảnh. Phần buồn, phần tự ái tôi không còn liên lạc với Diễm nữa và Diễm có lẽ thấy tôi lâu quá không thư từ, thăm hỏi, nghĩ rằng tôi đã quên, nên Diễm cũng lơ luôn. Đâu biết rằng đó thời gian tôi đau khổ nhất. Tôi đã nén mọi khổ đau trong im lặng. Sự đau khổ và nổi nhớ nhung dày vò tôi từng đêm,tôi đã viết nên bài “Diễm xưa” để trút bớt nỗi đau khổ trong lòng. Nhưng lạ một điều là khi tôi viết xong nhạc phẩm này, lòng tôi lại thanh thản,nhẹ nhàng. Tôi cảm thấy vơi đi rất nhiều nỗi nhớ và tình yêu trong lòng tôi bây giờ chỉ còn một chút mong manh như sương, như khói. Nó không còn nồng nàn,mãnh liệt như trước. Một dịp tôi vào Sài Gòn, tìm đến cư xá Diễm đang nội trú với ý định tặng nàng bản nhạc để làm kỷ niệm một thời thơ mộng của tuổi trẻ, rồi thôi. Nhưng không gặp, tôi nhờ mấy người bạn gái đang đứng ở cổng trao lại giùm cho Diễm. Khi tôi đi được một quãng thì nghe tiếng Diễm từ trên ban công gọi theo “Anh Sơn! Anh Sơn ơi! Anh Sơn !”. Nhưng tôi không ngoái lại. Tôi cắm đầu đi thẳng. Tiếng gọi Anh Sơn, anh Sơn vẫn còn nghe văng vẳng sau lưng. Từ ấy đến nay, tôi tự nhủ lòng sẽ không bao giờ gặp lại.

 

 

* Tôn Nữ Bích Khê và Biển nhớ

 

Nhóm học sinh Nha Trang khăn gói ra Quy Nhơn học Sư phạm có mười một người, bảy nam và bốn nữ. Các nữ giáo sinh gồm có Mân thị Dưỡng (em gái kề của Mân Thiệu tức nhạc sĩ Thanh Châu,tác giả nhạc phẩm “ Thư gửi người lính chiến”); Nguyễn thị Tảo, Tảo học chung lớp Đệ nhất B3, Võ Tánh với tôi; cô Kiều thị Đợi và Tôn Nữ Bích Khê. Bích Khê có hai người em gái cũng tên Khê, đó là Thuần Khê và Cẩm Khê. Bích Khê dáng người nhỏ, tròn lẳn, nước da ngăm đen như Trịnh Công Sơn, thường đánh tóc rối thành một búi lớn ngược ra sau đỉnh đầu. Mang guốc cao gót, nhọn, hiệu Đakao, đi chân sáo. Đứng xa nhìn Bích Khê đi trông giống như con sáo nhỏ đang ngảy nhót trong sân. Cái búi tóc nhảy tưng tưng theo nhịp bước, người ta có cảm tưởng có lúc nó sẽ kéo người chủ nó té ngửa ra sau. Bích Khê không đẹp nhưng rất có duyên, quyến rũ. Bích Khê cũng ở trong ban hợp xướng. Người lĩnh xướng là Nguyễn thị Ngọc Trinh... Tôi không biết rõ chuyện tình của Sơn và Khê bằng ông Đinh Cường, mặc dù học chung hai năm với nhau. Bởi vì hầu như ngày nào cũng có nhiều cô đến nhà trọ của Sơn. Sau khi bản Biển nhớ được sáng tác và tập dượt để ra mắt buổi văn nghệ thì giáo sinh sư phạm mới lưu ý tới Bích Khê và bàn tán, vì tình cờ hay cố ý, Sơn đã viết “trời cao níu bước sơn khê” trong lời nhạc. Về sau, 1970, tôi được thuyên chuyển về Nha Trang, gặp lại Bích Khê nay đã yên bề gia thất, chồng nàng tên Chương, thợ sửa máy lạnh, có cửa hàng mua, bán - sửa chữa tại đường Quang Trung, đối diện với hiệu ảnh Photo Vỹ. Sau 1975, hai vợ chồng trở nên giàu có hơn xưa. ở Blao tôi có hỏi Sơn về sự liên quan giữa nhạc và người. Sơn nói chỉ là bạn như những người bạn khác. Chữ sơn khê chỉ là tình cờ.

 

 

* Nhìn những mùa thu đi

 

Bản “Nhìn những mùa Thu đi” cũng trong trường hợp tương tự. Trong lớp tôi đã có ba cô Thu rồi. Các lớp khác cũng hai hay ba Thu, nên không biết Thu nào đã đến với Sơn hay Sơn đã yêu Thu nào. Mỗi khi có cô Thu nào đi ngang, bọn chúng tôi hát ghẹo “Nhìn những lần thu đi, anh nghe hồn anh đau đớn...”. Mãn khóa, chia tay. Không ai có thì giờ để ý đến chuyện của ai. Chăm chú, hồi hộp đợi danh sách bổ nhiệm, xem cuộc đời đưa đẩy số phận mình đến phương trời nào.

 

 

* Ca khúc da vàng

 

Sau vụ bị rao tìm trên đài phát thanh Đà lạt và bị quở trách tại Ty, Sơn trở nên cần mẫn hơn, khuôn phép hơn. Sơn ít đi lại Sài Gòn - Đà Lạt. Thỉnh thoảng có đi thì cũng về kịp sáng thứ hai để đi dạy. Trong thời gian này Sơn nhận được rất nhiều thư. Phong nào cũng dày cộm. Sơn dạy buổi sáng, nên người nhận thư là tôi. Nhìn con dấu bưu điện tôi biết thư được gửi đi từ Huế. Đấy là thư bạn của Sơn... Từ lúc đọc những lá thư dày cộm đó, Sơn bỗng nhiên thay đổi hẳn tâm tính. Lúc nào cũng có vẻ bồn chồn, lo lắng. ít đi lang thang những buổi chiều nữa. Có lúc ngồi trước bàn, thẫn thờ, mắt đăm chiêu nhìn qua cửa sổ hằng giờ, yên lặng với khói thuốc. Có khi điếu thuốc từ lúc châm đến lúc tàn chỉ rít một hai hơi. Chiếc gạt tàn đầy ứ, tràn ra bên ngoài. Sơn mua khóa về khóa chặt va li để cất những thư ấy. Có cái Sơn đem ra sân đốt ngay sau khi đọc.

 

Sau đó, Sơn lại thường xuyên đi Đà Lạt hơn. Khi hai, khi ba ngày Sơn kể tôi nghe về một trang trại ở Phim Nôm, gần Đức Trọng, một quận của Tuyên Đức. Sơn ở đó với vài người bạn (Sơn không kể tên) bàn chuyện làm ăn. Có lần Sơn rủ tôi làm chung, mỗi tháng lương là mười ngàn.

 

Hết hè, tôi vẫn còn luyến tiếc thời gian ba tháng trôi qua quá mau. Trở lại căn phòng trên Bảo Lộc, tôi hết đổi ngạc nhiên, khi thấy Sơn đã có mặt ở đây rồi. Căn phòng bừa bộn, bẩn thỉu. Toàn là tàn thuốc. Bao thuốc Bastos xanh trống không xếp đầy chung quanh tường, cao gần tới đầu gối. Sơn nằm dài trên đi văng, mùng vẫn buông, ám khói vàng khè. Dưới gầm bàn, giỏ rác đầy ứ, toàn là giấy quay rô nê ô xỉn vàng, vo tròn, vất đầy mặt đất. Xác cà phê khô đóng mốc xanh, trắng vương vãi chổ này một nhúm, chỗ kia một tụm. Tôi nhìn Sơn ái ngại. Sơn xanh hẳn. Khuôn mặt hốc hác. Người đã ốm lại càng gầy thêm. Gầy rạc. Bộ đồ pijama trở nên rộng thùng thình, đen xỉn, nhàu nát. Có lẽ ba tháng nay không giặt! Nhưng nét mặt lại lộ vẻ vui. Vừa xếp dọn lại chỗ nằm của mình, tôi vừa trò chuyện với Sơn. “ Ông làm gì mà nằm ép rệp ở đây đến ba tháng lận? Không buồn à?”. Sơn phấn khích chìa tập nhạc ra khoe với tôi : “Công trình ba tháng đó”. Tôi cầm xấp bản thảo liếc qua trang đầu có nhan đề “Ca khúc da vàng”, lật thêm mấy tờ bên dưới lại thấy những tựa rất lạ: Gia tài của mẹ, Đàn bò vào thành phố, Người già em bé, Người con gái Việt Nam da vàng v.v... với những lời ca lạ lẫm, khác hẳn những lời trong tình ca đến 180 độ. Tôi ngờ vực có một cái gì đó đã thay đổi con người của Sơn nhưng chưa xác định được rõ ràng nó là cái gì.

 

Tối đó Sơn hát cho tôi nghe một vài bài tiêu biểu trong tập “Ca khúc da vàng”. Đến những đoạn như “gia tài của Mẹ, một bọn lai căng. Gia tài của Mẹ, một lũ bội tình” hay như “đại bác đêm đêm dội về thành phố, người phu quét đường dừng chổi lắng nghe” hoặc như “tôi có người yêu chết trận đêm qua, chết thật tình cờ”, tôi bỗng nổi da gà. Lời ca thật xúc động, nó xoáy sâu vào tim người nghe rồi chuyền lên óc làm cho rúng động tâm can, tỏa lan dần khắp cơ thể làm cho bải hoải tứ chi.

 

Dần dà trong bọn chúng tôi ai ai cũng biết Sơn vừa sáng tác một tập nhạc mới. Lại chia làm hai phe. Lúc đó đâu đã có từ “phản chiến” để chỉ loại nhạc này. Chúng tôi ngâm nga hát mỗi bài vài ba câu. Phe thích thì cứ “Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu, một trăm năm đô hộ giặc Tây,hai mươi năm nội chiến từng ngày”, ca cẩm suốt ngày. Phe chê thì bảo “ Xì...nhạc Việt cộng, cha nội Sơn theo Việt cộng rồi”. Tuy nhiên, sau đó lại quên lãng đi. Chúng tôi lại vẫn bù khú bi da, cà phê, xập xám, vui vẻ ồn ào như xưa.

 

Thời gian sau, Sơn rất bận rộn. Đi đi, về về Sài Gòn - Đà Lạt liên tục. Thường xuyên bỏ trường hơn trước, nhưng thời gian không lâu. Có khi hai, có khi ba ngày. Ông già Thống từ ngày được ông trưởng giáo hào phóng cho 100 điểm, há miệng mắc quai, không còn biết than thở với ai, đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Sơn cho tôi biết là đang chuẩn bị in tập “Ca khúc da vàng” và hé cho tôi biết thêm là giới sinh viên thích lắm, họ đang yêu cầu có những buổi hát ngoài trời gọi là “du ca”. Và Sơn cũng nói đến một vài cái tên sinh viên ... sẵn sàng giúp Sơn thực hiện những buổi trình diễn ấy. Những điều Sơn kể cùng những cái tên xa lạ không ăn nhập gì với đời sống đang tươi đẹp của tôi, nên từ tai này qua tai kia, chốc lát tôi quên hết. Khi Sơn đi, tôi còn khối bạn bè để vui chơi. Nào Tín, nào Đạo, Bạch, Lãng, Tâm mập, Tâm lùn, Hinh, Sang, Thao, Hiện, Rầm, Nhượng ...Tuần này xuống Tân Hà, đến nhà ông hiệu trưởng Ngọc, hạ cờ tây. Tuần sau kéo nhau vào ấp Lam Sơn, hai bên đường vào ấp, trồng toàn hoa đào, nên còn có cái tên thơ mộng là Đào Hoa thôn, đến nhà ông Tề ngắm phong lan. Lại có lúc, cùng các cô, chúng tôi dạo suối Đại Bình, cách Blao chừng vài cây số. Cứ thế tuổi trẻ của tôi,ngoài việc dạy dỗ các học sinh, đã trải qua những ngày tháng tươi vui, đáng sống ở cái quận lÿ bé nhỏ, mà mới ngày nào tôi gặp Sơn ở bến xe một buổi chiều cuối tuần đìu hiu có mưa rã rích,buồn thúi ruột.

 

 

CHIA TAY

 

Hè 1967, chúng tôi đang mỗi người một nơi nghỉ hè, bỗng đồng loạt nhận được điện khẩn của Ty, nhắn lên gấp để nhận lệnh nhập ngũ. Phía dưới còn bị chú hàng chữ : Nếu trình diện trễ hạn sẽ bị đưa ra trường hạ sĩ quan Đồng Đế. Thế là chúng tôi không hẹn mà gặp nhau một ngày tại Ty. Tay trái nhận lệnh Tổng động viên, tay phải nhận phong bì ứng trước một tháng lương để có tiền ăn đi đường, lên đường nhập ngũ. Không thấy Sơn đâu. Hỏi anh Thành phát ngân viên, anh cho biết Sơn đến hôm qua lãnh lương đi rôì. Tối hôm đó chúng tôi gồm: Đạo, Hinh, Sang, Nghị, Nhượng, Bạch, Tâm lùn, Ngọc (Lãng sốt rét, Thao què giò được miễn) và tôi, uống một bữa thật say. Ai cũng ví mình là Kinh Kha đang ở bên bờ sông Dịch một đi không trở lại. Chỉ tiếc không có ai là Cao Tiệm Ly thổi đưa khúc sáo lên đường. Chúng tôi đang lúc ngà ngà, ôm nhau hát bài “Những ngày xưa thân ái” của Phạm thế Mỹ, cứ lập đi, lặp lại điệp khúc “Chỉ còn tay súng nhỏ, giữa rừng sâu giết thù, những ngày xưa thân ái xin gửi lại cho nhau” rồi cùng nhau khóc, khóc như trẻ thơ, khóc tự nhiên không một chút xấu hổ. Sáng hôm sau tỉnh dậy chỉ còn lại vài mạng, say quá chưa tỉnh nổi, còn bao nhiêu thì đã đi rồi. Tôi ra bến xe, nhìn lại quang cảnh, vẫn y như cũ, không có gì thay đổi, nhưng hôm nay sao thấy buồn quá đỗi. Cái gì cũng có vẻ xa vắng, bơ thờ. Khi xe chạy ngang bờ hồ, tôi thì thầm “Giả từ Bảo Lộc mến yêu, biết bao giờ gặp lại nhau!”. Xe khuất dần, tôi cố ngoái lại lần chót , chỉ còn thấy ngọn cây khô chết giữa hồ. Nước mắt tôi lại ứa ra.

 

Nguyễn Thanh Ty

 

(tháng 9/2001)

 

họctrò


Về một tâm hồn nghệ sĩ

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


Trúc Chi

 

 

Tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau.

 

Tôi đây là một người nghệ sĩ. Cuộc đời đây, dĩ nhiên là tất cả những gì đã, đang và sẽ xẩy ra trên trái đất này, nhưng cuộc đời trong câu tôi vừa trích, còn là một thời kỳ đen tối của đất nước, cái đen tối sâu thẳm của một cuộc nội chiến mà hậu quả là cái nhức nhối trong những vết thương chung của kẻ thắng và người bại, của người có cầm súng và người không cầm súng.

 

Tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau. Người viết ra câu đó là Trịnh Công Sơn, một nghệ sĩ đã kiêm luôn thơ, nhạc và họa.

 

Trong bài viết này, tôi không nói về nghệ thuật hoặc kỹ thuật của anh vì ba lý do. Một, tôi tự xét không đủ kiến thức chuyên môn về họa và nhạc. Hai, cái đẹp và cái gợi cảm của lời và nhạc trong hàng trăm khúc thi ca của anh đã khiến cho hàng triệu quả tim phải rung động; bây giờ mà tôi lại dài dòng về cái mới mẻ, về âm điệu hoặc tiết điệu của lời ca thì lại dễ lọt vào những nhận định có tính cách phẩm bình suông về văn chương, vốn là một công việc tôi không thích làm. Lý do thứ ba, tôi muốn tìm hiểu thêm và dành nhiều lời hơn cho con người nghệ sĩ Trịnh Công Sơn. Tại sao?

 

Là bởi vì khi đã cảm và hiểu được tâm hồn nghệ sĩ này, thì những gì mà chúng ta yêu thích trong tác phẩm của anh chắc chắn sẽ đến với chúng ta dưới một trạng thái sâu sắc hơn và do đó thấm thía hơn đối với cảm thụ của chúng ta.

 

Trong quá trình sáng tác của Trịnh Công Sơn, anh và cuộc đời đã say mê nhau, đã vật lộn với nhau như thế nào để đến nỗi anh phải thốt ra câu:”Tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau”?

 

Thế hệ Trịnh Công Sơn vào đời giữa lúc có những con sóng lớn xoáy mạnh và cuốn phăng một số các nền tảng vững chắc tự ngàn xưa; chưa nói chi đến cái cụ thể của môi sinh bị tàn phá, di tích lịch sử bị xéo nát; chưa nhắc chi đến những cái tang của hàng vạn gia đình Nam cũng như Bắc. ở trong Nam, ít ra những người thân của một quân nhân tử trận còn có dịp, có thể gào lớn nỗi mất mát của họ trên đường phố, bên nghĩa trang; ngoài Bắc, những gia đình có con em “hy sinh”, lắm lúc chỉ biết âm thầm gạt nước mắt.); chưa nói chi đến những oan hồn của Tết Mậu Thân (1968) ở Huế, của Cải Cách Ruộng Đất trong vùng gọi là “giải phóng”, những vong linh dật dờ trên biển cả. Tóm lại, đi song song với sự trưởng thành của thế hệ ấy là cái khốc liệt ngày một tăng của tàn phá, của giết chóc, của oán thù.

 

Đã đành, Trịnh Công Sơn không phải là người duy nhất đã xúc động mạnh trước những thảm cảnh, những hãi hùng của chiến tranh. Có điều, ở nơi Trịnh Công Sơn thì anh hoa phát tiết ra ngoài, trời phú cho anh một khối tình, cái tài, cái khả năng - mà cũng là cái hệ lụy - diễn đạt cảm xúc, ý nghĩ và tư tưởng của anh với những phương tiện khác nhau, hội họa, âm nhạc và thi ca. Về tranh vẽ của Sơn, tôi chỉ được xem có một vài bức, mà chưa có dịp ngắm toàn bộ nên không có ý kiến chi. Nhạc của anh thường giản dị, dễ nhớ; cần phải rộn ràng - rất ít - tôi thấy nó cũng vui vẻ, nhí nhảnh nữa là khác; êm dịu, nhiều chỗ nhẹ nhàng mà gợi buồn là đặc điểm trong cung bậc của đa số các bài ca về tình yêu, tình người.

 

Đến như lời trong những ca khúc của anh, chỗ mà tôi căn cứ vào để khẳng định rằng anh là một nghệ sĩ chân chính, thì quả là đẹp, mới và đa dạng. Dở một tuyển tập nào của Trịnh Công Sơn, không cần phải hát mà cứ đọc lời ca, chúng ta sẽ gặp nhiều hình ảnh: khi buồn lê thê, khi nhẹ nhàng thanh thoát, lúc trầm thống sâu sắc, có chỗ gợi được cái mênh mông bát ngát của thiên nhiên, của cái dằng dặc dai dẳng (đặc biệt là của mưa) cũng như cái mong manh của vài hiện tượng thiên nhiên , có đoạn vút thẳng vào chỗ vô tận của không và thời gian, có những câu đưa về cái bé bỏng của con người đứng trước điều mà hơn 80 về trước nhà văn Hoàng Ngọc Phách đã từng gọi là cái tối vĩnh tối đại của hóa công , có những khúc dẫn về cái phù du của một kiếp nhân sinh. Riêng về cái cách - tôi nhấn mạnh chữ cách - mà anh kể lại kinh nghiệm sống của anh, hoặc trò chuyện với chúng ta qua lời ca trong mấy trăm ca khúc mà anh đã để lại, bóng bẩy thì bóng bẩy thật, nhưng bao giờ cũng gần con người trong mỗi chúng ta, con người với chuỗi vui buồn cười khóc luân phiên mà theo chúng ta từ thủa sơ sinh cho đến lúc trút hơi thở cuối cùng.

 

Một trái tim mềm nhạy cảm (tôi mượn chữ trong câu Một trái tim mềm trĩu nhớ thương của Vũ Hoàng Chương), một trí tưởng tượng giàu có và sang trọng, một suối tình rào rạt, những tia tài hoa bẩm sinh lóe sáng . Ngần ấy hẳn cũng đã đầy đủ cho người lữ khách này rong chơi trong thế giới của âm điệu, của sắc màu, của ngôn ngữ, đầy đủ khả năng để nói chuyện với cuộc đời, với chính mình như một tác gia.

 

Nhưng mà...hại thay! Chồng chất lên trên mớ hành trang thiên phú ấy lại là những điều trông thấy trong khói lửa giữa một quê hương bất hạnh: những hình hài không nguyên vẹn, những giòng máu hôi tanh, những thớ thịt cháy khét, những kiến trúc đổ nát, những rừng cây rực lửa, những giòng suối loang hồng, tóm lại, cái chết bất thường của sinh vật, thảo mộc và ngay cả cái chết của khoáng chất vô tri, bởi vì anh đã viết ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau.

 

Cái thấy đó buộc một người đa cảm như Trịnh Công Sơn phải tự đặt một vài câu hỏi về sự hiện hữu của chính mình, về nguồn gốc sự sống, và có lẽ quan trọng nhất đối với anh, câu hỏi về ý nghĩa cuộc đời. Những thắc mắc này, thường vẫn dẫn chúng ta đến tôn giáo. Sơn đã gõ cửa Thánh đường, Phật tự, sách vở Lão Trang, anh đã bước trên lối đi của một đôi niềm tin khác, nhưng mà cuối cùng có vẻ như anh không hoàn toàn nương vào một tôn giáo nào. Về điểm này, tôi đã có nói qua trong một bài viết gần đây về Trịnh Công Sơn (Văn Học số 181) , xin được phép nhắc lại:

 

“Điều tôi tạm gọi là cái “loay hoay siêu hình” của anh nó lướt qua nhiều niềm tin được nhắc đến qua thuật ngữ của Phật giáo, Thiên Chúa giáo, Lão Trang mà Sơn đã sử dụng trong ngôn từ của anh.

 

Cát Bụi Mệt Nhoài chăng? Thượng Đế của Thiên Chúa đã chẳng tạo ra con người từ một nắm đất là gì? Cái phù du của đời người nó nhắc nhở rằng một ngày nào đó ai cũng trở về với cát bụi. Dấu chân địa đàng chăng? Đặt câu hỏi đó là nghĩ ngay đến Thiên Đàng của chúa Ki-Tô. Ta thấy em trong tiền kiếp có nghĩa là thấy người yêu trong luân hồi vô tận. Tìm trong vô thường có đôi giòng kinh...Thì đó, tiền kiếp và vô thường là những đóa hoa đượm hương giải thoát luôn hé nụ trong vườn Tứ Diệu Đế của Đức Thích Ca. Không có cái chết đầu tiên...mà cũng không có cái chết sau cùng... hình như nhuốm chút vô thuỷ vô chung của vũ trụ Trang Tử. Một cõi đi về... loáng thoáng hình bóng của sinh ký tử qui, của sống gửi thác về trong tín ngưỡng cổ truyền. Nhưng mà về đâu?”

 

Có lẽ anh cũng không có một câu trả lời dứt khoát cho chính mình nên suốt đời anh luôn giữ cái nhìn vọng về, cái khắc khoải hướng tới con đường dẫn đến Tuyệt Đối ở trên đó, nói như Hàn Mặc Tử, càng đi càng thấy ớn lạnh. Trong toán học có một loại đường cong gọi là a-xem-tô-tơ (asymtote) tiến sát dần mãi một đường thẳng khác cho đến vô tận mà không bao giờ gặp nhau, giao nhau, tôi nghĩ có thể dùng hình ảnh này để diễn tả niềm khát khao Tuyệt Đối - không bao giờ có thể nắm bắt được - trong lòng người nghệ sĩ này. Chính vì vậy nên Trịnh Công Sơn luôn sống trong và sống với nỗi cô đơn của mình. Vì ngoài cái Tuyệt Đối xa vời ấy, anh không biết bám víu vào cái gì nữa, ngay cả hạnh phúc trong tình yêu, tiền tài, danh vọng cũng không giúp gì cho người nghệ sĩ trên lối đi vô tận ấy, cũng không xoa dịu được một mảy may cái khắc khoải trong chuyến độc hành này. Chợt thấy thiên thu là một đường không bến...Bên đời quạnh hiu. Chất nghệ sĩ trong tâm hồn Trịnh Công Sơn phần lớn được nuôi dưỡng bằng niềm khát khao và nỗi cô đơn ấy.

 

Để lấp cái trống trải, để sưởi ấm niềm cô đơn, anh chỉ còn biết yêu cuộc đời này, yêu thiên nhiên, yêu từng chiếc khăn tang, từng mái tóc, từng giọt nắng, từng hơi sương.Yêu mà vẫn không quên được cái đau làm người, cái đau làm người Việt Nam trót sinh trong khói lửa.

 

Có lần, trên căn gác của anh ở đường Nguyễn Trường Tộ, Huế, chúng tôi chuyện trò lan man...thời cuộc, bom đạn, văn chương. Vào lúc chúng tôi đang kháo nhau về cái hay của đoạn biệt ly trong Chinh Phụ Ngâm với câu thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu/ ngàn dâu xanh ngắt một màu...tự nhiên tôi thèm nghe hát. Tôi nói với Sơn:

 

“Mình thích nghe bài Như Cánh Vạc Bay.”

 

Sơn vừa nhấc cây đàn ghi-ta vừa bảo tôi:

 

“Thôi, mình đệm, ông hát đi.”

 

Tôi hát không hay ho gì, nhưng cao hứng ừ luôn. Đến cái câu từ lúc đưa em về là biết xa nghìn trùng, có lẽ đang nghĩ đến mấy khổ song thất lục bát kia trong Chinh Phụ Ngâm, tôi “mạn phép” tác giả mà hát từ lúc đưa em về lá biếc xa nghìn trùng. Sơn gật gù rồi cười:

 

“Ví người đẹp với chiếc lá biếc, cũng lạ. Được lắm. Nhưng mà ông biết không, nó mất cái đau của mình.”

 

Tôi kể mẩu chuyện trên đây để dẫn chứng cho cái nhạy cảm của anh không những đối với chữ nghĩa mà còn đối với niềm đau của chính anh, niềm đau mà cuộc đời đã dành cho anh.

 

Anh thích làm một tên hát rong. ở thời bình, với cái chất nghệ sĩ ấy trong người, có thể anh đã băn khoăn, như nhiều văn nghệ sĩ khác đã từng băn khoăn, về cái ngắn ngủi của một kiếp sống bên cái vô lượng của ngày tháng; ở thời bình, chắc anh đã có được một cuộc sống nội tâm ít sóng gió hơn. Tôi nghĩ Trịnh Công Sơn không mong gì hơn là có được một cuộc sống bình thường, dùng tài hoa thiên phú như phương tiện để làm tròn cái thiên chức của một người cảm được, ghi nhận và kể lại kinh nghiệm sống của mình. Giản dị vậy thôi.

 

Nhưng mà cuộc đời, như tôi vừa nói trên, cuộc đời với cuộc nội chiến Việt Nam, không để cho anh được yên, nó dằn một khối đau nặng như trái núi lên quả tim của anh. Sơn yêu đời tha thiết, đòi đời để cho anh được thanh thản. Đời yêu anh bằng cách đem lưỡi dao chiến tranh mà cứa vào cái nhạy cảm của anh để giúp anh lịch nghiệm chỗ tận cùng trong khổ đau của riêng anh, của người Việt, của con người. Mối tình ấy quả có thắm thiết và dữ dội.

 

Nhưng mà cuối cùng, như Sơn nói, có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau. Cuộc đời biết rằng không thể dày vò anh hơn được nữa (đôi tay nhân gian bây giờ đã độ lượng), còn riêng anh, anh cũng đã biết rằng cuộc đời là như-vậy-đó-rồi, không thay đổi được. Sự tha-thứ-nhau này, những phút ngưng-đòi-hỏi-nhau này, dẫn đến nhiều hình ảnh nhẹ tênh, thanh thoát trong một số ca khúc của anh. Nhưng mà phảng phất đâu đó trong một cõi đi về trong trên đôi vai ta hai vừng nhật nguyệt vẫn là một vương víu - có khi rất mong manh - với nhân thế, bởi vì anh biết rồi mai sẽ ra đi, dù nhớ thương con người. Chút vương víu ấy mà tôi gọi là mối hoài tư của anh, chính là dư ba của nỗi đau dai dẳng mà cuộc đời đã để lại trong tâm hồn anh như một nốt nhạc dài triền miên trôi qua suốt hầu hết các ca khúc, cái nốt nhạc đã giúp tạo ra một người nghệ sĩ xứng đáng với danh xưng nghệ sĩ.

 

Hiểu được niềm đau của anh, hiểu được nguyên nhân của niềm đau rồi, tôi nghĩ chúng ta không cần đòi anh phải trần tình hay biện minh cho hành trạng của anh. Nếu người đời có hỏi anh tại sao thế này, tại sao thế kia, tôi chắc chắn Sơn sẽ có hai cách trả lời. Một, anh im lặng. Hai, anh sẽ nói:”Cứ nhìn toàn bộ tác phẩm của tôi.”

 

Là vì người nghệ sĩ nói chuyện với cuộc đời bằng tác phẩm của mình. Là vì trong chốn sâu thẳm cùng tột của tâm thức mình, khi sáng tác, người nghệ sĩ chân chính - tôi nhấn mạnh chân chính - chỉ thủy chung, sống chết với nghệ thuật của mình mà không bận tâm với bất cứ một thứ nào khác. Mọi sắp xếp của người đời đưa một nghệ sĩ vào trường phái này, phe phái nọ đều vô nghĩa nếu những nhận định về tác phẩm không cùng một âm thoa (diapason) với nhịp đập trong tim của chính người nghệ sĩ ấy, bởi vì sáng tạo nghệ thuật là bóc lớp vỏ ngoài, là lột trần quả tim của mình cho cuộc đời thấy, và có lẽ quan trọng hơn nữa, cho chính mình xem.

 

Trịnh Công Sơn là một nghệ sĩ thành thật với chính mình, thành thật với cuộc đời. Anh không làm dáng. Anh lấy trái tim anh mà sáng tác. Anh lấy tấm lòng của anh mà đến với cuộc đời. Chúng ta có đến với anh cũng nên đến với một tấm lòng, với trái tim chúng ta, tôi nghĩ đó là lối tiếp cận giản dị nhất để bắt được cái hay cái đẹp trong những gì mà anh đã vắt ra từ những khổ lụy mà anh đã lịch nghiệm.

 

Trúc Chi 9/2001

 

 

 

 


Về Nơi Cuối Trời

Hoàng Công Luận

 

 

 


(tặng cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn)

 

Đêm ta về, ta nằm nghe đời quạnh hiu

Ở chốn nhân gian có người đi về

... Về nơi cuối trời

Giọt nước mắt rơi khóc người âm thầm

Từ bỏ cuộc chơi

Ta về nơi đây

Anh về một cõi mù khơi cuối chiều

Đi đâu mà vội

Đi đâu nắng vàng đã tắt

Đi đâu sao vội

Ra đi cuối trời

 

 

Trần Dương


Về Nơi Xứ Lạ

(chưa biết)

 

 


Yêu dấu, biển rộng thênh thang

và những đàn chim bay về phương nao

Yêu dấu, cuộc tình đôi ta

là áng mây nhẹ bay trên trời cao

cầu mong mối duyên tình luôn vững bền,

giấc mơ này luôn thắm thiết,

đừng xa em nhé tình ơi!

 

Yêu dấu, tình hè mong manh

biển vắng tìm quên bên bờ thương đau

Yêu dấu, mộng đẹp tan theo bọt sóng

ngày qua muộn phiền

những con thuyền muôn sắc màu,

đã xa dòng sông dĩ vãng,

tình em sẽ còn đây

 

Đêm nay trong cô đơn

ta gọi nhau tình yêu rã rời,

cho em thôi theo

cơn mơ về nơi xứ người,

Cho đôi tay trong tay hân hoan

tình yêu xuống đời

Trong không gian bao la sẽ

có những cánh hoa nhẹ rơi

 

Yêu dấu, kỷ niệm xa xưa

biển vắng rồi theo cơn mộng qua mau

Yêu dấu, đừng rời xa em vì nếu

ngày mai đổi thay

Vắng anh lệ rơi ngỡ ngàng,

nhớ đêm nào bên trăng sáng,

tình ta vẫn còn đây.

<font color=green>Mưa Ngâu</font>


Về Quê

Phó Đức Phương

 

 

 

 


Theo em anh thì về

Theo em anh thì về thăm miền quê

Nơi có một triền đê có hàng tre ru khi chiều về

Ơi quê ta bánh ta bánh đúc

Nơi thỏa thơm đồng xanh trái ngọt

Nơi tuổi thơ ta trài qua đẹp như giấc mơ

Ơi quê ta dầu sương dãi nắng

Phiên chợ nghèo lều mái tranh xiên

Kìa dáng ai như dáng mẹ dáng chị tôi

 

Đưa nhau ta thì về

Đưa nhau ta thì về nơi mẹ đưa nôi

Nơi sáo diều chơi vơi

Với dòng sông bên lở bên bồi

Bao nhiêu năm theo dòng đời đua chen

Phiêu bạt chốn phồn hoa cát bụi

Đôi khi cánh cò xưa lạc vào giấc tôi mơ

Nước qua cầu thời gian trôi mau

Nơi bền lâu là nơi lắng sâu

Thiếu quê hương ta như về ta về đâu ?

 

Ơi quê hương ta bánh đa đúc

Một chiều bưng bát cơm quê

Rưng rưng ta hát giọng quê dãi dầm ...

 

 

tvmt


Về Quê Ngoại

Hàn Châu

 

 


Êm đềm ...

 

Anh xin mời em đi về miền quê xa lắc lơ

Nơi quê hương anh có hàng dừa xanh,

Có ngàn câu hò thắm tình dân tộc.

Anh xin mời em đi về quê ngoại một lần thôi,

nơi anh chào đời Ngoại ru bùi ngùi bao năm vất vả mưa nắng ngược xuôi.

 

Qua bao ngày thơ kỷ niệm mộng mơ anh đã ghi,

Bao nhiêu năm qua chẳng về làng quê

Chắc ngoại đã già, tóc bạc da mồi.

Ơi quên làm sao kỷ niệm êm đềm của tuổi thơ

Anh mơ từng mùa, cơn gió dật dờ ru anh giấc mộng thiêm thiếp vào mơ

Đây là quê hương anh một giòng sông xanh nước chảy êm đềm.

Đây là nhịp cầu tre nối liền hai thôn sớm nắng chiều mưa.

Hôm nay anh về vun lại hàng cau tháng năm dãi dầu cằn cỗi từ lâu

Cho anh sống lại tuổi thơ ban đầu đã mất từ lâu.

Em vui nhiều không ? khi mặt trời lên trên khóm tre

Con chim xinh xinh nó chuyền cành me, xuống đậu sau hè uống giọt nắng hồng.

Em thương nhiều không ?

Lưng ngoại đã còng vì thời gian,

Quê hương đời đời câu hát ngọt lời

Anh vui sống lại như máu về tim


Về Sống Một Mình

Hoàng Quốc Bảo

 

 


Quá khứ đã chẳng còn

Tương lai thì chưa tới

Kẻ thức giả sống an trú vững chãi

và thảnh thơi trong giây phút hiện tại...

(Kinh Người Biết Sống Một Mình - Nhất Hạnh dịch)

 

 

Người về phương ngoại phương

Sông xa cần chi thuyền

Miệng cười ngoan đầu non

Hoa bay lạc nỗi niềm...

 

Người về quên ngày qua

Người về quên ngày mai...

 

Người về không chờ ai

Tơ sương sạch dấu hài

Một mình chia niềm vui

Thênh thang cùng núi đồi

 

Người về thôi chờ mong

Ngồi lại bên dòng sông...

 

Ngày nào sông một lòng xanh

Hoa trôi trôi đầu ghềnh

Ngày về sông vẫn còn xanh

Trôi kia hình huyn hình.

 

Bầu trời chim đã bỏ đi

Chim ơi lưu dấu gì

Lững lờ mây trắng từ khi

Vô tâm theo người về..

Hoa Biển


Về Tây Đô

Khanh Phương

 

 


Chiều Tây Đô, bên bến Ninh Kiều

cà phê giọt ấm, ấm áp môi em

Bàn tay đan, đan suối tóc mềm

để mai lại nhớ, nhớ dáng em yêu

Cầm tay em, mơ những ngón dài

nụ hôn nồng thắm, thân thiết trao ai

Vòng tay ôm, ôm vóc dáng người

Để mai lại nhớ, đã trót yêu em

 

ĐK:

 

Tây Đô phố đã lên đèn

Hậu Giang sông nước êm đềm

Cần Thơ thành phố của em

 

Em đi lá vẫy tay chào

Đường thân hôn bước chân nào

Lời yêu sưởi ấm lòng nhau

 

Dòng sông xanh, xanh những bóng dừa

Màn đêm nhẹ xuống, bóng dáng em mơ

 

Ngồi bên em, trao hết ân tình

Để mai còn nhớ, nhớ mãi Tây Đô

 

 

(lập lại ĐK....)

 

Ngồi bên em, trao hết ân tình

Để mai còn nhớ, nhớ mãi Tây Đô....

Quốc Dũng hòa âm, Khắc Dũng trình bày

©¿®


Về Thăm

Nhật Vũ

Thơ: Yến Nhy

 

G Maj_4/4 _Slow

1.

Về thăm quê mình đi anh

Quê hương quên dứt sao đành

Về thăm cay lành trái ngọt

Và thăm người em gái tóc xanh

 

2.

Về thăm quê mình đi anh

Cố đô mùa mưa tháng lạnh

Đất còn thở ấm hơi anh

Bài thơ nón lá nghiêng vành

 

ĐK:

Anh còn nhớ sương mù Đà- Lạt

Anh có quên nắng ấm Nha -Trang

Hà Tiên non nước mơ màng

Mời anh về uống nước dừa Trúc Giang

 

3.

Về thăm quê mình đi anh

Về ăn bưởi ngọt Biên Hoà

Mận Trung Lương, xoài Xuân Lộc

Sầu riêng cam quít Lái Thiêu

 

4.

Về thăm quê mình đi anh

Bao la lòng đất quê em

Dù xa xôi dù cách trở

Nhớ về thăm quê nghe anh

Khung nhạc

NV


Về Thăm Đất Mẹ

(chưa biết)

 

 


Một ngày nào về thăm đất mẹ

Đường về mưa bay giăng mắc lối đi

Còn tìm đâu xanh xanh hoa cỏ

Tìm đâu đêm đêm trăng tỏ

Tìm đâu tiếng ru vào môi

 

Còn tìm đâu tìm đâu mái nhà

Còn tìm đâu ngôi trường cũ mến yêu

Còn tìm đâu mây buông tóc xõa

Còn đâu em thơ nho nhỏ

Còn đâu tóc sương mẹ già

 

ĐK:

Gió cuốn nước chảy lạnh lùng

Đường về muôn lối biết đi tìm đâu ngày thơ

Lặng nhìn mưa, mưa rơi nức nở

Mây tím xây thành, buồn dâng dâng lên ngất trời

 

Ngày thời ơi đã qua mất rồi

Còn niềm tin trong lòng vẫn nở hoa

Còn dìu nhau đi trong mưa gió

Dìu nhau trong cơn giông bão

Dìu nhau dắt nhau vào đời


Về Thăm Mái Trường Xưa

Trịnh Công Sơn

 

 

 

 


Về đây đứng bên mái trường xưa

Thấy như mình trôi trong ngày cũ

Bồi hồi nhớ tiếng nói thầy cô

Thoáng trong lòng một nỗi buồn qua

 

Bao nhiêu tiếng cười ngày xưa ấy

Vang trong lớp học sân trường

Như vách đá còn vang vọng mãi

Lời chim muông reo trong nắng

Ai mang đến gần trời lưu luyến

Mà cứ yêu thương nhau hoài

Bao nhiêu nét mặt của ngày tháng

Sao không lúc nào nhạt phai ?

 

Bao nhiêu tiếng cười ngày xưa ấy

Vang trong lớp học sân trường

Như vách đá còn vang vọng mãi

Lời chim muông reo trong nắng

Ai mang đến gần trời lưu luyến

Mà cứ yêu thương nhau hoài

Bao nhiêu nét mặt của ngày tháng

Sao không lúc nào nhạt phai ?

 

 

 

( chép từ CD "Vẫn có anh bên đời" Ý Lan và Tình Khúc Trịnh Công Sơn. Diễm Xưa Production phát hành 1992)

 

 

Xin mời vào đây nghe Ý Lan hát:

 

http://inthenight.net/ylan_vethammaitruongcxua.ram

 

 

 

Hư Vô


Về Thăm Quê Anh (chưa chép)

Lam Duy

 

 

 

 


Bản nhạc có nốt


Về Thuở Hồng Hoang

Trần Duy Việt

 

 

 


PK1:

Giữa căn phòng mờ khói thuốc bay

Giữa căn phòng đầy môi mắt say

Xác thân ngạt ngào rót ân tình đầy

Níu thân nhau vào trong ngất ngay

 

PK2:

Giữa căn phòng tình rất nên thơ

Giữa căn phòng đời như giấc mơ

Đếm bao ngày dài, đếm bao đợi chờ

Níu thân nhau về thưở hồng hoang... (Hết)

 

ĐK:

Đến trao nét đậm đà

Chan chứa mặn mà

Nhung nhớ thật thà

Khi đi vào đời nhau

 

Đến êm ái giọt tình

Đêm vắng nặng hình

Đêm biết đời mình

Một tình yêu là đây...

 

(Hát lại PK2 và hết)

 

Sơn Nguyễn


Về trịnh công sơn (nguyễn vy khanh)

Trịnh Công Sơn (Bài Viết)

 

 


nguyễn vy khanh

 

Về Trịnh Công Sơn, có 2 điểm chính tôi nghĩ nên để ý khi phê phŸn ông :

1. Trịnh Công Sơn là VC hay làm tay sai cho VC? Thật ra Trịnh Công Sơn cũng như cŸc nhà văn thơ Thế Nguyên, Trần Vàng Sao, Tiêu Dao,... đều bị CS Bắc Việt lợi dụng (Cũng như Mặt trận GPMN bên chính trị) . CŸc nhà văn này có thể viết theo lý tưởng phản chiến hay vì công bình x hội, nhưng sau 30-4-75 đều tht vọng, bị ruồng bỏ như Thế Nguyên chết trong nghèo đói, v.v...

Thứ nữa, hy đề cao cảnh giŸc khi đọc sŸch bŸo trong nước. Nhà văn Vũ Bằng, hay Phạm Ngọc Thảo, ... được CSVN nhìn nhận là đảng viên CS khi họ ... đ chết, có thể là trò mây mù hay lôi kéo theo "cŸch mạng" để tô hồng điểm phn "chính nghĩa" của CS. Trong cŸc tuyển tập kỷ niệm chiến thắng 30-4-75 như Chung Một Bóng Cờ hay Nhìn Lại Một Chặng ‡ường 25 Năm Văn Học (1954-1975), trong nước ghi tên nhiều người như Jean-Paul Sartre, ‡ông Hồ,... hay tuyển in lại bài viết của nhiều văn nghệ sĩ không Cộng tí nào như Võ Hồng, Diễm Châu, Phan Du, Bình Nguyên Lộc,... Không lẽ chúng ta xem những người này là CS cả sao?

Chiến tranh đ dứt từ 26 năm nhưng những trận chiến tình bŸo và hỏa mù vẫn còn tiếp diễn! Vả lại ai là CS, ai theo CS,... đối với nhiều ngươì, vẫn phải chờ thời gian trả lời !

2. Không thể vì nghi vn nói trên mà xóa bỏ tŸc phẩm văn nghệ của Trịnh Công Sơn. Cũng như Văn Cao từng dùng súng lục Ÿm sŸt nhiều người không theo Việt Minh ở Hà Nội những năm 1946, my ai nghĩ đến tẩy chay Văn Cao !

Vì vậy phải ghi công Trịnh Công Sơn cũng như nhiều văn nghệ sĩ khŸc như Phạm Công Thiện, Thanh Tâm Tuyền, Bùi GiŸng,... đ làm giàu ngôn ngữ văn chương với ngôn ngữ nhạc của ông. Riêng Trịnh Công Sơn đ làm mới ngôn ngữ qua cu trúc, hình ảnh cũng như những "ý tại ngôn ngoại" bí ẩn của con chữ !

 

Nguyễn Vy-Khanh

24-4-01

 


Về Trong Suối Nguồn

Trịnh Công Sơn

 

 


Quê hương trẻ mãi như tâm hồn thiên nhiên,

Em đi qua đó không bao giờ muộn phiền.

Xanh xanh cây lá biển hát chiều mưa.

Quê hương nằm thức bên bờ biển bao la,

Sau cơn chinh chiến núi non vẫn mượt mà,

Bay đi trong mưa nắng những câu chuyện thần tiên.

Từ nghìn xưa lúa reo trên đồng,

Lời ca dao hát trong nhân gian,

Tình nnẹ như cánh chim cò trắng,

Chở chiều vàng đi đã bao nghìn năm.

Tìm về trong suối nguồn,

Trái tim bốn mùa vẫn dịu dàng ngân,

Bao nhiêu mùa gió bay trong lòng quê hương,

Mang qua bao thôn xóm những câu chuyện ngày thường,

Cho em yêu mãi nhé những tâm hồn cỏ non.

 

 

 

lys


Về Với Anh

Bảo Chấn

 

 


Jazz ballad

 

Về với anh, biển xanh lắm

Về với anh, ngày nắng trong

Về với anh bên bờ cát êm

Để sóng ôm ta và sóng đưa ta về mãi khơi xa

Về mãi khơi xa...

 

Về với anh, biển xanh mát

Về với anh, ngày nắng thu

Về với anh bên bờ sóng xô

Để sóng ôm ta và sóng ru, để sống cho nhau

Để vơi thương nhớ...

 

Bờ cát trắng vẫn lấp lánh dấu chân em ngày ấy. Hmmm...

Sóng vẫn hát mãi câu ru em ngày ấy. Hmm

Sóng hát...

 

Về với anh, biển xanh lắm

Về với anh, ngày nắng trong

Về với anh bên bờ cát êm

Để sóng ôm ta và sóng đưa

Về mãi nơi chân trời biếc mênh mông khơi xa.....

Thương Ai


Về Với Em

Anh Quân

 

 


Đêm nay một mình em lang thang trên phố dài

Nhìn về phương trời nao

Lòng ngập tràn niềm nhớ thương

Và nhớ ngày nào đôi ta vai kề vai

Cầm tay nhau bước trong cõi mộng

Từ ngày anh vắng xa

Lối cũ âm thầm lẻ loi buồn

Chỉ một mình em

Cô đơn bước trong màn đêm

Gọi thầm tên anh

Cho vơi đi bao nhớ nhung...

 

Một ngày xa nhau như nghìn năm

Người nơi đâu hãy về đây

Hãy quay về với em

 

Người yêu hỡi

                  Anh ở đâu

Có biết em đang ngóng chờ

Từng ngày qua trong mộng mơ

Thầm nhớ thương ngập tràn trái tim

Giờ này anh đang ở đau

Có nhớ em không hỡi người

Dù xa nhau xin đừng quên

Tình vẫn mãi nồng nàn đắm say nhé anh ...

 

Này gió hãy mang lời nguyện cầu đến anh

Này mây hãy nhắn dùm em nhớ anh nhiều

Từng ngày dài xa nhau

Mong chờ anh sẽ quay về với em ...

 

 Ca sĩ Mỹ Lệ trình bày trong CD cùng tên

Hoài Thương & tvmt


Về Với Mẹ Cha

Nguyễn Đức Quang

 

 


1.

Từ Nam Quan, Cà Mau

Từ non cao rừng sâu

Gặp nhau do non nước xây cầu

Người thanh niên Việt Nam

Quay về với xóm làng

Tiếng reo vui rộn trong lòng

 

ÐK:

Cùng đi lay Trường Sơn

Cùng đi xoay Hoành Sơn

Cùng đi biến rừng hoang ra lúa thơm

Vượt khơi ra đảo xa,

Lướt ngàn nước sang nhà

Ta đắp bồi cho Mẹ Cha

 

2.

Nhìn non sông tả tơi

Tình quê hương đầy vơi

Người thanh niên Việt Nam ngậm ngùi

Chờ chi không vùng lên

Thiết tha với dân lành

Cứ co ro ngồi sao đành (ÐK)

 

3.

Nào anh em cùng nhau

Người trước lo người sau

Cùng đi cho quên hết tiếng nghẹn ngào

Ðường gân căng bàn tay

Mắt trong như sao trời

Nơi quê hương là sáng ngời (ÐK)

 

4.

Mặt lem nhem mồ hôi

Còn lưng tê bờ vai

Lòng lâng lâng ta thoáng thấy tương lai

Một tương lai thảnh thơi

Nắm tay nhau nô đùa

Nước non ta tươi đẹp rồi (ÐK)

 

 

Tài liệu: Tập nhạc Trại Hè Ðất Nước - Nessonvaux 7/75 . Lực lương Sinh Viên Việt Nam Chống Cộng tại Liège – Belgique .

Hư Vô, tvmt và PAD


Về Với Non Sông

Hoàng Việt Khanh

 

 

 


Về nối lại một tình non sông

Ta chung dòng máu cháu con Lạc Hồng

Về nối lại nhịp tình anh em

Thắp sáng cho đời một ngọn lửa thiêng

 

Về góp lại một trời bao la

Mây giăng tình núi, sóng khơi tình người

Về nói lại chuyện ngàn năm qua

Cho quê hương này còn mãi trong ta

 

ĐK:

 

Kết lại, bàn tay kết lại

Tay trong tay, nối vòng nhân ái

Kết lại, niềm tin kết lại

Góp gió cho đời làm bão lên

 

Hoài Thương


Về Với Yêu Thương

Nguyễn Trung Cang

 

 


Em nghe chăng từng đêm bao cung tơ dịu êm

Bao câu ca gọi ai về bên nắng mai

Trong không gian lặng im anh rung lên nhịp tim

Em nơi phương trời nao về mau hỡi em! quay về mau!

 

Vượt những giông tố u ám bao phủ đêm đen tình vẫn sáng

Vượt những đau đớn tan nát trăn chối chia xa tình vẫn sống

Hãy lướt qua giữa đêm tối, mưa gió em ơi! tìm lại nhau

Hình bóng em vẫn rực rỡ mãi mãi không gian và thời gian

tvmt


Vết Bụi Thời Gian

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Minh Khang

 

Một mình em đi trong sương gió

Buốt giá đôi môi lạnh câm

Đêm vắng ánh trăng mờ khuya

Nghe tiếng chuông xa vọng nơi giáo đường

 

Còn đó câu kinh ngày xưa

Ngọn nến cháy trong vườn hoang

Thắp sáng thiên thu bụi thời gian

(Sưởi ấm tháng năm bụi mờ thời gian)

 

Bạt ngàn câu hát vu vơ đến thật xa

Ấm lại nỗi đau cõi tình

 

Để dĩ vãng ngày xưa xóa tan ưu phiền

Như cánh hoa úa phai giấc thiên thu

Tình trong sỏi đá bụi mờ lối mòn xưa

Dáng hình ở đâu phương nào

Dù tình đã đổi thay

Trái tim vẫn luôn mong chờ

Như khách đa đoan ôm giấc mộng thần tiên

 

 

tvmt


Vết Buồn

Hoàng Song Nhy

 

 


(1968)

 

Một mùa Xuân qua đời, còn băng giá trong tôi

Tiếng cười chừ héo hắt đôi môi

Rồi thời gian xa xôi…buông trôi.

Cung đàn buồn ai trót trao ai

Để nghe tiếng tơ thở dài.

Cuộc tình nào mê giữa cơn say, lời hẹn hò còn mãi đâu đây

Trong kiếp này và cho mai sau…

 

Một vòng tay rã rời, mùa Xuân chết trong tôi

Aân tình là chiếc bóng xa xôi

Còn gì đâu Em ơi, Em ơi!

Xin đừng để lưu luyến cho nhau

Hỡi đôi mắt-thiên-thần-sầu

Mà nhạc buồn vương vấn đôi mi

Mà ngàn đời còn khóc chia ly

Ngăn cách rồi, mùa Xuân ra đi.

 

Từng giấc mơ đưa nhau về ủ kín tâm hồn

Dòng sông xưa còn đó, bóng trăng xanh lunglinh mơ hồ hình dáng ai

Còn nhớ mãi nhớ nhớ hoài.

Nhưng tình nào không nhạt phai, vì lòng người ưa đổi thay

Trời còn mây bay, mây u hoài, vương vương dài

Cho lòng buồn riêng ai.

 

Còn lời ru êm đềm, chìm trong tiếng mưa đêm

Aâm thầm buồn như bước chân Em

Một ngày đi xa thêm xa thêm

Thôi! Còn nhìn chi nữa Em ơi!

Hỡi đôi mắt-sa-mạc-buồn

Mà ngàn đời anh vẫn không quên

Từng giọt sầu xa vắng mông mênh

Oâi nỗi buồn nghìn năm không tên!

 

Hoa Biển


Vết Chân Thời Gian

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

LV: Bảo Đăng

 

 

Khi mùa đông buốt giá qua đây.

Công viên vắng đôi tình nhân ấy.

Nay về đâu hỡi những tiếng yêu xưa chỉ còn riêng tôi xót xa.

Em giờ đây đã khuất trong mưa, tôi lê bước trên hè phố xưa.

Tìm lại trong mơ những phút mong chờ tình yêu về đâu hỡi em.

 

Thời gian chưa xóa một bóng hình, người có biết trái tim ngày xưa giờ đây hằn lên nỗi đau, phút giây ngày nào cùng người, tìm về trong đêm mùa đông, dĩ vãng nơi xưa tầm tay.

 

Người đi xa mãi quên lối về, người có nhớ tiếng yêu nồng say mà sao lòng mau đổi thay.

Nếu mai tình cờ gặp lại lặng nhìn nhau trong niềm đau.

Hãy cố xóa dấu vết xưa bình yên, tình như chiếc lá cuốn theo bước chân mùa đông.

Lâm Hùng & Yến Khoa song ca

Hoài Thương


Vết Chân Tròn Trên Cát

Trần Tiến

 

 


Vết chân tròn vẫn đi về trên con đường mòn cát trắng quê tôi

Anh thương binh vẫn đến trường làng

vẫn ôm đàn dạy các em thơ bài hát quê hương

 

Bài hát có ngọn núi quê anh xa vời

Bài hát có đồng lúa miên man câu hò

Bài hát có người lính đã hy sinh rất âm thầm

Cho hôm nay những gót chân son

vui quanh vết chân tròn ...

 

Bài hát có trận đánh không quên bên đồi

Bài hát có người lính biên cương thương Mẹ

Bài hát có ngọn gió cuốn bay theo dấu chân tròn

Chỉ để lại một bài ca trên cát trắng bao la ...

 

Vết chân tròn vẫn đi về trên con đường mòn cát trắng quê tôi

Như bài ca anh hát trong thầm lặng, như bài ca không lời

Cứ hát mãi trong tôi, hát mãi trong tôi ...

Ôi bài ca không lời, hát mãi trong tôi, hát mãi trong tôi ...

 

BBĐ


Vết Chim Bay

Cung Tiến

Phạm Thiên Thư

 

Ngày xưa tôi đón em

Nơi gác chuông chuà nọ

Con chim nào qua đó

Còn để dấu chân in

Tôi một mình gọi nhỏ:

Chim ơi biết đâu tìm

 

Mười năm tôi qua đó

Còn vẫn dấu chân chim

Tôi một mình gọi nhỏ:

Em ơi biết đâu tìm

 

Ngày xưa tôi đón em

Trên gác chuông chuà nọ

Bây giờ tôi qua đó

Còn thấy chữ trong chuông

Tôi khoác áo nâu sồng

Em chân trời biền biệt

Tên ai còn tha thiết

trong tiếng chuông chiều đưa

 

Ngày xưa em qua đây

cho tình tôi chớm nở

Như chân chim muôn thuở

In mãi bực thềm rêu

Cõi người có bao nhiêu

Mà tình sầu vô lượng

Còn chi trong giả tưởng

Hay một vết chim bay

goat55


Vết Đau Trong Linh Hồn

Ngoại Quốc

Khúc Lan

 

Có lúc ta mong cho cơn mưa này rồi sẽ tàn theo vào những áng mây;

Có những lúc trong cơn mơ nghe nụ cười như xanh xao cô đơn thế thôi;

Hãy nói đi em ta yêu nhau như ngày nào hẹn thề trăm năm có đôi.

Nói đi mình sẽ yêu hơn bao giờ.

Có lúc nghe như mưa rơi rơi trên dòng đời, công viên chiều nay lá rơi.

Phút ấy ta cho trao cho nhau câu thơ tuyệt vời,

Cuộc tình ơi ! sao lẻ loi...

Phố vắng đêm nay lang thang con tim, muộn màng tìm lại câu ca dở dang;

giữ chi một vết đau trong linh hồn.

Yêu rồi cách xa......

Có ai ngờ đâu tình yêu rồi đây đổi thay

Những khi tình đi rồi không trở về với ta

Bến xưa và con tàu nay tìm đâu ngày mai ước mơ ??

Yêu đương rạng vỡ.

Những khi lệ rơi và rơi sầu dâng mắt môi

Bóng tối cô đơn từ nay mình xin dành cho mãi sau......

Hát lên tình ơi! Dù cho ngàn sau mình không có nhau vòng tay lãng quên.

Bảo Trâm


Vết Lăn Trầm

Trịnh Công Sơn

 

 


&lt;font color=brown]

1.

Vết Lăn, vết lăn trầm

Hằn trên phiến đá nâu thêm ưu phiền

như có lần chim muông hằn dấu chân

người đi phiêu du từ đó chưa thấy về quê nhà

rộng đôi cánh tay chờ mong

người chợt nhớ mình như đá

 

2.

Đá lăn vết lăn buồn

từ hoang xưa dấu thân anh dã cầm

Ôi vết hằn ghi trên bồn gió hoang 

Chờ ta da du một chuyến

Ôi môi hờn xin đừng kể lại tích xưa buồn hơn

Đợi chờ năm làm gió qua truông thiên đàng

 

Đ.K.

Thôi ngủ yên đi con,

Ngủ đời yên đi con,

che dấu thân đau rã mòn,

ngủ đời yên đi con

Như vết thương đau ngủ buồn

như trùng dương đêm mắt thâm

còn nghe ngóng

 

3.

Đá lăn vết lăn trầm

từ cơn đau ấy, lưu thân mỏi mòn

Ôi mắt thầm van xin lời thánh đêm

bài ca dao trên cồn đá, trên ngai vàng quê nhà

một thời ngủ yên tuổi xanh

rồi một hôm chợt thấy hoang vu quanh mình

 

Tài liệu tham khảo: Ca Khúc Trịnh Công Sơn: Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận, bìa họa sĩ Đinh Cường, Nhân Bản ấn hành .

Học Trò & Biển Nhớ


Vết Sâu

Phạm Duy

Nguyên Sa

 

Khi em

Khi em mở cửa bước vào

Em bước vào

Hồng non trên má

Hồng đào, hồng đào trên môi

Những ngày âu yếm đã phai rồi

Đã phai rồi

Sao mang trở lại một trời

Một trời oan khiên...

Mang anh

Mang anh trở lại ưu phiền

Nỗi ưu phiền

Ngày em đem tới một trời

Một trời oan khiên

Mang anh trở lại ưu phiền

Nỗi ưu phiền

Chỗ nhăn hạnh phúc chưa liền vết sâu

Hãy còn vết đau

Chưa liền vết sâu...

 

hoctro


Vết Thù Trên Lưng Ngựa Hoang

Ngọc Chánh - Phạm Duy

 

 


(Soạn theo ý Duyên Anh)

 

Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời

Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời

Ngựa phi như điên cuồng

Giữa cánh đồng dưới cơn giông

Vì trên lưng cong oằn

Những vết roi  vẫn in hằn

 

Một hôm ngựa bỗng thấy thanh bình

Thảm cỏ tình yêu dưới chân mình

Ân tình mở cửa ra với mình

Ngựa hoang bỗng thấy mơ

Để quên những vết thù

 

Ngựa hoang muốn về tắm sông nhẫn nhục

Giòng sông mơ màng mát trong thơm ngọt

Ngựa hoang quên thù oán căm

Từ nơi tối tăm về miền tươi sáng

 

Ngựa hoang về tới bến sông rồi

Cởi mở lòng ra với cõi đời

Nhưng đời ngựa hoang chết gục

Và trên lưng nó ôi

Còn nguyên những vết thù


Vết Thương Cuối Cùng

Diên An

 

 


Người vừa tặng ta vết thương đau ngọt-ngào,

Chẳng nợ gì nhau, hãy để hồn ta bay cao.

Từ vào cuộc vui đã chớm nghe lừa dối

Che dấu trên nụ môi những lời yêu đã tả-tơi.

 

Thà một lần đi khuất xa nhau ngàn đời,

Cho lệ này ngừng rơi, tiếng cười còn vương trên môi.

Người vội-vàng lên, nhan-sắc chưa tàn úa,

Mai mốt sang cuộc vui, chẳng còn mong những ngọt bùi.

 

Từ đây xa rồi đôi cánh tay ma,

Từ đây giã-từ lời nói điêu-ngoa,

Từ đây chỉ còn lại mình ta

Già thêm tuổi chia xa, tiếc cho ngày đã qua.

 

Đường tình vừa xa, xác thân đau rã-rời,

Nhưng một lần này thôi, để rồi từ đây yên vui.

Cuộc đời buồn-tênh nên lẻ-loi tìm đến.

Ta cám-ơn tình-nhân đã dìu ta đến mộ-phần.

 

 

Bảo Trần


Vết Thương Lòng

Thái Vũ

Mỹ Ngọc

 

Rhumba

 

Có một vết thương lòng, ngủ yên trong tiềm thức

Khói chiều nay mênh mông, riêng mình tôi ngồi khóc

Người đi... trăng nhạt nhòa

Lời yêu thương bỏ lại,

còn ai qua đường buồn, niềm ân ái lãng quên.

Lời ru nắng chiều nhạt, vùng hư không trả về

Gởi theo lời tim hát... đến tận cùng mông lung!

 

Người chưa về hôm nao

Lá sân còn nguyên vẹn

Bước chân nào lao xao

Còn quên lời mơ ước

Thôi thế người đi rồi, áo xưa tình xa rồi !

Về đi nhé ta ơi !

Thương tiếc đã đầy vơi... !Ngọc Hân trình bày

 

©¿® & Tvmt


Vết Thương Nghịch Cảnh

(chưa biết)

 

 


Mình không duyên nợ đừng chờ anh ơi

Chẳng phải tại ta không trách ở trời

Đời mình sinh trong gia giáo

Tại vì ta không lỗi đạo

Nên mình đành phải xa nhau

 

Tình yêu dang dở là tình trong mơ

Khi chúng mình yêu đâu biết chữ ngờ

Một trời mây giăng tim tím

Cuộc tình hai ta sắp liệm (lìa)

Chỉ còn hình bóng trong tim

 

ĐK:

 

Hãy khóc đi em

Khóc cho núi lở non mòn

Cho lòng tôi vương vấn thêm

Hãy khóc đi anh

Thế nhân trở về cát bụi

Chỉ còn anh với em thôi

 

Làm sao chống lại định mệnh đôi ta

Yêu chẳng gần nhau duyên mới nhạt nhoà

Đường tình ta không chung lối

Đừng buồn xa nhau quá vội

Chỉ vì nghịch cảnh em ơi


Vết Thương Sỏi Đá

Vĩnh Điện

 

 


Vết thù nào trên đôi môi.

Dấu lệ nào trong khóe mắt.

Yêu một lần, khóc một lần.

Cơn đau tìm về, tiếp nối cuộc tình

Lối xưa bỏ ngõ

Chợt xanh xao lên tuổi hồng.

Chợt hôn mê lên tình nồng.

Dấu chim bềnh bồng trên cao.

 

Kỷ niệm rồi như chiêm bao.

Ân tình rồi như sương khói.

Yêu một ngày, khóc một ngày.

Đêm hoang vọng buồn, tay ôm tủi hờn.

Gót chân mộng du.

Sầu lang thang qua đỉnh trời.

Tình miên man nơi vụt trầm

Có chăng một vùng ăn năn.

 

Biết yêu là khóc

  nhưng sao tình vẫn mãi tôn thờ.

Biết yêu là sầu

  nhưng sao người cứ muốn thương đau.

Biết yêu là chết

  nhưng sao tình vẫn mãi đong đầy.

Biết yêu là hờn

  nhưng sao người cứ muốn chua cay.

 

Có tình nào không mê say.

Có tình nào không nhức nhối.

Yêu một đời, khóc một đời.

Cơn mê tuyệt vời, thương đau ngọt ngào.

Vết thương sỏi đá.

 

Rồi mây bay ôm đỉnh sầu

Rồi hoang vu trên tuổi người

Xót xa nụ cười rêu phong.

Elvis Phương

(Shotguns - Con Đường Mới 2)

CN - Bảo Trần


Vết Tình Buồn (Có Lẽ)

Vũ Quốc Việt

Đinh Thị Hồng Liên

 

Ðêm nay chìm dưới mưa rơi

Sao anh ra đi về chốn xa xôi

Nơi biển khơi

 

Chơi vơi tình đã buông lơi

Như con tim yêu về giữa hoang liêu

Không còn ai

 

Anh đi về lối riêng anh

Ôi nghe mong manh ngày cũ xuân xanh

Nay còn đâu

 

Xa nhau ngày tháng mưa giăng

Ðêm nay trong em ngàn nỗi băn khoăn

Dâng niềm nhớ

 

Có lẽ đêm còn mình em

Có lẽ ta đã mất nhau

Bóng anh yêu giờ xa khuất

Trái tim em giờ như vỡ tan

Tiếng yêu xưa thành mây khói

Chiếc hôn xưa muộn không biết tên

Ơ hờ giữa bóng đêm

 

Xa nhau, xa nhau mà em cứ ngỡ

Sao anh ra đi mà không tiếc nhớ

Cô đơn nơi đây tình ta dang dở

 

Xa nhau, xa nhau lòng em đau nhói

Ðêm nay mưa rơi tình yêu gian dối

Nhưng trong tim em vẫn mãi yêu anh

 

Xa nhau, xa nhau lòng em đau nhói

Ðêm nay mưa rơi tình yêu gian dối

Nhưng trong tim em vẫn mãi yêu anh

Phụng Nhi


Vết Tình Xưa

Lê Xuân Trường

 

 


Kìa con chim xanh lấp ló,

ban mai rộn ràng hoa khoe sắc thắm.

Trời thật xanh; Giống như hy vọng.

Chợt đâu đây vang tiếng hát,

âm vang thật buồn em đây bỗng chốc

chợt lặng im nhớ đến anh yêu.

Biết anh giờ ở phương nào? Nơi này mình em thương nhớ.

Mây đen bỗng giăng mắt mưa trong hồn em.

 

Có nhiều đêm trái ngang trở giấc.

Vết tình xưa nỗi đau còn đây.

Biết là khi mất nhau là sẽ muôn đời biệt ly

Nắng buổi mai lá hoa đẹp quá.

