Trời Xanh Có Mắt

 

          Trạng mguyên xe giá chỉnh tề,

          Sai quân hộ vệ rước về Nguyệt Nga.

1985.  Bạc vàng đem tạ lão bà,

          Nguyệt Nga từ tạ thẳng qua Đông Thành.

          Võng điều, gươm bạc, lọng xanh,

          Trạng nguyên, Tử trực, Hớn Minh lên đàng.

          Trịnh Hâm về tới Hàn Giang,

1990.  Sóng thần nổi dậy thuyền chàng chìm ngay.

          Trịnh Hâm bị cá nuốt rày,

          Thiệt trời báo ứng lẽ nầy rất ưng.

          Thấy vầy nên dửng dừng dưng,

          Làm người ai nấy thì đừng bất nhân.

1995.  Tiểu đồng trước giữ mộ phần,

          Ngày qua tháng lại đã gần ba năm.

          Của đi khuyên giáo mấy năm,

          Tính đem hài cốt về thăm quê nhà.

          Hiềm chưa thuê đặng người ta,

2000.  Còn đương thơ thẩn vào ra Đại Đề.

          Trạng nguyên khi ấy đi về,

          Truyền quân bày tiệc, lo bề tế riêng:

          "Tiểu đồng hồn bậu có thiêng,

          "Thảo tình thầy tớ lòng thiềng ngày nay."

2005.  Đọc văn nhớ tới châu mày,

          Đôi hàng lụy ngọc tuôn ngay ròng ròng.

          Người ngay Trời Phật động lòng,

          Phút đâu ngó thấy tiểu đồng đến coi.

          Trạng nguyên còn hãy sụt sùi,

2010.  Ngó lên bài vị lại xui lòng phiền.

          Tiểu đồng nhắm ngửa nhìn nghiêng:

          "Ông nầy sao giống Vân Tiên cũng kỳ ?

          "Ông nào mất xuống âm ti,

          "Ông nào còn sống nay thì làm quan?"

2015.  Trạng nguyên khi ấy hỏi chàng:

          "Phải ngươi đồng tử mắc nàn chốn ni?"

          Mấy năm tớ mới gặp thầy,

          Cùng nhau kể nỗi đắng cay từ ngằn.

          "Ai dè còn thấy bổn quan,

2020.  "Ba năm gìn giữ mồ hoang đã rồi."

          Trạng nguyên khi ấy mừng vui,

          Tớ thầy sum hiệp tại nơi đại đề.

 Đoạn thôi xe giá ra về,

          Tuần dư phút đã gần kề Hàn Giang.

 

                   Previous                      next