Vân Tiên Về Nhà Tế Mẹ, Thăm Cha

 

          Lục ông nước mắt tuôn rơi,

1690.  Ai dè còn sống trên đời thấy cha.

          Xóm giềng cô bác gần xa,

          Đều mừng chạy tới chật nhà hỏi thăm.

          Ông rằng: "Kể đã mấy năm,

          "Con mang tật bệnh ăn nằm nơi nao?"

1695.  Thưa rằng: "Hoạn nạn xiết bao,

          "Mẹ tôi phần mộ nơi nào viếng an?"

          Đặt bày lễ vật nghiêm trang.

          Đọc bài văn tế trước bàn minh sinh.

          "Suối vàng hồn mẹ có linh,

1700.  "Chứng cho con trẻ lòng thành ngày nay.

          "Tưởng bể nguồn nước cội cây,

          "Công sâu ngàn trượng, ngãi dày chín trăng.

          "Suy trang nằm giá khóc măng,

          "Hai mươi bốn thảo chẳng bằng người xưa."

 

                   previous                       next