Sao lòng em héo hon tàn úa.

Tiếng nhạc buồn thiết tha trong cõi xa mờ.

Buồn này ai có hay.

 

Mùa Đông trên khu phố vắng cây nghiêng đợi chờ hoang sơ tím ngắt.

Một mầu tang; Mất đi hy vọng.

Và con tim em vẫn thế trao anh một lần em không hối tiếc.

Dù rằng anh; Đã mãi xa em.

Hỡi anh dù ở phương nào.

Đêm buồn dù trăng không tới.

Không gian vẫn hiu hắt cô đơn mình em.

 

Có nhiều đêm trái ngang trở giấc.

Vết tình xưa nỗi đau còn đây.

Biết là khi mất nhau là sẽ muôn đời biệt ly

Nắng buổi mai lá hoa đẹp quá.

Sao lòng em héo hon tàn úa.

Tiếng nhạc buồn thiết tha trong cõi xa mờ.

Buồn này ai có hay.

Bảo Hân giới thiệu

CD Thúy Nga "Tình Là..."

T/g


Vị Đắng Tình Yêu

Thuận Yến

Tố Uyên

 

 

Nếu không gặp anh em đâu có nhớ!

Nếu không gặp anh em đâu có buồn

Nếu không gặp anh bầu trời mây sẽ trôi nhanh

Chẳng có cơn mưa để thành bão tố

 

Nếu không gặp anh em đâu có nhớ!

Nếu không gặp anh em đâu có buồn

Nếu không gặp anh bầu trời mây sẽ trôi nhanh

Chẳng có cơn mưa để thành bão tố

 

Gió vẫn nhẹ nhàng bay lá theo thời gian

 

Nếu không gặp anh em đâu có nhớ

Nếu không gặp anh em đâu có buồn

Nếu không không gặp anh em đâu biết

Tình yêu dịu ngọt em đâu biết

Tình yêu nghiệt ngã em đâu biết

Em đâu biết... Vị đắng tình yêu!

 

tvmt


Vì Đang Tương Tư

(chưa biết)

 

 


Ngày nào ta biết yêu thật nhiều

Ngày nào ta biết nhớ mong ai

Rộn ràng nghe, thắm tiếng cười như đắm say

Đôi khi một mình, buồn ngẩn ngơ bơ vơ

Đôi khi một mình, buồn trắng đêm thao thức

 

Giờ thì ta đã yêu thật rồi

Giờ thì ta đã nhói tim đau

Để lặng lẽ đón anh chiều mưa thiết tha

Anh như ơ thờ, nhìn lá khô bay qua

Anh như quên rồi: Còn có ta yêu anh.

 

Hát đôi câu tình ca

Gửi gió tương tư lòng ta !

Anh có hay có hay nắng mưa thắm đôi vai gầy

Lang thang con phố xưa êm đềm

Để yêu anh hơn, dù chưa nói !

Yêu như giông tố xô đời nhau

Đưa ta về đâu ?

 

Nhẹ hát trên đôi hàng mi

Từ chối chi mối tình si !

Xin chớ như gió mây trôi qua trong đời

Ngây thơ quên trái tim tội tình

Một thời yêu thương còn nhớ mãi

Xin hãy mau xót thương trái đắng

Vừa biết yêu!

 

(nhạc ...)

(lại từ đầu ...)

 

Mong ai kia xót thương trái đắng

Vừa biết yêu...!!!

<font color=teal>Nhất Ánh</font>


Vì Đâu Anh Hỡi

Đỗ Đình Phúc

 

 

 


Màn đêm buông xuống bên kia đồi

Lời yêu anh đã trao em rồi.

Mùa xuân đang hé trên bờ môi.

Có ai ngờ ta đến trong lầm lỡ.

Vì sao con sóng kia bạc đầu.

Vì sao xa cách duyên ban đầu.

Hàng cây ngơ ngác bên đường khuya.

Đếm sao rơi bước đi một mình thôi.

Người quên người nhớ góc phố thân quen chờ ai đây.

Nghe tiếng yêu đương quyện trong mây.

Phút giây cho lòng ngất ngây.

Tìm đâu ngày tháng mơ ước chung xây mộng uyên ương.

Đôi trái tim yêu giờ tơ vương ái ân tan theo làn sương.

Người qua như áng mây ngang đầu.

Thời gian như nước trôi qua cầu.

Về đâu yêu dấu nay về đâu.

Giữa phong ba gọi anh mãi ngàn sau.

 

Trần Dương




Ví Dầu Qua Cầu Đạp Xe

(chưa biết)

 

 

 


" Yêu nhau chẳng ngại cơ cầu

Duyên nợ hai đứa bạc đầu có nhau

Thương hoài một mối tình sâu

Trăm năm vàng đã đếm màu thủy chung."

 

Anh đã hẹn gặp em bên cầu

Thế nhưng lỗi hẹn làm anh không đến em có giận không

Em vẫn thường đợi anh bên cầu

Chúng mình tuy nghèo mà lòng không dối em không giận đậu

Anh vẫn thường đạp xe qua cầu

Đón em để đưa mình đi chơi phố em nghĩ gì không

Em đã bảo rằng em không cần

Sang giàu đua đòi chỉ làm thêm khổ cho nhau suốt đời

 

ĐK:

Em chỉ cần một mình anh thôi

Trầu cau đưa mối cho trọn ân sâu biển núi

Mình chỉ cần bềnh lòng em ơi

Đường xa muôn lối nhớ câu "Muối mặn Gừng cạy"

Ta vẫn thường hẹn nhau bên cầu

Đón đưa vẫn còn đạp xe trên phố em nhớ đừng quên

Em nhớ hoài tình yêu ban đầu

Ví dầu qua cầu đạp xe trên phố tơ duyên thắm màu....!!!!

tvmt


Vì Đó Là Em

Diệu Hương

 

 


Không cần biết em là ai

Không cần biết em từ đâu

Không cần biết em ngày sau

Ta yêu em bằng mấy ngàn biển rộng

Ta yêu em qua đông tàn ngày tận

Yêu em như yêu vùng trời mênh mông

 

Không cần biết đêm dài sâu

Không cần biết bao gầy hao

Ta ngồi đếm tên thời gian

Nghe thương yêu dâng cao như ngọn đồi

Như xa xôi nay quay về gần gụi

Yêu em khi chỉ biết đó là em

 

Để rồi từ đó ta yêu em không ngại ngần

Để rồi từ đó trong bước chân nghe gần hơn

Một ngày lại đến trái tim ta dại cuồng

Rồi từng chiều đến mang nỗi buồn vô biên

 

Cho dù biết em rồi đi

Cho dù biết không chờ chi

Nhưng lòng vẫn nghe cuồng si

Nghe trong ta quên đi lòng sầu hận

Ta yêu em chưa bao giờ  một lần

Yêu em vì chỉ biết đó là em

 

 

tvmt


Vì Lỡ Thương Nhau

Trần Kim Phú & Hoàng Mộng Ngân

 

 


Vì lỡ thương nhau nên đôi mình đành đau khô?

Vì lỡ thương nhau nên duyên tình mình giông tố

Ngày đó gặp nhau khi hai người còn tay trắng

Chúng mình thường ước rằng trăm năm bạc đâu đôi lứa.

 

Giờ đã xa nhau duyên không tròn đành lỡ hẹn

Lòng có vui đâu khi xa người mình yêu dấu

Đừng trách gì nhau khi duyên tình mình dang dở?

Thương dùm em gái nhỏ ngày theo chồng lên xe hoa.

 

Thôi em xin em đừng có buồn

Xin em đừng có buồn tình nào không cay đắng

Tơ duyên se hoài mà không tròn

Con đường tình đâu còn một lòng tim héo mòn.

 

Em ơi xin em đừng dối lòng

Xin em đừng dối lòng tình nào không chua xót

Em lên xe hoa đưa lối về

Khóc cho duyên lỗi thề

Em về đi thôi biệt ly.

 

Mình quá thương nhau duyên không trọn càng đau khổ

Mình nhớ thương nhau duyên không trọn lòng giông tố

Tình lúc vừa quen như cánh đồng đầy hoa nở

Đố người nào bước khỏi mà không lệ hoen đôi mi...????

 

 

 

 

tvmt


Vì Người Bỏ Tôi

(chưa biết)

 

 


Vì người bỏ tôi

Nên tôi viết bài ca tặng người

Xin mang ơn người

Xin không quên người  vi người đã quên tôi

Dù một ngày thôi

Dù một lần thôi cũng đã lên ngôi

Thi người hỡi cõi lòng tôi

Vạn sầu úa lá vàng rơi

Mà đường gió cuốn ngàn nơi vạn lối

 

Dù người bỏ tôi

Nhưng tôi vẫn hoài thương về người

Tuy tôi xa người

Tim tôi bên người từ ngày đó xa xôi

Dù người phụ tôi

Dù người bỏ tôi rách nát tim tôi

Này người hỡi cõi lòng tôi

Chỉ hình bóng của người thôi

Một hình bóng khắc thật sâu vào hồn

 

Khi đã yêu rồi , dù sông núi có đôi rồi

Thi người vẫn mãi trong tôi

Dù người có phụ tôi , bỏ tôi , xa tôi

Và quên tôi , nhưng tôi vần yêu người ...

 

Một đời hoài mong

Yêu thương đến nguoi thương thật lòng

Tôi yêu thương đời

Tôi tin nơi người  mà người nỡ quên tôi

Đời là ngọn dao

Tình là ngon roi quất nát tim tôi

Cuộc đời vốn đã khổ đau

Tình thì mãi mãi lừa nhau

Thì người  hỡi biết làm sao vẹn toàn .

 

 

 

 

vk


Vì Sao ?

Lê Xuân Trường

 

 


Vì Sao vào thu là hoa lá rơi?

Vì Sao trời xanh nhiều mây trắng bay

Mùa nắng ấm gay gắt, chợt mưa giăng sầu vương

Và nguyên nhân Vì Sao có ai biết được!

 

Vì Sao gặp nhau là ta đã yêu ....

Vì Sao giờ đây là ta đã mất nhau?

Vừa mới tối hôm ấy, còn quấn quít ngây ngất

Vì Sao nay nhìn nhau như rất lạ

 

Tình đã chết chẳng lời trăn trối

Giọt nước mắt chảy thầm trong tối

Cánh môi phai hương thơm nồng

Với đêm đông tịch liêu ....

 

Đời vẫn mãi còn nhiều gian dối

Hồ sóng biếc tình chìm muôn lối

Bước chân ai nghe xa dần

Gió kia đã đưa mây khuất ngàn ....

Lê Xuân Trường


Vì Sao Em Buồn ?

Hoàng Song Nhy

 

 


(1960)

 

Vì sao em buồn mây vương suối tóc,

Vì sao Em buồn nắng nhạt màu trôi!

Xin cho ngày tháng vẫn đẹp nụ cười

Mong sao màu mắt mãi là màu trời

Riêng cho màu tím, tím nhạt dòng đời

Em ơi! Đừng tiếc!

 

Vì sao Em sầu mây vương mắt biếc,

Chiều nay Em buồn lá ngập ngừng rơi

Em ơi nghìn lối đón chờ cuộc đời,

Đi đi dù tiếc nuối lại một thời

Xa xôi nào có ích gì

Để rồi đau thương lòng tôi!

 

Em ơi!

Vì sao em lại buồn cho mùa Xuân tan sắc phai hương,

Mây giăng sầu muôn phương.

Em ơi!

Đừng để hoa rơi tàn rồi bao luyến lưu dâng ngập tràn đôi khóe mắt mơ màng…

 

Chiều nay em nhìn tôi nhưng không nói

Chiều nay mưa buồn ấm lạnh lòng ai!

Tơ duyên thầm kín trót lỡ làng rồi

Yêu chi màu áo tím cả màu đời

Em ơi vì sao Em buồn buồn hoài, thương vương lòng tôi…

Hoa Biển


Vì Sao Em Ơi

Quốc Hùng

 

 


Đêm khuya hoang vu mờ tối âm u

Giọt sương rơi trên làn môi héo khô

Em đang cô đơn ngồi đây khóc âm thầm

Giọt sương kia vẫn rớt rơi trên đời em

 

Nghe trong tâm tư nhiều vấn vương như

Buồn ray rức mong làm sao có anh

Bao đêm cô đơn ngồi đâu đó mong chờ

Chờ anh đến xoá hết đi bao niềm đau

 

Vì sao anh ơi ... vì sao anh ơi

Tình yêu đó không có chung đôi

Vì sao anh ơi ... vì sao anh ơi

Tình yêu đó xa vắng đâu rồi

Vì sao anh ơi ... vì sao anh ơi

vì sao ... uh ... uh ... uh ...

 

Giọt sương trắng màu mắt nhung

Dòng thời gian đang tranh đua đi vào lãng quên

Giờ hoang vắng ngồi xót xa riêng mình

Từng đêm trắng làn khói xanh

Tình yêu mang cho em bao nhiêu niềm nhớ nhung

Làn hơi ấm giờ vắng xa ... xa rồi ...


Vì Sao Im Lặng

Hồng Hà

 

 

 


Ta nghe thấy

tiếng vọng trong đêm tối

Tiếng đàn buồn, chậm thả.

Ta nghe thấy, hạt mưa rơi

Rơi trên nền đất lạnh

Còn tiếng gọi của em, giờ đã quá xa xôi

Chẳng thể nào nghe thấy.

Lời nghẹn đắng và tim ta ngạt thở

Và nước mắt dâng kín cả khung trời.

Em, người em tôi, giờ nơi đâu,

trong không gian lạnh lẽo

Giữa các vì sao, im lặng.

Đang đi tìm lối về.

 

Thái Bảo thể hiện

 

Trần Dương


Vì Sao Trong Lòng Tôi

(chưa biết)

 

 


Lúc yêu em cũng là khi người đi rất xa.

Tôi không tin trái tim em như giá lạnh.

Tiếng yêu thương trao từ muôn lời ca.

Mà em chẳng hay nên tình tôi cứ mang giấu trong thầm kín.

Biết bao nhiêu nỗi niềm chưa được trao đến em.

Thâm tâm tôi đã khắc tên em mất rồi.

Thế nên tôi đây đành mang từ đây.

Tình muôn kiếp không bao giờ em hiểu cho thì thôi đành thế.

Bao năm qua tôi đã sống trong nỗi cô đơn người hỡi

Nàng là người đã đến cho tôi biết yêu thương.

Tại sao người ơi tại sao người bỏ quên.

Nơi đây có một người thầm yêu thầm nhớ một người.

Tôi cầu mong ngày mai bình minh từ đây rồi sẽ có em

Khi nhân gian đã có thêm một vì sao ở trên trời cao

Không ai hay tôi đã mất đi vì sao trong con tim tôi đánh mất.

Khi nhân gian đã có thêm một vì sao ở trên trời cao

Không ai nghe ai thấy ở trong lòng tôi ngôi sao băng lạnh giá. Vì ai ?

Hoa Biển


Vì Tình Còn Đây

Hoàng Trọng Thụy

 

 

 


Người yêu ơi,

trong đêm thanh vắng em đang mơ về ai ..?

cơn mơ như cuốn anh xa vòng tay em

khi em chốn dấu bao nhiêu kỷ niệm bên nhau

 

Người yêu ơi,

trong đêm thanh vắng nhìn mãi xôn xao

hồn bay khuất tan bên kia màn khói sương mù

còn đó con tim người ơi, một mình ...

 

Ánh mắt sao buồn bã,

tìm về nơi yêu cũ

bóng dáng em nhạt nhoà

vì tình còn mãi lênh đênh

 

Khi em nói xa anh,

tiếng nấc nghe như còn đây

vì lần nào đó trong em

nụ cười còn dấu trên môi

 

Tiếng hát sao vội vã

tìm về cơn mê cuối

ánh mắt em nhạt nhòa

vì tình còn khóc trong em

 

Xin em hãy nói yêu anh

hãy nắm lấy đây đôi bàn tay

vì tình cầm chắc trong tay

chỉ là một thoáng mê say ...

 

 

 

 

Ngô Đồng


Vì Tôi Cần Thấy Em Yêu Đời

Trịnh Công Sơn

 

 


(G major)

(Nhẹ nhàng, nhịp 3/4)

 

1. Tôi xin làm mưa bay

   Trong vườn Em mùa Hạ,

   Tôi xin làm chút gió

   Mát thêm những bờ vai

   Tôi xin là hôm nay

   Cho đời Em trẻ mãi,

   Tôi xin làm nụ cười,

   Chờ Em giữa đôi môi.

 

   Tôi đi tìm quanh đây

   Bao loài hoa cỏ lạ

   Tôi mang về giữa phố

   Cắm trên những đường đi

   Tôi xin làm cây xa

   Đứng nhìn Em rực rỡ

   Tôi xin làm mộng nhỏ,

   Em vừa giấc ngủ say.

 

(Slow Rock hoặc Swinglent, nhịp 4/4)

 

Vì tôi cần thấy Em yêu đời

Vì tôi cần thấy Em yêu hoài

Yêu đoá hồng bé dại

Và yêu chai cứng những bàn tay

 

(nhẹ nhàng, nhịp 3/4)

 

2. Tôi xin làm sao đêm

   Hay làm cây đèn nhỏ

   Em bên đèn sẽ nhớ

   Nắng trên những đường quen

   Tôi xin làm mây êm

   Trôi vào trong nhật ký,

   Hay tôi làm mực hồng

   Chờ Em giữa trang thư.

 

   Tôi xin làm sương thu

   Hay làm mưa bụi nhỏ

   Mai Em về giữa phố

   Sẽ yêu những hàng cây.

   Tôi xin làm sông trôi

   Cung sầu đi lặng lẽ

   Cho Em vào một mùa

   Có màu sắc hồng thôi.

 

(Slow Rock hoặc Swinglent, nhịp 4/4)

 

Vì tôi cần thấy Em yêu đời

Vì tôi cần thấy Em yêu hoài

Yêu phố phường thức dậy

Người đi xây cất những ngày mai.


Vì Tôi Là Linh Mục

Nguyễn Đức Quang

Thơ: Nguyễn Tất Nhiên

 

Vì tôi là linh mục

Không mặc chiếc áo dòng

Nên suốt đời hiu quạnh

Nên suốt đời lang thang

 

Vì tôi là linh mục

Có được một tín đồ

Nhưng không là thánh thần

Nên tín đồ đi hoang

 

Vì tôi là linh mục

Giảng lời tình nhân gian

Nên không còn tiếng khóc

Nên không còn tiếng trách

Nên không biết kêu than

Nên tôi rất bơ vơ

Nên tôi rất dại khờ

 

Vì tôi là linh mục

Không mặc chiếc dòng

Nên suốt đời hiu quạnh

Nên suốt đời lang thang

 

Vì tôi là linh mục

Có được một tín đồ

Nhưng không là thánh thần

Nên tín đồ đi hoang

 

Vì tôi là linh mục

Tưởng đời là hạnh phúc

Nên tin lời thiếu nữ

Như tin vào Đức Chúa

Câu kinh sớm chưa yêu

Câu kinh tối chưa mê

Vẫn mất mát ê chề

 

Mất vì tin tín đồ là người tình

Có ngờ đâu người tình là ác quỷ

Ác quỷ đầy quyền năng

Giam tôi trong tín đồ

Tín đồ là người tình

 

Người tình bỏ tôi đi

Thiêu hủy lòng tin si

Người tình bỏ tôi đi

Thiêu hủy lời kinh xưa

Người tình bỏ tôi đi

Giáo đường buồn lê thê

Lời chia xa ...

 

Vì tôi là linh mục

Chưa rửa tội bao giờ

Nên âm thầm qua đời

Tội ác còn trong tôi

 

 

Vì tôi là linh mục

Chưa rửa tội bao giờ

Nên âm thầm qua đời

Tội ác còn trong tôi

 

Vì tôi là linh mục

Vì tôi là linh mục

Người ơi một linh mục

Rất .... dại khờ

 

Ngũ AK


Vì Tôi Nghèo

Mạnh Quỳnh

 

 


Vì tôi nghèo nên người yêu bỏ ra đi

Vì tôi nghèo nên bạn bè quay lưng ngoảnh mặt

Vì tôi nghèo nên tình chợt đến rồi đi

Vì tôi nghèo nên người miệt thị khinh khi.

 

Lòng hỏi lòng thân nghèo đâu có tội chi

Làm con người trong cuộc đời bon chen lọc lừa

Tự nhủ thầm an phận số kiếp trời sinh

Mộng mơ nhiều chỉ làm buồn bã con tim.

 

ĐK:

 

Dù rằng tôi yêu em hơn chính thân mình

Dù rằng tôi xem anh như máu chung giòng

Không sánh bằng hai chữ sa hoa.

 

Này người yêu em nay êm ấm bên chồng

Này bạn ơi anh nay chức tước uy quyền

Còn thân tôi cánh chim trời chẳng bến tương lai.

 

Vì tôi nghèo nên đành sống kiếp cô đơn

Từng đêm buồn ngồi ôm đàn bên trăng hò hẹn

Vì tôi nghèo không trách người đổi trắng thay đen

Vì tôi nghèo nên chấp nhận làm kẻ ngu si...


Vì Trong Nghịch Cảnh

(chưa biết)

 

 


Mình không duyên nợ đừng chờ anh ơi!

Không phải tại ta chẳng trách ở trời

Đời mình sinh trong gia giáo

Tại vì ta không lỗi đạo

Nên mình dành phải xa nhau

 

Tình yêu dang dở là tình trong mơ

Khi chúng mình yêu đâu biết chữ ngờ

Một trời mây giăng tim tím

Cuộc tình hai ta sắp lìa

Chỉ còn hình bóng trong tim

 

Hãy khóc đi anh, khóc cho núi lở non mòn

Cho mình còn vương vấn thêm

Hãy khóc đi anh thế nhân trở về cát bụi

Chỉ còn anh với em thôi

 

Làm chống lại định mệnh đôi ta

Yêu chẳng gần nhau duyên mới nhạt nhòa

Đường tình ta không chung em lối

Đừng buồn xa nhau quá vội

Chỉ vì nghịch cảnh anh ơi!

Hải Uyên


Vì Yêu

Ngoại Quốc (Triều Tiên)

 

 


Mưa tuôn rơi những đêm trở về

Trong tim chợt nghe buốt giá

Nơi nào chúng mình nói yêu suốt đời

Vấn vương yêu cùng nhớ nhung

Anh lang thang mỗi khi nhớ nàng

Bầu trời lấp lánh ánh sao

Bên ngọn nến hồng em mắt biếc môi cười

Đã qua thật rồi tiếng yêu nào nay đã xa

 

Tình yêu vẫn cháy mãi từ lòng ta

Bao đêm nghe tình buồn nhớ

Trái tim này làm sao quên kỷ niệm

Sao em đành nỡ rời xa

Vì yêu cất tiếng hát vượt ngàn mây

Qua cơn mưa trời bừng sáng

Anh mong người về quanh đây tắm nồng

Trong đêm chờ đón bình minh.

<font color=darkcyan>Mèo Ướt</font>


Vì Yêu Dấu Ngày Xưa

(chưa biết)

 

 


Tình yêu chợt đến buông lơi

Trên yên trên cát anh làm thơ

Bờ vai tóc xõa mênh mông

Anh như con sóng em đắm nhìn.

 

Em là mây trời anh là con diều

Mây dìu trong tình cao ôi đắm say

Rong ruổi bến đợi

Dù tình lâu bền

Theo mây gió phiêu du trùng khơi.

 

ĐK:

 

Thời gian dần trôi

Tìm hoài chẳng chịu thua (??)

Bờ cát mêng mang

Theo sóng gọi nhau

Tiếng sóng buông lời buồn

Theo tình yêu dấu xưa

Cho dẫu tình sầu anh vẫn chờ trông

Vì yêu dấu ngày xưa.

 

                0oo0oo0

 

Tình xa dệt nắng mây trôi

Trên yên trên cát xa ngàn xa

Bờ vai tóc xõa đâu đây

Kêu tên con sóng em ngóng chờ.

 

Em là mây trời anh là con diều

Mây lìa xa diều thiên thu ngóng trông

Mây đuỗu theo diều

Cho tình giăng đầy

Thời gian sóng kêu tên "Diều Mây"

 

ĐK:

...........

 

 

Hoa Nắng


Vì Yêu Đó Anh

Trúc Hồ

Lê Đức Long

 

Vì đâu anh đến làm lòng em đắm say 

trái tim em thổn thức, 

Rồi anh ra đi để cho bao nhớ thương vây 

đời em hư ảo. 

Làm sao anh biết lòng em như khói sương 

xác thân em tàn úa, 

Ngậm ngùi yêu anh làm sao em nói được vì 

em đã yêu anh. 

 

Nhạc lòng vừa rung gieo muôn tiếng tơ thì 

anh đã bước ra đi. 

Cuộc đời này không như bao giấc mơ thần 

tiên say mê đắm đuối. 

Từng ngày lặng trôi con tim héo hon tình 

yêu em nếm chua cay, 

Mộng về gọi tên cho nguôi nhớ mong. 

Nước mắt đắm mi cong nước mắt nhớ  mong anh

Vì yêu đó anh. 

 

Đ.K.

Người em yêu hỡi đời anh say gió trăng

Em như con thuyền đắm

Đời không thương em, 

Trời cho em biết yêu biết sầu đau tan vỡ. 

Làm sao anh biết lần đầu 

em biết yêu biết đam mê gửi gắm. 

Một lần trao anh rồi bâng khuâng suốt đời 

rồi nhung nhớ trăm năm. 

 

Làm sao anh biết lần đầu khi em biết yêu anh 

Một lần trao anh là một lần nhung nhớ trăm năm. 

 

ST


Viện Cớ

Nguyễn Linh Quang

Du Tử Lê

 

Tim viện cớ : đời cho toàn mặt nạ

Nên trái sầu chín mọng lúc đương xanh,

Tình lưả ngọn nghìn sau thôi cháy đỏ,

Củi than nay chỉ đợi phút tro tàn.

 

Mắt viện cớ : linh hồn quên mở cưả,

Nắng mưa mưng trên từng dặm gai sưng,

Rừng thở miết nỗi tàn phai dã thú,

Cây chia tay cho lá mục lên đường.

 

Tóc viện cớ : khoảng trời xanh khuất mờ

Như chiều hôm thiếu mụn khói quê nhà,

Năm mươi tuổi, hốt ngộ rằng mất mát,

Bỗng làm nên bao sợi bạc quanh đầu.

Năm mươi tuổi, hốt ngộ rằng mất mát,

Bỗng làm nên bao sợi bạc quanh đầu.

 

Vai viện cớ : gánh đời kia quá nặng,

Chân đi xa chưa bước khỏi bóng mình.

Chim soải cánh, rớt tiếng về Nam Hải.

Núi phân thân. Từng ngọn. Ðứng. Im lìm.

 

 

Paris 05.1992

(Trích từ CD « K. Khúc Cuả Lê 2 », H.T. Productions)

RMGT


Viễn Du

Phạm Duy

 

 


Saigon-1953)

 

Ra sông

Biết mặt trùng dương, biết trời mênh mông

Biết đời viễn vông, biết ta hãi hùng

Ra khơi

Thấy lòng phơi phới, thấy tình thế giới

Thấy mộng ngày mai, thấy niềm tin mới

Chơi vơi, con thuyền trên sóng không nguôi

Bão bùng xô tới xô lui, vững tay chèo lái

Xa xôi

Hỡi người trong viễn phương ơi

Hẹn hò nhau viễn du thôi, lên đường mãi mãi

Ra đi

Nước trời bao la, hết cuộc phong ba

Đất liền Âu Á cũng không xa gì

Phiêu du

Khắp nẻo đây đó, bỗng người say sưa

Thấy hoàn cầu mơ khúc Đại Đồng Ca.

Hãy ghé bến bờ

Có những xóm dừa

Chiều nhuộm vàng làn tóc ngây thơ

Có những núi mờ

Đứng mãi ngóng chờ

Chờ người về đầu non trắng xoá

Ánh sáng chói loà

Hương say kinh kỳ

Ai quay cuồng nhịp đời dương thế

Viễn xứ ước thề

Xoá hết lối về

Để đẹp lòng người bước ra đi.

 

pdsuperfan


Việt Bắc

Phạm Duy

 

 


(1947)

 

Việt Bắc (ứ ư ) Việt Bắc (ứ ư )

Chốn đây rừng rú (ú u)

Chốn đây rừng núi (ý y)

Chốn đây chiều sương âm u

Chốn đây toàn dân biên khu

Theo Cha già tiến ra một mùa Thu...

 

Rừng còn mịt mùng

Ðang chờ loài giặc đến

Núi rừng chập chùng lên

Sẽ là mồ thực dân.

muathuParis


Viết Dòng Tâm Sự

(chưa biết)

 

 


Đêm đêm ngồi bên ánh đèn mơ màng

Tôi ghi từng trang thơ tuổi xuân thời

Với tình đầu vừa xao xuyến

Vui buồn giận hờn vu vơ

Làm sao đây tôi biết nói gì??

 

Có lúc hoàng hôn nắng ngã đêm về

Tôi nghe hồn giăng bóng tủi thân mình

Giã đừng vì người quen biết

Không buồn phiền vì yêu thương

Đời chẳng như trang giấy học trò.

 

ĐK:

 

Ai hay biết được tâm sư tồi

Khi tình đầu ngang trái tôi vừa chớm yêu

Nhưng không dám tỏ rõ cùng ai

Thế dành chôn trong lòng nhìn sầu kín mình tôi

 

Ai đã từng qua giấc mộng yêu rồi

Sẽ thương dùm tôi cũng cảnh như người

Vối tình đầu vừa nghe nhún

Yêu người mà người chẳng yêu

Làm sao đây ai dám ơ thờ

 

TĐK


Việt Nam

Phạm Duy

 

 


Việt Nam Việt Nam nghe từ vào đời

Việt Nam hai câu nói trên vành môi

Việt Nam nước tôi.

 

Việt Nam Việt Nam tên gọi là người

Việt Nam hai câu nói sau cùng khi lìa đời

Việt Nam đây miền xanh tươi

Việt Nam đem vào sông núi

Tự do công bình bác ái muôn đời

 

Việt Nam không đòi xương máu

Việt Nam kêu gọi thương nhau

Việt Nam đi xây đắp yên vui dài lâu

Việt Nam trên đường tương lai,

Lửa thiêng soi toàn thế giới

Việt Nam ta nguyện tranh đấu cho đời

 

Tình yêu đây là khí giới,

Tình thương đem về muôn nơi

Việt Nam đây tiếng nói đi xây tình người

Việt Nam Việt Nam

Việt Nam quê hương đất nước sáng ngời

Việt Nam Việt Nam muôn đời

Temely


Việt Nam Minh Châu Trời Đông

Hùng Lân

 

 

 


Việt Nam minh châu trời đông.

Việt Nam nước thiêng tiên rồng

Non sông như gấm hoa uy linh một phương.

Xây vinh quang sáng trưng bên Thái Bình Dương.

Từ ngàn xưa tài danh lừng lẫy khắp nơi

Tiếng anh hùng tạc ghi núi sông muôn đời

Máu ai còn vương cỏ hoạ

Giục đem tấm thân trải với sơn hà.

Giơ tay cương quyết ta ôn lời thề ước

Hy sinh xương máu mong báo đền ơn nước.

"Dù thân này tan tành chốn sa trường cũng cam.

Thề trọn đời trung thành với sơn hà nước Nam !".

 

 

Bài hát này đoạt giải nhất kỳ thi Âm Nhạc Toàn Quốc năm 1944

Temely - PAD


Việt Nam Niềm Nhớ

Trúc Hồ

Trầm Tử Thiêng

 

Hình bóng cố hương nghìn năm gọi ta như sóng xô bờ

Thành những bước chân mộng du men theo lối về quê cũ

Để nghe con sông, con suối với mái tranh câu đa đau lòng

Cùng trách những câu thật đau: người đi đi mãi mới về

 

Làng xóm xiết bao tình thân ngày xưa như mới hôm nào

Mẹ nấu chín xong nồi khoai quanh thôn tiếng gà eo óc

vang sau khóm trúc mang hứa mang thêm tin vui mỗi ngày

Làng xóm xiết bao tình thân ngày xưa như mới hôm nào

 

Hình bóng ấu thơ còn đâu, từ khi lên sáu lên mười

Đàn đúm hát khúc câu đồng dao, trên không cánh diều căn gió

tuổi thơ thơm như sách mới, sáng như gương soi lên mặt trời

trẻ cùng bay đưtrăm miền

 

Với tiếng hát năm xưa, ru mẹ ơi ru ới ru hời

 

Nhiều lúc thức nguyên cả đêm, đàn ca như trút nỗi niềm

Nhạc vắng với âm điệu ru câu hát vè điệu lý

Dù quen bao nhiều cô gái có mắt xanh tina, rossa

Lòng vẫn cứ không bình yên bằng yêu tên Thúy, tên Hồng

 

Đời sống với bao nổi trôi, buồn đau pha lấp tiếng cười

Nhiều lúc giữa nơi phồn hoa, bon chen guốc giày xe pháo

lòng chưa quên nơi chân đất bước ra ngang như trên quê nghèo

giờ có trách ai thật đau, thì con tim vẫn thương dài

 

Ới những bước chân VN lưu vong đang còn chu du trên thế giới

Hày cất tiếng ca cùng tôi mang tình thương yêu nơi nơi nghèo

 

Một thoáng đã bao đổi thay, giờ đây vui ít hơn buồn

Tìm mãi có đâu ngày xưa, quanh năm phố phường huyên náo

Đường quen xui chân anh tới, có hơn em cho anh tình đầu

Dù cứ vẫn như phụ nhau, từ khi hai đứa hai trời

cuộc sống hứa chia đều nhau, giờ sao bên khuyết, bên đầy

Về những bước chân trẻ thơ, lang bang dưới gầm cầu ấm

Đời đôi khi quên nuôi nấng, những đứa con chơ vơ lạc loài

ném ra ngoài sân thì em vô phần

Có những xa nhau lâu quá

có những tháng năm quê nhà

 

người dẫu có quên thì quên, Lòng ta nỗi nhớ vẫn đầy

mạch nước nhớ bao đời sông, chim muôn nhớ rừng nhớ núi

bàn chân phiêu lưu khắp lối, nhớ năm xưa trong tay mẹ hiền

ngày trước nhớ con đường đi, giờ ta vẫn nhớ lối về

 

Hình bóng cố hương nghìn năm gọi ta như sóng xô bờ

Càng tiếc nhớ bao thời xưa, Quê hương bé hồng, lửa ấm 

tình ta khôn nuôi mơ ước, Nối bên đây, bên kia chùng lòng

Để mãi mãi trong ngày mai, quê hương dài

 

Hỡi nếp sống mang khổ đau chưa tương lai chưa với

chung đôi phong trần

Ới những bước chân VN lưu vong đang còn chu vu trên thế giới

 

miên mang trong nỗi nhớ

Hãy cất tiếng ca cùng tôi mang tình yêu nơi quê nhà

 

tvmt


Việt Nam Ơi Hãy Vùng Lên

Trịnh Công Sơn

 

 


Việt Nam ơi xin hãy vùng lên

Ngày mai đây dưới bóng cờ thiêng

Ta hay nhìn quanh, tuổi trẻ đứng giông hàng

Anh bước đi ! Tôi bước đi !

Em với chị bước theo

Tìm Việt Nam xưa yêu dấu

Ta đi trong cách mạng tự hào

Ta sẽ chiếm trăm công-trường

Ta xây nên nghìn phố hòa-bình

Ðã đến ngày dựng núi đứng lên

Khắp nước nhà nở trái vinh-quang

 

Ðường hôm nay dân ta đi tới

Quyết không còn một ngày u-tối

Ðường hôm nay dân ta đi tới

Những tim người rực ngời nắng mai

Triệu nắm tay anh em nối dài

Ðồng-bào ơi lập phố phường bằng bàn chân

Ðã đến lúc cách-mạng tiến lên

Ðường hôm nay dân ta đi tới

Những cánh đồng nồng mùi lúa mới

Ðường hôm nay dân ta soi sáng

Cho đất đai chợt dậy đấu tranh

Tình nước non trong ta xây thành

Ðồng bào ơi nối cho bền triệu bàn tay

Dân ta quyết dựng lấy ngày mai

 

Ðường hôm nay dân ta đi tới

Quyết không còn một ngày u tối

Ðường hôm nay dân ta đi tới

Nhưng tim người dựng người nắng mai

Triệu nắm tay anh em nối dài đồng bào ơi

Khắp phố phường bằng bàn chân

Ðã đến lúc cách mạng tiến lên

 

Ðường hôm nay dân ta đi tới

Những cánh đồng nồng mùi lúa mới

Ðường hôm nay dân ta soi sáng

Cho đất này chợt dậy đấu-tranh

Tình nước non trong ta xây thành

Ðồng-bào ơi nối cho bền triệu bàn tay

Dân ta quyết dựng lấy ngày mai

 

 

Tài liệu: Tập nhạc Trại Hè Ðất Nước - Nessonvaux 7/75 . Lực lượng Sinh Viên Việt Nam Chống Cộng tại Liège – Belgique .

 

Nguồn: Băng-nhạc Kinh Việt Nam & Ta Phải Thấy Mặt Trời được phát hành năm 1971 hoặc 1972.

 

 

Hư Vô


Việt Nam Ơi Ngày Vui Đã Tới

Hoàng Thi Thơ

 

 


Khoan thai

 

 

Ta vỗ tay cho thật đều  (tiếng vỗ tay)

Và ta vỗ tay cho thật đều để mừng ngày vui ôi ôi ngày vui đã tới người ơi ngày vui đã tới trên quê hương ta

 

Ta vỗ tay cho thật đều (tiếng vỗ tay)

Và ta vỗ tay cho thật đều để mừng chiến tranh ôi ôi Chiến tranh đã dứt

Người ơi hoà bình đã tới trên quê hương mình!

 

Việt Nam ơi, ơi Việt Nam ơi, Việt Nam ơi, ơi Việt Nam ơi

Vỗ tay vang trời chiến tranh tan rồi mừng mừng tủi tủi

Bầu trời Việt Nam không còn mây khói

Lòng người Việt Nam không còn đêm tối

Việt Nam

 

Ta vỗ tay cho thật đều

Và ta vỗ tay cho thật đều để mừng đàn chim ôi ôi đàn chim đã tới kìa kìa đàn chim đã tới chi, reo hoan ca

Ta vỗ tay cho thật đều

Và ta vỗ tay cho thật đều cùng hoà tiếng ca ôi ôi tiếng ca vui quá

Này mừng hoà bình đã tới trên quê hương mình!

 

Việt Nam ơi, ơi Việt Nam ơi, ơi Việt Nam ơi

Vỗ tay reo cười vỗ tay vui mừng cuộc đời diệu vợi

Đường quê thơm ngát với muôn loài hoa

Trời quê huyên náo với muôn bài ca

Ơi ơi Việt Nam ơi, Việt Nam ơi, Việt Nam ơi, ơi Việt Nam

Ơi Việt Nam ơi, ơi Việt Nam ơi

 

 

Phượng Các


Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ

Nguyễn Đức Quang

 

 


Ta như nước dâng dâng tràn có bao giờ tàn

Đường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang

Lê sau bàn chân gông xiềng một thời xa xăm

Đôi mắt ta rực sáng theo nhịp xích kêu loàng xoàng

 

   Ta khua xích kêu vang dậy trước mặt mọi người

   Nụ cười muôn đời là một nụ cười không tươi

   Nụ cười xa vời nụ cười của lòng hờn sôi

   Bước tiến ta tràn tới tung xiềng vào mặt nhân gian

 

Máu ta từ thành Văn Lang dồn lại

Xương da thịt này cha ông ta miệt mài

Từng ngày qua

Cười ngạo nghễ đi trong đau nhức không nguôi

Chúng ta thành một đoàn người hiên ngang

Trên bàn chông hát cười đùa vang vang

Còn Việt Nam

Triệu con tim này còn triệu khối kiêu hùng

 

   Ta như giống dân đi tràn trên lò lửa hồng

   Mặt lạnh như đồng cùng nhìn về một xa xăm

   Da chân mồ hôi nhễ nhại cuộn vòng gân trời

   Ôm vết thương rĩ máu ta cười dưới ánh mặt trời

   Ta khuyên cháu con ta còn tiếp tục làm người

   Làm người huy hoàng phải chọn làm người dân Nam

   Làm người ngang tàng điểm mặt mày của trần gian

   Hỡi những ai gục xuống ngồi dậy hùng cường đi lên


Việt Nam Quê Hương Tôi

Đỗ Nhuận

 

 


1.

Bạn ơi hãy đến quê hương chúng tôi

Ngắm mặt biển xanh xa tít chân trời

Nghe sóng vỗ dạt dào biển cả

Vút phi lao gió thổi bên bờ

Buồm vươn cánh vượt sóng ra ngoài khơi

Trong nắng hồng bừng lên sáng ngời

 

Miền Nam đất nước quê hương chúng tôi

Có rừng dừa xanh xa tít chân trời

Người thiếu nữ dạt dào tình trẻ

Dáng xinh tươi sao chẳng muốn cười

Lòng trai tráng rộng lớn như biển khơi

Với cánh tay dựng lên đất trời

 

2.

Mùa Xuân đã tới quê hương chúng tôi

Mía ngọt chè xanh bông trắng lưng đồi

Đồng xanh lúa rập rờn biển cả

Tiếng ai ru con ngủ ru hời

Đồng xanh lúa thẳng cánh bay cò bay

Đưa nước về làng quê xóm tôi

 

Việt Nam yêu dấu thanh thanh lũy tre

Suối đổ về sông qua những nương chè

Dòng sông cuốn dồn về biển cả

Lứa thanh niên vui thỏa cuộc đời

Mùa Xuân tới nguồn sống đang sục sôi

Đất nước tôi Việt Nam sáng ngời

Lê Dung - Trọng Thủy trình bày


Việt Nam Quê Hương Tôi

Triệu Thiên Tuyến

 

 


Xa ngàn khơi ở nơi đó quê hương tôi Việt Nam

Ðêm từng đêm nhiều đêm ngóng trông về Quê Hương Việt Nam

 

Gởi về tặng Mẹ

Một bài ca với niềm thương và nỗi nhớ

Gởi về tặng Ba

Một bài ca với niềm tin và sức sống và tình người

 

Việt Nam ơi

Quê Hương tôi còn nhiều gian khó nhiêù đau khổ

Nhưng tôi mong mt ngày mai, mt ngày mai

Quê Hương tôi sẽ đổi thay

 

Việt Nam ơi

Ngàn thương yêu ngàn nỗi nhớ

Như câu ca dao Mẹ thường ru chiều mùa Thu

Như ngọn lửa trong tim ta còn cháy mãi

 

Gởi về Hà Ni

Một bài ca với niềm thương và nỗi nhớ

Gởi về Sài Gòn

Một bài ca với niềm tin và sức sống với tình người

 

Em ở đâu Mùa Xuân đến sao không quay về đây

Ðể cho đại dương giọt nước mắt thương về Quê Hương

 

Gởi về tặng Người

Một bài ca với niềm thương và nỗi nhớ

Gởi về anh em

Một bài ca với niềm tin và sức sống và tình người

 

Gởi về Quê Hương

Một bài ca với niềm thương và nỗi nhớ

Gởi về Việt Nam

Một bài ca với niềm tin và sức sống ...với tình... người

 

(1991)

Triển Chiêu


Việt Nam Về Trong Nỗi Nhớ

Trầm Tử Thiêng & Trúc Hồ

 

 


Hình bóng cố hương nghìn năm, gọi ta như sóng xô bờ

Thành những bước chân mộng du, men theo lối về quê cũ

Để nghe con sông con suối với mái tranh cây đa đầu làng

Cùng trách những câu thật đau: " Người đi đi mãi mới về "

 

Làng xóm xiết bao tình thân, ngày xưa như mới hôm nào

Mẹ nấu chín xong nồi khoai, quanh thôn tiếng gà eo ốc

Bình minh vang sau khóm trúc, hứa mang thêm tin vui 1 ngày

Làng xóm xiết bao tình thân, ngày xưa như mới hôm nào

 

Hình bóng ấu thơ còn đâu, từ khi lên 6 lên 10

Đàn đúm hát câu đồng dao, trên không cánh diều căng gió

Tuổi thơ thơm như sách mới, dáng như gương soi lên mặt trời

Trẻ tới đến mang cặp đi, cùng vai đưa khắp trăm miền

 

Với bóng mát xa tuổi thơ thân yêu đâu vì đâu tan hoang nỗi nhớ

Với tiếng hát bên vành nôi năm xưa ru mẹ ru, ru hỡi ru hời

 

Nhiều lúc thức nguyên cả đêm, đàn ca như trút nỗi niềm

Nhạc rap với âm điệu sâu, thua câu hát vè điệu lý

Dù quen bao nhiêu cô gái, có mắt xanh Tina, Rosa

Lòng vẫn cứ không bình yên, bằng yêu tên Thúy tên Hồng

 

Đời sống với bao nổi trôi, buồn đau khỏa lấp tiếng cười

Nhiều lúc giữa nơi phồn hoa, bon chen guốc giày xe pháo

Lòng chưa quên đôi chân đất, bước gian nan đi trên quê nghèo

Giờ có trách ai hận ai, thì con tim vẫn thua dài

 

Hỡi những bước chân VN lưu vong đang còn phiêu du trên thế giới

Hãy cất tiếng ca cùng tôi câu ca mang tình thương gởi tới quê nhà

 

Một thoáng đã bao đổi thay, giờ đây vui ít hơn buồn

Tìm mãi có đâu ngày xưa, quanh năm phố phường huyên náo

Đường quen xuôi chân anh tới, có ơn em cho anh tình đầu

Rồi cứ vẫn như phụ nhau, từ khi 2 đứa 2 trời

 

Cuộc sống lúc chia đều nhau, giờ sao bên khuyết bên đầy

Để những bước chân trẻ thơ, lang bang dưới gầm cao ốc

Đời đôi khi quên nuôi nấng, những đứa con chơ vơ lạc loài

Giọt máu ném ra ngoài sân, thì em trong số vô phần

 

Có những lúc ngấn lệ hoen mi ai ta chờ nhau xa nhau lâu quá

Có tiếng hát vang đậm trên đôi môi mang lời ca thương xót quê nhà

 

Người dẫu cố quên thì quên, lòng ta nỗi nhớ vẫn đầy

Mặt nước nhớ bao đời sông, chim muông nhớ rừng nhớ núi

Bàn chân phiêu lưu khắp lối, nhớ năm xưa trong tay mẹ hiền

Ngày trước nhớ con đường đi, giờ ta vẫn nhớ lối về

 

Hình bóng cố hương nghìn năm, gọi ta như sóng xô bờ

Càng tiếc nhớ bao thời xưa, quê hương bếp hồng lửa ấm

Tình ta còn nguyên mơ ước, nối bên đây bên kia chung lòng

Để mãi mãi cho ngày mai, đường quê hương nối thêm dài

 

Hỡi kiếp mang khổ đau chưa qua đang định mơ tương lai chưa tới

Hãy cất tiếng qua đại dương mênh mông ta cùng ca chung lối mong chờ

Hời những bước chân VN lưu vong đang còn chu du trên thế giới

Hãy cất tiếng ca cùng tôi câu ca mang tình thương gởi tới quê nhà

Hỡi những bước chân VN lưu vong đang còn gian nan trong nỗi nhớ

Hãy cất tiếng ca cùng tôi câu ca mang tình thương gởi tới quê nhà

Do ban hợp ca Asia trình Bày

Ghét ai


Viết Trên Tà Áo Em

(chưa biết)

 

 

 

 


Ngọn gió nào êm ái, xin về tà áo em

Ngọn gió nào dịu hiền, cho áo em mềm mại

Cho mềm mại áo em

 

ĐK:

 

Ngọn gió nào dễ thương, tà áo em khép lại

Ủ hồn anh cô đơn, em ngàn năm thơ dại

Tình ngàn năm khói sương

 

(hát lại từ đầu --&gt; ... khói sương)

(lập lại ĐK)

 

Tình ngàn năm khói sương...................

Ý Lan trình bày

Hoài Thương


Viết Từ KBC

(chưa biết)

 

 


Từ KBC giá lạnh rừng sâu

Anh gởi lời thăm về em yêu dấu

Qua bao ngày chúng mình xa nhau

Chắc em để phấn son nhạt mầu

Và buồn trông cả giấc chiêm bao.

 

Đừng buồn em ơi nếu hiểu được anh

Đây miền rừng xanh bụi vương áo lính

Khi quê mình khói lửa điêu linh

Nhớ em nhiều biết làm sao thôi

Đành vùi chôn thỏa lấp chữ tình.

 

ĐK:

 

Em ơi lau lệ buồn còn chinh chiến anh còn đi

Đừng giận hờn anh em nhé

Mình thương thì gọi tên nhau

Mình nhớ nhau mà không u sầu

Dặn dò em chỉ đôi câu.

 

Từ KBC viết gởi về em

Riêng tặng người yêu nụ hôn thương mến

Mai anh về kể chuyện nhà binh

Lính xa nhà nhớ cô nhân tình

Chuyện vui ngày cưới đôi mình... !!!

Hoài Thương


Vĩnh Biệt

Lam Phương

 

 


Buồn ơi sao còn đến

Lòng đã quá sầu đau

Ai đã đem chuyện xưa

Lời hứa ban đầu chôn kín vào tim .

 

Ngày xưa nay còn đâu

Tình xưa biết tìm đâu

Thôi đón đưa mà chi

Tình đã không thành

Còn ước mơ gì.

 

ĐK:

 

Ôi mấy năm rồi

Đã mòn mà sâu chưa nguôi

Tiếc nhớ từ đây

Người ơi vĩnh biệt là ngàn đời.

 

Xe hoa đưa người

Đến nơi mộ chôn bao nhiêu ân hương tình cũ

Hương xưa người mang về dâng cho tình mới

Ái ân chưa tròn nhưng đã sầu chia phôi.

 

Chiều nay ôn chuyện cũ

Mà thương tiếc ngày qua

Thôi kiếp sau gặp nhau

Giờ đã muộn màng

Chỉ biết lỡ làng ... !!!

Quên & Dũng Hồ


Vĩnh Biệt Em

(chưa biết)

 

 


Thôi xin vĩnh biệt vĩnh biệt nghe em !

Đời đã ngăn đôi tình đã xa xôi....

Mình chẳng còn nhau thế thôi cũng đành !!!!

Chuyện của muôn đời chuyện tình trái ngang ....

Thôi xin vĩnh biệt vĩnh biệt nghe em.....

Dòng mắt thôi tuôn tình đã tang thương ...

Một lần gặp thôi cách chia đôi đời,

Chiều lại rồi thôi nhé em về đi !!!!

Thôi xin vĩnh biệt vĩnh biệt em yêu.....

Anh chôn dấu tình trong mộ đá cô liêu...

Ôi ! nụ hôn nào khi mới vừa quen ?????

Đây nụ hôn buồn anh giết đời em.....

Thôi xin vĩnh biệt vĩnh biệt nghe em....

Chuyện cũ trong tim chìm đáy sông quên !

Ngàn lần tại anh lúc duyên không thành !

Hiểu dùm lòng anh nhé em của anh ...

Hiểu dùm lòng anh nhé.... vĩnh biệt em

Quên


Vĩnh Biệt Màu Xanh

Jimmii J.C. Nguyễn

 

 


Nhớ lúc trước em anh hay nói rằng

"Trời đẹp xanh như em với anh

Này người yêu em thương mến ơi anh hãy yêu màu xanh

Mà nếu có lỡ duyên ta sau chẵng thành vì em ra đi trước anh

Này người yêu khi anh nhớ em hãy ngước lên trời xanh"

Mình đã gởi con tim qua phong thư màu xanh

Mình đã ước cho duyên đôi ta vẫn hoài xanh

Mà hôm nay sao em ra đi về trời xanh xa xôi xa xăm em bỏ anh

Này trời xanh có thấu có biết trái tim này, còn than khóc tiếc nhớ em mãi suốt đêm ngày

Làm thế nào cho em hay ta đang mong, mong được tỏ bày ooh ooh

Đời đau nhói khi cây khô thương lá xa cành

Buồn theo dấu khi cơn đau mãi vẫn chưa lành

Người dấu yêu em đau không em khi ta nay, tay đã rời tay

(Chào thế gian nay anh theo em thôi xin vĩnh biệt màu xanh...)

Có những lúc anh mơ tưởng rằng tìm được em ợ nơi cuối mây

Để đời anh thôi không xót xa cô đơn không còn vây

Đừng khóc nữa khi con tim không còn xanh

Đừng nhớ nữa khi đêm đen kéo đến thật nhanh

Vì hôm nay anh theo em đi về trời xa nơi em đang trông đang nhớ anh..…


Vĩnh Biệt Mùa Hè

Thanh Tùng

 

 


Mùa hè bâng quơ, bâng quơ nỗi nhớ,

những chiếc lá non vương trên cành cây khô.

Mùa hè bâng khuâng hoài, để tim xốn xang hoài

và lòng ta bỗng như mong chờ bóng ai

 

Cuộc tình bâng quơ, đến trong ngày bơ vơ,

Gieo bao đớn đau cho tâm hồn ngây thơ

Mùa hè đi qua rồi, tình yêu cũng qua rồi,

chỉ còn nước mắt vương trên bờ môi...

 

Vĩnh biệt mùa hè

mùa hè còn ấm môi hôn ai khi đêm về

Vĩnh biệt mùa hè

mùa hè làm con tim ta biết bao say mê

Vĩnh biệt tình đầu

tình đầu là cơn giông chợt qua mau qua mau...

Vĩnh biệt tình đầu

tình đầu làm con tim ta đớn đau...

tvmt


Vĩnh Biệt Sài Gòn

Nam Lộc

 

 


Sài gòn ơi, tôi đã mất người trong cuộc đời

Sài gòn ơi, thôi đã hết thời gian tuyệt vời

Giờ còn đây, những kỷ niệm sống trong tôi

Những nụ cười nát trên môi

Những giọt lệ ôi sầu đắng.

 

Sài gòn ơi, nắng vẫn có còn vương trên đường

Đưòng ngày xưa, mưa có ướt ngập lối đường về

Rồi mùa thu, lá còn đổ xuống công viên

Bóng gầy còn bước nghiêng nghiêng

Hay đã khóc thương cho người yêu

 

Tôi giờ như con thú hoang lạc đàn

Từng ngày qua, từng kiếp sống quên thời gian

Kiếp tha hương, lắm đau thương, lắm chua cay

Tôi gọi tên em mãi thôi.

 

Sài gòn ơi, tôi xin hứa rằng tôi trở về

Người tình ơi, tôi xin giữ trọn mãi lời thề

Dù thời gian, có là một thoáng đam mê

Phố phường vạn ánh sao đêm

Nhưng tôi vẫn không bao giờ quên.


Vĩnh Cửu

Mai Anh Tuấn

 

 


Thời gian trôi đi, trôi mãi không về, không về,

Thời gian đi tìm thời gian.

Giòng sông trôi đi, trôi mãi không về, không về,

Giòng sông đi tìm biển xanh.

 

Lời nào không nói,

Tình nào không thôi,

Thơ nào không gởi,

Buồn nào không nguôi,

 

Người đi ra đi, đi mãi không về, không về,

Bàn tay đi tìm bàn tay.

Tình yêu cho em nay đã không còn, không còn,

Niềm đau tan theo thời gian,

Niềm đau tan theo thời gian...

CN - Angie - Mèo Ướt


Vinh Danh Người Lính

(chưa biết)

 

 


Còn lời hát nào để ca ngợi các anh

Các người hùng dân tộc trong chiến cuộc VN vô danh

Còn chiến tích nào anh hùng hơn nữa

Liệt oanh nào hơn oanh liệt hôm nay

Đường xa gục trên súng ngủ quên mình.

 

Vượt đèo cao quan trung cách núi

Từ ngàn phương đến đây một trời

Trong gian nan anh vào chiến sử

Vết ngục tù sôi sục bên nhau 

Đường chúng ta đi trời hồng rực sáng

chiếm con đường mòn, chiếm lại nương khoai

con đường vinh quang, con đường đi tới

dòng máu chảy loang loang ta cùng về quê hương

 

Vượt đèo cao anh đi chiếm giữ

Trời mù sương lấp cây cỏ nầy

Trong vinh quang nghe lòng rộn rã

Nghe trong sương nắng dậy lời chào

TĐK


Vỗ Cái Trống Cơm

Nguyễn Nghi

 

 

 


   (trình bày: nữ ca sĩ Ái Vân)

         

 Ði đâu rất xa em về

Em về vỗ cái trống cơm

Ca dao bao năm lưu truyền

Khen người khéo vỗ cái buồn vui

 

 

Khen em ngón tay thon dài

Hồng hào vỗ cái trống cơm

Em ca mấy câu thơ hiền

Tay đùa tiếng trống rất hồn nhiên

 

 

 Khoan thai trống cơm em bồng

Tay hồng đùa trong lòng trống

Trống cơm thân tròn mình trong

Kêu trong lòng em thật đầy

 

 

 Em về vỗ cái trống cơm

Em về vỗ cái trống cơm

Ơi buồn, vỗ cái quên buồn

Ơi sầu vỗ cái quên sầu

Ơi buồn, vỗ cái quên buồn

Ơi sầu vỗ cái quên sầu

 

 

 Tân niên biếu em món quà

Món quà là cái trống cơm

Cho em khi vui khi buồn

Quên đời mà vỗ cái buồn vui

 

 

 Xuân sang biếu em khăn điều

Ðem quàng vào cái trống cơm

Cho em khoác lên vai mềm

Trên đời cả khối cái buồn vui

 

 

 Cho em hát ca quên đời

Quên đời màu đen màu trắng

Dẫu cho bao lần buồn vui

Không quên câu ca hiền lành

 

....

 Buồn này vỗ cái quên buồn

Sầu này vỗ cái quên sầu

 

 

 

 

Julia


Vỗ Cánh Chim bay

Nguyễn Đức Quang

 

 


Vỗ cánh chim bay trên cao

Trời mây về giăng khắp lối

Thoáng bóng em phương trời nào

Buổi chiều lấm tấm mưa Thu

Chỉ là phút chốc bơ vơ

Chỉ là cơn gío vụt qua .

 

Vỗ cánh chim bay lao xao

Nửa đèo ngổn ngang lá úa

Nếu có bên nhau ngày nào

Chỉ là tập tiếng thương đau

Chỉ là ngọn giáo buông mau

Khi tình sầu khuôn mặt chìm sâu .

 

Này em phiêu du trong cuộc tình

Phấn son phai mưa Đông một mình

Rừng cỏ may rơi rụng mông mênh

Bỏ mình anh trên hòn đảo vắng .

Này em rong chơi trong chiều hồng

Mắt long lanh bão lên ngập lòng

Sợi buồn ai dệt giữa hư không ?

Đế chợt thấy mình vướng bâng khuâng .

 

Vỗ cánh chim bay thênh thang

Tình cười cho hoa đón nắng

Nếu có cho nhau ngọt ngào

Chỉ cần một cánh hoa ngâu

chỉ mòn như bóng âm hao

Chỉ mềm như cõi trời cao !

Vỗ cánh chim bay về nguồn

Còn gì trên mây lãng đãng

Nếu có cho nhau một đời

Chỉ là ủ giấc mơ thôi

Chỉ là buồn rất xa xôi

đem ân tình ru mãi trên môi .

 

Vỗ cánh chim bay vào lòng

Đêm đêm trở giấc mênh mông

Đan tay che mặt khóc thầm

Đêm nay sao trời lạnh căm .

Ngô Đồng


Vó Câu Muôn Dặm

Văn Phụng

Văn Khôi

 

Một đoàn trai đi khi xuân tới

Hẹn rằng gieo tình thương khắp nơi

Non nước tuy xa vời

Ta đã yêu thương đời

Đừng e nắng gió sương bạn ơi .

Từ đồng xanh ra đi biên giới

Bụi trường chinh bạc vai áo tôi

Xuân đã mang hương trời

Ta quyết đem hương đời

Để đây đó thấy màu nắng tươi .

 

Khúc ca chơi vơi

Khắp nơi

Người ơi

Anh em ta đi muôn phương xa, non xanh bao la,

Ta vui câu ca, những đêm xa nhà cùng ngồi bên đá

Nhịp đàn vui bay theo gió qua

Mai vó câu lên đường

Đem chí trai can trường

Đời ta sống thác vì cố hương

Lê Phan


Vợ Chồng Ngâu

Thẩm Oánh

Thẩm Oánh

 

 

Nhịp 2/4, Tango

 

Một tuần ngâu

Mưa rơi buồn reo lá tung sầu theo nhớ nhung tiêu điều

Cơn cơn nơi phương trời

Tình tan vỡ muôn đời

Rầu rầu năm năm Chức Nữ khóc Ngưu Lang

Niềm hận thưong tràn khắp nhân gian

 

Đều đều giọt mưa giọt mưa đều rơi

Suốt đời u ám nhịp cầu mong manh Ô Thước bắc ghềnh

Vợ chồng ngâu buồn tủi trông nhau

Ngồi xa mây gió vương mang hang lệ thương

Chút nên mưa gieo sầu xuống đời

Một ngày gang tấc thôi Nam Bắc đôi nơi

Chàng với nàng ngậm ngùi chia phôi

 

Ngoài xa mưa gió

Khóc vợ chồng ngâu

Vàng trút ngàn lá

Ai nhớ ai sầu

Một tuần ngâu sầu lắng canh thâu

Ngàn muôn kiếp sau

Khôn ngừng khóc nhau

Ôi duyên ngang trái

Thắm có chừng thôi

Ngân giang muôn đời

Còn nhiều lệ rơi

 

Tham khảo:

1. Tuyển tập nhạc Nửa thế kỷ tình ca II, nxb Trẻ, 1997.

 

Anthony Trần


Vợ Chồng Quê

Phạm Duy

 

 


Chàng là thanh niên mạch sống khơi trên luống cầy

Nói năng hiền lành như thóc với khoai

Nàng là con gái nết na trong xóm

Nước da đen ròn với nụ cười son.

Hỡi anh gánh gạo ư ứ trên đường, chàng ơi

Gạo Nam, gạo Bắc ứ ư

Đòn miền Trung, gánh đừng để rơi

Chàng chàng ơi, gánh đừng để rơi.

Hỡi em tát ruộng ư ứ bên ngòi, nàng ơi

Biển Đông ta tát cạn ừ ư ư

Nàng nàng ơi, cho đời thuận nhau.

Nàng nàng ơi, chàng chàng ơi (2 lần)

Chàng nhìn đàn chim rồi ước như chim ngang trời

Sống chia miếng mồi, như đũa có đôi

Nàng cười không nói, ngước ra sông núi

Má em hây hồng như áng mây trời.

Một ngày sang Thu

Một buồng cau tơ

Quanh co lối xóm những tà áo mới.

Mẹ già yên lòng

Thiếu nữ mơ mòng

Các em nhi đồng trống ếch khua vang.

 

Chàng vừa cầy sâu vừa hứng mưa trên đất mầu

Hái bông ngô vàng hay bới khoai nâu

Nàng vừa cuốc bẫm, tắm trong sương sớm

Tát xong nước rồi, sẽ về thổi cơm.

Chữ i móc ngược, o o ó o tròn, người ơi

Còn trong một nước ứ ư

Người người ơi, ta còn yêu nhau

Người người ơi, ta đừng bỏ nhau

Á ơi, con ngủ u ú cho muồi

À ơi, cười vui trong giấc mộng

À à ơi ! Yêu đời tự do

À à ơi, À à ơi ! À à ơi, à ơi.

Thuở nào vườn cau vừa mới cao ngang mái đầu

Lúa dăm ba sào, nay đã hai trâu

Nhìn thằng cu bé đẫm mưa trong ngõ

Nước mưa chan hoà cho tốt lúa nhà.

Mùa màng năm nay

Gạo tròn tay say

Đêm đêm thức giấc lúc gà chưa gáy

Vì đời yên lành

Nên lúa đa tình

Hứa cho đôi mình kiếp sống thanh bình

 

 

láxanh


Vó Ngựa Giang Hồ (Le galop des cavaliers d’aventures)

Lê Mộng Nguyên

 

 


(sáng tác năm 1948, HƯƠNG Mộc Lan xuất bản năm 1949.)

 

Nhịp Vó Câu

Đường trường gió sương gập ghềnh vó câu ào ào lá rơi

Đem thân nam nhi hồ hải đó đây rèn nung chí trai

Bao nhiêu tiết thu chờ mong chúng ta vùi lấp máu tang

Vương khắp nhà Nam

Maestoso

Núi rừng oai hùng như nghiêng mình trước muôn lòng phấn đấu

Bóng chiều mơ màng như thiết tha bao người trai ra đi

Trở lại nhịp nhàng

Tiến lên đi ! Tiến lên đi !

Tiến lên nhanh , còn ngại ngùng chi vó câu nhịp nhàng rập ràng

Tiến lên đi ! Tiến lên đi !

Quyết say sưa thề ước đem non sông qua nơi nguy nàn

Rallentando

Trông nước non u buồn, khắp nơi lầm than

Gió sầu vương não nề, bóng người ra đi

Ôi núi sông Lạc Hồng tháng ngày chờ mong

Ta đoàn quân tiến lên, quyết không sờn gan

Maestoso

Núi rừng oai hùng như nghiêng mình trước muôn lòng phấn đấu

Bóng chiều mơ màng như thiết tha bao người trai ra đi

Cương quyết

Ngày về hát khúc khải hoàn thắm tươi đoàn người sống vui

Nhưng nay núi sông chờ mong chúng ta nhịp nhàng vó câu

Tiến bước vó câu gập ghềnh, vó câu chiều về hát vang

Đây người Việt Nam ! (Hết)

 

Hoài Thương


Vó Ngựa Trên Đồi Cỏ Non

Ngân Giang

 

 


Em dấu yêu ơi anh đang quay về mười năm xa vắng

anh đã đưa em, đưa em đi tìm một giấc mơ đời

mười năm lạc loài phải không em

mười năm hận thù trĩu trong tim

ta trót trao nhau thân, ta chót vong ân

mang tuổi hoa niên, làm kiếp lưu đầy

 

Bóng tà ngả trên lưng đồi cỏ non

Gió hiền thoáng vi vu hàng lau xanh

ngoài kia là đồng thơm hương lúa mới

bên lũy tre xanh ngả nghiêng hàng dừa

và đây là giòng sông ta thương mến,

soi bóng chung đôi những ngày ấu thơ

 

Anh sẽ đưa em, đưa em xa rời vùng mây tăm tối

Anh sẽ đưa em, đưa em đi về, về lối chân hiền

còn ai đợi chờ nữa không em

còn ai giận hờn nữa không em

 

em hãy theo anh, men lối ăn năn

ta thoát cơn mê cùng giắt nhau về

tvmt


Vô Tình

Nguyễn Ngọc Thiện

 

 


Em giấu giọt nước mắt,

trong nụ cười mênh mông.

Em giấu từng đợi chờ,

khi vui đùa vu vơ.

Em giấu niềm nhớ,

dưới hiên trường xưa,

bên gốc phượng già.

Ðã bay vào pha phôi (đa...đa)

 

 

ÐK :

 

Những ngày tháng mộng ước,

nhưng nay đã xa tầm tay.

Em giấu trang lưu bút, vào trí nhớ nhỏ nhoi.

Những bạn cũ ngày ấy,

sao như cánh chim mù khơi.

Em giấu bao thương nhớ,

trong trái tim dại khờ.

