Nguyệt Nga Được Phật Quan Âm Cứu

 

          Nguyệt Nga nhảy xuống giữa vời.

          Sóng thần đưa đẩy vào nơi bãi rày.

          Bóng trăng vừa khuất ngọn cây,

1520.  Nguyệt Nga hồn hãy chơi rày âm cung.

          Xiết bao sương tuyết đêm đông,

          Mình nằm giữa bãi lạnh lùng ai hay ?

          Quan âm thương đấng thảo ngay,

          Bèn đem nàng lại bỏ rày vườn hoa.

1525.  Dặn rằng: " Nàng hỡi Nguyệt Nga!

          "Tìm đường nương náu cho qua tháng ngày.

          "Đôi ba năm nữa gần đây,

          "Vợ chồng sao cũng sum vầy một nơi."

          Nguyệt Nga giây phút tỉnh hơi,

1530.  Định hồn mới nghĩ mấy lời chiêm bao.

          Nên hư chưa biết làm sao,

          Bây giờ biết kiếm chốn nào dung thân?

          Một mình luống những bâng khuâng,

          Phút đâu trời đã rạng hừng vừng đông.

 

                   previous                       next