 

 

 

tvmt


Vô Tình

Trần Tiến

 

 


Cám ơn mặt trời cho tôi một chiều

Cám ơn cuộc đời cho tôi một người

Người bước vào đền trong tim ta im vắng

Chiều bước vào đền cho tim ta chút nắng

 

Rồi người cứ vô tình người đi

Rồi chiều cứ vô tình chiều qua

Rồi người cứ vô tình người xa

Rồi chiều cũng vô tình chiều quên

 

Giữ sao được người đi qua cuộc đời

Giữ sao được chiều đi qua mặt trời

Người cứ đi người mang theo bóng

Chiều cứ qua chiều mang theo nắng

 

Cám ơn mặt trời cho tôi một chiều

Cám ơn một chiều cho tôi một người

Cám ơn một người cho tôi một lần biết yêu

 

Giữ sao người đừng đi?

Giữ sao chiều đừng qua?

Giữ sao người đừng xa?

Giữ sao chiều đừng quên?

 

 

BBĐ


Vô Tình

Thanh Tùng

 

 

 


Em yêu anh anh biết không anh

Chắc không rồi anh quá vô tình!

Em yêu anh yêu cả tên anh

Đã reo trong hồn em say đắm

Em say xưa giây phút ban sơ

Đôi ta gặp nhau dưới cơn mưa

Anh cho em chiếc áo mong manh

Cho mưa chiều nặng màu áo anh

 

Gặp anh em không dám nói

Chỉ lặng nhìn đôi mắt anh thôi

Còn anh sao anh không nói

Hay nụ cười nhẹ thoáng trên môi

Tình yêu em đâu dám hỏi

Anh ngỏ lời anh ơi !

Dù mai khi xa anh rồi

Biết còn tìm đâu vui

 

Mai đây thôi hai đứa hai nơi

Biết đâu tìm ân ái trao lời

Anh như mây theo gió buông trôi

Đến với em tình là mây khói

Anh yêu em không cớ sao im ?

Sao chỉ một lời nói yêu đương

Cho tim em buông mãi cô đơn

Trong đêm trường dạt dào nhớ thêm !

 


Vô Tình

Phương Uyên

 

 


Có bao giờ muốn trong đời không yêu ai cho dù ra sao

Nhiều lúc muốn biết nhưng chợt thấy vô tình gió thoáng qua vụt bay

Đến bao giờ tìm cho thấy được tình yêu mà em mong muốn

Sống riêng mình trong những giấc mơ tình yêu xa mãi chân trời

 

Thấy bao niềm ước theo chàng, nhưng sao em vẫn còn nơi đây

Tìm kiếm bóng dáng phong trần mới hôm nào đã mãi xa từ đây

Ước mơ rằng gởi theo tháng ngày thời gian chìm trong im bong

Đến bây giờ ôm những ước mơ ngồi đây thầm khóc muôn đời

 

Gió cuốn mất hết hay những ước muốn đợi bấy lâu

Vẫn biết trước khúc hát đã không còn được như thuở xưa

Giờ thấy nuối tiếc thấy nhớ đến lúc trước kia mình hững hờ

Trong con tim cô đơn giờ đã nát tan

 

Làm những ước muốn dĩ vãng kia còn chôn sâu

Bóng tối đã khép ước đắng cay còn lại với em

Còn đó dấu vết những quá khứ cứ nhói em đời chối từ

Trong giấc mơ bây giờ em khát khao mong chờ những ước mơ!!!!

Tuyet Vy


Vô Tình

Jimmii J.C. Nguyễn

 

 


Lòng ta đã vô tình, vì năm tháng đã phai nhạt với bao cuộc tình

Ngày xưa đó đâu về nữa tội tình chi mình đi xé nát đời mình

Làm sao cho đời ta quên lãng, hình bóng người còn đây

Ngày nào đêm nao đó chìm tan giữa đại dương

 

Người yêu hỡi bây giờ tình người mới ân cần đến bên em rồi

Thì em chắc chi còn nhớ, trọn vòng tay mình ôm ấp quá dịu vợi

Và giờ có lẽ em đã quên lời chứa ân tình chẳng đổi thay

Một người còn thương nhớ một người thì nay vội lại xa

 

Cơn đau vẫn nhói trong tim

Ngày trôi qua mỏi mòn nhiều khi ta cối dấu đi buồn đau của mối tình xưa

Bờ môi xinh nay đã theo ai sao ta nhớ hoài

Và lòng ta vẫn mãi yêu người ôi quá xót xa

Hoa Biển


Vợ Tôi Là Súng Các-bin (?)

Văn Khôi (?)

Văn Khôi (?)

 

Quê nhà em xa biết bao!

Vượt trùng dương, núi, sông, hào,

Qua ngàn dặm, qua lớp sóng,

Qua đường trường về đây xa không?

Người thì xấu:

Da ngăm ngăm ấy là đen.

Sao anh khinh-quân lại say mèm,

Bảo rằng em có duyên thầm?

Đi cheo leo, anh lại còn muốn em theo.

Khi xa nhau, anh lòng vương sầu,

Là vì duyên cớ tại đâu?

 

Tên thật là em Các-bin.

Họ hàng em đến trăm nghìn.

Trai làng giầu-cau đưa đến,

Nhưng mà thật thà không nên duyên.

Người thì nói:

"Sao cô không lấy chồng đi?

"Cho anh em trong họ ăn giầu,

"Hoặc còn đang kén anh giầu?"

Quả không đâu,

Em thề lòng vẫn in sâu

Anh khinh quân, ghi tình ban đầu,

Ngàn đời chẳng muốn rời nhau.

 

Khi nào em theo chiến chinh,

Thi chồng mang sát bên mình,

Qua đồng ruộng, qua thôn xóm,

Ai đẹp bằng chồng em - khinh-binh!

Ngoài trận-tuyến,

Khi nghe ra tiếng đạn bay,

Em quên em đây phận thoa-quần,

Cùng chồng tranh đấu không ngừng.

Qua gian nan,

Mang về giờ phút vinh-quang

Đây anh em trong họ, trong làng,

Trẻ già vui thích, cười vang.

 

Hôm vừa rồi, em tức sao!

Là vì ba, bốn cô nào

Qua nhìn chồng em toe-toét!

Trên đời này,

Gái nào mà không ghen?!!!

Rồi ngày tháng,

Bao nhiêu cô gái làng xa

Mang cho khinh quân hằng lô quà,

Tặng đoàn trai giữ quê nhà.

Em không ghen!

Em còn cười hát vang lên:

"Đây khinh-quân lớp người trai hùng

Được tình yêu khắp lòng dân."

 

 

baotran


Vô Tư

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

 

 


Em xinh tươi như hoa và bao nhiêu anh si mê làm cho anh ghen không nói lời nào

Nếu như đã yêu em thì hãy yêu hết con tim đừng có như bướm vui hoa anh ơi

 

Tình là tình mơ với mộng , người là người hay dối gian

Em mãi cứ vẫn muốn yêu , em mãi cứ vẫn muốn tin , tin ta sẽ mãi luôn luôn bên nhau

 

Tình mình là bài ca thắm nồng

Đẹp là đẹp tựa muôn đoá hoa

Cho dẫu mưa nắng không phai khoe sắc hương với ban mai

say đắm như cánh chim uyên nhé anh

 

giaidieu.net


Vỗ Về Nỗi Đau

Hoài An

 

 


Nếu có lúc em lỡ lầm

Mang theo đau đớn khi em lạc chân

Sóng sánh những giấc mơ phù du

Nếu phút cuối em xiêu lòng

Buông lơi năm tháng lướt qua thời gian

Sẽ hối tiếc ánh xuân vừa sang

Con đường tương lai ai nào quay lưng lại

Sao còn ngủ mê

 

Nếu chỉ sống cho qua ngày

Bao nhiêu mơ ước trôi qua tầm tay

Sẽ mãi mãi lãng quên một mai

Hãy cố gắng nguôi ngoai lòng

Bên em cuộc sống vẫn hằng mong

Sẽ có những cánh tay niềm tin

Nghe từng nụ hoa vẫn thơm ngát hương đời

Nghe từng bài ca a ha...

 

Điệp khúc:

Đời vẫn thế như lòng biển sâu

Hỡi em hãy quay về

Đời vẫn thế dẫu từng bước đi em chưa quen

Ngọt ngào khi em chưa qua

Từng cơn sóng vỗ về nỗi đau

Hỡi em chớ u sầu

Người gian dối chỉ là thoáng qua

Em quên đi mai này xin em quên đi

Bước em ngày mai

 

 

 

 

tvmt


Vội

Đỗ Đình Phúc

 

 


Nhẹ nhàng tựa sương mai

Trong nắng sớm trời đông

Ồn ào tựa con sóng

Ghé ngang đôi bờ bến

Theo nắng gió bụi trần

Em đã đến một lần

Một lần rồi mãi mãi

Sẽ tan vào hư vô

 

Thuyền rời xa bến vắng

Dòng sông cũng lặng câm

Màn trời êm im lắng

Mắt môi nghe mặn đắng

Câu hát bỗng nửa vời

Khao khát bỗng ngàn lời

Mang tiếc nuối dừng ngừng

Lạc lõng giữa biển đời

 

ĐK:

 

Đã bao đời con sóng vỗ

Cuốn xô về bến bờ

Đã bao ngày anh vẫn hát

Lời hát ru em ngày xưa

Ước mơ và mơ ước đó

Hãy theo về với người

Lối xưa về anh đếm bước

Còn bước chân em vội vàng

Việt Quang trình bày

Dan Nguyen


Với Quỳnh

Phạm Anh Dũng

Phạm Ngọc

 

Nếu hạnh phúc sẽ khơi nguồn đau khổ

thì xin em đừng tìm đến với nhau

để một ngày vết nứt nhói tim đau

và ân ái nhạt nhòa môi son cũ

 

Quỳnh chỉ nở về đêm trong giấc ngủ

như tình yêu chỉ đẹp lúc ban đầu

chẳng có gì tồn tại đến ngàn sau

khi cơn mộng mù lòa đêm dâng hiến

 

Chút hương xưa em mải mê tìm kiếm

cũng bay đi theo gió thoảng trong chiều

cuối cùng rồi còn lại với quạnh hiu

treo lơ lững thân mình trên triền dốc

 

Rồi có lần giữa mùa mưa Thu khóc

em quay về dang dở những cuộc chơi

giữa thiên thu ai đứng gọi tên người

nghe trăm hướng vọng về cơn thác lũ

 

"Từ một đêm đóa Quỳnh buông cánh rũ

Từ một đêm đóa Quỳnh buông cánh rũ ... "

 

 

Phạm Anh Dũng


Vội Vã

Vũ Hữu Toàn

Thơ: Phạm Ngọc

 

Ta vẫn đợi miệt mài trong cơn mộng

Trăm giấc mơ xuôi ngược những đêm về

Em xa lắm bên kia trời thăm thẳm

Ta điên cuồng như kẻ trúng bùa mê

Cứ lãng mạn yêu người quên tất cả..à

Trong bóng đêm riêng mình với cây đàn

Nghêu ngao hát bài tình ca rất cũ

Ru đời buồn thầm lặng một vết thương

 

Biển muôn trùng mãi mê bờ bến lạ

Cát ngàn năm không giữ được chân người

Em dửng dưng, con tàu đi vội vã

bỏ sân ga, gửi lại vết thương đời

Từ thuở đó, ta chim trời phiêu bạt

Em phấn son tô điểm tháng năm thừa

Những hồng ân ta một lần khao khaa..aát

đã tan nhòa theo vạt nắng ngày xưa

Rockville, Maryland

Hoài Thương


Với Vũ Thành An, tác giả các ca khúc Không Tên

Vũ Thành An

 

 


VB, 4/11/00

 

Nguyễn Dũng Tiến

 

Thập niên 60 - 70 âm nhạc miền nam Việt Nam đột ngột được thổi đến bằng một luồng gió mới, có tuyệt vọng, có xây dựng, có phẫn nộ chống đối, có đau đớn chịu đựng, nhưng luồng gió tình ca với những Lê Uyên Phương, Trịnh Công Sơn, Từ Công Phụng, Vũ Thành An v.v. đã thật sự ở lại được với quần chúng thưởng ngoạn, cũng như chỗ đứng vững vàng không thể phủ nhận của những tác phẩm nghệ thuật do những nghệ sĩ sáng tạo kể trên đã để lạị

 

Trong cuộc gặp gỡ bất ngờ với nhạc sĩ Vũ Thành An, người với những nhạc phẩm không tên, chúng tôi (nhà văn Nguyễn Dũng Tiến) xin ghi lại vài tâm tình của người nghệ sĩ thầm lặng:

 

NDT.- Cầm trong tay " Tình Khúc Toàn Tập" anh vừa tặng, anh có thể cho biết tại sao lại là toàn tập? Anh sẽ chấm dứt sáng tác hay là một giai đoạn chuyển tiếp qua một hướng đi mớỉ

 

VTẠ- Tôi vẫn tiếp tục sáng tác, nhưng trong một chiều hướng khác. " Tình khúc toàn tập " như anh vừa đề cập, tôi dùng để làm tài liệu cho những bản tình ca trong bốn mươi năm âm nhạc của tôi, sau đó tôi chuyển sang thánh cạ Trong tuyển tập này, tôi có sửa chữa lại một vài thiếu sót và bổ túc thêm một vài chi tiết.

 

NDT.- Như vậy, theo anh, có một khác biệt giữa thánh ca và tình ca đã khiến anh chấm dứt hoàn toàn việc sáng tạo những tình cả

 

VTẠ- Tình ca chỉ trong một phạm vi nhỏ hẹp đôi lứa, thánh ca bao la, bát ngát hơn hay nói một cách khác, thánh ca cũng là tình ca, nhưng ở một không gian bao la giữa tất cả con người với con ngườị

 

NDT.- Buổi trình diễn của anh vào tối chủ nhật ngày 5 tháng 11 -00 sắp đến tại Emerald restaurant ở quận Cam như một lời chào tạm biệt khán thính giả, thân hữủ

 

VTẠ- Cũng chưa hẳn, tôi chỉ chấm dứt việc sáng tác tình ca, đây chỉ lại cơ hội để được gặp lại khán thính giả đã từng yêu mến những sáng tác của tôi, những thân hữu đã cho tôi những tình bạn, tôi không bao giờ có thể quên được và tôi trân trọng những tình bạn đó. Ngoài ra, tôi cũng cần gây một quỹ nhỏ dăm ba ngàn để có thể thực hiện việc in ấn tập thánh ca tôi sắp hoàn thành.

 

NDT.- Tôi thấy trong phần quảng cáo, anh có đề cập đến việc trích một phần ba số tiền thu được để giúp vào quỹ cứu người bị nạn bão lụt tại miền Tây, anh nghĩ, anh có thể đạt được con sốkhả quan để làm việc đó?

 

VTẠ- Thú thật với anh, tôi hoàn toàn không biết gì nhiều về việc các thân hữu, các em sinh viên đang tổ chức cho tôị Tôi chỉ có một tấm lòng, một niềm tin vào việc máu đổ ruột mềm, khi tôi hoạn nạn, không ai bỏ tôi, hiện giờ đồng bào bên Việt đang bị nạn, người Việt nào cũng sẽ sẵn sàng, tôi tin như vậỵ Tôi rất mừng, thượng tọa Chơn Thành đã vui lòng nhận lời hiện diện trong buổi trình diễn để chuyển hộ chúng tôi số tiền ấy vào trong quỹ cứu trợ bão lụt.

 

NDT.- Rất cảm động về việc anh làm. Trở lại việc sáng tác, anh có thể cho biết sự khác biệt về cảm hứng khi làm tình ca và thánh cả

 

VTẠ- Tình ca có dầy vò, có nhung nhớ, có đau đớn, có hận sầu, có nước mắt, tất cả đã tạo thành một đè nén cần phải được giải thoát, tôi có cái may mắn được thể hiện nó qua những dòng nhạc. Thánh ca, trái lại, chỉ là một tình yêu không giới hạn, không đòi hỏi, thuần túy chỉ là một dự dâng hiến. Sự dâng hiến đó chính là nguồn cảm hứng cho tôi để thực hiện thánh cạ

 

NDT.- Sau này, anh đã dùng thơ của rất nhiều người để phổ thành nhạc, anh có thể cho biết nguyên nhân hay phải cha (ng anh đã cạn ý sau khi đã tìm được một tình yêu đích thực với chị nhà?

 

VTẠ- Tình bạn với tôi là một thứ tình cảm thiêng liêng, tôi không hề phân biệt tuổi tác và giới tính với bất cứ một người bạn nàọ Tôi phổ thơ của rất nhiều người, bởi đó là cái duyên văn nghệ, dĩ nhiên tôi phải có sự hứng thú với bài thơ đó, tôi mới có thể làm được. Điều tôi làm cũng có cái khó cho tôi, phổ thơ nó có những trói buộc, thường tôi phổ nguyên bài thơ, nếu quá khó tôi tự thay đổi chút ít với sự đồng ý của tác giả bài thợ Những âm bằng, trắc, câu dài, câu ngắn của bài thơ đi ngược lại sự đòi hỏi của âm nhạc. Âm nhạc đòi hỏi sự cân đốị

 

NDT.- Trong bản chương trình, anh được sự đóng góp của rất nhiều ca sĩ tên tuổi, anh có thể cho biết chi phí sẽ lên đến mức nàỏ

 

VTẠ- Có rất nhiều niềm hạnh phúc đến từ những tình cả m khác nhau, hạnh phúc vô cùng nhất của tôi đến từ tình thương yêu Thiên Chúa, kế tiếp hạnh phúc gia đình, ngoài ra có một thứ hạnh phúc thật kỳ lạ, nó được ban phát bởi bạn bè. Tôi là người luôn luôn có cái may mắn được bạn bè thương yêu, tất cả đến với tôi, không ai nghĩ đến chuyện thù laọ

 

NDT.- Anh có thể cho biết sinh hoạt hằng ngày của một người nghệ sĩ như anh?

 

VTẠ- Cuộc sống của tôi rất giản dị, tôi làm việc với đài phát thanh Việt ngữ tại Portland, Seattlẹ Cuộc sống vật chất kể như tạm đủ, nhưng cũng như vừa nói, chúng tôi rất giầu, giầu về tình yêu của Thiên Chúa, giầu về hạnh phúc gia đình, giầu về tình bạn. Ngoài ra, tôi dành từ hai tiếng cho đến bốn tiếng đồng hồ cho việc sáng tạo thánh cạ

 

NDT.- Ngôn ngữ trong thánh ca được anh làm rả

 

VTẠ- Không, tôi dùng những ngôn từ trong thánh vịnh. Tôi khá eo hẹp thời giờ để làm thánh cạ Tôi phải dành hết tâm trí vào việc học môn thần học. Khá gay go với tôị

 

NDT.- Anh đã từng có cử nhân luật ở Việt Nam, chẳng lẽ môn thần học lại thật khó khăn như vậy saỏ

 

VTẠ- Tôi cho rằng khó hơn rất nhiềụ Ngôn ngữ là một trong những trở ngại đầu tiên. Tôi tuy lãnh hội chậm nhưng chắc, phần vì đã lớn tuổi, sinh kế hằng ngày, cộng thêm những tập quán địa phương cần phải hiểu để hội nhập.

 

NDT.- Có thể nào, anh theo đuổi một con đường tâm linh cao cả để chạy trốn một trần gian đầy tội lỗỉ VTẠ- Tôi hoàn toàn không có ý đó. Ngay từ bé, tôi đã có ý hướng đó và cái duyên Thiên Chúa đã tạo cho tôi, gặp được một người bạn đời vô cùng đặc biệt, tuyệt diệu, chính người bạn đời của tôi đã khuyến khích tôi dấn thân đến gần Thiên Chúa hơn.

 

NDT.- Trong thập niên 60, những bản nhạc nào của anh được giới thưởng ngoạn ưa thích nhất? Ngược lại, cá nhân củ a anh, anh thích nhất bản tình ca nào trong thời gian đó?

 

VTẠ- Tình khúc thứ nhất. Cá nhân tôi, tôi cũng yêu mến bài ấy, nó đã đưa tôi đến gần với những người thưởng ngoạn.

 

NDT.- Quá trình bốn mươi năm âm nhạc của anh, còn những bả n tình ca nào anh ưa thích?

 

VTẠ- Đó là bản Đời đá vàng. Bài này chưa hẳn là một bài tình ca đôi lứạ

 

NDT.- Anh có thể đi sâu hơn một chút nữa vào chi tiết? Sôi nổi nào làm anh sáng tác ra nhưng bản nhạc đó?

 

VTẠ- Bản Đời đá vàng chỉ là những suy nghĩ về cuộc đời, về con người qua những giai đoạn khác nhaụ Vào năm 74, tôi có những dằn vặt, suy tư không lối thoát: Ô hay, tại sao ta sống chốn này, quay cuồng mãi hoài có gì vuị Na (m 92, đời sống được biểu lộ qua một tâm tình với chiều sâu khác: Có lần mất mát mới thương người đơn độc, có oằn mình đớn đau mới hiểu được tình yêu, qua dầm dề mưa tuyết mới vui ngày nắng về, có một thời khóc than mới hiểu đời đá vàng. Trước khi đến California để thực hiên chương trình nhạc tình ca toàn tập của tôi trong chủ nhật tới, khi còn lưu lại Texas, tôi lại có một tâm trạng rất mới, tôi biến nó thành lời thứ ba cho bản Đời đá vàng: Xin em đừng nên hoang phí, hãy yêu đời mình, trăm năm gói trọn phận phù sinh, đang khi còn cho ta sống, hãy cười trao tặng cõi đời chính mình ta, có ở tù mới biết mênh mông rộng đất trời, hãy mở lòng chúng ta đón nhận biển tình yêu, có nghìn lần tha thứ cũng chưa hẳn ái từ, hãy cảm tạ, biết ơn có được đời đá vàng.

 

Nhân tiện, anh cho tôi được cám ơn tất cả thân hữu, ca nhạc sĩ đã tổ chức và tham dự với một tinh thần đóng góp trong việc làm đầy ý nghĩa, cám ơn các quý thính giả sẽ tham dự chương trình nhạc. Chắc chắn ơn trên sẽ chúc lành cho nhưng công việc chúng ta cùng làm.

Việt Báo, 4/11/2000


Võng (Thiền Ca 2)

Phạm Duy

 

 


Tôi nằm võng, võng đưa võng đưa

Tôi nằm võng, võng đưa võng đưa

Ha, trần gian lạc thú

Ha, tiên cảnh phiêu du

Cõi tử, cõi sinh

Cõi tình, cõi hận

Núi đợi, vực chờ

Niềm vui, nỗi khổ

Tôi nằm võng, võng đưa võng đưa

Tôi nằm võng, võng đưa võng đưa

Tôi nằm đó

Nằm im mọi chỗ...

họctrò


Vọng Cố Ðô

Đan Thọ và Nhật Bằng

 

 


Tha thiết

3/4

 

Hà Nội ơi ! Xa cách muôn trùng dương

Những lúc sương chiều xuống

Tìm đâu bóng Hồ Gươm lòng bao mến thương

Hà Nội ơi ! Như cánh chim ngàn phương

Ta sống trong sầu thương

Từ nay vắng Hồ Gươm lòng bao vấn vương

Rồi khi nắng tắt dần chuông chiều buông

Gió mang nắng Thu về sầu vương

Ðây kiếp giang hồ

Gửi tình quê hương trong tiếng ca

Hà Nội ơi ! Thôi cách xa từ nay

Bao mái xưa đầm ấm

Chìm trong tiếng lòng ta hoài hương thiết tha

 

Hà Nội ơi ! Xa cách muôn trùng dương

Những lúc sương chiều xuống

Tìm đâu bóng Hồ Gươm lòng bao mến thương

Hà Nội ơi ! Như cánh chim ngàn phương

Ta sống trong sầu thương

Từ nay vắng Hồ Gươm lòng bao vấn vương

Rồi khi nắng tắt dần chuông chiều buông

Gió mang nắng Thu về sầu vương

Ðây kiếp giang hồ

Gửi tình quê hương trong tiếng ca

Hà Nội ơi ! Thôi cách xa từ nay

Bao mái xưa đầm ấm

Chìm trong tiếng lòng ta hoài hương thiết tha

Khi ta ra đi ..

Lòng mang niềm nhớ ….

 

 

 

Tài liệu tham khảo:

Tập Nhạc Tuyển 1: “Tình Yêu và Quê Hương”

Văn Phụng – Ðan Thọ - Nhật Bằng - Nguyễn Túc

Ấn hành tháng Giêng 1996 tại Arlington, VA. USA

 

 

Hư Vô


Vọng Gác Đêm Sương

Mạnh Phát

 

 


Sáng tác đầu thập niên 60

 

Nhịp 4/4 Điệu Boléro

 

1.

Buông khói gây thưa . . . tôi kể người nghe một chuyện tâm tình

Nửa đêm giá lạnh . . . bỗng nghe ấm một tình thương trong tim

Sương rớt trên vai . . . qua ngõ hồn trai vào lòng đêm dài

Gác súng biên thùy . . . một cơn gió hút khơi chuyện ngày qua

 

2.

Xưa lúc xa xưa . . . tôi có người em tuổi đẹp trăng tròn

Tuy rằng không gặp . . . không hẹn bao giờ và chưa yêu thương

Phong kín tâm tư . . . tôi gói đời trai vào mộng đăng trình

Giữa buổi trăng rằm . . . rời xa gác ấm không hề gặp nhau

 

Điệp khúc

Thuở học trò còn buồn vu vơ

Thức bao đêm làm thơ rồi đợi chờ

Hoa trắng len vào khung cửa nhỏ

Ngỡ thầm là người thơ qua trong mơ

Phút vấn vương bàng hoàng hơi sương

Nửa vầng trăng vọng gác đêm trường

Trăng còn in trên gối chiếc

Thì còn nhiều thắm thiết

Và mơ ước thêm nhiều

 

3.

Mơ ước mai đây . . . đem nửa vầng trăng về làm trăng đầy

Lối xưa đón mời . . . ước vọng nên lời bàn tay trong tay

Đêm trắng hoen sương . . . tôi giấu niềm thương tận cùng tâm hồn

Nắng ấm lên rồi . . . cạn đêm gác súng thôi kể chuyện xưa . . .

 

Tài Liệu tham khảo: Chép lại từ băng cassette "Rừng Lá Thấp: Tiếng Hát Thanh Tuyền, số 2", bài 9, mặt B thực hiện tại Saigon năm 1973, Hòa âm: Lê Văn Thiện và Trần Trịnh

 

 

 

 

Biển Nhớ


Vọng Nam Quan

Phan Văn Hưng - Nam Dao

 

 


2002

 

Ải Nam Quan ơi ta đã mất tên em

Như một phần hồn tự nghìn năm

Lòng ta đau như ai đem dao

Xé nát da non cứa trên thịt gan

 

Rừng chiều nay trong cơn gió bấc thê lương

Như trăn trở một giòng sử đắng

Hằn trên mỗi vách đá trơ sương

Tiếng thét oai phong của thời liệt anh

 

Gió hú vào hồn

Cho ta hận buồn

Sương rơi nghìn trùng

Giá buốt mịt mùng

 

Lời Phi Khanh sao vẫn thoảng thốt đau đây

Suối vẫn cuộn chảy từng nhịp máu

Ai bây giờ là kẻ tội đồ hiến dâng người

 

Ai đem hình hài

Giang Sơn đọa đày

Cho thân lìa cành

Cho cây lìa đất

Cho ta lìa cội

 Như sông bỏ nguồn

 

Ta nghe tủi nhục dâng vào lòng

Từ nghìn xưa qua bao nhiêu giấc phong ba

Em kiêu hùng trơ gan tuế nguyệt

Gọi tên nhau rừng chiều hôm nay ngập nuối tiếc thương

tvmt


Vọng Ngày Xanh

Khánh Băng

 

 


Trời mưa gió lá cây tơi bời khắp nơi,

Tan nát bao cánh hoa tươi bên thềm gió chiều thét gào não nề

Ôi trời mưa gió điêu tàn gieo bao đau thương

Người nghệ sĩ âm thầm trong đêm gió mưa

Mơ màng nâng tiếng tơ đàn dịu dàng

Cho hết bao niềm hận sầu kiếp người lạc loài

Gợi tình quê hương với bao nhiêu lời thương nhớ

 

Tình xưa ấy bấy lâu phai mờ dáng ai

Quê cũ nay cách xa ôi muôn trùng

Xế trời gió chiều lạnh lùng

Ôi trời mưa gió điêu tàn gieo bao đau thương

Ngoài xa vắng quay về quê hương dấu yêu

Mong người mẹ chớ ưu sầu làm gì

Khi chí trai nặng lời thề quyết diệt giặc thù

Biên thùy xa xôi biết tìm lại nơi chốn nao

 

Lòng chạnh nhớ đêm nào ngắm trăng vàng chiếu bên bờ nước xanh mơ hồ

Lòng chạnh nhớ đồng lúa xanh chiều ấy ta nhìn cánh chim trời bay

Lòng chạnh nhớ xuân nào ngắm xuân về bao mạch sống xuân chan hòa

Tình xưa ấy êm đềm với bao niềm nhớ nhung còn lắng sâu muôn đời

 

Ngày xưa ấy mỗi khi trăng mờ lối đi

Ta nắm tay hát vang câu yêu đời với ngàn tiếng đàn nhịp nhàng

Con thuyền êm lướt trên dòng trong đêm trăng thanh

Lặng nghe gió âm thầm gieo bao nhớ thương

Nay còn đâu mái tranh nghèo ngày nào

Đâu bóng tre làng rì rào lúa đồng ngạt ngào

Biên thùy xa xôi biết tìm lại nơi chốn nào

 

Trời gió o o o...

Trời gió o o o...

Trời gió o o o o o o o o o ...o o

tvmt & Bảo Trần


Vòng Nhẫn Cưới

(chưa biết)

 

 


Vòng nhẫn cưới đó em đeo,

thôi hết từ đây mơ mộng rồi,

Em vui tất cả bao nhiêu,

có bằng khối sầu em để,

Anh chúc mà nghe lòng hoang liêu

 

Vòng nhẫn cưới đó cao sang,

đưa đón kiệu hoa đang sẵn sàng,

mai em xóm nhỏ sang ngang,

xin Trời cho thuyền xuôi mái,

để em về bến mộng giàu sang

 

Em ơi! Tình yêu bây giờ,

nếu không dang dở làm sao trọn đời nhớ em,

làm sao có một lần gặp gỡ,

nếu không dang dở làm sao còn một lần từ ly

 

Vòng nhẫn cưới đó em ơi,

thôi nhé nghìn thu vĩnh biệt rồi,

đêm nay uống để em vui,

rượu hồng mặc tình em rót,

uống cho người thấy lòng đẹp đôi

TĐK


Vòng Quay Kỷ Niệm

Quang Lộc

 

 

 


Thôi đành lỗi hẹn với em chiều nay

Xe đưa ta qua bao nhiêm cây số đường dài

Xe đưa ta đến chân núi hẹn hò

Chiều nay xe đứng bên cầu mưa mãi

Con đường sẽ dài nhớ nhung của ta

Xe mang không gian yêu thương xa cách gần lại

Em đến bên anh với mưa nắng cuộc đời

Chiều qua phố vắng hay chợ đông người

Chiếc xe già của ta lăn qua những con dốc

Đi qua những năm tháng đi qua mỗi buồn vui

Xe đưa người về với tiễn người xa

 

ĐK :

Có những lúc rất nhớ chiếc xe già

Có những lúc rất nhớ những mối tình

Giờ còn cuộc tình buồn thôi em ơi

 

Ngọc Dung


Vòng Tay

Hoàng Việt Khanh

Nguyễn Đức Cường và Hoàng Việt Khanh

 

 

Vòng tay cho người

Góp một tiếng cười

Cho đời nhẹ bay thênh thang

 

Vòng tay anh em

Ấm trong ngày hội

Cùng ca vang lời yêu thương

 

Vòng tay hôm nào

Tiếng mẹ ru hời

Ta còn thầm nghe trong tim

 

Vòng tay cho em

Có hoa và nhạc

Rộn ràng lời yêu ấm nồng

 

ĐK:

Vòng tay, vòng tay

Quê hương cuối trời

Ta còn mang nặng trên vai

Vòng tay, vòng tay

Hôm nay đắp bồi

Cho một ngày mai sáng ngời

Hoài Thương


Vòng Tay Bạn Bè (Circle Of Friends )

Nguyễn Đạt

 

 


Gió hỡi gió, gió bay về đâu hỡi gió?

Mây trôi theo lang thang về bốn phương biết gặp nhau ngày nào

Có nhớ đến những lúc cứ đi tìm nhau khắp nơi

Ôi bao nhiêu băn khoăn và ước mong sao ngày mai có nhau

Ngày mai sẽ đẹp, đẹp như bao giấc mơ hồng,

và ta sẽ nắm tay trong tay chúng ta tìm đến tương lai

Ngày mai ước vọng, và cho nhau những tấm lòng

Tình yêu đốt cháy trong con tim chúng ta ngàn nỗi yêu thương

 

Chorus 1 :

 

Tình yêu đến với nhau ngàn năm

tình yêu sẽ hát lên ngàn lời

Tìm nhau mãi biết ai đợi ai, vòng tay lớn trái tim bạn be ø

và ta sẽ nắm tay trong tay chúng ta tìm đến tương lai

trong vòng tay bạn bè

 

Circle Of Friends

 

The wind and dust blowing on the road

Cloudy skies tonight and the lonely one walk through the night

You remember when you look for me, don't you ?

Now I'm coming home and we will share the same beliefs

In the sun shine, we throw up the sad past

We will hold together and we come to future world

In the sun shine, we throw up the sad past

We will hold together and we come to future world

 

Chorus 2 :

 

We'll fall in love a thousand years

we'll talk together a thousand words

I believe you keep the faith, and he shows us a promised land

We will hold together and we come to future world

a circle of friends

 

 

 

 

Mèo Ướt


Vòng Tay Đam Mê

Song Ngọc

 

 


Mai kia mình xa cách, em hỏi anh còn nhớ em không 

Bao nhiêu lời tình ái, những trang thư chưa khô dòng mực

Những con đường ngày đó chúng ta qua chìm trong mưa bay

Và nhiều lời anh nói sẽ yêu em, yêu em một đời ...

 

Mai kia mình xa cách, em hỏi anh còn nhớ hay quên

Bao nhiêu lời hẹn ước dưới trăng sao, bao đêm mặn nồng

Bao nhiêu nụ hôn ấm cháy tim yêu vòng tay đam mê

Và lời tình yêu đó, sẽ yêu em muôn đời yêu em

 

Mai kia lỡ xa người, một mình em về cuối chân mây

Đem chôn bao nỗi niềm một lần yêu muôn đời phong kín

Mai kia lỡ xa người, một mình em chìm dưới bóng đêm

Lời thề xưa giữ kín dưới đáy mồ sâu trái tim

Mai kia mình xa cách, em hỏi anh còn nhớ em không 

Nhớ một người con gái đã yêu cho anh một đời

Mai kia mình xa cách, em hỏi anh còn yêu em không Đời một người con gái đã yêu anh muôn đời không phai

 

tvmt


Vòng Tay Lỡ Làng

Ngọc Sơn

 

 


Khi xưa yêu người tôi đã từng dệt mơ ước

Đôi đứa chung cuộc đời

Tình đầu lên ngôi như hoa bướm giữa mùa Xuân

Đắm say một trời hương.

 

Rượu nồng từ đôi tim đã rót lên màu mắt

Để môi biết ngọt ngào

Biết rượu êm thế nào

Vòng tay ái tình dìu đưa nhau tới những bến bờ thần tiên.

 

ĐK:

 

Vâng, tôi đã ước mơ

Những giấc mơ hiền lànhvề một thiên đường xanh

Nơi không có phong ba

Không lọc lừa gian trá người trọn niềm thủy chung.

 

Vâng, tôi có biết đâu

Những giấc mơ ngọt ngào bao nhiêu cũng là mơ

Để tình yêu vừa say đắm

Bỗng dưng tan biến thành mảnh đời dở dang.

 

Xưa tôi yêu người đâu biết rồi đời mưa gió

Chia cách nhau nghìn trùng

Ngọc ngà tàn theo muôn con sóng vỗ biển xanh

Màu môi đã nhạt rồimáu đầu xưa đã bạc

Vòng tay lỡ làng tình xưa có tiếc nhớ cũng còn gì đâu...!!!

 

 

tvmt


Vòng Tay Người Ấy

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Khúc Lan

 

(Capo 0.Time 2/4)   

INTRO:      Eb  Eb  Cm  Cm  Fm  Fm  Bb7  Bb7

 

             Eb        Eb

Tình như giấc mơ

                               Cm          Cm

Hãy giữ ai ơi cho giấc mơ còn đầy.

               Ab              Ab

Một khi đã yêu, người ơi!

               Bb7                    Bb7

Con tim sẽ mang thêm bao ưu phiền.

 

    Cm          Gm

Anh hỡi, chớ có thờ ơ.

       Cm          Gm

Yêu em với nụ cười đắm say.

             Fm

Bầu trời đẹp xinh

               Bb7                      Eb               Eb

Yêu em với ánh mắt thắm thiết, chứa chan nỗi ân tình.

 

            (lần 1)

           

            Eb               Gm

            Hãy cứ yêu trong sầu nhớ

            Eb                    Ab

            Sẽ có những tiếng hát xanh ngời

            Ab                 F7

            Tình như khói mây, tình trong phút giây.

            Bb7                 Bb7

            Yêu trong bao chiều giông tố.

 

            Eb                   Eb

            Rượu chưa uống nhưng tình đã say.

            Cm                 Cm

            Tình chưa đến, xin đừng chớm bay.

            Fm                Ab

            Sẽ có em mãi luôn mong chờ.

            Bb             Gm              Eb          Eb

            Vòng tay người ấy .. với những chân tình.

 

(repeat *)

 

            (lần 2)

            Hãy cứ yêu trong sầu nhớ

            Sẽ có những tiếng hát xanh ngời

            Tình như khói mây, tình trong phút giây.

            Yêu trong bao chiều giông tố. 

            Rượu chưa uống nhưng tình đã say.

            Tình chưa đến, xin đừng chớm bay.

            Sẽ có em mãi luôn mong chờ.

            Vòng tay người ấy .. với những chân tình.

 

            (repeat ĐK)

 

ENDING:         Eb  Eb  Cm  Cm  Fm  Bb7  Eb  ^Ab  Eb


Vòng Tay Người Yêu

Ngoại Quốc

LV: Minh Tâm

 

Tình đã đến đây,

sẽ mãi bên anh như nắng xuân tràn đầy.

Ngàn hoa nở trong hồn anh,

em ơi hãy vui bên nhau trọn đời

Đắm đuối, ánh mắt nồng say,

trao nhau những nụ cười thắm môi

Cuộc tình mộng mơ,

ai ơi hãy đến với những tiếng hát thiết tha những ân tình.

Nhớ đến môi em cười thắm,

ánh mắt ấy đã xoáy trong tâm hồn.

Vòng tay ái ân, nụ hôn ngất ngây,

bên em anh quên đời gian khó.

 

ĐK:

 

Người đã đến cho tình đắm say.

Tình đã đến quên niềm nhớ nhung.

Muốn có em mãi bên đời

Vòng tay người ấy, thắm thiết trong đời

tvmt


Vòng Tay Thương Yêu

(chưa biết)

 

 


F 4/4Đây tay tôi nối liền tay anh

Đây tay anh nối liền tay chị

Tay chúng mình, ngàn bàn tay,

vạn bàn tay, triệu bàn tay giơ cao ú ..... ù

 

Đây tay tôi tay anh nối liền

Đây tay chị tay anh tay em

Tay chúng mình nối lớn

 

Mình nối rộng vòng tay

Cho yêu thương khắp trên địa cầu

ở trong một vòng tay.....

 

(Đây ... )

 

©¿®


Vòng Tay Xin Giữ Trọn Ân Tình

Đỗ Kim Bảng

 

 


Em mơ một vòng tay

Dìu nhau bao tháng ngày

Vì đời người tựa áng mây

Sợ nguồn vui chóng phai

Tuổi xuân sẽ không trở lại

 

Em yêu một vòng tay

Một vòng tay ấm nồng

Nào ngờ chẳng trọn ước mong

Tình bọt bèo chóng tan

 

Anh lãng quên sao dành

Anh ơi! ai người nâng giấc nồng

Tình nào theo giấc mộng

Tay nào se kết đôi lòng

Đừng sầu, đừng quên lúc xuân thì

Đừng để ướt làn mi

Anh ơi! anh về nhé

 

Em mong người về đây

Ðể mùa Đông bớt dài

Ðể nụ cười đẹp cánh môi

Tình đượm làn tóc mây

Trọn tình trong đôi tay

 

Em yêu một vòng tay

Từ ngày quen biết người

Thầm tưởng rằng đời ấm vui

Nào ngờ tình chóng phai

Vùi theo lối hoang miệt mài

 

Em thương một người trai

Lạnh lùng đi giữa đời

Thường gục đầu vào cánh tay

Nụ cười không đến môi

Quên mất tình yêu rồi

 

Em mơ một bàn tay

Làm dịu đôi má gầy

Ðể hận thù thành bóng mây

Ðể đời lại ấm vui

Trọn tình trong đôi tay

Anh ơi! em chờ trên bến ngày xưa


Vũ Điệu Thần Tiên

Minh Châu

 

 


Latin Rock / Mambo  [4/4 - Am]

 

          mf

Vui hôm nay nâng bước đôi chân nhịp nhàng

Ta bên nhau hãy cất tiếng cười ca vang

Tay trong tay ngây ngất xoay theo điệu nhạc

Miên man hòa trong vũ khúc thần tiên

 

Trao cho nhau giây phút tin yêu nồng nàn

Trao cho nhau ánh mắt môi cười hân hoan

Xua tan đi bao nỗi âu lo muộn phiền

 

Tuổi trẻ nào rồi cũng sẽ qua một thời

Vui lên đi quên hết ưu tư đầy vơi

Gởi vào đời niềm thương mến trong nụ cười

Hân hoan vui trong những bước chân tuuyệt vời

 

Đa đa, đa đa, đa đa, đa đa

Bước chân rộn ràng đắm say tràn lan

Hòa theo, nhịp trống, bừng lên, nhựa sống

Xóa tan ưu tư hoài mong...

Tuấn Hưng giới thiệu

Phương Dung


Vũ Khúc Tình Yêu

Ngoại Quốc

Lê Hựu Hà

 

Này anh yêu nghe chăng

Quanh mình những âm thanh vui nhộn

Và đôi tay đưa lên nhịp theo điệu kèn tiếng chuông

Rồi ta sẽ hát khúc hoan ca

Và đôi cánh cứ mãi vương xa

Ngày vui đến bát ngát bao la thắm tình ta

 

Này cô em xinh tươi

Diệu dàng dễ thương ôi yêu kiều

Và thân anh đang run lên theo điệu nhạc đắm say

Nhịp tim mãi hát khúc hoan ca

Nhịp chân vẫn quấn quít đôi ta

Hồn ta mãi cứ mãi bay xa cuối trời

 

Ðà đa đa đa đa đa đá đà

Ngất ngây khúc say sum vầy

Ðà đa đa đa đa đa đá đà

Ðà đa đa đa đa đa đá đà

Hãy cùng với nhau đêm này

wow oh oh oh.....

 

Mãi có nhau cùng nhau đắp say cho đời

Những trái tim đẹp tươi

Mãi có nhau cùng nhau hát câu yêu đời

Hát những khúc vui tươi tuyệt vời.

Lưu Bích & Nguyễn Hưng trình bày

Hoài Thương


Vũ Khúc Trong Đêm

Huy MC

 

 


Màn đêm xuống dần

Đắm đuối bên nhau ta trao vòng tay

Nhẹ nâng gót giầy

Vũ khúc mê say cho đôi chân cuồng quay

Không gian như lỡ lầm dịu yêu em

Hãy giữ những giây phút thần tiên

Cho tình đêm nay chẳng tan biến

 

Tình yêu đến

Ngàn âm thanh reo lên trong đôi chân cuồng quay

Hãy đến nơi đây khiêu vũ mê say

 

Tình yêu đến

Để thời gian đêm nay mãi mãi vẫn không đổi thay

Ngây ngất chơi vơi, như sóng biển khơi, người yêu dấu ơi

 

Dù đêm có dài

Những phút giây bên nhau ôi sao tuyệt vời

Hoà trong đất trời

Ánh mắt đắm đuối trao nhau nụ cười

Ta mong sao mãi luôn gần nhau

Vươn đôi tay cao lên ngàn sao

Hãy cùng phiêu vũ trọn đêm nay

 

Ố ... ô .. ồ .. Hạnh phúc bên người

Ố ... ô ... ô ... Rồi mai bình minh tới

Ố ... ô ... ồ ... Người sẽ ở lại cùng tôi

Hoa Biển


Vu Lan Nhớ Mẹ

Võ Tá Hân

thơ: T.M.K.

 

Cứ mỗi độ mùa Vu Lan trở lại

Thấy hoa trắng bỗng dưng buồn nao nao

Ơn mẹ cha dưỡng dục nặng muôn phần

Trọn kiếp sống nhọc nhằn nuôi đàn con

 

Con mất mẹ là tan bao kỳ vọng

Mất tình thương chứa chan lệ tuôn rơi

Mẹ kính yêu biết tìm mẹ nơi nào

Hay chỉ giấc chiêm bao tìm hội ngộ

 

 

Theo năm tháng giữa giòng đời bão tố

Thân lạc loài theo số kiếp tha hương

Mái nhà xưa bao kỷ niệm êm đềm

Bừng sống dậy trên đường con phiêu lãng

 

Giờ mình con phong trần cùng năm tháng

Nhớ mẹ hiền giòng nước mắt tuôn rơi

Con cảm thấy sao đời mình bất hạnh

Khi mất rồi hình ảnh mẹ hiền thương

 

 

Con khác nào đàn chim côi nhỏ dại

Biết làm sao báo ơn mẹ thâm sâu

Ngày Vu Lan xúc cảm dạ xuyến xao

Cài hoa trắng sao lòng nghe quặn đau

 

Trước chánh điện thành tâm con khẩn nguyện

Cúi đầu xin chư Phật ngự muôn phương

Bậc Chí Tôn hãy nhủ lòng xót thương

Độ hiền mẫu siêu sinh miền cực lạc.

 

Mẹ ơi!

VTH


Vũ Nữ Thân Gầy - La Cumparsita

Gerardo Matos Rodriguez

Lời Việt : Phạm Duy

 

Music by Gerardo Matos Rodriguez - Most famous tango song

Lyrics by Enrique Maroni and Pascual Contursi

Lời Việt: Phạm Duy

 

 

Đàn đã khơi rồi, trong lúc đêm tàn rơi

Đàn khóc ai hoài, cho héo hon lòng tôi

Đàn nhớ nhung người, như sắc hương tàn phai

Đàn cố nuôi lời, cho giấc mơ còn lơi

Ôi ! Nghe tiếng đàn réo mà thương người

Nghe tiếng cười reo xót xa đời

Nhớ nhung đau thương mà thôi

Người vũ nữ, người xưa mến thương ơi

Nhớ tới hương đêm kinh đô chưa qua đời

Nhớ tới đôi môi nụ cười

Nhớ tới xa xôi, nay đã xa rồi.

Người vũ nữ ngồi bên cốc lên men

Bát ngát hương môi cho anh say mềm

Nhịp nhàng gieo trên sàn êm

Rộn ràng nghe bao lời điên

Của khách giang hồ say triền miên.

Ta ghì cho tan vỡ trái tim này

Cho người ăn chơi nhíu đôi lông mày

Ta cười cho xanh ngát kiếp lưu đầy

Cho người vũ nữ khóc tấm thân gầy.

Chưa nói yêu nhau mà lòng đã đau

Chưa nói mê say mà tình đã bay

Chưa biết môi em mà hồn đã quên

Đã qua một đêm...

Học Trò


Vũ Thành An - Những ngày cuối cùng của Đại tá Sơn Thương

Vũ Thành An

 

 


Cuộc Tái Thế Tương Phùng của những người tử tộị

 

Nguyễn Đình Bình

 

Niềm đau mấy chục năm của Vũ Thành An đã được vơi nhẹ từ ngày gặp lại bác Nguyễn Đình Bình, cựu Thanh Tra Giám Sát Viện, một người đã cùng chịu những năm đầu tiên trong ngục tù cải tạo tại Đội 1, Phú Sơn,  Bắc Thái, Bắc Việt.

 

Trong những ngày ấy Vũ Thành An đã nghĩ rằng đời mình sẽ bị chôn vùi mãi trong giam cấm.

 

Trong sâu thẳm An vẫn nuôi một niềm hy vọng , chính niềm hy vọng đó đã giúp An có thể chịu đựng 10 năm tù mặc dù thân xác rất yếu đuối bệnh hoạn ngay những ngày trước khi đi tù.  Thân nhân An đã nghĩ rằng khó lòng An có thể chịu đựng qua cảnh nghiệt ngã ấỵ

 

Ngoài những nghịch cảnh thông thường mà anh em nào cũng phải chịu, Vũ Thành An còn phải chịu đựng sự oan nghiệt suốt mấy chục năm.  Người ta đã gán cho Vũ Thành An những tội theo sự tưởng tượng của họ.  Một trong những tội lớn nhất mà họ muốn gán cho Vũ Thành An là An có trách nhiệm trong sự ra đi của cựu đại tá Sơn Thương. Tội trạng này không những được truyền miệng mà còn đăng báo tại Mỹ.

 

Rất may cho Vũ Thành An là có những thân hữu vì tình thương đã lên tiếng làm chứng nhân cho sự thật là các anh Trần Tấn Toan, cựu Thượng Nghị Sỹ, anh Nguyễn Lý Tưởng, cựu Dân Biểu vào năm 1995 .

 

Trần Tấn Toan :Vũ Thành An trên bàn cân công lý và lương tâm.

 

Nguyễn Lý Tưởng: Vài góp ý.

 

Mới đây trong một chuyến đi Úc vào tháng 3 năm 2001, An đã gặp lại bác Nguyễn Đình Bình.  Bác Bình là người gần gũi nhất với đại tá Sơn Thương những ngày cuối cùng của ông và chứng kiến tận mắt sự bất hạnh của ông.

 

Sự thật mà bác Bình kể ra sau đây đã làm sáng tỏ nỗi oan ức của Vũ Thành An trong suốt 22 năm!

 

Nhừng ngày cuối cùng của Đại Tá Sơn Thương

 

Nguyễn Đình Bình, cựu Chánh Thanh Tra Giám Sát Viện VNCH

 

Anh là người Việt gốc Miên, Cựu Đại Tá Biệt Động Quân, và đã có mặt trên chiền trường miền Nam trong suốt cuộc đời binh nghiệp.

 

Cũng như các bạn đồng đội còn ở lại đơn vị cho đến ngày 30 tháng 4 năm 1975, anh đã bắt buộc phải ngưng súng chiến đấu, rồi bị Cộng Sản lưu đầy ra miền thượng du Bắc Việt.

 

Anh đến với chúng tôi ở trại cải tạo Phú Sơn 4, tỉnh Bắc Thái vào cuối năm 1977, khi tất cả các cải tạo viên đều do Công An qủan trị.  Chúng tôi thuộc đội 4, gồm trên 30 đội viên do anh Nguyễn Minh Đăng, cựu dân biểu quốc hội nhiệm kỳ 1 và 2.  Công tác chính của đội 4 là xây dựng nhà cửạ

 

Anh Sơn Thương rất cao lớn, khoẻ mạnh, làm việc không biết mệt mỏi nên thường xuyên được bình bầu là đội viên xuất sắc.  Anh làm nhiều nhưng nói rất ít, hiếm khi trò truyện với người khác.  Ngay cả trong giờ kiểm thảo vào mỗi buổi tối, anh thường ngồi yên lạng từ đầu tới cuối, và nếu được yêu cầu phát biểu ý kiến thì anh cũng chỉ vắn tắt vài câu vô thưởng vô phạt mà thôị

 

Anh lại có tật nóng bất ngờ, khi gặp một truyện bất như ý, dù chẳng có gì quan trọng anh vẫn dơ cả hai tay đấm ngực và đòi tự tử chết cho rồị

 

Còn một việc có thể làm cho anh tủi thân là anh không hề nhận được qùa gia đình.

 

Theo thường lệ thì cứ ba tháng một lần, mỗi cải tạo viên được lãnh một gói qùa không qúa 3 kí.

 

Đối với người tù ở xa nhà, lại bị đói ăn từ ngày này sang ngày khác thì một gói quà tiếp tế của thân nhân là một an ủi vô cùng.qúy giá cả vật chất lẫn tinh thần.

 

Một hôm nắng gắt , anh Sơn Thương và cùng tôi ra đầu nhà ăn trưa cho bớt nóng nực.  Hôm đó tôi mới nhận được một lọ muối mè nên mời anh dùng một chút lấy thảo, và trong tinh thần đồng đội tương thân, tôi đã hỏi tại sao anh không được tiếp tế như mọi người, anh thở dài buồn bã, một lát sau mới cho biết là vợ anh đã mất tích.  Gia đình anh  chỉ còn một mẹ già và một con trai vị thành niên bây giờ không biết lấy gì để sinh sống, rồi anh ngồi thẫn thờ không nói tiếp.  Tôi cũng không tiện hỏi thêm nữạ

 

Đến giỹa mùa hè 1978, vật liệu xây dựng chở về dồn dập nên đội 4 chúng tôi phải tăng thêm giờ làm việc theo đúng tiêu chuan "Làm ngày không đủ tranh thủ làm đêm". Tuy nhiên, tất cả đội đều hồ hởi phấn khởi vì 2 lý do:

 

-Trong đêm hè nóng bức, được ra khỏi phòng giam ngột ngạt  để hưởng không khí thoáng mát ngoài  trời là cơ hội may mắn hiếm có.

 

-Đi lao động buổi tối thì mỗi đội viên được bồi dưỡng Ỏ ký khoai mì nên đỡ bị đóị

 

Giữa lúc mọi người lên tinh thần thì anh Sơn Thương gặp truyện không maỵ

 

Một buổi sáng anh Sơn Thương và tôi được phân công chuyên chở vật liệu, nhưng khi chúng tôi đang di chuyển thì lại phải làm công việc khác.

 

Lúc ấy, trên bãi đất trống bên đường, mấy cán bộ công an đang hì hục lăn một cuộn giây cáp to lớn lên xe tảị  Thấy chúng tôi đi ngang, họ liền bắt vào phụ lực.  Cuộn giây rất nặng nên mọi người phải cố hết sức mới nâng được nên cao, nhưng càng lên cao thì sức nặng càng tăng và những người cao lớn như anh Sơn Thương thì phải chống đỡ nhiều nhất.  Thấp bé như tôi thì chỉ làm thợ vịn.

 

Bất ngờ anh Sơn Thương kêu lên một tiếng đau đớn rồi không đứng vững được nữạ  Bọn cán bộ phải để cho tôi dắt anh về bệnh xá khám nghiệm và kết qủa là anh bị trật khớp xương sống.

 

Kể từ hôm đó, an Sơn Thương phải nghỉ lao động nhưng vẫn được chia một phần khoai mì bồi dưỡng như thường lệ.

 

Mấy ngày sau bệnh tình của anh không thuyên giảm và đã gây ra nhiều phiền phức cho cả độị

 

Anh cần phải được nâng đỡ dìu dắt khi đi lạị

 

Anh cũng không thể tự lo liệu vệ sinh cá nhân cho nên có những đêm khuya, anh làm cho nhiều người mất ngủ.

 

Sua cùng cán bộ quản giáo của đội 4 quyết địng chuyển anh qua đội bệnh nhân ở nhà số 1 để có người trông nom săn sóc.

 

Lúc ấy nhà số 1 có 3 đội:

 

-Đội 1 canh nông .  Đội trửơng là anh Vũ Thành An một nhạc sỹ trẻ tuổi rất nổi tiếng ở miền Nam trưóc năm 1975.

 

-Đội nhà bếp.  Đội trưởng là anh Lớn ( tôi không nhớ rõ họ) cựu dân biểu quốc hội

 

-Đội bệnh nhân.  Đội trưởng là anh Hồ Quang Nguyên, cựu bác sỹ Giám Đốc bệnh viện Chợ Quán Saigon.

 

Ở trại cải tạo Phú Sơn 4, các nhà giam đều kế cận nhau, nhưng sự giao tiếp giữa nhà này nhà khác bị nghiêm cấm.

 

Vì vậy khi anh Sơn Thương đã được chuyển sang nhà số 1 thì không còn liên hệ gì tới đội 4 nữạ

 

Tuy nhiên sau khi qua đội bệnh nhân được vài ngày, anh Sơn Thương gửi lên Ban giám thị khiếu nại đã bị cắt phần khoai mì bồi dưỡng, nhưng ban giám thị không cứu xét mà lại chuyển về cho đội 4 giải quyết.

 

Ngay sau đó vấn đề đã được đội 4 thảo luận và nhất trí rằng anh Sơn Thương không còn là đội viên của đội 4 thì đương nhiên không có tránh nhiệm và quyền lợi gì ở đội 4 nữạ

 

Đơn khiếu nại đã bị bác bỏ nhưng đã làm cho anh Sơn Thương mất đi nhiều thiện cảm với các đồng đội cũ.

 

Khoảng Ỏ tháng sau, anh khỏi bệnh và được trả lại đội 4 vào một buổi trưa, khi mọi người đã ra ngoài hiên chờ điểm danh đi lao động.

 

Đáng buồn cho anh là tất cả đồng đội đều thờ ơ lãnh đạm, trông thấy anh trở về mà không một lời đón chào, thăm hỏị  Có lẽ anh cảm thấy bẽ bàng nên lẳng lặng cất đồ đạc rồi ra ngồi riêng biệt một góc sân.

 

Đêm hôm ấy khi cả đội hội họp để kiểm điểm công tác, anh đội trưởng Nguyễn Minh Đăng  lớn tiếng nhắc lại cho anh Sơn Thương biết rằng chỉ có những đội viên đội 4 phải đi lao động vào buổi tối mới được cung cấp khoai mì bồi dưỡng.  Vì vậy đơn khiếu nại không có lý do chính đáng mà còn có thể gây ngộ nhận không tốt cho các bạn đồng độị

 

Dường như anh đội trưởng không giữ được bình tĩnh khi phát biẻu ý kiến nên cử chỉ và lời nói của anh có vẻ gay gắt, trong khi đó, tất cả mọi người đều yên lặng, coi như mạc nhiên nhất trí với anh đội trưởng.  Sư kiện này chắc chắn đã làm cho anh Sơn Thương tủi thân vì lẻ loi cô độc.  Anh không một lời biện minh cũng không còn thói quen giơ hai tay đấm ngực đòi tự tử chết mà chỉ cúi đầu thở dài buồn bã.

 

Sáng hôm sau, khi đội 4 đang thi hành công tác thì anh Sơn Thương kêu choáng váng, chóng mặt và phải ngồi nghỉ.  Được một lúc, đột nhiên chân tay anh co giật liên tiếp, và bấy giờ anh mới tiết lộ là đã uống hết một lọ thuốc sốt rét để tự sát vì anh không muốn sống thêm nữạ Tất cả mọi người hiện diện đều hoảng sợ, và dù chưa có lệnh của cán bộ bảo vệ, anh vẫn được đưa ngay về bệnh xá để cấp cứụ

 

Đến gần trưa khi đội 4 bắt đầu thu dọn công trường thì được tin anh đã tắt thở. Tính ra kể từ khi anh Sơn Thương trở về đội 4 cho tới luc anh qua đời chỉ có một thời gian ngắn ngủi chưa đầy 24 giờ.

 

Đêm hôm ấy, đội 4 dành hết thời gian của buổi hội họp thường lệ để thảo luận về thảm họa vừa xảy rạ  Nhiều ý kiến được trình bầy nhưng tựu chung chỉ là những lời tiếc rẻ, nhớ thương, hoặc vài câu nhận xét vô thưởng vô phạt.

 

Tuy nhiên trong chỗ riêng tư, chúng tôi cho rằng anh Sơn Thương đã ấp ủ trong lòng quá nhiều căm hờn, tủi nhục mà không chịu tìm cách giải tỏa nên càng ngày càng thêm chán đời, cho tới lúc không còn chịu đựng được nữa thì chỉ cần một nguyên nhân cỏn con có thể đột xuất thành tai họa khủng khiếp.

 

Vì vậy mấy lời phê bình tuy gay gắt nhưng không có gì sai trái vẫn biến thành mồi lửa oan nghiệt châm ngòi vào thùng thuốc nổ.

 

Sau khi anh Sơn Thương mất đi được ít lâu trại cải tạo Phú Sơn 4 bị giải thể vì  tình hình bất an do cuộc xâm lăng của Công sản Trung Quốc, các trại viên được chuyển qua nhiều trại cải tạo khác ở cách xa biên giới Hoa Việt, do đó câu truyện anh Sơn Thương tự sát đã được phổ biến rộng rãi đi nhiều nơi, dần dà chuyển vào Nam nhờ những cải tạo viên được phóng thích về với gia đình, sau cùng sang tới cả nước ngoài theo lớp ngưới lìa bỏ quê hương đi tìm tự dọ

 

Khi còn ở Việt Nam cũng như khi định cư tại Úc, tôi được nghe nhiều người kể kại truyện anh Sơn Thương, nhưng mổi người nói một khác, thậm chí còn có người tin rằng anh đội trưởng Vũ Thành  An đã nhẫn tâm cắt bỏ phần khoai mì bồi dưỡng khiến cho an Sơn Thương uất ức mà tự tử.

 

Tôi cho rằng những sai lầm này không phải là do ác ý xuyên tạc mà chỉ vì nhiều nguyên nhân bất khả kháng.

 

Như đã trình bầy ở trên, trại cải tạo Phú Sơn nghiêm cấm mọi sự giao tiếp giữa nhà này với nhà khác cũng như giữa đội này với đội khác, nên chỉ có mấy đội viên của đội 4 mới biết rõ anh Sơn Thương qua đời trong trường hợp nàọ

 

Các đội khác thì chỉ nghe phong thanh qua mấy lời truyền khẩu vắn tắt, thầm kín trong một vài dịp họp mặt đông đủ ở hội trường tham dự học tập hoặc xem biểu diễn văn nghệ.

 

Vì chỉ biết rất sơ lược những gì đã xẩy ra nên người nào cũng cố tìm hiểu nguyên nhân thảm họa này theo cảm nghĩ chủ quan của mình, và trong hoàn cảnh cơ cực về cả thể xác lẫn tinh thần thì tất cả suy tư phán đoán đbều không thể tránh khỏi bi quan thiên leach.

 

Cũng vì thế, các câu truyện kể lại thường không giống nhau nhưng cũng có nhiều sai lầm tai hại nên đã gây ra những sự nghi ngờ oan uổng và những lời chê trách bất công.

 

Hôm nay theo yêu cầu của một thân hữu đã từng bị vạ gío tai bay, tôi cố gắng ghi lại trung thực tất những điều mắt thấy tai nghe trong những ngày cuối cùng của Đại Tá Sơn Thương ở trại cải tạo Phú Sơn 4, và ước mong rằng sẽ xoá bỏ được những sự ngộ nhận rất đáng tiếc như đã sảy rạ

 

Sydney tháng 10 năm 2001

 

Nguyễn Đình Bình

 

Cựu Chánh Thanh Tra Giám Sát Viện

 

Ký tên

 

Thủ bút của Ông Nguyễn Đình Bình


Vũ Thành An, giã từ nhạc không tên

Vũ Thành An

 

 


Quán Gió (cựu học sinh Chu Văn An, Trần Lục & Nguyễn Trãi 1955-1961)

 

Nguyễn Ngọc Chấn, CNN

 

Năm 1955 tôi là một trong số 150 học sinh "bắc kỳ nho nhỏ" trúng tuyển vào lớp đệ thất đầu tiên của trung học Chu Văn An tại Sài gòn. Sau khi trường Bưởi dẹp tiệm tại Hà nội,bầu đoàn thê tử cũng di cư vào Nam trên mấy chiếc "Tầu Há Mồm", LST. Nhu cầu học vấn cho vài chục ngàn con em gia đình Bắc di cư thật cấp bách. Sau một năm chuẩn bị, Chu Văn An khai giảng tại Sàigòn.

 

Thoạt đầu trường sở phải ăn nhờ ở đậu phía sau trung học Petrus Ký. Một dẫy lầu 3 tầng dành cho các lớp lớn theo trường vào Nam.  Chúng tôi là lính mới tò te, con đầu lòng Chu Văn An tại Sàigòn. 150 nam tân binh chia thành 3 lớp cùng với một lớp "nữ" chiếm dẫy nhà trệt phía trong.

 

Trước hết xin giải thích để độc giả khỏi thắc mắc. "Chu Văn An là trường Nam, sao lại có một lớp nữ sinh?." Đây là chuyện khó tin nhưng có thật. Năm ấy Trưng Vương cũng di tản chiến thuật vào Nam, trong lúc "tái phối trí", chưa sẵn sàng trường sở, phòng ốc còn "khiêm nhường" mà ngày khai giảng đã đến. Chu Văn An đã yên bề gia thất, mặc dù ăn nhờ ở đậu, nhưng đã có đất cắm dùi bèn nhính cho Trưng Vương một lớp gọi là giao duyên.

 

Lý do thứ hai, thày hiệu trưởng Vũ Ngô Sán, có hai cô con gái đến tuổi vào đệ thất. Tôi còn nhớ rất rõ tên tuổi hai cô: "Tây lầu hai đấng nữ nhi, Bích Liên là chị, em thì Mai Hương".  Nhân dịp Trưng Vương cần lớp, Thày Sán tình nguyện cho mượn một lớp, vừa tỏ tình hữu nghị, vừa tiện việc kiểm soát hai cô con gái rượu.

 

Cũng vì có âm dương đề huề dưới cùng một mái trường, lớp chúng tôi quả thực có những sinh khí lạ thường. Cũng từ dẫy nhà ngang trên đường Trần Bình Trọng năm ấy đã đào tạo ra bao tên chọc trời khuấy nước trên mọi phương diện:

 

Bên thi văn có nhà thơ lực sĩ "Du Tử-Lê Cự Phách", Đả Cẩu Trương trọng Trác. Bên võ có Trụ Huỳnh-Trần Tán Trụ, một mớ khá bộn trung tá đại tá. Phía báo chí có "Ngọc Hoài Phương Kều". Bên điện ảnh truyền hình có "Cậu Trời Nguyễn Ngọc Chấn". Cửa quan có "Bùi Bảo Trúc Mảnh Mai"  bên ngân khố có "Nguyễn Đình Hùng". Phía tu hành có Thày "Võ  Hữu Hiệu" trụ trì tại động Washington. Riêng bộ môn nhạc, một sự ngạc nhiên vô cùng thích thú,  có "Vũ Thành An"..v..v.

 

Trong hai năm học chung, Vũ Thành An là cậu học trò bị anh em chọc ghẹo nhiều nhất. Mang tên đầu mẫu tự, An bị xếp ngồi bàn đầu, dẫy ngoài. An cao lêu khêu từ hồi 13 tuổị Vần "C",  ngồi ngay sau lưng Vũ Thành An cũng là cái lợị Tôi có khiếu làm biếng từ lớp đệ thất, mỗi khi không thuộc bài tôi núp mình theo chiều cao của An để tránh hướng nhìn, thày khỏi kêu trả bài. Từ đó động từ "che gió" được chế ra.

Vũ Thành An hiền và nhút nhát như con gái. Anh em đùa là chàng ngồi lộn lớp, đáng lẽ hắn phải ngồi lớp B3, của con gái. An trắng trẻo, cao ráo, hơi đẹp trai. Mỗi lần bị ghẹo mặt hắn ửng lên trông cũng xinh và tội nghiệp.

 

Chúng tôi làm văn nghệ, bích báo rất sớm, từ đệ nhất lục cá năm 1955. Vũ Thành An chưa trổ mã  trên sinh hoạt văn học.  Xuân năm ấy chúng tôi tổ chức văn nghệ liên lớp đệ thất. Nhân lực có thừa cả nam lẫn nữ, muốn làm cho các lớp đàn anh lác mắt.

 

Các cô B3 hát và múa líu lo, có cô Ngân giọng hay như Bích Chiêu, sau thành ca sĩ Bích Quyên. Tôi phụ trách kịch B2, làm một vở kịch tham ăn, tự biên tự diễn với cái hỗn danh là "Cậu Trời". Vở kịch cần một nữ đóng vai chị vợ hiền, kềm chồng bớt ăn để khỏi mang tiếng. Các chị bên nữ chẳng ai dám đóng vai vợ  "Cậu trời", chúng tôi đè Vũ Thành An ra bắt đóng vai cô vợ . Cái bẽn lẽn của Vũ Thành An làm cho vở kịch thêm vui nhộn.

 

Năm đệ ngũ một số ở lại, số khác chia tay rải qua các trường khác tại Sàigòn, Gia định. Ngoại trừ một vài anh em cùng sở thích, còn liên lạc với nhau, các bạn Chu Văn An cũ phân tán mỏng.

 

Năm 1961,  đang ở Kiến Hoà, cuối tuần về Sàigòn thăm gia đình. Tình cờ nghe radio theo dõi chiến dịch cứu trợ nạn lụt miền Trung, Nhạc sĩ Đan Thọ giới thiệu một nhạc phẩm có nội dung chia sẻ nỗi khổ của đồng bào ngoài nớ. Ông Đan Thọ giới thiệu ca khúc này là sáng tác đầu tay của một nhạc sĩ mới. Tên Vũ Thành An, tác giả ca khúc gây cho tôi một sự thắc mắc. Chẳng lẽ anh chàng trai trẻ, nhút nhát ngày xưa đã bắt đầu sáng tác.

 

Tôi nhớ sau khi diễn kịch năm 1955, An mắc cỡ, muốn khóc, thề suốt đời không lên sân khấu. Chờ  mãi radio không phát lại bản nhạc "Giòng nước oan khiên", hy vọng bạn tôi đã thành danh, anh em xa bắc quàng nhận họ. Tôi hơi vô lý, nạn lụt đã hết ai còn phát nhạc lụt làm gì nữạ

 

Năm 1965 dạy học dưới tỉnh, tôi ngạc nhiên vì những ca khúc không tên, mang tâm trạng não nuột của kẻ si tình, thất tình trở thành đầu môi chót lưỡi của thanh thiếu niên. Tôi biết ngay tác giả Vũ Thành An chính người ngồi che gió suốt hai năm Chu Văn An cho tôi.

 

Từ đó tên tuổi Vũ Thành An được nhắc tới trên radio, tại phòng trà, quán cà phê, ngoài phông tên nước, khắp hang cùng ngõ hẻm, đâu đâu cũng nghe những câu hát của Vũ Thành An.

 

Tôi chỉ gặp lại An vài lần ở Sàigòn, chưa kịp tâm sự thì đã phải chia tay. Cuộc đời cứ lặng lẽ trôi, An viết nhạc, đi lính, làm thông tin..v..v. Tôi dạy học, làm lính, làm phim và làm biếng.

 

Một buổi chiều năm 1991 vợ chồng Ngọc Hoài Phương mời tôi xuống nhà ăn cơm tối, nhân tiện họp mặt bạn cũ vừa qua theo diện "HO gà". Thật xúc động gần 30 năm mới gặp lại những người bạn cũ. Hình ảnh thuở học trò hiện về trong ký ức thật mãnh liệt. Giờ đây đa số đã thành danh và thành ông nội, ông ngoại. 8 thằng chúng tôi ồn như cái chợ, tranh nhau nhắc lại những trò phá phách ngày xưa. Lâu lắm mới nghe nhắc đến cái hỗn danh "Cậu Trời" của tôị Nguyễn quang Minh, pháp danh "Minh Dê" vẫn hiên ngang như ngày nào, mặc dù tên trung tá giặc "Xe Bọc Sắt", gỡ mười mấy cuốn lịch, trở về mất vợ, lạc con. Đào Chí Hồng chính danh "Hồng Trố" vợ cũng đi chỗ khác chơi, vẫn triết lý vụn như ngày xưa. Vũ Thành An sống sót trở về chỉ còn con, lạc mất vợ!

 

An mới qua được vài tháng cầm cây đàn thùng khoe với anh em một nhạc khúc vừa sáng tác. Anh chàng cao lêu khêu, mái đầu đã điểm nhiều mảng da trắng bóng, vẫn mảnh khảnh và còn nguyên vẻ thẹn thùng ngày xưa.

 

An dạo đàn, "nói lối" như sắp vô "sáu câu", tả oán cảnh cha con đi shopping. Sau mấy vòng quay cuồng, choáng váng nhìn ông đi qua bà đi lại, những hào quang trong thương xá. An ngồi trên ghế đá nghỉ chân. Giữa một không gian đầy người, An vẫn thấy mình cô đơn, trống vắng, nghêu ngao trong đầu một tâm khúc đem ra chia sẻ, làm qùa với anh em.

 

Nhạc phẩm "XA LẠ"..có nhữ câu nghe nhức nhối:

 

Lang thang giữa dòng người xa lạ..

Rưng rưng đáy hồn niềm xót xạ..

Đời đông đảo quá ngược xuôi vội vã...

Gần bên mà cứ như xa!

 

Vũ Thành An không hát mà anh thì thầm tâm sự. Tất cả những ồn ào của tiệc rượu lắng lại, bùi ngùi chia sẻ tâm trạng lạc lòng của những người bạn H.Ọ

 

Du Tử Lê bưng ly, tớp một hớp rượu, ôm bụng, ôm bút chạy vào "toilet". Năm phút sau trở lại ngồi bên Vũ Thành An, dúi cho bạn một bài thơ viết trên giấy hiệu "kiss me". Lê bảo An, cho mày bài thơ, chừng nào rảnh phổ nhạc, kỷ niệm ngày hội ngộ. An ngập ngừng đọc bài "Nhìn nhau chợt thấy ra sông núi".

 

Thơ Du Tử Lê nghe thật cô hồn, nhất là thơ viết về bằng hữu, tới đoạn nhắc đến "cậu Trời, tôi giật mình, vội vồ lấy trước khi Vũ Thành An phổ thành nhạc. Tôi yêu cầu cậu Lê bỏ đoạn nói về tôi, để khỏi làm sứt mẻ lòng yêu thương của các tín đồ đối với tôi. Đoạn thơ nói về thời gian tôi "bụi".

 

Thơ rằng :

 

Thằng Chấn năm xưa nhận Cậu Trời,

Chúng mình đương học nó đà chơi,

Mười ba tuổi rưỡi nghề: thuê chém!

Bố khỉ! giờ đây cũng hóa ngườị 

 

Sau tiệc rượu chúng tôi lại chia tay, Vũ Thành An chưa hết xót xa, chuyện gẫy gánh với vợ. Năm 1980 An còn ngồi gỡ lịch trong trại cải tạo Hà Tâỵ Người vợ không còn "Quấn quít vân vê tà áo", mà ôm trọn gia tài "bỏ mẹ" ra đi khi trời vừa sáng.

 

Nắng Cali không đủ làm ấm lòng, Người Cali không làm anh hết "Xa Lạ", An tìm lên miền Bắc sống trong âm thầm với mấy con.

 

Cách đây vài hôm An về Cali, tổ chức đêm văn nghệ nghe rất lạ tai: "Đêm Vũ Thàn An giã từ nhạc tình". Bạn bè hỏi tôi không biết đâu trả lời. Đêm 7 tháng 6, An nhính cho tôi vài giờ để ăn vội với nhau tại quán "Bắc Kỳ Nguyễn Huệ". Bữa ăn có Vũ Thành An, Du Tử Lê, Ngọc Hoài Phương, Hồng Trố và tôi. Sau bữa cơm thanh đạm tôi và Du Tử Lê kéo đến VAALA nghe nhạc "NHÂN BẢN" của Vũ Thành An.

 

Trước khoảng gần một trăm thân hữu ngồi chật phòng hội nghe Nghiêm Phú Phát đàn, Vũ Thành An hát. Nhạc mới do An sáng tác cũng có và nhạc cũ do Ngân Hà giúp vui nghe vẫn phê. Đoàn Châu Nhi chơi Guitar, Ngô Công Hậu ngâm thơ. Phòng họp VAALA nhỏ, vừa đù cho anh em nghe nhạc và chia sẻ những tâm tình rất đơn sơ nhưng thật đậm đà.

 

Tôi muốn phỏng vấn Vũ Thành An vài câu mà phải chờ từ 5 giờ chiều, ăn cơm với bè bạn, nghe nhạc ở VAALA với bằng hữu. Sau cùng hai thằng may mắn lọt vào tiệm fast food "Carl Junior" 3 phút trước giờ tiệm đóng cửa lúc 11 giờ khuya để làm cuộc phỏng vấn. 

 

Trong lúc nhà hàng khóa cửa, nhân viên hút bụi, đổ rác, tôi mở máy thâu băng để phỏng vấn An trước khi nhà hàng đuổi ra. Vẫn quen làm việc như kiểu đánh du kích, tôi đi thẳng vào câu hỏi vì không còn thì giờ rông dài nữa.

 

Chấn Ngọc Nguyễn (CNN): Lý do Vũ Thành An từ giã nhạc Tình?

 

Vũ Thành AN: Không phải tôi từ gĩa nhạc, Vũ Thành An chỉ ngưng viết nhạc tình yêu lứa đôi. Tôi chuyển mình đi vào một loại nhạc khác ca ngợi tình yêu cao quí hơn, phổ quát hơn đó là Thánh nhạc và Thánh Vịnh.

 

Chuyện rất dài nhưng tóm gọn: Kể từ năm 1981 tôi được ơn cứu rỗi lúc cải tạo tại Hà Tây. Thoạt đầu vì những dằn vặt của tình yêu, cuộc đời và danh vọng, tôi bị chứng mất ngủ tệ hại. Trong một đêm trằn trọc, tôi nghe hai anh bạn tù thì thầm với nhau, mỗi lần mất ngủ họ đọc kinh "Kính mừng" là sẽ tìm ngay được giấc ngủ yên lành.

 

Tôi là người ngoại giáo, năm 17 tuổi có theo một cô gái rất ngoan đạo. Một trong những lần gặp gỡ cô bé chép cho tôi kinh Kính Mừng, khuyến khích tôi học thuộc. Vì chiều lòng cô, tôi thuộc kinh cho đến naỵ

 

Nghe hai người bạn tù thủ thỉ, tôi thử đọc nhẩm kinh Kính mừng, Vừa đọc xong kinh tôi tìm được giấc ngủ lần đầu tiên sau nhiều tháng trằn trọc. Tôi bắt đầu tìm hiểu về Thiên Chúa Giáo. Được sự giúp đỡ của những Ky tô hữu trong trại cấm. Tôi được ơn cứu rỗi. Nghiệm thấy vài phép lạ, lén học thánh kinh, lén làm dấu thánh và lén làm nhạc ca ngợi Thiên Chúa, nhất là mẹ Maria. Tôi được các tín đồ Công giáo chấp nhận, thêm sức và rửa tội cho tôi trong một đêm thật thiêng liêng và cảm động.

 

Tôi viết nhạc Thánh ca từ đó và chỉ ghi nhớ trong đầu, không giám chép thành văn bản. Việc truyền giáo trong trại cải tạo là một hình thức phạm kỷ luật của trại có thể bị phạt rất nặng.

 

CNN: Trở lại với thời Nhạc tình, Vũ Thành An đi vào âm nhạc trong trường hợp nào?

 

VTA: Năm 1965 tôi là biên tập viên đài phát thanh Sàigòn với Nguyễn Đình Toàn, có quen một cô bạn, tình yêu lúc ấy còn mãnh liệt lắm. Cô bạn muốn có một bản nhạc làm kỷ niệm. Vì sự khuyến khích đó tôi sáng tác "Tình khúc thứ nhất". và các tình khúc số 2, 3, 4. Cuộc tình kéo dài được một năm thì chấm dứt  "Bài không tên cuối cùng" đánh dấu thời điểm đó. Các nhạc phẩm không tên được ái mộ vì nó là tâm trạng chung của nhiều người trẻ. Sau bài không tên cuối cùng tôi trở lại viết bài số 5,6,7...v...v.. không theo một thứ tự thời gian nào cả.

 

CNN: Sau cuộc tình thứ nhất chấm dứt, VTA làm gì?

 

VTA: Mình bị động viên ra trường làm quân cảnh, vào khoảng năm 1972,73. Được 6 tháng thì biệt phái trở lại Đài Phát Thanh Sàigòn và, sau đó làm trưởng Ty Dân vận Chiêu hồi tỉnh Gia Định. Trong suốt thời gian đi lính đi làm, mình bớt sáng tác. Năm 1974 mình viết một đợt gồm có bốn bài về "Người", chưa kịp phát hành thì sập tiệm mình ngưng luôn.

 

CNN: 30 tháng 4 1975 Vũ Thành An làm gì?

 

VTA: Đầu năm 75 tôi qua làm Bộ thông tin, rồi trở lại làm tại Đài Phát Thanh Sàigòn vào những ngày cuối tháng 4. Tôi bị xúc động vì chính tôi phải phát thanh cuốn băng đầu hàng của Tướng "Big Minh".

 

CNN: Sau ngày mất nước An ra sao?

 

VTA: Tôi bị bắt học tập, nếu chỉ làm trưởng Ty dân vận thì vài năm là về rồi, nhưng không may trong công ăn việc làm, cứ chuyển từ sở này qua bộ nọ. Hồ sơ cải tạo lung tung, họ nghi mình làm lớn hoặc có liên hệ với CIA chi đó, vì thế mình gỡ hơn 10 cuốn lịch. Thoạt đầu từ Long Thành ra Bắc Thái, Thanh Hoá, Hà Tây, Nam hà rồi mới được thả. Mình cũng nếm đủ 4 món ăn chơi của Bác và đảng.

 

CNN: Trong thời gian học tập Vũ Thành An có sáng tác không?

 

VTA: Có chứ, nhiều bản nhạc được làm trong thời gian cải tạo nhưng chỉ ghi nhớ trong đầu, chưa từng phổ biến. Nội dung những nhạc khúc trong thời gian đó mình nhấn mạnh đến cái nhân bản. Sau những chém giết, đổ vỡ, con người lại trở về với bản ngã của chính mình, cùng một mầu da, một sắc máu. Những bản nhạc mình trình bầy lúc chiều tại VAALA mang những tâm tình đó, lần đầu xuất hiện. Tỉ dụ bài "Nhân Bản 1" sáng tác năm 1983  tại Nam Hà thế này:

 

Từ đầu trời cuối đất ta đã là người nhà

Về đầu trời cuối đất ta vẫn một mẹ cha

Hãy xích lại đây chắp tay nguyện cầu

Hãy dắt dìu nhau cho qua cơn lửa máu

Ta xiết chặt tay chung xây đời mới

Rồi mai sánh vai ta về trờị 

 

Bài "Nhân bản 2 " thế này:

 

Mới đang dầu đời sống vui

Đã rơi vào kiếp lao tù

Nghiến đay hận thù mãi thôi

Ta đâu phải là con thú

Tới lui một vùng kẽm gai

Loanh quanh một kiếp lưu đầy

Miếng ăn từng ngày xót xa

Ôi tình nghĩa lớn quê nhà...v...v.

 

CNN: Cải tạo ra Vũ Thành An có viết nhạc trở lại không ?

 

VTA: Có chứ, ít lâu sau mình bắt đầu viết nhạc tình trở lại, từ bài không tên 12 trở đi, và kéo dài đến bài thứ 50.

 

CNN: Vũ Thành An qua Mỹ năm 1991, ở Cali ít lâu rồi di chuyển lên Oregon làm gì?

 

VTA: Lên Portland Oregon mình vào sinh hoạt trong các ca đoàn, từ đó Vũ Thành An mới có dịp viết lại khoảng 200 bản Thánh ca đã thuộc trong đầu từ ngày vô đạọ Tại Portland tôi có thời gian để nghiền ngẫm thánh kinh, viết thành 150 bài Thánh vịnh. Hình thức cũng là những giai thoại trong thánh kinh nhưng diễn giải qua điệu nhạc cho dịu dàng và dễ nhớ. Trong số 200 bài Thánh ca, hai cuốn CD đã được phát hành và phổ biến rộng trong giới Công Giáọ

 

CNN: Song song với việc sọan Thánh ca và Thánh Vịnh Vũ Thành An có sáng tác nhạc tình nữa không?

 

VTA: Từ ngày lễ tạ ơn vừa rồi, quyết định ngưng viết nhạc tình đã chính thức đến với tôị Tôi nghĩ rằng cuộc đời mình cũng chẳng còn bao lâu nhiêu, muốn dành hết khoảng thời gian còn lại để tu bổ đời sống tâm linh. Chuẩn bị cho đời saụ Tôi tin tưởng sau cuộc sống hiện tại sẽ có một đời sống về sau vĩnh cửu, vì thế tôi chuẩn bị tâm hồn thanh thản để sẵn sàng cho đời saụ

 

CNN: Lần này An trở lại Cali với mục đích gì?

 

VTA: Tôi muốn về đây có một lời chào đến khán thính giả đã nghe và yêu mến nhạc Vũ Thành An. Tôi có một lời chào từ gĩa các ca khúc tình yêu đôi lứa. CD "Tinh yêu ơi giã biệt" cũng sẽ phát hành trong dịp này để dánh dấu ngày giã từ một giai đoạn đời, từ nhạc tình qua nhạc Thánh ca. An hy vọng gặp lại bạn bè, thân hữu và các khán thính giả ái mộ để Vũ Thành An có dịp cám ơn sự ưu ái của tất cả quí vị trong suốt 3 thập niên vừa qua.

 

Xin Ân cần giới thiệu đến khán thính gỉa "Tình yêu ơi giã biệt". Chân thành chúc Vũ Thành An thành công, chúc bạn mạnh tiến trên con đường tâm linh bạn đã chọn.

Quán Gió


Vu Vơ

Lê Quốc Dũng

 

 


Chợt nhớ lúc xưa tan trường về

Gặp em anh thoáng nghe bồi hồi

Từ đó biết suy tư một mình

Và anh ngây thơ tỏ tình.

 

Chuyện tình mình đẹp như muôn khúc ca

Tình yêu đến với tôi rất lạ

Rồi cuộc tình tựa làn mây lửng lơ

Tình mới lớn chỉ là vu vơ.

 

Và khi tuổi thơ ngây trôi qua

Gặp em đang trú mưa hiên nhà

Và em đã trao anh nụ cười

Làm con tim anh rã rời.

 

Ngày từng ngày đợi chờ nhau dưới mưa

Niềm thương nhớ nói sao cho vừa

Tình vội vàng rồi tình tan vỡ mau

Lòng chôn dấu kỷ niệm thương đau.

 

(nhạc ...)

 

**

Chợt nhớ lúc xưa tan trường về

Gặp em anh thoáng nghe bồi hồi

Từ đó biết suy tư một mình

Và anh ngây thơ tỏ tình.

 

Chuyện tình mình đẹp như muôn khúc ca

Tình yêu đến với tôi rất lạ

Rồi cuộc tình tựa làn mây lửng lơ

Tình mới lớn chỉ là vu vơ.

 

(nhạc ...)

 

ĐK:

 

Chuyện tình mình đẹp như muôn khúc ca

Tình yêu đến với tôi rất lạ

Rồi cuộc tình tựa làn mây lửng lơ

Tình mới lớn chỉ là vu vơ.

 

Ngày từng ngày đợi chờ nhau dưới mưa

Niềm thương nhớ nói sao cho vừa

Tình vội vàng rồi tình tan vỡ mau

Lòng chôn dấu kỷ niệm thương đau.

 

(lại ĐK)

Quên


Vu Vơ Tình Ðầu

Nhất Sinh

 

 


Chuyện tình mình chìm vào bóng không gian

Mùa thu trôi bao lá vàng

Cuộc tình đầu sầu vàng bóng trăng tan

Chia tay nhau ngỡ ngàng

 

Ngồi nơi đây ta nhớ đến người

Hỡi cô em tình duyên dáng

Ngồi nơi đây se mối duyên đầu

Sẽ không bao giờ oán sầu (trách hờn)

Cuộc đời ai ngờ tình còn thơ nhưng lại thờ ơ

Ngàn năm yêu người chờ bóng hình

Chuyện tình yêu dĩ vãng

Vòng tay ân tình giờ xa rồi

Khóc nữa chi người ơi

 

Chuyện tình đầu dù người biết thương đau

Mà ai hay đau khổ sầu

Lời nồng nàng mà người đã trao cho

Bay đi xa khuất mờ 

   

 

tvmt


Vừa Biết Dấu Yêu

Quốc Bảo

 

 


Tóc ai bay ngang lưng trời

Nhớ đem mây về trần đấy nhé!

Áo ai bay thênh thang đồi

Vực sâu hé môi cười

 

Mắt ai xa lung linh đèn

Dỗ chiêm bao cuộc tình mới đến

Phố ai quen ai xa lạ

Đẹp hơn mỗi ngày qua

 

Em cho ta yêu thương tình cờ

Nuôi cho tóc xanh lại

Những âm u vừa chớm đã tan đi nhẹ

Em cho ta vô tư tình cờ

Và tô son những đêm dài

Những sớm mai tỉnh giấc

Đời thành vườn hoa

 

Phố quanh và phố dài

Phố em vừa dấu hài

Vừa một bàn chân bình yên

Gió đêm về gió mừng

Gió reo lòng tưng bừng

Thấy ta vừa biết dấu yêu

Hồn tinh khôi

Chilli


Vua Bịp

(chưa biết)

 

 

 


Cuộc đời đã mang dối gian đồi thay

Dùng trái tim lừa nhau

Cuộc tình em trót trao người rồi

Mang đớn đau mình em

 

Người hỡ sao đành quên

Để thêm cay đắng cho đời

Người ơi, sao lừa nhau

Để cho nước mắt mãi trào tuôn

 

Cuộc tình em lỡ đã trao về anh

Chỉ xót xa mà thôi

Để từng đêm nghe trái tim nghẹn ngào

Tan tác trong lòng em

 

Dù lòng biết trái tim anh lọc lừa

Nhưng vẫn yêu anh trọn đời

 

Ngọc Dung


Vừa Một Đêm Xinh

Quốc Bảo

 

 

 

 


Chuông xinh xinh chuông ngân vang chuông của tưng bừng

Chuông cứ vang hoài trong đêm Giáng sinh này

Nào ta cùng vuyi đi

Hãy cùng nhau ta rock

Trong nhịp chuông rền vang quá tuyệt vời

Chuông xinh xinh chuông ngân vang chuông yêu đời

Ta cùng yêu đời thêm yêu biết bao lần

 

Nào ta cùng vui đi

Hãy cùng nhau ta rock

Rock tràn đêm thật say

 

 

Ngọc Dung


Vui Bên Ánh Lửa

Văn Phụng

Chiêu Tranh

 

Nhịp C, dixie

 

 

Hoàng hôn vương nắng mơ màng soi nghiêng nghiêng luỹ tre

Đón bóng mẹ về kìa bao em bé cười vui bên hè

Gió lướt êm đềm chiều tàn trong sương khói chơi vơi

Nắng tắt xa xôi rồi màn đêm buông xuống chân trời

 

Tìm nguồn vui sống bên lửa hồng lung linh bóng đêm

Khúc hát yêu đời cùng nhau nâng phím hoà vui êm đềm

Nhớ phút vui vầy tìm tình thương chan chứa vô biên

Ấm cúng gia đình là lửa sáng chiếu soi dịu hiền

 

Lòng ta hân hoan trong tiếng hát say sưa nhịp nhàng vang

Bao em thơ vui múa khúc ca say theo điệu đàn

Lửa bập bùng rọi sáng mái đầu còn ấm hương đời

Vui lên đi!

Ca lên đi!

Reo lên đi!

Đời thêm tươi!

 

Lửa thương bao kiếp thân lạc loài phiêu lưu gió sương

Ấm áp cho lòng người tha phương nhớ nhà trong đêm trường

Chiếu sáng cho đời tràn thương yêu muôn kiếp không phai

Nếp sống lên hương nhờ lửa xoá hết bao ưu hoài

 

 

(Hoàng hôn vương nắng mơ màng soi nghiêng nghiêng luỹ tre

............................................................

Nếp sống lên hương) là nguồn vui vui đời say mơ.

 

 

Ấn bản 1958 - Diên Hồng 70

Bảo Trần


Vui Bên Nhau

Tuấn Đạt

 

 


Giữa khi vui bất chợt sao lệ rơi

Đâu cô đơn nếu như bên ta không có nàng

Thế nhưng ta chưa gặp em ngày qua

Lòng ta mãi tương tư người em yêu dấu

Sao chưa dừng bước

 

Nếu yêu nhau chớ vội rời xa

Khi trong tim vẫn luôn in sâu hình bóng

Thế nhưng khi ta gặp nhau tại sao ?

Đời chẳng vui như ta bao lâu hằng mong

Tìm đâu hạnh phúc

 

Thôi em ơi xin chớ ước câu suốt đời tình yêu

Ta như mây phiêu lãng mãi theo gió lênh đênh

Tình yêu bền lâu đời ta nào dám mơ

Sẽ đến với mình với đầy ân tình

Ta chỉ xin đừng quên tình yêu thời gian đôi ta có nhau

 

Yêu đương như mây như trăng

Lênh đênh ngày đêm mãi không dừng chân

Nhưng sao ta mãi bao năm đi tìm

Mà yêu thương nơi nao chẳng thấy

Ôi mây bay cao mãi mãi

Mây bay về đâu cánh mây dạt trôi

Ta cô đơn tháng năm sống âm thầm

Tìm nơi đâu yêu thương hạnh phúc

Hạnh phúc ...... nơi đâu ...

Hoa Biển


Vui Cảnh Mùa Hè

Hoàng Trọng

 

 


1954

 

Lời 1:Trời hồng tươi Gió reo thơ nắng vui cười

Làn mây tơ vắt lưng trời lửng lơ

Hè về đây khắp nơi phượng vỉ rơi đầy

Lòng say say với nắng hè ngất ngây

Kìa vài cô bướm vàng

Nhởn nhơ trong nắng mơ khúc tình ca

Vài chăng đây có chàng

Chàng về mơ màng hát câu nhặt khoan

Mùa hè ơi gió êm ru đến lưng trời

Dịu lòng tôi lắng tâm hồn chơi vơi

 

Điệp khúc:

 

Đây bao nàng thôn nữ

Nghiêng nón trên đê say đời sống quê

Đây có ngàn dâu xanh

Có thuyền xinh xinh trên dòng nước xanh

Ai giang hồ đây đó

Dừng bước nơi đây hòa phút vui này

Đường đời lắm đổi thay

Hè lắng hồn say tình tự vơi đầy.Lời 2:Mùa hè ơi gió theo mây đến phương trời

Về muôn nơi lướt trên going nước trôi

Đời đầy vui cớ sao mây nở ngậm ngùi

Chiều hè xa với muôn lòng chứa chan

Ta cười trong nắng hè

Hồn thơ lai láng đây khúc nhạc vang

Đời ta vui tiếng đàn

Hòa trong ánh vàng bóng dương ngời sáng

Đời hồng tươi ước mong sao đến bên người

Đầy vui thơ áng mây hòa ý mơ

 

Tham khảo:

1. Giọng hát Diễm Chi trong CD Hoàng Trọng Tiếng Xưa

2: Bến Đò Xưa, thu âm trước 1975, tái phát hành tại Hoa Kỳ năm 1998.

Anthony Trần


Vui Cảnh Xây Đời

Hoàng Trọng

 

 


Nắng về trời mây xanh xanh,

Gió về trời mây thanh thanh.

Có vài đàn chim líu lo trên cành,

Cánh đồng ngập trong bao la,

Lúa vàng dậy hương lan xa.

Khắp trời bừng lên khúc vui mùa ca.

 

Những đoàn người trai hiên ngang,

Bước đều miệng vui ca vang.

Đón mừng mùa sang thắm tươi huy hoàng,

Với nụ cười xinh trên môi,

Hát hòa bài ca vui tươi.

Có từng bầy em bé đang đùa chơi.

 

Nắng chiếu khắp nơi,

Đồng lúa thắm sáng ngời.

Đoàn người hát mừng mùa gặt mới,

Dưới ánh nắng hiền cùng cất tiếng hát duyên.

Trao nhau khúc nhạc đẹp triền miên….

 

Tiếng cười rộn vang nơi nơi.

Tiếng hò tràn lan buông lơi,

Khắp trời cùng ngây ngất trong hương đời.

Những đoàn người yêu tương lai,

Thấy đời còn tươi không phai

Kết đoàn cùng chung sức xây ngày mai.

 

Tham khảo:

 

1. Vui cảnh xây đời: lời & nhạc Hoàng Trọng, An Phú bộ mới số 23, K.D. số 1834/XB ngày 31-10-1958

Trần Anthony


Vui Đêm Nay Rồi Mai Sẽ Hay

Văn Phụng

 

 


Từ phương xa về nơi đây ngồi bên nhau ta ca bài hát sum vầy

Ðã bao lâu mình xa nhau vì nay đây mai đó phiêu lưu giang hồ

Gặp nhau đây mình cùng nâng ly, cùng say sưa mà quên nhiều nỗi ưu sầu

Hát vang lên cho quên sầu hết đêm nay rồi mai ta sẽ hay

 

Từ phương xa về nơi đây ngồi bên nhau ta ca bài hát sum vầy

đã bao lâu mình xa nhau vì nay đây mai đó phiêu lưu giang hồ

Gặp nhau đây mình cùng nâng ly, cùng say sưa mà quên nhiều nỗi ưu sầu

Hát vang lên cho quên sầu hết đêm nay rồi mai ta sẽ hay

tvmt


Vui Dựng Gia Đình

Đỗ Kim Bảng

 

 


Hè dô ta đây bao lòng trai hăng

Về đây mang theo bao niềm hân hoan

Anh bên em, em bên chị vui làm

Đời bừng tươi trong gắng công âm thầm

 

Gai cùng chông mình coi thường

Mưa cùng sương mình không sờn

Gia đình kia ta cùng đắp xây

Xây Từ Bi làm móng nền

Xây tường phên bằng chí bền

Và lợp nên bao hương Đạo Thiêng

Hè dô ta đây bao lòng trai hăng

Về đây mang theo bao niềm hân hoan

Tay bên tay ta vui dựng gia đình

Làm đời tươi thêm với tấm chân thành.

 

Anthony Trần


Vùi Trên Lối Mòn

Lê Tín Hương

 

 


Hãy đốt đi những giòng thư cũ

Hãy xóa đi những lời ân tình

Ôi trái tim hằn những dấu yêu

Như vết roi làm đau đớn nhiều

 

Hãy xé đi những hình bóng cũ

Hãy xóa đi dấu đời hoa mộng

Ôi trái tim hằn những vết thương

Những dở dang và những chán chường

 

Ừ thôi em về,

ừ thôi anh đi

Tiếc nuối mà chi

Đã tàn phai rồi

 

Giờ ta chia phôi, cố quên tháng ngày

Hạnh Phúc trong tay, giờ đã xa bay

Như giấc cô miên mối tình muộn phiền

 

Hãy cố quên những lời thề ước

Hãy xóa đi những lời yêu nồng 

Ôi trái tim đầy những nát tan

Cơn bão yêu càng thêm phũ phàng

 

Hãy cố quên mối tình đã lỡ

Hãy xoá đi mối tình hững hờ

Ôi trái tim giờ đây héo hon

Như cỏ nòn vùi trên lối mòn

 

tvmt


Vui Trọn Đêm Nay

(chưa biết)

 

 


Buồn chi nữa hỡi em. Buồn sầu chi nữa hỡi em

Ta cùng vui trong đeêm nay. Ta cùng say trong đêm nay.

Nào ta cùng bước bước bước. Nào ta cùng hát hát hát.

Nào vui lên các bạn ơi

Oh oh oh oh oh …..

 

Bao con tim hôm nay cùng hòa chung muôn tiếng hát.

Và bao con tim hôm nay chung niềm đam mê bốc cháy.

Nào hãy hát lên. Nào hãy nắm lấy tay nhau.

Hãy sống vui trọn đêm nay

Nào hãy sống vui trọn đêm nay (Come on!)

Oh oh oh oh oh …. (Here we go)

 

Hãy trút hết những nỗi ưu phiền còn vương trong con tim ta

Chỉ thấy có những ánh mắt môi cười và niềm hân hoan nơi đây

Hãy sống vui trọn đeêm nay

Nào hãy sống vui trọn đêm nay (Come on )

 

Oh oh oh oh oh ….

One. Two. Three. Let’s go !

Lý Hải trình bày

Ngọc Dung


Vui Trong Ngày Cưới

(chưa biết)

 

 


Đám cưới, đám cưới về trên đường quê

Cô dâu đôi má hồng về nhà chồng

Tung bay xác pháo rơi đầy đường

Quê tôi trai gái vui trong lòng

Cất tiếng hát chúc mừng đôi tình nhân

Bên nhau cho đến ngày dầu bạc đầu

Vôi kia thắm mãi bên giàn trầu

Mai sau đôi lứa chung nhịp cầu

............

Nhịp cầu đưa em qua bến sông

Nhịp cầu đưa em qua phố đông

Gặp người yêu bao năm ước mong

Để uyên ương đẹp đôi vợ chồng

Theo em về phố chợ thênh thang

Trên con đường nắng đổ chang chang

Gió mênh mang theo từng bước chân chàng

............

Đám cưới, đám cưới về trên thành đô

Hôm nay trong chú rể thật là hiền

Trao bông tai nhẫn cưới, dây chuyền vàng

Cô dâu xinh xắn bên họ hàng....

Vôi kia thắm mãi bên giàn trầu.

 

repeat from the top


Vui Với Thiên Nhiên

Minh Châu

 

 


Nào mời em hãy tới nắm tay cùng bước lên đồi

Nhìn làn mây trắng trôi bỗng dưng ngập ngỡ bồi hồi

Cỏ hồng say nắng sớm đón ta dạo bước trong vườn

Lòng vui với thiên nhiên, chứa chan một cõi bình yên

Hòa theo làn gió, ta thả trôi hết bao nỗi buồn

Cùng reo nhịp bước, cùng đắm say niềm yêu thương cuộc đời

Mình đùa vui với gió, ngắm mây và suối hẹn hò

Mọi buồn đau sẽ tan để tâm hồn thấy nhẹ nhàng

Kìa hoa tiếng chim rộn rã trên cành

Hồn say với thiên nhiên

Ngất ngây tựa cõi thần tiên

 

 


Vui Xuân

Dương Thiệu Tước & Minh Trang

 

 


Lời 1:

Mừng xuân về hoa tươi thắm bước đẹp gió bay

Cùng hát vang lên lòng vui sướng thắm bao niềm say

Đồng nhau cùng ta xây đắp đời thêm tươi mới

Cố làm vẻ vang cho dân nước Nam muôn đời

 

Kìa bướm óng ánh với ngàn muôn sắc thắm

Với muôn hoa pha hương nồng men say

Nhìn non sông vui tưng bừng trong nắng đào

Lòng ta mến ước mơ dạt dào

 

Cầm tay cùng ta vui bước dưới trời nắng xuân

Cùng hát vang lên cùng vui dưới nắng xuân dịu êm

Trời xuân hồng như nắng thắm lòng ta vui sống

Hãy cười hát vang vì non nước ta huy hoàng

 

Lời 2:

Bài ca này là để tặng thính giả bốn phương

Cùng hát vang lên cùng vui đón nắng xuân đẹp tươi

Đời tưng bừng đời tươi sáng ngày xuân vui sống

Khúc nhạc thiết tha chờ non nước Nam huy hoàng

 

Làn gió phấp phới đây ngàn hoa tươi thắm

Ngát thơm hoa dâng hương nồng men say

Nhìn non sông vui tưng bừng trong nắng đào

Lòng ta thấy ước mơ dạt dào

 

Mừng xuân về ta vui hát khúc nhạc đón xuân

Nhờ gió xuân đem đời tươi hát đến phương trời xa

Mừng xuân về cho non nước tràn lan tươi sáng

Dưới trời Á Đông lừng danh nước Nam huy hoàng.

 

Tham khảo:

1. Giọng hát Jo Marcel trong băng nhạc Jo Marcel: Xuân nhạc, phát hành năm 1971.

 

 

Anthony Trần


Vùng  Biển Vắng

Sỹ Đan

 

 


Có một tình yêu

Vừa đã hấp hối trong đêm cô liêu

Cuộc tình đã ra đi phương nào để mình ai bên bờ vắng

Tháng ngày quạnh hiu, nghe tiếng sóng vỗ mênh mang từng chiều

Một người mãi lang thang đi tìm, vòng tay đã xa nghìn trùng.

Chỉ còn mưa gió đến ôm đời anh, chỉ còn giông tố, trên vùng biển vắng.

 

Biển vắng, lời thì thầm hòa cùng tiếng gió.

Biển nhớ, lời nguyện thề ngày xưa đã mất.

Muốn ôm em trong vòng tay, muốn ôm em trong mộng say

mà giờ đây ... chỉ còn sóng vỗ về trên cát.

Biển vắng .... chuyện tình yêu nhòa trong dĩ vãng.

Sóng xô trên cuộc tình ta, gió mưa đến bao giờ qua

Để chiều nay, biển vắng em, biển nhớ em.

Chỉ còn anh cô đơn lạc trong biển vắng.

la la la la la

Yen Lam


Vững Chãi Thảnh Thơi

Võ Tá Hân

Thơ: Thích Nhất Hạnh

 

 

Đã về

Đã tới

Bây giờ

ở đây

Vững chãi

Thảnh thơi

Quay về

Nương tựa

 

Nay tôi đã về

Nay tôi đã tới

An trú bây giờ

An trú ở đây

Vững chãi như núi xanh

Thảnh thơi dường mây trắng

Cửa vô sinh mở rồi

Trạm nhiên

Và bất động

Mỹ Ngọc


Vùng Lá Me Bay

(chưa biết)

 

 

 


Nhìn lá me bay nhớ kỷ niệm hai chúng mình

Ngày đó quen nhau vương chút tình trên tóc mây

Ðôi mắt thơ ngây, hoa nắng ươm đầy

Ðẹp tựa như lá me bay nên tình anh trót vay

 

Ngày đó yêu nhau chúng ta thường qua lối này

Từng lá me bay vương gót hài hoa bướm say

Tơ nắng đơm bông, trên má em hồng

Ðẹp tựa như lá me rơi khung trời xanh ước mơ

 

Ta xa nhau

Lúc hè về rơi xác phượng buồn

Nẻo thành đô khói ngập trời

Vùng luyến thương ơi...

 

Mùa thu dâng cao

Biết là người yêu đang mong

Xin hiểu giùm

Lửa còn đốt cháy quê hương...

 

Giờ đã xa nhau những kỷ niệm xin vẫy chào

Vùng lá me bay năm tháng dài thương nhớ ai

Em cố quên đi, thương nhớ làm gì

Tình mình như lá me rơi trên giòng xuôi biển khơi...

CN - Angie


Vũng Lầy Của Chúng Ta

Lê Uyên Phương

 

 


(CAPO 0.TIME 2/4)

 

| Gm | Eb | Cm | D7

Theo em xuống phố trưa nay đang còn chất ngất cơn say

| Gm | Eb | Cm | D7

Theo em bước xuống cơn đau, bên ngoài nắng đã lên mau

| Gm | Gm | Gm | Gm

Cho nhau hết những mê say, cho nhau hết cả chua cay

| C | Gm | Gm

Cho nhau chất hết thơ ngây, trên cánh môi say

| Gm | Gm | Gm | Gm | C

Trên những đôi tay, trên ngón chân bước về tình buồn, tình buồn

 

Yêu nhau giữa đám rong rêu, theo dòng nước cuốn lêu bêu

| Gm | Eb | D7 | D7

Đi qua những phố thênh thang, đi qua với trái tim khan

| D7 | D7 | D7 | D7

Ði qua phố bước lang thang, đi qua với trái tim khan

 

Theo em xuống phố trưa mai đang còn nhức mỏi đôi vai

Theo em bước xuống cơn đau, bên ngoài nắng đã lên mau

Cho nhau hết những mê say, cho nhau hết cả chua cay

Cho nhau chất hết thơ ngây, trên cánh môi say

Trên những đôi tay, trên ngón chân bước về tình buồn, tình buồn

 

| G | G | G | D7

Qua đi, qua đi dứt cơn mê

| D7 | D7 | G | G

Tình buồn chồng chất lê thê

Qua đi, qua đi dứt cơn say

Tình này tình rồi thay

 

| G | G

Ta sống trong vũng lầy

| G | G | Am | D7

Một ngày vùi dần, còn vùi sâu, còn vùi sâu

| G | D7 | D7 | C | D7

Trong ngao ngán không dứt hết cơn cơn ê chề

Ta sống trong vũng lầy

Một ngày vùi dần, còn vùi sâu, còn vùi sâu

 

| G | D7 | D7 | D7 | G

Trong ngao ngán không dứt hết một, một lần đau.

Lâm Viên


Vùng Ngoại Ô (Cô Hàng Xóm)

Anh Bằng

 

 


Vùng ngoại ô, tôi có căn nhà tranh

   Tuy bé nhưng thật xinh

   Tháng ngày sống riêng một mình

   Nhà gần bên, em sống trong giàu sang

   Quen gấm nhung đài trang

   Đi về xe đón đưa

 

   Đêm đêm dưới ánh trăng vàng

   Tôi với cây đàn âm thầm thở than

   Và cô nàng bên xóm

   Mỗi lúc lên đèn, sang nhà làm quen

 

  ĐK:

   Tôi ca không hay tôi đàn nghe cũng dở

   Nhưng nàng khen nhiều và thật nhiều

   Làm tôi thấy trong tâm tư xôn sao

   Như lời âu yếm mặn nồng

   Của đôi lứa yêu nhau

 

   Hai năm trôi qua, nhưng tình không dám ngỏ

   Tôi sợ thân mình là bọt bèo

   Làm sao ước mơ tơ duyên mai sau

   Tôi sợ ngang trái làm phận đời

   Chua xót thương đau

  

   Rồi một hôm tôi bước đi thật xa

   Tôi cố quên người ta

   Những hình bóng trong xa mờ

   Nhờ thời gian, phương thuốc hay thần tiên

   Chia cách đôi tình duyên

   Nên người xưa đã quên

 

   Hôm nay đón cánh thiệp hồng

   Em báo tin mừng lấy chồng giàu sang

   Đời em nhiều may mắn

   Có nhớ anh nhạc sĩ nghèo này không?

Phương Xa


Vùng Quê Tương Lai

Trầm Tử Thiêng

 

 

 


Mình gặp nhau trong đêm nay thôi

Sớm ngày mai anh xa em rồi

Chúng mình trả lại ngày vui

Giã từ bao đam mê trong đời

Gọi anh gọi em ngỡ ngàng lệ rưng đường đêm

Ngẩn ngơ tình nước đôi miền

 

Rồi từ đây em đưa anh đi

Nếu một mai anh không tin về

Giữa trời loạn lạc miền quê

Chiến trường xa anh quên câu thề

Vì anh còn thương nước trời Việt đang sầu vương

Nên cho quê hương nhiều hơn

 

Ðêm qua đêm hành quân xuôi chân miền xa

Nghe tiếng ru hời ru hỡi mẹ ru

Thương ai con thơ lẻ loi

Gọi tên quê hương biển dâu

Qua tiếng kinh cầu giữa khung trời sầu

Tin đời bớt khổ ngày sau

 

Một vùng quê hương trong tương lai

Có vừng trăng nên soi lâu dài

Chúng mình lại ngồi gần nhau

Nối lại bao tơ duyên ban đầu

Ðể anh để em giữa trời Việt vui triền miên

Thiên thu chung đôi bình yên

 

 

Hư Vô


Vừng Trán Đau Buồn

Lê Trọng Nguyễn

Lê Trọng Nguyễn

 

(1962)

 

Nhịp 4/4, chậm buồn

 

 

Chiều xưa sao sáng lấp lánh trên vừng trán.

Đuòng hoa phơi phới, tiếng nói vang đầm ấm.

Nhưng rồi giông tố khắp trời,

Lầm theo những đoá cười,

Hờn rỗi dày nét môi.

 

Thời gian tím ngắt khói ám quanh vòng mắt.

Trần gian tê tái lúc tiếng ca vừa tắt

Đôi bàn tay trống ngỡ ngàng

Đào sâu hố phím đàn

Vùi xác tin yêu hoen tàn.

 

Chờ gió xé rách áo tang ta gặp nhau.

Chờ đất ép nát áo quan ta gặp nhau.

Tạ từ tình nhân thế.

Rượu thù làm hoang phế ta rồi.

 

Nhìn lên mây xám khoác kín lên vừng trán.

Niềm suy tư cháy thúc bách trong vừng trán

Nhưng rồi âm sắc chán chường

làm cho bút héo mòn.

Vừng trán chung thân đau buồn.

 

 

Tài liệu tham khảo: Sao Đêm và những bài ca khác của Lê Trọng Nguyễn, Khai Trí xuất bản, 1971 

  

 

Bảo Trần


Vùng Trời Bình Yên

Phạm Hữu Tâm

 

 


Mây lang thang buồn trôi,nằm mơ trong tim khát khao bao tháng ngày

Theo mưa rơi lạnh câm,tưng đêm em xót xa,anh ơi có hay

Giữa bóng tối chập chùng, tình anh như giấc mơ xanh bao hy vọng

Dẫm lối bước em về dìu em qua đắng cay

 

Xưa mây đen tàn nhanh mặt trời như tia nắng tươi lung linh nắng hồng.

Khi cơn mưa vụt qua ,tình yêu đưa ta thoát cơn phong ba bão giông.

Khuất lấp những đêm dài mặt trời luôn chiếu soi cho em yêu đời

Xoá hết những nghi ngờ tình yêu như khúc ca.

 

Tình yêu như trao hơi ấm rộn rã đôi tim mừng vui gặp gỡ.

Trong ngày mới nắng say tình dâng ngập lối.

Nắng len qua hàng cây, gió mơn man đùa lả lơi đàn bướm

Bước chân vui hạnh phúc ,nắm tay ta về vùng trơi bình yên.

giaidieu.net


Vùng Trời Kỷ Niệm

Từ Công Phụng

 

 


Trời đem mây trôi về trên đó cho buồn ghì tuổi đá mưa dạt dào ngàn đời. Ngày đó trong khung trời bãng lãng khẽ nâng niu tay mềm đếm từng bước chân êm.

 

Rồi anh đem theo vùng trời đó mang thật nhiều nụ cười gọi nhau đến trời mơ.

Đèn đêm lung linh chợt thức giấc bóng ai nghiêng trên đường tìm nhau suốt mùa thương.

 

Nhớ khi mình hay hẹn hò thường dìu nhau lên chín từng mây xa khơi.

Đi vào mùa Xuân đôi mươi cho tười mầu xanh giữa khung trời kỷ niệm.

 

Và chiều nay, anh đi rồi hoang vắng, em còn lại một mình buồn giăng kín bờ mi.

Giòng sông mang theo lời thơ nuối vẫn bay đi âm thầm vào đêm rách tả tơi.

Tà Áo Xanh


Vùng Trời Ngày Đó

Lam Phương

 

 


1.

 Em biết anh buồn nhiều từ khi xa đời lình

 Phút sau cùng vì bàng hoàng anh bỏ nước ra đi

 Xếp tàn y khi chia ly thêm đau lòng tuổi trẻ

 Trên căm hờn, giọt lệ trào anh giã từ quê hương

 

 2.

 Em thấy anh nhiều khi lặng im trong phòng vắng

 Nhìn trời cao, nhìn mây trắng phố ngang lưng chừng đèo

 Hồn suy tư dìu anh đến giấc mơ năm nào

 Một bông hoa, trao về đó khi mình có nhau

 

 DK:

 Một đời dọc ngang tạo chiến công trên mọi miền

 Từng vùng giặc sang, từng chiến khu anh tung hoành

 Tàu anh thét gầm tung gió mây

 Trên lưng chim hoàng vui đó đây

 

 Rừng già Trường Sơn giặc đến gieo bao muộn phiền

 Vùng trời Trị Thiên, vùng lửa sôi anh hào hùng

 Vụt trong lửa đạn anh ngất ngây

 Bay trong phi đạo anh mới hay

 

 3.

 Anh thấy chăng tình đời là trăm gian ngàn dối

 Mình thì đây, bạn anh đó chếy quên trong ngục tù

 Còn không gian, còn tổ quốc, chúng ta vẫn còn

 Tìm lại nhau, ta về đó xây lại nước non

 

 

sophisticated


Vùng Trước Mắt

Trầm Tử Thiêng

 

 


Sáng tác khoảng cuối thập niên 60

 

Nhịp 4/4

 

1.

Trước mặt anh . . .

Hầm chông bãi mìn . . . rừng núi ngàn trùng

Đồng hoang rêu xanh . . . đêm ngày réo gọi tên anh

Núi che vết mòn . . . anh còn nghe tiếng rền thiên thu

Những lời căm thù

Lần anh đi qua trắc trở . . . trên non nước mình

 

Dù nghe . . . dù nghe sấm nổ trên đầu

Sấm nổ trên đầu . . .

Sao hơn nhan sắc . . . nhiệm màu của em

Thế . . . nên . . . anh đâu biết sợ

Anh đâu biết sợ . . .

Mỗi lần . . . khua chiến trận dõi bước quân thù

Ngoài biên cương . . .

 

2.

Trước mặt anh . . .

Dù cho biển người . . . tràn lấp quê hương

Tàn đêm giao tranh . . . anh về . . . cứ gọi tên anh

Sẽ không bao giờ . . . anh gục trên xác thù đêm qua

Bỏ đời huy ngàn

Một mai . . . chân anh có mỏi . . . chân anh vẫn về

 

Vừa nghe . . . đạn bay súng nổ trên đầu

Súng nổ trên đầu . . .

Chỉ vang câu hát . . . nguyện cầu của em

Thế nên . . . anh đâu biết sợ

Anh đâu biết sợ

Mỗi lần . . . khua chiến trận dõi bước quân thù

Ngoài biên cương[/i][/brown]

 

Tài liệu tham khảo: Băng nhạc  "Trường Sơn số 4", NS Duy Khánh thực hiện tại Saigon khoảng 1972 .

 

Ghi chú: Những chỗ có dấu . . . là những chỗ ngân hoặc ngắt giọng

Biển Nhớ


Vùng Trước Mặt

Trầm Tử Thiêng

 

 


(sáng tác khoảng cuối thập niên 60)

 

Nhịp 4/4

 

1.

Trước mặt anh . . .

Hầm chông bãi mìn . . . rừng núi ngàn trùng

Đồng hoang rêu xanh . . . đêm ngày réo gọi tên anh

Núi che vết mòn . . . anh còn nghe tiếng rền thiên thu

Những lời căm thù

Lần anh đi qua trắc trở . . . trên non nước mình

 

Dù nghe . . . dù nghe sấm nổ trên đầu

Sấm nổ trên đầu . . .

Sao hơn nhan sắc . . . nhiệm màu của em

Thế . . . nên . . . anh đâu biết sợ

Anh đâu biết sợ . . .

Mỗi lần . . . khua chiến trận dõi bước quân thù

Ngoài biên cương . . .

 

2.

Trước mặt anh . . .

Dù cho biển người . . . tràn lấp quê hương

Tàn đêm giao tranh . . . anh về . . . cứ gọi tên anh

Sẽ không bao giờ . . . anh gục trên xác thù đêm qua

Bỏ đời huy ngàn

Một mai . . . chân anh có mỏi . . . chân anh vẫn về

 

Vừa nghe . . . đạn bay súng nổ trên đầu

Súng nổ trên đầu . . .

Chỉ vang câu hát . . . nguyện cầu của em

Thế nên . . . anh đâu biết sợ

Anh đâu biết sợ

Mỗi lần . . . khua chiến trận dõi bước quân thù

Ngoài biên cương

 

 

Tài liệu tham khảo: Băng nhạc "Trường Sơn số 4", NS Duy Khánh thực hiện tại Saigon khoảng 1972.

Biển Nhớ


Vườn Cây Của Ba

(học trò)

 

 


Má trồng toàn những cây dễ thương

Nào là bông là hoa là lúa

Còn Ba trồng toàn cây dễ sợ

Cây xù xì cây lại có gaị

Cái gai bưởi đụng vào là chảy máu

Trái sầu riêng rớt trúng thì đầu u

Nhựa hột điều dính vào là rách áo

Cây dừa cao eo ôi là caọ

 

Cây Ba trồng sống lâu lâu thiệt là lâu

Mưa chẳng dập gió lay chẳng đổ

Thân xù xì cứ đứng trơ trơ

Cành gai góc đâm ngang tua tuả

 

Bưởi, sầu riêng, dừa, điều và nhiều nữa

Cho em bốn mùa vị ngọt hương thơm

Vườn cuả Ba cây trồng thì dễ sợ

Mà Trái nào cũng thiệt dễ thương.

MTP


Vườn Đời

Tuấn Khanh

 

 


Gặp người giữa vườn đời

mừng khôn nói lên lời

biệt nhau đã bao mùa phượng rơi .

Từng giây phút xa vời

tìm nhau cuối chân trời

cho dù sương nắng phai vai áo .

Đường đời bước miệt mài

ngại chi lúc quay về

dù lòng vướng mối sầu lê thê .

Nguồn vui đến không nhiều

chỉ mong hết tiêu điều

cho lòng người vui với tình yêu .

 

Yêu trăng soi đầu non

Yêu bao tấm lòng son

Yêu tiếng ru bồng con

Yêu bé thơ nỉ non

Xin thương nhau bền hơn

cho mai sau đền ơn

Xin núi cao Trường Sơn

ngăn oán than giận hờn.

 

Ngồi kể nói chuyện nghe

Thời gian thoáng phai màu

Vầng trăng sáng tan vào canh thâu .

Miệng khô suối cạn nguồn

Đời cho nỗi vui buồn

khi chiều buông bóng theo nổi trôi .

Vườn đời vẫn nở hoa

để cho gió chan hòa

tìm chi nữa cho đời phôi pha .

Tình thương ngát bên lòng

đừng theo áng mây hồng

cho lòng người vương vấn chờ mong.

 

Trích từ CD "The Best of Tuấn Khanh" - Phương Khanh Productions

Lê Phan


Vườn Hoa

(Dân Ca)

 

 


Mỗi người là một vườn hoa

                              Cùng đem về đây góp gió

                            Làm thành vườn hoa muôn màu,

                                      muôn sắc tươi xinh

                                                     

                             Mỗi người là một cành hoa

                              Cùng đem về đây góp gió

                           Làm thành vườn hoa, vườn hoa,

                                      vườn hoa chúng mình


Vườn Hồng Dưới Trăng (Thềm Trăng)

Nguyễn Thiện Tơ

 

 

 


Vườn hồng say ánh trăng đêm

Nhấp nhô hai hàng cây mềm

Ngàn hoa nghe gió êm êm

Trăng thu nghiêng mình bên thềm

Một mùa thu đã chết

Biết bao lần lá thu trên thềm

Mà nay đã qua mùa xưa dưới trăng

Cùng xây giấc mộng thanh bình.

 

Ngàn hoa dưới ánh vàng

Nghe gió thầm lắng cùng mơ dưới đêm trăng về

Mùa xưa đã vương biệt ly

Thời gian vẫn mong người đi.

Hẹn về trong gió mùa

Trăng nước còn ghi, ghi mãi hương tình cố nhân

Rồi đây dưới ánh trăng thêu

Âm thầm nhớ người về.

Phương Hồng Hạnh trình bày với tựa "Thềm Trăng"

Khánh Ly trình bày với tựa "Vườn Hồng Dưới Trăng "

Alex. T.G. & Hư Vô


Vườn Tàn Phai

Hoàng Quốc Bảo

 

 


1969

Ad Lib (Diễn tả tự do, nhịp = 80)

 

Vườn tôi lung linh màu hoa héo đến bao giờ tàn phai

Tình cũ, chơi vơi mờ sương khói...

Biết ai qua đây mà chờ, biết ai qua đây mà hẹn hò.

Chờ nhau qua đêm tình rách rưới, vỡ âm hồn mỏng manh.

 

Hẹn mãi, cho biết đến bao giờ

cho đôi mắt xanh mờ, tím như không gian đợi chờ.

Giọt buông rơi âm chìm thanh vắng, lá ru hồn u mê...

 

Ngựa xa... bơ vơ về đêm tối...

Khóc cho nhau một lần, nói cho thêm đau đời mình...

 

Vườn tôi ươm cây tầm xuân héo đến bao giờ xanh tươi?

 

Đổi thay... em heo hút lưng trời,

Tôi mơ ước tan rồi, bước chân sao chưa quên tình người....

Đêm nay trong vườn tôi thêm một cành hoa sắp qua đời,

Xin tôi vẫn tin! Xin tôi vẫn tin!

Xin tôi vẫn tin! Xin tôi mãi mãi còn tin.....

©<a href="mailto:chinrom@yahoo.com">¿</a>®


Vườn Tao Ngộ

Nhật Hạ

 

 


Hôm nay ngày Chủ Nhật, vườn tao ngộ em đến thăm anh.

Đường Quang Trung nắng đổ xa xôi.

Mà em đâu có ngại khi tình yêu ngun ngút cao lên dần.

Ta nhìn nhau bâng khuâng.

Dâu biết rằng chuyện dôi ta sẽ vui hay buồn.

Ngày mai ra đơn vị, đường trần hai lối mộng thôi từ đây biết ra sao.

 

Nếu chúng mình ước hẹn, ngày tao ngộ xa quá anh ơi.

Thời gian xin lắng đọng đợi chờ.

Để đôi tim ước mộng dem tình thương tô thắm đôi môi hồng.

Đây một phong thư xanh, trao đến người,

để quên đi những đêm quân trường.

Sầu cô đơn hiu quạnh, vùi đầu bên chén trà tìm đọc thư em.

 

++ Anh ơi, dù non sông cách trở.

Xin anh đừng quên bao kỷ niệm, ngày nào hai dứa mình,

Cùng nhau chung mái trường tuổi học sinh đẹp như gấm hoa.

Anh đi ngày mai trên chiến địa.

Nơi đây, tình yêu em vẫn đợi.

Cầu xin non nước mình, dược yên vui thái bình. Tình trao ước hẹn hò.

 

Tiếng nói cùng tiếng cười, giờ tao ngộ lưu luyến bên nhau.

Mừng vui chưa nói được cạn lời.

Giờ chia tay não nề ngại ngùng thay chân bước đi không đành.

Vui đời trai phong sương, vai gánh nặng tình non sông bước chân miệt mài.

Dù núi biếc sông dài, dù trời cao đất lạ đừng buồn nghe anh.

Quên


Vườn Thu

Văn Thủy

 

 


Chiều lâm ly lắng trôi

Theo lá vàng tách rơi

Đông đến tứ bề, khắp vườn hoang vắng

Khi gió đông sang.

 

Vườn thu không bóng chim

Bao dáng buồn lắng im

Hơi gió lùa tới, cánh hoa tơi bời

Rớt theo chiều gió .

 

Cánh hoa theo chiều gió

Hồn hoa tìm bướm mơ

Chết khi mùa đông đến

Bướm hoa nặng tình duyên.

 

Xác hoa trên mình bướm

Còn vương bao nhớ thương.

Khóc trong vườn thu vắng

Những đêm sầu buồn vương.

 

Hương mặn tình mơ tan dưới gió đông

Gây mối oán than sầu đau.

Khi mùa thu chết còn quyến luyến

Tiếc bao chuỗi ngày xuân thắm tươi.

 

Lá rơi theo chiều gió

Vườn thu thêm xác xơ

Tiếng thu còn ai oán

Thấu chăng vườn hồn thu.

AlexTG


Vươn Tới Tương Lai

Ngoại quốc (Triều Tiên)

 

 

 


Trời xanh xanh ngát cánh chim nào đã bay cao

Cùng ngồi dệt mơ ước trong ta tuổi thơ qua

Bánh xe thời gian cuốn ta đi cơn lốc trong đời

Bạn bè giờ xa quá đôi khi thấy bơ vơ

 

ĐK:

 

Những ước muốn chúng ta bay cao

Vượt qua bao thử thách lắm khi sờn lòng

Người xin hãy cứ bước tới, hãy bước tới cùng ta

Vươn đến tương lai vươn đến mai sau có ánh mắt tay trong tay cùng nhau

Mang đến tin yêu xóa bóng đêm đen, những dối trá hay khi hờn ghen

Và cùng bạn bè vì một ngày mai cho tương lai rạng ngời

Hãy thắp lên đi ngọn nến ấm cho ta niềm yêu đời

 

Dan Nguyen


Vườn Xưa

Trịnh Công Sơn

 

 


Ngoài hiên vắng giọt thầm cuối đông.

Trời chợt nắng vườn đầy lá non.

Người lên tiếng hỏi người có không

Người đi vắng về nơi bế bồng.

 

Đừng phai nhé một tấm lòng son,

Thuyền nào đã chở mất thuyền quyên

Với những thuyền buồm lớp lớp ra sông.

Xin có lời mừng giữa chén rượu nồng.

 

Với những cuộc tình bão tố lênh đênh.

Xin có một lần uống chén muộn phiền.

Nhà im đứng cửa cài đóng then.

Vườn mưa xuống hành lang tối tăm.

 

Về thôi nhé, cổng chào cuối sân.

Hờ hững thế loài hoa trắng hồng.

Chào chiếc lá nằm giữa vườn hoang.

Gửi đâu đó một chút tình riêng.

 

hoctro


Vườn Yêu

Lã Văn Cường

Minh Nguyệt

 

Theo lối mòn lần tìm đến vưòn yêu

Lối cỏ mọc đầy rêu phong phủ mờ

Em thẩn thở tự dưng như muốn khóc

Dấu ân tình ngày nào đã nhạt phai

Bao yêu thương nâng niu mãi đắng cay

Em luôn luôn mang theo trong giấc mơ,

Nay tan theo không gian và thời gian, cuốn trôị

 

Nhớ quay về đợi chờ ở vườn yêu,

Những kỷ niệm ngày xưa thân ái còn

Trên lối mòn ngày nao ta chung bước,

Vẫn cây cầu hiền hòa kết đầy sương.

Anh yêu ơi nơi đâu có biết chăng,

Em lang thang cô đơn trong chán chường

Em mong anh đau thương ngã quỵ mê, tái tê rưng buồn.

 

còn chần chờ gì dâu nữa hỡi anh,

Đôi môi em giờ đây đang khát cháy

Hãy hôn em như anh đã từng hôn,

Hãy ôm em như anh đã từng ôm

Hãy cho em một lần dù gian dối,

hãy cho em tình nồng còn bối rối

Cho em được mặn nồng cùng tình anh

Cho em được trở về cùng vườn yêu

 

Lúc vui buồn đừng ngại đến vườn yêu

Chốn hẹn hò chiều sang có em về

Em sẽ trồng lại cây xanh tường nhỏ

Chốn thiên đường ngập ngời lá và hoa

Nơi hoang vu bao la chỉ dất trời

Ta bên nhau yêu đương không chia rời

 

Ta say sưa trong mênh mang tình yêu,

ngất ngây, tuyệt vời

tvmt


Vương Tơ

Thẩm Oánh

 

 

 


Đời lắng lắng buông nhạc lơi cung thương

Phím tơ muộn màng xe dây bàng hoàng

Lạt phai duyên dáng ơ thờ son phấn úa hoen nhân gian

Đời lắng lắng trôi nhạc mơ thế thôi

Chấp nên cuộc đời em duyên nụ cười

Chiều dâng mây khói cho màu pha phôi não nề hôm nay

 

Một chiều tơ vương sắt xe tình thương

Tơ chùng lạc loài phím loan

Tiếng đàn dìu dặt trúc lan chiều mến

Mong ý lên hương đem mộng về

Mơ dáng chiều lắng không não nề

Mà sầu mà ước sắc son ngàn câu nguyện thề

 

Đời lắng lắng trôi nhạc mơ thế thôi

Chấp nên cuộc đời em duyên nụ cười

Chiều dâng mây khói cho màu pha phôi não nề hôm nay

 

Một chiều tơ vương sắt xe tình thương

Tơ chùng lạc loài phím loan

Tiếng đàn dìu dặt trúc lan chiều mến

Mong ý vương hương cho nhạc về

Mơ dáng chiều lắng không não nề

Để sầu để nhớ sắc son ngàn câu nguyện thề

 

Tham khảo:

1. Giọng hát Anh Ngọc (với sự phụ hoạ của 3 giọng nữ: Quỳnh Giao, Kim Tước, Thái Thanh) trong một băng nhạc thu từ chương trình nhạc thính phòng do nhạc trưởng Vũ Thành điều khiển trước 1975.

2. Giọng hát Anh Ngọc (với sự phụ hoạ của 3 giọng nữ: Quỳnh Giao, Kim Tước, Thái Thanh) trong CD Anh Ngọc: Một thời để nhớ, Anh Ngọc thu âm trước 75 và tái phát hành năm 2002.

 

 

Anthony Trần


Vương Vấn

Thập Nhất

 

 


Bên trời, gió ngủ quên, để mây buồn phiêu lãng.

Xa vời cuối trời, chao nghiêng cánh chim bay.

 

Chút giận, chút hờn ghen, yêu thương là thế đó.

Gió lay rụng lá vàng, cho buồn mắt ai cay.

 

Gió ơi sao gió không cuốn mây nhẹ trôi

Sao không như sóng nhớ cánh buồm mờ xa.

Sao ai không đến với ai chiều nay.

Nghe trong xa vắng, tiếng vương chiều buồn thương.

 

Ai kia chiều xưa đến đó cho cầu vồng

Mang chút tình em đi rất xa.

Bao nhiêu niềm đau giấu trong mây buồn.

Ai vẫn chờ ai trong nỗi nhớ.

 

Chút buồn, chút mộng mơ, tuổi em là thế đó

Nắng chiều hòa sáo diều du lạc bước em yêu.

Mỹ Tâm trình bày

CD "Tháng năm êm đềm"

Chilli


Vượt Đèo

(Dân Ca)

 

 


Đèo cao, dô ta, thì mặc đèo cao, dô ta

      Nhưng lòng yêu nước, dô ta, còn cao hơn đèo, dô tà

                          Dô tà, dô tà là hò dô ta, dô ta

                                                     

                         Anh em, dô ta, hăng hái hò reo, dô ta

   Vượt sông vượt núi, dô ta, vượt bao nhiêu đèo, dô tà

                          Dô tà, dô tà là hò dô ta, dô ta

                                                     

                   Anh em, dô ta, trại hè thanh niên, dô ta

            Trại hè ta quyết, dô ta, chơi cho tới cùng, dô tà

                          Dô tà, dô tà là hò dô ta, dô ta

                                                     

                  Thanh niên, dô ta, thanh niên nhà ta, dô ta

     Ngon lành số dzách, dô ta, thông minh nhất đời, dô tà

                          Dô tà, dô tà là hò dô ta, dô ta


Vuốt Mặt

Anh Việt Thu

 

 


1.Tổ Quốc vấn khăn tang, mây che phủ đầu

Trên thành phố thân yêu, xóm làng thị trấn thân yêu

Hàng vạn nhà ra tro ra khói bốc cao trời

Hàng vạn người dân không cơm không áo rét căm căm

Hàng vạn người dân tay ôm tay bế bỏ quê nhà

Xa đất mẹ, xa xóm xa thôn

Xa nấm mộ, xa lũy tre xanh (láy)

 

ĐK:

Ô hay, ô hay chiến tích giải phóng hoà bình

Những gì người đã hứa nào là dân chủ, tự do

Người hãy nhìn chân tay xương máu của dân mình

Người hãy nhìn con đê phơi xác chết phân thây

Người hãy nhìn trên con sông trôi xác chết vật vờ.

Trên gốc rạ, trên lúa trên cây

Trên búi cỏ, trên rẫy trên nương

 

2.Tổ Quốc vấn khăn tang, mây che phủ đầu

Trên thành phố thân yêu, xóm làng thị trấn thân yêu

Người hãy nhìn lên cao cao vút lửa căm hờn

Người hãy nhìn quê hương tan nát vết gươm đao

Người hãy nhìn quê hương ta đổ nát vết bom đạn

Xin cúi mặt giây phút tiễn đưa

Xin cúi mặt giây phút tiễn đưa

 

ĐK:

Hiên ngang, hiên ngang, tay rắn rỏi bước rộn ràng

Hỡi hồn thiêng sông núi, đập tan xiềng xích,

cùm gông.

Lời nguyện này ta ghi lên súng thép: căm thù

Lời nguyện này ta ghi lên xác chết cuả anh em

Lời nguyện này ta ghi lên trên bia đá cuả mẹ già

Xin cuí mặt một phút cho anh

Xin cuí mặt một phút cho em

 

 


Vượt Qua

Hoàng Tâm

 

 


Bước qua biết bao nỗi buồn khi trở về anh trông thấy.

Nụ cười với ánh mắt nàng như đang loanh quanh ở chốn đây.

Khi xưa bên em anh không nói nhưng chất chứa trong lòng này để ngày hôm nay chính em chán ngả đường.

Ôi bao nhiêu tâm tư vùi sâu để bây giờ hối tiếc.

 

Bước qua biết bao lỗi lầm khi trở về anh nghe thấy

Vọng về những tiếng nói như đang than van đang trách tôi

Khi xưa sao tôi đành quya bước để nước mắt cho một mình nàng

Rồi nàng đi xa lánh môi hôn kỷ niệm

Ngay khi tôi đang quay trở về đây, chia tay tiếc nuối những kỷ niệm vậy đến

Nghe lòng tôi trách thân xác tôi

 

 

Vượt qua con dốc của nỗi đau, giờ đây tôi thấy trước mắt dĩ vãng có em và tôi

Vùng trời kia như đang cho tôi cho em theo với nhớ mong

Những ngày tháng xưa bên em yêu sao em nỡ đành xa cách em,

 

Vượt qua con dốc của nỗi đau, giờ đây chỉ thấy trước mắt dĩ vãng có em và tôi

Và rừng thông kia như đang reo vang bao câu ca oán than

Những lỗi lầm tôi năm xưa sao tôi đã nỡ dành mang đến em

 

Để cuộc tình tôi nó chia lià rồi ngàn năm sau tôi luôn mang trong lòng tôi với ngàn thông.

 

Hoa Biển


Vứt Đi Chữ Tình

Tùng Châu

Lê Hựu Hà

 

Im đi hỡi con tim, thôi đừng than thở ưu phiền

Tình yêu là thế nói ra càng chua xót thêm

Ai lớn lên chưa từng yêu nay mới yêu

Lòng luôn khát khao những gì đang thiếu

Riêng với tôi, tôi sợ yêu nhất trên đời

Từ Lâu nặng chĩu vết thương lòng luôn đau nhói

Cố quên đi những chuyện buồn vui, tôi dấu nỗi đau phía sau nụ cười

 

Ngày trước tôi ơ thờ, vội yêu quá không học chữ ngờ

Nên đã ngu Muội dại khờ, chạy theo cơn mơ để con tim tả tơi xác xơ

Người đã thù dẫy tôi, mặc tôi ngẩn ngơ trong cõi đời

Giờ đâu còn chi vui, từ khi chia tay lần cuối

 

Bao năm sống tôi cô đơn, Tôi làm bạn với nỗi buồn

Lời vô tình quá khiến tôi càng thêm chán trường

Không tiếc chi, chữ tình xem như vứt đi

Giờ đây tiếng yêu không còn nghĩa lý

Hai chúng ta như là oan trái trong đời

Tình yêu đầy nước mắt kia vì đâu nên nỗi

Chỉ có tôi khổ đau mà thôi khi biết con tim chết đi trong đời

Tài liệu tham khảo: Paris By Night 63, Nguyễn Hưng trình bày

April Fool & tvmt


Vỹ Dạ Đò Trăng

Canh Thân

 

 


Một chiều tròn trăng mái chèo ngược giòng

Chảng hẹn mà quen chuyến đò chung bóng

Huơng Giang trôi lững lờ

Vân Lau soi bóng mờ

Rắc rắc khua tay chèo dịp đưa

Đẹp là bờ vai tóc thề buôn dài

Làn môi mọng tươi như thầm hẹn ai??

Ánh mắt biết u hoài

Đắm chiêu trong xa vời

Như ôm ẩp tâm sự đầy vơi

Lòng tôi rộn miềm vui

Những tưởng cùng ai để chung một đêm dài

Ngờ đâu giữa giòng đời gian dở

Nàng ghé vô bờ để tôi chừ ngẩn ngơ

Trông theo chiếc nón bài thơ

Từ nàng là về bên là tôi mơ mộng hoaì

Đôi mươi tuôỉ mới vào đời

Đã in sâu một mà giáng người vào tim

Đò ngược giòng Hương Vỹ Dạ đợi chờ

Gởi hồn về đây với miềm mong nhớ

Ước nếu có duyên nợ

Xin ai không hững hờ

Cho lứa đôi ta đẹp tình thơ


Xa

Lam Phương

 

 


Hai mươi năm vẫn miệt mài

Hai mươi năm còn lạc loài

Mà đời sao mãi còn như hôm nay ...

Thương nhau thương cả hình hài

Xa nhau giấc mộng lìa đời

Vì người tim rách tả tơi hỡi người !

 

Một người chờ niềm vui chưa tới

Ước vọng nhỏ nhoi ...

Một người về chìm trong đêm tối

Khóc đời lẻ loi

Dưới bóng đêm trăng tà

Tìm về bóng hình xa ...

Nhớ hoài kỷ niệm tháng ngày qua ...

Bao giờ tình nầy mới phai nhòa

 

Hai mươi năm đợi một ngày

Bên nhau đi trọn đường dài

Giờ thì phương đó vẫn xa phương này ...

tvmt


Xa Cách

Tú Minh

 

 


Ngày mai xa cách rồi

Còn đâu những tiếng cười

Tình yêu em vương vấn

Ðể làm lưu luyến bước chân người đi

Tiếng đàn em văng tiếng anh hòa theo

Bước nhảy nào theo bước anh dìu đưa

Những buổi chiều không có anh dạo chơi

Lòng em  trống vắng

Anh ngày mai đã cách xa ngàn khơi

Em về đây với nỗi đau quạnh hiu

Nhớ nụ cười trong ánh mắt của anh

Làn môi êm đềm

 

Gửi đến anh mối tình mới chớm

Và trái tim em người yêu dấu

Anh ơi hãy biết rằng

Tình mình không chia cách

Cho dù xa vắng, người yêu anh hỡi

Hãy để cho lòng

Ðừng quên em nhé nơi xa nghìn trùng

Lòng em vẫn dõi theo bóng hình người

Biết bao giờ nguôi

Lưu Bích trình bày

tvmt


Xa Cách Muôn Trùng

Thẩm Oánh

 

 


Xa cách nhau muôn trùng

Lòng hoài dâng nhớ nhung

Ai bước đi dùng dằng

Ai sắt se tơ lòng

Trời vương áng mây sầu

Hồn quyên bay về đâu?

tay nắm tay, chân rời bước, bùi ngùi xót xa lòng nhau

Ôi, sắt se tơ lòng

Người về mang nhớ mong

Trông bóng nhau dần khuất

Xa cách nhau muôn trùng

Bên cầu tơ liễu vương hai bóng đau thương

Gió ru cành than khóc trong chiều sương

Sông nước như làm thinh

Áng mây vô tình, thướt tha lướt trôi vờn nước non xanh

Bao giấc mơ từ xưa tan rồi!

Tìm kiếm đâu giờ giây phút vui?

Một người hoài trông

Một người hoài khuất

Xa xa sương mờ mịt rơi

 

Chép từ tập "Nhạc Tiền Chiến" do "Kẽ Sĩ" xuất bản

Lâm Viên


Xa Cuộc Tình Xưa

(chưa biết)

 

 


Tôi muốn đi thật xa, thật xa người ơi đi mãi không trở về

Tôi muốn đi thật xa, nơi còn ghi dấu bao kỷ niệm êm đềm.

Đời nghèo ai mơ sao tôi chẳng biết.

Tình nghèo lại yêu sâu trong lòng mãi.

Tôi quá ngây thơ vội tin những lời

Vàng đá ân tình khi mình còn bên nhau.

 

Xưa lúc ta gặp nhau, nhà anh nhà em chung xóm thôn nghèo nàn.

Hai đứa phải lòng nhau, em thường hay nói không ước chuyện sang giàu.

Mình nghèo nhưng yêu nhau không giả dối.

Một lòng yêu nhau như chim liền cành.

Như gió yêu mây thầm mong với trời:

Không nỡ chia lìa cho mình được se duyên.

 

Tôi yêu em, nên vẫn tin lời hẹn thề yêu mãi không phai.

Tôi yêu em, yêu bằng say đắm mối tình đầu mới nở hoa.

Tôi không tin em đã thay lòng vì nhòa mắt trước sa hoa.

Nhưng hôm nay tôi bừng tỉnh giấc đau thương mình tôi riêng mang.

 

Tôi muốn đi thật xa, thật xa để quên khu phố xưa nghèo nàn.

Tôi muốn đi thật xa, xa vùng yêu dấu như nhắc chuyện đau buồn.

Rồi một mai đây nơi phương trời thẳm

Một mình đơn côi đêm đêm một bóng

Tôi nắn cung tơ dạo lên phím đàn

U uất nghẹn lời thương cuộc tình xa xưa

<font color=pink>Nhạt Nhòa</font>


Xa Dấu Mặt Trời

Trịnh Công Sơn

 

 


Hôm nay thức dậy không còn thấy mặt trời,

Không còn thấy loài người

Vây phủ quanh đời

Nói tiếng yêu thương

 

Hôm nay thức dậy không còn thấy mặt trời,

Không còn thấy mặt người,

Hơi thở ru đời

Như gió ru mây

 

Hôm nay thức dậy

Không còn thấy ai

Cuộc tình chìm xuống

Xa vắng tiếng cười

 

Hôm nay thức dậy

Không còn thấy người

Xa nhau hôm này

Chua xót hôm mai

 

Hôm nay thức dậy không nhìn thấy mặt trời,

hay mình đã lạc loài

Vó ngựa trên đời

Hay dấu chim bay

 

Hôm nay thức dậy không nhìn thấy mặt trời,

Như vừa mới vào đời

Tay mẹ đâu rồi

Nôi trống ru ai

 

Hôm nay thức dậy

Ôi ngẩn ngơ tôi

Hôm nay thức dậy

Mê mỏi thân tôi

 

lạc loài


Xa Em Kỷ Niệm

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Nhật Ngân

 

Ngày ta yêu nhau mùa thu đến có lá thu rơi

Đôi ta bước bên nhau không nói năng chi

Tim yêu chứa chan.

 

Rồi thu trôi qua mùa đông trắng xóa tuyết trên cao

Đôi ta đã xa nhau câu nói yêu thương nay đã xa rồi.

 

ĐK

Em yêu ơi, tình nầy dâng hết đến em

Với bao mặn nồng.

Trong tim yêu riêng anh chỉ có biết em,

Yêu em trọn đời.

Em yêu ơi, tình dù ngăn cách với em,

Anh xin một đời.

Anh yêu em, anh xin yêu mãi chỉ em riêng em mà thôi.

Nhớ những lúc đắm đuối bên nhau, em yêu nay xa rồi.

Nhớ những lúc quấn quýt bên nhau, nay riêng anh lẻ loi.

 

Về trong cô đơn mùa thu đến vẫn lá thu rơi

Anh vẫn bước lang thang trên lá thu xưa

Tim đau xót xa.

 

Giờ em nơi đâu trời đông gió rét quá thê lương

Đâu đây có dư âm ánh mắt đôi môi nay đã xa rồi.


Xa Em Rồi (Sans Elle)

Montagné, Gilbert

 

 

 


                        Từ mãi kiếp trước khi tôi quen em,

                                    Và tôi đã trót yêu ..

                   Nhớ đến những lúc trong em ngây thơ

                                    Nhìn tôi qua giấc mơ ..

                                                     

                         Một ngày cuộc tình đầu sẽ cho em

                Nghe câu yêu đương lòng vương thương nhớ

                         Và dù Người tình là gió ngây thơ

                 Nhưng nghe như Xuân tươi thắm trong mơ ..

                                                     

                             Xa em rồi, tim tôi sầu nhớ

                          Bên em chiều nắng tươi rực rỡ

                             Xa em rồi không gian mù tối

                           Em như vì sao trên bầu trời ..

                                                     

                               Xa em rồi tim tôi rạn vỡ

                         ôi muôn đời sống trong niềm nhớ

                            Bên em thời gian như rực sáng

                             Xa em rồi không gian ly tan ..

*****

 

Sans elle

Par: Gilbert Montagné

 

Elle savait le secret

Des soirées d'ouragan

Elle avait les regrets

Des matinées d'enfant

Elle avait dans la tête

Une mélancolie

Qui chavirait les jours de fête

 

Elle avait la bohème

Dans le coeur dans la peau

Elle savait dire je t'aime

Mais pas avec des mots

Elle était l'insolence

Elle était la folie

Ca me rend fou lorsque j'y pense

 

{Refrain:}

Elle vit sa vie, et moi dans mon silence

Je lui survis, passager de l'absence

Je chante et je ris sous le ciel

Est-ce que l'on peut vivre sans elle

Elle vit sa vie, et dans ma solitude

Je lui survis plutôt par habitude

Seuls mes rêves ont de ses nouvelles

Je ne peux pas vivre sans elle

 

Elle avait la façon

Pour parler d'un roman

Avait plus d'émotions

Que pour ses sentiments

Elle avait des violences

Des poussées de passion

Puis, soudain l'indifférence

 

J'imaginai ses yeux

Le ciel exactement

Et je pensais que Dieu

Avait eu du talent

Elle était délivrance

Elle était dérision

Ca me rend fou lorsque j'y pense

 

{au Refrain}

 

 

 


Xa Khơi

Nguyễn Tài Tuệ

 

 


Nắng toả chiều nay

Chiều toả nắng đôi bờ anh ơi

Gió lộng buồm mây ươm chân trời

Biển lặng sóng thuyền em dong khơi khoan giọng hò thương anh cách xa vời

 

Kìa biển rộng con nục con măng lướt sóng chìm đôi bờ tung tăng

Con chuồn còn bay nơi nơi con giăng chiều gọi bạn đường khơi

 

Nắng toả chiều nay

Thuyền về mái đọng chiều nay , nhìn phương Nam con nước vơi đầy thương nhớ , nhớ thương anh ơi !

Ôi mênh mông sóng xô du thuyền ta xa bờ

Âm vang tiếng hò nhịp chèo ta mong .... chờ

Thuyền ra xa khơi đưa nhịp chèo nối liền

Đường đi mù khơi mái chèo chung đôi miền ơ !

 

Mênh mông biển khơi câu hò thương nhớ

Vang về miền Nam quê ta

biển dập dìu biển tâm tình biển nói lên lời sóng cả chung lứa đôi

Biển nói lên giùm bao ngày thương nhớ biển ơi

 

Nhớ thương cách rời ơi biển chiều nay

Nhớ thương cách vời ôi biển chiều nay .

 

 

 

 


Xa Mấy Phương Trời

(chưa biết)

 

 


Đêm nay trời Đông gió lạnh buồn lòng

Bên ly café khói toả bềnh bồng

Giờ này người em sao quá xa xăm

Chuyện mình đâu phải lỡ lầm

Mà em quên duyên kiếp trăm năm .

Trang thư màu xanh những lời mặn nồng

Sao em vội quên để lại lạnh lùng

Mộng đẹp ngày xưa hai đứa yêu nhau

Ngọt ngào chung thuỷ suốt đời

Nay em rời xa mấy phương trời .

 

ĐK:

Tình đời bạc bẽo phôi phai đi hình bóng duyên lỡ làng

Đời gieo trái ngang tình yêu nát tan

Anh chôn sầu vào quên lãng

Còn đâu ngày xưa dĩ vãng nay phai tàn .

Nơi phương trời xa biết người còn buồn

Xin em vùi chôn kỉ niệm vào hồn

Còn lại màu son trên chén ly bôi

Hỏi người sao để rả rời

Cho đêm dài hiu hắt muôn đời ... !!!


Xa mối tình đầu

(chưa biết)

 

 


Đêm nay là đêm cuối còn riêng tôi với em

Còn gì em muốn tỏ còn gì em muốn bày

Tôi không giận em nhưng thấy lòng chua cay

Đường xưa giờ quang tái

Giọt sầu canh cánh trên vaị

Em đi về phương đó còn riêng tôi chốn đây

Một mình bên gối lẻ đọc hoài thư chúng mình

Tôi đâu ngờ đâu duyên kiếp mình bễ dâu

Dành cho người yêu dấu phải xa mối duyên đầụ

ĐK:

Thôi hãy cố quên chuyện xưa vui buồn như nắng mưa

Ta còn mong chỉ nữa định mệnh đã an bài

Đêm về ngồi nhìn mưa nhẹ rơi

Chợt nghe xót thương đờị

Đêm nay là đêm cuối rồi mai xa mãi xa

Tình đâu hơn tất cả mộng đầu ghi nhớ hoài

Chia tay từ đây hai đứa về hai nơi

Người đi tìm duyên mới người đi cuối phương trờị..!!!!

Cupid


Xa Người Mình Yêu

(chưa biết)

 

 


Chiều nay vắng bóng em rồi

Còn đâu mong đợi hỡi người tôi yêu

Chữ nghèo sao ác nghiệt thay

Làm cho hai đứa cách hai phương trời...

 

Chiều nay vắng em lòng anh thấy buồn

nhớ gì cho bằng anh nhớ người yêu,

người yêu tôi vẫn mong chờ

trọn đời trọn kiếp yêu nhau

xin em hãy nhớ đừng quên.....

 

Đường đông phố vui lòng sao vẫn buồn

đếm thời gian bằng khói thuốc vàng tay

tìm đâu môi mắt một người

ngày nào mình bước chung đôi

giờ này mình anh bước lẻ loi....

 

Em ơi... nhiều đêm anh nhớ về em

làm sao anh ngủ được yên

ước chi mình không ngăn cách

em ơi... anh nghèo hai bàn tay trắng

anh biết đời còn nhiều cay đắng

anh làm sao đẹp lòng em yêu.

 

Mình không thấy nhau lòng như héo gầy

nếu mà sao này không cưới được em

thì anh xin hứa câu này

dù rằng mình cách xa nhau

mà lòng mình không thiếu tình yêu.....


Xa Nhau Mùa Thu

Trúc Hồ

Thanh Trúc

 

Gió thu đầu đưa em vào mộng

Ước mơ được bên anh một lần

Khẻ hôn nhẹ trên môi ngọt ngào

Dù giây lát xóa tan mỗi mòn khao khát

Dẫu thu naỳ xa nhau ngàn dăm.

Trái tim còn yêu thương đợi chờ

Mãi dâng trọn con tim dại khờ, tình yêu ấy

Hiến dâng anh trong âm thầm

Những ân tình xưa nay ở nơi nao

Để em một mình buồn theo dĩ vãng

Hãy quay về bên em trong gió thu xưa

Sưởi ấm con tim lạnh giá

Mãi yêu ngươì dù nay đã cách xa

Mãi ôm cuộc tình trong bao tiếc nuối

Mãi ghi lại một chiều ta mất nhau

Hoàng hôn rơi xuống trong mùa thu

Vẫn biết tình trong giấc mộng

Vẫn yêu người dẫu đã muộn màng

Giấc mơ dù toan lắm phủ phàng

Lòng em vẫn sống cho riêng anh âm thầm

Trúc Như


Xa Nhau Ngày Mưa

Lê Quốc Dũng

 

 


Từng tiếng mưa rơi rã rượi

Nghe trong lòng đau vời vợi

Sầu héo con tim đơn côi

Cuộc tình sầu đắng như vôi !

 

Lệ úa vương trên đôi mi

Xa ai thương nhớ làm gì

Người nỡ quên câu chia ly

Ngồi nhìn từng hạt mưa đi

 

Và đêm nay không một áng mây bay

Vì đêm nay ta lặng lẽ chia tay

Đường thênh thang sao buồn như nghĩa trang

Ai đã dối gian ?

 

Giờ riêng tôi ôm hình bóng xa xôi

Từng đêm mưa âm thầm bước đơn côi

Vì yêu ai tôi gởi muôn ý thơ

Chỉ là giấc mơ !

 

Còn đó ái ân tình đầu

Sao em đành bước qua cầu

Tình chết theo cơn mưa ngâu

Còn lại một đời thương đau !

Quên


Xa Nhau Từ Đây

Ngoại Quốc

Khúc Lan

 

(Capo 0.TIME 4/4.Tempo 100)

INTRO:  Gm  Gm  Cm  Cm  D7  D7  Gm  Gm

 

Gm              Cm             F                  Bb   Eb

Giọt mưa đã rơi trên phím sầu, nghe như có ai thở than.

                            Cm       D7                     Gm

Bờ sông vắng, cơn mê rã rời, xa nhau khi trời giông bão.

Gm                 Cm           F                 Bb   Eb

Người yêu đã ra đi lúc nào, yêu thương đến nay dở dang.

                         Ab           D7                   Gm

Rừng xưa đã thay bao lá vàng, chờ ai vào đêm sương xuống.

 

               Cm                                F

            Em có nhớ phút cuối môi hôn nào sao vội vàng.

                  Bb                           Eb

            Còn đây trên gối chăn bao dư âm ngỡ ngàng.

                         Cm                              D7

            Những khúc hát đã đến trong cơn mơ sẽ phai dần,

                            Gm

            Kỹ niệm ơi, xa vắng.

                 Cm                                 F

            Có nước mắt thanh thót rơi trên bờ vai dịu dàng,

                   Bb                          Eb

            Ngày mai trên phố sẽ có ai quên lối về,

                        Cm                                D7

            Những ánh mắt đắm đuối hôm nao như đã không còn,

                            Eb                     D7

            Cuộc tình như thế thôi, ta xa nhau từ đây.

 

(intro + repeat *)

                              Eb                      E7

            Cuộc tình như thế thôi, ta xa nhau từ đây.

 

ADLIB:  Dm  G  C  F  Dm  E7  Am

 

               Dm                                G

            Em có nhớ phút cuối môi hôn nào sao vội vàng.

                 C                           F

            Còn đây trên gối chăn bao dư âm ngỡ ngàng.

                        Dm                              E7

            Những khúc hát đã đến trong cơn mơ sẽ phai dần,

                            Am

            Kỹ niệm ơi, xa vắng.

                 Dm                                 G

            Có nước mắt thanh thót rơi trên bờ vai dịu dàng,

                  C                          F

            Ngày mai trên phố sẽ có ai quên lối về,

                   Dm                                E7

            Những ánh mắt đắm đuối hôm nao như đã không còn,

                           F                       E7

            Cuộc tình như thế thôi, ta xa nhau từ đây.

 

ENDING:         Am  Am  Dm  Dm  E7  E7  Am  Am


Xa Quê

Lê Quang Nhạc

Hồ Đình Phương

 

Nhịp 2/4 Điệu Tango Hợp âm La giảm trưởng

 

(sáng tác cuối thập niên 40)

 

Chiều xa cố hương

Lắng nghe niềm thương

Xao lòng vấn vương

 

Chiều xa cố hương trông trời mênh mông nao nao gió ngân tơ trùng

Ôi ! Cánh chim chơi vơi triền miên áng mây trôi hoàng hôn rơi rơi . . .

Lặng nhìn vừng dương phai nhớ nhung vườn trăng soi nay đã xa vời!

 

Giờ ra đi khói sương tuôn mờ

Niềm chia ly theo gió lững lờ . . .

Dòng sông Tương là đây sóng chờ?

Sầu dâng dâng chiều lan đây đó . . .

 

Giờ ra đi suối vang âm thầm

Ngàn lau phai buông tiếng ngân trầm

Lòng bâng khuâng vương áng mây vần

Đồng quê xinh đã khuất xa dần!

 

Dáng chiều nghiêng bóng

Hồn tha phương nhớ giờ tiễn đưa!

Lá hoa rơi màu

Cùng lưu luyến chiều năm xưa

 

Ngồi bên suối tơ

Vời trông khóm tre xanh xa mờ

Trầm ngâm bóng quê

Lòng chim mơ bình minh bay về . . .

 

Tài liệu tham khảo: "Những ca khúc một thời vang bóng" do NS Văn Giảng chủ biên, Saigon, 1971 .

 

 

 

 

Biển Nhớ


Xa Quê Hương

Đan Thọ và Xuân Tiên

 

 


Sáng tác khoảng 1956

 

Nhịp 3/4 Điệu Valse chậm Hợp âm Rê trưởng

 

1.

Chiều buồn mênh mông xa quê thân yêu

Khi bước chân đi trên bến chia ly

Áng mây lờ lững trôi êm về đâu

Cánh chim lướt bay ngàn lối

 

2.

Thuyền về nơi nao cho ta luyến tiếc

Xa bóng quê hương đi tới muôn phương

Vấn vương cùng ý tơ bao lời thơ

Lắng nghe lá rơi chiều ơí

 

Điệp khúc

Ước mong sẽ quay về

Chốn quê cũ xa vời

Niềm thương bao la qua năm tháng

Hát khúc hồi hương

 

Nắng in bóng bên thềm

Nắng chiều lắng êm đềm

Chiều tha hương mênh mang niềm nhớ

Cách xa cố hương

 

3.

Hận sầu ly hương xa xôi đất nước

Chia cách đôi nơi sông núi chia phôi

Viễn du sầu lắng mang theo tình quê

Xót xa mến thương làng cũ

 

4.

Chiều tà mây bay bao la gió cuốn

Chiều ơi xa vắng…. tiếng chim gọi đàn …

Thầm mơ ước mong ngày mai sáng tươi

Ðàn vang tiếng ca hồi hương

 

 

Tài liệu tham khảo: "Duyên Tình Xuân Tiên", Tuyển Tập Ca Khúc, tác giả xuất bản, Sydney, Úc, 2000.

 

http://inthenight.net/kimtuoc_xaquelhuong.ram

Hư Vô & Biển Nhớ


Xa Rồi Mùa Đông

Nguyễn Nam

 

 


Tạm biệt, tạm biệt mùa đông...

Tạm biệt ánh lửa hồng..

Xa rồi vòng tay ấm...

Mùa đông, sẽ đi qua

Rồi em, cũng đi xa

Chỉ còn lại mình anh...

Ngồi hát cùng dòng sông...

Chỉ còn lại mình anh...

Nhớ về một mùa đông...

 

Đ.K.:

 

Ôi dòng sông, bây giờ tóc gió thôi bay

Ôi mùa đông, môi hồng chợt nhớ cơn say

Chiều không chút nắng,

mây bay lặng lẽ bên đời

Xa em đã mấy đông rồi

Sông xưa buồn nhớ cánh chim trời

ĐừngTắmChiềuNay


Xa Rồi Tuổi Thơ

Ngọc Lễ

 

 


Am 4/4

-------

 

Khi những mối tình đã qua, khi nước mắt đã đi qua.

Tôi nhớ những ngày thơ ấu như là cơn gió đã xa mất rồi.

Nhớ những tháng ngày ấm êm, bên cha bên mẹ dấu yêu.

Câu ru trưa hè miên man,

Chị em thương mến bên nhau sớm chiều.

 

Đã qua đi rồi tuổi thơ, đã qua đi rồi mộng mơ,

Cuộc đời cuốn tôi đi qua bao nhiêu cuộc tình.

Đã qua đi rồi tuổi thơ, đã qua đi rồi mộng mơ,

Tình yêu đã cho tôi bao khổ đau cay đắng.

Xa rồi những ước mơ xanh thơ ngây,

Xa rồi, xa rồi tuổi thơ.

 

Bao năm tháng đã đi qua, tôi đã không còn bé thơ.

Tôi mơ thấy thời thơ ấu như ngàn ánh nến lung linh hiện về.

Có những cánh diều trắng bay xôn xao sân trường cuối thu.

Thương cô thương thầy năm xưa, bạn thân nay đã ra đi phương nào.

 

Đã qua đi rồi tuổi thơ, đã qua đi rồi mộng mơ,

Cuộc đời cuốn tôi đi qua bao nhiêu giông bão.

Đã qua đi rồi tuổi thơ, đã qua đi rồi mộng mơ,

Tình yêu xóa trên môi tôi nụ cười trẻ thơ.

Xa rồi những ước mơ xanh thơ ngây,

Xa rồi, xa rồi tuổi thơ.

 

CN


Xa Vắng

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

LV: Tường Văn

 

Khi người đã ra đi bỏ lại tôi

Cho từng ngày mà tôi mong nhớ người

Chờ người và hát hát lên, yêu anh mà thôi.

Tôi thầm ước mong anh quay về đây

Người yêu đã cất bước ra đi

Mãi mãi không về, suốt kiếp không về.

Anh quên tôi thật sao?

Tình mình đành có thế thôi.

 

Này anh có hay chăng, ngày đêm nhớ thương anh,

Một mình tôi lặng lẽ thức suốt nhưng đêm dài

Sẽ không quen ngày tình yêu thật nồng cháy.

Mãi mãi yêu mình anh, suốt kiếp yêu mình anh.

Chuyện tình yêu tan rồi vì người ra đi không về

Còn lại tôi ngồi đây, với những con đường

Khi xưa ta đã đi, cùng bao kỷ niệm cũ.

Cùng ra đi mãi mãi vinh viên chỉ là hư vô.

Này người tình ơi.

Thanh Thảo hát trong CD "Em Vẫn Chờ"

Khi người đã ra đi bỏ lại tôi

Cho từng ngày mà tôi mong nhớ người

Chờ người và hát hát lên yêu anh mà thôi.

Tôi thầm ước mong anh quay về đây

Người yêu đã cất bước ra đi

Mãi mãi không về, suốt kiếp không về

Anh quên tôi thật sao, tình mình này chỉ có thế thôi.

 

Này anh có hay chăng, ngày đêm nhớ mong anh

Một mình tôi lạnh lẽo thức trắng những đêm dài

Sẽ không quên những ngày tình yêu thật nồng cháy

Mãi Mãi yêu mình anh, suốt kiếp yêu mình anh

Chuyện tình yêu tan rồi vì người ra đi không về

Còn lại tôi ngồi đây với những con đường

Khi xưa ta đã đi cùng bao kỷ niệm cũ

Cũng ra đi mãi mãi vĩnh viễn chỉ còn hư vô

Này người yêu ơi

ĐừngTắmChiềuNay


Xa Vắng

(chưa biết)

 

 


(Tango)

 

Chiều nào bên nhau trên đường phố xưa

Nghe lá thu rơi bao lời thiết tha

Góc phố thân quen ghi lời ước hẹn

Tình yêu như đóa hoa hồng tươi

 

Đẹp tựa con suối trong rừng hát ca

Như nhớ như thương bao lời thiết tha

Con suối ngân nga ru từng giấc nồng

Thành dòng sông có nhau trong đời

 

Đôi mắt yêu kiều

Như nói bao điều

Vương vấn trong tim thành lời nhớ

Mai dẫu xa vời

Đi khắp phương trời

Xa vắng không phai mờ tình yêu

Xa vắng không phai mờ tình yêu ………….

CR - Mèo con


Xa Vắng

Nguyễn Văn Hiên

 

 


(1988)

 

Có dỗi hờn chi nhau, sao em nghẹn ngào,

Tay gầy che dấu, mắt hoen lệ sầu,

Buồn đã hoang màu, lệ trào, từ lúc nào.

 

Nói trăm lời cay đắng, nỗi đau muộn màng,

Em ngồi hoang vắng, tôi cơn bàng hoàng,

Tình quá bẽ bàng, lặng buồn, nghe tiết điệu dở dang.

 

Em xa vắng mãi mãi,

Thất vọng buồn cất tiếng nói: cũng thôi,

Những giọt nước mắt buông rơi,

Nhớ người một bóng sớm tối, ngõ hồn ngậm ngùi.

 

Gởi tro tàn theo gió, dăm câu hẹn hò,

Em giờ đâu đó, bước tôi lần mò,

Buồn đã xanh mồ, hồn chờ cơn lá đổ.

 

Gói trăm ngàn yêu dấu, trong cơn nghẹn ngào,

Tim hồng khô máu, xót xa tình đầu,

Chiều xuống âu sầu, gục đầu, gót buồn, bước mau.


Xa Vắng

Nguyễn Năng Tế

 

 


Có dỗi hờn chi sao em nghẹn ngào

Tay gầy che dấu mắt hoen lệ sầu

Buồn đã hoang màu lệ trào từ lúc nào

 

Nói trăm lời cay đắng nỗi đau muộn màng

Em ngồi hoang vắng lặng buồn nghe giai điệu dở dang

 

Em xa vắng mãi mãi

Thất vọng buồn cất tiếng nói cũng thôi

Những giọt nước mắt buông rơi

Nhớ người một bóng sớm tối ngõ hồn ngậm ngùi

 

Gủi tàn tro theo gió dăm câu hẹn hò

Em giờ đâu đó bước tôi lần mò

Buồn đã xanh mồ hồn chờ cơn lá đổ

 

Gói trăm ngàn yêu dấu trong cơn nghẹn ngào

Tim hồng khô máu xót xa tình đầu

Chiều xuống âu sầu gục đầu gót buồn bước mau 

 

vk


Xa Vắng

Y Vân

 

 


Ngày anh xa vắng

Em không trang điểm đợi chờ

Những đêm gió lạnh đầu hè

Khuê phòng phủ kín tâm tư

Nhìn từng hạt mưa sa

Thương đời biển sầu bao la

Để cho cành hoa héo khô

Lỡ cung ái ân xuân thì

 

Ngày anh xa vắng

Phấn son xếp lại chẳng dùng

Trắng đêm gói ngọn đèn vàng

Trăng mờ lạnh giấc cô miên

Đợi chàng một hai năm

Hay là cả đời xuân xanh

Ngày nao đầu pha tuyết sương

Vẫn mong tái ngộ một lần

 

Chàng đi chinh chiến

Gieo neo rừng khuya

Là mong chiến thắng vai mang vòng hoa

Còn em khuya sớm chăm lo miền quê

Cho lúa lên ngôi hai mùa

Sống cho tình yêu thế hệ

 

Ngày anh xa vắng

Tóc buông giữ vẹn lời thề

Ước mong ngấn lệ ngày về

Thay giòng nước mắt chia ly

Lệ rơi nhiều hơn nước mưa

Dẫu cho bóng biển chẳng về.

<font color=maroon>Mưa Ngâu</font>


Xa Vắng Em (Without You)

Ngoại Quốc (English)

 

 


Còn đâu nữa những phút giây êm đềm

Còn đâu nữa tiếng gió reo bên thềm

Và những thuở yêu nhau, xa xăm như trong tiềm kiếp

Đã hết lâu rồi, cuộc tình nghe như tiếng khóc hôn môi

Sao chẳng nguôi

 

Còn đâu nữa khóe mắt em tươi cười

Còn đâu nữa tiếng hát em ru đời

Suối tóc môi hôn xa anh từ đây

Chỉ còn nỗi buồn bền lòng yêu anh mãi đến hôm nay

Cách xa từ đây.

 

Em yêu hỡi, có phải chăng yêu là chia cách

Em yêu hỡi, sao tình yêu không hề tới

Em yêu hỡi, có phải chăng yêu là gian dối

Em yêu hỡi, sao đường yêu mãi lạc lối.

 

Without You (Mariah Carey)

 

No I can't forget this evening

Or your face as you were leaving

But I guess that's just the way

The story goes

 

You always smile

But in your eyes

Your sorrow shows

Yes it shows

 

No I can't forget tomorrow

When I think of all my sorrow

When I had you there

But then I let you go

 

And now it's only fair

That I should let you know

What you should know

 

[Chorus:]

I can't live. If living is without you

I can't live. I can't give anymore

I can't live. If living is without you

I can't give. I can't give anymore

 

Well I can't forget this evening

Or your face as you were leaving

But I guess that's just the way

The story goes

 

You always smile. But in your eyes

Your sorrow shows... Yes it shows...

 

[Chorus]

 

"With Or Without You"

(U2)

 

See the stone set in your eyes

See the thorn twist in your side

I wait for you

 

Sleight of hand and twist of fate

On a bed of nails she makes me wait

And I wait without you

 

With or without you. With or without you

 

Through the storm we reach the shore

You give it all but I want more

And I'm waiting for you

 

With or without you. With or without you

I can't live. With or without you

 

And you give yourself away

And you give yourself away

And you give. And you give

And you give yourself away

 

My hands are tied

My body bruised, she's got me with

Nothing to win and

Nothing left to lose

 

And you give yourself away

And you give yourself away

And you give. And you give

And you give yourself away

 

With or without you. With or without you

I can't live. With or without you

 

With or without you. With or without you

I can't live. With or without you

With or without you!!!


Xanh Lòng Phai Tàn

Trịnh Công Sơn

 

 


Nhịp vừa

 

Dù mùa Xuân đã đến (...) đây Sao lòng vẫn ơ (...) hờ

Nhìn ngoài sân thay lá (...) cây Biết rằng đã sang (...) mùa

Một bàn chân bước thêm Rời dĩ vãng Chưa rời máu xương

 

Dù mùa Xuân đã đến (...) đây Vẫn còn tiếng khóc (...) thầm .

Triệu nụ hoa đang thoát (...) thai Viên đạn vẫn trên (...) nòng

 

Hận thù trên cánh tay Bao mùa Xuân (...) rồi Hận thù trong trái tim Hận thù trên cây (...) lá Trong đêm hồng

 

Dù mùa Xuân đã đến (...) đây Hy vọng vẫn muôn (...) trùng Lời cầu kinh trong gió (...) bay Bay từ xác xuân (...)  hồng

Rừng mùa Xuân sẽ lên Thêm nụ căm (...) hờn Rừng mùa Xuân sẽ xanh xanh lòng (...) phai tàn

Phượng Các


Xây Nhà Bên Suối

Hoàng Thi Thơ

 

 


Cuộc đời chúng mình vẫn là một giấc mộng

Và tình chúng mình thấp thoáng giấc mơ hồng

Thì hãy tìm thiên đường mà xây mộng

Thì ta đem nhau lên non, lên con suối mơ ta hằng cầu mong

Và mình xây nhà bên bờ dòng suối mộng

Để tình chúng mình sống với đôi tìm nồng

Để bầy nai vàng ngỡ ngàng nhìn mối tình

Để trăng lung linh kêu đôi chim xinh hót vang ca tụng chúng mình

 

 

 

 

tvmt


Xe Đạp Ơi

Ngọc Lễ

 

 


Am 4/4

 

Nhớ khi xưa anh chở em,

Trên chiếc xe đạp cũ,

Áo ướt đẫm mồ hôi những trưa hè.

Nhớ khi xưa bao mộng mơ,

Trên chiếc xe đạp cũ,

Dưới cơn mưa cùng nhau dắt qua cầu.

 

Xe đạp ơi, đã xa rồi còn đâu.

Mối tình thơ, thoáng như một giấc mơ.

Xe đạp ơi, những vất vả ngày ấy.

Cho lòng tôi, nhớ thương hoài chẳng nguôi.

Quay đều quay đều quay đều,

Mối tình ngày xưa yêu dấu.

Quay đều quay đều quay đều,

Nhớ hoài những vòng xe.

Quay đều quay đều quay đều,

Mối tình nghèo đơn sơ quá.

Quay đều quay đều quay đều,

Thương hoài những vòng xe.

 

Nhớ khi xưa anh chở em,

Trên chiếc xe đạp cũ,

Dưới trăng khuya cùng trao chiếc hôn đầu.

Nhớ khi xưa bao mộng mơ,

Trên chiếc xe đạp cũ,

Ước mong sao tình yêu mãi không rời.

 

Phương Thảo trình bày

NSW


Xe Hoa Cách Biệt

Hùng Linh

 

 


Người đứng trông một người lên xe hoa

Nghe tim nức nở và lòng xót xa

Nhìn em đi lệ thắm hoen mi

Tình xa xưa người nỡ quên đi

Để tàn theo phút giây biệt ly.

 

Tình đã phai rồi lòng nghe thương đau

Em đi lấy chồng đành chờ kiếp sau

Ngày vui sao vội chóng qua mau

Làm cho đôi mình cách xa nhau

Còn tìm đâu giấc mộng ban đầu.

 

ĐK:

 

Từ đây đôi ngã đôi nơi

Biết vui hay buồn người em yêu ơi

Cuộc tình này đổi thay rồi

Nẽo xưa lối mòn chỉ còn có tôi.

 

Một chuyến xe đưa người yêu sang ngang

Mang theo mối tình còn đang dở dang

Trời xui chi người đến bên tôi

Tình ta chưa đượm thắm đôi môi

Rồi em đi cách biệt phương trời... !!!

Trà Hoa Nữ


Xe Hoa Một Chiếc

Hoàng thi Thơ

 

 


Năm ấy khi thu qua thềm....

Khi gió lạnh lùng ru êm....

Khi lá thu rơi bên hiên

Gieo từng giấc mơ triền miên...

Trong nắng thu xưa hơi buồn.

Tôi với một người phân ly

Tôi tiễn em tôi ra đi

Trên đường pháo tươi nhuộm hồng.

Đôi khóe mắt em tươi cười,

Duyên dáng màu hồng lên môi

Nhưng chắc chi em tôi vui

Khi thầm thấy ai lệ rơi.

Em bước lên xe đi rồi.

Nhưng có một người trông theo

Nghe thấy trong tim chơi vơi

Như nhìn cánh chim phương trời ...

DK :

Nhớ mùa thu ấy là bài thơ hững hờ.....

Đến mùa thu nay thành bài ca muôn đờị

Không biết em tôi bây giờ..

Có thấy cuộc đời bơ vơ ...

Không biết khi nghe thu mưa

Tâm hồn nhớ chăng ngày thơ .

Nhưng có nơi đây một người

Năm tháng mộng lòng chơi vơi

Ghi mấy cung tơ vô duyên

Mong gì tới nơi xa vời .....

XoaiCat


Xé Thư Tình

(chưa biết)

 

 

 


Em xé đi thư tình tôi đã viết

Em xé đi những gì tôi đã trao

Em, em xé đi, em xé đi một đoạn tình

Bôi xóa đi một đoạn đời

Mình trao lỡ cho nhau

Em xé đi linh hồn tôi đã bán

Em xé đi tim hồng tôi đã trao

Em, em xé đi cho nát tan một nụ cười

Cho chết đi một cuộc đời

Tình ta trót trao lầm

 

Còn gì, còn gì không em

Còn gì, ngoài một con tim

Tình buồn tình ngồi không yên

Em xé đi cho vừa

Còn gì, còn gì không em

Còn gì, còn gì đâu em

Được rồi, đươc rồi anh đi

 

Em xé đi, xé đi

Xé đi những gì em đã chán

Em xé đi những gì em đã chê

Em, em xé đi, xô ngã đi tòa lầu vàng

Xe cát thôi loài dã tràng

Tình ta trót trao lầm

 

vk


Xích Lô

Võ Thiện Thanh

 

 


là là la la la la ... Xích lô ai không hai đắn đo cứ lo trời nắng cứ lo trời mưa cứ lo toan thân gầy Một mình ngửa mặt nằm yên ngắm sao trời.  Đèn đường bạn thân với đôi vai gầy.  Xích lô ai không hai ước mơ cứ vui đùa nhé cứ mơ lặng lẽ cứ lom khom đi về, dòng đời về đêm dường như vắng tanh rồi còn lại mình ta ước mơ đã đời .  La la lá la ...

 

Xích lô cho tôi thôi đắng đo giá chi trời nắng giá chi trời mưa cứ vô tư không ngờ. Một chiều cùng em dạo chơi phố đông người chẳng buồn chẳng vui khóc hay nên cười. Xích lô thôi cho tôi xuống đây, phố đông người quá lối kia chật quá khiến con tim hao gầy, người người còn đang vôi chen lấn vô vùng ma đời thì ai cũng nuôi hy vong.  Là là la lá la la ...

 

 

Chilli


Xiết Chặt Bàn Tay

Trúc Phương

 

 


Xiết chặt bàn tay thương sao đôi tay trần

mang buồn vui thế nhân

Xiết chặt bàn tay đêm vui có nhiều sao rơi

tuy gần nhưng xa xôi

Ngõ buồn em đi, lối đau anh về

Ôi bước não nề, ôi bước ê chề

Đã vào chia ly dẫu thương tiếc rồi

cũng đành buông xuôi !

 

Khi sinh kiếp người ai không lần khóc lúc mang tuổi đời

Đường tình vào đôi mươi giăng kính tơ hồng để ta vương mắt

Anh em đã từng yêu thương còn thiếu mắt xanh đường trần

Tìm lại để ủi an khi bước hoang dại mỏi mòn đôi chân

 

Biết chẳng còn yêu nên em

Nên em đành quay mặt em bước xa

Biết rằng phải xa nên đêm cuối cùng ưu tư

Nỗi buồn ta cho ta

Nước mặn trên mi vướng chân anh về

Khi nắm tay rời anh đã đi rồi ...

Vĩnh biệt nhau thôi phố khuya ở lại

Tiếng giầy đơn côi !!!!!!

 

Vũ Huyền


Xin Anh Đừng Đan Ngón Tay Em

Vũ Hoàng

Ly Hoàng Ly

 

Ðêm không một vì sao trong vắt tâm hồn.

Ði bên em hồn nhiên trong vắt một dòng sông.

Xin anh đừng đan ngón tay em mưa sẽ rơi đầy nước mắt.

Em sợ mình phải khóc sợ dòng sông trong vắt run run những vì sao.

Ðêm nay đi bên em, bên em lặng lẽ.

Xin anh đừng đừng  nhìn em câm lặng thế.

Em sợ phải dại khờ sợ tan trong đôi mắt anh.

Dường như dòng sông đang qua và mùa xuân sẽ đến.

Ngước tìm một vì sao.

Ngước tìm một vì sao trong đôi mắt chim.

 

vk


Xin Anh Giữ Trọn Tình Quê

Duy Khánh

 

 


Chung vui đêm này cho trọn tình yêu thương

Đẹp tình quê hương mai tôi về chúng mình đôi đường

Giờ phút phân kỳ ai lên đường ai vấn vương

Mình thương, thương nhau trong đời

Thương nhau trong lời yêu nước Việt mà thôi

Xin nhớ anh ơi!

Anh ra đi vì nghe lời buồn quê hương

Nhịp cầu yêu thương bao năm rôì vẫn còn đôi đường

Từ giả phố phường anh lên đường không vấn vương

Hỏi anh bao nhiêu thu rồi, biên cương xa vời mơ ước gì hỡi lòng trai

Sông núi chia phôi

Anh ơi, anh ơi!

Trời Nam đau khổ, nhà Việt Nam cách trở, Mẹ Việt Nam đau khổ

Mình người Nam muôn thuở giữ trong lòng cho trọn tình quê

Hơn hai mươi năm chinh chiến điêu tàn, đau xót vô vàn

Tôi sống âm thầm không nói nên lời nên viết bài ca tặng người

Anh ơi cho dù anh trở về quê hương hoặc còn tha phương

Xin anh còn giữ vẹn câu thề

Dù gió mưa về vẫn một lòng yêu mến quê

Ngày mai ta xa nhau rồi nhưng tin trong đời anh sẽ còn gặp tôi

Quê cũ mừng vui


Xin Bình Yên Về Nơi Đây

Hoài An

 

 


Ngày tháng nào bên nhau, hạnh phúc đó giờ nơi đâu

Dù biết là tim anh tình yêu là… Anh ôm hết vai gầy

Lời nói nào đùa vui, nụ hôn đã dành cho ai?

Nào biết là trong em, tình anh chiếm trọn con tim

Xin bình yên về nơi đây, bên nhau mãi tháng ngày

Khi nụ hôn người trao ai, về nghe xót xa riêng mình***

 

Giấc mộng sẽ là yêu đương, sánh đôi con đường tình yêu

Nhớ về tháng ngày bên nhau, tình em đắm say người ơi!

Những ngày ấy dù qua nhanh, vẫn không phai nhòa tình yêu

Uớc nguyện những lời cho ai, ngày mai ấm êm bên người

vk


Xin Cảm Ơn (chưa Chép)

Trần Đình Quân

 

 


Bạn ui nghe giùm, chép giùm nếu thích ...

 

 

Khánh Ly trình bày


Xin Cám Ơn Đời

Trúc Phương

 

 


Đời đã không may ! Và những không may tiếp theo sau để trôi tất cả

Sống trong tranh dòng đời lênh đênh chẳng mái ấm gia đình

Đôi khi tội tình nhìn gương mà thương bóng mình.

 

Thuở mới yêu xưa ! Người đã cho ta những đam mê từng đêm rất la.

Lúc chia xa người lại cho ta hồ nước mắt lưng tròng

Khi ta chạnh lòng ngồi ôm hạnh phúc lưng chừng.

 

ĐK:

 

Trách gì cũng nước lã người dưng

Thôi thì yêu dù mùa yêu có muộn

Sợ mong manh đêm vui sợ đơn phương chăn gối

Cuối cùng sợ thuyền đi bỏ bến buồn tênh.

 

Giờ vướng cơn đau ! Còm cõi xanh xao những cơn đau tuổi xanh rất lào

Cám ơn anh bẽ bàng nơi nơi gởi chút xót xa người

Thêm đôi tuổi trời thờ hơi thờ ấm ơn đờị..!!!

 

 

tvmt


Xin Chào Anh

(chưa biết)

 

 

 


Giấc mơ thoáng bay

Xót xa đã tan

Sẽ không cho anh tiếng yêu vô vọng

 

Xoá đi nhớ mong

Yêu ai đắm say

Cách xa từ đây người em yêu thương

 

Đời ta tự do khi đã xa chàng...

(cô đơn cũng như gió thoảng)

Vì sao tình yêu mang đến đau buồn...

(thôi xin chào anh)

 

ĐK:

 

Bóng dáng ấy ấy giờ xa ta mãi mãi

Gió sẽ hát khúc ca xin chào chào bóng đêm

Giơ tay bye bye lệ rơi,không khóe mắt

Quên tình dẫu không nghĩ suy một mình ta

Mèo Ướt


Xin Cho Một Nụ Cười

(chưa biết)

 

 


Này em ơi em hỡi cớ sao em lạnh lùng?

Cho môi phai úa màu

Này em ơi em hỡi nắng bên hiên chan hoà

Sao em còn mãi trong mợ

Đời cho ta cay đắng với bao nhiêu ưu phiền

Sao em ôm nỗi buồn

Đừng cho nhau thêm nữa những đau thương trong đời

Xin em hãy mang niềm vụi

 

ĐK:

Thời gian sẽ xóa hết nỗi đau cho đời thắm lại

Em ơi thôi chớ buồn

Ngày mai nắng sẽ chiếu khắp nơi

Sưởi ấm cho chúng ta

Em hãy vui cười lên.

........

Này em ơi em hỡi cớ sao em chưa về?

Cho ta trông ngóng hoài

Này em ơi em hỡi có khi nào em biết buồn?

Xin em dừng bước nơi đậy

Đời cho ta cay đắng với bao ưu phiền

Nên ta quên tiếng cười

Đừng cho ta thêm nữa những chua cay trong đời

Em hãy mau về đây....!!!!

 

Trở về ĐK....

 


Xin Cho Tôi

Trịnh Công Sơn

 

 


1.

Xin cho mây che đủ phận người

Xin cho tôi một sáng trời vui

Xin cho tôi đến tận nụ cười

Cho tôi quên một nấm mộ tươi

Xin cho tôi xin vạn lần rồi

Một góc này chỉ biết rong chơi

Xin cho tôi yên phận này thôi

 

2.

Xin cho tôi yên ngủ một ngày

Xin cho đêm không có đạn bay

Xin cho chim góp nhạc về trời

Xin cho tôi là kiếp của mây

Xin cho tôi ra khỏi cuộc đời

Để bao giờ trời đất yên vui

Xin cho tôi xin lại cuộc đời

 

Điệp khúc

Cho tôi đi xây lại chuyện tình

Cho tôi đi nâng dậy hoà bình

Cho tôi đi qua tận gập ghềnh

Nhìn giòng máu trong tim anh

Cho tôi xin tay mẹ nồng nàn

Cho tôi nghe chân trẻ rộn ràng

Cho quê hương giấc ngủ thật hiền

Rồi từ đó tôi yêu em.

 

3.

Xin cho tôi nguyên vẹn hình hài

Cho tôi nghe lời hát cỏ cây

Xin cho tôi quên phận tù đày

Xin cho tôi là thoáng rượu cay

Xin cho tôi xin cả cuộc đời

Một hôm nào trẻ hát trong nôi

Xin cho tôi xin chỉ một ngày

 

Tài liệu tham khảo: Ca Khúc Trịnh Công Sơn: Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận, bìa họa sĩ Đinh Cường, Nhân Bản ấn hành .

 

 

họctrò & Biển Nhớ


Xin Chọn Nơi Này Làm Quê Hương

Nguyễn Đức Quang

 

 


Ta còn những người ngồi quanh đây, trán in vết nhăn

Ðêm nằm nghe lòng quặn sôi lên giữa cơn mộng lành

Ôi vì thâm tình cùng con dân sống trong chiến tranh

Ôi cùng đau lòng cùng hoang mang giữa khi khó khăn

 

Xin chọn nơi này làm quê hương , dẫu cho khó thương

Ta cùng lo chạy từng lưng cơm áo che thân tàn

Khi mùa mưa về cùng lem nhem bước trên ngõ trơn

Khi dịch lan tràn cùng lo âu trắng đôi mắt đen

 

Ta còn kiêu hùng vì đi xa vẫn chưa thấy xa

Trên đường muôn vàn gặp nhau luôn lúc vui lúc buồn

Nhưng lòng tuôn trào đầy đam-mê muốn thêm bước nhanh

Như vừa lên đường còn hơi sương vướng theo bước chân

 

Ta còn những người thật yêu nhau biết bao thiết tha

Chưa gặp bao giờ mà đã quá uống máu ăn thề

Giam mình trong lòng thành đô kia sống nơi ấp quê

Nhưng tình cao vời đòi yêu thương khắp luôn thế-gian

 

(Ðoạn Kết:)

 

Xin chọn nơi này làm quê hương dẫu đang chiến tranh

Xin chọn nơi này làm quê hương dẫu chưa thanh bình

Xin chọn nơi này làm quê hương dẫu đang khó khăn

Xin chọn nơi này làm quê hương dẫu chưa ấm êm

 

 

Tài liệu tham khảo: Tập nhạc Trại Hè Ðất Nước - Nessonvaux 7/75. Lực lương Sinh Viên Việt Nam Chống Cộng tại Liège – Belgique.

Hư Vô


Xin Chúa Thấu Lòng Con

(chưa biết)

 

 


Chúa ngự ở trên cao

Lòng trời bể bao la

Ngày lớn con đã tin rằng

Khi lòng khổ đau

Tìm đến Chúa ban an lành

 

Lạy Chúa mùa giáng sinh xưa

Ngày đầu vương yêu đương

Người ấy hưa với con rằng

Tan mùa chiến chinh

Ngày đó anh về kết đôi

 

Nhưng từng đêm chiếc lá lìa ngành

Đêm từng đêm giấc mơ kinh hoàng

Nhân loại còn ngủ say bên những

Kiếp người quê hương đọa đầy

 

Ôi đêm thánh vô cùng

Lời thương dệt khắp muôn trùng

Người mau về đi đừng gieo biệt ly

Từng hồi chuông nửa đêm sầu bi

 

Chiến cuộc mấy mươi năm

Mảnh trời bắc gian truân

Lạy Chúa chinh chiến lâu rồi

Cho mùa giáng sinh ngày đến thanh bình

...Chúa ơi ...

Angie


Xin Có Em Giữ Lại Ở Bên Đời

Nhật Vũ

Phạm Ngọc

 

 

4/4_ C Maj_ Bolero

 

1.

Ta bên em tình thơm trang giấy mới

Bao ngôn từ không đủ nói lời yêu

Chẳng hoài công những năm dài tháng đợi

Em cho ta từ đó một buổi chiều

 

2.

Đã qua rồi cái khoảng trống quạnh hiu

Khi có em thắp đời ta bằng mộng

Vòng tay em là nơi ta trú ẩn

Khúc nhạc tình rung nhịp giữa đêm thâu

 

DK:

Đôi môi nào nối lại khoảng đời nhau

Cho cách biệt làm buồn thêm nỗi nhớ

Hương thể em vẫn đầy trong hơi thở

Nụ hôn đầu đâu dễ cách nào quện

 

3.

Cứ nghĩ về lại thấy nhớ thương thêm

Ta sợ nắng làm phai hương tóc biếc

 

 

Nhật Vũ


Xin Còn Gọi Tên Nhau

Trường Sa

 

 


Nuối tiếc

Am 4/4

Tiếng hát bay trên hàng phố bâng khuâng

 Chiều đong đưa những bước chân đau mòn

  Chợt nghe mùa thu bay trên trời không

   Còn ai giữa mênh mông đời mình

    Nỗi đau mù lấp trên tuổi thơ

 

Phố vẫn hoang vu từ lúc em đi

Rồi trong mưa gió biết ai vỗ về

Bàn tay nào đưa em trong lần vui

Bằng những tiếng chim non thì thầm

Cho ngày tháng ưu phiền em quên

 

Tình trong cơn ngủ mê

 Rồi phai trên hàng mi

  Chợt khi mình nhớ về

   Mộng thành mây bay đi

    Còn gì trên đôi tay

     Nên thầm hờn dỗi mình

      Cho tình càng thêm say

 

Tiếng hát ru em còn nuối trên môi

Lời nào gian giối cũng xin qua rồi

Để lỡ ngày sau khi ta cần nhau

Còn nuôi chút êm vui ngày đầu

Cho mình mãi gọi thầm tên nhau...!

 

Đĩa hát: Thiên Thai

ca sĩ: Lệ Thuban nhạc:


Xin Đến Trong Giấc Mộng

(chưa biết)

 

 


Thời gian trôi qua lâu mà lòng anh vẫn chưa có quên được em

Gốc phố cũ đã quên lối đi về

Hoa vẫn rơi

Ngày sao quá ngắn trong những đêm buồn

Mang doi tim ngày xưa qua roi

MỘt lần đuoc yeu mang dang cay thật nhiều

Thời gian trôi tim anh còn lời em nói

Em chi yêu mình anh

Dẫu van biet chac em đã quen roi sao, van mong

Nào em có biet anh đã yeu rồi sẽ giu mãi tình em trong đời

Ngày nào còn yêu anh vẫn yêu thật nhieu

Nguoi tình ơi hày đen

Xin đến trong giac mong

Tim anh bang giá khi đông sang gió lanh

Tìm về đau những phút lòng thôi hết ưu sầu

Yeu đương là chi khó doán khi biet lỵ

vk


Xin Dìu Nhau Đến Tình Yêu

Đỗ Kim Bảng

 

 


Giờ em về đâu đường vắng đêm khuya

Hạt mưa buồn rơi nhịp bước chân đi

Tiếng mưa nức nở trên hiên

Tiếng mưa nức nở trong tim

Thương đời ai khoác lên mầu tím

 

Người đem giọng ca để xóa đau thương

Mà sao đời anh chỉ biết cô đơn

Tiếng ca khắc khoải đêm đêm

Có nghe giá lạnh trong đêm

Xin về nơi bến mơ êm đềm

 

Em ơi anh vẫn thầm đi về ngõ hẻm buồn tênh hay phố vắng không đèn soi

Có biết được khung trời mờ sương

Anh mong chờ em mang ánh xuân cho đời anh

Vì em là chim trời nhớ bao la

Mà anh là con tầu thiếu sân ga

Chúng ta gió bạc mưa siêu

Vẫn mong thoát khỏi cô liêu

Xin dìu nhau đi đến tình yêu...

Hoài Thương


Xin Đời Cho Có Đôi

Nguyễn Nhất Huy

 

 


Chỉ là như thế anh đi

Chỉ là như thế em đi

Chỉ là như thế sương rơi tràn mi.

 

Chỉ là câu hát trên môi

Chỉ là đôi mắt xa xôi

Chỉ là như thế sao anh thương hoài.

 

Ngày xưa bình yên từng tiếng cười

Cầm tay mình chung một lối về

Em không còn đơn côi.

 

Đời không bình yên từng tiếng đàn

Mùa thu còn rơi nhiều lá vàng

Nghe tình yêu xa mãi.

 

Người đi tìm mua một tiếng cười

Màn nhung ngoài kia vừa khép rồi

Em đi về bên tôi.

 

Ngày mai mình quên một nỗi buồn

Ngày mai mình yêu người cuối cùng

Xin đời cho ta có đôi.

Mỹ Tâm trình bày

Hoài Thương


Xin Đừng Bỏ Anh

(chưa biết)

 

 


Đêm nay một mình anh

cô đơn dưới ánh đèn vàng

Đểm nay để hồn anh đi hoang

trong cơn đau nghe nước mắt mặn

trong cơn mê anh khóc đã nhiều

 

Khói thuốc nào đưa anh vào dĩ vãng

hơi men nào đưa anh vào tương lai

mưa rơi giọt lệ rơi

theo nhau dẫm nát hồn minh

trăng rơi cuộc tình ta chia phôi

 

Anh thương em cho em hết nụ cười

Anh yêu em cho em hết cuộc đời

góp nỗi sầu anh chôn vùi quá khứ

gom cơn buồn anh xa người hôm nay

 

Bờ môi giờ lạnh giá

mùa Xuân tàn khg hay

bàn tay nào lạnh giá

chờ em về đêm nay

 

mưa vẫn rơi rơi giữa lòng đời

em vẫn đi quên mất một ngưới

Sao đành xa anh

Sao đành quên anh

Sao đành bỏ anh

 

Yêu nhau một đêm xuân

Bên em anh đánh mất đường về

xa nhau tàn mùa xuân không hay

anh đưa tay mong bắt ánh mặt trời

anh quay lưng mong trốn tránh loài người

 

Tiếng hát buồn anh ru mình phút cuối

Xa nhau rồi còn gì em ơi

tvmt




Xin Đừng Hoài Nghi

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

LV: Thái Thịnh

 

Hãy quên đi lời tình nào gian dối

Đắng cay đầu môi đâu làm tình yêu trong tim ta phai nhòa

Đã qua ngày mong chờ

Đừng giận hờn anh nữa

Hãy lắng nghe tình yêu đang còn rộn rã trong tim mình

 

Nói cùng anh

Cho vơi đi nhớ nhung qua bao ngày

Nói một lời

Để con tim anh đừng thêm bối rối

 

Điệp khúc:

Xin đừng hoài nghi đừng ngại chi một lời thôi người tình hỡi

Hãy nói rằng em yêu anh rồi ha ha ha ha

Xin đừng hoài nghi đừng ngại chi một lời thôi người tình hỡi

Hãy nói rằng em luôn mong đợi nhé!

Xin đừng hoài nghi đừng ngại chi một lời thôi người tình hỡi

Hãy nói rằng em yêu anh rồi ha ha ha ha

Xin đừng hoài nghi đừng ngại chi một lời thôi người tình hỡi

Hãy nói rằng em luôn nhớ anh!

 

Show me your love what you need what you feel what you see

Hãy nói rằng em yêu anh rồi ha ha ha ha

Show me your love what you need what you feel what you see

Hãy nói rằng em luôn mong đợi yeah!

Show me your love what you need what you feel what you see

Hãy nói rằng em yêu anh rồi ha ha ha ha

Show me your love what you need what you feel what you see

Hãy nói rằng em luôn nhớ anh!

QuangVinh


Xin Đừng Quên Anh

Ngoại Quốc

 

 


Người yêu hỡi........ có nghe trong lòng đang buồn bã

Thì xin hãy quên hận ghen chuyện xưa

Đừng nhắc đến những sai lầm của riêng ai.

 

Buồn chi nữa... hãy tin anh dù trong sầu lắng

Thời gian sẽ phai dần những cơn đau

Và nhớ đến những ân tình của năm xưa.

 

ANH YÊU EM.... đã bao tháng năm... làm sao anh chẳng hiểu cho trái tim

Cho dù em có sánh đôi bao đêm cùng người

Lòng vẫn thấy cô đơn trống vắng khi thiếu anh.

Vì em đã yêu anh như anh đã yêu

 

Thì hãy đến bên nhau trong câu ân tình

Và mình hãy nói đôi ta bên nhau không rời

Và đừng gian dối cho đôi tim yêu buồn thêm

Tình ta sẽ mãi như chim tung cánh bay cao

 

Mặc dù bão to đêm đen vây quanh ngang trời

Và dù sóng gió phong ba chia đôi cuộc tình

Mà lòng em sẽ yêu anh như anh từng yêu

 

Nụ hôn thắm thiết trao em trong đêm dài

Sẽ mãi sẽ không bao giờ vỡ tan...... hỡi emmm......

 

..............I love you......... and miss you so much...

Lý Hải

Hoài Thương


Xin Đừng Quên Tôi

Phan Long

 

 


Forget me not!

Forget me not!

Forget me not!

Forget me not!

Một nhành bâng khuâng,

vườn ai tím ngắt,

màu hoa man mác

em tặng riêng tôi.

Chỉ một nhành thôi,

ru đời hiu quạnh,

lòng tôi chấp cánh

bay lượn giữa chiều.

Forget me not!

Forget me not!

Forget me not!

Forget me not!

Cánh hoa tình yêu

tôi cài trên áo,

hoa như thắm gọi:

Xin đừng quên tôi

Chỉ một nhành thôi,

tôi về nhung nhớ,

màu hoa muôn thuở,

thơm ngát tim tôi.

<font color=pink>Nhạt Nhòa</font>


Xin Đừng Trách Đa Đa

Võ Đông Điền

 

 


Rồi con chim đa đa, ngẩn ngơ đứng trông về chốn xa. Còn âm vang câu ca ngày em bước chân đi theo chồng. Lời ru nghe mênh mông ngày đưa tiễn em rời bến sông. Nhìn mấy trôi mênh mông, nơi quê chồng em còn buồn không ?

 

Thời gian trôi qua mau nhiều khi ngỡ như la giấc mơ. Đời không như trong mơ tình yêu có mấy ai đâu ngờ! Thà như mây lang thang nhờ cơn gió đưa về chốn xa. Đừng như chim đa đa sao vô tình cho buồn người ta.

 

Ai làm, ai làm cho giọt mưa tuôn ướt con bướm vàng khi đậu nhánh mù u. Chim chuyền nhành ớt nhành rau, lấy chồng xa xứ biết đâu mà tìm. Tìm em như thể tìm chim, chim bay biển bắc anh tìm biển nam. Chiều chiều, chiều chiều ra đứng bờ sông. Giây phút chạnh lòng anh có trách đa đa. Xin ai đừng trách đa đa, xin ai đừng trách đa đa...!

Nguyễn Tấn Đại


Xin Đừng Xa Anh

(chưa biết)

 

 


Mình anh ngồi đây trong màn đêm nghe lạnh câm tiếc nuối cho duyên tình ta đã lỡ.

Tình yêu là chi cho lòng anh thêm buồn đau cho vương vấn khi tim yêu vỡ tan.

Lệ vương trên áo cho anh vẫn nhớ thương em từng ngày,

mình mất nhau thật rồi cho nhớ thương chia xa.

Đừng rời xa nhau người ơi nhớ thương mong chờ em tới,

đừng rời xa nhau làm cho trái tim ưu sầu.

Giọt lệ chia ly từng đêm vẫn luôn mong chờ em tới, này người yêu hỡi tình anh vẫn luôn trao em.

Oh...oh... người làm anh mang trái tim ưu sầu, oh...oh... người làm anh mang trái tim ngu ngơ.

Xa nhau, xa nhau, trong lòng anh vẫn mãi mãi yêu em. Xa nhau, xa nhau, trong lòng anh vẫn mãi mãi không quên,

dù cho em vẫn mãi chia xa, dù cho bão tố phong ba, xin em chớ đừng rời xa anh, xa....

Nguyên Vũ

Hoa Biển


Xin Đừng Xa Em

Đức Tú

 

 


Đừng xa em đêm nay

Người ơi đừng bỏ em trong giá lạnh

Đừng vội xa em đêm nay

Vòng tay â’y em vẫn luôn mong chờ

Đừng (rời) xa em đêm nay

Lại đây sưởi ấm nhau đêm này

Đừng bỏ mình em trong đơn côi

Giọt mua khuya giờ giá băng rã rời

Hỡi người, hỡi anh

Bờ môi â’y mật đắng trong cuộc đời

Hỡi người, nói đi

Tình đôi ta nồng thắm trong cơn mộng

Đừng xa em đêm nay

Anh ơi đừng trách em khi dỗi hờn

Hãy tựa bên nhau đêm nay

Vòng tay em vẫn kha’t khao mong chờ

Đừng (rời) xa em đêm nay

Còn ai cùng bươ’c chung lối về

Đừng bỏ em trong cô đơn

Vầng trăng khuya đã khuyết trong sương mờ

Đừng (rời) xa em đêm nay

Còn ai cùng bươ’c chung lối về

Đừng bỏ em trong cô đơn

Vầng trăng khuya đã khuyết trong sương mờ

vk


Xin Được Là Tình Cuối

Quốc Hùng

 

 


Khi em cô đơn em gọi tên anh

Và khi mưa thôi rơi nhớ anh

Khi em lang thang bên ngoài công viên

Chợt thu sang đông nhớ thêm

 

Khi ta rong choi vui đùa lả lơi

Là một ngày cuộc sống thêm tươi

Mong đôi ta luôn mãi bên nhau không rời

Đời là một cuộc sống tuyệt vời

 

Khi em cô đơn mãi kêu tên anh

Là người tình ngồi đây kế bên

Khi đi bên anh mắt em lóng lánh

Tựa người tình tựa ánh trăng thanh

 

Khi em yêu anh ước mong bên anh

Nguyện cuộc tinh tựa như lúc đầu

Dù là tình đầu vẫn mong mai sau

Xin được là tình cuối nhe anh!!!

tvmt


Xin Được Tha Làm Người

Lê Hựu Hà

 

 

 


Ta hãy tìm cho mình một thoáng trời xanh

Một vầng mây trắng có chim vờn quanh bên hè

Ta chẳng cần nhớ gì để trốn trần gian

Mặc đời chen chúc đuổi theo lợi danh bạc vàng

 

Ta sẽ dìm ưu sầu tận đáy vực sâu

Và mang tiếng khóc nhân gian rời xa địa cầu

Ta sẽ dùng tiếng cười để lấp niềm đau

Và ta sẽ hát khúc ca tình thương nhiệm màu

 

Ta sẽ nâng trên mây và đất trời trên trái tim mình 

vào trong bàn tay của bà mẹ thiên nhiên

Và ta sẽ ngợi ca Em và cuộc sống ưu phiền, nghìn năm, nghìn năm trôi hoài ... hết ưu phiền

 

Ta sẽ cùng đi vào sâu thẳm mù khơi

Nghìn năm ta nhốt thiên thu vào trong muôn đời

Ta sẽ lặng lẽ choàng ôm lấy tịch liêu

Và ta im hơi thở nép trong vòng tay mẹ hiền

 

Ta sẽ về với cội nguồn cũ hồn ta

Từ hư vô đó nảy sinh thịt da con người

Ta sẽ quỳ, sẽ quỳ bên gối mẹ cha

Cầu xin ban phước kiếp sau được tha làm người

tvmt


Xin Em Đừng Buồn

Nguyễn Dũng

Nguyễn Dũng

 

Nhịp 4/4, latin fusion

 

 

Xin em đừng buồn đừng dỗi hờn anh

Xin em đừng để phai màu mắt nhung

đừng cho mi sầu khép kín không gian

Cho anh ngồi lại so hàng phím cũ

 

Xin em đừng buồn đừng dỗi hờn anh

Đừng cho trăng mộng lu mờ khuất xa

Đừng để anh ngồi một bóng đơn côi

soi trong tim này một bóng khổ đau

 

Dù đời đổi thay, dù đời gian dối

Anh vẫn yêu em, yêu em mãi mãi

Dù trăng mờ khuất dù mưa lấp lối

anh sẽ đưa em xa chốn đau thương

 

Xin em đừng buồn đừng dỗi hờn anh

như con sông cạn không còn nhớ mưa

Đừng để tình mình phủ lấp rong rêu

Đừng cho giọt lệ nhỏ xuống tim đau

 

 

Tuyển tập "Mười Tình Khúc Nguyễn Dũng", Thời Văn xuất bản 1993

 

Đã do nữ ca sĩ Thu Hương trình bày trong CD "Tình Ca Nguyễn Dũng - Đã Lỡ Yêu Em", Sound Mark Production - 1994

 

Bảo Trần


Xin Em Giữ Dùm Anh

Phạm Duy

 

 


(Midway City, CALIFORNIA-1981)

 

Trong đôi mắt em, anh nhìn thấy mặt trời xa,

Nắng quê Cha, bốn nghìn năm rọi đời ta .

Nắng êm vui từng đón anh vào đời

Đi theo cuộc tình thăm thẳm xa vời

Em có đôi môi thơm mùi cốm vàng ngày xuân

Môi ngọt ngào như ngụm sữa Mẹ, hiền ngoan .

Miếng môi ngon từng vướng dăm giọt lệ

Cho anh hôn vào, vui buồn mải mê.

 

Ôi đôi tay ! Như sóng Biển Đông say,

Hay gió rừng lay trên dẫy núi miền Tây

Đôi tay tròn, nếu được em ẵm ôm

Anh rồi sẽ chôn biết bao nhiêu tủi hờn.

Ôi đôi chân, em mang đi đằng đẵng

Những dặm đường trường, trên con đường cái quan

Đôi chân son, chân ngát hương Saigon,

Đôi chân u buồn, đôi chân vượt trùng dương.

 

Bơi trong tóc em, như chìm trong mộng nghìn xưa

Những mộng vàng tơi tả, những mảnh tình ngơ

Tóc em xanh là nước sông bồng bềnh

Cho anh tràn trề hơi thở quê mình

Em giữ cho anh những ngày vui buồn cũ mới

Hi vọng nào, mơ hồ đã tỏ cùng ai ?

Giữ cho anh một góc quê bàng hoàng

In trong tâm hồn, trong thân thể nở nang.

 

Xin em giữ dùm anh mắt rực lửa hồn

Em soi sáng hộ anh Đại Lộ Hoàng Hôn

Xin em giữ hộ anh môi mềm lời nguyện

Ru anh chết một đêm, tuyết phủ mộ êm

Em hãy giữ hộ anh tay ngà nhỏ ngọn năm nhánh

Anh say giấc ngàn thu, hơi Mẹ còn nồng mộng mơ

Em đi tới ngày mai, chân dài vượt vạn nẻo đời

Anh nơi suối vàng vui, ngỡ mình miệt mài chẳng ngơi.

 

CODA

 

Xin em giữ dùm anh

Người con gái đồng trinh...

 

Tài liệu tham khảo: Phạm Duy Tuyển tập 6 - Đôi ta mất hết chỉ còn nhau [Nhà sách Nam Á -1992]

 

hoctro


Xin Gọi Nhau Là Cố Nhân

Hàn Sinh

 

 


WatusiAm 2/4

Sáng tác năm 1969

 

Nhịp 2/4 Buồn, tiếc nuối Hợp âm La thứ

 

 1.

Tôi trở về đây lúc đêm vừa lên

Giăng mắt trời mưa phố xưa buồn tênh

Gót mòn tìm dư hương ngày xưa

Bao nhiêu kỷ niệm êm ái

Một tình yêu thoát trên tầm tay

 

2.

Tôi trở về đây với con đường xưa

Đâu bóng người thương cố nhân về đâu?

Tiếng buồn chợt đâu đây vọng đưa

Công viên lạnh lùng hoang vắng

Ngọn đèn đêm đứng im cúi đầu

 

Điệp khúc

Thu đến thu đi cho lá vàng lại bay

Em theo bước về nhà ai

Ân tình xưa đã lỡ

Thời gian nào bôi xóa

Kỷ niệm đầu ai đành lòng quên?

 

3.

Phố buồn mình tôi bước chân lẻ loi

Ray rức trời mưa bỗng nghe mặn môi

Nỗi niềm chuyện tâm tư người ơi

Xin ghi nhạc lòng thương nhớ

Mình gọi nhau cố nhân u sầu.

 

Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm số 11 của Tình Ca Hai Mươi in tại Saigon, giấy phép số 2356 ngày 7/6/1969

Đĩa hát: Tình Ca Hai Mươi

ca sĩ: Trúc Ly

ban nhạc: Văn Phụng

Biển Nhớ


Xin Gửi Lòng Biển Khơi

Vũ Thư Nguyên

Thơ: Cát Biển

 

Bên triền đau khổ ta gặp nhau hoang vu

Bên bờ kỷ niệm lối mù sương tâm tư

Nỗi niềm cay đắng ta nhìn nhau tay buông

Bao sầu nhân thế đến tìm đau thiên thu

 

Quán mờ nhân ảnh em về mang mưa giông

Lỡ làng đôi nhánh chảy nguồn ra hư không

Em về để hỏi có còn cho nhau thương

Nghe hồn khô héo tủi giòng sông yêu đương

 

Em từ cơn lốc cuốn mùa Đông tang thương

Bão tràn thổi phá nát hồn nhau thê lương

Em ngày vĩnh quyết cắt đời nhau hôm nao

Nay về gặp hỏi nơi nào cho môi hôn?

 

Ấm nồng tro phủ những lời buông say sưa

Bao lời đã viết mực còn tươi hôm xưa

Gót người yêu dấu biển còn ghi bóng dừa

Ngút ngàn ân ái tiếng thề yêu ngân đưa

 

Sao về để hỏi, chỉ làm làm đau cho nhau ?

Có còn chi nữa mảnh hồn hoang thương đau

Ta ngày giả biệt có còn chi mang trao ?

Chia rồi đôi ngỏ đã tàn men xuyến xao

 

Bóng người gang tấc bỗng trùng xa tay vơi

Quán sầu nơi cũ ta từng đan tay môi

Đi về tưởng tiếc mảnh đời ta đơn côi

Chuyến tàu đã lỡ thôi gửi lòng biển khơi

Hoài Thương


Xin Hãy Là Tình Nhân

Võ Tá Hân

Thơ: Việt Hải

 

 

Em đến rồi chợt đi như chiếc bóng

Như loài chi vút cánh tận trời xanh

Như dòng sông lững lờ xa thăm thẳm

Tôi nhớ ngày em đến mùa xuân ấy

Tình nở hoa theo năm tháng nồng nàn

Men tình hồng chất chứa bóng thời gian

Em đến tôi đời chưa hề gian dối

Mình bên nhau bao phút giây bồi hồi

Dáng tình nhân thấp thoáng hồn ngây ngất

Tình đắm sau khi tình còn dở dang

Như cung đàn nỉ non trong đêm vắng

Như rượu nồng bên phím nhạc chiều đông

Em ra đi còn mình tôi ở lại

Giờ biệt ly rưng lệ mắt hoen mi

Phút chia tay lời trao lơì từ giã

" Xin hãy là tình nhân mãi bên nhau "

Xin Hay La Tinh Nhan

Mỹ Ngọc


Xin Hãy Quên Đi

(chưa biết)

 

 

 


Một ngày cuối đông ta gặp nhau bên cung đàn

Và tiếng hát em như mây ngàn dìu tiếng tơ vang

Tình yêu đó ngỡ không phai tàn

Thầm ước mong sẻ có một ngày cùng vui sống bên nhau

Yêu thương trọn niềm ước mơ.

 

Kỷ niệm đã qua xin hãy quên đi bên cung đàn

Đừng hờn trách nhau thêm muộn phiền khi đã xa

Tình yêu như những áng mây xa vời

Nhẹ nhàng lướt trôi sẽ không quay về

Người ơi xin hãy quên đi yêu thương khi ta rời xa.

 

Hạnh phúc chỉ mơ ước, khi trái tim yêu thương nhiều cay đắng

Quên đi người yêu hỡi, khi biết đôi ta đã rời xa nhau

Vẫn biết là gian dối, người ơi! Xin có quên đi tình đầu

Còn lại gì trong ta chỉ mong nhớ?

 

Rồi ngày tháng qua anh tìm mây say bên cung đàn

Tìm hình bóng ai với nụ cười còn thoáng trên môi

Tình yêu như những áng mây xa vời

Nhẹ nhàng lướt trôi sẽ không quay về

Người ơi! Xin hãy quên đi yêu thương khi ta rời xa.

Thế Sơn, Thủy Tiên

Hoài Thương


Xin Hãy Quên Tôi

Anh Bằng

 

 


Sáng tác cuối thập niên 60

 

Nhịp 4/4 Chậm buồn Điệu Slow Hợp âm Rê thứ

 

1.

 

Thôi, em hãy quên tôi, em hãy quên tôi

như hãy quên một nụ cười, quên một nụ cười

trong giấc ngủ, trong chiêm bao.

Này bàn tay trắng, tôi trả ơn đời lời cay đắng

tôi trả ơn người. Từ biệt nhau, là hết rồi.

 

Đ.K.

Từ biệt nhau ...từ biệt nhau bằng những lời, bằng những lời gian dối đời,

tìm vui qua những thương đau, tìm quên khi nhớ ân sâu

Và chờ nhau, và còn chờ nhau chờ nhau qua tiếng...

tiếng thở dài, tiếng thở dài người ơi !..

 

Thôi, em hãy quên tôi, em hãy quên tôi

như quên một người tình, quên một người tình

trong giấc ngủ, trong chiêm bao.

Nào còn chi nữa, trong trái tim này

còn ai nữa trong thế gian này

phụ tình nhau là hết rồi.

 

(trở lại điệp khúc, hát phần 2 rồi hát đoạn kết)

 

Thôi,  em hãy quên tôi, em hãy quên tôi

Em hãy quên tôi, hãy quên

Xin đừng khóc hận tình đời

 

 

Tài liệu tham khảo: "Nhạc Vàng Việt Nam", tuyển tập 2, trang 32-33 .

 

 

Bài hát này đã được thâu vào dĩa hát Asia Sóng Nhạc tại Saigon năm 1970 hay 71 qua tiếng hát của "cải lương chi bảo" Bạch Tuyết.

 

ai thương & Biển Nhớ


Xin Hãy Rời Xa

Vũ Tuấn Đức

 

 


Khi đã giã từ, người yêu ơi xin hãy rời xa

Cho bao ước mơ theo giòng đời trôi dần sẽ phai nhòa

Giờ đây em đến cho ta đắm say, rồi mai xa cách ta thêm đắng cay

Này người tình hỡi, cho ta sầu với những nỗi xót xa riêng một mình ta

Khi đã giã từ, người yêu ơi xin hãy quên mau

Cho bao đớn đau, tháng ngày xa nhau, rồi cũng phai màu

Tình ta đã lỡ, ngày vui đã qua, giờ đây ân ái chỉ thêm xót xa

Này người tình hỡi, tim ta rạn nứt với những thương đau cho đến khi nào

 

Bao đêm cô đơn quặn xé tâm tư

Cho yêu thương xưa vùi lấp trong mơ

Mong em quên đi nỗi nhớ âm thầm

Cho hạnh phúc em, cho tình đã qua....

 

Giờ xa cách rồi, người yêu ơi em có hay chăng

Ta như lá rơi trên giòng sông trôi, xa mãi bến bờ

Tình ta đã lỡ, ngày vui đã qua, giờ đây ân ái chỉ thêm xót xa

Này người tình hỡi, cho ta sầu với những nỗi thương đau cho đến khi nào ?

Vũ Khanh trình bày

AK


Xin Làm Người Hát Rong

Trần Long Ẩn

 

 


Cũng đành xin làm người hát rong

Chỉ mong đời không chê trách

Chỉ mong chuyến xe muộn màng

Không dừng sớm khi đang rong chơi

 

Cũng đành xin làm người đến sau

Để nghe niềm đau phía trước

Tình như chiếc môi dịu ngọt

Treo hờ hững trên cây hoang đường

 

Thôi đành đi về lại quê xưa

Thôi đành đi về dòng sông đó

Từ bao năm chân phiêu lãng quên quay về

Từ bao năm em như mãi ngủ mê

Như mây chiều như mây chiều để cơn gió đưa

Dù trăm năm ai quên lũy tre làng

Dù ngàn năm ai quên tiếng mẹ ru

Ơ ơ ơ ơ ơ tiếng ru hời ngày xưa

 

Kiếp này xin làm người hát rong

Để cho tình yêu lên tiếng

Để cho trái tim bội bạc

Không còn đến trong đêm hoa đăng

Sẽ còn câu chuyện người hát rong

Còn nghe ngày sau kể tiếp

Tặng riêng những ai thật lòng

Đang còn hát yêu thương con người

Bích Phương


Xin Làm Người Tình Cô Đơn

Châu Kỳ - Hồ Đình Phương

 

 


Rồi một mình đi lang thang

Trên đường xưa phố vắng đêm dài

Tình nào buồn xin cho tôi

Xin một đêm với giấc mơ thôi

Còn đâu nữa mà mong nhớ

Khi tình yêu vỗ cánh đi rồi

Khi gọi tên vắng tiếng im lời

Khi nụ hôn tắt ngấm trên môi

 

Còn lại gì trong cơn đau

Nghe mùa thu lá úa rơi nhiều

Mộng đầu đời xin bao nhiêu

Nay chìm trong giá buốt bao nhiêu

Cuộc tình ấy, tìm đâu thấy

Ôi hình dung nhớ dáng em buồn

Nên dù thân gió núi mây ngàn

Có bao giờ quên nỗi ly tan

 

ĐK

Xin, tôi xin làm người tình cô đơn bên cạnh một người, một người theo cuộc tình mới

Đi bên em trong thương đau

Trong chua cay nhưng từ đây không có tôi trong cuộc vui những đêm dài

 

Xin, tôi xin làm người tình cô đơn cho trọn đời này, trọn đời theo tận đường cuối

Em nghe chăng, em nghe chăng

Qua sương đêm tôi gọi em trong vắng im

Tôi tìm em với con tim

 

Dù một ngày em bơ vơ

Như loài chim gẫy cánh bên đường

Dù một ngày em buông xuôi

Đi về bên thế giới đau thương

Dù sao nữa, hồn tôi vẫn

Như vừa trong ánh mắt nai buồn

Như vừa hôn mái tóc xanh mềm

Như ban đầu tình mới trao em

tvmt


Xin Làm Người Xa Lạ

(chưa biết)

 

 


Còn gì đâu em, tháng ngày vui qua mất rồi

Còn gì đâu em, thôi còn đến xót xa thêm

Đoạn đường ta đi, còn dài lê thê

Đời nhiều đam mê, xuôi bươc chân quên về nên nỡ quên câu thề

Từ đó đôi ta buồn thật nhiều trong tình yêu.

 

Thôi về đi em, về đi em chẳng còn gì nữa rồi

Đời đã cho ta, bao nhiêu cơn sầu

Để từng đêm thâu ôi thương nhớ trăng sao

Thôi về đi em, một lần này hết rồi

Cuộc tình đôi ta, em coi như xa la

Bởi nhằm yêu đương ta bỏ ta chán chường

 

Còn gì đâu em, nhắc nhở chi cho thêm buồn

Còn gì đâu em, sao còn đến đắng cay thêm

Còn gì đâu em, còn gì đâu em

Còn gì đâu em, xa cách nhau xa rồi

Thôi nhé quên trong đời,

Còn có yêu xin hãy làm người lạ nghe em


Xin Mãi Yêu Anh

(chưa biết)

 

 


Xin cho đôi ta quen biết

Như quen từ muôn kiếp

Cho em yêu anh tha thiết

Hơn mây trời xanh biếc

Cho anh hôn đôi môi thắm

Trao anh tình say đắm

Trong cơn đam mê ngây ngất

Đến với em một lần.

 

Đã yêu rồi, mãi yêu người

Nguyện một đời xin mãi hiến dâng

Về người anh dấu yêu.

 

Anh cho em bao nhung nhớ

Bao đêm tình chan chứa

Anh cho em sống mộng mơ

Trong khung trời thương nhớ

Em như bông hoa tươi thắm

Cho bao người say đắm

Nhưng em xin có mình anh

Sống với anh trọn đời.

Alex.T.G.


Xin Mặt Trời Ngủ Yên

Trịnh Công Sơn

 

 

 

 


1.

 

Một ngày, ngày đã qua

Ôi một ngày, ngày chóng qua

Một chiều một ngày âm thầm đã

Đã trôi đi không còn gì

Ôi chinh chiến đã mang đi bạn bè

Ngựa hồng đã mỏi vó

Chết trên đồi quê hương

Còn có ai, không còn người

Ôi nhân loại mặt trời và em thôi

Này đôi môi xin thương người

Ôi nhân loại mặt trời trong tôị

 

2.

 

Một ngày, ngày đã qua

Ôi từng ngày từng xót xa

Một chiều, một ngày tay người đã

Thả mây bay cho đường dài

Sau chinh chiến ôi quê hương thần thoại

Thuở hồng hoang đã thấy

Đã xanh ngời liêu trai

Còn có ai trên cuộc đời

Ôi nhân loại còn người và tôi thôi

Rồi lang thang như mây trời

Ôi nhân loại còn người trong tôi

 

Điệp khúc

 

Mặt trời đã ngủ yên, xin mặt trời hãy ngủ yên

Người hãy nhớ mang theo hành trang

Qua khoang trời vắng chân mây địa đàng

Người hãy nhớ mang theo hành trang

Qua khoang trời vắng chân mây địa đàng

Người hãy nhớ hãy nhớ hoài,

Người hãy nhớ hãy nhớ đời,

Người hãy nhớ hãy nhớ người

Hãy nhớ người

Hãy nhớ người

Hãy nhớ người

 

Tài liệu tham khảo: Ca Khúc Trịnh Công Sơn: Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận, bìa họa sĩ Đinh Cường, Nhân Bản ấn hành .

 

 

Tài liệu tham khảo: Ca Khúc Trịnh Công Sơn: Thần Thoại Quê Hương, Tình Yêu và Thân Phận, bìa họa sĩ Đinh Cường, Nhân Bản ấn hành .

 

Biển Nhớ


Xin Một Lần Thôi

Lê Quang

 

 

 


Xin ... một lần thôi .. được gần bên nhau ngắm sao trời

Tìm môi nhau .. chờ qua đêm .. đừng vội xa người yêu dấu ơi ..

Mong ... được bên anh .. dù sương đêm ướt đôi vau gầy ..

Tình ta vẫn .. nồng hơi ấm .. tàn hương đêm nằm nghe xót xa

Vẫn thương người .. từng phút giây

Nhìn nhau tim tan nát ...

Đừng vội xa nhau đêm sắp tàn

Ngàn sao đã rơi vụt tới ....

 

Còn yêu như phút ấm nồng

Ngày mai em nơi xa cuối trời

Mình em đêm bước , đêm thôi hoài mong ...

Bóng em còn đâu ... tìm em đâu hỡi em yêu ơi ..

Hãy khóc nhé người yêu ...

Mình anh đưa em qua lối mòn này

Mộng đẹp xin dấu môi hôn hôm nào

Phút xa người ơi .. lòng bỗng nghe xót xa ngày dài

Một mình ... giờ một mình lặng im mơ về chốn cũ . ....

 

vk


Xin Một Ngày Mai Có Nhau

Đức Huy

 

 


Còn lại đây một buổi chiều ướt cơn mưa

Còn lại đây sương mù đường vắng tiễn đưa

Những kỷ niệm, chợt như thoáng mây

Những ước mộng, chắp cánh xa bay.

 

Còn lại đây hàng cây lá úa sầu đông

Còn lại đây cung đàn buông tiếng tơ lòng

Nhớ nụ cười, hồn như ngất ngây

Xa vời vợi, lời hò hẹn có hay.

 

Ð.K.:

   Xin cho anh một lần được mơ thấy em,

   Một lần được gọi tên em,

   Một lần được nhung nhớ em.

   Xin một ngày mùa xuân nắng hồng,

   Ta cùng về chung lối mộng,

   Xin một ngày mai có nhau.

 

Còn lại đây một buổi chiều ướt cơn mưa

Còn lại đây sương mù đường vắng tiễn đưa

Nhớ nụ cười, hồn như ngất ngây

Xa vời vợi, lời hò hẹn có hay ?!

 


Xin Mưa Ngừng Rơi

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

Nhật Ngân

 

Khi xưa bên nhau anh thầm mơ ước

Ta sẽ muôn đời, được gần nhau, tình yêu thiết tha

Nhưng sao đời không như ước mơ

Rồi em cất bước, quên tình yêu cũ

Để lại đây những đêm buồn

Một mình anh, ngồi đây nhớ em

Ngoài hiên, mưa rơi muôn tiếng than

 

Này em hỡi!  Anh còn yêu mãi

Sao em nỡ bước quay mặt đi

Còn gì không em, những ân tình

Mưa rơi sao giọt mưa đắng cay

Từng giọt mưa nhưa ngàn nỗi nhớ

Xin hãy xóa đi niềm đau

Để tình yêu cho em lắng trong hồn

Xin cho gió mưa thôi ngừng rơi

Nhật Trung


Xin Người Trả Lại Cho Tôi

(chưa biết)

 

 

 


Xin người trả lại cho tôi

Hương tình xưa còn thắm trên môi

Xin người trả lại cho tôi

Con đường xưa mình đã chung đôi

Nếu tình anh có hững hờ

Nếu đường yêu quá mịt mờ

Xin người đừng có quên tôi

Xin người đừng có quên tội

Xin người trả lại cho tôi

Thư tình xưa mực tím trao ai

Xin người trả lại cho tôi

Ân tình xưa giờ quá mong manh

Biết rằng duyên kiếp không thành

Nếu đời hai lối cam đành

Thôi đừng buồn tiếc nghe anh

Xin đừng sầu nhớ nghe anh.

ĐK:

Thôi tình đầu tiên giờ đã bay cao

Cánh chim trời biết phương nào

Nếu đời em biết ra sao

Ôi đời bạc đen lừa dối sa hoa

Sao lòng còn mãi bôn ba

Ân tình bôi xoá...

Xin người trả lại cho tôi

Câu thề xưa mộng ước bên nhau

Xin người trả lại cho tôi

Kỷ niệm xưa giờ quá chung đôi

Biết rằng anh đã bội thề

Biết rằng anh đi mãi không về

Sao tình còn mãi đam mê

Sao lòng còn sầu nhớ não nề...!!!

 

vk


Xin Rửa Tội Tôi

Nguyên Bích

Du Tử Lê

 

(sẽ đăng)

RMGT


Xin Thời Gian Đừng Trôi

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

 

 


Rượu nồng cạn chén bên người

Tình ái ấm nồng chứa chan.

Mong thời gian thôi

Ngừng không trôi nữa

Mãi đêm nay ta bên người.

 

Sao thời gian cứ trôi mau.

Sao rượu nồng bỗng chua cay.

Sao tình còn đang ngất ngây say

Mà chợt nghe sầu ngăn cách.

 

Anh ơi uống đi anh

Giọt đắng thấm tràn khóe môi.

Lệ nào chớ rơi

Đường khuya vắng âm thầm đi về.

AlexTG


Xin Thời Gian Qua Mau

Lam Phương

 

 


Buồn nào hơn đêm nay

Buồn nào hơn đêm nay

Khi ngoài kia bão tố đầy trời

Từng cánh lá cuốn gió

Rơi vào lòng đêm thâu

Thương thầm mối tình ngâu

 

Ngày về ôi xa quá

Cánh nhạn còn miệt mài

Trong nắng hồng mê say

Lạc bầy chim chíu chít

Hai phương trời cách biệt

Đêm chờ và đêm mong

 

ĐK

Ta đã quen, quen từng hơi thở

Quen tiếng cười và sóng mát đưa tin

Tám mùa đông cây rừng khô trụi lá

Chưa bao giờ một phút sống xa nhau

 

Thương những đêm trăng tà soi xóm vắng

Đưa em về anh viết thành bài ca

Thương những khi trưa hè nghiêng nắng đổ

Hắt hiu buồn tiếng vọng nhè nhẹ đưa

 

Buồn nào hơn đêm nay

Buồn nào hơn đêm nay

Khi tình xuân đã úa bụi đời

Nhiều lúc muốn trách móc

Hay giận hờn vu vơ

Chỉ làm phí ngày thơ

 

  rằng sau mưa bão

Gió hiền hòa lại về

Vẫn thấy lòng hoang vu

Cuộc đời là hư vô

Bôn ba chi xứ người

Khi mình còn đôi tay


Xin Tình Yêu Giáng Sinh

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1972)

 

Xin tình yêu giáng sinh

Trên một quê hương cằn cỗi

Xin tình yêu giáng sinh

Trên địa cầu tăm tối

Xin tình yêu giáng sinh

Trong lòng người hấp hối

Xin tình yêu giáng sinh

Trên cuộc đời lầy lội.

Xin tình yêu giáng sinh

Trên quê hương ngục tối

Xin tình yêu giáng sinh

Trên địa cầu gian dối

Xin tình yêu giáng sinh

Trong lòng người tội lỗi

Xin tình yêu giáng sinh

Trên cuộc đời nổi trôi.

Mười ngàn đêm đau thương

Ôi trường thiên ác mộng

Mười ngàn đêm của hờn

Mười ngàn đêm của giận

Trên vũng lầy vô tận

Chỉ thấy máu và xương

Trên vũng lầy vô tận

Chỉ thấy khóc và than

Mười ngàn đêm đau thương

Mười ngàn đêm đoạn trường

Mười ngàn đêm oan khiên

Mười ngàn đêm đau thương.

ĐIŽP KHÚC

Xin tình yêu giáng sinh

Cho một lần hoa nở

Xin tình yêu giáng sinh

Cho một lần ngực thở

Xin tình yêu giáng sinh

Cho một lần cửa mở

Xin tình yêu giáng sinh

Tình yêu của chúng mình.

 

họctrò


Xin Trả Lại Thời Gian

Thanh Sơn

 

 


*

Xin trả lại những kỷ niệm buồn vui

Ngày xanh đã theo thời gian qua mất rồi

Ngồi viết tâm sự nhớ ngược về quá khứ

Chợt lên nét suy tư

Bao năm thầm kín trót vương tà áo tím

Những đêm sương lạnh nghe trái sầu rớt vào tim...

 

**

Thương rất nhiều mái tóc xõa bờ vai

Tình khôn lớn như chờ mong ôi quá dài

Lòng vẫn u hoài nghĩ chuyện tình đổi thay

Đời ai biết được ai

Chia ly là thế, xót xa nhiều cũng thế

Nếu mai sau gặp xin cúi mặt làm ngơ !

 

Thời gian có ngừng đây bao giờ !

Thương tiếc rồi sẽ làm buồn vu vơ !

 

Nhiều lúc muốn quên để xóa mờ

Nhưng mỗi lần nhìn xuân về thương nhớ

Người đó ta đây, tình vẫn chia phôi

Biết cuộc đời mình ra sao

 

Ôm kỷ niệm chẳng nửa lời thở than

Một tâm khúc cho người thương, cho tiếng đàn

 

Đời đã không màng những gì mơ ước,

mà sao khó tìm quên ?!

 

Xa nhau thì nhớ lúc đêm gần xao xuyến

Nhớ thương bây giờ xin trả lại thời gian

 

(nhạc ...)

(trở lại **...)

 

Nhớ thương bây giờ xin trả lại thời gian

Nhớ thương bây giờ xin trả lại thời gian.....

Thái Châu & Hương Lan trình bày

<font color=cyan>Nhất Ánh</font>


Xin Trả Nợ Người

Trịnh Công Sơn

 

 


Viết cho Hướng Dương

 

                  1.Hai mươi năm xin trả nợ người

                  Trả nợ một thời em đã bỏ ai

                  Hai mươi năm xin trả nợ dài

                  Trả nợ một đời em đã phụ tôi

 

                  Em phụ tôi một đời bé dại

                  Thơ dại ra đi không nhớ gì tôi

                  Thơ dại ra đi quên hết tình tôi

 

                  Hai mươi năm em trả lại rồi

                  Trả nợ một đời xa vắng vòng tay

                  Hai mươi năm vơi cạn lại đầy

                  Trả nợ một thời môi vắng vòng môi.

 

                  2.Bao nhiêu năm em nợ ngọt ngào

                  Trả nợ một đời chưa hết tình sâu

                  Bao nhiêu năm em nợ bạc đầu

                  Trả nợ một đời không hết tình đâu

 

                  Em phụ tôi một đời bé dại

                  Thơ dại ra đi không nhớ gì tôi

                  Thơ dại ra đi quên hết tình tôi

 

                  Bao nhiêu năm bỗng lại nhiệm mầu

                  Trả nợ một lần quên hết tình đau

                  Hai mươi năm vẫn là thuở nào

                  Nợ lại lần này trong cõi đời nhau.

Thiên Thu


Xin Trả Tôi Về

(chưa biết)

 

 


Xin trả tôi vê ngày xưa thơ mộng đó

Bên mái tranh chiều ngồi ngắm áng mây trôi

Mẹ quê đun bếp nghèo thơm mùi rơm qua khói mờ

Vui tình quê trìu mến.

Xin trả tôi về miền quê hương nhỏ bé

Có lũy tre vàng bờ lúa sát ven đê

Dòng sông trôi lững lờ run vầng trăng soi bóng mờ

Chuỗi ngày đẹp và mợ

 

ĐK:

Trần ai hoen đôi mắt đỏ xót thương

Ddầu môi ngôu Từ nghe ơi khắp trời

Cuộc trần gian quen lừa dối điêu ngoa

Còn được ai trong đời biết thương mình.

 

Xin trả tôi về thời xa xưa lộng gió

Bên khóm hoa Cà rượt đuỗi bướm tung tăng

Dìu căn dây mái đình thương đầu xanh chưa biết buồn

Chưa sầu chưa hờn oán.

Xin trả tôi về ngày xưa trong mùa lúa

Bên ánh lửa hồng Mẹ thức nấu ngô khoai

Ngoài sân vang tiếng cười tan vầng trăng của bóng chài

Thắm đượm vẹn tình quê.

.........

Xin trả tôi về vùng thơ ngây thuở đó

Chưa biết u sầu vì kiê’p sống bôn ba

Tìm xa bên thói đời vĩnh nhục thân trong kiếp người

Nợ lợi danh quyền thế.

Xin trả tôi về miền quê tôi nghèo khó

Có đám dân lành lòng chất phát vô tư

Ngày chăm lo cày cáy trong đêm quầnh vui bên chén trà

Kể chuyện một ngày qua...!!!

.....

Xin trả tôi về ngày xa xưa....!!!

 


Xin Tròn Tuổi Loạn

Hoài Linh

 

 


Tôi không tham không tham kho tàng vô tận

Tôi không mê nét đẹp lộng lẫy giai nhân.

Tôi không mơ quyền quý cung son vàng

Bạo chúa hay ông hoàng quyền uy cao nhất thế gian.

 

Thương quê hương qua non thế kỷ điêu tàn

Thương quê hương thăng trầm chuyển biến không nguôi

Lam Sơn ơi hồn Chí Linh sông Đằng vạn kiếp hay hạ rồi

Những dòng lịch sử đâu rồi?

 

Tơi chỉ xin chỉ xin đầy lúa thơm quê mẹ hiền

Hàn gắn quê cha buồn phiền với niềm thương

Cho tôi xin đóa hoa tình nụ còn phong kín

Những chân thành ngọt lời trinh nguyên

Tiếng ban đầu tôi ngỏ lời yêu em.

 

Xin an vui cho anh lứa tuổi đăng trình

Xin cho em chuỗi ngày buồn thoáng qua nhanh

Cho xin thêm ngày tháng xanh màu hoài

Để lớp trai thơ dại đốt đèn đọc sách đêm dài.


Xin Yêu Tôi Bằng Cả Tình Người

Tú Nhi

 

 

 


Tình yêu ơi, đến nữa mà chi

Tình yêu ơi, đến nữa làm gì

Tôi sợ rồi một ngày nào đó

Tình đến rồi, tình vụt bay đi chẳng tiếc gì.

 

Bỏ lại trong tôi từng đêm hờn giỗi

Bỏ lại trong tôi nhịp bước bơ vơ

Mà tình yêu chợt đến nào ngờ

Sợ tình thêm một lần dang dở.

 

Nên lòng buồn, lòng còn buồn mãi

Ðâu dám mơ, mơ ước trong đời

Khi nhẹ người nếu đến với tôi

Xin yêu tôi, xin yêu tôi bằng cả tình người.

 

Nhiều đêm yên, với giấc ngủ mê

Chợt trong mơ, sống gió lại về

Xin một ngày, một ngày đẹp mãi

Tình đến rồi, đừng tựa chiêm bao rồi vẫy chào.

 

Mình đã cho nhau lời thương lời nhớ

Nguyện cầu mai sau, trọn kiếp yêu nhau

 

Coi tí


Xổ Số Kiến Thiết Quốc Gia

Trần Văn Trạch

 

 


Kiến thiết quốc gia

          Giúp đồng bào ta

          Xây đắp muôn người

          Được nên cửa nhà

 

          Tô điểm giang san

          Qua bao lầm than

          Ta thề kiến thiết

          Trong giấc mộng vàng

 

          Triệu phú đến nơi

          Năm muời đồng thôi

          Mua lấy xe nhà

          Giàu sang mấy hồi

 

          Kiến thiết quốc gia

          Giúp đồng bào ta

          Ấy là thiên chức

          Của người Việt Nam

 

          Mua số mau lên

          Xổ số gần đến

          Mua số mau lên

          Xổ số... gần... đến...

Phạm Anh Dũng


Xóm Cũ

Phạm Anh Dũng

Phạm Thế Trường

 

Lento

 

Về ngang qua xóm cũ .

Hoa lá rụng tơi bời

Hiu hiu xóm nhỏ không lời

Hàng dừa cô quạnh đứng xơ xác buồn .

Đâu người cũ?

 

Về ngang qua xóm cũ.

Nỗi nhớ chợt dâng đầy.

Nghiêng nghiêng nắng đổ bóng gầy.

Nhạt nhòa tâm sự gió mây hững hờ

Bóng chim xa ...

 

Dậu đổ cây leo buồn hoang phế

Thềm trắng hoa cau nhớ thuở nào

Đứng đây lòng những nao nao

Lùi về dĩ vãng năm nào xa xưa

 

Đâu tà áo tím?

Đâu vết chân son?

Chỉ thấy cỏ lấp lối mòn.

Tường kia rêu phủ ...

héo hon chiều về ...

 

Về ngang qua xóm cũ.

Ngõ vắng chiều hoang tan

Phai phai mấy giọt nắng vàng

Bàng hoàng rưng lệ nước sông lững lơ

Người xưa đâu?

 

 

tvmt


Xóm Đạo

Song Ngọc

 

 

 


Người ơi có phải chăng tình đẹp tình thiên thu?

Có phải chăng tình sầu khi xa nhau

Để loài chim đi hoài muôn đời nhớ

Ngày xưa tôi có người yêu nhỏ tuổi thơ ngây

Đôi mắt đẹp như một loài chim hiên

Tên “Xóm Đạo” yên bình vui triền miên.

ĐK:

Ngày ấy nàng thường bên tôi những chiều giáo đường

Bên gác Thánh lầu chuông

Hai tâm hồn xây mộng

Mộng đẹp năm xưa có vướng mộng hoa mợ

Ngày ấy từng hồi chuông ngân mênh mang chiều Xóm Đạo

Vang tiếng hát lời kinh

Như ra niềm Thánh Thiện

Vì bên “hái bá” tôi em cùng cầu quê Mẹ bình yên.

Từ khi bước ngược xuôi bạc ngàn trời tha phương

Xóm Đạo xưa và chuyện tình ngây thơ

Đã chìm theo nẽo đời trôi mười hướng

Chiều nay nơi xứ lạ nghe vọng về trong hồn

Tôi nhớ về Xóm Đạo thương người xưạ..!!!

 

 

tvmt


Xóm Đêm

Phạm Đình Chương

 

 


Đường về canh thâu.

Đêm khuya ngõ sâu như không mầu,

qua phên vênh có bao mái đầu

hắt hiu vàng ánh điện câu.

 

Đường dài không bóng.

Xa nghe tiếng ai ru mơ màng.

Mưa rơi rơi xóa lối đi mòn.

Có đôi lòng vững chờ mong.

 

Ai chia tay ai đầu xóm vắng im lìm.

Ai rung lên tia mắt ngàn câu êm đềm.

Mong sao cho duyên nghèo mai nắng gieo thêm.

Đẹp kiếp sống thêm.

 

Màn đêm tịch liêu.

Nghe ai thoáng ru câu mến trìu.

Nghe không gian tiếng yêu thương nhiềụ

Hứa cho đời thôi đìu hiu.

 

Đêm tha hương ai vọng trông.

Đêm cô liêu chinh phụ mong.

Đêm bao canh mưa âm thầm,

Theo gió về khua cơn mộng,

hẹn mai ánh xuân nồng.

 

Cho nên đêm còn dậy hương,

để dìu bước chân ai trên đường,

để nhìn xóm khuya không buồn

vì người biết mang tình thương.

 

Nai 15


Xôn Xao Bến Nước

Nguyễn Tài Tuệ

 

 


Khi trăng về nghiêng dòng sông bến nước

Em nghe tiếng hò anh gọi em về bến sông

Xôn xao cánh cò về đang vẫy gọi mênh mông

Hỡi người đi xa có nhớ về quê xưa nhớ người yêu năm tháng đợi chờ

 

Nơi quê nhà thủy chung em nhớ nhớ mãi người đi có về cùng em chốn quê mình xóm nhỏ

Em đợi anh về cho hết tuổi xuân phơi phới cho lứa đôi kề nhau sớm tối

Cho lòng mẹ già ta giữ trọn niềm vui

 

Ơ anh lại cùng em bơi xuồng trên sông nước

Lưới nhẹ tung trong nắng chiều lớp lớp sóng cuộn phù sa

Giữa đất mẹ hiền ta vang điệu hò thương nhớ

 

Ơ .............. Câu hò lời ca thắm mãi tình ta trong ấm no quê nhà giữa niềm vui đôi ta ...

 

tvmt


Xôn Xao Mùa Hạ

Tiến Luân

 

 


Gió nóng tràn về ,

Làm xôn xao mùa hè .

Nắng đến ngập tràn,

Ve gọi bầy hát vang .

Những lúc muộn màng ,

làm con tim bàng hoàng .

 

Vuốt nắng mùa hè mong chờ ai đến mau.

Đứng giữa mùa hè lời ve kêu rộn ràng .

Nhớ đến tìm về sân trường đầy lá me .

Hát khúc mùa hè ngày chia tay thật rồi .

Giữ lấy mùa hè tay cầm tay với nhau .

Một cành phượng thắm trao nhau giữ cho tình yêu ban đầu .

Nếu mai rời xa sân trường xin đừng lãng quên .

Mùa hè đang đến ve như nhắc ta luôn nhớ kỷ niệm .

 

Khi ta xa nhau .

Ve kêu ve kêu .

Xôn xao xôn xao .

Nhớ mãi mùa hè dù nơi phương trời nao .

Hát khúc mùa hè hoa phượng hồng ước mơ .

Giấu kín chuyện tình ngày đôi ta cùng trường .

Nhớ lắm ai ơi khi mùa hè đến chơi .

 

Xôn xao mùa hè về .

Ve kêu hè về .

Giữ lấy mùa hè .

Mùa hè xôn xao

 

 

tvmt


Xót Xa

Lam Phương

 

 


Hỡi người yêu nhỏ, từ miền đông đó khi nghe xuân sang, có nhớ không em?

Trên đường thênh thang, lần đầu bên nhau

anh lo mênh mang, lo phút ly tan

 

Giữa ngày vui mới, cuộc tình phơi phới

Anh nghe như đã chôn chặt bước chân người xa

Hố sâu thời gian thời gian đắng cay

Sẽ đưa tình ta về trong phủ phàng

 

DK:

Anh yêu ngày qua, anh nhớ tình ta

Trong bơ vơ anh mơ thêm một lần dang dở

Em biết không em, tình duyên nát tan

Đã đem hồn anh vùi trong nắng tàn

 

Những gì chưa nói dù lời trăn trối

Anh xin mang theo muôn kiếp trong tim

Em là vì sao, vì sao trên cao

Muôn hoa đua nhau mong chút tơ duyên

 

Biết tình không lối thà tìm thương đau

Xa nhau để tránh âm thầm ngỡ ngàng về sau

Giấc mơ đẹp qua tình trong xót xa

Anh mong nghìn sau tình không xoá nhòa

 

Anh yêu ngày qua, anh nhớ tình ta

 

 

 

tvmt


Xót Xa

Nguyễn Ngọc Tài

Trần Ngọc

 

Đôi khi lòng muốn yêu anh thật nhiều

Mà em tin đó trả lại bao nhiêu

Đời anh là cả ước muốn tương lai

Còn tôi chỉ tay trắng đôi tay

Làm sao chung đường chung bước ???

 

Thôi anh đừng nhắc tên tôi làm gì

Đời người không biết hãy tìm quên đi

Từ khi anh lỡ cất bước ra đi

Lòng tôi đau ray rứt phân ly

Ước mơ còn ước mơ gì?

 

ĐK:

 

Ngoài trời đổ mưa như trong lòng

Mưa rơi ướt trong tâm hồn

Tình yêu vỗ cánh bay đi

Mang về trả lại trăng sao.

 

Yêu nhau đừng để cho nhau buồn lòng

Tình như chiếc lá rơi rụng bên sông

Hỏi anh anh có biết hay không

Mà sao anh để tôi nhớ tôi mong

Cách chia nào chẳng đau lòng... ?????

Hoa Nắng


Xót Xa

Vân Quang Long

 

 


Sao em nỡ chia xa tình ta

Người yêu hỡi em có nhớ khi mình bên nhau?

Lời yêu đó giờ như gió lươt qua trong đời

Từng bước chân cô đơn âm thầm ôi rã rời

Bông hoa yêu thương khi xưa trao nhau giờ héo úa trong nắng chiều

Một mình anh mãi lang thang tìm em nơi đâu?

 

Lời gian dối nát tan tình anh

Người yêu hỡi gọi em mãi nghe lòng xót xa

Nụ hôn đó chợt nghe đắng môi khô cằn

Lời ân ái năm xưa phai mờ theo tháng ngày

Con tim yêu đương khi xưa trao em giờ vẫn mãi in bóng hình

Mà sao em mãi phiêu du nơi chốn nào

 

Người ơi em nỡ xa thật sao

Tình rơi như chiếc lá thu vàng

Từng đêm góc phố xưa chờ em

Lặng im, một tiếng nấc vô hồn

Mối duyên ngày đó giờ bỗng vỡ trong mưa

Chôn vùi con tim, kỷ niệm xưa mà nghe tình dang dở

Hỡi dòng nước mắt hãy xoá hết bao thương đau

Trong bóng đêm về ta với ta

Trong bóng đêm về nghe xót xa.

 

Ngọc Dung


Xót Xa Trong Chiều

Tú Minh

 

 


Tìm trong con phố dấu chân người đã về

Mờ trong sương khói tiếng chuông buồn não nề

Chìm khuất ánh trăng đêm qua thềm

Tình thắm thiết tháng năm êm đềm

 

Ai xót ai trong chiều phai

Bàn tay thương nhớ gõ trên phím ngà

Lời ca say đắm giữ ân tình lâu dài

Tìm giữa phố không ai quen mình

Chỉ thấy lá me bay vô tình

 

Lòng nhớ chi câu ước thề

tình chỉ là đêm hoài đêm tiếc nhớ phôi pha

Đời chỉ là đêm tàn, đêm giá rét xót xa

Nhạc xưa còn vang vọng cho sóng vỗ trong ta

nỗi mê say hiu hắt một màu thu úa

Trong phố mưa bay còn đâu tay gom chút dư hương năm xưa

Đưa nhau trái ngon thơm giữa mùa

Hồn lạnh buốt bao nhiêu kỷ niệm gọi mãi tên nhau trong đời

 

Còn đâu hoang mang tiếng rơi dây vĩ cầm

Lao đao nỗi mê say âm thầm

Lạc loài những đêm khuya đơn lạnh

Sợ gió xôn xao thân gầy lá úa chiều phai

 

tvmt


Xứ Thâm Trầm

Từ Công Phụng

Đông Duy

 

Em đến thật êm đềm. Như giấc mơ trong mùa Hạ, mây trời lang thang ngoài khung trời vắng. Trên gót chân vương nhẹ nhàng. Em đến trong cơn dịu dàng. Lúc em đi từng giọt ngân vang trên vùng câm lặng.

 

Một lần em có nói - Về xứ thâm trầm xa cuộc đời này.

Một lần em có nói - Về xứ thâm trầm xa cuộc đời này.

Sẽ không còn ngàn kiếp truân chuyên và hết nhân duyên, tôi trở về kết đọng linh hồn làm mặt đá xây hồ lãng quên.

 

Một lần em có nói - Về xứ thâm trầm xa cuộc đời này, về xứ thâm trầm xa cuộc đời này. Dù mùa đông chuyển mình và mưa gió đi về buồn rũ bên song. Thôi, ngủ đi em, ngủ đi em, cho tuổi này hết ưu phiền.

 

Tôi trở về xứ thâm trầm, một mình sống âm thầm hoài đợi chuyến xe nào. Một lần đã qua đời chúng ta để lại dấu chân, người đã quên, còn thắp lên, ngời sáng tình xưa.

 

 

 

 

Tà Áo Xanh


Xua Đi Huyền Thoại

Thái Hoàng

 

 


Thôi em hãy đi về, chuyện tình đôi ta,

xin đưa vào huyền thoại, lời hứa năm xưa tôi ấp ủ trong lòng.

Em bây giờ vui khoác áo vu qui, lên xe hoa cùng người,

bỏ lại sau lưng bao tháng ngày êm đềm…

 

ĐK:

 

Em ơi quán vắng đêm nay tay nâng ly rượu,

Điếu thuốc đắng trên môi

Anh say men rượu, em say men tình.

 

Đêm nay ta uống cho say, quên đi chuyện tình mà ta trót trao nhau, men say rượu cạn mà tình vẫn chưa quên…

 

Thôi em hãy đi về, còn gì cho nhau, tôi ôm trọn vào lòng huyền thoại mơ hoang, khi thức tỉnh ngỡ ngàng.

Nghe trong lòng sao vẫn thấy nao nao

Mong xua đi huyền thoại

Đừng gặp gỡ nhau chi, chua xót tình lỡ làng

tvmt


Xuân

Lê Xuân Trường

 

 

 


Trời dịu dàng gió Xuân nhẹ lay hương hoa

Cành lộc vàng thắm duyên mai cười rộn ràng

Giọng cười ròn khắp nơi chờ mong Xuân sang

Lòng ngập tràn phút giây yên lành mọi nhà.

 

 

(1st verse)

Dưới ánh nắng hồng, khắp chốn với tiếng nói cười

Muôn nơi chúc mừng, vang vang với những tiếng pháo

Xin chúc cho ai duyên vẫn chưa đến như mơ

Xuân mới sang năm, mộng ước muôn đời đắm say

 

 

(2nd verse)

Có những nỗi buồn, nếu có hãy cứ gắng cười

Vui Xuân với đời, quên đi với những khốn khó

Xuân đến muôn nơi quên hết đi những âu lo

Mãi mãi yên vui với niềm hạnh phúc muôn đời.

 

 

Bridge:

Xuân về đây ngàn hoa lá reo vui

Xuân về đây đàn trẻ mãi tươi cười

Xuân về đây ngàn tia nắng hân hoan

Xuân về đây đem cho nhân gian yêu thương chứa chan

 

 

Chorus:

Xuân về xin chúc thế gian mãi luôn thái hòa

Những năm tháng buồn sẽ tan biến theo gió ngàn

Xin nàng Xuân hãy ở đây để tươi thắm đời

Nếu nhân thế này vắng Xuân sẽ ôi! rất buồn...

 

 

(trình bầy bởi Ca Sĩ Lưu Bích)

 

Lê Xuân Trường


Xuân (Thiền Ca 5)

Phạm Duy

 

 


Bội bạc, dối trá cả rồi

Người người hung dữ, trừ tôi

Hận thù, chém giết bời bời

Rồi người chết hết, còn tôi

Lối cũ mỏi mòn năm tháng

Ngăn che người vắng tiếng cười

Muốn tới được bờ sông giác

An nhiên hát nhỏ, cùng tôi

Tôi là tôi, tôi cũng là em

Em là tôi, em cũng là anh

Là Xuân con bướm hút nhụy xuân tình

Là gió xuân hồng, là cơn xuân vũ

Là ý thơ nồng trang giấy xuân thư.

họctrò


Xuân Ca

Phạm Duy

 

 


Xuân trong tôi đã khơi trong một đêm vui

Một đêm, một đêm gối chăn phòng the đón cha mẹ về.

Xuân âm u lắc lẻo trong nguồn suối mơ

Bừng reo rồi theo nắng lên từ cha chói chang lòng mẹ

 

Xuân Xuân ơi, Xuân ơi, Xuân ơi

Xuân ơi, Xuân ơi, Xuân ơi

 

Xuân tôi ra góp chung câu gào thiết tha

Là xinh, là tươi có Xuân thưở xưa ước mơ hiền hoà

Xuân xanh lơ, hắt hiu trong trời nắng mưa

Vườn Xuân là Xuân có hoa ngày mai hát Xuân thật dài

 

Xuân Xuân ơi, Xuân ơi, Xuân ơi

Xuân ơi, Xuân ơi, Xuân ơi

 

Xuân tôi sang bến yêu tôi tìm gió trăng

Tình Xuân là Xuân có khi mừng vơi có khi sầu đầy

Xuân yêu đương muốn căng lên nhựa sống ngon

Tìm em gặp em đón Xuân nghìn năm bão Xuân ngập lòng

 

Xuân Xuân ơi, Xuân ơi, Xuân ơi

Xuân ơi, Xuân ơi, Xuân ơi

 

Xuân lên cao chóp Xuân buông nhịp xuống sâu

Hồn Xuân hồn thiêng ngút lên từ lâu cõi Xuân còn dài

Xuân trong ta đã muôn ngàn lần đã qua

Mặc cho, mặc bao những cơn buồn thương những cơn giận hờn

 

Xuân Xuân ơi, Xuân ơi, Xuân ơi

Xuân ơi, Xuân ơi, Xuân ơi

 

Xuân tôi ơi sức Xuân tôi còn khát khao

Dù nay, dù mai cũng như mọi ai chết trong địa cầu

Xuân muôn năm có ta Xuân còn hỡi Xuân

Thì xin, thì Xuân hãy cho tình nhân sống thêm vài lần.

 

Xuân Xuân ơi, Xuân ơi, Xuân ơi

Xuân ơi, Xuân ơi, Xuân ơi

Phan Bá Trác


Xuân Cho Em

Võ Thiện Thanh

 

 


Có những cánh én lướt qua trên hè phố

Nắng cũng vừa lên, đẹp như giấc mơ.

Có áo mới áo mới tung tăng ngoài phố

Xuân đến đây rồi, khắp nơi cười vui.

Có có gió mát gió mát tung bay làn tóc

Có hay mùa xuân, là mái tóc em.

Có ánh mắt ánh mắt thiết tha trìu mến

Tình yêu đầu tiên, anh dành cho em.

 

Mùa xuân đến chim én vờn bay

Và em đến nụ hôn ngất ngây

Lắng nghe con tim khát khao nồng cháy.

Mùa xuân đến nhung nhớ nhung nhớ

Và em đến đời thêm ước mơ

Mãi yêu mãi yêu chỉ mình em thôi.

 

Thoáng thấy én bay chao lượn khắp trời

Bỗng thấy trái tim còn muốn nói

Muốn nói với em tình trao hết rồi

Ôi tình xuân ngất trời... có hay người hỡi...

 

tvmt


Xuân Đã Về

Minh Kỳ

 

 

 


Xuân đã về, xuân đã  về kìa bao ánh xuân về tràn lan mênh mông

Trên cánh đồng chim hót mừng đang thiết tha cùng đàn từng bay vui say

Xuân đã về, xuân đă về kìa ngàn hoa hé môi cười vui đón gió mới

Xuân đã  về, xuân đã về ta hát vang lên câu ca mừng chào xuân

 

Ngoài trời bao la xinh tươi bao cô gái đẹp nhìn trông xinh như hoa

Lập loè tà áo xanh xanh chen bông tím vàng đẹp hơn tiên nga

Và bầy em bé ríu rít, khúc khích rủ nhau vui ca

Từng đàn chim non xinh xinh tung bay khắp trời cùng ríu rít ca

Một bài ca đón chào mừng hòa theo tiếng pháo đì đùng mừng xuân nay đă về rồi và mùa đông vừa qua

Ngập trời bao tiếng chào mừng nàng xuân duyên dáng về rồi

Về gieo bao thắm tươi vui lòng ta thấy yêu đời

 

Xuân đã về, xuân đă về kìa bao ánh xuân về tràn lan mênh mông

Xuân đã về, trên cánh đồng bao bác nông dân cày ruộng vui say xuân

Xuân đã về, xuân đă về ngàn cô gái quê cười tươi đón gió mới

Xuân đă về, xuân đă về ta hát vang lên câu ca mừng chào xuân

 

Ngoài trời bao la xinh tươi bao cô gái đẹp nhìn trông xinh như hoa

Lập loè là tà áo xanh xanh chen bông tím vàng đẹp hơn tiên nga

Và bầy em bé ríu rít, khúc khích tủ nhau vui ca

Từng đàn chim non xinh xinh tung bay khắp trời cùng ríu rít ca

Ngập trời bao tiếng chào mừng nàng xuân duyên dáng về rồi về gieo bao thắm tươi vui lòng ta thấy yêu đời

Xuân đă về, ta hát vang chào mừng xuân sang, xuân sang ...

 

 

tvmt


Xuân Ðến Con Về

(chưa biết)

 

 


Xuân đến con về quê thăm mẹ

Cùng đàn em còn bé bỏng thơ ngây

Bao nhiêu năm ôi nước mắt chan đầy

Con mong có một ngày mẹ vui thấy sum vầy

 

Xuân đến chắc trời quê hương đẹp

Ðường làng ta rộn rã tiếng reo ca

Kia hoa mai đây xác pháo quanh nhà

Em thơ rót chung trà mời mẹ hiền ngồi nhớ cha

 

Ôi bao xuân rồi lửa khói

Bao xuân qua mấy ai vui

Con đem thân hiến cho đời

Ðể dựng mùa xuân tái hồi

 

Xuân đến con cầu cho quê mẹ

Ðược bình yên đàn em bé vui chơi

Xuân tin yêu xuân mang đến cho người

Say sưa với nụ cười cùng mở lòng mừng đón tôi

 

 

 

 

 

Hư Vô


Xuân Đoàn Tụ

Nhật Vũ

 

 


2/4_March_Phấn khởi, vui tươi

 

1.

Muôn nắng vàng vui đón mừng ngày mới

Muôn gió hiền chào đón chúa xuân sang

Muôn hoa xinh tươi khoe sắc xuân yêu đời

 

2.

Em bé cười khoe áo quần ngày mới

Thôn xóm mừng chào đón chúa xuân sang

Cô em xuân tươi khoe sắc xuân yêu đời

 

ĐK:

Đón xuân về ...

Người người vui/ Nhà nhà vui

Mẹ già vui vì gặp lại con

Vợ chồng vui mừng ngày đoàn viên

Xuân vui reo vang trên nét môi ai cười

 

3.

Bên bếp hồng vui tiếng cười ngày mới

Bao tháng ngày chờ đón chúa xuân sang

Xuân nay vui tươi khoe sắc hương yêu đời

 

4.

Có tiếng cười trong gia đình đầm ấm

Em bé cười vì có má bên ba

Xuân reo trên môi trên mắt ai yêu đời

 

*****************

Xin mời nghe tiếng hát Thanh Tuyến (USA):

geocities.com/nhatvu2k/nvXuanDoanTu.html


Xuân Gọi (chưa có)

Y Vũ

 

 

 


Xuân Gọi


Xuân Hành

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1959)

 

Người là ai ? Từ đâu đến ?

Và người ơi, người sẽ bước chân về nơi nao ?

Người vì sao mà chớm nở ?

Rồi sớm tối, cánh hoa tươi tơi bời theo với những lá úa ?

Người là chi ? Là cơn gió ?

Là cát trắng hay bụi xanh lơ ?

Người từ xưa, thuyền theo lái về bến cũ ?

Người lên xe đi từ hư vô qua hư vô ?

Ta ra đi từ lòng người, với tiếng khóc và nụ cười

Thương yêu dai, hận thù dài, nuôi đắm say

Trưa hôm qua còn là người

Đêm hôm nay thành vị thần hay lũ ma lẻ loi

Mỗi chớp mắt nhìn toàn đời, nuốt thế giới vào lòng rồi

Muôn năm vui ở nửa vời câu hát đôi

Nghe con tim chạy miệt mài, khi tim ngơi nhịp từng hồi

Buồn nghìn đời len giữa cơn đập vui.

Người là TA, một mùa Xuân toả ánh nắng mai

Bước lên đời mang một duyên tình duyên mới

Người là TA, đường nhân ái còn đi mãi mãi

Hết bước Xuân, TA gọi nhau về trong NGƯỜI.

 

 

 

 

họctrò


Xuân Hiền

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1972)

Xuân huy chan hoà trên khắp quê hương

Nắng chói gia đình huyền bí trăm con

Năm mươi người xuống

Năm mươi người lên

Đến lúc gặp chỗ hàn huyên

Xuân phong đem về tin tức vui chung

Gió mát cho lòng rộng rãi thong dong

Chung nhau cuộc sống

Chung nhau cuộc chết

Và quyết định cưới Xuân liền !

À ạ ơi ! À ạ ơi ! (2 lần)

 

Xuân xanh em là xuân nữ tơ trinh

Sức sống em là dòng suối lung linh

Em nghiêng từ núi

Em trôi về khơi

Uốn khúc mình nõn nà tươi

Xuân xanh anh đà tóc trắng da nhăn

Sức sống anh là biển cũ mông mênh

Anh vươn từ bãi

Anh lên ngàn chơi

Thả khói lờ lững lưng trời...

À ạ ơi ! À ạ ơi ! (2 lần)

 

Xuân tiêu em nằm trong giấc mơ yêu

Trăng xuân mỹ miều nhẹ bước đi theo

Đi thêm vào đó

Đôi chim bồ câu

Cất tiếng gù ấm lòng nhau

Xuân miên anh vào sâu giấc mơ tiên

Bứt trái hạnh đào, rượu uống liên miên

Anh ra bờ giếng

Khoanh tay gọi tên

Gọi đất trời rất ngoan hiền...

À ạ ơi ! À ạ ơi ! (2 lần)

 

Xuân non, Xuân già, Xuân vẫn Xuân quen

Mới biết Xuân là cuộc tái sinh duyên

Thu, Đông, Hạ chết

Nhưng Xuân còn nguyên

Khuyến khích dòng máu về tim

Xuân không lên đường, Xuân đứng êm êm

Đứng mãi trong đời để cõng ta lên

Yêu Xuân đằm thắm

Yêu Xuân một phen

Và sống cùng với Xuân hiền...

À ạ ơi ! À ạ ơi ! (2 lần)

 

 

 

 

họctrò


Xuân Họp Mặt

Văn Phụng

 

 


Xuân đã về, xuân mơ màng trong nắng vàng, khắp chốn tiếng reo vạng

Xuân đã về, xuân vẫn huy hoàng trong gió ngàn mừng đón xuân sang

Vui mùa xuân năm nay gần nhau, nhớ khi xưa lúc ngây thơ, cầm tay hỏi nhau ngẩn ngơ, đến bao giờ đón xuân mơ

Xuân đã sang nâng phím đàn cùng hát ca, trong gió ngàn mừng đón xuân sang

Mừng một ngày gần nhau, cùng mừng xuân mới

 

Vui mùa xuân năm nay gần nhau, nhớ khi nào lúc ra đi, cầm tay hẹn cau chờ nhau, đến bến cầu, nắng xuân sau

Xuân đã sang nâng phím đàn cùng hát ca, trong gió ngàn mừng đón xuân sang

Mừng một ngày gần nhau, cùng mừng xuân mới

 

Vui mùa xuân năm nay gần nhau, nhớ khi nào lúc ra đi, cầm tay nhìn nhau, cùng mơ ước, mơ xuân đến bao lần

Xuân đã sang nâng phím đàn cùng hát ca, trong gió ngàn mừng đón xuân sang

Mừng một ngày gần nhau, cùng mừng xuân mới

tvmt


Xuân Ly Hương (chưa Có)

Phó Quốc Lân

 

 



Xuân Miền Nam

Văn Phụng

Tuấn Nghĩa

 

Rumba, 2/4

 

Đàn ai lả lơi theo gió buông tơ vàng

Lời ai còn vương vấn mãi nghe mơ màng

Trời thắm bừng lên muôn sắc tươi huy hoàng

Tim nao nao rung nhịp mến,

lan trong hơi xuân đầm ấm,

gió khơi tình thương

 

Từ phương xa, đêm nay xuân về duyên dáng,

trên đôi môi nàng thiếu nữ thấm nét sống

Đêm bao la, không gian vang lời tha thiết

vang xin xuân đừng phai sắc

Hoa ngát hương thơm lành

Nhạc lắng câu thanh bình

Gió lướt êm như ru cơn mơ say sưa

theo âm thanh đang trầm ngân

 

Miền Nam ! Niềm vui chan chứa đêm mơ hồ

Miền Nam ! Tình xuân sưởi ấm thêm đôi bờ

Giờ đây, mùa xuân đang xóa tan mây mờ

Quên đi đau thương sầu nhớ

vui ca tung gieo nguồn sống

đắp xây tự do

lephan41


Xuân Mơ

Phạm Anh Dũng

Vương Ngọc Long

 

 

Andante

4/4

 

Rồi một sáng xuân mơ ta thức dậy

Hoa vàng bay lất phất ngát tâm đào

Chim ríu rít reo vui tình Tôn Nữ

Người nhớ người cây lá bỗng xôn xao

 

Đôi mắt Huế khép hồn ta chới với

Nhận ra mình giọt nắng đọng trên môi

Đôi bướm mỏng trên cành xuân tha thướt

Đậu hay bay chắc phải đợi ý người

 

Nhờ mắt em, anh thấy rõ:

Hạnh phúc là chung đôi

Là gió xuân nhẹ hôn tóc mới

Là hương xuân ngan ngát đóa môi cười

 

Là nắng vàng lung linh qua lá thắm

Là mây xanh thanh thoát giữa trời mơ

Là suối tình ngân vang ngàn cung điệu

Trong tận cùng thăm thẳm trái tim mơ ...

 

 

 

 

Phạm Anh Dũng


Xuân Nào Bên Mẹ

Mạnh Quỳnh

 

 


Đã bao Xuân rồi không về thăm me.

Cùng làng quê xưa biết mấy thân thương

Đời con giờ đây lạc bước giang hồ

Tháng ngày miệt mài chân mây

Đi tìm cuộc đời mai sau

Cho mẹ quê tháng đợi ngày chờ.

 

Đón Xuân nơi này tuyết lạnh rơi đầy

Lòng ngậm ngùi thương chiếc bánh chưng thơm

Canh Mai nở tươi pháo đỏ hiên nhà

Thấm nồng manh áo mẹ trao

Bây giờ lạc loài nơi đây

Thấy Xuân về nghe lòng buồn thêm.

 

ĐK:

 

Mẹ ơi Xuân này là đã bao năm

Con đi xây dáp cuộc đời

Để Mẹ hiền hòa tin con

Đêm đêm bên ngọn đèn khuya

Mẹ ngồi tóc trắng như vôi

Thương con thương con xa mấy phương trời

Biết ngày nào trở về thăm quê

Có còn trông thấy mẹ không.?

 

Gửi tâm tư này dâng về bên me.

Dù đời bể dâu con vẫn không quên

Chờ mong ngày mai giông gió qua rồi

Nắng đẹp Xuân thắm tình quê

Nghĩa tình con đáp đền sau

Mùa Xuân ấy muôn vạn niềm thương...!!!

 

 

tvmt


Xuân Này Anh Chưa Về

Trường Hải

 

 


Sáng tác khoảng cuối thập niên 60

 

Nhịp 4/4 Điệu Boléro Hợp âm Sol trưởng

 

1.

Người yêu hỡi . . . mùa Xuân này anh chưa về

Em đừng ngóng trông . . . đừng xót xa . . . đừng nhớ mong

Em nghe không từng đêm . . . từng loạt súng thù vang thật gần

Thì anh chưa về . . . đón xuân nồng . . . chốn quê nhà

 

2.

Người yêu hỡi . . . mùa Xuân này anh chưa về

Núi rừng vẫn vui . . . ngàn cánh mai . . . nở thắm tươi

Đôi ta tuy còn xa . . . mà lòng ngỡ tình ta thật gần

Thì anh chưa về . . . đón xuân nồng . . . bên em yêu

 

Điệp khúc

 

Đây cành hoa mai . . . anh hái bìa rừng hôm qua

Gửi về tặng em . . . gọi là quà chốn phương xa

Xin chúc người yêu . . . mùa Xuân mới thêm mặn mà

Mùa xuân thái hòa . . . là mùa xuân cưới đôi ta

 

3.

Người yêu hỡi . . . mùa Xuân này anh chưa về

Em đừng ngóng trông . . . đừng xót xa . . . đừng nhớ mong

Em nghe không từng đêm . . . từng loạt súng thù vang thật gần

Thì anh chưa về . . . đón xuân nồng . . . bên em yêu

 

Tài liệu tham khảo: Nhạc Việt tập 2, NS Trường Hải biên soạn và xuất bản, 1988 .

 

 

Biển Nhớ


Xuân Này Con Không Về

Trịnh Lâm Ngân

 

 


Con biết bây giờ mẹ chờ tin con

khi thấy mai đào nở vàng bên nương

 

Năm trước con hẹn đầu xuân sẽ về

nay én bay đầy trước ngõ

mà tin con vẫn xa ngàn xa

ôi nhớ xuân nào thuở trời yên vui

nghe pháo giao thừa rộn ràng nơi nơi

bên mái tranh nghèo ngồi quanh bếp hồng

trông bánh chưng ngồi chờ sáng

đỏ hây hây những đôi má đào

 

Nếu con không về chắc mẹ buồn lắm,

mái tranh nghèo không người sửa sang

 

Khu vườn thiếu hoa đào mừng xuân

Đàn trẻ thơ ngây chờ mong

anh trai sẽ đem về cho tà áo mới

ba ngày xuân đi khoe phố phường

 

Con biết bây giờ mẹ chờ em trông

nhưng nếu con về bạn bè thương mong

bao lứa trai cùng chào xuân chiến trường

không lẽ riêng mình êm ấm

Mẹ ơi con xuân này vắng nhà

 

Mẹ thương con xin đợi ngày mai...


Xuân Nghệ Sĩ Hành Khúc

Lê Yên

 

 


Xuân tươi xuân vui

Xuân đẹp trong ý thơ đẹp trong tiếng ca

đẹp trong sắc muôn ngàn hoa. Xuân về

Ta chào xuân khắp nơi

chào xuân thắm tươi

chào xuân với bao ngày vui

Nắng xuân loáng in gương hồ

Bướm xuân dỡn nô trên bờ

Làn gió vi vu hoài

Làn sóng rung rinh hoài

Làm cho ta luôn luôn khoan khoái

Với xuân tới ta vui cười

 

Cùng đón chào xuân

Xuân đẹp trong ý thơ đẹp trong tiếng ca

đẹp trong sắc muôn ngàn hoa. Xuân về

Ta chào xuân khắp nơi chào xuân

Thắm tươi chào xuân với bao ngày vui

Nắng xuân loáng in gương hồ

Bướm xuân dỡn nô trên bờ

Làn gió vi vu hoài làn sóng rung rinh hoài

Làm cho ta luôn luôn khoan khoái

Với xuân tới ta vui cười

 

Tới sau

Ngày tươi vui ấy đã qua

Thật không khác với giấc mơ

Ngồi nhìn đêm lướt ngây thơ

Lòng bâng khuâng ta say tiếc thương

Cho bao nhiêu ngày vui đẹp chúng ta nhủ thầm

Ngày vui xưa nay đã mất qua bao lần

 

Cùng đón chào xuân…

 

 

(chép từ tiếng hát Thái Thanh. Băng Nhạc Tiếng Tơ Ðồng Xuân 1974. Hoàng Trọng thực hiện.)

 

 

 

 

Hư Vô


Xuân Nhớ Chiến Sĩ

Ngọc Bích

 

 

 


Chim ca vang mừng mùa xuân sang

Nghe gió xuân lòng nhớ mong chàng

Xuân đến vui với hoa

Riêng có em xót-xa nhìn về phương trời xa.

 

Em thương ai lạnh-lùng biên-khư

Trong gió sương chờ giết quân thù

Em ngóng trông chiến công

Ghi khắc trên núi sông, trời Việt dâng khí hùng.

 

Một mùa xuân mới đang mong chờ

Chàng đi diệt hết bao lòng tham.

Mừng đón tương-lai sáng tươi về

Trong nắng sống muôn đời tự do.

 

Nơi xa-xăm chờ ngày chiến-thắng

Em thoáng mơ hìnhđáng oai-hùng

Trong nắng xuân thắm tươi

Chim hót vang khắp nơi mừng mùa không oán-thù.

 

Tham khảo:

1-Giọng hát Khánh Ly trong băng nhạc Shotguns Xuân 1974, phát hành năm 1974.

2-Giọng hát Mỹ Thể trong băng nhạc Jo Marcel: Xuân nhạc, phát hành năm 1971.

 

 

Anthony Trần


Xuân Nơi Đây

Võ Tá Hân

Thơ: Dư Thị Diễm Buồn

 

Xuân nơi đây không mai vàng đua nở

Không hoa đào e ấp nắng mai

Không trẻ con mặc quần áo mới

Không pháo nổ, không tiếng trẻ reo mừng

 

Xuân nơi đây sao bầu trời giá lạnh

Không áo dài cuộn theo gió bay

Nón bài thơ không che suối tóc

Không thoảng hương thơm những cánh lài

 

Xuân nơi đây thiếu cụ đồ viết đối

Thiếu trầm nhang thơm ngát tỏa hương

Thiếu chuối ngào mứt thơm cốm dẹp

Cá bống kho, dưa muối dưa muối dưa hành

 

Xuân nơi đây thiếu thiêng liêng thắm thiết

Thiếu cành nêu đón mừng ngạo nghễ

Thiếu những lời thân tình chúc tụng

Thiếu hương xuân đầm ấm mặn nồng

 

Xuân nơi đây có rượu nồng bánh ngọt

Có thiếp mừng gửi nhau câu chúc lành

Khung trời giá băng giăng mây xám

Có tuyết trổ đầy cành hoa côi

 

Xuân nơi đây có tiếng lòng nức nở

Tiếng thở dài heo hắt nhớ thương

Có nỗi buồn của người xa xứ

Đón xuân về thổn thức bâng khuâng

 

Mỹ Ngọc


Xuân Nồng

Phạm Duy

 

 


(Saigon-1956)

 

Trời xanh xanh quá, sáng soi bên nhà

Hương xuân la đà lọt cánh cửa qua

Ngoài trời tự do, lũ bướm quanh co

Theo đường tơ, ra ngoài nẻo mơ.

Có tiếng guốc kéo vang trên phố vắng

Đưa tôi ra gặp ngay ánh nắng

Có tiếng hát giáo đường trong gió sớm

Đưa tôi về cuộc đời đầm ấm.

Một mùa Xuân nóng giữa nơi kinh kỳ

Mưa bay không về, chỉ có bụi xe

Mặt trời phương Nam trong lúc Xuân sang

Yêu người dân, Xuân nồng tình doan.

Nắng khắp phố phường

Và Xuân ngay trông vườn

Hoa cười lên hương

Dừa cao nghe ngóng

Máu Xuân trong lòng

Tràn lan trong gió cong

Yêu một dòng

Dòng nước cuốn mênh mông

Xuân vờn trên sóng

Có cô nàng giặt áo cho chàng

Mặt phơi ngoài nắng...

 

Trời xanh xanh quá, sáng soi bên nhà

Hương xuân la đà lọt cánh cửa qua

Ngoài trời tự do, lũ bướm quanh co

Theo đường tơ, ra ngoài nẻo mơ.

Có tiếng guốc kéo vang trên phố vắng

Đưa tôi ra gặp ngay ánh nắng

Có tiếng hát giáo đường trong gió sớm

Đưa tôi về cuộc đời đầm ấm.

Một mùa Xuân nóng giữa nơi kinh kỳ

Mưa bay không về, chỉ có bụi xe

Mặt trời phương Nam trong lúc Xuân sang

Yêu người dân, Xuân nồng tình doan.

họctrò


Xuân Sầu

Phạm Mạnh Cương

 

 


Buồn xưa, về ủ kín trên mi sầu

Tin xuân còn cánh hoa khoe sắc màu

Thấy xuân về chợt buồn

Nhớ nhung chàng ngập lòng

Còn đâu nữa những mùa xuân cũ

Chiều xuân, lòng tôi trót thương ai rồi

Xuân nay đã cách xa mấy phương trời

Nếu tin rằng cuộc đời, thoáng giấc mộng dịu dàng

Ðành thương tiếc những mùa xuân xưa

 

Xuân ơi xuân! Xin đừng nát tan hoa vàng

Gió đừng lướt qua mênh mông, để xuân chóng tàn

Xuân ơi xuân! Xin dừng gót chân giang hồ

Xin đừng sống trong xa mờ, để người mong chờ

 

Sầu xuân còn vương vấn trong tâm hồn

Thương ai tình khó phai nét u hoài

Thấy xuân về rộn ràng

Bướm hoa đành nghẹn ngào

Còn đâu nữa môi hồng năm xưa .

 

 

Tài liệu tham khảo : Băng nhạc Phạm Mạnh Cương

Chủ đề : Xuân Quê Hương

Phát hành tại Sài gòn ( trước 1975 )

 

 

 

 

 

Hư Vô


Xuân Tha Hương

Phạm Đình Chương

 

 


Ngày xưa xuân thắm quê tôi

Bao nhánh hoa đời đẹp tươi

Mẹ tôi sai uốn cây cành

Vun xới hoa mùa xinh xinh

Thời gian nay quá xa xăm

Tôi đã xa nhà đầm ấm

Sống bao xuân lạnh lẽo âm thầm

 

Hoa xưa dần qua biết bao kỳ đâm bông

Riêng ai buồn thương hắt hiu còn trông mong

Và xuân thay áo mấy mùa đợi chờ

Mắt huyên lệ rưng rưng, sầu héo đến bao giờ

 

Chiều nay lê bước phiêu du

Thầm nhớ xuân về làng cũ

Tình quê chan chứa trong lòng

Chua xót thay sầu tư hương

Đường đi xa lắc lê thê

Thèm khát khao ngày về quê

Để sống vui quê mẹ lúc xuân về

 

ĐK:

Xuân tới, muôn cánh hoa đào bay khắp nơi

Hương khói lan dưới mưa nhẹ rơi phơi phới

Chiều dâng, sầu lâng, trên đường về mịt mùng

Mây Tần ơi cho nhắn bao niềm thương.

 

Tham khảo : Tuyển tập nhạc Xuân Thu 36 - Cùng một kiếp hoa

 

Tuyển tập nhạc Phạm Đình Chương, Phạm Thành, xuất-bản

 


Xuân Tha Hương(Un printemps à l’étranger)

Lê Mộng Nguyên

 

 


Amoroso

 

1. Chỉ thiếu một mình em chiều nay bên trời Âu xa vời

Mây kéo lê thê trời nước bao la kìa dòng sông Seine lờ lửng xuôi ngày tháng

Mùa xuân đến khắp trời, khắp nơi người ta đi lướt thướt

Riêng tôi đứng nhìn, nhớ lại ngày qua cùng em sánh vai bên dòng đời âm thầm !

 

Tôi nhớ sông Hương với giọng hò cô lái

Khi thấy sông Seine nước đục lờ không tình yêu !

Vườn hoa đâu đây lại gợi nhớ Văn Lâu

Sao lúc xuân về mà nước non âu sầu ?

Xa cách muôn trùng bởi vì đâu còn lưu luyến ?

Ngàn năm tiếng đàn còn thiết tha tình duyên !

 

2. Ngày xuân một mình ta đàn ca xuân Việt Nam muôn đời !

Ôi phút chia ly từ lúc xa em dòng đời ngưng trôi bên cảnh mây trời nước

Đời phồn hoa đô hi Ba Lê cùng bao nhiêu gái mới

Dáng dấp yêu kiều không làm cho ta quên khúc ái ân quê nhà đầy huy hoàng !

 

Tôi nhớ sông Hương với giọng hò cô lái

Khi thấy sông Seine nước đục lờ không tình yêu !

Vườn hoa đâu đây lại gợi nhớ Văn Lâu

Sao lúc xuân về mà nước non âu sầu ?

Xa cách muôn trùng bởi vì đâu còn lưu luyến

Ngàn năm tiếng đàn còn thiết tha tình duyên ! (HẾT)

 

Hoài Thương


Xuân Thì

Phạm Duy

 

 


Saigon, 1953

 

   Tình Xuân chớm nở đêm qua

Khi mùa chinh chiến đã lui ra ngoài đời

   Ngày Xuân con én đưa thoi

Có người nhớ tới những lời yêu mến nhau

   Xa xa có tiếng kinh cầu

Chiều trên dương thế mang sầu mênh mông

   Người đi giữa độ Xuân nồng

Nhìn nhau bỡ ngỡ rưng rưng lòng nhớ thương

   Tình thương nhân thế bao la

Yêu người năm trước khiến cho ta giận hờn

   Và thương cây súng cây đơn

Hoa đào đã nở trên vết mòn chiến xa

 

   Đường đi êm quá!

Có phải giấc mơ đã thành ý thơ

   Trời không mưa gió

Mẹ bế con thơ, con bú say sưa

 

   Tình ra núi Bắc non Đông

Duyên về tới chốn Nam sông, Tây rừng

   Gọi đàn chim trắng như bông

Tin lành đưa xuống khắp vùng trên nước ta

   Êm êm tiếng hát trăng tà

Tình soi trên phím tay ngà gái trinh

   Người ôm nhân loại trong mình

Cười tuôn nước mắt cho Xuân tình dấy men.


Xuân Tôi

Nguyễn Linh Quang

 

 


Tôi nghe em nói đôi lời

Khi mưa đêm xuống tơi bời,

Tôi nghe em khẽ thầm thì, rằng… yêu tôi…

Tôi nghe trên những lối về,

Tôi nghe trong những bộn bề cuả cuộc sống

Chút tỉnh-mê…

 

Muà xuân đến trên mắt môi người,

Muà xuân đến trên vẫy tay mời,

Trên đôi chân đi về vùng cỏ non thơm mới…

Muà xuân đến, tôi thấy em cười,

Hồn phơi phới, xanh mắt tơ trời,

Muà xuân đến, xin tình tôi yêu người…

 

Tôi nghe em bước xuống đời,

Mang trong tim chút tươi ngời,

Cho tôi khao khát tìm về tuổi xuân tôi.

Tôi mơ đời vui thơ thới,

Rung nhanh nhịp tim chới với,

Cho tôi xin nói đôi lời,

Em yêu ơi !

 

 

Paris 05.1994

(Trích từ CD « Xuân Tôi », Nguyễn Thành Vân Productions)

NLQ


Xuân Và Tuổi Trẻ

La Hối

Thế Lữ

 

Ngày thắm tươi bên đời xuân mới,

Lòng đắm say bao nguồn vui sống.

Xuân về với ngàn hoa tươi sáng,

Ta muốn hái muôn ngàn đóa hồng.

 

Ngày thắm tươi bên đời xuân mới,

Lòng đắm say bao nguồn vui sống.

Xuân về với ngàn hoa tươi sáng,

Ta muốn luôn luôn cười với hoa .

 

Xuân thắm tươi, én tung bay cao tít trời,

Vui sướng đi, cao tiếng ca mừng vui reo

Đừng để lòng thổn thức tình mê đắm

Ta trẻ vui, ta trẻ vui đời xuân thắm tươi

 

Xuân thắm tươi, én tung bay cao tít trời,

Vui sướng đi, cao tiếng ca mừng reo

Đừng để lòng thổn thức tình mê đắm

Ta trẻ vui, ta trẻ vui đời xuân thắm tươi

 

Vui sướng đi cho đời tươi sáng,

Vui sướng đi cho lòng thêm tươi,

Ta hát ca đón mừng xuân mới,

Ta hát ca cho lòng thêm hăng hái

 

Hát vang lên đời ta thắm tươi,

Tiết xuân huy hoàng muôn sắc hoa

Tiết xuân êm đềm muôn tiếng ca

Hát vang hoà lòng thêm hăng hái

 

Hát vang lên đời ta thắm tươi,

Tiết xuân huy hoàng muôn sắc hoa

Tiết xuân êm đềm muôn tiếng ca,

Xuân tưng bừng ...


Xuân Và Tuổi Trẻ - Tưởng Niệm Nhạc Sĩ: La Hối

La Hối

Hoàng Vũ Nguyễn Văn Quý

 

Người nhạc sĩ tài hoa La Hối đã không còn nữa từ hơn năm mươi lăm năm về trước, nhưng tác phẩm Xuân & Tuổi Trẻ của ông vẫn sống mãi trong lòng mọi người vào mỗi độ Xuân về.

 

Một trong những thú vui ngày Xuân là nghe nhạc Xuân để thưởng thức âm thanh, hình ảnh và màu sắc của mùa Xuân đang trở về trên trần thế, qua tiếng nhạc lời ca của nhiều nhạc sĩ... Thế nhưng, với tôi, giai điệu valse tươi sáng, trẻ trung, đầy sức sống lạc quan của nhạc phẩm Xuân & Tuổi Trẻ có sức truyền cảm lạ lùng! Chính lúc đó, tôi nghĩ về La Hối bằng tất cả thương tiếc ngậm ngùi...

 

Ông sinh năm 1920, gốc người Quảng Đông, nhưng gia đình từ nhiều đời đã định cư tại Hội An, Quảng Nam. Từ bé, Ông là một cậu học sinh chăm chỉ, ngoan ngoãn, xuất sắc trên các môn học và có khiếu đặc biệt về môn âm nhạc! Năm 14 tuổi Ông đã bắt đầu sáng tác và thể hiện năng khiếu âm nhạc qua các giai điệu vui tươi, sôi nổi...

 

Những năm 1936 - 1938, Ông vào Sài Gòn để hoàn chỉnh chương trình học văn hóa và trau dồi thêm nhạc cổ điển Tây phương.

 

Sau đó, Ông lại trở về Hội An dạy đàn. Ông là người yêu âm nhạc ngay từ thuở thiếu thời nên lúc nào cũng ôm ấp hoài bão quy tụ những người cùng yêu âm nhạc lại thành một nhóm để cùng nhau nghiên cứu, trao đổi kinh nghiệm... Năm 1939, Ông và một số nhạc sĩ thành lập hội yêu âm nhạc (société philharmonique). Ông được tín nhiệm vào chức Hội Trưởng và cũng là người đầu tiên đưa hành khúc cách mạng Việt Nam vào các chương trình hòa tấu. Một số nhạc sĩ trẻ thời bấy giờ đã được Ông hướng dẫn trong lãnh vực âm nhạc, như: Dương Minh Ninh (Tác giả Gấm Vàng), Lê Trọng Nguyễn (Tác giả Nắng Chiều), Lan Đài (Tác giả Chiều Tưởng Nhớ).

 

Trong giai đoạn Nhật chiếm Trung Hoa, Việt Nam và Đông Nam Á, phong trào kháng Nhật nổi lên mạnh mẽ trên cả ba miền đất nước Việt Nam, La Hối đã tham gia tổ chức chống Phát Xít bằng cả bầu nhiệt huyết của tuổi thanh niên. Ông là cấp lãnh đạo nòng cốt chống Phát Xít Nhật tại Hội An và vùng phụ cận. Những đêm cùng đồng đội thức trắng để in truyền đơn, viết biểu ngữ... những kế hoạch tập kích quân đội Nhật... những vụ nổ bom, phá đường, sập cầu... là những kỷ niệm hào hùng hằn sâu trong ký ức người chiến sĩ chống Phát Xít. Nếu trong âm nhạc, Ông say mê về các giai điệu, thì trong đấu tranh, Ông lại say mê về các chiến công!

 

Cũng chính vì thế, Hiến Binh Nhật càng ráo riết truy nã Ông, cuối cùng tổ chức của ông bị bại lộ và vào một ngày u ám của tháng 5 năm 1945 Ông đã bị bắt cùng với mười đồng chí yêu nước khác! Sau nhiều ngày bị giam cầm và bị tra tấn vô cùng dã man, mười một vị anh hùng đã bị Phát Xít Nhật xử bắn, vùi lấp chung một huyệt tại chân núi Phước Tường, phía Tây Nam Đà Nẵng ( Nay đã được đưa về nghĩa trang chống Phát Xít Nhật ở Hội An ). Ông đã ra đi vĩnh viễn lúc tuổi đời chỉ mới hai mươi lăm!

 

Ông sáng tác rất nhiều, nhưng chỉ để lại khoảng 20 tác phẩm! Một số lớn đã bị Hiến Binh Nhật trịch thu, một số khác do người tình của ông cất giữ! Những tác phẩm của ông đều xoay quanh đề tài tuổi Trẻ và học đường, trong đo Xuân & Tuổi Trẻ được soạn vào giai đoạn Ông bị Hiến Binh Nhật theo dõi, hoàn cảnh sống phức tạp và vô cùng khó khăn, song cũng là tác phẩm gây niềm hứng khởi tin yêu cuộc đời hơn cả.

 

Năm 1946, văn thi sĩ kiêm đạo diễn kịch Thế Lữ cùng nhóm nhạc sĩ Nguyễn Xuân Khoát, Văn Chung... trong đoàn Ca Vũ Nhạc Anh Vũ đến Hội An trình diễn, đã rất yêu thích giai điệu của bài Xuân & Tuổi Trẻ, lúc bấy giờ gọi theo tiếng Pháp là Printemps & Jeunesse và chưa có lời ca. Tìm hiểu cuộc đời tài hoa của người nhạc sĩ sớm hy sinh vì đại nghĩa dân tộc, Thế Lữ rất xúc động nên đã xin phép gia đình nhạc sĩ được viết lời cho nhạc phẩm giá trị nầy. Sau đó, Nguyễn Xuân Khoát soạn hòa âm, Văn Chung soạn vũ điệu và khi trình diễn đã làm nức lòng người dân phố hội.

 

Từ thời điểm đó, Xuân & Tuổi Trẻ là bản nhạc mang tính trẻ trung, vui tươi, lành mạnh...... không thể thiếu trong mọi nhà Việt Nam mỗi độ Xuân về! Trong những năm kháng chiến, xuân & tuổi Trẻ theo chân những người yêu nhạc vào các vùng chiến khu, vào tận miền Nam, ra tới Việt Bắc. Nhớ thương La Hối, nhạc sĩ La Xuân sáng tác bài Mộng Doãn Chánh (La Hối còn có tên La Doãn Chánh ), sau đó đổi thành Giấc Mơ Du Tử, người Hội An còn gọi là Hội An Ngày Về. Xuyên suốt hơn nửa thế kỷ, Xuân & Tuổi Trẻ của nhạc sĩ La Hối vẫn là một ca khúc trẻ trung, yêu đời, reo vui trên mọi miền Đất Nước.

 

La Hối từ giã cuộc đời và sự nghiệp một cách đột ngột khi còn quá trẻ, nên những gì liên quan đến Ông, chỉ còn lại rất ít! Trong thời gian dạy nhạc, La Hối có yêu một cô giáo dạy dương cầm. Chuyện tình của họ thật đằm thắm và kín đáo nên ít người biết, ngay cả trong gia đình cũng không nhớ rõ tên của cô giáo ấy! Tất cả những sáng tác giá trị chưa được phổ biến, La Hối đều gởi tặng trước cho người mình yêu quý! Sau khi Ông hy sinh, gia đình quá đau buồn, quên mất vai trò “quản thủ tài liệu” của cô giáo Dương Cầm! Và bây giờ, người đẹp của La Hối không biết đã lưu lạc phương nào, còn sống hay đã mất!?

 

Hôm nay, nhân dịp Xuân về, nghe giai điệu xuân & tuổi trẻ tràn đầy sức sống lạc quan... tôi trân trọng ghi lại vài dòng tưởng niệm người nhạc sĩ quá cố, rất tài hoa và chứa chan lòng yêu nước đã vĩnh viễn đi vào lòng dân tộc! Người nhạc sĩ trẻ La Hối đã không còn nữa, nhưng xuân & tuổi Trẻ của ông vẫn còn, vẫn reo vui và vang vọng mãi, không những chỉ riêng trên mọi miền Đất Nước Quê Hương, mà ngay cả trong cộng đồng người Việt hải ngoại chúng ta, vào mỗi độ Xuân về.

 

Tulsa, Oklahoma những ngày đầu xuân Tân Tỵ (2001)

Hoàng Vũ Nguyễn Văn Quý

 

* Tham khảo tài liệu của ông La Gia Quảng, cháu ruột của cố nhạc sĩ La Hối.

 

http://xuquang.com/dialinhnk/danhnhan/lahoi.html

Hoài Thương - Alex.T.G.


Xuân Về

Hoàng Quý

 

 

 

 


Disco - Step

 

Đời ta bao tươi vui như hoa hồng thắm,

Bao chim đua hót trong mây Xuân về trong khóm cây

Chim rồn gieo khắp bao lời yêu Xuân xuống khắp đó đây

Chim xanh ca rằng : Đời ta bao tươi vui như hoa hồng thắm,

Sao ta không đón Xuân tươi đang về trong nắng hương

Cùng nhau vui hát cho bao nhiêu người cùng thấy quên sầu đau thương

Nắng đã reo vàng đều trên khóm lá xanh,

Và mây hồng thắm vương trôi trên trời biếc

Đời ta bao tươi vui như hoa hồng thắm,

Sao ta không đón Xuân tươi đang về trong nắng hương

Cùng nhau vui hát cho bao nhiêu người cùng thấy quên sầu đau thương

 

Đời ta bao tươi vui như hoa hồng thắm,

Ta không nên phút giây quên bao người đang khóc than

Trong đời tươi thắm bao lời đau thương âm lên tiếng vang

Ta không quên rằng : Đời ta bao tươi vui như hoa hồng thắm,

Nhưng bên ta có bao nhiêu cuộc đời trong gió sương

Cùng nhau vui giúp cho bao nhiêu người cùng thấy quên sầu đau thương

Cho nắng reo vào đời ai trong tối đen,

Và xuân bừng thắm lên môi bao lời khóc

Đời ta bao tươi vui như hoa hồng thắm,

Nhưng bên ta có bao nhiêu cuộc đời trong gió sương

Cùng nhau vui giúp cho bao nhiêu người cùng thấy quên sầu đau thương

 

Tham khảo : Tuyển tập nhạc Xuân Thu 36 - Cùng một kiếp hoa

 

 

Lephan41


Xuân Về

Thẩm Oánh

 

 

 


Xuân về rồi, muôn đóa hoa đào tươi

Cười trong nắng sáng tươi

Buông mành tơ liễu soi hồ gương

Rộn màu sắc xuân vừa sang

Ngàn muôn tiếng vang lừng ca

Chim ghép đôi tung trời bay

Và âu yếm bên ngàn hoa

Cô gái mơ màng say

Xuân về rồi, muôn đoá hoa đào tươi

Cười trong nắng sáng tươi

Bên phòng the tiếng dương cầm ngân

Nhịp nhàng khúc ca mừng xuân

Hoa lá tươi kiêu căng cười đông

Chim chóc vui ca vang ngoài song

Làm kim xuân lướt trong bóng mây

Thắm tô cho hàng cỏ cây

Mưa phất trên bông hoa đào tươi

Oanh yến đang mê say mừng vui

Chào trong nắng mới hương sắc hoa

Líu lo tưng bừng hợp ca

Xuân về rồi, muôn đoá hoa đào tươi

Cười trong nắng sáng tươi

Buông mành tơ liễu soi hồ gương

Rộn màu sắc xuân vừa sang

Ngàn muôn tiếng vang lừng ca

Chim ghép đôi tung trời bay

Và âu yếm bên ngàn hoa

Cô gái mơ màng say

Xuân về rồi, muôn đoá hoa đào tươi

Cười trong nắng sáng tươi

Bên phòng the tiếng dương cầm ngân

Nhịp nhàng khúc xa mừng xuân

 

Tham khảo:

1. Giọng hát Hoàng Oanh trong băng nhạc Tiếng Tơ Đồng Xuân, do Hoàng Trọng phát hành năm 1974.

 

 

Hư Vô


Xuân Về

Thẩm Oánh

 

 


Xuân về rồi, muôn đóa hoa đào tươi

Cười trong nắng sáng tươi

Buông mành tơ liễu soi hồ gương

Rộn màu sắc xuân vừa sang

Ngàn muôn tiếng vang lừng ca

Chim ghép đôi tung trời bay

Và âu yếm bên ngàn hoa

Cô gái mơ màng say

Xuân về rồi, muôn đóa hoa đào tươi

Cười trong nắng sáng tươi

Bên phòng the tiếng dương cầm ngân

Nhịp nhàng khúc ca mừng xuân

Hoa lá tươi kiêu căng cười đông

Chim chóc vui ca vang ngoài song

Làm kim xuân lướt trong bóng mây

Thắm tô cho hàng cỏ cây

Mưa phất trên bông hoa đào tươi

Oanh yến đang mê say mừng vui

Chào trong nắng mới hương sắc hoa

Líu lo tưng bừng hợp ca

Xuân về rồi, muôn đóa hoa đào tươi

Cười trong nắng sáng tươi

Buông mành tơ liễu soi hồ gương

Rộn màu sắc xuân vừa sang

Ngàn muôn tiếng vang lừng ca

Chim ghép đôi tung trời bay

Và âu yếm bên ngàn hoa

Cô gái mơ màng say

Xuân về rồi, muôn đóa hoa đào tươi

Cười trong nắng sáng tươi

Bên phòng the tiếng dương cầm ngân

Nhịp nhàng khúc xa mừng xuân

 

 

Tham khảo:

1. Giọng hát Hoàng Oanh trong băng nhạc Tiếng Tơ Đồng Xuân, do Hoàng Trọng phát hành năm 1974.

Anthony Trần


Xuân Vui Ca

Văn Phụng

 

 

 


Mừng đón Chúa Xuân về khắp nơi.

Ngàn tiếng ca vang bốn phương trời.

Ngàn hoa hé môi tươi cười,

đàn chim líu lo yêu đời.

Cùng mừng Xuân mới.

 

Làn gió mơn man vờn cánh hoa.

Đàn bướm bay trong nắng chan hoà.

Bầy em bé đang vui đùa,

bên thôn nữ đang mơ màng.

Đời như nở hoa.

 

Chúng ta mừng Xuân mới.

Đến cho lòng phơi phới.

Trong nắng Xuân

ta đắm say câu ước nguyền.

Xin Chúa Xuân

mang thắm tươi cho ngàn nơi.

 

Trời thắm reo muôn ngàn ý thơ.

Rừng núi say trong khúc giao mùa.

Tình Xuân thắm trên môi cười,

đàn Xuân nắn câu yêu đời.

Xuân ngát niềm vui.

 

 

Tham khảo:

Chép theo băng Song Ngọc, xuân 1974

Peter Lam


Xuân Xa Vắng (Xuân Thương Nhớ)

Quốc Dũng

 

 

 


Mùa xuân đến trên muôn nơi

Gió mơn man cánh mai vàng tươi

Vườn hồng đắm say yêu thương

Nắng xuân tô thắm bao nẻo đường

Trời nhẹ áng mây tơ vương

Ðưa bao lời tình đi muôn hướng

Lòng nhớ thương về chốn xưa mùa xuân ấy

 

Ngày nào ấm tay trong tay

Trái tim em thoáng cơn sầu lây

Ngày nào mắt môi thương yêu

Tâm hồn nghe ốm đau sớm chiều

Hẹn hò ái ân mai sau

Xin luôn gặp người tình yêu dấu

Ðể những xuân về sẽ không buồn nhớ nhau

 

La la la la la la

La la la la la la la la

 

Xuân gieo bao nhung nhớ

Tháng năm êm đềm đã qua

Xuân gieo bao nỗi buồn

Âm thầm dâng trong tim

Một lần nói yêu thương anh

Ước mơ em xót xa nhiều thêm

Dịu dàng thiết tha như thơ

Sao tình xưa bỗng dưng hững hờ

Bàng hoàng những đêm bơ vơ

Nghe cuộc tình trầm ngâm lên tiếng

Gọi mãi anh gọi mãi em về cõi riêng

 

 

Tham khảo: Tiếng hát của tam ca Hương Lan, Trang Thanh Lan, Phương Hồng Quế trình bày "Xuân Xa Vắng"

Hư Vô


Xuân Yêu Thương

Ngoại Quốc

Quỳnh Giang

 

Xuân đã đến bên em

Dáng xuân tuyệt vời

Xuân đã đến bên người,

Xin người hãy cùng em vui xuân.

 

Mang hạnh phúc cho đời

Gió xuân tuyệt vời

Mang say đắm cho người

Xin người hãy cùng em vui xuân.

 

Còn nhớ phút giây gặp gỡ

Mùa xuân muôn hoa sắc hồng

Chiều xuống gió xuân nồng cháy

Người cho môi em ngỡ ngàng

Người đến cho tình em chợt mở

Muôn hoa thổn thức.

 

Mang hạnh phúc tuyệt vời

Nhớ nghe anh yêu

Mang say đắm cho đời

Ôi từng nụ hôn yêu thương....


Xuân Yêu Thương

Lê Quốc Thắng

 

 


Mùa xuân hôm nay trở về.

Bên thềm mai nở đầy sân.

Hàng cây xanh xanh hiền hòa.

Cho từng là từng yêu thương.

 

Mùa xuân con chim trong vườn,

Bay lượn khắp cả trời xanh.

Cùng em ngân vang khúc nhạc.

£m đềm thật đẹp mùa xuân.

 

ÐK:

Gió đưa mùa xuân về.

Và nắng đưa mùa xuân về.

Cho môi em hồng.

Bên mùa nắng đẹp ngày xuân...

 

Gió đưa mùa xuân về.

Và nắng đưa mùa xuân về.

Cho môi em hồng.

Bên mùa nắng đẹp ngày xuân.

 

 

tvmt


Xuất Quân

Phạm Duy

 

 


(Chiến khu Mây Tào -1945)

 

Ngày bao hùng binh tiến lên

Bờ cõi vang lừng câu quyết chiến

Bước oai nghiêm theo tiếng súng đi tung hoành.

Quân Việt Nam đi hồn non nước xây thành.

Đi là đi chiến đấu

Đi là đi chiến thắng

Đi là mang mối thù thiên thu.

Đi là đi chiến đấu

Đi là đi chiến thắng

Bước lên đây người Việt Nam. (HẾT ở đây)

 

Kèn vang theo tiếng chân đang rồn rập xa xa

Tiếng gào thiết tha.

Ngàn lời chính khí đưa

Ầm ầm tiếng thét hoà

Rầm rầm tiếng súng sa trường xa.

Hồn say khi máu xương rơi tràn đầy, ngập biên khu

Õán thù khắp nơi.

Từng bụi lốc cuốn rơi

Từng giọt máu sáng ngời

Một đường kiếm thép oai hùng đưa.

 

(trở lại từ đầu, để HẾT)

pdsuperfan


Xứng Lứa Vừa Đôi

Hoài Nam

 

 


Mình nhìn nhau sao không dám nói

Lòng biết lòng nhưng còn ngại núi e sông

Nhớ cho rằng ngày đợi đêm mong

Đường tơ ta dệt mộng,

ước muốn nên đôi vợ chồng

 

Nhìn xem kìa hoa bướm đẹp đôi

Trắng, đỏ, vàng, xanh gấm hoa tuyệt vời

Họ đàn trai dẫn đường đi trước

Họ đàn gái nối bước theo sau

Xinh nhất là chú rể cô dâu

 

Ôi đẹp làm sao, xinh làm sao

Nhìn cô dâu khuôn mặt trái soan,

má lúm đồng tiền với nụ cười duyên

Thật giống nàng tiên

 

Họ nhà trai thật là có phước

Dây tơ hồng số trời se trước

Nên bây giờ xứng lứa vừa đôi

Đẹp quá đi thôi!!!

 

tvmt


Xuống Phố Mùa Thu

Nguyễn Ngọc Thiện

 

 


Chiều nay ra phố nghe mùa Thu về

ngập ngừng tiếng mưa rơi rơi nhẹ vai áo

Chiều nay ra phố lá vàng rơi đầy

tựa tà áo bay bâng khuâng kín khung trời

 

ÐK:

Em nghe mùa Thu nói

em nghe mùa Thu cười

có chiếc lá vấn vương cuối đường

Nghe mơ hồ thương nhớ

nghe mơ hồ mong chờ

từng kỷ niệm ngày nào ghé thăm

Trăm năm mùa Thu hát

tan ra cả đất trời

gió bước xuống em đón mời

Cho tim mình xao xuyến

cho tim mình mơ mộng

Thu ơi Thu về đây với em 

 

michette


Ý Nhạc Thời Gian

Thẩm Oánh

 

 

 


Nhịp 3/4 Chậm, thong thả Hợp âm Rê trưởng

 

Dịu hiền phơi phới

Hồng lên ánh môi . . .

Màu hoa niên rạng ngời

Đời không biết sầu

Lòng chưa nát nhầu

Đẹp là thời thơ ấu

 

Rồi trăng thấy xanh

Mây nước mông mênh

Chan hòa xây thác ghềnh

Vàng dâng lá cành

Hồn vương bóng hình

Nên mộng đời kém xinh

 

Điệp khúc:

 

Màu thời gian . . . ơ . . . úa thời gian

Cho ý tình mang mang ước nguyền mang mang

Nhịp nhàng mà hát lời rằng:

"Ngày nay nắng chang thì đêm mát trăng"

Ngả màu quan tái

Lòng sao vẫn tươi

Còn say cung nhạc đời?

 

Đàn ngân phím hoài

Đường tơ vắn dài

Trần ai có ai?

 

(Ca lại điệp khúc)

 

Cao cung hân hoan

Dâng nhạc thời gian . . .

 

Tài liệu tham khảo: Thẩm Oánh, Nhạc Thời Gian, Minh Văn xuất bản, VA, Hoa Kỳ, 1995 .

 

 Lời người gởi:

 

Bài hát này như tóm gọn những gì cụ muốn nói trong truyện dài "Nhạc Thời Gian", một tiểu thuyết tâm lý xã hội do cụ viết cách đây hơn 50 năm . Truyện đã được đăng thành nhiều kỳ trên nguyệt san Việt Nhạc trong thời gian từ 1943 đến 1950 . Các bạn ở Mỹ có thể tìm mua tại những hiệu sách .

 

Hôm nay ngồi viết những giòng này mà trong đầu con vẫn còn in rất rõ hình ảnh một cụ già suốt đời tận tụy cho âm nhạc VN . Xin thắp nén hương lòng này kính dâng lên cụ với tất cả tấm lòng biết ơn của con .

 

Biển Nhớ 

 

Biển Nhớ


Yêu

Đặng Quang Vỹ

 

 


Tình đầu tiên em trao anh đã thấy đắm đuối.

Lòng anh muốn nói bao điều.

Chuyện tình yêu đôi ta có những lúc giận hờn.

Nhớ nhung ôi bao hẹn hò đã qua.

Mùa đông kia qua đi xuân về với nắng ấm.

Bầy chim kia hót vui đùa.

Cầm tay em run run với ánh mắt môi cười.

Ước mong sao bao giận hờn sẽ qua.

 

Với những câu tình ca đầy say đắm anh luôn dành trao.

Tình tha thiết với bao ấm nồng.

Dấu yêu theo bao mộng mơ.

Đây mơ ước theo duyên tình ta trọn con tim.

Theo cuộc tình của chúng ta.

 

Mùa thu đến lá vàng rơi khắp sân vườn.

Từng cơn mưa xóa tan hết bao ưu phiền.

Và đông qua xuân sẽ về nói bao điều.

Và tình yêu đắm say.

 

Thanh Thảo hát trong CD "Em Vẫn Chờ"

Hoài Thương


Yêu

Văn Phụng

 

 


Yêu là lòng bâng khuâng

nhớ hay thương một chiều thu vương

gió êm đưa xào xạc tre thưa

lá rơi rơi, rơi tả tơi

 

Yêu là tình dâng cao

gió lao xao ngả hàng phi lau

phút ái ân đắm say tâm hồn

nhớ mãi đêm nào bên nhau

 

Thôi yêu dấu mà chi

ngày vui sẽ bỗng đôi lòng chia xa

hồn tàn hơi buốt giá

khi mùa xuân qua úa phai ngàn hoa

 

Nhớ thương bao nhiêu một người thân yêu

đã đi xa về miền hoang liêu

những trang thư là hành trang theo

cố nhân ơi giận hờn chi nhau

 

Yêu là thêm thương đau

với xót xa lệ tình khôn lau

biết nói sao những khi âu sầu

những khi uá nhầu tâm tư

 


Yêu

Trần Huân

 

 


[Techno]

 

Yêu là mộng mơ viết lên trang bao ý thơ

Yêu là vần thơ viết cho cuộc đời nhung nhớ

Yêu là thương nhớ suốt canh thâu ta vẫn mơ

để rồi bơ vơ tình tan vỡ

 

Yêu là vương vấn vấn vương ta mãi yêu

Yêu là tha thiết thiết tha tình xa cách

Ðể rồi than trách trách than ta lỡ yêu

Ôm mộng cô liêu, tình ơi tình ơi

làm chi làm chi để ta đau xót

 

ÐK:

Yêu là thương nhớ nhớ thương em ơi

Yêu là cay đắng dắng cay khôn nguôi

Biết là tiếc nuối cớ sao ta mãi yêu người thôi

Yêu là đau đớn đớn đau con tim

Ðêm về thao thức với bao đêm suy tư

Yêu là phong thư viết cho tình, tình mãi bay xa

 

Nói:

Tình yêu như giấc chiêm bao hình như nó đến lúc nào không hay

Tình yêu đi giữa ban ngày, phơi mưa phơi nắng đọa đày thân nhau

Yêu để rồi khổ đau, một ngày xa cách nhớ nhau một đời

Yêu cho thân xác rã rời, không yêu như kẻ ra bờ mộng du

Biết yêu là nhớ nhau nhiều như sao ta vẫn chuốc liều vào yêu

Yêu thì chẳng được bao nhiêu mà vương với vấn trăm điều ngu si

Yêu mãi bao kẻ tình si, để người xa cách trách gì nữa đây

tvmt


Yêu

Nhật Trung

 

 


Yêu em nói yêu anh

Yêu anh nói yêu em

Yêu ta nói yêu nhau

Phải chăng tình yêu

 

Yêu câu hứa trên môi

Yêu ánh mắt trao duyên

Yêu ta đón đưa nhau

Phải chăng tình yêu... Phải chăng tình yêu

 

Tình yêu tình yêu không nói

Tình yêu tình yêu không hứa

Hứa chi em hứa chi em

Hứa cũng vậy thôi

Tình yêu tình không gian dối

Tình yêu tình không tiếc nuối

Ðã yêu nhau có thương đau

Mình mãi bên nhau không rời xa

 

Yêu là tim cuồng quanh nhịp đập ta khát khao

Yêu là bao sầu đau muộn phiền ta xớt chia

Yêu là yêu ngàn đời xin dâng hiến

Yêu cần chi lời hứa ngọt ngào nhưng chóng phai

Yêu cần chi ánh mắt nụ cười trong phút giây

Yêu mà sao người nỡ để lòng tôi đớn đau

Yêu mà sao tình em vội lãng quên

 

Yêu đau đớn chi thêm

Cho tan nát tim đau

Yêu hãy đến bên nhau

Ðắng cay ngọt bùi cùng xớt chia

Yêu khi đã trao nhau

Xin yêu mãi mai sau

Trao nhau hết con tim

Một đời cuồng si

Mãi xin cùng nhau yêu trọn một đời... YÊU

Nguyễn Hưng & Lưu Bích

Hoài Thương


Yêu

Trần Thiện Thanh

 

 


Biết làm sao định nghĩa được tình yêu

Lòng yêu thì cho mà đâu biết nhiều

Yêu như khung trời bao la

Yêu trong như dòng suối vắng

Hay yêu là nên cay đắng.

 

Ngắt nụ hoa vàng biết rằng mình yêu

Đường đi vào yêu mềm hơn nắng chiều

Em ơi đêm nào vắng gió

Đôi tim non vừa mở ngỏ

Nhớ hỏi lòng mình thức hay mơ.

 

Yêu phải chăng rất mộng thơ

Tìm không thấy nhưng không xóa mờ

Yêu phải chăng là hương sớm

Ngàn đời còn mơn trớn đôi hồn hoa.

 

Ai đâu hay được biết được tình yêu

Sợ không dám yêu mà nhớ thương nhiều

Em ơi khi mùa đông qua

Cô đơn tâm hồn buốt giá

Nhớ hỏi lòng phải chăng vừa yêu.

 

Biết làm sao mà hiểu được tình yêu

Người đi vào yêu mà thương nhớ nhiều

Yêu đôi hoa vàng bến vắng

Yêu quê hương miền cháy nắng

Ra đi mà quên cay đắng

 

Ép vào tim nồng chỉ một tình yêu

Đường đi dù xa dù sương cách chiều

Nhưng không bao giờ đăm chiêu

Nhưng không bao giờ cô liêu

Bởi mình còn hình bóng thương yêu.

 

Yêu phải chăng lúc lìa đôi

Tìm theo gót chân mây cuối trời

Yêu phải chăng từ mong nhớ

Từ chờ mong thêm thiết tha lòng mơ

 

Ai đâu hay được, biết được tình yêu

Tình tuy rất xa mà ngỡ như gần

Em ơi nghe chiều bâng khuâng

Buông chân vai mềm sót nắng

Hãy nhủ thầm thế nhân còn yêu

 

Yêu là mộng mơ

Yêu là sầu nhớ

 

tvmt


Yêu

(chưa biết)

 

 


Cuộc tình đẹp cho anh, trọn đời thuộc về anh

Tình nồng nàng mộng đẹp bên anh, hồn này là của anh

Nếu hai đứa như cánh chim thướt tha bên trời

Líu lo hát ca bên đời

Chấm đôi cánh chim bên đồi

Tiếng ca vút cao yêu đời

yêu nhau yêu nhau nhé anh, thiên thu mặn nồng

 

Dù cho mưa rơi mưa rơi hắt hiu

trên những khúc nhạc của trăm năm

Tình còn đây, dù cho hạt phai bay

Cho nắng phai trên những khung trời của dương gian, ta yêu nhau

 

Cuộc tình dành cho anh, một đời là của anh

Từng nụ cười đã từng cho anh, nào còn gì về em

Nếu hai đứa chung trái tim đắm say lâu dài

Sống vui có nhau không rời

Dắt nhau tới muôn phương trời

Hát vang khúc ca yêu đời

Yêu nhau nhé anh, thiên thu mặn nồng

©¿®


Yêu Ai Dám Nói

Quốc Dũng

 

 


Em đã biết cong môi từ chối những điều anh muốn nói

Anh đã biết xa nhau thì nhớ, lần lợ chi mắc cỡ

Ôi nụ cười mắc liếc chua ngoa,

ta về nơi ấy buồn ba bốn ngày

Buồn ba bốn ngày

 

Anh đã biết phố đông nhiều ngõ,

đường yêu đương trắc trở.

Ai lắc léo chi từng câu nói,

thương mình xao nông nỗi

Để bây giờ chim cá bặt tăm,

ta về hôm ấy buồn năm sáu ngày

 

Xưa đội nắng chung đường lá đổ, tim trai tơ nín thở.

Biết bao giờ gặp lại em yêu, lòng bất chợt buồn hiu

Chuyện tưởng đã nhiều năm xa lắc bỗng tràn đầy trong mắt

Dào dạt như chiếc lá bay xa, ngồi mà nhớ người ta

 

Anh đã biết yêu đương từ đó,

mà ngại không dám nói

Để bây giờ chim cá bặt tăm,

ta về bên ấy buồn sao vẫn buồn

Buồn xong vẫn buồn!!!!!

©¿®


Yêu Anh Dịu Dàng

Ngoại Quốc (English)

Lyric: Michelle Tran, Lời Việt: Khúc Lan

 

My dear that you be mine

I just keep missing you

Come to my dream once this sky getting dark

I can't get you out of my mind

I'm so in love with you

I want to know is true

Love is as sweet as I loving you

It wrong or right I don't know

I can imagine that you and me

All my dream are coming through

I can only love you more and more

My heart is crying

Need to know that you want me

Cos I know that I want you

All my life you've been the one

It now and forever more

Need to know that you love me

Cos I know that I love you

All my life you've been the one

It's now and forever more.

 

Xin người yêu chớ xa rời

Muôn đời em sẽ yêu anh hoài

Cơn mộng cay đắng héo khô trên vành môi

Ðêm ngày đợi chờ làm tim buốt giá

Yêu người yêu rất âm thầm

Yê người trong trái tim dịu dàng

Xin tình yêu ấy tháng năm không nhạt phai

Tình hỡi nhớ phút ta còn nhau

Ðêm nay sao em nhớ anh vô cùng

Yêu anh yêu trong giấc mơ yên lành

Cuôc tình nào ngày đêm vấn vương 

Trong tim từng ngày thầm thương nhớ

Dấu yêu ơi xin còn có nhau

Tiếng yêu kia muôn đời thắm sâu

Những cơn mê đong đầy mắt nâu

Tình là gì để em nhớ mãi

Hỡi yêu thương xin đừng cách xa

Vi`tình đầu ngàn năm khó vơi

Hỡi đam mê xin đừng dở dang

Hãy cứ đắm đuối hồn em

 

Need to know that you want me

Cos I know that I want you

All my life you've been the one

It now and forever more

Need to know that you love me

Cos I know that I love you

All my life you've been the one

It's now and forever more.

Lưu Bích hát trong

CD Thúy Nga 226 "Trả Nợ Tình Xa"

Hoài Thương


Yêu Chàng Ca Sĩ

Hoàng Tâm

 

 


Giọng ca dịu êm khói cay vũ trường

Ðèn sáng muôn mầu không gian đứng yên

Nhìn nhau ánh mắt nhẹ đưa

Anh hát bài ca ru hồn đắm say

 

Ðêm khuya tiếng hát muôn ngàn

Câu hát chân thành rằng mình luôn có nhau

Lời ca anh hát ngọt ngào

Em ngỡ cuộc đời là hạnh phúc tình yêu

 

Anh ca cho tôi bao câu ngọt mùi

Hay ca cho mọi người những lời ân ái

Thật ra chỉ là lời ca

Nhưng em vẫn tin rằng là lời yêu thiết tha

 

Bao năm trôi qua bao năm đợi chờ

Tim em dại khờ linh hồn của em

Anh đã cướp mất một chút xanh xao

Một chút hao mòn anh để lại cho em.

 

Mình còn ngồi đây tháng năm vẫn đi hoài

Bài hát hôm nào sao vẫn còn vương

Ðời anh sau bức màng nhung

Cuộc sống phù hoa anh nào có hay

 

Bao năm em vẫn yêu thầm

Dẫu biết không thành mà sao vẫn tin

Ðược anh cho chút tình hờ

Ðể suốt cuộc đời làm nghệ sĩ nổi trôi

Hoài Thương


Yêu Cuồng Sống Vội

Lê Xuân Trường

 

 

 


Cho nhau tình yêu nồng thắm những nụ hôn

Cho nhau từng giây còn nhau

Cho nhau tình yêu đừng nghĩ đến ngày mai

Mai sau tình sẽ muộn màng

Hôm nay mình yêu ngày mai xa vời vợi

Yêu nhau chỉ biết hôm nay...

 

chorus1:

Đừng để tình đến phút chốc tan biến

Vì tình chỉ ghé thăm thôi sẽ đi

Đừng để cuộc sống trống vắng khô héo

Từng ngày vội sống hãy yêu thiết tha

 

verse 2:

Anh ơi! ngày lên mầu nắng ấm hồn nhiên

Bên anh lòng thấy bình yên

Xin cho ngày lên dừng bước mãi lặng yên

Cho đôi mình luôn nồng nàn

Không tin ngày mai vì mai xa vời vợi

Yêu anh chỉ biết yêu anh ...

 

chorus 2:

Đời là ngày tháng ai đoán hay trước

Vậy thì mình hãy yêu cuồng sống vội

Một lần được sống quên hết cay đắng

Đừng để đời sống mất đi tiếng yêu.

 

Không tin ngày mai vì mai xa vời vợi

Yêu anh chỉ biết yêu anh ...

 

Đừng để tình đến phút chốc tan biến

Vì tình chỉ ghé thăm thôi sẽ đi

Đừng để cuộc sống trống vắng khô héo

Từng ngày vội sống hãy yêu thiết tha

 

Đời là ngày tháng ai đoán hay trước

Vậy thì mình hãy yêu cuồng sống vội

Một lần được sống quên hết cay đắng

Đừng để đời sống mất đi tiếng yêu.

 

 

Lê Xuân Trường


Yêu Dại Khờ

Quang Huy

 

 


Dù đã biết yêu người luôn trái ngang nhưng em vẫn yêu.

Vẫn yêu người thật lòng dù cho nhiều đớn đau.

Tình vẫn đó sâu tận trong trái tim sâu trong đáy lòng.

Sẽ cho anh rất nhiều dù cho ai kia luôn hững hờ.

Xin cho anh trái tim em yêu dại khờ.

Xin cho anh nỗi cô đơn luôn khuất sâu trong lòng.

 

Vẫn biết yêu người không lối thoát.

Nhưng tình em hôm nay sẽ trao về anh mãi mãi.

Dù cho mai sau người không yêu em.

Thì lòng em vẫn thế.

Vẫn biết yêu người không lối thoát.

Nhưng tình em nơi đây sẽ trao về anh suốt đời.

Một lòng yêu anh yêu bằng con tim em mãi muôn đời.

 

Mỹ Tâm trình bày

Hoài Thương


Yêu Dân Tộc Việt Nam

(chưa biết)

 

 


Yêu dân tộc Việt Nam máu đỏ da vàng

Yêu anh yêu chị yêu bạn yêu bè

Yêu con đường làng ngày ngày hai buổi đến trường

Thuở còn bắt bướm hái hoa.

 

Yêu dân tộc Việt Nam loài giống lạc hồng

Yêu cha yêu mẹ ân nặng nghĩa đầy

Yêu cô nhà bên thuở còn hai đứa tắm mưa

Giờ này nên nghĩa cau trầu.

 

Thương ai, thương ai xa xứ lạc loài

Bơ vơ tha phương đất lạ quê người

Ngậm ngùi lòng xót xa, mắt lệ đong đầy vơi nỗi nhớ.

 

Yêu dân tộc Việt Nam máu đỏ da vàng

Yêu anh dân cày yêu người nơi chiến trường

Ta không thể quên mình là anh em một nhà

đậm đà tình nghĩa trước sau.

AK


Yêu Dáng Em Xưa

Đăng Khánh

 

 


Rồi một chiều em như bóng mây

Mắt môi cười đã cho đời ngất ngây

Rồi một ngày ai đưa em tới đây

Đã cho lòng em rã rời đắm say

 

Môi em thơ ngây

Yêu thương dâng đầy

Tóc em như mây

Ru hồn anh giấc mơ dài

 

Từ ngày ta có nhau

Cuộc tình gieo nỗi đau

Một chiều môi khẽ trao

Nghe cây lá xôn xao

 

Những chiều buồn phố xưa

Nhớ nụ cười dưới mưa

Mắt buồn không tiễn đưa

Nhiều yêu thương và nhớ

 

Rồi ngày mai có nhau

Tình hồng lên vết sâu

Ta đã yêu, ta vẫn mơ

Cho kiếp sau còn thấy nhau

 

Rồi từng ngày ta mong có nhau

Biết yêu là đã cho nhiều giấc mơ

Cuộc tình mình gieo vui muôn ý thơ

Giữ môi cười cho suốt đời ước mơ

HocTro


Yêu Dấu (chưa Chép)

Nguyễn Quyết Thắng

 

 


Bạn ui nghe giùm, chép giùm nếu thích ...

 

 

Tác giả trình bày


Yêu Dấu Chưa Nguôi

Trầm Tử Thiêng

 

 


sáng tác khoảng 1961, 1962

 

Nhịp 4/4 Tha thiết, vỗ về Hợp âm Rê thứ

 

1.

Còn chờ nhau . . . cho nên . . . em quá . . . xa xôi

Còn vì nhau . . . cho nên . . . yêu dấu . . . chưa nguôi

Có nhau . . . đón đưa nhau không rời

Dìu nhau . . . qua bao cơn mệt mỏi

Sau giờ . . . phiền hà của cuộc đời

 

2.

Chẳng cần nhau . . . sao em . . . bối rối . . . đêm nay

Một lần đi . . . mang theo . . . yêu dấu . . . trong tay

Mắt em . . . thiết tha như hôm nào

Vì nhau . . . nên yêu thương thật khổ

Hẹn hò . . . nên một giờ thật lâu

 

Điệp khúc

 

Xin hãy yêu nhau cho trăng sao đầy trời

Cho thú thương đau đi thêm sâu vào đời

Vào trọn đời em

Vào trọn đời anh

 

Mưa gió chưa yên sao em đi ngoài trời

Yêu dấu chưa nguôi sao buông tay nửa vời

Sầu lạnh bờ môi

Sầu lạnh bờ môi

 

3.

Cần gì nhau . . . xin em . . . cứ nói . . . đêm nay

Giận hờn chi . . . cho em . . . tóc rối . . . hương phai

Để đâu . . . những yêu thương ban đầu

Vì nhau . . . cho gian nan một kiếp

Mặn mà . . . cho một đời thật xa . . .

 

Tài liệu tham khảo: Tuyển tập Nhạc Hay Của Bạn: "Trên Ngọn Tình Sầu", tái bản tại Hoa Kỳ

 

 

 

 

Biển Nhớ


Yêu Dấu Đã Về

Minh Châu

 

 


Này anh về đây có nhau giây phút này

cho ta quên đi tháng ngày từ lâu lòng ta thầm ước mong

sẽ trở về cho cuộc đời bớt cằn khô.

 

Cho ta quên hết những nỗi phiền lo

cho ta quên đi bao tháng ngày giông tố.

Xin cho vơi hết đắng cay trần gian

góp lấy yêu thương khắp nơi tràn lan.

 

Em như áng mây ngàn trôi đi chẳng hoang mang

bao năm tháng hoang tàn trôi trên cánh tay ngoan.

Khi yêu dấu đã về cho ta sống đam mê

quên hết não nề bao nỗi ê chề

nay tái sinh về qua giấc ngủ mê.

 

Xin như áng mây ngàn trôi đi chẳng hoang mang

bao năm tháng hoang tàn trôi trên cánh tay ngoan

Khi yêu dấu đã về cho ta sống đam mê

quên hết não nề bao nỗi ê chề

nay tái sinh về qua giấc ngủ mê.

Phương Dung


Yêu Dấu Tan Theo

Trịnh Công Sơn

 

 


Thôi em đừng bối rối

Trong ta chiều đã tàn

Thôi em đừng khóc nuối

Cho môi còn chút thanh tân.

 

Tóc em gầy trong gió

Trong ta giọt máu mù

Khô theo ngày thương nhớ,

Vết buồn khắc trên da.

 

Em theo đời cơm áo.

Mai ra cùng phố xôn xao.

Bao nhiêu ngày yêu dấu tan theo

Ta ôm tình nặng trĩu

Nghe quanh đời mưa bão,

Ôi những ngày yêu dấu bọt bèo.

 

Bên sông chiều mưa tới

Bên ta cụm khói rời

Nghe bên ngày nắng mới

Em đi bằng bước chân vui

Sau lưng ngày con gái

Môi son đừng biếng lười

Cho ta còn mãi mãi

Chút buồn phấn hương bay.

 

hoctro


Yêu Em

Hoàng Việt Khanh

 

 

 


Yêu em, yêu từ giấc mơ xưa ngọt ngào

Yêu em, yêu từ những cơn mê ngày qua

Và yêu em, cho áo xưa thôi có hoen màu

Yêu em từ đây, yêu em ngàn sau

 

Yêu em, yêu từ những môi hôn thật thà

Yêu em, yêu từ tiếng ca dao mẹ ru

Và yêu em, yêu phố ta qua đã bao lần

Yêu em từ đây, yêu em ngàn sau

 

Yêu em, đời sẽ thôi lẻ loi

Yêu em, đời sẽ vui câu ca

Yêu em, cho ngọt niềm đau

Yêu em, cho mặn tình sâu

Yêu hoài, người ơi, ta yêu mãi

 

Yêu em, yêu từng bước em đi vào đời

Yêu em, yêu từng ước mơ cho đời nhau

Và yêu em, cho mắt em thơ sẽ reo cười

Yêu em từ đây, yêu em ngàn sau

 

Yêu em từ đây

Yêu em, ngàn sau

 

Hoài Thương


Yêu Em

Lê Trọng Cảnh

Khoa Phan

 

Yêu em tình khắc trong lòng

Yêu em tựa đóa hoa hồng

Yêu em mơ hoài hình bóng

Yêu em tình những mặn nồng

 

Yêu em trọn hết tim nầy

Yêu em mộng ước đêm ngày

Yêu em yêu hoài muôn kiếp

Yêu em kết tình không phai

 

Yêu em, nhớ em xuyến xao tình tơ

Yêu em, nhớ em trải bao vần thơ

Thiên trường địa cữu không ngày xa cách

Nhớ nhớ thương thương một đời say mơ

 

Yêu em tình thắm xanh mầm

Yêu em cùng bước thăng trầm

Yêu em hương tình say đắm

Yêu em ngát tình trăm năm...

 

Thơ Công Tử tặng Tiểu Thơ

 

AK


Yêu Em

Lê Hựu Hà

 

 


(Capo 0.TIME 2/4)                          

INTRO: D  Bm  G  A  D  Bm  G  A

       D  Bm  D  Bm

 

D            Bm         D            Bm

Yêu em vì ta ghét buồn, yêu em vì ta ghét hờn

G            D            D    A7

Yêu em vì ta khinh khi dối gian.

D            Bm          D            Bm

Yêu em vì ta chán người, yêu em vì ta chán đời.

G            A7          D    A7

Yêu em vì ta không tin ở trời.

 

Ta không thèm mái tóc huyền, ta không thèm đôi mắt đẹp

Ta không màng lời khen chê thế gian.

Ta không cần ai hiểu mình, khi ta ngợi ca ái tình

Khi ta dìu em đi trong ý thơ.

 

SOLO: D  Bm  G  A (8x)

 

Ta không thèm mái tóc huyền, ta không thèm đôi mắt đẹp

Ta không màng lời khen chê thế gian.

Ta không cần ai hiểu mình, khi ta ngợi ca ái tình

Khi ta dìu em đi trong ý thơ.

 

Em ơi, anh muốn nói rằng, sao em còn mãi hững hờ.

Khi anh trọn lòng yêu em thiết tha.

Xin em đừng luôn dối lòng, khi tim làm đôi má hồng.

Cho ta được gần nhau trong giấc mộng.

 

SOLO: D  Bm  G  A


Yêu Em

Vũ Tuấn Đức

 

 


Em như cơn gió nhẹ bay qua đây

Rung trong tim anh bao nhịp sống chơi vơi .

Gió cuốn đi ngày tháng lang thang ..

Sóng xô đi giờ phút hoang mang ...

buồn vời vợi !

 

Em đến cho anh niềm nhớ ....

và những phút giây đợi chờ ...

Anh sẽ yêu em ...

Yêu em theo tháng ngày dài ...

 

Yêu EM anh yêu EM như yêu cung đàn

Yêu EM như yêu những lời ca nồng nàn ...

Yêu Em Anh yêu Em như trăng với sao

Anh yêu mãi môi hôn ngọt ngào

 

Yêu Em anh yêu Em như yêu mây trời

Yêu Em như  yêu những đóa hoa tuyệt vời

Yêu Em anh Yêu Em yêu em ngất ngây

Anh sẽ mãi Yêu em từ đây

 

Em như hoa thắm tỏa hương dịu dàng

Hương thơm theo mây trôi nhẹ khắp không gian

Xóa tan đi giờ phút thẫn thờ

Cuốn trôi đi ngày tháng bơ vơ ... buồn rã rời !

 

Em đến cho anh tình say đắm

và những ước mơ ngập tràn

Anh sẽ yêu em ... yêu em ...

đến cuối cuộc đời


Yêu Em

Nguyễn Đình Toàn

 

 


Yêu em bỏ tuổi thơ ngây

yêu em ngậm ngải trên môi

yêu em tim héo đã xa cành vui

cây xanh đã nuối, soi ngày cuối đời

không ai còn nhận ra ai

sao em vào được tim tôi

đêm qua, ai buớc ra ngoài phương trời

bao nhiêu thân xác chôn vùi giữa khơi

 

Đường tình ta mênh mông nước mắt

tóc tang chắn nẻo, làm sao

ta đến bên ta

đời còn như cơn mê chưa dứt

cũng không biết hẹn ngày vui ta trong kíêp nào

 

Yêu em lửa đỏ thiên tai

yêu em lường gạt cơn vui

yêu em khi đất nứơc không còn chi

ai đi đi mãi không lần quay về

bao nhiêu trời rộng mây cao

bao nhiêu biển thẳm sông sâu

trăng xuân ngây ngất môi cười hoa đào

quê hương thơm ngát gió mùa khát khao

 

Vào mùa xuân xôn xao gió bấc

rét cho ấm cuộc hành hương

mơ ước đau thương

Ngày thần tiên đưa nhau đi hết

bắc nam ngắm nhìn cỏ cây

thăm viếng núi rừng

Temely


Yêu Em

Trung Kiên

 

 


Biết bao lần ngược xuôi trên phố dài

 

Lòng xao xuyến khi anh nhìn thấy em

 

Mắt nhìn theo bóng hình em trong nắng mai

 

Ðến một ngày nhìn anh em hé cười

 

Nụ cười xinh cho anh ngàn ước mơ

 

Bao nhiêu ngỡ ngàng, bên nhau quãng đường, bối rối khi chợt yêu

 

Gần bên em, nhận ra em, miền đồng xanh hương hoa thơm ngập tràn nắng vàng

 

Anh hoang mang đi tìm và may mắn đã cho gặp em

 

Tình em gieo ở trong anh một mùa hoa tên em đang tỏa ngát hương

 

Anh mang theo trên đường đời hình em trong trái tim

 

Và anh mong suốt đời yêu em

 

Nhớ năm nào học chung dưới mái trường

 

Tuổi thơ lớn bên nhau nào có hay

 

Ðến một ngày, bỗng nhận ra em lớn xinh

 

Anh ra trường còn vương nỗi nhớ đầy

 

Tìm về đây đi theo tà áo bay

 

Bao nhiêu ngỡ ngàng, bên nhau quãng đường, bối rối khi chợt yêu

 

Yêu em anh trao trọn cho em như nhựa xuân cho cây lá xanh

 

Và tình yêu sẽ tươi đẹp biết bao

 

Yêu em anh luôn cùng bên em mong rằng không chia ly cách xa

 

Tình đôi ta sẽ tươi màu hạnh phúc.

BéBi


Yêu Em Âm Thầm

Trúc Hồ

 

 


Đôi mắt em ngoan để anh xót xa đời

Mái tóc em xanh để anh tiếc thương ai

Em cất tiếng ca lòng anh bỗng u hoài

Em đã cho ai tình yêu

 

Em quá ngây thơ đời em xót xa nhiều

Cho hết yêu thương tình yêu lỡ muôn phương

Em có hay chăng rằng đây có một người

Yêu em âm thầm

 

ÐK:

 

Chưa nói yêu nhau mà nay đã chia tay

Này em có thấu cho lòng tôi

Muốn nói yêu yêu em mà sao chẳng nên câu

Đành yêu trong giấc mơ mà thôi

 

Cho đến mai sau tình anh vẫn đong đầy

Mong ước bên em trọn kiếp mãi không thôi

Câu hát năm xưa còn đâu đó trong lòng

Anh vẫn yêu em âm thầm.

Lâm Nhật Tiến trình bày


Yêu Em Anh Làm Thơ

Phạm Anh Dũng

Vương Ngọc Long

 

Andante

3/4

Có lần em hỏi

Anh biết làm thơ

Biết tự thuở nào ?

Từ thuở mộng mơ

 

Thơ anh là gió

Tóc em là mây

Gió qua khung sổ

Thổi tóc mây bay

 

Thơ anh là mưa

Mắt em giòng sông

Mưa rơi thánh thót

Trong đôi mắt trong

 

Thơ anh lót gối

Cho mềm tóc mai

Trăng bên song cửa

Ru em mộng dài

 

Thơ anh là nắng

Tô má em hồng

Chiều nào xa vắng

Chợt nhớ chợt mong

 

Này cô em nhỏ

Bao giờ em hiểu ?

Anh biết làm thơ

Từ thuở yêu em

 

Từ thuở yêu em

Anh biết làm thơ ...

hòa âm: Quốc Dũngtrình bày: Khắc Dũng

Vương Ngọc Long


Yêu Em Bằng Cả Trái Tim(Cuando Caliente El Sol)

Ngoại Quốc (Tây Ban Nha)

LV: Tuấn Dũng

 

 

Yêu em, yêu em nghe anh bằng nguyên trái tim

Yêu em, yêu em nghe anh đừng xa lánh em

Xin nói câu thề nguyện, dành luôn cho em

Từng nụ hôn riêng, mùa đông ấm áp

Mùa hè mênh mông, mùa thu êm

 

Khi anh xa em, xa em hoặc khi có em bên mình

Yêu em, yêu em như em hằng yêu mến anh

Xin chớ yêu âm thầm,

Đừng nên yêu bằng năm tháng gần

Mà phải yêu em bằng con tim rung lần đầu tiên

Bằng từng muôn tiếng tim đập vang

 

Khánh Hà trình bày

(Nhạc Trẻ 5)

Hoài Thương - BaoTran


Yêu Em Chiều Thu

Trịnh Nam Sơn

 

 


Một chiều thu anh đến, đến với em khi em u sầu

Một chiều thu anh đến, ấm áp đôi môi ta trao cho nhau

Rồi tình ta theo gió, bay về bên kia, đại dương

Nơi tình yêu sẽ không bao giờ nhạt sắc hương

 

Một chiều thu em nhớ, nhớ dáng anh xanh xao hao gầy

Một chiều thu em đã, đứng ngóng trông mong xa hôm nay

Lời ngọt ngào yêu thương, ta nguyện trao nhau dài lâu

Không là gian dối, cho đời mình nhạt sắc hương

 

Em yêu anh như ngày quen nhau

Em yêu anh như từng cơn sóng, ngầm

Say sưa trong men nồng cây đắng, vương cao theo chiều gió

Em yêu anh như giòng suối mát

Em yêu anh như lời Chúa đã dạy

Bên nhau không bao giờ ngăn cách, hãy nhớ cho tình em

 

Một chiều thu anh đến, đến với em cho em nụ cười

Một chiều thu anh đến, đến với em đôi môi nồng nàn

Để lòng em ngây ngất, như tình yêu đã gọi tên

Trao về anh trái tim hồng, chất ngất yêu thương...

CTBL


Yêu Em Dài Lâu

Đức Huy

 

 


Em như cơn gió thu bay bay nhè nhẹ

Đưa anh đi tìm vần thơ

Qua công viên lá rơi trên con đường về

Bỗng nhiên nghe lòng đan ước mơ

Mơ ôm em trong tay đêm mưa thì thào

Cho bão tố về làm chiêm bao

Mơ yêu em thiết tha như yêu lần đầu

Anh muốn yêu em dài lâu

Anh muốn yêu em dài lâu

Anh muốn yêu em đậm sâu

Anh đã thương em từ lâu

Anh muốn yêu em dài lâu

Yêu em cho đến khi con tim ngừng đập

Cho thiên thu là một giây

Yêu em cho đến khi ong thôi làm mật

Đến khi loài chim quên lối bay

Khi ôm em trong tay anh nghe ngọt ngào

Nếu đời là một giấc chiêm bao

Xin yêu em thiết tha như yêu lần đầu

Anh muốn yêu em dài lâu

Anh muốn yêu em dài lâu

Anh muốn yêu em đậm sâu

Anh đã thương em từ lâu

Anh muốn yêu em dài lâu

 

 

 Like an autumn breeze that beckons me

Like a softly spoken rhyme.

 Like a lover's park,

 the leaves must fall

in a sweetly shaped design.

 

 On a night when gentle breezes blow

 and the rain will softly fall

 I will hold you close

 and love you so

and my heart will say it all

 

 I'll always love you so.

 Forever isn't long enough you know.

 I'll never let you go.

 I'll always love you so.

 

 

 Love you til the end of time,

 my love then eternity will be ours.

 Til the sun forgets to shine above

and the day denies the hour.

 

 Like a song that brings you peace inside

 Like a wish that's just come true

 Like a dream that never ends because

 I'm so in love with you.

 

 I'll always love you so.

 Forever isn't long enough you know.

 I'll never let you go.

 I'll always love you sọ


Yêu Em Đắm Say

(chưa biết)

 

 


Xa em yêu còn đâu đây vết chân đa tình

Lang thang tôi đi trên đường vắng tanh

Cho ai đau ngày vui đã qua

Chiếc lá mùa đông buồn mang theo hình bóng em

Nghe đâu đây như lời nói em mới hôm nào

Em yêu anh thiết tha

Ta yêu ai tình như cánh chim

Bay về với mùa đông buồn cho tình giá băng

 

Giờ đây tôi vẫn nhớ về em

Vẫn không quên dù cho tình ta tan vỡ

Rồi m ai đây tôi cũng vẫn yêu

Giấc mơ xưa vòng tay cùng em đắm vùi

 

Em ra đi còn mang theo trái tim đau buồn

Ta yêu nhau, xa nhau rồi đớn đau

Ta xin em tình như lá thu

Quay về đi nàng hỡi người tình còn đâu

 

Ta mong sẽ cố quên những giận hờn

Ta yêu em thế thôi

Bao năm qua đôi ta mất nhau

Thế là hết một mối tình buồn về với ai

 

Giờ đây tôi vẫn nhớ về em

Vẫn không quên dù cho tình ta tan vỡ

Rồi mai đây tôi cũng vẫn yêu

Giấc mơ xưa vòng tay cùng em đắm vùi

 

Người yêu ơi về đây

Còn ai đang chờ em

Cho ta đi lang thang bên đời không có em

Người yêu ơi về đây

Còn anh đang chờ em

Cho anh quên đi đau thương trong tình yêu kia

Người quên tôi rồi sao

Hỡi em yêu về đây

Ta vui trong đêm nay với tình yêu đắm say

Ngày đêm ta chờ mong

Hỡi em yêu về đây

Ta luôn luôn mong em yêu quay về bên ta


Yêu Em Mãi Mãi

Ngoại Quốc

LV: Minh Tâm

 

Cơn mưa buốt giá con tim tôi

Khi em nói câu chia phôi

Tình lànhững ngày tháng buồn

Nước mắt heon bờ mi

Khi người đi quên lời biệt ly

Dù lòng tiếc nuối

Tình rồi vỡ tan như hạt mưa

Em biết chăng tháng ngày qua ...

Cay đắng xót xa ...

 

Đêm đêm ngắm ánh sao rơi rơi

Em mong sẽ mãi bên tôi

Dù lòng ước muốn

Tình rồi cũng sẽ như là mây

Theo ngàn cánh chim trời lìa xa

Một mình cất bước

Lạnh lùng xót xa trong chiều mưa

Em đã quên lời ước xưa

Còn mình tôi cô đơn dưới mưa

 

Này yêu hỡi thấu chăng lòng tôi

Trọn đời tôi chỉ yêu em mà thôi

Dù em có gian dối tôi

Lòng vẫn yêu em không hề oán than chi người ơi

Lòng vẫn muốn em quay về

Gần nhau mình quên đi bao đau thương tháng ngày

Thời gian hãy trôi mau để ta có nhau người ơi.

 

Hoài Thương


Yêu Em Mộng Mơ

Nhật Vũ

 

 


New Age[4/4 - A]

 

 

1. Cho tôi yêu em thật tha thiết một lần, chỉ một lần...

_để tôi về tôi biết yêu em là nhớ/

_để tôi về tôi biết yêu em là mong/....

 

2. Cho tôi yêu em thật tha thiết một lần/ chỉ một lần...

_để tôi về tôi biết yêu em là mơ/

_để tôi về tôi biết yêu em là mộng/....

 

Điệp khúc:

 

Cho tôi yêu em trong tình thơ/ thiết tha mộng mơ...

Cho tôi ôm em trong vòng tay/ ru câu chiều mơ...

Cho tôi yêu em yêu em bền lâu/ mãi như trầu cau...

Cho tôi yêu em...và yêu mãi em ơi...

 

3. Cho tôi yêu em thật tha thiết một lần/ chỉ một lần...

_để tôi về tôi hát cho em tình khúc/

_để tôi về tôi chép cho em bài thơ/....

 

4. Cho tôi yêu em thật tha thiết một lần/ chỉ một lần...

_để tôi về tôi đếm sao Mai tặng em/

_để tôi về tôi hát câu ca đợi chờ/....

Khung nhạc

NV


Yêu Em Một Nửa

Mai Anh Việt

 

 


“Yêu em một nửa tình trần…

Nửa tình còn lại vẫn hằn bóng em...”

 

Nếu yêu em tôi chỉ yêu một nửa

Nửa còn lại tôi để đấy hong khô

Nhỡ mai sau giông gió kéo nhau về

Thì tôi vẫn còn nửa tình ấm áp

Nếu lỡ yêu xin hãy cho từ tốn

Như thú rừng thơ thẩn cỏ đồng hoang

Đừng xô đẩy đừng cuốn cuồng vội vã

Vì em ạ yêu rồi cũng phôi pha

Hãy ngồi nghe chim hót ngoài xa

Hòa nhịp đập của tim ta rộn rã

Làm gì có những thiên tình khôn tả

Cũng không gì là miên viễn đâu em

Hãy cùng chia chút hương nồng giây lát

Trong cuộc tình rồi mất mát như nhau

Ngày mai đến hôm nay thành quá khứ

Nhốt đêm này trong chiếc túi tương lai

 

Nếu yêu em tôi chỉ yêu ngần ấy

Dư thừa này tôi dành mỗi riêng tôi

Nếu như em hay ý muốn chia rời

Thì tôi chẳng còn cả đời khốn khó

Nếu lỡ ra xin giữ thương cùng nhớ

Mai mốt thành thân gối ấm và êm

Đừng nghi ngại đừng dối lòng mưa móc

Để cuối đời ta ngồi khóc thương nhau

 

“Yêu em một nửa tình trần…

Nửa tình còn lại vẫn hằn bóng em...”

 

 

tvmt


Yêu Em Sài Gòn

(chưa biết)

 

 

 


Cho hôm nay mai sau nắng mưa buồn vui bên em đi xa (Sài Gòn)

Từng kỷ niệm yêu dấu mãi trong lòng ta qua bao tháng năm (không quên)

Để lòng đời tiếp nối bước chân đông vui đón chào ngày mới (ah hah)

Cuộc tình này đẹp mãi với người

 

Ta yêu em yêu em con đường góc phố nắng gió ngày qua

Yêu trong câu tình ca phút giây ngóng chờ ai hay giận hờn

Nghe mưa rơi mưa rơi đi tìm dòng sông quê trôi ngày xưa

Em có còn thương nhớ một thoáng ngây thơ

Là chút riêng ta trao nhau khung trời yêu

Đón nắng trong mưa thành phố nhớ dáng ai

Em có nghe thoảng câu hát rất nồng nàn

Nói với trái tim mình ta yêu em Sài Gòn

.

Như Mai


Yêu Em Thêm Một Ngày

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

LV: Khánh Dung

 

[FolkRock - C]

 

Một mình trong đêm khuya cô đơn

Anh sẽ mãi xa em từ đây

Như mây khói thoáng trong phút giây

Còn đâu nữa môi hôn ngất ngây

 

Ngày nào tình đôi ta

Từng hẹn ước có nhau suốt đời

Sẽ không rời trái tim yêu thương đầy vơi

Rồi tình yêu đó cuốn theo ngàn mây

Nhạt nhòa dĩ vãng với tháng ngày ngất ngây

Và nụ hôn đó cho anh đắm say

Sao em quên đi bao ngày tháng mộng mơ

 

Này người yêu hỡi đến đây cùng anh

Mình cùng chung bước đên chân trời ngát xanh

Trong màn đêm tình tươi thắm

Trong vòng tay thật mê đắm

Cho tình ta luôn mãi bên nhau

 

Rồi thời gian vẫn hoài trôi mau

Anh vẫn giữ mối duyên tình xưa

Không nuối tiếc tháng năm đã qua

Lòng vẫn nhớ đến em dấu yêu

 

Còn gì lời cho nhau

Nàng có biết trái tim héo mòn

Vẫn muôn đời sẽ mãi yêu em mà thôi

Rồi tình yêu đó cuốn theo ngàn mây

Nhạt nhòa dĩ vãng với tháng ngày ngất ngây

Và nụ hôn đó cho anh đắm say

Sao em quên đi bao ngày tháng mộng mơ

 

Này người yêu hỡi đến đây cùng anh

Mình cùng chung bước đên chân trời ngát xanh

Trong màn đêm tình tươi thắm

Trong vòng tay thật mê đắm

Cho tình ta luôn mãi bên nhau

Hoài Thương


Yêu Em Trọn Đời

Ngoại Quốc

Khúc Lan

 

Capo 0. Time 4/4)        

 

INTRO:

 

Tình đôi ta hôm nao thật quá đậm đà

Kỷ niệm bên nhau thiết tha không hề phai nhòa

Tình anh trao cho em như nắng tươi màu

Còn đây trong đôi trái tim giấc mộng thần tiên

 

Giọt mưa rơi rơi trên đôi má xuân thì

Nụ hôn trên môi đắm say trong chiều Xuân mơ màng

Vòng tay ta cho nhau thật thiết tha

Từ đây em ơi tiếng ca đã thật bay xa.

 

Và bao lời ân ái, ngàn Thu sẽ không rời

Mình yêu nhau, tình ta đẹp như muôn cánh hoa

Khi ngày tháng trôi mau tình vẫn như bao giọt nắng trên cao

Đừng có quên nhau trong những ánh mắt đắm đuối dịu dàng

Tình say đắm em ơi mình giữ cho nhau từng phút lao đao

Đừng có xa nhau tình yêu cho ta con tim nhiệm mầu.

 

Mong ngày tháng mong manh rồi sẽ trong xanh

Tình dẫu lênh đênh hạnh phúc trong ta là những

cánh bướm lấp lánh tuyệt vời

Mình dệt những câu thơ, đời sẽ vui thêm

Vì những khúc hát thắp sáng một tình yêu.


Yêu Em Và Yêu Em ...

Phạm Anh Dũng

 

 


Andantino

 

4/4

 

Em như làn gió mát

thoáng qua trời mùa Hạ

Anh như hàng cây biếc

đón Thu về thay lá

 

Em như mùa Xuân thắm

thắm lên ngàn cỏ dại

Anh như chiều Đông vắng

nhớ em buồn giăng mây

 

Vòng tay êm ái trao bao ái ân dài

Giấc mơ đầy, tình yêu đã lên ngôi

Tình là sương khói quyện theo lá theo hoa

Lá hoa tàn, tình ta vẫn không tàn

 

Anh yêu làn môi thắm

đưa anh vào mộng vàng

Anh yêu tà áo trắng

ngát hương mầu hoa nắng

 

Anh yêu vầng tóc rối

có hoa vàng ngại ngần

Anh yêu và yêu mãi

yêu em và yêu em ...

Phạm Anh Dũng


Yêu Em Vào Cõi Chết

Phạm Duy

Nguyễn Long

 

Anh đã biết, anh đã biết yêu em là tuyệt vọng

Mà vì sao, mà vì sao anh vẫn cứ yêu thương

Con giun con nằm uốn khúc giữa đêm trường

Rồi giun chết, chết tương tư vì sao sáng

 

Anh vẫn biết, anh đã biết yêu em là tủi nhục

Mà dù sau, mà dù sau anh yêu mãi không thôi

Anh yêu em bằng nước mắt đứng lưng trời

Bằng tia máu ứa trong tim dầu khô héo

 

ĐK:

Anh yêu em anh yêu em như rừng yêu thú dữ

Anh yêu em, anh yêu em như tình cây với gió

Anh yêu em, anh yêu em không còn chi nói nữa

Biết nói gì đã yêu rồi, biết nói gì em ơi

 

Em đã sống, em đã sống như côn trùng khờ dại

tìm lửa thiêu, tìm lửa thiêu em đốt cháy cơn vui

Em đưa em vào sâu kín cánh tay người

Vòng tay trói tấm thân em vào oan trái

 

Em đã sống, em đã sống trong ân tình kẻ lạ

để mình anh, để mình anh trong thương nhớ không nguôi

Em bay đi bằng cánh bướm giữa đêm dài

bằng hương ngát cánh hoa thơm rồi nhạt phai

 

ĐK:

Anh yêu em anh yêu em như rừng yêu thú dữ

Anh yêu em anh yêu em như tình cây với gió

Anh yêu em anh yêu em không còn chi nói nữa

Biết nói gì đã yêu rồi, biết nói gì em ơi


Yêu Hết Con Tim

Vũ Anh Tuấn

Khúc Lan

 

Đâu ngờ người nay đã xa rồi

Chỉ còn mình em chốn đây

Nhớ anh những chiều phai nắng

Nhớ anh phố buồn mình em

Thôi còn chi nữa

Tình tan theo khói mây

 

Yêu anh em yêu hết con tim

Yêu anh yêu trong tiếng mưa đêm

Tình đầu ngọt ngào như tách

Càphê với đường ai biết

Có những chất đắng trong tình yêu

 

Yêu anh em yêu hết con tim

Yêu anh yêu trong tiếng mưa đêm

Tình đầu hẹn hò trong những

Nụ hôn ấm nồng ai biết

Được sao bỗng dưng người đi

 

Đâu ngờ tình nay đã phai rồi

Chỉ còn lại đây kỷ niệm

Nhớ anh nhớ vòng tay ấm

Nhớ anh phố buồn mình em

Thôi còn chi nữa

Tình tan theo khói mây

 

Yêu anh em yêu hết con tim

Yêu anh yêu trong tiếng mưa đêm

Tình đầu ngọt ngào như tách

Càphê với đường ai biết

Có những chất đắng trong tình yêu

 

Yêu anh em yêu hết con tim

Yêu anh yêu trong tiếng mưa đêm

Tình đầu thật nhiều mơ ước

Giờ đây chỉ còn dĩ vãng

Và những phút giây thần tiên

 


Yêu Là Chết Ở Trong Lòng

Phạm Duy

 

 


(Saigon 1975)

 

Làm sao tôi biết yêu đương là khúc đoạn trường?

Làm sao tôi biết yêu đương là tiếng thê lương?

Từ khi tôi mới yêu người đó,

Tình yêu thơm ngát như lời hứa

Cuộc tình ngây thơ chúng tôi xây mộng xây mơ!

Người cho tôi biết yêu nhau là sẽ nặng sầu

Người cho tôi biết yêu nhau là sẽ xa nhau!

Dù tôi không muốn tin là hết,

Tình yêu như lá theo muà chết

Cuộc tình năm xưa sẽ tan sau một cơn mưa

 

Người tình ơi ! Yêu đương là chớ nên mong

Yêu đương là chết trong lòng,

Yêu đương là khối sầu thương

Người tình ơi ! Yêu đương là tiếng than van

Yêu đương là nát cung đàn,

Yêu đương là giấc mơ tàn

 

Làm sao tôi biết yêu đương ở cõi điạ đàng!

Làm sao tôi biết yêu đương là mối dây oan!

Từ khi tôi biết yêu là thế,

Tình yêu đốt cháy tim nhỏ bé

Cuộc tình ra đi sẽ đem theo cả say mê!

Người cho tôi biết yêu nhau dù có nguyện cầu

Người cho tôi biết yêu nhau là vẫn thương đau!

Dù cho tôi biết quên người cũ,

Tình yêu chấp cánh theo ngọn gió

Lòng người đong đưa vết thương mối tình xa xưa.

 

Hy Trần


Yêu Là Gì ?

Lê Hà

 

 


Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều

Để nghe dưới đáy nước hồ reo

Để nghe tơ liễu rung trong gió

Và để nghe trời giải nghĩa yêu

 

Làm sao cắt nghĩa được tình yêu

Có nghĩa gì đâu một buổi chiều

Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt

Bằng mây nhẹ nhẹ , gió hiu hiu

 

Yêu là gì? Yêu là gì?

 

Yêu cứ gặp nhưng đừng tìm

Bởi tìm sẽ không gặp được yêu

Yêu cứ gặp nhưng đừng tìm

Bởi tìm sẽ không gặp được yêu

 

 

 

 

Ngọc Thi


Yêu Là Khổ

(chưa biết)

 

 


Nhìn mắt anh chiều nay...

Như bâng khuâng đắn đo u hoài...

Và chợt buồn bâng khuâng khi trông thấy anh thẫn thờ

Lệ thoáng qua hàng mi, anh ơi sao vẫn không tỏ bày

Để tim em quẩn quanh ôm đời chua xót trong lòng

 

Yêu thật nhiều, dù trái ngang, mối duyên đầu dành trọn về anh

Dù em vẫn lo lắng nhưng dù sao sẽ mãi sống chết vì quá yêu

 

Dẫu khổ đau, tình yêu đem mật đắng cho đời

Nhưng vì sao cứ nuối tiếc và luôn trông chờ

Sống khổ đau, càng bâng khuâng càng dấng thân vào

Em vì anh vẫn ôm ấp và chờ mong mỏi mòn!!!!

Dẫu khổ đau ...

Hoàng Dũng & Phương Thanh song ca

Quên


Yêu Là Thế

Nguyên Khang

 

 


Tình yêu lầm lỡ

Thương nhớ nhau làm gì

Ngày mai về phố cũ

Bên gối ta thầm thì

Kỷ niệm nào thật buồn

Em ơi sao tơ duyên không tròn

Trong gió mưa có ai vẫn luôn thở than

 

Tình yêu là thế

Khi giấc mơ phũ phàng

Từ đây mình hãy giữ

Trong đáy tim nụ cười

Đêm nao đôi ta xa nhau rồi

Đôi môi run run không nên lời

Nuối tiếc chi nữa cánh chim nơi phương trời

 

Chiều hôm nay trên phố mưa bay

Kề hai vai cho anh nghe tiếng đôi lòng

Nụ hôn xưa vẫn luôn ân cần

Xin đừng hờn dỗi khi xa cách em ơi

Rồi ngày ấy có ai quên về

Dòng sông cũ khúc ca ê chề

Đừng xa anh nhé em đêm nay

©¿®


Yêu Lầm

(chưa biết)

 

 


Bởi tôi lỡ dại yêu lầm người ta

Nên khổ đời tôi vì ai gian dối

Khi còn yêu đón đợi từng ngày

Khi còn yêu quyến rũ vỗ về

Bây giờ bạc lòng gia thê

Bởi xưa chẳng chịu nghe lời mẹ cha

Cứ ngỡ tình yêu mình nên thơ quá

Khi hiểu ra đã muộn màng rồi

Khi hiểu ra chết cả cuộc đời

Đời người con gái lỡ yêu ai

Bởi tại tôi làm khổ thân tôi

Bởi tại tôi quá tin lời người

Nào ngờ tình đời đen trắng

Để bây giờ mang mình cay đắng

Tuổi xuân mất rồi trong cuộc đời tôi

Tâm sự đầy vui nào ai hay biết

Đêm từng đêm khóc hận tình đời

Thân phận ơi uốt nghẹn từng lời

Còn gì đâu ước mộng chung đôi


Yêu Lầm

Ngoại Quốc (Trung Hoa)

 

 

 


Tim thôi buồn đau vết tình xưa nay rạn vỡ

Lòng còn tiếc nuối cũng chỉ vậy thôi thêm buồn vui

Bao đêm mơ mộng nay giờ trôi theo giấc mơ

Tình yêu em nay đã khuất đi không còn ai

Khi yêu nào ai biết tình yêu kia lầm lỡ

Một lần chót tiếng yêu cho mộng mơ nay về đâu

Duyên ta thôi đành nay thành sông trôi biển xa

Giờ chia tay xin cho trái tim thôi lệ rơi.

Em giờ say đắm với cùng ai bên mối tình

Để lại anh tiếng yêu xưa làm phai dấu thời gian

Bao lời gian dối với lời em theo tháng năm

Lòng đau nhói vẫn mong em được hạnh phúc về sau.

Lý Hải

Hoa Biển


Yêu Mãi Nhé Em

Chẩm Hồng Giang

 

 


Anh vẫn chờ em đến ôi nhịp tim sao vấn vương

Anh nghe con tim say men tình ái

Em yêu dấu ơi tình anh đã trao em rồi

Cuộc đời thật nên thơ

 

Tình yêu em luôn sắt son không bao giờ gian dối điều gì

Người yêu anh ơi biết không em mong chờ anh đến bên em

Từng phút em mong chờ thuyền mãi luôn nhớ bờ, người yêu ơi

(song ca)

Yêu nhau mãi luôn nhé em đừng xa cách hai phương trời

Đêm nay chúng ta có nhau cuộc đời thật nên thơ

Em ơi hãy tin hãy tin dù cuộc đời còn buồn phiền nhiều

Em luôn có anh, ta luôn có nhau mãi mãi

 

Em ơi sát vai với nhau cùng đi hết bao đau buồn

Tương lai vẫn luôn sáng tươi vẫn mong chờ đôi ta

Em yêu ơi dù còn nhiều chông gai ta yêu nhau yêu mãi

Luôn nhé em!

 

(Lê Uyên Nhy song ca cùng Quang Vinh)

Hoài Thương


Yêu Mãi Thôi

Ngoại Quốc (Thái Lan)

LV: Thanh Thảo

 

Ngồi đây nhớ anh, phòng xưa vắng tanh.

Người ra đi cho lòng em đau buồn.

Từ đây cách xa, tình yêu chúng ta.

Người yêu ơi hay chăng tim em còn đau.

Nhớ anh lòng em luôn khát khao.

Chốn xưa, giờ không ai đón đưa.

Tình đã chết trong anh, còn em nỗi cô đơn mong có anh.

 

Dù tình ta cách xa, đã xa

Trái tim vẫn yêu mình anh.

Và rồi nàm tháng qua, với em.

Khát khao yêu thương còn đây.

Yêu mãi thôi.

 

Thanh Thảo hát trong CD "Em Vẫn Chờ"

Hoài Thương


Yêu Một Mình

Trịnh Lâm Ngân

 

 


Nhà em có hoa vàng trước ngõ

Tường thật là cao, gió leo cây kín rào

Nhà anh cuối con đường ngoại ô

Vách thưa đèn dầu thắp, gió lùa vào từng đêm

 

  Tuổi em cũng như hoa mới nở

  Vạn người thầm mong được đưa đón chân em

  Xót xa anh còn trắng tay hoài

  Sách đèn nợ chưa dứt, nên lận đận truân chuyên

 

Đôi ta đứa đầu sông cuối sông

Bao nhiêu cách trở mình em thôi

Đôi khi thấy lòng mình bâng khuâng

Biết ngỏ lời cùng ai, nghĩ rồi câm nín hoài

 

  Chiều nao pháo bay đầy trước ngõ

  Tạ từ thơ ngây, dáng hoa đi lấy chồng

  Đường quen bỗng bây giờ buồn tênh

  Mỗi khi chiều gần xuống, thấy lòng mình ngẩn ngơ

 

Ngày xưa tiếc sao mình không ngỏ

Để rồi chiều nay mình đâu thấy cô đơn

Ván kia bây giờ đóng thuyền rồi

Có còn gì đâu nữa, thôi đành hẹn trong mơ...


Yêu Một Người

Ngoại Quốc

LV: Lê Hựu Hà

 

Này anh ơi! Hãy nói yêu em từ trong trái tim.

Đừng trên môi, đừng đẫy đưa tình yêu quá nhiều.

Đừng hoa mỹ nào ích chi một khi chúng mình đã không còn.

Thật lòng muốn nói tiếng yêu một lần nữa.

 

Này anh ơi! Hãy nhớ khi ta còn chung ước mơ.

Anh đã hứa rằng sẽ luôn yêu em suốt đời.

Lời anh hứa, em vẫn mang theo trong những ngày đầy cô đơn.

Và em tin rằng đôi ta sẽ lại có nhau.

 

Một tiếng ‘yêu’, học mãi thôi, học sao cho đến khi tàn hơi.

Trái tim vẫn tim vẫn còn, còn yêu mãi một người.

Trọn đời thủy chung cho dù thế gian đầy đổi thay.

Màu tim em vẫn không hề phai, trước sau một lời, hãy nhớ anh ơi!

Yêu một người thôi, yêu anh suốt đời.

Quên


Yêu Một Người

Ngoại Quốc

Khúc Lan

 

Yêu một người nên nhớ một người

Những ngày vui đã qua đi rồi

Giữa đêm lạnh từng cơn bão vẫn xoay trong hồn

Xa một người nên khóc một người

Dấu ân ái đến nay không trọn

Mộng trăm năm sẽ cho ta những phút ngỡ ngàng thế thôi

 

Mộng rơi giữa thềm hoa mộng sao vẫn cay đắng xót xa

Rượu cay có mình ta uống cho cạn nỗi đau muôn đời

Mộng rơi giữa đời ta mộng như những cánh én thướt tha

Chiều nay có mình ta với cơn sầu

 

Yêu một người nên nhớ một người

Xui lệ rơi giữa đêm vô tận

Tiếc chi một vòng tay đã cách xa phương trời

Xa một người nên khóc một người

Câu hẹn xưa chớ nên mong đợi

Tình yêu ơi hãy cho nhau khúc hát ngỡ ngàng thế thôi

Bích Phương


Yêu Nghìn Năm

Nguyễn Minh Châu

Thơ: Mỹ Ngọc

 

Ta sẽ yêu nhau hoài

Cho dẫu nơi phương nào

Tình yêu muôn đời như ánh sao luôn ngời sáng

 

Ta sẽ yêu vô vàn

Như nước sông dâng tràn

Thủy chung xin gửi riêng đến em không hề phai

 

Xin đi về chung lối, bao ngày như mới, tơ trời giăng lối

yêu mãi chẳng nguôi

Xin em đừng lo lắng, tình đã gởi trao,  cho dẫu thăng trầm nổi trôi

 

Ta có nhau đây rồi

Vui sướng chi cho bằng

Tình như xuân về chim líu lo, bên vườn nắng

 

Ta hát ca vang trời

tay nắm tay không rờì

còn nhau trong đời ta cứ yêu

Yêu nghìn năm

 

Hoài Thương


Yêu Người Chung Vách

Vinh Sử

 

 


" Tình muốn ngỏ anh lời anh chối bỏ

Đành lặng câm đêm kề vách trông sang

Trời ngăn chia ôi vô tình vách gỗ

Người gần đây mà ngỡ mấy quang sang "

 

Đêm này nhớ trộm thương thầm người ta

Nhà vách chung nhau nhưng vẫn xa lạ

Để từng đêm trắng trôi qua

Em nhìn bóng mình trên vách

Nổi cô đơn trăn trở trong lòng.

 

Bao lần muốn ngỏ đôi lời làm quen

Nhà vốn bên nhau em sợ ưu phiền

Nghĩ mình sao quá vô duyên

Yêu thầm chi người chung vách

Để đêm về giấc ngủ không yên.

 

ĐK:

 

Anh ơi tình em như bát nước đầy

Muốn ngỏ nỗi niềm riêng tư

Nhưng ngại lời anh chối anh từ

Rồi đêm đầu tay vàng lên màu khói

Đốt buồn theo nỗi tương tư

Em thấy đời em quá bơ vơ.

 

Đêm này thức trọn canh dài buồn tênh

Trời cách ngăn chi vách gỗ vô tình

Giá nhà không vách chia ranh

Em hầu anh từng giấc ngủ

Cho thấy rằng em quá yêu anh... !!!

Hoa Nắng


Yêu Người Như Thế Đó

Trần Thiện Thanh

Phạm Lê Phan

 

 

Yêu người như thế đó

Người bỏ người ra đi

Lời thề bay theo gió

Gió ơi gió bay cao

Thôi từ nay còn nói năng gì

 

Yêu người như thế đó

Nên lỡ một lầm hai

Tình ngờ đâu tan vỡ

Thôi còn dám yêu ai

Thôi từ nay còn dám yêu ai

 

Anh vẫn hỏi thầm anh từng ngày

Tại sao em phụ anh cho đành lòng

Anh đã hỏi lòng anh từng giờ

Tình em hay tình loài bươm bướm bay

 

Yêu người như thế đó

Nên lỡ một lầm hai

Đời đừng rao bán nữa

Chuyện vàng đá năm xưa

Khi mình tôi chọn kiếp bơ vơ

 

 

Tài Liệu tham khảo: The Best of Nhật Trường - Nhật Trường Production

 

©¿®


Yêu Người Phụ Tôi

(chưa biết)

 

 


Thôi rồi tôi lại yêu người phụ tôi

Đêm rồi tôi mộng anh về chung đôi

Bên sau là ánh trăng thề

Soi đôi ngực sát vai kề

Giật mình phòng vắng lạnh tanh.

 

Thôi rồi tôi lại đem lòng hận tôi

Mơ làm chi nữa con người phai phôi

Yêu chi người đã quên mình

Thương chi người chẳng chung tình

Sao lòng chẳng quên bóng hình.

 

ĐK:

 

Bao năm trôi qua rồi

Người say duyên mới xa xôi

Phòng không gối chiếc mình tôi

Thời gian không xóa thương dau

Mà đem xót xa về nhau.

 

Yêu người tôi chịu nghe đời mỉa mai

Đem tình trinh nữ trao nhầm cho ai

Nhưng tôi đã trót yêu rồi

Hoa kia đã bẻ cho người

Thì đành nuốt lệ mà thôi ... !!!

 

Lam Trường trình bày

Hoài Thương


Yêu Người Say

(chưa biết)

 

 


Uống rượu mà không say nào hay

Uống rượu mà không say nào mê

xin mời anh nâng ly cùng tôi

Nào ta cùng uống

 

ta tìm về ly rượu cay

Men nồng dìu ta quay cuồng say

Tâm hồn ta bay theo trời mây

phút vui đêm này

 

ÐK:

 

Uống cho no nê trong tâm hồn ta

say cho quên đi sầu đau nhân thế

ai biết những lúc say thật say

Rượu nào cay bằng câu Ái-Tình !

Mềm đôi môi cứ uống rượu với tình

Rượu so với tình rượu hơn

 

Ly rượu nào vöi trong chiều nay

má hồng nào phai trong vòng tay

ân tình chưa vui đã vội bay

người yêu nào thấy

 

Ta tìm về bên ly rượu cay

Ðất trời còn quay ta còn say

má hồng dù phai trong vòng tay

uống thêm yêu đời


Yêu Người Và Yêu Đời

Lê Hựu Hà

 

 


Bạn thân ơi cố gắng yêu thương người

Dù người không yêu ta, hãy cứ yêu thương hoài

Mặc người ai quen ai, hãy cho nhau một lời

Dù là nghe chua cay, dù là lời thoáng qua tai...

 

Bạn thân ơi cố gắng thương yêu đời

Dù đời không yêu ta, hãy cứ thương yêu hoài

Mặc đời ta không ai, hãy vững tin yêu đời

Dù đời chỉ yêu gian dối, dù đời cay đắng như vôi...

 

   Ngày nào bầu trời còn mây bay

   Lòng ta vẫn thấy thương người

   Dù đời còn gặp nhiều chông gai

   Trọn đời vẫn cứ đi đi hoài

 

Bạn thân ơi cố gắng yêu thương đời

Dù đời không yêu ta, hãy cứ yêu thương hoài

Mặc đời ta không ai, hãy vững tin yêu đời

Dù đời chỉ yêu gian dối, dù đời cay đắng như vôi...


Yêu Người Yêu Mãi

Mai Anh Tuấn

 

 


Trời bát ngát một màu nhớ nhung,

Vàng sắc lá, nắng thu phai hồng,

Chiều đã xuống và ngày sẽ lắng,

Đến với em, thỏa cơn chờ mong.

 

Yêu, yêu người yêu hết,

Yêu làn mi rung rung đôi mắt,

Yêu vành môi, yêu bờ vai trắng.

Cho, cho người cho hết,

Cho nụ hôn trao câu yêu mến,

Cho niềm vui đến trong đêm ngày.

 

Dâng, dâng người dâng hết,

Dâng tình say, say trong khoé mắt,

Dâng mộng mơ, dâng lời âu yếm.

Thương, thương hoài thương mãi,

Thương người thương khoan khoan chân bước,

Thương chiều thu, tóc em buông dài.

 

Người yêu ơi, cho em mộng ước nhớ nhung trong ngày,

Từng hôm mai, cuộc đời rộn rã với những đam mê.

 

Mê, mê tình mê mãi,

Mê ngày mê, chân đi quên lối,

Mê chiều mê, khát khao chờ tối.

Trao muôn lời tha thiết,

Cho bàn tay đan tay khăn khít,

Trong niềm vui, có em bên đời.


Yêu Nhau

(chưa biết)

 

 


Yêu nhau, không biết chi ngày sau

Yêu nhau, chẳng vấn vương khổ đau

Yêu nhau, yêu đắm say mà thôi!

Yêu trong ngây ngất đôi làn môi...

 

Yêu nhau cho trái tim đập mau

Yêu nhau mình sống cho đời nhau

Yêu nhau yêu đắm say cuồng si

Ta dìu nhau đến nơi ngàn hoa

 

Ta lăn tròn theo trái đất quay

Nén ưu phiền cho gió cuốn bay

Yêu như là đang tiếc nuối

Không ... mong thấy lại ...

 

Yêu nhau, xin cứ như là mơ

Yêu nhau, tìm giấc mơ thần tiên

Yêu nhau, xin cứ yêu triền miên

Yêu thành câu hát ru bình yên

 

**

(lại từ đầu)

 

Yêu nhau, xin cứ yêu triền miên

Yêu thành câu hát ru bình yên...

©¿®


Yêu Nhau Bốn Mùa

Lam Phương

 

 

 


Một đời yêu nhau, gió mưa qua thật mau

Mùa Xuân thắm ơ ... mình yêu trên đồi nắng

 

Rồi hè lại sang, nắng thiu con đường hoang

Lìa phố xá, ơ ...mình vui trên cát vàng

 

Trời vừa vào thu, gió ru cơn mộng du

mình tíu tít ơ ...dìu nhau thăm rừng vắng

nhăt từng cành hoa sắc tươi như màu môi

mình trông kết ơ ...thành câu tình ca muôn đời

 

Và thu đi ...rồi thắm gió đông về

cành cây khô chờ đón ánh trăng thề

rừng âm thầm buồn khi xa lá

mưa tuyết đọng nhìn mây lang thang

tình ca vang mình sống với cây đàn

bạn đôi ta là gió núi với mây ngàn

còn đất trời còn trăng yêu nữa

ta mãi hòa bài hát yêu đương

tvmt


Yêu Nhau Cho Nhau

Tạ Vu Thủy

 

 


Tình như tia nắng ban sớm, cho ngàn đóa hoa đẹp tươi

Xin người đến đây cùng tôi, hát câu yêu đời

Nụ hôn âu yếm nồng cháy, xin người hãy trao về đây

Cho tình chúng ta đẹp thêm, đừng ngại anh nhé

Phù du kiếp sống anh hỡi, xin đừng dôí gian lòng nhau

Cho buồn đến vây hồn tôi, xót xa hận đời

Mình cho nhau phút êm ái, để còn có nhau ngày mai

Ân tình mãi luôn nồng say, nhớ thương nhau hoài

Hãy yêu nhau, hãy cho nhau

Tình là sức sống đưa chúng ta qua bao khổ đau

Hãy yêu nhau, hãy cho nhau

Tình đời cho ta nỗi vui bên người mình yêu đấu

Hãy yêu nhau, hãy cho nhau

Này là con trim trinh trắng em trao cho tình yêu

Hãy yêu nhau, hãy cho nhau

Này là nụ hôn thiết tha yêu rôì và mãi mãi

Tình như ánh sáng đêm tối, soi đường lối đi lẻ loi

Cho người sống không tình yêu, hãy mau đi tìm

Tình như hơi ấm anh hỡi, ta cùng đắm say ngày đêm

Cho đời chúng ta đẹp thêm, giấc mơ êm đềm


Yêu Nhau Đi (Besame Mucho)

Ngoại Quốc

Trường Kỳ

 

(Besame Mucho)

 

Yêu nhau đi, đời có nghĩa chi

Yêu nhau đi ta lo chi cho đôi mi thêm phai úa màu..

  Ta yêu nhau... cớ sao em âu sầu?

  Phút giây này có bao giờ

  Đến với đời ta hai lần đâu...

 

  Nơi đây đêm nay ta cùng vui say sưa

  Trong niềm hoan ca hòa ngàn câu ân ái

  Yêu nhau đi em trong triền miên bao la

  Trong hồn nhiên say trong đắm đuối ngất ngây...

 

Yêu nhau đi, mình không nên tiếc chi

Trao nhau đi muôn môi hôn bao đam mê trong say đắm này

  Ta yêu nhau... có trăng sao trên trời

  Chiếu muôn ngàn ánh soi tình

  Chúng ta bừng như sắc hồng...


Yêu Nhau Ghét Nhau

Vy Nhật Tảo

 

 


Yêu nhau mấy núi cũng leo,

mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua.

Yêu nhau chẳng ngại đường xa,

một ngày không đến thì ba bốn ngày.

 

Yêu nhau cởi áo cho nhau,

về nhà Mẹ hỏi .. qua cầu gió bay

Yêu nhau chẳng ngại đường xa,

đá vàng cũng quí phong ba cũng liều

 

Yêu nhau kéo áo đắp chung,

ghét nhau nắng dãi mưa dầm mặc nhau

Yêu nhau con mắt liếc qua,

ghét nhau ném đá chửi đổng nhau ra.

 

Thì ai ơi ! ai ơi xin đừng,

chưa tan buổi chợ đã chia đôi đàng.

Thì ai ơi ! ai ơi xin đừng,

yêu nhau buổi sáng, buổi chiều xa nhau .

 

Phần đối thơ:

Yêu nhau xa mấy cũng gần

Ghét nhau cách một bàn chân cũng lìa

Yêu nhau xé lụa may quần

Ghét nhau kể nợ kể nần nhau ra

Có yêu thì nói rằng yêu

Chẳng yêu thì nói mọi điều cho xong

Làm chi dở đục dở trong

Lờ đờ nước hến cho lòng tương tư..…

 

CN


Yêu Nhau Lần Nữa T'aimer Encore Une Fois

Romina Power -Al Bano

 

 


Đêm đêm anh trông dung nhan em

Khi em đang trong cơn mơ tiên .

Trong cơn mơ ta đi bên nhau

Em biết rằng còn nguyên vẹn tình anh.

 

Với ánh sáng đã tới trên sân

Ánh nắng đã chiếu xuống gối chăn .

Thấy mái tóc rối vẫn thơm tho

Thì em luôn có anh suốt đời .

 

Đưa tay xoa trên đôi vai tơ,

Thấy có ánh nắng múa xum xoe

Nắng múa khắp chiếc áo em

Anh hiểu rằng em còn là của anh.

 

Lắng tiếng vổ bối rối tim em

Ghé sát xuống cắn miệng môi em.

Thấy vẫn rất thấm thiết miếng hôn

Thì yêu nhau nữa nghe hỡi tình .

 

Lần nữa chúng ta yêu nhau .

Thì yêu sẽ thêm chút nữa .

Để mãi sống luôn bên nhau

Yêu thêm nữa đi, yêu nhau.

_______________________________

 

 

Regarder ton visage,

Tant dis que tu sommeilles,

Imaginer tes rêves

Et savoir que tu es à moi.

 

Voir le jour qui se lève

Innonder notre chambre.

Tant dis que tu t' eveilles

Et savoir que tu es à moi.

 

Caresser ton épaule

Voir danser la lumière

Sur ta chemise ouverte

Et savoir que tu es à  moi.

 

Écouter ton coeur battre

Poser un baiser tendre

Sur ta bouche entre-ouverte

Et t' aimer encore une fois.

 

T'aimer encore une fois.

T'aimer encore une fois.

Pour rester près de toi.

S'aimer encore une fois.

 

Sentir la nuit qui tombe

Tremper mon inquiétude

Courir quand tu arrives

Et savoir que tu es à  moi.

 

Avoir envie d'entendre

Ta voix qui me rassure

T'appeler au téléphone

Et savoir que tu es à moi.

 

Sentir glisser ta robe

Respirer ta peau douce

Éteindre la lumière

Et savoir que tu es à moi.

 

Penser à nos vacances

À ton corps dans les vagues

Prélasser sur les sables

Et t'aimer encore une fois.

 

T'aimer encore une fois.

T'aimer encore une fois.

Pour rester près de toi.

S'aimer encore une fois.

AlexanderTG


Yêu Nhau Mùa Hè Khóc Nhau Mùa Đông

J. Lloyd, B. Weissman, F. Wise

Tuấn Dũng

 

( Summer Kisses, Winter Tears)

 

Tình yêu ta ngỡ không đổi thay

Làn môi ấm trao nhau đêm hè

Nhưng đến khi thu tàn đông sang buốt giá

Tiếc thay chỉ còn nước mắt...

 

Tình yêu ơi đến chi rồi đi?

Lời ân ái trao nhau hôm nào

Sao nỡ quên đi tình xưa bao thắm thiết

Để riêng ta mang sầu đau...

 

   Ngày ta yêu nhau... sao sáng lấp lánh

   Ánh trăng sao lối mòn...

   Mà sao hôm nay đây... ánh trăng thôi sáng soi

   Ngàn vì sao úa rơi...

 

Giờ đây ta mới hay tình yêu

Tựa như cánh chim bay xa vời

Trong bóng đêm ta nhìn sao rơi ước thấy

Cánh chim kia quay về đây...

 

... Hè yêu nhau khóc nhau mùa đông...

 

~~~~~~

Summer Kisses, Winter Tears

 

Summer kisses, Winter tears

That was what he gave to me

Never thought that I'd travel all alone

The trail of memories

 

Happy hours, lonely years

But I guess I can't complain

For I still recall the Summer sun

Through all the Winter rain

 

chorus:

The fire of love, the fire of love

Can burn from afar

And nothing can light the dark of the night

Like a falling star

Summer kisses, Winter tears

Like the stars they fade away

Leaving me to spend my lonely nights

With dreams of yesterday

 

chorus

 

Leaving me to spend my lonely nights

With dreams of yesterday

Summer kisses, Winter tears

 

 


Yêu Nhau Mùa Xuân

Quốc Vượng

 

 


Mình đã yêu nhau

mùa xuân tình mãi như xuân rực rỡ,

người đến thế gian, nụ cười chan chứa nơi nơi

hạnh phúc cho tình lứa đôi.

 

Cùng anh phố vui, đường hoa nắng rơi.

Tình yêu thắm tươi tơ hồng cuộc đời

Nhẹ đôi gót chân dạo chơi phố hoa.

Tình ta bao thiết tha

 

Mình quen biết nhau, nhiều năm tháng nay.

Mà sao bỗng dưng em còn thẹn thùng

Để cho sáng nay lòng anh vấn vương,

Diu em nơi cuối đường.

 

Mình đã yêu nhau mùa Xuân,

Tình mãi như xuân rực rỡ.

Gửi đến thế gian nụ cười,

Chan chứa nơi nơi,

Hạnh phúc cho tình lứa đôi.

 

Mình đã có chung mộng ước,

Tình thắm như hoa rực rỡ.

Tình đã cho ta ngàn lời,

Êm ái trên môi.

Một cõi riêng hình bóng em tuyệt vời

tvmt


Yêu Nhau Như Mới Hôm Qua

Quốc Bảo

 

 


Mùa đã tàn đâu mà lòng ai hao gầy

Tình đã tàn đâu mà tim vơi đầy

Mà này em về lưng trời

Trời sang xuân mà nghe lòng chớm đông

Còn ai đấy mắt ấm môi nóng

Níu tay đưa về giấc mơ lặng câm

 

Mùa đã dài lâu để người thôi ân cần

lòng xé lòng đau để rồi khô cằn,

Để rồi hết chuyện xa gần

Chuyện yêu nhau mà quen mà thiếu vui

Vì yêu quá có lúc tăm tối

Nhắc nhau đôi lần đi ... ngày yêu đầu

 

***

Yêu nhau như mới hôm qua

Yêu nhau mùa trôi xa

Hôn nhau như biết chia ly

Hòa dòng lệ suối

Lo tình xuân ....

 

2. Repeat ***

 

Tình vẫn bền lâu tình còn tươi mầu

Trời vẫn mùa Xuân đầu

Vẫn còn nhau thì đừng âu sầu

Thì còn thương đời nhé !!!

(Repeat vài lần) ....

tvmt


Yêu Nhau Trên Biển

Trúc Hồ

Trúc Hồ

 

 

Có chút nắng ấm đi về phía chân trời

Có chút giớ mát theo từng bước chân người

Có tiếng sóng vỗ bên bờ cát êm đềm

Hát lên tình khúc trên biển xanh

Đến với chút gío tô nhẹ má thêm hồng

Đến với tiếng sóng trên bờ cát trao tình

Hát lên tình khúc trên biển xanh

Ta yêu nhau trên biển

Miên man trên cát vàng

Xôn xao tiếng sóng cười

Hàng dừa theo gió hát tình ca

Ta yêu nhau trên biển

Lâng lâng như cánh diều

Ta say theo đêm về

Từng giọt nồng chất ngất đôi môi

Từng giọt nồng chất ngất đôi môi

Hoài Vũ


Yêu Nhau Trong Phận Người

Lê Uyên Phương

 

 


Sống bên nhau ngọt ngào

Dù đời buồn hay vui mau

Sống cho nhau mặn nồng

Vì ta không còn

Còn cho nhau tiếng cười

Còn nhớ bóng dáng người tình ấp ôm

Đến khi lìa cõi đời gắt gao .

 

Sống bên nhau dịu dàng

Dù đời làm ta khô khan .

Sống cho nhau nụ cười vì ta yêu người

Vì ta yêu mãi người

Vì biết sẽ có ngày nhìn thấy nhau

Mắt môi lạnh mất rồi .

Khóc thay người .

 

Nhìn thắm thiết trong mắt

Cầm chắc mãi trong tay .

Cùng ghi sâu trong tim

Ngày vui xưa ấm êm

Nhìn thắm thiết trong mắt

Cầm chắc mãi trong tay

Dành cho nhau yêu thương hôm nay .

 

 

 

 

Ngô Đồng


Yêu Thầm

Lam Phương

 

 

 


Gửi về người lời yêu trắng trong như nước xanh ngọt một dòng

Gửi về người mộng mơ ngày đó anh xin gói trọn vào lòng

Một đời phiêu lãng ...dừng chân nghe sương gió nặng trên đôi vai

Phương xa đó tơ dòng nước nguồn đang đổ về trong quê hương

 

Một mùa Xuân đàn chim ngất ngây yêu dáng xuân đẹp mặn mà

Nụ cười hồng làm say lòng khách phương xa, hương tình đậm đà

Và từ hôm đó nằm chợt nghe sao xuyến nhìn mây êm qua

Yêu trăng sáng trên dòng nước ngà

Yêu dịu dàng môi em thơ ngây

Đêm cô đơn thăm thẳm mệt nhòa

 

Đời cho ta từng cơn buốt giá

Tình ơi tình phai lệ thắm cho đêm thêm dài

Hiu hắt một bóng mơ ai

Rồi một ngày hồn hoa sẽ đem hương sắc trao trọn một đời

Là một ngày nụ hôn từ giã thơ ngây em về cùng người

 

Tình không gian dối mà tình nghe trăm nỗi sầu dâng lên ngôi

Trong xa vắng anh càng nhớ nhiều

Yêu người bằng tim chưa yêu ai

 

tvmt


Yêu Thầm

(chưa biết)

 

 


Từ lâu tôi vẫn yêu thầm một người

Người tôi thương thầm mà tôi chưa nói

Vì tôi muốn phút giây mơ

Sẽ lâu hơn năm tháng chờ

Với em cho đến muôn đời

 

Và yêu tôi muốn mình tôi hiểu lòng

Mà ôm trong mộng chờ em đêm vắng

Chờ em tôi sẽ thương thêm

Sẽ ru câu hát êm đềm

Nhớ em tôi sẽ gọi tên

 

ĐK :

 

Gọi tên em ngàn lần

Người yêu ơi xin đừng giận

Đừng buồn vì tôi em nhé

Chỉ xin em một lần

Người yêu xinh tuyệt trần

Sưởi tình qua hơi ấm

Bắt nguồn yêu bấy lâu

Bõ ngày ta nhớ nhau.

 

Đời ai không muốn tình đong vào đời

Vì yêu nhau là mình cho nhau đấy

Và bao e ấp hôm nay

Mất đi giây phút xum vầy

Có nhau em ước gì đây ...???


Yêu Tiếng Hát Ngày Xưa

Thanh Sơn

 

 


Đôi mắt em buồn buồn

Gợi giấc mơ hồi tưởng một thời bên nhau dễ thương

Rồi biết đâu mà tìm

Bên trời chiều loang tím cho kỷ niệm đau trái tim

Hương ái ân tàn rồi

Lòng bỗng dưng bồi hồi còn thèm nụ hôn ấm môi

Tìm giấc mơ muộn màng

Cung đàn sần ai oán tiếng ca thở than!

Yêu tiếng hát ngày xưa

Nhớ những chiều gió mưa

Thương dáng gầy chờ nhau mấy muà

Và dòng đời thì cứ trôi,

Sao vầng trăng ai xẻ đôi

Cố níu theo ảo vọng chới với!

Gửi cố nhân vài lời

Tình chết đêm tuyệt vời mà lòng còn thương khó vơi

Đừng trách nhau làm gì

Khô giọt lệ trên mi trót mang biệt ly!!


Yêu Tinh Tình nữ

Phạm Duy

 

 

 


Tặng Pauline Ngọc

 

Yêu tinh tình nữ đi tìm người yêu,

kêu vang lời hú trong chiều tịch liêu,

yêu tinh mặt trắng như vôi,

ôi sâu thẩm mắt em soi,

không gian ma quái của loài người .

 

Yêu tinh tình nữ xưa là tiên nga,

Xin theo trần thế đi tìm đam mê,

Sau khi gặp giấc mơ hoa,

Oan khiên đập vỡ tim ra,

Tiên nga thành kiếp yêu ma .

 

Trả lại người yêu tôi đây,

Người yêu dấu người hào hoa phong nhã như tơ trời.

Anh ơi! Anh ơi trả lại người tôi trong tay,

Còn dư hương làn hơi ấm thơm ngát tình đời.

Người ơi!

 

Trả lại tôi, trả lại tôi đây người xưa thường kể chuyện cho tôi nghe,

Chuyện Loan và Dũng,

Chuyện yêu đương suốt đời .

 

Trả lại tôi, trả người tôi yêu người hay hát cho tôi nghe

Bài ca tiền chiến của Đặng Thế Phong hay  Văn Cao tuyệt vời.

 

Yêu tinh tình nữ đi tìm tình thương,

Ôi duyên tình cũ, ôi thời vàng son,

Dương gian đầm ấm mơn man

hoa thiên đường dẫu cao sang,

Ôi âm ti vắng tiếng bụi hồng.

 

Yêu tinh tình nữ suốt đời thành tinh,

Đi theo người sống đi đòi tình trinh,

Len trong thù oán vang vang

Trôi trong biển máu mang mang,

Em đi đòi tiếng yêu thương .

 

Trả lại người yêu tôi đây . . .

Trả lại người yêu tôi đây . . .

Trả lại người yêu tôi đây . . .

Trả lại người yêu tôi đây

 

Ngô Đồng


Yêu Trong Hoàng Hôn

Phạm Mạnh Cương

Phạm Mạnh Cương

 

Nhịp C, slow rock

 

 

Có ai hay mỗi mình tôi buồn sầu.

Buồn vì cuộc đời còn nhiều đắng cay.

Ai đem thương yêu dệt nên sầu nhớ.

Khi trót yêu thương rồi, tình chỉ là bóng đêm.

 

Mắt xanh ngày xưa giờ đã nhạt nhoà.

Nhạt nhoà vì lệ nhiều đêm trắng đêm.

Ai sao hay quên bài ca tình ái,

đem chép trong tim mình, tướng rằng tình khó nhạt phai.

 

Nhưng ai có đâu ngờ,

bèo hợp rồi tan tác, trăng thanh vỡ làm đôi bên trời.

Bao nhiêu nước mắt rồi mà sầu sao chưa vơi?

dở dang đời hoa ấy.

Biết đâu mà tìm.

 

Nếu ai vừa yêu vừa mới hẹn hò

Đừng tưởng cuộc đời dệt bằng gấm hoa.

Tôi xin cho ai đẹp câu tình ý,

không lỡ mối duyên đầu, để tìm trọn nghĩa tình yêu.

 

 

Ấn bản 1969 - Nhạc Thời Trang

Bảo Trần


Yêu Trong Mộng Mơ

Lê Quang

 

 


Từng chiều ngồi nghe gió về

Nhìn hàng cây reo đầy mộng mơ

Nghe thời gian trôi qua bao niềm thương nhớ

Người yêu ơi nếu biết

 

Từng đêm anh mong muốn thấy nụ cười

Tìm đôi môi nay còn đâu

Anh giờ đây như mây trôi hoài muôn hướng

Như dòng nước biết trôi về đâu

 

Dù biết đã biết lúc yêu là dại khờ

Nhưng con tim này đã trót trao về em

Ta xa nhau tìm bóng nhau cuối trời

Mong ngày sau sẽ luôn luôn còn nhau

 

Hình bóng vỡ nát trái tim anh mù lòa

Mong cơn mưa về xóa hết bao niềm đau

Ta yêu nhau dù có bao nỗi sầu

Nhưng tim anh còn yêu trong mộng mơ

 

----------------------------------------

 

Từng chiều buồn nghe gió về

Nhìn hàng cây reo đầy mộng mơ

Nghe thời gian trôi qua bao niềm nhớ

Người yêu ơi nếu biết...

 

Từng đêm anh mong muốn thấy nụ cười

Tìm đôi môi nay còn đâu

Anh giờ đây như mây trôi hoài muôn hướng

Như dòng nước biết trôi về đâu

 

Dù biết đã biết lúc yêu là dại khờ

Nhưng con tim này đã trót trao về em

Ta xa nhau tìm bóng nhau cuối trời

Mong ngày sao sẽ luôn luôn còn nhau

 

Hình bóng vỡ nát trái tim anh mù lòa

Mong cơn mưa về xóa hết bao niềm đau

Ta yêu nhau dù có bao nỗi sầu

Nhưng tim anh còn yêu trong mộng mơ....


Yêu Và Mơ

Văn Phụng

 

 


Yêu đôi mắt say mơ

Anh yêu tóc em buông dài

Yêu em tình ngất ngây.

 

Anh yêu mãi đôi tay mềm

Yêu em lúc em đan

Anh yêu tiếng ca êm đềm

Khẽ hát câu dịu dàng

 

Chiều chiều bên nhau nhìn trăng vàng

Tay cầm tay ta cùng mơ màng

Xây đắp mộng đẹp cho tương lai

Thương yêu nhau mãi mãi

 

Yêu em biết bao đêm dài

Yêu em lúc ban mai

Yêu em thiết tha bao tình

Mãi mãi không phai nhòa

 

Em yêu nhất đôi vai chàng

Yêu anh dáng hiên ngang

Em yêu lúc anh tươi cười

Khẽ nói yêu em nhiều.

Chilli


Yêu Xuân

Lê Quốc Dũng

 

 


Mùa xuân đến con tim rộn ràng

Mùa xuân có môi hôn nồng nàn

Mùa xuân đến đôi ta rong chơi quên đi ngày tháng

Tình yêu quá thơ ngây ngọt ngào

Hẹn hò đón đưa nhau ngày nào

Cầu mong lứa đôi sẽ bên nhau yêu thương dài lâu

Em như mây xuân trên bầu trời

Nắng rơi cho bông hoa kia tuyệt vời

Lúc em nhìn tôi ngẩn ngơ, nàng xuân hé môi cười

Em cho tôi thêm yêu cuộc đời

Trái tim yêu thương sao không thành lời

Có em mùa xuân như đến với tôi không rời

 

Hoài Thương


Yêu! Yêu! Yêu!

Phương Uyên

 

 


Tình yêu, tình yêu, tình yêu là chi?

1, 2, 3, 4, 5, 6 mối tình đã qua đi

Mình ta còn đây... buồn theo thời gian

Còn mơ gì hơn là mong ngày mai đẹp hơn

Tình yêu ta sẽ tung cánh vào khung trời mơ

Mộng mơ ngày mai... tình yêu ngàn năm

Giữa bóng tối ta nghe yêu thương lạc lối

Ta chớ tiếc nuối cho bao u mê chìm đắm và

Hãy cứ nhắm mắt cho con tim yêu vơi đi sầu đắng

Tình yêu đầu tiên giờ đây còn đâu?

Và bao mộng mơ giờ đây chìm sâu

 

Tìm lại, tìm làm gì, một cuộc tình dĩ vãng

Tìm lại, tìm lại làm gì, một cuộc tình nước mắt

Tìm lại, tìm lại làm gì, tình chỉ là trái đắng

Còn lại, còn lại gì, vạn mộng đẹp đã mất

 

Yêu! Yêu! Yêu! Sống rồi yêu mãi về đâu?

Tình nay chìm nơi mù khơi làm ta cuồng điên,

ngập trong niềm đau

Có khóc nhiều, có nhớ nhiều, có mãi tìm quên trong men sầu

Chỉ khiến tình yêu giờ đây nhạt phai dần trôi tàn theo thời gian.

 

Hãy nhắm mắt cho cơn mê ngây dại

Chớ tiếc nuối bao yêu thương qua rồi

Hãy quên! Hãy quên!

Hãy đến với bao cơn mê yêu người

Cố xóa hết bao đau thương trong đời

Cố quên! Cố quên!

Chút nắng ấm sau cơn mưa lạnh dài

Chút ánh sáng trong con tim mù lòa

Cất tiếng hát cho ta quên muộn phiền

Người hỡi người!

Tình hỡi tình!

Hoài Thương


You - My Love

Hoàng Việt Khanh

Mary Ann

 

Lyrics: Mary Ann

Music: Hoang Viet Khanh

Lời Việt: (chưa có)

 

Today and tomorrow you will be

The one that I love, that I love

The streaks across the sky

Remind me of our love

That is now torn apart in my heart

 

I wish you could see me now

I died in hunger inside

Craving for your honesty

Knowing you could understand

 

This time, when it is forever

Tell me straight from your heart

Look me straight in my eyes

'Cause one day, you will see

You will be the one I love

 

This time, when it is forever

Tell me straight from your heart

Look me straight in my eyes

'Cause one day, you will see

You will be the one I love

 

Hoài Vũ


You And I - Tình Bạn

Phương Uyên

 

 


You, người bạn thân bao năm trong cuộc đời

And You, là người bạn thân cùng tôi sớt chia muộn phiền

Cùng chung bao ước muốn cho ngày mai

Ta cùng giấc mơ cho tương lai

Cám ơn trời, ngừơi ban cho ngày vui khó quên trong tôi

 

You, người cho tôi bao câu ca tuyệt vời

And You, là người cho tôi tình cao quí trong cuộc đời

Tình bạn ta mãi mãi không hề phai

Ta cùng bước trên con đường dài

Cám ơn trời, người ban cho tình thân khó phai

 

You and I, buồn vui ta đã cho nhau niềm tin

You and I, ngày đêm ca hát cho vơi sầu đau

Và ta sẽ nhớ nhau trong đời

Dẫu xa nhau muôn trùng, tình bạn thân thiết không bao giờ

Sẽ không phai trong cuộc đời hai chúng ta

Hoài Thương